con-mat-ao-thi

Hô!Lục Tâm Đồng thở ra một ngụm trọc khí, trong trọc khí cũng mang theo một tia độc khí, trước chỗ nàng ta đứng có một bụi cỏ non xanh biếc, vừa vươn phải đã bị độc khí làm cho chết rũ.

Di, ca ca bắt đầu đột phá rồi.

Lục Tâm Đồng đưa mắt nhìn về phía Lục Thiếu Du cách đó không xa, trong ánh mắt lộ vẻ vô cùng kinh ngạc.

Cũng không biết bắt đầu từ khi nào, khí tức quanh thân Lục Thiếu Du đã bắt đầu cấp tốc kéo lên, ngay cả không gian quanh thân cũng bị bao phủ bên trong một mảnh quang tráo trong suốt nhưng rất dày.

Trên không trung, một cỗ thiên địa năng lượng bàng bạc đã sớm hội tụ trên sơn cốc, một cỗ năng lượng thiên địa vô hình lúc này đang hội tụ lại cực nhanh, bắt đầu xoay quanh rồi quán chú vào trong cơ thể của Lục Thiếu Du.

Trong não hải của Lục Thiếu Du, Linh lực đa bắt đầu căng tràn, quang tráo vô hình quanh thân cũng trở nên vô cùng chói mắt, ngay cả thanh tiểu đao màu vàng trong đầu cũng gia tăng tốc độ hấp thu Linh hồn lực.

Ầm…Từ trong não hải của Lục Thiếu Du truyền ra một tiếng ngân, một cỗ năng lượng ba động nổi lên, lúc này khí tức quanh thân của Lục Thiếu Du trong nháy mắt cũng tiêu thăng, không trung phía trên sơn cốc, cỗ năng lượng thiên địa kia lại quán chú vào trong cơ thể Lục Thiếu Du dữ dội hơn nữa.

Nhưng nếu như để ý kỹ mà nói thì không khó phát hiện ra không phải năng lượng thiên địa điên cuồng quán nhập vào trong cơ thể Lục Thiếu Du mà là thân thể Lục Thiếu Du lúc này giống hệt như một cái động không đáy, tuôn ra một cỗ hấp lực mênh mông, điên cuồng thôn phệ năng lượng thiên địa trên không trung vào trong cơ thể của mình, nương theo những năng lượng thiên địa vào tiến vào trong có thể, khí tức quanh thân của Lục Thiếu Du nhảy lên, ầm ầm phá khai bình cảnh.

Linh tướng cửu trọng.

Trong sơn cốc, Bạch Linh một thân bạch y trắng như tuyết, đôi mắt xinh đẹp tuyệt mỹ, trong mắt cũng mang theo chút kinh ngạc, sau đó thì trở lại vũ mị xen lẫn lãnh diễm như cũ.

Sau một lát, khí tức bắt đầu ổn định lại, Lục Thiếu Du thu thủ ấn lại, thở hắt ra một hơi, mở to hai mắt, mục quang sáng như đuốc lại càng trở nên thâm thuý hơn nữa.

Rốt cuộc cũng tới Linh tướng cửu trọng.

Cảm giác Linh lực bàng bạc trong não hải, Lục Thiếu Du nhếch môi mỉm cười, vừa mới đột phá, thực lực đại trướng, đồng thời Linh hồn lực trong nháy mắt cũng được tẩm bổ không ít, ngay cả thân thể cũng chiếm được một ít rèn luyện, Linh lực đột phá, mặc dù không rõ ràng đối với cơ thể như đột phá chân khí, nhưng ít nhiều gì cũng có thể đạt được một ít rèn luyện.

Dù sao đi nữa, đối với một người bình thường có tu vi Linh tướng cửu trọng thì cường độ thân thể có thể sánh được với Vũ tướng thất trọng rồi.

Cho nên, Linh lực cũng có tác dụng rèn luyện thân thể, mà thân thể của Lục Thiếu Du đồng thời được chân khí và Linh lực rèn luyện, lại càng thêm cường hãn.

Trong não hải, Lục Thiếu Du có thể cảm giác được tiểu đao màu vàng cũng đã hấp thu được không ít Linh hồn lực trong lúc mình đang đột phá, giống như thanh tiểu đao màu vàng này cũng có Linh trí vậy, sẽ không hấp thu quá nhiều Linh hồn lực, cũng không hấp thu quá ít, hết thảy đều khống chế rất tinh diệu, cũng có thể khiến cho Linh hồn lực của mình sau khi bị hấp thu và rèn luyện xong thì lại càng mạnh hơn.

Linh lực đột phá đến Linh tướng cửu trọng, cấp độ Vũ giả cũng đã là Vũ tướng cửu trọng, Lục Thiếu Du rốt cuộc cũng không còn áp lực gì nữa, phỏng chừng không mất bao lâu nữa, chính mình có thể bước chân vào Linh Suất và Vũ Suất.

Ca ca, tốc độ đột phá của huynh thật là nhanh.

Lục Tâm Đồng đi tới bên cạnh Lục Thiếu Du, gương mặt nhỏ nhắn đầy vẻ kinh ngạc nhưng đồng thời cũng mang theo sự cao hứng.

Chúng ta đi thôi, động tĩnh ngươi gây ra lúc đột phá ban nãy đã dẫn không ít kẻ chạy tới rồi.

Bạch Linh nói Chúng ta đi.

Lục Thiếu Du đứng dậy, sau đó nhảy lên Thiên Sí Tuyết Sư rời khỏi sơn cốc.

Ca ca, chúng ta còn phải mất bao lâu nữa mới có thể tới Vụ Tinh Hải.

Lục Tâm Đồng hỏi Lục Thiếu Du.

Sắp rồi, nhiều nhất là bảy tám ngày nữa, chúng ta có thể đến Vụ Tinh Hải rồi.

Lục Thiếu Du nói, trên lưng của Thiên Sí Tuyết Sư, Lục Thiếu Du lại tu luyện lần nữa, vừa mới đột phá Linh tướng cửu trọng, Linh lực trong cơ thể do thôn phệ mà có cũng giống với Lục Thiếu Du dự liệu, vẫn còn thừa lại một chút.

Thời gian chậm rãi trôi qua, trên đường đi, Lục Thiếu Du cảm nhận được không ít khí tức của cường giả, trong đó có vài người thực lực mạnh nhất, tu vi khí tức thậm chí không kém hơn Thanh Hoả lão Quỷ và Lộc Sơn lão nhân.

Điều này khiến cho Lục Thiếu Du hơi oán thầm, đoán chừng việc trọng đại như Vụ Tinh Hải này khiến cho không ít cường giả ẩn mình đều đi ra tham gia náo nhiệt hết cả.

Quay mắt nhìn về phía những cường giả này, Lục Thiếu Du cũng không khỏi trở nên cẩn thận hơn, cũng may là không xảy ra chuyện gì, đều đang trên đường chạy tới Vụ Tinh Hải, phỏng chừng sẽ không ai muốn chuốc thêm phiền phức.

Trên không trung, bầu trời thường xuyên có không ít phi hành yêu thú bay qua, đều tự dò xét lẫn nhau một phen, nhưng không ai động đến ai, tóm lại là trước khi đến được Vụ Tinh Hải thì dường như tất cả mọi người đều không muốn lãng phí thời gian.

Đương nhiên, những kẻ có dụng tâm kín đáo thì lại khác, có không ít người vốn không phải muốn tới Vụ Tinh Hải, mà chỉ đơn thuần là muốn kiếm chác chút đỉnh trong Vụ Tinh Hải mà thôi.

Tuy rằng Lục Thiếu Du không phải loại người chỉ muốn kiếm chắc chút đỉnh lợi ích ở sơn mạch Vụ Hải, nhưng cũng có mục đích này, nên không tránh khỏi những lúc thừa cơ ra tay, lúc này khắp nơi đều là người đi tới sơn mạch Vụ Hải, Linh giả không ít, tu vi của Linh tướng lúc bình thường rất khó gặp phải, nhưng đám Linh tướng đi về phía Vụ Tinh Hải lần này cũng không phải ít, ngay cả người có tu vi Linh Suất Lục Thiếu Du cũng đã gặp được vài tên.

Mà thôn phệ Linh tướng cũng không phải ai cũng phù hợp với Lục Thiếu Du, thực lực quá thấp thì Lục Thiếu Du không muốn làm chi cho phiền, mình cũng bị chậm trễ, trừ phi là có thực lực đã ngoài ngũ trọng Linh tướng, Lục Thiếu Du mới có thể rat ay thôn phệ không chút do dự.

Nhưng lúc này cũng không tiện, có Linh tướng trực tiếp đi cùng không ít Vũ Suất, có khi vài chục người đi cùng với nhau, nếu muốn ra tay thì sẽ gây ra không ít động tĩnh, đây không phải thứ Lục Thiếu Du muốn, Lục Thiếu Du cũng không muốn sẽ tạo ra oanh động quá lớn.

Cho nên Lục Thiếu Du chỉ có thể từ từ tìm kiếm một vài Linh tướng lạc đàn hoặc đi ít người để thôn phệ, mà không phải nơi nào cũng có người phù hợp, phải vừa đi vừa tìm kiếm, cũng may là không tốn quá nhiều thời gian.

Từ lúc bắt đầu tiến vào chỗ sâu bên trong sơn mạch Vụ Hải, sẽ thường xuyên gặp phải một ít yêu thú, yêu thú trong sơn mạch Vụ Hải có không ít, trong đó ngũ giai và lục giai yêu thú cũng không phải là không có.

Nhưng yêu thú cũng không ngu ngốc, rất nhiều cường giả nhân loại tiến vào bên trong sơn mạch Vụ Hải, một phần yêu thú liền trực tiếp chạy đi tìm chỗ trốn, không dám trêu vào nhân loại, còn đám Linh giả Vũ giả bình thường cũng sẽ không cố ý đi trêu chọc yêu thú làm gì, vạn nhất khiến cho yêu thú nóng nảy thì một con yêu vương đi ra cũng không phải giỡn chơi.

Lục Thiếu Du cũng không phải sợ yêu thú trong sơn mạch Vụ Hải, có Bạch Linh và Tiểu Long ở đây, chỉ cần thả chút khí tức ra thì yêu thú bình thường sẽ không dám tới gần, huống hồ gì còn có Phi Thiên Ngô Công của Lục Tâm Đồng, Phi Thiên Ngô Công vốn chính là một yêu vương trong sơn mạch Vụ Hải, đối với tình huống bên trong này, nó hiểu rõ hơn hết.

Thời gian từ từ trôi qua, nháy mắt đã qua tám ngày, Thiên Sí Tuyết Sư lướt qua một mảnh rừng cây bạt ngàn, lúc này không trung trước mắt xuất hiện một dãy núi khổng lồ.

Sơn mạch trùng điệp, từng đỉnh núi cao san sát nhau, quái thạch chồng chất, bên trong sơn mạch bao la, trên đỉnh núi, dường như tất cả đều bắt đầu từ sườn núi, đã bị sương mù dày đặc che kín, lúc này, quanh đây đã không còn rừng cây, để lộ rõ sự bao bao la hùng vĩ của nó, thật đúng là không thể ngờ được bên trong lại còn một nơi thế này.

Bên trong dãy sơn mạch, lúc này ở một chỗ rất xa, có một mảnh bao la vô bờ, một khoảng không chỉ độc mỗi sường mờ trắng xoá không cách nào thấy rõ, tựa như đây là điểm kết thúc của thế giới vậy, một mảnh trắng xoá, cường giả cũng vô pháp nhìn thấu phía sau màn sương có thứ gì.

Đám sương trắng liên mien này tựa như một bức màn trời màu trắng phân cách thế giới vậy, khiến cho người ta nhìn ma cảm thấy vô cùng rung động.

Trước màn sương trắng, có một tia huỳnh quang mờ ảo quanh quẩn, cẩn thận nhìn lại, không khó để phát hiện ra không gian gợn sóng trước màn sương này đang lắc lư, một cỗ khí lan ra khiếm cho người ta cảm giác, khiến cho người ta cảm thấy trong lòng đúng là bị một tảng đá đè nặng.

Chủ nhân, chúng ta tới rồi, Vụ Tinh hải vẫn chưa mở ra, đợi sau khi nó mở ra, mới có thể đi vào được.

Phi Thiên Ngô Công bám trên vai của Lục Tâm Đồng nói.

Cuối cùng cũng tới rồi.

Lục Thiếu Du nhìn về phía trước, nhìn vào màn sương trắng tựa như bao trùm trong một màn sương trắng, Lục Tâm Đồng nhìn mà trong lòng cảm thấy vô cùng kinh ngạc.

Đúng là có không ít người.

Dùng tâm thần thăm dò, phía trước sơn mạch, nhân số đã tới chừng hai vạn người, trên khắp các ngọn núi cũng có không ít thân ảnh, đều đợi Vụ Tinh Hải mở ra.

Các nơi cũng truyền tới từng trậm tiếng gầm, có vẻ vô cùng náo nhiệt đây.

Còn vài ngày nữa Vụ Tinh Hải mới mở ra, chúng ta tìm chỗ đặt chân trước vài ngày đi.

Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn chung quanh rồi thu tầm mắt lại và nói.

Thiên Sí Tuyết Sư xoay quanh trên không đã hấp dẫn không ít tầm mắt xung quanh mấy ngọn núi kia, sau một lúc, trên một sườn núi, trên một phiến quái thạch bên sườn núi, xung quanh có vô số cây cỏ, ước chừng hơn mười mét, Lục Thiếu Du chọn nơi này làm chỗ đặt chân tạm thời.

Các hạ, chỗ này bọn ta tới trước, các ngươi đi chỗ khác đi.

Ba người Lục Thiếu Du và Tiểu Long vừa nhảy xuống khỏi lưng Thiên Sí Tuyết Sư thì có năm đạo thân ảnh ở phía dưới đứng bật dậy, nơi này đã sớm bị chiếm trước rồi.

Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn vào năm người đó, bốn nam một nữ, bộ dạng đều trạc tứ tuần, kỳ thực cấp độ đều thuộc Vũ tướng, người mạnh nhất trong đó là một vị đại hán vận áo đen có cấp độ Vũ tướng bát trọng, trong mắt loé ra hàn quang, Vũ tướng bát trọng, thực lực cũng coi như không tệ.

Các ngươi mau cút đi.

Lục Thiếu Du đưa mắt liếc nhìn đám người này, thực lực cỡ này tuy rằng không tệ nhưng Lục Thiếu Du đương nhiên là hoàn toàn không xem ra gì rồi, ở nói này có nhiều người, phải tìm được chỗ yên tĩnh không tệ để dừng chân, đương nhiên cần một ít thủ đoạn mới được.

Tiểu tử, ngươi muốn chết à.

Năm người này rõ ràng cũng không phải loại người dễ trêu chọc, nhìn thấy một thanh niên mà đã có khẩu khí to như vậy, còn dẫn theo một nữ tử trẻ tuổi và một tiểu cô nương, phỏng chừng thực lực cũng chẳng cao được đến đâu, đương nhiên không xem ra gì.

Lời vừa dứt, đại hán đầu lĩnh đá đánh một đạo chưởng ấn về phía Lục Thiếu Du, chỉ là một chương rất tuỳ ý, nhưng cũng mang theo lực lượng cuồng bạo, một kích của Vũ tướng bát trọng, thực lực tuyệt đối bất phàm.

Tự tìm đường chết.

Lục Thiếu Du nhìn hắn với ánh mắt lạnh lẽo, thủ ấn đánh ra, giữa không trung lập tức có một cỗ năng lượng thuộc tính phô thiên cái địa tuôn trào dữ dội, trong nháy mắt đã tụ thành chưởng ấn trong lòng bàn tay của hắn.

Phía trên chưởng ấn có thổ thuộc tính hội tụ liên miên không dứt, lập tức hình thành một đạo chưởng ấn màu vàng đất phóng thẳng lên trời, trong nháy mắt đã hoá thành mấy đạo chưởng ấn mơ hồ, giống như từng đoá hoa sen tạo thành.

Thiên thủ liệt cương ấn.

Trong nháy mắt tiếp theo, một đạo chưởng ấn này đã trực tiếp đập lên đạo chưởng ấn do tên Vũ tướng bát trọng đó đánh ra.

Két!Tiếng vang phát ra cũng không lớn lắm, Thiên thủ liệt cương ấn đó đã trực tiếp phá huỷ chưởng ấn của Vũ tướng bát trọng kia, một cỗ kình khí cuồng bạo khuếch tán ra, trong nháy mắt tiếp theo, chưởng ấn liền nện thẳng lên người của tên Vũ tướng bát trọng kia.

Ầm!Thân hình của vị đại hán Vũ tướng bát trọng kia cơ hồ đã bị đánh bay, nện thật mạnh lên một tảng đá lớn cách đó mấy chục thước, cự thạch kia đột nhiên rạn nứt, huyết vụ xen lẫn mảnh vỡ nội tạng phun ra xối xả, chết ngay tại chỗ.

Thực lực Vũ tướng bát trọng, nhưng thực lực của Lục Thiếu Du hiện tại là Vũ tướng cửu trọng, cộng thêm khí hải đan điền khổng lồ, cho nên uy lực của một chiêu thiên Thủ liệt cương ấn này cũng đủ để miễn cưỡng chống lại Vũ Suất nhất trọng bình thường rồi, tên Vũ tướng bát trọng này sao mà đỡ nổi cơ chứ.

Chạy mau.

Ba nam một nữ còn lại nào dám nán lại nữa, mang theo vẻ khiếp sợ mà co giò bỏ chạy, không ngờ đối phương chỉ là một thanh niên nhưng thực lực cư nhiên lại cưỡng hãn tới mức này, một chiêu đã đánh chết Vũ tướng bát trọng, thực lực cỡ này ít nhất cũng phải đến Vũ tướng cửu trọng đỉnh phong.

Bốn người bỏ chạy, Lục Thiếu Du cũng không tiếp tục đuổi theo làm gì, từ từ bước tới thu hồi trữ vật giới chỉ của tên Vũ tướng bát trọng kia, thi thể thì trực tiếp ném xuống núi.

Xa xa chung quanh, có không ít người đang chăm chú quan sát động tĩnh khắp nơi, nhưng không ai dám lên tiếng, thậm chí còn có vài kẻ nhát gan đã bắt đầu lén lút lui ra sau.

Lục Thiếu Du cũng không thèm quan tâm, chung quanh chỗ này đều là người, cũng không còn cách nào khác, vì hiện tại ở nơi này có những mấy vạn người, tìm một chỗ an tĩnh đã là không tệ rồi, phỏng chừng sau một màn vừa nãy của mình, đám người còn lại quanh đây sẽ không có ý kiến gì nữa.

Một chiêu đánh chết một tên Vũ tướng bát trọng, Lục Thiếu Du cũng không cảm thấy đắc ý gì, chẳng qua là do tên Vũ tướng bát trọng kia quá xem thường đối thủ, còn mình thì cố tình doạ hắn, cho nên mới có thể một kích tất sát, nếu vừa rồi đối phương không quá khinh địch thì dù mình muốn giết được tên này không khó, nhưng không cách nào tạo được hiệu quả chấn nhiếp như vậy được.

Ở đây đúng là nhiều người ghê, cường giả cũng nhiều.

Lục Tâm Đồng dùng thâm thần dò xét chung quanh rồi nói.

Hình như Linh giả cũng không ít.

Tiểu Long ngẩng cái đầu nhỏ lên, mắt nhỏ nhìn quét khắp nơi một cái.

Chúng ta ở nơi này chờ Vụ Tinh Hải mở ra.

Lục Thiếu Du nói, cạnh đây không ít cường giả, nhưng hiện tại xem ra đều không dễ gì đi trêu chọc người khác, cho dù có hỗn loạn cũng chỉ đợi sau khi vào Vụ Tinh Hải thì mới xảy ra.

Một lát sau, Lục Thiếu Du tiếp tục tu luyện, hôm qua vừa mới luyện hoá Linh lực của Linh tướng thất trọng và Linh tướng lục trọng, vừa hay có cơ hội củng cố một phen.

Người ở đây không nhiều, Lục Thiếu Du không muốn tiếp tục thôn phệ, miễn cho có người phát hiện ra bí mật của mình, phỏng chừng trên ngọn núi này vẫn còn nhiều cường giả đang ẩn mình ở đâu đó.

Sau khi Lục Thiếu Du dùng tâm thần dò xét thì mới tự mình ra tay, quanh người của mình có mấy đạo khí tức hư ảo đảo qua, đây tuyệt đối đều là cường giả, Lục Thiếu Du cảm thấy, thực lực ít nhất cũng đều phải tới cấp độ cỡ hai người Lộc Sơn lão nhân và Thanh Hoả lão Quỷ.

Khoanh chân ngồi xuống, chậm rãi củng cố tu vi của mình, hiện tại Lục Thiếu Du đang đợi Vụ Tinh Hải mở ra, phỏng chừng sau khi vào trong Vụ Tinh Hải, mình sẽ lại thôn phệ thêm vài tên Linh tướng và Vũ tướng nữa, tới lúc đó là có thể bắt đầu đột phá Linh Suất và Vũ Suất rồi.

Thời gian từ từ trôi qua, không ít người từ bốn phía xung quanh rừng cây tiến vào bên trong sơn mạch, đều tự tìm kiếm lối ra, có hơn mười người đồng thời đi tới, có nhiều người là do kết bạn giữa dường đi tới, còn có kẻ thì đi tới một mình, loại này thì hơi ít, không phải một chút tự phụ thì phỏng chừng sẽ không chạy một thân một mình vào sơn mạch Vụ Hải.

Người càng lúc càng nhiều, bốn phía cũng ngày càng ầm ĩ, thậm chí là tiếng cãi vã và xô xát ở đâu cũng có, đương nhiên, ở những nơi thế này, cách giải quyết duy nhấ chính là dựa vào thực lực, thực lực mạnh mới có quyền giải tranh cãi.

Một ngày sau đó, người lại càng lúc càng thêm đông, chính ngay lúc Lục Thiếu Du đi vào bên trong dãy núi, thời gian chưa tới một ngày liền có thêm trên vạn người tràn vào, cả vạn người này không có ai yếu kém, có thể nói, ít nhất cũng đều tới tu vi Vũ phách.

Điều này khiến cho Lục Thiếu Du cảm thấy trong lòng rung động không thôi, Cổ Vực này đúng là hoàn toàn không tầm thường chút nào, trước mắt người tới phần lớn người đều là tán tu cùng người của một vài thế lực, chưa kể còn có người của hai nơi là đại lục Linh Vũ và thành Ma Vân nữa, Lục Thiếu Du cũng không rõ, đoán chừng là sẽ có, trên đại hội tam tông tứ môn, sẽ có một ít thế lực của Cổ Vực và thành Ma Vân tham gia, Vụ Tinh Hải mở ra lần này, có người của đại lục Linh Vũ và thành Ma Vân tới cũng không có gì lạ.

Lục Thiếu Du cẩn trọng dò xét hết phạm vi có thể thăm dò, trên đường đi cũng vô cùng chú ý, muốn tìm hiểu xem có người của tam tông tứ môn hay không, nhưng Lục Thiếu Du cũng không phát hiện ra người của tam tông tứ môn.

Vụ Tinh Hải mở ra, tam tông tứ môn nhất định có biết, nhưng không thấy người của tam tông tứ môn trong đó, khiến cho Lục Thiếu Du cảm thấy hơi kinh ngạc, sau đó ngẫm lại thì lại thấy, tam tông tứ môn bồi dưỡng đệ tử cũng có vài ngàn năm nội tình, phái đệ tử tiến vào Vụ Tinh Hải cũng phải đề phòng người của thế lực bên Cổ Vực âm thầm động tay động chân, không thì sẽ lỗ nặng.

Bên trong Vụ Tinh Hải, chỗ cuối nhất là địa bàn của nhất tông nhất môn nhất giáo nhất trang, Cổ Vực luôn luôn có cảnh giác với tam tông tứ môn trên đại lục Linh Vũ, lần này đám đệ tử của tam tông tứ môn vào Vụ Tinh Hải tìm cơ duyên, rất có thể sẽ chạm tới điểm mấu chốt của nhất tông nhất môn nhất giáo nhất trang.

Nghĩ tới cái này, Lục Thiếu Du phỏng chừng đám tam tông tứ môn này hẳn là không dám đưa hết đám đệ tử canh tông môn đến Vụ Tinh Hải này hết ấy chứ, có muốn đưa thì cũng chỉ có thể lén lút đưa tới.

Trong một dãy núi trùng điệp, vài ngọn núi liền làm một thể, tựa như một con cự long uốn lượn xoay quanh, vờn quanh màn sương trắng mờ ảo, sương dày đặc thế này, che kín hết thảy, tựa như chia cắt thé giới vậy.

Trước tầng mây mù ngăn cách thế giới, có vài ngọn núi đứng sừng sững, xa xa cũng có kỳ sơn dựng thẳng, núi non trùng điệp, nhưng chỉ có mấy ngọn núi này là hùng vĩ nhất.

Ngọn núi đó mọc thẳng lên từ mặt đất, bốn phía cũng có mây mù lượn lờ, chỉ có thể nhìn thấy lờ mờ.

Lúc này, dưới mấy ngọn núi này cũng có không ít người đứng thẳng, khí tức vô cùng cường hãn, chung quanh không có bất kỳ người nào dám bước vào.

Ai cũng đều biết, nơi này chỉ có đệ tử của nhất tông nhất môn nhất giáo nhất trang mới có thể đi vào, những người khác cũng không thể đi vào, ai dám xông loạn sẽ trực tiếp bị đánh chết, cho dù có một vài kẻ tự cho là bản thân rất mạnh, nhưng cũng không dám chọc tới tam tông tứ môn được.

Trên ngọn núi thứ nhất, lúc này có không ít nhân ảnh đang đứng đó, một cỗ khí tức cường hãn lan ra, bóng người loé lên, tổng cộng đã có bốn phương trận.

Trong đám người, thân ảnh của Lữ Tiểu Linh xen lẫn bên trong, chung quanh có ba bốn chục đạo thân ảnh, Vương trưởng lão, Lưu trưởng lão đều ở đó, trong phương trận này đều là người của Linh Thiên Môn.

Lữ Tiểu Linh vận một bộ trang phục màu lục gợi cảm, cộng thêm dung nhan tinh mỹ, ánh mắt của không ít thanh niên trên sườn núi lập tức sáng lên.

Sao tên kia lại tới đây?Ánh mắt nhìn chằm chằm vào quần sơn phía trước, Lữ Tiểu Linh lẩm bẩm.

Tiểu Linh tiểu thư, đã lâu không gặp, lần này chúng ta có thể cùng nhau vào Vụ Tinh Hải rồi.

Một giọng nói truyền tới, thanh niên trước mặt, độ tuổi chỉ chừng hai mươi lăm, dáng thon gầy, một thân cẩm bào, dáng người cao ngất, hai mắt mang theo ý cười, gương mặt góc cạnh rõ ràng, cũng xem như phong độ phiêu phiêu.

Mà khí tức quanh thân của thanh niên cũng lan ra như có như không, cư nhiên đã đến cấp độ Linh Suất tứ trọng, dựa theo tuổi tác của thanh niên này đến xem, có loại thực lực cỡ này, đúng là đủ khiến người ta sợ hãi cảm than, không có thiên phú cực cao thì bằng ấy tuổi tuyệt đối không thể nào có được thành tựu như vầy.

Ngươi đi đường ngươi, ta đi đường ta, có liên quan gì chứ.

Mắt thấy vị thanh niên đi tới trước mặt Lữ Tiểu Linh liếc qua hắn, trong lòng có chút khó chịu.

Tiểu Linh tiểu thư, chuyện này có quan hệ trọng đại, khắp nơi trong Vụ Tinh Hải đều tràn ngập nguy cơ, tới lúc đó ta đương nhiên sẽ bảo vệ cho nàng, sẽ không để nàng xảy ra chuyện gì.

́t đầu mở ra.

(1)Thanh niên vận cẩm bào dường như không hề bận tâm tới thái độ lạnh nhạt của Lữ Tiểu Linh, ngược lại vẫn cứ đứng bên cạnh Lữ Tiểu Linh không có ý định rời đi.

Gia Cát thiếu gia, sự an toàn của sư muội đã có sư huynh đệ chúng ta lo liệu, không cần ngươi phải nhọc lòng quan tâm đâu.

Sau lưng Lữ Tiểu Linh, một thanh niên vận trường bào nói.

Phía sau thanh niên này còn có ba người thanh niên khác.

Nếu như Lục Thiếu Du có mặt ở đây thì hắn lập tức có thể nhận ra bốn người này.

Bốn người này khi trước cũng từng tới Phi Linh môn, đều là bốn đệ tử của Vân Khiếu Thiên, dựa theo thực lực và tuổi tác mà nói.

Cả bốn người đều có thiên phú không tồi.

Cả đám đều là thiên kiêu chi tử.

Thế nhưng so sánh với thanh niên áo xanh trước mặt mà nói thì vẫn kém hơn một chút.

Ha ha, Linh Thiên Tứ Suất.

Lần này các ngươi cũng muốn tới Vụ Tinh Hải sao? Bằng vào thực lực của các ngươi dường như vẫn không đủ để bảo vệ Tiểu Linh tiểu thư nha.

Các ngươi so với đám người Linh Thiên môn cũng bình thường như nhau thôi.

Không phải là hắn không coi ai ra gì, vô luận là thực lực, thiên phú hay gia thế mà nói so với bốn người này thì hắn còn mạnh hơn nhiều.

Đệ tử Linh Thiên môn chung quanh lúc này sắc mặt giận dữ thế nhưng cũng không tiện phát tác.

Ánh mắt chỉ có thể nhìn vào mấy trưởng lão bên cạnh.

Ánh mắt bốn người thanh niên này trầm xuống, người thanh niên dẫn đầu lập tức nói: Gia Cát thiếu gia, chúng ta có thể bảo vệ được sư muội hay không cũng không cần quan tâm.

Tốt hơn hết là Gia Cát thiếu gia nên suy nghĩ xem có thể tiến vào Vụ Tinh đại điện hay không.

Vụ Tinh đại điện cũng biết chọn người tiến vào đó.

Ý của người thanh niên này đám người bên ngoài cũng nghe ra.

Bốn người này ở trên phương diện thực lực và thiên phú tự nhận mình thua một bậc, điều này cũng không cần bọn họ thừa nhận, đây là chuyện vô cùng rõ ràng.

Thế nhưng ý tứ trong lời nói của người thanh niên này vô cùng rõ ràng.

Ý của hắn là tất cả những thứ Gia Cát thiếu gia có được bây giờ đều có liên quan tới thân phận của hắn.

Từ nhỏ được bồi dưỡng tốt nhất bằng không tại sao lại có thành tựu như hiện tại? Thế nhưng trong Vụ Tinh đại điện, bất luận kẻ nào cũng như nhau, cũng không nhìn vào thực lực, thân phận, tất cả chỉ có thể dựa vào vận khí mà thôi.

Hồng Phong, ta quả thực muốn nhìn xem Phong Vũ Lôi Điện tứ suất các ngươi có thể tiến vào trong Vụ Tinh đại điện hay không, hay là ta có thể tiến vào.

Ánh mắt thanh niên áo xanh kia trầm xuống, sau đó lại nhìn về phía Lữ Tiểu Linh, ánh mắt có chút tiếu ý nói: Tiểu Linh tiểu thư, tới Vụ Tinh Hải này, tại hạ nhất định sẽ chiếu có Tiểu Linh tiểu thư thật tốt.

Gia Cát Tử Vân, tốt hơn ngươi nên bảo vệ chính mình đi thì hơn.

Lữ Tiểu Linh quát lên một tiếng, dường như nàng đã không nhịn được nữa.

Tiểu Linh tiểu thư, Lan Lăng sơn trang ta và Linh Thiên môn là thế giao bao nhiêu năm nay, dù thế nào ta cũng phải bảo vệ Tiểu Linh tiểu thư, coi như là bản thân ta có nguy hiểm thì có làm sao?Thanh niên áo xanh nói.

Ánh mắt hắn nhìn vào đường cong linh lung trên người Lữ Tiểu Linh có chút nóng bỏng.

Tử Vân, còn ra thể thống gì nữa? Tiểu thư Linh Thiên môn còn cần ngươi phải che chở sao?Một tiếng quát nhẹ trầm thấp vang lên.

Nói xong, giữa không trung có mấy tiếng phá phong truyền tới, lập tức có mấy đạo thân ảnh đột nhiên hiện lên.

Một cỗ ba động vô hình khuếch tán, mấy người tới này đều có khí tức cường hãn.

Hai người phía trước, bên trái là một đại hán trung niên chừng chưa tới năm mươi tuổi, khuôn mặt cương ngị, góc cạnh, đôi mắt thâm thúy, hai hàng lông mày rậm lại toát ra khí tức nho nhã.

Khí tức quanh người nổi lên ba động vô hình, khí tức này vô hình trung tạo thành một loại áp chế.

Bên người hắn là một người mặc y phục màu xanh, khí độ bất phàm, hai mắt như ngôi sao dường như có thể xuyên thấu tất cả, chính là chưởng môn của Linh Thiên môn Lữ Chính Cường.

Tham kiến chưởng môn.

Tham kiến sư phụ.

Chúng đệ tử và mấy trưởng lão của Linh Thiên môn lập tức hành lễ.

Cha.

Lữ Tiểu Linh nhanh chóng đi tới bên người Lữ TIểu Linh.

Phụ thân, hài nhi chỉ muốn chiếu cố Tiểu Linh tiểu thư nhiều hơn một chút mà thôi, quả thực có chút không biết nặng nhẹ.

Lan Lăng sơn trang chúng ta và Linh Thiên môn đời đời thế giao, hài nhi chiếu cố với Tiểu Linh tiểu thư cũng là điều cần làm.

Thanh niên mặc cẩm bào lúc này đi tới trung niên áo đen hành lễ rồi nói.

Gia Cát trang chủ, Tử Vân hiền chất có ý tốt sao lại không biết nặng nhẹ cơ chứ, ngươi quá nghiêm trọng rồi.

Lữ Chính Cường nhìn còn gái mình rồi lập tức nói với người trung niên bên cạnh.

Ha ha.

Người trung niên áo đen lập tức cười ha hả rồi nhìn Lữ Tiểu Linh nói: Không nghĩ tới Tiểu Linh lớn lên lại xinh đẹp như vậy, quả thực giống với mẫu thân của nó như đúc.

Tham kiến Gia Cát trang chủ, đa tạ trang chủ khích lệ.

Lữ TIểu Linh thi lễ, nàng cũng không muốn làm mất mặt mũi của Linh Thiên môn.

Miễn lễ, ta so với cha ngươi lớn tuổi hơn một chút, gọi bá phụ là được rồi.

Gọi Gia Cát trang chủ quả thực quá khách khí.

Trung niên mặc áo bào đen mỉm cười, ánh mắt nhìn sang Lữ Chính Cường, trong mắt có chút khác thường chợt lóe rồi biến mất, nói: Lữ chưởng môn, Tiểu Linh còn chưa có hôn sự đúng không? Bằng không nhân cơ hội ngày hôm nay, ngươi nhìn xem tiểu nhi của ta có xứng đôi với Tiểu Linh hay không? Chúng ta kết làm thân gia, đây sẽ là một việc lớn trong Cổ Vực nha.

Tử Vân hiền chất chính là nhân trung chi long.

Năm nay có lẽ mới hai mươi lăm đúng không? Không ngờ đã là Linh Suất tứ trọng, thiên phú như vậy quả thực hiếm thấy.

Chỉ là đây lại là chuyện của thanh niên vậy thì để cho bọn chúng tự mình quyết định đi.

Đám lão già như chúng ta chỉ nhìn xem là được rồi.

Gia Cát trang chủ, ngươi nói xem có được không?Lữ Chính Cường cười nói.

Ha ha, Lữ chưởng môn nói chí phải.

Trung niên kia cười nói.

Ha ha, Lữ chưởng môn, Gia Cát trang chủ, các ngươi tới thật sớm.

Không nghĩ tới các ngươi lại còn rảnh rỗi bàn hôn sự như vậy.

Ngay khi tiếng cười của người trung niên áo bào đen chấm dứt thì lập tức có mấy đạo thân ảnh xuất hiện trong bầu trời, mấy người này khẽ lắc mình một cái rồi đáp xuống ngọn núi.

Tham kiến sư phụ.

Tham kiến tông chủ.

Từng tiếng chào hỏi vang lên trên ngọn núi.

Đám người tới này chừng hơn chục người.

Người dẫn đầu mặc một bộ y phục màu trắng, vóc người cao to, mày kiếm mắt sáng, đôi mày kiếm của hắn phối hợp với gương mặt góc cạnh khiến cho người ta có cảm giác trên người hắn có một cỗ sát khí vô hình.

Người này đáp xuống đất giống như một chiếc lá trong gió, không khiến một hạt bụi nào bốc lên.

Người này xuất hiện, ánh mắt Lữ Chính Cường, trung niên mặc áo bào đen lập tức nhìn lại.

Công Tôn tông chủ, mới đây không gặp mà thực lực của tông chủ dường như lại có tinh tiến.

Chúc mừng tông chủ.

́t đầu mở ra.

(2)Ánh mắt Lữ Chính Cường đảo qua trên người này, ánh mắt có chút biến hóa.

Sau đó chuyển qua mấy người đệ tử phía sau hắn, có vẻ vô cùng có hứng thú.

Quả thực không chuyện gì gạt được Lữ chưởng môn, ta chỉ có chút tiến bộ mà thôi.

Người này đáp.

Lục chưởng môn, Công Tôn tông chủ, Gia Cát tông chủ, ba người các ngươi tới thật sớm nha.

Trong bầu trời, lần thứ hai vang lên hơn mười tiếng xé gió.

Tham kiến giáo chủ.

Tham kiến sư phụ.

Đám người ở một trận doanh cuối cùng hành lễ.

Sưu Sưu.

Trong bầu trời, một người dẫn đầu đáp xuống đất, lúc này không gian chung quanh hắn gấp khúc.

Thân ảnh đáp xuống đất thì lúc này sóng gợn trong không gian biến mất.

Áo bào vung lên, thân ảnh xuất hiện trước mặt mọi người.

Người này mặc một bộ hắc bào đen kịt, tuổi chừng bốn mươi, có một mái tóc dài màu đen phía sau.

Vóc người cao gầy, hai mắt như chim ưng mang theo một cỗ khí thế chấn nhiếp người, mơ hồ có một cỗ sát khí tràn ngập quanh thân thể.

Đồng giáo chủ gần đây dường như có chút bận bịu?Nhìn thấy người này, trung niên mặc áo bào đen mỉm cười nói.

Gia Cát trang chủ quả thực là thanh nhàn, quả thực gần đây ta cũng có chút bận bịu, làm phiền Gia Cát trang chủ quan tâm rồi.

Sắc mặt đại hán mặc hắc bào khẽ biến đổi nói.

Công Tôn tông chủ, nghe nói sát biến giới sơn mạch Vụ Đô có một Phi Linh môn dường như lá gan không nhỏ, cũng dám động thủ với Hắc Sát giáo, Hóa Vũ tông ngươi cũng phải quản chế đi.

Ha ha.

Ánh mắt đại hán mặc hắc bào này lập tức nhìn về phía đại hán áo trắng nói.

Cảm ơn Gia Cát trang chủ có lòng.

Sắc mặt đại hán áo đen trầm xuống, khí tức chung quanh lập tức lạnh lẽo.

Lão giả áo bào trắng lúc này cũng không nói gì, vẻ hơi khẽ biến đổi, không biết trong lòng đang suy nghĩ cái gì.

Tất cả mọi người tới rồi, ngày mai chính là ngày Vụ Tinh Hải mở ra.

Tất cả nghỉ ngơi một đêm đi.

Sáng mai Vụ TInh Hải sẽ mở ra.

Lữ Chính Cường mỉm cười nói.

Lập tức mọi người đều đi về phía đội hình của mình.

Lúc này đám đệ tử trong mỗi bên đều có chút kích động nhỏ.

Lúc này vì Vụ Tinh Hải mở ra tất cả chưởng môn đều tới, đồng thời cũng gặp được những người đứng đầu trong Nhất tông Nhất môn Nhất giáo, trong lòng khó tránh khỏi có chút nóng lên.

Bốn phía trên ngọn núi lúc này đã tụ tập ngày càng nhiều người.

Trong sơn mạch Vụ Hải hiện tại cũng có không ít người liên tục tiến vào, số người đang tới đây chỉ sợ cũng phải tới bốn vạn.

Trong ngọn núi lúc này số người cũng vô cùng nhiều, có thể dùng hai chữ tấp nập để hình dung.

Tiếng nghị luận trầm thấp, tiếng nói chuyện, cãi lộn và động thủ, tất cả hội tụ lại tạo thành tiếng động lớn bắn lên thẳng trời cao.

Có rất nhiều người đang chờ đợi giờ phút Vụ Tinh Hải mở ra.

Mục đích của mọi người đều là vì Vụ Tinh Hải ba mươi năm mới mở một lần, tìm kiếm cơ duyên của chính mình, đây chính là mong muốn trong đầu của tất cả mọi người.

Mà dưới sự chờ mong của tất cả mọi người, thời gian chậm rãi trôi qua, sáng sớm ngày hôm sau đã tới.

Sáng sớm, sương mù dày đặc bao phủ ngọn núi.

Phía đông có ánh sáng xuyên qua, màn đêm bắt đầu biến mất.

Trong ngọn núi có vô số đạo khí tức xuất hiện, tức thì giống như thức tỉnh.

Phù.

Lục Thiếu Du thở ra một ngụm trọc khí từ trong cơ thể.

Khí tức của hắn giờ phút này trở nên vô cùng trầm ổn.

Trong nháy mắt toàn bộ khí tức đều được thu liễm lại, khiến cho người ngoài khó có thể phát hiện.

Là ngày hôm nay sao?Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn về phía trước.

Cảm nhận vô số đạo khí trước chung quanh khiến cho hắn vô cùng kinh ngạc.

Đám người vừa tới đây quả thực không ít.

Cũng có chừng bốn vạn người.

Một khối ngọc giản thông quan năm mươi vạn, mấy vạn khối ngọc giản thông qua tuyệt đối là một bút tài phú lớn.

Bút tài phú này khiến cho Lục Thiếu Du vô cùng ước ao.

Nhất tông Nhất môn Nhất trang này quả thực đúng là biết vơ vét a.

Mọi người nghe ta nói.

Vụ Tinh Hải ba mươi năm một lần sắp mở ra.

Sau khi tiến vào trong Vụ Tinh Hải trong vòng ba tháng phải trở ra.

Bằng không sẽ bị nhốt ở trong đó.

Người bị nhốt ở trong đó chưa từng có ghi chép lại có thể sống được hết ba mươi năm chờ lần mở ra tiếp theo.

Người muốn tiến vào phải thông qua ngọc giản thông quan, bằng không sẽ bị trận pháp đánh chết.

Vũ Vương, Linh Vương, yêu thú thất giai, linh thú thất giai cũng không nên thử tiến vào.

Nếu như cố chấp tiến vào sẽ bị trục xuất.

Một khi bị phát hiện ra, Nhất tông Nhất môn Nhất giáo chúng ta tuyệt đối sẽ không buông tha.

Một thanh âm trầm thấp vang lên trong ngọn núi, thanh âm không lớn thế nhưng vang vọng đủ để tất cả mọi người có mặt ở đây nghe được.

Rốt cuộc Vụ Tinh Hải cũng mở ra.

Lục Tâm Đồng đứng dậy.

Cảm nhận không ít khí tức mạnh mẽ chung quanh khiến cho nàng cũng không khỏi kinh ngạc.

Lần này rời khỏi Phi Linh môn một lần khiến cho tầm mắt của nàng cao hơn một bậc.

Hóa ra ngoài Phi Linh môn lại có nhiều cường giả tới như vậy.

Tâm Đồng, tiến vào Vụ Tinh Hải, cũng không nên đi lung tung, đến lúc đó phải ở cùng với ca ca.

Lục Thiếu Du nói.

Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh đã từng nói qua, lúc tiến vào Vụ Tinh Hải, trong đó sẽ có một đoạn đường có lực lượng mạnh mẽ, nếu như không chú ý thì sẽ bị phân tán với đoàn đội của mình.

Diện tích bên trong vô cùng lớn.

Nếu như lạc nhau, muốn tìm một người giống như mò kim đáy bể.

Vâng.

Lục Tâm Đồng gật đầu, chuyện này đương nhiên nàng không dám sơ ý.

Ngay lúc này, trong thiên địa đột nhiên ba động, vô số ánh mắt của mọi người lập tức nhìn lên đám sương mù dày đặc không có tận cùng trên bầu trời.

Trên đám sương mù dày đặc kia lúc này bắt đầu xuất hiện từng đợt ba động.

Không biết từ đâu có vô số đạo quang trụ hiện lên, trực tiếp đánh vào đám sương mù dày đặc kia.

Sưu Sưu.

Một cỗ khí tức chấn nhiếp tâm phách của mọi người tràn ra.

Đám sương mù dày đặc tức thì chấn động kịch liệt, phát ra âm hưởng giống như một cơn lốc.

Mà dưới sự khuếch tán của âm hưởng này, đám sương mù ngày càng chấn động kịch liệt, giống như cả thiên địa lúc này cũng đang run rẩy với nó.

Giờ phút này, tất cả mọi người đều cảm giác được áp lực từ trong không trung.

Một cỗ năng lượng kinh khủng từ bên trong đám sương mù kia tràn ra.

Cỗ áp lực này giống như là gặp phải một đầu mãnh thú hồng hoang đang tỉnh lại, trong lúc vô hình, trong lòng mọi người không khỏi run rẩy.

Khí tức thật mạnh mẽ.

Trong đôi mắt xinh đẹp của Bạch Linh lần đầu tiên xuất hiện vẻ ngưng trọng.

Bạch Linh, Thiên Sí Tuyết Sư, các ngươi vào Không gian thú nang trước đi, hy vọng có thể đem các ngươi tiến vào.

Lục Thiếu Du khẽ nói.

Lúc này mọi người đều nhìn vào đám sương mù dày đặc đang chấn động trên không trung cho nên cũng không có ai nhìn vào đám người bọn hắn.

Được.

Bạch Linh đáp, thủ ấn trong tay Lục Thiếu Du được kết, Bạch Linh trong nháy mắt hóa thành một đạo bạch quang lặng lẽ tiến vào trong Không gian thú nang.

Thiên Sí Tuyết Sư cũng lập tức tiến vào, chỉ có Tiểu Long vẫn đứng ở trên vai Lục Thiếu Du.

́n vào Vụ Tinh Hải.

Để Thiên Sí Tuyết Sư tiến vào thú nang là do Lục Thiếu Du lo sợ giống như lời lão độc vật nói, lúc tiến vào Vụ Tinh Hải sẽ có một cỗ lực lượng đẩy vô cùng mạnh mẽ, hắn sợ sẽ thất lạc nó.

Thủ ấn được thu lại, Lục Thiếu Du đưa mắt tiếp tục nhìn vào đám sương mù dày đặc kia.

Mấy ngày trước Nghịch Lân Yêu Bằng và Thái Âm Yêu Thỏ đã được Lục Thiếu Du thu vào thú nang.

Vì không muốn để cho người khác chú ý, nếu như bên người hắn có nhiều yêu thú có huyết mạch cao như vậy, không hấp dẫn sự chú ý của người khác mới là lạ.

Mà không chỉ hấp dẫn sự chú ý của người khác.

Yêu thú lục giai và Linh thú lục giai muốn tiến vào Vụ Tinh Hải đều cần ngọc giản thông quan giống như vũ giả và linh giả.

Yêu thú có thể đi vào, nhưng điều kiện tiên quyết là phải có ngọc giản thông quan.

Mà điều này cũng khiến cho không ít người phải dùng chung một đầu yêu thú phi hành.

Không phải Vũ Tướng phong hệ, Vũ Phách, còn có linh giả đều không thể lăng không phi hành.

Trong Vụ Tinh Hải, khắp nơi đều là biến khỏi và hải đảo mênh mông.

Muốn đi một bước trừ khi là ngây ngốc ở trên một hải đảo không rời đi, bằng không thì vô cùng khó khăn.

Đương nhiên Lục Thiếu Du không phải tiếc ngọc giản thông quan.

Gần đây trong sơn mạch Vụ Hải hắn đánh chết không ít Linh Tướng, trên người những kẻ này cũng có không ít ngọc giản thông quan.

Loại ngọc giản này cũng không có công năng lấy máu nhận chủ.

Chỉ cần đưa chân khí hoặc linh lực, thậm chí là yêu nguyên của yêu thú vào là có thể sử dụng được.

Lục Thiếu Du chỉ không muốn người khác chú ý cho nên mới để đám Nghịch Lân Yêu Bằng tiến vào trong Không gian thú nang.

Nhìn vào đám sương mù dày đặc đang chấn động, vô số ánh mắt của đám người trên núi đều vô cùng yên lặng, thậm chí còn một bộ phận nhỏ ho hấp cũng trở nên dồn dập, dường như vô cùng khẩn trương.

Khí tức này quá kinh khủng.

Lúc này trong lòng Lục Thiếu Du cũng kinh ngạc.

Đám sương mù này truyền ra khí tức quả thực quá mạnh mẽ.

So với khí tức ở cửa vào mật địa của Vân Dương Tông còn mạnh mẽ hơn.

Sau một lát, trên đám sương mù dày đặc đột nhiên truyền ra ba động kỳ dị.

Ngay lúc này, đám sương mù đang chấn động kia đột nhiên run lên tạo thành từng âm hưởng kỳ dị.

Đột nhiên có một dòng nước trước trên trút xuống, dòng nước này giống như là từ trên trời trút xuống, thuật tiện xuyên qua đám sương mù dày đặc này vậy.

Đám sương mù dày đặc đột nhiên bị dòng nước vây quanh.

Cảnh tượng lúc này mọi người đều thấy được.

Dòng nước đột ngột xuất hiện này giống như là một thác nước khổng lồ cắt ngang thiên địa khiến cho cả không gian run rẩy.

Trước dòng nước, sóng gợn trong không gian trực tiếp khuếch tán ra chung quanh.

Quả thực quá chấn động.

Lục Thiếu Du kinh ngạc.

Cảnh tượng này quả thực quá chấn động, không phải là lực lượng của một người có thể tạo ra được.

Khí tức thật mạnh mẽ.

Trong lúc bất tri bất giác, dưới cảnh tượng chấn động này, Lục Tâm Đồng đã nắm chặt tay Lục Thiếu Du.

Vụ Tinh Hải đã mở ra, mọi người có thể tiến vào.

Trong bầu trời vang lên một đạo thanh âm trầm thấp, quanh quẩn ở trong bầu trời.

Sưu Sưu.

Trên ngọn núi có mấy trăm thân ảnh dẫn đầu phóng lên cao.

Trong đó có không ít thân ảnh trên lưng yêu thú phi hành.

Mấy trăm yêu thú phi hành toàn thân được bao bọc bởi một tầng quang mang, mang theo tiếng xé gió bắn vào trong dòng nước.

Vụ Tinh Hải đã mở ra, mọi người cùng nhau tiến vào.

Rốt cuộc cũng đã mở ra.

ha ha.

Trong ngọn núi, từng tiếng xé gió vang lên tạo thành thanh âm phô thiên cái địa vang lên không ngừng.

Từng đạo thân ảnh không ngừng bắn vào trong dòng nước đột nhiên xuất hiện trong thiên địa kia.

Nhìn vào cảnh này, Lục Thiếu Du vẫn đứng từ xa nhìn từng thân ảnh tiến vào dòng nước trong không gian không khỏi sợ hãi than liên tục.

Khí tức từ đám người tiến vào kia có không ít Vũ Suất, Linh Suất, còn có không ít khí tức đã cực kỳ mạnh mẽ.

Lực hấp dẫn của Vụ Tinh Hải này quả thực không phải bình thường.

Tâm Đồng, chúng ta đi thôi.

Lục Thiếu Du nói, thủ ấn được kết, phong chi dực phía sau lưng hiện lên, hai cánh rung động, lập tức thân hình hóa thành một đạo thiểm điện bắn về phía dòng nước.

Dòng nước kia chính là Vụ Tinh Hải, điểm này lão độc vật đã nói qua.

Sưu Sưu.

Chu vi chung quanh lúc này có vô số thân ảnh nhanh chóng bắn tới.

Lục Thiếu Du ở giữa không trung cũng không khỏi cười khổ, trong đám người này có không ít cường giả mạnh mẽ.

Chỉ sợ tới Vụ Tinh Hải mới chân chính là hỗn loạn.

Tâm Đồng, Tiểu Long, hai người mau móc ra ngọc giản thông quan, nắm chặt vào ta.

Lục Thiếu Du nói.

Trước dòng nước kia có một cỗ áp lực vô cùng mạnh mẽ khuếch tán.

Lục Thiếu Du nhanh chóng đem ngọc giản thông quan nắm trong tay, chân khí rót vào bên trong, tức thì trên ngọc giản thông quan có một đạo bạch quang bao phủ thân thể, vừa vặn bao phủ toàn bộ thân thể hắn.

Lúc này, Lục Tâm Đồng cũng rót linh lực vào trong ngọc giản thông quan.

Lập tức một đạo quang mang bao phủ thân thể nàng.

Lúc này trong miệng Tiểu Long cũng ngậm một cái ngọc giản, một đạo quang mang nhanh chóng bao vây thân thể nhỏ bé của nó.

Thân thể Tiểu Long lúc này vẫn ở trên vai Lục Thiếu Du.

Chân khí vận chuyển, tốc độ Lục Thiếu Du dường như còn nhanh hơn vài phần rồi đột nhiên bắn về phía trước.

Cùng lúc đó Lục Thiếu Du cũng thấy được giữa không trung có vô số thân ảnh được bao phủ bởi một đạo bạch quang hóa thành từng đạo thân ảnh mờ ảo trực tiếp bắn vào trong dòng nước.

Lục Thiếu Du không chút do dự, trực tiếp tiến vào trong dòng nước.

Chu vi chung quanh dòng nước lúc này không gian lắc lư, thân ảnh hắn lập tức tiến vào.

Mà lúc này, Lục Thiếu Du vô cùng lo lắng không biết Bạch Linh ở trong Không gian thú nang có thể bình yên vô sự đi vào trong Vụ Tinh Hải hay không.

Lập tức Lục Thiếu Du cảm giác được có một cỗ hấp lực vô cùng lớn thôn phệ hắn vào bên trong.

Mà cỗ hấp lực này vô cùng cường hãn, khiến cho hắn hầu như không thể khống chế thân thể.

Chân khí trong cơ thể nhanh chóng bạo phát ra, lúc này thân thể Lục Thiếu Du mới ổn định được một chút.

Trong lòng thầm nghĩ, may mà Thiên Sí Tuyết Sư đã thu vào trong thú nang, bằng không có lẽ nó sẽ bị tách ra với hắn.

Vào được rồi.

Lục Thiếu Du khẽ mỉm cười, xem ra có Không gian thú nang hắn có thể thuận lợi mang theo Bạch Linh tiến vào Vụ Tinh Hải.

Có Bạch Linh ở đây hắn ở trong Vụ Tinh Hải sẽ bớt được khá nhiều nguy hiểm.

Trong Vụ Tinh Hải này không có Vũ Vương là Linh Vương, đến lúc đó hắn có Bạch Linh bên cạnh thì không cần e ngại bất luận kẻ nào.

Nghĩ vậy Lục Thiếu Du không khỏi mỉm cười.

Lúc này Lục Thiếu Du nhìn vào bốn phía, lọt vào tầm mắt của hắn là một phiến không gian ba động.

Thông qua quang mang ngoài ngọc giản có thể thấy được, bên ngoài toàn bộ đều là nước.

Lúc này giống như hắn đang ở trong một thủy vực.

Chỉ là trong cỗ quang mang từ ngọc giản phát ra dường như còn có một cỗ lực lượng cuồng bạo ba động.

́ dực yêu sa.

(1)Chu vi chugn quanh lúc này có vô số thân ảnh đang nhanh chóng lao về phía trước.

Thân ảnh Lục Thiếu Du chợt lóe, tay kéo Lục Tâm Đồng cũng nhanh chóng phóng về phía trước.

Trong dòng nước này có không ít thân ảnh lần lượt nhanh chóng lao đi, Lục Thiếu Du cũng ở trong đám người này.

Sau sáu chung trà, Lục Thiếu Du có cảm giác sương mù dày đặc trong dòng nước dường như đã có chút loãng đi, năng lượng áp chế trong dòng nước cũng dần yếu bớt.

Sưu Sưu.

Mãi đến khi năng lượng áp chế quanh người biến mất, phía trước có một đám tia sáng chói mắt.

Phía trước mặt hắn lúc này có không ít người nhảy khỏi dòng nước rồi biến mất không thấy.

Lục Thiếu Du cũng không có chút do dự nào, thân ảnh trực tiếp nhảy ra khỏi dòng nước.

Mà trong nháy mắt này, trước mặt Lục Thiếu Du đột nhiên sáng lên, một hải vực vô cùng lớn xuất hiện trong mắt Lục Thiếu Du.

Lăng không đứng giữa không trung nhìn về phía xa.

Lúc này trước mặt hắn là một mảnh trắng xóa.

Đây là một hải vực vô biên, nước biển và bầu trời tạo thành một thể, không phân biệt được rõ ràng là nước hay là trời.

Phía sau hắn lúc này là một mảnh thác nước liên miên tới tận chân trời, cao vót như trụ chống trời, vô cùng to lớn đồ sộ, sóng nước dập dờn.

Phía dưới là hải vực vô biên, xa xa có vô số hải đạo, sóng nước dập vào những dải đá ngầm trên hải đảo tạo thành một cột sóng cao mấy thước phát ra tiếng ào ào đinh tai nhức óc.

Trên không trung hải vực cũng có sương trắng lượn lờ.

Thế nhưng so với đám sương trắng sơn mạch Vụ Hải quả thực nhạt hơn không ít.

Nhìn biển rộng vô biên mênh mông kia, trong lòng Lục Thiếu Du không khỏi sinh ra cảm giác nhỏ bé.

Sưu Sưu.

Dòng nước giống như một thác nước khổng lồ trong bầu trời lúc này vẫn còn không ít người nhảy ra.

Nhìn vào cảnh vật trước mặt, đám người vừa mới nhảy ra không khỏi kinh ngạc.

Lúc này mấy vạn người đông nghịt có người lăng không đứng, có người thi triển vũ kỹ phi hành của phong hệ, còn có người cưỡi yêu thú phi hành.

Phanh Phanh.

Ngay lúc này, thác nước bàng bạc phía sau mọi người trấn động.

Thác nước từ trên trời trút xuống tạo thành từng sơn sóng cao vài trăm thước, giống như có một loại quả bom nổ tung dưới biển khiến cho toàn bộ hải vực run lên.

Sưu Sưu.

Đồng thời lúc này thác nước biến mất.

Phía sau mọi người hiện ra một đám sương trắng ngập tràn.

So với đám sương trắng trước khi tiến vào Vụ Tinh Hải giống nhau như đúc, không thể nhìn thấy tận cùng, giống như là màn ngăn cách giữa hai thế giới vậy.

Sưu Sưu.

Trên không trung lúc này có không ít người cưỡi yêu thú phi hành đi về phía trước, không có một ai dừng lại.

Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn về phía trước.

Những người phía trước mặt hắn có lẽ là đệ tử Nhất tông Nhất giáo Nhất trang, những người này cũng không dừng lại một chút nào.

Cả đám lập tức biến mất trong không trung.

Khẽ nhíu mày, Lục Thiếu Du phỏng đoán có lẽ đệ tử của Nhất tông Nhất giáo Nhất trang đều có một lộ tuyến nhất định trong Vụ Tinh Hải, không giống như những người khác cần phải tìm kiếm hồi lâu.

Vị trí Tinh Hải đại điện tuy rằng ở ngay trong Vụ Tinh Hải, thế nhưng trong Vụ Tinh Hải rộng lớn thế này, không có lộ tuyến cố định thì quả thực chính là tìm kim đáy bể, muốn tìm được đại điện Vụ Tinh quả thực không dễ dàng.

Sưu.

Không ít người cũng nhanh chóng bay về phía trước, có người cưỡi yêu thú phi hành, đoàn người khổng lồ nối tiếp nhau tiến về phía trước, trong nháy mắt phân tán trong hải vực mênh mông này.

Từng đạo thân ảnh bắn về phía trước giống như một con chim lướt qua càng chứng minh Vụ TInh Hải này rộng lớn bao nhiêu.

Chúng ta cũng đi thôi.

Lục Thiếu Du kéo tay Lục Tâm Đồng, hai cánh phía sau chấn động, lập tức đi về phía trước.

Một lát sau, trên một hải đảo phụ cận, thân ảnh Lục Thiếu Du xuất hiện ở đó.

bên ngoài tuy rằng là mùa đông, thế nhưng trong Vụ Tinh Hải này cây cối trên hảo đảo xanh tươi um tùm, vô cùng khác biệt với bên ngoài.

Sau khi xem xét chung quanh một lát, thủ ấn trong tay Lục Thiếu Du chợt kết, trong Không gian thú nang đột nhiên có mấy đạo lưu quang bắn ra.

Rống Rống.

Mấy tiếng thú rống vang lên, Nghịch Lân Yêu Bằng, Huyết Ngọc Yêu Hổ, Thái Âm Yêu Thỏ, Thủy Hỏa Yêu Giao, còn có tọa kỵ Phi Thiên Ngô Công của Lục Tâm Đồng cũng từ trong thú nang nhảy ra.

Không gian thú nang của ngươi quả thực bất phàm, không ngờ có thể đi qua đại trận của Nhất tông Nhất môn Nhất trang bố trí.

Thân ảnh Bạch Linh đáp xuống đất nhìn thú nang bên hông Lục Thiếu Du rồi nói.

Có thể đi qua đại trận là được rồi.

Lục Thiếu Du khẽ cười.

Không gian thú nang này hắn chỉ dựa theo phương thức luyện chế lưu lại trên Thiên Linh lục của sư phụ Thánh Thủ Linh Tôn mà thôi.

Có Bạch Linh bên người thì trong Vụ TInh Hải này sẽ không có nguy hiểm quá lớn.

Vũ Vương, Linh Vương đều không thể đi vào.

Bạch Linh là yêu thú thất giai, trong Vụ Tinh Hải này không cần cố kỵ một ai cả.

Cảnh sắc ở đây không tồi.

Nếu như có một ngày có thể bình tĩnh sinh hoạt ở đây mấy nghìn năm có lẽ cũng không tồi chút nào.

Bạch Linh nhìn vào hải đảo rồi nói.

Cảnh sắc quả thực yên bình.

Lục Thiếu Du khẽ đáp.

Trên hải đảo này một màu xanh ngắt.

Phía xa còn có bãi biển, sóng biển dập dờn đánh vào khiến cho người ta có cảm giác thoải mái, vui vẻ.

Nói xong, Lục Thiếu Du nhanh chóng móc ra một chiếc ngọc giản.

Hai mắt nhắm nghiền, tâm thần rót vào trong ngọc giản.

Tức thì một đạo quang mang chui vào trong mi tâm hắn, đây chính là ngọc giản vẽ lộ tuyến mà Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh cấp cho hắn.

Một lát sau, Lục Thiếu Du mở hai mắt ra.

Trong đầu đã có lộ tuyến do Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh lưu lại.

Muốn tìm được đại điện Vụ Tinh cũng không dễ, dù sao ngọc giản này chỉ ghi lộ tuyến đại khái mà thôi.

Đông lão, người từng học vẽ bản đồ chưa?Lục Thiếu Du bất đắc dĩ thở dài.

Ca ca, huynh làm sao vậy.

Lục Tâm Đồng hỏi.

Không có gì, sư phụ muội giao cho chúng ta lộ tuyến khá rõ ràng, cần phải xem xét kỹ mới được.

Lục Thiếu Du cười khổ nói.

Lộ tuyến do Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh lưu lại quả thực khiến cho hắn không hiểu, cũng may Lục Thiếu Du có thể nhìn rõ phương hướng đại khái.

Lão đại, nơi này dường như cũng có không ít yêu thú.

Tiểu Long nhìn vào hải vực rồi nói.

Không có yêu thú thất giai là được rồi.

Lục Thiếu Du nói.

Di chuyển trong đám yêu thú ở đây chính là một trong những chuyện nguy hiểm nhất.

Lục Thiếu Du đã sớm nghe nói qua.

Mỗi một lần Vụ Tinh Hải mở ra không biết sẽ có bao nhiêu người vì nó mà chết trong miệng yêu thú.

Đặc biệt là một ít yêu thú dưới mặt nước, căn bản cực kỳ khó truy sát.

Một khi nó lặn xuống sâu, nhân loại nhiều ít sẽ bị áp chế.

Tuyết Sư, chúng ta đi thôi.

Lục Thiếu Du nói xong hai cánh Thiên Sí Tuyết Sư dựng lên rồi thân thể bành trướng thành hơn mười trượng, đủ cho ba người cưỡi.

́ dực yêu sa.

(2)Một đường tiến về phía trước.

Lục Thiếu Du tạm thời không vội tìm kiếm đại điện Vụ Tinh.

Trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, Lục Thiếu Du không ngừng suy nghĩ, Lữ Tiểu Linh có lẽ cũng đã tới Vụ Tinh Hải, hiện tại có lẽ đang ở chung với cường giả Linh Thiên môn.

Có cường giả Linh Thiên môn ở đó có lẽ nàng cũng không gặp nguy hiểm gì.

Huống chi, Linh Thiên môn là một trong bốn chủ nhân của Vụ Tinh Hải.

Trong hải vực vô biên, mấy vạn người phân tán cho nên lúc này cũng hiếm khi gặp được thân ảnh người khác.

Trong bầu trời thi thoảng mới thấy có thân ảnh yêu thú phi hành bay qua.

Dát.

Ngay lúc này, có một yêu thú phi hành đột nhiên hoảng hốt lo sợ rồi xoay quanh bầu trời, không dám tiếp tục tiến về phía trước.

Làm sao vậy?Trên lưng yêu thú phi hành lúc này có tám đạo thân ảnh, sắc mặt cả đám trầm xuống, ánh mắt nghi hoặc nhìn về bốn phía.

Trong lúc mọi người đang nghi hoặc đột nhiên toàn bộ hải vực run rẩy.

Mặt nước phía dưới bỗng nhiên cuồn cuộn tạo thành cơn sóng cao trăm thước.

Trong sóng biến đột nhiên vang lên thanh âm sắc bén.

Trong nháy mắt một con quái vật từ trong sóng biển lao ra.

Ánh mắt tám người trên lưng yêu thú phi hành kia tức thì giật mình.

Tám người này ngẩng đầu nhìn con quái vật lớn phía chân trời, sắc mặt không khỏi biến đổi.

Một con sa ngư khổng lồ thân thể chừng năm trăm thước từ trong sóng biển bắn lên.

Cái vây hai bên của con sa ngư lúc này hóa thành hai chiếc cánh lớn không đồng nhất.

Chiếc cánh phía trước so với cái phía sau thì lớn hơn nhiều.

Thân thể đầu sa ngư này hiện lên trên không trung.

Cái miệng lớn như bồn máu mở ra, hàm răng sắc bén bắn ra hàn mang, trên thân thể to lớn có tầng tầng lớp lớp lân phiến bao bọc phát ra lưu quang yếu ớt.

Trên thân thể có một cái đuôi đang khẽ lắc lư.

Trên cái đuôi lớn kia lại có từng cái vẩy vô cùng sắc bén, hàn mang bắn ra.

Chết tiệt, là Tứ Dực yêu sa ngũ giai hậu kỳ.

Trên lưng yêu thú phi hành, sắc mặt tám người tỏ ra căng thẳng cực độ.

Sao chúng ta ngay từ đầu lại gặp phải đầu Tứ Dực yêu sa này cơ chứ, vận khí quả thực con mẹ nó quá kém.

Sắc mặt mọi người cực kém, đồng thời cũng đề phòng.

Đã lâu không được thưởng thức qua thịt của nhân loại, các ngươi chịu chết đi.

Tứ Dực yêu sa này mở miệng nói ra ngôn ngữ nhân loại.

Thân thể to lớn lập tức rung lên, cái miệng lớn đỏ như bồn máu kia phun ra một cột nước bắn về phía yêu thú phi hành.

Nghiệt súc, chúng ta sợ ngươi sao?Trên lưng yêu thú phi hành, tám người này cũng không phải là kẻ yếu, cả đám đều ngưng tụ công kích.

Từng đạo quang trụ, chưởng ấn, quyền ấn lập tức phóng lên cao.

Phanh Phanh.

Tiếng nổ tức lên trong không trung, cột nước ngập trời trút xuống, một cỗ kình phong cường hãn khuếch tán.

Chi chi.

Tứ Dự yêu sa phát ra một âm hưởng kỳ dị, bốn cánh khổng lồ đột nhiên chấn động.

Thân thể lúc này giống như một hòn đá bắn thẳng về phía yêu thú phi hành kia.

Tứ Dực yêu sa này đã tới ngũ giai hậu kỳ, trí tuệ không hề thua kém nhân loại.

Nó biết tám người trên yêu thú phi hành kia không thể phi hành cho nên muốn đánh chết yêu thú phi hành trước tiên.

Dát dát.

Yêu thú phi hành tứ giai kia đã sớm bị Tứ Dực yêu sa áp chế, lúc này thấy Tứ Dực yêu sa tiến tới, thân thể to lớn trực tiếp run rẩy.

Nghiệt súc, muốn chết.

Trên lưng yêu thú phi hành, có mấy người hét lớn.

Trong đó có một người đánh ra một đạo kiếm quang.

Kiếm quang xé rách không gian tạo thành tiếng rít gào lập tức hung hăng đánh về phía Tứ Dực yêu sa kia.

Sưu Sưu.

Tứ Dực yêu sa kia hiển nhiên cũng không dám trực tiếp chống lại một kiếm này.

Cái đuôi khẽ run lên, lưu quang lập tức xuất hiện, cái đuôi trực tiếp đánh vào đạo kiếm quang khiến cho kiếm quang bị văng ra.

Phanh Phanh.

Hầu như cùng lúc đó, trong hải vực rộng lớn đột nhiên rung động.

Một cột nước chừng trăm thước phóng lên cao.

Một đầu quái vật to lớn mở cái miệng dữ tợn xuất hiện phía dưới yêu thú phi hành.

Một ngụm trực tiếp cắn vào thân thể yêu thú phi hành, trong nháy mắt thôn phệ yêu thú phi hành kia.

Chạy mau.

Lúc này, tám người trên lưng yêu thú phi hành nhanh chóng nhảy ra, cả đám chạy trối chết.

Sưu.

Yêu thú tứ giai kia cũng không giãy dụa, lập tức bị đầu yêu thú đột nhiên xuất hiện kia nuốt chửng.

Đầu yêu thú vừa mới xuất hiện lúc này cũng hiện ra nguyên hình, cũng là một đầu Tứ Dực yêu sa.

Cũng là yêu thú ngũ giai hậu kỳ.

Hai đầu Tứ Dực yêu sa ngũ giai hậu kỳ lúc này đang xoay quanh không trung, khí tức hung hãn tỏa ra.

Sưu Sưu.

Mà lúc này, tám người vừa từ trên lưng yêu thú phi hành nhảy ra nhanh chóng bố trí hộ thân cương khí.

Chân khí dưới chân bạo phát dựa thế đứng trên mặt nước.

Hoàn toàn là dựa vào chân khí của bản thân để không bị chìm xuống.

Trong bầu trời lúc này chỉ có một người thi triển vũ kỹ Phong hệ ngưng tụ thành đôi cánh phi hành giữa không trung mà thôi.

Sắc mặt tám người này đều vô cùng khó nhìn.

Yêu thú phi hành đã bị đánh chết, bọn họ căn bản không thể đi tới đại điện Vụ Tinh, không phải là không muốn đi tới, hai đầu Tứ Dực yêu sa trước mắt này cũng sẽ không để cho bọn họ đi.

Tám người này đều có tu vi Vũ Tướng, trong đó còn có một Linh Tướng, thực lực mạnh nhất chính là Vũ Tướng bát trọng, nếu như ở trên mặt đất thì bọn họ cũng không để hai đầu Tứ Dực yêu sa vào mắt, lúc này ở trong hải vực thì lại không giống như trước nữa.

Cảm nhận kình phong sắc bén từ trên người hai đầu Tứ Dực yêu sa, tám người không khỏi chau mày.

Nhân loại, để ta xem các ngươi chạy thế nào.

Hai đầu Tứ Dực yêu sa khổng lồ dường như vô cùng đắc ý.

Ánh mắt nhìn tám người này giống như là nhìn điểm tâm của mình vậy.

Mau lui lại, chạy tới hải đảo phía trước.

Vũ giả phong hệ trong bầu trời quát lên, quang mang trên chân bảy người chợt lóe, thân hình mạnh mẽ thối lui, mục tiêu chính là hải đảo phía trước.

Tới hải đảo kia sinh cơ của bọn họ sẽ lớn hơn không ít.

Còn muốn chạy sao? Lưu lại đi.

Mọi người đã nhanh.

Thân hình hai đầu Tứ Dực yêu sa kia cũng nhanh không kém, thân thể to lớn chấn động mang theo kình phong sắc bén, bắn về phía trước, dùng thân thể làm vũ khí công kích.

Nhận thấy kình phong sắc bén phía sau, bảy người cuống cuồng chạy trốn, căn bản không dám chống lại.

Chi Chi.

Đầu Tứ Dực yêu sa trong bầu trời đang đuổi theo vũ giả phong hệ kia đột nhiên kêu lên mấy tiếng quái dị, thân thể to lớn nhìn về phía trước đồng thời nhanh chóng chui xuống mặt nước.

Phanh Phanh.

Đầu Tứ Dực yêu sa còn lại lúc này cũng nghe thấy tiếng của đồng bạn, thân thể lập tức chui vào trong mặt nước.

Thân thể to lớn đập vào mắt nước tạo thành một cơn sóng lớn khiến cho bảy người đang chạy trối chết trên mặt nước lảo đảo.

Chuyện gì xảy ra vậy?Sắc mặt tám người nghi hoặc, hai đầu Tứ Dực yêu sa này không hiểu sao lại không thấy đâu nữa, trong lòng mấy người không khỏi cảnh giác.

́ người cướp đoạt.

Lão đại, hai đầu Tứ Dực yêu sa kia chạy thật nhanh nha, lại chạy thoát mất rồi.

Phía xa, Tiểu Long chớp mắt nhìn vào hải vực phía trước rồi nói.

Đệ và Nghịch Lân Yêu Bằng hôm qua dọa cho chúng nó chết khiếp, chúng nó sao dám xuất hiện trước mặt đệ nữa.

Lục Thiếu Du mở miệng cười, tiến vào trong Vụ Tinh Hải này đã được ba ngày thì ngày nào hắn cũng bị yêu thú tập kích.

Trên hải vực này thi thoảng sẽ có yêu thú đột nhiên đánh lén nhân loại, thế nhưng yêu thú dám xuất thủ với Thiên Sí Tuyết Sư quả thực không nhiều lắm.

Dọc đường đi Lục Thiếu Du đã chứng kiến không ít nhân loại bị yêu thú trong nước đánh chết, trong Vụ Tinh Hải này là thiên hạ của thủy yêu thú.

Mà ngày hôm qua có hai đầu Tứ Dực yêu sa ngũ giai hậu kỳ ỷ vào thực lực đánh lén Thiên Sí Tuyết Sư.

Kết quả lại bị Nghịch Lân Yêu Bằng thực lực tương đương Vũ Suất và Tiểu Long truy sát, sau đó để cho hai đầu yêu thú này chạy trốn.

Lục Thiếu Du cũng không có ý tứ truy sát cho nên cũng mặc kệ chúng nó.

Hừ, tha cho chúng nó một mạng, ngay cả đệ cũng dám động vào, đúng là muốn chết mà.

Tiểu Long phun ra nuốt vào, ánh mắt đắc ý, hai đầu Tứ Dực yêu sa này nó không đặt vào trong mắt.

Là Thiên Sí Tuyết Sư tứ giai hậu kỳ.

Tám người vừa nhặt lại được cái mạng khi bị Tứ Dực yêu sa truy sát lúc này nhanh chóng nhìn thấy một đầu yêu thú phi hành bay tới, lại là Thiên Sí Tuyết Sư huyết mạch cực cao, sắc mặt đều vô cùng kinh ngạc, đây không phải là tọa kỵ bình thường nha.

Tám người nhìn chăm chú vào ba người trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, một thanh niên, một tiểu cô nương, còn có một cô gái vô cùng xinh đẹp, tám người này lập tức nhìn nhau.

Tiểu tử, lưu lại Thiên Sí Tuyết Sư, chúng ta sẽ tha cho ngươi một mạng.

Giữa không trung, vũ giả phong hệ kia chắn trước mặt Thiên Sí Tuyết Sư rồi nói.

Lão đại, không ngờ lại có kẻ dám đi cướp chúng ta kìa.

Thân thể Thiên Sí Tuyết Sư nhanh chóng dừng lại, Tiểu Long nhìn về phía trước rồi nói với Lục Thiếu Du.

Linh Tướng thất trọng kia giao cho ta.

Những kẻ khác một người cũng không để lại.

Ánh mắt Lục Thiếu Du trầm xuống, một cỗ hàn ý nhàn nhạt xuất hiện.

Vâng, chủ nhân.

Trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, Nghịch Lân Yêu Bằng, Thái Âm Yêu Thỏ lập tức nhảy xuống, Phi Thiên Ngô Công của Lục Tâm Đông cũng theo đó nhảy xuống.

Sưu Sưu.

Tám người này vốn đang muốn cướp một đầu yêu thú phi hành, bằng không tám người bọn họ căn bản không thể tiếp tục đi tìm đại điện Vụ Tinh.

Trong lúc đang chờ câu trả lời thuyết phục của đối phương thì đột nhiên trong không trung vang lên tiếng xé gió, ba đầu yêu thú kinh khủng lập tức xuất hiện trong không trung.

Một đầu yêu thú màu đen như đại bàng, một đầu cự thỏ màu xanh, một con rết lớn vài trăm thước.

Phía sau con rết này có tám cái cánh lớn, phía dưới có vô số cái chân, trên miệng có những cái răng sắc bén dài ngắn không đồng nhất.

Hàn mang từ đó bắn ra nhìn qua vô cùng dữ tợn.

Ba đầu yêu thú lớn xuất hiện, ba cỗ uy áp nhanh chóng tạo thành ba động trong hải vực khiến cho vô số yêu thú xung quanh tức thì chạy trốn.

Yêu thú lục giai, ba đầu yêu thú lục giai.

Sắc mặt tám người vừa mới vui mừng vì nhặt được về một cái mạng lúc này trong nháy mắt lại xám giống như từ thiên đàng rơi xuống địa ngục.

Đám người này vốn vừa rồi vẫn đang suy nghĩ tại sao hai đầu Tứ Dực yêu sa ngũ giai hậu kỳ kia lại biến mất.

Rốt cuộc hiện tại bọn họ đã biết được đáp án.

Hóa ra hai đầu yêu thú Tứ Dực yêu sa kia bởi vì những người này xuất hiện cho nên mới chạy trốn.

Chỉ tiếc bọn họ mắt mù không nhận ra được điều này, còn tưởng rằng người thanh niên kia dễ bắt nạt.

Phanh Phanh.

Trong lúc tám người đang kinh ngạc, ba đầu yêu thú khổng lồ nhanh chóng triển khai công kích.

Lợi trảo của Thái Âm Yêu Thỏ trực tiếp xuyên qua ngực của một Vũ Tướng, sau đó nuốt hắn vào bụng.

Một đám phong nhận từ trên hai cánh của Nghịch Lân Yêu Bằng phóng ra, không để ý tới vũ giả phong hệ trên không trung đang bố trí hộ thân cương khí, phong nhận xuất ra tức thì thân thể vũ giả phong hệ này đột nhiên bị cắt thành nhiều mảnh nhỏ.

Phi Thiên Ngô Công vô cùng dữ tợn kia cũng phun ra một đạo khói độc, ba Vũ Tướng trong nháy mắt có hai người thân thể cứng ngay, sau đó thân thể bắt đầu thối rữa, chỉ có Vũ Tướng bát trọng kia nhanh chóng nhảy ra được.

Dát Dát.

Giữa không trung, một đạo phong nhận nhanh như thiểm điện đánh xuống, Vũ Tướng bát trọng này cũng không thể né tránh được nữa.

Tên Linh Tướng thất trọng còn lại vẻ mặt kinh hãi, không biết bọn họ đụng phải người phương nào, không ngờ bên người lại có ba đầu yêu thú lục giai.

Qua đây.

Một thân ảnh màu xanh trong nháy mắt xuất hiện trước người Linh Tướng thất trọng này, phía sau thân ảnh màu xanh có hai cánh bằng chân khí chớp động.

Tha cho ta một mạng, chúng ta mắt mũi không tròng, lần sau không dám thế nữa.

Linh Tướng thất trọng này ngay cả dũng khí phản kháng cũng không có.

Chu vi chung quanh hắn là ba đầu yêu thú lục giai, chỉ bằng vào hắn căn bản không có cách nào chạy thoát.

Là các ngươi tự mình muốn chết, cũng không thể trách ta được.

Lục Thiếu Du nói xong, năm ngón tay khẽ động, từ lòng bàn tay có một cỗ hấp lực lớn tuôn ra.

Lấy một tốc độ nhanh như thiểm điện đánh vào thiên linh cái của Linh Tướng thất trọng này.

Linh Tướng thất trọng này hét thảm một tiếng, chỉ trong nháy mắt đã bị thôn phệ thành một cỗ thây khô.

Tất cả chuyện này cũng không mất bao nhiêu thời gian.

Thiên Sí Tuyết Sư lập tức rời khỏi bầu trời, một lát sau mới có không ít yêu thú trong hải vực lộ đầu ra rồi lập tức lặn sâu xuống mặt nước không thấy đâu nữa.

Trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, Lục Thiếu Du khoanh chân ngồi xuống bắt đầu chậm rãi tu luyện.

Linh Tướng thất trọng tuy rằng hiệu quả đối với hắn không lớn, thế nhưng cũng có không ít tác dụng.

Góp gió thành bão.

Đối với Vụ Tinh Hải Lục Thiếu Du vô cùng có lòng tin.

Trong ba tháng nhất định hắn có thể đột phá tới Vũ Suất và Linh Suất.

Rời khỏi Vụ Tinh Hải, muốn tìm Linh Tướng để thôn phệ sẽ khó khăn hơn không ít.

Tại một không trung khác lúc này có bốn đạo thân ảnh đang lăng không lướt qua không trung.

Thiếu tông chủ chúng ta cần phải nhanh hơn một chút nữa.

Cũng không thể để cho đám người Nhất tông Nhất giáo Nhất trang kia giành trước được.

Muốn tiến vào đại điện Vụ Tinh chỉ có thể dựa vào vận khí, không phải ai muốn đi vào trước cũng được, còn cần có cơ duyên.

Chúng ta không vội.

Không biết mấy người lần trước đào tẩu có tới Vụ Tinh Hải không, nếu như để ta gặp được nhất định phải chém hắn thành hai mảnh.

Trong bốn người, lúc này có một thanh niên lạnh nhạt nói.

Nói xong, bốn người nhanh như thiểm điện xẹt qua không trung.

Trên một đảo nhỏ, hơn mười đầu yêu thú phi hành đáp xuống.

Phía trước có một thân ảnh xinh đẹp đang nhìn về phía sau, dường như đang tìm kiếm thứ gì đó, chính là Lữ Tiểu Linh.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

̣t linh quả.

(1) Mọi người nghỉ ngơi một lát rồi đi tiếp.

Số lượng yêu thú cao giai phía trước sẽ nhiều hơn không ít, tất cả phải cẩn thận, trên hải đảo phụ cận cũng có không ít dược liệu, nếu như vận khí tốt còn có linh quả.

Mọi người chú ý nhiều hơn một chút.

Trong đoàn người một lão giả lục tuần nói.

Trên người lão giả này mặc một trường sam màu xanh, trên mặt có không ít nếp nhăn, thế nhưng trong mắt lại có tinh quang chợt lóe.

Vương trưởng lão, bằng vào tốc độ nhanh nhất của chúng ta thì mất bao lâu mới tới đại điện Vụ TInh.

Lữ Tiểu Linh hỏi Vương trưởng lão bên người.

Hẳn là hai mươi ngày, bằng vào tốc độ nhanh nhất, không ngừng lại một chút nào.

Vương trưởng lão bên người Lữ Tiểu Linh đáp.

Chúng ta có thể đi chậm một chút được không?Lữ Tiểu Linh nhìn về phía sau, ánh mắt khẽ đổi rồi nói.

Tiểu thư, không phải tiểu thư muốn chờ tiểu tử Lục Thiếu Du đó chứ? Vương trưởng lão nhìn Lữ Tiểu Linh rồi nói: Tông chủ từng nói qua, chúng ta phải nhanh chóng tiến về phía đại điện Vụ Tinh, tuy rằng muốn nhận được cơ duyên trong đại điện phải dựa vào vận khí, thế nhưng thời gian cũng vô cùng q uan trọng, người tới đại điện Vụ Tinh trước thì cơ hội cũng lớn hơn rất nhiều.

Thế nhưng.

Lữ Tiểu Linh nói.

Tiểu thư, chúng ta phải dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới đó.

Lão giả mặc trường sam kia nói.

Tiểu hỗn đản, ngươi có bị lạc đường không?Nhìn lên không trung phía sau, Lữ Tiểu Linh lẩm bẩm nói.

Sưu Sưu.

Trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, Lục Thiếu Du thở ra một ngụm trọc khí.

Hai mắt mở ra nhìn về hải vực vô biên, còn có sương mù nhàn nhạt lượn lờ, quả thực hắn rất khó tưởng tượng ra trong sơn mạch Vụ Hải lại có một nơi như vậy.

Thiếu Du, hải đảo phía trước mặt có chút động tĩnh.

Bạch Linh nói, ánh mắt lập tức nhìn về một hải đảo lớn phía trước.

Diện tích của hải đảo này so với những hải đảo khi trước còn lớn hơn rất nhiều.

Từ không trung nhìn xuống chỉ sợ chí ít cũng có đường kính mấy trăm dặm.

Chúng ta qua đó xem một chút.

Có Bạch Linh bên người, Lục Thiếu Du không hề cố kỵ chút nào.

Trên hải đảo, dưới một ngọn núi khổng lồ lúc này có một mùi hương tràn ngập, trong đó có một cỗ năng lượng mạnh mẽ khuếch tán.

Toàn bộ không trung hải đảo đều được bao phủ bởi cỗ năng lượng nồng nặc này.

Dưới ngọn núi lúc này có không ít người tụ tập.

Chu vi chung quanh còn có không ít người lăng không mà đứng.

Không ngờ lại là cường giả Linh Suất và Vũ Suất.

Mọi người đều đang nhìn kỹ vào một cái dây leo màu đỏ, dây leo này kéo dài từ dưới chân núi lên.

Dây leo màu đỏ cuốn chung quanh một tảng đá khổng lồ, trên mặt tảng đá lúc này có một trái cây nhỏ như nắm tay trẻ con.

Trái cây này trong suốt, cả vật thể màu xanh tràn ngập quang mang.

Không gian chung quanh nó lúc này lắc lưng, mùi hương đậm đặc kia là từ trái cây này tỏa ra, khiến không biết bao nhiêu người có mặt ở đây âm thầm nuốt nước miếng.

Rống.

Một tiếng thú rống trầm thấp vang lên.

Lúc này trên núi cũng có hai đầu yêu thú khổng lồ vô cùng dữ tợn đang thủ hộ hai bên tảng đá này.

Yêu thú bên trái chính là một đầu đại mãng vô cùng lớn, cả người tràn ngập lân phiến, thân thể to lớn chí ít cũng phải trên sáu trăm thước, đường kính chừng sáu bảy trước đang xoay quanh tảng đá.

Thân thể của nó so với tảng đá kia còn lớn hơn gấp mấy lần.

Yêu thú bên phải, thân thể khổng lồ cũng giống như một ngọn núi nhỏ.

Toàn thân được bao bọc bởi một tầng thịt dày, chính là một con gấu màu trắng.

Khí tức cường hãn trên người nó khuếch tán, hai mắt dữ tợn nhìn vào đầu cự mãng trước mắt.

Hai đầu yêu thú này dường như đang đối đầu với nhau khiến cho tất cả những vũ giả chung quanh cũng không dám tới gần.

Hạt Thổ Yêu Mãng lục giai trung kỳ, còn có Hàn Băng Yêu Hùng lục giai trung kỳ.

Lúc ba người Lục Thiếu Du, Bạch Linh, Lục Tâm Đồng xuất hiện thì ánh mắt đã sớm nhìn về phía hai đầu yêu thú khổng lồ kia.

Lục Thiếu Du cũng vô cùng kinh ngạc.

Không nghĩ tới hắn vừa tới Vụ Tinh Hải vài ngày lại có thể gặp được hai đầu yêu thú lục giai trung kỳ.

Hai đầu yêu thú lục giai trung kỳ này dường như với mới đột phá tới lục giai chưa được bao lâu, thế nhưng đủ để đối phó với Vũ Suất tứ trọng và Vũ Suất ngũ trọng.

Không ngờ là Hồn quả.

Không nghĩ tới trong Vụ Tinh Hải này lại có bảo vật bực này.

Khi Lục Thiếu Du nhìn vào trái cây màu xanh trên tảng đá kia, trong lòng không khỏi ngẩn ra, sắc mặt lập tức vui mừng.

Trên Hồn quả này có một mùi hương như có như không cùng với năng lượng tràn ra, khí tức này khiến cho linh hồn trong đầu Lục Thiếu Du khẽ chấn động.

Là Hồn quả, đã sắp thành thục rồi.

Thanh âm của Bạch Linh vang lên, ánh mắt nàng cũng nhìn về phía trái cây màu xanh, ánh mắt có chút kinh ngạc.

Hẳn sẽ nhanh thôi.

Lục Thiếu Du gật đầu.

Màu sắc của Hồn quả đang chậm rãi biến hóa, chờ sau khi màu sắc nó biến thành trắng tức thì đã thành thục.

Căn cứ theo ghi chép trên ngọc giản của Nam thúc, Lục Thiếu Du đối với Hồn quả này cũng có không ít lý giải.

Hồn quả này là chủ tài liệu luyện chế đan dược thất phẩm.

Nếu như cứ thế mà dùng thì hiệu quả cũng cực lớn, đồng thời cũng giúp linh lực đề thăng cực cao.

Thứ tốt nha.

Lục Thiếu Du khẽ cười.

Hồn quả này không phải là thứ tầm thường, bản thân hắn gặp được cũng coi như có vận khí không tồi.

Ánh mắt mắt lập tức đảo qua đám người chung quanh.

Lúc này chung quanh đã tụ tập hơn trăm người, có hai Linh Suất, bốn Vũ Suất, thực lực mạnh nhất là Linh Suất ngũ trọng.

Cả đám người này đương nhiên đều đến vì Hồn quả.

Thế nhưng có lẽ bởi vì có sự tồn tại của Hạt Thổ Yêu Mãng và Hàn Băng Yêu Hùng cho nên mọi người cũng không dám tùy ý lộn xộn.

Sưu Sưu.

Giữa không trung, bởi vì mùi hương và năng lượng tràn ra ngày càng đậm cho nên có không ít người cũng bị hấp dẫn tới.

Phía xa, sóng nước cuồn cuộn, lúc này cũng có không ít yêu thú tới đây.

Dường như bởi vì bị Hạt Thổ Yêu Mãng và Hàn Băng Yêu Hùng áp chế cho nên yêu thú trong hải vực không dám tới gần, thế nhưng chúng nó đều đứng ở phía xa nhìn vào Hồn quả kia.

Xem ra tới lúc Hồn quả thành thục sẽ có một hồi long tranh hổ đấu.

Lục Thiếu Du mở miệng cười, hiện tại Hồn quả còn chưa thành thục.

Một khi nó thành thục phỏng chừng mọi người sẽ không nhịn được mà xuất thủ tranh đoạt.

Bảo vật như vậy coi như là cường giả Vũ Vương cũng có lực hấp dẫn vô cùng lớn.

Mà đối với Linh Suất mà nói, lực hấp dẫn còn lớn hơn nhiều.

Đến lúc đó không ra tay đoạt mới là lạ.

Mà hắn có Bạch Linh bên người, lần này nhất định phải thu Hồn quả vào trong túi mới được.

Lúc này tất cả mọi người đều đang không ngừng nghĩ cách trong lúc chờ Hồn quả thành thục.

Đột nhiên Lục Thiếu Du cảm thấy có một ánh mắt lạnh lùng nhìn vào trên người mình, hắn không khỏi nhíu mày lại.

Quay đầu nhìn vào phía sau, lúc này phía sau hắn có bốn người đang lăng không mà tới, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía hắn khi nãy là của một người thanh niên nhìn qua vô cùng âm lệ.

Xem tiếp...

con-mat-ao-thi

  • Linh vũ thiên hà

  • truyện tranh Linh vũ thiên hà

  • truyện Linh vũ thiên hà

  • Linh vũ thiên hà truyện chữ

  • đọc truyện Linh vũ thiên hà

  • Linh vũ thiên hà chap

  • truyenfull.vn

  • truyenfull.vip

  • truyenfull.vip

  • truyen.tangthuvien.vn/

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License