con-mat-ao-thi

Lão gia hỏa, ngươi đang nói gì vậy? Nghe thấy Đông Vô Mệnh thì thào nói, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh khẽ hỏi.

Không có gì, nhớ lại một chút chuyện mà thôi.

Đông Vô Mệnh phục hồi tinh thần lại, ánh mắt nhìn chăm chú vào khoảng không phía trước.

Hắn biết rõ, lựa chọn khi trước của mình không hề sai chút nào.

*** Ngoài Vạn Hạp quật, giữa không trung, hơn mười đạo thân ảnh lăng không mà đứng.

Đi đầu có ba đạo thân ảnh, trong đó có hai người chính là Đoạt Hồn Vương, Lưu Kiếm.

Mà ngoại trừ hai người Lưu Kiếm và Đoạt Hồn Vương ra thì còn một vị lão giả mặc trường bào màu vàng.

Lão giả này khuôn mặt gầy gò, hai hốc mắt sâu hoắm, có chút quỷ dị và âm trầm.

Đặc biệt nhất là trên đầu hắn, không ngờ tóc lại có một nửa màu trắng và một nửa màu đen.

Vô cùng quỷ dị.

Lúc này lão giả mặc trường bào lăng không mà đứng trên không tủng.

Trong hai mắt hiện lên vẻ âm trầm nhìn vào Vạn Hạp quật phía dưới.

Y phục trên người phất phơ trước gió.

Không gian chung quanh lúc này mơ hồ có chút gợn sóng.

Khí thế cường hãn này không phải vũ giả bình thường có thể có được.

Đoạt Hồn Vương, Khoái Kiếm Vương.

Các ngươi quá không cẩn thận rồi.

Loại bảo vật như Thị Huyết Linh Phong này mà các ngươi cũng để nó chạy thoát.

Hừ.

Lão giả mặc trường bào màu vàng hừ lạnh một tiếng.

Cỗ khí thế hung ác quanh người lan tràn ra khiến cho mấy người chung quanh biến sắc.

Tuyệt Linh Vương.

Chúng ta thực sự không biết bên người thần bí kia có một đầu yêu thú thất giai trung kỳ, còn có một đầu khôi lỗi thất giai sơ kỳ.

Đoạt Hồn Vương biến sắc, ánh mắt hiện lên hận ý.

Sắc mặt còn có một chút tái nhợt, dường như thương thế trên người còn chưa khỏi hẳn.

Người này sợ rằng không bình thường.

Có yêu thú thất giai trung kỳ bên người, sợ rằng Thị Huyết Linh Phong kia cũng đã rơi vào trong tay người này rồi.

Lão giả mặc trường bào màu vàng nói.

Tuyệt Linh Vương, Thị Huyết Linh Phong thất giai cũng không phải dễ đối phó.

Sợ rằng cũng không dễ thu phục được nó.

Ánh mắt Lưu Kiếm khẽ đổi rồi nói.

Khoái Kiếm Vương, ngươi đừng quên, bên người người nọ có yêu thú thất giai trung kỳ, có lẽ đã có chuẩn bị mà tới.

Vừa rồi chúng ta cũng đi xem, sợ rằng có tám phần Thị Huyết Linh Phong đã rơi vào trong tay người kia.

Lão giả mặc trường bào màu vàng lạnh nhạt hỏi: Có tra được thân phận người này hay không? Tra được một ít.

Theo tin tức nhận được thì đầu khôi lỗi thất giai sơ kỳ bên người hắn chính là đấu giá được từ Vạn Tượng môn.

Từ tin tức trong Thiên Địa các mà ta biết được, người nọ dường như cũng gia nhập Thiên Địa các, tên là Dương Quá.

Những thứ khác cũng không rõ lắm.

Đoạt Hồn Vương đáp.

Hừ.

Phái ra nhân thủ tìm kiếm.

Đặc biệt là thành Cự Giang.

Đem chân dung hai người kia vẽ ra.

Thông tri cho tất cả thế lực lớn nhỏ trong thành Cự Giang cùng tìm kiếm, nhất định phải tìm ra hắn.

Mặc kệ là hắn có địa vị gì, trong thành Cự Giang coi như là Nhất tông Nhất giáo Nhất môn cũng phải cố kỵ một ít.

Ta tuyệt đối không buông tha cho người này.

Lão giả mặc trường bào màu vàng âm trầm nói.

*** Hai ngày sau, trong một rừng cây rậm rạp, tại một sơn cốc có hai đạo thân ảnh đang khoanh chân ngồi đó.

Đột nhiên ánh mắt hai người này nhìn về phía trước.

Trong mắt hai người có một đầu yêu thú màu trắng đang vỗ cánh bay tới.

Thiên Sí Tuyết Sư.

Nhìn đầu yêu thú màu trắng đang vỗ cánh bay tới kia, ánh mắt hai người giật mình.

Yêu thú như Thiên Sí Tuyết Sư, bọn họ cũng biết tới.

Linh Vũ song quái, nghe danh đã lâu.

Một thanh âm trầm thấp mang theo sự vui vẻ vang lên.

Lập tức mấy đạo thân ảnh từ trên lưng yêu thú phi hành nhảy xuống.

Chính là năm người Lục Thiếu Du.

Thiên La Viêm Võng Tả Thiên Khung? Mắt nhìn đám người vừa xuất hiện, Linh Vũ song quái này chỉ nhận ra một người.

Hai người lập tức đứng lên.

Hai người này một cao một thấp, cao thì cường tráng thế nhưng có chút béo.

Chừng hai thước năm.

Có lẽ hơn năm trăm cân, nhìn giống như là một cự nhân.

Mà người thấp kia thân chưa được một thước sáu.

Gầy như chỉ có xương bọc da.

Hốc mắt sâu hoắm giống như một con khỉ.

Hai người này đứng chung một chỗ quả thực có chút buồn cười.

Bất quá nếu như là người biết rõ tên tuổi của hai người này thì tuyệt đối không dám cười.

Hai người này không dễ trêu vào.

Bên trong tán tu cũng là người vô cùng nổi danh.

Lục Thiếu Du cũng biết hai người này.

Chính là hai con quái vật à.

Chỉ sợ dưới Vũ Vương, người dám một mình trêu chọc hai người này cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay.

Trong hai người này, người cao gọi là Linh Quái.

Tu vi Linh Suất cửu trọng.

Người thấp gọi là Vũ Quái, tu vi Vũ Suất cửu trọng.

Tên tuổi thực thì không có mấy người biết rõ.

Các hạ là ai? Bên trong Linh Vũ song quái, người gầy gò nhìn Lục Thiếu Du rồi hỏi.

Hai người nhìn vào năm người đột nhiên xuất hiện này có chút đề phòng.

Bên người thanh niên áo xanh này còn có một tiểu đồng tóc vàng, hai nữ tử tuyệt mỹ, còn có Thiên La Viêm Võng Tả Thiên Khung.

Tả Thiên Khung này không phải vừa mới từ Vạn Hạp Quật trốn ra sao.

Sao lại ở cùng người này một chỗ.

Lục Thiếu Du, Phi Linh môn.

Lục Thiếu Du cười nhạt một tiếng.

Mắt nhìn hai người rồi nhanh chóng suy đoán, từ khí tức của hai người này hiện tại mà nói, không khó nhìn ra hai người này dường như trước mắt thương thế chưa hồi phục, độc của Huyết Mị vô cùng bá đạo, ngay cả linh hồn cũng bị hao tổn.

Phi Linh môn.

Ánh mắt Linh Vũ song quái lập tức biến đổi, dường như cũng đã nghe nói qua Phi Linh môn, hai người nhìn nhau rồi lập tức nói: Chúng ta cùng với Phi Linh môn không có chút quan hệ nào, các hạ tới đây có việc gì? Muốn mời hai vị gia nhập Phi Linh môn mà thôi.

Lục Thiếu Du nhàn nhạt nói, hai người khẽ giật mình lập tức đáp: Các hạ, hai người chúng ta quen tự do tự tại rồi, đa tạ ý tốt của các hạ.

Gia nhập Phi Linh môn ta có không ít chỗ tốt.

Nếu như ta đoán không sai, thương thế của hai vị ngay cả linh hồn dường như cũng bị thương.

Về sau cơ hội đột phá Vũ Vương cùng Linh Vương của hai vị cơ hồ không có bao nhiêu hi vọng.

Nếu như gia nhập Phi Linh môn mà nói, ta có thể khôi phục linh hồn lực đã bị hao tổn của hai vị, đồng thời khiến cho cơ hội đột phá Vũ Vương cùng Linh Vương của hai vị tăng lên năm thành, hai vị hãy suy nghĩ một chút.

Lục Thiếu Du lạnh nhạt nói, dường như lúc này hắn cũng không nóng lòng.

Linh Vũ song quái nhìn Lục Thiếu Du, sau đó hai người lập tức nhìn nhau.

Không thể không nói điều kiện này đối với hai người mà nói tuyệt đối có hấp dẫn chí mạng.

Hiện tại hai người đã tới cấp bậc Vũ Suất cùng Linh Suất cửu trọng.

Vốn gần đây hai người đang chuẩn bị đột phá Vũ Vương cùng Linh Vương.

Thế nhưng muốn đột phá tuyệt đối không phải là chuyện dễ dàng.

Hai người cũng chuẩn bị một ít đan dược.

Thế nhưng cơ hội cũng không có nhiều lắm.

Tăng thêm thương tích trên người bị Thị Huyết Linh Phong gây ra, ngay cả linh hồn cũng bị thương tổn.

Chuyện này đối với người muốn đột phá Vũ Vương cùng Linh Vương mà nói, chính là một nhát chém trí mạng.

Lúc này có thể khôi phục linh hồn lực, đồng thời cơ hội đột phá tăng lên năm thành, tuyệt đối là mê hoặc hai người khó có thể cự tuyệt.

Các hạ, chúng ta gia nhập Phi Linh môn có điều kiện gì không? Yêu Suất cúi người, từ trên cao nhìn xuống Lục Thiếu Du rồi hỏi.

Trong ánh mắt hắn không khó nhìn ra, lúc này hắn đã động tâm.

Nuốt vào một khỏa độc đan do Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh luyện chế.

Trong vòng một năm không có giải dược mà nói, các ngươi sẽ chết rất thảm.

Nếu như các ngươi không phản bội Phi Linh môn thì không cần lo lắng vấn đề giải dược.

Lục Thiếu Du lạnh nhạt nói, khóe miệng mang theo chút tà dị.

Độc Đan của Đông Vô Mệnh? Yêu Suất lập tức biến sắc.

Đối với người nổi danh cùng với bọn họ khi trước là Đông Vô Mệnh này bọn họ đương nhiên đã nghe nói qua.

Đông Vô Mệnh này toàn thân đều là kịch độc, không ai dám động vào.

Độc Đan của Đông Vô Mệnh sợ rằng hai người bọn hắn cũng không có cách nào hóa giải.

Ăn vào Độc Đan tương đương với việc bị người khác chế trụ.

Hai người lại nhìn nhau, có chút do dự.

Gia nhập Phi Linh môn là có thể được chữa trị linh hồn bị hao tổn, còn có thể tăng thêm năm thành cơ hội đột phá Vũ Vương.

Thế nhưng một khi gia nhập thì không thể không bị người khác chế trụ.

Quên nói cho hai vị biết mọt chuyện, tính nhẫn nại của ta không quá tốt đâu.

Lục Thiếu Du nhìn hai người đang do dự rồi nói: Còn nữa, nếu như hai vị không gia nhập, bằng vào thân thể Vũ Suất cửu trọng cùng với Linh Suất cửu trọng của hai vị, ta đem về Phi Linh môn luyện chế khôi lỗi có lẽ cũng không tệ lắm.

Nghe Lục Thiếu Du nói vậy, từ sâu trong nội tâm hai người toát ra hàn ý.

Ánh mắt không tự chủ được màn nhìn về phía Lục Thiếu Du.

Các hạ, ngươi đang uy hiếp chúng ta? Vũ Quái nhìn Lục Thiếu Du, trong lòng có chút không vui.

Không phải là uy hiếp mà là cảnh cáo, muốn sống hay muốn chết thì do chính các ngươi lựa chọn.

Nếu như các ngươi muốn thử xem ta có bản lĩnh để cảnh cáo hai người các ngươi hay không thì mời.

Lục Thiếu Du nói xong, trong mắt bắn ra hàn ý.

Những lão quái này, không chấn nhiếp một lần sợ rằng sẽ không tình nguyện gia nhập Phi Linh môn.

Huống chi hai người này liên thủ sợ rằng ngay cả Vũ Vương nhất trọng cũng có thể miễn cưỡng chống lại.

Muốn bọn họ can tâm tình nguyện gia nhập Phi Linh môn ăn vào Độc Đan quả thực có chút khó khăn.

Ánh mắt Linh Vũ song quái không ngừng biến hóa.

Điều kiện của Lục Thiếu Du trước mặt vô cùng hấp dẫn.

Thế nhưng đem sinh tử của bản thân đặt vào trong tay người khác bọn hắn lại không muốn.

Huống chi cũng không biết đối phương có làm được những điều vừa nói hay không.

Thực lực của mấy người này hai người cũng không nhìn thấu cho nên càng thêm kinh ngạc.

Lại thêm bộ dáng của Tả Thiên Khung kia, dường như cũng gia nhập Phi Linh môn, thương thế bọn họ lúc này cực kỳ nghiêm trọng cho nên không muốn trải qua một hồi đại chiến nữa.

Nếu như đúng như dự đoán của bọn họ, hơn phẩn sợ rằng là do mấy người Lục Thiếu Du này gây nên, Tả Thiên Khung có Vũ Linh khí hoàng cấp, cũng không phải là người dễ đối phó.

Nếu như các hạ có thể trước tiên chữa tốt thương thế trên người chúng ta, vậy thì chúng ta sẽ gia nhập Phi LInh môn.

Sau khi do dự một lát, Vũ quái nói.

Cầm, lập tức ăn vào.

Thứ này đủ để chữa trị thương thế trên người hai ngươi.

Trong tay nhanh chóng đánh ra hai đạo lưu quang.

Bên trong chính là hai chất lỏng màu đỏ tươi, chính là giải dược trên người Huyết Mị.

Hai người tiếp nhận chất lỏng màu đỏ rồi nhìn nhau.

Ánh mắt cực kỳ thận trọng.

Bên trong chất lỏng màu đỏ này có năng lượng chấn động mạnh mẽ.

Vũ quái kia nhanh chóng nuốt vào chất lỏng màu đỏ này.

Sau khi nuốt vào, hai mắt Vũ quái nhắm chặt, Linh quái bên người hắn lúc này cực kỳ lo lắng, sắc mặt không ngừng biến hóa.

Một lát sau, hai mắt Vũ quái mở ra, trong mắt hiện lên sự vui mừng.

Không ngờ chất lỏng này quả thực có thể chữa trị được linh hồn của bọn hắn.

Vừa ăn vào một lát, tuy rằng chưa thể chữa thương ngay, thế nhưng hắn biết, chất lỏng này quả thực có thể chữa trị được linh hồn của hắn, tuyệt đối không thành vấn đề.

Vũ quái nhìn Linh quái gật đầu, sắc mặt Yêu quái giật mình, sau đó lập tức nuốt vào chất lỏng.

Lúc này sắc mặt hắn hiện lên sự vui mừng.

Thân là linh giả, hắn càng cảm nhận được rõ ràng hơn, chất lỏng này có thể chữa được linh hồn của hắn.

Hai vị đã quyết định xong chưa? Tính nhẫn nại của ta có hạn, nếu như đã có thể chữa trị được linh hồn các ngươi thì ta cũng có thể làm cho linh hồn các ngươi vĩnh viễn không được siêu thoát.

Lục Thiếu Du lạnh nhạt nói, trong mắt có một cỗ hàn ý ngập tràn.

Linh Vũ song quái nhìn nhau, dường như đã đạt được nhận thức chung nào đó, lập tức nói: Hai người chúng ta nguyện ý gia nhập Phi Linh môn, bái kiến chưởng môn.

Nhìn hai người, Lục Thiếu Du lập tức vui vẻ.

Có thể không cần ra tay đã thu phục được hai người này cũng giảm bớt một chút phiền toái cho hắn.

Có Linh Vũ song quái này cùng với Thiên La Viêm Võng Tả Thiên Khung gia nhập, dùng thực lực ba người này mà nói.

Cường giả đỉnh tiêm trong Phi Linh môn đã lập tức tăng lên.

Ba người một khi đột phá Vũ Vương cùng Linh Vương thì thực lực Phi Linh môn càng thêm cường hãn.

Tả Thiên Khung lúc này vẫn nhìn chằm chằm vào Linh Vũ song quái, trong nội tâm thầm mong tốt nhất là hai người này không nên thuần phục, sau đó cũng để hắn nghiệm chứng thực lực biến thái của vị chưởng môn này một lần nữa.

Ai biết song quái này không ngờ lại nguyện ý gia nhập Phi Linh môn.

Chuyện này khiến cho Tả Thiên Khung biệt khuất.

Hắn bị hung hăng đánh một trận rồi mới đồng ý gia nhập Phi Linh môn a.

Tả Thiên Khung vô cùng phiền muộn, nếu như vị chưởng môn này vừa rồi cũng nói những lời như vậy, đồng thời lại thêm năm thành cơ hội đột phá Vũ Vương mà nói, hơn phân nửa hắn sẽ chủ động gia nhập Phi Linh môn.

Loại hấp dẫn như vậy đối với Vũ Suất cửu trọng và Linh Suất cửu trọng như bọn hắn, không thể nghi ngờ là cực kỳ mê người.

Một lát sau, mọi người vô thanh vô tức rời khỏi hạp cốc.

Thiên Sí Tuyết Sư hóa thành một đạo quang mang biến mất trong không trung.

Ngoài thành Cự Giang, từng dãy núi trùng điệp kéo dài không ngớt.

Đầu mùa thu, thời tiết vô cùng mát mẻ, gió thu thổi qua rừng cây khiến cho lá cây rụng xuống.

Trong những dãy núi trùng điệp này có một hạp cốc.

Hạp cốc này ở một vị trí vô cùng hiểm yếu, người bình thường căn bản không có cách nào tiến vào được.

Sợ rằng cho dù là vũ giả cũng khó có thể tiến vào.

Sâu trong hạp cốc này không ngờ phong cảnh lại như tranh vẽ.

Thác nước, dòng sông, ngọn núi, kỳ thạch, tóm lại là nhìn vào khiến cho mọi người cảm thấy thoải mái.

Không khỏi khiến cho mọi người cảm thán sự thần kỳ của trời đất.

Không ngờ lại có vùng đất như thế này.

Trong thâm cốc, có mấy tòa đình viện đều do đá xanh kiến tạo nên, mặc dù không to lớn thế nhưng có chút thanh nhã, quả thực có một cảm giác khác thường.

Tả Thiên Khung, không nghĩ tới lão gia hỏa ngươi lại ẩn cư ở chỗ này, khó trách người khác không tìm thấy ngươi.

Linh Vũ song quái nhìn chung quanh có chút kinh ngạc nói.

Không có biện pháp a, cừu gia của ta đầy trong Cổ vực, lại thêm muốn đột phá Vũ Vương cho nên cũng phải ẩn cư ở đây.

Tả Thiên Khung cười khổ nói.

Bái kiến sư phụ.

Thanh âm Tả Thiên Khung vừa dứt, lúc này có mấy đệ tử nam nữ đi tới.

Niên kỷ không đồng đều.

Thực lực có Vũ Sư, cao nhất còn có Vũ Suất nhất trọng.

Mấy đệ tử nhìn lấy sư phụ mang theo người ngoài tới đều vô cùng kinh ngạc.

Một ngày sau Lục Thiếu Du rời khỏi thâm cốc.

Lúc này Huyết Mị cùng Thiên Sí Tuyết Sư tiến vào trong Không gian thú nang, Tiểu Long thì thu nhỏ chui vào trong người hắn.

Lục Thiếu Du cùng với Bạch Linh nhìn nhau rồi mang mặt nạ vào.

Trong tâm thần của Bạch Linh lúc này Lục Thiếu Du đã biết được, ở chung quanh không có bất kỳ một ai.

Thân phận của hắn lúc này không nên bại lộ ngoài ánh sáng.

Có một số việc cần phải dựa vào thân phận Dương Quá này làm thì sẽ thuận tiện hơn nhiều.

Chỗ ẩn cư của Tả Thiên Khung cách thành Cự Giang không xa.

Ba người Lục Thiếu Du sau khi lưu lại một ít đan dược, lại để cho ba người Tả Thiên Khung ở lại dưỡng thương rồi lập tức rời đi.

Lúc này Lục Thiếu Du cũng có ý định của mình.

Hắn định một lần nữa tới phân đà của Thiên Địa các một lần, xem có tin tức về Huyền Thiên bí cảnh hay không.

Trong thành Cự Giang lúc này vẫn vô cùng náo nhiệt gống như trước kia.

Dòng người chung quanh vô cùng hối hả, thế nhưng lúc này Lục Thiếu Du cảm giác được bên trong dường như có không ít cường giả.

Trong phân đà của Thiên Địa các, Lục Thiếu Du một lần nữa nhìn thấy nữ tử mặc y phục màu tím kia.

Dương Quá trưởng lão, Huyền Thiên bí cảnh tạm thời còn chưa nhận được nhiều tin tức.

Bất quá có tin tức hoàn toàn mới, không biết Dương Quá trưởng lão có hứng thú biết hay không? Nữ tử mặc y phục màu tím nhìn Lục Thiếu Du, ánh mắt không chút biến đổi nói.

Có thu phí hay không? Lục Thiếu Du mỉm cười, thanh âm khàn khàn vang lên.

Không tin tức nào cũng thu phí, đại bộ phận tin tức thân là trưởng lão Địa các đều có thể biết rõ.

Nữ tử mặc áo bào tím nói: Gần đây có không ít trưởng lão Địa các đều đang tìm hiểu một người.

Tìm ai vậy? Lục Thiếu Du hỏi, bởi vì mang mặt nạ cho nên nữ tử kia không nhìn thấy biểu hiện gì trên mặt hắn.

Chính là người đó Dương Quá trưởng lão.

Nữ tử mặc áo bào tím nói: Thiên Địa các ta nhận được tin tức.

Bên trong Vạn Hạp quật xuất hiện Thị Huyết Linh Phong.

Mà nghe nói Dương Quá trưởng lão rất có thể đã thu phục được Thị Huyết Linh Phong cho nên có không ít người có hứng thú đối với Dương Quá trưởng lão.

Thật sao? Ánh mắt Lục Thiếu Du khẽ biến đổi, bình tĩnh nói.

Sau đó ánh mắt nhảy lên rồi lập tức nói tiếp: Không biết trong Thiên Địa các có tin tức về Linh Vũ giới hay không? Linh Vũ giới? Nữ tử mặc áo bào tìm nhìn Lục Thiếu Du, ánh mắt khẽ ngừng lại rồi nói.

Có, chỉ là dùng quyền hạn của Dương Quá trưởng lão lúc này không có cách nào biết được.

Mà ngay cả trong tay của ta cũng không có tin tức của Linh Vũ giới.

Chỉ có trưởng lão tới Địa cấp mới có thể biết được.

Không ngờ cao như vậy sao? Trong nội tâm Lục Thiếu Du nao nao.

Địa cấp trưởng lão mới có thể biết được tin tức.

Tương đương với cấp độ Vũ Tôn mới có thể biết được.

Không bằng hắn đi hỏi Nam thúc còn hơn.

Cáo từ.

Không có tin tức gì mới của Huyền Thiên bí cảnh cho nên Lục Thiếu Du lập tức cáo từ rời đi.

Dương Quá trưởng lão, có lẽ gần đây sẽ có một ít tin tức về Huyền Thiên bí cảnh, còn nữa, mấy ngày gần đây trưởng lão cũng phải chú ý một chút.

Nhìn thấy Lục Thiếu Du muốn rời đi, nữ tử áo tím mở miệng nói.

Đa tạ.

Lục Thiếu Du vừa mới bước chân ra lập tức thu lại rồi nhanh chóng rời khỏi Thiên Địa các.

Nhìn bóng lưng hai người, ánh mắt nữ tử áo tìm biến đổi liên tục, dường như đang suy nghĩ điều gì đó.

Có nhìn ra chút gì không? Sau lưng nữ tử áo bào tím có một lão giả mặc trường báo, ánh mắt có chút nghi hoặc bước ra.

Không có, người này che giấu rất sâu.

Bên người chính là yêu thú thất giai trung kỳ.

Người có thể làm được như vậy sợ rằng không nhiều lắm.

Nữ tử mặc áo bào tím nói.

Có lẽ là người của Vạn Thú Tông.

Trừ đám người đó ra thì còn có Phi Linh môn gần đây mới nổi danh cũng có được yêu thú thất giai.

Lão giả mặc trường bào nói.

Bất quá hiện tại Tuyệt Linh tông đang tìm người này, chỉ sợ người này sắp tới sẽ gặp phải không ít phiền toái.

Nữ tử mặc áo bào tím nói.

Nhớ kỹ, chuyện bên ngoài, Thiên Địa các đã có quy củ, chúng ta không thể nhúng tay vào, cũng tuyệt đối không thể tham dự.

Lão giả mặc trường bào nói.

Trưởng lão, gần đây có đệ tử Thiên các xuất hiện đúng không? Nữ tử mặc áo bào tím nói.

Chuyện trong Thiên các ta cũng không biết rõ nhiều lắm, có lẽ đã xuất hiện.

Lão giả mặc trưởng bào nói.

Không biết lần này đệ tử trong Thiên các thực lực thế nào.

Nữ tử mặc áo bào tím nói.

Đệ tử trong Thiên các, thực lực so với đệ tử Tam tông Tứ môn cùng với Nhất tông Nhất môn Nhất trang Nhất giáo chỉ mạnh hơn chứ không yếu.

Trong thế hệ trẻ tuổi hiện tại, người có thể so sánh với đệ tử Thiên các mà nói, cũng chỉ có rải rác vài người trong Nhất Tông Nhất môn Nhất giáo Nhất trang, Tam tông Tứ môn mà thôi.

Nghe nói Lục Thiếu Du của Vân Dương Tông khi trước có lẽ được tính là một người.

Còn có Nguyên Nhược Lan của Thiên Kiếm môn cũng có thực lực không tầm thường.

Lão giả mặc trường bào nói.

Trưởng lão, đệ tử trong Thiên các người đã gặp chưa? Nữ tử mặc áo bào tím nói.

Chức vị của ta còn chưa đủ cho nên cũng không biết.

Ta chỉ nghe nói, đệ tử trong Thiên các người mạnh nhất đã đột phá tới Vũ Vương cùng Linh Vương, nghe nói chính là đệ tử có thiên phú tốt nhất trong gần ngàn năm qua.

Lão giả mặc trường bào nói.

Đã đột phá Vũ Vương cùng Linh Vương sao? Đệ tử trong Thiên các sợ rằng tuổi còn chưa tới hai mươi lăm, không ngờ lại mạnh như vậy.

Nữ tử mặc áo bào tím ngẩn ngờ, cực kỳ kinh ngạc.

Đệ tử trong Thiên các đều là người mà Thiên Địa các chúng ta từ Cổ Vực, đại lục Linh Vũ, thành Ma Vân chọn ra.

Những người này được chọn từ lúc sinh ra, từ nhỏ đã bắt đầu được bồi dưỡng.

Lại thêm Thiên các bồi dưỡng, thực lực mạnh mẽ cũng không là chuyện quá ngạc nhiên.

Ánh mắt lão giả mặc trường bào khẽ đổi rồi lập tức nói: Đệ tử trong Thiên các lúc tu luyện cũng không lộ diện thân phận.

Thậm chí ta còn hoài nghi, Dương Quá này có phải là đệ tử Thiên các hay không.

Nếu là đệ tử trong Thiên các mà nói, có yêu thú thất giai trung kỳ bên người cũng không phải là chuyện ngoài ý muốn.

Trong thành Cự giang, trong dòng người hối hả, Lục Thiếu Du cùng Bạch Linh đang đi trong đám người.

Vừa rồi có người ẩn nấp, thực lực không kém.

Trong đám người, Bạch Linh truyền âm nói với Lục Thiếu Du.

Ta biết rồi, hẳn là Vũ Vương.

Lục Thiếu Du nói.

Vừa rồi từ trong Thiên Địa các hắn cũng mơ hồ cảm giác có một cỗ khí tức ẩn nấp.

Có người đang theo dõi chúng ta.

Ánh mắt Bạch Linh trầm xuống, trong tâm thầm cảm ứng có nàng đã cảm giác được có mấy đạo thân ảnh vẫn đi theo sau hai người.

Lục Thiếu Du cũng cảm giác được, ánh mắt hắn trầm xuống.

Không chỉ có một người đi theo mà là không ít.

Dương Quá đại nhân.

Một thanh âm nhẹ nhàng vang lên.

Thanh âm vừa dứt, trong đám người có một thân ảnh xinh đẹp xuất hiện trước mặt Lục Thiếu Du.

Chính là Hoàng Đan kia.

Hoàng Đan tiểu thư, chúng ta lại gặp mặt.

Lục Thiếu Du có chút ngoài ý muốn, không nghĩ tới lại gặp tiểu nữu này.

Dương Quá đại nhân, sao hai người lại còn tiến vào trong thành cơ chứ.

Sắc mặt Hoàng Đan đại biến, vội vàng nói: Hai vị nhanh đi theo ta, nếu muộn sợ rằng không kịp.

Thanh âm vừa dứt, Hoàng Đan lập tức bảo hai người đi theo mình rồi nhanh chóng tiến vào trong dòng người.

Lục Thiếu Du khẽ giật mình, ánh mắt nhìn Bạch Linh một cái rồi lập tức hai người nghi hoặc đi theo sau.

Trong dòng người, sau khi rẽ mấy lần, một lát sau hai người đi tới một hẻm nhỏ yên tĩnh.

Hai vị, mời nhanh theo ta.

Sắc mặt Hoàng Đan vô cùng khẩn trương nhìn chung quanh.

Trong đôi mắt xinh đẹp hiện lên sự khẩn trương rồi nhanh chóng tiến vào trong một đình viện gần đó.

Đây là một đình viện cực kỳ yên tĩnh, bên trong vô cùng tao nhã.

Trong phòng nhỏ, Lục Thiếu Du hỏi: Hoàng Đan tiểu thư, nàng làm gì vậy? Đại nhân, chẳng lẽ người không biết, hiện tại Tuyệt Linh tông đang tìm người trong toàn thành sao? Hoàng Đan nói.

Tìm ta sao? Lục Thiếu Du giật mình, có chút ngoài ý muốn nói.

Đại nhân xem đi.

Hoàng Đan nhanh chóng lấy ra một tờ giấy bên trong nhẫn trữ vật giao cho Lục Thiếu Du.

Đây là.

Lục Thiếu Du giật mình.

Trên tờ giấy này vẽ một người mặc áo xanh cùng với một nữ tử váy trắng, hai người đều đeo mặt nạ.

Đúng là hắn cùng với Bạch Linh.

Đại nhân, đây chính là thứ Vạn Tượng môn ta thu được.

Tuyệt Linh tông hiện tại đang tìm đại nhân.

Hoàng Đan nói.

Tuyệt Linh tông? Trong mắt Lục Thiếu Du hiện lên hàn ý.

Đối với Tuyệt Linh tông này, từ trong miệng Hoàng Đan Lục Thiếu Du đã biết một ít.

Thế nhưng từ trong đầu ba Vũ Suất của Vạn Tượng môn Lục Thiếu Du dùng sưu linh thuật đã biết được không ít chuyện.

Tuyệt Linh tông này chính là thế lực bên trong thành Cự Giang, là thế lực lớn nhất.

Tất cả các thế lực trong thành Cự Giang này đều coi Tuyệt Linh tông giống như thiên lôi sai đâu đánh đó, đồng khí liên chi.

Mà khi trước Đoạt Hồn Vương kia chính là trưởng lão của Tuyệt Linh tông.

Vọng Giang song hùng cùng bọn người Lạc Sơn kia cũng đều là tán tu Đoạt Hồn Vương đưa tới giúp đỡ.

Một cường giả Linh Vương bên người chắc chắn sẽ có không ít cường giả vũ đạo giao hảo.

Đây là chỗ tốt của linh giả.

Cho nên cường giả linh giả tán tu mà nói, cũng không có thế lực nào dám tùy tiện trêu chọc.

Cường giả linh giả tán tu thường giao hảo với khắp thiên hạ.

Một khi đắc tội với bọn họ, chính là chọc phải tổ ong bò vẽ.

Giống như Đoạt Hồn Vương kia, còn kết giao với Lưu Kiếm, các loại cường giả khác.

Sau khi Lục Thiếu Du dùng sưu linh thuật mới biết.

Lưu Kiếm kia gọi là Khoái Kiếm Vương, Lục Thiếu Du cũng tự mình chứng kiến thực lực của hắn.

Vũ Vương nhị trọng, tạo nghệ trên phương diện kiếm thuật quả thực cũng bất phàm.

Lúc này Tuyệt Linh Tông kia tìm hắn, Lục Thiếu Du nhanh chóng nghĩ tới, chuyện này có liên quan tới Thị Huyết Linh Phong.

Nếu không phải hắn để Khôi Tứ cùng với Bạch Linh ra tay thì Thị Huyết Linh Phong rất có thể đã rơi vào trong tay Đoạt Hồn Vương kia rồi.

Đại nhân, các ngươi chờ ở đây tới tối.

Buổi tối ta sẽ sắp xếp một đầu yêu thú phi hành cho hai vị rời khỏi thành Cự giang, Tuyệt Linh Tông này thực lực mạnh mẽ, đại nhân không nên trêu chọc thì tốt hơn.

Hoàng Đan nói với Lục Thiếu Du, lúc này nàng so với bản thân Lục Thiếu Du còn sốt ruột hơn.

Mà lúc này Lục Thiếu Du cũng không cảm thấy lo lắng.

Tuyệt Linh Tông tuy rằng thực lực không kém, thế nhưng nếu thực sự đối phó với hắn, chỉ sợ cũng không phải là chuyện dễ dàng.

Có người tới.

Ánh mắt Bạch Linh nhảy lên, lúc này trên không trung có mấy đạo thanh âm vang lên.

Chẳng lẽ là Tuyệt Linh Tông nhanh như vậy đã tới.

Ánh mắt Lục Thiếu Du trầm xuống, lập tức rời khỏi tiểu sảnh.

Bên trên, giữa không trung lúc này có mười mấy đạo thân ảnh xuất hiện rồi nhanh chóng đáp xuống đình viện.

Từng đạo khí tức cường hãn tỏa ra.

Đám người tới tổng cộng có hơn hai chục người.

Hai người đi đầu có khí tức cường hãn nhất.

Gợn sóng trong không gian quanh người hai người lúc này trực tiếp vặn vẹo.

Người bên trái là một lão giả chừng năm mươi tuổi mặc một bộ y phục màu xanh khiến cho trẻ hơn vài phần.

Người bên phải lão giả này tuổi chừng bốn mươi, một thân hoa phục.

Cái đầu to lớn, dáng người có chút mập mạp.

Thế nhưng hai mắt cực kỳ thâm thúy, người khác nhìn vào trong lòng không khỏi run lên.

Bái kiến chưởng môn, phó chưởng môn.

Bái kiến chư vị trưởng lão.

Nhìn thấy đám người này, sắc mặt Hoàng Đan lập tức đại biến, thân thể mềm mại run lên, âm thầm cắn răng một cái rồi hành lễ với mấy người này.

Hoàng trưởng lão, làm tốt lắm, tìm được người cho chúng ta.

Lúc này, người trung niên mập mạp kia lập tức tới trước mặt Hoàng Đan rồi đem một tay đặt vào trên cổ tay nàng.

Phó chưởng môn, ngươi nói cái gì? Sắc mặt Hoàng Đan đại biến, kinh ngạc nói.

Đem hai người này dẫn tới đây, trong môn nhất định sẽ không bạc đãi ngươi, ngươi lui xuống trước đi.

Đại hán mập mạp nói.

Phó chưởng môn, các người theo dõi ta? Sắc mặt Hoàng Đan lập tức thất kinh, lớn tiếng nói: Dương Quá đại nhân, ngươi đi đi, ta không bán đứng các ngươi, các ngươi đi mau đi.

Biến cố này khiến cho Lục Thiếu Du giật mình, thế nhưng cũng không có kinh hoảng.

Từ trong Sưu Linh Thuật hắn đã biến được, người tới chính là cường giả của Vạn Tượng môn, mà Linh Suất thất trọng từ trong Vạn Hạp Quật đào tẩu cũng có mặt ở phía sau hai người.

Trong hai người dẫn đầu này một người là chưởng môn Vạn Tượng môn, tên là Bạch Vạn Tượng, thực lực Vũ Vương tam trọng.

Trong thành Cự Giang này cũng là một nhân vật phong vân.

Mà trung niên mập mạp kia chính là Linh Vương nhị trọng, được gọi là Tụ Linh Vương, trong thành Cự Giang này cũng là một người hiệu lệnh một phương.

Sưu Sưu.

Tụ Linh Vương kia đánh ra mấy đạo chỉ ấn vào trên người Hoàng Đan, Hoàng Đan lập tức không còn nhúc nhích, sau đó bị mấy người phía sau tiến lên kéo về.

Mắt nhìn mọi chuyện xảy ra lúc này hai mắt Hoàng Đan mở lớn, lửa giận tràn ngập, thế nhưng không thể làm được gì khác.

Chắc hẳn ngươi là Dương Quá đúng không? Nghe nói các hạ gần đây thu được Thị Huyết Linh Phong, không biết là thật hay giả?Bạch Vạn Tượng chắp tay mà đứng, ánh mắt lạnh lẽo nhìn về phía Lục Thiếu Du rồi hỏi.

Thế nhưng ánh mắt hắn lúc này thi thoảng vẫn liếc về phía Bạch Linh.

Từ trong miệng Linh Suất cửu trọng Vạn Tượng môn chạy thoát từ Vạn Hạp quật về hắn đã biết được Bạch Linh là yêu thú thất giai trung kỳ.

Đầu yêu thú thất giai trung kỳ này thực cao thấp ra sao hắn cũng không rõ.

Yêu thú vừa mới đạt tới thất giai trung kỳ mà nói, thực lực tương đương với Vũ Vương tứ trọng.

Nếu tới thất giai trung kỳ đỉnh phong thì thực lực tương đương với Vũ Vương lục trọng.

Cho dù hắn biết nữ tử trước mắt là yêu thú thất giai trung kỳ, thế nhưng cũng không có cách nào phán đoán ra thực lực hiện tại của nàng.

Ta có thu phục được đầu Thị Huyết Linh Phong kia hay không có liên quan gì tới ngươi? Ngươi có việc gì không? Ánh mắt Lục Thiếu Du trầm xuống rồi nhìn về phía Bạch Vạn Tượng.

Đồng thời ánh mắt liếc qua Hoàng Đan.

Giờ phút này Lục Thiếu Du cũng không có cách nào khẳng định, có phải Hoàng Đan cố ý dẫn hắn tới đây hay không.

Chuyện này thật thật giả giả khiến cho Lục Thiếu Du trong lúc nhất thời cũng không có cách nào phán đoán.

Nghe Lục Thiếu Du nói vậy, ánh mắt Bạch Vạn Tượng có chút biến hóa.

Đối phương dường như cũng không đặt hắn vào trong mắt.

Dương Quá, ta mặc kệ ngươi là người phương nào.

Giao ra đầu khôi lỗi thất giai trên người ngươi, sự tình Tuyệt Linh Tông cùng với ngươi Vạn Tượng môn ta tuyệt đối không nhúng tay vào.

Thế nào? Ánh mắt Tụ Linh Vương khẽ đổi, nhìn Lục Thiếu Du rồi nói.

Lẽ nào Vạn Tượng môn cũng làm chuyện cản đường cướp bóc này sao? Lục Thiếu Du thản nhiên nói.

Quanh thân có một cỗ hàn ý khuếch tán.

Xem ra Vạn Tượng môn này sau khi biết được mình chữa trị được khôi lỗi thất giai thì đã hối hận.

Cản đường cướp bóc? Ở đây căn bản không có người khác cho nên cũng không có ai biết rõ.

Chuyện này đối với tất cả mọi người đều là chuyện tốt, ngươi cảm thấy thế nào? Tụ Linh Vương nhìn Lục Thiếu Du, khóe miệng nở nụ cười nhạt rồi nói.

Chỉ sợ Vạn Tượng môn các ngươi không có bổn sự này.

Các ngươi có muốn tiến lên thử xem hay không? Ta cũng không ngại thử cùng các ngươi một lần.

Hi vọng tới lúc đó các ngươi sẽ không hối hận.

Lục Thiếu Du nói.

Các hạ đừng quá kiêu ngạo, nơi này chính là thành Cự Giang.

Ánh mắt Bạch Vạn Tượng trở nên lạnh lẽo.

Vạn Tượng môn hắn có thể đặt chân ở trong thành Cự Giang há có thể đơn giản.

Thế nhưng lúc này nhìn nữ tử mặc bộ váy trắng kia hắn cũng không dám lộn xộn.

Thiếu Du, có cường giả tới đây, thực lực rất mạnh.

Đi mau.

Lúc này, ánh mắt Bạch Linh trầm xuống, nhanh chóng kéo tay Lục Thiếu Du.

Thân ảnh nàng giống như quỷ mị trong nháy mắt đã hiện lên trên không trung.

Ngăn bọn hắn lại, mau đuổi theo.

Ánh mắt Bạch Vạn Tượng trầm xuống, thân ảnh mang theo không gian vặn vẹo lập tức đuổi theo hai người Lục Thiếu Du.

Sưu Sưu.

Đám người Vạn Tượng môn lúc này cũng lập tức đuổi theo.

Ngay khi Bạch Linh nhanh chóng rời khỏi nơi này, trong không trung có một tiếng quát vang vọng.

Các ngươi trốn không thoát đâu.

Trong thành Cự Giang ta há có thể để cho các ngươi đào thoát? Tiếng quát này vang vọng giống như sấm sét không ngừng truyền ra trong không trung.

Thanh âm lượn lờ bốn phía khiến cho màng tai mọi người đau nhức.

Phía dưới thành Cự Giang, lúc này có không ít thân ảnh nhìn lên trên không trung.

Tiếng quát vang lên, giữa không trung từ bốn phương tám hướng có vô số người bắn về phía trước.

Từng đạo thân ảnh xuất hiện trước người Lục Thiếu Du cùng Bạch Linh, từ bốn phía tám hướng lúc này nơi nào cũng có người cản đường hai người bọn họ.

Sưu.

Thân ảnh Bạch Linh dừng lại, thu bàn tay trắng nõn nà về.

Ánh mắt khẽ đổi, nhìn về phía Lục Thiếu Du rồi nói: Trừ đám người Đoạt Hồn Vương cùng với Lưu Kiếm ra, còn có một Linh Vương ngũ trọng, một Vũ Vương nhị trọng, còn có Vũ Vương nhất trọng, lại thêm không ít Vũ Suất cùng Linh Suất, lần này phiền toái lớn rồi.

Nhiều như vậy sao? Giờ phút này sắc mặt Lục Thiếu Du cũng cực kỳ ngưng trọng nhìn về phía trước.

Trong mắt tràn ngập hàn ý lạnh lẽo.

Không nghĩ tới lúc này lại có nhiều cường giả như vậy tới đây.

Trong thành Cự Giang này quả thực đúng là ngọa hổ tàng long a.

Ngay khi Lục Thiếu Du nhướng mày, trong không trung vang lên từng tiếng xé gió.

Cường giả của Vạn Tượng môn do Bạch Vạn Tượng dẫn đầu nhanh chóng xuất hiện.

Chỉ trong nháy mắt một đám thân ảnh mang theo khí tức cường hãn xuất hiện bốn phía rồi dừng lại xung quanh người Lục Thiếu Du.

Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn qua.

Đám người có mặt lúc này ước chừng năm chục người, bên trong còn có không ít thân ảnh Lục Thiếu Du quen thuộc.

Đoạt Hồn Vương cùng Khoái Kiếm Vương, Lạc Sơn Tứ anh cùng với đám người Vọng Giang song hùng đều có mặt.

Cuối cùng Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn qua ba người Đoạt Hồn Vương.

Trong ba người này có một người mặc trường bào màu vàng, tuổi chừng sáu mươi, khuôn mặt lão giả này gầy gò, hốc mắt sâu hoắm, ánh mắt vô cùng quỷ cùng với âm trầm.

Đặc biệt nhất là mái tóc của hắn một nửa màu trắng một nửa màu đen, cực kỳ quỷ dị.

Nhìn thấy người này Lục Thiếu Du nhanh chóng nhận ra, người này chính là tông chủ Tuyệt Linh Vương của Tuyệt Linh Tông, Vũ Vương ngũ trọng, tuy rằng ở trong thành Cự Giang thế nhưng toàn bộ Cổ Vực không ai không biết tới.

Bên người lão giả này có một trung niên mặc hoa phục màu trắng, bộ dáng có chút hèn mọn, ánh mắt hiện lên tà quang, người bên phải là một người trọc đầu, tuổi chừng năm mươi, dáng người tráng kiện, toàn thân tỏa ra khí tức cường hãn.

Phong Dực Vương, Kim Chùy Vương.

Ánh mắt đảo qua hai người, trong nội tâm Lục Thiếu Du cực kỳ ngưng trọng.

Thực lực của người trung niên áo trắng gọi là Phong Dực Vương kia là Vũ Vương nhất trọng.

Đại hán gọi là Kim Chùy Vương kia là Vũ Vương nhị trọng.

Những người này trong lúc sưu linh thuật Lục Thiếu Du cũng có chút ấn tượng.

Lúc này chỉ cần nhìn vào hình dáng bên ngoài là Lục Thiếu Du lập tức nhận ra.

Mà trừ mấy người này ra chung quanh còn có hơn bốn mươi Vũ Suất, có mấy người thực lực là Vũ Suất cửu trọng, không kém đám người Vọng Giang song hùng bao nhiêu, cỗ thực lực như vậy tuyệt đối là khủng bố.

Khặc khặc.

Trốn đi, sao lại không trốn nữa? Trong thành Cự Giang này người lão phu muốn tìm còn chưa có ai có thể chạy thoát.

Y phục trên người lão giả gọi là Tụ Linh Vương kia tung bay, lăng không mà đứng trên không trung.

Ánh mắt hiện lên vẻ âm trầm nhìn vào Lục Thiếu Du cùng Bạch Linh.

Y phục trên người phất phới, mơ hồ mang theo gợn sóng khuếch tán ra không gian.

Cỗ khí thế cường hãn này trực tiếp đánh về phía Lục Thiếu Du.

Hừ, Linh Vương ngũ trọng là có hung hăng càn quấy sao? Bạch Linh khẽ quát một tiếng, yêu nguyên quanh người bùng ra.

Y phục trắng như tuyết trên người run lên, một cỗ khí thế vô hình đột nhiên khuếch tán, hai cỗ khí thế nhanh chóng va chạm với nhau trong không trung.

Không gian chung quanh lập tức vặn vẹo rồi trở nên tĩnh lặng.

Yêu thú thất giai trung kỳ.

Trong nháy mắt sắc mặt Tuyệt Linh Vương này khẽ biến.

Phiền toái rồi.

Lúc này Lục Thiếu Du nhìn thấy chung quanh hắn ngoại trừ Tuyệt Linh Vương này ra còn có cường giả Vạn Tượng môn, Uyệt Linh Vương, Đoạt Hồn Vương, Tụ Linh Vương, Bạch Vạn Tượng, Khoái Kiếm Vương, Kim Chùy Vương, Phong Dực Vương.

Hiện tại hắn và Bạch Linh đang bị một Linh Vương ngũ trọng, hai Linh Vương nhất trọng, một Vũ Vương tam trọng, hai Vũ Vương nhị trọng còn có một Vũ Vương nhất trọng vây công.

Ba Linh Vương, bốn Vũ Vương, còn có thêm năm sáu chục Vũ Suất vây công.

Lúc này dù Lục Thiếu Du bình tĩnh thế nào cũng bắt đầu có chút chết lặng.

Không ngờ vì một đầu Thị Huyết Linh Phong lại tạo thành động tĩnh lớn tới như vậy.

Giờ phút này sắc mặt Bạch Linh cũng cực kỳ ngưng trọng.

Thế nhưng không phải là nàng e ngại, mà là có nhiều cường giả như vậy tuyệt đối vô cùng phiền toái.

Đặc biệt là một Linh Vương ngũ trọng.

Phía dưới, khí tức kinh người trên không trung lúc này hấp dẫn vô số ánh mắt nhìn lên trên không trung, trong mắt mang theo sự kinh ngạc.

Hai người kia là ai? Sao lại chọc phải Tuyệt Linh Vương vậy? Há chỉ có Tuyệt Linh Vương, còn có Kim Chùy Vương, Phong Dực Vương, Đoạt Hồn Vương, Khoái Kiếm Vương, Bạch Vạn Tượng của Vạn Tượng môn và Tụ Linh Vương nữa.

Hai người này sợ rằng thảm rồi.

Hai người này sợ rằng chính là Dương Quá, Mạc Sầu gần đây Tuyệt Linh Tông đang tìm.

Chân dung hai người giống như như trong bức họa, không biết hai người này đắc tội với Tuyệt Linh Vương ở chỗ nào.

Trong lúc mọi người ở phía dưới đang nghị luận thì bên trong có một đám người nhỏ, có một đạo thân ảnh mắt nhìn lên phía trước.

Người này khí độ bất phàm, hai mắt sáng như đuốc.

Trên người toát ra một cỗ anh khí, bên người hắn còn có một vị mỹ phụ chừng ba chục tuổi.

Chính Cường, Dương Quá cùng Mạc Sầu rốt cuộc có địa vị gì, không ngờ lại khiến cho Tuyệt Linh Vương xuất động nhiều cường giả như vậy.

Xem ra hai người này không ổn rồi.

Mỹ phụ bên người trung niên kia nói.

Mà hai người này cũng không phải là ai khác mà chính là Lý Trì Chính cùng Tứ Tuyệt Yêu Cơ Khâu Mỹ Vi và chúng cường giả từ Linh Thiên môn đi tới thành Cự Giang này.

Nữ tử mặc y phục màu trắng kia chính là yêu thú thất giai trung kỳ.

Khí tức nam nhân kia ta nhìn không thấu, thế nhưng hẳn là Linh Suất.

Linh Thiên môn ta vừa mới nhận được tin tức, hai người này dường như ngăn cản Đoạt Hồn Vương kia đoạt mất Thị Huyết Phi Phong ở trong Vạn Hạp quật cho nên có lẽ Tuyệt Linh Tông mới xuất động nhiều cường giả tới như vậy.

Trong Vạn Hạp quật kia tại sao lại có thể có Thị Huyết Linh Phong cơ chứ.

Nếu như đạt được một đầu Thị Huyết Linh Phong mà nói, chính là một trợ lực vô cùng lớn a.

Nếu như để Thị Huyết Linh Phong đột phá tới bát giai, coi như là Linh Thiên môn ta cũng coi như một trợ thủ cực mạnh, tuyệt đối không thể khinh thường.

Ánh mắt Khâu Mỹ Vi biến đổi, trên khuôn mặt hiện lên sự kinh ngạc.

Chuyện trong thành Cự Giang này chúng ta cũng không tiện nhúng tay vào, nhìn là được rồi.

Ánh mắt Lữ Chính Cường lóe lên, dường như đối với việc này cũng cực kỳ cảm thấy hứng thú.

Thế nhưng giờ phút này hắn cũng khẽ thở dài, trong thành Cự Giang này hắn cũng phải cố kỵ không ít.

Trên không trung, hơn mười đại khí tức cường hãn khuếch tán.

Một cỗ áp bách từ trên trời bao phủ không gian, phía dưới đám người đang thấp giọng nghị luận một ít người thực lực thấp sắc mặt lập tức có chút biến hóa.

Dương Quá, mau giao ra thứ lão phu muốn thì ta có thể tha cho các ngươi một mạng.

Cảm nhận được thực lực của Bạch Linh, ánh mắt Tuyệt Linh Vương trầm xuống, nhanh chóng nhìn về phía Lục Thiếu Du rồi nói.

Ngươi có thứ gì trên người ta sao? Cảm nhận áp lực trong không trung lúc này, Lục Thiếu Du nhướng máy, chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn Tuyệt Linh Vương rồi nói: Các hạ quả thực quá để mặt tới ta.

Đội hình lớn như vậy đây là lần đầu tiên ta gặp phải.

Hừ, ngươi ngăn cả trưởng lão Đoạt Hồn Vương của Tuyệt Linh Tông ta thu phục Thị Huyết Linh Phong, bút sổ sách này cần phải tính toán một phen, bằng không Tuyệt Linh Tông ta sau này làm sao có thể đặt chân ở trong thành Cự Giang này.

Giao ra Thị Huyết Linh Phong, ta có thể phá lệ để các người rời đi.

Thị Huyết Linh Phong không có trên người ta.

Sợ rằng phải để cho các hạ thất vọng rồi.

Lục Thiếu Du nói.

Hừ, có ở trên người không để ta lục soát là biết.

Tay áo Tuyệt Linh Vương vung lên rồi lạnh nhạt nói.

Sắc mặt Lục Thiếu Du khẽ biến đổi, lạnh lẽo nói: Tuyệt Linh Vương, sợ rằng ngươi còn chưa có bổn sự này.

Lão phu có bổn sự này hay không bây giờ ngươi còn chưa nhìn ra sao? Nếu như không giao ra thì mạng của ngươi sẽ nằm ở chỗ này.

Bất kể là ai, ở bên trong thành Cự Giang mà nói, nếu như là rồng thì phải cúi đầu, là hổ thì phải nằm xuống cho ta.

Tuyệt Linh Vương lạnh nhạt nói.

Tuyệt Linh Vương, đừng tưởng rằng là Linh Vương ngũ trọng mà có thể hung hăng càn quấy.

Nếu như hôm nay ngươi dám động vào ta thì ngày sau ta sẽ sớm muộn diệt Tuyệt Linh Tông các người.

Cho Tuyệt Linh Tông các ngươi không ngay cả hài cốt cũng không còn.

Trong mắt Lục Thiếu Du có một cỗ hàn ý tràn ra.

Thanh âm khàn khàn mang theo sự lạnh lẽo quanh quẩn trong không trung khiến cho mọi người cảm thấy lạnh lẽo trong lòng.

Thanh âm của Lục Thiếu Du vang lên khiến không bầu không khí lúc này trở nên căng cứng.

Ai cũng biết việc hôm nay chỉ sợ khó có thể hòa hoãn.

Thế nhưng trong nội tâm mọi người đều đang suy nghĩ, chẳng lẽ hai người này có thể chóng lại hơn mười cường giả cùng với Tuyệt Linh Vương hay không.

Tuyệt Linh Vương, người này rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt, vậy thì động thủ đi.

Tuyệt Linh Vương còn chưa đáp lời, Đoạt Hồn Vương bên cạnh hắn nhanh chóng cười lạnh nói.

Ánh mắt âm trần nhìn về phía Lục Thiếu Du.

Trong mắt hiện lên sự hận ý.

Hắn thiên tâm vạn khổ chuẩn bị thu phục Thị Huyết Linh Phong thế nhưng vì tên Dương Quá này lại làm cho hắn uổng công một phen.

Cho dù lúc này Dương Quá kia giao ra Thị Huyết Linh Phong thì cũng không tới tay hắn mà là Tuyệt Linh Vương được hưởng.

Nhớ tới chuyện này hắn hận không thể lập tức đem Dương Quá này băm thành nhiều mảnh.

Bạch chưởng môn, các ngươi thì sao? Ánh mắt Tuyệt Linh Vương trầm xuống, nhìn vào Bạch Vạn Tượng cách đó không xa.

Ánh mắt Bạch Vạn Tượng khẽ đổi, nói: Dựa theo quy củ, ta ủng hộ Tuyệt Linh Vương tuyệt đối.

Động thủ.

Nghe Bạch Vạn Tượng nói vậy, sắc mặt Tuyệt Linh Vương hơi đổi, rồi đột nhiên quát lên.

Sưu Sưu.

Ngay khi thanh âm của Tuyệt Linh Vương vừa dứt, mấy đạo thân ảnh bên cạnh Lục Thiếu Du trên không trung lập tức lao thẳng về phía Lục Thiếu Du.

Mấy Vũ Suất trực tiếp đánh về phía Lục Thiếu Du.

Mấy đạo chân khí mang theo gợn sóng trong không gian cùng với kình phong hung hãn đột nhiên bắn về phía Lục Thiếu Du.

Muốn chết.

Khi mấy đạo chân khí này còn cách Lục Thiếu Du mấy trượng, một đạo thân ảnh màu trắng đột nhiên hiện lên.

Yêu nguyên bàng bạc trong cơ thể tuôn ra.

Mấy đạo quang trụ trong nháy mắt như sấm sét hiện lên, lập tức dùng một tốc độ nhanh như thiểm điện, trực tiếp đánh vào trên người mấy Vũ Suất kia.

Phanh Phanh.

Mấy đạo quang trụ hung hãn trực tiếp đem công kích của mấy Vũ Suất đánh thành tiêu tán.

Đồng thời một cỗ lực lượng mạnh mẽ hung hăng va chạm, đem thân thể mấy Vũ Suất kia đánh bay đi.

Phốc Phốc.

Chỉ trong nháy mắt, mấy Vũ Suất này trực tiếp phun ra một ngụm máu.

Hai người trong đó thân hình từ trên không trung trực tiếp rơi xuống mặt đất.

Tổng cộng công kích Lục Thiếu Du là sáu người, lúc này hai người chết bốn người bị trọng thương.

Cẩn thận một chút.

Bạch Linh đáp xuống bên người Lục Thiếu Du rồi nói.

Lúc này ánh mắt nàng nhìn về phía trước, một cỗ sát ý trong người hiện lên.

Trong đôi mắt xinh đẹp của nàng mang theo vẻ lạnh lẽo như băng, người vừa mới nhìn vào cũng lập tức cảm thấy sợ hãi trong lòng.

Đầu yêu thú thất giai trung kỳ này để cho ta.

Các ngươi trực tiếp đánh chết tiểu tử kia.

Tuyệt Linh Vương mặc áo bào màu vàng quát lên một tiếng.

Thân ảnh như quỷ mị xuất hiện ở phía trước.

Mái tóc hai màu đen trắng tung bay.

Năm ngón tay giống nhưng móng vuốt trực tiếp chộp về phía Bạch Linh không chút lưu tình nào.

Linh lực tràn ngập bên trong, kình phong cuồng bạo được hình thành trực tiếp khiến cho không gian vặn vẹo.

Nếu như bị chụp trúng, sợ rằng Bạch Linh cũng ăn không tiêu.

Thực lực thật mạnh mẽ.

Phía dưới, đám người trong thành Cự Giang nhìn thấy Tuyệt Linh Vương ra tay công kích lập tức ồ lên vài tiếng thét chói tai.

Công kích của Linh Vương không ngờ lại mạnh mẽ tới tình trạng này.

Mắt nhìn đạo trảo ấn đang đánh tới, sắc mặt Bạch Linh lúc này cũng không có bao nhiêu biến hóa.

Ánh mắt nàng càng trở nên lạnh lẽo, giống như tới từ cửu u địa ngục.

Mà thân hình của Bạch Linh lúc này nhanh chóng trở nên mơ hồ.

Sưu Sưu.

Trong nháy mắt, đạo trảo ấn kia đánh tới chỗ Bạch Linh vừa đứng.

Đạo trảo ấn đánh xuống.

Dưới vô số ánh mắt kinh hãi của mọi người, trực tiếp đánh trúng Bạch Linh.

Giờ phút này, đồng tử Tuyệt Linh Vương coc lại, nắm tay bóp lại một cái, trực tiếp đem Bạch Linh bóp thành hư vô.

Thế nhưng sắc mặt hắn lập tức trầm xuống, thân ảnh nhanh chóng lui lại.

Tới rất nhanh.

Ánh mắt Tuyệt Linh Vương có chút giật mình, khi thân hình rút lui, lập tức ngẩng đầu nhìn về phía bên trái.

Một màn rung động vừa rồi khiến cho nội tâm không ít người phía dưới nhảy dựng lên.

Thế nhưng sau khi nhìn thấy Tuyệt Linh Vương chỉ đánh nát một đạo tàn ảnh thì trong mắt mọi người lại hiện lên sự kinh ngạc.

Thực lực của Tuyệt Linh Vương tất cả mọi người trong thành Cự Giang này đều biết.

Thế nhưng người kia không ngờ lại tránh thoát khỏi công kích của Tuyệt Linh Vương.

Linh Vương ngũ trọng, ngươi còn chưa đủ.

Trong không trung bên trái Tuyệt Linh Vương lúc này có một thân ảnh xinh đẹp đột nhiên xuất hiện giống như quỷ mị.

Cánh tay khẽ giương lên, thủ ấn trong tay nhanh chóng được kết.

Phanh.

Một đạo yêu nguyên cường hãn nhanh chóng được bắn ra.

Người Bạch Linh khẽ vặn vẹo mà lúc này thân hình của nàng cũng trực tiếp hóa thành một đạo bạch quang mơ hồ, mang theo kình phong hùng hồn cùng với một đạo quang trụ màu trắng trong tay trực tiếp bắn về phía Tuyệt Linh Vương kia.

Hừ.

Ánh mắt Tuyệt Linh Vương trầm xuống, thủ ấn được kết.

Trong mắt hắn lúc này hiện lên sự ngưng trọng.

Nhanh chóng đón công kích của Bạch Linh.

Trong nháy mắt hai đạo thân ảnh lập tức va chạm vào với nhau, không gian chung quanh vặn vẹo.

Sưu Sưu.

Cùng lúc đó, trước người Lục Thiếu Du, Khoái Kiếm Vương kia mang theo mấy trăm đạo kiếm quang trực tiếp chém về phía Lục Thiếu Du.

Công kích của Vũ Vương nhị trọng há có thể coi thường, thực lực của Vũ Vương không phải là thứ mà Vũ Suất có thể chống lại.

Ngao.

Một thanh âm giống như sói tru vang lên.

Lúc này trước người Lục Thiếu Du có một cỗ quang mang nhanh chóng tuôn ra, thân hình Khôi Tứ vô cùng khổng lồ thế nhưng lại giống như thiểm điện nhanh chóng xuất hiện mang theo khí tức cường hãn.

Toàn thân nó lúc này kim quang lưu chuyển, cái đầu sói dữ tợn giống như vật còn sống, miệng gầm lên một tiếng.

Lúc này trên cánh tay nó có một cỗ kim quang giống như thiểm điện lưu chuyển rồi nhanh chóng hội tụ trên cánh tay.

Sưu.

Tiếp theo, cánh tay cực lớn kia của Khôi Tứ mang theo một cỗ lực lượng xuyên thấu không gian lập tức xẹt qua không gian đem theo mười đạo trảo ấn sắc bén, hàn quang trên trảo ấn tuôn ra khiến cho không gian vặn vẹo.

Gợn sóng trong không gian lúc này trực tiếp hóa thành hư vô.

Keng kheng.

Kiếm quang, trảo ấn lập tức va chạm với nhau, tiếng kim loại va chạm vang lên.

Một đám kình khí hung hãn khuếch tán ra bốn phía.

Một mảnh kiến trúc khổng lồ phía dưới lúc này trực tiếp bị phá hủy, vô số người bị ảnh hưởng.

Hai người giao thủ chỉ trong nháy mắt mà thôi.

Thời điểm khi trảo ấn cùng với kiếm quang đồng thời biến mất, Khoái Kiếm Vương trực tiếp lui lại, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Khôi Tứ, trong mắt hiện lên sự sợ hãi.

Khôi Tứ này quá mức cường hãn, thực lực tuyệt đối không dưới hắn.

Mà dựa vào bản thể cường hãn của khôi lỗi cùng khí thế không sợ chết kia, cho dù hắn gặp phải cũng không dám ngạnh kháng chút nào.

Nếu như ngạnh kháng với khôi lỗi, chỉ có bản thân hắn chịu thiệt mà thôi.

Ngao.

Khôi Tứ gầm lên một tiếng, công kích cũng không dừng lại chút nào.

Kim quang trong cơ thể tuôn ra.

Bàn chân cực lớn kia đạp mạnh hư không một cái, gợn sóng trong không gian lắc lư.

Đạo trảo ấn thứ nhất cũng mang theo lực lượng cường hãn xuyên qua gợn sóng trong không gian đánh thẳng về phía Khoái Kiếm Vương kia.

Khôi lỗi thất cấp.

Nhìn thấy Lục Thiếu Du gọi ra khôi lỗi thất cấp, đám người Vạn Tượng môn lúc này vô cùng đau lòng, đây chính là thứ bọn hắn bán đi a.

Bạch Vạn Tượng của Vạn Tượng môn lúc này mắt nhìn toàn trường thế nhưng cũng không có ý tứ ra tay.

Trong mắt hiện lên tinh quang, nếu như không nhìn rõ tình huống, dường như hắn sẽ không tùy tiện ra tay.

Khôi lỗi thất cấp.

Phía dưới, ánh mắt Lữ Chính Cường cùng Khâu Mỹ Vi cũng biến đổi.

Dương Quá, hôm nay ta không cần biết ngươi là ai, ngươi chết chắc rồi.

Đoạt Hồn Vương xuất hiện trước người Lục Thiếu Du, trong mắt mang theo hàn ý.

Xem ra hôm nay phải đổ máu một chút rồi.

Ánh mắt Lục Thiếu Du lúc này vô cùng lạnh lẽo, trong nội tâm cũng vô cùng ngưng trọng.

Dưới loại tình huống này, bản thân hắn cơ hồ lâm vào tuyệt cảnh.

Nếu như mang theo thực lực của Phi Linh môn tới đây thì có thể chống lại đám người này.

Thế nhưng hiện tại chỉ có Bạch Linh, vậy thì cũng không có cách nào chống lại.

Tiểu tử, chịu chết đi.

Trong nháy mắt, Đoạt Hồn Vương kia không cho Lục Thiếu Du thời gian thở dốc.

Thân thể mang theo vẻ mặt âm lệ nhanh chóng lao thẳng về phía Lục Thiếu Du.

Linh lực quanh người tuôn ra, miệng quát lên một tiếng lạnh lẽo.

Linh lực nhanh chóng ngưng tụ ra một cỗ linh hỏa bỏng lượn lờ trên đầu ngón tay.

Sưu Sưu.

Ngón tay Đoạt Hồn Vương khẽ điểm một cái, lập tức mười đạo chỉ ấn nóng bỏng xét qua không gian mang theo tiếng xé gió trầm thấp.

Thanh âm xé gió này khiến cho màng tai mọi người đau đớn cùng với kình khí phô thiên cái địa khuếch tán ra chung quanh.

Trong công kích này Đoạt Hồn Vương không chút lưu tình nào.

Hoàn toàn muốn một chiêu giết chết Lục Thiếu Du.

Hắn không có được Thị Huyết Linh Phong chính là vì Lục Thiếu Du ra tay ngăn cản.

Một kích của Linh Vương nhất trọng Lục Thiếu Du nào dám chống lại.

Nếu như bại lộ thân phận vũ giả thì có lẽ còn có thể chống lại một kích này.

Thế nhưng hiện tại hắn đang dùng thân phận linh giả, hắn cũng không dám chống lại, cũng không có cách nào chống lại.

Ánh mắt trở nên lạnh lẽo, thủ ấn trong tay Lục Thiếu Du được kết rồi nhanh chóng vỗ vào bên hông.

Lúc này có một đạo huyết sắc quang mang nhanh như thiểm điện từ trong Không gian thú nang bắn ra.

Một cỗ khí tức hung hãn lan tràn ra bốn phía.

Sưu Sưu.

Huyết sắc quang mang xuất hiện, không gian chung quanh lúc này đột nhiên rung động, lập tức ở trong huyết sắc quang mang này có vô số đạo huyết sắc phá không bắn ra.

Mỗi một đạo huyết sắc dường như đều mang thêm lực lượng xuyên thủng không gian, tốc độ vô cùng khủng bố, giống như lê hoa bạo vũ bao phủ không gian.

Ken Két.

Trong nháy mắt này, hơn mười đạo chỉ ấn bằng linh hỏa do Đoạt Hồn Vương đánh ra trực tiếp va chạm với huyết sắc kia.

Sau khi va chạm vào linh hỏa, huyết sắc này lập tức hóa thành một cỗ chất lỏng đỏ tươi.

Trong chất lỏng lại có một tia màu đen, sương mù màu trắng nhanh chóng thoát ra.

Vô số đạo huyết sắc va chạm với mấy linh hỏa, trên huyết sắc này dường như mang theo một cỗ lực lượng ăn mòn.

Mười đạo chỉ ấn bằng linh hỏa toàn bộ tiêu tán.

Mà lúc này huyết sắc ngập trời vẫn chưa biến mất, toàn bộ huyết sắc nhanh chóng bao phủ về phía Đoạt Hồn Vương.

Thị Huyết Linh Phong.

Sắc mặt Đoạt Hồn Vương đại biến.

Khí tức quen thuộc này hắn cơ hồ có thể nhận ra ngay lập tức.

Không ngờ Thị Huyết Linh Phong lại rơi vào trong tay người này.

Không có một chút do dự nào, khi sắc mặt đại biến, Đoạt Hồn Vương kia nhanh chóng lui lại rồi bố trí hộ thân cương khí quanh người.

Thị Huyết Linh Phong thất giai sơ kỳ không phải bằng vào thực lực của hắn hiện tại có thể ngạnh kháng.

Phanh.

Linh lực tuôn ra.

Một đạo chưởng ấn nhanh chóng được bổ ra.

Thân hình Đoạt Hồn Vương nhanh chóng lùi lại, trực tiếp đem một mảnh huyết sắc trước mặt đánh thành sương mù màu đỏ.

Phanh Phanh.

Giờ phút này, chung quanh còn lại một ít huyết sắc trực tiếp rơi vào trên hộ thân cương khí của Đoạt Hồn Vương, nhanh chóng va chạm với hộ thân cương khí.

Vô số đạo huyết sắc kia sau khi va chạm với hộ thân cương khí của Đoạt Hồn Vương chỉ kiên trì được một lát rồi lập tức hóa thành một cỗ chất lỏng từ trên cao rơi xuống.

Tuy rằng trong nháy mắt ngăn cản được công kích của Huyết Mị, điều này cũng chứng minh thực lực Linh Vương nhất trọng của Đoạt Hồn Vương, chỉ là lúc này Đoạt Hồn Vương cũng chật vật không thôi.

Thất giai linh thú, Đoạt Hồn Vương, ngươi coi chừng.

Ngay lúc này, Phong Dực Vương cùng Kim Chùy Vương vốn ở một bên lược trận nhanh chóng hô lên một tiếng.

Ba người liên thủ vây công một người vậy thì cũng quá coi trọng người áo xanh trước mắt này rồi.

Thế nhưng lúc này nhìn thấy Đoạt Hồn Vương có chút không ổn, sắc mặt hai người lập tức đại biến.

Cảm giác được khí tức hung hãn bạo ngược trong huyết sắc quang mang, chân khí trên người hai người tuôn ra, thân thể lao thẳng về phía trước.

Hai người lao thẳng tới, khí tức cuồng bạo nhanh chóng khuếch tán trong không trung.

Lực lượng cuồng bạo kia khiến cho không gian chung quanh lúc này gần như vặn vẹo.

Từng đạo khí lãng trực tiếp nảy lên.

Mục tiêu hai người lúc này chính là đoàn huyết sắc quang mang kia.

Dùng nhãn lực của hai người mà nói, cũng không khó nhận ra bên trong chính là một đầu linh thú thất giai.

Sưu Sưu.

Hai người mang theo kình phong cường hãn lao thẳng tới.

Trong nháy mắt cỗ huyết sắc quang mang kia run lên, một thanh âm sắc bén vang lên trong không gian, giống như là tiếng sấm rền, trong nháy mắt từ bên trong đoàn huyết sắc quang mang này bắn ra.

Trong nháy mắt này, thanh âm chi chi quái dị kia hóa thành âm ba như thực chất, giống như là một cơn lốc nhanh chóng khuếch tán trong không trung.

Gợn sóng trong không gian lúc này trực tiếp cuộn trào, cả không gian chung quanh như run rẩy.

Linh hồn công kích bằng âm ba.

Phong Dực Vương, Kim Chùy Vương lúc này kinh hãi.

Nhanh chóng bố trí hộ thân cương khí.

Thân ảnh vừa mới hung hãn lao về phía trước lúc này trong chớp mắt chật vật lui lại.

Sưu Sưu.

Chỉ là giờ phút này âm ba kỳ dị đã đánh tới, cỗ âm ba này giống như một cơn sóng lớn quét qua không trung.

Hai người tuy rằng trốn rất nhanh thế nhưng cũng bị dính phải.

Thân hình lập tức lảo đảo, lại một lần nữa nhảy về phía sau.

A.

Bất quá giờ phút này mấy Vũ Suất vận khí không tốt ở chung quanh lúc này bởi vì khoảng cách không xa cho nên trực tiếp bị âm ba linh hồn công kích này đánh vào.

Trong đầu bọn họ lập tức như đình trệ, thân hình từ trên không trung rơi xuống mặt đất, cũng không biết còn sống hay đã chết.

Linh hồn công kích hóa âm ba, nhanh phong bế thính giác lại.

Bạch Vạn Tượng ở giữa không trung hét lớn một tiếp, lập tức phân phó đám người Vạn Tượng môn phía sau phong bế thính giác lại.

Ở trong cỗ âm ba này xen lẫn linh hồn công kích cực lớn, nhằm thẳng vào linh hồn trong đầu bọn họ.

Phốc phốc.

Giữa không trung, lại có thêm mấy người phun ra máu tươi, lúc này âm ba mới tiêu tán trong không trung.

Giữa không trung, không ít người vừa mới xúm lại lúc này đều hoảng loạn lùi về phía sau.

Sắc mặt không ít người tái nhợt, linh hồn công kích hóa âm ba kia quanh quẩn giữa không trung, cơ hồ là không tiêu tán khiến cho bọn hắn chỉ là Vũ Suất, khoảng cách khá xa cho nên chịu chút ảnh hưởng nhỏ đã là không dễ dàng gì rồi.

Phía dưới lúc này cũng có không ít người bị liên lụy.

Loại linh hồn công kích hóa âm ba này diện tích bao phủ cũng không nhỏ.

Bất quá ngược lại, âm ba không phải nhằm vào phía dưới cho nên đám người phía dưới bị ảnh hưởng ít hơn, chỉ là bởi vì thực lực quá yếu cho nên mới tạo thành ảnh hưởng không nhỏ mà thôi.

Thị Huyết Linh Phong? Lữ Chính Cường, Khâu Mỹ Vi, còn có chúng cường giả Linh Thiên môn lúc này đều kinh ngạc nhìn lên không trung.

Ánh mắt mọi người đại biến không nghĩ tới Thị Huyết Linh Phong này lại bị Dương Quá kia thu phục được.

Vốn mọi người còn không dám khẳng định, dù sao muốn thu phục được Thị Huyết Linh Phong cũng không phải là chuyện mà người bình thường có thể làm được.

Bạch chưởng môn, ngươi còn chưa động thủ sao? Tất cả mọi người cùng tiến lên đi.

Phía xa, Tuyệt Linh Vương quát to.

Tâm tư của Bạch Vạn Tượng kia há hắn lại không nhìn thấu.

Bạch Vạn Tượng kia đơn giản là không muốn hao tổn thực lực lại muốn đạt được chỗ tốt mà thôi.

Mọi người cùng nhau xông lên.

Ánh mắt Bạch Vạn Tượng trầm xuống, lúc này Tuyệt Linh Vương đã mở miệng, hắn cũng không thể đứng một bên được nữa.

Miệng khẽ quát một tiếng, lập tức trong Vạn Tượng môn, tất cả các cường giả tới đây đều bộc phát chân khí, linh lực trên người.

Khí thế cường hãn ở trên không trung lan tràn ra.

Nhanh, cùng tiến lên.

Ánh mắt Đoạt Hồn Vương lóe lên hàn ý, cũng lạnh lùng quát một tiếng.

Hắn phất tay một cái, mấy chục Vũ Suất, Linh Suất sau lưng hắn lập tức tiến lên.

Linh lực, chân khí tuôn ra, cả không trung lúc này bắt đầu run rẩy.

Chi Chi.

Một tiếng kêu quỷ dị truyền ra.

Chung quanh cỗ huyết sắc quang mang kia tràn ngập một cỗ huyết vụ hung hãn, mang theo khí tức bạo ngược, trong nháy mắt cả không gian run rẩy.

Sưu.

Trong huyết vụ, ngay sau đó có một đạo huyết quang lao ra, lập tức hóa thành một tổ ong lớn.

Trong nháy mắt không gian trực tiếp run lên.

Ầm ầm.

Tổ ong huyết sắc này xuất hiện, cả không gian thoáng run rẩy một cái.

Ngay sau đó, cái tổ ong huyết sắc nhỏ bằng lòng bàn tay này nhanh chóng hóa thành một tổ ong khổng lồ chừng sáu trăm thước, trực tiếp lơ lửng trên không trung, giống như một hòn đảo lơ lửng, bên trên có vô số cửa nhỏ.

Chi Chi.

Từng tiếng kêu quái dị đột nhiên vang vọng không gian.

Tổ ong huyết sắc kia run rẩy, ngàn vạn đạo huyết sắc từ trong đó bắn ra.

Ngay trong ánh mắt kinh hãi của mọi người, trong chớp mắt có trên hai vạn Thị Huyết Linh Phong từ bên trong tổ ong bắn ra rồi xoay quanh Mẫu Hoàng Phong.

Thị Huyết Linh Phong rậm rạp, bao phủ không gian.

Những Thị Huyết Linh Phong này đều là ngũ giai, lớn nhỏ không đều.

Thế nhưng hội tụ lại, khí thế cũng cực kỳ cường hãn.

Chi Chi.

Lại có tiếng kêu quái dị vang lên.

Trong tổ ong lập tức có hơn mười đạo huyết quang lao ra.

Hơn mười đạo đạo huyết quang này lao ra, khí tức hung hãn bạo ngược nhanh chóng tràn ra trong không gian, trong lúc bất tri bất giác trong lòng mọi người cảm thấy lạnh lẽo.

Mà hơn mười đạo huyết quang này xuất hiện, hai vạn đầu Thị Huyết Linh Phong vừa mới ra trước đó lập tức phấn chấn kêu lên chi chi vài tiếng, càng thêm cuồng bạo.

Cuối cùng hơn mười đạo huyết quang từ trong tổ ong bắn ra, huyết quang thu liễm, hơn mười đầu Thị Huyết Linh Phong lục giai hiện lên.

Thân thể lúc này to bằng trẻ con mới sinh, toàn thân đỏ rực, bộ dáng dữ tợn, khí tức vô cùng hung hãn.

Hít.

Trên không trung, dưới mặt đất, tất cả mọi người không khỏi hít sâu một hơi.

Đối với Thị Huyết Linh Phong, không ít người chưa từng gặp qua, thế nhưng đều từng nghe nói tới.

Mấy chục đầu Thị Huyết Linh Phong xuất hiện khiến cho cả không trung lúc này tràn ngập khí tức hung hãn.

Trong đám người, Lữ Chính Cường cùng Khâu Mỹ Vi nhìn nhau, loại linh thú khủng bố như Thị Huyết Linh Phong này cấp bậc càng cao lại càng khủng bố.

Cấp độ thất giai đã rất bất phàm rồi.

Là Thị Huyết Linh Phong lục giai.

Không ngờ lại nhiều Thị Huyết Linh Phong lục giai như vậy.

Giữa không trung, đám người đang lao thẳng tới chùn bước.

Đối với đám linh thú có phương thức công kích gần như tự sát này, mọi người không khỏi sợ hãi vài phần.

Tuyệt Linh Tông, Vạn Tượng môn, các ngươi muốn động thủ sao? Là rồng lão tử cũng phải nhổ long lân trên người các ngươi, là hổ lão tử cũng phải đem răng nanh các ngươi nhổ ra.

Muốn đối phó ta sao? Các ngươi còn chưa đủ tư cách.

Ánh mắt Lục Thiếu Du lạnh lẽo, một cỗ sát khí ngập trời lập tức lan tràn.

Cỗ sát khí này xuất hiện, ngay cả khí tức hung hãn bạo ngược trên người Mẫu Hoàng Phong Thị Huyết Linh Phong cũng bị áp chế, không trung lúc này đột nhiên lạnh lẽo.

Giết, giết cho ta.

Ánh mắt Đoạt Hồn Vương khẽ giật mình, hàn ý bắn ra.

Giết.

Trên không trung, sau khi giật mình một lát, mọi người lập tức lao thẳng về phía Lục Thiếu Du.

Lúc này có thêm hai phái gia nhập cùng với Tuyệt Linh Tông, số lượng Vũ Suất cùng Linh Suất lúc này có chừng sáu mươi.

Còn có vài Vũ Suất cửu trọng, cùng với Vũ Suất bát trọng.

Sau khi đám người này phục hồi tinh thần lại, cũng không chút e ngại lao thẳng về phía trước.

Mấy chục cường giả Vũ Suất lao thẳng tới.

Uy áp kinh người kia trực tiếp khiến cho không trung chấn động.

Ông.

Mấy vạn đầu Thị Huyết Linh Phong lúc này cũng vỗ cánh bay lên, nhanh chóng công kích.

Tốc độ của đám Thị Huyết Linh Phong lục giai kia là nhanh nhất, tốc độ lúc này của chúng như thiểm điện, liên tục phun ra những đoàn huyết vụ.

Bên trong huyết vụ này còn kèm theo linh hồn công kích, bao phủ không trung.

Đám người vây xem đông nghịt phía dưới lúc này cũng phải líu lưỡi.

Động tĩnh bực này thu hút ánh mắt của tất cả đám người trên đường.

Số lượng người bên dưới quan sát lúc này chừng mấy chục vạn.

Ai cũng thật không ngờ tới, trong thành Cự Giang đột nhiên lại xảy ra trận chiến lớn như vậy.

Loại đại chiến này, trong thành Cự Giang chỉ sợ đã hơn trăm năm rồi chưa gặp.

Cho dù là khi trước có xuất hiện qua, thì đó cũng là hai thế lực lớn đại chiến.

Không ai ngờ tới, hôm nay Tuyệt Linh Tông muốn đối phó với hai người kia lại vận dụng lực lượng mạnh mẽ tới như vậy.

Phanh Phanh.

Trong nháy mắt, thanh âm bạo liệt vang lên không ngừng trong không trung.

Thanh âm bạo liệt khiến cho màng nhĩ mọi người run lên.

Trong lúc giao thủ, một mảng lớn thi thể Thị Huyết Linh Phong lập tức rơi xuống mặt đất.

Hàn ý trong lòng Lục Thiếu Du tràn ra.

Trong nội tâm hắn rất rõ ràng.

Đại quân Thị Huyết Linh Phong tuy rằng cường hãn, thế nhưng lần trước cũng tổn thất không ít.

Mà lúc này Vạn Tượng môn cùng với đám Vũ Suất, Linh Suất của Tuyệt Linh Tông cũng không ít.

Mà thực lực của hắn lúc này cũng không biết phải làm thế nào.

Phía xa, Bạch Linh cùng Tuyệt Linh Vương, Khôi Tứ cùng Khoái Kiếm Vương đều đang giao thủ kịch liệt, cả không gian lúc này ầm ầm rung động.

Lục Thiếu Du nhìn Bạch Linh đối chiến cùng Tuyệt Linh Vương, hai người lúc này đang kịch chiến, nhìn qua có vẻ cân bằng.

Thế nhưng Lục Thiếu Du rất rõ ràng, một khi Bạch Linh khôi phục bản thể thì thực lực sẽ tăng lên nhiều.

Ở trạng thái bản thể, muốn đối phó với Tuyệt Linh Vương tuyệt đối không thành vấn đề.

Mà dùng hình dáng nhân loại hiện tại, thực lực của Bạch Linh chịu ảnh hưởng không ít.

Muốn đối phó với Tuyệt Linh Vương thì cũng chỉ đủ để duy trì cân bằng mà thôi.

Nhưng một khi lộ ra bản thể thì cũng tương đương với việc thân phận của hắn lộ ra ánh sáng.

Dù sao Cửu Vĩ Yêu Hồ không phải nơi nào cũng có.

Lão đại, có muốn đệ hỗ trợ hay không? Cho dù là Linh Vương ngũ trọng muốn ra tay với lão đại, dù đệ cũng không có cách nào chiến thắng được.

Thế nhưng để phòng ngự thì tuyệt đối không thành vấn đề.

Thanh âm của Tiểu Long vang lên trong đầu Lục Thiếu Du.

Tiểu Long, trước tiên cứ ở đó, chờ ta phân phó.

Lục Thiếu Du thở dài.

Tiểu Long hiện thân, vậy thì thân phận của hắn trực tiếp sẽ bại lộ.

Không đến lúc cuối cùng hắn vẫn không muốn bại lộ thân phận này.

Nếu như thân phận của hắn bại lộ thì hắn có thể dùng Huyễn Ảnh Thanh Vũ.

Khi trước hắn là Vũ Suất nhị trọng, thi triển Huyễn Ảnh Thanh Vũ tốc độ có thể so sánh với Vũ Vương nhất trọng.

Mà lúc này tu vi của hắn đã là Vũ Suất thất trọng.

Nếu như thi triển Huyễn Ảnh Thanh Vũ mà nói, sợ rằng Tuyệt Linh Vương kia muốn đuổi theo hắn cũng không quá dễ.

Hắn muốn chạy trốn không phải vấn đề quá lớn.

Thế nhưng hiện tại vẫn chưa phải thời điểm thân phận này bại lộ, một khi thân phận này bại lộ, phiền toái về sau của hắn sẽ vô cùng lớn.

Dương Quá.

Ta muốn nhìn xem ngươi có bản lĩnh gì.

Trong đám người lao tới Thị Huyết Linh Phong cũng không chống đỡ được Vũ Vương cùng Linh Vương.

Lúc này Bạch Vạn Tượng đánh nát một đám Thị Huyết Linh Phong.

Tay áo khẽ động, một cỗ chân khí màu xanh từ trong cơ thể tuôn ra, nhanh chóng tạo thành một tấm chắn ở trước người rồi phi về phía Lục Thiếu Du.

Chủ nhân, coi chừng.

Thị Huyết Linh Phong Mẫu Hoàng Phong quát lên một tiếng, thân hình mang theo một cỗ khí tức bạo ngược trực tiếp lướt về phía trước.

Sau khi va chạm phải tấm chắn kia thì một cỗ huyết vụ lập tức được tuôn ra.

Đồng thời, tấm chắn này lập tức bị ăn mòn, nhanh chóng hóa thành một cỗ hơi nước rồi biến mất trong không trung.

Hừ.

Trong lòng Bạch Vạn Tượng cả kinh lập tức hừ lạnh một tiếng.

Thị Huyết Linh Phong vừa mới đột phá thất giai không lâu thì quả thực không có uy hiếp quá lớn với hắn.

Lập tức trong tay hắn nhanh chóng kết xuất thủ ấn, một đạo quyền ấn hung hăng được đánh về phía trước.

Dương Quá, ta nhìn ngươi còn có bản lĩnh gì.

Thị Huyết Linh Phong cũng không bảo hộ được ngươi.

Trong nháy mắt này, mấy đạo thân ảnh đồng thời xuất hiện, chính là Đoạt Hồn Vương, Tụ Linh Vương, Phong Dực Vương còn có Kim Chủy Vương kia.

Trong bốn người lúc này có hai Linh Vương, hai Vũ Vương.

Bốn cường giả Vương cấp bao vây hắn, lúc này Lục Thiếu Du cũng chỉ có thể hít sâu một hơi.

Trên phương diện linh giả hắn cũng không có biện pháp nào có thể chống lại bốn người này.

Trên phương diện vũ giả hắn cũng không phải hoàn toàn không có lực chống lại, ít nhất hắn có cơ hội bình yên rời đi.

Chẳng lẽ nhanh như vậy thân phận của ta phải bại lộ rồi sao? Lục Thiếu Du khẽ thở dài, hắn thật sự không muốn thân phận của mình bị bại lộ, sau này sẽ gặp rất nhiều phiền toái.

Nhanh thi triển Huyễn Ảnh Thanh Vũ chạy trốn.

Thanh âm của Bạch Linh vang lên trong tai Lục Thiếu Du.

Nàng bị Tuyệt Linh Vương cuốn lấy cho nên cũng không có cách nào khác.

Mắt thấy Lục Thiếu Du bị bốn cường giả Vương cấp vây khốn, nàng muốn thoát ra ngăn chặn thế nhưng lại bị Tuyệt Linh Vương ngăn chặn.

Tiểu tử, để cho ta nhìn xem rốt cuộc ngươi có bao nhiêu bổn sự.

Đoạt Hồn Vương lúc này không còn nhịn được nữa, hắn không cho Lục Thiếu Du thời gian thở dốc, thủ ấn trong tay nhanh chóng được kết.

Đồng trong mi tâm có một đạo quang mang chói mắt bắn ra.

Dưới đạo quang mang này có một cỗ linh hồn lực bàng bạc nhanh chóng tràn ra.

Trong lúc đó bằng mắt thường cũng có thể thấy được đạo quang mang chói mắt này không ngờ lại hóa thành một đầu cự mãng màu trắng to chừng trăm thước.

Thân hình cự mãng to lớn, cái miệng dữ tợn mở ra.

Không trung lúc này cũng run lên, thân thể to lớn lập tức hung hăng bắn về phía Lục Thiếu Du.

Linh hồn công kích.

Mí mắt Lục Thiếu Du nhảy lên, hắn thật không ngờ Đoạt Hồn Vương ngay chiêu thứ nhất đã sử dụng linh hồn công kích kinh khủng tới như vậy.

Tìm đường sống trong nguy hiểm, liều một lần vậy.

Lục Thiếu Du lập tức quyết định mạo hiểm một lần.

Bị bốn cường giả Vương cấp vây công, hắn cũng không còn lựa chọn nào khác.

Dưới uy áp của cỗ linh hồn lực bàng bạc, Lục Thiếu Du có cảm giác mình căn bản không cách nào chống lại.

Lục Thiếu Du cắn răng một cái, ánh mắt nhìn về đầu cự mãng màu trắng đang bắn về phía mi tâm.

Thân hình Lục Thiếu Du không lùi mà tiến tới, linh lực trên người tuôn ra.

Thân hình nhanh chóng bắn về phía trước, hoàn toàn không để ý tới đạo công kích bằng linh hồn kia, từng đạo thủ ấn trong tay được kết.

Người này chẳng lẽ không muốn sống nữa sao? Hay là thực lực của hắn đã tới mức hoàn toàn không sợ công kích bằng linh hồn của Đoạt Hồn Vương? Nhìn thấy một màn này, không ít người phía dưới cũng là người có nhãn lực, ánh mắt lập tức hiện lên sự kinh ngạc.

Không sợ công kích bằng linh hồn của Linh Vương nhất trọng a, coi như là Linh Vương ngũ trọng cũng không dám sơ xuất, lẽ nào người này cũng là Linh Vương ngũ trọng sao? Trong lúc mọi người kinh ngạc, trong không trung, đầu cự mãng bằng linh hồn lực của Đoạt Hồn Vương mang theo xu thế cường hãn trực tiếp bắn vào trong đầu Lục Thiếu Du.

Tên thổ phỉ kia, dựa vào ngươi vậy.

Trong nháy mắt này Lục Thiếu Du lập tức cảm giác được đầu mình mê muội, một cỗ ý thức cố gắng cưỡng ép bảo trì sự thanh tỉnh.

Chống lại linh hồn công kích của Linh Vương nhất trọng, lần mạo hiểm này Lục Thiếu Du hoàn toàn đem bản thân mình đặt vào trên kim đao màu vàng kia.

Kim đao màu vàng đã ra tay cứu hắn mấy lần, mà ngay cả hồn anh của Truy Phong tôn giả nó cũng có thể trực tiếp thôn phệ.

Linh hồn công kích của Linh Vương nhất trọng nếu như nó muốn đối phó thì tuyệt không thành vấn đề.

Thế nhưng nếu như hắn đoán sai, vậy thì kết cục của hắn sẽ biến thành kẻ ngu ngốc.

Mắt thấy một đạo linh hồn công kích không chút trở ngại đánh vào trong mi tâm đối phương, ánh mắt Đoạt Hồn Vương khẽ biến đổi rồi hiện lên sự vui vẻ.

Cưỡng ép chống lại một đạo linh hồn lực của hắn, cho dù là Linh Vương ngũ trọng cũng không dám làm vậy.

Thổ phỉ a, dựa vào ngươi rồi.

Lục Thiếu Du cố gắng bảo trì thanh tỉnh, âm thầm cầu nguyện.

Lúc này trong lòng Lục Thiếu Du cảm thấy vô cùng lạnh lẽo.

Hiện tại hắn giống như là đang đứng bên cầu nại hà, chỉ cần sai lầm một chút thôi thì hắn sẽ không còn đất để mà xoay người nữa.

Đột nhiên Lục Thiếu Du khẽ cười.

Kim đao màu vàng đang xoay quanh phía trên hồn đan lúc này rốt cuộc cũng có động tĩnh.

Kim đao kéo theo một mảnh đao mang chói mắt, xu thế bá đạo vô cùng nhanh chóng.

Khi đầu cự mãng bằng linh hồn kia tới không gian trong đầu hắn thì đao mang màu vàng trực tiếp đánh xuống.

Ken Két.

Không có bất ngờ gì, đầu cự mãng bằng linh hồn lập tức chia năm xẻ bảy.

Tiếp theo liền hóa thành mảnh vỡ linh hồn tiêu tán ở không gian trong đầu Lục Thiếu Du.

Lục Thiếu Du lập tức cảm giác được áp lực trong đầu hoàn toàn tiêu tán.

Chuyện gì xảy ra.

Hết thảy chuyện này chỉ có Đoạt Hồn Vương mới có thể cảm nhận được rõ ràng rất.

Linh hồn lực của hắn bị chia năm xẻ bảy, linh hồn lực lúc này đã bị hao tổn vô cùng lớn.

Lập tức trong đầu Đoạt Hồn Vương truyền đến cảm giác đau nhức kịch liệt.

Thi triển linh hồn công kích, tuy rằng là công kích mạnh nhất của linh giả, thế nhưng cũng có nguy hiểm cực lớn, một khi thi triển linh hồn công kích thất bại thì bản thân linh giả sẽ bị phản phệ vô cùng lớn.

Lúc này Lục Thiếu Du rốt cuộc đã có động tác, thân hình trực tiếp lướt về phía trước.

Linh lực bàng bạc giờ phút này trong cơ thể toàn bộ được tuôn ra.

Một cỗ sát khí lạnh lẽo bỗng nhiên tràn ngập không gian.

Đao Hồn Không Nguyên Diệt.

Lục Thiếu Du khẽ quát một tiếng, một mảnh quang nhận ngập trời sau lưng hắn lúc này bạo vũ, vô số đao mang bắn ra, mỗi một đạo đao mang đều mang theo lực lượng xuyên thủng không gian.

Đao mang hội tụ lại một chỗ rồi bao phủ cả không gian.

Cả không gian chung quanh Lục Thiếu Du run lên, quang nhận kia nhanh chóng đánh về phía Đoạt Hồn Vương.

Xem tiếp...

con-mat-ao-thi

  • Linh vũ thiên hà

  • truyện tranh Linh vũ thiên hà

  • truyện Linh vũ thiên hà

  • Linh vũ thiên hà truyện chữ

  • đọc truyện Linh vũ thiên hà

  • Linh vũ thiên hà chap

  • truyenfull.vn

  • truyenfull.vip

  • truyenfull.vip

  • truyen.tangthuvien.vn/

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License