con-mat-ao-thi

Dọc đường đi đám người đã trải qua các thử thách rèn luyện, mỗi người giờ đây tràn ngập phong sương, rốt cuộc đã đến nơi.

Vân Hồng Lăng cảm nhận khí tức phấn chấn tâm hồn, hưng phấn hét lên: Rốt cuộc chúng ta đến nơi, mau đi nhìn xem!Chân khí vận chuyển dưới chân, Vân Hồng Lăng nhảy vọt lên trước.

Đám người Bá Đao Long Tam, Quỷ Thủ Đỗ Tử Thuần vội vàng vận sức lao nhanh đuổi theo, cả nhóm rất hưng phấn.

Chúng ta đi!Tốc độ của đám người rất nhanh, chỉ chốc lát sau đã đến dưới chân núi.

Nơi này khí tức bàng bạc lan tràn, trong khí tức có áp lực ức chế linh hồn, làm người ta thấy bị áp chế.

Ngọn núi không cao, chỉ khoảng ngàn thước, đường kính mấy trăm thước.

Quanh ngọn núi là bình nguyên to lớn bao la, bốn phía trống rỗng, lặng yên không thanh âm như tĩnh lặng vạn năm.

Giờ phút này, mọi người thấy cảnh quan khiến người rung động.

Trên ngọn núi cao ngàn thước, một cái dây leo to đường kính trăm thước tràn ngập ánh sáng màu xanh tựa cây cột chống trời nối liền thiên địa từ dưới lòng đất vươn lên, vòng quanh ngọn núi mấy vòng.

Trên dây leo xanh toát ra khí tức cổ xưa, lá xanh to trăm thước vươn ra bốn phía bao bọc nguyên ngọn núi lại, nên nhìn từ xa khó thể thấy dây leo màu xanh khổng lồ này.

Trên dây leo xanh lúc này ngay vị trí gần đỉnh núi treo chín trái cây màu đỏ xanh to cỡ nắm tay trẻ sơ sinh.

Chín trái cây nhỏ bên dưới dây leo và lá cây khổng lồ không chút bắt mắt.

Nhưng lúc này từng đợt năng lượng cực kỳ đậm đặc toát ra từ trái cây nhỏ màu xanh đỏ kia khuếch tán trong không gian, khiến không gian rộng lớn này tràn ngập năng lượng đậm đặc.

Lúc này mọi người mới phát hiện năng lượng nguyên mật địa dường như phát ra từ chín trái cây nhỏ này.

Năng lượng dồi dào quanh chín trái cây thậm chí làm không gian gợn sóng.

Hàn Phong ngạc nhiên hưng phấn nói: Là thánh quả Vũ Linh, đây chính là thánh quả Vũ Linh!Chiến Đao Khuất Đao Tuyệt nhìn chằm chằm chín trái cây nhỏ, nói: Có vẻ phải mấy ngày nữa thánh quả Vũ Linh mới chín, chúng ta đến sớm mấy ngày.

Vân Hồng Lăng nói: Năng lượng đậm quá, chúng ta tu luyện tại đây chờ vài ngày đi.

Năng lượng chỗ này mạnh hơn những chỗ khác nhiều, chúng ta đừng bỏ lỡ cơ hội tốt này.

Mọi người đều phát hiện năng lượng trong không gian này đậm đặc hơn chỗ khác nhiều.

Năng lượng bàng bạc tràn ngập khiếp hồn người.

Trong chín người, một trong hai thanh niên tham gia cuối cùng lên tiếng: Xem ra chúng ta tới chỗ này sớm nhất, nếu lúc thánh quả Vũ Linh chín mà người khác chưa tới là chúng ta sẽ thuận lợi hái được thánh quả Vũ Linh.

Một giọng nói âm trầm vang lên: Hừ! suy nghĩ rất khôn nhưng tiếc rằng không như ý muốn của các ngươi.

Vù vù vù! Tiếng nói dứt, một bóng người đáp xuống trước ngọn núi, ánh mắt âm trầm, thân mặc trường bào, chính là Triệu Kình Hải, đứng đầu xếp hạng Long Bảng.

Triệu Kình Hải!Chín người biến sắc mặt, trong lòng mỗi người nghĩ rằng nếu người khác không tới kịp thì chín người sẽ thuận lợi mỗi người một trái thánh quả Vũ Linh nhưng bây giờ ước muốn đó không thực hiện được.

Vù vù vù! Vài tiếng xé gió bay nhanh đến, nhảy vọt đáp xuống bên cạnh Triệu Kình Hải, là đoàn tám người Triệu Kình Thiên, Tằng Sở Hùng,Đoàn người nhìn chằm chằm ngọn núi, rất rung động, giật mình: Là thánh quả Vũ Linh, đúng là thánh quả Vũ Linh!Vân Hồng Lăng hờ hững liếc Triệu Kình Hải: Đến thì đến, muốn có được thánh quả Vũ Linh phải xem bản lĩnh của mình.

Hồng Lăng tiểu thư nói đúng.

Muốn có được thánh quả Vũ Linh thì phải dựa vào bản lĩnh của mình.

Triệu Kình Hải lên tiếng: Nhưng không ngờ mới ba tháng mà Hồng Lăng tiểu thư đã đột phá đến Vũ Phách bát trọng.

Ánh mắt Vân Hồng Lăng sa sầm: Không bao lâu sau sẽ đột phá đến Vũ Phách cửu trọng, tin tưởng sắp tới đây ta sẽ đuổi kịp ngươi!Triệu Kình Hải lộ biểu tình giật mình: Linh lực tam hệ đúng là đáng sợ.

Triệu Kình Hải bất giác nhớ đến Lục Thiếu Du, lần trước gã không giết hắn, dựa vào tốc độ tu luyện Vũ Giả tam hệ của đối phương sau này sẽ càng khó đối phó hơn.

Hàn Phong mở miệng nói: Thánh quả Vũ Linh chưa chín, theo ta thấy mọi người ai nấy lo tu luyện đi, đừng lãng phí thời gian.

Tu luyện ở chỗ này có lẽ tăng tốc gấp sáu, bảy lần.

Triệu Kình Hải cười nói: Cũng tốt, vậy mọi người hãy tu luyện đi.

Tất cả là đồng môn, không cần lo có người thừa dịp tu luyện xuống tay.

Chờ khi thánh quả Vũ Linh chín sẽ phân cao thấp.

Chiến Đao Khuất Đao Tuyệt cười phá lên: Ha ha ha! Vậy đi tu luyện!Nụ cười này rõ ràng là ngoài cười nhưng trong không cười.

Nghe Triệu Kình Hải nói, đám người chiến Đao Khuất Đao Tuyệt, Hàn Phong, Đổng Phàn, Phi Ưng Lăng Phong chỉ cười cười.

Ai đều biết người đến được đây không khờ, hai huynh đệ Triệu Kình Hải sống như thế nào trong Vân Dương tông thì mọi người đều hiểu rõ.

Tất cả mặc dù là đồng môn nhưng hai huynh đệ Triệu Kình Hải mặt ngoài thân thiện, trong xương thì rất độc ác.

Rất có thể hai huynh đệ sẽ làm chuyện lén xuống tay với đồng môn.

Mặt ngoài mọi người không lộ vẻ gì, toàn là đệ tử trên Long Bảng, thực lực cách biệt không quá xa, bản thân bọn họ cũng không dễ chọc.

Triệu Kình Hải không để bụng trước phản ứng của mọi người.

Hai đoàn người tự ngồi xếp bằng trong góc riêng bắt đầu tu luyện.

Trước năng lượng dồi dào này không ai muốn bỏ qua cơ hội tốt để tu luyện.

Vân Hồng Lăng nhìn mọi người chằm chằm, từ từ ngồi xếp bằng, mắt nhìn phía xa đăm đăm.

Vân Hồng Lăng lẩm bẩm: Sao biểu tỷ và tiểu tặc kia còn chưa đến? Chắc không phải đã gặp nguy hiểm gì chứ?Vân Hồng Lăng tiếp tục nhìn phương xa và thì thào: Tiểu tặc thối, ta tức giận vậy mà ngươi cũng mặc kệ ta luôn, không chịu dỗ dành ta, có gặp nguy hiểm gì cũng đáng đời.

Thôi đừng gặp nguy hiểm gì, ta còn phải tự tay dạy ngươi một bài học.

Một lát sau mọi người chìm trong trạng thái tu luyện.

Trên ngọn núi, chín trái thánh quả Vũ Linh liên tục khuếch tán năng lượng bàng bạc.

Vù vù vù! Một ngày sau, trước ngọn núi, trong đoàn người Triệu Kình Hải, một thanh niên áo trắng toàng thân phủ trong ánh sáng lam nhạt, khí thế nhanh chóng tăng vọt.

Bùm!Trong đan điền khí hải của thanh niên áo trắng phát ra tiếng trầm đục, khí thế tăng vùn vụt.

Thanh niên từ Vũ Phách bát trọng đột phá đến cửu trọng.

Thanh niên áo trắng đột phá gây nhiều chú ý, thế nên tiếp theo mọi người càng cố gắng tu luyện hơn.

Trong mật địa này đột phá không phải chuyện đáng để ngạc nhiên.

Thời gian lại chậm rãi trôi, lúc này không ai biết lòng đất ngay bên dưới bọn họ còn có nhiều yêu thú ngũ giai và Lục Thiếu Du cũng đang chăm chỉ tu luyện.

Năng lượng trong lòng đất đậm đặc hơn không gian bọn họ ở nhiều.

Trong cái hang dưới lòng đất, một luồng dao động cuộn trào trong ao nước.

Hiện tại trong cái ao màu trắng ngà, vầng sáng lấp lánh, khí thế của Thúy Ngọc đang tăng nhanh, xung quanh không gian bao phủ trong linh lực đậm đặc cường đại.

Khí thế đó thật lâu về sau mới ngừng tăng lên, lúc này Thúy Ngọc còn tiếp tục tu luyện.

Trên ngọn núi bên ngoài từ bao giờ màu sắc chín trái thánh quả Vũ Linh bắt đầu thay đổi, sắc xanh trong màu xanh đỏ tan dần, khí tức càng đậm đặc.

Luồng năng lượng khổng lồ lan tràn nguyên mật địa.

Cùng với năng lượng khuếch tán, yêu thú trong mật địa tham lam tu luyện.

Đối với vô số yêu thú trong mật địa thì thời gian có thể tu luyện đếm trên đầu ngón tay, nên chúng rất chăm chỉ tu luyện.

Không biết từ bao giờ vầng sáng màu lục bao phủ quanh người Vân Hồng Lăng dần rực sáng, khí thế tăng lên.

Trong thiên địa đang điên cuồng tụ tập năng lượng lại.

Năng lượng tụ tập nhanh ảnh hưởng người xung quanh.

Giờ phút này, ánh sáng màu lục trên người Vân Hồng Lăng đã đến mức độ rực rỡ, năng lượng khổng lồ quanh thân nàng tụ thành lốc xoáy quay xung quanh, chân khí thẩm thấu ra chấn không gian lan tràn sóng gợn.

Nhiều đệ tử cảm nhận khí tức từ người Vân Hồng Lăng, tặc lưỡi than: Lại sắp đột phá, đúng là yêu nghiệt.

Trong ba tháng, đây là lần thứ ba Vân Hồng Lăng đột phá.

Bùm! Trong đan điền khí hải của Vân Hồng Lăng vang tiếng trầm đục, khí tức như vòi rồng rít gào dâng cao.

Chân khí quanh thân Vân Hồng Lăng xen lẫn năng lượng thiên địa bị hút nhanh vào người nàng, khí thế đã đến Vũ Phách cửu trọng.

Mọi người tặc lưỡi than: Yêu nghiệt!So với yêu nghiệt tu luyện này, với người bình thường thì bọn họ đã là rồng phượng trong cõi người.

Nhưng trước mặt Vân Hồng Lăng thì cả đám đành mặc cảm.

Bọn họ tu luyện trong mật địa tăng tốc gấp năm lần, còn Vân Hồng Lăng vì là Vũ Giả tam hệ nên nhanh hơn gấp mười lăm lần.

Đây là khái niệm gì? Tức là chỉ mới gần ba tháng nhưng tính ra Vân Hồng Lăng đã tu luyện qua bốn mươi lăm tháng, gần bốn năm.

Mọi người cảm thán Vân Hồng Lăng đột phá nhanh, rồi tiếp tục tĩnh tâm tu luyện.

Năng lượng dồi dào nơi này mang đến ích lợi cho việc tu luyện nên ai cũng muốn cố gắng tu luyện nhiều hơn một chút, để mình tiến bộ hơn.

Trong hang ngầm dưới đất, bên trong ao nước năng lượng chợt cuồn cuộn kịch liệt, dòng khí năng lượng tác động từ bên ngoài ồ ạt rót vào trong ao nước, cuồng bạo đổ ập vào trong ao.

Hiện tượng này kéo dài khoảng mấy canh giờ, ao nước sôi sục càng lúc càng dữ dội, từ trong ao bắn ra mấy cột sáng.

Cột sáng bắn lên nóc hang.

Một luồng sáng màu vàng từ trong ao nước bắn lên cao, bay ra khỏi ao nước.

Grao! Tiểu Long to lớn nhảy ra khỏi ao nước trước, cái đầu to mấy thước xoay quanh trên thánh đằng kết ra thánh quả Vũ Linh trong ao nước.

Khí thế khiếp người rít gào trong không gian mang theo uy hiếp khủng bố.

Thân hình Tiểu Long không ngừng phồng to ra, thân hình nó chỉ thò ra ngoài khoảng trăm thước, cái đuôi to và phần eo còn chìm trong nước.

Vảy lóe ánh sáng, mỗi khối vảy đều hấp thu năng lượng khổng lồ này.

Ao nước cuồn cuộn không dứt, từng đợt sóng gợn tuôn ra.

Một lát sau thân thể Tiểu Long đã to cỡ năm thước, chắc chiều dài cũng đến mức khổng lồ.

Ánh sáng trên người Tiểu Long càng lúc càng bóng loáng, khí thế ngày càng khủng bố.

Con mắt to thứ ba dựng đứng trên đầu Tiểu Long đã dần mở ra từ bao giờ.

Có ánh sáng thần dị quay quanh người Tiểu Long, trong con mắt to thứ ba như có lực thôn phệ vô cùng.

Dòng năng lượng rót vào ao nước giờ bị Tiểu Long tách ra một phần nhỏ bị con mắt thứ ba liên tục hấp thu.

Xoẹt xoẹt xoẹt! Bốn luồng sáng bắn ra từ trong ao nước, đó là bốn con yêu thú ngũ giai Thủy Hỏa Song Đầu Yêu Giao, Huyết Ngọc Yêu Hổ, Thái Âm Yêu Thỏ, Nghịch Lân Yêu Bằng biến to hai thước.

Bốn con yêu thú vẻ mặt nghi hoặc nhìn ánh sáng bao bọc toàn thân Tiểu Long: Yêu Vương đang đột phá, lực uy hiếp mạnh quá, ta còn tưởng là Bạch Linh yêu vương đang đột phá.

Trong người bốn con yêu thú bất giác cảm nhận uy hiếp đến từ linh hồn và huyết mạch.

Thủy Hỏa Song Đầu Yêu Giao kinh ngạc nói: Khí tức Yêu Hoàng, đây là khí tức của Yêu Hoàng!Người Thủy Hỏa Song Đầu Yêu Giao run rẩy, khí thế này làm chúng nó dù có thực lực mạnh hơn nữa cũng bị ức chế.

Thái Âm Yêu Thỏ kinh sợ nói: Không đúng, hình như đây là khí Linh Hoàng.

Nghịch Lân Yêu Bằng nói: Yêu Vương đang ngưng tụ yêu đan, chúng ta không được quấy rầy, tu luyện tiếp đi.

Bốn con yêu thú tiếp tục chui vào ao nước.

Khí thế của Tiểu Long càng lúc càng mạnh, con mắt thứ ba trên đầu ngày càng sáng như có ánh sao bắn vào.

Mấy canh giờ sau, Tiểu Long chợt mở mắt ra, ba con mắt cùng mở, tiếng gầm rống vang vọng.

Grao! Tiếng rống như rồng ngâm, thanh âm biến thành sóng khuếch tán.

Trên mặt đất, mười tám đệ tử Vân Dương tông chợt mở mắt ra căng thẳng nhìn bốn phía nhưng không thấy yêu thú nào.

Ủa? Có yêu thú?Đổng Phàn cảnh giác nhìn xung quanh, nói: Tiếng rống của yêu thú vừa rồi mạnh thật.

Vân Hồng Lăng nói: Có lẽ phía xa có yêu thú đang đột phá, tất cả tiếp tục tu luyện đi.

Vân Hồng Lăng nhìn chằm chằm phía trước, trong mắt chất chứa lo lắng.

Trong ao nước, thế giới màu trắng ngà, một vầng sáng vàng nhạt bao bọc, có bóng người đang hấp thu năng lượng trong ao nước kéo dài mãi không dứt.

Trong lúc tu luyện thời gian qua rất nhanh.

Lục Thiếu Du hoàn toàn tiến vào trạng thái tu luyện, hắn đã quên đi thời gian.

Đây là lần đầu tiên Lục Thiếu Du tu luyện với trạng thái bình thường.

Mục tiêu hiện tại của Lục Thiếu Du là đột phá đẳng cấp Linh Phách lục trọng, mượn cơ hội lúc đột phá tụ tập lại năng lượng là hắn có thể liên tục thôn phệ cho đến khi nào không muốn nữa thì thôi.

Đột phá Linh Phách lục trọng là Lục Thiếu Du định trực tiếp nuốt lực lượng lại lên đến thất trọng, có thể thừa dịp đột phá luôn chân khí.

Chờ khi tu vi của Lục Thiếu Du lên đến Vũ Phách lục trọng, Linh Phách lục trọng thì thực lực sẽ cường đại hơn nhiều.

Cao hơn nữa thì không thể quá tham lam, nếu sinh ra ảnh hưởng cho việc tu luyện về sau là mất nhiều hơn được.

Thời gian trôi qua, mọi thứ bên ngoài bị khí tức đột phá của Tiểu Long, Thúy Ngọc bao phủ nên không ảnh hưởng đến Lục Thiếu Du.

Lúc này hắn đã tiến vào trạng thái hoàn toàn tập trung tu luyện.

Một phút nào đó, trong không gian ao nước trắng sữa tĩnh lặng, xung quanh Lục Thiếu Du có một chút động tĩnh.

Vù vù vù! Trong ao nước năng lượng lại sôi trào, sóng năng lượng kịch liệt lển.

Xung quanh Lục Thiếu Du nổi lên vầng sáng màu vàng đất, sau có vòng sáng trong suốt màu trắng bao bọc.

Năng lượng trong ao nước như bị lôi kéo điên cuồng tụ tập vào vòng sáng, các tia năng lượng xuyên qua vòng sáng đặc đến mức mắt thường trông thấy.

Hồn đan trong đầu Lục Thiếu Du đang xoay nhanh, hấp thu linh lực tẩm bổ bản thân hắn và có lực lượng vô hình đang tăng lên.

Khí thế quanh người Lục Thiếu Du còn đang tăng vọt, lỗ chân lông toàn thân hắn điên cuồng thôn phệ năng lượng.

Dao động năng lượng trong vòng sáng càng lúc càng kịch liệt.

Từng đợt năng lượng đậm đặc không ngừng toát ra từ ao nước rồi liên tục ùa vào Lục Thiếu Du trong vòng sáng, năng lượng ngày càng đậm đặc thoáng chốc tụ lại bên cạnh hắn, đến mức độ hắn không kịp hấp thu.

Giờ phút này, năng lượng cuồng bạo vẫn còn tiếp tục tụ tập.

Quanh Lục Thiếu Du, trong năng lượng đậm đặc cuồng bạo vòng sáng cũng tràn ngập, trướng to ra.

Bùm! Đầu Lục Thiếu Du chợt vang tiếng nổ trầm đục, khí thế quanh thân hắn tăng vọt.

Chớp mắt khí thế quanh người Lục Thiếu Du đã đến mức Linh Phách lục trọng, năng lượng cuồng bạo fua vào người hắn.

Năng lượng hùng dũng tụ tập lại, ao nước năng lượng dao động dữ dội, trông rất đồ sộ.

Vù vù vù! Năng lượng to lớn tụ tập lại hóa thành vòng xoáy quanh thân Lục Thiếu Du, vòng xoáy xoay tròn, tốc độ càng lúc càng nhanh kèm theo sóng năng lượng đụng mạnh vào người hắn phát ra tiếng ầm ầm.

Thôn phệ!Lục Thiếu Du chợt mở mắt ra, thủ ấn thay đổi, nhếch môi lộ nụ cười.

Từng đợt năng lượng tụ tập lại quanh người Lục Thiếu Du, hắn trực tiếp thôn phệ nó.

Ngũ sắc vũ đan xoay nhanh trong người Lục Thiếu Du, không ngừng thôn phệ năng lượng cuồng bạo vọt tới.

Hơi luyện hóa năng lượng này là có thể hóa thành chân khí, linh lực cùng ùa vào đan điền khí hải và đầu óc Lục Thiếu Du.

Chân khí bàng bạc chảy trong kinh mạch, kinh mạch của Lục Thiếu Du vốn rộng và dẻo dai nhưng lúc này nó phồng to căng cứng đau nhức đủ thấy năng lượng này cuồng bạo cỡ nào.

Trong đan điền khí hải, chân khí tăng nhanh chóng mặt trong sự cuồng bạo tuôn trào, chỉ giây lát đã đến bờ đột phá.

Tuy về đẳng cấp chân khí thì Lục Thiếu Du chỉ là Vũ Phách ngũ trọng trung kỳ nhưng trong thời gian này tốc độ tu luyện chân khí nhanh hơn linh lực gấp ba lần.

Khi linh lực đột phá Linh Phách lục trọng thì đẳng cấp Vũ Giả của Lục Thiếu Du cũng đến Vũ Phách ngũ trọng.

Chân khí dồi dào luyện hóa từ lực thôn phệ làm đột phá gần ngay trước mắt.

Điên cuồng thôn phệ, điên cuồng luyện hóa.

Giờ Lục Thiếu Du ở trong ao nước, phát huy tác dụng nghịch thiên của Âm Dương Linh Vũ quyết đến cực độ.

Tốc độ thôn phệ tu luyện làm sao người bình thường có thể sánh bằng?Bùm! Trong đan điền khí hải vang tiếng nổ trầm đục, khí thế đột nhiên lại tăng vọt.

Lục Thiếu Du một lần nữa đột phá Vũ Giả lục trọng, nhờ vào sức bật này càng điên cuồng thôn phệ.

Thời gian chậm rãi trôi, trong mật địa không biết từ bao giờ sắc trời mờ tối càng tối tăm hơn.

Đặc biệt là chỗ thánh quả Vũ Linh, có lẽ vì năng lượng dao động khiến sóng không gian trên ngọn núi lung lay.

Mùi năng lượng đậm đặc khuếch tán, trên ngọn núi, chín trái nhỏ từ màu xanh đỏ biến thành màu hồng.

Ầm ầm ầm! Mặt đất phát ra các tiếng nổ, động đất rung mạnh, ngọn núi khổng lồ run rẩy.

Vù vù vù! Mười tám người cùng mở mắt ra, lập tức nhìn hướng thánh quả Vũ Linh trên ngọn núi giờ đã đổi màu hồng.

Cả đám thì thào: Sắp chín rồi.

Mười tám người đứng dậy chia ra hai đội tụ tập lại với nhau.

Mười tám người trừ nhìn chằm chằm thánh quả Vũ Linh trên ngọn núi ra ánh mắt cảnh giác quan sát chín người đối phương.

Triệu Kình Hải mỉm cười nói: Ha ha ha! Thánh quả Vũ Linh sắp chín!Đôi mắt Triệu Kình Hải hơi âm trầm nhìn chín người đội khác.

Phi Ưng Lăng Phong lên tiếng: Vậy hãy tựa dựa vào bản lĩnh đi, chín trái thánh quả Vũ Linh đã định trước trong chúng ta nơi đây có một nửa người không thể chiếm được.

Triệu Kình Thiên lạnh nhạt nói: Mọi chuyện bằng vào bản lĩnh đi.

Chân khí bắt đầu chuyển động trong người Triệu Kình Hải, gã quyết tâm có được thánh quả Vũ Linh.

Vân Hồng Lăng nhìn chằm chằm phía xa, trong mắt ngày càng lo âu: Sắp đến lúc rồi, sao vẫn chưa tới?Trên núi, chín trái thánh quả Vũ Linh tiếp tục tỏa ra sóng dao động, màu sắc đang chậm chạp biến thành đỏ rực.

Mười tám người chờ dưới chân núi, không ai nói chuyện nhưng có khí thế đang âm thầm lên cao.

Chân khí vận chuyển trong thân thể mỗi người, chỉ chờ đến phút cuối thì tất cả sẽ bộc phát ngay.

Tại đây không ai là kẻ yếu, toàn là đại biểu trong người trẻ tuổi, có thể tưởng tượng khí thế dữ dội cỡ nào.

Trong hang, một bóng dáng yêu kiều và năm con yêu thú đã ở bên ngoài ao nước năng lượng.

Đó là Thúy Ngọc, Tiểu Long, Thủy Hỏa Song Đầu Yêu Giao, Huyết Ngọc Yêu Hổ, Thái Âm Yêu Thỏ, Nghịch Lân Yêu Bằng.

Trong ao nước, năng lượng cuồng bạo đang sôi trào, sóng nước dập dềnh như nước sôi.

Nghịch Lân Yêu Bằng nhìn chăm chú vào ao nước, cường đại.

Yêu Vương, lão đại của Yêu Vương thật khủng bố, liên tục đột phá ba ngày.

Lúc này Tiểu Long nói tiếng người: Hừ! Đó là đương nhiên.

Tiểu Long xoay quanh trên vai Thúy Ngọc, người nó lóe ánh sáng vàng lấp lánh, vô hình trung khí thế xen lẫn lực uy hiếp.

Thúy Ngọc nhìn đăm đăm ao nước, trong mắt tràn ngập kinh ngạc kêu lên: Chẳng lẽ thực sự là linh vũ song tu? Còn có loại hiệu quả này tốc độ đột phá này thật là khủng bố.

Xoẹt xoẹt xoẹt! Trong ao năng lượng, trên dây leo khổng lồ có vầng sáng dọc theo dây leo bắn vọt lên, nguyên dây leo lắc lư.

Ầm ầm ầm! Lúc này nguyên lòng núi lắc mạnh một cái.

Nghịch Lân Yêu Bằng nhìn dây leo: Thánh quả sắp chín.

Tiểu Long chớp mắt, hơi lo lắng: Sao lão đại còn chưa ra?Lão đại đến cũng vì thánh quả Vũ Linh.

Thúy Ngọc nhìn cái ao: Chắc sắp ra rồi.

Trong cảm ứng tinh thần, năng lượng trong ao nước đã đến đỉnh cao, mặt nước sôi trào giờ đã lặng lại.

Huyết Ngọc Yêu Hổ trầm giọng nói: Khí thế thật mạnh.

Huyết Ngọc Yêu Hổ cảm giác trong thánh trì như có năng lượng khổng lồ sắp phun trào ra.

Tiểu Long ngước đầu nhỏ, mắt nhìn chằm chằm ao nước: Rốt cuộc lão đại đi ra.

Bùm! Tiểu Long mới nói xong thì mặt nước mới rồi còn tĩnh lặng chợt như có tảng đá nặng ngàn cân bắn ra vô số cột nước trắng sữa thẳng lên nóc thạch nhũ.

Cột nước bắn tung rồi đổ ập xuống, Thúy Ngọc và lũ yêu thú lập tức dựng vòng sáng mới không bị lan đến.

Khi cột nước bắn ra thì kèm theo tiến hú dài.

Grao! Sóng âm làm cột nước bắn tung tóe va chạm vào nóc hang đá, tảng đá đen bóng nứt vết rạn cạn.

Vù vù vù! Một bóng áo xanh lao ra khỏi ao nước, quanh thân bao bọc chân khí bàng bạc phá tan mặt nước.

Người áo xanh đứng lơ lửng trên ao nước giây lát rồi đáp xuống đất.

Thúy Ngọc trân trân nhìn: Vũ Phách thất trọng!Thúy Ngọc cảm nhận khí thế phát ra từ người áo xanh, biểu tình cực kỳ giật mình.

Mới gần một tháng mà tiểu tử này đột phá quá nhanh, Vũ Phách ngũ trọng trực tiếp lên thất trọng.

Lục Thiếu Du nhếch môi vừa lòng cười: Rốt cuộc đột phá.

Mọi thứ đúng như Lục Thiếu Du dự đoán, linh lực đột phá trước, nhờ vào năng lượng tụ tập lúc đột phá rồi hắn vận dụng lực thôn phệ cứ đột phá liền tù tì.

Vũ Phách thất trọng đỉnh phong, Linh Phách thất trọng đỉnh phong.

Lục Thiếu Du cảm giác chân khí, linh lực tràn đầy trong cơ thể, hồn đan không ngừng lớn hơn.

Nhờ năng lượng này nên linh hồn được nhiều ích lợi, mọi thứ khiến Lục Thiếu Du rất vừa lòng.

Lúc này nếu lần thứ hai gặp Triệu Kình Thiên kia Lục Thiếu Du tự tin trăm phần trăm có thể đánh lại gã.

Lần trước đấu với Triệu Kình Hải thì Lục Thiếu Du mới là Vũ Phách tứ trọng, hiện tại hắn là đỉnh Vũ Phách thất trọng, thực lực tăng lên gấp mấy lần.

Nếu lại đụng độ, chắc Lục Thiếu Du không tệ đến mức không đánh lại đi?Tiểu Long thốt tiếng người: Lão đại!Tiểu Long nhanh chóng bò lên vai Lục Thiếu Du.

Lục Thiếu Du nhìn chằm chằm Tiểu Long hiện tại: Tiểu Long, đệ đột phá tứ giai ngưng tụ yêu đan rồi hả?Thân hình thu nhỏ như cũ nhưng vảy của Tiểu Long lóe ánh sáng, vô hình trung toát ra lực uy hiếp.

Cộng với lúc này Tiểu Long nói tiếng người, Lục Thiếu Du biết ngay nó đã đến đẳng cấp tứ giai.

Giọng Tiểu Long vang lên trong đầu Lục Thiếu Du như không muốn ai nghe thấy: Lão đại, đệ đột phá tứ giai nhưng không phải ngưng tụ yêu đan mà là linh đan.

Lục Thiếu Du kinh ngạc hỏi: Sao lại vậy? Đệ là linh thú?Tiểu Long nói: Đệ cũng không biết, đệ cảm giác mình vừa là yêu thú vừa là linh thú.

Xoẹt xoẹt xoẹt! Trong ao nước lại có dải sáng dọc theo dây leo bắn lên nóc hang, cả lòng núi lần nữa rung rinh.

Áp lực năng lượng to lớn càng đậm hơn.

Thủy Hỏa Song Đầu Yêu Giao nói: Yêu Vương, thánh quả sắp chín rồi!Lục Thiếu Du nhìn dây leo trong ao: Thánh quả Vũ Linh.

Trong ao nước, năng lượng vô tận đang bị dây leo liên tục hấp thu thế nên mới xuất hiện loại báu vật thánh quả Vũ Linh thế này.

Lục Thiếu Du nhíu mày hỏi: Bạch Linh tiểu thư đâu? Vẫn còn chưa ra sao?Lục Thiếu Du còn phải chờ Bạch Linh ra tay giúp hắn giành hết thánh quả Vũ Linh.

Nghịch Lân Yêu Bằng nói với Lục Thiếu Du: Lão đại của Yêu Vương, Bạch Linh Yêu Vương đang trong phút đột phá then chốt, trước đó đã dặn dò chúng ta hỗ trợ tranh cướp thánh quả Vũ Linh rồi.

Tiểu Long chớp mắt nhỏ nói: Cái gì mà lão đại của Yêu Vương? lão đại của ta tất nhiên là lão đại của các ngươi, sau này các ngươi gọi là.

Tiểu Long nói với bốn yêu thú ngũ giai Nghịch Lân Yêu Bằng: Về sau hãy gọi là chủ nhân.

Bốn con yêu thú ngũ giai gật đầu, nói: Tuân lệnh Yêu Vương! Lục Thiếu Du mỉm cười nói: Thôi chúng ta ra ngoài đi.

Có bốn con yêu thú ngũ giai Nghịch Lân Yêu Bằng ra tay, đặc biệt là Thái Âm Yêu Thỏ, Nghịch Lân Yêu Bằng, một con là yêu thú ngũ giai trung kỳ, một con là ngũ giai hậu kỳ, thực lực đủ để tranh cướp thánh quả Vũ Linh.

Nghịch Lân Yêu Bằng lên tiếng: Chủ nhân, đằng trước có một cửa hang có thể đi thẳng ra bên ngoài, mời đi theo ta.

Thúy Ngọc truyền âm vào tai Lục Thiếu Du: Thiếu Du, ngươi định mang theo những yêu thú này đi tranh giành thánh quả Vũ Linh sao?Lục Thiếu Du truyền âm đáp: Đúng vậy! Đến đẳng cấp Vũ Phách là Lục Thiếu Du làm được thuật truyền âm, cái này không phải thủ đoạn cao siêu gì, cứ đến đẳng cấp thực lực Vũ Phách là cơ bản có thể truyền âm.

Thúy Ngọc kinh ngạc hỏi: Hay ngươi định chiếm hết thánh quả Vũ Linh?Xem trận thế bốn con yêu thú ngũ giai thì mười tám đệ tử Vân Dương tông có hợp tác lại cũng không đối kháng nổi.

Lục Thiếu Du nhìn Thúy Ngọc mỉm cười: Sẽ không chiếm hết, vừa lại một trái cho nàng và Hồng Lăng là được, ta chỉ lấy bảy trái.

Lục Thiếu Du lại truyền âm: Nhớ là giữ kín tất cả, đến lúc đó đừng để người phát hiện chúng ta và yêu thú hợp tác.

Thúy Ngọc ngây người, nàng không ngờ Lục Thiếu Du thật sự định chiếm hết thánh quả Vũ Linh.

Đám người trong Vân Dương tông lần này sẽ phải thất vọng, e rằng lúc ra mật địa thì cường giả nguyên Vân Dương tông sẽ trợn tròn mắt.

Ầm ầm ầm! Trên mặt đất, ngọn núi lung lay.

Trên dây leo khổng lồ, bao gồm lá cây cũng có ánh sáng lóe qua.

Trong không gian lại tăng thêm năng lượng đậm đặc đè ép dòng không khí từ từ lắc lư.

Trên ngọn núi, chín trái nhỏ gần đỏ rực, năng lượng đậm đặc phát hiện như có ma lực hấp dẫn mọi người, khiến người nhìn thấy nó không kiềm được muốn cắn một miếng.

Thánh quả Vũ Linh sắp chín rồi.

Mọi người đều nhìn chằm chằm chín trái thánh quả Vũ Linh trên ngọn núi, trong mắt tất cả rực cháy ngọn lửa ngày càng lớn.

Lúc này mọi người tập trung tinh thần vào thánh quả Vũ Linh trên ngọn núi, chực chờ ra tay trước, bởi vậy không ai phát hiện có hai bóng người xuất hiện cách trăm thước.

Một thanh âm lạnh nhạt vang lên: Xem ra ta đến vừa lúc.

Mười tám người nghe tiếng cùng ngoái đầu lại nhìn phía sau, các cặp mắt thay đổi cảm xúc.

Người biến đổi lớn nhất là bốn người Triệu Kình Hải, Triệu Kình Thiên, Tằng Sở Hùng, Vân Hồng Lăng.

Đương nhiên lý do Vân Hồng Lăng biến sắc mặt khác với đám người Triệu Kình Hải.

Chiến Đao Khuất Đao Tuyệt nhìn Lục Thiếu Du, cười to bảo: Ha ha ha! Lục Thiếu Du, ta cứ tưởng ngươi không đến kịp, xem ra ta lại có thêm hai suất phải đối phó cạnh tranh rồi.

Trong mắt Chiến Đao Khuất Đao Tuyệt rực cháy chiến ý.

Thúy Ngọc nhìn Khuất Đao Tuyệt, cười bất đắc dĩ.

Chỉ có thêm hai suất phải đối phó cạnh tranh sao? Còn năm con yêu thú ngũ giai chưa ra tay nữa, thánh quả Vũ Linh đã có chủ rồi.

Lục Thiếu Du quét mắt qua mọi người, trong mắt lộ vẻ ngạc nhiên: Đến sớm không bằng đúng lúc, xem ra các vị đợi đã rất lâu rồi?Trong mười tám người này những người dưới đẳng cấp Vũ Phách hầu như đều đột phá, từ Vũ Tướng trở lên xem khí tức thì cũng tinh tiến khá nhiều.

Khi Lục Thiếu Du nhìn chằm chằm vào Vân Hồng Lăng, hắn lộ tia mắt giật mình: Nha đầu này đúng là yêu nghiệt tu luyện.

Vân Hồng Lăng đến Vũ Phách cửu trọng, ba tháng mà đột phá đến tam trọng, tốc độ tu luyện này không uổng là có tiếng yêu nghiệt.

Lục Thiếu Du ngẫm lại bản thân trong ba tháng này tuy hắn cũng đột phá tam trọng nhưng đẳng cấp càng cao thì khi đột phá càng khó khăn, so sánh thì tốc độ đột phá của Vân Hồng Lăng dường như mạnh hơn Lục Thiếu Du một chút.

Lục Thiếu Du nhướng mày sau đó nghĩ thông.

Nếu tính nghiêm khắc thì Lục Thiếu Du chỉ nuốt năng lượng hai lần trong kiến túc di tích cung điện khổng lồ, và hang ngầm rồi đột phá, toàn là chuyện trong vòng một tháng nay.

Cộng với khí hải đan điền trong cơ thể Lục Thiếu Du khổng lồ, nên tính ra tốc độ tu luyện yêu nghiệt của Vân Hồng Lăng không thể sánh bằng tốc độ Âm Dương Linh Vũ quyết thôn phệ và luyện hóa.

Cảm giác Lục Thiếu Du nhìn mình, Vân Hồng Lăng hầm hừ: Hừ! Lo lắng trong mắt Vân Hồng Lăng đã tan biến, lần nữa chỉ tràn đầy ai oán Lục Thiếu Du.

Lục Thiếu Du, áp lực đến rất đúng lúc, chờ chuyến đi mật địa qua đi chúng ta lại so đấu một trận được không?Bá Đao Long Tam nhìn Lục Thiếu Du chằm chằm, nói: Nếu ngươi bị thua thì hãy cách xa Vô Song sư muội đi.

Lục Thiếu Du mỉm cười nói: Tùy thời theo đến cùng.

Lục Thiếu Du hỏi lại: Còn nếu ta thắng thì sao? Cái này.

Dường như Bá Đao Long Tam không ngờ Lục Thiếu Du thật sự đồng ý, gã do dự một chút, nói: Nếu ngươi thắng thì sau này Long Tam ta đi theo làm tùy tùng hầu hạ ngươi.

Ta muốn nhìn xem người lọt vào mắt Vô Song sư muội rốt cuộc mạnh đến mức nào.

Lục Thiếu Du nhếch môi cười: Ta chờ.

Chiến Đao Khuất Đao Tuyệt nhìn Lục Thiếu Du đăm đăm, mắt hấp háy tia sáng: Lục Thiếu Du, đã đến lúc, đừng quên ước hẹn của chúng ta.

Đáy mắt Lục Thiếu Du lóe chiến ý: Chờ sau khi ra ngoài tùy thời đến.

Lúc ở Vạn Vũ Lâu hai người đã ước hẹn, chờ khi rời khỏi mật địa có lẽ Lục Thiếu Du đã đến trình độ có thể đối kháng hạng ba Long Bảng.

Chiến Đao Khuất Đao Tuyệt mỉm cười nói: Một lời đã định, ta sẽ chờ.

Ba người Triệu Kình Hải, Triệu Kình Thiên, Tằng Sở Hùng nhìn Lục Thiếu Du đột nhiên đến, nét mặt sa sầm.

Lần trước Lục Thiếu Du trốn thoát, bọn họ phải sớm giải quyết người này.

Năm người khác trong đội Phi Ưng Lăng Phong nhìn Lục Thiếu Du, cũng thay đổi sắc mặt.

Tuy nhiên bọn họ đã sớm quyết định sẽ không nhúng tay vào chuyện giữa ba người Triệu Kình Hải và Lục Thiếu Du.

Bọn họ đi chung với nhóm Triệu Kình Hải vì giành thánh quả Vũ Linh, không muốn trêu vào bên nào.

Lục Thiếu Du hờ hững liếc qua đám người Triệu Kình Hải, khóe môi lạnh lùng cong lên.

Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn dây leo khổng lồ trên ngọn núi trước mặt: Đây chính là thánh quả Vũ Linh sao?Trong dao động sóng năng lượng khiến người vô cùng rung động.

Lục Thiếu Du nhìn chằm chằm chín trái cây nhỏ màu gần đỏ thắm trên đỉnh núi, năng lượng khuếch tán khiến người thoải mái vui vẻ như có ma lực vẫy tay mời gọi hắn.

Linh lực trong đầu, chân khí trong cơ thể Lục Thiếu Du không tự chủ được bị lôi kéo chuyển động.

Lục Thiếu Du rất rung động: Năng lượng mạnh quá, nếu ta ăn nó sẽ được ích lợi rất nhiều.

Lục Thiếu Du cảm giác chín trái thánh quả Vũ Linh, mắt hắn nóng rực.

Ầm ầm ầm! Ngọn núi lại rung rinh, ánh sáng năng lượng dọc theo dây leo khổng lồ lan tràn lên đỉnh núi rồi chui vào chín trái cây nhỏ, màu sắc trái cây thoáng chốc đỏ rực.

Vù vù vù! Ngọn núi vừa mới ngừng rung thì lại có một luồng năng lượng dọc theo dây leo khổng lồ bò lên trên ngọn núi.

Năng lượng khổng lồ hóa thành vòng sáng năng lượng to lớn đường kính trên trăm thước như núi lửa phun trào bắn vọt lên cao, xua tan dòng không khí trên bầu trời.

Dòng năng lượng khổng lồ này tựa như pháo hoa khi đến không trung cao chót vót thì nổ cái bùm khuếch tán hình vòng cung.

Như thể cả mật địa này hình thành màn sáng lơ lửng trên bầu trời, năng lượng bàng bạc đậm đặc đến mức khủng bố.

Xác cặp mắt rung động nhìn.

Chín trái thánh quả Vũ Linh trên ngọn núi có màu đỏ thắm, mùi thơm nồng nặc lan tỏa khiến người thèm thuồng.

Không biết là ai kêu lên: Thánh quả Vũ Linh chín!Mọi người tập trung nhìn vào chín trái thánh quả Vũ Linh.

Thánh quả Vũ Linh!Mắt ai nấy cũng đỏ ngầu.

Hành động!Giật mình qua đi, từng đợt chân khí cường đại tuôn ra, đám người nhảy vọt lên trên.

Vù vù vù! Trong đám người có Phi Ưng Lăng Phong, Vân Hồng Lăng, Hàn Phong là nhanh nhất.

Chân khí xoay tròn dưới chân ba người, tốc độ nhanh như tia chớp.

Không có gì bất ngờ, toàn là vũ kỹ thân pháp huyền cấp sơ giai Phù quang Lược Ảnh.

Cũng vào lúc này, chân khí vận chuyển dưới chân Lục Thiếu Du: Tiểu Long, chuẩn bị đi!Tiểu Long ở trên vai Lục Thiếu Du chớp mắt hóa thành luồng sáng bắn ra.

Vù vù vù! Hai mươi bóng người giờ nhanh như chớp lao lên, chín trái thánh quả Vũ Linh, chỉ chín người có được.

Tốc độ của ai nhanh thì cơ hội lớn hơn rất nhiều.

Phi Ưng Lăng Phong cười to bảo: Ha ha ha! Thánh quả Vũ Linh là của ta!Phi Ưng Lăng Phong với áo trắng như tuyết lao lên đỉnh núi trước, hướng tới trái thánh quả Vũ Linh gần nhất.

Lúc này trên ngọn núi bỗng có bốn bóng yêu thú xuất hiện.

Grao! Tiếng thú gầm rung trời, bốn con yêu thú khổng lồ đột nhiên xuất hiện trên ngọn núi.

Mỗi con yêu thú biến ra thân hình trăm thước.

Phi Ưng Lăng Phong định thò tay hái xuống trái thánh quả Vũ Linh thứ nhất thì đột nhiên một thân hình khổng lồ tốc độ nhanh hơn xuất hiện.

Đôi cánh vỗ, không gian như bị cắt đứt, dòng khí cuồng bạo chấn văng Phi Ưng Lăng Phong ra.

Cẩn thận, có yêu thú! Năm con yêu thú, toàn là yêu thú ngũ giai! Nghịch Lân Yêu Bằng, Thái Âm Yêu Thỏ, Thủy Hỏa Song Đầu Yêu Giao, Huyết Ngọc Yêu Hổ, lùi lại nhanh!Mười tám người nhảy vọt lên giờ nhanh chóng đáp xuống sườn núi, nhìn chằm chằm bốn con yêu thú khổng lồ đột nhiên xuất hiện trên ngọn núi lớn.

Đám người hút ngụm khí lạnh.

Bốn con yêu thú khổng lồ, bốn khí thế cường đại đè xuống, toàn là đẳng cấp ngũ giai, trong đó cao nhất có ngũ giai hậu kỳ.

Trên bầu trời, Nghịch Lân Yêu Bằng xoay quanh giữa không trung phát ra uy hiếp mạnh nhất mở miệng nói: Nhân loại, thánh quả này là của chúng ta, các ngươi hãy cút hết đi!Thân hình Nghịch Lân Yêu Bằng to trăm thước nhưng chưa phải bản thể lớn nhất, tuy nhiên uy thế nó phát ra đủ làm mọi người thấy áp lực.

Vân Hồng Lăng hét lên: Mọi người cẩn thận, cùng chung tay đối phó yêu thú!Cương khí hộ thân đã bao phủ người Vân Hồng Lăng.

Ha ha ha! Một bóng áo xanh bay vọt lên trời, chân khí vận chuyển dưới chân lao hướng ngọn núi.

Vù vù vù! Thúy Ngọc cũng bay vút lên.

Trong đám người giờ chỉ có Thúy Ngọc là nhẹ nhàng nhất, vì mỗi mình nàng biết chín trái thánh quả Vũ Linh đã định sẵn hết, Lục Thiếu Du đi ra tranh giành chỉ vì diễn màn kịch khiến người Vân Dương tông tin tưởng.

Triệu Kình Hải hét to một tiếng: Nhanh, cùng nhau lên, lấy được thánh quả Vũ Linh quan trọng hơn!Triệu Kình Hải thấy Lục Thiếu Du lao lên đỉnh núi trước tiên thế là gã cũng nhảy người lên theo.

Chợt một thanh âm non nớt vang lên: Hừ! Lùi xuống đi!Một luồng sáng vàng chớp mắt xuất hiện trước mặt Triệu Kình Hải, ánh sáng chợt lóe biến thành con rắn khổng lồ màu vàng mang theo uy hiếp không gì sánh bằng lao vào gã.

Triệu Kình Hải biến sắc mặt hét lên: Lui ra cho ta!Triệu Kình Hải biết con yêu thú này, yêu thú kỳ dị bên cạnh Lục Thiếu Du.

Triệu Kình Hải thay đổi thủ ấn nhảy vọt lên, chưởng ấn quái dị che trước mặt gã ập đến.

Chiến Đao Khuất Đao Tuyệt hét to một tiếng: Nhanh, cùng nhau lên, lấy thánh quả Vũ Linh trước đã!Vầng sáng bao phủ quanh thân chiến Đao Khuất Đao Tuyệt, gã nhảy vọt lên, chân khí tuôn ra dưới chân, mũi chân chấm đất lao hướng thánh quả Vũ Linh gần đó.

Một tiếng gầm vang lên: Lui xuống cho ta!Thủy Hỏa Song Đầu Yêu Giao nhanh như tia chớp bay ra, cái đầu bên phải phun lửa nóng cháy vào chiến Đao Khuất Đao Tuyệt.

Vù vù vù! Hàn Phong, Long Tam, Đỗ Tử Thuần nhanh chóng nhảy lên, chân khí vận chuyển, mục tiêu toàn là thánh quả Vũ Linh.

Huyết Ngọc Yêu Hổ gầm lên: Grao! Thái Âm Yêu Thỏ cũng xuất hiện, uy hiếp cường đại cùng với sức mạnh chặn trước mặt ba người.

Ba người không chút do dự: Cùng nhau công kích!Trong tay Quỷ Thủ Đỗ Tử Thuần ngưng tụ trảo ấn chộp hướng Huyết Ngọc Yêu Hổ.

Một cây đại đao xuất hiện trong tay Long Tam, nhát đao quang chém ra sóng không gian thẳng hướng Thái Âm Yêu Thỏ.

Hàn Phong đánh ra thủ ấn, chân khí quanh thân cuồng bạo tuôn ra, chưởng ấn to lớn ngưng tụ ập về hướng Thái Âm Yêu Thỏ.

Ba người là siêu cường giả trong Long Bảng, đẳng cấp Vũ Tướng, giờ hợp sức lại thì thực lực cực mạnh.

Xông lên, phải giành được thánh quả Vũ Linh!Giờ đây đám đệ tử Vân Dương tông khác quên mất nỗi sợ yêu thú ngũ giai, bọn họ nhanh như tia chớp nhảy vọt lên ngọn núi.

Nghịch Lân Yêu Bằng lạnh lùng quát lớn: Lui xuống cho ta!Cơ thể khổng lồ trướng to ra năm trăm thước, đôi cánh Nghịch Lân Yêu Bằng vỗ, dòng khí cuồng bạo dâng lên.

Khí lưu như vòi rồng cuồng bạo, gió mạnh rít gào đẩy mười mấy đệ tử Vân Dương tông ra.

Vù vù vù! Một bóng áo lục mảnh mai nhảy lên cao lao hướng thánh quả Vũ Linh kia, tay ngọc lóe ánh sáng thoáng chốc chộp được một trái.

Vân Hồng Lăng lộ biểu tình ngạc nhiên: Ta lấy được một trái!Vân Hồng Lăng vốn chuẩn bị tâm lý sẽ đối kháng với yêu thú, ai ngờ nàng lấy thánh quả Vũ Linh mà các yêu thú chẳng hề ngăn cản, để nàng dễ dàng hái.

Vù vù vù! Hai bóng người cùng một lúc lao tới, ánh sáng chợt lóe, mỗi người hái xuống một trái thánh quả Vũ Linh.

Hai người này không hề thắc mắc hay bất ngờ gì, quay sang cười với nhau.

Hai người này tất nhiên chính là Lục Thiếu Du và Thúy Ngọc.

Vù vù vù! Trong một giây lại có bóng người lao lên.

Bóng người đó định vươn tay hái một trái thánh quả Vũ Linh thì trên bầu trời, một luồng kình khí bắn xuống.

Đi xuống cho ta!Trên một miếng vảy của Nghịch Lân Yêu Bằng bắn ra lực công kích như phong nhẫn xé gió giáng xuống.

Triệu Kình Thiên hoảng hốt biến sắc mặt, không rảnh hái thánh quả Vũ Linh, gã vội vàng thụt lùi.

Cùng lúc đó Nghịch Lân Yêu Bằng hét to: Nhân loại, các ngươi hãy mau cút đi, thánh quả không có phần của các ngươi!!Trên đôi cánh khổng lồ chụp xuống ánh sáng to lớn, trên ngọn núi còn lại sáu trái thánh quả Vũ Linh đều bị bao lấy.

Grao grao! Tiếng thú gầm rú cao vút xuyên thấu dòng không khí.

Kình khí vô tận tuôn ra quanh người Huyết Ngọc Yêu Hổ, chân trước to đùng phát ra trảo ấn xé rách không gian đẩy lùi Quỷ Thủ Đỗ Tử Thuần.

Huyết Ngọc Yêu Hổ nhảy vọt lên biến thành luồng sáng mấy thước leo lên lưng Nghịch Lân Yêu Bằng.

Vù vù vù! Thân hình màu lam khổng lồ của Thái Âm Yêu Thỏ tựa luồng sáng đáp xuống người Nghịch Lân Yêu Bằng.

Bùm bùm bùm! Mé bên vang lên năng lượng nổ điếc tai, kình phong tàn phá dữ dội.

Chiến Đao Khuất Đao Tuyệt bị đẩy lùi mấy chục thước.

Cơ thể to lớn của Thủy Hỏa Song Đầu Yêu Giao quét đuôi to đập mạnh xuống một tảng đá to, chớp mắt đá nát thành bột phấn.

Lục Thiếu Du mới hái xong một trái thánh quả Vũ Linh thầm than: Thực lực quá mạnh!Không ngờ thực lực của chiến Đao Khuất Đao Tuyệt đối kháng lại Thủy Hỏa Song Đầu Yêu Giao được.

Xoẹt xoẹt xoẹt! Cơ thể to lớn của Thủy Hỏa Song Đầu Yêu Giao nhảy lên, nhưng nó không đối phó với chiến Đao Khuất Đao Tuyệt mà nhanh chóng thu nhỏ thân hình nhảy lên lưng Nghịch Lân Yêu Bằng.

Vù vù vù! Thoáng chốc đôi cánh vỗ, Nghịch Lân Yêu Bằng tựa tia chớp biến mất trên ngọn núi.

Vệt đen chỉ giây lát đã mất hút.

Tất cả biến cố từ lúc Nghịch Lân Yêu Bằng lấy đi sáu thánh quả Vũ Linh đến lúc năm con yêu thú ngũ giai khuất bóng tính ra chỉ chừng hai, ba giây.

Bùm bùm bùm! Trên sườn núi vang tiếng năng lượng nổ, trong năng lượng hùng dũng Tiểu Long to lớn bị đẩy lùi, nơi cái đuôi đập xuống thủng một cái hố sâu to.

Cộp cộp cộp!Vòng sáng quanh thân Triệu Kình Hải tối đi, gã bị đẩy lùi.

Dường như Triệu Kình Hải không chiếm được ưu thế trước Tiểu Long.

Lục Thiếu Du chạy ngay đến bên Tiểu Long: Tiểu Long, đệ có sao không?Lục Thiếu Du có biết chút ít thực lực của Triệu Kình Hải, Linh Tướng tam trọng, trong mật địa này chắc gã cũng tiến bộ nhiều, rất có thể đã đến Linh Tướng tam trọng đỉnh phong.

Giờ Tiểu Long đối kháng với Triệu Kình Hải dĩ nhiên Lục Thiếu Du lo lắng.

Giọng Tiểu Long vang trong đầu Lục Thiếu Du: Lão đại, hiện tại đệ không sợ hắn nữa, chúng ta hợp sức lại rất có thể sẽ giết luôn hắn.

Lục Thiếu Du nói: Xem ra đệ đột phá đến tứ giai thì thực lực cũng mạnh hơn nhiều.

Tiểu Long xoe tròn mắt nhỏ, sát khí khuếch tán: Đương nhiên, Triệu Kình Hải là Linh Tướng tam trọng, đệ chống lại được nhưng không thể làm gì hắn.

Nếu cộng thêm lão đại chắc đủ sức chặn giết Triệu Kình Hải.

Trên ngọn núi, đám đệ tử Vân Dương tông nhìn đăm đăm hướng Nghịch Lân Yêu Bằng biến sắc mặt, rất là bất đắc dĩ.

Thánh quả Vũ Linh đã bị yêu thú lấy, chúng ta nên làm sao? Bốn con yêu thú ngũ giai lấy đi sáu trái thánh quả Vũ Linh.

Bốn con yêu thú ngũ giai, có một con yêu thú hậu kỳ ngũ giai, chúng nó không đến tìm bọn họ đã là may, dù cả đám có đuổi theo cũng không làm được gì.

Mới rồi ai lấy được thánh quả Vũ Linh? Vân Hồng Lăng, Thúy Ngọc và cả Lục Thiếu Du, ba người đó mỗi người được một trái thánh quả Vũ Linh.

Tất cả đệ tử chưa có được thánh quả Vũ Linh tập trung nhìn Vân Hồng Lăng, Thúy Ngọc, Lục Thiếu Du.

Chín trái thánh quả Vũ Linh chỉ có ba người này mỗi người lấy được một trái.

Mắt mọi người đỏ ngầu nhìn Thúy Ngọc.

Lục Thiếu Du, Vân Hồng Lăng.

Khi ánh mắt giao nhau, cuối cùng mọi người cùng nhìn Thúy Ngọc, Lục Thiếu Du.

Hiển nhiên Vân Hồng Lăng có được một trái thánh quả Vũ Linh nhưng không ai dám chọc vào, cũng không trêu nổi.

So với Vân Hồng Lăng thì Thúy Ngọc, Lục Thiếu Du dễ xử hơn chút.

Thúy Ngọc bước đến bên cạnh Lục Thiếu Du, nhìn thẳng ánh mắt mọi người đang nóng bỏng nhìn nàng và hắn.

Có vẻ chúng ta gặp chút rắc rối.

Lục Thiếu Du cười khẽ: Vậy sao?Lục Thiếu Du ngước đầu lên, ánh mắt đảo qua mọi người, nói: Hiện tại các ngươi định cướp thánh quả Vũ Linh sao?Mọi người nhìn nhau.

Chiến Đao Khuất Đao Tuyệt do dự một lúc, nói: Lục Thiếu Du, chúng ta vào mật địa là vì thánh quả Vũ Linh, hiện tại chỉ có ba người là được thánh quả Vũ Linh.

Ta muốn cướp thật nhưng ta sẽ không hợp tác với người khác, chúng ta so tài một trận đi.

Ta thắng thì thánh quả Vũ Linh thuộc về ta, nếu ngươi thắng thì ta sẽ bỏ thánh quả Vũ Linh.

Bá Đao Long Tam nhìn Lục Thiếu Du: Ta cũng có ý này, ta chưa vô sỉ đến mức liên minh cướp đồ của ngươi.

Lục Thiếu Du, chúng ta hãy so tài đi.

Phi Ưng Lăng Phong, Quỷ Thủ Đỗ Tử Thuần, Hàn Phong, Đổng Phàn đều tỏ thái độ muốn như vậy.

Các ngươi đều muốn thì chẳng lẽ ta sẽ chiều ý so tài với các ngươi sao?Lục Thiếu Du nhìn thẳng đám người Phi Ưng Lăng Phong: Thánh quả Vũ Linh rơi vào tay ta rồi thì các ngươi không lấy đi được.

Dù các ngươi có muốn hợp sức cướp, ta sẽ phá hủy thánh quả Vũ Linh.

Đương nhiên ta tự tin các ngươi không có cách nào buộc ta đến nông nỗi phá hủy thánh quả Vũ Linh.

Hơn nữa các ngươi có đông người, ai lấy được thánh quả Vũ Linh thì người khác sẽ còn giành tiếp.

Ta đề nghị các ngươi bỏ đi, thừa dịp năng lượng trong mật địa chưa tan biến hãy tu luyện thêm ba tháng.

Đám người nhìn nhau rồi lại ngó Lục Thiếu Du trân trân, cơ mặt co giật.

Thánh quả Vũ Linh rơi vào tay người khác thì còn dễ cướp, lỡ đối phương vào phút cuối thật sự hủy thánh quả Vũ Linh, khi đó chẳng ai chiếm được.

Nghe Lục Thiếu Du nói, mọi người nhanh chóng tập trung nhìn Thúy Ngọc, nàng cũng có một trái.

Ánh mắt Thúy Ngọc âm trầm, trong mắt tràn ngập lạnh lùng: Hừ! Chẳng lẽ các ngươi cảm thấy ta dễ bị cướp sao? Muốn cướp? Qua đây thử xem!Nhìn Thúy Ngọc, chỉ có đám người Triệu Kình Hải là cơ mặt co giật.

Bọn họ biết thực lực của Thúy Ngọc, có thể đối kháng trực diện với Triệu Kình Hải.

Muốn cướp đồ từ tay Thúy Ngọc là chuyện rất khó khăn, so sánh thì Lục Thiếu Du dễ cướp hơn một chút.

Vân Hồng Lăng chạy ngay đến bên cạnh Thúy Ngọc: Ai dám cướp của Thúy Ngọc là đối đầu với ta, nhất định không tha cho hắn!Nhìn hai nữ nhân Vân Hồng Lăng và Thúy Ngọc, mọi người ngó nhau, cuối cùng thở dài thườn thượt.

Ba người có được thánh quả Vũ Linh này không ai dễ chọc.

Một thanh âm lạnh lùng vang lên: Lục Thiếu Du, giao thánh quả Vũ Linh ra đây, xóa bỏ ân oán giữa chúng ta chịu không?Ba người nhảy ra, ánh mắt âm trầm, là Triệu Kình Hải, Triệu Kình Thiên, Tằng Sở Hùng.

Nhìn ba người Triệu Kình Hải bước ra, tập thể lùi lại.

Lục Thiếu Du hừ lạnh một tiếng: Chỉ bằng vào các ngươi mà cũng muốn có thánh quả Vũ Linh? Các ngươi là thứ gì?Lục Thiếu Du và Tiểu Long đều đột phá, mới rồi Tiểu Long có thể đối kháng với Triệu Kình Hải, cho nên hắn không cần để bụng ba người này.

Triệu Kình Thiên sắc mặt âm trầm nhìn Lục Thiếu Du: Tiểu tử, ngươi muốn chết!Vẻ lạnh lùng trong mắt Triệu Kình Thiên ngày càng đậm, thanh âm tràn ngập sát ý vang lên.

Triệu Kình Thiên không thèm che giấu bắn ra tia mắt đầy sát ý.

Lục Thiếu Du từ từ ngước đầu lên, ánh mắt lạnh băng nhìn Triệu Kình Thiên, lạnh lẽo lan tràn, sát khí bắt đầu vận chuyển.

Triệu Kình Thiên bị Lục Thiếu Du nhìn chằm chằm cảm thấy rợn tóc gáy, gã thầm lấy làm lạ, tiếp theo sắc mặt lại âm trầm.

Triệu Kình Thiên nhìn thẳng Lục Thiếu Du, ung dung nói: Giao thánh quả Vũ Linh ra thì tha cho ngươi một mạng, nếu không thì ngươi tự biết hậu quả.

Lục Thiếu Du cười khẽ, nụ cười lạnh lùng nói: Ta nói rồi, chỉ bằng vào ba người? Các ngươi quá xem trọng mình rồi.

Cơ mặt Triệu Kình Hải, Triệu Kình Thiên co giật, sát ý khó thể kiềm chế tuôn ra.

Nhìn từ góc độ nào thì bọn họ phải đối phó với Lục Thiếu Du.

Ba người nhìn nhau, chậm rãi bước lên trước bao vây Lục Thiếu Du vào giữa.

Thúy Ngọc bay ra, mắt chứa tia lạnh băng: Triệu Kình Hải, hôm nay chúng ta lại luận bàn đi!Khí thế trên người Thúy Ngọc không còn là nha đầu bình thường chẳng chút bắt mắt mà như một khối băng giá.

Sóng gợn mờ nhạt khuếch tán quanh thân Thúy Ngọc làm đám người Hàn Phong, Khuất Đao Tuyệt nhíu chặt mày.

Cơ mặt Triệu Kình Hải co giật: Thúy Ngọc, chuyện này không liên quan đến ngươi, cần gì nhất định phải xen vào?Triệu Kình Hải cảm nhận khí thế từ người Thúy Ngọc mạnh hơn trước nhiều, trong lòng rất giật mình.

Triệu Kình Hải không bao giờ ngờ rằng một nha hoàn lại có thể trực tiếp đối kháng với gã, cường giả xếp hạng nhất Long Bảng.

Thúy Ngọc lạnh lùng nói: Hiện tại chuyện này đã liên quan đến ta, bao gồm Triệu gia các ngươi, ta tuyệt đối không buông tha!Không khí bỗng chốc lạnh băng, làm người rùng mình.

Vân Hồng Lăng nghe Thúy Ngọc nói liền biến sắc mặt: Thúy Ngọc, cái này.

Thúy Ngọc quay đầu lại nhẹ nhàng nói với Vân Hồng Lăng: Hồng Lăng, chuyện này đã liên quan đến ta, ngươi đừng nói nhiều.

Hôm nay ta muốn xem ai dám đụng vào Lục Thiếu Du!Khí lạnh lại phát ra, Thúy Ngọc nhìn ba người Triệu Kình Hải đăm đăm.

Thúy Ngọc dứt lời, các đệ tử cảm nhận khí thế vô hình.

Cái này mà là nha hoàn gì, với khí thế này, trong tất cả mọi người e rằng không ai đuổi kịp nàng.

Khí thế không liên quan thực lực cá nhân, đó là khí thế kẻ bề trên vô hình.

Không khí thoáng chốc căng thẳng, áp lực bao phủ trong lòng mọi người.

Sắc mặt Triệu Kình Hải hoàn toàn âm trầm: Hừ! Các ngươi lo đối phó yêu thú kia và Lục Thiếu Du, để ta giải quyết Thúy Ngọc!Triệu Kình Hải lại lao hướng Thúy Ngọc, gã đã quyết tâm sẽ đối phó Lục Thiếu Du.

Nếu cho Lục Thiếu Du dùng thánh quả Vũ Linh thì về sau Triệu Kình Hải càng khó giải quyết hắn hơn.

Lục Thiếu Du truyền âm bên tai Thúy Ngọc: Thúy Ngọc, nàng cẩn thận một chút.

Thúy Ngọc truyền âm đáp lại: Yên tâm, trong thánh trì ta có đột phá, Triệu Kình Hải bây giờ không còn đấu lại ta nữa.

Xoẹt!Triệu Kình Hải hoàn toàn bộc phát ra linh lực, gã lắc người lao hướng Thúy Ngọc.

Thấy Triệu Kình Hải tấn công, sắc mặt Thúy Ngọc dần lạnh băng.

Thúy Ngọc tiến lên trước một bước, linh lực vận chuyển trong người.

Ánh sáng lấp lóe quanh thân Thúy Ngọc, linh lực vô hình phô thiên cái địa tuôn ra từ người nàng.

Sóng gợn không gian lan tràn quanh Thúy Ngọc, khí thế cường đại phát ra từ cơ thể nàng.

Chiến Đao Khuất Đao Tuyệt, Hàn Phong, Đổng Phàn cảm nhận dao động từ người Thúy Ngọc thì rất ngạc nhiên.

Khí thế đó không thua kém ai trong bọn họ, dường như còn mạnh hơn nhiều.

Thực lực của Thúy Ngọc nằm ngoài dự đoán của bọn họ.

Thúy Ngọc vào được mật địa đã làm cả đám ngạc nhiên về thực lực của nàng, nhưng lúc này bọn họ mới biết nàng không chỉ cường đại, thực lực đó đã đến trình độ rất khủng bố.

Triệu Kình Hải, hôm nay ta sẽ cho ngươi hối hận!Thúy Ngọc dứt lời người đã biến mất tại chỗ, khi nàng lại xuất hiện thì đã là đang đánh nhau với Triệu Kình Hải.

Bùm bùm! Hai linh lực khổng lồ va chạm, linh lực hùng dũng tràn ngập trong không gian xen lẫn với công kích linh hồn, tiếng nổ vang lên.

Tiểu Long nói: Lão đại, vẫn như cũ, thực lực yếu cứ giao cho ta!Vảy trên thân thể to lớn dựng đứng, lực uy hiếp cường đại khuếch tán, Tiểu Long lao hướng Tằng Sở Hùng.

Tiểu tử, lần này ta sẽ không cho ngươi có cơ hội trốn nữa!Triệu Kình Thiên mới lạnh lùng quát xong trong mắt tràn ngập sát ý, chân khí hùng hồn ngưng tụ thành quyền ấn nóng rực to lớn không chút khách sáo đập vào Lục Thiếu Du.

Mắt Vân Hồng Lăng lộ tia lo âu, hồi hộp theo dõi Lục Thiếu Du.

Lục Thiếu Du khẽ hừ: Hừ! Nét mặt Lục Thiếu Du sa sầm, ống tay áo xanh vung lên, hắn lao tới trước.

Lúc Lục Thiếu Du là Vũ Phách tứ trọng chỉ kém Triệu Kình Thiên một chút, giờ hắn là Vũ Phách thất trọng đỉnh phong, dù không thể giết gã nhưng đủ sức đối kháng.

Có một Triệu Kình Thiên thì Lục Thiếu Du không sợ gì.

Lục Thiếu Du vừa vung tay áo và trầm giọng quát: Thiên Thủ Liệt Cương Ấn, phá cho ta!Chưởng ấn bay ra từ ống tay áo Lục Thiếu Du, từng đợt chưởng ấn kéo một chuỗi tàn ảnh thoáng chốc tụ tập lại.

Không gian đằng trước chưởng ấn cường đại dao động kịch liệt.

Tiếp theo chưởng ấn và quyền ấn của Triệu Kình Thiên va chạm vào nhau.

Tiếng nổ vang lên điếc tai, quyền chưởng va chạm, kình phong đáng sợ khiến đất đai dưới chân hai người rạn nứt.

Vô số đá vụn và từng lớp đất bị xới tung như vòi rồng.

Một bóng người chật vật lùi ra khỏi kình khí cuồng bạo, đó là Triệu Kình Thiên.

Lúc này cả người Lục Thiếu Du trùm Thanh Linh Khải Giáp, hắn cũng thụt lùi nhưng sắc mặt thì bình thường.

Một quyền bị Lục Thiếu Du đẩy lùi, sắc mặt Triệu Kình Thiên âm trầm hơn và rất giật mình.

Một tháng trước thực lực của Lục Thiếu Du không đến trình độ có thể đối kháng chính diện với gã.

Lục Thiếu Du đã mạnh hơn trước gấp mấy lần.

Lục Thiếu Du hờ hững nhìn Triệu Kình Thiên rồi đưa mắt nhìn Thúy Ngọc, Tiểu Long ở phía xa, mắt hắn càng lạnh hơn.

Lục Thiếu Du lập tức vận chuyển chân khí dưới chân, từ trong kinh mạch to lớn tuôn ra chân khí hùng dũng, thân mình kéo một chuỗi tàn ảnh xông lên.

Lục Thiếu Du thi triển thân pháp Phù Quang Lược Ảnh, tốc độ nhanh như qủy mị.

Phía xa, đám người Hàn Phong, chiến Đao Khuất Đao Tuyệt nét mặt sa sầm nói: Vũ Phách thất trọng!Bọn họ còn nhớ lúc Lục Thiếu Du đột phá Vũ Phách chỉ khoảng mấy tháng vậy mà bây giờ hắn đã đến Vũ Phách thất trọng, tốc độ này khủng bố còn hơn yêu nghiệt tu luyện như Vân Hồng Lăng.

Hỏa Viêm Bạo! Phong Quyển Tàn Vân!Khi Lục Thiếu Du lại xuất hiện thì trong hai tay hắn tụ hai năng lượng thuộc tính khác nhau, hai lực lượng tuôn ra nhanh như tia chớp tụ tập lại.

Một quả cầu lửa nóng cháy đốt không gian kêu xèo xèo, dòng không khí kinh khủng như bão tố vòi rồng rít gào cuồn cuộn mang theo vô số vết rạn nứt, lớp đất bị xới tốc lên cao rồi phô thiên cái địa rơi xuống.

Hai luồng lực lượng cùng một lúc đổ ập vào Triệu Kình Thiên.

Nhiều người nhìn cảnh tượng được mở rộng tầm mắt: Thi triển vũ kỹ hai thuộc tính cùng một lúc, sao hắn làm được?Triệu Kình Thiên quan sát kỹ lực công kích hiện tại của Lục Thiếu Du, biểu tình trầm trọng: Sao bỗng mạnh nhiều như vậy?Lực công kích không giống Vũ Phách thất trọng mà đã đến đẳng cấp Vũ Suất.

Vù vù vù! Triệu Kình Thiên cầm thanh trường kiếm đỏ thẫm, kiếm quang xé gió cắt vỡ hư không khiến không gian chấn động, kình khí rít gào liên tục, không gian sinh ra tiếng nổ đì đùng.

Kiếm quang kéo theo tàn ảnh lan tràn, mang theo uy thế kinh khủng.

Mặt Triệu Kình Thiên lạnh băng lao về hướng Lục Thiếu Du.

Trong các cặp mắt theo dõi, đòn công kích của hai người lại va vào nhau.

Lực lượng đụng chạm, vang tiếng nổ.

Bùm bùm bùm! Không gian nổ xé một đường cong nóng cháy, như thể cả không gian bị chấn nát.

Năng lượng khủng bố tràn ngập.

Trên sườn núi, mảng lớn lòng núi sụp xuống, gió bão khuếch tán mang theo kình khí khủng bố lật tung sóng gợn không gian.

Đám người đứng phía xa kinh thán: Không ngờ thực lực của Lục Thiếu Du đến mức này.

Xoẹt!Trong kình khí cuồng bạo Lục Thiếu Du thụt lùi lại, huyết khí sôi trào trong người hắn nhưng không đáng lo.

Đôi mắt Lục Thiếu Du ẩn dưới Thanh Linh Khải Giáp càng lạnh.

Xoẹt!Triệu Kình Thiên cũng bị đẩy lùi, sắc mặt trắng bệch.

Hai chiêu so tài, Triệu Kình Thiên hoàn toàn không chiếm chút ưu thế nào.

Lục Thiếu Du lạnh nhạt nói: Hừ! Thì ra đây là hạng năm Long Bảng sao?Ánh mắt Triệu Kình Thiên vừa ngạc nhiên vừa lạnh lùng, gã không nói gì nhưng không thể che giấu vẻ giật mình của gã.

Bên kia truyền đến tiếng quát của Triệu Kình Hải: Thúy Ngọc, là tự ngươi muốn xen vào dòng nước đục này, đừng trách ta không khách sáo!Thủ ấn nhanh chóng biến đổi, linh lực tuôn ra, Triệu Kình Hải vỗ chưởng ấn như sấm sét ập hướng Thúy Ngọc.

Tuy chưởng ấn không to, lấp lánh ánh sáng chớp tắt, không khí nặng nề.

Trong chưởng ấn xen lẫn công kích linh hồn.

Đổng Phàn lộ biểu tình kinh thán: Triệu Kình Hải thi triển Liệt Linh Chưởng, đây là vũ khí bí mật của hắn, linh kỹ huyền cấp sơ giai.

Phi Ưng Lăng Phong nhướng mày nói: Không biết Thúy Ngọc có chặn lại nổi không?Triệu Kình Hải hét to một tiếng: Liệt Linh Chưởng!Triệu Kình Hải mang theo chưởng ấn khủng bố đè xuống.

Chợt có tiếng quát: Triệu Kình Hải, thực lực của ngươi còn chưa đủ!Thủ ấn thay đổi, khí thế của Thúy Ngọc tăng vọt, sóng gợn không gian khuếch tán bốn phía.

Một chưởng ấn từ không trung vươn ra.

Chưởng ấn ngưng tụ, linh hồn các đệ tử Vân Dương tông gần đó thoáng chốc bị đè ép, ánh mắt kinh sợ nhìn Thúy Ngọc.

Chưởng ấn ngưng tụ, mái tóc đen của Thúy Ngọc xõa ra.

Nàng tiến lên một bước, chưởng ấn của nàng va chạm vào chưởng ấn Triệu Kình Hải ngưng tụ.

Vèo vèo!Hai chưởng ấn cường đại đụng chạm nhưng không vang lên tiếng nổ điếc tai tiếng nổ đinh tai như óc như mọi người dự đoán mà chỉ như là chạm nhẹ.

Sóng gợn không gian mảng lớn khuếch tán ra xa.

Hai chưởng ấn chồng lên nhau, giằng có khoảng một giây.

Mọi người ngạc nhiên nhìn trên chưởng ấn của Thúy Ngọc chợt có từng đợt linh lực tuôn ra.

Chưởng ấn do Triệu Kình Hải ngưng tụ bị đè bẹp, bị chưởng ấn của Thúy Ngọc đè xuống.

Vù vù vù! Liệt Linh Chưởng của Triệu Kình Hải thoáng chốc nổ tung, cuối cùng biến thành hư vô.

Cộp cộp cộp!Triệu Kình Hải lảo đảo bị đẩy lui hơn mười bước.

Triệu Kình Hải há mồm hộc máu: Phụt! Sắc mặt Triệu Kình Hải bỗng chốc tái nhợt, trong lòng gã dâng trào nỗi kinh sợ, khó tin nhìn Thúy Ngọc chằm chằm.

Triệu Kình Hải biết rõ nhất uy lực của Liệt Linh Chưởng, linh kỹ huyền cấp sơ giai, dù là Linh Tướng tứ trọng bình thường khi đối đầu với gã cũng khó thể trực tiếp đỡ đòn.

Nhưng bây giờ Liệt Linh Chưởng của Triệu Kình Hải bị nha hoàn Thúy Ngọc phá thẳng tay như không chịu nổi một kích, điều này khiến gã rất khó tin.

Triệu Kình Hải nhìn Thúy Ngọc chằm chằm, gã không tin được: Sao ngươi phá Liệt Linh Chưởng của ta được?Gã là đệ nhất Long Bảng, sao có thể bị một nha hòan đánh bại? Liệt Linh Chưởng chỉ là linh kỹ huyền cấp sơ giai, tưởng ghê gớm lắm sao? Mới rồi ta thi triển là linh kỹ huyền cấp trung giai.

Thúy Ngọc nét mặt sa sầm nói: Nếu không phải vì không muốn tông chủ khó xử thì ta đã giết ngươi ngay bây giờ.

Nhưng lần sau ta sẽ không khách sáo lấy đi mạng của ngươi!Nghe Thúy Ngọc nói, đám người ở phía xa kinh thán: Linh kỹ huyền cấp trung giai.

Bản thân bọn họ là người nổi bật trong số thế hệ trẻ Vân Dương tông nhưng không phải mỗi người đều có thể tu luyện vũ kỹ hay linh kỹ huyền cấp trung giai, cao nhất đến huyền cấp sơ giai là cùng.

Không ngờ Thúy Ngọc lại thi triển ra linh kỹ huyền cấp trung giai.

Tiểu Long tức giận gầm gừ: Xèo xèo!Lưỡi thè ra rụt vào, thân thể cao lớn ngẩng đầu tựa như ngọn núi nhỏ khoanh vòng lại.

Vốn cơ thể Tiểu Long không đến ba trăm thước giờ thì đã dài bốn trăm thước, kích cỡ to bảy, tám thước, vảy hơi mở rộng tràn ngập lửa ánh vàng lập lòe.

Tiểu Long toát ra uy hiếp khiến Tằng Sở Hùng kinh sợ.

Tằng Sở Hùng nhìn thân thể khổng lồ của Tiểu Long, lúc này gã rất chật vật.

Lần trước Tằng Sở Hùng còn đấu lại yêu thú này được nhưng bây giờ gã cảm giác không thể đánh lại.

Tằng Sở Hùng cắn răng lại lao hướng Tiểu Long, tay cầm cây đại đao màu lam phủ lớp hơi nước.

Xoẹt xoẹt xoẹt! Đao quang chém ra xuyên thấu không gian thẳng hướng Tiểu Long.

Đao quang chém xuống thoáng chốc đến trước mặt Tiểu Long, thực lực Vũ Tướng nhất trọng, đòn công kích này của Tằng Sở Hùng xứng là siêu cường đại.

Tiểu Long không nhúc nhích.

Mắt thấy đao của Tằng Sở Hùng chém tới, Tiểu Long co duỗi lưỡi.

Khi còn cách nhau khoảng năm mươi thước, Tiểu Long đột phá mạnh bạo.

Cơ thể to lớn cực kỳ nhanh nhẹn nhảy lên, nó dựa vào thân thể khổng lồ thế xé gió bay đi.

Tiểu Long há mồm máu, lửa màu vàng cuồng bạo phun ra.

Lửa màu vàng phun ra không trung, nơi đi qua sóng gợn thoáng chốc bị đốt thành sương khói rồi bị nhiệt độ cao bốc hơi.

Cùng lúc đó, đao quang của Tằng Sở Hùng chém xuống lửa vàng Tiểu Long phun ra.

Đao quang như sóng gợn không gian bị đốt thành làn khói, đó là do nhiệt độ cao khủng bố bốc hơi.

Đối mặt ngọn lửa khủng bố thế này Tằng Sở Hùng muốn trốn ngay, nhưng tốc độ của gã làm sao bằng Tiểu Long? Tằng Sở Hùng đang định lùi nhanh thì ngọn lửa vàng kinh khủng kia đã đến đỉnh đầu của gã.

Vù vù vù! Biểu tình Tằng Sở Hùng hoảng hốt, tim gã đập nhanh, tay cầm trường đao lại chém hướng Tiểu Long.

Xèo xèo!Cơ thể to lớn của Tiểu Long đè xuống, lửa màu vàng khủng bố phun ra từ miệng đỏ đổ ập xuống.

Trường đao trong tay Tằng Sở Hùng hiện lên ánh hồng, sau đó bị đốt thành màu đỏ thẫm.

Cũng trong khoảnh khắc này, ngọn lửa vàng khủng bố bao phủ mang theo kình phong nóng cháy cường đại không chỗ không ở xâm nhập vào người Tằng Sở Hùng.

A! Đối mặt ngọn lửa vàng cực độ khủng bố, chân khí trong người Tằng Sở Hùng cuối cùng tuôn ra ngưng tụ cương khí hộ thân trước mặt.

Thoáng chốc lửa của Tiểu Long bao phủ cương khí hộ thân, ngọn lửa này không có chỗ nào không vào được, chớp mắt phá hủy hộ thân cương khí hộ thân Tằng Sở Hùng bày ra chui vào người gã.

Đau đớn làm Tằng Sở Hùng hét lên thảm thiết.

Tằng Sở Hùng phun ngụm máu đỏ, cơ thể bay ngược ra cuối cùng nặng nề lăn xuống sườn núi.

Đám người Hàn Phong, Khuất Đao Tuyệt kinh thán: Yêu thú thật kinh khủng.

Tằng Sở Hùng không phải kẻ yếu, gã là Vũ Tướng nhất trọng.

Nhưng Tằng Sở Hùng bị yêu thú kỳ dị này công kích trọng thương, ngọn lửa khủng bố làm bọn họ đứng từ xa nghĩ mà sợ.

Khi Tiểu Long lại định tấn công tiếp thì Lục Thiếu Du lên tiếng: Tiểu Long, chừa mạng hắn lại! Vù vù vù! Cơ thể to lớn rút nhỏ lại, Tiểu Long nhảy ngay lên vai Lục Thiếu Du: Lão đại, sao không cho đệ giết hắn?Lục Thiếu Du nói: Giết hắn có gì khó? Tùy thời đều được, nhưng nơi này là mật địa, nếu giết hắn sẽ có rắc rối lớn.

Trong lòng Lục Thiếu Du rất muốn giết mấy người kia nhưng còn trong mật địa, giết bọn họ trước mắt bao người thì không được.

Vân Tiếu Thiên đã nói trước, nếu ai giết đồng môn, dù là người nào sẽ bị đánh chết, gia tộc cũng chịu liên lụy.

Còn chưa lấy được Xích Đồng vạn năm, Lục Thiếu Du còn cần ở lại Vân Dương tông, dù hắn giết ba người này thì cũng nên hành động trong âm thầm, giờ chưa phải là lúc.

Lục Thiếu Du nói với Thúy Ngọc: Thúy Ngọc, chúng ta đi thôi.

Lục Thiếu Du phải nhanh chóng thôn phệ, luyện hóa thánh quả Vũ Linh không thì hiệu quả sẽ giảm mạnh.

Thúy Ngọc thu về khí thế cất bước đến bên cạnh Lục Thiếu Du: Ừm! Hai huynh đệ Triệu Kình Hải, Triệu Kình Thiên cơ mặt co giật nhìn Lục Thiếu Du, Thúy Ngọc đăm đăm nhưng không tấn công tiếp.

Lục Thiếu Du lạnh nhạt nói: Triệu Kình Hải, Triệu Kình Thiên, các ngươi không có bản lĩnh chiếm thánh quả Vũ Linh rồi.

Ta đi trước đây, lần này tha cho các ngươi, có lần sau thì các ngươi sẽ không may mắn như vậy đâu.

Lục Thiếu Du nhìn Triệu Kình Hải, Triệu Kình Thiên chằm chằm, đôi cánh chân khí sau lưng hắn vỗ một cái, ôm eo Thúy Ngọc bay đi.

Thấy Lục Thiếu Du ôm Thúy Ngọc đi, Vân Hồng Lăng tức giận giậm chân, hét to: Tiểu tặc, tên khốn kia, ngươi không thèm nói câu nào với ta sao?Hàn Phong tới gần Vân Hồng Lăng, nói: Sư muội mau ăn thánh quả Vũ Linh đi, càng ăn sớm chừng nào càng có hiệu quả cao chừng nấy, ta sẽ hộ pháp giúp nàng.

Vân Hồng Lăng oán hận nhìn bóng lưng Lục Thiếu Du khuất xa, nàng hầm hừ: Hừ! Vân Hồng Lăng cảm thấy rất uất ức, hai mắt đầy nước.

Lúc này mọi người vẫn còn rất rung động.

Thực lực của Lục Thiếu Du, Thúy Ngọc, và cả yêu thú kia thật khủng bố.

Đệ nhất Long Bảng, từ nay Triệu Kình Hải có danh không thực.

Người đứng đầu Long Bảng là Thúy Ngọc chứ không phải Triệu Kình Hải nữa.

Lục Thiếu Du thì đấu trực diện với Triệu Kình Thiên, thực lực của hắn chắc cũng lọt vào năm tốp đầu Long Bảng, giờ lại được một trái thánh quả Vũ Linh, đột phá gần ngay trước mắt, thực lực của hắn sẽ càng khủng bố nữa.

Hai huynh đệ Triệu Kình Hải, Triệu Kình Thiên lộ ánh mắt oán hận rồi lại vô cùng bất đắc dĩ.

Đại thế đã mất, Lục Thiếu Du đã sơ thành căn cơ cộng thêm Thúy Ngọc và yêu thú, bọn họ không đối phó hắn được nữa, chỉ đành ra ngoài mật địa rồi tìm cách khác.

Mắt Triệu Kình Hải, Triệu Kình Thiên hấp háy, buộc lòng nuốt xuống lửa giận và lạnh lùng.

Lục Thiếu Du được một trái thánh quả Vũ Linh, sau khi ăn chắc chắn sẽ lại đột phá, rất có thể trực tiếp đến Vũ Tướng.

Ước chừng còn ba tháng trong mật địa, đến lượt bọn họ trốn tránh.

*** Vẫn trong hang dưới lòng đất, Nghịch Lân Yêu Bằng hành lễ với Tiểu Long: Kính chào Yêu Vương!Lục Thiếu Du nhìn chằm chằm trong hang: Thần dị thật.

Dòng khí năng lượng liên miên không ngừng vọt tới đã biến mất, cái hang vốn tràn ngập sương khói giờ trở nên rõ ràng hơn.

Nóc nham thạch đen bóng treo nhiều thạch nhũ, các giọt nước trắng sữa chậm rãi nhỏ vào ao nước.

Chất nước trong ao giờ đã trong veo hơn một chút.

Dây leo khổng lồ chính giữa ao nước lúc này không còn tỏa sáng, loáng thoáng hơi khô vàng.

Ban đầu cho người cảm giác năng lượng bàng bạc giờ đã phục hồi trở về tĩnh lặng.

Thúy Ngọc khẽ nói: Năng lượng đã biến mất.

Huyết Ngọc Yêu Hổ nói: Năng lượng bên trong chỉ có một tháng, ba năm sau mới lại xuất hiện.

Nghịch Lân Yêu Bằng giương đôi cánh: Chủ nhân, đây là thánh quả.

Trên vảy cánh Nghịch Lân Yêu Bằng có sáu trái linh quả to nhỏ cỡ nắm tay trẻ sơ sinh.

Sáu trái thánh quả Vũ Linh xuất hiện, trong hang lại tràn ngập khí tức năng lượng đậm đặc.

Lục Thiếu Du cười gian: Hắc hắc.

Tay Lục Thiếu Du cầm sẵn năm cái hộp ngọc cất năm trái thánh quả Vũ Linh, còn trái cuối thì giao cho Tiểu Long.

Tiểu Long, hãy nuốt trái này vào đi.

Thúy Ngọc nhìn Lục Thiếu Du chằm chằm, nàng cười khổ.

Những chuyện này chắc chỉ có mình nàng biết, người khác trong Vân Dương tông còn tưởng sáu trái thánh quả Vũ Linh bị yêu thú cướp đi, ai mà ngờ tất cả do Lục Thiếu Du âm thầm sắp đặt? Có sáu trái thánh quả Vũ Linh bị Lục Thiếu Du thu vào túi.

Vù vù vù! Lúc này ao nước dao động rồi một bóng trắng lao ra ngoài, chính là Cửu Vĩ Yêu Hồ.

Lục Thiếu Du quan sát khí tức trên người Cửu Vĩ Yêu Hồ, tinh thần cảm giác trong một tháng này nàng đã mạnh hơn nhiều.

Bạch Linh tiểu thư, tu luyện ra sao rồi?Cửu Vĩ Yêu Hồ Bạch Linh mở mắt ra, mắt bắn tia sáng: Cũng thu được lợi ích kha khá, năng lượng thánh trì đã khô, ta có tu luyện tiếp cũng vô dụng.

Đã lấy được thánh quả rồi đúng không?Lục Thiếu Du đáp: Đã lấy được rồi.

Cửu Vĩ Yêu Hồ trả lời: Vậy chúng ta mau trở về đi, các ngươi cần nhanh chóng nuốt thánh quả ngay đi, càng ăn sớm thì hiệu quả càng tốt.

Ta cũng sẽ bế quan lần nữa, chắc chuẩn bị đột phá.

Hai người và đàn thú rời khỏi hang, khi lại vào trùng động thì đám đệ tử Vân Dương tông trên ngọn núi cũng bất đắc dĩ rời đi.

Không ai ngờ chín trái thánh quả Vũ Linh có sáu bị yêu thú cướp đi.

Phi Ưng Lăng Phong nói: Tuy không lấy được thánh quả Vũ Linh nhưng năng lượng trong mật địa này cần ba tháng nữa mới hoàn toàn biến mất.

Mọi người hãy cố gắng tu luyện trong ba tháng này đi.

Cả đám cười khổ, giờ chỉ đành vậy.

May mắn năng lượng trong mật địa còn đó, nhưng đang từ từ tan biến.

Thừa dịp này tu luyện nhanh hơn là tu luyện bên ngoài.

Vân Hồng Lăng nói: Ta cần tìm một chỗ bế quan để luyện hóa thánh quả Vũ Linh đã.

Trong đám người chỉ có mình Vân Hồng Lăng là được một trái thánh quả Vũ Linh.

Hàn Phong nói: Dùng thánh quả Vũ Linh, hiện tại sư muội là đẳng cấp Vũ Phách cửu trọng, khi đó rất có thể sẽ đột phá Vũ Tướng nhị trọng.

Trong mắt Hàn Phong tràn đầy hâm mộ nhưng không dám có suy nghĩ xấu xa gì.

Mọi người gật gù, rất hâm mộ Vân Hồng Lăng.

Bọn họ có nghe sư phụ của mình nói về tác dụng một trái thánh quả Vũ Linh, đủ để đột phá hai tầng Vũ Tướng, năng lượng cực kỳ khổng lồ.

Một ngày sau, trong cung điện trong hiệp cốc, hai người và đàn thú ra khỏi trùng động.

Cửu Vĩ Yêu Hồ Bạch Linh nói: Lục Thiếu Du, các ngươi hãy ăn thánh quả rồi luyện hóa đi, ta cũng phải bế quan chuẩn bị đột phá, thời gian sẽ không quá lâu.

Đến lúc đó chắc kịp ra ngoài.

Cửu Vĩ Yêu Hồ nói với Lục Thiếu Du xong đã biến mất.

Trong cung điện cổ xưa có khá nhiều gian phòng.

Vì cần ăn thánh quả Vũ Linh ngay, Lục Thiếu Du chọn đại một phòng xong chuẩn bị ăn thánh quả Vũ Linh để tu luyện.

Lúc này Tiểu Long, Thúy Ngọc cũng tự tìm chỗ chuẩn bị luyện hóa thánh quả Vũ Linh.

Ăn thánh quả Vũ Linh càng sớm thì hiệu quả càng tốt, lúc này Lục Thiếu Du không dám tùy tiện lãng phí thánh quả Vũ Linh khó khăn lắm mới có được.

Lục Thiếu Du kết ấn, linh quả to cỡ nắm tay trẻ sơ sinh xuất hiện trong tay hắn.

Thánh quả Vũ Linh tròn vo đỏ rực như quả cầu pha lê màu đỏ, trong suốt lấp lánh.

Mùi thơm thoang thoảng xen lẫn năng lượng bàng bạc khuếch tán, trong căn phòng tràn đầy năng lượng hùng hồn này.

Lục Thiếu Du nhìn chằm chằm thánh quả Vũ Linh trong tay, hắn không khó cảm giác ra khí tức toát ra từ thánh quả Vũ Linh giống y như khí tức năng lượng trong ao bị hắn nuốt.

Tuy thể tích thánh quả Vũ Linh này rất nhỏ nhưng nó ẩn chứa năng lượng toàn là áp súc từ năng lượng ao nước, một năng lượng khổng lồ.

Lục Thiếu Du lẩm bẩm: Không biết ăn thánh quả Vũ Linh có thể đột phá đến đẳng cấp gì.

Hiện giờ Lục Thiếu Du càng tiếp xúc với cường giả mạnh thì hắn càng phải nhanh chóng nâng cao thực lực của mình lên.

Hiện tại Lục Thiếu Du không sợ gì Triệu Kình Thiên nhưng đối phó của hắn không phải gã mà là Triệu Vô Cực, nói đúng hơn thì Triệu Vô Cực cũng không là gì, Phi Linh Môn muốn phát triển, Lục Thiếu Du muốn trở thành cường giả, tất cả đều cần có thực lực tuyệt đối.

Ví dụ như hôm nay, nếu Lục Thiếu Du có đủ thực lực hoàn toàn không nhìn Vân Dương tông thì hắn có thể giết đám người Triệu Kình Thiên ngay.

Nhưng hiện tại Lục Thiếu Du không thể, hắn còn xa mới chống đối lại Vân Dương tông được.

Muốn đối phó với Triệu gia thì Lục Thiếu Du chưa đủ khả năng lỗ mãng.

Lần này Lục Thiếu Du ra ngoài dù có Cửu Vĩ Yêu Hồ Bạch Linh đi theo bên cạnh năm năm, có Đông lão, Quỷ Tiên Tử Bạch Doanh ở Phi Linh Môn nhưng thực lực này còn kém xa.

Tóm lại nâng cao thực lực của chính mình là chuyện quan trọng nhất.

Một lát sau, Lục Thiếu Du gạt bỏ mọi tạp niệm, hắn ngồi xếp bằng, lại nhìn thánh quả Vũ Linh trong tay một lát rồi nuốt vào bụng.

Hương vị mát lạnh, thánh quả Vũ Linh chui vào bụng hắn, vừa vào miệng liền tan ra.

Lập tức hóa thành dòng năng lượng ấm áp chảy vào người Lục Thiếu Du.

Lục Thiếu Du cứ tưởng năng lượng thánh quả Vũ Linh sẽ cực kỳ cuồng bạo trùng kích thân thể nhưng hắn ngạc nhiên phát hiện năng lượng này không cuồng bạo tấn công cơ thể hắn, nó rất nhẹ nhàng lan tỏ trong người hắn.

Năng lượng này rất dồi dào rồi lại dịu dàng hóa thành các dòng chảy nhỏ khuếch tán bốn phía, nhanh chóng chảy vào kinh mạch tựa như con thỏ trắng ngoan ngoãn.

Mọi thứ vượt ngoài dự đoán của Lục Thiếu Du.

Năng lượng chui vào kinh mạch, Lục Thiếu Du vận chuyển Âm Dương Linh Vũ quyết ngay.

Các tia năng lượng vận chuyển luyện hóa trong kinh mạch rồi hóa thành chân khí, linh lực tiến vào khí hải đan điền, đầu óc Lục Thiếu Du.

Tuy năng lượng khổng lồ này rất dịu nhẹ nhưng vì quá lớn, năng lượng lớn lao tràn ngập trong kinh mạch đã trướng căng.

Lục Thiếu Du thầm nghĩ: Năng lượng quá mạnh.

Lục Thiếu Du mừng như điên cố gắng luyện hóa, năng lượng dồi dào này sẽ mang lại lợi ích lớn cho hắn tăng cao thực lực.

Lục Thiếu Du cảm giác năng lượng từ thánh quả Vũ Linh nhiều còn hơn hắn hấp thu năng lượng trong ao nước ở cái hang kia một tháng.

Một lát sau năng lượng này với tốc độ làm Lục Thiếu Du vô cùng vừa lòng hóa thành từng đợt chân khí, linh lực lao vào đan điền khí hải, não hắn.

Trong đan điền khí hải to lớn, cùng với chân khí bên ngoài tiến vào làm đan điền khí hải hơi dao động.

Một viên vũ đan ngũ sắc trong đan điền khí hải đang chậm rãi xoay tròn, ánh sáng ngũ sắc nhạt lấp lánh.

Trong khí hải đan điền, vũ đan với tốc độ mắt thường khó thấy nhận được tẩm bổ tăng cường, các tia chân khí bị hút vào trong khiến vũ đan càng sáng bóng.

Trong đầu Lục Thiếu Du giờ hồn đan nhờ có linh lực không ngừng ùa vào bắt đầu chậm rãi hấp thu linh lực tăng mạnh, mọi thứ diễn tiến với tốc độ chậm rãi.

Trong lúc luyện hóa năng lượng thánh quả Vũ Linh, Lục Thiếu Du cảm giác xương cốt, kinh mạch, thậm chí cơ bắp đều được năng lượng rèn lại.

Trong lúc luyện hóa, Lục Thiếu Du tiến vào cảnh giới vong ngã, hắn điều khiển năng lượng từ thánh quả Vũ Linh trong người mình, các tia năng lượng bị luyện hóa thành chân khí nhập vào đan điền khí hải.

Không gian trong đan điền khí hải, não Lục Thiếu Du tựa như vô cùng tận, liên tục hấp thu những chân khí, linh lực được luyện hóa.

Lục Thiếu Du cảm giác được hiện tại đến đẳng cấp Vũ Phách, Linh Phách thất trọng rồi cần năng lượng đột phá lớn khủng khiếp.

Rất khó để liên tục đột phá trong thời gian ngắn, nhưng năng lượng từ thánh quả Vũ Linh trong người Lục Thiếu Du cũng vô cùng khổng lồ đủ để hắn luyện hóa thời gian không ngắn.

Còn về ích lợi từ việc hoàn toàn luyện hóa thánh quả Vũ Linh, cuối cùng có thể đột phá đến tình trạng gì thì hiện tại Lục Thiếu Du không biết, hắn cũng rất mong chờ.

Trong phòng, người Lục Thiếu Du phát ra năng lượng nhàn nhạt khuếch tán.

Năng lượng đó lan tràn, không gian nổi gợn sóng, nhìn thoáng qua cảm giác hư ảo.

Lục Thiếu Du nhắm mắt lại, lát sau vầng sáng vàng đất nhạt bao phủ quanh thân hắn.

Trong vòng sáng vàng đất còn có vầng sáng trắng vô hình ẩn hiện.

Năng lượng khuếch tán rồi bị Lục Thiếu Du hút vào người, cứ hít rồi thở, cực kỳ huyền ảo.

Lục Thiếu Du tiến vào trạng thái tu luyện tuyệt đối, sắc mặt hắn bình thường không chút gợn sóng, hắn không phát hiện biến đổi quanh thân.

Giờ tinh thần Lục Thiếu Du hoàn toàn chìm đắm trong năng lượng từ thánh quả Vũ Linh luyện hóa trong người.

Khí thế trên người Lục Thiếu Du chậm rãi tăng lên, dù là chân khí hay linh lực đều từ từ biến mạnh.

Tốc độ tăng mạnh này trông thì không vượt trội nhưng thật ra đã nhanh kinh người.

Vì có tác dụng thôn phệ của Âm Dương Linh Vũ quyết, Lục Thiếu Du dùng thánh quả Vũ Linh có thể nói là được ích lợi nhiều hơn người ta, toàn nhờ công hiệu biến thái của Âm Dương Linh Vũ quyết.

Cùng với Lục Thiếu Du luyện hóa, năng lượng trong phòng ngày càng đậm đặc hơn.

Theo thời gian trôi qua, người Lục Thiếu Du phát ra khí tức chậm rãi tăng mạnh lên.

Chân khí mênh mông như gợn sóng khuếch tỏa ra từ người Lục Thiếu Du.

Xem tiếp...

con-mat-ao-thi

  • Linh vũ thiên hà

  • truyện tranh Linh vũ thiên hà

  • truyện Linh vũ thiên hà

  • Linh vũ thiên hà truyện chữ

  • đọc truyện Linh vũ thiên hà

  • Linh vũ thiên hà chap

  • truyenfull.vn

  • truyenfull.vip

  • truyenfull.vip

  • truyen.tangthuvien.vn/

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License