con-mat-ao-thi

́i kiến yêu đế.

Chỉ trong nháy mắt, bạch quang mở rộng, một cỗ khí tức chấn động nhân tâm truyền ra.

Ngao.

Một tiếng gầm trầm thấp từ trong quang mang màu trắng truyền ra.

Tiếng gầm này khiến cho toàn thân Bạch Linh lại run rẩy, quang mang màu trắng này trong nháy mắt hóa thành một quang tráo.

Lúc này Bạch Linh không có chút do dự nào, thân ảnh xinh đẹp chợt lóe nhanh chóng tiến vào trong quang tráo.

Thân thể sau khi tiến vào, quang tráo khẽ ba động một chút rồi biến mất không thấy.

Ngay cả quang mang màu trắng kia cũng biến mất không còn tung tích.

Sưu.

Ngay khi Bạch Linh tiến vào trong quang tráo kia, một đạo thân ảnh nhanh như thiểm điện bắn tới.

Quang mang vừa thu lại, thân ảnh hiện lên, người này chừng hai mươi bảy hai mươi tám tuổi.

Nếu Lữ Tiểu Linh ở đây thì nhất định có thể nhận ra, đây là một đệ tử của Hóa Vũ Tông, người này có thực lực Vũ Suất nhất trọng.

Người thanh niên này nhìn chung quanh có chút nghi hoặc, thế nhưng cũng không phát hiện ra điều gì, thân thể lập tức biến mất tại chỗ.

Khi Bạch Linh tiến vào đoàn quang tráo kia, cảnh tượng trước mắt lập tức biến đổi.

Khi thị giác nàng khôi phục thì cảnh tượng trước mắt đã không giống khi trước.

Đây là một cái sân vô cùng rộng, bốn phía đều là cảnh đổ nát thê lương.

Vốn đây có lẽ là một kiến trúc vô cùng lớn.

Thế nhưng lúc này lại đổ nát, có một cỗ khí tức thê lương tràn ngập như chứng minh nơi này đã tồn tại không biết bao lâu.

Cái sân này rộng chừng mấy vạn thước.

Trong đó đá vụn chồng chất tạo thành một tàn tích.

Trong không gian phía xa một mảnh xanh ngắt, bốn phía đều là rừng rậm viễn cổ.

Nhìn vào cảnh tượng này, Bạch Linh vô cùng khiếp sợ.

Mà khi ánh mắt Bạch Linh nhìn vào phía trung ương của cái sân thì thân thể trong nháy mắt run rẩy.

Nơi đó có xương cốt của một đầu yêu thú khổng lồ, chừng mấy nghìn thước.

Có một cỗ uy áp như có như không từ đó truyền ra.

Nếu như có người khác ở đây chỉ sợ dưới áp lực này đã phải phủ phục xuống rồi.

Mà lúc này Bạch Linh cũng không cảm nhận thấy nhiều uy áp, thân thể run rẩy một đường đi tới.

Trên xương trắng kia tràn ra cảm giác tang thương, cổ xưa, dường như là một đầu yêu thú đã chết đi mấy vạn năm, thậm chí là lâu hơn.

Chỉ trong chốc lát, thân ảnh xinh đẹp của Bạch Linh đi tới trước mặt xương trắng khổng lồ đang đứng ngạo nghế trên bức tường đổ, một cỗ uy áp chính là từ nó phát ra.

Bộ xương trắng này vô cùng khổng lồ, phía sau lưng lại có chín cái xương giống như cái đuôi kéo dài.

Mơ hồ có thể thấy được đây là thân thể của một Cửu Vĩ Yêu Hồ.

Hậu bối Cửu Vĩ Yêu Hồ bái kiến yêu đế.

Toàn thân Bạch Linh run lên, thân thể xinh đẹp trực tiếp quỳ xuống mặt đất.

Sưu Sưu.

Lúc này, trên hài cốt khổng lồ kia, có một cỗ năng lượng tràn ra.

Năng lượng không ngừng ba động, một cỗ khí tức kinh khủng khuếch tán.

Dưới khí tức này dường như còn một cỗ uy áp vô cùng lướn.

Ngao.

Dưới uy áp này, Bạch Linh trong nháy mắt gầm lên một tiếng, lập tức hóa thành bản thể khổng lồ.

Trên bức tường đổ nát, một cỗ năng lượng cường hãn trên bộ hài cốt khổng lồ ba động.

Loại ba động này vô cùng cường hãn, lập tức có một đạo bạch quang từ trên bộ xương kia bắn vào trong mi tâm Bạch Linh.

Bản thể Bạch Linh ngẩng đầu lên, bộ lông trắng toàn thân đột nhiên dựng đứng.

Kình phong vô tận từ trong cơ thể khuếch tán ra khiến cho toàn bộ không gian lắc lư.

Một cỗ uy thế chấn động nhân tâm lan tràn, mơ hồ có uy năng khiến cho không gian vặn vẹp.

Trong mi tâm của Bạch Linh lúc này đang hấp thu năng lượng từ bộ xương trắng kia.

Trong không gian bị phong kín, lúc này Lục Thiếu Du đi qua đi lại thế nhưng cũng không tìm được đường ra.

Ngay lúc này, Lục Thiếu Du đột nhiên nhìn về phía một bức tường.

Trên bức tường này có một cỗ năng lượng nhàn nhạt khiến cho Lục Thiếu Du chú ý.

Chậm rãi tới gần, Lục Thiếu Du nhanh chóng ti mỉ quan sát bức tường này, khi trước liếc mắt nhìn qua cũng không có gì kỳ lạ.

Thế nhưng lúc này mới nhìn rõ trên bức tường có từng đạo bí văn như ẩn như hiện.

Mà trên bí văn này có một cỗ năng lượng thuộc tính thổ lan tràn ra.

Lẽ nào cửa ở chỗ này sao?Lục Thiếu Du lẩm bẩm nói.

Hắn cũng không biết làm thế nào mở ra cánh cửa này.

Sau một lát suy nghĩ, Lục Thiếu Du thử nhiều biện pháp thế nhưng vẫn vô dụng.

Nhìn vào bí văn thuộc tính, Lục Thiếu Du trầm tư, một lát sau sắc mặt hắn biến đổi lẩm bẩm nói: Lẽ nào cần dùng năng lượng thuộc tính mới mở được sao?Nói xong, thủ ấn trong tay Lục Thiếu Du trong nháy mắt được kết, quanh thân có một cỗ quang mang màu vàng tuôn ra.

Một đạo thủ ấn phức tạp hiện lên trong lòng bàn tay, chưởng ấn nhanh chóng đánh vào trên đám bí văn ở bức tường trước mặt.

Ầm ầm.

Âm thanh trầm thấp vang lên.

Chưởng ấn bằng năng lượng thổ hệ của Lục Thiếu Du đánh vào bức tường tức thì khiến cho bức tường tạo thành rung động rất nhỏ.

Lập tức trong bức tường này đột nhiên có một cánh cửa được mở ra.

Một cỗ năng lượng thổ hệ khuếch tán.

Mà ngay khi cánh cửa hoàn toàn bị mở ra, một cỗ quang mang thuộc tính thổ chói mắt tràn ra khiến cho Lục Thiếu Du không khỏi híp mắt lại.

Tiếp theo, Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn vào trong cánh cửa, lúc này hắn không khỏi hít sâu một hơi, toàn thân không nhịn được mà run rẩy.

Trong cánh cửa này cũng không phải là một thông đạo như Lục Thiếu Du tưởng tượng, mà là một gian mật thất, một gian mật thất chứa đầy ngọc giản.

Ta kháo, cửa ra ở đâu?Nhìn đám ngọc giản trong mật thất, Lục Thiếu Du sửng sốt một lát rồi lập tức đi vào.

Hai tay nhanh chóng nhặt lên mấy ngọc giản rồi lập tức sợ hãi than.

Trên trăm ngọc giản này không phải là thứ gì khác mà toàn bộ là vũ kỹ.

Toàn bộ vũ kỹ đều cùng một cấp bậc là Huyền cấp sơ giai, trên trăm bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai ở bên trong khiến cho Lục Thiếu Du không nói được câu gì, quả thực là một đống tiền nha.

Thu.

Lục Thiếu Du không chút khách khí, cũng xác định đây không phải là ảo giác.

Hắn lập tức móc ra nhẫn trữ vật thu trên trăm bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai này vào.

Mãi đến khi trong mật thất không còn vật gì, Lục Thiếu Du lại tiếp tục đánh giá mật thất.

Lúc này, Lục Thiếu Du nhìn vào một bức tường trong mật thất, bên trên có năng lượng không ngừng ba động.

Bất quá, lúc này là khí tức của năng lượng thuộc tính hỏa.

Chẳng lẽ mình lại phải dùng chiêu thức đó để thông quan sao?Lục Thiếu Du nhướng mày, có kinh nghiệm lần trước, hỏa cầu trong tay lập tức được ngưng tụ.

Một chưởng ấn bằng hỏa diễm nhẹ nhàng đánh vào trên bức tường kia.

Ầm ầm.

Giống như trong tưởng tượng của Lục Thiếu Du, sau khi chưởng ấn bằng năng lượng thuộc tính hỏa đánh vào trên bức tường, tức thì bức tường ba động.

Một cánh cửa chậm rãi được mở ra.

Một cỗ năng lượng thuộc tính hỏa tràn ra bên ngoài.

Tiếp theo, Lục Thiếu Du nhanh chóng đưa mắt nhìn vào trong cánh cửa, không khỏi hít sâu một hơi rồi lập tức mỉm cười.

Trong cánh cửa này là một mật thất.

Mà trong mật thất lại có trên một trăm khối ngọc giản tràn ngập khí tức nóng bỏng, đây cũng chính là trên trăm khối ngọc giản vũ kỹ Huyền cấp thuộc tính hỏa.

̀i cốt màu đen.

Kháo, chuyến này phát tài rồi.

Lục Thiếu Du không chút khách khí, sau khi mỉm cười lập tức thu trên trăm bộ vũ kỹ thuộc tính hỏa Huyền cấp sơ giai này vào trong nhẫn trữ vật.

Khi mật thất trống không, ánh mắt Lục Thiếu Du lại nhìn về phía một vách tường trong mật thất.

Nơi này có một cỗ năng lượng nổi lên ba động như có như không.

Chỉ là năng lượng ba động lúc này là thuộc tính phong.

Phát tài rồi.

Lục Thiếu Du cười hắc hắc.

Tuy rằng không biết đây là nơi nào, thế nhưng Lục Thiếu Du xác định có lẽ đây là đại cơ duyên.

Nếu như hắn đoán không sai, sau bức tường này là một đống lớn vũ kỹ Huyền cấp sơ giai thuộc tính phong.

Trầm ngâm một lát, trong tay Lục Thiếu Du nhanh chóng có năng lượng thuộc tính phong ngưng tụ, nhanh chóng đánh vào trong đám bí văn trên bức tường.

Tại một chỗ khác, chung quanh đều là tàn tích khổng lồ.

Một cỗ khí tức mênh mông tràn ngập không gian, chung quanh vô cùng vắng vẻ.

Lúc này Lục Tâm Đồng đang ở đó.

Ca ca, Tiểu Long.

Thanh âm quanh quẩn trong không gian vắng vẻ này.

Lục Tâm Đồng không ngừng quan sát chung quanh.

Nơi này không có lấy một bóng người, ca ca nàng không biết ở đâu.

Sau khi hoảng hốt một lát, trong mắt Lục Tâm Đồng hiện lên sự kiên nghị, thân thể nho nhỏ bắt đầu đi về phía trước.

Lục Tâm Đồng dùng ánh mắt cảnh giác nhìn vào bốn phía.

Nơi này dường như đã từng có một kiến trúc khổng lồ, bởi vì đại chiến mà bị phá hủy, trong lúc mơ hồ, ánh mắt Lục Tâm Đồng ngạc nhiên rồi chuyển thành nghi hoặc.

Một lát sau, trong ánh mắt nghi hoặc kia hiện lên sự do dự.

Cuối cùng Lục Tâm ĐÔồng cắn răng, linh lực toàn thân bạo phát.

Cuối cùng bắt đầu tiến về phía trước.

Thân thể nho nhỏ giống như một chú chim trong nháy mắt xuyên qua đống tàn tích.

Trong một vực sâu nóng bỏng, dòng nham thạch chung quanh mang theo khí tức nóng cháy, màu đỏ hồng, khắp không gian tràn ngập khí tức nóng bỏng.

Toàn bộ vực sâu giống như là một ngọn núi lửa vừa phun trào vậy.

Khắp vực sâu là một mảnh nóng cháy, khí tức nóng bỏng tràn ngập, vạn vật không thể sinh trưởng.

Trong hạp cốc to lớn như vậy lúc này cũng chỉ có thân thể nhỏ nhắn của Tiểu Long ở bên trong.

Ngẩng đầu lên, đôi mắt nhỏ của Tiểu Long hiện lên một cỗ tinh quang.

Sau đó hai mắt ngẩn ra, thân thể di chuyển hóa thành một đạo quang mang bắn về phía vực sâu.

Phát tài rồi, quả thực là phát tài lớn rồi.

Tại nơi có một đống ngọc giản tràn ra năng lượng thuộc tính thủy, Lục Thiếu Du cười lớn.

Đây là gian mật thất thứ năm hắn mở ra.

Mà lúc này trong gian mật thất thứ năm cũng có trên trăm bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai thuộc tính thủy.

Năm gian mật thất thuộc tính, thổ, hỏa, phong, mộc, thủy.

Trong mỗi gian đều có trên trăm bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai.

Lúc này Lục Thiếu Du đã thu vào trong nhẫn trữ vật của mình hơn năm trăm bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai, nghĩ tới hơn năm trăm bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai này Lục Thiếu Du không khỏi cười lớn.

Đối với hơn năm trăm bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai này trong mắt Lục Thiếu Du cũng không quá quý trọng.

Vũ kỹ Huyền cấp sơ giai hắn đã tu luyện không ít, cũng đủ để dùng.

Nếu như là vũ kỹ Huyền cấp trung giai thì mới có lực hấp dẫn với hắn.

Có hơn năm trăm bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai, đối với Lục Thiếu Du là vô dụng, thế nhưng đối với Phi Linh môn mà nói chính là một bút tài phú lớn.

Hơn năm trăm bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai, loại thủ bút này quả thực vô cùng kinh khủng.

Vũ kỹ Huyền cấp sơ giai, đối với Tam tông Tứ môn mà nói đều cấm truyền ra ngoài.

Trong sơn môn cũng là vật vô cùng trọng yếu.

Những quái vật lớn như Tam tông Tứ môn, Nhất tông Nhất giáo Nhất trang mà nói, năm trăm bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai tuyệt đối có.

Thế nhưng có thể một lúc lấy ra năm trăm bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai hay không lại là một chuyện khác.

Năm trăm bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai này khiến cho Lục Thiếu Du mừng như điên.

Phi Linh môn vẫn thiếu vũ kỹ cao giai, vũ kỹ đê giai có thể cướp đoạt và mua.

Lúc diệt đám Thiên Sơn môn Phi Linh môn cũng chiếm được không ít.

Thế nhưng tất cả chỉ là vũ kỹ đê giai mà thôi, cao nhất cũng chỉ là Hoàng cấp.

Lúc này có hơn năm trăm bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai, mỗi một bộ đều là vô giá.

Đến lúc đó Phi Linh môn có thể đẩy nhanh tốc độ phát triển.

Phù.

Lục Thiếu Du hít sâu một hơi, bút tài phú này tới quá nhanh.

Địa phương quỷ dị này không ngờ lại có nhiều vũ kỹ Huyền cấp sơ giai tới như vậy, hẳn là cố ý đặt ở đây.

Lục Thiếu Du cũng không có thời gian suy nghĩ, rốt cuộc đây là nơi nào, sao lại có nhiều vũ kỹ như vậy.

Trong gian mật thất thứ năm này vẫn không có thông đạo.

Ánh mắt Lục Thiếu Du quan sát bốn phía, lập tức chú ý tới một bức tường có bí văn như ẩn như hiện.

Đây là ấn kỳ phong tỏa.

Lục Thiếu Du tiến lên nhìn bí văn này.

Vừa rồi năm loại bí văn đều có sự khác nhau cực lớn.

Loại bí văn này dường như là để phong tỏa một vài thứ.

Thân là linh giả, sau khi dò xét một lát, Lục Thiếu Du có thể xác định ra đây là ấn ký phong tỏa.

Thế nhưng cũng không biết là người phương nào lưu lại ấn ký.

Dường như phía sau phong ấn vài thứ.

Cũng có khả năng đây chính là thông đạo mà hắn muốn tìm.

Loại ấn ký này Lục Thiếu Du cũng không quá xa lạ.

Ấn ký tuy rằng có vô số loại thế nhưng chung quy vẫn có điểm chung.

Tác dụng của các loại ấn ký có thể khác nhau, thế nhưng bản chất lại như nhau.

Loại ấn ký này chính hắn cũng có thể bố trí ra.

Thế nhưng tác dụng thì không thể nói trước.

Mà muốn cở bỏ ấn ký này, Lục Thiếu Du cũng không phải không biết.

Đây giống như là bỏ ấn ký ở trên nhẫn trữ vật vậy.

Chẳng lẽ muốn khảo nghiệm linh hồn lực và linh lực của ta?Lục Thiếu Du nhướng mày, tới lúc này Lục Thiếu Du mơ hồ nghĩ ra, tất cả chuyện này dường như có người cố ý khảo nghiệm mình.

Cửa ải này không thể nghi ngờ chính là muốn xem linh lực và linh hồn lực của hắn.

Hai thứ này thiếu một thứ cũng không được.

Từ lúc mở năm cái mật thất ra cho tới bây giờ, Lục Thiếu Du mơ hồ nghĩ dường như có người đang âm thầm quan sát hắn.

Tất cả chuyện này dường như đang khảo nghiệm hắn.

Mỗi một gian mật thất được mở ra là hắn có thể nhận được phần thưởng.

Nếu như không mở ra được thì cũng chỉ có thể bị vây ở đây.

Năm gian mật thất thuộc tính năng lượng khác nhau kia nhất định phải do vũ giả toàn hệ mở ra, đồng thời còn cần sự lĩnh ngộ đối với thuộc tính tới mức độ nhất định mới làm được.

Ấn ký trước mắt hắn có lẽ chính là khảo nghiệm linh lực và linh hồn lực.

Trong lòng Lục Thiếu Du không khỏi nghi hoặc.

Nếu như phía sau thực sự có người đang âm thầm khảo nghiệm mình, chẳng lẽ là người này biết hắn là linh vũ song tu sao? Bằng không sao lại khảo nghiệm hắn như vậy? Nếu như là người bình thường thì căn bản không có khả năng mở ra mật thất bằng các năng lượng thuộc tính khác nhau.

̣i thấy thánh quả.

(1)Nghi hoặc một lát, Lục Thiếu Du cũng chỉ có thể cưỡi khổ.

Chuyện có người ở phía sau khảo nghiệm hắn là điều không có khả năng.

Càng không ai biết hắn là Linh Vũ song tu.

Có thể quy cho nơi này quá quỷ dị, khiến cho hắn vừa vặn tới đây mở ra mà thôi.

Suy tư một lát.

Lục Thiếu Du khoanh chân ngồi xuống.

Thủ ấn được kết.

Linh lực bạo phát ra, lập tức trên tay xuất hiện một đạo linh hảo.

Linh hỏa đánh vào ấn ký trên bức tường.

Muốn cởi bỏ ấn ký trên bức tường này Lục Thiếu Du cũng phải vô cùng cẩn thận, nếu như thất bại, nói không chừng hắn sẽ bị nhốt ở địa phương quỷ quái này.

Thời gian chậm rãi trôi qua, Lục Thiếu Du bắt đầu ngưng thần phá giải ấn ký này.

Trên một lầu các yên tĩnh, thân ảnh Lục Tâm Đồng xuất hiện ở đó.

Mà lầu các này không biết là do tài liệu gì tạo thành, thoạt nhìn vô cùng cổ xưa.

Lầu các cũng không hoàn chỉnh, dường như cũng bị đại chiến phá hủy, thậm chí thoạt nhìn có chút sứt mẻ, mà không gian bên trong lầu các này còn có khói độc tồn tại.

Khói độc này dường như tồn tại đã lâu trong không gian, lơ lửng trong không trung, vô cùng bất định.

Vẻ mặt Lục Tâm Đồng kinh ngạc nhìn tất cả chuyện này, ánh mắt nhìn về một phía nơi có một cỗ khí tức đang hấp dẫn nàng, dẫn dắt nàng tới đây.

Chỉ là lúc này khí tức này càng ngày càng đậm đặc.

Tại một chỗ trên lầu các, khí tức tức trong một gian phòng truyền ra.

Trong không gian vô hình truyền ra một cỗ uy áp lớn.

Phảng phất như trên lầu các này có một tuyệt thế cường giả vậy.

Do dự một chút, Lục Tâm Đồng chậm rãi đi tới gần.

Vẻ mặt lúc này vô cùng ngưng trọng.

Nàng biết địa phương quỷ dị này tùy thời sẽ có nguy hiểm xuất hiện.

Khục khục.

Chu vi chung quanh vô cùng vắng vẻ.

Giống như đã vắng vẻ vạn năm, đột nhiên có người tới, Lục Tâm Đồng đi lên lầu, bước chân tuy rằng cực nhẹ thế nhưng trong không gina vắng lặng này vẫn vang vọng thật xa.

Ắt xì.

Trên lầu các, Lục Tâm Đồng đẩy các cánh cửa ra.

Kỳ thực các cánh cửa này không cần đẩy ra, bởi từ trên nhìn xuống lầu các này đỉnh đã biến mất.

Lục Tâm Đồng nhìn vào bên trong rồi đột nhiên kêu lên một tiếng kinh hãi.

Trong ánh mắt của nàng lúc này trong phòng xuất hiện một bộ hài cốt.

Trên hài cốt có mái tóc bạc dài tới thắt lưng.

Thế nhưng lại không hư thối.

Y phục trên người đã sớm biến mất.

Thế nhưng bộ hài cốt này lại không tổn hao gì.

Có thể nhìn ra được, chủ nhân của hài cốt này trước lúc ngã xuống đang khoanh chân ngồi, đồng thời có lẽ là một nữ nhân.

Nhìn vào bộ hài cốt này, ánh mắt Lục Tâm Đồng có chút nghi hoặc.

Bộ hài cốt này toàn thân màu đen.

Từ trên đó tràn ra uy áp khiến cho linh hồn nàng run rẩy.

Mà khí tức từ trên đó khuếch tán mơ hồ có chút liên quan với độc công trên người nàng.

Chống cự lại uy áp, Lục Tâm Đồng ngẩng đầu lên.

Ánh mắt đánh giá bộ hài cốt này.

Khí tức tràn ngập trên hài cốt khiến cho nàng run rẩy.

Một lát sau, Lục Tâm Đồng có cảm giác uy áp đã yếu đi một chút.

Do dự một lát, dựa theo sự hấp dẫn của khí tức Lục Tâm Đồng chậm rãi đi về phía hài cốt màu đen này.

Trên hài cốt màu đen lúc này có khói độc nhàn nhạt quanh quẩn.

Mái tóc dài máu trắng che khuất bộ mặt cho nên không nhìn ra dáng dấp.

Trên ngón trỏ của bộ hài cốt có một chiếc nhẫn trữ vật hấp dẫn ánh mắt của Lục Tâm Đồng.

Bộ hài cốt này vốn là màu đen, cho nên Lục Tâm Đồng ban đầu cũng không chú ý tới nó, lúc này tới gần mới nhận ra sự tồn tại của nó.

Cảm nhận khí tức trên hài cốt, Lục Tâm Đồng cũng có thể đoán ra được khi trước người này nhất định là một cường giả.

Trong nhẫn trữ vật của cường giả nhất định có không ít thứ tốt.

Tiền bối, nhẫn trữ vật người không dùng nữa vậy thì cho ta được không, đa tạ tiền bối.

Cảm nhận bộ hài cốt không còn sinh cơ, Lục Tâm Đồng quỳ gối xuống mặt đất dập đầu ba cái rồi giơ tay định lấy chiếc nhẫn trữ vật kia.

Nhưng vào lúc này trên hài cốt đột nhiên truyền đến năng lượng ba động.

Trong lòng Lục Tâm Đồng không khỏi cả kinh, trong nháy mắt nhìn về phía hài cốt.

Bộ tóc bạc trước mặt hài cốt đột nhiên thổi bay hiện ra xương sọ, hốc mắt có chút động đậy rồi đột nhiên có quang mang lóe lên.

Sưu.

Trong mi tâm của xương sọ có một đạo quang mang kim sắc bắn ra mang theo khí thế vô cùng cường hãn cùng với tốc độ khiến cho Lục Tâm Đồng không kịp phản ứng, nhanh chóng chui vào trong mi tâm của Lục Tâm Đồng.

Trong nháy mắt, Lục Tâm Đồng mơ hồ thấy một cái bóng không rõ, dường như là một con nhện màu vàng.

Trong nháy mắt, Lục Tâm Đồng bất động.

Hai mắt nhắm chặt, khí tức trên người bắt đầu ngưng ba động.

Thân thể nho nhỏ trước bộ hài cốt màu đen lập tức yên lặng.

Trong mật thất nơi Lục Thiếu Du đang ngồi, linh hỏa trong tay không ngừng đánh vào ấn ký trên tường.

Độ khó khi phá giải ấn ký này so với trong tưởng tượng của Lục Thiếu Du còn khó hơn một chút.

Thế nhưng dưới linh lực trong tay Lục Thiếu Du, ấn ký này đã bắt đầu buông lỏng, muốn phá bỏ nó cũng không bao lâu nữa.

Cạch Cạch.

Một lát sau, tiếng ba động rất nhỏ đột nhiên vang lên, ấn ký bằng bí văn này bắt đầu buông lỏng.

Ầm ầm.

Ấn ký bằng bí văn buông lỏng, bức tường rung động.

Ngay trên vách tường này đột nhiên xuất hiện một cánh cửa.

Lục Thiếu Du nhanh chóng nhìn vào phía trong cánh cửa.

Cánh cửa mở ra, một mật thất xuất hiện trong mắt Lục Thiếu Du.

Mà trong mật thất này cũng giống như những mật thất khác có một đống ngọc giản, bất quá đống ngọc giản này không phải vũ kỹ mà là linh kỹ.

Từ khí tức tràn ngập bên trên là Lục Thiếu Du cũng có thể nhận ra đây là linh kỹ Huyền cấp sơ giai.

Trên trăm bộ linh kỹ Huyền cấp sơ giai, nhiều linh kĩ như vậy hội tụ lại khiến cho Lục Thiếu Du không khỏi ngẩn ra.

Thực sự giàu to rồi.

Lục Thiếu Du nở nụ cười.

Trên trăm bộ linh kỹ Huyền cấp sơ giai, giá trị so với trăm bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai còn lớn hơn rất nhiều.

Bởi vì số lượng linh giả so với vũ giả ít hơn nhiều, lại thêm tính chất đặc thù cho nên số lượng linh kỹ vô cùng ít ỏi.

Nếu như so sánh một bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai với một bộ linh kỹ Huyền cấp sơ giai mà nói, hai bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai cũng không nhất định có thể đổi được một bộ linh kỹ Huyền cấp sơ giai.

Nhiều linh kỹ Huyền cấp sơ giai như vậy khiến cho Lục Thiếu Du không khỏi líu lưỡi.

Đám linh kỹ này hắn vô cùng coi trọng.

Dù sao hiện tại hắn cũng mới chỉ tu luyện một bộ linh kỹ Huyền cấp sơ giai mà thôi.

Bộ linh kỹ Huyền cấp sơ giai lấy từ trên người Triệu Kình Hải vẫn chưa tu luyện qua.

Vui mừng qua đi.

Lục Thiếu Du nhanh chóng thu linh kỹ vào trong nhẫn trữ vật, lập tức nhìn về phía trước.

Mật thất này không bị phong bế.

Có một cánh cửa đá ở phía trước, dường như là đường ra.

Phù.

Lục Thiếu Du hít sâu một hơi.

Không biết lần này có thể rời khỏi chỗ này hay không.

Lục Thiếu Du lập tức đi về phía trước, khi chạm vào cánh cửa đá này chung quanh có không ít bụi, dường như đã lâu không có ai mở ra.

̣i thấy thánh quả.

(2) Năng lượng quả thực vô cùng đậm đặc.

Xuyên qua cửa đá, trong lòng Lục Thiếu Du nhanh chóng cảm nhận được một cỗ khí tức năng lượng vô cùng đậm đặc.

Cỗ khí tứ này khiến cho Lục Thiếu Du có chút cảm giác quen thuộc.

Nơi này chẳng nhẽ còn có thứ gì sao?Lục Thiếu Du nao nao, thân thể chậm rãi tiến về phía trước.

Do dự một chút rồi lập tức đẩy cánh cửa đá kia ra.

Oanh.

Thanh âm vang lên, cánh cửa đá bị đẩy ra.

Tức thì một cỗ năng lượng tràn ngập xuất hiện.

Mà trình độ đậm đặc của năng lượng này khiến cho Lục Thiếu Du không nhịn được phải thối lui mấy bước.

Trời.

Khi Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn về phía trước không nhịn được mà kêu lên một tiếng thất thanh kinh hãi.

Chỉ thấy lúc này bên ngoài cửa đá là hai ngọn núi khổng lồ.

Hai ngọn núi khổng lồ đột nhiên xuất hiện trước mặt, cao vót, một cỗ khí tức mênh mông tràn ngập không gian.

Chung quanh hai ngọn núi có không ít ngọn núi nhỏ vờn quanh, mà ở giữa hai ngọn núi còn một hồ nước màu trắng, không gian vô cùng vắng vẻ.

Giống như nghìn vạn năm qua ở đây không có người tới.

Lúc này trên hai ngọn núi có một cái dây, cả vật thể tràn ngập lưu quang màu xanh, đường kính chừng trăm thước kéo dài.

Cự ly chỉ sợ cũng trên vạn thước.

Trên cái dây này tràn ngập khí tức cổ xưa, có không ít lá xanh chừng trăm thước chung quanh.

Trên dây mây khổng lồ này, tại hồ nước màu trắng ở giữa có một trái cây nhỏ màu đỏ.

Một cỗ năng lượng vô cùng đậm đặc từ trong trái cây kia truyền ra.

Khiến cho cả không gian tràn ngập trong năng lượng này.

Mà thứ khiến cho không gian tràn ngập năng lượng không chỉ có trái cây màu đỏ kia mà còn từ hồ nước màu trắng ở giữa hai ngọn núi khổng lồ.

Hồ nước màu trắng này cuồn cuộn, thế nhưng không phải là nước cuồn cuộn mà chình là năng lượng bàng bạc màu trắng.

Từ trên mặt hồ tản ra khí tức vô cùng cường hãn.

Sưu Sưu.

Ở giữa hồ nước lúc này không ngừng cuồn cuộn, dường như có một mạch nước phun trào, năng lượng từ trong hồ nước điên cuồng phun ra.

Một cỗ khí tức cuồng bạo khuếch tán, năng lượng bàng bạc tạo thành áp lực khiến cho tim Lục Thiếu Du không khỏi đập nhanh hơn.

Trời, tạo sao lại có nhiều Vũ Linh thánh quả như vậy, lại còn thánh trì khổng lồ.

Lục Thiếu Du há hốc mồm.

Thứ xuất hiện trước mặt hắn không phải thứ gì khác mà là Vũ Linh thánh quả, chính nó tỏa ra khí tức khiến cho Lục Thiếu Du cảm thấy quen thuộc.

Trên dây mây kéo dài qua hai ngọn núi khổng lồ kia có rất nhiều trái cây màu đỏ, chính là Vũ Linh thánh quả còn chưa thành thục.

Mà Vũ Linh thánh quả này chỉ sợ cũng có trên trăm khỏa, lần lượt ở giữa, năng lượng tràn ngập không gian khiến cho toàn bộ không gian lúc này tràn ngập năng lượng đậm đặc khiến cho cơ thể Lục Thiếu Du không khỏi thấy thoải mái.

Mà hồ nước lớn kia chính là Thánh trì giống như Thánh trì ở trong mật địa Vân Dương Tông mà Bạch Linh từng nói.

Bất quá hồ năng lượng này so với thánh trì kia thì lớn hơn không biết bao nhiêu lần, quả thực chính là sư phụ của thánh trì kia.

Rốt cuộc có chuyện gì, ở đây vì sao lại có nhiều Vũ Linh thánh như vậy?Lục Thiếu Du triệt để kinh ngạc, một lúc lâu cũng chưa thể phục hồi tinh thần lại.

Trong mật địa của Vân Dương Tông, Vũ Linh thánh quả chính là vật quan trọng nhất, thế nhưng ở trong này lại có hơn trăm khỏa, quy mô này so với mật địa của Vân Dương Tông thì hơn gấp mấy lần.

Nhìn tất cả chuyện này, Lục Thiếu Du ngoài khiếp sợ ra vẫn không thể hiểu được.

Vỗ gáy mình một cái, Lục Thiếu Du khẽ lắc đầu, ánh mắt lại nhìn về phía trước.

Vũ Linh thánh quả cũng chỉ là một loại linh quả, linh quả thì không chỉ có một địa phương nào đó mới có.

Giống như dược liệu, coi như là dược liệu cao giai cực kỳ khó gặp cũng không chỉ một địa phương mới có.

Lục Thiếu Du nghĩ như vậy mới có thể giải thích được cảnh tượng trước mặt mình lúc này.

Mãi lâu sau Lục Thiếu Du mới bình tĩnh được, thế nhưng trong lòng vẫn vô cùng kinh ngạc.

Vũ Linh thánh quả của Vân Dương Tông mỗi lần chỉ kết được mười khỏa, mà Vũ Linh thánh quả ở đây sau khi Lục Thiếu Du cố đếm một chút cũng có tròn chín mươi khỏa, gấp chín lần.

Nhìn đám Vũ Linh thánh quả này Lục Thiếu Du phỏng đoán, có lẽ chỉ cần nửa tháng nữa là thành thục, tới khi đó mới có thể ngắt lấy.

Chín mươi khỏa Vũ Linh thánh quả, hắn đã ăn một khỏa, dù cho bây giờ có dùng thêm cũng không có tác dụng.

Coi như có thể tăng cường một chút thực lực, thế nhưng vẫn kém việc hắn thôn phệ linh giả và vũ giả.

Thế nhưng nếu đám Vũ Linh thánh quả này đem về Phi Linh môn.

Chín mươi khỏa Vũ Linh thánh quả, Lục Thiếu Du phỏng đoán, sau này trong phương diện tu luyện đủ để bồi dưỡng ra không ít Vũ Vương và Linh Vương cho Phi Linh môn.

Tuy rằng không biết là ngày nào mới đạt dược.

Thế nhưng đã có cơ sở như vậy thì sớm muộn cũng sẽ tới ngày đó.

Mà tới lúc đó, thực lực của Phi Linh môn sẽ lấy một phương thức cường hãn, đáng sợ mà quật khởi.

Bằng vào tính cách của Lục Thiếu Du, chín mươi khỏa Vũ Linh thánh quả thành thục, Lục Thiếu Du tuyệt đối sẽ không bỏ qua cơ hội lần này.

Chín mươi khỏa Vũ Linh thánh quả đối với Phi Linh môn mà nói chính là thứ củng cố lực lượng trung kiên.

Hơn nữa, Lục Thiếu Du nhìn hồ nước màu trắng cuồn cuộn kia khóe miệng không khỏi mỉm cười.

Năng lượng bên trong hồ nước này hoàn toàn giống như năng lượng trong mật địa của Vân Dương Tông.

Cũng đại biểu cho việc hắn có thể hấp thu năng lượng trong hồ nước để đột phá.

Loại năng lượng tinh thuần này chỉ có thể ngộ mà không thể cầu.

Vũ Linh thánh quả còn cần thời gian mới có thể thành thục, bản thân hắn lại cần năng lượng dột phá, lúc này, khóe miệng Lục Thiếu Du không khỏi có chút tiếu ý.

Thủ ấn trong tay đánh ra rồi vỗ vào thú nang dưới eo, tức thì mấy đạo lưu quang hiện lên.

Chủ nhân.

Chủ nhân.

Mấy đạo lưu quang thu liễm lại hiện lên thân ảnh mấy đạo yêu thú, chính là đám Thiên Sí Tuyết Sư, Nghịch Lân Yêu Bằng, Thái Âm Yêu Thỏ, Thủy Hỏa Yêu Giao, Huyết Ngọc Yêu Hổ còn có Huyết Tích Dịch và Phi Thiên Ngô Công của Lục Tâm Đồng.

Ánh mắt đám yêu thú lập tức nhìn vào thánh quả, còn có hồ nước bằng năng lượng khổ lồ kia.

Đặc biệt là Nghịch Lân Yêu Bằng, Thái Âm Yêu Thỏ, Huyết Ngọc Yêu Hổ còn có Thủy Hỏa Yêu Giao, bốn đầu yêu thú này hiện tại há hốc mồm nhìn về phía trước.

Chủ nhân, sao lại có nhiều thánh quả như vậy? Thánh trì thật lớn, đây là địa phương gì? Trời, đây là đâu, sao lại có thánh trì và thánh quả?Bốn đầu yêu thú líu lưỡi, vô cùng kinh ngạc, tức thì thanh âm mang theo sự khiếp sợ hỏi Lục Thiếu Du.

Đi hấp thu năng lượng tu luyện đi, cố gắng đột phá.

Lục Thiếu Du khẽ cười rồi nói với chúng thú.

Vâng, chủ nhân.

Nghịch Lân Yêu Bằng, Huyết Ngọc Yêu Hổ, Thái Âm Yêu Thỏ, Thủy Hỏa Yêu Giao đều biết chỗ tốt của năng lượng này nên nhanh chóng bắn về phía trước.

Cả đám vô cùng hưng phấn nhảy xuống hồ nước.

̀m tu đột phá.

Thấy chúng thú Nghịch Lân Yêu Bằng nhảy vào trong hồ nước, Thiên Sí Tuyết Sư, Huyết Tích Dịch, Phi Thiên Ngô Công cũng cảm giác được năng lượng bàng bạc trong hồ nước này, nếu như bọn nó hấp thu thì có thể nhận được chỗ tốt thật lớn.

Vì vậy cả đám lập tức rống lên một tiếng rồi chui vào trong hồ nước bằng năng lượng kia.

Nơi năng lượng thượng cổ hội tụ.

Nhìn hồ nước bằng năng lượng này, Lục Thiếu Du cảm thấy khiếp sợ trình độ năng lượng đậm đặc ở nơi này, giống như sương mù vậy.

Lục Thiếu Du từng nghe Độc Cô Cảnh Văn nói qua, thánh trì bên trong mật địa của Vân Dương Tông chính là nơi năng lượng thượng cổ hội tụ, không biết hồ nước bằng năng lượng này có phải cũng liên quan tới điều đó hay không.

Đương nhiên, những thứ này Lục Thiếu Du cũng không có hứng thú biết.

Hiện tại Lục Thiếu Du chỉ biết là, sau khi hắn tiến vào trong hồ nước bằng năng lượng này là có thể thu được chỗ tốt không ít.

Nếu như tất cả thuận lợi mà nói thì hắn có thể thuận lợi đột phá Vũ Suất và Linh Suất.

Tiến vào.

Lục Thiếu Du khẽ nói, quang mang quanh thân chợt lóe, vòng xoáy dưới chân bắn ra, thân thể nhanh chóng tiến vào trong hồ nước bằng năng lượng.

Nhìn hồ nước này, khóe miệng Lục Thiếu Du không khỏi mỉm cười, đầu ngón chân khẽ điểm mặt đất một cái, lập tức nhảy vào trong hồ nước.

Sưu Sưu.

Lục Thiếu Du còn chưa tiếp cận tới hồ nước, năng lượng trên hồ nước lúc này vô cùng cuồng bạo khiến cho không gian run động.

Dưới cỗ năng lượng trùng kích này Lục Thiếu Du cảm thấy toàn thân đau nhức.

Chân khí từ trong cơ thể Lục Thiếu Du khuếch tán ra.

Quanh thân nhanh chóng được bao phủ bởi một vòng quang tráo, lúc này mới chặn được đám năng lượng đang tàn sát bừa bãi bắn ra kình khí khiến hắn đau đớn.

Sưu.

Vừa mới tiến vào trong hồ nước, Lục Thiếu Du có cảm giác có một cỗ năng lượng tinh thuần trong nháy mắt xoay quanh thân thể hắn.

Thân thể càng đi xuống Lục Thiếu Du càng cảm giác được cỗ năng lượng này càng nồng nặc.

Có kinh nghiệm tu luyện trong thánh trì ở mật địa của Vân Dương Tông, Lục Thiếu Du biết càng đi xuống năng lượng lại càng thêm tinh thuần và khổng lồ.

Đối với việc tu luyện của hắn càng tốt.

Tuy rằng càng đi xuống, áp lực của năng lượng trong hồ càng lớn, đám kình phong xung quanh khiến cho Lục Thiếu Du nhảy vào hồ nước chưa tới năm mươi tức mà cũng khiến cho toàn thân Lục Thiếu Du có cảm giác đau đơn.

Lục Thiếu Du cắn răng chìm xuống phía dưới, mãi cho đến khi chìm xuống được trăm thước, dưới kình khí dọa người kia khiến cho Lục Thiếu Du có cảm giác hắn không thể đi vào được nữa.

Được rồi, bắt đầu tu luyện.

Cảm thấy khoảng cách đã ổn, Lục Thiếu Du dưới năng lượng đầy rẫy trong hồ nước bắt đầu khoanh chân ngồi xuống.

Quang tráo cắt ngang hồ nước, còn có năng lượng bàng bạc kia không thể thẩm thấu vào.

Mà năng lượng bàng bạc này khiến cho Lục Thiếu Du vô cùng hưng phấn, đây không phải là ảo giác.

Năng lượng này thực sự tồn tại, đang chờ hắn đi luyện hóa.

Ngưng thần tĩnh khí, thủ ấn trong tay Lục Thiếu Du được kết.

Hai con mắt chậm rãi nhắm lại, Âm Dương Linh Vũ Quyết được khởi động.

Một cỗ hấp lực thật lớn từ trong cơ thể tuôn ra, quanh thân có một cỗ lực lượng thôn phệ, bắt đầu thôn phệ năng lượng chung quanh đang hội tụ tới.

Theo luyện hóa, cỗ năng lượng bàng bạc này tiến vào trong cơ thể khiến cho cơ thể Lục Thiếu Du run rẩy một chút.

Cỗ năng lượng này quá mức khổng lồ.

Luyện hóa.

Cỗ năng lượng khổng lồ này sau khi tiến vào trong cơ thể, dưới sự luyện hóa của Âm Dương Linh Vũ Quyết, sau khi vận chuyển một vòng trong kinh mạch lập tức hóa thành chân khí tinh thuần tiến vào trong đan điền.

Năng lượng cuồn cuộn không dứt tiến vào trong cơ thể, được Âm Dương Linh Vũ Quyết luyện hóa bằng một tốc độ cực kỳ nhanh chóng hóa thành chân khí và linh lực.

Lúc này, Lục Thiếu Du phải mạnh mẽ chuyển hóa thành chân khí tiến vào trong đan điền.

Tu vi linh lực của hắn sau khi dùng hồn quả đã là Linh Tướng cửu trọng đỉnh phong.

Tu vi chân khí hiện tại chỉ mới là Vũ Tướng cửu trọng trung kỳ mà thôi, nếu như không thể đồng thời đột phá thì chính là phiền toái lớn.

Vì vậy Lục Thiếu Du phải làm như vậy, cũng may cỗ năng lượng này có thể áp chế.

Nếu như đây là hồn quả chỉ có thể hóa thành linh lực mà nói thì hắn không có biện pháp thay đổi.

Thế nhưng mặc dù như vậy cũng có không ít năng lượng hóa thành linh lực tiến vào trong đầu hắn.

Dưới loại luyện hóa này, Lục Thiếu Du có thể cảm giác được thực lực đang nhanh chóng tăng trưởng.

Vũ đan ngũ sắc trong đan điều lúc này đang không ngừng xoay tròn tạo thành một dòng xoáy lớn, ngay cả Huyết Lục lúc này cũng hấp thu không ít chân khí từ trong vòng xoáy này để tẩm bổ.

Mà lúc này, Lục Thiếu Du phát hiện ra một chuyện khiến hắn vô cùng vui vẻ.

Trong hồ nước bằng năng lượng này lại thêm bản thân là vũ giả ngũ hệ nên tốc độ thôn phệ của hắn vô cùng nhanh chóng.

Trong thánh trì ở mật địa của Vân Dương Tông, tốc độ thôn phệ của hắn so với vũ giả đơn hệ bình thường mà nói thì tốc độ tu luyện nhanh hơn bảy mươi lăm lần.

Thế nhưng trong hô nước này, Lục Thiếu Du phỏng đoán, tốc độ thôn phệ lúc này của hắn so với vũ giả đơn hệ bình thường thì đã tới hơn trăm lần.

Bởi vì năng lượng bên trong hồ nước này rõ ràng còn đậm đặc hơn trong thánh trì nhiều.

Mà năng lượng bên trong hồ nước và mật địa đều là một loại năng lượng giống nhau.

Lục Thiếu Du cảm giác mình không còn bị áp chế nữa.

Dù sao khi đó hắn vẫn là Vũ Phách, mà lúc này đã là Vũ Tướng cửu trọng đỉnh phong.

Thế nhưng áp lực từ năng lượng bàng bạc này đủ để chứng minh, năng lượng bên trong hồ nước này so với thánh trì của Vân Dương Tông còn lớn hơn rất nhiều.

Tốc độ tu luyện so với vũ giả đơn hệ bình thường gấp trăm lần, đây là khái niệm gì? Đó chính là hắn chỉ cần tu luyện ba ngày sẽ bằng người khác tu luyện một năm.

Coi như là bản thân hắn có đan điền khổng lồ hơn vũ giả bình thường rất nhiều, thế nhưng loại tốc độ này cũng vô cùng kinh khủng.

Một lát sau Lục Thiếu Du chìm đắm ở trong tu luyện.

Thời gian chậm rãi trôi qua.

Quanh thân Lục Thiếu Du được bao phủ bởi một vòng quang mang.

Từng tia năng lượng nhanh chóng xuyên qua vòng quang mang này, cuối cùng tiến vào trong cơ thể Lục Thiếu Du.

Trong trạng thái tu luyện này, Lục Thiếu Du trực tiếp quên đi khái niệm thời gian.

Khí tức trên người lúc này từ từ kéo lên, tốc độ như vậy nhìn qua tuy rằng chậm chạm, thế nhưng lại cực nhanh.

Năng lượng chung quanh điên cuồng tiến vào trong thân thể Lục Thiếu Du, tốc độ vô cùng nhanh chóng, dưới sự luyện hóa của Âm Dương Linh Vũ Quyết, nhanh chóng hóa thành chân khí cung cấp cho Lục Thiếu Du đột phá.

Trong hồ nước bằng năng lượng, năng lượng lúc này cuồn cuộn, vô số năng lượng giống như tơ nhện lượn lờ quanh người Lục Thiếu Du.

Vũ Tướng đột phá Vũ Suất không phải là chuyện bình thường.

Đây chính là một bước từ chuẩn cường giả đột phá lên cường giả, tới Vũ Suất mới chân chính được coi là cường giả.

́nh thức đột phá.

(1)Mà từ Vũ Tướng đột phá tới Vũ Suất, tới cấp bậc này, số năng lượng cần để đột phá cũng vô cùng khổng lồ.

Mà năng lượng bàng bạc như vậy, coi như là Lục Thiếu Du có Âm Dương Linh Vũ Quyết cũng không có khả năng trong một ngày một đêm là có thể luyện hóa xong.

Phải biết rằng, có một ít người thậm chí cả đời cũng không thể đột phá tới Vũ Suất.

Huống chi đan điều của Lục Thiếu Du so với vũ giả đồng cấp thì lớn hơn gấp chục lần, số năng lượng cần cũng cực kỳ khổng lồ.

Thế nhưng lúc này Lục Thiếu Du đột phá so với vũ giả bình thường khác thì bớt đi một bước.

Đó chính là lĩnh ngộ, vũ giả bình thường muốn từ Vũ Tướng đột phá tới Vũ Suất, tuy rằng không có yêu cầu quá lớn đối với việc lĩnh ngộ năng lượng thuộc tính, thế nhưng cũng cần phải chạm tới cánh cửa lĩnh ngộ năng lượng thuộc tính.

Mà lúc này Lục Thiếu Du ở phương diện lĩnh ngộ thuộc tĩnh đã sớm vượt qua cánh cửa này rồi.

Có thể nói ở trong phương diện lĩnh ngộ năng lượng thuộc tỉnh, trải qua sự tìm tòi và khắc khổ của bản thân, còn có thiên phú tuyệt đối, Lục Thiếu Du đã tiến dần từng bước.

Cho nên hiện tại Lục Thiếu Du đã sớm có tư cách đột phá Vũ Suất.

Chỉ thiếu năng lượng để đột phá mà thôi.

Có Âm Dương Linh Vũ Quyết, khi năng lượng cần đột phá đầy đủ, thì việc đột phá Vũ Suất chỉ là nước chảy thành sông.

Lúc này tốc độ luyện hóa của Lục Thiếu Du vô cùng nhanh chóng.

Thậm chí có thể nói là đáng sợ.

Thế nhưng muốn đột phá tới Vũ Suất, số năng lượng cần quả thực quá khổng lồ.

Vì vậy khí tức quanh người Lục Thiếu Du không ngừng kéo lên, thế nhưng khoảng cách tới lúc đột phá Vũ Suất còn chưa đủ.

Khoanh chân ngồi xuống trong hồ nước bằng năng lượng.

Lúc này dưới sự luyện hóa của Lục Thiếu Du, thân thể lại được rèn giũa không ít.

Gân cốt trong cơ thể, lục phủ ngũ tạng, huyết mạch đều được tẩm bổ.

Trong hồ nước bằng năng lượng này vô cùng yên tĩnh, giống như thế giới yên tĩnh này vậy.

Khí tức từ trên người Lục Thiếu Du tràn ra lúc này từ từ kéo lên, thế nhưng khí tức lúc này cũng đang chậm rãi chạm tới biên giới đột phá Vũ Suất.

Tốc độ này nhìn qua thong thả, thế nhưng so với người khác mà nói có thể nói là một đường bay qua.

Dựa theo tốc độ này có thể suy đoán, Lục Thiếu Du đột phá Vũ Suất chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.

Đợi sau khi số năng lượng cần đột phá Vũ Suất trong cơ thể đủ thì cũng là lúc Lục Thiếu Du đột phá Vũ Suất và Linh Suất.

Trong một lầu các khí tức mênh mông tràn ngập, Lục Tâm Đồng không biết từ khi nào đã khoanh chân ngồi xuống.

Quanh thân được hắc vụ bao bọc, hắc vụ ngày càng đậm đặc.

Dưới sự bao phủ của hắc vụ, khí tức trên người Lục Tâm Đồng dùng thế trẻ tre nhanh chóng tăng lên.

Lúc này nếu như có người khác ở đây, cảm nhận khí tức đang tăng lên giống như thế trẻ tre thì nhất định sẽ bị dọa cho há hốc mồm.

Tại một bức tường đổ, dưới sự bao phủ của khí tức thế lương trường tồn kia, trên bản thể khổng lồ của Bạch Linh, khí tức đang từng chút một kéo lên.

Quanh thân được bao phủ bởi một vòng bạch quang, bộ hài cốt Cửu Vĩ Yêu Hồ kia vẫn đứng trên bức tường đổ.

Thế nhưng trong lúc vô hình lại tản ra một cỗ uy áp tuyệt đối.

Tuy rằng chỉ là một bộ hài cốt, thế nhưng uy áp này chỉ sợ cũng khiến cho cường giả Vũ Vương tim phải đập nhanh.

Tại một khe sâu giống như núi nửa, lúc này Tiểu Long đang xoay quanh một hang động rộng rãi.

Hang động này vô cùng rộng lớn, chừng vạn thước, bốn phía hang động đều có nham thạch nóng bỏng, tỏa ra nhiệt độ vô cùng kinh khủng.

Chỉ sợ ngay cả Vũ Suất bình thường cũng tuyệt đối không dám đặt chân vào.

Thân thể Tiểu Long lúc này tràn ngập hỏa diễm màu vàng.

Dường như đang chống lại nhiệt độ nóng bỏng trong hang động này.

Lúc này phía giữa hang động có một hố sâu khổng lồ chừng vạn thước.

Nham thạch nóng bỏng cuồn cuộn không ngớt.

Nhiệt độ nóng bỏng khiến cho Tiểu Long phải phun ra hỏa diễm màu vàng chống lại.

Thế nhưng nó vẫn cảm thấy e ngại một chút.

Bằng vào tính tình của Tiểu Long, thứ có thể khiến nó e ngại thì tuyệt đối khó có được.

Thế nhưng lúc này hai mắt Tiểu Long nhìn về nham thạch nóng bỏng phía dưới, dưới dòng nham thạch nóng bỏng kia có một cỗ khí tức quen thuộc đang triệu hoán nó.

Nhìn vào nham thạch nóng bỏng đang cuồn cuộn, ánh mắt Tiểu Long hiện lên sự do dự.

Sau đó miệng khẽ rống lên một tiếng, lưỡi phun ra nuốt vào một chút, ánh mắt trở nên kiên nghị.

Hỏa diễm màu vàng trên thân thể tràn ngập, lập tức nhanh chóng nhảy xuống dòng nham thạch nóng bỏng kia rồi biến mất không thấy.

Ngoài Vụ Tinh Hải, tại một ngọn núi khổng lồ cao ngất có mấy đạo thân ảnh dứng đó.

Một người chắp tay đứng trước mặc một bộ y phục màu trắng, dáng người cao to, mày kiếm mắt sáng trên người vô hình trung tỏa ra sát khí.

Tông chủ, vừa mới nhận được tin tức, ở trong cảnh nội Quỷ Vũ Tông phát hiện một chỗ có cấm chế.

Cấm chế không nhỏ, chỉ sợ là do cường giả bố trí, không biết ở bên trong có vật gì.

Một lão giả đi tới trước mặt thân ảnh này rồi nói.

Lão giả này không phải là ai khác mà chính là trưởng lão Hà Dược Đông của Hóa Vũ Tông.

Mà thân ảnh mặc áo bào trắng, toàn thân có sát khí tràn ngập chính là nhân vật phong vân trong Cổ Vực, chính là tông chủ Công Tôn Hóa Nhai của Hóa Vũ Tông.

Hà trưởng lão, có điều tra ra được là cường giả nào bố trí không?Công Tôn Hóa Nhai nói, dường như hắn có chút hứng thú với việc này.

Căn cứ vào tin tức chúng ta nhận được, có lẽ là do cường giả Linh Vương hoặc Vũ Vương bố trí, hẳn là từ thời viễn cổ, vô ý mới bị phát hiện ra.

Hiện tại cấm chế còn chưa bị mở ra, thế nhưng có lẽ cũng cần một đoạn thời gian nữa.

Trong Quỷ Vũ Tông không có cường giả nào có thể mở được cấm chế kia.

Hà Dược Đông chậm rãi nói.

Công Tông Hóa Nhai nhìn về màn sương trắng rồi nói: Phái người chú ý nhiều một chút, nếu không có gì phát hiện thì chúng ta không cần phải để ý tới.

Dù sao hiện tại Cổ Vực cũng đủ rối loạn rồi.

Những việc nhỏ này tùy bọn hắn đi.

Tông chủ, việc này quả thực là việc nhỏ, thế nhưng có lẽ cũng tạo nên cơn sóng gió.

Hà Dược Đông nói.

Ồ?Ánh mắt Công Tôn Hóa Nhai mang theo chút hiếu kỳ, những chuyện bình thường các trưởng lão sẽ tự mình xử lý, cũng không cần nói với hắn.

Nơi Quỷ Vũ Tông phát hiện cấm chế trên thực tế chính là chỗ giao nhau giữa Quỷ Vũ Tông và Thanh Phong môn, tuy rằng là địa bàn của Quỷ Vũ Tông, thế nhưng Thanh Phong Môn kia luôn cho rằng đây là địa bàn của bọn hắn.

Chỉ là địa phương kia vô cùng thưa thớt người, không có gì quan trọng, cho nên từ trước tới nay không có nổ ra tranh chấp quá lớn.

Thế nhưng hiện tại phát hiện ra cấm chế này, rất có khả năng sẽ có bảo vật tồn tại, vì vậy Thanh Phong môn và Quỷ Vũ Tông nháo lên, hai sơn môn đều đang tranh đoạt cấm chế này.

Hà Dược Đông nói.

Phụng Tiên Hành của Thanh Phong môn dường như đã cùng với những cường giả khác tiến vào Vụ Tinh Hải đúng không?Công Tôn Hóa Nhai khẽ nói, ánh mắt có chút thâm ý.

́nh thức đột phá.

(2) Đúng vậy, Đới Cương Tử của Quỷ Vũ Tông bị cháu trai Đới Trường An giết chết, hiện tại Quỷ Vũ Tông do Đái Trường An làm chủ, trong tông căn bản không có cường giả vì vậy hiện tại Quỷ Vũ Tông và Thanh Phong môn tương đương với nhau.

Hà Dược Đông nói.

Lần trước thu được tin tức, Đới Trường An giết chết Đới Cương Tử, dường như là có Lữ Tiểu Linh ở trong đó đúng không?Ánh mắt Công Tôn Hóa Nhai nhíu lại, lại nhìn về màn sương kia.

Ngoại trừ Lữ Tiểu Linh ra, Phi Linh môn cũng có mặt.

Hai lần Quỷ Vũ Tông rung chuyển đều không thoát được quan hệ với Phi Linh môn.

Hà Dược Đông nói.

Vậy thì lần này có trò hay để nhìn rồi.

Phi Linh môn, Quỷ Vũ Tông, Linh Thiên môn, Thanh Phong môn, nói không chừng Lan Lăng sơn trang cũng sẽ tiến đến.

Ha ha.

Náo nhiệt, không muốn náo nhiệt cũng phải náo nhiệt.

Công Tôn Hóa Nhai cười ha hả, lập tức nghiêm túc nói: Hà trưởng lão, thừa dịp bây giờ còn chưa náo nhiệt.

Ngươi làm chút chuyện cho náo nhiệt đi.

Thế nhưng không nên để lại dấu vết, có lẽ sau khi đại điện Vụ Tinh đóng lại đến lúc đó náo nhiệt sẽ bắt đầu.

Vâng, tông chủ yên tâm đi, ta biết làm như thế nào.

Hà Dược Đông nói xong, lập tức lui xuống.

Lan Lăng sơn trang, Linh Thiên môn.

Sau khi Hà Dược Đông lui ra, ánh mắt Công Tôn Hóa Nhai chợt lóe, lẩm bẩm nói: Phi Linh môn, phía sau các người rốt cuộc là ai? Sớm muộn ta cũng đem ngươi lôi ra ngoài.

Trong hồ nước bằng năng lượng, lúc này đã trải qua năm này, rốt cuộc cũng có chút ba động.

Mà ba động này đến từ năng lượng bên trong hồ nước kia.

Không biết từ bao giờ, theo sự ba động này, trong bầu trời bắt đầu có năng lượng trong thiên địa hội tụ lại khiến cho năng lượng trong không gian này càng đậm đặc.

Thời gian tiếp tục trôi qua.

Trong hồ nước bằng năng lượng ngày càng cuồn cuộn không ngớt.

Bất tri bất giác lại trôi qua hai ngày.

Trong bầu trời, năng lượng thiên địa vô hình càng lúc càng đậm.

Năng lượng bàng bạc hội tụ lập tức hóa thành dòng xoáy giữa không trung rồi chậm rãi xoay tròn.

Trong hồ nước bằng năng lượng kia lúc này có thêm một cỗ lực lượng cuồn cuộn không ngớt, bắt đầu dẫn dắt năng lượng thiên địa tiến vào trong hồ nước.

Thế nên dòng xoáy trong bầu trời ngày càng xoay nhanh hơn.

Sưu Sưu.

Sau một lát, trên hồ nước bằng năng lượng khổng lồ kia bắt đầu xuất hiện một dòng xoáy khổng lồ.

Dòng xoáy nhanh chóng xoay tròn, giống như một cơn lốc đang gào thét trong không trung.

Trong dòng xoáy này, năng lượng bàng bạc trong thiên địa không ngừng tiến vào.

Dường như ở trong này có một đầu mãnh thú hồng hoang đang không ngừng thôn phệ năng lượng vậy.

Một lát sau, trong dòng xoáy lớn này có một cỗ khí tức cường hãn bắt đầu lan tràn.

Khí tức này nhanh chóng kéo lên, dòng xoáy càng lúc xoay tròn càng nhanh.

Sưu Sưu.

Khí tức kéo lên, một đường thế nhưng chẻ tre, bầu trời trong nháy mắt rung động, phong vân biến sắc.

Mấy canh giờ sau có một cỗ khí tức bàng bạc từ trong dòng xoáy phóng lên cao.

Khí tức này chấn động nhân tâm, người thực lực thấp cũng có cảm giác linh hồn rung động.

Nếu như có người nhìn thấy cảnh tượng này nhất định sẽ kinh ngạc.

Bởi vì dưới hồ nước không ngờ lại có người đột phá tới Linh Suất.

mà động tĩnh khi đột phá so với Linh Tướng cửu trọng đột phá Linh Suất bình thường còn lớn hơn rất nhiều.

Sau một lát, khí tức linh lực bàng bạc này mới ổn định lại.

Ngay khí khí tức linh lực vừa mới ổn định thì đột nhiên có một cỗ khí tức bàng bạc bắt đầu kéo lên.

Cỗ khí tức này so với khí tức linh lực vừa rồi mang theo một cỗ lực lượng cuồng bạo, mạnh mẽ, giống như một cơn hồng thủy quét ngang bốn phía.

Năng lượng bên trong bầu trời vừa mới bình tĩnh lúc này dường như bị dẫn dắt lại tiếp tục rung động.

Rung động càng lúc càng kịch liệt.

Một cỗ năng lượng bàng bạc không ngừng hội tụ trong bầu trời.

Sau đó năng lượng cuồn cuộn không dứt tiến vào trong vòng xoáy dưới hồ nước.

Năng lượng tiến vào càng lúc càng cuồng bạo, mang theo một cỗ uy áp khiến cho thiên địa biến sắc, ngay cả ánh sáng cũng trở nên ảm đạm.

Thời gian tiếp tục trôi qua, năng lượng cuồng bạo không ngừng ba động, thế nhưng dường như năng lượng cuồng bạo này còn chưa dừng lại, càng lúc càng đậm đặc.

Tới cuối cùng, năng lượng bàng bạc trong bầu trời hầu như hóa thành từng đạo quang trụ như thực chất liên tục tiến vào trong vòng xoáy dưới hồ nước.

Dòng xoáy kia lúc này bắt đầu cuồng bạo, giống như một đầu mãnh thú hồng hoang đang thôn phệ thiên địa, điên cuồng thôn phệ năng lượng trong thiên địa tới cực hạn.

Càng ngày càng có nhiều năng lượng bàng bạc trong thiên địa tiến vào trong vòng xoáy.

Khí tức giống như là một đầu mãnh thú thức tỉnh tràn ngập chung quanh.

Cỗ khí tức mạnh mẽ này nếu như có người khác ở đây tuyệt đối sẽ nhận định đây là chiến trường của cường giả Vũ Suất ngũ trọng.

Cảnh tượng như vậy cũng không duy trì bao lâu, lúc này, trong dòng xoáy có một cỗ khí tức mới tràn ra, lập tức nhanh chóng khuếch tán.

Trong nháy mắt khí tức phóng lên cao, trong khí tức bàng bạc này mang theo một cỗ uy áp mạnh mẽ.

Đây là một loại uy áp về giai vị không giống như uy áp của yêu thú và huyết mạch.

Loại uy áp về giai vị này cũng không dưới uy áp của yêu thú về huyết mạch.

Đột nhiên, một cỗ khí tức mới mẻ trong dòng xoáy phóng lên cao.

năng lượng thiên địa bàng bạc trong bầu trời nhanh chóng xoay tròn, dường như hô ứng với dòng xoáy phía dưới, có vẻ vô cùng huyền ảo.

Cuối cùng hội tụ thành một đạo quang trụ bằng năng lượng chừng trăm thước.

Một tiếng đinh tai nhức óc ầm ầm vang lên, hung hăng đánh xuống dòng xoáy khổng lồ phía dưới.

Sưu.

Đạo quang trụ chừng trăm thước này hung hăng tiến vào trong dòng xoáy khổng lồ dưới hồ nước, thế nhưng cũng không tạo thành âm hưởng quá lớn, chỉ có một thanh âm rất nhỏ vang lên.

Đạo quang trụ khổng lồ kia đã dán vào trong dòng xoáy.

Trong dòng xoáy, lúc này từ trong đạo quang trụ bắn ra quang mang chói mắt về bốn phía.

Bằng vào mắt thường cũng có thể thấy được, đạo quang trụ lớn này đang từ từ ngắn đi, dường như dưới dòng xoáy có một đầu mãnh thú lớn đang từng chút một thôn phệ quang tụ khổng lồ kia.

Đạo quang trụ bằng năng lượng khổng lồ mỗi khi bị thôn phệ một tấc, thì uy áp trong bầu trời lại tăng lên một phần, cuối cùng giống như là nghiền nát không gian.

Khi đạo quang trụ kia bị dòng xoáy thôn phệ hết, một tiếng nổ tức thì vang vọng trong không trung.

Phanh.

Thanh âm bạo liệt vang vọng thiên địa.

Trong dòng xoáy khổng lồ kia đột nhiên có một đạo khí tức cường hãn phóng lên cao, khí tức khuếch tán chung quanh, uy áp bao phủ toàn bộ không trung.

Khí tức này khuếch tán, trong bầu trời mới khôi phục lại sự yên tĩnh.

Trong hồ nước bằng năng lượng lúc này bắt đầu tĩnh lặng lại.

Mấy canh giờ sau, tất cả khôi phục lại sự yên tĩnh vốn có.

Tất cả mọi vết tích đều biến mất không thấy.

Mà chứng kiến tất cả những chuyện này chỉ có chín mươi khỏa Vũ Linh thánh quả kia mà thôi.

Mấy ngày tiếp tục trôi qua, trong hồ nước bằng năng lượng khổng lồ này lại có động tĩnh, động tĩnh lần này không kém.

Thế nhưng so với động tĩnh vài ngày trước mà nói thì kém hơn không ít.

́t Lục tấn chức.

Trong một tàn tích kiến trúc khổng lồ không nhìn thấy tận cùng, khí tức mênh mông bao phủ toàn bộ bầu trời.

Ngoài tàn tích này, phía xa những ngọn núi vây chung quanh, toàn bộ không gian vô cùng vắng vẻ.

Thân ảnh của Lăng Thanh lúc này ở trong đó, không biết nàng đã tới đây từ bao giờ.

Khoanh chân ngồi xuống, quanh thân được một cỗ quang mang nhàn nhạt bao phủ, khí tức đang được chậm rãi kéo lên.

Thời gian giống như nước trôi, nhanh chóng trôi qua.

Một ngày kia, trên dây mây kéo dài qua hồ nước bằng năng lượng, chín mươi khỏa Vũ Linh thánh quả lúc này bắt đầu đỏ rực.

Trong hồ nước bằng năng lượng lại có biến hóa, mặt hồ không ngừng cuồn cuộn.

Phanh Phanh.

Chỉ trong nháy mắt, trên mặt hồ giống như có vô số trái bom nổ, vô số đạo quang trụ màu trắng ầm ầm bắn lên trên không trung rồi nổ tung.

Phanh.

Thanh âm giống như tiếng sấm rền vang vọng ở trong không gian vắng vẻ này.

Rống.

Ngay lúc này, theo vô số quang trụ phóng lên cao có một thân ảnh màu trắng mang theo tiếng gầm cùng với chân khí bàng bạc phóng lên khỏi hồ nước bằng năng lượng.

Ngay khi thân ảnh này phóng lên cao, mặt hồ cuộn sóng, rung động không ngừng.

Bên người thân ảnh màu xanh kia không gian trực tiếp gợn sóng, chu vi chung quanh hắn lúc này có thể mơ hồ thấy được, không gian vặn vẹp, uy năng đã tới trình độ vô cùng kinh khủng.

Không gian vô hình gợn sóng, loại thực lực này nếu như lúc này có Vũ Suất khác ở đây nhất định sẽ há hốc mồm.

Tới Vũ Suất ít nhiều đã nắm không gian trong tay, thế nhưng có thể làm được một bước này chỉ sợ cũng phải tới Vũ Suất tứ trọng mới có thể làm được.

Mà thân ảnh màu xanh này dường như chỉ vừa mới đột phá Vũ Suất không lâu mà thôi.

Sưu.

Thân ảnh màu xanh này lăng không mà đứng.

Tay phải khẽ nắm một cái, cánh tay run lên.

Trước nắm tay không gian đột nhiên vang lên một tiếng rất nhỏ rồi lập tức không gian vặn vẹp.

Dường như sóng gợn trong không gian đã bị hắn nắm vào trong tay, chu vi không gian chung quanh đều nằm trong nắm tay của hắn vậy.

Phanh.

Nắm tay run lên, sóng gợn trong không gian tức thì nổ tung giống như một quả pháo nhỏ tạo thành một cái khe.

Gợn sóng khuếch tán ra chung quanh.

Nhìn vào tất cả chuyện này thân ảnh màu xanh vẫn lăng không đứng đó.

Không thi triển vũ kỹ phi hành phong hệ, cứ như vậy mà lơ lửng trong không gian.

Cảm nhận lực lượng trong cơ thể mình, thân ảnh màu xanh này không khỏi lẩm bẩm: Đây là lực lượng của Vũ Suất sao?Lúc này Lục Thiếu Du đã là Vũ Suất nhất trọng đỉnh phong và Linh Suất nhất trọng đỉnh phong.

Trong hồ nước bằng năng lượng bàng bạc này bởi vì linh lực đã ở sát biên giới đột phá cho nên Linh Suất đột phá đầu tiên.

Sau khi đột phá Linh Suất và Vũ Suất Lục Thiếu Du tiếp tục thôn phệ năng lượng bàng bạc kia.

Mãi cho tới khi đạt tới Linh Suất nhất trọng và Vũ Suất nhất trọng đỉnh phong, vì căn cơ Lục Thiếu Du mới mạnh mẽ đình chỉ tu luyện.

Lục Thiếu Du lại nắm tay lại, trong đan điền, chân khí bàng bạc không gì sánh được.

Chân khí xuyên qua kinh mạch mơ hồ mang theo tiếng sấm rền, thực lực như vậy so với trước đây hoàn toàn là hai khái niệm khác nhau.

Vũ Tướng và Vũ Suất, đây là hai cấp độ hoàn toàn không thể so sánh.

Ở giữa có một cái rãnh lớn khó mà vượt qua.

Trong lòng Lục Thiếu Du lúc này không khỏi có cảm giác thoải mái.

Loại lực lượng cấp bậc này rốt cuộc hắn cũng đạt chân tới rồi, giờ phút này hắn đã chính thức bước vào đường cường giả.

Sưu.

Chân khí trong cơ thể bắt đầu khởi động.

Không gian chung quanh gợn sóng, thân thể trong nháy mắt biến mất tại chỗ.

Trong nháy mắt thân ảnh Lục Thiếu Du đã xuất hiện ở cách đó trăm thước, vô thanh vô tức, giống như quỷ mị.

Tốc độ thật nhanh.

Lục Thiếu Du nở nụ cười, khóe miệng giương lên, nụ cười vô cùng thỏa mãn.

Vừa rồi hắn còn chưa thi triển Phù Quang Lược Ảnh, chỉ dựa vào tu vi Vũ Suất dùng lực lượng không gian đã có tốc độ bậc này.

Nếu như hắn thi triển Phù Quang Lược Ảnh, lại phối hợp thuộc tính phong, vậy thì tốc độ tuyệt đối kinh người.

Cũng tấn chức rồi sao?Dò xét đan điền một chút, Lục Thiếu Du lập tức mỉm cười.

Tâm niệm khẽ động, trong tay lập tức xuất hiện một đạo huyết sắc quang mang.

Huyết sắc thu liễm lại, một cỗ khí tức cường hãn nhanh chóng khuếch tán.

Huyết Lục xuất hiện trong tay Lục Thiếu Du.

Khí tức mạnh mẽ, cả vật thể tràn ngập ánh sáng đỏ tươi.

Mà lúc này trên Huyết Lục vô hình trung xuất hiện một chút biến hóa.

Thân đao càng thêm ngưng tụ, huyết sắc quang mang như nội liễm, huyết quang lóe lên như ẩn như hiện vô cùng quỷ mị, một cỗ sát khí tràn ra từ trên thân đao.

Nắm lấy Huyết Lục, Lục Thiếu Du có cảm giác trên Huyết Lục có một cỗ hơi thở đang quấn quanh người hắn.

Lục Thiếu Du có cảm giác dường như Huyết Lục chính là cánh tay của hắn, cảm giác huyết nhục tương liên vô cùng thân thiết.

Vũ Linh khí huyền cấp rồi sao?Lục Thiếu Du lẩm bẩm nói.

Lúc này Huyết Lục đã tấn chức.

Có lẽ mấy ngày trước sau khi hắn đột phá Vũ Suất, dưới chân khí bàng bạc trong cơ thể đã nhanh chóng tẩm bổ cho Huyết Lục khiến nó đột phá tới Huyền cấp.

Thế nhưng Lục Thiếu Du cũng cảm thấy có một cỗ khí tức không giống như trước đây.

Huyết Lục lúc này tỏa ra khí tức dường như đã mạnh hơn trước đây không ít.

Ngao.

Lục Thiếu Du nhịn không được mà rót chân khí vào bên trong.

Tức thì trên chuôi dao, cái đỉnh giống như đầu rồng kia đột nhiên truyền ra một tiếng đao minh giống long ngâm, một cỗ sát khí trực tiếp bao phủ không gian.

Sưu.

Chân khí rót vào, Lục Thiếu Du không thi triển bất kỳ vũ kỹ đao pháp nào, Huyết Lục trong tay nhanh chóng chém ra, một đạo đao mang đỏ tươi bắn về phía trước.

Phanh.

Đao mang mang theo tiếng gió rít gào, giống như rồng ngâm hổ gầm, từ trước người Lục Thiếu Du nhanh chóng chém về phía trước, không gian lúc này dường như cũng bị bổ đôi, một lát sau mới xác nhập lại.

Một đạo bổ ra, chân khí thu lại, Lục Thiếu Du cầm Huyết Lục trong tay, lúc này hắn có thể cảm nhận được trong thân đao này có một cỗ lực lượng kinh khủng không ngừng lưu động.

Ca ca.

Ngay khi Lục Thiếu Du thu hồi Huyết Lục, không gian vừa mới bị bổ một đao kia đột nhiên xuất hiện vô số cái khe giống như mạng nhện lan tràn tới một trăm thước, một cỗ khí tức kinh khủng tràn ngập nhanh chóng hiện lên.

Đao tốt.

Trong lòng Lục Thiếu Du cả kinh rồi lập tức vui mừng.

Huyết Lục tấn chức lên Vũ linh khí Huyền cấp, một đao hắn thi triển ra, không thi triển Liệt Không Cửu Kích, chân khí toàn lực rót vào một đao này chỉ sợ cũng đủ đánh chết Vũ Suất tam trọng đỉnh phong.

Thu hồi Huyết Lục, Lục Thiếu Du nhắm chặt hai mắt, một cỗ linh lực cường hãn bắt đầu bùng ra, trong đó có một cỗ lực lượng linh hồn lấy thân thể làm trung tâm nhanh chóng khuếch tán.

Không gian chung quanh lúc này đều nằm trong phạm vi dò xét của tâm thần hắn.

Bất luận một thứ gì vô cùng nhỏ nhoi cũng không thể thoát khỏi sự dò xét của hắn.

Đột phá Linh Suất, linh hồn lực của hắn cũng đã cường hãn gấp mấy lần.

̣p lại Thiên Thư.

(1) Rốt cuộc cũng có chút biến hóa.

Không gian trong đầu, lúc này trên hồn đan tiểu đao màu vàng kia không ngừng xoay tròn.

Lúc này màu sắc trên tiểu đao đã xuất hiện một chút biến hóa vô cùng nhỏ, dường như đã trở nên ngưng thực hơn một chút.

Loại biến hóa này vô cùng nhỏ, lúc này cũng chỉ có Lục Thiếu Du mới có thể phát hiện ra.

Thế nhưng biến hóa cũng vô cùng nhỏ bé.

Lục Thiếu Du cảm thấy sau khi đột phá Linh Suất linh hồn lực đã được tẩm bổ vô cùng lớn.

Thế nhưng tên thổ phỉ trong linh hồn này dường như cũng không khách khí hấp thu không ít linh hồn lực của hắn cho nên lúc này mới có biến hóa một chút như vậy.

Vẫn không thể lay động tới nó.

Lục Thiếu Du thử di chuyển tiểu đao màu vàng, thế nhưng cũng lập tức nhụt chí.

Tiểu đao màu vàng này vẫn không thể lay động một chút nào, giống như một ngọn núi khổng lồ, hắn căn bản không thể lay động dù chỉ một chút xíu.

Đối với chuyện này Lục Thiếu Du cũng chỉ có thể buông tha.

Dù sao đi nữa tiểu đao màu vàng này đối với hắn mà nói có lợi vô hại, hắn cũng không thể tránh được cho nên cứ kệ nó mà thôi.

Sưu Sưu.

Một cỗ năng lượng ba động truyền tới.

Không gian chung quanh hồ nước bằng năng lượng liên tục lắc lư.

Một cỗ khí tức truyền ra.

Trên dây mây màu đỏ kéo qua hai ngọn núi khổng lồ, lúc này chín mươi khỏa Vũ Linh thánh quả đã từ màu xanh hồng chuyển sang màu đỏ rực.

Thành thục rồi sao?Lục Thiếu Du nhìn vào chín mươi khỏa Vũ Linh thánh quả trong lòng không khỏi mừng thầm.

Chín mươi khỏa Vũ Linh thánh quả đối với Phi Linh môn mà nói tuyệt đối có tác dụng vô cùng lớn.

Đối với những người trung tâm với Phi Linh môn sẽ có tác dụng tăng cường thực lực.

Ầm ầm.

Trên hồ nước bằng năng lượng, toàn bộ mặt hồ bắt đầu lay động.

Hai ngọn núi khổng lồ kia run rẩy.

Trong ngọn núi, năng lượng từ trên chín mươi khỏa Vũ Linh thánh quả không ngừng khuếch tán, màu sắc trở nên đỏ chót.

Toàn bộ không gian lúc này tràn ngập năng lượng.

Chín mươi quả Vũ Linh thánh quả đã đỏ rực, năng lượng nồng nặc phát ra dường như có một loại ma lực mê người, khiến cho người ta không nhịn được mà tiến lên cắn một ngụm.

Thu.

Lục Thiếu Du khẽ cười, trong nháy mắt thân ảnh giống như quỷ mị bắn về phía trước.

Một đám hộp ngọc xuất hiện, Lục Thiếu Du chuyển ra không ít hộp ngọc lúc này mới thu được hết toàn bộ chín mươi khỏa Vũ Linh thánh quả.

Vũ Linh thánh quả phải dùng hộp ngọc bảo tồn.

Để cất chín mươi khỏa Vũ Linh thánh quả này Lục Thiếu Du mất không ít công phu, may mà đồ vật linh tinh trên người hắn cũng nhiều.

Khi thu Vũ Linh thánh quả xong, thân ảnh Lục Thiếu Du lập tức đáp xuống ngọn núi khổng lồ.

Đứng từ cao nhìn xuống tìm kiếm thông đạo bốn phía.

Thế nhưng Lục Thiếu Du nhanh chóng thất vọng, liếc mắt nhìn chung quanh cũng chỉ có một hạp cốc, không có thông đạo đi ra nào cả.

Sau khi Vũ Linh thánh quả thành thục, năng lượng bàng bạc như sương trắng tiêu tao.

Năng lượng bắt đầu ảm đạm.

Mạch năng lượng ngầm không ngừng phun ra ở trung tâm lúc này đã ngưng phun.

Rống.

Mấy đạo lưu quang trong nháy mắt phóng lên cao, thân ảnh khổng lồ lăng không xoay vòng.

Từng tiếng thú rống vang vọng không trung.

Thú uy mạnh mẽ tỏa ra.

Trong đám yêu thú, Huyết Tích Dịch có huyết mạch yếu hơn một chút, huyết mạch những yêu thú khác đều vô cùng mạch.

Hầu như đều có đột phá nha?Lục Thiếu Du có chút kinh ngạc thế nhưng cũng không cảm thấy kỳ quái.

Năng lượng bàng bạc này đối với yêu thú mà nói, bằng vào ưu thế thân thể khổng lồ, tốc độ thôn phệ vô cùng nhanh chóng.

Vốn Thiên Sí Tuyết Sư và Huyết Tích Dịch đang ở sát biên giới đột phá lúc này đột phá cũng không có gì là kỳ quái.

Bởi vì năng lượng bên trong hồ nước này quá mức đậm đặc.

Nhìn mấy đầu yêu thú, Thiên Sí Tuyết Sư đã đột phá tới ngũ giai sơ kỳ, Huyết Tích Dịch cũng là ngũ giai sơ kỳ, mà Nghịch Lân Yêu Bằng đã tới lục giai trung kỳ, Thủy Hỏa Yêu Giao, Huyết Ngọc Yêu Hổ cũng đều đột phá tới lục giai sơ kỳ.

Chỉ có Phi Thiên Ngô Công và Thái Âm Yêu Thỏ không có đột phá, bởi vì hai đầu yêu thú này thời gian đột phá cũng không lâu.

Thế nhưng hai yêu thú này, từ khí tức mà xem cũng đã nhận được chỗ tốt vô cùng lớn.

Chủ nhân.

Chúng thú đi tới trước người Lục Thiếu Du.

Tất cả đều có thể lăng không mà đứng, chỉ có Huyết Tích Dịch là đứng trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư.

Một đám yêu thú cường hãn, uy áp tỏa ra vô cùng mạnh mẽ.

Lục Thiếu Du mỉm cười, một đám yêu thú đột phá, Lục Thiếu Du biết thực lực bên người mình đã được tăng cường.

Thiên Sí Tuyết Sư đột phá tới ngũ giai, vốn sau khi dùng hai khỏa Yêu Linh đan nó đã là tứ giai đỉnh phong, lúc này Lục Thiếu Du tỉ mỉ quan sát thì thấy Thiên Sí Tuyết Sư cũng cách ngũ giai trung kỳ không quá xa nữa.

Tất cả vào trong Không gian thú nang đi.

Lục Thiếu Du suy nghĩ một chút rồi lập tức thu chúng yêu thú vào Không gian thú nang.

Nơi này vô cùng quỷ dị không gì sánh được.

Vì sợ chúng yêu thú bị lạc, Lục Thiếu Du cũng chỉ có thể đem chúng yêu thú vào trong Không gian thu nang mà thôi.

Trong không gian to lớn như vậy, hồ nước bằng năng lượng kia lúc này đã yên tĩnh trở lại.

Năng lượng trắng xóa như sương mù đã biến mất không thấy, hiện ra mặt hồ màu xanh.

Tất cả bắt đầu yên tĩnh, giống như vốn đã yên tĩnh như vậy.

Làm sao đi ra ngoài được đây?Thủ ấn được kết, thu hồi chúng yêu thú vào Không gian thú nang.

Lục Thiếu Du nhanh chóng suy nghĩ phải làm sao mới có thể đi ra ngoài.

Còn Lục Tâm Đồng, Bạch Linh và Tiểu Long chờ ở ngoài, không biết bọn họ có gặp phải nguy hiểm gì không.

Nhìn chung quanh, quả thực không có lối ra.

Giống như không gian này đã bị phong bế vậy.

Lục Thiếu Du không khỏi cười khổ.

Tuy rằng hắn đã chiếm được không ít chỗ tốt.

Thế nhưng điều kiện đầu tiên là phải ra được.

Bằng không cho dù hắn có nhiều bảo vật hơn nữa cũng là đồ vô ích.

Tính toán thời gian, Lục Thiếu Du phỏng đoán có lẽ mình tới địa phương quỷ dị này gần được một tháng.

Thời gian hắn đột phá đã là hơn hai mươi ngày rồi.

Nghĩ tới đại điện Vụ Tinh Lục Thiếu Du cũng chỉ có thể thầm than, bị nhốt ở nơi quỷ dị như vậy, đại điện Vụ Tinh chỉ sợ đã không thể tiến vào nữa.

Căn cứ vào lời của lão độc vật, thời gian đại điện Vụ Tinh mở ra chỉ có một tháng, đến lúc đó sẽ tự động trục xuất mọi người ra ngoài.

Thời gian lúc này cũng không kém là bao.

Hắn có thể ra ngoài được hay không cũng là một vấn đề.

Muốn đi vào đại điện Vụ Tinh đã không còn cơ hội nữa.

Trừ phi là đợi tới ba mươi năm sau.

Sưu.

Trong lúc Lục Thiếu Du không ngừng suy nghĩ, đột nhiên trên hồ nước lúc này có chút ba động.

Một lát sau, một thông đạo rộng chừng hai thước khiến cho không gian gợn sóng hiện lên.

Chẳng lẽ là cửa ra?Lục Thiếu Du không có chút do dự.

Dù sao đi nữa nơi này cũng vô cùng quỷ dị, cho dù có nguy hiểm cũng khó lòng phòng bị.

Chỉ có thể xông loạn nhìn vào vận may mà thôi.

Trong nháy mắt Lục Thiếu Du thả người, thân ảnh hóa thành một đạo lưu quang nhanh chóng bắn vào trong thông đạo.

̣p lại Thiên Thư.

(2)Dưới trời cao mênh mông, lúc này có không ít ngôi sao xuất hiện.

Sương mù dày đặc bao phủ giữa không trung.

Chỉ có đại điện kia cao thẳng tới chân trời, không nhìn thấy đỉnh, giống như đây là tận cùng thế giới, thiên địa được đại điện này chống đỡ vậy.

Trong không gian lúc này đại điện khẽ lay động một chút, toàn bộ thế giới rộng lớn lúc này giường như cũng run rẩy.

Sưu.

Ngoài đại điện khổng lồ, không gian chung quanh rừng rậm viễn cổ và những dãy núi liên miên rung động.

Từng đạo thân ảnh và yêu thú trực tiếp bị đánh ra.

Không gian lắc lư, từng đạo thân ảnh từ trong thủy vực tuôn ra, khiến cho sóng gợn lan tràn.

Đám thân ảnh đông nghịt lúc này giống như mưa rơi bị đẩy ra phía ngoài.

trong nháy mắt chỉ sợ lúc này đã có trên vạn người và yêu thú.

Từ khí tức có thể biết được bên trong có không ít cường giả Vũ Suất bát trọng, thế nhưng cũng trực tiếp bị đẩy ra, không có một chút sức phản kháng nào.

Ài, ta không có vận khí tiến vào đại điện Vụ Tinh rồi.

Bị nhốt một tháng tròn, biết thế thì không tới đây nữa, may mà thu được không ít đan dược và yêu đan.

Đại điện Vụ Tinh có lẽ sắp đóng, không biết lần này là mười người nào kiếm được cơ duyên đây? Ước ao sao? Người nhận được cơ duyên ở đại điện Vụ Tinh đều là cơ duyên không nhỏ, nếu như người nhận được cơ duyên là ta thì có phải là tốt hơn không?Mọi người bị đẩy ra rồi nhanh chóng tụ tập nghị luận.

Bị nhốt ở bên trong một tháng, bọn họ không thể tiến vào trong đại điện Vụ Tinh.

Không gian khẽ rung động, Lục Thiếu Du có cảm giác thân thể mình chấn động một chút, đi qua thông đạo này, chỉ trong nháy mắt thân ảnh của hắn xuất hiện trong một gian mật thất.

Lọt vào trong mắt của hắn là một thạch thất chừng mười thước.

Một cỗ khí tức mênh mông lan tràn, ở giữa có một bãi đã lớn.

Trên bãi đó có rêu xanh lan tràn, bên trên còn có không ít vết nứt nhỏ, chỉ sợ nơi này đã hơn vạn năm không có ai tới.

Kia là cái gì?Ánh mắt Lục Thiếu Du lập tức nhìn vào một vật thần bí trên bãi đá.

Nhìn qua vô cùng bình thường, thế nhưng cỗ khí tức như có như không khiến cho Lục Thiếu Du lập tức chú ý rồi đi nhanh tới bãi đá.

Trước mắt Lục Thiếu Du chính là một khối ngọc giản, khối ngọc giản này lớn bằng bàn tay, hình vuông, bề mặt vô cùng sáng bóng.

Bốn phía có một cỗ khí tức khiến cho Lục Thiếu Du có cảm giác quen thuộc.

Vô Tự Thiên Thư? Nơi này có Vô Tự Thiên Thư.

Lục Thiếu Du cả kinh, trong lòng thực sự vô cùng kinh ngạc.

Ngọc giản này và Vô Tự Thiên Thư của Lục gia giống như đúc.

Kích động qua đi, Lục Thiếu Du mang theo sự nghi hoặc cầm lấy ngọc giản, lập tức đưa vào một tia chân khí.

Sưu.

Chân khí tiến vào trên ngọc giản, trong nháy mắt trên Vô Tự Thiên Tư vẹn vẹo, một đám bí văn không giống nhau xuất hiện.

Trong đám bí văn này cũng có một chữ thiện ở mặt ngoài, một cỗ khí tức dị thường chợt lóe lên biến mất.

Đây là Vô Tự Thiên Thư, là Vô Tự Thiên Thư.

Lục Thiếu Du kinh hãi.

Đây chính là Vô Tự Thiên Thư, không giả một chút nào, thế nhưng đây không phải là vật phàm nha.

Sưu Sưu.

Trong thạch thất lúc này bỗng dưng lắc lư liên tục, giống như địa chấn.

Lục Thiếu Du nhanh chóng đem Vô Tự Thiên Thư thu vào trong nhẫn trữ vật.

Sưu Sưu.

Tiếp theo, trong thạch thất đột nhiên xuất hiện một cỗ hấp lực lớn khiến cho Lục Thiếu Du cảm giác toàn thân bị kéo đi, giống như bản thân bị hút vào trong một thông đạo lớn, hắn hoàn toàn không có sức phản kháng.

Ồ? Không ngờ lại đi ra rồi?Khi lực hút quỷ dị quanh thân không thấy, Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn về bốn phía, hắn đã xuất hiện ở chỗ một tháng trước, chính là chỗ sân rộng kia.

Trên sân rộng có lực lượng vô hình cách ly thủy vực, dòng nước hơi ba động thế nhưng chung quy vẫn không thể tràn vào trong sân rộng.

Trước mặt hắn là bước tường thành khổng lồ không gì sánh được, vượt qua mặt nước, cao chừng mấy nghìn trượng, trên mặt tràn ngập khí tức thê lương cổ xưa.

Sưu Sưu.

Cho dù là hiện tại đã đột phá tới Vũ Suất, khi nhìn vào bức tường lớn này, vẫn khiến cho Lục Thiếu Du có cảm giác bức tường này mà một đầu thiên thú, trái tim không ngừng nhảy lên.

Khí tức thê lương cổ xưa tràn ngập không gian.

Sưu Sưu.

Một thân ảnh màu trắng trong nháy mắt xuất hiện trong không gian, sau đó nhanh chóng tới bên người Lục Thiếu Du, toàn thân trắng như tuyết, giống như tiên tử, ngoại trừ Bạch Linh ra không còn ai khác.

Bạch Linh.

Lục Thiếu Du vui vẻ nói, không nghĩ tới Bạch Linh cũng đi ra được rồi.

Ngươi cũng vừa mới ra sao?Bạch Linh nhìn thấy Lục Thiếu Du, trong đôi mắt xinh đẹp cũng hiện lên sự vui mừng.

Đúng vậy, ta cũng vừa mới ra đây.

Lục Thiếu Du gật đầu.

Cảm nhận khí tức trên người Bạch Linh, tức thì hỏi: Khí tức của nàng dường như đã mạnh hơn không ít, lẽ nào? Chuyện này nói ra gì dài dòng, sau này ta sẽ kể lại cho ngươi nghe.

Nói chung cơ duyên vô cùng lớn, cũng nhân cơ hội đột phát tới thất giai trung kỳ.

Bạch Linh khẽ mỉm cười, vẻ mặt khẽ biến đổi.

Nhìn Bạch Linh Lục Thiếu Du cũng biết tính cách của nàng, luôn là như vậy.

Nàng có thể cười chỉ sợ là ở nơi quỷ dị này cũng chiếm được cơ duyên lớn, có thể được Bạch Linh gọi là cơ duyên lớn, chỉ sợ cũng không phải đơn giản.

Mà Bạch Linh lần thứ hai đột phá khiến cho Lục Thiếu Du sợ hãi, lần này Bạch Linh đột phá so với hắn đột phá còn kinh khủng hơn nhiều.

Hắn đột phá Vũ Suất và Linh Suất cũng chỉ từ Linh Tướng và Vũ Tướng cửu trọng lên Linh Suất Vũ Suất nhất trọng mà thôi.

Còn Bạch Linh đột phá một tầng từ thất giai sơ kỳ lên trung kỳ, lần đề thăng này không nhỏ chút nào.

Lục Thiếu Du biết Bạch Linh đột phá thất giai chưa lâu, hơn nữa lại bằng vào huyết mạch và thiên phú của yêu thú có thể đối phó với Vũ Vương nhất trọng đỉnh phong, miễn cưỡng có thể chống lại Vũ Vương nhị trọng đỉnh phong, thế nhưng tuyệt đối không thể giết chết.

Dù sao tới cấp bậc này, cách biệt mỗi một trọng vô cùng lớn.

Nếu muốn giết chết quả thực không hề dễ dàng.

Mà sau khi Bạch Linh đột phá tới thất giai trung kỳ, Lục Thiếu Du phỏng đoán bằng vào thực lực hiện tại của Bạch Linh trực tiếp có thể đối phó với Vũ Vương tam trọng, chống lại Vũ Vương tứ trọng không thành vấn đề.

Lần đề thăng thực lực này chỉ trong thời gian ngắn ngủi một tháng, điều này quá sức tưởng tượng của hắn.

Sưu Sưu.

Trong không trung, lúc này không gian lại rung động, một người một thú lập tức xuất hiện.

Lão đại, ca ca.

Tiểu Long và Lục Tâm Đồng xuất hiện, một đạo quang mang lập tức rơi vào trên vai Lục Thiếu Du.

Một thân ảnh nhỏ nhắn xinh đẹp cũng nhào vào trong lòng hắn.

Lão đại, đệ nhớ huynh muốn chết.

Tiểu Long vui vẻ liếm gương mặt Lục Thiếu Du.

Đệ không có việc gì là tốt rồi.

Lục Thiếu Du nhìn Tiểu Long và Lục Tâm Đồng, bây giờ rốt cuộc hắn cũng có thể yên tâm.

Mà ánh mắt sau khi nhìn về phía Lục Tâm Đồng liền nhảy dựng lên, Lục Thiếu Du dùng ánh mắt như gặp quỷ nhìn nàng, vô cùng kinh ngạc.

Xem tiếp...

con-mat-ao-thi

  • Linh vũ thiên hà

  • truyện tranh Linh vũ thiên hà

  • truyện Linh vũ thiên hà

  • Linh vũ thiên hà truyện chữ

  • đọc truyện Linh vũ thiên hà

  • Linh vũ thiên hà chap

  • truyenfull.vn

  • truyenfull.vip

  • truyenfull.vip

  • truyen.tangthuvien.vn/

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License