Linh vũ thiên hà
Chapter
0174
Ánh mắt nhìn về phía Lục Thiếu Du, do dự một chút Bối Hải Linh đi về phía Khôn Dương đảo, điều này vô hình trung đã nói rõ, nàng đứng ở bên Khôn Dương đảo.
Lục Thiếu Du đưa mắt lạnh nhạt nhìn về phía nhân mã song phương, nếu như không có Hắc Vũ ở đây thì hắn sẽ phải bận tâm một chút, thế nhưng có Hắc Vũ, Không Dương đảo và Nguyệt Long các này hắn hoàn toàn không cần cố kỵ.
Thiên Thủ Quỷ Vương sau khi nhìn thấy Lục Thiếu Du vẻ mặt vui mừng, thế nhưng sau khi nhìn thấy đám người Nguyệt Long các xuất hiện sắc mặt lập tức xấu xí.
Chuyện gì xảy ra, vì sao đều tới hết rồi? Thiên Thủ Quỷ Vương vô cùng nghi hoặc.
Vì sao lại có nhiều người tới đây như vậy.
Không gian dưới Thiên đảo hắn vất vả lắm mới tìm được, vốn tưởng chỉ có một mình vào, thế nhưng không ngờ chỉ trong chốc lát lại xuất hiện nhiều người như vậy.
Bối các chủ, hai vị trưởng lão.
Nhìn thấy đám người Bối Hải Linh đi về phía mình, Thiên Dương Vương đương nhiên hiểu ý của nàng, xem ra có ý tương trợ Khôn Dương đảo.
Lục chưởng môn, vì sao ngươi cũng ở chỗ này.
Trên không trung có hơn chục thân ảnh xuất hiện.
Nói xong lập tức đi tới bên người Lục Thiếu Du.
Lục Thiếu Du nhíu mày, người tới chính là Dạ Vị Ương.
Trong không gian này mọi người cũng không cách nhau khá xa, một khi có động tĩnh lớn sẽ hấp dẫn những người khác tới.
Ta cũng vừa mới đi ngang qua cho nên tới xem náo nhiệt.
Lục Thiếu Du nói, thân ảnh chợt lóe xuất hiện, đám người Dạ Vị Ương đã xuất hiện bên cạnh hắn.
Có náo nhiệt sao? Ta cũng nhìn xem một chút.
Dạ Vị Ương đảo qua người có mặt, ánh mắt khẽ đổi, dường như đã biết được đại khái chuyện xảy ra ở nơi này.
Người Thánh Linh cốc cũng tới, sợ rằng có chút náo nhiệt, Thánh Linh cốc còn chưa nhúng tay vào được.
Dương Tề Thuyền nhìn Dạ Vị Ương nói.
Ngoài Thiên đảo hắn đã thấy Lục Thiếu Du và Thánh Linh cốc ở cùng một chỗ, lúc này nhìn thấy Dạ Vị Ương xuất hiện đương nhiên có thể đoán ra được mấy người này đã liên thủ.
Khôn Dương đảo mà ta sợ a.
Ta không phải là người dễ dọa như vậy.
Dạ Vị Ương lập tức nói, ánh mắt nhìn thẳng về phía đối phương, sắc mặt khẽ đổi, thế nhưng cũng không có ý tứ e ngại Khôn Dương đảo.
Hừ, vậy thì cứ thử xem.
Ánh mắt Thiên Dương Vương trầm xuống.
Hiện tại ta muốn nhìn xem thực lực của Thiên Dương Vương ngươi rốt cuộc đã tới tình trạng gì rồi.
Chiết phiết trong tay Dạ Vị Ương thu lại, một cỗ chân khí tràn ra.
Thật to gan, Thánh Linh cốc các ngươi ngày càng càn rỡ.
Trong Khôn Dương đảo, Vũ Tôn đang chắn trước người Thiên Thủ Quỷ Vương trầm giọng nói, ánh mắt nhàn nhạt nhìn về phía Âm Dương Vương.
Không Nhận Tôn giả, chuyện Thánh Linh cốc chúng ta còn chưa tới phiên Khôn Dương đảo các ngươi đánh giá.
Trong Thánh Linh cốc, cường giả Tôn cấp gọi là Hàn Ngọc Tôn giả lập tức trầm giọng nói.
Vậy thì thử xem, ngay hôm nay Thiên Thủ Quỷ Vương nằm trong tay Khôn Dương đảo ta, ai có bản lĩnh thì cứ tới lấy.
Lão giả gọi là Khôn Nhận Tôn giả nhàn nhạt nhìn Hàn Ngọc Tôn giả của Thánh Linh cốc và đám người Lục Thiếu Du.
Nhìn Khôn Dương đảo và Thánh Linh cốc tranh chấp, Thu Thủy Vương Bối Hải Linh vẫn không nói gì, chuyện này không có quan hệ với nàng, nếu như động thủ nói không chừng trong lòng nàng lại càng vui vẻ.
Thiên Thủ Quỷ Vương, chúng ta thương lượng một việc được không Khóe miệng Lục Thiếu Du vẫn luôn nụ cười nhàn nhạt, ánh mắt khẽ đổi nhìn về phía Thiên Thủ Quỷ Vương bị Khôn Dương đảo vây khốn.
Tiểu tử, ngươi nói xem.
Thiên Thủ Quỷ Vương bị bao vây, lúc này đã là thịt cá nằm trên thớt thế nhưng trên mặt vẫn mang theo ngạo khí, cũng không bối rối chút nào.
Đem Diễn Linh thánh quả trong tay ngươi cho ta, ta sẽ để ngươi còn sống rời đi.
Khóe miệng Lục Thiếu Du nhếch lên mang theo tiếu ý nhàn nhạt.
Tiểu tử, ngươi bớt mạnh miệng đi.
Thực lực của ngươi không kém, thế nhưng ngày hôm nay còn chưa đủ.
Dù sao đi nữa ta cũng phải chết, Diễn Linh thánh quả này cho ngươi cũng không sao.
Thế nhưng ta không muốn hại ngươi.
Nếu ngươi muốn thì tới đây.
Thiên Thủ Quỷ Vương nhíu mày nhìn Lục Thiếu Du rồi nói.
Rõ ràng hắn không tin thực lực của Lục Thiếu Du.
Khôn Dương đảo, Nguyệt Long các đều có mặt ở đây.
Hôm nay rốt cuộc hắn cũng phải chết.
Nhiều năm bình an vô sự như vậy, hôm nay coi như là lật thuyền trong mương.
Tiến vào trong Thiên đỏa, Thiên Thủ Quỷ Vương đã nghĩ qua, nếu như có nguy hiểm thì cũng phải chịu mà thôi.
Hắn đã ở Vũ Vương cửu trọng lâu rồi mà không đột phá tới Vũ Tôn cho nên mới muốn mạo hiểm.
Nếu như có thể tìm được cơ duyên gì đó, nói không chừng có thể đột phá một bước này.
Thế nhưng không ngờ cơ duyên tìm được rồi, không chết trong miệng yêu thú bát giai lại rơi vào trong tay Khôn Dương đảo, coi như là hắn không may.
Thiên Thủ Quỷ Vương, điều này ngươi không cần lo.
Ngươi chỉ cần đáp ứng đưa Diễn Linh thánh quả cho ta là được rồi, ta nói được là làm được.
Tự nhiên sẽ để cho ngươi bình yên rời đi.
Lục Thiếu Du vẫn mỉm cười nói.
Tiểu tử này sao lại không nghe ta khuyên a.
Bản Quỷ Vương không muốn liên lụy tới ngươi.
Khôn Dương đảo và Nguyệt Long các không phải là thế lực mà ngươi có thể trêu vào.
Mạng nhỏ quan trọng hơn, ngươi cũng đừng tham Diễn Linh thánh quả, mau đi đi.
Thiên Thủ Quỷ Vương nhìn Lục Thiếu Du, ánh mắt trầm xuống lại nói tiếp: Được rồi, làm phiền tiểu tử ngươi một việc, nói cho tên nghịch đồ của ta biết, bản Quỷ Vương đã tha thứ cho hắn, cũng nhận hắn làm đồ đệ.
Lục Thiếu Du lập tức sửng sốt rồi nói: Thiên Thủ Quỷ Vương, đệ tử của ngươi là ai? Ta cũng không biết a.
Hơn nữa những chuyện này ta cũng chưa bao giờ làm.
Tiểu tử ngươi quả thực có chút ý tứ, so với Quỷ Vương ta còn hơn.
Thiên Thủ Quỷ Vương lập tức nói: Ta nói nghịch đồ kia gia nhập Phi Linh môn, cũng có chút danh tiếng gọi là Thanh Hỏa lão quỷ.
Cái gì.
Lục Thiếu Du lập tức sửng sốt, hầu như là trợn mắt líu lưỡi.
Thảo nào khi trước Lạc Kiến Hồng còn nói Thiên Thủ Quỷ Vương và hắn là người một nhà.
Chuyện này hắn không nghĩ ra, có lẽ Lạc Kiến Hồng đã sớm biết Thanh Hỏa lão quỷ chính là đệ tử của Thiên Thủ Quỷ Vương.
Hóa ra ngươi là sư phụ của Thanh Hỏa cung phụng? Lục Tâm Đồng cũng giật mình, lão giả gầy gò này không ngờ lại là sư phụ của Thanh Hỏa lão quỷ.
Khục khục.
Lục Thiếu Du phiền muộn ho khan một tiếng, ánh mắt nhìn Thiên Thủ Quỷ Vương hòa hãn hơn một chút.
Thanh Hỏa lão quỷ chính là một trong những cung phụng khai sơn.
Thiên Thủ Quỷ Vương chính là sư phụ của Thanh Hỏa lão quỷ, vậy thì thế nào hắn cũng phải cứu người này.
Nhìn Thiên Thủ Quỷ Vương, Lục Thiếu Du nói: Ta nói Quỷ Vương tiền bối, sao ngươi không nói sớm ngươi là sư phụ của Thanh Hỏa cung phụng? Đều là người một nhà, ngươi làm vậy là quá khách khí.
Tiểu tử, ngươi đừng ở đó lôi kéo tình cảm.
Tốt nhất đi thật xa đi, ngươi cũng không cứu được ta đâu.
Nếu như sau này có cơ hội bảo nghịch đồ của ta giết nhiều người Khôn Dương đảo một chút là được rồi.
Thiên Thủ Quỷ Vương nói xong, tay ném ra một đạo lưu quang lớn tiếng nói: Diễn Linh thiên quả, các ngươi chậm rãi đoạt đi.
Diễn Linh thiên quả.
Nghe bốn chữ này không ít người nhíu mày, Nguyệt Long các, Thánh Linh cốc, không ít cường giả trong hai sơn môn này lao ra.
Người của Khôn Dương đảo thật không ngờ Thiên Thủ Quỷ Vương lại dùng chiêu này, trong nháy mắt cả đám phóng tới đạo lưu quang kia.
Sưu.
Hầu như là cùng lúc thân ảnh Thiên Thủ Quỷ Vương giống như thiểm điện trong nháy mắt chạy trốn.
Khi chưa tới đường cùng hắn không thể từ bỏ.
Thiên Thủ Quỷ Vương, tâm tư này của ngươi quá dễ đoán.
Một tiếng trầm thấp vang lên.
Đồng thời thân hình Thiên Thủ Quỷ Vương vừa động thì không gian chung quanh lập tức bị phong tỏa.
Dưới không gian lực của cường giả Vũ Tôn áp chế, thân ảnh Thiên Thủ Quỷ Vương đứng khựng lại, sắc mặt đại biến.
Thứ này là của ta.
Đồng thời, trong bầu trời vang lên tiếng hét lớn, mấy cường giả đồng thời tranh đoạt vật mà Thiên Thủ Quỷ Vương tung lên.
Phanh Phanh Phanh.
Không gian nứt ra, mấy cường giả Tôn cấp xuất thủ khiến cho trời rung đất chuyển.
Sơn mạch chung quanh có vô số đại thụ che trời giống như ngọn núi cao vút bị phá hủy thành tro tàn.
Là giả, đây là một viên đan dược ngũ phẩm mà thôi.
Trong lúc hỗn loạn tranh đoạt chúng cường giả mới phát hiện ra, thứ Thiên Thủ Quỷ Vương Tung lên chỉ là một khỏa đan dược bình thường mà thôi, mọi người không ngờ đều bị người này đùa giỡn.
Hỗn đản.
Mấy cường giả Tôn cấp không khỏi thầm mắng một tiếng rồi lập tức trở về trong đội hình của mình.
Lúc này Không Nhận Tôn giả cũng đã bắt được Thiên Thủ Quỷ n.
Cường giả Tôn cấp còn lại của Khôn Dương đỏa vừa mới tranh đoạt không khỏi mắng to một tiếng.
Đường đường là Vũ Tôn, không ngờ lại bị Thiên Thủ Quỷ Vương này đùa giỡn trong tay.
Thiên Thủ Quỷ Vương, đây là do ngươi tự mình muốn chết.
Vẻ mặt Không Nhận Tôn giả trầm xuống, giết người này thì có thể thu được Diễn Linh thánh quả.
Thiên Thủ Quỷ Vương có liên quan với Phi Linh môn ta.
Cũng chính là người của Phi Linh môn ta, ai dám động tới người của Phi Linh môn ta thì phải trả một cái giá đắt.
Tiếng quát lạnh lẽo của Lục Thiếu Du truyền tới, thân hình chậm rãi tiến lên nhìn về phía Thiên Thủ Quỷ Vương đang bị Không Nhận Tôn giả cấm chế.
Tiểu tử, ngươi nên biết rằng ngươi đang nói chuyện với ai.
Đừng tưởng rằng có chút danh khí trong đám người trẻ tuổi mà đã diễu võ dương oai, đồ không biết trời cao đất rộng.
Nếu như ta muốn đánh chết ngươi, so với đánh chết một con kiến cũng không kém bao nhiêu.
Nhìn Lục Thiếu Du, Không Nhận Tôn giả lạnh nhạt nói một tiếng, trong mắt hiện lên vẻ khinh thường.
Vậy ngươi cứ thử giết Thiên Thủ Quỷ Vương cho ta xem.
Ta bảo đảm ngày hôm nay sẽ khiến cho người của Khôn Dương đảo không có một ai rời khỏi đây được.
Nếu như ngươi không tin thì cứ thử xem.
Lục Thiếu Du chậm rãi tiến lên, trực tiếp đi về phía đám người Khôn Dương đảo, hoàn toàn không có chút sợ hãi nào.
Tiểu tử kiêu ngạo.
Một trưởng lão trong Khôn Dương đảo nhận được ánh mắt của Thiên Dương Vương, nhìn thấy Lục Thiếu Du tiến tới liền lao thẳng về phía Lục Thiếu Du.
Trong tay nhanh chóng đánh ra một đạo chưởng ấn dùng xu thế sấm sét công kích về phía Lục Thiếu Du.
Dạ Vị Ương của Thánh Linh Cốc nhíu mày, nhìn thấy Lục Tâm Đồng, Dương Quá, Tiểu Long hoàn toàn không để ý, trong lúc nghi hoặc ánh mắt lập tức nhìn về phía Lục Thiếu Du.
Sưu.
Trưởng lão Khôn Dương đảo dường như cũng biết Lục Thiếu Du bất phàm, xuất thủ hoàn toàn không lưu tình, chưởng ấn đem theo không gian vặn vẹo lấy xu thế sét đánh không kịp bưng tai bắn tới trước người Lục Thiếu Du.
Lực lượng mạnh mẽ khiến cho không gian chung quanh lõm xuống.
Phanh Phanh.
Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, một chưởng cường hãn của trưởng lão Khôn Dương đảo mang theo lực lượng mạnh mẽ trực tiếp đánh vào trên người Lục Thiếu Du, hoàn toàn không để cho Lục Thiếu Du có phản ứng.
Trong sát na này trên miệng vị trưởng lão kia nở nụ cười nhạt, kỳ thực Lục Thiếu Du này cũng chỉ có thế mà thôi.
Vũ Vương bát trọng mà đã nghĩ tới đối phó với ta, ngươi còn quá yếu.
Trong nháy mắt khi đạo chưởng ấn của đối phương đánh vào ngực, hàn ý trong mắt Lục Thiếu Du bắn ra.
Thủ ấn được kết, một đạo cấm chế hạ xuống, đồng thời hóa chưởng thành trảo chụp vào trên vai Vũ Vương bát trọng này, sau đó nhanh chóng lui lại.
Không tốt, cẩn thận.
Hầu như cùng lúc đó một cường giả Tôn cấp bên người Không Nhận TÔn giả định xuất thủ, mà lúc này thanh âm của Lục Thiếu Du vang lên: Nếu như ngươi dám động thì hắn lập tức sẽ chết.
Nói xong thân ảnh Lục Thiếu Du đã lùi lại cách đó mấy chục thước, không gian lực của cường giả Vũ Tôn khiến cho Lục Thiếu Du phải cố kỵ, bàn tay nắm lấy vai của Vũ Vương bát trọng Khôn Dương đảo, hàn ý trong mắt tràn ra.
Một kích của Vũ Vương bát trọng Lục Thiếu Du hoàn toàn không để vào trong mắt.
Dựa vào Bất Diệt Huyền Thể hắn có thể dễ dàng chống lại.
Cho dù không có Bất Diệt Huyền Thể công kích của người có tu vi đồng cấp đối với hắn không là gì, hắn không đặt vào trong mắt.
Cảnh tượng vừa rồi xảy ra vô cùng nhanh, khiến mọi người kinh ngạc không thôi, Âm Dương Vương Dạ Vị Ương của Thánh Linh cốc cùng với đám người Hàn Ngọc Tôn giả chấn động nhìn về phía Lục Thiếu Du.
Trong lòng chấn động không nói thành lời.
Trong Nguyệt Long các, số người kinh sợ cũng không phải là ít.
Mọi người không biết là đang kinh sợ vì lực phòng ngực của Lục Thiếu Du hay là khiếp sợ Lục Thiếu Du trong nháy mắt đã cấm chế một Vũ Vương bát trọng.
Tiểu tử, ngươi muốn chết.
Trước người Lục Thiếu Du, ánh mắt Vũ Tôn nhất trọng mang theo vẻ sắc bén nhìn về phía hắn.
Trên khuôn mặt già nua tràn ngập hàn ý khiến cho chung quanh cảm thấy lạnh lẽo.
Trước mặt bọn họ, không ngờ trưởng lão trong môn lại bị người khác bắt mất, mặt mũi tổn thất cũng không nhỏ.
Ta có muốn chết hay không cũng không cần ngươi lo.
Nếu như ngươi không thả Thiên Thủ Quỷ Vương ngay cho ta thì hắn lập tức sẽ chết.
Lục Thiếu Du nhìn Vũ Vương bát trọng đang cấm chế trong tay rồi mỉm cười nói.
Lúc này đối mặt với Vũ Tôn hắn không có chút e ngại.
Người này chỉ là Vũ Tôn nhất trọng mà thôi, cho nên hắn cũng không để vào mắt.
Cho dù là chính diện chống lại hắn tuyệt không e ngại.
Không Nhận Tôn giả bắt Thiên Thủ Quỷ Vương chỉ là Vũ Tôn tam trọng mà thôi.
Có Hắc Vũ ở đây hắn không cần cố kỵ gì.
Chỉ vì hiện tại có nhiều người, thực lực của Hắc Vũ chính là một con bài chưa lật lớn của hắn, cố gắng không nên bại lộ.
Bằng không sẽ khiến cho mọi người đề phòng.
Trong tình huống đoạt bảo mà như vậy sẽ cực kỳ bất lợi.
Lục Thiếu Du thậm chí còn sớm truyền âm cho Hắc Vũ không tới lúc vạn bất đắc dĩ không nên bại lộ thực lực.
Tiểu tử, ngươi dám trả giá với ta? Ngươi có biết hậu quả sẽ như thế nào khoong? Vũ Tôn của Khôn Dương đảo kia gần như rít lên nhìn Lục Thiếu Du rồi nói.
Ngươi uy hiếp ta cái rắm.
Nếu như ta sợ Khôn Dương đảo các ngươi thì đã không làm như vậy.
Thả hay không tùy vào đám người Khôn Dương đảo các ngươi, ta có rất nhiều thời gian.
Lục Thiếu Du lạnh nhạt nói, ánh mắt nhìn về phía đám người Khôn Dương đảo mang theo tiếu ý.
Trêu tức, tuyệt đối là châm chọc, người của Khôn Dương đảo tức thì giận dữ.
Những lời này của Lục Thiếu Du cộng thêm vẻ mặt của hắn hiện tại tuyệt đối là châm chọc.
Sắc mặt đám người Nguyệt Long các, Thánh Linh cốc đêu có biến hóa, thầm nghĩ Lục Thiếu Du này thật đúng là không biết trời cao đất rộng, không ngờ lại không đặt cường giả Vũ Tôn vào trong mắt.
Đây quả thực chính là tự mình muốn chết.
Lục Thiếu Du, ta thực sự bội phục dũng khí của ngươi.
Ngươi phải biết rằng đây là Đông Hải, không phải Cổ Vực và đại lục Linh Vũ, Linh Thiên môn và Vân Dương Tông cũng không bảo vệ được ngươi.
Thiên Dương Vương Dương Tề Thuyên lạnh lùng nhìn Lục Thiếu Du nói.
Khôn Dương đảo các ngươi ngoại trừ nói lời vô ích ra còn có thể làm gì khác không? Nếu muốn ta thả người thì trước tiên nên thả Thiên Thủ Quỷ Vương ra, bằng không các ngươi cứ giết Thiên Thủ Quỷ Vương, ta cứ giết người này.
Tự các ngươi lựa chọn đi.
Lục Thiếu Du cầm Vũ Vương bát trọng trong tay cao giọng nói khiến cho toàn bộ cường giả Khôn Dương đảo bốc hỏa.
Cái gì đó, ngươi gọi là Không Nhận Tôn giả sao? Ngươi cũng đừng mơ âm thầm hạ thủ, nếu muốn âm thầm hạ thủ thì phải xem ta hay ngươi nhanh hơn? Ta bảo đảm người của Khôn Dương đảo các ngươi sẽ chết trước.
Lục Thiếu Du đột nhiên nhìn về phía Không Nhận Tôn giả trên bầu trời, quanh thân có một cố năng lượng thiên địa vô hình kéo tới.
Dường như muốn khiến cho không gian chung quanh vặn vẹo.
Không gian thuộc tính thổ của Lục Thiếu Du tràn ra, chân khí trong tay trút xuống, đột nhiên tiến vào trong cơ thể Vũ Vương bát trọng kia.
A.
Vũ Vương bát trọng bị cấm chế này tức thì kêu thảm một tiếng, ngũ quan đau đớn vặn vẹo.
Tiểu tử, cùng nhau thả ngươi.
Không Nhận Tôn giả nhìn về phía Lục Thiếu Du, ánh mắt mang theo một cỗ hàn ý, hắn không ngờ linh hồn lực của Lục Thiếu Du mạnh như vậy, hắn vừa mới động thủ đã bị đối phương biết được.
Ngươi thả trước, ta không tin được ngươi, dám âm thầm hạ thủ với ta, ai biết ngươi có thể giở trò gì không.
Ánh mắt Lục Thiếu Du trầm xuống rồi nói.
Hừ, sao ta có thể biết được ngươi có giở trò hay khong? Thiên Dương Vương lạnh nhạt nói.
Lẽ nào ngươi thấy hai Tôn cấp của Khôn Dương đảo các ngươi ăn phân mà lớn lên, còn sợ ta không thả người sao? Lục Thiếu Du dùng giọng hài hước nhìn Thiên Dương Vương nói.
Ngươi.
Bị Lục Thiếu Du nói vậy, sắc mặt Thiên Dương Vương càng thêm khó coi.
Xa xa, chúng cường giả Thánh Linh cốc nhìn Lục Thiếu Du vô cùng chấn động, cả đám đều vô cùng bội phục dũng khí của Lục Thiếu Du.
Trước mặt Vũ Tôn không chút khoan nhượng, đối chọi gay gắt, thậm chí còn châm chọc.
Trong đám người trẻ tuổi sợ rằng còn chưa có người thứ hai dám nói như vậy với cường giả Tôn cấp của Khôn Dương đảo.
Loại dũng khí này khiến cho mọi người không bội phục không được.
Tiểu tử, nhanh thả người.
Ánh mắt Không Nhận Tôn giả khẽ đổi, hận ý trong lòng đối với Lục Thiếu Du lúc này sợ rằng không cần nói cũng biết.
Hai cường giả Tôn cấp bị tiểu tử này dắt mũi, quả thực vô cùng nhục nhã.
Nói xong Không Nhận Tôn giả hung hăng ném Thiên Thủ Quỷ Vương trong tay về phía Lục Thiếu Du, mượn cơ hội phát tiết lửa giận trong lòng.
Sưu.
Thiên Thủ Quỷ Vương lảo đảo một cái, Vũ Tôn tam trọng hắn hoàn toàn không có lực chống lại, thân hình sau khi lăn một vòng trên không trung mới lảo đảo đứng lại, sắc mặt tái nhợt đi tới phía sau Lục Thiếu Du.
Thiên Thủ Quỷ Vương tiền bối, không sao chứ? Lục Thiếu Du hỏi Thiên Thủ Quỷ Vương.
Không có gì đáng ngại, người này không thể tha, nếu thả ngày hôm nay chúng ta không ai có thể rời khỏi đây.
Người của Khôn Dương đảo này là không phải là thứ tốt.
Thiên Thủ Quỷ Vương nói với Lục Thiếu Du.
Nhìn tư thế của Khôn Dương đảo sợ rằng một khi thả người này Khôn Dương đảo sẽ trực tiếp động thủ.
Thiên Thủ Quỷ Vương tiền bối, chúng ta không thả người có chút không tốt, có phải là không biết giữ chứ tín hay không? Lục Thiếu Du quay đầu lại, hai mắt nhìn Thiên Thủ Quỷ Vương, thế nhưng trong lòng thầm nghĩ, xem ra Thiên Thủ Quỷ Vương này cũng không phải là người lương thiện.
Tiểu tử ngươi não vô nước sao? Nếu như mạng không còn, thì còn nói gì tới chữ tín nữa.
Thiên Thủ Quỷ Vương dùng giọng chỉ tiếc rèn sắt thành thép nói với Lục Thiếu Du.
Trong lòng thầm nghĩ tiểu tử đầu óc như vậy, không biết thế nào lại làm được chưởng môn Phi Linh môn.
Vậy được rồi, không thả người ngày nữa.
Lục Thiếu Du đáp, đột nhiên cánh tay dùng sức, không trung vặn vẹo, không gian như nổ tung.
Phanh.
Vũ Vương bát trọng của Khôn Dương đảo cùng với thanh âm trầm thấp trong nháy mắt hóa thành huyết vụ tiêu tán trên không trung.
TIểu tử, ta đâu có nói ngươi giết hắn? Thiên Thủ Quỷ Vương tức thì biến sắc, hắn chỉ muốn bắt một người thoát thân mà thôi, không ngờ tiểu tử này lại giết con tin.
Mắt thấy Lục Thiếu Du trực tiếp đánh chết Vũ Vương bát trọng của Khôn Dương đảo, sắc mặt đám người Nguyệt Long các đại biến, người Thánh Linh cốc càng thêm kinh ngạc, Lục Thiếu Du này quả thực đang cố ý khiêu khích đám người Khôn Dương đảo.
Thiên Thủ Quỷ Vương tiền bối, không phải ngươi bảo ta giết hắn sao? Lục Thiếu Du nói.
Thiên Thủ Quỷ Vương hết lời để nói, trong lòng thầm nghĩ một tiếng không tốt, miệng nói: Tiểu tử, chạy mau.
Đáng chết, ngày hôm nay ai cũng đừng mong chạy thoát.
Không Nhận Tôn giả nổi giận, Thiên Dương Vương cũng nổi giận.
Mọi người trong Khôn Dương đảo nỗi bão, cả đám sát khí đằng đằng nhìn Lục Thiếu Du.
Từng đạo chân khí, linh lực phóng lên cao, khí thế bàng bạc khiến cho toàn bộ không gian run lên.
Ánh mắt Lục Thiếu Du ngày càng lạnh lẽo, đánh chết Vũ Vương bát trọng đã sớm nằm trong kế hoạch của hắn, sao hắn có thể thả người cho được.
Nếu thực sự động thủ hắn cũng không sợ.
Sưu Sưu.
Phía xa, tiếng xé gió vang lên, từng đạo thân ảnh phá không mà tới, nhân số cũng không ít.
Mọi người không khỏi ngẩng đầu lên, ba cỗ thế lực nhanh chóng chạy tới, trong nháy mắt xuất hiện ở trên bầu trời.
Thiên Địa các, Nhật Sát các, Thiên Vân đảo, Địa Viêm đảo, Thần Kim các.
Mọi người nhìn về phía trước, sắc mặt tức thì biến đổi, đám người tới chính là người của Thiên Địa các, Nhật Sát các, Địa Viêm đảo, Thần Kim các.
Mọi người xuất hiện, cảm thấy không khí phía trước có chút không đúng, lại nhìn Lục Thiếu Du và đám người Khôn Dương đảo đang đối đầu lập tức đoán được chuyện đang xảy ra.
Thần Hỏa Vương Địch Viêm của Địa Viêm đảo, Địa Cương Vương Thần Bộ Tiêu của Thần Kim các đều nhìn về phía Lục Thiếu Du.
Nhìn thấy đám người Thu Thủy Vương Bối Hải Linh ở bên người Thiên Dương Vương Dương Tề Thuyên lập tức đi về phía Khôn Dương đảo.
Dường như bốn sơn môn này đã sớm kết minh với nhau.
Sưu Sưu.
Lần nữa có tiếng xé gió vang vọng, Kim Sí Vương Kỷ Diệu Tông của Kiền Hiên đảo, Hắc Linh Vương Ô Chấn Vũ của Tinh Ngục các cũng xuất hiện trên bầu trời.
Cường giả trong hai sơn môn nhìn thấy một màn phía dưới lập tức nhíu mày rồi đi tới bên cạnh đám người Thiên Vân đảo.
Cúi đầu nói với cường giả Thiên Vân đảo cái gì đó.
Lục lão đệ, xem ra lão đệ đang gặp phiền phức a.
Phiên Hải Vương Lạc Kiến Hồng xuất hiện trên không trung, không có một chút do dự nào, thân ảnh chợt lóe đi tới bên người Lục Thiếu Du.
Một chút phiền toái nho nhỏ, không có gì đáng ngại.
Lục Thiếu Du lạnh nhạt nói, ánh mắt quét qua mọi người.
Hắn không ngờ thoáng cái đã đưa tới nhiều người xuất hiện như vậy.
Nhìn đội hình này, Thiên Vân đảo và Tinh Ngục các, Kiền Hiên đảo.
Ba sơn môn này dường như liên thủ với nhau.
Khôn Dương đảo, Địa Viêm đảo, Thần Kim các, Nguyệt Long các.
Bốn sơn môn này cũng liên thủ với nhau.
Mà hắn cùng Nhật Sát các, Thánh Linh cốc, Tiêu Dao bang, Thiên Ưng lâu liên thủ.
Chỉ là hiện tại Thiên Ưng lâu và Tiêu Dao bang còn chưa có xuất hiện.
Thiên Địa các dường như đứng ở một bên, tạo thành thế chân vạc.
Lục chưởng môn, có chuyện gì cần Thiên Địa các chúng ta hỗ trợ thì không cần khách khí.
Cứ mở miệng là được.
Trong khi nói chuyện, cường giả Thiên Địa các đã tới bên người Lục Thiếu Du, Tử Yên khẽ nói.
Một mùi hương đặc thù nhàn nhạt xông vào mũi giống như hương cỏ, đối với mùi hương trên người Tử Yên Lục Thiếu Du cũng không xa lạ, hắn lập tức quay đầu lại nói: Nếu như có phiền toái nhất định ta sẽ làm phiền Thiên Địa các.
Nhìn thấy Thiên Địa các, Nhật Sát các đứng chung một chỗ với Lục Thiếu Du.
Sắc mặt đám người Khôn Dương đảo, Thần Kim các, Nguyệt Long có chút biến hóa, đặc biệt là người Thiên Địa các khiến cho bọn họ có chút cố kỵ.
Lẽ nào Thiên Địa các và Nhật Sát các muốn nhúng tay vào chuyện của Khôn Dương đảo và Phi Linh môn sao? Ánh mắt Không Nhận Tôn giả trầm xuống, nhìn cường giả Nhật Sát các và Thiên Địa các không khỏi run rẩy.
Nếu như hai sơn môn này quyết tâm nhúng tay vào, Khôn Dương đảo của hắn ngày hôm nay sợ rằng không thể làm gì được Lục Thiếu Du.
Phi Linh môn của Lục lão đệ có ân với Nhật Sát các chúng ta.
Ai dám động vào Lục lão đệ, Nhật Sát các ta tuyệt đối không khách khí.
Phiên Hải Vương Lạc Kiến Hồng đứng chắp tay, thái độ cực kỳ kiên quyết.
Thiên Địa các ta và Lục chưởng môn có chút giao tình, nếu như ai động tới Lục chưởng môn, Thiên Địa các ta tuyệt đối không khoanh tay đứng nhìn.
Tử yên nhìn đông đảo cường giả trong trận doanh Khôn Dương đảo lại nói: Tiến vào Thiên đảo, tất cả mọi người đều vì tầm bảo mà tới, nếu như có ân oán gì thì đợi ra ngoài rồi giải quyết.
Được không? Lục Thiếu Du giết trưởng lão Khôn Dương đảo ta, nhất định hắn phải trả giá.
Thiên Dương Vương Dương Tề Thuyền cả giận nói.
Thực lực của mình không đủ bị người khác giết cũng là đáng đời.
Phiên Hải Vương Lạc Kiến Hồng nói.
Lạc Kiến Hồng, ngươi đừng quên ngươi là thế lực ở trong Đông Hải, chẳng lẽ ngươi muốn đứng cùng một chỗ với Cổ Vực và đại lục Linh Vũ sao? Dương Tề Thuyên nhìn Lạc Kiến Hồng, vẻ mặt vô cùng xấu xí.
Ta làm gì là chuyện của ta, không cần ngươi quản.
Nói chung ngày hôm nay ta ủng hộ Lục lão đệ, muốn động thủ thì cứ việc.
Nhật Sát các ta phụng bồi.
Ánh mắt Lạc Kiến Hồng khẽ đổi, hai mắt sắc bén như ác điểu.
Đối với Khôn Dương đảo này Nhật Sát các đương nhiên không cần sợ hãi.
Tốt.
Ha Ha.
Thiên Dương Vương Dương Tề Thuyên giận quá hóa cười, lạnh nhạt nói: Nhật Sát các, ta nhớ kỹ các ngươi.
Ngày sau đừng trách Khôn Dương đảo chúng ta không khách khí.
Có chiêu gì thì cứ xuất ra, Nhật Sát các ta sẽ tiếp hết.
Phiên Hải Vương lạc Kiến Hồng nói.
Cường giả Thần Kim các, Địa Viêm đảo, Nguyệt Long các nhìn nhau.
Bọn họ hiểu rõ, tuy rằng bốn sơn môn bọn họ liên thủ, thế nhưng bên người Lục Thiếu Du cũng có Nhật Sát các và Thánh Linh cốc, thực lực Thánh Linh cốc tuy rằng yếu nhất, thế nhưng cũng có một Tôn cấp, huống chi còn có Thiên Địa các ở đây.
Nếu như thực sự động thủ, sợ rằng sẽ lưỡng bại câu thương.
Việc này không quan trọng bằng đoạt bảo, vì Khôn Dương đảo, xuất thủ cũng không đáng.
Sắc mặt Không Nhận Tôn giả của Khôn Dương đảo ngưng trọng, thái độ kiên quyết của Nhật Sát các như vậy, nếu như hiện tại hắn động thủ sợ rằng không chiếm được chút tiện nghi nào.
Mà đám người Nguyệt Long các, Thần Kim các, Địa Viêm đảo tuyệt đối sẽ không xuất lực.
Tới khi đó người có hại nhất là bọn hắn.
Ngày hôm nay đã không thể làm gì được Lục Thiếu Du này.
Khóe miệng Lục Thiếu Du nhếch lên mang theo chút tiếu ý nhàn nhạt.
Ngay từ đầu hắn đã không lo lắng việc đám người Khôn Dương đảo này xuất thủ.
Hiện tại có nhiều người như vậy, người của Khôn Dương đảo càng khó động thủ với hắn.
Thực lực của Hắc Vũ nhất định phải để tới thời khắc cuối cùng mới có thể bại lộ được.
Không Nhận Tôn giả, các ngươi còn không động thủ sao? Nếu như không động thủ thì ta đi trước? Tầm bảo quan trọng hơn, bản thiếu gia không có thời gian chơi cùng các ngươi.
Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn về phía Không Nhận Tôn giả, trong mắt mang theo hàn ý nhàn nhạt, châm chọc nói.
Lục Thiếu Du, núi xanh còn đó, đây là Đông Hải, ngày hôm nay có người bảo vệ ngươi, chẳng lẽ sau này mỗi lần đều có người bảo vệ ngươi sao? Ánh mắt Không Nhận Tôn giả trầm xuống, hàn ý ngập trời tràn ra.
Trong lòng hắn cũng rõ ràng, đối phó với Lục Thiếu Du này hiện tại bọn hắn không chiếm được chút tiện nghi nào.
Thứ hai, việc tầm bảo quan trọng hơn, liều mạng lưỡi bại câu thương sẽ khiến cho kẻ khác chiếm tiện nghi.
Lạc lão ca, Tử Yên cô nương, Dạ cốc chủ, chúng ta đi thôi.
Tầm bảo quan trọng hơn, cũng không thể để cho kẻ khác nhanh chân tới trước được.
Lục Thiếu Du không để ý tới Không Nhận Tôn giả mà quay đầu lại nói với Lạc Kiến Hồng, Tử Yên, Dạ Vị Ương.
Chúng ta đi thôi.
Lạc Kiến Hồng nhìn chung quanh, trong lòng đương nhiên không hy vọng nhanh như vậy đã phải va chạm với đám người Khôn Dương đảo này.
Sợ rằng lúc này ai đều có ý này, hắn lập tức thả người nhảy lên, trong nháy mắt đi về phía trước.
Hỗn đản.
Thiên Dương Vương Dương Tề Thuyên cùng chúng cường giả Khôn Dương đảo nắm chặt hai tay, vô cùng giận dữ, thế nhưng lúc này cũng chỉ có thể nhịn xuống.
Chúng ta cũng đi thôi.
Phía xa, Đạm Đài Tuyết Vi khẽ nói với chúng cường giả bên cạnh.
Nhìn thân ảnh nghênh ngang rời đi kia, đôi mắt xinh đẹp biến ảo, không biết trong lòng đang nghĩ gì.
Một lát sau, trong sơn mạch rộng lớn, đám người Lục Thiếu Du lúc này mới dừng lại.
Ha Ha, Lục lão đệ, người của Khôn Dương đảo tới lần này cũng không ít.
Lão đệ phải cẩn thận.
Lạc Kiến Hồng cười lớn rồi nói với Lục Thiếu Du.
Đa tạ Lạc lão ca, đạ tạ Tử Yên cô nương, Dạ cốc chủ cùng với chư vị tiền bối.
Lục Thiếu Du nói rồi ôm quyền thi lễ với chúng cường giả.
Những người này có thể đứng ở bên người hắn, lần này hắn đã thiếu bọn họ một phần ân tình.
Tiểu tử, đủ gan dạ, sáng suốt, Không Nhận Tôn giả kia không dễ chọc.
Ngay cả ta cũng phải cố kỵ vài phần.
Ngươi quả thực đủ độc.
Lần này sợ rằng Khôn Dương đảo đã bị ngươi chọc giận triệt để.
Tự mình giải quyết chuyện này cho tốt đi.
Trong Nhật Sát các, Vạn Linh Tôn giả nhìn Lục Thiếu Du rồi nói.
Tiểu tử sẽ chú ý.
Lục Thiếu Du cười nói, nếu như là trước đây hắn nhìn thấy còn trốn không kịp.
Chỉ là hiện tại hắn cũng không cần cố kỵ như vậy nữa.
Được rồi, chúng ta đi thôi.
Tầm bảo quan trọng hơn.
Phục Yêu Tôn giả của Thiên Địa các nói, mọi người lập tức cáo từ, phân biệt rời đi.
Lục chưởng môn.
Ta cũng đi trước một bước.
Âm Dương Vương Dạ Vị Ương nói xong mang theo người của Thánh Linh cốc rời đi.
Nhìn Âm Dương Vương Dạ Vị Ương, Lục Thiếu Du luôn cảm thấy có chút kỳ quái, cảm giác là lạ, thế như lạ ở chỗ nào hắn cũng không nhìn ra được.
Bọn họ đi thật nhanh a.
Dương Quá nói, từ đầu tới giờ hắn vẫn không nói lời nào.
Yêu thú nơi này càng càng càng có cấp bậc cao.
Có lẽ khoảng cách gần nơi trung tâm cũng không xa.
Nếu như có bảo vật thì chắc hẳn bảo vật sẽ ở đó.
Vì vậy bọn họ cũng không muốn làm lỡ thời gian tầm bảo.
Lục Thiếu Du mỉm cười nói.
Tiểu tử, đa tạ ân cứu mạng của ngươi.
Thiên Thủ Quỷ Vương nói với Lục Thiếu Du, vẻ khẩn trương trên khuôn mặt kia biến mất, rốt cuộc lúc này hắn đã thoát chết một lần nữa.
Tiền bối khách khí rồi, người là sư phụ của Thanh Hỏa cung phụng, nếu như ta đã gặp thì đương nhiên phải xuất thủ tương trợ một chút.
Lục Thiếu Du nói.
Ngươi đã cứu ta, dựa theo ước định khỏa Diễn Linh thánh quả này là của ngươi, cầm đi.
Thiên Thủ Quỷ Vương do dự một chút, tay móc ra một hộp ngọc.
Hộp ngọc mở ra, một vật nhỏ như nắm tay trẻ con xuất hiện trong hộp ngọc.
Vật này rất tròn, không màu không vị, không có một chút năng lượng ba động nào, giống như một khỏa tinh cầu trong suốt.
Thế nhưng nhìn kỹ lại giống như nhìn thấy một hải dương rộng lớn khiến cho trong lòng không tự chủ được mà khẽ run lên.
Diễn Linh thiên quả.
Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn linh quả không màu không vị, thậm chí còn không có một chút năng lượng ba động nào.
Trong đầu hắn không tự chủ nhớ tới tư liệu của Diễn Linh thánh quả.
Đây là một loại thiên tài địa bảo cực kỳ hiếm thấy, có người nói điều kiện sinh trưởng của Diễn Linh thánh quả này cực kỳ hà khắc.
Phải là nơi có linh khí tràn ngập, chí ít trong ba vạn năm không có ai đi ngang qua thì mới có cơ hội xuất hiện Diễn Linh thánh quả.
Mà Diễn Linh thánh quả này từ khi kết quả tới thành thục cần ít nhất năm nghìn năm.
Về phần tác dụng của Diễn Linh thánh quả, đối với chân khí và linh lực không có tác dụng quá lớn.
Thế nhưng đủ để khiến cho vô số Vũ Vương điên cuồng.
Đồn rằng sau khi ăn vào Diễn Linh thánh quả có thể tăng cường lực lĩnh ngộ.
Quan trọng nhất chính là đề cao tâm cảnh của tu luyện giả.
Đem cơ hội đột phá Vũ Tôn, Linh Tôn của tu luyện giả đề cao lên bảy thành.
Đây mới là điều khiến cho vô số người điên cuồng vì Diễn Linh thánh quả.
Một đường tu luyện, chân khí linh lực là thứ dễ tu luyện nhất, chỉ cần thời gian và nỗ lực là có thể thu được.
Thế nhưng quan trọng nhất vẫn là lĩnh ngộ.
Lĩnh ngộ so với tu luyện chân khí và linh lực khó khăn hơn không ít.
Bao nhiêu người không thể tiến lên trên con đường lĩnh ngộ thì lập tức tu vi cũng phải dừng lại.
Mà trên phương diện lĩnh ngộ, trong đó còn có một loại lĩnh ngộ mà người bình thường không chú ý tới.
Lĩnh ngộ trên tâm cảnh tầm quan trọng không thấp hơn lĩnh ngộ năng lượng thuộc tính.
Thậm chí có thể nói, tâm cảnh mới là cơ sở lĩnh ngộ.
Chỉ tiếc phương pháp tu luyện đề cao tâm cảnh đã ít lại vô cùng ít.
Không ít cường giả dừng lại tại cái rãnh lớn này, bọn họ phải mai danh ẩn tích hoặc hành tẩu bên ngoài thử lĩnh ngộ tâm cảnh.
Đây là biện pháp thông thường mà cũng là biện pháp hữu hiệu nhất.
Linh quả đề cao tâm cảnh như Diễn Linh thánh quả này đối với người có tu vi bình thường tạm thời không có tác dụng quá rõ ràng.
Chỉ là đối với cường giả mà nói, đặc biệt là cường giả Vương cấp có tác dụng vô cùng lớn.
Sau khi dùng sau, hầu như sẽ trở thành một cường giả chuẩn Tôn cấp.
Đồn rằng, Diễn Linh thánh quả này coi như là cường giả Tôn cấp dùng cũng có không ít tác dụng.
Đột phá Đế cấp trong truyền thuyết cũng có tác dụng không nhỏ.
Đây chính là thứ tốt a.
Tiểu Long dường như cũng nhận ra Diễn Linh thánh quả, trong đôi mắt nhỏ hiện lên vẻ tham lam, đầu lưỡi không tự chủ được mà liếm liếm.
Lục Thiếu Du nhìn Diễn Linh thánh quả trong tay Thiên Thủ Quỷ Vương, nói không động tâm là chuyện không có khả năng.
Loại vật chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu này ai nhìn thấy cũng đều động tâm.
Thảo nào Khôn Dương đảo lại ra tay cướp đoạt.
Nếu như hắn nhìn thấy tuyệt đối cũng sẽ ra tay cướp đoạt.
Nhìn Diễn Linh thánh quả trong tay Thiên Thủ Quỷ Vương, Lục Thiếu Du không khách khí thu vào trong tay.
Trong mắt Thiên Thủ Quỷ Vương hiện lên sự không nỡ thế nhưng cũng phải cắn răng buông tay giao cho Lục Thiếu Du.
Diễn Linh thánh quả a, bảo vật như vật hắn mất sức chín trâu hai hổ mới thu được, sao có thể bỏ dễ dàng như vậy.
Chỉ là so với tính mạng của mình, hắn lựa chọn tính mạng.
Thế nhưng Diễn Linh thánh quả này trong lòng của hắn, so với tính mạng của hắn cũng không nhẹ hơn bao nhiêu.
Đem hộp ngọc thu vào trong tay, Lục Thiếu Du nhíu mày nói: Thiên Thủ Quỷ Vương tiền bối, loại bảo vật như Diễn Linh thánh quả này nói không động tâm là giả.
Có lẽ người cũng luyến tiếc, không bằng chúng ta làm chút giao dịch.
Ngươi nói xem.
Thiên Thủ Quỷ Vương nhìn về phía Lục Thiếu Du, ánh mắt mang theo sự không nỡ nhìn vào hộp ngọc trong tay Lục Thiếu Du.
Người là sư phụ của Thanh Hỏa cung phụng, kỳ thực chúng ta cũng coi như người một nhà, nếu như Thiên Thủ Quỷ Vương nguyện ý gia nhập Phi LInh môn, ta cũng không nhiều lời.
Diễn Linh thánh quả này chính là lễ gặp mặt Phi Linh môn cấp cho tiền bối.
Nếu như tiền bối không muốn gia nhập Phi Linh môn, ở trong này nếu như gặp phiền toái gì đó, nể mặt Thanh Hỏa cung phụng, ta tuyệt đối sẽ không khoanh tay đứng nhìn.
Chỉ là khi đó Diễn Linh thánh quả này tiểu tử cũng không khách khí.
Lục Thiếu Du nhìn Thiên Thủ Quỷ Vương nói.
Tiểu tử, rất trực tiếp, ta thích.
Chỉ tiếc là ta không muốn gia nhập Phi LInh môn.
Ngươi lại cầm Diễn Linh thánh quả mê hoặc ta, ngươi khiến ta vô cùng khó xử a.
Ánh mắt Thiên Thủ Quỷ Vương đảo liên tục, hắn không muốn gia nhập một sơn môn bởi vì không muốn bị hạn chế tự do.
Nếu như hắn muốn gia nhập một sơn môn nào đó, chỉ sợ ngay cả Tam tông Tứ môn, Tứ các Tứ đảo, Nhất tông Nhất giáo Nhất môn Nhất trang cũng phải giang hai tay đón chào.
Tiền bối, nếu như tiền bối gia nhập Phi Linh môn, ta tuyệt đối sẽ hoan nghênh.
Mặt khác ta còn nói một câu, khi trước Thanh Hỏa cung phụng gia nhập Phi Linh môn cũng chính là bị ép.
Tình huống so với tiền bối hiện tại không khác là mấy.
Nhưng mà sau khi Thanh Hỏa cung phụng gia nhập Phi Linh môn cho tới nay chưa từng phải hối hận qua.
Tiền bối cứ suy nghĩ cho kỹ.
Nếu như tiền bối gia nhập, ta tin bằng vào Diễn Linh thánh quả này Quỷ Vương tiền bối nhất định có thể đột phá tới Vũ Tôn.
Đến lúc đó Quỷ Vương tiền bối sẽ là Tôn Sứ hộ môn đầu tiên của Phi Linh môn ta.
Địa vị chỉ dưới chưởng môn.
Lục Thiếu Du nói xong, ánh mắt nhìn về phía Thiên Thủ Quỷ Vương.
Phi Linh môn phát triển, Lục Thiếu Du đã sớm có dự định mời chào một ít người có thực lực mạnh mẽ gia nhập Phi Linh mon.
Bằng không chờ sau khi thực lực Phi Linh môn từng bước đề cao, sao có thể so sánh với đám quái vật lớn có nội tình trên vạn năm kia.
Phi Linh môn mới phát triển mấy năm ngắn ngủi mà thôi.
Nếu như Phi Linh môn muốn so sánh với mấy quái vật lớn kia thì cũng chỉ có thể mời chào cường giả có thể tin tưởng được.
Mà mục tiêu hiện tại cũng chi có cường giả Tôn cấp, không có cường giả Tôn cấp, thủy chung không thể chân chính so sánh với mấy quái vật lớn như Tam tông Tứ môn, Nhất tông Nhất giáo Nhất môn Nhất trang, Tứ các Tứ đảo.
Trong Phi Linh môn tuy rằng có Băng Mộc Tôn giả, thế nhưng còn chưa đủ.
Sau khi nhìn thấy thực lực của Thánh Linh giáo, Lục Thiếu Du không khỏi thầm than trong lòng.
Thực lực của Phi Linh môn và Thánh Linh giáo hoàn toàn là một trên trời một dưới đất.
Chí ít hắn phải đem Phi Linh môn phát triển tới trình độ như Thánh Linh giáo hiện tại mới được.
Lúc này mới có tư cách chính diện đối kháng với các thế lực lớn.
Trước mắt Thiên Thủ Quỷ Vương, sư phụ của Thanh Hỏa lão quỷ, Vũ Vương cửu trọng đỉnh phong, một khi dùng Diễn Linh thánh quả tuyệt đối có cơ hội đột phá Tôn cấp.
Đây cũng chính là mục tiêu của Lục Thiếu Du, cũng là người có thể yên tâm.
Diễn Linh thánh quả này dùng ở trên người nhà là tốt nhất.
Bằng không Lục Thiếu Du cũng không bỏ được Diễn Linh thánh quả.
Thiên Thủ Quỷ Vương do dự, điều kiện của Lục Thiếu Du cực kỳ mê hoặc, hắn cũng không thể bỏ được.
Diễn Linh thánh quả, Tôn Sứ hộ môn đầu tiên của Phi Linh môn, địa vị chỉ dưới chưởng môn, quả thực không thấp chút nào.
Đối với lời Lục Thiếu Du nói hắn cũng không nghi ngờ, bởi vì đệ tử của hắn đang ở Phi Linh môn, còn là cung phụng.
Quỷ Vương ta gia nhập Phi Linh môn.
Ánh mắt run lên, Thiên Thủ Quỷ Vương nói.
Hoan nghênh Quỷ Vương gia nhập Phi Linh môn.
Lục Thiếu Du khẽ mỉm cười, đem Diễn Linh thánh quả giao cho Thiên Thủ Quỷ Vương.
Nếu như Thiên Thủ Quỷ Vương có thể đột phá với Vũ Tôn, đối với Phi Linh môn mà nói, nhiều thêm một Vũ Tôn tuyệt đối quan trọng.
Ra mắt chưởng môn.
Thiên Thủ Quỷ Vương tiếp nhận Diễn Linh thánh quả, lập tức hành lễ.
Quỷ Vương, ăn vào đan dược này đi, thương thế trên người ngươi cũng không nhẹ.
Lục Thiếu Du ngâng Thiên Thủ Quỷ Vương lên, đem một khỏa đan dược thất phẩm cao giai chữa thương đưa cho hắn.
Đa tạ chưởng môn.
Thiên Thủ Quỷ Vương tiếp nhận đan được rồi lập tức nhét vào trong miệng, ánh mắt khẽ đổi.
Trong lòng hắn có chút kinh ngạc, Lục Thiếu Du này xuất thủ cực kỳ bạo.
Đan dược thất phẩm cao giai lại không nháy mắt một chút nào, lẽ nào Phi Linh môn giàu tới mức này rồi sao.
Quỷ Vương, Diễn Linh thánh quả của ngươi lấy từ đâu vậy? Lục Thiếu Du lập tức hỏi.
Ở ngay phía trước, có lẽ còn ba ngày lộ trình.
Thiên Thủ Quỷ Vương chỉ về phía sau Lục Thiếu Du, sắc mặt kinh ngạc nói: Chưởng môn, không phải người muốn tới đó đấy chứ? Ta cũng không muốn quay trở lại đó đâu.
Nơi đó có một yêu vương đang tìm ta.
Ta thật vất vả mới chạy thoát khỏi nó.
Yêu vương, yêu vương gì? Lục Thiếu Du hiếu kỳ hỏi.
Loại thiên tài địa bảo như vậy bình thường đều có yêu thú thủ hộ.
Có thể khiến cho Thiên Thủ Quỷ Vương kiêng kỵ như vậy sợ rằng không phải là yêu thú bình thường.
Đây chính là một đầu yêu thú bát giai sơ kỳ, về phần là gì ta cũng không nhận ra.
Có lẽ là yêu thú long tộc.
Thực lực quá kinh khủng, thiếu chút nữa ta đã chết ở trong tay nó.
Thiên Thủ Quỷ Vương hiện tại nghĩ lại trong lòng còn cảm thấy sợ hãi.
Yêu thú long tộc kia quả thực rất đáng sợ.
Quỷ Vương, ngươi xác định chính là yêu thú long tộc chứ? Nghe vậy Lục Thiếu Du lập tức hứng thú hỏi.
Hẳn là vậy.
Thiên Thủ Quỷ Vương gật đầu đáp.
Bát giai sơ kỳ, so với thất giai còn cao hơn.
Lục Thiếu Du lẩm bẩm nói.
Nghe thấy yêu thú long tộc hắn lập tức cảm thấy hứng thú.
Long Ảnh tí của Lục gia hắn lúc này cũng nên tu luyện rồi.
Chỉ vì hắn vẫn chưa tìm được long huyết, nếu như đây là yêu thú long tộc mà nói vậy thì vừa vặn.
Bát giai so với thất giai còn cao hơn.
Từ trên tin tức tu luyện Long Ảnh tí có nói, long huyết càng cao, uy lực của Long Ảnh tí càng lớn, thế nhưng thống khổ cũng càng lớn.
Lão đại, huynh đang nghĩ gì vậy? Tiểu Long thấy lão đại đờ ra lập tức nói.
Chúng ta đi xem yêu long kia một chút.
Lục Thiếu Du ngẩng đầu lên mỉm cười nói.
Thật vất vả hắn mới nghe thấy có tin tức yêu thú long tộc, đương nhiên không thể buông tha được.
Lục Thiếu Du vẫn luôn nhớ tới điều kiện tu luyện Long Ảnh tí chính là long huyết.
Phải là long huyết của một con rồng hoàn chỉnh mới được.
Ở bên ngoài hiện tại muốn tìm yêu thú long tộc quả thực không hề dễ dàng.
Lúc này gặp phải đương nhiên hắn không thể bỏ qua, hắn cũng nên tu luyện Long Ảnh tí rồi.
Cái gì? Đây là yêu thú bát giai sơ kỳ a.
Thực lực rất kinh khủng, còn có một đàn yêu thú, đi vào đó tương đương tìm chết a.
Thiên Thủ Quỷ Vương tức thì biến sắc, nơi đó hắn cũng không muốn đi vào lần thứ hai nữa.
Thực lực của hắn đi vào nơi đó không thể nghi ngờ chính là muốn chết.
Không phải bát giai sơ kỳ sao? Có cái gì phải sợ? Tiểu Long liếc mắt nhìn Thiên Thủ Quỷ Vương nói, trong mắt tràn ngập vẻ khinh thường.
Quỷ Vương yên tâm đi, nếu chỉ là bát giai sơ kỳ, không có vấn đề quá lớn.
Lục Thiếu Du mỉm cười, cấp bậc bát giai sơ kỳ, có Hắc Vũ ở đây cũng không khó đối phó.
Hắn đang cần long huyết để tu luyện Long Ảnh tí, dù thế nào cũng phải đi tới đó xem một chút.
Nếu như là yêu thú long tộc thực sự thì tốt.
Coi như không phải là yêu thú long tộc, nếu như có thể thu phục thì tuyệt đối không tồi.
Thiếu chủ, yêu thú bát giai sơ kỳ long tộc không dễ trêu.
Quan trọng là không biết đàn thú kia lớn bao nhiêu.
Vạn nhất là đàn thú khổng lồ thì vô cùng phiền phức.
Hắc Vũ nói.
Hắc Vũ thúc, nếu như là yêu thú long tộc bát giai sơ kỳ thì đối với ta có công dụng không nhỏ.
Lục Thiếu Du nói.
Có công dụng sao? Vậy thì đi tới đó xem một chút.
Có Tiểu Long ở đây có lẽ gặp thú đàn thì nguy hiểm cũng không lớn.
Hắc Vũ nghe nói yêu thú long tộc bát giai đối với Lục Thiếu Du có chút hữu dụng lập tức gật đầu nói.
Đương nhiên, có ta ở đây, yêu thú bình thường không có gì phải sợ.
Tiểu Long vỗ ngực, có vẻ vô cùng đắc ý.
Đúng vậy.
Lục Thiếu Du gật đầu với Hắc Vũ, lập tức trừng mắt nhìn Tiểu Long.
Sau đó lại nói với Thiên Thủ Quỷ Vương: Quỷ Vương, dẫn đường đi.
Thế nhưng đó là yêu thú bát giai a.
Thiên Thủ Quỷ Vương nói, Lục Thiếu Du này không biết yêu thú bát giai đại biểu cho cái gì sao? Cường giả Vũ Tôn Khôn Dương đảo hắn có thể không đặt trong mắt, thế nhưng không ngờ cũng không đặt đầu yêu thú bát giai này vào trong mắt.
Huống chi đầu bát giai này còn có một đàn yêu thú phía dưới, đó chính là long đàm hổ huyệt a.
Nhìn thấy đám người Lục Thiếu Du hoàn toàn không để ý, bộ dáng giống như nắm chắc, Thiên Thủ Quỷ Vương vô cùng bất đắc dĩ.
Dù sao đi nữa cũng đã gia nhập Phi Linh môn cho nên cũng chỉ có thể bất đắc dĩ dẫn đường mà thôi.
Chưởng môn, người xác định đi trêu vào đầu yêu thú bát giai kia? Giữa không trung, Thiên Thủ Quỷ Vương nhìn Hắc Vũ, trong lòng vô cùng nghi hoặc, người mặc bộ hắc bào này khiến cho hắn có áp lực cực lớn.
Thế nhưng hắn lại không thể nhìn ra thực lực của Hắc Vũ.
Cuối cùng hắn hỏi Lục Thiếu Du, trong lòng đã có chút hối hận khi nói cho Lục Thiếu Du chuyện yêu vương bát giai này.
Không phải là trêu chọc, chúng ta chỉ đi xem một chút là được.
Lục Thiếu Du mỉm cười nói.
Được rồi chưởng môn, các người vào bằng cách nào? Thiên Thủ Quỷ Vương cực kỳ nghi hoặc hỏi Lục Thiếu Du, lẽ nào mọi người đều biết phía dưới Thiên đảo có thông đạo sao? Hỏa đảo phun trào khiến cho phong ấn mở ra, thông đạo xuất hiện.
Lẽ nào không phải ngươi cũng tiến vào cùng với chúng ta sao? Lục Thiếu Du nghi hoặc hỏi.
Cái gì, Hỏa đảo phun trào? Thiên Thủ Quỷ Vương cực kỳ kinh hãi, suy nghĩ một lát rồi nói: Ta đã vào từ trước, ước chừng một tháng, cũng có thể là hai tháng.
Ngươi đã vào từ trước? Tới phen Lục Thiếu Du kinh ngạc.
Thiên Thủ Quỷ Vương do dự một chút rồi đem mọi chuyện đại khái kể lại cho Lục Thiếu Du.
Hóa ra hơn một trăm năm trước hắn thu được một kiện đồ cổ vô danh, hắn nghiên cứu trên trăm năm cũng không biết được lai lịch của nó.
Thế nhưng hắn có thể mơ hồ đoán được, cái đồ cổ này tuyệt đối cất dấu một bí mật lớn, không phải là phàm vật.
Đồ cổ này nhìn như do gỗ tạo thành, thế nhưng dường như đã có mấy vạn năm, bởi vậy hắn vẫn luôn nghiên cứu.
Mãi cho tới mấy năm trước hắn mới phát hiện ra, địa phương trên đồ cổ chính là Thiên đảo và Hỏa đảo.
Hắn lại nghiên cứu tiếp mấy năm rốt cuộc mới phát hiện ra dưới Thiên đảo mỗi một lần Chân Linh thánh quả xuất hiện đều có một cái động khẩu xuất hiện.
Lần trước Chân Linh thánh quả thành thục, lúc thông đạo mở ra hắn cũng nhân cơ hội len lén đi vào trong thông đạo.
Chuyện sau đó hắn cũng không biết tí nào.
Thì ra là thế.
Lục Thiếu Du sửng sốt, trong không gian này không ngờ lại ký hiệu trên đồ cổ, thảo nào Thiên Thủ Quỷ Vương có thể tiến vào bên trong từ trước.
Chưởng môn, trên đồ cổ này dường như còn có không ít bí mật.
Chỉ tiếc là sau khi ta tiến vào vẫn không nghiên cứu ra được.
Người nhìn xem có thể nhìn ra được thứ gì không? Thiên Thủ Quỷ Vương nói xong, lập tức đưa một món đồ cổ màu vàng lớn bằng hai bàn tay cho Lục Thiếu Du, đồ cổ này hắn đã nghiên cứu trên trăm năm, thế nhưng không nghiên cứu ra cái gì.
Lục Thiếu Du tiếp nhận món đồ, trong lòng hắn lúc này vô cùng hiếu kỳ và chờ mong.
Đồ cổ này có thể giúp tìm được nơi tiến vào không gian này, đương nhiên sẽ có liên quan tới không gian này.
Nói không chừng còn có thể thu được thứ gì đó.
Cầm đồ cổ trên tay, Lục Thiếu Du đánh giá, chất liệu của món đồ này giống như gỗ, cực kỳ hiếm thấy, hắn cũng không đoán ra được là vật liệu gì.
Trên thân món đồ này có không ít đồ án, cực kỳ phức tạp.
Nếu như nhìn kỹ có thể nhìn thấy dáng dấp của Hỏa đảo và Thiên đảo.
Trừ cái đó ra Lục Thiếu Du cũng không phát hiện ra bất cứ thứ gì.
Ta đã thử qua, đồ cổ này không có tác dụng gì với chân khí và linh lực.
Linh hồn lực cũng không thể tiến vào.
Bình thường nước ửa bất xâm, cho dù là ta dùng toàn lực cũng không thể xé rách được nó.
Thiên Thủ Quỷ Vương nhìn thấy Lục Thiếu Du đang kiểm tra lập tức nói.
Nghe vậy Lục Thiếu Du cố sức xé, đồ cổ này quả thực khó có thể xé được.
Lực lượng của hắn hiện tại cho dù là Vũ Vương cửu trọng cũng có thể xé thành mảnh nhỏ.
Thế nhưng không thể xé được địa đồ này chứng minh nó vô cùng bất phàm.
Thiếu chủ, đưa cho ta xem.
Hắc Vũ chợt lóe, trong nháy mắt đi tới bên người Lục Thiếu Du, ánh mắt nhìn vào địa đồ, vẻ mặt cực kỳ nghi hoặc.
Hắc Vũ thúc, người nhìn xem.
Lục Thiếu Du cầm địa đồ trong tay giao cho Hắc Vũ, nhìn vẻ mặt Hắc Vũ dường như đã phát hiện ra điều gì đó.
Thiên Thủ Quỷ Vương vẫn vô cùng tò mò về thân phận của Hắc Vũ.
Người này gọi Lục Thiếu Du là thiếu chủ, thế nhưng Lục Thiếu Du lại vô cùng tôn kính với người này khiến cho hắn vô cùng nghi hoặc.
Quan trọng chính là, Hắc Vũ khiến cho hắn có cảm giác vô cùng áp lực, chỉ cần liếc mắt nhìn kỹ một chút linh hồn cũng sẽ rung động.
Cấm chế thật mạnh mẽ, đây là vật tới từ viễn cổ.
Lật địa đồ trong tay, một lát sau Hắc Vũ mở miệng, sắc mặt đại biến.
Vật từ viễn cổ sao? Lục Thiếu Du và Thiên Thủ Quỷ Vương, Lục Tâm Đồng, Dương Quá, Tiểu Long lập tức nhìn về phía Hắc Vũ.
Lục Thiếu Du lập tức hỏi: Hắc Vũ thúc, có thể mở được hay không? Cấm chế của nó quá mạnh, vật từ viễn cổ há có thể mở dễ dàng như vậy, ta cũng không thể mở ra được.
Hắc Vũ nói xong, ánh mắt nhìn về phía Tiểu Long nói: Bất quá Tiểu Long có lẽ có cơ hội, chỉ cần cực khổ một chút là được.
Hắc hắc, vì sao ngươi biết ta có thể mở được? Tiểu Long cười hắc hắc nói với Hắc Vũ.
Đây là thiên phú của ngươi, người khác không biết thế nhưng ta lại biết.
Hắc Vũ mỉm cười, đem địa đồ tron tay giao cho Tiểu Long nói: Tiểu tử kia, ngươi thử xem có thể giải được không.
Đương nhiên không.
Tiểu Long tiếp nhận địa đồ tức thì biến sắc nói: Cấm chế này quá mạnh, không có mười ngày nửa tháng căn bản ta không thể mở ra được.
Tiểu Long, khổ cực cho đệ rồi.
Lục Thiếu Du nhìn Tiểu Long nói.
Hắn cũng không biết Tiểu Long có thiên phú mở ra cấm chế loại này.
Không thành vấn đề, đệ cũng không tin không thể giải được nó.
Thủ ấn trong tay Tiểu Long được kết, trong tay lập tức xuất hiện một đoàn hỏa diễm màu vàng.
Không gian chung quanh hỏa diễm màu vàng này liên tiếp vặn vẹo.
Địa đồ dưới sự bao phủ của hỏa diễm màu vàng cũng không có bao nhiêu biến hóa.
Đối với hỏa diễm màu vàng này của Tiểu Long Lục Thiếu Du đương nhiên biết sự lợi hại của nó, thế nhưng không ngờ địa đồ này lại không có phản ứng chút nào.
Thực sự giống như là nước nửa bất xâm vậy.
Hỏa diễm thật mạnh, yêu thú hay là linh thú? Cảm nhận hỏa diễm màu vàng trên tay Tiểu Long, Thiên Thủ Quỷ Vương nhíu mày.
Đoàn hỏa diễm màu vàng này khiến cho hắn hết hồn, linh hồn cảm thấy khó chịu.
Vẻ mặt hắn lập tức nghi hoặc, người bên người Lục Thiếu Du quả thực ai cũng bất phàm.
Sưu Sưu.
Mọi người tiếp tục đi về phía trước, trong rừng cây rậm rạp, từng đạo thân ảnh trong nháy mắt phóng qua.
Thời gian chậm rãi trôi qua, đảo mắt đã trôi qua ba ngày.
Trong ba ngày này, dọc đường đi đám người Lục Thiếu Du gặp không ít yêu thú.
Thế nhưng cảm nhận khí tức mọi người phóng ra không một đầu yêu thú nào dám tới gần cho nên đám người Lục Thiếu Du cũng không dừng lại một chút nào.
Chưởng môn, chính là chỗ đó, ngay ở phía trước.
Ba ngày sau, trong không gian mông lung, mọi người nhảy ra khỏi rừng cây rậm rạp, cao vút trong mây.
Thiên Thủ Quỷ Vương nhìn phía trước rồi nói.
Mọi người nhìn theo, phía trước xuất hiện một ngọn núi khổng lồ, giống như một đầu cự long đang ngẩng đầu chiếm giữ mặt đất, cao vút trong mây, diện tích cực kỳ khổng lồ.
Hình như có năng lượng vô cùng đậm đặc.
Lục Thiếu Du cảm nhận bốn phía, trong không gian lúc này không ngừng có năng lượng tràn ra, bao phủ phương viên chung quanh khiến cho người ta cực kỳ thoải mái.
Trong cỗ năng lượng này còn kèm theo một cỗ khí tức hung ác, bạo ngược.
Không tốt, có đàn yêu thú tới.
Cảm nhận cỗ khí tức hung ác, bạo ngược này Lục Thiếu Du lập tức nhíu mày, không trung phía trước đột nhiên rung lên, mặt đất cũng rung chuyển.
Lục Thiếu Du vừa mới nói xong, trên ngọn núi phía xa có một đàn yêu thú đông nghịt nhanh chóng phóng tới.
Xong đời rồi, là đàn yêu thú của yêu vương kia.
Có lẽ chúng ta đã sớm bị bọn chúng phát hiện ra.
Sắc mặt Thiên Thủ Quỷ Vương tức thì xấu xí.
Rống rống.
Ô ô.
Từng tiếng thú minh gầm gừ vang lên, một đám yêu thú lớn đông nghịt trong nháy mắt xuất hiện phía trước.
Trên mặt đất, từng yêu thí rít gào, mặt đất rung chuyển.
Cả sơn mạch rộng lớn trong nháy mắt xuất hiện một cảnh kinh người này khiến cho sắc mặt Thiên Thủ Quỷ Vương ngày càng khó coi.
Thật nhiều yêu thú, quá nhiều a.
Lục Tâm Đồng nhìn về phía trước, sắc mặt khẽ đổi.
Yêu thú thất giai hậu kỳ đỉnh phong, yêu thú thất giai, yêu thú lục giai.
Lục Thiếu Du nhíu mày, một đám lớn yêu thú giữa không trung và dưới mặt đất sợ rằng không dưới vạn đầu.
Mấy đầu yêu thú dữ tợn đằng trước, từ khí tức có thể nhận ra có ba đầu yêu thú thất giai hậu kỳ đỉnh phong, yêu thú thất giai không kém trăm đầu, yêu thú lục giai càng nhiều.
Đàn yêu thú quy mô như vậy khiến cho không gian run run giống như sắp bị nghiền nát, uy áp mạnh mẽ tỏa ra.
Dưới cỗ uy áp này sợ rằng cường giả Vũ Vương bình thường đối mặt với đàn yêu thú như vậy cũng không còn sức chống cự.
Từ đâu tới nhiều yêu thú như vậy.
Lục Thiếu Du thởi dài, loại đàn yêu thú này so với đàn yêu thú của Thánh Linh giáo mà nói hoàn toàn không kém, tuyệt đối kinh khủng.
Nhân loại đáng chết, trộm Diễn Linh thánh quả của ta mà không ngờ còn dám trở lại, lần này ngươi chết chắc rồi.
Trong lúc mọi người đang cực kỳ khiếp sợ thì trong ngọn núi phía trước có một tiếng hét lớn trầm thấp vang lên.
Ngay sau đó cả bầu trời ngọn núi khổng lồ tức thì run rẩy.
Một tiếng xé gió ầm ầm vang vọng, một đạo qunag mang màu vàng chói mắt từ trên ngọn núi trong không gian mông lung mang theo lực lượng kinh khủng nhanh như thiểm điện từ trong núi bắn ra.
Ngao.
Tiếng gầm gừ lớn truyền đến, thanh âm giống như chuông khiến cho vạn thú run sợ.
Ngay cả Thiên Sí Tuyết Sư và Quỳ Long NHư Hoa cũng run lên, ánh mắt nhìn về phía trước.
Tiểu Long đang dùng hỏa diễm màu vàng trong tay thiêu đốt địa đồ lúc này cũng chỉ mới khiến cho địa đồ thay đổi màu sắc mà thôi.
Thế nhưng nghe thấy tiếng gầm gừ này, vẻ mặt nó trầm xuống, tức thì nhìn về phía trước.
Tiếng rồng ngâm, đây là yêu thú long tộc.
Không thấy chân thân, thế nhưng chỉ cần nghe tiếng Lục Thiếu Du lập tức cảm giác được đây chính là yêu thú long tộc.
Ngao.
Một tiếng gầm gừ lần nữa vang lên, một quái vật lớn trên tám trăm thước xoay quanh không trung.
Nhìn đầu quái vật lớn đang xoay quanh trên không trung này tất cả mọi người đều có cảm giác nhỏ bé.
Cảm nhận khí tức này khiến cho mọi người lâp tức cả kinh.
Đầu quái vật lớn này cả vật thể vàng óng, từ xa nhìn lại, gợn sóng trong không gian quanh thân vặn vẹo liên tục.
Lân phiến trên người vàng óng tản ra khí tức bàng bạc.
Đầu quái vật lớn này dáng dấp dữ tợn, uy mãnh, trên đầu có một đôi sừng, đôi sừng tráng kiện, có vài phần tương tự với Thiên Độc Yêu Long.
Nhưng so với Thiên Độc Yêu Long thì ở dưới có năm trảo, năm trảo xé rách gợn sóng trong không gian, kim quang nhè nhẹ lưu chuyển trên năm trảo.
Xong đời rồi, lần này phiền phức lớn rồi.
Sắc mặt Thiên Thủ Quỷ Vương khó coi tới cực điểm, hắn biết rõ đầu yêu thú kinh khủng này khó dây tới nhường nào.
Yêu thú thật cường hãn.
Lục Tâm Đồng, Dương Quá cực kỳ giật mình.
Không ngờ lại là yêu thú này.
Thật không ngờ nó còn tồn tại trên thế gian này.
Nhìn đầu quái vật lớn này Lục Thiếu Du lập tức nhớ tới một loại yêu thú đến từ viễn cổ trên Thiên Linh lục, có người nói hiện tại đã không gặp được.
Yêu thú này giống như đúc Hoàng Kim Yêu Long viễn cổ ghi chép trên Thiên Linh lục, tuyệt đối là yêu thú long tộc.
Thế nhưng cũng chỉ là một loại yêu thú long tộc mà thôi, chưa là yêu thú long tộc có huyết mạch chính thống.
Thế nhưng so với Quỳ Long Như Hoa lại cao hơn không.
Huyết mạch so với Thiên Độc Yêu Long cũng mạnh hơn, chỉ kém huyết mạch Thanh Long của Tiểu Long mà thôi.
Hoàng Kim Yêu Long viễn cổ, còn có nó sao? Hắc Vũ không nhịn được mà kinh ngạc, loại yêu thú này đã sớm tuyệt tích từ lâu rồi.
Nhân loại, không ngờ lại còn dẫn theo người giúp đỡ.
Thế nhưng mặc kệ ngày hôm nay ngươi dẫn theo bao nhiêu người tới thì cũng phải chết.
Lần này các ngươi không thể chạy trốn được nữa đâu.
Hoàng Kim Yêu Long viễn cổ khổng lồ mang theo kim quang rực rỡ xoay quanh trên không trung nhìn về phía Thiên Thủ Quỷ Vương, thân thể khổng lồ tỏa ra uy áp bàng bạc khiến cho Thiên Thủ Quỷ Vương lúc này không nhịn được mà run rẩy.
Lục Thiếu Du và Hắc Vũ liếc mắt nhìn nhau, trong mắt đều có chấn động.
Thân thể Hoàng Kim Yêu Long viễn cổ này chiếm giữ không trung, thân thể cuồn cuộn, có một cỗ uy áp cực kỳ nồng đậm lan tràn ra.
Toàn bộ không trung lúc này như run lên.
Chưởng môn, hiện giờ chúng ta phải làm gì bây giờ? Ta đã sớm nói đừng tới tìm đầu yêu vương này, hiện tại thì phiền phức lớn rồi.
Thiên Thủ Quỷ Vương bất dắc dĩ nhìn Lục Thiếu Du phía sau.
Đầu yêu thú kinh khủng này hận hắn thấu xương a.
Nếu như rơi vào trong tay nó, hắn tuyệt đối không thể sống tốt lành.
Không sao, long huyết của đầu Hoàng Kim Yêu Long viễn cổ này đối với ta có tác dụng, không biết hiệu quả như thế nào.
Trong mắt Lục Thiếu Du hiện lên sự vui vẻ, Hoàng Kim Yêu Long viễn cổ này vô luận là huyết mạch và cấp bậc đều là yêu thú long tộc điều kiện tốt nhất.
Trong long tộc mạnh nhất chính là Thanh Long linh tộc, đây cũng là Linh Hoàng bộ tộc, chỉ tiếc là linh thú, đối với hắn cũng vô dụng.
Long Ảnh tí cần máu huyết yêu thú long tộc chứ không phải là linh thú.
Yêu thú long tộc số lượng không nhiều.
Long tộc dùng Thanh Long Linh thú làm chủ, vô số năm phát triển, yêu thú đã sớm hạn chế, yêu thú càng ngày càng ít, hơn nữa đi tìm yêu thú long tộc không thể nghi ngờ chính là đi tìm chết.
Toàn bộ Long tộc sau khi biết cũng sẽ không bỏ qua cho hắn.
Vì vậy Lục Thiếu Du mới muốn tìm yêu thú long tộc ở bên ngoài, chỉ tiếc là yêu thú long tộc cũng không dễ tìm, yêu thú long tộc chính tông đã ít càng thêm ít.
Mà Hoàng Kim Yêu Long viễn cổ trước mặt tuyệt đối hợp cách.
Là yêu thú long tộc có huyết mạch cực cao khiến cho Lục Thiếu Du hầu như không muốn đánh chết mà có xung động thu phục.
Nếu như có thể thu phục được, so với việc hắn tu luyện Long Ảnh tí còn có lợi hơn nhiều.
Hoàng Kim Yêu Long, ta cho ngươi hai lựa chọn.
Một là thuần phục với ta, hai chính là chết.
Tự ngươi lựa chọn đi.
Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn Hoàng Kim Yêu Long viễn cổ trên bầu trời rồi nói.
Nhân loại nhỏ bé, ngươi muốn chết.
Ngao.
Hoàng Kim Yêu Long viễn cổ rít gào lên một tiếng, dường như sấm sét vang vọng trong bầu trời sơn mạch, cuồi cùng truyền đi rất ra.
Khắp sơn mạch chung quanh có vô số tiếng rít gào vang lên.
Vạn thú rít gào, vẻ mặt dữ tợn, khí tức hung bạo lan tràn ra chung quanh.
Xem ra ngươi đã có lực chọn.
Lục Thiếu Du cũng không tiếc nuối nữa.
Giết đầu Hoàng Kim Yêu Long viễn cổ này hắn có chút không muốn, nếu thu phục được nó thì chính là một trợ lực lớn sau này.
Tiếc là Hoàng Kim Yêu Long này không nguyện ý vậy thì hắn cũng không cần tốn nước bọt mà lựa chọn tu luyện Long Ảnh tí.
Một khi tu luyện Long Ảnh tí thành công sẽ có uy lực di sơn hải đảo.
Huyết mạch và tu vi yêu thú long tộc cung cấp càng cao, uy lực lại càng mạnh.
Đầu Hoàng Kim Yêu Long viễn cổ này đã sớm vượt quá tu vi và huyết mạch yêu cầu, lúc này Lục Thiếu Du cũng vô cùng chờ mong.
Nhân loại đáng chết, giết bọn họ cho ta.
Hoàng Kim Yêu Long rít lên một tiếng.
Ô Ô.
Rống rống.
Đông đảo yêu thú rống lên, khí thế kinh người bắt đầu tràn ra.
Giữa không ttrung, một đầu yêu thú dữ tợn, thân thể cuồn cuộn khiến cho không gian run rẩy mang theo uy áp kinh người trong nháy mắt lao thẳng xuống dưới.
Thành thật một chút to ta, lui xuống.
Lúc này Tiểu Long hét lớn, hầu như là vừa nói xong Tiểu Long hóa thành một đạo quang mang, trong nháy mắt phóng lên cao, quang mang chợt lóe, trong nháy mắt hóa thành bản thể khổng lồ mang theo uy thế tuyệt đối xuất hiện trên bầu trời.
Ngao.
Tiếng long ngâm xuyên thấu không gian, ngũ trảo bên dưới giống như thạch trụ, bên trên thân thể tràn ngập lân phiến cùng với hỏa diễm màu vàng.
Gợn sóng trong không gian trực tiếp đọng lại.
Trên lưng có một quy xác bao phủ, bí văn quanh quẩn, mơ hồ tràn ra uy năng khiến cho không gian vặn vẹo.
Cỗ uy thế kinh người này chấn động nhân tâm, càng có thêm một cỗ khí tức khiến cho linh hồn vạn thú rung động.
Uy áp thật mạnh mẽ.
Trong nháy mắt này sắc mặt Thiên Thủ Quỷ Vương tức thì kinh hãi, ánh mắt kinh ngạc nhìn vào bản thể khổng lồ của Tiểu Long.
Đối với khí tức trên người Tiểu Long lúc này khiến cho hắn trực tiếp run lên.
Cỗ khí tức này rõ ràng so với yêu vương long tộc trên bầu trời còn mạnh hơn nhiều.
Vạn thú chung quanh lúc này bỗng nhiên cảm nhận được khí tức của Tiểu Long, trong nháy mắt kinh hãi.
Ngao.
Trên lưng Tiểu Long, bí văn trên Huyền Vũ thần xác quanh quẩn.
Bí văn quy xà tương giao giống như vật còn sống lưu động, khí tức mạnh mẽ lan tràn.
Một tiếng rít gào vang vọng, tiếng rít gào này giống như long ngâm, thanh âm hóa thành thực chất lan tràn ra chung quanh.
Tiếng long ngâm này cực kỳ trầm thấp, thế nhưng lại khiến cho linh hồn vạn thú chung quanh run rẩy, ẩn chứa một loại uy áp khiến cho yêu thú, linh thú không thể chống cự.
Loại uy áp này phát ra từ linh hồn cùng với huyết mạch khiến cho vạn thú không thể phản kháng và chống đối.
Trên mặt đất và không trung, máu tươi trong cơ thể vạn thú sôi trào.
Mặc kệ là yêu thú có cấp bậc cao như thất giai hậu kỳ đỉnh phong cũng không thể chống lại.
Cả đám yêu thú bắt đầu run rẩy, vạn thú phủ phục.
Bái kiến yêu hoàng.
Bái kiến yêu hoàng.
.
Từng tiếng rít gào giống như sấm sét vang vọng trong không gian cuối cùng truyền đi rất xa.
Khắp không gian tức thì truyền đến vô số tiếng rít gào thuần phục.
Toàn bộ không gian tràn ngập tiếng yêu thú rít gào, sự cung kính trong thanh âm phát ra từ nội tâm.
Trong sơn mạch, tất cả các yêu thú phủ phục trên mặt đất.
Uy áp huyết mạch vô hình trung khiến cho tất cả yêu thú run rẩy.
Yêu hoàng.
Thiên Thủ Quỷ Vương nhìn thấy cảnh này triệt để chấn động.
Yêu hoàng, sao lại là Yêu Hoàng tộc? Ánh mắt Hoàng Kim Yêu Long viễn cổ đại biến, cỗ uy áp huyết mạch này khiến cho hắn hoàn toàn bị áp chế, loại áp chế này tới từ chỗ sâu trong linh hồn và huyết mạch khiến cho hắn không thể phản kháng.
Bất quá dựa vào thực lực tuyệt đối hắn còn có thể chống lại được.
Ngao.
Nhanh cút ngay cho ta.
Bản thể Tiểu Long uốn lượn, cái miệng dữ tợn mở ra, ánh mắt nhìn về bốn phía vô cùng kiêu ngạo.
Quanh thân có một cỗ uy áp đậm đặc tràn ra.
Toàn bộ không trung lúc này run rẩy, mỗi một lần thân thể uốn lượn, bầu trời lập tức gió nổi mây phun, dường như sắp bị vỡ nát.
Rống Rống.
Ô ô.
Đông đảo yêu thú nhìn nhau, uy áp từ sâu trong huyết mạch và linh hồn khiến cho chúng nó căn bản không thể phản kháng, vạn thú run rẩy phủ phục, không dám nhúc nhích.
Tức thì một đầu yêu thú nhìn về phía Hoàng Kim Yêu Long viễn cổ.
Có bổn hoàng ở đây, nếu không cút bổn hoàng lột da, rút xương các ngươi.
Tiểu Long nhìn thấy đám yêu thú này còn không đi lập tức rít lên một tiếng.
Yêu thú cực kỳ trung thành, một khi phục tùng một yêu vương tuyệt đối không phản kháng, thế nhưng mệnh lệnh của yêu hoàng lúc này lại thêm áp chế từ huyết mạch và linh hồn khiến cho chúng nó không thể tiếp tục thuần phục Hoàng Kim Yêu Long viễn cổ được nữa.
Grao.
Rống rống.
Chúng thú rít gào rồi rời đi, không dám dừng lại một chút nào khiến cho trong mắt Hoàng Kim Yêu Long viễn cổ khổng lồ trên không trung hoảng hốt.
Hừ, để cho ta tới xem thực lực nghiệt súc nhà ngươi.
Cùng lúc Lục Thiếu Du hừ lạnh một tiếng, bàn chân bước lên hai bước, quang mang chói mắt từ trong cơ thể bạo phát.
Trong nháy mắt bố trí Thanh Linh Khải Giáp, đồng thời trong tay ngưng tụ một đạo quyền ấn, mỗi một cái giơ tay nhấc chân lúc này đều dẫn theo năng lượng thuộc tính bàng bạc trong thiên địa.
Một quyền đánh ra, không gian vặn vẹo, một tiếng xé gió vang lên, quyền ấn trực tiếp đập về phía Hoàng Kim Yêu Long viễn cổ.
Nhân loại nhỏ bé, ngươi sao có thể là đối thủ của ta? Hoàng Kim Yêu Long viễn cổ dữ tợn rít lên một tiếng, cái đuôi lớn phía sau trong nháy mắt vung ra, hung hăng quét về phía Lục Thiếu Du.
Lục Thiếu Du không tránh, quyền ấn hung hăng va chạm với cái đuôi lớn màu vàng kia.
Phanh Phanh.
Một quyền một đuôi tiếp xúc, kình phong đáng sợ tức thì bạo phát.
Gợn sóng trong không gian chung quanh trực tiếp vỡ nát.
Gợn sóng trong không gian dưới hai cỗ lực lượng va chạm giống như bọt nước bắn tứ tung, không gian liên tục vặn vẹo.
Lần va chạm này khiến cho thân hình Lục Thiếu Du bị đánh bay.
Trên cái đuôi kia có lực lượng ngập trời làm cho Lục Thiếu Du có cảm giác như mình không thể chống đỡ lại chút nào đã bị đánh bay.
Phanh.
Lục Thiếu Du trực tiếp từ trên không trung rơi xuống mặt đất.
Mặt đất nứt nẻ lộ ra một cái khe, bụi bặm bốc lên, sắc mặt Thiên Thủ Quỷ Vương đại biến.
Ngao.
Giữa không trung Tiểu Long thấy lão đại chịu thiệt lập tức rít lên một tiếng, cái đuôi trên thân thể to lớn trực tiếp quét tới Hoàng Kim Yêu Long viển cổ.
Ngươi có huyết mạch Yêu Hoàng, thế nhưng thực lực dường như còn chưa đủ.
Hoàn Kim Yêu Long giận dữ quát lên một tiếng, thân thể to lớn thế nhưng lại vô cùng nhanh nhẹn trực tiếp quét cái đuôi đón lấy.
Phanh.
Tiếng va chạm kinh thiên, hai đạo quang mang giống như vẫn thạch mang theo tiếng sấm trực tiếp va chạm trên không trung.
Trong động tĩnh kinh thiên, thân thể to lớn của Tiểu Long trực tiếp bị đánh xuống mặt đất.
Nơi thân thể to lớn rơi xuống, vô số ngọn núi nhỏ phía dưới trực tiếp bị san bằng, bụi bặm bắn ra bốn phía.
Đúng là mạnh mẽ.
Dưới ánh mắt kinh ngạc của Lục Thiếu Du và Thiên Thủ Quỷ Vương, Tiểu Long từ đống đá vụn nhảy lên, ánh mắt nhìn Hoàng Kim Yêu Long viễn cổ trên không trung, trong mắt tràn ngập sự chấn động.
Có lẽ Hoàng Kim Yêu Long viễn cổ này đã đột phá bát giai thời gian không lâu.
Thế nhưng lại có huyết mạch cùng với lực phòng ngự kinh khủng.
Vũ Tôn nhị trọng bình thường sợ rằng cũng không dám động vào đầu yêu thú kinh khủng này.
Bởi vì đầu yêu thú này ngoài lực phòng ngự ra, công kích không thua Vũ Tôn nhị trọng, thậm chí còn cao hơn.
Lão đại, đầu tạp long này thật là lợi hại.
Bản thể khổng lồ của Tiểu Long xuất hiện, Huyền Vũ thần xác trên lưng quanh quẩn, một kích của Hoàng Kim Yêu Long viễn cổ này dường như không làm gì được nó.
Ồ? Hoàng Kim Yêu Long viễn cổ trên bầu trời nhìn thấy nhân loại bị nó đánh bay không có chút tổn hao gì, trong đôi mắt hung ác bạo ngược kia hiện lên vẻ nghi hoặc.
Các ngươi đi đi, nể mặt Yêu Hoàng, ta có thể để cho các ngươi đi.
Hoàng Kim Yêu Long viễn cổ ngạc nhiên một lát, nhìn Lục Thiếu Du và Tiểu Long nói.
Hoàng Kim Yêu Long viễn cổ bát giai sơ kỳ mà thôi, quả thực cũng không kém.
Thân ảnh Hắc Vũ khẽ động, chậm rãi tiến lên phía trước, không gian quanh thân rung động.
Cảm nhận khí tức trên người Hắc Vũ, Hoàng Kim Yêu Long viễn cổ đột nhiên cảm giác được một cỗ khí tức khiến cho tim nó đập nhanh hơn.
Một cỗ dự cảm không tốt cũng xuất hiện trong lòng nó.
Sưu.
Hắc Vũ nhìn như chậm rãi tiến lên, thế nhưng không gian dưới chân hắn giống như rút nhỏ.
Không biết vì sao trong nháy mắt đã xuất hiện trước người Hoàng Kim Yêu Long, không có một chút đình trệ nào, cánh tay mang theo một đạo quyền ấn đập về phía trước.
Dưới một quyền này, bầu trời tức thì phong vân biến sắc, năng lượng thiên địa bàng bạc trực tiếp hội tụ.
Ngao.
Ngươi là linh thú? Đối mặt với công kích của Hắc Vũ, Hoàng Kim Yêu Long viễn cổ kinh ngạc, đồng thời cái miệng rộng dữ tợn mở ra.
Một đạo quang trụ cắt ngang không gian trong nháy mắt đánh vào trên quyền ấn Hắc Vũ.
Long uy bàng bạc tuyệt đối không thể khinh thường.
Khí thế kinh người tràn ra.
Lục Thiếu Du phỏng đoná, nếu như không liều mạng, sợ rằng tuyệt đối không thể nào tiếp được.
Thực lực của ngươi còn chưa đủ.
Ngay khi đạo quang trụ trong miệng Hoàng Kim yêu long bắn ra, trên quyền ấn Hắc Vũ tràn ra một cỗ quang mang màu trắng.
Gợn sóng chung quanh quang mang trực tiếp nứt nẻ.
Quyền ấn hung hăng đánh ra, năng lượng đáng sợ thành hình.
Không gian như lõm xuống, cuối cùng hóa thành một cơn lốc kình khí, trực tiếp đánh tan đạo quang trụ này.
Cuối cùng quyền ấn hung hăng đánh vào trên cái miệng dữ tợn của Hoàng Kim Yêu Long.
Phanh.
Dưới một quyền này thân hình Hoàng Kim Yêu Long trực tiếp đập xuống mặt đất, một ngọn núi phía dưới trực tiếp bị chấn nát bấy.
Ngao.
Một quyền hung hăng của Hắc Vũ trực tiếp khiến cho vô số cái răng trong miệng Hoàng Kim Yêu Long rơi rụng, môi nứt nẻ, máu tươi đầm đìa, tiếng kêu thảm thiết vang lên.
Thật mạnh mẽ.
Lục Thiếu Du nhíu mày, đây là lần đầu tiên hắn chính thức nhìn thấy Hắc Vũ xuất thủ, lực phòng ngự của Hoàng Kim Yêu Long thế nào trong lòng Lục Thiếu Du biết rõ.
Thế nhưng dưới một quyền này của Hắc Vũ, Hoàng Kim Yêu Long không ngờ lại bị thương nhanh như vậy.
Loại thực lực này tuyệt đối đáng sợ.
Đồng thời Lục Thiếu Du cũng biết Hắc Vũ cũng không toàn lực ra tay.
Ám Ma Pháp Tôn Linh Tôn lục trọng của Linh Vũ giới kia cũng bị một chiêu của Hắc Vũ mà mất mạng.
Đầu Hoàng Kim Yêu long này tuy rằng lợi hại, thế nhưng so với Ám Ma Pháp Tôn mà nói, dường như vẫn còn chưa đủ.
Hít.
Thiên Thủ Quỷ Vương rốt cuộc cũng biết được thực lực của Hắc Vũ, một quyền đánh bay Hoàng Kim Yêu Long viễn cổ, loại thực lực này không cần phải nói cũng biết.
Thảo nào Lục Thiếu Du không coi Khôn Dương đảo vào trong mắt, hóa ra là có cường giả mạnh mẽ bên cạnh.
Hoàng Kim Yêu Long viễn cổ lúc này vẫn đang dùng ánh mắt sợ hãi nhìn về phía Hắc Vũ, linh thú bát giai hậu kỳ, nó không phải là đối thủ.
Thân thể to lớn uốn lượn lập tức bỏ chạy về phía sau, tốc độ cực nhanh giống như thuấn di.
Còn muốn chạy sao? Thân ảnh Hắc Vũ trong nháy mắt đuổi theo, lập tức biến mất tại chỗ.
Đuổi.
Lục Thiếu Du nói với đám người Tiểu Long, Lục Tâm Đồng, Dương quá xong thân ảnh hóa thành lưu quang trong nháy mắt đuổi theo.
Hoàng Kim Yêu Long viễn cổ nhanh chóng chạy trốn, dường như ánh mắt nhìn về phía động phủ, thế nhưng cho dù tốc độ có nhanh hơn nữa cũng không nhanh bằng Hắc Vũ.
Chỉ trong chốc lát tay phải Hắc Vũ giương lên, năng lượng thiên địa hội tụ trong không gian, đột nhiên có một đạo trảo ấn vô hình phá không trực tiếp bắn ra.
Trảo ấn dùng uy thế kinh người hung hăng đánh vào trên cái đuôi của Hoàng Kim Yêu Long viễn cổ, bàn tay khổng lồ cầm cái đuôi hung hăng quật.
Phanh.
Dưới lực lượng mạnh mẽ này thân hình Hoàng Kim Yêu Long trên bầu trời bị đập xuống dưới.
Thân hình nặng nệ đập vào mặt đất, vang lên tiếng động ầm ỹ.
Ngao.
Hoàng Kim Yêu Long viễn cổ kêu thảm một tiếng, lân phiến màu vàng trên cái đuôi đã nứt nẻ, máu tươi đầm đìa chảy ra.
Sưu.
Con mắt của Hoàng Kim Yêu Long viễn cổ đỏ lên, không để ý tới thương thế trên cái đuôi, thân thể to lớn liều mạng phóng về động phủ cách đó không xa.
Dường như muốn chạy trốn vào trong động phủ cũng không muốn chạy sang nơi khác.
Lực phòng ngự rất mạnh.
Phòng ngự của Hoàng KIm Yêu Long viễn cổ này mạnh tới nỗi khiến cho Hắc Vũ cũng phải chấn động, mạnh không giống bình thường.
Nói xong, quanh thân Hắc Vũ có một cỗ linh nguyên mạnh mẽ từ trong cơ thể bạo phát rồi lập tức hội tụ.
Một đạo quang trụ lớn trong nháy mắt dùng xu thế như sấm sét đánh vào trên lưng Hoàng Kim Yêu Long viễn cổ.
Grao.
Lực lượng kinh khủng đột nhiên đánh vào khiến cho một mảng lớn lân phiến trên lưng Hoàng Kim Yêu Long bị đánh bay.
Thân hình to lớn của Hoàng Kim Yêu Long lần nữa đập vào mặt đất.
Vô số tảng đá chung quanh phàm là những chỗ nào bị nó đập vào đều thành đá vụn.
Mà lúc này Hoàng Kim Yêu Long cũng đã tới động phủ khổng lồ của mình, nó lập tức lao thẳng vào bên trong động.
Sưu Sưu.
Đám người Lục Thiếu Du liền đi tới trước sơn động khổng lồ, sơn động này ở ngay trên một sườn núi khổng lồ, cái động khẩu lớn này cao chừng mười trượng, to lớn tới mức kinh người.
Xem tiếp...Linh vũ thiên hà
truyện tranh Linh vũ thiên hà
truyện Linh vũ thiên hà
Linh vũ thiên hà truyện chữ
đọc truyện Linh vũ thiên hà
Linh vũ thiên hà chap
truyenfull.vn
truyenfull.vip
truyenfull.vip
truyen.tangthuvien.vn/
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License