Linh vũ thiên hà
Chapter
0143
Dương Quá sống chung với tỷ tỷ từ nhỏ, chỉ biết tu luyện, đối với hết thảy thế giới bên ngoài đều không hiểu biết, cho nên cực kỳ tò mò.
Hôm sau, một mảnh núi non liên miên xuất hiện trước mắt, ở dưới chân núi là một mảnh vân phong nguy nga rậm rạp, nhìn qua giống như cự long xoay quanh khắp cả núi non mở mang, dãy núi sừng sững hiểm trở, mây mù bao phủ, thấp thoáng nhìn thấy từng mảng lớn kiến trúc cung điện nằm khắp cả dãy sơn mạch hùng vĩ phía trước.
Cuối cùng đã tới! Lục Thiếu Du thở ra một hơi, khóe môi nhếch lên, lộ ra nụ cười, đây là địa phương quen thuộc a, trôi qua nhiều năm mình đã trở lại, trong Vân Dương tông có phụ thân mẫu thân, sư phụ, Vô Song, Hồng Lăng, còn có vài bằng hữu Chiến Đao Khuất Đao Tuyệt, Phi Ưng Lăng Phong, Bá Đao Long Tam.
Chúng ta đi xuống thôi! Lục Thiếu Du nói, hắn cũng không thể xông loạn trên Vân Dương tông, vì vậy mọi người nhảy xuống Thiên Sí Tuyết Sư, Thiên Sí Tuyết Sư cũng thu nhỏ thân hình, đi theo phía sau mọi người.
Đây là Vân Dương tông sao! Dương Quá có chút tò mò, Lục Thiếu Du cũng không cảm thấy có gì kỳ quái.
Sưu sưu.
Lục Thiếu Du vừa nhảy xuống, bên ngoài cổng lớn xuất hiện mười mấy thân ảnh, trong tay đều cầm vũ khí, bộ dáng chừng hai mươi tuổi, chân khí đều tới trình tự Vũ sư.
Các ngươi là ai, người ngoài không được tự tiện xông vào, nếu không giết không tha! Nhìn bốn người Lục Thiếu Du, thanh niên đầu lĩnh nói.
Nhìn thấy nhóm đệ tử, Lục Thiếu Du mỉm cười, không khỏi nhớ lại ngày trước khi mình vào Vân Dương tông, những đệ tử này phỏng chừng là tân đệ tử, chỉ sợ mới gia nhập Vân Dương tông chưa bao lâu.
Ta muốn vào bên trong nhìn xem! Lục Thiếu Du cười nói, tính ra nhóm đệ tử này cũng là sư đệ của hắn.
Ngươi là ai, không thể xông loạn trong Vân Dương tông, có phải ngươi tới tìm người hay không, cứ chờ ở đây, ta giúp ngươi thông báo.
Đệ tử kia nói.
Phải, ta tìm người! Lục Thiếu Du mỉm cười đáp.
Được rồi, ngươi muốn tìm ai, ta giúp ngươi thông truyền, có phải muốn tìm vị chấp sự nào hay không? Thanh niên đầu lĩnh nhìn thấy thái độ hòa nhã của Lục Thiếu Du, thái độ cũng dễ dãi hơn không ít, trong Vân Dương tông có quy định, chỉ có chấp sự mới có thể đi ra tiếp khách, đệ tử bình thường phải được chấp sự đồng ý mới được.
Ta không tìm chấp sự.
Vậy ngươi muốn tìm hộ pháp sao? Thanh niên có chút kinh ngạc, chẳng lẽ là thân nhân của vị hộ pháp nào? Ta cũng không tìm hộ pháp.
Chẳng lẽ ngươi muốn tìm trưởng lão, trưởng lão không rảnh để ý ngươi đâu, ngươi đừng tới quấy rối, đây chính là Vân Dương tông! Ba người Long Tam, Lăng Phong, Khuất Đao Tuyệt có trong sơn môn hay không? Lục Thiếu Du cười hỏi.
Càn rỡ, ngươi sao dám gọi tên ba vị hộ pháp! Thanh niên đầu lĩnh quát lớn.
Nga, chẳng lẽ ba người này đều đã trở thành hộ pháp Vân Dương tông hay sao? Lục Thiếu Du sững sờ: Họ đang ở trong tông? Ba vị hộ pháp mới chấp hành nhiệm vụ trở về hôm qua, tự nhiên đang ở trong tông, chẳng lẽ ngươi thật sự nhận thức họ sao? Thanh niên nghi hoặc hỏi.
Vậy thì được rồi! Lục Thiếu Du cười hắc hắc: Ngươi nhanh đi thông báo cho họ tới đón ta, nếu không tới ta sẽ không tha cho bọn họ! Thanh niên ngẩn ngơ, người này dám nói chuyện như vậy, rốt cục có quan hệ thế nào với ba vị hộ pháp? Chuyện gì vậy? Một tiếng hét lớn truyền tới, một đội ngũ hơn trăm người chỉnh tề đi qua, chân khí cực kỳ cường hãn, không ít người tu vi Vũ tướng, ngoài ra đều là Vũ phách, có nam có nữ, trang phục của Vân Dương tông.
Ra mắt chư vị sư huynh sư tỷ, những người này muốn tìm Khuất hộ pháp, Lăng hộ pháp còn có Long hộ pháp! Nhóm tân đệ tử lập tức hành lễ, không dám chậm trễ chút nào.
Ai muốn tìm hộ pháp? Tiếng hét lớn truyền ra, vài thân ảnh dẫn đầu đi tới, người đi đầu mắt to, thân hình hơi béo, mặc hắc sam.
Người thứ hai thật cao, tráng kiện, áo trắng mặc trên người như muốn nứt ra.
Người thứ ba da ngăm đen, toàn thân đầy lực lượng, mắt nhỏ lộ vẻ thông minh.
Người thứ tư thật mập mạp không nhìn thấy cả đôi mắt.
Khi bốn người nhìn thấy Lục Thiếu Du, chợt ngẩn ra, nhất thời run lên vui mừng.
Một lát ta tính sổ với các ngươi, còn không nhanh đi thông tri ba vị hộ pháp xuống đây, phải rồi, mau nhanh thông tri đại tiểu thư cùng Vô Song sư tỷ, nói Lục Thiếu Du sư huynh đã tới.
Hắc sam thanh niên kêu lên.
Lục Thiếu Du sư huynh.
Tân đệ tử sửng sốt, nhất thời kinh ngạc, ở trong Vân Dương tông nếu ai không biết Lục Thiếu Du, vậy tuyệt đối không phải người trong tông.
Bốn vị huynh đệ, các ngươi cũng không nên khi dễ tân đệ tử! Lục Thiếu Du cười nói, bốn người này chính là Bành Truyền Hùng, Nhạc Bất Quần, Lại Dược Tĩnh cùng Dương Vĩ, nhìn họ cũng không biến hóa bao nhiêu.
Thiếu Du huynh đệ, chúng ta nhớ ngươi muốn chết! Bốn người lập tức nhào tới.
Ha ha, ta cũng nhớ các ngươi, gần đây thế nào? Lục Thiếu Du ôm chầm lấy họ, trên mặt lộ ý cười.
Là Lục Thiếu Du sư huynh! Trên trăm đệ tử đều nhận ra Lục Thiếu Du, kêu lên.
Trời ạ, Lục sư huynh đã trở lại! Nghe nói đoạn thời gian trước một mình Lục sư huynh chiến đấu chín đại cường giả, lấy được vị trí đầu tiên! Vậy tính cái gì, Lục sư huynh đã là chưởng môn Phi Linh môn, trở thành thế lực nhất lưu Cổ Vực! Trong tiếng nghị luận của mọi người, nhóm tân đệ tử kinh ngạc, liền vội vàng chạy lên núi thông tri.
Bốn vị huynh đệ, hỗn không kém nha, đều là chấp sự! Lục Thiếu Du cười nói.
Làm sao so sánh được với ngươi, Thiếu Du huynh đệ, nghe nói ngươi là chưởng môn Phi Linh môn, khi nào cũng kéo cả chúng ta đây! Nhạc Bất Quần cười hắc hắc nói.
Tốt, nhưng nếu kéo các ngươi đi, chỉ sợ tông chủ tìm ta tính sổ! Lục Thiếu Du cười nói.
Thiếu Du huynh đệ, nghe nói lần này ngươi lấy được thứ nhất, thật sự là cường hãn a! Lại Dược Tĩnh cười nói.
.
Các ngươi còn không cho ta đi vào, muốn ta đứng mãi dưới chân núi sao? Sau một lát, Lục Thiếu Du cười hỏi.
Hắc hắc, đã quên! Dương Vĩ cười hắc hắc, lập tức nghênh đón bốn người Lục Thiếu Du đi vào, nhìn địa phương quen thuộc trước mắt, làm trong lòng Lục Thiếu Du cũng có chút cảm thán.
Người kia là ai a, làm cho vài vị chấp sự nhiệt tình như vậy! Bên dưới núi đã tụ tập không ít tân đệ tử, xì xào bàn tán.
Lục Thiếu Du, ngươi rốt cục đã trở lại sao, làm ta nhớ muốn chết! Ha ha, ngươi trở về cũng không cho người báo trước một tiếng! Người đứng đầu mười đại cường giả, ngươi bảo ta làm sao chịu nổi a! Ba thanh âm vang lên giữa không trung, dứt lời ba thân ảnh lướt qua không gian cấp tốc bay tới, chỉ sau vài lần lắc mình đã xuất hiện trên không.
Người đi đầu áo trắng, ba mươi tuổi, ngũ quan như đao khắc, mày kiếm mắt sáng, áo trắng như tuyết, khí độ bất phàm, chân khí làm lòng người run rẩy.
Người thứ hai thân hình cao lớn, lại như tháp sắc, tản ra khí phách tuyệt đối, làm mọi người cũng có chút áp lực.
Người thứ ba trong mắt lộ ý cười, khuôn mặt trắng nõn, tuấn mỹ tuyệt luân, loại nam nhân này còn đẹp hơn cả nữ nhân, nếu có thể so sánh cũng chỉ có thánh tử Thiên Địa các Lam Thập Tam.
Là Chiến Đao Khuất Đao Tuyệt sư huynh! Bá Đao Long Tam sư huynh! Trời ạ, Phi Ưng Lăng Phong sư huynh đã tới, thật mê người nha! Nhìn thấy ba người xuất hiện, hơn ngàn tân đệ tử bên dưới bắt đầu điên cuồng lên, đặc biệt là Phi Ưng Lăng Phong, làm cho toàn bộ nữ đệ tử si mê.
Xuy xuy! Ba thân ảnh nháy mắt hạ xuống, không gian ba văn tán khai, khí lãng khuếch tán, mang theo cỗ khí thế bất thường, chính là Khuất Đao Tuyệt.
Ha ha, Khuất Đao Tuyệt, vẫn tuấn tú như vậy a, Long Tam, mặt đất này trêu chọc ngươi hay sao, lại thích chơi trò chấn vụn, mà Lăng Phong ngươi, Từ nam bán lão, phong vận do tồn, mị lực thật khác xưa a! Lục Thiếu Du cười ha ha, Lăng Phong lao tới: Tiểu tử ngươi mới là từ nam bán lão, phong vận do tồn đâu, ta nghe nói đại tiểu thư Linh Thiên môn cũng bị ngươi nát bét, còn không biết xấu hổ nói ta! Lăng Phong lớn tiếng hô, hai người nhất thời đụng vào nhau.
Ha ha, tiểu tử ngươi vẫn luôn có hương vị như vậy, càng ngày càng thuận mắt! Long Tam cười lớn một tiếng, thân hình tháp sắt đánh tới.
Tiểu tử, khi nào thì cùng ta một trận chiến! Thân ảnh Khuất Đao Tuyệt cũng gia nhập bên trong, bốn người nhất thời xoay thành một đoàn.
Nhóm tân đệ tử nhìn thấy đều cứng lưỡi, không nghĩ tới ba vị sư huynh bình thường luôn phong độ nhẹ nhàng, mười phần khí phách lại vẫn có tính cách như vậy.
Đi, chúng ta đi uống rượu! Thanh âm Long Tam truyền ra.
Được rồi, đi uống rượu, hôm nay không say không về! Lăng Phong phụ họa.
Uống rượu cái gì, ai ra thiu chủ ý! Nhưng đúng ngay lúc này giữa không trung có hai thân ảnh cấp tốc bay tới, hai thân hình xinh đẹp xuất hiện trên không, một người tóc đen như mực, trang phục màu đỏ, lộ ra vẻ tao nhã cùng cao quý, nhìn qua giống như trích tiên, làm người không dám nhìn thẳng.
Một người dung nhan tuyệt mỹ, đang trừng mắt nhìn ba người Lăng Phong.
Là đại tiểu thư cùng Vô Song sư tỷ đã tới! Đây là lần thứ hai ta nhìn thấy hai vị sư tỷ đâu, nếu thực lực của ta có thể so được với hai vị sư tỷ thì tốt rồi! Sao cả hai sư tỷ đều tới đây, đẹp quá a! Hắc hắc, Hồng Lăng sư muội, vừa rồi có người nào nói muốn uống rượu sao, không có đi, có sao? Lăng Phong cười hắc hắc nói.
Không có, dù sao ta không có nghe được.
Long Tam lớn tiếng nói.
Ai, nha đầu kia đã tới, hôm nay không uống rượu được rồi! Khuất Đao Tuyệt thấp giọng lẩm bẩm.
Chị dâu! Lục Tâm Đồng lập tức chạy tới bên cạnh hai nàng.
Vô Song tỷ, Hồng Lăng tỷ! Tiểu Long cũng đi tới.
Tâm Đồng, tiểu Long! Hai nữ tử cũng không thèm để ý Lục Thiếu Du, cười nói.
Dương Quá, sao ngươi lại ở đây? Vân Hồng Lăng nhìn thấy Dương Quá, ngoài ý muốn kêu lên.
Sao các ngươi cũng ở đây? Dương Quá sửng sốt, cộc lốc cười nói: Thiếu chút nữa ta đã quên, đây là Vân Dương tông, các ngươi là người của Vân Dương tông.
Dương Quá huynh đệ đi cùng chúng tôi.
Lục Thiếu Du đi tới trước mặt nhìn hai nàng, dù sao mới tách ra thời gian cũng không dài, nhưng trong lòng vẫn vô cùng tưởng niệm.
Rốt cục huynh chịu tới rồi sao! Vân Hồng Lăng trừng mắt, nhưng trong mắt lộ ra ý cười, đi tới ôm lấy cánh tay Lục Thiếu Du, chu miệng nói: Lần này xem như huynh chịu giữ lời! Thiếu Du, nhanh đi gặp mẹ đi! Lục Vô Song mỉm cười nói.
Chị dâu, nghĩa mẫu đâu, muội muốn đi gặp nghĩa mẫu! Lục Tâm Đồng nhảy tới bên người Lục Vô Song kêu lên.
Sưu sưu! Sau một lát vài thân ảnh bay lên giữa không trung.
Lục Thiếu Du, ba ngày sau trên đỉnh Địa Long, chúng ta cùng một trận chiến! Nhìn thiên không, thanh âm Khuất Đao Tuyệt truyền ra quanh quẩn.
Còn có Long Tam này! Tính thêm Lăng Phong này một trận! Ha ha, ba ngày sau trên Địa Long đỉnh, chúng ta cùng một trận chiến! Lục Thiếu Du cười lớn trả lời.
Bên trong một đình viện trên núi, La Lan thị đang cúi đầu thêu một trường bào màu xanh, mỗi mũi kim mũi chỉ đều tự tay bà làm ra, còn thêu những hoa văn xinh xắn.
Lan muội, muội nghỉ ngơi một chút hãy thêu tiếp đi! Lục Trung nói.
Vô Song cùng Hồng Lăng nói Thiếu Du sắp trở lại, muội muốn làm quần áo cho Thiếu Du, còn có nghĩa nữ Tâm Đồng, muội muốn tự tay may cho nàng bộ quần áo thật đẹp.
La Lan thị mỉm cười, trong mắt tràn đầy hạnh phúc.
Muội cần gì tự mình làm, làm kim đâm chảy máu như vậy, đi mua không được sao? Lục Trung mỉm cười ngồi xuống bên cạnh La Lan thị.
Vậy thì khác rồi, nam nhân các huynh không hiểu, mình tự tay làm quần áo mặc mới thoải mái, được rồi, huynh đừng quấy rầy, muội sẽ làm xong nhanh thôi.
La Lan thị cười nói.
Mẹ, con đã trở về! Một thanh âm từ xa truyền tới.
Thiếu Du, là Thiếu Du đã trở lại! La Lan thị ngẩng đầu, nhìn chằm chằm bầu trời, thân hình run lên, bà đương nhiên quen thuộc thanh âm kia.
Giờ phút này ánh mắt Lục Trung cũng nhìn về phương xa, nơi đó có vài thân ảnh đang bay nhanh tới.
Mẹ! Thanh ảnh nháy mắt rơi xuống trước người La Lan thị, nhìn nữ tử trung niên áo trắng trước mặt, Lục Thiếu Du cẩn thận quan sát, mấy năm nay mẫu thân tựa hồ đã mập mạp hơn một ít.
Sao con đột nhiên trở lại, làm cho mẹ còn nghĩ mình nghe lầm đâu.
Trong mắt La Lan thị chợt ướt át lẫn kích động, thân hình chậm rãi đứng lên.
Mẹ, chẳng lẽ mẹ không hi vọng con sớm trở về sao? Lục Thiếu Du mỉm cười hỏi.
Hài tử này, mẹ đương nhiên hi vọng con sớm trở về.
La Lan thị mỉm cười nói Sưu sưu! Vài thân ảnh lần lượt hạ xuống bên dưới đình viện.
Ca ca, đây là mẫu thân sao? Lục Tâm Đồng nhìn phụ nhân áo trắng trước mắt, có chút khẩn trương hỏi.
Thiếu Du, đây là.
Lúc này La Lan thị cũng đang đánh giá thiếu nữ xinh đẹp, khả ái trước mặt.
Ngũ quan tinh xảo, cái miệng nhỏ nhắn, hai hàng lông mi dài, má lúm đồng tiền, đích thực là một mỹ nhân tương lai mà.
Tâm Đồng, đây là mẫu thân.
Lục Thiếu Du mỉm cười, lập tức nói với mẫu thân mình: Mẫu thân, đây là Tâm Đồng mà người hay nghe tới.
Nữ nhi ra mắt mẫu thân.
Lục Tâm Đồng nhìn phụ nhân hiền từ trước mặt, người này giống như trong tưởng tượng của nàng như đúc, nàng lập tức hành lễ.
Con gái, mau đứng lên đi.
La Lan thị kéo tay Lục Tâm Đồng, trong mắt vô cùng kích động.
Có nước mắt bắt đầu xuất hiện.
Nhìn người con gái nuôi này nàng càng nhìn càng thấy thích.
Lan Lan kéo tay Lục Tâm Đồng rồi nói: Mẫu thân cũng đã sớm nghe nói về con rồi.
Hôm nay mới được nhìn thấy, không ngờ lại cao như vậy, cũng đẹp như vậy.
Người làm mẫu thân như ta quả thực có phúc lớn mới có một nữ nhi xinh đẹp như vậy.
Mẫu thân, con cũng một mực nhớ tới người.
Lục Tâm Đồng cũng vô cùng thân thiết ỷ ôi nằm trong lòng Lan Lan thị.
Trước mặt phụ nhân hiền lành này, nàng không có một chút cảm giác mới lạ nào.
Được rồi Tâm Đồng.
Mẫu thân nghe nói con sắp tới cho nên cố ý đi mua cho con vài thứ, con nhìn xem có thích không? La Lan thị vội vã móc từ trong lòng ra một hộp gấm.
Trong hộp gấm có một kiện dây chuyền tinh xảo.
Nhìn dáng vẻ dường như giá trị cũng xa xỉ.
Dù sao mấy năm nay trên người Lan Lan thị cũng không thiếu kim tệ.
Cảm ơn mẫu thân.
Lục Tâm Đồng tức thì vui vẻ tiếp nhận dây chuyền rồi đeo vào cổ.
Cha.
Lục Thiếu Du nhìn mẫu thân và Lục Tâm Đồng rồi mỉm cười đi tới bên người Lục Trung.
Tầng ngăn cách giữa phụ tử hai người cũng đã sớm biến mất.
Mấy năm nay có khỏe không? Nhìn nhi tử, Lục Trung không nói nhiều.
Cũng có thể giữa nam nhân với nhau cũng không cần nói nhiều lắm.
Thế nhưng ngay từ đầu ánh mắt hắn vẫn luôn đặt trên người Lục Thiếu Du.
Không có việc gì, như thế này không tốt sao? Lục Thiếu Du cười nói.
Ra mắt phụ thân.
Lục Tâm Đồng cũng đi tới trước mặt Lục Trung rồi hành lễ.
Ta lại có thêm một nữ nhi ngoan rồi.
Lục Trung kéo tay Lục Tâm Đồng, trong mắt hiện lên sự vui vẻ.
Thực lực của người con gái nuôi trước mắt hắn đã sớm biết từ trong miệng Lục Vô Song và Vân Hồng Lăng.
Cường giả Linh Vương không tới mười tám tuổi, cường giả trẻ tuổi thứ ba trong thập đại cường giả.
Tự nhiên có một nữ nhi như vậy, ai mà không muốn cơ chứ.
Người một nhà gặp nhau, tiếng cười vui mừng lập tức vang lên.
Tiểu Long bình thường thích làm ầm ĩ lúc này cũng vui vẻ đứng bên cạnh mà mừng thay cho lão đại.
Đồng thời trong mắt nó lại có chút cô đơn.
Trong lòng nhớ tới phụ mẫu của bản thân nó.
Dương Quá nhìn mọi người vui vẻ, trong mắt đột nhiên có chút ướt át, đứng ở một bên mỉm cười.
Khi Lục Thiếu Du giới thiệu Dương Quá cho mọi người, nghe nói đây là Dương Quá bài danh thứ tư trong thập đại cưởng giả, sắc mặt Lục Trung lập tức đại biến, hầu như là líu lưỡi.
Bởi vì thập đại cường giả trẻ tuổi hiện tại có năm người trong đình viện.
Nhìn năm người thanh niên này, Lục Trung cũng vô cùng bất đắc dĩ lắc đầu.
Mà khi Lục Trung cùng La Lan thị biết Tiểu Long chính là con rắn nhỏ màu vàng khi trước luôn bên người Lục Thiếu Du cũng kinh hãi không ngớt, hai người không thể tưởng tượng nổi.
Người nhà gặp nhau đương nhiên đề tài nói chuyện sẽ không hết.
Lan Lan thị càng thêm khoa trương không ngừng quan sát Lục Thiếu Du, xem hắn có gầy hay không.
Trong đình viện nơi Vân Khiếu Thiên ở, thân ảnh Đại hộ pháp xuất hiện.
Tông chủ, tiểu tử Lục Thiếu Du kia vừa mới trở về đã lập tức náo nhiệt.
Lại còn tạo thành không ít động tĩnh với đám người Chiến Đao Khuất Đao Tuyệt.
Dường như còn ước hội ba ngày sau chiến một trận trên Địa Long Đỉnh.
Đại hộ pháp nói.
Ồ? Tiểu tử này nhanh như vậy đã xử lý xong chuyện ở Phi Linh môn rồi sao? Tạo thành một chút động tĩnh cũng tốt.
Đệ tử Vân Dương Tông gần đây cũng không có xuất sắc như đám người Khuất Đao Tuyệt.
Để mấy đệ tử khác học hỏi một hồi cũng tốt.
Vân Khiếu Thiên mỉm cười nói, ánh mắt có chút ngoài ý muốn.
Tông chủ, từ tin tức mà chúng ta nhận được có nói, Phi Linh môn bằng vào thủ đoạn sấm sét đối phó với Bách Linh tông, Song Đao môn.
Hiện tại lại kết minh với Thiên Âm môn.
Ở trong Cổ Vực cũng có danh khí nho nhỏ.
Cường giả trong môn cũng gia tăng không ít, Hổ Viêm Thiên Vương, Khấu Phi Yến, đám người An Cát Tú Na cũng được thu vào trong Phi Linh môn.
Đại hộ pháp nói.
Tiểu tử này quả thực đủ quyết đoán.
Để xem động tác của Nhất tông Nhất giáo Nhất môn Nhất trang như thế nào.
Vân Khiếu Thiên nở nụ cười thỏa mãn.
Tông chủ, Hóa Vũ tông, Lan Lăng sơn trang, Hắc Sát giáo có lẽ sẽ có động tác, liệu Phi Linh môn có trở thành Huyền Thiên môn thứ hai hay không? Đại hộ pháp có chút lo lắng nói.
Huyền Thiên môn khi trước tứ cố vô thân.
Tuy rằng thực lực rất mạnh, thế nhưng dù sao cũng chỉ có một mình.
Phi Linh môn tuy rằng thực lực không mạnh như Huyền Thiên môn khi trước, thế nhưng cường giả ấn dấu phía sau Phi Linh môn cũng cực kỳ kinh khủng.
Mà Phi Linh môn lại có Vân Dương Tông ta và Linh Thiên môn hỗ trợ.
Đám người Lan Lăng sơn trang, Hắc Sát giáo, Hóa Vũ tông còn chưa tới mức tùy tiện động vào Phi Linh môn.
Hơn nữa tất cả các sơn môn sợ rằng cũng không muốn đối phó với Phi Linh môn.
Chủ yếu chỉ muốn nhìn xem phía sau Phi Linh môn này tiểu tử kia ẩn tàng bao nhiêu thực lực mà thôi.
Vân Khiếu Thiên nói.
Chưởng môn, hôm nay tiểu tử Lục Thiếu Du kia dẫn tới đây Lục Tâm Đồng và Dương Quá kia.
Đại hộ pháp nói.
Dương Quá bài danh thứ tư kia sao? Vân Khiếu Thiên nhíu mày rồi kinh ngạc hỏi.
Không sai, chính là Dương Quá kia.
Đại hộ pháp nói.
Dương Quá kia và tiểu tử Lục Thiếu Du này sao lại có quan hệ vậy? Vân Khiếu Thiên có chút hoài nghi, thế nhưng cũng không đoán ra dược cái gì.
Chạng vạng, trong đình viện lúc này có một mùi hương tỏa ra bốn phía.
La Lan thị đích thân xuống bếp làm một bàn thức ăn phong phú.
Mặc dù lúc này đám người Lục Vô Song, Vân Hồng Lăng, Lục Thiếu Du, Tiểu Long, Lục Tâm Đồng, Dương Quá không cần ăn cơm, dựa vào tu luyện, không cần dựa vào ăn cơm mà bổ sung năng lượng nữa.
Thế nhưng dưới mùi hương này, cả đám đều nuốt nước bọt ngồi vây chung quanh bàn.
Tiểu Long không chút khách khí, bụng giống như là không đáy không ngừng càn quét thức ăn.
Nếu như không phải Lục Thiếu Du trừng mắt nhìn nó, một bàn ăn lớn như vậy căn bản cũng không đủ để nhét kẽ răng.
Mọi người khó có được lúc tụ tập đầy đủ cùng một chỗ, cho nên hôm nay cả đám vô cùng vui vẻ.
Thế nhưng Dương Quá vẫn vô cùng kiệm lời, chỉ cười bồi mà thôi.
Con trai, con cũng ăn nhiều một chút.
Nhìn dáng vẻ của Dương Quá, Lan Lan thị cũng vô cùng thích.
Mặc kệ là cường giả bài danh gì gì đó mà gắp thức ăn cho hắn.
Mãi cho đến khi trong bát đầy tràn mới dừng tay.
Đa tạ bá mẫu.
Dương Quá vội vàng nói tạ ơn.
Nhìn bát cơm, trong mắt lại có chút ươn ướt, dường như là nhớ tới cái gì đó mà nước mắt không khống chế được cứ chảy ra.
Con trai, con làm sao vậy? La Lan thị tức thì đứng dậy, đi tới trước mặt Dương Quá rồi nói: Có phải bá mẫu làm cơm không ngon hay không? Không phải, ngoại trừ tỷ tỷ ra, không ai đối đãi tốt với con như mọi người.
Dương Quá tức thì nói.
Vậy thì nhà con ở đâu? La Lan thị nói.
Từ nhỏ con không có phụ mẫu, vốn cùng tỷ tỷ lớn lên cùng một chỗ.
Nhìn thấy mọi người, con cũng muốn có phụ mẫu.
Chỉ là tỷ tỷ đã từng nói qua, phụ mẫu chúng con đã sớm mất đi rồi.
Dương Quá nói xong, nước mắt lại chảy xuống.
Hài tử ngoan, đừng khóc nữa.
Nếu như không chê bá mẫu, sau này ta chính là mẫu thân của con, con cũng chính là thân nhi tử của ta.
Sau này ta sẽ lo cho con.
Nhìn Dương Quá lúc này Lan Lan thị lại bộc phát tình thương của người mẹ.
Thật sao? Con có thể gọi người là mẫu thân sao? Dương Quá ngẩng đầu hỏi La Lan thị.
Đứa nhỏ này, đương nhiên là có thể rồi.
La Lan thị cười nói.
Hài nhi ra mắt mẫu thân.
Dương Quá lập tức đứng dậy, cung kính hành lễ.
Mau đứng lên đi.
Ăm cơm trước đi.
Đợi mẫu thân tìm y phục cho con thay.
La Lan thị mỉm cười nói.
Khục khục.
Lục Thiếu Du ho sặc sụa.
Cảnh tượng này khiến cho Lục Thiếu Du líu lưỡi.
Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, mẫu thân chỉ cần nói ba bốn câu là có thể thu một trong thập đại cường giả trẻ tuổi làm nhi tử, tốc độ này quá nhanh, quả thực có chút dọa người.
Hai người Lục Vô Song, Vân Hồng Lăng lúc này cũng nhìn nhau không biết nói gì.
Chuyện này có mỗi hai gia hỏa Lục Tâm Đồng, Tiểu Long là người bình tĩnh nhất, hoàn toàn không để ý tới xung quanh, đang không ngừng cướp đoạt đồ ăn.
Mà Lục Trung lúc này cái miệng hoàn toàn có thể nhét vừa một quả trứng gà.
Một bàn đầy người, thập đại cường giả có mặt lúc này có một là nhi tử của hắn.
Hai người là con dâu, còn hai người nữa một người là con gái nuôi, một người là con nuôi.
Nghĩ vậy, Lục Trung không khỏi nuốt một ngụm nước bọt.
La Lan thị cũng không nghĩ tới mấy chuyện này, cũng không rảnh mà nghĩ tới.
Bởi vì trong lòng của nàng, nhi tử và con dâu, hiện tại còn có con gái nuôi và con nuôi đều có thể khỏe mạnh, vui vẻ là nàng vui rồi.
Thế nhưng nàng không biết, trong thập đại cường giả thì nàng là mẫu thân của năm người, thân phận này nếu như đem ra bên ngoài, sợ rằng đủ để oanh động một phương.
Vào đêm, bóng đêm bao phủ chu không.
Một vầng trăng xuất hiện trên bầu trời tỏa ra ánh sáng nhu hòa chiếu xuống Vân Dương sơn mạch.
Trong một căn phòng có hai đạo thân ảnh ngồi đó, chính là Lục Thiếu Du cùng Lục Vô Song.
Thiếu Du, có tin tức của Thiên Địa các truyền tới hay không? Lục Vô Song nhẹ nhàng ngồi xuống giường rồi nói.
Còn chưa có.
Lần trước bọn họ nói một tháng là có tin tức, chẳng lẽ còn có chuyện gì xảy ra? Lục Thiếu Du nói: Yên Tâm đi, có tin tức thì Thiên Địa các sẽ truyền tới Vân Dương Tông rồi.
Thiếp có chút khẩn trương, không biết phụ mẫu thân sinh thiếp còn khỏe mạnh hay không? Lục Vô Song lo lắng nói.
Vô Song, phụ mẫu nàng có thể khiến cho Thiên Địa các tìm kiếm tin tức đương nhiên sẽ không phải là người bình thường.
Nàng yên tâm đi.
Lục Thiếu Du nói.
Người có thể khiến cho Thiên Địa các tìm tin tức, bối cảnh chắc hẳn không tầm thường chút nào.
Chỉ mong như vậy.
Lục Vô Song khẽ nói, hai hàng lông mi nhíu lại khẽ thả lỏng.
Có nghĩ tới ta hay không? Lục Thiếu Du giang hai tay, từ phía sau ôm chặt lấy nữ tử thanh nhã.
Ngửi mùi hương từ mái tóc đen nhánh sau đầu nàng rồi nhẹ nhàng nói.
Chàng nói xem.
Lục Vô Song khẽ nói.
Nhìn nữ tử trước mặt, Lục Thiếu Du nhẹ nhàng vuốt mái tóc nàng.
Hai mắt như thất thần nhìn vào khuôn mặt tinh xảo, xinh đẹp này.
Còn chưa nhìn đủ sao? Lục Vô Song mỉm cười, ngón tay khẽ điểm một cái vào mũi Lục Thiếu Du, miệng nở nụ cười quyến rũ.
Cả đời đều không đủ.
Lục Vô Song trả lời rồi cúi đầu xuống hôn lên đôi môi đỏ mọng.
Trong nháy mát thân thể hai người đều run rẩy dữ dội.
Cảm xúc mềm mại kia khiến cho toàn thân Lục Thiếu Du run lên.
Đầu lưỡi Lục Thiếu Du giống như một con rắn không ngừng di chuyển, mở đôi môi mềm mại.
Trong nháy mắt dây dưa với cái lưỡi thơm tho của Lục Vô Song.
Hai người ôm lấy nhau, dưới phản ứng nguyên thủy này năm ngón tay Lục Thiếu Du di chuyển, tùy ý chạy loạn trên cỗ thân thể mềm mại này.
Hai đầu lưỡi còn đang giao hòa, Lục Vô Song ỷ ôi nằm trong lòng Lục Thiếu Du.
Một lát sau, trên giường y phục bay tứ tung.
Cảnh tượng trắng như tuyết hiện lên.
Ngoài cửa sổ gió đêm nhẹ nhàng thổi qua.
Trong phòng, đôi nam nữ này một lát sau đã hòa vào làm một thể, trong phòng xuân sắc vô biên.
Một đêm trôi qua, ánh trăng sáng ngời dần biến mất, những cơn gió nhẹ đầu mùa xuân thổi qua, trên ngọn núi ngọn cây hơi đong đưa, trên bầu trời trong xanh, đàn ong mật có màu đồng xanh đang từ xa bay tới, ánh nắng ban mai trải một màu vàng tươi khắp các nơi nơi.
Ồ.
Không tồi chút nào.
Khi Lục Thiếu Du rời giường nhìn thấy Dương Quá tức thì vô cùng kinh ngạc.
Lúc này Dương Quá đã mặc một bộ trường báo mới tinh bao phủ lấy thân thể to lớn, màu da nâu, ngũ quan phân minh như đao khắc, có vẻ vô cùng tuấn mỹ, lại có chút cương nghị.
Ánh mắt sáng sủa thâm thúy quả thực vô cùng suất khí.
Nhị đệ, buổi sáng tốt lành.
Nhìn thấy Lục Thiếu Du, Dương Quá tức thì nở nụ cười có chút ý vị.
Nhị đệ sao? Lục Thiếu Du tức thì ngẩn ra, ngạc nhiên nhìn Dương Quá.
Đúng vậy, mẫu thân hôm qua có nói qua.
Ta so với đệ lớn hơn hai tuổi, vì vậy ta sẽ là đại ca, đệ là nhị đệ của ta.
Dương Quá chăm chú nhìn Lục Thiếu Du, không có chút ý tứ đùa giỡn nào.
Đúng vậy Thiếu Du, Quá nhi so với con lớn hơn hai tuổi, sau này nó chính là đại ca của con.
Đại ca con thành thật, con không được bắt nạt nó.
Lan Lan thị chậm rãi xuất hiện rồi mỉm cười nói.
Ai dám bắt nạt hắn a, hắn là Vũ Vương tứ trọng, con mới là Vũ Vương nhị trọng đây này.
Lục Thiếu Du thầm nghĩ trong lòng, bản thân mình không ngờ tự nhiên lại có một ca ca.
Hắn chỉ có thể âm thầm cười khổ một lát rồi mỉm cười nói: Mẫu thân, con biết rồi.
Ha ha, sau này muội có hai người ca ca rồi.
Lục Tâm Đồng bước tới, vô cùng vui vẻ nói.
Được rồi, nhanh tới ăn sáng đi.
Trên một ngọn núi lớn của Vân Dương Tông, bên trên có một đám kiến trúc lớn.
Khi Lục Thiếu Du cưỡi Thiên Sí Tuyết Sư đi tới thì nhìn thấy bên trên có mấy đệ tử trẻ tuổi đang tu luyện vũ kỹ, cạnh đó còn có hai đạo thân ảnh quen thuộc.
Tham kiến hai vị sư huynh.
Lục Thiếu Du nói.
Hai người này chính là hai đệ tử Mã Phương, Quách Đông Dương của sư phụ hắn.
Từ khí tức của hai người này hiện tại, khi trước Mã Phương là Vũ Tướng nhất trọng, lúc này cũng đã tới Vũ Tướng thất trọng, Quách Đông Dương trước đây là Vũ Phách bát trọng, lúc này cũng đã tới Vũ Tướng ngũ trọng.
Là Thiếu Du sư đệ sao? Đệ trở về khi nào vậy? Mã Phương, Quách Đông Dương nhìn thấy Lục Thiếu Du tức thì kinh ngạc hỏi.
Cả hai người đều nở nụ cười, bởi vì đây là tam sư đệ mà bọn họ vẫn luôn kiêu ngạo.
Đệ trở về từ ngày hôm qua.
Lục Thiếu Du nói.
Nhanh, mấy người các ngươi mau tới ra mắt tam sư huynh của các ngươi.
Mã Phương tức thì nói với bảy thanh niên phía xa.
Tham kiến tam sư huynh.
Bảy người này hành lễ, ánh mắt vô cùng kinh ngạc.
Đại danh của tam sư huynh Lục Thiếu Du, thành tựu từ Vân Dương Tông tới Cổ Vực, thành Cự Giang, tất cả bọn họ đã sớm nghe sư phụ nói qua.
Nghe nhiều tới mức thuộc luôn.
Sư phụ bình thường dạy bảo bọn họ thường nói chuyện về vị tam sư huynh này khiến cho bọn họ cũng vô cùng chờ mong với tam sư huynh.
Có người sư huynh như vậy bọn họ cũng vô cùng tự hào.
Lúc này gặp mặt cả đám đều khẩn trương và kích động.
Các sư đệ miễn lễ, tu luyện cho tốt đi.
Vì nhất mạch chúng ta mà tranh giành môt phen.
Lục Thiếu Du cười nói.
Vâng, sư huynh.
Bảy người nghiêm túc đáp.
Vội vàng tới đây, mấy khỏa đan dược này các sư huynh đệ nhận lấy đi.
Lục Thiếu Du từ trong nhẫn trữ vật móc ra ba mươi lăm khỏa đan dược tứ phẩm cao giai.
Cho mỗi sư đệ năm khỏa, lại xuất ra mười khỏa đan dược ngũ phẩm cao giai giao cho Mã Phương và Quách Đông Dương.
Chút đan dược ấy đối với Lục Thiếu Du hiện tại mà nói chính là chín trâu mất một sợi lông.
Thế nhưng đối với mấy người này lại cực kỳ khổng lồ.
Tuy rằng tài nguyên tu luyện của Vân Dương Tông phong phú, bọn họ lại là đệ tử của Vũ trưởng lão, tài nguyên tu luyện càng không thiếu.
Thế nhưng bằng vào thực lực của bọn họ muốn lấy được đan dược tứ phẩm và ngũ phẩm cao giai cũng không dễ.
Huống chi Lục Thiếu Du lại cho mỗi người năm khỏa.
Đa tạ sư huynh.
Mọi người hành lễ.
Thiếu Du, ngươi đã trở về rồi sao? Lúc này, trên ngọn núi có một đạo thân ảnh xinh đẹp xuất hiện.
Một vị phụ nhân cao gầy từ trên ngọn núi xuống.
Người này tuổi chừng sáu chục, thế nhưng làn da bảo dưỡng vô cùng tốt, trên khuôn mặt trắng nõn không có một nếp nhăn nào, hai mắt sáng sủa.
Nhìn qua nhiều nhất cũng chỉ có năm chục tuổi.
Người mặc một bộ cung trang màu xanh, khí chất thanh nhã bất phàm, người này chính là Tạ trưởng lão.
Ra mắt Tạ trưởng lão.
Lục Thiếu Du hành lễ, trong lòng cũng có chút kỳ quái.
Tạ trưởng lão này sao lại tới ngọn núi của sư phụ.
Nhìn dáng vẻ của Tạ trưởng lão hiện tại, sắc mặt ửng hồng, khí sắc cũng không kém, nhìn qua giống như càng lúc càng trẻ.
Thiếu Du, ta còn có việc đi trước.
Sư phụ ngươi ở trên đó, ngươi lên tìm sư phụ ngươi đi.
Tạ trưởng lão nhìn thấy Lục Thiếu Du xuất hiện lập tức vội vàng rời đi.
Nghi hoặc một lát, Mã Phương và Quách Đông Dương cùng Lục Thiếu Du đi tới đình viện nơi Vũ Ngọc Tiền ở.
Dọc đường đi từ trong miệng hai người Lục Thiếu Du biết được gần đây tình tình sư phụ thay đổi không ít.
Đã lâu không mắng ai, mà gần đây không biết có chuyện gì xảy ra, bình thường sư phụ hay chạy tới ngọn núi của Tạ trưởng lão, mỗi lần còn phải chỉnh đốn trang phục một phen.
Sư phụ, con đã trở lại.
Đi vào trong đình viện, Lục Thiếu Du cũng đã sớm phát hiện ra Vũ Ngọc Tiền có mặt trong đó.
Lúc này nhìn thấy sư phụ, Lục Thiếu Du cũng vô cùng kinh ngạc.
Lúc này sư phụ hắn không bình thường chút nào, chính xác hơn là hình tượng không giống thường ngày.
Toàn thân nhìn qua vô cùng sạch sẽ, sáng sủa, trên người không ngờ còn có mùi hương nhàn nhạt.
Thiếu Du, rốt cuộc con đã trở về.
Con về vừa lúc, sư phụ cũng có một việc muốn nói cho con nghe.
Nhìn thấy ái đồ của mình trở về, Vũ Ngọc Tiền có chút thần bí kéo Lục Thiếu Du vào phòng.
Mã Phương và Quách Đông Dương cũng thức thời lui xuống.
Sư phụ, có chuyện gì mà thần bí như vậy? Sau khi ngồi vào chỗ của mình, Lục Thiếu Du lập tức hỏi Vũ Ngọc Tiền.
Thiếu Du, có chuyện ta định nói với con.
Thế nhưng con không được chê cười sư phụ.
Vũ Ngọc Tiền cười hắc hắc nói.
Lục Thiếu Du ngẩn người, nụ cười của sư phụ hắn quá khó nhìn, lẽ nào.
Lục Thiếu Du dường như nghĩ tới cái gì đó, lập tức hỏi: Sư phụ, người nói đi, rốt cuộc là làm sao? Hắc hắc, sư phụ con định thành hôn.
Vũ Ngọc Tiền nhìn Lục Thiếu Du, có chút ngượng ngùng nói.
Ồ? Lục Thiếu Du sửng sốt, lập tức nói: Sư phụ, đây là chuyện tốt.
Chúc mừng người, không biết sư mẫu là ai? Cái này.
Vũ Ngọc Tiền cười hắc hắc, có chút ngượng ngùng ngẩng đầu nói: Chính là Tạ trưởng lão.
Lục Thiếu Du tức thì trợn mắt.
Tuy rằng bản thân hắn đã suy đoán ra một ít, thế nhưng hắn cũng không thể tin được.
Có người nói Tạ trưởng lão trên Vân Dương Tông là thạch nữ có tiếng.
Khi trước còn trẻ có rất nhiều thanh niên tuấn kiệt truy cầu cũng không có được tâm mỹ nhân.
Không nghĩ tới chừng này tuổi rồi lại muốn thành hôn.
Lại bị vị trưởng lão có thực lực thấp nhất trên Vân Dương Tông thu vào tay.
Sư phụ, các người có.
Khục.
Có cảm tình từ bao giờ vậy? Lục Thiếu Du thiếu chút nữa nói ra chữ gian tình.
Chuyện này quả thực không thể tưởng tượng nổi, quá mức chấn kinh.
Chuyện này.
Vũ Ngọc Tiền cười hắc hắc nói: Lần trước ở thành Cự Giang, ta thấy con thắng, hưng phấn quá không cẩn thận ôm hôn Tạ trưởng lão một cái.
Sau khi trở lại Vân Dương Tông, Tạ trưởng lão đằng đằng sát khí muốn tìm ta tính sổ.
Ta giải thích thế nào cũng được.
Dưới tình huống cấp bách ta lại ôm nàng hôm thêm vài cái.
Ai biết lại xảy ra chuyện này.
Không nghĩ tới lại là lần đầu tiên của nàng.
Sau đó Tạ trưởng lão không những không tìm ta gây phiền phức mà còn khóc lóc muốn ta phụ trách.
Vì vậy ta đành.
Vũ Ngọc Tiền nói xong, vẻ mặt vô cùng bất đắc dĩ nói tiếp: Con biết rồi đó, sư phụ con là người có trách nhiệm, cho nên chỉ có thể thành hôn mà thôi.
Lục Thiếu Du nghe sư phụ Vũ Ngọc Tiền nói vậy, há hốc mồm một lúc lâu rồi lập tức đứng dậy cung kính thi lễ: Sư phụ à, người đúng là sư phụ con, đệ tử bội phục a.
Lục Thiếu Du thật sư bội phục sư phụ mình sát đất.
Hoàn toàn chỉ có thể dùng một chữ trâu để hình dung, quả thực sư phụ hắn quá ngưu.
Sau đó hai thầy trò lại hàn huyên không ít.
Bất tri bất giác trôi qua mấy canh giờ, Lục Thiếu Du cũng biết được ba ngày sau sư phụ và Tạ trưởng lão cử hành hôn lễ, cũng không thông báo ra bên ngoài, chỉ thông tri người trong tông mà thôi.
Rời khỏi nơi ở của sư phụ, Lục Thiếu Du cưỡi Thiên Sí Tuyết Sư đi tìm nhạc phụ Vân Khiếu Thiên.
Trong đình viện, sau khi Lục Thiếu Du hành lễ xong, Vân Khiếu Thiên mang theo Lục Thiếu Du đi tới nội đường, ánh mắt Vân Khiếu Thiên nhíu lại rồi nói: Tiểu tử, hành động gần đây của con cũng không chậm, bước tiếp theo con có tính toán gì không? Nhạc phụ, vài ngày nữa con định đi tới thành Ma Vân ở Đông Hải.
Chuyện Phi Linh môn phiền nhạc phụ chú ý giúp con một chút, con cũng yên tâm hơn.
Lục Thiếu Du nói.
Ồ, tiểu tử con đi thành Ma Vân ở Đông Hải làm gì? Vân Khiếu Thiên hiếu kỳ hỏi.
Có một chút việc nhỏ cho nên phải tới đó một chút.
Từ đại lục Linh Vũ đi tới thành Ma Vân ở Đông Hải vô cùng xa, trên đường cũng vô cùng hỗn loạn.
Trong thành Ma Vân cũng không phải là nơi an bình.
Con muốn tới đó phải cẩn thận một chút.
Thực lực của con tuy rằng không kém, thế nhưng mạnh thì có người mạnh hơn.
Hiện tại có lẽ có không ít người chú ý tới con, nói chung, tất cả mọi chuyện phải cẩn thận một chút.
Vân Khiếu Thiên nói với Lục Thiếu Du.
Tiểu tế sẽ chú ý.
Lục Thiếu Du gật đầu nói.
Từ đây đi tới Đông Hải vô cùng xa xôi, tất cả đều vô cùng hỗn loạn.
Trên đường còn có không ít thế lực lớn.
Tất cả chuyện này Lục Thiếu Du đã sớm biết được từ trong miệng Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh và Sát Phá Quân.
Con và Thiên Âm môn kết minh? Vân Khiếu Thiên không nói thêm gì.
Lục Thiếu Du muốn đi thành Ma Vân, đương nhiên hắn sẽ không ngăn cản.
Dù sao hiện tại cũng biết thực lực của tiểu tử này đã được liệt vào hàng cường giả, đi ra ngoài tôi luyện một phen cũng là chuyện tốt.
Nhạc phụ, vị Cơ chưởng môn kia đúng là thúc thúc của Hồng Lăng sao? Lục Thiếu Du hỏi.
Ài.
Vân Khiếu Thiên thở dài nói: Hắn thực sự là thúc thúc của Hồng Lăng.
Lần này từ thành Cự Giang trở về ta và Hồng Lăng cũng tới Thiên Âm môn một chuyến.
Vị nhị thúc này của Hồng Lăng từ trước đến nay không thích tranh giành mà chỉ thích âm luật.
Thậm chí đối với chức vị tông chủ Vân Dương Tông khi trước cũng không chút hứng thú.
Vì không muốn làm nhấc lên quan hệ với Vân Dương Tông cho nên hắn mới mang họ Cơ rồi tiến vào trong Thiên Âm môn.
Lục Thiếu Du nhíu mày, thực sự là có việc này.
Cơ Vô Thường này không thích tranh giành, ngay cả chức vị tông chủ của Vân Dương Tông cũng không thèm để ý.
Người này cũng coi như là đặc thù.
Nghĩ lại, ngay cả Lục Thiếu Du cũng có chút ao ước.
Trong nhân sinh, làm được như vậy là một chuyện vô cùng tốt, chí ít cũng có bao nhiêu người muốn như vậy mà không được.
Kỳ thực, như hắn cũng tốt.
Chí ít cũng dễ hơn nhiều, đôi khi ta cũng ước được như hắn.
Vân Khiếu Thiên cảm thán nói.
Nhạc phụ, người tọa trấn một phương, cũng có không biết bao nhiêu người ước ao đó.
Lục Thiếu Du mỉm cười nói.
Tiểu tử này, hiện tại con cũng là chưởng môn Phi Linh môn.
Bằng vào thực lực hiện tại của Phi Linh môn coi như cũng không kém.
Tọa trấn một phương con cảm thấy nhẹ nhàng sao? Vân Khiếu Thiên nhìn chăm chú về phía Lục Thiếu Du rồi nói.
Lục Thiếu Du nhíu mày, trong lòng hắn đương nhiên hiểu rõ.
Chỗ cao không tránh được lạnh a.
Người ta nói càng cao nước chảy càng xa.
Thế nhưng chỉ có bản thân hắn mới biết ngồi càng cao thì càng lạnh.
Sư phụ con ba ngày sau thành hôn với Tạ trưởng lão, con có biết không? Vân Khiếu Thiên nói.
Tiểu tế vừa mới biết được.
Lục Thiếu Du nói.
Không nghĩ tới sư phụ con.
Vân Khiếu Thiên mỉm cười, dường như cũng không biết nói gì khác, lại nói: Sư phụ con quả thực có chút bản lĩnh.
Được rồi, Dương Quá kia vì sao lần này cũng bị con dẫn tới đây? Lẽ nào hắn ta có quan hệ với con? Bằng không con giúp ta hỏi một chút, người này có hứng thú gia nhập Vân Dương Tông ta hay không? Bằng vào tài nguyên tu luyện của Vân Dương Tông ta, tuyệt đối có thể khiến cho thực lực của hắn.
Lục Thiếu Du ngẩn người, hắn biết vị nhạc phụ này muốn gì, Lục Thiếu Du liền lập tức ngắt lời Vân Khiếu Thiên rồi nói: Bẩm nhạc phụ, Dương Quá chính là đại ca của tiểu tế.
Cái gì, là đại ca của con? Vân Khiếu Thiên ngẩn ra, nghi hoặc nhìn Lục Thiếu Du.
Chuyện này.
Lục Thiếu Du vuốt mũi nói: Con cũng không biết a, phần thân thích này là mẫu thân tiểu tế tìm tới, dù sao hiện tại hắn là đại ca của con.
Lục gia các ngươi còn để cho người khác sống hay không? Vân Khiếu Thiên bất đắc dĩ liếc mắt nhìn Lục Thiếu Du.
Đám thanh niên hiện tại của Lục gia đều là hạng người kinh khủng, khiến cho hắn vô cùng phiền muộn.
Sau khi rời khỏi đình viện của nhạc phụ Vân Khiếu Thiên đã là buổi chiều.
Ban đêm, trong căn phòng Lục Thiếu Du cảnh xuân lại vô hạn, bất quá lúc này nữ chủ nhân lại đổi thành người khác.
Những ngày kế tiếp Lục Thiếu Du cả ngày bồi tiếp mẫu thân và Lục Vô Song, Vân Hồng Lăng.
Hơn nữa có Lục Tâm Đồng và Dương Quá, mọi người khó có được ngày đoàn tụ, mỗi ngày đều có vẻ vô cùng ấm áp.
Mà trong thời gian mấy ngày này, trong Vân Dương Tông vô cùng náo nhiệt.
Có hai chuyện khiến cho đám đệ tử cũ và mới vô cùng chờ mong.
Chuyện thứ nhất đó chính là Chiến Đao Khuất Đao Tuyệt, Phách Đao Long Tam, Phi Ưng Lăng Phong sắp chiến một trận nữa với Lục Thiếu Du trên Địa Long đỉnh.
Đối với ba người Chiến Đao Khuất Đao Tuyệt, tất cả những người trong Vân Dương Tông đương nhiên đều biết.
Ba người này cùng với tiểu thư Vân Hồng Lăng, Lục Vô Song, còn có Hàn Phong, Đổng Phàm, Quỷ Thủ Đổ Tử Thuần là những người trẻ tuổi mạnh nhất Vân Dương Tông.
Mà trong sáu người này, ba người Chiến Đao Khuất Đao Tuyệt, Phách Đao Long Tam, Phi Ưng Lăng Phong chính là người mà chúng đệ tử muốn đuổi kịp.
Về phần Lục Thiếu Du, đệ tử Vân Dương Tông đã nghe nhiều tới mức thuộc.
Đệ tử đắc ý của Vũ trưởng lão, quán quân đại hội Tam tông Tứ môn, vũ giả ngũ hệ, hô phu của tiểu thư.
Chưởng môn Phi Linh môn trong Cổ Vực.
Linh Vũ song tu.
Lại là người đứng đầu trong thập đại cường giả trẻ tuổi.
Một chuỗi dài này đã đủ để dọa người.
Bốn người đại chiến trên Địa Long đỉnh một trận đừng nói là những đệ tử cũ và mới, ngay cả chúng chấp sự, hộ pháp, trưởng lão cũng vô cùng chờ mong.
Mà chuyện thứ hai, Vũ Ngọc Tiền trưởng lão và Tạ trưởng lão đại hôn.
Tin này khiến cho chúng đệ tử líu lưỡi.
Trong Vân Dương Tông đã bắt đầu giăng đèn kết hoa.
Bằng vào địa vị của Vũ trưởng lão và Tạ trưởng lão tại Vân Dương Tông, hai người thành hôn đương nhiên không thể qua loa.
Tuy rằng không thông tri ra bên ngoài, thế nhưng trong tông, tông chủ đã hạ lệnh, nhất định phải vô cùng náo nhiệt.
Thời gian chậm rãi trôi qua, đảo mắt đã qua ba ngày.
Sáng sớm, ánh sáng chiếu xuống, từng ngọn núi xuyên qua tầng mây giống như một hòn đảo nhỏ trôi nổi trên bầu trời, hiện ra một đỉnh núi màu xanh.
Sương mù bốc lên, từ xa nhìn lại quả thực là một bức tranh vô cùng tuyệt mỹ.
Một ngọn núi vô cùng cao nhìn qua bị người ta chặt đứt, hiện lên một đỉnh núi lớn.
Lúc này là mùa xuân, bốn phía có không ít hoa dại dập dìu trong gió, trong gió tràn ngập hương hoa, khiến cho lòng người thoải mái không ít.
Trên Địa Long đỉnh mà không đệ tử nào không biết lúc này có không ít người đi tới.
Địa Long đỉnh này vốn chỉ có đệ tử thân truyền mới tiến vào, lúc này đám người Lục Thiếu Du, Chiến Đao Khuất Đao Tuyệt đánh một trận, đệ tử cũ và mới cũng xin xỏ hộ pháp cho nên tất cả đều có thể tiến vào Địa Long đỉnh.
Thời gian chậm rãi trôi qua.
Trên Địa Long đỉnh lúc này nhân số còn đang chậm rãi tăng lên.
Đoàn người nhộn nhạo bốn phía cùng với tiếng xôn xao không dứt khuếch tán ra chung quanh.
Trình độ náo nhiệt vô cùng lớn.
Mà ngay cả trong ngọn núi lúc này cũng có không ít chấp sự, hộ pháp, ngay cả Đại hộ pháp cũng xuất hiện.
Một lát sau, có vài đầu yêu thú khổng lồ xuất hiện.
Chúng đệ tử ồ lên, ngay cả một vài trưởng lão cũng tới.
Bình thường đệ tử thân truyền trên Long bảng thi đấu cũng không có vị trưởng lão nào tới xem.
Mau nhìn, Vương trưởng lão tới.
Còn có Dương trưởng lão, sư phụ của Khuất Đao Tuyệt, không nghĩ tới trưởng lão cũng tới.
Còn có Tống trưởng lão và Ngô trưởng lão kia.
Mau nhìn, Tạ trưởng lão và Vũ trưởng lão cũng tới.
Ngày mai hai vị trưởng lão này sẽ thành hôn a.
Tiếng nghị luận không ngừng vang lên.
Sắc trời vừa sáng không có bao lâu, trên Địa Long đỉnh đã có vạn người tụ tập, nhân số còn đang tăng thêm.
Đệ tử cũ mới, đệ tử thân truyền tất cả đều chạy tới đây từ sáng sớm.
Mau nhìn, Hàn Phong sư huynh cũng tới.
Nghe nói Hàn Phong sư huynh vốn có thể trở thành tông chủ tiếp theo, chỉ tiếc trong lúc thi đấu chọn thập đại cường giả lại không có thành tích quá tốt.
Đổng Phàn sư huynh cũng tới.
Có người nói Đổng Phàn sư huynh đã là Linh Suất thất trọng rồi.
Còn có Đỗ Tử Thuần sư huynh, có người nói năm đó hắn là cường giả top mười Long bảng.
Mấy năm nay vẫn luôn bế quan, thực lực sợ rằng còn trên Đổng Phàn sư huynh a.
Không nghĩ tới hôm nay những người khó gặp đều tới.
Có lẽ hôm nay sẽ rất náo nhiệt nha.
Từng thân ảnh khó gặp xuất hiện trên Địa Long đỉnh khiến cho chúng đệ tử khẽ nghị luận.
Những người này đều là cường giả tuyệt đối trên Long Bảng cũng để cho mọi người cảm thấy kích động.
Có người nói, những đệ tử năm đó là những đệ tử có thực lực mạnh nhất.
Trong đoàn người lúc này có hai thân ảnh xinh đẹp.
Hai người này lập tức thu hút không ít ánh mắt.
Trong đó có một người tuổi chừng ba mươi, thế nhưng nhìn qua cũng không có vẻ già cả.
Người này mặc một thân cẩm bào bao phủ đường cong mềm mại, thân thể thành thục phong vận mười phần, vô cùng gợi cảm.
Đặc biệt là bờ môi mang theo sự hương diễm cùng với mùi hương thoang thoảng nhìn qua vô cùng khiêu khích.
Bộ ngực lớn khiến cho không ít nam đệ tử chung quanh chảy máu mũi.
Mà một nữ nhân khác ước chừng hai mươi bảy hai mươi tám tuổi, thân thể mềm mại, có một mái tóc dài màu đen, giống như thác nước xõa xuống vai.
Dáng dáp mang theo ba phần thanh thuần, ba phần khả ái, ba phần phong tình và yêu mị.
Nếu như Lục Thiếu Du ở dưới này nhất định có thể nhận ra, hai người này chính là tỷ muội Dương Mạn và Dương Diệu của Dương gia.
Muội muội, muội nói xem thực lực của Lục Thiếu Du này có phải mạnh mẽ như trong lời đồn hay không? Dương Mạn hỏi Dương Diệu.
Hẳn là thật.
Thực lực Vô Song tỷ cũng chỉ có thể đứng thứ tám.
Thiếu Du có thể bài danh đầu tiên trong thập đại cường giả, thực lực đương nhiên không cần phải nghĩ.
Dương Diệu mỉm cười nói.
Hiện tại nàng ở trong Vân Dương Tông cũng đã trở thành một hộ pháp.
Thân là vũ giả song hệ, thực lực lúc này cũng đã là Vũ Suất ngũ trọng.
Trong Vân Dương Tông cũng là tồn tại tiếng tăm lừng lẫy.
Chỉ là quang mang trên đám người Khuất Đao Tuyệt quá mạnh mẽ cho nên mới che khuất ánh sáng trên người nàng.
Mà lúc này bên người Dương Diệu cũng có rất nhiều người theo đuổi, thế nhưng cũng không có ai lọt vào trong mắt của nàng.
Nghe nói Phi Linh môn cũng không tệ lắm.
Dù sao đi nữa một đoạn thời gian nữa ta cũng phải rời khỏi Vân Dương Tông, không biết đi Phi Linh môn phát triển có được không? Dương Mạn nhàn nhạt nói, nhất cử nhất động đều vô cùng mê hoặc đối với những nam đệ tử chung quanh.
Sưu Sưu.
Trong bầu trời lúc này có ba đầu yêu thú phi hành khổng lồ mang theo một cỗ khí lưu bay tới.
Không khí thổi xuống khiến cho y phục trên người mọi người bay phất phới.
Trong nháy mắt trên lưng ba đầu yêu thú phi hành có ba đạo thân ảnh từ trên cao đáp xuống trung tâm sân rộng.
Ba đạo thân ảnh hạ xuống, người thứ nhất đáp xuống, y phục trắng nhưu tuyết, gợn sóng trong không gian khẽ động, một chút bụi bặm trên mặt đất cũng không bị kinh động.
Đạo thân ảnh thứ hai trong nháy mắt hạ xuống mang theo một cỗ kình phong sắc bén khuếch tán.
Hai chân đạp xuống mặt đất, tức thì trên mặt đất xuất hiện vài cái khe nhỏ.
Đạo thân ảnh thứ ba thì giống như một chiếc lá rụng, trực tiếp nhảy từ trên cao xuống, thi triển Phù Quang Lược Ảnh của Vân Dương Tông, dưới chân có một vòng xoáy bằng chân khí vô hình, dưới tiếng thét chói tai của nữ đệ tử toàn trường và ánh mắt nóng bỏng của một số người, dòng xoáy khuếch tán, thân ảnh này nhẹ nhàng đáp xuống mặt đất vô cùng tiêu sái.
Là Phi Ưng Lăng Phong sư huynh.
Lăng Phong sư huynh.
Không ít nữ đệ tử điên cuồng la lên.
Đạo thân ảnh thứ ba này không phải là ai khác mà chính là Phi Ưng Lăng Phong.
Là tình nhân trong mộng của hầu hết nữ đệ tử trong Vân Dương Tông.
Mặc dù cũng coi như có tuổi, thế nhưng nam nhân ba mươi tuổi là thời điểm có mị lực nhất.
Phong độ, anh tuấn bất phàm, thực lực cường hãn.
Hiện tại chính là hộ pháp của Vân Dương Tông, sau này tiền đồ không thể hạn lượng.
Nam nhân như vậy đủ để những nữ đệ tử khác điên cuồng.
Ba người đáp xuống đất, yêu thú phi hành tự mình rời đi.
Ba người phân biệt đứng ở ba hướng nhìn vào nhau không nói gì.
Đều tự mình quay về phía trưởng lão và Đại hộ pháp phía xa hành lễ.
Cuối cùng nhắm mắt dưỡng thần.
Ba người xuất hiện, khí thế trên Địa Long đỉnh tức thì không giống khi trước.
Bầu không khí bắt đầu có chút nóng bỏng.
Chiến ý thật mạnh mẽ.
Tiền đồ của ba tiểu tử này thật không thể hạn lượng a.
Trên đài cao, Tống trưởng lão nói.
Luận thực lực, ba người này không phải là người trẻ tuổi mạnh nhất trên Vân Dương Tông.
Luận thiên phú cũng không phải là người mạnh nhất.
Thế nhưng nói tới chiến ý và ý chí, trên Vân Dương Tông sợ rằng ngay cả Hồng Lăng cùng với Vô Song cũng kém ba tên tiểu tử này.
Dương trưởng lão nói.
Lời Dương trưởng lão nói khiến cho chúng trưởng lão hộ pháp không khỏi âm thầm gật đầu.
Thiên phú và thực lực của ba người này không phải mạnh nhất.
Thế nhưng luận chiến ý và ý chí, ba người này tuyệt đối mạnh nhất.
Ba người xuất hiện, toàn trường vắng vẻ lập tức ầm ĩ.
Thế nhưng tiếng ồn ào lại không chút ảnh hưởng tới ba người này.
Ba người vẫn đứng nhắm mắt bất động.
Tiểu tử này, vẫn luôn thích để người khác chờ như vậy.
Trên đài cao, Dương trưởng lão nhíu mày, nhìn về phía trước.
Rống.
Ngay trong ánh mắt của mọi người, phía xa trong không trung vang lên tiếng thú rống.
Tức thì hơn hai vạn ánh mắt lập tức nhìn về không trung.
Llúc này đột nhiên có một đầu yêu thú phi hành khổng lồ màu trắng đang nhanh chóng bay tới.
Là Thiên Sí Tuyết Sư, Lục Thiếu Du đã tới.
Trên Vân Dương Tông, tất cả những đệ tử cũ đều biết Thiên Sí Tuyết Sư là tọa kỵ của Lục Thiếu Du.
Trong tiếng nghị luận của mọi người, Thiên Sí Tuyết Sư đã xuất hiện trong bầu trời.
Trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư lúc này có mấy đạo thân ảnh.
Người đứng phía trước chắp tay đứng im, y phục màu xanh, ánh mắt kiên nghị, khóe miệng luôn treo nụ cười tà dị.
Phía sau lưng người này có ba nữ tử tuyệt sắc và một tiểu đồng tóc vàng.
Còn có một thanh niên anh tuấn, mặt khác còn có một nam tử trung niên, một mỹ phụ trung niên ăn mặc giản dị.
Sưu.
Hai cánh Thiên Sí Tuyết Sư rung lên tạo ra một cơn gió mạnh trên bầu trời rồi lập tức xoay quanh trong tầng trời thấp.
Thiên Sí Tuyết Sư lục giai a.
Có tọa kỵ như vậy khiến cho những đệ tử khác ao ước không ngớt.
Trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, nam tử áo xanh kia nhảy xuống.
Thân thể từ từ hạ xuống, quanh thân vô hình trung có một cỗ khí lưu bài xích không khí.
Chỉ lắc mình một cái đã trực tiếp đáp xuống trung tâm sân rộng.
Ngay cả một chút không khí cũng không rung động.
Thân thể đáp xuống đất, vừa vặn đứng ở giữa ba người Chiến Đao Khuất Đao Tuyệt.
Hắn hình như thay đổi không ít, thành thục hơn nhiều.
Trong đoàn người, nhìn đạo thân ảnh quen thuộc mà xa lạ kia, Dương Diệu lẩm bẩm nói.
Ra mắt sư phụ.
Trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, Lục Trung đi tới trước mặt Vũ trưởng lão rồi hành lễ.
Ta đã sớm nói qua trục xuất ngươi ra khỏi sư môn rồi, bằng không bối phận sẽ rối loạn.
Dù sao đi nữa ngươi cũng là cha của đồ đệ ta a.
Vũ trưởng lão liếc mắt nhìn Lục Trung rồi cười hắc hắc đi tới trước mặt La Lan thị nói: La Lan muội tử, ngày mai ta thành hôn, muội nhất định phải đến sớm một chút.
Chúc mừng Vũ trưởng lão.
La Lan thị mỉm cười nói.
Mẫu thân, người ngồi đi, con vừa tìm cho người một cái ghế.
Dương Quá cũng không biết từ nơi nào tìm được một cái ghế, lập tức đặt bên cạnh La Lan thị.
Mẫu thân, người nhanh ngồi đi.
Lục Tâm Đồng vô cùng thân thiết đứng bên người La Lan thị nói.
Dương Quá.
Lục Tâm Đồng.
Lần này, trên đài cao có mấy thanh âm kinh ngạc vang lên.
Tạ trưởng lão, Tống trưởng lão, Vũ trưởng lão, Ngô trưởng lão khi trước cũng có mặt ở thành Cự Giang, bởi vì bộ dáng hiện tại của Dương Quá ngọc thụ lâm phong, không giống giáng dấp lôi thôi khi dự thi cho nên mấy người còn chưa nhận ra.
Thế nhưng sau khi nhìn kỹ đương nhiên không khó nhận ra.
Đây chính là cường giả bài danh thứ tư trong thập đại cường giả.
Trưởng lão Vân Dương Tông có mặt ở đây cũng không có mấy người mạnh hơn Dương Quá này.
Ồ, các người đều biết con ta sao? La Lan thị có chút kinh ngạc hỏi.
Con ngươi? Chúng trưởng lão Vân Dương Tông tức thì nuốt một ngụm nước bọt rồi nhìn nhau.
La Lan muội tử, là nhi tử của muội sao? Vũ Ngọc Tiền càng thêm khoa trương, trợn mắt hỏi.
Đúng vậy, còn có nữ nhi này của ta.
Sau này mong chư vị trưởng lão chiếu cố nhiều hơn.
La Lan thị kéo tay Dương Quá cùng với Lục Tâm Đồng rồi nói với chúng trưởng lão Vân Dương Tông.
Khách khí rồi, khách khí rồi.
Mọi người đổ mồ hôi lạnh.
Thực lực của Dương Quá và Lục Tâm Đồng mấy người đều biết.
Dương Quá cường hãn không cần phải nói.
Mà nha đầu Lục Tâm Đồng này, đừng nhìn thấy bộ dáng nàng khả ái hiện tại mà lầm, độc công trên người nàng, lại có thú hồn bát giai, sợ rằng trong mấy người ở đây liệu có mấy ai có thể chống lại.
Chiếu cố hai người này sao? Sợ rằng mấy người có mặt ở đây không có cái thực lực đó.
Nhìn La Lan thị, chúng trưởng lão Vân Dương Tông không khỏi hít sâu một hơi.
La Lan thị này vốn chỉ là một phụ nhân bình thường.
Thế nhưng hiện tại trong thập đại cường giả trẻ tuổi trên đại lục có ba người là con của nàng, hai người là con dâu của nàng.
Người phụ nhân bình thường này hiện tại nếu như giậm chân một cái, có lẽ Vân Dương Tông cũng phải lung lay a.
Lục Thiếu Du sư huynh đã tới.
Là người đứng đầu thập đại cường giả sao? Sắp bắt đầu rồi a.
Tiếng nghị luận bốn phía hội tụ.
Bốn người ở giữa sân lúc này được vạn chúng chú mục.
Sưu Sưu.
Lục Thiếu Du xuất hiện, ba cỗ khí tức giống như cự thú ngủ say thức tỉnh lan tràn ra trên sân, ba người đột nhiên mở mắt, tinh quang trong mắt bắn ra.
Lục Thiếu Du, ngươi mỗi lần đều thích tới muộn a.
Ba người mở mắt, Phách Đao Long Tam nhìn Lục Thiếu Du rồi nói.
Không phải ta tới muộn mà là ba người các ngươi tới sớm.
Lục Thiếu Du mỉm cười nói.
Vậy thì bắt đầu đi.
Ánh mắt Khuất Đao Tuyệt nhướng lên, trong mắt hiện lên chiến ý nóng bỏng.
Lần này các ngươi muốn chiến thế nào đây? Lục Thiếu Du mở miệng cười nói.
Bằng vào thực lực của ba người, Chiến Đao Khuất Đao Tuyệt dường như vừa mới đột phá Vũ Suất thất trọng không lâu, khí tức chưa có ổn định.
Mà Phách Đao Long Tam cùng Phi Ưng Lăng Phong đều là Vũ Suất lục trọng đỉnh phong.
Loại thực lực này Lục Thiếu Du đương nhiên không có bao nhiêu áp lực.
Thế nhưng Lục Thiếu Du cũng biết, thực lực và tu vi của ba người này kém nhau không nhiều.
Sợ rằng Chiến Đao Khuất Đao Tuyệt này thực lực đủ để tương đương với bát trọng thậm chí là Vũ Suất cửu trọng.
Mà hai người Phách Đao Long Tam cùng với Phi Ưng Lăng Phong kia, thực lực cũng không yếu hơn Vũ Suất bát trọng.
Nực cười, ngươi đã là người đứng đầu thập đại cường giả.
Lẽ nào còn muốn một mình đấu với chúng ta sao? Vậy thì chúng ta chỉ có nước chờ bị ngươi chà đạp.
Chúng ta đã thương lượng qua rồi, ba người chúng ta liên thủ chiến với một mình ngươi.
Phi Ưng Lăng Phong khẽ nói, khí chất lạnh nhạt kia khiến cho không ít nữ đệ tử chung quanh bị si mê.
Hắc hắc, ba người các ngươi liên thủ thì ta cũng có thể chà đạp các ngươi.
Lục Thiếu Du cười hắc hắc, khóe miệng có chút tiếu ý nhàn nhạt nói: Thế nhưng nếu như các ngươi đầu hàng thì ta có thể hạ thủ nhẹ một chút.
Nếu như ngươi không dùng toàn lực thì chính là khinh thường chúng ta.
Dù sao đi nữa hôm nay chúng ta cũng không định sẽ thắng ngươi.
Thế nhưng ngươi muốn thắng cũng không dễ như vậy đâu.
Phách Đao Long Tam nói.
Chính là các ngươi nói đấy nhé.
Ta không khách khí nữa.
Lục Thiếu Du xoa tay.
Đánh ba tên này một chầu cũng là chuyện không tồi.
Hóa ra ba vị sư huynh cùng chiến với Lục Thiếu Du một trận a.
Ba đánh một, không biết Lục Thiếu Du có thể chống lại hay không? Ba người đều là cường giả, Lục Thiếu Du này thật là ngông cuồng.
Trong đám đệ tử mới có không ít người nghị luận.
Ngươi không khách khí thì sao nào.
Dù sao đi nữa hôm nay ta cũng không khách khí với ngươi.
Phi Ưng Lăng Phong, Chiến Đao Khuất Đao Tuyệt, Phách Đao Long Tam nhìn nhau, dường như đã đạt được một loại ăn ý.
Nói xong, y phục trên người Phi Ưng Lăng Phong không gió tự tung bay, gợn sóng trong không gian bằng mắt thường cũng có thể thấy được đã bắt đầu xuất hiện.
Trên người hai người Long Tam và Khuất Đao Tuyệt cũng có một cỗ khí tức ba động, vô hình trung bắn về phía Lục Thiếu Du.
Lục Thiếu Du thu hồi tiếu ý, đối mặt với ba người này tuy rằng Lục Thiếu Du không có áp lực.
Thế nhưng cảm nhận cỗ khí thế kia, chiến ý trong người Lục Thiếu Du cũng khuếch tán ra.
Đây là chiến ý thuần túy, chiến ý không nhiễm một chút nhân tố nào khác.
Lục Thiếu Du nhắm hai mắt lại, một cỗ khí tức bắt đầu lan tràn.
Bốn người ở xa nhìn nhau.
Trong không gian lúc này đột nhiên có một cỗ khí tức quỷ dị tràn ra.
Mặt đất giữa nơi bốn người đứng không biết từ khi nào đã nứt nẻ.
Những cái khe nhanh chóng lan tràn về phía trước.
Thật mạnh.
Mọi người chỉ có thể sợ hãi than.
Có thực lực như vậy đủ để khiến cho các đệ tử mơ ước.
Khí thế bá đạo quanh người bốn người lúc này khiến cho không ít đệ tử cảm thấy run rẩy trong lòng.
Cạch Cạch.
Ngay khi những cái khe dưới chân bốn người tiếp xúc với nhau, trên mặt đất đột nhiên có lực lượng va chạm.
Thanh âm trầm muộn đột nhiên không chút dấu hiệu vang lên.
Phanh.
Toàn bộ không gian run lên sau một tiếng nổ vang, đá vụn bắn ra bốn phía.
Sưu Sưu.
Trong nháy mắt này, ba đạo thân ảnh từ ba góc đồng thời nhảy lên.
Chân khí bạo phát, ba đạo thân ảnh ầm ầm phóng lên cao rồi đánh ra một đạo chưởng ấn.
Tiếng trầm muộn vang lên.
Ba người đồng thời lao thẳng về phía Lục Thiếu Du.
Khí thế kinh người kia khiến cho những đệ tử đứng xem ở gần cảm thấy khó thở.
Ha ha, tới tốt.
Lục Thiếu Du bỗng nhiên mở mắt, thủ ấn lặng lẽ được kết.
Đột nhiên đánh ra một đạo chưởng ấn màu vàng.
Trong nháy mắt mấy đạo chưởng ấn trực tiếp va chạm vào nhau.
Phanh Phanh Phanh.
Thân thể ba người Khuất Đao Tuyệt, Long Tam, Lăng Phong từ trên không trung bay ngược xuống.
Chân khí cường hãn giống như mang theo gợn sóng trong không gian khuếch tán.
Ba người xuất thủ một kích ngay cả thân ảnh Lục Thiếu Du cũng không làm lay động, sắc mặt ba người đại biến.
Mấy hài tử này, không có chuyện gì lại đi đấu với nhau.
Tự làm thương tổn tới bản thân mình a.
La Lan thị nhìn vào giữa sân, ánh mắt vô cùng lo lắng.
Mẫu thân, một chút thương thế ấy không có việc gì đâu.
Dương Quá nói.
Phanh.
Ba thân ảnh hạ xuống giữa sân, khuôn mặt trầm xuống.
Trong tay Chiến Đao Khuất Đao Tuyệt đột nhiên xuất hiện một thanh chiến đao.
Chiến đao này toàn thân vàng óng, giống như do hoàng kim tạo ra.
Quang mang lưu chuyển, sống đao dày rộng, lưỡi dao mỏng manh, hàn mang bắn ra bốn phía.
Gợn sóng trong không gian chung quanh chiến đao lắc lư.
Một tiếng đao minh quanh quẩn trong không trung.
Lục Thiếu Du, ngươi nên cẩn thận một chút.
Chiến ý nổi lên, đồng thời vừa nói xong, thân ảnh Chiến Đao Khuất Đao Tuyệt lần thứ hai đánh tới.
Chiến đao vung lên, gợn sóng trong không gian trước mặt trực tiếp bị bổ ra.
Đao mang cắt vỡ không gian bắn tới.
Một mảnh chân khí thuộc tính thổ cuồng bạo khuếch tán.
Thân thể Khuất Đao Tuyệt cũng xuất hiện trong tầm mắt của Lục Thiếu Du.
Trên đao mang kia mang theo một cỗ uy thế tuyệt đối.
Còn có ta, đừng để cho hắn dễ chịu.
Phách Đao Long Tam vừa nói xong, khí thế trên thân thể to lớn kia khuếch tán.
Bàn chân đạp mạnh mặt đất một cái, mặt đất nứt nẻ, chân khí cường hãn tràn ra chung quanh.
Gợn sóng trong không gian rung động.
Trong bàn tay to lớn đột nhiên xuất hiện một thanh đại đao.
Đại đao này dài chừng hai xích, sống đao dày rộng, hàn mang trên lưỡi đao bắn ra bốn phía.
Sưu Sưu.
Đại đao được chém ra, chân khí từ trong cơ thể tuôn ra.
Khí tức đột nhiên đại tăng.
Long Tam cũng nhảy lên, thân thể giống như một mũi tên rời cung, trường đao trong tay mang theo một đám đao mang xẹt qua không gian cùng với một đám tàn ảnh, kình khí sắc bén, trong nháy mắt bổ về phía Lục Thiếu Du.
Tất cả vô cùng sắc bén, bá đạo.
Lục Thiếu Du, trước tiên ăn của ta một chưởng.
Nói xong, thân ảnh Phi Ưng Lăng Phong đã xuất hiện phía sau Lục Thiếu Du.
Một đạo chưởng ấn trực tiếp được đánh về phía Lục Thiếu Du.
Tốc độ có thể nói là quỷ mị.
Mặc dù Chiến Đao Khuất Đao Tuyệt và Phách Đao Long Tam công kích đầu tiên, thế nhưng trên phương diện tốc độ lại không bằng Phi Ưng Lăng Phong.
Thật không? Lục Thiếu Du lạnh nhạt nói, khóe miệng xuất hiện tiếu ý.
Sưu Sưu.
Trong nháy mắt, một đạo chưởng ấn của Lăng Phong đánh tới, thân ảnh Lục Thiếu Du tức thì bị phân thành bốn năm mảnh.
Dọa cho Lan Lan thị và không ít đệ tử mới sắc mặt đại biến.
Tàn ảnh.
Lúc này ánh mắt Lăng Phong đại biến, bản thân đã có dự cảm không tốt.
Chân khí dưới chân chớp động, hòa thành một vòng xoáy cực lớn.
Nơi thân ảnh đi qua tạo thành một đường vòng cung, giống như một cơn lốc, trực tiếp chạy trốn.
Phanh Phanh.
Thế nhưng lúc này thân ảnh Lục Thiếu Du đã xuất hiện.
Không gian to lớn trực tiếp gấp khúc.
Sắc mặt Phi Ưng Lăng Phong đại biến, đột nhiên cảm giác được thân thể không thể nhúch nhích.
Một cỗ lực lượng mạnh mẽ đột nhiên trút xuống, thân thể hắn bị đánh cho rơi xuống mặt đất.
Phách Đao Quyết.
Nhìn thấy Lăng Phong bị đánh rơi xuống mặt đất, Phách Đao Long Tam cũng lao thẳng tới.
Khí thế bàng bạc tràn ra rồi bao phủ không gian trong sân rộng.
Trên trường đao, quang mang đại thịnh.
Trường đao tạo thành từng đạo tàn ảnh ngập trời, đao mang cuồng bạo phô thiên cái địa bạo phát ra.
Mỗi một đạo đao mang đều mang theo lực lượng xé rách không gian giốn như thực chất, trực tiếp bổ gợn sóng trong không gian ra.
Chiến Đao thức thứ nhất, Phách Không Lạc Địa Đao.
Thân ảnh Khuất Đao Tuyệt cũng nhanh chóng xuất hiện.
Hai người đem Lục Thiếu Du vây công vào trong.
Chiến Đao trong tay bổ ra, đao mang bắn ra.
Chỉ trong chớp mắt, đao mang mang theo khí thế sắc bén bao phủ không gian trước người Lục Thiếu Du.
Trong nháy mắt bổ về phía Lục Thiếu Du.
Dưới khí thế như vậy, không gian rung động.
Những người có mặt đều sợ hãi than liên tục.
Tất cả các đệ tử líu lưỡi.
Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Lục Thiếu Du không có một động tác gì, ngay khi hai đạo đao mang đánh tới, quanh người đột nhiên tràn ra một đám quang mang.
Trong quang mang không gian bị gấp khúc.
Giống như thân thể được một tầng lá mỏng bao phủ vậy.
Sưu Sưu.
Trong không gian này, đao mang kinh khủng của hai người Khuất Đao Tuyệt, Long Tam đánh tới, khi động vào cỗ quang mang kia đột nhiên biến mất không còn tung tích.
Mà ngay cả chân khí trong người Khuất Đao Tuyệt và Long Tam lúc này cũng đình trệ, vô hình trung trực tiếp bị cấm chế.
Hắc hắc, xuống dưới đi.
Một đạo thanh âm hầu như cùng một lúc vang lên trong tai hai người.
Hai người lập tức bị một cỗ lực lượng mạnh mẽ đánh bay xuống mặt đất.
Phanh Phanh.
Tất cả chỉ trong chớp mắt mà thôi.
Ba người hầu như rơi xuống mặt đất cùng một lúc.
Một kích của ba người không ngờ lại bị Lục Thiếu Du nhẹ nhàng giải quyết như vậy, đồng thời cũng bị phản kích.
Ta kháo.
Phi ưng Lăng Phong dẫn đầu ba người đứng dậy, trên người cũng không có thương thế gì.
Tiếp tục.
Một tiếng quát nhẹ từ trong miệng Phi Ưng Lăng Phong vang lên.
Thân thể giống như quỷ mị nhảy ra.
Năm ngón tay uốn lượn.
Nam đạo chỉ ấn phá không được đánh ra.
Năm đạo chỉ ấn mang theo kình phong cường hãn, tiếng xé gió nhanh như thiểm điện bắn về phía Lục Thiếu Du.
Hừ, lại ăn một đao của ta.
Long Tam giơ đại đao lên, thanh âm cuồng bạo trong nháy mắt vang vọng.
Đao mang đánh ra.
Từ bên trong đao mang khuếc tán ra lực lượng cuồng bạo.
Đao mang đột nhiên khuếc tán khắp bầu trời rồi giống như lưu quang hội tụ.
Dưới quang mang chói mắt, đao mang đột nhiên hóa thành một đạo đao mang hơn nghìn trượng giống như thực chất.
Khí phách mạnh mẽ.
Khí thế trên người Phách Đao Long Tam lúc này đã tới đỉnh.
Cánh tay giơ lên, đao mang cường hãn cuồng bạo xé rách không gian đánh về phía Lục Thiếu Du.
Thực lực như vậy, tuy rằng là Vũ Suất lục trọng, thế nhưng tuyệt đối không yếu hơn Vũ Suất bát trọng.
Chiến Đao thức thứ hai, Tuyệt Diệu Ảnh Đao.
Ánh mắt Khuất Đao Tuyệt trầm xuống, lần thứ hai huy vũ chiến đao trong tay.
Khí tức khuếch tán ra chung qunah, giống như là không gian đọng lại.
Dưới đao mang, không gian bị chém ra từng vết.
Trên toàn bộ sân rộng lúc này chỉ có lưu quang từ đao mang lóe lên.
Ha ha, tới tốt.
Lục Thiếu Du mỉm cười.
Thực lực mấy người này quả thực không kém.
Nếu không phải hắn đã đột phá Vũ Vương, thì quả thực rất khó đối phó với ba người này.
Hàn Băng Ấn.
Ảm Nhiên Tiêu Linh Chưởng.
Thử Thôi Phong Chưởng của ta.
Chiến Đao thứ thứ ba, Thiên La Địa Võng Đao.
Thiên Thủ Liệt Cương Ấn.
Đại Địa Cương Thuẫn.
Lục Thiếu Du, ăn Phong Quyển Tàn Vân của ta.
Phong Quyển Tàn Vân ta cũng có.
Trong lúc gió nổi mây phun, từng tiếng quát vang lên.
Mấy đạo thân ảnh xuyên qua không gian hỗn loạn.
Từng đạo khí tức cuồng bạo cùng với thanh âm bạo liệt vang lên không ngớt trên sân rộng.
Phanh Phanh Phanh.
Long Tam, Lăng Phong, Khuất Đao Tuyệt lần lượt bị đánh bay rồi lại đứng dậy công kích.
Lục Thiếu Du lưu thủ cho nên mỗi lần chỉ đánh bay ba người, cũng không tạo thành thương thế quá lớn.
Phanh Phanh.
Đá vụn bắn tứ tung, ba người lần thứ hai bị đánh bay, tuy rằng không có thương thế quá nặng, thế nhưng mặt mũi cũng bị bầm dập, nhìn qua chật vật không ngớt.
Ha ha, ta đã nói rồi.
Ba người các ngươi liên thủ ta cũng có thể chà đạp các ngươi.
Lục Thiếu Du cười hắc hắc rồi nói.
Có thể chà đạp ba người này như vậy quả thực không dễ dàng.
Hừ, tiếp tục.
Ba người lại lần nữa lao tới, thế nhưng trong nháy mắt lại bị đánh bay xuống.
Trên sân rộng, chúng trưởng lão và hộ pháp đều cười khổ.
Thực lực ba người Khuất Đao Tuyệt đã rất mạnh rồi, thế nhưng thực lực Lục Thiếu Du lại vô cùng biến thái, cường hãn.
Ba người kia cũng chỉ có thể bị chà đạp mà thôi.
Lục Trung nhìn xuống giữa sân, thấy thực lực Lục Thiếu Du hiện tại, trong mắt không khỏi hiện lên tiếu ý.
Thực lực như vậy đã vượt quá tưởng tượng của hắn.
Vũ Ngọc Tiền khẽ mỉm cười.
Đệ tử của hắn đã hoàn toàn có thể chà đạp đệ tử của những trưởng lão khác khiến cho hắn vô cùng mát mặt.
Nhị đệ, đệ bắt nạt mấy người bọn họ quá rồi.
Đúng lúc này, Dương Quá trên khán đài nhìn thấy một màn kia, cũng không nhịn mà hét lớn một tiếng: Ba người các ngươi, ta đến giúp một tay.
Thanh âm trầm thấp vang lên.
Một đạo thân ảnh màu xám lóe lên, trong lúc mọi người còn chưa nhìn thấy rõ ràng đã đáp xuống sân rộng, một cỗ khí thế bắt đầu lan tràn ra chung quanh.
Dương Quá.
Trên đài, chúng trưởng lão tức thì nhíu mày.
Lúc này trong Vân Dương Tông, tất cả các đệ tử cũng không nhận ra Dương Quá, thế nhưng cảm nhận cỗ khí thế trên người Dương Quá, đám đệ tử cũng không khó nhìn ra thực lực người này rất mạnh.
Chỉ có Lục Vô Song, Vân Hồng Lăng, Lục Tâm Đồng là cười khổ, có Dương Quá gia nhập, sợ rằng càng thêm náo nhiệt.
Khuất Đao Tuyệt, Lăng Phong, Long Tam dường như còn chưa biết thân phận của Dương Quá, cũng chỉ mới gặp Dương Quá ngày hôm qua mà thôi.
Ánh mắt ba người đảo qua trên người Dương Quá, thực lực người này không ngờ ba người bọn họ lại nhìn không thấu, trong lúc mơ hồ, ba người đều có thể cảm giác được.
Thực lực Dương Quá tuyệt đối cường hãn, khiến cho trong lòng bọn họ vô hình trung có cảm giác run sợ.
Ha ha, tới đây đi.
Lục Thiếu Du mỉm cười.
Có Dương Quá gia nhập, chiến ý trong mắt hắn càng tăng lên, lúc này mới có thể tận hứng.
Đệ cũng nên cẩn thận.
Dương Quá nhíu mày, chiến ý trong mắt bắn ra.
Một cỗ chân khí thổ hệ từ trong cơ thể tràn ra.
Cánh tay vung lên, một cỗ kình phong mạnh mẽ khuếch tán, thổ bay bụi trên mặt đất.
Một cỗ khí tức sắc bén lan tràn ra chung quanh.
Thật mạnh mẽ.
Khí thế của Dương Quá khiến cho sắc mặt ba người Khuất Đao Tuyệt kinh hãi, khí thế như vậy bọn họ còn xa mới có thể chống lại.
Không ít đệ tử cũ chung quanh lúc này cũng cả kinh.
Người này là ai, thật mạnh mẽ a.
Trong đoàn người, Quỷ Thủ Đỗ Tử Thuần kinh ngạc nói.
Thật mạnh, không phải là người bình thường a.
Dương Diệu nhíu mày, cỗ khí tức trên người nam tử áo xám kia khiến cho nàng có cảm giác run sợ.
Muội muội, muội có biết người nọ là ai không? Quả thực rất tuấn tú, rất có vị đạo.
Nhìn Dương Quá, ánh mắt Dương Mạn sáng ngời, hai mắt nhìn chăm chú vào trên người Dương Quá.
Hài tử này, vì sao cũng lên rồi.
La Lan thị bất đắc dĩ than thở, nhìn thấy Dương Quá cũng lên đài khiến cho nàng vô cùng sốt ruột.
Mẫu thân, yên tâm đi.
Hai ca ca đều không có việc gì đâu.
Lục Tâm Đồng mỉm cười, thực lực của ca ca và Dương Quá nàng cũng biết.
Sưu Sưu.
Giờ phút này, giữa sân đã tràn ngập khí thế hung hãn.
Chiến ý trên người Dương Quá tràn ra.
Chân khí thuộc tính thổ từ trong cơ thể bạo phát, cuối cùng giống như quang tráo bao phủ không gian quanh người.
Trên người trong nháy mắt có một chiếc áo giáo bằng chân khí.
Chiếc áo giáp này giống như nham thạch tạo thành.
Năng lượng thuộc tính thổ chung quanh lúc này vô cùng trầm ổn, một cỗ khí thế ngất trời từ trên đó bạo phát ra.
Khí tức của Vũ Vương, người này là Vũ Vương.
Không ít đệ tử cũ là người biết hàng lập tức kinh ngạc, toàn trường ồ lên.
Thanh Linh Khải Giáp.
Lục Thiếu Du biết thực lực của Dương Quá cho nên lập tức bố trí Thanh Linh Khải Giáp.
Khí tức trên người hắn giờ phút này cũng thả ra.
Thực lực Vũ Vương nhị trọng nhanh chóng xuất hiện trong mắt mọi người.
Hai cỗ năng lượng mạnh mẽ sinh ra uy áp lan tràn ra chung quanh.
Tức thì khiến cho những người thực lực hơi yếu hô hấp có chút khó khăn.
Trời a, mới qua bao lâu mà tiểu tử này đã là Vũ Vương nhị trọng rồi.
Trên khán đài, Dương trưởng lão há hốc mồm.
Khi trước trên thành Cự Giang, Lục Thiếu Du mới là Vũ Vương nhất trọng mà thôi, lúc này đã là Vũ Vương nhị trọng.
Thực lực thật mạnh mẽ.
Đám người chung quanh sợ hãi than.
Cảm nhận từng cỗ chiến ý phóng lên trời trong sân rộng khiến cho trong lòng mọi người chấn động.
Vũ Vương, không ngờ lại là Vũ Vương.
Còn không phải là Vũ Vương bình thường.
Khuất Đao Tuyệt cảm nhận khí tức trên người Dương Quá khiến cho hắn vô cùng sợ hãi.
Trong mắt hắn, người hắn bội phục nhất vẫn chỉ có một mình Lục Thiếu Du.
Mà lúc này cảm nhận được khí tức của Dương Quá hắn mới biết được.
Ở bên ngoài, cường giả trẻ tuổi quả thực không ít.
Hắn chỉ ở trong Vân Dương Tông sợ rằng chỉ là ếch ngồi đáy giếng mà thôi.
Bắt đầu.
Sóng gợn trong không gian bị đánh văng ra.
Bầu không khí trầm ổn rốt cuộc bị phá tan.
Xem tiếp...Linh vũ thiên hà
truyện tranh Linh vũ thiên hà
truyện Linh vũ thiên hà
Linh vũ thiên hà truyện chữ
đọc truyện Linh vũ thiên hà
Linh vũ thiên hà chap
truyenfull.vn
truyenfull.vip
truyenfull.vip
truyen.tangthuvien.vn/
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License