Linh vũ thiên hà
Chapter
0117
Hừ.
Áp lực trên người Thiên Độc Yêu Long hoàn toàn tiêu tán.
Thế nhưng lúc này sắc mặt hắn cực kỳ khó coi.
Con mắt trợn lên vô cùng tức giận.
Lúc này hai người Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh cùng Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh lập tức khuyên bảo Thiên Độc Yêu Long nhịn xuống.
Thực lực Phi Linh môn tuy rằng không kém, thế nhưng mà so sánh với Hắc Sát giáo mà nói thì còn xa không đủ.
Không nghĩ tới lần thứ nhất ta gặp giáo chủ Hắc Sát giáo lại là lúc giáo chủ đang ỷ thế ức hiếp người a.
Quả thực khiến cho ta cảm thấy ngoài ý muốn.
Lúc này bên ngoài đại sảnh có một tiếng cười lạnh vang lên.
Lập tức dưới ánh mắt của mọi người có bảy đạo thân ảnh chậm rãi bước vào trong đại điện này.
Bảy đạo thân ảnh này xuất hiện khiến cho mọi người lập tức chú ý.
Trong bảy người này đi đầu chính là một người thanh niên áo xanh.
Trong đại điện lúc này mọi người đều biết, ngoại trừ Lục Thiếu Du thanh danh hiển hách trong Đào Hoa yến kia cũng không còn ai khác dám lớn lối như vậy.
Nhìn thấy Lục Thiếu Du đến, ánh mắt của không ít người có biến hóa.
Dường như thanh danh của Lục Thiếu Du so với Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh còn lớn hơn nhiều.
Các người không thể xông vào.
Bên ngoài, mấy đệ tử Lan Lăng sơn trang đi theo ngăn cản.
Thế nhưng dường như cũng không ngăn cản được.
Hoàng hộ pháp, các người lui ra đi.
Sau lưng Gia Cát Tây Phong, sắc mặt Phí Lan trưởng lão khẽ biến đổi, nhanh chóng phất tay bảo đám người kia lui ra.
Bái kiến chưởng môn.
Lúc này đám người Phi Linh môn nhìn bảy người vừa mới xuất hiện trong đại điện, nhìn thân ảnh màu xanh kia ánh mắt mọi người lập tức mừng rỡ, vẻ vui mừng hiện rõ trên khuôn mặt.
Đông lão, Oánh tỷ, Độc Long huynh.
Tay áo Lục Thiếu Du run lên, nhanh chóng bước về phía trước.
Ánh mắt đảo qua đám người có mặt trong đại điện rồi lập tức cúi đầu hành lễ với Lữ Chính Cường và Khâu Mỹ Vi: Tiểu tế bái kiến nhạc phụ đại nhân và nhạc mẫu đại nhân.
Thiếu Du, sao bây giờ ngươi mới tới? Trên đường đi không có chuyện gì chứ? Khâu Mỹ Vi nhìn qua Lục Thiếu Du.
Lại nhìn Linh Vũ song quái cùng Tả Thiên Khung, sát khí của ba người lúc này còn chưa tiêu tán khiến cho nàng có chút nghi hoặc rồi lập tức hỏi.
Thực lực ba người Linh Vũ song quái này Khâu Mỹ Vi đương nhiên có thể nhìn ra.
Hai Vũ Suất cửu trọng, một Linh Suất cửu trọng.
Nàng vô cùng nghi hoặc, bên người Lục Thiếu Du lại đột nhiên xuất hiện một ít người có thực lực không kém.
Thưa nhạc mẫu đại nhân, trên đường đi khá tốt, vừa vặn khi nãy có người của Quỷ Đao môn gì đó trêu chọc Phi Linh môn ta cho nên tiện tay giết mấy chục người.
Tiểu tế nghe nói nhạc mẫu đại nhân cùng nhạc phụ ở đây cùng với người Phi Linh môn cũng có mặt cho nên mới cố ý tới đây bái kiến nhạc mẫu cùng nhạc phụ.
Lục Thiếu Du nhanh chóng nói, ánh mắt cũng không nhìn vào người khác, giống như là không nhìn thấy vậy.
Lục Thiếu Du ngươi vừa nói cái gì? Lão phu ỷ thế hiếp người sao? Nếu như hôm nay ngươi không nói rõ ràng thì coi như là nhạc phụ của ngươi cũng không bảo hộ được ngươi.
Nhìn Lục Thiếu Du, tinh quang trong mắt Đồng Quy Tinh bắn ra, ánh mắt mang theo hàn ý nhìn về phía Lục Thiếu Du.
Cảm nhận được ánh mắt này lúc này Lục Thiếu Du mới ngẩng đầu nhìn Đồng Quy Tinh nói: Đồng giáo chủ, không phải ngươi ỷ thế hiếp người sao? Bắt nạt người Phi Linh môn không thành.
Lại biết rõ thực lực của ta hiện tại chỉ là một Vũ Suất nho nhỏ cho nên mới lại bắt nạt ta.
Có bản lĩnh thì tìm sư huynh của ta đi.
Chỉ sợ ngươi không có gan đó.
Hừ.
Hay cho Lục Thiếu Du.
Sư huynh của ngươi là người phương nào.
Ta quả thực muốn nhìn xem có ai làm ta e ngại hay không.
Ánh mắt Đồng Quy Tinh trầm xuống, vừa tức giận lại bực mình, thế nhưng không thể tìm thấy lời nào cho tốt.
Đối phương quả thực là một Vũ Suất nho nhỏ, hắn quả thực không tiện giáo huấn.
Nếu giáo huấn tên tiểu tử này thì quả thực bôi nhọ thanh danh của hắn.
Nghe nói Lục Thiếu Du có sư huynh, lập tức đám người trong đại điện đều hiếu kỳ nhìn về phía Lục Thiếu Du.
Mà ngay cả Lữ Chính Cường cùng Khâu Mỹ Vi cũng có chút ngoài ý muốn.
Đám người Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh rất kỳ quái.
Bọn hắn cho tới bây giờ còn chưa biết Lục Thiếu Du còn có một sư huynh.
Sư huynh của ta gọi là Sát Phá Quân.
Trước kia thường được người ta gọi là Băng Mộc Vương Giả gì đó.
Hiện tại hắn là Băng Mộc Tôn giả.
Nếu như Đồng Giáo chủ có bản lĩnh thì cứ tự tiện tìm sư huynh của ta đi.
Phi Linh môn ta tùy thời nghênh tiếp đại giá.
Ánh mắt Lục Thiếu Du khẽ đảo rồi nói.
Vừa rồi Lục Thiếu Du đi tới bên ngoài đại sảnh cũng nghe được một chút.
Hắc Sát giáo ỷ thế hiếp người, Lục Thiếu Du biết rõ Phi Linh môn hắn hiện tại còn không có cách nào bằng được Hắc Sát giáo, thế nên nếu như không trút một hơi này, Lục Thiếu Du khó mà ăn ngon ngủ yên được.
Sát Phá Quân? Nghe thấy cái tên này sắc mặt mọi người trong đại điện đại biến.
Băng Mộc Vương giả Sát Phá Quân, người lúc này có thể tiến vào đại điện đều không ai biết tới cái tên này.
Là người đứng đầu trong thập đại cường giả ba mươi năm trước.
Tên tuổi người này quả thực tuyệt đối vang đội, huống chi từ mấy tháng trước tất cả các thế lực lớn đều nhận được tin tức Băng Mộc Vương giả đột phá tới Vũ Tôn, còn xuất hiện ở Phi Linh môn.
Chỉ là lúc này chính miệng nghe thấy Lục Thiếu Du gọi hắn là sư huynh, điều này khiến cho trong lòng đám người ở đây không ngừng biến đổi.
Hừ.
Đồng Quy Tinh hừ lạnh một tiếng.
Băng Mộc Tôn giả Sát Phá Quân, ba mươi năm trước là người đứng đầu cường giả trẻ tuổi đồng lứa.
Lúc này lại đã đột phá Vũ Tôn, loại thực lực này hắn quả thực không có cách nào đối phó được.
Cho nên sắc mặt cực kỳ khó coi.
Lục Thiếu Du, tất cả các thế lực lớn trong Cổ Vực đang thương nghị chuyện quan trọng, ngươi ồn ào như vậy có phải là không để Nhất tông Nhất giáo Nhất môn Nhất trang chúng ta vào trong mắt hay không? Trong đám người Lan Lăng sơn trang, lúc này ánh mắt Gia Cát Tử Vân bên người Gia Cát Tây Phong và Cung trưởng lão kia vẫn luôn nhìn chằm chằm vào Bạch Linh.
Lúc này ánh mắt hắn nhanh chóng mang theo hàn ý nhìn về phía Lục Thiếu Du.
Thương nghị chuyện quan trọng sao? Vừa rồi ta cũng nghe được một chút.
Bảo tàng của Huyền Thiên bí cảnh này Nhất tông Nhất giáo Nhất môn Nhất trang chia đều, sau đó lại giao một phần trăm cho thế lực khác.
Phi Linh môn ta không có hứng thú.
Chư vị cung phụng, trưởng lão, chúng ta đi.
Vừa rồi Quỷ Đao môn kia dám động tới người Phi Linh môn ta, tiện thể đi diệt bọn chúng.
Lục Thiếu Du nhìn Gia Cát Tử Vân rồi khẽ cười nhạt một tiếng.
Khóe miệng nhếch lên mang theo hàn ý nhàn nhạt rồi quay người rời đi.
Vâng, chưởng môn.
Linh Vũ song quái, Thiên La Viêm Võng Tả Thiên Khung lập tức sững sờ đáp một tiếng.
Ba người tuy rằng là cường giả tán tu thanh danh hiển hách, thế nhưng cũng chưa từng tham dự qua những chuyện như thế này.
Cơ hồ tất cả các thế lực lớn trong Cổ Vực đều ở trong đó.
Nhất tông Nhất giáo Nhất môn Nhất trang, ai cũng cao cao tại thượng a.
Dùng thực lực của bọn hắn, lúc này trong đại điện cũng không tính là mạnh, mà ngay cả cường giả Phi Linh môn cũng không có ai kém bọn họ.
Lúc này ba người mới biết được rốt cuộc thực lực Phi Linh môn mạnh bao nhiêu.
Huống chi lúc này ba người cũng mới biết được.
Băng Mộc tôn giả Sát Phá Quân lại là sư huynh của chưởng môn.
Phi Linh môn không tham dự vậy thì mời đi cho.
Bớt đi một Phi Linh môn cũng không là bao.
Lữ Chính Cường, ngươi muốn Phi Linh môn tham gia sợ rằng có ý khác đúng không? Gia Cát Tây Phong của Lan Lăng sơn trang xếp quạt rồi lạnh nhạt liếc nhìn Lục Thiếu Du, sau đó dùng ánh mắt như cười như không nhìn Lữ Chính Cường.
Lữ Chính Cường khẽ cười khổ.
Hắn biết rõ lúc này Gia Cát Tây Phong đang diễu cợt mình.
Thế nhưng cũng không có cách nào.
Hắn muốn đem Phi Linh môn tới đây là muốn cho Phi Linh môn kiếm được một ít chỗ tốt.
Thế nhưng không ngờ Lục Thiếu Du không hiểu được nỗi khổ tâm của hắn một chút nào.
Chúng ta đi, đi diệt Quỷ Đao môn kia.
Thiên Độc Yêu Long hét lớn một tiếng.
Hắn đã không không nhịn được, lúc này nghe thấy Lục Thiếu Du nói rời đi cho nên nhanh chóng đi tới phía trước.
Diệt Quỷ Đao môn kia so với ở đây còn sảng khoái hơn nhiều.
Đúng, ta quên còn chưa nói cho chư vị biết một chuyện.
Lục Thiếu Du bước ra khỏi đại điện đột nhiên quay đầu lại nhìn đám người trong đại điện nói: Theo ta được biết, Huyền Thiên bí cảnh chỉ cần có ba cái chìa khóa là có thể biết rõ rơi hạ lạc của nó.
Vận khí của ta không tệ, trên người vừa vặn có một chìa.
Không biết Nhất tông Nhất giáo Nhất môn Nhất trang có hứng thú mua cái chìa khóa này không? Thứ này có lẽ có thể bán được với giá tốt.
Không có chìa khóa này thì Huyền Thiên bí cảnh kia các vị chậm rãi tìm đi thôi.
Làm ta tức giận lão tử trực tiếp đem chìa khóa này phá hủy.
Một đao chém đôi, đừng ai mong đạt được bảo tàng.
Hừ.
Ha ha.
Thanh âm vừa dứt, tay áo Lục Thiếu Du run lên sau đó cười lớn một tiếng, nghênh ngang rời khỏi đại sảnh.
Quả thực vô cùng hung hăng càn quấy.
Linh Vũ song quái cùng Thiên La Viêm Võng Tả Thiên Khung lúc này không khỏi nhìn vị chưởng môn này một cái.
Bọn hắn vốn đối với vị chưởng môn này cũng không hiểu rõ, lúc này nhìn thấy chưởng môn không ngờ ở trước mặt Nhất tông Nhất giáo Nhất môn Nhất trang lại hung hăng càn quấy như vậy khiến cho bọn họ hít sâu một hơi.
Vị chưởng môn này quả thực không phải bình thường, không đặt Nhất tông Nhất giáo Nhất môn Nhất trang vào trong mắt a.
Có trời mới biết lúc này Lục Thiếu Du cũng không có cách nào khác.
Nếu không giáo huấn Hắc Sát giáo kia một lần thì trong lòng hắn khó có thể yên.
Nếu như động thủ Phi Linh môn lúc này còn chưa đủ thực lực.
Cũng chỉ có thể dựa vào cái chìa khóa kia uy hiếp một phen.
Theo Lục Thiếu Du phán đoán, người Nhất tông Nhất giáo Nhất môn Nhất trang vô cùng xem trọng Huyền Thiên bí cảnh, chỉ cần trên người hắn có chìa khóa Huyền Thiên bí cảnh thì uy hiếp bọn hắn không khó.
Cái chìa khóa.
Mà lúc này nhìn thấy bóng lưng Lục Thiếu Du rời đi, tất cả mọi người đều nghe được câu nói cuối cùng của Lục Thiếu Du.
Chìa khóa của Huyền Thiên bí cảnh không ngờ lại có một cái trên người Lục Thiếu Du kia.
Điều này khiến cho sắc mặt mọi người đại biến.
Cần ba chiếc chìa khóa thì mới có thể biết được nơi hạ lạc của Huyền Thiên bí cảnh.
Cho dù đạt được hai chiếc thì cũng không có cách nào biết được nơi hạ lạc của Huyền Thiên bí cảnh.
Bọn hắn ở nơi này không ngừng thương nghị, thế nhưng chỉ cần Lục Thiếu Du của Phi Linh môn kia không xuất ra cái chìa khóa đó thì bọn họ căn bản không có biện pháp tìm được.
Lữ chưởng môn, Phi Linh môn chẳng lẽ thực sự có một chiếc chìa khóa sao? Mọi người nhìn nhau, Công Tôn Hóa Nhai lập tức nói với Lữ Chính Cường.
Ài.
Lữ Chính Cường khẽ thở dài, nhìn Gia Cát Tây Phong nói: Ta vốn muốn kéo Phi Linh môn tới đây, thế nhưng không ngờ Gia Cát trang chủ lại không muốn, vậy thì ta cũng không còn cách nào.
Ta đi trước.
Lữ Chính Cường không có trực tiếp trả lời vấn đề của Công Tôn Hóa Nhai mà chỉ khẽ thở dài.
Mọi người ở đây đương nhiên có thể nghe ra.
Lữ Chính Cường đang chế nhạo Gia Cát Tây Phong, coi như là tìm được chút mặt mũi khi trước bị Gia Cát Tây Phong chế giễu.
Thanh âm vừa dứt, Lữ Chính Cường đứng dậy nói với đệ tử Linh Thiên môn sau lưng: Chúng ta đi.
Lữ chưởng môn, việc này có thể thương nghị lại, Phi Linh môn có chiếc chìa khóa kia.
Bảo tàng này đương nhiên có thể chia ra một phần.
Nhìn thấy Lữ Chính Cường rời đi, Gia Cát Tây Phong vội vàng nói theo, sắc mặt vô cùng khó coi.
Gia Cát trang chủ, vừa rồi ngươi cũng mới nghe nói, con rể ta còn ít tuổi, không biết trời cao đất rộng, không ngờ lại muốn một đao chém đôi chiếc chìa khóa kia thành hai đoạn.
Chúng ta cũng không có biện pháp.
Cho dù giao cho Tam tông Tứ môn thì đó cũng là một chuyện vô cùng phiền toái.
Thế nhưng Gia Cát trang chủ lại mời Phi Linh môn rời đi, chúng ta bây giờ cũng không có cách nào a.
Ánh mắt Khâu Mỹ Vi khẽ đổi rồi nhẹ giọng nói.
Nghe Khâu Mỹ Vi nói vậy, tất cả các thế lực lớn, kể cả Hóa Vũ tông, Hắc Sát giáo lúc này không khỏi nhìn về phía Gia Cát Tây Phong, giống như là Gia Cát Tây Phong là cái đích cho mọi người chỉ trích vậy.
Lữ chưởng môn, Lữ phu nhân.
Nếu như Phi Linh môn này thực sự có chìa khóa thì hai vị mau nghĩ biện pháp đi.
Huyền Thiên bí cảnh này đối với Nhất tông Nhất giáo Nhất môn Nhất trang chúng ta vô cùng quan trọng.
Ta tin rằng hai vị cũng biết điều này.
Gia Cát Tây Phong nhẹ giọng nói, ánh mắt biến ảo bất định.
Ta sẽ cố gắng, trước tiên mọi người giải tán đi.
Lữ Chính Cường nói xong nhìn Khâu Mỹ Vi một cái rồi lập tức rời khỏi đại sảnh.
Mọi người trong Phi Linh môn nghênh ngang rời đi, lúc này bọn họ đang ở trên đường cái trong thành Cự Giang.
Thiếu Du, những lời ngươi vừa nói là sự thực sao? Sau khi rời khỏi đại sảnh, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh lập tức hỏi Lục Thiếu Du.
Sắc mặt cực kỳ ngưng trọng Đúng vậy.
Lục Thiếu Du khẽ gật đầu.
Thiếu Du, việc này ngươi quá mức nôn nóng, sợ rằng vì chuyện này sẽ đưa tới phiền toái cực lớn.
Sắc mặt Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh lập tức ngưng trọng.
Tin tức về chìa khóa của Huyền Thiên bí cảnh bại lộ.
Đây quả thực giống như một quả bom a.
Hiện tại tất cả thế lực trong đại lục có lẽ đều đang tìm kiếm chìa khóa của Huyền Thiên bí cảnh này.
Ta đã biết.
Đi một bước tính toán một bước vậy.
Suy nghĩ của Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh Lục Thiếu Du đương nhiên hiểu rõ.
Bại lộ ra cái chìa khóa này Lục Thiếu Du cũng đã nghĩ qua.
Cũng đã sắp xếp một ít.
Chỉ xả giận thì Lục Thiếu Du còn chưa ngu ngốc tới mức làm bại lộ ra chiếc chìa khóa kia.
Thiên La Viêm Võng Tả Thiên Khung, là lão gia hỏa nhà ngươi.
Tốt lắm, lần này xem như ngươi rơi vào trong tay ta.
Nhanh trả ta đan được.
Trên đường lúc này truyền tới thanh âm của Lộc Sơn lão nhân.
Lộc Sơn lão nhân, đan dược gì? Thực lực của ngươi không đủ sao lại tính trên đầu ta? Tả Thiên Khung nói.
Tả Thiên Khung, vũ kỹ của ta đâu? Ta xem lần này ngươi có thể trốn đi đâu? Lưu Tinh Hà cũng hét lớn một tiếng, mặt mũi vô cùng tức giận.
Chuyện gì xảy ra? Nghe thấy tiếng quát phía sau, Lục Thiếu Du lập tức quay đầu lại hỏi.
Chưởng môn, Thiên La Viêm Võng Tả Thiên Khung này mấy năm trước đoạt của ta một khỏa đan dược lục phẩm trung giai.
Lộc Sơn lão nhân trừng mắt nhìn Tả Thiên Khung rồi nói.
Chưởng môn, lão gia hỏa Tả Thiên Khung này mấy năm trước cũng đoạt của ta một bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai.
Ta tìm hắn vài năm cũng không tìm được lão gia hỏa này.
Lưu Tinh Hà lúc này cũng nhìn về phía Tả Thiên Khung nói.
Tả trưởng lão, có chuyện này sao? Lục Thiếu Du nhìn Tả Thiên Khung rồi hỏi.
Tả trưởng lão? Nghe thấy chưởng môn nói vậy, Lộc Sơn lão nhân cùng Lưu Tinh Hà lập tức sững sờ, hai mắt trợn ngược.
Kỳ thực mọi người cũng đã sớm đoán ra, ba người này có lẽ đều gia nhập vào trong PHi Linh môn.
Bẩm chưởng môn, đây đều là chuyện trước kia.
Mấy thứ này ta trả lại là được.
Tả Thiên Khung lập tức lúng túng khó xử cười cười.
Thân là tán tu, ai mà không trả qua sự tình cản đường ăn cướp cơ chứ.
Đó cũng không phải là chuyện quá kỳ quái.
Chỉ hắn là thực sự không ngờ tới hiện tại gia nhập Phi Linh môn lại gặp phải Lộc Sơn lão nhân cùng Lưu Tinh Hà này.
Cừu gia của hắn khắp thiên hạ, hai người này chỉ là một trong số đó mà thôi.
Trả cái gì, cướp được là do thực lực của chính mình.
Bị đoạt là do thực lực không đủ, nào có đạo lý trả lại.
Lục Thiếu Du nhìn Tả Thiên Khung rồi cười hắc hắc nói: Tất cả mọi người nghe rõ, về sau cứ có lợi thì đoạt, cướp được thì là bổn sự của mình.
Đoạt không được là do bản thân không có bổn sự.
Bất quá hiện tại mọi người là người một nhà, đừng đấu tranh nội bộ là được.
Nghe Lục Thiếu Du nói vậy, Tả Thiên Khung lập tức sững sờ rồi đổ hồ hôi lạnh.
Không nghĩ tới vị chưởng môn này quả thực không giống bình thường, không ngờ lại quang minh chính đại nói ra những lời này.
Những lời như thế này chỉ có thể hiểu mà không thể diễn đạt bằng lời.
Chưởng môn, ta cũng chỉ nói giỡn với Tả huynh mà thôi.
Hóa ra là người một nhà a.
Không cần trả lại.
Đan dược Lục phẩm trung giai chỉ là chút lòng thành mà thôi.
Lộc Sơn lão nhân nhìn thấy chưởng môn lên tiếng lập tức vỗ vai Tả Thiên Khung vô cùng thân mật: Tả huynh, còn thiếu đan dược không? Sau này ta lại cho ngươi thêm mấy khỏa đan dược lục phẩm cao giai a.
Lần trước chưởng môn cho ta ta còn chưa phục dụng.
Cái đồ chơi này để lâu quá cũng dễ biến chất lắm đó.
Đúng vậy, Tả huynh.
Ngươi còn thiếu vũ kỹ không? Sau này ta cũng cho ngươi hai bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai.
Lần trước chưởng môn cho ta hai bộ ta còn chưa có tu luyện.
Hiện tại ta bận tu luyện vũ kỹ Huyền cấp trung giai cho nên chỉ thu mà chưa tu luyện.
Sau này cũng cho ngươi.
Lưu Tinh Hà lúc này cũng cười hắc hắc vỗ vai Tả Thiên Khung vô cùng thân mật nói.
Nghe thấy Lộc Sơn lão nhân và Lưu Tinh Hà nói vậy, Tả Thiên Khung liền trợn mắt nhìn hai người, thiếu chút nữa đã sụp đổ.
Nghe khẩu khí của hai lão gia hỏa này dường như đã phát tài a.
Nghe thấy Lộc Sơn lão nhân và Lưu Tinh Hà nói vậy, Lục Thiếu Du lập tức chột dạ trừng mắt nhìn hai người này rồi lập tức mỉm cười nói với mọi người.
Chư vị cung phụng trưởng lão.
Ta giới thiệu cho mọi người một chút.
Linh Vũ song quái, Thiên La Viêm Võng Tả Thiên Khung, ba vị này hiện tại đã gia nhập Phi Linh môn chúng ta.
Đảm nhiệm chức vị trưởng lão.
Lục Thiếu Du cũng lập tức giới thiệu Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh cùng mấy người khác cho Thiên La Viêm Võng Tả Thiên Khung và Linh Vũ song quái.
Hoan nghênh ba vị gia nhập Phi Linh môn.
Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh mỉm cười, ánh mắt liếc về phía Lục Thiếu Du.
Thanh danh cùng thực lực của ba lão quái này Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh đương nhiên đã nghe nói qua.
Không nghĩ tới lần này Lục Thiếu Du xuất môn một chuyến lại có thể thu phục được ba người này, quả thực khiến cho hắn có chút kinh ngạc.
Bái kiến chư vị cung phụng.
Ba người không dám thất lễ, lập tức hành lễ với Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh.
Thiếu Du, vị này chính là.
Ánh mắt Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nhìn vào trên người Huyết Mị.
Từ khí tức trên người Huyết Mị nàng mơ hồ có thể cảm giác được, chỉ sợ đây là một đầu linh thú thất giai.
Oánh tỷ, đây là Huyết Mị.
Về sau sẽ đảm nhiệm chứ vị phó đường chủ Yêu đường.
Lục Thiếu Du nói.
Người là linh thú thất giai? Nhìn Huyết Mị, Thiên Độc Yêu Long lập tức nói.
Khí tức trên người Huyết Mị đương nhiên cũng không thể giấu diếm được hắn.
Chỉ cần nhìn là có thể nhận được ra.
Không sai.
Huyết Mị liếc nhìn Thiên Độc Yêu Long một cái rồi không nói thêm câu nào.
Chỉ tôn kính đứng bên người Lục Thiếu Du mà thôi.
Chưởng môn, vừa rồi người nói đi tiêu diệt đám người Quỷ Đao môn là có chuyện gì? Thanh Hỏa lão quỷ hỏi.
Ánh mắt Lục Thiếu Du trầm xuống, lúc trước hắn chỉ nói đại khái một chút, lúc này nghe thấy Thanh Hỏa lão quỷ nói vậy hàn ý trong người lập tức tràn ra.
Thiếu Du, dù sao đây cũng là địa bàn của thành Cự Giang.
Chỉ sợ không dễ gây chuyện.
Nghe Lục Thiếu Du nói vậy, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh cân nhắc một lát rồi nói.
Oánh tỷ, yên tâm đi.
Trong thành Cự Giang này diệt một thế lực rất bình thường, chỉ cần không làm ra động tĩnh quá lớn là được.
Lục Thiếu Du khẽ mở miệng cười.
Trải qua đoạn thời gian này, sự lý giải của hắn đối với thành Cự Giang cũng đã tăng lên khá nhiều.
Lục Thiếu Du biết rõ một ít sự tình trong thành Cự Giang, Dương Quá đem Tuyệt Linh Tông cùng Vạn Tượng môn náo tới long trời lở đất cũng không có việc gì.
Phi Linh môn diệt Quỷ Đao môn thì cũng sẽ không có chuyện gì.
Thành Cự Giang này hết thảy đều dùng thực lực nói chuyện.
Chỉ cần không có ý nhúng chàm tới thành Cự Giang này thì sẽ không ai để ý tới.
Hắc hắc.
Tính ra vận khí của Quỷ Đao môn này quả thực không tốt, tâm tình của bản Long Vương hiện tại vô cùng khó chịu.
Thiên Độc Yêu Long nói.
Đi thôi, ta đã phân phó Trương Minh Đào cùng Hoàng Bác Nhiên mang theo đệ tử đi Quỷ Đao môn trước.
Lục Thiếu Du nói: Hôm nay Phi Linh môn ta phải làm cho toàn bộ Cổ Vực biết rõ, Phi Linh môn ta cũng không phải là hạng người lương thiện gì.
Quỷ Đao môn trong thành Cự Giang cũng được tính là thế lực lớn.
Thực lực so với Vạn Tượng môn không chút thua kém.
Một Vũ Vương tam trọng cùng một Linh Vương nhị trọng tọa trấn.
Thực lực so với Vạn Tượng môn kia còn mạnh hơn một chút.
Gần đây Vạn Tượng môn cùng Tuyệt Linh Tông xảy ra chuyện khiến cho Quỷ Đao môn cũng đoạt được không ít địa bàn mới, thu hoạch cũng không ít.
Diện tích của thành Cự Giang vô cùng lớn.
Ở vị trí cạnh cửa bắc lúc này có một tòa kiến trúc cực lớn như đột ngột từ dưới mặt đất móc lên.
Chính là sào huyệt của Quỷ Đao môn, trước kiến trúc khổng lồ này có một quảng trường cực lớn, bên trên có một đại đao cực lớn được chế tạo bằng nham thạch, giống như đao thật.
Cao chừng năm trượng, dài mấy chục thước, nham thạch được mài bóng loáng, trên lưỡi đao lúc này còn có cảm giác hàn mang bắn ra.
Hỗn đản, là ai làm vậy? Trong sào huyệt của Quỷ Đao môn, lúc này trong đại điện có hai mươi người ngồi trong đó.
Trên chủ vị lúc này có một lão giả mặc hồng y chừng năm mươi tuổi, mắt sáng như đuốc, khí tức cực kỳ cường hãn.
Lúc này trong mắt hắn tràn ngập hàn ý.
Bởi vì lúc này trước mắt hắn có hai thi thể của hai trưởng lão Vũ Suất nằm trước mặt hắn.
Lão giả này chính là chưởng môn của Quỷ Đao môn, Hỏa Đao Vương Tần Phàn, trong thành Cự Giang này cũng là một người có thanh danh hiển hách.
Dướin đại đao của hắn không biết đã có bao nhiêu cường giả nằm xuống.
Lúc này mắt thấy hai trưởng lão Vũ Suất của bản môn bị đánh chết trên đường cái khiến cho hắn vô cùng tức giận.
Chưởng môn, bọn hắn tự xưng là người của Phi Linh môn.
Hơn bốn mươi đệ tử của chúng ta tăng thêm Trần trưởng lão, Vương trưởng lão đều bị bọn hắn đánh chết.
Một người có tu vi Vũ Tướng lập tức chắp tay trả lời.
Phi Linh môn sao? Môn phái này ta đã nghe qua một ít.
Lúc này bên người Hỏa Đao Vương Tần Phàn có một nam tử tuổi chừng bốn mươi, khuôn mặt xám ngắt, thân hình gầy gò như bị bệnh nói.
Ồ? Phi Linh môn này rốt cuộc có địa vị gì? Hỏa Đao Vương Tần Phàm lập tức hỏi.
Đoạn thời gian trước trên đường từng bàn tán tới Phi Linh môn này.
Nghe nói Phi Linh môn là một sơn môn mới quật khởi gần đây ở sát biên giới Cổ Vực.
Môn chủ gọi là Lục Thiếu Du, khi trước là đệ tử Vân Dương Tông, là quán quân của đại hội Tam tông Tứ môn, hiện tại vừa là con rể của Vân Dương Tông và Linh Thiên môn.
Trong môn còn có Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, nghe nói hai người này gần đây đã đột phá tới Vũ Vương cùng Linh Vương.
Âm thanh vừa dứt, nam tử trung niên này lập tức ho khan một cái, dường như quả thực đang bị bệnh.
Mà người này chính là phó chưởng môn của Quỷ Đao môn tên là Bệnh Linh Vương.
Đừng nhìn người này có vẻ bệnh tật, thế nhưng tu vi một thân cực kỳ cường hãn.
Thực lực Linh Vương nhị trọng tuyệt đối là nhân vật có thể tính là cường giả.
Quả thực có chút địa vị.
Sắc mặt Hỏa Đao Vương Tàn Phàm trần xuống rồi nói: Chỉ là đây là thành Cự Giang, cho dù là Nhất tông Nhất giáo Nhất môn Nhất trang tiến vào thành Cự Giang này cũng phải khiêm tốn một chút.
Phi Linh môn này ta muốn nhìn xem một chút.
Thù này không báo Quỷ Đao môn ta sau này làm sao có thể đặt chân ở trong thành Cự Giang này.
Tạp chủng Quỷ Đao môn, tất cả các ngươi lăn ra nhận lấy cái chết cho bổn công tử.
Khi âm thanh của Hỏa Đao Vương Tần Phàm vừa dứt, lúc này bên ngoài đình viện có một âm thanh vang vọng giống như sấm sét quanh quẩn trong không trung.
Chúng ta ra xem.
Trong đại điện, lúc này sắc mặt đám người ở bên trong đại biến.
Sắc mặt hai người Hỏa Đao Vương, Bệnh Linh Vương trầm xuống, thân ảnh lập tức lao ra bên ngoài.
Trong thành Cự Giang, lúc này có một âm thanh sắc bén đột nhiên vang vọng trên bầu trời.
Lúc này lập tức có không ít thân ảnh đột nhiên bắn lên không trung rồi lướt về phía Quỷ Đao môn kia.
Lại thêm tiếng hét lớn kia khiến cho không ít ánh mắt lập tức nhìn về phía Quỷ Đao môn.
Trong lúc mọi người kinh ngạc lập tức có không ít thân ảnh nhao nhao tiến về phía trước.
Trong đám người lúc này cũng có gần trăm đạo thân ảnh đằng đằng sát khí lao thẳng về phía Quỷ Đao môn.
Lại có náo nhiệt để xem rồi.
Trên đường phố, dòng người hối hả kia lập tức chuyển hướng, đồng loại chạy về phía Quỷ Đao môn.
Trên quảng trường bên ngoài Quỷ Đao môn lúc này đã có hơn ngàn đệ tử Quỷ Đao môn xuất hiện.
Khi Hỏa Đao Vương cùng với Bệnh Linh Vương và hơn chục Vũ Suất đi ra đại điện thì trên không trung có hơn mười đạo thân ảnh đang lăng không bay tới.
Tạp chủng Quỷ Đao môn, không ngờ lại dám trêu chọc người của Phi Linh môn ta.
Hôm nay ta sẽ diệt Quỷ Đao môn các ngươi.
Một âm thanh trầm thấp mang theo sát khi một lần nữa vang vọng phía chân trời.
Nghe âm thanh vang vọng kia lập tức có vô số ánh mắt nhìn về phía trước.
Trong ánh mắt mọi người lúc này trên không trung có hơn chục thân ảnh lăng không xuất hiện.
Tiếp theo đó giữa không trung lại có trên trăm đạo thân ảnh tới, sát khí tràn ngập không gian.
Nhìn hơn chục người mới xuất hiện này, ánh mắt mọi người lập tức biến hóa bất định.
Dường như không có ai nhận ra mấy người này, cũng không biết mấy người này ở đâu tới.
Mà lúc này Hỏa Đao Vương nhìn chăm chú lên không trung, sắc mặt biến hóa không ngừng, ánh mắt lạnh lùng, âm thanh lạnh lẽo như hàn băng vang vọng quảng trường: Người Phi Linh môn, bổn vương cũng đang tìm các ngươi, không ngờ các ngươi lại tự dẫn xác tới chịu chết.
Hôm nay bổn vương phải nói cho các ngươi biết, dám trêu vào Quỷ Đao môn chúng ta, các ngươi còn chưa đủ tư cách.
Một Vũ Vương tam trọng nho nhỏ mà dám mở miệng nói khoác như vậy.
Bổn vương hôm nay sẽ chiếu cố ngươi, để cho ngươi biết bổn vương cũng không phải là người dễ trêu vào.
Thiên Độc Yêu Long hét lớn một tiếng, âm thanh cuồn cuộn quanh quẩn trong không gian.
Độc Long, Vũ Vương tam trọng này giao cho ta.
Ngươi đối phó với người khác đi.
Giữa không trung, Bạch Linh mở miệng nói.
Được rồi.
Thiên Độc Yêu Long đáp một tiếng.
Bạch Linh đã nói hắn cũng không dám vi phạm.
Đổi lại là những người khác, cho dù là Lục Thiếu Du hắn cũng dám cãi lại một hai, duy chỉ có Bạch Linh là khiến cho hắn cố kỵ mà thôi.
Lục Thiếu Du nhìn xuống phía dưới, đi đầu là một Vũ Vương cùng Linh Vương, tuy rằng Lục Thiếu Du chưa từng gặp qua, thế nhưng cũng có thể đoán ra, hai người này có lẽ chính là Hỏa Đao Vương cùng Bệnh Linh Vương của Quỷ Đao môn.
Một Vũ Vương tam trọng và một Linh Vương nhị trọng.
Thực lực như vậy lại thêm hơn chục Vũ Suất, trong đó có một Vũ Suất cửu trọng, hai Vũ Suất bát trọng, quả thực cũng không kém.
Mắt nhìn xuống phía dưới, lúc này ánh mắt Lục Thiếu Du vô cùng lạnh lẽo, một cỗ sát khí nhàn nhạt tỏa ra.
Chân khí quanh người bùng ra, thân hình lơ lửng trên bầu trời nói: Quỷ Đao môn, các ngươi dám trêu chọc Phi Linh môn ta vậy thì cũng chỉ có kết cục bị diệt.
Hôm nay ta nhất định sẽ diệt Quỷ Đao môn các ngươi.
Âm thanh Lục Thiếu Du quanh quẩn trong không trung, trong âm thanh xen lẫn chân khí giống như sấm rền cuồn cuộn trong thành Cự Giang.
Lúc này khiến cho vô số người nhìn về phía trước.
Đây không phải là Linh Vũ song quái sao? Còn có Thiên La Viêm Võng Tả Thiên Khung.
Chẳng lẽ ba người này cũng gia nhập Phi Linh môn sao? Phi Linh môn này rốt cuộc có địa vị gì? Ngay cả Phi Linh môn mà ngươi cũng không biết sao? Nghe nói Phi Linh môn khi trước diệt Thương Sơn môn, Thiên Tinh tông cùng Thiên Quỷ tông.
Hiện tại thanh danh vô cùng lớn a.
Phi Linh môn này sao lại kết thù với Quỷ Đao môn vậy? Nghe nói trước đó không lâu môn nhân của Quỷ Đao môn trêu chọc phải người của Phi Linh môn.
Người của Quỷ Đao môn khi đó trực tiếp bị đánh chết, trong đó còn hai Vũ Suất.
Hôm nay tất diệt Quỷ Đao môn.
Khặc khặc.
Trong tiếng nghị luận của mọi người, lúc này âm thanh của Thanh Hỏa lão quỷ cũng vang lên.
Hừ, để xem các ngươi có làm được không mà lớn lối như vậy.
Chỉ bằng vào mấy người các ngươi sợ rằng còn không có bổn sự như vậy.
Ngẩng đầu lên không trung, Hỏa Đao Vương lạnh nhạt nói.
Âm thanh của Hỏa Đao Vương vừa dứt, tay áo lập tức vung lên.
Quang mang xuất hiện, từng đạo chân khí hùng hồn trên người hắn tuôn ra.
Lúc này đám cường giả Quỷ Đao môn đã sớm chờ lệnh nhanh chóng đi về phía trước.
Nhìn khí thế của Quỷ Đao môn, đám người vây xem chung quanh lúc này run động, nhìn bộ dáng này dường như khó có thể tránh khỏi một hồi đại chiến.
Tất cả mọi người nghe rõ, giết cho ta.
Trên không trung, y phục trên người Lục Thiếu Du run lên, khóe miệng khẽ nhếch lên.
Sát khí trên người tràn ra khiến cho nhiệt độ trong không trung đột nhiên giảm xuống.
Hừ, tiểu tử ngươi muốn chết.
Ánh mắt Hỏa Đao Vương lạnh lẽo, thủ ấn lập tức được kết.
Một đạo quang mang đỏ rực nóng bỏng đột nhiên từ trong cơ thể hắn xuất hiện, trực tiếp bắn về phía Lục Thiếu Du trên không trung.
Muốn chết.
Một thân ảnh xinh đẹp màu trắng đột nhiên nhảy ra.
Một đạo quang trụ màu trắn trực tiếp bắn về phía trước, nhanh chóng va chạm với đạo quang mang màu đỏ kia.
Phanh.
Hai cỗ lực lượng trực tiếp va chạm trong bầu trời.
Âm thanh trầm đục như sấm rền lập tức vang vọng.
Một cỗ kình phong nhanh chóng khuếch tán.
Lúc này Hỏa Đao Vương trực tiếp bị đánh lui vài bước thân thể mới ổn định trở lại.
Ánh mắt vô cùng ngạc nhiên nói: Yêu thú thất giai trung kỳ.
Sưu Sưu.
Lúc này, trên không trung, hơn chục đạo thân ảnh lập tức khuếch tán ra khí tức của bản thân.
Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, Thiên La Viêm Võng Tả Thiên Khung, Linh Vũ song quái, Thanh Hỏa lão quỷ, Lộc Sơn lão nhân, Lưu Tinh Hà, Ngô Dũng, Hoa Mãn Lâu, Thiên Độc Yêu Long, Huyết Mị, Bạch Linh, khí tức của tất cả mọi người tràn ra.
Một cỗ khí tức cường hãn nhanh chóng bao phủ trong không trung.
Phi Linh môn này không ngờ lại có thực lực như vậy.
Trong đám người, lúc này có một người đầu đội áo choàng xen lẫn hơn chục người vây xem nhanh chóng lẩm bẩm nói.
Phong Sát, gia hỏa này không ngờ lại làm ra động tĩnh lớn như vậy ở thành Cự Giang, có thể xuất hiện phiền toái gì không? Bên cạnh người này cũng có một người mặc trang phục giống hắn khẽ nói.
Ta cũng không rõ liệu có thể gây ra phiền toái gì không.
Hiện tại tinh lực của tất cả mọi người đều đặt trên chuyện kia cho nên cũng không có ai quản những chuyện này.
Người đi đầu nói nhỏ, ánh mắt nhanh chóng chuyển về phía trước.
Trên không trung, sau khi khí tức của mọi người trong Phi Linh môn hiện ra khiến cho sắc mặt đám người Quỷ Đao môn kinh hãi.
Từ trong cỗ khí tức này cường giả Quỷ Đao môn không khó nhận ra.
Trong Phi Linh môn này không ngờ lại có nhiều Vũ Suất cửu trọng như vậy.
Còn có yêu thú thất giai cùng Linh Vương và Vũ Vương.
Hỏa Đao Vương cùng Bệnh Linh Vương lúc này không khỏi nhìn nhau, trong mắt hiện lên sự kinh ngạc.
Sưu.
Mà lúc này Bạch Linh cũng không cho Hỏa Đao Vương có thời gian kinh ngạc.
Thân hình xinh đẹp trực tiếp biến đổi, đột nhiên vô thanh vô tức xuất hiện bên người Hỏa Đao Vương.
Cánh tay mềm mãi duỗi ra, thủ ấn được kết.
Một đạo quang trụ màu trắng nhanh chóng hóa thành hai cỗ quang mang.
Yêu nguyên bàng bạc khuếch tán.
Hai đạo quang mang này vừa xuất hiện khiến cho không gian cũng lập tức run lên.
Nhìn qua hai đạo bạch quang đang lao tới dữ dội kia, Hoả Đao Vương đã biết tu vi của Bạch Linh, trong lòng cũng kêu khổ một tiếng, sắc mặt trầm xuống, tay lập tức kết thủ ấn, một cỗ chân khí thuộc tính hoả lập tức khởi động ngay trước mặt hắn, sau đó biến thành hai tiểu hoả cầu lớn cỡ bàn tay, mang theo âm thanh xé gió, hung hăng lao thẳng về phía hai đạo bạch quang.
Ầm ầm! Hai đạo năng lương va mạnh vào nhau, gây ra hai tiếng nổ lớn, sau đó hai cổ kình khí trực tiếp tản ra, trong nháy mắt tiếp theo lại tiếp tục lao về phía Hoả Đao Vương.
Kình khí cường hãn đánh tới khiến ánh mắt của Hoả Đao Vương hiện lên vẻ kinh hãi, chân khí nóng rực trước mặt trực tiếp tạo thành một đạo tường lửa, tưởng lửa gào thét, một cổ hoả diễm cường hãn rung động, đỡ lấy một phần của cổ kình khí cường hãn kia.
Vù vù! Cổ kình khí cường hãn này đụng phải tường lửa thì lập tức toát ra khí thể màu trắng dày đặc, bức tường bằng lửa kia cũng bắt đầu lụi tàn với tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được, bất quả cùng lúc với tường lửa bị lụi dần thì kình khí cũng nhanh chóng yếu bớt, ngay lúc bức tường lửa hừng hực bị đánh tan, thì một cổ kình khí còn lại cũng vừa vặn đánh lên hộ thân cương khí của Hoả Đao Vương.
Bịch bịch! Kình khí đè xuống, hộ thân cương khí liền tối lại, mặc dù không bị nứt, nhưng thân hình của Hoả Đao Vương cũng bị đẩy lùi lại hơn mười bước, trên mặt đất, liền xuất hiện hơn mười cái hố ở những nơi hắn đặt chân xuống.
Lại bị đẩy lùi lần nữa khiến cho sắc mặt của Hoả Đao Vương trở nên cực kỳ khó coi, biết rõ chuyện hôm nay là không thể có cái kết tốt lành, rõ ràng đối phương có chuẩn bị mà tới.
Không ngờ cái Phi Linh Môn vừa mới quật khởi, chẳng chút tiếng tăm gì đó, cư nhiên lại có thực lực cường hãn tới mức này.
Khi nhìn xung quanh, gương mặt của Hoả Đao Vương đột nhiên trở nên lạnh lùng, song chưởng nắm chặt, một thanh quỷ đầu đại đao màu đỏ tươi đột nhiên xuất hiện trong tay hắn, từ bên trong cơ thể của hắn toát ra một cổ khí thế đáng sợ mênh mông, thanh đại đao này ước chừng ba thước, chuôi đao dài chừng hai nắm tay, bên trên sống đao, mũi đao, thân đao đều loé hàn quang, có một rãnh máu trải dài trên đao, toả ra sát khí ngùn ngụt.
Khí thế đáng sợ lan ra, khiến cho hô hấp của nhiều cường giả đều khựng lại, tên Hoả Đao Vương này đang muốn liều mạng.
Cảm nhận được cổ khí tức bàng bạc tuôn ra từ trong cơ thể của Hoả Đao Vương lúc này, nhưng Bạch Linh chỉ nhìn thoáng qua một cại, bộ dạng như thể chẳng thèm đặt vào mắt.
Giết! Thiên Độc Yêu Long trong Phi Linh Môn hét lớn một tiếng, yêu nguyên hùng hồn trong cơ thể tuôn trào mãnh liệt, cổ khí thế cường hãn cỡ này vừa mới bộc phát liền khiến cho không ít kẻ hữu tâm lẫn trong đám người đứng xem vừa nhìn thấy liền hơi biến sắc.
Trong luồng chân khí tuôn trào mãnh liệt, đám người Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, Thanh Hoả Lão Quỷ, Thiên La Viêm Võng Tả Thiên Khung cũng dẫn đầu lao lên, chân khí cường hãn của bản thân cũng đều phóng ra dữ dội, tiếp theo là mấy vị trưởng lão có thực lực khá nhất trong số trưởng lão của Quỷ Đao Môn.
Theo đám người Quỷ Tiên Tử động thủ thì, Đông Vô Mệnh, Thiểm Điện Báo, Lưu Tinh Hà, ngay cả Huyết Mị cũng lập tức theo phía sau, nháy mắt liền lao tới, cùng bộc phát ra chân khí, linh lực, yêu nguyên cùng một lúc, tràn ngập trên không của Quỷ Đao Môn, uy thế do lực lượng cường hãn này tạo thành trực tiếp phong toả cả một quảng trường, một ít kẻ có thực lực không đủ, dưới loại áp lực này liền cảm thấy vô cùng khó thở.
Đệ tử Quỷ Đao Môn nghe lệnh, giết cho ta.
Ánh mắt của Hoả Đao Vương sáng quắcn, âm thanh lạnh lẽo lập tức vang lên rồi quanh quẩn trên không trung không ngừng, đã tới nước này rồi thì hắn cũng không còn cách nào khác nữa.
Giết! Theo tiếng quát của Hoả Đao Vương vừa dứt thì không khí trên quảng trường lập tức trở nên căng thẳng, sát ý lạnh lẽo bao trùm.
Sau lưng của Hoả Đao Vương, đám trưởng lão và hộ pháp của Quỷ Đao Môn đã sớm đứng nghiêm chỉnh đợi lệnh, ngay sau khi nghe thấy tiếng quát của Hoả Đao Vương thì chân khí lập tức tuôn ra dữ dội, trên tay lập tức xuất hiện một thanh quỷ đầu đại đao loé sáng hàn quang.
Đám người Quỷ Đao Môn lúc này ỷ vào đông người nên một đám đệ tử Quỷ Đao Môn liền lao ra, từng đạo mục quang bén ngót như dao cạo nhìn chằm chằm về phía cường giả của Phi Linh Môn.
Giết! Thiên Độc Yêu Long và Huyết Mị là những người đầu tiên xẹt qua không trung, sát ý trong mắt tuôn ra dữ dội, tiếp theo liền đè áp xuống.
Giết! Mấy người Đông Vô Mệnh, Quỷ Tiên Tử, Thanh Hoả Lão Quỷ, Lộc Sơn Lão Nhân, Lưu Tinh Hà, Thiểm Điện Báo Ngô Dũng, Linh Vũ song quái, Thiên La Viêm Võng Tả Thiên Khung cũng bắt đầu vận chuyển chân khí, linh lực trong cơ thể lên tới mức cao nhất, sau đó hung hăng nện xuống, những người này vốn đều là tán tu có thanh danh hiển hách trong Cổ Vực, lúc này động thủ chính là không hề nhiều lời, lao thẳng từ trên xuống mang theo một cỗ uy thế cường hãn.
Ầm ầm! Chỉ trong nháy mắt, trong vô số cái nhìn của những kẻ đang vây xem, đám người Phi Linh Môn lao thẳng vào bên trong Quỷ Đao Môn, sau đó từng đạo âm thanh nổ lớn vang rền như sấm vọng bắt đầu vang lên, lực lượng thanh bạo như sấm đánh cùng với kình khí rung động liền vang vọng rõ ràng ngay trên không của quảng trường.
Bệnh Linh Vương.
Hắc mang quanh người của Đông Vô Mệnh bắt đầu khởi động, ánh mắt bắt đầu trở nên lạnh lẽo, muốn đối phó với phó chưởng môn Bệnh Linh Vương của Quỷ Đao Môn.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh, không ngờ ngươi cũng đã là Linh Vương nhị trọng.
Nhìn thấy Đông Vô Mệnh, ánh mắt của Bệnh Linh Vương loé lên, linh lực dao động, thân ảnh liền xuất hiện giữa không trung, gương mặt hồng nhuận, so với bộ dạng bệnh hoạn khi nãy đúng là khác một trời một vực.
Quỷ Đao Môn các ngươi không nên chọc vào đệ tử của Phi Linh Môn ta.
Trên gương mặt của Đông Vô Mệnh lộ ra một đạo lãnh ý, lời vừa dứt thì tay áo màu đen vung lên, một cỗ khí độc màu đen dày đặc tuôn ra từ bên trong cơ thể.
Cỗ khói độc màu đen này lan ra khắp không trung, liền có một mùi hôi gay mũi khó ngửi tràn ngập, khói độc phóng lên trời, trong không gian xung quanh, ai lỡ hít phải đều cảm thấy khó chịu ngay lập tức.
Độc công.
Đối với độc công của Đông Vô Mệnh thì Bệnh Linh Vương hình như cũng đã nghe nói qua, cũng cảm thấy vô cùng cố kỵ cho nên đành phải lùi lại thật nhanh.
Bệnh Linh Vương, chịu chết đi.
Một tiếng quát hạ xuống, trong nháy mắt thân ảnh của Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh liền xuất hiện, chân khí tuôn ra cuồng cuộn, thủ trảo trong tay siết chặt, một đạo chân khí trực tiếp ngưng tụ thành một đạo trảo ấn khổng lồ, trực tiếp đánh về phía Bệnh Linh Vương.
Cảm giác được động tĩnh sau lưng, ánh mắt của Bệnh Linh Vương co lại, trong tay kết xuất thủ ấn, linh lực tuôn ra cuồn cuộn, lập tức trở tay đánh ra một đạo linh hoả khổng lồ nghênh đón trảo ấn phía sau.
Xuy xuy! Một đạo linh hoả cực lớn đốt cháy không gian gợn sóng lan ra, lập tức nghênh đón trảo ấn của Quỷ Tiên Tử, hai cổ lực lượng khổng lồ chạm vào nhau, không gian lập tức run lên, kình khí cường hãn khuếch tán ra.
Xuy xuy! Đông Vô Mệnh kết xuất thủ ấn, quanh thân tản ra từng luồng khí độc, hắc mang nồng đậm ngưng tụ thành một con độc mãng màu đen khổng lồ, độc mãng phát ra âm thanh xuy xuy, liền mang theo uy áp khổng lồ phá không lao tới, hung hăng đánh về phía Bệnh Linh Vương.
Ánh mắt của Bệnh Linh Vương trầm xuống, cảm nhận được uy thế của con độc mãng này, thủ ấn vội vàng biến hoá, thả người lao xuống, một đạo linh lực ngưng tụ thành trảo ấn, chộp lấy con độc mãng cự xà kia, năm ngón tay siết chặt, bóp thật mạnh, cứ thế mà hung hăng bóp vỡ con độc mãng màu đen khổng lồ này.
Ầm ầm! Tiếng nổ trầm thấp vang lên, khói độc đầy trời mang theo độc dịch màu đen lập tức rơi xuống đất ào ạt, Bệnh Linh Vương thật sự không ngờ là còn có chuyện mớ độc dịch kia sẽ rơi xuống xảy ra, vì ứng phó không kịp cho nên hoảng sợ bố trí hộ thân cương khí, chỉ là lúc này có bố trí hộ thân cương khí đi nữa thì cũng đã bị dính không ít độc dịch màu đen rồi.
Nhìn thấy một màn này, sắc mặt của Đông Vô Mệnh chẳng những không chỉ không biến hoá, mà trong mắt còn xẹt qua một tia cười lạnh, thủ ấn cấp tốc biến hoá kết xất ra, âm lệ đi tới: Bệnh Linh Vương, độc mãng khí của ta há lại dễ dàng để ngươi phá được.
Xuy xuy! Theo thủ ấn của Đông Vô Mệnh kết xuất, độc dịch dính trên người của Bệnh Linh Vương lập tức bắt đầu ăn mòn, hộ thân cương khí quanh người Bệnh Linh Vương không ngờ lại bắt đầu toát ra khói trắng Lúc này, sắc mặt của Bệnh Linh Vương lập tức đại biến, gương mặt run rẩy, linh lực phô thiên cái địa từ bên trong cơ thể tuôn ra một cách dữ dội, mặc dù linh lực vô cùng hùng hậu, nhưng cũng dễ dàng để nhìn ra một chút hỗn loạn, xem ra độc dịch này của Đông Vô Mệnh đã tạo thành ảnh hưởng không nhỏ đối với hắn.
Xuy! Trong nháy mắt tiếp theo, thân ảnh của Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh lại hạ xuống lần nữa, chân khí phong thuộc tính trong suốt màu trắng nhanh chóng tuôn ra từ bên trong cơ thể, thân hình chớp động một cái đã xuất hiện ngay trước người của Bệnh Linh Vương, huy chưởng mang theo thế công sắc bén đánh xuống.
Chết đi! Trên không trung, lúc này cũng đã triệt để mở màn một trận đại chiến kịch liệt, một đạo trảo ấn của Thiên Độc Yêu Long đánh ra, ba tên có tu vi Vũ Tướng của Quỷ Đao Môn liền bị không gian gấp khúc bao vây lại, tay vừa siết chặt, không gian gấp khúc bạo liệt, không cần tốn chút sức nào đã biến ba tên tu vi Vũ Tướng kia thành huyết vụ.
Hưu hưu! Thân ảnh của Huyết Mị nhanh như chớp, trong khi xuất thủ, mang theo một cỗ huyết vụ, mỗi lần thân ảnh như quỷ mị kia dừng lại thì sẽ có kẻ bỏ mạng.
Trong nháy mắt tiếp theo, Huyết Mị lập tức xuất hiện trước mặt một tên Vũ Suất lục trọng, một đạo tóc dài màu đỏ tươi nhọn hoắc lập tức bắn ra, sợi tóc khuếch tán, hoá thành dài mấy chục thước, vô số sợi tóc màu đỏ tươi vặn vẹo không gian, rậm rạp chằng chịt đánh tới, phòng ngự cương khí của Vũ Suất lục trọng trong nháy mắt liền bị đánh vỡ, vô số những sợi tóc đỏ như máu kia lập tức liền đánh lên người của tên Vũ Suất lục trọng kia.
Vũ Suất lục trọng lập tức kêu thảm một tiếng, chỉ thấy trên những sợi tóc màu đỏ máu của Huyết Mị lúc này có máu chảy ra, toàn bộ huyết dịch của tên Vũ Suất lục trọng này bị Huyết Mị thông qua những sợi tóc màu đỏ máu này hút vào bên trong cơ thể, thậm chí còn hấp được chút ít chân khí nữa.
Nhìn thấy một màn này, không ít kẻ đứng bên dưới xem đều sợ hãi không thôi, Lục Thiếu Du cũng không cảm thấy gì, bên trong yêu thú và linh thú, có không ít yêu thú và linh thú đều có thể thi triển huyết phệ này, Tiểu Long cũng có thể, có thể trực tiếp thôn phệ cả thân thể của vũ giả và linh giả để đạt được không ít chỗ tốt, cũng giống như vũ giả và linh giả dùng linh đan để đạt được chỗ tốt mà thôi.
Huyết Mị lần này thôn phệ xong huyết dịch của tên Linh Suất lục trọng này, còn có thể dùng nó để đào tạo không ít ong thợ.
Chết đi.
Tiểu Long thì qua lại không ngừng giữa đám người, dưới mỗi đạo quyền ấn của nó, cộng thêm tốc độ không gì sánh nổi, trong nháy mắt đã giết chết hơn mười người.
Lục Thiếu Du lăng không mà đứng, mắt nhìn toàn trường, lúc này đám người Linh Vũ Song Quái, Tả Thiên Khung, Thanh Hoả Lão Quỷ, Lộc Sơn Lão Nhân, Ngô Dũng, Hoa Mãn Lâu cũng đã triển khai công kích điên cuồng, ai cũng tự mình chọn lấy một cường giả trong Quỷ Đao Môn.
Trên mặt đất, đám người Trương Minh Đào, Hoàng Bác Nhiên cũng rất kích động, chỉ là bị Lục Thiếu Du cản lại ở sau lưng, những kẻ có tu vi Vũ Tướng bên trong Quỷ Đao Môn cũng không ít, cho nên Lục Thiếu Du không yên tâm để cho mấy kẻ này xông lên, nếu như đám đệ tử Quỷ Đao Môn mà liều mạng thì đệ tử của Phi Linh Môn cũng sẽ có thương vong, trong một trăm đệ tử tới Thành Cự Giang, Lục Thiếu Du không muốn có bất kỳ thương vong nào.
Đưa mắt nhìn xuống dưới, lúc này Đông Vô Mệnh và Quỷ Tiên Tử đối phó với Bệnh Linh Vương, Bạch Linh đối phó với Hoả Đao Vương kia, còn hai người Thiên Độc Yêu Long và Huyết Mị thì xông vào giữa đám người để đối phó với đám Vũ Suất kia, cơ hồ là dễ dàng nhất, giết nhiều nhất.
Còn đám người Tả Thiên Khung, Lộc Sơn Lão Nhân, Linh Vũ Song Quái, Lưu Tinh Hà, Thanh Hoả Lão Quỷ tấn công tới, Vũ Suất của Quỷ Đao Môn có muốn chạy cũng khó, trong thời gian rất ngắn, những tiếng nổ vang đinh tai nhức óc trên không trung, có nhiều tên Vũ Suất trực tiếp rơi xuống chết.
Ầm ầm ầm! Tiếng nổ vẫn vang rền, kình khí bắn ra khắp nơi, giữa không trung lâm vào hỗn loạn, bên trong Quỷ Đao Môn ở dưới, có không ít kiến trúc đã trực tiếp bị phá huỷ.
Tâm thần dò xét của Lục Thiếu Du cũng hướng về phía đám người dày đặc đang đứng nhìn ở dưới kia, bên trong ấy dường như có không ít khí tức mơ hồ, xem ra bên trong có không ít cường giả đang ẩn tàng rồi đây.
Đối với không ít cường giả ẩn tàng bên trong Thành Cự Giang này, Lục Thiếu Du cũng không để ý nhiều lắm, bên trong Thành Cự Giang lúc này mà có cường giả xuất hiện thì sợ là cũng chỉ đến vì chìa khoá của Huyền Thiên Bí Cảnh mà thôi, về phần mấy thế lực khác trong Thành Cự Giang thì Lục Thiếu Du cũng không sợ, mấy thế lực này sợ là có muốn nhân cơ hội để kiếm chác còn không kịp, sao lại có thể nhúng tay vào được, huống hồ gì, với thế lực của Phi Linh Môn đã lộ ra như hiện tại thì bên trong Thành Cự Giang này, mấy thế lực bình thường cũng sẽ không ngốc tới mức muốn ra mặt cho Quỷ Đao Môn đâu.
Ầm ầm! Từng đạo âm thanh nổ tung vang lên bên tai không dứt, mang theo lực công kích cường hãn, bên trong Quỷ Đao Môn lại có thêm nhiều Vũ Suất và Linh Suất bị đánh chết, Thiên Độc Yêu Long và Huyết Mị quả thực đã trở thành ác mộng của những Vũ Suất kia.
Ở dưới mặt đất, đám đệ tử Quỷ Đao Môn đưa mắt nhìn không trung, nhìn thấy cả đám trưởng lão trực tiếp bị giết chết đã bị doạ cho sợ mất mật, huống hồ gì còn có đám người Tiểu Long, Hoa Mãn Lâu qua lại giết chóc không chút kiêng nể ở giữa đám người, khắp nơi trở nên hoảng loạn.
Quỷ Đao Môn tổng cộng có mười Vũ Suất Linh Suất, phen này bị giết chết chẳng còn được mấy người.
Đám người Thanh Hoả Lão Quỷ, Lộc Sơn Lão Nhân, Tả Thiên Khung thì đã bắt đầu đánh về phía những Vũ Phách Vũ Tướng của Quỷ Đao Môn ở bên dưới rồi.
Rầm rầm! Dưới tiếng nổ vang động trời liền bắt đầu tàn sát, lần này quả thật chính là tàn sát, không ai dám chống lại, chỉ có thể bỏ chạy thục mạng, chính là những mục tiêu bị đám người Thanh Hoả Lão Quỷ nhìn trúng thì muốn chạy trốn cũng không phải chuyện dễ dàng gì.
Bên trong đám người đứng xem ánh mắt của ai cũng lộ ra vẻ kinh hãi, trên không trung và cả mặt đất, đám người Quỷ Đao Môn đang bị đồ sát, còn người của Phi Linh Môn thì ai nấy đều có sát khí ngập trời, vô cùng hung hãn, không có bất kỳ ai là thứ tốt lành cả, cũng chẳng có bất kỳ người nào là kẻ yếu, tất cả mọi người lúc này đều đang nghĩ, nếu ai đó lỡ đắc tội với Phi Linh Môn này thì sợ là hậu quả khôn lường rồi.
Muốn chạy à, ngươi không có khả năng đâu.
Trên không trung, trong không gian gãy khúc, Đông Vô Mệnh hét lớn một tiếng, khói độc ngập trời lập tức bao phủ không gian, trực tiếp bao vây nhốt Bệnh Linh Vương vào bên trong, khói độc giăng kín, Bệnh Linh Vương bị áp chế khắp nơi, lại có thêm Quỷ Tiên Tử, đã rơi vào thế hạ phong.
Ha ha, ta cũng tới giúp một tay.
Thiên Độc Yêu Long hét lớn một tiếng, kịch độc của Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh, hắn cũng không sợ gì, thân hình hoá thành một đạo hắc ảnh, lập tức tiến vào bên trong khói độc dày đặc kia ngay lập tức.
Ầm ầm! Thiên Độc Yêu Long xông vào bên trong khói độc thì lập tức có âm thanh nổ lớn vang lên, khiến cho cả không gian hơi chấn động rung lên một cái.
Rầm! Một đạo cự lực áp xuống, thân hình của Bệnh Linh Vương bị đánh văng ra khỏi khói độc, chống lại Thiên Độc Yêu Long ở khoảng cách gần, thân là linh giả như hắn nhưng phòng thủ yếu sao có thể so được với mặt cường hãn của Thiên Độc Yêu Long, huống hồ gì còn có kịch độc của Đông Vô Mệnh khắc chế, lúc này thì xung quanh thân thể của Thiên Độc Yêu Long cũng đã tràn ngập kịch độc.
Rầm! Quỷ Tiên Tử đã sớm có chuẩn bị, một đạo phong nhận khổng lồ rời khỏi tay, ẩn chứa năng lượng cuồng bạo cực kỳ cường hoành, trong nháy mắt tiếp theo liền hung hăng nện thật mạnh lên người của Bệnh Linh Vương.
Phanh! Bệnh Linh Vương trực tiếp phun ra một búng máu tươi đỏ thẫm.
Dưới thế công kích cường hãn cỡ này, khiến cho sắc mặt của hắn cũng trắng bệch, so với vẻ mặt tái nhợt lúc thường thì bây giờ còn khó coi hơn nhiều.
Tới lượt ta.
Chỉ mới nháy mắt, Thiên Độc Yêu Long lại quát nhẹ một tiếng nữa, yêu nguyên bàng bạc tuôn ra dữ dội, bàn chân giẫm mạnh lên hư không, chấn khai không gian gợn sóng, thân hình biến thành một đạo hắc ảnh lao tới nhanh như chớp, trong lúc điện quang hoả thạch này, một cổ yêu nguyên nồng đậm hội tụ, một đạo chưởng ấn khổng lồ lập tức nện thẳng lên phía sau lưng của Bệnh Linh Vương.
Phanh! Chưởng ấn nện thật mạnh lên sau lưng của Bệnh Linh Vương, tựa như một cơn sóng thật mạnh vỗ lên, chấn động khiến cho không gian gợn sóng lan ra xung quanh từng đợt liên miên, khí tức cuồng bạo gào thét, khiến cho cả không trung đều rung lên.
Phụt! Lần này, Bệnh Linh Vương còn chưa kịp nuốt xuống búng máu khi nãy thì lại tiếp tục phun ra thêm, một đạo công kích này của Thiên Độc Yêu Long, ngay cả hắn cũng không cách nào chống đỡ nổi.
Tới lượt ta.
Đông Vô Mệnh hét lên một tiếng, linh lực tuôn ra dữ dội, thân hình lướt nhanh tới, một cỗ linh lực bàng bạc khuếch tán, chấn khai không gian gợn sóng, mang theo khói độc ngợp trời trực tiếp bao phủ cả một mảnh không gian này, uy thế kinh người nháy mắt liền lan ra, một đạo chưởng ấn cũng trực tiếp đánh xuống không gian tại chỗ Bệnh Linh Vương đứng.
Rầm! Một tiếng vang như sấm rền vọng lại giữa không gian, thân hình của Bệnh Linh Vương rơi xuống đất thật mạnh từ trên không, kình khí hạ xuống khiến cho mặt đất trực tiếp rạn nứt.
Xuy! Trong một giây này, cơ hồ chỉ trong nháy mắt, phía sau não hải của Bệnh Linh Vương có một đạo bạch quang cấp tốc chạy thoát.
Hồn Anh đào thoát, ta đã sớm đoán được rồi.
Đông Vô Mệnh hừ lạnh một tiếng, lập tức kết xuất một đạo thủ ấn, ngay sau đó liền có một đạo hắc mang nồng đậm tuôn ra ào ào từ trên người của hắn, theo cỗ hắc mang này lan ra, đồng thời còn có một cỗ linh hồn lực vô cùng mênh mông xen lẫn trong đó tuôn trào dữ dội, cơ hồ là chỉ trong vòng một hô hấp liền bao trùm cả không gian.
Khí tức này khiến cho bất kỳ ai nghe thấy được đều cảm thấy run rẩy từ tận sâu trong tâm hồn, tràn ngập cuồng bạo và hung sát, cũng ngay lúc này, bên trong cỗ hắc mang nồng đậm này có một tiếng kêu kỳ quái vang lên, giống như tiếng kêu của quỷ mị tới từ địa ngục, âm thanh này khiến cho lòng người run sợ, linh hồn đờ đẫn.
Ô ô! Âm thanh vừa dứt thì Phệ Hồn Ác Anh dữ tợn nháy mắt đã theo hắc mang phóng thẳng lên trời, nghe được âm thanh của Phệ Hồn Ác Anh, Hồn Anh đang đào thoát của Bệnh Linh Vương cũng bắt đầu nhận lấy áp chế, lập tức run rẩy hoang mang giữa không trung tựa như cô hồn dã quỷ vậy.
Hưu! Quang ảnh của Phệ Hồn Ác Anh xẹt qua không trung, lao lên ầm ầm, khí tức dữ tợn mang theo linh hồn ba động quỷ dị lập tức tản ra, Phệ Hồn Ác Anh liền giương nanh múa vuốt trực tiếp phun ra một đạo sương mù màu đen bàng bạc, thân ảnh nhanh tới mức không thể tưởng tượng nổi, Hồn Anh đào thoát của Bệnh Linh Vương trong nháy mắt đã bị nó nuốt vào bên trong bụng khí.
Nhìn vào một màn này, khiến cho không ít kẻ vây xem bên dưới đều cảm thấy tim đập thon thót, nhìn chằm chằm linh hồn ba động hung sát giữa không trung, khiến cho linh hồn của mọi người run lên.
Vật này đúng là quỷ dị.
Bên dưới, không ít khí tức mờ mịt kia đều bắt đầu gợn chút ba động, vật hung sát thế này khiến cho da đầu của người ta run lên, có thể coi nó là vật đại hung.
Bệnh Linh Vương chết rồi.
Lúc này cũng có không ít người thầm than trong lòng, một vị Linh Vương nhị trọng chết đi là trường hợp rất ít khi nhìn thấy, mà lần này, cái chết của Bệnh Linh Vương khiến cho không ít người cảm thán, Phi Linh Môn này đúng là ngoan độc, cư nhiên vây công đánh chết Bệnh Linh Vương, ngay cả Hồn Anh cũng trốn không thoát.
Phi Linh Môn, bản vương sẽ không bỏ qua cho các ngươi đâu.
Phía trên cao, ánh mắt của Hoả Đao Vương vẫn đang bị Bạch Linh vây khốn bắt đầu trở nên đỏ ngầu, trong mắt chỉ toàn tơ máu, quát lạnh một tiếng như phát điên, hắn thật sự không ngờ, Quỷ Đao Môn của hắn lại có ngày lại bị tiêu diệt không có dấu hiệu báo trước thế này, không ngờ lại chỉ là vì đã trêu chọc một cái Phi Linh Môn, mà Phi Linh Môn này lại còn dám công khai tới Thành Cự Giang để diệt Quỷ Đao Môn của hắn.
Ngươi hãy lo cho bản thân mình trước đi đã.
Bạch Linh quát lạnh một tiếng, thân hình uyển chuyển liền di động, cánh tay mềm giơ lên, một tiếng xé gió trầm thấp vang lên, yêu nguyên bàng bạc hội tụ, lập tức ngưng tụ thành một đạo quyền ấn khổng lồ, đạo quyền ấn này trực tiếp xé mở không gian, mang theo một đạo bạch quang chói mắt cùng với tiếng nổ vang trầm thấp phát ra, sau đó liền đánh mạnh một cái về phía Hoả Đao Vương.
Đạo quyền ấn này đánh ra, mang theo uy áp cường hãn, phá vỡ không gian, còn mang theo kình khí, trực tiếp khiến cho một phần quảng trường và kiến trúc bên dưới biến thành phế tích.
Tinh Hoả Liệu Nguyên.
Sắc mặt của Hoả Đao Vương lúc này liền trầm xuống, hết thảy những gì đang xảy ra xung quanh đều lọt hết vào mắt của hắn, đại thế đã mất, dù vẫn còn lòng đánh tiếp thì cũng chỉ có thể liều chết mà thôi, quỷ đầu đại đao trong tay hóa ra hơn mười đạo đao quang, mỗi một đạo đao quang đều vạch phá không gian, mang theo đao quang hoả diễm dài mấy trăm thước bao phủ không gian, cuối cùng hoá thành một đạo đao quang hoả diễm khổng lồ trực tiếp chém về phía Bạch Linh.
Dưới đạo đao quang hoả diễm rợp trời này, cả không gian đều run lên, một cỗ uy áp cường hãn lan ra, chiêu thức này không ngờn cũng là vũ kỹ huyền cấp trung giai.
Phanh! Một đạo quyền ấn bạch mang của Bạch Linh đánh lên đao mang này, không ngờ lại bị chặn lại, đủ thấy một đạo công kích này của Hoả Đao Vương bất phàm cỡ nào.
Hừ, Vũ Vương tam trọng, ta không muốn dây dưa với ngươi nữa.
Cũng tại lúc này, Bạch Linh quát nhẹ một tiếng, đồng thời, trên ngọc thủ thiên thiên xẹt qua vài đạo thủ ấn, yêu nguyên cổ động, y phục bay phấp phới, sát ý cũng tuôn trào dữ dội, trong nháy mắt tiếp theo nàng hoá thành bản thể là một con Cửu Vĩ Yêu Hồ lớn hơn cả ngàn thước.
Ngao! Bản thể vừa hiện liền gầm lên một tiếng trầm thấp, năng lượng đáng sợ ba động, lập tức vang vọng khắp gầm trời như sấm rền, không gian chung quanh lập tức có xu thế vặn vẹo, bảy cái đuôi lớn cuồn cuộn, trong nháy mắt liền giáng thẳng xuống tựa như bảy đạo quang trụ.
Cửu Vĩ Yêu Hồ thất giai trung kỳ, Phi Linh Môn không ngờ còn có yêu thú khủng bố cỡ này.
Con Cửu Vĩ Yêu Hồ thất giai này đã tới gần cảnh giới thất giai trung kỳ đỉnh phong rồi, bản thế nó biến thành có đủ thực lực để chống lại Vũ Vương lục trọng, tên Hoả Đao Vương này khó mà giữ mạng rồi.
Đám người đứng xem ở bên dưới có không ít ảnh mắt đều biến hoá, cũng có vài cường giả ẩn mình đã đoán ra được kết cục của tên Hoả Đao Vương kia.
Ngay lúc cả đám người bên dưới đều cứng họng nhìn trân trối thì bảy cái đuôi của bản thể Bạch Linh đã hung hăng nện thật mạnh lên đạo đao mang hoả diễm kia, trực tiếp ngạng kháng, bảy cái đuôi khổng lồ toát ra một luồng bạch quang chói mắt, đều ẩn chứa kình lực vô cùng đáng sợ.
Trước ánh nhìn của bao nhiêu người, bảy cái đuôi lớn của Bạch Linh trực tiếp đụng lên đao mang hoả diễm kia, hai cổ lực lượng phun ra, nhanh chóng bắn ra một cổ quang mang chói mắt, không gian run lên, trong nháy mắt tiếp theo, chính là một tiếng lực lượng âm bạo tựa như sấm nổ vang lên quanh quẩn cả một góc trời.
Ầm ầm ầm! Không gian nổ vang, đao mang ngợp trời trực tiếp bị đánh vỡ nát, một cỗ phong bạo cự lực rợp trời đột nhiên ập tới, không thể tránh né được, Hoả Đao Vương chỉ có thể cắn răng đỡ lấy, tới lúc này hắn mới biết rõ đối thủ của mình hóa ra lại là một Cửu Vĩ Yêu Hồ.
Phụt! Không gian hỗn loạn, kình lực đáng sợ bắt đầu từ nơi chạm vào Hoả Đao Vương, lập tức trút xuống ào ạt như lũ quét, trong nháy mắt, sắc mặt của Hoả Đao Vương lập tức trở nên tái nhợt, tiếp theo liền nhịn không được mà phun ra một ngụm máu tươi, thân thể thì bị đánh bay.
Hưu hưu! Trong nháy mắt tiếp theo, bảy cái đuôi lớn đang lắc lư giữa không trung của Bạch Linh liền cuộn lại, một đạo quang trụ màu trắng hung hăng nện xuống với xu thế sét đánh.
Nhìn thấy đạo quang trụ màu trắng đang giáng xuống, thân hình của Hoả Đao Vương còn chưa kịp dừng lại liền vội vàng giơ tay lên, chân khí nóng rực tuôn ra, trực tiếp hoá thành một đạo tường lửa ngăn ở phía trước lần nữa.
Đạo quang trụ màu trắng này lần lại tiếp tục hung hăng đâm thẳng vào tường lửa, rồi trực tiếp xuyên thủng qua tường lửa.
Phụt! Hoả Đao Vương lại bị đánh cho phun ra thêm một ngụm huyết vụ đỏ tươi, lúc này đây, thân hình của hắn chỉ vừa mới ổn định thì lại bị đánh bay thêm lần nữa.
Ngươi chết chắc rồi.
Âm thanh của Bạch Linh vừa dứt thì thân thể to lớn lại lăng lao tới, trong đôi mắt khổng lồ có một đạo quang mang thần dị bao phủ xuống, lúc này, hai mắt của Hoả Đao Vương bị trọng thương nằm ở bên dưới liền đờ ra, dường như là đã nhận lấy một loại khác chế nào đó vậy.
Hưu hưu! Giữa lúc điện quang hoả thạch, bảy cái đuôi lớn của Bạch Linh liền bẻ gãy không gian phá không giáng xuống, trực tiếp bao vây Hoả Đao Vương ở bên trong, trong nháy mắt tiếp theo thì bảy cái đuôi lớn giao thoa xoay tròn, mang theo kình phong ngập trời xoáy nát không gian.
Sưu! Hoả Đao Vương chỉ bị ảnh hưởng trong một thời gian ngắn, nhưng khi hắn hồi phục tinh thần lại thì không gian đều đã bị phong toả, lúc này ánh mắt của vô cùng hoảng hốt, một đạo bạch mang lập tức thoát ra từ trên đỉnh đầu.
Ầm ầm ầm! Không gian phát ra âm thanh nổ lớn vang vọng không ngừng, thân thể của Hoả Đao Vương cũng trực tiếp bị nghiền nát.
Hồn Anh muốn chạy, thực lực của ngươi còn chưa đủ đâu.
Trên không trung, Hồn Anh của Hoả Đao Vương vừa mới chạy ra thì cũng đã bị một đạo bạch mang ngăn lại, Bạch Linh không biết từ khi nào đã thu liễm bản thể, thân hình uyển chuyển lướt qua không gian, trong tay có một đạo bạch mang trực tiếp tuôn ra ào ạt, vây hãm Hồn Anh đang muốn chạy thoát của Hoả Đao Vương lại.
Thả ta ra, các ngươi mau thả ta ra.
Bị Bạch Linh bắt lại, Hồn Anh của Hoả Đao Vương lập tức bay loạn bên trong đạo bạch sắc quang mang kia, nhưng thuỷ chung không thể nào thoát ra được.
Cái Hồn Anh này, ngươi giữ lấy sẽ hữu dụng lắm.
Thân ảnh của Bạch Linh di chuyển tới bên cạnh Đông Vô Mệnh, ánh mắt đạm mạc, đưa đạo bạch mang đang vây khốn Hồn Anh của Hoả Đao Vương tới trước mặt Đông Vô Mệnh.
Hữu dụng hữu dụng.
Đông Vô Mệnh mừng rỡ vô cùng, lập tức nhận lấy khối Hồn Anh bị vây khốn trong tay Bạch Linh, sau đó một cổ hắc mang tuôn ra rồi bỏ vào bên trong túi.
Chạy mau, chưởng môn chết rồi, mau chạy đi.
Trưởng lão cũng đã chết hết rồi, mau chạy để giữ mạng.
Lúc này, đám đệ tử trong Quỷ Đao Môn nhìn thấy chưởng môn, phó chưởng môn, trưởng lão đều đã chết hết, cả đám đều run như cầy sấy, làm gì còn lòng dạ nào mà đánh nữa, kỳ thật đã có rất nhiều người bỏ chạy trối chết rồi, ngay lúc cường giả của Phi Linh Môn đánh tới, bọn họ chỉ có thể chịu cảnh bị đồ lục, cả đám bị giết đến sợ.
Đệ tử Phi Linh Môn nghe lệnh, giết cho ta.
Giữa không trung, hắc bào của Lục Thiếu Du phất lên, phẩy tay ra lệnh.
Quỷ Đao Môn lúc này chẳng còn được mấy cường giả, lòng người cũng rối loạn, cơ hồ đã thành một đám sơn dương chờ làm thịt, lúc này có thể yên tâm để cho đệ tử Phi Linh Môn lên rồi.
Giết! Đám người Trương Minh Đào, Hoàng Bác Nhiên hét lớn một tiếng, hơn một trăm người đã sớm nhịn không được mà gào thét ầm ĩ, sát khí đằng đằng lao thẳng tới, trong đó, không cần phải phân phó, hơn trăm đệ tử này đã bắt đầu sưu tập thu hoạch quy mô lớn rồi, thu cả một đống trữ vật giới chỉ vào trong tay, Hoàng Bác Nhiên thì lập tức dẫn theo đệ tử xông thẳng vào bên trong Quỷ Đao Môn, bắt đầu cướp bóc quy mô lớn.
Lục Thiếu Du một mực không ra tay, chỉ lăng không mà đứng, kình phong khắp nơi thổi tới, thân hình thì vẫn đứng yên bất động, chỉ có thanh bào là phấp phới mà thôi.
Tiểu tử này bây giờ đúng là ngày càng khoa trương, chúng ta ai cũng cố kỵ, không dám huênh hoang ở Thành Cự Giang như vậy, tên tiểu tử này thì hồn nhiên không hiểu, còn kiêu ngạo như vậy.
Nhìn lên không trung, trong đám người đang xem chiến, không ngờ Lữ Chính Cường Lư Khâu Mỹ Vi và đám người Linh Thiên Môn đã đứng lẫn bên trong đám đông từ lâu.
Chính là vì không phải mấy thế lực của Nhất Tông Nhất Môn Nhất Giáo Nhất Trang cho nên mới không có ai quản, đây là quy tắc của Thành Cự Giang, luôn là như thế, cho nên cái tên tiểu tử hỗn đản không biết trời cao đất dày này mới dám làm vậy ở Thành Cự Giang.
Ánh mắt của Lư Khâu Mỹ Vi nhìn vào nam tử vận thanh bào trên không, ánh mắt loé lên, quay đầu nhìn Lữ Chính Cường nói: Đừng nói nữa, tên tiểu tử này thật đúng là giống chàng lúc còn trẻ, không sợ trời không sợ đất, chẳng trách Linh Nhi lại thích hắn tới vậy.
Tên tiểu tử này cũng không phải là không sợ trời không sợ đất, hắn rất là tinh ranh, nếu như không có lợi ích và mục đích rõ ràng thì cũng sẽ không làm mưa làm gió ở Thành Cự Giang này đâu, lần này hắn làm vậy hẳn là có ý muốn chấn nhiếp, Phi Linh Môn có Sát Phá Quân và Linh Tôn thần bí, đã có căn cơ của đại môn đại phái thật sự rồi.
Lữ Chính Cường nói nhỏ.
Tên tiểu tử này nói Sát Phá Quân là sư huynh của hắn, chàng nói xem đây là thật hay giả.
Lư Khâu Mỹ Vi hơi nhíu mày, ánh mắt lại chuyển sang nhìn thân ảnh vận thanh bào đang đứng giữa không trung ngoài kia.
Sát Phá Quân chính là tán tu, không ai biết sư môn nơi nào, cái này không chừng là thật đấy, người có thể bồi dưỡng ra được Sát Phá Quân thì cũng có khả năng bồi dưỡng tên tiểu tử Lục Thiếu Du này, chỉ là nếu như là thật thì.
Nghĩ tới đây, ánh mắt của Lữ Chính Cường không khỏi trầm xuống.
Chàng đang lo lắng chuyện gì? Lư Khâu Mỹ Vi nhìn về phía Lữ Chính Cường.
Nếu thật sự là như vậy, nếu như Sát Phá Quân và Lục Thiếu Du có cùng một sư phụ thì có thể bên trong Phi Linh Môn vẫn còn một vị cực kỳ cường hãn nữa, Sát Phá Quân đã tới Vũ Tôn rồi, có thể nghĩ sư phụ của hắn sẽ có thực lực cỡ nào, nếu thật sự là như vậy thì thực lực của Phi Linh Môn không hề bình thường tí nào, tuy rằng ta hy vọng thực lực của Phi Linh Môn càng mạnh càng tốt, chính là nếu như hắn phát triển quá nhanh thì cũng không phải chuyện tốt.
Sắc mặt của Lữ Chính Cường vô cùng ngưng trọng, ánh mắt cũng run lên một cái.
Chẳng lẽ chàng sợ.
Lư Khâu Mỹ Vi cũng nghĩ tới gì đó, ánh mắt lộ vẻ lo lắng.
Mỹ Vi, bên trong Cổ Vực quá phức tạp, lúc trước Huyền Thiên Môn cũng là như vậy, thời điểm mà thực lực của bọn họ cường hãn nhất, cho dù là Nhất Tông Nhất Môn Nhất Giáo Nhất Trang liên thủ với nhau thì cũng tử thương thảm trọng mới có thể tiêu diệt được bọn họ, nhưng rốt cuộc cũng bị tiêu diệt.
Lữ Chính Cường thầm cảm thán.
Lão đại, xong hết rồi.
Thân hình nho nhỏ của Tiểu Long nhảy lên bên cạnh Lục Thiếu Du, toàn thân phát ra một loại sát khí, vừa rồi hắn cũng đã giết chết không ít đệ tử của Quỷ Đao Môn.
Ừ.
Lục Thiếu Du khẽ gật đầu, quãng trường bên dưới lúc này đã có hơn một ngàn cỗ thi thể, phần lớn đệ tử Quỷ Đao Môn đều đã bỏ chạy, trên quảng trường cũng không khoa trương tới mức máu chảy thành sông, nhưng trong không khí đều nhiễm mùi máu tươi.
Ha ha, lần này giết thật đã tay.
Thiên Độc Yêu Long vung hắc bào, thả người bay lên giữa không trung.
Chưởng môn.
Tất cả cường giả của Phi Linh Môn lúc này cũng lần lượt quay về, bên trong Quỷ Đao Môn, đám đệ tử còn sống đều đã bỏ chạy tán loạn, mọi người cũng không tiếp tục đuổi theo nữa.
Ta dấy một mồi lửa đốt rụi nó.
Ánh mắt của Tả Thiên Khung lạnh lùng, nhìn vào kiến trúc khổng lồ của Quỷ Đao Môn ở bên dưới, lập tức kết xuất thủ ấn, chân khí thuộc tính hoả ngưng tụ ra vài cái hoả cầu khổng lồ sau đó trực tiếp ném về phía dưới.
Ầm ầm! Sau một tiếng nổ vang thật lớn thì một mảnh kiến trúc khổng lồ kia lập tức dấy lên một ngọn lửa hừng hực.
Cũng được rồi, chúng ta về thôi.
Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn Quỷ Đao Môn, ánh mắt loé lên, trong tay lập tức xuất ra một đạo chân khí đánh lên bức tượng điêu khắc đá thật lớn ở trên quảng trường.
Rầm! Điêu khắc cao chừng mấy trượng trực tiếp hoá thành đá vụn, đám người của Phi Linh Môn cũng lập tức nghênh ngang rời khỏi trước ánh mắt của vô số kẻ đứng xung quanh.
Có ý tứ, rất có ý tứ.
Trong đám người lúc này có một nam tử tuổi chừng hai mươi lăm hai mươi sáu gì đó hé miệng cười, đôi mắt cong lên lộ ra ý cười thản nhiên, nhìn vào bóng lưng của Lục Thiếu Du, sau đó cũng lập tức biến mất ttrong đám đông.
Bên trong đám người lúc này có một đạo thân ảnh uyển chuyển đầu trùm áo choàng màu trắng, lụa trắng che mặt cũng lập tức biến mất trong đám người.
Hừ, dám kiêu ngạo ở Thành Cự Giang, sớm muộn gì cũng có ngày không biết tại sao mình chết.
Trong đám người, mấy người Gia Cát Tử Vân nhìn chằm chằm vào thân ảnh nghênh ngang rời đi kia, ánh mắt cũng lộ ra lãnh ý.
Trước mặt bao nhiêu người, Phi Linh Môn nghênh ngang rời đi, lúc này trong lòng của rất nhiều kẻ vây xem đều cảm thấy cực kỳ rung động, quãng thời gian ngắn trước đó thì xuất hiện một tên Dương Qúa, bây giờ thì lại thêm một cái Phi Linh Môn, đủ quậy cho Thành Cự Giang long trời lở đất, tên Dương Qúa kia thì xuất quỷ nhập thần, thủ đoạn tàn nhẫn, rất khó đối phó.
Còn Phi Linh Môn này thì có thực lực cường hãn, cả đám Phi Linh Môn này sát khí đầy người, cũng rất khó mà dây vào.
Phi Linh Môn này có lai lịch thế nào nhỉ.
Từng nghe nói qua, nhưng nhất thời không nhớ nổi.
Hình như là một cái sơn môn mới quật khởi gần đây của Cổ Vực.
Tại đống phế tích của Quỷ Đao Môn lúc này vẫn còn không ít kẻ đứng đó chưa chịu giải tán.
Trong một đình viện, chúng cường giả của Phi Linh Môn ngồi bên trong tiểu thính, Bạch Linh bố trí một đạo cấm chế ở bên ngoài, mọi người lại bắt đầu kể lại những gì đã xảy ra trong thời gian gần đây.
Từ những gì mọi người kể lại thì Lục Thiếu Du mới biết là mọi người cũng vì chuyện của Huyền Thiên Bí Cảnh cho nên mới tới Thành Cự Giang, còn Thiên Địa Các không ngờ lại chủ động đưa tin tức cho Phi Linh Môn, xem ra Thiên Địa Các cho rằng Phi Linh Môn đã có tư cách để làm ăn cùng với Thiên Địa Các rồi, bất quá chuyện này cũng chứng mình, Thiên Địa Các cũng nắm hết thảy tin tức của Phi Linh Môn trong tay, điều này khiến cho Lục Thiếu Du ẩn ẩn sinh ra chút lo lắng trong lòng.
Có lẽ con người chính là như vậy, khi có người biết được bí mật của ngươi, còn theo dõi sát sao, mặc kệ là ai đi nữa cũng sẽ cảm thấy vô cùng bất an mà thôi.
Đông lão, Oánh tỷ, các ngươi gần đây có nhận được tin tức gì liên quan tới Huyền Thiên Bí Cảnh hay không? Nghe mọi người kể lại xong, Lục Thiếu Du liền hỏi.
Không có.
Quỷ Tiên Tử lắc đầu, nói: Tin tức về Huyền Thiên Bí Cảnh này quá đắt, cần phải có vũ kỹ địa cấp sơ giai mới mua được.
A.
Ánh mắt của Lục Thiếu Du loé lên, không phải trưởng lão của Thiên Địa Các, không ngờ giá tiền lại đắt như vậy, xem ra cần phải tới Thiên Địa Các một chuyến mới được.
Bất quá gần đây Thành Cự Giang vô cùng náo nhiệt, có một tên Dương Qúa đã quậy cho Thành Cự Giang long trời lở đất, người này tới vô ảnh đi vô tung, không ai biết được thân phận của hắn, hắn đã khiến cho Tuyệt Linh Tông và Vạn Tượng Môn gà chó không yên, hiện tại đã có không ít người gọi hắn là Quỷ Sát, cũng có rất nhiều thế lực đang tìm hắn, muốn mời hắn gia nhập môn phái đấy.
Đông Vô Mệnh nói.
Quỷ Sát.
Lục Thiếu Du mỉm cười, không ngờ là mình còn có biệt danh thế này.
Nghe nói bên cạnh tên quỷ sát Dương Qúa này có một con yêu thú thất giai trung kỳ, còn có một khôi lỗi thất cấp sơ giai, cộng thêm một con mẫu hoàng phong Thị Huyết Linh Phong thất giai sơ kỳ, thực lực này cũng không tệ, nếu như có thể gia nhập Phi Linh Môn của chúng ta thì tốt quá.
Đông Vô Mệnh nói.
Chuyện này, nếu như có cơ hội thì mời người này gia nhập Phi Linh Môn của chúng ta cũng không tồi.
Lục Thiếu Du mỉm cười nói, ánh mắt không khỏi nhìn về phía Bạch Linh, Bạch Linh lúc này cũng nhịn không được mà hơi nhoẻn môi lộ ra ý cười.
Người của Linh Thiên Môn tới.
Đúng lúc này, ánh mắt của Bạch Linh loé lên, trong tâm thần dọ xét đã phát hiện Lữ Chính Cường của Linh Thiên Môn đã tới bên ngoài đình viện.
Chưởng môn, các vị cung phụng, Lữ chưởng môn của Linh Thiên Môn tới.
Bên ngoài cấm chế truyền tới âm thanh của hbn.
Ánh mắt của Lục Thiếu Du loé lên, lộ ra ý cười rất nhạt, dường như hoàn toàn không cảm thấy kinh ngạc vì Lữ Chính Cường tới vậy.
Bạch Linh mở cấm chế ra, Lục Thiếu Du tự mình đi nghênh đón, nhạc phụ đại nhân tới rồi, Lục Thiếu Du cũng không dám chậm trễ, bên ngoài đình viện, Lữ Chính Cường và Lư Khâu Mỹ Vi mang theo không ít cường giả của Linh Thiên Môn tới.
Sau một phen chuyện trò, Lư Khâu Mỹ Vi liền bắt đầu nói mấy chuyện lặt vặt, hai người Lục Thiếu Du và Lữ Chính Cường hiểu ý nên đi vào một chỗ bên trong tiểu thính.
Thiếu Du, ta sẽ không lòng vòng làm gì nữa, có phải trên người ngươi đang có một chiếc chìa khoá của Huyền Thiên Bí Cảnh hay không? Sau khi bố trí một đạo cấm chế ở bên ngoài xong thì Lữ Chính Cường lập tức hỏi Lục Thiếu Du.
Xem tiếp...Linh vũ thiên hà
truyện tranh Linh vũ thiên hà
truyện Linh vũ thiên hà
Linh vũ thiên hà truyện chữ
đọc truyện Linh vũ thiên hà
Linh vũ thiên hà chap
truyenfull.vn
truyenfull.vip
truyenfull.vip
truyen.tangthuvien.vn/
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License