Linh vũ thiên hà
Chapter
0161
Lục Tâm Đồng lo lắng tuyệt đối có cơ sở, Nhật Sát giáo có thể trở thành một trong tứ các tứ đảo đủ để nói rõ thực lực của Nhật Sát giáo này.
Hơn nữa nơi này lại là địa bàn của bọn họ, có câu nói cường long không áp được địa đầu xà.
Thực lực của bọn họ cũng không mạnh lắm, ở chỗ này sợ rằng ngay cả Linh Thiên môn, Vân Dương Tông tới cũng phải nể mặt Nhật Sát giáo ba phần.
Trừ phi là não ngập nước, bằng không cũng không có ai muốn đắc tội với bọn họ.
Tới địa bàn của người khác thì phải cúi đầu, đây là đạo lý bình thường.
Ta biết, ta sẽ không đi chọc vào người khác.
Tiểu Long ngẩng đầu rồi nói, trong lòng lại không cho là vậy.
Bằng vào tính cách của Tiểu Long, sợ rằng sẽ không sợ một ai cả.
Mọi người lập tức yên tĩnh chờ đợi, bắt đầu điều tức.
Có Như Hoa hộ pháp cho nên mọi người vô cùng yên tâm.
Thời gian trôi qua, người vì Thiên đảo mà tới càng ngày càng nhiều, thực lực cao thấp đều có.
Việc trọng đại bực này, chỉ cần người biết đến tin tức thì lập tức sẽ tới giúp vui.
Nhân số ngày càng nhiều, tiếng nghị luận của mọi người hội tụ tạo thành thanh âm ồn ào vang trời.
Thời gian chậm rãi trôi qua, tất cả mọi người đều điều tức, không quấy rối người khác.
Cũng không có ai muốn đi quấy rối người khác.
Những người muốn đi tới gần đều bị Như Hoa trừng mắt rồi lập tức thối lui.
Vì vậy cho nên phía dưới ngọn núi này lập tức đông nghịt người.
Chỉ có không gian trăm thước bên cạnh bốn người là không có ai tiến vào mà thôi.
Mà có kết quả như vậy không biết là do khí tức của Như Hoa dọa hay là dung nhan của nàng khiến cho không ai dám tới gần.
Thời gian mấy ngày rất nhanh đã trôi qua.
Thời gian càng lúc càng tới gần.
Phía xa, không gian chung quanh Thiên đảo bị sương mù dày đặc bao phủ bắt đầu vặn vẹo.
Càng lúc càng mơ hồ.
Mà lúc này, nước biển phía dưới bắt đầu cuồn cuộn.
Mặt nước trong mấy ngày gần đây không ngờ lại dâng cao lên ba mươi thước.
Cảnh này khiến cho không ít người xao động.
Dưới sự mê hoặc của Chân Linh thánh quả khiến cho mắt vô số người đỏ rực.
Ai mà không muốn thu được một khỏa Chân Linh thánh quả để tăng cường thực lực cơ chứ? Trực tiếp tăng cường thực lực, loại mê hoặc như vậy đối với mỗi một tu luyện giả mà nói, đều khó có thể chống lại.
Một ngày nữa lại trôi qua, ba người Tiểu Long, Lục Tâm Đồng, Dương Quá tu luyện mấy ngày, hoàn toàn quên mục đích mình tới đây là vì cái gì.
Màn đêm bao phủ trời cao.
Ánh trăng nhàn nhạt, gió biển gào thét mang theo sự nóng bỏng.
Ánh trăng lạnh lẽo từ trên trời chiếu xuống, soi sáng một mảnh núi non.
Như Hoa vẫn ngồi đó, tâm thần tỏa ra chung quanh.
Động tĩnh chung quanh không thể thoát khỏi tâm thần của nàng.
Sưu.
Một tiếng xé gió đột nhiên vang lên trong bầu trời đêm.
Thanh âm này tuy rằng rất nhỏ thế nhưng không thoát khỏi sự cảm ứng của Như Hoa.
Hai mắt nàng lập tức mở ra, trong mắt nàng xuất hiện một đạo thân ảnh đang đánh tới.
Muốn chết.
Tính tình Như Hoa vốn nóng nảy, người này lại đánh lén khiến cho nàng giận dữ.
Bàn tay khẽ vỗ một cái, thân thể giống như lưu quang bắn về phía trước, đánh về phía thân ảnh đang đánh tới kia.
Trong tay mang theo một đạo chưởng ấn nhanh chóng bành trướng rồi đánh xuống.
Cẩn thận.
Trong nháy mắt lưu quang quanh thân ba người Lục Tâm Đồng, Tiểu Long, Dương Quá chợt lóe, trực tiếp đánh lên, dùng ánh mắt cảnh giác nhìn về phía chung quanh.
Là yêu thú thất giai trung kỳ.
Cảm nhận khí thế trên người Như Hoa, ánh mắt thân ảnh đang đánh lén tới kia lập tức đại biến.
Một đạo quyền ấn nhanh chóng được ngưng tụ.
Một quyền hung hăng đánh ra, va chạm với một quyền của Như Hoa.
Phanh Phanh.
Hai cỗ lực lượng va chạm, kình phong kinh khủng khuếch tán.
Thân hình Như Hoa khẽ run lên, không có ảnh hưởng quá lớn.
Thế nhưng người đánh lén kia, thân hình giống như diều đứt dây trực tiếp bắn vào một cây đại thụ.
Đại thụ nứt gãy, người này lại hung hăng đập xuống núi, toàn bộ ngọn núi run rẩy.
Hừ.
Vừ rơi xuống đất, trong yết hầu người đó vang lên tiếng rên nhẹ, sắc mặt tái nhợt.
Trong mắt hiện lên sự kinh ngạc.
Hắn thật khong ngờ yêu thú này lại là yêu thú thất giai trung kỳ.
Vốn ban đầu hắn nghĩ rằng bằng vào tu vi Vũ Vương ngũ trọng của mình một khi đánh lén đủ để chế phục mấy người này trong nháy mắt.
Ai ngờ bên người những người này lại có yêu thú thất giai trung kỳ.
Tứ trưởng lão.
Mấy đạo thân ảnh phía sau lập tức đi tới bên người Vũ Vương ngũ trong bị thương kia.
Đây chính là mấy Vũ Vương và thanh niên áo trắng mà đám người Lục Tâm Đồng gặp ở bãi cát khi trước.
Phía sau còn có hơn chục người đang chạy tới.
Hừ, hóa ra là các ngươi.
Ba người Lục Tâm Đồng tiến lên, nhìn đám người đột nhiên xuất hiện, ánh mắt lập tức trầm xuống.
Một cỗ hàn ý trên người nàng tràn ra.
Tuy rằng nàng không định gây sự, thế nhưng có người đánh lén, coi như là người Nhật Sát các thì cũng không thể cứ như vậy mà buông tha cho đám người này.
Huống chi đây cũng không phải là người của Nhật Sát các.
Là người Thiên Hạp đảo tới.
Đó không phải là thiếu chủ Dương Tử Tùng của Thiên Hạp đảo sao? Còn có bốn vị trưởng lão tứ trưởng lão, ngũ trưởng lão của Thiên Hạp đảo a.
Bốn vị trưởng lão cùng thiếu chủ tới đây, xem ra bọn họ cũng vì Chân Linh thánh quả mà tới.
Lần này náo nhiệt rồi.
Thực lực của Thiên Hạp đảo chỉ dưới Nhật Sát các mà thôi, những người này không ngờ lại dám động vào Thiên Hạp đảo, lá gan quả thực quá lớn.
Động tĩnh lớn vừa rồi đương nhiên đã làm kinh động đám người chung quanh, lập tức có vô số người vây quanh.
Tuy rằng dưới bóng đêm thế nhưng những người này cũng mau chóng nhận ra thân phận đám người vừa mới xuất hiện.
Từ trong ngữ khí của mọi người chung quanh có thể đoán ra được, Thiên Hạp đảo này trong Đông Hải cũng có danh khí không nhỏ.
Chư vị, chúng ta là người của Thiên Hạp đảo.
Vị này chính là thiếu chủ của Thiên Hạp đảo chúng ta.
Trong tiếng nghị luận của mọi người, Dương Tử Tùng nhìn đám người Lục Tâm Đồng và Dương Quá sau đó ánh mắt chuyển sang người Lục Tâm Đồng nói: Tiểu thư, mau giao giải dược ra đây.
Thiên Hạp đảo ta có thể bỏ qua chuyện này, bằng không các ngươi hẳn cũng đã biết hậu quả rồi đấy.
Vốn đám người Thiên Hạp đảo đằng đằng sát khí mà tới, thế nhưng sau khi nhìn thấy thực lực của Như Hoa lập tức khách khí hơn rất nhiều.
Những người này không phải dễ chọc như vậy.
Con mẹ nó, Thiên Hạp đảo ngươi là thứ gì? Không ngờ lại dám uy hiếp chúng ta.
Tiểu Long đã sớm không nhịn được nữa, miệng nhổ một ngụm nước bọt xuống đất.
Có người dám xuất thủ đánh lén nó, khiến cho nó vô cùng tức giận.
Lục Tâm Đồng nhìn vào đám người đằng đằng sát khí trước mặt, ánh mắt lạnh lẽo nói: Đã biết là ta hạ độc rồi sao? Xem ra cũng không quá ngốc.
Vốn nếu như các ngươi cầu ta, thì có lẽ ta cũng sẽ cho các ngươi giải dược.
Thế nhưng hiện tại không ngờ lại đánh lén chúng ta.
Muốn giải dược sao? Chờ kiếp sau đi.
Tiểu oa nhi, tốt hơn ngươi đừng có chọc vào Thiên Hạp đảo chúng ta.
Lập tức giao ra giải dược, bằng không các ngươi sẽ phải hối hận.
Vũ Vương tứ trọng kia nhướng mày nói, trong lòng hắn lúc này cũng vô cùng lo lắng.
Thực lực mấy người này đều bất phàm, đặc biệt là đầu yêu thú thất giai trung kỳ kia có thể dùng một chiêu đả thương tứ trưởng lão, những người này quả thực khó dây vào.
Thế nhưng Thiếu đảo chủ bị hạ độc, không thể trì hoãn được nữa.
Lần này hắn cũng chỉ cố gắng kiên trì, hi vọng dựa vào mặt mũi của Thiên Hạp đảo để những người này giao ra giải dược.
Dù sao mặt mũi của Thiên Hạp đảo ngay cả Nhật Sát các cũng phải cấp ba phần mặt mũi.
Chỉ là tên Vũ Vương tứ trọng này cũng không biết những người trước mặt hắn, nếu như trêu vào, sợ rằng ngay cả mặt mũi của Nhật Sát các đám người này cũng không cho, sao lại phải cấp mặt mũi cho Thiên Hạp các bọn hắn cơ chứ.
Nực cười, hôm nay ta không giao giải dược ra thì các ngươi định làm gì ta? Lục Tâm Đồng cũng không phải là hạng người dễ lương thượng.
Ý tứ uy hiếp trong lời nói của lão giả kia nàng cũng nghe ra được cho nên không thỏa hiệp.
Nhanh giao ra giải dược, bằng không Thiên Hạp đảo ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho các ngươi.
Thanh niên mặc y phục màu trắng kia lúc này vẻ mặt đen kịt, toàn thân đã bắt đầu phù lên, cho dù hắn là Linh Suất cửu trọng cũng không thể chống lại độc của Lục Tâm Đồng.
Thiên Hạp đảo là cái rắm gì? Người khác sợ thế nhưng Long gia gia của ngươi còn chưa đặt vào trong mắt.
Tiểu Long vô cùng lưu manh nói, quả thực nó cũng không đặt Thiên Hạp đảo vào trong mắt.
Các ngươi đi đi, độc này không lấy mạng của ngươi, chỉ phù vài ngày, làm dung mạo biến dạng một chút mà thôi.
Sau này tốt nhất đừng trêu vào chúng ta.
Dương Quá cũng không muốn gây sự, so với Tiểu Long và Lục TÂm Đồng thì hắn trầm ổn hơn không ít.
Quan trọng là Dương Quá luôn không thích động thủ đả thương người khác.
Cái này.
Nghe Dương Quá nói, sắc mặt Vũ Vương tứ trọng và Vũ Vương ngũ trọng kia khẽ biến hóa.
Không ngờ độc này lại không ảnh hưởng tới tính mạng của thiếu chủ.
Chỉ hủy một chút dung mạo mà thôi, coi như là cấp một chút giáo huấn cho vị thiếu chủ thường ngày ngang ngược kiêu ngạo của bọn họ cũng tốt.
Những người trước mắt này cũng không dễ chọc, tốt nhất không nên động thủ thì tốt hơn.
Một khi động thủ sợ rằng bọn họ cũng không chiếm được tiện nghi.
Cái gì? Hủy dung? Nghe Dương Quá nói vậy, Dương Tử Tùng giận dữ.
Hắn làm sao có thể chịu hủy dung được cơ chứ, nhìn bộ dáng hiện tại, sợ rằng sau này bất luận một nữ nhân nào nhìn thấy hắn cũng phải hoảng sợ.
Nữ nhân kia, mau giao ra giải dược.
Nghe nói tới hủy dung, Dương Tử Tùng lập tức kích động, ánh mắt lạnh lẽo, một đạo trảo ấn trực tiếp khiến cho gợn sóng trong không gian vặn vẹo, ầm ầm chộp tới Lục Tâm Đồng.
Thân thể phù lên kia không ngờ lại có tốc độ cực nhanh, giống như kịch độc của Lục Tâm Đồng đã kích thích thực lực của hắn vậy.
Sưu.
Đối mặt với trảo ấn của Dương Tử Tùng, Tiểu Long, Như Hoa, Dương Quá cũng không có ý tứ ngăn cản.
Sắc mặt Lục Tâm Đồng không chút biến đổi, thân ảnh chợt lóe đem theo một đạo tàn ảnh tránh khỏi công kích của Dương Tử Tùng.
Mà dùng tốc độ hiện tại của Lục Tâm Đồng, Dương Tử Tùng này đương nhiên khó có thể đuổi theo được.
Mắt nhìn Lục Tâm Đồng thoát khỏi phạm vi công kích, Dương Tử Tùng dường như ngày càng giận dữ.
Thân hình lần nữa lao về phía Lục Tâm Đồng.
Lục Tâm Đồng vừa ra tay khiến cho sắc mặt mấy Vũ Vương kia đại biến.
Lúc này Lục Tâm Đồng ra tay đem theo lực lượng không gian khiến cho sắc mặt bọn họ đại biến, bởi vì đây là biểu tượng của Linh Vương.
Thiếu đảo chủ.
Nhìn ra thực lực đại khái của Lục Tâm Đồng, Vũ Vương ngũ trọng kia lập tức lao thẳng về phía trước.
Nếu dám đi về phía trước một bước thì ngươi nhất định sẽ chết.
Thân ảnh Như Hoa lạnh lùng chắn trước người lão giả Vũ Vương ngũ trọng kia.
Trong lời nói không có chút khách khí nào.
Vũ Vương ngũ trọng nếu như trở lại một tháng trước mà nói đương nhiên nàng sẽ cố kỵ.
Thế nhưng sau khi dùng Yêu linh đan thực lực của nàng đã tiến bộ rất nhanh.
Muốn đối phó với Vũ Vương lục trọng cũng không thành vấn đề.
Lần trước đối phó với Kiếm Linh Vương của Thiên Vân đảo là Vũ Vương thất trọng nàng cũng không rơi vào thế hạ phong bao nhiêu.
Như Hoa chặn đường, tứ trưởng lão Vũ Vương ngũ trọng này lập tức không dám tiến lên.
Hắn biết mình tiến lên cũng vô dụng, yêu thú thất giai trung kỳ này hắn không thể chống lại được.
Giao ra giải dược.
Thân ảnh Dương Tử Tùng nhanh như thiểm điện phóng tới Lục Tâm Đồng.
Thế nhưng mỗi khi gần đuổi kịp Lục Tâm Đồng thì thân thể của nàng lại dùng một góc độ không thể tưởng tượng được mà tác h ra, giống như là mèo vờn chuột vậy.
Ồ, thực lực của nữ tử xinh đẹp kia thật mạnh, dường như Dương Tử Tùng không phải là đối thủ của nàng ta.
Không gian lực, Linh Vương? Một ít người có thực lực bất phàm đứng xem phía xa lúc này cũng nhìn ra một chút.
Thực lực của Lục Tâm Đồng so với Dương Tử Tùng kia mạnh hơn không ít.
Hừ, đây là tự ngươi muốn chết.
Bị Dương Tử Tùng đuổi theo không bỏ, một cỗ hàn ý từ trong lòng Lục Tâm Đồng tràn ra.
Vốn nàng không muốn gây sự, thế nhưng lúc này trong lòng tràn ngập tức giận.
Thủ ấn đột nhiên được kết.
Không gian quanh thân run rẩy, một cỗ khói độc màu đen từ trong cơ thể tuôn ra.
Khi Dương Tử Tùng đánh về phía Lục Tâm Đồng, cảm nhận không gian vặn vẹo, sắc mặt hắn đại biến, khí thế của đối phương lúc này hoàn toàn khiến cho hắn run rẩy, thanh âm kinh ngạc từ trong miệng hắn vang lên: Linh Vương.
Thiếu đảo chủ, cẩn thận.
Sát ý trong mắt Lục Tâm Đồng rất rõ ràng, tất cả mọi người trong Thiên Hạp đảo đều có thể tưởng tượng được, lúc này cả đám không còn bình tĩnh được nữa, lập tức đánh về phia Lục Tâm Đồng.
Hừ, muốn dùng nhiều người bắt nạt một người sao? Tiểu Long mơ miệng nói.
Nó đã sớm muộn động thủ, nếu không phải bởi vì Dương Quá đã nói qua không thể tùy tiện gây sự thì lúc này sợ rằng nó đã động thủ từ lâu rồi.
Nắm tay nho nhỏ nắm chặt, một đạo quyền ấn khiến cho không gian vặn vẹo mang theo thanh âm sắc bén đánh về phía Vũ Vương tứ trọng kia.
Các ngươi động thủ trước, vậy thì ta cũng không khách khí nữa.
Dương Quá không muốn động thủ, thế nhưng nhìn thấy có người công kích tam muội khiến cho hắn lập tức nổi giận nhìn về phía Vũ Vương nhất trọng và Vũ Vương nhị trọng còn lại.
Ánh mắt Dương Quá lạnh lẽo, quanh thân có một cỗ khí tức vô hình bạo phát, toàn bộ không gian tràn ngập một cỗ quang mang nhàn nhạt.
Phanh Phanh.
Trong nháy mắt ngắn ngủi này, Vũ Vương nhất trọng và Vũ Vương nhị trọng kia lập tức bị không gian lực phong tỏa.
Thân thể đình trệ, di chuyển một bước cực kỳ khó khăn giống như phải dùng hết sức bình sinh.
Ngay sau đó, Dương Quá đạp mặt đất một cái, quang mang dưới chân chợt lóe, thân ảnh phóng lên cao, hai tay mang theo hai đạo quyền ấn hung hăng đánh vào trên người hai Vũ Vương kia.
Khục khục.
Đáng thương cho hai Vũ Vương này, thân hình trực tiếp bị đánh bay về phía xa, rồi đập vào vách núi, miệng phun ra máu tươi.
Thân thể nho nhỏ của Tiểu Long cách đó không xa cũng đánh về phía Vũ Vương tứ trọng.
Bàn chân đạp mạnh mặt đất một cái, thân hình giống như mũi tên rời cung, quang mang quanh thân chợt lóe, trên nắm tay mang theo lực lượng khiến cho không gian vặn vẹo, thân thể hóa thành một đạo quang mang không rõ trong nháy mắt đánh tới trước mặt Vũ Vương tứ trọng.
Không xong, là yêu thú, hay linh thú? Khí tức của Tiểu Long tràn ra, Vũ Vương tứ trọng kia lập tức nhận ra Tiểu Long không phải là vũ giả, cũng không phải là linh giả.
Sắc mặt đại biến, bàn tay nhanh chóng nắm lại, một cỗ chân khí nóng bỏng nhanh chóng ngưng tụ, không có một chút do dự nào trực tiếp hung hăng đánh về phía Tiểu Long.
Kình phong ẩn chứa trong nắm tay khiến cho không khí bị xé rách.
Một cỗ kình khí vô hình trực tiếp tạo thành một vết nứt trong không gian.
Vô số tảng đá lớn dưới kình khí vô hình trực tiếp bị chấn thành từng mảnh nhỏ.
Thuộc tính hỏa tràn ngập, toàn bộ không gian đột nhiên nóng bỏng.
Cảm nhận thực lực của Vũ Vương tứ trọng bên trogn quyền ấn kia, sắc mặt Tiểu Long không chút biến đổi, thân thể nho nhỏ đột nhiên bay lên.
Trên nắm tay mang theo quang mang màu vàng, cuối cùng ngạnh kháng với ngũ trưởng lão của Thiên Hạp đảo kia.
Phanh Phanh.
Tiếng trầm thấp từ chỗ hai cỗ lực lượng va chạm vang lên.
Kình khí vô hình phô thiên cái địa bạo phát.
Thân thể Vũ Vương tứ trọng trực tiếp bị đánh bay, trong miệng phun ra một ngụm máu tươi.
Trong chốt lát này trong đầu hắn vô cùng kinh hãi.
Thực lực của yêu thú trong dáng vẻ thiếu niên này không ngờ lại kinh khủng như vậy.
Những người này rốt cuộc có địa vị gì? Xem ra lần này thiếu đảo chủ của bọn hắn đã chọc phải khối xương cứng rồi.
Đi xuống cho ta.
Lục Tâm Đồng giữa không trung lúc này cũng đem một đạo quang trụ màu đen đánh vào trên người Dương Tử Tùng.
Phanh.
Thanh âm trầm thấp vang lên, thân thể Dương Tử Tùng Vũ Suất cửu trọng nặng nề đập vào mặt đất.
Trong miệng phun ra một ngụm máu đen, ngay sau đó Như Hoa cũng đem Vũ Vương ngũ trọng kia đánh bay.
Những người này có địa vị gì? Không ngờ lại mạnh mẽ như vậy.
Nhìn thấy người của Thiên Hạp đảo trong chớp mắt bị chà đạp, ánh mắt mọi người hoảng hốt.
Trong đó có mấy cường giả Vũ Vương a.
Coi như ở trong toàn bộ Đông Hải này, mấy người kia tuyệt đối là cường giả có danh tiếng.
Thế nhưng lúc này bọn họ lại bị mấy người trẻ tuổi kia đánh bại vô cùng dễ dàng khiến cho bọn họ trợn mắt líu lưỡi.
Ngươi muốn chết? Tiểu Long một chiêu đánh bay Vũ Vương tứ trọng xong lập tức lao về phía trước.
Tiểu Long, quên đi.
Thanh âm của Lục Tâm Đồng vang lên, gọi lại Tiểu Long.
Tâm Đồng, không giết bọn họ sao? Tiểu Long chu miệng nói, dường như còn chưa hết giận.
Quên đi, tha cho cái mạng nhỏ của bọn họ.
Lục Tâm Đồng nói, tuy rằng nàng cũng muốn giết hết những người này.
Thế nhưng nhớ tới những phiền toái gần đây gặp phải, ca ca còn chưa tìm được khiến cho nàng quyết định, cố gắng không gây ra phiền phức gì quá lớn.
Nói xong, Lục Tâm Đồng nhìn mấy Vũ Vương bị thương nặng nói: Đem thiếu đảo chủ của các ngươi mang về đi.
Hôm nay ta tha cho các ngươi một mạng, đem linh lực trên người hắn tán đi thì độc tố tự giải.
Nếu như muốn bảo trụ tu vi thì trong nửa tháng nhất định sẽ chết.
Đây coi như là nghiêm trị đối với việc xuất thủ với chúng ta.
Các ngươi tự mình giải quyết đi.
Nói xong bốn người Lục Tâm Đồng nhìn nhau rồi thả người rời khỏi.
Còn lại mười mấy đệ tử Thiên Hạp đảo bối rối nâng mấy trưởng lão bị trọng thương.
Về phần Dương Tử Tùng đã bất tỉnh nhân sự.
Người vây xem chung quanh ngày càng nhiều, nhìn thấy chính chủ rời đi cũng bắt đầu giải tán.
Dù sao hiện tại trong khu vực quanh đây cũng có vô số người một lời không hợp là ra tay, không ít người cũng vì vậy mà chết.
Tuy rằng vừa rồi người động thủ là Vũ Vương và yêu thú thất giai khiến cho mọi người kinh ngạc.
Thế nhưng kinh ngạc qua đi mọi người lập tức đàm luận tới chuyện Chân Linh thánh quả.
Dù sao thứ hấp dẫn lớn nhất hiện tại chính là Chân Linh thánh quả.
Tâm Đồng, sao lại không giết mấy người kia? Một lát sau, bốn người lần nữa tìm một nơi yên tĩnh để đặt chân, Tiểu Long vẫn còn đang suy nghĩ vì sao lại không giải quyết mấy người kia.
Có lẽ thực lực của Thiên Hạp đảo cũng không kém, dù sao nơi này cũng là Đông Hải, phiền phức của chúng ta đã quá nhiều, tốt hơn nên nhẫn nhịn một chút.
Sau khi thu được Chân Linh thánh quả rồi lập tức đi tìm ca ca quan trọng hơn.
Lục Tâm Đồng nói.
Được rồi, coi như bọn chúng mạng lớn.
Tiểu Long chu miệng cũng không nói gì thêm nữa.
Một đêm rốt cuộc cũng trôi qua, sắc trời vừa sáng.
Sương mù trên hải vực càng ngày càng đập, sợ rằng còn đậm đặc hơn một chút.
Thiên đảo phía trước lúc này đã không nhìn thấy được nữa.
Cỗ sương mù đậm đặc này còn vượt quá sự tưởng tượng của mọi người.
Còn ba ngày nữa Thiên Đảo sẽ mở a.
Ba ngày cuối cùng.
Ta đã cảm nhận được dược hương của Chân Linh thánh quả rồi.
Bốn phía có không ít tiếng trầm thấp vang lên.
Bốn người Lục Tâm Đồng nhìn phía trước, còn ba ngày nữa mới có thể tiến vào Thiên đảo.
Trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, Lục Thiếu Du đang nhắm mắt tu luyện bí pháp Cửu Chuyển Thiên Linh, hai mắt đột nhiên mở ra.
Trong mắt hiện lên sự mừng rỡ, bởi vì trong đan điền hắn lúc này đột nhiên có một cỗ ba động thật lớn, thậm chí chu vi chung quanh mơ hồ còn có năng lượng thiên địa đang hội tụ ở bên ngoài đan điền hắn.
Giống như cảnh tượng khi hắn đột phá vậy.
Mà loại ba động này khiến cho Lục Thiếu Du vui mừng không thôi, bởi vì điều này đại biểu cho một việc khiến cho Lục Thiếu Du hưng phấn nhất.
Huyết Lục lần nữa tấn chức.
Lục Thiếu Du hưng phấn, tâm niệm khẽ động, một đạo huyết sắc quang mang xuất hiện trong tay.
Huyết quang thu liễm, một cỗ khí tức cường hãn khuếch tán.
Ngao.
Khi huyết quang thu liễm, một tiếng đao minh giống như long ngâm vang vọng trong không trung.
Trong bầu trời đột nhiên có một cỗ năng lượng trong thiên địa hội tụ trong không trung tại thành một dòng xoáy lớn.
Sưu Sưu.
Năng lượng trong thiên địa tụ tập tới kia dường như bị tiếng đao minh giống như long ngâm của Tiểu Long dẫn dắt lập tức ầm ầm tiến vào trong Huyết Lục.
Năng lượng thiên địa bàng bạc ngưng tụ tạo thành một đạo quang trụ bắn vào trên Huyết Lục.
Được năng lượng bàng bạc rót vào, Huyết Lục run lên, một tiếng đao minh giống như long ngâm lần nữa vang lên.
Ngao.
Tiếng đao minh giống như long ngâm quanh quẩn trong không trung.
Năng lượng thiên địa bàng bạc trong quang trụ khiến cho toàn thân Lục Thiếu Du run lên.
Huyết Lục nằm trong tay Lục Thiếu Du khiến cho năng lượng bàng bạc trong thiên địa rót vào Huyết Lục cũng lập tức tiến vào trong cơ thể hắn.
Năng lượng thiên địa bàng bạc mà kinh khủng lập tức hung hăng chạy vào trong cơ thể hắn, trực tiếp đấu đá lung tung.
Không xong.
Trong lòng Lục Thiếu Du lập tức cả kinh, không ngờ Huyết Lục tấn chức lại có thể đưa tới năng lượng thiên địa khổng lồ như vậy.
Hắn cũng không ngờ năng lượng trong thiên địa lại chui vào trong cơ thể hắn.
Nếu như hiện tại hắn không có Bất Diệt Huyền Thể mà nói, sợ rằng trong nháy mắt vừa rồi đã bạo thể mà chết rồi.
Năng lượng thiên địa bàng bạc không ngừng rót vào, Lục Thiếu Du lập tức nghĩ tới việc buông Huyết Lục ra.
Thế nhưng hắn thật không ngờ Huyêt Lục lại như dính vào trên tay hắn, căn bản không thể bỏ ra.
Trong bầu trời, cỗ năng lượng bàng bạc trong thiên địa kia trong nháy mắt từ trên Huyết Lục tiến vào trong cơ thể hắn.
Lục Thiếu Du cảm thấy toàn bộ thân thể mình đang bành trướng.
Âm Dương Linh Vũ Quyết, luyện hóa.
Loại tình huống này Lục Thiếu Du chưa từng trải qua, cho nên vừa rồi mới sửng sốt.
Thế nhưng lúc này hắn lập tức có phản ứng.
Đây chính là năng lượng trong thiên địa, mỗi một lần hắn đột phá đều khiến cho năng lượng trong thiên địa kéo tới.
Mà năng lượng thiên địa chỉ nói tới chung chung mà thôi.
Chính xác mà nói, năng lượng thiên địa được chia thành nhiều loại.
Theo Thiếu Du lĩnh ngộ, mỗi một lần hắn đột phá đều dẫn dắt tới năng lượng trong thiên địa.
Mà đó chính là năng lượng thuộc tính trong thiên địa.
Hắn đột phá, trên cơ bản đều dẫn tới năng lượng thuộc tính thổ trong thiên địa.
Bởi vì chủ thuộc tính của hắn là thổ hệ.
Vũ giả các hệ khi đột phá tấn chức, năng lượng trong thiên địa mà họ câu động tới đều là các năng lượng thuộc tính trong thiên địa.
Đây chỉ là một loại trong năng lượng thiên địa mà thôi.
Mà khi linh lực đột phá tấn chức, Lục Thiếu Du có thể cảm giác được, cỗ năng lượng trong thiên địa kéo tới này lại không giống như của vũ giả.
Đây cũng không phải là năng lượng thuộc tính trong thiên địa.
Cỗ năng lượng này so với năng lượng khi linh thú đột phá dẫn tới cực kỳ tương đồng.
Thế nhưng cụ thể ra sao Lục Thiếu Du cũng không thể nói rõ.
Còn có một loại khác đó chính là loại năng lượng trong thiên địa đang tiến vào trong cơ thể hắn.
Đây là một loại năng lượng trong thiên địa bàng bạc nhất.
Hắn có thể cảm nhận được sự tồn tại của nó.
Thế nhưng nếu tỉ mỉ tìm kiếm lại không thể tìm ra, có vẻ vô cùng huyền ảo.
Mà trong lòng Lục Thiếu Du, đem loại năng lượng thứ ba này gọi là năng lượng nguyên thủy trong thiên địa.
Bởi vì Lục Thiếu Du có thể cảm giac được loại năng lượng trong thiên địa này bao hàm nhiều loại năng lượng thuộc tính chủ yếu trong thiên địa.
Đồng thời còn bao hàm năng lượng trong thiên địa khi linh lực đột phá dẫn dắt tới.
Nếu là năng lượng trong thiên địa thì hắn có thể luyện hóa.
Thì lúc này Lục Thiếu Du hoàn toàn không chút khách khí, toàn lực vận chuyển Âm Dương Linh vũ Quyết trực tiếp thôn phệ và luyện hóa.
Đương nhiên hắn cũng không có cách nào khác.
Nếu năng lượng trong thiên địa cứ tiếp tục rót vào trong cơ thể hắn như thế này thì hắn sẽ bạo thể mà chết.
Cho nên hắn cũng chỉ có thể thi triển Âm Dương Linh Vũ Quyết luyện hóa nó mà thôi.
Thôn phệ năng lượng thuộc tính để đột phá Lục Thiếu Du đã sớm thử qua.
Chỉ là thôn phệ loại năng lượng nguyên thủy này đột phá thì đây là lần đầu tiên Lục Thiếu Du thử qua.
Vũ giả, linh giả khi tu luyện đều đem loại năng lượng này luyện hóa chuyển thành chân khí và linh lực của bản thân mình.
Nếu như chân khí, linh lực tiêu tán thì cũng sẽ hóa thành các loại năng lượng thuộc tính biến mất ở trong thiên địa.
Mượn vũ giả mà nói, vũ giả các hệ chỉ có thể hấp thu năng lượng gần giống thuộc tính mà tu luyện, càng hấp thu được nhiều năng lượng trong thiên địa thì càng chứng tỏ thiên phú của người đó tốt.
Loại vũ giả này thường thường đạt được độ cộng minh cực cao với năng lượng trong thiên địa cho nên mới hấp thu được nhiều năng lượng thuộc tính.
Tốc độ tu luyện lại càng nhanh hơn.
Mà vũ giả thiên phú bình thường, thuộc tính bình thường thì lực cộng hưởng với năng lượng trong thiên địa sẽ yếu hơn, tốc độ tu luyện chậm hơn.
Mà cũng chính thứ này tạo ra sự khác biệt của tu luyện giả.
Nếu như thiên phú thuộc tính của bản thân cực yếu, thậm chí còn không thể cộng hưởng với năng lượng trong thiên địa vậy thì có nghĩa là bản thân không thể trở thành vũ giả, cũng chính là một người thường.
Lục Thiếu Du không khỏi vui mừng khi cảm nhận cỗ năng lượng trong thiên địa này.
Loại năng lượng thiên địa so với năng lượng thuộc tính đơn độc bình thường còn tinh thuần hơn một chút.
Hắn chỉ cần vận chuyển Âm Dương Linh Vũ Quyết một vòng là có thể đem nó chuyển thành chân khí tinh thuần tiến vào trong đan điền.
Trong bầu trời, năng lượng thiên địa cuồn cuộn không ngừng xuyên qua Huyết Lục tiến vào trong cơ thể Lục Thiếu Du, sau khi bị Âm Dương Linh Vũ Quyết trực tiếp luyện hóa lập tức trở thành chân khí và linh lực tinh thuần.
Trong cỗ năng lượng thiên địa tinh thuần này, hầu như không có một chút tạp chất nào.
Chỉ cần luyện hóa một chút là có thể chuyển hóa thành chân khí và linh lực tinh thuần.
So với năng lượng do Lục Thiếu Du thôn phệ linh lực, chân khí người khác còn nhanh hơn nhiều.
Bởi vì cỗ năng lượng này không cần bỏ đi tạp chất, năng lượng nguyên thủy trong thiên địa trên cơ bản không có tạp chất.
Sưu.
Lúc này năng lượng bàng bạc trong thiên địa xuyên qua Huyết Lục tiến vào trong cơ thể Lục Thiếu Du.
Theo Lục Thiếu Du thôn phệ, trên Huyết Lục lập tức có một cỗ quang mang quỷ dị lóe lên, thân đao trong tay Lục Thiếu Du bắt đầu run rẩy.
Đây là năng lượng nguyên thủy trong thiên địa sao? Rốt cuộc có chuyện gì? Trong nháy mắt khi Lục Thiếu Du luyện hóa, chân khí tinh thuần sau khi tiến vào trong đan điền thì đột nhiên một tiếng kêu thảm thiết từ trong miệng Lục Thiếu Du vang lên.
A.
Tiếng kêu thảm thiết này vang lên, đồng thời Lục Thiếu Du cũng ngây ra.
Năng lượng trong thiên địa sau khi bị luyện hóa ngoại trừ có thể chuyển thành chân khí ra thì có thể chuyển thành linh lực tiến vào trong đầu hắn.
Thế nhưng chỉ có vậy thì cũng chỉ khiến cho Lục Thiếu Du hưng phấn và kinh ngạc mà thôi.
Bởi vì chuyện này vốn đã nằm trong dự đoán của Lục Thiếu Du từ trước.
Trong cỗ năng lượng nguyên thủy kia vốn có năng lượng thuộc tính cùng với linh lực, cho nên mới có thể đồng thời chuyển hóa thành linh lực và chân khí.
Mà khiến cho Lục Thiếu Du kêu lên thảm thiết chính là sau khi luyện hóa năng lượng trong thiên địa, chân khí và linh lực tiến vào đan điền và trong đầu thì lại có thêm một cỗ lực lượng quỷ dị, trực tiếp xé mở không gian trong đầu và đan điền.
Cỗ lực lượng quỷ dị này không quá cuồng bạo, thế nhưng giống như chuyên môn nhằm vào đan điền và không gian trong đầu, khiến cho Lục Thiếu Du căn bản không thể ngăn cản.
Chỉ trong nháy mắt cỗ lực lượng này trực tiếp đem đan điền và không gian trong đầu Lục Thiếu Du phong tỏa lại.
Loại đau đớn, bành trướng này giống như là sắp bạo thể, Lục Thiếu Du cũng chỉ có thể cắn răng kiên trì, không biết là đang xảy ra chuyện gì.
Dưới thân Lục Thiếu Du, Thiên Sí Tuyết Sư đã sớm ở phía xa nhìn chủ nhân.
Cỗ năng lượng trong thiên địa bàng bạc kia khiến cho tim nó đập nhanh, không dám tới gần.
Trong bầu trời xanh thẳm có một đạo lưu quang trực tiếp lăng không phi hành mà đi, tốc độ cực nhanh, trong nháy mắt đã xuất hiện ở phía trước, dường như đang vội đi tới nơi nào đó.
Bỗng nhiên một tiếng gầm gừ xuyên thấu không gian truyền tới, thanh âm rất nhỏ thế nhưng vẫn rơi vào trong tai người này.
Thân ảnh người này lập tức dừng lại giữa không trung.
Đây là một lão giả tuổi chừng lục tuần, thân hình gầy gò, vóc dáng không cao, toàn thân giống như là da bọc dương, trên người có một búi tóc dài.
Bao phủ thân thể là một bộ trường sam rộng thùng thình, hai ống tay áo so với bình thường còn rộng hơn, có vẻ cực kỳ khác lạ.
Thế nhưng ánh mắt lão giả này cực kỳ sắc bén, chỉ cần liếc nhìn một cái cũng sẽ khiến cho tim người ta đập nhanh hơn vài phần.
Hình như có bảo vật.
Ánh mắt lão giả này không ngừng biến ảo, sau khi tìm kiếm phương hướng lập tức thả người rời đi.
Trong không trung yên ả có một đầu yêu thú phi hành nhanh chóng bay về phía trước.
Trên lưng đầu yêu thú phi hành này có gần ba trăm người đang đứng.
Mà trên lưng đầu yêu thú phi hành lục giai có một đạo thân ảnh cao ngất đứng đó, người này ước chừng năm mươi tuổi, ngũ quan đoan chính, một cỗ khí tức bức nhân tràn ra, trên người mặc một bộ trường bào.
Trường bào theo gió rung động, khí chất giống như một đầu ác điều, trong đôi mắt sáng ngời kia bắn ra tinh quang, giống như lợi kiếm.
Mà phía sau người này còn có không ít người có khí tức bất phàm.
Còn có không ít thanh niên, khí tức cả đám cũng không kém chút nào.
Dừng.
Đột nhiên người mặc trường bào kia vung tay lên, ánh mắt nhìn về phía bên trái rồi nói.
Các chủ, ba động thật mạnh mẽ, dường như là bảo vật xuất thế.
Mấy cường giả phía sau người này cũng lập tức nhìn về phía bên trái.
Thực lực mấy người này không ngờ đều đạt tới Vũ Vương, Linh Vương.
Ở gần đây dường như không có bảo vật gì mà.
Một lão giả áo lam khẽ nói, đây chính là một trong mấy cường giả Vũ Vương, Linh Vương.
Hình như cách đây không xa, đi xem là biết.
Một đại hán mặc y phục màu xanh nói.
Nghe nói có bảo vật xuất thế, không ít người trên lưng mấy đầu yêu thú lớn phía sau lập tức xao động.
Không nghĩ tới lần này xuất hành, còn chưa tới Thiên đảo đã gặp phải bảo vật xuất thế.
Đi, chúng ta đi xem một chút.
Người mặc trường bào nói xong, vô số yêu thú phi hành khổng lồ nhanh chóng đi về phía bên trái.
Sưu Sưu.
Trong bầu trời nơi Lục Thiếu Du đứng, cỗ năng lượng bàng bạc trong thiên địa kia không ngừng rót vào trên Huyết Lục.
Tiếng đao minh giống như long ngâm vang lên không dứt bên tai.
Đồng thời, khí tức Lục Thiếu Du trực tiếp kéo lên.
Sưu.
Tất cả không kéo dài quá lâu, năng lượng thiên địa trong bầu trời đột nhiên ngưng tụ thành một khối quang cầu nhỏ bằng nắm tay trẻ con, dưới cỗ năng lượng vô hình kinh, không gian chung quanh vặn vẹo, không ngừng ba động.
Ầm ầm.
Quang cầu bằng năng lượng này trực tiếp phá không rơi vào trên Huyết Lục.
Quang cầu năng lượng khổng lồ này va vào Huyết Lục, sau đó vô cùng quỷ dị dung nhập vào bên trong Huyết Lục.
Sưu Sưu.
Trên Huyết Lục có một đạo lưu quang quỷ dị không ngừng rung động.
Trong cơ thể Lục Thiếu Du lần thứ hai có một cỗ năng lượng khổng lồ hóa thành chân khí và linh lực, giống như là nước xối vào đầu.
Chân khí và linh lực tuôn ra trực tiếp ầm ầm chạy vào trong đan điền và không gian trong đầu của Lục Thiếu Du.
Trong nháy mắt này Lục Thiếu Du lại kêu lên một tiếng thảm thiết.
Đan điền và không gian trong đầu hắn trực tiếp bị xé rách rồi bắt đầu mở rộng.
Mà lúc này năng lượng trong thiên địa bàng bạc trên bầu trời trực tiếp tiêu tán, tất cả khôi phục lại sự yên bình như trước.
Huyết Lục bị Lục Thiếu Du nắm trong tay, giống như là hợp thành một thể, quang mang quỷ dị trên Huyết Lục cũng trực tiếp tiêu tán.
Mà Huyết Lục trong tay Lục Thiếu Du lúc này toàn thân tràn ngập quang mang huyết sắc.
Bên ngoài quang mang trong lúc vô hình xảy ra một chút biến hóa.
Thân đao càng thêm ngưng thực.
Cỗ huyết sắc quang mang kia dường như cũng nội liễm không ít, huyết quang quỷ dị như ẩn như hiện.
Một cỗ sát khí từ bên trong tràn ngập ra chung quanh.
Giữa không trung, Lục Thiếu Du lẳng lặng huyền phù trên không trung, quanh thân thậm chí còn không có bao nhiêu khí tức.
Phía xa, Thiên Sí Tuyết Sư nhìn về phía chủ nhân, trong mắt có chút nghi hoặc.
Thế nhưng nó cũng không dám đi quấy rầy, bởi vì nó có thể mơ hồ cảm giác được, lúc này trên người chủ nhân dường như có một cỗ khí tức không ngừng bành trướng.
Trong cơ thể Lục Thiếu Du, khi một tia năng lượng bàng bạc trong thiên địa cuối cùng rót vào khiến cho Lục Thiếu Du vô cùng đau đớn, đồng thời cỗ năng lượng này cũng lần nữa hóa thành một cỗ chân khí và linh lực bàng bạc.
Mà vốn tu vi linh giả của Lục Thiếu Du gần tới Linh Vương tứ trọng hậu kỳ, khi cỗ năng lượng bàng bạc kia hóa thành linh lực không ngờ lại khiến cho tu vi Lục Thiếu Du tới sát biên giới đột phá.
Áp súc cho ta.
Cố nén đau đớn, linh lực bạo phát, Lục Thiếu Du thầm quát lên một tiếng, đồng thời linh lực toàn thân đè nén, trực tiếp đánh về phía không gian vừa mới mở rộng trong đầu,.
Phanh.
Trong sát na, từ không gian trong đầu Lục Thiếu Du truyền đến một tiếng trầm muộn.
Khí tức quanh thân Lục Thiếu Du trong nháy mắt kéo lên.
Năng lượng bàng bạc trong thiên địa vừa mới biến mất lập tức hội tụ.
Năng lượng bàng bạc giống như thủy triều trực tiếp chạy ào ào vào trong cơ thể Lục Thiếu Du.
Mà cỗ năng lượng trong thiên địa lúc này so với cỗ năng lượng trong thiên địa khi trước lại có chút không giống.
Lần thứ hai đột phá, thân thể Lục Thiếu Du cần một đoạn thời gian củng cố.
Mà cỗ năng lượng thiên địa kéo tới kia ầm ầm thông qua lỗ chân lông của Lục Thiếu Du tiến vào trong cơ thể.
Khí tức quanh thân Lục Thiếu Du lần nữa kéo lên giống như là nước sông dâng trào.
Một đường thế như trẻ tre, khí tức cuồng bạo phóng lên cao, nhanh chóng đột phá Vũ Vương ngũ trọng.
Phù.
Cảnh tượng kia cũng không kéo dài bao lâu, năng lượng trong thiên địa chỉ duy trì được trong thời gian ngắn ngủi rồi lại biến mất.
Khi một tia năng lượng trong thiên địa cuối cùng bị Lục Thiếu Du thu vào trong cơ thể, không trung lại lần nữa yên tĩnh, chỉ có từng đợt ba động mang theo tiếng xé gió không ngừng vang lên trên không trung.
Lục Thiếu Du không có một chút động tác nào, hai mắt nhắm nghiền.
Trong đầu lúc này vô cùng nghi hoặc, bởi vì hiện tại có nhiều chuyện khiến cho Lục Thiếu Du cực kỳ kinh ngạc.
Chuyện đầu tiên khiến cho Lục Thiếu Du kinh ngạc chính là tu vi chân khí của hắn không ngờ lại không có đột phá.
Thế nhưng đan điền lại được mở rộng phân nửa, không chỉ có vậy, ngay cả kinh mạch toàn thân cũng được mở rộng phân nửa.
Đan điền lần nửa được mở rộng phân nửa, nói cách khác, vốn đan điền Lục Thiếu Du so với người có tu vi đồng cấp đã mạnh hơn rất nhiều, đan điền của Vũ Vương ngũ trọng có thể so sánh với Vũ Vương thất trọng, thế nhưng hiện tại, đan điền của Lục Thiếu Du lại mở rộng phân nửa khiến cho Lục Thiếu Du vô cùng kinh ngạc.
Bởi vì mỗi một lần đột phá, đan điền lại mở rộng, thực lực lại tăng lên một mảng lớn, cũng có thể nói là một quy trình.
Hiện tại rõ ràng tu vi vũ giả không đột phá, thế nhưng đan điền lại được mở rộng phân nửa.
Đương nhiên sẽ khiến cho Lục Thiếu Du kinh ngạc.
Huống chi, đồng thời kinh mạch của hắn cũng được mở rộng phân nửa.
Đan điền được mở rộng, đây là chuyện tốt, chứng minh hắn có thể dung nạp một số lượng chân khí vô cùng kinh khủng.
Đồng thời kinh mạch lần nữa được mở rộng phân nửa, có thể nói đây là điều mà bất kỳ một vũ giả nào cũng tha thiết mơ ước.
Đan điền mở rộng, số chân khí chứa đựng bên trong sẽ càng nhiều, chứng minh thực lực sẽ càng mạnh.
Mà kinh mạch được mở rộng, số chân khí vận chuyển trong kinh mạch lại càng nhiều.
Khi thi triển công kích và vũ kỹ sẽ càng mạnh.
Cùng một loại vũ kỹ, vũ giả có kinh mạch rộng hơn thì uy lực tự nhiên sẽ mạnh hơn.
Mà loại người biến thái như Lục Thiếu Du, vốn kinh mạch đã cực kỳ kinh khủng, uy lực lớn hơn rất nhiều.
Lúc này kinh mạch lần nữa được mở rổng quả thực chính là như hổ thêm cánh.
Lúc này Lục Thiếu Du có chút mừng thầm, đồng thời cũng có chút bất đắc dĩ.
Đan điền lần nữa được mở rộng.
Vốn hắn mới đột phá Vũ Vương ngũ trọng, thế nhưng sau khi đem số năng lượng trong thiên địa chuyển hóa thành chân khí tinh thuần thì vẫn chỉ giống như mới đột phá Vũ Vương ngũ trọng khi trước.
Nguyên nhân rất đơn giản, đan điền của hắn lần nữa mở rộng, số năng lượng cần để đột phá ngày càng nhiều, cũng đại biểu cho một việc, sau này hắn muốn đột phá sẽ càng thêm khó khăn.
Chỉ là Lục Thiếu Du cũng biết, tuy rằng độ khó khi đột phá lớn hơn rất nhiều, thế nhưng thực lực cũng sẽ mạnh hơn rất nhiều.
Ví dụ như khi trước thực lực của hắn chỉ là Vũ Vương ngũ trọng thế nhưng muốn chống lại Vũ Vương thất trọng tuyệt đối không thành vấn đề.
Mà hiện tại đan điền và kinh mạch lần nữa được mở rộng, sợ rằng, chỉ bằng vào thực lực đơn thuần của hắn muốn chống lại Vũ Vương thất trọng đỉnh phong cũng không có vấn đề.
Trong đan điền của hắn hiện tại, chân khí bàng bạc mênh mông như biển.
Còn có không gian trong đầu, Lục Thiếu Du rõ ràng có thể cảm giác được không gian trong đầu hắn cũng lớn hơn không ít.
Cỗ năng lượng trong thiên địa quỷ dị trong linh lực kia mang theo một cỗ lực lượng quỷ dị mà hỗn loạn, trực tiếp xé rách không gian trong đầu hắn.
Thế nhưng so với cỗ năng lượng quỷ dị hỗn loạn trong đan điền thì cỗ năng lượng này dường như yếu hơn một ít.
Cho nên không gian trong đầu tuy rằng mở rộng phân nửa thế nhưng vẫn kém hơn đan điền.
Bởi vì khi trước không gian trong đầu hắn đã yếu hơn không ít so với đan điền.
Về phần thôn phệ năng lượng nguyên thủy trong thiên địa trực tiếp đột phá từ Linh Vương tứ trọng trung kỳ lên Linh Vương ngũ trọng, Lục Thiếu Du cũng không cảm thấy kỳ quái.
Cỗ linh lực kia cực kỳ khổng lồ và tinh thuần.
Nếu nói kỳ quái thì cũng chỉ có thể nói hắn làm sao có thể thôn phệ cỗ năng lượng thiên địa nguyên thủy kia mà thôi.
Thứ Lục Thiếu Du kinh ngạc nhất chính là Huyết Lục, hắn có thể hấp thu năng lượng nguyên thủy trong thiên địa dường như có liên quan tới Huyết Lục.
Huyết Lục.
Lục Thiếu Du nhìn Huyết Lục trong tay, thân đao cực kỳ linh động, cả vật thể tràn ngập quang mang huyết sắc.
Mà lúc này quang mang trên Huyết Lục trong lúc vô hình dường như có không ít biến hóa.
Thân đao càng thêm ngưng thực, cỗ quang mang huyết sắc kia nội liễm không ít, huyết sắc quang mang quỷ dị như ản như hiện.
Trong cỗ khí tức kinh người kia có sát khí nhàn nhạt lan tràn ra chung quang, chỉ sợ Vũ Suất và Linh Suất bình thường nhìn vào nó trong lòng cũng cảm thấy lạnh lẽo.
Tại sao có thể như vậy? Lục Thiếu Du vô cùng nghi hoặc.
Huyết Lục của hắn rõ ràng đã tấn chức tới Vũ Linh khí Địa cấp.
Từ khí tức có thể nhận ra, tuy rằng vừa mới tấn chức lên Địa cấp, thế nhưng khí tức của nó còn mạnh hơn Vũ linh khí Địa cấp bình thường.
Mà Vũ linh khí và Hồn khí sau khu tấn chức lên Địa cấp sẽ mở ra không gian của mình, giống như là Tử Lôi Huyền Đỉnh vậy, tới cấp bậc thần khí, không gian bên trong cực kỳ khổng lồ.
Sưu.
Phía xa, một đạo thân ảnh phá không lao tới, một lão giả vóc người gầy gò tuổi chừng lục tuần.
Chỉ liếc mắt là có thể nhìn ra tuổi của người này không chỉ có như vậy.
Toàn thân gầy gò, cả người da bọc xương, trên đỉnh đầu có búi tóc dài, trường sam trên người rộng thùng thình, hai ống tay áo vô cùng lớn, thoạt nhìn có chút quỷ dị.
Thế nhưng ánh mắt lão giả này cực kỳ sắc bén, sợ rằng chỉ cần nhìn vào cũng khiến cho tim đập nhanh hơn.
Vũ Linh khí Địa cấp, hóa ra là có Vũ Linh khí Huyền cấp đột phá, lần này phát tài rồi.
Ánh mắt sắc bén của lão giả nhìn vào Huyết Lục trong tay Lục Thiếu Du, nhìn quang mang tràn ngập trên Huyết Lục, trong mắt lão giả lập tức hiện lên sự tham lam, nóng bỏng.
Vũ Linh khí địa cấp, coi như là cường giả Vũ Tôn mà nói, tuyệt đối là bảo vật.
Chẳng lẽ là.
Trong lòng Lục Thiếu Du có chút kích động.
Huyết Lục đối với người khác mà nói có lẽ chỉ là một kiện Vũ Linh khí mà thôi.
Nhiều nhất cũng chỉ là một kiện Vũ Linh khí bất phàm, thế nhưng đối với hắn mà nói, đây chính là Vũ Linh khí bản mạng của hắn, cũng có thể nói, hắn và Huyết Lục tương liên với nhau giống như là cùng một thể vậy.
Huyết Lục đột phá kéo theo năng lượng thiên địa xuyên qua Huyết Lục tiến vào trong cơ thể hắn.
Để cho hắn vận chuyển Âm Dương Linh Vũ Quyết thôn phệ năng lượng thiên địa.
Mà bên trong năng lượng thiên địa kia đan điền và không gian trong đầu Lục Thiếu Du đều được một cỗ lực lượng kỳ dị mở rộng.
Lục Thiếu Du càng nghĩ càng kinh ngạc, dường như cỗ năng lượng có thể mở rộng không gian trong Huyết Lục trong lúc vô ý đã bị Âm Dương Linh Vũ Quyết thôn phệ.
Mà cỗ lực lượng này đã mở rộng đan điền và không gian trong đầu hắn.
Cho nên mới khiến cho Huyết Lục tấn chức nhưng không mở ra không gian vốn có của nó.
Tất cả biến hóa này quả thực khó có thể tưởng tượng được.
Mà chuyện này Lục Thiếu Du lập tức quy cho Âm Dương linh Vũ Quyết.
Hắn và Huyết Lục tương liên với nhau, hơn nữa Âm Dương Linh Vũ Quyết lại đang thôn phệ cho nên mới có loại biến hóa như hiện tại.
Hình như có chút lai lịch.
Ánh mắt lão giả không ngừng biến ảo nhìn về phía Lục Thiếu Du, sau đó lại nhìn về phía Thiên Sí Tuyết Sư cách đó khá xa.
Trong lòng hắn hiểu rõ, người có được tọa kỵ như Thiên Sí Tuyết Sư, sợ rằng không phải là nhân vật bình thường.
Đồng thời khí tức trên người thanh niên này không ngờ lại là Vũ Vương ngũ trọng, tuổi tác cũng không lớn.
Không thể không nói trong lòng lão giả này đã sinh ra tà niệm, muốn cướp đoạt, thế nhưng còn chưa bị dục vọng che mắt.
Tâm tư cực kỳ kín đáo, chu vi chung quanh đều lọt vào trong mắt hắn.
Vừa nhìn đã biết đây không phải là lần đầu tiên hắn làm chuyện như thế này.
Muốn hạ thủ thì trước tiên phải quan sát chu vi cẩn thận rồi mới ra tay.
Hình như không phải là người Tứ các Tứ đảo, hạ thủ.
Ánh mắt biến ảo, lão giả này lập tức quyết định.
Đệ tử Tứ các Tứ đảo hắn đã gặp qua.
Người này dường như không phải là người của Tứ các Tứ đảo vậy thì không cần phải cố kỵ gì nữa.
Thân ảnh người này lóe lên rồi lập tức lao thẳng về phía Lục Thiếu Du.
Quanh thân có một cỗ khí tức nóng bỏng lan tràn ra.
Thân thể giống như thiểm điện, không gian quanh người vặn vẹo.
Thiên Sí Tuyết Sư ở phía xa ngẩng đầu, không có một chút động tác nào.
Bởi vì trong đầu nó đã được chủ nhân truyền âm, bảo nó thối lui một chút.
Lục Thiếu Du vẫn đang cúi đầu không ngừng suy nghĩ vì sao Huyết Lục đột phá Địa giai lại không mở ra không gian của mình.
Nắm Huyết Lục trong tay, Lục Thiếu Du cũng cảm giác được sau khi đột phá Huyết Lục càng thêm tương liên với hắn.
Có một cỗ khí tức quanh quẩn trên người hắn, tác động tới chân khí trong người.
Nắm Huyết Lục, hắn có cảm giác lúc này Huyết Lục giống như là cánh tay của mình, có cảm giác huyết mạch tương liên, giống như đã dung nhập vào trong từng tế bào của hắn, giống như từ nhỏ đã ở cùng hắn một chỗ vậy.
Trong lúc suy tư, một cỗ linh hồn lực cường hãn trên người Lục Thiếu Du không ngừng lan tràn ra, không gian chung quanh đều nằm trong sự giám sát của hắn.
Bất luận một động tĩnh nhỏ nhoi nào cũng không thể thoát khỏi tâm thần của hắn.
Sau khi đột phá tới Linh Vương ngũ trọng, vốn linh hồn lực khi trước đã cường hãn sẵn cho nên linh hồn lực của Lục Thiếu Du lúc này lại mạnh mẽ thêm không ít.
Lão giả kia vừa mới xuất hiện Lục Thiếu Du lập tức phát hiện ra.
Tiểu tử, giao ra Vũ Linh khí, bản vương sẽ tha cho ngươi một mạng.
Lão giả gầy gò hét lớn một tiếng, đột nhiên xuất hiện trước mặt Lục Thiếu Du.
Thân hình gầy gò lúc này mang theo lực lượng vô cùng kinh khủng, dường như hoàn toàn không có chút liên quan tới thân hình gầy gò kia.
Một đạo trảo ấn nhanh chóng đánh về phía Lục Thiếu Du.
Dưới trảo ấn, toàn bộ không gian nhanh chóng vặn vẹo, nóng bỏng mang theo một cỗ năng lượng thuộc tính hỏa và lực lượng không gian.
Vậy phải nhìn xem ngươi có bổn sự này hay không đã.
Nghe lão giả nói vậy, Lục Thiếu Du bỗng nhiên ngẩng đầu, khóe miệng hiện lên nụ cười tà dị.
Huyết Lục vừa mới đột phá, hắn cũng cần tìm một đối thủ để thí nghiệm uy lực của nó một chút.
Ngao.
Trong sát na, Lục Thiếu Du đem chân khí rót vào trong Huyết Lục, trên chuôi đao, đầu rồng kia giống như đột nhiên sống lại, một tiếng đao minh giống như long ngâm từ trong đầu rồng vang lên, một cỗ sát khí trực tiếp bao phủ không gian.
Sưu.
Chân khí rót vào trong Huyết Lục, lúc này Lục Thiếu Du không thi triển bất kỳ đao pháp, vũ kỹ nào, Huyết Lục trong tay lập tức chém ra.
Một đạo đao mang huyết sắc xé rách không gian mang theo tiếng xé gió giống như rồng ngâm, hổ gầm.
Từ trước người Lục Thiếu Du, gợn sóng trong không gian giống như đột nhiên co rút lại rồi tách ra hai bên.
Sau đó đao mang lập tức bổ thẳng về phía lão giả gầy gò trên bầu trời.
Bổ ra một đao, Lục Thiếu Du có thể cảm nhận được bên trong thân đao có một cỗ lực lượng kinh khủng đang lưu chuyển.
Huyết Lục đột phá, uy lực mạnh mẽ hơn khi trước gấp mấy lần.
Vũ Vương ngũ trọng mà thôi, sao lại mạnh mẽ như vậy.
Một đao này của Lục Thiếu Du khiến cho sắc mặt lão giả gầy gò đại biến.
Khuôn mặt không ngừng biến hóa, chân khí bạo phát.
Chân khí thuộc tính hỏa nóng bỏng lượn lờ quanh thân, không gian trong nháy mắt bị nhuộm thành màu đỏ.
Một đạo trảo ấn vẽ ra một đường cung huyền ảo xuất hiện.
Trảo ấn mang theo nhiệt độ nóng bỏng xoay tròn, hầu như là tào thành một bàn tay bằng hỏa diễm nhanh chóng bao phủ đạo đao mang của Lục Thiếu Du đang bắn tới.
Cạch Cạch.
Bàn tay bằng hỏa diễm vô hình nhanh chóng va chạm với đao mang, một cỗ quang mang chói mắt bắn ra.
Toàn bộ không gian nơi hai cỗ lực lượng va chạm trực tiếp nứt nẻ, từng cái khe xuất hiện nhanh chóng lan tràn giống như mạng nhện.
Một cỗ khí tức cuồng bạo kinh khủng bắt đầu tràn ngập.
Cỗ khí tức này khiến cho tim người khác không khỏi đập nhanh hơn vài phần.
Thực lực thật mạnh mẽ.
Trong kình khí kinh khủng kia, thân ảnh gầy gò của lão giả chỉ hơi run lên, thế nhưng sắc mặt hắn lại vô cùng kinh ngạc.
Đây còn là Vũ Vương ngũ trọng sao? Sợ rằng tiểu tử này đã có thực lực chống lại Vũ Vương bát trọng đỉnh phong bình thường.
Con mẹ nó, quả thực quá kỳ quái.
Điều này sao có thể? Lẽ nào Vũ Linh khí Địa cấp có uy lực như vậy sao? Thế nhưng chuyện này cũng không có khả năng.
Vũ Linh khí vừa mới đột phá lên Địa cấp, không có khả năng đề thăng ba trọng thực lực, từ Vũ Vương ngũ trọng lên bát trọng đỉnh phong.
Càng lên cao muốn đề thăng tu vi sẽ càng khó.
Lão giả gầy gò lúc này cũng không biết được, Lục Thiếu Du trước mặt hắn tuy rằng chỉ có tu vi Vũ Vương ngũ trọng thế nhưng thực lực đủ để chống lại Vũ Vương thất trọng đỉnh phong.
Mà Huyết Lục vừa mới tấn chức, tuy rằng không thi triển vũ kỹ, thế nhưng uy lực của một đao này lại tương đương với Vũ Vương bát trọng gần đỉnh phong.
Đao tốt.
Trong kình khí khủng, thân thể Lục Thiếu Du trực tiếp lảo đảo lui về phía sau mấy bước.
Huyết Lục lần nữa đột phá, uy lực không ngờ lại đề thăng mấy lần như vậy, hoàn toàn vượt quá sự tưởng tượng của Lục Thiếu Du.
Thực lực của hắn đột phá từ Vũ Vương tam trọng tớ Vũ Vương ngũ trọng, đan điền lần nữa được mở rộng, hơn nữa lại thêm Huyết Lục đột phá, cho nên lúc này tuy rằng hắn chỉ đánh ra một đao đơn thuần thế nhưng Lục Thiếu Du có tự tin tuyệt đối, Vũ Vương bát trọng bình thường tiếp được một đao này của hắn cũng không có nhiều lắm.
Vũ Vương cửu trọng.
Trong nháy mắt này Lục Thiếu Du cũng nhận ra tu vi của lão giả muốn cướp Huyết Lục trong tay hắn.
Người này cũng không phải là Vũ Tôn, thế nhưng có thể đơn giản tiếp được một đao của hắn thì cũng chỉ có thể là Vũ Vương cửu trọng mới có thể làm được.
Xem ra sự mê hoặc của Vũ Linh khí Địa cấp quá lớn, Vũ Vương cửu trọng cũng sẽ hạ thủ với hắn.
May mà gần đây hắn liên tiếp đột phá, bằng không gặp phải người này sẽ phiền phức lớn.
Dù sao hắn không thể mỗi lần giao thủ đều phải thi triển Tử Lôi Huyền Đỉnh.
Vũ Vương cửu trọng, hắc hắc.
Lục Thiếu Du cười hắc hắc, khóe miệng mang theo nụ cười quỷ dị.
Nếu như trước khi đột phá, gặp phải Vũ Vương cửu trọng xuất thủ cướp giật thì hắn quả thực sẽ cực kỳ đau đầu.
Thậm chí còn có thể thi triển Huyễn Ảnh Thanh Vũ mà chạy, thế nhưng hiện tại đã không giống với khi trước.
Ngay trong ánh mắt kinh ngạc của lão giả gầy gò, Lục Thiếu Du lần nữa có động tác.
Trên Huyết Lục vang lên một tiếng long ngâm, dưới tiếng long ngâm này trong hải vực mơ hồ có tiếng thú rít gào vang lên.
Ánh mắt lão giả này đại biến, thanh huyết đao kinh khủng này quả thực bất phàm, tuyệt đối là bảo vật.
Đồng thời trong lòng hắn lại càng thêm kiên định, quyết tâm cướp đoạt Huyết Lục.
Trong sát na, tinh quang trong mắt Lục Thiếu Du chợt lóe.
Một cỗ khí tức sắc bén trực tiếp đánh văng gợn sóng trong không gian, chân khí mênh mông như biển trong cơ thể từ trong kinh mạch bạo phát sau đó rót vào trong Huyết Lục.
Huyết Lục huy động, trong bầu trời đột nhiên có một cỗ khí tức bàng bạc bao phủ thiên địa.
Cỗ khí tức này vô cùng hùng hậu không gì sánh được, khiến cho người ta có cảm giác trầm trọng không thể lay động, một cỗ năng lượng thổ hệ cường hãn tức thì lan tràn ra chung quanh.
Huyết Lục giống như là một cái động không đáy, trong nháy mắt thôn phệ năng lượng thổ hệ bàng bạc trong bầu trời.
Không xong, tiểu tử này rốt cuộc là ai? Trong lòng lão giả gầy gò lập tức hoảng hốt, vừa rồi hắn chỉ kinh ngạc mà thôi.
Thế nhưng lúc này trực tiếp chuyển thành kinh hãi, cỗ uy thế kinh người kia không phải là thứ mà một Vũ Vương ngũ trọng có thể có.
Loại thực lực này tuyệt đối không yếu hơn Vũ Vương cửu trọng.
Khuôn mặt lão giả gầy gò ngưng trọng, từng đạo khí tức nóng bỏng tỏng không gian lượn lờ quanh thân thể, cuối cùng tạo thành một chiếc kén, đem toàn thân hắn bao phủ.
Chân khí nóng bỏng bạo phát, hai tay lão giả gầy gò liên tục biến hóa, mười ngón tay tạo thành hai đạo trảo ấn bắn ra, câu thông năng lượng thuộc tính hỏa hội tụ tới.
Trảo ấn mang theo năng lượng thuộc tính hỏa nón bỏng tạo thành hai vòng cung trong không trung.
Đầu ngón tay sắc bén giống như có thể xuyên thấu không gian tạo thành một vòng cung kinh người trong không trung.
Có thể đoán ra được bên trong hai đạo trảo ấn này ẩn chứa kình khí kinh khủng ra sao.
Liệt Không Cửu Kích.
Lục Thiếu Du hét lớn một tiếng, trên Huyết Lục, đao mang bỗng nhiên bạo phát.
Đao mang sắc bén không gì sánh được mang theo thanh âm chói tai nhanh như thiểm điện cắt ngang qua không gian.
Đao mang vừa xuất hiện, toàn bộ không gian trực tiếp run rẩy, bằng mắt thường có thể thấy được, đao mang huyết sắc lập tức bổ ra chín đao.
Chín đạo đao mang hơn nghìn thước trong nháy mắt phá không mà ra mang theo xu thế phá không, sau đó chín đạo đang mang dung nhập vào một chỗ, bắn ra đao mang huyết sắc khiến tim đập nhanh hơn vài phần.
Nơi đao mang đi qua, gợn sóng trong không gian trực tiếp nát bấy.
Lúc này Lục Thiếu Du thi triển Liệt Không Cửu Kích, uy lực so với khi trước đã hoàn toàn khác.
Huyết Lục lần hai đột phá, Địa cấp và Huyền cấp hoàn toàn là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.
Loại uy thế này so với khi trước còn cường hãn hơn gấp mấy lần, uy thế kinh người kia khiến cho người ta nhìn vào tim lập tức đập nhanh hơn.
Trong năng lượng thuộc tính hỏa ngập trời kia đột nhiên có vô số trảo ấn tràn ngập hỏa diễm bắng ra.
Lão giả gầy gõ khẽ dậm chân một cái, chân khí đỏ rực từ trong lòng bàn chân dũng mãnh phun ra.
Thiên Thủ Minh Hỏa Trảo.
Tiếng quát của lão giả vừa dứt, từng đạo trảo ấn nóng bỏng trong bầu trời lập tức run rẩy rồi hội tụ sau đó chộp về phía đao mang của Lục Thiếu Du phía trước.
Vô số trảo ấn giống như xé rách không gian, năng lượng thuộc tính hỏa tạo thành một đường vong cung, cuối cùng trảo ấn trọng điệp mang theo hỏa diễm ngập trời giống như lưu tinh từ trên trời giáng xuống.
Công kích kinh khủng như vậy khiến cho cả không gian run rẩy giống như sắp sụp đổ, vỡ nát.
Sưu.
Huyết sắc đao mang dùng xu thế như trẻ tre lập tức va chạm với trảo ấn của lão giả gầy gò kia.
Toàn bộ không gian bỗng nhiên run rẩy.
Sưu.
Đao mang bổ vào trảo ấn, hai cỗ lực lượng lập tức bắn ra quang mang chói mắt rồi giằng co với nhau.
Trảo ấn chụp lên đao mang, đao mang bổ vào trảo ấn, hai cỗ công kích giằng co, quang mang lóe lên không ngừng, thế nhưng cả hai đều không thể tiến thêm nửa bước.
Cạch cạch.
Hai cỗ năng lượng bàng bạc va chạm khiến cho gợn sóng trong không gian trực tiếp vang lên thanh âm bạo liệt rồi vỡ nát.
Toàn bộ không gian vặn vẹo, dưới hai cỗ năng lượng kinh người, trong không gian bắt đầu xuất hiện một cái khe đen kịt.
Sưu.
Lúc này từ bên trong cái khe đen kịt kia bỗng nhiên có một cỗ hấp lực xuất hiện, hai cỗ năng lượng trực tiếp bị hút vào bên trong sau đó cả cái khe đen kịt kia đột nhiên nổ vang.
Phanh Phanh.
Một cỗ kình khí vô hình từ trong cái khe đen kịt kia phô thiên cái địa bạo phát ra.
Khí tức ngập trời trong nháy mắt tràn ngập không trung.
Khí tức cuồng bạo quét ngang tất cả, không gian rung chuyển.
Khục khục.
Trên không, thân thể Lục Thiếu Du trực tiếp bị đẩy lùi hơn mười bước, khí huyết trong người hỗn loạn, quanh thân có quang mang màu tím như ẩn như hiện, cơ thể lập tức bình ổn trở lại.
Lúc này Lục Thiếu Du chỉ bị một chút thương thế nhỏ mà thôi, nếu như hắn thi triển Thanh Linh Khải Giáp thì có lẽ hoàn toàn không có một chút thương thế nào.
Khục khục.
Thân thể lão giả gầy gò trực tiếp bị đẩy lùi hơn mười bước, không ngờ lại không chiếm được một chút tiện nghi nào.
Trong yết hầu lão giả gầy gò này vang lên một tiếng trầm muộn, một ngụm máu tươi sắp được phun ra bị lão giả này mạnh mẽ áp chế.
Hai tay không ngừng run rẩy, một đao vừa rồi trực tiếp khiến cho bàn tay hắn đau nhức.
Lão giả gầy gò nhìn về phía Lục Thiếu Du, trong mắt lúc này không dám khinh thường nữa.
Thậm chí trong mắt còn hiện lên sự kinh hãi.
Hắn không ngờ tới, một Vũ Vương ngũ trọng không ngờ có thể đánh ra công kích kinh khủng như vậy.
Lẽ nào người này ẩn tàng tu vi và dung mạo, bản thân người này cũng là lão quỷ thành danh hay sao? Ha ha, quả thực vô cùng đặc sắc.
Đã lâu không nhìn qua quyết đấu đặc sắc như vậy, quả thực khiến cho ta vô cùng kích động a.
Phía xa, lúc này có mấy đạo thân ảnh giống như lưu quang xuất hiện trên không trung.
Tổng cộng có năm người, người đứng đầu thân hình cao ngất, ước chừng năm mươi tuổi, ngũ quan đoan chính, khí tức bức nhân, trên người mặc một bộ trường báo, khí chất giống như một đầu ác điểu, trong đôi mắt hiện lên tinh quang giống như lợi kiếm.
Mà bốn người phía sau người này đều là hạng người có khí tức bất phàm, tu vi đều đạt tới Vũ Vương và Linh Vương.
Nhìn thấy năm người này xuất hiện, sắc mặt Lục Thiếu Du lập tức có chút biến hóa.
Người này Lục Thiếu Du chưa từng qua lại, thế nhưng hắn cũng không xa lạ một chút nào.
Bởi vì lúc còn ở trong thành Cự Giang hắn đã gặp mặt người này.
Người này không phải là ai khác mà chính là các chủ Lạc Kiến Hồng của Nhật Sát các, một trong Tứ các Tứ đảo, người đời gọi hắn là Phiên Hải Vương.
Hóa ra là Phiên Hải Vương Lạc các chủ.
Lão giả gầy gò nhìn về phía Phiên Hải Vương Lạc Kiến Hồng rồi nói, ánh mắt biến ảo bất định.
Thiên Thủ Quỷ Vương, xem ra vận khí của ngươi quả thực quá kém, chọc người nào không chọc, hết lần này tới lần khác lại chọc vào Lục chưởng môn, lần này ngươi không chiếm được chút tiện nghi nào rồi.
Lạc Kiến Hồng cười sang sảng, ánh mắt nhìn về phía lão giả gầy gò nói: Các ngươi quả thực chính là lũ lụt tới miếu Long vương a, người một nhà lại đụng phải người một nhà.
Phiên Hải Vương, ý ngươi là gì?Lão giả gầy gò nghi hoặc nhìn Phiên Hải Vương Lạc Kiến Hồng.
Có thể khiến cho Phiên Hải Vương Lạc Kiến Hồng nói như vậy quả thực trong Đông Hải này cũng không có bao người.
Đủ để thấy được người thanh niên trước mặt hắn quả thực không phải là người thường.
Phiên Hải Vương Lạc Kiến Hồng mỉm cười, ánh mắt quay về phía Lục Thiếu Du mỉm cười lại nói với Thiên Thủ Quỷ Vương: Thiên Thủ Quỷ Vương, ngươi còn chưa biết Lục chưởng môn là ai sao? Hắn chính là người đứng đầu trong thập đại cường giả trẻ tuổi, là chưởng môn của Phi Linh môn, sư đệ của Băng Mộc Tôn Giả Sát Phá Quân, con rể của Linh Thiên môn và Vân Dương Tông.
Ngươi thử nói xem có phải là người một nhà hay không? Chọc phải Lục chưởng môn, cũng may các ngươi là người một nhà, bằng không thì lần này ngươi gặp phiền phức lớn rồi.
Tiểu tử, hóa ra ngươi chính là Lục Thiếu Du của Phi Linh môn sao? Nghe Phiên Hải Vương Lạc Kiến Hồng nói, lão giả gầy gò lập tức kinh ngạc nhìn về phía Lục Thiếu Du rồi thở dài nói: Coi như bản vương nhìn lầm, coi như tha cho ngươi.
Bản vương đi trước một bước, Phiên Hải Vương, ta cáo từ.
Lão giả gầy gò nói quả thực vô cùng oai phong, rõ ràng là hắn muốn cướp Vũ linh khí của người khác, không người cuối cùng lại giống như đại nhân đại lượng không chấp kẻ dưới vậy.
Nói xong, Thiên Thủ Quỷ Vương này lập tức bắn về phía xa.
Trong lòng hắn hiểu rõ, cho dù là Phiên Hải Vương không tới thì hắn cũng sẽ đi.
Thanh niên trước mắt này hắn không có cách nào đối phó được.
Cho nên sau khi biết thân phận người này hắn càng không muốn ở lại.
Không ngờ lại là Lạc các chủ, ra mắt Lạc các chủ.
Nhìn thấy lão giả gầy gò Thiên Thủ Quỷ Vương rời đi, Lục Thiếu Du vô cùng nghi hoặc, nghe khẩu khí của Phiên Hải Vương Lạc Kiến Hồng này dường như hắn và Thiên Thủ Quỷ Vương kia lại có chút quan hệ.
Thế nhưng hắn cũng không nhận ra người này thì làm gì có thể có quan hệ được cơ chứ.
Sưu Sưu.
Lúc này phía sau lưng Lạc Kiến Hồng có vô số đầu yêu thú khổng lồ bay tới.
Từng đạo ánh mắt lập tức nhìn về phía Lục Thiếu Du.
Là Lục Thiếu Du.
Người nào là Lục Thiếu Du? Lẽ nào.
Còn có mấy người là Lục Thiếu Du nữa? Chính là người lấy một địch chín, chưởng môn Lục Thiếu Du của Phi Linh môn, cường giả đứng đầu trong thập đại cường giả.
Kia là Lục Thiếu Du sao? Trên lưng yêu thú phi hành có mấy đệ tử Nhật Sát các khi trước cũng từng đi tới thành Cự Giang.
Nhìn thấy thân ảnh màu xanh kia lập tức kinh ngạc.
Mấy ngày trước ta nghe nói Lục chưởng môn đã tới Đông Hải, lại còn làm ra không ít động tĩnh trong địa bàn Thiên Vân đảo, không ngờ Lục chưởng môn nhanh như vậy đã đi tới địa bàn Nhật Sát các chúng ta.
Lạc Kiến Hồng mỉm cười nhìn Lục Thiếu Du nói.
Khuôn mặt tuy rằng mỉm cười, thế nhưng trong lòng Lạc Kiến Hồng lúc này cực kỳ khiếp sợ.
Vừa rồi Lục Thiếu Du và Thiên Thủ Quỷ Vương giao thủ hắn đều nhìn thấy.
Thực lực của Lục Thiếu Du lúc này không ngờ có thể chống lại Thiên Thủ Quỷ Vương kia.
Coi như là hắn đụng phải Thiên Thủ Quỷ Vương đã thành danh ba trăm năm kia, nếu như không dùng toàn thực thì tuyệt đối không thể làm gì được đối phương.
Lục Thiếu Du này không ngờ có thể trực tiếp chống lại Thiên Thủ Quỷ Vương, thực lực như vậy so với khi trước ở trong thành Cự Giang còn mạnh hơn không ít.
Nghe Phiên Hải Vương Lạc Kiến Hồng nói vậy ánh mắt Lục Thiếu Du khẽ đổi, trong lòng ba động.
Ý tứ của Lạc Kiến Hồng này lẽ nào nhanh như vậy hắn đã biết trong tay mình có Tử Lôi Huyền Đỉnh? Lẽ nào cũng muốn cướp giật? Thế nhưng chuyện hắn có Tử Lôi Huyền Đỉnh hiện nay chỉ còn có Mộ Dung Lan Lan, Kiếm Linh Vương, Cao Trường Cung, Hỏa Đao Vương còn có người của Linh Vũ giới biết mà thôi.
Loại tin tức như thế này sợ rằng những người này cũng không truyền ra bên ngoài, để tránh những người khác tranh đoạt Tử Lôi Huyền Đỉnh với bọn họ.
Vừa vặn đi ngang qua mà thôi, không biết nơi này là địa bàn của Nhật Sát các.
Nếu sớm biết thì ta đã tới bái phỏng Lạc các chủ rồi.
Lục Thiếu Du khách khí nói.
Mặc kệ Lạc Kiến Hồng này có ý tứ gì thì Lục Thiếu Du cũng phải chờ hắn biểu hiện ý tứ của mình thì mới biết được.
Vậy thì tốt quá.
Nơi này cách Nhật Sát các cũng không xa.
Nếu như Lục chưởng môn tới Nhật Sát các thì ta sẽ tận tình địa chủ.
Dù sao ta và Băng Mộc Tôn Giả Sát Phá Quân cũng có chút giao tình.
Lục chưởng môn ở trong Nhật Sát các mà không được khoản đãi thì lần sau gặp Băng Mộc Tôn Giả ta sẽ không biết ăn nói thế nào, cũng khiến cho Nhật Sát các thất lễ.
Lạc Kiến Hồng mỉm cười nói, ánh mắt khẽ biến đổi.
Nghe Lạc Kiến Hồng nói vậy, mấy Vũ Vương, Linh Vương phía sau cùng chúng đệ tử Nhật Sát các cực kỳ nghi hoặc.
Ý tứ của các chủ không ngờ lại muốn mời Lục Thiếu Du đi này Nhật Sát các.
Lạc các chủ khách khí rồi, ta.
Lục Thiếu Du cũng thật không ngờ Phiên Hải Vương này lại mời hắn đi Nhật Sát các thật.
Nhật Sát các này hắn cũng không muốn đi, thế nhưng Lục Thiếu Du còn chưa nói xong, Lạc Kiến Hồng đã ngắt lời Lục Thiếu Du, nói: Lục chưởng môn khinh thường Nhật Sát các ta hay là khinh thường Lạc Kiến Hồng ta? Dù muốn hay không thì Lục chưởng môn cũng nên tới Nhật Sát các một chút để ta tận tình địa chủ.
Thuận tiện ta cũng nghe nói Lục chưởng môn tinh thông thuật luyện đan, vừa lúc ta cũng có một số việc muốn mời Lục chưởng môn hỗ trợ.
Cho nên mong Lục chưởng môn không nên chối từ.
Chuyện này.
Lục Thiếu Du sửng sốt, Phiên Hải Vương đã nói ra những lời này quả thực Lục Thiếu Du không biết trả lời ra sao.
Mơ hồ hắn có cảm giác việc Lạc Kiến Hồng mời hắn tới Nhật Sát các không chỉ đơn giản có vậy.
Vạn nhất tới Nhật Sát các gặp phải nguy hiểm thì hắn sẽ gặp phiền phức lớn.
Dù sao đây cũng là sào huyệt của người ta, cường giả trong môn không ít.
Nhìn thấy sắc mặt Lục Thiếu Du, Lạc Kiến Hồng nhíu mày nói: Lục chưởng môn, yên tâm đi, Lạc Kiến Hồng ta tuy rằng không tính là người tốt, thế nhưng chuyện âm thầm đả thương người khác ta không bao giờ làm.
Tuy rằng trên người Lục chưởng môn có Linh khí Địa cấp, cũng chính là thanh huyết đao này.
Thế nhưng Lạc Kiến Hồng ta còn chưa từng làm ra chuyện như thế này bao giờ.
Nếu như Lục chưởng môn sợ tới Nhật Sát các của ta thì quên đi, coi như Lạc Kiến Hồng ta nhìn nhầm người.
Nói xong, Phiên Hải Vương nhìn về phía Lục Thiếu Du, thân thể lơ lửng trên không trung chắp tay mà đứng.
Khí thế giống như một đầu ác điểu kia mang theo vài phần anh khí, thoạt nhìn cũng có cảm giác không giận mà uy.
Thịnh tình của Lạc các chủ ta từ chối thì quả thực là bất kính, vậy thì ta sẽ quấy rầy Nhật Sát các một phen vậy.
Ánh mắt Lục Thiếu Du khẽ đảo, Huyết Lục trong tay được thu vào cơ thể rồi lập tức gọi Thiên Sí Tuyết Sư.
Đứng trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, Lục Thiếu Du nhìn thẳng về phía Lạc Kiến Hồng, trên người có một cỗ ngạo khí lan tràn ra.
Cho dù đi Nhật Sát các thì có làm sao? Nhật Sát các này có lẽ cũng không dám quang minh chính đại xuất thủ với hắn.
Người này mỗi một lời nói đều vô cùng lợi hại, nếu như hắn không đi mà nói, thứ nhất sẽ đắc tội với Nhật Sát các, thứ hai là người khác lại nói hắn nhát gan.
Mà Lục Thiếu Du biết rõ lão gia hỏa này sợ rằng có mục đích riêng cho nên Lục Thiếu Du cũng muốn xem ý tứ của Lạc Kiến Hồng một chút.
Ha ha, quả nhiên ta không nhìn nhầm người.
Lạc Kiến Hồng cười ha hả nói: Đi Nhật Sát các chúng ta, bằng vào Thiên Sí Tuyết Sư của Lục chưởng môn có lẽ chỉ mất một ngày một đêm là đủ.
Ta cũng tiện thử cảm giác ngồi trên tọa kỵ của Lục chưởng môn một chút.
Mời Lạc các chủ.
Lục Thiếu Du hơi thi lễ.
Lan trưởng lão, Cục trưởng lão, lần này ta không đi cùng các ngươi.
Các ngươi đi sau đi.
Lạc Kiến Hồng nhíu mày nói với bốn vị trưởng lão phía sau.
Nói xong thân ảnh lóe lên, dưới chân có một đạo lam quang xuất hiện, thân thể lập tức nhảy lên lưng Thiên Sí Tuyết Sư.
Rống.
Thiên Sí Tuyết Sư thấp giọng rít lên một tiếng rồi vỗ cánh bay đi.
Tiếng rít gào trầm thấp khiến cho vô số yêu thú phi hành của Nhật Sát các toàn thân run rẩy, vô hình trung đã bị áp chế.
Không nghĩ tới các chủ lại coi trọng Lục Thiếu Du này như vậy.
Tuổi của Lục Thiếu Du này có lẽ cũng không lớn, thế nhưng trên người lại có chút cảm giác thành thục.
Nhìn Lục Thiếu Du với các chủ rời đi, trên lưng yêu thú phi hành của Nhật Sát các có không ít nữ đệ tử dùng ánh mắt si mê nhìn vào bóng lưng Lục Thiếu Du khiến cho vô số nam đệ tử ganh tỵ ước ao không ngớt.
Thế nhưng bọn họ cũng chỉ có thể ước ao mà thôi.
Cường giả đứng đầu thập đại cường giả trẻ tuổi đã chứng minh tất cả, bọn họ muốn đuổi cũng không đuổi được.
Cục trưởng lão, vì sao Các chủ lại đột nhiên trở về? Linh trì trên Thiên đảo sắp mở ra, mỗi một lần mở ra thì các chủ Nhật Sát các chúng ta đều có mặt a.
Nhìn thấy các chủ và Lục Thiếu Du rời đi, một lão giả mặc hoàng bào lập tức hỏi lão giả đứng đầu.
Tần trưởng lão, Các chủ cũng không còn cách nào khác a.
Chỉ có thể nói là Các chủ dụng tâm lương khổ mà thôi.
Lão giả mặc áo lam phía trước cười khổ nói, sau đó lập tức phất tay.
Vô số yêu thú phi hành khổng lồ đi về hướng ngược lại với Thiên Sí Tuyết Sư, nhanh chóng bay về phía trước.
Trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, Lục Thiếu Du âm thầm nhíu mày, từ thân pháp của Lạc Kiến Hồng vừa rồi Lục Thiếu Du lập tức nhớ tới một người.
Khi trước ngoài thành Cự Giang, người đeo mặt nạ cầm một chiếc chìa khóa của Huyền Thiên bí cảnh dường như cũng có thân pháp như vậy.
Mà thân ảnh người nọ và Lạc Kiến Hồng này không có chút khác biệt nào.
Lục Thiếu Du phỏng đoán, sợ rằng khi trước người đeo mặt nạ kia chính là Lạc Kiến Hồng này.
Đương nhiên đây chỉ là suy đoán của hắn mà thôi.
Sợ rằng hai vị nhạc phụ của hắn cũng biết người nọ là ai.
Thế nhưng có một số chuyện không tiện nói, để tờ giấy thì còn tốt, một khi chọc rách thì chỉ có xấu hổ.
Chuyện này đối với tất cả mọi người đều không có lợi, thế sự thường thường đều bất đắc dĩ và kỳ diệu như vậy.
Lục chưởng môn, ta mạo muội hỏi một câu, Nhật Sát các ta nhận được tin tức, lệnh muội Lục Tâm Đồng và Dương Quá đều đã tới Đông Hải, không biết lúc này bọn họ đang ở đâu? Lạc Kiến Hồng dường như đối với Lục Tâm Đồng và Dương Quá cực kỳ hứng thú.
Bọn họ có chút chuyện cho nên hiện tại không có ở đây.
Lục Thiếu Du mở miệng nói.
Thật không? Ánh mắt Lạc Kiến Hồng khẽ đổi, thậm chí trong mắt còn hiện lên sự lo lắng mà không ai có thể phát hiện ra, hắn nói: Lần này mời Lục chưởng môn tới là bởi vì ta có chuyện muốn mời lục chưởng môn hỗ trợ.
Lạc các chủ cứ nói đùa.
Chuyện mà ngay cả Nhật Sát các cũng không làm được thì tiểu tử ta cũng không dám nghĩ tới.
Lục Thiếu Du mỉm cười nói, trong lòng vẫn không ngừng suy nghĩ rốt cuộc Lạc Kiến Hồng này muốn làm gì.
Muốn hắn hỗ trợ, chuyện mà ngay cả Nhật Sát các cũng không làm được thì hắn càng không có biện pháp nào.
Không dám dấu Lục chưởng môn, mấy năm nay vì chữa trị thể chất tiên thiên của tiểu nữ cho nên ta đã tìm vô số linh giả có thực lực cao ở Đông Hải, ngay cả linh giả trong Tứ các Tứ đảo cũng mời qua.
Thế nhưng không có một biện pháp nào hữu hiệu.
Ngay cả cường giả linh giả trong Nhật Sát các của chúng ta cũng thúc thủ vô sách.
Chỉ có thể bảo trụ tính mạng của tiểu nữ mà thôi.
Ta nghe nói trong Phi Linh môn của Lục chưởng môn cũng có một cường giả Linh Tôn thần bí, Lục chưởng môn cũng đã là Linh Vương, sợ rằng cũng nhận được không ít chân truyền của cường giả kia.
Nói không chừng còn có thể chữa tốt cho tiểu nữ.
Lạc Kiến Hồng nói.
Sợ rằng khiến cho Lạc các chủ thất vọng rồi, tiểu tử ta tài học thô thiển, loại chuyện như thế này cũng không có nắm chắc.
Lục Thiếu Du lập tức nói.
Trị không hết cũng không sao, cường giả linh giả mấy năm nay cũng phải thúc thủ vô sách.
Ta chỉ có một nữ nhi là nó cho nên không muốn bỏ qua bất kỳ một cơ hội nào.
Lục chưởng môn cứ tới đó xem một chút là được, không có cách nào cũng không sao.
Dù sao ta cũng chỉ muốn tận tình địa chủ với Lục chưởng môn mà thôi.
Nếu như có thể chữa tốt thì ta tuyệt đối sẽ hậu tạ Lục chưởng môn.
Lạc Kiến Hồng nói vậy Lục Thiếu Du cũng không tiện nói thêm gì nữa.
Trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, dọc đường Lạc Kiến Hồng vô cùng nhiệt tình trò truyện khiến cho Lục Thiếu Du đối với Lạc Kiến Hồng có thêm hiểu biết.
Người này cũng không phải là người âm hiểm gian trá, thế nhưng cũng tuyệt đối không phải là người hiền lành gì.
Ngẫm lại, người có thể ngồi lên vị trí các chủ Nhật Sát các sợ rằng cũng không thể là người bình thường được.
Chỉ là tính cách người này vô cùng thẳng thắn khiến cho hảo cảm của Lục Thiếu Du đối với hắn tăng lên không ít.
Một đường trò chuyện, Lạc Kiến Hồng cũng phải nhìn Lục Thiếu Du với ánh mắt khác.
Hắn lòng vòng muốn hỏi tình hình của Phi Linh môn thế nhưng Lục Thiếu Du lại trả lời vô cùng cẩn thận.
Mà cuối cùng hai người lại phấn khởi trò chuyện về nhân sinh cho tới vũ kỹ, cuối cùng là vũ đạo.
Từ đầu hai người đều cẩn thận trò chuyện, thế nhưng tới cuối cùng hai người đều vô cùng sảng khoái trò chuyện, giống như là hận gặp nhau quá muộn, thi thoảng có vài tiếng cười lớn truyền ra, hào khí ngập trời.
Trong lúc bất tri bất giác, hai người không ngờ lại đi tới Nhật Sát các.
Phía xa, lúc này trước mặt hai người xuất hiện một dải núi non lớn.
Thiên Sí Tuyết Sư hiện tại cũng đang bay qua một lục địa bằng phảng.
Phía xa là núi non nguy nga, tầng tầng lớp lớp.
Hiện tại mới vào giữa hè, trong núi non là một mảnh xanh biếc, bên trong có vô số kiến trúc chằng chịt.
Người phương nào xông loạn vào Nhật Sát các chúng ta? Thiên Sí Tuyết Sư vừa mới tới gần lập tức có vô số yêu thú phi hành bay lên trời, trên lưng có không ít đệ tử Nhật Sát các, lập tức chắn trước mặt Thiên Sí Tuyết Sư.
Xem tiếp...Linh vũ thiên hà
truyện tranh Linh vũ thiên hà
truyện Linh vũ thiên hà
Linh vũ thiên hà truyện chữ
đọc truyện Linh vũ thiên hà
Linh vũ thiên hà chap
truyenfull.vn
truyenfull.vip
truyenfull.vip
truyen.tangthuvien.vn/
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License