con-mat-ao-thi

Ngày thứ chín.

Lục Thiếu Du mang theo tiếu ý tiến vào tứ trọng tiên cảnh.

Trong tiên cảnh, Lục Thiếu Du sau khi đánh ra vài đạo lưu quang, thân thể hắn đã xuất hiện trong một thông đạo tràn ngập sương mù màu trắng.

Khóe miệng giương lên, Lục Thiếu Du khoanh chân ngồi xuống, tay móc ra một đống Địa Linh đan nhét vào trong miệng.

Hiện tại hắn đã là Linh Phách tam trọng đỉnh phong, không cần nhiều linh lực dẫn dắt lắm cũng có thể đột phá tới tứ trọng được.

Địa Linh đan chỉ là đan dược tam phẩm cao giai, đối với tu vi Linh Phách tam trọng hiện tại của Lục Thiếu Du cũng không có bao nhiêu tác dụng, có chút yếu kém.

Thế nhưng mấy ngày nay hắn chuyên môn luyện chế không ít Địa Linh đan, định dùng nó để mạnh mẽ đột phá.

Đến tiên cảnh đột phá, đương nhiên Lục Thiếu Du còn có dự định khác.

Lần trước hắn đột phá khiến cho linh hồn lực được tẩm bổ không ít.

Khiến cho hắn từ Linh Phách tam trọng đột phá tới Linh Phách tam trọng đỉnh phong.

Lúc này hắn muốn diễn lại trò cũ cho nên mới tới đây.

Lần trước đột phá, bởi vì có tác dụng của khí tức vô hình trong tiên cảnh khiến cho Lục Thiếu Du có cảm giác linh hồn lực của hắn tăng trưởng không ít.

Hồn đan trong đầu ngày càng sáng bóng, chỗ tốt không ít.

Ăn vào một đống Địa Linh đan, Lục Thiếu Du lập tức chìm đắm trong tu luyện.

Năng lượng do Địa Linh đan biến thành đối với Lục Thiếu Du hiện tại mà nói là rất yếu, thế nhưng chút năng lượng yếu ớt này khi tiến vào trong đầu hắn lập tức khiến cho linh lực trong đầu có chút dị động, không bao lâu sau, linh lực trong người Lục Thiếu Du bắt đầu có chút hoạt bát.

Trên Vân Dương Tông, trong một đình viên, Vân Khiếu Thiên, Đại hộ pháp đang ngồi trong đó.

Vẻ mặt Vân Khiếu Thiên lúc này đang nhíu mày.

Đại hộ pháp, tin tức này có chắc chắn không?Vân Khiếu Thiên nói, ánh mắt lúc này có vẻ ngưng trọng.

Hẳn không sai.

Đại hộ pháp đáp.

Không nghĩ tới bọn chúng hành động nhanh như vậy.

Mục đích của bọn chúng rốt cuộc là vì cái gì?Vân Khiếu Thiên nói.

Cái này ta cũng không rõ.

Gần đây trong thành Ma Vân đã có thêm không ít thế lực nhị lưu gia nhập, tên của chúng dường như là Linh Vũ giới.

Đại hộ pháp nói.

Linh Vũ giới sao? Rốt cuộc là kẻ nào đứng đằng sau thao túng, mục đích là gì? Lẽ nào trên đại lục sắp sửa nhấc lên một hồi tinh phong huyết vũ?Vân Khiếu Thiên thấp giọng nói.

Tông chủ, Vân Dương Tông chúng ta phải phòng bị một chút.

Đại hộ pháp do dự một chút rồi nói.

Đại hội Tam tông Tứ môn sắp tới gần, đến lúc đó mượn lần tụ hội này thương nghị cũng không muộn.

Ta đoán những tông môn khác cũng đã có tin tức.

Vân Khiếu Thiên lại nói: Gần đây có tin tức gì của tiểu tử Lục Thiếu Du không? Lục Thiếu Du này từ khi ở trong tiên cảnh một tháng ra, mỗi ngày đều đi tới Vũ Linh ảo cảnh và Vạn Vũ Lâu.

Đại hộ pháp nói.

Tiểu tử này, không ngờ lại ở trong tứ trọng tiên cảnh một tháng.

Ngay cả Hồng Lăng lúc còn là Vũ Phách nhị trọng cũng không có biện pháp ở lại trong đó một tháng.

Vân Khiếu Thiên khẽ thở dài.

Lục Thiếu Du này quả thực không giống như bình thường mà xét nha.

Đại hộ pháp cũng than thở.

Đáng tiếc không để cho ta sử dụng.

Đáng tiếc, Đáng tiếc.

Quả thực làm khó ta rồi.

Vân Khiếu Thiên cười khổ nói.

Tông chủ, gần đây tiểu thư có chút khác thường.

Mỗi ngày đều tu luyện, hầu như là liên tục.

Đại hộ pháp nói.

Lần trước nha đầu này vì Lục Thiếu Du mà tới chỗ ta náo loạn một hồi, phỏng chừng lần này cũng là vì tiểu tử kia, hài tử này.

Vân Khiếu Thiên nói.

Chỉ sợ chuyện này không dễ như vậy.

Lần trước trong lúc vô ý ta nhìn thấy tiểu thư từ nơi ở của Lục Thiếu Du đi ra, còn khóc sướt mướt.

Ta đoán, hẳn có liên quan tới chuyện này.

Đại hộ pháp sau khi do dự một chút rồi nói.

Nha đầu này.

Vân Khiếu Thiên sửng sốt, khe khẽ thở dài, không biết trong lòng hiện tại đang nghĩ gì.

Bằng vào ánh mắt của ta, tiểu thư cũng đã tới tuổi biết yêu.

Thế nhưng tiểu thư thích ai không thích lại coi trọng tiểu tử Lục Thiếu Du kia.

Đại hộ pháp nói.

Nha đầu này tính khí giống mẫu thân nó như đúc.

Nếu như thực sự coi trọng Lục Thiếu Du, chỉ sợ cho dù là ai nói cũng vô dụng, thế nhưng Lục Vô Song và Lục Thiếu Du, ài.

Vân Khiếu Thiên cười khổ.

Tông chủ, chuyện của bọn trẻ, để cho bọn chúng tự mình giải quyết đi.

Ta còn nhớ, phu nhân và tông chủ lúc còn trẻ chẳng phải cũng như vậy sao? Trong chớp mắt không ngờ tiểu thư đã lớn như vậy rồi.

Đại hộ pháp có chút cảm khái nói.

Đáng tiếc mẫu thân Hồng Lăng mệnh đoản, mấy năm nay nó không có mẫu thân, ta lại nuông chiều thành hư.

Hiện tại có lẽ cũng phải quản giáo nó một chút.

Thế nhưng phải chờ tới khi mật địa mở ra rồi tính tiếp.

Trong tứ trọng tiên cảnh, khí tức của Lục Thiếu Du không ngừng kéo lên, quang mang quanh thân bắt đầu sáng chói.

Phanh.

Một tiếng trầm muộn vang lên, linh lực trong đầu Lục Thiếu Du khuếch tán về bốn phía.

Lúc này Hồn đan cũng nhanh chóng xoay tròn.

Đúng lúc này, bên ngoài cơ thể Lục Thiếu Du không ngừng có linh lực tiết ra.

Sau đó tạo thành một vòng xoáy quanh người hắn, một cỗ lực hút từ trong vòng xoáy xuất hiện đem đám sương trắng chung quanh hút vào.

Trong lúc vô hình, sương trắng bị hút vào trong cơ thể Lục Thiếu Du.

Một lát sau khí tức kia như ào ào kéo đến, đủ để cho Lục Thiếu Du trực tiếp thôn phệ luyện hóa.

Cảm nhận một màn này trong lòng Lục Thiếu Du không khỏi mừng như điên, lần thứ hai bắt đầu thôn phệ cỗ năng lượng bàng bạc này.

Âm Dương Linh Vũ quyết khẽ vận chuyển lập tức chuyển hóa thành năng lượng tinh thuần.

Trong thông đạo, quanh thân Lục Thiếu Du lúc này đã bị đám sương trắng đậm đặc bao vây.

Trong đám sương trắng, khí tức kia ào ào kéo đến hóa thành năng lượng bàng bạc tiến vào trong cơ thể Lục Thiếu Du.

Tông chủ, nhị hộ pháp báo lại.

Trong Vũ Linh ảo cảnh lần thứ hai xuất hiện sự cố.

Trong đình viện lúc này có một đệ tử đứng ngoài cửa bẩm báo với Vân Khiếu Thiên.

Lại xảy ra chuyện sao? Hơn một tháng trước đã xảy ra một lần rồi.

Vân Khiếu Thiên nhướng mày, lập tức cùng Đại hộ pháp đi tới Vũ Linh ảo cảnh.

Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra.

Vũ Linh ảo cảnh trong nháy mắt có phân nửa mất đi tác dụng.

Hơn một tháng, đã từng xuất hiện một lần, thế nhưng sau khi kiểm tra qua, Vũ Linh ảo cảnh cũng không có tổn hại.

Mấy vị hộ pháp phụ trách Vũ Linh ảo cảnh lúc này đang không ngừng nghị luận.

Tại sao có thể như vậy.

Ta vừa mới xông qua ngũ trọng tầng bốn thì đột nhiên lại đi ra.

Ta cũng vậy.

Ta vừa mới vào tam trọng lập tức đã bị đẩy ra.

Chuyện gì xảy ra? Lẽ nào Vũ Linh ảo cảnh bị phá hủy khiến cho những ảo cảnh bên trong biến mất.

Tất cả mọi thứ trong tiên cảnh cũng biến mất.

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Trong đại điện, lúc này có không ít đệ tử từ trong Vũ Linh ảo cảnh đi ra ngoài.

Trong chúng đệ tử cũng có một vài Linh giả, nếu như Lục Thiếu Du ở đây cũng có thể nhận ra một người quen của hắn, đó là Tần Thiên Hạo của Tần gia ở Trấn Thanh Vân.

Mọi người không ngừng nghị luận, đây đã là lần thứ hai rồi.

Lần trước Vũ Linh ảo cảnh cũng từng xuất hiện hiện tượng như vậy, thế nhưng lúc mấy vị trưởng lão đi vào kiểm tra thì lại trở lại bình thường.

Nhị hộ pháp, chuyện gì xảy ra vậy?Mấy vị đệ tử thân truyền hỏi Nhị hộ pháp.

Ta cũng không biết.

Đại hộ pháp sẽ lập tức tới đây.

Đến lúc đó sẽ kiểm tra lại một lần.

Nhị hộ pháp nhướng mày nói.

Vũ Linh ảo cảnh từ trước tới nay chưa từng xảy ra chuyện này, gần đây không ngờ lại xảy ra tới hai lần.

Bái kiến Tông chủ, Đại hộ pháp.

Lúc này có mấy đạo thân ảnh đi vào đại điện, chính là Vân Khiếu Thiên và Đại hộ pháp mặc hắc bào.

Nhị hộ pháp, rốt cuộc là có chuyện gì?Vân Khiếu Thiên vừa tới đại điện lập tức nhìn chằm chằm vào khối ngọc thạch đang tỏa ra quang mang trong đại điện.

Tông chủ, trong Vũ Linh ảo cảnh lúc này Tiên cảnh và Vũ cảnh tán loạn, mất đi hiệu lực, về phần nguyên nhân tạm thời ta cũng không biết.

Nhị hộ pháp trả lời.

Còn có ai ở bên trong không?Vân Khiếu Thiên nhíu mày hỏi.

Không có.

Nhị hộ pháp nhìn vào những đệ tử ở trong đại điện lại nói: Cũng chỉ có Lục Thiếu Du đang ở trong Tiên cảnh, những đệ khác đều đã ra ngoài.

Chỉ còn Lục Thiếu Du ở bên trong sao?Vân Khiếu Thiên nhướng mày.

Bái kiến chư vị trưởng lão.

Trong lúc đó có hơn mười đạo thân ảnh đi đến.

Chính là hơn mười vị trưởng lão của Vân Dương Tông, Vũ Ngọc Tiền, Tạ trưởng lão, Tống trưởng lão.

Tông chủ, Vũ Linh ảo cảnh làm sao vậy?Dương trưởng lão đi tới trước mặt Vân Khiếu Thiên hỏi.

Ta cũng không biết.

Sau khi Vũ Linh ảo cảnh mở ra, tất cả mọi thứ bên trong không có ai có thể xem xét.

Vân Khiếu Thiên sau khi do dự một chút rồi nói: Đóng Vũ Linh ảo cảnh, mời mấy vị Linh đường trưởng lão tới đây kiểm tra.

Tông chủ, gần đây mấy vị Linh đường trưởng lão đều đang hỗ trợ Thái thượng trưởng lão chuẩn bị cho việc mở ra mật địa, sợ rằng không thể bứt ra.

Tạ trưởng lão nói.

Hiện tại cũng không còn biện pháp nào khác.

Vậy thì đóng Vũ Linh ảo cảnh, chờ sau đó tìm kiếm nguyên nhân.

Vân Khiếu Thiên nói.

Rõ.

Nhị hộ pháp đáp rồi lập tức đi tới góc đại điện, đem một khối ngọn giản trong tay đánh ra.

Trong nháy mắt bắn ra vô số đạo lưu quang bắn về phía ngọc thạch trong đại điện.

Sưu.

Trên ngọc thạch một mảnh quang mang chói mắt bắn ra rồi lập tức mờ nhạt đi.

Toàn bộ ngọn núi khổng lồ lúc này đột nhiên lay động giống như đại chấn.

Sưu.

Trong khoảnh khắc, trong sơn động Lục Thiếu Du đang ở, lúc này khí tức ào ào hội tụ tới cơ thể hắn đột nhiên biến mất, sương mù màu trắng quanh người cũng hóa thành không khí.

Lúc này không còn năng lượng khổng lồ hút vào cơ thể cho nên không thể tiếp tục thôn phệ được nữa.

Thủ ấn trước ngực biến hóa, cuối cùng thu lại.

Lục Thiếu Du ngừng tu luyện, hắn khẽ lẩm bẩm nói: Có chuyện gì xảy ra.

Lẽ nào năng lượng bị ta thôn phệ sạch sẽ hết rồi?Cảm giác linh lực trong đầu một phen, Lục Thiếu Du phát hiện ra sau khi đột phá Linh Phách tứ trọng, thôn phệ năng lượng thần dị mà khổng lồ trong Tiên cảnh này khiến cho hắn vẫn đang tiếp tục đột phá.

Đã tới Linh Phách tứ trọng đỉnh phong, tùy thời có thể đột phá tới Linh Phách ngũ trọng, thế nhưng năng lượng vô hình kia đột nhiên lại biến mất không thấy.

Thu hồi trận bàn, Lục Thiếu Du nhanh chóng đi ra bên ngoài.

Lúc này hắn phát hiện ra chu vi chung quanh vốn ban đầu có vô số thông đạo lúc này chỉ có một cái, những ảo cảnh kia cũng biến mất không thấy.

Dọc theo thông đạo, Lục Thiếu Du tìm được thạch thất của mình.

Sau khi đi ra khỏi thạch thất Lục Thiếu Du tức thì kinh ngạc.

Bái kiếm Tông chủ, bái kiến sư phụ, chư vị trưởng lão.

Lục Thiếu Du lại càng giật mình, lúc này trong đại điện, Tông chủ Vân Khiếu Thiên, còn có không ít trưởng lão, ngay cả Triệu Vô Cực kia và sư phụ hắn cũng có mặt.

Lục Thiếu Du, ngươi ở bên trong tiên cảnh có thấy chuyện gì khác thường không?Vân Khiếu Thiên tức thì hỏi.

Không có, đệ tử vừa mới đi ra thì phát hiện ra toàn bộ ảo cảnh đều biến mất không thấy đâu.

Lục Thiếu Du trả lời, vốn hắn còn tưởng rằng có người phát hiện ra bí mật hắn đột phá trong Tiên cảnh, thế nhưng hiện tại nhìn biểu tình trên mặt mọi người dường như bọn họ cũng không biết nha.

Có thứ gi khác thường so với lần trước ngươi tiến vào không?Vân Khiếu Thiên lại hỏi.

Không có.

Lục Thiếu Du lắc đầu.

Những ngày trước hắn một mực đột phá cho nên tự nhiên là không biết.

Lục này Lục Thiếu Du cũng không biết bởi vì hắn đột phá khiến cho toàn bộ Vũ Linh ảo cảnh biến độn.

Nhị hộ pháp, mở Vũ Linh ảo cảnh ra nhìn xem.

Vân Khiếu Thiên nhíu mày, dùng ánh mắt đầy thâm ý nhìn Lục Thiếu Du.

Rõ, Tông chủ.

Nhị hộ pháp đáp, sau đó lần thứ hai khởi động Vũ Linh ảo cảnh, từng đạo thủ ấn được đánh ra.

Trong đại điện một lần nữa tràn ngập quang mang kỳ dị.

Ầm ầm.

Ngọn núi lại rung lên kịch liệt, sau đó lại khôi phục lại như cũ.

Di? Hình như khôi phục rồi.

Tạ trưởng lão nghi hoặc nói.

Đúng vậy.

Vân Khiếu Thiên cũng nghi hoặc không ngớt.

Lẽ nào bởi vì mình?Lục Thiếu Du đưa mắt lén nhìn mọi người chung quanh.

Trong lòng hắn hiện tại rất nghi hoặc, có lẽ nào do hắn đột phá thôn phệ khí tức thần dị kia dẫn đến biến cố trong Vũ Linh ảo cảnh? Xem ra khí tứ thần dị kia phát ra từ vật chống đỡ Vũ Linh ảo cảnh này.

Không biết nó là bảo vật gì.

Linh giả, Tần Thiên Hạo.

Ánh mắt đảo qua mọi người trong đại điện.

Lục Thiếu Du có chút kinh ngạc khi nhìn thấy một vài Linh giả, Tần Thiên Hạo cũng ở trong đó.

Tần Thiên Hạo lúc này cũng nhìn thấy Lục Thiếu Du, ánh mắt có chút kinh ngạc rồi lập tức gật đầu ra ý chào hỏi.

Lục Thiếu Du cũng khẽ gật đầu, tu vi của Tần Thiên Hạo lúc này chính là Linh Sư cửu trọng đỉnh phong, còn chưa đột phá tới Linh Phách.

Thế nhưng chỉ hai năm trước Tần Thiên Hạo này mới là Linh sĩ mà thôi.

Tiến bộ như vậy cũng vô cùng kinh người rồi.

Bỗng dưng, Lục Thiếu Du cảm giác được trong đám người có một ánh mắt mang theo hàn ý nhìn vào hắn.

Ánh mắt này là của một người thanh niên chừng hai mươi tư hai mươi lăm tuổi, ánh mắt âm trầm, dáng dấp có chút tương tự như Triệu Kình Thiên.

Lục Thiếu Du nhíu mày, dường như hắn chưa từng gặp qua người này.

Chúng đệ tử, tiến vào Vũ Linh ảo cảnh tu luyện như bình thường đi.

Còn năm ngày nữa là tới ngày giao đấu, các ngươi phải nỗ lực hơn một chút.

Vân Khiếu Thiên nói với chúng đệ tửu trong đại điện.

Vâng, thưa Tông chủ.

Chúng đệ tử đáp.

Lập tức tản ra dưới sự an bài của Nhị hộ pháp lần thứ hai tiến vào bên trong Vũ Linh ảo cảnh.

Lục Thiếu Du, ngươi còn muốn vào Tiên cảnh hay không?Vân Khiếu Thiên nói.

Tông chủ, đệ tử không vào nữa.

Lục Thiếu Du đáp.

Thiếu Du à, còn năm ngày nữa chính là ngày các đệ tử thân truyền trên Long bảng giao đấu, con cần phải nỗ lực hơn nữa, cũng cấp cho vi sư chút mặt mũi.

Vũ Ngọc Tiền ngẩng đầu ưỡn ngực cố ý lớn tiếng nói.

Từ khi có đồ đệ bảo bối này, hắn bắt đầu cảm thấy mình không còn tự tin khi gặp các trưởng lão khác rồi.

Vâng, sư phụ.

Đệ tử nhất định sẽ không để người mất mặt.

Lục Thiếu Du trả lời, hắn biết tính sư phụ mình, vô cùng chú ý đến mặt mũi.

Hai thầy trò nhà này.

Chúng trưởng lão khẽ thở dài, thế nhưng cũng chỉ có thể thở dài mà thôi.

Ai bảo Vũ trưởng lão thu được một đệ tử tốt.

Không chỉ gây oanh động trong Vân Dương Tông.

Vốn ai cũng cho rằng thiên phú bực này rơi vào tay Vũ trưởng lão chính là củ cải trắng vứt cho heo ăn.

Thế nhưng tới bây giờ xem ra lại có chút ngoài ý muốn, thực lực của Lục Thiếu Du so với bất kỳ kẻ nào đều tiến bộ nhanh hơn.

Tiến vào Vân Dương Tông chưa tới nửa năm đã chiếm được vị trí hai mươi trên Long bảng, đây là chuyện chưa từng xảy ra trong lịch sử của Vân Dương Tông.

Lục Thiếu Du trở lại đình viện của mình.

Một lần lăn qua lăn lại trong Tiên cảnh, tuy rằng không đột phá tới Linh Phách ngũ trọng thế nhưng với tu vi hiện tại hắn cũng vô cùng thỏa mãn.

Vũ Phách tứ trọng, Linh Phách tứ trọng đỉnh phong, thực lực đại tăng, cho dù trực tiếp chống lại Vũ Phách cửu trọng cũng không có bao nhiêu áp lực.

Cũng không biết có thể đánh với Vũ Tướng nhất trọng một trận hay không.

Dù sao Vũ Tướng và Vũ Phách là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.

Còn năm ngày, vẫn phải tiếp tục chuẩn bị một chút.

Lục Thiếu Du mỉm cười, tiến vào mật địa là chuyện hắn nhất định phải làm.

Chạng vạng, mặt trời ngả về phía tây.

Mây mù che phủ bầu trời, ánh mặt trời xuyên qua tầng mây tạo ra ánh sáng mờ ảo, soi sáng ngọn núi.

Thỉnh thoảng có ánh nắng vàng từ vầng thái dương ở phía cuối đường chân trời đang chuẩn bị lặn xuống.

Trên ngọc núi lúc này có hai đạo thân ảnh đang ngồi trên một tảng đá lớn nhìn chăm chú về phía xa không nói gì.

Chung quanh vô cùng vắng vẻ, sơn cốc phía dưới chân núi lúc này đã đen kịt.

Thiếu Du.

Còn năm ngày nữa là tới ngày giao đấu trong Vũ Linh ảo cảnh rồi, mà chỉ có hai mươi người đứng đầu mới có thể tiến vào mật địa.

Đệ có nắm chắc không?Trên tảng đá, một thân ảnh khiến cho mọi nam nhân mơ ước đang ỉ ôi trong lòng Lục Thiếu Du nói.

Hẳn là không thành vấn đề.

Lục Thiếu Du nói.

Nữ tử trong lòng hắn lúc này đang ỷ ôi trong lòng hắn, nhìn nàng mỉm cười hạnh phúc, trong lòng hắn không khỏi vui vẻ, hóa ra tình yêu chân chính là như vậy.

Đệ cẩn thận một chút, nếu như có thể tiến vào mật địa sẽ có không ít chỗ tốt, tỷ sợ rằng sẽ không tiến vào top hai mươi được.

Lục Vô Song nói, thực lực của nàng đối với top hai mươi này một chút nắm chắc cũng không có.

Đệ tử top hai mươi trên Long bảng đều là thiên tài trong thiên tài, thiên phú của nàng tuy rằng sau khi đột phá Vũ Phách có chút cải thiện, thế nhưng trong thời gian ngắn cũng không thể đuổi kịp đám người trên Long bảng này.

Tận lực là được rồi.

Bằng vào thực lực của tỷ hiện tại đã rất mạnh rồi.

Nếu như đại bá biết tỷ đã là Vũ Phách nhất định sẽ vui vẻ ba ngày ba đêm nha.

Lục Thiếu Du nhẹ nhàng cười nói, người Lục gia nếu như biết được Lục Vô Song đã tiến vào Long bảng nhất định sẽ khiến cho toàn tộc vui vẻ.

Trong gia tộc có người tiến vào Vân Dương Tông lại còn trở thành đệ tử thân truyền trên Long bảng khiến cho địa vị Lục gia tại Trấn Thanh Vân ổn định hơn rất nhiều.

Đệ cũng vậy.

Tỷ thực không biết đệ tu luyện thế nào mà thực lực hiện tại lại mạnh như vậy.

Tỷ nghĩ không chỉ có tam a di, tam thúc mà cha tỷ cũng sẽ cao hứng.

Lục Vô Song nói.

Không cần nói tới cha đệ.

Đệ và ông ta không còn gì nữa.

Lục Thiếu Du nói.

Đối với Lục Trung, dường như tổng cộng hắn mới gặp qua hai lần, cũng không có bao nhiêu cảm tình.

Trong trí nhớ của hắn, Lục Trung đối với người con Lục Thiếu Du này cũng không có một chút quan tâm nào.

Một người nam nhân ngay cả vợ con mình cũng không thể bảo vệ đương nhiên Lục Thiếu Du không có bao nhiêu hảo cảm.

Thiếu Du, kỳ thực tam thúc rất quan tâm tới đệ và tam a di.

Khi còn bé, tam thúc thường bảo ta chiếu cố cho đệ, còn bảo ta không được nói cho người khác.

Ta nghĩ, tất cả những chuyện xảy ra trước đây với đệ và tam a di nhất định, trong lòng tam thúc nhất định là có điều khổ tâm.

Lục Vô Song nói.

Được rồi, chúng ta không đề cập tới ông ta nữa.

Lục Thiếu Du nói, sau đó hắn cúi đầu xuống hôn vào môi Lục Vô Song.

Thời gian chậm rãi trôi đi, vô tình lúc này trời đã tối.

Trên trời cao xuất hiện đám sương trắng, những ngôi sao le lói trên bầu trời.

Đêm khuya yên tĩnh, thi thoảng có vài tiếng hú của yêu thú chung quanh.

Đã khuya rồi, tỷ nghỉ ngơi đi.

Đệ cũng đi về đây.

Lục Thiếu Du nói, mặc dù trong lòng có chút tạp niệm, thế nhưng hắn sợ lại bị Lục Vô Song đuổi cho nên cũng không dám nói ra.

Được.

Lục Vô Song nhẹ nhàng gật đầu, hai người đứng lên.

Trong đình viện, nhìn vào bóng lưng của nam tử đang đứng trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư kia Lục Vô Song nở nụ cười hạnh phúc.

Sau đó lập tức đóng cửa tu luyện.

Thế nhưng lúc này tiếng đập cửa truyền vào tai nàng.

Là Băng Lan sao?Lục Vô Song nhíu mày, đã muộn thế này rồi cũng chỉ có Độc Cô Băng Lan mới đến tìm nàng.

Nàng nhẹ nhàng mở cửa, ngay lập tức kinh ngạc.

Đệ đã về rồi sao còn quay lại?Sửng sốt một lúc, Lục Vô Song trừng mắt nhìn Lục Thiếu Du nói: Đệ muốn nhìn tỷ một chút.

Lục Thiếu Du nói.

Không phải đệ vừa mới nhìn sao?Lục Vô Song nói, ánh mắt nhìn vào nam tử trước mặt lúc này đã có chút mê ly.

Thế nhưng đệ vẫn nhớ tỷ, cho nên đệ mới trở lại.

Lục Thiếu Du nói.

Vào đi, một lát nữa về cũng được.

Nhìn Lục Thiếu Du, Lục Vô Song cười nói: Nhìn đệ thế này quả thực giống như tiểu hài tử không chịu lớn.

Thật không?Lục Thiếu Du cười nói.

Trong đình viện, Lục Vô Song không nói gì, chỉ nhẹ nhàng tựa vào lòng Lục Thiếu Du.

Lục Thiếu Du thầm nghĩ, hôm nay có thể sẽ có một chuyện phát sinh.

Được rồi, đệ đã ôm tỷ một lúc rồi, bây giờ thì về đi.

Lúc này Lục Vô Song đang ở trong lòng Lục Thiếu Du khẽ cắn môi nói.

Được.

Lục Thiếu Du có chút bất đắc dĩ nói.

Nhìn vào nữ tử trước mặt, một mùi hương thơm ngát tràn vào mũi hắn, mái tóc bị hắn xoa có chút mất trật tự, Lục Thiếu Du còn có thể nhìn thấy vành tai trắng nõn của nàng.

Giống như miếng ngọc được mài dũa vậy, khiến cho trong lòng Lục Thiếu Du rung động, nhịn không được mà cúi đầu hôn nàng một cái.

Không được lộn xộn.

Lục Vô Song run lên, ngẩng đầu nhìn Lục Thiếu Du, ánh mắt ngày càng mê ly.

Nhìn khuôn mặt tinh xảo trước mặt, trong lòng Lục Thiếu Du cũng run lên, đột nhiên vật ở phía dưới đang lớn dần lên.

Nữ tử trước mắt này vô cùng xinh đẹp tới mức xuất trần khiến cho hắn say sưa.

Phía dưới cái mũi nhỏ xinh là đôi môi mềm mại dường như đang mời gọi hắn.

Đệ còn nhìn cái gì đó? Không được suy nghĩ lung tung, mau về.

Lục Vô Song trừng mắt nhìn Lục Thiếu Du, ngồi ở trong lòng hắn nàng tự nhiên là có thể cảm giác được có một vật nóng bỏng đang chọc vào mông nàng.

Dường như nó đang lớn dần lên, tuy rằng cách một lớp quần áo, thế nhưng một đại cô nương như nàng cũng biết đó là vật gì.

Nhất thời khuôn mặt nàng đỏ ửng, tim đập loạn nhịp.

Lục Thiếu Du không nói gì mà nhìn chăm chú vào dung nhan tuyệt mỹ của nàng.

Sau đó áp lên đôi môi đỏ mọng mê người kia, trong nháy mắt thân thể hai người run lên giữ dội, xúc cảm mê người kia khiến cho Lục Thiếu Du hoàn toàn không thế khống chế được mình nữa.

Thiếu Du.

Lục Vô Song nói không nên lời, tùy ý để Lục Thiếu Du hoạt động trên người mình, hai tay không tự chủ được mà ôm đối phương, cảm giác như điện giật truyền đến cũng khiến cho nàng hoàn toàn mê muội.

Lục Thiếu Du hiện tại không chút kiêng nể mà hôn nàng, đầu lưỡi giống như một con rắn nhỏ không ngừng mở đôi môi mềm mại kia, muốn tách hàm răng trắng bóng trong nháy mắt tìm thấy cái lưỡi của Lục Vô Song.

Hai người quên hết tất cả, đắm chìm vào trong đó.

Tất cả mọi thứ đều bị bọn họ ném lên chín tầng mây.

Đôi môi của hai người như nắng hạn gặp mưa rào chưa từng chia lìa dù chỉ một khắc.

Cũng không biết qua bao lâu, không biết từ lúc nào hai người đã vào trong phòng.

Đây là khuê phòng của Lục VÔ Song, Lục Thiếu Du cũng không phải tới đây lần đầu.

Trong phòng của nàng thơm ngát vô cùng, lại mang đến cho người ta chút cảm giác như khuê phòng của một người vợ biết chăm lo cho gia đình vậy.

Thiếu Du, chưa tới lúc thích hợp.

Trên giường, Lục Vô Song nhìn vào người nam tử đang ôm mình, đôi mắt có chút mê ly.

Lúc nào mới là thích hợp?Lục Thiếu Du nói, nhìn vào nữ tử xinh đẹp trước mắt này, lúc này cung đã lên dây rồi muốn dừng lại cũng khó.

Tỷ cũng không biết.

Lục Vô Song e thẹn nói.

Giờ phút này nàng không dám nhìn thẳng vào mắt Lục Thiếu Du.

Vậy chính là lúc thích hợp.

Lục Thiếu Du nói.

Không.

Lục Vô Song dường như còn muốn nói gì thế nhưng trong khoảnh khắc đôi môi của nàng lại tiếp tục bị bịt kín, thân thể quen thuộc kia dán vào người nàng, một cảm giác quen thuộc lại xâm chiếm thân thể nàng.

Toàn thân Lục Vô Song run lên, cảm giác được có một cỗ lửa nóng không ngừng di chuyển trên người nàng.

Hai tay của Lục Thiếu Du hiện tại không ngờ đang chạy loạn trên người nàng, còn xâm chiếm cấm địa trước ngực, thế nhưng loại cảm giác này khiến nàng tê dại căn bản không thể phản kháng.

Lúc này Lục Thiếu Du cũng không thể khống chế được mình nữa, tuổi trẻ khí huyết cương phương nha, áp lực quá lớn.

Lúc này cho dù nói cái gì cũng muốn phóng tới, trong lúc đầu lưỡi hai người còn đang dây dưa, dưới sự khiên khích của hắn Lục Vô Song tê dại ngã vào trong lòng Lục Thiếu Du, cho dù có tu vi cao hơn cũng không có chút sức lực nào để phản kháng.

Trên giường, hai người ngồi đó, hô hấp càng lúc càng dồn dập, tay Lục Thiếu Du chui vào quần Lục Vô Song, cảm nhận bờ mông đầy đặn và mềm mại của nàng khiến cho nàng run lên.

Hai tay ôm chặt lấy Lục Thiếu Du, Lục Vô Song lúc này đã biết rằng mình không còn sức lực để cự tuyệt hắn, cự tuyệt những thứ sắp phát sinh.

Nữ tử trong lòng cam chịu khiến cho Lục Thiếu Du không còn chút cố kỵ nào nữa, hai tay lại từ thắt lưng đi lên tới bộ ngực khẽ miết vài cái.

Quần của nàng bị hắn lột đi, áo ngực chảy xuống lộ ra một mảnh tuyết trắng.

Ngoài cửa, gió đêm nhẹ nhàng thổi.

Trong phòng, đôi nam nữ này đã hòa thành một thể, dường như giữa thiên địa chỉ có mình bọn họ, trong phòng một mảnh xuân sắc.

Một đêm lặng lẽ trôi qua, trăng sáng dần dần biết mất, trên sơn mạch Vân Dương lúc này những cơn gió thổi qua thi thoảng lại có nơi lóe ra ánh sáng.

Trong phòng, lúc này Lục Thiếu Du đã tỉnh lại, trong lòng hắn còn có một thân thể mềm mại nóng bỏng đang ôm chặt, Lục Thiếu Du rốt cuộc cũng tin những chuyện xảy ra ngày hôm qua.

Lúc này trên giường còn có mấy đóa hoa đỏ tươi, tối hôm qua tuyệt đối không phải là mộng cảnh.

Nghĩ tới ngày hôm qua điên cuồng, khóe miệng Lục Thiếu Du không nhịn được mà mỉm cười thì thào nói: Rốt cuộc cũng không còn là xử nam.

Sắc quỷ, đệ đã tỉnh chưa?Nữ tử tuyệt mỹ trong lòng Lục Thiếu Du mở mắt rồi nói.

Đệ tỉnh rồi.

Ôm nữ tử xinh đẹp này vào trong lòng, Lục Thiếu Du nở nụ cười thỏa mãn.

Có nữ nhân như vậy làm bạn, cuộc đời này sống không uổng.

Lần sau tỷ sẽ không cho đệ dễ dàng ở lại như vậy, đau quá.

Đôi bàn tay trắng như tuyết đánh vào người Lục Thiếu Du, Lục Vô Song e thẹn nói.

Thật không?Lục Thiếu Du cười tà, lại tiếp tục đặt nữ tử này xuống dưới thân mình.

Trong Vũ Linh ảo cảnh, ngày thi đấu của các đệ tử trên Long bảng rốt cuộc cũng đã tới.

Lần thi đấu này thu hút mọi ánh nhìn trong Vân Dương Tông, ngay cả những trưởng lão ngoại môn trong các thành gần đây cũng nhanh chóng trở về tông môn quan khán lần thi đấu này của những nhân tài kiệt xuất trong tông.

Lúc này sân thi đấu không phải là ở trên Địa Long đỉnh mà là ở trong Vũ Linh ảo cảnh, đấu đến khi xác định được hai mươi người cuối cùng tiến vào Mật địa mới thôi.

Có tư cách tiến vào mật địa cũng đủ đại biểu cho việc sau này chính là đệ tử hạch tâm của Vân Dương Tông, cơ hội như vậy đủ để khiến cho tất cả đệ tử trong Vân Dương Tông tha thiết, ước mơ.

Tuy rằng nói trong sơn mạch Vân Dương số lượng đệ tử có mấy vạn, thế nhưng trong Vân Dương Tông, những đệ tử ngoạn môn thế gia cũng đạt tới con số trăm vạn.

Có thể tiến vào trung tâm của Vân Dương Tông là một chuyện tất cả các đệ tử đều ao ước.

Sáng sớm, ánh nắng ban mai chiếu xuống.

Lúc này có không ít đệ tử chạy tới bên ngoài võ trường của Vũ Linh ảo cảnh, mỗi người đều tự tìm kiếm lấy cho mình một vị trí tốt, để có thể chứng kiến hai mươi đệ tử cuối cùng vào Mật địa.

Trong ngày hôm nay cũng chính là ngày mà ba năm một lần Vũ Linh ảo cảnh cho phép các đệ tử tiến vào võ trường, bao gồm cả tân đệ tử và đệ tử cũ, đều có thể tiến vào.

Sáng sớm, vầng thái dương mọc lên trên cao, trước ngọn núi khổng lồ của Vũ Linh ảo cảnh, trên võ trường lúc này đông nghịt người, còn có không ít đệ tử đang tới.

Liếc mắt nhìn quanh không ngờ nhân số lại tới một vạn, có những đệ tử suốt đêm chạy về, đệ tử cũ và mới rất nhiều người không có yêu thú phi hành, tuy rằng là ở trong phạm vi của Vân Dương Tông, thế nhưng các ngọn núi đều ở cách xa nhau, ngọn núi xa nhất cho dù có đi một ngày một đêm cũng không nhất định đi tới được Vũ Linh ảo cảnh.

Trước ngọn núi khổng lồ, lúc này đã tụ tập trên vạn người, cũng không cảm thấy có chút chật chội nào, cho dù có thêm một vạn người nữa cũng vậy.

Nhân số ngày càng nhiều, có không ít đệ tử bắt đầu nghị luận.

Đề tài nghị luận đương nhiên là ai có thể tiến vào danh sách hai mươi đệ tử cuối cùng tiến vào mật địa.

̉ng cường hãn.

Các ngươi đoán xem, lần này tiến vào mật địa sẽ có những ai.

Chiến Đao Khuất Đao Tuyệt, Tuyệt Kiếm Triệu Kình Thiên, Phi Ưng Lăng Phong, ba người đó hẳn không thành vấn đề.

Quỷ Thủ Đỗ Tử Thuần có lẽ cũng sẽ ở trong danh sách.

Lục Thiếu Du cũng vậy.

Hắn là huynh đệ của chúng ta nha.

Trong đoàn người, có mấy giọng nói to hơn một chút, chính là đám người trong đình viện số tám lẻ sáu, Bành Truyện Hùng, Nhạc Bất Quần, Dược Tĩnh và Dương Vĩ.

Để đến đây ủng hộ bạn cùng phòng, bọn họ đã khẩn cầu Bạch Mi trưởng lão ba ngày ba đêm nhờ Bạch Mi trưởng lão cho bọn họ đi cùng.

Sưu Sưu.

Trong bầu trời, có một đầu yêu thú phi hành đang bay tới, mỗi lần quạt cánh tạo ra một cơn cuồng phòng, khí tức vô cùng cường hãn khiến cho đám đệ tử phía dưới không khỏi ngước nhìn.

Thiếu Du, hôm nay con không được sơ ý, nhất định phải tiến vào top hai mươi.

Trên lưng Lam Ngọc Lang Ưng, Vũ Ngọc Tiền nói với Lục Thiếu Du.

Đệ tử nhất định sẽ chú ý.

Lục Thiếu Du đáp, ánh mắt nhìn vào chúng đệ tử phía dưới cũng không khỏi có chút kinh ngạc, ngày hôm nay có không ít đệ tử tới đây nha.

Lam Ngọc Lang Ưng, là Vũ trưởng lão.

Nhìn thấy rõ đầu yêu thú khổng lồ kia, các đệ tử thầm nói.

Sưu Sưu.

Bốn đạo thân ảnh từ trên lưng Lam Ngọc Lang Ưng nhảy xuống, nhẹ nhàng đáp xuống phía trước ngọn núi.

Bái kiến Vũ trưởng lão.

Lúc này những trưởng lão ngoại môn và hộ pháp tới sớm nhanh chóng hành lễ.

Mau nhìn xem, đó là Lục Thiếu Du.

Không lâu trước đó hắn mới chỉ là tân đệ tử như chúng ta mà thôi.

Không nghĩ tới hiện tại hắn đã leo lên vị trí hai mươi trên Long bảng rồi.

Nhìn thấy Lục Thiếu Du, lập tức có không ít đệ tử nghị luận, trong mắt tràn ngập vẻ ao ước.

Sưu sưu.

Trong bầu trời, có một đám yêu thú phi hành đang bay tới, khí tức cường hãn, mỗi một đầu yêu thú đều đạt tới trình tự Ngũ giai.

Lục Thiếu Du ngẩng đầu nhìn lên thì thấy chính là những trưởng lão trong Vân Dương Tông.

Bên người từng trưởng lão đều có một đệ tử.

Những đệ tử này trên người tỏa ra khí tức vô cùng cường hãn.

Hơn mười người đáp xuống mặt đất, khí tức ba động, thế nhưng lại không khiến cho bụi bặm dưới mặt đất bốc lên.

Tham kiến chư vị trưởng lão.

Đám đệ tử chung quanh, bao gồm cả hộ pháp, trưởng lão ngoại môn tức thì hành lễ.

Đó là Tuyệt Kiếm Triệu Kình Thiên, bài danh thứ năm trên Long bảng.

Phía sau Triệu Kình Thiên hình như là Tằng Sở Hùng, bài danh thứ mười hai, còn có Lục Thiếu Hổ, cũng là cường giả trên Long bảng, bọn họ đều là môn hạ của Triệu trưởng lão.

Quỷ Thủ Đỗ Tử Thuần cũng đã tới, xếp thứ chín trên Long bảng.

Mau nhìn xem, đó là Phách Đao Long Tam, Phách Đao Long Tam cũng tới, hắn bài danh thứ sáu trên Long bảng.

Phi Ưng Lăng Phong, thứ bảy Long bảng, hôm nay hắn nhất định là một trong những người có hy vọng tiến vào Mật địa nhất.

Chiến Suất Khuất Đao Tuyệt, thứ ba long bảng, khí tức thật mạnh, không hổ là cường giả thứ ba Long bảng nha.

Lục Vô Song cũng tới, đẹp quá.

Nàng và Hồng Lăng tiểu thư chính là hai nữ nhân đẹp nhất Vân Dương Tông chúng ta nha, hai người đều là nữ nhân khuynh quốc khuynh thành.

Có người nói, Lục Vô Song chính là nữ nhân của Lục Thiếu Du.

Ngay cả Phi Ưng Lăng Phong, Tuyệt Kiếm Triệu Kình Thiên, Phách Đao Long Tam cũng không có hy vọng, cho nên ngươi đừng mơ mộng.

Bọn họ không phải là tỷ đệ hay sao? Chẳng lẽ là? Đừng nghĩ loạn, nghe nói Lục Vô Song chỉ là dưỡng nữ của Lục gia mà thôi, cũng không có quan hệ huyết mạch.

Tiểu tử Lục Thiếu Du này gần quan được ban lộc phật nha.

Mau nhìn người bên cạnh Tuyệt Kiếm Triệu Kình Thiên.

Trời, là Triệu Kình Hải, là Triệu Kình Hải xếp thứ nhất trên Long bảng.

Theo sự xuất hiện của cường giả trên Long bảng, chu vi chung quanh vang lên tiếng nghị luận không ngớt của đám đệ tử.

Bình thường bọn họ muốn nhìn qua những cường giả này một lần cũng khó.

Ánh mắt Lục Thiếu Du lúc này đang nhìn vào một đệ tử trên Long Bảng.

Chính là Phi Ưng Lăng Phong, hiện tại hắn đang đứng bên người Tôn trưởng lão, hẳn là đệ tử của Tôn trưởng lão.

Phách Đao Long Tam là đệ tử của Ngô trưởng lão, mà tên Chiến Đao Khuất Đao Tuyệt kia chính là đệ tử của Dương trưởng lão.

Trong đoàn người, lúc này Lục Thiếu Du cũng gặp được đám người Lục Vô Song, Dương Diệu, Độc Cô Băng Lan còn có Thúy Ngọc.

Lục Vô Song lúc này đang nhìn lén Lục Thiếu Du, khuôn mặt không tự chủ được mà ửng đỏ.

Thiếu Du, con phải chú ý kẻ bên cạnh Triệu Kình Thiên kia.

Hắn chính là Triệu Kình Hải, là đại ca của Triệu Kình Thiên, là tôn tử của Triệu Vô Cực, cường giả đệ nhất Long bảng.

Tu vi hiện tại của hắn là Linh Tướng tam trọng.

Chính là Linh giả được đánh giá có thiên phú tốt nhất trong ngàn năm trở lại đây của Vân Dương Tông ta.

Thứ nhất Long bảng, Linh Tướng tam trọng sao?Lục Thiếu Du ngạc nhiên, hóa ra người này chính là kẻ xếp thứ nhất trên Long Bảng.

Lục Thiếu Du còn nhớ rõ mấy ngày trước trong đại điện chính là kẻ này dùng ánh mắt đầy hàn ý nhìn hắn.

Hóa ra hắn là người Triệu gia, tuổi tác có lẽ tầm hai mươi lăm, Linh Tướng tam trọng, thiên phú quả thực khiến cho người khác kinh hãi.

Vân Dương Tông quả thực bất phàm.

Lục Thiếu Du thầm nghĩ, sau đó lại đánh giá những đệ tử bên người các trưởng lão.

Cả đám đều là hạng người có thiên phú bất phàm, tuy rằng còn trẻ thế nhưng tuyệt đối là nhân vật kiệt xuất.

Có những đệ tử này, cường giả Vân Dương Tông sẽ mọc lên như nấm, thực lực của tông môn sẽ nâng lên một tầm cao mới.

Sưu Sưu.

Ngay lúc này trên bầu trời lại xuất hiện thân ảnh khổng lồ của yêu thú phi hành.

Có mấy đạo thân ảnh từ phía trên nhảy xuống rồi đáp xuống trước mặt mọi người, khí tức thu liễm lại, thế nhưng lại có một cỗ khí tức vô hình khiến cho chúng đệ tử ở đây không dám nhìn thẳng.

Bái kiến Tông chủ.

Những trưởng lão, hộ pháp và đệ tử đều hành lễ.

Trong sân lúc này tiếng chào hỏi không ngừng vang lên.

Trong mắt mọi người bắn ra sự tôn kính, bởi vì người đứng trước mặt đám đệ tử lúc này chính là Vân Khiếu Thiên, chính là một trong những nhân vật phong vân nhất đại lục Linh Vũ.

Không cần đa lễ.

Vân Khiếu Thiên nhìn quanh một chút rồi nói.

Một cỗ khí tức vô hình như có như không phát tán ra bên ngoài, trường bào màu xanh trên người không gió tự động phất phơ, khí thế phi phàm.

Đây mới là cường giả, là khí thế của cường giả.

Lục Thiếu Du ngẩng đầu thầm nghĩ.

Nhìn vào Vân Khiếu Thiên, nhân vật như vậy mới chính là đích đến mà hắn hướng tới.

Tông chủ một trong Tam tông Tứ môn.

Một ngày nào đó Phi Linh môn nhất định sẽ như Vân Dương Tông lúc này, nhất định sẽ có một ngày như vậy.

Hồng Lăng.

Ánh mắt Lục Thiếu Du lập tức rơi vào thân ảnh tuyệt mỹ phía sau Vân Khiếu Thiên.

Chính là nha đầu ngang ngược kia.

Dường như nàng gầy đi một chút, ánh mắt nhìn thẳng về phía trước, cố ý không thèm để ý tới hắn.

Hai người này thật mạnh.

́u bắt đầu.

(1)Ánh mắt Lục Thiếu Du cũng nhìn thấy hai người thanh niên phía sau Hồng Lăng.

Người thứ nhất mặc bộ y phục màu xanh, tuổi tác chừng hai mươi tư hai mươi lăm, dáng người cao ngất, ánh mắt sắc bén như dao, quanh thân có một cỗ khí tức vô hình khuếch tán.

Người thứ hai mặc trường sam màu vàng, khoác một chiếc áo choàng màu tím, dáng vẻ anh tuấn, ánh mắt trong suốt, quả thực là một mỹ nam tử.

Thiếu Du, hai người bọn họ chính là đệ tử của Tông chủ sư thúc con.

Người mặc y phục màu xanh kia chính là Hàn Phong, Vũ Tướng tam trọng, xếp thứ hai trên Long bảng.

Người còn lại tên là Đổng Phàn, Linh Tướng nhất trọng, xếp thứ tư trên Long bảng.

Hai người này đều là ái đồ của sư thúc con.

Tông chủ sư thúc con vốn có ý để một trong hai người trở thành con rể mình, nếu như con thực sự có chút gì đó với Hồng Lăng nha đầu kia thì phải nỗ lực nhiều hơn mới được.

Vũ Ngọc Tiền truyền âm nói với Lục Thiếu Du.

Thứ hai và thứ tư Long bảng sao?Lục Thiếu Du thầm kinh ngạc, quả thực vô cùng kinh khủng.

Sau đó ánh mắt Lục Thiếu Du lại đảo qua mấy người phía sau Vân Khiếu Thiên.

Những đệ tử này tuy rằng còn trẻ thế nhưng đều là Linh giả, tu vi cũng không tầm thường, tổng cộng có bốn người.

Người thực lực yếu nhất cũng đã tới Linh Phách tứ trọng.

Khẽ nhướng mày, Lục Thiếu Du từng nghe nói, trên Long bảng có một vài người là Linh giả, trong đó top mười có ba người, xem ra chính là đám người này.

Những đệ tử có được tư cách tiến vào Vũ Linh ảo cảnh bước lên phía trước.

Thanh âm đại hộ pháp truyền khắp sân, thanh âm như rót vào tai mỗi đệ tử có mặt ở đây.

Thiếu Du, đi đi, tất cả phải cẩn thận một chút.

Vũ trưởng lão nói với Lục Thiếu Du.

Đệ tử biết rồi sư phụ.

Lục Thiếu Du gật đầu đáp.

Sưu sưu.

Bên người chúng trưởng lão có không ít thân ảnh nhảy ra, trong nháy mắt hạ xuống trước sân mang theo kình khí bén nhọn, khiến cho mặt đất khẽ rung chuyển một chút.

Chỉ bằng khí thế như vậy những đệ tử bình thường còn xa mới có thể so sánh được với bọn họ.

Lục Thiếu Du lúc này cũng thả người nhảy lên, chân khí dưới chân chợt lóe, thân ảnh trong nháy mắt nhẹ nhàng rơi vào bên cạnh đám đệ tử.

Ồ, Thúy Ngọc cũng có trong này.

Lúc này trong đám đệ tử Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn qua thì kinh ngạc phát hiện ra bên cạnh đám người Lục Vô Song, Độc Cô Băng Lan, Dương Diệu lúc này còn có nha hoàn Thúy Ngọc.

Quả thực khiến cho Lục Thiếu Du mở rộng tầm mắt.

Không chỉ có Lục Thiếu Du, lúc này cũng có không ít đệ tử thân truyền kinh ngạc không ngớt, lẽ nào một nha hoàn cũng có tư cách tiến vào Vũ Linh ảo cảnh sao?Sưu.

Một đạo thân ảnh xinh đẹp nhảy tới, mũi chân nàng khẽ điểm một cái, thân thể như chiếc lá rụng trực tiếp nhảy lên cao, chính là Vân Hồng Lăng.

Dưới chân Vân Hồng Lăng lúc này có một vòng xoáy vô hình, trong nháy mắt xẹt qua không trung, vừa vặn rơi xuống bên cạnh Lục Thiếu Du.

Không biết là cố ý hay vô tình mà chân nàng lại đạp lên chân Lục Thiếu Du.

Hừ.

Vân Hồng Lăng hừ nhẹ một tiếng, lập tức đi về phía trước, không nhìn Lục Thiếu Du một lần nào.

Cô nàng này.

Lục Thiếu Du bất đắc dĩ thở dài, xem ra nha đầu này vẫn còn hận hắn.

Sao lại có sáu mươi hai người?Lục Thiếu Du nhìn chung quanh một lát, lúc này hắn mới phát hiện ra chung quanh hắn lúc này tổng cộng có sáu mươi hai người.

Năm mươi người trên Long bảng, mười người được chọn từ cuộc tỷ thí ở Địa Long đỉnh, tổng cộng là sáu mươi người.

Hai người cuối cùng chính là Vân Hồng Lăng và Thúy Ngọc.

Trên Long bảng này, Lục Thiếu Du cũng từng xem qua, Vân Hồng Lăng tuyệt đối có thực lực nằm trong top đầu Long bảng, thế nhưng có chút kỳ quái là cô nàng này lại không có tên trên Long bảng.

Mục đích này hôm nay tới đây, hẳn là ta cũng không cần nhiều lời nữa.

Vũ Linh ảo cảnh đã được điều chỉnh, Vũ cảnh và Tiên cảnh tạm thời sát nhập với nhau.

Các đệ tử cùng tiến vào tầng thứ nhất, lấy mười ngày làm hạn định.

Sau mười ngày, hai mươi đệ tử có thành tích cao nhất sẽ thu được tư cách tiến vào mật địa.

Nhớ kỹ, chỉ có thời gian mười ngày.

Nếu quá mười ngày sẽ thất bại.

Nếu như tự động bị trục xuất đương nhiên cũng sẽ không có cơ hội thứ hai.

Cho nên bất luận một ai cũng không được sơ ý.

Thanh âm của Đại hộ pháp một lần nữa truyền vào tai hơn sáu mươi đệ tử có mặt ở đây.

Không biết phải vượt bao nhiêu trọng mới có thể chiến thắng?Lục Thiếu Du thầm nghĩ trong lòng, như thế có chút phiền toái nho nhỏ.

Nếu như hắn toàn lực vượt qua mà nói, nếu như vượt qua nhiều trọng quá sẽ bại lộ thực lực của mình.

Nếu như vượt quá ít, đến đó thua thì phiền phức lớn rồi.

Nhớ kỹ, Vũ cảnh và Tiên cảnh đều được điều chỉnh, cho nên tất cả ảo cảnh có lẽ cũng là sự thực.

Các ngươi không được sơ ý, đây không phải là tôi luyện mà là tranh đấu.

Được rồi, các đệ tử bắt đầu tiến vào Vũ Linh ảo cảnh.

Mỗi người ở đây có một khối ngọc giản, nếu như trước mười ngày chỉ còn hai mươi đệ tử ở bên trong, đến lúc đó chúng ta sẽ thông qua khối ngọc giản này thông báo cho các ngươi.

Đại hộ pháp tiếp tục nói.

Lập tức bảo chúng đệ tử tiến vào trong Vũ Linh ảo cảnh.

Quả thực có chút khó khăn.

Lục Thiếu Du nhướng mày, Vũ cảnh và Tiên cảnh hợp lại, đến lúc đó chỉ sợ là những đệ tử lúc bình thường có thể chạy tới tứ trọng lúc này sẽ xảy ra sai lầm.

Trong tiên cảnh tất cả đều là ảo cảnh, một khi xuất thủ sẽ thất bại.

Thế nhưng lại thêm ảo giác chân thực trong Vũ cảnh không ra tay cũng sẽ thất bại.

Vũ cảnh và tiên cảnh hợp lại, thực thực giả giả, giả giả thực thực, quả thực rất khó vượt qua.

Lục Thiếu Du lập tức cười khẽ, nếu như quả thực như thế bản thân hắn sẽ chiếm không ít tiện nghi.

Bản thân hắn là Linh Vũ song tu, mặc kệ là Vũ cảnh hay Tiên cảnh dường như đối với hắn đều không có ảnh hưởng quá lớn, chú ý nhiều hơn một chút là được.

Những đệ tử tiến vào Linh Vũ ảo cảnh đi theo ta.

Nhị hộ pháp mang theo mọi người tiến vào đại điện trong ngọn núi, lập tức chúng trưởng lão, hộ pháp, còn có những trưởng lão ngoại môn tiến vào bên trong đại điện.

Những đệ tử khác thì chỉ có thể ở bên ngoài chờ kết quả mà thôi.

Sáu mười hai người đứng trong đại điện.

Lúc này trong đại điện có sáu mươi hai cánh cửa đá.

Lục Thiếu Du đứng trước một cánh cửa.

Lúc này hắn không khỏi cười khổ, bên trái hắn là Lục Vô Song, bên phải là Vân Hồng Lăng.

Hai nàng đều không thèm ngó ngàng gì tới hắn.

Bản thân hắn lại giống như có tật giật mình, khẽ cúi đầu, cũng không dám nhìn về phía chung quanh.

Các đệ tử tiến vào Vũ Linh ảo cảnh.

Tất cả chú ý.

Nhị hộ pháp nói một tiếng.

Mọi người không chút do dự nhất thời đồng loại tiến vào trong thạch thất.

Khi cánh cửa đá đóng lại là lúc sắc mặt chúng trưởng lão trong đại điện không khỏi có chút ngưng trọng.

Tuy rằng là đệ tử vượt Linh Vũ ảo cảnh thế nhưng điều này cũng liên quan tới mặt mũi của bọn họ, nếu như đệ tử của mình không có một ai được tiến vào mật địa, vậy thì quá mất mặt rồi.

́u bắt đầu.

(2) Chư vị trưởng lão, mọi người ngồi xuống đi.

Thời gian mười ngày còn dài.

Để xem có bao nhiêu đệ tử khiến cho chúng ta cảm thấy ngoài ý muốn.

Trong đại điện Vân Khiếu Thiên mở miệng nói với mọi người, hắn đã sớm phân phó hộ pháp an bài chỗ ngồi cho tất cả mọi người ở đây.

Lúc này, trong Vũ Linh ảo cảnh, Lục Thiếu Du đi theo quang mang chói mắt tới một vực sâu.

Bốn phía có những lùm cây rậm rạp, chung quanh có chút tương tự với Vụ Đô sơn mạch.

Sưu.

Trước mặt Lục Thiếu Du lúc này có một thân ảnh cao ba thước từ trong lùm cây nhảy ra.

Yêu thú nhất giai sao?Chân khí trong người Lục Thiếu Du run lên, trong nháy mắt đánh ra một đạo chưởng ấn lao thẳng tới người đầu yêu thú nhất giai này khiến cho nó trong nháy mắt hóa thành một đoàn năng lượng biến mất trong không gian.

Tất cả mọi người đều từ tầng thứ nhất tiến lên.

Lục Thiếu Du lúc này cũng có chút lý giải về Linh Vũ ảo cảnh.

Trong tầng thứ nhất này hẳn cũng chỉ có một ít yêu thú nhất giai mà thôi, cũng không khó vượt qua lắm.

Bên ngoài ngọn núi Vũ Linh ảo cảnh, lúc này nhân số trong sân rộng đang tiếp tục tăng lên.

Chúng đệ tử lúc này hầu như đều chạy tới đây, cùng đợi kết quả sau mười ngày nữa.

Triệu Kình Hải, Hàn Phong, Triệu Kình Thiên, Khuất Đao Tuyệt, bốn người ngày phân biệt đã tới nhất trọng tầng ba.

Lăng Phong, Đỗ Tử Thuần đã tới cửu trọng tầng hai.

Ba canh giờ sau, một vị hộ pháp phụ trách Vũ Linh ảo cảnh đi ra sân rộng lớn tiếng tuyên bố với mọi người.

Giống như những năm trước, cứ mỗi ba canh giờ sẽ có hộ pháp tuyên bố hai mươi người đang dẫn trước.

Bằng không nếu bảo đám đệ tử ở bên ngoài chờ mười ngày, quả thực vô cùng nhàm chán.

Triệu Kình Hải, Hàn Phong, Triệu Kình Thiên, Khuất Đao Tuyệt, bốn người này không hổ là top năm Long bảng, không ngờ đã nhanh chóng đi tới tầng thứ ba rồi.

Bây giờ mới chỉ bắt đầu mà thôi, phỏng chừng hai ngày nữa bắt đầu có người thất bại, sau khi tới tầng thứ tư cũng có người thất bại.

Chúng đệ tử trong sân lúc này bắt đầu nhao nhao thảo luận, phân tích.

Còn có không ít đệ tử bắt đầu làm nhà cái.

Hai mươi người tiến vào Vũ Linh ảo cảnh đều có thể đặt cược.

Tỷ lệ đặt cược tất nhiên sẽ khác nhau.

Chỉ là, top mười Long bảng một người cũng không có tỷ lệ, bởi vì top mười Long bảng này hầu như có thể chắc chắc sẽ có tư cách tiến vào mật địa.

Cho nên sẽ không có ai mở tỷ lệ đặt cược cho bọn họ.

Loại chuyện như thế này đương nhiên sẽ hấp dẫn không ít người tham gia.

Sau một lát, trong đoàn người đông đảo xuất hiện không ít nhà cái.

Những nhà cái này cũng có đủ thể loại phương thức giao dịch, có đặt cược bằng kim tệ, còn có điểm của tân đệ tử hoặc là dùng vũ kỹ để đặt cược.

Nói chung là đủ thể loại.

Thời gian chậm rãi trôi qua, mỗi ba giờ đều đặn sẽ có kết quả của hai mươi người dẫn đầu.

Hai mươi người này cũng chính là những người đứng đầu trong tỷ lệ đặt cược.

Tầng thứ ba, ngũ trọng, tại một bình nguyên lúc này có hơn mười đầu yêu thú Đại Địa Khiếu Lang tam giai trung kỳ đang lao thẳng về phía Lục Thiếu Du.

Kình khí cường hãn khiến cho không gian chung quanh gợn sóng.

Hừ.

Lục Thiếu Du lạnh nhạt hừ một tiếng, chân khí dưới chân chợt lóe, tốc độ của hắn không biết nhanh hơn đám Đại Địa Khiếu Lang này bao nhiêu, trong nháy mắt hóa thành một đạo tàn ảnh.

Sưu.

Thân ảnh Lục Thiếu Du liên tục xuất hiện bên người mười đầu Đại Địa Khiếu Lang này, thế nhưng mười đầu Đại Địa Khiếu Lang này ngay cả chéo áo Lục Thiếu Du cũng không đụng tới được.

Đột nhiên mười đạo hỏa diễm xuất hiện giữa không trung mang theo kình khí nóng bỏng bắn về phía trước.

Ngay lập tức mười đầu Đại Địa Khiếu Lang này bị Lục Thiếu Du đánh chết, trong nháy mắt hóa thành một đám năng lượng biến mất trong thiên địa.

Sưu.

Mà lúc này, trước người Lục Thiếu Du xuất hiện hai cánh cửa đá, một cánh rời khỏi, một cái đi tới lục trọng.

Tiếp tục.

Lục Thiếu Du cười hắc hắc, cũng không vội vàng mà chậm rãi đi tới lục trọng.

Tại thất trọng tầng ba, bên trong một vực sâu thân ảnh Lục Thiếu Du trong nháy mắt nhảy tới một tảng đá lớn.

Lúc này cách hắn vài trăm thước là một đầu Độc Giác Yêu Ngưu khổng lồ đang chậm rãi phi tới.

Tam giai trung kỳ sao.

Lục Thiếu Du nhanh chóng phán đoán, đầu Độc Giác Yêu Ngưu này trong sơn mạch Vụ Đô là Tứ giai sơ kỳ.

Lục Thiếu Du mỉm cười, nhanh chóng thi triển Phù Quang Lược Ảnh, vòng xoáy dưới chân xuất hiện, thân thể như thiệm điện bỗng nhiên từ trên tảng đá nhảy lùi lại, khiến cho đầu Độc Giác Yêu Ngưu kia cảnh giác quay đầu lại nhìn.

Lục Thiếu Du lúc này đã đi tới phía sau nó, một cỗ kình phong nhanh chóng ập tới.

Ô.

Đầu Độc Giác Yêu Ngưu này gầm lên một tiếng, quang mang quanh thân chợt lóe, trên cái sừng kia không ngờ lại bắn ra một đạo thủy tiễn mang theo lực công kích cuồng bạo bắn về phía Lục Thiếu Du.

Tiêu tán đi thôi.

Lục Thiếu Du mỉm cười, thân thể nhanh chóng tạo ra một quỹ tích không thể tưởng tượng nổi đem một đạo chưởng ấn trong tay đánh vào lưng Độc Giác Yêu Ngưu.

Phanh!Tiếng xương cốt vỡ vụn vang lên, đầu Độc Giác Yêu Ngưu này nhanh chóng bị đánh văng về phía sau, va vào tảng đá khiến cho mặt đất chấn động, lập tức hóa thành một đám năng lượng tiêu tán trong hư không.

Tiếp tục.

Lục Thiếu Du mỉm cười, tiếp tục đi về phía trước.

Thời gian chậm rãi trôi qua, trong đại điện lúc này sắc mặt Vũ Ngọc Tiền có chút sốt ruột.

Đã ba ngày rồi Lục Thiếu Du vẫn còn đang ở nhị trọng của tầng bốn.

Mà đại bộ phận đệ tử đã tới tứ trọng.

Hiện tại hai mươi đệ tử dẫn đầu trên cơ bản đều đã tới lục trọng, có mấy người còn tới bát trọng.

Xem ra, không lâu nữa sẽ có ngươi bị trục xuất rồi.

Lúc này, Tạ trưởng lão trong chúng trưởng lão lên tiếng.

Sau khi tiến vào tầng thứ tư, dựa theo thông lệ những năm trước sẽ nhanh chóng có người thất bại bị trục xuất.

Vũ cảnh và Tiên cảnh hợp lại cùng một chỗ, coi như là đệ tử bình thường có thể đi tới ngũ trọng tầng bốn, nếu như vận khí không tốt thì lúc này có lẽ đến trọng thứ nhất của tầng bốn không chừng cũng sẽ thất bại.

Sưu.

Thanh âm của Tạ trưởng lão còn chưa dứt, tức thì có một cánh cửa đá mở ra.

Một người thanh niên có chút ủ rũ đi tới.

Tu vi Vũ Phách tam trọng, cũng nhanh chóng dừng bước ở nhất trọng tầng bốn.

Vị đệ tử này sau khi đi ra thạch thất rồi đứng về phía sau lưng Ngô trưởng lão, chính là đệ tử của vị trưởng lão này.

Không ngờ người thứ nhất thất bại chính là đệ tử của mình.

Lúc này khuôn mặt của Ngô trưởng lão kia cũng không nhịn được mà đỏ lên.

Sưu.

Lại có thêm một vị đệ tử nữa thất bại rời khỏi Linh Vũ ảo cảnh, chính là đệ tử của Tôn trưởng lão, lúc này sắc mặt Ngô trưởng lão mới khá hơn một chút.

Trên sân rộng, những đệ tử thất bại cũng nhanh chóng bị hộ pháp tuyên bố ra bên ngoài, khiến cho những đệ tử đặt vào bọn họ phiền muộn không ngớt.

Tông chủ, nha hoàn Thúy Ngọc của Độc Cô Băng Lan vì sao cũng có tư cách tiến vào Vũ Linh ảo cảnh?́t trảo yêu giáp.

Trong đại điện, Triệu Vô Cực chăm chú nhìn vào khối ngọc thạch lóe lên quang mang hỏi.

Lúc này, ánh mắt của chúng trưởng lão cũng chuyển về phía Vân Khiếu Thiên.

Đối với việc Thúy Ngọc có tư cách tiến vào khiến cho chúng trưởng lão nghi hoặc không ngớt.

Một nha hoàn cũng có thể tiến vào Vũ Linh ảo cảnh sao? Chuyện này sao? Bởi vì có một chút nguyên nhân cho nên nàng mới có thể tiến vào.

Sau này ta sẽ nói cho chư vị trưởng lão.

Vân Khiếu Thiên chậm rãi nói, cũng không nói rõ nguyên nhân.

Lục Thiếu Du hiện giờ còn ở tứ trọng tầng bốn sao?Nhìn vào quang mang trên ngọc thạch Vân Khiếu Thiên hỏi, dường như có chút nghi hoặc.

Lục Thiếu Du trước đó đã đi tới lục trọng, một mạch đi tới không dừng, theo đạo lý mà nói, lần này hẳn là phải có tốc độ cực nhanh mới đúng.

Thế nhưng hiện tại hắn vẫn nằm trong top ba mươi, điều này có chút kỳ quái.

Nhị hộ pháp nói.

Sưu.

Một cánh cửa đá lại mở ra, một nữ đệ tử vẻ mặt ảm đạm đi ra khỏi thạch thất.

Đảo mắt đã qua năm ngày, lúc này mấy vị trưởng lão mới chính thức lo lắng, bởi vì hiện tại mới là thời điểm mấu chốt.

Rống.

Trước người Lục Thiếu Du lúc này có một đầu yêu thú khổng lồ, thân thể cao tới ba trăm trượng, có tám chân, miệng chứa đầy răng nanh bén nhọn, cả người đầy lân giáp, phía sau lưng còn có một cái đuôi dài.

Bát Trảo Yêu Giáp.

Lục Thiếu Du nhìn đầu yêu thú trước mặt khẽ đánh giá.

Đầu yêu thú này có chút tương tự như con tê tê, thế nhưng nó chính là Bát Trảo Yêu Giáp tứ giai trung kỳ, thực lực tuyệt đối không thấp.

Lực công kích và phòng ngự vô cùng cường hãn, giống như là đối đầu với một Vũ Phách ngũ trọng vậy.

Cho dù là Vũ Phách ngũ trọng gặp nó cũng phải sứt đầu mẻ trán.

Lục Thiếu Du mỉm cười, đầu Bát Trảo Yêu Giáp này trong Vũ cảnh cũng không phải là lần đầu tiên chạm mặt với nó.

Rống.

Trong sát na, đầu Bát Trảo Yêu Thú này rống lên một tiếng với Lục Thiếu Du, thân thể to lớn nhanh như thiểm điện phóng tới, lợi trảo mở ra mang theo khí tức cuồng bạo, tiếng gió rít gào vô cùng chói tai.

Hỏa Viêm Bạo.

Lục Thiếu Du mỉm cười, trên tay phải hắn nhanh chóng xuất hiện một hỏa cầu nhỏ bằng nắm tay.

Hỏa cầu xuất hiện khiến cho toàn bộ không gian đột nhiên nóng nực, nhiệt độ tăng lên, khí tức cường hãn trực tiếp bao phủ trong không gian.

Hỏa cầu xoay tròn sau đó tạo thành một đường vòng cung, một cỗ khí tức nóng bỏng vô cùng kinh khủng, mang theo khí thế bài sơn đảo hải khuếch tán về bốn phía.

Trong nháy mắt hỏa cầu này tới trước người đầu Bát Trảo Yêu Thú thì thủ ấn trong tay Lục Thiếu Du biến đổi, tay hắn giơ về phía trước nắm vào một cái, miệng quát lên một tiếng: Bạo.

Thanh âm vừa dứt, hỏa cầu chợt bạo tạc, hỏa diễm nóng bỏng khuếch tán trên bầu trời, khiến cho cả bầu trời biến thành màu đỏ, âm thanh ầm ầm vang vọng khắp không gian.

Phanh Phanh.

Năng lượng khuếch tán, tiếng nổ vang truyền đi khiến cho không gian đột nhiên rung động kịch liệt.

Lúc này bằng vào mắt thường cũng có thể thấy được đầu Bát Trảo Yêu Giáp kia trong hỏa diễm ngập trời lúc này hóa thành một đoàn năng lượng biến mất trong không trung.

Sưu.

Cảnh tượng trước mặt Lục Thiếu Du trong nháy mắt cũng biến đổi, trên người xuất hiện hai cánh cửa đá.

Một là xuất cảnh, một là thất trọng.

Thời gian hẳn cũng không còn nhiều, nên vượt nhanh một chút thôi.

Tinh quang trong mắt Lục Thiếu Du chợt lóe, từ đầu tới bây giờ hắn đều chậm rãi đi tới, tới hiện tại nên mau chóng tăng tốc độ một chút.

Trước vực sâu, lúc này có một thân ảnh xinh đẹp đứng đó.

Trước mặt thân ảnh này có một đầu yêu thú khổng lồ đang đứng.

Đầu yêu thú này cao chừng ba trăm năm mươi thước, thân thể vô cùng khổng lồ, tới mức kinh khủng.

Yêu thú này toàn thân có vô cùng cứng rắn, trên mỗi tấc da thịt đều lóe lên quang mang màu vàng sáng bóng, vô cùng chói mắt, khiến cho ai gặp phải nó cũng phải dè chừng.

Đôi chân của đầu yêu thú này càng kinh người hơn, phỏng chừng phải cần tới hai người mới có thể miễn cưỡng ôm trọn, hai chân trước cũng vậy, giống như một cái trụ đá, toát ra hàn mang sắc lạnh.

Hỏa Yêu Viên tứ giai hậu kỳ.

Nhìn đầu yêu thú trước mặt này, thân ảnh xinh đẹp trước mặt cũng không khỏi hít sâu một hơi, thân ảnh xinh đẹp này không phải là ai khác mà chính là Vân Hồng Lăng.

Hỏa Yêu Viên này cực kỳ khó đối phó.

Nó là yêu thú hỏa hệ, lực công kích vô cùng mạnh mẽ không gì sánh được, bản thể vô cùng cường hãn giống như yêu thú thổ hệ vậy.

Nhìn thấy đầu yêu thú Hỏa Yêu Viên này sắc mặt Vân Hồng Lăng không khỏi đại biến, không nghĩ tới mới chỉ bát trọng tầng bốn mà nàng đã gặp phải Hỏa Yêu Viên kinh khủng này.

Phù.

Cái miệng khổng lồ của đầu Hỏa Yêu Viên mở ra, không chút khách khí với Vân Hồng Lăng, nhanh chóng thở ra một đoàn hỏa diễm lớn trực tiếp bắn về phía Vân Hồng Lăng.

Dưới hỏa diễm, nhiệt độ trong nháy mắt tăng lên, không gian chung quanh lúc này tràn ngập khí tức nóng bỏng.

Thân ảnh của Vân Hồng Lăng bằng một tốc độ vô cùng quỷ mị nhanh chóng biến mất tại chỗ, quanh thân thể nàng xuất hiện hộ thân cương khí.

Phanh.

Hỏa diễm phun xuống mặt đất, lực lượng cuồng bạo tạo thành mấy vết rãnh dài trên mặt đất.

Đất đá văng tứ tung, mấy trăm khối đá lớn nhỏ bắn lên, vô số bụi bặm xuất hiện.

Phù.

Ngay lúc này thân thể Vân Hồng Lăng đã xuất hiện trên một tảng đá, chân khí dưới chân chợt lóe, chân phải đá ra, một đám chân khí lam sắc hung hăng đánh về phía tảng đá lớn chừng hai thước đang bắn về phía nàng.

Khối đá tức thì văng ra mang theo tiếng xé gió bay thẳng về phía Hỏa Yêu Viên kia.

Mắt thấy tảng đá này bay đến, chân trước đầu Hỏa Yêu Viên vung lên, một cỗ kình khí nóng bỏng xuất hiện.

Phanh.

Khối đá nhanh chóng bị một trảo của Hỏa Yêu Viên đánh cho nát bấy, đồng thời thân thể to lớn của Hỏa Yêu Viên nhanh chóng tiến về phía trước đem theo một đống đá lớn nhỏ đánh về phía Vân Hồng Lăng, tiếng gió rít gào, lực lượng ẩn chứa trong mỗi khối đá không ngờ lại lớn hơn không ít so với lực lượng ẩn chứa trong khối đá mà Vân Hồng Lăng đánh về phía Hỏa Yêu Viên.

Phong Quyển Tàn Vân.

Vân Hồng Lăng quát lên một tiếng, đem một đạo thủ ấn đánh ra, quanh thân nàng lập tức xuất hiện một cỗ khí lưu xoay tròn giống như một cơn lốc vậy.

Vòng xoáy này xuất hiện khiến cho vô số đất đá trên mặt đất bị hút vào, mặt đất nứt nẻ, đất đá bị hút lên trên cao, khí thế phô thiên cái địa.

Trong nháy mắt vòng xoáy cuồng bạo này đám đá lớn nhỏ va chạm với nhau tạo ra âm thanh đinh tai nhức óc liên tục vang lên.

Phanh Phanh.

Lực lượng cuồng bạo nhanh chóng khuếch tán khiến cho mặt đất chung quanh vốn bằng phẳng lúc này có không ít tảng đá đập xuống, bụi mù tràn ngập không gian.

Rống.

Trong đám bụi truyền ra tiếng rống giận dữ của Hỏa Yêu Viên, một đạo hỏa diễm được phun ra trong nháy mắt bắn về phía Vân Hồng Lăng.

Sắc mặt Vân Hồng Lăng trầm xuống, chân khí dưới chân hóa thành vòng xoáy trong nháy mắt nhảy lên phía trên cao hơn mười thước, thân thể mềm mại giống như mũi tên rời cung, biến mất tại chỗ.

́t trọng tầng năm.

(1)Rống.

Đạo hỏa diễm do Hỏa Yêu Viên phóng ra nhanh chóng thiêu rụi phạm vi vài trăm thước, trong hỏa diễm nóng bỏng này không ngờ ngay cả không khí chung quanh trong nháy mắt nóng lên.

Sưu.

Ánh mắt Vân Hồng Lăng ngưng trọng, thân thể trong nháy mắt xuất hiện phía sau Hỏa Yêu Viên, một cây trường tiên xuất hiện trong tay nàng.

Trường tiên bay về phía trước tạo thành một đường vòng cung mang theo tiếng xé gió đánh về phía lưng Hỏa Yêu Viên.

Phù.

Hai chân trước Hỏa Yêu Viên vung lên, tốc độ của nó không ngờ còn nhanh hơn trường tiên, trong nháy mắt đánh về phía cây trường tiên kia khiến cho không khí chung quanh vang lên tiếng rít, lực lượng cuồng bạo tỏa ra bốn phía.

Giữa.

Trường tiên trong tay Vân Hồng Lăng đột nhiên bắn ra mười đạo tiên ảnh, tiên ảnh vờn ảnh vô cùng quỷ dị, không ngờ lại đánh vào bụng của đầu Hỏa Yêu Viên kia.

Phanh.

Hỏa Yêu Viên khổng lồ chưa kịp né tránh trực tiếp bị trường tiên oanh kích vào bụng, thân thể cao lớn lúc này nhanh chóng bị đẩy lùi về phía sau hai bước.

Rống.

Một tiếng rống giận dữ vang lên, trên thân thể cao lớn của Hỏa Yêu Viên xuất hiện một đám quang mang, trong nháy mắt phun ra một đạo hỏa diễm về phía Vân Hồng Lăng.

Phù Quang Lược Ảnh.

Hàn ý trong mắt Vân Hồng Lăng bắn ra, vòng xoáy dưới chân chợt lóe lên, thân thể trong nháy bắn biến thành tàn ảnh biến tại chỗ.

Hỏa diễm lúc này đã gần tới người Vân Hồng Lăng, thế nhưng thân ảnh nàng đã biến mất.

Sưu.

Cũng vào lúc này thân ảnh của Vân Hồng Lăng đã tới phía sau lưng đầu Hỏa Yêu Viên, lục sắc trường tiên trong tay lúc này run lên, chân khí bạo phát tạo thành vô số tiên ảnh, so với đám tiên ảnh vừa rồi cuồng bạo hơn mấy lần, tiên ảnh tràn ngập khắp bầu trời, trong nháy mắt bắn về phía Hỏa Yêu Viên.

Rống.

Thân thể Hỏa Yêu Viên trong nháy mắt khi tiên ảnh bao phủ, quanh thân thể của nó có một tầng quang tráo, mờ nhạt đi một cách nhanh chóng.

Trong tiên ảnh khắp bầu trời, thân ảnh như quỷ mị của Vân Hồng Lăng xuất hiện.

Đồng thời cũng trong nháy mắt đánh ra từng đạo tiên ảnh, đột nhiên xuất ra một đạo tiên ảnh khác trực tiếp đánh vào đầu Hỏa Yêu Viên.

Phanh.

Hỏa Yêu Viên rít gào một tiếng, rồi hóa thành năng lượng biến mất trong thiên địa.

Sưu.

Hỏa Yêu Viên bị đánh chết, trước mặt Vân Hồng Lăng xuất hiện hai cánh cửa đá, một cánh rời khỏi nơi này, một cánh đi tới cửu trọng.

Sắc mặt Vân Hồng Lăng tái nhợt, một chiêu vừa rồi dường như nàng đã tiêu hao không ít chân khí, thế nhưng nàng cũng không do dự một chút nào mà đi vào cửu trọng.

Không nghĩ tới tiểu thư nhanh như vậy đã đi tới cửu trọng.

Quả thực không thể tưởng tượng nổi.

Trong đại điện, nhị hộ pháp kinh ngạc nói.

Hồng Lăng là Vũ giả tam hệ, cho nên có thể phát ra thực lực hơn xa tu vi của bản thân, Vũ giả tam hệ quả thực vô cùng kinh khủng.

Không ít trưởng lão lúc này cũng kinh ngạc không ngớt.

Không nghĩ tới Lục Thiếu Du chỉ mất một ngày một đêm từ lục trọng tới bát trọng, hiện tại đã tiến vào top hai mươi rồi.

Tạ trưởng lão nhìn chăm chú vào một quang điểm trên ngọc thạch rồi có chút kinh ngạc nói.

Lục Thiếu Du mới đột phá Vũ Phách không lâu, quả thực khiến cho ta cảm thấy ngoài ý muốn.

Tống trưởng lão lúc này cũng kinh ngạc không ngớt.

Đó là bởi vì ta dạy dỗ tốt.

Vũ Ngọc Tiền đắc ý cười, thế nhưng cũng khiến cho những trường lão, bao gồm cả Vân Khiếu Thiên ném cho hắn ánh mắt kinh thường.

Lục này, trong mắt Triệu Vô Cực chỉ có hàn ý tràn ngập.

Sưu.

Hai cánh cửa đá đồng thời mở ra, một thân ảnh xinh đẹp hiện ra, chính là Độc Cô Băng Lan và Lục Vô Song, hai người sau khi đi tới lục trọng tầng bốn thì thất bại, một người tới ngũ trọng tầng bốn, cả hai người bọn họ đều không còn cơ hội tiến vào mật địa.

Hai người phân biệt trở về đứng sau lưng Tạ trưởng lão và Tống trưởng lão.

Hai vị trưởng lão cũng không có ý tứ trách cứ, thực lực của đồ đệ mình thế nào bọn họ hiểu rất rõ ràng, tiến vào top hai mươi không phải là chuyện dễ dàng gì.

Sưu.

Ngay sau đó cũng có hai cánh cửa đá mở ra, hai đạo thân ảnh xuất hiện.

Một nam một nữ, chính là Lục Thiếu Hổ và Dương Diệu, bọn họ cũng không còn cơ hội tiến vào mật địa.

Lục Thiếu Hổ, Dương Diệu, Lục Vô Song, Độc Cô Băng đã thất bại đi ra.

Triệu Kình Hải, Hàn Phong, Khuất Đao Tuyệt tiến vào nhất trọng tầng năm.

Lăng Phong, Đổng Phàn, Đỗ Tử Thuần, Long Tam, Triệu Kình Thiên tiến vào cửu trọng tầng bốn.

Lục Thiếu Du, Thúy Ngọc tiến vào bát trọng tầng bốn.

Trên sân rộng lúc này có một vị hộ pháp tiến ra công bố thứ tự các đệ tử.

Càng ngày càng có nhiều người thất bại khiến cho không ít đệ tử tham gia đặt cược vì muốn kiếm một chút thế nhưng không ngờ lại thua sạch.

Lục Thiếu Du đã xông lên rồi, xem ra có hy vọng, ta đã đặt vào hắn năm vạn kim tệ đó.

Chỉ bằng ngần đó của ngươi thì tính gì, trên người Lục Thiếu Du này ta đã đặt mười vạn kim tệ, còn có một quyển vũ kỹ Tinh cấp cao giai nha.

Ha ha, nha hoàn Thúy Ngọc của Độc Cô Băng Lan kia lại không có ai để ý, một bồi năm mươi, ta phòng bị đặt vào đó một ít điểm dự phòng.

Hiện tại giàu to rồi, những năm mươi điểm nha.

Sưu.

Trong lùm cây lúc này trước người Lục Thiếu Du có một đầu cự mãng nhảy ra, từ trên người tỏa ra lực lượng cuồng bạo khiến cho không gian như gấp khúc vậy.

Lục Thiếu Du đang muốn tránh né thế nhưng trong nháy mắt mỉm cười tùy ý để đầu cự mãng này lao thẳng tới phía hắn.

Lực lượng cuồng bạo tỏa ra không trung, khiến cho không gian chung quanh gợn sóng.

Sưu.

Ngay khi đầu cự mãng này đi tới phía trước cách Lục Thiếu Du ba thước, Lục Thiếu Du lập tức cảm nhận mùi tanh tưởi trong miệng nó, thế nhưng sau khi tiến lên một chút nữa đầu cự mãng này nhất thời hóa thành một đoàn năng lượng biến mất trong thiên địa.

Sưu.

Cảnh tượng trước mắt Lục Thiếu Du nhanh chóng biến hóa, hai cánh cửa đá xuất hiện, một cánh chính là đi lên cửu trọng.

Vẫn giống như lúc trước sao? Tiếp tục.

Lục Thiếu Du mỉm cười, lập tức bước vào trong cửa đá.

Lục Thiếu Du trong sáu canh giờ đã vượt qua bát trọng, thực lực cũng không tồi.

Trong đại điện, Đại hộ pháp lúc này mở miệng nói.

Thiếu Du, nhất định đệ phải kiên trì tới cuối cùng.

Lục Vô Song thầm nghĩ trong lòng, lẳng lặng cầu mong cho hắn.

Bản thân nàng cũng không thể đi vào mật địa, cho nên chỉ cần hắn có thể đi vào là được rồi.

Thế nhưng so với Lục Thiếu Du, Thúy Ngọc này dường như còn kinh khủng hơn.

Trong chúng trưởng lão, lúc này Tống trưởng lão là người bình tĩnh nhất cũng không khỏi hít sâu một hơi.

Những trưởng lão khác cũng đều như vậy.

Một tiểu nha hoàn không ngờ lúc này đã tiến vào cửu trọng tầng bốn.

Băng Lan, thực lực của Thúy Ngọc quả thực rất kinh khủng nha.

Tống trưởng lão quay đầu nhìn Độc Cô Băng Lan bên người rồi nói.

Vị tiểu thư này không tiến vào được vị trí hai mươi, thế nhưng nha hoàn thì lại tiến tới cửu trọng tầng bốn.

Vũ cảnh và Tiên cảnh hợp lại với nhau, muốn vượt qua từng trọng độ khó lúc này lớn hơn không ít.

Phàm là đệ tử có thể tiến tới cửu trọng tầng bốn, trên cơ bản thực lực lúc này có thể chống lại Vũ Tướng nhất trọng rồi.

́t trọng tầng năm.

(2)Một nha hoàn không ngờ cũng có thực lực như vậy, không chút thua kém những đệ tử thân truyền trong Vân Dương Tông, quả thực tuyệt đối là chuyện khiến cho người ta kinh ngạc.

Vân Khiếu Thiên lúc này cũng mỉm cười, dường như hắn không cảm thấy bất ngờ với chuyện này vậy.

Phong Dực Yêu Mãng, không nghĩ tới lại là loại yêu thú này, quả thực phải liều mạng rồi.

Trên một đỉnh núi, Lục Thiếu Du nhìn lên bầu trời, trên bầu trời lúc này có một đầu yêu mãng đang bay lượn trọng không trung.

Đôi mắt của đầu yêu mãng này như hai cái bánh xe, trên thân thể to lớn có từng lớp lân phiến lóe ra hàn mang, đôi cánh lớn chừng trăm thước, đang không ngừng quạt.

Phong Dực Yêu Mãng, yêu thú phong hệ.

Nhìn đầu Phong Dực Yêu Mãng trước mắt này, Lục Thiếu Du cảm nhận được nó đã tới tứ giai hậu kỳ, chỉ sợ đã tiếp cận đỉnh phong rồi cũng nên.

Sau khi đánh chết đầu Phong Dực Yêu Mãng này có lẽ có thể tiến vào nhất trọng tầng năm.

Lục Thiếu Du nhíu mày, trong cửu trọng tầng bốn này dọc đường hắn gặp không ít khó khăn.

Vừa rồi trong một pháp trận thiếu chút nữa thất bại, may thay có Phù Quang Lược Ảnh, trong Vũ Linh ảo cảnh này quả thực không dễ dàng vượt qua như trước đó.

Lúc này Lục Thiếu Du hầu như có thể kết luận, những người vượt qua cửu trọng tầng bốn tuyệt đối có đủ thực lực chống lại Vũ Tướng nhất trọng.

Sưu.

Phong Dực Yêu Mãng không ngừng phun ra nuốt vào cái lưỡi, đôi cánh càng vỗ mạnh hơn đem theo một cỗ uy áp kinh khủng phát tán ra chung quanh, kình khí tán loạn bay tới trước người Lục Thiếu Du khiến cho bụi bặm bốc lên.

Sưu.

Ngay trong sát na này, trên người Phong Dực Yêu Mãng xuất hiện một đạo phong nhận, đạo phong nhận này chừng mười thước, trực tiếp phá vỡ không trung bắn về phía Lục Thiếu Du.

Vẻ mặt Lục Thiếu Du trầm xuống, chân khí dưới chân chợt lóe, thân thể nhanh chóng tránh khỏi đạo phong nhận này.

Phanh.

Đạo phong nhận của Phong Dực Yêu Mãng rơi vào ngọn núi nơi Lục Thiếu Du đặt chân khiến cho mặt đất bị cày xới, đất đá bay tứng tung, bụi mù tràn ngập.

Không có thời gian chơi với ngươi nữa.

Ngay lúc này vẻ mặt Lục Thiếu Du trầm xuống, thủ ấn biến đổi, đột nhiên trong tay xuất hiện quang mang bảy màu, một cỗ năng lượng kinh khủng khiến cho không gian chấn động.

Trong khoảnh khắc, cỗ năng lượng này ngưng tụ thành hình, hóa thành một đầu phượng thể đỏ rực, hai cánh mang theo hỏa diễm tràn ngập, không gian chung quanh lúc này chấn động, lắc lư.

Chu Tước Quyết.

Đi.

Lục Thiếu Du hét lớn một tiếng, chân khí cuồng bạo nhanh chóng tiến vào trong cơ thể đầu hỏa phương này.

Đầu hỏa phượng trong nháy mắt biến thành vài chục thước, quanh thân tràn ngập hỏa diễm, khí tức cuồng bạo tỏa ra chung quanh, không khí chấn động.

Lúc này tu vi của Lục Thiếu Du đã là Vũ Phách tứ trọng khi thi triển ra Chu Tước Quyết đã tới tình trạng vô cùng kinh khủng.

Tê.

Cảm nhận được khí tức cuồng bạo này, trong mắt đầu Phong Dực Yêu Mãng kia nhất thời cảm nhận được sự nguy hiểm.

Hai cánh khổng lồ trên thân thể nhanh chóng quạt ra, trong miệng phun ra một đám phong nhận, cắt vỡ không gian mang theo lực lượng phô thiên cái địa đánh về phía Lục Thiếu Du.

Trong nháy mắt, hai cỗ năng lượng va chạm với nhau khiến cho quang mang bắn tứ tung, cuồng phong bao phủ hỏa diễm, bầu trời rung động.

Trong khoảnh khắc, hư ảnh phượng hoàng biến mất, cuối cùng hóa thành một hỏa cầu khổng lồ, hỏa cầu xoay trong không khí lập tức bành trướng.

Ngay sau đó một tiếng nổ vang lên giữa không trung.

Phanh.

Hỏa diễm nổ tung, toàn bộ không gian vang lên tiếng nổ đinh tai nhức óc.

Bằng vào mắt thường cũng có thể thấy được, trên thân thể to lớn của đầu Phong Dực Yêu Mãng kia lúc này đã bị hỏa diễm bao trùm, đang không ngừng kêu lên thảm thiết.

Lập tức thì trên không trung rơi xuống đập vào mặt đất, trên mặt đất nơi nó rơi xuống lập tức xuất hiện một cái hố sâu vô cùng to lớn.

Thân thể Phong Dực Yêu Mãng co quắp một lát rồi sau đó tiêu tán trong thiên địa.

Sưu.

Hai cánh cửa đá nhanh chóng xuất hiện trước mặt Lục Thiếu Du.

Trong đó có một cánh cửa đi tới tầng năng, nhất trọng chi cảnh.

Không thể tưởng tượng nổi Thúy Ngọc kia cũng đã tới nhất trọng tầng năm.

Nhị hộ pháp chăm chú nhìn vào ngọc thạch lóe ra quang mang trong đại điện, lúc này ánh mắt không khỏi kinh hãi.

Lục Thiếu Du cũng đã tới nhất trọng tầng năm.

Đại hộ pháp kinh ngạc nói, tuyệt đối là chấn động.

Lục Thiếu Du mới đột phá Vũ Phách cách đây mới ba tháng mà thôi.

Lúc này lại xông tới nhất trọng tầng năm, nói cách khác, hắn có thực lực tương đương với Vũ Tướng.

Tu vi căn bản còn xa mới đạt được Vũ Tướng, thế nhưng thực lực lại đạt tới Vũ Tướng, quả thực vô cùng chấn động.

Hồng Lăng cũng đã tới nhất trọng tầng năm rồi sao? Lẽ nào gần đây thực lực của nha đầu này tăng lên sao?Dương trưởng lão lúc nãy cũng có chút kinh ngạc nói.

Sưu.

Cửa đá mở ra, một đệ tử uể oải đi ra khỏi thạch thất.

Bạch Đảo, thứ chín Long bảng, hắn cũng thất bại sao?Lúc này trong đại điện đã có thêm hơn ba chục đệ tử thất bại đang đứng đó, nhìn vào đệ tử vừa mới xuất hiện không khỏi có chút kinh ngạc.

Tông chủ, vừa vặn chỉ còn hai mươi đệ tử trong Vũ Linh ảo cảnh.

Ngay khi người đệ tử này đi ra, Đại hộ pháp lập tức nói với Vân Khiếu Thiên.

Bây giờ mới là ngày thứ chín đúng không?Vân Khiếu Thiên hỏi.

Bẩm Tông chủ, đúng là ngày thứ chín.

Đại hộ pháp nói.

Triệu Kình Hải, Hàn Phong, Khuất Đao Tuyệt, ba người này đã tới tam trọng tầng năm.

Triệu Kình Thiên, Đổng Phàn, Long Tam đã tới nhị trọng tầng năm.

Lăng Phong, Đỗ Tử Thuần, Tằng Sở Hùng, Lục Thiếu Du, Hồng Lăng đều tới nhất trọng tầng năm.

Đệ tử năm nay dường như mạnh hơn không ít những năm trước.

Vân Khiếu Thiên mỉm cười nói.

Xem ra lần này đại hội Tam tông Tứ môn, Vân Dương Tông cũng có chút nắm chắc rồi.

Dương trưởng lão nói.

Được rồi, thông tri cho bọn chúng đi ra đi.

Hai mươi đệ tử này, ba ngày sau tiến vào mật địa.

Vân Khiếu Thiên chậm rãi đứng dậy, dẫn đầu đoàn người rời khỏi đại điện.

Liệu có nên vượt qua hay không.

Lúc này trước mặt Lục Thiếu Du có một đầu khôi lỗi cao chừng mười thước, đầu thạch khôi lỗi này đã đạt tới ngũ giai sơ kỳ, thực lực vô cùng cường hãn.

Trên thân thể đầu thạch khôi lỗi này có từng mảng nham thạch vô cùng lớn, khí tức cường hãn, giống như cự nhân vậy.

Đối mặt với đầu thạch khôi lỗi này, Lục Thiếu Du vô cùng do dự, coi như thực sự động thủ Lục Thiếu Du hắn cũng không có nắm chắc hoàn toàn.

Đây chính là khôi lỗi ngũ gia thực lực cường hãn đến mức coi như là Vũ Tướng nhất trọng cũng khó có thể thắng nó.

Nếu như hắn muốn thẳng thì chỉ còn nước liều mạng với nó.

Những đệ tử còn lại đạt đủ yêu cầu, kết thúc.

Ngay khi Lục Thiếu Du còn đang do dự trong đầu đột nhiên truyền đến thanh âm của Đại hộ pháp.

Ta đã tiến vào top hai mươi sao?Lục Thiếu Du mỉm cười, trong lòng cũng không cảm thấy ngoài ý muốn lắm.

Nhất trọng tầng năm hầu như là tương đương với tu vi Vũ Tướng, cho nên tiến vào top hai mươi tuyệt đối không thành vấn đề.

Xem tiếp...

con-mat-ao-thi

  • Linh vũ thiên hà

  • truyện tranh Linh vũ thiên hà

  • truyện Linh vũ thiên hà

  • Linh vũ thiên hà truyện chữ

  • đọc truyện Linh vũ thiên hà

  • Linh vũ thiên hà chap

  • truyenfull.vn

  • truyenfull.vip

  • truyenfull.vip

  • truyen.tangthuvien.vn/

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License