con-mat-ao-thi

Hiển nhiên Thanh Phượng Đan Vương và mấy nhân viên của Tịnh Phần điện đều cảm thấy người trẻ tuổi này nhất định là thiếu gia ăn chơi nhà ai đó, là tới đây vui chơi.

Hơn nữa lại còn không có thành ý như vậy.

Giang Trầη cũng không quản trong lòng bọn họ nghĩ thế nào, chỉ cần quyển trục của hắn không bị đánh tráo là được.

Chư vị đại nhân, đã giao quyển trục, ta có thể rời khỏi đây được chứ?Giang Trầη còn muốn xác định qua một chút.

Than Phương Đan Vương triệt để im lặng, giống như đuổi ruồi, phất phất tay, lãnh đạm nói: Đã nộp bài thì ngươi có thể rời khỏi.

Thanh Phương Đan Vương là một người vô cùng nghiêm túc, chính thống, cách nhìn của hắn về Giang Trầη, đó là cảm thấy loại hành vi của người trẻ tuổi này là một loại khinh nhờn với đan đạo.

Có suy nghĩ như vậy, làm sao hắn có sắc mặt tốt với Giang Trầη cơ chứ?Người Tịnh Phần điện vẫn tuân thủ hành vi chức nghiệp của mình vô cùng tốt, gật gật đầu nói: Ngươi đi ra ngoài trước đi.

Nộp bài thi sớm trên nguyên tắc không có bất kỳ vấn đề gì.

Bài danh cuối cùng nếu như điểm giống nhau, người nộp bài thi càng sớm sẽ càng có ưu thế.

Đây rõ ràng chỉ là lời nói qua loa, mặc dù đối phương nói rất chân thành với hắn.

Thế nhưng Giang Trầη có thể nhìn ra được, những người này căn bản có cách nhìn không tốt về hắn.

Mà Giang Trầη cũng lơ đễn, cũng nghĩ qua một chút, nếu như mình ở vào vị trí của đối phương, nhìn thấy một người nhưu vậy chỉ sợ cũng khó tránh khỏi trong lòng có ý nghĩ như thế.

Hắn lập tức mỉm cười, không kiêu ngạo không siểm nịnh sải bước ra ngoài.

Thanh Phượng Đan Vương khống chế cảm xúc thật lâu, thấy Giang Trầη rốt cuộc cũng rời khỏi, sắc mặt thoáng cái đen lên, nhịn không được trách cứ: Người trẻ tuổi hiện tại thực sự không biết trời cao đất rộng.

Không biết là thiếu gia ăn chơi của nhà nào.

Lại coi chuyện thần thánh như vậy trở thành trò đùa?Mấy vị nhân viên bình thẩm của Tịnh Phần điện cũng biết Thanh Phượng Đan Vương là người chính thống, tư tưởng vô cùng truyền thống.

Đối với đan đạo lại cực kỳ thành kính, cho nên yêu cầu đối với người trẻ tuổi cũng cực cao.

Đối với loại người nộp bài thi từ sớm này, không thể nghi ngờ đã bị hắn chụp cho cái mũ không nghiêm túc, tự nhiên sẽ không vui vẻ gì.

Thanh Phượng Đan Vương bớt giận, người trẻ tuổi a, ngẫu nhiên cũng có những kẻ lông bông, ăn chơi trác tác như vậy.

Đúng vậy a.

Nhưng mà tiểu tử này thoạt nhìn nho nhã lễ độ, dường như không phải là loại người như vậy a.

Chẳng lẽ hắn thực sự đáp đúng hết tất cả?Có người yếu ớt nói ra nghi vấn của bản thân, nói thật người trẻ tuổi của Đan Hỏa thành mười phần thì chín phần là kẻ mắt cao hơn đầu.

có thể tao nhã như vị vừa rồi quả thực hiếm thấy vô cùng.

.

Một người như vậy sao lại có thể là người lỗ mãng, càn rỡ thô lỗ được cơ chứ?Nhưng mà khi hắn nói ra nghi vấn của mình lập tức bị những người khác bác bỏ.

Không có khả năng, cho dù hoàn thành sớm cũng không có khả năng hoàn thành sớm nhưu vậy.

Lúc này mới trôi qua một phần ba thời gian.

Có thể hoàn thành trong ba ngày đã không tầm thường rồi.

Thời gian một ngày? Làm sao có thể?Thanh Phương Đan Vương thì cười lạnh không nói, loại vấn đề này hắn khinh thường trả lời.

Hiển nhiên trong mắt Thanh Phượng Đan Vương hắn, một ngày không thể nào đáp xong toàn bộ vấn đề.

Đó là chuyện căn bản không có khả năng hoàn thành.

Trừ phi là tiểu tử này ăn gian, sớm biết rõ đáp án.

Thế nhưng mà Tịnh Phần điện tổ chức ra tuyển chọn như vậy, không có khả năng Tịnh Phần điện hỗ trợ hắn ta ăn gian, thì làm sao có thể biết rõ đáp án từ trước? Loại khả năng này hoàn toàn không có.

Cho nên Thanh Phượng Đan Vương vẫn kiên định cho rằng là tiểu tử kia khinh nhờn đan đạo.

Nhưng bây giờ Giang Trầη không có tâm tư đi cân nhắc suy nghĩ của Thanh Phượng Đan Vương ra sao, hắn bước nhanh khỏi khu tuyển chọn đan đạo, đi thẳng tới khu tuyển chọn lĩnh vực tổng hợp.

Ba khu tuyển chọn đồng thời tuyển chọn.

Cũng nói là, khu tuyển chọn tổng hợp này hiện tại cũng đã trải qua hơn một ngày.

Ba ngày thời gian hiện tại chỉ còn lại hơn một ngày mà thôi.

Bây giờ hắn chạy qua, đã ít hơn so với những người trong khu tuyển chọn lĩnh vực tổng hợp này hơn một ngày.

Cho nên Giang Trầη không chút chậm trễ nào, căn bản không ngừng nghỉ, bước nhanh vào khu tuyển chọn lĩnh vực tổng hợp.

Cái gì? Ngươi muốn tham dự tuyển chọn lĩnh vực tổng hợp sao?Đám người giám khảo ở khu tuyển chọn lĩnh vực tổng hợp nghe thấy yêu cầu của Giang Trầη, vẻ mặt đều khiếp sợ.

Trận pháp đại sư Vương Học Thông kia nhịn không được mà hỏi: Người trẻ tuổi, trước đó ngươi đã tham dự khảo hạch lĩnh vực khác, chẳng lẽ đã cam chịu, nộp bài từ trước?Giang Trầη dở khóc dở cười, vì sao những người này, ý nghĩ đầu tiên trong đầu là cảm thấy hắn bó tay? Những người này không có ánh mắt phát hiện thiên tài sao?Giang Trầη cũng lười giải thích, dù sao quy tắc cũng cho phép dự thi hai lĩnh vực.

Những giám khảo này cũng không có cách nào ngăn cản hắn được.

Vương đại sư, đây là minh bài dự thi của ta, mời các vị kiểm nghiệm một chút.

Giang Trầη cũng không muốn nói nhảm, từng chút thời gian đều vô cùng quý giá.

Hiện tại hắn chậm hơn người khác hơn một ngày, càng phải giành giật từng giây.

Tuy rằng Vương Học Thông tấm tắc kêu kỳ lạ, mấy người khác trong ba giám khảo cũng không làm khó Giang Trầη, mà để Giang Trầη vào.

Đợi sau khi Giang Trầη đi vào, VƯơng Học Thông chậc chậc tán thưởng: Trước kia có một đống lớn người hô hào muốn đồng thời khiêu chiến hai ba lĩnh vực, lão phu v ẫn cảm thấy những người này quá càn rỡ, thô lỗ.

Không thể tưởng tượng được thực sự vẫn có người kiên trì khiêu chiến hai lĩnh vực như vậy.

Ha ha, nói không chừng là thiếu gia ăn chơi nhà nào đó hồ đồ a.

Lúc này mới hơn một ngày, lĩnh vực võ đạo và đan đạo cũng không có dễ nha.

Đúng vậy, hai lĩnh vực kia trong vòng ba ngày hoàn thành hay không cũng là vấn dề.

Ta đoán, nhất định là độ khó quá lớn, cho nên hắn chủ động buông tha, sau đó mới lại tới lĩnh vực tổng hợp này thử thời vận a.

Đánh già, kết luận của những giám khảo này đối với Giang Trầη đều giống nhau một cách thần kỳ.

Dưới sự dẫn dắt của một người trong số giám khảo, Giang Trầη tìm được một vị trí, rất nhanh đã nhận được một quyển trục, trên đó có vô số vấn đề.

Phần quyển trục này không sai biệt lắm với quyển trục trên lĩnh vực đan đạo, cũng là ba mươi câu.

Cấp bậc độ khó cũng phân thành cấp.

Những đề mục trong lĩnh vực tổng hợp này cũng phức tạp hơn một chút.

Bất quá đối với Giang Trầη mà nói, chuyện này cũng không phải vấn đề lớn.

Kiếp trước Giang Trầη chưởng quản Thiên Lang thư viên của Thái Uyên chư thiên thế giới, có thể nói là học quan Chư Thiên.

Có lĩnh vực nào hắn không đọc qua cơ chứ?Tuy rằng những lĩnh vực này đều còn xa không lợi hại bằng đan đạo, nhưng đặt ở Thần Uyên đại lục, những kiến thức và trí nhớ kiếp trước của hắn tuyệt đối là tồn tại không gì sánh nổi.

Tuy rằng những câu trong lĩnh vực tổng hợp này rất phức tạp, bao hàm rất rộng, thế nhưng hoàn toàn hợp khẩu vị với Giang Trầη.

Bởi vì bất luận một người nào ngồi đây có lẽ đều có tạo nghệ kinh người trong lĩnh vực của mình.

Ví dụ như có người luyện chế phù lật rất lợi hại, có người chế tác trận pháp rất lợi hại, có người tinh thông cơ quan thuật số, có người lại có tạo nghệ không tệ ở phương diện chiêm tinh, bói toán.

Có người tinh thông thuần thú, có người lại am hiểu rèn luyện thần binh lợi khí.

Những thứ này đều là kỹ năng thuộc lĩnh vực tổng hợp này.

Bởi vì có câu nói gọi là mỗi một lĩnh vực đều có một người chuyên nghiệp.

Giang Trầη lại khác với mọi người, hắn không có chuyên về lĩnh vực nào hết, mà là toàn năng chân chính, là toàn tài.

Loại ưu thế này bất luận một ai trong nơi này cũng không thể nào có được, cũng không thể nào làm được.

Thần Uyên đại lục nhất định cũng có người học rộng tài cao.

Nhưng mà muốn so học vấn với Giang Trầη, muốn so tạp học với Giang Trầη, đoán chừng ngay cả tư cách xách giày cho Giang Trầη cũng không có.

Nhưng mà ở trong lĩnh vực tổng hợp này, tuy rằng Giang Trầη cunxgxt hành thạo, nhưng không có cách nào tiêu sái tự nhiên được như lĩnh vực đan đạo.

Nhưng mà thời gian hơn một ngày cũng đủ để cho hắn làm việc rồi.

Khi sắp tới ngày thứ ba, Giang Trầη rốt cuộc hoàn thành hết đề mục, vết lên con số thứ tự của mình, đóng con dấu của mình xuống.

Tuyển chọn lĩnh vực tổng hợp này coi như chấm dứt.

Giang Trầη tự tin thu hồi quyển trục, lần này hắn cũng không nộp bài thi sớm làm gì.

Dù sao thời gian đảo mắt cái cũng sắp hết, hiện tại nộp bài thi sớm cũng không có bất kỳ ý nghĩa nào.

Giang Trầη tin tưởng chắc rằng, cho dù trong những người này có tuyệt đỉnh cường giả, luận toàn tài cũng tuyệt không có khả năng có thể toàn diện hơn hắn, cho nên hắn đối với mình rất có lòng tin.

Về phần lĩnh vực đan đạo, căn bản Giang Trầη không nghĩ tới việc mình sẽ thất bại.

Lĩnh vực tổng hợp này Giang Trầη cũng không nghĩ mình thất bại.

Ít nhất, trong ba danh ngạch, nhất định sẽ có một cái rơi vào trên đầu hắn.

Đây là sự tự tin của học vấn, cũng là sự tự tin mà trí nhớ kiếp trước mang lại cho hắn.

Thời gian tuyển chọn chấm dứt, tất cả mọi người đều phải nộp lên quyển trục dự thi của mình.

Lâm Chí Vinh duỗi người thật dài, bỗng nhiên giật mình, giống như nhìn thấy chuyện không thể tưởng tượng nổi.

Hắn hung hăng lau mắt mình, bĩnh tĩnh lại, cẩn thận nhìn về phía xa.

Trời ơi, không ngờ hắn không có nhìn lầm.

Thiệu Uyên huynh đệ?Lâm Chí Vinh hoàn toàn không tin vào hai mắt mình, cơ hồ hắn hoài nghi mình hoa mắt.

Thế nhưng sự thực trước mắt nói cho hắn biết, hắn không có hoa mắt.

Người hắn nhìn thấy thực sự là Giang Trầη.

Giang Trầη nhìn thấy biểu lộ của Lâm Chí Vinh giống như gặp quỷ, đang đi về phía hắn, hắn cũng nở nụ cười thiện ý, hỏi: Biểu hiện của ngươi thế nào?Lúc này Lâm Chí Vinh đâu còn tâm tư trả lời vấn đề của hắn, mà dùng ánh mắt giống như nhìn một đầu quái vật, nhìn tới nhìn lui trên người Giang Trầη.

Giống như trên người Giang Trầη có nhiều hơn một cái đầu vậy.

Thiệu Uyên huynh đệ, ngươi thực sự tới khu vực tổng hợp sao? Không phải ngươi sẽ nói cho ta biết, ngươi buông tha khảo hạch khu vực đan đạo đó chứ?Lâm Chí Vinh thở dài nói Quả nhiên ngươi so với ta còn phá sản hơn.

Ta cho rằng ta đã rất tùy hứng rồi, rất quần là áo lượt rồi.

Thế nhưng không thể tưởng tượng được.

.

.

Hắc hắc, Thiệu Uyên huynh đệ, ngươi làm cho ta có cảm giác cam bái hạ phong a.

Giang Trầη im lặng.

Ai bảo ngươi là ta buông tha khảo hạch ở khu vực đan đạo? Ách, không phải ngươi buông tha sao? Thế thì sao lại tới đây? Thần không biết quỷ không hay như vậy a.

Trong lúc khảo hạch, cơ hồ mỗi một người tham dự đều ở trong trận pháp không có cách nào trao đổi với bên ngoài.

Cho nên Giang Trầη tiến vào tuyển chọn ở khu vực lĩnh vực tổng hợp này những người khác cũng không nhìn ra được.

Ta hoàn thành khảo hạch ở lĩnh vực đan đạo không được sao?Giang Trầη cũng tức giận nói.

Từng người đều như vậy, mỗi một người đều có phản ứng như thế này.

Không tể nghi ngờ đã khiến cho Giang Trầη vô cùng buồn bực.

Biểu hiện trên mặt Lâm Chí Vinh vô cùng cổ quái, cố nén không làm cho mình bật cười, dùng một quyền nện vào bờ vai Giang Trầη, nói: TIểu tử ngươi đừng đùa ta, hoàn thành khảo hạch lĩnh vực đan đạo? Ngươi cho rằng mình đang nằm mơ sao? Nào có chuyện đơn giản như vậy?Lâm Chí Vinh nhất định không tin, tuổi tác hắn cũng không sai biệt lắm với Giang Trầη, loại thiên tài ở tuổi này, dù thiên phú cao tới đâu, nội tình vẫn còn đó, không có khả năng nghịch thiên như vậy.

Chuyện này cũng không phù hợp với lẽ thường.

Được rồi, Thiệu Uyên huynh đệ, cho dù ngươi bị đả kích ở khu vực đan đạo, đó cũng là chuyện đã quan.

Sáng nay đi uống rượu đi, ca ca ta mời ngươi một chầu.

Lâm Chí Vinh thấy sắc mặt Giang Trầη có chút khó coi, còn tưởng rằng Giang Trầη bị đả kích, cho nên dùng vẻ mặt hảo tâm an ủi Giang Trầη.

Giang Trầη lập tức im lặng.

Hắn phát hiện ra thế giới này thực sự quá kỳ quái, khi ngươi nói thật không ngờ lại không có ai tin lời ngươi.

Tất cả người tham dự tuyển chọn không được rời khỏi Tịnh Phần điện.

Các ngươi có thể đi ra ngoài nghỉ ngơi một chút.

Nhưng xin không được đi xa.

Hai thời thần sau, chúng ta sẽ công bố thành tích.

Cũng bắt đầu dán danh sách những người trúng tuyển ở khu vực bắt mắt nhất của TỊnh Phần điện.

Hai thời thần cũng đủ để thống kê ra thành tích của tất cả mọi người.

Dùng số lượng nhân thủ của Tịnh Phần điện, tuyệt đối không có bất kỳ vấn đề gì.

Giang Trầη cũng không để ý tới Lâm Chí VInh đang thao thao bất tuyệt sau lưng, trực tiếp đi ra ngoài Tịnh Phần Điện.

Ba ngày bận rộn vừa qua, hắn cũng muốn đi ra ngoài hít thở một chút.

Đi ra Tịnh Phần điện, Giang Trầη mới phát hiện ra quảng trưởng lớn bên ngoài Tịnh Phần điện lúc này có ít nhất là mấy vạn người vây quanh, không khí náo nhiệt cực kỳ.

Hiển nhiên mọi người đều biết, hôm nay là thời gian yết bảng danh sách chín Tổng lôi chủ.

Tất cả mọi người đều đang đợi chín Tổng lôi chủ hiện thân, lộ diện.

Nhất là những người muốn làm Phân lôi chủ kia, càng ở chỗ này, muốn cướp đoạt tiên cơ.

Ánh mắt Giang Trầη quét qua, bỗng nhiên nhìn thấy Lâm Yến Vũ cũng ở trong đám người.

Lâm Yến Vũ nhìn thấy hắn, ánh mắt hai người chợt lóe lên, chỉ là cũng không có chào hỏi nhau.

Lâm Yến Vũ nhìn thấy bộ dáng mây trôi nước chảy của sư phụ, trong lòng thở dài: Xem ra biểu hiện của sư tôn vo cùng tốt.

Nhìn bộ dáng của người, muốn nắm được một vị trí tuyệt đối không thành vấn đề.

Trong lòng Lâm Yến Vũ cũng rất là kích động, hắn ở chỗ này chờ đã ba ngày, chỉ vì chờ thời gian yết bảng, hiện tại thời gian yết bảng cũng đã sắp tới.

Trong Tịnh Phần điện, cơ hồ tất cả quyển trục ở ba lĩnh vực đã được hội tụ lại.

Trước đó có nhiều người nói muốn đồng thời khiêu chiến nhiều lĩnh vực, sao lại không có một chút động tĩnh nào vậy?Một gã giám khảo thuộc lĩnh vực võ đạo nói.

Khoan hãy nói tới chuyện này, người muốn đồng thời khiêu chiến nhiều lĩnh vực quả thực có một người.

Vương Học Thông đại sư cười khổ nói: Trong khu tuyển chọn lĩnh vực tổng hợp của chúng ta có một người.

Ồ? Là người người từ khu tuyển chọn đan đạo qua sao? Dù sao khu tuyển chọn võ đạo của chúng ta không có ai sớm rời đi cả.

Tên giám khảo lúc trước lại nói.

Thanh Phượng Đan Vương thuộc lĩnh vực đan đạo hừ lạnh một tiếng: Tên ăn chơi trác táng kia rõ ràng chỉ là tới tham dự náo nhiệt, hồ đồ hết sức.

Thế mà cũng có thể nói là đồng thời khiêu chiến nhiều lĩnh vực sao? Ta thấy là hồ đồ khiêu chiến nhiều lĩnh vực thì đúng hơn.

Tất cả mọi người cười rộ lên.

Mọi người đều biết tính tình của THanh Phượng Đan Vương, cho nên cũng không có trách cứ.

Ngược lại, Vô Song đại đế kia tọa trấn khu tuyển chọn lĩnh vực võ đạo nghe thấy Thanh Phượng Đan Vương nói vậy, khẽ nhíu mày, hỏi: Thanh Phượng Đan Vương, khu tuyển chọn đan đạo của ngươi thực sự có người muốn đồng thời khiêu chiến hai lĩnh vực? Không biết là vị nào vậy? Nói chỉ sợ đại đế cũng không biết, loại thiếu gia ăn chơi này không cần đề cập tới làm gì a.

Có thể thấy được nhắc tới chuyện này Thanh Phượng Đan Vương tức giận không nhẹ.

Vô Song đại đế cười ha hả: Người trẻ tuổi có hành động hoang đường, phóng túng cũng có thể hiểu đợc.

Nếu như mỗi người trẻ tuổi đều theo khuôn phép cũ, cũng không thú vị.

Trước kia ta cũng đã xem qua, người trẻ tuổi tham dự báo danh cũng không nhiều, chỉ có hai người.

Thanh Phượng Đan Vương nói là người trẻ tuổi, hẳn là tiểu tử trẻ tuổi hóa trang thành trung niên đó chứ?Vô Song đại đế cấp bậc ra sao chứ? Chỉ cần quét qua đã biết rõ tình huống của những người tham dự tuyển chọn như thế nào.

Giang Trầη là người trẻ tuổi, còn có Lâm Chí VInh là người trẻ tuổi, Vô Song đại đế chỉ cần liếc mắt là nhìn ra.

Kể cả Lâm Chí Vinh ngụy trang thành trung niên nhìn qua có chút hèn mọn bỉ ổi, cũng không trốn thoát khỏi pháp nhãn của Vô Song đại đế.

Thanh Phượng Đan Vương lắc đầu, không có trả lời, ngược lại Vương Học Thông đại sư cười nói: Tiểu tử ngụy trang thành trung niên kia đều ở trong khu tuyển chọn tổng hợp của chúng ta.

Người Thanh Phượng Đan Vương nói là người trẻ tuổi không ngụy trang kia.

Thú vị, thú vị.

Vô Song đại đế nhẹ nhàng gật đầu, khóe miệng mỉm cười, không có tiếp tục nói nữa mà khoát tay nói: Mọi người tranh thủ thời gian kiểm định đi.

Vô Song đại đế xuất hiện ở chỗ này coi như là người TỊnh Phần điện cũng phải cho hắn vài phần mặt mũi, cho nên hắn nói những lời này cũng không có ai cảm thấy không ổn.

Tất cả mọi người không hề nói nhảm, bắt đầu thẩm duyệt.

Không bao lâu, từ trong khu tuyển chọn tổng hợp kia đã truyền ra một tiếng kêu kinh hãi.

Đây là tiếng của Vương Học Thông đại sư phát ra.

Tất cả mọi người không hẹn mà cùng nhìn về phía trận pháp đại sư VƯơng Học Thông.

Hiển nhiên đều không hiểu vì sao hắn ta lại phát ra thanh âm cổ quái, kinh hãi này.

Vẻ mặt Vương Học Thông vô cùng cổ quái, liên tục kinh hô: Làm sao có thể? Làm sao có thể?Nhìn biểu lộ kia của Vương Học Thông, giống như là nhìn thấy chuyện bất khả tư nghị nhất trên thế giới này vậy.

Vương đại sư, có cái gì mà không khả năng vậy? Đúng vậy a.

Quyển trục có vấn đề gì sao? Vẫn có đáp án nghịch thiên xuất hiện sao?Cơ mặt Vương Học Thông khẽ run lên, không nhịn được mà vỗ bàn kêu lớn: Thiên tài a, thiên tài.

.

.

Ba mươi đề mục này không ngờ lại hoàn thành toàn bộ.

Hơn nữa còn không có một chút khuyết điểm nhỏ nhặt nào.

Đây chính là lĩnh vực tổng hợp a.

Lời này vừa nói ra khiến cho mọi người xôn xao.

Nếu như nói lĩnh vực võ đạo hoặc là lĩnh vực đan đạo có người hoàn thành cơ hồ tất cả vấn đề như vậy, vậy thì cũng có một chút khả năng.

Lĩnh vực tổng hợp, hoàn thành tất cả đề mục? Vương Học thông đại sư không phải đang nói giỡn đó chứ?Người nào mà khong biết, lĩnh vực tổng hợp bao hàm rất nhiều lĩnh vực nhỏ, vấn đề tam giáo cửu lưu cũng có.

Vấn đề bên trong vô cùng lộn xộn, cho dù học thức uyên bác thì cũng không có khả năng tinh thông tất cả mọi thứ.

Tại lĩnh vực tổng hợp, có thể trả lời hai mươi vấn đề đã là thiên tài toàn tài rồi.

Trả lời hết toàn bộ.

.

.

Điều này.

.

.

Điều này sao có thể? Vương đại sư, người nói đùa gì vậy? Đúng vậy a.

Vương đại sư, không phải người cảm thấu bầu không khí hơi kém cho nên muốn trêu chọc mọi người đó chứ?Vương Học Thông cười khổ nói: Ta cũng muốn thế a.

Thế nhưng mà.

.

.

quyển trục này quả thực đúng là như lời ta nói.

Vô Song đại đế, không tin thì ngài tới xem một chút đi.

Hay là lão hũ già rồi cho nên mắt kém, không nhìn rõ.

Thân thể Vô Song đại đế nhoáng lên một cái, đã đáp xuống bên cạnh thân Vương Học Thông, tiếp nhận quyển trục kia, hai mắt liên tục chuyển động, bắt đầu thẩm định.

Một lát sau, trong mắt Vô Song đại đế hiện lên vẻ ngưng trọng.

Tới cuối cùng biểu hiện trên mặt Vô Song đại đế đã từ ngưng trọng chuyển thành sợ hãi thán phục.

Quả thực là như vậy, quả thực là như vậy.

Vô Song đại đế vào nam ra bắc, kiến thức rộng rãi.

Thiên tài hắn đã thấy qua vô số, thế nhưng mà loại chuyện quỷ dị như vậy, quả thực hắn chưa từng gặp qua bao giờ.

Lúc này một màn quỷ dị hơn phát sinh.

Bên khu đan đạo kia, lại truyền tới một tiếng thét, mà tiếng thét kinh hãi này so với Vương Học Thông đại sư vừa rồi còn lớn hơn.

Lại có chuyện gì vậy?Khu đan đạo cũng cả kinh.

Chẳng lẽ cũng xuất hiện quyển trục có số điểm tối đa hay sao? Khu đan đạo chúng ta cũng có quyển trục được số điểm tối đa.

Ha ha ha.

Quá đặc sắc, Thanh Phượng Đan Vương.

lão nhân gia người mau nhìn xem, bài thi này quả thực quá hoàn mỹ nha.

Tên giám khảo của khu đan đạo kia không chờ được mà nhảy dựng từ chỗ ngồi của mình lên.

Hắn đem quyển trục cho Thanh Phượng Đan Vương, vẻ mặt khiếp sợ và vui sướng, giống như phát hiện ra một chuyện mới lạ vậy.

Thanh Phượng Đan Vương thì ngược lại, vẫn bảo trì bình thản, tiếp nhận.

Nhưng mà phần bình tĩnh này của hắn rất nhanh không còn sót lại một chút nào.

Lông mày nhảy dựng lên, thân thể run run: Thiên tài, tuyệt đối là thiên tài, mau mau, nhanh điều tra một chút người kia là ai.

Đây tuyệt đối là thiên tài, tính trật tự khi đáp đề, còn trình độ uyên bác học thức này coi như là lão già như ta cũng tự thẹn không bằng a.

Bên cạnh có người không nhịn được mà nhắc nhở: hiện tại những quyển trục khác còn chưa thẩm duyệt xong.

Không thể mở ra con số phong ấn để xem người này là ai.

Thanh Phượng Đan Vương kích động không thôi, kêu lớn: Còn thất thần gì nữa? Nhanh chấm thôi, quyển trục này tuyệt đối là đứng vị trí đầu.

Không thể tranh luận.

Lão phu có thể khẳng định, người giải bài thi này nhất định là thiên tài đỉnh cấp, đứng đầu bảng ở lĩnh vực đan đạo chúng ta.

Hắn chắc chắn sẽ nhận được một vị trí Tổng lôi chủ.

Vương Học Thông bên kia cũng gật đầu phụ họa: Đúng, người giải bài thi này nhất định là muốn đứng đầu bảng.

KHông thể tưởng tượng được lần Thưởng Kim lôi đài này trong lúc vô tình lại phát hiện ra thiên tài nghịch thiên như vậy.

Trong lúc nhất thời, Vương Học Thông không nhịn được mà nhìn về phía Cao Phó điện chủ.

Cao Phó điện chủ cười khổ: Các ngươi không phải nghĩ Tịnh Phần điện chúng ta giúp bọn họ ăn gian đó chứ? Ta có thể nói rõ, tuyển chọn lần này tuyệt đối không có một chút chuyện mờ ám nào.

Ta dùng số mệnh Tịnh Phần điện ra thề.

Nói thật Thanh Phượng Đan Vương và Vương Học Thông vừa rồi đều cảm thấy có khả năng là Tịnh Phần điện giúp người nào tạo thế, đã cho đáp án từ sớm.

Bằng không mà nói, tại sao lại có thể cường đại giải bài thi như vậy?Loại giải bài thi như vậy, xác suất trả lời chính xác bảy tám phần đã rất không tồi rồi.

Thế nhưng lại đáp đúng toàn bộ, toàn bộ đều đầy đủ, chính xác.

Đây là chuyện cơ hồ không có khả năng.

Dù là Vương Học Thông và Thanh Phượng Đan Vương tự mình ra trận cũng không có khả năng.

Thế nhưng mà loại chuyện này hết lần này tới lần khác lại xảy ra.

Hơn nữa Tịnh Phần điện còn thề không phải bọn họ hỗ trợ ăn gian, vậy thì có nghĩ thế nào?Nghĩa là đây thực sự là thiên tài, hơn nữa là hai người.

Bởi như vậy mọi người đối với khu vực võ đạo cũng sinh ra sự chờ mong nồng đậm.

Chỉ là khu vực võ đạo kia lại không có xuất hiện thành tích nghịch thiên như vậy.

Nhưng mà đã bị kích thích, tốc độ thẩm định bài thi của mọi người thoáng cái tăng lên rất nhiều.

Bởi vì thậm chí mọi người còn muốn hoàn thành thẩm định sớm một chút.

Công bố đáp án, xem rốt cuộc hai thiên tài đó là yêu nghiệt phương nào.

Một giờ sau, cơ hồ tất cả quyển trục đều được thẩm định xong.

Thành tích cũng được sắp xếp ra.

Top ba người đầu tiên ở khu vực võ đạo, thành tích không kém nhau bao nhiêu.

Khu đan đạo, người đáp đúng toàn bộ đề mục trên quyển trục kia đứng ở vị trí đầu tiên.

Người thứ hai và thứ ba đều rớt lại phía sau hắn một mảng lớn.

Chỉ là so với người thứ tư cũng có khoảng cách kha khá.

Lĩnh vực tổng hợp, quyển trục được tối đa điểm kia cũng độc chiếm vị trí đầu tiên, người thứ hai và thứ ba càng chênh lệch rất xa.

Cơ hồ không nhìn thấy bóng lưng của người thứ nhất.

Độ khác nhau ở lĩnh vực tổng hợp là lớn nhất.

Vì sắp xếp thứ tự, bài danh, cơ hồ tất cả con số được phong ấn bị giải trừ.

Tất cả mọi người đều không thể chờ đợi được mà muốn biết, rốt cuộc hai thiên tài này có con số nào.

Khi giải trừ phong ấn xong, tất cả mọi người lần nữa kinh ngạc tới ngây người.

Hai con số phong ấn trên hai quyển trục kia không ngờ lại cùng một con số, cùng một con dấu.

Cái này.

.

.

.

Cái này đồng nghĩa với việc hai quyển trục được tối đa điểm này đều xuất phát từ một người.

Trong lúc nhất thời tất cả mọi người cho rằng gặp quỷ.

Tại sao lại như vậy được?Nhưng mà trong đầu có người lập tức lóe lên một đạo linh quang, kêu lên: Là người đồng thời khiêu chiến các lĩnh vực.

Chỉ có người đồng thời khiêu chiến các lĩnh vực thì mới có hai bài thi a.

Người này nói một phen lập tức đề tỉnh tất cả mọi người.

Đúng vậy, người đồng thời khiêu chiến các lĩnh vực mới có hai bài thi như vậy a.

Chậc chậc, không thể tưởng tượng được, không thể tưởng tượng được.

Không ngờ lại cùng một người.

Chuyện này.

.

.

Chuyện này làm sao có thể? Quá không thể tưởng tượng nổi.

Dùng thời gian ba ngày, hoàn thành khảo hạch trong hai lĩnh vực, hơn nữa đều đứng dầu.

Người này.

.

.

Người này muốn nghịch thiên hay sao? Đây rốt cuộc là ai?Ánh mắt tất cả mọi người bỗng nhiên có chút cổ quái nhìn qua Thanh Phượng Đan Vương, biểu lộ trên mặt có người bỗng nhiên trở nên vô cùng khó xử.

Người kia là ai?Không phải là thiếu gia ăn chơi trác táng mà trước đó Thanh Phượng Đan Vương vừa mới nghiêm khắc công kích sao? Không phải là người mà trước đó Thanh Phượng Đan Vương khinh thường mở miệng đánh giá sao?Không thể tưởng tượng được, không thể tưởng tượng được lần này Thanh Phượng Đan Vương lại nhìn lầm.

Người ta căn bản không phải là thiếu gia ăn chơi trác tác, hồ đồ gì cả.

Mà chân chính là một thiên tài khiêu chiến hai lĩnh vực, là thiên tài đứng đầu hai lĩnh vực.

Thanh Phượng Đan Vương triệt để ngây ngốc, thì thào thở dài: Mắt mù, mắt mù rồi.

Lão phu thực sự có mắt như mù a.

Thiên tài như vậy lại bị lão phu cho rằng là thiếu gia ăn chơi trác táng, hổ thẹn, hổ thẹn.

Tuy rằng tính tình của Thanh Phương Đan Vương nóng nảy một chút, tư tưởng cũng truyền thống cổ hủ một chút.

Nhưng mà hắn có một ưu điểm, đó là có sai tất sửa, tuyệt đối sẽ không che đậy lỗi lầm của mình.

Biết rõ mình sai, Thanh Phượng Đan Vương không có giải thích biện hộ, mà là ở trước mắt mọi người tự nhận là mình sai lầm.

Không thể không nói, phần khí độ này của hắn khiến cho những người khác âm thầm gật đầu.

Mọi người vốn còn lo lắng Thanh Phượng Đan Vương có thành kiến với người trẻ tuổi, cho nên ai cũng không có biểu hiện quá mức kinh ngạc, quá mức trực tiếp.

Hiện tại thấy Thanh Phượng Đan Vương tự mình thừa nhận sai lầm, tất cả mọi người bắt đầu biểu hiện cảm xúc của mình.

Thanh Phượng Đan Vương chủ động nhận mình sai lầm như vậy có nghĩa rằng mọi người không cần phải lo lắng Thanh Phượng Đan Vương mất hứng, cho nên lập tức hoan hô vị thiên tài này.

Dầu gì Vương Học Thông cũng là trận pháp đại sư, thế nhưng lúc này hắn đâu còn có nửa điểm giống như trận pháp đại sư nữa? Hắn chạy quanh tại chỗ, kích động nói: Lão phu không thể chờ đợi, thiên tài nhưu vậy tuyệt đối không thể bỏ qua.

Lần này tham dự Thưởng Kim lôi đài quả nhiên tuyệt đối là một quyết định anh minh của lão phu a.

Thanh Phượng Đan Vương cũng không nhịn được mà gật đầu.

Hoàn toàn không để ý tới việc lúc trước mình có thành kiến thế nào với người trẻ tuổi kia.

Vô Song đại đế cuối cùng vẫn còn có phong phạm của một Đại đế, hắn cười nói: Đnág tiếc kẻ này không có tham gia tuyển chọn lĩnh vực võ đạo.

Nhưng mà có thể một mình độc chiếm hai vị trí đầu trong hai lĩnh vực, thiên phú của kẻ này qua thực nghe rợn cả người.

Nội tình của Đan Hỏa thành quả thực khiến cho người ta hâm mộ.

Ngay cả Vô Song đại đế cũng đã mở miệng, trong lời nói của Vô Song đại đế cũng hiện lên vẻ hâm mộ rõ ràng, chuyện này khiến cho Tịnh Phần điện càng cao hứng hơn.

Chuyện này đối với Tịnh Phần điện mà nói, không thể nghi ngờ cũng là một chuyện tốt lớn.

Tổ chức một lần Thưởng Kim lôi đài, ngoài ý muốn phát hiện ra một đại thiên tài như vậy.

Đây không thể nghi ngờ là một công lao của Tịnh Phần điện.

Cao Phó điện chủ của Tịnh Phần điện kia vui mừng không thôi, nói: Chuyện lớn như vậy ta sẽ báo cáo với điện chủ đại nhân một chút.

Cao Phó điện chủ này chỉ là Phó điện chủ, cũng là người phụ trách các sự vụ lớn nhỏ trong Tịnh Phần điện.

Tịnh Phần điện còn có Nghiêm điện chủ, nhưng mà mấy trăm năm qua đã không hỏi tục vụ.

Cao điện chủ, ta thấy vẫn nên dán thông báo trước thì hơn.

Thanh Phượng Đan Vương đề nghị.

Vương Học Thông đại sư cũng gật đầu nói: Đúng rồi, hiện tại mọi người bên ngoài đều mong đợi nhất là người nào nhận được vị trí Tổng lôi chủ.

Ta thấy đừng nên để cho mọi người đợi lâu.

Cao Phó điện chủ nhìn qua Vô Song đại đế.

Vô Song đại đế cũng gật đầu nói: Vậy thì dán thông báo trước đi.

Quyền nói chuyện của Vô Song đại đế rõ ràng lớn hơn Thanh Phượng Đan Vương và Vương Học Thông đại sư rất nhiều.

Thấy Vô Song đại đế tỏ thái độ như vậy, Cao Phó điện chủ cũng tỏ thái độ: Vậy dựa theo ý tứ của ba vị, trước tiên sẽ dán thông báo vậy.

Cao Phó điện chủ tự mình dẫn đội, ba vị cao nhân cũng muốn lộ diện một chút, làm cho mọi người biết rõ, lần này tuyển chọn công chính, không có bất kỳ ẩn khuất, mờ ám nào bên trong.

Ngoài cửa Tịnh Phần điện hiện tại đã tụ tập vô số người, từng tấc đất trên quảng trường đều chật ních người.

Cả Thiên Hỏa nhai bên cạnh Tịnh Phần điện khắp nơi đều là người, bầu không khí cực kỳ nóng bỏng.

Nhìn thấy người Tịnh Phần điện xuất hiện ở cửa ra vào, lại thấy ba vị tiền bối cao nhân cũng hiện thân.

Những tiếng ồn, huyên náo bên ngoài Tịnh Phần điện thoáng cái yên tĩnh.

Giống như tờ giấy trong tay Cao Phó điện chủ có ma lực thần kỳ, có thể khiến cho tất cả mọi người nghẹn họng vậy.

Từng ánh mắt sáng quắc nhìn vào tờ giấy trong tay Cao Phó điện chủ.

Ánh mắt Cao Phó điện chủ trầm ổn, nghênh đón ánh mắt chờ đợi của mọi người, cất cao giọng nói: Chư vị, để cho chư vị đợi lâu rồi.

Lần này danh sách của Tổng lôi chủ Thưởng KIm lôi đài đã được tuyển ra.

Sẽ dán ba bảng, phân biệt là ba lĩnh vực.

Tất cả những người tham dự tuyển chọn đều có thể thấy được thứ tự của mình.

Lần này có chín danh nghạch Tổng lôi chủ cùng với tám người may mắn trúng tuyển.

Trên bảng đơn đều có đánh số và dấu hiệu đặc thù của từng người.

Mọi người chỉ cần xem là biết rõ.

Cao Phó điện chủ nói xong, bàn tay vung lên, ba bảng đơn bị hất lên, treo ở trên mặt tường Tịnh Phần điện.

Có chín danh ngạch Tổng lôi chủ, nhưng chỉ có tám người may mắn trúng?Lời này vừa nói ra, rất nhiều người lập tức nắm bắt trọng điểm, nghe ra một chút mùi vị khác thường.

Lời này là có ý gì?Người phản ứng nhanh lập tức có chỗ hiểu ra.

Nhất định có người đạt được hai vị trí Tổng lôi chủ.

Một người nhận được hai vị trí Tổng lôi chủ, ở trên Thưởng Kim lôi đài không phải chưa từng có qua.

Nhưng rất ít xuất hiện.

Trăm năm cũng khó gặp một lần.

Chỉ là trên danh sách kia chỉ có đánh số, không nói tên tuổi.

Về phần mỗi một con số tương đương với ai, trừ người trong cuộc ra, không có ai biết được chuyện này.

Cao Phó điện chủ cười nói: Tốt, mời những người trúng tuyển tiến lên để cho mọi người nhận biết một chút.

Những người tham dự tuyển chọn Tổng lôi chủ này đại đa số đều là người có bổn sự không tầm thường.

Đều có địa vị nhất định trên giang hồ.

Những người này nghe Cao Phó điện chủ nói vậy, đều nhanh chóng từ trong đám người đi lên đài.

Trong trường hợp này, trở thành minh tinh cho vạn chúng nhìn vào, cuối cùng cũng là một chuyện vô cùng hưởng thụ.

Cho nên chủ nhân của những con số kia khi tiến lên cũng không rụt rè một chút nào.

Giang Trầη cũng không có hưởng thụ loại cảm giác được tung hô như vậy, hắn chỉ chú ý tới bản thân Thưởng Kim lôi đài mà thôi.

Giang Trầη từ trong đám người đi ra đã bị vài ánh mắt nhìn vào.

Nhất là Thanh Phượng Đan Vương, ánh mắt nhìn qua Giang Trầη quả thực không rời.

Vương Học Thông cũng tràn ngập kishc động, dùng ánh mắt giống như nhìn mối tình đầu nhìn qua Giang Trầη.

Bất quá đối với Giang Trầη mà nói, hắn đã sớm có thói quen bị vạn chúng chú múc.

Ban đầu ở Lưu Ly vương thành, từ trên xuống dưới đều coi hắn là thần tượng, cũng đều dùng ánh mắt này nhìn hắn.

Cho nên Giang Trầη đã sớm quen rồi.

Giang Trầη đi lên đài, đón những ánh mắt phức tạp này.

Hắn chỉ cười nhạt một tiếng, xem như một câu trả lời thuyết phục.

Hiển nhiên Cao Phó điện chủ cũng nhìn ra, người trẻ tuổi kia có lẽ chính là thiên tài trẻ tuổi chiếm hai vị trí Tổng lôi chủ.

Đối với thiên tài như vậy tự nhiên Cao phó điện chủ vô cùng ưa thích.

Người trẻ tuổi, chúc mừng ngươi.

Cao Phó điện chủ nhiệt tình nói.

Phần nhiệt tình này của Cao Phó điện chủ khiến cho những người nhận được vị trí Tổng lôi chủ khác đều cảm thấy ngoài ý muốn.

Có người trong lòng thậm chí còn cảm thấy không phục.

Tất cả mọi người đều cảm thấy đều là Tổng lôi chủ, dựa vào cái gì mà Cao Phó điện chủ này lại khách khí với một mình hắn như vậy?Nhưng mà kế tiếp còn chuyện kinh ngạc hơn xảy ra.

Vô Song đại đế cũng đi tới, mắt hổ nhìn qua Giang Trầη, vẻ thưởng thức trong mắt không chút che dấu, nói: Người trẻ tuổi không kiêu ngạo không siểm nịnh, chẳng những là thiên tài kinh diễm, càng khó có được là phần khí độ này.

Khó có được, khó có được a.

Vô Song đại đế có con mắt thế nào chứ? Thiên tài hắn cũng gặp qua không ít.

Có người ra vẻ cao thâm, có người giả vờ khách khí, có người thì nơm nớp lo sợ.

Nhưng mà có thể làm được như người trẻ tuổi này, không kiêu ngạo không siểm nịnh lại rất ít.

Mấu chốt nhất chính là, khí độ của người trẻ tuổi kia không giả vờ mà ra, mà là một loại khí độ tự nhiên có.

Vô Song đại đế mới mở miệng, những Tổng lôi chủ khác đều càng thêm phiền muộn.

Tại sao mọi người đều coi trọng người trẻ tuổi kia tới vậy?Chẳng lẽ là bởi vì hắn còn trẻ?Có thể ở trong đám người trổ hết tài năng, đạt được vị trí Tổng lôi chủ, không ai là người hời hợt cả, bọn họ đều có kiêu ngạo của chính mình.

Thấy Cao Phó điện chủ và Vô Song đại đế tán dương người trẻ tuổi kia, thái độ đối với bọn họ tuy rằng khách khí, thế nhưng hiển nhiên còn xa không bằng người trẻ tuổi kia.

Chuyện này khiến cho trong lòng bọn họ tự nhiên không quá thoải mái.

Chỉ là chuyện xảy ra kế tiếp lại càng khiến cho bọn họ kinh ngạc không thôi.

Thanh Phượng Đan Vương cũng đi tới trước mặt người trẻ tuổi kia, không ngờ lại làm ra một động tác khiến cho mọi người trực tiếp há hốc mồm.

Thanh Phượng Đan Vương không ngờ lại trực tiếp cúi đầu với Giang Trầη.

Người trẻ tuổi, lão phu đứng trước mặt ngươi xin lỗi.

Là ánh mắt lão phu vụng về, đã nhìn nhầm ngươi.

Thanh Phượng Đan Vương chân thành nói.

Trước đó Giang Trầη cũng cảm nhận được Thanh Phượng Đan Vương đã hiểu nhầm hắn, thấy Thanh Phượng Đan Vương này không ngờ lại trực tiếp công khai xin lỗi mình, ngược lại khiến cho hắn có chút bất ngờ.

Hắn vội nói: Thanh Phượng Đan Vương nói quá lời rồi.

Là tiểu tử vội vàng đi tới khu khảo hạch tổng hợp, không có giải thích rõ ràng, là tiểu tử quá mức càn rỡ, thô lỗ.

Thái độ của Giang Trầη khiến cho những cao tầng của Tịnh Phần điện đều âm thầm gật đầu, người trẻ tuổi có khí độ như vậy quả thực vô cùng hiếm thấy.

Người trẻ tuổi bình thường nếu như may mắn lăn lộn tới vị trí Tổng lôi chủ, nhất định vẻ vui mừng sẽ hiện rõ lên nét mặt, căn bản không có kiên nhẫn như vậy.

Mà trên mặt người trẻ tuổi kia hoàn toàn không có nhìn ra một chút vui mừng nào, giống như tất cả đều là chuyện đương nhiên vậy.

Mà đối mặt với Thanh Phượng Đan Vương xin lỗi, hắn không có tiếp nhận, cũng không có mở miệng châm chọc như những người trẻ tuổi đắc thế khác.

Mà lựa chọn phương thức mềm mỏng nhất mà Thanh Phượng Đan Vương có thể tiếp nhận.

Không thể không nói, cách đối nhân xử thế của người trẻ tuổi kia vô cùng chu đáo.

Cao Phó điện chủ thấy biểu lộ trên mặt những Tổng lôi chủ khác có chút kỳ quái, cười ha hả, giới thiệu với mọi người: Quên nói với mọi người một câu, người trẻ tuổi kia vượt qua khảo hạch của hai khu, dùng sức một mình nhận được hai vị trí Tổng lôi chủ.

Đúng rồi, người trẻ tuổi, ta còn chưa biết tên ngươi? Tiểu tử gọi là Thiệu Uyên.

Thiệu Uyên?Cao Phó điện chủ nhíu mày nói: Thứ cho ta cả gan hỏi một câu, Thiệu huynh đệ tới từ nơi nào? Dường như trong Đan Hỏa thành ta không có tài tuấn trẻ tuổi như vậy a?Giang Trầη đã sớm biết sẽ gặp phải cảnh này, cho nên các loại kế sách ứng đối hắn đã nghĩ kỹ.

Nghe Cao Phó điện chủ hỏi, hắn cũng nghiêm túc, cười nhạt một tiếng: Tiểu tử không phải người Đan Hỏa thành, ta tới từ Vạn Uyên đảo.

Cái gì?Cao Phó điện chủ n ghe vậy ánh mắt đột nhiên biến đổi, biểu lộ thoáng cái trở nên vô cùng đặc sắc.

Những cao tầng Tịnh Phần điện đứng ở bên cạnh hắn cũng trợn mắt há hốc mồm, nghẹn họng nhìn trân trối về phía Giang Trầη.

Giống như nhìn quái vật vậy, tràn ngập vẻ khiếp sợ.

Ngay cả Vô Song đại đế kia cũng vô cùng kinh ngạc nói: Vạn Uyên đảo?Thanh Phượng Đan Vương và Vương Học Thông đại sư cũng khiếp sợ không thôi, gắt gao nhìn chằm chằm vào Giang Trầη, giống như muốn nhìn ra thật giả từ câu nói của Giang Trầη.

Đến từ Vạn Uyên đảo?Cao Phó điện chủ nhịn không được hỏi một câu.

Giang Trầη gật gật đầu, cũng không có giải thích quá nhiều.

Lúc này nếu như giải thích quá nhiều ngược lại sẽ phản tác dụng, là hắn chột dạ.

Dù sao những thế lực trên bát vực này đối với Vạn Uyên đảo đều chưa quen thuộc.

Vạn Uyên đảo ở bát vực là tồn tại trong truyền thuyết.

Bởi như vậy, muốn biên thế nào là chuyện của hắn.

Dù sao dùng nội tình của Giang Trầη, đừng nói là giả mạo Vạn Uyên đảo, cho dù là giả mạo người Chư Thiên đại thế giới cũng hoàn toàn không có bất kỳ áp lực nào.

Trong lúc nhất thời Cao Phó điện chủ không nói được gì, hắn nhịn không được mà liếc mắt nhìn về phía Vô Song đại đế.

Hiển nhiên hắn muốn nhìn xem vị đại đế kiến thức rộng rãi này có ý kiến gì không.

Vô Song đại đế bùi ngùi thở dài: Vạn Uyên đảo chính là địa phương truyền thuyết của Thần Uyên đại lục, nghe nói Vạn Uyên đảo có Vĩnh Hằng thần quốc, có vô số cường giả Siêu việt Đế cấp ở đó.

Truyền thuyết này có thật không?Lúc này Cao Phó điện chủ cũng ý thức được lúc này nói những chuyện này có chú không ổn, hắn lập tức khoát tay nói: Chúng ta đi vào rồi nói sau.

Vô Song đại đế cũng gật đầu, ở trước mặt mọi người nói tới chuyện Vạn Uyên đảo quả thực là không ổn.

Khi bọn họ nói chuyện ở phía trên, phía dưới tràn ngập tiếng nghị luận, cho nên cũng không có ai nghe rõ bên trên đang nói những chuyện gì.

Cao Phó điện chủ cao giọng nói: Tất cả mọi người yên lặng một chút.

Hiện tại tám Tổng lôi chủ đã được tuyển chọn ra.

Sau một giờ, tám vị Tổng lôi chủ sẽ ở chỗ này lựa chọn Phân lôi chủ.

Mọi người kiên nhẫn chờ một chút.

Bởi vì Giang Trầη nói ra ba chữ Vạn Uyên đảo, cho nên mới quấy rầy trình tự bình thường.

Cao Phó điện chủ cũng công bố lựa chọn Phân lôi chủ sau một giờ nữa.

Thiệu huynh đệ, mời vào trong.

Giang Trầη khoát tay, mỉm cười nói: Cao Phó điện chủ, mời, mời ba vị tiền bối đi trước.

Thấy Giang Trầη có lễ tiết như vậy, Vô Song đại đế càng thêm thưởng thức, cười ha hả, trực tiếp tiến lên vỗ vai Giang Trầη: Đi, cùng lão phu đi vào.

Vô Song đại đế không che dấu sự thưởng thức của mình với Giang Trầη chút nào.

Chuyện này khiến cho những Tổng lôi chủ khác hâm mộ, lại có chút ghen ghét.

Mấy Tổng lôi chủ như bọn họ, có một ít người ngay cả ba chữ Vạn Uyên đảo này chưa từng nghe qua.

Nhưng mà từ trong lời nói của Vô Song đại đế có thể suy đoán ra được, nhất định là một địa phương không tầm thường.

Thế nhưng mà Thần Uyên đại lục thực sự có địa phương truyền thuyết này sao? Tiểu tử này thực sự là tới từ địa phương truyền thuyết kia sao? Không phải giả thần giả quỷ đó chứ?Nói thật, bên trong những người của Tịnh Phần điện, bọn họ đối với những lời này của Giang Trầη cũng có thái độ bán tính bán nghi.

Nhưng mà loại chuyện như thế này, bọn họ cũng thà rằng tin là có, không thể tin là không.

Cao tầng Tịnh Phần điện, còn có ba vị tiền bối cùng với tám vị Tổng lôi chủ, toàn bộ đều tiến vào trong một gian mật thất của Tịnh Phần điện.

Ngữ khí Cao Phó điện chủ lạnh lẽo, nhìn về phía bảy Tổng lôi chủ còn lại, nói: Chư vị, những lời mà các ngươi nghe được hôm nay, cho dù nghe thấy cái gì cũng phải xé nát trong bụng, tuyệt đối không thể thông qua bất kỳ hình thức nào tiết lộ.

Nếu không sẽ là địch với Tịnh Phần điện chúng ta.

Thấy Cao Phó điện chủ nghiêm túc như vậy, bảy Tổng lôi chủ kia cũng ý thức được việc này chỉ sợ không đơn giản, có người vội vàng tỏ thái độ, tỏ vẻ tuyệt đối sẽ không tết lộ ra ngoài.

Ta cần các ngươi dùng tâm ma để thề.

Cao Phó điện chủ dùng giọng chắc nịch nói.

Vô Song đại đế cũng nói: Việc này không phải chuyện đùa.

Lão phu tỏ thái độ trước, Mạch Vô Song ta dùng tâm ma thề, việc này lão phu trừ đạo lữ của mình ra, tuyệt đối sẽ không tiết lộ với bất kỳ ai.

Vô Song đại đế đối với đạo lữ mình có thể nói là sinh tử không rời, loại chuyện dối lừa này hắn không làm cũng là chuyện bình thường.

Thanh Phượng Đan Vương là người tiếp theo nói: Thanh Phượng ta dùng tâm ma thề, sẽ không đề cập với bất kỳ ai chuyện ngày hôm nay.

Vương Học Thông thấy Vô Song đại đế và Thanh Phượng Đan Vương đều tỏ thái độ, tự nhiên cũng không thể ngoại lệ, hắn cũng phát ra lời thề tâm ma.

Bảy Tổng lôi chủ kia thấy ba vị tiền bối cũng làm như vậy, cũng biết lời thề tâm ma này bọn họ nhất định phải phát.

Nhưng mà bọn họ cũng không có mâu thuẫn gì, dù sao cũng không phải là bắt buộc bọn họ làm chuyện trái với nguyên tắc của bọn họ.

Chỉ là giữ một ít bí mật mà thôi.

Kế tiếp là người Tịnh Phần điện, bọn họ cũng không ngoại lệ.

Tất cả mọi người sau khi hạ lời thề tâm ma, Cao Phó điện chủ mới nói với Giang Trầη: Thiệu Uyên huynh đệ, thành ý của mọi người ngươi cũng đã nhìn thấy.

Hôm nay Cao mỗ muốn hỏi một câu, ngươi thực sự tới từ Vạn Uyên đảo sao? Thần Uyên đại lục thực sự có địa phương chỉ tồn tại trong truyền thuyết như Vạn Uyên đảo sao?Giang Trầη tự xưng tới từ Vạn Uyên đảo, bất quá chỉ là tìm kiếm một lá chắn cho mình, không thể tưởng tượng được những người này lại coi trọng như vậy.

Nhưng mà Vạn Uyên đảo lại là tồn tại chân thật, Hoàng Nhi là minh chứng rõ ràng nhất.

Nhìn qua bộ dáng ngưng trọng của những người này, Giang Trầη cũng biết cái tên Vạn Uyên đảo đối v ới bọn họ mà nói, có lẽ có lực trùng kích rất lớn với nội tâm bọn họ.

Vô Song đại đế nhìn Giang Trầη nói: Người trẻ tuổi, đừng lo lắng, ngươi cứ việc nói.

Nếu như ngươi nói bừa, hiện tại cứ nói cho chúng ta biết.

Bổn đế sẽ thay ngươi làm chủ, mọi người tuyệt đối không truy cứu.

Nếu như là thực, mong tiểu huynh đệ nói rõ chi tiết một chút.

Ngữ khí của Vô Song đại đế vô cùng chân thành.

Tính cách hắn làm người sòng phẳng, điểm này từ ánh mắt của hắn Giang Trầη cũng có thể nhìn ra được.

Vô Song đại đế, Cao phó điện chủ, Vạn Uyên đảo có tồn tại hay không, ta thấy dùng tu vi của các người cũng biết một hai.

Ta có thể vô cùng chắc chắn nói cho các người biết, Vạn Uyên đảo tuyệt đối có tồn tại.

Chỉ là người bình thường muốn đi vào trong đó, độ khó rất lớn.

Những lời này của Giang Trầη không có bất kỳ giả dối nào.

Vô Song đại đế nheo mắt nhìn qua Giang Trầη hồi lâu, mới gật gật đầu, khe khẽ thở dài nói: Quả nhiên, Thần Uyên đại lục quả nhiên có Vạn Uyên đảo.

Như vậy mới hợp lý, như vậy mới hợp lý a.

Thanh Phượng Đan Vương và Vương Học Thông nhìn nhau, khó có thể ức chế được sự kích động trong mắt mình.

Không thể tưởng tượng được, chuyện chỉ trong truyền thuyết này lại là thực.

Thiệu huynh đệ, người Vạn Uyên đảo trong truyền thuyết không thể rời khỏi Vạn Uyên đảo đến nơi thế tục, ngươi lại.

.

.

Giang Trầη cười nhạt: Truyền thuyết dù sao cũng chỉ là truyền thuyết.

Có một ít tin đồn không thể tin là thực.

Còn nữa, mặc dù Vạn Uyên đảo mặc dù cũng có quy định này, nhưng mà không phải mỗi người đều phải chấp hành một cách nghiêm túc.

Trên thực tế những năm qua, có rất nhiều cường giả đã tới thế tục.

Không đơn thuần là cương vực nhân loại, còn có địa bàn của các tộc khác.

Cường giả Vạn Uyên đảo đều có giao thiệp.

Chỉ là những thế lực thế tục căn bản không biết được hành tung của cường giả Vạn Uyên đảo mà thôi.

Thần long thấy đầu không thấy đuôi.

Chuyện này cũng khó tránh khỏi.

Vô Song đại đế thở dài nói: Cương vực nhân loại thi thoảng xảy ra chuyện khó có thể giải thích, nhất đi jnh là cường giả lánh đời âm thầm nhúng tay vào.

Ta nghe nói Khổng Tước thánh sơn của Lưu Ly vương thành mới lập một thiếu chủ.

Thiếu chủ kia học thức uyên bác, nghe nói khi còn nhỏ từng được một thế ngoại cao nhân chỉ điểm.

Tục truyền thế ngoại cao nhân kia tuyệt đối là tồn tại siêu việt cảnh giới Đại đế.

Không phải là cường giả Vạn Uyên đảo thì còn là ai vào đây a?Nói tới Lưu Ly vương thành, bầu không khí ở nơi này có chút cổ quái.

Ai cũng biết Lưu Ly vương thành bây giờ là địch nhân số một của Đan Hỏa thành.

Thân là người Đan Hỏa thành, đối với Lưu Ly vương thành mà nói, một chút hảo cảm mọi người cũng không có.

Nhưng mà Vô Song đại đế lại không phải là người Đan Hỏa thành, tự nhiên không cần phải có lập trường gì đó.

Lời nói này của hắn chỉ biểu đạt sự cảm khái, đánh giá mà thôi.

Nhưng mà khi hắn biểu đạt quan điểm của mình thiếu chút nữa khiến cho tiếng lòng Giang Trầη thốt lên.

Nếu như không phải nhìn thấy biểu lộ của Vô Song đại đế không có một chút dị thường nào, cơ hồ hắn có hoài nghi, liệu có phải Vô Song đại đế này phát hiện ra thân phận của mình hay không.

Nhìn tình hình, dường như hắn đã lo ngại xa rồi.

Cao Phó điện chủ kia lạnh nhạt nói: Chân thiếu chủ kia của Khổng Tước thánh sơn hiện tại ở Lưu Ly vương thành có danh tiếng rất lớn.

Nhưng mà chuyện truyền thừa của Lưu Ly vương thành chưa định đoạt.

Sớm muộn gì trong nhà cũng có họa, lâm vào trong nội chiến.

Chân thiếu chủ kia cho dù nhận được thế ngoại cao nhân chỉ điểm khi còn bé cũng chưa chắc thoát thân được từ trong vũng bùn.

Có thể nhìn ra được, Cao Phó điện chủ này vô cùng oán hận Khổng Tước thánh sơn, đối với Chân thiếu chủ cũng không có bất kỳ hảo cảm nào.

Ngược lại Thanh Phượng Đan Vương và Vương Học Thông kia cũng không có tỏ thái độ, chỉ là biểu lộ nghiêm túc, giống như đang suy nghĩ chuyện gì đó.

Vô Song đại đế cười nhạt một tiếng nói: Lão phu chỉ có chút hiếu kỳ cường giả Vạn uyên đảo mạnh thế nào? Chỉ chỉ điểm vài năm như vậy mà có thể tạo ra một thiên tài đỉnh cấp có thể bao trùm bát vực?Ánh mắt tất cả mọi người đều nhìn về phía Giang Trầη, muốn nhận được đáp án từ hắn.

Cũng may Giang Trầη nhận được một ít tin tức từ chỗ Hoàng Nhi, nghe vậy hắn bình tĩnh nói: Vạn Uyên đảo vô cùng to lớn, Vĩnh Hằng Thần quốc không giới hạn.

Chỗ đó trên danh nghĩa là đảo, trên thực tế là một khối đại lục còn lớn hơn rất nhiều cương vực nhân loại.

Ở Vạn Uyên đạo chỉ có cường giả Thiên Vị mới được coi là cường giả chính thức.

Cường giả cao cấp nhất còn là tồn tại siêu việt cấp bậc Thiên Vị.

Thiên Vị? Siêu việt Thiên Vị?Lời này giống như một quyền nặng nền nện vào ngực Cao Phó điện chủ.

Hiện tại hắn mới chỉ là Hoàng cảnh cửu trọng mà thôi.

Ngay cả Hoàng cảnh cửu trọng đỉnh phong còn chưa tới.

Đời này hy vọng tiến vào Đế cảnh cực kỳ nhỏ bé, chứ đừng nói là siêu việt Đế cảnh, lĩnh ngộ thiên địa pháp tắc, đạt được Thiên Vị phù chiếu, thành tựu Thiên Vị cảnh.

Về phần phía trên Thiên Vị cảnh, càng là chuyện hắn không cần phải nghĩ tới.

Vô Song đại đế đối với những lời này của Giang Trầη lại tin tưởng không chút nghi ngờ: Vạn Uyên đảo với tư cách là địa phương trong truyền thuyết, nhất định cường đại hơn thế tục gấp mười lần.

Tiểu huynh đệ, Vạn Uyên đảo này rốt cuộc làm sao mà có? Vạn Uyên đảo đã có từ rất lâu, ở thời kỳ thượng cổ, cường giả trên Thần Uyên đại lục chém giết Ma tộc, sau trận chiến đó một ít cường giả mang theo hậu duệ rời khỏi mảnh thổ địa này.

Xuyên qua hải vực vô biên, tìm được phiến tịnh thổ là Vạn Uyên đảo.

Sau đó cắm rễ ở đó, sinh sôi nảy nở.

Từ thượng cổ tới nay không có chiến loạn.

Không có xung đột, tạo nên Vạn Uyên đảo ngày hôm nay.

Những chi tiết này Giang Trầη cũng căn cứ vào tư liệu mà hắn nắm giữ, kết luận ra.

Về phần Vạn Uyên đảo có phải như vậy hay không, hắn cũng không rõ.

Nhưng xét tổng thế mà nói, cách nói này vô cùng hợp lý.

Chỉ là hắn không có đem chuyện đám cường giả thượng cổ chạy trốn tới Vạn Uyên đảo, nói đám người này là người nhu nhược, đào binh mà thôi.

Dù sao hiện tại hắn cũng tự xưng là người Vạn Uyên đảo, cũng không thể nói lão tổ tông mình như vậy a.

Vì ngăn ngừa có vấn đề xảy ra, Giang Trầη lại nói: Chư vị, chuyện Vạn Uyên đảo có thể nói ta đã nói hết.

Những chuyện không thể thứ lỗi ta không nói được.

Tất cả đều là người thong minh, nghe Giang Trầη nói vậy, mọi người đều biết hắn không muốn trả lời nhiều vấn đề như vậy.

Vô Song đại đế cười nói: Lão phu còn câu hỏi cuối cùng, cường giả của cương vực nhân loại chúng ta có thể đi tới Vạn Uyên đảo hay không? Trên lý luận là có thể, nhưng mà muốn xuyên qua hải vực vô biên, nguy hiểm rất lớn.

Nếu như có thể cảm ngộ được pháp tắc thiên địa, nhận được pháp tắc thiên địa triệu hoán, đạt được thiên vị phù chiếu, đi ngang qua hải vực vô biên là chuyện không thành vấn đề.

Nếu không, không có tọa độ không gian, cứ như vậy muốn xông vào mà nói, cho dù là cường giả Đế cấp cũng cửu tử nhất sinh.

Những chuyện này đều là từ miệng Hoàng Nhi mà Giang Trầη biết được.

Vạn Uyên đảo rõ ràng không hy vọng võ giả thế tục tiến v ào, trừ phi là cường giả Thiên Vị.

Bọn họ cảm thấy ở thế tục trải qua trận chiến thượng cổ với Ma tộc đã bị ô nhiễm, vẩn đục.

Cho nên huyết mạch thế tục, cũng không thuần khiết.

Vạn Uyên đảo tự xưng llaf nơi thần thánh, tự xưng là Thần Quốc, tự nhiên không hy vọng huyết mạch thế tục tiến vào, làm bẩn Vạn Uyên đảo.

Trừ phi là cường giả Thiên Vị thì không tính.

Nói thật đối với Vạn Uyên đảo này Giang Trầη rất là khinh thường.

Trong mắt hắn mà nói, Vạn Uyên đảo chính là một đám đào binh nhu nhược, cứ căn cứ vào đời sau của bọn chúng mà phán đoán.

Kỳ thực trong lòng Cao Phó điện chủ còn rất nhiều vấn đề muốn được giải đáp, thế nhưng mà thái độ của Giang Trầη rất là kiên quyết, hắn biết rõ nếu như tiếp tục hỏi nữa, chỉ sợ cũng không có kết quả gì.

Hắn cố gắng nén lòng hiếu kỳ, nói với Giang Trầη: Thiệu công tử tới từ Vạn Uyên đảo, cũng tham dự Thưởng Kim lôi đài của Đan Hỏa thành chúng ta, khiến cho Tịnh Phần điện chúng ta được sủng ái mà lo sợ.

Cao mỗ chờ mong Thiệu công tử đại triển thần uy trên Thưởng Kim lôi đài, bỗng nhiên nổi danh.

Nếu như là tới từ Vạn Uyên đảo, vậy thì nhìn xem rốt cuộc ngươi có bao nhiêu thực học.

Hai phần quyền trục kia tuy rằng rất đặc sắc, thế nhưng rốt cuộc có bao nhiêu trình độ, còn phải xem biểu hiện trên THưởng Kim lôi đài.

Nói thật, Cao Phó điện chủ cho tới bây giờ còn hoài nghi người trẻ tuổi kia có phải tới từ Vạn Uyên đảo hay không.

Thế nhưng mà từ mọi mặt, mọi chi tiết dường như người trẻ tuổi này không giống như là thiên tài của cương vực nhân loại.

Dù sao thiên tài trong cương vực nhân loại mặc dù nhiều, thế nhưng loại thiên tài cấp bậc này quả thực trước nay chưa từng có.

Vô Song đại đế cười ha hả: Không thể tưởng tượng được, lão phu lại có cơ hội cùng tham dự Thưởng Kim lôi đài với thiên tài Vạn Uyên đảo.

Chuyến đi này không tệ.

Cho dù Giang Trầη không nói mình là người tới từ Vạn Uyên đảo, thái độ của Vô Song đại đế đối với Giang Trầη cũng vô cùng hiền hòa, vô cùng thưởng thức.

Người khác nâng hắn, Giang Trầη cũng không có lâng lâng mà khiêm tốn nói: Tiểu tử còn trẻ, Vô Song tiền bối đừng nâng tiểu tử lên như vậy là giết chết tiểu tử.

Ha ha, không nâng, không nâng, tuyệt đối sẽ không nói quá.

Thiên tài Vạn Uyên đảo há năm ba câu là có thể giết chết được? Đi, đi ra ngoài chọn Phân lôi chủ.

Vô Song đại đế ở đây có quyền nói chuyện tuyệt đối, nói thật, coi như là Cao Phó điện chủ cũng không có mặt mũi lớn tới như vậy mà mời Vô Song đại đế.

Sở dĩ lần này Vô Song đại đế tới tham dự Thưởng Kim lôi đài trừ việc trả nhân tình ra còn có một nguyên nhân quan trọng khác, chỉ là nguyên nhân này hắn chưa từng bao giờ bộc lộ ra.

Vô Song đại đế mở miệng, ngay cả Cao Phó điện chủ cũng không có cách nào phản đối.

Những Tổng lôi chủ khác thấy thái độ của Giang Trầη như vậy, tuy rằng hâm mộ ghen ghét, thế nhưng cũng không biết làm gì.

Không nói người này có thực học hay không, chỉ bằng vào thân phận từ Vạn Uyên đảon ày coi như là người Tịnh Phần điện cũng phải bợ đít người ta.

Chứ đừng nói là Vô Song đại đế còn thưởng thức tiểu tử này.

Mỗi một Tổng lôi chủ phía dưới có thể tạo ra chín Phân lôi chủ, mà Giang Trầη có hai vị trí Tổng lôi chủ, có thể kiến tạo ra mười tám Phân lôi chủ dưới tay.

Bởi như vậy Giang Trầη không thể nghi ngờ là miếng bánh thơm ngon, hắn vừa mới ra khỏi cửa đã có vô số người muốn xông tới xum xoe, lôi kéo làm quen với hắn, muốn nắm được một danh ngạch Phân lôi chủ từ chỗ hắn.

Nhưng mà nhìn thấy Vô Song đại đế che chở cho Giang Trầη giống như che chở cho hài tử nhà mình, những người kia cuối cùng vẫn chột dạ, không dám tiến lên.

Hiển nhiên uy áp của cường giả Đại đế vẫn có lực chấn nhiếp rất lớn.

Người trẻ tuổi, lựa chọn Phân lôi chủ nhất định không thể quá mức tùy ý.

Có một ít người thật giả lãn lộn, tuyển vào cũng chỉ kéo ngươi thụt lùi lại.

Ngươi đừng sợ đắc tội với bọn họ, nếu như cần lão phu có thể thay ngươi làm ác nhân.

Chỉ cần ngươi không hài lòng, không quản bọn họ mạnh mẽ, cứng rắn tới đâu, cũng không cần phải quan tâm tới bọn họ.

Vô Song đại đế vô cùng ưu ái với Giang Trầη, lúc chọn Phân lôi chủ cũng vô cùng chiếu cố hắn.

Đối với chuyện này Giang Trầη vô cùng cảm kích.

Nói thật có VÔ Song đại đế hỗ trợ làm ác nhân, những người muốn đầu cơ trục lợi kia không dám tới gần, chuyện này khiến cho Giang Trầη giảm bớt rất nhiều phiền toái.

Tiêu chuẩn chọn người của Giang Trầη rất đặc biệt, điều thứ nhất yêu cầu là tán tu.

Không phải tán tu hắn không chọn.

Quy tắc này được tuyên bố, lập tức đem đại bộ phận người ngăn ở bên ngoài.

Vô Song đại đế cũng âm thầm cảm thấy kỳ quái, Vô Song đại đế hắn cũng là tán tu, hắn cơ hồ có chút hoài nghi, có phải người trẻ tuổi này cố ý nịnh nọt hắn hay không?Nhưng mà từ biểu hiện xem ra, hiển nhiên hắn ta không có ý này.

Giang Trầη quả thực không có bất kỳ ý nịnh nọt Vô Song đại đế nào, bất quá đối với Vô Song đại dế, Giang Trầη cảm thấy vô cùng hứng thú.

Giống như Vô Song đại đế cũng cảm thấy hứng thú với hắn vậy.

Tuyển chọn Phân lôi chủ, chuyện này Giang Trầη cũng không nóng nảy.

Hắn có nguyên tắc của hắn, hắn lựa chọn Phân lôi chủ, mang theo ý thu nạp nhân tài, cho nên tầm nhìn khi tuyển chọn, yêu cầu cực cao.

Chính là vì hắn muốn chọn nhân tài, cho nên yêu cầu thứ nhất là tán tu.

Tán tu không có gánh nặng trên người, so với những người có tông môn, người có thế lực ra còn dễ thu nhận hơn.

Tuy rằng đại đa số tán tu đặc biệt thích tự do, tính cách hào phóng không câu nệ.

Nhưng mà Giang Trầη tình nguyện liên hệ với những người này hơn, hắn cũng không muốn liên hệ với những người thế lực lớn kia.

Giang Trầη cũng không có lo lắng có người thật giả lẫn lộn, người có thế lực chính thức, căn bản khinh thường việc ngụy trang thành tán tu tới cạnh tranh một danh ngạch Phân lôi chủ.

Cho nên quá trình lựa chọn Phân lôi chủ của Giang Trầη so với người khác phức tạp hơn nhiều.

Nhưng mà Giang Trầη muốn thứ tốt, cho nên tuyệt đối sẽ không vì quá trình chọn lựa gian nan mà giảm bớt tiêu chuẩn.

chỉ cần là người không phù hợp với tiêu chuẩn của hắn, Giang Trầη không thu, thà thiếu chứ không ẩu.

Vô Song đại đế tuy rằng không biết vì sao Giang Trầη lại nghiêm khắc như vậy, thế nhưng hắn đã đáp ứng với Giang Trầη làm ác nhân, tự nhiên sẽ không đổi ý.

Lúc này Lâm Yến Vũ dùng danh nghĩa tán tu nhận được một phần danh ngạch Phân lôi chủ từ tay Giang Trầη.

Cũng danh chính ngôn thuận hội họp với Giang Trầη.

Lâm Chí Vinh kia không có trở thành Tổng lôi chủ, lại quấn quít, quấn chặt Giang Trầη muốn Giang Trầη cho hắn một vị trí Phân lôi chủ.

Giang Trầη cũng không chịu nổi tên gia hỏa mặt giày này, cuối cùng nể mặt chút giao tình giữa hai người mà cho hắn một danh ngạch.

Ba ngày qua đi, mười tám danh ngạch của Giang Trầη rốt cuộc chỉ có tuyển mười hai người.

Sáu người còn lại, Giang Trầη dứt khoát thuận tay đưa một phần nhân tình cho Vô Song đại đế, hắn nói: Vô Song tiền bối, còn có sáu danh ngạch, ta cũng không định tuyển chọn.

vô Song tiền bối nếu như có người chọn lựa phù hợp thì có thể đề cử, sáu danh ngạch này tùy ý tiền bối chọn lựa.

Vô Song đại đế hơi có chút kinh ngạc, một vị trí Phân lôi chủ kỳ thực cũng là một nơi kiếm chác được khá tốt.

Bao nhiêu người đều chen tới mức vỡ đầu cũng không tranh thủ được một vị trí.

Người trẻ tuổi kia không ngờ lại trực tiếp đưa cho hắn sáu danh ngạch.

Không nói tới cái khác, chỉ đơn giản bằng vào phần khí độ này, từ tận đáy lòng Vô Song đại đế đã cảm thấy phục.

Còn trẻ như vậy mà đã có khí độ như thế, không làm cho người ta ưa thích mới là lạ.

Vô Song đại đế cũng không từ chối, hắn cười cười nói: Đã như vậy lão phu thay ngươi thu xếp hai danh ngạch, còn bốn danh ngạch lại, ngươi nhìn xem bên Thanh Phượng Đan Vương và Vương Học Thông đại sư có người nào cần tuyển hay không?Vô Song đại đế biết rõ Giang Trầη muốn đền đáp hắn, hắn cũng không có khả năng thực sự thu lấy sáu danh ngạch của đối phương.

Hắn nghĩ thay cho Giang Trầη, hắn cảm thấy để cho Thanh Phượng Đan Vương và Vương Học Thông đại sư cũng nếm một chút ngon ngọt, như vậy nhân tình mới làm toàn diện.

Giang Trầη thấy Vô Song đại đế như vậy, biết rõ Vô Song đại đế cân nhắc thay mình cho nên lập tức gật đầu: Cũng có thể, vẫn là Vô Song tiền bối chu đáo.

Thanh Phượng Đan Vương với tư cách là Chuẩn Đan đế có thể xếp vào ba mươi sáu người trong danh nhân đường ngàn năm có một.

Nhân mạch ở Đan Hỏa thành vô cùng sâu rộng.

Cho hắn hai danh ngạch, tự nhiên hắn có thể nhẹ nhõm sắp xếp.

Còn có thể thu được một nhân tình, tự nhiên vô cùng mừng rỡ, đối với Giang Trầη càng thêm thưởng thức.

Vương Học Thông đại sư cũng không ngoại lệ, nghe nói Giang Trầη đưa cho hắn hai danh ngạch để hắn sắp xếp.

Vương Học Thông cũng thật cao hứng, cảm tấy trên mặt như có ánh sáng.

Quan trọng nhất là có danh danh ngạch như vậy, cớ sao mà không làm?Có ba tiền bối hỗ trợ, mười tám Phân lôi chủ của hai Tổng lôi chủ bên Giang Trầη cuối cũng cũng gom góp đủ số.

Đợi Giang Trầη chọn ra tất cả các Phân lôi chủ, bên Tịnh Phần điện cũng chuẩn bị không sai biệt lắm, Thưởng Kim lôi đài cứ như vậy mà bắt đầu.

Chín Tổng lôi đài theo như vị trí mà sắp xếp.

Phân bố ở bốn phía quảng trường của Tịnh Phần điện.

Vô Song đại đế đứng đầu, theo sau đó là Thanh Phượng Đan Vương, kế tiếp là Vương Học THông đại sư.

Bởi vì Giang Trầη có thân phận Vạn Uyên đảo cho nên xếp thứ tư, gần với ba đại tiền bối kia.

Lĩnh vực võ đạo, lĩnh vực đan đạo, còn có lĩnh vực tổng hợp, mỗi một linh vực lôi đài đều không giống nhau.

Như vậy người treo nhiệm vụ cũng có thể trực quan biết rõ lĩnh vực mà mình muốn kiếm ở đâu.

Thưởng Kim lôi đài tổng cộng có mười lăm ngày, thời gian cũng không hề dài.

Cho nên Thưởng Kim lôi đài ngay từ đầu bầu không khí vô cùng náo nhiệt.

Loại cơ hội như Thưởng Kim lôi đài này không phải ai cũng có thể tùy tiện tiến lên.

Mỗi một người trước khi nói ra vấn đề cũng phải thông qua rút thăm, rút trúng mới được lên, không có rút trúng, chỉ có thể đợi cơ hội lần sau.

Bầu không khí rất nhanh đã trở nên vô cùng sinh động.

Giang Trầη một mình độc chiếm hai vị trí Tổng lôi chủ cũng khiến cho hắn trở thành một tiêu điểm của Thưởng Kim lôi đài.

Nhưng mà bởi vì hắn còn trẻ, cho nên rất nhiều người không quá coi trọng hắn.

Cho nên rất nhiều người khi đạt được cơ hội nêu vấn đề ra, lựa chọn đầu tiên chính là ba vị tiền bối kia.

Lĩnh vực võ đạo tự nhiên là lựa chọn Vô Song đại đế đầu tiên.

Mà lĩnh vực Đan đạo tự nhiên là chọn Thanh Phượng Đan Vương.

Lĩnh vực tổng hợp thì Vương Học Thông đại sư được hoan nghênh nhất.

Điều này cũng đúng so với bản tính con người bình thường.

Dù sao bất luận lĩnh vực gì đều chú ý lai lịch, chú ý một chút quyền uy.

Ba đại cao thủ này ở lĩnh vực khác nhau đều đại biểu cho quyển uy cao nhất của Kim Thưởng lôi đài lần này.

Điểm này Giang Trầη cũng không có ghen ghét, đối với một ít vấn đề nhỏ hắn cũng không quá để bụng.

Không ngừng có một ít vấn đề nhỏ rơi vào trên hai lôi đài của hắn.

Giang Trầη căn bản khinh thường trả lời, toàn bộ giao cho những Phân lôi chủ phía dưới đáp lại.

Nhất là phương diện đan đạo, trên cơ bản Giang Trầη đều giao cho Lâm Yến Vũ đi xử lý.

Điều này cũng khiến cho Lâm Yến Vũ trở thành Phân lôi chủ bận rộn nhất trong những Phân lôi chủ dưới trướng Giang Trầη.

Về phần Lâm Chí Vinh, Giang Trầη âm thầm quan sát một chút, tiểu tử này cũng có tài hoa khá sâu.

Quan trọng nhất là tri thức của hắn ta cũng tạp, mặc kệ ở phương diện nào hắn ta đều có thể đưa ra một ít giải thích độc đáo.

Chỉ là người tới tham dự Thưởng Kim lôi đài này, đại đa số vẫn là vấn đề trên phương diện võ đạo và đan đạo.

Lĩnh vực tổng hợp tuy rằng cũng có, thế nhưng tương đối ít một chút.

Bận rộn nhất chính là bên lôi đài của Vô Song đại đế.

Mặc dù Giang Trầη cách Vô Song đại đế mấy điểm, thế nhưng nhìn tư thế chúng nhân vây quanh lôi đài của Vô Song đại đế hắn cũng biết rõ, lực hấp dẫn của Đại đế không gì sánh kịp.

Coi như Thanh Phượng Đan Vương và Vương Học Thông đại sư kia, cũng hoàn toàn không có cách nào so sánh với bên kia.

Thậm chí Giang Trầη còn hoài nghi những người này đi lên chưa chắc đã gì vấn đề gặp phải, mà tới lôi kéo làm quen với Vô Song đại đế.

Nhìn bộ dáng Vô Song đại đế rất kiên nhẫn, cũng không bởi vì vậy mà nổi nóng, mất kiên nhẫn.

Trừ Vô Song đại đế ra, bên Thanh Phượng Đan Vương cũng coi như bận rộn.

Nhưng mà dường như Thanh Phượng Đan Vương cố ý thành toàn cho Giang Trầη.

Khi bên kia bận rộn thường đẩy người qua phía Giang Trầη, nói Giang Trầη là người trẻ tuổi tuyệt diễm, là thiên tài mà Thanh Phượng Đan Vương hắn vô cùng khâm phục.

Có Thanh Phượng Đan Vương đề cử, rất nhiều người cũng ôm thái độ thửu một lần, chạy tới phía lôi đài của Giang Trầη.

Như vậy nhân số bên lôi đài của Giang Trầη cũng chậm rãi nhiều lên.

Tổng lôi chủ, vấn đề của vị bằng hữu này không giải quyết được, mong Tổng lôi chủ người quan tâm một chút.

Lâm Yến Vũ dẫn theo một người, đi về phía Giang Trầη.

Lâm Yến Vũ cũng biết vấn đề bình thường sư tôn khinh thường ra tay.

Cho nên vấn đề bình thường, Lâm Yến Vũ cố gắng giải đáp, dù hắn không giải đáp nổi, cũng phân cho những lôi chủ khác thuộc lĩnh vực đan đạo.

Lần này hắn cơ hồ hỏi tất cả phân lôi chủ lĩnh vực đan đạo, tất cả mọi người đều không có bất kỳ phần nắm chắc nào, cho nên Lâm Yến Vũ mới mang người này tới chỗ Giang Trầη.

Giang Trầη nhìn vấn đề của người kia.

Cấp bậc của vấn đề này không thấp, là thất cấp, thưởng tới hai trăm vạn Thánh linh thạch, đây là nhiệm vụ cao nhất trong hai Tổng lôi đài của Giang Trầη tính tới hiện tại.

Đây là vấn đề của một cửa hàng đào tạo linh dược.

Giang Trầη nhìn một chút, trong lòng đại khái đã hiểu rõ.

Vấn đề này ta có thể giải đáp, nhưng mà cấp bậc của vấn đề này vẫn không đủ.

Đây là một vấn đề liên quan tới việc bồi dưỡng linh dược.

Hàm lượng kỹ thuật rất cao.

Yết giá của vấn đề thất cấp này là hai trăm vạn Thánh Linh thạch.

Nhưng mà Giang Trầη cảm thấy, vấn đề này tuyệt đối có thể so với vấn đề bát cấp.

Nếu như là vấn đề thất cấp mà nói, Giang Trầη cảm thấy không có lợi.

Thiệu Tổng lôi chủ, ta nghe nói Thanh Phương Đan Vương nói ngươi là thiên tài, cho lão nhân gia mặt mũi, tới nơi này chiếu cố chút sinh ý cho ngươi a.

Người nọ nghe thấy Giang Trầη muốn tăng giá, trong lòng có chút mất hứng, sắc mặt trầm xuống, thanh âm rất là không vui.

Giang Trầη cười nhạt một tiếng: Thanh Phượng Đan Vương đề cử ngươi tới, là hắn tin ta.

Ngươi cảm thấy không thích hợp thì có thể đi thử thời vận ở những tổng lôi đài khác.

Có lẽ bọn họ sẽ chấp nhận mức giá này.

Người nọ tức giận, không vui nói: Không cần phải nói, không có Trương đồ tể, chẳng lẽ còn sợ không có thịt heo ăn sao?Giang Trầη thấy người này đùng đùng nổi giận rời khỏi, hắn cũng không giữ lại.

Ngược lại Lâm Yến Vũ kia có chút đáng tiếc nói: Sư tôn, người có thể giải đáp vấn đề này sao?Giang Trầη gật gật đầu nói: Vấn đề này không đơn giản, thất cấp quá thấp, không có lợi.

Chúng ta đã đứng ở trên lôi đài này, cũng không cần phải quá nhân nhượng, càng không cần phải tự hạ thấp giá trị của mình.

Đây là nguyên tắc của Giang Trầη.

Trong mắt hắn, vấn đề kia tuyệt đối là bát cấp, thù lao ít nhất phải năm trăm vạn Thánh linh thạch.

Chỉ có hai trăm vạn Thánh linh thạch đã muốn hắn giải đáp? Giang Trầη không cảm thấy kỹ thuật của mình rẻ như vậy.

Hơn nữa hắn dám cam đoan, những người khác chưa hẳn đã có thể giải quyết được vấn đề này.

Cho dù người có thể giải quyết, vậy cái giá tuyệt đối không thấp hơn năm trăm vạn Thánh linh thạch.

Lâm Yến Vũ xưa nay rất tôn sùng sư tôn, tuy rằng hắn cảm thấy cứ như vậy mà bỏ đi hai trăm vạn Thánh linh thạch rất là đáng tiếc, thế nhưng sư tôn đã nói như vậy tự nhiên có đạo lý của sư tôn.

Dù sao Thưởng Kim lôi đài tới hiện tại không thiếu vấn đề.

Rất nhiều người xếp hàng ở bên ngoài, muốn vào cũng không có cơ hội tới a.

Bọn họ căn bản không cần phải lo không có khách hàng.

Mới bắt đầu có bao lâu chứ? Chưa tới hai thời thần, hai Tổng lôi đài đã tiếp đãi không dưới ba mươi người, số lượng Thánh linh thạch đã vượt qua ngàn vạn.

Theo như loại tốc độ này, trong vòng nửa tháng, thu nhập nhất định vô cùng phong phú.

Cấp bậc vấn đề của Thưởng Kim lôi đài tổng cộng có mười cấp.

Nhất cấp thì thù lao khoảng chừng sáu vạn Thánh linh thạch, nhị cấp là mười vạn Thánh linh thạch.

Tam cấp là hai mươi vạn Thánh linh thạch, tứ cấp là ba mươi vạn Thánh linh thạch.

Ngũ cấp thoáng cái tăng lên sáu mươi vạn Thánh linh thạch.

Về phần lục cấp bỗng nhiên tăng mạnh tới một trăm vạn Thánh linh thạch.

Đến thất cấp là hai trăm vạn, bát cấp là sáu trăm vạn.

Cửu cấp trực tiếp tới một ngàn không trăm lẻ sáu vạn Thánh linh thạch.

Mà thấp cấp là vấn đề chí tôn, là vấn đề cấp kim cương.

Chỉ có ba ngày cuối cùng mới xuất hiện, những vấn đề này mỗi một vấn đề đều có độ khó vô cùng lớn.

Dùng để áp trục ba ngày cuối cùng.

Vấn đề thập cấp, thù lao thấp nhất là ba ngàn sáu trăm vạn Thánh linh thạch.

Đây chỉ là thù lao thấp nhất, chẳng khác gì chỉ là giá khởi điểm, về phần cao nhất sao?Chỉ có bốn chữ, không ngừng lên trên.

Cho nên vấn đề thập cấp, vấn đề cấp Chí to on này mới được coi là bộ phận đặc sắc nhất Thưởng Kim lôi đài.

Là thứ áp trục.

Hiện tại những vấn đề trong mười hai ngày đầu tiên này chỉ là khúc dạo đầu mà thôi.

Nói trắng ra chính là để cho những Tổng lôi chủ kiếm chút tiền lẻ, quan trọng nhất là để cho những Phân lôi chủ kia kiếm chút tiền lời.

Tổng lôi chủ bình thường tự thị thân phận, ngay từ đầu sẽ không ra tay.

Dù sao vấn đề mà Phân lôi chủ giải đáp được cũng nên phân một nửa cho Tổng lôi chủ.

Tổng lôi chủ chỉ cần nhận được chức vị này, chẳng khác nào là có thể ngồi ở chỗ đó chờ chia tiền.

Dù một nhiệm vụ hắn cũng không làm, cũng có thể nhận được thù lao xa xỉ.

Chỉ là mọi người đều biết, muốn cạnh tranh chức vị Tổng lôi chủ, độ khó vô cùng lớn, cơ hồ không thể nào cạnh tranh được.

Hơn nữa cạnh tranh chức vị Tổng lôi chủ cần tiền đặt cọc rất lớn.

Nếu như không có cạnh tranh thành công, còn bị khấu trừ mất một thành tiền đặt cọc.

Cho nên rất nhiều người tình nguyện lựa chọn làm Phân lôi chủ.

Phân lôi chủ tủy rằng kiếm được bao nhiêu phải phân một nửa cho Tổng lôi chủ, thế nhưng bọn họ không phải chịu một chút nguy hiểm nào, đây là sinh ý không tốn một xu a.

Yến VŨ, con trở lại Phân lôi đài của mình đi.

Thoạt nhìn lần này cấp độ Thưởng Kim lôi đài đã vượt qua tưởng tượng của ta và con, sinh ý lần này tốt vô cùng.

Giang Trầη thấy Lâm Yến Vũ nhíu mày, dường như đang có chút tiếc nuối, hắn lập tức trấn an hai câu.

Người là Lâm Yến Vũ mang tới, Giang Trầη biết rõ Lâm Yến Vũ tiếc một sinh ý lớn như vậy.

Ánh mắt Lâm Yến Vũ nhìn về phía phương hướng người nọ rời khỏi, phát hiện ra người nọ quả nhiên đi tới Thưởng Kim lôi đài khác.

Đừng nhìn, cuối cùng nhất định hắn sẽ phải trở về chỗ chúng ta.

Giang Trầη như đã tính trước, nói.

Quả nhiên không ngoài dự liệu của Giang Trầη, người nọ sau khi đi dạo mấy vòng, phát hiện ra Tổng lôi chủ khác đối mặt với vấn đề này của hắn không ngờ đều bó tay chịu trói.

Rất nhiều người hoặc là giả bộ ngớ ngẩn để lừa đảo hắn, hoặc là rao cái giá trên trời.

Hơn nữa từ trong mắt những người này, người nọ hoàn toàn không nhìn ra một chút hy vọng giải quyết vấn đề nào.

Trong lòng người này cực kỳ phiền muộn: Chẳng lẽ không giải quyết được sao?Hắn đã đi khắp tất cả các Tổng lôi đài, lĩnh vực đan đạo, lĩnh vực tổng hợp hắn đều đi hết.

Thậm chí hắn còn trở về Tổng lôi đài của Thanh Phượng Đan Vương.

Thanh Phượng Đan Vương nhìn vấn đề của hắn một chút, cuối cùng vẫn đề cử hắn tới Tổng lôi đài của Giang Trầη.

Chuyệ này khiến cho người nọ có cảm giác khóc không ra nước mắt.

Hắn vừa mới rời khỏi Tổng lôi đài của Giang Trầη, trong nháy mắt đó tràn ngập giận dữ với Giang Trầη.

Thế nhưng giờ phút này hắn phát hiện ra mình còn phải đi cầu đối phương.

Nhìn điệu bộ này ngay cả Thanh Phượng Đan Vương dường như cũng không nắm chắc?

Xem tiếp...

con-mat-ao-thi

  • Độc tôn tam giới

  • truyện tranh Độc tôn tam giới

  • truyện Độc tôn tam giới

  • Độc tôn tam giới truyện chữ

  • đọc truyện Độc tôn tam giới

  • yêu thần ký chap

  • truyenfull.vn

  • truyenfull.vip

  • truyenfull.vip

  • truyen.tangthuvien.vn/

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License