con-mat-ao-thi

̃ng bại câu thương.

Hai đại thú ảnh phóng lên trời, tiếp theo đó hai đạo thú ảnh bành trướng.

Đầu phượng hoàng bằng năng lượng lập tức bành trướng tới chừng ngàn thước, quanh thân có hỏa diễm gào thét, khí tức cuồng bạo phóng lên cao mang theo hỏa diễm ngập trời bao phủ không trung.

Ngay cả không khí cũng bị đốt cháy tạo thành tiếng kêu xì xì.

Đầu quy xà kia cũng lập tức bành trướng tới một thể tích khủng bố.

Rùa rắn tương giao không ngừng gào thét dữ tợn, lại mang theo một cỗ uy áp cực lớn, sóng gợn quanh thân cuồn cuộn, khí tức bàng bạcđã tới mức vô cùng khủng bố.

Năng lượng thật là khủng khiếp.

Diễm Băng song suất nhìn hai đầu thú ảnh bằng năng lượng khổng lồ cũng không khỏi hoảng sợ.

Vũ kỹ khủng bố như vậy tuyệt đối đã tới Huyền cấp cao giai.

Hai người nhìn nhau, ánh mắt lập tức trầm xuống, một cỗ hàn ý từ trên người tràn ra.

Chân khí mênh mông từ trong cơ thể hai người tuôn ra.

Một hỏa một thủy, hai cỗ năng lượng thuộc tính tuôn ra khiến cho không gian lập tức run rẩy.

Vào giờ phút này, hai người lập tức giương trường kiếm và đại đao trong tay lên.

Đao mang và kiếm quang lóe lên, nhẹ nhàng bổ xuống, lập tức trong không gian xuất hiện một cái khe nhỏ.

Ánh mắt hai người hiện lên sự lạnh lẽo, kiếm quang, đao mang tạo thành từng đạo tàn ảnh rồi chém thẳng về phía trước.

Hỏa Đao Băng Phong Quyết.

Hai người đồng thời hét lớn một tiếng.

Tiếng hét lớn này vang lên, ánh sáng trong không gian lúc này đột nhiên ảm đạm, giống như toàn bộ ánh sáng đều bị thôn phệ.

Trong không gian, năng lượng thuộc tính hỏa và thuộc tính thủy hội tụ.

Theo hai cỗ năng lượng thuộc tính hội tụ, năng lượng trên đại đao cùng với trường kiếm ngày càng khủng bố.

Tiểu tử, chết bởi Hỏa Đao Băng Phong Quyết của chúng ta cũng coi như là tiện nghi cho ngươi.

Lương Tán lạnh lẽo quát lên một tiếng rồi đem đao trong tay đánh xuống.

Đao quang mang theo vô số tàn ảnh chém xuống.

Không gian trước mặt hắn lúc này trong khoảnh khắc dường như sụp đổ.

Sóng gợn trong không gian trực tiếp bị cắt vỡ, từng mảnh vỡ của gợn sóng bắn ra bốn phía.

Sưu Sưu.

Từng đạo đao mang kiếm quang bạo liệt lướt đi chừng ngàn thước cắt vỡ gợn sóng trong không gian, dùng một thanh thế cường hãn, xen lẫn khí tức nóng bỏng, lạnh lẽo trực tiếp đem không gian trước mặt bổ ra.

Cuối cùng tạo thành một tấm lưới lớn do đao kiếm tạo thành trực tiếp đánh về phía Lục Thiếu Du.

Công kích mạnh mẽ hung hãn như vậy đã hấp dẫn ánh mắt vô số người phía xa.

Trong mắt những người biết hàng hiện lên vẻ kinh dị.

Đối với Diễm Băng song suất này cũng có một số người hiểu rõ.

Đây chính là một kích mạnh nhất của Diễm Băng song suất.

Cho nên bình thường hai người Diễm Băng song suất này tuyệt đối không thể đơn giản mà thi triển ra Hỏa Đao Băng Phong Quyết.

Diễm Băng song suất thi triển ra Hỏa Đao Băng Phong Quyết, đây là kích mạnh nhất của phu thê bọn họ.

Một khi thi triển ra ngay cả Vũ Vương nhất trọng cũng bị thương một hai, uy lực cực kỳ kinh người.

Bên trong Vũ Suất cửu trọng quả thực bọn họ không có đối thủ.

Lục Thiếu Du kia có thể chống lại sao? Cái này không nhất định.

Lục Thiếu Du của Phi Linh môn thường xuyên vượt cấp chiến đấu.

Không biết lần này hắn có thể chống lại được hay không.

Vũ kỹ quỷ dị kia của hắn cũng vô cùng bất phàm, dường như còn mạnh hơn vũ kỹ của Diễm Băng song suất một chút.

Phía xa, không ít người đứng dưới xem xét lập tức nghị luận.

Nói thì dài thế nhưng lại rất nhanh chóng.

Lúc này hai đạo thú ảnh dây dưa với nhau mang theo uy áp mãnh liệt cùng với năng lượng chấn động trực tiếp va chạm với đao mang và kiếm quang trong không trung.

Sưu Sưu.

Cả hai chạm vào nhau tạo thành thanh âm bạo liệt vượt quá dự đoán của mọi người.

Hai đạo thú ảnh trực tiếp bị đao mang cùng kiếm quang ngập trời bao phủ, dường như không thể tiến thêm được nữa.

Cơ hồ không có một chút chấn động nào, thậm chí hai đạo thú ảnh lập tức bị đao mang kiếm quang bao phủ, không làm ảnh hưởng tới đao mang kiếm quang một chút nào.

Nhìn thấy một màn này, sắc mặt Lục Thiếu Du cũng vô cùng kinh ngạc.

Diễm Băng song suất này quả nhiên thực lực mạnh mẽ.

Bằng vào thực lực như vậy khó trách được xưng là vô địch thủ trong Vũ Suất.

Bất quá lúc này Lục Thiếu Du cũng không bối rối.

Khóe miệng hắn hiện lên nụ cười lạnh.

Bàn tay khẽ vung lên rồi đem một đạo thủ ấn kỳ dị đánh ra.

Cùng lúc đó có một cỗ lực lượng quỷ dị từ trong kiếm quang và đao mang tỏa ra.

Chu Tước Huyền Vũ quyết, bạo cho ta.

Trong nháy mắt, năm ngón tay Lục Thiếu Du nắm chặt, miệng khẽ quát một tiếng.

Phanh Phanh.

Trong đao mang kiếm quang lúc này đột nhiên vang lên tiếng sấm rền, giống như có từng quả bom lên tục nổ tung khiến cho lỗ tai của mọi người chung quanh rung động một hồi, vô cùng đau nhức.

Ở chỗ hai cỗ công kích hung hãn va chạm có một màn hào quang chói mắt hiện lên.

Lập tức một cỗ năng lượng như thực chất điên cuồng khuếch tán.

Không gian dưới năng lượng đáng sợ va chạm lập tức nổ tung rồi vặn vẹo.

Phanh Phanh.

Lúc này giữa không trung bằng mắt thường cũng có thể thấy được đầu phượng hoàng bằng hỏa diễm bên trong kiếm quang đao mang nổ tung, hóa thành một biển lửa ngập trời.

Mà đầu quy xà kia cũng nổ tung tạo thành một cơn sóng ngập trời, giống như biển gầm ở giữa không trung vậy.

Trong nháy mắt, màn hào quang do đao mang kiếm quang tạo thành dưới năng lượng cuồng bạo trực tiếp rạn nứt rồi nổ tung.

Hỏa diễm phun trào, sóng nước đáng sợ dây dưa, khí tức lạnh lẽo bắn ra bốn phía.

Cả không trung trực tiếp hỗn loạn.

Công kích đáng sợ tới bực này khiến cho không ít ánh mắt nhìn vào hoảng sợ.

Năng lượng khủng bố ngập trời tràn ngập chân trời bắt đầu tiêu tán.

Mà không gian đang vặn vẹp kia lúc này cũng dần trở nên rõ ràng.

Phốc Phốc.

Trong ánh mắt kinh hãi của tất cả mọi người lúc này xuất hiện một màn khiến cho mọi người kinh ngạc.

Trên không trung Diễm Băng song suất trực tiếp bị đánh bay, miệng phun ra một ngụm máu, sắc mặt trở nên trắng bệch, toàn thân uể oải vô lực.

Phốc phốc.

Thân hình Lục Thiếu Du trực tiếp bị đánh bay, Thanh Linh Khải Giáp trên người ảm đạm.

Miệng phun ra một ngụm máu, cơ thể gặp phải đả kích nghiêm trọng.

Thực lực Diễm Băng song suất này quả nhiên danh bất hư truyền.

Sưu Sưu.

Sắc mặt Lục Thiếu Du trắng bệch, tiêu hao lúc này cực kỳ nghiêm trọng.

Lưỡng bại câu thương.

Không ít thanh âm kinh ngạc vang lên.

Không ai ngờ tới, Lục Thiếu Du của Phi Linh môn có thể chống lại Diễm Băng song suất, mà còn là lưỡng bại câu thương.

Có thể đánh Diễm Băng song suất bị trọng thương.

Thực lực của Diễm Băng song suất không ít người đều vô cùng hiểu rõ.

Đặc biệt là Hoả Đao Băng Phong Quyết vô cùng mạnh mẽ.

Thế nhưng lúc này hai người lại bị trọng thương.

Quả thực Lục Thiếu Du khiến cho mọi người vô cùng thán phục.

Thực lực của Lục Thiếu Du không ngỡ đã tới một bước này.

Mà hai người Diễm Băng song suất cũng vô cùng bất ngờ.

Khi hai người ổn định thân hình, ánh mắt lập tức kinh hãi nhìn về phía Lục Thiếu Du.

̃o thúc đẩy.

(1) A.

Giữa không trung, lúc này kịch chiến đã gần tới hồi kết.

Giờ phút này ở phía trước có một tiếng kêu thảm thiết vang lên.

Dưới sự vây công của một đám yêu thú khủng bố.

Bên trong Thiên Tinh tông cùng với Thiên Quỷ tông đã có Vũ Suất bị vẫn lạc, người bị thương nhiều không kể xiết.

Lưu Tinh Hà, Lộc Sơn lão nhân cùng với năm đầu yêu thú lục giai hậu kỳ đỉnh phong Trường Ngao Yêu Giải công kích đám Vũ Suất còn lại.

Chỉ trong nháy mắt có tám Vũ Suất của Thiên Tinh tông và Thiên Quỷ tông bị đánh chết.

Đương nhiên, lúc này cũng có không ít Vũ Suất còn có Linh Suất trực tiếp bị cấm chế.

Trước khi ra tay, Lục Thiếu Du cũng truyền âm cho chúng cường giả trong Phi Linh môn, nếu như thuận tay thì nên bắt giữ đối thủ, thế nhưng cũng không thể làm lỡ việc giết đám người Thiên Tinh tông và Thiên Quỷ tông.

Tóm lại trong mười phút vừa rồi, có lẽ còn chưa tới mười phút thì cường giả trong Thiên Tinh tông và Thiên Quỷ tông đã tổn thất hơn nữa.

Diễm Băng song suất, chết đi.

Công kích của Lục Thiếu Du và Diễm Băng song suất còn chưa biến mất bao lâu.

Ngay khi Diễm Băng song suất còn đang kinh ngạc với Lục Thiếu Du thì đột nhiên phía sau hai người có một thanh âm lạnh lẽo truyền ra.

Sắc mặt hai người Diễm Băng song suất tái đi rồi lập tức nhìn về phía sau.

Lúc này phía sau hai người xuất hiện một nữ tử xinh đẹp, không gian chung quanh nữ tử lúc này đang không ngừng vặn vẹo, chính là Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh.

Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh.

Ánh mắt hai người hoảng hốt nhanh chóng lùi lại.

Vào lúc toàn thịnh bọn họ muốn chống lại Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh có lẽ còn được một lúc.

Thế nhưng bây giờ hai người đối với thương thế của bản thân mình rất rõ ràng, lúc này hai người đã không còn lực tái chiến.

Mà trong khi hai người nhanh chóng lùi lại, bàn tay trắng nõn của Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh giương lên.

Một đạo chưởng ấn khiến cho không gian vặn vẹp trực tiếp bao phủ không gian trên đầu hai người Diễm Băng song suất.

Chưởng ấn nhanh chóng đánh xuống khiến cho không gian vặn vẹo.

Dường như có một quả bom đột nhiên nổ tung trong không gian, gợn sóng trực tiếp khuếch tán ra bốn phía, không gian rung động kịch liệt.

Diễm Băng song suất muốn chạy trốn, nhưng căn bản không thể đào thoát.

Bị Lục Thiếu Du đánh trọng thương, lúc này bọn họ vô lực chống lại, chỉ có thể nhanh chóng bố trí hộ thân cương khí quanh người, ánh mắt lúc này hiện lên sự sợ hãi.

Cạch Cạch.

Dưới không gian vặn vẹp, kình phong bắn ra bốn phía khiến cho hộ thân cương khí của Diễm Băng song suất trực tiếp bị phá hủy.

Thân thể hai người trong chớp mắt bị đánh bay, miệng lại phun ra một ngụm máu.

Hai người trực tiếp bị đập xuống phía dưới, thân hình còn chưa chạm xuống mặt đất thì trực tiếp hóa thành huyết vụ rơi vãi ra chung quanh.

Đáng chết.

Phía xa, Tùng Thanh Sơn nhìn thấy cảnh tượng này cũng chỉ có thể bất lực đứng nhìn cường giả trong tông bị đánh chết.

Điều này càng khiến cho hắn nổi giận.

Chưởng môn, thương thế người thế nào?Hai đạo thân ảnh trực tiếp tới bên người Lục Thiếu Du.

Chính là Lộc Sơn lão nhân và Lưu Tinh Hà.

Hừ, hai người các ngươi một lát nữa sẽ tính sổ, dám để cho chưởng môn mạo hiểm.

Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh lập tức xuất hiện bên cạnh Lộc Sơn lão nhân và Lưu Tinh Hà, ánh mắt lạnh lẽo liếc nhìn hai người.

Lộc Sơn lão nhân cùng với Lưu Tinh Hà cúi đầu, không dám nói lời nào.

Oánh tỷ, Lộc Sơn cung phụng cùng Lưu Cung phụng vừa rồi đều đang chiến đấu với đối thủ cho nên không kịp ra tay, ta cũng không có việc gì.

Lục Thiếu Du cười khổ một tiếng rồi nói với Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh.

Đối với thực lực hiện tại của mình, Lục Thiếu Du lại một lần nữa có lý giải.

Bằng vào thực lực Vũ Suất tứ trọng hiện tại của hắn, toàn lực thi triển Chu Tước Huyền Vũ Quyết hẳn có thể chống lại Vũ Suất cửu trọng đỉnh phong.

Nếu không đạt tới đỉnh phong, chỉ sợ đánh chết đối phương cũng là chuyện có khả năng.

Mà hai người Diễm Băng song suất vừa rồi bản thân là Vũ Suất cửu trọng đỉnh phong, lại thêm hợp kích chi thuật của hai người, thực lực có thể tương đương với Vũ Vương nhất trọng lại lưỡng bại câu thương với hắn.

Cho nên chỉ cần một người trong đó Lục Thiếu Du có thể cảm giác, bản thân mình có thể đánh chết.

Lần sau không nên mạo hiểm như vậy.

Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nhìn Lục Thiếu Du nói.

Đối với uy lực của vũ kỹ Lục Thiếu Du vừa thi triển ra ngay cả nàng cũng phải giật mình.

Diễm Băng song suất này nếu như ở lúc toàn thịnh, nàng muốn đối phó với bọn họ cũng có chút phiền phức.

Có lẽ muốn áp chế thì vô cùng dễ dàng, thế nhưng muốn chém giết thì lại rất khó khăn.

Lục Thiếu Du cười khổ.

Hắn cũng không muốn mạo hiểm a.

Thúc dục ra Chu Tước Huyền Vũ Quyết, trước đó lại toàn lực thi triển Liệt Thiên Cửu Kích, lúc này tiêu hao trên người hắn vô cùng lớn.

Nếu không phải dựa vào đan điền khổng lồ thì chỉ sợ đã sớm không chống đỡ nổi.

Sau khi nhét mấy viên đan dược chữa thương vào trong miệng, hai người Lộc Sơn lão nhân và Lưu Tinh Hà một lần nữa gia nhập chiến trường.

Vừa rồi bị Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh liếc một cái khiến cho hai người không khỏi sợ hãi.

Cho nên lúc này ra tay vô cùng cuồng bạo.

Tiểu Long thu hồi bản thể trở lại bên người Lục Thiếu Du.

Trên người nó cũng không có một chút thương thế nào, bất quá sắc mặt lúc này cũng tái nhợt.

Sợ rằng vì ngăn cản Diễm Băng song suất trên người nó cũng có không ít ảnh hưởng.

Yêu Hoàng hay là Linh Hoàng, không giống, không giống a.

Quả thực có chút kỳ quái.

Lão giả áo lam nhìn qua không chút chú ý trong đám người lúc này nhìn vào Tiểu Long ánh mắt không khỏi có chút biến hóa, sắc mặt cực kỳ nghi hoặc.

Lục Thiếu Du đưa mắt quét qua toàn trường.

Dưới sự vây công của chúng thú và cường giả Phi Linh môn.

Cường giả trong Thiên Tinh tông và Thiên Quỷ tông lúc này tràn ngập nguy cơ.

Kẻ vẫn lạc, bị cấm chế hơn nửa.

Mà nhân số đối phương giảm mạnh thì càng ngày bị áp chế càng lớn.

Huống chi những người mạnh như Diễm Băng song suất, Tất Phương Sơn cũng bị đánh chết cùng với cấm chế khiến cho thực lực hai tông giảm mạnh.

Trong lúc hỗn loạn, hai tông lúc này căn bản không có bao nhiêu sức phản kháng.

Ngô Dũng, Lộc Sơn lão nhân, Lưu Tinh Hà, còn có năm đầu yêu thú lục giai hậu kỳ đỉnh phong lúc này vô cùng cường hãn.

Trong nháy mắt Lục Thiếu Du tận mắt nhìn thấy Ngô Dũng cùng với một đầu yêu thú lục giai hậu kỳ đỉnh phong đánh chết một Vũ Suất lục trọng và một Vũ Suất tứ trọng.

Lục Tâm Đồng thì đang loay hoay trong đám yêu thú, không tìm được đối thủ.

Nhân số hai tông suy giảm lớn, trên cơ bản đều là sáu bảy đầu yêu thú lục giai hoặc là mấy Vũ Suất của Phi Linh môn vây công một người.

Tuy gọi là vây công thế nhưng trên thực tế có tác dụng chỉ có hai ba người công kích mà thôi.

Nhiều người cũng không nhất định toàn bộ ra tay.

Giống như ở trong trăm vạn đại quân vây quanh một người.

Những người ra tay cũng chỉ có mười mấy người mà thôi.

Thế nhưng thân bị hãm sâu trong trăm vạn đại quân không có cách nào đào thoát.

̃o thúc đẩy.

(2)Lúc này đám người Thiên Quỷ tông và Thiên Tinh tông chính là rơi vào tình trạng như vậy, muốn chạy trốn sao? Nếu như không có thủ đoạn đặc thù thì không hề dễ dàng chúng nào.

Đệ tử Thiên Tinh tông mau lui lại, lui lại phía sau.

Phía xa, Hồ Hưng Hải vô cùng sợ hãi nhìn một Vũ Suất của Thiên Tinh tông bị đánh chết.

Trong nội tâm vô cùng phẫn nộ, thế nhưng cũng bất lực.

Dựa vào thực lực của Bạch Linh so với trong tưởng tượng của hắn còn mạnh hơn.

Hắn vốn tưởng rằng đây chỉ là một đầu yêu thú thất giai sơ kỳ của Phi Linh môn mà thôi.

Thật không ngờ đầu yêu thú trước mắt lại là thất giai trung kỳ, mỗi một đạo công kích đều có thể đem hắn áp chế.

Hưng Hải, cứu ta.

Trong đám người, vị phụ nhân xinh đẹp kia quát lớn một tiếng.

Dưới sự vây công của ba đầu yêu thú lục giai trung kỳ, còn có Thiểm Điện Báo Ngô Dũng vừa mới gia nhập vòng chiến khiến cho nàng lập tức gặp nạn.

Thế nhưng lúc này bản thân Hồ Hưng Hải cũng khó bảo toàn, đâu có thời gian cứu nàng.

Ngô Dũng thừa cơ đem một đạo chưởng ấn đánh về phía sau lưng vị phụ nhân này.

Lập tức khiến cho nàng lảo đảo lui về phía trước mấy chục thước, miệng phun một ngụm máu tươi.

Bá Quang, nhanh cứu ta.

Cứu ta.

Giờ phút này vị phụ nhân xinh đẹp kia chỉ có thể cầu cứu Lương Bá Quang.

Phía xa, lúc này Lương Bá Quang đang ngăn cản công kích ngập trời của Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh, căn bản không thể thoát thân.

Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh vừa mới đột phá Linh Vương cũng không quá lâu, thế nhưng dựa vào một thân độc công khiến cho hắn cực kỳ khó chống lại, cũng khiến cho Lương Bá Quang vô cùng kinh ngạc.

Chết đi.

Ngô Dũng thô bạo cười lạnh một tiếng, một đạo chưởng ấn nhanh chóng được đánh ra.

Ngô trưởng lão, tạm thời tha cho nàng một mạng.

Thanh âm của Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh vang lên bên tai Thiểm Điện Báo Ngô Dũng.

Vâng.

Ngô Dũng đáp.

Chưởng ấn hóa thành trảo, thế công không giảm, mấy đạo kình khí lướt qua không trung trong nháy mắt tạo lên cấm chế vị phụ nhân xinh đẹp đang sợ hãi kia.

Sưu.

Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt Lương Bá Quang vô cùng khó coi, thế nhưng cũng không thể làm gì được.

Thân thể nhanh chóng lùi lại, linh lực trên người tuôn ra.

Bàn chân đạp mạnh một cái, thân hình giống như quỷ mị trượt về phía sau.

Vốn hắn còn muốn chiếm một chút tiện nghi.

Khi trước bản thân hắn đã ngấp nghé vị trí tông chủ Thiên Tinh tông đã lâu, mà bây giờ, tất cả mọi việc đều đã vượt quá dự kiến của hắn.

Lương Bá Quang, ngươi trốn không thoát đâu.

Một tiếng quát chói tai của Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh vang vọng không gian.

Lúc này này đột nhiên có một thân ảnh đem theo không gian vặn vẹo xuất hiện, quanh thân tràn ngập hắc vụ màu đen.

Trong nháy mắt, làn khói độc này nhanh chóng ngưng tụ thành một bàn tay rồi đánh về phía Lương Bá Quang.

Chết tiệt.

Lương Bá Quang không ngờ Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh lại khó chơi như vậy, sắc mặt hắn lập tức trầm xuống.

Nếu như là bình thường hắn cũng không sợ Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh.

Cho dù là Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh khó dây thế nhưng muốn đối phó với hắn cũng không hề dễ dàng.

Đến cấp độ như Linh Vương và Vũ Vương, ai mà không có một chút thủ đoạn ẩn giấu.

Thế nhưng thủ đoạn ẩn giấu cũng có cao có thấp, có mạnh có yếu.

Một đạo chưởng ấn mang theo kịch độc nhanh chóng đánh tới.

Lương Bá Quang trong lúc bất đắc dĩ cũng phải xuất ra linh lực.

Trong nháy mắt đánh ra một chưởng về phía trước.

Một chưởng đánh ra mang theo một cỗ năng lượng bàng bạc khiến cho không gian lắc lư kịch liệt, chưởng ấn trực tiếp xuyên qua không gian, ầm ầm va chạm.

Phanh Phanh.

Hai đạo chưởng ấn trực tiếp va chạm, kình khí ngập trời trong nháy mắt tràn ngập.

Linh lực trút xuống khiến cho không gian vặn vẹp.

Thanh thế bực này khiến cho mọi người vô cùng sợ hãi.

So với công kích của Lục Thiếu Du và Diễm Băng song suất vừa rồi không bằng, thế nhưng uy lực còn mạnh mẽ hơn.

Không gian như trực tiếp vỡ nát, kình khí khủng bố khiến cho đại điện phía dưới trực tiếp vỡ nát.

Năng lượng cuồng bạo khuếch tán, lúc này có một cỗ năng lượng màu đen mang theo mùi gay mũi tràn ngập.

Trong kình khí cuồng bạo này thân hình Lương Bá Quang trực tiếp bị đẩy lui.

Trong nháy mắt sắc mặt hắn đại biến.

Bởi vì lúc này ở giữa không trung có một khe nứt xuất hiện.

Không gian phía trước đột nhiên xuất hiện chấn động vô cùng quỷ dị, quang mang biến mất, thân hình Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh hiện ra.

Quanh người Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh được bao phủ bởi một vòng quang mang giống như áo giáp, toàn thân chỉ có ánh mắt lộ ra bên ngoài.

Kiện áo giáp này tràn ngập lưu quang nhàn nhạt.

Bên ngoài, không gian chung quanh trực tiếp gợn sóng.

Một cỗ khí tức bàng bạc hiện ra.

Mà mơ hồ có thể nhìn thấy bên ngoài áo giáp dường như vô hình này có không ít khói độc dường như đang nhảy múa chung quanh.

Đây chẳng lẽ là Hồn Linh Khải Giáp Địa cấp của Tùng Bách Đào?Trong nháy mắt Lương Bá Quang lập tức nghĩ tới lời đồn khi trước.

Tùng Bách Đào ở trong thành Thiên Tinh đã bị đoạt đi Hồn Linh Khải giáp Địa cấp.

Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh xuất hiện, mắt thân thể không dừng lại một chút nào, thủ ấn trong tay nhanh chóng biến đổi.

Lúc này có một cỗ năng lượng vô hình trong không trung hội tụ.

Cả không trung dường như run rẩy.

Lập tức có một mảnh khói độc bao phủ không trung, toàn bộ không gian lúc này tràn ngập mùi gay mũi, khiến cho cả thiên địa dường như bị đè nén.

Lương Bá Quang, ta nói ngươi trốn không thoát đâu.

Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh lạnh lùng quát lên một tiếng.

Thủ ấn trong tay một lần nữa được ngưng tụ.

Hai đạo hắc mang một trái một phải vô cùng quỷ dị trực tiếp xé rách không gian bắn về phía Lương Bá Quang.

Hắc mang trực tiếp xuyên qua không gian giống như linh xà xuất động.

Mà ngay sau đó hắc mang lấy một tốc độ như phá không hung hăng đụng vào trên người Lương Bá Quang.

Phanh.

Khói độc va chạm một cỗ năng lượng rung động giống như gợn sóng khuếch tán, âm thanh trầm đục vang lên trong không trung.

Trong lúc không kịp ứng phó, thân thể Lương Bá Quang trực tiếp bị đánh bay, miệng phun ra một ngụm máu.

Sưu.

Lương Bá Quang không có một chút do dự nào trực tiếp chạy trốn.

Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh toàn thân là độc, lại là linh giả, linh hồn công kích cũng chiếm không ít tiện nghi.

Mà ngay cả bên trong linh hồn dường như cũng có độc khí, tuyệt đối là người khó nhằn nhất.

Giờ phút này Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh còn có Hồn Linh Khải Giáp Địa cấp, bản thân hắn lại bị thương, đương nhiên sẽ không phải là đối thủ của Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh.

Lương Bá Quang thật không ngờ tới, Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh không ngờ lại luyện hóa dung hợp được bảo vật như Hồn Linh Khải Giáp Địa Cấp, có loại bảo vậy này hắn căn bản không thể chống lại Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh.

Ngươi có thể chạy thoát sao?Ngay khi Lương Bá Quang chạy trốn, thân ảnh Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh đột nhiên hiện lên từ trong đám sương mù vặn vẹo.

Trong tay có một cỗ khói đen tuôn ra, một mũi gay mũi khuếch tán.

̣t một, trốn một.

Cỗ khói đen nồng đậm này lập tức hóa thành từng sợi chỉ màu đen, mỗi sợi chỉ đều mang theo lực lượng xuyên thấu không trung bao phủ không gian quanh người Lương Bá Quang.

Chỉ trong nháy mắt, ngàn vạn sợ chỉ màu đen bao phủ thân hình Lương Bá Quang vào trong giống như một cái kén nhộng vậy.

Giờ phút này ánh mắt Lương Bá Quang vô cùng hoảng hốt, trong mắt hiện lên sự tuyệt vọng.

Đông Vô Mệnh, ta sẽ nhớ kỹ ngươi.

Một thanh âm vang lên trong chiếc kén, lập tức có một cỗ linh lực bàng bạc tràn ra.

Cả cái kén lắc lư run rẩy, một cỗ khí tức cường hãn tràn ngập.

Phanh Phanh.

Cái kén trực tiếp nổ tung.

Kình kình ngập trời khuếch tán ra bốn phía.

Lực lượng vô cùng mạnh mẽ, ít nhất so với một kích toàn lực thời kỳ toàn thịnh của Lương Bá Quang còn mạnh hơn gấp đôi, coi như là gặp Linh Vương nhị trọng cũng có lực chống lại.

Sưu.

Trong kình khí cuồng bạo có một đạo quang ảnh màu trắng phóng lên trời mang theo một cỗ khí tức linh hồn bàng bạc biến mất trong không trung.

Bất quá vào lúc này trong mắt Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh hiện lên sự kinh ngạc thế nhưng cũng không thèm để ý tới.

Ánh mắt hắn lúc này lạnh lẽo, thủ ấn lại tiếp tục biến hóa.

Tự bạo thân mình muốn để Hồn Anh chạy trốn sao? Vận khí ngươi quả thực không tốt chút nào.

Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh lạnh lẽo quát lên một tiếng, hai tay đánh ra từng đạo thủ ấn quỷ dị.

Một cỗ hắc mang đậm đặc tuôn ra, hắc mang đậm đặc mang theo một cỗ linh hồn lực mênh mông.

Cỗ khí tức linh hồn này vô cùng cuồng bạo và hung hãn.

Phệ Hồn ác Anh, đi.

Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh hét lớn một tiếng.

Trong cỗ hắc mang đậm đặc này có một tiếng rít chói tai vang lên, giống như là thanh âm tới từ địa ngục.

Thanh âm này khiến cho lòng người sợ hãi, linh hồn run rẩy.

Ô Ô.

Tiếng rít chói tai, quái dị chấm dứt.

Lập tức có một đạo hắc mang nhỏ từ trong hắc mang phóng lên trong.

Hắc mang nhỏ này giống như một vật sống trực tiếp tạo thành một thân ảnh hư ảo, toàn thân đen kịt, cái miệng dữ tợn mở ra giống như ác quỷ, mang theo khói đen tràn ngập.

Vật khủng bố này chính là Phệ Hồn Ác Anh.

Sưu Sưu.

Phệ Hồn Ác Anh dữ tợn phóng về phía chân trời, mang theo khí tức chấn động linh hồn.

Ô Ô.

Phệ Hồn Ác Anh liên tục rít lên từng tiếng quái dị, trong tiếng kêu quái dị này Hồn Anh Lương Bá Quang đang đào tẩu giống như bị khắc chế, lập tức run rẩy.

Vừa tới gần Phệ Hồn Ác Anh trực tiếp phun ra một cỗ sương mù màu đen.

Thân ảnh nhanh tới mức không thể tưởng tượng nổi, trực tiếp bao phủ hồn anh Lương Bá Quang đang đào tẩu.

Ô Ô.

Trong lúc mọi người run rẩy, Phệ Hồn Ác Anh kia rít lên một tiếng.

Cái miệng dữ tợn mang theo khí thế cuồng bạo lập tức cắn xé Hồn Anh của Lương Bá Quang.

Hư ảnh như thực chất kia trực tiếp đem Hồn Anh của Lương Bá Quang thôn phệ vào trong miệng.

Tiếng kêu thảm thiết của Lương Bá Quang vang lên, sau đó biến mất vĩnh viễn trong thế gian.

Hỗn đản.

Lương Bá Quang bị đánh chết Hồ Hưng Hải cũng nhìn thấy.

Môn phái lúc này đã bị áp chế tuyệt đối, không còn tâm tái chiến, hắn đã sớm muốn chạy trốn, thế nhưng căn bản lại không có cách này đào thoát.

Ngao.

Trong nháy mắt giữa vòng đại chiến kia vang lên một tiếng thú rống giống như sói tru, đột nhiên có một thân thể yêu thú khổng lồ xuất hiện giữa không trung.

Đầu yêu thú khổng lồ này có bản thể chừng ngàn thước, quanh thân tràn ngập quang mang màu trắng, sau lưng có bảy cái đuôi lớn dài mấy trăm thước bắn ra kình phong sắc bén.

Cửu Vĩ Yêu Hồ, là Cửu Vĩ Yêu Hồ.

Không ít ánh mắt nhìn lên không trung.

Giờ phút này sắc mặt Hồ Hưng Hải lại càng hoảng hốt.

Lúc này Bạch Linh khôi phục bản thể, kình phong vô tận từ trong cơ thể tuôn ra khiến cho cả không gian đều chấn động, run rẩy mang theo một cỗ uy thế tuyệt đối.

Thân thể không chút đình trệ nào, trong nháy mắt lao thẳng về phía Hồ Hưng Hải.

Thân thể tuy khổng lồ nhưng lại nhanh như thiểm điện, trong lúc mơ hồ khiến cho không gian vặn vẹo.

Không khí chung quanh lúc này hỗn loạn, thanh âm bạo liệt liên tục vang lên.

Đồng thời trên bản thể Bạch Linh, bảy cái đuôi lớn kia bắn về phía trước, giống như linh xà xuất động, trực tiếp xuyên thấu không gian mang theo lực lượng sắc bén vây khốn Hồ Hưng Hải ở bên trong.

Hồ Hưng Hải nhìn thấy bản thể của Bạch Linh đã sớm cảm thấy lạnh lẽo.

Lúc giao thủ hắn cũng đã biết được thực lực của Bạch Linh, lúc này Bạch Linh hiện ra bản thể, thực lực lại càng thêm cường hãn.

Lúc này Hồ Hưng Hai không dám chủ quan một chút nào, thủ ấn nhanh chóng biến đổi.

Chân khí cuồng bạo hội tụ trong lòng bàn tay rồi đột nhiên hóa thành một đạo quang trụ hung hăng đánh về phía Bạch Linh.

Phanh Phanh.

Đạo quang trụ này trực tiếp đánh vào một cái đuôi lớn của Bạch Linh.

Hai đạo lực lượng hung hăng va chạm, thanh âm trầm thấp vang lên.

Thế nhưng lại không có thanh âm bạo tạc vang lên như trong dự đoán của nhiều người mà chỉ có một cỗ kình khí lặng lẽ lan tràn ra bốn phía.

Mà chỗ kình khí lan tràn ra, cả không gian đều rung động.

Mà dưới sự rung động này thân hình Hồ Hưng Hải trực tiếp bị đẩy lùi.

Cũng trong nháy mắt này Hồ Hưng Hải nhìn vào một ánh mắt quỷ dị, lập tức trong đầu có một cỗ lực lượng quỷ dị tràn vào.

Chỉ thấy lúc này trên bản thể Bạch Linh đột nhiên có một cỗ lực lượng quỷ dị trực tiếp tràn vào trong người Hồ Hưng Hải.

Ánh mắt này cực kỳ quỷ dị, khiến cho người ta trong lúc bất tri bất giác không tự chủ bị hãm vào.

Phanh.

Trong chớp mắt, một cái đuôi lớn run lên.

Một cỗ lực lượng bàng bạc phá vỡ không gian trực tiếp đánh vào người Hồ Hưng Hải.

Hồ Hưng Hải ngẩn người ra cũng chỉ trong nháy mắt mà thôi.

Khi hắn tỉnh lại, muốn tránh né cũng không còn kịp nữa.

Phốc Phốc.

Dưới cỗ lực lượng mạnh mẽ này hộ thân cương khí trên người Hồ Hưng Hải trực tiếp rạn nứt, đồng thời miệng phun ra một ngụm máu.

Không có một chút trì hoãn nào, sáu cái đuôi còn lại sau lưng Bạch Linh giống như một đầu cự mãng nhanh chóng xuyên qua không trung mang theo một đám tàn ảnh trọng điệp, cơ hồ chỉ trong nháy mắt không gian run rẩy, toàn bộ sáu cái đuôi đều hung hăng đánh vào trên người Hồ Hưng Hải.

Một cỗ gợn sóng vô hình khuếch tán.

Lực lượng khuếch tán cũng khiến cho nội tâm Hồ Hưng Hải cảm thấy sợ hãi.

Đây là cảm giác sợ hãi tử vong, cùng với khí tức tử vong bao phủ trong lòng hắn.

Khí tức cường hãn này khiến cho bản thân hắn là Vũ Vương tứ trọng cũng cảm giác được sự sợ hãi.

Phanh Phanh.

Sáu cỗ thanh âm bạo liệt vang lên, sáu cỗ lực lượng mạnh mẽ lập tức trút xuống cơ thể Hồ Hưng Hải.

Giờ phút này Hồ Hưng Hải hoàn toàn không có lực chống lại.

Sáu cỗ lực lượng liên tiếp đánh xuống, vũ đan trong cơ thể trực tiếp bị đánh vỡ.

Thân thể bị đánh bay về phía sau, miệng phun ra một ngụm máu tươi cùng với nội tạng bị nghiền nát.

Phi Linh môn, ta sẽ không bỏ qua cho các người.

Ngay khi thân hình trực tiếp bị phá hủy, trong đầu Hồ Hưng Hải có một đạo bạch quang nhanh như chớp bắn về phía trước rồi biến mất trong không trung.

̀ng giả thần bí.

(1)Phanh Phanh.

Thân hình Hồ Hưng Hải trực tiếp hóa thành vô số mảnh nhỏ rơi xuống mặt đất.

Bạch Linh thu hồi bản thể, ánh mắt nhìn vào Hồn anh Hồ Hưng Hải đang đào tẩu.

Thế nhưng lúc này nàng cũng không có cách nào, muốn tiêu diệt Hồn Anh thế nhưng cũng không thể đuổi kịp.

Ngao.

Thiên Độc Yêu Long rống lên một tiếng, khí tức hung hãn quanh người tuôn ra.

Thân hình khổng lồ hóa thành một đạo lưu quang màu đen rồi xông về phía trước.

Ta muốn đi ngươi còn không thể cản được.

Tùng Thanh Sơn lạnh lẽo quát lên một tiếng.

Một đạo chưởng ấn bàng bạc nóng bỏng trong tay trực tiếp đánh về phía trước.

Chưởng ấn xuyên thấu không gian, đập về phía Thiên Độc Yêu Long.

Ngao.

Trong miệng Thiên Độc Yêu Long đột nhiên có một cỗ khói độc bàng bạc phun ra.

Trong sương mù này có một cỗ lực lượng ăn mòn vô cùng lớn.

Sóng gợn trong không gian lúc này cũng bị ăn mòn.

Chưởng ấn của Tùng Thanh Sơn cũng chậm rãi bị hóa giải.

Thiên Độc Yêu Long muốn chống lại Tùng Thanh Sơn không khó.

Dựa vào bản thể cường hãn là có thể.

Thế nhưng muốn giết hắn lại vô cùng khó khăn.

Vũ Vương tam trọng không phải là người mà Thiên Độc Yêu Long có thể dễ dàng đánh chết.

Hừ.

Bỗng nhiên một tiếng hừ lạnh truyền tới.

Thân ảnh Bạch Linh như quỷ mị xuất hiện sau lưng Tùng Thanh Sơn.

Không gian chung quanh lúc này vặn vẹo, một bàn tay trắng nõn nhanh chóng di chuyển, trên cổ tay có một đạo quang trụ màu trắng mang theo công kích ngập trời xuyên thấu không gian hung hăng đánh về phía Tùng Thanh Sơn.

Phanh.

Lúc này Tùng Thanh Sơn trở tay không kịp.

Tốc độ của Bạch Linh không phải là thứ mà hắn có thể so sánh.

Khi hắn phát hiện ra thì thân thể đã trực tiếp bị đánh bay, miệng phun ra một ngụm máu tươi.

Phốc phốc.

Thân hình Tùng Thanh Sơn lảo đảo lui về phía sau mấy bước, sắc mặt hoảng hốt.

Ngao.

Thiên Độc Yêu Long thừa cơ rống lên một tiếng, một cỗ khí tức vô cùng hung hãn ngập trời từ trong cơ thể nó truyền ra.

Khói độc cuồn cuộn khiến cho không gian quanh người vặn vẹo.

Thân thể khổng lồ lúc này nhanh như thiểm điện thừa cơ hung hăng va chạm với Tùng Thanh Sơn.

Thân thể khổng lồ trực tiếp đánh về phía trước mang theo một cỗ khí tức ngập trời.

Cảm nhận công kích của Thiên Độc Yêu Long, Ánh mắt Tùng Thanh Sơn trở nên lạnh lẽo rồi chuyển thành oán độc lập tức ngửa mặt lên không trung rồi quát: Bắc trưởng lão, nhanh cứu ta.

Phía xa, Lục Thiếu Du vẫn nhìn toàn trường lúc này nghe thấy tiếng quát của Tùng Thanh Sơn khiến cho Lục Thiếu Du giật mình.

Chẳng lẽ còn có cường giả ẩn giấu trong hư không, ngay cả bản thân hắn cũng không biết? Là người Thiên Quỷ tông mới tới sao?Nội tâm Lục Thiếu Du không khỏi trùng xuống, đưa ra kết luận của bản thân.

Khặc khặc.

Thiên Độc Yêu Long thất giai sơ kỳ, không nghĩ tới ta lại nhìn thấy loại yêu thú này.

Để ngươi làm tọa kỵ của bổn vương cũng không tệ lắm.

Ngay khi Thiên Độc Yêu Long sắp va chạm với Tùng Thanh Sơn.

Giữa không trung gợn sóng lắc lư, ngay lúc đó có một đạo thân ảnh màu xanh trực tiếp xuất hiện.

Ngay khi thân ảnh màu xanh này xuất hiện, không gian như đình trệ.

Thân ảnh màu xanh này bước về phía trước một bước, không gian dưới chân giống như co rút lại, thân ảnh lập tức xuất hiện sau lưng Tùng Thanh Sơn.

Một cỗ linh hồn lực bàng bạc lan tràn ra chung quanh.

Giờ phút này không gian như đọng lại, tất cả mọi người đều nhìn lên không trung.

Cỗ linh hồn lực bàng bạc này khiến cho tất cả mọi người đều cảm thấy một cỗ áp chế mạnh mẽ tới từ sâu trong linh hồn, tim đập nhanh hơn vài phần.

Linh Vương, Linh Vương đẳng cấp cao.

Trong lòng Lục Thiếu Du trầm xuống.

Cỗ năng lượng bàng bạc này không ngờ trực tiếp dựa vào linh lực trong cơ thể ảnh hưởng tới không gian chung quanh.

Loại thực lực này tuyệt đối là người mạnh nhất từ trước tới nay hắn gặp phải.

Khí tức quanh người dường như so với nhạc phụ Vân Khiếu Thiên, Lữ Chính Cường còn mạnh hơn không ít.

Tu vi người này Lục Thiếu Du không cách nào phán đoán.

Thế nhưng chí ít cũng phải tới thất trọng, thậm chí là Linh Vương bát trọng.

Nhìn thấy thân ảnh màu xanh xuất hiện, Tùng Thanh Sơn hét lớn: Bắc trưởng lão, cứu ta.

Nể mặt ngươi tặng ta bảo vật, ta miễn phí cứu ngươi một lần.

Thân ảnh màu xanh này nhạt nhạt nói.

Thanh âm vừa dứt, tay áo trực tiếp vung lên.

Lập tức ở giữa thiên địa có một cỗ năng lượng cường hãn kinh người hội tụ.

Trong nháy mắt có một đạo quang trụ xuất hiện sau đó dùng một tốc độ mạnh mẽ hung hăng va chạm với thân thể Thiên Độc Yêu Long.

Phanh.

Khi đạo quang trụ này va chạm với thân thể Thiên Độc Yêu Long.

Thân hình khổng lồ của Thiên Độc Yêu Long giờ phút này giống như một con mãng xà nhỏ trực tiếp bị đánh bay về phía sau.

Thân thể khổng lồ va chạm cực mạnh với sơn mạch.

Sau đó đập xuống mặt đất khiến cho toàn bộ sơn mạch rung chuyển, từng khe nứt lan tràn xuất hiện dày đặc.

Cảnh này khiến cho tất cả mọi người sợ hãi than.

Loại thực lực này quá mạnh mẽ, mạnh tới mức không thể tưởng tượng nổi.

Mạnh tới mức khiến cho ý nghĩ tất cả mọi người đông cứng.

Mọi người lúc này đều nhìn chăm chú vào thân ảnh màu xanh trên không trung.

Đây là một lão giả chừng năm mươi tuổi, người này có một mái tóc dài màu đen, dáng người cao gầy, thế nhưng trong mắt lại hiện lên sự âm hàn.

Trên người mặc một bộ y phục màu xanh, trên y phục phần vai có những đồ án hoa văn kỳ dị.

Phốc phốc.

Đập xuống mặt đất, Thiên Độc Yêu Long lập tức hóa thành hình người.

Cho dù là có bản thể cường hãn vô cùng thế nhưng lúc này nó cũng phải phun ra một ngụm máu, sắc mặt tái nhợt.

Đại trùng tử, ngươi thế nào rồi.

Tiểu Long lo lắng quát lên một tiếng.

Thân thể nho nhỏ lập tức vọt tới trước người Thiên Độc Yêu Long.

Linh Vương này quá mạnh mẽ.

Thiên Độc Yêu Long nói nhỏ, khóe miệng đầy vết máu, khí tức trên người hỗn loạn.

Thật mạnh mẽ.

Sắc mặt Lục Thiếu Du vô cùng ngưng trọng.

Không nghĩ tới Thiên Quỷ tông còn có một cường giả khủng bố như vậy.

Chỉ trong một chiêu có thể khiến cho Thiên Độc Yêu Long bị trọng thương.

Có lẽ người này còn chưa dùng toàn lực.

Mà thực lực người này tuyệt đối đã tới tình trạng vô cùng khủng bố.

Bắc trưởng lão.

Người mau giúp ta giết chết đám người Phi Linh môn, ta muốn toàn bộ bọn chúng đều chết.

Ánh mắt Tùng Thanh Sơn oán độc, lạnh lẽo nhìn vào tất cả đám người Phi Linh môn, sát ý tuôn ra, lúc này cả người dường như đã tiến vào trạng thái cuồng bạo.

Ta chỉ đáp ứng ngươi vào lúc cuối cùng cứu ngươi một mạng, ngươi đem Lục Thiếu Du cho ta mà thôi.

Những thứ còn lại, một điều ta cũng chưa đáp ứng.

Thân ảnh màu xanh nói với Tùng Thanh Sơn.

Thanh âm vừa dứt, ánh mắt người này lập tức nhìn về Lục Thiếu Du.

Trong mắt hiện lên sự lạnh lẽo.

Ngươi chính là Lục Thiếu Du của Phi Linh môn gần đây danh khí khá lớn ở trong Cổ Vực sao? Quả nhiên có chỗ kỳ lạ.

Chỉ bằng vào tu vi Vũ Suất tứ trọng có thể chống lại hai Vũ Suất cửu trọng.

Lại là vũ giả toàn hệ, ta đối với thanh Huyết Đao trên người ngươi cảm thấy rất có hứng thú.

Thân ảnh màu xanh nhìn Lục Thiếu Du rồi lạnh nhạt nói.

̀ng giả thần bí.

(2) Các hạ là người phương nào.

Mí mắt Lục Thiếu Du nhảy lên, lập tức ngẩng đầu nhìn về lão giả mặc y phục màu xanh phía trước.

Thực lực khủng bố như vậy Lục Thiếu Du tự biết bản thân mình không thể nào chống lại.

Cho dù là Bạch Linh cũng không thể chống lại.

May mắn là hiện tại trong Phi Linh môn còn có Nam thúc, cũng không tới mức sợ người này.

Cho nên trước tiên phải biết lai lịch người này một chút.

Ta là ai cho dù nói ngươi cũng chưa chắc biết rõ.

Chẳng lẽ ngươi cậy vào Linh Thiên môn làm hậu trường sao? Bất quá cho dù là ngươi biết ta cũng không sợ Linh Thiên môn.

Cho nên ngươi cũng đừng vọng tưởng Linh Thiên môn có thể che chở cho ngươi.

Lão giả áo xanh lạnh nhạt nhìn Lục Thiếu Du rồi nói.

Các hạ là người của Thiên Địa các?Ánh mắt Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh lóe lên bất định, nhìn vào đồ án trên vai lão giả áo xanh rồi nói.

Ồ, không nghĩ tới ngươi còn biết Thiên Địa các.

Ánh mắt lão giả áo xanh nhìn về phía Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, dường như có chút kinh ngạc rồi thản nhiên nói: Đúng vậy, ta chính là người của Thiên Địa các.

Hiện tại ngươi đã biết, dù là Linh Thiên môn cũng không dám làm gì với ta.

Thiếu Du, phiền lớn rồi.

Nghe lão giả áo xanh nói vậy, ánh mắt Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh lập tức đại biến, vẻ mặt ngưng trọng truyền âm nói với Lục Thiếu Du.

Thiên Địa các? Là thế lực gì?Lục Thiếu Du lập tức nghi hoặc.

Bản thân hắn còn chưa từng nghe nói qua thế lực này.

Một thế lực vô cùng khủng bố, lúc trước thiếu chút nữa ta đã gia nhập.

Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh lúc này đã ở bên cạnh Lục Thiếu Du nói nhỏ.

Vẻ mặt hắn lúc này cũng vô cùng ngưng trọng, bởi vậy có thể thấy được thực lực của Thiên Địa các này ra sao.

Mà lúc này ánh mắt lão giả áo xanh cũng nhìn về phía Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh bên cạnh Lục Thiếu Du rồi lạnh nhạt nói: Hồn Linh Khải Giáp Địa cấp, trước tiên ta thu thù lao một chút.

Linh Vương nhất trọng kia, nhanh giao Hồn Linh Khải Giáp ra, ta có thể tha cho ngươi một mạng, nếu không có thù lao ta cũng lười ra tay giết người.

Các hạ, Thiên Quỷ tông cho ngươi những thứ gì chúng ta có thể cho gấp bội, thế nào?Sắc mặt Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nhìn lão giả áo xanh rồi nói.

Quy củ Thiên Địa các chỉ tiếp nhận ủy thác từ một người.

Chuyện đã đáp ứng cho tới bây giờ không đổi ý.

Làm không được thì tự mình bồi thường.

Điều kiện của các ngươi rất hấp dẫn, bất quá ta không thể bỏ qua quy củ của Thiên Địa các được.

Thiên Quỷ Tông đáp ứng đưa cho ta một kiện Hồn Linh Khải Giáp mà các ngươi đánh cướp được, chẳng lẽ các ngươi có thể cho ta hai kiện sao? Nếu như vậy thì sau lần giao dịch với Thiên Quỷ tông này ta có thể giúp các ngươi làm một việc.

Lão giả áo xanh nhàn nhạt nói, thân ảnh ngạo nghễ đứng đó, không xem tất cả mọi người cùng chúng yêu thú vào trong mắt.

Được rồi, đem Hồn Linh Khải Giáp cho ta, nếu không ta ra tay ngươi cũng chỉ có chết mà thôi.

Thanh âm vừa dứt, ánh mắt lão giả áo xanh mang theo hàn ý nhìn về phía Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh.

Một cỗ năng lượng vô hình từ trong cơ thể hắn tràn ra.

Mà lúc này không gian trước người hắn vặn vẹo liên tục, uy thế bao phủ trong lòng tất cả mọi người.

Mọi người bao gồm chúng yêu thú đều bị áp chế tuyệt đối.

Bên cạnh người của Phi Linh môn và chúng yêu thú đang vây quanh những người của Thiên Tinh tông cùng với Thiên Quỷ tông.

Bởi vì có sự xuất hiện của lão giả ảo xanh này cho nên mọi người không tiếp tục động thủ, cả đám dùng ánh mắt kinh hãi nhìn về phía lão giả áo xanh.

Muốn ta đem Hồn Linh Khải Giáp giao cho các hạ sợ rằng ta còn chưa làm được.

Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh chậm rãi hít sâu một hơi, ánh mắt trầm xuống.

Một cỗ khí tức âm lệ từ trên người tràn ra.

Không chiến mà hàng, cho dù biết bản thân không phải là đối thủ của đối phương thế nhưng đây không phải là phong cách của hắn.

Linh lực trong cơ thể nhanh chóng vận chuyển, cho dù liều mạng cũng phải đấu với người này một trận.

Cho dù là ngươi có Hồn Linh Khải Giáp, lại tăng thêm độc công kia thế nhưng cũng không phải là đối thủ của bổn vương.

Bất quá bổn vương bội phục dũng khí của ngươi.

Ta cũng từng nghe nói danh hào của ngươi, Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh, hiện tại có thể nói là Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh.

Ngươi lại dám chống lại bổn vương, vậy thì đi chết đi.

Thanh âm vừa dứt, thân ảnh lão giả áo xanh trực tiếp bước về phía trước một bước, cả không gian lúc này trực tiếp run rẩy.

Giờ phút này, Lục Thiếu Du lập tức cảm nhận được một cỗ khí tức cực độ nguy hiểm.

Người này đã sinh ra sát ý, lại thêm thực lực của bản thân hắn.

Giờ phút này trong tất cả mọi người ở đây không ai có thể ngăn cản hắn.

Ngay khi ý niệm này hiện lên trong đầu Lục Thiếu Du, không gian quanh người lão giả áo xanh chậm rãi vặn vẹo.

Mà thân ảnh của hắn đã biến mất vô cùng quỷ dị.

Không tốt.

Lục Thiếu Du thầm kêu một tiếng không tốt.

Mắt thấy thân ảnh lão giả áo xanh biến mất.

Toàn thân Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh cũng run lên, một cảm giác lạnh lẽo từ trong linh hồn tràn ra.

Ngay lập tức, thân ảnh lão nhanh chóng lùi lại, quanh thân liền được một cỗ hắc mang bao phủ.

Bổn vương đã từng nói qua, ngươi không phải là đối thủ của bổn vương.

Thanh âm vừa dứt.

Một đạo thân ảnh lăng không mà tới.

Thân ảnh của lão giả áo xanh hiện ra mang theo hàn ý lạnh lẽo.

Bàn tay hắn nhấc lên, trong không gian chung quanh lập tức có một cỗ năng lượng quỷ dị ngưng tụ tới.

Cuối cùng mang theo một cỗ khí tức linh hồn lực đậm đặc nhanh chóng bắn về phía Đông Vô Mệnh.

Đông Vô Mệnh định chạy trốn, thế nhưng không gian chung quanh đã bị khống chế, căn bản không có cách nào chạy thoát.

Giờ phút này sắc mặt Đông Vô Mệnh tái nhợt, cắn răng một cái, trong tay lập tức có một cỗ khói đen tuôn ra, một mùi gay mũi nhanh chóng khuếch tán.

Chi Chi.

Trong nháy mắt cỗ khói đen đậm đặc này nhanh chóng ngưng tụ thành một đầu cự mãng màu đen khổng lồ chừng tám trăm thước.

Không gian chung quanh đầu cự mãng này vặn vẹo.

Quanh người đầu hắc mãng có vô số sợi tơ màu đen xuyên qua không gian.

Một cỗ khí tức chấn nhiếp nhân tâm xuất hiện.

Đầu hắc mãng này rống lên một tiếng trầm thấp mang theo một cỗ uy thế kinh người lao thẳng về phía lão giả áo xanh.

Linh hồn lực bàng bạc từ trong cơ thể Đông Vô Mệnh không chút giữ lại mà toàn bộ đều tuôn ra.

Thủ ấn trong tay không ngừng biến đổi, linh hồn lực bàng bạc đều được rót vào trên người đầu cự mãng kia.

Linh hồn công kích của Linh Vương nhất trọng ở trước mặt ta chỉ là trò hề mà thôi.

Lão giả áo xanh không chút bối rối, năng lượng trong tay trực tiếp khiến cho không gian run rẩy, sau đó công kích này liền bao phủ đầu cự mãng bằng linh hồn lực kia.

Mà trong nháy mắt, linh hồn công kích của Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nhanh chóng rạn nứt rồi bị nghiền nát.

Hoàn toàn không phải là đối thủ của đạo công kích tới từ lão giả áo xanh.

Sư phụ.

Ánh mắt Lục Tâm Đồng trầm xuống, thủ ấn trong nháy mắt đánh ra, quanh người nhanh chóng được một cỗ khí tức kỳ dị bao phủ.

Khí tức này đủ để khiến cho nhân tâm rung động.

Tiếp theo, trong mi tâm Lục Tâm Đồng có một cỗ quang mang màu vàng bắn ra.

Chi Chi.

Một thanh âm khiến cho màng tai đau đớn vang lên, cùng với đó là một cỗ khí tức khiến cho linh hồn run rẩy xuất hiện.

Đầu thú hồn Xích Kim Độc Chu trong mi tâm Lục Tâm Đồng nhanh chóng bắn ra, kèm theo khói độc.

Một cỗ khí tức khiến tim đập nhanh khuếch tán.

Đây là.

Sắc mặt lão giả áo xanh vô cùng nghi hoặc, ánh mắt kinh ngạc nói: Thú hồn, Xích Kim Độc Chu bát giai.

Xích Kim Độc Chu vừa xuất hiện.

Chúng thú ở giữa không trung một lần nữa bị áp chế.

Thú uy của yêu thú bát giai, loại uy áp giai vị này vô cùng cường hãn.

Trong lúc nguy cấp này, Xích Kim Độc Chu lao thẳng về phía trước, đột nhiên một cỗ sương mù đỏ thẫm từ trong cơ thể nó tuông ra.

Sương mù xuyên qua không gian, thân hình khổng khẽ nhúc nhích một cái lập tức có một cái mạng nhện khổng lồ được kết.

Phía trên mạng nhện khổng lồ này thú hồn chi lực không ngừng tuôn ra khiến cho linh hồn mọi người không khỏi cảm thấy đau đớn.

Sưu.

Trong lúc lão giả áo xanh kinh ngạc.

Mạng nhện khổng lồ mang theo lực lượng thú hồn lập tức đánh tới.

Thú hồn bát giai a.

Lại là một kiện bảo vật không tệ.

Không nghĩ tới trong Phi Linh môn nho nhỏ này, từng kiện bảo vật không ngừng xuất hiện, kiện sau còn mạnh hơn kiện trước.

Quả thực hôm nay tới đây không tồi.

Lão giả áo xanh sau khi kinh ngạc rồi lạnh nhạt nói một tiếng.

Thủ ấn trong tay liên tục biến hóa.

Không gian trực tiếp vặn vẹo rồi ngăn cản mạng nhện khổng lồ bằng linh hồn kia.

Sưu.

Mạng nhện khổng lồ bằng linh hồn lực bàng bạc này không thể tiến lên được một chút nào.

Bởi vì lúc này phía trước nó có một cỗ lực lượng mạnh mẽ không thể rung chuyển bao phủ phía trước.

Sưu Sưu.

Cơ hồ cùng một lúc, ánh mắt Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh lóe lên, một cỗ năng lượng thuộc tính phong trong tay xuyên qua không gian hóa thành một quang cầu màu trắng cực lớn, giống như một cơn cuồng phong đánh về phía lão giả áo xanh.

Ngao.

Lục Thiếu Du không chút do dự, tuy rằng biết thực lực của mình không đủ, thế nhưng lúc này Đông lão gặp nguy hiểm hắn không còn lựa chọn nào khác.

Huyết Lục nhanh chóng được lấy ra, lúc này hắn đã không còn lực thi triển Liệt Thiên Cửu Kích, thế nhưng vẫn cố gắng đao bổ ra một đao.

Đao mang xuyên quan không gian ầm ầm chém về phía lão giả áo xanh.

Oanh.

Trong tay Bạch Linh cũng có một đạo quang trụ nhanh chóng bắn về phía trước.

Chỉ trong nháy mắt, năm đạo công kích đồng thời bắn về phía lão giả áo xanh.

Uy thế cường hãn như vậy cũng khiến cho những người quan sát phía xa rung động.

Hừ, đều có chút bất phàm, chỉ là thực lực các ngươi vẫn quá yếu.

Ánh mắt lão giả áo xanh biến đổi, hàn ý bắt đầu tràn ra.

Năng lượng vô hình trong tay phun ra rồi bao phủ không trung.

Không gian lắc lư liên tục, một cỗ năng lượng vô hình đột nhiên bộc phát.

Sưu Sưu.

Công kích đánh vào phía trên không gian vặn vẹo kia, mấy đạo công kích cùng đánh tới thế nhưng cũng không tạo thành thanh âm kinh thiên.

Mấy đạo lực lượng va chạm cùng một chỗ khiến cho không gian run rẩy vô cùng quỷ dị.

Phanh.

Không gian kia run rẩy không được bao lâu thì lập tức có một tiếng nổ kinh thiên vang lên.

Ngay sau đó, từng thân ảnh chật vật bay ngược về phía sau.

Mấy đạo thân ảnh này nhanh chóng đập xuống mặt đất.

Phanh Phanh.

Trên mặt đất, mấy đạo thân ảnh phân tán đập xuống.

Kình khí khuếch tán, không gian chung quanh lúc này vô cùng hỗn loạn.

Mà nơi mấy đạo thân ảnh đập xuống, mặt đất trực tiếp rạn nứt tạo thành một cái khe lan tràn ra chung quanh.

Phốc Phốc.

Mấy ngươi cơ hồ đồng thời phun ra một ngụm máu tươi.

Sắc mặt mấy người Lục Thiếu Du, Lục Tâm Đồng, Bạch Linh, Đông Vô Mệnh, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh đều tái nhợt vô cùng khó coi.

Đám hỗn đản Thiên Địa các này, ngay cả đệ tử ta cũng dám làm tổn thương, muốn chết.

Trong Phi Linh môn, lúc này trong mật thất kia có một đạo thân ảnh hư ảo như ẩn như hiện vô cùng giận dữ.

Đừng vội, để cho tiểu tử kia ăn chút vị đắng cũng tốt.

Bằng không thì không biết trời cao đất rộng.

Chúng ta cũng không bảo vệ được hắn cả đời.

Huống chi còn có một người chỉ sợ cũng không nhịn được mà sắp ra tay.

Bên cạnh thân thể hư ảo này có một người nhìn qua già yếu nói.

Rõ ràng là hai người ở đây thế nhưng lúc này không có một ai có thể chú ý tới hai người này.

Nam thúc, thế nào mà người còn chưa xuất hiện.

Nếu như người không xuất hiện thì ta quả thực sắp xong rồi.

Lục Thiếu Du cố gắng đứng lên, tay lau vết máu trên khóe miệng.

Thanh Linh Khải Giáp trên người lúc này cũng tràn ngập vết máu.

Sắc mặt Lục Thiếu Du âm trầm nhìn về thân ảnh màu xanh trên bầu trời.

Bản thân hắn đối mặt với người có cấp bậc này quả thực không có một chút lực để chống lại nào.

Ánh mắt đảo qua chung quanh, lúc này mấy người Bạch Linh, Đông Vô Mệnh, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, Lục Tâm Đồng đều bị thương nặng.

Chết đi, chết hết đi.

Nhìn vào cảnh tượng này, Tùng Thanh Sơn ở trên bầu trời lập tức cười lạnh nói.

Một đám muốn chết, trước tiên ta thu thú hồn Bát giai này rồi nói sau.

Lúc này, lão giả áo xanh trên không trung sau khi nói một câu rồi trực tiếp đánh về phía Lục Tâm Đồng.

Bàn chân khẽ bước một cái, cánh tay duỗi ra, một đạo trảo ấn lăng không hiện ra.

Gợn sóng trong không gian chung quanh đạo trảo ấn này trực tiếp bị nghiền nát, trong nháy mắt xuất hiện trước người Lục Tâm Đồng.

Chủ nhân.

Tâm Đồng.

Tâm Đồng.

Sắc mặt Phi Thiên Ngô Công, Lục Thiếu Du, Đông Vô Mệnh, Tiểu Long, Bạch Linh đại biến.

Kể cả đám đệ tử Phi Linh môn gần đó cũng cố gắng đánh tới.

Thế nhưng căn bản tốc độ của bọn họ không kịp, đạo trảo ấn này nhanh chóng đánh vào trên người Lục Tâm Đồng.

Thương thế trên người Lục Tâm Đồng vốn so với mọi người là nghiêm trọng nhất.

Dưới đạo trảo ấn này, Lục Tâm Đồng không có một chút phản kháng nào.

Nhìn qua đạo trảo ấn đang đánh tới, trong đôi mắt của Lục Tâm Đồng hiện lên sự hung ác.

Mà ngay khi Lục Tâm Đồng muốn liều mạng, trước người nàng đột nhiên có một thân ảnh màu lam xuất hiện.

Thân ảnh này xuất hiện vô cùng tĩnh lặng, ngay cả không gian cũng không có chấn động.

Lúc này thân ảnh màu lam này nhìn vào lão giả áo xanh trên không trung rồi lạnh nhạt nói: Địa Linh Vương, ta thiếu nợ tiểu cô nương của Phi Linh môn này một phần ân tình, tốt nhất ngươi nên cút đi cho ta.

Thanh âm vừa dứt, thủ ấn trong tay lão giả áo lam nhẹ nhàng biến đổi.

Mái tóc màu xanh sau đầu lập tức có một cỗ kình khí khuếch tán.

Trong nháy mắt này sắc mặt lão giả áo xanh trên không trung đại biến.

Một cỗ khí tức cường hãn nhanh chóng lan tràn ra khiến cho linh lực trong cơ thể hắn thoáng đình trệ lại.

Sưu.

Trong tay lão giả áo lam trong nháy mắt có một đạo quang trụ màu lam bắn ra.

Tay áo lão giả áo lam run lên, đạo quang trụ này va chạm với đạo trảo ấn kia.

̀ Vũ Tôn.

(1)Sưu.

Không có một chút thanh âm nào vang lên, hai cỗ lực lượng cường hãn va chạm rồi lập tức tiêu tán trong không trung.

Cả không gian lúc này chỉ có gợn sóng không ngừng tràn ra bốn phía mà thôi.

Là hắn.

Lục Thiếu Du sợ hãi than.

Không chỉ có Lục Thiếu Du, mà tất cả người của Phi Linh môn, Đông Vô Mệnh, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, Bạch Linh còn có Tiểu Long, Lục Tâm Đồng đều vô cùng kinh ngạc.

Không ai nghĩ tới người đột nhiên ra tay ngăn cản cường giả Thiên Địa các này lại là lão giả ngây ngốc ở trong Phi Linh môn.

Mà thực lực lão giả này không ngờ lại tới tình trạng khủng bố như vậy.

Ánh mắt Lục Thiếu Du run lên, một kích vừa rồi của lão giả áo lam này khiến cho công kích của cường giả Thiên Địa các tiêu tán vô hình.

Chỉ sợ thực lực của người này không dưới cường giả Thiên Địa các.

Lão bá, là người sao?Sắc mặt Lục Tâm Đồng lúc này tái nhợt thế nhưng ánh mắt mang theo sự kinh hãi nhìn về phía lão giả này.

Nàng chưa từng nghĩ tới, lão giả áo lam này lại là một cường giả như vậy.

Là ta.

Trước kia ngươi chữa thương cho ta, cảm ơn tiểu nha đầu nhà ngươi đã cho ta uống rượu còn chiếu cố ta lâu như vậy.

Lão giả áo lam mỉm cười nói với Lục Tâm Đồng.

Băng Mộc Vương giả, là ngươi? Tóc của ngươi sao lại là màu xanh?Trong lúc mọi người kinh ngạc, lão giả áo xanh trên không trung cũng cẩn thận đánh giá lão giả áo xanh phía dưới.

Nửa ngày sau mới kinh ngạc lên tiếng.

Địa Linh vương.

Vừa rồi ta nể mặt Thiên Địa các các ngươi cho nên mới không đánh chết ngươi, nhanh cút đi cho ta.

Ánh mắt lão giả áo lam nhìn lên không trung rồi lạnh nhạt nói với lão giả áo xanh.

Là hắn, hóa ra là hắn.

Ánh mắt mấy người Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, Đông Vô Mệnh, còn có Thanh Hỏa lão quỷ, Lộc Sơn lão nhân run lên.

Băng Mộc vương giả này là người phương nào?Ánh mắt Lục Thiếu Du biến đổi, từ biểu tình kinh ngạc trên mặt mấy người Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh Lục Thiếu Du biết được Băng Mộc vương giả này hẳn không phải hạng người vô danh.

Có lẽ là thanh danh vô cùng hiển hách.

Băng Mộc vương giả sao? Dường như có chút ấn tượng.

Phía xa, ánh mắt thân ảnh già nua kia nhíu lại, lẩm bẩm nói.

Sát Phá Quân, ngươi cũng quá tham lam a, nhiều bảo vật như vậy chẳng lẽ ngươi muốn nuốt một mình sao? Ngươi không sợ bị nghẹn chết sao? Muốn ta đi sợ rằng ngươi cũng không làm được.

Lão giả áo xanh nhìn lão giả áo lam rồi lạnh nhạt nói.

Địa Linh Vương, nếu như ngươi muốn chết mà nói ta không ngại lấy tính mạng của ngươi.

Linh Vương bát trọng a.

Năm đó ngươi không bằng ta, tới hiện tại chênh lệch càng lớn.

Ánh mắt lão giả trầm xuống, một cỗ hàn ý khuếch tán.

Sát Phá Quân, chỉ sợ ngươi còn chưa đủ.

Năm đó ngươi thắng, thế nhưng hiện tại ngươi muốn thắng ta chỉ sợ ngươi cũng không làm được.

Ngươi đừng quên, hiện tại ta là người của Thiên Địa các.

Lúc Thiên Địa các chấp hành nhiệm vụ không ai được nhúng tay vào.

Bẳng không sẽ bị Thiên Địa các chúng ta báo thù.

Ngươi phải hiểu rõ, ngươi có thể chịu được hậu quả này hay không.

Lão giả áo xanh lạnh nhạt nói một tiếng.

Địa Linh vương, ngươi gia nhập Thiên Địa các liền trở thành tên ngốc rồi sao? Chẳng lẽ ngươi đã quên ta cũng là người của Thiên Địa các.

Ngươi dám uy hiếp ta, ta tuyên bố sẽ lập tức lấy tính mạng ngươi.

Ánh mắt lão giả áo lam lạnh lẽo, lập tức quay đầu nhìn Lục Tâm Đồng phía sau rồi hỏi: Tâm Đồng, ta giúp ngươi giết hắn, ngươi đưa ta một bình đào hoa tửu, thế nào? Ừm, ta sẽ cho người hai bình.

Lục Tâm Đồng gật đầu nói.

Tốt, thành giao.

Lão giả áo lam mỉm cười, ánh mắt nhìn về phía lão giả áo xanh, một cỗ sát ý tràn ngập nói: Địa Linh vương, ngươi chứng kiến rồi đó.

Hiện tại ta cũng tiếp nhận nhiệm vụ.

Một bầu rượu đổi tính mạng của ngươi, hiện tại giết ngươi cũng phù hợp quy củ Thiên Địa các.

Ngươi chấp hành nhiệm vụ, ta cũng chấp hành nhiệm vụ.

Chỉ sợ nhiệm vụ của ngươi sẽ thất bại.

Sát Phá Quân.

Ngươi đừng làm càn, ta muốn xem vài thập niên qua thực lực ngươi rốt cuộc đã tới bước nào.

Ánh mắt lão giả áo xanh run lên mang theo vẻ âm lãnh.

Thủ ấn được kết, lập tức gợn sóng trong không gian bắt đầu khởi động.

Những chấn động kỳ dị bắt đầu lan tràn.

Rồi một cỗ linh lực từ trong lòng bàn tay hắn tuôn ra.

Chưởng ấn đánh ra khiến cho sóng gợn trong không gina trực tiếp lan tràn.

Khí tức ngập trời trong nháy mắt khuếch tán.

Nhìn công kích của Địa Linh vương, ánh mắt lão giả áo lam khẽ biến đổi, thế nhưng sắc mặt cũng không có bao nhiêu biến hóa, lúc này thủ ấn được kết, tiếp theo bàn tay lão giả này nắm chặt, không gian trước mặt lập tức vặn vẹo.

Dưới bàn tay của lão giả không gian hoàn toàn đóng băng vô cùng quỷ dị.

Hàn ý khiến cho người ta lạnh lẽo tràn ngập không gian.

Cả không gian lúc này dường như đang ở trong hầm băng vậy.

Phá.

Lão giả áo lam nhẹ nhàng quát lên một tiếng.

Năm ngón tay nắm chặt lại.

Không gian vặn vẹo đang đóng băng này trực tiếp nứt vỡ.

Chưởng ấn khổng lồ kia lập tức biến mất ở trong thiên địa.

Sắc mặt lão giả áo xanh kinh nghi, trong nháy mắt ánh mắt trầm xuống, thủ ấn trong tay nhanh chóng được kết.

Trong mi tâm hắn lúc này có một đạo bạch quang lướt đi.

Dưới đạo bạch quang này thiên địa lắc lư kịch liệt.

Một cỗ năng lượng vô hình trực tiếp xuyên qua không gian rồi đánh về phía lão giả áo lam.

Cỗ khí tức này xuất hiện, cả không gian lúc này tràn ngập cảm giác nguy hiểm.

Lục Thiếu Du chăm chú nhìn lên không trung, sắc mặt cũng vô cùng kinh ngạc.

Đây mới là cường giả.

Mỗi một lần ra tay, trong lúc vô hình hai người đều khống chế năng lượng vô hình trong thiên địa.

Ở phía dưới, mi mắt lão giả áo lam nhảy lên, ánh mắt hiện lên sự lạnh lẽo.

Sát Phá Quân, cho ta xem thực lực ngươi rốt cuộc mạnh như thế nào.

Lão giả áo xanh hét lớn một tiếng, thanh âm vừa dứt, thủ ấn nhanh chóng biến đổi.

Giữa không trung lúc này có một cỗ năng lượng bằng linh hồn vô tận xuất hiện.

Rống.

Một tiếng thú rồng truyền ra.

Cỗ năng lượng bằng linh hồn vô tận này nhanh chóng hóa thành một đầu cự thú khổng lồ, dữ tợn.

Thân hình chiếm nửa bầu trời.

Linh hồn lực ngập trời tràn ngập thiên địa.

Trực tiếp khiến cho phiến không gian này vặn vẹo.

Sau đó đầu cự thú bằng năng lượng linh hồn dữ tợn này đánh về phía lão giả áo lam.

Dưới uy áp của linh hồn lực cường hãn này, linh hồn mọi người liền cảm thấy đau đớn.

Ngay cả người có tu vi Vũ Suất lúc này sắc mặt cũng tái nhợt.

Thanh thế bực này khiến cho mọi người một lần nữa kinh hãi.

Linh hồn công kích của cường giả Linh Vương quả thực vô cùng khủng bố.

Lúc này Lục Thiếu Du vô cùng kinh ngạc.

Trong lòng cũng ước ao, không biết khi nào hắn mới có thể đạt tới tình trạng này.

Ánh mắt lão giả áo lam trầm xuống.

Ngay sau đó, thủ ấn được kết.

Khí tức quanh người có chút biến hóa.

Hàn quang trong mắt lập lòe, bàn tay nắm chặt, một bàn tay khổng lồ trực tiếp ngưng tụ trong không gian mang theo một cỗ lực lượng vô cùng lạnh lẽo, nhanh chóng đập về phía đầu cự thú kia.

̀ Vũ Tôn.

(2)Sưu Sưu.

Không gian trong nháy mắt này lại một lần nữa đóng băng, đầu cự thú khổng lồ dữ tợn kia cũng bị băng phong theo.

Phanh Phanh.

Cảnh tượng này khiến cho mọi người vô cùng kinh hãi.

Đầu cự thú bằng linh hồn lực khổng lồ mang theo uy áp vô cùng kia không ngờ cũng bị lão giả áo lam khống chế.

Mà lúc này ngay khi tất cả mọi người còn chưa hồi phục tinh thần lại, đầu cự thú bằng linh hồn lực trực tiếp vỡ vụn, một tiếng nổ kinh thiên vang vọng không gian.

Phanh Phanh.

Đầu cự thú bằng linh hồn lực nổ tung rồi lập tức hóa thành từng mảnh vỡ biến mất trong không trung.

Không có một chút sức phản kháng nào.

Giờ phút này ánh mắt lão giả áo xanh vô cùng kinh hãi, sắc mặt trắng bệch.

Cự thú bằng linh hồn lực bị đánh tan, linh hồn lực của hắn cũng trực tiếp bị thương.

Mà không phải là trọng thương bình thường.

Cho nên mới nói, bất luận là Linh giả nào cũng không dễ dàng thi triển Linh hồn công kích.

Một khi thất bại sẽ bị phản phệ, linh hồn bị trọng thương, muốn khôi phục vô cùng khó khăn.

Nhìn lão giả áo lam phía dưới, lão giả áo xanh kia hãi nói: Không có khả năng.

Linh hồn công kích của ta ngay cả Vũ Vương cửu trọng cũng phải né tránh.

Ngươi làm sao có thể đánh tan.

Trừ phi ngươi đã là.

Thanh âm còn chưa dứt, ánh mắt lão giả áo xanh biến đổi, thân hình không tự chủ mà lui lại hai bước.

Địa Linh vương.

Bằng vào thực lực Linh Vương bát trọng của ngươi, linh hồn công kích của ngươi quả thực Vũ Vương cửu trọng cũng phải nể mặt ba phần.

Nếu là ba năm trước đây ta còn để ý tới ngươi vài phần.

Thế nhưng hiện tại.

Nhìn lão giả áo xanh trên không trung, khóe miệng lão giả áo lam hiện lên nụ cười giễu cợt nói: Hiện tại ta đã không phải là Vũ Vương mà là Vũ Tôn.

Vũ Tôn.

Hai chữ này lập tức truyền vào tai tất cả mọi người.

So với sấm nổ bên tai còn vang dội hơn.

Giờ phút này tất cả mọi người run rẩy.

Tất cả mọi ánh mắt đều nhìn vào trên người lão giả áo lam.

Không ít người lúc này đều ngây ngốc.

Vũ Tôn.

Đây chính là cường giả chỉ tồn tại trong truyền thuyết, là cấp bậc tuyệt đối khó gặp.

Cường giả Vũ Tôn trong truyền thuyết có thực lực khủng bố di sơn hải đảo, chính là cường giả đỉnh tiêm trong thế giới này.

Lúc này trên mặt lão giả áo xanh tràn ngập hoảng sợ.

Cảm giác linh lực trong cơ thể lúc này cũng đình trệ.

Vũ Tôn, đây là một cấp độ vô cùng khủng bố.

Đương nhiên hắn hiểu rất rõ chỗ khủng bố của nó.

Vũ Tôn cùng Linh Tôn, loại cấp độ này không biết có bao nhiêu cường giả Vũ Vương cùng Linh Vương mơ ước.

Đây là một cái hào rộng vô cùng lớn.

Người có thể vượt qua thì chính là cường giả đỉnh tiêm của thế giới này.

Cũng chỉ bước vào cấp độ này thì mới có thể chính thức được coi là cường giả trên thế giới này.

Nếu nói giữa Vũ Suất và Vũ Vương là một cái hào rộng cực lớn.

Vậy thì Vũ Vương và Vũ Tôn chính là sự khác nhau như trời và đất.

Muốn đột phá tới Vũ Tôn, khó, rất khó, khó như lên trời.

Vũ Vương, Linh Vương, tuy rằng đã là cường giả rất mạnh ở thế giới này.

Thế nhưng trên đó còn có rất nhiều cường giả đỉnh tiêm.

Mà Vũ Tôn cùng với Linh Tôn chính là đại biểu cho cấp độ đỉnh tiêm này.

Vũ Tôn.

Nhìn vào lão giả áo lam này linh hồn Lục Thiếu Du cũng khẽ run rẩy.

Ai có thể nghĩ tới lão giả bình thường này không ngờ chính là một trong những cường giả đỉnh tiêm ở thế giới này chứ.

Đây cũng là lần đầu tiên hắn nhìn thấy cường giả Vũ Tôn.

Chỉ trong một chưởng áp đảo Vũ Vương, là cường giả đỉnh tiêm nhất thế giới này.

Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, Bạch Linh, Đông Vô Mệnh, Lục Tâm Đồng, Tiểu Long, Thiên Độc Yêu Long, Lộc Sơn lão nhân, tất cả mọi người ánh mắt ngây gốc, ai cũng không ngờ tới biến hóa như vậy.

Vũ Tôn trong truyền thuyết a.

Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, Đông Vô Mệnh trợn mắt há hốc mồm nhìn lão giả áo lam.

Bọn họ vô cùng rõ ràng, Vương với Tôn vô cùng khác nhau.

Hai khái niệm hoàn toàn khác nhau, hai thứ hoàn toàn không cùng một cấp độ.

Trong mắt người bình thường, Vũ Vương, Linh Vương đã là cường giả, trở tay có thể làm mưa.

Thế nhưng tất cả cường giả Linh Vương và Vũ Vương trên bọn họ còn có Vũ Tôn vô cùng thưa thớt mới chính thức được coi là kinh khủng nhất.

Vũ Tôn, người nọ không ngờ lại là Vũ Tôn.

Đó là Băng Mộc Vương giả, hiện tại nên gọi là Băng Mộc Tôn giả.

Băng Mộc Tôn giả dường như có chút quan hệ với Phi Linh môn, sợ rằng sau này Phi Linh môn sẽ vô cùng hưng thịnh.

Phía xa, từng tiếng kinh hãi vang lên, không ít người bắt đầu thấp giọng nghị luận.

Địa Linh Vương, bây giờ ngươi có thể chết được rồi.

Trên mặt đất, thanh âm bình tĩnh của lão giả áo lam vang lên.

Trong nháy mắt thân ảnh lão giả áo lam biến mất tại chỗ.

Giống như là tiêu thất trong hư không, không khiến cho không gian có một chút biến hóa nào.

Thứ duy nhất có chỉ là gợn sóng trong không gian hơi lắc lư một chút mà thôi.

Lão giả áo xanh dường như dự cảm được cái gì, liền quay người chạy trốn.

Thế nhưng thân ảnh vừa mới khẽ động, khuôn mặt đã lập tức trắng bệch.

Bỗng nhiên có một lực lượng không gian vô cùng đáng sợ bất tri bất giác tập trung lên người hắn.

Cảm giác cực độ nguy hiểm hiện lên sâu trong linh hồn hắn.

Linh lực trong người lão giả áo xanh vận chuyển.

Thế nhưng lúc này hắn lại phát hiện ra không có cách nào vận chuyển linh lực trong người.

Cả không gian hoàn toàn bị phong tỏa.

Khí tức lạnh lẽo lập tức ùa tới.

Hắn có thể thấy gợn sóng trong không gian quanh mình lúc này bị đóng băng.

Cả không gian như đông cứng lại, khí tức lạnh lẽo tràn tới.

Giờ phút này hắn cảm giác được sự sợ hãi của tử vong.

Lão giả áo xanh lúc này muốn đem Hồn Anh bỏ chạy thế nhưng hắn lại kinh hãi phát hiện ra.

Hồn Anh của mình không thể ly thể bay ra.

Trừ suy nghĩ của bản thân ra, hiện tại cả không gian, cơ thể hắn dường như đóng băng.

Muốn Hồn anh bỏ chạy sao? Ngươi còn chưa đủ.

Thanh âm lạnh lùng vang lên trong không trung.

Cả không gian lúc này tràn ngập khí tức lạnh lẽo.

Thanh âm vừa dứt, trong mắt mọi người lão giả áo lam kia đột nhiên vô thanh vô thức xuất hiện phía sau lưng lão giả áo xanh.

Mà giờ phút này không gian chung quanh lão giả áo xanh đã bị hàn băng bao phủ.

Sưu.

Lão giả áo lam lạnh nhạt dương cánh tay phải lên rồi nhanh chóng hạ xuống như thiểm điện.

Nhanh chóng vỗ vào hàn băng bao phủ bên ngoài lão giả áo xanh.

Ken két.

Trong sát na này hàn băng bị nghiền nát.

Thân hình lão giả áo xanh lập tức xuất hiện, đồng thời miệng phun ra một ngụm máu.

Thân thể giống như một hòn đá từ trên trời rơi xuống, xẹt qua không trung rồi hung hăng đập vào mặt đất phía dưới.

Phanh.

Thân hình lão giả áo xanh trực tiếp đập xuống phía dưới.

Mặt đất nơi lão giả áo xanh rơi xuống tạo thành một cái rãnh rộng chừng mười trượng, sâu mấy thước, lan tràn ra chung quanh mấy trăm trượng mới ngừng lại.

Ánh mắt mọi người lập tức nhìn lại.

Một ít cường giả có mặt ở đây không khó phát hiện ra, trên người lão giả vừa rồi còn mới hung hăng càn quấy vô cùng lúc này không còn một chút sinh cơ nào.

́c hiện thân.

Chết, không ngờ chỉ một cái tát đã bị đánh chết.

Mọi người không khỏi hít sâu một hơi, nội tâm cảm thấy lạnh lẽo.

Một cái tát đánh chết cường giả Linh Vương bát trọng, khủng bố tới mực nào.

Mà cảnh tượng này lại xuất hiện trước mặt một người.

Một Linh Vương bát trọng vô cùng hung hăng càn quấy trực tiếp bị một cái tát chết tươi.

Giờ phút này trong lòng Lục Thiếu Du cũng cảm thấy lạnh lẽo, vẻ mặt kinh hãi.

Bất quá Lục Thiếu Du cũng không phải là vì thấy lão giả áo lam một cái tát đánh chết Linh Vương bát trọng kia mà kinh hãi.

Mà là Lục Thiếu Du một mực nhìn vào công kích lão giả áo lam phát ra, trong tay không phải là chân khí mà là năng lượng thuộc tính.

Trên phương diện lĩnh ngộ năng lượng thuộc tính còn có không gian chi lực, Linh Tôn, Vũ Tôn quả thực đã đạt tới một tình trạng vô cùng khủng bố.

Lục Thiếu Du có thể cảm giác được.

Công kích vừa rồi của lão giả áo lam chính là năng lượng thuộc tính thủy, cho nên mới có loại uy lực khủng bố như vậy.

Trong không trung, Tùng Thanh Sơn hít sâu một hơi, yết hầu run rẩy, trong mắt hiện lên sự kinh hãi.

Chính hắn đã mời tới Địa Linh Vương, thế nhưng thật không ngờ bên trong Phi Linh môn còn có Vũ Tôn.

Đây chính là cấp độ hắn không dám đụng vào, thậm chí ngay cả nghĩ cũng không dám.

Tùng Thanh Sơn nhanh chóng chạy trốn, lưu lại chỉ có một con đường chết mà thôi.

Lục Thiếu Du, ta thiếu nợ Phi Linh môn một nhân tình, hiện tại nên trả cho ngươi.

Ánh mắt lão giả áo lam nhàn nhạt đảo qua người Lục Thiếu Du, bàn tay lập tức vung về phía trước.

Sưu Sưu.

Trong không gian, Tùng Thanh Sơn vốn đã đào tẩu ra bên ngoài thế nhưng không gian quanh hắn lúc này như đọng lại.

Sóng gợn trong không gian chung quanh lúc này như sôi lên.

Một cỗ khí tức quỷ dị lan tràn mang theo khí tức lạnh lẽo.

Trong nháy mắt ánh mắt Tùng Thanh Sơn trở nên hoảng hốt.

Không gian lập tức bị đóng băng sau đó cả người hắn cũng được bao phủ bên trong hàn băng.

Phanh Phanh.

Một thanh âm cực lớn vang lên trong không gian.

Hàn băng nổ tung, thân hình Tùng Thanh Sơn theo hàn băng nổ tung cũng trực tiếp tan thành từng mảnh nhỏ.

Máu tươi cũng bị hàn băng chi khí làm cho đông cứng rơi xuống phía dưới.

Hàn Băng Đông Kết Sát.

Ánh mắt Lục Thiếu Du nhảy lên.

Thứ lão giả vừa mới thi triển chính là vũ kỹ Hàn Băng Đông Kết Sát Huyền cấp cao giai thuộc tính thủy mà hắn chưa thể tu luyện thành công.

Vô thanh vô tức đánh chết đối phương cách đó mấy ngàn thước.

Lần nữa đem một Vũ Vương đánh chết mà không thể phản kháng một chút nào.

Thực lực Vũ Tôn quả thực cường hãn tới mức không thể tưởng tượng nổi.

Chung quanh, lúc này tất cả mọi người cùng với yêu thú đều nhìn thấy cảnh này, vẫn không có ai lên tiếng, cả không gian hoàn toàn tĩnh lặng.

Được rồi, Phi Linh môn còn có Tâm Đồng, ngươi còn thiếu ta hai vò Đào Hoa tửu nha.

Thân ảnh lão giả áo lam đáp xuống trước người Lục Tâm Đồng rồi nói.

Đại bá, cho người.

Lục Tâm Đồng không chút do dự móc ra hai bình nhỏ Đào Hoa tửu trong nhẫn trữ vật đưa cho lão giả áo lam.

Không biết tiểu nữu này ở Linh Thiên môn lấy bao nhiêu vò Đào Hoa tửu nữa.

Ha ha, Đào Hoa tửu của Linh Thiên môn.

Quả thực là cực phẩm.

Nếu như ta đoán không sai.

Nhất định là nhóm Đào Hoa tửu mà Tứ Tuyệt Yêu Cơ lúc vừa sinh nhi nữ ra bắt đầu chôn xuống.

Hai mươi năm a, hai mươi năm.

Quả thực là hảo tửu.

Cầm Đào Hoa tửu, lão giả áo lam không nhịn được mà uống một ngụm.

Ánh mắt Lục Thiếu Du nhảy lên, người này rốt cuộc là ai, dường như cũng có quan hệ không tệ với Linh Thiên môn.

Đại bá, đa tạ người cứu ta.

Lục Tâm Đồng thi lễ với lão giả áo lam.

Đừng khách khí, là nha đầu ngươi tâm địa thiện lương, không coi khinh lão già ta.

Ta còn phải tạ ơn ngươi.

Sau khi mỉm cười, lão giả áo lam lập tức nhìn Lục Tâm Đồng nói.

Tiểu nha đầu, nể tình ngươi coi như ta đã cứu Phi Linh môn một hồi.

Thế nhưng kế tiếp ta sẽ không khách khí.

Thanh âm vừa dứt, ánh mắt lão giả áo lam đảo qua đám người rồi rơi vào trên người Thiên Độc Yêu Long cùng với Bạch Linh đang bị thương không nhẹ nói: Thiên Độc Yêu Long, Cửu Vĩ Yêu Hồ, thật không ngờ bên trong Phi Linh môn nho nhỏ lại có yêu thú thất giai như vậy.

Coi như là quen biết một hồi, vốn ta cũng không muốn động tới các ngươi.

Thế nhưng hiện tại ta nhất định phải cần một khỏa yêu đan thất giai để thử vận khí, giai vị càng cao càng tốt.

Tốt nhất là yêu đan thất giai trung kỳ, thật có lỗi.

Thanh âm vừa dứt, lão giả áo lam lập tức bước về phía trước, rõ ràng nhìn qua một bước này không dài thế nhưng lại trực tiếp vượt qua hơn chục thước, sóng gợn trong không gian lúc này mơ hồ lắc lư mang theo một cỗ khí tức quỷ dị khuếch tán.

Bạch Linh coi chừng.

Bạch Linh tỷ coi chừng.

Yêu vương.

Lục Thiếu Du, Tiểu Long, Nghịch Lân Yêu Bằng cùng chúng yêu thú hét lớn một tiếng.

Sắc mặt Lục Thiếu Du lúc này tái nhợt, thân ảnh nhanh chóng lắc mình biến mất.

Cửu Vĩ Yêu Hồ, chỉ có thể trách ngươi vận khí không tốt.

Lão giả áo lam khẽ quát một tiếng, trong tay nhanh chóng đánh ra một đạo chưởng ấn, trong nháy mắt bao phủ không gian chung quanh Bạch Linh.

Ánh mắt Bạch Linh cả kinh, thực lực thất giai trung kỳ, mà ngay cả thất giai trung kỳ đỉnh phong cũng không có đạt tới.

Lại thêm hiện tại bản thân trọng thương, giờ phút này nàng căn bản không có cách nào chống lại.

Không gian quanh thân hoàn toàn vặn vẹo.

Một kích của cường giả Vũ Tôn nhanh chóng bao phủ không gian.

Tam Thiên Lưu Vân Thủ.

Lục Thiếu Du nhanh chóng đuổi tới.

So với Tiểu Long còn nhanh hơn một chút.

Không có chút do dự nào, thủ ấn trong tay được kết, trong không trung lập tức gió nổi mây phun.

Một cỗ chân khí mênh mông từ trong tay bạo phát ra.

Bên trong những đám mây dầy đặc trong bầu trời có vô số thủ ấn bắn ra.

Vô số thủ ấn này nhanh chóng hội tụ lại một chỗ.

Lập tức chưởng ấn nhanh chóng bắn về phía trước rồi ngăn cản trước người Bạch Linh.

Thực lực của ngươi cực kỳ bất phàm chỉ tiếc tu vi quá yếu.

Lão giả áo lam khẽ thở dài một tiếng, chường ấn cũng không chút đình trệ trực tiếp đánh xuống.

Sưu.

Một đạo chưởng ấn trong tay Lục Thiếu Du nhanh chóng bắn về phía trước, cuối cùng trực tiếp va chạm với chưởng ấn của lão giả áo lam vào cùng một chỗ.

Hai đạo chưởng ấn va chạm, khi hai đạo chưởng ấn tiếp xúc, Tam Thiên Lưu Vân Thủ của Lục Thiếu Du lập tức biến mất, không có một chút chấn động nào liền lập tức tiêu tán trong vô hình.

Trong chớp mắt này chưởng ấn của lão giả áo lam vẫn tiếp tục tiến tới.

Khí tức mạnh mẽ mang theo chấn động vô cùng đáng sợ lại gần.

Không gian lúc này lắc lư không ngừng.

Không xong.

Giờ phút này rốt cuộc Lục Thiếu Du cũng biết vì sao lão giả áo lam này lại đánh chết Địa Linh Vương cùng với Tùng Thanh Sơn mà hai người không có một chút sức lực hoàn thủ nào.

Lúc này hắn cũng như vậy, không gian quanh người trực tiếp bị phong tỏa, căn bản không thể nhúc nhích một chút nào.

Không gian quanh người lúc này đã hoàn toàn bị đối phương khống chế.

Xem tiếp...

con-mat-ao-thi

  • Linh vũ thiên hà

  • truyện tranh Linh vũ thiên hà

  • truyện Linh vũ thiên hà

  • Linh vũ thiên hà truyện chữ

  • đọc truyện Linh vũ thiên hà

  • Linh vũ thiên hà chap

  • truyenfull.vn

  • truyenfull.vip

  • truyenfull.vip

  • truyen.tangthuvien.vn/

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License