Linh vũ thiên hà
Chapter
0139
Có gì phiền đâu.
Sát Phá Quân ưỡn lưng một cái, trong nháy mắt tiếp theo liền đột ngột kết xuất thủ ấn, đúng lúc này, khí thế bàng bạc nháy mắt liền tuôn ra dữ dội, một đạo quang trụ màu xanh trực tiếp loé ra từ trong tay, cả không gian cũng lập tức xuất hiện không gian gợn sóng lan toả.
Phiến năng lượng thiên địa này lập tức lắc lư kịch liệt, tiếp theo liền có một cỗ năng lượng vô hình trực tiếp tan ra không gian chung quanh một cách vô thanh vô tức, bên trong không gian đều đầy rẫy một cỗ cảm giác vô cùng nguy hiểm, Lục Thiếu Du nhìn trên không trung, Sát Phá Quân chỉ tuỳ tiện ra tay mà đã khống chế được năng lượng thuộc tính trong thiên địa, lại còn khống chế được năng lượng thiên địa trong vô hình như vậy.
Cỗ quang trụ màu xanh này vừa ra thì bàn tay của Sát Phá Quân liền nắm chặt lại, không gian trước mặt trong nháy mắt liền trở nên vặn vẹo, quang trụ màu xanh lập tức đụng mạnh vào bên trên quang mạc kia, hai thứ va vào nhau ở khoảng cách gần, phía trên quang mạc này cũng hoàn toàn bị đóng băng một cách quỷ dị, giống như bị ăn mòn vậy, bắt đầu từ chỗ quang trụ màu xanh, hàn băng chi khí men theo bốn phía lan ra khắp quang mạc tựa như mạng nhện, một cỗ lãnh ý khiến cho người ta cảm thấy lạnh cả sống lưng bắt đầu tràn ngập ra không gian cực nhanh, cả không gian lập tức như rơi vào trong một hầm băng vậy.
Phá! Sát Phá Quân quát nhẹ một tiếng, năm ngón tay bắt đầu siết chặt, quang mạc đang bị đóng băng vặn vẹo kia liền lập tức nứt vỡ, quang trụ khổng lồ kia trong nháy mắt liền hoá thành những mảnh vỡ rơi rớt khắp đất trời, sau đó liền biến mất.
Ầm ầm ầm! Mọi người có mặt ở đây đều kinh ngạc đứng nhìn, quang mạc bị đóng băng kia trực tiếp vỡ tan, một tiếng nổ động trời lập tức vang vọng khắp không trung.
Trên bầu trời, khí lãng khủng bố lan rộng, dưới ánh nhìn của rất nhiều đạo mục quang, hộ sơn đại trận của Song Đao Môn không ngờ không chịu nổi một kích bình thường như vậy, đồng loạt nứt vỡ ra thành mảnh vụn.
Theo đạo quang mạc kia bị vỡ nát thì kình khí lập tức quét ra ngập trời, cũng ngay lúc đó, tất cả mọi thứ bên trong Song Đao Môn cũng xuất hiện một cách rõ ràng trước mắt mọi người, Bên trong sơn mạch, trước những kiến trúc liên miên lúc này đặc kín những thân ảnh, cả đám nắm song đao trong tay, khí tức hội tụ, cũng có thanh thế khá kinh người.
Giữa không trung, cường giả của Song Đao Môn lăng không mà đứng, đứng trước nhất có hai Vũ Vương, một Linh Vương, sau lưng cũng có gần hai mươi Vũ Suất, và nhiều người có tu vi Linh Suất, An Cát Tú Na đứng ở trước tiên, trong đôi mắt vũ mị lúc này chỉ còn lãnh ý ngập trời.
Lục Thiếu Du, Phi Linh Môn của ngươi muốn làm gì đây, hôm nay dám động tới Song Đao Môn của ta, chắc chắn cũng sẽ có người không bỏ qua cho ngươi đâu.
An Cát Tú Na nheo mắt lạnh lùng nhìn Lục Thiếu Du, nhưng trong ánh mắt lúc này lại có chút dao động.
An Cát chưởng môn, đã lâu không gặp.
Lục Thiếu Du cười lạnh một tiếng, nói: Ta tiêu diệt Song Đao Môn của ngươi thì đã sao, thế lực đứng sau lưng ngươi sợ là sẽ không ra mặt cho Song Đao Môn của ngươi nhanh như vậy đâu.
Lục Thiếu Du biết rất rõ, nếu sau lưng những sơn môn như Song Đao Môn, Ma Tâm Cốc, Bách Linh tông này không có ai âm thầm duy trì mới là lạ, không phải Lan Lăng Sơn Trang thì chính là Hoá Vũ Tông hoặc Hắc Sát Giáo, chỉ là hiện tại mình diệt Song Đao Môn, Lan Lăng Sơn Trang cũng không làm được gì, ai cũng biết rõ là do Song Đao Môn gây sự với Phi Linh Môn trước.
Lục Thiếu Du, ngươi đừng vội kiêu ngạo, chẳng lẽ chỉ bằng mấy người các ngươi mà cũng muốn diệt Song Đao Môn của ta hay sao, ta sẽ để cho Phi Linh Môn của ngươi trả giá thật đắt.
An Cát Tú Na lạnh giọng quát lớn.
Thật sao, người nhiều thì làm được gì.
Lục Thiếu Du cười nhạt một tiếng, lập tức quay đầu nói với Thị Huyết Linh Phong: Huyết Mị giao cho ngươi.
Vâng, thưa chủ nhân.
Mái tóc màu đỏ như máu của Huyết Mị bay múa, tựa như một kiện áo choàng màu đỏ đang nhẹ nhàng tung bay.
Hô! Huyết Mị kết xuất một đạo thủ ấn, quanh thân lạp tức được bao phủ bởi một tầng huyết mang, hào quang của huyết mang ngày càng mạnh, bên trong đạo huyết mang đó, là một cỗ khí tức khiến cho người ta cảm thấy cả linh hồn cũng trở nên lạnh lẽo trong vô hình.
Chi chi! Huyết mang hiển hiện, mang theo một cỗ thanh âm bén nhọn kì dị, giống như sấm chớp trong thiên địa vậy, chỉ nháy mắt đã xuyên qua huyết mang bay ra.
Thanh âm chi chi kỳ dị này, trong nháy mắt liền biến thành âm ba tựa như thực chất, chẳng khác gì phong bạo, cuốn phăng tất cả ở trước tổ ong ra, không gian gợn sóng trực tiếp bị dấy lên, bị âm ba phong bạo kỳ dị này ảnh hưởng, bên trong Song Đao Môn lập tức có không ít đệ tử thực lực thấp đều ôm lấy đầu ngã quỵ xuống đất, lăn lộn kêu gào.
Ầm! Trong nháy mắt tiếp theo, bên trong huyết mang này lập tức xuất hiện một cái tổ ong, là một tổ ong cực kỳ khổng lồ, sợ là cũng phải lớn hơn sáu trăm thước, cái tổ ong này toàn thân một màu đỏ tươi, lúc này lại toả ra huỳnh quang, tựa như có máu tươi đang chảy dọc ở bên trên, phía trên của nó có hàng ngàn hàng vạn cái cửa động chằn chịt.
Thị Huyết Linh Phong, là Thị Huyết Linh Phong thất giai.
Sắc mặt của Đông Vô Mệnh hiện lên vẻ kinh hãi trước tiên, linh thú khủng bố tới nhường này, hắn cũng chỉ mới nghe nói qua mà thôi, đây là lần đầu tiên được nhìn thấy.
Chi chi! Sau một trận tiếng kêu kì lạ vang lên, một mảnh tiếng vù vù vỗ cánh gào thét mà dậy, tựa như có vô số con dơi đang vỗ cánh bay ra, chỉ một lát sau, một màn khiến cho tất cả mọi người sợ hãi cảm thán xuất hiện, chỉ thấy lúc này bên trong tổ ong đã có một mảnh dày đặc đỏ như máu tuôn ra ồ ạt, nhìn qua thậm chí còn không thấy điểm cuối, một cỗ khí tức cường hãn lập tức khuếch tán ra.
Nhiều Thị Huyết Linh Phong như vậy.
Tất cả mọi người sợ hãi thốt lên, cả đàn Thị Huyết Linh Phong rậm rạp thế này, sợ là phải hơn cả trăm vạn con, nhìn lại thì toàn bộ đều là Thị Huyết Linh Phong nhất giai cả.
Hơn trăm vạn con Thị Huyết Linh Phong này mắt lộ ra hung quang, trong nháy mắt đã phô thiên cái địa mà ùa xuống, một cỗ độc tố nhàn nhạt lan ra, từng cây ngao châm nhỏ tới mức khó mà phát hiện, dưới sự khống chế của Huyết Mị trực tiếp tuôn ra ồ ạt bay về phía đám người của Song Đao Môn.
Chi chi! Ngay sau đó lại có một hồi tiếng chi chi gào thét mà ra, gần như cùng lúc đó, lại có thêm một mảnh quang mang huyết sắc dày đặc tuôn ra dữ dội, trực tiếp bao phủ gần kín không trung, đám Thị Huyết Linh Phong này thân hình thoạt nhìn có vẻ dữ tợn hơn đám trước, trên đôi cánh màu đỏ kia, ngay cả cánh ve hơi mỏng cũng bén nhọn như đao, toàn thân tràn ngập một cỗ khí tức cường hãn, mắt kép hình trứng lộ ra hung quang, phía dưới cái bụng còn có một cây ngao châm thật nhỏ nhưng vô cùng bén nhọn đang loé sáng.
Năm vạn con Thị Huyết Linh Phong tam giai.
Lục Thiếu Du mỉm cười, mấy tháng trước hắn đã hỏi qua Huyết Mị, hơn hai năm qua, Huyết Mị đã tạo ra năm con ong thợ lục giai hậu kỳ đỉnh phong, mười con ong thợ lục giai hậu kỳ, lục giai sơ kỳ và lục giai trung kỳ tổng cộng có khoảng năm mươi con, mặt khác thì có năm trăm con ong thợ ngũ giai, năm ngàn con ong thợ tứ giai, tam giai thì có năm vạn con, còn ong thợ nhất giai thì có trên trăm vạn con.
Mấy vạn con Thị Huyết Linh Phong tam giai, thế này quả là kinh khủng.
Đông Vô Mệnh kinh thán không thôi, hoàn toàn bị rung động rồi.
Chi chi! Năm vạn con Thị Huyết Linh Phong tam giai ùa ra như nước lũ, mang theo khí tức hung hãn kinh thiên lao thẳng về phía mấy vạn đệ tử của Song Đao Môn, lúc này đây lại có từng đợt tiếng kêu xi xi vô cùng cuồng ngược vang lên khắp không gian, tổ ong màu đỏ kia nháy mắt liền rung lên, đột nhiên, năm ngàn con ong thợ tứ giai, và năm trăm con ong thợ ngũ giai ùa ra một cách dữ dội, khí thế kia càng thêm khiến người ta cảm thấy da dầu run lên.
Xi xi! Lại có hơn mấy chục đạo tàn ảnh màu đỏ tươi nháy mắt lao ra, theo sự xuất hiện của hơn mấy chục đạo huyết sắc tàn ảnh này, cả không gian lập tức có một cỗ khí tức cuồng bạo nổi lên, mấy chục đạo tàn ảnh huyết sắc lướt nhanh ra khỏi tổ ong, lập tức thu liễm hào quang, lộ ra chúng là năm mươi con Thị Huyết Linh Phong, mà thân hình của hơn năm mươi con Thị Huyết Linh Phong này đều lớn cỡ một đứa nhỏ mới sinh, toàn thân huyết ồng, trông vô cùng dữ tợn, khí tức cường hãn mà vô cùng cuồng ngược hung hãn.
Trong mấy chục con Thị Huyết Linh Phong này có năm con là lục giai hậu kỳ đỉnh phong, mười con lục giai hậu kỳ, còn lại đều là lục giai trung kỳ và sơ kỳ.
Thị Huyết Linh Phong lục giai.
Nhìn thấy mấy chục con Thị Huyết Linh Phong lục giai này, đám người Quỷ Tiên Tử, Đông Vô Mệnh, Thanh Hoả Lão Quỷ không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh, nhiều Thị Huyết Linh Phong lục giai như vậy, quả thực đã tới tình trạng khủng bố, coi như bằng với hơn sáu mươi tên Linh Suất, bất quá lúc này đám người Linh Vũ Song Quái, Tả Thiên Khung cũng không tránh khỏi cảm thấy kinh hãi, lúc trước bọn họ cũng từng nhìn thấy một màn khủng bố thế này rồi, chỉ là hiện tại, ong thợ do Thị Huyết Linh Phong bồi dưỡng ra, so với hai năm trước thì thực lực còn khủng bố hơn gấp mấy lần.
Đây chính là điểm khủng bố của Thị Huyết Linh Phong.
Lục Thiếu Du cười với vẻ vừa lòng, Huyết Mị hiện tại là thất giai sơ kỳ, nhưng dựa theo đặc điểm khủng bố của Thị Huyết Linh Phong thì thực lực cũng đủ để tiêu diệt một thế lực nhất lưu, hơn sáu mươi con ong thợ lục giai, thực lực cỡ này quả thật là rất đáng sợ.
Thật là mạnh.
Thiên Độc Yêu Long vẫn luôn tự cho là bản thân bất phàm, thân là yêu thú long tộc, cũng có tiền vốn bất phàm rồi, lúc này nhìn thấy chỗ khủng bố của Thị Huyết Linh Phong thì cũng phải hít vào một hơi.
Là Thị Huyết Linh Phong, là Thị Huyết Linh Phong thất giai.
Bên trong Song Đao Môn, chúng cường giả kinh thán sợ hãi, vốn bọn họ còn cho rằng Phi Linh Môn có ít người, ai mà ngờ được lại còn có cả Thị Huyết Linh Phong, lại còn khủng bố tới mức này nữa.
Tất cả người của Song Đao Môn đều cảm thấy kinh hãi, mặt mày biến sắc, một vài cường giả của Song Đao Môn đương nhiên biết rõ điều này đại biểu cho cái gì.
Thị Huyết Linh Phong giăng kín bầu trời, cả bầu trời đều là một mảnh huyết mang, thanh thế bức người cỡ này, khiến cho đám đệ tử bình thường của Song Đao Môn đều cảm thấy kinh hãi vô cùng.
Ong! Tốc độ của Thị Huyết Linh Phong nhanh như chớp, trong nháy mắt liền phun ra một đoàn huyết vụ, bên trong huyết vụ còn kèm theo cả một cỗ công kích linh hồn, trong đám người lập tức liền phát ra tiếng kêu thảm thiết không ngừng.
Đi! Mắt thấy một màn khủng bố thế này, ánh mắt của Lục Thiếu Du liền trở nên lạnh lẽo, trong tay kết xuất thủ ấn, lấy ra không ít không gian thú nang, từng đạo lưu quang loé ra, lập tức hoá thành hơn một ngàn con yêu thú.
Hống hống! Ngao! Từng tiếng gầm lớn như sấm vang lên, sau đó lập tức phỏng thẳng lên trời, tiếng gầm chấn khai cả không gian gợn sóng lan mạnh ra, cả mặt đất cũng hơi rung lên, núi non rung chuyển.
Hơn một ngàn con yêu thú khổng lồ xuất hiện trước mặt mọi người, yêu thú khổng lồ lao nhanh quả thực giống như khiến cho sơn băng địa liệt vậy, trong đó cũng có không ít yêu thú phi hành nữa.
Đủ tiếng rít gào của yêu thú vang lên, thanh âm hội tụ lại cùng một chỗ, tựa như từng tiếng sấm đánh rơi xuống chấn động lòng người.
Đám đệ tử Song Đao Môn đang kinh hãi trước sự vây công của Thị Huyết Linh Phong, lúc này nhìn thấy thêm một màn này nữa, sắc mặt lập tức đại biến, ánh mắt cũng dại ra.
Bách thú vỗ cánh, thiên thú bôn đằng, uy thế cỡ này quả thật vô cùng khủng bố, trong số này đã có hơn mười con lục giai yêu thú.
Ở đâu ra nhiều yêu thú như vậy, lại còn có nhiều lục giai yêu thứ như vậy nữa.
Đám người Đông Vô Mệnh, Quỷ Tiên Tử, Thanh Hoả Lão Quỷ, Linh Vũ Song Quái, Tả Thiên Khung, Trương Minh Đào lúc này cũng cảm thấy vô cùng kinh ngạc, ai cũng không ngờ tới trên người của chưởng môn không ngờ lại có cả một thế lực kinh khủng như vậy.
Hống! Một tiếng gầm vang lên, Hắc Hùng hoá thành bản thể khổng lồ, vung tay hô lớn: Giết cho ta.
Rống rống! Chúng thú rít gào hô ứng, hàng trăm hàng ngàn con yêu thú khổng lồ lúc này cũng lao nhanh tới, dưới sự dẫn dắt của Hắc Hùng, lập tức bổ nhào về phía người của Song Đao Môn, từng tiếng kêu thảm thiết lập tức truyền tới.
Nhìn thấy hết thảy những thứ này Sát Phá Quân cũng kinh ngạc nhìn về phía Lục Thiếu Du.
Đối với những người khác của Phi Linh Môn mà nói thì đã triệt để rung động rồi, đám người Trương Minh Đào thì kinh hãi tới mức nói không nên lời.
Mọi người ra tay đi, tận lực bắt giữ, một tên cũng không được tha.
Lục Thiếu Du lạnh lùng nói, ánh mắt nhìn về phía An Cát Tú Na ở đằng xa kia, chân khí chuyển động, dưới chân loé lên một cái, trực tiếp lao vút đi trên không trung ngay trên lưng của Thiên Sí Tuyết Sư.
Một tên cũng không được tha.
Thiên Độc Yêu Long hét lớn một tiếng, một đạo quang trụ màu đen lập tức tuôn ra ào ạt từ bên trong cơ thể của hắn, khắp không trung lúc này cũng rung chuyển ầm ầm, thân hình lướt thẳng xuống.
Diệt Song Đao Môn.
Giết không tha.
Theo Thiên Độc Yêu Long mở đầu tấn công thì rất nhiều cường giả của Phi Linh Môn cũng phát ra sát khí ngập trời, hét lớn lao lên, đám người Đông Vô Mệnh, Quỷ Tiên Tử, Thanh Hoả Lão Quỷ, Linh Vũ Song Quái, Tả Thiên Khung, Trường Ngao Yêu Giải, hổ bối yêu quy, thiết xỉ yêu ngạc, xà cảnh bạch sa, Cửu Đầu Yêu Giao, cả đám đều phát ra khí thế dữ dội, trực tiếp lao thẳng lên.
Ánh mắt của Lục Tâm Đồng lập tức loé lên, thân thể nháy mắt liền bị một cỗ hắc vụ bàng bạc bao phủ, trên tà váy dài màu hồng phấn có vài tia khói độc quanh quẩn, tóc dài bay bay tựa như ác ma, cũng lập tức lao thẳng xuống bên dưới.
Hết thảy những việc đó diễn ra liền mạch không chút ngắt quãng, một đám yêu thú bắt đầu trực tiếp đồ sát, đối diện với một đoàn yêu thú và Thị Huyết Linh Phong thì đệ tử của Song Đao Môn cũng chỉ có phần bị đồ lục mà thôi.
Đệ tử của Song Đao Môn nào đã gặp qua tràng diện thế này, đột nhiên lại đụng phải một màn khủng bố cỡ này, phía trước hơn cả ngàn yêu thú khủng bố chính là trăm vạn con Thị Huyết Linh Phong, đây quả thực là tàn sát, trong nháy mắt, tiếng kêu la thảm thiết, tiếng yêu thú thét gào, quanh quẩn trên không trung, chỉ chớp mắt, bên trong thiên đao sơn liền tựa như chốn luyện ngục vậy.
Giết! Giữa không trung, thân ảnh của đám người Đông Vô Mệnh cũng nhất tề lao tới, đây mới là những người có thực lực khủng bố nhất, một đám cường giả này lập tức vây công lao về phía Vũ Suất Vũ Vương của Song Đao Môn, đám Nghịch Lân Yêu Bằng, Thái Âm Yêu Thỏ, Huyết Tích Dịch, Huyết Ngọc Yêu Hổ cũng đều gia nhập hàng ngũ công kích, trên không trung, đám người Trương Minh Đào đã được phân phó là không được tham gia vào, Sát Phá Quân cũng không ra tay, đứng trên lưng của Thiên Sí Tuyết Sư, ánh mắt không hề có biến hoá gì.
Sát khí ngập trời, khuấy động hư không, trực tiếp khiến cho không gian và thiên địa rung chuyển, thực lực khủng bố tới cỡ này, Song Đao Môn căn bản không hề có bất kỳ đường phản kháng nào.
A.
Từng tiếng kêu thảm thiết vang lên bên tai không dứt, cả Thiên Đao Sơn không ngừng sụp đổ, đây hoàn toàn là tàn sát, cả Song Đao Môn lập tức máu chảy thành sông.
An Cát chưởng môn, tới lượt ngươi rồi.
Lục Thiếu Du mỉm cười, thân ảnh xuất hiện trước mặt An Cát Tú Na.
Ta liều mạng với ngươi.
Dưới đả kích cỡ ấy, ánh mắt của An Cát Tú Na trở nên vô cùng lạnh lẽo, thân ảnh loé lên, song đao trong tay cắt phá hư không, trực tiếp khiến cho không gian chấn động, kình khí gào thét sinh ra thanh âm âm bạo trong không gian, song đao huy động như bay, đao mang dẫn theo một mảnh tàn ảnh khuếch tán ra, mang theo một cỗ uy thế khủng bố trực tiếp bổ về phía Lục Thiếu Du.
Lúc này, Lục Thiếu Du cũng không có bất kỳ động tác nào, lúc đám đao ảnh cuồng bạo kia quét tới, trường bào tung bay, chân khí cuồng bạo trực tiếp phóng thẳng lên trời, trong ánh mắt loé ra lãnh ý.
Chỉ là Vũ Vương tam trọng mà thôi.
Lục Thiếu Du quát nhẹ một tiếng, dưới chân loé lên khí toàn, tu vi của mình đã là Vũ Vương nhị trọng, Vũ Vương tam trọng bình thường như nàng ta thì mình cũng không cần phải cố kỵ gì nữa, quang thân lập tức có một cỗ hoàng mang bao phủ, trong nháy mắt sau khi đao ảnh ngập trời kia tiến vào bên trong không gian hoàng mang kia, nháy mắt liền biến mất không thấy đâu nữa.
Sắc mặt của An Cát Tú Na đại biến, trong một sát na này, một cố khí tức nóng rực bốc lên quanh người, cỗ khí tức thuộc tính hoả nóng rực này lập tức lan ra, không ngờ giãy dụa vài cái bên trong không gian hoàng mang của Lục Thiếu Du, sau đó không ngờ có thể giãy thoát khỏi không gian hoàng mang của Lục Thiếu Du.
Chưởng khống thuộc tính hoả.
Lục Thiếu Du hơi nhíu mày, thứ mà An Cát Tú Na này vừa thi triển, cũng có thuộc tính chi lực, hai cỗ năng lượng thuộc tính chạm vào nhau, có thể thể khiến cho đối phương giãy thoát ra được, chứng tỏ lĩnh ngộ của đối phương ở mặt hoả thuộc tính cũng thuộc dạng bất phàm.
Trong nháy mắt này, Lục Thiếu Du vừa cảm thấy kinh ngạc, nhưng cũng không chút chậm trễ, kết xuất thủ ấn, một cỗ thuộc tính phong đột nhiên ồ ạt kéo tới hội tụ lại ngay trên không.
Không gian lúc nãy cũng rung lắc mạnh mẽ, bên trong những ba động đó, từng tầng mây dày đặc cũng nổi lên rung động kỳ lạ, bên trong những tầng mây, nháy mắt liền có vô số đạo thủ ấn khuếch tán ra, đám thủ ấn này ngưng tụ lại, không gian chung quanh liền băng liệt từng tấc một.
Tam Thiên Lưu Vân Thủ.
Một tiếng quát nhẹ phát ra từ trong miệng Lục Thiếu Du, tay áo vung mạnh, một cỗ chân khí mênh mông lập tức tuôn ra dữ dội từ trong tay, vô số thủ ấn ập mạnh xuống từ bên trong tầng mây, trong nháy mắt này, vô số thủ ấn kia nháy mắt liền hội tụ thành một đạo chưởng ấn, không gian bị áp chế tới mức muốn vỡ tan.
Trong nháy mắt tiếp theo, đạo chưởng ẩn này nháy mắt liền quét ngang tất cả, sau đó hung hăng đánh mạnh về phía An Cát Tú Na.
Sắc mặt của An Cát Tú Na đại biến, lập tức dùng đao mang bao phủ không gian, thúc dục ra vô số đao mang cuồng bạo xuống ra, trực tiếp chém về phía Lục Thiếu Du.
Cuối cùng đánh thẳng vào bên trong thuỷ vực mênh mông tựa như thác nước khổng lồ kia.
Một sát na ngay khi đao mang và chưởng ấn tiếp xúc với nhau, trong nháy mắt tiếp theo liền có một cỗ ba động vô cùng dị thường nhộn nhạo nổi lên, dưới từng đợt ba động này, có một tiếng nổ lập tức lăng không nổ ra.
Phanh phanh! Chưởng ấn bàng bạc trực tiếp phá nát đao mang, kình khí ngập trời, thân thể của An Cát Tú Na cũng bị đẩy lùi lại.
Liệt Viêm quyền.
Trong nháy mắt này, thân hình của Lục Thiếu Du cũng lẳng lặng xuất hiện ở phía sau lưng của An Cát Tú Na, một tiếng vừa dứt thì năm ngón tay liền nắm chặt lại, một đạo quyền ấn lập tức biến thành một đạo quang ảnh màu đỏ mơ hồ, đánh ra nhanh chóng và dữ dội như sấm chớp.
Sắc mặt của An Cát Tú Na tái đi, tốc độ của Lục Thiếu Du thật sự khiến cho nàng giật mình, đột nhiên, trong lúc còn đang hoảng hốt thì vội bố trí một đạo cương khí hoả diễm bao phủ ở trước người.
Một giây sau, đạo quyền ấn mang theo doả diễm này của Lục Thiếu Du chỉ cách đó trong tầm tay, cuối cùng liền nện thật mạnh lên hoả diễm cương khí hộ thân của An Cát Tú Na như hoả diễm vẫn thạch rơi xuống vậy.
Quyền ấn và cương khí va vào nhau, trong một giây này, cả bầu trời liền khựng lại, không gian liền rung chuyển rất khẽ, ngay sau đó, trên không trung có một đạo thanh âm hung hãn như sấm nổ đột nhiên vang vọng khắp cả không gian.
Rầm! Trên không trung, đạo quyền ấn nháy mắt liền phát nổ, trực tiếp phá huỷ cương khí, cuối cùng cự lực bàng bạc lập tức nện thẳng lên người của An Cát Tú Na.
Phụt! Dưới cự lực cỡ ấy, An Cát Tú Na liền phun ra một ngụm máu tươi, cả người cũng xụi lơ.
Rầm! Trong nháy mắt tiếp theo, thân hình của Lục Thiếu Du lại xuất hiện ở sau lưng của An Cát Tú Na lần nữa, lại thêm một đạo quyền ấn hung hăng nện xuống, thanh âm nổ vang trầm thấp, An Cát Tú Na đang ở trên không liền trực tiếp rơi xuống một ngọn núi hình thanh đao khổng lồ ở bên dưới, đất đá bay loạn, cả ngọn núi dường như cũng rung lên.
Phụt! Lúc An Cát Tú Na lại phun ra thêm một ngụm máu tươi nữa, thì đã có một thân ảnh mặc áo bào xanh xuất hiện ở bên cạnh của nàng, ngay lúc An Cát Tú Na cơ bản còn chưa kịp lấy lại tinh thần thì đã có mấy đạo chỉ ấn đánh xuống người của nàng ta, toàn thân lập tức bị cấm chế, gương mặt xám ngoét như tro tàn, trong mắt để lộ ra vẻ kinh hãi.
Lúc đã làm xong xuôi mọi việc thì trên mặt của Lục Thiếu Du liền lộ ra ý cười, thực lực Vũ Vương nhị trọng của mình, hiện tại muốn đối phó với Vũ Vương tam trọng, dựa theo đan điền khí hải và Bất Diệt Huyền Thể, còn có tốc độ cực kỳ kinh người kia thì đã không còn bất kỳ khó khăn nào nữa rồi.
Hắn lại lăng không mà đứng, trường bào tung bay, bên trong thiên đao sơn này hôm nay đã là máu chảy thành sông, mùi máu tanh dâng lên ngập trời, lan ra khắp không trung, theo gió tản đi khắp nơi, lúc này có không ít ngọn núi đã bị san thành bình địa, hơn một ngàn con yêu thú khổng lồ tấn công sâu vào, đủ để san bằng tất cả thành bình địa.
Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn toàn trường, dưới sự tấn công của vài chục con thất giai yêu thú linh thú và hơn sáu mươi con Thị Huyết Linh Phong, đám Vũ Suất Linh Suất kia của Song Đao Môn chỉ mới một lát thôi đã chết hơn một nửa, bắt được một ít tên.
Mà đám người Đông Vô Mệnh, Quỷ Tiên Tử, Thanh Hoả Lão Quỷ, Thiên Độc Yêu Long, Lục Tâm Đồng, Huyết Mị cùng với đám thất giai yêu thú tấn công tới, hai kẻ Linh Vương nhị trọng và Vũ Vương nhất trọng còn lại cũng đã sớm bị bắt giữ, căn bản không hề có sức phản kháng.
Nhìn thấy hết thảy, Lục Thiếu Du hơi nheo mắt lại, có chút do dự, lập tức xách An Cát Tú Na đang bị cấm chế lăng không đứng dậy, nói: Tất cả đệ tử của Song Đao Môn đêu nghe kỹ đây, nếu như các ngươi thần phục Phi Linh Môn thì có thể miễn chết cho các ngươi, ai phản kháng thì giết không tha.
Thanh âm có xen lẫn chân khí, dù ở bên trong tiếng kêu la thảm thiết ngập trời này cũng đủ khiến người ta nghe thấy.
Ta đầu hàng.
Chúng ta đầu hàng, xin tha mạng.
Chúng ta đầu hàng Phi Linh Môn.
Thanh âm của Lục Thiếu Du vừa phát ra không bao lâu thì bên trong Song Đao Môn lập tức vang lên không ít tiếng buông bỏ vũ khí, đám đệ tử Song Đao Môn đang cảm thấy kinh hãi cũng lập tức ném song đao xuống, cả đám ngồi xổm dưới đất không dám động đậy.
Trên không trung, vài tên Vũ Suất Linh Suất còn đang đau khổ chèo chống, thương thế đầy mình, nhìn thấy An Cát Tú Na đã bị cấm chế thì cũng uể oải, lập tức đầu hàng.
Bắt đầu từ lúc tàn sát cho tới khi Song Đao Môn, tất cả diễn ra trong vòng chưa tới nửa giờ, lúc này, trên mặt đất đã có hơn vạn thi thể cùng vô số người bị thương.
Một canh giờ sau, bên trong đại điện của Song Đao Môn, Lục Thiếu Du ngồi ngay ngắn trên thượng thủ, đám cường giả của Phi Linh Môn thì ngồi bên dưới, cộng thêm An Cát Tú Na, lúc này Song Đao Môn cũng có mười ba người đang bị cấm chế bên trong đại điện, một Linh Vương nhị trọng, một Vũ Vương nhất trọng, còn có mười Vũ Suất và Linh Suất, thần sắc của ai nấy cũng đều vô cùng uể oải, trong mắt còn lộ ra vẻ kinh hãi nữa.
Ánh mắt của Lục Thiếu Du quét qua, cảm thấy có chút kinh ngạc, cường giả bên trong Song Đao Môn này không ngờ nữ nhiều nam ít, Linh Vương nhị trọng cũng là một nữ tử, bên trong mười Vũ Suất Linh Suất cũng có sáu người là nữ tính rồi.
Lục Thiếu Du ra dấu, Thanh Hoả Lão Quỷ cởi bỏ cấm chế cho mười người tu vi Linh Suất Vũ Suất trước tiên, sau khi cởi bỏ cấm chế thì mười người kia đều run lẩy bẩy, nhưng không ai dám động đậy, bọn họ đã nhìn thấy thực lực của Phi Linh Môn, căn bản không có khả năng phản kháng.
Chư vị, đây chính là độc đan, nếu như chịu quy thuận Phi Linh Môn ta thì liền nuốt viên độc đan này vào, chỉ cần không còn dị tâm thì tới lúc đó tự nhiên bọn ta sẽ đưa giải dược cho các ngươi, nếu như không chịu quy thuận thì chỉ có đường chết, sự nhẫn nại của ta có hạn, các ngươi tự quyết định đi.
Lục Thiếu Du nói xong thì đã có đệ tử Phi Linh Môn mang theo một cái khay đặt trước mặt bọn họ, bên trên có hơn mười viên độc đan.
Mười cái Vũ Suất Linh Suất đưa mắt nhìn nhau, một vị lão giả tuổi chừng năm mươi, thân mặc trường bào, tu vi Vũ Suất bát trọng tiến lên đầu tiên, nhìn Lục Thiếu Du nói: Lục chưởng môn, chúng ta xin thần phục, nhưng xin đừng làm khó dễ cho già trẻ, phụ nữ và những đệ tử khác trong Song Đao Môn.
Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn vị lão giả này, nhíu mày lại, cuối cùng nhìn về phía vị lão giả chừng ngũ tuần ấy nói: Đây là đương nhiên, chỉ cần không phản bội Phi Linh Môn của ta thì ta đương nhiên sẽ không làm khó dễ gì, nếu như phản bội Phi Linh Môn thì sẽ còn đau khổ hơn so với chết nhiều.
Lão giả cảm giác được ánh mắt của Lục Thiếu Du, bị ánh mắt này nhìn tới mức trong lòng run lên, lập tức cầm lấy một viên độc đan trên bàn lên rồi nuốt xuống.
Đỗ Thiên Thành, nhà ngươi là thứ phản đồ! Nhìn thấy lão giả này nuốt độc đan xong, một phụ nhân mặc cẩm bào, tuổi chừng bốn mươi lập tức lạnh lùng lên tiếng, ánh mắt nhìn về phía vị lão giả ngũ tuần kia cũng lạnh như băng.
Xem ra ngươi sẽ không thần phục Phi Linh Môn rồi.
Ánh mắt của Lục Thiếu Du loé lên, một cỗ sát ý lập tức bắn ra.
Muốn chết.
Trong nháy mắt này, thân ảnh của Hắc Hùng loé lên, thân hình như thiết tháp nháy mắt đã đi tới sau lưng của phụ nhân mặc cẩm bào kia, lấy một xu thế tựa như bôn lôi, một đạo quyền ấn trực tiếp nện thẳng lên người của vị phụ nhân này.
Rầm! Tốc độ quá nhanh, thực lực của Hắc Hùng lại mạnh hơn Vũ Suất thất trọng của vị phụ nhân này không biết bao nhiêu, một quyền hạ xuống, phụ nhân này lập tức phun ra một ngụm huyết vụ.
Phụt! Trong huyết vụ có lẫn theo nội tạng bị đánh nát, phụ nhân này bị một quyền của Hắc Hùng trực tiếp đánh chết, thân thể ngã xuống đại điện, phiến đá lót bên dưới đại điện cũng lập tức rạn nứt.
Trong ánh mắt của đám người còn lại của Song Đao Môn đều lộ ra vẻ kinh hãi không thôi, ánh mắt của Đỗ Thiên Thành kia cũng trầm xuống, trong mắt lộ vẻ vô cùng bất đắc dĩ.
Hắc Hùng, giữ thi thể của người này lại, ta muốn giữ lại để luyện chế khôi lỗi.
Lục Thiếu Du đưa mắt đảo qua hết đám người của Song Đao Môn.
Vâng, thưa chủ nhân.
Hắc Hùng kéo tay của thi thể vị phụ nhân kia ném qua một bên.
Chư vị, tính nhẫn nại của ta có hạn, nếu nguyện ý quy thuận Phi Linh Môn của ta thì hãy nuốt độc đan, ta đếm tới ba, nếu như không nuốt độc đan thì chỉ có con đường chết mà thôi.
Lục Thiếu Du lạnh lùng nhìn về phía đám người của Song Đao Môn, thản nhiên nói: Một.
Hai.
Lúc Lục Thiếu Du vừa đếm tới hai thì tám người còn lại đều bước lên trước một bước, tự động cầm một viên độc đan nhét vào trong miệng.
Tốt lắm.
Gương mặt tràn ngập lãnh ý của Lục Thiếu Du lộ ra một chút ý cười, thu phục mọi người thế này, kỳ thật trong lòng của Lục Thiếu Du cũng không được an tâm là mấy, nhưng ít nhất cũng có thể cam đoan thời gian đầu sẽ không xảy ra chuyện gì, chỉ cần có đủ thời gian, tới lúc đó thì Phi Linh Môn có thể bắt tay vào khống chế mọi thứ.
Nếu muốn có thể hoàn toàn khống chế được hết địa bàn của Song Đao Môn, hiện tại cách tốt nhất chính là để cho đám người của Song Đao Môn được tồn tại, đây cũng là cách nhanh nhất để có thể khống chế được Song Đao Môn, để cho Song Đao Môn tiếp tục duy trì, sau đó đợi người của Phi Linh Môn đuổi tới thì sẽ tiếp tục khống chế.
Nếu như hoàn toàn tiêu diệt Song Đao Môn thì sẽ gây ra hỗn loạn với quy mô lớn, địa bàn của Song Đao Môn nhất định cũng sẽ hỗn loạn, các đại thế lực khác sẽ đục nước béo cò, cho dù tới lúc đó Phi Linh Môn có tới tiếp nhận thì cũng khó mà có thể khống chế hoàn toàn, sợ là sẽ phải trả một cái giá lớn hơn nữa.
Những vấn đề này, sau khi Lục Thiếu Du suy tư một phen xong thì hắn lập tức quyết định thu phục người trong Song Đao Môn trước cái đã, đây quả thực là giảm bớt tổn thất và công sức cho Phi Linh Môn tới mức thấp nhất rồi, cho dù tới lúc đó người của Song Đao Môn có âm thầm động tay động chân hay không thật lòng thần phục đi nữa thì Phi Linh Môn cũng có đủ thời gian để xử lý, còn khoảng thời gian mấu chốt thế này thì nếu Phi Linh Môn muốn chiếm được địa bàn của Song Đao Môn, Ma Tâm Cốc, còn cả Bách Linh Tông sắp tới nữa thì phải hoàn thành trong thời gian nhanh nhất, nếu như đợi Hoá Vũ Tông, Lan Lăng Sơn Trang và Hắc Sát Giáo nhận được tin tức thì tới lúc đó nhất định sẽ nhúng tay vào cho bằng được, tới lúc đó thì Phi Linh Môn muốn triệt để chiếm cứ những địa bàn này sẽ trở nên khó khăn hơn nhiều.
Thời gian, Lục Thiếu Du biết rõ thời gian chính là thứ quan trọng nhất lúc này, đám người Công Tôn Hoá Nhai, Gia Cát Tây Phong, Đồng Quy Tinh đều đang trở về từ Thành Cự Giang, đợi sau khi bọn họ quay về thì nhất định sẽ tiến hành một ít hành động nhằm kềm hãm Phi Linh Môn, tới lúc đó thì Phi Linh Môn muốn gây ra mấy động tác lớn quả thực sẽ khó khăn hơn rất nhiều.
Tất cả mọi người ăn độc đan vào, Lục Thiếu Du cũng không có ý tứ giải khai cho An Cát Tú Na và hai vị Vũ Vương Linh Vương khác, từ chỗ Đông Vô Mệnh Lục Thiếu Du đã biết được, phó chưởng môn của Song Đao Môn chính là Linh Vương nhị trọng kia, còn Vũ Vương nhất trọng thì chính là đại trưởng lão, địa vị của ba người bọn họ ở Song Đao Môn là cao nhất, lúc này mình muốn khống chế được Song Đao Môn thì nhất định không thể giữ ba người này lại được, giữ ba người bọn họ lại, sớm muộn gì cũng sẽ gây ra tai hoạ, vạn nhất xảy ra chuyện gì thì phiền toái to, Lục Thiếu Du cũng không muốn tự tìm phiền toái cho chính mình.
Đỗ trưởng lão, gia nhập Phi Linh Môn rồi, ngươi vẫn sẽ giữ chức trưởng lão của Phi Linh Môn, Song Đao Môn sẽ thành Song đao phân đà của Phi Linh Môn, Đỗ trưởng lão đồng thời cũng sẽ tiếp tục đảm nhiệm chức đà chủ.
Lục Thiếu Du nói với Đỗ Thiên Thành đã nuốt độc đan đầu tiên.
Đa tạ chưởng môn.
Đỗ Thiên Thành này dường như cũng hơi cảm thấy kinh ngạc, lập tức hành lễ.
Đỗ trưởng lão, Song Đao phân đà ta sẽ giao cho ngươi, nếu xảy ra bất kỳ sai lầm nào thì ta sẽ tìm ngươi hỏi.
Lục Thiếu Du nói rất nhẹ nhàng, nhưng ngữ khí thì lại vô cùng nghiêm khắc, rõ ràng là đang cảnh cáo tên Đỗ Thiên Thành này.
Vâng, thuộc hạ lĩnh mệnh.
Đỗ Thiên Thành cảm giác được khí tức của Lục Thiếu Du lúc này, toàn thân không khỏi run nhẹ lên, ý tứ trong lời của Lục Thiếu Du, hắn đương nhiên là hiểu rõ.
Hai vị trưởng lão Linh Vũ, các ngươi ở lại Song Đao phân đà phụ giúp cho Đỗ trưởng lão đi, đợi tới khi người trong môn tới rồi, an bài xong bên này thì hãy nhanh chóng trở về Phi Linh Môn.
Trương Minh Đào, các ngươi dẫn theo năm mươi đệ tử Phi Linh Môn ở lại đợi lệnh của hai vị trưởng lão Linh Vũ đi.
Lục Thiếu Du nói với Linh Vũ Song Quái và Trương Minh Đào.
Vâng.
Ba người đáp lời, ai cũng hiểu rõ, muốn Linh Vũ Song Quái ở lại chính là để giám thị Đỗ Thiên Thành và khống chế người của Song Đao Môn.
Sau một lát, bên trong một căn phòng ở Song Đao Môn, đám người Đông Vô Mệnh, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, Thiên Độc Yêu Long, Linh Vũ Song Quái, Tả Thiên Khung, Sát Phá Quân, Lục Thiếu Du và Lục Tâm Đồng cùng với Khoái Kiếm Vương ngồi đó.
Lần này đối phó với Song Đao Môn, Khoái Kiếm Vương cũng vô cùng gắng sức, điều này Lục Thiếu Du cũng nhìn thấy rõ ràng, thực lực của Khoái Kiếm Vương cũng không tệ, nếu như có thể thật lòng thần phục Phi Linh Môn thì từ nay về sau mình cũng có thể đưa hắn vào hàng ngũ thế lực hạch tâm của Phi Linh Môn, hết thảy còn phải xem tự bản thân hắn tranh thủ.
Hai vị trưởng lão Linh Vũ, nếu như người của Song Đao Môn có dị động gì thì cứ trực tiếp giết chết, đợi người trong môn tới thì phải dùng tốc độ nhanh nhất để khống chế Song Đao Môn.
Lục Thiếu Du nói.
Chưởng môn cứ yên tâm, ta biết phải làm gì.
Linh quái nói.
Chưởng môn, An Cát Tú Na cùng hai người khác thì phải xử lý thế nào.
Thanh Hoả Lão Quỷ hỏi.
Cứ cấm chế, mang theo bên người, tới lúc đó ta sẽ có an bài.
Lục Thiếu Du nói.
Thiếu Du, vẫn là nên mau mau tới Bách Linh Tông đi thôi, nếu chậm thì sẽ có biến, nếu như đợi Hoá Vũ Tông, Lan Lăng Sơn Trang và Hắc Sát Giáo nhúng tay vào thì sẽ có phiền phức đó.
Ánh mắt của Sát Phá Quân loé lên, nói với Lục Thiếu Du, đây cũng là lần đầu tiên hắn mở miệng thảo luận việc của Phi Linh Môn.
Sư huynh, hai canh giờ sau chúng ta sẽ xuất phát tới Bách Linh Tông.
Lục Thiếu Du nói xong, lập tức quay sang nói với mọi người: Các vị, đợi xong việc này rồi, tới lúc trở về Phi Linh Môn.
Ta sẽ luận công ban thưởng, tuyệt đối không phải phàm vật, chư vị đã cố hết sức thì Phi Linh Môn, Phi Linh Môn cũng sẽ không bạc đãi mọi người.
Đa tạ chưởng môn.
Mọi người hành lễ, chưởng môn đã nói luận công ban thưởng thì nhất định sẽ có đồ tốt rồi.
Bên trong một căn phòng của Song Đao Môn, Linh Vương nhị trọng bị Lục Thiếu Du mang vào trong phòng, sau khi bố trí cấm chế xong, trong ánh mắt kinh hãi của Linh Vương nhị trọng kia, Lục Thiếu Du liền cười lạnh, thúc dục Âm Dương Linh Vũ Quyết thôn phệ, linh lực bên trong cơ thể của vị Linh Vương nhị trọng này lập tức bị thôn phệ sạch sẽ, ngay cả hồn anh bên trong não hải cũng bị thôn phệ vào, cuối cùng cũng bị đại hồn anh bên trong não hải của Lục Thiếu Du thôn phệ.
Hoàng hôn, bên trong Song Đao Môn, Thiên Sí Tuyết Sư và Cửu Đầu Yêu Giao lại vỗ cánh bay lên, Linh Vũ Song Quái và Trương Minh Đào thì ở lại trong Song Đao Môn khống chế hết thảy.
Trên lưng của Thiên Sí Tuyết Sư, Lục Thiếu Du khoanh chân ngồi, bắt đầu luyện hoá linh lực do thôn phệ mà có bên trong cơ thể, sau một lát liền tiến nhập trạng thái luyện hoá, quanh thân bắt đầu được một đạo quang quyển trong suốt bao phủ.
Mọi người cũng bắt đầu ngồi xuống tu luyện, khoảng cách từ Song Đao Môn tới Bách Linh Tông cũng không gần lắm, ở giữa còn cách vài toà thành lớn của Lan Lăng Sơn Trang, sợ là lấy tốc độ của Thiên Sí Tuyết Sư thì cũng cần nửa tháng.
Đắm mình vào luyện hoá, đám linh lực sau khi luyện hoá xong liền trực tiếp trở thành linh lực của bản thân Lục Thiếu Du, khí tức bắt đầu tăng cường dần dần.
Thời gian chậm rãi trôi qua, bên trong một hải vực bao la, vô số con yêu thú phi hành vỗ cánh bay qua, trên lưng của con yêu thú phi hành lục giai dẫn đầu có hai đạo thân ảnh xinh đẹp đang đứng, người đứng bên trái mặc cung trang màu hồng đào, mang theo ba phần kiều mỵ, cổ áo của cung trang khá thấp, lộ ra bộ ngực đầy đặn, khiến cho người ta không nỡ dời mắt chính là đôi mắt tựa như hoa đào vô cùng câu lòng người kia, da thịt như tuyết, mái tóc đen được vấn thành búi tóc mỹ nhân cao cao, đôi môi đỏ tươi khẽ nhếch, tuổi chừng ba mươi, đúng là đảo chủ Mị Vương Mộ Dung Lan Lan của Thiên Vân Đảo.
Người đứng bên cạnh Mộ Dung Lan Lan chính là Đạm Đài Tuyết Vi, hai mươi tám tuổi, nhìn qua chẳng khác gì tỷ muội với sư phụ Mộ Dung Lan Lan của nàng ta, đôi mắt sáng như minh châu, da thịt như ngọc, trong đôi mắt xinh đẹp như như toát ra một loại phong vận khó mà nói thành lời, dường như khiến người ta cảm thấy đẹp chứ không yêu, diễm nhưng không tục, mà tư thái yêu diễm vô hình kia làm cho người ta chỉ cần nhìn qua một cái thôi, sợ là cũng khó mà quên được.
Sư phụ, đệ tử vô dụng.
Lần này đã khiến người thất vọng rồi.
Ánh mắt của Đạm Thai Tuyết Vi nhìn về phía trước, nói với Mộ Dung Lan Lan.
Nha đầu ngốc, cả thành Ma Vân chỉ có mỗi mình ngươi tiến vào vòng trong, thành tích cũng không tệ, chỉ là không ngờ, lần này không ngờ lại có nhiều kẻ có thiên phú khủng bố như vậy, thực lực đều vô cùng cường hãn, đặc biệt là Lục Thiếu Du và Lăng Thanh Tuyền, thực lực cực kỳ khủng bố.
Mộ Dung Lan Lan nói.
Lục Thiếu Du kia quả thực rất khủng bố, ảo cảnh của đệ tử hoàn toàn vô dụng đối với hắn.
Đạm Đài Tuyết Vi hơi ngẩng đầu lên, dường như đang suy tư gì đó.
Lục Thiếu Du này không đơn giản, còn có tên Dương Quá, hai người này không ngờ không vì mỹ sắc của ngươi mà sở động, tâm cảnh đã không phải người thường có thể sánh nổi.
Mộ Dung Lan Lan nói xong, lập tức nói: Lần này Linh Vũ giới cũng xuất hiện, sợ là toàn bộ đại lục sẽ nổi cơn sóng dữ rồi.
Sư phụ, người đang lo lắng chuyện gì sao? Đạm Thai Tuyết Vi ngẩng đầu lên, nhìn Mộ Dung Lan Lan hỏi.
Có một số việc, hiện tại ngươi vẫn còn chưa biết đâu, chỉ là thời gian cũng sắp tới rồi, ngươi cứ cố gắng tu luyện đi, lần này trở về rồi, vi sư sẽ cố gắng thuyết phục thái thượng trưởng lão, vận dụng toàn bộ tài nguyên trong đảo, giúp ngươi sớm ngày đột phá tới linh tôn.
Mộ Dung Lan Lan nói.
Bên ngoài sơn mạch Vụ Đô, kiến trúc liên miên không dứt, nhiều người qua lại, mức độ náo nhiệt thật sự tới mức mấy năm trước không ai ngờ tới, đặc biệt là bên trong Hoa Môn thành, mức độ phồn hoa càng thêm khiến người ta sợ hãi cảm thán.
Bên trong đại điện của Phi Linh Môn.
Hoàng Bác Nhiên một đường cưỡi yêu thú phi hành lục giai trở về, lúc này cũng đã nói tin tức bên trong Thành Cự Giang cho một đám cường giả bên trong Phi Linh Môn biết, đồng thời còn mang tới tin tức là chưởng môn vẫn còn sống trở về.
Lúc nghe thấy chưởng môn lấy một thắng chín, đạt được danh hiệu đứng đầu thập đại cường giả trẻ tuổi, đại tiểu thư giành được vị trí thứ ba của thập đại cường giả thì đám người Lộc Sơn Lão Nhân, Hoa Mãn Lâu, Hoa Mãn Ngọc, Lưu Dũng, Lưu Tinh Hà, Âu Dương Lãnh Tật, Hoàng Phủ Kỳ Tùng, Khang Tử Vân, Úc Khánh, Diệp Phi, Diệp Mỹ, Lưu Nhất Thủ đều lộ ra vẻ kinh ngạc, sau đó cả đám liền hưng phấn kích động nhảy dựng lên.
Mặc dù Phi Linh Môn cũng có bố trí mạng lưới tin tức ở Thành Cự Giang, nhưng tin tức qua lại cũng phải dựa vào yêu thú phi hành, Hoàng Bác Nhiên một đường cưỡi Cửu Đầu Yêu Giao, sau đó lại cưỡi yêu thú phi hành lục giai của Lục Thiếu Du đưa cho, cho nên so với đám yêu thú phi hành dùng để truyền tin của ám đường thì nhanh hơn rất nhiều, mặc dù có ở lại Thành Cự Giang vài ngày, nhưng tin tức do Ám đường gửi về còn chưa tới.
Chưởng môn thoát ra được, lại đoạt được ngôi đứng đầu thập đại cường giả, đại tiểu thư cũng nằm trong ba người đứng đầu, thật là tốt quá.
Mọi người cảm thấy kích động không thôi, đặc biệt là sự xuất hiện của chưởng môn khiến cho tất cả những người hạch tâm của Phi Linh Môn đều cảm thấy trong lòng nhẹ bẫng đi, rốt cuộc cũng đã trở về rồi.
Lộc Sơn cung phụng, chư vị đường chủ, trưởng lão, chưởng môn có lệnh, Ngoại Đường, Vũ Đường toàn lực tiếp thu địa bàn của Ma Tâm Cốc, đồng thời phái người đi trước tới Song Đao Môn, Bách Linh Tông, Kim Đường cũng cùng hành động, không được có sai sót.
Hoàng Bác Nhiên truyền lại mệnh lệnh của chưởng môn.
Vâng.
Mọi người lập tức đáp.
Mụ nội nó, nhịn lâu như vậy rồi, cuối cùng cũng có thể hành động.
Lộc Sơn Lão Nhân nói: Vũ Đường, Ngoại Đường, Kim Đường, việc này không nên chậm trễ, hiện tại lập tức xuất phát với tốc độ nhanh nhất.
Sau một lát, bên trong Phi Linh Môn, mấy vạn đệ tử chờ xuất phát, bên trong sơn mạch Vụ Đô, từng đàn yêu thú vỗ cánh bay lên, mang theo khí thế kinh người lao đi, khiến cho tất cả mọi người trong thành cảm thấy kinh ngạc, ai nấy đều kinh thán không thôi, lần này không biết Phi Linh Môn làm gì mà gây ra động tác lớn như vậy.
Bách Linh Tông, nằm ở phía đông nam của Cổ Vực, thế lực vô cùng khổng lồ, là thế lực nhất lưu bên trong Cổ Vực, trong môn có rất nhiều đệ tử, địa bàn chung quanh có sáu thành, và vài chục trấn nhỏ.
Hô! Thời gian nửa tháng, mọi người đều đắm mình bên trong tu luyện, đảo mắt đã trôi qua, Lục Thiếu Du đình chỉ việc lĩnh ngộ năng lượng thuộc tính phong, thở mạnh ra ra một ngụm trọc khí bên trong cơ thể.
Trong nửa tháng này, linh lực do thôn phệ tên Linh Vương nhị trọng phó chưởng môn của Song Đao Môn kia mà có đã bị Lục Thiếu Du luyện hoá hoàn toàn vào năm ngày trước, tu vi linh giả của Lục Thiếu Du cũng đã đạt tới Linh Vương nhất trọng hậu kỳ, chỉ là còn cách Linh Vương nhất trọng đỉnh phong một chút chứ chưa đạt tới Linh Vương nhất trọng đỉnh phong được.
Thôn phệ mộtLinh Vương nhị trọng, linh lực cực kỳ khổng lồ, bất quá sau khi tinh lọc xong thì số linh lực thật sự mà Lục Thiếu Du có thể dùng được chỉ chừng một phần mười mà thôi, một Linh Vương nhị trọng không thể khiến cho Lục Thiếu Du đột phá được.
Trong mấy ngày kế tiếp, Lục Thiếu Du chính là lại tiếp tục lĩnh ngộ thuộc tính phong, thời gian dư dả, Lục Thiếu Du luôn dùng để lĩnh ngộ, đối với tầm quan trọng của việc lĩnh ngộ năng lượng thuộc tính, Lục Thiếu Du vẫn luôn xem trọng rất nhiều.
Chưởng môn, chúng ta sắp tới Bách Linh Tông rồi.
Đông Vô Mệnh ngồi trên Cửu Đầu Yêu Giao nói.
Vẫn là cố gắng bắt giữ, những người có tu vi Vũ Suất Linh Suất, một tên cũng không thể tha.
Lục Thiếu Du nói.
Chưởng môn, thực lực của Bách Linh Tông này, so với Song Đao Môn kia thì mạnh hơn rất nhiều, tổng cộng có ba Linh Vương và ba Vũ Vương.
Tả Thiên Khung nói.
Và bên trong Bách Linh Tông có Khấu Phi Yến là Linh Vương tam trọng, ngoài ra cón có một Linh Vương nhị trọng một Linh Vương nhất trọng, hai Vũ Vương nhị trọng, ngoài ra còn có tin đồn là bên trong Bách Linh Tông còn che dấu một Vũ Vương cao giai, thực lực không hề tầm thường.
Lục Tâm Đồng nói, trước khi đối phó với Ma Tâm Cốc, cũng đã sớm điều tra qua tin tức về những sơn môn này.
Vũ Vương cao giai.
Lục Thiếu Du hơi nhíu mày, nhưng cũng không quá để ý lắm, Vũ Vương cao giai tới mấy cũng có thể bị Sát Phá Quân đập chết mà thôi.
Chưởng môn, Vũ Vương cao giai bên trong Bách Linh Tông hình như là phu quân của Khấu Phi Yến, trước kia cũng từng là cường giả tán tu tiếng tăm lẫy lừng, tên là Hổ Viêm Thiên Vương, nghe đồn hình như là Vũ Vương lục trọng.
Thanh âm của Đông Vô Mệnh truyền vào trong tai của Lục Thiếu Du.
Xem ra thực lực của Bách Linh Tông này là mạnh nhất đây.
Lục Thiếu Du nhếch môi cười rồi lẩm bẩm, nếu như là trước kia thì mình đương nhiên sẽ không dám tuỳ tiện động tới Bách Linh Tông này, bất quá bây giờ có động vào cũng chẳng sao hết.
Cái tên Hổ viêm thiên vương gì đó ta cũng từng nghe qua, cứ để cho ta đối phó với hắn đi.
Sát Phá Quân hơi nheo mắt lại, thản nhiên nói.
Nên làm gì thì cứ làm như thế ấy, bằng tốc độ nhanh nhất, giải quyết đám Bách Linh Tông này.
Lục Thiếu Du nói.
Chưởng môn, sợ là hiện tại người của Phi Linh Môn ta cũng không đuổi tới kịp, chúng ta có cần đợi hay không? Thanh Hoả Lão Quỷ hỏi.
Không cần đợi, cứ giải quyết Bách Linh Tông này trước rồi hãy nói.
Ánh mắt của Lục Thiếu Du trầm xuống, nói: Mau đi tới đó, dùng tốc độ nhanh nhất khống chế Bách Linh Tông.
Đại bản doanh của Bạch Linh chính là ở bên trong một dãy sơn mạch bao la phía sau Linh Thành, núi non trùng điệp, còn mang theo linh khí nhàn nhạt, đây chính là thánh địa sơn môn nổi tiếng trong Cổ Vực, tu luyện chướng nhãn ở nơi này thì tốc độ cũng sẽ nhanh hơn một chút.
Bên trong những ngọn núi trùng điệp, lúc này, trên một ngọn núi khổng lồ, bên trong đại điện, có hơn hai mươi người đang ngồi, cấp độ đều là Linh Suất Vũ Suất trở nên cả.
Trên cùng chính là một lão phụ ngũ tuần, bên dưới một bộ cẩm bào, bộ dạng có chút âm trầm, tướng mạo bình thường, gương mặt thì nhăn nhó như ai cũng nợ nàng ta vài ngàn vạn kim tệ vậy, đây chính là tông chủ Khấu Phi Yến của Bách Linh Tông.
Tông chủ, vừa nhận được tin tức báo, ở Thành Cự Giang, Lục Thiếu Du xuất hiện, lấy một đánh bại chín người còn lại, giành được danh hiệu đứng đầu thập đại cường giả, đồng thời hắn còn là Linh Vũ song tu, đánh bại một vị ngũ trọng Vũ Vương ngũ hệ tên Lăng Thanh Tuyền, Lục Tâm Đồng cũng đạt được hạng ba trong thập đại cường giả.
Trên đại điện, một vị trưởng lão nhất trọng Linh Vương nói với Khấu Phi Yến.
Tên Lục Thiếu Du này không ngờ không chết, thực lực lại còn khủng bố tới vậy.
Sắc mặt của Khấu Phi Yến vốn đã khó coi, lúc này lại càng khó coi hơn nữa.
Tông chủ, mấy tháng trước Phi Linh Môn đã diệt Ma Tâm Cốc, lần này Lục Thiếu Du xuất hiện, với tính cách của hắn thì sợ là Bách Linh Tông của ta cũng sẽ gặp nguy hiểm.
Một vị trưởng lão Vũ Vương nhị trọng nói.
Mau phái người tới Hoá Vũ Tông một chuyến.
Sắc mặt của Khấu Phi Yến vô cùng khó coi, lập tức ra lệnh.
Ầm ầm! Ngay lúc Khấu Phi Yến vừa dứt lời thì một tiếng nổ lớn liền vang lên, hệt như đất rung núi chuyển vậy, cả đại điện cũng rung lên một hồi.
Xảy ra chuyện gì? Bên trong đại điện, tất cả mọi người đều cảm thấy kinh ngạc không thôi.
Không ổn, có người tấn công sơn môn.
Khấu Phi Yến xuất tâm thần ra dò xét, sắc mặt lập tức đại biến.
Xuy xuy.
Lúc từng đạo thân ảnh bên trong đại điển lao ra không trung bên ngoài ngọn núi thì lập tức chấn kinh, sắc mặt vô cùng khó coi.
Ở giữa không trung có một đoàn quang mang huyết sắc dày đặc che kín cả bầu trời, bên trong hào quang huyết sắc tản ra một loại khí tức khiến cho người ta cảm thấy linh hồn cũng lạnh lẽo, một cái tổ ong lớn xuất hiện, tựa như có máu tươi đang chảy bên trên, phía trên của nó có ngàn vạn cái cửa động chằng chịt giăng kín.
Xi xi! Một mảnh tiếng vỗ cánh gào thét vang lên, chỉ thấy bên trong tổ ong lúc này có một đám màu đỏ như máu rậm rạp ùa ra, nhìn qua không thấy điểm cuối, một cỗ khí tức cường hãn lập tức khuếch tán ra, trên trăm vạn con Thị Huyết Linh Phong liền ùa ra dữ dội.
Thị Huyết Linh Phong, là Thị Huyết Linh Phong.
Có mấy chục con Thị Huyết Linh Phong lục giai.
Trời ạ, là mẫu hoàng phong thất giai của Thị Huyết Linh Phong, chúng ta đắc tội Thị Huyết Linh Phong khi nào chứ.
Tất cả cường giả của Bách Linh Tông không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh.
Trên trăm vạn con Thị Huyết Linh Phong này mắt loé hung quang, hơn sáu mươi con Thị Huyết Linh Phong thất giai đứng đầu đều lớn cỡ một đứa nhỏ vừa mới sinh ra đời, toàn thân huyết hồng, vô cùng dữ tợn, khí tức cường hãn cuồng ngược cực kỳ hung hãn.
Trong nháy mắt hơn trăm vạn con Thị Huyết Linh Phong liền lao xuống phô thiên cái địa, một cỗ độc tố nhàn nhạt lan ra, từng cây ngao châm cực nhỏ tới mức khó mà phát hiên bắn ra dữ dội, dưới sự khống chế của Huyết Mị, trực tiếp lao về phía mấy vạn đệ tử đang vô cùng bối rối của Bách Linh Tông.
Thị Huyết Linh Phong đầy trời ùa ra như phô thiên cái địa, khắp bầu trời một mảnh huyết quang, thanh thế bức người cỡ này khiến cho đám đệ tử Bạch Linh kia cảm thấy lạnh cả sống lưng, chân run lẩy bẩy, công kích vừa tới thì trong đám người đang hoảng loạn kia lập tức truyền ra tiếng kêu la thảm thiết.
Lục Thiếu Du lăng không mà đứng, không chút trì hoãn, Thiên Sí Tuyết Sư vội vỗ cánh xuyên qua phòng ngự của Bách Linh Tông, tới được ổ của Bách Linh Tông, liền để cho Huyết Mị triển khai công kích tuyệt đối trước đã, phòng ngự cảnh báo của Bách Linh Tông lúc này đối với đám người Phi Linh Môn mà nói thì đúng thật là chẳng hề có chút tác dụng nào cả.
Lục Thiếu Du đứng ở trên lưng của Thiên Sí Tuyết Sư, áo bào xanh bay phấp phới, trong tay kết xuất thủ ấn, trên không gian thú nang bên hông lập tức có từng đạo lưu quang bắn ra, lập tức hoá thành hơn một ngàn con yêu thú.
Hống hống! Ngao! Từng đạo tiếng gầm như sấm đánh lập tức phóng thẳng lên trời, chấn khai không gian gợn sóng hoá thành từng tiếng kêu quét ra xung quanh, cả mặt đất cũng hơi rung chuyển, lập tức khiến cho sơn băng địa liệt, đất đá văng loạn.
Hơn một ngàn con yêu thú khổng lồ xuất hiện trước mặt mọi người, đám yêu thú khổng lồ lao nhanh, tạo thành rung chuyển tựa như sơn băng địa liệt vậy, đủ thứ tiếng yêu thú rít gào kêu hú, thanh âm hội tụ lại cùng một chỗ, tựa như từng đạo kinh lôi nện thẳng vào lòng người.
Đám người của Bách Linh Tông nhìn thấy một màn này thì sắc mặt lập tức đại biến, ánh mắt của ai cũng ngây cả ra.
Là người của Phi Linh Môn, là Lục Thiếu Du.
Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh, Quỷ Tiên Tử, Thanh Hoả Lão Quỷ, là người của Phi Linh Môn.
Cường giả của Bách Linh Tông lúc này rốt cuộc cũng nhìn thấy những người đứng ở đằng xa, lúc nhìn thấy chúng cường giả của Phi Linh Môn đang đứng trên lưng của Thiên Sí Tuyết Sư và Cửu Đầu Yêu Giao thì sắc mặt của cả đám đều đại biến.
Bày trận, mau bày trận.
Sắc mặt của Khấu Phi Yến lúc này cũng khiếp sợ tới cực điểm, lập tức quát lớn.
Muốn bày trận sao, muộn rồi.
Một tiếng quát lạnh vang lên, thân ảnh của Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh đã đột nhiên xuất hiện trước mặt Khấu Phi Yến, khói độc ngập trời cũng giáng xuống.
Xi xi! Thanh âm quỷ dị phát ra, Phệ Hồn Ác Anh được Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh gọi ra đầu tiên, tốc chiến tốc thắng, vừa ra tay thì Đông Vô Mệnh đã dốc toàn lực ra.
Rống! Đám yêu thú như Hắc Hùng, Nghịch Lân Yêu Bằng, đầu thống y đầu, Song Đầu Thuỷ Hoả Yêu Giao, Huyết Tích Dịch, lúc này cũng đã triển khai công kích, lao thẳng xuống từ trên trời, một đường đánh đâu thắng đó, thế như chẻ tre, không ai cản nổi, trực tiếp lao về phía cường giả của Bách Linh Tông.
Chịu chết đi.
Thân ảnh của Khoái Kiếm Vương cũng xuất hiện ngay trước mặt một tên Vũ Suất cửu trọng của Bách Linh Tông, mấy trăm đạo kiếm quang lập tức loé lên, trực tiếp cắt vỡ không gian mà đi, công kích của Vũ Vương nhị trọng, xuất kiếm cực nhanh, không hổ với danh xưng Khoái Kiếm Vương.
Rống! Thiên Độc Yêu Long gầm lên một tiếng, mấy loại tràng cảnh này chính là thứ hắn thích nhất, quang thân hắc mang đẩu động, mang theo cự lực bàng bạc, lập tức đánh tới.
Đi.
Lục Thiếu Du lại kết xuất thủ ấn lần nữa, lúc này cả ba cỗ khôi lỗi lấy được từ trong tay của đệ tử Thần Kim Các cũng bị hắn gọi đi ra, thực lực của ba cỗ khôi lỗi này cũng ngang ngửa với Vũ Suất bát trọng cửu trọng, quả thực là một cỗ máy giết chóc.
Ngao! Một tiếng sói tru vang lên, cùng lúc này, phía trước mặt của Lục Thiếu Du lập tức có một đạo quang mang màu vàng khổng lồ nhanh chóng ùa ra, một cỗ thân ảnh to lớn cũng nhanh chóng xuất hiện, mang theo một cỗ khí tức cưỡng hãn bàng bạc, đầu sói dữ tợn lúc này giống hệt như vật còn sống vậy, miệng gầm lên một tiếng, sau đó lập tức lao thẳng tới chỗ cường giả của Bách Linh Tông.
Hô hô! Lục Tâm Đồng lúc này mang theo một trời khói độc trực tiếp đánh về phía Khấu Phi Yến, tạo thành thế vây công cùng với sư phụ thôi hồn độc suất của mình, nháy mắt liền vây chặt lấy Khấu Phi Yến ở giữa.
Đệ cũng đi.
Thanh âm trẻ con non nớt của Tiểu Long vang lên, quanh thân cũng lập tức toả ra một cỗ khí tức bàng bạc, thân thể nho nhỏ, tốc độ cũng vô cùng nhanh, chỉ nháy mắt thôi, một Vũ Suất bát trọng liền trực tiếp bị một quyền của Tiểu Long nhẹ nhàng đánh bay.
Tu vi của Tiểu Long đã tới lục giai hậu kỳ, cộng thêm tốc độ cực nhanh và phòng ngự vô cùng khủng bố của nó, cho dù là Vũ Vương bình thường cũng đừng hòng động tới một sợi lông của nó, đám Vũ Suất Linh Suất hiện tại căn bản không phải đối thủ của nó.
Quỷ Tiên Tử, Thanh Hoả Lão Quỷ, Tả Thiên Khung cùng với đám thất giai yêu thú Trường Ngao Yêu Giải cũng điên cuồng triển khai vây công, trực tiếp đánh về phía cường giả của Bách Linh Tông.
Cường giả của Bách Linh Tông vừa muốn bày trận, nhưng chúng cường giả của Phi Linh Môn thì đã sớm có an bài, trong nháy mắt đã lao tới tấn công, bọn họ căn bản không có thời gian bố trí trận pháp phòng ngự.
Ánh mắt của Lục Thiếu Du quét qua, lập tức tập trung mục tiêu, chân khí tuôn ra ào ạt, bàn chân đạp mạnh lên hư không, không gian gợn sóng trực tiếp lắc lư, khí toàn loé lên, xuyên qua không gian gợn sóng, liền xuất hiện ngay trước mặt một Vũ Vương nhị trọng đang bị Thanh Hoả Lão Quỷ và Tả Thiên Khung vây công, thân thể lấy tư thái mãnh liệt nhất mà lao thẳng tới.
Vũ Vương nhị trọng này nhìn thấy Lục Thiếu Du đánh về phía mình, dường như cũng không nhận ra Lục Thiếu Du, ánh mắt trầm xuống, sát ý loé ra, một cỗ chân khí thuộc tính thổ nháy mắt liền tuôn ra dữ dội, lập tức đánh ra một quyền thật mạnh, không gian gợn sóng ở trước mặt không ngờ trực tiếp bị một quyền này của hắn chấn khai, nháy mắt đạo quyền ấn kia liền đánh về phía Lục Thiếu Du nhanh như chớp.
Xuy! Đạo quyền ẩn này lướt qua bầu trời, mang theo lực lượng cường hãn oanh xuống, lực đạo khủng bố tới mức khiến cho cả không gian cũng phải rung chuyển một trận, một cỗ kình khí phong bạo quét sạch mọi thứ trên bầu trời, nháy mắt liền đanh thẳng về phía Lục Thiếu Du.
Lúc đạo quyền ấn cường hãn bẽ gãy cả không gian kia đi tới khoảng mười thước trước mặt Lục Thiếu Du, trong ánh mắt kinh hãi của Vũ Vương nhị trọng này, quanh người của Lục Thiếu Du nháy mắt liền có một đạo không gian hoàng mang xuất hiện, đạo quyền ấn này trong nháy mắt liền bắt đầu biến mất, mà lúc đạo quyền ấn này cuối cùng cũng đánh tới trên người của Lục Thiếu Du thì lực đạo đã giảm bớt tới chín phần.
Rầm! Đạo quyền ấn này đánh trúng ngực của Lục Thiếu Du, thân thể của Lục Thiếu Du cũng không rung lên lấy một cái, trong nháy mắt tiếp theo thì có một đạo quyền ấn nóng rực lập tức biến thành một đạo quang ảnh đỏ rực, lao nhanh ra như sấm chớp.
Nơi mà đạo quyền ấn này đi qua, cả không gian đều rung lên một cái, cuối cùng ầm ầm nện thẳng lên người của vị Vũ Vương nhị trọng còn đang quá mức kinh ngạc chưa kịp lấy lại tinh thần kia.
Một thanh âm trầm đục hung hãn như sấm đánh xuống, sau đó đột nhiên vang vọng khắp không trung, đạo quyền ấn này giáng xuống, vị Vũ Vương nhị trọng này liền bị đập mạnh vào ngọn núi nhỏ phía dưới, cả ngọn núi trực tiếp nổ tung, vị Vũ Vương nhị trọng này cũng phun ra một ngụm huyết vụ xen lẫn nội tạng bị nghiền nát.
Hưu hưu! Hai người Thanh Hoả Lão Quỷ và Tả Thiên Khung nhanh chóng lao vút về phía trước, trong tay kết xuất thủ ấn, liền cấm chế được hắn, tên Vũ Vương nhị trọng này gần như đã hôn mê, không còn sức để mà phản kháng nữa, dưới cực lực bàng bạc cỡ ấy, linh hồn cũng bị đánh cho xây xẩm, hồn anh cũng không kịp trốn đi.
Lục Thiếu Du sau khi một quyền đánh bay vị Vũ Vương nhị trọng này xong thì thậm chí không thèm quay đầu lại nhìn một cái, lực đạo đã sớm tính tốt, đủ để đánh cho tên Vũ Vương nhị trọng này không còn khả năng đánh trả nữa, trong chớp mắt tiếp theo, Lục Thiếu Du liền xác định mục tiêu là Vũ Vương nhị trọng đang bị Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh và Khoái Kiếm Vương tấn công.
Khoái Kiếm Vương thì giải quyết Vũ Suất cửu trọng của Bách Linh Tông, lúc này chống lại vị Vũ Vương nhị trọng, trường kiếm trong tay thúc dục ra một đạo kiếm quang thực chất hoá, cắt vỡ không gian gợn sóng, nháy mắt liền lao ra một cách dữ đội, chém thẳng về phía vị Vũ Vương nhị trọng kia.
Vũ Vương nhị trọng cũng không phải kẻ tầm thường, trong tay thi triển một thanh binh khí có hình dạng kỳ lạ, vừa giống búa vừa giống tiển, một đạo nhận mang, cũng bổ ra thật mạnh, hai cỗ lực lượng gia vào nhau, bẳn ra cả tia lửa, khiến cho cả không gian rung lên.
Kình khí ngập trời tản ra, một mảnh không gian gợn sóng trực tiếp bị đánh mở, ở dưới kình khí cường hãn cỡ kia, thân hình của hai người đồng thời đều bị chấn khai.
Xuy! Khi thân ảnh của vị Vũ Vương nhị trọng kia bị đánh bật về sau thì thân ảnh của Lục Thiếu Du lại xuất hiện tựa như quỷ mị, trong ánh mắt của Vũ Vương nhị trọng toàn vẻ kinh hãi, nhưng lập tức cũng cảm giác được bên trong mắt của đối phương có một cỗ năng lượng vô hình lan ra, chỉ trong chớp mắt này, cả linh hồn của mình cũng run lên.
Hư Linh Huyễn Ấn.
Lục Thiếu Du thấp giọng quát lên một tiếng, Linh Vũ song tu cũng đã bị lộ rồi, sau này mình có thể quang minh chính đại mà phối hợp cả linh vũ, Hư Linh Huyễn Ấn vừa bao trùm xuống thì hai mắt của tên Vũ Vương nhị trọng này lập tức ngây ra.
Linh Ba Thiên Hồn Lãng.
Lục Thiếu Du quát khẽ một tiếng, không gian gợn sóng quanh thân kích động lan ra bốn phía, vô số đạo gợn sóng dâng mạnh tựa như sóng gầm trên biển lớn, không gian gợn sóng cũng khuếch tán ra từng đợt cuồng bạo.
Từng đợt không gian gợn sóng kịch liệt kia liền bắt đầu lan ra khắp bốn phương tám hưởng, dưới linh hồn lực lượng bàng bạc, cả không gian to lớn như vậy lúc này cũng trực tiếp bị vặn vẹo.
Trong nháy mắt, khi tên Vũ Vương nhị trọng này giãy thoát khỏi Hư Linh Huyễn Ấn khôi phục lại tinh thần, thì đã bị linh hồn cự lãng bàng bạc kia trực tiếp bao vây, sắc mặt lập tức trở nên kinh hãi, bên trong linh hồn cự lãng này, vô số linh hồn lực đang đánh tới từ mọi nơi.
Xuy! Thủ ấn vội vàng kết xuất ra, lập tức điều động năng lượng thuộc tính trong trời đất, thực lực của Vũ Vương nhị trọng tuyệt đối cũng tới tình trạng khủng bố, trong thiên địa lập tức có một cỗ năng lượng thuộc tính bàng bạc vô cùng cuồng bạo áp không hạ xuống, hoá thành một đạo cương khí bao phủ trước người hắn.
Linh hồn gợn sóng từ bốn phương tám hướng đánh úp lại, lúc hai cỗ năng lượng đánh mạnh vào nhau thì năng lượng cuồng bạo đánh ra, bên trong mây đen, từng đạo quang mang chói mắt bắt đầu phóng thích, một cỗ lực lượng vô cùng sắc bén khuếch tán lan rộng ra, cả không gian trên không cũng bắt đầu vặn vẹo.
Bất quá chỉ trong nháy mắt này, đạo năng lượng cương khí cuối cùng do vị Vũ Vương nhị trọng này bố trí lập tức bị đánh tan cực nhanh, trong nháy mắt tiếp theo thì linh hồn cự lãng liền đập mạnh lên người của hắn.
Ầm! Từng đợt linh hồn cự lãng đánh xuống, thân hình của Vũ Vương nhị trọng này lập tức run lên.
Phụt! Hắn liền phun ra một ngụm máu tươi, ánh mắt của vị Vũ Vương nhị trọng này lại toàn vẻ hoảng hốt, cũng cùng lúc đó, lại có thêm một đạo linh hồn cự lãng khác theo sát mà tới, hung hăng đánh mạnh vào.
Phụt! Liên tục bị đánh trúng, khiến cho ánh mắt của vị Vũ Vương nhị trọng này dại ra, hộ thân uể oải, khi Lục Thiếu Du thu thủ ấn lại thì liền đánh ra mấy đạo chỉ ấn cấm chế lên người của tên Vũ Vương nhị trọng này.
Ầm ầm ầm! Cả Bách Linh Tông lúc này đã rơi vào cảnh máu chảy thành sống, thanh âm nổ mạnh quanh quẩn trên không trung, tiếng kêu rên vang lên bên tai không ngớt.
Dưới sự tấn công của đám yêu thú khủng bố, Thị Huyết Linh Phong, cùng với khôi lỗi và cường giả của Phi Linh Môn, thế lực của Bách Linh Tông mặc dù rất cường hãn, nhưng đối mặt với đối thủ mạnh hơn nhiều cỡ này thì lập tức liền không thể nào chống đỡ nổi.
Khấu Phi Yến bị hai người Đông Vô Mệnh và Lục Tâm Đồng vây công, cũng rơi vào hoàn cảnh vô cùng nguy hiểm, thực lực của nàng là Linh Vương tam trọng, Đông Vô Mệnh cũng là Linh Vương tam trọng rồi, thực lực của Lục Tâm Đồng, một khi động thủ thì tuyệt đối không thua kém một Linh Vương tam trọng.
Kịch độc vô hình như thể, sắc mặt của Khấu Phi Yến ngày càng khó coi, hết thảy những việc diễn ra ở Bách Linh Tông lúc này khiến cho nàng phát cuồng lên.
Hổ Viêm, mau xuất quan cứu ta.
Giữa một trời đầy độc vật, Khấu Phi Yến quát lớn, thanh âm vang vọng trong không gian.
Trong nháy mắt này, thân ảnh của Lục Tâm Đồng đã tới bên cạnh của Khấu Phi Yến, trong tay bắt đầu kết xuất một thủ ấn quỷ dị, khói độc quanh người lập tức dâng lên ngập tràn, xen lẫn một cỗ hấp lực khổng lồ, linh hồn uy áp mênh mông giáng thẳng xuống từ trên cao, bên trong linh hồn đều xen lẫn khí tức kịch độc, không gió tự tản ra, mà ngay cả khí tức của nàng ta lúc này cũng đột nhiên dâng lên với một loại tốc độ cực nhanh, khói độc đầy trời giống như mây đen giăng kín cả tầng trời.
Thiên độc hồn quyết.
Lục Tâm Đồng quát khẽ một tiếng, lúc kết xuất ra đạo thủ ấn cuối cùng thì sắc mặt cũng đỏ bừng lên rất nhiều, một đạo quang ấn sáng chói như ẩn như hiện giữa màn khói độc, năng lượng đáng sợ khiến cho không gian không ngừng nứt vỡ ra thành từng khe nứt màu đen.
Ô! Ngao! Trong nháy mắt cả không trung liền có từng đạo tiếng thú rống chấn động lòng người phát ra từ bên trong quang ấn ẩn trong làn khói đen kia, khiến cho cả không gian cũng phải rung lên, tiếp theo liền có mấy đạo thú ảnh lẳng lặng hiện ra từ trong quang ấn kia, mấy đạo thú ảnh này có hình dạng ngô công, nhện, bò cạp, cự mãng, cóc, theo sự xuất hiện của năm đạo thú ảnh này, màn khói đen trên không lập tức rung lên dữ dội, hào quang bắn ra, năm đạo thú ảnh hợp lại với nhau, trực tiếp hội tụ thành một đạo thú ảnh khác vô cùng dữ tợn, trong nháy mắt tiếp theo, màn khói độc giăng đầy trời này trực tiếp bị đạo thú ảnh dữ tợn kia thôn phệ sạch sẽ, năng lượng uy áp cường hãn toả ra từ bên trong đó khiến cho cả không gian đều bị chấn động dữ dội, linh hồn uy áp ẩn bên trong đó cũng khiến cho não hải của người khác đau đớn dị thường.
Sắc mặt của Khấu Phi Yến đại biến, linh hồn uy áp cường hãn tới cỡ này khiến cho linh hồn của tam trọng linh vương như nàng cũng phải run lên, thực lực của đối phương chỉ là nhất trọng linh vương, cư nhiên lại có thể thúc dục ra thực lực kinh khủng tới mức này.
Đi! Thân hình của Lục Tâm Đồng loé lên, ngọc thủ hơi giơ lên, toàn thân của đạo thú ảnh dữ tợn trên không cũng rung lên, mang theo cái đuôi dài có hình dạng như đuôi bò cạp, xé rách không gian mà quất ra thật nhanh, hung hăng đánh về phía Khấu Phi Yến.
Khấu Phi Yến vẫn luôn bị Đông Vô Mệnh chặn lại, thực lực của Đông Vô Mệnh cũng là tam trọng linh vương, cộng thêm độc công và phệ hồn ác anh, cho nên Khấu Phi Yến đã bị ép rơi vào thế hạ phong tuyệt đối.
Ngũ độc thú ảnh dữ tợn này hội tụ mà tới, Khấu Phi Yến trong lúc hoảng sợ không thể không thúc dục ra một đạo thủ ấn quỷ dị, một cỗ năng lượng bàng bạc lập tức hội tụ lại cực nhanh, cả không gian cũng rung lên, trong nháy mắt liền hoá thành một quang cầu năng lượng cực lớn, quang cầu xoay tròn, phát ra năng lượng tràn ngập, khiến cho cả không gian lúc này đều giống như bị đè ép xuống, xen lẫn một cỗ linh hồn công kích bàng bạc ở bên trong.
Quang cầu này bay nhanh vạch phá không gian, trực tiếp vặn gãy không gian khí lưu, gào thét lao tới chỗ đạo thú ảnh dữ tợn cho Lục Tâm Đồng ngưng tụ ra.
Chỉ lớ lên một cái, hai cỗ năng lượng bàng bạc này đã hung hăng đập mạnh vào nhau cùng một lúc.
Ầm ầm! Hai cỗ năng lượng ầm ầm va vào nhau, thanh âm nổ lớn kinh thiên như sấm đánh lập tức vang vọng khắp cả đất trời, khắp không trung cũng hơi rung lên, năng lượng khủng bố lập tức dâng lên tạo thành từng đạo không gian gợn sóng dữ dội như biển gầm, đột nhiên cuốn phăng tất cả mà lan ra trên không trung.
Xuy! Cũng đúng lúc này, thú ảnh dữ tợn mà Lục Tâm Đồng ngưng tụ ra liền liên tục phóng thích năng lượng cuồng bạo cùng với khói độc giăng đầy trời, đám khói độc này hạ xuống liền trực tiếp ăn mòn quang cầu, khói độc không chỗ nào không lan vào được, xen lẫn công kích linh hồn, nháy mắt liền lan về phía Khấu Phi Yến.
Dưới màn khói độc kinh khủng cỡ này, sắc mặt của Khấu Phi Yến lập tức đại biến, luận thực lực thì có thể nàng ta hơn hẳn Lục Tâm Đồng, nhưng dưới màn khói độc dày đặc len lỏi khắp nơi thế này, khói độc cứ liên tục ngấm vào bên trong cơ thể, ngay cả linh hồn cũng bị ảnh hưởng, liên tục bị ảnh hưởng nặng thế này khiến cho sắc măt của nàng ta càng thêm tái nhợt.
Ô ô! Lúc này, Đông Vô Mệnh vừa kết thủ ấn, phệ hồn ác anh dữ tợn kia cũng kêu lên một tiếng quái dị, nháy mắt liền lao thẳng tới chỗ Khấu Phi Yến, thực lực của phệ hồn ác anh cũng theo thực lực của Đông Vô Mệnh tăng cường mà mạnh hơn không ít, đồng thời cũng thôn phệ không ít hồn anh, điều này khiến cho phệ hồn ác anh ngày càng trở nên hung hãn bạo ngược, lúc này, thực lực của một mình phệ hồn ác anh cũng không thua kém Đông Vô Mệnh.
Phệ hồn ác anh khủng bố cũng không sợ kịch độc, nháy mắt liền xuyên qua màn khí độc giăng kín trời kia, hung tợn lao thẳng tới chỗ Khấu Phi Yến, đồng thời còn xen lẫn một cỗ linh hồn lực lượng cô cùng mênh mông tuôn ra ào ạt, nháy mắt liên bao phủ cả không gian, khí tức này khiến cho người ta vừa nghe thấy thì cả linh hồn cũng trở nên run rẩy, giống như một loại tử vong khí tức vậy, một cỗ linh hồn khí tức đang ba động, cỗ linh hồn khí tức này tràn ngập cuồng bạo và hung sát.
Sắc mặt của Khấu Phi Yến đại biến, vật hung ác đáng sợ khiến cho linh hồn cũng chấn động thế này là thứ nàng vô cùng kiêng kị, vừa rồi bị Lục Tâm Đồng khắc chế, đã bị ảnh hưởng tuyệt đối rồi, lúc này đã hoàn toàn không còn sức đánh trả nữa.
Rống.
Đúng vào lúc này, trên một ngọn núi khổng lồ, có một tiếng gầm lớn phát ra, tiếng gầm này tựa như tiếng gào thét, thanh âm xuyên thấu không gian, lập tức có một đạo quang ảnh hồng mang nháy mắt liền từ ngọn núi phóng thẳng lên trời.
Hống! Quang ảnh xẹt qua không trung, lao qua ầm ầm một cách dữ dội, tiếp theo lập tức mang theo khí tức ba động đáng sợ lan ra.
Dám động tới Bách Linh Tông, tìm chết.
Một tiếng hét lớn vang lên, thanh âm vừa dứt thì chỉ thấy một con cự hổ một mắt lập tức xuất hiện ở giữa không trung, cự hổ này cũng phải lớn vài chục thước, sau lưng có hai cánh, toàn thân phiếm hồng, toả ra một cỗ khí tức nóng rực, tựa như một cỗ hoả diễm đang cháy phừng phực vậy.
Bên trên cự hổ lúc này có một đạo thân ảnh tráng kiện, người này có mái tóc màu đỏ, một bộ hồng bào, tuổi chừng lục tuần, dáng người tráng kiện, mắt to mày rậm, phát ra một cỗ khí tức nóng rực, gần như muốn khiến cho không gian vặn vẹo cả lên.
Khí tức cường hãn như vậy khiến cho không ít người đưa mắt nhìn sang, mấy người Phi Linh Môn cũng có chút kinh ngạc, còn đám cường giả của Bách Linh Tông thì lập tức lộ ra vẻ vui mừng.
Hổ Viêm Thiên Vương à.
Sắc mặt của Lục Thiểu Du lúc này cũng trầm xuống ngay lập tức, từ khí tức của người này mà xem thì sợ là thực lực ít nhất cũng tới thất trọng vũ vương, còn có phi hổ yêu thú kia, hẳn là hoả hệ yêu thú, bất quá chỉ mới tới ngũ giai hậu kỳ mà thôi.
Phu quân, cứu ta.
Lão giả mặc hồng bào này vừa xuất hiện thì Khấu Phi Yến lập tức lộ ra vẻ vui mừng, lớn tiếng kêu cứu.
Phá.
Lão giả mặc hồng bào nháy mắt đã nhảy ra, mọi thứ kể ra có vẻ khá dài dòng nhưng thực tế lại diễn ra cực nhanh, trong nháy mắt không gian gợn sóng liền vặn vẹo, đã lao thẳng tới chỗ Khấu Phi Yến, ngay một khắc khi phệ hồn ác anh lao về phía Khấu Phi Yến thì một đạo trảo ấn trực tiếp bẽ gãy không gian, lập tức đập mạnh lên phệ hồn ác anh.
Ô ô! Không gian trực tiếp vặn vẹo, phệ hồn ác anh hung ngược dữ tợn lập tức bị áp chế tới mức kêu lên ô ô, không gian vặn vẹo, tựa như muốn nứt vỡ ra.
Phá.
Nhưng đúng vào lúc này, lại có một tiếng quét khẽ vang lên, một đạo thân ảnh vô thanh vô tức xuất hiện, tay giơ lên, liền có một cỗ năng lượng vô hình trực tiếp lan toả ra, cũng ngay lúc này, cả không gian đột nhiên trở nên lạnh lẽo như một hầm băng vậy, không gian vặn vẹo đè ép phía trên phệ hồn ác anh cũng lập tức bị đóng băng ngay lúc đó rồi vỡ tan.
Ầm ầm! Không gian vỡ nát, một cỗ năng lượng cuồng bạo lan ra, trong lúc vô hình lại bị một cỗ năng lượng khác áp chế, ngay cả một gợn sóng cũng không mảy may xuất hiện.
Thu! Đông Vô Mệnh kết xuất thủ ấn, lập tức thu hồi phệ hồn ác anh vào trong cơ thể.
Trên không trung, Sát Phá Quân lăng không mà đứng, lam bào không gió mà bay, mái tóc dài màu lam phấp phới, một cỗ khí tức vô hình khiến cho cả không gian lúc này cũng tràn ngập một loại cảm giác áp bách như sắp có mưa gió nổi lên.
Hống! Một tiếng hồ gầm thật lớn vang lên, phi hổ yêu thú của lão giả áo hồng cũng đã biến trở lại thành to lớn chừng năm trăm thước, há miệng gào to, đúng lúc này lại bị phi thiên ngô công của Lục Tâm Đồng và Cửu Đầu Yêu Giao của Đông Vô Mệnh vây công, Cửu Đầu Yêu Giao quất mạnh cái đuôi lớn một cái, lập tức đập cho nó rơi mạnh xuống dưới, trực tiếp đè nát đỉnh của một ngọn núi.
Muốn chết! Mắt nhìn Sát Phá Quân, dư quang khoé mắt nhìn thấy toạ kỵ của mình bị ngược đãi, ánh mắt của vị lão giả mặc hồng bào này lập tức trở nên lạnh lẽo, quát lên một tiếng, bàn tay ở dưới tay áo đột nhiên vung lên, khắp thiên địa đột nhiên có một cỗ năng lượng nóng rực kinh người lập tức hội tụ lại, trong nháy mắt tiếp theo liền có một đạo hoả diễm quang trụ cực nóng lăng không xuất hiện, dùng một xu thế phá không, nháy mắt liền đánh về phía Sát Phá Quân.
Ánh mắt của Sát Phá Quân trầm xuống, quanh thân lập tức có một cỗ lam mang không gian từ từ lan ra.
Trong nháy mắt này, ánh mắt của vị lão giả hồng bào trên không trung lập tức đại biến, lúc này, có một cỗ khí tức cường hãn đang lan ra, chân khí trong cơ thể tựa như trong nháy mắt này liền ngừng chuyển động luôn vậy.
Xuy! Trong nháy mắt tiếp theo, Sát Phá Quân chỉ tuỳ tiện đánh ra một chưởng, một đạo quang trụ màu xanh lập tức tuôn ra ồ ạt từ trong tay, tay áo run lên, trong nháy mắt, quang trụ màu xanh kia đã đâm vào trên một đạo hoả diễm quang trụ nóng rực nào đó, gần như cùng một lúc, thân ảnh của Sát Phá Quân liền lăng không biến mất ngay tại chỗ.
Xem tiếp...Linh vũ thiên hà
truyện tranh Linh vũ thiên hà
truyện Linh vũ thiên hà
Linh vũ thiên hà truyện chữ
đọc truyện Linh vũ thiên hà
Linh vũ thiên hà chap
truyenfull.vn
truyenfull.vip
truyenfull.vip
truyen.tangthuvien.vn/
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License