Linh vũ thiên hà
Chapter
0169
Tập Hạo Nhiên, ta không để yên cho ngươi.
Tàng Thiên Báo cả giận nói một tiếng, trong tay ngưng tụ một đạo linh lực bàng bạc tinh luyện nhanh chóng đánh ra.
Phanh Hai cỗ lực lượng va chạm, không gian liên tiếp xuất hiện những cái khe, thân hình Tàng Thiên Báo cũng lập tức bị đẩy lùi.
Trên phương diện thực lực, bản thân hắn còn không bằng Tập Hạo Nhiên.
Grao.
Rống.
Mất đi sự áp chế của Thánh Thú lệnh, tất cả yêu thú, linh thú tới nhanh mà đi cũng nhanh.
Trong nháy mắt cả đám rời đi, một mảnh yêu thú, linh thú đông ngịt mang theo động tĩnh kinh người, đất trời rung chuyển lập tức biến mất không thấy.
Nhìn đám yêu thú tới cũng nhanh đi cũng nhanh này hơn vạn người phía dưới kinh hãi không nói lên được lời nào.
Chuyện ngày hôm nay bọn họ chứng kiến, chuyện sau so với chuyện trước còn kinh hãi hơn.
Lão đại, một đám nghiệt súc tạp giao mà thôi.
Đệ đuổi hết đi rồi.
Tiểu Long thu hồi bàn thể, vỗ nhẹ hoàng bào trên người một chút.
Bàn tay nhỏ bé vén sợi tóc che trước mặt, dường như đối với nó chuyện này vô cùng nhỏ nhặt, trong mắt tràn ngập sự đắc ý cùng kiêu ngạo.
Thiên Sí Tuyết Sư và Quỳ Long Như Hoa cũng thu hồi bản thể, thân ảnh rơi xuống phía sau Tiểu Long.
Lục Thiếu Du bất đắc dĩ trừng mắt nhìn Tiểu Long, tiểu gia hỏa này càng lúc càng có một loại khí chất hoàng giả.
Ánh mắt của hơn vạn người lần nữa nhìn về phía Tiểu Long, ánh mắt lúc này đa không giống khi trước.
Nhớ tới uy áp ngập trời trên người Tiểu Long, trong lòng mọi người còn đang sợ hãi.
Về phần thân phận của Tiểu Long càng khiến cho chúng cường giả khiếp sợ.
Phía sau đầu yêu thú kinh khủng này chính là chủng tộc khổng lồ, quả thực quá mức chấn động.
Giữa không trung, Thánh Vũ Thiên Tôn Nguyễn Thượng Hành, Thánh Linh Thiên Tôn Tiết Linh Phượng nhìn nhau, trong mắt lóe lên bất định, không biết trong lòng hai người suy nghĩ cái gì.
Thế nhưng có một điều không thể phủ nhận đó là trong lòng hai người hiện tại vô cùng khiếp sợ.
Tàng Thiên Báo, ta cho ngươi một cơ hội cuối cùng.
Thuần phục, ta còn có thể tha cho ngươi.
Bằng không sẽ dựa theo hình phạt phản giáo mà trừng phạt.
Trục xuất ngươi ra khỏi THánh Linh giáo, giết không tha.
Ánh mắt Lục Thiếu Du khẽ đổi, lần nữa nhìn vào trên người Tàng Thiên báo.
Tàng Thiên Báo nhìn Lục Thiếu Du, ánh mắt biến ảo, thật lâu không rời, ánh mắt này cực kỳ phức tạp.
Một lát sau hắn cười lớn: Ha ha ha ha.
Tiếng cười đột nhiên ngừng lại, Tàng Thiên Báo lạnh lùng cười nói: Giết không tha? Nực cười.
Ta muốn đi ai có thể ngăn cản ta? Hơn nữa các ngươi cho rằng ta đã thua sao? Tiểu tử, đừng cho là ta không biết ngươi là ai.
Tiểu tử, từ khi ngươi lộ ra Linh vũ song tu, ta đã biết ngươi là ai rồi.
Linh Vũ song tu, Vũ giả ngũ hệ, bên người còn có một đầu yêu thú tạp long.
Vừa rồi lại thi triển thần khí, thần khí này có lẽ chính là Tử Lôi Huyền Đỉnh trong Huyền Thiên Bí cảnh.
Nếu như ta đoán không sai ngươi chính là chưởng môn Phi Linh môn Lục Thiếu Du, người gần đây bên ngoài hay nói tới nhất.
Ngươi đã là chưởng môn Phi Linh môn thì có tư cách gì làm giáo chủ Thánh Linh giáo.
Lời Tàng Thiên Báo nói khiến cho không ít người lập tức nhìn về phía Lục Thiếu Du.
Người Thánh Linh giáo dù sao cũng chưa biết thân phận chính thức của vị giáo chủ này.
Trong giáo quy Thánh Linh giáo còn chưa có quy định làm chưởng môn sơn môn khác thì không được làm giáo chủ.
Đối với việc Tàng Thiên Báo nhận ra thân phận của mình, Lục Thiếu Du cũng không cảm thấy kỳ quái.
Dù sao thân phận của hắn cũng không phải rất bí mật, rất nhiều người đều biết.
THế nhưng Thánh Linh giáo này mấy nghìn năm vẫn không đi ra bên ngoài, thế nhưng Tàng Thiên Báo lại biết được, điều này quả thực ngoài ý muốn.
Bớt dùng miệng lưỡi đi, nói chung ngày hôm nay ngươi muốn ngồi lên chức vị giáo chủ, sợ rằng vô cùng khó khăn.
Tàng Thiên Báo lạnh lùng cười.
Sợ rằng bằng thực lực của ngươi còn chưa đủ.
Lục Thiếu Du lạnh nhạt nói.
Một mình ta đương nhiên là không đủ.
Chỉ là sẽ có người thu thập ngươi.
Hơn nữa nghe nói, gần đây có rất nhiều người đang tìm ngươi.
Tàng Thiên Báo mỉm cười, ánh mắt nhìn về phía đoàn người phía dưới rồi nói: Ám Ma Pháp Tôn, xem ra lần này chúng ta phải lập đại công rồi.
Tàng Thiên Báo nói xong, không ít người nhìn theo ánh mắt Tàng Thiên Báo xuống phía dưới.
Lúc này trong đệ từ Thánh Thú bộ có một đạo thân ảnh trong nháy mắt phóng lên cao.
Lục Thiếu Du nhìn đạo thân ảnh kia tức thì trầm xuống.
Tàng Thiên Báo này không ngờ lại còn có thủ đoạn khác, lại cấu kết với người bên ngoài.
Khặc khặc.
Không ngờ tới sau khi ta thu tin tức không được bao lâu lại gặp được chuyện này, xem ra vận khí của ta không tồi.
Đạo thân ảnh này từ phía dưới nhảy dựng lên rồi đáp xuống bên người Tàng Thiên Báo.
Thanh âm vừa dứt người này xuất hiện rõ ràng trong mắt mọi người.
Đây là một lão giả thấp bé thoạt nhìn chừng năm mươi tuổi, trên người mặc một bộ trường bào màu nâu, thân thể có chút mập mạp, thoạt nhìn càng thêm thấp bé.
Đại khái chỉ cao một thước sáu, dáp vẻ bình thường, là loại người đặt vào trong đám người liếc mắt không thể tìm ra.
Ồ? Mà người này xuất hiện khiến cho không ít đệ tử trong Thánh Linh giáo kinh ngạc.
Bởi vì người này đã ở trong THánh Linh giáo nhiều năm, đặc biệt là đệ tử Thánh Thú bộ hầu như vô cùng quen thuộc với người này.
Người này chính là một trong những chấp sự của Thánh Thú bộ, tu vi Linh Tướng, mà khí tức trên người lúc này lại thâm bất khả trắc, ngay cả giọng nói cũng không giống khi trước.
Trong giọng nói lão giả này hiện tại mang theo sự lạnh lẽo chứ không giống như bình thường ở trong Thánh Thú bộ.
Linh Tôn, người này cũng là Linh Tôn.
Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn tới, khí tức của lão giả này thu liễm lại, thế nhưng người này xuất hiện vô hình trung khiến cho không trung hội tụ năng lượng thiên địa.
Người có thực lực mạnh một chút có thể nhìn thấy không gian quanh thân hắn hoàn toàn bị một vòng quang tráo trong suốt vô hình bao phủ, sát biên giới không gian có một cái khe không gian nhỏ bằng sợi tóc.
Giáo chủ, người này sợ rằng đã đạt tới Linh Tôn lục trọng.
Lúc này thanh âm của Thánh Linh Thiên Tôn Tập Hạo Nhiên truyền vào trong tai Lục Thiếu Du, thanh âm mang theo một tia kinh hãi.
Sắc mặt đám người Thánh Vũ Thiên Tôn, Thánh Pháp Thiên Tôn cùng đông đảo cường giả của THánh Linh giáo không ngừng biến hóa.
Dương Quá, Lục Tâm Đồng vẫn luôn đứng ở một bên, bên bọn họ vẫn luôn yên bình, hai người nhìn về phía lão giả năm mươi tuổi trên bầu trời, trên người lão giả này vô hình trung tỏa ra một cỗ khí tức khiến cho bọn họ ngưng trọng.
Ngươi là người Linh Vũ giới sao? Trong lòng Lục Thiếu Du hít sâu một hơi âm thầm kinh hãi, trên mặt không có biểu hiện gì.
Loại thủ đoạn có thể cài người này vào sợ rằng Nguyệt Long các cùng Tứ các Tứ đảo đều có, thế nhưng có thể phái ra người có thực lực như vậy, hẳn chỉ có Linh Vũ giới kia mới có thể làm được như thế này.
Khặc khặc.
Coi như ngươi thông minh.
Có người nói Phó giới chủ tự mình xuất thủ thế nhưng lại có người cứu ngươi đi.
Hôm nay không ai cứu được ngươi nữa rồi.
Lão giả kia nhìn Lục Thiếu Du, cười lạnh một tiếng nói: Ta giới thiệu bản thân một chút, bản nhân chính là một trong chín Pháp Tôn của Linh vũ giới.
Mấy trăm năm trước có người gọi ta là Ám Ma Thiên Vương.
Hiện tại các ngươi có thể gọi ta là Ám Ma Pháp Tôn.
Đúng là người của Linh Vũ giới, không ngờ đã âm thầm xâm nhập vào trong Thánh Linh giáo.
Trong lòng Lục Thiếu Du trầm xuống, cực kỳ ngưng trọng.
Lại thêm một lão quái không biết sống bao lâu.
Linh Vũ giới.
Ánh mắt Thánh Linh Thiên Tôn biến đổi, tức thì nhìn về phía Tàng Thiên Báo nói: Tàng Thiên Báo, ngươi cấu kết với thế lực bên ngoài chính là phản giáo.
Tập Hạo Nhiên, đừng nói khó nghe như vậy.
Ta chỉ liên thủ với Linh Vũ giới mà thôi, cái gì mà cấu kết? Ngươi đừng có chụp tội danh lên đầu ta.
Tàng Thiên Báo cười lạnh một tiếng.
Tàng Thiên Báo, ngươi cấu kết với người ngoài, thảo nào lại muốn ba bộ liên thủ đối phó với Thánh Linh bộ, sợ rằng sau khi đối phó với Thánh Linh bộ xong ngươi sẽ lại động tay động chân vào Thánh Vũ bộ và Thánh Pháp bộ a.
Ánh mắt Thánh Pháp Thiên Tôn Tiết Linh Phượng trầm xuống, nhìn cường giả Linh Vũ giới đột nhiên xuất hiện, trong lòng lập tức suy nghĩ ra vài thứ.
Mặc kệ là liên thủ hay cấu kết, Tàng Thiên Báo, ngươi muốn phản giáo thì đừng mong rời khỏi đây.
Nguyễn Thượng Hành âm trầm nói.
Nguyễn Thượng Hành, Tiết Linh Phượng, các ngươi phải hiểu rõ.
Đối phó với Thánh Linh bộ các ngươi cũng có phần.
Không bằng các ngươi cứ bàng quan đứng nhìn, về phần chức vị giáo chủ, sau đó ta nhường cho các ngươi cũng không sao.
Tàng Thiên Báo nhìn chăm chú vào Tiết Linh Phượng và Nguyễn Thượng Hành rồi nói.
Đối phó với Thánh Linh bộ cũng là việc trong giáo chúng ta.
Nếu như có người ngoài xen vào thì việc lại không giống như trước.
Tàng Thiên Báo, ngươi cấu kết với người ngoài đem người ngoài vào trong giáo, rốt cuộc ngươi có mục đích gì? Tiết Linh Phượng lạnh nhạt nói.
Hừ, một đám cổ hủ, không có thành tựu lớn.
Ám Ma Pháp Tôn lạnh lùng quát lên một tiếng sau đó lập tức nhìn về phía Tàng Thiên Báo nói: Trước tiên đối phó với tiểu tửu này.
Ngươi toàn lực bắt tiểu tử kia, đừng giết hắn.
Trên người hắn còn không ít thứ mà Linh Vũ giới ta muốn.
Thần khí như Tử Lôi Huyền Đỉnh này ta nhất định sẽ cầu giáo chủ ban cho ngươi.
Yên tâm, ta sẽ để lại cho hắn một mạng.
Tàng Thiên Báo lạnh lùng nhìn về phía Lục Thiếu Du, khí tức bắt đầu tràn ra.
Chỉ trong nháy mắt thân ảnh Tàng Thiên Báo lập lòe mang theo ánh mắt lạnh lẽo bắn về phía Lục Thiếu Du.
Giáo chủ, cẩn thận.
Ánh mắt Tập Hạo Nhiên lóe sáng, thân ảnh lao thẳng về phía trước ngăn cản.
Khặc khặc.
Linh Tôn ngũ trọng, đối thủ của ngươi là ta.
Ám Ma Pháp Tôn nói xong, thân ảnh đã xuất hiện trước người Tập Hạo Nhiên.
Bàn tay khẽ động, một đạo quang mang vô thanh vô tức xuất hiện trong không gian, tức thì bao phủ quanh thân Tập Hạo Nhiên.
Làm càn, Thánh Linh giáo không phải là nơi mà ai cũng có thể tới giương oai.
Thánh Vũ Thiên Tôn Nguyên Thượng Hành, Thánh Pháp Thiên Tôn Tiết Linh Phượng nhìn nhau lập tức phóng về phía Ám Ma Thiên Tôn.
Không ngờ trải qua mấy nghìn năm các ngươi vẫn đồng lòng, đoàn kết như vậy.
Mắt thấy hai người đánh tới, ánh mắt Ám Ma Pháp Tôn trầm xuống.
Thêm hai người Thánh Vũ Thiên Tôn Nguyên Thượng Hành, Thánh Pháp Thiên Tôn Tiết Linh Phượng, cho dù hắn là Linh Tôn lục trọng tuyệt đối cũng không dám sơ ý.
Một người Linh Tôn ngũ trọng, một Vũ Tôn ngũ trọng, còn có một Linh Tôn tứ trọng.
Nếu như thực sự hợp lại sợ rằng hắn cũng không chiếm được chỗ tốt nào.
Thế nhưng hiện tại hắn không phải liều mạng, hắn chỉ muốn ngăn cản ba người này để Tàng Thiên Báo bắt Lục Thiếu Du kia mà thôi.
Ẩn núp ở Thánh Linh giáo vài thập niên là muốn nắm trong tay Thánh Linh giáo này, thế nhưng hiện tại tất cả kế hoạch đều tan thành mây khói.
Nhưng mà nếu như có thể bắt được Lục Thiếu Du này so với nắm trong tay Thánh Linh giáo còn quan trọng hơn.
Đoạn thời gian trước hắn thu được tin tức từ trong giới.
Lục Thiếu Du chính là người mà Linh Vũ giới cần bắt nhất.
Ám Ma Phân Thân.
Ám Ma Pháp Tôn quát lên một tiếng, thủ ấn trong tay được kết, quanh thân có một cỗ khí tức quỷ dị lan tràn ra.
Tiếp theo, một màn kinh người xuất hiện.
Quang mang bao phủ toàn thân Ám Ma Pháp Tôn, trong nháy mắt phân ra hai đạo thân ảnh, hai đạo thân ảnh này giống nhau như đúc trực tiếp đánh về phía Nguyễn Thượng Hành và Tiết Linh Phượng.
Phanh Phanh Phanh.
Công kích giống như lưu tinh đánh về phía trước.
Thanh âm bạo liệt lập tức quanh quẩn trong không trung.
Đừng có giễu võ dương oai ở trong Thánh Linh giáo ta.
Đồng thời trong Thánh Linh giáo, vô số Vũ Tôn, Linh Tôn nhảy rta.
ĐỐi mặt với ngoại địch, phân tranh giữa các bộ tự động được gác lại để đối phó với ngoại địch.
Lúc này Tàng Thiên Báo cũng đã tới trước người Lục Thiếu Du, khóe miệng mang theo nụ cười lạnh lẽo.
Giáo chủ, cẩn thận.
Viên Tự Thành, Quân Bất Phàm hét lớn một tiếng đồng thời nhảy ra ngăn cản.
Hai người các ngươi cũng đòi tiến lên sao? Tàng Thiên Báo dường như đã sớm có chuẩn bị, hai tay đánh ra hai đạo quang trụ bằng linh lực bàng bạc mang theo âm hưởng xé gió từ trong lòng bàn tay bạo phát, cuối cùng ầm ầm phá vỡ không gian.
Lao về phía Viên Tự Thành và Quân Bất Phàm, đồng thời thân ảnh cũng xông thẳng về phía Lục Thiếu Du.
Lão đại, cẩn thận.
Tiểu Long khẽ quát một tiếng, lúc này nó cũng cảm nhận được nguy cơ, bởi vì nó biết một khi lão đại dùng Tử Lôi Huyền Đỉnh thì sẽ không còn bao nhiêu thực lực để xuất thủ lần nữa.
Trong mắt Lục Thiếu Du cực kỳ ngưng trọng, Tàng Thiên Báo chính là cường giả Linh Tôn tứ trọng, cho dù hắn ở thời kỳ toàn thịnh cũng không làm gì được người này.
Đừng nói hiện tại hắn đã là nỏ mạnh hết đà.
Tiểu tử, qua đây đi.
Để xem ngươi còn lực để thôi động thần khí nữa hay khong.
Thần khí rơi vào trong tay ngươi quả thực chính là lãng phí mà.
Nói xong, một đạo trảo ấn trong tay Tàng Thiên Báo nhanh chóng được đánh ra.
Gợn sóng trong không gian vặn vẹo.
Trảo ấn dùng tốc độ như sấm sét trong nháy mắt bắn tới trước người Lục Thiếu Du.
Thực sự phải thi triển thủ đoạn cuối cùng sao? Nhìn trảo ấn đang đánh tới, Lục Thiếu Du cũng nhìn thấy không ít Linh Tôn và Vũ Tôn của các bộ đang lao tới, thế nhưng lúc này đã không còn kịp.
Trong lúc nguy cấp Lục Thiếu Du đang định dùng thủ đoạn cuối cùng để chạy trốn.
Khặc khặc, Thánh Linh sắc lệnh, Tử Lôi Huyền đỉnh đều là của ta rồi.
Ánh mắt Tàng Thiên Báo lạnh lẽo, trảo ấn mang theo không gian vặn vẹo, hắn không tin Vũ Vương lục trọng trước mắt này có thể chạy trốn được.
Ài.
Lúc này giữa không trung truyền đến một tiếng thở dài.
Tiếng thở dài này không lớn, lại yếu ớt vang vọng trên không trung, giống như là thanh âm từ trên chín tầng trời, lại như vang lên ngay bên tai mọi người Ngay khi tiếng thở dài này còn chưa dứt, trước người Tàng Thiên Báo đang cười lạnh đột nhiên xuất hiện ba động.
Không gian vặn vẹo, một thân ảnh đen kịt trong nháy mắt từ trong sóng gợn trong không gian nhảy ra.
Sưu Sưu.
Cùng lúc đó đạo trảo ấn đang đánh về phía Lục Thiếu Du cũng bị thân ảnh màu đen này ngăn cản.
Trảo ấn trực tiếp đánh xuống, không gian chung quanh như bị nảy lên.
Giáo quy của Thánh Linh giáo, người phản giáo chết.
Từ trước tới nay ta đều mặc kệ tất cả mọi chuyện, chí ít các ngươi còn chưa phản giáo.
Thế nhưng hiện tại ngươi ngày càng càn rỡ.
Ngươi thực sự cho rằng không ai có thể làm gì được ngươi sao? Thân ảnh màu đen kia nói xong, thủ ấn quỷ dị trong tay được kết, quanh thân lập tức được một vòng quang tráo bao phủ.
Sưu.
Đạo trảo ấn này rơi vào trên quang tráo, quang tráo chỉ khẽ rung động một chút.
Trảo ấn giống như là một viên đá nhỏ rơi xuống sông, chỉ tạo thành một chút ba động nhỏ rồi lập tức biến mất không thấy, giống như là đột nhiên tiêu thất trong hư không vậy.
Tiếp theo hai tay thân ảnh màu đen kia chém ra tạo thành một vòng tròn trong không trung.
Cỗ năng lượng thiên địa bàng bạc hội tụ.
Có thể thấy được nơi ngón tay xẹt qua, gợn sóng trong không gian trực tiếp bị đao mang sắc bén chém làm đôi, khe nứt trong không gian xuất hiện.
Họa Địa Vi Lao.
Người này nói nhỏ một tiếng, hai tay trong nháy mắt tạo một vòng tròn trước người.
Mà ngay khi vòng tròn này được vẽ ra, sắc mặt Tàng Thiên Báo đại biến, không gian quanh thân hắn, chí ít phải tới trăm thước tức thì ngưng đọng.
Không gian trăm thước chung quanh hoàn toàn bị phong tỏa.
Phanh Phanh Phanh.
Tàng Thiên Báo ầm ầm đánh ra từng đạo công kích, muốn phá vỡ không gian chung quanh.
Thế nhưng từng đạo công kích liên tục đánh xuống trên bình cảnh không gian kia, lại không thể phá vỡ không gian trăm thước này.
Không gian trăm thước kia lúc này giống như hoàn toàn ngưng đọng, giống như là một nhà tù kiên cố.
Linh thú, linh thú bát giai.
Nhìn thân ảnh đột nhiên xuất hiện phía xa, Lục Thiếu Du nhíu mày kinh ngạc.
Suy tư một lát lập tức vui mừng.
Phanh Phanh Phanh Phanh.
Mấy cường giả đang giao thủ trên không trung lập tức dừng lại, tuy rằng bọn họ đều đang giao thủ thế nhưng tâm thần vẫn tỏa ra chung quanh, chuyện xảy ra trong nháy mắt vừa rồi bọn họ cũng nhìn thấy rõ.
Sắc mặt cả đám mang theo sự kinh ngạc nhìn về phía thân ảnh đen kịt kia.
Hơn mươi Tôn lão hộ giáo tam bộ trong nháy mắt nhìn thấy cường giả xuất hiện, thân thể ổn định lại, ánh mắt mang theo sự kinh hãi.
Người này xuất hiện không ngờ có thể trực tiếp vây khốn Tàng Thiên Báo, thực lực như thế tuyệt đối là kinh khủng.
Mà từ khí tức khi xuất thủ của người này mọi người có thể đoán được bản thể của người này chính là một đầu linh thú, một đầu linh thú bát giai.
Sưu Sưu.
Phía xa, Ám Ma Pháp Tôn dừng tay, hai đạo phân thân quỷ dị cũng được thu vào trong cơ thể.
Ánh mắt mang theo sự kinh hãi nhìn về phía thân ảnh đen kịt kia.
Hắn ở trong Thánh Linh giáo hơn mười năm, đại bộ phận mọi chuyện của Thánh Linh giáo đều bị hắn điều tra rõ ràng.
Thế nhưng hắn không ngờ tới bên trong Thánh Linh giáo này lại có linh thú bát giai.
Đầu linh thú bát giai này dường như không giống như linh thú bát giai bình thường.
Các hạ là người phương nào? Ám Ma Pháp Tôn lúc này đã cảm thấy cố kỵ, tình huống hiện tại đã hoàn toàn vượt quá dự liệu của hắn.
Trong Thánh Linh giáo vì sao lại còn có một đầu linh thú kinh khủng như vậy.
Ta là ai đối với ngươi không quan trọng.
Ta lại biết ngươi là ai, người Linh vũ giới phái tới.
Ta nhớ ba mươi bảy năm trước ngươi mới tới Thánh Linh giáo đầu tiên.
Mỗi lần ngươi điều tra mọi thứ ở cấm địa ta đều đi theo phía sau ngươi.
Chỉ tiếc ngươi cũng không biết.
Sau này ta mới biết được ngươi muốn giật giây các bộ trong Thánh Linh giáo để cho tam bộ đại chiến cho ngươi thừa cơ nắm lấy Thánh Linh giáo.
Ta cũng không hiện thân ngăn cản.
Ta cũng muốn biết Thánh Linh giáo rốt cuộc có thể phân ra được không.
Đám vô liêm sỉ này có thể làm ra hành động phản giáo hay không.
Có biết đường quay đầu lại hay không.
Nói xong, ánh mắt thân ảnh đen kịt này nhìn Thánh Vũ Thiên Tôn, THánh Pháp Thiên Tôn cùng với chúng Tôn lão hộ giáo nói: May mà tới cuối cùng đám vô liêm sỉ còn biết hợp nhất đối phó với người ngoài, chỉ có một người phản giáo.
Nghe thân ảnh đen kịt này nói, ánh mắt Thánh Vũ Thiên Tôn, Thánh Pháp Thiên Tôn đại biến.
Từng đời Thiên Tôn một khi truyền ngôi đều đã tự mình dặn dò đời sau, ngàn vạn lần không thể phản giáo, bằng không tự sẽ có người thu thập bọn họ.
Từ trước cho tới nay bọn họ đã quên mất, cho dù có nhớ cũng không quá coi trọng.
Lúc này nhìn thấy thân ảnh đen kịt này bọn họ mới bừng tỉnh.
Sợ rằng người mà mỗi đời Thiên Tôn đều nhắc qua chính là người này.
Mấy nghìn năm, linh thú bát giai ở trong Thánh Linh giáo thế nhưng lại không có một ai trong bọn họ biết được.
Điều này quả thực khó mà tưởng tượng nổi.
Không nghĩ tới trong Thánh Linh giáo lại còn linh thú bực này, coi như ta không may.
Sắc mặt Ám Ma Pháp Tôn trầm xuống, ánh mắt nhìn chung quanh rồi nói.
Hắn hiểu rõ có đầu linh thú bát giai kinh khủng này xuất hiện đại thế của hắn đã mất.
Toàn bộ kế hoạch đã tan vỡ.
Vận khí ngươi không tốt, có thể nói là cực kém.
Bởi vì ngươi không còn giá trị nào với ta nữa.
Ta cũng đã biết những kẻ dám phản giáo, ngươi có thể chết đi được rồi.
Thân ảnh đen kịt kia mở miệng nói.
Hừ, ta muốn đi sợ rằng bằng vào ngươi còn chưa ngăn được.
Ám Ma Pháp Tôn nhíu mày, ánh mắt nhìn về chung quanh.
Ám Ma Pháp Tôn, cứu ta.
Ngươi không thể đi một mình như thế được.
Trong không gian bị phong tỏa Tàng Thiên Báo lớn tiếng nói.
Đồng thời cũng điên cuồng công kích không gian bị phong tỏa, nhưng không thể phá vỡ được không gian quỷ dị này.
Ngươi có thể nhìn xem, ta biết bản lĩnh linh hồn phân thân của ngươi.
Thế nhưng chỉ bằng vào vậy còn chưa đủ.
Thân ảnh đen kịt kia lạnh nhạt nói.
Sưu Sưu.
Ngay khi thân ảnh đen kịt này vừa mới dứt lới, thủ ấn trong tay Ám Ma Pháp Tôn vung lên, quang mang quỷ dị quanh thân lại xuất hiện.
Thân hình lập tức chia ra làm ba.
Ba đạo thân ảnh trong nháy mắt phóng về ba hướng khác nhau.
Ta nói rồi, ngươi chạy không thoát đâu.
Thân ảnh đen kịt lạnh nhạt nói, cánh tay giương lên, hai tay vẽ một vòng tròn quỷ dị trong không trung.
Đột nhiên, Ám Ma Pháp Tôn bên trái biến sắc đẩy nhanh tốc độ.
Thế nhưng lúc này đã không còn kịp nữa.
Tiếp đó toàn bộ không gian chung quanh hắn bị phong tỏa.
Giống y như không gian mà Tàng Thiên Báo bị nhốt.
Sưu Sưu.
Ngay khi thân ảnh Ám Ma Pháp Tôn bị nhốt vào trong không gian.
Hai Ám Ma Pháp Tôn đang nhanh chóng chạy kia đột nhiên tiêu tán trong không trung, vô cùng quỷ dị.
Thật mạnh mẽ.
Lục Thiếu Du chỉ có thể nhìn thấy được bóng lưng của người này.
Y phục trên người đen kịt như mực, thân ảnh cao ngất, thoạt nhìn cực kỳ phóng khoáng.
Mà thực lực của người này quá kinh khủng.
Phong tỏa không gian, Lục Thiếu Du mơ hồ nhìn ra được một chút.
Cường giả này dường như trực tiếp nắm không gian trong tay, dùng lực lượng thiên địa phong tỏa không gian.
Nói thì dễ thế nhưng muốn làm được điều này vô cùng khó khăn.
Cũng đủ để chứng minh thực lực của người này cực mạnh.
Làm sao ngươi có thể biết được thực thân của ta.
Sắc mặt Ám Ma Pháp Tôn kinh hãi, bí pháp Ám Ma phân thân của hắn đối phương làm sao có thể liếc mắt nhìn ra dược.
Sao có khả năng a.
Trong lúc kinh hoảng Ám Ma Pháp Tôn không ngừng toàn lực công kích không gian bị phong tỏa, muốn đột phá vòng vây.
Trước mặt thực lực tuyệt đối tất cả thủ đoạn đều không có bao nhiêu công dụng.
Chết đi.
Thân ảnh đen kịt như mực nói xong, cánh tay giơ lên khẽ bóp một cái.
Không gian bị phong tỏa phía xa lập tức co rút lại.
Không gian phong tỏa giống như một quả cầu bị dùng sức bóp, không gian bắt đầu vặn vẹo, nứt nẻ.
Ầm ầm.
Ám Ma Pháp Tôn toàn lực đột phá, giống như kiến bò trên chảo nóng, từng đạo linh lực ầm ầm đánh ra chung quanh.
Thế nhưng lại không có một chút tác dụng nào.
Lúc này con ngươi hắn co rút lại, trong mắt hiện lên vẻ tuyệt vọng, tim đập nhanh hơn: Sao có thể, Thánh Linh giáo làm sao còn có cường giả loại này.
Phanh Phanh.
Ngay trong ánh mắt kinh ngạc của tất cả cường giả, không gian chung quanh Ám Ma Pháp Tôn đột nhiên nổ tung, thanh âm bạo liệt giống như sấm rền, kình phong cuồng bạo khuếch tán.
Trong không gian trực tiếp xuất hiện một hắc động.
Kình khí ngập trời cùng với năng lượng trong thiên địa hóa thành một vòng cung rồi lập tức tản ra trong không trung tới một khoảng cách nhất định rồi biến mất không thấy.
Thực lực thật mạnh mẽ.
Tam đại Thiên Tôn, chúng Tôn lão hộ giáo, còn có Tàng Thiên Báo đang ở trong không gian bị phong tỏa đều kinh hãi, trợn mắt líu lưỡi.
Ám Ma Pháp Tôn kia có thực lực Linh Tôn lục trọng a.
Không ngờ người này chỉ giơ tay nhấc chân là có thể đánh chết.
Hồn anh cũng không thể chạy thoát.
Loại thực lực này làm sao không khiến cho mọi người khiếp sợ.
Thánh Vũ Thiên Tôn Nguyễn Thượng Hành, Thánh Pháp Thiên Tôn Tiết Linh Phượng kinh hãi.
Cảnh cáo của Thiên Tôn đời trước quả nhiên không phải chuyện đùa.
Trong Thánh Linh giáo vẫn có người âm thầm quan sát bọn hắn.
May mà cuối cùng bọn hắn không phản giáo, bằng không tu vi mấy nghìn năm sợ rằng sẽ bị hủy ngày hôm nay, khó mà thoát chết.
Ám Ma Pháp Tôn bị đánh chết, kình khí ngập trời biến mất.
Cả không trung tĩnh lặng, ngay cả Tàng Thiên Báo lúc này cũng dừng giãy dụa.
Linh Tôn lục trọng cũng bị đánh chết, ngay cả hồn anh không thể thoát ra thì hắn không cần phải phí sức làm gì.
Lúc này trong lòng hắn lại nhớ tới lời cảnh cáo của Thiên Tôn đời trước.
Hóa ra cảnh cáo này là sự thực, thực sự sẽ có người tới thu thập bọn họ.
Trong không gian tĩnh lặng tất cả bình tĩnh trở lại, thân ảnh đen kịt kia lúc này mới xoay người lại nhìn về phía Lục Thiếu Du.
Ánh mắt Lục Thiếu Du khẽ đổi, lúc này hắn mới nhìn rõ người này.
Người này mặc một bộ trường sam màu đen, thân ảnh cao ngất, lại mang theo vẻ phóng khoáng.
Khí tức trên người không có bao nhiêu ba động.
Thân thể lơ lửng trên không trung phảng phất như hòa hợp thành một thể với không gian.
Khí tức như vậy vô hình trung khiến cho Lục Thiếu Du có cảm giác bị áp chế.
Dung mạo người này tuổi chừng bốn mươi, ngũ quan đoan chính, giống như điêu khắc khiến cho người ta có cảm giác sắc bén.
Đồng thời lại mang theo cảm giác mềm mại.
Bộ dáng này nếu như tuổi trẻ hơn một chút tuyệt đối là một công tử tuấn lãng bất phàm.
Đặc biệt là cặp mắt kia giống như ngọc, nhìn lâu sẽ khiến người ta không tự chủ được mà bị hãm sâu vào bên trong.
Nhìn người này, ánh mắt Lục Thiếu Du mang theo sự cung kính, từ giữa không trung lập tức hành lễ: Đệ tử Lục Thiếu Du ra mắt Hắc Vũ thúc.
Lục Thiếu Du hành lễ, chúng đệ tử Thánh Linh giáo cùng chúng cường giả không khỏi nghi hoặc.
Lẽ nào Lục Thiếu Du biết cường giả thần bí này sao.
Đứng lên đi, ngươi biết sự tồn tại của ta.
Xem ra hơn phân nửa là thật.
Thế nhưng ta cũng cần ngươi chứng minh thân phận của ngươi một chút.
Nhìn Lục Thiếu Du, người này nói.
Lục Thiếu Du mỉm cười, thủ ấn kết xuất.
Tay đánh ra một đạo lưu quang.
Một cỗ linh hồn lực tức thì bạo phát.
Cả không trung run lên, đạo linh hồn lực này hóa thành thân ảnh hư ảo.
Thân ảnh này tuy rằng hư ảo thế nhưng có thể nhìn thấy rõ dung mạo.
Thân thể già nua, trên người vô hình trung tản ra khí chất quân lâm thiên hạ, đây chính là Thánh Thủ Linh Tôn Đoan Mộc Khung Thiên.
Ngay khi đạo thân ảnh này hiện ra, thân ảnh đen kịt như mực kia kích động, hai mắt đột nhiên có chút ướt át, phủ phục trên mặt đất nói: Hắc Vũ bái kiến chủ nhân.
Là lão giáo chủ.
Đây là tàn hồn của lão giáo chủ.
Thánh Linh Thiên Tôn Tập Hạo Nhiên, Thánh Vũ Thiên Tôn Nguyễn Thượng THành, THánh Pháp Thiên Tôn Tiết Linh Phượng cùng chúng cường giả nhìn thấy thân ảnh này tức thì run rẩy.
Tuy rằng bọn họ còn chưa gặp mặt lão giáo chủ.
Thế nhưng trong Thánh Linh giáo có bức họa vẽ lão giáo chủ.
Bái kiến lão giáo chủ.
Bái kiến lão giáo chủ.
Tam đại Thiên Tôn ở trên không trung hành lễ, chúng Tôn lão hộ giáo cũng lập tức phủ phục.
Phía dưới, trên vạn đệ tử thấy vậy cũng phủ phục hành lễ.
Lão giáo chủ đời thứ nhất của Thánh Linh giáo, cho dù không có ai gặp mặt, thế nhưng sự uy nghiêm của lão giáo chủ đều đời đời truyền xuống trong Thánh Linh giáo.
Giáo chủ đời thứ nhất tương đương với lão tổ của một gia tộc.
Loại uy nghiêm này khiến cho mọi người triệt để thần phục.
Hắc Vũ, ngươi có thể nhìn thấy một đạo tàn hồn của ta đã chứng minh ngươi còn sống.
Ta cũng yên tâm rồi.
Nó là đệ tử thân truyền của ta.
Thực lực của nó còn chưa đủ, ngươi giúp ta dạy dỗ nó chưa tốt.
Tới khi mọi chuyện của nó xong xuôi thì ngươi theo nó tới tìm ta.
Nói xong, thân ảnh hư ảo này lập tức biến mất trong thiên địa.
Chủ nhân.
Nam tử trung niên này ngẩng đầu nhìn đạo tàn hồn, kích động tới mức mãi một lúc lâu còn chưa phục hồi tinh thần lại.
Lúc này trong lòng Tam đại Thiên Tôn cuộn sóng.
Đặc biệt là Thánh Vũ Thiên Tôn, Thánh Pháp Thiên Tôn.
Hai người chưa từng nghĩ tới giáo chủ đời thứ nhất còn đang tại thế.
Hắc Vũ ra mắt thiếu chủ.
Nam tử trung niên thu hồi ánh mắt, lập tức đi tới trước mặt Lục Thiếu Du rồi cung kính hành lễ.
Đệ tử thân truyền của chủ nhân chính là thiếu chủ của hắn.
Hắc Vũ thúc, người đừng dọa ta.
Tiểu tử ta không thể chịu được chuyện này đâu.
Sư phụ đã từng nói qua với ta, nếu như ta bất kính với Hắc Vũ thúc thì sẽ lột da ta.
Lục Thiếu Du vội vã vọt tới trước mặt nam tử trung niên này, cung kính nâng hắn dậy.
Đối với thân phận của người này, ngay khi người này xuất thủ Lục Thiếu Du đã suy đoán ra.
Trước khi đi tới Thánh Linh giáo sư phụ Thánh Thủ Linh Tôn của hắn đã nói qua, khi trước rời khỏi Thánh Linh giáo, tọa kỵ Hắc Vũ của người đang chuẩn bị đột phá cho nên không thể đi theo.
Mà người cũng nhắc nhở Hắc Vũ trông chừng Thánh Linh giáo.
Lần này tới đây Thánh Thủ Linh Tôn từng nói qua, có thể Thiên Tôn đời đầu đã tới đạn hạn.
Mấy nghìn năm rồi, Thánh Linh giáo ít nhiều sẽ có biến cố.
Muốn hoàn toàn tiếp thu Thánh Linh giáo tuyệt đối không phải là chuyện dễ dàng.
Mà Hắc Vũ thân là Linh thú, thọ mệnh so với nhân loại còn lớn hơn nhiều.
Chỉ cần không có bất ngờ gì xảy ra hẳn còn ở trong Thánh Linh giáo.
Thực lực sợ rằng cũng đột phá tới một cấp độ cực cao.
Đến lúc đó có Hắc Vũ tương trợ, muốn nắm Thánh Linh giáo trong tay cũng không thành vấn đề.
Nhìn Hắc Vũ, cảm nhận khí tức khi Hắc Vũ xuất thủ Lục Thiếu Du cũng suy đoán ra được thân phận của đối phương.
Mấy nghìn năm rồi, tọa kỵ của sư phụ vẫn đang âm thầm trông coi Thánh Linh giáo.
Tọa kỵ của sư phụ lại là cường giả bát giai, có thể trực tiếp đánh chết Ám Ma Pháp Tôn kia, Lục Thiếu Du suy đoán Hắc Vũ đã đột phá tới bát giai hậu kỳ.
Cường giả như vậy Lục Thiếu Du cũng không dám vô lễ.
Tọa kỵ của sư phụ tính ra chính là người cùng thế hệ với sư phụ.
Nhìn thấy thái độ của Lục Thiếu Du như vậy, trong mắt Hắc Vũ hiện lên sự thỏa mãn, cung kính nói: Người là đệ tử thân truyền duy nhất của chủ nhân, đương nhiên sẽ là thiếu chủ của ta.
Nói xong, ánh mắt Hắc Vũ đảo qua không trung nói với chúng cường giả Thánh Linh giáo: Đám vô liêm sỉ các ngươi còn chưa phục sao? Mấy nghìn năm tranh chấp nội bộ, nếu không phải Thánh Linh giáo là tâm huyết của chủ nhân và Tứ đại Thiên Tôn thì ta đã sớm thu thập đám vô liêm sỉ các ngươi rồi.
Mấy năm nay các ngươi thực sự cho rằng Địa Viêm đảo, Thần Kim các, Khôn Dương đảo, Nguyệt Long các không ai mơ ước tới Thánh Linh giáo sao? Nếu không có ta âm thầm làm cho bọn hắn kinh sợ các ngươi cũng không sống tốt lành như hiện tại.
Đám vô liêm sỉ các ngươi còn không mau bái kiến giáo chủ.
Mấy đại Thiên Tôn cùng với đám người Tôn lão hộ giáo bị Hắc Vũ nói cho một trận khuôn mặt lúc trắng lúc xanh, cũng không ai dám phản bác.
Đối phương nói không sai, mấy nghìn năm nay Thánh Linh giáo luôn tranh đấu nội bộ, bây giờ còn có thế lực bên ngoài mơ ước Thánh Linh giáo, thiếu chút nữa Thánh Linh giáo trở thành vật trong tay của kẻ khác.
Thánh Vũ Thiên Tôn Nguyễn Thượng Hành đời thứ ba tham kiến giáo chủ.
Thánh Pháp Thiên Tôn đời thứ ba Tiết Linh Phượng bái kiến giáo chủ.
Hai đại Thiên Tôn nhìn nhau lập tức hành lễ.
Đám Tôn lão hộ giáo phía sau cũng lập tức hành lễ.
Bái kiến giáo chủ.
Hơn vạn đệ tử phía dưới đương nhiên sẽ không có ai không thuần phục.
Thanh âm thuần phục quanh quẩn trong không trung.
Chỉ có Tàng Thiên Báo đang ở trong không gian bị phong tỏa kia uể oải, trong mắt hiện lên sự tuyệt vọng.
Thiếu chủ, Tàng Thiên Báo phản giáo chúng ta nên xử trí như thế nào? Ánh mắt Hắc Vũ quét nhìn không trung, thân thể cao lớn run lên, một đạo hàn mang rơi vào trong không gian phong tỏa.
Cái này.
Lục Thiếu Du ngẩng đầu nhìn chăm chú vào không gian bị phong tỏa.
Một cường giả Linh Tôn tứ trọng a.
Nếu như đánh chết thì sẽ làm tổn hại tới thực lực của Thánh Linh giáo.
Muốn bồi dưỡng một Linh Tôn tứ trọng quả thực vô cùng khó.
Giáo chủ tha mạng, ta biết sai rồi.
Ta không nên bị ma quỷ che mắt, giáo chủ tha mạng.
Trong không gian bị phong tỏa, Tàng Thiên Báo quỳ gối giữa không trung cầu xin thự tha thứ.
Tu vi Linh Tôn tứ trọng, ngoài tài nguyên tu luyện của Thánh Linh giáo hỗ trợ ra hắn hoàn toàn dựa vào sự tu luyện cực khổ của mình, trải qua mấy nghìn năm mới tới được bước này.
Con đường này tuyệt đối không bằng phẳng, cho nên hắn không muốn chết, tuyệt đối không muốn chết.
Trong không trung, mọi người cũng nhìn về phía Lục Thiếu Du, không biết Lục Thiếu Du sẽ xử lý Tàng Thiên Báo thế nào.
Một cường giả Linh Tôn tứ trọng, lẽ nào giáo chủ đành lòng đánh chết sao.
Một lần không trung ngàn lần không tin, bất luận chuyện gì ta cũng có thể tha cho ngươi.
Duy chỉ có tội phản giáo là không thể tha thứ.
Lục Thiếu Du hít sâu một hơi, bản tính của đại bộ phận nhân loại là vậy.
Có một lần thì sẽ có lần thứ hai.
Tàng Thiên Báo cấu kết với Linh Vũ giới cho nên tuyệt đối không thể giữ lại.
Tuy rằng đánh chết một Linh Tôn tứ trọng đối với Thánh Linh giáo mà nói là tổn thất cực lớn.
Thế nhưng vì lâu dài, người này không thể giữ lại, đây cũng là cảnh cáo đối với những kẻ phản giáo.
Nói xong, Lục Thiếu Du nhìn về phía Hắc Vũ nói: Hắc Vũ thúc, dựa theo môn quy xử lý người này đi.
Niệm tình đồng môn cho hắn toàn thây.
Hắc Vũ nhìn Lục Thiếu Du hơi gật đầu một cái, năm ngón tay hướng về phía xa bóp chặt một cái, không gian tức thì vặn vẹo.
Phanh Phanh.
Tiếp theo, trong không gian vang lên thanh âm trầm thấp bạo liệt, gợn sóng bốn phía trong không gian phong tỏa nổ tung.
Lực lượng cuồng bạo phóng lên cao.
Khục khục.
Tàng Thiên Báo phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng bệch.
Dưới cỗ lực lượng mạnh mẽ vô hình kia không gian trong đầu hắn trực tiếp bị phá hủy, hồn anh đang muốn chạy trốn thì ngay lập tức hóa thành từng mảnh nhỏ.
Thu.
Ngay khi thân thể Tàng Thiên Báo rơi xuống, Lục Thiếu Du liền thu thi thể hắn vào trong nhẫn trữ vật.
Thân thể Linh Tôn tứ trọng có thể nói là bảo vật.
Ánh mắt mọi người biến đổi, nhìn thấy Tàng Thiên Báo bị đánh chết, trong lòng mọi người không khỏi lạnh lẽo.
Linh Tôn tứ trọng a, không ngờ nói đánh chết là đánh chết.
Đây chính là lời cảnh cáo với bọn họ.
Chư vị nghe rõ rồi chứ.
Thánh Linh giáo tuyệt đối không cho phép phản giáo.
Người phản giáo tuyệt không thể tha thứ.
Thanh âm của Lục Thiếu Du quanh quẩn trong không trung.
Đệ tử ghi nhớ.
Hơn vạn đệ tử cung kính trả lời.
Lời cảnh cáo như vậy đã in sâu vào trong lòng mọi ngươi.
Còn có ngươi, ngươi biết tội chưa? Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn sang Vũ Tôn nhị trọng đang bị hắn cấm chế, thanh âm lạnh lùng vang lên.
Đệ tử biết tội, giáo chủ tha mạng.
Trong mắt Vũ Tôn nhị trọng này tràn ngập sự kinh hoảng, sợ hãi.
Thánh Thú Thiên Tôn Tàng Thiên Báo cũng bị đánh chết, hắn đã nghĩ tới kết cục của mình.
Lúc này trong lòng hắn vô cùng hối hận, bản thân hắn không nên hoài nghi giáo chủ, không nên phạm thượng.
Ánh mắt Thánh Pháp Thiên Tôn khẽ đổi, Vũ Tôn nhị trọng này dù sao cũng là người của Thánh Pháp bộ, lúc này hắn muốn nói gì đó thế nhưng lại không dám nói ra.
Thánh Pháp Thiên Tôn, ngươi nghĩ ta nên xử trí người này như thế nào? Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn về phía Thánh Pháp Thiên Tôn Tiết Linh Phượng rồi lạnh nhạt nói.
Giáo chủ, La hộ giáo chỉ nghe mệnh lệnh của ta cho nên mới phạm thượng như vậy, ta cũng có tội.
Tiết Linh Phượng tiến lên cúi đầu hành lễ với Lục Thiếu Du rồi nói.
Giáo chủ, ngay từ đầu ta cũng không dám khẳng định thân phận của giáo chủ, cho nên mới phạm thượng.
Tội phạm thượng không thể tha thứ, mong giáo chủ cho ta cơ hội lập công chuộc tội.
Xin giáo chủ cho chúng ta chuộc tội.
Chúng cường giả nhìn nhau lập tức tiến lên cầu tình, thứ nhất là vì đồng môn cầu tình.
Thứ hai cũng là vì bản thân mình, chuyện phạm thượng bọn họ đều có phần a.
Vô tâm nên mới phạm thượng sao? Lẽ nào các ngươi đã quên, thấy Thánh Linh sắc lệnh như thấy giáo chủ, lẽ nào cái này các ngươi đã quên rồi? Lục Thiếu Du lạnh lùng nói một tiếng.
Nói xong, mọi người không dám nói nữa.
Còn ai muốn nói gì không? Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn mọi người trong không trung.
Thánh Linh Thiên Tôn Tập Hạo Nhiên nhìn ánh mắt Lục Thiếu Du, ánh mắt khẽ đổi, lập tức tiến lên một bước nhìn Vũ Tôn nhị trọng kia rồi nói: La Vạn Võ, ngươi có thật lòng biết tội hay không? Thánh Linh Thiên Tôn, đệ tử đã biết tội, lần sau không dám tái phạm.
Vũ Tôn nhị trọng kia nhìn thấy Thánh Linh Thiên Tôn dường như đang cầu tình vì mình cho nên lập tức cảm kích, vội vã trả lời.
Giáo chủ, La Vạn Võ đã thật lòng biết tội, không bằng tạm tha cho hắn.
Trừng phạt nặng một chút là được rồi.
Thánh Linh Thiên Tôn cầu tình nói.
Nếu như Thánh Linh Thiên Tôn đã mở miệng, vậy thì hôm nay ta sẽ tạm tha cho ngươi.
Ánh mắt Lục Thiếu Du trầm xuống nói: Tội chết có thể miễn, thế nhưng tội sống khó tha, bởi vì phạm thượng cho nên phạt.
Lục Thiếu Du suy nghĩ một chút rồi nói: Vậy thì xử phạt năm trượng, không được vận công chống lại.
Do Thánh Pháp Thiên Tôn tự mình chấp hành, ngươi có phục không? Lục Thiếu Du nói xong, ánh mắt nhìn về phía Vũ Tôn nhị trọng.
Phục, đệ tử tâm phục khẩu phục.
Vũ Tôn nhị trọng sửng sốt, còn tưởng rằng mình sẽ bị trừng phạt nặng một chút, thế nhưng không ngờ lại chỉ đánh năm trượng.
Xem ra giáo chủ cũng chỉ phạt qua loa mà thôi cho nên hắn lập tức đáp.
Chúng cường giả chung quanh thất kinh, vốn tưởng rằng vị La hộ giáo này phạm thượng, bằng vào sát khí trên người giáo chủ sợ rằng sẽ lành ít dữ nhiều, thế nhưng không ngờ lại là như thế này.
Hắc Vũ ở bên cạnh khẽ mỉm cười.
Trong mắt Thánh Linh Thiên Tôn Tập Hạo Nhiên lộ ra tinh quang, vị giáo chủ này tuy rằng tuổi còn trẻ thế nhưng thủ đoạn cao minh tới cực điểm.
Một giết một thả, đạo lý bên trong xử lý vô cùng nhuần nhuyễn a.
Lục Thiếu Du giải cấm chế trên người Vũ Tôn nhị trọng.
Vũ Tôn nhị trọng này lập tức cảm kích hành lễ, cảm kích với Thánh Linh Thiên Tôn không ngớt.
.
Hai ngày sau, trong Thánh Linh bộ.
Từ sáng sớm vạn vật như sống lại dưới ánh nắng đầu tiên trong ngày.
Lục Thiếu Du cũng thở ra một ngụm trọc khí từ trong đan điền.
Trọc khí thở ra, hai mắt nhắm chặt mở ra.
Trong đôi mắt thâm thúy hiện lên tinh quang rồi biến mất không thấy.
Cảm nhận chân khí và linh lực hồi phục tới bảy tám phần trong cơ thể, khóe miệng Lục Thiếu Du hiện lên chút tiếu ý.
Rốt cuộc cũng thu phục được Thánh Linh giáo.
Trong lòng Lục Thiếu Du có chút mừng rõ, Thánh Linh giáo mà sư phụ lưu lại có thực lực tuyệt đối kinh khủng.
Hơn trăm Vũ Vương cùng Linh Vương, hơn mười đầu yêu thú, linh thú thất giai.
Trong Tứ bộ ngoại từ một Tôn lão hộ giáo Vũ Tôn nhất trọng kia còn có mười hai Tôn lão hộ giáo khác.
Đây đều là Vũ Tôn cùng Linh Tôn.
Mặt khác thực lực của Tam Đại Thiên Tôn đều đạt tới một trình độ kinh khủng.
Quan trọng nhất chính là còn có Hắc Vũ tồn tại, loại thực lực này càng thêm kinh khủng.
Lục Thiếu Du nhớ tới lời nói của sư phụ.
Nếu như Thánh Linh giáo còn tồn tại, thu phục được Thánh Linh giáo, bằng vào thực lực của Thánh Linh giáo, coi như là hắn đi ngang Đông Hải cũng không có bao nhiêu vấn đề.
Thực lực như vậy tuyệt đối không chỉ là nói mạnh miệng.
Bằng vào thực lực hiện tại của Thánh Linh giáo, bất luận một thế lực nào trong Tứ các Tứ đảo cũng không dám trêu vào Thánh Linh giáo.
Linh Vũ giới.
Lục Thiếu Du thì thào một tiếng.
Có thực lực của Thánh Linh giáo trong tay, sau này hắn chống lại Linh Vũ giới cũng không có cảm giác thực lực thiếu thốn nữa.
Một lát sau Lục Thiếu Du và Lục Tâm Đồng, Tiểu Long Dương Quá đi về phía hậu sơn.
Hắc Vũ thúc, ta tới rồi.
Trong một cái động khẩu bị cấm chế, bên trong bày biện vô cùng đơn giản.
Lúc này Lục Thiếu Du đi vào bên trong nhìn Hắc Vũ rồi nói.
Nhìn Hắc Vũ khiến cho Lục Thiếu Du vô hình trung cảm nhận được sự áp chế, đây là thực lực của cường giả, vô thanh vô tức tạo thành áp chế.
Thiếu chủ, chủ nhân hiện tại đang ở nơi nào? Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra.
Trong hang, ánh mắt Hắc Vũ mang theo vẻ khẩn trương hỏi Lục Thiếu Du.
Lục Thiếu Du đem chuyện của sư phụ THánh Thủ Linh Tôn nói qua với Hắc Vũ một lần.
Tọa kỵ của sư phụ đương nhiên hắn có thể tuyệt đối tin tưởng cho nên mọi chuyện về sư phụ THánh Thủ Linh Tôn hắn không cần phải giấu diếm.
Chủ nhân thiên phú tuyệt đại, không ngờ lại không thể vượt qua bước cuối cùng kia.
Nghe xong Lục Thiếu Du, Hắc Vũ khẽ thở dài nói.
Sư phụ vẫn có cơ hội khôi phục.
Ngày sau đột phá cũng không phải là không có cơ hội.
Lục Thiếu Du nói, đột phá Linh Đế, muốn đột phá tới cấp bậc này tuyệt đối không phải là chuyện dễ dàng.
Có thể tu luyện tới Vũ Vương, Linh Vương thì đều là người có thiên tư bất phàm, nhân trung chi long.
Mà tới Vũ Tôn, Linh Tôn thì chính là lông phượng sừng lân.
Về phần đột phá Vũ Đế, Linh Đế thì đâu chỉ là thiên phú tuyệt đại có thể miêu tả hết được.
Nghĩ vậy Lục Thiếu Du không khỏi lo lắng, sau này nếu như hắn tu luyện tới bước đó liệu có thể đột phá được hay không.
Lục Thiếu Du cười khổ, hiện tại hắn còn chưa tới Vũ Tôn cùng Linh Tôn mà đã nghĩ muốn đột phá Vũ Đế, Linh Đế quả thực còn hơi sớm.
Chủ nhân có thể khôi phục thì tốt nhân.
Khi trước chủ nhân mãi không về ta đã đi khắp nơi tìm kiếm.
Thế nhưng tìm toàn bộ đại lục cũng không tìm thấy được chủ nhân.
Trong linh hồn ta vẫn còn liên hệ với chủ nhân cho nên cũng biết chủ nhân không ngã xuống.
Những năm này ta đều ở trong Thánh Linh giáo chờ chủ nhân trở về.
Thế nhưng thật không ngờ chủ nhân đã trở thành thân thể hồn anh.
Ở trong Ngọc Linh sàng, khó trách ta không thể tìm được.
Càng không nghĩ tới chủ nhân có duyên phận nhận được một đệ tử như ngươi.
Linh Vũ song tu, vũ giả ngũ hệ, thiên phú kinh người, quả thực không tồi.
Có tư cách trở thành đệ tử của chủ nhân.
Hắc Vũ nhìn Lục Thiếu Du rồi nói.
Lục Thiếu Du mỉm cười không nói gì, khóe miệng nhếch lên do dự một lát rồi hỏi: Hắc Vũ thúc, ta thấy thúc thi triển Họa Địa Vi Lao vô cùng cường hãn, không biết có phải là năng lực thiên phú của Hắc Vũ thúc hay không? Lục Thiếu Du từ khi nhìn thấy Hắc Vũ thi triển Họa Địa Vi Lao luôn hiếu kỳ, không những nắm không gian trong tay còn câu dẫn năng lượng trong thiên địa phong tỏa không gian.
Có chút tương tự với không gian thuộc tính mà hắn thi triển.
Thế nhưng lại có chút không giống.
Nếu như bản thân hắn có thể tham ngộ một phen mà nói, không chừng còn có thể nhận được không ít chỗ tốt.
Hắc Vũ nhìn Lục Thiếu Du mỉm cười nói: Họa Địa Vi Lao này chính là một loại công kích ta sáng tạo ra trong mấy ngàn năm nhàn rỗi.
Uy lực không nhỏ, có không ít tác dụng.
Đương nhiên chuyện này cũng có chút quan hệ với năng lực thiên phú của ta.
Ngươi muốn học nó sợ rằng có chút khó khăn.
Nghe Hắc Vũ nói vậy Lục Thiếu Du có chút thất vọng.
Ngươi cũng đừng thất vọng, Họa Địa Vi Lao này ngươi không học được bởi vì có liên quan tới thiên phú ủa ta.
Thế nhưng ta có thể đem một chút tâm đắc nói cho ngươi.
Về phần ngươi có thể lĩnh ngộ được bao nhiêu thì phải nhìn vào thiên phú của ngươi rồi.
Hắc Vũ nói: Họa Địa Vi Lao của ta dùng thiên phú không gian lực của bản thân ta lại thêm năng lượng trong thiên địa phong tỏa không gian.
Khác với không gian thuộc tính của người khác ở chỗ ta đem năng lượng thiên địa dung hợp vào bên trong.
Cho nên người bị nhốt ở bên trong Họa Địa Vi Lao của ta vô luận phản kháng thế nào đều giống như phản kháng lại thiên địa.
Đều không thể thoát ra.
Coi như là Ám Ma Pháp Tôn kia nếu như ta không dùng Họa Địa Vi Lao này muốn giết hắn cũng không dễ.
Không gian lực, dung hợp năng lượng thiên địa.
Lục Thiếu Du nhíu mày lẩm bẩm nói.
Không sai, không gian lực, phong tỏa không gian.
Thế nhưng uy lực cũng có mạnh có yếu, điều quan trọng nhất là ở chỗ thực lực cùng với lĩnh ngộ của bản thân.
Theo quan sát của ta, sự lĩnh ngộ của ngươi đối với năng lượng thuộc tính cũng không tồi, Vũ Vương lục trọng đã có thể thi triển vô số vũ kỹ Địa cấp đủ để chứng minh trên phương diện lĩnh ngộ năng lượng thuộc tính không kém.
Ngươi có thể nghĩ một chút biện pháp trên năng lượng thuộc tính một phen, suy nghĩ nhiều một chút, có lẽ sẽ có biện pháp.
Hắc Vũ cười nói.
Lục Thiếu Du giật mình, thực lực của hắn hiện tại không ngờ Hắc Vũ chỉ cần liếc mắt đã nhìn rõ.
Vốn bản thân hắn cho rằng không gian thuộc tính thổ của mình đã rất không tồi, uy lực bất phàm rồi.
Thế nhưng nhìn thấy Họa Địa Vi Lao của Hắc Vũ thì Lục Thiếu Du mới nghĩ tới, nếu có thể đem không gian thuộc tính thổ của hắn lĩnh ngộ tới giai đoạn như Họa Địa Vi Lao của Hắc Vũ, sau này không gian thuộc tính này sẽ có không ít tác dụng với hắn.
Nhớ kỹ, dựa vào bản thân lĩnh ngộ mới là vương đạo, được người khác dạy, ngươi không thể lĩnh ngộ tới áo nghĩa chân chính.
Cuối cùng chỉ biết bắt chước người khác mà thôi.
Coi như có chút thành tựu thì cũng khó có được thành tựu lớn.
Hắc Vũ nói xong nhìn Lục Thiếu Du nói: Nếu như ta đoán không sai, trên phương diện tu luyện chủ nhân không dạy dỗ qua ngươi cái gì, cũng không dạy ngươi cái gì.
Hắc Vũ thúc, sao thúc biết được? Lục Thiếu Du nghi hoặc hỏi.
Sư phụ Thánh Thủ Linh Tôn quả thực đã đem Thiên Linh Lục giao cho hắn, sau đó hoàn toàn buông tay mặc kệ.
Căn bản không dạy dỗ qua cái gì, đây quả thực chính là buông thả a.
Lại nói, hiện tại Lục Thiếu Du cũng có cảm giác Nam thúc cũng như vậy.
Sau khi Nam thúc dạy dỗ hắn bước vào trên con đường tu luyện lập tức mặc kệ, không quan tâm tới hắn, cũng buông thả như vậy.
Một sư phụ tốt không phải lúc nào cũng kè kè dạy dỗ đệ tử của mình.
Trừ phi ngươi chỉ là một kẻ bình thường, tài trí bình thường thì mới cần giáo dục.
Chỉ có dựa vào bản thân lĩnh ngộ và rèn luyện thì mới có thể bước càng xa trên con đường cường giả.
Giống như là vẽ một bức tranh vậy.
Ngươi nhìn bức tranh khác rồi vẽ lại, cho dù vẽ giống như đúc thế nhưng vĩnh viễn chỉ có vẻ ngoài mà không có thần hồn.
Mà chỉ có bản thân ngươi tự mình lĩnh ngộ ra, tạo ra một bức tranh của riêng bản thân ngươi thì mới có thể coi là trò giỏi hơn thầy, có thể tiến xa được hơn nữa.
Ngươi có hiểu không? Hắc Vũ nhìn Lục Thiếu Du nói.
Đạ tạ Hắc Vũ thúc chỉ điểm.
Lục Thiếu Du nghe vậy, mỗi một câu một chữ lọt vào trong tai đều cực kỳ chấn động.
Hắn lập tức đứng dậy thi lễ với Hắc Vũ.
Nói chuyện một phen khiến cho hắn thu được không ít chỗ tốt.
Rốt cuộc lúc này hắn cũng biết sư phụ và Nam thúc khổ tâm vì hắn ra sao.
Trẻ nhỏ dễ dạy.
Chủ nhân đã thu một đệ tử tốt.
Hắc Vũ mỉm cười, trường sam trên người run lên nói: Chủ nhân có lẽ cũng không đưa cho ngươi một bộ vũ kỹ, linh kỹ gì đúng không? Bẩm Hắc Vũ thúc, trên người sư phụ quả thực cũng không có cái gì.
Lục Thiếu Du vô cùng bất đắc dĩ, từ đầu tới bây giờ sư phụ chỉ có hắn một bộ linh kỹ Huyền cấp sơ giai, sư phụ không ngờ lại nghèo như vậy.
Lúc sinh tiền là một cường giả Linh Tôn cửu trọng đỉnh phong, có lẽ cũng được coi là đỉnh phong trong đỉnh phong a.
Sao có khả năng? Ngươi bị lừa rồi.
Hắc Vũ mỉm cười nói: Trên người chủ nhân không có vũ kỹ, linh kỹ Thiên cấp.
Thế nhưng cũng có không ít vũ kỹ, linh kỹ Địa cấp.
Có lẽ chủ nhân cố ý không đưa cho ngươi mà thôi.
Khi trước chủ nhân cũng tự mình sáng tạo ra không ít linh kỹ, vũ kỹ.
Cái gì.
Lục Thiếu Du sửng sốt, hắn đi khắp nơi tìm linh kỹ, vũ kỹ, không ngờ sư phụ lại giấu hàng như vậy.
Chủ nhân cũng vì nghĩ tốt cho ngươi.
Ngươi tu luyện vũ kỹ đẳng cấp cao tới đâu thì cũng là vũ kỹ của người khác.
Tu luyện tới mức tận cùng thì cũng không bằng người sáng tạo ra vũ kỹ.
Vì vậy vũ kỹ, linh kỹ hoàn toàn có thể tự mình sáng tạo ra.
Cố gắng lĩnh ngộ, suy nghĩ, đây mới là mục đích mà chủ nhân không đưa vũ kỹ, linh kỹ cho ngươi.
Sợ rằng ngươi sẽ quên lĩnh ngộ.
Hắc Vũ nói.
Sáng tạo vũ kỹ, linh kỹ? Sắc mặt Lục Thiếu Du khẽ biến đổi, chuyện này quả thực hắn chưa từng nghĩ qua.
Sáng tạo vũ kỹ, linh kỹ, hiện tại hắn muốn phục chế linh kỹ, vũ kỹ vô cùng dễ dàng.
Thế nhưng sáng tạo quả thực còn chưa nghĩ tới.
Vũ kỹ, linh kỹ đều là của kẻ khác sáng tạo ra.
Vũ kỹ linh kỹ bản thân tự sáng tạo mới là thứ thích hợp nhất với mình.
Sáng tạo vũ kỹ cũng khiến cho ngươi lĩnh ngộ thiên địa lực tới trình độ nhất định nào đó.
Hắc Vũ lại nói.
Đệ tử thụ giáo.
Lục Thiếu Du nói, ngày hôm nay hắn thu hoạch tương đối lớn.
Nhẫn trữ vật của Ám Ma Pháp Tôn giao cho ngươi, ta đã xem xét qua, bên trong có một bộ Linh kỹ không tồi.
Bằng tu vi hiện tại của ngươi, không cần vội vã sáng tạo linh kỹ, vũ kỹ.
Trước tiên tu luyện một chút vũ kỹ, linh kỹ uy lực kha khá chút thì thích hợp hơn.
Hắc Vũ mỉm cười, đưa một chiếc nhẫn trữ vật cho Lục Thiếu Du.
Đa tạ Hắc Vũ thúc.
Lục Thiếu Du tiếp nhận nhẫn trữ vật của Ám Ma Pháp Tôn do Hắc Vũ đánh chết.
Trong nhẫn trữ vật của Linh Tôn lục trọng thế nào cũng có một ít thứ tốt a.
Nhanh chóng xử lý chuyện ở đây, sau đó mang ta đi gặp chủ nhân.
Hắc Vũ nói.
Lục Thiếu Du gật đầu, chuyện của Thánh Linh giáo kỳ thực cũng không nhiều lắm.
Công việc trọng chấn Thánh Linh giáo có chút rườm rà mà thôi, có lẽ cần không ít thời gian.
Sau khi rời khỏi động đã là buổi chiều.
Trong đại điện cổ xưa của Thánh Linh bộ, Lục Thiếu Du ngồi ngay ngắn trên chủ vị, Tam đại Thiên Tôn ngồi hai bên, chỉ là ở vị trí Thiên Tôn Thánh Thú đã trống.
Bái kiến giáo chủ.
Mọi người cung kính hành lễ, người có tư cách tiến vào đại điện này đều là người có tu vi đạt tới trưởng lão.
Tổng cộng có một trăm hai mươi chín người.
Cả đám đều là Linh Vương, Vũ Vương, còn có tổng cộng mười bốn Tôn lão hộ giáo của Tứ bộ và Tam đại Thiên Tôn.
Mọi người nhìn thanh niên áo xanh trên chủ vị, lúc này không có bất luận kẻ nào dám khinh thị.
Vị giáo chủ này tuy rằng còn trẻ tuổi thế nhưng thực lực đã vô cùng kinh khủng.
Linh Vũ song tu, Vũ giả ngũ hệ.
Đánh chết một Vũ Tôn nhất trọng dễ dàng, Vũ Tôn nhị trọng cũng bị bắt giữ.
Thực lực như vậy không ai dám khinh thị, tuyệt đối đã làm cho bọn họ kinh sợ.
Mới ngày hôm trước vị giáo chủ này còn mới sát khí ngập trời, tới hiện tại nghĩ lại không ít trưởng lão cảm thấy tim mình đập nhanh hơn vài phần.
Vị giáo chủ này tuy rằng không phải là người bất cận nhân tình thế nhưng tuyệt đối không phải là người nhân từ nương tay.
Thánh Thú Thiên Tôn phản giáo nói đánh chết lập tức đánh chết.
Bốn người Lục Tâm Đồng, Dương Quá, Tiểu Long, Như Hoa nhìn thấy thực lực của Thánh Linh giáo trong lòng chấn động.
Ai có thể nghĩ tới trong Vạn Đảo nhai lại cất giấu một thế lực kinh khủng như vậy.
Khóe miệng Lục Thiếu Du nhếch lên mang theo nụ cười thỏa mãn.
Thánh Linh giáo có thực lực như vậy đã vượt quá dự đoán của hắn.
Có cỗ thế lực này sau này hắn cũng có một con bài chưa lật khổng lồ.
Giống như hai vị nhạc phụ của hắn, người đại lục tuy rằng đều cố kỵ thực lực của hai người.
Thế nhưng thứ chân chính khiến cho mọi người sợ hãi chính là thực lực kinh khủng phía sau Vân Dương Tông và Linh Thiên môn.
Hạ Hầu hộ giáo.
Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn Linh Tôn tam trọng trong đám Tôn lão hộ giáo tứ bộ.
Đệ tử có mặt.
Hạ Hầu Khải tiến lên, sắc mặt có chút nghi hoặc.
Người này ước chừng lục tuần, vóc người lực lưỡng, tu vi Linh Tôn tam trọng tuyệt đối là siêu cấp cường giả.
Chức vị Thiên Tôn Thánh Thú bộ trống sẽ do ngươi đảm nhiệm.
Hi vọng ngươi đừng để cho ta thất vọng.
Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn Linh Tôn tam trọng này rồi nói.
Đa tạ giáo chủ.
Hạ Hầu Khải sửng sốt một lát lập tức vui mừng, vội vã hành lễ.
Không ít người trong đại điện hít sâu một hơn.
Từ Tôn lão hộ giáo tăng lên Thiên Tôn, quả thực không giống như khi trước nữa.
Một lát sau đại điện mới yên tĩnh lại.
Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn mọi người một vòng rồi nói: Tình huống của Thánh Linhh giáo ta đã biết một chút.
Mấy nghìn năm qua phát triển đình trệ, nội loạn không ngừng.
Thế nhưng từ hôm nay trở đi tất cả sẽ tốt trở lại.
Lục Thiếu Du nói xong, ánh mắt đảo qua mọi người lại nói: Tất cả những trưởng lão có mặt hiện tại đi theo ta mở mật thất.
Mở mật thất? Mở ra mật thất sao? Con mắt mọi người đỏ lên, toàn thân kích động tới mức run rẩy.
Tất cả mọi người đều biết, những năm gần đây số người trong Thánh Linh giáo tăng lên, tài nguyên tu luyện không ít, hơn nữa lại có đám người Nguyệt Long các giở trò cho nên muốn kiếm tài nguyên tu luyện càng lúc càng khó khăn.
Cũng vì như vậy cho nên Tứ bộ mới nội loạn, và cũng bởi vì vậy nên mọi người muốn mạnh mẽ mở ra mật thất.
Tất cả mọi người từng nghe nói qua, trong mật thất của Thánh Linh giáo có không ít tài nguyên tu luyện.
Mọi người kích động, Tứ đại Thiên Tôn, đám người Tôn lão hộ giáo cũng không tránh khỏi kích động.
Một lát sau, dưới một ngọn núi cao vút trong mây trong Thánh Linh bộ, nơi này lúc đầu Lục Thiếu Du đã tới một lần.
Chỉ là lúc đó là buổi tối cho nên cũng không quan sát được kỹ.
Lúc này tỉ mỉ quan sát, ngọn núi khổng lồ trong mây này giống như chòm sao Thương Long trên trời, tràn ra một cỗ khí thế nguy nga hùng hậu.
Mọi người kích động đi tới cấm địa trong sườn núi.
Đi qua ba mươi sáu đại trận huyễn ảo, trước mắt mọi người xuất hiện một gian thạch thất lớn.
Thạch thất này giống như được người khác đào ra.
Diện tích vô cùng lớn, thạch bích bốn phía bắn ra quang mang bức nhân, bên trên khắc không ít bí văn.
Nhìn thạch thất này, Thánh Linh Thiên Tôn Tập Hạo Nhiên nhìn về phía Lục Thiếu Du.
Lục Thiếu Du gật đầu lúc này mới tiến lên, thủ ấn trong tay được kết.
Một đạo lưu quang đảo qua thạch thất, thạch bích lớn phía trước tức thì nứt nẻ.
Cạch Cạch.
Dưới âm hưởng này, trên thạch bích có một cỗ khí tức khiến cho người khác áp lực truyền ra.
Bí văn quanh quẩn, trên thạch bích hiện lên năm cái lỗ nhỏ.
Năm lỗ nhỏ này tương liên với nhau, có bí văn quanh quẩn.
Thủ ấn trong tay Lục Thiếu Du được kết, trong tay xuất hiện ba khối lệnh bài, nhìn năm lỗ nhỏ trên thạch bích, Lục Thiếu Du đem Thánh Linh sắc lệnh đặt ở giữa, sau đó lại đem Thánh Thú lệnh đạt được từ tay Tàng Thiên Báo và Thánh Pháp lệnh của đại trưởng lão Thánh Pháp bộ đặt hai bên.
Đại trưởng lão Thánh Linh bộ tiến lên, thân hình mang theo sự khẩn trương đem Thánh Linh lệnh trong tay đặt vào trong vòng tròn trên thạch bích.
Cuối cùng đại trưởng lão của Thánh Vũ bộ tiến lên, người này dáng vẻ chừng lục tuần, hai mắt như sao, khí tức đã đạt tới Vũ Vương cửu trọng đỉnh phong.
Đại trưởng lão Thánh Vũ bộ đem Thánh Vũ lệnh trong tay đặt vào lỗ nhỏ.
Thạch bích tức thì ầm ầm lay động.
Từ trên năm khối lệnh bài tràn ra quang mang chói mắt.
Ầm ầm.
Thạch thất lay động, trong ánh mắt kinh ngạc và chờ mong của mọi người, trên thạch bích tức thì có vô số cái khe lan tràn ra chung quanh.
Tiếng nổ ầm ầm vang lên.
Một cánh cửa đá xuất hiện trong ánh mắt mọi người.
Nhìn vào bên trong cả đám đều khiếp sợ mãi không phục hồi tinh thần lại.
Mọi người trợn mắt líu lưỡi, một lúc lâu sau mới phục hồi tinh thần lại, cả đám nuốt nước bọt, thì thào nói: Tài nguyên tu luyện, quá nhiều tài nguyên tu luyện.
Đan dược, quá nhiều đan dược.
Trời ạ, đây là vũ kỹ, còn có linh kỹ.
Không ngờ lại nhiều như vậy.
Phát tài rồi.
Vũ linh khí, còn có hồn khí.
Từng tiếng chấn động truyền tới.
Tất cả các trưởng lão lúc này đã không nhịn được mà tiến lên.
Lúc này khóe miệng Lục Thiếu Du không nhịn được mà nhếch lên, nhìn thạch thất trước mặt.
Thạch thất trước mặt hắn hiện giờ có diện tích chừng ngàn thước.
Bên trong có vô số linh kỹ, vũ kỹ, dược liệu, đan dược, tài liệu luyện khí chồng chất như núi.
Nói chung, tất cả những thứ mà vũ giả, linh giả cần dùng tới nơi này đều có.
Từ đê giai tới cao giai, số lượng đa dạng, giống như một ngọn núi nhỏ đặt ở trong thạch thất.
Lục Thiếu Du nhớ lại sư phụ Thánh Thủ Linh Tôn từng nói qua, tài nguyên trong Thánh Linh giáo so với bên trong Huyền Thiên bí cảnh còn nhiều hơn.
Chỉ là không có thần khí mà thôi.
Lúc này Lục Thiếu Du nhìn tất cả trước mắt cũng không khỏi hoảng sợ.
Nơi này so với mọi thứ bên trong Huyền Thiên Bí cảnh tuyệt đối phải hơn phân nửa.
Hơn nữa có không ít vật giá trị cực cao.
Chỉ tính riêng vũ kỹ mà nói, từng ngọc giản linh kỹ, vũ kỹ giống như một ngọn núi nhỏ chồng chất.
Trong đó có không ít vũ kỹ, linh kỹ, huyền cấp sơ kỳ và hậu kỳ.
Còn có đan dược, tài liệu luyện khí, linh dược, dược liệu đều chồng chất như ngọn núi nhỏ.
Lấy tâm cảnh của Lục Thiếu Du hiện tại mà nói, khi nhìn thấy cảnh này trong lòng không khỏi kích động.
Không nghĩ tới sư phụ hắn lại để lại nhiều thứ tốt như vậy.
Không biết người cướp đoạt từ đâu.
Thật nhiều tài nguyên.
Thánh Linh giáo ta có thể lần nữa chấn hưng rồi.
Linh dược cao giai.
Linh dược luyện chế đan dược bát phẩm.
Tài liệu luyện chế khôi lỗi bát giai.
Tứ đại Thiên Tôn, chúng Tôn lão hộ giáo nhìn thấy một đống tài nguyên tu luyện khổng lồ trước mặt không còn bình tĩnh được nữa.
Cả đám kích động không ngớt.
Lục Tâm Đồng, Dương Quá đi tới mật thất cũng không khỏi khiếp sợ.
Đống tài nguyên tu luyện kia khiến cho bọn họ trợn mắt lè lưỡi.
Thế nhưng Tiểu Long lúc này lại đang không ngừng nhìn đông nhìn tây, thứ để nó coi trọng lúc này cũng không có mấy thứ.
Lão đại, đây mới là thứ tốt.
Không biết từ khi nào Tiểu Long đã xuyên thủ trung tâm thạch thất, nơi này rõ ràng còn có bảo vật khác.
Sư phụ cướp đoạt những thứ này từ đâu tới a.
Lục Thiếu Du đi tới trước mặt đống bảo vật tức thì im lặng.
Bởi vì trước mặt hắn không phải là bảo vật bình thường.
Liếc mắt nhìn lại có trên trăm Vũ linh khí và Hồn khí.
Chỉ là tất cả đều là Hoàng cấp và Huyền cấp.
Địa cấp cũng không nhìn thấy linh khí nào đạt được tới đẳng cấp này.
Vũ kỹ Địa cấp.
Linh kỹ Địa cấp.
Ánh mắt Lục Thiếu Du lập tức nhìn vào đống ngọc giản, nơi này có chừng hơn ba mươi khỏa.
Từ khí tức bên trên Lục Thiếu Du có thể nhận ra tất cả đều đã đạt tới Địa cấp.
Sau khi kiểm kê từng cái Lục Thiếu Du lập tức mừng như điên.
Tổng cộng có mười tám bộ vũ kỹ Địa cấp sơ giai, mười bốn bộ linh kỹ Địa cấp sơ giai.
Chỉ tiếc là, vũ kỹ, linh kỹ Địa cấp trung giai trong chờ mong của Lục Thiếu Du lại không thấy xuất hiện.
Thế nhưng giá trị của hơn ba mươi bộ vũ kỹ, linh kỹ Địa cấp sơ giai này tuyệt đối đã đủ khổng lồ.
KHi Lục Thiếu Du thu thập xong tất cả, ánh mắt lập tức nhìn vào một hộp gấm màu trắng trong một đống hộp gấm.
Sư phụ Thánh Thủ Linh Tôn từng nói qua, Hổ Âm Yêu Tinh nằm ở bên trong một hộp gấm màu trắng.
Là cái này sao? Lục Thiếu Du cầm lấy hộp gấm màu trắng, không có bao nhiêu do dự trực tiếp mở ra.
Ngay khi hộp gấm hé mở, một cỗ năng lượng bàng bạc lập tức tràn ra.
Rống.
Đồng thời từ bên trong hộp gấm mơ hồ có tiếng hổ gầm truyền ra làm kinh động tất cả mọi người trong thạch thất.
Vô số ánh mắt hiếu kỳ nhìn về phía Lục Thiếu Du, không biết giáo chủ lại đang tìm được thứ tốt gì.
Lúc này hộp gấm màu trắng đã được mở ra, Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn trong hộp gấm.
Bên trong có một tinh thạch màu trắng trong suốt, giống hình một con hổ, bên trên tràn ngập năng lượng bàng bạc.
Hổ Âm Yêu Tinh.
Ánh mắt Lục Thiếu Du vui vẻ, đây chính là Hổ Âm Yêu tinh, đồn rằng Hổ Âm Yêu Tinh chính là bảo vật chỉ có bộ tộc Bạch Hổ mới có.
Đây chính là bảo vật ở trong mộ địa vạn thước dưới đất của Bạch Hổ bộ tộc phối hợp với Địa Tâm Linh khí mới có thể tạo ra.
Giá trị tuyệt đối không thể đong đếm.
Rốt cuộc cũng xong.
Nam thúc có cơ hội khôi phục rồi.
Lục Thiếu Du mở miệng cười rồi thu thập Hổ Âm Yêu Tinh vào trong nhẫn trữ vật của mình.
Sau đó hắn lại lập tức kiểm tra đống hộp ngọc còn lại.
Trong hộp ngọc có không ít thiên tài địa bảo khó gặp.
Lục Thiếu Du há hốc mồm, cũng không quên thu lấy vài thứ.
Bốn vị Thiên Tôn, các vị hộ giáo, những thứ này giao cho các ngươi.
Sau khi thu hồi mấy bảo vật Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn về phía bốn Thiên Tôn.
Giáo chủ, tất cả đều giao cho chúng ta sao? Bốn vị Thiên Tôn và Tôn lão hộ giáo có chút nghi hoặc hỏi lại.
Lẽ nào các ngươi không phải là người Thánh Linh giáo sao? Những thứ này đều là tài nguyên tu luyện của Thánh Linh giáo lưu lại.
Đương nhiên là của mọi người, những thứ này giao các ngươi, dựa theo tu vi của các đệ tử trong giáo mà phân phát cho bọn họ.
Ta đi trước một bước.
Lục Thiếu Du mỉm cười, hắn không có thời gian phân bảo với mọi người.
Có bốn vị Thiên Tôn cùng Tôn lão hộ giáo ở đây, những thứ này cũng không đi đâu được.
Nói xong Lục Thiếu Du lập tức rời khỏi mật thất.
Lục Tâm Đồng, Dương Quá, Tiểu Long, Như Hoa, Thiên Sí Tuyết Sư đi theo sau, chỉ trong chốc lát không nhìn thấy bóng dáng.
Chúng cường giả nhìn nhau, trong lòng có chút cảm thán.
Xem ra vị giáo chủ này rất tín nhiệm bọn hắn, cũng không vì chuyện ngày hôm trước mà trong lòng bất mãn.
Có thể đem một đống lớn tài nguyên tu luyện như vậy giao cho bọn họ xử lý là minh chứng tốt nhất.
Ca ca, bảo vật trong Thánh Linh giáo này quả thực rất nhiều a.
Dưới chân núi, mọi người một đường đi về, Lục Tâm Đồng không nhịn được mà sợ hãi than nói với Lục Thiếu Du.
Thực lực của Thánh Linh giáo cũng rất kinh khủng.
Dương Quá nói.
Tâm Đồng, đại ca, bên trong có bảo vật mà hai người coi trọng không? Lục Thiếu Du mỉm cười nói với hai người.
Không có, chỉ cần Thiên Độc kinh cũng cho muội tu luyện rồi.
Lục Tâm Đồng nói.
Lục Thiếu Du khẽ gật đầu, lập tức hỏi Dương Quá.
Đại ca, huynh thì sao? Ta cũng không.
Vũ kỹ ta tu luyện cũng đã đủ rồi.
Cũng không thiếu thứ gì.
Lục Thiếu Du cười khổ một chút.
Hai người này cũng không cần hắn lo a.
Lục Thiếu Du lại quay đầu nói với Tiểu Long: Tiểu Long, hộ pháp cho lão đại, ta cần bế quan một đoạn thời gian.
Trên một ngọn núi khổng lồ, Lục Thiếu Du tiến vào trong một mật thất.
Từ trong miệng Hắc Vũ Lục Thiếu Du biết được đây chính là nơi mà sư phụ từng bế quan khi trước.
Cũng là nơi bế quan tuyệt hảo cho hắn lần này.
Trong mật thất, tất cả vô cùng đơn giản, sau khi nói với Tiểu Long và Thiên Sí Tuyết Sư vài câu Lục Thiếu Du lập tức đóng cánh cửa đá lại chuẩn bị bế quan.
Mà lần bế quan này Lục Thiếu Du cũng đã có dự định từ trước.
Chuyện trong Thánh Linh giáo hắn cũng đã xử lý gần xong.
Một ít chuyện rườm rà thì đã có Tứ đại Thiên Tôn và chúng Tôn lão hộ giáo đi xử lý.
Lúc này hắn đã thu được Hổ Âm Yêu Tinh, cũng nên mau trở về Phi Linh môn nghĩ biện pháp giúp Nam thúc khôi phục.
Nhưng mà trước khi trở về Lục Thiếu Du muốn đề thăng thực lực của mình một chút.
Tuy rằng lần này trở về có Hắc Vũ bên cạnh, độ an toàn sẽ đảm bảo hơn rất nhiều.
Thế nhưng thực lực của hắn tăng cường cũng rất quan trọng.
Dù sao đi nữa cũng phải chờ sau khi xử lý xong mọi chuyện trong Thánh Linh giáo mới có thể rời đi được.
Có lẽ có thể đột phá không ít.
Trong tay Lục Thiếu Du lập tức xuất hiện một hộp ngọc.
Bên trong chính là Chân Linh thánh quả mà Lục Tâm Đồng và Tiểu Long thu được từ Thiên đảo.
Sau khi ăn vào Chân Linh thánh quả, Lục Thiếu Du đoán có lẽ thực lực của hắn lần nữa có thể đột phá.
Chỉ là Chân Linh thánh quả này đối với người khác có thể giúp bọn họ đột phá không ít.
Thế nhưng đối với Lục Thiếu Du mà nói có thể đột phá tới trình tự gì Lục Thiếu Du thực sự không biết.
Thứ này đối với người khác chỉ có thể hóa thành chân khí hoặc là linh lực để đột phá tới một tầng thứ khác.
Thế nhưng sau khi hắn ăn vào Chân linh thánh quả sẽ hóa thành hai cỗ lực lượng là chân khí và linh lực.
Đồng thời đan điền và không gian trong đầu hắn đều cực kỳ khổng lồ.
Đặc biệt là đan điền càng thêm khổng lồ không gì sánh được.
Vì vậy sau khi dùng Chân Linh thánh quả này có thể đột phá tới đâu bản thân Lục Thiếu Du cũng không thể đoán ra.
Chỉ là năng lượng của Chân Linh thánh quả này, có Âm Dương Linh Vũ Quyết, hắn có thể tối ưu hóa số năng lượng bên trong để bản thân sử dụng.
Ăn vào.
Chân linh thánh quả trong tay Lục Thiếu Du trong suốt không ngừng tỏa ra mùi hương thơm ngát mang theo năng lượng bàng bạc khuếch tán.
Toàn bộ mật thất lúc này tràn ngập dưới năng lượng bàng bạc này.
Chân Linh thánh quả tuy rằng có thể tích rất nhỏ, thế nhưng năng lượng ẩn chứa bên trong cực kỳ bàng bạc.
Sau khi loại bỏ tạp niệm, Lục Thiếu Du khoanh chân ngồi xuống há mồm nuốt vào Chân Linh thánh quả.
Cùng với cảm giác mát mẻ, Chân Linh thánh quả sau khi bị Lục Thiếu Du nuốt vào trong bụng hầu như ngay lập tức hóa thành một cỗ năng lượng ấm áp khuếch tán trong cơ thể Lục Thiếu Du.
Cỗ năng lượng này bàng bạc không gì sánh được, Lục Thiếu Du cũng kinh ngạc phát hiện ra cỗ năng lượng này không cuồng bạo trùng kích thân thể của hắn mà cực kỳ ôn hòa di chuyển trong cơ thể.
Kinh ngạc một lát Lục Thiếu Du cũng không cảm thấy kỳ quái.
Lạc Kiến Hồng từng nói qua, năng lượng bên trong Chân Linh thánh quả cực kỳ bàng bạc, thế nhưng lại rất ôn hòa, bằng không Vũ Suất cùng Linh Suất cũng không dám dùng nó.
Cỗ năng lượng cực kỳ bàng bạc này đang ôn hóa hóa thành từng tia năng lượng khuếch tán ra chung quanh cơ thể Lục Thiếu Du, khiến cho toàn bộ cơ thể hắn có một loại cảm giác thoải mái không nói nên lời.
Năng lượng lập tức đi vào trong kinh mạch.
Luyện hóa.
Theo cỗ năng lượng này tiến vào trong kinh mạch, Lục Thiếu Du lập tức vận chuyển Âm Dương Linh Vũ quyết, từng tia năng lượng trong kinh mạch lập tức bị luyện hóa sau đó hóa thành chân khí và linh lực tiến vào trong đan điền và không gian trong đầu Lục Thiếu Du.
Tuy rằng năng lượng của Chân Linh thánh quả cực kỳ ôn hòa, thế nhưng cỗ năng lượng này thực sự quá lớn, năng lượng bàng bạc tràn ngập kinh mạch khiến cho kinh mạch bàng trướng làm thân thể Lục Thiếu Du mơ hồ có cảm giác đau đớn.
Năng lượng thật mạnh mẽ.
Lục Thiếu Du thầm nghĩ trong lòng, đồng thời càng thêm mững rỡ luyện hóa số năng lượng này.
Cỗ năng lượng bàng bạc này tuyệt đối có thể khiến cho tu vi vũ giả và linh giả của hắn tăng lên một tầm cao mới.
Theo luyện hóa, một lát sau năng lượng bàng bạc do Chân Linh thánh quả biến thành dùng tốc độ Lục Thiếu Du cực kỳ thỏa mãn phân biệt hóa thành chân khí và linh lực chạy ào ào vào trong đan điền và không gian trong đầu hắn.
Năng lượng bàng bạc như vậy trải qua Âm Dương Linh Vũ Quyết luyện hóa khiến cho Lục Thiếu Du có thể cảm nhận rõ ràng.
Cỗ năng lượng này sau khi luyện hóa hóa thành không ít chân khí và linh lực.
Đám chân khí, linh lực này không ngừng cuồn cuộn tiến vào trong đan điền và không gian trong đầu của hắn.
Năng lượng sau khi luyện hóa thành chân khí tinh thuần tiến vào trong đan điền to lớn của Lục Thiếu Du.
Trong đan điền bắt đầu có chút ba động, vũ đan ngũ sắc trong đan điền chậm rãi xoay tròn.
Quang mang ngũ sắc nhàn nhạt quanh quẩn.
Huyết Lục đang lơ lửng trên vũ đan cũng chậm rãi xoay tròn, hấp thu năng lượng từ trong vũ đan chuyển ra.
Về phần Huyễn Ảnh Thanh Vũ và Tử Lôi Huyền Đỉnh đều đang được chân khí tẩm bổ, chúng nó cũng không phải là bản mạng linh khí của Lục Thiếu Du, cho nên không thể tiếp tục hấp thu chân khí mà tấn chức.
Chân khí tinh thuần rót vào không ngừng, vũ đan ngũ sắc đang dùng tốc độ mà mắt thường không thể thấy được mà tăng cường.
Độ sáng bóng bên ngoài càng thêm rực rỡ.
Tiểu hồn anh trong đầu lúc này đang không ngừng hấp thu linh lực tiến vào trong đầu.
Xương cốt, kinh mạch, lục phủ ngũ tạng, thậm chí cả cơ thể đều được cỗ năng lượng này rèn giũa.
Cảm nhận năng lượng bàng bạc do Chân Linh thánh quả biến thành, Lục Thiếu Du phỏng đoán, sợ rằng hắn phải cần thời gian không ngắn mới có thể luyện hóa được.
Về phần chỗ tốt sau khi hoàn toàn luyện hóa hết năng lượng của Chân Linh thánh quả ra sao, cuối cùng hắn đột phá tới tình trạng gì thì hiện tại Lục Thiếu Du cũng không biết.
Đồng thời trong lòng cũng cực kỳ chờ mong.
Cứ như vậy Lục Thiếu Du tiến vào trạng thái tu luyện vong ngã, quanh thân có một cỗ năng lượng nhàn nhạt khuếch tán.
Năng lượng nhàn nhạt tràn ngập, ngay cả trong không gian cũng xuất hiện gợn sóng nhìn qua khiến cho người ta có cảm giác hư ảo.
Không chế năng lượng do Chân Linh thánh quả biến thành trong cơ thể mà luyện hóa.
Sau khi luyện hóa thành chân khí và linh lực tinh thuần tiến vào trong đan điền và không gian trong đầu.
Đan điền và không gian trong đầu Lục Thiếu Du lúc này giống như một cái động không đáy, đang không ngừng hấp thu số chân khí và linh lực mà Lục Thiếu Du luyện hóa.
Hai mắt nhắm chặt, quanh thân Lục Thiếu Du được bao phủ bởi một vòng quang mang nhàn nhạt.
Mà ở trong vòng quang mang nhàn nhạt này còn có một vòng quang tráo màu trắng như ẩn như hiện.
Mơ hồ có năng lượng khuếch tán ra, sau đó lại bị Lục Thiếu Du hút vào trong cơ thể tạo thành một vòng tuần hoàn, cực kỳ huyền ảo.
Lúc này nếu như có cường giả ở đây nhất định sẽ cực kỳ kinh ngạc.
Khí tức trên người Lục Thiếu Du không ngờ trong bắt đầu đang chậm rãi kéo lên.
Mặc kệ là chân khí hay linh lực đều chậm rãi được tăng cường.
Tốc độ tăng lên có thể không nhìn thấy rõ, thế nhưng trên thực tế cũng rất kinh người.
Tới cấp độ như Vũ Vương lục trọng và Linh Vương lục trọng, khí tức có thể kéo lên với tốc độ bằng mắt thường như vậy tuyệt đối kinh khủng, khiến cho người khác trợn mắt líu lưỡi.
Mà kỳ thực, từ trước tới nay bởi vì có Âm Dương Linh Vũ quyết thôn phệ, cho nên dùng Chân Linh thánh quả, chỗ tốt mà Lục Thiếu Du nhận được so với những người khác còn nhiều hơn.
Đây cũng là tác dụng biến thái của Âm Dương Linh Vũ quyết.
Mà mặt khác, thể chất kinh khủng của Lục Thiếu Du cũng có liên quan rất lớn.
Chính vì thể chất kinh khủng của Lục Thiếu Du và kinh mạch dày rộng, số chân khí có thể vận chuyển qua kinh mạch so với người khác cũng được hơn rất nhiều.
Đồng thời số chân khí có thể chảy vào trong đan điền cũng cực kỳ khổng lồ.
Cùng với Lục Thiếu Du luyện hóa, trong mật thất, quang mang quanh thân Lục Thiếu Du ngày càng chói mắt.
Cỗ khí tức từ trong cơ thể tràn ra từ từ tăng cường.
Một cỗ khí tức như biển không ngừng từ trong cơ thể khuếch tán ra.
Dường như không cần bao lâu nữa là có thể đột phá.
Cứ như vậy thời gian trôi qua cực kỳ nhanh chóng.
Mà lúc này trong Thánh Linh giáo đã có một bộ mặt khác.
Toàn bộ đệ tử đều được gọi tới cỗ chấp sự hoặc hộ pháp nhận chỗ tốt.
Dựa theo tu vi của bản thân, cả đám đều nhận được không ít thì nhiều.
Đan dược, vũ kỹ, linh dược, binh khí, tất cả đều có.
Khuôn mặt các đệ tử tươi cười như hoa, mừng rỡ không thôi.
Tới trưởng lão hộ pháp, chỗ tốt đám người này nhận còn nhiều hơn.
Nếu như không có linh khí thì trực tiếp được phân phát linh khí.
Trên một trăm trưởng lão, chỉ có một số ít không có linh khí.
Xem tiếp...Linh vũ thiên hà
truyện tranh Linh vũ thiên hà
truyện Linh vũ thiên hà
Linh vũ thiên hà truyện chữ
đọc truyện Linh vũ thiên hà
Linh vũ thiên hà chap
truyenfull.vn
truyenfull.vip
truyenfull.vip
truyen.tangthuvien.vn/
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License