con-mat-ao-thi

Mạnh hơn với ngươi một chút.

Lục Thiếu Du cũng không khách khí, đối với thực lực của Tiểu Bạch hắn cũng đoán được đây là công lao của Nam thúc.

Công tử, mọi người chậm rãi đi trước, tiểu nhân chạy trước báo cho phu nhân.

Lục Tiểu Bạch nói xong lập tức chạy đi trước.

Tiểu tặc, ta có chút hồi hộp.

Vân Hồng Lăng lúc này vô cùng khẩn trương, tim đập thình thịch, ngay cả bản thân nàng cũng không hiểu vì sao mình lại khẩn trương đến vậy.

Không sao, mẫu thân ta không ăn nàng, nàng là một tiểu thư không sợ trời không sợ đất, hôm nay không ngờ lại khẩn trương như vậy.

Lục Thiếu Du mỉm cười nói.

Người ta không phải là vì gặp mẹ ngươi sao? Vạn nhất mẫu thân chàng không tích ta thì sao?Vân Hồng Lăng quệt miệng nói với Lục Thiếu Du.

Ngay cả cha nàng ta cũng đã gọi một tiếng nhạc phụ, nàng có phải cũng nên đổi giọng rồi không?Lục Thiếu Du mỉm cười, nhìn nữ tử này, có đôi khi nàng vô cùng khả ái.

Ta.

Vân Hồng Lăng nói.

Ta không nói ra được.

Ha ha.

Lục Thiếu Du và Lục Vô Song phá lên cười.

Trong một đình viện đẹp đẽ bên trong Lục gia, thanh âm của Lục Tiểu Bạch nhanh chóng truyền tới.

Phu nhân, Phu nhân.

Tiểu Bạch, có chuyện gì mà ngươi hét to vậy?Trong đình viện, La Lan đi tới trước cửa nói với Tiểu Bạch.

Phu nhân, công tử đã trở về.

Lục Tiểu Bạch chạy tới nhanh chóng nói với La Lan.

Nào có nhanh như vậy, tính toán thời gian thì còn một tháng nữa, hiện tại hẳn còn đang trên đường mà.

La Lan thị mỉm cười nói.

Phu nhân công tử thực sự đã trở về.

Người đang đi vào.

Lục Tiểu Bạch không ngờ phu nhân lại không tin, nghiêm túc nói.

Thật sao?La Lan có chút bán tín bán nghi.

Tam a di, bọn con thực sự đã trở về.

Ba đạo thân ảnh từ bên ngoài đi vào, Lục Vô Song lập tức đi tới bên người La Lan.

Vô Song.

La Lan sửng sốt, lập tức vui vẻ nói: Ba năm trôi qua lại xinh đẹp hơn rồi.

Tam a di, người lại trêu con rồi.

Lục Vô Song nhẹ nhàng cười, đứng ở bên cạnh La Lan.

Mẫu thân.

Nhìn nữ tử trung niên trước mắt này, Lục Thiếu Du đi tới trước người mẫu thân mình, chậm rãi đánh giá, ba năm này, không biết mẫu thân hắn còn phải chịu khổ nữa hay không.

Lúc này Tiểu Long và Bạch Linh đã sớm nhảy khỏi vai Lục Thiếu Du, đi tới phòng của hắn.

Thiếu Du, con thực sự đã trở về, vừa rồi mẫu thân còn tưởng Tiểu Bạch nói để cho ta vui mà thôi.

Nhanh, để mẫu thân nhìn xem có gầy đi tí nào không.

Nhìn thanh niên trước mặt, trong mắt La Lan có chút nhòe đi, kéo tay Lục Thiếu Du, không ngừng đánh giá.

Mẫu thân, con trở về là thực, không phải con đang đứng trước mặt người sao?Lục Thiếu Du mỉm cười nói.

Mẫu thân nghe nói con bị rơi xuống vực sâu, hù chết mẫu thân, tiểu tử này.

Nói xong nước mắt La Lan không nhịn được mà chảy ra, khi trước nàng hầu như ngày nào cũng khóc.

Con không sao rồi mẫu thân, nhi tử của mẫu thân mạng cứng không dễ dàng chết như thế đâu.

Lục Thiếu Du nói.

Hài tử này, để mẫu thân nhìn con thêm một lát.

La Lan thị nở nụ cười nói: Người đã cao thêm một chút nha.

Phu nhân, tiểu nhân đã nói công tử đã trở về, sao người còn không tin.

Lục Tiểu Bạch cười nói.

Vị tiểu thư này là?La Lan thị trừng mắt với Lục Tiểu Bạch, ánh mắt lập tức chú ý tới một người khác trong đình viện, nhìn vào Vân Hồng Lăng, tuy rằng La Lan xuất thân bần hàn thế nhưng từ quần áo trên ngươi Vân Hồng Lăng, còn có khí chất cũng có thể nhìn ra Vân Hồng Lăng không phải là người bình thường.

Hồng Lăng, còn không mau tới đây.

Lục Vô Song mở miệng cười, trêu Vân Hồng Lăng.

Vân Hồng Lăng luôn không sợ trời không sợ đất lúc này tay chân có chút luống cuống.

Nghe thấy Lục Vô Song nói vậy tức thì trừng mắt nhìn Lục Vô Song, khẽ cắn răng một cái đi tới trước người La Lan thị nói: Ra mắt mẫu thân.

Chuyện này.

La Lan thị lập tức sửng sốt.

Mẫu thân, con là hôn thê của Thiếu Du, người là mẫu thân của Thiếu Du cho nên cũng là mẫu thân của con.

Không đợi Lục Thiếu Du và Lục Vô Song mở miệng, Vân Hồng Lăng trừng mắt nhìn hai người rồi nói với La Lan thị.

Sau đó vô cùng thân thiết đi tới bên cạnh La Lan thị.

Lúc này La Lan thị trực tiếp sửng sốt, có chút kinh ngạc, lại có chút giật mình nhìn về phía Lục Vô Song và Lục Thiếu Du.

Tam a di, đây là Hồng Lăng, là nữ nhi của tông chủ Vân Dương Tông, sau này cũng chính là con dâu của người.

Lục Vô Song mỉm cười nói với La Lan thị.

Ồ.

Nhìn nữ tử tuyệt mỹ bên người, lúc này La Lan thị tuyệt đối kinh ngạc.

Nàng tuy rằng không phải tu luyện giả, thế nhưng ở Lục gia nhiều năm đương nhiên cũng biết Vân Dương Tông là quái vật ra sao.

Lúc này La Lan thị có nằm mơ cũng không ngờ, nữ tử tuyệt mỹ trước mắt nàng lúc này lại là nữ nhi của tông chủ Vân Dương Tông, đó chính là tiểu thư của Vân Dương Tông.

Mà hiện tại lại là con dâu nàng.

Mẫu thân, nàng chính là con dâu của người, nếu như không hài lòng con lập tức đổi người.

Lục Thiếu Du mỉm cười nói với La Lan thị.

Tiểu tặc chàng dám?Vân Hồng Lăng trừng mắt nhìn Lục Thiếu Du rồi dùng vẻ mặt ủy khuất nói với La Lan thị: Mẫu thân người nhìn xem, chàng suốt ngày khi dễ con.

Vân Hồng Lăng giả bộ ủy khuất, lại còn than thở khóc lóc, quả thực vô cùng giống khiến cho Lục Thiếu Du và Lục Vô Song biến sắc.

Thiếu Du, hài tử này, sao con lại khi dễ Hồng Lăng?La Lan thị lập tức tin ngay, cũng không thèm để ý tới nhi tử mình ngày đêm mong nhớ nữa.

Nàng trừng mắt nhìn Lục Thiếu Du sao đó nói với Vân Hồng Lăng: Hồng Lăng, sau này tiểu tử thối đó dám khi dễ con, con phải nói cho mẫu thân, mẫu thân giúp con thu thập nó.

Cảm ơn mẫu thân.

Vân Hồng Lăng nhanh chóng nở nụ cười, ánh mắt lén trừng mắt với Lục Thiếu Du, có vẻ vô cùng đắc ý.

Đến đây, bên người mẫu thân cũng không có thứ gì tốt, cái vòng này tuy rằng không đáng tiền, thế nhưng ta vẫn luôn giữ lại để trao cho con dâu, coi như là quà gặp mặt cho con.

La Lan thị lấy một vòng ngọc trong người ra, đưa cho Vân Hồng Lăng.

Cảm ơn mẫu thân.

Vân Hồng Lăng lập tức vui vẻ.

Vòng ngọc này không giống bình thường nha, có ý nghĩa vô cùng lớn, lập tức nàng đeo nó lên tay.

Từ trước tới nay đây là lần đầu tiên mới thấy nàng thục nữ như vậy.

Lục Thiếu Du nhìn thấy một màn này cũng mỉm cười.

Tiểu thư của Vân Dương Tông, lại là hôn thê của công tử?Lục Tiểu Bạch ngạc nhiên, nhìn kỹ Vân Hồng Lăng này, lại nhìn chằm chằm vào Lục Thiếu Du.

Quả thực hắn vô cùng kinh ngạc, thầm nghĩ trong lòng công tử nhà hắn quả thực không đơn giản.

Hài tử nhà con, mang con dâu ta trở về cũng không nói cho ta biết trước.

La Lan thị trừng mắt nhìn Lục Thiếu Du, trong mắt nàng tràn ngập vui vẻ.

Lục Thiếu Du bất đắc dĩ cười khổ, xem ra mẫu thân hắn có con dâu lập tức quên nhi tử mình là hắn rồi.

Thế nhưng nhìn thấy mẫu thân vui vẻ như vậy, Lục Thiếu Du cũng đã rất thỏa mãn.

̣p lại Nam thúc.

(1)Lục Thiếu Du và Lục Vô Song nhìn nhau cười, hai người cũng từng thương lượng qua, chuyện của hai người chờ lúc thích hợp mới nói với đại bá và mẫu thân hắn.

Một lát sau, mấy người mới tiến vào phòng, mẹ chồng nàng dâu trong chốc lát lập tức vô cùng thân thiết khiến cho Lục Thiếu Du cũng phải cảm thán.

Sau khi hàn huyên một lát Lục Vô Song lập tức rời khỏi phòng, nàng còn chưa gặp phụ thân và mẫu thân của mình.

Mà trong lúc mẹ chồng nàng dâu đang nói chuyện với nhau, Lục Thiếu Du liền đánh mắt cho Lục Tiểu Bạch, hai người lập tức rời khỏi đình viện, lúc này Lục Thiếu Du đương nhiên muốn tới vấn an Nam thúc.

Mà Tiểu Long và Bạch Linh thì Lục Thiếu Du để chúng nó đi dạo.

Trong lòng Lục Thiếu Du, Nam thúc chiếm một vị trí vô cùng quan trọng.

Dọc đường đi gặp không ít người hầu Lục gia, rốt cuộc Lục Thiếu Du và Lục Tiểu Bạch cũng đã tới đình viện của Nam thúc.

Nơi này ba năm trước cũng không có gì thay đổi, thậm chí là mấy bồn hoa héo rũ nơi góc tường cũng chưa từng di chuyển đi.

Đình viện cũ nát thế nhưng lại rất sạch sẽ.

Tiểu tử, để ta xem thực lực của ngươi.

Thân ảnh Lục Thiếu Du vừa tiến vào trong đình viện chưa được bao lâu thì phía sau lập tức truyền đến một tiếng quát nhẹ, một đạo lực lượng bất ngờ đánh tới.

Sưu.

Sắc mặt Lục Thiếu Du không biến đổi khóe miệng khẽ mỉm cười, chân phải Lục Thiếu Du khẽ dậm một cái, thân ảnh nhanh chóng tránh khỏi đạo lực lượng kia.

Sưu.

Nhưng vào lúc này, sau khi Lục Thiếu Du tránh khỏi đạo lực lượng công kích mình, thì đạo lực lượng kia trong nháy mắt tiêu tán trong hư không, không có bất kỳ ba động nào.

Thế nhưng một đạo công kích khác đã lập tức đánh tới.

Quá nhanh.

Lục Thiếu Du sợ hãi than, tâm thần tỏa ra, chân khí dưới chân bùng lên, thân thể nhanh như thiểm điện lần thứ hai tránh được đạo công kích này.

Ồ.

Một tiếng nghi hoặc truyền tới, lập tức phía sau lưng Lục Thiếu Du có một cỗ lực lượng mạnh mẽ đánh tới, cỗ lực lượng này rất quỷ dị, dường như khống chế không gian, một cỗ hấp lực từ đó truyền ra, khiến cho tốc độ của bản thân Lục Thiếu Du chậm hơn vài phần.

Sắc mặt Lục Thiếu Du kinh ngạc, chân khí trong cơ thể bạo phát, vòng xoáy dưới chân trong nháy mắt hiện lên, tốc đọ tăng vọt rất nhiều, sưu một tiếng hóa thành một đạo quang mang trong nháy mắt thoát khỏi không gian bị vây quanh.

Lục Tiểu Bạch ở bên nhìn thấy cảnh này, sắc mặt đại biến, hắn phát giác mình căn bản là không nhìn thấy thân ảnh của công tử, chỉ có thể thấy một đạo tàn ảnh mà thôi.

Sưu!Một đạo thân ảnh trống rỗng xuất hiện, dáng vẻ có chút già lua yếu đuối, hai mắt bắn ra tinh mang, lập tức khôi phục lại ánh mắt mờ đục, trên người mặc quần áo dệt bằng vải thô, toàn thân dường như là một người chỉ bước một bước nữa là có thể nhắm mắt Lão đầu tử, con nhớ người muốn chết.

Lục Thiếu Du thu hồi chân khí, nhanh chóng đi tới bên người Nam thúc, cảm giác thực lực vừa rồi của Nam thúc, trong lòng Lục Thiếu Du rất là kinh ngạc, trước đây hắn nhìn không ra được thực lực của Nam thúc, hiện tại vẫn như cũ không thể nhìn ra được.

Ta nghe được tin tức, nói ngươi đã chết dưới vách núi, nhưng ta biết tiểu tử ngươi không dễ chết được.

Lão bộc tên Nam thúc kia dùng ánh mắt mờ đục trừng mắt nhìn Lục Thiếu Du, trong mắt tựa hồ cũng mang theo một tia tán thưởng.

Tiểu tử mạng lớn, không chết được.

Lục thiếu du khẽ cười nói.

Vũ Tướng nhất trọng, thực lực không tồi, Phù Quang Lược Ảnh của Vân Dương Tông cũng lấy được rồi chứ.

Không nhục sứ mệnh, rốt cuộc cũng chiếm được Phù Quang Lược Ảnh.

Lục thiếu du đắc ý đích cười.

Còn có thứ đó thì sao?Nam thúc ngẩng đầu, ánh mắt nhìn kỹ Lục Thiếu Du nói.

Ở đây.

Lục thiếu du nói xong, trên nhẫn trữ vật ẩn trên tay xuất hiện một đám quang mang bắn về phía Nam thúc.

Sưu.

Quang mang trong tay Nam thúc chợt lóe, nhất thời hiện ra một vật giống như hình vuông, đây là một vật cao chừng nửa thước, thoạt nhìn cũng không có gì đặc biệt, thế nhưng lúc này nhìn thấy vật này, ánh mắt Nam thúc xuất hiện vẻ khác thường.

Không ngừng đánh giá vật trong bàn tay, khóe miệng Nam thúc hiện lên tiếu ý, lập tức nói: Không sai, tiểu tử ngươi quả thực có chút bản lĩnh, bảo bối của Vân Dương Tông, không ngờ thực sự bị ngươi đắc thủ được.

Nói đến thì dài dòng, thúc đừng cho là dễ.

Lục Thiếu Du nói.

Vào đi, nói chuyện với ngươi một chút.

Lão bộc Nam thú nói với Lục Thiếu Du xong lập tức quay sang Lục Tiểu Bạch nói: Tiểu Bạch, ngươi về trước đi.

Vâng, Nam thúc.

Lục Tiểu Bạch kính cẩn trả lời, lập tức rời khỏi đình viện.

Trong một căn phòng, Lục Thiếu Du ngồi xuống, tinh quang trong mắt Nam thúc thu lại, khôi phục vẻ mờ đục trong mắt.

Sau đó Lục Thiếu Du đem chuyện xảy ra trong ba năm nói với Nam thúc, ngay cả chuyện liên quan tới Thánh Thủ Linh Tôn cũng không ngoại lệ, đối với Nam thúc này Lục Thiếu Du đương nhiên hết sức tín nhiệm.

Từ chuyện trong Sơn Mạch Vụ Đô cửu tử nhất sinh cho tới Phi Linh môn, cuối cùng tới đại hội Tam tông Tứ môn gần đây, còn có cả lý do tại sao lấy được Vạn Niên Xích Đồng Lục Thiếu Du cũng không dấu diếm.

Từng chuyện Lục Thiếu Du nói ra, khuôn mặt không bao giờ có chút gợn sóng của Nam thúc lúc này có chút biến hóa.

Nam thúc, chuyện ba năm của con đại khái là như vậy.

Cuối cùng Lục Thiếu Du nói.

Ba năm ngày, quả thực không hề dễ dàng, coi như là vận khí của ngươi.

Nam thúc kinh ngạc nhìn Lục Thiếu Du lại nói: Thánh Thủ Linh Tôn, không nghĩ tới ngươi cũng có một đoạn duyên phận này.

Khôi lỗi, trận pháp, còn có khống thú thuật, ngươi nên luyện tập nhiều hơn, đối với ngươi có không ít chỗ tốt.

Nam thúc, người cũng biết Thánh Thủ Linh Tôn sao?Lục Thiếu Du có chút kinh ngạc hỏi Nam thúc.

Không nhận ra, ta chỉ từng nghe nói qua mà thôi, hắn là một trong những siêu cấp cường giả thế hệ trước, danh hào trên toàn bộ đại lục đều vô cùng vang dội.

Nam thúc cười nói.

Lục Thiếu Du đảo mắt cũng lập tức hiểu được, vị sư phụ tiện nghi Thánh Thủ Linh Tôn này đã ngã xuống trong sơn động kia mấy nghìn năm.

Mặc dù cường giả Linh Tôn cũng có tuổi thọ không ngắn, nam thúc được nhiên không biết Thánh Thủ Linh Tôn là đúng rồi.

Không nghĩ tới quán quân đại hội Tam tông Tứ môn lại bị ngươi nắm lấy, thực lực quả nhiên không tồi.

Nam thúc dùng ánh mắt tán thưởng nhìn Lục Thiếu Du, lại nhướng mày nói: Ngươi vừa nói, trên đại hội Tam tông Tứ môn cũng xuất hiện một vũ giả toàn hệ sao? Đúng vậy, vũ giả toàn hệ, tứ hệ đều có.

Lục Thiếu Du nói.

Vũ giả toàn hệ.

Vẻ mặt Nam thúc trầm xuống, không biết suy nghĩ cái gì, lập tức nói: Được rồi, ngươi đã lấy được Vạn Niên Xích Đồng, ta cũng nên nói cho ngươi một ít lai lịch của Vạn Niên Xích Đồng này.

Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn Nam thúc, đối với lai lịch của Vạn Niên Xích Đồng, Lục Thiếu Du cũng không hiểu được bao nhiêu.

Chỉ từ trong miệng Vân Khiếu Thiên biết được một chút.

̣p lại Nam thúc.

(2)Nam thúc nhìn Lục Thiếu Du nói: Vạn Niên Xích Đồng này chính là một kiện trọng bảo luyện khí, phỏng chừng rơi vào trong tay Vân Dương Tông vô số năm rồi, ngươi có biết những tài liệu luyện khí tốt nhất không? Con biết, những tài liệu này là Thần Long Mộc trong truyền thuyết, Thanh Minh Thạch, Huyền Tinh Tinh, còn có Long Giác Phượng Vũ đạt tới bát giai trong truyền thuyết, đây đều là những tài liệu luyện khí tuyệt hảo.

Lục Thiếu Du đáp, trong Thiên Linh lục đều giới thiệu tới những tài liệu này, cho nên hắn cũng biết.

Không sai.

Nam thúc mỉm cười nói: Thần Long Mộc, Thanh Minh Thạch, Huyền Tinh Tinh, còn có Long Giác Phượng Vũ đạt tới bát giai như ngươi nói đương nhiên vô cùng tốt, binh khí luyện chế ra có thể miễn cưỡng được gọi là thần binh, thế nhưng cũng không thể coi là thần binh chân chính.

Những tài liệu này đối với người bình thường mà nói, đều là tài liệu có thể ngộ chứ không thể cầu.

Dùng những tài liệu này luyện chế binh khí, ngay cả cường giả Vũ Tôn cũng sẽ điên cuồng tranh đoạt.

Nam thúc, ý người muốn nói là Vạn Niên Xích Đồng so với chúng nó còn tốt hơn?Lục Thiếu Du hỏi, trong Thiên Linh Lục từng ghi chép về vấn đề này, nhưng tài liệu tốt nhất lại là Thần Long Mộc.

Đương nhiên.

Nam thúc mỉm cười nói: Tu vi của ngươi bây giờ cũng đã đạt tới Vũ Tướng, có một số việc ngươi còn chưa biết.

Nhìn Lục Thiếu Du, Nam thúc nói: Thực lực càng cao, nhu cầu đối với binh khí càng lớn, đặc biệt là tới Vũ Vương, tốc độ tu luyện sẽ giảm đi, thiên phú cũng chỉ là phụ, nếu như không có thế lực sau lưng chống đỡ thì vài thập niên đột phá một trọng là chuyện bình thường.

Nếu như gặp phải người có tu vi đồng cấp, có trong tay một kiện thần binh thì tỷ lệ thắng sẽ cao hơn rất nhiều.

Lục Thiếu Du khẽ gật đầu, hiện tại hắn còn chưa có binh khí, bình thường khi giao thủ có đôi khi cảm thấy bất lợi, nếu như có binh khí trong tay, đương nhiên có thể tăng cường thực lực.

Vạn Niên Xích Đồng này trong lúc vô ý ta mới biết được.

Vạn Niên Xích Đồng tuy rằng so với Thần Long Mộc, Thanh Minh Thạch tốt hơn, thế nhưng theo ta được biết nó cũng không phải là tài liệu luyện khí tốt nhất, nhưng có thể coi là cực kỳ có giá trị.

Nam thúc nói.

Nam thúc, rốt cuộc Vạn Niên Xích Đồng này có đẳng cấp như thế nào?Lục Thiếu Du hiếu kỳ hỏi.

Vạn Niên Xích Đồng đến từ thời thượng cổ, hiện tại toàn bộ đại lục này cũng không có tài liệu luyện khí nào như thế nữa.

Nam thúc nói.

Thượng cổ sao?Lục Thiếu Du nhướng mày, mật địa của Vân Dương Tông cũng chính là một khối lục địa thượng cổ sót lại.

Nam thúc, người cũng biết mật địa của Vân Dương Tông sao?Lục Thiếu Du nói, xem ra, quan hệ giữa Nam thúc và Vân Dương Tông không cạn.

Ngươi cho rằng đây là bí mật sao? Những cường giả khác đều biết, Vũ Linh thánh quả trong mật địa hẳn ngươi cũng đã được nếm qua, vật đó đối với việc sau này ngươi đột phá Vũ Vương có không ít chỗ tốt, bằng không ta bảo ngươi đi Vân Dương Tông làm gì?Nam thúc trừng mắt nhìn Lục Thiếu Du.

Nam thúc, không phải người có quan hệ gì với Vân Dương Tông đó chứ? Vì sao chuyện gì của Vân Dương Tông người cũng biết vậy?Lục Thiếu Du cả kinh nói, Vân Dương Tông này trong miệng Nam thúc dường như không có bí mật nào cả.

Vân Dương Tông sao?Nam thúc trừng mắt rồi lập tức nói: Trong Vân Dương Tông này có mấy lão gia hỏa thực lực không tầm thường, khi trước ta cũng không dám trêu chọc toàn bộ bọn chúng, bằng không Vạn Niên Xích Đồng này cũng đã sớm bị ta đoạt lấy.

Đoạt sao?Lục Thiếu Du trắng mắt nhìn Nam thúc, xem ra Nam thúc cũng không phải là người lương thiện gì.

Vạn Niên Xích Đồng đến từ thời thượng cổ, thời đó rất nhiều tài liệu luyện khí so với Vạn Niên Xích Đồng còn mạnh hơn.

Thế nhưng hiện tại trên đại lục những tài liệu có thể so với nó không có mấy.

Coi như là mấy gia tộc lánh đời cũng không có tài liệu luyện khí nào có thể so sánh được với Vạn Niên Xích ĐồngNam thúc nói.

Nam thúc, gia tộc lánh đời là sao?Lục Thiếu Du hỏi, trong lòng không khỏi hoang mang, xem ra Nam thúc biết không ít bí mật.

Hỏi nhiều như vậy làm gì? Có bao nhiêu thực lực thì biết bấy nhiêu chuyện thôi, biết nhiều không nhất định là chuyện tốt.

Nam thúc nói: Vạn Niên Xích Đồng này ngươi cũng đã lấy được rồi, qua vài ngày nữa ta sẽ giúp ngươi luyện hóa.

Nam thúc, Vạn Niên Xích Đồng này không phải rất khó luyện hóa sao? Vân Dương Tông cũng không thể luyện hóa, người thực sự có thể luyện hóa nó sao?Lục Thiếu Du có chút hoài nghi.

Chê cười, ta không thể luyện hóa thì cho ngươi mang về đây làm gì?Nam thúc trừng mắt nói: Vạn Niên Xích Đồng này vô cùng khó luyện hóa, hơn nữa nếu như mạnh mẽ luyện hóa nó coi như là thời toàn thịnh của ta, cũng rất khó làm được.

Bằng không đám gia hỏa của Vân Dương Tông kia cũng không thúc thủ vô sách như vậy.

Bằng vào thực lực hiện tại của ta, nếu muốn mạnh mẽ luyện hóa thì càng không thể làm được.

Nam thúc, không phải người đang đùa giỡn con chứ? Vậy bây giờ người luyện hóa được hay không luyện hóa được?Lục Thiếu Du nói.

Ta rất khó luyện hóa được, thế nhưng ngươi thì có thể luyện hóa, chỉ là ngươi phải nếm chút khổ sở rồi.

Nam thúc mỉm cười nói.

Con sao?Lục Thiếu Du ngạc nhiên, nhiều cường giả của Vân Dương Tông như vậy, hắn có thể luyện hóa được sao? Luyện khí có rất nhiều loại, mà trùng hợp ta biết một loại có thể luyện hóa được Vạn Niên Xích Đồng, đến lúc đó ngươi sẽ biết.

Nam thúc mỉm cười nói với Lục Thiếu Du.

Sau khi rời khỏi đình viện của Nam thúc, Lục Thiếu Du lập tức đi ra phía sau núi, đem ba đầu Thị Huyết Yêu Lang thả ra, phía sau núi trên cơ bản cũng không có người đến, Lục Thiếu Du cũng căn dặn ba đầu yêu thú không được đả thương người khác rồi mới rời đi.

Chủ nhân.

Nghịch Lân Yêu Bằng, Thái Âm Yêu Thỏ, Huyết Ngọc Yêu Hổ lại thêm Thủy Hỏa Yêu giao hai đầu lúc này cũng được Lục Thiếu Du thả ra, cả bốn đầu yêu thú đều thu nhỏ lại thân hình.

Sau này các ngươi không cần ở trong Không gian thú nang nữa, tự do đi lại đi, miễn là đừng khiến cho người khác chú ý là được.

Lục Thiếu Du nói.

Bốn đầu yêu thú vô cùng hưng phấn, thân thể thu nhỏ lại, người bình thường căn bản cũng không nhìn thấy bọn nó.

Lục Thiếu Du lập tức đi vào đình viện, dọc đường không ít người hầu khi gặp hắn đều hành lễ, hiện tại không còn ai dám cho rằng Lục Thiếu Du là thiếu gia phế vật như trước đây.

Bên ngoài phòng, Lục Thiếu Du nghe thấy thanh âm nói chuyện của hai người mẫu thân và Vân Hồng Lăng, dường như đang nói chuyện ngày bé của hắn.

Chỉ là khi nghe mấy chuyện này Lục Thiếu Du không khỏi mỉm cười, bởi vì cũng không có quan hệ tới hắn.

Lục Thiếu Du đi vào phòng Vân Hồng Lăng vui vẻ đi tới bên người Lục Thiếu Du, trên tay còn đeo vòng ngọc mà La Lan thị tặng.

Lúc chạng vạng, Lục Thiếu Du, Vân Hồng Lăng, La Lan thị, ba người đang nói chuyện phiếm thì hai huynh đệ Lục Đông, Lục Tây sau khi biết được tiểu thư Vân Dương Tông tới Lục gia nhanh chóng mang theo không ít trưởng lão của Lục gia chạy tới hành lễ.

́n nhẹ một chút sao?Nể mặt Lục Vô Song và Lục Thiếu Du cho nên Vân Hồng Lăng cũng nói với Lục Đông, Lục Tây vài câu, bằng không một Lục gia nho nhỏ, Vân Hồng Lăng cũng không để ý tới.

Biết được tin tức tiểu thư Vân Dương Tông và Lục Thiếu Du đính hôn, chúng trưởng lão Lục gia kích động không ngớt, cả đám tới trước mặt Lục Thiếu Du đều vô cùng khúm núm.

Đối với những người này trong lòng Lục Thiếu Du cũng không để tâm tới.

Khi trước Lục Thiếu Du cũng đã bị bọn họ khi dễ không ít, những người này chính là đám cỏ đầu tường, nhìn thấy bọn họ trong lòng Lục Thiếu Du cũng không thấy thoải mái.

Toàn bộ Lục gia, người Lục Thiếu Du coi trọng duy nhất cũng chính là đại bá Lục Đông, lúc chúng trưởng lão Lục gia đang hưng phấn thì lập tức tung hô La Lan thị tới tận mây xanh, nào là sinh ra một nhi tử tốt, tìm được một con dâu tốt, những từ ngữ buồn nôn liên tục tuôn ra khiến cho Lục Thiếu Du khó chịu.

Thế nhưng trong đám người này Lục Thiếu Du cũng không nhìn thấy lão nhị Lục gia Lục Nam, còn có Triệu Tuệ, ngay cả Lục Trung cũng không thấy xuất hiện.

Sau khi mọi người rời khỏi, sắc trời đã tối.

Vào đêm Vân Hồng Lăng đang ở trong đình viện thì La Lan thị giục hai người đi nghỉ ngơi.

Lúc này Vân Hồng Lăng cúi đầu, đỏ mặt chậm rãi theo Lục Thiếu Du đi vào phòng.

Căn phòng này vẫn như ba năm trước, tất cả đều không có thay đổi gì.

Lục Thiếu Du nhìn cũng biết nhất định là mẫu thân luôn duy trì bộ dáng nó như lúc ban đầu hắn rời đi.

Trong phòng, còn có một ngọn đèn phát ra ánh sáng nhu hòa.

Lục gia không giống như Vân Dương Tông, mỗi phòng đều có dạ minh châu chiếu sáng, Lục gia còn chưa đạt được trình độ như vậy.

Vân Hồng Lăng đứng ở trong gian phòng không biết làm gì.

Nàng cúi đầu dường như cảm thấy sắp tới sẽ xảy ra chuyện gì, thi thoảng liếc mắt nhìn Lục Thiếu Du.

Tiểu tặc, ta tu luyện đây.

Nhìn Lục Thiếu Du, Vân Hồng Lăng nói.

Hắc hắc, ngày mai mới tu luyện không được sao?Lục Thiếu Du cười hắc hắc, nói xong ôm Vân Hồng Lăng lên, thật vất vả mới có cơ hội này, hôm nay cũng không thể bỏ qua như vậy được.

Ngươi.

Ngươi muốn làm gì?Vân Hồng Lăng kêu lên, khuôn mặt đỏ bừng.

Nàng đoán thử xem? Chúng ta hiện tại danh chính ngôn thuận là phu thê rồi.

Lục Thiếu Du nhẹ nhàng nói, lúc này đã ôm Vân Hồng Lăng tới trên giường, nhìn vào nữ tử tuyệt mỹ trước mắt này, lúc này hắn đã không nhịn được nữa, nhẹ nhàng hôn vào môi nàng.

Tiểu tặc.

Vân Hồng Lăng không nói ra lời, Lục Thiếu Du không ngừng hôn lên mặt nàng, tai nàng, cuối cùng là đôi môi của nàng, khiến cho Vân Hồng Lăng cảm thấy đất trời chung quanh rugn chuyển, toàn thân như nhũn ra, không còn khí lực để giãy dụa, cũng không muốn giãy dụa.

Đầu lưỡi Lục Thiếu Du không ngừng chạm vào cái miệng nhỏ nhắn của Vân Hồng Lăng, liên tục thăm dò, Vân Hồng Lăng chỉ có thể cố gắng đáp lại bằng bản năng nguyên thủy của mình.

Khuôn mặt Vân Hồng Lăng bắt đầu nóng lên, hô hấp dồn dập, toàn thân bắt đầu tê dại.

Chậm rãi, tay Lục Thiếu Du bắt đầu chạy, từ trên lưng rồi qua chiếc eo nhỏ nhắn.

Tiểu tặc, không được, chúng ta còn chưa thành thân.

Vân Hồng Lăng lúc này đã biết Lục Thiếu Du muốn gì, bắt đầu từ chối, thế nhưng không còn khí lực để giãy dụa.

Ta muốn nàng làm nữ nhân của ta ngay ngày hôm nay.

Một cỗ tà hỏa xông lên khiến cho Lục Thiếu Du không thể nhịn được nữa, thanh niên làm sao có thể nhẫn nhịn được cảnh này, bắt đầu đè lên nữ nhân trước mặt, điên cuồng hôn, xoa nắn.

Vân Hồng Lăng từ chối một chút rồi bất tri bất giác tự động phối hợp, sau khi giãy dụa một phen bắt đầu nhu thuận như chú cừu nhỏ bị Lục Thiếu Du tùy ý dắt đi.

Cảm nhận thân thể mềm mại phía dưới khiến cho hô hấp của Lục Thiếu Du càng ngày càng nặng, nụ hôn thật sâu tham lam hút nước bọt trong miệng Vân Hồng Lăng giống như là thưởng thức mỹ vị vậy.

Lúc này thân thể mềm mại của Vân Hồng Lăng tê dại, không ngừng run rẩy, khẩn trương và hưng phấn đan xen vào nhau.

Lục Thiếu Du ngẩng đầu, nhìn nữ tử đang dưới thân mình, hai gò má trắng như tuyết lúc này đã trở nên đỏ bừng, miệng đang không ngừng thở dốc, trên khuôn mặt tinh xảo lúc này ánh mắt hiện lên sự mê ly.

Giống như Lục Vô Song vậy, hai nàng đều tuyệt mỹ, thế nhưng tính cách lại khác xa nhau, một người ưu nhã, một người nóng bỏng.

Nữ nhân luôn điêu ngoa tùy hứng lúc này giống như một con thỏ nhỏ đang chấn kinh, co lại thân thể của mình, trong mắt có kinh khủng, có chờ mong, có khát vọng.

Ánh mắt ngơ ngác nhìn về phía Lục Thiếu Du.

Lục Thiếu Du lại cúi xuống, bốn cánh môi chạm vào nhau khiến cho cả hai người vô cùng kích thích.

Vân Hồng Lăng bị Lục Thiếu Du đặt dưới thân lúc này cảm nhận được khí tức nam nhân trên người Lục Thiếu Du, toàn thân lại cảm thấy vô cùng thoải mái không nói nên lời.

Hai tay Lục Thiếu Du bắt đầu cởi y phục của Vân Hồng Lăng ra.

Tâm tư Vân Hồng Lăng lúc này giống như con nai đang chạy loạn, tim đập càng lúc càng nhanh, tuy rằng chưa hiểu chuyện thế nhưng cũng biết ý đồ của Lục Thiếu Du lúc này.

Chỉ là lúc này phản ứng nguyên thủy kia cũng khiến cho nàng không tránh né được, ngược lại còn ưỡn ngực, hai tay không tự chủ được mà ôm lấy thắt lưng Lục Thiếu Du, vô cùng chặt, dường như dùng hết khí lực của mình vậy.

Sau một lát, trên người Vân Hồng Lăng cũng chỉ còn lại áo lót, áo lót này giống như dùng tơ tằm tạo ra vậy, vô cùng trong suốt, mơ hồ có thể nhìn thấy da thịt trắng hồng bên trong.

Một thân thể linh lung trắng nõn như ngọc xuất hiện trước mặt Lục Thiếu Du.

Trên thân thể mềm mại linh lung lúc này cũng chỉ còn hai thứ để che đây nơi thần bí thần mà thôi, bộ ngực sữa đang phập phồng có thể nhìn thấy được.

Thứ vốn khiến cho Lục Thiếu Du tưởng tượng rất nhiều kia lúc này xuất hiện trong mắt Lục Thiếu Du khiến cho Lục Thiếu Du càng khó nhịn được.

Thân thể trước mắt linh lung, dung nhan tuyệt mỹ, ngũ quan xinh xắn, bộ ngực sữa cao vút, làn da trắng nõn, mỗi một tấc trên thân thể đều tản ra khí tức mê người, trong vẻ ngây ngô mang theo mê hoặc vô tận.

Tức thì, đóa mai nở rộ trong căn phòng, cảnh xuân kiều diễm hiện lên.

Hồng Lăng, nàng đẹp quá.

Lục Thiếu Du nói, nữ tử trước mắt này tỏa ra khí tức khiến hắn mê say.

Tiểu tặc này, sau này thiếp chính là người của chàng rồi, sau này chàng không được khi dễ thiếp đấy.

Ngẩng đầu nhìn nam tử trước mắt này, ánh mắt tràn ngập vẻ thâm thúy, khuôn mặt lúc nào cũng treo nụ cười tà khiến cho nàng say mê.

Chính bản thân nàng cũng không biết vì sao trong lòng lại có nam nhân này, có thể là từ lúc trong Sơn Mạch Vụ Đô trong lòng nàng đã có bóng hình của tiểu tặc này rồi.

Thiếp nghe người ta nói, lần đầu tiên sẽ rất đau, chàng nhẹ một chút.

Nói xong, Vân Hồng Lăng e thẹn nhắm hai mắt lại, dường như đã hoàn toàn cam chịu chuyện xảy ra kế tiếp.

Nữ tử không sợ trời không sợ đất này rốt cuộc cũng có lúc khẩn trương, thân thể mềm mại khẩn trước tới mức run lên, hai mắt nhắm chặt, hai tai đỏ bừng giống như tiểu hài tử làm chuyện sai.

́ch tới Lục gia.

(1)Chuyện kế tiếp nàng chỉ nghe người khác nói qua mà thôi, mà chính nàng lại chưa từng trải qua, cho nên lúc này nàng không thể nghe rõ tiếng tim mình đập được nữa, hít thở ngày càng dồn dậpThấy Vân Hồng Lăng như vậy, Lục Thiếu Du mỉm cười khẽ hôn lên trán Vân Hồng Lăng.

Lập tức cởi nốt hai thứ ngăn cản trên người cuối cùng, trong nháy mắt Vân Hồng Lăng đã trần như nhộng.

Mùi hương xử nữ từ trên người Vân Hồng Lăng truyền đến.

Lúc này Vân Hồng Lăng vì ngượng ngùng mà đã nhắm chặt hai mắt từ lâu.

Nhìn nữ tử dưới thân mình lúc này, mái tóc đen nhánh mềm mại rối tui trên giương.

Cái miệng nhỏ nhắn không ngờ lại mê người như vậy.

Da thịt trắng như ngọc, vô cùng mịn mà, trước ngực có đôi ngọc thỏ cao vút cứng rắn, trên đó có một quả nho đỏ tươi khiến cho kẻ khác nhìn vào thèm rõ dãi.

Tiểu phúc trơn nhẵn,.

Tiểu tặc, chàng nhớ kỹ phải nhẹ một chút.

Vân Hồng Lăng khẽ mở mắt nhìn thấy lúc này Lục Thiếu Du không biết từ khi nào đã không còn quần ào trên người, lập tức nhắm mắt lại.

Lục Thiếu Du mỉm cười, toàn bộ thân thể đặt trên người nữ tử kia khiến cho toàn thân Vân Hồng Lăng run lên, đôi môi hai người bắt đầu dây dưa.

Thân thể hai người nhanh chóng ma sát, cảm giác toàn thân tràn ngập lửa nóng, miệng phát ra âm thanh nguyên thủy nhất.

Lục Thiếu Du cảm giác toàn thân nóng bỏng, hít thở không thông, vì vậy hai tay liều mạng di chuyển trên thân thể mềm mại kia.

Vân Hồng Lăng đâu có thể chịu nổi khiêu khích như vậy, nhất thời không chịu nổi khẽ hừ một tiếng thân thể mềm mại rung lên, vẻ mặt kia quả thực khiến cho người ta phát cuồng.

Cứ như vậy một lát sau cự long rốt cuộc có thể tiến vào nơi đào nguyên.

Lục Thiếu Du lập tức thẳng lưng trong nháy mắt thuận thế tiến vào.

Một thanh âm đánh vỡ sự yên lặng cũng mang đến xuân sắc vô biên.

Nơi đào nguyên của Vân Hồng Lăng rốt cuộc cũng nghênh đón chủ nhân của mình.

Vân Hồng Lăng nhanh chóng cảm nhận được sự đau đớn, cũng cảm thấy được sự hạnh phúc, nàng biết, rốt cuộc mình đã trở thành một nữ nhân chân chính.

Một lúc lâu sau, một cỗ nhiệt lưu từ trong cơ thể Vân Hồng Lăng tuôn ra khiến cho Lục Thiếu Du tê dại, tâm thần rung động, toàn thân tức thì sảng khoái, một cỗ nhiệt lưu tuôn ra.

Lúc này trong gian phòng, dần dần yên tĩnh lại.

Sắc trời gần sáng, hai người ôm ấp một chỗ, lẳng lặng nằm trong vòng tay Lục Thiếu Du, Vân Hồng Lăng trừng mắt nhìn phu quân của mình.

Làm sao vậy?Lục Thiếu Du hỏi, cánh tay không ngừng di chuyển trên mông Vân Hồng Lăng.

Bây giờ còn hơi đau, tiểu tặc thối nhà chàng.

Vân Hồng Lăng nói.

Hắc hắc.

Lục Thiếu Du cười gian nói: Sau này sẽ quen.

Lúc La Lan thị gọi hai người dậy ăn bữa sáng, lúc này hai người mới rời giường.

Nhìn kỹ khuôn mặt đang e thẹn, đỏ bừng của Vân Hồng Lăng, thân là người từng trải La Lan thị đương nhiên hiểu rõ, không khỏi lập tức mỉm cười.

Tiểu thư Vân Dương Tông tới Lục gia, lại còn đính hôn với Lục Thiếu Du của Lục gia, tin tức này không biết là ai truyền ra bên ngoài.

Sáng sớm ngày hôm nay, toàn bộ người có chút uy danh trong trấn Thanh Vân, Tần gia, Dương gia đều tự mình tới Lục gia.

Thế nhưng mọi người cũng vô cùng thức thời, bọn họ cũng không có ý nghĩ muốn gặp Vân Hồng Lăng, tiểu thư của Vân Dương Tông, không phải là người mà những tiểu gia tộc như bọn họ nói gặp là có thể gặp được, bọn họ còn chưa có mặt mũi lớn như vậy.

Thế nhưng mọi người tới Lục gia lúc này là đưa lên lễ trọng, mọi người đều biết, Lục gia và Vân Dương Tông kết thân, sau này địa vị của Lục gia không cần nói cũng biết, những tiểu gia tộc như bọn họ chỉ đến nịnh bợ mà thôi.

Tròn một ngày đêm, đám người Lục Đông, Lục Tây của Lục gia bắt đầu tiếp đám người có chút danh tiếng trong trấn Thanh Vân, nhưng toàn là liên quan tới hôn sự.

Lúc này, Lục Thiếu Du cùng Vân Hồng Lăng, Lục Vô Song, còn có La Lan thị, Lục Tiểu Bạch, Tiểu Long, Bạch Linh đang đi dạo trong trấn Thanh Vân.

Trong bầu trời trên lưng Nghịch Lân Yêu Bằng có ba đầu yêu thú phân biệt là Huyết Ngọc Yêu Hổ, Thái Âm Yêu Thỏ, Thủy Hỏa Yêu giao ngồi trên đó, đang theo sau bọn họ trên không trung.

Cùng ba người đi dạo phố, tuy rằng không phải là chuyện Lục Thiếu Du thích lắm, thế nhưng bồi tiếp mẫu thân thì hắn vô cùng nguyện ý.

Dưới sự cự tuyệt của La Lan thị, Vân Hồng Lăng vẫn mua không ít thứ tặng cho mẹ chồng, chỉ cần nàng thấy nó đẹp trực tiếp mua rồi sai người đem đến Lục gia.

Lục Thiếu Du tính toán sơ bộ, phỏng chừng tới hiện tại đã tiêu mấy vạn kim tệ, trong trấn nhỏ này tiêu hết mấy vạn kim tệ, mà lại không phải mua đan dược và tài liệu luyện khí, tuyệt đối làm cho người ta kinh ngạc.

Nhất thời chuyện này khiến cho toàn bộ trấn chú ý, Lục Thiếu Du cũng chỉ có thể cười khổ, bởi vì cuối cùng những kim tệ này cũng do hắn trả.

Mấy vạn kim tệ, đối với Lục Thiếu Du hiện tại chỉ là chín trâu mất một sợi lông mà thôi, cho nên cũng không để trong lòng.

Phá sản a.

Lục Tiểu Bạch thì không giống như vậy, nhìn thấy không đến nửa ngày đã tiêu hết mấy vạn kim tệ khiến cho hắn há hốc mồm.

Mấy vạn kim tệ, hiện tại hắn là tổng quản cao cấp, một năm cũng chỉ được hai mấy kim tệ mà thôi.

Thế nhưng Lục gia cũng biết ý, mỗi tháng đều cho hắn tùy tiện tới phòng thu chi lĩnh kim tệ.

Trong Lục gia, lúc này vô cùng náo nhiệt.

Đám người hầu Lục gia đều biết Lục Thiếu Du thiếu gia đã trở về, còn đính hôn với tiểu thử Vân Dương Tông đều vui vẻ và kích động, bỏi vì sự kiện này cho nên cao tầng Lục gia quyết định thưởng cho mỗi người hầu một năm tiền lương.

Không duyên không cớ lại được một năm tiền lương khiến cho những người hầu này đối với thiếu gia Lục Thiếu Du này vô cùng cảm tạ, đối với bọn họ mà nói, thế lực Lục gia dù có mạnh tới mấy thì cũng không quan trọng bằng kim tệ.

Khi đám người Lục Thiếu Du trở lại Lục gia thì đã tới buổi chiều, vừa về tới đình viện thì có một tiểu tổng quản đang chờ.

Công tử, Thiếu phu nhân, Tiểu thư, Đại gia mời mọi người tới đại điện, không ít khách nhân đã đợi lâu rồi.

Tổng quản kia chừng ba mươi tuổi, tóc ngắn mắt to, nhìn thấy đám người Lục Thiếu Du trở về lập tức tiến lên nghênh đón, tổng quản này dường như cũng biết vị đại thiếu gia này dường như không thích người khác gọi hắn là thiếu gia.

Người này Lục Thiếu Du biết, người này ở trong Lục gia cũng được mười năm rồi, hắn nhíu mày rồi hỏi: Là ai tới?Đám người kia Lục Thiếu Du không muốn gặp, cũng không có hứng thú.

Vân Hồng Lăng nghe thấy người này gọi mình là Thiếu phu nhân sắc mặt lập tức ửng đỏ, tay vẫn nắm lấy tay La Lan thị vô cùng thân thiết, giống như là hai mẹ con vậy.

Công tử, tiểu nhân nghe nói là trưởng lão của Vân Dương Tông.

Tổng quản kia nói.

Được, ta đi ngay.

Lục Thiếu Du nhíu mày, phỏng chừng người tới là trưởng lão ngoại môn a.

Lập tức quay lại nói với mẫu thân: Mẫu thân, người cũng đi theo con.

Trong lòng Lục Thiếu Du cũng có quyết định của mình, lúc này trở lại Lục gia, địa vị của mẫu thân tại Lục gia cũng nên biến đổi rồi.

́ch tới Lục gia.

(2) Ta không đi, con đi đi.

La La thị nói, đại điện Lục gia nàng chưa từng đi tới, cũng không muốn đi, mọi thứ có hiện giờ đã làm nàng vô cùng thỏa mãn.

Tam a di, người đi cùng đi, trưởng lão Vân Dương Tông đến hẳn là vì hôn sự của Thiếu Du và Hồng Lăng, người là mẫu thân của Thiếu Du, nên đi là đúng.

Lục Vô Song nói.

Đúng vậy mẫu thân, chúng ta cùng đi.

Vân Hồng Lăng nói.

Được rồi.

Thấy Lục Thiếu Du, Vân Hồng Lăng đều nói như vậy.

Lại nghe Lục Vô Song nói trưởng lão Vân Dương Tông tới đây có lẽ là bởi vì hôn sự của nhi tử mình, cho nên mới đáp ứng đi tới đại điện.

Dưới sự dẫn đường của tổng quản, đám người Lục Thiếu Du lập tức đi tới đại điện.

Lưu trưởng lão, Hoàng trưởng lão, La trưởng lão, ba vị cùng với ba vị chấp sự đại giá quang lâm khiến cho Lục gia vẻ vang a.

Trong đại điện, Lục Đông lúc này đang nói với ba hán tử trung niên trước mắt.

Phía sau ba người này là ba vị chấp sự Vân Dương Tông ngồi phía sau.

Khách khí, Lục gia hiện tại có ba vị đệ tử thân truyền trong Vân Dương Tông ta, chúng ta hôm nay đều nhận được tin tức, Lục Thiếu Du của Lục gia đã cùng với tiểu thư Vân Dương Tông ta đính hôn, sau này tiền đồ của Lục gia không cần phải nghĩ, sau này có lẽ còn cần Lục gia giúp đỡ chúng ta nhiều hơn nha.

Một hán tử trung niên nói.

Ở Lục gia, hắn cũng không dám mất đi lễ nghĩa của mình.

Những hán tử trung niên khác cũng không ngừng phụ họa, Lục gia lúc này đã khác xưa rất nhiều.

Trong lòng ba người này đều vô cùng rõ ràng, bọn họ chỉ là trưởng lão ngoại môn của Vân Dương Tông mà thôi, địa vị của bọn họ so với tộc trưởng của các tiểu gia tộc trong phạm vi địa bàn của Vân Dương Tông thì mạnh hơn nhiều.

Một trưởng lão ngoại môn của Vân Dương Tông giống như là thành chủ của một thành nhỏ, trong một thành nhỏ lại có vài trấn.

Thế nhưng trưởng lão ngoại môn thủy chung vẫn chỉ là trưởng lão ngoại môn, huống chi trưởng lão ngoại môn cũng có cao có thấp, trưởng lão ngoại môn có thể ở lại trong Vân Dương Tông so với trưởng lão ngoại môn lưu lại bên ngoài như bọn họ địa vị cao hơn nhiều.

Cho nên địa vị của trưởng lão ngoại môn ở Vân Dương Tông so với đệ tử thân truyền bình thường không cao hơn bao nhiêu, thậm chí so với đệ tử thân truyền trên Long bảng lại càng không bằng.

Những trưởng lão ngoại môn này vẫn luôn lưu ý tình huống trong tông, để tránh đắc tội với người khác trong địa bàn mình.

Nhất là loại nhân vật phong vân trong Vân Dương Tông như Lục Thiếu Du này.

Hơn nữa Lục gia còn có Lục Thiếu Hổ, Lục Vô Song đều là đệ tử thân truyền trong Long bảng, bọn họ sớm đã biết điều này, thế nên cho tới nay bọn họ đều vô cùng chiếu cố Lục gia.

Mà sáng sớm ngày hôm nay, bọn họ mới biết được tin tức Lục Thiếu Du trở về Lục gia, tiểu thư của Vân Dương Tông cũng tới Lục gia, còn đính hôn với Lục Thiếu Du cho nên bọn họ không hẹn mà gặp cùng chạy tới đây.

Ba ngoại môn trưởng lão này đều là người phụ trách mấy trấn gần đây, tiểu thư tới Lục gia, bọn họ cũng không dám thất lễ.

Đâu có, mấy năm nay, Lục gia cũng nhờ mấy vị trưởng lão chiếu cố nhiều cho nên mới có ngày hôm nay.

Lục Đông nói.

Không dám, tam phu nhân Lục gia cũng là hòn ngọc quý trên tay Triệu trưởng lão trong Vân Dương Tông ta, cho nên xét về điểm này chúng ta cũng coi như người một nhà.

Trong ba người, một trưởng lão bên trái nói, lập tức lại nói với Triệu Tuệ cũng ngồi cạnh đó: Tam phu nhân, người càng lúc càng đẹp, lần sau gặp Triệu trưởng lão, nhờ người vấn an dùm chúng ta.

Nhất định.

Triệu Tuệ đáp, lúc này ngồi trong đại điện Triệu Tuệ không ngừng mỉm cười, thế nhưng trong lòng cũng không quá thoải mái.

Phía sau Triệu Tuệ còn có ba người, lúc này sắc mặt ba người cũng không tốt lắm, thế nhưng vẫn duy trì vẻ bình tĩnh trên mặt.

Phía sau Triệu Tuệ phân biệt là Lục Nam, Chu Lập Hưng còn có Chu Hải Minh, ba người nghe thấy tin tức gần đây của Lục Thiếu Du vẫn luôn thấp thỏm không yên.

Trước đây bọn họ không ngừng giúp đỡ Triệu Tuệ dằn vặt Lục Thiếu Du, hiện tại Lục Thiếu Du ở trong Vân Dương Tông rất là nổi danh, trong lòng bọn họ lại vô cùng lo lắng.

Đi qua mấy hành lang, đám người Lục Thiếu Du rốt cuộc đã tới đại điện, dọc đường đi có không ít người hầu thấy bọn họ liền vúi đầu hành lễ.

Sưu.

Tiểu Long và Bạch Linh nhẹ nhàng rơi vào trên vai Lục Thiếu Du khiến cho không ít người hầu Lục gia len lén đánh giá, trong lòng vô cùng hiếu kỳ.

Ngoài đại điện, La Lan thị có chút lo lắng, nhìn vào trong đại điện vô cùng chăm chú, dường như chân không nhấc lên được, từ trước tới giờ nàng còn chưa bước vào đại điện Lục gia lần nào.

Mẫu thân, chúng ta vào thôi.

Lục Thiếu Du nói.

Tam a di, chúng ta vào thôi.

Lục Vô Song nắm tay phải La Lan thị nói.

Lúc này La Lan thị mỉm cười, cũng chỉ có thể bước vào đại điện.

Lúc Lục Thiếu Du tiến vào đại điện, ánh mắt lập tức quét qua mọi người một lần.

Trong Lục gia ngoài Lục Đông và Lục Tây ra thì bên người bọn họ còn có đại thẩm Hoàng Thị, Tứ thẩm Trần Thị.

Còn có một nữ tử mặc cẩm bào trong đó, toàn thân tỏa ra vẻ quyến rũ, dáng người yểu điệu, đường con mê người, chính là Lục Mị.

Nhìn thấy nữ tử này, Lục Thiếu Du có cảm giác so với ba năm trước đây nàng ngày càng mê người, ba năm trước ngực nàng chỉ hơi hiện ra, mà hiện tại đã cao ngất.

Thiếu Du, ba vị trưởng lão chờ ngươi lâu rồi.

Nhìn thấy Lục Thiếu Du, Lục Đông lập tức đứng lên.

Nhìn thấy thân ảnh xuất hiện trong đại điện, đám người trong đại điện lập tức đứng lên, ngay cả ba vị trưởng lão cùng chấp sự của Vân Dương Tông cũng không ngoại lệ, chỉ có Triệu Tuệ, Lục Nam, Chu Lập Hưng, Chu Hải Minh, vẻ mặt bốn người co quắp một chút, không đứng dậy mà thôi.

Ra mắt tiểu thư.

Ba vị trưởng lão và chúng chấp sự nhất thời hành lễ.

Sao các ngươi biết ta ở Lục gia?Vân Hồng Lăng nhìn đám người này, trong đám trưởng lão ngoại môn này hình như nàng mới gặp qua một người, còn những người còn lại đều không nhận ra.

Sáng ngày hôm nay chúng ta nghe được tin tức tiểu thư tới Lục gia cho nên mới tới đây.

Ba trưởng lão ngoại môn lập tức nói.

Ồ, các ngươi có việc gì sao?Vân Hồng Lăng hỏi.

Không có việc gì, chỉ là đến đây chúc mừng tiểu thư đính hôn mà thôi.

Ba trưởng lão ngoại môn nói.

Hồng Lăng tiểu thư, mời ngồi.

Lục Đông nhanh chóng tới bên người Vân Hồng Lăng nói.

Đại bá, mẫu thân ta còn chưa ngồi, ta có thể ngồi sao?Vân Hồng Lăng nhìn Lục Đông rồi nói.

Chuyện này.

Lục Đông sửng sốt, dường như hắn không nghĩ tới Vân Hồng Lăng lại nói ra những lời này, lập tức nhìn chăm chú vào La Lan thị bên cạnh Vân Hồng Lăng rồi nói: La Lan, nhanh ngồi đi.

Mẫu thân, ngồi đi.

Lục Thiếu Du cũng nói với mẫu thân mình.

La Lan thị ngạc nhiên, lập tức dưới sự nâng đỡ của Lục Thiếu Du, ngồi về vị trí dường như vốn chuẩn bị cho Lục Thiếu Du và Vân Hồng Lăng.

̀ng Lăng động thủ.

Vừa thấy La Lan thị ngồi đó, sắc mặt Triệu Tuệ trong nháy mắt co quắp, La Lan thị còn chưa ngồi xuống, rốt cuộc Triệu Tuệ không nhịn được mà nói: Đại gia, người còn nhớ kỹ Lục gia đáp ứng với ta chuyện gì không? Tiện tỳ này sao có thể ngồi ở đó? Ngươi nói cái gì?Một tiếng quát vang lên, lúc này, chân khí dưới chân Vân Hồng Lăng chợt lóe, trong nháy mắt xuất hiện trước người Triệu Tuệ, trong đôi mắt xinh đẹp bắn ra hàn ý, chân khí tràn ngập quanh thân.

Lúc này trong đại điện, ngoại trừ Lục Thiếu Du ra không ai có thực lực mạnh hơn Vân Hồng Lăng, tức thì trong vô hình khí tức Vân Hồng Lăng khiến cho mọi người trong đại điện có áp lực.

Mọi người lúc này thấy tiểu thư Vân Dương Tông tức giận, vẻ mặt đều trầm xuống, cũng có chút biến hóa, mà sắc mặt Triệu Tuệ càng thêm co quắp, nhìn thân ảnh trước mặt, thu hồi vẻ lạnh lùng trong mắt rồi nói: Tiểu thư, ta nói La Lan kia.

Xin lỗi mẫu thân ta, bằng không đừng trách ta không khách khí.

Vân Hồng Lăng không chờ Triệu Tuệ nói hết lời, tức thì quát to một tiếng.

Tiểu thư, ta là Triệu.

Ba.

Một thanh âm thanh thúy truyền đến trong tai mọi người.

Trong đại điện lúc này cũng chỉ có một mình Lục Thiếu Du nhìn thấy Vân Hồng Lăng xuất thủ.

Lúc Vân Hồng Lăng xuất thủ Lục Thiếu Du cũng không cản trở, thế như hàn ý không chút che giấu khuếch tán ra bên ngoài.

Vân Hồng Lăng xuất thủ nhanh như thiểm điện, mọi người chung quanh căn bản không thấy rõ ràng lắm, Triệu Tuệ cũng không tránh thoát được.

Triệu Tuệ vốn chỉ có tu vi Vũ Phách làm sao có thể tránh thoát khỏi tay Vân Hồng Lăng có tu vi Vũ Tướng, huống chi là dưới tình huống bất ngờ.

Hừ, ngươi tính là thứ gì, còn đem Triệu gia ra khoe nữa.

Cho dù Triệu Vô Cực ở trước mặt ta thì sao? Lần sau còn dám nói mẫu thân ta như vậy, ta sẽ cho ngươi đẹp mặt.

Vân Hồng Lăng hừ lạnh một tiếng rồi lập tức tới bên người La Lan thị nói: Mẫu thân, người ngồi đi, sau này ai dám chọc giận người, con sẽ xử lý kẻ đó.

Trong đại điện không ai dám nói gì, Triệu Tuệ hung hăng liếc mắt nhìn Vân Hồng Lăng thế nhưng cũng không dám nói lời nào.

Thế nhưng hàn ý trong mắt đã tới cực hạn.

Nàng cũng không ngốc, nếu như nói thêm nữa, hôm nay rất có thể nàng sẽ bỏ mình ở nơi này, hiện tại trên phương diện thực lực nàng đã không thể chọc vào Lục Thiếu Du rồi.

Hừ.

Lục Thiếu Du hừ lạnh một tiếng, Triệu Tuệ này hiện tại cũng không nên đánh chết, cũng không gấp, dù sao tính mạng của mụ ta hắn quyết lấy rồi.

Sắc mặt ba người Lục Nam, Chu Lập Hưng, Chu Hải Minh đều vô cùng hoảng hốt.

Cả đám cúi đầu không dám nói lời nào, dường như rất sợ Lục Thiếu Du sẽ đi tìm bọn chúng gây phiền phức.

Một màn này khiến cho ba trưởng lão ngoại môn Vân Dương Tông cũng không dám nói ra lời nào.

Triệu gia có Triệu Vô Cực bọn họ không thể trêu vào, thế nhưng tiểu thư Vân Hồng Lăng bọn họ càng thêm không dám trêu vào, vì vậy cả đám làm bộ như vừa rồi mình không nhìn thấy cái gì, không dám tiếp lời, thế nhưng sự tình của Lục gia lúc này cũng biết được đôi chút.

La Lan thị cũng không nói gì thêm, nhìn con dâu vừa mới đánh người, vốn nàng muốn gọi lại, thế nhưng thanh âm còn chưa phát ra thì Vân Hồng Lăng đã lập tức đánh người, tốc độ xuất thủ của con dâu nàng quá nhanh, cho nên lúc này nàng cũng chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu mà thôi.

Mọi người tiếp tục ngồi vào chỗ của mình, sắc mặt Triệu Tuệ lúc xanh lúc đỏ, cũng chỉ có thể oán hận ngồi xuống.

Thiếu Du huynh đệ, ta cũng nghe được tin tức nói Thiếu Du huynh đệ đạt được quán quân trong đại hội Tam tông Tứ môn, điều này có phải là thực không?Trong ba vị trưởng lão ngoại môn lúc này có một người mở miệng hỏi.

Bọn họ ở trấn Thanh Vân cũng vừa nhận được tin tức hôm qua.

Đại hội Tam tông Tứ môn kết thúc, đám người Vân Dương Tông lập tức lên lưng yêu thú phi hành trở về Vân Dương Tông, hơn nữa đám người Lục Thiếu Du cũng không ở lại trong Vân Dương Tông lâu mà lập tức cưỡi Thiên Sí Tuyết Sư quay về cho nên một ít địa phương như trấn Thanh Vân lúc này mới nhận được tin tức.

Đúng vậy, tin tức của trưởng lão quả thực rất nhanh.

Lục Thiếu Du lạnh nhạt nói.

Quán quân đại hội tam tông tứ môn.

Nhất thời đám người Lục gia trong đại điện đều vô cùng kinh ngạc, mấy trưởng lão Lục gia còn lại lúc này vô cùng hứng thú.

Chúc mừng Thiếu Du huynh đệ, sau này trong Vân Dương Tông, Thiếu Du huynh đệ sẽ trở thành một trong những trưởng lão nội môn là điều chắc chắn.

Một trưởng lão ngoại môn lập tức nói.

Chúng chấp sự còn lại của Vân Dương Tông cũng kinh ngạc không ngớt.

Quán quân đại hội Tam tông Tứ môn nha, loại đệ tử như thế này tương lai sẽ trở thành trưởng lão nội môn là điều chắc chắn.

Hơn nữa lúc này Lục Thiếu Du lại trở thành con rể của tông chủ Vân Dương Tông, tương lai coi như là chức vị trưởng môn Vân Dương Tông cũng có cơ hội thật lớn.

Có lẽ chư vị còn không biết, ta đã rời khỏi Vân Dương TÔng, hiện tại cũng không còn là người của Vân Dương Tông rồi.

Phỏng chừng tin tức này mấy ngày nữa chư vị có thể nhận được.

Lục Thiếu Du thản nhiên nói.

Đám người Vân Dương Tông nhìn nhau, mọi người trong Lục gia cũng vậy, thực sự bọn hắn không biết vì sao Lục Thiếu Du lại rời khỏi Vân Dương Tông, ngay cả tiền đồ trong Vân Dương Tông tốt như vậy cũng bỏ.

Trong đại điện lúc này chỉ có Lục Đông và Lục Tây không có bao nhiêu kinh ngạc, hai người bọn họ tối ngày hôm qua từ trong miệng Lục Vô Song đã biết được chuyện này.

Thiếu Du, hài tử này, sao con lại rời khỏi Vân Dương Tông vậy, con nhanh nói với Hồng Lăng, tiếp tục ở lại Vân Dương Tông đi.

Lúc này vẻ mặt La Lan thị vô cùng lo lắng, trong lòng của nàng, tiến vào Vân Dương Tông làm đệ tử chính là đại sự, nhi tử của nàng không ngờ lại muốn rời khỏi Vân Dương Tông, cho nên nàng vô cùng lo lắng.

Mẫu thân không có việc gì đâu.

Lục Thiếu Du cười nói.

Chư vị, hôm nay vừa vặn có ba vị trưởng lão Vân Dương Tông ở đây ta liền đại biểu Lục gia tuyên bố một việc.

Lúc này Lục Đông đột nhiên nói với mọi người trong đại điện.

Mọi người trong đại điện lúc này đều hướng mắt về phía Lục Thiếu Du, không biết Lục Đông muốn tuyên bố cái gì.

Thiếu Du, gia gia của con đã lên tiếng, sau này chức vị tộc trưởng Lục gia sẽ do con đảm nhiệm.

Lục Đông nhìn về phía Lục Thiếu Du nói.

Trong đại điện, nhất thời mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía Lục Thiếu Du, ánh mắt mọi người cũng khác nhau, đại đa số là ủng họ, đặc biệt là chúng trưởng lão Lục gia, nhưng có mấy người không hy vọng xảy ra việc này, đặc biệt là Triệu Tuệ.

Lục Thiếu Du nhíu mày, hắn quả thực không ngờ Lục gia sẽ đem chức vị tộc trưởng này giao cho hắn, một cỗ hàn ý từ trong lòng Lục Thiếu Du tràn ra, nếu như hắn không có ngày hôm nay, Lục gia sao lại có hành động như thế này, chỉ sợ nếu như hắn vẫn là một thiếu gia phế tài không người hỏi tới, thì chỉ sợ không có việc này.

Đại bá, ta không có hứng thú, tìm người khác đi.

́i phó Chu gia.

(1)Lục Thiếu Du không có chút do dự nói, thân phận đệ tử thân truyền của Vân Dương Tông hắn còn không đặt ở trong mắt nữa là tộc trưởng.

Chức vị tộc trưởng Lục gia nói thật dễ nghe, trên thực tế bọn họ đang hy vọng hắn che chở cho Lục gia mà thôi.

Khi trước Lục gia đối với Lục Thiếu Du như thế nào, sau khi chứng kiến thực lực của hắn đã lập tức muốn lấy lòng, Lục Thiếu Du vô cùng kinh thường những chuyện như thế này.

Lục Thiếu Du trực tiếp cự tuyệt khiến cho những trưởng lão Lục gia đều biến sắc, nhưng Lục Đông dường như đã sớm đoán được sẽ xảy ra chuyện này, hắn liền nói: Thiếu Du, con không nên cự tuyệt nhanh như vậy, suy nghĩ mấy ngày rồi hãy quyết định.

Đại bá, con không cần suy nghĩ nữa.

Con kính trọng người, không muốn làm khó người, thân phận đệ tử thân truyền Vân Dương Tông con còn không quan tâm, người nghĩ chức vị tộc trưởng này con sẽ quan tâm sao?Lục Thiếu Du nói.

Lục Đông khẽ thở dài, không nghĩ tới Lục Thiếu Du lại kiên quyết như vậy.

Đại ca, Thiếu Du đã không muốn làm tộc trưởng thì thôi, huynh đừng làm khó nó.

Lục Nam nói, lúc này nàng mặc một bộ cẩm bào, dáng vẻ vô cùng phú quý, mái tóc dài được buộc đằng sau, sắc mặt lúc này có chút mất tự nhiên.

Nàng không hy vọng Lục Thiếu Du trở thành tộc trưởng Lục gia, đối với nàng vô cùng bất lợi.

Vạn nhất nếu Lục Thiếu Du nên làm tộc trưởng sau này hắn sẽ đối phó với nàng càng thêm dễ dàng.

Nhớ tới trước đây đối xử với Lục Thiếu Du, hiện tại trong lòng nàng vô cùng lo lắng Lục Thiếu Du sẽ đối phó với nàng.

Ánh mắt Lục Thiếu Du lạnh lùng nhìn qua Lục Nam, sau đó là Chu Lập Hưng, Triệu Hải Minh, nói: Lục Nam, nữ nhi Lục gia gả ra ngoài, ngươi còn ở lại Lục gia ăn uống thật không biết xấu hổ, lát nữa thu thập một chút, trở lại Chu gia của ngươi đi.

Đối với Lục Nam, Lục Thiếu Du gọi thẳng tên, cũng là vì xả giận cho Lục Thiếu Du trước đây.

Sắc mặt Lục Nam đại biến.

Trong đại biện, mọi người cũng lập tức nhìn về phía ba người Lục Nam, đối với ba người Lục Nam ăn mặc không phải trả tiền ở Lục gia, thế nhưng lại không xuất lực vì Lục gia, trong lòng chúng trưởng lão sớm đã biết, lúc này đều đứng bên xem náo nhiệt.

Thiếu Du, sao con lại nói với cô cô con như vậy?La Lan thị kéo tay Lục THiếu Du, vội vã nói với Lục Nam rằng: Nhị cô cô, Thiếu Du còn trẻ ăn nói không suy nghĩ, muội đừng chấp nhặt với hắn.

Mẫu thân, bà ta rốt cuộc là nhị cô cô của con sao? Người không nhớ khi trước kẻ nhục mạ mẫu thân nhiều nhất chính là bà ta sao? Loại cô cô như thế này không xứng.

Lục Thiếu Du nói.

Thiếu Du, sự tình trước kia đã qua không cần nhắc lại nữa.

La Lan thị nói với Lục Thiếu Du.

Lục Thiếu Du, ngươi không cần phải kiêu ngạo.

Chúng ta ở lại Lục gia thì làm sao? Tốt xấu gì chúng ta cũng coi như nửa tộc nhân của Lục gia.

Ngươi thì tính là cái gì? Đừng tưởng có chút thực lực là có thể diễu võ dương oai tại Lục gia.

Chu Lập Hưng vỗ ghế đứng lên.

Ánh mắt nhìn về phía Lục Thiếu Du tràn ngập hàn ý, chỉ là hàn ý này dường như quá nhỏ, một đại nam nhân bị người khác nói như vậy, tuy rằng trong lòng hắn không dám trêu chọc Lục Thiếu Du, thế nhưng lúc này cũng phải đứng lên nói vài câu.

Ha ha, ngươi nói ta là cái gì sao? Ta kiêu ngạo thì thế nào?Lục Thiếu Du cười nhạt một tiếng, lập tức đứng dậy đi về phía ba người Chu Lập Hưng, trong mắt mang theo hàn ý.

Khiến cho ba người Lục Nam tức giận cũng là do Lục Thiếu Du cố ý, thù Triệu Tuệ này, sau này báo cũng được.

Thù đám Lục Nam này, hôm nay hắn phải báo trước.

Thiếu Du.

Lục Đông biến sắc, thế nhưng hắn còn chưa nói xong, Lục Thiếu Du đã quay đầu lại nói với hắn: Đại bá, con kính trọng người, thế nhưng người cũng đừng làm khó con, con tự có chừng mực.

Cha.

Lục Vô Song kéo Lục Đông ngồi xuống, nàng biết tính tình của Lục Thiếu Du.

Nếu như thực sự chọc tới Lục Thiếu Du, chỉ sợ lúc đó ngay cả Lục gia cũng không còn bình an nữa.

Lục Thiếu Du, ngươi muốn sao? Chẳng lẽ ngươi còn muốn động thủ?Chu Lập Hưng quát lên, trong mắt rõ ràng có chút hoảng sợ.

Động thủ thì sao?Trong mắt Lục Thiếu Du bắn ra sát khí, đồng thời chân khí dưới chân chợt lóe, một chân trực tiếp bắn về phía Chu Lập hưng.

Sắc mặt Chu Lập Hưng lập tức đại biến, đang muốn bày ra phòng ngự.

Thế nhưng hắn chỉ có tu vi Vũ Phách nhất trọng, sao lại là đối thủ của Lục Thiếu Du được.

Tốc độ cũng không cùng một đẳng cấp, ngay khi Chu Lập Hưng thầm hô không tốt thì chân của Lục Thiếu Du cũng đá vào tiểu phúc của Chu Lập Hưng.

Phanh.

Chân khí trút xuống, thân thể Chu Lập Hưng trong nháy mắt bị đánh bay, hung hăng đập vào trên vách tường đại điện, khiến cho vách tường nứt nẻ.

Khục Khục.

Một ngụm máu phun ra, một cước này Lục Thiếu Du không dùng toàn lực, thế nhưng cũng đủ để phá hủy đan điền trong cơ thể Chu Lập hưng, nếu thêm một chút lực nữa, đủ để lấy mạng hắn.

Mạnh mẽ xuất thủ như thiểm điện, lúc này trong đại điện chỉ sợ cũng chỉ có Vân Hồng Lăng mới miễn cưỡng thấy rõ động tác của Lục Thiếu Du.

Thực lực những người khác cho dù là ba vị trưởng lão ngoại môn, thực lực của chỉ là Vũ Phách thất trọng, bát trọng mà thôi, căn bản không thấy rõ động tác của Lục Thiếu Du.

Lục Thiếu Du xuất thủ khiến cho mọi người chấn động, trong giây lát mọi người kinh ngạc rồi sắc mặt đám người Lục Đông, Lục Tây đại biến.

Chu Lập Hưng, trước đây ngươi đối với ta thế nào, ta đối với ngươi như vậy, một cước này quả thực tiện nghi cho ngươi rồi.

Lục Thiếu Du không nhìn về phía Chu Lập Hưng đang nằm trên mặt đất mà ánh mắt nhìn về phía Chu Hải Minh đang kinh hãi, lạnh nhạt nói: Chu Hải Minh, khoản sổ sách từ nhỏ tới lớn hôm nay cũng nên tính toán rồi.

Thiếu Du, không thể động thủ.

Lục Đông lớn tiếng nói, lập tức đứng lên.

Sưu.

Lời Lục Đông nói Lục Thiếu Du căn bản không nghe, bàn tay như thiểm điện đánh ra một chưởng.

Chân khí bùng ra khiến cho không gian gợn sóng.

Chu Hải Minh này chỉ có tu vi Vũ Sư mà thôi, loại thực lực này so với Lục Thiếu Du, căn bản không thể so sánh.

Thiếu Du.

Sắc mặt Lục Đông đại biến, thân ảnh đang muốn tiến về phía Lục Thiếu Du, thế nhưng lúc này có một thân ảnh khác nhanh như thiểm điện đứng trước mặt Lục Đông.

Đại bá, người là phụ thân của Vô Song tỷ, ta không muốn động thủ với người, người ngồi xuống đi.

Thân ảnh của Vân Hồng Lăng nhanh như thiểm điện ngăn trở trước người Lục Đông.

Cha, Thiếu Du sẽ có chừng mực.

Lục Vô Song trong nháy mắt cũng đi tới trước người Lục Đông.

Khi một đạo chưởng ấn rơi vào trên người Chu Hải Minh, thân thể Chu Hải Minh cũng hung hăng rơi vào vách tường nơi Chu Lập Hưng vừa đập vào.

Khục khục.

Miệng cũng phun ra một ngụm máu tươi, sinh tử không rõ.

Từ nhỏ tới lớn, ta chỉ trả lại ngươi một chưởng, cũng đã tiện nghi cho ngươi rồi.

Lục Thiếu Du thu tay lại rồi chắp tay đứng trong đại điện, hàn ý tràn ngập quanh thân.

́i phó Chu gia.

(2)Lúc này, trong đại điện vô cùng tĩnh lặng, không ai nghĩ tới Lục Thiếu Du lại xuất thủ với Chu Lập Hưng, tốt xấu gì cũng là dượng hắn mà.

Ba vị trưởng lão ngoại môn và các chấp sự cũng chỉ có thể ngậm miệng.

Cảm nhận được khí tức trên người Lục Thiếu Du lúc này, trong lòng bọn họ vô cùng kinh ngạc.

Thực lực của bọn họ căn bản không thể so sánh được với Lục Thiếu Du.

Thực lực của đệ tử thân truyền trong tông môn, so ra bọn họ vẫn kém hơn nhiều.

Lục Thiếu Du, tạp chủng nhà ngươi, ta liều mạng với ngươi.

Lục Nam thất thần một lát, lúc này nhìn thấy hai người Chu Lập Hưng và Chu Hải Minh đang nằm trên mặt đất, nàng như phát điên đánh về phía Lục Thiếu Du.

Ha ha, tạp chủng sao? Hôm nay tạp chủng là ta sẽ lấy mạng của ngươi.

Hàn ý quanh người Lục Thiếu Du tràn ngập, nhiệt độ trong đại điện lập tức giảm xuống.

Sưu.

Một đạo chưởng ấn trong nháy mắt từ trong tay Lục Thiếu Du được đẩy đi, chân khí tràn ngập đại điện, không gian gợn sóng.

Được rồi, nàng dù thế nào cũng là thân cô cô của ngươi.

Một tiếng than nhỏ đột nhiên vang lên, lập tức một đạo thân ảnh hóa thành lưu quang trong nháy mắt đứng chắn trước người Lục Thiếu Du.

Hừ, ta muốn nhìn xem hôm nay ai có thể bảo hộ được bà ta?Một tiếng quát lạnh từ trong miệng Lục Thiếu Du truyền ra, chân khí ba động, khí thế đột nhiên tăng cường, hô hấp của mọi người trong đại điện trong lúc vô hình đột nhiên bị kìm hãm.

Ta biết con đối với Lục gia có oán hận, là do một tay ta tạo thành, một chưởng này ta nhận.

Một tiếng thở dài vang lên, một thân ảnh màu trắng trong nháy mắt đáp xuống trước người Lục Nam.

Phanh.

Chưởng ấn của Lục Thiếu Du trực tiếp đánh vào trên người thân ảnh này.

Người này thậm chí ngay cả hộ thân cương khí cũng không tạo ra, tiếp nhận một chưởng của Lục Thiếu Du.

Khục khục.

Thân thể người này nháy mắt lảo đảo lui về phía sau, sắc mặt trong nháy mắt tái nhợt.

Lục Thiếu Du nhìn vào người trước mắt, người đó mặc một bộ áo bào màu trắng, mày kiếm mắt sáng, vô hình trung tỏa ra một cỗ anh khí, nhìn dáng dấp người này trong lòng Lục Thiếu Du tức thì trầm xuống.

Người này chính là phụ thân trong thế giới này của hắn, lão tam của Lục gia, Lục Trung.

Lục Thiếu Du vô cùng ngạc nhiên, cũng có thể là do trong cơ thể chảy dòng máu của Lục gia, một đạo chưởng ấn bổ vào Lục Trung, Lục Trung lại không phòng ngự một chút nào, điều này làm cho Lục Thiếu Du thất thần.

Thực lực của con so với trong tưởng tượng của ta còn mạnh hơn, con trưởng thành rồi.

Nhìn chằm chằm vào Lục Thiếu Du, Lục Trung mở miệng nói, khóe miệng xuất hiện máu tươi.

Lão Tam.

Tam ca.

Sắc mặt Lục Đông, Lục Tây đại biến, nhanh chóng tiến đến.

Sắc mặt La Lan thị lúc này vô cùng hoảng hốt, ánh mắt nhìn vào thân ảnh màu trắng đứng giữa đại điện kia thất thần.

Tam đệ, đệ nhìn xem nhi tử của đệ, quả thực vô pháp vô thiên.

Lục Nam rít gào.

Nhị tỷ, Thiếu Du dù sao cũng là cháu trai của tỷ.

Từ nhỏ tới lớn tỷ làm những gì với nó ta không nói nữa.

Một chưởng này ta cũng giúp tỷ ngăn lại.

Sau này tỷ phải chú ý một chút, trong mắt tỷ chưa từng có người cháu trai này, cho nên ngày mai tỷ cũng trở về Chu gia đi.

Lục Trung nhàn nhạt nói với Lục Nam bên cạnh đang rít gào.

Vẻ mặt Lục Nam sửng sốt, tức thì á khẩu không nói được gì.

Lúc này hai người Lục Đông, Lục Tây cũng đã tới bên người Lục Trung, ánh mắt vô cùng bất đắc dĩ.

Tất cả mọi người đi ra ngoài đi, ta và Thiếu Du nói chuyện một chút.

Lục Trung, rốt cuộc ngươi cũng xuất hiện, tốt nhất ngươi nên cho ta một cái công đạo.

Ánh mắt Triệu Tuệ trầm xuống, oán hận đi ra khỏi đại điện.

Những trưởng lão Lục gia trong đại điện, còn có đám người Vân Dương Tông cũng rời khỏi.

La Lan thị dưới sự nâng đỡ của Lục Vô Song cũng chậm rãi rời khỏi đại điện, ánh mắt vẫn nhìn về phía Lục Trung.

Tiểu tặc, chàng cẩn thận một chút.

Vân Hồng Lăng nhìn Lục Trung một cái, rồi lập tức nói với Lục Thiếu Du.

Con là Hồng Lăng sao? Cha con có khỏe không?Lục Trung nở nụ cười nhợt nhạt với Vân Hồng Lăng rồi hỏi.

Cha con khỏe.

Vân Hồng Lăng nói.

Giúp ta hỏi thăm cha con một tiếng.

Sau này có cơ hội ta sẽ đi tới Vân Dương Tông tìm hắn uống rượu.

Lục Trung nói.

Con cũng ra ngoài đi, ta muốn nói chuyện với Thiếu Du một chút.

Vân Hồng Lăng liếc mắt nhìn hai người rồi lập tức rời khỏi đại điện.

Hai người Chu Lập Hưng và Chu Hải Minh trong đại điện cũng bị dẫn theo ra ngoài.

Trong đại điện lúc này cũng chỉ có hai người, đại điện lập tức chìm vào im lặng.

Lục Thiếu Du cũng phục hồi tinh thần lại, nhìn Lục Trung trước mặt, trong lòng cũng có một ít xao động, không biết làm sao trong lòng hắn hiện giờ sóng gió đang nổi lên.

Vũ trưởng lão có khỏe không?Nhìn Lục Thiếu Du, Lục Trung hỏi.

Lão nhân gia vẫn khỏe.

Lục Thiếu Du đáp, Lục Trung trước đây cũng là đệ tử của sư phụ Vũ Ngọc Tiền, từ lâu Lục Thiếu Du cũng đã biết chuyện này.

Vậy là tốt, người tuy rằng không phải là sư phụ giỏi, thế nhưng lại là một sư phụ tốt nhất.

Lục Trung nói.

Người quả thực là một người sư phụ tốt.

Lục Thiếu Du chắp tay ra sau lưng nói: Có chuyện gì thì nói nhanh đi.

Nếu như con đối với Lục gia có oán hận, đối với ta còn oán hận, vậy thì lại đánh ta một chưởng đi.

Cho đến khi nào con không còn oán hận nữa thì thôi.

Nhìn Lục Thiếu Du trước mặt, sắc mặt Lục Trung vô cùng bình tĩnh, thế nhưng trong lòng hắn đang nổi sóng lại không ai biết được.

Ngươi đáng để ta hận sao? Đáng sao? Ha ha.

Lục Thiếu Du lập tức cười lớn.

Ta chỉ muốn nói, tất cả mọi thứ không phải là do ta mong muốn.

Lục gia có lỗi với mẫu tử hai người, ta càng xin lỗi mẫu tử hai người.

Nếu như hiện tại con có giết ta, ta cũng không có lấy một câu oán hận.

Đây là thứ ta thiếu mẫu tử hai con.

Lục Trung nhìn Lục Thiếu Du, vẻ mặt rất bình tĩnh, thế nhưng trong ánh mắt lại hiện lên sự bất đắc dĩ.

Giết ngươi cũng không thể nào bù đắp được thương tổn hai mươi năm qua mẫu tử chúng ta phải chịu.

Lục Thiếu Du đáp, những lời này Lục Thiếu Du trước đây khi còn sống đã từng nói qua với mẫu thân hắn.

Ta biết, khi ta trở thành tộc trưởng Lục gia, cũng đã biết được có một số việc thân bất do kỷ, đây cũng là số mệnh của mỗi tộc trưởng Lục gia.

Lục Trung khẽ thở dài nói.

Không cần phải đem Lục gia ra làm cái cớ, ngươi thiếu chúng ta nhiều lắm.

Lục Thiếu Du hừ lạnh nói.

Con thực sự hận ta như vậy sao?Lục Trung nhìn Lục Thiếu Du, ánh mắt có chút run rẩy.

Hận? Ngươi không xứng.

Trước đây ta không biết, thế nhưng hiện tại, ngươi ngay cả tư cách để cho ta hận cũng không có.

Lục Thiếu Du nói xong chậm rãi rời khỏi đại điện.

Thiếu Du, ta biết, ta rất thất bại.

Thế nhưng con phải tin ta, trong lòng ta vẫn còn có mẫu tử hai con.

Tất cả những chuyện đó cũng không thể tránh được, ta chỉ có thể tận lực bảo vệ mẫu tử hai con mà thôi.

Nhìn bóng lưng Lục Thiếu Du, Lục Trung nói.

̣ tử nói chuyện.

Ngươi nghĩ ta sẽ tin tưởng sao? Lúc mẫu tử chúng ta nhận hết sự coi khinh, khi dễ của mọi người, ngươi ở đâu? Lục gia lại cho mẫu tử ta cái gì?Lục Thiếu Du quay đầu lại, trong mắt hiện lên sự hận ý.

Lục Thiếu Du cũng không biết bản thân mình sao lại có hận ý lớn như vậy.

Theo đạo lý mà nói, hắn chỉ là một người ngoài cuộc mà thôi, tại sao lại kích động như vậy.

Có thể đây chính là hận ý trong lòng của Lục Thiếu Du trước đây đã ngấm vào trong máu.

Nhìn Lục Thiếu Du, trong mắt Lục Trung đột nhiên trống rỗng, hắn khẽ thở dài nói: Ta thật không ngờ hận ý của con lại sâu như vậy, chiếu cố mẫu thân con cho tốt, thay ta nói lời xin lỗi với nàng.

Hừ, tự lo cho bản thân ngươi đi.

Mẫu thân ta thì ta nhất định sẽ chiếu cố cho tốt, không cần tới phiên ngươi nhiều lời, cũng không cần Lục gia quan tâm.

Lục Thiếu Du nói.

Lục gia có lẽ sắp có bạo động, bảo vệ tốt mẫu thân con.

Con không muốn làm tộc trưởng Lục gia cũng được, ta không quản, ta không muốn con đi theo vết xe đổ của ta.

Lục Trung nói.

Lục Thiếu Du không nói gì, bước ra đại điện.

Thế nhưng trong lúc xoay người, khóe mắt không tự chủ mà khẽ ướt át.

Đây là số mệnh của ta sao?Trong đại điện, nhìn chăm chú vào bóng lưng của Lục Thiếu Du, trong con mắt trống rỗng của Lục Trung lúc này xuất hiện một giọt nước mắt, khóe miệng tràn ra máu, toàn thân dường như vô lực.

Chuyện xảy ra trong đại điện, không bao lâu sau toàn bộ Lục gia đều biết.

Chuyện này càng khiến cho bọn người hầu trong Lục gia kinh sợ.

Thủ đoạn của Lục Thiếu Du làm cho toàn bộ người của Lục gia kinh sợ.

Thế nhưng trong lòng những người hầu lại vui vẻ không ngớt.

Phụ tử Chu gia luôn ở trong Lục gia kiêu ngạo, ngang ngược, khi dễ đám người hầu như bọn họ đã thành cơm bữa, lúc này nghe thấy kết cục của hai người kia cả đám đều vỗ tay ăn mừng.

Ba trưởng lão ngoại môn và chấp sự Vân Dương Tông lập tức mượn cớ rời khỏi Lục gia, Lục gia xảy ra chuyện này, bọn họ cũng không còn lý do gì để lưu lại nữa.

Trong một đình viện bên trong Lục gia, Lục Tiểu Bạch đang đứng trước người Lục Thiếu Du, mở hộp ngọc trong tay ra, một cỗ năng lượng khổng lồ nhanh chóng khuếch tán, năng lượng này khuếch tán ra khiến cho tim hắn đập nhanh.

Công tử, đây là thứ gì?Lục Tiểu Bạch hiện giờ cũng không phải là Lục Tiểu Bạch khi trước.

Dưới sự dạy bảo của Nam thúc đã thoát thai hoán cốt, đối với vật trong hộp ngọc này hắn nhanh chóng có thể cảm giác được không phải là vật phàm, tuyệt đối là bảo vật.

Đây là Thánh quả Vũ Linh của Vân Dương Tông, ngươi đến mật thất của Nam thúc bế quan luyện hóa nó đi.

Tương lai nếu như ngươi có cơ hội đột phá Vũ Vương thì Thánh quả Vũ Linh này sẽ tăng thêm một phần cơ hội cho ngươi.

Ngươi hiện tại chỉ có tu vi Vũ Phách nhất trọng, sau khi luyện hóa, nếu như vận khí tốt phỏng chừng có thể đột phá tới Vũ Phách lục trọng.

Lục Thiếu Du nói.

Thánh quả Vũ Linh ẩn chứa năng lượng khổng lồ, thế nhưng ra khỏi mật địa, hiệu quả đã suy giảm nhiều, nếu như chưa suy giảm Lục Tiểu Bạch ăn vào hẳn có thể đột phá tới Vũ Phách cửu trọng, thậm chí là Vũ Tướng.

Mạnh như vậy sao?Lục Tiểu Bạch kinh ngạc nói.

Có thể từ Vũ Phách nhất trọng đột phá tới Vũ Phách lục trọng, bảo vật này quả thực không phải là vật phàm, tức thì hắn vô cùng kích động.

Mau luyện hóa đi, ta và Nam thúc cần ra ngoài một chuyến, phỏng chừng một tháng.

Đến lúc đó có lẽ ngươi cũng luyện hóa xong.

Lục Thiếu Du mỉm cười nói.

Ngay khi mọi người trong Lục gia vẫn còn len lén nghị luận chuyện xảy ra, hai ngày sau, Lục Thiếu Du, Tiểu Long, Nam thúc đã xuất hiện tại một sơn mạch cách Lục gia mấy trăm dặm.

Sơn mạch này diện tích không nhỏ, khắp nơi một mảnh xanh ngát, tỏa ra sinh cơ bừng bừng.

Rống.

Hai đạo thân ảnh từ trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư nhảy xuống, chính là Nam thúc và Lục Thiếu Du.

Tọa kỵ yêu thú như Thiên Sí Tuyết Sư này khá tốt, không tồi.

Nam thúc nhìn Thiên Sí Tuyết Sư trong bầu trời, lúc này ánh mắt cũng có chút kinh ngạc.

Phì Phì.

Tiểu Long không ngừng phun ra nuốt vào, nhìn chăm chú vào bốn phía, vô cùng hiếu kỳ quan sát chung quanh.

Rống.

Thiên Sí Tuyết Sư thu lại hai cánh, sau đó thu lại thân thể rồi đáp xuống bên người Lục Thiếu Du.

Bộ lông trên người bao trùm lấy hai cánh dưới bụng, không nhìn ra vết tích.

Nam thúc, luyện hóa Vạn Niên Xích Đồng mất bao lâu?Lục Thiếu Du hỏi Nam thúc bên người.

Không biết, đại khái chừng một tháng.

Nam thúc nói.

Thiên Sí Tuyết Sư, ăn vào Thánh quả Vũ Linh rồi tìm địa phương luyện hóa đi.

Lục Thiếu Du nói xong móc một hộp ngọc trong người ra, Thánh quả Vũ Linh nhỏ như nắm tay trẻ con xuất hiện trong tay hắn.

Tạ ơn chủ nhân.

Thiên Sí Tuyết Sư nói xong, miệng lập tức mở ra ngậm lấy Thánh quả Vũ Linh trong tay Lục Thiếu Du, thân ảnh lập tức rời đi.

Tiểu tử, Thánh quả Vũ Linh không ngờ ngươi lại đem cho Thiên Sí Tuyết Sư ăn.

Nam thúc trừng mắt nhìn Lục Thiếu Du nói: Thánh quả Vũ Linh của Vân Dương Tông rốt cuộc ngươi thu được mấy quả?Nam thúc biết, Lục Thiếu Du đã từng cho Lục Tiểu Bạch một quả Thánh quả Vũ Linh, tiểu tử này cũng đã dùng qua.

Thánh quả Vũ Linh tổng cộng có chín quả, nếu tính như vậy, số người không thu được Thánh quả Vũ Linh có lẽ không nhiều.

Con chiếm được bảy quả.

Lục Thiếu Du nói: Nam thúc, người có muốn một quả hay không? Con vẫn còn đây.

Quên đi, Thánh quả Vũ Linh tuy rằng bất phàm thế nhưng hai trăm năm trước ta đã ăn rồi, hiện tại ăn vào cũng không có tác dụng gì.

Nam thúc nói: Thánh quả Vũ Linh của Vân Dương Tông bị ngươi lấy được bảy quả, phỏng chừng, đám lão quái vật trong Vân Dương Tông nhất định đang vô cùng nghi hoặc.

Nam thúc, hai trăm năm trước người đã ăn nó rồi sao? Lẽ nào người hơn hai trăm tuổi rồi?Lục Thiếu Du trừng mắt nhìn Nam thúc.

Có gì là kỳ quái, tu luyện giả sống mấy trăm năm có một bó lớn, chỉ là ngươi không biết mà thôi.

Ta hẳn là ba trăm tuổi rồi, thế nhưng so với một ít lão quái vật mà nói ta còn kém xa lắc.

Nam thúc nói.

Lục Thiếu Du ngẫm lại cũng thấy đúng.

Dù là Nghịch Lân Yêu Bằng, Huyết Ngọc Yêu Hổ đều đã hơn ba nghìn tuổi.

Bạch Linh càng thêm khoa trương đạt tới sáu nghìn tuổi.

Mà lúc này khi đi ra ngoài Lục Thiếu Du cũng chỉ dẫn theo Tiểu Long, để Nghịch Lân Yêu Bằng, Bạch Linh ở lại Lục gia, âm thầm bảo vệ mẫu thân.

Đi thôi, nơi này có một cái sơn động, đôi khi ta cũng tới đây luyện chế đan dược, ở chỗ này luyện hóa Vạn Niên Xích Đồng cũng không khiến người khác chú ý.

Nam thúc nói xong, thân ảnh lóe lên, lập tức nhảy xuống một cái khe sâu.

Lăng không phi hành.

Lục Thiếu Du nhìn bóng lưng Nam thúc.

Lúc này rời khỏi Lục gia, khí tức Nam thúc đã không còn là một ông lão gần đất xa trời mà lúc này Lục Thiếu Du thấy Nam thúc lăng không phi hành, ít nhất cũng đạt tới Vũ Suất mới có thể làm được.

Chỉ là Lục Thiếu Du có cảm giác, thực lực Nam thúc hiện tại không phải là Vũ Suất, từ khí tức trên người thúc ấy luôn gây cho hắn cảm giáp áp chế, không kém Vân Khiếu Thiên một chút nào.

Xem tiếp...

con-mat-ao-thi

  • Linh vũ thiên hà

  • truyện tranh Linh vũ thiên hà

  • truyện Linh vũ thiên hà

  • Linh vũ thiên hà truyện chữ

  • đọc truyện Linh vũ thiên hà

  • Linh vũ thiên hà chap

  • truyenfull.vn

  • truyenfull.vip

  • truyenfull.vip

  • truyen.tangthuvien.vn/

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License