con-mat-ao-thi

̃n tới phân tranh.

Khục khục.

Dưới lực lượng đáng sợ như vậy, khiến cho không ít người của Tầm Vũ động, Huyền Nguyên cốc, thậm chí là một ít Vũ Tướng của Lan Lăng sơn trang bị ảnh hưởng tới, miệng trực tiếp phun ra một ngụm máu.

Người không bị ảnh hưởng tới thì cả người tràn ngập bụi đất, vô cùng chật vật.

Khục khục.

Thân thể Phụng Tiên Hành bị đẩy lùi mấy bước, ánh mắt có chút kinh ngạc nhìn về phía Lục Thiếu Du.

Khục Khục.

Thân thể Lục Thiếu Du lúc này cũng bị đẩy lùi về phía sau mấy bước, so với Phụng Tiên Hành kia còn bị đẩy lùi sâu hơn.

Chân khí trong cơ thể nhộn nhạo, thế nhưng có cơ thể cường hãn cho nên cũng không có gì đáng ngại.

Đỉnh núi bắt đầu nứt nẻ, mặt đất nổ tung khiến cho không ít người bị lan tới tức giận.

Mấy người của Tầm Vũ động, Huyền Nguyên cốc và mấy Vũ Tướng trong Lan Lăng sơn trang bị thương nặng lúc này cũng chỉ có thể cảm thán mình không may.

Thế nhưng ánh mắt oán hận không tự chủ được mà nhìn về phía Lục Thiếu Du và Phụng Tiên Hành, đều là do hai người này tạo thành.

Lúc này có không ít người oán hận nhìn Lục Thiếu Du và Phụng Tiên Hành.

Đồng thời đối với Lục Thiếu Du cũng vô cùng kinh ngạc.

Từ khí tức trong chưởng ấn dường như Lục Thiếu Du chỉ có thực lực Vũ Suất nhị trọng, thế nhưng không ngờ lại có thể chống lại Phụng Tiên Hành mà không rơi vào hạ phong, quả thực là bất phàm.

Lão đại, có cần giết hắn hay không.

Tiểu Long ngẩng đầu nhìn về phía trước.

Nó vẫn bám ở trên vai Lục Thiếu Du, cái lưỡi không ngừng phun ra nuốt vào, dường như vô cùng tức giận.

Trước tiên không vội.

Lục Thiếu Du nói.

Thân thể ổn định lại, y phục tung bay, lại tiếp tục chắp tay đứng đó.

Ánh mắt nhìn kỹ về phía trước.

Không nghĩ tới ở đây lại náo nhiệt như vậy.

Trong bầu trời lúc này có một thanh âm vang lên, lập tức có một đầu yêu thú phi hành khổng lồ xuất hiện.

Rốt cuộc cũng tới đông đủ.

Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn về phía trước.

Nhìn thấy đám người trên lưng yêu thú phi hành, hai hàng lông mày Lục Thiếu Du không khỏi nhíu lại rồi lập tức mỉm cười.

Đám người xuất hiện chính là người của Hóa Vũ tông, đầu lĩnh Lục Thiếu Du cũng không xa lạ chút nào.

Chính là Hà Dược Đông của Hóa Vũ Tông, là Vũ Suất bát trọng.

Chỉ nhìn vào đám người đến lúc này Lục Thiếu Du cũng biết đám người Hóa Vũ tông lần này tới đây chỉ có mặt một phen mà thôi, cũng không muốn thực sự nhúng tay vào.

Thế nhưng trong lòng Lục Thiếu Du lúc này đã có chủ ý, chỉ cần người Hóa Vũ tông tới là được.

Người đã tới, tảng đá hắn chuẩn bị cho Hóa Vũ tông đã sẵn sàng, tự nhiên có thể khiến cho bọn chúng tự đem đá đập chân.

Sưu Sưu.

Lúc này trên lưng yêu thú phi hành, Hà Dược Đông cùng với đám đệ tử của Hóa Vũ tông nhảy xuống phía dưới.

Nhân số chừng ba mươi người.

Ngoài Hà Dược Đông ra còn ba Vũ Suất, đám người còn lại đều là Vũ Tướng.

Tham kiến Hà trưởng lão.

Nhìn thấy Hà Dược Đông xuất hiện, Vương Xán Nhiên và Trần Ngọc Đông lập tức tiến lên hành lễ.

Vương chưởng môn, Trần chưởng môn, các ngươi cũng tới sao?Hà Dược Đông nhìn chung quanh rồi nói.

Ánh mắt hắn liếc qua Lục Thiếu Du và đám người Lan Lăng sơn trang, còn có Thiên Tinh tông.

Chúng ta nghe nói Quỷ Vũ Tông gặp một ít phiền phức cho nên tới đây trợ giúp Đới tông chủ một tay.

Trần Ngọc Đông nói.

Không nghĩ tới Hà trưởng lão cũng tới.

Vương Xán Nhiên cười nói.

Hai vị có tình, ta đây cũng phụng mệnh tông chủ trước tiên tới đây xem xét một chút.

Hà Dược Đông đương nhiên biết ý đồ của hai người, cũng không muốn vạch trần.

Có lẽ đám người có mặt ở đây trong lòng ai cũng hiểu rõ mục đích của nhau.

Tham kiến Hà trưởng lão, rốt cuộc cũng đợi được Hà trưởng lão tới.

Đới Trường An lúc này mang theo một chút khẩn trương đi tới trước người Hà Dược Đông.

Hôm nay ở đây đều là cường giả, hắn không có tư cách ra mặt nói chuyện, nếu không phải vừa rồi nhìn thấy Lục Thiếu Du đánh mắt bảo hắn, hắn còn đang ở trong đám người phía sau.

Đới tông chủ, chuyện cấm chế thế nào rồi?Ánh mắt Hà Dược Đông đảo qua Đới Trường An, cũng không để vào trong mắt.

Cấm chế vẫn không thể mở ra, ta đã tìm đủ mọi cách.

Hơn nữa lại có đám người Thanh Phong môn không ngừng quấy rầy, hiện tại có Hà trưởng lão tới đây ta cũng an tâm rồi.

Đới Trường An nói.

Nực cười, đây chính là địa bàn của Thanh Phong môn ta.

Quỷ Vũ Tông các ngươi cường đoạt địa bàn của THanh Phong môn ta, hôm nay các ngươi phải cho ta một câu trả lời thỏa đáng.

Phụng Tiên Hành lớn tiếng quát, lúc này hắn cũng chỉ có thể vì mình mà xuất đầu trước tiên.

Thúi lắm, nơi này từ trước tới nay đều là địa bàn của Quỷ Vũ Tông ta.

Lúc này có trưởng lão Quỷ Vũ Tông lớn tiếng trả lời.

Đương nhiên vị trưởng lão này là người Phi Linh môn.

Gia Cát thiếu gia.

Quỷ Vũ Tông và Phi Linh môn này đánh chết mấy nghìn đệ tử và phó chưởng môn của Thanh Phong môn ta, xin Gia Cát Thiếu Gia làm chủ cho Thanh Phong môn chúng ta.

Phụng Tiên Hành nhìn đám người Phi Linh môn, Quỷ Vũ Tông rồi lập tức đi tới bên người Gia Cát Tử Vân.

Giờ phút này bằng vào thực lực của hắn đương nhiên không thể chống lại Phi Linh môn.

Vừa rồi xuất thủ với Lục Thiếu Du cũng là nhất thời tức giận, hiện tại nghĩ lại khiến cho hắn thầm đổ mồ hôi lạnh.

Bằng vào thực lực của hắn nếu như dám xuất thủ với Phi Linh môn quả thực là muốn chết.

Ánh mắt Gia Cát Tử Vân biến hóa không biết là đang suy nghĩ cái gì.

Lúc này có đông đảo thế lực có mặt, nếu như Lan Lăng sơn trang bị cuốn vào thì sự tình sẽ không đơn giản nữa.

Theo như Lan Lăng sơn trang ta biết thì đây chính là chỗ giao giữa Thanh Phong môn và Quỷ Vũ Tông.

Theo đạo lý mà nói còn gần Thanh Phong môn hơn.

Vì vậy ta thấy nơi này quả thực là địa bàn của Thanh Phong môn.

Gia Cát Tử Vân vẫn chưa nói gì, thế nhưng Phí Lan trưởng lão lại khẽ nói.

Lan Lăng sơn trang nói đây là địa bàn của Thanh Phong môn thì là địa bàn của Thanh Phong môn sao? Không biết là bắt nạt Quỷ Vũ Tông hay là không để Hóa Vũ tông vào trong mắt? Quỷ Vũ Tông tốt xấu gì cũng là thế lực ngoại vi của Hóa Vũ tông, luôn coi Hóa Vũ tông như thiên lôi sai đâu đánh đó.

Nếu theo như lời Lan Lăng sơn trang nói, xem ra quả thực các vị không để Hóa Vũ tông vào trong mắt rồi.

Ánh mắt Hoa Mãn Ngọc đảo qua đám người Hóa Vũ tông, hàm răng khẽ mở rồi lên tiếng.

Ta thấy Lan Lăng sơn trang quả thực không đặt Hóa Vũ tông vào trong mắt, coi thường Hóa Vũ tông a.

Hay cho Lan Lăng sơn trang, không ngờ lại không đặt Hóa Vũ tông vào trong mắt.

Trong đoàn người từng thanh âm nghị luận vang lên.

Sắc mặt Hà Dược Đông có chút biến hóa, việc này trăm triệu lần không thể dính vào Hóa Vũ tông.

Hắn tới đây cũng được lệnh hành sự tùy hoàn cảnh, thế nhưng nhìn cảnh tượng trước mắt, hắn thấy không nói lời nào là không được.

Khục khục.

Hà Dược Đông ho khan một tiếng, tiếng ồn ào chung quanh lập tức ngừng lại.

Theo ta được biết nơi này là địa bàn của Quỷ Vũ Tông.

Ta thấy Thanh Phong môn có lẽ nhớ lầm.

Hà Dược Đông nói.

̃n chiến bắt đầu.

(1) Địa bàn của Thanh Phong môn ta sao có khả năng nhớ lầm.

Rõ ràng là bọn chúng giết đệ tử Thanh Phong môn ta, đoạt địa bàn của Thanh Phong môn chúng ta.

Phụng Tiên Hành cắn răng cả giận nói.

Hóa Vũ tông đã nói đây chính là địa bàn của Quỷ Vũ Tông ta thì chính là địa bàn của Hóa Vũ Tông.

Giết đệ tử Thanh Phong môn của các ngươi thì thế nào.

Chỉ có thể trách Thanh Phong môn các ngươi quá vô dụng.

Trong Quỷ Vũ Tông lúc này có một trưởng lão quát lớn.

Người của Thanh Phong môn vô năng, giết thêm mấy người thì có làm sao? Nếu như lần sau gặp người Thanh Phong môn ta gặp một người giết một người.

Lan Lăng sơn trang thì tính là cái gì.

Chúng ta có Hóa Vũ tông làm chỗ dựa cũng không sợ Lan Lăng sơn trang bọn họ.

Lần trước ta còn nghe một vị trưởng lão của Hóa Vũ tông nói, Lan Lăng sơn trang là cái rắm, sớm muộn cũng bị Hóa Vũ tông diệt.

Thanh Phong môn tìm tới Lan Lăng sơn trang làm cái rắm gì, bọn chúng cho rằng có thể đoạt lại được địa bàn sao? Có Hóa Vũ tông ở đây, ngay cả cái rắm Lan Lăng sơn trang cũng không dám phóng a.

Ha ha.

Từng tiếng cười lớn vang lên, toàn bộ đều nhắm vào đám người Lan Lăng sơn trang, khiến cho đám người Lan Lăng sơn trang vô cùng tức giận.

Có ít người tuy rằng nhìn ra đây dường như có người cố ý làm ra, thế nhưng vẫn nhịn không được mà tức giận.

Lan Lăng sơn trang sao phải sợ Hóa Vũ tông.

Nếu như không phản bác thì sợ rằng sau này truyền ra ngoài sẽ có người thực sự cho rằng Lan Lăng sơn trang không dám trêu vào Hóa Vũ tông.

Hừ, Lan Lăng sơn trang cũng không sợ Hóa Vũ tông.

Trong Lan Lăng sơn trang lúc này rốt cuộc cũng có người không nhịn được mà quát lên.

Lẽ nào Hóa Vũ tông sợ Lan Lăng sơn trang các ngươi sao?Nghe thấy tiếng quát này, sắc mặt đám người Phí Lan, Gia Cát Tử Vân, Hà Dược Đông lập tức ngưng trọng.

Mà Lục Thiếu Du cũng khẽ mỉm cười, ánh mắt nhìn về phía Bạch Linh.

Bạch Linh hiểu ý, đôi mắt xinh đẹp chợt lóe, một đạo thủ ấn lặng lẽ được kết.

Ầm ầm.

Trong sơn cốc đột nhiên có một tiếng nổ vang lên, toàn bộ sơn cốc đều rung động.

Cấm chế bên trong đã có dấu hiệu buông long, bảo vật sắp xuất thế.

Hoa Mãn Lâu quát lớn, thanh âm đủ để cho toàn bộ mọi người nghe được.

Vừa nghe thấy hai chữ bảo vật, không ít người đang khắc khẩu lúc này càng thêm đỏ mặt tía tai, hai mắt nóng bỏng nhìn vào trong sơn cốc.

Ngay cả ánh mắt đám người Hà Dược Đông, Phí Lan, Gia Cát Tử Vân lúc này cũng có biến hóa.

Rõ ràng hai chữ bảo vật này đối với bọn họ cũng có lực hấp dẫn lớn.

Đi, chúng ta đi vào tìm bảo vật.

Trong Quỷ Vũ Tông, lúc này không biết là ai nói một câu, lập tức có không ít đệ tử đi vào trong sơn cốc.

Hà trưởng lão, chúng ta cũng đi vào trong đó xem sao.

Được Lục Thiếu Du truyền âm, Đới Trường An nhanh chóng nói với Hà Dược Đông.

Cũng tốt, chúng ta đi nhìn xem.

Lúc này Hà Dược Đông cũng không cự tuyệt, có bảo vật xuất thế, hắn cũng không nhịn được mà muốn tới xem một phen.

Các đệ tử nghe lệnh, ngăn cả đám người Lan Lăng sơn trang, Tầm Vũ động, Huyền Nguyên cốc tiến vào.

Tới một người giết một người.

Hoàng Phủ Kỳ Tùng quát lớn.

Ầm ầm.

Trong sơn cốc lúc này lại có tiếng nổ vang lên, toàn bộ sơn cốc đều rung động.

Tiến vào, có bảo vật xuất thế cũng không để cho Quỷ Vũ Tông độc chiếm.

Trong đám người vây xem phía xa lúc này có không ít người không biết từ nơi nào chạy tới, nhanh chóng vọt vào trong sơn cốc.

Nhanh ngăn bọn họ lại.

Đệ tử Quỷ Vũ Tông nhanh chóng ngăn cản, thế nhưng lúc này vẫn có người kịp vọt vào trong sơn cốc.

Chúng ta tiến vào.

Đám người Chúc Thiên Sơn, Mao Xương Nguyên bên cạnh lúc này đã không nhẫn nhịn nổi nữa.

Cấm chế này dường như sắp mở ra, nếu như tiến vào muộn một chút thì bảo vật cũng không tới phiên bọn họ.

Sưu Sưu.

Mao Xương Nguyên, Chúc Thiên Sơn lập tức phóng về phía sơn cốc.

Nhanh ngăn bọn họ.

Hoàng Phủ Kỳ Tùng hét lớn, nhưng lúc này người có thể ngăn cản cường giả Vũ Suất cũng không có vài người.

Mà đám người Hoàng Phủ Kỳ Tùng, Hoa Mãn Lâu, Hoa Mãn Ngọc ngoài hét lớn thì cũng không có ý tứ ngăn cản, tùy ý để đám người Mao Xương Nguyên và Chúc Thiên Sơn tiến vào trong sơn cốc.

Hai người này tiến vào, đám người Gia Cát Tử Vân, Phí Lan cũng không còn nhẫn nại được nữa mà biến sắc.

Cấm chế này dường như sắp mở ra.

Vạn nhất bên trong có bảo vật bất phàm gì xuất thế rơi vào trong tay người khác thì bọn họ thiệt lớn.

Huống chi hiện tại Hóa Vũ tông đã đi vào, nếu Lan Lăng sơn trang không đi vào thì sẽ có người cho rằng Lan Lăng sơn trang sợ Hóa Vũ tông nên mới không dám đi vào.

Hư, đây chính là địa bàn của Thanh Phong môn ta, có bảo vật thì cũng là của ta.

Sắc mặt Phụng Tiên Hành trần xuống, vừa nghe thấy tiếng cấm chế dao động, thân thể lập tức lao vào trong sơn cốc.

Phí trưởng lão, chúng ta đi.

Sắc mặt Gia Cát Tử Vân cũng trầm xuống, thân ảnh hóa thành một đạo lưu quang bắn về phía sơn cốc.

Mấy cường giả Vũ Suất của Lan Lăng sơn trang phía sau cũng trực tiếp đi vào.

Ngăn cản bọn họ, nhanh ngăn cản bọn họ.

Đám người Hoa Mãn Lâu, Hoa Mãn Ngọc, Hoàng Phủ Kỳ Tùng lúc này hét lớn, thế nhưng cũng không có ý tứ ngăn cản đám người Gia Cát Tử Vân, Phí Lan.

Sưu Sưu.

Quanh đó, mấy cường giả Vũ Suất tán tu nhìn thấy cảnh hỗn loạn lúc này cũng không còn ẩn nhẫn, thân thể giống như một đạo lưu quang chạy ào vào trong sơn cốc.

Về phần mấy cường giả Vũ Suất và Tất Phương Sơn của Thiên Tinh Tông cũng trực tiếp xông vào trong sơn cốc.

Đối với đám cường giả Vũ Suất, đệ tử Phi Linh môn Quỷ Vũ Tông chỉ hét lớn một tiếng, căn bản không có ngăn cản.

Thế nhưng lúc này phàm là kẻ dưới Vũ Tướng, mặc kệ là người của Lan Lăng sơn trang hay là Hóa Vũ tông, Tầm Vũ động, Bảo Đài môn, Huyền Nguyên cốc, Thiên Tinh tông, Nam Hải môn không có một ai không bị đám người Hoa Mãn Lâu, Hoàng Phủ Kỳ Tùng, Hoa Mãn Ngọc, Lý Trì Chính, còn có hộ pháp Phi Linh môn, hộ pháp Quỷ Vũ Tông, năm trăm đệ tử tinh anh của Phi Linh môn ngăn cản bên ngoài sơn cốc.

Lẫn trong biển người, Lục Thiếu Du ném cho đám người Hoa Mãn Lâu một ánh mắt đầy ẩn ý, sau đó lập tức cùng với Bạch Linh, Thiên Độc Yêu Long và Tiểu Long đi vào trong sơn cốc.

Giết.

Đừng để cho đám người Lan Lăng sơn trang, Tầm Vũ động, Huyền Nguyên cốc tiến vào trong sơn cốc.

Thân ảnh Lục Thiếu Du biến mất ở trước cửa cốc, đám người Hoa Mãn Lâu, Hoa Mãn Ngọc, Hoàng Phủ Kỳ Tùng nhìn nhau rồi thân ảnh lập tức lao thẳng tới đám đệ tử Lan Lăng sơn trang, Tầm Vũ động cùng với Huyền Nguyên cốc.

Đệ tử bình thường của Phi Linh môn lúc này tự động lui ra bên ngoài, tạo thành một vòng vây cực lớn.

Người có thể gia nhập chiến trường bên trong đều là trưởng lão, hộ pháp có tu vi Vũ Tướng.

Phanh Phanh.

Trong đoàn người lúc này đã bắt đầu vang lên thanh âm bạo liệt.

Ba Vũ Suất một Linh Suất như Hoàng Phủ Kỳ Tùng, Hoa Mãn Ngọc, Hoa Mãn Lâu, Lý Trì Chính lúc này đã bắt đầu công kích.

̃n chiến bắt đầu.

(2)Người của Lan Lăng sơn trang, Tầm Vũ động, Huyền Nguyên cốc lúc này không có cường giả, toàn bộ cường giả Vũ Suất đều tiến vào trong sơn cốc cho nên không có ai có thể chống lại đám người Hoa Mãn Lâu.

Cùng với Phi Linh môn, người có tu vi Vũ Tướng trong Quỷ Vũ Tông trong nháy mắt cũng gia nhập chiến đấu.

Nhanh chóng xuất thủ với đám đệ tử Lan Lăng sơn trang, Tầm Vũ động, Huyền Nguyên công, mỗi lần ra tay là toàn lực công kích, tức thì trận chiến bên ngoài vô cùng hỗn loạn.

Hỗn đản, các ngươi muốn chết sao? Ngay cả Lan Lăng sơn trang ta cũng dám động vào.

Từng tiếng hét lớn truyền ra.

Lan Lăng sơn trang thì làm sao? Trước mặt Hóa Vũ tông chỉ là một cái rắm mà thôi.

Chúng ta có Hóa Vũ tông làm chỗ dựa, sợ các ngươi sao?Trong Quỷ Vũ Tông lúc này có trưởng lão hét lớn đáp lại.

Hỗn đản, chúng ta liều mạng.

Phanh Phanh.

Từng thanh âm bạo liệt vang lên, không ít người lập tức giao thủ với nhau.

Đám người trong ba sơn môn Hóa Vũ tông, Nam Hải môn, Bảo Đài môn vốn không muốn nhúng tay vào.

Thế nhưng trong lúc hỗn loạn, đám người Lan Lăng sơn trang, Huyền Nguyên cốc, Tầm Vũ động lại tưởng rằng đám người này cùng một phe với Phi Linh môn và Quỷ Vũ Tông cho nên vừa gặp liền lập tức động thủ.

Thấy đối phương công kích, người Hóa Vũ tông ngay cả cơ hội giải thích cũng không có.

Huống chi cũng không biết giải thích thế nào.

Nhất tông Nhất giáo Nhất trang Nhất môn xưa nay ít nhiều đều có một ít âm oán, nhất thời mọi người va chạm với nhau, toàn bộ bắt đầu xuất thủ.

Đám người Bảo Đài môn, Nam Hải môn lúc này càng bất đắc dĩ, muốn thoát thân cũng không thể thoát được, lập tức bị cuốn vào.

Người bất đắc dĩ nhất chính là một vài Vũ Tướng của Thiên Tinh tông, cũng bị cuốn vào, ngay cả dứt ra cũng không được.

Trong lúc hỗn chiến như vậy, quản ngươi là ai, chỉ cần không phải là người phe ta đều không chút do dự xuất thủ.

Phanh phanh.

Từng thanh âm bạo liệt vang lên không dứt bên tai, đại chiến đã bắt đầu.

Nhìn thấy cảnh này đám người Hoa Mãn Lâu, Hoa Mãn Ngọc, Hoàng Phủ Kỳ Tùng khẽ mỉm cười.

Lập tức âm thầm phân phó đệ tử Phi Linh môn lặng lẽ rời khỏi chiến trường, chỉ đứng ở một bên hét lớn mà thôi.

Hóa Vũ tông, ngươi dám giết hộ pháp Lan Lăng sơn trang ta sao? Lan Lăng sơn trang ta không để yên cho các ngươi.

Lan Lăng sơn trang, các ngươi dám đả thương người Hóa Vũ tông ta, Hóa Vũ tông ta cũng không để cho các ngươi yên.

Trong sơn cốc, Lục Thiếu Du, Thiên Độc Yêu Long, Bạch Linh, Tiểu Long nhanh chóng xuất hiện trước cấm chế.

Lúc này đám người Hà Dược Đông, Phí Lan, Mao Xương Nguyên, Chúc Thiên Sơn, Tất Phương Sơn còn có mấy cường giả tán tu đều đang nhìn lên bầu trời.

Nhìn vào quang tráo bằng năng lượng kia, ánh mắt đỏ lên.

Mà tất cả mọi chuyện ngoài sơn cốc, tất cả mọi người mặc dù đều đã cảm nhận được.

Thế nhưng lúc này cấm chế dao động dường như sắp mở ra.

Cũng không có ai bận tâm tới trận chiến bên ngoài.

Tầng quang tráo bằng năng lượng này chính là do cường giả Vũ Vương bố trí, dường như còn chưa thể mở ra.

Nhìn vào vòng cấm chế to lớn, Hà Dược Đông nhướng mày nói.

Trên tầng quang tráo này dường như còn có một cỗ yêu khí.

Tất Phương Sơn lẩm bẩm nói.

Trên tầng cấm chế bằng năng lượng khổng lồ này hắn cảm giác được có một cỗ yêu khí lan tràn.

Sắc mặt hai người Gia Cát Tử Vân, Phí Lan nhìn vào cấm chế cũng có chút biến hóa.

Ánh mắt Lục Thiếu Du đầy hàm ý nhìn về phía Bạch Linh, một cỗ năng lượng đột nhiên tràn ra.

Ầm ầm.

Toàn bộ sơn cốc lập tức có động tĩnh, tiếng cạch cạch vang lên.

Lúc này trên bề mặt cấm chế bắt đầu nứt nẻ.

Phanh Phanh.

Năng lượng bàng bạc tán loạn tức thì khuếch tán ra chung quanh rồi hóa thành một cơn lốc cuồng bạo.

Trong sơn cốc lúc này có một vòng xoáy từ mặt đất xuất hiện cuốn theo vô số đất đá.

Mặt đất nứt nẻ, vòng xoáy cuồn lên cao mang theo khí thế phô thiên cái địa.

Mọi người lúc này nhanh chóng bố trí hộ thân cương khí, thân thể nhanh chóng thối lui.

Thế nhưng lực lượng này quá mức mạnh mẽ, một ít cường giả Vũ Suất thối lui muộn một cái thì trực tiếp bị kình phong kinh khủng đánh vào thân thể, thân thể tức thì bị đánh bay về phía sau.

Có một động khẩu.

Cấm chế tan vỡ, lúc này có một động khẩu xuất hiện trước mắt mọi người.

Tới lúc này, sắc mặt mọi người có mặt ở đây không khỏi biến hóa.

Sưu.

Ngay khi mọi người đang do dự, Phụng Tiên Hành của Thanh Phong môn lúc này đã không nhẫn nhịn nổi.

Vì bảo vật này Phó chưởng môn trong môn hắn đã bị đánh chết.

Cường giả trong môn bị tổn thất phân nữa.

Nếu không giành được bảo vật thì thiệt lớn.

Lúc này chân khí trong người hắn bạo phát, thân ảnh đột nhiên bắn về phía động khẩu.

Phụng Tiên Hành, hay để cho ta vào trước.

Chưởng môn Trần Ngọc Đông của Nam Hải môn lúc này chân khí bạo phát, thân ảnh bắn thẳng về phía động khẩu.

Trần Ngọc Đông, ngươi tránh ra cho ta.

Phụng Tiên Hành quát lên một tiếng, thủ ấn được kết.

Một đạo chưởng ấn trực tiếp đánh về phía Trần Ngọc Đông.

Lực lượng cuồng bạo tức thì tuôn ra, trực tiếp khiến cho không gian vặn vẹo, hung hăng đánh về phía trước.

Phụng Tiên Hành, ta không để yên cho ngươi.

Đối mắt với công kích của Phụng Tiên Hành, sắc mặt Trần Ngọc Đông trầm xuống, cũng không dám trực tiếp chống lại.

Thực lực của hắn so ra kém Phụng Tiên Hành, hộ thân cương khí nhanh chóng được bố trí, thân thể lập tức thối lui.

Sưu Sưu.

Mấy cường giả tán tu lúc này cũng không khách khí, không cố kỵ các thế lực lớn mà nhanh chóng nhằm vào động khẩu chạy tới.

Thiểm Điện Báo, một tán tu như ngươi cũng giúp vui sao? Nơi này không có phần của ngươi đâu.

Hà Dược Đông thấp giọng quát.

Nhìn thấy có người dẫn đầu đi vào động khẩu, hắn cũng không muốn bị cuốn vào trong đó.

Thế nhưng lúc này cũng không có cách nào.

Càng nhìn vào động khẩu, lòng mong chờ đối với bảo vật càng lớn.

Thủ ấn được kết, một đạo chưởng ấn cuồng bạo khiến cho không gian vặn vẹp xuất hiện, lập tức được đánh về phía một cường giả tán tu.

Hà Dược Đông, nếu không phải dựa vào Hóa Vũ tông, Thiểm Điện Báo ta cũng không sợ ngươi.

Cường giả tán tu kia khẽ quát một tiếng, một đạo quyền ấn trong tay trực tiếp đánh ra, tốc độ nhanh như thiểm điện.

Phanh Phanh.

Giữa không trung đột nhiên vang lên thanh âm bạo liệt, toàn bộ không gian run lên, kình khí tàn sát bữa bãi, sơn cốc chung quanh lúc này lắc lư không ngừng.

Sưu.

Tất Phương Sơn và năm Vũ Suất trong môn lúc này vẻ mặt trầm xuống, sau khi nhìn nhau, chân khí tỏa ra, nhanh chóng nhằm vào động khẩu.

Thiên Tinh tông cũng dám tới đục nước béo cò, các ngươi phải nghĩ tới hậu quả sau này.

Phí Lan lúc này cũng không còn bình tĩnh được nữa.

Bảo vật ngay trước mặt, ai lấy được là của người đó, đâu thể tiện nghi cho Thiên Tinh tông.

Hừ, nơi này không có quan hệ với Lan Lăng sơn trang, Lan Lăng sơn trang các ngươi quản quá nhiều đó.

Ánh mắt Tất Phương Sơn lạnh lùng.

Trong đám người ở đây không thể nghi ngờ thực lực của hắn là mạnh nhất đương nhiên sẽ không để những người khác vào trong lòng.

Bảo vật ở phía trước, hắn cũng không để ý tới Lan Lăng sơn trang nữa.

̣t bảo vật.

Ai dám ngăn lại ta? Lan Lăng sơn trang ta nhất định không để yên cho hắn.

Ánh mắt Gia Cát Tử Vân trầm xuống, hai hàng lông mày nhíu lại.

Linh lực quanh thân bạo phát tạo thành một dòng xoáy lớn trước người.

Trong nháy mắt lao thẳng về phía sơn động.

Lan Lăng sơn trang không uy hiếp được Hóa Vũ tông ta.

Trong Hóa Vũ tông lúc này có một cường giả Vũ Suất lên tiếng, trong lúc đó thân thể cũng nhanh chóng ngăn cả gia Cát Tử Vân.

Phanh Phanh Phanh.

Giờ phút này vì bảo vật mọi người rốt cuộc không nhịn được mà toàn bộ đều xuất thủ.

Trước mặt bảo vật, dù người bình tĩnh tới đâu cũng sẽ mất đi lý trí.

Thanh âm bạo liệt vang vọng trong sơn cốc.

Lực lượng cuồng bạo quanh quẩn trong không gian.

Lúc này đám cường giả Vũ Suất, Linh Suất toàn lực xuất thủ, cướp lấy vị trí dẫn đầu đi vào trong sơn động.

Ở bên cạnh, Lục Thiếu Du khẽ mở miệng cười.

Đây chính là tràng cảnh hắn muốn nhất.

Ánh mắt nhíu lại, nhìn về phía Bạch Linh nói: Bạch Linh làm phiền nàng rồi.

Phụng Tiên Hành của Thanh Phong môn kia phải chết.

Hắn không sống được.

Bạch Linh nói xong, thân ảnh đã biến mất tại chỗ.

Tên tiểu tử ngươi, Vũ Suất ngũ trọng nho nhỏ một cái tát của ta cũng đủ để hắn chết, sao còn sống tới bây giờ.

Thiên Độc Yêu Long nhìn Lục Thiếu Du nói.

Thấy Lục Thiếu Du không để hắn xuất thủ, trên mặt tức thì giận dỗi.

Độc Long huynh, Vũ Suất ngũ trọng nho nhỏ này không cần huynh xuất thủ, sau đó còn phải làm phiền huynh một chút.

Lục Thiếu Du mỉm cười nói.

Cũng được, Vũ Suất ngũ trọng nho nhỏ tát một cái chết cũng không vui vẻ gì cho lắm.

Thiên Độc Yêu Long nở nụ cười nói.

Lúc này một đạo quang mang màu trắng đã xuất hiện trước mặt Phụng Tiên Hành, Phụng Tiên Hành một chưởng đánh văng Vương Xán Nhiên của Bảo Đài môn, đang muốn phi thân vào trong động thế nhưng lại đột nhiên nhìn thấy một thân ảnh màu trắng phía trước, trong lòng lập tức hoảng hốt.

Chết đi.

Cánh tay Bạch Linh giương lên, bỗng nhiên chém về phía trước.

Một cỗ kình khí hung hãn vô hình từ trong lòng bàn tay tuôn ra khiến cho không gian rung động.

Dưới kình khí vô hình này, Phụng Tiên Hành nhanh chóng cảm nhận được sự đáng sợ của kình khí.

Lúc này sắc mặt hắn đại biến, căn bản không còn lựa chọn nào khác, thủ ấn nhanh chóng được kết, một đạo quyền ấn hội tụ nhanh chóng đánh về phía trước.

Tức thì một đạo quyền ấn xuyên thấu không gian đánh về phía trước, sau đó bành trướng.

Cuối cùng va chạm với kình khí vô hình của Bạch Linh.

Phanh Phanh.

Hai cỗ lực lượng va chạm tạo thành tiếng bạo liệt liên tiếp vang lên trong không trung.

Kình khí cuồng bạo rung động, thân thể Phụng Tiên Hành trực tiếp bị đánh bay.

Khục khục.

Phụng Tiên Hành phun ra một ngụm máu.

Lúc này hắn cảm thấy có một cỗ lực lượng mạnh mẽ trút vào trong cơ thể, bằng vào lực lượng của mình căn bản không thể chống lại.

Hộ thân cương khí trong nháy mắt bị chấn vỡ, lực lượng mạnh mẽ này trong nháy mắt phá hủy tất cả trong cơ thể hắn, bao gồm cả đan điền.

Gia Cát thiếu gia cứu ta.

Phụng Tiên Hành còn chưa nói xong, thế nhưng lúc này đã không còn chống đỡ được nữa, thân thể nặng nề rơi xuống mặt đất.

Thực lực của Bạch Linh lúc này đã có thể so sánh với Vũ Vương tứ trọng.

Cho dù là Vũ Vương ngũ trọng cũng khó có thể thắng được nàng.

Loại thực lực cấp bậc này há là thứ mà Phụng Tiên Hành chỉ có Vũ Suất ngũ trọng có thể chống lại.

Gia Cát Tử Vân ở ngay gần đó nhanh chóng nhìn vào, thế nhưng cũng không có ý định ra tay cứu giúp.

Nhìn vào đạo thân ảnh màu trắng xinh đẹp kia, ánh mắt lập tức nóng bỏng.

Sưu.

Đôi mắt Bạch Linh lạnh lùng, thân ảnh nhanh chóng biến mất tại chỗ, sau đó xuất hiện bên người Lục Thiếu Du.

Làm phiền nàng rồi.

Lục Thiếu Du nói với Bạch Linh.

Trong lòng Lục Thiếu Du Phụng Tiên Hành này phải chết.

Thanh Phong môn và Quỷ Vũ Tông, Phi Linh môn lần này khó tránh khỏi thâm thù đại hận.

Đánh chết Phụng Tiên Hành cũng chính là làm suy yếu thực lực của Thanh Phong môn, cũng khiến cho tràng cảnh lúc này càng thêm náo nhiệt.

Việc nhỏ mà thôi, rốt cuộc ngươi có tính toán gì? Quả thực ta cảm thấy vô cùng hiếu kỳ.

Đôi mắt xinh đẹp của Bạch Linh nhìn Lục Thiếu Du bên cạnh, cảm thấy vô cùng hiếu kỳ.

Không lâu nữa đâu nàng sẽ biết.

Lục Thiếu Du khẽ cười nói.

Hừ, tránh ra cho ta.

Các ngươi không cản được bản soái.

Trước động khẩu, Tất Phương Sơn quát lên một tiếng, chân khí thuộc tính mộc cuồng bạo bùng ra, trong tay nhanh chóng ngưng tụ ra một đạo quang trụ màu xanh, giống như một cái cây lớn, trực tiếp đánh cho một cường giả Vũ Suất tán tu miệng phun máu, thân thể bay ngược về đắng sau.

Sau đó thân ảnh hắn nhanh như thiểm điện, là người thứ nhất tiến vào trong sơn động.

Nhanh, đừng để người của Thiên Tinh tông đoạt được bảo vật.

Có người đầu tiên đi vào, tức thì những người khác cũng tiến vào trong sơn động.

Chúng ta cũng đi vào xem náo nhiệt.

Lục Thiếu Du nói.

Được rồi, lúc ngươi ra ngoài ném vào một thứ bên trong sơn động, rốt cuộc là thứ gì?Thiên Độc Yêu Long hỏi Lục Thiếu Du, ánh mắt vô cùng hiếu kỳ.

Để lại cho bọn hắn một chút bảo vật.

Lục Thiếu Du mỉm cười, nụ cười có chút quỷ dị.

Nhanh tìm bảo vật đi.

Trong đại sảnh, lúc này đám người tiến vào, chưa kịp nhìn kỹ hoàn cảnh chung quanh lập tức đi tìm bảo vật.

Thế nhưng trong đại sảnh to lớn như vậy ngoại trừ bàn ghế đá ra cũng không có vật gì khác.

Cuối cùng ánh mắt toàn bộ mọi người đều nhìn về một phía trong đại sảnh.

Nơi này có một hộp ngọc tinh xảo đặt trên bãi đá.

Trong đại sảnh to lớn như vậy cũng chỉ có hộp ngọc này giống như là bảo vật.

Sưu.

Thân ảnh Tất Phương Sơn như thiểm điện, nhanh chóng lao thẳng về phía bãi đá.

Bảo vật là của ta, buông tay.

Tuy rằng tất cả mọi người đều biết thực lực của Tất Phương Sơn là mạnh nhất ở đây.

Thế nhưng trước mặt bảo vật ai cũng không muốn buông tha.

Tức thì có không ít người công kích về phía Tất Phương Sơn.

Sưu Sưu.

Năm Vũ Suất còn lại của Thiên Tinh tông lúc này nhanh chóng tiến lên bảo vệ Tất Phương Sơn, nghênh đón công kích của mấy người khác về phía Tất Phương Sơn.

Phanh Phanh.

Tiếng lực lượng va chạm vang lên trong đại sảnh.

Kình khí cuồng bạo bắn ra bốn phía, toàn bộ đại sảnh lúc này có đá vụn rơi xuống, cả ngọn núi lung lay.

Thế nhưng công kích Tất Phương Sơn cũng không chỉ có mấy người kia, mấy đạo công kích còn lại chính là của Phí Lan và Hà Dược Đông, còn có công kích của một đại hán tán tu Vũ Suất bát trọng.

Lúc này Tất Phương Sơn cũng không dám sơ ý, trong lúc nguy hiểm như vậy chân khí hắn bùng lên, mái tóc bạc tung bay, thủ ấn trong tay nhanh chóng biến hóa.

Một đạo quang mang màu xanh trực tiếp bao phủ quanh thân.

Phanh Phanh.

Mấy đạo công kích cường hãn hầu như cùng lúc đánh vào vòng quang mang màu xanh trên người Tất Phương Sơn, thanh âm trầm thấp trong nháy mắt vang lên trong đại sảnh.

Dưới mấy đạo công kích này toàn bộ đại sảnh run rẩy.

Thế nhưng vòng quang mang màu xanh này dưới sự liên thủ của mọi người không bị trực tiếp đánh vỡ như trong dự liệu.

Mà trong nháy mắt khi mấy đạo công kích và chạm vào quang mang màu xanh, trên quang mang màu xanh xuất hiện vô số dây mây, mỗi cái dây lớn chừng một cánh tay đem mấy đạo công kích cường hãn kia nghênh tiếp.

̣t nhìn nhau.

(1)Thế nhưng những dây mây rậm rạp này cũng bị mấy đạo công kích cường hãn đánh thành bột phấn, kình khí bắn ra bốn phía.

Cuối cùng va vào tường chung quanh khiến cho vô số đá vụn trên bức tường rơi xuống.

Trong quang mang, sắc mặt Tất Phương Sơn trong nháy mắt tái nhợt.

Đồng thời tay cũng gần chạm tới hộp ngọc.

Buông tay đi.

Ta nói rồi, ta chỉ cần một cái tát cũng có thể đánh chết ngươi.

Lúc này một cỗ năng lượng cuồng bạo tuôn ra, lập tức đánh vào quang mang màu xanh do Tất Phương Sơn bố trí.

Phanh.

Lần này, quang mang màu xanh trực tiếp bị vỡ nát.

Khục khục.

Tất Phương Sơn đang sắp chạm vào hộp ngọc thì có một cỗ lực lượng mạnh mẽ đánh xuống, thân thể trực tiếp lảo đảo lui về phía sau, miệng phun ra một ngụm máu.

Sắc mặt trắng bệch, nặng nền va vào tường đá.

Trong nháy mắt thân thể to lớn của Thiên Độc Yêu Long xuất hiện ở bên bãi đá.

Sưu Sưu.

Hai đạo thân ảnh nhanh chóng lao về phía bãi đá, cánh tay vươn về phía hộp ngọc.

Chính là Phí Lan của Lan Lăng sơn trang cùng với một đại hán Vũ Suất bát trọng tán tu.

Lùi lại.

Thiên Độc Yêu Long quát lên một tiếng, hai tay đem theo chưởng ấn nhanh chóng đánh về phía trước, nhanh chóng đánh về phía hai người.

Yêu thú thất giai.

Cảm giác công kích của Thiên Độc Yêu Long không giống chân khí, sắc mặt Phí Lan cùng với đại hán Vũ Suất bát trọng kia lập tức đại biến.

Đâu còn dám mơ tưởng tới hộp ngọc, trước tiên lo lắng tới tính mạng của mình còn quan trọng hơn.

Hai người trong lúc hoảng sợ nhanh chóng ngưng tụ ra một đạo chưởng ấn và quyền ấn nhanh chóng nghênh tiếp chưởng ấn của Thiên Độc Yêu Long.

Dám cùng ta ngạnh kháng, các ngươi còn chưa đủ tư cách.

Thiên Độc Yêu Long bước lên một bước, chưởng ấn hung hăng đánh về phía trước.

Phanh Phanh.

Dưới cỗ lực lượng mạnh mẽ này, Phí Lan và đại hán Vũ Suất bát trọng kia lập tức bị đánh bay, căn bản không có một chút chống cự nào, thân thể hai người hung hăng va chạm với tường đá.

Khục khục.

Hai người phun ra một ngụm máu, nặng nề đập xuống mặt đất.

Sắc mặt trắng bệch, sau vài lần thử chống tay đứng dậy thế nhưng lại không đứng dậy được.

Có lẽ đã mất nửa cái mạng.

Hà trưởng lão, nhanh tiếp hộp ngọc.

Ngay khi Hà Dược Đông đang kinh ngạc thực lực của Thiên Độc Yêu Long thì bãi đá rung chuyển lập tức tan thành mảnh nhỏ.

Hộp ngọc trên bãi đá kia lúc này không hiểu sao lại đang bắn về phía Hà Dược Đông.

Hà Dược Đông nghe được thanh âm này lập tức có phản ứng giống như là bản năng vậy.

Nhanh chóng đưa tay tiếp lấy hộp ngọc, ánh mắt hắn lúc này dường như không thể tin được.

Không thể tin được bảo vật lại dễ dàng nằm vào trong tay hắn như vậy.

Hà trưởng lão, ngươi đã lấy được bảo vật, mau đi trước đi.

Thân ảnh Lục Thiếu Du xuất hiện bên người Lục Thiếu Du, sắc mặt có chút thân thiết nói.

Hà trưởng lão, người đi trước đi.

Hai Vũ Suất khác của Hóa Vũ tông lúc này nhìn thấy Hà Dược Đông lấy được hộp ngọc cũng nhanh chóng đi tới bên người Hà Dược Đông rồi nói.

Thân thể che chở cho Hà Dược Đông rời khỏi sơn động.

Lúc này đám người Tất Phương Sơn, Phí Lan, đại hán tán tu Vũ Suất bát trọng đều bị thương nặng, cũng không có ai có thể ngăn cản đám người Hóa Vũ tông, huống chi thân ảnh Thiên Độc Yêu Long lúc này đã xuất hiện bên ngoài đại sảnh.

Vừa rồi thực lực của Thiên Độc Yêu Long thi triển ra ai cũng nhìn thấy, đâu còn dám trêu chọc tới nó nữa.

Vương chưởng môn, Trần chưởng môn, chúng ta cũng đi thôi.

Lan Lăng sơn trang muốn đoạt bảo vật của chúng ta, quả thực là muốn chết.

Lục Thiếu Du vô cùng thân thiết nói với Vương Xán Nhiên và Trần Ngọc Đông.

Ánh mắt đảo qua Tất Phương Sơn đang được người Thiên Tinh tông nâng lên, hàn ý không khỏi tràn ra.

Thế nhưng hắn cũng phải nhịn sát ý trong lòng xuống.

Người này là của lão độc vật, nên để lão độc vật xử lý.

Nói xong, Lục Thiếu Du cũng không để ý tới người của Lan Lăng sơn trang, ánh mắt nhìn Bạch Linh rồi Thiên Độc Yêu Long không biết từ khi nào đã nhấc tán tu Vũ Suất bát trọng kia lên rồi vội vã rời khỏi đại sảnh.

Hai người Trần Ngọc Đông, Vương Xán Nhiên vô cùng nghi hoặc.

Vốn Lục Thiếu Du cũng không để ý tới bọn họ, lúc này lại vô cùng thân thiết.

Trong lúc nghi hoặc hai người cũng chỉ có thể theo sát rời khỏi đại sảnh.

Bảo vật tới tay Hà Dược Đông bọn họ cũng không dám đoạt nữa.

Hóa Vũ tông này bọn họ không dám trêu vào.

Thiếu gia, Phí Lan trưởng lão thương thế quá nặng.

Trong đại sảnh, người của Lan Lăng sơn trang đã đi tới bên người Phí Lan, Phí Lan lúc này toàn thân đều là máu, thương thế không nhẹ.

Ầm ầm.

Toàn bộ đại sảnh lung lay, đá vụn rơi xuống.

Đại chiến vừa rồi khiến cho đại sảnh này không thể chống đỡ được nữa.

Chúng ta đi ra ngoài trước.

Ánh mắt Gia Cát Tử Vân âm trầm nhìn vào bóng lưng đám người Lục Thiếu Du đang đi ra ngoài, lập tức nói với mọi người chung quanh.

Người của Thiên Tinh tông, mấy tán tu còn lại, còn có Mao Xương Nguyên của Tầm Vũ Động, Chúc Thiên Sơn của Huyền Nguyên Cốc cũng nhanh chóng ra ngoài.

Ầm ầm.

Tiếng nổ vang lên, toàn bộ đại sảnh bên trong đã bắt đầu đổ nát.

Sưu Sưu.

Trong sơn động lớn ở trong sơn cốc lúc này có không ít thân ảnh nhanh như thiểm điện nhảy ra.

Trước sơn động, bốn cây thạch trụ lớn bắt đầu nứt nẻ, rồi ầm ầm đổ xuống.

Phanh Phanh.

Trên sơn động lúc này bắt đầu có đá rơi xuống, toàn bộ sơn cốc như muốn sụp đổ.

Phía xa, Lục Thiếu Du nhìn tất cả chuyện này không khỏi nở nụ cười thỏa mãn.

Sưu Sưu.

Khi mấy đạo thân ảnh cuối cùng từ trong sơn động chật vật ra ngoài, toàn bộ sơn động ầm ầm đỏ nát.

Mặt đất rung chuyển giống như địa chấn.

Ngọn núi khổng lồ đổ ập xuống trong sơn cốc, đá vụn bắn tứ tung, bụi bay ngập trời.

Chúng ta đi.

Lục Thiếu Du nhanh chóng dẫn đầu ra ngoài sơn cốc.

Sơn động này đã triệt để đổ nát, kế tiếp nên thu thập tàn cục bên ngoài.

Phanh Phanh.

Ngoài sơn cốc, lúc này thanh âm bạo liệt vẫn không ngừng truyền tới.

Hỗn chiến đã gần kết thúc.

Trong hỗn chiến, vốn có người không định tham dự, thế nhưng lại không thể chạy trốn cho nên bị cuốn vào trong thế nên cũng chỉ có toàn lực xuất thủ.

Khi Lục Thiếu Du đi ra bên ngoài, ánh mắt thầm đảo qua đám người.

Lúc này Lan Lăng sơn trang, Tầm Vũ động, Huyền Nguyên cốc thương vong không nhỏ.

Trong bốn sơn môn này, vốn hơn trăm người tới đây, có không ít Vũ Tướng và Vũ Phách, thế nhưng lúc này chỉ còn lại không tới hai mươi người.

Người của Hóa Vũ tông, Bảo Đài môn, Nam Hải môn lúc này tử thương cũng không ít.

Thế nhưng so với Lan Lăng sơn trang, Huyền Nguyên cốc, Thanh Phong môn mà nói thì đỡ hơn nhiều.

Dù sao bọn họ còn có cường giả của Quỷ Vũ Tông và Phi Linh môn tương trợ.

Ba sơn môn này vốn nhiều người hơn một chút, vũ giả Vũ Tướng chiếm đa số.

Thế nhưng lúc này cũng chỉ còn lại bốn năm mươi người, tử thương phân nửa.

Về phần hơn chục Vũ Tướng của Thiên Tinh tông tới đây hoàn toàn bị cuốn vào.

Người của Lan Lang sơn trang lại cho rằng bọn họ là người của Hóa Vũ tông, đệ tử Hóa Vũ tông lại cho rằng bọn họ là người của Lan Lăng sơn trang.

̣t nhìn nhau.

(2)Nói chung bọn họ đều bị nhân mã song phương công kích.

Hơn chục Vũ Tướng lúc này tử thương gần hết, chỉ làn bốn người mà thôi.

Trên sườn núi thi thể khắp nơi.

Tuy rằng không có cảnh tượng giống như máu chảy thành sông, thế nhưng lúc này cũng đã không sai lệch lắm.

Thi thể đệ tử các sơn môn khác nhau nằm la liệt trên mặt đất.

Đệ tử bình thường của Phi Linh môn đã sớm lùi lại rất sâu.

Chỉ có Vũ Tướng ở bên ngoài xuất thủ mà thôi.

Mà bốn người Hoa Mãn lâu, Hoa Mãn Ngọc, Hoàng Phủ Kỳ Tùng, Lý Trì Chính thi thoảng mới xuất thủ.

Bằng vào thực lực của bốn người xuất thủ trong đám người Vũ Tướng quả thực chính là tàn sát.

Đối với đám đệ tử Lan Lăng sơn trang chính là tổn thương trí mạng, cho nên lúc này mới khiến cho người của Hóa Vũ tông chiếm ưu thế.

Dừng tay, tất cả dừng tay cho ta.

Lục Thiếu Du nhảy ra khỏi sơn cốc, mấy tiếng xé gió từ phía sau vang lên.

Đám người Hà Dược Đông lúc này đã ra khỏi sơn cốc.

Nhìn thấy cảnh tượng ngoài sơn cốc lúc này khiến cho sắc mặt Hà Dược Đông không khỏi trắng bệch.

Phanh Phanh.

Thanh âm bạo liệt phía trước biến mất.

Một Vũ Tướng của Hóa Vũ tông sau khi đẩy lui đối thủ, nghe thấy Hà Dược Đông quát lên lập tức lui ra.

Những đệ tử chung quanh lúc này cũng đều lùi lại.

Có chuyện gì xảy ra?Hai người Mao Xương Nguyên, Trần Ngọc Đông của Bảo Đài môn và Tầm Vũ động lúc này cũng từ trong sơn cốc nhảy ra.

Sau khi nhìn thấy đệ tử trong môn tử thương gần hết, sắc mặt lập tức đại biến.

Là ai làm?Một tiếng hét lớn vang lên, lúc này lại có mấy đạo thân ảnh nhảy ra.

Người của Tầm Vũ động, Huyền Nguyên cốc cũng nhảy ra khỏi sơn cốc.

Nhìn thấy đệ tử trong môn tử thương hầu như không còn, mà đây lại là căn cơ cường giả trong môn khiến cho bọn họ vô cùng khiếp sợ và tức giận.

Đám người Gia Cát Tử Vân của Lan Lăng sơn trang, Tất Phương Sơn của Thiên Tinh tông lúc này cũng tới.

Nhìn cảnh tượng phía dưới, không cần mở miệng cũng đã biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Cường giả các sơn môn nhìn nhau, một cỗ lửa giận bắt đầu bùng lên.

Người của Bảo Đài môn và Nam Hải môn tuy rằng so với đám người Tầm Vũ động, Huyền Nguyên cốc tử thương ít hơn, thế nhưng có hơn phân nửa đệ tử đã chết, bảo sao bọn họ không tức giận.

Hà Dược Đông nhìn vào thi thể hơn chục Vũ Tướng của Hóa Vũ tông lúc này cũng không khỏi âm trầm.

Những người này đều là cường giả của Hóa Vũ tông.

Vũ giả Vũ Tướng tuy rằng là không thiếu, thế nhưng trong nháy mắt cũng khó xuất ra được một đống lớn vũ giả Vũ Tướng.

Huống chi người của Hóa Vũ tông bị đánh chết, thân là trưởng lão của Hóa Vũ tông, Hà Dược Đông đương nhiên nổi giận.

Hay cho một Hóa Vũ tông, đánh chết nhiều đệ tử của Lan Lăng sơn trang ta như vậy.

Lan Lăng sơn trang ta nhớ kỹ.

Ánh mắt Gia Cát Tử Vân âm trầm nhìn vào trên người Hà Dược Đông.

Vừa rồi chính hắn tận mặt nhìn thấy người Hóa Vũ tông đang vây công đệ tử Lan Lăng sơn trang.

Tuy rằng có thêm người của sơn môn khác, thế nhưng mặc kệ là Nam Hải môn, Bảo đài môn hay là Quỷ Vũ Tông đều do Hóa Vũ tông như thiên lôi sai đâu đánh đó.

Bút sổ sách lần này đương nhiên phải tính vào người Hóa Vũ tông rồi.

Bớt ngậm máu phun người đi.

Rõ ràng là người của Lan Lăng sơn trang các ngươi đánh chết đệ tử Hóa Vũ tông ta.

Bút sổ sách này Hóa Vũ tông ta sẽ nhớ kỹ.

Hà Dược Đông cũng lạnh nhạt nói.

Hóa Vũ tông tử thương vô số, bút sổ sách này đương nhiên không thể cho qua dễ dàng như vậy.

Gia Cát thiếu gia, Hóa Vũ tông, Nam Hải môn, Bảo đài môn, Quỷ Vũ Tông, Phi Linh môn giết đệ tử trong môn chúng ta, không đem Lan Lăng sơn trang đặt vào trong mắt.

Gia Cát thiếu gia nhất định phải giúp chúng ta báo thù.

Mao Xương Nguyên và Chúc Thiên Sơn đem theo ánh mắt oán hận nhìn về phía đám người Hóa Vũ tông rồi nói với Gia Cát Tử Vân.

Thu thập một phen.

Đi.

Gia Cát Tử Vân không để ý tới người Tầm Vũ động và Huyền Nguyên cốc, ánh mắt đảo qua trên người Hà Dược Đông rồi nhìn về phía Lục Thiếu Du, Thiên Độc Yêu Long, Bạch Linh, sắc mặt vô cùng khó coi.

Chúng ta cũng đi.

Nhìn thấy đám người Lan Lăng sơn trang rời đi.

Mao Xương Nguyên và Chúc Thiên Sơn cũng không còn cách nào khác đành gọi yêu thú phi hành ở phía xa, bắt đầu thu thập thi thể đệ tử trong môn.

Hóa Vũ tông, bút sổ sách này ta sẽ không quên.

Lan Lăng sơn trang ta nhất định sẽ đòi lại.

Sau khi thu thập xong mọi thứ, Gia Cát Tử Vân lạnh nhạt nói một tiếng, ánh mắt đảo qua tất cả mọi người.

Bao gồm cả đám người Hoa Mãn Lâu, Thiên Độc Yêu Long, sau đó lại lưu luyến trên người Bạch Linh một chút rồi mới cưỡi yêu thú phi hành rời đi.

Về phần Phí Lan trưởng lão sắc mặc trắng bệch, sau khi nhìn tất cả lại phun ra một ngụm máu, khí lực để nói cũng không có.

Mao Xương Nguyên và Chúc Thiên Sơn của Tầm Vũ động, Huyền Nguyên cốc thấy đám người Lan Lăng sơn trang rời đi lúc này càng không dám ở lại, cũng nhanh chóng rời đi.

Nhìn vào đám người Lan Lăng sơn trang rời đi, ánh mắt Hà Dược Đông trầm xuống rồi khẽ nhướng mày.

Dường như cảm thấy chuyện này không quá bình thường.

Hà trưởng lão, không ít đệ tử chúng ta bị Lan Lăng sơn trang sát hại, lẽ nào cứ như vậy mà thả bọn họ đi?Một vũ giả tu vi Vũ Tướng của Hóa Vũ tông nói với Hà Dược Đông.

Thu thập mọi thứ, chúng ta trở về rồi nói.

Sắc mặt Hà Dược Đông vô cùng xấu xí, ánh mắt trầm xuống, nhanh chóng quát lên với đệ tử tu vi Vũ Tướng kia.

Vâng, trưởng lão.

Đệ tử Hóa Vũ tông kia không dám nói thêm gì, bắt đầu phân phó các đệ tử khác thu thập mọi thứ.

Hai người Vương Xán Nhiên, Trần Ngọc Đông nhìn nhau cũng chỉ có thể oán hận không ngớt.

Sắc mặt vô cùng xấu xí phân phó đệ tử thu thập thi thể các đệ tử trong môn ngã xuống.

Người của Thiên Tinh tông sắc mặt cũng không tốt chút nào.

Tử thương vài Vũ Tướng, Tất Phương Sơn cũng bị thương nặng, lúc này lại không đoạt được bảo vật, Thiên Tinh tông lần này tới đây quả thực hố lớn.

Nhanh, thu thập mọi thứ cho ta.

Lúc này Hoa Mãn Lâu cũng vội vã phân phó đệ tử trong môn bắt đầu thu thập thi thể đệ tử Phi Linh môn ngã xuống.

Tuy rằng Phi Linh môn có ưu thế thực lực, thế nhưng trong lúc hỗn chiến tử thương là điều khó tránh khỏi.

Tuy nhiên so với những sơn môn khác, tử thương lần này cực kỳ nhỏ bé.

Phía sau đoàn người Đới Trường An hiện ra, trong lúc hỗn chiến Đới Trường An đã sớm trốn về phía sau.

Lúc này gặp đám người Lục Thiếu Du mới rụt rè đi tới bên người Lục Thiếu Du.

Cảm tạ Hà trưởng lão xuất thủ, lần này mới đuổi được người của Lan Lăng sơn trang rời đi, đa tạ Hà trưởng lão.

Dưới sự chỉ bảo của Lục Thiếu Du, Đới Trường An chưa phục hồi tinh thần lại lúc này đi tới bên người Hà Dược Đông rồi nói.

Đới tông chủ khách khí rồi.

Hà Dược Đông tuy rằng nói với Đới Trường An, thế nhưng ánh mắt rơi vào trên người Lục Thiếu Du.

Cuối cùng ánh mắt đảo qua trên người Thiên Độc Yêu Long.

Ánh mắt lúc này càng thêm kinh hãi.

Thực lực của Thiên Độc Yêu Long hắn đã thấy.

Yêu thú thất giai, hắn tuyệt đối không thể chống lại.

̣t trưởng lão.

Chúng ta đi.

Sau khi thu thập xong mọi thứ, gọi yêu thú phi hành tới, Hà Dược Đông cũng chỉ có thể oán hận rời đi.

Vương Xán Nhiên và Trần Ngọc Đông vẻ mặt tái nhợt cũng chỉ có thể theo đám người Hà Dược Đông rời đi, lưu lại chỗ này bọn họ cũng không dám.

Nhìn thấy mọi người rời đi, Lục Thiếu Du cũng không có ý tứ ngăn cản, chỉ là khóe miệng thủy chung vẫn hiện lên tiếu ý nhàn nhạt, vô cùng thỏa mãn.

Tất Phương Sơn, ngươi còn nhớ rõ ta không?Thiên Tinh tông lúc này cũng đã thu thập được mấy cỗ thi thể đệ tử trong môn.

Trong lúc đám người này đang chuẩn bị rời đi thì có một tiếng quát lạnh lẽo của Lục Thiếu Du truyền tới.

Ngươi là.

Tất Phương Sơn sắc mặt trắng bệch, được người khác nâng.

Lúc này ngẩng đầu nhìn về phía Lục Thiếu Du, ánh mắt biến đổi, dường như còn chưa nhận ra Lục Thiếu Du.

Tất Phương Sơn, mạng của ngươi ngày hôm nay ta không động tới, tạm thời gửi lại trên người ngươi.

Hôm nào đó Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh sẽ tự mình đi lấy mạng của ngươi.

Ngươi trở về nói cho người của Thiên Tinh tông biết, Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nhất định sẽ vào đó lần nữa.

Lục Thiếu Du lạnh nhạt nói.

Hóa ra là tiểu tử nhà ngươi.

Tất Phương Sơn rốt cuộc cũng nhận ra Lục Thiếu Du.

Khi trước Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh được thanh niên này cứu ra.

Lúc này ánh mắt hắn run rẩy, sắc mặt càng thêm trắng bệch.

Chúng ta đi.

Tất Phương Sơn nói xong được chúng đệ tử trong môn nâng lên yêu thú phi hành rồi lập tức rời đi.

Chưởng môn, ta cũng nghe nói qua Đông cung phụng và Thiên Tinh tông có cừu oán, vì sao trước tiên không loại bỏ Tất Phương Sơn này? Coi như là báo thù cho Đông cung phụng.

Dù sao Phi Linh môn ta hiện tại cũng không sợ Thiên Tinh tông.

Hoa Mãn Lâu hỏi Lục Thiếu Du.

Thù của Đông lão để tự Đông lão báo.

Chúng ta giết hắn làm sao có thể khiến cho trong lòng Đông lão hết giận.

Lục Thiếu Du nói.

Chưởng môn nói chí phải.

Chỉ là đám người Tầm Vũ động và Huyền Nguyên cốc kia sao chúng ta không nhân cơ hội loại trừ?Hoa Mãn Lâu dường như còn giết chưa đã ghiền, vừa rồi xuất thủ hắn cũng không xuất toàn lực.

Đại ca, chưởng môn làm việc gì cũng có thâm ý.

Có đôi khi không giết so với giết còn tốt hơn.

Hoa Mãn Ngọc nhíu mày rồi mỉm cười nói với Hoa Mãn Lâu.

Được rồi, chúng ta thu thập một chút rồi trở về.

Lục Thiếu Du nói.

Đới tông chủ, sự tình đã xong, chúng ta cũng đi trước.

Lục Thiếu Du nói với Đới Trường An.

Lần này thực sự làm phiền Lục chưởng môn rồi.

Đới Trường An cảm kích nói, ánh mắt lại biến đổi nói tiếp: Lục chưởng môn, không biết bên trong cấm chế là bảo vật như thế nào, bị ai chiếm được? Bảo vật là thứ gì ta cũng không biết đã bị người của Hóa Vũ tông cầm đi rồi.

Dù sao cũng chỉ là vật ngoài thân mà thôi, Đới tông chủ sẽ không tính toán đó chứ? Chí ít lần này chúng ta làm bị thương nặng Thanh Phong môn, Quỷ Vũ Tông cũng xả được giận.

Lục Thiếu Du khẽ cười nói.

Đương nhiên.

Bảo vật không ngờ lại bị Hóa Vũ tông lấy được cũng không sao.

Chí ít Quỷ Vũ Tông ta cũng thở ra được một ngụm ác khí.

Đới Trường An tuy rằng có chút hứng thú với bảo vật thế nhưng tự biết thực lực của mình không cao.

Tốt nhất là bảo vệ chức vị tông chủ Quỷ Vũ Tông của mình thì hay hơn, những cái khác cũng không cần nghĩ nhiều.

Một lát sau, trên lưng Nghịch Lân Yêu Bằng, Lục Thiếu Du, Bạch Linh, Tiểu Long, Thiên Độc Yêu Long xuất hiện.

Còn đại hán tán tu Vũ Suất bát trọng bị một chưởng của Thiên Độc Yêu Long bị thương nặng cũng ở trên lưng Nghịch Lân Yêu Bằng, lúc này toàn thân hắn đã bị cấm chế.

Về phần Thủy Hỏa Yêu Giao và Huyết Tích Dịch, Huyết Ngọc Yêu Hổ vẫn ở trên lưng Nghịch Lân Yêu Bằng.

Thủ ấn khẽ biến hóa, mấy đạo thủ ấn trong tay Lục Thiếu Du trực tiếp đánh vào trên người Vũ Suất bát trọng đang hấp hối này.

Yết hầu người này khẽ động đậy, cố gắng ngồi dậy.

Hai mắt nhìn đám người Lục Thiếu Du, Bạch Linh, Thiên Độc Yêu Long vô cùng kinh hãi.

Bị một chưởng của Thiên Độc Yêu Long lúc này rốt cuộc hắn cũng đã biết được thân phận của Thiên Độc Yêu Long, không ngờ lại là một đầu yêu thú thất giai.

Hiện giờ ngươi có hai con đường.

Ta chỉ hỏi ngươi một lần mà thôi.

Ta có ý cho ngươi trở thành trưởng lão trong Phi Linh môn.

Nếu như ngươi đồng ý thì có thể tiếp tục sống sót.

Nếu như không đồng ý ta sẽ không ngại lấy mạng của ngươi.

Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn vào Vũ Suất bát trọng rồi nói.

Ta nguyện ý gia nhập Phi Linh môn.

Đại hán này có chút do dự rồi lập tức quyết định nói.

So với tính mạng của bản thân thì mọi thứ chỉ là phù du.

Đây là Phệ Huyết Hóa Cốt Đan, là độc đan do Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh luyện chế ra, trong một năm không có giải dược ngươi sẽ chết rất khó nhìn.

Sắc mặt đại hán này biến đổi, thế nhưng cũng không thể làm gì khác là nuốt vào.

Hoan nghênh gia nhập Phi Linh môn.

Sắc mặt lạnh lẽo của Lục Thiếu Du giãn ra rồi nở nụ cười thỏa mãn.

Trong tay xuất hiện hai khỏa đan dược lục phẩm cao giai đưa về phía trước rồi nói: Đem đan dược ăn vào chữa thương đi, những chuyện khác nói sau.

Đa tạ chưởng môn.

Đại hán Vũ Suất bát trọng này nhìn thấy Lục Thiếu Du một lần ra tay chính là đan dược lục phẩm cao giai thì vô cùng kinh ngạc.

Lúc này hắn bị thương nặng, sau khi ăn vào đan dược lập tức điều tức.

Tên tiểu tử nhà ngươi, ngươi còn không nói xem vật trong hộp ngọc ngươi ném ra là vật gì.

Thiên Độc Yêu Long khoanh chân ngồi trên lưng Nghịch Lân Yêu Bằng, vẻ mặt vô cùng hiếu kỳ hỏi Lục Thiếu Du.

Đại trùng tử, trong hộp ngọc lão đại ném ra chỉ có một khỏa đan dược nhị phẩm mà thôi.

Tiểu Long chớp mắt nhìn Thiên Độc Yêu Long rồi nói.

Nhị phẩm đan dược?Thiên Độc Yêu Long trừng mắt nói.

Thứ bọn họ liều mạng cướp đoạt chỉ là một khỏa đan dược nhị phẩm thôi sao? Đúng vậy, bởi vì trên người ta quả thực không tìm thấy đan dược nhất phẩm.

Lục Thiếu Du khẽ cười nói.

Vậy thì người của Hóa Vũ tông sau khi mở hộp ngọc ra nhất định biểu tình trên mặt rất đặc sắc.

Thiên Độc Yêu Long nhìn Lục Thiếu Du rồi nở nụ cười hắc hắc.

Tại một nơi khác trong không trung.

Lúc này trên lưng yêu thú phi hành khổng lồ, sắc mặt Hà Dược Đông cực kỳ khó coi.

Lần này Hóa Vũ tông tới ngọn núi vô danh này vốn ý định ban đầu không muốn nhúng tay vào, chỉ đi tới cho có mặt mà thôi, không ngờ lại bị cuốn vào trong đó.

Tử thương không ít Vũ Tướng, tổn thất này tuyệt đối không ít.

Hà trưởng lão, Lan Lăng sơn trang này quá kiêu ngạo, không ngờ lại dám đánh chết người Hóa Vũ tông ta.

Sau khi trở về nhất định phải bẩm báo tông chủ, phải tìm đám người Lan Lăng sơn trang tính sổ.

Một đệ tử Hóa Vũ tông oán hận nói.

Chuyện này sau khi trở về tông chủ sẽ có an bài.

Hà Dược Đông khẽ thở dài.

Lúc này tỉ mỉ ngẫm lại thì thấy trong chuyện này dường như có chút không thích hợp.

Nhưng nhìn hộp ngọc trong tay, hắn không khỏi có chút kích động và cũng cực kỳ nghi hoặc.

̉ lại Phi Linh môn.

(1)Phi Linh môn này rõ ràng có yêu thú thất giai ở đó, thực lực có thể nói là mạnh nhất không ai địch nổi.

Thế nhưng bảo vật này cuối cùng lại rơi vào trong tay hắn, càng nghĩ càng thấy kỳ quái.

Hà trưởng lão, trong hộp ngọc này rốt cuộc là bảo vật gì.

Có thể mở ra để chúng ta đại khai nhãn giới hay không?Nhìn Hà Dược Đông, hai Vũ Suất cùng đi vào trong sơn động với hắn lúc này cũng vô cùng hiếu kỳ.

Hà Dược Đông do dự một chút, lập tức nhìn hai người bên cạnh rồi chậm rãi mở hộp ngọc.

Trong ánh mắt kích động của mấy người hộp ngọc được mở ra.

Dược hương nhàn nhạt tỏa ra.

Một khỏa đan dược xuất hiện trong mắt mọi người.

Mà sau khi nhìn thấy khỏa đan dược này sắc mặt mấy người lập tức nghi hoặc rồi chuyển thành khó coi, xấu xí vô cùng.

Đan dược nhị phẩm Tăng Nguyên đan.

Sắc mặt Hà Dược Đông khó coi tới cực điểm rồi nổi giận.

Thứ hắn liều mạng sống cướp về, lại còn tử thương không ít Vũ Tướng cuối cùng cũng chỉ chiếm được một khỏa Tăng Nguyên đan nhị phẩm.

Lúc này Hà Dược Đông đã biết mình bị lừa.

Hà trưởng lão, không phải ngươi cầm sai đó chứ?Hai vũ giả Vũ Suất còn lại của Hóa Vũ tông nhìn Hà Dược Đông nói.

Tuy rằng ngoài miệng hai người không nói gì thêm, thế nhưng trong mắt lại có chút hoài nghi.

Sao bên trong lại chỉ có một khỏa đan dược nhị phẩm.

Hừ, các ngươi hoài nghi ta nuốt bảo vật sao? Chúng ta đã bị lừa rồi.

Hà Dược Đông cả giận nói.

Lúc này hắn cố nén xúc động muốn đập cái hộp ngọc trong tay, thứ này còn cần để lại cho tông chủ xem qua.

Không dám.

Hai vũ giả Vũ Suất biến sắc, thế nhưng trong lòng cũng khó tránh khỏi hoài nghi.

Chuyện nuốt bảo vật này cũng không phải không có khả năng xảy ra.

Trong ngọn núi vô danh, sơn cốc kia đã trở thành phế tích.

Lúc này đám đệ tử Quỷ Vũ Tông đã rục rịch rời đi.

Sơn cốc vốn náo nhiệt mấy tháng lúc này lại tĩnh lặng.

Những người tới xem chung quanh lúc này cũng ủ rũ rời đi.

Còn có không ít người có chút hưng phấn.

Hóa Vũ tông và Lan Lăng sơn trang lần này động thủ chỉ sợ sau đó sẽ càng thêm náo nhiệt.

Mà lần này cũng không thiếu náo nhiệt cho bọn hắn nhìn.

Trong lần náo nhiệt này thứ khiến cho người ta thấy ấn tượng nhất chính là một đao của Lục Thiếu Du chém cho Phó chưởng môn Thanh Phong môn thành từng mảnh nhỏ.

Tuyệt đối là chấn động mạnh nhất.

Trên lưng Nghịch Lân Yêu Bằng, lúc này Lục Thiếu Du khoanh chân ngồi xuống, trong đầu suy nghĩ tất cả chuyện đã phát sinh.

Tuy rằng so với dự tính ban đầu có chút sai lệch một chút, thế nhưng cũng đã vô cùng hoàn mỹ.

Hóa Vũ tông lần này chỉ sợ cũng chỉ có thể ngậm quả đắng mà thôi, có khổ không nói nên lời.

Bút sổ sách của Lan Lăng sơn trang cũng tính vào trên người Hóa Vũ tông, chuyện này nếu không tính toán thì mặt mũi Lan Lăng sơn trang sẽ bị hao tổn lớn.

Về phần Hóa Vũ tông, Lục Thiếu Du phỏng chừng chờ sau khi Hóa Vũ tông bình tĩnh lại ít nhiều cũng có thể suy đoán ra rõ ngọn ngành.

Thế nhưng cũng không có cách nào biện hộ.

Gậy ông đập lưng ông là chuyện đã định, có lẽ người Hóa Vũ tông hiện tại vô cùng khó coi.

Tầm Vũ động, Huyền Nguyên cốc, Nam Hải môn, Bảo Đài môn đều bị tổn thất, điều này so với dự định ban đầu trong lòng Lục Thiếu Du không kém bao nhiêu.

Mấy sơn môn này có thể nói là không đủ phân lượng.

Các sơn môn lần này đều có tử thương, sau đó tự nhiên sẽ có tranh chấp, đến lúc đó để bọn họ làm ầm ĩ một phen, cũng khiến cho Hóa Vũ tông và Lan Lăng sơn trang nhức đầu một trận.

Thanh Phong môn lần này đã bị tổn thất thảm trọng.

Phụng Tiên Hành và Phùng Bách Cường đều bị đánh chết.

Trưởng lão, hộ pháp trong môn tử thương phân nửa.

Những đệ tử còn lại cũng bị đánh chết hơn hai ngàn người.

Có thể nói thực lực Thanh Phong môn đã tổn hại hơn nửa.

Chỉ sợ kế tiếp sẽ bị những thế lực khác xâm chiếm như tằm ăn rỗi.

Lục Thiếu Du phỏng doán, coi như là Thanh Phong môn tới tìm hắn báo thù, chỉ sợ cũng không có cái lá gan kia.

Nhiều nhất chỉ tìm Lan Lăng sơn trang xuất đầu mà thôi.

Chỉ sợ Lan Lăng sơn trang hiện tại cũng không thể bận tâm tới Thanh Phong môn được nữa.

Lần này không ít ánh mắt đều nhìn vào Phi Linh môn.

Thế nhưng lúc này hẳn là ánh mắt mọi người đều chuyển và Hóa Vũ tông và Lan Lăng sơn trang.

Chuyện này có Hóa Vũ tông và Lan Lăng sơn trang nhúng tay vào khiến cho Phi Linh môn rời khỏi tầm chú ý của mọi người.

Trực tiếp đổi thành Hóa Vũ tông và Lan Lăng sơn trang.

Mà Thiên Tinh tông lần này xuất hiện là hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của Lục Thiếu Du.

Lục Thiếu Du không nghĩ tới người của Thiên Tinh tông không ngờ cũng tới đây.

Đối với Thiên Tinh tông, trong lòng Lục Thiếu Du không quên chuyện mà hắn đáp ứng với lão độc vật.

Tới một ngày khi thực lực Phi Linh môn đủ thì sẽ diệt Thiên Tinh tông, đây cũng là chuyện hắn đáp ứng Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh.

Mà thực lực hiện tại của Phi Linh môn có thể diệt Thiên Tinh tông hay không Lục Thiếu Du cũng không rõ ràng lắm.

Thế nhưng ít nhất cũng không e ngại Thiên Tinh tông.

Chờ sau khi lão độc vật đột phá Linh Vương, tới lúc đó Thiên Tinh tông sợ rằng không còn những ngày yên bình.

Suy nghĩ mọi chuyện, trong lòng Lục Thiếu Du vô cùng thỏa mãn.

Mà lúc này thứ khiến cho trong lòng Lục Thiếu Du vô cùng thỏa mãn chính là việc chiếm được Huyễn Ảnh Thanh Vũ.

Vũ linh khí phi hành Địa cấp.

Đây tuyệt đối là một bảo vật.

Một kiện vũ linh khí đã là cực kỳ khó gặp.

Trong đại môn đại phái người có được linh khí trong tay cũng chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay mà thôi.

Mà linh khí Địa cấp thì càng thêm hiếm, huống chi lại là vũ linh khí phi hành.

Dựa theo cấp bậc mà nói, Lục Thiếu Du vô cùng rõ ràng.

Hiện tại Huyết Lục không thể so sánh với Huyễn Ảnh Thanh Vũ, linh khí Địa cấp so với linh khí Huyền cấp là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.

Thế nhưng Huyết Lục lại là linh khí bản mạng.

Sớm muộn cũng có thể tấn chức lên Thiên cấp, chỉ là cũng cần thời gian không ngắn.

Có Huyễn Ảnh Thanh Vũ, Lục Thiếu Du biết bản thân mình lại có một con bài chưa lật.

Là một con bài dùng để chạy trối chết.

Đồng thời sau này dựa vào con bài chưa lật này với lực công kích của bản thân mình thì sẽ khiến cho uy lực càng thêm cường hãn.

Đương nhiên, đầu tiên là phải thuần thục thi triển Huyễn Ảnh Thanh Vũ mới được.

Miễn sao đừng xảy ra sự việc như trong sơn động là được.

Trong lòng Lục Thiếu Du cũng nghĩ tới chuyện mà Truy Phong tôn giả từng nhắc qua.

Huyễn Ảnh Thanh Vũ này không biết có phải là có hai kiện hay không.

Vạn nhất lời Truy Phong tôn giả nói là thực vậy thì Huyễn Ảnh Thanh Vũ này càng ít thi triển càng tốt, bằng không sợ rằng sẽ dẫn tới phiền phức.

Một lát sau, Lục Thiếu Du cắt đứt mọi tạp niệm, bắt đầu tu luyện.

Đột phá Vũ Suất nhị trọng cũng cần củng cố tu vi một phen.

Phù.

Sắc trời vào đêm, Lục Thiếu Du đình chỉ tu luyện, thở ra một ngụm trọc khí.

Phía trước màn đêm bao phủ, trong Phi Linh sơn lúc này hiện lên vô số ánh đèn.

Mấy người đã về tới Phi Linh môn.

̉ lại Phi Linh môn.

(2)Bạch Linh, Thiên Độc Yêu Long, Tiểu Long còn có Vũ Suất bát trọng tán tu kia cũng đều đình chỉ tu luyện, hai mắt mở ra.

Trải qua một ngày đêm điều tức, thương thế của tán tu Vũ Suất bát trọng này dường như đã tốt hơn không ít.

Tham kiến chưởng môn, tham kiến Độc Long cung phụng.

Trong bầu trời lúc này có yêu thú phi hành xuất hiện.

Là mấy đệ tử Phi Linh môn tiến lên kiểm tra.

Lúc này Phi Linh môn cũng không còn là Phi Linh trước đây nữa.

Ngoài Phi Linh môn hầu như là ba đến năm bước lại có một trạm canh gác.

Người bình thường nếu như muốn lẩn vào trong Phi Linh môn là chuyện không có khả năng.

Nếu như là cường giả, trừ phi là đạt tới trình tự Vũ Vương cực cao, bằng không tuyệt đối không thể tránh khỏi hai người Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh và Bạch Linh phát hiện ra.

Thiểm Điện Báo Ngô Dũng, vì sao ngươi cũng.

Lúc này, trong Phi Linh môn có hai đạo thân ảnh hiện lên.

Chính là Lộc Sơn lão nhân và Thanh Hỏa lão quỷ.

Hai người này mấy ngày nay đã hấp thu Vũ Linh thanh quả cho nên hiện tại mới xuất quan.

Thực lực tuy rằng không tăng cường được bao nhiêu, thế nhưng chỗ tốt đạt được lại vô cùng lớn.

Thanh Hỏa lão quỷ, Lộc Sơn lão nhân, hóa ra các ngươi thực sự ở Phi Linh môn.

Đại hán Vũ Suất bát trọng bị Lục Thiếu Du bắt được lúc này nhìn vào Thanh Hỏa lão quỷ cùng với Lộc Sơn lão nhân có vẻ ngoài ý muốn.

Thế nhưng cũng không phải là quá ngoài ý muốn.

Thứ khiến hắn cảm thấy ngoài ý muốn nhất chính là thực lực của Lộc Sơn lão nhân và Thanh Hỏa lão quỷ.

Hai vị cung phụng, hóa ra các ngươi đều biết người này sao?Lục Thiếu Du nói với Thanh Hỏa lão quỷ cùng với Lộc Sơn lão nhân.

Hồi bẩm chưởng môn, Thiểm Điện Báo Ngô Dũng mấy năm trước từng có chút ân oán với ta.

Thanh Hỏa lão quỷ nói.

Vị này chính là trưởng lão mới gia nhập.

Thanh Hỏa cung phụng, nể mặt ta phần ân oán này coi như hết.

Mặt khác phiền hai vị cung phụng hỗ trợ an bài nơi nghỉ ngơi cho Ngô trưởng lão, ta về hậu sơn trước.

Lục Thiếu Du nói.

Vâng, chưởng môn.

Thanh Hỏa lão quỷ lập tức đáp.

Sau khi an bài cho Thiểm Điện Báo Ngô Dũng xong, Lục Thiếu Du lập tức đi về phía hậu sơn.

Cảm nhận được khí tức chủ nhân, Thiên Sí Tuyết Sư lập tức đi tới hậu sơn.

Trong mấy ngày này, Thiên Sí Tuyết Sư đã thuận lợi đột phá tới ngũ giai trung kỳ, khí tức trên người đã mạnh hơn không ít.

Điều này làm cho Lục Thiếu Du vô cùng vui vẻ.

Nhưng Ngũ giai trung kỳ cũng không cao lắm.

Sau này cần hối thúc Linh đường luyện chế ra nhiều yêu linh đan một chút.

Thanh Hỏa, Lộc Sơn, các ngươi không ngờ lại là cung phụng của Phi Linh môn.

Trong Phi Linh môn, tại một đám kiến trúc to lớn, có một tòa đình viện đơn độc.

Lúc này tán tu Vũ Suất bát trọng Thiểm Điện Báo Ngô Dũng được hai người Thanh Hỏa lão quỷ, Lộc Sơn lão nhân an bài ở đây.

Có gì là kỳ quái, chúng ta hiện tại chính là cung phụng của Phi Linh môn.

Nể mặt ngươi cũng gia nhập Phi Linh môn, ân oán trước đây của chúng ta, ta cũng không tính toán nữa.

Thanh Hỏa lão quỷ nói.

Trong lúc bất tri bất giác, nghe thấy hai chữ cung phụng Phi Linh môn trong mắt hắn không khỏi có chút tự hào.

Các ngươi chẳng lẽ không phải là bị ép gia nhập?Ngô Dũng nhìn Thanh Hỏa lão quỷ hỏi.

Hẳn là ngươi bị ép dùng Phệ Huyết Hóa Cốt Đan của Đông cung phụng?Thanh Hỏa lão quỷ như cười như không nhìn Ngô Dũng hỏi.

Không sai.

Ngô Dũng khẽ gật đầu nói.

Ha ha, Thiểm Điện Báo.

Nếu ta là ngươi, ta sẽ cầu chưởng môn cấp thêm mấy khỏa Phệ Huyết Hóa Cốt Đan rồi lập tức ăn vào.

Chưởng môn có thể để ý tới ngươi, cho ngươi gia nhập Phi Linh môn, lại phong ngươi là trưởng lão chính là tạo hóa của ngươi.

Sau này ngươi sẽ hiểu rõ.

Lộc Sơn lão nhân mỉm cười nói.

Lộc sơn, những lời này của ngươi là có ý gì? Lẽ nào các ngươi gia nhập Phi Linh môn chưa từng hối hận?Ngô Dũng nghi hoặc hỏi.

Đối với lời nói của Lộc Sơn lão nhân hắn không hiểu chút nào.

Hối hận? Nực cười.

Hiện tại coi như là Tam tông Tứ môn tới mời ta cũng không rời khỏi Phi Linh môn.

Lộc Sơn lão nhân trợn mắt.

Hắn chưa từng hối hận qua.

Từ đầu có thể là bởi vì Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh hắn mới gia nhập.

Thế nhưng tới lúc này hắn càng không muốn rời khỏi Phi Linh môn.

Thanh Hỏa, lẽ nào ngươi cũng không hối hận?Ánh mắt Ngô Dũng trầm xuống, lập tức nói với Thanh Hảo lão quỷ.

Nếu hiện tại ai dám khiến ta rời khỏi Phi Linh môn ta sẽ bổ sống hắn.

Thanh Hỏa lão quỷ trợn mắt lớn tiếng nói.

Bằng vào thực lực của Phi Linh môn hiện tại so ra vẫn kém Tam tông Tứ môn, Nhất tông Nhất môn Nhất giáo Nhất trang.

Thế nhưng đãi ngộ của Phi Linh môn tuyệt đối không thấp hơn chút nào.

Quan trọng nhất chính là Thanh Hỏa lão quỷ hiểu rõ, trong Phi Linh môn hắn là cung phụng.

Phi Linh có một phần của hắn.

Từ đầu hắn gia nhập Phi Linh môn quả thực có chút gượng ép.

Thế nhưng trong Phi Linh môn chưởng môn chưa từng coi hắn là người ngoài.

Bằng vào thiên phú cùng với tâm trí của chưởng môn.

Phi Linh môn muốn phát triển lớn mạnh là chuyện tuyệt đối có khả năng.

Hắn thân là cung phụng, địa vị sau này có thể nghĩ, đến lúc đó hắn chính là nguyên lão của Phi Linh môn, tiền đồ vô lượng, sao lại hối hận.

Ngô Dũng, sau này ngươi sẽ hiểu rõ.

Tốt nhất nên dưỡng thương cho tốt đi.

Không biết bao nhiêu người muốn gia nhập Phi Linh môn cũng không có cơ hội, vận khí của ngươi quả thực tốt.

Thanh Hỏa lão quỷ nói xong khẽ mỉm cười rồi cùng với Lộc Sơn lão nhân rời khỏi đình viện.

Chỉ còn Ngô Dũng đang nghi hoặc ở lại bên trong.

Nếu không trở về thì ngay cả ta cũng có chút lo lắng.

Trong đình viện ở hậu sơn, lúc Lục Thiếu Du đi tới đình viện, một nữ tử tuyệt mỹ đã xuất hiện đứng chờ ở cửa đình viện.

Chính là Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh.

Hắc hắc, vận khí của ta luôn luôn không tồi.

Không có việc gì.

Ánh mắt Lục Thiếu Du khẽ đảo, nói.

Trong đình viện, Lục Thiếu Du đem chuyện mấy ngày qua nói cho Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh một lần.

Chuyện Huyễn Ảnh Thanh Vũ Lục Thiếu Du cũng không dấu diếm.

Chuyện mà Lục Thiếu Du dấu cũng chỉ có chuyện kim đao màu vàng trong đầu mà thôi.

Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nghe Lục Thiếu Du nói xong sắc mặt vô cùng kinh hãi, lại kinh hỉ.

Nghe Lục Thiếu Du nói xong, ngay cả nàng cũng không khỏi hít sâu một hơi.

Hảo tiểu tử.

Đem Lan Lăng sơn trang và Hóa Vũ tông lăn qua lăn lại.

May mà Hóa Vũ tông và Lan Lăng sơn trang không phái cường giả tới mới để cho ngươi có cơ hội chiếm tiến nghị.

Chỉ là bọn họ hiện tại có khổ cũng không nói nên lời.

Để bọn hắn ăn quả đắng một lần, cũng không thể tính vào trên đầu Phi Linh môn ta, cũng coi như giáo huấn bọn hắn một hồi.

Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói.

Lục Thiếu Du mỉm cười, kế hoạch có thể thành công cũng là bởi vì Hóa Vũ tông và Lan Lăng sơn trang không phái cường giả tới.

Bằng không sao hắn lại nhẹ nhàng như vậy.

̀n.

Không ngờ cấm chế kia không phải là cường giả Vũ Vương bố trí mà là Vũ Tôn.

Truy Phong tôn giả này tuy rằng ta chưa từng nghe nói qua.

Thế nhưng trên người có linh khí phi hành Địa cấp đủ để chứng minh vận khí tiểu tử ngươi không tồi.

Một kiện Vũ linh khí phi hành Địa cấp, chỉ sợ ngay cả Vũ Tôn nếu như biết được cũng có thể len lén hạ thủ cướp lấy đồ vật của ngươi.

Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói.

Đường đường là Vũ Tôn cũng không tới mức làm chuyện này đó chứ?Lục Thiếu Du sửng sốt, quả thực hắn không nghĩ tới điểm này.

Ngươi cho rằng Vũ Tôn không phải là người sao? Chỉ là ngươi cũng không cần quá lo lắng.

Cường giả Vũ Tôn nếu như muốn cướp cũng sẽ âm thầm hạ thủ.

Dù sao bọn hắn cũng phải bận tâm về mặt mũi của mình.

Về phần người có tu vi Vũ Vương, nếu như biết ngươi có Vũ linh khí phi hành Địa cấp, sợ rằng sẽ trực tiếp hạ thủ với ngươi.

Ngươi nên cẩn thận một chút, đừng quá lộ liễu.

Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nghiêm túc nói với Lục Thiếu Du.

Được.

Lục Thiếu Du khẽ gật đầu.

Bảo vật trong tay có đôi khi không có thực lực cũng không thể tùy tiện thi triển.

Thất phu vô tội, hoài bích có tội.

Bảo vật tốt đến bao nhiêu, có giữ được không thì phải xem thực lực mà định đoạt.

Sau này quả thực hắn phải chú ý nhiều hơn mới được.

Lần này không nghĩ tới Thiên Tinh tông cũng tới.

Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh khẽ thở dài nói.

Oánh tỷ, chờ Đông lão sau khi đột phá ta sẽ sắp xếp người tới Thiên Tinh tông.

Lục Thiếu Du nói.

Thực lực Thiên Tinh tông không kém, được cho là thế lực nhất lưu.

Chúng phải bàn bạc kỹ hơn một chút.

Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói.

Không biết Đông lão đột phá còn cần bao lâu.

Lục Thiếu Du nói.

Đột phá Linh Vương không phải là chuyện đùa.

Lão gia hỏa này lại tu luyện độc công.

Đầu tiên là phải đoán thể, khiến cho độc thể tăng cường độc tính.

Còn phải ngưng tụ hồn anh, không phải trong thời gian ngắn có thể làm được.

Khi trước ta ngưng tụ hồn anh cũng ăn không ít vị đắng.

Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói.

Hi vọng Đông lão có thể thuận lợi đột phá.

Lục Thiếu Du khẽ nói.

Có máu của Thiên Độc Yêu Long và cây Mã Tiền ngàn năm, hắn muốn đột phá đương nhiên không thành vấn đề, vấn đề chỉ là thời gian mà thôi.

Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói.

Thế nhưng trong ánh mắt cũng mang theo sự khẩn trương.

Đột phá Linh Vương nào phải là chuyện dễ dàng.

Số người thất bại cũng không ít.

Kế tiếp ngươi có sắp xếp gì không?Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói với Lục Thiếu Du.

Chuyện này ta phải suy nghĩ kỹ.

Lục Thiếu Du hơi do dự rồi nói.

Hiện tại động tác kế tiếp của Phi Linh môn phải suy nghĩ thật kỹ.

Tuy rằng thực lực hiện tại của Phi Linh môn tăng mạnh, thế nhưng nếu động phải giới hạn của Nhất tông Nhất giáo Nhất môn Nhất trang có lẽ Phi Linh môn sẽ ngay lập tức gặp phải tai ương ngập đầu.

Phi Linh môn muốn phát triển vậy thì phải để ý tới những quái vật lớn này.

Hai người sau khi đàm luận một chút Lục Thiếu Du mới rời đi.

Sau khi trở lại căn phòng của mình, Lục Thiếu Du khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu tu luyện.

Hô hấp chậm rãi, quanh thân lập tức được bao phủ bởi một vòng quang tráo vô hình.

Sáng sớm.

Lúc này đang là mùa đông, sắc trời mông lung, tia sáng ban mai xuất hiện.

Mùa đông, sáng sớm cũng không có chim chóc bay ngang qua.

Trong không gian tràn ngập sương mù cùng với những cơn gió lạnh thổi qua.

Sâu trong Phi Linh sơn cây cối trụi lủi, dập dờn trong gió.

Gió lạnh thổi qua bốn phía.

Thế nhưng lúc này mới sáng sớm lại có một thân ảnh màu xanh xuất hiện.

Ông.

Thủ ấn trong tay người này khẽ biến hóa rồi đột nhiên phía sau lưng vang lên thanh âm như sấm rền.

Thanh âm này du dương trầm thấp, lập tức phía sau lưng hắn xuất hiện một đạo lưu quang màu xanh.

Trong đạo lưu quang này có một cỗ năng lượng đáng sợ đang ba động, bắt đầu dâng trào.

Tiếp theo, phía sau người này có một đôi cánh màu xanh xuất hiện.

Cả đôi cánh tràn ngập lưu quang màu xanh không ngừng lưu chuyển, bốn phía đôi cánh này không gian như vặn vẹo, một cỗ uy áp mạnh mẽ bắt đầu nhanh chóng lan tràn.

Đây là một đôi cánh màu xanh rộng chừng hai thước, hai cánh cùng với lưng tạo thành hình tam giác.

Bên trên có từng chiếc lông được sắp xếp vô cùng đặc thù.

Mỗi một chiếc lông đều có năng lực xoay tròn, phía dưới đôi cánh còn có lợi thứ sắc bén.

Hai cánh mở rộng, kình khí bắn ra bốn phía xuyên thấu không gian.

Khiến cho sóng gợn trong không gian lan tràn về bốn phía.

Mà hai cánh này hoàn toàn giống như hoàng kim tạo thành, sáng bóng, hoàn mỹ không chê vào đâu được.

Tràn ngập linh động, một cỗ khí tức tràn ngập từ trên đôi cánh xuất hiện khiến cho trong lòng không khỏi chấn động.

Hai cánh hơi rung động là có thể xuyên qua không gian, giống như là có thể phá vỡ không gian vậy.

Lên.

Người này khẽ quát một tiếng, hai cánh liền mở rộng.

Thân ảnh trong nháy mắt xuất hiện ở giữa không trung.

Cỗ lực lượng nâng lên này tuyệt đối không phải là Phong Chi dực có thể làm được.

Phong Chi dực chỉ có thể bay lướt qua mà thôi.

Mà lúc này đôi cánh màu xanh hoa lệ này hoàn toàn có thể nâng cơ thể lên.

Sưu.

Hai cánh rung động, thân ảnh màu xanh trong nháy mắt xẹt qua giữa không trung.

Trong lúc hai cánh rung động mang theo tiếng sấm rền quanh quẩn trong không trung.

Mà lúc này thân ảnh màu xanh có đôi cánh phía sau này cũng giống như quỷ mị phi hành trong không trung.

Tuy rằng lộ tuyến có chút lộn xộn, thế nhưng tốc độ lại nhanh như lưu quang.

Người thanh niên này đương nhiên chính là Lục Thiếu Du.

Sáng sớm Lục Thiếu Du đã đi ra Phi Linh sơn luyện tập Huyễn Ảnh Thanh Vũ.

Đây chính là một con bài chưa lật lớn của hắn, phải nhanh chóng thành thạo mới được.

Trong mấy ngày kế tiếp, Lục Thiếu Du mỗi ngày đều ra tới Phi Linh sơn tu luyện.

Có đôi khi lĩnh ngộ năng lượng thuộc tính, có đôi khi lại luyện tập Huyễn Ảnh Thanh Vũ.

Đồng thời Lục Thiếu Du cũng bắt đầu tu luyện một bộ Linh kỹ Huyền cấp sơ giai.

Trong ba tầng của Đao Hồn kỹ, đối với Đao Hồn Tảm, Đao Hồn Quang Nhận Lục Thiếu Du đều đã thi triển qua.

Chỉ có tầng cuối cùng Đao Hồn Không Nguyên Diệt là chưa từng thi triển.

Lúc này Lục Thiếu Du cũng nắm chắc việc thi triển thành công, thế nhưng vẫn chưa có cơ hội thi triển ra mà thôi.

Mà hiện tại, Lục Thiếu Du cũng bắt đầu tu luyện một bộ Linh kỹ Huyền cấp sơ giai lấy được từ nơi quỷ dị trong Vụ Tinh Hải, gọi là Linh Ba Thiên Hồn Lãng.

Dựa theo tin tức trên ngọc giản mà nói, sau khi thi tu luyện thành công, lúc thi triển ra có thể dùng linh hồn công kích trực tiếp hóa thành linh hồn cuộn sóng bất ngờ công kích đối thủ.

Uy lực mặc dù không phải cực kỳ bá đạo, thế nhưng liên miên không ngớt.

Nếu như đối thủ bị cuốn vào trong đó muốn chạy thoát khỏi linh hồn công kích cũng không phải là chuyện đơn giản.

Trong lúc Lục Thiếu Du tu luyện, Thái Âm Yêu Thỏ lần thứ hai đột phá tới lục giai trung kỳ.

Lục Tâm Đồng tại ngày thứ tư sau khi Lục Thiếu Du trở về cũng xuất quan.

Sau khi dùng Vũ Linh thánh quả nàng cũng chiếm được không ít chỗ tốt.

Mà khí tức trên người cũng đã gần đạt tới Linh Suất nhất trọng đỉnh phong.

Có lẽ đột phá Linh Suất nhị trọng cũng không mất bao lâu nữa.

Xem tiếp...

con-mat-ao-thi

  • Linh vũ thiên hà

  • truyện tranh Linh vũ thiên hà

  • truyện Linh vũ thiên hà

  • Linh vũ thiên hà truyện chữ

  • đọc truyện Linh vũ thiên hà

  • Linh vũ thiên hà chap

  • truyenfull.vn

  • truyenfull.vip

  • truyenfull.vip

  • truyen.tangthuvien.vn/

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License