con-mat-ao-thi

Ba lĩnh vực này, Giang Trầη cảm thấy tương đối nắm chắc.

Đương nhiên Giang Trầη cũng không định một hơi lấy ra toàn bộ.

Hắn đang suy nghĩ trong mấy lĩnh vực này chọn ra một loại đan dược.

Chuyện này đối với Giang Trầη mà nói cũng không phải là việc khó.

Chỉ cần hơi tìm, Giang Trầη đã có đáp án.

Đan dược trợ giúp Đế cảnh đỉnh phong đột phá Thiên Vị có một loại gọi là Thái Nhất Bổ Thiên đan, loại đan dược này tên như ý nghĩa.

Trợ giúp những Đế cảnh đỉnh phong thiên phú không đủ, tăng lên xác suất thành công trùng kích Thiên Vị của bọn họ.

Bổ Thiên, Bổ Thiên, là bổ sung khuyết điểm thiên phú.

Nói trắng ra là thiên phú và thực lực của bản thân tu sĩ không có nắm chắc quá lớn đột phá Thiên Vị.

Mà đan dược này có thể đền bù phần thiên phú và thực lực chưa đủ này.

CHo nên tên đan dược này mới gọi là Thái Nhất bổ thiên đna.

Mà loại đan dược giúp Thiên Vị vô điều kiện tăng lên một trọng cảnh giới gọi là Đỉnh Thiên đan.

Đan như tên, là loại đan dược có thể giúp một bước nâng cao tu vi trong cảnh giới Thiên Vị.

Loại thứ ba là trợ giúp cường giả Thiên Vị né tránh tai kiếp, loại đan dược này càng thêm thần kỳ, tên là Thiên Thanh Khí lãng đan, tài liệu càng khó thu thập, quá trình luyện chế phiền phức, cũng quý hiếm nhất.

Đối với Giang Trầη mà nói, ba loại đna dược này, đan phương không thành vấn đề.

Đều ở trong đầu của hắn.

Quá trình luyện chế cũng không quá khó khăn, Giang Trầη cũng có thể nhẹ nhõm vượt qua được.

Mà chỗ khó khăn nhất chính là hắn không xác định tài liệu của ba loại đan dược này, trong Vạn Uyên đảo có thể thu thập được toàn bộ hay không.

Hắn lựa chọn ba loại đan dược này, nói một cách tương đối, độ khó khi thu thập tài liệu tương đối thấp.

Đan dược khó hơn một chút, thậm chig Giang Trầη còn không thèm cân nhắc qua.

Hắn tin chắc rằng, những đan dược càng khó hơn kia, tài liệu tuyệt đối không thu thập được ở Vạn Uyên đảo này.

Ba loại đan dược này, Giang Trầη viết ra đan phương của chúng, đồng thời bên trong thần thức lại tinh tế diễn luyện lại vài lần, xác định không có vấn đề gì, lúc này mới coi như quyết định.

Nếu như ba loại đan dược này không thể thu thập tài liệu, như vậy những đan dược càng thêm cao minh khác, càng không thể nào nói tới được.

Ba loại đan dược này Giang Trầη cũng đã chọn lựa cực kỳ kỹ càng.

Sau khi chọn ra, vừa rạng sáng ngày thứ hai, Giang Trầη đã đi tìm Tử Xa MânTử Xa Mân thấy Giang Trầη từ sớm đã tới, cũng có chút ngoài ý muốn.

Thiệu Uyên, ngươi không phải có ý nghĩ gì chứ? Hiệu suất rất cao a.

Giang Trầη cười nói: Thời gian không đợi người a.

Hiện tại nhu cầu cấp bách của ta là được thánh địa ủng hộ toàn bộ.

Cho nên nhiệm vụ này ta phải mau chóng hoàn thành.

Nếu như ngươi có thể hoàn thành nhiệm vụ lửa giận báo thù.

Ta tin rằng thánh địa nhất định sẽ toàn lực ủng hộ ngươi.

Lúc đó ngươi đối với Đại thánh chủ, cho dù là Thánh tổ đại nhân đưa ra yêu cầu, bọn họ cũng sẽ trịnh trọng cân nhắc.

Dù sao thiên phú ngươi một khi toàn bộ thiên hạ biết, thánh địa tất sẽ không từ bất kỳ giá nào giữ lại ngươi.

Giang Trầη nghe vậy cũng cười vui vẻ.

Trên thực tế, đề nghị của hắn để cho Vĩnh Hằng thánh địa tổ chức một lần thịnh hội, mời cự đầu đan đạo khắp nơi tới tham dự, tuy rằng là vì chuẩn bị chiến một trận với Thạch Huyền kia.

Thế nhưng trên thực tế cũng là vì dương danh lập vạn, làm cho Vĩnh Hằng thánh địa có thể nhận thức tiềm lực và thiên phú của hắn cho rõ ràng.

Bởi như vậy, hắn cũng có đầy đủ vốn liếng đàm phán với thánh địa, làm cho bọn họ toàn lực ủng hộ hắn cầu hôn Hoàng Nhi, làm cho bọn họ nhận thức được, mình có đầy đủ tư cách, để cho thánh địa đi đắc tội Hạ Hầu gia tộc.

Thứ Giang Trầη cần làm chỉ là chứng minh cho Thánh địa tới.

Nghĩ tới đây Giang Trầη cũng phấn chấn, nói ra: Tử Xa trưởng lão, ở đây của ta có chút thu hoạch, nhưng mà đây là truyền thừa tổ truyền của ta, vô cùng trân quý, ta hy vọng thánh địa tôn trọng truyền thừa gia tộc ta, không nên bức bách ta cống hiến cho thánh địa.

Tử Xa Mân vội nói: Đây là truyền thừa của ngươi, ngươi có nguyện ý cống hiến hay không, quyết định nằm ở chỗ ngươi.

Thánh địa tuyệt đối không có khả năng bức bách ngươi.

Lúc này tự nhiên Tử Xa Mân phải nói tốt đẹp một chút.

Mặc dù Thánh địa có dã tâm này, nhưng không phải là lúc vạn bất đắc dĩ, cũng không ép buộc.

Một chút phong độ đó, Vĩnh Hằng thánh địa vẫn có.

Thiệu Uyên, thu hoạch theo như lời ngươi nói không biết là thứ gì?Trong lòng Tử Xa Mân tràn ngập hiếu kỳ.

Làm cho tu sĩ Đế cảnh đỉnh phong trùng kích Thiên Vị, khi đó sẽ tăng thêm ba thành nắm chắc.

Không biết loại đan dược này trên thị trường có không? Tăng tỷ lệ khi trùng kích Thiên Vị hay sao?Tử Xa Mân chấn động: Loại đan dược này trên thị trường có, nhưng mà sức thuyết phục lại cơ hồ không có.

Trên cơ bản loại đan dược này đều không nhìn ra chút hiệu quả nào.

Ba thành nắm chắc như lời ngươi nói có căn cứ chuẩn xác hay không? Căn cứ chuẩn xác thì chưa nói tới, nhưng mà người vốn chỉ có hai ban thành nắm chắc trùng kích Thiên Vị, một khi phục dụng loại đan dược này, xác suất thành công tăng lên ngoài năm thành, lúc đó có thể đánh cuộc.

Nói một cách khác, mười thiên tài trùng kích Thiên Vị, mọi người nhìn vào có lẽ chỉ thấy một hoặc hai người có thể trùng kích Thiên Vị.

Nhưng mà nếu như đều phục dụng đan dược này mà nói, có lẽ có ba bốn, thậm chí năm sáu người trùng kích Thiên Vị thành công.

Tử Xa Mân rung động: Ngươi xác định có tác dụng khoa trương như vậy? Có.

Nhưng mà tài liệu luyện chế loại đan dược này ta không xác định Vĩnh Hằng thánh địa có thể thu thập được hay không.

Dù sao trước mắt ta chưa bao giờ gặp qua loại tài liệu này.

Nếu không ta nhất định đã luyện chế ra một đám trên tay.

Cần tài liệu gì, ngươi cứ nói ra xem nào?Giang Trầη cũng không nói gì, đem một phần danh sách tài liệu đưa cho Tử Xa Mân.

Những tài liệu này, xin Tử Xa trưởng lão xem qua.

Tử Xa Mân tiếp nhận, sau khi tiếp nhận, vẻ mặt vui mừng: Những tài liệu này, Vĩnh Hằng thánh địa chúng ta có thể thu thập được.

Theo ta thấy, Thái Nhất Long Lân quả này hẳn là chủ tài liệu a.

Trừ loại tài liệu này ra, những tài liệu khác, đều không khó thu thập.

Ha ha, Tử Xa trưởng lão quả nhiên có con mắt tinh tường.

Danh sách của Giang Trầη không có phân chủ và thứ, Tử Xa Mân chỉ liếc mắt là nhìn ra, quả thực không đơn giản chút nào.

Thái Nhất Long Lân quả, có thể ngộ chứ không thể cầu.

Tồn kho trong thánh địa chúng ta, theo ta được biết đã có ba khỏa Thái Nhất Long Lân quả.

Chính là thứ mà năm đó lúc Tử Mục trưởng lão còn sống, ngắt được ở một chỗ biển sâu, nham thạch nóng chảy quanh năm.

Thứ này vô cùng quý hiếm, cho nên luôn ở trong bảo khố.

Cũng không có ai có tư cách dùng chúng.

Giang Trầη cũng thở dài: Tử Mục trưởng lão thu hay sao? Nói như vậy trong tối tăm dường như quả thực có thiên ý a.

Có lẽ thực sự là như vậy.

Tử Xa Mân cũng cảm thấy không thể tưởng tượng được, nhưng mà Tử Xa Mân vẫn có chút không yên lòng: Thiệu Uyên, ngươi nói loại đan dược này bởi vì không có định lượng cụ thể, ngươi nói tăng lên ba thành nắm chắc, chỉ sợ người khác cũng khó mà tin được.

Vậy ý của Tử Xa trưởng lão là?Giang Trầη hỏi.

Lão phu không có ý tứ khác, ta chỉ lo lắng, sức thuyết phục của đan dược này không đủ, mọi người không tín nhiệm a.

Tử Xa Mân đưa ra lo lắng của hắn.

Ha ha, bất luận một loại đan dược nào mới được đẩy ra, ngay từ đầu đều có nghi vấn, hiểu lầm, tất cả mọi người đều không dễ tin tưởng a.

Đối với chuyện này Giang Trầη cũng không quá cảm thấy kỳ quái: Bất luận một loại đan dược nào một khi mở rộng đều cần có thời gian, đều cần sự thực chứng minh.

Đúng vậy.

Tử Xa Mân gật đầu, như có điều suy nghĩ.

Tử Xa trưởng lão, Thái Nhất Bổ Thiên đan này nếu như còn chưa đủ, như vậy thì đan dược vô điều kiện khiến cho cường giả Thiên Vị tăng lên một trọng thực lực thì sao? Vô điều kiện tăng lên một trọng?Tử Xa Mân triệt để khiếp sợ, thân thể giống như lò xo, bỗng nhiên nhảy dựng lên, hai mắt tràn ngập vẻ cổ quái, gắt gao nhìn qua Giang Trầη: Ngươi.

.

.

Ngươi không phải nói xạo đó chứ? Còn có đan dược thần kỳ như vậy? Cảnh giới Thiên Vị cũng có thể vô điều kiện tăng lên một bậc? Nói là vô điều kiện là có chút khoa trương.

Nhưng mà nếu như một người đạt tới cực hạn võ đạo, ví dụ như Thiên Vị tứ trọng phục dụng loại đan dược này sẽ đẩy cực hạn của hắn lên trên, có lẽ Thiên Vị ngũ trọng mới là cực hạn của hắn.

Đương nhiên nếu như là Thiên Vị sơ giai mà nói, trên cơ bản sau khi phục dụng, đều có hiệu quả có thể nhìn thấy được.

Nếu như là Thiên Vị trung giai, nhanh thì mấy tháng, nhiều thì ba tới năm năm cũng sẽ thấy hiệu quả.

Nếu như là Thiên Vị cao giai mà nói, có lẽ muốn thấy được hiệu quả thì cần thời gian dài một chút.

Nhưng mà loại đna dược này tuyệt đối có thể khiến cho cường giả Thiên Vị vô điều kiện tăng lên một trọng cảnh giới, chỉ bất quá là thời gian dài hay ngắn mà thôi.

Tử Xa Mân nghe Giang Trầη giải thích, trên mặt vẫn tràn ngập vẻ khó có thể tin nổi như cũ: Loại đan dược vô điều kiện tăng lên một trọng này, ở Thánh Cảnh, Hoàng cảnh, đều từng có người nghe nói qua.

Nhưng mà tới Đế cảnh, loại đan dược vô điều kiện tăng lên một trọng này chưa từng nghe nói qua.

Về phần Thiên Vị, vô điều kiện tăng lên, nghe nói qua càng thêm khoa trương.

Giang Trầη cười cười, hắn cũng biết, cách nói này quả thực quá mức rợn người.

Đối với người Vạn Uyên đảo mà nói, loại đan dược cấp độ này, rõ ràng đã vượt quá nội tình của Vạn Uyên đảo.

Tử Xa trưởng lão, khỏa đan dược này gọi là Đỉnh Thiên đan.

Trong trí nhớ truyền thừa của ta, đan dược này quả thực có công hiệu như vậy.

Nghe nói là thần nhân thái cổ sáng chế, hơn nữa tài liệu của khỏa đan dược này càng khó thu thập.

Ta chỉ lo lắng tài liệu của loại đan dược này có lẽ căn bản không thu thập được.

Cho nên trước đó ta cũng không có nói.

Tử Xa Mân hốt hoảng, trong lúc nhất thời, ánh mắt nhìn qua Giang Trầη phức tạp vô cùng.

HIện tại hắn rất ngạc nhiên, huyết mạch truyền thừa của người trẻ tuổi này rốt cuộc có bao nhiêu khoa trương.

Đây còn là truyền thừa của một gia tộc tán tu giang hồ hay sao?nghe qua quả thực là truyền thừa mà quý tộc thái cổ mới có được.

Nhưng mà Tử Xa Mân cũng không nghĩ ra lời giải thích nào khác, hắn thở dài: Thiệu Uyên, ta không biết gia tộc các ngươi làm sao lại trở thành tán tu.

Dùng truyền thừa của gia tộc các ngươi, dùng nội tình này kiến tông lập phái cũng không phải là việc gì khó a.

Vì sao lại lưu lạc giang hồ, trở thành tán tu cơ chứ?Giang Trầη thở dài: Phụ thân ta, tổ phụ, tằng tổ ta.

.

.

Nhiều đời truyền thừa đều không có chỗ nào đặc biệt, không tầm thường.

Đến thế hệ ta, không biết vì sao truyền thừa thức tỉnh trên phạm vi lớn.

Rất nhiều trí nhớ truyền thừa không ngừng thức tỉnh.

Chuyện này chỉ sợ tổ phụ, tằng tổ, thái tổ ta phục sinh cũng khó có thể giải thích.

Có lẽ là vận khí ta tốt hay sao?Tự nhiên Giang Trầη không thể nói kiếp trước hắn là nhi tử Thiên Đế, ở tận Chư Thiên.

Hắn chỉ có thể nói dối một cách thiện ý như vậy, lừa dối Tử Xa Mân.

Về phần đối phương có tin hay không, tin bao nhiêu, Giang Trầη chỉ có thể mặc ý trời vậy.

Tử Xa Mân đối với loại chuyện huyết mạch truyền thừa này ngược lại tin tưởng không chút nghi ngờ.

Có lẽ ngươi thực sự là người có đại phúc duyên, tới thế hệ của ngươi, cơ hồ tất cả huyết mạch truyền thừa thức tỉnh toàn bộ, đây là một loại hiện tượng phản tổ.

Đương nhiên còn có một nguyên nhân khác, đây căn bản không phải là truyền thừa huyết mạch tổ truyền.

Mà là bản thân ngươi chính là thần linh chuyển thế.

Ngươi khôi phục trí nhớ, không phải khôi phục trí nhớ truyền thừa huyết mạch, mà là thức tỉnh trí nhớ thần linh kiếp trước.

Chỉ là bây giờ bản thân ngươi còn chưa biết a.

Tử Xa Mân rốt cuộc cũng là người có kiến thức rộng rãi.

Hắn cũng biết rất nhiều cự phách võ đạo, khi gặp nguy cơ không thể kháng cự, thường thường lựa chọn tiến vào luân hồi chuyển thế.

Loại lựa chọn này tuy rằng nguy cơ trùng trùng, nguy hiểm cực lớn.

Nhưng mà cũng có xác suất thành công nhất định.

Nếu như chuyển thế thành công, căn cốt siêu quần mà nói, thức tỉnh trí nhớ kiếp trước cũng không phải là chuyện không có khả năng.

Trong mắt Tử Xa Mân, người trẻ tuổi Thiệu Uyên này rất có khả năng là trường hợp thứ hai.

Đương nhiên cụ thể là trường hợp nào thì cũng không quan trọng.

Quan trọng là đan phương và đan dược theo như lời Thiệu Uyên này có thực sự tồn tại hay không?Giang Trầη vẫn quy củ cũ, đem danh sách những tài liệu cần thiết đưa cho Tử Xa Mân.

Tử Xa trưởng lão, đây là danh sách tài liệu của Đỉnh Thiên đan.

Đỉnh Thiên đan này, nếu như tài liệu có thể thu thập đủ, ta có mười phần nắm chắc có thể luyện chế ra.

Giang Trầη cảm thấy, tất cả vẫn nên dùng đan dược nói chuyện.

Đan dược xuất hiện mới có sức thuyết phục.

Nếu như chỉ dùng miệng nói chuyện, ý nghĩa không lớn.

Tử Xa Mân sau khi nhìn thấy rõ đan phương, biểu lộ vô cùng ngưng trọng.

Hồi lâu sau Tử Xa Mân mới than nhẹ một tiếng: Thiệu Uyên, tài liệu Đỉnh Thiên đna này quả thực khan hiếm, nhưng mà theo ta được biết trong Vạn Uyên đảo vẫn có thể thu thập được những tài liệu này.

Thành phẩm tuy rằng cao, nhưng vẫn nằm trong phạm vi mà Vĩnh Hằng thánh địa chúng ta có thể gánh chịu được.

Vậy thì thu mua đi, càng thu thập nhanh, đầy đủ toàn bộ càng tốt.

Chỉ cần tài liệu tới tay, ta có thể luyện chế ra Đỉnh Thiên đan.

Hiện tại Giang Trầη cũng không muốn lãng phí thời gian.

Hắn cảm thấy, nói tới nói lui thực sự quá mức phiền phức, không nói rõ được.

Hắn thích giải quyết dứt khoát, cho nên hắn hy vọng những chuyện này càng giải quyết sớm càng tốt.

Chỉ có như vậy hắn mới có thể chú tâm vùi đầu vào trong đọ sức với Hạ Hầu Tông.

Đây là quyết đấu số mệnh, sớm muộn cũng xảy ra.

Giang Trầη không hy vọng đợi sau khi Hạ Hầu tông xuất quan, hắn vẫn còn đang phiền não nên làm sao lấy được sự ủng hộ của Vĩnh Hằng thánh địa.

Hắn hy vọng trước khi mình đối mặt với Hạ Hầu Tông, có thể chuyên tâm đối diện.

Tử Xa Mân cũng không có suy nghĩ quá lâu, một lát sau Tử Xa Mân trịnh trọng gật đầu nói: Được, lĩnh vực đan đạo của Vĩnh Hằng Thánh địa có rất nhiều chuyện lão phu có thể làm chủ.

Thu mua những tài liệu này, dùng nhân mạch chúng ta ở Vạn Uyên đảo, cũng có thể lmaf được.

Nhưng mà việc tổ chức đại hội đan đạo quan trọng, ta cần câu thông với Tam đại thánh chủ, chỉ có Tam đại thánh chủ gật đầu đồng ý, mới có thể tiến hành.

Nếu không, dùng sức một mình lão phu, không có thánh địa toàn lực ủng hộ, rất khó mà làm được.

Giang Trầη mỉm cười: Việc này đối với thánh địa chúng ta tăm lợi mà không có một hại, ta tin rằng ba vị Thánh chủ đại nhân cũng không có bất kỳ lý do nào để cự tuyệt.

Tự nhiên Giang Trầη có tự tin, nếu như chuyện này không nhận được sự ủng hộ của thánh địa, Giang Trầη không thể không hoài nghi năng lực quyết đoán của Vĩnh Hằng thánh địa này.

Được, ta đi bái phỏng tam đại thánh chủ.

Giang Trầη gật đầu: Đi càng nhanh càng tốt a.

Ngươi không đi cùng với ta sao?Tử Xa Mân sững sờ.

Ta không đi.

Giang Trầη cảm thấy chuyện này vẫn nên giao cho Tử Xa Mân xử lý, nếu như cũng đi theo, như vậy quá mức.

Hắn cũng muốn nhìn một chút, Tam đại thánh chủ này rốt cuộc có phách lực hay không.

Tam đại thánh chủ nghe nói Tử Xa Mân cầu kiến cũng không có lãnh đạm.

Địa vị của Tử Xa Mân ở Vĩnh Hằng thánh địa hiện tại rất khó ai có thể thay thế được.

Hắn thân là một trong thập đại trưởng lão, là trụ cột đan đạo của Vĩnh Hằng thánh địa.

Cho dù là Tam Đại thánh chủ cũng không thể lãnh đạm với hắn.

Nhưng mà Tử Xa Mân cũng biết cấp bậc lễ nghĩa, ở tước mặt Tam đại thánh chủ cũng không có tự cao tự ngạo, mà vô cùng có lễ nghĩ bái kiến Tam đại thánh chủ.

Đại thánh chủ mỉm cười, đối với thái độ của Tử Xa Mân cũng có chút thỏa mãn.

Tử Xa trưởng lão, ngươi hấp tấp tới gặp chúng ta như vậy nhất định là có chuyện quan trọng đúng không? Nghe nói Thiệu Uyên kia nhận nhiệm vụ Chí Tôn, lửa giận báo thù? Chuyện này Tử Xa trưởng lão làm chỗ dựa cho hắn?Nhị thánh chủ và Tam thánh chủ cũng mỉm cười nhìn qua Tử Xa Mân.

Ba đại cự đầu thánh chủ bọn họ đối với chuyện này cũng rất là chú ý.

Chỉ là dùng địa vị của bọn họ cũng không tiện biểu hiện quá mức nóng lòng.

Cho nên thấy Tử Xa Mân tới gặp bọn họ, tự nhiên bọn họ sẽ không bỏ qua cơ hội hỏi thăm.

Tử Xa Mân gật gật đầu: Thuộc hạ tới đây là vì chuyện này mà tới.

Ha ha ha, xem ra chuyện này quả nhiên Tử Xa trưởng lão có trợ giúp hắn.

Đại thánh chủ cười ha hả, lập tức hai mắt khẽ động, hiện lên một tia tinh mang, trầm giọng hỏi: Tử Xa trưởng lão, như vậy Thiệu Uyên này nhận nhiệm vụ kia rốt cuộc có bao nhiêu nắm chắc? Đúng vậy a.

Theo ta được biết Thạch Huyền kia hiện tại ở lĩnh vực đan đạo trong Bách Hoa thần quốc đã là cấp bậc đại sư.

ở trong cả Thập đại thần quốc nghe nói cũng có thể đứng vào top sáu.

Thạch Huyền này khó đối phó a.

Đúng là khó đối phó.

Tử Xa Mân ngưng trọng nói: Ta cũng nói với Thiệu Uyên như vậy, chỉ là thái độ của người trẻ tuổi kia rất là kiên quyết.

Ồ? Nói như vậy không phải là Tử Xa trưởng lão ngươi đi ủng hộ hắn khiêu chiến nhiệm vụ này? Không phải.

Tử Xa Mân cười khổ lắc đầu: Trên thực tế ta càng hy vọng hắn trầm ổn một chút, từng bước tiến lên.

CHỉ là hiện tại trong lòng hắn vô cùng vội vàng.

Đại Thánh chủ có chút khó hiểu: Dùng thành tựu và danh khí hôm nay của Thiệu Uyên, dường như hắn có vội vàng hay không cũng không quan trọng a.

Tử Xa Mân do dự một chút rồi thở dài: Hắn vội vàng như vậy là có nỗi khổ tâm.

Hắn thực sự quá khát vọng nhận được sự ủng hộ của thánh địa.

Ha ha, dùng thiên phú của hắn, thánh địa tất sẽ ủng hộ hắn.

Hắn nhận nhiệm vụ này có chút nóng vội.

Vạn nhất một khi không hoàn thành, đối với hình tượng của hắn, đối với thanh danh của hắn đều là một loại đả kích.

Kỳ thực Đại thánh chủ cũng lo lắng chuyện này.

Một thiên tài như vậy, Thánh địa có lẽ cực lực bồi dưỡng, vì hắn mà làm tất cả mọi chuyện.

Chỉ là nếu như một khi nhiệm vụ thất bại, loại chuyện này không thể nghi ngờ sẽ sinh ra ảnh hưởng mặt trái.

Lại nói dùng thân phận đệ tử vừa mới tiến vào Thánh địa như Thiệu Uyên, còn có thời gian chứng minh bản thân mình, hoàn toàn không cần phải đi mạo hiểm a.

Đại thánh chủ, những chuyện này ta đều nói tới với hắn.

Nhưng không làm sao thay đổi chủ ý kiên định của hắn.

Thuộc hạ cũng không khuyên bảo hắn được a.

Người trẻ tuổi này thoạt nhìn không giống như là loại người hay xúc động a.

Chẳng lẽ hắn đối với nhiệm vụ này quả thực đã tính trước? Nhìn qua quả thực hắn vô cùng tự tin.

Hắn cam đoan với thuộc hạ, nhiệm vụ này hắn có sáu bảy thành nắm chắc hoàn thành.

Nhưng điều kiện tiên quyết là Thạch Huyền kia phải tiếp nhận khiêu chiến của hắn.

Vì thế hắn đã thương nghị rất nhiều chi tiết tỉ mỉ với thuộc hạ, nói kỳ càng hơn mọi chuyện.

.

.

Tử Xa Mân lập tức đưa ra những chi tiết khi thương nghị với Giang Trầη ra, hai năm rõ mười.

Sau khi Tam đại thánh chủ nghe xong, đều nhịn không được mà nhìn nhau.

Tam thánh chủ kia nhịn không được cười khổ nói: Tử Xa trưởng lão, như vậy quả thực có chút lao sư động chúng a.

Tử Xa Mân gật đầu nói: Quả thực có chút như vậy.

Đại Thánh chủ lại nói: Những chuyện này, Thánh địa đều có thể làm được.

Vấn đề là nếu như thánh địa chúng ta tổ chức một lần thịnh hội như vậy, nhất định phải bảo đảm hắn có thể khiêu chiến Thạch Huyền thành công.

Chỉ cần hắn có thể đánh bại Thạch Huyền, tất cả mọi chuyện đều là đáng giá.

Hơn nữa là vô cùng đáng giá.

Thế nhưng mà.

.

.

Đúng vậy a.

Vạn nhất hắn khiêu chiến không thành, hoặc là dứt khoát bị Thạch Huyền hung ác hành hạ một phen, lúc đó chẳng khác nào là chúng ta tự khiêng đá đập vào chân mình.

Nhị thánh chủ cũng nói ra lo lắng của mình.

Tử Xa Mân không nói gì thêm, chuyện này hắn đã nói rõ nhân quả với Tam đại thánh chủ.

Lựa chọn như thế nào, quyết định như thế nào đó là quyền của Tam đại thánh chủ.

Đại thánh chủ suy nghĩ hồi lâu, ánh mắt ngưng trọng nhìn chằm chằm vào Tử Xa Mân: Tử Xa trưởng lão, dùng lý giải của ngươi với người trẻ tuổi Thiệu Uyên kia, ngươi có cảm thấy người trẻ tuổi kia đầu óc nóng lên, tự tin quá mức hay không? Thuộc hạ nhìn không ra, thuộc hạ quan sát Thiệu Uyên này, cảm thấy tư duy của hắn vô cùng nhanh nhẹn, hơn nữa đối với mấy chuyện này có bộ dáng như đã tính trước.

Cũng không có biểu hiện tự tin mù quáng.

Đây cũng là lời nói thực.

Đối với chuyện này, từ đầu tới đuôi Giang Trầη có nắm chắc tuyệt đối, cho nên trong lòng hắn kỳ thực cũng nhẹ nhàng, cũng không có bởi vì nhiệm vụ này mà đứng ngồi không yên, hoặc là kích động tới mù quáng.

Đại thánh chủ cũng có chút khó xử.

Nhị vị, các ngươi thấy thế nào?Đại thánh chủ khó quyết định, dù sao chuyện này quá mức khó giải quyết.

Tổ chức thịnh hội thì dễ, nhưng nếu như trong lúc mình tổ chức thịnh hội mà tự mất mặt xấu hổ, vậy đối với Vĩnh Hằng thánh địa mà nói, là đả kích cực lớn, tất sẽ trở thành trò cười cho cả thiên hạ.

Tam thánh chủ kia cười khổ nói: Khuynh hướng của chúng ta là không muốn tổ chức thịnh hội gì đó.

Tổ chức thịnh hội ở đây chúng ta thua không nổi.

Nhị thánh chủ nhịn không được mà nói: Có lẽ chúng ta có thể tìm một nơi khác.

An bài Thiệu Uyên đi khiêu chiến Thạch Huyền kia.

Chỉ cần không ở Vĩnh Hằng thánh địa, thua cũng không có gì.

Dù sao hắn là người trẻ tuổi a.

Tử Xa Mân lại nói: Thuộc hạ lại cảm thấy cho dù Thiệu Uyên thua, cũng không có sao.

Giống như nhị thánh chủ nói vậy, hắn còn trẻ tuổi.

Chỉ cần thua không quá khó coi thì sẽ không có gì.

Nếu như có thể đấu ngang tay, cuối cùng bại một cách đáng tiếc, đối với Thiệu Uyên mà nói cũng là vinh quang.

Nếu như có thể đấu ngang tay.

Vĩnh Hằng thánh địa chúng ta cũng đã kiếm được.

Nếu như có thể chiến thắng, thì Vĩnh Hằng thánh địa chúng ta phát tài lớn rồi.

Quả thực như Tử Xa Mân nói, chỉ cần không thua quá khó coi, đối với Vĩnh Hằng thánh địa mà nói đều không coi là chuyện lớn vào đâu.

Nhưng nếu như thắng, Vĩnh Hằng thánh địa sẽ lợi lớn.

Chẳng những báo thù một cách hoàn mỹ, còn có thể quét sạch sự phiền muộn nhiều năm qua, quan trọng nhất là địa vị của Vĩnh Hằng thần quốc trong lĩnh vực đan đạo của thập đại thần quốc sẽ tăng lên, sẽ có quyền nói chuyện, sẽ có tư cách ngang hàng nói chuyện với những thần quốc khác.

Đợi một thời gian nữa, đợi Thiệu Uyên lớn lên, tiền đồ đan đạo của Vĩnh Hằng thánh địa sẽ vô cùng sáng lạn.

Dùng tiềm lực đan đạo của Thiệu Uyên này, Tử Xa Mân cơ hồ có thể xác định, đợi một thời gian nữa kẻ này tuyệt đối có khả năng áp đảo cự đầu như Thạch Huyền.

Chỉ là trận chiến này sẽ xảy ra sao?Tam đại thánh chủ có phách lực quyết định như vậy hay sao?Đại thánh chủ trầm ngâm hồi lâu, trong lúc nhất thời cũng không quyết định được.

Tử Xa trưởng lão, nếu như ngươi có thể quyết định, ngươi sẽ quyết định thế nào?Đại thánh chủ nhìn chằm chằm vào Tử Xa Mân, bỗng nhiên mở miệng hỏi.

Thuộc hạ sẽ không chút do dự làm, bởi vì thuộc hạ tín nhiệm Thiệu Uyên.

Thuộc hạ cảm thấy Thiệu Uyên này vì sáng tạo kỳ tích mà tới.

Giờ phút này Tử Xa Mân trở thành người ủng hộ tuyệt đối của Giang Trầη.

Hơn nữa Thiệu Uyên đưa ra hai loại đan dược, cũng là thứ mà trước nay Vạn Uyên đảo chưa từng có.

Một loại có thể khiến cho Đế cảnh đỉnh phong tăng nắm chắc khi trùng kích Thiên VỊ.

MỘt loại là vô điều kiện khiến cho cường giả Thiên Vị tăng lên một trọng thực lực.

Cái gì? Ngươi xác định hắn có hai loại đan dược này? Trước mắt hắn còn chưa luyện chế ra.

Nhưng hắn cam đoan với ta, có thể luyện chế ra hai loại đan dược này.

Cái này.

.

.

Biểu lộ trên mặt Đại thánh chủ có chút phức tạp: Tử xa trưởng lão, chuyện này.

.

.

Chuyện này ngươi tin sao? Hai lĩnh vực đan dược này nếu như có thể xuất hiện, đối với đan đạo của Vạn Uyên đảo tuyệt đối là hành động phá vỡ thế cục cực lớn.

Thuộc hạ quan sát kẻ này, dường như không phải ăn nói lung tung.

Hơn nữa thuộc hạ phỏng đoán, Thiệu Uyên này có truyền thừa cường đại như vậy, có lẽ không đơn thuần là huyết mạch truyền thừa từ tổ tông.

Mà có khả năng là thần linh chuyển thế.

Cái gì?Tin tức này khiến cho Tam đại thánh chủ khiếp sợ.

Ngươi nói cái gì? Thần linh chuyển thế?Tử Xa Mân nghiêm túc gật đầu: Vâng, nếu như chỉ là truyền thừa huyết mạch tổ tông.

Thiên phú của hắn không có khả năng khoa trương như vậy.

Duy chỉ có thần linh chuyển thế mới có thể nói thông được chuyện này.

Tam đại thánh chủ liếc nhìn nhau, đều có biểu lộ tràn ngập khiếp sợ.

Chuyện này tuyệt đối đã phá vỡ nhận thức của Tam đại thánh chủ đối với Thiệu Uyên.

Thần linh chuyển thế, loại chuyện này không bình thường.

Trong lịch sử hơn mười hai mươi vạn năm của Vạn Uyên đảo, thiên tài chính thức được xác nhận là thần linh chuyển thế có thể nói là lông phượng sừng lân.

Hơn nữa không ít cái gọi là thần linh chuyển thế ít nhiều có chút gượng ép, chưa hẳn đã là thần linh chuyển thế chân chính.

Mà có một ít thần linh chuyển thế chỉ thức tỉnh một bộ phận trí nhớ, cũng chưa thức tỉnh toàn bộ ý chí thần linh.

Cũng có một bộ phận thức tỉnh rất nhiều, nhưng mà thiên phú của bản thể ở kiếp này quá yếu, điều kiện thân thể quá mức yếu kém, cho dù trí nhớ của thần linh chuyển thế được thức tỉnh, nhưng thành tựu cũng không quá cao so với những thiên tài khác.

Cho nên thế giới võ đạo có đôi khi cực kỳ công bằng.

Cho dù là Thần linh chuyển thế, nếu như ở kiếp này không có thân thể thích hợp, không có thân thể có thiên phú thích hợp.

Có đôi khi cũng rất khó có thành tựu lớn.

Mà nếu như thần linh chuyển thế thức tỉnh trí nhớ quá muộn, bỏ qua thời kỳ tu luyện tốt nhất, cũng sẽ có ảnh hưởng cực lớn.

Nếu như thời thiều niên thức tỉnh trí nhớ thần linh, mà lại có thiên phú tuyệt đối, thiên tài như vậy trong dòng sông lịch sử của Vạn Uyên đảo cũng chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay.

Mà loại người này hơn phân nửa đều trở thành tồn tại phong vân nhất thời đại.

Tam đại thánh chủ trầm ngâm một hồi lâu, mới từ trong khiếp sợ phục hồi tinh thần lại.

Tử Xa trưởng lão, ngươi đối với chuyện Thần linh chuyển thế này có bao nhiêu phần nắm chắc?Đại thánh chủ trầm giọng hỏi.

Bảy tám phần nắm chắc.

Tử Xa Mân nói rõ.

Thiệu Uyên kia tự mình nói thế nào?Đại Thánh chủ lại hỏi.

Hiện tại có lẽ hắn còn chưa cách nào xác nhận được.

Bởi vì trí nhớ của hắn còn chưa hoàn toàn thức tỉnh.

Chính hắn còn đang cho rằng đây là huyết mạch truyền thừa tổ truyền.

Nhưng mà bất kể là loại nào, trí nhớ của hắn là một bảo khố.

Hắn lấy ra hai loại đan dược này đều siêu việt Vạn Uyên đảo.

Hai mắt Đại Thánh chủ bắt đầu nóng bỏng: Nếu như hai loại đan dược này là thực, đối với Vĩnh Hằng thánh địa chúng ta mà nói.

Tuyệt đối là kỳ ngộ muôn đời không có được a.

T uyệt đối có thể khiến cho thực lực của Vĩnh Hằng thánh địa chúng ta tăng lên trên phạm vi lớn.

Đây là chuyện công thiên thu muôn đời.

Tử Xa Mân có chút khó xử: Đại thánh chủ, Thiệu Uyên kia cũng uyển chuyển nói tới việc, hắn hy vọng thánh địa không nên bức bách hắn cống hiến hai loại đan dược này.

Đại Thánh chủ giật mình nói: Hắn không nguyện ý sao?Đại thánh chủ lại lập tức nở nụ cười khổ: Đây là vật thuộc sở hữu của một mình hắn.

Hắn không muốn cũng là lẽ thường tình của con người.

Dù sao hắn gia nhập thánh địa cũng chưa được bao lâu.

Muốn hắn không nghĩ ngợi gì cống hiến cho thánh địa, quả thực có chút ép buộc.

Tử Xa Mân không phụ họa mà nói tiếp: Muốn hắn vô điều kiện cống hiến ra quả thực có chút ép buộc.

Nhưng mà Thiệu Uyên này là người trọng tình trọng nghĩa.

Thuộc hạ tin rằng chỉ cần thánh địa chúng ta không phụ hắn, thời gian trôi qua lâu dài, cảm giác quy túc của hắn với thánh địa càng ngày càn mạnh.

Hai loại đan dược này mặc dù không có hiến cho thánh địa.

Cũng sẽ mang tới tin mừng cực lớn cho Thánh địa.

Cho dù là hợp tác cũng tốt hơn là chắp tay dâng lên cho người khác a.

Chắp tay dâng lên cho người khác?Đại Thánh chủ biến sắc: Như vậy sao được? Cho dù Thiệu Uyên không hiến cho thánh địa, cũng không thể chắp tay đưa cho người khác a.

Tử Xa Mân cười khổ nói: Thuộc hạ không thể không nói, loại khả năng này cũng không phải là hoàn toàn không có.

Tại sao lại nói vậy?Đại thánh chủ có chút khẩn tưởng, đây là chuyện mà bản thân hắn hoàn toàn không muốn nhìn thấy.

Thiệu Uyên có hai loại đan dược này, nếu như để cho thế lực khác nhận được, còn phải nói sao?Chuyện này đối với Vĩnh Hằng thánh địa bọn họ mà nói tuyệt đối là đả kích nặng nề.

Tử Xa Mân cân nhắc hồi lâu, dường như đang làm ra quyết định gian nan nào đó, hồi lâu sau hắn mới than nhẹ một tiếng: Đại thánh chủ, Thiệu Uyên này gia nhập thánh địa, vì sao lại vội vàng muốn nhận được sự ủng hộ của thánh địa như vậy? Vì sao? Vì đối thủ tiềm ẩn của hắn là Hạ Hầu Tông.

Cái gì? Hắn và Hạ Hầu Tông có cừu oán hay sao? Cũng không phải có cừu oán với Hạ Hầu Tông.

Mà là Hạ Hầu Tông muốn cướp đoạt nữ nhân hắn yêu mến, tiểu thư Yến gia Yến Thanh Hoàng.

Tử Xa Mân nói ra khiến cho Tam đại thánh chủ trợn mắt há hốc mồm.

Hiển nhiên tin tức này quá mức đột nhiên, khiến cho trong lúc nhất thời bọn họ im lặng, không kịp phản ứng.

Hồi lâu sau Đại thánh chủ kia mới nở nụ cười khổ: Ý của ngươi, Thiệu Uyên gia nhập Thánh địa hoàn toàn là giận dữ vì hồng nhan mà xông quan sao? Có thể nói như vậy.

Lúc đầu thuộc hạ mời hắn gia nhập Thánh địa, Thiệu Uyên không chút do dự cự tuyệt.

Lần thứ hai, thuộc hạ cũng phí một phen miệng lưỡi lớn mới thuyết phục được hắn.

Nhưng mà cũng là bởi vì người Yến gia kia quá mức lãnh đạm với hắn.

Làm cho hắn không nhìn ra một chút hy vọng nào.

Tử Xa Mân thở dài.

Yên Thanh Hoàng, Hạ Hầu Tông.

.

.

Đại Thánh chủ im lặng lẩm bẩm mấy câu, đột nhiên cười rộ lên: Chuyện này thú vị.

Không thể tưởng tượng được ở đây lại có chuyện khúc khuỷu quanh co như vậy.

Thiệu Uyên này quả thực là bại hoại a.

Nhị thánh chủ cười ha hả nói.

Sau khi hiểu rõ động cơ của Giang Trầη, tâm tình mọi người bắt đầu giãn ra.

Đại thánh chủ, theo ta thấy, Thiệu Uyên này muốn nhận được sự ủng hộ của Thánh địa, cũng là chuyện có thể hiểu được.

Dùng sức một mình hắn, đối kháng với Hạ Hầu gia tộc hiển nhiên không có hy vọng.

Đúng vậy a.

Cả Vĩnh Hằng thần quốc ai dám đắc tội với Hạ Hầu gia tộc chứ? Ngoại trừ Vĩnh Hằng thánh địa chúng ta ra còn có ai?Trong lòng mọi người có nghi hoặc với Giang Trầη, thế nhưng mà sau khi Tử Xa Mân giải thích một phen, nghi hoặc này lại biến mất.

Ban đầu bọn họ còn lo lắng, thiên tài trẻ tuổi này đột nhiên gia nhập Thánh địa một cách khó hiểu, phải chăng có dã tâm, phải chăng có mưu đồ gì đó?HIện tại xem ra, tất cả mọi lo lắng đều không có ý nghĩa.

Thiên tài trẻ tuổi này gia nhập thánh địa không ngờ lại có lý do như vậy.

Nhưng mà người trẻ tuổi phong lưu phóng khoáng, vì tình mà rối loạn, chuyện này có thể lý giải được.

Ai lúc còn trẻ tuổi không có kinh nghiệm như vậy cơ chứ?Đại thánh chủ lại nói: Tử Xa trưởng lão, cho dù bởi vì nguyên nhân này, cũng không có quan hệ gì tới việc chắp tay dâng hai loại đan dược này cho người khác chứ?Tử Xa Mân gấp gáp: Sao lại không liên quan? Thiệu Uyên đối với Yến Thanh Hoàng nhất định phải có.

Nếu như Yến Thanh Hoàng kia bị Hạ Hầu Tông cướp lấy, làm lô đỉnh luện công.

Hắn tất sẽ cảm thấy ủng hộ của thánh địa chúng ta với hắn không đủ.

Ước nguyện ban đầu khi gian nhập thánh địa không có đạt tới được.

Như vậy hắn sao có thể quy tâm với thánh địa? Nếu như có cơ hội, hắn rời khỏi thánh địa, căm thù Vĩnh Hằng thần quốc, cũng không phải là chuyện hoàn toàn không có khả năng.

Chuyện vì yêu mà hận này trong thế giới võ đạo thường thấy.

Bởi vfi một nữ nhân, tiêu diệt một thế lực, tiêu diệt một quốc gia, tiêu diệt một mảnh đảo vực ở Vạn Uyên đảo cũng không phải chưa từng xảy ra qua.

Tam đại thánh chủ nhìn nhau, nhưng không thừa nhận cũng không được, cách nói của Tử Xa Mân này không phải hoàn toàn không có.

Người trẻ tuổi làm việc bình thường đều không thích dây dưa dài dòng, đều yêu ghét rõ ràng.

Nếu như Vĩnh hằng thánh địa làm cho Thiệu Uyên thất vọng, hắn còn lý do nào ở lại thánh địa nữa chứ?Đại thánh chủ trầm ngâm hồi lâu, bỗng nhiên gõ bàn nói: Nếu như Thiệu Uyên có thể hoàn thành lửa giận báo thù kia, ta làm chủ, thánh địa toàn lực ủng hộ hắn và Hạ Hầu Tông cạnh tranh công bằng.

Yến gia không dám đắc tội Hạ Hầu gia, thánh địa lại không cần lo lắng như vậy.

Ta tin rằng Thánh Tổ đại nhân nhất định cũng sẽ ủng hộ.

Chỉ cần là thiên tài chính thức, thánh địa chúng ta không có đạo lý chắp tay hắn dâng lên cho người khác.

Đại thánh chủ rốt cuộc cũng đưa ra quyết định, khí phách của một thượng vị giả.

Nhị thánh chủ thấy Đại thánh chủ kiên định như vậy cũng gật đầu nói Đúng, nếu như hắn có thể hoàn thành nhiệm vụ lửa giận báo thù này, như vậy thánh địa chúng ta quả thực không có cách nào không toàn lực ủng hộ hắn.

Ta tán thành.

Tam thánh chủ lời ít ý nhiều.

Tử Xa Mân lại nói: Như vậy chuyện tổ chức thịnh hội.

Đại thánh chủ nói: Tử Xa trưởng lão, ngươi nói cho Thiệu Uyên, nếu như hắn có thể xuất ra hai loại đan dược này, thông qua chúng ta nghiệm chứng, Tam đại thánh chủ chúng ta sẽ toàn lực tổ chức thịnh hội lần này.

Tử Xa Mân đại hỉ: Được, thuộc hạ đi nói cho hắn biết.

Nếu như hắn không xuất ra được đan dược, vậy là hắn có vấn đề, cũng không trách được chúng ta.

Tử Xa Mân kỳ thực xác định, hắn tin chắc rằng thiên tài trẻ tuổi này tuyệt đối có thể luyện chế ra hai loại đan dược này.

Bằng không cũng không có khả năng hắn ta tự tin như vậy.

Hiệu xuất làm việc của Tử Xa Mân cũng phát huy tới mức tận cùng.

Hắn lập tức đem tin tức trở lại nói cho Giang Trầη, đồng thời bắt tay vào thu thập tài liệu của hai loại đan dược.

Tài liệu của Thái Nhất bổn thiên đan ở trong Vĩnh Hằng thần quốc có thể thu thập toàn bộ.

Mà Đỉnh Thiên đan thì cần dùng giá cả thu mua từ khắp nơi trong Vạn Uyên đảo.

Thiệu Uyên, tài liệu Thái Nhất bổ thiên đan ngày mai lão phu có thể chuẩn bị đầy đủ cho ngươi.

Đỉnh Thiên đan thì dùng tốc độ nhanh nhất mà đoán, có lẽ cũng cần nửa tháng, ngươi cảm thấy có được hay không? Nửa tháng sao? Tính toán thời gian còn kịp.

Giang Trầη ngẫm lại, gật đầu đồng ý: Trong một tháng, hoàn thành luyện chế hai loại đan.

Lại chuẩn bị thịnh hội trong vòng hai tháng, truyền bá danh khí của hai loại đan dược này nhất định phải hấp dẫn được Thạch Huyền kia tự mình tới tham dự.

Tính trước sau, thời gian ba tháng, Giang Trầη cảm thấy thời gian như vậy vẫn còn đầy đủ.

Dù sao Vĩnh Hằng thần quốc tổ chức thiên tài thi đấu còn nửa năm nữa.

Thời gian hoàn toàn đầy đủ.

Tuy rằng phải chuẩn bị hai loại đan dược này, nhưng Giang Trầη cũng không quá mức phân tâm.

Tinh lực chủ yếu của hắn vẫn đặt trên việc tu luyện.

Dù sao sau khi đột phá Thiên Vị, mục tiêu cuối cùng của Giang Trầη vẫn là không ngừng đột phá, không ngừng đề thăng thực lực võ đạo.

Trước khi chạm mặt với Hạ Hầu Tông, thứ hắn có thể làm chính là không ngừng đề thăng sức chiến đấu.

Đảm bảo trước khi chiến đấu với Hạ Hầu tông, đem thực lực mình tăng lên tới cực hạn.

Hiệu suất làm việc của Tử Xa Mân cũng không có làm cho Giang Trầη thất vọng.

Ngày hôm sau Tử Xa Mân đã đưa tới tất cả tài liệu của Thái Nhất Bổ thiên đan.

Thiệu Uyên.

Thái Nhất Long Lân quả thánh địa có ba khỏa tồn kho.

Nhưng lão phu chỉ lấy cho ngươi một khỏa.

Cho nên lúc ngươi luyện chế loại đan dược này không có cơ hội thất bại a.

Mỗi một khỏa Thái Nhất Long lân đan đều chỉ có thể luyện chế một lò đan dược.

Nếu như luyện chế thất bại, vậy chẳng khác nào là ném đi một khỏa Thái nhất long lân đan này.

Cho nên Tử Xa Mân mới có thể nói hắn không có cơ hội thất bại.

Giang Trầη mỉm cười nói: Tử Xa trưởng lão, Thái Nhất bổ thiên đan này tuy rằng quá trình luyện chế phức tạp, nhưng mà ta vẫn có tự tin luyện chế ra.

Tử Xa Mân nhịn không được hiếu kỳ hỏi: Một lò liệu có thể luyện chế được mấy khỏa? Chuyện này cũng khó mà nói được.

Nhiều thì hơn mười khỏa, ít thì bảy tám khỏa, tất cả phải xem quá trình luyện chế có thuận lợi hay không.

Nghe nói sản lượng khả quan như vậy, Tử Xa Mân cực kỳ hưng phấn, vỗ vỗ bả vai Giang Trầη: Thiệu Uyên, Đại thánh chủ đã mở miệng, ngươi có thể yên tâm.

Nếu như ngươi có thể luyện chế ra hai loại đan dược này, bọn họ sẽ toàn lực tổ chức thịnh hội này.

Dù ngươi không có chiến thắng Thạch Huyền kia.

Một khi để cho bọn họ nhìn thấy tiềm lực của ngươi.

Thánh địa sẽ toàn lực ủng hộ ngươi cạnh tranh công bằng với Hạ Hầu Tông.

Đối với Giang Trầη mà nói, luyện chế Thái Nhất Bổ thiên đan cũng là lần đầu tiên kiếp này.

Thái Nhất bổ thiên đan này luận cấp độ, so với Tùng Hạc đan kia còn có đẳng cấp cao hơn một ít.

Đã là đan dược gần với Chuẩn Chư Thiên.

Nếu như không phải có trí nhớ trăm vạn năm kiếp trước ủng hộ, Giang Trầη cũng không dám nói mình nhất định có thể luyện chế thành công.

Dù sao đan dược này quá trình luyện chế cực kỳ phiền phức.

Bất luận một chi tiết nào đều không cho phép phạm phải sai lầm.

Cho dù là sơ xuất nhỏ nhất cũng đủ để tạo thành ảnh hưởng cực lớn.

Làm cho quá trình luyện chế thất bại trong gang tấc.

Nắm tài liệu, Giang Trầη cũng không vội vã động thủ.

Mà sau khi hắn chuẩn bị tất cả xong, khoanh chân ngồi xuống trước lò đan, tĩnh tâm một lúc.

Giang Trầη luyện đan đều có một thói quen tốt, nhất là luyện chế loại đan dược trước đây chưa từng luyện chế qua thì hắn càng thêm cẩn thận.

Minh tường một lúc, đem quá trình luyện chế diễn luyện trong thần thức nhiều lần.

Sau khi quen thuộc trình tự, chú ý mỗi một chi tiết, chuyện này giúp hắn có thể khống chế quá trình hoàn hảo hơn.

Sau khi diễn luyện chừng ba bốn lượt, lúc này Giang Trầη mới điều chỉnh tốt tâm lý và động tác của mình.

Bắt đầu luyện chế Thái Nhất bổ thiên đan này.

Từ khi cảnh giới võ đạo đột phá Thiên Vị, các mặt của Giang Trầη đều được tăng lên một cách hoàn mỹ.

Đối với luyện đan cũng là như vậy.

Đột phá Thiên Vị làm cho khi Giang Trầη luyện đan, những chi tiết tỉ mỉ càng gần như hoàn mỹ.

Như Thái Nhất bổ thiên đan này vậy, nếu như đổi lại là Giang Trầη lúc còn là Hoàng cảnh, cho dù miễn cưỡng luyện chế, chỉ sợ hiệu quả cũng không quá tốt.

Cho dù là tới Đế cảnh, luyện chế Thái Nhất bổ thiên đan này, tuy rằng cũng có hy vòng thành công rất lớn.

Nhưng xác suất thành công tuyệt đối không phải mười phần.

Hơn nữa mặc dù có thành công, số lượng thành đan cũng không quá khả quan.

Sau khi đột phá Thiên Vị, những vẫn đề này không còn là vấn đề.

Luyện đan và võ đạo, trên phương diện nào đó có lực tương thông nhất định.

Một đan đạo đại sư, không yêu cầu tu vi võ đạo của hắn phải nghịch thiên.

Nhưng tương đương với đẳng cấp thì vẫn phải cần.

Không có khả năng khi ở Hoàng cảnh, Đế cảnh có thể vô điều kiện luyện chế ra đan dược cấp bậc Thiên Vị.

Chuyện này cũng không có thực tế.

Sau khi tiến vào cảnh giới Thiên Vị, Giang Trầη phát hiện sự khống chế trên phương diện cảm xúc cùng với những chi tiết tỉ mỉ rõ ràng đã tăng trưởng vượt bậc.

Cho dù là luyện chế một loại đan dược quan trọng như vậy, tâm tình của hắn cũng vô cùng bình tĩnh.

Dù là đan dược này liên quan tới một loạt kế hoạch sau này của hắn, cũng không có cách nào làm cho tâm tình của hắn xuất hiện chấn động cực lớn.

Khống hỏa thiêu đốt dược đỉnh, ném tài liệu vào.

Một loạt động tác liên tục.

.

.

.

Giang Trầη trong mật thất, tâm phẳng lặng như mặt nước.

Tử Xa Mân bên ngoài có chút đứng ngồi không yên, có thể nói hắn so với bản thân Giang Trầη còn càng thêm khẩn trương hơn.

Thứ nhất hắn biết rõ đan dược này đối với người trẻ tuổi kia có ý nghĩ ở chỗ nào.

Thứ hai hắn cũng biết đan dược này đối với cả Vĩnh Hằng thánh địa mà nói có ý nghĩa ở đâu.

Đây là lần luyện chế không thể thất bại, nếu như thất bại, cơ hồ tất cả kế hoạch của người trẻ tuổi kia sẽ không thể nào triển khai ra, tình thế nói khong chừng sẽ chuyển biến về phương hướng xấu hơn.

Cho nên Tử Xa Mân vô cùng khát vọng người trẻ tuổi kia có thể thành công.

Nếu như đan dược này thực sự được luyện chế ra, tuyệt đối sẽ khiến cho lĩnh vực đan được của Vạn Uyên đảo bị phá vỡ một lần cực lớn.

Thiệu Uyên, ngươi tiến vào Vĩnh Hằng thánh địa đã sáng tạo rất nhiều kỳ tích.

Lần này nhất định phải tiếp tục kéo dài kỳ tích a.

Tử Xa Mân lặng lẽ cầu nguyện.

Nhưng mà hắn cũng không có hoàn toàn đứng đó mà chờ đợi, cùng lúc đó, Tử Xa Mân cũng lợi dụng nhân mạch của thánh địa, thu mua tài liệu của Đỉnh Thiên đan khắp nơi trong Vạn Uyên đảo.

Tài liệu của Thái Nhất bổ thiên đan dùng dự trữ của thánh địa có thể cung cấp được.

Nhưng mà tài liệu Đỉnh Thiên đan, Vĩnh Hằng thánh địa không có cách nào thu thập đủ toàn bộ.

Phải thu thập ở Vạn Uyên đảo, cũng may, Tử Xa Mân ở phương diện đan đạo, coi như là có chút nhân mạch.

Tuy rằng không được như Tử Mục trưởng lão năm đó, nhưng mà cũng chênh lệch không nhiều lắm.

Quan trọng nhất chính là, Tử Xa Mân rất biết làm người, am hiểu nói chuyện, kết giao, đây cũng là thứ mà Tử Mục trưởng lão cao ngạo năm đó không có.

Điều này cũng khiến cho Tử Xa Mân trong đan dược giới của Vạn Uyên đảo cũng có danh vọng và nhân mạch không tệ.

Muốn thu thập tài liệu Đỉnh Thiên đan kia cũng có khả năng nhất định.

.

.

.

Tất cả mọi chuyện xảy ra trong Vĩnh Hằng thánh địa.

Bên ngoài hoàn toàn không biết gì cả.

Trong một bí cảnh của Hạ Hầu gia tộc, một thanh niên ở chỗ sâu bên trong, quanh thân có sương mù màu trắng bốn phía, bồng bềnh mịt mờ, làm cho thanh niên này ở chỗ sâu trong bí cảnh nhìn qua cực kỳ thần bí.

Người này chính là đệ nhất thiên tài trẻ tuổi của Hạ Hầu gia tộc, Hạ Hầu Tông.

Hắn bế quan tu luyện ở trong bí cảnh này đã rất nhiều năm rồi.

Giờ phút này hắn bỗng nhiên mở mắt ra, hai mắt sáng chói như ngôi sao trong đêm.

Trong lúc nhìn quanh, nghiêm nghị mà sáng chói.

Khiến cho người ta có cảm giác cực kỳ thâm thúy.

Ồ? Bao nhiêu năm.

.

.

Bao nhiêu năm rồi?Hạ Hầu TÔng này mở to mắt, mở rộng hai tay, hưởng thụ dòng nước ấm áp, hưởng thụ cảm giác vui sướng mà thế giới này mang lại cho hắn.

Đúng vậy, bế quan nhiều năm như vậy khiến cho lúc hắn tỉnh lại, phát hiện ra màu sắc của cả thế giới đều trở nên rực rỡ.

Không thể tưởng tượng được, ta bế quan trùng kích Thiên Vị trung giai, trời không phụ ta, chẳng những đột phá Thiên Vị tứ trọng, còn một lần đột phá Thiên Vị ngũ trọng.

Xem ra trời xanh cũng phù hộ Hạ Hầu Tông ta a.

Biểu lộ trên mặt Hạ Hầu Tông tràn ngập vui sướng.

Tất cả mọi chuyện xảy ra trên người mình Hạ Hầu Tông đều không cảm thấy bất ngờ.

Với tư cách là thiên tài, Hạ Hầu Tông cảm giác, cảm thấy vĩnh viễn nên tốt như vậy.

Hắn cảm thấy, hôm nay, tất cả mọi chuyện, vạn vật tự nhiên đều bài trí vì hắn.

Hạ Hầu Tông hắn cao hứng thì thiên địa cao hứng.

Hạ Hầu Tông hắn mất hứng thì thiên địa biến sắc.

Chậm rãi đứng dậy trong dòng nước ấm, toàn thân Hạ Hầu Tông sáng bóng như ngọc, làn da óng ánh, giống như là trẻ con mới sinh, cực kỳ hoàn mỹ, bóng loáng.

ào ào.

.

.

Hạ Hầu Tông đứng dậy, khiến cho mặt nước rung động, sương mù lượn lờ.

Một thân thể hoàn mỹ hoàn chỉnh hiện lên trên mặt nước.

Hạ Hầu Tông đi lên mặt đất, mở hai tay ra, cất tiếng cười lớn: Thiên Địa vĩnh hằng, Hạ Hầu Tông ta cuối cùng cũng sẽ có ngày sánh vai với thiên địa, vĩnh hằng bất tử.

Hạ Hầu Tông vô cùng tự kỷ, thưởng thức đường cong quanh thân mình, hắn cảm thấy hắn mới là kiệt tác thần kỳ nhất của tạo hóa.

Thực sự là thân thể hoàn mỹ a.

Hạ Hầu Tông nhẹ nhàng cười cười: bất luận một vật liệu nào phủ lên trên người ta, đối với thân thể ta mà nói đều là một sự khinh nhờn.

Không biết tại sao người không phải là cầm thú, không thể nào không mặc y phục.

Nếu như có thể lựa chọn.

Hạ Hầu Tông căn bản không muốn mặc bất kỳ chút y phục nào, hắn cảm thấy thân thể mình chính là kiệt tác hoàn mỹ nhất của tạo hóa.

Bất kỳ y phục nào đều là một loại bất kính với thân thể hắn.

Bí cảnh mở ra, y phục ngăn nắp, tinh thần tỏa sáng, Hạ Hầu Tông tái xuất giang hồ.

Bế quan nhiều năm, chủ đều về Hạ Hầu Tông trong thần quốc đã giảm bớt.

Ta trở về.

Hạ Hầu Tông vừa xuất quan đã khí phách tuyên bố hắn trở về.

Cơ hồ một khắc sau, tất cả các thế lực lớn trong Vĩnh Hằng thần quốc đều nhận được tin tức Hạ Hầu Tông xuất quan.

Đệ nhất thiên tài trẻ tuổi được công nhận của Vĩnh Hằng thần quốc đã xuất quan.

Hắn xuất hiện cũng có nghĩa là thiên tài luận kiếm sẽ không cần phải lo lắng nữa.

Hắn xuất hiện, có nghĩa là vô số thiên tài sẽ bị hắn chinh phục.

Hắn xuất hiện có nghĩa là bố cục thiên tài trẻ tuổi của Vĩnh Hằng thần quốc sẽ lần nữa bị phá vỡ.

Tuy rằng Hạ Hầu Tông là người trẻ tuổi, nhưng mà địa vị của hắn trong gia tộc đã vượt qua tộc lão bình thường.

Gần với một ít cự đầu trong gia tộc.

Mà mặc dù là những cự đầu này trong gia tộc cũng che chở có thừa với Hạ Hầu Tông.

Hiển nhiên, cả Hạ Hầu gia tộc cũng biết, thiên tài như Hạ Hầu Tông với gia tộc mà nói có ý nghĩa thế nào, đây là thiên tài có thể dẫn gia tộc đi tới tình công, đi tới huy hoàng rực rỡ.

Ca ca, cuối cùng huynh cũng xuất quna.

Nếu nói người cao hứng nhất khi Hạ Hầu Tông xuất quan thì không ai vượt qua được Hạ Hầu Anh.

Hạ Hầu Tông đối với thân muội muội mình vô cùng bảo vệ.

Hắn vươn tay nhéo má Hạ Hầu Anh: Anh nhi, vài năm không gặp, muội lại xinh đẹp hơn rồi.

Hạ Hầu Anh từ nhỏ trước mặt ca ca đã được sủng ái, nàng chu cái miệng nhỏ nhắn, vành mắt đỏ lên, nước mắt rơi lã chã: Ca ca, huynh bế quan, muội muội nhà mình bị người khác bắt nạt, huynh cũng không làm gì được a.

Ồ?Hạ Hầu Tông khẽ giật mình nói: Ai ăn gan hùm mật gấu còn dám bắt nạt muội? Anh nhi, muội đừng lừa gạt ca ca, ta nhớ trong thần đô, những thiên tài trẻ tuổi đều vây quanh muội a.

Ha ha.

.

.

Hạ Hầu Anh phiền muộn nói: Xem ra huynh không quan tâm tới muội một chút nào.

Nhìn thấy muội muội buồn bực, Hạ Hầu Tông rất kiên nhẫn cười ha hả nói: Được rồi.

Anh nhi, đừng có khổ sở.

Ca ca xuất quan, muội có ủy khuất tới đâu ca ca cũng giúp muội dọn dẹp.

Thật sao? Tự nhiên là thật.

Từ nhỏ tới lớn, ta lúc nào lừa gạt muội chưa?Hạ Hầu Tông đối với muội muội mình tuyệt đối sủng ái có thừa.

Phàm là người có can đảm dám mạo phạm muội muội hắn, hoặc là làm cho Hạ Hầu Anh cảm thấy mất hứng, Hạ Hầu Tông nhất định sẽ xuất đầu.

Từ nhỏ tới lớn, những thiên tài vì làm cho Hạ Hầu Anh mất hứng mà bị giáo huấn nhiều vô số kể.

Nói, nói đi.

Tiểu tử nhà ai lại không có mắt, dám bắt nạt Anh nhi nhà ta như vậy?Hạ Hầu Tông có chút ung dung nói, vẻ tự tin tràn ngập này làm cho Hạ Hầu Anh mỉm cười, ngừng khóc.

Huynh, chính là tự miệng huynh nói đó nha.

Tiểu tử đắc tội này là người Yến gia.

Yến gia.

Hạ Hầu Tông khẽ giật mình, lập tức có chút khinh thường nói: Chỉ là Yến gia, châu chấu không nhảy nhót thêm được vài ngày.

Là ai? Yến Chân Hòe sao?Trong mắt Hạ Hầu Tông, người trẻ tuổi Yến Gia có chút bổn sự cũng chỉ có Yến Chân Hòe.

Những người khác hắn căn bản không đặt vào trong mắt.

Không phải, là tiểu tử họ khác, hơn nữa là người mới tới Vĩnh Hằng thần quốc trong lúc huynh bế quan.

Trước đó là một tán tu vô danh, nhưng mà hiện tại hắn đã gia nhập Vĩnh Hằng thánh địa? Gia nhập Vĩnh Hằng thánh địa?Hạ Hầu Tông cười nhạt một tiếng, mặt không đổi sắc: Thiên tài Vĩnh Hằng thánh địa cũng không phải ta chưa từng đánh qua.

Hạ Hầu Tông làm việc từ trước tới nay khí phách vô cùng, coi trời bằng vung.

Nói đi, hắn tên gọi là gì? Đắc tội với muội thế nào?Thứ Hạ Hầu Anh thích nhất chính là loại khí phách này của ca ca.

Nàng lập tức thêm mắm thêm muối, đem chuyện Giang Trầη đắc tội với nàng thế nào nói rõ một lần.

Hơn nữa rất nhiều chỗ còn khoa trương, hư cấu một phen.

Hạ Hầu Anh là một người có tính cách tiểu thư, lúc trước Giang Trầη có biểu hiện kinh diễm trong yến hội sinh nhật của nàng, khiến cho nàng chú ý đối phươngTâm tư thiếu nữ có đôi khi kỳ diệu như vậy.

Khi cơ hồ tất cả nam nhân lấy lòng bên người nàng, nịnh nọt nàng, chưa hẳn nàng đã có bao nhiêu vui vẻ, sung sướng cỡ nào.

Bởi vì nàng đã quen được theo đuổi như vậy.

Nhưng mà trong tầm mắt của nàng lại xuất hiện một nam nhân khác với những người khác, khó tránh khỏi sẽ khiến cho nàng sinh ra cảm giác bất đồng.

Lòng hiếu kỳ, tò mò, những thứ này đều là thứ mà loại nữ nhân như Hạ Hầu Anh bình thường thiếu nhất.

Khi loại tâm lý này của nàng bị kích thích, động lực của nàng vô cùng mạnh mẽ.

Cho nên nàng liên tục không ngừng vươn tay ra với Giang Trầη, dùng danh nghĩa Hạ Hầu gia tộc, thăm dò Giang Trầη, mời chào Giang Trầη, truyền tin cho Giang Trầη.

Không biết làm sao Giang Trầη đối với Hạ Hầu Anh hoàn toàn không thèm ngó tới, thậm chí khi đối mặt, Giang Trầη cũng không thèm che dấu một chút ác cảm nào của hắn với nàng.

Nhất là lần trước khi ở Vĩnh Hằng thánh địa, Giang Trầη càng ngang nghiên châm chọc Hạ Hầu Anh, chuyện này khiến cho lòng hiếu kỳ và dục vọng tìm hiểu của Hạ Hầu Anh toàn bộ hóa thành hận ý nồng đậmHạ Hầu Anh nàng từ nhỏ tới lớn đều được mọi người vây quanh giống như chúng tinh củng nguyệt, tụ tập ngàn vạn tôn sùng, yêu thương quanh thân, dưỡng thành một thân tính tình đại tiểu thư.

Lần này ăn thiệt thòi lớn trên tay Giang Trầη nư vậy, trong lòng phẫn hận ra sao không cần phải nói.

Cho nên khi Hạ Hầu Tông hỏi tới chuyện này, Hạ Hầu Anh sao không thể không thêm mắm thêm muối.

Trước khi Hạ Hầu Tông còn chưa xuất quan, nàng hy vọng ca ca tranh thủ xuất quan, có thể sớm trút ngụm ác khí này cho nàng.

Đem tiểu tử rắm thí kia hung hăng giáo huấn một lần, cuối cùng hung hăng giẫm nát dưới chân.

Làm cho hắn vĩnh viễn không xoay người được.

Sau đó Hạ Hầu Anh lại hạ nhục hắn một phen, như vậy mới có thể trút được ngụm ác khí này.

Sau khi Hạ Hầu Tông nghe xong khẽ cau mày.

Thiệu Uyên?Hạ Hầu Tông có chút nghi hoặc, tuy rằng bế quan vài năm, nhưng mà hắn đối với thế cục của thập đại thần quốc vẫn tương đối hiểu rõ.

Thập đại thần quốc, trong các thế lực lớn cũng không nghe nói qua có họ Thiệu.

Thiệu Uyên này cho tới bây giờ hắn chưa từng nghe qua.

THế nhưng mà Hạ Hầu Anh nói người nọ là tán tu, làm cho Hạ Hầu Tông càng không hiểu thấu.

Tán tu có trình độ gì, ở Vạn Uyên đảo, tán tu từ trước tới nay đều là quần thể yếu đuối.

Trong tán tu cũng không phải là không có tiên tài, nhưng mà xác suất xuất hiện thiên tài tương đối thấp.

Hơn nữa cho dù xuất hiện vài thiên tài, những thiên tài này cũng tuyệt đối không thể so sánh với thiên tài các thế lực lớn như bọn họ.

Cho nên bản năng Hạ Hầu Tông đã cảm thấy việc này có chút kỳ quặc.

Chỉ là tính cách của Hạ Hầu Tông từ trước tới nay đều cho rằng lão tử là thiên hạ đệ nhất.

Không cần biết ngươi là thiên tài gì, lai lịch gì, lão tử đều không để vào trong mắt.

Anh nhi, không nên khổ sở.

Tiểu tử này chỉ cần tham dự thiên tài luận kiếm năm nay.

Ca ca nhất định sẽ làm cho hắn hối hận khi đi vào Vĩnh Hằng thần quốc.

Ca ca, huynh cũng đừng khinh địch.

Tiểu tử này cũng không phải là đèn cạn dầu a.

Cửu Khúc vân quật của Vĩnh Hằng thánh địa, khảo hạch nhập môn từ xưa tới nay chưa từng có ai có thể thông qua chín quật.

Thế nhưng tiểu tử này lại có thể một hơi thông qua chín quật.

Sau khi đánh một trận danh tiếng lại điên cuồng tăng cao.

Nghe nói Vĩnh Hằng thánh địa muốn toàn lực bồi dưỡng hắn, nói không chừng hắn tương lai là đại địch của huynh a.

Phép khích tướng này của Hạ Hầu Anh vẫn tương đối kín đáo.

Hạ Hầu Tông nghe vậy cười ha hả: đại địch của ta nhất định là có, nhưng mà không ở Vĩnh Hằng thần quốc.

Mục tiêu của ca ca muội chính là xưng bá tại thiên tài thi đấu của thập đại thần quốc ba năm sau.

Đến lúc đó ta muốn cho toàn bộ tiên tài thập đại thần quốc phủ phục dưới chân ta mà run rẩy.

Ta sẽ trở thành ác mộng cả đời bọn chúng.

Không thể không nói, Hạ Hầu Tông này rất rắm thí, phần tự tin này của hắn tuy rằng khiến cho người ta rất là chán ghét.

Thế nhưng mà lại không có cách nào xem nhẹ phần tự tin này của hắn.

Hạ Hầu Anh cười hì hì nói: Muội biết ngay ca ca muội là thiên hạ đệ nhất.

Ca ca, lần này huynh nhất định phải giáo huấn tên tiểu tử cuồng vọng kia một chút.

Bằng không mà nói người khác sẽ cảm thấy Hạ Hầu Tông huynh cho dù có mạnh mẽ tới đâu cuối cùng vĩnh viễn vẫn kém thiên tài thánh địa.

Hừ, Vĩnh Hằng thánh địa, những kẻ gọi là thiên tài kia, ai dám hung hăng càn quấy trước mặt ta?Vĩnh Hằng thánh địa có ngũ đại công tử.

Điểm này Hạ Hầu Tông biết rõ.

Thế nhưng mà ngũ đại công tử thì sao? Không có một ai dám đọ sức với hắn một chút.

Cái gọi là ngũ đại cong tử cuối cùng chỉ là Vĩnh Hằng thánh địa tự mình an ủi mình, quảng cáo rùm beng.

Xưa nay giữa bọn họ đều không có cơ hội cọ xátHiện tại thiên tài luận kiếm của Vĩnh Hằng thần quốc sẽ cung cấp một cơ hội như vậy.

Hạ Hầu Tông cơ hồ có chút không nhịn được.

Hắn bế quan những năm qua còn không phải là chuẩn bị cho thiên tài luận kiếm và thiên tài thi đấu hay sao?Mặc kệ đối thủ là ai, đến từ thế lực nhà nào.

Hạ Hầu Tông đều muốn quét ngang tất cả đối thủ, làm cho tất cả đối thủ run rẩy dưới chân hắn.

Đường thiên tài của Hạ Hầu Tông nhất định phải đạp lên thi thể những thiên tài khác mà quật khởi.

Dã tâm này cũng là tín niệm kiên định trên con đường võ đạo của Hạ Hầu Tông.

Hắn vẫn cảm thấy, thiên tài chính thức quật khởi, nhất định phải lấy những thiên tài khác làm đá kê chân.

Hạ Hầu Tông đối với chuyện này tin tưởng không chút nghi ngờ.

Cho nên mục tiêu của hắn là phá hủy tất cả các thiên tài khác.

Làm cho cái gọi là thiên tài trở thành khối đá kê chân trên con đường quật khởi của hắn.

Thiệu Uyên này cũng không phải là ngoại lệTrong lúc hai huynh muội nói chuyện bỗng nhiên có một phong mật thư được đưa tới tay Hạ Hầu Anh.

Hạ Hầu Anh xé thư, xem xét một hồi rồi nao nao.

Hai hàng lông mi lá liễu nhăn lại, vẻ mặt tức giận bất bình.

Sao vậy?Hạ Hầu Tông nhìn thấy muội muội có phản ứng như vậy lập tức có chút kinh ngạc hỏi.

Hạ Hầu Anh cắn răng, tức giận nói: Thiệu Uyên kia gần đây quả thực có động tĩnh rất lớn.

Vừa rồi là mật thư truyền tới từ Vĩnh Hằng thánh địa, tiểu tử kia không ngờ lại nhận nhiệm vụ Chí tôn trong Vĩnh Hằng thánh địa.

Nhiệm vụ Chí tôn trong Vĩnh Hằng thánh địa? Hạ Hầu Tông nghe vậy cũng chấn động.

Hắn đối với nhiệm vụ Chí tông trong Vĩnh Hằng thánh địa cũng hiểu rõ.

Tự nhiên biết rõ nhiệm vụ Chí tông trong Vĩnh Hằng thánh địa có ý nghĩa thế nào.

Nhiệm vụ Chí tôn bình thường đều là chuẩn bị cho những lão quái vật trong thánh địa kia.

Bởi vì nhiệm vụ Chí tôn có điểm cống hiến vô cùng cao.

Bình thường chỉ có những lão gia hỏa kia mới có thực lực và lực lượng đi nhận.

Cho dù là những lão gia hỏa kia cũng không phải mỗi người đều có dũng khí đi nhận nhiệm vụ Chí tôn.

Mỗi một nhiệm vụ Chí tôn được nhận, đều cần trải qua quá trình suy nghĩ thật sâu, nhiều lần suy tính mới được.

Nếu không mà nói, cứ mù quáng nhận, rất có thể sẽ không may.

Ca ca, thực sự là đáng giận a.

Tiểu tử Thiệu Uyên này tiến vào Vĩnh Hằng thánh địa mới được bao lâu chứ? Một năm còn chưa tới.

Hắn lấy dũng khí từ đâu mà đi nhận nhiệm vụ Chí tôn? Việc này rất cổ quái.

Hạ Hầu Tông cũng gật đầu, nếu như nói trước đó hắn căn bản không đặt Thiệu Uyên này vào trong mắt, như vậy giờ phút này, cái tên Thiệu Uyên kia rốt cuộc cũng giống như một cái gay, dâm vào trong yết hầu Hạ Hầu Tông.

Làm cho hắn cảm thấy không khỏe.

Chẳng lẽ không cổ quái sao? Một thiên tài trẻ tuổi như hắn, lại đi nhận nhiệm vụ Chí tôn.

Muội thấy hắn muốn làm náo động tới mức điên rồi.

Hạ Hầu Anh tràn ngập tức giận nói.

Anh nhi, nếu như chỉ là vậy thì tiểu tử này tuyệt đối không có dũng khí đi nhận nhiệm vụ Chí tôn.

Trừ phi là đầu óc hắn hỏng bét.

Dám nhận nhiệm vụ Chí tôn, không dám nói hắn có mười phần nắm chắc, nhưng nhất định cũng có nắm chắc.

Nếu không mà nói, hắn lấy lực lượng ở nơi nào mà nhận.

Nhiệm vụ Chí Tôn một khi nhận không thể hoàn thành thì sẽ bị khấu trừ một phần mười điểm cống hiến.

Hắn là ngời mới, căn bản không có điểm cống hiến.

Chẳng lẽ muốn để cho số điểm cống hiến của mình bị khấu trừ thành số âm sao?Hạ Hầu Tông dù sao cũng biết rõ mọi chuyện sâu hơn Hạ Hầu Anh.

Hắn không cảm thấy Thiệu Uyên này nhận nhiệm vụ Chí tôn là đầu óc nóng lên, không có não.

Cho dù Thiệu Uyên này đầu óc nóng lên, phát hỏng, chẳng lẽ những tiền bối kia cũng nóng đầu? Nghe muội muội hắn nói, Tử Xa Mân trong Vĩnh Hằng thánh địa bảo vệ tiểu tử này có thừa.

Dưới loại tình huống này, Tử Xa Mân vì sao không phản đối?? Anh nhi, đưa tình báo ta xem một chút.

Hạ Hầu Tông vẫn cảm thấy việc này nên điều tra rõ ràng một chút.

Phải biết thêm tin tức thì mới có thể biết được rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Hạ Hầu Anh đem mật thư giao cho Hạ Hầu Tông.

Hạ Hầu Tông sau khi nhìn một lần, khen Anh nhi, không nói tới Thiệu Uyên kia, muội ở Vĩnh Hằng thánh địa có nội ứng, có người nguyện ý đưa tình báo cho muội.

Đây là chỗ thành công của muội.

Muội nhất định phải nhớ kỹ lợi dụng ưu thế của mình, khiến cho đám người gọi là thiên tài này tâm tư đều đặt ở trên người muội.

Hì hì, muội biết rồi.

hiện tại những thiên tài trẻ tuổi trong Vĩnh Hằng thần quốc, không phải mười phần, nhưng mà có sáu bảy thành thiên tài, muội muội của huynh vẫn có nắm chắc khống chế bọn họ.

Hạ Hầu Anh nói tới việc này mặt mũi hớn hở, cực kỳ tự tin.

Căn cứ vào chi tiết muội nói, còn có mật thư này, Thiệu Uyên này không đơn thuần là thiên phú võ đạo xuất chúng, thiên phú đan đạo của hắn chỉ sợ càng thêm kinh người.

Hắn nhận nhiệm vụ có tên là lửa giận báo thù.

Căn cứ vào tin đồn, nhiệm vụ này giống như có quan hệ với cự đầu đan đạo của Vĩnh Hằng thánh địa vài chục năm trước.

Ồ? Ca ca, huynh biết nhiệm vụ này sao?Hạ Hầu Anh có chút ngoài ý muốn, dù sao nàng tuổi còn trẻ, đối với những nhiệm vụ Chí tôn này cũng không quá rõ ràng.

Hạ Hầu Tông gật đầu: Ta đã từng nghe thấy, tỉ mỉ thì không quá nhiều.

Nhưng có một điểm có thể khẳng định đây là một nhiệm vụ đan đạo.

Hơn nữa nhiệm vụ này còn cần thiên phú đan đạo và nội tình đan đạo cực kỳ mạnh mẽ chống đỡ.

Hạ Hầu Anh khinh thường nói: Tiểu tử này nhìn qua giống như không có học vấn quá sâu, hắn làm náo động ở đan đạo, tất sẽ khiến cho phương diện võ đạo chậm trễ tiến độ.

Nói không chừng sau này sẽ là kẻ vô tích sự.

Hạ Hầu Tông lắc đầu: Anhh nhi, từ tư liệu của Thiệu Uyên này xem ra, người này hẳn không phải là phù dung sớm nở tối tàn.

Nói không chừng đây là một thiên tài chính thức.

Một thiên tài sở hữu tiềm lực võ đạo và đan đạo mạnh mẽ.

Cho dù thiên tài mạnh mẽ tới đâu hắn cũng vẫn kém ca ca muội.

Hừ.

Hạ Hầu Anh thuận tiện vỗ mông ngựa Hạ Hầu Tông.

Nha đầu nhà muội cũng biết vỗ mông ngựa ca ca sao?Hạ Hầu Tông cười ha hả: Nhưng mà ta thích.

Đúng rồi.

Anh nhi, nữ tử Yến gia kia gần đây có tin tức gì không? Có nghe lời không? Hừ, nàng dám không nghe lời sao? Người Yến gia không dám làm cho nàng không nghe lời? Nếu như nàng không nghe lời thì người Yến gia cũng làm cho nàng ta nghe lời.

Ngữ khí của Hạ Hầu Anh mang theo vài phần khinh thường nồng đậm.

Cửa mật thất được đẩy ra, Tử Xa Mân có chút kinh ngạc, nghe thấy tiếng thạch thất được mở ra, ít nhiều hắn cũng có chút ngoài ý muốn.

Lúc này mới qua bao lâu chứ?Tính toán ra cũng chỉ có hơn năm thời thần mà thôi.

Cửa thạch thất mở ra, chẳng lẽ nói Thiệu Uyên này đã luyện chế xong? Hoặc là nói luyện chế thất bại?Theo như lẽ thường mà nói, đan dược quý trọng như vậy không có một ngày một đêm, thậm chí là mấy ngày mấy đêm, đâu có thể nhanh chóng luyện chế ra được như vậy? Đi ra nhanh như vậy, Tử Xa Mân có cảm giác không ổn mơ hồ.

Hắn nhịn không được đứng lên, đi về phía Giang Trầη.

Sau khi cửa thạch thất mở ra, Giang Trầη bình tĩnh lại rồi mới đi ra ngoài.

Nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của Tử Xa Mân.

Tử Xa Mân cũng bất chấp khách khí, đi thẳng vào vấn đề, lo lắng hỏi: Thiệu Uyên, sao ngươi lại đi ra? Có phải luyện chế không thuận lợi hay không?Giang Trầη cười nói: Không biết a.

Rất thuận lợi, cũng bởi vì quá thuận lợi cho nên ta mới có thể đi ra sớm.

Tử Xa Mân nghe vậy đầu óc độ nhiên cảm thấy nổ tung, trong lúc nhất thời cơ hồ hắn có cảm giác trời đất quay cuồng.

Luyện chế ra? Thành công rồi?Như vậy cũng khó tránh khỏi quá mức đột nhiên, nhanh tới mức khiến cho người ta ngoài ý muốn a.

Giang Trầη thấy Tử Xa Mân kinh ngạc, cũng biết mắt thấy mới la thật.

Hắn lập tức đem một bình đan dược tinh xảo để lên trên bàn.

Tử Xa trưởng lão, mời xin qua.

Đây là lần thứ nhất ta luyện chế cho nên hiệu xuất không quá cao.

Số lượng đan thành chỉ có chín khỏa mà thôi.

Tử Xa Mân vui mừng quá đỗi.

Rất tốt, tốt.

Chín khỏa đã vượt xa kỳ vọng mong muốn rồi.

Ta còn tưởng rằng ngươi đi ra sớm như vậy là luyện chế thất bại a.

Giang Trầη mỉm cười, nhưng trong lòng thì mừng thầm.

Trên thực tế lần này hắn luyện chế vô cùng thuận lợi, thuận lợi dị thường.

Đan dược luyện chế ra khoảng chừng mười lăm khỏa.

Nhưng mà Giang Trầη cảm thấy mình vất vả một hồi, lưu lại mấy khỏa làm phí vật vả, cũng là chuyện đương nhiên.

Cho nên hắn lén khấu trừ mất sáu khỏa.

Chỉ nộp lên chín khỏa.

Thế nhưng không ngờ rằng chuyện này đối với Tử Xa Mân mà nói, là kết quả vượt xa mong muốn ban đầu của hắn.

Nhìn thấy Tử Xa Mân cười vui vẻ như vậy, Giang Trầη cơ hồ hoài nghi liệu có phải mình quá trung hậu hay không.

Nhìn bộ dáng Tử Xa Mân như vậy, cho dù hắn đưa cho người này năm sáu khỏa, chỉ sợ Tử Xa Mân cũng cười tới mức không ngậm miệng lại được.

Nhưng mà Giang Trầη cũng không có tham lam quá.

Trên người giữ lại sáu khỏa, hắn cảm thấy đã có thu hoạch rất lớn.

Nếu như về sau còn có cơ hội luyện chế Thái Nhất bổ thiên đan này nữa, như vậy còn có cơ hội lấy thêm.

Dù sao Tử Xa Mân đã từng nói qua, Thái Nhất long lân quả trong Vĩnh Hằng thánh địa có ba khỏa.

Mà lần này Tử Xa Mân chỉ lấy ra một khỏa mà thôi.

Còn có hai khỏa Thái Nhất long lân quả, như vậy sớm muộn gì cũng giao cho hắn luyện chế.

Đến lúc đó lại giữ lại một số khỏa.

Đừng nói là Thái Nhất Long Lân quả, ngay cả một ít tài liệu phụ trợ, cũng phải tốn không ít tâm tư đi tìm.

Thậm chí còn chưa hẳn đã tìm được.

Cho nên trong Vạn Uyên đảo tốt nhất là ở điểm này, tài nguyên nhiều, hắn tùy thời có thể chiếm được tiện nghi.

Chuyện này khiến cho Giang Trầη cảm thấy ngẫu nhiên bạo lộ thiên phú đan đạo ra ngoài một chút cũng vẫn có chỗ tốt.

Nếu không có bạo lộ thiên phú đan đạo, sao lại có nhiều cơ hội luyện chế đan dược như vậy? Sao có cơ hội lén lút khấu trừ một số lượng như thế?Tử Xa Mân kia xem xét Thái Nhất Bổ thiên đan nhiều lần, càng xem biểu lộ càng ngưng trọng.

Càng cảm thấy loại đan dược này cơ hồ có thể nói là kiệt tác hoàn mỹ.

Hồi lâu sau Tử Xa Mân mới thở dài: Thiệu Uyên, ngươi nói hai loại đna dược này ngay từ đầu lão phu không thể nào tin được.

Nhưng mà hiện tại xem ra quả thực là lão phu ếch ngồi đáy giếng.

Thái Nhất bổ thiên đan này là kiệt tác mà lão phu chưa từng thấy qua.

Trong lĩnh vực này, khỏa đan dược này có lẽ không giống như những thứ gạt người kia.

Khí chất của nó khiến cho người ta tán thưởng.

Tử Xa Mân tuy rằng không biết luyện chế Thái Nhất bổ thiên đan này thế nào.

Nhưng mà năng lực giám định cơ bản và thưởng thức thì hắn vẫn có.

Nhìn Thái Nhất bổ thiên đan trong tay hắn, chỉ nhìn màu sắc này, hoa văn, khí chất ẩn chứa bên trong hắn đã biết rõ đây tuyệt đối không phải là đan dược chỉ có hư danh.

Giang Trầη cười nhạt nói: Tử Xa trưởng lão, Thái Nhất bổ thiên đan này ta hoàn toàn không có nói quá hiệu lực của nó.

Công hiệu của nó đối với một ít thiên tài mà nói, có lẽ công hiệu sẽ còn khoa trương hơn miêu tả của ta.

Trên mặt Tử Xa Mân tràn ngập vui mừng, nói Tốt, tốt.

Thiệu Uyên, ngươi không ngại thì ta lập tức mang những đan dược này đi gặp Tam đại thánh chủ.

Nếu như Tam đại thánh chủ ra mặt, thu thập tài liệu Đỉnh Thiên đan kia chỉ sợ sẽ càng thêm dễ dàng hơn một chút.

Dù sao nhân mạch và con đường của bọn họ còn rộng hơn lão phu.

Giang Trầη cười nói: Tự nhiên ta không ngại.

Hiếm khi Đại thánh chủ ủng hộ ta như vậy.

Tự nhiên ta phải xuất ra một ít gì đó để nhận được sự tín nhiệm của Đại thánh chủ a.

Tử Xa Mân thấy Giang Trầη hiểu làm người như vậy, cũng cao hứng.

Hắn cũng không chậm trễ, mang theo Thái Nhất bổ thiên đan này tìm Tam đại thánh chủ.

Tam đại thánh chủ nghe nói Thái Nhất bổ thiên đan này được luyện chế ra, cũng hơi có chút ngoài ý muốn.

Bọn họ tuyệt đối không thể tưởng tượng được hiệu suất của Thiệu Uyên này cao như vậy.

Đại thánh chủ cười nói: Người trẻ tuổi quả thực bốc đồng mười phần, nhanh như vậy đã thánh đan.

Tử Xa trưởng lão, ngươi đã nhìn qua, đan dược này ngươi cảm thấy thế nào?Đại Thánh chủ còn chưa tiếp nhận đã hỏi ý kiến Tử Xa Mân.

Tử Xa Mân nói rõ: Ánh mắt thuộc hạ không nhìn rõ được quá nhiều.

Nhưng mà theo thuộc hạ thấy, Thái Nhất bổ thiên đan này so với trong tưởng tượng của thuộc hạ còn cao minh hơn rất nhiều.

Mong ba vị Thánh chủ nhìn qua.

Tử Xa Mân cung kính dâng đan dược lên.

Tam đại thánh chủ này kỳ thực cũng đã không chờ đợi được nữa.

Khi đan dược tới tay, Tam đại thánh chủ vốn đang mỉm cười, trong mắt lúc này bắt đầu hiện lên vẻ kinh ngạc và ngưng trọng.

Hiển nhiên chỉ bằng khí chất bên ngoài đan dược cũng đã chinh phục bọn họ.

Đúng vậy, nếu chỉ xem xét bề ngoài thì rất khó nói.

Đại thánh chủ tán thưởng một câu.

Nếu như tinh tế vuốt ve, sẽ có thêm kinh hỉ nhiều hơn.

Tử Xa Mân không có chút do dự nào mà thổi phồng Thái Nhất bổ thiên đan.

Loại thổi phồng này hắn cũng không có áp lực gì.

Bởi vì Thái Nhất bổ thiên đan này cũng không phải là không gánh được lời khen thưởng, thổi phồng của hắn.

Bất luận lời khen nào đối với loại đan dược này đều không quá phận.

Phản ứng của Tam đại thánh chủ giống như phản ứng của Tử Xa Mân lúc trước, càng nhìn biểu lộ càng ngưng trọng.

Càng quan sát niềm vui trong mắt càng rõ ràng.

Tới cuối cùng Tam đại thánh chủ bắt đầu tán dương.

Tốt, rất tốt.

Bổn tọa tuy rằng tạo nghệ trên phương diện đan đạo bình thường, nhưng cũng coi như là người biết hàng.

Đan dược này quả nhiên là không thể bắt bẻ, không thể bắt bẻ a.

Nhị vị, hai người cảm thấy thế nào?Đại thánh chủ tán thưởng không thôi.

Quả thực đáng khen, trong khoảng thời gian ngắn đã luyện chế ra đan dược có khí chất như vậy? Vì sao ta cảm thấy việc này quả thực như nằm mơ a.

Đúng vậy, Tử Xa trưởng lão, ngươi các định đây là đan dược do Thiệu Uyên luyện chế ra chứ?Tam đại thánh chủ ít nhiều vẫn còn có chút lo lắng.

Điểm này thì thuộc hạ có thể đánh cuộc.

Bởi vì trên đan dược này còn có khí tức của Thái Nhất long lân quả, thuộc hạ đã đánh xuống ấn ký độc nhất vô nhị, loại khí tức này lão phu có thể xác nhận.

Hơn nữa khi đan dược ra lò, còn có loại khí tức kia, thứ này tuyệt đối không làm giả được.

Tử Xa Mân dù sao cũng là cự đầu đan dạo.

Nếu như muốn dùng đan được luyện chế từ trước lừa gạt hắn.

Hiển nhiên là chuyện không thể nào.

Dù sao hắn còn chưa có ngu ngốc tới mức đó.

Tam đại thánh chủ nghe vậy đều không ngừng gật đầu.

Đại thánh chủ mặt càng mừng rỡ: Tử Xa trưởng lão, Thiệu Uyên này quả thực khiến cho người ta tán thưởng không thôi, tán thưởng thế nào cũng cảm thấy không đủ.

Hiện tại chúng ta muốn không ủng hộ hắn cũng khó khăn, đúng không?Tử Xa Mân mỉm cười: Cũng không thể nói như vậy.

Nhưng mà thiên phú đan đạo của Thiệu Uyên này quả thực khiến cho chúng ta sợ hãi thán phục.

Thái Nhất bổ thiên đan này cho dù thuộc hạ biết rõ đan phương, biết rõ phương pháp luyện chế, muốn trong vòng mấy thời thần luyện chế ra cơ hồ cũng là chuyện không có khả năng.

Nội tình đan đạo của Thiệu uyên này so với trong tưởng tượng của thuộc hạ còn cường đại hơn nhiều.

Nói như vậy ngươi thấy hắn hoàn thành được nhiệm vụ kia? Thuộc hạ từ khi hắn nhận nhiệm vụ này đã coi trọng hắn.

Chỉ là làm trưởng lão thánh địa, thuộc hạ cũng nên suy nghĩ một chút, không dám biểu hiện ra sự ủng hộ thái quá.

Tử Xa Mân ngược lại vô cùng trung thực.

Ha ha ha.

.

.

Tam đại thánh chủ đều cười rộ lên.

Đại thánh chủ tươi cười, nhẹ nhõm nói: Tử Xa trưởng lão, như vậy từ giờ trở đi, ngươi không cần nghĩ vậy nữa.

Bổn tọa cho ngươi quyền hạn, ngươi toàn lực ủng hộ Thiệu Uyên.

Hắn muốn thứ gì ngươi cho hắn thứ đó.

Lần thịnh hội này, chúng ta sẽ vận dụng tất cả lực lượng đi tổ chức.

Có Thái Nhất bổ thiên đan này chúng ta đã có thể tìm được đầy đủ lý do tổ chức lần thịnh hội này.

Lĩnh vực đan đạo của Vạn Uyên đảo, tất cả mọi người đều tham lam.

Nếu như Thái Nhất bổ thiên đan này rơi vào tay tất cả các tông môn, thử hỏi một câu bọn họ sẽ không động tâm sao?

Xem tiếp...

con-mat-ao-thi

  • Độc tôn tam giới

  • truyện tranh Độc tôn tam giới

  • truyện Độc tôn tam giới

  • Độc tôn tam giới truyện chữ

  • đọc truyện Độc tôn tam giới

  • yêu thần ký chap

  • truyenfull.vn

  • truyenfull.vip

  • truyenfull.vip

  • truyen.tangthuvien.vn/

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License