Linh vũ thiên hà
Chapter
0255
Sưu.
Đạo linh lực thất luyện trong tay Tử Yên giống như một đạo lưu quang xé rách bầu trời hung hăng bắn về phía trước.
Nhanh chóng va chạm với đạo chân khí thất luyện của cường giả Vũ Tôn của Hóa Vũ tông.
Oanh.
Hai đạo năng lượng dưới vô số ánh mắt va chạm vào nhau.
Âm thanh kinh thiên đột nhiên vang vọng trong phiến không gian này.
Cả hai đạo năng lượng giống như thiên thạch va chạm năng lượng khủng bố rung động giống như sóng to gió lớn bỗng nhiên khuếch tán ra chung quanh.
Dưới một kích, cường giả Vũ Tôn của Hóa Vũ tông trực tiếp bị đẩy lùi mấy bước, lảo đảo lui về phía sau, sắc mặt trở nên khó coi.
Vừa mới ra tay hắn đã biết rõ tu vi của đối phương.
Nữ nhìn qua mỹ mạo, xinh đẹp kia ngờ đã là Linh Tôn ngũ trọng.
Thân hình Tử Yên khẽ lay động, thân ảnh xinh đẹp không bị ảnh hưởng quá nhiều.
Vũ Tôn tứ trọng mà thôi, còn không có cách nào làm gì được nàng.
Nếu không phải thương thế trên người nàng còn chưa hoàn toàn khôi phục thì một kích vừa rồi cũng đủ để làm cho đối phương bị thương.
Thật mạnh.
Tử Yên ra tay mọi người mới biết rõ thực lực của hai người này.
Một nam một nữ này tuyệt đối không phải dễ trêu.
Khó trách không đặt Lan Lăng sơn trang vào trong mắt, thì ra là có thực lực tuyệt đối.
Lục Thiếu Du không để ý tới xung quanh, thực lực Tử Yên hiện tại trong đám người Hóa Vũ tông còn chưa có ai có thể làm gì được nàng.
Miệng nở nụ cười lạnh, nhấc Công Tôn Xuân Thu đang bị cấm chế, không do dự trực tiếp tát một cái.
Phanh.
Một cái tát rơi xuống khuôn mặt Công Tôn Xuân Thu khiến cho miệng hắn phun ra máu tươi.
Trên mặt xuất hiện năm dấu tay đỏ ửng.
Một cái tát này đã khiến cho Công Tôn Xuân Thu hoa mắt.
Lúc này mới ý thức được mình gặp phải người nào.
Vẻ âm lệ trong mắt đã hiện thành sự sợ hãi.
Giờ phút này Gia Cát Tử Vân nhìn thấy cảnh này không khỏi nghẹn họng, thầm than may mà người ra tay không phải là hắn.
Ai có thể nghĩ tới thực lực của nam tử áo xanh lại khủng bố tới tình trạng như vậy.
Dừng tay.
Công Tôn Hóa Nhai hét lớn, cháu trai rơi vào trong tay đối phương, thực lực của đối phương lại cường hãn như vậy, trường bào màu trắng tung bay, vết sẹo trên mặt thoáng run rẩy nói: Các hạ có thể thả tiểu chất được không? Việc này Hóa Vũ tông ta cũng không truy cứu nữa.
Con kiến hôi, ngươi không nên trêu vào ta.
Lục Thiếu Du cười lạnh, nâng Công Tôn Xuân Thu, nhìn đám người Hóa Vũ tông nói: Mặt mũi của Hóa Vũ tông lớn thật, ngươi không truy cứu, thế nhưng ta phải truy cứu chuyện này.
Ánh mắt Lục Thiếu Du nhìn qua đám người Lam Linh, lập tức nói: Hắn đánh ta một quyền, vậy thì ta cũng phải đánh hắn một quyền mới công bằng.
Lục Thiếu Du dứt lời, ném Công Tôn Xuân Thu trong tay đi, một đạo quyền ấn trực tiếp trút vào bụng Công Tôn Xuân Thu, một cỗ quang mang lập tức trút xuống.
Phanh.
Dưới một quyền này đan điền của Công Tôn Xuân Thu lập tức vang lên âm thanh trầm đục.
Phốc Phốc.
Công Tôn Xuân Thu lập tức trợn mắt, phun ra máu tươi cùng với nội tạng bị nghiền nát.
Thân hình đập xuống mặt đất trước người Công Tôn Hóa Nhai.
Mặt đất thoáng run rẩy, máu tươi tràn ngập, trong mắt hắn hiện lên sự kinh ngạc cùng với kinh hãi.
Chết rồi.
Mọi người chung quanh hít sâu một hơi.
Người tinh mắt đều có thể nhìn ra, lúc này Công Tôn Xuân Thu đã bị phá hủy đan điền cùng với lục phủ ngũ tạng, không những thế, sợ rằng ngay cả hồn anh trong đầu cũng trực tiếp bị phá hủy.
Hỗn trướng.
Một tiếng hét lớn vang lên, trước mặt bao nhiêu người Công Tôn Xuân Thu bị đánh chết.
Hai cường giả Tôn cấp trong Hóa Vũ tông sao có thể nhịn được.
Đây tuyệt đối là khiêu khích của Hóa Vũ tông, sắc mặt hai lão giả này âm trầm, trong đó có một người vừa vặn là người vừa bị Tử Yên đẩy lui.
Hai người đạp mạnh mặt đất, thân hình hóa thành hai đạo tàn ảnh mơ hồ mang theo hai cỗ kình phong sắc bén nhanh như chớp xuyên qua không gian bắn về phía Lục Thiếu Du.
Tiểu tử, giết người Hóa Vũ tông ta, ngươi nhất định phải chết.
Hai cường giả Vũ Tôn lớn tiếng quát.
Một Vũ Tôn ngũ trọng, một Vũ Tôn tứ trọng.
Hai người đều đánh ra một chưởng về phía Lục Thiếu Du, dẫn động năng lượng thiên địa hội tụ.
Không thể nghi ngờ ý định của hai người này là dùng một chiêu đánh chết Lục Thiếu Du.
Công kích xé rách không gian, khiến cho cả không trung ầm ầm run rẩy.
Cường giả Vũ Tôn ra tay, mỗi một cái giơ tay nhấc chân đều mang theo năng lượng thiên địa.
Phanh Phanh.
Hai cường giả Vũ Tôn đồng thời đánh ra một chưởng, trực tiếp bao phủ Lục Thiếu Du vào bên trong.
Hung hăng nhằm vào trên người Lục Thiếu Du, ngay cả không gian chung quanh cũng bị đánh vỡ từng khúc.
Trong ánh mắt của mọi người Lục Thiếu Du bị đánh nát, thế nhưng cũng không có máu tươi phun ra, chỉ là một đạo tàn ảnh mà thôi.
Là tàn ảnh.
Hai cường giả Vũ Tôn lập tức biến sắc, hai người nhanh chóng đánh ra một kích, lực lượng không gian tập trung vào đối phương, thế nhưng không ngờ đối phương lại có thể biến mất như vậy.
Trong nháy mắt thân ảnh Lục Thiếu Du lập tức xuất hiện sau lưng hai Vũ Tôn này, khóe miệng nở nụ cười tà.
Trong nụ cười tà có sát ý nhàn nhạt.
Không tốt.
Hai Vũ Tôn biến sắc, cảm nhận nam tử áo xanh kia xuất hiện sau lưng mình, không dám có chút chậm trễ nào trực tiếp lùi lại.
Không dám dừng lại, tốc độ của nam tử áo xanh này khiến cho hai người bọn họ trực tiếp rung động.
Còn muốn chạy, không cảm thấy đã chậm rồi hay sao?Lục Thiếu Du dứt lời, bàn chân đạp mạnh hư không, tạo thành một chuỗi tàn ảnh trên không trung.
Thân hình giống như một đạo lưu quang đuổi theo hai người không bỏ, tốc độ nhanh tới mức vượt quá sự tưởng tượng của mọi người.
Lục Thiếu Du xuất hiện sau lưng hai người, từng đường vòng cung huyền ảo xuất hiện.
Thời Không Lao Ngục.
Thủ ấn đánh xuống, trong hai tay Lục Thiếu Du có một đạo quang mang chói mắt bắn ra.
Thời Không Lao Ngục thuộc tính thủy lan tràn, trực tiếp bao phủ trong không gian.
Lực lượng thời gian tác dụng khiến cho gợn sóng trong không gian bị đồng hóa.
Trong sát na, Thời Không Lao Ngục thuộc tính thủy đem Vũ Tôn ngũ trọng cùng với Vũ Tôn tứ trọng bao phủ vào bên trong.
Trực tiếp bao phủ không gian chừng nghìn mét, cả không trung gió nổi mây phun.
Trong Thời Không Lao Ngục thuộc tính thủy, năng lượng thuộc tính thủy trong sát na hội tụ.
Linh hồn lực mênh mong cùng với lực lượng thời gian và lực lượng không gian dung hợp vào bên trong trong nháy mắt trút xuống không gina.
Đây là vũ kỹ gì?c Thiếu Du thi triển Thời Không Lao Ngục khiến cho không ít người kinh hãi, cực kỳ nghi hoặc.
Thời Không Lao Ngục chính là thứ Lục Thiếu Du mới lĩnh ngộ ra trong Tổ Yêu lâm, bên ngoài cũng không thi triển mấy lần cho nên không ai có thể nhận ra thân phận của Lục Thiếu Du.
Vũ Tôn tứ trọng cùng với Vũ Tôn ngũ trọng của Hóa Vũ tông lập tức bị nhốt vào bên trong.
Ở trong không gian quỷ dị này có nhiều loại năng lượng công kích khiến cho trong lòng hai người này hoảng hốt, trong lúc vô hình bị áp chế tuyệt đối.
Phanh.
Trong nháy mắt ngắn ngủi, trong Thời Không Lao Ngục thuộc tính thủy đột nhiên khiến năng lượng thuộc tính thủy đóng băng không gian, trực tiếp đem không gian chung quanh hai cường giả Vũ Tôn của Hóa Vũ tông đóng băng.
Ken két.
Khí tức lạnh lẽo ngập trời đóng băng không gian.
Trong nháy mắt lan tràn tới trước mặt hai người, bên trong còn có một cỗ công kích linh hồn khiến cho hai người ngây dại.
Mặt khác bên trong còn có lực lượng thời gian, không gian.
Dưới cỗ khí tức lạnh lẽo cùng với nhiều loại công kích quỷ dị khiến cho hai người không thể chống lại, càng không thể dãy giụa ra bên ngoài.
Phá.
Trong khoảnh khắc hai người khôi phục lại chút lý trí, dường như đã toàn lực ra tay.
Chân khí phô thiên cái địa từ trong người tuôn ra, dẫn động năng lượng thiên địa tuôn ra.
Chung quanh thân hình trong khoảnh khắc có một mảng lớn băng bị nghiền nát, thân hình đánh ra vết nứt đen kịt trong không gian.
Chỉ là trong nháy mắt lại có một cỗ lực lượng hàn băng kéo tới trước người hai người, cả không gian lập tức bị băng bao phủ.
Cả không gian trong chốc lát giống như cứng lại, hai người bị bao phủ ở bên trong.
Trong ánh mắt hiện lên sự sợ hãi, thế nhưng lại không thể nhúc nhích.
Trời tạo nghiệt thì còn có thể sống.
Thế nhưng tự gây nghiệt thì không thể sống.
Đây là tự mình các ngươi muốn chết.
Tiếng quát của Lục Thiếu Du vừa dứt, năm ngón tay nắm chặt.
Thời Không Lao Ngục thuộc tính thủy hung hăng run rẩy.
Cả không gian to lớn dưới cỗ năng lượng đáng sợ va chạm bắt đầu trở nên vặn vẹo.
Phanh.
Trong Thời Không Lao Ngục thuộc tính thủy to lớn, không gian quanh thân hai cường giả Vũ Tôn kia lập tức nổ tung.
Âm thanh bạo liệt giống như tiếng sấm.
Không gian lập tức bị chấn thành từng mảnh vỡ.
Băng vụn ngập trời mang theo một cỗ năng lượng kinh khủng bỗng nhiên khuếch tán.
Trên không trung.
Năng lượng khủng bố rung động tạo ra hai cái khe đen kịt cực lớn trong không gian.
Ầm ầm.
Không gian chung quanh tựa như sụp đỏ.
Khí tức lạnh lẽo khuếch tán bao phủ những ngọn núi chung qunah.
Trực tiếp đánh nát những đỉnh núi này.
Mặt đất rạn nứt, tro bụi, đá vụn bắn tứ tung.
Cả không gian bao la trời rung đất chuyển, từng khe nứt giống như mạng nhện trên đỉnh núi lan tràn ra bốn phía.
Kình khí khủng bố khuếch tán khiến cho tất cả cường giả trực tiếp lui lại, sắc mặt đại biến, ai còn dám ở lại.
Trên không trung, tất cả từ từ biến mất.
Lục Thiếu Du lăng không mà đứng, thân ảnh lóe lên rồi đáp xuống bên người Tử Yên.
Mà hai Vũ Tôn của Hóa Vũ tông vừa rồi đã hóa thành mảnh vỡ trong không gian song song kia.
Hồn anh cũng không có cách nào chạy thoát.
Chết.
Hỏa Chân Tôn giả và Địa Chân Tôn giả của Hóa Vũ tông đã bị giết.
Thanh niên này là ai? Không ngờ thực lực lại khủng bố như vậy.
Mọi người chung quanh kinh ngạc, nhìn Lục Thiếu Du mà gian nan nuốt một ngụm nước bọt.
Ai cũng thật không ngờ thực lực của thanh niên mặc áo xanh này lại mạnh nhưu vậy.
Quan trọng hơn là Hóa Vũ tông cũng không được thanh niên này đặt vào trong mắt.
Ba cường giả Hóa Vũ tông, trong đó có hai cường giả Tôn cấp trong nháy mắt bị miểu sát.
Đám người Lan Lăng sơn trang, Nhật Sát các, Vạn Thú Tông lúc này cũng rung động.
Cơ mặt Gia Cát Tây Phong run rẩy, trong lòng thầm than may mà vừa rồi Lan Lăng sơn trang không đi lên.
Thực lực của thanh niên mặc áo xanh này quá mạnh mẽ.
Một Vũ Tôn ngũ trọng cùng với một Vũ Tôn tứ trọng trực tiếp bị miểu sát.
Thực lực khủng bố không cần phải nói.
Tất cả người còn lại của Hóa Vũ tông còn đang rung động, rung động vì ba cường giả trong tông bị đánh chết.
Lúc này cũng không có bất kỳ ai dám lên tiếng, trong ánh mắt chỉ có sợ hãi và kinh ngạc.
Tử Yên nhìn chung quanh, đôi mắt xinh đẹp có biến hóa, khẽ thở dài một tiếng.
Lục Thiếu Du làm như vậy khiến cho nàng có một dự cảm không tốt.
Sợ rằng sau khi chuyến đi tới Tử Vong Thâm Uyên này chấm dứt thì sự yên tĩnh ngắn ngủi trên đại lục cũng theo đó mà bị đánh vỡ.
Chúng ta đi thôi.
Lục Thiếu Du đi tới bên người Tử Yên, người còn lại của Lan Lăng sơn trang, không phải là Lục Thiếu Du không muốn động thủ.
Mà hiện tại còn không phải lúc.
Còn Công Tôn Hóa Nhai và mấy cường giả Vương cấp còn lại cho dù có động thủ cũng không có tác dụng quá lớn.
Được.
Tử Yên khẽ gật đầu, thân ảnh hai người trước mắt bao nhiêu người nghênh ngang rời đi.
Không có ai dám nói gì nữa.
Ngay cả cái rắm cũng không dám đánh.
Dưới thực lực như vậy, ai còn dám đi chịu chết nữa.
Gia Cát Tử Vân của Lan Lăng sơn trang đã sớm trốn vào trong đám người, ánh mắt kinh hãi, trên trán toát ra mồ hôi lạnh.
Hóa Vũ tông ta nhất định sẽ không để yên cho ngươi.
Mãi đến khi hai người Lục Thiếu Du và Tử Yên biến mất không thấy gì nữa, lúc này Công Tôn Hóa Nhai mới nhìn về phía Lục Thiếu Du biến mất mà hét lớn.
Đám người Hóa Vũ tông nhìn một mảnh bừa bộn phía trước, ánh mắt tràn ngập sự kinh hãi khó có thể phục hồi lại tinh thần.
Trước kia chỉ cần nhắc tới cái tên Hóa Vũ tông thì không có một tán tu nào dám không nể mặt.
Huống chi lúc này Hóa Vũ tông còn có cường giả đi theo tới Tử Vong Thâm Uyên.
Thế nhưng bọn họ thật không ngờ, hôm nay đụng phải hai người này, hai người này không đặt Hóa Vũ tông bọn họ vào trong mắt.
Trong Vạn Thú Tông, ánh mắt mọi người biến đổi.
Công Tôn Xuân Thu bị đánh chết, tuy rằng Công Tôn Xuân Thu này cùng với tông chủ Lam Linh của Vạn Thú Tông còn chưa thành hôn, thế nhưng trên danh nghĩa đã đính hôn.
Lúc này Công Tôn Xuân Thu đã chết, vốn cũng không có gì, thế nhưng ở bên trong lại liên quan tới không ít chuyện, đây chính là điều khiến cho ánh mắt của đám người Vạn Thú Tông biến hóa.
Lam Linh nhìn thân ảnh áo xanh rời đi, đôi mắt xinh đẹp lóe lên, không biết vì sao trong lòng nàng có cảm giác người này rất là quen thuộc, có cảm giác giống như từng quen biết.
Về phần Công Tôn Xuân Thu bị đánh chết, trong lúc mơ hồ trong lòng nàng còn thở dài một hơi.
Không có bất kỳ sự đau lòng nào, trong lòng thậm chí còn có sự vui mừng không rõ.
Đám người Hóa Vũ tông đứng đó, ba người Hóa Vũ tông chỉ có một mình Công Tôn Xuân Thu là còn thi thể.
Còn Hỏa Chân trưởng lão và Địa Chân trưởng lão ngay cả xương cốt cũng không còn.
Ha ha.
Chúng ta đi.
Mắt thấy kết cục của Hóa Vũ tông, Lạc Kiến hồng cười ha hả một tiếng.
Trong lòng cực kỳ sảng khoái, mang theo đám người Nhật Sát các tiến vào trong sơn mạch phía trước.
Chư vị, chúng ta cũng đi thôi.
Có lẽ mọi người đều đi tìm kiếm Thanh Lôi Huyền Đằng, chúng ta cũng không thể bị bỏ lại ở phía sau.
Mắt nhìn phía trước, Gia Cát Tây Phong nói.
Thanh Lôi Huyền Đằng quá mức quan trọng, tuyệt đối phải thu vào tỏng tay.
Công Tôn Hóa Nhai bất đắc dĩ thu hồi thi thể cháu mình.
Thế nhưng cũng chỉ có thể cố gắng nén sự tức giận trong lòng.
Thực lực không bằng người, cho dù mang tên tuổi Hóa Vũ tông ra cũng không có tác dụng.
Đám người Lan Lăng sơn trang, Hóa Vũ tông, Vạn Thú Tông ở cùng một chỗ.
Đám tán tu do dự một chỗ rồi cũng gia nhập.
Thực lực của thanh niên áo xanh kia khủng bố như vậy, nếu như bọn họ không liên thủ, vậy thì càng không có một chút hy vọng nào.
Lục chưởng môn, xem ra Đế Đạo minh đã chuẩn bị sẵn sàng.
Đúng không?Ngoài đỉnh núi, Tử Yên truyền âm nói với Lục Thiếu Du.
Lục Thiếu Du nghe nàng nói, Tử Yên nói tới chuyện này sợ rằng là nói tới chuyện hắn ra tay với Hóa Vũ tông, hắn nhíu mày, nói: Người không phạm ta, ta không phạm người.
Người phạm ta, ta sẽ diệt.
Cho dù xa cũng giết, cho dù nhiều cũng giết.
Chẳng lẽ ngươi không biết hậu quả sao?Tử Yên nói.
Lục Thiếu Du nhìn qua không gian phía trước, lại quay đầu nhìn Tử Yên rồi nói Tử Yên cô nương thân là Thánh Nữ Thiên Địa các, sợ rằng có một chút chuyện cũng biết rõ.
Người không phạm ta, ta sẽ không phạm lại người.
Tử Yên nhìn Lục Thiếu Du, không nói thêm gì, nở nụ cười dịu dàng, mắt nhìn phía trước nói: Lục chưởng môn, hiện tại chúng ta đi tìm Thanh lôi Huyền Đằng kia sao? Thanh Lôi Huyền Đằng kia ta còn chưa từng gặp qua cho nên cũng không biết nó ở nơi nào.
Tâm thần Lục Thiếu Du tràn ra dò xét chung quanh, hắn cũng không biết Thanh Lôi Huyền Đằng này ở chỗ nào.
Không cần tìm, sợ rằng Thanh Lôi Huyền Đằng này sẽ tự tìm tới chúng ta.
Tử Yên nói: Nếu như người của Lan Lăng sơn trang nói không sai thì Thanh Lôi Huyền Đằng kia đã có linh trí, không chờ chúng ta đi tìm nó.
Một khi chúng ta tới địa bàn của nó nó sẽ tìm tới chúng ta.
Ta cũng muốn nhìn xem Thanh Lôi Huyền Đằng có linh trí rốt cuộc sẽ có bộ dáng như thế nào.
Lục Thiếu Du có chút hiếu kỳ mỉm cười nói.
Tốt nhất ngươi không nên xem thường Thanh Lôi Huyền Đằng kia, nếu ta suy đoán không sai.
Người của Lan Lăng sơn trang căn bản không gặp phải đối thủ của Thanh Lôi Huyền Đằng.
Nếu không bằng vào một chút thực lực của Lan Lăng sơn trang trong này, sợ rằng ngay cả một người cũng không thể rời đi được.
Tử Yên nói, đôi mắt xinh đẹp nhìn qua Lục Thiếu Du, dừng lại một chút rồi tiếp tục nói: Theo ta được biết, sau khi Thanh Lôi Huyền Đằng có linh trí, không chỉ có thực lực khủng bố mà còn vô cùng khó đối phó.
Trước tiên cứ xem xét một phen cũng tốt.
Lục Thiếu Du mỉm cười nói, loại bảo vật như Thanh Lôi Huyền Đằng đã khiến cho Lục Thiếu Du vô cùng hứng thú.
Sưu Sưu.
Thân ảnh hai người lướt đi, lập tức biến mất tại chỗ.
Một lát sau, trong không gian phía trước xuất hiện một ngọn núi khổng lồ bị sương mù bao phủ, từ xa nhìn lại giống như được một tấm lụa trắng phủ lên.
Giờ phút này bên ngoài vùng núi, bên trên những dãy núi bao la có vô số dây dài màu xanh từ phía trên đỉnh núi rũ xuống giống như là một thác nước đang trút xuống vậy.
Sưu.
Chỉ trong nháy mắt, những dây dài màu xanh này dường như bị thứ gì đó dẫn dắt, lập tức biến mất không thấy gì nữa.
Sưu.
Thân ảnh hai người Lục Thiếu Du và Tử Yên đáp xuống chân núi, ánh mắt nhìn về phía sơn mạch được sương mù màu trắng bao phủ, hai hàng lông mày nhíu lại.
Khí tức nơi này có chút kỳ quái, chẳng lẽ Thanh Lôi Huyền Đằng ở nơi này sao?Tử Yên nói.
Cẩn thận một chút thì tốt hơn.
Lục Thiếu Du ngẩng đầu nhìn mây mù quanh quẩn trong sơn mạch.
Khí tức nơi này rõ ràng không giống với những nơi khác, hai người cẩn thận, từng li từng tí tiến vào bên trong.
Sưu Sưu.
Ngay khi thân hình hai người Lục Thiếu Du, Tử Yên tiến vào trong sơn mạch, từng tiếng xé gió vang lên, chính là đám người Nhật Sát các.
Sau đó lập tức có trên trăm đạo thân ảnh đi tới, cũng đáp xuống vùng sơn mạch này.
Chính là đám người Lan Lăng sơn trang, Vạn Thú Tông, Hóa Vũ tông cùng với không ít tán tu.
Chư vị, chính là nơi này.
Thanh Lôi Huyền Đằng ở trong sơn mạch này.
Tất cả mọi người nên coi chừng một chút.
Phân tán tìm kiếm, một khi phát hiện tung tích thì người bên cạnh lập tức tương trợ.
Gia Cát Tây Phong nói.
Cả đám gật đầu, chăm chú đề phòng chung quanh, mang theo tâm trạng thấp thỏm bất an cùng với chờ mong từng bước đi vào trong sơn mạch tràn ngập sương mù màu trắng.
Trong sương trắng bao phủ, đám người Lan Lăng sơn trang biến mất trong sương mù.
Cả đám đều bố trí thủ đoạn phòng ngự, hộ thân cương khí cùng với linh khí phòng ngự đều được bố trí bên ngoài thân hình.
Phụ thân, hai người kia vừa mới đi vào đây.
Trong đám người, mắt thấy hai người Lục Thiếu Du và Tử Yên đi vào trong sơn mạch, Gia Cát Tử Vân nói.
Đi vào thì làm sao? Thanh Lôi Huyền Đằng không phải dễ đoạt được như vậy.
Người bình thường căn bản không biết được phương pháp thu thập Thanh Lôi Huyền Đằng, cho dù đi vào cũng là chịu chết.
Gia Cát Tây Phong thấp giọng nói.
Cho nên phụ thân mới kéo theo đám người kia đi vào trong này sao?Gia Cát Tử Vân nhìn không ít tán tu chung quanh rồi nói.
Gia Cát Tây Phong xếp quạt lại, nói: Loại bảo vật như Thanh Lôi Huyền Đằng vô cùng khó gặp, huống chi lại là Thanh Lôi Huyền Đằng có linh trí.
Sợ rằng cho dù dùng một kiện thần khí đổi Thanh Lôi Huyền Đằng cũng là việc khó.
Cho nên chúng ta cần phải làm phân tán sự chú ý của Thanh Lôi Huyền Đằng kia.
Chỉ tiếc Liễm Linh thúc công cùng với Lộc Linh lão tổ của con không có ở đây, bằng không thứ này chúng ta sẽ nắm chắc, làm sao có thể để cho người khác biết được cơ chứ.
Phụ thân, vậy thì hiện tại chúng ta phải làm sao? Thực lực của Thanh Lôi Huyền Đằng kia quá mức kinh khủng.
Có nắm chắc hay không?Gia Cát Tử Vân nói, ánh mắt cũng trở nên nóng bỏng.
Thân là Linh giả, Thanh Lôi Huyền Đằng này đối với hắn mà nói chính là hấp dẫn trí mạng.
Nếu như hắn có được Thanh Lôi Huyền Đằng kia, thực lực sẽ tăng vọt không ít.
Chúng ta đi tìm hang ổ của Thanh Lôi Huyền Đằng trước.
Chỉ cần tìm được hang ô của nó mới có thể thu được Thanh Lôi Huyền Đằng.
Bằng không chỉ có chịu chết.
Có lẽ sơn mạch này đều nằm trong phạm vi của Thanh Lôi Huyền Đằng, nhiều người xông tới như vậy cũng sẽ khiến cho Thanh Lôi Huyền Đằng phân tâm.
Khi đó chúng ta mới có cơ hội.
Gia Cát Tây Phong trầm giọng nói.
Vậy thì cứ để cho đám người kia tự sinh tự diệt đi.
Gia Cát Tử Vân nở nụ cười lạnh lẽo.
Hai người Lục Thiếu Du và Tử Yên tiến vào trong sơn mạch màu trắng.
Tiến vào trong sơn mạch này Lục Thiếu Du lập tức cảm nhận được một cỗ uy áp chấn động nhân tâm ngập tràn ở bên trong này.
Uy áp thật mạnh.
Cảm nhận cỗ uy áp này khuôn mặt Lục Thiếu Du không khỏi ngưng trọng.
Uy áp này dường như trực tiếp ảnh hưởng tới linh hồn, thế nhưng trước mắt mà nói cũng không làm ảnh hưởng quá lớn tới hắn.
Lục Thiếu Du không chịu ảnh hưởng quá lớn, thế nhưng Tử Yên lại chịu không ít ảnh hưởng, chỉ là cũng không có chuyện gì lớn.
Đôi mắt xinh đẹp nhìn về phía trước nói: Chẳng lẽ đây là uy áp của Thanh Lôi Huyền Đằng sao? Uy áp cực kỳ đáng sợ.
Tử Yên có thể cảm nhận rõ ràng được có một cỗ uy áp khiến cho tim nàng đập nhanh, cỗ uy áp này tác dụng vào linh hồn của nàng.
Coi chừng một chút.
Lục Thiếu Du nói, ánh mắt nhìn về bốn phía.
Không tốt.
Tử Yên bỗng nhiên kêu lên một tiếng kinh ngạc, trong mắt kinh hãi.
Sao vậy?Lục Thiếu Du nghi hoặc hỏi, tâm thần dò xét, vô cùng cảnh giác.
Thế nhưng khi triển khai tâm thần dò xét sắc mặt Lục Thiếu Du lập tức đại biến.
Tâm thần của hắn ở trong không gian này đã bị ảnh hưởng cực lớn.
Giống như ở bên trong sơn mạch tràn ngập sương trắng này có sự ảnh hưởng cực lớn đối với linh hồn lực.
Linh hồn lực của chúng ta bị ảnh hưởng cực lớn.
Tử Yên nheo mắt, nói: Nếu như ta đoán không sia, hẳn chúng ta đã bị Thanh Lôi Huyền Đằng làm ảnh hưởng.
Bản thân Thanh Lôi Huyền Đằng này có lực khắc chế cực lớn với linh hồn lực.
Hiện tại chúng ta lại đang ở trong khu vực của Thanh Lôi Huyền Đằng cho nên mới bị nó làm ảnh hưởng.
Dường như ảnh hưởng đối với ta không lớn, có thể coi như không đáng kể.
Lục Thiếu Du cảm giác tình huống trong đầu mình.
Tuy rằng linh hồn lực của hắn tiết ra ngoài có chút ảnh hưởng, thế nhưng trong đầu, linh hồn lực của hắn hoàn toàn không chịu một chút ảnh hưởng nào.
Hít.
Nhìn không trung tràn ngập sương mù, trên mặt đất không có sương mù, thân ảnh Lục Thiếu Du đáp xuống mặt đất, nói với Tử Yên: Chúng ta đáp xuống đất thôi.
Nếu như phi hành trong sương trắng này sẽ mất phương hướng.
Nói không chừng còn gặp phải nguy hiểm.
Cũng không thể tìm kiếm được Thanh Lôi Huyền Đằng kia.
Được.
Tử Yên khẽ mỉm cười, đáp xuống đất nói: Thanh Lôi Huyền Đằng này cực kỳ quỷ dị.
Tất cả phải cẩn thận, nói không chừng nó lại đột nhiên xuất hiện công kích chúng ta.
Cứ đến, ta cũng không ngại.
Lục Thiếu Du không dám khinh thường, thế nhưng trong lòng cũng chờ mong, muốn xem Thanh Lôi Huyền Đằng có linh trí sẽ mạnh như thế nào.
Nếu như càng mạnh thì chỗ tốt hắn đạt được càng nhiều.
Tử Yên cười nhạt, hai người Lục Thiếu Du, Tử Yên lập tức đi về phía trước tìm kiếm.
Thế nhưng tốc độ cũng không dám quá nhanh.
Một đằng cẩn thận tìm kiếm Thanh Lôi Huyền Đằng, mặt khác lại sợ Thanh Lôi Huyền Đằng đột nhiên đánh lén.
Chỉ là trên người hai người đi cũng không có xuất hiện nguy hiểm gì.
Trên không, khắp nơi đều là sương mù che đậy.
Dùng thị lực của hai người Lục Thiếu Du, Tử Yên lúc này tăng thêm rừng cây mọc san sát cũng bị ảnh hưởng rất lớn, không nhìn được quá xa.
Lại uy áp ở trong không gian này khiến cho linh hồn dò xét của hai người chịu ảnh hưởng cực lớn.
Khắp nơi trong sơn mạch đều là đại thụ che trời.
Lớn nhất chỉ sợ có hơn mười người cũng khó có thể ôm hết.
Trên một cây đại thụ có một đạo lưu quang như ẩn như hiện ẩn nấp dưới một cái lá cây màu xanh.
Chậm rãi bò giống như một con rắn nhỏ đang nhúc nhích, đột nhiên biến mất không thấy.
Ồ?Lục Thiếu Du đột nhiên ngừng lại, ánh mắt quét về phía sau.
Sắc mặt vô cùng nghi hoặc.
Sao vậy?Tử Yên nói, nàng quay đầu lại, thế nhưng ở phía sau nàng vô cùng yên tĩnh, không có bất kỳ một dấu vết nào.
Hình như có thứ gì đó đang theo dõi chúng ta.
Lục Thiếu Du nghi hoặc, tâm thần tràn ra, thế nhưng cũng không có phát hiện ra thứ gì.
Lục Thiếu Du cẩn thận nhìn chung quanh một chút.
Bốn phía đều là đại thụ che trời, còn có mây mù nhàn nhạt màu trắng.
Tâm thần dò xét cũng không phát hiện ra điều gì.
Ta cũng không phát hiện ra thứ gì.
Tử Yên nói.
Mặc kệ nó, chúng ta tiếp tục tìm kiếm.
Lục Thiếu Du cắn răng nói, hai người tiếp tục tiến lên.
Hai người vừa mới rời đi, quang mang màu xanh như ẩn như hiện lần nữa hiện lên.
Vô cùng quỷ dị bò từ đại thụ xuống mặt đất.
Lặng lẽ theo đuôi hai người Lục Thiếu Du và Tử Yên.
Dùng tu vi của hai người Lục Thiếu Du và Tử Yên lúc này cũng không nhận ra đạo lưu quang này ẩn nấp là bởi vì bên trong không gian này có sự áp chế với linh hồn lực cho nên cũng không phát hiện ra đạo lưu quang màu xanh này theo đuôi.
Càng đi vào bên trong uy áp càng lớn.
Một lát sau, thân ảnh xinh đẹp của Tử Yên đứng trên một dốc núi.
Có lẽ chúng ta sắp tới gần Thanh Lôi Huyền Đằng kia rồi.
Lục Thiếu Du nói.
Ta có một ít dự cảm không tốt.
Dọc đường đi này quá yên tĩnh.
Tử Yên nói.
Coi chừng.
Bỗng nhiên Lục Thiếu Du hét lớn một tiếng, thân ảnh nhanh như thiểm điện đánh về phía Tử Yên.
Trong sát na, trên mặt đất có một đạo lưu quang màu xanh giống như thiển điện nhanh chóng phóng về phía Tử Yên.
Phanh.
Lưu quang màu xanh đột nhiên xuất hiện này giống như một đạo sấm xét trực tiếp bổ vào nơi Tử Yên vừa mới đặt chân.
Tử Yên bị Lục Thiếu Du kéo đi.
Đạo lưu quang màu xanh này hung hăng đánh vào một gốc cây đại thụ che trời gần đó.
Đại thụ che trời kia lập tức bị đạo lưu quang kia xuyên thủng, hiện ra một lỗ nhỏ bằng nắm tay.
Cả cây đại thụ rạn nứt.
Sưu.
Trong chớp mắt ngắn ngủi, lưu quang màu xanh trực tiếp biến mất.
Ánh mắt Lục Thiếu Du nhanh chóng biến đối, hắn chỉ nhìn thấy mơ hồ đây là một cái dây mây màu xanh to bằng cánh tay trẻ con.
Tựa như điện mang, lóe lên rồi biến mất, chỉ trong nháy mắt đã biến mất không thấy gì nữa.
Hẳn là Thanh Lôi Huyền Đằng.
Tử Yên giật mình, nàng không ngờ Thanh Lôi Huyền Đằng này lại có thể vô thanh vô tức tiếp cận gần nàng.
Thiếu chút nữa nàng đã gặp phiền toái lớn.
Tuy rằng bản thân biến Thanh Lôi Huyền Đằng này sẽ vô cùng quỷ dị, thế nhưng nàng cũng không ngờ nó lại quỷ dị tới mức này.
Thanh Lôi Huyền Đằng thật quỷ dị.
Ánh mắt Lục Thiếu Du nhảy lên, Thanh Lôi Huyền Đằng này quả nhiên có chút quỷ dị, hắn mỉm cười nói: Thế nhưng cũng tốt, xem ra phương hướng chúng ta đi là đúng.
Ít nhất đây cũng nằm trong phạm vi của Thanh Lôi Huyền Đằng.
Trong một sơn mạch màu trắng có mấy đạo thân ảnh cẩn thận đặt chân xuống đất.
Mắt nhìn bốn phía, thế nhưng đám người này cũng không chú ý trên mấy cây đại thụ che trời sau lưng bọn họ có không ít đạo lưu quang màu xanh đang có quang mang lập lòe.
Mấy người dừng lại một chút rồi định thả người nhảy đi.
Sưu Sưu.
Lúc này trên những cây đại thụ che trời kia có mấy đạo lưu quang màu xanh như thiểm điện bắn xuống.
Trong lúc vô thanh vô tức, mấy đạo lưu qunag màu xanh này trực tiếp xuyên thủng không gian, xuyên qua lồng ngực và bụng mấy người này.
Sưu Sưu.
Trong nháy mắt mấy người này mới phát hiện ra thân hình mình bị xuyên thủng.
Trong mắt hiện lên sự kinh hãi, trực tiếp bị giết chết, thân hình đổ xuống đất.
Sưu Sưu.
Mấy đạo lưu quang màu xanh thu liễm, lộ ra mấy dây mây lớn bằng cánh tay trẻ con.
Mấy dây mây này trong nháy mắt lập tức biến mất.
Tại một nơi khác trong sơn mạch rộng lớn có một đạo thân ảnh xinh đẹp màu tím xuất hiện.
Chung quanh nàng là sương trắng quanh quẩn, có một cỗ uy áp cực lớn lan tràn.
Uy áp thật mạnh, đây là nơi nào?Bộ váy dài màu tím trên người nữ tử này nhẹ nhàng tung bay, dung nhan tuyệt mỹ, người này chính là Lục Tâm Đồng.
Sau khi Lục Tâm Đồng rời khỏi Cửu Chuyển Mê Lâm Trận lập tức tìm ca ca khắp nơi, thế nhưng cũng không có tìm thấy.
Nơi này có chút bất phàm, tiến vào trong trước rồi nói sau.
Đôi mắt xinh đẹp lóe lên, thân ảnh của Lục Tâm Đồng không chút do dự phóng vào trong sơn mạch.
Phía trước dường như có người.
Trong một rừng cây, Lục Thiếu Du cùng với Tử Yên thận trọng tiến lên.
Trong mắt Tử Yên xuất hiện không ít người.
Là người Nhật Sát các.
Ánh mắt Lục Thiếu Du khẽ đổi, không ngờ đi lâu như vậy hai người bọn họ lại gặp người của Nhật Sát các.
Rõ ràng hai người bọn hắn còn đi vào trong sớm hơn người của Nhật Sát các.
Chẳng lẽ người Nhật Sát các đi đường gần hơn sao?Nhất thời đám người Nhật Sát các cũng nhìn vào trên người Lục Thiếu Du.
Đối với thanh niên mặc áo xanh này đám người Nhật Sát các đương nhiên không thể quên được.
Hai vị, không ngờ lại gặp hai vị ở đây.
Không bằng chúng ta đi chung được không? Nguy hiểm cũng giảm bớt một chút.
Lục Thiếu Du đang định đi đường vòng.
Đã mang lên mặt nạ như vậy Lục Thiếu Du cũng không muốn làm lộ thân phận.
Thế nhưng Lạc Kiến Hồng đã nhìn qua Lục Thiếu Du, sắc mặt biến hóa, có ý kết giao.
Các ngươi nên cẩn thận một chút.
Lục Thiếu Du đang muốn đáp lời, đột nhiên nhìn thấy một đạo lưu quang màu xanh từ trên cây đại thụ gần đó bắn ra.
Mục tiêu chính là người của Nhật Sát các.
Cẩn thận.
Một tiếng quát nhẹ vang lên, trong tay Thiên Kiếm Tôn giả đột nhiên có một thanh trường kiếm xuất hiện, đánh thẳng về phía đạo lưu quang màu xanh kia.
Kiếm quang xé rách không gian, quanh thân lập tức bố trí hộ thân cương khí bằng chân khí, đem bản thân bao phủ vào bên trong.
Sưu.
Đạo lưu quang màu xanh này bỗng nhiên uốn khúc trên không trug, không ngờ lại giống như vật còn sống, trực tiếp tránh thoát một kiếm của Thiên Kiếm Tôn giả.
Sưu.
Dưới đạo lưu quang màu xanh này dường như có một cỗ khí tức chuyên môn khống chế linh hồn khiến cho Thiên Kiếm Tôn giả bị đình trệ.
Đạo lưu quang màu xanh này trực tiếp rơi vào trên hộ thân cương khí của Thiên Kiếm Tôn giả.
Phanh.
Hộ thân cương khí này không ngờ lại không thể ngăn cản đạo lưu quang màu xanh, lập tức rạn nứt.
Lưu quang màu xanh này trực tiếp phá nát cương tráo của Thiên Kiếm Tôn giả, trực tiếp bắn về phía Thiên Kiếm Tôn giả.
Sưu Sưu.
Mà ngay thời điểm này trước người Thiên Kiếm Tôn giả đột nhiên có một đạo lưu quang bắn tới, trực tiếp đánh gãy đạo lưu quang màu xanh kia.
Lưu quang màu xanh bị chém đứt, đoạn còn lại lập tức trở về trong mặt đất rồi biến mất không thấy.
Sưu.
Đoạn lưu quang màu xanh bị chặt đứt lập tức quỷ dị tiến vào trong cơ thể Thiên Kiếm Tôn giả.
Hộ thân cương khí hộ thân của Thiên Kiếm Tôn giả tiêu tán, trường kiếm trong tay rơi xuống mặt đất.
Toàn thân ngốc trệ mấy giây lúc này mới lảo đảo lùi về phía sau mấy bước.
Trong miệng phun ra máu tươi, sắc mặt trắng bệch.
Sưu Sưu.
Thứ vừa mới ra tay chặt đứt một đoạn Thanh Lôi Huyền Đằng giống như một đạo lưu quang vòng qua vòng lại, giống như một cái phi đao, lập tức trở lại trong tay Phi Đao Tôn giả rồi biến mất không thấy gì nữa.
Hiển nhiên người vừa mới ra tay tương trợ Thiên Kiếm Tôn giả chính là Phi Đao Tôn giả.
Thiên Kiếm trưởng lão, ngươi không sao chứ?Lạc Kiến Hồng đi tới bên người Thiên Kiếm Tôn giả rồi hỏi.
Không có chuyện gì quá lớn, Thanh Lôi Huyền Đằng này quả nhiên lợi hại, trực tiếp công kích linh hồn, tất cả mọi người phải cẩn thận.
Thiên Kiếm Tôn giả ngưng trọng nói.
Vừa rồi có bản thân hiểu rõ nhất non nửa đoạn Thanh Lôi Huyền Đằng dung nhập vào trong cơ thể lập tức hóa thành công kích linh hồn kinh khủng nhất, thiếu chút nữa thì hắn phiền phức lớn.
Đa tạ các hạ nhắc nhở.
Lạc Kiến Hồng thấy Thiên Kiếm Tôn giả không có gì đáng ngại, lần nữa nhìn về phía Lục Thiếu Du nói.
Vừa rồi đối phương đã cố ý nhắc nhở bọn họ.
Không đáng nhắc tới.
Âm thanh khàn khàn vang lên.
Các hạ, Thanh Lôi Huyền Đằng này cực kỳ nguy hiểm, mọi người đi cùng nhau, nếu như đạt được Thanh Lôi Huyền Đằng thì chúng ta có thể chia đều.
Lạc Kiến Hồng nhìn qua đôi nam nữ tuấn tú, xinh đẹp này.
Hắn rất muốn lôi kéo hai người này.
Thực lực của hai người này rất mạnh, người của Đế Đạo minh hiện tại cũng không ở đây.
Nếu như quả thực gặp phải Thanh Lôi Huyền Đằng, chỉ bằng vào mấy người Nhật Sát các ở nơi này cũng không thể đối kháng với đám người Lan Lăng sơn trang.
Ngại quá, chúng ta đã quen hành động một mình.
Cáo từ.
Lục Thiếu Du cười nhạt một tiếng, ánh mắt ý bảo Tử Yên rời đi.
Thực lực hai người này vô cùng cường hãn, trong tán tu dường như không có nhân vật như thế a.
Phi Đao Tôn giả nhìn Lục Thiếu Du và Tử Yên biến mất, ánh mắt nghi hoặc nói.
Hai người này khiến cho ta có cảm giác giống như đã từng quen biết, chẳng lẽ.
Lạc Kiến Hồng nhìn qua bóng lưng Lục Thiếu Du và Tử Yên.
Đựac biệt là bóng lưng của thân ảnh màu xanh kia khiến cho hắn trong lúc mơ hồ có cảm giác quen thuộc.
Hai người Lục Thiếu Du rời khỏi, lần nữa tìm kiếm nơi hạ lạc của Thanh Lôi Huyền Đằng.
Thanh Lôi Huyền Đằng này dường như không có nơi nào là không có.
Căn bản không có cách nào tìm được tung tích của nó.
Thanh Lôi Huyền Đằng này quả nhiên là vật có linh trí.
Hình như đang chơi trốn tìm với chúng ta.
Tiếp tục như vậy cũng không phải là biện pháp tốt.
Lục Thiếu Du nói với Tử Yên.
Cũng không có cách nào, Thanh Lôi Huyền Đằng vốn đã là vật quỷ dị.
Dọc đường đi chúng ta chỉ gặp phải phụ đằng mà thôi.
Còn không phải là chủ đằng.
Chỉ có tìm được chủ đằng của nó mới có tác dụng.
Tử Yên nói.
Thanh Lôi Huyền Đằng quả thực khổng lồ, chúng ta đã đi lâu như vậy mà trên đường đều là phụ đằng của nó.
Lục Thiếu Du rung động, Thanh Lôi Huyền Đằng này rốt cuộc khổng lồ như thế nào, quả thực vô cùng đáng sợ.
Chuyện này ta cũng không biết.
Thế nhưng hiện tại ta có một chuyện lo lắng.
Tử Yên nói, trong đôi mắt xinh đẹp hiện lên sự ngưng trọng.
Lo lắng chuyện gì?Lục Thiếu Du hỏi.
Thanh Lôi Huyền Đằng này chính là vật từ thượng cổ.
Cũng không biết đã tồn tại bao nhiêu năm.
Thực lực tuyệt đối cực kỳ khủng bố.
Ta đang nghĩ vạn nhất uy lực của Thanh Lôi Huyền Đằng này chúng ta không có cách nào đối phó, vậy thì cũng chỉ có thể đợi nó đối phó chúng ta.
Tử Yên có chút lo lắng nói.
Hiện tại cũng không thể bỏ cuộc giữa đường.
Lục Thiếu Du nói, trong lòng cũng không có ý định bỏ cuộc giữa chừng.
Uy lực của Thanh Lôi Huyền Đằng càng lớn thì Lục Thiếu Du càng cảm thấy hứng thú.
Sợ gì, cùng lắm mạnh bằng Đế giả là cùng.
Được, được.
Tử Yên dịu dàng cười, gật đầu nói.
Ah.
Tử Yên vừa dứt lời thì có một tiếng kêu thảm thiết từ phía xa vang lên.
Có biến.
Lục Thiếu Du, Tử Yên nhìn nhau, thân ảnh hai người lập tức biến mất không thấy gì nữa.
Sưu Sưu.
Sau khi lách mình mấy cái, thân ảnh hai người xuất hiện trên một ngọn núi.
Lúc này trên sườn núi có chín cỗ thi thể nằm ngổn ngang.
Chín cỗ thi thể này trên người đều có mấy cái lỗ nhỏ bằng nắm tay trẻ con ở trên mi tâm, lồng ngực, sau lưng hoặc là bụng.
Máu chảy đầm đìa, trực tiếp xuyên thủng thân hình bọn họ.
Lục Thiếu Du quét mắt qua, chín người này đều là tán tu bên ngoài mà hắn đã từng gặp qua.
Trong đó có một người là Vũ Tôn nhất trọng, còn lại đều là cường giả Vương cấp.
Từ khuôn mặt của bọn họ hiện tại dường như bị Thanh Lôi Huyền Đằng đột nhiên đánh chết.
Thậm chí đại bộ phận người còn chưa kịp phản ứng đã bị đánh chết.
Kiểm tra qua vết thương của chín người, ánh mắt Lục Thiếu Du trầm xuống.
Sưu.
Một đạo lưu quang màu xanh nhanh như thiểm điện bắn tới.
Tốc độ nhanh không thể tưởng tượng nổi, lập tức bắn về phía Lục Thiếu Du.
Trực tiếp xuyên thủng Lục Thiếu Du thành từng mảnh nhỏ.
Phá.
Một tiếng quát nhẹ vang lên, thân hình Lục Thiếu Du như quỷ mị xuất hiện trên không trung.
Vừa rồi thứ bị đánh nát chỉ là tàn ảnh mà thôi.
Lúc trước hắn đã sớm có sự chuẩn bị, thủ ấn dược kết.
Một đạo trảo ấn xé rách không gian trực tiếp bắt lấy đạo lưu quang màu xanh kia.
Sưu Sưu.
Trảo ấn xé rách không gian tạo ra năm vết rách trong không gian, trong nháy mắt rơi vào trên đạo lưu quang màu xanh kia.
Một cỗ điện mang lập tức trút xuống khiến cho cánh tay Lục Thiếu Du run lên.
Cùng lúc có một cỗ năng lượng linh hồn trong nháy mắt trút xuống, uy áp linh hồn giống như có thể khiến cho người khác mất đi sức phản khác.
Thế nhưng lại bị kim đao màu vàng trong đầu Lục Thiếu Du ngăn cản.
Sưu.
Thừa dịp đạo lưu quang màu xanh này lập tức định thoát khỏi trảo ấn của Lục Thiếu Du.
Trốn đi đâu?Trong nháy mắt Lục Thiếu Du phục hồi tinh thần lại.
Linh hồn bị ảnh hưởng cũng chỉ trong nháy mắt, lúc này trảo ấn nắm chắc đạo lưu quang màu xanh kia.
Đạo lưu quang màu xanh này tuy rằng lợi hại, khiến cho toàn thân nhũn ra.
Bất quá đối với Lục Thiếu Du mà nói, trên người hắn đã sớm được Tử Kim Huyền Lôi rèn dũa qua, cho nên điện mang trên đạo lưu quang này tuy rằng lợi hại, thế nhưng cũng không có cách nào tạo thành ảnh hưởng với hắn.
Sưu.
Trảo ấn của Lục Thiếu Du mạnh mẽ nắm lấy đạo lưu quang màu xnah kia.
Lúc này hắn mới nhìn rõ, đạo lưu quang màu xanh này chính là một cái dây mây lơn bằng nắm tay trẻ con.
Dây mây này vô cùng quỷ dị, toàn thân óng ánh, long lanh, thế nhưng lại mang theo điện mang màu xanh.
Gợn sóng chung quanh nó đều trực tiếp vặn vẹo.
Phanh.
Trảo ấn trong tay Lục Thiếu Du dùng sức kéo một cái, trực tiếp rút dây mây này ra.
Lúc này mới phát hiện ra dây mây này tới từ lòng đất.
Sưu.
Dây mây màu xanh trực tiếp đứt gãy, phần còn lại đột nhiên tiến vào mặt đất rồi biến mất không thấy, chỉ còn lại một nửa nhưng lại hóa thành một cỗ năng lượng trong nháy mắt tiến vào trong lòng bàn tay Lục Thiếu Du rồi trực tiếp phóng vào trong đầu, công kích linh hồn bàng bạc, cực kỳ cường hãn.
Đương nhiên công kích linh hồn này Lục Thiếu Du đã miễn dịch, trực tiếp bỏ qua.
Thân ảnh lao thẳng tới chỗ Thanh Lôi Huyền Đằng đang rút lại, lúc này mặt đất đã khôi phục như cũ.
Lại không thấy.
Lục Thiếu Du phiền muộn lẩm bẩm nói.
Chủ đằng của Thanh Lôi Huyền Đằng này không biết ở nơi nào.
Ngươi không sao chứ?Tử Yên đi tới bên người Lục Thiếu Du rồi hỏi.
Không có việc gì.
Lục Thiếu Du than nhẹ, ánh mắt lóe lên, nói: Chúng ta đi chiếu cố chủ đằng của nó đi.
Ngươi tìm được chủ đằng của Thanh Lôi Huyền Đằng rồi sao?Tử Yên nghi hoặc hỏi.
Còn chưa, thế nhưng có lẽ sẽ nhanh thôi.
Lục Thiếu Du mỉm cười, ánh mắt lại biến đổi, ngưng trọng nói: Vừa rồi ta đã đánh một đạo ấn ký linh hồn lên trên đoạn phụ đằng của Thanh Lôi Huyền Đằng vừa rồi.
Nhưng Thanh Lôi Huyền Đằng dường như có năng lực thôn phệ ấn ký linh hồn.
Ấn ký linh hồn của ta đang biến mất, chúng ta phải nhanh lên.
Âm thanh vừa dứt, tâm thần tỏa ra, dò xét chung quanh.
Thân ảnh Lục Thiếu Du lập tức đuổi về phía trước, Tử Yên theo sát phía sau.
Trong rừng cây, hơn mười người cẩn thận, từng li từng tí tiến vê phía trước, sắc mặt ngưng trọng, thấp thỏm bất an.
Chính là đám người Công Tôn Hóa Nhai.
Hỏa Chân trưởng lão cùng với Địa Chân trưởng lão trong tông đều bị đánh chết.
Bọn họ đi cùng một chỗ, không có cường giả đảm bảo, Thanh Lôi Huyền Đằng kia lại cực kỳ quỷ dị, dọc đường đi đám người này không dám chủ quan chút nào.
Sưu Sưu.
Lo cái gì thì cái đó tới, trên không trung, mấy đạo lưu quang màu xanh nhanh như thiểm điện bắn xuống.
Cẩn thận.
Công Tôn Hóa Nhai hét lớn một tiếng, quanh thân lập tức được bao phủ bởi một kiện khải giáp.
Trực tiếp bổ ra một đao.
Sưu.
Đao mang cắt vỡ không gian, hung hăng chém lên đạo lưu quang màu xanh kia.
Thế nhưng đạo lưu quang này chỉ bị chậm lại một chút, lực lượng mạnh mẽ lập tức trút xuống thân đao.
Khục.
Công Tôn Hóa Nhai lập tức bị đẩy lui, linh hồn bị áp chế, ánh mắt thoáng đình trệ.
Đạo lưu quang màu xanh kia lập tức đánh tới, giống như muốn xuyên thủng ngực Công Tôn Hóa Nhai vậy.
Phá.
Lúc này một tiếng hét lớn giống như sấm sét vang lên.
Không gian lóe lên, một đạo thân ảnh tục tằn màu xanh xuất hiện trước người Công Tôn Hóa Nhai.
Bàn tay nắm chặt, một đạo quyền ấn bành tướng, đánh về phái trước.
Một cỗ lực lượng mạnh mẽ trút xuống không trung đánh vào đạo lưu quang màu xanh kia.
Ầm ầm.
Quyền ấn dẫn tới năng lượng thiên địa bàng bạc, uy thế kinh người, khủng bố khiến cho không gian chung quanh rạn nứt.
Gợn sóng trong không gian không ngừng lan tràn ra chung quanh.
Đạo lưu quang màu xanh kia cũng biến mất không thấy.
Phong Vũ trưởng lão.
Nhìn thấy người này tới, người Hóa Vũ tông vốn đang kinh hãi lập tức có chút sợ hãi xen lẫn vui mừng.
Sưu Sưu.
Lão giả thân hình có chút tục tằn này chính là Phong Vũ Tôn giả của Hóa Vũ tông.
Sau lưng hắn còn có không ít trưởng lão của Hóa Vũ tông.
Làm sao các ngươi lại ở chỗ này? Hỏa Chân cùng với Địa Chân đâu?Nhìn đám người Công Tôn Hóa Nhai, Phong Vũ Tôn giả có chút nghi hoặc hỏi.
Phong Vũ trưởng lão, hai vị trưởng lão Hỏa Địa đã bị người ta đánh chết.
Công Tôn Hóa Nhai bất đắc dĩ thở dài.
Cái gì? Là ai làm?Trong nháy mắt Phong Vũ Tôn giả giận dữ, Hỏa Chân cùng với Địa Chân một người là Vũ Tôn ngũ trọng, một người là Vũ Tôn tứ trọng.
Lần trước ở trong Thiên Môn cốc, sau khi Hóa Vũ tông bị trọng thương, cường giả Tôn cấp vô cùng quan trọng.
Hai cường giả Tôn cấp tứ trọng, ngũ trọng bị chết.
Tổn thất bực này hiện tại Hóa Vũ tông không thể nào gánh nổi.
Nếu cứ như vậy nội tình của Hóa Vũ tông sẽ ngày càng yếu.
Không biết là ai.
Là một thanh niên tán tu động thủ.
Công Tôn Hóa Nhai nói.
Phong Vũ trưởng lão nổi giận, hắn cũng không khác là bao.
Hiện tại Hóa Vũ tông không thể chịu nổi tổn thất như vậy mấy lần nữa.
Bồi dường được một cường giả Tôn cấp đã vô cùng khó khăn.
Người có tu vi Tôn cấp ngũ trọng, tứ trọng thì càng không cần phải nói.
Tán tu mà cũng dám động vào người của Hóa Vũ tông ta.
Coi Hóa Vũ tông là quả hồng mềm dễ bóp sao?Sắc mặt Phong Vũ Tôn giả tái nhợt, dữ tợn nói.
Bàn chân đạp mạnh mặt đất, mặt đất thoáng lắc lư, một cái khe nứt lớn lập tức xuất hiện.
Lục Tâm Đồng phi hành trong sương mù màu trắng lúc này lại đột nhiên dừng lại.
Nhìn mấy thi thể trên mặt đất, mấy người này đều là cường giả Vương cấp, thế nhưng lại chết một cách quỷ dị như vậy.
Trên người đều có một lỗ nhỏ như nắm tay trẻ con.
Ánh mắt kinh hãi giống như đến khi chết còn không biết được mình chết như thế nào.
Trên một tảng đá đột nhiên xuất hiện một đạo lưu quang màu xanh quỷ dị, cuối cùng hóa thành một dây mây màu xanh, chậm rãi kéo tới Lục Tâm Đồng.
Dường như Lục Tâm Đồng cảm giác được thứ gì đó đột nhiên ngẩng đầu nhìn lại.
Sau lưng nàng, dây mây trên tảng đá đột nhiên biến mất không thấy gì nữa.
Nhìn thấy sau lưng không có gì, trong đôi mắt xinh đẹp của Lục Tâm Đồng hiện lên sự nghi hoặc, sau lưng nàng dường như không có gì.
Sưu.
Ngay khi Lục Tâm Đồng quay người, dây mây màu xanh đã xuất hiện trên đỉnh đầu Lục Tâm Đồng, chậm rãi rũ xống, lặng lẽ không có một chút tiếng động.
Lục Tâm Đồng không ngờ lại không phát giác ra một chút nào.
Không cảm giác được năng lượng chấn động.
Sưu Sưu.
Lúc này ngay khi khoảng cách còn một chút, dây mây màu xanh kia đột nhiên bắn về phía Lục Tâm Đồng, lưu lại một đạo tàn ảnh màu xanh trên không trung, sau đó dùng xu thế phá không lập tức phóng về phía Lục Tâm Đồng.
Hừ, đồ vật quỷ quái gì, ta đã sớm nhận ra ngươi theo dõi ta rồi.
Trong sát na dường như Lục Tâm Đồng đã sớm có sự chuẩn bị.
Thân ảnh lóe lên bỗng nhiên đánh ra một đạo khói độc về phía đạo lưu quang màu xanh kia.
Tốc độ của Lục Tâm Đồng nhanh thế nhưng dường như tốc độ của dây mây màu xanh này còn nhanh hơn, đạo lưu quang này uấn éo vô cùng quỷ dị tránh khỏi đạo khói độc của Lục Tâm Đồng, lần nữa bắn về phía Lục Tâm Đồng, mang theo tiếng xé gió sắc bén vang vọng trong không gian.
Thiên Linh hồn châm.
Nhanh như thiểm điện, sắc mặt Lục Tâm Đồng biến hóa, tay phải cong thành trảo mang theo khói độc ngập trời đánh ra một đạo lưu quang màu trắng.
Một cỗ uy áp kinh người khuếch tán.
Lưu quang màu trắng này chỉ bắn ra được một lát thì bên trong có khói độc ngập trời lan tràn ra.
Tiếng ông ông vang vọng không ngừng.
Từng đạo châm mang mang theo lực lượng xuyên thủng không gian hung hăng đánh vào đạo lưu quang màu xanh kia.
Sưu.
Thiên Linh hồn châm đánh vào, dường như đạo lưu quang màu xanh này cũng không ngăn chặn được, lập tức biến mất trên không trung.
Thiên Linh hồn châm của ta.
Lục Tâm Đồng quát lên một tiếng, vừa rồi nàng còn chưa nhìn rõ vật đánh lén mình là vật gì.
Thế nhưng vật quỷ dị kia lại mang theo Thiên Linh hồn châm của nàng biến mất không thấy gì nữa.
Nhưng nàng cũng không nghĩ nhiều, Thiên Linh hồn châm là vật do Lục Tâm Đồng luyện hóa, tuy rằng ở trong không gian này có thể tạo thành không ít uy áp đối với linh hồn lực, thế nhưng Lục Tâm Đồng cũng có thể đại khái cảm giác được phương hướng của Thiên Linh hồn châm.
Sưu.
Quang mang màu trắng dưới chân lóe lên, Thiên Linh hồn châm này không thể để mất, Lục Tâm Đồng trực tiếp đuổi theo.
Hai người Lục Thiếu Du, Tử Yên đuổi theo, cũng chú ý chung quanh có phải là đạo lưu quang màu xanh kia không.
Lục Thiếu Du đuổi theo qua hai ngọn núi khổng lồ tới trước ngọn núi thứ ba mới dừng lại.
Ngọn núi khổng lồ này cao vút trong mây, giống như một con rồng bay lên cao, tràn ngập khí thế nguy nga.
Chung quanh xanh biếc vô cùng, ngọn núi này ngăn cản trước mắt hai người giống như là điểm cuối của khối đại lục lơ lửng này.
Trên ngọn núi trong lúc mơ hồ Lục Thiếu Du có thể nhìn thấy không ít tảng đá lớn.
Trên những tảng đá này có không ít bí văn, một cỗ khí tức khiến cho người ta cảm thấy áp lực từ trên đó truyền ra.
Uy áp càng ngày càng mạnh.
Tử Yên bước tới, trong tâm thần dò xét, uy áp ở nơi này càng ngày càng mạnh.
Mạnh tới mức khiến cho linh hồn nàng bị áp bách.
Trong lúc vô hình có một cỗ khí tức khiến cho trong lòng nàng rung đọng.
Ồ?Giờ phút này Lục Thiếu Du nhíu mày, vừa rồi hắn còn cảm giác thấy ấn ký linh hồn, thế nhưng lúc này đã hoàn toàn không cảm giác được.
Có lẽ Thanh Lôi Huyền Đằng đã thôn phệ ấn ký linh hồn của hwans.
Có người tới.
Tử Yên cảm giác chung quanh, bỗng nhiên sắc mặt biến đổi.
Còn chưa dứt lời thì đã có mười mấy đạo thân ảnh đang phóng tới.
Từng đạo thân ảnh xuất hiện mang theo một cỗ khí tức không kém.
Đúng là đám người Gia Cát Tây Phong, bên cạnh còn có không ít tán tu.
Thực lực của mấy tán tu này không tầm thường, trên người còn có thương thế.
Mọi người tới đây, ánh mắt có chút nghi hoặc nhìn về phía Lục Thiếu Du.
Đương nhiên không có kẻ nào dám trêu vào hai người Lục Thiếu Du và Tử Yên, bọn họ muốn trốn còn không kịp nữa là.
Ah.
Giữa không trung có mấy tiếng kêu thảm thiết vang lên.
Tiếng kêu thảm thiết này dường như từ phía sau ngọn núi khổng lồ này vậy.
Sưu Sưu.
Không chần chờ chút nào, đám người Lan Lăng sơn trang lập tức lao thẳng về phía có tiếng kêu.
Hai người Lục Thiếu Du, Tử Yên nhìn nhau, lập tức phóng về phía trước.
Lúc này bên cạnh ngọn núi khổng lồ có một hạp cốc lớn.
Trên mặt đất xuất hiện mấy cỗ thi thể.
Rống.
Tiếng thú rống vang vọng.
Một đầu yêu thú phi hành lục giai trực tiếp bị một đạo lưu quang màu xanh xuyên thủng thân hình.
Thân hình khổng lồ từ trên không trung hung hăng rơi xuống mặt đất.
Cả hạp cốc thoáng run rẩy.
Phanh Phnah.
Trong hạp cốc lúc này có hơn hai mươi đạo lưu quang màu xanh phóng ra.
Đem hơn chục đạo thân ảnh bao phủ vào bên trong.
Dưới những đạo lưu quang này, đại bộ phận người phía dưới đều được hai lão giả dùng kiếm bảo hộ.
Sưu Sưu.
Hơn chục đạo lưu quang màu xanh kia giống như đều có lực lượng xuyên thủng không gian, vây công hơn chục người kia.
Trên mặt đất đã có vài cỗ thi thể của nhân loại còn có thi thể của yêu thú tọa kỵ.
Minh hữu Lan Lăng sơn trang, nhanh hỗ trợ.
Người bị vây trong hạp cốc lập tức quát lớn giống như nhìn thấy cứu tinh.
Mà mười mấy đạo thân ảnh này chính là đám người Doãn Ngạc của Vạn Thú Tông.
Đám người Lan Lăng sơn trang nhìn thấy người bị vây công là người của Vạn Thú Tông, Vạn Thú Tông đã cầu cứu đương nhiên bọn họ không thể không cứu.
Sắc mặt Gia Cát Tây Phong khẽ biến hóa, quay đầu nói với một người tán tu bên người: Chư vị, hiện tại chúng ta liên thủ với nhau, xuất thủ tương trợ mấy vị bằng hữu Vạn Thú Tông thôi.
Dứt lời, Gia Cát Tây Phong đạp mạnh mặt đất.
Quang mang màu trắng xuất hiện dưới chân, trong chớp mắt không gian lắc lư, thân hình trực tiếp phóng về phía trước, lao thẳng về phía một đạo lưu quang màu xanh.
Một đạo chân khí tinh luyện mang theo xu thế sấm sét nhanh chóng được đánh ra.
Tiếp đó hai cường giả Tôn cấp của Lan Lăng sơn trang cũng nhanh chóng bắn về phía trước, chân khí tuôn ra, thân ảnh ầm ầm phóng lên cao.
Trong nháy mắt đánh ra một đạo chưởng ấn đánh văng gợn sóng trong không gian, trực tiếp đánh về phía mấy đạo lưu quang đang vây công đám người Vạn Thú Tông.
Lan Lăng sơn trang vẫn còn một cường giả Tôn cấp ngũ trọng, chỉ là khi trước đã bị đạn hán mặc hoàng bào bên người một lão giả thần bí đánh cho trọng thương, nửa chết nửa sống.
Sợ rằng không có năm ba năm đừng mong có thể ra tay.
Hiện tại người này vẫn đang được người khác dắt lấy.
Sưu Sưu.
Đám tán tu do dự một lát rồi không có ai nhúc nhích.
Uy lực của Thanh Lôi Huyền dằng kia trên đường đi mọi người đã thử qua.
Lúc này không ai dám đi chịu chết, cũng không muốn trêu vào Thanh Lôi Huyền Đằng kia.
Lục Thiếu Du mỉm cười, Lan Lăng sơn trang tụ tập đám tán tu này lại sợ rằng muốn sử dụng ở lúc cuối cùng.
Đương nhiên, loại chuyện lôi kéo để người khác liều mạng vì mình này đám tán tu cũng không ngốc.
Sợ rằng sẽ không có ai dí ra.
Gia nhập liên minh chỉ là vì lợi ích ngắn ngủi mà thôi.
Phanh Phanh.
Âm thanh trầm thấp vang lên, ba cường giả Tôn cấp của Lan Lăng sơn trang bất đắc dĩ gia nhập, áp lực trên người Doãn Ngạc cùng với hai cường giả Tôn cấp dùng kiếm của Vạn Thú Tông lúc này mới giảm đi nhiều.
Che chở người của Vạn Thú Tông từ đầu khiến cho bọn họ có chút quá sức.
Chỉ là hai mươi mấy đầu lưu quang màu xanh công kích tới, tình cảnh của mấy cường giả Vạn Thú Tông này vẫn không khả quan hơn chút nào.
Lục Thiếu Du nhìn Vạn Thú Tông, những trưởng lão Vương cấp kia đều đang được mấy cường giả Tôn cấp bảo hộ.
Lam Linh càng là mục tiêu bảo vệ quan trọng.
Sưu Sưu.
Giữa không trung, âm thanh xé gió vang vọng.
Hai mươi thân ảnh đi tới.
Người đi đầu trên người có khí tức cường hãn tràn ra khiến cho Lục Thiếu Du phải quay đầu nhìn lại.
Phong Vũ Tôn giả.
Ánh mắt biến đổi, sắc mặt Lục Thiếu Du đồng thời biến hóa.
Người tới không phải là ai khác mà là Phong Vũ Tôn giả của Hóa Vũ tông.
Phong Vũ Tôn giả này đã là Vũ Tôn cửu trọng, vũ giả Tam hệ, thực lực cũng không yếu.
Người Hóa Vũ tông tới, ánh mắt Tử Yên cũng chú ý tới Phong Vũ Tôn giả.
Ánh mắt lập tức nhìn về phía Lục Thiếu Du rồi cười khổ.
Sợ rằng một lát nữa sẽ có phiền phức.
Hỏa Chân Tôn giả cùng với Địa Chân Tôn giả tăng thêm Công Tôn Xuân Thu chết, Phong Vũ Tôn giả này nhất định sẽ không bỏ qua.
Thế nhưng Tử Yên cũng không quá lo lắng Lục Thiếu Du không địch lại.
Huống chi trên người Lục Thiếu Du còn có chín đầu hung khôi mà hắn ngoài ý muốn thu được.
Chỉ chín chiếc hung khôi này cũng đã đủ chế trụ Phong Vũ Tôn giả rồi.
Nhìn ánh mắt Tử Yên, Lục Thiếu Du cười nhạt một tiếng.
Ngược lại cũng không sợ Phong Vũ Tôn giả.
Nếu như có cơ hội giết Phong Vũ Tôn giả này, tuyệt đối sẽ làm cho Hóa Vũ tông trọng thương.
So với việc đánh chết hai mươi mấy Vũ Tôn tứ trọng, ngũ trọng trước đó còn có trọng lượng hơn nhiều.
Dùng tu vi của Phong Vũ Tôn giả này nếu như bị đánh chết, Lục Thiếu Du phỏng đoán, đây mới thực sự là chuyện động tới căn cơ của Hóa Vũ tông.
Cường giả của Hóa Vũ tông nhiều như thế nào thế nhưng cường giả như Phong Vũ Tôn giả này Lục Thiếu Du phỏng đoán cũng không có mấy người.
Ngay khi Lục Thiếu Du suy tư, Phong Vũ Tôn giả không biết Lục Thiếu Du, ánh mắt nhìn mấy cường giả Tôn cấp trong Lan Lăng sơn trang, Vạn Thú Tông đang đối phó với Thanh Lôi Huyền Đằng, ánh mắt không ngừng biến hóa.
Phong Vũ tiền bối, xin giúp bọn ta một tay.
Một Tôn giả sử dụng kiếm của Vạn Thú Tông lập tức nhận ra Phong Vũ Tôn giả.
Bị người ta nhìn thấy, lại mở miệng xin giúp đỡ.
Phong Vũ Tôn giả cũng không có cách nào không hỗ trợ.
Dù sao đều là người Thiên Địa minh, thân ảnh hắn lóe lên, lập tức đi tới phía trước.
Quang mang lóe lên, cả không gian to lớn đột nhiên co rút lại.
Phá.
Phong Vũ Tôn giả quát lớn một tiếng, một đạo chưởng ấn trực tiếp đánh vào trên những đạo lưu quang kia.
Phanh.
Dưới âm thanh trầm thấp bạo liệt, lưu quang màu xanh lập tức bị đứt, hóa thành năng lượng tiêu tán.
Năng lượng này khiến cho không ít người chung quanh cảm thấy linh hồn run lên.
Sưu Sưu.
Dường như cảm nhận được thực lực của Phong Vũ Tôn giả, hơn mười dây Thanh Lôi Huyền Đăng mang theo lưu quang màu xanh lập tức bắn về phía Phong Vũ Tôn giả.
Hừ.
Phong Vũ Tôn giả hừ lạnh một tiếng, một cỗ năng lượng thuộc tính hỏa nóng bỏng hội tụ.
Không gian chung quanh lập tức cứng lại, một cỗ hỏa diễm ngập trời hội tụ.
Vỡ cho ta.
Thủ ấn trong tay Phong Vũ Tôn giả đánh xuống, trong không gian nóng bỏng, hỏa diễm cuồn cuộn lập tức bao phủ hơn mời đạo Thanh Lôi Huyền Đằng.
Phanh Phanh.
Dưới ánh mắt kinh ngạc của vô số người, không gian to lớn đột nhiên nổ tung, âm thanh bạo liệt giống như tiếng sấm vang vọng trên không trung.
Kình phong cuồng bạo mang theo hỏa diễm ngập trời khuếc htasn.
Kình khí ngập trời mang theo năng lượng thiên địa lan tràn trên không trung.
Hơn mười đạo Thanh Lôi Huyền Đằng cũng bị vỡ nát, bộ phận còn thừa lập tức biến mất không thấy gì nữa.
Thực lực thật mạnh.
Thực lực của Phong Vũ Tôn giả khiến cho tất cả mọi người kinh hãi, trợn mắt líu lưỡi.
Mỗi một cái giơ tay nhấc chân lập tức đánh nát Thanh Lôi Huyền Đằng kinh khủng kia.
Ken két.
Phong Vũ Tôn giả đối phó với đại bộ phận Thanh Lôi Huyền Đằng, những đạo còn lại cũng bị mấy cường giả Tôn cấp của Vạn Thú Tông và Lan Lăng sơn trang phá hủy.
Những phần còn thừa lập tức biến mất không thấy gì nữa.
Mà trong lúc đó có hai cường giả Vương cấp của Vạn Thú Tông bị năng lượng kia dính vào, trực tiếp bị phá hủy linh hồn mà chết.
Chuyện này khiến cho sắc mặt đám người Vạn Thú Tông cực kỳ khó coi.
Chúng ta đi vào.
Thanh Lôi Huyền Đằng chung quanh hạp cốc đều bị phá hủy, trong đám tán tu có không ít người đã bắt đầu tiến vào hạp cốc.
Vô liêm sỉ.
Nhìn thấy không ít tán tu tiến vào hạp cốc, ánh mắt Gia Cát Tây Phong trầm xuống.
Vừa rồi bọn hắn liều mạng thế nhưng đám tán tu này lại không tiến lên, thế nhưng chuyện có lợi đám người này so với ai khác còn nhanh hơn.
Đi.
Dường như Gia Cát Tây Phong cũng lo lắng cái gì đó, lập tức phất tay theo đuôi.
Vạn Thú Tông thấy thế cũng không chịu chậm chân, bọn họ có thể cảm giác được trong hạp cốc này không bình thường có nên mới tiến đến đây.
Đương nhiên lúc này không thể chậm hơn người khác.
Ánh mắt Phong Vũ Tôn giả lóe lên, trường bào tung bay, thân ảnh trực tiếp phá không mà đi.
Loại bảo vật như Thanh Lôi Huyền Đằng này nhất định hắn phải có được.
Lục Thiếu Du cũng không có sốt ruột, mọi người đi vào trong hạp cốc gần hết hắn mới ra hiệu cho Tử Yên tiến vào trong hạp cốc.
Bên ngoài hạp cốc, đám người Nhật Sát các cùng với không ít tán tu cảm thấy động tĩnh cũng kéo tới.
Cả đám đều tiến vào trong hạp cốc.
Trên một ngọn núi, một đạo thân ảnh xinh đẹp màu tím đang phóng về phía trước.
Đây chính là Lục Tâm Đồng một đường đuổi theo Thiên Linh hồn châm của mình.
Thứ này rốt cuộc là gì sao lại trốn nhanh như vậy.
Cảm nhận liên hệ với Thiên Linh hồn châm, thân ảnh xinh đẹp của Lục Tâm Đồng lóe lên, tiếp đó đã xuất hiện trên vách núi đá dựng đứng.
Một khe đá hẹp xuất hiện trước mắt nàng.
Dường như ở bên trong.
Lục Tâm Đồng do dự, Thiên Linh hồn châm ở bên trong, nàng cắn răng, thân ảnh xinh đẹp tiến vào trong khe đá.
Lục Thiếu Du theo mọi người tiến vào hạp cốc.
Diện tích của hạp cốc không nhỏ, thế nhưng sau khi đi được mấy chục thước trong hạp cốc xuất hiện một cái hang vô cùng lớn.
Hang này nhìn qua vô cùng cổ xưa, một cỗ năng lượng bàng bạc từ nơi này lan tràn ra.
Giống như năng lượng nồng đậm ở bên trong hạp cốc đều từ nơi này tràn ra.
Dưới năng lượng bàng bạc bực này, đám người tiến vào trong hạp cốc do dự, thế nhưng nhìn thấy người phía trước đi vào cũng không dám chậm trễ.
Lục Thiếu Du truyền âm nói với Tử Yên cẩn thận gấp bội, hai người cũng tiến vào trong nham động.
Ánh mắt chăm chú nhìn chung quanh.
Chung quanh hai người là sương mù nhàn nhạt, chugn quanh có vô số nham thạch phát sáng rực rỡ.
Trên vách đá lúc này không ngừng có điện mang màu xanh lưu chuyển phát ra tiếng xì xèo, chiếu sáng một vùng trong nham động.
Năng lượng ở nơi này càng thêm nồng đậm.
Đôi mắt xinh đẹp của Tử Yên lóe lên, tâm thần nàng cảm giác được khí tức năng lượng nồng đậm tới mức dị thường ở chung quanh, nồng đậm tới mức khủng bố.
Chẳng lẽ đây cũng là nơi năng lượng thiên địa hội tụ sao?Lục Thiếu Du kinh ngạc, năng lượng thiên địa vô hình trong cái nham động này so với bên ngoài còn nhiều hơn.
Thậm chí càng vào bên trong càng dày đặc.
Mà ở bên trong còn có điện mang màu xanh trên vách đá khiến cho Lục Thiếu Du cảm thấy cực kỳ thần dị.
Sưu.
Trong lúc mọi người sợ hãi than trong hang động.
Đột nhiên năng lượng trong nham động bạo động, điện mang trên vách đá cũng đại thịnh.
Trong nháy mắt từng đạo điện mang trên vách đá giống như chảy xuống phía dưới.
Âm thanh xé gió vang vọng, vô số điện mang màu xanh này đều là Thanh Lôi Huyền Đằng chằng chịt.
Cơ hồ có hàng trăm, hàng ngàn điện mang màu xanh giống như từng đầu linh xà màu xanh từ trong nham động bắn về phía mọi người.
Không tốt, là Thanh Lôi Huyền Đằng.
Nhiều Thanh Lôi Huyền Đằng vậy sao?Đám đông trong nham động lập tức rối loạn, từng đạo thân ảnh bố trí thủ đoạn phòng ngự, hộ thân cương khí bằng chân khí, quang tráo linh lực.
Khải giáp phòng ngự, từng kiện binh khí xuất hiện, bộ phát trong hang động này.
Ầm ầm ầm.
Trong chớp mắt ngắn ngủi, năng lượng kinh người trong nham động nổ vang, lập tức bộc phát ra.
Ah.
Âm thanh đinh tai nhức óc vang lên, xen lẫn tiếng kêu thảm thiết.
Dưới linh hồn áp chế, không ít thân hình bị xuyên thủng, linh hồn bị áp chế cho nên hồn anh không có cách nào chạy thoát ra ngoài.
Cẩn thận.
Lục Thiếu Du khẽ quát một tiếng, không gian thuộc tính thổ lan tràn ra chung quanh, đem Tử Yên bảo vệ vào bên trong.
Trong không gian thuộc tính thổ cũng có không ít Thanh Lôi Huyền Đằng phá không bay tới.
Thế nhưng lại bị không gian thuộc tính thổ ngăn cản, cuối cùng bị chưởng ấn của Lục Thiếu Du đánh vỡ trong không gian thuộc tính thổ.
Ah.
Thanh Lôi Huyền Đằng chằng chịt công kích tới, tiếng kêu thảm thiết vang lên liên tục, lập tức có không ít người mất mạng.
Cường giả trong đại môn đại phái cũng chỉ có thể miễn cưỡng bảo vệ người trong sơn môn mình.
Bảo vệ cũng cực kỳ miễn cưỡng.
Đương nhiên lúc này đám người Hóa Vũ tông có Phong Vũ tôn giả bảo hộ cho nên thoải mái nhất.
Trốn, chạy mau.
Trong nháy mắt đã có người cấp tốc chạy ra.
Thanh Lôi Huyền Đằng chằng chịt này cũng không phải dễ đối phó.
Không tốt, đường lùi đã bị phong bế.
Ra không được, cửa vào bị đóng rồi.
Mọi người quay đầu lại mới nhìn thấy cửa vào lúc này đã bị Thanh Lôi Huyền Đằng chằng chịt bao phủ, không có cách nào thoát ra ngoài.
Sưu Sưu.
Lưu quang màu xanh xuyên thủng không gina mang theo khí tức áp chế linh hồn bàng bạc, cả không gian lung lay sắp đổ, từng đạo công kích đánh ra khiến cho không gian xuất hiện vết nứt đen kịt trong không gian, một mảng lớn nham thạch bị đánh vỡ.
Lao ra ngoài, nhanh.
Phong Vũ Tôn giả mỉm cười, mắt nhìn mọi người trong nham động bị đánh chết, trong mắt lén lút hiện lên sự vui vẻ, che trở người Hóa Vũ tông cấp tốc tiến lên.
Ầm ầm.
Trong nham động ầm ầm vang vọng, kình phong khủng bố khuếch tán, nham động không chịu nổi công kích như vậy khiến cho nó sắp sụp đổ.
Cái nham động này sắp sụp đổ, nhanh xông về phía trước.
Nhanh.
Nham động sắp sụp đổ, từng đạo thân ảnh nhanh chóng phóng về phía trước.
Dưới những đạo lưu quang màu xanh kia, không ít thân ảnh trực tiếp bị đánh chết, từng đạo công kích đánh xuống, khiến Thanh Lôi Huyền Đằng trực tiếp bị phá hủy.
Chúng ta mau đi.
Thừa lúc loạn, Lục Thiếu Du cùng với Tử Yên đều có thực lực bảo vệ chính mình lập tức vọt về phía trước.
Cái nham động này sắp sụp đổ, Lục Thiếu Du cũng không muốn bị nhốt ở bên trong.
Lúc này những đạo THanh Lôi Huyền Đằng này tuy rằng là lợi hại, thế nhưng Lục Thiếu Du cũng không quá đặt vào trong mắt.
Những đạo Thanh Lôi Huyền Đằng này cũng không phải là chủ đằng, hắn lại không bị linh hồn uy áp, cho nên Thanh Lôi Huyền Đằng này đối với hắn cũng không có bao nhiêu uy hiếp.
Phanh Phanh.
Từng mảnh không gian nổ tung, âm thanh trầm thấp bạo liệt vang lên.
Cả không gian nổ tung, khiến cho người ta có cảm giác lạnh lẽo.
Sưu Sưu.
Lục Thiếu Du kéo tay Tử Yên, lập tức phá không bắn ra khỏi nham động.
Mà khi hai người chạy ra khỏi hang, một không gian bao la xuất hiện trước mắt Lục Thiếu Du.
Nhìn thấy không gian bao la này, Lục Thiếu Du kinh ngạc dừng bước.
Một cỗ năng lượng kinh người lập tức ập vào người hắn.
Trời.
Lục Thiếu Du cũng coi như là người có kiến thức rộng rãi thế nhưng cũng bị cảnh trước mắt làm cho giật mình.
Chỉ thấy bên ngoài hang động này chính là một mảnh không gian bao la.
Nhìn trước mắt, cả không gian mây mù lượn lờ, giống như đột nhiên xuất hiện một phiến không gian vậy.
Cách mây mù xa xa còn có không ít đảo nhỏ lơ lửng như ẩn như hiện trong mây mù giống như tiên cảnh.
Phía chính giữa là một khe nứt cực lớn chừng nghìn mét xuất hiện.
Khe nứt này giống như bị một người nào đó mạnh mẽ bổ ra, mây mù bên trên khe nứt lượn lờ.
Mà trên cái khe nứt này có vô số điện mang màu xanh chằng chịt, dưới điện mang màu xanh có một mảnh lôi vân cuồn cuộn.
Ầm ầm.
Trên lôi vân, tiếng ầm ầm vang vọng không thôi.
Lôi vân chiếm giữa khoảng không phía trên khe nứt.
Bên trong khe nứt không ngừng bắn ra điện mang màu xanh.
Điện mang hội tụ tạo thành uy thế kinh người.
Liếc mắt nhìn lại cũng khiến cho lòng người sợ hãi.
Đây là nơi nào?Trong vách đá, thân ảnh Lục Tâm Đồng xuất hiện ở trong thâm uyên tối tăm, mờ mịt.
Bên trong thâm uyên này mơ hồ có tiếng sấm vang vọng, khí tức khiến tim đập nhanh lan tràn ra khiến cho Lục Tâm Đồng thở gấp.
Dưới cỗ khi tức linh hồn khủng bố này, lúc này Lục Tâm Đồng mới cảm giác linh hồn mình run lên, có chút run sợ.
Đồng thời dưới cỗ uy áp khủng bố kia lục Tâm Đồng cũng cảm nhận được Thiên Linh hồn châm của mình ở bên trong thâm uyên.
Nàng cắn răng, dù sao cũng đã tiến vào trong nơi này.
Không có một chút do dự nào, tiểu độc ma này lập tức đi về phía trước.
Khí tức cổ xưa mà bàng bạc bao phủ xuống, uy áp linh hồn kinh người bao phủ giống như khắc chế linh hồn.
Lục Tâm Đồng là người gan lớn thế nhưng mỗi một bước tiến lên cũng phải cẩn thận từng chút một.
Sưu Sưu.
Lối ra, Lục Thiếu Du và Tử Yên đi ra ngoài, phía sau còn có không ít thân ảnh nhanh chóng đi ra.
Người của Vạn Thú Tông, Lan Lăng sơn trang, Nhật Sát các được sự bảo hộ của cường giả rốt cuộc cũng đi ra không ít.
Thế nhưng xem ra cũng có đệ tử trong sơn môn nằm lại trong nham động, sợ rằng đã bị đánh chết rồi.
Mọi người đi ra, mắt nhìn không gian phía trước, cả đám đều rung động.
Ai cũng không ngờ tới sau hạp cốc này lại có một động thiên khác.
Phanh Phanh Phanh.
Ngay khi mấy cường giả tán tu từ trong nham động vọt ra, từng âm thanh bạo liệt cực lớn từ trong nham động sau lưng vang lên.
Cả không gian rung chuyển, một cỗ khí tức bàng bạc trong nham động phóng lên cao.
Ầm ầm.
Không gian chung quanh vang lên tiếng nổ ầm ầm, giống như tiếng sấm, lại giống như núi lở khến cho người ta kinh hãi.
Cả không gian nổ tung, trong nháy mắt sụp đổ ở sau lưng mọi người.
Những người bị chôn vùi bên trong sợ rằng cũng không sống được.
Năng lượng bạo tạc, vết nứt đen kịt trong không gian xuất hiện, uy năng khiến cho người khác hãi hùng, khiếp sợ.
Sưu Sưu.
Năng lượng khủng bố khuếch tán, mọi người nhanh chóng lui lại.
Ánh mắt Lục Thiếu Du quét qua, lúc này người ra khỏi nham động cũng chỉ có người của mấy sơn môn như Nhật Sát các, Vạn Thú Tông, Hóa Vũ tông, Lan Lăng sơn trang.
Trong đó trừ Hóa Vũ tông dưới sự bảo hộ của Phong Vũ Tôn giả là không có tổn thất ra, trong Nhật Sát các, Lan Lăng sơn trang, Vạn Thú Tông đều tổn thất vài trưởng lão Vương cấp.
Mà còn lại vốn chỉ có năm sáu mươi cường giả tán tu tới đây lúc này số người đi ra khỏi nham động còn chưa đủ mười người.
Đều là một ít cường giả thực lực mạnh nhất.
Thanh Lôi Huyền Đằng.
Đó là Thanh Lôi Huyền ĐằngNham động sụp đổ, không có người nào đi tính toán.
Đại bộ phận mọi người lúc này đều nhìn vào phía dưới lôi vân, nhìn vào vô số điện mang rậm rạp, che phủ không gian.
Sưu.
Trong ánh mắt của mọi người vô vố điện mang bao phủ thâm uyên rốt cuộc cũng có động tác, bắt đầu run rẩy mang theo một cỗ uy áp linh hồn bàng bạc, trong nháy mắt cuồng bạo.
Cả thâm uyên rung động giống như có vật khủng bố nào từ dưới lòng đất đang chui lên.
Một cỗ khí tức cuồng bạo từ trong thâm uyên sâu thẳm tuôn ra.
Một cỗ khí tức cuồng bạo khuếch tán, bên trong năng lượng bàng bạc có một cỗ áp lực khiến cho tim Lục Thiếu Du đập nhanh hơn.
Ngay cả Lục Thiếu Du cũng cảm thấy tim đập nhanh thì càng không cần phải nói tới những người khác.
Đại bộ phận người dưới uy áp linh hồn này mắt bắt đầu đỏ lên, toàn thân run run.
Ầm ầm.
Dưới vực sâu vô tận dường như có thứ gì đó vang vọng, giống như muốn chui lên mặt đất.
Càng lên tới gần mặt đất càng khiến cho lòng người rung động.
Xoạt.
Lúc này trong thâm uyên vang lên tiếng loạt xoạt, trong vực sâu rộng lớn kia có vô số dây mây màu xanh chằng chịt bò lên, giống như cây thường xuân lan tràn ra chung qunah.
Từng dây mây màu xanh giống như độc xà đang nhúc nhích.
Dây mây toàn thân màu xanh lục còn mang theo lá xanh biếc, mũi nhọn giống như rắn ngẩng đầu, có ngàn vạn dây mây từ dưới thâm uyên lao lên.
Sưu Sưu.
Cùng một lúc âm thanh xé gió liên tiếp vang lên.
Trong không gian to lớn này, sau lưng mọi người có vô số dây mây màu xanh xuất hiện.
Những dây mây màu xanh này trong nháy mắt bao phủ cả không gian mà tầm mắt của mọi người có thể nhìn thấy.
Tất cả không gian mà tầm mắt mọi người nhìn thấy đều bị dây mây màu xanh bao phủ, bên trên tràn ngập điện mang màu xanh.
Là vô số phụ đằng của Thanh Lôi Huyền Đằng.
Mọi người rung động, bên ngoài gặp phải một đạo phụ đằng Thanh Lôi Huyền Đỉnh cũng đã không chịu đựng nổi, thế nhưng không ngờ nơi này lại có ngàn vạn Thanh Lôi Huyền Đằng.
Đây là Thanh Lôi Huyền Đằng sao?Ánh mắt Lục Thiếu Du khẽ đổi, dây mây đầy trời này giống như ngàn vạn con rắn đột đang trừng mắt nhìn mọi người.
Khí tức linh hồn bàng bạc uy áp khiến cho có người bắt đầu ngây dại.
Trời.
Phiền phức lớn rồi.
Tất cả mọi người đều vì Thanh Lôi Huyền Đằng mà rung động.
Dưới cỗ khí tức bàng bạc này không một ai biết nếu như ngàn vạn Thanh Lôi Huyền Đằng này đánh xuống thì rốt cuộc sẽ có hậu quả gì.
Sưu Sưu.
Vấn đề mà mọi người lo lắng rốt cuộc cũng xảy ra.
Từng đạo Thanh Lôi Huyền Đằng trong không gian lập tức bắn ra, mục tiêu trực chỉ mọi người.
Không xong, phiền phức lớn rồi.
Tất cả mọi người biến sắc, lập tức bố trí thủ đoạn phòng ngự, chống lại Thanh Lôi Huyền Đằng đang bắn tới.
Một cây Thanh Lôi Huyền Đằng mang theo điện mang màu xanh cuồng bạo tuôn ra khiến cho gợn sóng trong không gian chấn động kịch liệt.
Cỗ điện mang màu xanh này trong khoảnh khắc va chạm với mọi người.
Phanh Phanh.
Âm thanh bạo liệt kinh người vang lên, không ít Thanh Lôi Huyền Đằng bị chấn nát, những đạo Thanh Lôi Huyền Đằng này cũng không có lớn bằng nắm tay trẻ con như bên ngoài mà chỉ lớn bằng ngón tay mà thôi.
Dường như nhỏ hơn rất nhiều, uy lực cũng bé hơn không ít.
Sau khi một đám Thanh Lôi Huyền Đằng bị đứt lập tức có vô số Thanh Lôi Huyền Đằng mang theo năng lượng bàng bạc cùng với điện mang màu xanh giống như độc xà phóng về phía trước.
Xoẹt.
Tán tu có thể đi từ trong nham động ra đều là cường giả trong cường giả.
Giờ phút này sắc mặt cả đám ngưng trọng, chân khí, linh lực cường hãn quanh thân tuôn ra.
Công kích các loại thuộc tính cơ hồ cùng một lúc đánh về phía Thanh Lôi Huyền Đằng.
Xì Xì.
Điện mang bắn tung tóe, từng đạo công kích đánh tới, không ít Thanh Lôi Huyền Đằng bị đánh nát ở trên không trung, một nửa còn lại nhanh chóng lui về.
Thế nhưng chưa dừng lại ở đó, tiếp tục có càng nhiều Thanh Lôi Huyền Đằng kéo tới khiến cho tất cả mọi người không kịp trở tay.
Đám cường giả Vạn Thú Tông, Nhật Sát các, Lan Lăng sơn trang che chở người có thực lực yếu hơn cũng cực kỳ chật vật.
Sưu Sưu.
Cơ hồ tất cả mọi người giờ phút này đều bị Thanh Lôi Huyền Đằng chằng chịt vây vào giữa.
Trong không gian, Thanh Lôi Huyền Đằng chằng chịt mang theo điện mang màu xanh tạo thành một bức tường bằng Thanh Lôi Huyền Đằng dày đặc vây khốn mọi người vào bên trong.
Cỗ khí tức khiến cho tim mọi người đập nhanh càng khiến cho linh hồn run rẩy, thực lực bị ảnh hưởng lớn.
Chúng ta phiền phức rồi.
Tử Yên truyền âm nói: Những đạo Thanh Lôi Huyền Đằng này không bị phá hủy, coi như là bị phá hủy cũng lập tức dài ra lại.
Đến bên cạnh ta.
Sắc mặt Lục Thiếu Du lúc này cũng không quá ngưng trọng.
Trong không gian thuộc tính thổ, những đạo Thanh Lôi Huyền Đằng này cũng không có cách nào vây công được hắn, tạm thời còn có thể đối phó.
Thế nhưng những người khác thì không phải như vậy.
Lục Thiếu Du không sợ uy áp linh hồn, những người khác thì không cách nào làm được vậy.
Dưới uy áp, thực lực bị ảnh hưởng cực lớn, lần nữa có mấy tán tu trực tiếp bị đánh chết.
Sưu Sưu.
Tất cả Thanh Lôi Huyền Đằng trong không gian bạo động, bắt đầu công kích.
Vô số Thanh Lôi Huyền Đằng từ bốn phương tám hướng kéo tới, rậm rạp phóng về phía tất cả mọi người.
Đáng chết.
Trong Lan Lăng sơn trang, Gia Cát Tây Phong trầm giọng quát, thủ ấn ngưng tụ, lập tức đánh ra một đạo chưởng ấn đánh nát không ít Thanh Lôi Huyền Đằng.
Hắn thật không ngờ Thanh Lôi Huyền Đằng này lại nhiều như vậy.
Phụ thân, Thanh Lôi Huyền Đằng này quá lợi hại, làm sao chúng ta có thể thu được Thanh Lôi Huyền Đằng này đây?Gia Cát Tử Vân ở sau lưng Gia Cát Tây Phong nhìn phụ thân rồi hỏi.
Thanh Lôi Huyền Đằng này lợi hại như vậy khiến cho hắn vừa mừng vừa sợ, sợ là không được mất mạng ở nơi này.
Còn vui chính là nếu như có thể đạt được Thanh Lôi Huyền Đằng này thực lực sẽ tăng lên trên phạm vi lớn.
Xem tiếp...Linh vũ thiên hà
truyện tranh Linh vũ thiên hà
truyện Linh vũ thiên hà
Linh vũ thiên hà truyện chữ
đọc truyện Linh vũ thiên hà
Linh vũ thiên hà chap
truyenfull.vn
truyenfull.vip
truyenfull.vip
truyen.tangthuvien.vn/
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License