con-mat-ao-thi

Linh lực, chân khí cùng tồn tại, quang mang chói mắt như tranh nhau tỏa sáng, hai cỗ lực lượng này đều nằm trong sự khống chế của Lục Thiếu Du, sắc mặt Lục Thiếu Du lúc này lập tức biến đổi.

Không ngờ lại có thể làm như vậy.

Nhìn cảnh này, Lục Thiếu Du kinh ngạc tới cực điểm.

Chân khí, linh lực cùng tồn tại, không giống như ấn tượng trong đầu hắn khi trước.

Một khi thi triển chân khí thì không có cách nào thi triển linh lực.

Một khi thi triển linh lực thì không có cách nào thi triển chân khí.

Bây giờ không ngờ lại có thể khiến cho hai thứ đồng thời cùng tồn tại.

Sưu.

Sau khi kinh ngạc một lát, Lục Thiếu Du mới thu thủ ấn lại, đem chân khí, linh lực thu vào trong cơ thể, vẻ mặt mờ mịt.

Tất cả chuyện này khiến cho Lục Thiếu Du cảm thấy hơi ngạc nhiên.

Vốn Lục Thiếu Du đang suy nghĩ vì sao bản thân lại không có cách nào dung hợp hai loại năng lượng thuộc tính khác nhau, nếu như có thể dung hợp thì có thể dùng công kích mạnh nhất của tu vi vũ giả và linh giả của hắn dung hợp, sợ rằng uy lực khi đó sẽ lớn hơn nhiều.

Trong lòng Lục Thiếu Du tưởng tượng như vậy cho nên mới thử một lần, Lục Thiếu Du vốn cũng chỉ tùy tiện thử một lần mà thôi, thế nhưng thật không ngờ, lần thử đầu tiên, Lục Thiếu Du lập tức cảm giác được mình lại có thể làm được.

Giờ phút này trong lòng Lục Thiếu Du vô cùng khiếp sợ.

Thời điểm tu luyện Hư Linh Huyễn Ấn khi trước, sau khi thi triển nếu như hắn tiếp tục thi triển công kích vũ kỹ thì uy lực sẽ lớn hơn nhiều, hiệu quả cũng mạnh mẽ hơn.

Mà nói linh kỹ và vũ kỹ cùng phối hợp chỉ đơn thuần là phối hợp mà thôi, cũng không phải đồng thời thi triển cả hai, đối với kẻ có thực lực yếu hơn hắn thì còn có tác dụng, nếu đổi lại là người có thực lực mạnh hơn thì hoàn toàn không tạo thành một chút hiệu quả gì.

Sau khi Hư Linh Huyễn Ấn làm ảnh hưởng tới đối thủ, một khi thi triển công kích thì hiệu quả vô cùng lớn.

Mà nếu như đổi lại đối thủ là người có tu vi mạnh hơn hắn thì công kích của Hư Linh Huyễn Ấn rất khó tạo thành tác dụng, cũng không tạo ra một chút hiệu quả gì.

Mà bây giờ có thể đồng thời thúc dục linh lực cùng chân khí, thời điểm linh lực cùng chân khí đồng thời được thúc dục, hai thứ có thể đồng thời tồn tại, đây là điều không giống bình thường, giống như khi hắn thi triển hồn anh, bản thân thi triển vũ kỹ, hồn anh thi triển linh kỹ vậy.

Nếu như có thể hoàn toàn dung hợp thì uy lực sẽ mạnh hơn không ít.

Lục Thiếu Du thì thào nói, đồng thời thúc dục vũ kỹ cùng linh kỹ, nếu như đơn độc đối chiến thì uy lực sẽ mạnh hơn rất nhiều.

Đối với Lục Thiếu Du hiện tại mà nói chính là chuyện cực kỳ cao hứng, thế nhưng cũng không có quá nhiều vui mừng.

Đồng thời thúc dục linh lực cùng chân khí, Linh Vũ phối hợp, có lẽ so với việc hai tay liên tục đánh ra vũ kỹ thì mạnh hơn một chút.

Dưới sự phối hợp của Linh Vũ, đối thủ khó có thể đề phòng, nhưng mà Lục Thiếu Du có đại hồn anh, cả hai thi triển vây công dường như uy lực còn mạnh hơn một chút.

Cho nên hiện tại việc đồng thời thúc dục linh lực cùng chân khí đối với Lục Thiếu Du mà nói không có sự hấp dẫn quá lớn.

Giờ phút này Lục Thiếu Du lại nghĩ tới một chuyện khác.

Linh Vũ phối hợp uy lực đương nhiên sẽ mạnh hơn, thế nhưng cũng không có cách nào đem việc Linh Vũ song tu của hắn phát huy tới mức tận cùng.

Hắn đang muốn sáng tạo vũ kỹ, nếu như có thể đem Linh Vũ dung hợp lại cùng một chỗ, có lẽ uy lực sẽ còn lớn hơn.

Hiện tại tuy rằng hắn có thể đồng thời thúc dục linh lực cùng chân khí, tương đương với việc có thể đồng thời thúc dục linh kỹ và vũ kỹ, thế nhưng cũng còn chưa đạt tới trình trạng có thể dung hợp.

Công kích mạnh nhất của vũ giả không thể nghi ngờ chính là công kích vật chất, mà công kích mạnh nhất của linh giả chính là công kích tinh thần, cũng chính là linh hồn công kích.

Nếu như có thể đem hai loại công kích này dung hợp cùng một chỗ, sáng tạo ra công kích hoàn toàn mới, công kích vật chất dung hợp cùng linh hồn công kích, bên trong vật chất ẩn chứa linh hồn công kích, linh hồn công kích ẩn chứa bên trong công kích vật chất, khi đó công kích mạnh tới mức nào Lục Thiếu Du cũng không thể đoán trước được.

Một người chắc chắn sẽ có một ít nhược điểm, đối với vũ giả mà nói, phương diện phòng ngự linh hồn đương nhiên sẽ yếu hơn một chút, mà đối với Linh giả mà nói, phương diện cường độ thân thể yếu hơn một chút.

Tuy rằng vũ giả cũng có thể có hồn linh khí phòng ngự linh hồn, thế nhưng cũng không thể giải quyết được nhược điểm bên trên phương diện linh hồn.

Mà đối với Linh giả mà nói, tuy rằng trên phương diện phòng ngự có thể vận dụng hồn linh khải giáp cùng các loại hồn linh khí, thế nhưng cũng không có cách nào thay đổi nhược điểm phương diện phòng ngự.

Linh giả tu vi càng cao, nhược điểm trên người sẽ cố gắng thu nhỏ lại, thế nhưng cũng chỉ là thu nhỏ lại mà thôi chứ không phải làm nó biến mất.

Một khi bên trong công kích ẩn chứa công kích vật chất cùng linh hồn, đến lúc đó bất kể là linh giả hay vũ gia gặp phải đều chịu anh hưởng, công kích vật chất cùng linh hồn, hai hợp thành một, công kích sẽ khó nhằn hơn rất nhiều, cũng có thể phát huy Linh Vũ song tu tới trình độ cao nhất.

Nghĩ như vậy, trên mặt Lục Thiếu Du nhịn không được mà có chút hưng phần, tạm thời hắn không có cách nào dung hợp năng lượng thuộc tính, nếu như có thể đem công kích vật chất dung hợp cùng linh hồn, không thể nghi ngờ chính là đột phá lớn nhất.

Từng đạo thủ ấn được kết kéo theo từng đường vòng cung huyền ảo, quanh thân Lục Thiếu Du đồng thời xuất hiện linh lực cùng chân khí, cả hai quanh quẩn ở cùng một chỗ, dưới sự dẫn dắt của Lục Thiếu Du, cả hai hội tụ rồi lại biến mất.

Tuy rằng muốn sáng tạo vũ kỹ, thế nhưng lúc này Lục Thiếu Du sáng tạo lại gặp phải khó khăn vô cùng lớn, đây là lần đầu tiên hắn tự sáng tạo vũ kỹ.

Mà lần đầu tiên sáng tạo vũ kỹ lại muốn đồng thời dung hợp công kích vật chất và linh hồn, nghĩ thì đơn giản, thế nhưng lúc bắt tay vào sáng tạo vũ kỹ thì không hề dễ dàng chút nào.

Lần đầu tiên Lục Thiếu Du gặp khó khăn, linh lực cùng chân khí muốn dung hợp không quá thuận lợi cho lắm, mà đổi lại, sáng tạo vũ kỹ Lục Thiếu Du cũng không biết nên sáng tạo vũ kỹ chưởng ấn hay quyền ấn, hoặc là đao kỹ.

Tuy rằng gặp không ít trở ngại, lúc này Lục Thiếu Du lại hưng phấn vùi đầu vào trong đó, nhất thời quên đi thời gian.

Ngẫu nhiên có thể nghe được trong không gian nơi Lục Thiếu Du ngồi không ngừng có thanh âm trầm thấp bạo liệt vang lên.

Thủ ấn trong tay Lục Thiếu Du không ngừng được kết, khi thì mỉm cười, khi thì gật đầu, khi thì ủ rũ.

Trong Thiên Trụ giới, lúc này tất cả mọi người đều đang tu luyện, Huyết Mị, Hắc Hùng, Xích Viêm, Bàn Hủy, Long Linh, Bàn vân, Thiên Độc Yêu Long, Như Hoa đều đã đột phá tới bát giai.

Tới loại cấp độ này, muốn đột phá lần nữa, thì với huyết mạch của bọn thì cũng tuyệt đối không phải là chuyện dễ dàng.

Nhưng mà Xích Viêm, Bàn Hủy, Bàn Vân, Long Linh đã sớm đạt tới bát giai sơ kỳ đỉnh phong, gần đây lại nhận được không ít chỗ tốt, lúc này còn ăn vào yêu linh đan, trong lúc bất tri bất giác đã có dấu hiệu đột phá.

Ngược lại, Thiên Độc Yêu Long, Như Hoa, Huyết Mị, Hắc Hùng chưa đột phá được, hai năm trước vừa mới đột phá bát giai, đối với bọn họ mà nói, nếu như bình thường, muốn đột phá cái hào rộng này, không có hơn ngàn năm thì không có cách nào vượt qua được.

Thế nhưng lúc này bọn họ đều ăn vào yêu linh đan bát phẩm, có thể nhìn ra tu vi của bọn họ tiến nhanh không ít.

Nhưng mà tới cấp độ bát giai, yêu linh đan bát phẩm cũng không thể phân phát cho bọn họ như lúc còn ở thất giai, lục giai.

Liên tiếp đột phá, đối với linh thú, yêu thú mà nói cũng cần lĩnh ngộ.

Tuyệt đối không thể dựa vào linh nguyên và yêu nguyên là có thể cưỡng ép đột phá.

Thiên Sí Tuyết Sư, Huyết Tích Dịch, Phi Thiên Ngô Công cùng mấy đầu yêu thú khác lúc này vẫn chỉ là thất giai.

Huyết Tích Dịch còn là lục giai hậu kỳ, đột phá của nó nhanh hơn nhiều, thế nhưng loại nhanh này chỉ để nói tới tốc độ đột phá mà thôi.

Ví như hiện tại Huyết Tích Dịch đang tố thể chuẩn bị đột phá thất giai, coi như là đột phá một tầng.

Thế nhưng so sánh với đám người Huyết Mị không có đột phá mà nói, tiến bộ trong lúc vô hình chậm hơn một chút.

Tiến bộ của bọn họ so với Huyết Tích Dịch đột phá thất giai còn nhanh hơn.

Bởi vì cấp độ không giống nhau cho nên tiến bộ cũng không giống nhau.

Bát giai cùng với thất giai, lục giai, đẳng cấp không giống nhau, hơn kém cũng lớn.

Lục Tâm Đồng cùng Dương Quá lúc này cũng không có tu luyện, hai người đều đang lĩnh ngộ.

Quanh thân Dương Quá quanh quẩn quang mang, từng tầng năng lượng thuộc tính thổ bao phủ thân thể, khí tức cực kỳ hùng hậu, trên phương diện lĩnh ngộ thuộc tính, hắn đã đạt tới một độ cao nhất định.

Giờ phút này Tiểu Long cũng đang khắc khổ tu luyện, trong lòng luôn nhớ tới phụ mẫu của hắn, đây là động lực lớn nhất của hắn.

Thanh Long Hoàng tộc đã tới, cũng kích thích ý chí chiến đấu trong lòng Tiểu Long.

Hai năm nay, ngoại trừ lo lắng cho lão đại ra nó cũng chỉ có tu luyện mà thôi.

Thời gian trong Thiên Trụ giới trôi qua cực nhanh, lần nữa lại qua nửa tháng, Huyết Tích Dịch cũng đã tố thể thành công, hóa thành hình người, lấy dáng vẻ là một trung niên mặc trường bào màu đỏ, chừng ba mươi tuổi.

Đoan Mộc Y Y đột phá đại quan Linh Vương, bắt đầu tiến vào hàng ngũ Vương cấp.

Thời gian tiếp tục trôi qua, Lục Thiếu Du vẫn chìm đắm trong việc sáng tạo vũ kỹ, Niếp Phong cũng đang cố gắng tu luyện, tu vi nhanh chóng tiến bộ.

Tuy rằng luyện hóa năng lượng trong cơ thể, lại là thân thể Tam Hoa tụ đỉnh cho nên tốc độ tu luyện của Niếp Phong không kém vũ giả tam hệ, tăng thêm tinh khí thần dung hợp, tốc độ tu luyện dường như còn nhanh hơn, sau một tháng đã đột phá tới cấp độ Vũ Sư.

Mà Bảo Nhi và Bối Nhi cũng là đối thủ tôi luyện của hắn.

Mỗi một lần tôi luyện tới kiệt sức thì hắn lập tức điều tức tu luyện.

Sau khi khôi phục lại tìm đến Bảo Nhi cùng Bối Nhi mà tôi luyện, đồng thời cũng tu luyện vũ kỹ mà sư phụ giao cho hắn.

Lục Thiếu Du giao cho Niếp Phong tổng cộng hai bộ vũ kỹ.

Đều là Hoàng cấp sơ giai cùng trung giai, thế nhưng Niếp Phong vẫn siêng năng luyện tập.

Trên phương diện vũ kỹ, không phải là Lục Thiếu Du không lấy ra được vũ kỹ cao cấp, thế nhưng lại giao cho Niếp Phong vũ kỹ cấp thấp, bởi vì Lục Thiếu Du cũng có ý định của riêng mình.

Căn cơ đầy đủ, đem vũ kỹ cấp thấp thúc dục tới tình trạng mạnh nhất thì hiệu quả còn tốt hơn một chút, đây cũng là một loại tôi luyện, từng bước xây đắp căn cơ.

Không bao lâu trước rốt cuộc Lục Thiếu Du cũng hiểu được vì sao khi trước Nam thúc chỉ giao cho mình vũ kỹ cấp thấp, thậm chí mỗi lần chỉ có một bộ.

Vì Nam thúc muốn tôi luyện hắn, vũ kỹ nhiều, vũ kỹ cấp độ cao quá cũng không phải là chuyện tốt.

Nhiều mà không tinh, đây chính là tối kỵ của tu luyện giả.

Thời gian trong Thiên Trụ giới lần nữa trôi qua nửa năm.

Trong Thiên Trụ giới bắt đầu truyền ra động tĩnh cực lớn khiến cho mọi người bừng tỉnh.

Bàn Hủy bắt đầu đột phá trước, một lần đột phá tới bát giai trung kỳ, khí thế khiến cho người ta sợ hãi, uy năng tăng mạnh.

Mà mấy ngày sau, người đột phá sau đó lại là Xích Viêm, hắn cũng một lần đột phá tới bát giai trung kỳ, uy áp mạnh mẽ bao phủ không giang.

Nửa tháng sau, Bàn Vân đột phá, cũng đạt tới bát giai trung kỳ.

Ngao.

Ba ngày sau đó, Long Linh cũng theo sát mà đột phá.

Một tiếng rống lớn vang lên, thanh âm xuyên thấu không gian mang theo gợn sóng rung động.

Không gian chung quanh đột nhiên gió nổi mây phun, một cỗ lực lượng bàng bạc ngập trời lập tức hội tụ trên không trung.

Phía tên không gian, năng lượng bàng bạc tới tận cùng bắt đầu cuồn cuộn không ngừng rót vào trong cơ thể Long Linh, khí tức bàng bạc tới kinh người.

Toàn thân Long Linh được lân phiến màu trắng bao phủ, thân thể khổng lồ lơ lửng phía chân trời, thân thể khẽ động, uy thế kinh người trực tiếp khiến cho gợn sóng trong không gian nhộn nhạo.

Thân thể khổng lồ của Long Linh lúc này giống như một vòng xoáy khổng lồ, thân hình đứng thẳng trên không gian, hấp thu năng lượng chung quanh.

Đồng thời thân thể cũng được bành trướng không ít, một cỗ khí tức khiến cho lòng người run sợ cũng lan tràn ra.

Cũng đột phá sao?Từng đạo thủ ấn trong tay Lục Thiếu Du được kết mang theo đường cong huyền ảo rồi thu liễm.

Ánh mắt lóe lên bất định, chỉ trong thời gian gần một năm, trong việc sáng tạo vũ kỹ tuy rằng hắn có không ít đột phá, thế nhưng độ khó lại tăng cao.

Trong thời gian một năm trở lại đây Lục Thiếu Du có thể đồng thời thúc dục linh lực cùng vũ kỹ.

Trong lúc thúc dục cả hai Lục Thiếu Du cảm thấy vô cùng bình thường, mà trong lúc phối hợp cũng vậy.

Thế nhưng trong lúc sáng tạo vũ kỹ thì Lục Thiếu Du lại lâm vào ngõ cụt, muốn sáng tạo vũ kỹ thuộc về riêng bản thân mình cũng không phải là chuyện dễ dàng.

Lục Thiếu Du thậm chí còn thử qua đem linh kỹ cùng vũ kỹ dung hợp, thế nhưng hắn lại phát hiện ra chuyện này căn bản không thể làm được.

Linh kỹ cùng vũ kỹ dung hợp, thiếu chút nữa khiến cho hắn bị lực lượng phản ngược lại.

May mà Lục Thiếu Du thông minh, chỉ dùng vũ kỹ Hoàng cấp cùng linh kỹ Hoàng cấp dung hợp thăm dò mà thôi.

Lục Thiếu Du thăm dò dung hợp chân khí cùng linh lực khiến cho hắn ăn không ít đau khổ, thiếu chút nữa kinh mạch đứt thành từng khúc.

Hít.

Lục Thiếu Du hít sâu một hơi, tuy rằng việc sáng tạo vũ kỹ của hắn đã có một chút tiến bộ, thế nhưng còn chưa đạt tới tình trạng mà hắn muốn.

Nhưng mà phương diện phối hợp giữa công kích vật chất và linh hồn tiến bộ không ít, đồng thời trên phương diện lĩnh ngộ, Lục Thiếu Du cũng hiểu sâu thêm.

Nhưng trên phương diện lĩnh ngộ Lục Thiếu Du phát hiện ra một điều hơi bất ngờ, đó là bốn loại thuộc tính thổ thủy hỏa phong so với thuộc tính mộc thì hắn lĩnh ngộ hơn không ít.

Không phải việc lĩnh ngộ thuộc tính mộc của hắn chậm hơn người khác mà là so với tốc độ lĩnh ngộ bốn loại thuộc tính thổ thủy hỏa phong thì chậm hơn nhiều mà thôi.

Hiện tượng này khiến cho Lục Thiếu Du nghi hoặc, đồng thời cũng nghĩ tới chữ Tề trong Vô Tự Thiên Thư.

Sau khi hắn rơi vào trong trạng thái huyền ảo, đi vào không gian có năng lượng bốn loại thuộc tính thổ thủy hỏa phong nồng đậm kia khiến cho bốn loại thuộc tính trong cơ thể hắn tự động vận chuyển, khuếch tán ra bên ngoài rồi hòa tan với năng lượng thuộc tính trong địa phương huyền ảo kia.

Thế nhưng có chút kỳ quái chính là không gian kia lại không có thuộc tính mộc, đồng thời năng lượng thuộc tính bên trong không gian kia dường như có chút khác biệt với năng lượng thuộc tính trong thiên địa bên ngoài.

Chẳng lẽ là có nguyên nhân khác?Lục Thiếu Du suy đoán, có lẽ chuyện này ít nhiều có chút liên quan tới Vô Tự Thiên Thư.

Bên trên mỗi mảnh Vô Tự Thiên Thư đều có bí mật, đồng thời cũng có không ít chỗ tốt với việc tu luyện, chỉ tiếc cho tới bây giờ hắn còn chưa biết tác dụng chân chính của Vô Tự Thiên Thư, có lẽ giống như lời đồn bên ngoài, phải hội tụ đủ chín bản Vô Tự Thiên Thư mới có thể hiểu được tác dụng chân chính của nó.

Tiến bộ cũng không chậm a.

Thân ảnh Lục Thiếu Du xuất hiện trước người Niếp Phong, lúc này quanh thân Niếp Phong đang được một vòng quang mang bao phủ, đã bắt đầu đột phá.

Từ khí tức có thể thấy được tiểu tử này đang bắt đầu đột phá Vũ Sư bát trọng.

Trong không gian Long Linh đột phá, khí tức bàng bạc duy trì mấy tức nữa mới bắt đầu tiêu tán.

Khi năng lượng hùng hậu trong thiên địa biến mất thì khí tức Long Linh cũng đột phá nút thắt cực lớn kia đạt tới bát giai trung kỳ.

Khí tức ổn định, quang mang màu trắng trên long lân thu lại, thân ảnh nhân loại hiện lên, thân thể lung linh.

Cả người được một bộ váy dài máu trắng bao phủ, đường cong vô cùng mê người, trong khí chất có một loại cảm giác yêu mị mà nhân loại khó có được.

Long Linh thở ra một ngụm trọc khí, tinh quang trong mắt bắn ra, giống như ngôi sao trên trời, vô cùng chói mắt cùng với thâm thúy.

Chúc mừng Long Linh tiểu thư đột phá bát giai trung kỳ.

Thân ảnh Lục Thiếu Du lóe lên, lập tức xuất hiện trước người Long Linh.

Long Linh, Xích Viêm, Bàn Hủy, Bàn Vân đột phá, thực lực cũng tăng lên không ít.

Chuyện này ít nhiều còn do tác dụng yêu linh đan của chưởng môn, nếu không sợ rằng mấy trăm năm ta cũng khó có thể đột phá được.

Long Linh nói nhỏ, khí chất cao quý, vũ mị.

Lấy huyết mạch của Long Linh tiểu thư, mấy trăm năm có lẽ không tới, có khi chỉ trăm năm mà thôi.

Lục Thiếu Du nói.

Chưởng môn.

Thiếu Du.

Ca ca.

Lão đại.

Long Linh đột phá, đám người Vân Hồng Lăng, Lữ Tiểu Linh, Đoan Mộc Y Y, Bàn Hủy, Lục Tâm Đồng, Dương Quá, Tiểu Long cùng mọi người cách đó không xa cũng bừng tỉnh.

Nhìn thấy Lục Thiếu Du đến, cả đám lập tức chạy tới.

Tất cả ra ngoài nghỉ ngơi một lát đi.

Dục tốc bất đạt, thi thoảng cũng phải nghỉ ngơi một lát.

Lục Thiếu Du mỉm cười nhìn mọi người, dường như tất cả mọi người đều có tiến bộ, Huyết Tích Dịch đột phá tới thất giai, Thiên Sí Tuyết Sư cùng Phi Thiên Ngô Công cũng có tiến bộ, nhưng mà bọn nó còn chưa đạt tới tình trạng đột phá.

Mặt khác, Lữ Tiểu Linh, Vân Hồng Lăng, Đoan Mộc Y Y đều có đột phá.

Đoan Mộc Y Y đột phá Linh Vương đã nằm trong dự liệu của Lục Thiếu Du, thực lực của Vân Hồng Lăng lúc này cũng đã tới Linh Vương bát trọng, Lữ Tiểu Linh thì yếu hơn một chút, mới Linh Vương ngũ trọng.

Sưu.

Tâm thần khẽ động, mọi người lập tức xuất hiện bên ngoài Thiên Trụ giới, chỉ có một mình Niếp Phong ở lại trong Thiên Trụ giới tiếp tục tu luyện.

Ra khỏi Thiên Trụ giới, chuyện thứ nhất của mọi người chính là đi tìm tiểu gia hỏa Lục Kinh Vân kia.

Lúc này ở bên ngoài mới trôi qua một tháng, thế nhưng ở trong Thiên Trụ giới đã hơn một năm.

Vân Hồng Lăng, Lữ Tiểu Linh, Lục Tâm Đồng, Dương Quá cùng mọi người đều nhớ tiểu gia hỏa Lục Kinh Vân kia cho nên mau chóng đi tìm tiểu tử này.

Trong khoảng thời gian này Lục Kinh Vân cũng không gặp được mọi người cho nên cực kỳ nhớ nhung, còn thường xuyên hỏi tới.

Nhìn thấy mọi người xuất hiện nó cao hứng không thôi, thế nhưng lúc nhìn thấy Lục Thiếu Du cũng có mặt lại thành thật không ít, vội vàng hành lễ xưng hô sư phụ.

Nó cũng biết, sư phụ so với những người khác hung ác hơn nhiều.

Nếu như sư phụ muốn trách phạt nó thì những người khác cũng không có cách nào bảo vệ nó.

Bởi vậy cũng không dám đắc tội với sư phụ, tránh cho sư phụ để cho nó nếm mùi đau khổ.

Nhìn thấy Lục Kinh Vân, Lục Thiếu Du nhíu mày, quay đầu nói với Bàn Hủy, Bàn Vân: Bàn Vân tẩu, Bàn Hủy huynh, có một chuyện ta muốn thương nghị với hai vị.

Mời chưởng môn cứ nói.

Nếu Bảo nhi cùng Bối nhi nguyện ý, hai vị cũng không phản đối thì ta muốn để cho Niếp Phong, Lục Kinh Vân và Bảo nhi, Bối nhi kết thành huyết khế.

Các ngươi thấy thế nào? Đương nhiên, các ngươi không phản đối là một chuyện, còn cần Bảo nhi và Bối nhi không phản đối mới được.

Lục Thiếu Du hỏi hai người Bàn Hủy, Bàn Vân.

Niếp Phong cùng Lục Kinh Vân đều là đệ tử của hắn, nếu như có được một đầu yêu thú hộ thân bên người không thể nghi ngờ sẽ an toàn hơn nhiều.

Mà Bảo nhi cùng Bối nhi chính là lựa chọn tốt nhất.

Huyết mạch của hai tiểu gia hỏa này tuyệt đối không thấp, lại thêm vừa sinh ra đã được dùng Diễn Linh thánh quả, tiền đồ không thể hạn lượng.

Nếu như kết thành huyết khế với Niếp Phong và Lục Kinh Vân, cả hai hỗ trợ lẫn nhau, song phương đều nhận được không ít chỗ tốt.

Chúng ta cũng không có ý kiến, Bảo nhi cùng Bối nhi đều có quan hệ tốt với Niếp Phong, Kinh Vân, chuyện này có lợi với bọn nó, có lẽ chúng nó cũng không phản đối.

Chưởng môn cứ nhìn mà làm là được rồi.

Bàn Hủy không có chút do dự nói.

Niếp Phong cũng Lục Kinh Vân đều là đệ tử chưởng môn, tiền đồ sau này không cần phải nói.

Kết thành huyết khế, song phương giống như thân huynh đệ, tỷ muội trong nhân loại vậy, cũng không phải là tọa kỵ của nhân loại.

Mà theo quan hệ của chưởng môn cùng Tiểu Long, hai người Bàn Hủy cũng biết quan hệ giữa hai người chưởng môn và Tiểu Long vô cùng sâu.

Vì Tiểu Long, chưởng môn có thể liều mạng, cho nên Bảo nhi cùng Bối nhi ký huyết khế với Niếp Phong và Lục Kinh Vân, hai người Bàn Hủy, Bàn Vân đương nhiên không phản đối.

Được rồi, chờ sau khi ta hỏi qua ý kiến của Bảo nhi cùng Bối nhi, nếu như hai đứa nó không phải đối thì sẽ để cho bọn chúng ký huyết khế với Niếp Phong và Kinh Vân.

Lục Thiếu Du nói.

Sau này hai người Niếp Phong, Lục Kinh Vân ra ngoài tu luyện, có Bảo nhi cùng Bối nhi bên người sẽ an toàn hơn nhiều.

Khi trước hắn ở sơn mạch Vụ Đô, lúc tôi luyện trong sơn mạch, Tiểu Long bên cạnh cũng phát huy ra tác dụng cực kỳ lớn.

Sau khi mọi người xuất quan không lâu Lục Thiếu Du từ trong miệng Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh và Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh biết được người của các sơn môn lớn sắp tới Phi Linh môn.

Lan Lăng sơn trang, Hắc Sát giáo, Hóa Vũ tông cho dù có liên thủ với mấy sơn môn kia, sợ rằng cũng không dám đơn giản động vào Phi Linh môn.

Thế nhưng Lục Thiếu Du cũng không thể không đề phòng.

Hậu sơn Phi Linh môn, trong sơn mạch, mấy đạo thân ảnh xuất hiện ở một địa phương trống trải.

Lục Thiếu Du, Lục Tâm Đồng, DƯơng Quá, Tiểu Long, Thiên Sí Tuyết Sư, Huyết Mị, Hắc Hùng, Huyết TÍch Dịch, Phi Thiên Ngô Công có mặt.

Thân ảnh Lục Thiếu Du lóe lên, thủ ấn trong tay được kết, đột nhiên lao thẳng về phía Dương Quá.

Ông.

Trọng kiếm Dương Quá vang lên âm hưởng kéo theo một đường vòng cung huyền ảo.

Chung quanh kiếm quang không gian bị cắt vỡ, giống như là một con mắt đột nhiên mở ra, sau đó kiếm quang lập tức xuất hiện trước người Lục Thiếu Du.

Thân ảnh Lục Thiếu Du như quỷ mị lóe lên giống như thuấn di, nhẹ nhàng vượt qua kiếm quang nhanh tới tận cùng này.

Sưu.

Cùng lúc đó, Hắc Hùng hóa thành nhân loại, thân ảnh lóe lên, một quyền trực tiếp đánh về phía Lục Thiếu Du.

Trước quyền ấn, không gian vặn vẹo, thế nhưng lại không có kình khí tiết ra ngoài cho nên cũng không tạo thành thanh âm quá lớn.

Thân ảnh Lục Thiếu Du vòng qua vòng lại giống như một con bướm, quanh thân đột nhiên có quang mang tràn ra.

Quang mang bao phủ không gian mấy chục thước, không gian trong quang mang giống như đông cứng lại.

Ồ?Sắc mặt Hắc Hùng đại biến, trong không gian tràn ngập quang mang này của chủ nhân hắn cảm giác được giống như thân thể mất trọng lượng, toàn thân uể oải, lực đạo trên quyền ấn đột nhiên biến mất.

Lui.

Trong nháy mắt, Lục Thiếu Du mỉm cười xuất hiện trước người Hắc Hùng, năm ngón tay khẽ đảo, một đạo trảo ấn nhanh chóng đánh vào trên quyền ấn của Hắc Hùng.

Trong lòng bàn tay có một cỗ chân khí bàng bạc tràn ra, dưới lực lượng của chân khí, thân thể vạm vỡ của Hắc Hùng bị đánh cho lảo đảo lui về phía sau mấy bước, chân mất đi điểm tựa, ngã ngồi xuống mặt đất.

Sưu.

Cùng thời gian đó, một đạo linh hỏa trong tay Lục Tâm Đồng mang theo khói đen cấp tốc đánh tới.

Ồ?Lúc Lục Thiếu Du đang định vòng lại thì đột nhiên kêu lên một tiếng kinh ngạc.

Trong nháy mắt, trong gợn sóng chung quanh hắn đột nhiên biến hóa vô cùng quỷ dị.

Linh hỏa lập tức xuất hiện trước người hắn, nếu như không có không gian thuộc tính ngăn cản sợ rằng linh hỏa đã rơi vào trên người hắn rồi.

Lĩnh ngộ thời gian?Lục Thiếu Du cực kỳ kinh ngạc, vừa rồi Lục Tâm Đồng thi triển công kích không ngờ lại mang theo sự lĩnh ngộ thời gian khiến cho hắn không phát hiện ra, thiếu chút nữa chịu thiệt.

Trong giây lát, tâm thần Lục Thiếu Du khẽ động, quanh thân có một cỗ khí tức quỷ dị, vô hình lập tức lan tràn ra.

Gợn sóng cấp tốc khuếch tán với một tốc độ mà mắt thường khó có thể nhìn thấy được, nhanh chóng bao phủ Lục Tâm Đồng.

Gợn sóng trong không gian bằng mắt thường khó có thể nhìn thấy được lúc này trực tiếp đồng hóa gợn sóng trong không gian chung quanh.

Mà cùng lúc đó, sắc mặt Lục Tâm Đồng đại biến, trong mắt tràn ngập vẻ kinh ngạc.

Chỉ trong nháy mắt, Lục Thiếu Du hoàn toàn tránh khỏi công kích linh hỏa của Lục Tâm Đồng.

Thân ảnh đột nhiên xuất hiện trước người Lục Tâm Đồng, một đạo chưởng ấn nhẹ nhàng đánh lên trên vai Lục Tâm Đồng.

Khục khục.

Một đạo chưởng ấn nhìn qua nhẹ nhàng này khiến cho Lục Tâm Đồng lảo đảo lui về phía sau mấy bước.

Trong không gian thuộc tính thổ, khiến cho nàng không thể nào thích ứng được, giống như có một cỗ áp lực mạnh mẽ từ bốn phương tám hướng bao vây nàng, làm cho nàng mất trọng lượng, có cảm giác thân bất do kỷ.

Ông.

Cùng một thời gian đó, kiếm quang của Dương Quá lần nữa cắt vỡ không gian chém thẳng xuống.

Không gian rung động, xen lẫn một cỗ khí tức quỷ dị.

Cỗ khí tức này trong lúc vô hình đồng hóa gợn sóng trong không gian bao phủ về phía Lục Thiếu Du, trong nháy mắt đi tới trước người Lục Thiếu Du.

Sưu.

Trong giây lát, cỗ khí tức này nương theo gợn sóng trong không gian đi tới trước người Lục Thiếu Du, gợn sóng không gian không có cách nào tiến thêm được một phần nữa.

Thủ ấn trong tay Lục Thiếu Du được kết, một cỗ khí tức lan tràn ra chung quanh, đem gợn sóng trong không gian trước mặt đồng hóa, thân ảnh bước ra.

Mà lúc này, Dương Quá nhìn thấy thân ảnh Lục Thiếu Du xuất hiện trước mắt, thân ảnh Lục Thiếu Du làm thế nào có thể xuất hiện trước mặt hắn, không ngờ hắn lại hoàn toàn không biết.

Biến hóa bực này khiến cho sắc mặt Dương Quá kinh ngạc, trong mắt hiện lên sự nghi hoặc.

Lui.

Đồng thời, trong tay Lục Thiếu Du xuất hiện một cỗ linh hỏa, trực tiếp bao phủ Dương Quá.

Dưới linh hỏa Dương Quá không thể né tránh, quanh thân lập tức được một vòng quang mang bao phủ, đem uy áp của không gian thuộc tính mà Lục Thiếu Du thi triển giảm tới mức thấp nhất.

Lão đại ngày càng lợi hại.

Tâm Đồng, các ngươi không để ý tới mặt mũi sao, ba người đánh một người a.

Tiểu Long ở bên cạnh cười ha ha, lập tức bị Lục Tâm Đồng lườm một cái.

Sưu.

Không gian thuộc tính của Lục Thiếu Du được thu lại, gợn sóng trong không gian chung quanh lập tức tán đi.

Chủ nhân, ta hoàn toàn không phải là đối thủ, thực lực của chủ nhân xa hơn ta a.

Hắc Hùng đi tới bên người Lục Thiếu Du, hắn biết, thực lực của chủ nhân bây giờ đã hơn xa hắn.

Nhị đệ, thứ ngươi vừa mới thi triển chính là lĩnh ngộ trong Thiên Trụ giới sao?Dương Quá lúc này vô cùng nghi hoặc hỏi.

Vừa rồi Lục Thiếu Du thi triển Thời gian thác loạn, vô cùng giống với thứ mà hắn lĩnh ngộ trong Thiên Trụ giới, thế nhưng lại hơn xa hắn.

Ca ca, thứ huynh vừa mới thi triển chắc hẳn là lĩnh ngộ bên trong Thiên Trụ giới đúng không?Lục Tâm Đồng cũng nghi hoặc hỏi.

Ca ca vừa mới thi triển công kích quỷ dị ảnh hưởng tới thời gian, giống như đúc lĩnh ngộ của nàng trong một năm qua ở trong Thiên Trụ giới, thế nhưng lĩnh ngộ dường như mạnh hơn nàng không ít.

Lĩnh ngộ thời gian, xem ra hai người ở trong Thiên Trụ giới cũng linh ngộ được thời gian.

Lục Thiếu Du mỉm cười, trong mắt tràn ngập vẻ kinh ngạc.

Thế nhưng ngẫm lại cũng không còn quá kinh ngạc nữa.

Bên trong Thiên Trụ giới vốn có thể lĩnh ngộ được thời gian, sư phụ lĩnh ngộ được Thời gian thác loạn cũng là ở trong Thiên Trụ giới.

Nếu như có thể tự mình lĩnh ngộ thời gian cũng đủ chứng minh thiên phú của hai người Lục Tâm Đồng, Dương Quá.

Thời gian hai người tiến vào Thiên Trụ giới cũng dài, cũng cảm nhận được sự tồn tại của thời gian mà lĩnh ngộ.

Lần trước ở Thiên Môn cốc muội nhìn thấy huynh đối chiến với Gia Cát Tây Phong thi triển công kích thời gian.

Lúc ở trong Thiên Trụ giới, trong lúc vô tình lại nhìn thấy sự huyền ảo của gợn sóng chunh quanh mình cho nên mới tò mò tìm hiểu, không ngờ cũng có một chút thu hoạch.

Lục Tâm Đồng nói, bản thân nàng cũng là trong lúc vô tình lĩnh ngộ được thứ này.

Thứ hai người lĩnh ngộ chính là thời gian.

Lục Thiếu Du mỉm cười, cũng không có giấu diếm mà nói một ít chuyện trong Thiên Trụ giới nói với hai người Lục Tâm Đồng, Dương QUá.

Chuyện này đối với sự lĩnh ngộ của hai người về sau cũng có không ít chỗ tốt.

Lục Thiếu Du hơi do dự, sau đó ngay cả thời gian thác loạn cũng không dấu diếm với hai người, hắn lại còn cẩn thận giảng giải một chút lĩnh ngộ của mình.

Lục Thiếu Du tự biết, bản thân mình chỉ lĩnh ngộ được một chút da lông mà thôi, thế nhưng so với Lục Tâm Đồng và Dương Quá thì mạnh hơn không ít.

Đối với hai người đương nhiên cũng có thể chỉ điểm một chút.

Trước cửa Phi Linh môn yên tĩnh lúc này có hai đạo thân ảnh chậm rãi bước trên con đường lớn đi tới.

Hai người đều mặc y phục may bằng vải thô, mộc mạc, thậm chí còn bị mòn, góc y phục còn rách nát một chút.

Chuyện kỳ quái nhất chính là hai người lại giống nhau như đúc, ánh mắt trong suốt, giống như không có một chút tạp chất nào.

Điểm khác nhau duy nhất chính là một người trên đầu có dây cột tóc màu đỏ, mà người còn lại thì là màu lam.

Cách ăn mặc cùng bộ dáng của hai người hoàn toàn giống như một thôn phu sơn dã, tuổi chừng năm mươi.

Hai người đi trên đường thế nhưng cũng không ai chú ý tới, bước chân của hai người nhanh hơn người khác rất nhiều.

Trước cửa Phi Linh môn hiện tại đều có vô số người xếp hàng.

Trước cửa sắp xếp thành một hàng dài, có người muốn gia nhập Phi Linh môn.

Có người đến chúc mừng, mỗi ngày đều vô cùng náo nhiệt.

Hai người đến ngoài cửa Phi Linh môn, đánh giá cảnh tượng Phi Linh môn, hai người không nói lời nào mà lặng lẽ xếp hàng.

Nửa canh giờ sau mới tới lượt hai người.

Hai vị, xin hỏi hai vị tới Phi Linh môn có chuyện gì?Đệ tử Phi Linh môn hỏi hai người.

Mỗi một người tiến vào Phi Linh môn đều cần phải trải qua sự kiểm tra nghiêm khắc, Phi Linh môn cũng không phải là nơi mà ai muốn tiến vào thì tiến.

Lúc này đệ tử Phi Linh môn nhìn qua hai người, ánh mắt có chút kỳ quái.

Hai người này giống như thôn phu sơn dã, giống như người dân bình thường, lại là hai người sinh đôi, người dân tìm tới Phi Linh môn, đương nhiên người đệ tử này cũng phải kiểm tra một chút.

Tìm người.

Lão giả áo lam nhìn qua đệ tử này rồi nói.

Tìm ai?Đệ tử Phi Linh môn này tiếp tục hỏi.

Tiểu oa nhi nhà ngươi sao lại dài dòng vậy? Dù sao cũng không phải tìm ngươi, ngươi mau cho chúng ta vào.

Bằng không ta sẽ cho ngươi nếm chút đau khổ.

Tính tình của lão giả có dây tóc màu đỏ kia dường như không tốt, lập tức quát với tên đệ tử này.

Hóa ra là tới quấy rối, các ngươi phải xem rõ nơi này chính là nơi nào.

Sắc mặt đệ tử Phi Linh môn này lập tức biến đổi, hiện tại còn chưa có ai dám náo loạn trước cửa Phi Linh môn.

Tuy rằng hắn chỉ là một đệ tử bình thường, thế nhưng trước cửa Phi Linh môn có không ít nhất môn chi chủ các thế lực cũng phải khách khí với hắn.

Lúc này thấy có người quát lớn với mình, hắn lập tức trở mặt.

Đã lâu rồi không hoạt động gân cốt một chút.

Tiểu gia hỏa này không ngờ còn dám uy hiếp ta, có chút ý tứ.

Thân ảnh lão giả cột tóc màu đỏ kia lóe lên, thân thể giống như thuấn di chợt xuất hiện bên người đệ tử này.

Đệ tử này căn bản còn chưa kịp lấy lại tinh thần đã bị lão giả này nắm lấy bả vai, lập tức bị ném về phía trước.

Phanh.

Mông của tên đệ tử này đập xuống mặt đất, thân hình nặng nề cũng đập vào mặt đất, thế nhưng lại không bị tổn thương gì.

Chỉ đơn thuần bị ném xuống mặt đất mà thôi.

Đệ tử này cũng có tu vi Vũ Sĩ, ngã vài cái cũng không có chuyện gì quá lớn.

Làm càn, không ngờ các ngươi lại dám gây rối trong Phi Linh môn chúng ta.

Mấy chục đệ tử Phi Linh môn chung quanh lập tức vây quanh.

Hậu sơn Phi Linh môn, Lục Thiếu Du đang giải giải Thời gian thác loạn cho Lục Tâm Đồng, Dương Quá.

Mọi người chung quanh cũng chăm chú lắng nghe.

Lục Thiếu Du cũng giải giải tận tình, mọi người có thể lĩnh ngộ được bao nhiêu thì lĩnh ngộ.

Hai người Lục Tâm Đồng, Dương Quá thi thoảng gật đầu giống như hiểu ra vấn đề.

Ồ?Lúc này, Lục Thiếu Du đột nhiên nhíu mày, nói: Chúng ta đi ra ngoài xem, có cường giả xuất hiện ngoài Phi Linh môn.

Một đám không biết lễ phép, lão già ta ngày hôm nay phải giáo huấn các ngươi một chút.

Để cho các ngươi biết thế nào là kính trọng người già.

Ngoài Phi Linh mon, mấy chục đệ tử Phi Linh môn xúm lại, ánh mắt lão giả cột tóc màu đỏ nheo lại, quang mang lóe lên, thân ảnh trong nháy mắt biến mất tại chỗ.

Phanh Phanh.

Thanh âm trầm thấp, bạo liệt liên tiếp vang lên.

Hơn mười đệ tử Phi Linh môn giống như lá vàng rơi bị đánh bay về phía xa.

Toàn bộ đều đập mông xuống mặt đất, hơn mười người bị đánh bay, thế nhưng lại không có ai có thể nhìn rõ thân ảnh của đối phương.

Căn cơ bất ổn, còn phải cố gắng nhiều.

Nếu không khó mà có được tiền đồ lớn.

Tất cả chỉ xảy ra trong nháy mắt mà thôi, khi thân ảnh lão giả cột tóc màu đỏ kia lần nữa xuất hiện thì người này đã chắp tay, ánh mắt nhàn nhạt liếc nhìn hơn chục đệ tử kia.

Ai dám làm càn trong Phi Linh môn ta?Đệ tử Phi Linh môn bị động tĩnh bên này thu hút tới.

Ngoài Phi Linh môn lúc này có không ít người tụ tập rồi thấp giọng nghị luận.

Rốt cuộc hai người kia là ai sao lại hồ đồ như vậy, không ngờ lại dám nháo sự trước Phi Linh môn.

Hai người này chán sống rồi sao? Người đâu, lão gia hỏa này dám giương oai trước của Phi Linh môn chúng ta, mau bắt hắn lại.

Lúc này, hơn chục đệ tử Phi Linh môn bị ngã xuống mặt đất nhìn thấy mấy chục đệ tử khác tiến lại, lập tức lần nữa bao vây lão giả cột tóc màu đỏ kia.

Thế nhưng bọn họ cũng không dám lại gần quá, bởi vì bọn họ biết hai lão giả nhìn như thôn phu sơn dã này không phải người dễ chọc.

Đột nhiên hai lão giả kia nhìn về phía không trung trong Phi Linh môn, ánh mắt không có bao nhiêu biến hóa.

Làm càn, một đám căn cơ bất ổn, bình thường không chịu cố gắng luyện công, tiền bối chỉ điểm các ngươi, các ngươi còn không biết lớn nhỏ, còn không mau đa tạ sự chỉ bảo của hai vị tiền bối này?Lúc này, một thanh âm nhẹ nhàng vang lên.

Khi thanh âm vừa dứt, trên không trung lập tức có không ít thân ảnh đáp xuống, đi đầu chính là Lục Thiếu Du cùng Tiểu Long.

Thân ảnh Lục Thiếu Du đáp xuống, nhìn hai lão giả trước mặt hắn không khỏi nhíu mày.

Khí tức hai người này hoàn toàn thu liễm, không tiết ra ngoài chút nào.

Ngay cả một tia khí tức hắn cũng không dò xét ra, thế nhưng từ kinh nghiệm mà phán đoán, hai người này tuyệt đối không đơn giản.

Mà lão giả này vừa mới ra tay lại không làm đệ tử Phi Linh môn bị thương, đủ chứng minh hai người này không có ác ý.

Lục Thiếu Du suy nghĩ, không biết hai người này là thần thánh phương nào.

Bái kiến chưởng môn.

Chúng đệ tử Phi Linh môn nhìn thấy Lục Thiếu Du lập tức hành lễ.

Còn không mau nhận lỗi với tiền bối, đa tạ tiền bối dạy bảo?Ánh mắt Lục Thiếu Du lóe lên, mắt nhìn hơn chục đệ tử, nói.

Mười mấy đệ tử bị chưởng môn nhìn qua, trong lòng run lên, lập tức hành lễ với lão giả búi tóc màu đỏ, nói: Đa tạ tiền bối dạy bảo.

Không cần khách khí, về sau ngoại trừ tu luyện căn cơ cho tốt ra thì còn phải dùng mắt mà nhận biết người.

Cũng không phải ai cũng có tính tình tốt như lão gia hỏa ta.

Ít nhiều phải học chưởng môn của các ngươi một chút.

Ánh mắt lão giả búi tóc màu đỏ kia đảo qua, cuối cùng rơi vào trên người Lục Thiếu Du, vừa rồi hắn cũng đã biết được thân phận của Lục Thiếu Du.

Nhưng mà lúc này nhìn thấy Lục Thiếu Du, sắc mặt lão giả này biến đổi, có chút nghi hoặc.

Từ trên người Lục Thiếu Du hắn cũng không thể phát giác ra một chút khí tức nào, hoàn toàn giống như một người bình thường.

Có thể đem khí tức thu liễm tới tình trạng mà ngay cả hắn cũng không nhìn ra, khiến cho hắn vô cùng kỳ quái.

Lão giả áo đỏ nghi hoặc, lão giả áo lam bên cạnh cũng âm thầm kinh ngạc, thế nhưng cũng không biểu hiện ra bên ngoài, ánh mắt nhìn vào trên người Lục Thiếu Du thêm vài lần.

Đệ tử không nên thân, đa tạ tiền bối dạy bảo những đệ tử này.

Vãn bối cũng xin tiền bối chỉ giáo một hai, kính xin tiền bối vui lòng chỉ giáo.

Lục Thiếu Du nói rồi chậm rãi đi ra, người tới tuy rằng không có ác ý, thế nhưng lại nháo sự trước Phi Linh môn của hắn, như thế nào hắn cũng phải quản.

Lời này của Lục Thiếu Du cực kỳ khách sáo, hắn tin rằng dùng thực lực của đối phương có lẽ nghe cũng hiểu được ý tứ bên trong.

Hai lão giả này đương nhiên hiểu ý tứ trong lời Lục Thiếu Du, hai người nhìn nhau xong lại nhìn Lục Thiếu Du, lão giả áo đỏ nói: Ngươi chính là Linh Vũ Chiến Tôn có chút danh khí, chưởng môn Phi Linh môn Lục Thiếu Du sao? Đúng là Lục Thiếu Du, Linh Vũ Chiến Tôn chỉ là danh xưng được người ta gọi, không đáng nhắc tới.

Lục Thiếu Du trả lời, lúc trước hắn được người ta gọi là Linh Vũ Chiến Vương, hai năm trước đột phá Tôn cấp cũng trở thành Linh Vũ Chiến Tôn, mà hai người này biết rõ danh tự của hắn, chẳng lẽ là vì hắn mà tới? Trong lúc vô hình, trong lòng Lục Thiếu Du xuất hiện sự cảnh giác.

Danh tự quả thực có chút hoa mỹ khiến cho lão đầu tử ta nghe vào có chút thoải mái.

Nghe nói ngươi có một chút bổn sự, lão gia hỏa ta hôm nay cũng muốn mở rộng tầm mắt, thôi thì theo ngươi hoạt động gân cốt một chút.

Lão giả áo đỏ mìm cười, chậm rãi tiến lên, đứng trước người Lục Thiếu Du.

Nhìn Lục Thiếu Du, ánh mắt khẽ đảo nói: Đừng nói ta lấy lớn hiếp nhỏ, ngươi động thủ trước đi.

Lục Thiếu Du ngẩng đầu, tay áo màu xanh vung lên, ý bảo mọi người tản ra.

Lục Tâm Đồng, Dương Quá, Tiểu Long, Huyết Mị cùng với mọi người không chút lo lắng.

Nhìn hai người trước mặt, cả đám bắt đầu lui về phía sau, một ít đệ tử bình thường chung quanh cũng lui ra xa.

Vậy thì ta cũng không khách sáo, mong tiền bối vui lòng chỉ giáo.

Ánh mắt Lục Thiếu Du lóe lên, khí tức quanh thân trong giây lát tràn ra.

Đồng thời, thủ ấn lặng lẽ được kết.

Năm ngón tay tạo thành chỉ, Hỏa Ảnh chỉ được thi triển.

Năm đạo chỉ ấn nóng bỏng xuyên thấu không gian trong nháy mắt bắn về phía lão giả áo đỏ kia.

Đệ tử Phi Linh môn chung quanh trong giây lát lập tức cảm nhận được một cỗ khí tức mạnh mẽ đè xuống, lần nữa cả đám lui về phía sau.

Tuổi còn trẻ mà không ngờ đã đạt tới Vũ Tôn nhị trọng.

Lúc khí tức Lục Thiếu Du tràn ra, thì lão giả áo đỏ mới cảm nhận được khí tức trên người Lục Thiếu Du.

Trong lòng hắn lập tức kinh ngạc.

Đồng thời thân ảnh lóe lên, không gian chung quanh đột nhiên nóng bỏng, thân ảnh lão giả này hóa thành hư ảnh rồi biến mất.

Nơi hư ảnh đi qua, gợn sóng trong không gian bị nhuộm thành màu đỏ.

Sưu Sưu.

Năm đạo Hỏa Ảnh chỉ của Lục Thiếu Du thất bại, thân ảnh lão giả áo đỏ giống như quỷ mị xuất hiện trước người Lục Thiếu Du.

Một đạo chưởng ấn nhanh chóng được đẩy ra, chưởng ấn bằng hỏa diễm trực tiếp đánh về phía Lục Thiếu Du, lão giả này nói: Vũ Tôn nhị trọng còn chưa đủ chống lại lão gia hỏa ta.

Tiền bối tới rất nhanh a.

Ánh mắt Lục Thiếu Du khẽ đổi, trong lòng âm thầm kinh hãi.

Trong nháy mắt, không gian thuộc tính thổ lan tràn quanh thân.

Dưới không gian thuộc tính, không gian xung quanh lập tức trở nên nặng nề, đạo chưởng ấn kia cũng lập tức đình trệ trong chớp mắt.

Ồ?Trong không gian thuộc tính này, sắc mặt lão giả áo đỏ có chút kinh ngạc, quanh thân tràn ngập khí tức nóng bỏng.

Khí tức nóng bỏng này bao phủ không gian.

Trong không gian này ánh sáng bị nhiệt độ cao đốt cháy, nhanh chóng kéo tới bên người Lục Thiếu Du.

Không gian thuộc tính thật mạnh.

Trong giây lát Lục Thiếu Du cũng cảm nhận được một cỗ khí tức nóng bỏng tới mức độ khủng bố đang bao phủ hắn.

Cỗ khí tức nóng bỏng này nhanh chóng lan tràn, không gian thuộc tính thổ của hắn không có cách nào ngăn cản.

Rất rõ ràng, đối phương lúc này cũng đang thi triển không gian thuộc tính hỏa.

Lĩnh ngộ thuộc tính hỏa của đối phương hoàn toàn ở trên hắn, cho nên hắn căn bản không có cách nào ngăn cản, đối chiến bằng không gian thuộc tính, thì sẽ bị không gian thuộc tính của đối phương bao phủ.

Dưới cỗ khí tức nóng bỏng kia, dường như cả thân thể hắn bị mềm nhũn, nhưng vì, có Bất Diệt Huyền Thể cho nên hiện tại hắn mới có thể chống lại.

Sưu.

Chỉ trong nháy mắt, chưởng ấn nóng bỏng của lão giả áo đỏ đã đánh tới trước ngực Lục Thiếu Du.

Thời gian thác loạn.

Lục Thiếu Du không có thời gian do dự, trong lúc nguy cấp lập tức thi triển Thời gian thác loạn, quanh thân có một cỗ khí tức quỷ dị lan tràn, gợn sóng trong không gian chung quanh lập tức bị một cỗ khí tức quỷ dị đồng hóa.

Phanh.

Chưởng ấn ầm ầm đánh vào trên người Lục Thiếu Du, chưởng ấn nóng bỏng lập tức tán loạn.

Một cỗ hỏa diễm nóng bỏng khuếch tán trong không gian mấy chục thước giống như một hỏa cầu bộc phát, thân ảnh Lục Thiếu Du trong nháy mắt đó bị hóa thành tro tàn.

Hư ảnh.

Cùng thời gian đó, lão giả áo đỏ nhíu mày, thứ hắn đánh trúng chỉ là hư ảnh của Lục Thiếu Du kia mà thôi.

Trong lúc nguy cấp, Lục Thiếu Du kia không ngờ lại có tốc độ nhanh tới mức lưu lại hư ảnh như vậy.

Tốc độ như vậy quả thực cũng quá nhanh a.

Vừa rồi hắn cũng mơ hồ cảm thấy dường như không chung có chút không bình thường.

Lão giả ám lam ở phía xa nhìn vào hai người, ánh mắt bắt đầu biến đổi.

Hư Linh huyễn ấn.

Lúc này, thân ảnh Lục Thiếu Du đột nhiên xuất hiện trước người lão giả áo đỏ, trong lúc đối phương không đề phòng thi triển Thời gian thác loạn, Lục Thiếu Du tránh thoát khỏi một chưởng, cũng thừa cơ tới trước người lão giả áo đỏ, nhanh chóng đánh ra Hư Linh huyễn ấn.

Hư Linh huyễn ấn hoàng cấp cao giai đối với Lục Thiếu Du hiện tại mà nói, cấp độ linh kỹ này không cao, thế nhưng dùng thực lực của Lục Thiếu Du hiện tại, một khi thúc dục, bất luận là vũ kỹ, linh kỹ gì đều vô cùng khủng bố.

Hư Linh huyễn ấn này hoàn toàn là công kích linh hồn, trong lúc vô hình khiến cho linh hồn đối phương bị tổn thương, thực lực đối phương yếu hơn có thể trực tiếp đem linh hồn đối phương phá hủy.

Cho dù là người có thực lực mạnh cũng có thể khiến cho đối phương lâm vào ảo giác, khiến cho đối phương thất thần rồi lâm vào ảo cảnh.

Lục Thiếu Du thúc dục ra Hư Linh huyễn ấn, ánh mắt chăm chú nhìn vào lão giả áo đỏ, một cỗ khí tức quỷ dị nhanh chóng khuếch tán, đồng thời hai tay cũng ngưng tụ ra thủ ấn khác nhau.

Đao Hồn Không Nguyên Diệt.

Tam Thiên Lưu Vân Thủ.

Cùng một lúc, trong tay trái Lục Thiếu Du có một đám quang nhận ngập trời phá không lao ra, quang nhận giống như mưa to tuôn ra vô số đao mang.

Mỗi một đạo đao mang dường như đều có lực lượng xuyên thủng không gian, hội tụ lại cùng một chỗ, bao phủ phạm vi xung quanh nó.

Mà trong tay phải hắn, tay áo Lục Thiếu Du liên tục vung lên, một cỗ chân khí mênh mông từ trong tay tuôn ra, trong khoảnh khắc không gian biến hóa, vô số thủ ấn lập lờ, dùng tốc độ giống như hủy diệt đột nhiên hội tụ lại một chỗ.

Một đạo chưởng ấn, một đám đao mang, Lục Thiếu Du đồng thời thúc dục linh kỹ Đao Hồn Không Nguyên Diệt, thức thứ ba của Đao Hồn kỹ cùng với vũ kỹ Tam Thiên Lưu Vân Thủ.

Linh kỹ, vũ kỹ đồng thời được thúc dục, linh hồn công kích nương theo công kích vật chất khiến cho không gian gần như bị nghiền nát.

Ồ?Lúc này sắc mặt lão giả áo đỏ và áo lam tràn ngập vẻ kinh ngạc, đây là lần đầu tiên bọn họ gặp một người Linh Vũ song tu, không nghĩ tới lại còn có thể đồng thời thúc dục linh kỹ cùng vũ kỹ.

Sưu.

Trong lúc kinh ngạc, tay phải lão giả áo đỏ thò ra, chân khí nổ tung, một ngọn hỏa diễm cực lớn giống như một tấm lụa nhanh chóng chắn trước người, cấp tốc nghênh đón đao mang cùng chưởng ấn của Lục Thiếu Du đang đánh tới.

Sưu.

Sưu.

Thanh âm trầm thấp, bạo liệt vang lên trong không trung.

Chưởng ấn, đao mang đồng thời va chạm vào hỏa diễm, trong nháy mắt lần nữa biến mất.

Khục khục.

Dưới ảnh hưởng của kình khí, thân hình Lục Thiếu Du bị đẩy lùi về phía sau vài bước, thực lực của đối phương so với trong tưởng tượng của Lục Thiếu Du còn mạnh hơn, chuyện này khiến cho Lục Thiếu Du biến sắc.

Từ tình huống trước mắt, Lục Thiếu Du suy đoán, với thực lực Vũ Tôn nhất trọng khi trước của hắn, chỉ bằng thực lực bản thể cũng có thể chống lại Vũ Tôn tam trọng đỉnh phong tới Vũ Tôn tứ trọng.

Hiện tại hắn đã là Vũ Tôn nhị trọng, thực lực bản thể kém nhất cũng tương đương với Vũ Tôn tứ trọng đỉnh phong.

Tuy rằng vừa rồi hắn không dùng toàn lực, thế nhưng công kích của hắn sợ rằng Vũ Tôn tứ trọng bình thường cũng khó có thể đơn giản chống lại.

Đối với việc đối phương dễ dàng chống lại, Hư Linh Huyễn Ấn không có cách nào làm ảnh hưởng tới đối phương, công kích vật chất cùng linh hồn đồng thời thúc dục cũng không có tác dụng, đối phương ngăn cản công kích của hắn dường như cũng không quá tốn sức.

Lúc Lục Thiếu Du kinh ngạc về tu vi của lão giả áo đỏ thì cũng không biết trong lòng lão giả áo đỏ lúc này cũng đang âm thầm khiếp sợ.

Lục Thiếu Du rõ ràng chỉ là Vũ Tôn nhị trọng, thế nhưng công kích của hắn không thua kém Vũ Tôn tứ trọng, lại còn đồng thời thúc dục công kích linh hồn và công kích vật chất, thực lực của hắn mạnh hơn nhiều, nếu như chỉ mạnh hơn một chút, sợ rằng đừng mong có thể nhẹ nhàng tiếp được.

Lại nói tới thực lực của Lục Thiếu Du, điều khiến cho lão giả áo đỏ này kinh ngạc nhất chính là Lục Thiếu Du không ngờ lại có thể đồng thời thúc dục linh kỹ cùng vũ kỹ, đây là điều khó có thể tưởng tượng nổi.

Không phải là thực lực chênh lệnh mà tu vi còn hơi thấp một chút.

Lão giả áo đỏ nhìn Lục Thiếu Du nói: Nếu như ngươi xin lão già như ta chỉ giáo thì ta cũng nói hai câu.

Nghe nói ngươi có thể đồng thời thúc dục vũ kỹ cùng linh kỹ, quả thực thần dị vô cùng, uy năng cũng tăng lên nhiều khiến cho người khác không kịp trở tay, người thực lực hơi mạnh so với ngươi cũng không hề dễ chịu một chút nào, nhưng mà trước mặt thực lực tuyệt đối, tất cả đều không có tác dụng quá lớn.

Đa tạ tiền bối chỉ giáo.

Ánh mắt Lục Thiếu Du dấu diếm biến đổi, nói.

Ta còn chưa nói xong.

Lão giả này nhìn Lục Thiếu Du tiếp tục nói: Thực lực ngươi không kém, tuy rằng thi triển vũ kỹ cùng linh kỹ có thể tăng lên thực lực của ngươi, thế nhưng lại không thể chân chính thúc dục thực lực ngươi tới mức tận cùng, có lẽ ngươi nên nghĩ biện pháp ở phương diện này.

Lục Thiếu Du vẫn đang nhẫn nại lắng nghe, lời nói của lão giả áo đỏ này tuyệt đối có đạo lý, dường như có liên quan tới việc sáng tạo vũ kỹ.

Thi triển linh kỹ cùng vũ kỹ thì không thể đem thực lực của hắn phát huy tới mức tận cùng, chỉ có vũ kỹ thích hợp nhất với hắn mới có thể làm được điều này.

Nhớ lại lão giả áo đỏ này ra tay khi này, dường như Lục Thiếu Du cũng đã tìm được một ít cảm giác như ẩn như hiện, vốn đang nghĩ tới cái gì đó thế nhưng lại nghĩ không ra.

Sưu Sưu.

Ngoài Phi Linh môn lúc này có không ít thân ảnh nhảy ra, Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, Khấu Phi Yến, Bàn Vân, Thanh Linh Tôn giả, Phích Lịch Tôn giả cùng mọi người đều có mặt.

Nhìn thấy phía trước có chưởng môn đang đứng, ánh mắt đám người Tiểu Long lập tức nhìn về phía Lục Thiếu Du.

Vãn bối cảm tạ tiền bối chỉ giáo đệ tử, mời tiền bối lần nữa chỉ giáo một hai.

Cảm giác như bản thân nghĩ tới cái gì đó, thế nhưng dường như không thể tìm ra manh mối.

Loại cảm giác thế này đương nhiên Lục Thiếu Du không thể bỏ qua cơ hội này.

Lục Thiếu Du nói xong, quang mang dưới chân lóe lên, thân ảnh lao thẳng về phía lão giả áo đỏ, trong tay kết một đạo thủ ấn huyền ảo, trong giây lát không gian chấn động.

Thiên Linh Diệt Hồn Chỉ.

Long Ảnh Tí.

Tiếp đó, trong lòng Lục Thiếu Du thầm quát lên một tiếng, tay trái vung lên, linh lực tuôn ra làm chấn động năng lượng trong thiên địa.

Ở tầng trời thấp, một đạo chỉ ấn tràn ngập khí tức khủng bố, cực đoan bắn ra.

Nơi chỉ ấn đi qua, không gian trực tiếp rạn nứt tạo thành một vết nứt không gian.

Công kích linh hồn đáng sợ không hề giữ lại mà tuôn ra khiến cho linh hồn người ta run rẩy sợ hãi.

Ngao.

Cùng lúc đó, chân khí từ trong tay phải Lục Thiếu Du tuôn ra, tạo thành một đạo quyền ấn màu vàng.

Một hư ảnh hoàng kim cự long lập tức ngưng tụ.

Khi hư ảnh hoàng kim cự long hiện ra rõ rệt, uy thế càng thêm mạnh mẽ, nhanh chóng đánh về phía lão giả áo đỏ kia.

Uy năng lúc này Lục Thiếu Du thi triển Thiên Linh Diệt Hồn Chỉ và Long Ảnh Tí không phải là thứ mà Tam Thiên Lưu Vân Thủ cùng Đao Hồn Không Nguyên Diệt có thể so sánh, so sánh với hai đạo công kích trước, hai đạo công kích lúc này mạnh hơn nhiều.

Công kích bắn tới, ánh mắt lão giả áo đỏ khẽ đổi, sắc mặt lần nữa kinh ngạc.

Tu vi Vũ Tôn nhị trọng mà công kích đánh ra khủng bố vô cùng khiến cho hắn vô cùng rung động.

Công kích như vậy so với vừa rồi không biết mạnh hơn bao nhiêu lần.

Linh Vũ Chiến Tôn, danh bất hư truyền, người đứng đầu thập đại cường giả trẻ tuổi, lão già ta vốn có chút khinh thường, hiện tại coi như không phục cũng không được.

Ngươi đã muốn ta chỉ giáo, vậy thì hãy tự mình cảm nhận đi.

Lão giả áo đỏ nói, thanh âm vừa dứt, năng lượng thuộc tính hỏa nóng bỏng tràn ngập quanh thân, cánh tay không ngừng đánh ra từng đạo thủ ấn huyền ảo, thủ ấn biến ảo, liên tiếp ngưng tụ.

Sưu.

Thủ ấn ngưng tụ, cả không gian giống như đông cứng lại.

Trong không trung, gợn sóng bị nhuộm thành màu đỏ rực, khí tức nóng bỏng tràn ngập không gian.

Khi hai đạo công kích của Lục Thiếu Du đánh vào không gian tràn ngập gợn sóng đỏ rực kia không ngờ lại giống như ốc sên bò.

Trong không gian này có một cỗ lực lượng trói buộc cực lớn khiến cho tốc độ của hai đạo công kích giảm đi.

Trong chớp mắt ngắn ngủi, một đạo chỉ ấn trong tay trái lão giả áo đỏ lập tức bắn ra, nghênh đón Thiên Linh Diệt Hồn Chỉ giống như bị đọng lại cách đó không xa.

Tay phải còn lại có một đạo quyền án bằng hỏa diễm đánh ra.

Mọi người phía dưới không khỏi ngừng thở, bọn họ có thể rõ ràng thấy được, bốn đạo công kích mạnh mẽ va chạm với nhau.

Trong lúc mọi người chờ đợi thanh âm bạo liệt vang lên, bốn đạo công kích va chạm vào nhau, lập tức có hai cỗ quang mang chói mắt bắn ra.

Không gian chung quanh lập tức vang lên thanh âm ken két, nghiền nát.

Ken két.

Không gian chung quanh rạn nứt, bốn đạo công kích hóa thành hai cỗ năng lượng mang theo động tĩnh rất nhỏ khuếch tán.

Khi hai cỗ năng lượng khuếch tán tới phạm vi nhất định thì đột nhiên ngừng lại, rồi lặng lẽ biến mất.

Thật là lợi hại.

Trong đám người, Đoan Mộc Hồng Chí cũng có mặt, nhìn thấy cảnh tượng hai người giao thủ, trong lòng hắn không khỏi cảm thán.

Thật mạnh.

Lục Thiếu Du nhìn thấy cảnh này không khỏi cảm thán.

Đối phương có thể đem hai đạo công kích của hắn lặng lẽ đánh tan không có một tiếng động nào, lại còn không có năng lượng tiết ra bên ngoài.

Loại thực lực này so với hắn còn mạnh hơn không ít, như vậy mới có thê làm được như vậy.

Lúc này Lục Thiếu Du còn có chút kinh ngạc, lão giả áo đỏ này ra tay giống như là tùy tâm sở dục, cũng không thúc dục vũ kỹ gì, mỗi một cái giơ tay nhấc chân đều dẫn động năng lượng thuộc tính hỏa.

Lục Thiếu Du lần nữa ra tay, hy vọng có thể tìm được một chút cơ hội, cũng tiện suy đoán ra thực lực lão giả áo đỏ này rốt cuộc đã tới cấp độ gì.

Vừa mới động thủ Lục Thiếu Du đã nhận ra được một chút mánh khóe, trong nội tâm lúc này càng thêm khiếp sợ, tuy rằng còn chưa quá xác định, thế nhưng từ khí tức quanh thân lão giả áo đỏ xem ra không dưới Thiên Dương Tôn giả Vân Phi Hồng của Vân Dương Tông cùng với hai người Mang Linh Tôn giả của Linh Thiên môn, thậm chí còn cao hơn một chút.

Khí tức ngược lại còn có chút tương tự với bốn Pháp tôn của Linh Vũ giới khi trước ra tay đối phó với sư phụ hắn.

Thiên Dương Thiên Tôn Vân Phi Hồng của Vân Dương Tông, hai người Mang Linh Tôn giả của Linh Thiên môn, Lục Thiếu Du biết rõ mấy người này chính là Vũ Tôn bát trọng đỉnh, nếu như vậy lão giả trước mắt hẳn là Vũ Tôn cửu trọng.

Vũ Tôn cửu trọng.

Ánh mắt Lục Thiếu Du biến đổi, khó trách hắn hoàn toàn không phải là đối thủ của người này.

Công kích của hắn đều bị đối phương hời hợt hóa giải.

Linh Vũ Chiến Tôn, quả thực ngươi rất xứng đáng với bốn chữ này.

Trong đám người có tu vi đồng cấp tuyệt đối không có địch thủ.

Lão giả áo đỏ lần nữa nhìn Lục Thiếu Du, trong mắt không hề che dấu được sự kinh ngạc.

Dù sao vẫn còn xa không phải là đối thủ của tiền bối.

Lục Thiếu Du mỉm cười, đối phương một mực không có ác ý, mỗi một chiêu đều lưu tình, dường như đang chỉ điểm cho hắn.

Lần ra tay cuối Lục Thiếu Du biết rõ, cũng nhận ra tốc độ ra tay của lão giả này chậm lại, tốc độ kết xuất thủ ấn, những vòng cung huyền ảo kia dường như có huyền cơ lớn.

Nực cười, thời điểm ta còn bằng tuổi ngươi, ngay cả một phần ba thực lực này cũng không có.

Lão giả áo đỏ nói.

Lão gia hỏa này keo kiệt thành danh a, vừa rồi hắn đã dạy ngươi không ít, ngươi hãy tự mình lĩnh ngộ cho tốt.

Lúc này trên không trung Phi Linh môn vang lên thanh âm, thanh âm vừa dứt, đồng thời thân ảnh Nam thúc lăng không đáp xuống.

Trường bào trên người phất phơ, khóe miệng mỉm cười nhìn lão giả áo đỏ cùng áo lam.

Nam thúc xuất hiện, lão giả áo đỏ, lão giả áo lam nhìn thấy Nam thúc xuất hiện, toàn thân run rẩy, trong mắt nhịn không được mà có chút kích động.

Nam thúc biết hai người này sao?Trong mắt Lục Thiếu Du hiện lên sự nghi hoặc, không ngờ hai người này không phải tới tìm hắn mà tới tìm Nam thúc.

Ta biết ngay là ngươi không chết, còn sống là tốt rồi, còn sống là tốt rồi.

Lão giả áo lam nhìn Nam thúc, trong ánh mắt kích động có chút ướt át, nhanh chóng đi tới trước người Nam thúc, hai tay mở ra, ôm Nam thúc, không nói thêm lời nào nữa.

Lão quái nhà ngươi, lúc trước đi tìm tên Hàn Băng mà không chờ chúng ta trở về.

Chúng ta tìm khắp đại lục cũng không có tin tức nào của ngươi.

Lão giả áo đỏ nhìn Nam thúc, hai mắt trợn ngược, trong mắt hiện lên sự trách cứ, mạnh mẽ ôm Nam thúc một cái, một tay vỗ vào vai Nam thúc.

Chẳng lẽ ngươi hy vọng ta chết sao? Lúc trước các ngươi không ở đó cho nên ta trực tiếp đi tìm Hàn Băng.

Nam thúc nhìn qua hai người, trong mắt cũng có chút kích động.

Ba người nhìn nhau, không nói nhiều lời, thế nhưng tất cả mọi người ở đây đều có thể cảm giác được cảm tình thâm hậu của ba người.

Nam thúc.

Lục Thiếu Du chậm rãi đi tới bên người Nam thúc, từ trong lời nói của ba người hắn không khó có thể nhận ra, hai người này chính là cường giả cùng thế hệ với Nam thúc.

Lão quái, tiểu tử này là đồ đệ của ngươi sao?Lão giả áo đỏ liếc mắt nhìn Lục Thiếu Du rồi hỏi Nam thúc.

Bẩm tiền bối, vãn bối luôn được Nam thúc dạy bảo, chỉ tiếc vãn bối còn chưa đạt được điều kiện nhập môn của Nam thúc cho nên người một mực chưa thu nhận vãn bối làm đồ đệ.

Lục Thiếu Du tiến lên phía trước rồi nói.

Lão quái, tiểu tử này không tệ, so với tên mặt trắng mà khi trước ngươi thu còn tốt hơn nhiều.

Lão giả áo lam khẽ mỉm cười nói.

Nam thúc cười khổ một tiếng, không có nhiều lời, mắt nhìn lão giả áo lam cùng lão giả áo đỏ rồi lập tức nói với Lục Thiếu Du: Thiếu Du, đây chính là hai lão gia hỏa Tạ Thiên, Tạ Địa, cũng coi như là tiền bối của ngươi.

Về sau nếu như có vấn đề gì trên phương diện tu luyện thì cứ thỉnh giáo hai lão gia hỏa này, chuyện này sẽ có trợ giúp với ngươi rất lớn.

Lục Thiếu Du nhìn hai người.

Lão giả áo lam gọi là Tạ THiên, lão giả áo đỏ gọi là Tạ Địa.

Lục Thiếu Du lập tức hiểu ý, hành lễ với hai người: Vãn bối có lễ, bái kiến hai vị tiền bối Tạ Thiên, Tạ Địa.

Tiểu tử cũng coi như lễ phép, như vậy đi, lần sau ta sẽ luận bàn với ngươi một chút, Linh Vũ song tu của ngươi, còn có công kích quỷ dị kia cũng khiến cho ta vô cùng tò mò.

Lão giả áo đỏ nhìn Lục Thiếu Du rồi mỉm cười nói.

Vậy vãn bối kính xin tiền bối chỉ giáo.

Lục Thiếu Du nói, Tạ Địa này luận bàn với hắn, không thể nghi ngờ chính là muốn chỉ điểm hắn một hai.

Được cường giả bực này chỉ điểm, hắn tuyệt đối sẽ thu được lợi ích vô cùng lớn.

Tốt, chúng ta vào trong nói chuyện trước.

Nam thúc nói với hai người Tạ Thiên, Tạ Địa.

Thân ảnh Nam thúc dẫn đầu lóe lên rồi biến mất tại chỗ, hai người Tạ Thiên, Tạ Địa bám sám phía sau, lập tức biến mất không thấy gì nữa.

Tốc độ nhanh vô cùng, trong số đám người có mặt sợ rằng không có bao nhiêu người có thể nhìn thấy rõ ràng thân ảnh của ba người.

Tạ Thiên, Tạ Địa, chẳng lẽ là hai người kia? Thiên Địa nhị tôn, Thiên Tôn Tạ Thiên, Địa Tôn Tạ Địa.

Tạ Thiên, Tạ Địa không phải là bọn họ thì còn có thể là ai? Không ngờ hai người này cũng xuất hiện, nghe nói hai người này đã hơn trăm năm chưa từng hiện thân qua.

Khi thân ảnh ba người Nam thúc biến mất, trong đám người chung quanh có không ít người sợ hãi than thở, còn có người đổ mồ hôi lạnh, dường như bọn họ cũng biết tới tên tuổi của hai người kia?Một lát sau, trong phòng nhỏ ở đình viện phía hậu sơn, Lục Thiếu Du hỏi Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh: Oánh tỷ, hai vị tiền bối Tạ Thiên, Tạ Địa kia tỷ đã nghe qua rồi sao? Đương nhiên đã từng nghe nói qua, hai người này là hai người vô cùng khủng bố hai trăm năm trước không ai mà không nghe nói qua.

Thế nhưng hiện tại dường như thực lực hai người này đã mạnh hơn rất nhiều.

Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói, trong lòng nói khó có thể che dấu được sự rung động.

Hai người Tạ Thiên, Tạ Địa này chính là thân huynh đệ.

Hai trăm năm trước đã sớm danh chấn đại lục.

Lúc ấy trên đại lục cũng có mấy người trẻ tuổi danh chấn đại lục, danh tiếng tuy rằng không vang dội như ngươi bây giờ, thế nhưng cũng không kém bao nhiêu.

Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh khẽ mỉm cười nói.

Phải chăng Nam thúc cũng là một người trong đó?Lục Thiếu Du có chút tò mò, đồng lứa với sư phụ Thánh Thủ Linh Tôn có ba cường giả rung động đại lục.

Ngoài sư phụ Thánh Thủ Linh Tôn ra còn có Huyền Thiên Yên Tôn, nghe nói lúc trước Huyền Thiên Yêu Tôn kia đánh một trận cùng Huyền Vũ tộc mà danh chấn đại lục.

Về phần người khác thì Lục Thiếu Du cũng không biết.

Đương nhiên, Thiên Linh Đan Tôn thành danh ba trăm năm trước, đương nhiên khi đó thực lực còn chưa mạnh mẽ như hiện tại.

Người lúc trước nổi danh cùng với Thiên Linh Đan Tôn còn có vài người, Hàn Băng Tôn giả Lãnh Thiên Thu, Thiên Địa nhị tôn Tạ Thiên Tạ Địa, còn có Thiên Dương Tôn giả Vân Phi Hồng của Vân Dương Tông cũng thành danh ba trăm năm trước.

Sau mấy trăm tuổi mới thành gia lập thất, sau đó mới có nhạc phụ Vân Khiếu Thiên của ngươi bây giờ.

Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh nói, trên mặt mang theo một chút rung động.

Những người này đều là đối tượng mà hắn sùng bái khi trước, hiện tại cả đám đều là siêu cấp cường giả.

Hắn muốn đuổi kịp bọn họ cũng khó.

Hàn Băng Tôn giả Lãnh Thiên Thu, Thiên Dương Tôn giả Vân Phi Hồng.

Mí mắt Lục Thiếu Du nhảy lên, Thiên Dương Tôn giả Vân Phi Hồng hắn đã từng gặp, hắn còn phải gọi một tiếng gia gia.

Hàn Băng Tôn giả Lãnh Thiên Thu có lẽ chính là sư phụ của sư huynh Băng Mộc Tôn giả Sát Phá Quân, cũng chính là hảo hữu của Nam thúc.

Lão gia hỏa, dường như ngươi còn quên một người.

Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói với Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh xong quay sang nói với Lục Thiếu Du: Mặt khác còn có một Diễm Quan Quần Phương Đông Cung Huyên, đương nhiên còn một ít người cũng có tên tuổi không nhỏ, chẳng qua khi đó tên tuổi không lớn bằng mấy người kia mà thôi.

Diễm Quan Quần Phương Đông Cung Huyên sao?Ánh mắt Lục Thiếu Du khẽ đảo, đây là một nữ nhân mà có thể cùng nổi danh với đám người Nam thúc, sợ rằng không phải là người bình thường.

Chương môn, mấy ngày nữa sẽ diễn ra thi đấu của các đệ tử thân truyền trong môn, Niếp Phong có phải cũng nên đi ra để chuẩn bị hay không?Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh hỏi Lục Thiếu Du, thi đấu với tất cả đệ tử các sơn môn lớn cũng sắp bắt đầu.

Trước tiên Phi Linh môn cũng nên chọn lựa đệ tử thân truyền.

Đông lão, Oánh tỷ, ta cũng có chuyện muốn thương nghị với hai người.

Lục Thiếu Du khẽ mỉm cười nói: Lần này thi đấu trong đám đệ tử thân truyền ta còn có một chuyện cần phải suy nghĩ một chút.

Lần này tỷ thí trong đám đệ tử thân truyền, có lẽ cũng nên lựa chọn ra thập đại đệ tử.

Thập đại đệ tử?Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh cùng Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh đều có chút nghi hoặc, không biết Lục Thiếu Du lại có chủ ý gì.

Về sau tính toán đồng lứa trong Phi Linh môn sẽ không theo niên kỷ, không tuân theo thời gian nhập môn, sẽ dùng thực lực vi tôn.

Đệ tử nằm trong thập đại đệ tử sẽ được coi là đại sư huynh, đại sư tỷ của Phi Linh môn.

Đãi ngộ của thập đại đệ tử vô cùng cao.

Về sau người kế nhiệm chưởng môn Phi Linh môn cũng phải là người nằm trong thập đại đệ tử.

Mỗi hai năm thập đại đệ tử sẽ phải thi đấu bài danh một lần.

Những đệ tử khác nếu như muốn tiến vào thập đại đệ tử thì cũng có thể thông qua sư phụ mình mà xin khiêu chiến với trưởng lão đoàn.

Chỉ cần trưởng lão đoàn đồng ý là được.

Về phần khiêu chiến ra sao, để cho bọn chúng tự mình quyết định là được.

Lục Thiếu Du nói, việc này Lục Thiếu Du cũng đã cân nhắc trong thời gian không ngắn.

Vậy thì tốt, về sau đám tiểu tử kia sẽ càng thêm cố gắng, xem ai còn dám lười biếng hay không.

Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh suy nghĩ một lát rồi lập tức mỉm cười.

Chưởng môn, thế nhưng nếu làm như vậy cũng khiến cho bầu không khí trong Phi Linh môn không tốt.

Đến lúc đó phân tranh nhất định cũng không ít.

Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói.

Không khí trong Phi Linh môn không tốt cũng không sao, ít nhất bọn chúng cũng không chết.

Nếu như thực lực không đủ mà đi ra ngoài, vậy thì chính là tự mình tìm chết.

Lục Thiếu Du nói.

Cũng coi như có lý.

Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh lại nói: Không biết thập đại đệ tử đầu tiên của Phi Linh môn sẽ là mười người nào.

Mấy người Hoàng Tĩnh Ngọc, Trịnh Thánh Kiệt, Dương Linh Hạo có lẽ sẽ không có một chút bất ngờ nào.

Về phần những người khác, Đoan Mộc Hồng Chí chính là một đầu hắc mã, thực lực của hắn so với Hoàng Tĩnh Ngọc, Trịnh Thánh Kiệt còn lớn hơn không ít.

Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh nói.

Đoan Mộc Hồng Chí tới Phi Linh môn cũng khiến cho không ít cường giả Phi Linh môn kinh ngạc không thôi.

Không tới mười sáu tuổi đã là Vũ Phách, lại là vũ giả tam hệ.

Thiên phú như vậy khiến cho không ít đệ tử, trưởng lão cũng động tâm.

Nhưng mà bọn họ biết rõ Đoan Mộc Hồng Chí chính là hậu nhân của Thánh Thủ Linh Tôn, hiện tại lại được Thánh Thủ Linh Tôn tự mình chỉ đạo, cho nên tất cả mọi người đều xấu hổ không dám mở miệng.

Thực lực của Đoan Mộc Hồng Chí trước mắt mà nói cũng là tồn tại số một số hai trong đám người trẻ tuổi, có thể làm cho đám đệ tử trẻ tuổi biết được trong mạnh có người mạnh hơn cũng tốt.

Để cho bọn họ biết bằng vào thiên phú hiện tại của bọn họ cũng không phải là tốt nhất.

Lục Thiếu Du nói.

Chưởng môn, Đoan Mộc Hồng Chí kia bây giờ tính là người của Phi Linh môn hay là Thánh Linh giáo.

Chuyện này phải tính cho rõ a.

Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh cười hắc hắc nói, Đoan Mộc Hồng Chí chính là hậu nhân của Thánh Thủ Linh Tôn, nếu tính toán ra thì chính là người của Thánh Linh giáo.

Vốn Thánh Linh giáo hay là Phi Linh môn đều được coi là người một nhà, thế nhưng trong lòng Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh lại không nghĩ vậy.

Thiên phú của Đoan Mộc Hồng Chí như vậy, trong đám người trẻ tuổi trong đại lục sợ rằng tuyệt đối cũng có chỗ đứng.

Hắn thân là người Phi Linh môn đương nhiên phải nghĩ cho Phi Linh môn một chút.

Về sau, nếu nói ra Đoan Mộc Hồng Chí này là đệ tử của Phi Linh môn, thì sơn môn cũng coi như vẻ vang một chút a.

Ai bảo hắn là cung phụng của Phi Linh môn cơ chứ.

Lục Thiếu Du mỉm cười, ánh mắt khẽ đảo, hắn biết rõ trong lòng Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh hiện tại đang suy nghĩ cái gì.

Đương nhiên chuyện này hắn cũng nghĩ như vậy, về phần tình cảm cá nhân thì hắn muốn sơn môn mình lớn mạnh hơn một chút.

Thế nhưng hiện tại hắn đều là người đứng đầu của hai sơn môn, nhất môn chi chủ, đều là cánh tay khó có thể dứt bỏ được.

Thế nhưng trước tiên không nói tới chuyện này, Lục Thiếu Du có chút nghiêng về phía Phi Linh môn hơn, dù sao Phi Linh môn cũng là sơn môn do chính hắn xây dựng lớn mạnh, chỉ vì Đoan Mộc Hồng Chí lại là hậu nhân của sư phụ.

Sư phụ lại là lão giáo chủ Thánh Linh giáo, việc này hiện tại Lục Thiếu Du cũng không nên tính toán.

Việc này tính sau, khác biệt cũng không lớn.

Lục Thiếu Du khẽ mỉm cười nói.

Đối với ngươi đương nhiên khác biệt không lớn.

Thế nhưng đối với Phi Linh môn thì lại không giống vậy, về sau nói tới cũng tốt hơn một chút.

Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh nói, Lục Thiếu Du đều là chưởng môn, giáo chủ của Phi Linh môn và Thánh Linh giáo, đương nhiên khác biệt không lớn.

Lão gia hỏa nhà ngươi, chưởng môn để cho Đoan Mộc Hồng Chí tham gia thi đấu trong Phi Linh môn, ý tứ đã rất rõ ràng, chẳng lẽ đến chuyện này ngươi cũng không nhìn ra sao?Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh lườm Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh nói.

Ồ, ta đã quên chuyện này.

Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh như bừng tỉnh, lập tức khẽ mỉm cười nói: Vậy thì xem ra, đại sư huynh của Phi Linh môn chính là Đoan Mộc Hồng Chí rồi.

Đông lão, Oánh tỷ, hai người các ngươi cũng đã có tuổi rồi, có một ít chuyện cũng nên làm đi a.

Lục Thiếu Du nhìn qua hai người rồi nói.

Hai người này chiếu cố tới hắn như vậy, Lục Thiếu Du một mực nhớ kỹ trong lòng, mặc kệ là lúc nào thì hai người này chính là người giống như thân nhân của hắn vậy.

Hỗn tiểu tử, ai cần ngươi lo.

Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh nhìn Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh lập tức trừng mắt nhìn Lục Thiếu Du rồi rời khỏi căn phòng nhỏ.

Chưởng môn, hai nha đầu Hồng Lăng, Tiểu Linh đã ở bên ngoài chờ ngươi rất lâu rồi.

Ngươi tốt hơn nên đi tâm sự cùng hai nàng đi.

Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh trừng mắt nhìn Lục Thiếu Du rồi dịu dàng rời đi.

Người càng già, da mặt càng mỏng a.

Lục Thiếu Du cười hắc hắc, sờ mũi của mình rồi nói: Xem ra phải làm chút gì đó mới được.

Lại nở cười hắc hắc, dường như trong lòng đã có chủ ý, Lục Thiếu Du lập tức rời khỏi phòng sau đó cùng mẫu thân, Vân Hồng Lăng, Lữ Tiểu Linh, còn có tiểu gia hỏa, Lục Tâm Đồng dạo chơi ở hậu sơn.

La Lan thị luôn mỉm cười, nhìn qua người nhà bên cạnh.

Lúc này nàng không còn cầu gì hơn nữa, người một nhà ở cùng một chỗ là được rồi.

Tuy rằng ở trên Vân Dương Tông cũng cực kỳ thoải mái, dễ chịu, thế nhưng so ra vẫn kém lúc này.

Mẫu thân, người cười gì vậy?Vân Hồng Lăng kéo tay La Lan thị rồi nhẹ giọng hỏi.

Cùng các con ở một chỗ, mẫu thân cảm thấy vô cùng vui vẻ.

La Lan thị mỉm cười, lại nói: Hiện tại mẫu thân lại nghĩ tới hai chuyện.

Mẫu thân, người nghĩ tới chuyện gì vậy?Lục Thiếu Du đang đi cùng Lục Kinh Vân nghe vậy lập tức dừng lại hỏi.

Thứ nhất chính là Lục gia mau chóng trùng kiến cho tốt.

La Lan thị nói, sau đó lại nhìn Lục Thiếu Du cùng Vân Hồng Lăng, Lữ Tiểu Linh nói: Thứ hai là Vô Song sớm trở về một chút, còn các con mau sớm sinh cho ta mấy tôn tử.

Ta cũng không thể giúp các con được cái gì cho nên chỉ cần các con sinh tôn tử cho ta là được.

Khi đó các con cứ làm chuyện của các con, không cần quan tâm tới ta.

Chuyện này.

Nghe vậy, gò má Vân Hồng Lăng, Lữ Tiểu Linh lập tức ửng đỏ, ánh mắt hung hăng nhìn về phía Lục Thiếu Du.

Nãi nãi, con không phải là tôn tử của người sao? Có phải người sẽ không quan tâm tới con nữa đúng không?Lục Kinh Vân lập tức lo lắng, đôi mắt to tròn nhìn về phía La Lan thị.

Hài tử ngốc, con vĩnh viễn là tôn tử của nãi nãi, nãi nãi sao có thể không quan tâm tới con được cơ chứ.

La Lan thị ôm Lục Kinh Vân, tiểu tử này từ nhỏ đã ở bên cạnh nàng, từ khi lần đầu tiên nhìn thấy nó cho tới khi nó gọi nàng là nãi nãi, nàng đã không nỡ rời xa nó rồi.

Mẫu thân, sinh mấy đứa vậy? Chuyện này không phải con muốn là được, sau này con sẽ sinh cho người một đống, người chậm rãi chăm sóc a.

Lục Thiếu Du khẽ mỉm cười nói.

Sinh một đống? Chàng coi chúng ta là heo mẹ sao?Vân Hồng Lăng cùng Lữ Tiểu Linh lập tức trừng mắt nhìn Lục Thiếu Du.

Gấp cái gì? Không phải tất cả đều do các nàng sinh a.

Lục Thiếu Du liếc mắt nhìn hai người.

Vậy chàng thử nói xem, là ai cũng sinh?Lữ Tiểu Linh chống nạnh, hung hăng trừng mắt nhìn Lục Thiếu Du, rất có tư thế thuần phu, Vân Hồng Lăng cũng không cam lòng yếu thế, bắt đầu bày ra tư thế tùy thời chuẩn bị động thủ.

Chuyện này.

ta có việc nên đi trước một lát.

Lục Thiếu Du thấy tình thế không ổn, sau khi nói sai một câu, thân ảnh tức thì lóe lên rồi biến mất tại chỗ, không dám lưu lại.

Hóa ra sư phụ sợ sư mẫu a.

Lục Kinh Vân giống như đã phát hiện ra một chuyện mới, cái mắt nhỏ khẽ chớp một cái, không biết trong lòng đang suy nghĩ cái gì.

Sau khi Lục Thiếu Du rời đi lập tức đi tới Ám đường tìm hai tỷ muội Diệp Phi cùng Diệp Mỹ, nói chuyện một ít lập tức khiến cho hai tỷ muội vui vẻ.

Sau đó Lục Thiếu Du lại đi tới Kim đường, tìm Lục Tiểu Bạch cùng với Lưu Nhất Thủ và Hoàng Đan.

Chưởng môn yên tâm đi, cam đoan tất cả tiếng gió sẽ biến mất, chuyện này cứ tính lên đầu ta.

Lưu Nhất Thủ cười hắc hắc nói.

Công tử, thế nhưng chuyện của ta còn chưa quyết định được a, cũng khó mà xử lý được.

Lục Tiểu Bạch có chút khó xử nói.

Ngươi khó xử cái gì? Chẳng lẽ Lưu gia còn không đồng ý sao?Lục Thiếu Du hỏi Lục Tiểu Bạch.

Cũng không phải, chỉ là đột nhiên thành gia lập thất, ta còn chưa nên thân, dựa theo tập tục, ta cũng không thể tự mình tới hỏi mà còn cần trưởng bối tới hỏi, tuy rằng Lưu gia không phản đối thế nhưng ta không muốn Uyển Nhi phải chịu ủy khuất.

Lục Tiểu Bạch nói.

Hóa ra chính là việc này sao?Lục Thiếu Du nhướng mày, lúc này hắn mới nhớ ra, Lục Tiểu Bạch vốn là người thân cô thế cô, cũng không có trưởng bối, chuyện thành gia lập thất là chuyện có rất nhiều nghi lễ phiền phức, Lục Thiếu Du nói: Ngươi là người Lục gia, ta vốn định tự mình tới Lưu gia một chuyến, nhưng mà gần đây ta có chút việc bận, như vậy đi, ta sẽ mời mẫu thân đi cùng ngươi tới Lưu gia.

Mẫu thân luôn coi ngươi là một nửa nhi tử của người, cũng coi như không thất lễ, ngươi thấy thế nào?

Xem tiếp...

con-mat-ao-thi

  • Linh vũ thiên hà

  • truyện tranh Linh vũ thiên hà

  • truyện Linh vũ thiên hà

  • Linh vũ thiên hà truyện chữ

  • đọc truyện Linh vũ thiên hà

  • Linh vũ thiên hà chap

  • truyenfull.vn

  • truyenfull.vip

  • truyenfull.vip

  • truyen.tangthuvien.vn/

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License