Linh vũ thiên hà
Chapter
0126
Nhắc tới hai vị tiểu thư Hoàng gia này thì mấy năm gần đây, không biết có bao nhiêu người trong Thành Vạn Hạp tới cầu hôn, cửa cũng bị đạp hư luôn rồi, ngay cả không ít vị công tử của các thế lực và gia tộc bên ngoài thành cũng đều nhờ mai mối tới dạm hỏi, chẳng qua là cho tới nay hai vị tiểu thư Hoàng gia này vẫn chưa vừa mắt người nào, chuyện này khiến cho gia chủ Hoàng gia là Hoàng Chí Lương đau đầu không thôi.
Chỉ là chuyện của vài cửa hàng mà thôi, Thành Cự Giang sắp tổ chức tranh tài của thập đại cường giả trẻ tuổi rồi, đối với Hoàng gia chúng ta thì cũng là một cơ hội làm ăn tốt, Thành Cự Giang hiện tại tiêu hao lớn, rất nhiều thứ không đủ để tự cung cấp, Thành Vạn Hạp của chúng ta vừa vặn có thể nhân cơ hội để kiếm chút lợi nhuận.
Hoàng Đan nói, trong đôi mắt lộ ra vẻ khôn khéo, từ sau khi nàng trở lại Hoàng gia thì tất cả chuyện của Hoàng gia gần như đều do nàng làm chủ, hai năm qua, Hoàng gia cũng ngày càng phát triển lớn mạnh hơn.
Nếu muội có thể như tỷ tỷ thì tốt rồi, có thể thông minh lão luyện như vậy, Hoàng gia hiện tại phải dựa vào tỷ tỷ rồi.
Hoàng Hân nheo mắt cười, biết rõ hai năm qua tỷ tỷ của mình chịu không ít vất vả, thường xuyên thức xem sổ sách tới canh ba canh tư ở thư phòng.
Lời vừa dứt liền mỉm cười, Hoàng Hân nói: Tỷ tỷ, hôm qua Trần gia ở Thành Bạch Thanh tới cầu hôn, tỷ cảm thấy vị Trần đại thiếu gia này thế nào.
Chỉ là một tên nhị thế tổ, dựa vào gia thế, sợ là cũng chẳng chống đỡ được bao lâu nữa, Trần gia sớm muộn gì cũng sẽ bị hắn phá sạch, gả cho loại người này thì có được gì.
Hoàng Đan nói.
Vậy tỷ tỷ muốn gả cho người thế nào đây, cũng không thể cả đời không lấy chồng được, tỷ khiến cha buồn tới mức bạc hết cả đầu rồi.
Hoàng Hân mỉm cười nói.
Hoàng Đan đưa mắt nhìn về phía đàn cá đang bơi lội tung tăng bên trong hồ nước trước lương đình, lúc này, trong lòng đột nhiên nhớ tới một nam tử toàn thân xích loã, chính mình thậm chí còn chưa nhìn thấy mặt của hắn, nhưng không hiểu tại sao, trong lòng lại thường xuyên nhớ tới đạo thân ảnh đó.
Thế nào hả, muội muốn hối gả tỷ ra ngoài chứ gì.
Hoàng Đan cười khẽ nói: Hay là, tỷ thấy muội muội cứ tìm một vị như ý lang quân mà xuất giá trước, tỷ thì cả đời không lấy chồng, làm một bà cô già là được rồi.
Tỷ tỷ không lấy chồng thì muội cũng không gả.
Hoàng Hân mỉm cười nói, trong đầu cũng xuất hiện một đạo thân ảnh.
Hai vị tiểu thư, không mời mà vào, đã mạo muội rồi, quấy rầy.
Đúng vào lúc này, không gian bên trong lương đình đột nhiên xuất hiện một hồi ba động, tiếp theo liền có một thân ảnh vận áo bào xanh xuất hiện trước mặt hai người.
Dương Quá đại nhân.
Hai người đầu tiên là kinh ngạc một hồi, không ngờ lại có người có thể vô thanh vô tức lẻn vào Hoàng gia, phòng ngự của Hoàng gia cũng không hề kém, người bình thường mà muốn vô thanh vô tức lẻn vào Hoàng gia là chuyện tuyệt đối không thể nào, nhưng khi nhìn thấy đạo thân ảnh vận áo bào xanh này, trong lòng hai nàng lập tức trở nên kinh hỉ.
Không biết có quấy rầy tới hai vị hay không, thất lễ rồi.
Lục Thiếu Du nói nhỏ, ánh mắt đảo qua hai người, hai năm qua, Hoàng Đan thì không có thay đổi gì, còn Hoàng Hân thì đã thành thục hơn rất nhiều, nhớ tới cảnh cả ba người xích loã ngồi chung một thùng nước, trong lòng của Lục Thiếu Du cũng phì cười một tiếng, đó đúng là việc mà không phải người thường có thể nhịn được.
Dương Quá đại nhân tới Hoàng gia, đó là nể mặt Hoàng gia rồi, sao có thể nói là quấy rầy được.
Hoàng Đan thi lễ trước tiên, nói: Tiểu nữ tử còn phải tạ đại ân cứu mạng của Dương Quá đại nhân lúc trước nữa kia.
Chuyện ngày đó là do ta liên luỵ Hoàng tiểu thư, thật ra đã mang tới không ít phiền toái cho Hoàng tiểu thư rồi.
Lục Thiếu Du nói.
Dương Quá đại nhân, Mạc Sầu tiểu thư đâu.
Lúc này nhìn thấy Lục Thiếu Du chỉ tới có một mình, bên cạnh không có nữ tử vận bạch y kia nữa, Hoàng Đan có chút kinh ngạc hỏi.
Mạc Sầu có việc, cho nên không tới đây.
Lục Thiếu Du đáp, nghe tới tên Mạc Sầu thì trong đầu cũng lập tức xuất hiện thân ảnh của Bạch Linh.
Sau một lát, bên trong một đình viện ở Hoàng gia, Lục Thiếu Du ngồi ở trên cùng, gia chủ Hoàng gia là Hoàng Chí Lương nghe tin cũng vội vàng chạy tới, ngoài ra thì trong phòng cũng chỉ có Hoàng Đan và Hoàng Hân.
Đưa mắt nhìn về phía Lục Thiếu Du, lúc này gia chủ Hoàng gia Hoàng Chí Lương không dám sơ sẩy chút nào, trên mặt chỉ toàn vẻ khiêm tốn, bên trong Thành Cự Giang, phong ba do Quỷ Sát Dương Quá tạo ra cùng với thực lực mà hắn đã triển lộ, đều đã sớm lan truyền khắp hang cùng ngõ hẻm ở Thành Vạn Hạp này rồi.
Dương Quá đại nhân ghé lại nơi này, quả là vinh hạnh lắm lắm cho Hoàng gia ta đây, tiểu nữ Hoàng Đan cũng nói qua, nhờ ân cứu mạng của Dương Quá lúc trước, ta đây cũng xin đa tạ Dương Quá đại nhân.
Hoàng Chí Lương nói.
Hoàng gia chủ chớ khách khí.
Lục Thiếu Du nói: Lần này tới đây, là có chút việc muốn nhờ vả chư vị.
Dương Quá đại nhân cứ nói, nếu Hoàng gia ta có thể làm được thì tuyệt đối sẽ không do dự.
Không đợi Hoàng Chí Lương lên tiếng thì Hoàng Đan đã nói trước.
Cũng chẳng phải chuyện lớn gì, chỉ là ta vừa đi xa một chuyến, không biết gì nhiều về tin tức ở Cổ Vực gần đây.
Lục Thiếu Du nói.
Hoá ra chỉ là chuyện cỏn con này, đương nhiên không thành vấn đề, không biết Dương Quá muốn biết tin gì, ta cũng tiện nói rõ cho Dương Quá đại nhân biết.
Hoàng Đan nói.
Ta muốn biết trong Cổ Vực và trên đại lục gần đây có xảy ra chuyện lớn gì hay không, hoặc là trong các đại thế lực có phân tranh gì không.
Lục Thiếu Du nói, Hoàng Đan này đúng là suy nghĩ thấu đáo, trên đại lục hiện tại, tin tức về các đại lục quá nhiều, Hoàng gia có thế lực không nhỏ, những tin tức lấy được tự nhiên cũng nhiều, nếu như mính muốn biết hết thì sợ là có nói ba ngày ba đêm cũng không hết được.
Hoàng Đan suy nghĩ một chút liền lần lượt kể hết những chuyện vừa xảy ra gần đây nhất cho Lục Thiếu Du nghe, từ động thái của các thế lực lớn ở Cổ Vực cho tới đại lục Linh Vũ, cái nào cũng nói qua, ngay cả chuyện bên trong Huyền Thiên Bí Cảnh ở Sơn Mạch Đoạn Thiên cũng không bỏ qua, mặc dù những tin này chỉ là tin truyền miệng mà thôi, nhưng cũng có tám phần là thật, ngay cả chuyện Nhất Tông Nhất Môn Nhất Giáo Nhất Trang và Phi Linh Môn chia nhau đống bảo vật lưu lại bên trong Huyền Thiên Bí Cảnh cũng đã truyền ra bên ngoài.
Nói tóm lại, thời gian hai năm này, mặc dù các đại thế lực cũng đã xảy ra một vài chuyện, nhưng Lục Thiếu Du cũng không để những chuyện này trong lòng.
Dương Quá đại nhân, gần đây ở Cổ Vực có một chuyện lớn xảy ra, hôm qua ta vừa mới nhận được tin, nửa tháng trước Phi Linh Môn đã trực tiếp huyết tẩy Ma Tâm Cốc, ngoại trừ cốc chủ Đảng Vạn Lâm của Ma Tâm Cốc chạy thoát ra, thì phó giáo chủ cùng với tất cả trưởng lão trong môn đều đã bị giết chết, Ma Tâm Cốc thì bị Phi Linh Môn san thành bình địa.
Hoàng Đan nhìn Lục Thiếu Du, ánh mắt khẽ lướt qua, muốn nhìn xem gương mặt bên dưới lớp mặt nạ này, nhưng thuỷ chung cũng không cách nào biết được.
A, thực lực của Phi Linh Môn này đúng là không tệ, Hoàng Đan tiểu thư có thể kể rõ hơn không.
Lục Thiếu Du không để lộ chút dấu vết, nhưng trong lòng thì cảm thấy cực kỳ khiếp sợ, Phi Linh Môn khai chiến cùng Ma Tâm Cốc, chuyện này sợ là liên quan đến quá nhiều chuyện.
Tất cả những tin tức trước đó đều không thấy vị Dương Quá đại nhân này có vẻ gì là hứng thú, giờ thấy vị đại nhân Dương Quá thần bí này có chút hứng thú, Hoàng Đan lập tức nói: Chuyện ta biết được cũng không nhiều, nghe nói hai năm trước, chưởng môn Lục Thiếu Du của Phi Linh Môn bị nhốt bên trong Huyền Thiên Bí Cảnh, bởi vì đắc tội với Ma Tâm Cốc, tới hiện tại, Phi Linh Môn quật khởi quá nhanh, cho nên khiến cho đám thế lực như Ma Tâm Cốc cảm thấy bất an, chưởng môn Lục Thiếu Du của Phi Linh Môn lúc trước vì có quan hệ với cả Linh Thiên Môn lẫn Vân Dương Tông, lại thêm tên Lục Thiếu Du này sát phạt rất quyết đoán, khiến đám người Ma Tâm Cốc có chút cố kỵ.
Nhưng Lục Thiếu Du lại bị nhốt bên trong Huyền Thiên Bí Cảnh, chỉ sợ là lành ít dữ nhiều, đám sơn môn như Ma Tâm Cốc liền rục rịch, liên tục tập kích ba đại thành của Phi Linh Môn, Phi Linh Môn thì lại không có động tĩnh gì, không hiểu vì sao, lần này Phi Linh Môn lại đột nhiên động thủ, lấy khí thế sét đánh, trực tiếp san Ma Tâm Cốc thành bình địa, nghe nói lần này, là do đại tiểu thư Lục Tâm Đồng của Phi Linh Môn dẫn đầu, Lục Tâm Đồng này cũng biến thái không kém gì huynh trưởng Lục Thiếu Du của nàng ta, tuổi chưa tới mười tám thì đã đột phá tới Linh Vương nhất trọng, lần này diệt Ma Tâm Cốc, có không ít người tận mắt nhìn thấy, Phi Linh Môn lần này tổng cộng xuất động ba vị Linh Vương, sáu vị Vũ Vương, sáu con yêu thú thất giai, còn có không ít Linh Suất, Vũ Suất và bốn năm chục con yêu thú lục giai, chỉ hai canh giờ, liền biến một đại thế lực như Ma Tâm Cốc thành bình địa.
Lời vừa dứt thì trên gương mặt xinh đẹp của Hoàng Đan cũng nhịn không được mà lộ ra vẻ kinh thán, lúc nhận được tin tức này, nàng cũng kinh ngạc hơn nửa ngày, thực lực của Phi Linh Môn đúng là quá mạnh rồi.
Trong lòng Lục Thiếu Du đang suy nghĩ, thực lực của Phi Linh Môn tới cỡ ấy, Lục Thiếu Du lập tức nghĩ ra, phỏng chừng là đám người Thanh Hoả Lão Quỷ, Linh Vũ Song Quái đã đột phá tới Vũ Vương và Linh Vương rồi, về phần Lục Tâm Đồng đột phá Linh Vương nhất trọng cũng khiến cho Lục Thiếu Du âm thầm hít vào một ngụm khí lạnh, tiểu nha đầu này, tu luyện cứ như đang bay vậy, tiên thiên độc thể cộng thêm thiên độc kinh, thật đúng là quá khủng bố.
Dương Quá đại nhân, ngài làm sao vậy? Nhìn thấy Lục Thiếu Du hơi ngẩn ra, Hoàng Đan liền hỏi.
Không có gì, thực lực của Phi Linh Môn này quả là không tệ.
Lục Thiếu Du mỉm cười, lập tức nói: Hoàng Đan tiểu thư, không biết gần đây Phi Linh Môn còn tin tức gì không? Vậy thì không có.
Hoàng Đan khẽ lắc đầu, sau đó dường như nhớ ra cái gì, liền nói: Đúng rồi, nghe nói đại tiểu thư Lục Tâm Đồng của Phi Linh Môn đã tới Thành Cự Giang tham gia trận tranh tài thập đại cường giả rồi, phỏng chừng hiện tại cũng đã sắp tới Thành Cự Giang.
Trận tranh tài thập đại cường giả gì? Ánh mắt của Lục Thiếu Du loé lên, Lục Tâm Đồng muốn tham gia tranh tài, đây là chuyện khiến Lục Thiếu Du cảm thấy lo lắng nhất.
Chẳng lẽ ngay cả trận tranh tài của thập đại cường giả mà Dương Quá đại nhân cũng không biết hay sao? Nghe Lục Thiếu Du hỏi vậy, thật khiến Hoàng Đan cảm thấy vô cùng kinh ngạc, trận tranh tài thập đại cường giả trẻ tuổi gần đây đã gây chấn động toàn bộ đại lục, vị Dương Quá đại nhân này không ngờ lại không biết, chẳng lẽ vị Dương Quá đại nhân này vừa mới chui ra từ lòng đất hay sao.
Ta đúng là không biết.
Lục Thiếu Du lắc đầu, mình vừa mới vừa về tới Thành Vạn Hạp, đúng là không biết gì về trận tranh tài thập đại cường giả trẻ tuổi gì hết, bất quá Lục Thiếu Du cũng ẩn ẩn nhớ tới trận tranh tài thập đại cường giả gì đó do Thiên Địa Các tổ chức lần trước, lần đó Băng Mộc Tôn Giả đứng thứ nhất, chẳng lẽ lại có liên quan hay sao.
Kinh ngạc nhìn qua Lục Thiếu Du một hồi, Hoàng Chí Lương lại tiếp lời: Là thế này đây Dương Quá đại nhân.
Sau một hồi, qua lời kể của Hoàng Chí Lương, Lục Thiếu Du cũng đã hiểu ra, trận thi đấu thập đại cường giả này chính là do Thiên Địa Các tổ chức, người có thể tiến vào mười thứ hạng đầu thì mỗi người sẽ được một kiện linh khí huyền cấp, người đứng đầu còn có thể nhận được một kiện linh khí địa cấp, phần thưởng đúng là rất lớn.
Lần này Dương Quá đại nhân tới đây, chi bằng cứ ở lại Hoàng gia một thời gian có được không, còn nửa tháng nữa là sẽ diễn ra trận tranh tài thập đại cường giả rồi, tới lúc đó Dương Quá đại nhân cũng có thể từ Thành Vạn Hạp trực tiếp đi tới Thành Cự Giang, chuyện náo nhiệt cỡ này, Dương Quá tiên sinh không nên bỏ qua.
Hoàng Đan nói.
Lục Thiếu Du thoáng do dự, nếu như Lục Tâm Đồng cũng muốn tới Thành Cự Giang tham gia trận tranh tài của thập đại cường giả thì mình cũng không cần phải vội trở về Phi Linh Môn làm gì, phải tới đó xem sao mới được.
Đại hội cỡ này, ta đương nhiên không thể bỏ qua rồi.
Lục Thiếu Du nói xong, ánh mắt loé lên, liền tiếp: Ta cũng muốn tham gia trận tranh tài thập đại cường giả này, chỉ là báo danh hơi phiền phức, không biết là.
Báo danh mặc dù hơi phiền phức, bất quá đối với Hoàng gia ta mà nói thì cũng không phải là có, chỉ là Thiên Địa Các có một quy tắc, chính là phải là vũ giả và linh giả dưới ba mươi tuổi, không biết Dương Quá đại nhân có thích hợp hay không.
Hoàng Đan không đợi Lục Thiếu Du nói xong đã lập tức hỏi.
Tại hạ còn lâu mới tới tuổi nhi lập.
Lục Thiếu Du nói, chỉ có vũ giả và linh giả dưới ba mươi tuổi mới có thể tham gia, cũng chỉ là do Thiên Địa Các dựa vào phán đoán đại khái mà thôi, nếu như có người nào đó chừng ba mươi mốt ba mươi hai tuổi thì chỉ cần nói mình mới có ba mươi tuổi thì cũng không ai làm được gì hắn, bất quá những người dám tới tham gia chắc hẳn phần lớn đều có tiếng tăm cả rồi, sẽ không làm mấy chuyện như vậy.
Hoá ra Dương Quá đại nhân vẫn chưa tới tuổi nhi lập.
Hoàng Chí Lương lập tức cảm thấy kinh ngạc, tới lúc nãy hắn vẫn còn cho rằng vị Dương Quá này có thực lực mạnh như vậy, sợ là tuổi dù không bằng mình, nhưng chắc cũng không nhỏ hơn là mấy, nào ngờ vị Dương Quá này cư nhiên còn chưa tới tuổi nhi lập.
Lúc này, nghe thấy lời Lục Thiếu Du nói, hai người Hoàng Đan và Hoàng Hân cũng cảm thấy kinh ngạc, tiếp theo liền vô cùng vui mừng, sau đó vội thu liễm sắc mặt, sợ bị người ta nhìn thấy.
Hồi sau, bên trong một đình viên yên tĩnh ở Hoàng gia, Lục Thiếu Du ngồi trong phòng, bên ngoài bố trí một đạo cấm chế, trong phòng, đám người Tiểu Long, Huyết Mị, Hắc Nham Yêu Lòng, Nghịch Lân Yêu Bằng, Thái Âm Yêu Thố cũng đã hoá thành hình người.
Lão đại, huynh thật sự muốn tham gia trận tranh tài thập đại cường giả này hay sao? Tiểu Long mở to đôi mắt đen láy, hỏi ngay.
Ừ, Tâm Đồng muốn tham gia, phỏng chừng tới lúc đó mấy người Vô Song và Hồng Lăng cũng sẽ tham gia, ta muốn tới xem thử.
Lục Thiếu Du nói, lấy thực lực của mình hiện tại, có lẽ cũng đủ để tới đó góp vui, từ chỗ Hoàng Chí Lương, Lục Thiếu Du liền biết, lần này, các thế lực như Nhất Tông Nhất Môn Nhất Giáo Nhất Trang, Tam Tông Tứ Môn, còn có Tứ Các Tứ Đảo của Thành Ma Vân tới tham gia, Vân Hồng Lăng, Lục Vô Song, và cả Lữ Tiểu Linh hẳn là đều sẽ xuất hiện.
Nghĩ tới tam nữ, Lục Thiếu Du liền mỉm cười.
Đặc biệt là hai người Vô Song và Hồng Lăng, đã hơn bốn năm mình không gặp được họ, trong lòng lập tức cảm thấy vô cùng hổ thẹn, mấy năm nay, vì Phi Linh Môn, vì con đường cường giả của mình, trong lòng mình chẳng mấy khi nhớ tới bọn họ, phỏng chừng bọn họ lúc này còn đang lo lắng cho mình vì bị nhốt ở bên trong Huyền Thiên Bí Cảnh.
Được lắm, có thể gặp lại Vô Song tỷ và Hồng Lăng tỷ rồi.
Tiểu Long lập tức vui vẻ nhảy cẫng lên, bàn tay nhỏ vỗ vỗ, ánh mắt nhìn Lục Thiếu Du đầy vẻ giảo hoạt, nói: Lão đại, huynh phải bảo trọng nha, phỏng chừng chuyện của huynh và Tiểu Linh tỷ đã sớm bị Hồng Lăng tỷ biết rồi, huynh sẽ thê thảm lắm đấy.
Tiểu tử kia, mau đi tu luyện cho ta.
Lục Thiếu Du trừng Tiểu Long một cái, bất đắc dĩ mỉm cười.
Trong phòng, Lục Thiếu Du khoanh chân mà ngồi, mình bị nhốt bên trong Huyền Thiên Bí Cảnh, Phi Linh Môn quả nhiên liền gặp phiền toái, đám sơn môn như Ma Tâm Cốc muốn đối phó với Phi Linh Môn, nếu bảo không có kẻ đứng sau lưng chỉ đạo là không thể nào, bên ngoài đã sớm có lời đồn trong Phi Linh Môn có Vũ Tôn và Linh Tôn, đám Ma Tâm Cốc này còn dám đối phó với Phi Linh Môn, trừ phi là muốn tự tìm cái chết, lúc này Lục Thiếu Du có chút khó xử, mình rốt cuộc là nên dùng thân phận Dương Quá này hay là thân phận Lục Thiếu Du để đi tham gia trận tranh tài thập đại cường giả trẻ tuổi của Thiên Địa Các tổ chức đây.
Cả hai vốn cũng không thành vấn đề, chẳng qua Lục Thiếu Du lại không muốn để lộ tin mình đã thoát được ra quá sớm, hắn cũng muốn xem thử, rốt cuộc là kẻ nào đang nhằm vào Phi Linh Môn.
Vậy thì cứ dùng thân phận Dương Quá đi vậy.
Sau một lúc Lục Thiếu Du liền nói nhỏ, trong lòng cũng có chút không yên, bên cạnh Dương Quá thiếu mất Mạc Sầu, cảm giác có hơi khó chịu.
Bạch Linh.
Nhớ tới nữ tử lạnh lùng uy nghiêm kia, trong lòng Lục Thiếu Du lại khẽ thở dài một hơi.
Tiếp tục tu luyện linh kỹ thôi.
Lục Thiếu Du nói, trong tay kết xuất thủ ấn, một cỗ linh lực mênh mông bắt đầu tràn ra.
Một đường đi tới Thành Vạn Hạp, Lục Thiếu Du ngoại trừ tu luyện Huyễn Diễn Đao ra thì chính là tu luyện ba bộ linh kỹ còn lại, giống như lời mà sư phụ Thánh Thủ Linh Tôn đã nói, thủ đoạn thuộc trình độ linh giả của mình vẫn còn quá ít, kém xa với những thủ đoạn trong tay những linh giả khác.
Cho nên Lục Thiếu Du liền tính tu luyện ba bộ linh kỹ này trước, ba bộ linh kỹ này đều là tuyển chọn ra từ bên trong Huyền Thiên Môn cả, bộ thứ nhất chính là linh kỹ huyền cấp sơ giai ‘Không Linh Liệt’, chủ yếu dùng linh lực thúc dục, thi triển thành công thì có thể trực tiếp xé mở không gian, giết chết thủ ở bên trong không gian, uy lực cực kỳ bá đạo, linh kỹ thứ hai gọi là ‘Cấm Hồn Linh Quyết’, chính là linh kỹ huyền cấp trung giai, chủ yếu là công kích linh hồn, thi triển tới mức mạnh nhất thì có thể trực tiếp giam cầm linh hồn của đối thủ trong một thời gian ngắn, tới lúc đó thì việc giết chết đối thủ liền trở nên dễ dàng.
Bộ linh kỹ cuối cùng mà Lục Thiếu Du tu luyện, là ở trình độ huyền cấp cao giai, tên gọi ‘Hoá Thú Linh Ấn’, từ trong tin tức của linh kỹ, Lục Thiếu Du biết được, uy lực của Hoá Thú Linh Ấn này không hề nhỏ chút nào, tu luyện thành công thì có thể trực tiếp dùng linh lực ngưng tụ thành thú hình, vừa công kích đối thủ, còn có thể mang theo linh hồn công kích, vô cùng bá đạo.
Ba loại phương pháp tu luyện linh kỹ khác nhau, Lục Thiếu Du đầu ghi khắc ở trong đầu, bây giờ chỉ việc tĩnh tâm tu luyện, từng đạo thủ ấn kết xuất, mỗi một đạo thủ ấn kết xuất ra, trong phòng đều sẽ rung lên một cái.
Cái linh kỹ huyền cấp sơ giai này, mặc dù không dễ gì tu luyện, nhưng với tu vi của Lục Thiếu Du hiện tại thì cũng không khó khăn gì, nhưng tu luyện linh kỹ huyền cấp trung giai thì lại không giống vậy.
Tu luyện linh kỹ, đặc biệt là linh kỹ huyền cấp trung giai, yêu cầu đối với linh hồn lực quả thực đã tới mức gọi là hà khắc, cũng giống như lĩnh ngộ thuộc tính của vũ giả vậy, những vũ kỹ huyền cấp sơ giai trở xuống thì vũ giả đều dựa vào chân khí để thúc giục, tới huyền cấp trung giai, nếu muốn tu luyện, đầu tiên nhất định phải có lĩnh ngộ kha khá đối với năng lượng thuộc tính thì mới được.
Linh kỹ cũng như vậy, bất quá vũ kỹ cao cấp thì cần lĩnh ngộ năng lượng thuộc tính cao, linh kỹ cao cấp cũng cần có linh hồn lực để chèo chống, Linh Vương nhất trọng muốn tu luyện linh kỹ huyền cấp cao giai tuyệt đối là một chuyện vô cùng khó khăn, linh kỹ trình độ huyền cấp cao giai thì yêu cầu đối với linh hồn lực là vô cùng cao.
Bất quá vào lúc này, mặc dù có chút khó khăn đối với Lục Thiếu Du, nhưng Lục Thiếu Du vẫn có ưu thế của mình, về mặt linh lực thì hắn mạnh hơn những linh giả khác một chút, nhưng tuyệt đối cũng không mạnh hơn quá nhiều, nhưng về phần linh hồn lực thì, do rất nhiều nguyên nhân, cho nên linh hồn lực của hắn so với những kẻ có tu vi đồng cấp thì có một sự chênh lệch vô cùng lớn, những người có tu vi đồng cấp với hắn, linh hồn lực so với hắn thì rõ ràng là kém xa.
Cho nên lúc này tu luyện huyền cấp cao giai tuy là rất khó, nhưng Lục Thiếu Du vẫn có chút tự tin, vũ kỹ huyền cấp cao giai trước Vũ Vương là mình đã tu luyện thành công rồi, cái linh kỹ huyền cấp cao giai này, mình nhất định có thể tu luyện thành công.
Lục Thiếu Du hiện tại cũng muốn nhanh chóng tu luyện mấy loại linh kỹ này thành công, đương nhiên là vì muốn dùng thân phận Dương Quá để tham gia trận tranh tài thập đại cường giả trẻ tuổi lần thứ hai do Thiên Địa Các tổ chức rồi, chính mình phải có chút thủ đoạn mới được, mặc dù nói hiện tại mình đã đột phá Linh Vương, nhưng lần này cường giả tụ tập, nhất định sẽ diễn ra một màn long tranh hổ đấu, mình đột phá Linh Vương, nếu như không có thủ đoạn tuyệt đối thì sợ là cũng khó mà tiến vào vòng trong được.
Lần này, Tứ Các Tứ Đảo cũng sẽ tham gia, tám thế lực lớn của Thành Ma Vân là Tứ Các Tứ Đảo, thực lực so với Nhất Tông Nhất Môn Nhất Giáo Nhất Trang thì không hề thua kém chút nào, ba chỗ trên đại lục là Cổ Vực, Thành Ma Vân, đại lục Linh Vũ, thì có Cổ Vực và đại lục Linh Vũ là gần nhau nhất, hai bên ít nhiều cũng có chút liên lạc, còn khoảng cách của thành Ma Vân thì xa hơn, cho nên cũng không có quá nhiều qua lại với Cổ Vực và đại lục Linh Vũ, bất quá cũng không thể nào phủ định thế lực của Tứ Các Tứ Đảo của thành Ma Vân được.
Đám đệ tử trẻ tuổi của Tứ Các Tứ Đảo, Lục Thiếu Du đương nhiên sẽ không xem thường, ai mà biết liệu sẽ xuất hiện thứ gì hay không, Tam Tông Tứ Môn có mấy người Nguyên Nhược Lan, Vân Hồng Lăng, trong Nhất Tông Nhất Môn Nhất Giáo Nhất Trang thì có Gia Cát Tử Vân có thực lực không yếu, người của Tứ Các Tứ Đảo đương nhiên cũng sẽ không tệ, còn có Lam Thập Tam và Thánh Nữ của Thiên Địa Các, nếu như hai người kia cũng tham gia thì phỏng chừng lại càng khó đối phó hơn nữa.
Cuối cùng, trong đầu Lục Thiếu Du lại nhớ tới một đạo thân ảnh quen thuộc, không biết lần này, Lăng Thanh của Linh Vũ Giới có xuất hiện hay không, cô gái này ba năm trước đã là Vũ Suất cửu trọng rồi, thân là vũ giả ngũ hệ, lại thêm thân phận của cô ta ở Linh Vũ Giới, nhất định sẽ nhận được sự bồi dưỡng tốt nhất của Linh Vũ Giới, thực lực của cô ta hiện tại khỏi nghĩ cũng biết.
Nghĩ một hồi mới bắt đầu dừng lại, Lục Thiếu Du cũng chính thức tiến nhập vào trong tu luyện, đã nói trước với người của Hoàng gia là không có việc gì thì không được tới quấy rầy mình tu luyện, mình cũng đã bố trí một đạo cấm chế, cho nên Lục Thiếu Du cũng yên tâm, người của Hoảng gia chắc là cũng không tuỳ tiện tới đây quấy rầy mình làm gì đâu.
Bên trong một đại sảnh khác ở Hoàng gia, lúc này ba cha con Hoàng gia đang ngồi đó, Hoàng Chí Lương nói với hai cô con gái: Đan Nhi, Hân Nhi, đã an bài xong cho Dương Quá đại nhân chưa? Cha cứ yên tâm, đã an bài xong hết rồi.
Hoàng Đan nói, vừa rồi cả hai người các nàng đã tự mình sắp xếp xong hết mọi chuyện.
Không ngờ Dương Quá đại nhân này còn chưa tới tuổi nhi lập, đúng là khiến ta không thể tin nổi.
Hoàng Chí Lương khẽ thở dài, lập tức nói: Đan Nhi, vậy con hãy nhanh đi giúp Dương Quá đại nhân an bài chuyện báo danh đi thôi.
Theo như con được biết thì Dương Quá đại nhân vốn là trưởng lão của Thiên Địa Các, muốn ghi danh cũng không phiền toái.
Hoàng Đan nói: Con sẽ phái người đi sắp xếp là được, sẽ không có phiền toái gì đâu.
Lần này nhất định phải làm cho tốt, Đan Nhi, con có hiểu ý của cha hay không? Hoàng Chí Lương nói vẻ thấm thía nhìn con gái của mình.
Cha, con hiểu rõ.
Hoàng Đan ngước mắt nói.
Đan Nhi, con vốn khéo léo hiểu lòng người, hai năm qua, Hoàng gia trong tay con lại mở rộng thêm không ít, mà cha thì chỉ có hai đứa con gái là con và Hân Nhi, Hoàng gia không có ai kế tục, lại thêm thực lực của cha, mặc dù là Vũ Suất, nhưng cây to đón gió, ở Thành Vạn Hạp này có không ít kẻ luôn rình mò Hoàng gia chúng ta, sớm muộn gì cũng sẽ có nguy cơ, cho nên, chúng ta phải.
Hoàng Chí Lương nói với Hoàng Đan: Trước kia con ở Vạn Tượng Môn, đúng là có không ít kẻ cố kỵ Vạn Tượng Môn, nhưng bây giờ, Hoàng gia chúng ta đã không còn chỗ để dựa vào nữa, thân là người đứng đầu gia tộc, cả tộc Hoàng gia chúng ta cũng có mấy ngàn người, ta không thể không suy nghĩ cho cả gia tộc.
Cha à, nhưng nếu muốn Dương Quá đại nhân gia nhập Hoàng gia chúng ta thì sợ là rất khó.
Suy nghĩ của phụ thân, Hoàng Đan sao có thể không biết được, hy vọng Hoàng gia lần này có thể được Dương Quá đại nhân giúp đỡ, nếu như cuối cùng Dương Quá đại nhân có thể ở lại Hoàng gia, đối với Hoàng gia mà nói thì sẽ an giấc không lo gì, đám người có ý nghĩ muốn động tới Hoàng gia bên trong Thành Vạn Hạp cũng sẽ không dám lộn xộn nữa.
Gần đây người của Cao gia cứ một mực gây áp lực cho Hoàng gia chúng ta, sau lưng sợ là còn có đám người Vạn gia và Ứng gia âm thầm hợp mưu, chúng ta phải mau nghĩ cách đối phó mới được, tên nhị thế tổ của Trần gia con cũng chướng mắt, Cao gia cũng chẳng tốt lành gì hơn, ta cũng không muốn nhìn thấy con gả vào Cao gia.
Hoàng Chí Lương khẽ thở dài.
Cho dù con có vào Cao gia đi chăng nữa thì sợ là mục tiêu của Cao gia vẫn là muốn chiếm đoạt Hoàng gia chúng ta, chỉ hận con không phải nam nhi, có nhiều điều không tiện, bằng không, cần gì phải sợ Cao gia, Ứng gia, Vạn gia gì kia chứ.
Trong mắt của Hoàng Đan bắt đầu loé ra hàn quang, nhưng cũng chỉ có thể thở dài một hơi.
Đan Nhi, con cảm thấy Dương Quá đại nhân thế nào? Hoàng Chí Lương nhìn qua nữ nhi, ánh mắt liền ngưng trọng lại, hỏi với chút thâm ý.
Ý của cha là gì? Lấy sự thông minh tài trí của Hoàng Đan, đương nhiên có thể đoán ra ý nghĩ trong lòng của cha mình rồi.
Tuổi tác của Dương Quá đại nhân cũng vừa hợp, lại từng cứu mạng cả con và Hân Nhi, nếu một trong hai người các con có ai đó có thể giữ được Dương Quá đại nhân lại, về tư, Hoàng gia chúng ta từ nay về sau không cần phải lo lắng gì nữa, về công, hai người các con tìm được chỗ quy túc tốt, ta cũng thấy yên lòng.
Hoàng Chí Lương nói lời thấm thía, xong liền đưa mắt nhìn về phía Hoàng Hân: Hân Nhi, ý con ra sao? Hoàng Hân lúc này lại đang đứng thẫn thờ đờ người ra, không biết đang nghĩ tới chuyện gì, cuộc đối thoại của đại tỷ và cha mình, lại không nghe được một chữ nào, cuối cùng nghe thấy phụ thân gọi, mới ngơ ngác ngẩng đầu lên nói: Phụ thân, người kêu con có chuyện gì sao? Nha đầu con thật là.
Hoàng Chí Lương nhìn nữ nhi một cái, tiểu nữ nhi này kể từ sau khi trải qua chuyện bị trúng độc thì lại càng khiến ông thương yêu thêm vài phần.
Cha, những chuyện thế này, cho dù con và muội muội có nguyện ý đi chăng nữa, chỉ sợ Dương Quá đại nhân chướng mắt chúng con mà thôi.
Hoàng Đan mỉm cười, trong ánh mắt lại có chút biến hoá kỳ lạ.
Hai người các con, ở trong Thành Vạn Hạp này, có thiếu nữ nhà ai mà sánh nổi với các con, nếu như ngay cả các con mà Dương Quá đại nhân cũng chướng mắt nữa thì sợ là mắt nhìn của hắn còn cao hơn cả trời rồi.
Hoàng Chí Lương nói.
Cha, chuyện này để sau hãy nói, nhất định không được nhắc tới trước mặt Dương Quá đại nhân.
Hoàng Đan nói.
Ta biết mà, con đi mau đi, gần đây cũng phải cẩn thận đề phòng đám người Cao gia, Vạn gia và Ứng gia một chút.
Hoàng Chí Lương nói.
Hoàng Đan gật đầu, lập tức rời khỏi tiểu sảnh, Dương Quá đại nhân muốn ghi danh tham gia trận tranh tài thập đại cường giả, nàng đương nhiên phải tự tay sắp xếp.
Lục Thiếu Du bế quan, thời gian cứ chậm rãi trôi qua, lúc này ở bên trong Thành Cự Giang bao la cũng vì sự kiện diễn ra trận tranh tài thập đại cường giả toàn đại lục sắp diễn ra mà bắt đầu náo nhiệt lên tới mức khủng bố.
Thành Cự Giang, vốn là địa thương vô cùng đặc biệt trong toàn bộ đại lục, đây là một toà thanh cực lớn, lưu lượng người ra vào tấp nập, đủ để so sánh với bất kỳ toà thành lớn nào của đại lục, nơi này vô cùng phồn hoa và náo nhiệt, cũng hỗn loạn chẳng kém, nơi này không có đúng hay sai, tất cả đều phải dựa vào thực lực để chứng minh là mình đã đúng.
Thời gian ngắn gần đây, bên trong Thành Cự Giang, dòng người qua lại trên phố đặc biệt đông đúc rộn ràng, khắp nơi đều vô cùng náo nhiệt, đếm sơ sơ cũng phải có mấy vạn người tràn vào Thành Cự Giang này, đều là tới để xem trận tranh tài thập đại cường giả trẻ tuổi.
Trên đường lớn, trong đó có thêm không ít tuấn nam mỹ nữ trẻ tuổi áo mũ chỉnh tề qua lại, ai cũng xoa xoa tay, tính toán tham gia trận tranh tài thập đại cường giả trong lứa đệ tử trẻ tuổi này, chỉ cần vào được mười thứ hạng đầu thì có thể có được một kiện linh khí huyền cấp, phần thưởng đó đối với rất nhiều người mà nói, bao gồm cả đệ tử của các đại môn đại phái, cũng vô cùng hấp dẫn.
Huống hồ gì, đối với đám người trẻ tuổi này, còn có chuyện khác càng hấp dẫn hơn nữa đó chính là một khi thắng thì sẽ giương danh thiên hạ, cứ nghĩ tới chuyện nếu như mình trở thành một trong thập đại cường giả lớp trẻ tuổi, càng nghĩ lại càng thấy hăng hái, trong lòng lại càng kích động.
Đương nhiên, mấy suy nghĩ thế này, những ai tự biết mình biết ta sẽ không có, nhưng không loại trừ thật sự sẽ có những kẻ mang suy nghĩ đó, có thể trở thành một trong thập đại cường giả, cứ nghĩ tới địa vị và thành tựu bây giờ của thập đại cường giả ba mươi năm trước, quả thực chính là mục tiêu của tất cả những người trẻ tuổi.
Vố số tiểu thế lực cũng mang theo tâm tư muốn thử thời vận và tôi luyện đám đệ tử trong môn, nên đã dắt theo toàn bộ đệ tử có thiên phú kha khá trong môn tới đây.
Lúc này có vô số dòng người đua nhau đổ dồn vào bên trong Thành Cự Giang, Thành Cự Giang vốn đã vô cùng hỗn loạn, lần này lại bắt đầu có trật tử hẳn hoi, mấy tháng trước, tất cả các thế lực lớn nhỏ bên trong Thành Cự Giang đều nhận được một tin tức, trong lúc tổ chức tranh tài thập đại cường giả, nếu có bất kỳ kẻ nào dám động thủ bên trong Thành Cự Giang thì không cần biết đúng hay sai, đều giết không tha, mà lạc khoản trên thư chính là của Thiên Địa Các.
Tất cả các thế lực lớn nhỏ ở tại Thành Cự Giang, dường như đều tuyệt đối kiêng kị Thiên Địa Các, bắt đầu từ ngày nhận được tin tức kia, bên trong Thành Cự Giang này quả nhiên liền khôi phục vẻ yên bình hệt như kỳ tích, trong thời gian mấy tháng, cư nhiên không có bất kỳ người nào dám động thủ ở Thành Cự Giang, bên ngoài Thành Cự Giang cũng có dán bố cáo, trong lúc diễn ra tranh tài thập đại cưởng già này, nếu có ai dám gây chuyện ở Thành Cự Giang thì trực tiếp giết không tha.
Ngay lúc cách trận tranh tài thập đại cường giả chỉ còn có năm ngày, bên trong Thành Cự Giang, dòng người đã có thể gọi là chật như nêm cối, nhưng vẫn còn người tiếp tục tiến vào, tất cả các khách điếm, tửu quán đều kín hết chỗ.
Ban đêm, Thành Cự Giang vẫn cứ đèn đuốc sáng trưng phi thường náo nhiệt, mà ở Thành Cự Giang lúc này cũng có một nơi khá yên lặng, một đình viện yên tĩnh, ánh trăng toả khắp trời cao, bên trong một toà đình viện không nhỏ, trong hậu viện của nó lúc này có một thiếu nữ thân hình đơn bạc đang nhìn vầng trăng bàng bạc trên cao, trong ánh mắt chỉ đầy sự kiên nghi, lẩm bẩm nói: Ca ca, chỉ còn vài ngày nữa thôi thì chính là trận tranh tài thập đại cường giả rồi, muội đại diện cho ca ca đi thi, đại hội Tam Tông Tứ Môn ca ca là quán quân, lần này, muội muội của ca cũng sẽ không làm cho ca ca bị mất mặt, không để kẻ nào xem thường Phi Linh Môn chúng ta.
Tâm Đồng, Thiếu Du không có chuyện gì, hắn nhất định sẽ trở lại.
Thân ảnh của Bạch Oánh nhẹ nhàng lướt tới.
Oánh tỷ, ta cũng tin là ca ca không có chuyện gì.
Lục Tâm Đồng nói.
Trong lúc bất tri bất giác, đã bắt đầu vào đông, sáng sớm có gió lạnh quét qua, trên mặt đất bị một màn sương nhạt màu trắng bao phủ.
Ong ong! Trong phòng, Lục Thiếu Du trong tay kết xuất thủ ấn, đột nhiên lại có từng tuyến đao ảnh vô cùng huyền ảo quay quanh khắp người của Lục Thiếu Du, khí tức sắc bén bàng bạc lập tức lan tràn trong không khí, đám đao ảnh này cắt vỡ không gian gợn sóng, khí tức bức người, khiến cho cả không gian đều run lên.
Thu.
Lục Thiếu Du vừa thu thủ ấn, đám đao ảnh liên tiếp kia lập tức hội tụ thành một thanh trường đao màu xanh, thanh trường đao màu xanh này rung lên, lập tức bị Lục Thiếu Du thu vào bên trong lòng bàn tay.
Hô! Thở ra một ngụm trọc khí từ sâu trong cơ thể, khoé môi của Lục Thiếu Du nhếch lên để lộ một nụ cười có vẻ thoả mãn, rốt cuộc cũng có thể thúc dục Huyễn Diễn Đao trận tới mức độ khiến cho bản thân mình thoả mãn rồi, tới lúc đó mình cũng có thêm một loại thủ đoạn sau cùng.
Cũng tới lúc phải khởi hành rồi.
Lục Thiếu Du nhấc mắt lên nhìn rồi nói khẽ, mặc dù từ Thành Vạn Hạp tới Thành Cự Giang không xa lắm, nhưng yêu thú phi hành bình thường sợ là cần phải hơn mười ngày, bất quá tới khi đó mình có thể lấy ra một con yêu thú phi hành lục giai từ bên trong Không Gian Thú Nang, thời gian năm ngày cũng đã đủ rồi.
Hoàng gia, mới sáng sớm, đã có không ít đệ tử Hoàng gia tụ tập lại, nghe nói hôm nay gia chủ và tiểu thư muốn tới Thành Cự Giang, còn cố ý mang một đám cường giả của Hoàng gia theo cùng.
Trong đại sảnh, lúc này ba cha con Hoàng Chí Lương, Hoàng Đan và Hoàng Hân đều đã chuẩn bị sẵn sang, có thể xuất phát bất cứ lúc nào.
Dương Quá đại nhân sắp xuất quan rồi.
Hoàng Chí Lương nói.
Ta đã nói trước với Dương Quá đại nhân rồi, hôm nay sẽ xuất phát đi tới Thành Cự Giang.
Chỉ còn có năm ngày, sợ là không thể tới Thành Cự Giang kịp.
Hoàng Chí Lương nói với vẻ lo lắng.
Dương Quá đại nhân đã nói rồi, nên nhất định sẽ có cách thôi.
Hoàng Đan nói.
Gia chủ, Hoàng gia chúng ta lần này kéo theo nhiều người ồn ào tới Thành Cự Giang như vậy chỉ để giúp cho một người không quen biết tham gia tranh tài thập đại cường giả, sợ là không ổn lắm đâu.
Bên trong đại điện lúc này có không ít trưởng lão Hoàng gia đang ngồi đó, có vài chục người, trong đó có vài người hình như không mấy đồng tình với những gì gia chủ làm.
Tam trưởng lão, vị Dương Quá trưởng lão này đã từng cứu mạng của Hân Nhi và Đan Nhi, cũng có ân với Hoàng gia ta, lần này Dương Quá đại nhân muốn tham gia trận tranh tài thập đại cường giả, lại ở tạm trong Hoàng gia ta, Hoàng gia ta giúp hắn trợ uy cũng là chuyện nên làm.
Ánh mắt của Hoàng Chí Lương nhìn về phía tam trưởng lão vừa lên tiếng ban nãy, trong lòng cũng chỉ có thể thầm mắng trong đám trưởng lão này, có nhiều kẻ quá thiển cận, chỉ là bối phận của mấy tên trưởng lão này lại cao hơn hắn, mặc dù hắn là gia chủ, nhưng cũng không thể nói gì được.
Gia chủ, ta sợ là tới lúc đó sẽ ủ rũ mà về, sẽ khiến cho Hoàng gia ta mất hết mặt mũi, hơn nữa, nghe nói tên Quỷ Sát Dương Quá này có tiếng tăm khá xấu ở Thành Cự Giang, trêu chọc kết thù với vô số cường giả, nếu như Hoàng gia ta trêu chọc phải, sợ là lành ít dữ nhiều.
Một vị trưởng lão khác của Hoàng gia có bộ dáng chừng năm mươi tuổi lên tiếng.
Lời này của tứ trưởng lão nghe không ổn chút nào, Dương Quá đại nhân là ân nhân cứu mạng hai tỷ muội ta, chẳng lẽ ý của tứ trưởng lão là muốn Hoàng gia chúng ta lấy oán báo ân sao? Hoàng Đan đưa mắt nhìn về phía vị trưởng lão tuổi trạc ngũ tuần kia.
Đan Nhi, không được bất kính với tứ trưởng lão.
Hoàng Chí Lương lập tức trách cứ một chút.
Gia chủ, không ổn rồi, người của Cao xông vào rồi.
Ngay lúc Hoàng Chí Lương vừa dứt lời thì bên ngoài đại sảnh đã có một đệ tử Hoàng gia vội vàng xông vào bẩm báo, vẻ mặt thì vô cùng hoảng loạn.
Hoàng Cai, đã xảy ra chuyện gì? Hoàng Chí Lương lập tức hỏi tên đệ tử Hoàng gia này.
Gia chủ, gia chủ Cao gia đã tới đây, muốn xông vào Hoàng gia, còn đả thương mấy người bọn tiểu nhân ở ngoài cửa.
Tên đệ tử Hoàng gia này vội trả lời.
Hay cho Cao gia, mau theo ta ra xem.
Ánh mắt của Hoàng Chí Lương lạnh đi, lời vừa dứt thì đã rời khỏi đại sảnh.
Bên ngoài Hoàng gia lúc này đã có không ít người tụ tập lại xung quanh để xem náo nhiệt, mà ở đại môn của Hoàng gia lúc này, có mấy đệ tử Hoàng gia đều mang thương tích trên người đứng ở một bên, miệng còn vương vết máu, ai cũng tức giận, nhưng cũng tự biết mình không phải đối thủ của đối phương.
Lúc này, bên ngoài Hoàng gia cũng có chừng vài trăm thớt thiết kỵ đang đứng chỉnh tề, một cỗ khí tức lăng lệ lập tức lan ra, đám người trên lưng ngựa ai nấy đều thống nhất mặc trưởng bào, trên lưng ngựa có giắt theo trưởng thương màu đen, nhìn thấy cách ăn mặc này, đám người trong Thành Vạn Hạp đều biết rõ, đây chính là Hắc Phong Vệ của Cao Gia trong Thành Vạn Hạp, là thực lực tinh nhuệ nhất của Cao gia.
Đám Hắc Phong Vệ này tổng cộng có hơn ba trăm người, nhưng cũng đừng nên xem thường ba trăm người này, có phân nửa trong đây đều là Vũ Phách, còn lại thì cũng đều là Vũ Sư cao giai cả.
Lúc này đứng trước đội Hắc Phong Vệ này lại có hơn mười người đang đứng, mỗi người đều có tu vi Vũ Tướng, bên trong Thành Vạn Hạp này, thực lực cũng không phải là yếu, hai người đứng trước tiên, ai cũng đều biết mặt, một người là gia chủ Cao gia Cao Trình Vi, một người chính là con của hắn Cao Bộ Vĩ, nhất cử nhất động lần này của Cao gia đương nhiên đã bị không ít người dõi mắt ngó theo, Cao gia ở Thành Vạn Hạp cũng là một trong tứ đại gia tộc, tứ đại gia tộc bao gồm Hoàng gia, Ứng gia, Vạn gia và Cao gia.
Nghe nói gần đây thiếu gia Cao gia cứ liên tục cầu hôn với Hoàng gia, nhưng luôn bị Hoàng gia kiếm cớ cự tuyệt, chắc là sợ bị mất mặt cho nên muốn tới gây sự.
Ngươi thì biết cái gì, Cao gia này sợ là muốn lấy cả tài lẫn sắc đó, hai vị tiểu thư Hoàng gia đều là mỹ nữ, khiến người ta nhìn thấy liền ngứa ngáy trong lòng, Cao gia này ngoại trừ muốn lấy được người ra, còn không muốn bỏ qua cơ hội nuốt trọn Hoàng gia nữa.
Phỏng chừng đây chỉ là cái cớ Cao gia nghĩ ra để tiện ra tay với Hoàng gia mà thôi.
Lúc mọi người đứng nhìn đang mãi bàn luận thì bên trong Hoàng gia có một đám người đi ra, người dẫn đầu đúng là gia chủ Hoàng Chí Lương của Hoàng gia, phía sau còn có Hoàng Đan, Hoàng Hân, mấy vị trưởng lão của Hoàng gia cùng với một đám đệ tử, người của Hoàng gia vừa đi ra thì không khí lập tức trở nên căng thẳng như giương cung bạt kiếm.
Hoá ra là Hoàng huynh, thật là thất lễ, vừa rồi đám người trong tộc không hiểu chuyện, đả thương người của Hoàng gia, kính xin Hoàng huynh thứ lỗi cho, tiền thuốc men này Cao gia ta xin trả đủ.
Nhìn thấy Hoàng Chí Lương, tên gia chủ Cao gia Cao Trình Vi này lập tức nói ngay, bất quá khí thế của hắn thì vẫn cứ hung hăng vênh váo như cũ.
Mà lúc này bên cạnh Cao Trình Vi chính là tên Cao Bộ Vĩ tuổi chừng ba mươi, thân hình gầy gò nhìn qua có chút hèn mọn bỉ ổi, đối với kẻ này, cả Thành Vạn Hạp này có rất nhiều người biết, toàn bộ Cao gia này từ lớn tới nhỏ, cơ hồ đều đêm đêm sênh ca, ngày ngày đắm chìm trong nơi bướm hoa, cho nên thể cốt đã sớm phế hết cả rồi.
Lúc này tên Cao Bộ Vĩ kia nhìn thấy tỷ muội Hoàng gia thì ánh mắt liền sáng lên nhìn chằm chặp không dời mắt, tỷ muội Hoàng gia, đây chính là đối tượng mấy năm nay hắn hằng ao ước, ngay cả tối hôm qua khi lên giường với Tiểu Đào ở Di Hồng Viện, hắn cũng tưởng tượng bộ dạng của nàng ta thành bộ dạng của Hoàng Đan, nếu như thật sự có ngày đè được tỷ muội Hoàng Đan và Hoàng Hân dưới dưới thân, thì sẽ là chuyện sung sướng cỡ nào chứ.
Nhìn thấy ánh mắt dâm tà của Cao Bộ Vĩ, hai tỷ muội Hoàng Đan và Hoàng Hân lập tức lộ ra vẻ chán ghét, sau đó nhìn qua nơi khác, đối với loại người này, chỉ có thể lờ đi xem như không thấy.
Cao Trình Vi, ngươi đả thương người của Hoàng gia ta, chẳng lẽ lại muốn xong nhẹ nhàng như vậy.
Hoàng Chí Lương quát lên một tiếng, nheo mắt đảo qua thương thế của mấy tên đệ tử Hoàng gia, sắc mặt lập tức trở nên lạnh lẽo, nguyên nhân bên trong, tự bản thân Hoàng Chí Lương cũng biết rõ.
Hừ, Hoàng huynh, ngươi đây là cố ý muốn khó dễ ta chứ gì, lần trước Cao gia ta tới Hoàng gia của ngươi cầu hôn, Hoàng gia của ngươi cứ ba lần bảy lượt kiếm cớ chối từ, đây là xem thường Cao gia ta chứ gì, hôm nay lại còn muốn gây khó dễ cho ta, Hoàng huynh ngươi nói xem, rốt cuộc là ngươi muốn gì đây, cả Cao gia sẽ tiếp ngươi.
Ánh mắt của Cao Trình Vi thu lại, trên gương mặt đầy những nếp nhăn dúm lại với nhau, trong mơ hồ để lộ ra một cỗ khí tức nguy hiểm, người này tu vi cũng tới Vũ Suất tứ trọng, thực lực không hề yếu chút nào.
Hay cho Cao gia, Cao Trình Vi, ngươi cũng đừng có mà già mồm át lẽ ở đây, ai mà không biết dã tâm của Cao gia các ngươi, Cao gia các người đưa ra lời cầu thân với Hoàng gia ta, mục đích là gì khỏi nghĩ cũng biết, rõ là muốn chiếm đoạt Hoàng gia của ta, bớt có kiếm chuyện làm cớ đi, bằng nhi tử của ngươi, có điểm nào xứng với hai nữ nhi của ta cơ chứ.
Hoàng Chí Lương lúc này cũng tức giận mắng lại với khí thế không kém.
Hừ! Cao Trình Vi hừ lạnh một tiếng, nhìn vào nhi tử đứng bên cạnh, cũng có chút chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, những gì đứa nhi tử này làm, thân là người làm cha như hắn, sao mà không biết được, bất quá lúc này không phải thời điểm thích hợp để dạy dỗ nhi tử, dù sao đi nữa thì hắn chỉ có một nhi tử mà thôi, cũng không dạy dỗ được nữa, đã sớm bỏ mặc không quản rồi.
Hoàng Chí Lương, hôm nay ta nói với ngươi lần cuối cùng, Cao gia ta cầu thân với Hoàng gia ngươi, ngươi có đồng ý hay là không, nếu như ngươi không xem Cao gia ta ra gì thì cũng đừng trách ta đây không khách khí.
Lời vừa dứt, tên Cao Trình Vi này lập tức bước ra một bước, theo một bước này bước ra, chân khí tuôn trào, mặt đất cũng bị rạn nứt, một cỗ khí thế đáng sợ lan tràn, khiến hư không ngưng tụ, làm cho một ít đệ tử có tu vi không đủ cao trong Hoàng gia lúc này liền bị nhận lấy một cỗ áp chế vô hình, có không ít người thực lực quá kém thì sắc mặt lập tức trở nên trắng bệch.
Hừ! Cao Trình Vi, Hoàng gia ta cũng không phải hạng dễ ức hiếp.
Ngay khi Cao Trình Vi kia bộc phát khí thế thì ánh mắt của Hoàng Chí Lương cũng phát lãnh, chân giẫm mạnh lên đất, chân khí run run, tu vi cũng đồng dạng là Vũ Suất tứ trọng, lập tức có một cỗ khí thế vô hình chuyển động rồi lan ra nhanh như chớp dưới bàn chân, mặt đất rung chuyển, một cỗ khí thế mênh mông nháy mắt cũng lan ra, ngăn cản khí thế của Cao Trình Vi, đồng thời còn khiến cho hơn trăm tên Hắc Phong Vệ kia hơi chút hỗn loạn lên.
Hoàng Chí Lương kia, ngươi là rượu mời không uống muốn uống rượu phạt hay sao.
Sắc mặt của Cao Trình Vi hơi đổi, giống như hắn ta không thể ngờ là Hoàng gia vẫn cứ cậy mạnh như vậy, cũng chỉ có thể dùng tới chiêu cuối cùng mà thôi.
Cao gia của ngươi dám dộng tới Hoàng gia của ta, thì cần phải trả giá rất đắt.
Ánh mắt của Hoàng Chí Lương trở nên ngưng trọng, thân là người đứng đầu Hoàng gia, lúc này há lại có thể lùi bước được, nếu như lùi bước sẽ chỉ khiến đối thủ có cơ hội mà chèn ép thêm, có lẽ bởi vì Thành Vạn Hạp khá gần Thành Cự Giang, cho nên dẫu từ trước tới nay Thành Vạn Hạp là địa bàn của Hắc Sát Giáo, bất quá tác phong trong thành lại có chút giống với Thành Cự Giang, hết thảy đều dựa vào thực lực để nói chuyện, phân tranh bên trong thành, chỉ cần không ảnh hưởng gì tới Hắc Sát Giáo thì Hắc Sát Giáo cũng sẽ không quản tới làm gì.
Ha ha, tất cả mọi người đều ở đây à.
Đúng lúc Hoàng Chí Lương vừa mới nói dứt lời thì bên trong Hoàng gia có một đạo thân ảnh vận trường bào màu xanh vô thanh vô tức xuất hiện, ấy vậy mà không có bất kỳ ai phát hiện ra, sau đó lướt nhanh tới bên cạnh Hoàng Chí Lương.
Tất cả những chuyện vừa rồi, Lục Thiếu Du đang ở bên trong Hoàng gia, đương nhiên là đã nhìn thấy hết tất cả, lướt mắt nhìn qua Hoàng Chí Lương, cảm thấy hơi kinh ngạc, người này hoá ra cũng có một thân ngạo cốt như vậy.
Dương Quá đại nhân.
Nhìn thấy Lục Thiếu Du, hai tỷ muội Hoàng Đan và Hoàng Hân lập tức lộ ra vẻ vui mừng.
Có chuyện gì vậy? Lục Thiếu Du quét mắt nhìn qua đám người Cao gia, biết rõ còn cố hỏi.
Dương Quá đại nhân, Cao gia này có mưu đồ với Hoàng gia của ta, còn muốn ép hôn Đan Nhi, hiện tại đang muốn động thủ với Hoàng gia của ta.
Hoàng Chí Lương nói.
Hừ, các hạ là ai, đây là chuyện của Cao gia và Hoàng gia ta, nếu như các hạ chỉ là người ngoài thì tốt nhất là đừng nên nhúng tay vào, sợ là nếu như các hạ cónhúng tay vào thì cũng chẳng cứu nổi Hoàng gia đâu.
Nhìn thấy Lục Thiếu Du đột nhiên xuất hiện, cảm giác được trên người của thân ảnh thần bí mang mặt nạ này hoàn toàn không có bất kỳ khí tức dao động nào, nhưng có thể xuất hiện một cách vô thanh vô tức như vậy, Cao Trình Vi này thân là Vũ Suất tứ trọng, cũng không phải kẻ yếu, nên cũng có thể cảm giác được chút ít.
Hơn nữa vừa rồi nghe được cái tên Dương Quá kia, có cảm giác hình như cũng hơi quen quen.
Ta là ai thì ngươi có biết cũng vậy, bất quá hôm nay ta sẽ bảo vệ Hoàng gia chắc rồi, các ngươi có thể cút đi.
Đúng là kẻ càn rỡ ngông cuồng, ở đây chính là Thành Vạn Hạp, ngươi muốn chết đúng không.
Tên Cao Bộ Vĩ đứng kế bên Cao Trình Vi nhìn thấy vẻ tôn kính của tỷ muội Hoàng gia dành cho người đeo mặt nạ này thì lập tức cảm thấy khó chịu trong lòng, lúc này biết rõ người nọ tới để gây khó dễ không cho mình chiếm được tỷ muội Hoàng gia, liền nhịn không được mà lên tiếng chửi mắng.
Một tên Vũ Phách nho nhỏ mà cũng dám làm càn trước mặt bản sát.
Lục Thiếu Du cười lạnh, cái tên Quỷ Sát Dương Quá này bản thân hắn lại cảm thấy khá thích.
Lời vừa dứt thì lập tức vô thanh vô tức biến mất ngay tại chỗ, Xuy! Trong nháy mắt tiếp theo, trong không gian truyền tới một thanh âm trầm đục, trong nháy mắt khi mọi người còn chưa kịp lấy lại tinh thần, đọi lúc mọi người nghe được thanh âm này rồi thì chỉ thấy Cao Bộ Vĩ đã trực tiếp bị thân ảnh đeo mặt nạ vận áo bào xanh kia túm lấy đầu, tốc độ này chẳng khác nào thuấn di, mọi người chỉ có thể nhìn thấy một đạo tàn ảnh màu xanh nhàn nhạt như có như không xẹt qua mà thôi.
Mau thả nhi tử của ta ra, bằng không thì ngươi đừng hòng rời khỏi Thành Vạn Hạp.
Nhìn thấy một màn này, Cao Trình Vi cũng kinh hãi vô cùng, lập tức quát lớn, thực lực của đối phương dường như đã tới trình độ rất mạnh rồi, ngay cả hắn cũng không đủ sức để ra tay được, đứa nhi tử đứng kế bên nháy mắt đã rơi vào tay đối phương.
Một chiêu đã bắt được nhi tử của Cao Trình Vi đang đứng ngay bên cạnh hắn khiến cho đám người đứng xem và cả người của Hoàng gia đều vô cùng kinh ngạc.
Chỉ bằng vào ngươi mà cũng muốn uy hiếp ta sao.
Lục Thiếu Du thản nhiên đưa mắt liếc nhìn Cao Trình Vi, linh lực trong tay đột nhiên tuôn trào dữ dội.
Rốp! Chỉ nghe một tiếng xương cốt gãy nát vang lên giòn tan, trong nháy mắt tiếp theo, Cao Bộ Vĩ ngay cả một tiếng hét thảm cũng chưa kịp phát ra thì đầu đã lìa khỏi cổ, lập tức có một cột máu phun ra.
Hô! Một màn huyết tinh này khiến cho tất cả mọi người phải hít vào một hơi, người này không ngờ lại thật sự giết chết đại thiếu gia của Cao gia, Cao gia chính là bá chủ một phương bên trong Thành Vạn Hạp này, ai cũng không dám trêu vào.
Đám người của Hoàng gia hình như cũng không ngờ là Lục Thiếu Du sẽ trực tiếp giết chết đại thiếu gia Cao gia, chỉ có Hoàng Đan là ngước mắt lên nhìn, nàng biết rõ, so với những gì mà Quỷ Sát Dương Quá từng làm ở Thành Cự Giang thì giết chết một tên nhị thể tổ của Cao gia như vầy thì đã là cái gì.
Ta mặc kệ ngươi là ai, hôm nay ngươi nhất định sẽ không thể rời khỏi Thành Vạn Hạp được, Cao gia ta hôm nay nhất định sẽ không để yên cho ngươi đâu.
Nhìn thấy nhi tử của mình bị giết thảm như vậy, hắn tức giận tới mức này cũng dễ hiểu, không chút do dự, chỉ thấy lòng bàn chân của hắn loé lên bạch quang, thân ảnh của hắn nhanh chóng lướt tới với tốc độ chẳng khác nào thuấn di, một cỗ chân khí phong thuộc tính bàng bạc tuôn ra dữ dội, trong tay không biết từ khi nào đã xuất hiện một thanh binh khí có hình dạng kỳ lạ như một cái móc câu, kình lực phá không trực tiếp khiến cho không gian phía trước thanh binh khí này xuất hiện một vòng quang hồ nhàn nhạt, vang lên tiếng vù vù không ngớt.
Nhìn tên Cao Trình Vi đang nhào tới, cảm thụ được kình phong lướt qua mặt, Lục Thiếu Du chỉ khẽ cười nhạt một cái rồi lại khẽ thở dài, sau đó lập tức giơ tay phải ra, năm ngón tay siết lại, một đạo trảo ấn cứ thế mà hình thành, trong nháy mắt tiếp theo, đạo trảo ấn này lập tức lao ra dữ dội, dùng một loại tư thái lặng lẽ không chút tiếng động nào, trực tiếp nện lên người của Cao Trình Vi, phía trước đạo quyền ấn, mấy chục thước không gian trực tiếp bị bẻ cong.
Xuy xuy! Trong vẻ mặt kinh ngạc đến há hốc mồm của tất cả mọi người, Cao Trình Vi bị đánh cho văng ra xa rồi rơi xuống, không gian chung quanh chỉ trong nháy mắt đã trực tiếp bị ngưng đọng lại, thân thể khựng lại giữa không trung, cư nhiên không cách nào cử động được, khí thế bàng bạc của hắn lúc này đã hoàn toàn bị phong toả, không hề có sức phản kháng.
Ngươi là Linh Vương, ngươi không ngờ lại là Linh Vương.
Lúc này, chân khí trên người đã hoàn toàn bị ngưng cố, không gian bị phong toả, Cao Trình Vi đưa mắt nhìn thân ảnh mặc áo bào xanh ở phía dưới, sắc mặt lập tức trở nên trắng bệch, trong lòng đột nhiên có một nỗi sợ hãi vô cùng tràn ngập, có thể làm được khống chế không gian thế này thì cũng chỉ có Linh Vương và Vũ Vương mới có thể làm được mà thôi, đối phương không ngờ lại là cường giả Linh Vương.
Tất cả mọi người nghe cho rõ đây, ai dám động tới Hoàng gia thì sẽ có kết cục tương đương với Cao gia.
Thanh âm của Lục Thiếu Du quanh quẩn trong không khí, năm ngón tay hơi miết lại, trên không trung lập tức truyền ra một tiếng xé gó trầm đục.
Rầm rầm! Đạo trảo ấn kia bẽ gãy không gian, trong nháy mắt liền trực tiếp nổ tung, thân thể Vũ Suất tứ trọng của Cao Trình Vi lúc này cũng trực tiếp bị nghiền nát trong không gian hoá thành một mảnh huyết vũ bắn khắp nơi phía ngoài cửa của Hoàng gia.
Vũ Suất tứ trọng, tựa như hoàn toàn không có sức đánh trả, đã trực tiếp bị đánh chết.
Vũ Suất tứ trọng, ở trong Thành Vạn Hạp tuyệt đối có thể coi là cường giả đỉnh cấp rồi, dù sao đi nữa thì Thành Vạn Hạp cũng không lớn được bằng Thành Cự Giang, không có được nhiều Vũ Vương và Linh Vương như vậy, bên trong Thành Vạn Hạp này, Vũ Suất và Linh Suất cũng chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay, mà lần này một tên Vũ Suất cao cao tại thượng cư nhiên bị một chiêu đánh chết như vậy.
Linh Vương, đó là cường giả Linh Vương.
Dương Quá, ta nhớ ra rồi, chính là Quỷ Sát Dương Quá hai năm trước đã đại náo Tuyệt Linh Tông và Vạn Tượng Môn ở Thành Cự Giang, còn giết chết không ít Vũ Suất Linh Suất, còn có cả Linh Vương và Vũ Vương nữa.
Không ngờ lại là người này, nghe nói người này huyết tinh ác độc, ra tay không hề lưu tình chút nào, không ngờ lại là thật, Cao gia này cũng xui xẻo thật, tự nhiên đụng phải Quỷ Sát Dương Quá.
Ai mà biết được Quỷ Sát Dương Quá cư nhiên lại ở Hoàng gia, nếu như biết được thì có cho hắn mười lá gan hắn cũng không dám tới đây để trêu chọc Hoàng gia, ngay cả Vạn Tượng Môn và Tuyệt Linh Tông của Thành Cự Giang còn không làm gì được vị Quỷ Sát Dương Quá này nữa là.
Trong tiếng bàn tán của mọi người, đám người Hoàng gia lúc này cũng cứng họng một hồi, cả đám trợn mắt há mồm, hiện tại bọn họ mới biết được, hoá ra tên Dương Quá này đã đạt tới tu vi Linh Vương.
Hoàng Đan mỉm cười, hơn hai năm trước, Dương Quá đại nhân đã dám chống lại cả Tuyệt Linh Tông và Vạn Tượng Môn rồi, có là Linh Vương đi nữa không chẳng có gì là lạ hết.
Hoàng Đan tiểu thư, chuyện giúp ta báo danh không biết đã giải quyết xong xuôi chưa? Đánh chết một tên Vũ Suất tứ trọng, lúc này trong lòng Lục Thiếu Du không có bất kỳ biểu lộ nào, Vũ Suất tứ trọng, giơ tay một cái là có thể dùng được, mình hiện tại đã không phải là thiếu niên chỉ cần nhìn thấy Vũ Suất cũng cảm thấy ngưỡng mộ nữa.
Đều đã sắp xếp xong xuôi, ngay cả khách điếm cũng đã chuẩn bị xong, Dương Quá đại nhân vốn là trưởng lão của Thiên Địa Các, người của chúng ta chỉ vừa nhắc tới thì lập tức đâu vào đấy ngay.
Hoàng Đan nói, ngày hôm qua người từ Thành Cự Giang trở về bẩm báo đã lo chuẩn bị xong hết, ngay cả mấy việc như khách điếm cũng đã được an bài thoả đáng.
Ngươi vất vả rồi.
Lục Thiếu Du nói.
Dương Quá đại nhân đã khách khí rồi, đa tạ Dương Quá đại nhân đã ra tay giúp đỡ, đa tạ.
Hoàng Đan thi lễ rồi nói với vẻ cảm kích, có Quỷ Sát Dương Quá xuất thủ giúp Hoàng gia, thì nguy cơ của Hoàng gia hẳn là đã được giải trừ, Ứng gia và Vạn gia chắc chắn sẽ không dám lộn xộn nữa, cái chết của Cao Trình Vi cũng không đủ gây nên tai hoạ gì.
Chỉ là tiện tay mà thôi, sau này các vị cũng đừng gọi ta là Dương Quá đại nhân nữa, cứ gọi Dương Quá là được rồi.
Lục Thiếu Du nói.
Không dám, sao ta có thể trực tiếp gọi đại danh của ân nhân được, sau này ta cứ gọi ân nhân là Dương Quá tiên sinh đi vậy.
Hoàng Chí Lương lúc này cũng đã phục hồi lại tinh thần, lập tức đi tới bên cạnh Lục Thiếu Du, biết rõ người đứng trước mặt mình không ngờ lại là cường giả Linh Vương, trong lòng cũng cảm thấy kinh ngạc hồi lâu mới có thể bình tĩnh lại được, chưa tới ba mươi tuổi đã là Linh Vương, với thiên phú cỡ này, hắn biết ngay là tiền đồ sau này khó mà lường được.
Tuỳ các ngươi, vậy ta đi trước đây.
Lục Thiếu Du nói.
Dương Quá đại.
Hoàng Đan lập tức lên tiếng, rồi lại đổi giọng nói: Dương Quá tiên sinh, ngươi đi tham gia trận tranh tài thập đại cường giả, cũng không thể chỉ tới có một mình được, để cho chúng ta đi theo cùng ngươi có được không, dù sao chúng ta cũng là tới xem náo nhiệt, đi theo bên cạnh Dương Quá đại nhân, biết đâu cũng có thể giúp Dương Quá đại nhân chuẩn bị vài việc vặt.
Dương Quá tiên sinh, để cho chúng ta đi cùng ngươi được không, Hoàng gia ta mặc dù nhỏ, bất quá cũng có thể trợ uy giúp Dương Quá tiên sinh phần nào mà.
Hoàng Chí Lương nói.
Dương Quá tiên sinh, ta cũng muốn tới Thành Cự Giang xem náo nhiệt, để bọn ta theo cùng đi.
Hoàng Hân đưa mắt nhìn Lục Thiếu Du, người ít nói chuyện như nàng mà cũng mở miệng năn nỉ, trong giọng nói mang theo chút khẩn cầu.
Vậy được rồi.
Lục Thiếu Du có chút do dự, nhưng ngay sau đó lại gật đầu đồng ý.
Sau một lát, bên trong Hoàng gia có một con yêu thú phi hành lục giai phóng thẳng lên trời, nháy mắt đã biến mất ở giữa không trung, đây là một con yêu thú phi hành lục giai sơ kỳ mà Lục Thiếu Du đã mang ra từ trong Huyền Thiên Bí Cảnh, Thiên Sí Tuyết Sư và Nghịch Lân Yêu Bằng không tiện lộ diện, Lục Thiếu Du đành phải gọi ra một con yêu thú phi hành lục giai sơ kỳ bên trong Không Gian Thú Nang ra để thay thế.
Nhìn thấy con yêu thú lục giai sơ kỳ này, trong Hoàng gia, ai cũng đều cảm thấy kinh ngạc không thôi, sau khi đánh chết cha con nhà họ Cao xong, Hoàng Chí Lương có muốn tới Thành Cự Giang đi nữa thì đám trưởng lão trong Hoàng gia lần này cũng chẳng dám nói thêm gì nữa.
Bên ngoài Hoàng gia, đám người Cao gia sau khi phục hồi lại tinh thần thì lập tức run rẩy đưa thi thể của đại thiếu gia trở về, gia chủ đã bị biến thành huyết vũ, đã sớm thi cốt vô tồn rồi.
Bầu trời yên bình, trên lưng của yêu thú phi hành có mấy chục người đang ngồi, muốn trong vòng năm ngày để tới Thành Cự Giang thì tốc độ của yêu thú phi hành của Hoàng gia không đủ, đành phải cưỡi yêu thú phi hành của Lục Thiếu Du.
Lần này Hoàng gia cũng có hơn vài chục đệ tử có thực lực không tệ đi theo, Hoàng Chí Lương cũng tự mình đi theo, trên đường đi cũng luôn miệng cảm tạ vì lúc nãy Lục Thiếu Du đã ra tay giúp đỡ.
Trên lưng của yêu thú phi hành, Lục Thiếu Du hàn huyên cùng mọi người vài câu liền bắt đầu linh kỹ tiếp, đám người của Hoàng gia đương nhiên là không dám quấy rầy, chỉ có hai tỷ muội Hoàng Đan và Hoàng Hân là thi thoảng vẫn cứ vô thức đưa mắt nhìn chằm chằm vào thân ảnh vận áo bào xanh kia.
Bên trong Thành Cự Giang, theo ngày diễn ra trận tranh tài thập đại cường giả ngày càng cận kề, thế lực từ các nơi ùa vào tấp nập, cả Thành Cự Giang bây giờ chính là cường giả như mây, trình độ phồn hoa cũng đạt tới đỉnh phong.
Bên trong một đình viện u tĩnh, trong một căn phòng được bày trí tinh sảo, một nữ tử ưu nhã vận cẩm bào tím nhạt đang tĩnh toạ, thần thái trác tuyệt phong tư tựa thiên tiên, sợ là bất kỳ nam tử nào nhìn thấy cũng phải mất hồn lạc phách, đây chính là thánh nữ Tử Yên của Thiên Địa Các.
Tử Yên, ngày mai là diễn ra trận tranh tài của thập đại cường giả thế hệ trẻ tuổi rồi, chờ mong lâu như vậy, rốt cuộc cũng chờ được rồi.
Trong phòng nhỏ, Lam Thập Tam phất tay áo nhẹ nhàng ngồi xuống.
Sao ngươi lại mong chờ trận tranh tài thập đại cường giả này như vậy.
Tử Yên khẽ hỏi, cười nhẹ một tiếng, đủ để khuynh thành.
Ta rất muốn biết, chúng ta so với toàn bộ thanh niên trẻ tuổi trên đại lục thì có trình độ tới mức nào, chỉ có biết rõ rồi thì ta mới có thể an tâm mà tiếp tục bế quan tu luyện được.
Lam Thập Tam nói, trên gương mặt tuấn lãng bất phàm kia, ý cười nơi khoé môi đủ để khiến nữ tử trong thiên hạ si mê.
Tất cả người của Nhất Tông Nhất Môn Nhất Giáo Nhất Trang, Tam Tông Tứ Môn, còn có người của Tứ Các Tứ Đảo đều tới, ta vừa nhận được tin, vị Lăng Thanh của Linh Vũ Giới nào đó mà ngươi chờ mong cũng đã tới Thành Cự Giang rồi.
Tử Yên nói.
A, vũ giả ngũ hệ, sợ là lần này cũng chỉ có nàng ta mới có thể đánh một trận với ta.
Lam Thập Tam nói.
Nghe nói Nguyên Nhược Lan của Thiên Kiếm Môn vừa mới xuất quan, còn là đi ra từ kiếm trủng của Thiên Kiếm Môn, nhất định là đã lấy được truyền thừa của cường giả trong môn rồi, cộng thêm thiên phú vũ giả tứ hệ, thực lực của nàng ta lúc này tuyệt đối cũng sẽ không yếu.
Tử Yên nói.
Kiếm trủng của Thiên Kiếm Môn.
Lam Thập Tam nhếch môi mỉm cười, lập tức nói: Chỉ là không biết Nguyên Nhược Lan này nhận được mấy phần chân truyền đây.
Ta lấy được tin tức, trong Tứ Các Tứ Đảo, đám thanh niên trẻ tuổi lần này đi theo, có không ít kẻ đều có thiên phú không tồi, sợ là cũng sẽ có vài kẻ nổi trội xuất hiện, mấy năm nay Tứ Các Tứ Đảo rất ít lộ diện với bên ngoài, sợ là che giấu cũng sâu hơn.
Tử Yên nói xong, liền ngước mắt lên, khẽ nói: Ngươi vừa mới xuất quan, còn có tin tức của hai ngày, ngươi có muốn nghe một chút hay không? A, tin tức khiến ngươi coi trọng, ta đương nhiên là muốn nghe rồi.
Lam Thập Tam ngẩng lên, nhìn Tử Yên hỏi, dùng sự hiểu biết của hắn đối với Tử Yên thì những tin tức bình thường, nàng tuyệt đối sẽ không đặt trong lòng.
Tin thứ nhất là lần này trong Các cũng có mời Phi Linh Môn, Phi Linh Môn cũng dự thi, người tới là muội muội của Lục Thiếu Du.
Tử Yên nói.
Muội muội của Lục Thiếu Du.
Lam Thập Tam hơi sửng sốt, dường như cũng chưa từng nghe nói qua.
Nhìn thấy vẻ mặt của Lam Thập Tam, Tử Yên liền nói tiếp: Tên là Lục Tâm Đồng, là một vị Linh Vương nhất trọng còn chưa tới mười tám tuổi, đệ tử của Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh, tu luyện độc công, nghe nói trên người còn có một cái thú hồn Xích Kim Độc Chu bát giai, dẫn theo sáu yêu thú thất giai, sáu Vũ Vương, cộng thêm ba Linh Vương bao gồm cả mình của Phi Linh Môn, trong vòng hai canh giờ đã huyết tẩy Ma Tâm Cốc, chỉ có cốc chủ Đảng Vạn Lâm của Ma Tâm Cốc là chạy thoát, còn lại đều bị giết chết hết sạch.
Linh Vương nhất trọng chưa tới mười tám tuổi.
Sắc mặt của Lam Thập Tam lập tức biến đổi, hỏi ngay: Bốn năm trước lúc ngươi tới Linh Vương nhất trọng thì cũng đã hai mươi hai tuổi rồi đúng không.
Không sai.
Tử Yên gật đầu, lập tức nói: Tin tức thứ hai chính là một tháng trước Huyền Thiên Bí Cảnh lại xuất hiện.
Huyền Thiên Bí Cảnh lại xuất hiện, chẳng lẽ Lục Thiếu Du đã thoát ra rồi.
Ánh mắt của Lam Thập Tam loé lên, lập tức lẩm bẩm hỏi.
Vào đêm, bầu trời bao phủ mặt đất, trăng sáng sao thưa, ngày mai là tới ngày diễn ra trận tranh tài thập đại cường giả rồi, đêm nay lại là một đêm không ngủ, cả một cái Thành Cự Giang lớn như vậy đều vô cùng náo nhiệt, đèn đuốc sáng trưng như ban ngày.
Bên trong ngôi thành náo nhiệt này, lúc này cũng có một vùng khá yên tĩnh, bên trong một đình viện, có một đạo thân ảnh đang đứng, người này đưa mắt hờ hững nhìn không trung một cái, một cỗ tinh mang nháy mắt bắn ra.
Thiếu chủ, lần này ngươi trực tiếp bạo lộ thân phận tham gia trận tranh tài thập đại cường giả, sợ là sẽ có chút phiền toái kéo tới đó.
Phía sau lưng thân ảnh đó có hai vị lão giả, mà hai người này, nếu như Lục Thiếu Du ở đây thì nhất định sẽ nhận ra, hai người này chính là Hắc Ám Thiên Vương và Không Linh Vương.
Bên trong Thành Cự Giang thì dù ta có để lộ thân phận cũng không ai dám làm gì, Thiên Địa Các và các thế lực khác sợ là cũng đã sớm biết thân phận của ta, lại nói trong giới cũng sắp chính thức lộ diện rồi, không có gì phải sợ cả.
Đạo thân ảnh này đúng là Lăng Thanh, có điều lúc này vẫn là nữ giả nam trang mà thôi.
Thiếu chủ, lần này Linh Vũ Giới chúng ta tính sẽ chính thức ra mặt, lẽ nào giới chủ đã chuẩn bị xong hết rồi ư? Không Linh Vương hỏi, quanh thân trong lúc vô hình lại có một cỗ khí tức cường hãn lan tràn, thực lực của Linh Vương bát trọng, tuyệt đối là cường giả rất hiếm ai gặp được.
Hai vị trưởng lão, có một số việc các ngươi không nên biết thì không cần phải hỏi, nếu cần được biết thì phía trên tự nhiên sẽ nói cho các ngươi biết mà thôi, hai năm trước bên trong Huyền Thiên Bí Cảnh, các ngươi không hề đoạt được thứ gì, lỗi lầm đó, sau này bên trên nhất định sẽ tính với các ngươi.
Ánh mắt của Lăng Thanh quét qua hai người, khiến cho hai người đường đường là cường giả cũng không dám nói thêm lời nào nữa.
Chúng ta tự biết bản thân có tội, xin thiếu chủ tới lúc đó nói giúp cho chúng ta vài câu, sau này thuộc hạ sẽ cúc cung tận tuỵ với thiếu chủ, tới chết mới thôi.
Hai người hành lễ, nghe nói tới việc trong giới sẽ xử phạt là cả hai đều bắt đầu nơm nớp lo sợ.
Nếu như các ngươi lấy công chuộc tội thì đương nhiên cũng có thể lấy ưu điểm bù vào khuyết điểm, đợi sau khi trận tranh tài thập đại cường giả kết thúc thì ta sẽ nói cho các ngươi biết nên làm gì Ánh mắt của Lăng Thanh cũng bắt đầu hoà hoãn một chút.
Trận tranh tài thập đại cường giả lần này, lấy thực lực của thiếu chủ, muốn lấy vị trí thứ nhất cũng không khó chút nào.
Không Linh Vương nói.
Các ngươi cho rằng chuyện này đơn giản lắm sao, sinh tử thánh nữ trong Thiên Địa Các tuyệt đối không phải dễ đối phó đâu, Thiên Địa Các đột nhiên lại tổ chức trận tranh tài thập đại cường giả trẻ tuổi lần nữa, lại còn vào ngay lúc này, sợ là nhất định không đơn giản chút nào, lần này quan trọng nhất chính là chúng ta phải biết được mục đích thật sự của Thiên Địa Các.
Thiếu chủ anh minh.
Hai người cúi đầu nói, vị thiếu chủ này cũng không phải là người bình thường, địa vị bên trong giới cũng hết sức quan trọng.
Bên trong một tiểu viện khá yên tĩnh, ánh đèn nhu hoà, bên trong Thành Cự Giang lúc này, có thể tìm được một chỗ đặt chân như vậy, thật đúng là không phải chuyện dễ dàng gì.
Dương Quá tiên sinh, nơi này có hơi nhỏ, mặc dù là khách điếm, nhưng thực tế đây là bí điểm liên lạc của Hoàng gia ta ở Thành Cự Giang này, lúc này ở Thành Cự Giang rất đông người, muốn tìm được chỗ tốt hơn quả thật là không thể nào, kính xin Dương Quá tiên sinh chớ trách.
Bên trong thiên phòng của đình viện này, Hoàng Đan nói với Lục Thiếu Du.
Đoàn người cưỡi yêu thú lục giai, rốt cuộc cũng có thể tới Thành Cự Giang kịp lúc, ngày mai sẽ là thời điểm diễn ra trận tranh tài thập đại cường giả của Thành Cự Giang.
Nơi này rất tốt, làm phiền Hoàng Đan tiểu thư rồi.
Lục Thiếu Du nói.
Tiên sinh chớ khách khí, đây là tất cả những tin tức gần đây nhất ở Thành Cự Giang mà tiên sinh cần, tiên sinh cứ tự mình xem đi, ta kể ra lại sợ tốn thời gian của tiên sinh.
Hoàng Đan lấy ra từ trong tay không ít ngọc giản tin tức, đều là những tin tức mới nhất của Thành Cự Giang gần đây.
Sau khi người của Hoàng gia đã lui ra hết, Lục Thiếu Du lập tức bố trí một đạo cấm chế trong phòng, sau đó bên trong Không Gian Thú Nang lập tức có mấy đạo thân ảnh xuất hiện, thân hình nho nhỏ của Tiểu Long cũng đã bò lên trên vai của Lục Thiếu Du.
Thủ ấn kết xuất, tâm thần thăm dò đi vào, Lục Thiếu Du bắt đầu xem xét tin tức bên trên mỗi khối ngọc giản, sau một lát mới thu hồi tâm thần.
Lão đại, huynh lấy thân phận linh giả đi tham gia trận tranh tài thập đại cường giả này liệu có được hay không.
Thân hình của Tiểu Long nhoáng một cái liền biến ngay thành hình người, đôi mắt sáng ngời to tròn xoay chuyển, thực lực của lão đại ở phương diện linh giả này hắn biết rất rõ, so với vũ giả thì ít thủ đoạn hơn rất nhiều.
Yên tâm đi, cũng không yếu hơn nhiều lắm, cứ xem trước đã rồi hãy nói.
Lục Thiếu Du đáp lời, về trình độ linh giả, mình chính là Linh Vương nhất trọng, hiện tại cũng không phải là không có vật đảm bảo, uy lực của Huyễn Đao trận này cũng không kém hơn một kiện hồn linh khí địa cấp, mặc dù hiện tại mình còn không thể thúc dục ra được ra uy lực mạnh nhất.
Hơn nữa Hoá Thú Linh Ấn của mình hiện tại cũng coi như là có chút thành tựu, Không Linh Liệt và Cấm Hồn Linh Quyết cũng đều tu luyện thành công, coi như cũng không yếu, huống hồ gì, bản thân mình còn có chỗ dựa lớn nhất khác, chính mình cơ hồ không sợ bất kỳ linh hồn công kích gì, đồng thời linh hồn lực của mình cực kỳ mạnh, linh hồn công kích cũng là điểm mạnh của mình, mình bây giờ cũng đã là Bất Diệt Huyền Thể, tuy rằng cần phải có chân khí phụ trợ thì mới có thể thúc dục ra uy lực mạnh nhất, nhưng dù là như vậy đi nữa, thân thể của mình đã là bất diệt huyền thể, trải qua gần hai năm thời gian bị tử kim huyền lôi rèn luyện, cho dù là không thúc dục đi nữa thì cũng không phải như bình thường, Vũ Vương bình thường nếu muốn đả thương mình thì sợ là còn khó hơn cả lên trời.
Một lát sau, Lục Thiếu Du khoanh chân ngồi trong phòng, ngày mai sẽ là ngày diễn ra trận tranh tài thập đại cường giả, theo như tin tức trên ngọc giản ban nãy thì Lục Thiếu Du đã biết được, tất cả người của Tam Tông Tứ Môn, Nhất Tông Nhất Môn Nhất Giáo Nhất Trang, Tứ Các Tứ Đảo đều đã tới Thành Cự Giang, người của Phi Linh Môn cũng không ngoại lệ, cũng đang ở bên trong Thành Cự Giang.
Vô Song, Hồng Lăng, Tiểu Linh, Tâm Đồng đều đã ở tại Thành Cự Giang rồi.
Lục Thiếu Du khẽ thở dài, ngày mai là có thể nhìn thấy các nàng rồi, nhưng mình đã quyết định muốn dùng thân phận Quỷ Sát Dương Quá để dự thi thì không thể đi nhận nhau trước được, bất quá Thiên Độc Yêu Long biết được thân phận của mình, nếu như hắn cũng tới Thành Cự Giang thì sẽ có chút phiền phức, giờ cũng chỉ có thể đi bước nào tính bước đó mà thôi, ngày mai lại xem sao, chuyện quan trọng nhất hiện nay chính là trận tranh tài ngày mai.
Ngày mai phỏng chừng có thể gặp được không ít người quen đây.
Lục Thiếu Du lẩm bẩm, đám cường giả trẻ tuổi của Tam Tông Tứ Môn và Nhất Tông Nhất Môn Nhất Giáo Nhất Trang, ngày mai phỏng chừng chừng tuyệt đối tham gia trận tranh tài này, sau khi suy nghĩ một lúc, Lục Thiếu Du bắt đầu kết xuất thủ ấn tu luyện, lập tức điều tức, trận tranh tài ngày mai, mình nhất định phải duy trì trạng thái ổn định nhất mới được.
Trận tranh tài lần này, Lục Thiếu Du cũng vô cùng chờ mong, thân là một người trẻ tuổi, lúc này phải đối mặt với toàn bộ cường giả trẻ tuổi trong đại lúc, Lục Thiếu Du sao có thể không mong chờ cho được, có thể tranh tài một phen cùng toàn bộ cường giả trẻ tuổi trong đại lục, cũng để cho bản thân mình biết, trước mặt anh hào trong thiên hạ, thực lực của mình cuối cùng ở mức nào, chỉ nghĩ thôi cũng đủ khiến máu đang chảy trong huyết quản của Lục Thiếu Du sôi trào rồi.
Lần này dùng thân phận Dương Quá, ngoại trừ những tính toán lúc trước của Lục Thiếu Du ra, quan trọng nhất chính là thân phận kia của mình bị quá nhiều trói buộc, nếu như dùng thân phận Dương Quá thì chắc là có thể thoải mái mà đánh một trận rồi.
Bắt đầu từ lúc Lục Thiếu Du tiến nhập vào trong điều tức thì một đêm này, bên trong Thành Cự Giang không biết có bao nhiêu người cũng đang khẩn trương ngồi điều tức, kích động luyện tập, cả đám ma quyền sát chưởng, chờ mong tới trận giao đấu ngày mai, mong muốn được dương danh thiên hạ, cơ hội này chỉ có một lần mà thôi.
Sáng sớm hôm sau, sắc trời vừa hừng sáng thì bên trong Thành Cự Giang, trên đường đều là sương sớm lãng đảng, chứng tỏ khí trời hôm nay không tệ.
Mặc dù đã bước vào đầu đông, nhưng khí trời hôm nay quả thật không tồi, thi thoảng có gió sớm thổi qua, thổi sương sớm tan theo trong gió, khiến cho người ta cảm thấy tinh thần sảng khoái.
Hôm nay trong Thành Cự Giang, chính là ngày bắt đầu trận tranh tài thập đại cường giả do Thiên Địa Các tổ chức, đối với Thiên Địa Các, có lẽ rất nhiều người đều sẽ cảm thấy rất lạ lẫm, bất quá chuyện này cũng không ảnh hưởng gì tới sự nhiệt tình của tất cả mọi người trên đại lục dành cho nó, cho nên mọi người đều vô cùng chờ mong, khi trời vừa mới hửng sáng thì bên trong Thành Cự Giang, đám người đông nghịt đã bắt đầu qua lại tấp nập, trận tranh tài hôm nay, chỉ có đảo Bình Nham ở phía tây của Thành Cự Giang mới có thể dung nạp được lượng người khổng lồ như vậy, ở bên trong Thành Cự Giang thì sợ là không có bất kỳ quảng trường nào có thể chứa được hơn ngàn vạn người tới từ khắp nơi trên đại lục vây xem thế này được.
Đảo Bình Nham chính là một quần đảo nhỏ nằm ở trên con sông lớn bên cạnh Thành Cự Giang, hòn đảo lớn nhất trong số đó chính là Đảo Bình Nham này, hòn đảo này tứ bình bát trực, cứ như được người ta dùng kiếm cắt thành vậy, diện tích ước chừng phải hơn năm vạn thước, ở xung quanh của nó thì có vô số đảo nhỏ, có thể để cho người khác đứng xem, trận tranh tài thập đại cường giả ba mươi năm trước chính là tổ chức ở chỗ này.
Xem tiếp...Linh vũ thiên hà
truyện tranh Linh vũ thiên hà
truyện Linh vũ thiên hà
Linh vũ thiên hà truyện chữ
đọc truyện Linh vũ thiên hà
Linh vũ thiên hà chap
truyenfull.vn
truyenfull.vip
truyenfull.vip
truyen.tangthuvien.vn/
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License