Linh vũ thiên hà
Chapter
0157
Sưu.
Lục Thiếu Du vội vã thối lui, chân khí phô thiên cái địa từ trong cơ thể bạo phát ra.
Cuối cùng rót vào trên Huyễn Ảnh Thanh Vũ, tiếng sấm nổ mạnh vang lên, thế nhưng không thể thoát thân ra khỏi không gian này.
Linh khí phi hành Địa cấp, đây chính là bảo vật tốt a.
Hỉ Vô Thường cười hì hì nói.
Trong tay đánh ra một đạo trảo ấn hung hăng bắn về phía không gian nơi Lục Thiếu Du đang đứng.
Phanh Phanh.
Trong không gian vang lên thanh âm trầm thấp, không gian vặn vẹo quanh thân Lục Thiếu Du trực tiếp nổ tung.
Khục Khục.
Trong không gian vặn vẹo, Lục Thiếu Du không thể tránh được công kích.
Dưới cỗ lực lượng mạnh mẽ kia, thân thể giống như bị một đòn nghiêm trọng, cơ thể chấn động, khí huyết cuồn cuộn, miệng lần nữa phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt cũng lập tức trắng bệch.
Vũ Tôn nhất trọng, ngươi cho rằng có thể tùy ý bắt nạt bản công tử sao? Ngay khi Lục Thiếu Du phun ra một ngụm máu, sắc mặt hắn lạnh lùng, bàn tay lau vết máu nơi khóe miệng.
Bại lộ thì bạo lộ, dù sao so với chuyện hắn rơi vào trong tay Linh Vũ giới còn tốt hơn nhiều.
Nói xong, vẻ mặt Lục Thiếu Du trầm xuống, quanh thân trong nháy mắt có một đạo quang mang màu tím bạo phát.
Thủ ấn trong tay được kết, từ trong lòng bàn tay có một đạo lưu quang màu tím xoay tròn trong lòng bàn tay phải.
Đạo lưu quang màu tím này xuất hiện, toàn bộ không trung đột nhiên có một cỗ khí tức quỷ dị lan tràn.
Hầu như là cùng một lúc, trong không trung bỗng nhiên run rẩy.
Lúc này Hỉ Vô Thường đột nhiên cảm thấy lạnh lẽo.
Một cỗ cảm giác nguy hiểm cực độ đang nhanh chóng lan tràn ra trong đầu hắn.
Ngay cả hai người Lăng Thanh Tuyền, Không Linh Vương phía xa lúc này cũng phải biến sắc.
Ánh mắt lập tức nhìn kỹ vào trong lòng bàn tay của Lục Thiếu Du.
Cỗ khí tức nguy hiểm khiến cho hai người cảm thấy lạnh lẽo là đến từ trên cỗ năng lượng ba động của đạo lưu quang màu tím kia.
Lúc này khóe miệng Lục Thiếu Du hiện lên nụ cười quỷ dị.
Tới lúc này hắn cũng chỉ có thể bại lộ con bài chưa lật cuối cùng của bản thân mình.
Nụ cười vừa dứt, Lục Thiếu Du đem đạo lưu quang màu tím trong tay ném về phía trước.
Tử Lôi Huyền Đỉnh.
Đạo lưu quang màu tím này xẹt qua không gian, trực tiếp xuyên qua không gian vặn vẹo chung quanh Lục Thiếu Du rồi xoay quanh trên bầu trời.
Hỉ Vô Thường, Không Linh Vương, Lăng Thanh Tuyền đột nhiên kinh hãi.
Trong hải vực lúc này đột nhiên có một đám lôi vân kéo tới.
Trong lôi vân không ngừng có tia lửa bắn ra.
Một cỗ khí tức khiến cho tim mấy người đập nhanh truyền tới.
Ba người lập tức cảm giác được một cỗ lực lượng áp chế.
Sắc mặt Lục Thiếu Du ngưng trọng, thủ ấn liên tục kết xuất.
Đạo lưu quang màu tím trong bầu trời trong nháy mắt mở rộng, bành trướng tới mấy trăm thước.
Đây là một đại đỉnh ba chân màu tím, bên trên có bí văn lôi điện dày đặc.
Quang mang ngập tràn khiến cho thiên địa chung quanh run rẩy.
Đây là.
Ba người hít sâu một hơi, nhìn lôi vân đột nhiên xuất hiện trong bầu trời, cả không gian lập tức phong vân biến sắc, lôi vân dày đặc, từng tiếng sấm ì ùng vang vọng khiến cho tim mọi người đập nhanh.
Toàn bộ bầu trời giống như trong nháy mắt từ bình minh chuyển thành ban đêm vậy.
Lôi vân màu tím hiện ra bao phủ toàn bộ bầu trời hải vực.
Sắc trời lúc này đột nhiên ảm đạm, khí tức ngập trời từ trong lôi vân tràn ra khiến cho cả không gian rộng lớn không ngừng run rẩy.
Ong Ong.
Khi thủ ấn của Lục Thiếu Du lần nữa được kết, đại đỉnh ba chân màu tím lớn vài trăm thước trên bầu trời trong nháy mắt chụp ở giữa không trung.
Đại đỉnh xoay tròn, không gian chung quanh vặn vẹo.
Phía dưới đại đỉnh xuất hiện một hắc động lớn, chu vi chung quanh có vô số lôi vân màu tím.
Dường như lôi vân và đại đỉnh ba chân này đã hòa thành một thể, giống như đem không gian hòa tan tạo thành một thể, tuy hai mà một.
Bằng mắt thường cũng có thể thấy được, lôi vân màu tím kéo tới, trong bầu trời tràn ngập lôi điện màu tím, giống như là có một thác nước lôi điện màu tím ở trong bầu trời.
Toàn bộ hải vực bị một mảnh lôi vân màu tím bao phủ mang theo khí tức khiến tim người khác đập nhanh.
Uy áp cường hãn từ bên trong tràn ngập ra khiến cho ba người Lăng Thanh Tuyền, Hỉ Vô Thường, Không Linh Vương nổi da gà.
Trong nháy mắt lôi vân màu tím mang theo lôi điện đánh xuống.
Từng đạo lôi điện mang theo khí tức khiến tim đập nhanh bắn xuống.
Lôi điện xuyên qua không gian khiến cho tim càng ngày đập càng nhanh.
Dưới cỗ uy áp kinh người kinh, trong lòng ba người Hỉ Vô Thường trùng xuống, nếu như để lôi điện màu tím này đánh xuống, trong ba người không có một ai có thể chống lại.
Vũ linh khí Thiên cấp, đây là thần khí, trên người tiểu tử này không ngờ lại có thần khí.
Hỉ Vô Thường dù sao cũng là người có kiến thúc rộng rãi.
Cảm nhận uy áp kinh người này, ngoại trừ thần khí ra sợ rằng không có vật nào có khả năng có nó.
Trong lòng hắn hiện tại khiếp sợ tới cực điểm.
Thần khí a, đây chính là linh khí mạnh nhất trên toàn bộ Đại lục.
Trên người tiểu tử này không ngờ lại có thần khí.
Trong lòng hắn vô cùng kinh hãi đồng thời trong lòng Hỉ Vô Thường cũng hiện lên sự tham lam.
Trước mặt thần khí không ai có thể che giấu được sự tham lam trong lòng mình.
Mà lúc này bầu trời hải vực dưới lôi điện màu tím không ngừng run rẩy.
Năng lượng ba động đáng sợ từ trong lôi vân truyền ra khiến cho trong không gian không ngừng vang lên thanh âm trầm thấp.
Dưới khí tức cường hãn này toàn bộ hải vực phía dưới chấn động, giống như là mặt đất địa chấn.
Ở chỗ sâu trong hải vực không ngừng có yêu thú rít gào.
Lôi điện lóe lên trên bầu trời, trong nháy mắt hóa thành từng tia sấm sét lao ra khỏi lôi vân.
Sấm sét chói mắt từ trên trời giáng xuống, đem hải vực rộng lớn chung quanh bao phủ.
Không tốt.
GIờ phút này, trong lòng ba người Hỉ Vô Thường, Lăng Thanh Tuyền, Không Linh Vương cảm thấy lạnh lẽo.
Dưới lôi vân kinh người này, ngay cả linh hồn bọn họ cũng phải run rẩy.
Chạy.
Sắc mặt Hỉ Vô Thường đại biến.
Đồng thời chân khí quanh người tràn ra, thân thể hóa thành một đạo tàn ảnh nhanh chóng chạy đi.
Trong không gian này hắn đã cảm nhận được một cảm giác nguy hiểm tuyệt đối.
Lăng Thanh Tuyền, Không Linh Vương lúc này tuy rằng cách nhau khá xa thế nhưng cũng nhanh chóng chạy trốn, căn bản không dám ở lại gần.
Còn muốn chạy sao? Chậm rồi.
Phía dưới, sắc mặt Lục Thiếu Du trắng bệch tới cực điểm.
Khóe miệng chảy ra máu tươi, miệng lạnh lùng quát lên một tiếng, ánh mắt lạnh lẽo tới cực điểm: Tử Kim Huyền Lôi.
Chỉ trong nháy mắt lôi điện phô thiên cái địa trong bầu trời đánh xuống.
Toàn bộ không gian bạo liệt, thanh âm bạo liệt sắc bén vang lên liên tục.
Nơi sấm sét đi qua, không gian ầm ầm sụp đổ.
Sấm sét mang theo lực lượng đáng sợ trực tiếp đánh về phía Hỉ Vô Thường.
Thanh thế này hoàn toàn có thể đem Vũ Vương trực tiếp đánh thành từng mảnh nhỏ.
Thủy Năng Toàn Cương Tráo.
Dưới cỗ khí thế này sắc mặt Hỉ Vô Thường kinh hãi, giống như chó nhà có tang nhanh chóng chạy trốn.
Thế nhưng trong không gian tràn ngập lôi điện này giống như có thêm một cỗ lực lượng không gian, trực tiếp ngăn cản hắn thoát thân.
Sắc mặt Hỉ Vô Thường đại biến, trong lòng vô cùng sợ hãi.
Bàn chân đạp mạnh hư không, một cỗ lam quang hiện lên, không gian phía sau Hỉ Vô Thường lập tức vặn vẹo.
Đồng thời một dòng xoáy khổng lồ xuất hiện sau đó lập tức bao phủ trước người.
Ầm ầm.
Trong chốc lát, không gian rung động.
Hơn mười đạo sấm sét đồng thời đánh vào Thủy Năng Toàn Cương Tráo của Hỉ Vô Thường.
Cạch Cạch.
Sấm sét đánh xuống, Thủy Năng Toàn Cương Tráo kia trực tiếp nứt nẻ.
Thế nhưng Hỉ Vô Thường lập tức tu bổ, cương tráo lần nữa khôi phục.
Khục khục.
Trong Thủy Năng Toàn Cương Tráo, sắc mặt Hỉ Vô Thường đột nhiên trắng bệch tới cực điểm.
Miệng phun ra một ngụm máu, khí tức lập tức suy yếu.
Hắn mới chỉ ngăn cản được ba tia sấm sét kinh khủng nhất.
Ầm ầm.
Thế nhưng Tử Kim Huyền Lôi kinh khủng này cũng chưa dừng lại, ngay sau đó lôi vân trên bầu trời cuồn cuộn rồi đột nhiên co rụt lại.
Lôi điện màu tím quanh quẩn, lần nữa có vô số sấm sét giống như cự mãng từ trong lôi vân màu tím bắn ra.
Sấm sét màu tím xé rách không gian mang theo âm hưởng đáng sợ lần thứ hai hung hăng bắn vào trên Thủy Năng Toàn Cương Tráo của Hỉ Vô Thường kia.
Khục Khục.
Dưới cỗ lực lượng mạnh mẽ này, Hỉ Vô Thường căn bản không thể chống lại lần nữa.
Miệng lại phun ra một ngụm máu lớn, trên Thủy Năng Toàn Cương Tráo kia vang lên tiếng cạch cạch, trực tiếp bị nghiền nát rồi hóa thành năng lượng tiêu tán trong không trung.
Ầm ầm.
Ngay khi Thủy Năng Toàn Cương Tráo của Hỉ Vô Thường vỡ nát thì có một đạo sấm sét to như cánh tay từ phía chân trời mang theo kình phong sắc bén ầm ầm đánh về phía Hỉ Vô Thường.
Ngao.
Trong không gian hôn ám, hỗn loạn này sắc mặt Hỉ Vô Thường trắng bệch tới cực điểm, cuối cùng dùng những tia chân khí cuối cùng, cánh tay kết thủ ấn, đột hiên có một đầu thú ảnh màu lam hiện ra.
Uy áp kinh người trên đầu thú ảnh này cực kỳ kinh khủng.
Chung quanh thú ảnh trực tiếp xuất hiện những cái khe trong không gian.
Một cỗ khí tức khiến cho tim người khác đập nhanh không ngừng từ trong cái khe truyền ra.
Một kích này chính là một kích liều mạng cuối cùng của Hỉ Vô Thường.
Thế nhưng dường như tất cả đều là phí công vô ích.
Đạo sấm sét màu tím này đánh vào trên đầu thú ảnh kia, lôi điện bắn ra bốn phía.
Bằng mắt thường có thể thấy được, đầu thú ảnh màu lam kia trong chớp mắt nổ tung.
Trong không gian lập tức xuất hiện một lỗ đen cực lớn.
Ầm ầm.
Tiếp đó đạo sấm sét màu tím này trực tiếp đánh vào trên thân thể Hỉ Vô Thường rồi hóa thành vô số lôi điện nhỏ, tiến vào trong thân thể hắn.
Hỉ Vô Thường này là Vũ Tôn nhất trọng, tuyệt đối là siêu cấp cường giả.
Thế nhưng siêu cấp cường giả lúc này con ngươi đang co rút lại.
Hắn thật không ngờ ngày hôm nay lại mất mạng trong tay Vũ Vương tam trọng.
Khi đạo sấm sét kia đánh xuống hắn cảm giác được thân thể bên ngoài của mình trực tiếp bạo liệt.
Máu tươi bắn ra không ngừng, lực lượng tiến vào trong cơ thể, sau đó điên cuồng công kích toàn thân, lục phủ ngũ tạng của hắn.
Vũ Tôn nhất trọng thì sao? Ngày hôm nay bản công tử cũng có thể tiêu diệt ngươi.
Toàn bộ không gian lúc này đều nằm trong sự khống chế của Lục Thiếu Du.
Trên lôi vân, tiếng sấm ì ùng vang lên không ngớt.
Lôi vân màu tím không ngừng bắn ra những đạo điện mang màu tím.
Điện mang hội tụ thành sấm sét đánh xuống thân thể Hỉ Vô Thường.
Mạng ta xong rồi.
Trong chớp mắt này, trong mắt Hỉ Vô Thường hiện lên vẻ kinh hãi.
Nhìn đạo sấm sét màu tím từ trên lôi vân đánh xuống, trong lòng hắn tràn ngập sự tuyệt vọng.
Hắn thật không ngờ kết cục của mình lại chết trong tay một Vũ Vương tam trọng.
Phía xa, tuy rằng Lăng Thanh Tuyền và Không Linh Vương cách nhau khá xa, lại nhanh chóng thối lui thế nhưng vẫn bị ảnh hưởng.
Dưới lôi điện ngập trời, lực lượng dư ba khiến cho thân thể hai người Lăng Thanh Tuyền, Không Linh Vương dường như bị một đòn nghiêm trọng, cả hai lập tức phun ra máu tươi, căn bản không dám tới gần.
Sấm sét đánh xuống, trực tiếp đánh vào trên người Hỉ Vô Thường.
Hỉ Vô Thường cảm nhận từng tia lôi điện không ngừng phá hủy thân thể mình.
Ngay cả bản thể cường hãn của cường giả Vũ Tôn cũng không thể chống lại được sự phá hủy này.
Gân cốt, huyết mạch, kinh mạch trong cơ thể hoàn toàn bị nó phá hủy.
Phanh.
Đan điền của Hỉ Vô Thường lập tức nổ tung, toàn bộ thân thể bị sấm sét đánh thành từng mảnh nhỏ.
Sưu.
Trong nháy mắt khi thân thể Hỉ Vô Thường nổ tung thì có một đạo quang mang màu trắng phóng lên cao, muốn thoát khỏi không gian tràn ngập lôi điện này.
Thu.
Lục Thiếu Du hét lớn một tiếng, thủ ấn trong tay lần nữa được kết.
Đại đỉnh ba chân trong lôi vân màu tím hóa thành một đạo lưu quang màu tím, không gian chung quanh vặn vẹo.
Đạo lưu quang màu trắng kia lập tức kinh hãi, đồng thời khuôn mặt Hỉ Vô Thường hiện lên.
Đây chính là hồn anh của Hỉ Vô Thường muốn thoát đi.
Đạo lưu quang màu tím kia chính là Tử Lôi Huyền Đỉnh, tiếp theo Tử Lôi Huyền Đỉnh trực tiếp bao phủ không gian.
Đem hồn anh của Hỉ Vô Thường muốn đào tẩu thu vào bên trong.
Ngay sau đó Tử Lôi Huyền Đỉnh quay về trong tay Lục Thiếu Du rồi tiến vào trong đan điều.
Khục khục.
Làm xong chuyện này, Lục Thiếu Du lần nữa phun ra một ngụm máu tươi, cảnh vật trước mắt vặn vẹo, khí tức suy yếu cực độ.
Thôi động Tử Lôi Huyền Đỉnh khiến cho hắn tiêu hao vô cùng nặng nề, thậm chí còn nặng nhất từ trước tới nay.
Sưu.
Khí tức trên người Lục Thiếu Du suy yếu, thậm chí còn không thể chống đỡ nổi.
Sau khi một tia chân khí cuối cùng tiêu hao hết thì Huyễn Ảnh Thanh Vũ phía sau lưng trực tiếp biến mất.
Thanh Linh Khải Giáp không trọn vẹn trên người cũng bị thu lại.
Thân thể trực tiếp từ trên không trung rơi xuống hải vực.
Trong chớp mắt này linh lực trong người Lục Thiếu Du bạo phát, thân thể lần nữa lăng không mà đứng.
Lúc này khí tức kinh khủng trong hải vực vừa rồi còn chưa tiêu tán.
Mấy đạo sấm sét màu tím đánh xuống hải vực tạo thành mấy cột sóng biển kinh khủng cuồn cuộn.
Lôi vân màu tím đột nhiên biến mất, tới cũng nhanh mà đi cũng nhanh.
Cỗ lực lượng kinh khủng kia quét ngang không gian, sau khi lôi vân màu tím tiêu tán, cả không gian vẫn còn run rẩy, một lát sau mới yên tĩnh trở lại.
Trong không gian tràn ngập một cỗ khí tức hủy diệt.
Lăng Thanh Tuyền và Không Linh Vương sắc mặt trắng bệch phía xa lúc này còn chưa phục hồi tinh thần lại.
Dưới cỗ uy áp kinh khủng vừa rồi khiến cho bọn họ có cảm giác phủ phục trên mặt đất.
Tử Lôi Huyền Đỉnh.
Vừa rồi là Tử Lôi Huyền Đỉnh.
Ánh mắt không Linh Vương kinh hãi mang theo sự kinh ngạc.
Lúc này hắn bỗng nhiên nhớ tới một chuyện, hắn cũng ẩn thân bên trong huyền Thiên bí cảnh, mục tiêu chính là Tử Lôi Huyền Đỉnh trong truyền thuyết.
Thế nhưng cuối cùng lại tay không mà về.
Lúc này rốt cuộc hắn cũng nhớ tới một chuyện, đồn rằng Lục Thiếu Du bị nhốt trong Huyền Thiên Bí Cảnh hai năm sợ rằng đã chiếm được Tử Lôi Huyền Đỉnh này.
Tử Lôi Huyền Đỉnh? Lăng Thanh Tuyền nhíu mày, ánh mắt kinh ngạc mang theo sự ngưng trọng đảo qua người Lục Thiếu Du.
Tiếp theo hai cánh bằng chân khí màu trắng kẽ động, thân thể nhanh chóng lao thẳng về phía Lục Thiếu Du.
Hóa ra đồ vô sỉ nhà ngươi lại chiếm được thần khí Tử Lôi Huyền Đỉnh của Huyền Thiên yêu tôn lúc trẻ.
Chỉ tiếc, ngươi không có năng lực thôi động lại một lần nữa.
Lăng Thanh Tuyền yêu kiều quát lên một tiếng, thân thể bắn tới trước mặt Lục Thiếu Du.
Lần sau nếu như ngươi rơi vào trong tay ta, ta sẽ cho ngươi biết thế nào là vô sỉ.
Ánh mắt Lục Thiếu Du đảo qua, ngay khi Lăng Thanh Tuyền đánh tới, thân thể nhanh chóng thối lui, không dám dừng lại một chút nào.
Tu vi vũ giả của hắn đã tiêu hao tới cực hạn, tuy rằng có tu vi linh giả chống đỡ, thế nhưng tu vi vũ giả đã tiêu hao hầu như không còn.
Lại thêm thương thế trên người, đối với tu vi linh lực có ảnh hưởng cực lớn.
Lại nói với tu vi Linh Vương tứ trọng, Lục Thiếu Du tự biết bản thân mình không thể chống lại Lăng Thanh Tuyền.
Nỏ mạnh hết đà, thiếu đi Linh khí phi hành Địa cấp, ngươi còn có thể chạy thoát khỏi tay ta sao? Hai cánh sau lưng Lăng Thanh Tuyền rung động, thân thể tạo thành một đạo lưu quang màu trắng trên không trung trong nháy mắt xuất hiện bên cạnh Lục Thiếu Du.
Phiền phức rồi.
Ánh mắt Lục Thiếu Du trầm xuống, không thể thúc dục Huyễn Ảnh Thanh Vũ, tốc độ của hắn sẽ chậm đi mấy lần, căn bản không phải là đối thủ của Lăng Thanh Tuyền.
Khanh Khách.
Thiếu Du đệ đệ, đệ chắc chắn phải đi Thiên Vân đảo của ta rồi.
Lúc này phía xa có một tiếng cười quyến rũ giống như chuông bạc vang lên.
Lập tức có một cỗ khí tức nóng bỏng lan tràn ra chung quanh.
Mị Linh Vương Mộ Dung Lan Lan.
Lục Thiếu Du lập tức ngẩng đầu nhìn về phía trước.
Thanh âm này ngoại trừ Mị Linh Vương Mộ Dung Lan Lan ra sợ rằng không có một ai khác nữa.
Mà ngay trong lúc đó, một đầu phượng hoàng bảy màu hiện lên trước mắt mọi người.
Quanh thân đầu phượng hoàng này được hỏa diễm bao phủ, trong nháy mắt xẹt qua phía chân trời đem theo khí tức cường hãn bắn về phía Lục Thiếu Du.
Đầu phượng hoàng bảy màu này giống như vật còn sống, toàn thân đều bị lông chim bảy màu bao phủ.
Bên ngoài còn có một tầng hỏa diễm nóng phỏng.
Xoay quanh không trung quả thực mỹ lệ tới cực điểm.
Trên đầu là khuôn mặt tuyệt mỹ của Mộ Dung Lan Lan.
Sưu Sưu.
Phía sau Mộ Dung Lan Lan có hai tiếng xé gió vang lên.
Chính là đám người Hỏa Đao Vương, Kiếm Linh Vương, chỉ là lúc này không thấy Cao Trường Cung kia đâu.
Có lẽ sau khi bị thương nặng, không còn thực lực cho nên đã trở về Thiên Vân đảo.
Nhìn thấy ba người Mị Linh Vương Mộ Dung Lan Lan quay lại, sắc mặt hai người Lăng Thanh Tuyền, Không Linh Vương đột nhiên đại biến.
Có Hỉ Vô Thường ở đây bọn họ đương nhiên không cần sợ hãi Mộ Dung Lan Lan.
Thế nhưng Hỉ Vô Thường bị Lục Thiếu Du dùng Tử Lôi Huyền Đỉnh đánh chết, bọn họ không thể như trước được nữa.
Hai người bọn họ còn chưa đủ sức chống lại hai người Mị Linh Vương Mộ Dung Lan Lan và Hỏa Đao Vương Trần Thắng.
Thiếu Du đệ đệ, Tử Lôi Huyền Đỉnh quả nhiên ở trên người đệ.
Đánh chết Hỉ Vô Thường, uy lực của Tử Lôi Huyền Đỉnh này quả thực vô cùng cường hãn, đệ đệ nên theo ta đi tới Thiên Vân đảo một chuyến.
Mộ Dung Lan Lan mỉm cười, nàng chưa từng đi xa nơi này.
Trong lòng cũng sớm suy đoán trên người Lục Thiếu Du có Tử Lôi Huyền Đỉnh.
Bị nhốt trong Huyền Thiên Bí Cảnh hai năm, lại có lực phòng ngự kinh khủng trên Bình Nham đảo khiến cho nàng cực kỳ hoài nghi.
Vì vậy dưới sự uy hiếp của Hỉ Vô Thường, nàng lựa chọn rời đi.
Thế nhưng cũng không có rời đi quá xa.
Trai cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi.
Đạo lý này nàng hiểu rất rõ.
Người như Lục Thiếu Du tuyệt đối không phải là người dễ đối phó.
Cho nên nàng tương kế tựu kế, rời đi rồi quay lại.
Cũng bởi vì như vậy lúc này nàng mới biết được trên người Lục Thiếu Du thực sự có Tử Lôi Huyền Đỉnh, khi trước nàng cũng có mặt ở Bình Nham đảo.
Từ khi nhìn thấy Lục Thiếu Du, trong lòng nàng luôn hoài nghi, mà hiện tại hoài nghi này rốt cuộc đã có đáp án.
Mộ Dung Lan Lan nói xong ánh mắt tập trung vào trên người Lục Thiếu Du.
Thần khí Tử Lôi Huyền Đỉnh nàng sao có thể bỏ qua được.
Cho dù là Phi Linh môn, Vân Dương Tông, Linh Thiên môn hiện tại nàng cũng không còn cố kỵ.
Nếu như Thiên Vân đảo có được vật này, coi như trở thành địch nhân của ba sơn môn như Linh Thiên môn và Vân Dương Tông, Phi Linh môn cũng đáng giá.
Hay cho một nữ nhân có tâm cơ không tồi.
Trai cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi.
Không hổ là Mị Linh Vương Mộ Dung Lan Lan.
Trong lòng Lục Thiếu Du trùng xuống, đồn rằng Mị Linh Vương này không dễ chọc, hiện tại hắn rốt cuộc đã biết được nữ nhân này quả thực cực kỳ khó dây vào.
Mộ Dung đảo chủ, lẽ nào ngươi muốn đi theo Hỉ Vô Thường sao? Ánh mắt Lục Thiếu Du khẽ đổi, cắn răng nói với Mộ Dung Lan Lan.
Thiếu Du đệ đệ.
Đệ đã là nỏ mạnh hết đà, có thể dùng thần khí Tử Lôi Huyền Đỉnh giết Hỉ Vô Thường đã là không tồi rồi.
Muốn dùng một lần nữa sợ rằng là người nằm mộng.
Mộ Dung Lan Lan mỉm cười, uy hiếp của Lục Thiếu Du nàng không coi vào đâu.
Nhìn thấy Mộ Dung Lan Lan xuất hiện, ánh mắt Lăng Thanh Tuyền trầm xuống, năm ngón tay uốn lượn.
Một đôi bao tay quỷ dị đột nhiên hiện lên trong tay, trên bao tay có móng vuốt sắc bén.
Trên mười ngón ta lúc này giống như đều có độc xà chiếm giữ.
Thậm chí còn đang không ngừng phun ra nuốt vào.
Khí tức tràn ngập cùng với quang mang bên trên khiến cho gợn sóng trong không gian chung quanh rung động.
Đây chính là Vũ linh khí Địa cấp Linh Xà Minh Trảo của Lăng Thanh Tuyền.
Người này là của ta, ai cũng đừng mong mang hắn đi.
Lăng Thanh Tuyền nhìn Mộ Dung Lan Lan, trong miệng lạnh lùng quát lên một tiếng.
Y phục trên người tung bay giống như la sát, hai cánh rung động, cao quý mà kiêu ngạo, lạnh lùng mà uy nghiêm.
Hai cánh tay vung lên, một cỗ khí tức bàng bạc đáng sợ từ trên trảo ấn lan tràn ra.
Trảo ấn run lên, không gian trước mặt nàng lập tức bị xé rách.
Một tiếng sưu vang lên, trảo ấn đột ngột bắn về phía trước mang theo lực lượng hủy diệt, cuồng bạo, xé rách không gian bắn về phía Mộ Dung Lan Lan.
Trảo ấn đánh ra, Mộ Dung Lan Lan nhíu mày.
Thực lực của Lăng Thanh Tuyền này nàng cũng biết.
Vũ giả ngũ hệ, tu vi Vũ Vương thất trọng, thực lực thi triển ra không chỉ đơn giản có vậy.
Đảo chủ, hai người này giao cho chúng ta.
Trước tiên đảo chủ bắt Lục Thiếu Du này đi.
Dưới trảo ấn, không gian vặn vẹo.
Một thanh âm trầm thấp vang lên, thân ảnh Hỏa Đao Vương trong nháy mắt xuất hiện phía trước, trong tay mang theo một thanh trường đao quỷ dị bổ về phía trước.
Năng lượng thuộc tính hỏa trong không gian hội tụ, cả không gian lập tức nóng bỏng, thân thể Hỏa Đao Vương ngăn cản trước người Lăng Thanh Tuyền.
Hai cỗ năng lượng va chạm, cả không trung run rẩy, kình khí cường hãn hóa thành một vòng cung khuếch tán.
Không Linh Vương, đối thủ của ngươi là ta.
Hỏa Đao Vương Trần Thắng và Lăng Thanh Tuyền giao thủ, Không Linh Vương đang muốn tương trợ thì bị Kiếm Linh Vương ngăn cản.
Hai người lập tức giao thủ với nhau.
Vừa ra tay là lập tức thi triển linh hồn công kích, khiến cho cả không trung run rẩy.
Không Linh Vương chính là Linh Vương bát trọng, Kiếm Linh Vương của Thiên Vân đảo chính là Linh Vương thất trọng, thực lực dường như kém hơn không ít.
Thế nhưng Không Linh Vương dưới Tử Kim Huyền Lôi của Lục Thiếu Du đã bị tổn thương.
Đối mặt với Kiếm Linh Vương lúc này cũng không chiếm được bao nhiêu tiện nghi.
Thiếu Du đệ đệ, chúng ta đi trước một bước đi.
Hai người Hỏa Đao Vương Trần Thắng và Kiếm Linh Vương chặn Lăng Thanh Tuyền và Không Linh Vương, Mộ Dung Lan Lan nhìn Lục Thiếu Du, khóe miệng mang theo nụ cười quyến rũ mở miệng nói.
Hai cánh rung lên, trong không gian vặn vẹo lập tức xuất hiện linh hồn lực bàng bạc và hỏa diễm nóng bỏng đánh xuống.
Trực tiếp bao phủ người Lục Thiếu Du.
Ong Ong.
Quang mang trong mắt Lục Thiếu Du chợt lóe, chung quy hắn không thể khoanh tay chịu chết, đột nhiên có vô số đao ảnh sắc bén hiện lên rồi quay chung quanh người Lục Thiếu Du.
Khí tức sắc bén bàng bạc lan tràn ra trong không trung.
Những đạo đao ảnh này cắc vỡ gợn sóng trong không gian.
Khí tức bức người khiến cho không gian run rẩy.
Toàn thân thể Lục Thiếu Du được bao phủ trong đao mang.
Mấy trăm đạo đao mang quỷ dị xoay tròn.
Một cỗ khí tức vô hình trong nháy mắt khuếch tán khiến cho không gian rung động.
Huyễn Diễn đao trận.
Nhìn thấy đao trận của Lục Thiếu Du, ánh mắt Mộ Dung Lan Lan trầm xuống, lập tức cười nói: Thiếu Du đệ đệ, nếu như ta đoán không sai, đây chính là Huyễn Diễn đao trận.
Chủ nhân đời trước của nó chính là Huyễn Linh Tôn, Huyễn Diễn đao trận vốn là thủ đoạn thành danh của hắn, uy lực cực lớn.
Có người nói phối hợp với Thiên Địa âm dương cùng với dị thuật biến ảo vô cùng, thôi động tới mức tận cùng có thể thi triển ra chín nghìn chín trăm chín mươi chín đạo đao mang.
Người này là một vị Linh Tôn của Huyền Thiên môn khi trước.
Nếu không phải lần trước nhìn thấy ngươi thi triển Huyễn Diên đao trận này trên Bình Nham đảo thì ta còn không dám hoài nghi Tử Lôi Huyền Đỉnh nằm trên người ngươi.
Mộ Dung Lan Lan nói xong rồi lập tức nở nụ cười quyến rũ.
Huyễn Linh tôn bảy ngàn năm trước kia với một cường giả của Thiên Vân đảo khi trước có không ít giao tình.
Bởi vậy bên trong Thiên Vân đảo có không ít tư liệu về người này.
Bởi vì mấy năm nay mọi người đều đang tìm kiếm bảo tàng về Huyền Thiên môn cho nên người của Thiên Vân đảo đối với tư liệu về Huyễn Linh tôn này cũng tìm kiểu kỹ càng, bảo tồn vô cùng tốt.
Mộ Dung Lan Lan thì lại khắc cốt ghi tâm.
Lần trước trên Bình Nham đảo, nhìn thấy Lục Thiếu Du thi triển Huyễn Diễn đao trận này nàng đã bắt đầu hoài nghi Tử Lôi Huyền Đỉnh rơi vào trong tay Lục Thiếu Du.
Kỳ thực Mộ Dung Lan Lan cũng không biết, Huyễn Diễn đao trận này chính là thứ mà Lục Thiếu Du chiếm được khi phân bảo ở tầng bên ngoài với người Nhất tông Nhất giáo Nhất môn Nhất trang.
Ai biết Mị Linh Vương này lại hoài nghi trên người Lục Thiếu Du có Huyễn Diễn đao trận của Huyễn Linh tôn, từ đó lại suy đoán trên người Lục Thiếu Du có Tử Lôi Huyền Đỉnh, thế nhưng đây cũng là sự thật.
Suy đoán của Mộ Dung Lan Lan vô cùng chính xác.
Đối với việc Mộ Dung Lan Lan biết Huyễn Linh tôn Lục Thiếu Du cũng không cảm thấy ngoài ý muốn.
Dù sao chuyện này cũng không có quan hệ quá lớn với hắn.
Dưới áp lực không gian quanh người lúc này đã tới cực hạn mà Lục Thiếu Du có thể chịu đựng, hắn hét lớn một tiếng: Huyễn Diễn đao trận, đi.
Thanh âm vừa dứt, thủ ấn trong tay Lục Thiếu Du giương lên.
Mấy trăm đạo đao mang quanh người lập tức phóng lên cao, trong nháy mắt hóa thành từng đạo quang trụ bằng đao mang lớn xé rách không gian bắn về phía Mộ Dung Lan Lan.
Đao mang phóng lên cao, như hợp với thiên địa âm dương, từng đạo đao mang huyền ảo bắn về phía trước.
Từng đạo gợn sóng trong không gian vặn vẹo không ngừng khuếch tán.
Thế nhưng đao mang thủy chung vẫn không thể phá vỡ không gian vặn vẹo chung quanh Mộ Dung Lan Lan.
Phá.
Khuôn mặt Mộ Dung Lan Lan có chút kinh ngạc, dường như uy lực của Huyễn Diễn đao trận này khiến cho nàng cảm thấy ngoài ý muốn.
Ánh mắt quyến rũ trầm xuống, hai cánh trên Linh Hoàng Khải giáp rung lên, một cỗ linh lực bàng bạc bạo phát.
Phanh Phanh Phanh.
Thanh âm bạo liệt vang lên, không gian trực tiếp bạo tạc.
Huyễn Diễn đao trận lập tức bị kiềm hãm rồi tan vỡ dưới cỗ lực lượng ngập trời.
Kình khí trùng kích vào thân thể Lục Thiếu Du.
Cỗ kình khí cuồng bạo giống như thủy triều mạnh mẽ đánh vào trong cơ thể hắn, hầu như là trong nháy mắt lục phủ ngũ tạng của hắn cũng bị trùng kích.
Khục khục.
Trên phương diện Linh giả, hiệu quả của Bất Diệt Huyền Thể đối với Lục Thiếu Du yếu hơn không ít cho nên lúc này hắn lập tức phun ra một ngụm máu tươi.
Đồng thời một cỗ khí tức nóng bỏng nhanh chóng tiếp cận hắn.
Ngay khi Lục Thiếu Du bị thương nặng, mấy đạo cấm chế trực tiếp được đánh vào trong cơ thể hắn, thân thể Lục Thiếu Du bị phong bế, không thể nhúc nhích.
Ta đi trước một bước, Tam trưởng lão, mau lui lại.
Mộ Dung Lan Lan nói xong, hai cánh rung lên, thân ảnh giống như phượng hoàng bắn về phia xa.
Lưu lại người cho ta.
Ánh mắt Lăng Thanh Tuyền biến đổi.
Thật vất vả mới bắt được Lục Thiếu Du, làm sao nàng có thể để cho người khác đoạt mất.
Nhìn Hỏa Đao Vương Trần Thắng trước mặt, ánh mắt nàng lập tức lạnh lẽo, chân khí bạo phát.
Mái tóc tung bay giống như mang theo lực lượng xuyên thủng không gian, một cỗ khí tức bàng bạc, sắc bén từ trong cơ thể khuếch tán ra.
Tiếp theo, hai tay Lăng Thanh Tuyền giao nhau, từng đạo thủ ấn quỷ dị được kết, năng lượng bàng bạc như biển trong thiên địa lập tức hội tụ tới.
Trên Linh Xà Minh Trảo kia có một cỗ khí tức quỷ dị lan tràn.
Một cỗ sương mù từ bên trong tản ra.
Cỗ khí tức này khuếch tán khiến cho trong lòng người ta cảm thấy lạnh lẽo, giống như có một vật hung hãn nào đó đang muốn phá không mà ra.
Minh Xà Thiên Diệt.
Lăng Thanh Tuyền lạnh lùng quát lên một tiếng, quanh thân được một cỗ thanh minh chi khí bao phủ, y phụ tung bay, giống như la sát.
Hai đạo trảo ấn từ từ mở ra, năng lượng trong thiên địa trên không trung đột nhiên như bị dẫn dẵn.
Tiếp theo, trên bao tay có mười đạo lưu quang sắc bén bắn ra, sau đó hóa thành mười đạo xà ảnh lớn.
Mỗi một đạo xà ảnh đều chừng bảy trăm trượng, dáng vẻ dữ tợn.
Trên người tràn ngập thanh minh quỷ khí.
Toàn bộ hải vực giống như trở thành âm phủ, hàn khí lạnh lẽo tràn ngập.
Hơn mười đạo xà ảnh trực tiếp xé rách không gian, trong nháy mắt bắn về phía Hỏa Đao Vương Trần Thắng.
Dưới cỗ uy áp kinh người này ánh mắt Hỏa Đao Vương Trần thắng đại biến.
Thực lực của Lăng Thanh Tuyền chỉ là Vũ Vương thất trọng, hắn là Vũ Vương cửu trọng, theo đạo lý mà nói, hắn hoàn toàn không cần sợ hãi Lăng Thanh Tuyền chỉ có tu vi Vũ Vương thất trọng.
Thế nhưng vừa rồi động thủ hắn mới biết được dưới công kích của Lăng Thanh Tuyền hắn chỉ chiếm được một chút tiện nghi mà thôi.
Mà dưới công kích kinh khủng lúc này ngay cả tim hắn cũng đập nhanh hơn vài phần.
Đến đi, Viêm Đao Quyết.
Nhìn hơn mười đạo xà ảnh kinh khủng trước mắt, Hỏa Đao Vương dù sao cũng là Vũ Vương cửu trọng, thân là Tam trưởng lão của Thiên Vân đảo, hắn cũng không phải là Vũ Vương cửu trọng bình thường.
Bàn chân đột nhiên bước tới một bước.
Trên đại đao đỏ rực có một đạo đao mang bắn ra.
Toàn bộ không gian rung động.
Đại đao chém xuống, hơn mười đạo đao mang bạo phát, một cỗ năng lượng kinh khủng đột nhiên bùng lên ở phía chân trời.
Mười đạo đao mang trong nháy mắt va chạm với mười đạo xà ảnh kinh khủng kia.
Sưu Sưu.
Khí tức kinh khủng kia điên cuồng lan tràn trên không trung khiến cho không gian chung quanh rung động.
Hải vực phía dưới lần nữa sóng gió ngập trời.
Ầm ầm.
Hai cỗ lực lượng cường hãn va chạm, cả không gian to lớn chung quanh trong nháy mắt giống như bị nghiền nát.
Một vòng xoáy kinh khủng xuất hiện nhanh chóng thôn phệ kình khí cường hãn mà hỗn loạn vào bên trong, sau đó lập tức biến mất.
Khục khục.
Trong không gian hỗn loạn, hai đạo thân ảnh lảo đảo từ bên trong đồng thời lùi ra.
Thế nhưng Lăng Thanh Tuyền rõ ràng đã rơi vào thế hạ phong.
Vũ Vương thất trọng dù sao vẫn còn chưa đủ.
Ta đi trước một bước.
Trong lúc thân hình lảo đảo thối lui, thân ảnh Hỏa Đao Vương Trần Thắng trong nháy mắt thả người rời đi, dường như cũng có chút cố kỵ, không dám ở lại lâu.
Phanh.
Phía xa, Kiếm Linh Vương và Không Linh Vương công kích lẫn nhau, thân thể cả hai văng ra, Kiếm Linh Vương cũng mượn cơ hội rời đi.
Thiên Vân đảo.
Ánh mắt Lăng Thanh Tuyền trắng bệch nhìn về phía Hỏa Đao Vương và Kiếm Linh Vương rời đi.
Thực lực của nàng có thể tự bảo vệ mình, thế nhưng còn chưa tới mức có thể áp chế Hỏa Đao Vương và Mị Linh Vương Mộ Dung Lan Lan.
Trong hải vực rộng lớn, dưới bầu trời xanh thẳm đột nheien có một đạo quang mang đen như mực xẹt qua.
Phía sau còn có một đạo quang mang đỏ rực đuổi theo, tốc độ cũng vô cùng nhanh chóng.
Sưu Sưu.
Hai đạo quang mang đều nhanh tới cực hạng, trong nháy mắt xẹt qua phía chân trời rồi biến mất trên không trung.
Ngao.
Trong hải vực rộng lớn, Tiểu Long rít lên một tiếng.
Trên mặt hiện lên sự tức giận, Nộ Vô Thường phía sau đuổi theo không bỏ, tốc độ cũng cực nhanh khiến cho Tiểu Long không thể thoát khỏi đối phương.
Hay cho một yêu thú quỷ dị, ta xem ngươi còn có thể chạy được bao xa.
Giữa không trung, Nộ Vô Thường quát lên, không gian quanh thân trực tiếp vặn vẹo.
Thân thể không ngờ lại giống như xuyên thấu không gian, từ phiến không gian này trong nháy mắt xuất hiện ở cách đó vài trăm thước.
Chỉ mấy cái lắc mình đã tạo ra khoảng cách như vậy, trình độ nắm giữ không gian như thế chỉ có Vũ Tôn cùng Linh Tôn mới có thể làm được.
Lão yêu bà nhà ngươi, ngươi đuổi theo không bỏ sao? Long gia gia cũng không sợ ngươi.
Tiểu Long rít gào, vô cùng tức giận, thế nhưng nó cũng không còn cách nào khác.
Luận tốc độ, dưới Vũ Tôn sợ rằng không có ai có thể đuổi theo nó.
Thế nhưng đối mặt với Vũ Tôn chân chính thì vẫn còn kém một chút.
Cũng không biết nó đã chạy được bao lâu, càng chạy càng thấy mệt mỏi.
Nghiệt súc, để xem ngươi chạy như thế nào.
Trong chớp mắt, Nộ Vô Thường gầm lên một tiếng, một đạo chân khí nóng bỏng phá vỡ không gian ầm ầm đánh xuống.
Sưu.
Nơi đạo chân khí này đi qua, không gian ầm ầm run động, chân khí nóng bỏng mang theo lực lượng đáng sợ đánh vào trên xác rùa của Tiểu Long.
Phanh Phanh.
Dưới đạo công kích này trên xác rùa của Tiểu Long bắn ra tia lửa, bí văn trên xác rùa lập tức lờ mờ.
Bản thể khổng lồ của Tiểu Long trong nháy mắt từ trên không trung rơi xuống, thiếu chút nữa đập vào hải vực phía dưới.
Đồng thời ánh mắt Tiểu Long lạnh lẽo, thân ảnh ba người Dương Quá, Lục Tâm Đồng, Như Hoa xuất hiện.
Các người đi đi, ta ngăn cản lão yêu bà này.
Thân thể Tiểu Long run lên, tiếp tục lăng không rồi nói.
Không, Tiểu Long, Tâm Đồng, hai người đi trước.
Dương Quá rút kiếm ra khỏi vỏ, thân thể chắn trước không trung.
Đại ca, để muội ngăn cản, mọi người đi trước đi.
Sắc mặt Lục Tâm Đồng lúc này cực kỳ ngưng trọng.
Đối mặt với Vũ Tôn nàng có cảm giác vô lực.
Vũ Tôn và Linh Vương, chênh lệch quá lớn.
Các ngươi đừng nói lời vô ích nữa.
Đi mau, lão yêu bà này muốn đối phó với ta cũng không dễ đâu.
Tiểu Long rít gào, thân thể to lớn trực tiếp phóng về phía Nộ Vô Thường.
Cái đuôi quét ngang mang theo lực phá không đánh tới.
Nghiệt súc.
Mắt nhìn cái đuôi khổng lồ của Tiểu Long đánh tới, ánh mắt Nộ Vô Thường đột nhiên co rụt lại, thủ ấn nhanh chóng được két.
Không gian run lên, một đạo quyền ấn bằng hỏa diễm được đánh ra.
Quyền ấn giống hư một đầu cự mãng bằng hỏa diễm xẹt qua trong không gian mang theo âm hưởng đáng sợ đánh về phía đuôi Tiểu Long.
Phanh Phanh.
Quyền ấn trực tiếp đập vào đuôi Tiểu Long.
Thanh âm bạo liệt vang lên.
Long lân trên đuôi Tiểu Long tan vỡ không ít.
Sưu Sưu.
Trong nháy mắt thân thể to lớn của Tiểu Long cuồn cuộn, trong cái miệng dữ tợn kia có hỏa diễm màu vàng bắn ra, trực tiếp hướng về phía Nộ Vô Thường.
Nhiệt độ kinh khủng khiến cho sắc mặt Nộ Vô Thường trầm xuống, không nghĩ tới yêu thú quỷ dị này lại có thủ đoạn như vậy.
Sưu.
Trong tay Nộ Vô Thường nhanh chóng có một cỗ năng lượng thuộc tính hỏa hội tụ tạo thành một tấm khiên chắn trước người.
Thế nhưng cái khiên này dưới hỏa diễm màu vàng của Tiểu Long không ngờ lại trực tiếp bị đốt cháy thành tro bụi.
Ngay sau đó, thân hình Nộ Vô Thường nhanh chóng thối lui, thì mới thoát khỏi sự bao phủ của hỏa diễm màu vàng.
Thế nhưng dáng vẻ lúc này vô cùng chật vật.
Cái khuôn mặt thoạt nhìn giống như mọi người có thù giết cha với nàng lúc này lại càng thêm khó coi hơn.
Khục khục.
Thân thể to lớn của Tiểu Long lần nữa bị đánh bay, trong miệng phun ra một ngụm máu tươi.
Khí tức suy yếu hơn phân nửa.
Một kích của cường giả Vũ Tôn so với một kích của cường giả Vũ Vương hoàn toàn là hai khái niệm khác nhau.
Các người đi mau.
Đại Địa Kiếm Quyết.
Thân ảnh Dương Quá trong nháy mắt xuất hiện, lưu quang hiện lên, một đạo kiếm ảnh từ trong không gian bắn ra mang theo năng lượng thuộc tính thổ trầm trọng.
Kiếm quang mang theo tiếng xé gió sắc bén kéo theo một đám tàn ảnh cùng với uy thế kinh khủng tạo thành một chiếc lưới lớn bao phủ về phía Nộ Vô Thường.
Xích Kim Độc Chu.
Một tiếng quát vang lên, Lục Tâm Đồng cũng xuất hiện bên người Dương Quá, trong mi tâm Lục Tâm Đồng có một đạo quang mang màu vàng bắn ra.
Chi Chi.
Một thanh âm quái dị khiến cho màng tai đau đớn cùng với linh hồn run rẩy trong nháy mắt vang lên.
Xích Kim Độc Chu bắn ra, từng cái chân không ngừng rung động, trong miệng có vô số răng nanh sắc bén, bên trên toát ra khói độc nhè nhẹ.
Một cỗ sương mù màu đỏ từ trong cơ thể nó bắn ra, cỗ sương mù này xuyên thấu gợn sóng trong không gian.
Thân thể to lớn dữ tợn đột nhiên nhúc nhích, một chiếc lưới lớn màu đỏ xuất hiện.
Thú hồn lực bàng bạc bạo phát.
Lập tức bắn về phía Nộ Vô Thường.
Hừ, tất cả lưu lại đi, không ai được đi cả.
Ánh mắt Nộ Vô Thường trầm xuống, nhìn công kích của Dương Quá và Lục Tâm Đồng, ánh mắt không chút biến đổi, hàn ý lan tràn ra chung quanh.
Bàn tay nhanh như thiểm điện đánh ra từng đạo thủ ấn kỳ dị, chân khí bàng bạc như biển từ trong cơ thể bạo phát ra.
Hầu như trong nháy mắt không gian trước người Nộ Vô Thường vặn vẹo, một bức tường đột nhiên hiện lên không gian trực tiếp ngăn cản kiếm ảnh của Dương Quá và Xích Kim Độc Chu của Lục Tâm Đồng.
Phanh Phanh.
Công kích của hai người Lục Tâm Đồng và Dương Quá hung hăng đánh vào trên bức tường kia, năng lượng ngập trời khiến cho không gian run rẩy.
Thanh âm bạo liệt giống như sấm sét quanh quẩn trên không trung.
Kình khí đáng sợ giống như một cơn lốc quét ngang.
Dưới cỗ kính khí kinh khủng kia, trên bầu trời không ngờ lại xuất hiện từng cái khe nhỏ lan tràn ra chung quanh.
Thực lực không kém.
Chỉ tiếc tu vi các người còn chưa đủ.
Bạo cho ta.
Ánh mắt Nộ Vô Thường khẽ đổi, tay áo lần nữa vung lên, chân khí bàng bạc từ trong cơ thể cấp tốc tuôn ra sau đó tiến vào trong bức tường kia.
Không gian vặn vẹo đột nhiên bạo phát.
Thực lực của Dương Quá và Lục Tâm Đồng không kém, thế nhưng trong mắt Vũ Tôn nhất trọng thì còn xa mới đủ, hoàn toàn không thể chống lại.
Phanh Phanh Phanh.
Không gian như nổ tung, tiếng đinh tai nhức óc không ngừng vang lên.
Cả không gian rung động kịch liệt.
Cỗ lực lượng cuồng bạo này quá mức cường hãn.
Khục khục.
Không có một chút sức chống cự nào, hai người Dương Quá và Lục Tâm Đồng kêu lên một tiếng trầm thấp, miệng phun ra máu tươi.
Hai người trực tiếp bị đánh bay về phía sau, hung hăng đập xuống dưới hải vực.
Các ngươi có giãy dụa cũng vô dụng.
Trước tiên giải quyết các ngươi cho đỡ vướng tay vướng chân.
Nộ Vô Thường nói xong, thân thể bắn về phía trước.
Tốc độ cực kỳ kinh khủng, hầu như là trong nháy mắt lao thẳng về phía Dương Quá và Lục Tâm Đồng đang rơi xuống hải vực.
Công kích một lần nữa được ngưng tụ trong tay.
Tâm Đồng, Dương Quá lão đại.
Tiểu Long hét lớn một tiếng, sắc mặt đại biến thế nhưng cũng không kịp ngăn cản.
Sưu.
Khi thân ảnh Nộ Vô Thường đánh tới Dương Quá và Lục Tâm Đồng thì một đạo quang trụ bằng hỏa diễm đánh xuống.
Ngay khi đạo quang trụ bằng hỏa diễm kia sắp đánh tới người Lục Tâm Đồng và Dương Quá thì đột nhiên gợn sóng trong bầu trời rung động, một khe hở không gian trong nháy mắt xuất hiện.
Thân ảnh xinh đẹp xuất hiện mang theo một cỗ uy áp mạnh mẽ bỗng nhiên tràn ra.
Cảm nhận cỗ uy áp đột nhiên xuất hiện này khiến cho ánh mắt Tiểu Long đại biến, mà lúc này thân ảnh Nộ Vô Thường kia cũng đột nhiên dừng lại.
Trên khuôn mặt xấu xí nhanh chóng chuyển thành kinh hãi.
Một Vũ Tôn nhất trọng nho nhỏ không ngờ lại dám kiêu ngạo như vậy.
Thân thể mềm mại yểu điệu này xuất hiện, lập tức có một thanh âm nhẹ nhàng vang lên trong bầu trời.
Trong thanh âm này mang theo một cỗ uy áp mạnh mẽ, mà cỗ uy áp này khiến cho hải vực rung động, sóng gió bắt đầu nổi lên.
Đây là? Ánh mắt Nộ Vô Thường kinh hãi nhìn thân ảnh xinh đẹp vừa mới từ trong sóng gợn bước ra.
Trong lòng lúc này vô cùng kinh sợ.
Tuy rằng bản thân là Vũ Tôn nhất trọng thế nhưng nàng cũng không thể làm được như thế này.
Người có thể làm được bước này, đương nhiên nàng hiểu được tu vi của đối phương kinh khủng ra sao.
Sưu.
Đồng thời thân ảnh xinh đẹp kia hiện lên trước đạo quang trụ nóng bỏng, cánh tay giương lên, trong không gian trực tiếp xuất hiện một cái khe.
Đạo quang trụ nóng bỏng kia tiến vào trong cái khe này lập tức biến mất.
Ngay cả một chút ba động cũng không có.
Nể tình ngươi tu luyện tới bước này không dễ, ta chỉ trừng phạt nho nhỏ.
Sau này còn dám đối phó với những người này thì ngươi nhất định sẽ chết không toàn thây.
Thanh âm lạnh nhạt vang lên.
Trong nháy mắt thân ảnh yểu điệu kia bước một bước, thân thể như quỷ mị xuất hiện trước người Nộ Vô Thường, cánh tay chậm rãi chụp xuống, không gian chung quanh vặn vẹo.
Trên khuôn mặt xấu xí của Nộ Vô Thường hiện lên vẻ kinh hãi, thế nhưng lúc này dường như có một cỗ lực lượng ngập trời tập trung vào người nàng, thực lực Vũ Tôn nhất trọng của nàng không thể phản kháng lại thân ảnh xinh đẹp trước mặt này.
Khục khục.
Lực lượng không gian đè xuống, Nộ Vô Thường không có một chút lực hoàng thủ nào trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi.
Chỉ thấy cánh tay thân ảnh xinh đẹp kia đặt lên trên đỉnh đầu Nộ Vô Thường, không gian vặn vẹo, đột nhiên cánh tay mềm mại kia đem Nộ Vô Thường hung hăng ném về phía hòn đảo nhỏ cách đó không xa.
Sưu.
Ngay trong ánh mắt kinh hãi tới há hốc mồm của Tiểu Long và Như Hoa, thân thể Nộ Vô Thường trực tiếp giống như gà con hung hăng bay về hòn đảo phía xa rồi đập xuống.
Phanh Phanh.
Trên hòn đảo phía xa lập tức vang lên tiếng nổ kinh thiên.
Thân thể Nộ Vô Thường hung hăng đập vào hòn đảo nhỏ, lực lượng đáng sợ khiến cho cả hòn đảo trực tiếp rung động rồi lún xuống, sau đó ầm ầm bạo phát.
Tiểu Long và Như Hoa vô cùng kinh hãi, Vũ Tôn nhất trọng không ngờ không có một chút sức hoàn thủ nào.
Trực tiếp bị chà đạp, mà lúc này cỗ khí tức trên người vừa mới xuất hiện kia khiến cho Như Hoa có cảm giác tim đập nhanh hơn từ sâu trong linh hồn.
Khi hòn đảo nhỏ nổ tung, một thân ảnh máu me đầy mình chật vật phóng lên cao rồi biến mất trong không trung.
Thân ảnh xinh đẹp này lúc này mới xoay người lại.
Lúc bóng hình xinh đẹp uyển chuyển xoay người lại, chỉ thấy, cổ trắng nõn như Ấu Trùng Ngưu Thiên, đôi mắt đẹp long lanh, lông mày như chim Trả, răng trắng như ngọc, eo như eo kiến.
Đây là một vẻ đẹp tinh xảo tới cực điểm, khuôn mặt tuyệt mỹ được thiên địa tạo nên, ngọc nhan tao nhã, có chút vũ mị, nhưng lại cao quý vô song, đôi mắt sáng kia như ngôi sao trên trời.
Chỉ sợ bất kỳ một nam nhân nào nhìn thấy, cũng sẽ bị câu hồn đoạt phách.
Hai con ngươi như nước, tựa hồ có thể nhìn thấu hết tất thảy, mười ngón tay thon dài, làn da trắng nõn nà như tuyết lộ ra màu phần hồng.
Đặc biệt là bộ y phục màu trắng trên người, toàn thân trắng toát, bên hông còn có một cái đai lưng mềm mại, dáng người linh lung, duyên dáng.
Mái tóc đen sau đầu nhẹ nhàng phiêu đãng, mùi hương thơm ngát nhè nhẹ lan tỏa, quả thực giống như tiên tử không nhiễm khói lửa nhân gian.
Khóe miệng mang theo nụ cười giống như hoa nở vô cùng sáng lạn khiến cho người ta không thể tức giận.
Ánh mắt nữ tử tuyệt mỹ này nhìn Tiểu Long, trong mắt cực kỳ phức tạp, dường như cất giấu một chút tâm sự.
Một lát sau, hàm răng ngọc khẽ mở, thanh âm nhẹ nhàng kia lại vang lên, nói: Tiểu tử, thân phận của ngươi đã khiến cho Thanh Long Linh hoàng tộc chú ý.
Có lẽ rất nhanh sẽ có cường giả đến đây bắt ngươi trở về.
Ngươi phải cẩn thận một chút, ngàn vạn lần không thể để bị bắt.
Nữ tử tuyệt mỹ nói xong, thân ảnh lập tức biến mất.
Tỷ tỷ, rốt cuộc tỷ cũng xuất hiện.
Tỷ tỷ.
Lúc này thanh âm khàn khàn của Dương Quá vang lên, ánh mắt nhìn vào thân ảnh màu trắng kia, toàn thân run rẩy.
Giữa không trung, nữ tử tuyệt mỹ nghe Dương Quá nói vậy, thân hình khẽ run rẩy, dừng lại một chút.
Tỷ tỷ, sao tỷ lại bỏ rơi đệ? Sao tỷ lại không để ý tới đệ? Dương Quá không đuổi theo, con mắt đỏ lên, nước mắt bắt đầu chảy ra.
Thân hình nữ tử tuyệt mỹ dừng lại, thế nhưng cũng không quay đầu lại.
Thân thể trắng toát, linh lung trực tiếp biến mất trong gợn sóng.
Không ai thấy được một giọt nước mắt từ trên cao chảy xuống rơi vào trong hải vực vô biên, tạo thành một chút gợn sóng khuếch tán trên mặt nước.
Tỷ tỷ.
Chỉ có thanh âm khàn khàn của Dương Quá quanh quẩn trong không trung, thanh âm này khiến cho người nghe có chút đau lòng.
Trên không trung tại một nơi khác có một đạo thân ảnh bảy màu xẹt qua không trung.
Phía trước có không ít điểm đen xuất hiện, không ít đảo nhỏ hiện lên trước mặt.
Sưu.
Thân ảnh bảy màu dừng lại trên bầu trời rồi lập tức rơi vào trong quần đảo liên miên không ngớt, sau đó biến mất không thấy.
Một lát sau, trong một khe sâu, thân ảnh phượng hoàng bảy màu thu liễm lại, một thân ảnh quyến rũ hiện lên.
Người này chính là Mị Linh Vương Mộ Dung Lan Lan, chỉ là lúc này sắc mặt Mộ Dung Lan Lan tái nhợt, thương tích do Hỉ Vô Thường gây ra cho nàng cũng không nhẹ.
Bên người Mộ Dung Lan Lan còn có Lục Thiếu Du bị cấm chế.
Quan sát chung quanh một lát, thủ ấn trong tay Mộ Dung Lan Lan được kết, mấy đạo lưu quang lập tức đánh vào bên ngoài hang.
Khi Mộ Dung Lan Lan dẫn theo Lục Thiếu Du đi vào trong hang thì cửa hang này không ngờ lại biến mất vô cùng quỷ dị.
Tất cả mọi chuyện Lục Thiếu Du đều nhìn thấy.
Điều khiến cho Lục Thiếu Du có chút ngoài ý muốn chính là Mộ Dung Lan Lan này dường như cũng nghiên cứu về trận pháp không kém.
Trận pháp vừa rồi nàng ta bố trí ngoài cửa động chính là trận pháp che mắt khá phức tạp.
Toàn thân bị cấm chế, trong lòng Lục Thiếu Du không ngừng suy nghĩ, không ngờ lần này lại bị Thiên Vân đảo và Linh Vũ giới vây công, may mà hắn rơi vào trong tay Thiên Vân đảo, chí ít so với rơi vào trong tay Linh Vũ giới còn tốt hơn một chút.
Lúc này Lục Thiếu Du có cảm giác mình giống như một con gà con bị Mộ Dung Lan Lan xách trong tay.
Trong lòng phiền muộn không thôi.
Trên người lại bị cấm chế cho nên không thể nhúc nhích.
Trong hang, thoạt nhìn so với bên ngoài còn khô ráo hơn.
Thế nhưng càng đi sâu vào trong thì lại càng ẩm ướt.
Trên vách tường còn có không ít hải tảo.
Trong hang cũng có bãi cỏ xanh mướt.
Bên trên có không ít giọt nước tí tách rơi xuống, tạo thành một khúc nhạc thiên nhiên.
Thiếu Du đệ đệ, chúng ta ở đây nghỉ ngơi một hai ngày.
Mộ Dung Lan Lan đem Lục Thiếu Du ném vào bãi cỏ, vẻ mặt thoải mái hơn một chút.
Nhìn Lục Thiếu Du, trong mắt hiện lên vẻ quyến rũ nhàn nhạt.
Ánh mắt chăm chú đánh giá khuôn mặt cương nghị lại có chút tà dị của nam tử trước mặt, không biết trong lòng nàng đang suy nghĩ cái gì.
Thân thể Lục Thiếu Du nằm trên mặt đất, ánh mắt vừa vặn nhìn được toàn bộ dáng người hoàn mỹ, linh lung của Mộ Dung Lan Lan.
Nữ nhân này dường như vô cùng chú ý tới nhan sắc của bản thân, bảo dưỡng không tồi.
Sao nào? Mộ Dung đảo chủ sợ người của Linh Vũ giới đuổi theo sao? Lục Thiếu Du lạnh nhạt nói.
Trên người bị cấm chế thế nhưng hắn còn có thể nói chuyện.
Mộ Dung Lan Lan cũng không cấm chế thanh âm của hắn.
Hỉ Vô Thường bị ngươi đánh chết, nhưng vẫn còn có một Nộ Vô Thường.
Nếu như Nộ Vô Thường trở lại, ta muốn đi thì dễ, nếu Thiếu Du đệ đệ rơi vào trong tay Linh Vũ giới thì sợ rằng dữ nhiều lành ít a.
Mộ Dung Lan Lan nhìn Lục Thiếu Du rồi mỉm cười.
Thanh âm trong trẻo mang theo sự quyến rũ.
Thế nhưng rơi vào trong tay Mộ Dung đảo chủ, ta cũng dữ nhiều lành ít a.
Ánh mắt Lục Thiếu Du biến đổi, lạnh nhạt nói.
Chuyện đó cũng không nhất định.
Chỉ cần Thiếu Du đệ đệ giao Tử Lôi Huyền Đỉnh cho ta, Vũ Linh khí cùng với Huyễn Diễn đao trận của đệ đệ lại thêm Vũ linh khí phi hành Địa cấp ta có thể không lấy.
Cũng không động tới một sợi tóc trên người Thiếu Du đệ đệ.
Đệ đệ thử tính xem, ta khổ cực cứu đệ đệ tử trong tay đám người Linh Vũ giới kia coi như cũng nên nhận một chút thù lao chứ? Nhìn Lục Thiếu Du, Mộ Dung Lan Lan lập tức nói.
Trong lòng Lục Thiếu Du trùng xuống, bí mật của Tử Lôi Huyền Đỉnh rốt cuộc cũng bại lộ.
Đây là thần khí, xem ra Mộ Dung Lan Lan này hiện tại đã quyết lấy được Tử Lôi Huyền Đỉnh rồi.
Hóa ra Mộ Dung đảo chủ muốn Tử Lôi Huyền Đỉnh.
Chỉ là đây chính là tính mạng của ta, ta vô cùng luyến tiếc a.
Lục Thiếu Du không phủ nhận, Tử Lôi Huyền Đỉnh đã bị bại lộ, cho dù phủ nhận cũng vô dụng.
Thật không? Thiếu Du đệ đệ hẳn là người thông minh, ta cũng không muốn làm khó Thiếu Du đệ đệ.
Chỉ là nếu như Thiếu Du đệ đệ cứ cố chấp, đến lúc đó tỷ tỷ làm ra một số chuyện thì Thiếu Du đệ đệ không nên phiền lòng nha.
Mộ Dung Lan Lan mỉm cười nói.
Trong lời nói mang theo ý tứ uy hiếp.
Loại uy hiếp như này đương nhiên Lục Thiếu Du có thể cảm giác được.
Vật quan trọng như Tử Lôi Huyền Đỉnh sợ rằng Mộ Dung Lan Lan tuyệt đối sẽ không bỏ qua.
Thế nhưng muốn hắn bỏ Tử Lôi Huyền Đỉnh là chuyện không có khả năng.
Mộ Dung đảo chủ, thần khí đương nhiên có lực hấp dẫn vô cùng lớn, nhưng đảo chủ cần phải hiểu rõ.
Thiên Vân đảo có thực lực đối mặt với tất cả mọi người trên đại lục hay không? Lục Thiếu Du nói, trong lời nói cũng mang theo sự uy hiếp.
Thiếu Du đệ đệ, ý ngươi nói là Linh Thiên môn cùng Vân Dương Tông sao? Ta cũng có thể nói cho đệ đệ biết, nếu như Tử Lôi Huyền Đỉnh nằm trong tay Thiên Vân đảo, sợ rằng Vân Dương Tông và Linh Thiên môn cũng không dám tới Đông Hải.
Chuyện này liên quan tới rất nhiều.
Mọi chuyện đệ đệ nghĩ quá đơn giản rồi.
Về phần cường giả Linh Tôn trong lời đồn của Phi Linh môn, Thiên Vân đảo ta cũng không lo lắng, cho nên đệ đệ không cần lo lắng cho Thiên Vân đảo chúng ta.
Mộ Dung Lan Lan khẽ cười.
Xem ra Mộ Dung đảo chủ đã sớm tính toán mọi chuyện.
Lục Thiếu Du khẽ thở dài nói.
Tính ra vẫn kém Thiếu Du đệ đệ.
Toàn bộ thế lực nhất lưu trên đại lục tụ tập mà bảo vật lớn nhất trong Huyền Thiên bí cảnh lại vô thanh vô tức trở thành vật trong túi của Thiếu Du đệ đệ.
Mộ Dung Lan Lan mỉm cười, lập tức nói: Hiện tại ta cũng không ép.
Dù sao thời gian tới Thiên Vân đảo cũng còn dài, ta hi vọng Thiếu Du đệ đệ sẽ hiểu rõ tình thế.
Dù sao ta không thích người khác không tình nguyện.
Nói xong, ánh mắt Mộ Dung Lan Lan khẽ đảo rồi khoanh chân ngồi xuống trước người Lục Thiếu Du không xa.
Bản thân nàng cũng không để ý tới Lục Thiếu Du, thủ ấn được kết, chậm rãi điều tức.
Mộ Dung Lan Lan điều tức, ánh mắt Lục Thiếu Du trầm xuống, trong lòng trầm trọng tới cực điểm.
Hiện tại Mộ Dung Lan Lan không ép hắn xuất ra Tử Lôi Huyền Đỉnh là vì có thương thế trong người.
Cho dù có thu được Tử Lôi Huyền Đỉnh, muốn dung hợp cũng cần thời gian vô cùng dài.
Nơi này lại không phải là nơi an toàn cho nên mới không dám ép hắn xuất ra Tử Lôi Huyền Đỉnh.
Có thể trong mắt của nàng hắn đã là con vịt đun sôi.
Đặt ở trên người hắn càng thêm an toàn.
Nói cách khác, sợ rằng lúc này chuyện thứ nhất Mộ Dung Lan Lan muốn làm chính là thu Tử Lôi Huyền Đỉnh của hắn.
Muốn dung hợp Tử Lôi Huyền Đỉnh tuyệt đối khó khăn.
Chỉ có người mang Bất Diệt Huyền Thể mới có thể nắm trong tay Tử Lôi Huyền đỉnh.
Có lẽ người khác còn chưa biết, nếu như có thể đơn giản dung hợp như vậy thì hắn chỉ có thể chết mà thôi.
Chỉ là coi như là như vậy, Lục Thiếu Du cũng không dám đem Tử Lôi huyền Đỉnh giao cho người khác dung hợp.
Tới Thiên Vân đảo sợ rằng sẽ lành ít dữ nhiều.
Lục Thiếu Du lẩm bẩm trong lòng.
Ngay từ đầu hắn bị Mộ Dung Lan Lan này mời tới Thiên Vân đảo, có thể chỉ bị lăng nhục một phen, khi đó còn có một đường sinh cơ.
Hiện tại hắn đã bại lộ Tử Lôi Huyền Đỉnh, sợ rằng sau này sẽ lành ít dữ nhiều.
Mộ Dung Lan Lan này nói không động tới hắn, nhưng hắn tuyệt đối không tin lời của nàng.
Trừ phi là đầu hắn bị vô nước.
Sau khi chiếm được Tử Lôi Huyền Đỉnh sao lại không động gì tới hắn cơ chứ? Nằm trên mặt đất, Lục Thiếu Du nhìn vào Mộ Dung Lan Lan đang khoanh chân ngồi cách đó không xa.
Lúc này Lục Thiếu Du cũng có thể nhìn thấy đường cong linh lung trên thân thể nàng.
Nữ nhân này có thể ngồi lên chức vị đảo chủ của Thiên Vân đảo quả nhiên không phải đơn giản.
Lần này ngay cả Linh Vũ giới cũng bị nàng đùa bỡn trong tay.
Nhìn đường cong linh lung, bộ ngực cao ngất, da thịt trắng như tuyết cùng với mái tóc đen nhánh kia Lục Thiếu Du thầm nghĩ trong lòng, nữ nhân này thoạt nhìn quả đúng là nữ tử tuyệt mỹ.
Dung nhan tuyệt đối không dưới Lữ Tiểu Linh, Vân Hồng Lăng, Đạm Đài Tuyết Vi.
Cho dù là Tử Yên và Lục Vô Song cũng không kém chút nào.
Quan trọng hơn là, khí chất quyến rũ, thành thục trên người nàng, đám người Lữ Tiểu Linh, Vân Hồng Lăng không thể so sánh được.
Đây là một loại khí chất tích lũy theo năm tháng, giống như là rượu ngon vậy, ủ càng lâu càng thơm ngon.
Lẽ nào đây là ngự tỷ sao? Lục Thiếu Du không tự chủ được mà nghĩ tới hai từ này.
Loại nữ tử này kiếp trước dường như được gọi là ngự tỷ.
Tuyệt đối là ngự tỷ, loại ngự tỷ này đủ để khiến cho bất luận nam nhân nào động tâm.
Bằng vào thân phận đảo chủ Thiên Vân đảo sợ rằng không có bao nhiêu người dám có tà niệm với nàng.
Hình như cũng có chút đồn đại phía sau Mị Linh Vương này cũng có một nam tử.
Dù là vịt sắp bị đun sôi cũng có thể bay được.
Nhìn Mộ Dung Lan Lan đang điều tức, Lục Thiếu Du thầm nghĩ trong lòng.
Mộ Dung Lan Lan này hiện tại đang hoàn toàn cho rằng hắn chính là vịt sắp bị đun sôi chết, thế nhưng lại không biết rằng con vịt này có thể phi ra khỏi nồi nước.
Trong cơ thể Lục Thiếu Du lúc này tuy rằng hoàn toàn bị cấm chế, nhưng hắn cũng đã sớm âm thầm vận chuyển Âm Dương Linh Vũ quyết luyện hóa cấm chế.
Sau khi luyện hóa còn có thể chuyển thành linh lực của bản thân hắn.
Mà chuyện này nếu đổi lại là Lăng Thanh Tuyền thì nàng ta nhất định sẽ đề phòng.
Bởi vì nàng ta từng ăn thiệt thòi trong tay hắn.
Nhưng Mộ Dung Lan Lan lại không như vậy, nàng không biết chuyện này.
Ai có thể nghĩ tới Âm Dương Linh Vũ quyết trên người Lục Thiếu Du lại quỷ dị như vậy.
Âm thầm luyện hóa cấm chế, Lục Thiếu Du biết Mộ Dung Lan Lan đang cố gắng khôi phục thương thế với tốc độ nhanh nhât.
Đồng thời còn phải đề phòng đám người Lăng Thanh Tuyền của Linh Vũ giới đuổi theo.
Mà hắn lúc này cũng như vậy, hắn phải nhanh chóng giải cấm chế, ngoài đối mặt với Mộ Dung Lan Lan ra còn phải đề phòng Linh Vũ giới.
Lần này Linh Vũ giới vì đối phó với hắn mà xuất ra hai Vũ Tôn.
Hai Vũ Tôn vẫn thất bại lại còn tổn thất một Vũ Tôn và Hắc Quỷ Thiên Vương.
Lục Thiếu Du có thể tượng tượng ra, sợ rằng lần này Linh Vũ giới kia sẽ tức giận không nhẹ.
Đánh chết Hắc Quỷ Thiên Vương cũng coi như báo thù cho gia gia Lục Vũ của hắn.
Dựa vào Tử Lôi Huyền đỉnh đánh chết Hỉ Vô Thường Vũ Tôn nhất trọng cũng khiến cho Lục Thiếu Du cảm thấy ngoài ý muốn.
Uy lực của Tử Lôi Huyền đỉnh này quả thực vô cùng kinh khủng.
Không hổ danh xưng thần khí.
Thảo nào năm đó Huyền Thiên yêu tôn bằng vào bất diệt huyền thể và Tử Lôi Huyền đỉnh thu được cái tên yêu tôn, Nhất tông Nhất giáo Nhất môn Nhất trang phải liên thủ diệt Huyền Thiên môn.
Đánh chết Hỉ Vô Thường khiến cho Lục Thiếu Du mừng thầm, đồng thời trong lòng càng thêm lo lắng.
Lần này Linh Vũ giới đối phó với hắn thất bại, sợ rằng lần sau sẽ lại xuất ra thực lực càng thêm khủng bố.
Dường như hành tung của bản thân hắn vẫn nằm trong khống chế của Linh Vũ giới này.
Tốt nhất vẫn nên thoát đi trước thì hơn.
Lục Thiếu Du thầm nghĩ trong lòng, hắn phải mau chóng giải bỏ cấm chế trên người.
Bằng không một khi tới Thiên Vân đảo thì hắn sẽ gặp nguy hiểm.
Dưới sự vận chuyển của Âm Dương Linh Vũ quyết, cấm chế của Mộ Dung Lan Lan bố trí trên người Lục Thiếu Du đang chậm rãi yếu bớt.
Lục Thiếu Du biết thứ hắn cần hiện tại chính là thời gian.
Một khi thời gian đủ thì hắn có thể cởi bỏ cấm chế.
Thế nhưng tất cả mọi chuyện phải hoàn thành trước khi Mộ Dung Lan Lan tỉnh lại, nếu như bị phát hiện thì hắn sẽ thảm.
Thời gian chậm rãi trôi qua, quanh thân Mộ Dung Lan Lan được bao phủ bởi một đạo quang tráo vô hình.
Bị Hỉ Vô Thường đánh trọng thương, thương thế của nàng không nhẹ.
Lúc này còn có Nộ Vô Thường gần đó, vì vậy Mộ Dung Lan Lan không dám sơ ý, nhất định phải mau chóng đem thực lực của mình khôi phục tới trạng thái đỉnh phong.
Trong hải vực, sắc trời tối dần.
Màn đêm bao phủ không gian, ánh trăng nhàn nhạt chiếu rọi xuống mặt nước, lúc này có ba đạo thân ảnh nhanh chóng xẹt qua không trung.
Lục Thiếu Du, ta nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi.
Dưới màn đêm, khóe miệng Nộ Vô Thường mang theo vết máu nói.
Trên người cũng toàn là vết máu khô, sau khi biết được Hỉ Vô Thường bị Lục Thiếu Du đánh chết, hàn ý trong người nàng lập tức lan tràn ra.
Nộ trưởng lão, rốt cuộc là ai đả thương ngươi tới mức như vậy.
Ánh mắt Lăng Thanh Tuyền trầm xuống rồi hỏi.
Bẩm thiếu chủ, ta cũng không biết.
Thực lực người nọ vô cùng đáng sợ, ta hoàn toàn không phải là đối thủ.
Nghe khẩu khí dường như chính là người bảo hộ của đám người Dương quá.
Nộ Vô Thường nhớ tới nữ tử áo trắng tuyệt mỹ kia mà trong lòng không khỏi sợ hãi.
Thực lực của nữ tử nọ quá mức kinh khủng.
Nàng có cảm giác nếu như nữ tử tuyệt mỹ kia muốn đánh chết mình, sợ rằng bản thân nàng sẽ giống như một con kiến, không có một chút sức lực phản kháng nào.
Ánh mắt lăng Thanh Tuyền không ngừng biến đổi, trong lòng suy đoán nữ tử đánh Nộ Vô Thường là ai, Lăng Thanh Tuyền lập tức lại nói: Trước tiên không nói tới chuyện này.
Mộ Dung Lan Lan có thương thế trong người, lại mang theo Lục Thiếu Du cho nên tuyệt đối sẽ không đi về Thiên Vân đảo mà trốn ở một nơi gần đó.
Tìm cho ta, tuyệt đối không thể buông tha cho Lục Thiếu Du kia.
Thời gian chậm rãi trôi qua, một đêm yên bình trôi qua.
Tia sáng đầu tiên xuất hiện mang theo một cơn gió mát mẻ thổi qua không trung.
Trong hang, tinh quang trong mắt Lục Thiếu Du chợt lóe rồi lập tức biến mất không thấy.
Cấm chế trên người hắn lúc này rốt cuộc cũng được cởi bỏ.
Mà Lục Thiếu Du cũng không dám để lộ ra khí tức của mình.
Tất cả giống như không có một chút biến hóa nào, Lục Thiếu Du biết bản thân mình chỉ có thể chờ.
Chờ tới lúc thích hợp nhất giáng cho Mộ Dung Lan Lan một đòn nghiêm trọng thì hắn mới có thể chạy thoát.
Mà hiện tại tuyệt đối không nên ra tay, huống chi vì cởi bỏ cấm chế cho nên chân khí trong người hắn tiêu hao hầu như không còn, cũng cần khôi phục.
Nhẫn nại.
Lục Thiếu Du thầm nghĩ trong lòng, thứ hiện tại hắn cần làm nhất chính là nhẫn nại.
Thời gian giống như cát chảy, đảo mắt đã trôi qua hai ngày.
Trong thời gian hai ngày này Lục Thiếu Du vẫn nằm yên trên mặt đất.
Lực nhẫn nại của hắn quả thực không có mấy ai có thể làm được.
Khi trước vì chờ một đầu yêu thú tam giai sơ kỳ trong sơn mạch Vụ Đô mà Lục Thiếu Du có thể chờ được ba ngày ba đêm cho nên mới tôi luyện cho Lục Thiếu Du tính nhẫn nại rồi.
Phù.
Một trận ba động đột nhiên xuất hiện.
Một ngụm trọc khí từ trong miệng Mộ Dung Lan Lan được phun ra, gợn sóng trong không gian trước người khuếch tán.
Một cỗ khí thế nhanh chóng được thu liễm, quang mang vô hình trên người được thu vào trong cơ thể, trong hai mắt có tinh quang chợt lóe, mang theo ánh mắt mê hoặc.
Thiếu Du đệ đệ, đệ suy nghĩ thế nào rồi? Tinh quang trong mắt Mộ Dung Lan Lan thu liễm rồi lập tức nhìn về phía Lục Thiếu Du.
Sắc mặt tái nhợt trải qua hai ngày điều tức đã hồng nhuận hơn không ít.
Thoạt nhìn càng thêm mê người.
Mộ Dung đảo chủ dường như khôi phục không rồi.
Hiện tại có lẽ là lúc ta nên giao ra Tử Lôi Huyền Đỉnh.
Lục Thiếu Du nói.
Nhìn Mộ Dung Lan Lan này, không biết tại sao trong lòng Lục Thiếu Du lại có cảm giác sự quyến rũ của Mộ Dung Lan Lan là từ trong xương cốt, khiến cho hắn không khỏi liếc mắt thêm vài lần.
Hiện tại không vội, Thiếu Du đệ đệ còn có thời gian suy nghĩ.
Sau khi tới Thiên Vân đảo rồi cho ta một câu trả lời thuyết phục cũng không muộn.
Mộ Dung Lan Lan nhìn Lục Thiếu Du rồi mỉm cười, nụ cười mê hoặc giống như tự nhiên.
Trong lòng Lục Thiếu Du đương nhiên biết hiện tại Mộ Dung Lan Lan còn chưa dám nghĩ tới việc luyện hóa thần khí.
Một khi luyện hóa thần khí sẽ tạo thành ba động dẫn tới sự chú ý của Linh Vũ giới.
Ánh mắt Lục Thiếu Du thu liễm lại, hắn cũng không dám nhìn thẳng vào Mộ Dung Lan Lan.
Ánh mắt của nữ nhân này giống y như Đạm Đài Tuyết Vi, chỉ cần liếc một lần sẽ không tự chủ được mà bị hãm sâu vào.
Mà Mộ Dung Lan Lan này so với Đạm Đài Tuyết Vi mạnh hơn không ít.
Vô thanh vô tức thi triển mị công, thế nhưng dường như đây cũng không phải là mị công.
Lục Thiếu Du cũng không biết, bởi vì Huyễn Linh Chân Kinh mà Mộ Dung Lan Lan tu luyện cho nên nàng mới như vậy.
Huyễn Linh Chân Kinh chính là tuyệt học của Thiên Vân đảo, tu luyện tới đại thành thì ngay cả bản thân cũng có thể trở thành một ảo cảnh, quả thực vô cùng huyền ảo, khiến cho không ít người cực kỳ kiêng kỵ.
Mộ Dung đảo chủ hiện tại còn muốn chay sao? Sợ rằng Lăng Thanh Tuyền của Linh Vũ giới, còn có Nộ Vô Thường đang ở gần đây.
Vẫn nên ở trong này vài ngày thì tốt hơn.
Lục Thiếu Du nói.
Hóa ra Thiếu Du đệ đệ sợ rơi vào trong tay đám người Linh Vũ giới, đệ đệ giết Hỉ Vô Thường và Hắc Quỷ Thiên Vương, có người nói trước đó đệ đệ và Linh Vũ giới còn có không ít ân oán.
Ta đoán có lẽ nếu như Thiếu Du đệ đệ rơi vào trong tay Linh Vũ giới thì nhất định sẽ rất thảm.
Mộ Dung Lan Lan vừa cười vừa nói, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Lục Thiếu Du, không biết là đang đánh giá thứ gì.
Vậy Mộ Dung đảo chủ phải cẩn thận một chút, ngàn vạn lần đừng để ta rơi vào trong tay Linh Vũ giới.
Ta tình nguyện chết ở trong tay nữ nhân xinh đẹp như Mộ Dung đảo chủ chứ không muốn bị Linh Vũ giới dằn vặt.
Lục Thiếu Du nói.
Hóa ra Thiếu Du đệ đệ lại có miệng lưỡi trơn tru như vậy.
Rốt cuộc ta cũng hiểu vì sao đám người Vân Hồng Lăng, Lục Vô Song, Lữ Tiểu Linh lại thích đệ đệ như vậy.
Ta thấy các nàng không hiểu thế sự cho nên mới bị đệ đệ thừa cơ dùng miệng lưỡi lừa gạt.
Mộ Dung Lan Lan cười nói.
Thế nhưng nụ cười lúc này lại càng thêm quyến rũ động lòng người.
Tuy rằng miệng nói Lục Thiếu Du miệng lưỡi trơn tru thế nhưng trong lòng đối với câu Lục Thiếu Du tán thưởng mình là nữ nhân xinh đẹp cực kỳ hưởng thụ.
Không có một nữ nhân nào không thích nghe lời ca ngợi như vậy.
Lừa muội muội ngươi a.
Bản công tử từ trước tới nay chưa từng lừa gạt nữ nhân nào.
Đều là bọn họ ngã xuống vì mị lực của bản công tử.
Lục Thiếu Du thầm nghĩ trong lòng, ngoài miệng đương nhiên cũng không dám mắng nàng, hắn mỉm cười nói: Lời ta nói là sự thực, nói thật, ta còn chưa thấy nữ nhân nào có thể so sánh với Mộ Dung đảo chủ.
Chỉ cần liếc mắt một cái cũng khiến cho tim đập nhanh hơn.
Những lời này của Lục Thiếu Du là lời nói thật.
Dung mạo của Mộ Dung Lan Lan lại thêm khí chất thành thục quyến rũ quả thực không có mấy người có thể so sánh được với nàng.
Mộ Dung Lan Lan nhìn Lục Thiếu Du, trong lòng nàng cũng vô cùng kỳ quái, nếu như bình thường có người dám nói lời khinh bạc như thế này với nàng thì nàng tuyệt đối sẽ đánh hắn chết.
Thế nhưng lời khinh bạc từ trong miệng nam tử áo xanh trước mắt này lại khiến trong lòng nàng vô cùng vui vẻ.
Thiếu Du đệ đệ, vậy không biết là ta đẹp hay là Lục Vô Song, Vân Hồng Lăng, Lữ Tiểu Linh của đệ đệ đẹp hơn đây? Mộ Dung Lan Lan nói xong lập tức sửng sốt.
Nàng không rõ vì sao mình lại mở miệng hỏi nam tử áo xanh trước mặt câu này.
Rõ ràng lời nàng muốn nói không phải là những lời này, thế nhưng vừa mở miệng lại không quản được lời nói của mình.
Chuyện này.
Lục Thiếu Du sửng sốt, hắn cũng có chút ngoài ý muốn vì Mộ Dung Lan Lan hỏi vấn đề này.
Lục Thiếu Du nhíu mày nói: Đứng ở góc độ của hôn phu mà nói, hôn thê của ta đương nhiên là đẹp nhất.
Thế nhưng đứng ở góc độ của một nam nhân bình thường mà nói.
Dung mạo của các nàng và Mộ Dung đảo chủ mỗi người một vẻ.
Thế nhưng khí chất quyến rũ của Mộ Dung đảo chủ chính là thứ mà các nàng không thể so sánh.
Thiếu Du đệ đệ quả nhiên lời nào cũng có thể nói được.
Ta đã già rồi không ngờ còn có thể tâng bốc như vậy.
Mộ Dung Lan Lan mỉm cười, rõ ràng lời Lục Thiếu Du nói khiến cho nàng cực kỳ vui vẻ.
Chưa từng có ai nói lời khinh bạc như vậy đối với nàng, thế nên điều này cũng khiến cho nàng rất là hưởng thụ.
Có câu già mà không già.
Câu này cực kỳ thích hợp với Mộ Dung đảo chủ.
Lời vừa ra khỏi miệng khiến cho Lục Thiếu Du lập tức sửng sốt.
Lời này không biết kiếp trước là ai nói, lời nói này quả thực có chút khiêu khích.
Không ngờ lại nói ngọt như vậy.
Những lời này của Lục Thiếu Du không ngờ Mộ Dung Lan Lan lại không tức giận, nàng mở miệng cười quyến rũ nói: Ta thấy ánh mắt của Lăng Thanh Tuyền Linh Vũ giới kia nhìn Thiếu Du đệ đệ chính là vừa yêu vừa hận đan xen a.
Ta thấy Thiếu Du đệ đệ sao không thu Lăng Thanh Tuyền kia vào tay đi a.
Lục Thiếu Du ngẩn ra.
Mộ Dung Lan Lan này quả nhiên không phải là bình thường, đồn rằng nàng ta chỉ cần nói cũng có người chết, xem ra lời này không giả.
Ngay cả Lăng Thanh Tuyền hận hắn ra sao nàng ta cũng chú ý, tâm trí không phải là bình thường, xem ra hắn không thể hở ra cho nữ tử này biết việc mình đã cởi bỏ cấm chế.
Mộ Dung đảo chủ nói đùa, ta hảo tâm cứu nàng ta.
Nàng ta lại hận không thể lột da ta, rút gân ta.
Đó chính là một nữ nhân như rắn rết, ta không muốn có chút dây dưa gì với nàng ta.
Ta tình nguyện dây dưa với Mộ Dung đảo chủ chứ không muốn có quan hệ với Lăng Thanh Tuyền kia.
Lục Thiếu Du nói xong, vẻ mặt lập tức sửng sốt, dường như những lời này đã chính thức là đùa giỡn trần trụi.
Mộ Dung Lan Lan nghe Lục Thiếu Du nói vậy cũng lập tức hơi bất ngờ, trong mắt hiện lên thần sắc khó có thể phát hiện ra.
Nhìn thấy Mộ Dung Lan Lan không nổi bão, Lục Thiếu Du thở dài một hơi.
Nữ tử này không phải là người bình thường, hắn nên mau chóng thoát thân thì hơn, ánh mắt khẽ đổi, Lục Thiếu Du nói: Mộ Dung đảo chủ, ta nằm như vậy đã ba ngày rồi.
Ta có thể đổi tư thế một chút được không? Cứ như vậy có chút khó chịu.
Chúng ta đi thôi, có lẽ người Linh Vũ giới đã đi xa.
Chúng ta đổi đường trở về, có lẽ cũng không gặp phải bọn họ.
Mộ Dung Lan Lan khẽ nói, bước chân tiến lên rồi nói.
Phải mau chóng trở lại Thiên Vân đảo, đối với nàng mới an toàn một chút.
Ngay khi Mộ Dung Lan Lan mỉm cười tiếp cận Lục Thiếu Du, một mùi hương nhàn nhạt truyền đến, trong mắt Lục Thiếu Du lúc này cũng có tinh quang bắn ra.
Hư Linh Huyễn Ấn.
Trong chớp mắt thủ ấn trong tay Lục Thiếu Du lặng lẽ được kết.
Trong mắt bắn ra một đạo quang mang quỷ dị bao phủ hai mắt Mộ Dung Lan Lan.
Hóa Linh Thú Ấn.
Cùng lúc đó thủ ấn trong tay Lục Thiếu Du biến hóa, linh lực trong cơ thể cùng với linh hồn lực cường hãn giống như cơn hồng thủy trút xuống.
Một đạo quang mang chói mắt xuất hiện.
Năng lượng ba động đáng sợ khiến cho không gian không ngừng vang lên tiếng trầm muộn.
Một hư ảnh cự hổ cấp tốc hiện lên, toàn bộ không gian kịch liệt run rẩy, quang mang đại thịnh.
Bên ngoài đầu cự hổ có một cỗ khí tức khiến cho linh hồn run rẩy nhanh chóng lan tràn ra chung quanh.
Uy áp cường hãn từ bên trong cỗ khí tức kia không ngừng tràn ra.
Trong nháy mắt Lục Thiếu Du thi triển linh kỹ Huyền cấp cao giai mà không thi triển vũ kỹ Địa cấp sơ giai là bởi vì tốc độ.
Tuy rằng là bất ngờ ra tay thế nhưng trước mặt Mị Linh Vương Mộ Dung Lan Lan Lục Thiếu Du biết bản thân mình tuyệt đối không có thời gian ngưng tụ vũ kỹ Địa cấp, ngay cả thi triển bí pháp Cửu Chuyển Thiên Linh cũng không có thời gian.
Hắn chỉ có thời gian ngắn ngủi mà thôi.
Một khi Mộ Dung Lan Lan còn chưa phục hồi tinh thần lại phải đánh cho nàng bị thương nặng, bằng không hắn tuyệt đối không có cơ hội rời khỏi đây.
Rống.
Thủ ấn trong tay Lục Thiếu Du bỗng nhiên được đẩy đi, miệng cự hổ mở ra, một tiếng rít gào từ trong miệng đầu cự hổ vang lên mang theo khí thế bàng bạc đánh về phía Mộ Dung Lan Lan.
Hóa ra ngươi đã cởi bỏ cấm chế.
Sắc mặt Mộ Dung Lan Lan trong chớp mắt chuyển thành kinh hãi, tuyệt đối kinh hãi.
Nàng thật không ngờ cấm chế trên người Lục Thiếu Du lại mất đi hiệu lực.
Thế nhưng lúc này Lục Thiếu Du đã tính sai một bước.
Thi triển Hư Linh Huyễn Ấn đối phó với Mộ Dung Lan Lan là một sai lầm.
Tạo nghệ trên phương diện ảo cảnh của Mộ Dung Lan Lan không cùng một đẳng cấp với Lục Thiếu Du hiện tại.
Hư Linh Huyễn Ấn này chỉ khiến Mộ Dung Lan Lan ngẩng ra trong nháy mắt rồi lập tức khôi phục lại tinh thần.
Thế nhưng lúc này trong lòng bàn tay cũng có một đạo chưởng ấn giống như một đầu cự hổ ầm ầm phóng tới.
Trong nháy mắt này Mộ Dung Lan Lan muốn thối lui cũng không kịp, thế nhưng trong ánh mắt quyến rũ kia lại không có chút lo lắng nào, tinh quang trong mắt chợt lóe.
Hai tay khẽ động, từng đạo tàn ảnh hiện lên, thủ ấn trong tay được kết.
Cả phiến không gian dường như đình trệ, một cỗ khí tức ngập trời từ trong cơ thể Mộ Dung Lan Lan tràn ra.
Đoạn Linh chưởng.
Mộ Dung Lan Lan yêu kiều quát lên, cánh tay vung lên, trong lòng bàn tay mơ hồ có thứ gì đó vô cùng đáng sợ.
Mái tóc đen nhánh phía sau tung bay, bàn tay bỗng nhiên vỗ một cái, một đạo chưởng ấn trực tiếp đánh về phía đầu cự hổ kia.
Hai cỗ linh lực hung hăng va chạm với nhau, khí tức ngập trời tràn ngập trung quanh khiến cho mặt đất bằng phẳng phía dưới tạo thành hình vòng cung.
Sưu Sưu.
Dưới chưởng ấn của Mộ Dung Lan Lan, Hóa Thú Linh ấn của Lục Thiếu Du chỉ chống lại được một lát rồi chưởng ấn trực tiếp trở lại lòng bàn tay của hắn.
Hai đạo chưởng ấn bởi vì gần trong gang tấc cho nên trong nháy mắt đã va chạm.
Trên thực tế Lục Thiếu Du và Mộ Dung Lan Lan ngưng tụ chưởng ấn cho tới lúc giao phong cũng chỉ trong nháy mắt mà thôi.
Cho nên chưởng ấn của hai người còn chưa rời khỏi tay được bao nhiêu.
Lúc này Hóa Linh Thú ấn của Lục Thiếu Du bị đánh bay trở lại, cánh tay của Mộ Dung Lan Lan lập tức đánh vào trong lòng bàn tay Lục Thiếu Du, hai đạo chưởng ấn lập tức đan xen vào nhau.
Khục khục.
Dưới cỗ lực lượng mạnh mẽ này Lục Thiếu Du bị phản chấn, huyết khí trong cơ thể cuồn cuộn, miệng đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi.
Mặc dù có Bất Diệt Huyền Thể thế nhưng công kích mạnh mẽ của Linh Vương cửu trọng như Mộ Dung Lan Lan, Lục Thiếu Du cũng không thể hoàn toàn coi như không có chuyện gì.
Hừ.
Trong yết hầu của Mộ Dung Lan Lan cũng vang lên tiếng trầm muộn, thương thế trên người trải qua mấy ngày điều vốn không đáng ngại, thế nhưng trên người vẫn còn một chút thương thế.
Dưới sự đánh lén của Lục Thiếu Du, công kích của nàng còn chưa phải là mạnh nhất, thậm chí linh lực trong lúc hoảng sợ còn có chút tán loạn.
Dưới một kích này linh lực trong cơ thể nàng lập tức hỗn loạn, yết hầu cảm thấy ngòn ngọt bị nàng lập tức áp chế.
Không thể nghi ngờ, dưới một kích đánh lén bất ngờ của Lục Thiếu Du đã khiến cho nàng bị ảnh hưởng.
Phải đột phá vòng vây, bằng không tới Thiên Vân đảo thì mình sẽ lành ít dữ nhiều.
Giờ phút này trong lòng Lục Thiếu Du cảm thấy khá nặng nề, Mộ Dung Lan Lan dù sao cũng là Linh Vương cửu trọng.
Là Linh Vương cửu trọng mà ngay cả Hỉ Vô Thường cũng có lực chống lại.
Bản thân hắn đánh lén tuy rằng có thể tạo thành một ít ảnh hưởng cho nàng, thế nhưng hắn cũng bị thương rất lớn.
Lúc này một cỗ lực lượng phản chấn truyền đến lòng bàn tay Mộ Dung Lan Lan khiến cho hắn có cảm giác đau đớn.
Tuyệt đối không thể tới Thiên Vân đảo, liều mạng.
Xem tiếp...Linh vũ thiên hà
truyện tranh Linh vũ thiên hà
truyện Linh vũ thiên hà
Linh vũ thiên hà truyện chữ
đọc truyện Linh vũ thiên hà
Linh vũ thiên hà chap
truyenfull.vn
truyenfull.vip
truyenfull.vip
truyen.tangthuvien.vn/
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License