Linh vũ thiên hà
Chapter
0130
Lúc Lam Linh nhìn bóng dáng Lục Thiếu Du biến mất vô cùng kinh ngạc, thế nhưng cũng không có chút do dự nào, quanh thân lập tức được một vòng quang mang màu đỏ bao phủ.
Khí tức thuộc tính hỏa khuếch tán.
Chân khí trường kiếm màu xanh trong tay nhanh chóng kích động, lập tức bổ ra mấy đạo kiếm quang về phía sau lưng.
Trong không trung sau lưng Lam Linh lập tức bị kiếm quang bao phủ.
Phá.
Một tiếng quát nhẹ từ không trung truyền ra, kiếm quang ngập trời tán loạn, kiếm quang do Lam Linh đánh ra bằng mắt thường cũng có thể thấy được đang dùng một tốc độ rất nhanh tan rã, hóa thành sương mù màu đỏ tiêu tán ở trong không trung.
Đồng thời kình khí cường hãn tràn ngập không trung, lúc này thân ảnh Lục Thiếu Du xuất hiện ở trong kiếm quan, linh lực quanh người cuồn cuộn, trực tiếp khiến cho không trung nhộn nhạo.
Ngay khi kiếm quang bị phá vỡ thì Lam Linh lập tức thu trường kiếm vào trong nhẫn trữ vật.
Bộ ngực cao ngất phập phồng, trong tay vội vàng đánh ra thủ ấn quỷ dị, lập tức vỗ vào cái túi bên hông một cái, một đạo lưu quang nhanh chóng bắn ra.
Dát.
Đạo lưu quang này phóng lên trời lập tức hóa thành một đầu phi ưng màu đỏ chừng hai trăm thước, một cỗ khí tức cường hãn khuếch tán.
Hai móng vuốt của đầu phi ưng màu đỏ này sắc bén, móng vuốt sắc bén giống như loan đao.
Đúng là Liệt Hỏa Yêu Ưng của Lam Linh.
Đối mặt với Linh Vương nhất trọng, ngay chiêu thứ hai Lam Linh đã bắt buộc phải triệu hồi bản mạng yêu thú của mình.
Không ngờ đã là lục giai hậu kỳ rồi.
Ánh mắt Lục Thiếu Du nhảy lên.
Trên đại hội Tam tông Tứ môn, Liệt Hỏa Yêu Ưng này mới chỉ là ngũ giai trung kỳ mà thôi, hắn sử dụng Huyết hồn ấn còn đem nó đánh trọng thương.
Không nghĩ tới bây giờ đầu Liệt Hỏa Yêu Ưng này đã tới lục giai hậu kỳ.
Bất quá từ khí tức trên người Liệt Hỏa Yêu Ưng này cũng thấy được, nó còn chưa tới lục giai hậu kỳ đỉnh phong.
Nhìn Liệt Hỏa Yêu Ưng tỏa ra khí tức nóng bỏng trên không trung, Lục Thiếu Du có chút vui vẻ.
Người bình thường sợ rằng tình nguyện đụng với Vũ Suất bát trọng chứ cũng không muốn đụng phải Liệt Hỏa Yêu Ưng lục giai hậu kỳ.
Bởi vì Liệt Hỏa Yêu Ưng có bản thể cường hãn, lại là yêu thú phi hành, tuyệt đối khó đối phó.
Tăng thêm sự hỗ trợ của chủ nhân mà nói, cực kỳ khó đối phó.
Khóe miệng Lục Thiếu Du hiện lên nụ cười tà dị mà người ngoài khó có thể phát hiện ra.
Đối phó với yêu thú hắn cũng không phải sợ.
Bất quá lúc này hắn phải thu liễm một chút mới được.
Người trong quảng trường có thể nhận ra Huyết Hồn Ấn của hắn cũng không phải là ít.
Huyết Hồn Ấn của sư phụ Thánh Thủ Linh Tôn chính là khắc tinh của Vạn Thú Tông, Lục Thiếu Du ngay lần đầu thi triển từng thắc mắc sư phụ có phải là có cừu oán gì với Vạn Thú Tông hay không mà Huyết Hồn Ấn này hoàn toàn có thể chà đạp Vạn Thú Tông.
Trong nháy mắt từng đạo thủ ấn quỷ dị trong tay Lam Linh được đánh ra, miệng phun ra một ngụm máu vào trên đan dược, lập tức ném vào miệng Liệt Hỏa Yêu Ưng.
Liệt Hỏa Yêu Ưng sau khi nuốt vào lập tức kêu lên một tiếng, thanh âm xuyên thấu không trung.
Thân thể nhanh chóng tăng vọng, từ hai trăm thước nhanh chóng bành trướng tới sáu trăm thước, giống như một đám mây đỏ khổng lồ bao phủ không trung.
Nhiệt độ trong không nhanh chóng kéo lên, lúc này khí tức trên người Liệt Hỏa Yêu Ưng đã khiến cho không ít người rung động.
Sợ rằng ngay cả Vũ Suất bát trọng cũng khó mà đối phó được với Lam Linh.
Lúc này trên quảng trường, tất cả mọi người trên cơ bản đều giao thủ.
Cả quảng trường cũng chỉ có rải rác mấy người không động thủ, Thánh Nữ Thiên Địa Các là một, Lục Tâm Đồng lúc này cũng không động thủ, điều khiến cho mọi người cảm thấy ngoài ý muốn chính là người thanh niên áo xám kia cũng vậy.
Còn có nữ tử mặc y phục màu cam của Tứ các Tứ đảo, Nguyên Nhược Lan của Thiên Kiếm môn, tăng lên Lục Vô Song cùng Lam Thập Tam.
Cả quảng trường lúc này chỉ có mấy người này đang quát sát mọi người mà thôi.
Dát Dát.
Trong chớp mắt, hai cánh khổng lồ trên bản thể của Liệt Hỏa Yêu Ưng chấn động, một cỗ kình khí mạnh mẽ hung bạo xuyên thấu hư không, thân hình nhanh chóng lướt về phía trước tạo thành thanh âm xé gió.
Giống như đánh vỡ không gian.
Khí tức nóng bỏng trên người tràn ra mang theo hỏa diễm ngập tràn, khí tức lăng lệ khuếch tán.
Miệng phun ra một hỏa cầu mang theo gợn sóng đỏ thẫm trong không gian nhanh chóng đánh về phía Lục Thiếu Du.
Hừ.
Lục Thiếu Du hừ nhẹ một tiếng, linh lực tuôn ra.
Thân thể liền biến mất tại chỗ.
Đạo hỏa cầu của Liệt Hỏa Yêu Ưng lập tức mất đi mục tiêu.
Ngay lúc đó, dưới không ít ánh mắt nhìn vào, trên đầu Liệt Hỏa Yêu Ưng xuất hiện thân ảnh của Lục Thiếu Du.
Liệt Hỏa Yêu Ưng lúc này cũng phát hiện thân ảnh của Lục Thiếu Du, trong đôi mắt lớn lập tức xuất hiện ánh mắt kinh ngạc, hai cánh vỗ mạnh, thân thể to lớn lùi lại.
Còn muốn chạy trốn sao? Ngươi tới thất giai thì ta còn để ý một chút, lục giai hậu kỳ đỉnh phong còn chưa đạt tới, vậy thì xem đây.
Lục Thiếu Du xuất hiện trên đầu Liệt Hỏa Yêu Ưng, thân thể như thuấn di, lúc này hắn đã sớm có chuẩn bị, không chút trì hoãn nào lập tức dùng xu thế sét đánh trực tiếp bổ vào trên trán Liệt Hỏa Yêu Ưng.
Thân thể của Lục Thiếu Du hiện tại so sánh với Liệt Hỏa Yêu Ưng chẳng khác gì con kiến với con voi.
Bất quá lực lượng thì không giống vậy.
Ngay tại lúc đó khóe miệng Lục Thiếu Du xuất hiện nụ cười tà.
Một đạo chưởng ấn đánh thẳng vào trên trán Liệt Hỏa Yêu Ưng.
Bốn phía chưởng ấn lúc này nếu như có người ở gần thì có thể nhìn thấy, ở bên trong chưởng ấn của Lục Thiếu Du lúc này có một mảnh huyết quang tràn ngập.
Một chưởng này đánh vào trong trán Liệt Hỏa Yêu Ưng, người bên ngoài không thể cảm giác được gì.
Thế nhưng Liệt Hỏa Yêu Ưng lại không giống vậy, một cỗ uy áp cực lớn từ trên đó truyền ra.
Ánh mắt Liệt Hỏa Yêu Ưng hiện lên vẻ kinh hãi, thân thể khổng lồ run rẩy, trong lúc vô hình đã bị áp chế.
Mọi người đột nhiên nhìn thấy một màn không thể tưởng tượng nổi, Liệt Hỏa Yêu Ưng không lồ kia lập tức ngây ra như phỗng, thân thể khổng lồ uể oải từ trên không trung hung hăng rơi xuống mặt đất.
Phanh.
Thân thể khổng lồ vài trăm thước rơi xuống đất, lập tức mặt đất trên quảng trường rạn nứt.
Một đầu Liệt Hỏa Yêu Ưng lục giai hậu kỳ không ngờ chỉ trong một chiêu đã bị tiêu diệt.
Lần này số người kinh ngạc cũng không phải là ít.
Phốc.
Trong miệng Lam Linh cũng phun ra một ngụm máu tươi.
Sắc mặt trở nên tái nhợt, thân thể mềm mại lảo đảo lui về phía sau vài bước mới đứng vững được.
Ánh mắt nhìn thanh niên áo xanh trên không trung.
Vừa rồi trong đầu nàng cũng bị một kích, linh hồn lực bị tổn thương.
Mà loại công kích này giống như công kích của Lục Thiếu Du khi trước trên đại hội Tam tông Tứ môn như đúc.
Lam Linh cũng không có thời gian nghĩ nhiều, sắc mặt trầm xuống, hai tay nhanh chóng đánh ra từng đạo thủ ấn rườm rà phức tạp.
Tốc độ kết xuất thủ ấn của nàng càng ngày càng nhanh, tới cuối cùng thủ ấn biến hóa còn kéo theo tàn ảnh.
́t chủ bài của Lam Linh.
Sau khi đánh ra từng đạo thủ ấn, khuôn mặt Lam Linh đỏ lên, sắc mặt cũng cực kỳ ngưng trọng.
Mà ngay cả trên trán cũng xuất hiện mồ hôi.
Xem ra việc kết thủ ấn này đối với nàng cũng tiêu hao không ít chân khí, thậm chí còn khủng bố.
Uy năng thật mạnh, không thể khinh thường a.
Ánh mắt Lục Thiếu Du trầm xuống, lúc này cảm nhận cỗ uy năng trong thủ ấn trên tay Lam Linh khiến cho thực lực của nàng nhảy lên một độ cao mới.
Dường như còn kèm theo một cỗ khí tức từ thú hồn.
Thú hồn chi khí này cùng Huyết Hồn Ấn của hắn có chút tương tự.
Tại sao lại có thể như vậy? Chẳng lẽ có chút quan hệ với Huyết Hồn Ấn sao? Ánh mắt khẽ đổi, tiếp theo đó sắc mặt Lục Thiếu Du có chút chần chờ rồi không chút do dự nào lặng lẽ kết xuất thủ ấn.
Sau khi thủ ấn được kết, khí tức trên người hắn cũng nhanh chóng kéo lên.
Trên đài cao, bên trong Vạn Thú Tông, Doãn Ngạc cùng chúng cường giả trong tông đều nhíu mày.
Lam Linh chính là đệ tử có hy vọng tiến vào top mười nhất.
Nếu như bị thua thì Vạn Thú Tông lần này phải dừng bước tại đây.
Nhìn thấy Lam Linh kết ra thủ ấn, tất cả người Vạn Thú Tông đều biết rõ, Lam Linh bắt đầu thi triển con bài chưa lật cuối cùng của mình.
Thú Hồn Quyết của Vạn Thú Tông, mặc dù chỉ là vũ kỹ Huyền cấp trung giai mà thôi, thế nhưng nó chính là căn bản của Vạn Thú Tông, tất cả các bí pháp của Vạn Thú Tông đều không rời khỏi căn bản của Thú Hồn Quyết, uy lực cũng cực kỳ cường hãn.
Mà trong Vạn Thú Tông, người có thể tu luyện thành công Thú Hồn Quyết đúng là không có mấy ai.
Người trẻ tuổi tu luyện Thú Hồn Quyết cũng chỉ có Lam Linh mà thôi.
Cho nên tất cả người Vạn Thú Tông đều biết, chức vị tông chủ tiếp theo của Vạn Thú Tông sợ rằng không có ai khác ngoài Lam Linh.
Hiện tại Lam Linh là người được tông chủ cùng tất cả các trưởng lão khác coi trọng.
Không ít cường giả trên đài cao cũng nhìn vào Lam Linh.
Thú Hồn Quyết của Vạn Thú Tông, uy lực không giống bình thường.
Tuy rằng chỉ là vũ kỹ Huyền cấp trung giai, thế nhưng công kích lại vô cùng kỳ lạ, căn bản không có cách nào so sánh với vũ kỹ.
Mọi chuyện xảy ra vô cùng nhanh chóng, ngay trong ánh mắt của mọi người, thủ ấn trong tay Lam Linh không ngừng biến đổi lúc này đột nhiên cứng lại.
Lúc này thủ ấn Lam Linh tạo thành một đường cong quỷ dị, mười ngón tay giao nhau, ở trong lòng bàn tay nàng có một cỗ khí tức quỷ dị lan tràn.
Rồi một cỗ chân khí bàng bạc đột nhiên hiện lên.
Cỗ chân khí này nhanh chóng đem Lục Thiếu Du bao phủ.
Mà bên trong cỗ chân khí bàng bạc này, có một cỗ quang mang quỷ dị lặng yên tỏa ra rồi bắt ngờ tăng vọt.
Quang mang tăng lên một phần thì khí tức trên người Lam Linh tăng vọt một phần.
Khi cỗ quang mang kia tăng vọt tới nghìn thước thì thân ảnh Lam Linh đã hoàn toàn được bao phủ trong đó.
Cỗ quang mang quỷ dị này mang theo uy năng mạnh mẽ khiến cho tất cả mọi người chú ý.
Đám người Thánh Nữ Thiên Các, Lam Thập Tam, thanh niên áo xám, Lục Tâm Đồng, Nguyên Nhược Lan, Lục Vô Song đều không khỏi nhìn về phía Lam Linh.
Tiếng ồn từ đám khán giả bốn phía nhanh chóng yên lặng.
Cỗ quang mang quỷ dị kia mang theo khí tức khiến cho lòng người rung động, khiến cho những khán giả phía xa cũng cảm nhận được sự bất phàm, cả đám líu lưỡi chăm chú nhìn về phía quảng trường, nơi có cỗ quang mang kia hiện hữu.
Lúc mọi người đang kich ngạc thì có một đầu dị thú đột nhiên bắn ra từ trong cỗ quang mang kỳ dị kia.
Đầu dị thú này đột nhiên xuất hiện, thân thể chừng bảy trăm thước, thân thể cực lớn giống như giao long, thế nhưng lại mang theo cái đầu giống cự mãng.
Toàn thân là lân phiến dày đặc.
Trên lân phiến tràn ngập hảo diễm.
Cỗ hỏa diễm này vô cùng kỳ lạ, hỏa diễm màu hồng, vô cùng xinh đẹp, thế nhưng năng lượng nóng bỏng trong đó lại khiến cho người ta cực kỳ sợ hãi.
Mà kỳ lạ nhất chính là trên lưng đầu dị thú này còn có đôi cánh rộng vài trăm thước.
Đôi cánh khẽ vỗ một cái là không gian lập tức vặn vẹo.
Không khí bị áp súc thành một đường cung.
Nhiệt độ nóng bỏng khiến cho trong không trung có từng đám sương mù tràn ra, khiến cho hô hấp của mọi người cực kỳ khó khăn.
Phi Dực Hỏa Long Mãng.
Lục Thiếu Du đứng ở phía trước nhìn hư ảnh dị thú này.
Lúc này ánh mắt hắn cũng ngẩn ngơ, không nghĩ tới Lam Linh lại thúc ra một đầu dị thú như vậy.
Đây chính là Phi Dực Hỏa Long Mãng từng ghi lại trên Thiên Linh Lục, là một loại yêu thú hỏa hệ cường hãn, huyết mạch tuyệt đối không dưới Thiên Sí Tuyết Sư.
Chẳng lẽ là Thú Hồn Quyết của Vạn Thú Tông.
Lục Thiếu Du lập tức nghĩ tới Thú Hồn Quyết của Vạn Thú Tông.
Trước kia Lục Thiếu Du cũng từng xem qua trên Thiên Linh lục.
Trên đó có nói, tu luyện Thú Hồn Quyết này không hề dễ dàng.
Trước tiên phải luyện hóa thú hồn, đau đớn phải chịu cũng không ít.
Mà luyện hóa thú hồn càng mạnh thì uy lực của Thú Hồn Quyết càng lớn, đồng thời thú hồn được luyện hóa còn phải là thú hồn của yêu thú còn sống.
Nhìn khí tức của Phi Dực Hỏa Long Mãng lúc này sợ rằng đã đến lục giai hậu kỳ đỉnh phong, tuyệt đối có thể chống lại một hai với Linh Vương nhất trọng và Vũ Vương nhất trọng.
Dùng thực lực Lam Linh mà có thể đem nó luyện hóa, sợ rằng đau đơn phải chịu cũng không ít.
Đầu Phi Dực Hỏa Long Mãng bay lên không, sóng gợn trong không gian lúc này trực tiếp lắc lư.
Hỏa diễm chấn động, trong không gian vang lên tiếng trầm thấp cùng với một cỗ cuồng phong đột ngột xuất hiện.
Lúc này bên trong gợn sóng trong không gian, từng đạo kình khí giống như sóng nước nhanh chóng khuếch tán.
Ngao.
Phi Dực Hỏa Long Mãng gào thét một tiếng, giống như là sói tru.
Ngay sau đó Phi Dực Hỏa Long Mãng khổng lồ trực tiếp đánh về phía Lục Thiếu Du, thân thể không lồ xuyên qua không gian, trực tiếp mang theo một thông đạo, uy thế kinh người trực tiếp bắn về phía trước, cả không trung lúc này run rẩy không ngừng.
Hay cho một Thú Hồn Quyết.
Không ít người lúc này cũng thầm htan không thôi.
Mà ngay cả không ít cường giả cũng phản thán phục.
Dùng thực lực Vũ Suất lục trọng của Lam Linh có thể chống lại Linh Vương nhất trọng hiện tại đã vô cùng khủng bố rồi.
Thú Hồn Quyết của Vạn Thú Tông này quả thực danh bất hư truyền.
Sợ rằng Dương Quá kia lần này phiền phức lớn rồi.
Có lẽ coi như có thể chống lại cũng tiêu hao vô cùng khổng lồ.
Trong trường, không ít người thầm than một câu.
Đến tốt, để xem Thú Hồn Quyết của ngươi lợi hại hay là Huyết Hồn Ấn của ta lợi hại.
Lục Thiếu Du thầm nghĩ trong lòng một câu, ánh mắt trầm xuống.
Tuy rằng nó có chút quỷ dị, bất quá so với thú hồn của Lục Tâm Đồng lại chênh lệch hơn rất nhiều.
Dùng thực lực linh giả hiện tại muốn đối phó với bản mạng thú hồn Phi Dực Hỏa Long mãng của Lam Linh cũng không khó.
Có phương pháp khắc chế cho nên hắn căn bản không cần lãng phí bao nhiêu khí lực.
Mắt nhìn Phi Dực Hỏa Long Mãng khổng lồ từ trên không đánh xuống, giống như một khối thiên thạch tràn ngập hỏa diễm từ trên trời đánh xuống, cả không gian run rẩy, uy thế kinh người này không phải là thứ mà người bình thường có thể chống lại.
Khóe miệng Lục Thiếu Du hiện lên nụ cười quỷ dị.
Dù thế nào Phi Dực Hỏa Long Mãng cũng chỉ là lục giai hậu kỳ đỉnh mà thôi.
Lam Linh cũng chỉ là Vũ Suất lục trọng, tuy rằng thủ đoạn cực kỳ bất phàm.
Thế nhưng cuối cùng thực lực kém quá nhiều.
Lúc này Lục Thiếu Du không lùi mà tiến tới, thân thể phóng lên trời, linh lực trên người tuôn ra rồi bao phủ quanh thân, ngay cả gợn sóng trong không gian cũng không thể tới gần.
Phi Dực Hỏa Long Mãng đánh tới, thân thể khổng lồ như thiên thạch đáp xuống mang theo hỏa diễm nóng bỏng nhanh chóng bao phủ Lục Thiếu Du vào trong.
Ồ? Đối với việc Lục Thiếu Du không lùi mà tiến tới, không ít người đều không nhịn được mà ồ lên một tiếng kinh ngạc.
Loại tình huống này chỉ sợ ai cũng phải tạm tránh đi một lát, cố gắng không để bị nó làm ảnh hưởng, không ngờ Lục Thiếu Du lại tiến tới.
Trong không gian tràn ngập gợn sóng nóng bỏng, hỏa diễm của Phi Dực Hỏa Long Mãng trực tiếp bao phủ không gian quanh người nó.
Cỗ khí tức nóng bỏng kia khiến cho lúc này ngay cả Lục Thiếu Du cũng cảm thấy hô hấp đình trệ.
Con bài chưa lật này của Lam Linh quả thực đủ khủng bố.
Dùng tu vi Vũ Suất lục trọng, công kích không ngờ có thể chống lại một hai với Vũ Vương, Linh Vương nhất trọng.
Trong không gian nóng bỏng này, Lục Thiếu Du nhìn thấy cái miệng to lớn đỏ như máu của Phi Dực Hỏa Long Mãng nhanh mở ra đớp về phía mình.
Cái miệng máu to lớn kia giống như một cái động không đáy màu đỏ to lớn, chỉ cần nhìn vào cũng khiến linh hồn người ta run lên.
Khí tức quỷ dị cùng với uy áp ngập tràn trong đó khiến cho mọi người không rét mà run.
Giữa không trung, mọi người liên tục kinh ngạc.
Thanh niên áo xanh kia không ngờ lại bị hư ảnh cự thú thôn phệ.
Hoàng Đan, Hoàng Hân cùng Hoàng Chí Lương nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt đại biến.
Phá cho ta.
Ngay khi cái miệng lớn của Phi Dực Hỏa Long Mãng vừa mới thôn phệ Lục Thiếu Du thì lúc này thanh âm trầm thấp từ trong miệng Lục Thiếu Du vang lên.
Một đạo huyết sắc quang ấn không biết từ lúc nào đã xuất hiện trong tay hắn, nhanh chóng được đánh ra.
Ngao.
Một tiếng thú minh giống như long phượng từ trong cơ thể Phi Dực Hỏa Long Mãng vang lên, trong không gian tràn ngập hỏa diễm kia, từ trong lòng bàn tay phải Lục Thiếu Du có một cái ấn lướt đi, ấn này có hình dáng giống rồng nhưng không phải là rồng, giống hổ nhưng cũng không phải là hổ.
Uy áp ngập trời từ trong đó khuếch tán ra.
Mà hết thảy những chuyện này lại không có ai nhìn thấy rõ ràng.
Huyết Hồn Ấn vừa xuất, mang theo tiếng thú minh hung hăng nện vào trong không gian tràn ngập hỏa diễm kia, cả không gian như đình trệ một lát.
Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, một tiếng nổ kinh thiên vang lên, một cỗ kình khí cuồng bạo ầm ầm khuếch tán trong không trung.
Phanh Phanh.
Bằng mắt thường cũng có thể thấy được, đầu Phi Dực Hỏa Long Mãng khổng lồ kia bắt ngờ nổ tung trên không gian.
Cả quảng trường lúc này xuất hiện một đám mây hình nấm.
Hỏa diễm phóng lên trời, thanh âm khiến cho màng tai mọi người đau đớn.
Phốc phốc.
Trong không gian hỗn loạn, thân thể mềm mại của Lam Linh bị đánh bay, sắc mặt trắng bệch, máu tươi từ trong miệng phun ra.
Thú Hồn Quyết bị phá, liên luy tới nàng cũng bị thương theo, mà thương thế vô cùng nghiêm trọng.
Khi kình khí tiêu tán, thân ảnh Lục Thiếu Du lách mình xuất hiện.
Khóe miệng mang theo nụ cười tà dị, dường như trút được gánh nặng.
Xem ra sư phụ Thánh Thủ Linh Tôn của hắn và Vạn Thú Tông có cừu oán, bất luận một công pháp gì của Vạn Thú Tông đều có thể bị Huyết Hồn Ấn của sư phụ Thánh Thủ Linh Tôn khác chế, Huyết Hồn Ấn phá Thú Hồn Quyết của Vạn Thú Tông quả thực dễ như trở bàn tay.
Trên đài cao, ánh mắt của tất cả cường giả đều tỏa sáng.
Đối với Thú Hồn Quyết của Vạn Thú Tông không ít người cũng biết rõ, tuyệt đối không dễ phá.
Thế nhưng thật không ngờ Quỷ Sát Dương Quá kia lại phá được dễ dàng như vậy.
Làm sao có thể? Thú Hồn Quyết của Vạn Thú Tông sao có khả năng bị phá dễ dàng như vậy? So với sự kinh ngạc của những người khác thì tất cả những trưởng lão cùng đệ tử của Vạn Thú Tông càng thêm kinh ngạc, sợ hãi.
Thú Hồn Quyết của Vạn Thú Tông bọn họ không giống bình thường, không ngờ lại dễ dàng bị đối phương phá như vậy.
Nếu không phải tận mắt nhìn thấy thì bọn họ sẽ không tin tưởng.
Thế nhưng tất cả mọi chuyện này lại xảy ra trước mặt bọn họ.
Thực lực Dương Quá tiên sinh thật mạnh mẽ a.
Hoàng Chí Lương thở dài một hơi.
Tỷ muội Hoàng gia thì lại hít thật sâu, so với Lục Thiếu Du đang đấu ở trong quảng trường thì tỷ muội Hoàng gia còn khẩn trương hơn.
Lam Linh tiểu thư, giao ngọc giản ra đi.
Thân ảnh Lục Thiếu Du xuất hiện trước người Lam Linh.
Hắn cũng không ra tay nữa.
Lam Linh thân là đệ tử Vạn Thú Tông, hơn nữa lúc này lại là đệ tử có địa vị cực cao, hắn cũng không thể làm quá mức.
Mà trong lòng Lục Thiếu Du, có lẽ là bởi vì bản thân hắn đã trải qua một đoạn thời gian không ngắn ở chung với nàng, cũng coi như đồng cam cộng khổ, mặc dù nàng tâm ngoan thủ loạn, tâm cơ rất nặng, thế nhưng cuối cùng dù sao cũng không giết hắn, hắn cũng không bị thiệt.
Tuy rằng tâm ngoan thủ lạt, tâm cơ rất nặng, thế nhưng Lục Thiếu Du cũng biết, có câu nói gọi là người trong giang hồ thân bất do kỷ, có lẽ là như thế.
Khi trước Lam Linh ở trong sơn mạch Vụ Đô, nếu như không phải bởi vì tâm ngoan thủ lạt cùng tâm cơ không bình thường sợ rằng cũng không sống được tới bây giờ, cũng không có cách nào bò tới địa vị hiện tại trên Vạn Thú Tông.
Hết thảy những chuyện này sâu trong lòng Lục Thiếu Du hiểu rất rõ.
Trong nội tâm ngược lại có chút tán thưởng Lam Linh, có thể có được địa vị như hiện tại, người bình thường há có thể làm được.
Ta thua.
Trong miệng Lam Linh lại một lần nữa phun ra một ngụm máu tươi.
Nhanh chóng đem một đống ngọc giản trong tay giao cho Lục Thiếu Du.
Khuôn mặt tái nhợt, vô lực ngẩng lên nhìn Lục Thiếu Du rồi nói: Các hạ, quả thực ngươi rất giống một bằng hữu của ta.
Lục Thiếu Du tiếp nhận ngọc giản, mỉm cười nói: Về sau nói không chừng ngươi còn có thể gặp lại được người đó.
Không có khả năng, hơn phân nửa hắn đã lành ít dữ nhiều.
Cho dù là gặp hắn thì hắn cũng không coi ta làm bằng hữu.
Lam Linh nói.
Mí mắt Lục Thiếu Du khẽ giật, suy nghĩ một lát rồi nói: Lam Linh tiểu thư, ngươi nên lui qua một bên dưỡng thương đi, đừng để lưu lại di chứng gì.
Thanh âm vừa dứt, Lục Thiếu Du rời đi, nhìn bóng lưng Lục Thiếu Du, ánh mắt Lam Linh không ngừng biến đổi, lẩm bẩm nói: Cái bóng lưng này vì sao cũng tương tự như vậy? Phanh Phanh.
Đại chiến vẫn còn tiếp tục, ngày cuối cùng, tất cả mọi người đều đang tranh thủ cơ hội cuối cùng.
Vừa rồi người thanh niên áo xám kia còn chưa có động tác cùng với đám người Thánh Nữ Thiên Các hiện tại cũng đã nhanh chóng chọn được đối thủ của mình.
Thân ảnh Lục Thiếu Du đáp xuống một chỗ trống trải trên quảng trường, mắt nhìn toàn trường rồi kiểm tra số ngọc giản vừa mới đạt được.
Tổng cộng là một trăm hai mươi khối, cộng thêm số ngọc giản trong tay hắn, hiện tại đã hơn bốn trăm gần năm trăm.
Thế nhưng vẫn như cũ không an toàn, xem ra hắn cần phải đánh bại một đối thủ nữa mới đủ.
Ánh mắt quét qua, lúc này tất cả mọi người trên quảng trường đều có đối thủ của mình, mà bây giờ nhân số càng ngày càng ít, những người còn lại thực lực càng ngày càng mạnh, có một ít người Lục Thiếu Du cũng không muốn động vào lúc này, thế nhưng muốn tìm một đói thủ thích hợp để động thủ vào lúc này quả thực không dễ dàng.
Phanh Phanh.
Phía xa, thanh âm bạo liệt cực lớn vang lên.
Thân ảnh Vân Hồng Lăng giống như một con chim xuyên qua không trung, trường tiên trong tay giống như một đầu độc xà không ngừng di chuyển, hiện tại nàng đang giao thủ với một đệ tử trong Tứ các Tứ đảo.
Lục Tâm Đồng, Lục Vô Song, Lữ Tiểu Linh hiện tại cũng có đối thủ của mình.
Trong lúc nhất thời dường như khó mà phân ra thắng bại được.
Không biết thực lực của nàng đã tới bước nào rồi.
Ánh mắt Lục Thiếu Du lại một lần nữa đảo qua người Lăng Thanh.
Khí tức của nàng hắn cũng không nhìn ra được.
Bất quá mấy năm trước Lăng Thanh cũng đã là Vũ Suất cửu trọng, thân là vũ giả ngũ hệ, lại được Linh Vũ giới bồi dưỡng, thực lực bây giờ sợ rằng sẽ càng thêm kinh khủng.
Thời gian chậm rãi trôi qua.
Tới trưa, lúc này không ngừng có người bị thua, tất cả mọi người điên cuồng tìm đối thủ để thu ngọc giẳn.
Lúc này ánh mắt Lục Thiếu Du nhìn quảng trường, ánh mắt không ngừng biến hóa.
Lữ Tiểu Linh đang đối mặt với đệ tử Tứ các Tứ đảo, người này thân hình to lớn, ngay từ đầu vẫn ngang ngửa với Lữ Tiểu Linh, thế nhưng sau nửa cảnh giờ, khí tức trên người này ngược lại càng ngày càng thịnh.
Hừ, ngươi thua đi.
Đại hán to lớn này nở nụ cười lạnh, tay đánh ra từng đạo thủ ấn cực kỳ phức tạp.
Thủ ấn được kết, đột nhiên khí tức trên người hắn được kéo lên.
Vừa rồi mới là Vũ Suất thất trọng, không ngờ trực tiếp nhảy lên Vũ Suất cửu trọng.
Khí tức được tăng lên, khuôn mặt đại hán này cũng lập tức ửng đỏ.
Bàn chân đại hán to lớn này mạnh mẽ dậm xuống mặt đất một cái.
Kình khí hung hãn khiến cho mặt đất rạn nứt, thân thể đại hán này nhảy dựng lên, bắn về phía Lữ Tiểu Linh.
Đồng thời thủ ấn trong tay được kết, một đạo trảo ấn nóng bỏng xuất hiện.
Sau khi khí tức trên người được kéo lên, khí thế trên người hắn cũng mạnh mẽ, công kích hung hãn hơn không ít.
Bí pháp.
Lục Thiếu Du nhìn đại hán khổng lồ kia.
Ánh mắt khẽ biến đổi, đại hán kia rõ ràng là Vũ Suất thất trọng, không ngờ có thể trực tiếp nhảy lên hai trọng, đây chính là một loại bí pháp tăng lên thực lực.
Ban đầu ở Lục gia, gia gia Lục Vũ của hắn cũng từng sử dụng qua bí pháp tăng cường thực lực.
Chỉ là loại bí pháp này có không ít tác dụng phụ, cho nên cũng không truyền lại cho hắn.
Ánh mắt của Lữ Tiểu Linh trầm xuống, đối phương đột nhiên dùng bí pháp tăng cường thực lực, nàng đã không còn cách nào chống lại.
Đến lúc này chỉ có thi triển ra bảo vật mà nàng đạt được trong đại điện Vụ Tinh mà thôi.
Tuy rằng trên người nàng có thủ đoạn bảo vệ tính mạng khác, bất quá trong lúc thi đấu, ngoại trừ thực lực cùng linh khí ra, tất cả những thứ khác đều là phạm quy.
Nhìn đạo trảo ấn nóng bỏng kia đang đánh tới, thủ ấn trong tay Lữ Tiểu Linh nhanh chóng biến hóa.
Thân thể mềm mại di động, sợi tóc bên tai tung bay, thân thể cơ hồ như thuấn di, lúc này linh lực trên người tuôn ra, một cỗ quang mang chói mắt bắn ra, linh lực tràn ngập, sóng gợn trong không gian rung động mạnh mẽ.
Thiên La Linh Tán.
Sau khi một đạo thủ ấn cuối cùng được kết, quang mang trong tay Lữ Tiểu Linh thu liễm, ngay sau đó một cỗ khí tức cổ xưa lan tràn ra.
Dưới vầng sáng này, trong tay Lữ Tiểu Linh xuất hiện một cái ô màu xanh trong suốt, phía trên chiếc ô này bí văn quanh quẩn, một cỗ quang mang chói mắt từ trên chiếc ô tuôn ra, lập tức hóa thành một vòng xoáy xanh trắng tràn ngập khí tức quỷ dị.
Vòng xoáy xoay tròn, trung tâm của vòng xoáy gần giống như là một lỗ đen, dường như bên trong chiếc ô này còn có không gian vậy.
Đây là Hồn Linh khí Địa cấp.
Khí tức trên chiếc ô lan tràn ra, dưới cỗ áp lực này, người có thể ngồi trên đài cao đều là người có kiến thức bất phàm cho nên lập tức nhận ra thứ Lữ Tiểu Linh đang thúc dục hiện tại chính là một kiện Hồn Linh khí Địa cấp.
Trên người tiểu nữu này không ngờ lại có bảo vật như vậy.
Lúc này Lục Thiếu Du cũng hơi kinh ngạc, thế nhưng cũng không suy nghĩ nhiều.
Mà lúc này Lục Thiếu Du còn tưởng rằng kiện Hồn Linh khí Địa cấp trên tay Lữ Tiểu Linh chính là do Linh Thiên môn ban cho, thế nhưng hắn cũng không biết được kiện Hồn Linh khí Địa cấp này là do nàng nhận được trong đại điện Vụ Tinh ở Vụ Tinh Hải.
Sưu Sưu.
Đạo trảo ấn của đại hán to lớn xẹt qua phía chân trời, cuối cùng nhanh chóng đánh vào bên ngoài vòng xoáy.
Thanh âm bạo liệt lập tức vang lên, kình khí nóng bỏng vô cùng đáng sợ hóa thành một cơn lốc tản ra bốn phía.
Thiên La Linh Tán.
Thu cho ta.
Ánh mắt Lữ Tiểu Linh trầm xuống rồi quát lên một tiếng, thủ ấn trong tay được kết, vòng xoáy bên trong chiếc ô kia lập tức xuất hiện một cỗ hấp lực khủng bố, trực tiếp đem cỗ kình khí kinh khủng kia thôn phệ vào trong vòng xoáy.
Hồn Linh khí Địa cấp sao? Nhìn thấy một màn này, trong mắt đại hán to lớn kia hiện lên sự kinh ngạc, không ngờ ánh mắt của hắn cũng không tầm thường chút nào.
Tiếp theo trong nháy mắt, đại hán to lớn này không có một chút trì hoãn nào, nhanh chóng xuất hiện ở trên vòng xoáy do Thiên La Linh Tán của Lữ Tiểu Linh thúc dục ra, thủ ấn biến đổi, một cỗ năng lượng thuộc tính phong hội tụ quanh người.
Năng lượng thuộc tính phong bắt đầu khởi động, bao phủ tầng trời thấp trên quảng trường.
Không ngờ hắn cũng là vũ giả song hệ.
Ánh mắt Lục Thiếu Du trầm xuống, hắn có cảm giác, đại hán to lớn này dường như cũng có một chút thủ đoạn.
Trên đài cao, Lữ Chính Cường cùng Khâu Mỹ Vi cực kỳ khẩn trương, ánh mắt chăm chú nhìn xuống phía dưới.
Trên không trung, thủ ấn trong tay đại hán to lớn kia nhanh chóng được kết, một cỗ năng lượng thuộc tính phong bàng bạc chỉ trong nháy mắt tụ tập tới một mức độ cực kỳ đậm đặc, thế nhưng lúc này bên trong cỗ năng lượng thuộc tính phong đậm đặc này có một thanh trường thương màu trắng đột nhiên bắn ra.
Nhìn kỹ lại, thanh trường thương này dài mấy trượng, quang mang bên trên vô cùng chói mắt, bí văn lưu chuyển, năng lượng thuộc tính phong tràn ngập, ngay cả không gian xung quanh trường thương cũng run lên.
Một cỗ khí tức cực kỳ khủng bố lan tràn.
Tốc độ của trường thương màu trắng này cực kỳ nhanh, trong nháy mắt trực tiếp bắn vào trong vòng xoáy do Thiên La Linh Tán do Lữ Tiểu Linh thúc dục ra.
Cảm nhận khí thế của thanh trường thương này, rõ ràng chính là Vũ linh khí của đối phương.
Cấp bậc của nó không bằng Thiên La Linh Tán của nàng, thế nhưng cũng có thể là Vũ Linh khí Huyền cấp.
Đối phương dùng tu vi Vũ Suất cửu trọng thúc dục, uy thế không yếu so với nàng.
Lữ Tiểu Linh cắn răng, bên trong Thiên La Linh Tán lúc này đột nhiên bắn ra cỗ hấp lực khủng bố, vòng xoáy co lại, thanh trường thương kia cũng bắn vào trong vòng xoáy.
Thủ ấn trong tay hai người nhanh chóng biến hóa, không gian chung quanh hai người chấn động.
Dường như hai người đã bắt đầu âm thầm giao thủ.
Trên không trung, Thiên La Linh Tán cùng thanh trường thương kia đều được quang mang bao phủ, đang giao thủ với nhau.
Thế nhưng chi tiết thì chỉ sợ có Lữ Tiểu Linh cùng đại hán to lớn kia biết rõ.
Cách vị trí nơi hai người giao thủ không xa thì có một thanh niên mặc hoa phục cười lạnh một tiếng.
Hai người kia đang liều mạng thúc dục Linh khí, chuyện ngư ông đắc lợi này đương nhiên hắn sẽ không bỏ qua.
Thủ ấn trong tay người này được kết, linh lực trong người tuôn ra.
Cuối cùng linh lực đan thành một cái lưới vô hình, bỗng nhiên bắn về phía Lữ Tiểu Linh cùng đại hán to lớn kia.
Không ngờ người này lại muốn cùng một lúc đả thương hai người, sau đó chiếm tiện nghi lớn.
Hai người Lữ Tiểu Linh cùng đại hán khổng lồ đều phát hiện ra thế nhưng căn bản lại không cách nào né tránh, ánh mắt hai người lúc này đại biến.
Cùng lúc đó, khi sắc mặt Lữ Tiểu Linh đại biến thì thân ảnh Lục Thiếu Du bắn về phía nàng.
Trong nháy mắt chắn trước mặt Lữ Tiểu Linh, một cỗ linh lực bàng bạc mang theo linh hỏa ngập trời trực tiếp đánh về phía chiếc lưới bằng linh lực kia.
Phanh Phanh.
Hai cỗ lực lượng va chạm, tấm lưới vô hình kia nhanh chóng va chạm với linh hỏa của Lục Thiếu Du.
Gợn sóng trong không gian đột nhiên cứng lại, một đám kình khí vô hình lan tràn.
Hai cỗ lực lượng va chạm, kình khí đáng sợ trực tiếp khiến cho gợn sóng trong không gian bắn tung tóe.
Linh hỏa nóng bỏng bắn khắp nơi, khi kình khí tiêu tán, thanh niên mặc hoa phục kia bị đẩy lùi hơn mười thước, sắc mặt tái nhợt.
Không ngờ lại đánh lén như vậy, các hạ cũng quá vô sỉ đó.
Tiếp theo thân ảnh Lục Thiếu Du liền xuất hiện trước người thanh niên mặc hoa phục kia, ánh mắt vô cùng lạnh lẽo, hàn khí từ trên người tràn ra.
Thanh niên hoa phục lúc này cũng không nghĩ tới đột nhiên nửa đường lại có một Trình Giảo Kim xuất hiện, ánh mắt hắn trầm xuống.
Hắn cũng đã sớm chú ý tới thanh niên áo xanh này, người này không dễ chọc.
Lúc này biết rõ mình đã không còn cách nào làm ngư ông đắc lợi nữa, hắn lập tức muốn lùi lại.
Còn muốn đi sao? Ánh mắt Lục Thiếu Du trầm xuống, người này chỉ có tu vi Linh Suất thất trọng, thích hợp cho hắn động thủ nhất, không ngờ lại đưa tới cửa cho nên hắn sẽ không muốn bỏ qua.
Một tiếng quát lạnh lẽo vang lên, tâm thần Lục Thiếu Du khẽ động, linh lực mênh mông từ trong cơ thể tuôn ra, thân thể lao thẳng tới thanh niên mặc hoa phục kia.
Sắc mặt thanh niên mặc hoa phục đại biến, không nghĩ tới vừa muốn chiếm chút tiện nghi lại đụng phải một cường giả.
Đối phương cực kỳ cường hãn, hắn không có một chút do dự nào, thân hình nhanh chóng lùi lại, đồng thời tay đánh ra từng đạo thủ ấn, lập tức có bốn đạo lưu quang được chém ra.
Ồ.
Lục Thiếu Du nhíu mày, sắc mặt biến đổi.
Bốn đạo lưu quang do thanh niên mặc hoa phục kia đánh ra có một cỗ khí tức sát phạt cực kỳ nồng đậm.
Lập tức có bốn đầu khôi lỗi cao chừng hai thước hiện lên trong không trung.
Chính là khôi lỗi hình người, trên thân khôi lỗi lưu quang tràn ngập.
Từ khí tức trên người có thể nhận ra bốn đầu khôi lỗi này đều đã đạt tới Lục giai hậu kỳ.
Tuy rằng còn chưa tới đỉnh phong, thế nhưng mỗi một đầu khôi lỗi một khi động thủ sợ rằng cũng đủ để chống lại một Vũ Suất bát trọng.
Bốn đầu khôi lỗi vừa xuất hiện, lập tức hình thành một vòng vây vây khốn Lục Thiếu Du ở bên trong.
Dường như mỗi một đầu khôi lỗi đều đứng trong một phương vị, trong lúc vô hình làm cho uy thế của bốn đầu khôi lỗi tăng lên.
Khôi lỗi trận pháp, chẳng lẽ là người của Thần Kim các? Ánh mắt Lục Thiếu Du nhảy lên, có thể vận dụng Khôi lỗi trong lúc thi đấu cũng chỉ có Thần Kim các trong Tứ các Tứ đảo mới có thể dùng.
Thần Kim các này giống nhưu Vạn Thú Tông, Vạn Thú Tông dùng khống thú mà nổi danh.
Thần Kim các cũng vậy, bọn họ dùng Khôi lỗi mà nổi danh.
Thực lực bản thân của đệ tử hai sơn môn này cùng một nhịp thở với yêu thú và khôi lỗi của mình, cho nên mỗi một khi tham gia thi đấu đều được sử dụng.
Mấy đầu khôi lỗi này cũng không kém a.
Không ngờ toàn bộ đều là nhân khôi, dùng người sống luyện chế.
Lục Thiếu Du nhìn bốn đầu khôi lỗi, ánh mắt bốn đầu khôi lỗi này không thực sự trống rỗng như khôi lỗi bình thường, mà trong mắt hiện lên sát phạt chi ý nồng đậm.
Chứng minh cho việc bốn đầu khôi lỗi này đều dùng người sống mà luyện chế ra.
Nhân khôi sau khi luyện chế thành công thì thực lực sẽ còn tăng lên.
Lục Thiếu Du phỏng đoán, có lẽ muốn luyện chế bốn đầu khôi lỗi này cũng phải cần bốn Vũ Suất lục trọng bị luyện chế sống thành khôi lỗi.
Tiểu tử này quả thực đủ tâm ngoan thủ lạt.
Tuy rằng hắn cũng luyện chế nhân khôi, bất quá chỉ dùng người muốn giết hắn để luyện chế mà thôi.
Các hạ, chúng ta nước sông không phạm nước giếng.
Bốn đầu khôi lỗi này của ta có lẽ các hạ không coi ra gì.
Bất quá một khi hình thành Khôi lỗi trận thì có lẽ dùng thực lực Linh Vương nhất trọng của các hạ muốn thoát khỏi cũng không dễ.
Nhìn Lục Thiếu Du, thanh niên của Thần Kim các nói.
Khôi lỗi trận sao? Ta muốn thử xem một chút.
Lục Thiếu Du cười lạnh, ánh mắt liếc qua nhìn bốn đầu khôi lỗi.
Vậy thì mời các hạ.
Thanh niên hoa phục bình thường cũng là người kiệt ngạo, lúc này bị Lục Thiếu Du đuổi theo không dứt, hắn đã hạ thấp bản thân đã là điều không dễ dàng gì rồi.
Nhìn thấy Lục Thiếu Du không buông tha, bản thân thanh niên này lại có chút nắm chắc về khôi lỗi trận của mình, cho nên thủ ấn lập tức biến đổi.
Bốn đầu khôi lỗi đồng thời vây công Lục Thiếu Du.
Hừ.
Lục Thiếu Du hừ lạnh một tiếng, thân hình di chuyển, linh lực trong người tuôn ra.
Một chưởng mạnh mẽ lập tức đánh về một đầu khôi lỗi trước mặt hắn.
Mà trong khi Lục Thiếu Du công kích đầu khôi lỗi trước mặt lại có một màn khiến cho người khác bất ngờ xuất hiện.
Trên người đầu khôi lỗi này đột nhiên có qunag mang chói mắt bắn ra.
Lúc này ba cỗ quang mang từ trên người ba đầu khôi lỗi còn lại nhanh chóng bắn về phía đầu khôi lỗi bị Lục Thiếu Du công kích.
Khí thế của đầu khôi lỗi này lập tức tăng lên, nhanh chóng vọt lên tới lục giai hậu kỳ.
Tiếp theo, trong nháy mắt đầu khôi lỗi này trực tiếp đánh ra một chưởng, ngạnh kháng với công kích của Lục Thiếu Du.
Phanh.
Chưởng ấn hung hãn của Lục Thiếu Du vừa mới đánh ra nhanh chóng va chạm với một quyền của khôi lỗi.
Một tiếng nổ mạnh vang lên, thân thể Lục Thiếu Du bị đẩy lùi mấy bước, đầu khôi lỗi kia bị đẩy lùi chục thước.
Kình khí từ từ khuếch tán rồi tiêu tán.
Thân thể Lục Thiếu Du vẫn lơ lửng trên trời như trước, linh lực mênh mông trong cơ thể hình thành một bức tường vô hình.
Ám kình vừa rồi của hai đạo công kích không tạo thành một chút thương tổn gì với hắn.
Thế nhưng bàn tay hắn lúc này cũng phải run lên.
Không ngờ lực phòng ngự của đầu khôi lỗi này lại mạnh như vậy.
Khôi lỗi trận pháp này quả thực không tồi.
Hai hàng lông mày Lục Thiếu Du nhíu lại, Khôi lỗi trận pháp này có chút quỷ dị, mà đối phó với khôi lỗi cũng không thể ngạnh kháng.
Lúc này Lục Thiếu Du khẽ nhếch miệng, đối phó với khôi lỗi mà thôi.
Nếu như là Linh Vương nhất trọng khống chế khôi lỗi thì quả thực hắn không biết phải làm sao.
Bất quá hiện tại chỉ là một Linh Suất thất trọng khống chế khôi lỗi.
Hắn có thể dùng một ít biện pháp trên Thiên Linh lục thử một chút, dù sao hắn cũng là đệ tử của Thánh Thủ linh tôn a.
Chỉ bằng vào mấy đầu khôi lỗi lục giai làm sao có thể ngăn hắn lại.
Sưu Sưu.
Bốn cỗ kình phong bắn ra, bốn đầu khôi lỗi lúc này cũng không dừng lại một chút nào, nhanh chóng phóng về phía Lục Thiếu Du.
Đến đây đi.
Lục Thiếu Du khẽ cười cười, ngón trỏ theo thói quen vuốt mũi, khóe miệng như cười như không.
Đối với khôi lỗi, Lục Thiếu Du coi như vô cùng quen thuộc, tuy rằng hắn không luyện chế khôi lỗi nhiều lắm, bất quá đối với việc nghiên cứu khôi lỗi, có Thiên Linh Lục do sư phụ Thánh Thủ Linh Tôn lưu lại, cho nên xuất phát điểm ngay từ đầu so với người khác mạnh hơn rất nhiều.
Khôi lỗi được luyện chế thành thân thể, cuối cùng lại rót linh hồn lực của bản thân vào mới thúc dục được.
Mà muốn đối phó với Khôi lỗi, Lục Thiếu Du vô cùng rõ ràng, chỉ cần đem linh hồn lực trong khôi lỗi phá hủy là được.
Mà muốn phá hủy linh hồn lực trong đầu khôi lỗi thì chỉ có hai các.
Thứ nhất, người có thực lực siêu cường dùng thực lực áp đảo của mình trực tiếp đánh nát khôi lỗi, như vậy khôi lỗi cùng linh hồn lực trong đầu nó đều hóa thành mảnh vỡ.
Mà loại thứ hai, chính là trực tiếp dùng linh hồn của bản thân phá hủy linh hồn vốn có trong khôi lỗi.
Thế nhưng có thể làm được một bước này nhất định phải cực kỳ tinh thông khôi lỗi mới làm được.
Linh giả tinh thông khôi lỗi chi thuật cũng vô cùng thưa thớt.
Bốn đầu khôi lỗi trực tiếp đánh tới, kình phong bắn ra bốn phía, không gian ô ô rung động.
Thân ảnh Lục Thiếu Du bắn lên cao, linh lực trong người tuôn ra.
Trong nháy mắt lao thẳng về phía đầu khôi lỗi trước mặt.
Thanh niên mặc hoa phục thấy vậy, thủ ấn lập tức biến đổi, trên người ba đầu khôi lỗi còn lại lập tức có một cỗ quang mang lao thẳng về phía đầu khôi lỗi trước mặt Lục Thiếu Du.
Uy năng trên người đầu khôi lỗi kia lập tức tăng lên nhiều, đánh ra một quyền phá không tới Lục Thiếu Du.
Nhân khôi dường như có thêm công năng như vậy, sau khi luyện chế thành khôi lỗi còn có thể thi triển vũ kỹ lúc còn sống.
Hơn nữa lại thêm lực phòng ngự cường hãn, bản thân không sợ chết, so với lúc còn sống thì thực lực mạnh hơn nhiều.
Linh lực Lục Thiếu Du cuồn cuộn quanh người, thân thể khẽ nghiêng tránh khỏi một quyền của khôi lỗi, giống như thuấn di tránh đi một quyền, một quyền đi sượt qua khuôn mặt của hắn, kình phong chung quanh khiến cho Lục Thiếu Du có chút đau đớn.
Khôi lỗi bí thuật.
Dưới tốc độ như thiểm điện này, Lục Thiếu Du đã nhanh chóng đi tới trước người đầu khôi lỗi kia.
Trong miệng Lục Thiếu Du vang lên một âm thanh trầm thấp, thủ ấn được kết, từ trán Lục Thiếu Du có một cỗ quang mang kỳ dị hiện ra.
Cỗ quang mang này hóa thành từng đạo quang mang nhỏ, giống như đường cong trực tiếp lướt vào trong mi tâm khôi lỗi kia.
Ngay lúc đó, sắc mặt thanh niên mặc hoa phục kia đại biến, thủ ấn nhanh chóng biến hóa.
Thủ ấn trong tay Lục Thiếu Du cũng liên tục biến hóa.
Trong đầu khôi lỗi này, linh hồn lực Lục Thiếu Du khuếch tán, lập tức tìm tới vị trí nơi linh hồn ấn ký của thanh niên hoa phục kia ở.
Linh hồn lực nhanh chóng bao phủ chung quanh.
Khôi lỗi bí thuật, thanh trừ.
Lục Thiếu Du cười lạnh quát lên một tiếng.
Thanh niên hoa phục này chỉ là Linh Suất thất trọng mà thôi, linh hồn lực so với Linh Suất thất trọng bình thường mạnh hơn không ít, chỉ sợ cũng có thể so sánh được với linh hồn lực của Linh Suất bát trọng.
Bất quá so sánh với hắn mà nói, còn kém xa.
Muốn phá hủy loại linh hồn ấn ký cấp bậc này cũng không quá khó khăn.
Thủ ấn trong tay Lục Thiếu Du không ngừng biến hóa, trong nháy mắt trong mắt đầu khôi lỗi kia trở nên trống rỗng.
Mà sắc mặt thanh niên mặc hoa phục kia tái nhợt.
Hừ.
Khôi lỗi bí thuật.
Phản khống.
Lúc này Lục Thiếu Du cũng không dừng tay, ngay sau đó có một đạo linh hồn lực bàng bạc từ trong mi tâm hắn đánh vào đầu khôi lỗi này.
Sau khi xóa đi linh hồn ấn ký vốn có trong khôi lỗi, hắn có thể phản khống khôi lỗi.
Một đầu khôi lỗi lục giai giá trị vô cùng xa xỉ, tương tương với một Vũ Suất thất trọng bát trọng tự đưa tới cửa, ngu sao mà không lấy.
Sau khi linh hồn lực của Lục Thiếu Du đánh vào, ánh mắt ngốc trệ của đầu khôi lỗi kia bắt đầu có chút gì đó, toàn thân động đậy.
Hai mắt mở ra, trong đôi mắt trống rỗng bắn ra quang mang chói mắt, đầu khôi lỗi này đã bị đổi chủ.
Sắc mặt thanh niên hoa phục kia tái nhợt, dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn qua Lục Thiếu Du, cơ hồ là trợn mắt há mồm.
Đương nhiên hắn vô cùng hiểu rõ, hắn đã mất đi liên hệ với đầu khôi lỗi này.
Hắn tốn không biết bao nhiêu thời gian cùng dược liệu mới luyện chế ra khôi lỗi lục giai hậu kỳ, thế nhưng không ngờ lại dễ dàng bị người khác phản khống dễ dàng như vậy.
Một cỗ khôi lỗi bị phản khống, bốn đầu khôi lỗi đã không còn cách nào tạo thành trận pháp.
Đối với Lục Thiếu Du lúc này đã không tạo thành một chút uy hiếp nào.
Trước mắt bao nhiêu người, chỉ trong thời gian nháy mắt trực tiếp làm cho hai cỗ khôi lỗi nữa đổi chủ.
Sau khi thanh niên mặc hoa phục phục hồi tinh thần lại, lúc này hắn mới vội vàng thu một đầu khôi lỗi còn lại.
Bốn đầu khôi lỗi lục giai hậu kỳ, thế nhưng có ba đầu hắn đã không còn cách nào thu lại được, tổn thất không hề nhỏ.
Tại sao lại có thể như vậy? Trong Thần Kim các, sắc mặt đám cường giả run lên, điều này quả thực không thể tưởng tượng nổi.
Chỉ có một khả năng, Quỷ Sát Dương Quá này cũng tinh thông khôi lỗi chi thuật.
Bằng không mà nói làm sao có thể lập tức phá Khôi lỗi trận pháp, càng không có khả năng phản khống.
Trên đài cao, nhìn thấy Khôi lỗi trận pháp của đệ tử mạnh nhất Thần Kim các bị phá, đồng thời còn bị phản khống, không ít cường giả các sơn môn kinh ngạc, trong lòng âm thầm cười nhạo Thần Kim các.
Thế nhưng nụ cười này không nên biểu lộ ra ngoài mà thôi.
Thần Kim các dựa vào khôi lỗi chi thuật bất phàm mà nổi danh.
Thế nhưng hôm nay lại bị đả kích cực lớn, không chỉ có khôi lỗi trận pháp bị phá mà ngay cả khôi lỗi cũng bị phản khống, đây chính là việc mặt mũi bị mất a.
Quỷ Sát Dương Quá này quả nhiên bất phàm.
Trong đội hình của Vân Dương Tông, Vân Khiếu Thiên thầm nghĩ.
Quỷ Sát Dương Quá này càng ngày càng khiến cho người khác nhìn không thấu.
Ánh mắt Lữ Chính Cường nhìn vào trên người Lục Thiếu Du.
Có thể trực tiếp phá Thú Hồn Quyết của Vạn Thú Tông, lại dễ dàng phá Khôi lỗi trận pháp của Thần Kim các, đây không phải là điều mà linh giả bình thường có thể làm được.
Dương Quá này vừa rồi cố ý giúp Tiểu Linh một tay, không biết có phải là ta nhìn lầm hay không.
Khâu Mỹ Vi khẽ nói.
Thật sao? Lữ Chính Cường nhướng mày, lại nhìn về phía Lữ Tiểu Linh cùng với đại hán to lớn kia.
Lúc này hai người đã sắp phân thắng bại.
Lục Thiếu Du không chút khách khí thu hồi ba đầu khôi lỗi, sau đó chuẩn bị công kích thanh niên mặc hoa phục kia.
Mất đi khôi lỗi, thanh niên hoa phục này đã không còn bao nhiêu sức phản kháng.
Mà lúc này Lục Thiếu Du cũng cảm nhận được sự biến hóa sau lưng mình.
Lữ Tiểu Linh cùng đại hán to lớn kia dường như sắp phân thắng bại.
Trong không gian to lớn lúc này cơ hồ trong nháy mắt có một cỗ kình khí kinh người tràn ra.
Cả không gian như muốn sụp đổ.
Phanh Phanh.
Rốt cuộc, trong quang mang kia truyền đến âm thanh bạo liệt cực lớn, giống như là năng lượng chấn động nhanh chóng khuếch tán ra bốn phía.
Phanh Phanh.
Âm thanh bạo liệt không ngừng vang lên bên tai, đá vụn chung quanh ầm ầm bắn ra bốn phía.
Trên không trung, hai đạo thân ảnh trực tiếp bị đánh bay, trên tay Lữ Tiểu Linh và thanh niên to lớn kia, quang mang trên Thiên La Linh Tán và trường thương đều ảm đạm, sắc mặt hai người trắng bệch.
Phốc Phốc.
Cơ hồ là cùng một lúc, huyết khí trong cơ thể hai người cuồn cuộn, miệng đều phun ra một ngụm máu tươi.
Không ngờ hai người lúc này đều lưỡng bại câu thương, ai cũng không chiếm được tiện nghi.
Đáng chết.
Lục Thiếu Du thầm mắng một tiếng, lập tức lao thẳng về phía Lữ Tiểu Linh, lúc này hắn cũng không muốn đối phó với thanh niên của Thần Kim các kia.
Nữ nhân của mình dù sao vẫn quan trọng hơn.
Sưu Sưu.
Chỉ là thân ảnh Lục Thiếu Du vừa động thì đã có một thân hình xinh đẹp hiện lên bên người Lữ Tiểu Linh, chính là tiểu độc ma Lục Tâm Đồng.
Tiểu Linh tỷ, tỷ thế nào rồi? Lục Tâm Đồng đáp xuống bên người Lữ Tiểu Linh, nhanh chóng đưa cho nàng một khỏa đan dược.
Tỷ không sao.
Chỉ là có lẽ chỉ có thể dừng bước tại đây mà thôi.
Đan dược trên người Lữ Tiểu Linh đương nhiên không ít, bất quá nàng cũng không cự tuyệt đan dược của Lục Tâm Đồng.
Lữ Tiểu Linh nhanh chóng nhận đan dược rồi nhét vào miệng nói: Tâm Đồng, ta đã vô lực tái chiến, ngọc giản cũng không đủ.
Ngọc giản cho muội, muội nhất định phải tiến vào top mười.
Tiểu Linh tỷ, ngọc giản của muội có lẽ cũng đủ rồi, muội sẽ giúp tỷ đoạt một ít, tỷ cũng sẽ tiến được vào top mười.
Lục Tâm Đồng nói.
Thực lực của ta so với bọn muội yếu hơn nhiều lắm, cho dù tiến vào top mười cũng chỉ có hư danh mà thôi.
Lữ Tiểu Linh nói, nhanh chóng kín đáo đưa ngọc giản trong người cho Lục Tâm Đồng rồi nói: Ta đã không còn lực tái chiến, số ngọc giản này giao cho muội.
Nhất định phải giành được thành tích tốt, đừng làm cho Phi Linh môn mất mặt.
Tiểu Linh tỷ, muội sẽ cố gắng.
Lục Tâm Đồng lúc này cũng không cự tuyệt, lúc này Lữ Tiểu Linh quả thực đã không còn lực tái chiến.
Cô gái nhỏ này, dường như đã trưởng thành không ít.
Lục Thiếu Du nhìn Lữ Tiểu Linh rồi mỉm cười.
Cho dù là tiến vào top mười cũng không đủ thực lực, chỉ có hư danh mà thôi.
Lúc đó sợ rằng sẽ là cái cớ để mọi người chỉ trích.
Hắn cũng chỉ muốn bảo vệ an nguy của các nàng mà thôi.
Về phần các nàng có thể tiến vào top mười hay không thì phải dựa vào thực lực của chính mình.
Thân ảnh Lục Thiếu Du dừng lại, Lữ Tiểu Linh đã ngừng chiến, có lẽ không có việc gì.
Lúc này ánh mắt Lục Thiếu Du lạnh lẽo nhìn về thanh niên to lớn vừa mới công kích Lữ Tiểu Linh kia.
Thế nhưng Lục Tâm Đồng đã nhanh hơn một bước, ánh mắt mang theo hàn ý trực tiếp đánh về phía thanh niên to lớn kia.
Đáng chết.
Thanh niên to lớn kia lúc này cũng không thể quan tâm tới thương thế của mình nữa, thân thể nhanh chóng nhảy lên rồi chạy trốn.
Thiếu nữ này toàn thân đều là độc, lại có tu vi Linh Vương nhất trọng, ra tay tâm ngoan thủ lạt.
Ngay cả lúc hắn toàn thịnh cũng không phải là đối thủ của nàng, lúc này sao hắn dám ngạnh kháng.
Đối thủ bị Lục Tâm Đồng đoạt mất, Lục Thiếu Du cũng chỉ cười khổ.
Trong tâm thần của hắn, hiện tại thanh niên của Thần Kim các đã nhanh chóng trốn đi.
Lúc này nhìn sắc trời, có lẽ ngày cuối cùng ngày cũng không bao lâu nữa sẽ kết thúc.
Mà bây giờ hắn còn phải đánh bại một người thì mới bảo đảm được bản thân tiến vào top mười.
Thôi thì chọn ngươi vậy.
Lục Thiếu Du thấp giọng quát lên một tiếng, thân thể nhanh chóng bắn về phía thanh niên mặc hoa phục kia.
Thanh niên mặc hoa phục của Thần Kim các nhìn thấy Lục Thiếu Du nhìn về phía Lữ Tiểu Linh cùng thanh niên to lớn kia, hắn thừa cơ nhanh chóng trốn đi.
Thế nhưng bản thân còn chưa trốn được đi xa thì lại phát hiện ra cánh tay cùng bàn chân mình có cảm giác nóng rực.
Hắn vội cúi đầu nhìn xuống thì thấy không biết từ khi nào cánh tay với bàn chân của hắn bị hai đạo hỏa diễm nóng bỏng cuốn vào, hỏa diễm này giống như dây mây, trực tiếp vây khốn hắn.
Ngươi rời khỏi đây được rồi đó.
Một tiếng quát lạnh lùng vang lên bên tai người này.
Lập tức bên người hắn có một thanh niên mặc một bộ cẩm bào xuất hiện.
Người này bộ dáng gầy gò, mặc một bộ cẩm bào, dáng người cao ngất, hai mắt mang theo hàn ý.
Mà khí tức trên người hắn đã tới Linh Suất cửu trọng.
Phanh.
Một đạo chưởng ấn bằng linh lực nhanh chóng được đánh ra, thanh niên mặc hoa phục kia bị đánh xuống mặt đất.
Một tiếng phanh thật lớn vang lên, mặt đất trên quảng trường bị rạn nứt.
Phốc.
Thanh niên mặc hoa phục này phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trong nháy mắt trắng bệch.
Bản thân vốn đã trọng thương khi trước, khôi lỗi bị hủy, linh hồn bị thương nặng.
Bốn đầu khôi lỗi đối với hắn vô cùng quan trọng, bởi vì đều là bổn mạng khôi lỗi của hắn.
Linh hồn lực của hắn bên trong khôi lỗi bị phá hủy, lúc này tăng thêm một chưởng của thanh niên mặc cẩm bào, thương thế của hắn không nhẹ chút nào.
Giao ngọc giản ra.
Thanh niên mặc cẩm bào đáp xuống trước người thanh niên mặc hoa phục.
Thanh niên mặc hoa phục căn bản không có cách nào cự tuyệt, dựa theo quy định mà nói, nếu như không giao ra thì hắn sẽ bị đánh chết.
Lúc này thanh niên mặc hoa phục nhanh chóng móc ra ngọc giản trong người, ánh mắt trống rỗng.
Sưu.
Đột nhiên trong lúc đó có một thân ảnh màu xanh xuất hiện.
Trực tiếp dùng tốc độ nhanh như thiểm điện đem ngọc giản trên người thanh niên của Thần Kim các này thu vào.
Người này chính là Lục Thiếu Du.
Muốn chết.
Thanh niên mặc cẩm bào quát lạnh một tiếng.
Hắn quả thực không nghĩ tới lại có chuyện bọ ngựa bắt ve chim sẻ núp đằng sau.
Thân ảnh của hắn lập tức biến mất tại chỗ, giống như là quỷ mị, đột nhiên hiện lên trước người Lục Thiếu Du.
Một đạo chưởng ấn đột nhiên đánh về phía trước.
Lùi xuống cho ta.
Lục Thiếu Du quát lạnh một tiếng, tay áo run lên, linh lực từ trong người tràn ra.
Hai cỗ lực lượng va chạm.
Phanh Phanh.
Thanh âm trầm thấp vang vọng trên không trung.
Kình khí bắn ra bốn phía.
Thân hình thanh niên mặc cẩm bào bị đẩy lùi mấy bước.
Mà thân thể Lục Thiếu Du cũng lay động một cái.
Không nghĩ tới người này đã tới Linh Suất cửu trọng rồi.
Nhìn thanh niên mặc cẩm bào trước mặt, Lục Thiếu Du cũng không xa lạ gì người này.
Người này chính là Gia Cát Tử Vân của Lan Lăng sơn trang, là người năm lần bảy lượt muốn đối phó với hắn.
Ban đầu khi tiến vào Vụ Tinh Hải đã là Linh Suất lục trọng.
Những năm này không ngờ lại đột phá tới Linh Suất cửu trọng.
Sợ rằng Lan Lăng sơn trang bỏ không ít tài nguyên tu luyện vào hắn a.
Các hạ, giao ra ngọc giản vừa đoạt.
Linh Vương nhất trọng, người khác sợ ngươi nhưng ta cũng không sợ ngươi.
Gia Cát Tử Vân nhìn Lục Thiếu Du, một cỗ hàn ý tràn ra.
Biết rõ đối phương là Linh Vương nhất trọng thế nhưng hắn lại không sợ chút nào.
Dường như bản thân có điều dựa vào vậy.
Vậy thì thử xem.
Lục Thiếu Du nở nụ cười lạnh.
Vừa rồi lại đoạt thêm trên trăm ngọc giản.
Hắn muốn đi vào top mười đã là chắc chắn.
Lần này nhìn Gia Cát Tử Vân, quả thực muốn động thủ hắn cũng không ngại nữa.
Cũng nên thăm dò Gia Cát Tử Vân này một phen, đến tột cùng hắn có bao nhiêu thực lực.
Con mắt Gia Cát Tử Vân gắt gao nhìn vào Lục Thiếu Du, hàn ý trong mắt càng ngày càng đậm.
Lúc này hắn cũng phải nhất định đoạt được những ngọc giản kia thì mới có cơ hội tiến vào top mười.
Cho nên hắn tuyệt đối không thể buông tha.
Linh Vương nhất trọng, hôm nay ta sẽ cho ngươi biết, bằng vào thực lực Linh Vương nhất trọng của ngươi còn chưa đủ để tự phụ trước mặt ta.
Gia Cát Tử Vân quát lạnh một tiếng, không gian hai người đột nhiên tĩnh lặng, một cỗ hàn ý tràn ngập quảng trường.
Chỉ bằng ngươi? Sợ rằng còn chưa đủ.
Lục Thiếu Du hừ lạnh một tiếng, ánh mắt trầm xuống.
Một cỗ hàn ý từ trong người tràn ra.
Bên trong cỗ hàn ý này mang theo sát khí.
So về khí tức, Gia Cát Tử Vân nào phải là đối thủ của Lục Thiếu Du.
Bên trong cỗ hàn ý này của Lục Thiếu Du có sát khí, bên trong sát khí này tràn ngập sát phạt chi khí.
Một đường tu luyện tới hiện tại, những năm này tuy rằng Lục Thiếu Du tận lực giảm bớt sát phạt.
Thế nhưng vẫn đạp lên vô số thi thể.
Trên con đường tu luyện tàn khốc cho tới bây giờ, tăng thêm số sát khí hắn thôn phệ trong Huyền Thiên Bí Cảnh, sợ rằng nếu như Lục Thiếu Du đều phóng thích ra thì đủ để khiến hắn thành ma.
Hay cho cỗ sát khí nồng đậm.
Quỷ Sát Dương Quá này quả thực người cũng như tên a.
Trên đài cao, không ít cường giả biến sắc.
Sát khí trên người Quỷ Sát Dương Quá này nếu không trải qua đẫm máu thì tuyệt đối sẽ không có sát khí nồng đậm như vậy.
Sợ rằng người có tu vi thấp gặp phải cỗ sát khí này sẽ cảm thấy không khỏe.
Cảm nhận hàn ý trên người Lục Thiếu Du, ánh mắt Gia Cát Tử Vân khẽ đổi.
Không ngờ bản thân hắn lúc này lại không dám động thủ.
Hàn ý của đối phương quá mức quỷ dị, sợ rằng không bao lâu nữa trước mặt bao nhiêu người hắn sẽ mất đi dũng khí đối chiến.
Bàn chân hắn liền đạp mạnh lên mặt đất, linh lực trong người tuôn ra.
Thân thể nhanh chóng bắn về phía Lục Thiếu Du, đồng thời thủ ấn trong tay nhanh chóng được kết.
Từ trong lòng bàn tay hắn có một sợi xích hiện lên, trực tiếp phá vỡ không khí đánh về phía Lục Thiếu Du.
Thực lực quả thực không tệ.
Quay mắt nhìn về phía Gia Cát Tử Vân, Lục Thiếu Du không chút nhúch nhích vào.
Dưới tình huống thực lực bình thường, nếu như hắn là Linh Suất cửu trọng sợ rằng sẽ khó đối phó với người này.
Thế nhưng bây giờ hắn đã là Linh Vương nhất trọng thì cũng không phải sợ nữa.
Điều lo lắng duy nhất chỉ là con bài chưa lật của Gia Cát Tử Vân mà thôi.
Sưu Sưu.
Từng đạo khí lãng xuyên qua không gian bắn tới.
Lúc công kích tới thân thể Lục Thiếu Du, thì thân thể Lục Thiếu Du đột nhiên lóe lên rồi biến mất vô cùng quỷ dị.
Một kích thất bại, đồng tử Gia Cát Tử Vân co lại, dường như cũng không có một chút ngoài ý muốn nào.
Hắn khẽ cười lạnh một cái, thủ ấn nhanh chóng biến đổi, một tiếng quát lạnh lẽo vang lên.
Phá Hồn Linh Kiếm.
Sưu Sưu.
Tiếng quát vừa dứt, một tiếng xé gió vô cùng kỳ dị vang lên trong không gian.
Ánh mắt Lục Thiếu Du khẽ đổi, lập tức kinh ngạc nhìn thấy trong mi tâm Gia Cát Tử Vân lúc này có một cỗ linh hồn lực bàng bạc tuôn ra.
Ngay sau đó giống như lưu tinh bắn về phía trước.
Cỗ linh hồn lực bàng bạc thu liễm lại, một thanh bảo kiếm sắc bén bất phàm hiện lên.
Khí tức trầm trọng, mạnh mẽ lan tràn.
Trên thân kiếm còn có không ít bí văn lưu chuyển.
Chung quanh trường kiếm này, không gian khẽ rung động.
Từ khí tức có thể nhận là đây chính là Hồn Linh khí Huyền cấp.
Một đạo thủ ấn cuối cùng của Gia Cát Tử Vân đã kết xong.
Ánh mắt mang theo một cỗ hàn ý tuyệt đối nhìn về phía Lục Thiếu Du.
Lúc này một cỗ linh lực bàng bạc lập tức hóa thành vòng xoáy tiến vào trong trường kiếm kia.
Sưu Sưu.
Trường kiếm đột nhiên xuyên qua gợn sóng trong không gian đánh về phía Lục Thiếu Du.
Một lát sau, trường kiếm này đột nhiên biến hóa.
Bên trong trường kiếm đột nhiên có hơn trăm đạo kiếm quang bắn ra.
Sưu Sưu Sưu.
Kiếm quang trên không trung xoay tròn, lập tức đem cả không gian chung quanh Lục Thiếu Du bao phủ.
Trong không gian kiếm quang bao phủ này, cả không gian như bị nén lại, gần như bị cắt nát.
Trong lúc mơ hồ có một cỗ khí tức hủy diệt tràn ra.
Quả thực có chút phiền toái.
Trong lòng Lục Thiếu Du trầm xuống.
Gia Cát Tử Vân thúc dục Hồn Linh khí Huyền cấp, thực lực này đủ để chống lại Linh Vương nhất trọng.
Không Linh diệt.
Cùng lúc đó, Lục Thiếu Du khẽ quát một tiếng.
Hắn đã toàn lực thúc dục Không Linh diệt.
Một đạo trảo ấn đột nhiên hiện lên trong không trung.
Không gian đột nhiên run rẩy.
Dưới đạo trảo ấn này có lực lượng xuyên thủng không gian.
Linh hồn lực bàng bạc hội tụ lại một chỗ, uy thế không ngờ lại khủng bố tới cực điểm.
Kiếm quang cùng trảo ấn trực tiếp va chạm với nhau.
Kiếm quang ngập trời cùng linh hồn lực bàng bạc cuồn cuộn.
Kiếm quang bị trảo ấn chặn lại.
Hai đạo lực lượng không ngừng va chạm, năng lượng mạnh mẽ bắn ra bốn phía.
Phanh Phanh.
Không gian gần như bị phá hủy, thanh âm bạo liệt, nghiền nát vang lên.
Quyết đấu mạnh mẽ như vậy lập tức hấp dẫn không ít ánh mắt của mọi người.
Dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, một cỗ linh hồn lực cùng với kình khí trên không trung nhanh chóng bắn ra bốn phía.
Không trung lúc này như bị đảo loạn.
Phía dưới, đất đá bay tứ tung, cảnh tượng giống như sơn băng địa liệt.
Dưới cỗ kình khí kinh khủng này, Lục Thiếu Du lập tức bị một cỗ lực lượng mạnh mẽ đẩy lùi thân hình lại.
Gia Cát Tử Vân kia cũng bị đẩy lùi giống như hắn.
Hai người trong vòng một chiêu đều bị đẩy lùi, Lục Thiếu Du cũng chỉ chiếm được một chút ưu thế mà thôi.
Mà khi thân hình Gia Cát Tử Vân bị đẩy lùi, sắc mặt hắn nhanh chóng biến hóa.
Một cỗ hàn ý trong mắt bắn ra.
Hắn cắn răng một cái, một đạo thủ ấn phức tạp được kết.
Thân thể không ngừng run rẩy, một lát sau sắc mặt đỏ lên như máu.
Mà trong cơ thể hắn, linh lực lúc này đột nhiên bành trướng.
Đồng thời một cỗ khí tức khiến cho linh hồn chấn động bắt đầu xuất hiện.
Linh Vương nhất trọng mà thôi, muốn đối phó với ngươi cũng không phải là không làm được.
Sắc mặt Gia Cát Tử Vân đỏ lên, khí tức trên người bỗng nhiên tăng vọng.
Linh hồn lực bàng bạc nhanh chóng ngưng tụ quanh người.
Bên trong cỗ linh hồn lực này mờ hồ có tiếng sấm rền vang lên.
Ngay khi thanh âm của Gia Cát Tử Vân vừa dứt, thì bàn tay hắn giơ lên không trung rồi nắm chặt một cái.
Một đạo chưởng ấn khổng lồ hơn trăm thước đột nhiên xuất hiện.
Trên đạo chưởng ấn này tràn ngập lưu quang, một cỗ khí tức bàng bạc, cổ xưa lan tràn ra chung quanh.
Chỉ riêng uy áp trên chưởng ấn cũng khiến cho Vũ Suất cùng Linh Suất nhìn vào mà e sợ.
Hồn Linh khí Địa cấp? Trên đài cao, từng tiếng thấp giọng nghị luận mang theo sự rung động vang lên.
Trên người Gia Cát Tử Vân này không ngờ lại có hai kiện Hồn Linh khí.
Một kiện cấp bậc Huyền cấp, một kiện cấp bậc Địa cấp.
Nếu là người bình thường sao lại có tài phú như vậy.
Trong đám người Lan Lăng Sơn Trang, Gia Cát Tây Phong khẽ phe phẩy quạt, ánh mắt nhìn xuống phía dưới.
Trong mắt có chút vừa mừng vừa lo.
Nhi tử của hắn rốt cuộc cũng thi triển át chủ bài, Hồn Linh khí Địa cấp, sợ rằng Quỷ Sát Dương Quá kia cho dù bất phàm cũng khó có thể chống lại.
Tác dụng cùng với uy lực của Hồn Linh khí địa cấp hắn biết rõ.
Mà tới bây giờ đã bộc lộ át chủ bài, coi như là tiến vào thập cường thì bài danh chỉ sợ cũng không cao.
Hồn Linh khí Địa cấp, dường như là Hồn Linh khí địa cấp công kích.
Ánh mắt Lục Thiếu Du khẽ đổi.
Gia Cát Tử Vân này trên người quả thực có không ít con bài chưa lật.
Thúc dục Hồn Linh khí Địa cấp, sợ rằng Linh Vương nhất trọng gặp phải Gia Cát Tử Vân này cũng phải đi đường vòng.
Đó là Hồn Linh khí a.
Hồn Linh khí này thật mạnh.
Đúng là thiếu chủ Gia Cát Tử Vân của Lan Lăng sơn trang có khác.
Là một trong những cường giả trẻ tuổi nổi tiếng trong Cổ Vực, thực lực không tầm thường.
Trong Cổ Vực sợ rằng không có ai là đối thủ của hắn.
Trên hòn đảo bốn phía, lúc này tiếng nghị luận hội tụ vang vọng.
Trận chiến này khiến cho mọi người rốt cuộc cũng được kiến thức thế nào mới gọi là cường giả trong đám người trẻ tuổi.
Hồn Linh khí và Vũ Linh khí bình thường mọi người chỉ nghe thấy, thế nhưng hiện tại lại tận mắt nhìn thấy, khiến cho cả đám người sôi trào.
Trên không trung, cây cung trong tay Gia Cát Tử Vân từ từ bành trướng, chỉ trong nháy mắt, cây trường cung này đã bành trướng tới hai trăm trượng.
Ánh mắt Gia Cát Tử Vân hiện lên vẻ dữ tợn, khóe miệng nở nụ cười lạnh, thân thể run lên, trong mi tâm lập tức có một đạo linh hồn lực bắn ra.
Đạo linh hồn lực này bắn vào trên trường cung.
Đạo linh hồn lực lập tức tạo thành một mũi tên chừng trăm thước trên trường cung.
Trường cung được kéo, không gian xung quanh mũi tên lúc này bắt đầu chấn động.
Trong nháy mắt có một cỗ uy áp linh hồn ngập trời khuếch tán, một cỗ năng lượng thiên địa bàng bạc nhanh chóng hội tụ.
Ầm ầm.
Giờ phút này, uy thế trên trường cung không ngờ lại mang theo tiếng sấm sét ì ùng, trên quảng trường lúc này phong vân biến sắc.
Tất cả đều cực kỳ quỷ dị, áp lực khiến cho đám khán giả trên mấy hòn đảo phía xa trong lòng như có một hòn đá đè nặng, ngay cả hô hấp cũng khó khăn, một cỗ hàn ý tràn ngập linh hồn bọn họ.
Linh hồn công kích thật khủng khiếp.
Trong lòng Lục Thiếu Du lúc này cũng không khỏi sợ hãi than.
Cây trường cung Hồn Linh khí này không ngờ trực tiếp dùng linh hồn công kích.
Quả thực chính là linh hồn công kích thuần túy.
Loại uy thế về linh hồn ày, cho dù là Linh Vương nhất trọng đỉnh phong cũng không dám ngạnh kháng.
Linh Suất cửu trọng cùng với Linh Vương nhất trọng, ranh giới giữa hai cấp bậc giờ phút này bị Gia Cát Tử Vân dùng thanh trường cung Hồn Linh khí Địa cấp này san bằng.
Diệt Hồn Cung Thần, mở.
Trường cung giương hết cỡ, sau đó đột nhiên chấn động, không gian hai đầu cung vặn vẹo, lúc này sắc mặt Gia Cát Tử Vân cũng vô cùng tái nhợt.
Dùng thực lực của hắn hiện tại, thúc dục Hồn Linh khí Địa cấp này tiêu hao vô cùng lớn, hầu như khiến hắn tiêu hao không còn một chút gì.
Cuối cùng, sau khi một đạo thủ ấn được kết, trên cây trường cung to lớn trong không trung, một mũi tên mang theo khí tức chấn động linh hồn đột nhiên bắn ra.
Mũi tên bằng linh hồn này nhanh như thiểm điện bắn về phía trước, không gian chung quanh đều run lên.
Trong nháy mắt mũi tên bằng linh hồn này nhanh chóng xoay tròn, những nơi nó đi qua, gợn sóng trong không gian trực tiếp khuếch tán về bốn phía.
Nhìn đạo công kích bằng linh hồn kinh người này, cường giả Linh Vương nhất trọng đỉnh phong cũng không có cách nào chống lại.
Nếu như đổi lại Linh Vương nhị trọng, không chừng cũng phải lưỡng bại câu thương.
Uy lực như vậy, Diệt Hồn Thần Cung này quả thực khủng bố.
Linh hồn công kích, ài.
Chỉ là lúc này Lục Thiếu Du nhìn thấy đạo công kích bằng linh hồn này cũng không khỏi mỉm cười.
Nụ cười thu liễm lại, đột nhiên Lục Thiếu Du quát lên một tiếng lạnh lẽo: Ở trước mặt ta dám thi triển linh hồn công kích, quả thực không biết tự lượng sức mình.
Thanh âm vừa dứt, nhìn mũi tên bằng linh hồn đang xuyên qua không gian bắn tới, thân thể Lục Thiếu Du run lên, trước mắt bao nhiêu người, thân thể tạo thành một đạo tàn ảnh, không lùi mà tiến tới.
Tốc độ đột nhiên được gia tăng, thân thể nhảy lên, trực tiếp phóng tới mũi tên bằng linh hồn kia.
Sưu.
Ngay trong ánh mắt kinh hãi của vô số người, mũi tên bằng linh hồn kia dùng xu thế như sét đánh, chui thẳng vào trong đầu Lục Thiếu Du.
Linh hồn công kích mạnh mẽ, cường hãn như vậy lại trực tiếp ngạnh kháng, đây quả thực chính là tìm cái chết.
Trên đài cao, tất cả cường giả đều không nhịn được mà kinh hãi.
Quỷ Sát Dương Quá này chẳng lẽ muốn chết sao? Công kích bằng linh hồn Gia Cát Tử Vân thúc dục, ngay cả Linh Vương tam trọng, Linh Vương tứ trọng cũng không dám ngạnh kháng như vậy.
Trong lúc tất cả mọi người kinh ngạc, thân thể Lục Thiếu Du dừng lại giữa không trung.
Thế nhưng ngay sau đó thân hình lại giống như quỷ mị bước đi trong không gian, rồi xuất hiện trước mặt Gia Cát Tử Vân.
Ngươi thua.
Thân ảnh Lục Thiếu Du xuất hiện, trong mắt mang theo hàn ý, bàn tay đánh ra một đạo chưởng ấn mang theo lực lượng linh hồn về phía trước.
Tất cả đều nằm ngoài dự đoán của tất cả mọi người, Gia Cát Tử Vân không kịp phản ứng, đạo chưởng ấn này đánh thẳng vào lồng ngực của hắn.
Kình phong mạnh mẽ khiến cho trên ngực hắn vang lên tiếng xương gãy.
Phanh.
Ngay sau đó, một quyền của Lục Thiếu Du lại đánh vào trên mặt của Gia Cát Tử Vân trong ánh mắt kinh hãi của mọi người.
Phốc Phốc.
Một quyền một chưởng của Lục Thiếu Du đều ẩn chứa kình phong mạnh mẽ, khiến cho Gia Cát Tử Vân phun ra một ngụm máu, trong đó có loáng thoáng thấy vài cái răng.
Thân hình Gia Cát Tử Vân cũng từ trên cao hung hăng rơi xuống quảng trường, dưới cỗ kình khí đáng sợ này, mặt đất quảng trường sụp xuống.
Đá vụn bắn tứ tung xen lẫn một tiếng hét thảm, mặt đất bốn phía rạn nứt tạo thành một cái khe lớn.
Làm sao có thể như vậy? Không sợ linh hồn công kích, linh hồn công kích dường như không có tác dụng với hắn.
Trên đài cao, chúng cường giả xôn xao, trong đám người Lan Lăng sơn trang, Gia Cát Tây Phong thu quạt lại, sắc mặt đại biến.
Bốn phía, lúc này Thánh Nữ Tử Yên của Thiên các, Lăng Thanh, Lam Thập Tam, thanh niên áo xám, Lục Tâm Đồng, Lục Vô Song, Nguyên Nhược Lan, nữ tử mặc y phục màu cam của Tứ các Tứ Đảo không khỏi dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn về phía Lục Thiếu Du.
Vừa rồi công kích do Hồn Linh khí Địa cấp Gia Cát Tử Vân thúc dục ra chỉ sợ bất cứ ai trong bọn họ cũng không dám ngạnh kháng nhưu thế.
Lục Thiếu Du vẫn lăng không mà đứng, đối với công kích linh hồn trong đầu hắn hiện tại đã sớm bị kim đao màu vàng phá hủy.
Nếu đổi lại trong tay Gia Cát Tử Vân là Vũ Linh khí Địa cấp hoặc là công kích không phải đơn thuần giống như công kích linh hồn, thì hắn quả thực khó đối phó.
Thế nhưng linh hồn công kích tất cả mọi người cố kỵ nhất thì nhờ có kim đao màu vàng thần bí trong đầu mà hắn không sợ.
Sợ rằng chỉ cần là công kích linh hồn dưới cấp độ Linh Tôn mà nói, hắn hoàn toàn có thể bỏ qua.
Quả thực chính là một điều mà tất cả mọi người không ngờ tới.
Linh hồn công kích khó đối phó nhất lại trùng hợp bị Lục Thiếu Du bỏ qua, hoàn toàn không để ý tới.
Giao ra ngọc giản.
Thân ảnh Lục Thiếu Du đáp xuống trước mặt Gia Cát Tử Vân, lúc này Gia Cát Tử Vân đã không thể nào nhúc nhích được nữa, khuôn mặt tràn ngập máu tươi.
Thân thể uể oải, tất cả mọi người đều có thể nhìn thấy, mấy cái răng của hắn cũng bị gãy, miệng đầy máu.
Tuy rằng Lục Thiếu Du ra tay đã lưu tình, thế nhưng lúc này dưới tình huống vạn người chú ý, cũng không phải thời điểm đánh chết Gia Cát Tử Vân này.
Bất quá vừa rồi Lục Thiếu Du khống chế lực đạo một chưởng một quyền kia vô cùng tốt.
Sợ rằng thương thế trên người Gia Cát Tử Vân này không có ba năm, hai năm sợ rằng cũng không có cách nào khỏi hắn.
Núi không chuyển nước chuyển, ngươi nhớ kỹ cho ta.
Ánh mắt Gia Cát Tử Vân mang theo sự thê lương nhìn về phía Lục Thiếu Du.
Hắn không thể nào chấp nhận được sự thật là mình đã bị thua.
Mục tiêu của hắn chính là trở thành một trong mười đại cường giả trẻ tuổi của đại lục.
Còn phải là vị trí gần đầu nhất.
Thế nhưng hiện tại hắn đã phải dừng bước ở vòng ngoài.
Mà ngay cả Diệt Hồn Thần Cung hắn đạt được ở đại điện Vụ Tinh cũng không thể đánh bại đối thủ, không ngờ lại bại triệt để như vậy.
Thanh âm vừa dứt, Gia Cát Tử Vân cũng chỉ có thể hậm hực đem ngọc giản trong người giao cho Lục Thiếu Du.
Dù sao hắn vẫn còn một chút lý trí.
Nếu như không giao ra ngọc giản mà nói, hắn biết rõ kế tiếp sẽ xảy ra chuyện gì.
Đến lúc đó cho dù bị đánh chết cũng là do mình tự tìm lấy.
Phá.
Cạnh đó, một tiếng quát âm lãnh vang lên.
Một tán tu Vũ Suất bát trọng nhanh chóng thúc dục chưởng ấn đánh về phía Lục Vô Song.
Mà Thanh Nguyệt kiếm trong tay Lục Vô Song lúc này mang theo từng đạo kiếm quang cùng với năng lượng thuộc tính trong thiên địa nhanh chóng nghênh đón chưởng ấn của tán tu kia.
Phanh Phanh.
Thanh âm trầm thấp vang lên, kình khí rung động khuếch tán.
Thân thể xinh đẹp của Lục Vô Song đột nhiên bắn về phía trước, không để cho tán tu Vũ Suất bát trọng kia có thời gian thở dốc.
Thân ảnh xinh đẹp nhanh chóng hiện lên trước người tán tu kia.
Cánh tay mềm mại giơ lên, lập tức một đạo chưởng ấn hung hăng đánh vào trên người tán tu kia.
Phốc Phốc.
Đạo chưởng ấn của Lục Vô Song nhìn qua cũng không mạnh mẽ bao nhiêu, thế nhưng lại trực tiếp khiến cho Vũ Suất bát trọng kia sắc mặt trắng bệch, miệng phun ra một ngụm máu.
Mà thân thể hắn lúc này giống như bị đả kích mạnh mẽ, thân thể bay ngược về phía sau.
Mạnh ghê, thực lực của nàng dường như đã thu liễm a.
Lục Thiếu Du cũng nhìn thấy cảnh tượng kia.
Thực lực của Lục Vô Song dường như so với Vân Hồng Lăng còn mạnh hơn một ít.
Các hạ, thực lực của ngươi rất quỷ dị, chúng ta luận bàn một chút được không? Một thanh âm vang lên, đồng thời một thân ảnh áo xám hiện lên trước mặt Lục Thiếu Du.
Ánh mắt Lục Thiếu Du khẽ đổi, người vừa mới nói không phải là ai khác, mà chính là người thanh niên mặc áo bào xám mà ngay cả hắn cũng không nhìn thấu thực lực.
Đông Đông.
Lúc này, trên quảng trường có một tiếng chuông du dương trầm thấp vang lên rồi quanh quẩn trong không trung.
Các hạ, sợ rằng chúng ta không có cơ hội luận bàn rồi.
Lần sau đi.
Lục Thiếu Du nói.
Thời gian ngày thứ bảy đã tới.
Lúc này rốt cuộc thi đấu chọn ra top mười đã chấm dứt.
Thời gian bảy ngày đã tới, tất cả những người dự thi đứng ở giữa sân.
Đình chỉ giao thủ, sẽ có người tiến lên kiểm tra điểm tích lũy của các ngươi.
Lúc này có một đại hán mặc hoàng bào của Thiên Địa các trên đài cao đi tới phía trước rồi nói.
Rồi có không ít đệ tử Thiên Địa các đi lên quảng trường.
Nhanh nhẹn kiểm kê điểm tích lũy của đám người dự thi.
Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn toàn trường.
Hiện giờ người còn lại trên quảng trường không ngờ chỉ còn mười sáu người.
Bảy ngày trước có hơn năm ngàn người a.
Ánh mắt nhìn qua mười sáu người, thế nhưng hơn phân nửa lại là người hắn quen biết.
Khiến cho Lục Thiếu Du cảm thấy ngoài ý muốn chính là, trong đám người hiện tại, Lục Tâm Đồng, Lục Vô Song, Vân Hồng Lăng ba tiểu nữu này đều có mặt.
Bên cạnh đó còn có Lăng Thanh, Thánh Nữ của Thiên các, Nguyên Nhược Lan, Lam Thập Tam, còn có Giản Tâm Nhi của Địa Linh tông.
Về phần bảy người khác ngoài thanh niên áo xám kia còn có nữ tử mặc y phục màu cam của Tứ các Tứ đảo cũng ở trong đó.
Ngoài ra còn có ba tán tu, một đệ tử Tứ các Tứ đảo, một Vũ Suất lục trọng của Hắc Sát giáo không ngờ cũng may mắn trụ lại.
Đệ tử Thiên Địa các nhanh chóng đi tới trước mặt Lục Thiếu Du, kiểm tra tất cả ngọc giản trong tay Lục Thiếu Du.
Ngọc giản trong tay hắn cũng không ít, lại thêm số ngọc giản trên người Gia Cát Tử Vân vừa rồi là hơn ba trăm khối, còn có ngọc giản trên người thanh niên hoa phục của Thần Kim các cũng không ít.
Cho nên tổng cộng Lục Thiếu Du đoạt được sáu trăm chín mươi mốt khối, thành tích này khiến cho đệ tử Thiên Địa các vô cùng kinh ngạc.
Không biết thập đại cường giả lần này sẽ là những ai.
Ta thấy người mặc áo xanh kia nhất định là một người trong đó.
Thực lực người này cực kỳ đáng sợ a.
Ta cảm thấy nữ tử tu luyện độc công kia cũng ở bên trong.
Thực lực của nàng ta cũng cường hãn dị thường.
Độc công trên người cũng không phải dễ chọc.
Đừng quên thanh niên áo bào xám kia, thực lực người này cũng cực kỳ cường hãn.
Dù sao người có thể tồn tại cho tới bây giờ đều là cường giả a.
Trên hòn đảo bốn phía, lúc này tiếng nghị luận không ngừng vang lên, thanh âm hội tụ tạo thành tiếng vang không nhỏ.
Lúc này tất cả mọi người đều khẩn trương chờ kết quả.
Ngày thứ bảy này, thập đại cường giả trong đám người trẻ tuổi rốt cuộc cũng xuất hiện.
Có thể chứng kiến sự việc trọng đại này cũng khiến cho lòng người kích động.
Xem tiếp...Linh vũ thiên hà
truyện tranh Linh vũ thiên hà
truyện Linh vũ thiên hà
Linh vũ thiên hà truyện chữ
đọc truyện Linh vũ thiên hà
Linh vũ thiên hà chap
truyenfull.vn
truyenfull.vip
truyenfull.vip
truyen.tangthuvien.vn/
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License