con-mat-ao-thi

Long bảng đấu là gì?Lục Thiếu Du đối với Hổ bảng hiểu rất rõ còn Long bảng thì mù tịt.

Đây chính là thứ tự những đệ tử thân truyền còn trẻ, trong tân đệ tử chỉ cần có tên trong Hổ bảng thì không phải làm tạp vụ còn được nhận không ít đan được.

Mà đệ tử thân truyền thì có Long bảng, tổng cộng có năm mươi mốt danh ngạch, những người trên bảng đều nhận được sự bồi dưỡng trọng điểm của tông môn, nếu có thể tiến vào top hai mươi thì mới được xưng là đệ tử thân truyền chân chính trong Vân Dương Tông, có thể được một số cường giả chân chính đang bế quan chỉ điểm.

Lục Vô Song nói.

Đến lúc đó nhìn trước rồi nói sau a.

Lục Thiếu Du suy tư một chút rồi nói với Lục Vô Song.

Được rồi, nếu như đầu tháng đệ rảnh rỗi thì có thể đi xem một chút.

Vừa hay đầu tháng ta định đi khiêu chiến một chút, đệ cũng có thể lý giải một chút thực lực của người trên Long bảng, đối với tu luyện của đệ có trợ giúp rất lớn.

Lục Vô Song nói.

Được rồi, rảnh rỗi đệ sẽ đi.

Lục Thiếu Du nói.

Trong lúc nói chuyện phiếm, Lục Thiếu Du từ trong miệng Lục Vô Song cũng có hiểu biết không ít về đệ tử thân truyền, cũng thầm than Vân Dương Tông đối với việc bồi dưỡng đệ tử thân truyền quả thực đã hạ vốn gốc.

Từ miệng Lục Vô Song biết được, những đệ tử thân truyền này, nếu là Vũ sư mỗi một tháng đều được nhận một viên đan dược tam phẩm cao giai, tu vi Vũ Phách thì được nhận một viên đan dược tứ phẩm.

Trên phương diện vũ kỹ, đệ tử thân truyền trên cơ bản đều dùng vũ kỹ Hoàng cấp sơ giai, sau khi đạt được điều kiện nhất định có thể tu luyện vũ kỹ Hoàng cấp trung giai.

Người trên Long bảng này mỗi một người đều có một bộ vũ kỹ Hoàng cấp cao giai cũng là chuyện bình thường.

Về phần vũ kỹ Huyền cấp sơ giai, đệ tử có thiên phú cực cao, tiến vào top hai mươi Long bảng cũng không phải là không có.

Vũ kỹ Hoàng cấp cao giai đối với Lục Thiếu Du hiện tại mà nói đã không còn lực hấp dẫn.

Vũ kỹ Huyền cấp sơ giai mới là thứ hắn cảm thấy có hứng thú.

Loại vũ kỹ cấp bậc này coi như là hiện tại không thể tu luyện nhưng giữ trên người cũng tốt.

Loại vũ kỹ cấp bậc này không ai là ngại nhiều cả.

Mà đối với tất cả đệ tử thân truyền, Lục Thiếu Du cảm thấy có hứng thú với hai nơi.

Một là Vạn Vũ Lâu, hai là Vũ Linh Huyễn Cảnh.

Vạn Vũ Lâu này có từ khi Vân Dương Tông mới khai tông lập phái, có nội tình vô cùng thâm hậu, bên trong có tâm đắc tu luyện các hệ của lịch đại cường giả Vân Dương Tông.

Các loại cảnh giới, trình tự đều có.

Có thể nói là một cuốn bách khoa toàn thư.

Ở bên trong những vấn đề về tu luyện, nếu không có bất ngờ gì hẳn đều có thể giải quyết dễ dàng.

Vạn Vũ Lâu được coi là cấm địa của Vân Dương Tông, ngay cả đệ tử thân truyền cũng không được đi vào.

Mà Vũ Linh Huyễn Cảnh chính là một địa phương kỳ lạ, dựa theo lời nói của Lục Vô Song chính là thật lâu trước đây những cường giả Vân Dương Tông liên thủ bố trí một ảo cảnh, mà trong ảo cảnh này mọi người có thể an tâm tu luyện, vô luận là tu vi, linh hồn, vũ kỹ, ý chí, đều có thể đề thăng một cách dễ dàng.

Hai địa phương này Lục Thiếu Du vô cùng có hứng thú.

Khoảng cách bản thân đột phá tới Vũ Phách cũng không quá xa vời nữa.

Đối với Vũ giả mà nói đột phá Vũ Phách cũng chính là một cái rãnh lớn, giống như là yêu thú tứ giai vậy.

Đối với những yêu thú này giống như là một cái rãnh lớn, không ít yêu thú có huyết mạch thấp cả đời không thể đột phá lên tứ giai, yêu thú đạt tới tứ giai thực lực sẽ biến đổi lên một tầm cao mới, biến đổi về chất.

Vũ giả cũng như vậy, thiên phú thấp cả đời cũng không đạt tới Vũ Phách, nhưng nếu đột phá tới Vũ Phách thì thực lực cũng tiến một mảng lớn biến đổi về chất.

Vũ Linh Ảo Cảnh nha, địa phương như vậy đương nhiên Lục Thiếu Du muốn đi tìm hiểu một phen.

Đệ tử thân truyền của Vân Dương Tông, cả đám đều có tốc độ tu luyện kinh người, hẳn là đều từ Vũ Linh Ảo Cảnh mà ra.

Thiếu Du, tỷ trở về đây, đệ tu luyện đi.

Mấy canh giờ sau, Lục Vô Song đứng dậy rời đi.

Ưm.

Lục Thiếu Du đáp nhẹ một tiếng, tiễn Lục Vô Song đến cửa, nhìn nữ tử trang nhã trước mặt này Lục Thiếu Du không nhịn được mà nhớ tới nữ nhân điêu ngoa mấy ngày trước kia còn có Tiểu Linh.

Mấy nữ nhân này đều là trang tuyệt sắc thế nhưng tính cách lại một trời một vực.

Một người thanh nhã cao quý, Tiểu Linh quả thực là băng hỏa lưỡng trọng thiên, Vân Hồng Lăng thì điêu ngoa.

Kỳ thực cũng không sai.

Lục THiếu Du cười hắc hắc rồi lập tức vỗ ót mình nói: Lục Thiếu Du, ngươi nghĩ cái gì đây? Hạ lưu, mau bế quan luyện đan thôi.

Phân phó Tiểu Long, Huyết Tích Dịch, Thiên Sí Tuyết Sư hộ pháp, Lục Thiếu Du còn cố ý ở bên ngoài cửa viết mấy chữ Đang bế quan, xin dừng quấy nhiễu rồi mới trở về phòng.

Thật ra Lục Thiếu Du không lo lắng ở chỗ này sẽ có nguy hiểm, ở đây chính là trung tâm của Vân Dương Tông, Triệu Vô Cực muốn đối phó với hắn cũng không dám động thủ ở đây.

Lục Thiếu Du chỉ lo lắng sư phụ Vũ Ngọc Tiền của hắn lại chạy tới, sự tình luyện đan không thể bại lộ được.

Sau khi móc ra Hỏa Long Đỉnh, Lục Thiếu Du lại lập tức móc ra một đống dược liệu luyện chế Địa Linh Đan, may thay dược liệu vẫn còn quá nhiều, bằng không mà nói muốn sưu tập dược liệu luyện đan lúc này quả thực là một chuyện tình vô cùng vướng tay vướng chân.

Sau khi chuẩn bị tốt tất cả, Lục Thiếu Du bắt đầu kết ấn, ngón tay chỉ ra, một đạo linh lực từ trong ngón tay bắn vào bên trong Hỏa Long Đỉnh, linh hỏa bên trong tức thì bùng cháy, theo sự xuất hiện của hỏa diễm, nhiệt độ trong căn phòng lúc này cũng tăng lên.

Lục Thiếu Du lại biến đổi thủ ấn, hai tay run lên, một đám quang mang bao vây từng cọng dược liệu tiến vào trong Hỏa Long Đỉnh, dưới sự bao vây của linh hỏa, dược liệu nhanh chóng hóa thành tro tàn lưu lại linh dịch tinh thuần.

Sau một lát, Lục Thiếu Du lại vung tay lên đem một đám dược liệu khác tiến vào trong Hỏa Long Đỉnh, lần này Lục Thiếu Du định luyện chế nhiều Địa Linh Đan một chút, dược liệu tương đối nhiều, không phải trong thời gian ngắn có thể hoàn tất được.

Cho nên Lục Thiếu Du không dám sơ ý, toàn tâm toàn ý luyện chế Địa Linh đan.

Thời gian chậm rãi trôi qua, vào ngày thứ năm, thủ ấn trong tay Lục Thiếu Du đột nhiên biến hóa, linh lực cuồng bạo tuôn ra, nhiệt độ của linh hỏa trong Hỏa Long Đỉnh đột nhiên tăng lên, bộc phát ra nhiệt độ vô cùng kinh khủng, mà dưới nhiệt độ kinh khủng này linh dịch tinh thuần nhanh chóng hội tụ, những tạp chất trong linh dược đều được loại bỏ, cuối cùng chỉ còn lại những năng lượng tinh thuần trong dược liệu.

Ngưng tụ thành đan.

Lục Thiếu Du khẽ quát lên một tiếng, thủ ấn bỗng nhiên biến đổi, cùng lúc đó, linh dịch trong Hỏa Long Đỉnh nhanh chóng hội tụ, giống như là bị một lực lượng nào đó dẫn dắt, phá tan lực bài xích giữa các dược liệu với nhau mà ngưng tụ vào một chỗ.

́ tự trên Long bảng.

(1)Theo sự ngưng tụ của đám năng lượng này, khí tức bên trong Hỏa Long Đỉnh cũng càng ngày càng mạnh, sắc mặt Lục Thiếu Du cũng càng ngày càng tái nhợt, linh lực trên người nhanh chóng rút đi.

Khống chế Hỏa Long Đỉnh trong vòng nửa canh giờ, hiện tại trong Hỏa Long Đỉnh đã xuất hiện bốn hình cầu nhỏ như ngón tay cái, dưới sự bao vây của linh hỏa, có thể mơ hồ thấy được hình thức ban đầu của bốn khỏa đan dược đang nhanh chóng hình thành.

Lần trước luyện chế Địa Linh Đan Lục Thiếu Du chỉ có thể luyện chế ba khỏa một lần, mà hiện tại Lục Thiếu Du đã có thể luyện chế bốn khỏa.

Nhìn bốn khỏa đan dược đang thành hình, Lục Thiếu Du lại tiếp tục kết ấn, linh hỏa lúc này tuy rằng đã yếu đi không ít nhưng vẫn tiếp tục bao vây lấy bốn khỏa đan dược.

Một lát sau màu sắc bốn khỏa đan dược bắt đầu biến hóa, lớp vỏ đan dược dần dần trở nên sáng bóng.

Một cỗ dược hương nồng nặc cùng với năng lượng ba động đột nhiên xuất hiện khiến cho toàn bộ căn phòng đều tràn ngập năng lượng.

Thu.

Sắc mặt Lục Thiếu Du lúc này có chút tái nhợt, hắn khẽ quát, hai tay thu lại, một đạo quang mang xuất hiện, bốn khỏa đan dược trong nháy mắt tiến vào lòng bàn tay hắn.

Trên bốn khỏa đan dược này có một cỗ dược hương nồng đậm, bề ngoài đan dược có một cỗ năng lượng nhàn nhạt lưu chuyển, có vẻ cực kỳ huyền ảo.

Được rồi.

Khóe miệng Lục Thiếu Du khẽ nhếch lên, thời gian sáu ngày, hai lần luyện chế, mỗi lần luyện ra bốn khỏa, hiện tại hắn có tám khỏa Địa Linh Đan trên người.

Bắt đầu luyện hóa, đột phá Linh Sư cửu trọng.

Lục Thiếu Du lẩm bẩm nói, tinh quang trong mắt hiện ra, sau khi ăn đan dược vào hắn lập tức luyện hóa.

Linh lực trong cơ thể không ngừng tăng lên, lại thêm ngồi trên Linh Ngọc Sàng lúc nào cũng có từng đạo năng lượng vô hình được Lục Thiếu Du hút vào cơ thể.

Tiểu tử này thực đúng là chịu khó, so với hai tên sư huynh không nên thân của hắn thì mạnh hơn nhiều.

Thân ảnh Vũ Ngọc Tiền xuất hiện trên ngọn núi, nhìn thấy mấy chữ Lục Thiếu Du lưu lại ở ngoài cửa hắn mỉm cười thỏa mãn rời đi.

Bốn ngày sau, trên ngọn núi, lúc này còn chưa tới giờ mặt trời mọc, sắc trời vừa mới tờ mờ sáng, trên bầu trời còn lác đác vài ngôi sao.

Khi mặt đất vừa mới thức dậy sau ánh bình bình, trên lá cây chung quanh ngọn núi lúc này dường như mới thức dậy có vẻ vô cùng mềm mại, trên mỗi phiến lá đều có những giọng sương sớm chảy xuống tưới tắm đất đai.

Vầng thái dương chậm rãi mọc lên, từ phía trước ngọn núi nhìn lại giống như một hỏa cầu bay lên trời, ánh dương ngày càng rực rỡ, trong nháy mắt tỏa ra ngàn vạn ánh sáng bao phủ toàn bộ ngọn núi.

Mà lúc này có một cỗ khí tức vô hình nhanh chóng xuất hiện trong đình viện, khí tức không ngừng kéo lên, trong thiên địa có một cỗ năng lượng vô hình bắt đầu hội tụ trong đình viện.

Chủ nhân sắp đội phá.

Bên ngoài đình viện, Huyết Tích Dịch mở miệng nói.

Phì Phì.

Tiểu Long nhấc đầu lên, ánh mắt chăm chú nhìn về phía đình viện.

Trong phòng lúc này, quanh thân Lục Thiếu Du có một tầng quang mang chói mắt, khí tức không ngừng được kéo lên, sau khi dừng lại trong lúc ngắn ngủi rồi đột nhiên lại tiếp tục kéo lên, trực tiếp phá tan bình cảnh.

Phanh!Khí hải trong đầu Lục Thiếu Du đột nhiên vang lên một tiếng trầm muộn.

Phù.

Cũng vào lúc này cỗ năng lượng vô hình chung quanh Lục Thiếu Du nhanh chóng bị hắn thôn phệ, quang mang chói mắt một lát sau cũng được thu vào.

Một lúc sau Lục Thiếu Du đình chỉ tu luyện trong miệng thở ra một ngụm trọng khí, hai mắt trong sáng, thần thái sáng láng, một lát sau mới thu liễm lại.

Rốt cuộc cũng đột phá tới Linh Sư cửu trọng, cách Vũ Phách và Linh Phách cũng không xa lắm.

Cảm nhận tu vi của bản thân lúc này, Lục Thiếu Du khẽ lẩm bẩm.

Việc này so với dự tính ban đầu của hắn không khác lắm, để đột phá tới Linh Sư cửu trọng phải dùng bốn khỏa Địa Linh Đan.

Hôm nay hẳn là đầu tháng, có lẽ nên đi xem đám người Long bảng đấu một chút.

Lục Thiếu Du nói rồi thu thập một phen sau đó rời khỏi phòng.

Lão đại, ngươi lại đột phá sao?Tiểu Long nhảy lên trên vai Lục Thiếu Du, vô cùng thân thiết hỏi.

Ừ.

chúng ta đi xem Long bảng.

Lục Thiếu Du đáp một tiếng sau đó cưỡi Thiên Sí Tuyết Sư rời khỏi ngọn núi của mình.

Diện tích Vân Dương Tông cũng không ít, đều là núi cao, vì vậy không ít đệ tử thân truyền đều có yêu thú phi hành của riêng mình.

Đương nhiên, có tọa kỵ yêu thú đẳng cấp cao cũng không có bao nhiêu, có yêu thú phi hành tam giai quả thực có không ít.

Như Lục Thiếu Du đem Thiên Sí Tuyết Sư làm tọa kỵ, toàn bộ Vân Dương Tông này chỉ sợ cũng không có mấy người.

Thiên Sí Tuyết Sư hiện tại tuy rằng chỉ là yêu thú Tam giai trung kỳ, nhưng mà huyết mạch của nó lại vô cùng cao, có thể nói là vô cùng dọa người.

Trong Vân Dương Tông này đệ tử thân truyền có yêu thú tứ giai làm tọa kỵ tuy rằng ít, hơn nữa lại cực hiếm, tuy rằng cũng không phải là không có.

Thế nhưng yêu thú có huyết mạch như Thiên Sí Tuyết Sư hẳn là không có.

Dựa theo lời chỉ dẫn của Lục Vô Song, Lục Thiếu Du cưỡi Thiên Sí Tuyết Sư đi thẳng tới đó.

Trên bầu trời Vân Dương Tông thường xuyên có yêu thú phi hành bay qua cho nên cũng không cảm thấy kỳ phái.

Không ít người nhìn thấy Lục Thiếu Du cưỡi Thiên Sí Tuyết Sư không khỏi có chút ước ao, đố kỵ.

Địa Long Đỉnh, đây là một địa phương tương đối đặc biệt trong Vân Dương Tông, đỉnh ngọn núi khổng lồ này dường như bị người ta dùng một kiếm chặt đứt, đỉnh núi không thấy đâu chỉ để lại một cái sân rộng vô cùng lớn, diện tích đến mấy vạn thước.

Mà bên ngoài có một bức tượng điêu khắc con rồng bằng đá khổng lồ, con rồng bằng đá xoay quanh phóng lên cao, bức tượng khắc vô cùng sống động, trong miệng rồng đá cắn một hoàng bảng vô cùng lớn, chính là Long bảng lừng lẫy trong Vân Dương Tông.

Không hề nghi ngờ gì nữa, có thể chiếm được một danh ngạch trên Long Bảng đều là người nổi bật trong thế hệ trẻ của Vân Dương Tông.

Mà quy ước trẻ tuổi này rất đơn giản, tuổi tác phải nhỏ hơn hai mươi lăm thì coi như hợp quy, coi như là trẻ tuổi nhưng quá một tuổi hoặc vài tháng, dù cho là ngươi mới nhập tông cũng không có duyên với Long bảng.

Rống.

Sau một lát lướt qua mười ngọn núi, Thiên Sí Tuyết Sư gào lên một tiếng, phía trước hắn lúc này có không ít yêu thú phi hành trên không trung, có đủ chủng loài, còn có một số yêu thú ở phía xa ngọn núi, khí tức phát ra không kém Thiên Sí Tuyết Sư là bao.

Đồng thời một cái sân vô cùng lớn xuất hiện trong mắt Lục Thiếu Du, diện tích cái sân này cũng thực là dọa người, vô cùng rộng lớn không gì sánh được.

Chung quanh là những ngọn núi bao quanh, sân rộng này ở giữa sườn núi.

Mà lúc này Lục Thiếu Du ở giữa không trung nhìn xuống cũng thấy phía dưới đã có hơn hai trăm người rồi.

Là Thiên Sí Tuyết Sư, Vân Dương Tông chúng ta từ khi nào có Thiên Sí Tuyết Sư vậy? Có người nói đây là đệ tử mới thu nhận của Vũ Trưởng lão, là tọa kỵ của Lục Thiếu Du.

Có phải kẻ đánh chết Ôn Tước Lục Thiếu Du kia không? Còn đánh một trận với yêu nghiệt Vân Hồng Lăng nữa?́ tự trên Long bảng.

(2) Còn có mấy người tên là Lục Thiếu Du nữa? có người nói tiểu tử này là Vũ giả tam hệ, vô cùng cuồng vọng, đánh chết hơn năm mươi tân đệ tử, con mắt không nháy lấy một lần.

Nghe thấy tiếng gào thét của Thiên Sí Tuyết Sư giữa không trung tức thì có không ít ánh mắt đều nhìn về phía không trung.

Đều ở đây sao?Ánh mắt đảo qua sân rộng, trong mắt Lục Thiếu Du nhanh chóng xuất hiện vài thân ảnh quen thuộc, chính là đám người Lục Vô Song, Độc Cô Băn Lan, Thúy Ngọc, Dương Diệu.

Tuyết Sư, ngươi tới phụ cận chờ ta, ta xuống đó xem một lát.

Lục Thiếu Du vừa nói xong, chân khí chợt bùng lên, thả người nhảy xuống phía dưới.

Lúc Lục Thiếu Du nhảy xuống phía dưới có vô số ánh mắt nhìn vào.

Lục Thiếu Du chậm rãi đáp xuống mặt đất, chân khí dưới chân lóe lên toàn bộ động tác không làm kinh động tới một hạt bụi nào, Tiểu Long ngoe nguẩy cái đầu dùng ánh mắt hiếu kỳ nhìn về chung quanh.

Mọi ánh mắt trong sân đều đổ dồn vào nam tử mặc bộ trang phục màu xanh này.

Tuy rằng mới vào Vân Dương Tông thế nhưng trong khoảng thời gian này những chuyện Lục Thiếu Du làm khiến cho mọi người phải nhớ kỹ một tân đệ tử có tên là Lục Thiếu Du.

Dù sao từ khi Vân Dương Tông khai sơn lập tông tới nay còn chưa có một đệ tử nào dám đánh chết năm mươi mấy đồng môn, giết người chấp pháp đội, cuối cùng là trưởng lão tranh nhanh thu đồ đệ, đây chính là một truyền kỳ ở Vân Dương Tông.

Đối với tất cả chuyện này trong mắt vô số tân đệ tử chính là một truyền kỳ, thế nhưng trong mắt đệ tử thân truyền lại thành hiếu kỳ.

Có người khinh thường, có người không thèm để ý.

Thiên phú cao là một chuyện, thế nhưng cũng có rất nhiều người có thiên phú cao, bị người người chú mục thế nhưng mấy năm sau đó tốc độ tu luyện còn không bằng người bình thường, loại chuyện này xảy ra rất nhiều.

Trong Vân Dương Tông cũng có không ít đệ tử xuất hiện như vậy, tuy rằng không oanh động như Lục Thiếu Du, thế nhưng trong mắt bọn họ chỉ là náo nhiệt lớn một chút mà thôi, cũng không có ai để trong lòng.

Thiếu Du, ta còn tưởng rằng đệ không tới.

Lục Vô Song đi tới bên người Lục Thiếu Du, khẽ mỉm cười nói.

Long bảng này đệ tất nhiên là phải tới tìm hiểu một chút rồi.

Lục Thiếu Du nói xong, ánh mắt lập tức nhìn về phía Long bảng trong miệng con rồng bằng đá kia.

Trên Long bảng kia có năm mươi người, tại vị trí thứ bốn mươi hai Lục Thiếu Du nhìn thấy tên Lục Vô Song trên đó, mà ở vị trí thứ bốn mươi Lục Thiếu Du gặp một người quen, đó là Lục Thiếu Hổ.

Khẽ cau mày một chút, Lục Thiếu Du quả thực không nghĩ tới Lục Thiếu Hổ cũng leo lên được Long bảng, lại là vị trí thứ bôn mươi, không biết thực lực hiện tại của hắn đã tới đâu rồi.

Triệu Kình Thiên bài danh thứ năm.

Một cái tên quen thuộc xuất hiện trong mắt Lục Thiếu Du, tên Triệu Kình Thiên này chính là tôn tử của Triệu Vô Cực, không nghĩ tới hắn lại có xếp hạng cao như vậy.

Lục Thiếu Du, gần đây ngươi gây ra không ít phong ba nha.

Hôm nay có phải nên lên trên đài một chút không?Dương Diệu nhìn về phía Lục Thiếu Du, cười nói.

Cái này, tới lúc đó nhìn một chút lại nói tiếp.

Lục Thiếu Du nhẹ nhàng cười, chỗ tốt khi tiến vào Long bảng chính là tài nguyên tu luyện sẽ nhiều hơn một chút.

Nếu như tiến vào trước hai mươi thì sẽ nhận được sự bồi dưỡng của Vân Dương Tông sớm hơn, hẳn là muốn tìm kiếm tin tức Vạn Niên Xích Đồng cũng dễ hơn một chút.

Ta thấy hôm nay ngươi mới tới, đến lúc đó không muốn ra tay cũng không được.

Dương Diệu mỉm cười ý bảo Lục Thiếu Du nhìn về phía chung quanh.

Lục Thiếu Du sửng sốt, theo ánh mắt Dương Diệu nhìn về bốn phía.

Lúc này có không ít đệ tử thân truyền đang nhìn về phía mình, không ít người trong mắt đem theo chiến ý, còn lại thì ánh mắt phức tạp, hẳn là rất ước ao đố kỵ.

Thiếu Du, không cần để ý tới bọn hắn.

Lục Vô Song nói.

Lục Thiếu Du không nói gì chỉ dùng ánh mắt nhàn nhạt quét qua bốn phía.

Những đệ tử thân truyền này đều là thiên kiêu chi tử của Vân Dương Tông.

Có thể trở thành đệ tử thân truyền không thể nghi ngờ cũng đều là nhân trung chi long, cảm đám ngang ngược cũng là điều bình thường, nhìn thấy hắn chỉ là một tân đệ tử mà tạo ra không ít phong ba, lúc này lại thành đệ tử thân truyền, danh tiếng cực thịnh, hẳn là bọn hắn đang muốn mượn cơ hội này cướp đoạt danh tiếng một chút.

Lục Thiếu Du nhìn kỹ chung quanh lúc này cũng phát hiện ra hai trăm đệ tử thân truyền này đại khái có thể chia thành mười trận doanh khác nhau, mỗi một trận doanh có tầm hai mươi đệ tử.

Thiếu Du, bên trái kia là đệ tử của sư phụ ta, cũng là sư huynh sư tỷ của ta, còn bên phải là đệ tử của Tống trưởng lão.

Lục Vô Song nhẹ giọng nhắc Lục Thiếu Du những thân phận của đám đệ tử thân truyền này.

Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn lại, đối với đám người kia cũng có chút lý giả.

Đệ tử của từng trưởng lão đại bộ phận đều đứng chung một chỗ, mà thực lực cũng đã ở Vũ Phách, thấp nhất thì có mấy người Vũ Sư bát trọng, Vũ Sư cửu trọng, hẳn là vừa mới trở thành đệ tử thân truyền không lâu.

Sau khi nhìn một lát, Lục Thiếu Du cũng không nhìn thấy thân ảnh của hai người Lục Thiếu Hổ và Triệu Kình Thiên.

Đây cũng không phải là toàn bộ đệ tử thân truyền, đệ tử thân truyền trẻ tuổi hôm nay cũng chưa tới toàn bộ, còn có top hai mươi trên Long bảng cơ bản cũng chưa tới, bọn họ rất ít khi tới đây, trừ phi là tiếp nhận khiêu chiến mới lộ diện, bằng không đều nỗ lực tu luyện.

Lục Vô Song nói.

Top hai mươi Long bảng hẳn là rất mạnh.

Lục Thiếu Du thầm nói một tiếng sau đó nhìn vào đám đệ tử thân truyền giữa sân.

Người thực lực yếu cũng đã tới Vũ Sư bát trọng, cửu trọng, tuổi tác không quá hai mươi lăm mà có thực lực như vậy đủ để chứng minh bọn họ có thiên phú không tồi.

Đệ tử trẻ tuổi chính là tương lai của mỗi một môn phái là người chống đỡ cho môn phái sừng sững không đổ.

Lục Thiếu Du nhìn chúng đệ tử thân truyền này, cả đám đều còn trẻ tuổi, đại bộ phận đạt tới Vũ Phách cũng cách Vũ Tướng không xa lắm, so sánh với bọn họ Phi Linh Môn còn kém nhiều lắm, không biết tới khi nào Phi Linh môn mới đạt tới được bước này.

Top hai mươi Long bảng, cả đám đều là thiên tài, thiên phú và thực lực đều vô cùng mạnh mẽ, Vũ giả song hệ cũng có vài ngươi, tu vi trên cơ bản đều tới Vũ Tướng.

Hai mươi lăm tuổi, tu vi Vũ Tướng sao?Lục Thiếu Du không khỏi hít sâu một hơi.

Thiên phú như vậy quả thực vô cùng dọa người nha.

Vô Song tỷ, vì sao ở đây không có Linh giả?Lục Thiếu Du hỏi, Linh giả sau khi tiến vào Vân Dương Tông sẽ trực tiếp trở thành đệ tử thân truyền.

Thế nhưng hiện tại trong sân cũng không có người nào là Linh giả cả.

Linh giả tu luyện ở một nơi khác rất ít tới Địa Long Đỉnh, Thiếu Du, đệ không nên coi thường bọn họ, vị trí đệ nhất trên Long bảng hiện tại là do một Linh giả chiếm lấy, top mười Long bảng thì có ba người là Linh giả.

̉u tử điên cuồng.

Di, Thiếu Du, sao trên vai ngươi lại có một con rắn nhỏ? Là yêu thú sao?Độc Cô Băng Lan nhìn chằm chằm vào Tiểu Long, nhịn không được khẽ hỏi.

Là yêu thú trong lúc ta vô ý nó liền đi theo ta.

Lục Thiếu Du nói.

Thật xinh đẹp nha.

Dương Diệu, Lục Vô Song, Thúy Ngọc, mấy nữ nhân đều tiến tới quan sát Tiểu Long.

Thiếu Du, đưa nó cho ta mượn một chút được không?Độc Cô Băng Lan cười một tiếng sau đó đưa tay về phía Tiểu Long có vẻ cực kỳ yêu thích muốn ôm lấy Tiểu Long.

Phì.

Tiểu Long thè lưỡi ra, không ngừng thân thiết liếm vào mặt Độc Cô Băng Lan.

Tiểu Long, ngươi có thể không háo sắc như vậy được không?Lục Thiếu Du trừng mắt nhìn nó rồi thầm nói.

Lão đại, đệ nào có.

Tiểu Long trả lời, cái đầu quay về phía Lục Thiếu Du trừng mắt có vẻ vô cùng khả ái.

Thiếu Du, ngươi còn chưa nói có thể cho ta con rắn nhỏ này được không mà?Độc Cô Băng Lan nói.

Chuyện này, nếu như nó tiếp tục ở lại trên tay ngươi thì ta sẽ tặng nó lại cho ngươi.

Lục Thiếu Du cười nói.

Sưu.

Lão đại, sao ngươi có thể tặng ta cho người khác như vậy? Quá đáng.

Tiểu Long nhanh chóng phóng về vai Lục Thiếu Du, dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn hắn.

Vô Song sư muội, Băng Lan sư muội, Dương Diệu sư muội, các muội đều ở đây sao?Một âm thanh truyền tới, lúc này có mấy thân ảnh đang đi về phía mấy người.

Hoàng Hổ sư huynh, có chuyện gì thế?Nhìn thấy mấy người này, Lục Vô Song nhướng mày nói.

Không có gì, chỉ là thấy vẻ đẹp động nhân của ba vị sư muội ở đây cho nên muốn thân cận một chút mà thôi.

Trong mấy người đi tới có một người mặc hoa phục màu vàng, đầu quấn khăn, bên hông thắt một chiếc đai lưng màu vàng, trên tay có một chiếc nhẫn trữ vật phát ra quang mang không ngừng.

Nhìn qua dường như tuổi chừng ba đến bốn chục, ngũ quan đoan chính thế nhưng lại khiến cho người ta ghen ghét.

Hoàng Hổ sư huynh quả thực là có nhã hứng.

Chúng ta hiện tại cũng không rảnh.

Độc Cô Băng Lan nhíu mày, nói.

Không sao, hộ pháp còn chưa tới, chúng ta bồi tiếp ba vị sư muội nói chuyện vậy.

Mấy tên đệ tử thân truyền này mặt vô cùng dày, đuổi không chịu đi.

Thật đúng mà mặt dày mày dạn, không biết có nên ném ngươi đi không.

Sắc mặt Lục Thiếu Du trầm xuống, trong lòng thở dài một tiếng.

Phỏng chừng mấy người này đều vì tư sắc của ba người Lục Vô Song, Độc Cô Băng Lan, Dương Diệu mà đến đây, nữ nhân, nhất là nữ nhân xinh đẹp đi tới đâu cũng rước lấy phiền phức.

Nghe Lục Thiếu Du nói vậy sắc mặt mấy tên đệ tử thân truyền này trầm xuống.

Trước mặt mấy người Lục Vô Song, Độc Cô Băng Lan bọn họ chỉ có thể mặt dày mà thôi, bị mắng vài câu cũng không thành vấn đề, nếu nhưng người mắng bọn họ là Lục Thiếu Du thì lại khác.

Tiểu tử, ta từng nghe nói về ngươi.

Lục Thiếu Du, Vũ giả tam hệ, trong tân đệ tử thì thực lực của ngươi quả thực không tồi.

Thế nhưng ngươi phải hiểu rõ, đây là Địa Long Đỉnh, không phải Diễn Vũ trường, nếu như ngươi thu hồi câu nói vừa rồi ta có thể nể mặt Vô Song sư muội mà tha cho ngươi.

Thanh niên gọi là Hoàng Hổ kia nhìn Lục Thiếu Du, hàn ý từ trong mắt bắn về phía hắn.

Ta nói ngươi mặt dày, ngươi có thể cút đi được hay chưa?Lục Thiếu Du mỉm cười nói lại lần nữa.

Trong lòng hắn không khỏi trầm xuống từ khí tức của Hoàng Hổ này có thể đoán ra được thực lực bản thân hắn cũng chỉ có Vũ Phách tứ trọng mà thôi, hắn cũng không để trong mắt.

Được, tiểu tử đủ cuồng, nghe nói ngươi ngay cả Hồng Lăng sư muội cũng có thể chống đỡ, để ta xem ngươi có bao nhiêu bản lĩnh, lời đồn có phải là sự thực không.

Hoàng Hổ lạnh nhạt nói một tiếng.

Là Lục Thiếu Du và Hoàng Hổ có tranh chấp.

Hẳn là sắp có trò hay để nhìn, đi xem một chút.

Nghe thấy hai người nói chuyện nhất thời có không ít đệ tử tới xem náo nhiệt.

Sưu.

Lúc này trong bầu trời có một đầu yêu thú phi hành khổng lồ dang tới, lập tức có mấy đạo thân ảnh nhanh chóng hạ xuống, vô số khí tức cường hãn xuất hiện.

Ra mắt mấy vị hộ pháp.

Mọi người tức thì hành lễ, ba đạo thân ảnh rơi vào trên sân rộng, mọi người vốn còn muốn xem náo nhiệt một chút thế nhưng lúc này không khỏi thất vọng, hộ pháp tới, cũng không được xem náo nhiệt nữa ròi.

Lục Thiếu Du đánh giá ba người tới, tuổi tác đều chừng bốn mươi, từ khí tức có thể đoán ra tu vi của bọn họ hẳn là Vũ Tướng bát trọng.

Thiếu Du, tên Hoàng Hổ này đệ không thể trêu vào.

Hắn là môn hạ của Triệu trưởng lão, ta nghĩ hẳn là hắn đến gây phiền toái cho chúng ta.

Đệ tử của Triệu Vô Cực.

Sắc mặt Lục Thiếu Du trầm xuống.

Hôm nay là đầu tháng, ta nhớ rõ tháng trước còn ba trận thi đấu đúng không? Trận đầu Khương Thương khiêu chiến Tạ Bình xếp thứ mười lăm trên Long Bảng.

Các ngươi bắt đầu đi.

Trong ba vị hộ pháp, một người mặc trường bào màu xám, tóc dài nói.

Ba vị hộ pháp lúc này đứng ở một ví trí có thể nhìn rõ chung quanh.

Sưu sưu.

Hai đạo thân ảnh từ trên đầu mọi người nhảy qua mang theo chân khí đáp xuống một vòng tròn có một sợi dây màu đỏ phân chia giữa sân lớn.

Thiếu Du, khiêu chiến trên Long bảng một tháng xảy ra một lần.

Đầu tháng mới chính thức đấu, không giống như Diễn Vũ trường của tân sinh, mỗi ngày đều có thể đấu.

Ở đây một tháng cũng chỉ có mấy trận mà thôi.

Khu vực bên trong sợi dây màu hồng kia chính là địa phương giao đấu, người rời khỏi sợi dây màu hồng là thua.

Lục Vô Song thấp giọng nói với Lục Thiếu Du.

Hai người kia đi vào trong khu vực sợi dây màu đỏ thì chung quanh tức thì yên tĩnh trở lại, ánh mắt mọi người đều dồn về phía hai người giữa sân.

Trong hai người, người bên trái mặc trang phục màu xanh sau khi tiến vào khu vực sợi dây thì chậm rãi mở hai mắt, tức thì có một cỗ khí thế sắc bén tuôn ra.

Vị trí thứ năm mươi trên Long Bảng, Tạ Bình, vốn tưởng rằng khiêu chiến Tạ Bình là có thể nắm chắc phần thắng, không ngờ tháng trước Tạ Bình lại đột phá.

Nhìn thấy thanh niên này một ít đệ tử thân truyền lập tức thấp giọng nghị luận.

Tạ Bình này trong hàng đệ tử thân truyền cũng coi như là nhân vật nhất hào.

Trong Long bảng là người xếp cuối cùng thế nhưng thực lực cũng không cần phải chứng minh thêm nữa.

Đối diện với Tạ Bình là một thanh niên mặc bạch y, tuổi tác chừng hai tư hai lăm, ngũ quan thanh tú.

Chỉ là hiện tại vẻ mặt hắn có chút đau khổ.

Tháng trước hắn khiêu chiến Tạ Bình, Tạ Bình chỉ là Vũ Phách nhất trọng mà thôi.

Thế nhưng ngay trong tháng trước Tạ Bình này đã đột phá tới nhị trọng.

Bằng vào thực lực hắn lúc này hắn cũng không cho rằng mình có bao nhiêu cơ hội chiến thắng được đối thủ.

Thực lực của hắn cũng chỉ là Vũ Phách nhất trọng, cách một trọng, chênh lệch cũng không ít.

Trong khi giao đấu không được hạ sát thủ, bằng không nhẹ thì cấm túc một năm, nặng thì trục xuất khỏi Vân Dương Tông.

Nếu tiếp tục vi phạm trực tiếp đánh chết.

Trong ba vị hộ pháp lúc này vị hộ pháp bên trái nói.

Trong lời nói có chút hương vị cảnh cáo.

́m quyết.

Dù sao người có thể tiến vào Long bảng, thiên phú và thực lực đều là người nổi bật trong Vân Dương Tông, đều là đệ tử của các trưởng lão.

Nếu như bọn họ xảy ra chuyện, đối với Vân Dương Tông cũng không phải là chuyện tốt lành gì.

Đệ tử thân truyền và đệ tử bình thường không giống nhau.

Đệ tử bình thường có thể tử vong, như vậy mới có thể tôi luyện ra cường giả.

Thế nhưng đệ tử thân truyền chính là những đệ tử đã được Vân Dương Tông thừa nhận, trên các phương diện đều đạt yêu cầu của Vân Dương Tông, cho nên không thể để tổn thất tùy tiện như vậy.

Thiếu Du, Tạ Bình chính là đệ tử của Ngô trưởng lão, Khương Thương là đệ tử của Tôn trưởng lão, bọn họ đều là Vũ giả xếp kế cuối Long bảng, nếu như đệ giao đấu với bọn họ có mấy phần nắm chắc?Lục Vô Song bên người Lục Thiếu Du hỏi.

Lúc nói hỏi xong Lục Vô Song cũng cảm thấy mình có chút coi thường hắn.

Lục Thiếu Du ngay cả yêu nghiệt Hồng Lăng cũng chống lại được, hẳn là tiến vào top bốn mươi trên Long bảng không phải là vấn đề quá lớn gì.

Hẳn là không thành vấn đề.

Lục Thiếu Du lãnh đạm nói, hai người này là Vũ Phách nhất trọng, một người là nhị trọng, nếu gặp phải hai người này, chắc hẳn không thành vấn đề.

Nhìn vào đệ tử thân truyền chung quanh, Lục Thiếu Du nhẹ nhàng cười.

Trên Long bảng này, phỏng chừng chỉ có top ba mươi mới có thể tạo thành uy hiếp với hắn.

Thiếu Du, vậy thì đệ có thể đi báo danh với ba vị hộ pháp, đầu tháng sau có thể khiêu chiến những đệ tử top năm mươi, sau khi tiến vào Long bảng, tài nguyên tu luyện sẽ không ít.

Lục Vô Song nói.

Hiện tại báo danh, tháng sau mới lên đài, có biện pháp nào nhanh hơn không? Có, đệ có thể trực tiếp khiêu chiến cường giả trên Long bảng, chỉ cần đối phương đáp ứng là được.

Tới lúc đó nếu đệ thắng tự nhiên sẽ tiến vào Long bảng, chỉ là đám đệ tử trong Long bảng kia có thể sẽ không để ý tới đệ.

Lục Vô Song nói.

Sưu.

Ngay tại khắc này, giữa sân đã bắt đầu biến hóa, trong tay thanh niên mặc bạch y tên là Khương Thương kia xuất hiện một cây trường thương hoàng sắc, một chỗ chân khí màu nâu từ trong cơ thể lập tức tuôn ra, trên thường thương lúc này được bao phủ bởi một đám quang mang, khí tức không ngừng kéo lên.

Khương Thương mở đầu công kích, thực lực cách xa một trọng, hắn biết bản thân mình phải chiếm được tiên cơ thì mới có thể chiến thắng.

Trường thương mang theo một cỗ kình phong cường hãn phá vỡ khí lưu không gian, không ngừng tạo ra tiếng gió rít gào, một đạo kình khí màu nâu trực tiếp đánh về phía Tạ Bình.

Muốn khiêu chiến ta, ngươi còn kém một chút.

Tạ Bình khẽ quát lên một tiếng, thân thể trong nháy mắt chớp động, trong tay hắn ngưng tụ một cỗ quang mang màu xanh, lập tức một thủy trụ được hình thành, mang theo một đạo kình phong bắn về phía trước.

Phanh.

Hai cỗ lực lượng va chạm, lúc này hai đạo thân ảnh lập tức lao về phía trước.

Theo sự giao thủ của hai người, không ít đệ tử chung quanh bắt đầu nghị luận, thực lực của hai người này không hề nghi ngờ đều là kẻ nổi bật trong đám đệ tử trẻ tuổi.

Hai người này khi giao thủ chân khí không ngừng phát ra, tạo ra kình khí rít gào, liên tục có âm thanh bạo liệt.

Lục Thiếu Du đánh giá hai người trong sân, Tạ Bình kia mạnh hơn một chút, chân khí và tốc độ mạnh hơn.

Sự phối hợp giữa hai thứ đã tới mức độ cực cao, điều khiến cho Lục Thiếu Du kinh ngạc chính là vô luận là Tạ Đình hay Khương Thương, thực lực hai người này thi triển đã vượt qua tu vi của bọn họ, đây là điều tuyệt không đơn giản.

Điều này cũng đại biểu cho một việc, trên phương diện tu luyện của bọn họ so với đồng cấp đều mạnh hơn rất nhiều cho nên mới có thể làm được như vậy.

Thiếu Du, ngươi xem trong hai người này ai có thể thắng?Độc Cô Băng Lan nhẹ nhàng cười, hỏi Lục Thiếu Du.

Không tới mười chiêu nữa Tạ Bình hẳn sẽ thắng.

Thực lực Khương Thương có thực lực không tồi, chỉ là tu vi kém một trọng, gặp phải một kẻ cũng có tu vi Vũ Phách nhị trọng hẳn là có thể đối phó được, thế nhưng Tạ Bình không phải là Vũ Phách nhị trọng bình thường.

Lục Thiếu Du do dự một chút rồi nói.

Thật không?Độc Cô Băng Lan lại tiếp tục nhìn về giữa sân.

Lúc này giữa sâu đã chiến đấu tới giai đoạn cuối cùng, sau mấy chiêu, trường thương trong tay Khương Thương mang theo tiếng xé gió đánh về phía Tạ Bình mang theo kình khí cường bạo, trên mũi thương, kình khí giống như xé mở không gian vậy.

Bá Vương thương.

Một tiếng quát vang lên, quang mang màu nâu đột nhiên bành trướng, trên mũi thương lúc này mơ hồ có một vòng xoáy vô cùng lớn, đất đá trên mặt trong lúc vô hình không ngờ lại bị nứt ra.

Đối mặt với công kích cường hãn của Khương Thương, sắc mặt của Tạ Bình cũng không hề biến đổi, thủ ấn trong tay biến hóa, lúc này một thanh trường kiếm màu xanh xuất hiện trong tay Tạ Bình, khóe miệng hắn mỉm cười, một đạo kiếm quyết trong nháy mắt được đánh ra.

Thiên Ba kiếm quyết.

Tạ Bình khẽ quát lên một tiếng, trường kiếm trong tay run lên, một đạo kiếm quang lam sắc xuất hiện rồi được đánh về phía trước.

Kiếm quang trong lúc bắn về phía trước thì đột nhiên phân thành mười đạo kiếm quang, kình khí khuếch tán, trong nháy mắt bắn về phía Khương Thương.

Khương Thương thua rồi.

Lục Thiếu Du nói.

Hai người này đều thi triển vũ kỹ Hoàng cấp trung giai, uy lực cũng cực kỳ cường hãn.

Chỉ là thực lực của Khương Thượng này yếu hơn một chút, quan trọng hơn đó chính là Lục Thiếu Du nhìn ra được, lực phản ứng và kinh nghiệm giao thủ thì Tạ Bình mạnh hơn không ít.

Mọi người đứng xem chung quanh lúc này cũng ngừng thở, đây chính là một chiêu phân thắng thua.

Trong sát na, kiếm ảnh cùng thương ảnh va chạm với nhau, kiếm ảnh do Tạ Bình ngưng tụ ra trong nháy mắt tăng vọt, kiếm quang mạnh mẽ hơn không ít trong nháy mắt đánh bại thương ảnh của Khương Thương.

PhanhKình khí cuồng bạo bắn ra, trong không gian vang lên tiếng ầm ầm không ngừng.

Ngươi thua.

Trong khi kình khí khuếch tán, thanh âm của Tạ Bình truyền ra, thân ảnh hắn đột nhiên nhảy về phía trước đem một đạo chưởng ấn đánh vào vai Khương Thượng đem theo kình khí cường hãn vỗ xuống.

Cạch Cạch.

Hộ thân cương khí của Khương Thương nứt nẻ rồi lập tức vỡ tan.

Phốc.

Sắc mặt Khương Thương trong nháy mắt trắng bệch, miệng phun ra một ngụm máu, thân thể ngã xuống mặt đất, từ trên đài trực tiếp lăn xuống đài.

Tạ Bình thắng, tiếp tục giữ vững vị trí thứ năm mươi trên Long bảng.

Một hộ pháp lúc này cũng đứng dậy tuyên bố kết quả: Trận thứ hai, Hùng Lan Lan đấu với Lục Vô Song.

Theo âm thanh của hộ pháp thì lập tức có thân thân ảnh xinh đẹp đã nhảy lên trên sân rộng.

Người vừa lên đài này là một nữ tử mặc bạch y, tuy không thể nói là trang tuyệt mỹ, thế nhưng cũng coi là thanh tú, có một cỗ anh khí bức người, đương nhiên, so với chúng nữ Lục Vô Song thì lại thua một bậc.

Thiếu Du, ta lên đây.

Lục Vô Song nói, chân khẽ điểm một cái, thân ảnh xinh đẹp trong nháy mắt nhảy lên cao, thân thể nhẹ nhàng xoay tròn một cái rồi đáp xuống giữa sân.

́ tức quỷ dị.

(1)Ở giữa cái sân rộng lúc này có hai thân ảnh đứng đối diện nhau, Lục Vô Song hôm nay mặc một bộ cung trang màu hồng, dung nhanh tuyệt mỹ, quanh thân có một cỗ chân khí nhàn nhàn bắt đầu xuất hiện.

Không ngờ lại là Hùng Lan Lan và Lục Vô Song.

Hai mỹ nữ giao đấu, lần này có thể mở rộng tầm mắt rồi.

Lục Vô Song hiện tại xếp ở vị trí thứ bốn mươi hai, Hùng Lan Lan thì ở vị trí thứ bốn mươi mốt.

Hai người này giao thủ hình như là Lục Vô Song muốn nâng cao vị trí nha.

Hùng Lan Lan này là Vũ Phách tam trọng, Lục Vô Song chỉ là Vũ Phách nhất trọng mà thôi, Lục Vô Song rất khó thắng được nha.

Ngươi biết cái gì, mấy tháng trước Lục Vô Song cũng bằng vào tu vi Vũ Phách nhất trọng mà đánh bại tên Dạng Tương xếp vị trí bốn mươi hai khi đó a.

Thực lực của Lục Vô Song vô cùng quỷ dị, hơn nữa vũ kỹ mộc hệ mạnh ở điểm xảo quyệt, Hùng Lan Lan kia lần này gặp phải đối thủ rồi.

Nhìn vào hai người trên đài, không ít đệ tử phía dưới thấp giọng bàn luận, đối với trận đấu của hai nữ nhân này, người quan tâm đương nhiên vô cùng nhiều.

Lục Thiếu Du nhướng mày, thực lực của Lục Vô Song thì Lục Thiếu Du cũng không hiểu rõ lắm.

Thế nhưng Hùng Lan Lan kia lại là Vũ Phách tam trọng, chỉ bằng điểm này cũng khiến cho Lục Thiếu Du không khỏi lo lắng cho nàng.

Đối với lời bàn tán của đám đệ tử chung quanh hai thân ảnh xinh đẹp trên đài không bị ảnh hưởng một chút nào cả.

Tay Hùng Lan Lan vung lên một thanh trường kiếm đột nhiên xuất hiện, một cỗ kình phong từ trong người nàng xuất ra đem bụi bặm chung quanh thổi đi.

Nhìn vào đối phương, Lục Vô Song xuất ra một thanh trường kiếm lam sắc, chính là Thanh Nguyệt Kiếm mà Lục Thiếu Du từng mua.

Trên thân kiếm lúc này có một mảnh lưu quang lóe lên rồi biến mất.

Ngay trong nháy mắt này, Lục Vô Song và Hùng Lan Lan phân biệt kêu lên một tiếng rồi cùng tung ra một cỗ khí thế hung hãn, hai cỗ chân khí một xanh một lam từ trong cơ thể hai người tuôn ra, khiến cho phía dưới không khỏi có chút cảm giác áp lực.

So với trận đấu vừa rồi quả thực cao hơi không ít nha.

Cảm nhận được khí thế của hai người tức thì có không ít đệ tử phía dưới thầm nghĩ trong lòng.

Thiếu Du, trận này thế nào?Đôi mắt xinh đẹp của Độc Cô Băng Lan lại nhìn về phía Lục Thiếu Du hỏi.

Ta tạm thời còn chưa biết.

Lục Thiếu Du nhìn vào hai thân ảnh giữa sân nói.

Sưu.

Giữa sân, lúc này hai người đã bắn về phía đối thủ của mình, tốc độ vô cùng nhanh chóng giống như là thiểm điện, tạo ra hai đạo tàn ảnh, mang theo một cỗ lực lượng đánh tới, ngay cả không gian chung quanh cũng vì đó mà khẽ chấn động, hai đạo thân ảnh hung hăng đánh tới.

Sưu Sưu.

Hai người đều đánh ra kiếm quang, kiếm ảnh đan xen, từng đạo kiếm quang được thi triển ra tức thì tạo nên từm đốm hoa lửa bắn ra khắp rơi đem theo kình khí cuồng bạo.

Sắc mặt Hùng Lan Lan trầm xuống, trường kiếm trong tay nàng mang theo năng lượng thủy hệ cùng với kình phong cuồng bạo trực tiếp xé rách không gian, tiếng gió thổi ầm ầm khiến cho màng tai người ta đau đớn.

Trong lúc đó kiếm quang trực tiếp bổ về phía Lục Vô Song.

Lúc này vẻ mặt của Lục Vô Song cũng biến đổi, thủ ấn nhanh chóng biến hóa, từ ngón tay cái nàng xuất hiện một cái dây mây, trong khoảnh khắc từ bốn phương tám hướng bắn về phía kiếm quang của HÙng Lan Lan, giống như là ở trước mặt Hùng Lan Lan tạo thành một bước tường bằng dây mây vậy.

Mộc đằng khốn thân.

Lục Vô Song yêu kiều quát lên một tiếng, chân khí quanh thân bạo phát, một đám quang mang chợt lóe, nhanh chóng bao vây kiếm quang của Hùng Lan Lan vào bên trong.

Hình như là vũ kỹ của Lục gia.

Lục Thiếu Du nhướng mày, Mộc Đằng Khốn Thân này Lục Thiếu Du từng nhìn thấy Lục Vô Song thi triển qua ở Tàng Vũ Các tại Lục gia.

Sắc mặt Hùng Lan Lan hơi đổi, kiếm quang đều bị Lục Vô Song bao vây, nàng nhanh chóng thối lui đồng thời tinh quang trong mắt chợt lóe, đem chân khí rót vào trường kiếm trong tay, kiếm quang lại mạnh mẽ hơn vài phần.

Sưu.

Kiếm quang đột nhiên biết đổi, nhanh chóng tăng tốc.

Kiếm quang kinh khủng này đột nhiên ngưng tụ thành một đầu mãnh thú vô cùng to lớn, trong nháy mắt mở miệng cắn xé đám dây mây rậm rạp trước mặt.

Kình khí khuếch tán, giữa sân không ngừng vang lên tiếng ầm ầm.

Thân thể mềm mại của Lục Vô Song lùi về phía sau vài bước, lúc này nàng đã bắt đầu thở dốc.

Lục Thiếu Du khẽ cau mày, Lục Vô Song một mực bị áp chế.

Công kích của Hùng Lan Lan kia không ngờ vẫn chặt chẽ như vậy, vô luận là tu vi hay lực công kích đều mạnh hơn một ít.

Nếu như Lục Vô Song không có con bài ẩn dấu thì chỉ sợ nàng sẽ phải thua trận này.

Sưu.

Một lát sau, Hùng Lan Lan mượn thế mà nhảy tới, kiếm trong tay bắn về phía trước.

Hai nàng tiếp tục giao thủ với nhau, thân ảnh xinh đẹp không ngừng di chuyển khiến cho người ta rung động, thiếu chút nữa đã quên đây là chiến đấu chứ không phải ca múa.

Vô Song tỳ hình như không chịu được nữa rồi.

Dương Diệu cả kinh nói.

Lúc này Lục Vô Song bắt đầu rơi vào thế hạ phong, nơi nào cũng bị áp chế.

Lục Thiếu Du khẽ thở dài, Vũ Phách tam trọng và Vũ Phách nhất trọng, khoảng cách thực sự là không nhỏ.

Đừng quá lo lắng, nếu như Vô Song tỷ không nắm chắc cũng không tùy tiện khiêu chiến, các ngươi cứ đứng xem là được.

Thúy Ngọc nở nụ cười bí ẩn, đối với Lục Vô Song có tự tin tuyệt đối.

Lục Thiếu Du nhìn vào Thúy Ngọc, hắn vẫn nghĩ nha đầu này có chút bí ẩn, hẳn không phải là một nha hoàn bình thường.

Sau mấy chiêu, tình huống của Lục Vô Song càng lúc càng bất lợi, cũng đúng lúc này hai hàng lông mày Lục Thiếu Du nhíu lại, trong lúc vô ý hắn nhìn thấy quanh thân Lục Vô Song lúc này có một cỗ khí tức kỳ dị bắt đầu xuất hiện.

Mộc Tinh kiếm quyết.

Đột nhiên sắc mặt Lục Vô Song vốn tái nhợt tiêu hao không ít trong nháy mắt khôi phục, kiếm quang trên Thanh Nguyệt kiếm tăng vọt, một mảnh kiếm quang bắn tới lưu lại năm quang điểm trên không trung, kiếm quang xé rách khí lưu đem theo uy thế kinh khủng bắn về phía Hùng Lan Lan.

Nhìn thấy sự biến hóa của Lục Vô Song sắc mặt Hùng Lan Lan tức thì đại biến.

Cảm nhận khí tức của Lục Vô Song hiện tại dường như đã tăng lên mấy lần, trong lòng nàng tức thì cảm nhận được một áp lực vô cùng lớn.

Chuyện gì xảy ra, kỳ quái.

Lục Thiếu Du biến sắc, khi nãy hắn cảm nhận được một cỗ hơi thở kỳ dị, theo sự xuất hiện của nó rõ ràng là Vũ Phách nhất trọng hiện tại khí tức tăng vọt lên mấy lần, không kém gì Vũ Phách tứ trọng.

Chẳng lẽ là bí pháp?Lục Thiếu Du thầm suy đoán rồi lập tức lắc đầu.

Có một ít bí pháp tuy rằng có thể đột nhiên tăng một ít thực lực thế nhưng cũng không thể tăng lên mấy cấp một cách kinh khủng như vậy.

Hình như, hình.

Lúc này, trong mắt Thúy Ngọc hiện lên chút khác thường: Không có khả năng là nàng, Vô Song chỉ là cô nhi mà Lục gia nhận nuôi mà thôi.

Lãng kiếm quyết.

́ tức quỷ dị.

(2)Trong nháy mắt này, chân khí thủy hệ của Hùng Lan Lan lập tức bạo phát khiến cho không gian chung quanh run rẩy.

Trong kiếm quang ngập trời này dường như không khí đã bị cắt vỡ kiếm quang khiến cho không gian chung quanh bị gấp khúc vậy.

Những kiếm quang này giống như cơn sóng lớn dập dìu đem theo kình khí rít gào, khắp không gian dường như đang run rẩy, tiếng ầm ầm vang lên không ngừng, dưới sự kích động của kình khí, toàn bộ bầu trời phía trên đài đột nhiên hiện lên vô số giọt nước giống như là đột nhiên trời mưa vậy.

Sưu.

Hai đạo kiếm ảnh trong nháy mắt va chạm, kình khí bắn ra bốn phía vang lên âm thanh bạo tạc.

Không ít đệ tử chung quanh cũng chỉ có thể dùng vẻ mặt sợ hãi mà nhìn vào hai bóng người đang di chuyển cực nhanh trên đài than thần mà thôi.

Vạn đằng lao lung.

Trong khí kình cuồng bạo Lục Vô Song khẽ kêu một tiếng, thủ ấn nhanh chóng đánh ra, chân khí trong cơ thể giống như nước sông không ngừng cuồn cuồn lưu chuyển trong kinh mạch, một cỗ chân khí cuồng bạo bao phủ khắp sân.

Trong nháy mắt, không gian chu vi vài trăm thước chung quanh trong nháy mắt xuất hiện vô số mộc đằng lớn bằng ngón cái, tiếng bạo tạc không ngừng nổ vang.

Những mộc đằng này tuy rằng không lớn thế nhưng lại có tới ngàn vạn, trong khoảnh khắc bao phủ toàn bộ không gian, đem hai người Hùng Lan Lan và Lục Vô Song bao phủ ở bên trong.

Vạn Đằng Lao Lung, đây chính là vũ kỹ Hoàng cấp cao giai, không nghĩ tới Lục Vô Song đã tu luyện tới tình trạng này rồi.

Nhìn thấy một màn như vậy, chung quanh tức thì vang lên tiếng kinh hô.

Ba hộ pháp phía trước lúc này cũng khẽ gật đầu, Vạn Đằng Lao Lung tu luyện tới mức này tuyệt không dễ dàng gì.

Coi như là bọn họ thi triển vũ kỹ Hoàng cấp cao giai cũng không hơn là bao.

Toàn bộ không gian lúc này được bao phủ bởi mộc đằng, chỉ có âm thanh bạo liệt vang ra mà thôi.

Một lát sau, không gian bên trong mộc đằng có từng đạo kiếm quang xuyên qua, trong chớp mắt kiếm quang phô thiên cái địa bắn ra, mỗi một đạo kiếm quang đều mang lực lượng kinh người.

Phanh.

Vô số đạo kiếm quang xuyên qua khiến cho không gian bên trong mộc đằng rốt cuộc bị nghiền nát, âm thanh đinh tai nhức óc truyền ra bên ngoài, kình khí bắn ra tứ phía.

Khi kình khí tiêu tán có thể nhìn thấy được rõ trong sân này là thân ảnh của Hùng Lan Lan dường như có chút uể oải đang thở dốc, sắc mặt tái nhợt, dường như phá vỡ Vạn Đằng Lao Lung này nàng đã tiêu hao quá nhiều.

Ngươi thua.

Đột nhiên từ trong không trung truyền đến một âm thanh, một thân ảnh xinh đẹp màu hồng lao tới Hùng Lan Lan.

Sắc mặt Hùng Lan Lan giật mình hoảng hốt, thân thể nhanh chóng thối lui, rồi trong chớp mắt liền bố trí hộ thân cương khí quanh thân, thế nhưng vẫn chậm một bước.

Phanh.

Một đạo quyền ấn rơi vào hộ thân cương khí của nàng.

Dưới lực lượng bạo phát mang theo khí thế sét đánh đánh tan hộ thân cươn khí của Hùng Lan Lan.

Không tốt.

Hùng Lan Lan thầm nói một tiếng không tốt, thế nhưng cũng không kịp tránh né.

Một cỗ lực lượng đánh xuống trong nháy mắt khiến nàng phun ra một ngụm máu, đồng thời thân thể bị cỗ lực lượng này đánh bay ra khỏi Vũ đài.

Phanh.

Thân thể mềm mại ngã trên mặt đất, sắc mặt Hùng Lan Lan trắng bệch, một lát sau mới đứng dậy được.

Hùng Lan Lan thua.

Vũ Phách nhất trọng đánh bại Vũ Phách tam trọng, quả thực không thể tưởng tượng được.

Một màn này khiến cho mọi người sợ hãi than không ngớt, loại tình huống này trong Vân Dương Tông cực kỳ ít xuất hiện.

Có thể trở thành đệ tử thân truyền đều là đám ngươi có thiên phú vô cùng tốt.

Trong hàng đệ tử thân truyền mà còn có thể vượt cấp đánh bại đối thủ, vậy thì càng chứng minh là thiên phú của người này quá mức kinh khủng.

Lục Vô Song thắng, lên vị trí bốn mươi mốt.

Vị hộ pháp kia lần thứ hai tuyên bố nói: Tiếp theo, La Tây đấu với Tiễn Dương.

Vô Song tỷ, chúc mừng tỷ, lấy được vị trí thứ bốn mươi mốt nha.

Lục Vô Song nhảy xuống đài, lúc này chúng nữ vây quanh không ngừng chúng mừng.

Mà lúc này ở giữa sân cũng có hai thanh niên đáp xuống.

Hai người đều có tu vi Vũ Phách tam trọng, trong nháy mắt bắt đầu giao thủ.

Thiếu chút đã thua, thực lực Hùng Lan Lan quả thực rất mạnh.

Sắc mặt Lục Vô Song tái nhợt, nói với mọi người một câu.

Vô Song tỷ, thực lực của tỷ mạnh hơn nàng ta.

Lục Thiếu Du nói xong đưa một viên đan dược tam giai cho Lục Vô Song rồi nói: Mau ăn vào, điều tức một lát là có thể khôi phục.

Được.

Lục Vô Song ngẩng đầu nhìn Lục Thiếu Du mỉm cười, nhận đan dược rồi bỏ vào miệng.

Vô Song tỷ, vừa rồi tỷ mới thi triển bí pháp sao? Vì sao trong nháy mắt thực lực lại được đề cao không ít nha.

Dương Diệu hiếu kỳ hỏi.

Vừa rồi mọi người cũng chú ý tới, thực lực của Lục Vô Song khi nãy đột nhiên kéo lên gấp mấy lần mới có thể đánh bại đối thủ, bằng không nàng đã thua rồi.

Không phải bí pháp, nói đến nó trên thực tế ta cũng không biết chuyện gì đã xảy ra.

Lục Vô Song nói.

Người khác nghe thấy lời này còn tưởng nàng muốn giữ bí mật thực lực của mình không chịu nói thật.

Thực tế chính nàng cũng không biết chuyện gì đang xảy ra.

Một đám hề nhảy nhót.

Lúc này Lục Thiếu Du có cảm giác vô số ánh mắt đang nhìn mình, hắn quay đầu lại nhìn thì thấy đám người Hoàng Hổ kia đều dùng ánh mắt tràn ngập hàn ý nhìn hắn.

Đối với mấy người này Lục Thiếu Du cũng chỉ coi như một đám hề nhảy nhót mà thôi.

Môn hạ Triệu Vô Cực hẳn cố ý nhằm tới hắn mà tới.

Nếu như thực sự chọc tới đầu hắn vậy thì coi như bọn họ không may.

Hẳn sẽ không khách khí, có sư phụ Vũ Ngọc Tiền này chí ít hắn ở trong Vân Dương Tông cũng không cần lo lắng tới Triệu Vô Cực kia.

Đám người Hoàng Hổ nhìn về phía bọn họ trong mắt bắn ra hàn ý này càng lạnh lùng, mấy người lập tức cúi đầu dường như đang hội ý chuyện gì đó.

Phanh phanh.

Lúc này giữa sân hai thân ảnh trên đó không ngừng di chuyển tạo ra âm thanh vang vọng.

Lục Thiếu Du nhìn hai người giao thủ, thực lực chênh lệch không lớn, thắng bại rất khó dự đoán.

Từ ba trận đấu này Lục Thiếu Du đối với thực lực đệ tử trẻ tuổi trong Vân Dương Tông cũng có một chút lý giải.

Đệ tử thân truyền trẻ tuổi đại bộ phận đều có tu vi Vũ Phách, muốn kiếm được danh ngạch trên Long bảng ít nhất cũng phải có tu vi Vũ Phách nhị trọng.

Vị trí bố mươi tới năm mươi trên Long bảng hầu như đều là Vũ Phách tam trọng và Vũ Phách nhị trọng.

Vị trí ba mươi tới bốn mươi đều là Vũ phách tứ trọng và ngũ trọng.

Vị trí hai mươi đến bai mươi tu vi đều đạt tới Vũ Phách lục trọng và thất trọng, mà từ mười tới hai mươi hẳn là đều là cường giả thất vọng với Vũ Phách cửu trọng, kinh khủng nhất là mười vị trí đầu tiên, đại bộ phận đều là Vũ Tướng.

Đệ tử trẻ tuổi của Vân Dương Tông quả thực vô cùng kinh khủng.

Lục Thiếu Du thầm nghĩ.

Phanh.

Một lát sau trên sân rộng lúc này không ngừng có kình khí bắn ra bốn phía, người thanh niên áo xanh đã trực tiếp bị đẩy ra khỏi vòng tròn.

́ dám ứng chiến? Tiễn Dương thắng, lấy được vị trí bốn mươi ba.

Hộ pháp tuyên bố kết quả, người thanh niên thắng lợi kia có chút vui vẻ đi xuống.

Ba trận đấu hôm nay quả thực chỉ có trận đấu giữa Hùng Lan Lan và Lục Vô Song mới khiến cho chúng đệ tử phía dưới có chút hưởng thụ về thị giác.

Ba trận đấu đã xong mọi người cũng dự tính đi về.

Trước đây trong miệng Lục Vô Song Lục Thiếu Du cũng biết, Địa Long Đỉnh mỗi tháng đều có mấy trận đấu trên Long bảng, nhưng mà chỉ đầu tháng mới có mà thôi.

Làm gì có ai ăn no rảnh rỗi không có chuyện gì đi khiêu chiến, vạn nhất thua, vận khí không tốt tuy rằng không ảnh hưởng tới tính mạng, thế nhưng bị thương nặng cũng là chuyện bình thường.

Nếu như bị thương nặng cần phải điều dưỡng một hai tháng, thậm chí là nửa năm.

Chuyện này đối với tu vi có ảnh hưởng lớn, mà trong nửa năm này chỉ sợ sẽ bị người khác vượt lên, đến lúc đó cái được không bù nổi cái mất.

Vì vậy có thể nói đệ tử thân truyền coi như là có người muốn trực tiếp khiêu chiến cũng sẽ tìm một lý do trực tiếp từ chối.

Căn bản sẽ không đấu với ngươi.

Trừ phi ngươi xin khiêu chiến từ tháng trước, đến lúc đó do Hộ Pháp thông báo, lúc này mới không còn cách nào từ chối, chỉ có thể khiêu chiến mà thôi.

Có một ít đệ tử trước thời gian khiêu chiến đều trực tiếp đi bế quan.

Vậy ngươi cũng không còn cách nào khác, trong lúc bế quan không thể xuất quan tiếp nhận khiêu chiến của ngươi a.

Đối với khiêu chiến giữa các đệ tử thân truyền với nhau Vân Dương Tông có một quy định chung không giống như đệ tử bình thường, nếu không tiếp nhận khiêu chiến thì trực tiếp bị giảm cấp.

Khiêu chiến trong hàng đệ tử thân truyền, coi như là chính thức khiêu chiến cũng có thể mượn cớ bế quan để từ chối.

Thế nhưng chỉ có thể trốn nửa năm mà thôi.

Nếu như sau nửa năm không tiếp nhận khiêu chiến, tới lúc đó mới dựa theo quy định của tông môn, trực tiếp đạp danh ngạch của đối phương xuống.

Chúng ta đi thôi.

Mọi người chuẩn bị tán đi, lúc này Lục Vô Song cũng nói mới mọi người bên cạnh.

Lục Thiếu Du, ta chính thức khiêu chiến ngươi, ngươi có dám tiếp nhận hay không? Ha ha, nếu như ngươi không tiếp nhận cũng được.

Dù sao đi nữa ngươi cũng mới nhập môn, chưa đủ tư cách đấu trên Địa Long Đỉnh nha.

Nhưng vào lúc này có một tiếng cười to vô cùng kiêu ngạo vang lên, chính là đám người Hoàng Hổ đang lớn tiếng cười nhạo.

Lục Thiếu Du đang muốn rời đi đột nhiên nghe vậy tức thì nhíu mày.

Hoàng Hổ lúc này đang cuồng vọng cười lớn kèm theo một ánh mắt lạnh lùng nhìn hắn.

Những đệ tử chung quanh đang muốn rời đi nghe thấy Hoàng Hổ khiêu chiến Lục Thiếu Du đều lập tức dừng bước.

Tiểu tử, sao nào? Ngươi không dám sao? Nếu như ngươi thích làm rùa đen rút đầu thì cút đi.

Ta cũng không làm khó dễ ngươi, sau này nhìn thấy ta nhớ kêu một tiếng gia gia là được.

Ha ha.

Hoàng Hổ nhìn vào Lục Thiếu Du nở nụ cười lạnh lùng.

Ha ha, nếu như không dám thì sau này nhìn thấy mấy người chúng ta nhớ cũng phải kêu một tiếng gia gia.

Mấy đệ tử chung quanh Hoàng Hổ cũng nở nụ cười nói.

Hoàng Hổ, ngươi biết liêm sỉ không? Một Vũ Phách tứ trọng đi khiêu chiến Vũ Sư cửu trọng, lại còn đắc ý dạt dào, ta đây cũng cảm thấy xấu hổ thay ngươi.

Sắc mặt Lục Vô Song trầm xuống tiến lên một bước nhìn Hoàng Hổ lạnh nhạt nói.

Cơ mặt Hoàng Hổ co quắp vài cái rồi lập tức nói: Vô Song sư muội, cái đó hẳn không có vấn đề gì.

Hắn không phải là Vũ giả tam hệ sao? Ngay cả Ôn Tước cũng đánh chết, tới Địa Long đỉnh rồi lẽ nào sợ chết không dám ứng chiến?Vừa nói xong, Hoàng Hổ lại nhìn về phía Lục Thiếu Du lạnh nhạt nói: Tiểu tử, lẽ nào ngươi chỉ biết trốn dưới đũng quần nữ nhân sao? Hay là ngươi cứ tiếp tục trốn trong đũng quần nữ nhân đi.

Lục Thiếu Du lạnh nhạt nhìn về phía Hoàng Hổ, trên mặt không đổi sắc.

Thế nhưng đám người Lục Vô Song, Độc Cô Băng Lan, Thúy Ngọc, Dương Diệu đều có cảm giác quanh thân Lục THiếu Du đang tỏa ra từng trận hàn ý.

Thiếu Du, Hoàng Hổ chính là Vũ Phách tứ trọng, ngươi chỉ mới là Vũ Sư cửu trọng, không cần để ý tới hắn.

Lục Vô Song do dự một chút rồi nói.

Hoàng Hổ, ngươi làm vậy thì có bản lĩnh gì? Có bản lĩnh thì cùng ta chiến một hồi.

Sắc mặt Độc Cô Băng Lan trầm xuống, lập tức tiến lên nói.

Băng Lan sư muội, ngươi cùng ta giao thủ ta sợ bản thân sẽ làm muội tổn thương, hay là thôi đi.

Hoàng Hổ cười lớn một tiếng rồi nhìn về phía Lục Thiếu Du nói: Tiểu tử, lẽ nào ngươi thực sự chỉ biết trốn trong đũng quần của nữ nhân sao? Bản thân ngươi không dám đứng ra sao? Một đám hề nhảy nhót mà thôi cũng dám kêu gào, ngươi muốn khiêu chiến ta sao? Ngươi còn chưa có tư cách này.

Lục Thiếu Du nhàn nhạt nói: Chỉ là hôm nay ta sẽ thành toàn cho ngươi.

Ta và ngươi cược hai thứ, thứ nhất cược vị trí thứ ba mươi sáu trên Long bảng của ngươi, thứ hai, nếu ngươi thua sau này gặp ta một lần thì phải gọi ta một tiếng gia gia một lần.

Thiếu Du, Hoàng Hổ này chiếm giữ vị trí ba mươi sáu trên Long bảng, thực lực rất mạnh, đệ đừng để ý tới hắn.

Nam tử hán co được giãn được, sau này thực lực mạnh hơn báo thù cũng chưa muộn.

Lục Vô Song trong lòng đầy lo lắng nói.

Thực lực của Lục Thiếu Du nàng đã nhìn thấy qua, thế nhưng Hoàng Hổ này chính là cường giả bài danh thứ ba mươi sáu trên Long bảng, thực lực tuyệt đối là cường hãn.

Vô Song tỷ, co được giãn được chính là rùa nha, không phải là nam tử hán.

Yên tâm đi, một tên hề mà thôi, không đủ để lọt vào trong mắt đệ.

Lục Thiếu Du khẽ cười một tiếng nói.

Lúc này, đối diện Lục Thiếu Du vẻ mặt Hoàng Hổ có chút biến đổi, hắn thật không ngờ Lục Thiếu Du thực sự ứng chiến.

Vốn bọn họ cũng chỉ muốn lăng nhục Lục Thiếu Du một phen mà thôi, căn bản không ngờ tới hắn sẽ ứng chiến.

Sao nào? Ngươi không dám sao? Không dám thì cút ra xa một chút.

Lục Thiếu Du lạnh nhạt nói một tiếng.

Lục Thiếu Du này quả thực vô cùng kiêu ngạo giống như lời đồn nha.

Không phải chỉ có tu vi Vũ Sư cửu trọng sao? Hoàng Hổ này là cường giả bài danh thứ ba mươi sáu, trong hàng đệ tử thân truyền cũng được coi là một cường giả, bằng vào chút thực lực của Lục Thiếu Du không có khả năng thắng hắn.

Vũ Sưu cửu trọng đấu với Vũ Phách tứ trọng, nếu Lục Thiếu Du này thắng ta sẽ cắt cái đầu này.

Thế nhưng dù sao Lục Thiếu Du cũng là Vũ giả tam hệ, những tin đồn gần đây truyền tới dường như cũng không phải là giả.

Những đệ tử thân truyền đứng xem lúc này không ngừng nghị luận.

Đại bộ phận người ở đây cũng không xem trọng Lục Thiếu Du.

Thiên phú của Lục Thiếu Du vô cùng mạnh, đây là điểm không thể phủ nhận.

Thế nhưng thiên phú và thực lực không giống nhau.

Trên phương diện thực lực Vũ Sư cửu trọng làm sao có thể chống lại Vũ Phách tứ trọng? Nói cách khác là làm sao chống lại cường giả xếp thứ ba mươi sáu trên Long bảng?̀ nhảy nhót.

(1) Khặc khặc.

Vẻ mặt Hoàng Hổ trầm xuống, lạnh lùng cười nói: Tiểu tử, đây là ngươi tự mình tìm chết.

Ta đáp ứng với ngươi, chỉ là, nếu như ngươi thua thì ngoài mỗi lần nhìn thấy ta phải kêu một tiếng gia gia ra thì đầu Thiên Sí Tuyết Sư của ngươi cũng thuộc về ta.

Hoàng Hổ đúng là tham lam, ngay cả Thiên Sí Tuyết Sư của Lục Thiếu Du hắn cũng muốn, vị trí Long bảng của hắn cũng không bằng một đầu Thiên Sí Tuyết Sư nha.

Nghe Hoàng Hổ nói vậy mọi người tức thì không ngừng nghị luận.

Thành giao.

Lục Thiếu Du lạnh nhạt nói một tiếng, Vũ Phách tứ trọng, cường giả Long bảng thì sao? Thời điểm hắn từ Quỷ Vũ Tông ra chỉ có tu vi Vũ Sư ngũ trọng cũng có thể đánh chết Vũ Phách bát trọng của Cửu Hoa Môn.

Hiện tại tu vi của hắn đã đạt tới Vũ Sư cửu trọng, tuy rằng không thể bại lộ toàn bộ thực lực thế nhưng đánh đập tên Hoàng Hổ này thì dư sức.

Ba vị hộ pháp, không biết chúng ta khiêu chiến lẫn nhau cá vị trí trên Long bảng có vấn đề gì không?Lục Thiếu Du bay tới bên người ba vị hộ pháp hành lễ rồi hỏi.

Đối với bài danh trên Long bảng này hắn có chút hứng thú, đầu tiên tài nguyên tu luyện sẽ nhiều hơn không ít.

Nếu các ngươi đều đồng ý đương nhiên là có thể.

Ba vị hộ pháp bàn luận một chút rồi nói.

Vậy xin ba vị hộ pháp làm chứng.

Lục Thiếu Du nói.

Chuyện này đương nhiên không thành vấn đề.

Ba vị hộ pháp cười nói.

Lục Thiếu Du gần đây thanh danh lên cao, bọn họ đều nghe nói qua.

Lúc này lại thấy Lục Thiếu Du là Vũ Sư cửu trọng lại đi đám ứng khiêu chiến của một Vũ Phách tứ trọng, bọn đều vô cùng muốn biết kết quả.

Chư vị sư huynh sư tỷ ở đây mời mọi người cùng với ba vị hộ pháp làm chứng cho chúng ta có được không?Lục Thiếu Du lạnh nhạt nhìn về phía đệ tử chung quanh nói một tiếng.

Lục Thiếu Du, yên tâm đi.

Nếu có người dám gian trá ta tuyệt đối sẽ không tha cho hắn.

Thiết chưởng Cuồng Ngưu ta sẽ giúp ngươi xả giận.

Lúc này có một thanh âm vang lên bên tai Lục THiếu Du.

Thiếu Du, đây là sư huynh Cuồng Ngưu của tỷ, bài danh thứ ba mươi mốt trên Long bảng.

Lục Vô Song nói với Lục Thiếu Du.

Hóa ra là Cuồng Ngưu sư huynh.

Lục Thiếu Du thi lễ, hắn đoán Thiết Chưởng Cuồng Ngưu này hẳn là Vũ giả thổ hệ, dáng người tục tằn, lực lưỡng, quả thực có chút vị đạo giống trâu.

Đệ tử Tạ trưởng lão Lục Thiếu Du cũng không có một chút phản cảm nào, những đệ tử của trưởng lão khác trên Vân Dương Tông này dường như cũng không tệ lắm.

Đừng khách khí, ta cũng không quen nhìn bộ dạng tên kia, Vũ Phách tứ trọng khiêu chiến Vũ Sư cửu trọng, thật đúng là mất mặt.

Nếu như có thể thẳng thì thu thập hắn một trận.

Nếu thua cũng không có gì, đến lúc đó ta thu thập hắn dùm ngươi.

Thiết Chưởng Cuồng Ngưu không lạnh không nhạt nói với Lục Thiếu Du.

Lục Thiếu Du, lên đi, chúng ta làm chứng giúp ngươi, để cho ngươi đoạt vị trí ba mươi sáu kia.

Chu vi chung quanh lúc này có không ít đệ tử nổi lên hảo cảm với Lục THiếu Du.

Cả đám lúc này đều có chung cảm nghĩ là Lục Thiếu Du tuy rằng kiêu ngạo thế nhưng nếu ngươi không nhục mạ hắn thì hắn quả thực rất lễ phép, thái độ làm người cũng tốt.

Chỉ là đại bộ phận đệ tử cũng không xem trọng Lục Thiếu Du cho lắm.

Lục Thiếu Du này bình thường vô cùng kiêu ngạo, lẽ nào hắn cho rằng có Vũ trưởng lão bao che làm muốn làm gì thì làm sao? Đây chính là Địa Long đỉnh, đến lúc bị thương cũng không thể trách người khác.

Hoàng Hổ chính là Vũ Phách tứ trọng, vũ kỹ Hoàng cấp cao giai Hỏa Diễm Đao được hắn thi triển tới lô hỏa thuần thanh, đã có không ít cường giả trên Long bảng bại dưới tay hắn.

Vũ Sư cửu trọng có thể đánh bại Vũ Phách tứ trọng quả thực là gặp quỷ.

Mọi người đều không ngừng nghị luận, lúc này Hoàng Hổ đã cười lạnh nhảy lên trên đài nhìn về phía Lục Thiếu Du nói: Tiểu tử, mau lên, hôm nay ta sẽ cho ngươi biết thế nào là cường giả Long bảng, bằng vào chút thực lực của ngươi mà dám khua môi múa mép trước mặt cường giả Long bảng chỉ là một thằng hề mà thôi, ngươi chuẩn bị gọi gia gia đi.

Lão đại, tiểu tử kia quá kiêu ngạo, mau đánh cho hắn một trận.

Tiểu Long lúc lắc cái đầu, trong mắt ra hàn ý.

Đánh hắn một trận thì đơn giản, chỉ là muốn giấu diếm một chút sự tình thì có chút khó khăn.

Yên tâm đi, một tên hề mà thôi, lão đại ngươi còn chưa để hắn vào trong mắt.

Lục Thiếu Du nói với Tiểu Long một tiếng, trong mắt bắn ra sát ý rồi lập tức đi về phía trước.

Thiếu Du, cẩn thận một chút.

Hai âm thanh nhẹ nhàng vang lên, chính là hai người Lục Vô Song và Thúy Ngọc vừa lên tiếng.

Yên tâm đi.

Lục Thiếu Du lạnh nhạt nói, chân khí dưới chân chớp động thân thể nhanh chóng nhảy vào giữa đài.

Sưu.

Thân ảnh Tiểu Long trong nháy mắt cũng rơi xuống bờ vai của Độc Cô Băng Lan.

Thả người rơi xuống đất, quần áo cũng không có một chút dị động nào.

Thân thể cao ngất của Lục Thiếu Du đứng đó, chu vi không gian chung quanh hắn có một cỗ chân khí vô hình tỏa ra.

Khí tức ổn định, Vũ giả tam hệ có lẽ có một chút năng lực nào đó, chỉ là muốn kiêu ngạo trước mặt Vũ Phách tam trọng thì quả thực còn chưa đủ.

Chu vi chung quanh có không ít đệ tử nhìn vào thân ảnh của Lục Thiếu Du, lúc này mọi người cũng có chút mong chờ, Vũ phách tứ trọng khiêu chiến Vũ Sư cửu trọng, kết quả rốt cuộc sẽ như thế nào? Lớn lên quả thực có chút anh tuấn chỉ là thực lực thấp một chút, tiểu tử không biết lượng sức, hy vọng hắn không bị Hoàng Hổ chà đạp quá thảm.

Một nữ tử mặc bạch y khóe miệng khẽ cong lên nói.

Hy vọng tới lúc đó đừng để Hoàng Hổ một chiêu đánh bại, bằng không mặt mũi của Vũ trưởng lão bị hắn làm đổ hết.

Một thanh niên mặc hắc y có chút hả hê nói.

Lúc này, ba vị Hộ pháp cũng có chút chờ mong nhìn chăm chú vào giữa sân.

Nói thật ba người bọn họ cũng không xem trọng Lục Thiếu Du.

Ba người khẩn trương nhìn vào giữa sân là bởi vì Lục Thiếu Du là đệ tử của Vũ trưởng lão, nếu như xảy ra chuyện gì bọn họ nhất định sẽ vô cùng thảm.

Lấy tính cách bao che khuyết điểm của Vũ trưởng lão, đến lúc đó ba người chết cũng không hết tội.

Tiểu tử, ta bội phục dũng khí của ngươi, chỉ là ta sẽ không khách khí với ngươi đâu.

Nhìn về phía Lục Thiếu Du, Hoàng Hổ lạnh lùng nói.

Ở trước mặt ta ngươi chỉ là một tên hề đang nhảy nhót mà thôi.

Lục Thiếu Du lạnh nhạt nói, chân khí quanh thân bùng lên nhìn chung quanh rồi khẽ lẩm bẩm: Không có cường giả Vũ Suất ở đây, hẳn sẽ không hoài nghi.

Tiểu tử, há miệng to cẩn thận không đầu lưỡi thụt lại đấy, hôm nay ta nhất định phải giáo huấn ngươi.

Hoàng Hổ lạnh nhạt nói.

Có thể bắt đầu được rồi, đừng nói nhiều lời vô ích.

Lục Thiếu Du lãnh đạm nói, mà lúc này tay Lục Thiếu Du không ngừng đánh ra thủ ấn.

Tiểu tử cuồng vọng, xem ta giày vò ngươi thế nào.

̀ nhảy nhót.

(2)Cơ mặt Hoàng Hổ giật giật, sắc mặt lạnh lùng.

Sau khi đánh ra thủ ấn thân thể chấn động, một đạo chưởng ấn trực tiếp bắn về phía trước mang theo kình khí sắc bén, tu vi Vũ Phách tứ trọng, trình độ cường hãn ra sao không cần phải nghi ngờ.

Chưởng ấn không có chút hoa mỹ trực tiếp xé rách không trung, tiếng nổ vang không ngừng vang lên bên tai.

Lục Thiếu Du không chút hoang mang, quanh thân trong nháy mắt được bao phủ bởi một tầng quang mang, Thanh Linh Khải Giáp được khởi động, thủ ấn trong tay tiếp tục biến hóa, một cỗ quang mang nhàn nhạt đang ngưng tụ.

Vũ kỹ phòng ngự, Lục Thiếu Du không ngờ lại có vũ kỹ phòng ngự.

Điều này cũng không có gì là kỳ quái, trong hàng đệ tử thân truyền chúng ta người có vũ kỹ phòng ngự cũng không ít.

Tiểu tử, tiếp một chưởng của ta.

Trong nháy mắt này chưởng ấn mang theo khí thế cuồng bạo của Hoàng Hổ đã tới vị trí cách người Lục Thiếu Du mười thước, kình phong cường hãn bắn đến đầu tiên.

Ở trước mặt ta ngươi chỉ là tên hề đang nhảy nhót mà thôi.

Lục Thiếu Du đột nhiên hét lớn một tiếng, nhưng vào lúc này, từ trong mắt hắn bắn ra hai đạo quang mang kỳ dị, một cỗ khí tức quỷ dị mà vô hình trong nháy mắt khuếch tán, toàn bộ không gian chung quanh như dừng lại.

Lúc này sát khí và hàn ý trong người Lục Thiếu Du đột nhiên tuôn ra, Hoàng Hổ trước mắt này Lục Thiếu Du không thể buông tha, bởi vì hắn là đệ tử Triệu Vô Cực.

Tên hề này không ngừng khiêu khích hắn cho nên hắn phải cho bọn chúng một lần giáo huấn nữa.

Trận chiến này hắn không phải khổ chiến mà là cần một thắng lợi tuyệt đối, nghiền nát tất cả những thứ chắn đường.

Lục Thiếu Du thi triển ra Hư Linh Huyễn Ấn, linh kỹ Hoàng cấp cao giai, trong lúc bất ngờ cho dù đối phương có tu vi Vũ Phách tứ trọng cũng sẽ bị thương.

Linh hồn lực của Vũ Phách tứ trọng còn chưa đủ trình độ để chống lại sự ăn mòn của Hư Linh huyễn ấn.

Trận chiến này Lục Thiếu Du cảnh cáo Triệu Vô Cực chỉ là tiện thể mà thôi.

Điều quan trọng là hắn phải khiến cho Vân Dương Tông chú ý thì mới càng thu được nhiều tài nguyên tu luyện, đây mới là mục tiêu chủ yếu của Lục Thiếu Du.

Thế nhưng muốn đạt được mục đích này hắn cần một khối đá kê chân tốt.

Mà Hoàng Hổ trước mặt này tuyệt đối là một khối đá kê chân không tồi, đồng thời còn có thể dọa hổ, cớ sao không làm?Về phần kiêu ngạo, Lục Thiếu Du cũng không quan tâm cho lắm, hắn cũng không phải Lục Thiếu Du đáng thương không có chút năng lực phản kháng như trước.

Giờ phút này hắn tuy rằng còn chưa được coi là cường giả thế nhưng hắn cũng không phải là một con ốc sên yếu mềm.

Lúc này trong đầu Lục Thiếu Du khẽ động, Hư Linh Huyễn Ấn được thi triển ra, phía bên ngoài mọi người thấy một màn vô cùng quỷ dị Hoàng Hổ dường như đã bị hóa đã.

Lẽ nào ta nhìn nhầm? Hình như là linh lực?Thúy Ngọc nhướng mày, trong đôi mắt xinh đẹp hiện lên chút nghi hoặc.

Hoàng Hổ lúc này cũng vô cùng hoảng hốt, trong mắt đối phương có một cỗ lực lượng quỷ dị bắn ra, hắn chỉ liếc mắt nhìn một cái tức thì cảm giác thấy có một cỗ năng lượng cuồng bạo mà vô hình tiến vào trong mắt sau đó lập tức chui vào đại não của hắn.

Khi hắn phát hiện ra cỗ năng lượng này thì đã muộn rồi, cảnh tượng trước mặt trong nháy mắt biến hóa, trong đầu tức thì mê muội.

Chu Tước Quyết.

Sau khi thôi động Hư Linh Huyễn Ấn làm ảnh hưởng tới Hoàng Hổ Lục Thiếu Du lập tức thi triển Chu Tước Quyết, trước người Lục Thiếu Du hiện tại có từng đạo quang mang kỳ dị bao phủ trước người hắn, một cỗ khí tức khiến tim người khác đập nhanh phóng lên cao.

Nói thì chậm nhưng mọi thứ diễn ra chỉ trong nháy mắt, lúc này quanh thân Lục Thiếu Du phát ra lực lượng kinh khủng khiến cho không gian chung quanh chấn động.

Quang mang bảy màu đã bắt đầu đan xen với nhau, lập tức ngưng tụ thành một đầu phượng hoàng bằng năng lượng hai cánh tràn ngậm hỏa diễm khiến cho không gian chung quanh ầm ầm chấn động.

Không có một dấu hiệu nào báo trước, đầu phượng hoàng bằng năng lượng kia trong nháy mắt hóa thành một đầu phượng hoàng vài trăm thước hỏa diễm quanh thân không ngừng rít gào, khí tức cuồng bạo phóng lên cao, cả không trung dường như tràn ngập trong hỏa diễm.

Dưới vô số ánh mắt kinh hãi của mọi người đầu phương hoàng bằng năng lượng này lượn một vòng trên không trung rồi lập tức đánh về phía Hoàng Hổ.

Vũ kỹ thật khủng khiếp.

Đây là vũ kỹ gì? Không ngờ lại quỷ dị như vậy.

Khí tức quá kinh khủng, lẽ nào đây là vũ kỹ Huyền cấp sao?Lúc này Lục Thiếu Du thôi động Chu Tước Quyết đã khiến cho mọi người chấn kinh.

Vũ Sư cửu trọng không ngờ có thể thôi động năng lượng kinh khủng như vậy, quả thực làm cho người ta chấn động, tức thì mọi người ồ lên không ngớt.

Dưới sự kinh ngạc và khiếp sợ của mọi người, đầu phượng hoàng do năng lượng ngưng tụ thành mang theo thanh thế mênh mông đánh tới trước người Hoàng Hổ.

Hoàng Hổ trong nháy mắt bị Hư Linh Huyễn Ấn làm cho đình trệ lúc này đã khôi phục lại, thanh tỉnh một chút.

Thế nhưng lúc này lại có một cỗ khí tức khiến cho hắn phát lạnh đã phủ xuống.

Cảm giác được sự kinh khủng của cỗ khí tức này trong mắt hắn có chút kinh ngạc, mà hết thảy những việc này đều đột nhiên xảy ra khiến cho hắn kinh ngạc.

Hỏa diễm đao.

Hoàng Hổ nhanh chóng thôi động một kích cực mạnh của mình, một thanh đao bẳng hỏa diễm được ngưng tụ trong nháy mắt.

Chậm rồi, bại cho ta.

Lục Thiếu Du lạnh lùng quát lên một tiếng, bàn tay vỗ về phía xa, đồng thời đầu phượng hoàng do năng lượng ngưng tụ mang theo khí tức kinh khủng kia trong nháy mắt bành trướng rồi ầm ầm nổ tung.

Giờ phút này, khí tức kinh khủng khiến cho mọi người nhanh chóng lùi lại, hai mắt hiện lên sự hoảng sợ.

Bang.

Hỏa cầu nổ tung, năng lượng hỏa diễm kinh khủng trong không trung liên tiếp nổ tung, khí tức cuồng bạo khuếch tán ra không gian chung quanh.

Cạch.

Dưới lực lượng kinh khủng này, lúc này mặt đất cứng rắn phía dưới sân rộng không ngừng vang lên tiếng răng rắc tạo ra từng cái khe một, dưới vô số án mắt chấn động nhanh chóng dài ra, tạo thành một cái mạng nhện trên sân.

Lẽ nào.

Hắn thực sự là Vũ Sư cửu trọng sao? Không có khả năng.

Vũ Sư cửu trọng không có lực lượng cường hãn như vậy.

Khí tức kinh khủng, thực lực cường hãn khiến cho mọi người không thể tin nổi.

Phốc.

Khí tức kinh khủng kia cũng không biến mất mà lúc này trong không khí cuồng bạo đột nhiên có một ngụm máu tươi phun ra.

Lập tức có một thân ảnh đột nhiên từ trong kình khí cuồng bạo bắn ra, nhanh chóng bắn ra ngoài trăm thước, rơi xuống sát biên giới chiếc dây đỏ.

Khục khục.

Hoàng Hổ tiếp tục phun ra một ngụm máu, sắc mặt trắng bệch.

Quần áo trên người bị nghiền nát, hỏa diễm đao của hắn còn chưa ngưng tụ xong đã bị một cỗ lực lượng lớn đến mức hắn không thể chống lại đánh xuống.

Lúc này mọi người, bao gồm cả ba vị hộ pháp đều nhìn chằm chằm vào Hoàng Hổ nằm trên mặt đất đều không nói nên lời, chung quanh một mảnh tĩnh lặng.

Một chiêu, chỉ một chiêu Hoàng Hổ đã thất bại.

Từ đáy lòng mọi người không khỏi cảm thấy lạnh toát.

Xem tiếp...

con-mat-ao-thi

  • Linh vũ thiên hà

  • truyện tranh Linh vũ thiên hà

  • truyện Linh vũ thiên hà

  • Linh vũ thiên hà truyện chữ

  • đọc truyện Linh vũ thiên hà

  • Linh vũ thiên hà chap

  • truyenfull.vn

  • truyenfull.vip

  • truyenfull.vip

  • truyen.tangthuvien.vn/

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License