Linh vũ thiên hà
Chapter
0236
Thời Không Lao Ngục chồng chất, uy năng tăng mạnh mấy lần.
Huyền Tích trưởng lão của Huyền Vũ Hoàng tộc khi trước còn có tu vi mạnh hơn Đại hộ pháp này, tăng thêm lực phòng ngự khủng bố của Huyền Vũ Hoàng tộc mà cũng không có cách nào chống lại Thời Không Lao Ngục chồng chất bốn loại thuộc tính.
Lục Thiếu Du cũng tự biết Đại hộ pháp này không có cách nào chống lại.
Đại hộ pháp tuy rằng lợi hại, thế nhưng Thời Không Lao Ngục chồng chất bốn loại thuộc tính đã mạnh tới mức vượt quá khả năng thừa nhận của hắn.
– Xuống dưới.
Lục Thiếu Du quát lên một tiếng, Thời Không Lao Ngục thuộc tính thổ hung hăng lan tràn.
Không gian to lớn dưới lực lượng đáng sợ va chạm lập tức vặn vẹo.
Không gian ngưng tụ, bản thể khổng lồ của Đại hộ pháp căn bản không có cách nào nhúc nhích.
Thân thể lập tức bị lực lượng vạn quân hung hăng đè xuống, nặng nề từ trên không trung rơi xuống mặt đất.
Phốc phốc.
Trong miệng bản thể khổng lồ của Đại hộ pháp phun ra máu tươi.
Mà ngay cả lân phiến trên người cũng có máu tươi không ngừng chảy ra.
Lục Thiếu Du lăng không đứng thẳng, thủ ấn biến hóa.
Thời Không Lao Ngục mạnh mẽ đè Đại hộ pháp trên mặt đất.
Ngao.
Trong Thời Không Lao Ngục thuộc tính thổ, bản thể Thanh Long khổng lồ của Đại hộ pháp này trong nháy mắt bị đông cứng lại, căn bản khó có thể nhúc nhích.
Mặt khác còn có lực lượng không gian, công kích linh hồn hỗn hợp bên trong.
Nhất thời, ngay cả công kích thiên phú hắn cũng không có cách nào có thể thi triển ra được.
Mũi chân mang theo quang mang khẽ điểm hư không, tiếp đó thân hình Lục Thiếu Du như thiểm điện trực tiếp xuất hiện trong Thời Không Lao Ngục.
Thân thể lơ lửng trước mặt Đại hộ pháp đang không có cách nào nhúc nhích.
Một đoàn huyết quang lập tức xuất hiện.
Ngao.
Huyết quang thu liễm, một tiếng đao minh giống như long ngâm vang lên.
Đại hộ pháp có thể nhìn thấy rõ trong tay Lục Thiếu Du có một thanh huyết đao quỷ dị.
Một đạo đao mang huyết sắc lập tức đánh xuống.
Trước đao mang, vết nứt đen kịt trong không gian xuất hiện.
Sưu…Dưới vô số ánh mắt rung động, đạo đao mang này bổ ra vết nứt trong không gian, trực tiếp đánh vào trên đầu Đại hộ pháp.
Uy thế kinh người kia khiến cho đại hộ pháp nhắm mắt lại.
Sưu.
Một đao khủng bố lập tức dừng lại trên đầu Đại hộ pháp, đao mang thu liễm.
Kình khí kinh người biến mất, Đại hộ pháp mở mắt ra.
Thân ảnh Lục Thiếu Du đã xuất hiện trước người hắn, trong mắt hiện lên sự vui vẻ.
Một đao kia cũng không có đánh xuống.
Thu Huyết Lục lại, Thanh Linh Khải Giáp biến mất.
Lục Thiếu Du cũng lập tức thu hồi Thời Không Lao Ngục.
Thân ảnh lơ lửng trên không trung, lăng không đứng thẳng.
Quanh thân được quang mang bao phủ, khí tức khiến cho lòng người rung động, hắn nhìn Đại hộ pháp phía dưới nói:– Đại hộ pháp, chịu thua chưa?Sưu.
Một đạo lưu quang lóe lên, đại hộ pháp thu bản thể lại, hóa thành hình người đứng trên mặt đất rạn nứt.
Nhìn về phía Lục Thiếu Du trên không trung.
Đại hộ pháp sợ hãi, hắn biết rõ mình đã bại.
Công kích vừa rồi đánh tới, hắn không có lực chống lại.
Sợ rằng nếu như ngay từ đầu đối phương thi triển công kích không gian khủng bố kia thì ngay cả một chiêu hắn cũng sẽ bị thua.
Vì cố kỵ mặt mũi của mình cho nên Lục Thiếu Du này mới dùng hai chiêu đánh bại mình.
Một đao kia không đánh xuống là đã cho hắn mặt mũi rồi.
Cả không trung hoàn toàn yên tĩnh, vừa rồi tất cả mọi người đều hy vọng Đại hộ pháp có thể dùng một chiêu đánh bại Lục Thiếu Du này.
Chà đạp nhân loại này một phen.
Thế nhưng thật không ngờ Đại hộ pháp dưới hai chiêu đã bại như vậy.
Hai chiêu không có sức hoàn thủ.
Điều này hoàn toàn vượt quá dự đoán của tất cả mọi người.
– Lục Thiếu Du này quá cường hãn.
Tất cả mọi người hít sâu một hơi.
Đối với tất cả cường giả Thanh Long Hoàng tộc mà nói, lúc này thứ khiến cho bọn họ kinh ngạc chính là công kích quỷ dị mà kinh khủng kia của Lục Thiếu Du có thể tăng lên gấp bội.
Tu vi Vũ Tôn tứ trọng thế nhưng chỉ dùng hai chiêu đánh bại Đại hộ pháp.
Đại hộ pháp không có lực chống lại, thực lực như vậy tuyệt đối cường hãn.
Giờ phút này cơ hồ tất cả ánh mắt đều nhìn về phía Lục Thiếu Du.
Tâm tình bên trong đều không giống nhau.
– Ồ? Hóa ra tên này cũng lợi hại như vậy.
Thần Hi nghi hoặc, kinh ngạc nhìn về phía Lục Thiếu Du.
Đây chính là điều mà bản thân nàng cũng không ngờ tới.
Thần Hi lại nhìn về phía Tiểu Long, Lục Tâm Đồng.
Đám người này mỗi một người đều biến thái, vô cùng khủng bố.
Lúc này Đại trưởng lão và Long Yên cũng kinh hãi, tất cả mọi chuyện đều vượt quá dự đoán của hai người.
Chỉ có Tiểu Long là không cảm thấy ngạc nhiên, thực lực của lão đại không phải là thứ mà Đại hộ pháp kia có thể chống lại.
– Lục Thiếu Du ta thua.
Ngẩng đầu nhìn Lục Thiếu Du, Long Trường khẽ thở dài, lại nhìn đám người chung quanh nói:– Ta thua, dựa theo giao ước khi trước, về sau ta sẽ gọi ngươi là ….
Long Trường còn chưa nói xong, thân ảnh Lục Thiếu Du lóe lên, lập tức đi tới bên người Long Trường nói:– Nếu như Đại hộ pháp khong chê, về sau tiểu tử sẽ gọi Đại hộ pháp một tiếng Long Trường lão ca.
Mắt nhìn Lục Thiếu Du, Long Trường sững sờ, lập tức dùng ánh mắt cảm kích nhìn Lục Thiếu Du.
Thân là tộc nhân Thanh Long Hoàng tộc, trước mắt bao nhiêu người chuyện hắn đã nói ra tuyệt đối không thể chống chế.
Đây cũng là ngạo khí của hắn, là ngạo khí của toàn bộ Thanh Long Hoàng tộc.
Thế nhưng đây cũng là nói thật, nếu không sau này hắn cũng không còn mặt mũi nữa.
– Đa tạ Thiếu Du lão đệ, Long Trường ta thua tâm phục khẩu phục.
Linh Vũ song tu quả nhiên cực kỳ cường hãn.
Long Trường nhìn Lục Thiếu Du, cảm kích từ tận đáy lòng.
Hắn không ngờ tới lúc này Lục Thiếu Du lại cho hắn mặt mũi.
Chỉ khác một chữ, thế nhưng lại không giống nhau.
Thái độ của hắn đối với Lục Thiếu Du cũng lập tức biến đổi.
– Đa tạ Long Trường lão ca.
Tiểu tử may mắn mà thôi.
Lục Thiếu Du gật đầu nói, Long Trường này tuy rằng có chút cao ngạo, thế nhưng lại quang minh chính đại, điểm này rất hợp khẩu vị của Lục Thiếu Du cho nên hắn gọi Long Trường một tiếng lão ca cũng không thiệt thòi.
Mà đổi lại, Lục Thiếu Du cũng có tính toán của riêng mình, Tiểu Long tiến vào Thanh Long Hoàng tộc, hắn cũng có một chút ân oán nhỏ với Thanh Long Hoàng tộc, lần này mình chiến thằng, có cơ hội thì nên hóa giải ân oán với Thanh Long Hoàng tộc một chút.
Chuyện này đối với hắn mà nói cũng là chuyện tốt, nếu đã như vậy sao không làm.
Nhìn thấy Lục Thiếu Du thay Đại hộ pháp Long Trường giải vây, không ít trưởng lão cũng âm thầm gật đầu, ánh mắt nhìn về phía Lục Thiếu Du đã nhu hòa hơn không ít.
Nếu như Đại hộ pháp mất mặt thì bọn họ cũng không khá hơn.
– Việc này cứ quyết định như thế đi.
Long Trường hai ngày nữa ngươi mang theo Lục Thiếu Du đi vào bảo khố lựa chọn ba kiện bảo vật.
Long Ngộ nhìn Lục Thiếu Du dò xét một phen rồi nói.
Khi âm thanh vừa dứt Long Ngộ lập tức quay người rời đi.
Gợn sóng trước mặt tộc trưởng Long Ngộ lóe lên, lập tức bước vào trong gợn sóng không gian rồi biến mất không thấy.
Thế nhưng lại không có ai nhìn thấy khi hắn xoay người, trên khuôn mặt già nua của tộc trưởng Long Ngộ nở nụ cười có chút cao thâm.
– Tiểu Long, bà ngoại mang con đi gặp mẫu thân.
Đại trưởng lão Long Nguyệt nói với Tiểu Long.
Tiểu Long gật đầu, lão đại đã không có việc gì, còn có thể đi vào trong bảo khố long tộc chọn ba kiện bảo vật, cũng coi như niềm vui ngoài ý muốn.
Mà bây giờ hắn cũng phải đi gặp người mẫu thân lưu lại âm thanh trong đầu hắn.
Trong lòng không biết vì sao lại có chút khẩn trương.
Loại khẩn trương này, so với lúc trước đi Huyền Vũ Hoàng tộc gặp phụ thân còn khẩn trương hơn nhiều.
Cũng không phải Nhưng mà khẩn trương đơn thuần mà bên trong còn có kích động, bất an và chờ mong.
– Phụ thân, chúng ta đi gặp mẫu thân.
Tiểu Long nhìn phụ thân rồi nói.
– Được, chúng ta đi gặp mẫu thân con.
Huyền Hạo nói, trong mắt có chút kích động.
Nhiều năm như vậy rồi rốt cuộc hắn cũng chờ được tới ngày hôm nay.
Một nhà ba người bọn họ rốt cuộc có thể ở cùng một chỗ.
– Ài.
Nhìn Huyền Hạo, Đại trưởng lão khẽ thở dài, mang theo mọi người biến mất trên không trung.
Long Yên nhìn mọi người, khóe miệng nở nụ cười vui vẻ nhàn nhạt, thân ảnh xinh đẹp lóe lên lập tức đuổi kịp mấy người.
….
Tại một sơn cốc, mấy đạo thân ảnh đáp xuống, mấy người này chính là Đại trưởng lão, Tiểu Long, Huyền Hạo, Lục Thiếu Du, Lục tÂm Đồng, còn có Thần Hi đi theo bên cạnh.
Mà Thiên Độc Yêu Long vừa vặn lại bị Đại hộ pháp dẫn đi, dường như đi tiếp nhận hình phạt ở trong Khốn Long tháp một năm.
Thiên Độc Yêu Long biểu hiện can tâm tình nguyện, Lục Thiếu Du đương nhiên cũng không nói thêm gì.
Dù sao đây đã là kết quả tốt nhất.
Ngoài sơn cốc, cây cối xanh biết, tiếng chim hót vang lên không ngừng, trong không khí tràn ngập hương hoa nhàn nhạt.
– Tiểu Long, những năm nay mẫu thân của con đều tự giam mình trong Bách hoa cốc.
Thề cả đời không rời khỏi Bách Hoa cốc nửa bước, trừ phi con có thể trở về.
Mà ngay cả bà ngoại cũng không có cách nào khuyên nhủ mẫu thân con.
Long Nguyệt nói với Tiểu Long.
– Những năm này mẫu thân chưa từng rời khỏi Bách Hoa cốc sao?Trong lòng Tiểu Long lập tức cảm thấy chua xót.
Hóa ra những năm gần đây mẫu thân đều ở trong sơn cốc này, so với bị giam có gì khác nhau đâu.
Long Nguyệt khẽ thở dài nói:– Đúng vậy, trong lòng mẫu thân con luôn nhớ tới con.
Còn phụ thân của con nữa.
Liếc mắt nhìn Huyền Hạo, Long Nguyệt tiếp tục nói:– Trong lòng mẫu thân con luôn tự trách chính mình, trách cứ ngoại công con cùng với Thanh Long Hoàng tộc.
Trong lòng có oán khí, thế nhưng hiện tại con đã tới thì tốt rồi.
– Đều là ta sai.
Huyền Hạo thì thào nói, trong lòng hắn lúc này cũng tràn ngập sự chua xót.
– Được rồi, mọi người chờ ở đây, con đi gọi tỷ tỷ ra.
Cho tỷ tỷ kinh hỉ.
Long Yên nói xong, thân thể xinh đẹp lóe lên, tiến vào trong sơn cốc.
– Cũng tốt, chúng ta chờ ở đây.
Chờ mẫu thân con đi ra, nhìn thấy con lớn như vậy mẫu thân con nhất định sẽ vô cùng vui mừng.
Long Nguyệt nói, bàn tay đặt lên vai Tiểu Long, trên khuôn mặt già nua hiện lên sự chua xót và vui vẻ.
– Tộc nhân Chu Tước Hoàng tộc sao cũng tới đây?Đại trưởng lão Long Nguyệt nhìn về phía Thần Hi hỏi, chỉ cần liếc mắt cũng nhận ra được thân phận của Thần Hi.
– Ta …Thần Hi nháy mắt, cũng không biết nên nói thế nào mới tốt.
– Đại trưởng lão, nha đầu này là muội muội Chu Loan.
Lúc trước đang chạy trốn khỏi sự truy đuổi của người trong tộc, gặp phải chúng ta cùng Tiểu Long cho nên cùng đi tới đây.
– Huyền Hạo nói.
– Thì ra là thế, thiên phú của nha đầu kia cũng rất mạnh a.
Đại trưởng lão Long Nguyệt nói.
Trong đình viện tinh xảo, mùi hương hoa tràn ngập, một đạo thân ảnh xinh đẹp đáp xuống đình viện, âm thanh du dương vang lên:– Tỷ tỷ, tỷ đang ở đâu vậy?Người này chính là Long Yên mang theo sự vui vẻ đi tới.
– Long Yên, sao hai ngày ngay muội lại chăm tới chỗ ta liên tục như vậy?Một đạo âm thanh thanh thúy vang lên, một thân ảnh xinh đẹp lập tức xuất hiện bên người Long Yên.
Trên đầu búi tóc, xinh đẹp không tỳ vết, giống như tiên tử không nhiễm khói lửa nhân gian.
– Tỷ tỷ, nói cho tỷ biết một tin tốt, tỷ có muốn nghe hay không?Long Yên cười cười, nụ cười vô cùng động lòng người.
Nữ tử tuyệt mỹ này đương nhiên là tỷ tỷ Long Yên, Đại công chúa Long Bích Hàm của Thanh Long Hoàng tộc.
Là người mạnh nhất trong thế hệ trẻ tuổi khi trước của Thanh Long Hoàng tộc.
Vừa sinh ra đã có Linh Hoàng khí Địa cấp đỉnh phong, vô hạn tiếp cận tới Thiên cấp.
Sau khi trải qua truyền thừa đã là Linh Hoàng khí Thiên cấp gần tới đỉnh phong.
Trong tộc không có ai có thể sánh kịp.
Có thiên phú như vậy, là hy vọng của Thanh Long Hoàng tộc, thế nhưng không ngờ lại làm ra chuyện kia với Huyền Hạo của Huyền Vũ Hoàng tộc, làm cho cả Thanh Long Hoàng tộc cùng Huyền Vũ Hoàng tộc chấn động, thiếu chút nữa để hai tộc đại chiến.
Long Bích Hàm nhíu mày, dịu dàng cười nói:– Muội thì có tin gì tốt chứ? Nói đi.
– Tỷ nhất định sẽ kinh hỉ, muội mang tỷ đi tới nơi này.
Long Yên cười thần bí.
– Tiểu ny tử này, muội cũng biết ta sẽ không rời khỏi cốc mà.
Long Bích Hàm cười một tiếng.
Ánh mắt Long Yên lóe lên, mỉm cười nói:– Muội biết tỷ không rời khỏi Bách Hoa cốc cho nên mới không bảo tỷ xuất cốc.
Thế nhưng tỷ phải nhắm mắt lại, cũng không thể dùng tâm thần dò xét, bằng không sẽ không có kinh hỉ nữa.
Long Yên nói, dường như nàng đã chuẩn bị từ trước.
Tay lấy ra một dải lụa trắng, che hai mắt của Long Bích Hàm.
– Được rồi, để xem muội có thể mang tới kinh hỉ gì cho ta.
Long Bích Hàm cũng không cự tuyệt mà khẽ mỉm cười nói.
Long Yên nở nụ cười thỏa mãn, kéo tay tỷ tỷ Long Bích hàm nói:– Yên tâm đi, muội cam đoan tỷ sẽ giật mình cho xem.
Ngoài sơn cốc, khắp nơi là hoa tươi, hương hoa mê người.
Trong lúc chờ đợi Tiểu Long lại càng thêm khẩn trương cùng kích động, thêm nữa là mừng rỡ.
Ánh mắt mang theo sự khẩn trương thi thoảng nhìn về phía lão đại.
Lục Thiếu Du cười cười, lúc này mọi chuyện trong Thanh Long Hoàng tộc khá tốt, rốt cuộc Tiểu Long cũng sắp gặp được mẫu thân mình.
Trong sự chờ đợi của mọi người, ở lối ra của sơn cốc, dưới sự dẫn dắt của Long Yên, một nữ tử dịu dàng đi tới, trên người mặc bộ váy dài xanh biếc, cái eo nhỏ nhắn, thân thể lung linh, xinh đẹp.
– Bích Hàm.
Nhìn thấy thân ảnh xinh đẹp này, toàn thân Huyền Hạo run lên, thân ảnh lóe lên lập tức lao thẳng về phía trước.
Long Bích Hàm được Long Yên dẫn đi, tiếp tục đi về phía trước, không thi triển tâm thần dò xét, thế nhưng động tĩnh của Huyền Hạo cũng không dấu được nàng, nàng mở miệng hỏi Long Yên:– Long Yên, là ai tới vậy? Nếu như ta tiến thêm vài bước chính là rời cốc a.
Âm thanh vang lên, âm thanh giống như âm thanh của thiên nhiên, giống như phiêu đãng, mờ ảo.
– Mẫu thân.
Tiểu Long nghẹn ngào nói một câu, nghe thấy âm thanh vừa rồi, tuy rằng ở phía xa, thế nhưng Tiểu Long biết, đây chính là âm thanh của mẫu thân.
Bên trong cấm chế trong đầu hắn có âm thanh quen thuộc này.
Toàn thân Tiểu Long run lên, trong mắt không nhịn được mà có nước mắt chảy ra.
Ánh mắt chăm chú nhìn vào nữ tử đang từ sơn cốc đi ra.
Đây chính là thân ảnh mẫu thân mà hắn ngày nhớ đêm mong.
Huyền Hạo đứng trước người Long Bích Hàm, cố nén nước mắt chực trào ra.
Thân thể không tự chủ được mà run lên, thân ảnh xinh đẹp này khiến cho hắn mỗi một ngày đều nhớ thương, làm sao có thể quên được.
– Huyền Hạo, sao chàng lại tới đây? Có phải là chàng hay không?Cảm nhận khí tức trước người, tuy rằng bị che mắt, thế nhưng Long Bích Hàm cũng cảm giác được cỗ khí tức quen thuộc kia.
Cỗ khí tức này làm sao nàng có thể quên được.
Âm thanh vừa dứt, thân thể mềm mại của Long Bích Hàm run lên, lập tức cởi dải lụa che mắt ra.
Khuôn mặt tuyệt mỹ hiện lên, làn da nhẵn nhụi như ngọc, hai sợi tóc mai bên má khẽ tung bay làm tăng thêm vài phần mê người.
Trong nháy mắt, trong đôi mắt đen nhánh kia xuất hiện một thân ảnh gầy gò, trên người mặc trường bào màu tím đang nở nụ cười nhàn nhạt, ánh mắt giống như ngôi sao.
Nhìn thấy đạo thân ảnh này, thân thể Long Bích Hàm run rẩy không thể nói nên lời.
Ánh mắt rung động, đạo thân ảnh này đứng trước mắt thế nhưng nàng vẫn không thể tin được đây lại là sự thật.
– Bích Hàm, là ta, ta tới thăm nàng đây.
Huyền Hạo nói, đạo thân ảnh kia đứng trước mắt thế nhưng dường như hắn vẫn không thể tin được.
Âm thanh nghẹn ngào từ trong cổ họng phát ra, kéo lấy hai tay của thân ảnh mềm mại trước mắt rồi ôm vào lòng.
– Huyền Hạo, thực sự là chàng sao?Thân thể mềm mại của Long Bích Hàm run lên, lập tức nhào vào lồng ngực quen thuộc kia.
Lồng ngực này vẫn ấm áp như vậy, đây không phải là nằm mơ, tất cả đều vô cùng chân thật.
Hai người ôm nhau, Long Yên bên cạnh vui vẻ, phía xa, ánh mắt Đại trưởng lão có chút bất đắc dĩ rồi lại nở nụ cười khổ.
– Thật là cảm động.
Thần Hi khẽ nói, cảnh tượng trước mặt khiến cho nàng cảm động không thôi.
– Đúng vậy, rất cảm động.
Lục tâm Đồng nói, hai người này không biết từ khi nào đã nắm lấy tay nhau, giống như thân tỷ muội vậy.
– Đã rất lâu rồi không gặp Vô Song cùng Cảnh Văn, không biết hiện tại các nàng thế nào rồi.
Cảnh này khiến cho Lục Thiếu Du nhớ tới Lục Vô Song và Độc Cô Cảnh Văn.
Đã lâu hắn không gặp nhị nữ, khiến cho lúc này nhìn thấy cảnh này hắn càng thêm nhớ nhung.
– Tỷ tỷ.
Để hai người ôm nhau một lát rồi Long Yên mới nói.
Long Bích Hàm nghe vậy lúc này mới nhớ tới muội muội còn đang ở bên cạnh.
Khuôn mặt ửng đỏ từ trong ngực Huyền Hạo đi ra.
– Tỷ tỷ, tỷ xem đó là ai.
Long Yên kéo tay tỷ tỷ chỉ về phía trước.
Long Bích Hàm nhìn theo cánh tay Long Yên.
Một đạo thân ảnh màu vàng xuất hiện trong mắt nàng.
Một thiếu niên mặc hoàng bào, mái tóc màu vàng, ánh mắt trong suốt.
Mắt nhìn đạo thân ảnh này, trong lúc vô hình thân thể Long Bích Hàm run lên, cỗ cảm giác này giống như là có một mối liên hệ vô hình nào đó.
– Mẫu thân.
Nhìn đạo thân ảnh xinh đẹp trước mắt, Tiểu Long nghẹn ngào hô lên một tiếng, nước mắt không tự chủ được mà chảy xuống.
Thân thể chậm rãi quỳ với thân ảnh phía xa.
Cái đầu liên tục đập xuống mặt đất, khóc thút thít.
Âm thanh này khiến cho thân thể Long Bích Hàm chấn động, sắc mặt trắng bệch, nắm lấy cánh tay Huyền Hạo, hỏi:– Tiểu Long, có phải là Tiểu Long của chúng ta hay không? Có phải Tiểu Long tới đây rồi không?Mẫu tử liền tâm, cho dù chỉ mới gặp qua lúc vừa mới sinh, thế nhưng cỗ khí tức này với âm thanh mẫu thân kia khiến cho trong lòng Long Bích Hàm chấn động.
– Bích Hàm, là Tiểu Long tới.
Đó là con của chúng ta, nó lớn rồi.
Huyền Hạo nói.
– Long nhi.
Nghe Huyền Hạo nói vậy, Long Bích Hàm cũng không nhịn được nữa, thân ảnh xinh đẹp chạy về phía trước.
Đứng trước mắt Tiểu Long, kích động kéo Tiểu Long đứng lên rồi nói:– Long Nhi, đứng lên đi, mau đứng lên cho mẫu thân xem nào.
Tiểu Long bị kéo dậy, nước mắt không ngừng rơi xuống, nhìn thân thể mà hắn ngày nhớ đêm mong, nức nở nói:– Mẫu thân, người chịu khổ rồi.
Hài nhi tới chậm.
Nhìn thiếu niên trước mắt, thân thể Long Bích Hàm vì kích động mà run rẩy, rồi lại cứng ngắc, nước mắt thi nhau rớt xuống.
Một lúc lâu sau nàng hít sâu một hơi, kéo thiếu niên trước mắt vào lòng, cười khổ nói:– Là Long nhi của ta đã trở về.
Long nhi, rốt cuộc mẫu thân cũng nhìn thấy con.
Cảnh này khiến cho vô số người xúc động.
Lục Thiếu Du cố nén sự chua xót trong lòng.
Hai mắt không tự chủ được mà ẩm ướt, Tiểu Long rốt cuộc cũng tìm thấy được phụ mẫu.
– Ca ca, Tiểu Long rốt cuộc cũng tìm thấy được mẫu thân.
Lục Tâm Đồng quay lại kéo tay ca ca nói.
Lúc này nước mắt nàng không ngừng rơi xuống, đôi mắt xinh đẹp đỏ ửng.
– Quá cảm động.
Ngay cả nha đầu Thần Hi cũng thiếu chút nữa khóc to.
– Đúng vậy.
Tiểu Long đã tìm được phụ mẫu, chúng ta nên cao hứng thay đệ ấy.
Lục Thiếu Du vỗ vai Lục Tâm Đồng.
Tiểu Long đã sớm là người nhà hắn, cho nên trong lòng hắn lúc này cũng cao hứng thay cho Tiểu Long.
Trên khuôn mặt già nua của Đại trưởng lão Long Nguyệt cũng xuất hiện hai giọt nước mắt.
Cảnh này sao lại không khiến cho nàng cảm động được cơ chứ.
Trước mắt nàng chính là ngoại tôn cùng với nữ nhi của nàng.
Trên khuôn mặt tuyệt mỹ của Long Yên cũng hiện lên sự vui vẻ, ánh mắt rung dộng, kinh hỉ.
Là kinh hỉ thay cho tỷ tỷ nàng.
– Được rồi, đi vào bên trong rồi nói chuyện.
Đại trưởng lão Long Nguyệt tiến lên, đi tới bên cạnh Long Bích Hàm cùng Tiểu Long, khuyên hai mẫu tử đang khóc lóc.
– Mẫu thân, sao người cũng tới đây.
Long Bích Hàm ngẩng đầu lên, lúc này nàng mới chú ý tới mẫu thân, lập tức hạ thấp người hành lễ.
….
Trong Bách Hoa cốc, khắp nơi là chim hót, hoa nở, kỳ hoa dị thảo nhiều vô kể, cực kỳ tinh xảo.
Đi vào trong cốc, trên đường đi đám người Lục Thiếu Du, Lục Tâm Đồng, Thần Hi giật mình, bởi vì chung quanh quả đúng nên gọi là trăm hoa đua nở, đẹp không sao tả siết.
Trong một đình viện tinh xảo, mọi người ngồi xuống, giới thiệu một chút.
Mà Lục Thiếu Du cũng được giới thiệu với mẫu thân của Tiểu Long.
Đại công chúa Long Bích Hàm của Thanh Long Nhất tộc.
Đồn rằng trước đây mẫu thân của Tiểu Long còn có huyết mạch trên phụ thân Tiểu Long là Huyền Hạo.
Chuyện này khiến cho Lục Thiếu Du không khỏi suy đoán, phụ thân Huyền Hạo của Tiểu Long đã tới Chuẩn Đế, mà mẫu thân của Tiểu Long không biết đã tới cấp độ gì rồi.
Nhưng mà khi Lục Thiếu Du dò xét khí lập tức lại có chút thất vọng nho nhỏ.
Bởi vì khí tức của mẫu thân Tiểu Long Lục Thiếu Du không có cách nào dò xét ra được.
Giống như là một người bình thường không có một chút khí tức nào.
Nói chuyện một phen, Tiểu Long gặp mặt mẫu thân, người một nhà đoàn tụ đương nhiên có vô số lời cần nói.
Long Nguyệt cũng rời khỏi Bách Hoa cốc.
Đình viện bên trong Bách Hoa cốc vô cùng nhỏ, cũng không chứa nổi đám người Lục Thiếu Du.
Cuối cùng Long Yên mang theo mấy người Lục Thiếu Du, Lục Tâm Đồng, Thần Hi rời khỏi đây.
Tiểu Long thì ở cùng phụ mẫu.
– Tạm thời các ngươi cứ ở nơi này.
Một lát sau, Long Yên dẫn ba người tới một đình viện thanh nhã và sạch sẽ.
– Đa tạ Nhị công chúa.
Lục Thiếu Du đánh giá đình viện, nơi này cực kỳ sạch sẽ và thanh nhã, cũng không kém.
Long Yên khẽ gật đầu, nhìn Lục Thiếu Du và Lục Tâm Đồng.
Sau đó lại nhìn Lục Thiếu Du có chút do dự nói:– Lần này chỉ có các ngươi tới đây sao?– Nhị công chúa cho rằng còn có ai khác sao?Lục Thiếu Du nói, nhìn nữ tử áo trắng tuyệt mỹ trước mặt, đại ca Dương Quá không có khả năng nhận nhầm người, chẳng lẽ người cứu bọn họ khi trước chính là Long Yên này hay sao?Long Yên cười nhạt một tiếng nói:– Không có gì.
Ta chỉ tùy tiện hỏi mà thôi.
Các ngươi đi nghỉ đi, nhưng cũng không nên chạy loạn, tránh dẫn tới phiền toái cho các ngươi.
Ánh mắt Lục Thiếu Du khẽ đổi nói:– Nhị công chúa, người có cảm thấy trên thế giới này có hai người hoàn toàn giống nhau hay không?– Ta cũng không biết, trong thiên địa này cũng không thiếu cái mới lạ.
Nói chung cũng không nhất định.
Long Yêu cười một tiếng rồi nói tiếp:– Ta đi trước, trong hai ngày này sẽ có người mang ngươi đi tới bảo khố của bổn tộc.
Đến lúc đó ngươi có thể lựa chọn ba kiện bảo vật.
Âm thanh vừa dứt, thân ảnh xinh đẹp của Long Yên lóe lên, biến mất trước đình viện.
– Ca ca, Nhị công chúa này chẳng lẽ chính là tỷ tỷ mà đại ca muốn tìm hay sao?Nhìn bóng lưng Long Yên, Lục Tâm Đồng hỏi.
Ánh mắt Lục Thiếu Du nhìn chung quanh, nói:– Có một ít chuyện, có lẽ chúng ta khó mà nhận ra được.
– Ài, rốt cuộc cũng có chỗ đặt chân.
Thần Hi cao hứng không thôi, lập tức vọt vào trong đình viện.
Thời gian trôi qua, Tiểu Long tới tạo thành chấn động không nhỏ trong Thanh Long Hoàng tộc.
Trong tộc có không ít người nghị luận chuyện này.
Vào đêm, ánh trăng bao phủ rừng cây và ngọn núi, không gian bắt đầu yên tĩnh.
Trong phòng, Lục Thiếu Du khoanh chân ngồi đó.
Chuyến đi tới Thanh Long Hoàng tộc cũng đã chấm dứt, lần này hắn đã mất không ít thời gian.
Đợi qua mấy ngày nữa rồi nhìn xem, hắn cũng nên trở về.
Chuyện trong Phi Linh môn cũng không thể phủi tay như vậy được.
Còn có nhị nữ Lục Vô Song và Độc Cô Cảnh Văn.
Lúc này trong đầu Lục Thiếu Du vô cùng nhớ nhung tới hai nàng, không biết hai nàng thế nào.
Trong hai ngày này sẽ đi tới bảo khố của Thanh Long Hoàng tộc, trong lòng Lục Thiếu Du cũng có chút chờ mong.
Bảo khố của Thanh Long Hoàng tộc sợ rằng không tầm thường a.
Ba kiện bảo vật, hắn phải lựa chọn thật cẩn thận, nhất định phải lấy được vài món tốt.
Nghĩ tới việc sắp đi tới bảo khố của Thanh Long Hoàng tộc lựa chọn bảo vật, Lục Thiếu Du không nhịn được mà mỉm cười.
Một lát sau, Lục Thiếu Du thu hồi suy nghĩ, bắt đầu điều tức.
Hiện tại đang ở trong Thanh Long Hoàng tộc, hắn không nên đi vào trong Thiên Trụ giới thì tốt hơn.
Sáng sớm hôm sau, trong không gian của Thanh Long Hoàng tộc, sơn mạch yên tĩnh như bừng tỉnh, mây mù nhàn nhạt quanh quẩn trong ngọn núi.
Không khí sáng sớm vô cùng mát mẻ.
Từng giọt sương đọng lại trên lá cây, ngẫu nhiên còn có tiếng chim hót lượn lờ trong thiên địa.
Trong rừng cây, từng giọt sương đọng lại chảy xuống đất phát ra âm thanh thanh thúy.
Thân ảnh Lục Thiếu Du xuất hiện trong một rừng cây.
Sáng sớm hắn đã bị hai nha đầu Lục Tâm Đồng cùng với Thần Hi lôi kéo, nói là muốn đi thăm thú chung quanh cho nên mới kéo theo Lục Thiếu Du.
Vì vậy trong hai ngày qua, Lục Thiếu Du liên tục đi dạo cùng hai tiểu nha đầu trong Thanh Long Hoàng tộc, đồng thời cũng là hai ngày yên ả của Lục Thiếu Du.
Trong Thanh Long Hoàng tộc này phong cảnh vô cùng tú lệ, Lục Thiếu Du cũng nhớ tới lời của Huyền Hạo, cố gắng giao tiếp, cảm nhận thiên nhiên, sẽ có không ít trợ giúp đối với bản thân hắn.
Bởi vậy, hai ngày này cái gì Lục Thiếu Du cũng không nghĩ tới, chỉ đi thăm thú khắp nơi với nhị nữ.
Nhưng mà, rất nhiều nơi có tộc nhân Thanh Long Hoàng tộc cản lại, dù sao cũng có rất nhiều nơi không phải người ngoài như hắn có thể tùy tiện tiến vào.
Hai ngày này Tiểu Long cũng không tới, Lục Thiếu Du cũng không đi tìm, tránh việc quấy rầy ba người nhà Tiểu Long đoàn viên.
Mãi cho tới sáng sớm ngày thứ ba, Lục Thiếu Du vừa mới thu thủ ấn lại, hai mắt mở ra, tinh quang trong mắt chợt lóe lên rồi biến mất.
– Thiếu Du lão đệ.
Ngoài cửa có một đạo âm thanh vang lên.
Lục Thiếu Du nghe thấy lập tức nhận ra chủ nhân của âm thanh này chính là Long Trường.
Ngoài đình viện, Lục Thiếu Du lách mình đi ra.
Người tới chính là Đại hộ pháp Long Trường.
Hắn ôm quyền thi lễ nói:– Bái kiến Long Trường lão ca.
– Không cần khách khí, hai ngày nay ta bận một ít chuyện cho nên hôm nay mới tới.
Chúng ta đi thôi, ta mang lão đệ đi tới bảo khố của Long tộc.
Long Trường nói.
– Vậy làm phiền Long Trường lão ca rồi.
Lục Thiếu Du gật đầu nói, trong lòng cũng có một chút kích động, rốt cuộc hắn cũng đi tới bảo khố long tộc.
– Ca ca, muội cũng muốn đi.
Trong khi hai người nói chuyện, Lục Tâm Đồng cùng Thần Hi cũng đã chạy tới.
– Bảo khố Long tộc, dẫn ta đi mở mang tầm mắt một phen có được không?Thần Hi cũng vô cùng hứng thú nói.
Bảo khố Thanh Long Hoàng tộc, chỉ cần nghe cũng đã khiến cho nàng cảm thấy hứng thú.
– Không được, chỉ có một mình Lục lão đệ mới được vào mà thôi.
Long Trường lắc đầu nói, bảo khố của bổn tộc không phải ai cũng có thể đi vào.
Đây chính là cấm địa của bổn tộc.
– Quỷ hẹp hòi, có cái gì mà không được.
Hừ.
Nghe thấy Long Trường nói vậy Thần Hi lập tức trở mặt, cái miệng nhỏ nhắn chu lên, lập tức nói với Lục Tâm Đồng:– Tâm Đồng, ta thấy trong bảo khố của đám người này cũng không có cái gì tốt.
Đợi sau này có cơ hội ta sẽ mang ngươi đi tới bảo khố của Chu Tước tộc dạo chơi.
– Được rồi, hai người ở lại đây, ta đi rồi sẽ trở lại.
Lục Thiếu Du nói, sau đó lập tức theo Long Trường rời khỏi đình viện, tiến về phía bảo khố long tộc.
Trên đường đi, Long Trường giới thiệu vài chỗ trong Thanh Long Hoàng tộc với Lục Thiếu Du.
Lục Thiếu Du cũng biết được không ít chuyện, ví dụ như số lượng Thanh Long trong Thanh Long Hoàng tộc cũng không nhiều.
Dòng chính chỉ có mấy ngàn mà thôi.
Thế nhưng giao long chi thứ lại có tới mấy vạn.
Mà trong Thanh Long Hoàng tộc, địa vị cao nhất chính là Thanh Long, tiếp đó mới là tạp long và giao long.
Mà từ trong miệng Long Trường, Lục Thiếu Du mới biết được bảo khố mà hắn đang đi tới hiện tại cũng không phải là bảo khố lớn nhất của Long tộc, mà chỉ là bảo khố nhỏ mà thôi.
Nói là bảo khố nhỏ, Long Trường cũng không giấu Lục Thiếu Du, bảo khố này cũng tính là bảo khố.
Nhưng mà nơi này trong mắt Thanh Long Hoàng tộc chỉ là nơi ném một ít vật lẫn lộn.
Bởi vì trong này có đủ thứ đồ vô dụng với Thanh Long Hoàng tộc, nghe nói bên trong có không ít đồ hữu dụng với nhân loại cho nên bọn họ mới giữ lại mà thôi.
Vô số năm qua, lịch đại tiền bối cùng chúng cường giả Thanh Long Hoàng tộc đạt được thứ gì trong tay nhân loại, thậm chí là vô tình đạt được một ít vật của nhân loại đều ném trong nơi này.
Gọi là bảo khố, kỳ thực Nhưng mà nơi ném một ít vật lẫn lộn mà thôi.
– Bái kiến Đại hộ pháp.
Đệ tử Thanh Long Hoàng tộc tuần tra hành lễ với Long Trường.
Trải qua kiểm tra nghiêm ngặt, đi qua một con đường đá, hai người đi tớ một sườn núi trên một ngọn núi khổng lồ.
Một đình viện xuất hiện trong mắt Lục Thiếu Du.
– Thiếu Du lão đệ, chúng ta tới rồi.
Long Trường chỉ vào đình viện phía trước rồi nói:– Đây là bảo khố, ta cũng lão đệ sẽ tìm, đệ tự mình tuyển ba kiện bảo vật đi.
– Bị lọt hố a, lần này bị Long Ngộ kia đào cho cái hố không nhỏ.
Nhìn đình viện, Lục Thiếu Du có xúc động hận không thể lập tức tìm tên tộc trưởng Long Ngộ tính sổ.
Cái gì mà bảo khố Long tộc, nhìn qua thì là đình viện, thế nhưng trên thực tế chỉ là ba gian nhà xí mà thôi.
Nói là ba gian nhà xí còn chưa đủ, lại còn rách nát, đâu chỉ giống như mấy trăm năm chưa từng sửa chữa, quả thực giống như ba vạn năm chưa từng tu sửa qua.
Bên ngoài còn có một bức tường, bên trên có không ít vết rạn nứt, cây khố vô số, cỏ dại mọc đầy.
Thậm chí còn kéo dài tới cửa đình viện, có lẽ bình thường không có ai tới nơi được gọi là bảo khố này.
Lục Thiếu Du trầm mặc, cũng đành chịu, hắn ngẩng đầu nói với Long Trường:– Long Trường lão ca, không phải huynh mang đệ tới sai nơi đó chứ?Trong lòng Lục Thiếu Du thầm nghĩ, tuy rằng ta đã đánh bại ngươi, thế nhưng ngươi cũng không nên oán hận mà dẫn ta tới nơi như thế này đó chứ.
– Không sai, chính là nơi này.
Long Trường khẳng định nói.
Lục Thiếu Du sụp đổ, dò xét chung quanh một lát rồi bất đắc dĩ nói:– Long Trường đại ca, bảo khố này đã bao lâu rồi chưa tu sửa qua vậy?– Cái này … Dù sao ta sống hơn sáu ngàn năm cũng không nhìn thấy có ai tu sửa qua.
Nghe nói đình viện này được những tiền bối đời trước kiến tạo.
Sau khi hoàn thành chưa từng tu sửa qua lần nào.
Bình thường chỉ cần là vật của nhân loại người trong tộc đều ném vào đây.
Long Trường nói.
– Ài.
Lục Thiếu Du khẽ thở dài, ba gian nhà xí này sợ rằng bên trong cũng không có vật gì tốt.
– Thiếu Du lão đệ, lão đệ không nên xem thường nơi này.
Tuy rằng nơi này không có thứ gì tốt với chúng ta, bất quá đối với nhân loại lão đệ mà nói, tuyệt đối là bảo vật.
Long Trường nói.
– Thật sao?Lục Thiếu Du bán tin bán nghi lách mình đi lên phía trước.
Đi tới cửa đình viện, một cánh cửa gỗ rách nát hiện lên trước mắt hai người.
Nhìn qua cánh cửa gỗ này dường như tùy thời có thể sụp đổ bất cứ lúc nào.
Xoạch!Long Trường đẩy cửa ra, không có một chút bất ngờ nào, cánh cửa này lập tức đổ xuống mặt đất, tro bụi bốc lên, cả sân nhỏ thoáng lay động một chút, giống như cả đình viện sắp sụp đổ.
– Bảo khố a.
Lục Thiếu Du bất đắc dĩ thở dài, thầm nghĩ, sau này mình đánh cuộc phải chú ý một chút.
Dẫm qua cánh cửa vừa mới đổ xuống, Lục Thiếu Du chậm rãi đi vào trong đình viện.
Bàn chân dẫm vào vật gì cưng cứng, Lục Thiếu Du cúi đầu xuống nhìn, hóa ra đây là một khối ngọc giản.
– Vũ kỹ Địa cấp cao giai.
Lục Thiếu Du nhảy dựng lên, ngọc giản mà hắn vừa mới dẫm phải này bên trên có một cỗ khí tức thuộc tính hỏa quanh quẩn, dùng nhãn lực của Lục Thiếu Du hiện tại không khó phát hiện ra đây chính là vũ kỹ thuộc tính hỏa Địa cấp cao giai.
Mà khi Lục Thiếu Du thu chân lại, chăm chú nhìn vào trong đình viện thì lập tức nghẹn họng, nhìn trân trối…Chỉ thấy trong đình viện này có vô số cỏ dại chen chúc, thế nhưng trong đám cỏ dại lại chất đầy vũ kỹ, linh kỹ, còn có Vũ linh khí, Hồn linh khí.
Vũ kỹ, linh kỹ rậm rạp, toàn bộ đã ngoài Địa cấp.
Liếc nhìn lại không ít hơn mấy trăm.
Vũ linh khí, Hồn linh khí chồng chất, chỉ trong cái sân này cũng đã có hơn trăm kiện.
– Kháo, coi như rác rưởi sao?Lục Thiếu Du kiểm tra từng kiện, những Vũ linh khí, Hồn linh khí, vũ kỹ Địa cấp rồi linh kỹ Địa cấp giống như là rác rưởi bị ném ở trong này.
Không ít Vũ linh khí, linh kỹ, vũ kỹ Địa cấp đều bị chôn một nửa dưới đất.
Trong đất bùn Lục Thiếu Du rút ra được vô số ngọc giản vũ kỹ, linh kỹ, Vũ linh khí, Hồn linh khí.
– Thiếu Du lão đệ, trong đó còn có không ít.
Những thứ bên ngoài hẳn là thứ mà đệ tử trong tộc ta mấy ngàn năm nay không muốn đi vào trong cho nên mới ném bên ngoài như vậy.
Long Trường vẫn đi theo bên cạnh Lục Thiếu Du.
Lục Thiếu Du thả Vũ linh khí, linh kỹ cùng các loại xuống dưới mặt đất.
Những thứ này không có một thứ nào mà không phải là bảo vật.
Bất quá đối với bảo vật trong tay tuy rằng Lục Thiếu Du rung động, động tâm, thế nhưng cũng không phải Lục Thiếu Du không thể chống cự lại lực hấp dẫn của nó.
Dù sao thứ tốt đều xếp ở cuối cùng a.
Chậm rãi đi tới ba gian đình viện, trên hành lang chỗ nào cũng có thể nhìn thấy không ít vũ kỹ, linh kỹ.
Bên ngoài ba gian đình viện thoạt nhìn cực kỳ cũ nát, thế nhưng lại cực kỳ tinh xảo.
Đình viện tuy rằng không phải quá lớn, thế nhưng lại chất đầy vũ kỹ cùng linh kỹ rậm rạp.
– Vũ linh khí Địa cấp.
– Hồn linh khí Địa cấp.
– Còn có Linh khí phi hành Huyền cấp.
– Còn có Linh khí phi hành Địa cấp a.
– Hắc Tinh hồn thạch, cái này không ngờ lại là Hắc Tinh hồn thạch.
Lục Thiếu Du nắm lấy một khối đá.
Thứ bị ném trong phòng này đồn rằng có thể luyện chế ra thần khí.
Đẳng cấp tài liệu không thua kém Vạn Năm Xích Đồng là bao.
– Ồ? Đây là một bộ kiếm trận.
Lục Thiếu Du nắm lấy một hộp ngọc cũ nát màu đen, bên trong chính là một thanh trường kiếm.
Kiếm quang lăng lệ, một tiếng kiếm minh vang lên, khí tức bàng bạc tràn ra khiến cho Lục Thiếu Du thoáng run sợ, đây cũng không phải là phàm vật.
Lục Thiếu Du đánh giá, đây hẳn là một bộ kiếm trận khó có được.
Từ khí thế bàng bạc cùng với kiếm khí mạnh mẽ có thể nhận ra, so với Huyền Diễn đao trận của hắn còn mạnh hơn một chút.
– Hồn Linh khải giáp Địa cấp.
Lục Thiếu Du lần nữa nhặt lên một vật, đây là một bộ khải giáp màu tím.
Từ khí tức bên trên khải giáp lan tràn ra Lục Thiếu Du có thể nhận ra đây hẳn là một bộ Hồn Linh khải giáp Địa cấp, hẳn là tương đương với kiện Hồn Linh khải giáp trên người Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh.
– Đều là đồ tốt a.
Lục Thiếu Du kiểm tra, bên trong không hề nghi ngờ đều là bảo vật.
Mỗi một kiện ném ra bên ngoài sợ rằng sẽ khiến cho người ta tranh giành tới mức ngươi chết ta sống.
Mà trong ba gian đình viện này, Hồn linh khí cùng với Vũ linh khí cộng lại cũng có mấy trăm.
Vũ kỹ, linh kỹ không ít.
Cấp độ như Huyền cấp không có tư cách xuất hiện ở trong ba gian đình viện này.
Thế nhưng bên trong lại không có đan dược cùng với linh dược, bên ngoài cũng có không ít bảo vật cực kỳ hiếm thấy.
– Thiếu Du lão đệ, chọn xong ba kiện chưa?Long Trường hỏi.
– Long Trường lão ca, đệ tìm một chút đã.
Tuy rằng bên trong có không ít thứ tốt, thế nhưng Lục Thiếu Du còn chưa tìm được vật khiến cho hắn động tâm.
Chủ yếu là những vật này cho dù hắn có lấy cũng không có quá nhiều công dụng.
– Vậy lão đệ chậm rãi tìm đi, không cần vội.
Long Trường nói.
Lục Thiếu Du tìm khắp nơi, từng kiện, từng kiện Vũ linh khí, Hồn linh khí, tài liệu luyện khí, vũ kỹ, linh kỹ cùng với không ít bảo vật đều bị bỏ qua, thế nhưng Lục Thiếu Du cũng không tìm được vật khiến cho hắn động tâm.
Linh kỹ, vũ kỹ Địa cấp cao giai đều là vật khó tìm, Hắc Tinh Hồn Thạch kia chính là một kiện trấn môn chi bảo, chỉ tiếc, Lục Thiếu Du do dự mãi, cũng không quyết định được.
– Thứ nào cũng muốn a.
Lục Thiếu Du khẽ thở dài, tay cầm kiện Hồn Linh khải giáp màu tím cùng với hộp ngọc chứa kiếm trận.
Năng lượng bàng bạc tiết ra ngoài khiến cho không gian thoáng run rẩy.
Lập tức kiện Hồn Linh khải giáp màu tím và bộ kiếm trận bị Lục Thiếu Du thu vào trong nhẫn trữ vật của mình.
– Chỉ có hai thứ này sao?Long Trường nhìn Lục Thiếu Du nói:– Còn có một kiện nữa, Thiếu Du lão đệ muốn lấy thứ nào?– Long Trường lão ca, không phải đệ không muốn chọn, thế nhưng thật sự bên trong không còn gì để chọn a.
Lục Thiếu Du đứng trước Hắc Tinh Hồn Thạch, thứ đồ chơi này có giá trị không kém kiếm trận cùng Hồn Linh khải giáp, thậm chí còn có phần mạnh hơn một chút.
Đây chính là tài liệu luyện khí, Nhưng mà Lục Thiếu Du cũng nhịn.
Tài liệu luyện khí thì thế nào, hắn cũng đã có hai kiện thần khí, tốt nhất nên thực dụng một chút thì tốt hơn.
– Thiếu Du lão đệ, những vũ kỹ, linh kỹ Địa cấp, Vũ Linh khí, Hồn Linh khí này chẳng lẽ không phải là bảo vật của nhân loại sao? Chẳng lẽ lão đệ đều không để vào mắt hết?Ánh mắt Long Trường có chút kinh ngạc, những vật này tuy rằng hắn không đặt vào trong mắt, thế nhưng hắn cũng biết giá trị của nó ở bên ngoài.
– Không có, quá bình thường.
Lục Thiếu Du ra vẻ ủy khuất nói:– Long Trường lão ca, ta tùy tiện chọn, thế nhưng cũng không chọn ra được a.
Những vật này cũng không tính là bảo vật gì.
– Vậy làm sao bây giờ? Dù sao lão đệ cũng được chọn ba kiện bảo vật, còn có một kiện chưa chọn.
Hay là lão đệ chọn Hắc Tinh Hồn Thạch này? Thứ này cũng không tệ.
Long Trường nhìn Lục Thiếu Du nói.
– Cấp độ quá thấp.
Ánh mắt Lục Thiếu Du lén lút biến đổi nói:– Long Trường đại ca, tộc trưởng đã đồng ý cho đệ đi tới bảo khố chọn ba kiện bảo vật.
Nhưng đây cũng không phải là bảo khố chính thức của long tộc a.
Bằng không đại ca mang đệ tới bảo khố chính thức của long tộc để chọn một kiện, có được không.
– Chuyện này không được.
Cái bảo khố kia ngay cả ta cũng không thể tùy tiện đi vào.
Long Trường nói.
– Thế nhưng đây căn bản không phải là bảo khố a.
Tộc trưởng thật là, nói không giữ lời, đây là âm người mà.
Lục Thiếu Du nói.
– Chuyện này ….
Long Trường sững sờ, hắn thật không ngờ Lục Thiếu Du lại không vừa mắt với tất cả những thứ này.
Lục Thiếu Du đảo mắt nói:– Long Trường đại ca, bằng không phiền huynh nói với tộc trưởng một tiếng để cho đệ tới bảo khố chính thức của long tộc chọn một kiện là được.
Ở đây quả thực đệ không chọn được thứ nào.
– Tộc trưởng có lẽ sẽ không để ý tới loại chuyện này a.
Long Trường cười khổ một tiếng nói:– Những thứ trong này đệ thực sự không chọn nổi một kiện sao?– Đúng vậy, quả thực không thể chọn ra được.
Lục Thiếu Du gật đầu nói.
– Vậy thì cũng chỉ đành làm như vậy.
Long Trường khẽ mỉm cười nói:– Tộc trưởng đã thông báo, nếu như lão đệ không tìm ra được ba kiện bảo vật thì mỗi một kiện còn thiếu đệ có thể tới Thanh Long phong tu luyện một năm.
Nếu như là hai kiện thì có thể đi tới Thanh Long phong tu luyện hai năm.
Nếu như ngay cả một kiện cũng không vừa mắt thì có thể tới Thanh Long Phong tu luyện ba năm.
– Thanh Long phong? Thanh Long phong này là địa phương như thế nào?Lục Thiếu Du lập tức có hứng thú.
– Trong Thanh Long Hoàng tộc ta có hai nơi được coi là thánh địa.
Thứ nhất cũng là nơi quan trọng nhất là mật địa truyền thừa.
Chỉ có đệ tử có thiên phú mạnh của dòng chính mới có thể đi vào trong đó tu luyện.
Long Trường nói.
Lục Thiếu Du gật đầu, chuyện này cũng không có chút kỳ quái nào.
Trong Huyền Vũ Hoàng tộc cũng có mật địa truyền thừa của mình.
Long Trường ngừng một lát rồi lại nói:– Mà thứ hai chính là Thanh Long phong, đối với Thanh Long Hoàng tộc chúng ta mà nói, rèn luyện tâm tính cực kỳ quan trọng.
Tâm tính vững chắc thì trực tiếp ảnh hưởng tới linh hồn lực.
Mà trên Thanh Long đỉnh còn có một chỗ đặc biệt khác.
Bên trên có một ít thứ mà tiền bối khi trước lưu lại.
Tu luyện trên Thanh Long đỉnh có thể đề cao tâm cảnh không ít.
– Còn có nơi như vậy sao?Khuôn mặt Lục Thiếu Du hiện lên sự vui mừng.
Nếu như lời Long Trường nói là sự thật, vậy thì nếu tu luyện ở nơi đó hai năm, so với thu được một kiện Vũ linh khí Địa cấp còn lợi hơn nhiều.
Thế nhưng thời gian một năm cũng khiến cho Lục Thiếu Du cực kỳ do dự.
Thời gian dài như vậy, nếu như lại một năm nữa mới trở về, không biết Phi Linh môn có gặp phải phiền toái gì hay không.
Mà bây giờ hắn cũng còn phải mau chóng tìm kiếm Nghịch Mệnh hồn quả cho sư phụ Thánh Thủ Linh Tôn, thời gian có chút gấp gáp.
Vốn hắn còn định chờ mấy ngày nữa trở về, xem ra hiện tại phải trì hoãn một đoạn thời gian rồi.
– Tộc trưởng nói, nếu như lão đệ không vừa mắt những thứ bên trong này thì mới có tư cách đi tới Thanh Long phong.
Long Trường nói với Lục Thiếu Du:– Thiếu Du lão đệ, bây giờ lão đệ lựa chọn thế nào? Muốn đi lên Thanh Long phong tu luyện một năm hay không?– Được rồi, đệ sẽ đi tới Thanh Long phong tu luyện một năm.
Lục Thiếu Du nói, thời gian một năm kỳ thật cũng không quá dài.
Tu luyện một năm cũng nhanh chóng trôi qua.
Thánh địa thứ hai của Thanh Long Hoàng tộc, đối với tâm cảnh và linh hồn lực đều có chỗ tốt cho nên Thanh Long phong này đối với Lục Thiếu Du mà nói có lực hấp dẫn cực kỳ lớn.
– Vậy thì Thiếu Du lão đệ trở về chuẩn bị một chút đi.
Lát nữa ta sẽ mang đệ tới Thanh Long phong.
Long Trường khẽ mỉm cười nói:– Theo ta được biết, trên Thanh Long phong của Thanh Long Hoàng tộc chúng ta đây là lần đầu tiên có sự hiện diện của nhân loại.
– Vậy thì phải đa tạ Thanh Long Hoàng tộc của lão ca rồiLục Thiếu Du gật đầu thi lễ với Long Trường.
Hai người đi ra đình viện, chân trước Lục Thiếu Du bước ra khỏi đình viện, thế nhưng chân sau lại không nỡ rời khỏi đình viện cũ nát này.
Ánh mắt lưu luyến nhìn về phía đình viện sau lưng.
Nhiều bảo vật như vậy lại bị tộc nhân Thanh Long Hoàng tộc ném ở đây, quả thực chính là phung phí của trời.
Nhìn Lục Thiếu Du, Long Trường quay đầu nhìn về phía sau, miệng nở nụ cười quỷ dị, nói:– Thiếu Du lão đệ, đột nhiên ta mới nhớ ra gần đây ta tu luyện nhiều cho nên thị lực có chút không tốt.
Lần này chỉ có mình ta cùng lão đệ tới đây, tuy rằng lấy thêm mấy kiện ta cũng không biết, thế nhưng lão đệ cũng không nên thừa dịp thị lực của ta không tốt mà lấy thêm năm ba kiện a.
Lục Thiếu Du nghe vậy lập tức sững sờ, ánh mắt nhìn về phía Long Trường, ngây ngốc một thoáng.
Lục Thiếu Du cũng không ngốc, cho dù lúc này là kẻ đần cũng hiểu rõ ý tứ trong lời nói của Long Trường a.
Rõ ràng ý tứ bên trong là hắn có thể lấy thêm vài món.
Sưu.
Tốc độ của Lục Thiếu Du so với thỏ còn nhanh hơn, lập tức biến mất tại chỗ.
Đột nhiên xuất hiện trong đình viện, lập tức đem Hắc Tinh Hồn thạch thu vào trong nhẫn trữ vật.
Tiếp đó đi tới chỗ bốn kiện linh khí Địa cấp mà hắn do dự, trong nháy mắt thu bốn kiện linh khí Địa cấp vào trong nhẫn trữ vật.
Lục Thiếu Du cũng không có lấy thêm, làm người không thể quá tham.
Chủ yếu là dù sao nơi này cũng là Thanh Long Hoàng tộc, Long Trường vừa rồi cũng đã nói, năm ba kiện mà thôi.
Mà khi thu thập xong tất cả còn chưa tới mười giây đồng hồ, thân ảnh Lục Thiếu Du lập tức trở lại bên cạnh Long Trường, miệng nói:– Long Trường lão ca, chúng ta đi thôi.
Tiểu tử nhớ kỹ trong lòng, ngày sau nếu có cơ hội nhất định sẽ chữa tốt mắt cho lão ca.
Long Trường nói ý, Lục Thiếu Du cũng giống như vậy.
Ý tứ bên trong lời nói chính là ân ngày hôm nay, ngày sau có cơ hội Lục Thiếu Du nhất định sẽ hậu tạ.
– Ha ha, chúng ta đi thôi.
Long Trường mỉm cười, lời nói của Lục Thiếu Du đương nhiên hắn có thể nghe ra, dù sao vật trong này đối với hắn và toàn bộ Thanh Long Hoàng tộc đều không có tác dụng, vừa vặn hắn cũng có thể bán một phần nhân tình.
Trong đình viện yên tĩnh, Tiểu Long, Lục Tâm Đồng, Thần Hi đang ngồi cùng một chỗ.
Mà trong tay Tiểu Long có vô số vật đủ màu sắc giống như kẹp, lúc này Tiểu Long đang giao đống vật này cho Lục Tâm Đồng cùng Thần Hi.
– Tiểu Long, cho ta nhiều một chút đi.
Thần Hi nhìn chằm chằm vào Tiểu Long, đôi mắt đen nhánh khẽ nháy, mắt nhìn thứ đủ loại màu sắc trong tay Tiểu Long, nàng không khỏi chảy nước miếng.
Tuy rằng trong miệng vẫn đang còn nhai, thế nhưng đây chính là thứ ngon nhất mà nàng từng nếm qua, quả thật chính là mỹ vị cho nên nàng mới kỳ kèo.
– Ta đã cho ngươi nhiều lắm rồi, không còn nữa.
Tiểu Long kiên quyết lắc đầu, vừa rồi hắn đã bị Thần Hi lấy không ít.
Không biết vì cái gì mà khi nhìn thấy đôi mắt to, đen nhánh cùng với cái miệng nhỏ nhắn của nàng, hắn không có cách nào cự tuyệt được.
– Ngươi gạt ra, rõ ràng ta nhìn thấy ngươi còn có, Tâm Đồng so với ta còn nhiều hơn.
Thần Hi kháng nghị, trong tay Tâm Đồng còn nhiều hơn của nàng a.
– Tâm Đồng không giống vậy, chúng ta là người một nhà, đương nhiên phải nhiều hơn so với ngươi rồi.
Tiểu Long nói.
– Vậy thì ta cũng làm người nhà của ngươi.
Ngươi cho thêm ta một chút là được, được không?Thần Hi nhìn về phía Tiểu Long nói, bắt đầu xuất ra bộ dáng ngây thơ, ánh mắt trong veo kia.
– Đang làm gì vậy?Trong khi hai người nói chuyện Lục Thiếu Du đã đi tới đình viện, nhìn thấy Tiểu Long có mặt, Lục Thiếu Du có chút hơi ngạc nhiên.
Tiểu Long thấy lão đại lập tức thoát khỏi sự uy bức lợi dụ của THần Hi chạy tới rồi nói:– Lão đại, huynh trở về rồi sao? Đệ đã giữ lại cho huynh thứ tốt.
Thanh âm vừa dứt, trong tay Tiểu Long xuất hiện một túi nhỏ, một mùi hương thơm ngát lập tức khuếch tán khiến cho người khác hít vào lập tức cảm thấy cực kỳ thoải mái, Tiểu Long tức thì đưa cho Lục Thiếu Du.
– Đây là thứ gì?Lục Thiếu Du tiếp nhận cái túi này, bên trong có vô số vật nhỏ đỏ loại màu sắc giống như kẹo, hoặc nói chính xác hơn là giống như đan dược, thậm chí còn có thể nhìn thấy được một tia năng lượng chấn động như có như không.
Lục Thiếu Du lập tức hiếu kỳ hỏi.
– Đây là Bách Hoa linh đan.
Chính là thứ mà mẫu thân đệ dùng hơn trăm loại linh dược cùng với kỳ hoa tạo thành, không những ăn vào vô cùng ngon mà còn có thể tạo thành không ít chỗ tốt với linh hồn lực và tu vi.
Tiểu Long nói:– Huynh đem cái này cho Kinh Vân, còn có mẫu thân nếm thử.
– Thật sao?Lục Thiếu Du đối với Bách Hoa linh đan này cũng có chút tò mò.
Tổng cộng bên trong có ba mươi bốn khỏa, Lục Thiếu Du lập tức móc ra một khỏa nhét vào trong miệng.
Đan dược vào miệng lập tức bị hòa tan giống như quỳnh tương ngọc dịch.
Cả thân hình mang theo một cỗ hương hoa, bên trong Bách Hoa linh đan còn có một cỗ linh dịch không kém lan tràn ra, sau đó hóa thành một cỗ năng lượng tẩm bổ linh hồn.
Vật như vậy quả thực vô cùng kỳ lạ, bất phàm.
– Hừ, quỷ hẹp hòi.
Thần Hi nhìn thấy hy vọng lấy thêm của mình đã chấm dứt, tức thì hừ lạnh một tiếng, cái miệng nhỏ nhắn cong lên.
– Thần Hi, ta cho ngươi thêm hai khỏa này.
Đừng nóng giận.
Lục Tâm Đồng tiến lên, khẽ mỉm cười rồi nói với Thần Hi.
– Vẫn là ngươi tốt với ta.
Thần Hi mỉm cười nói:– Thế nhưng tính ra ta vẫn thích lấy trong tay hắn hơn.
– Thiếu Du, nghe nói ngươi đi vào bảo khố của Thanh Long Hoàng tộc?Lúc này từ trong đình viện có hai đạo thân ảnh đi ra, chính là Huyền Hạo và Long Bích Hàm.
– Bái kiến bá phụ, bá mẫu.
Lục Thiếu Du nhìn hai người, khí chất của hai người đều vô cùng bất phàm, hắn nói:– Chỉ chọn được hai kiện, Đại hộ pháp Long Trường nói, một kiện còn lại có thể để cho ta lên Thanh Long phong tu luyện một năm.
– Không nghĩ tới ánh mắt của ngươi lại cao như vậy, những đồ vật bên trong bảo khố ngay cả ba kiện cũng không tìm được.
Long Bích Hàm nhẹ nhàng cười, tiếp tục nói:– Tu luyện trên Thanh Long phong một năm, đối với ngươi mà nói cũng có không ít chỗ tốt.
Cho tới bây giờ còn chưa có nhân loại nào có thể đặt chân lên Thanh Long phong.
Đến lúc đó ngươi phải nhớ kỹ, trên Thanh Long phong này càng tu luyện trên cao bao nhiêu thì chỗ tốt đạt được lại càng lớn.
Nhưng với điều kiện phải chống đỡ được chứ không phải liều chết chịu đựng.
Nếu như liều chết chịu đựng thì chỉ có hại mà không có lợi.
Đồn rằng nếu như có thể bước chân lên đỉnh Thanh Long phong là có tâm cảnh bước vào Đế giả.
– Tâm cảnh Đế giả? Cái gì mà tâm cảnh đế giả?Lục Thiếu Du hỏi Long Bích Hàm, sắp phải đi lên Thanh Long phong tu luyện cho nên hắn cũn phải hỏi cho rõ mới được.
Tới lúc đó mới có thể đạt được chỗ tốt lớn nhất.
– Tác dụng lớn nhất của Thanh Long phong chính là đề cao tâm cảnh cùng linh hồn.
Tâm cảnh đối với tu luyện giả chúng ta mà nói, chẳng phân biệt là linh thú, yêu thú, còn có nhân loại, đều cực kỳ quan trọng.
Đối với tu luyện mà nói, một là chân khí, yêu nguyên, linh lực, linh nguyên, hai là linh hồn, ba là tâm cảnh.
Trong đó muốn đề cao loại thứ nhất, nói một cách tương đối thì dễ dàng nhất.
Long Bích Hàm nói xong, nhìn qua Lục Thiếu Du, nhẹ nhàng cười nói:– Muốn đề cao linh hồn thì khó, thế nhưng vẫn có một chút biện pháp.
Khó khăn nhất chính là tâm cảnh, ở phương diện này thiên tài địa bảo đều vô cùng thưa thớt.
Lục Thiếu Du nghe vậy lập tức gật đầu.
Hắn đã phục dụng qua không ít thiên tài địa bảo, thiên tài địa bảo có thể tăng cường tu vi là nhiều nhất, tăng cường linh hồn thì bắt đầu ít đi.
Mà trên phương diện tâm cảnh thì chỉ có Diễn Linh Thánh quả mới có tác dụng như vậy.
Tu vi càng lên cao, tầm quan trọng của tâm cảnh càng lớn.
– Tâm cảnh Đế giả chính là một loại cảnh giới, một loại cảnh giới kỳ lạ, chỉ có tâm thanh tịnh mới có thể đạt tới cảnh giới Đế giả.
Đồn rằng sau khi đạt tới loại cảnh giới này chỉ còn cách Đế giả một bước ngắn.
Huyền Hạo nói.
– Tâm cảnh cao như vậy sợ rằng cũng chỉ có Đế giả mới có được.
Lục Thiếu Du nói, tâm cảnh càng cao chỗ tốt cũng càng lớn.
Nhớ ngày đó Bạch Linh cùng đám yêu thú như Nghịch Lân Yêu Bằng từ trong mật địa Vân Dương Tông đi ra, bởi vì có quan hệ với phương diện tâm cảnh cho nên tu luyện cực kỳ nhanh chóng.
– Nói như vậy cũng chỉ là phiến diện.
Thế nhưng ngươi càng lên cao trên Thanh Long phong thì chỗ tốt thu được càng lớn.
Huyền Hạo nói với Lục Thiếu Du:– Phải biết rằng người có tu vi cao hơn một chút, chỉ bằng vào uy áp giai vị cũng có thể làm ảnh hưởng tới người có tu vi thấp hơn, chuyện này cũng có liên quan tới phương diện tâm cảnh.
Nếu như ngươi có tâm cảnh cường hãn, đối với việc tu luyện có sự trợ giúp cực lớn.
Cho dù là người có tu vi cao hơn ngươi ở trước mặt ngươi cũng không có cách nào tạo thành uy áp với bản thân ngươi, cho nên ngươi có thể ứng phó tự nhiên.
– Mẫu thân, Thanh Long phong mạnh hơn hay là mật địa truyền thừa mạnh hơn?Tiểu Long nghe vậy lập tức hỏi Long Bích Hàm.
– Đương nhiên là mật địa truyền thừa mạnh hơn một chút.
Mật địa truyền thừa chính là nơi mà tiền bối của tộc chúng ta lưu lại, có thể nhận được bao nhiêu truyền thừa của tiền bối phải xem tiên phú của bản thân.
Long Bích Hàm nói với Tiểu Long:– Ngày mai con phải đi tiếp nhận truyền thừa.
Nếu có thể đạt tới cấp bậc mà mẫu thân cũng không có cách nào đạt tới thì chính là vinh hạnh của Thanh Long Hoàng tộc ta.
– Tiểu Long, ngày mai đệ phải tiếp nhận truyền thừa sao?Lục Thiếu Du kinh ngạc hỏi, lần trước sau khi Tiểu Long từ trong mật địa truyền thừa của Huyền Vũ Hoàng tộc đi ra đã là bát giai hậu kỳ.
Vậy thì lần này sau khi nhận được truyền thừa, không biết thực lực sẽ tăng lên thêm bao nhiêu.
– Vâng.
Tiểu Long gật đầu, thanh âm vang lên trong đầu Lục Thiếu Du:– Lão đại, truyền thừa của Thanh Long Hoàng tộc, có ngu mới không muốn.
Lúc trước náo loạn đệ đã nghĩ tới điểm này.
Còn có lão đầu tử kia dùng phép khích tướng để cho đệ tham gia đại hội bốn tộc, tưởng đệ mắc lừa sao? Đệ không bị mắc lừa, hiện tại chúng ta đang phải đối phó với Thiên Địa minh và Linh Vũ giới, chờ sau khi đệ làm quán quân trên đại hội bốn tộc, khi đó chức vị tộc trưởng của Thanh Long Hoàng tộc chính là của đệ.
Khi đó đệ sẽ mang Thanh Long Hoàng tộc trợ giúp huynh thu thập Thiên Địa minh cùng Linh Vũ giới.
Trong lòng Lục Thiếu Du cảm động, vốn hắn tưởng rằng Long Ngộ kia hảo tâm, vì Tiểu Long mà nhượng bộ.
Không ngờ Tiểu Long cũng không phải dễ bắt nạt, lại có chủ ý với cả Thanh Long Hoàng tộc.
– Lão đại, đệ đi tiếp nhận truyền thừa, huynh tu luyện trên Thanh Long phong, đến lúc đó để xem trong chúng ta ai lợi hại hơn.
Tiểu Long nói.
– Tốt, chúng ta thi một lần.
Lục Thiếu Du nói.
– Tỷ tỷ.
Bên ngoài đình viện, một thanh âm vang lên, thân ảnh xinh đẹp của Long Yên lập tức xuất hiện.
Mà lúc này bên người Long Yên còn có một nữ tử mặc bộ váy màu hồng.
Hai tỷ muội Long Yên và Long Bích Hàm đều là người tuyệt mỹ khiến cho thiên địa động dung, giống như tiên tử không nhiễm khói lửa nhân gian.
Mà khi ánh mắt Lục Thiếu Du nhìn thấy nữ tử mặc váy hồng kia không khỏi kinh ngạc.
Nữ tử này tuổi chừng hai mươi sáu, trên người mặc một bộ váy hồng, lộ ra đường cong mềm mại.
Da thịt trắng như tuyết, ngũ quan tinh xảo, đúng là một mỹ nhân hại nước hại dân.
– Nhị tỷ, sao tỷ tới đây?Mà khi nhìn thấy nữ tử mặc váy hồng này, Thần Hi lại biến sắc.
– Bái kiến Đại công chúa Bích Hàm.
Nữ tử mặc váy hồng xuất hiện lập tức dịu dàng thi lễ với Long Bích Hàm.
Bộ váy trên người nhẹ nhàng phiêu động, khiến cho bên trong vẻ tuyệt mỹ của nàng lại có thêm sự ôn nhu.
Mái tóc đen sau đầu được buộc lên, có vài lọn tóc rũ xuống trước ngực, lộ ra một chút vũ mị.
– Thần Nhu công chúa có lễ.
Long Bích Hàm khẽ khom người nói:– Sao hôm nay ngươi lại có nhãn hứng tới Thanh Long Hoàng tộc ta?– Để Đại công chúa chê cười rồi, đều là do tiểu nha đầu Thần Hi kia một mình chạy ra ngoài khiến cho trưởng lão trong tộc sợ nàng gây ra tai họa, cho nên mới phái ta ra tìm nó.
Không ngờ nha đầu này lại chạy tới Thanh Long Hoàng tộc.
Những ngày này nó không gây thêm phiền toái gì cho chư vị đó chứ?Nữ tử mặc váy hồng khẽ nói.
– Đương nhiên là không rồi, Thần Nhu công chúa cũng có thể thấy đấy.
Long Yên khẽ mỉm cười nói.
Lúc này ba nữ tử tuyệt mỹ đứng chung một chỗ khiến cho Lục Thiếu Du cả kinh, ba nữ nhân này đều tuyệt sắc tới kinh người a.
– Đương nhiên ta sẽ không khách khí với các ngươi.
Nữ tử mặc váy hồng nhẹ nhàng cười, lập tức nhìn về phía Thần Hi đang trốn tránh mình, nói:– Nha đầu nhà muội náo loạn đủ chưa? Nên trở về nhà rồi.
– Tỷ tỷ, không về có được không? Muội còn chưa chơi chán mà.
Thần Hi chu miệng, thân thể ngạo ngễ đứng thẳng, cực kỳ hấp dẫn.
– Nha đầu này, mau cùng ta trở về.
Nữ tử mặc váy hồng liên tục bước tới, đi về phía THần Hi.
– Muội không về.
Thần Hi chu miệng, lập tức trốn tới sau lưng Lục Thiếu Du.
Hiện tại chỉ có Lục Thiếu Du mới có thể giúp nàng tránh thoát được một kiếp.
– Nếu như muội không về khi đó có thể phụ thân sẽ tới đây, khi đó …Nữ tử mặc váy hồng đi tới bên người Lục Thiếu Du, vì có Lục Thiếu Du ngăn cản cho nên cũng không có cách nào bắt lấy Thần Hi.
Mắt nhìn thấy Lục Thiếu Du đang nở nụ cười, trên gò má bắt đầu có chút đỏ ửng.
– Muội còn chưa chơi chán, khi nào muội chơi chán sẽ tự mình trở về.
Thần Hi trốn sau lưng Lục Thiếu Du nói.
Nữ tử mặc y phục màu hồng nhìn thấy Lục Thiếu Du đang nở nụ cười vô lại, lại nhìn về phía Thần Hi đang trốn sau lưng Lục Thiếu Du nói:– Nếu như muội lại không nghe lời ta sẽ động thủ.
– Thần Hi, trở về đi.
Lục Thiếu Du bị kẹp giữa hai người, quay đầu nói với Thần Hi sau lưng.
– Ta còn muốn chơi thêm vài ngày.
Thần Hi chu miệng, vô cùng không tình nguyện nói.
– Hay là trở về đi, người trong tộc ngươi đang tìm ngươi khắp nơi.
Lục Thiếu Du mỉm cười, lập tức ghé tai Thần Hi thấp giọng nói vài lời.
– Vậy được rồi, ta trở về trước.
Nghe thấy Lục Thiếu Du nói, thái độ của Thần Hi lập tức thay đổi, đi tới bên người nữ tử mặc y phục màu hồng rồi nói:– Nhị tỷ, muội đi về với tỷ là được.
– Không biết vì này là……Nữ tử mặc váy hồng dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn về phái Lục Thiếu Du.
Khí tức của nhân loại đương nhiên không thể tránh khỏi sự dò xét của nàng.
Thế nhưng trong Thanh Long Hoàng tộc lại có nhân loại, chuyện này khiến cho nàng có chút tò mò.
– Tại hạ tên là Lục Thiếu Du, tiểu thư chắc là Nhị công chúa của Chu Tước Hoàng tộc rồi.
Bái kiến Nhị công chúa.
Lục Thiếu Du ôm quyền thi lễ, từ trong miệng của Đại công chúa Long Bích Hàm hắn cũng không khó mà suy đoán ra thân phận của nàng.
– Lục Thiếu Du.
Ánh mắt nữ tử mặc váy hồng biến ảo một hồi rồi nói:– Ngươi chính là chưởng môn Phi Linh môn trong Cổ Vực sao?– Chính là tại hạ.
Lục Thiếu Du mỉm cười, không ngờ Nhị công chúa của Chu Tước Hoàng tộc này cũng biết tới Phi Linh môn.
– Hóa ra đúng là vậy.
Nữ tử này lập tức dò xét Lục Thiếu Du thêm vài lần, khẽ gật đầu nói.
Lại kéo tay Thần Hi rồi nói với Long Bích Hàm và Long Yên:– Đại công chúa, Nhị công chúa, quấy rầy rồi.
Nha đầu Thần Hi ra ngoài đã lâu, sợ rằng các trưởng bối trong tộc sẽ lo lắng, ta đi trước một bước.
– Thần Nhu, để ta tiễn ngươi.
Long Yên nói.
– Tâm Đồng, ta đi đây.
Thần Hi nói với Lục Tâm Đồng xong, ánh mắt nhìn về phía Tiểu Long nói:– Tiểu Long, lần sau không được bất công như vậy, ta giống như Tâm Đồng, bằng không ta sẽ tức giận.
Tiểu Long nhìn Thần Hi, ánh mắt biến ảo, nói:– Đợi một chút, ta có thứ này cho ngươi.
Thanh âm vừa dứt, Tiểu Long tiến lên, trong tay không biết từ khi nào xuất hiện năm khỏa Bách Hoa linh đan, dúi vào tay Thần Hi.
– Không phải ngươi nói không còn sao?Thần Hi có chút nghi ngờ nói.
– Vừa rồi ta mới lấy trong túi lão đại đưa cho ngươi.
Tiểu Long nhìn Thần Hi nói.
– Coi như ngươi cũng không tệ, ta không tức giận với ngươi nữa.
Thần Hi cao hứng thu hồi Bách Hoa linh đan.
– Thần Hi, chúng ta đi thôi.
Thần Nhu nhìn Tiểu Long rồi nói với Thần Hi.
Ba người Long Yên lập tức biến mất trong đình viện.
– Thiếu Du, ta và bá mẫu con cũng về trước.
Gần đây ta sẽ ở lại Thanh Long Hoàng tộc.
Huyền Hạo nhìn Lục Thiếu Du nói:– Thanh Long phong đối với con có sự trợ giúp cực kỳ lớn, tu luyện cho tốt.
Long Bích Hàm nói với Tiểu Long vài lời, lập tức rời khỏi đình viện.
Chỉ có Tiểu Long ở lại đình viện.
– Tiểu Long, sao ngươi lại không đi cùng phụ mẫu?Lục Tâm Đồng nhìn Tiểu Long nghi hoặc hỏi.
– Phụ thân và mẫu thân ta thời gian dài như vậy không gặp cho nên cũng cần thời gian riêng tư, ta không muốn quấy rầy bọn họ.
Tiểu Long lại nói:– Dù sao ta đã quen ở bên cạnh lão đại, biết rõ phụ mẫu không có việc gì là ta an tâm rồi.
– Vậy thì ở bên cạnh ta là được.
Lục Thiếu Du vỗ vai Tiểu Long, trong lòng Tiểu Long dù sao hiện tại cũng không có quá nhiều nhớ nhung.
– Ca ca, vừa rồi huynh nói với Thần Hi cái gì mà nàng nghe huynh như vậy?Lục Tâm Đồng hỏi.
Vừa rồi ca ca chỉ nói với Thần Hi mấy lời mà Thần Hi lập tức nghe lời.
Chuyện này khiến cho Lục Tâm Đồng cảm thấy kỳ lạ không thôi.
Lục Thiếu Du vuốt mũi cười nói:– Ta nói với tiểu nha đầu kia, dù sao hôm nay cũng trốn không thoát, lần sau muốn trốn thì phải trốn xa một chút.
Linh Hoàng Nhai không chơi được, đi địa phương của nhân loại mới vui.
Người trong tộc tiểu nha đầu kia cũng rất khó tìm tới.
– Như vậy sao?Lục Tâm Đồng âm thầm đổ mồ hôi.
….
– Lão đại, bảo khố kia thế nào? Huynh chọn vật gì vậy?Trong phòng, Tiểu Long hỏi Lục Thiếu Du.
Lục Thiếu Du lập tức đem mọi chuyện đại khái nói ra một lần.
Nhớ tới có nhiều bảo vật như vậy trong lòng Lục Thiếu Du vẫn còn thấy tiếc nuối.
Nếu như một đống lớn bảo vật kia có thể chuyển tới Phi Linh môn.
Đoán chừng tất cả sơn môn như Tam Tông Tứ Môn cũng không có gia sản lớn như Phi Linh môn.
– Có nhiều bảo vật như vậy sao?Tiểu Long sáng mắt, lập tức nói:– Lão đại, chờ đệ nghĩ biện pháp, đến lúc đó thu toàn bộ.
Dù sao có lưu lại cũng không thể dùng được.
– Đệ cẩn thận một chút, tránh cho lúc đó trong Thanh Long Hoàng tộc có người nói này nói nọ.
Lục Thiếu Du mỉm cười, có Tiểu Long ra tay, có lẽ sẽ không giống như trước.
– Yên tâm đi, chờ đệ thành tộc trưởng thì sẽ lấy thêm.
Thuận tiện nhìn xem còn bảo vật gì khác hay không.
Tiểu Long nói.
– Tiểu Long, đệ tiếp nhận truyền thừa trong Huyền Vũ Hoàng tộc có phải có chỗ đặt biệt gì khác đúng không?Lục Thiếu Du hỏi, sau khi Tiểu Long tiếp nhận truyền thừa trong mật địa của Huyền Vũ Hoàng tộc, Lục Thiếu Du rõ ràng có thể cảm nhận được Tiểu Long có không ít biến hóa.
Công kích cùng phòng ngự dường như càng thêm mạnh.
Ánh mắt Tiểu Long khẽ đoả nói:– Lão đại, đệ đang muốn nói chuyện này với huynh.
Trong Huyền Vũ điện đệ nhận được truyền thừa của lão tổ Huyền Vũ.
Trong Huyền Vũ điện người của Huyền Vũ Hoàng tộc chỉ biết tới bốn điện Thiên Địa Huyền Hoàng, thế nhưng không biết còn có Hư điện.
Bởi vì đệ là người thứ nhất tiến vào Hư điện.
Trong Hư điện mới có truyền thừa của lão tổ Huyền Vũ.
– Hư điện, lão tổ Huyền Vũ?Lục Thiếu Du dường như đã nghe nói tới mấy từ này từ trong miệng tộc nhân Huyền Vũ tộc ngày đó.
Tiểu Long lại nói:– Lão tổ Huyền Vũ chính là lão tổ khai mở Huyền Vũ Hoàng tộc.
Truyền thừa ở trong Hư điện, cần một ít điều kiện mới có thể tiến vào Hư điện, cần một ít điều kiện khác mới có thể nhận được truyền thừa.
Những năm nay cơ hồ trong Huyền Vũ Hoàng tộc không có bất kỳ một ai đủ điều kiện.
Do đệ nhận được truyền thừa cho nên mới có thiên phú chính thức của Huyền Vũ Hoàng tộc, cũng biết được không ít chuyện.
– Thiên phú chính thức của Huyền Vũ Hoàng tộc chẳng lẽ không phải là Huyền Vũ nộ hay sao?Lục Thiếu Du nghi hoặc hỏi.
– Là Huyền Vũ nộ, thế nhưng Huyền Vũ nộ mà bọn họ thi triển không đầy đủ.
Trước kia đệ thi triển cũng không đầy đủ.
Chung quy mà nói, Huyền Vũ nộ chỉ là tuyệt chiêu công kích thiên phú của Huyền Vũ Hoàng tộc mà không phải là thiên phú trời sinh của Huyền Vũ Hoàng tộc.
Tứ đại Thú Hoàng tộc đều có thiên phú bẩm sinh.
Những thiên phú này chính là thứ mà bốn đại Thú Hoàng tộc dựa vào mà tung hoành thiên địa khi trước.
Tiểu Long nói với Lục Thiếu Du, đạt được truyền thừa, Tiểu Long đã biết được không ít bí mật.
– Thiên phú trời sinh, cái gì là thiên phú? Có lợi hại hay không?Lục Tâm Đồng hỏi.
– Tâm Đồng, ngươi đã giao thủ qua với THần Hi, có phát hiện ra nàng có chỗ đặc biệt hay không?Tiểu Long hỏi Lục Tâm Đồng.
– Dường như hỏa diễm vô cùng lợi hại.
Ta rất khó chống lại.
Lục Tâm Đồng cân nhắc một hồi, nói:– Dường như còn có tốc độ rất nhanh, tốc độ của nàng dường như có liên quan tới lực lượng không gian, ta rất khó ngăn cản nàng tới gần mình.
– Huyết mạch của Thần Hi cực cao, cho nên mới lợi hại như vậy.
Thế nhưng thiên phú của nàng cũng chưa mở ra toàn bộ.
Thiên phú của Chu Tước Hoàng tộc chính là không gian.
Các nàng có lực miễn dịch với không gian, đồng thời có thể tăng phúc lực lượng không gian.
Tiểu Long nói.
– Miễn dịch với không gian? Chẳng lẽ là bỏ qua lực lượng không gian sao?Lục Thiếu Du kinh ngạc hỏi.
– Theo đệ được biết, người có cùng tu vi cấp độ thì Chu Tước Hoàng tộc có thể bỏ qua lực không gian, thế nhưng nếu thực lực của đối phương mạnh hơn thì sẽ bị ảnh hưởng.
Nhưng ảnh hưởng phải dựa vào thực lực của đối phương.
Thực lực của đối phương càng lớn thì bọn họ lại ảnh hưởng càng lớn.
So với người bình thường thì mạnh hơn nhiều.
Đồng thời khi tộc nhân Chu Tước Hoàng tộc thi triển lực lượng không gian còn được tăng phúc cực lớn, đây chính là thiên phú bẩm sinh.
Lục Thiếu Du khiếp sợ, thiên phú không gian, bỏ qua lực không gian đã tuyệt đối là khủng bố.
Hắn không khỏi than nhẹ nói:– Thiên phú này quả thực rất mạnh mẽ, hung hãn.
– Lão đại, thiên phú của ba đại thú tộc khác cũng không kém.
Tiểu Long khẽ mỉm cười nói:– Thiên phú bẩm sinh của Thanh Long Hoàng tộc chính là bỏ qua công kích linh hồn, tăng phúc công kích linh hồn.
Thiên phú bẩm sinh của Bạch Hổ Hoàng tộc chính là bỏ qua công kích thời gian, có thể trực tiếp làm ảnh hưởng tới thời gian.
– Bỏ qua công kích linh hồn? Tăng phúc công kích linh hồn?Lục Thiếu Du nhíu mày, khó trách khi giao thủ với Đại hộ pháp Long Trường, công kích linh hồn ảnh chứa bên trong công kích của Linh Vũ quyết lại không tạo thành một chút ảnh hưởng nào tới Long Trường.
Vốn hắn chỉ đơn thuần cho rằng Thanh Long Hoàng tộc có linh hồn lực mạnh, có thể chống lại công kích linh hồn của mình.
Thế nhưng không ngờ Thanh Long Hoàng tộc còn có thiên phú bực này, trực tiếp bỏ qua công kích linh hồn.
Mà làm ảnh hưởng thời gian của Bạch Hổ Hoàng tộc khiến cho Lục Thiếu Du rung động.
Tam đại Hoàng tộc này có một là bỏ qua không gian, một hoàn toàn không để ý tới ảnh hưởng của thời gian, còn lại là không để ý tới công kích linh hồn, đây tuyệt đối là thiên phú khủng bố.
– Tiểu Long, vậy thì Huyền Vũ Hoàng tộc là sao?Trong lòng Lục Tâm Đồng rung động, người khác có lẽ cả đời cũng không lĩnh ngộ ra thứ gì, thế nhưng Tứ Đại Hoàng tộc này bẩm sinh đã có.
– Hắc hắc, Huyền Vũ Hoàng tộc có thiên phú bỏ qua bất luận công kích vật chất gì, đồng thời lực công kích cũng được tăng phúc không ít.
Tiểu Long cười hắc hắc, rõ ràng đang cao hứng không thôi.
– Bỏ qua bất luận công kích vật chất nào, đồng thời công kích còn được tăng phúc.
Lục Thiếu Du dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn về phía Tiểu Long, khó trách lần trước trong Huyền Vũ Hoàng tộc Tiểu Long lại có công kích khủng bố như vậy.
Mắt nhìn Lục Thiếu Du Lục Tâm Đồng đang rung động, Tiểu Long cười hắc hắc nói:– Tâm Đồng, lão đại, các người cũng không cần rung động như vậy.
Những thứ đệ nói cũng chỉ là lão tổ của Tứ đại Thú Hoàng tộc khi trước mà thôi.
Người của Thanh Long Hoàng tộc và Huyền Vũ Hoàng tộc huynh cũng đã thấy, hiện tại không có ai khủng bố như lão tổ khi trước, chỉ tương đối mạnh một chút mà thôi.
– Vậy còn đệ? Đệ đạt được truyền thừa của Huyền Vũ lão tổ, có phải cũng nhận được thiên phú bỏ qua công kích vật chất cùng với tăng phúc công kích hay không?Lục Thiếu Du có chút chờ mong hỏi, cũng không có cách nào khẳng định hiện tại có phải Tiểu Long đã nhận được thiên phú như vậy hay không.
– Đương nhiên.
Tiểu Long dứt lời, trên người tràn ra một cỗ ngạo khí, nói:– Lão tổ Tứ đại Thú Hoàng tộc mới chân chính được gọi là Yêu Hoàng.
Yêu Hoàng không chỉ là Yêu hoàng khí mà còn là huyết mạch.
Cái gọi là Yêu Hoàng khí cùng với huyết mạch cũng chỉ là một ít chỗ tốt cùng với uy áp lão tổ truyền lại mà thôi.
Yêu Hoàng khí chính thức là đột phá hạn chế, mở ra thiên phú bẩm sinh, đây mới thực sự là hoàng giả.
Ánh mắt Lục Thiếu Du khẽ đổi, nhìn về phía Lục Thiếu Du.
Thiếu niên lúc trước đã không giống như ngày xưa, một cỗ khí thế hoàng giả bắt đầu lan tràn.
Hắn tin rằng có một ngày danh tự của Tiểu Long sẽ vang vọng trong Tổ Yêu lâm và Linh Hoàng nhai, thậm chí là cả đại lục.
Tiểu Long dùng giọng có chút chờ mong nói:– Hôm qua đệ nghe bà ngoại nói, truyền thừa cao nhất trong Thanh Long Hoàng tộc chưa từng có ai đạt được, nếu như đệ có thể đạt được truyền thừa của lão tổ Thanh Long Hoàng tộc thì tốt.
Về sau đệ sẽ không cần để ý tới công kích linh hồn cùng với vật chất.
Công kích linh hồn và vật chất của đệ còn có thể được tăng phúc.
Sợ rằng cho dù gặp phải người có tu vi mạnh hơn đệ cũng có thể ứng phó.
– Nhất định đệ sẽ đạt được.
Lục Thiếu Du nhẹ giọng nói, trong lòng cực kỳ chờ mong.
Nếu như Tiểu Long có thể đồng thời bỏ qua công kích vật chất và linh hồn, sợ rằng tuyệt đối kinh người.
– Đúng vậy, nếu như có thể thành công thì ngưu bức rồi.
Trong lòng Tiểu Long tràn ngập chờ mong.
– Ca ca, huynh đi tu luyện trên Thanh Long đỉnh, vậy thì muội sẽ tiến vào trong Thiên Trụ giới tiếp tục bế quan.
Thực lực của hai người hiện tại đều mạnh như vậy, muội cũng nên tiếp tục tu luyện Thiên Độc Hồn Anh.
Lục Tâm Đồng nói.
– Thiên Độc Hồn Anh, có thể gặp nguy hiểm hay không?Suy nghĩ đầu tiên của Lục Thiếu Du chính là chuyện này có nguy hiểm hay không.
Nghe danh tự dường như có không ít nguy hiểm.
– Nói chung sẽ có một chút nguy hiểm, tu vi của muội tăng nhanh là bởi vì trời sinh độc thể.
Mà sau khi tới Linh Tôn ngũ trọng, tốc độ tăng trưởng tu vi đã giảm đi không ít.
Thực lực cho tới bây giờ, độc công tuy rằng lợi hại, bất quá đối với không ít tôn giả mà nói, độc công rất khó phát ra tác dụng tuyệt đối.
Cho nên muội mới định tuy luyện Thiên Độc Hồn Anh cao nhất trong Thiên Độc kinh.
Lục Tâm Đồng nói.
– Tâm Đồng, Thiên Độc Hồn Anh này lợi hại hay không?Tiểu Long trợn mắt hỏi.
– Trong truyền thừa của sư tổ có nói tới, một khi tu luyện thành công Thiên Độc Hồn Anh thì độc công cũng có thể tiến thêm một bước.
Lục Tâm Đồng nói tiếp:– Độc công hiện tại của ta tuy rằng có thể ăn mòn linh hồn, bất quá trong linh lực của ta cũng không có độc công.
Giống như khi ta giao thủ với Thần Hi, độc công của ta không có cách nào làm gì được nàng.
Nếu như ta tu luyện thành Thiên Độc Hồn Anh thì nàng sẽ bị ảnh hưởng.
Cho nên lúc này ta định triệt để mở ra độc thể trời sinh của mình, tu luyện thành Thiên Độc Hồn Anh.
Nếu như thành công thì tu vi của ta sẽ lần nữa tiến bộ.
Thực lực cũng cường hãn hơn rất nhiều, khi đó mới có thể phát huy độc công tới mức tận cùng.
Nghe Lục Tâm Đồng nói, trong mắt Lục Thiếu Du hiện lên sự phân vân, nghiêm túc nói với Lục Tâm Đồng:– Tóm lại quá nguy hiểm thì không nên đụng vào, ta cũng không muốn muội gặp chuyện không may.
– Ca ca, muội biết huynh luôn che chở cho muội, còn coi muội là trẻ con, bất quá muội đã lớn, không còn là một tiểu nha đầu hay khóc nhè giống như khi trước.
Lục Tâm Đồng nhìn Lục Thiếu Du nói.
– Lớn lên rồi thì cảm thấy đôi cánh mình đã cứng rắn hơn có phải không?Lục Thiếu Du trừng mắt nhìn Lục Tâm Đồng, ngón tay khẽ véo mũi nàng một cái rồi nói:– Trong lòng ta muội vẫn là tiểu nha đầu, cho dù về sau muội có thành gia lập thất thì trong lòng ta muội vẫn chỉ là một tiểu nha đầu mà thôi.
– Muội không gả đi đâu, muội muốn vĩnh viễn ở lại bên cạnh ca ca và mẫu thân.
Hai gò má Lục Tâm Đồng ửng đỏ, trong đôi mắt xinh đẹp hiện lên sự ngượng ngùng.
– Nha đầu ngốc, làm gì có nữ hài nào không xuất giá? Như vậy người khác sẽ tưởng muội muội của Lục Thiếu Du ta không ai muốn lấy a.
Lục Thiếu Du khẽ mỉm cười nói.
– Lão đại, lời này của huynh sai rồi.
Hẳn phải nói là không ai xứng với Tâm Đồng nhà ta mới đúng.
Tiểu Long cười hắc hắc, trêu Lục Tâm Đồng.
Xem tiếp...Linh vũ thiên hà
truyện tranh Linh vũ thiên hà
truyện Linh vũ thiên hà
Linh vũ thiên hà truyện chữ
đọc truyện Linh vũ thiên hà
Linh vũ thiên hà chap
truyenfull.vn
truyenfull.vip
truyenfull.vip
truyen.tangthuvien.vn/
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License