Độc tôn tam giới
Chapter
0174
Cho dù tiến bộ của Mộc Cao Kỳ rất nhanh, đạt tới Đan Vương trung giai, cũng không thể nào thu cái giá một vạn Thánh linh thạch đi chiêm ngưỡng đó chứ?Giang Trầη nghĩ lại rồi lại cảm thấy hợp lý, thầm nói: Xem ra Trích Tinh bang đang đầu cơ trục lợi, định bán ra Mộc Cao Kỳ.
Một vạn Thánh Linh thạch làm phí tổn này không ít, xem ra bọn chúng muốn cố gắng đào móc tất cả những linh thạch có thể vơ vét từ người Mộc Cao Kỳ, ép khô giá trị của Mộc Cao Kỳ a.
Lệnh bài Đan Vương quả thực Giang Trầη còn chưa đi làm lấy một khối.
Nhưng mà trên người hắn có một khối lệnh bài Đan Vương của Thì Trinh kia.
Đan Vương lệnh này lúc trước đã giúp hắn thành công trà trộn vào Lưu Ly vương thành.
Thuận tay đem lệnh bài Đan Vương đưa ra trước mặt, lại để một vạn Thánh linh thạch lên, hắn nói: Khả Khả cô nương, xin dẫn đường.
Giang Trầη cười tủm tỉm nhìn qua Khả Khả, khiến cho khuôn mặt thiếu nữ nhìn như gió xuân này đỏ ửng.
Không biết vì sao, nhìn ánh mắt của người này nhìn mình lại khiến cho trong lòng nàng hoảng hốt.
Chính là vì hoảng hốt, cho nên danh tự trên Đan Vương lệnh cũng không có nhìn rõ.
Nhưng mà Khả Khả bị ánh mắt của Giang Trầη nhìn chằm chằm vào, cũng không thể nào lại bảo hắn đưa lệnh bài Đan Vương ra cho mình xem lại.
Nàng đành phải thu một vạn Thánh linh thạch, thấp giọng nói: Xin tiên sinh chờ một chút, ta đi lấy lệnh bài thông cửa cho tiên sinh.
Giang Trầη thấy nàng không đòi mình đưa ra lệnh bài Đan Vương nữa, trong lòng cũng thầm thở dài.
Hắn cũng không muốn cầm Đan Vương lệnh đi rêu rao khắp nơi.
Vạn nhất nơi này không có ai không biết Thì Trinh là người Cửu Dương Thiên Tông, như vậy sẽ vô cùng phức tạp.
Khả Khả cô nương làm việc vô cùng nhanh chóng, không bao lâu đã lấy ra một lệnh bài, đỏ mặt đưa cho Giang Trầη: Tiên sinh, mời tiên sinh theo ta.
Thuận tiện ta cũng nhắc tiên sinh một câu.
Lầu hai là khu khách quý của Tinh Thần phường chúng ta.
Mong tiên sinh tự giác tuân thủ trật tự.
Giang Trầη cười cười, tiếp nhận lệnh bài, đi theo sau lưng Khả Khả cô nương, hướng về phía lầu hai mà đi tới.
Lầu hai của Tinh Thần phường diện tích không sai biệt lắm với lầu một, nhưng mà bố cục rõ ràng cao điệu hơn rất nhiều.
Lúc này lầu hai vô cùng náo nhiệt.
Khả Khả ở phía trước dẫn đường, mang theo Giang Trầη đi vào khu vực náo nhiệt nhất.
Đây là một ít đan dược mà Mộc đại sư mới luyện chế gần đây.
Khả Khả cô nương giới thiệu.
Ánh mắt Giang Trầη bắn về phía này, đan dược ở khu vực này cũng không nhiều.
Thế nhưng mà mỗi một khỏa đều khiến cho người ta vô cùng chú ý.
Thần thức Giang Trầη quét qua, trong lòng kịch liệt chấn động.
Những đan dược này quả nhiên có một loại khí tức quen thuộc, khí tức thuộc về Mộc Cao Kỳ.
Trong lúc nhất thời, tim của Giang Trầη bắt đầu đập nhanh hơn.
Tuy rằng đã xa cách rất nhiều năm, thế nhưng đối với khí tức độc nhất vô nhị của Mộc Cao Kỳ, hắn vẫn nhận ra được.
Mộc Cao Kỳ có một loại khí chất tự nhiên, phiêu dật giống như tiên khí vậy.
Tác phẩm đan dược của hắn cũng có loại khí chất vô cùng đặc biệt này.
Hơn nữa Mộc Cao Kỳ được Mộc Linh chi tuyền tẩy lễ, tự nhiên sẽ có một ít khí chất của Mộc Linh chi tuyền.
Đối với loại khí chất này tự nhiên Giang Trầη sẽ không lạ lẫm.
Đây tuyệt đối là tác phẩm của Mộc Cao Kỳ, không có bất kỳ vấn đề gì.
Đây là thứ mà bất luận kẻ nào cũng không thể bắt chước được, coi như là Giang Trầη, có lẽ có thể bắt chước được phương diện khí tức Mộc Linh chi tuyền của Mộc Cao Kỳ, thế nhưng chưa hẳn đã mô phỏng ra loại khí chất độc nhất vô nhị, loại khí tức phiêu dật kia.
Đây là chiêu bài độc nhất vô nhị của Mộc Cao Kỳ.
Điều khiến cho Giang Trầη khiếp sợ nhất chính là, trình độ đan đạo của Mộc Cao Kỳ quả thực đã tăng lên rất nhiều.
Những đan dược này trong mắt Giang Trầη có lẽ không tính là đan dược đỉnh cấp, thế nhưng ở trong đám đan dược đồng cấp tuyệt đối được coi là trình độ đỉnh cấp.
Loại đan dược có khí chất đặc biệt như vậy, xem là có thể nhận ra nơi khác nhau so với những đan dược sư khác.
Có thể tạo ra một nhãn hiệu đặc biệt rõ ràng.
Điều này cũng khiến cho Giang Trầη hết sức vui mừng.
Tuy rằng vận mệnh của Mộc Cao Kỳ rất là bi thảm, bị người ta bán làm nô lệ, thế nhưng có một chút an ủi, đó là trình độ đan đạo của Mộc Cao Kỳ không có trì trệ, ngược lại còn tiến triển nhanh chóng.
Tiên Thiên mộc linh chi thể thượng thừa.
.
.
Có lẽ trong lúc gặp trắc trở Cao Kỳ đã kích phát ra tiềm năng trong cơ thể.
Thiên phú đan đạo bắt đầu như giếng phun trào a.
Giang Trầη quan sát những đan dược này, trong lòng cũng âm thầm khiếp sợ tốc độ tăng trưởng của Mộc Cao Kỳ.
Có lẽ Mộc Cao Kỳ hiện tại còn chưa đạt tới tiêu chuẩn Đan Vương cấp cao, thế nhưng tuyệt đối đã đạt tới tiêu chuẩn Đan Vương trung giai.
Nhưng đó cũng không phỉa là Mộc Cao Kỳ không có thực lực, hoàn toàn ngược lại, điều này càng chức minh thiên phú và trình độ của Mộc Cao Kỳ.
Bởi vì tuổi thật sự của Mộc Cao Kỳ so với Giang Trầη còn nhỏ hơn ba bốn tuổi.
Ở loại tuổi nhưu vậy, còn có thể đạt tới trình độ Đan Vương trung giai, đây tuyệt đối là chuyện khó mà làm được.
Coi như là là thần thoại, là người mà Đan Hỏa thành kiêu ngạo như Kê Lang Đan Vương, ở tuổi này cũng chỉ có trình độ như vậy mà thôi.
Thậm chí khi Kê Lang Đan Vương hai mươi tuổi, chưa hẳn đã có thể đạt tới trình độ Đan Vương trung giai.
Cho dù đạt tới, cũng chưa chắc đã có đặc điểm trên đan dược rõ ràng như Mộc Cao Kỳ.
Có thể nói Mộc Cao Kỳ quả thực là thiên tài vì đan dược mà sinh.
trên người hắn dường như có một loại khí chất đặc biệt bẩm sinh, làm cho hắn trời sinh ở phương diện đan đạo có ưu thế mà người khác không có.
Ở loại địa phương nhỏ bé như Mộc Cao Kỳ, dùng tích cách cẩn thận, nhút nhát của Mộc Cao Kỳ, có thể dùng thiên phú đan đạo đặt chân, hơn nữa còn hỗn tới thân phận đệ tử hạch tâm, điều này chứng minh Mộc Cao Kỳ thiên phú dị bẩm.
Chỉ là không biết hiện tại Mộc Cao Kỳ rơi vào trong tay Trích Tinh bang, liệu có thể thoát khỏi thân phận nô lệ hay không?Nhìn thấy phong cách quen thuộc này, sự kích động trong lòng Giang Trầη chỉ lóe lên rồi biến mất, rất nhanh đã khôi phục sự tỉnh táo lại.
Hắn suy đoán Mộc Cao Kỳ hơn phân nửa còn không có thoát khỏi thân phận nô lệ.
Nhìn loại tư thái này của Trích Tinh bang, bọn chúng đã định bán Mộc Cao Kỳ đi với một cái giá cao.
Cho nên tuyệt đối sẽ không để cho Mộc Cao Kỳ thoát khỏi thân phận nô lệ.
Tiên sinh, người nhìn trúng đan dược gì sao?Khả Khả thấy Giang Trầη bỗng nhiên ngây người, cho nên mở miệng hỏi.
Giang Trầη mỉm cười lắc đầu: Đan dược này không tệ, thế nhưng dường như cũng không phải là thủ bút của Đan Vương đỉnh cấp a.
Tại sao lại phải thu một vạn Thánh linh thạch?Giang Trầη biết rõ còn cố hỏi.
Khả Khả chỉ khẽ cười, nho nhã, lễ phép đáp lại: Tiên sinh chỉ biết một mà không biết hai rồi.
đan được của Mộc đại sư hiện tại quả thực không tính là trình độ cao cấp nhất.
Thế nhưng tuổi của Mộc đại sư mới chỉ hơn hai mươi mà thôi.
Một Đan Vương hơn hai mươi tuổi, trong cương vực nhân loại chỉ có một, tuyệt đối không có ai nói trình độ đan đạo vượt trên Mộc đại sư.
Một đại sư tương lai, đan dược lúc còn trẻ của hắn chẳng lẽ không đáng để cất giữ hay sao?Không thể không nói, Trích Tinh bang này tuyên truyền vô cùng tốt.
Chẳng những miêu tả, coi Mộc Cao Kỳ trở thành đan đạo đại sư đỉnh cấp trong tương lai, còn nói ra điểm sáng của đan dược hắn luyện chế ra lúc còn trẻ.
Loại năng lực chào hàng và ăn nói như vậy, quả thực khiến cho người ta không thể không bội phục.
Giang Trầη cười cười, lại nói: Những đan dược này mặc dù không tệ, nhưng cũng không phải không có tì vết.
Chúng ta cảm thấy không có giá trị lưu giữ a.
Nụ cười sáng lạn của Khả Khả cô nương lập tức chuyển thành xấu hổ, đổ mặt phân bua nói.
: Dù sao những ngày qua có rất nhiều người tới mua đan dược của Mộc đại sư về a.
Rất nhiều, rất nhiều người.
Người nhiều tiền thường ngốc a.
Giang Trầη cười nhạt nói.
Tuy rằng Khả Khả là nữ hài tử được rèn luyện vô cùng tốt, thế nhưng nghe thấy những lời này của Giang Trầη vẫn có chút mất hứng.
Tiên sinh, người là khách nhân của Tân TInh phường chúng ta, nhưng mà không thể tùy ý vũ nhục đan dược của chúng ta.
Nhất là đan dược của Mộc đại sư.
Ngữ khí của Khả Khả cô nương rất là chăm chú, kháng nghị với Giang Trầη.
Giang Trầη nhún nhún vai nói: Ta chỉ nói thật mà thôi.
Cho dù Mộc đại sư đứng trước mặt ta, hắn cũng không dám nói những tác phẩm này rất hoàn mỹ.
Ta suy đoán, những đan dược này chỉ là do Tinh Thần phường các người nói vậy mà thôi.
Tiên sinh.
Khả Khả cô nương giống như một đầu cừu non phẫn nộ.
Tính cách của cừu non là dịu dàng ngoan ngoãn, thế nhưng một khi giận dữ, cũng có một phong vị khác.
Được rồi, ăn ngay nói thực không được.
Vậy thì coi như ta chưa nói gì là tốt nhất.
Nếu như không phải đã thu một vạn Thánh linh thạch làm phí quan sát.
Khả Khả cô nương này chỉ sợ hiện tại hận không thể trực tiếp đá Giang Trầη xuống lầu.
Giang Trầη đi qua đi lại hai vòng quanh khu vực đan dược của Mộc Cao Kỳ.
Khả Khả cô nương, Mộc đại sư có ở Tinh Thần phường không?Dường như Khả Khả cô nương còn có chút tức giận, ánh mắt có chút tức giận nhìn Giang Trầη, lại không có trả lời.
Ta đoán hắn cũng không có mặt ở nơi này, rõ ràng là đan dược không hoàn mỹ lại thổi da bò như vậy.
Chỉ sợ hắn cũng không có mặt mũi dày như vậy a.
Lần này Khả Khả cô nương thực sự giận dữ, lớn tiếng kháng nghị: Tiên sinh, mong tiên sinh tự trọng.
Cho dù người chướng mắt tác phẩm của Mộc đại sư, người có thể lựa chọn xuống lầu.
Thanh âm của Khả Khả cô nương vô cùng lớn, lập tức hấp dẫn sự chú ý của những người khác.
Nhìn thấy một cô nương dịu dàng khả ái như vậy nổi giận, những người khác đều nhìn về phía Giang Trầη, ánh mắt mang theo vài phần địch ý.
Hiển nhiên bọn họ đều cảm thấy người không biểu phong tình, không ngờ lại khiến cho một thiếu nữ xinh đẹp như vậy tức giận.
Chuyện này không biết khiến cho bao nhiêu người oán trách a.
Hiển nhiên Giang Trầη cố ý làm như vậy.
Hắn bình luận nhiều như vậy, vốn ý là muốn nói bóng nói gió, nhìn xem có thể khiến cho Mộc Cao Kỳ hiện thân hay không.
Đnág tiếc lần thăm dò này của hắn dường như không có tác dụng gì.
Ngược lại còn khiến cho Khả Khả cô nương này tức giận.
Vốn ý ban đầu của Giang Trầη cũng không phải muốn gây khó dễ cho Khả Khả cô nương này.
Lúc này một gã trung niên giống như là người phụ trách mặc y phục hoa lệ bước về phía bên này.
Hai hàng lông mày cau lại, nhìn qua Giang Trầη rồi nói: Bằng hữu, có chuyện gì vậy?Giang Trầη thấy diện mạo của người trung niên này có chút bất phàm, hẳn là người có địa vị ở Tinh Thần phường này.
Hắn cười nhạt một tiếng, nhìn những đan dược này rồi nói: Cũng không có gì, chỉ cảm thấy những đan dược của Mộc đại sư gì đó không có giống như lời tuyên truyền của các ngươi.
Lại thu một vạn Thánh linh thạch.
Trong lòng ta có chút kinh ngạc a.
Người trung niên kia nhíu mày nói: Bằng hữu, nói miệng không bằng chứng.
Ăn nói lung tung.
Đan dược của Mộc đại sư có lẽ còn chưa tới mức đăng phong tạo cực, thế nhưng mà Mộc đại sư năm nay mới hơn hai mươi tuổi.
Dùng tuổi tác của Mộc đại sư có thể luyện chế ra đan dược như vậy đã vô cùng hoàn mỹ rồi.
Nếu như bằng hữu muốn xoi mói, có lẽ không nên tới Tinh Thần phường này.
Người này nói cũng có chút đạo lý.
Những khách hàng khác cũng nhao nhao nói: Mọi người tới đây đều xem tiềm lực của Mộc đại sự.
Đúng vậy, tuổi Mộc đại sư còn trẻ, nếu như dùng tiêu chuẩn Đan Vương cửu cấp suy xét hắn, nhất định là không được.
Đan Vương cửu cấp có ai mà không phải là lão đầu sống mấy trăm năm, hơn ngàn năm cơ chứ? Không phải đúng sao? Một Đan Vương hơn hai mươi tuổi, có thể luyện chế ra đan dược như vậy tuyệt đối là một thiên tài năm ngàn năm khó có được.
Đâu chỉ là năm ngàn năm, ta thấy một vạn năm cũng khó có một người như vậy a.
Những người này ngươi một lời ta một lời, thay nhau nói.
Nhưng đều đề cao đan dược của Mộc Cao Kỳ.
Trong lòng Giang Trầη âm thầm cười lớn, nhìn qua mấy người lên tiếng kia, cơ hồ hắn ngoài nghi, những người này là người mà Trích Tinh bang phái tới nằm vùng a.
Giang Trầη cũng thừa nhận, đan dược của Mộc Cao Kỳ ở trong tuổi tác của hắn mà nói, quả thực cũng coi như không gì sánh kịp.
Thế nhưng mà những đan dược này, ở trong mắt Giang Trầη mà nói, quả thực còn chưa hoàn mỹ.
Cũng không phải là xem xét từ trình độ đan đạo.
Mà là những đan dược này tuy rằng có khí chất đặc biệt, nhưng mà những khí chất trong bản thân đan dược đã có một loại khí tích tụ, có một loại cảm giác như bị giam cầm, bó tay bó chân, không hoàn toàn được buông tay buông chân.
Loại khí chất này không phải là đan đạo đại sư cao cấp, tuyệt đối không thể nhìn ra được.
Nhưng mà Giang Trầη lại biết rất rõ, sở dĩ những đan dược này có cảm giác như vậy là bởi vì có quan hệ với tình cảnh của Mộc Cao Kỳ hiện tại.
Từ đan dược ở đây có thể đoán ra được, Mộc Cao Kỳ hơn phân nửa còn không thoát khỏi thân phận nô lệ.
Cho nên khiến cho trong đan dược của hắn thiếu đi một phần cảm giác tiêu sái tự nhiên.
Tuy rằng phong cách làm người của Mộc Cao Kỳ là người phiêu dật, thể hiện rất rõ ràng trong đna dược, thế nhưng mà trên phương diện khí chất.
Dù sao vẫn thiếu một chút cảm giác tiêu sái tự nhiên kia.
Giang Trầη không để ý tới những người này, hắn lạnh nhạt nói: Xem ra Tinh Thần phường để những đan dược này ở đây, thích được ca ngợi mà không tiếp nhận ý tứ phê bình.
Là ta lắm miệng rồi.
Chỉ tiếc nếu như người luyện chế đan dược này ở đây.
Ta nhất định sẽ khiến cho hắn không phản bác được.
Tên phụ trách trung niên kia cười lạnh một tiếng, nói: Theo ý của các hạ, hẳn muốn phân cao thấp với Mộc đại sư nhà ta? Xem ra các hạ tới đả quán sao? Ta có hiểu như vậy hay không?Giang Trầη cười nói: Đả quán? Ngươi đã thấy ai đơn thương độc mã tới đả quán chưa? Vậy các hạ có ý gì?Giang Trầη thản nhiên nói: Ý ta là, Trích Tinh bang các ngươi rõ ràng có một tuyệt thế thiên tài, rõ ràng có được một kho báu, thế nhưng chỉ đào móc được một góc, còn vì thế mà đắc chí.
Dùng hắn làm hàng hóa để tăng giá.
Quả thực quá nực cười.
Những lời này của Giang Trầη tán dương Mộc Cao Kỳ, lại hạ thấp Trích Tinh bang một chút.
Khiến cho người phụ trách kia trong lúc nhất thời không đoán được ý đồ của Giang Trầη.
Bằng hữu, rốt cuộc ngươi có địa vị gì? Cố tình tới Tinh Thần phường chúng ta nháo sự sao?Lúc nói lời này sắc mặt tên phụ trách kia chuyển thành hung thần sát ác.
Ngữ khí bất thiện, hiển nhiên đã coi Giang Trầη là người cố ý tới gây sự.
Quả thực Giang Trầη tới gây sự.
Nhưng mà mục đích của lần nháo sự này chỉ là vì muốn nhìn thấy Mộc Cao Kỳ mà thôi.
Cho nên đối mặt với ánh mắt hùng hổ dọa người này của người phụ trách, Giang Trầη không chút né tránh, ngược lại còn nhẹ nhàng cười cười nói: Ngươi nói đúng một nửa, ta tới Tinh Thần phường này, mục đích là Mộc đại sư của các ngươi mà tới.
Ồ? Hẳn ngươi muốn khiêu chiến Mộc đại sư? Muốn mượn danh khí của Mộc đại sư để trở nên nổi bật? Ngươi không biết rằng cách nghĩ của ngươi như vậy là tự cho mình thông minh hay sao?Thanh âm của người phụ trách kia bỗng nhiên lạnh lẽo.
Mượn hắn trở nên nổi bật?Giang Trầη nhẹ nhàng cười nói: Ngươi nghĩ nhiều rồi.
Ta chỉ muốn làm một chút giao dịch với Trích Tinh bang các ngươi mà thôi.
Giao dịch?Người phụ trách kia cố gắng áp chế sự không vui trong lòng, nói: Giao dịch gì? Chuyện Tinh Thần phường ngươi làm chủ được không? Chuyện Mộc đại sư ngươi làm chủ được không?Giang Trầη lại hỏi lại hắn.
Người nọ khẽ giật mình, sau đó dùng ánh mắt đánh giá, tỉ mỉ đánh giá nhìn qua tên tán tu dung mạo bình thường trước mắt này.
Dường như hắn muốn biết, tên tán tu dung mạo bình thường này rốt cuộc đã tính trước, hay là vô tri không biết sợ? Ở Đan Hỏa thành, ở trong địa bàn của Trích Tinh bang, vậy mà không ngờ dám cò kè mặc cả với người phụ trách Tinh Thần phường như hắn.
Chỉ là một tán tu, hắn ta cho mình là ai cơ chứ?Người phụ trách này nhiều lần muốn nổi giận.
Thế nhưng lý trí nói cho hắn biết, nên nhẫn nại, chịu đựng.
Mặc kệ ta có làm chủ được hay không, các hạ đã muốn làm giao dịch, cũng nên xuất ra thành ý.
Ngươi có thứ gì có thể chứng minh ngươi có tư cách giao dịch với Trích Tinh bang chúng ta?Người phụ trách này lạnh nhạt nói.
Ta đã dám tới, tự nhiên ta có lực lượng của mình.
Giang Trầη lạnh nhạt cười.
Thứ cho ta ánh mắt vụng về, ta không nhìn ra lực lượng của ngươi ở chỗ nào.
Người phụ trách kia cũng không có khách khí.
Giang Trầη tiện tay chộp một cái, lấy ra ba gốc linh dược Thiên cấp.
Ba gốc linh dược Thiên cấp này, ở Tinh Thần phường các ngươi có nhiều linh dược như vậy, thế nhưng có thứ nào có thể so sánh được với nó cơ chứ?Linh dược trong Tinh Thần phường tuy rằng nhiều, thế nhưng linh dược Thiên cấp vô cùng quý trọng.
Tương đương với cường giả đế cấp, bình thường rất ít khi lưu thông trên thị trường.
Linh dược trong Tinh Thần phường này đại đa số là Chân Thánh cấp, còn có một bộ phận linh dược Địa cấp.
Nếu nói tới linh dược Thiên cấp, quả thực là không có.
Giang Trầη tiện tay lấy ra ba gốc linh dược Thiên cấp, tự nhiên khiến cho hai mắt người phụ trách tỏa sáng.
Trong mắt hiện lên vẻ tham lam không dễ dàng phát hiệ.
Linh dược Thiên cấp?Người phụ trách kia nói một tiếng, vô cùng kín đáo nuốt xuống một ngụm nước bọt.
Nhãn lực rất tốt.
Giang Trầη lạnh nhạt khen một câu.
Người phụ trách kia dường như muốn che dấu sự thất thố của mình cho nên hắng giọng nói: Linh dược Thiên cấp quả thực hiếp thấy, bất quá Tinh Thần phường ta cũng không phải là không có.
Chỉ là bất quá bình thường chúng ta không bày linh dược Thiên cấp ra mà thôi.
Các hạ có ba gốc linh dược Thiên cấp miễn cưỡng có tư cách nói chuyện giao dịch với Tinh Thần phường chúng ta.
Chỉ là miễn cưỡng có tư cách thì sao?Giang Trầη cười ha ha, bỗng nhiên ung dung nói: Vậy nếu như đồ vật so với linh dược Thiên cấp còn quý trọng hơn gấp mười lần thì sao? So với linh dược Thiên cấp còn quý trọng hơn gấp mười lần sao?Người phụ trách kia triệt để sửng sốt.
Giang Trầη thừa cơ nói: Sinh ý như vậy ngươi có thể làm chủ được không?Người phụ trách kia đã bắt đầu thiếu kiên nhẫn.
Nếu như quý trọng hơn gấp mười lần linh dược Thiên cấp.
Đồ vật như vậy quả thực không phải bằng vào hắn có thể tưởng tượng nổi.
Loại giao dịch cấp bậc này hắn không dám tự tiện làm chủ.
Hắn lập tức hít sâu một hơi, nói: Bằng hữu, rốt cuộc ngươi định giao dịch với Trích Tinh bang chúng ta thế nào? Dùng bảo vật của ta đổi Mộc đại sư của các ngươi.
Giang Trầη nói thẳng.
Đổi Mộc đại sư?Người phụ trách kia lập tức cự tuyệt: Chuyện này tuyệt đối không được.
Mộc đại sư là hàng không bán của Trích Tinh bang chúng ta.
Giang Trầη cười ha hả, ngữ khí mang theo vài phần trào phúng nói: Nếu như Mộc đại sư thực sự là hàng không bán.
Vậy các ngươi còn tốn tâm tư vào việc tuyên truyền, giả trang như vậy làm gì? Người sáng mắt không nói tiếng lóng.
Nếu như các ngươi thực sự không có ý định bán ra Mộc đại sư, thì cũng không tạo thanh thế cho hắn ta lớn như vậy.
Chỉ cần âm thầm phát tài là được rồi.
Người phụ trách kia bị Giang Trầη nói cho á khẩu không thể trả lời được.
Trong lúc nhất thời không phản bác được gì.
Một lát sau hắn mới dùng giọng nói cổ quái nói: Các hạ không định dùng ba gốc linh dược Thiên cấp này đổi Mộc đại sư của chúng ta đó chứ?Không đợi Giang Trầη trả lời, người phụ trách này lập tức nói: Nếu như là như vậy ta khuyên ngươi nên sớm chết tâm tư này đi.
Giá trị của Mộc đại sư đừng nói là ba gốc linh dược Thiên cấp, cho dù ba mươi gốc linh dược Thiên cấp cũng tuyệt đối không đổi được.
Giang Trầη không phản bác, chỉ nói: Giao dịch là giao dịch, nếu như song phương thỏa mãn, đó mới gọi là giao dịch.
Nếu như song phương không hài lòng, tự nhiên cũng không thể thành giao được.
Mà hiện tại ta vững tin có thể khiến cho Trích Tinh bang các ngươi giao dịch.
Vậy ngươi dùng gì giao dịch? Các hạ không đại biểu nổi cho Trích Tinh bang, bây giờ nói tới đồ vật, ngươi cảm thấy có ý nghĩa sao? Không có vật để giao dịch, ngươi cảm thấy ta sẽ báo cáo chuyện này lên trên sao?Người phụ trách kia cũng cười lạnh.
hiển nhiên hắn cũng không phải là người dễ nói chuyện như vậy.
Giang Trầη cười hắc hắc: Ngươi không báo cáo là chuyện của ngươi.
Nhưng mà tôn chỉ khi bán ra Mộc đại sư của Trích Tinh bang các ngươi có lẽ là lấy được lợi ích lớn nhất đúng không? Thì tính sao? Nếu như một ngày kia, bang chủ Trích Tinh bang các ngươi biết rõ ngươi bỏ qua một cái giao dịch đặc biệt tốt.
Ngươi thử nói xem, hắn sẽ nhìn ngươi với ánh mắt thế nào? Giao dịch đặc biệt tốt? Ngươi có tự tin như vậy sao? Nếu như không có tự tin ta cũng không tới nơi này.
Ngữ khí Giang Trầη thong dong, nói tiếp: Nếu như ngươi đã không làm chủ được, vậy ta tự mình đi tổng đà Trích Tinh bang một chuyến.
Đến lúc đó phần công lao này cũng không liên quan nhiều lắm tới ngươi.
Bộ dáng của Giang Trầη như đã tính trước, quả thực có chút khí độ, rất dễ hù dọa người khác.
Người phụ trách kia lúc này đã bắt đầu bị Giang Trầη nói cho động tâm.
Hắn trừng mắt đánh giá Giang Trầη, hỏi lần nữa: Ngươi xác định lần giao dịch này có lực hấp dẫn vô cùng lớn với Trích Tinh bang chúng ta? Xác định.
Giang Trầη nói ít lời mà ý nhiều.
Ngươi nên biết hậu quả của việc lừa gạt Trích Tinh bang ta.
Biết kết cục của việc trêu đùa Trích Tinh bang chúng ta a?Người phụ trách kia vẫn có chút không yên lòng.
Ngươi nói nhiều như vậy là muốn nói cho ta biết quyền hạn của ngươi không đủ, không có tư cách gặp tổng đà chủ Trích Tinh bang sao?Giang Trầη như cười như không nói.
Người phụ trách kia hừ nhẹ một tiếng, nhìn Giang Trầη một hồi lâu rồi mới gật gật đầu nói: Hy vọng ngươi không nên giở trò gì.
Bằng không mà nói, ta đảm bảo hôm nay ngươi không ra khỏi được Tinh Thần phường.
Nói đi, ngươi muốn tìm ai nói chuyện? Đương nhiên là người có quyền nói chuyện tuyệt đối ở Trích Tinh bang các n gươi.
Tốt nhất là người có quyền quyết định Mộc đại sư ở hay đi.
Giang Trầη thản nhiên nói.
Vậy cũng chỉ có bang chủ Trích Tinh bang.
Ta nhắc lại cho các hạ biết, trêu đùa, lừa gạt bang chủ nhà ta.
Làm kinh động tới người, kết cục sẽ rất thảm.
Giang Trầη lạnh nhạt cười: Ta trêu đùa các ngươi làm gì? Có ba gốc linh dược thiên cấp mà trêu đùa các ngươi sao? Đúng rồi, nhớ kỹ, mặc kệ là ai tới đàm phán, ta nhất định phải tự mình nhìn thấy Mộc đại sư.
TA muốn nhìn thấy Tiên Thiên mộc linh chi thể trong truyền thuyết một chút, nhìn xem rốt cuộc có phải các ngươi tự bịa đặt ra hay không.
Giao dịch tự nhiên phải kiểm hàng.
Điểm này vô cùng công bằng.
Người phụ trách kia nói với Khả Khả cô nương: Khả Khả, mang vị bằng hữu này tới khu khách quý nghỉ ngơi, dâng trà hầu hạ.
Tới bây giờ cơn giận của Khả Khả còn chưa tan, hờn dỗi nói với Giang Trầη: Đi theo ta.
Đến khu vực nghỉ ngơi, Khả Khả dâng cho Giang Trầη một chén trà, thấy bộ dáng mây trôi nước chảy của Giang Trầη, nàng nhịn không được mà nhắc nhở: Người như ngươi quả thực giống như không có phổi.
Ta cảm thấy khó hiểu, nếu như ngươi cảm thấy hứng thú với Mộc đại sư như vậy, vì sao lại hạ thấp đan dược của hắn?Giang Trầη thấy bộ dáng hoàng đế không vội thái giám vội của Khả Khả cô nương này, hắn nhún nhún vai, dùng vẻ mặt vô tội nói: Ta nào có hạ thấp đan dược của hắn, ta chỉ nói thật mà cũng sai sao? Hừ, như vậy cũng có thể nói là ăn ngay nói thật sao? Ta thấy ngươi đang cố ý soi mói a.
Giang Trầη cười cười: Khả Khả cô nương là người trong Tinh Thần phường.
Nhưng mà vẫn kiên trì cho rằng đan dược của Mộc đại sư tuy rằng không tệ, thế nhưng bên trong lại có một loại khí chất áp lực.
Nếu như ta đoná không sai mà nói.
Khi Mộc đại sư luyện những đan dược này, tâm tình bị sự tự do ngăn cản, cho nên những đan dược này mới có loại khí chất đặc biệt như câu nệ, áp lực tích tụ lại a.
Đan dược như vậy cho dù cao tới đâu tuyệt đối không thể coi là hoàn mỹ được.
Giang Trầη phân tích có đạo lý rõ ràng, khiến cho Khả Khả cô nương vốn không phục, đột nhiên có cảm giác không thể nào phân biệt được.
Quả thực như người ta nói, Mộc đại sư là nô lệ của Trích Tinh bang, thân phận nô lệ còn chưa được giải trừ.
Trong đan dược có tích tụ khí chất đó cũng là chuyện hợp lý.
Người bình thường căn bản nhìn không ra.
Coi như là rất nhiều đan đạo đại sư cũng chưa chắc đã nhìn ra được.
Thế nhưng mà người này vì sao lại liếc mắt một cái có thể nhìn ra những chi tiết này? Trong lòng Khả Khả cô nương cũng có chút khiếp sợ: Hắn làm sao biết được? Chẳng lẽ dựa vào suy đoán? Mộc đại sư là nô lệ mua được, rất nhiều người trong Đan Hỏa thành đều biết.
Có lẽ bởi vì những tin tức này cho nên mới cố ý nói như vậy hay sao? Khả Khả cô nương, ta biết rõ lời ta nói là sự thực.
Mà trong lòng ngươi nhất định đang suy nghĩ, là ta ăn nói bừa bãi, là ta đang suy đoán lung tung, đúng hay không?Giống như Giang Trầη có độc tâm thuật, phản phất như có thể nhìn rõ bảy tám phần tâm tư của Khả Khả cô nương vậy.
Tuy rằng Khả Khả cô nương cực lực áp chế vẻ kinh ngạc trên mặt mình, thế nhưng vẫn không nhịn được mà hiếu kỳ hỏi: Tiên sinh, rốt cuộc người có địa vị gì? Không phải là người do các thế lực trong Đan Hỏa thành phái tới, muốn tới mua Mộc đại sư nhà chúng ta sao?Giang Trầη cười ha ha: Vậy cũng có thể, cô nương cảm thấy ta thuộc thế lực nào?Khả Khả cô nương nghĩ một lát, phiền muộn lắc đầu nói: Không biết, ta phán đoán không được.
Ta cảm thấy dường như tiên sinh không phải là người Đan Hỏa thành.
Chúng mừng ngươi, phán đoán chính xác.
Vậy tiên sinh tới từ đâu?Khả Khả cô nương nhịn không được mà hỏi.
Vạn Uyên đảo.
Giang Trầη cũng nói dối, bây giờ nói lai lịch của hắn ra, chỉ sợ không đủ để khiến cho Trích Tinh bang kiêng kỵ.
Vậy thì nói dối một chút, nói thẳng ra mình là người của Vạn Uyên đảo.
Vạn Uyên đảo ở bát vực, trong cương vực nhân loại đều là tiên sơn hải đảo trong truyền thuyết, chỉ tồn tại trong truyền thuyết mà thôi.
Vạn Uyên đảo?Quả nhiên Khả Khả cô nương nghe thấy ba chữ này, trong đôi mắt xinh đẹp tràn ngập vẻ khiếp sợ và nghi hoặc.
Trên đời này thực sự có Vạn Uyên đảo hay sao? Ta vẫn còn cho rằng đó là địa phương hư cấu a.
Khả Khả cô nương thoáng cái vô cùng hiếu kỳ nói.
Mặc dù Giang Trầη không có tâm đắc khi đối phó với một tiểu cô nương, nhưng hắn cũng biết loại tiểu cô nương tầm tuổi này vô cùng hiếu kỳ, lòng hiếu kỳ rất lớn.
Ngươi càng ra vẻ thần thần bí bí, đối phương sẽ càng hiếu kỳ.
Hắn càng làm như vậy càng khiến cho Khả Khả cô nương thoạt nhìn càng cảm thấy hắn thâm bất khả trắc.
Trong lúc nhất thời ánh mắt của Khả Khả cô nương nhìn qua hắn trở nên bất đồng.
Cái loại ánh mắt này không phải là nữ hoa si, mà là tràn ngập hiếu kỳ, mơ mộng, hâm mộ, sùng bái, thậm chí là xúc động muốn tìm tòi tới tột cùng.
Một lát sau, người phụ trách kia trở lại khu nghỉ ngơi này, trực tiếp đi tới phía Giang Trầη.
Bằng hữu, bang chủ nhà ta nghe thấy chuyện này đã quyết định sẽ tiếp kiến ngươi.
Giang Trầη giống như đã sớm dự liệu từ trước, lạnh nhạt nói: Mộc đại sư có mặt ở đó không?Người phụ trách kia chưa từng thấy ai có can đảm cò kẻ mặc cả thô lỗ với hắn trên địa bản của Tinh Thần phường như vậy.
Nhưng mà nghĩ tới tầm quan trọng của lần giao dịch này, người phụ trách vẫn cố gắng nén giận, thản nhiên nói: Đi tới chẳng phải sẽ biết hay sao? Dẫn đường.
Giang Trầη khoát tay nói.
Khả Khả cô nương vội vàng đi phía trước, đi bên người tên phụ trách kia.
Thì thầm nói vài câu với người phụ trách.
Thanh âm giống như muỗi kêu, nhưng mà thuận phong nhĩ của Giang Trầη lại nghe được rõ ràng.
Tiểu cô nương này nói cho người phụ trách kia một việc, nói hắn tới từ Vạn Uyên đảo.
Người phụ trách kia nghe thấy tin tức này, thân thể run run, có chút thâm ý quay đầu nhìn qua Giang Trầη.
Trong mắt dường như có thêm vài phần dò xét, đánh giá.
Hiển nhiên hắn khác với Khả Khả cô nương, cũng không phải thoáng cái đã tin lời Giang Trầη.
Tinh Thần phường cách tổng đà Trích Tinh bang cũng không xa, chưa đi bao lâu đã tới tổng đà Trích Tinh bang.
Tổng đà của Trích Tinh bang vô cùng khí khái, tuy rằng tọa lạc ở trong thế tục của Đan Hỏa thành, thế nhưng luận trình độ khí phái, cũng không chênh lệch với một ít tông môn lánh đời là bao.
Bằng hữu, tới tổng đà nên có mắt một chút.
Ở trước mặt bang chủ chúng ta thu hồi bộ dáng ngạo mạn kia của ngươi đi.
Bằng không mà nói.
.
.
Hắc hắc.
.
.
Người phụ trách kia cảnh cáo.
Giang Trầη cười nhạt một tiếng, người này nhìn như hảo tâm nhắc nhở hắn, thế nhưng bất quá là cảnh cáo hắn trước, cho mình một chút uy hiếp, để khiến cho hắn rụt rè trong lúc đàm phán.
Tự nhiên Giang Trầη sẽ không bị xoáy vào trong tiết tấu của đối phương.
Xuyên qua vô số cửa, dưới sự dẫn đưỡng của đối phương, rốt cuộc cũng đi vào khu vực hạch tâm của tổng đà.
Đi qua cánh cửa thủ vệ sâm nghiêm, Giang Trầη đi vào trong một cái đình viện.
Đình viện này vô cùng yên tĩnh, bố trí lịch sự, tao nhã.
Có thể nhìn ra được Trích Tinh bang này so với bang phái bình thường còn nhiều hơn vài phần phong nhã.
Nhưng mà trong mắt Giang Trầη, đây đơn giản chỉ là học đòi văn vẻ.
Một đám giang hồ làm những thứ này kỳ thực chỉ là ra vẻ phong nhã mà thôi.
Bang chủ, thuộc hạ đã mang người tới.
Người phụ trách kia đứng ngoài sân nhỏ, dừng chân nói vọng vào bên trong.
Dẫn hắn tiến vào.
Một đạo thanh âm uy nghiêm từ sau rừng hạnh truyền ra.
Đi thôi.
Người phụ trách kia nháy mắt với Giang Trầη.
Xuyên qua phiến rừng hạnh này, một đại hán mặc áo bào màu vàng, hai tay chắp sau lưng, giống như một ngọn núi đang đứng sừng sững bên cạnh một cái ao.
Mà trên ao nước kia còn có hòn non bộ, nước từ trên róc rách chảy xuống, nhìn qua vô cùng ý vị.
Nhưng mà phối hợp với thân thể đại hán mặc áo bào màu vàng kia khiến cho người ta nhìn qua thế nào cũng cảm thấy phối hợp không được tự nhiên, cực kỳ chướng mắt.
Đại hán mặc áo bào màu vàng kia tự nhiên chính là bang chủ Cái Tông Lâm của Trích Tinh bang.
Hai mắt Cái Tông Lâm kia như điện xẹt, đột nhiên nhìn về phía Giang Trầη, đôi mắt hổ giống như sin hra điện, khiến cho Giang Trầη bị nghìn vào lập tức có cảm giác toàn thân không được tự nhiên.
Cũng may tâm cảnh Giang Trầη vô cùng tốt, đối mặt với ánh mắt cực kỳ bá đạo như vậy cũng không hề sợ hãi, mỉm cười đứng đó, chắp tay nói: Đã nghe qua bang chủ Trích Tinh bang cái thế vô song, hôm nay được gặp mặt quả nhiên danh bất hư truyền.
Cái Tông Lâm này xưa nay có một cái tên lóng gọi là Cái thế vô song, cho nên khi nghe Giang Trầη nói như vậy hắn vô cùng tự đắc, vô cùng hưởng thụ.
Vẻ mặt Cái Tông Lâm lạnh nhạt, chỉ hơi gật đầu nói: Nghe nói các hạ muốn làm giao dịch với Trích Tinh bang chúng ta? Không biết định giao dịch thế nào?Giang Trầη nhìn bốn phía nói: Ta không thấy được đối tượng mà ta muốn giao dịch a.
Cái Tông Lâm nhíu mày nói: Trích Tinh bang tự nhiên do bổn bang chủ làm đương gia, ngươi muốn làm giao dịch với Trích Tinh bang ta, ta mặc kệ là kẻ nào cũng quyết không thể ngăn cản.
Giang Trầη cười nhạt nói: Quyền khống chế của bang chủ với Trích Tinh bang tự nhiên tại hạ không chút nghi ngờ.
Người mắt sáng không nói tiếng lóng, tại hạ tới đây lần này là vì Mộc đại sư.
Mộc đại sư?Cái Tông Lâm lạnh lùng bật cười nói: Các hạ hẳn cũng cảm thấy hứng thú với Tiên Thiên mộc linh chi thể sao? Thứ cho bổn bang chủ ánh mắt vụng về, các hạ đại biểu cho thế lực nào ở Đan Hỏa thành? Không có một nhà nào cả.
Giang Trầη thản nhiên nói, nghênh đón ánh mắt của Cái Tông Lâm, không chút lui bước.
Thật sao? Ta chỉ đại biểu sư tôn nhà ta.
Giang Trầη cười nhạt một tiếng: Sư tôn của ngươi là người phương nào?Cái Tông Lâm rung động hỏi.
Nói tục danh Cái bang chủ chưa chắc đã biết được.
Cái Tông Lâm cười ha hả: Tất cả các đại tông môn, các đại thế lực lớn trên bát vực chỉ cần là tiền bối thành danh, không có ai là Cái mỗ không biết, ngươi thử noi xem.
Sư tôn của ta không phải là người bát vực.
Giang Trầη nhẹ nhàng lắc đầu.
Trung vực? Hạ vực?Cái Tông Lâm nghe vậy lập tức mất đi hứng thú.
Nếu như là khách từ trung vực, hạ vực, hắn không cần phải lãng phí thời gian.
Chẳng lẽ không phải bát vực thì nhất định là trung vực và hạ vực sao? Thiên hạ to lớn, không chỉ đơn giản có phiền địa phương như cương vực nhân loại này.
Giang Trầη nở nụ cười nghiền ngẫm rồi nói.
Có ý gì?Cái Tông Lâm nghe vậy hiển nhiên vô cùng kinh ngạc, khó hiểu nói.
Cái bang chủ có từng nghe nói tới Vạn Uyên đảo hay không?Giang Trầη lạnh nhạt cười hỏi.
Thân thể Cái Tông Lâm chấn động, trong mắt bắn ra quang mang kinh người.
Ngươi nói Vạn Uyên đảo? Chẳng lẽ lệnh sư tới từ Vạn Uyên đảo hay sao? Đến từ Vạn Uyên đảo thì sao?Cái Tông Lâm lạnh lùng liếc người phụ trác Tinh Thần phường, người phụ trách vội vàng phân bua: Bang chủ, trước đó hắn cũng không nói qua lai lịch của mình.
Vừa rồi ta mới biết hắn tới từ Vạn Uyên đảo.
Nhưng mà thuộc hạ cũng không biết được thật giả.
Cái Tông Lâm chậm rãi gật đầu, nhìn qua Giang Trầη, thản nhiên nói: Nói miệng không bằng chứng.
Vạn Uyên đảo chính là thánh địa trong truyền thuyết.
Hư vô mờ mịt, cho dù là cường giả cao cấp nhất ở bát vực cũng không có mấy ai đi qua Vạn Uyên đảo.
Bổn bang chủ làm sao có biết được liệu có phải các hạ ăn nói lung tung hay không?Giang Trầη cười ha hả: Như lời ngươi nói, nói miệng không bằng chứng.
Nhưng mà thân phận của ta, đối với giao dịch của chúng ta quan trọng sao?Cái Tông Lâm cười lạnh nói: Tự nhiên rất là quan trọng, vạn nhất ngươi chỉ là kẻ bịp bợm.
Trích Tinh bang ta bị một tên bịp bợp trêu đùa, ngươi nói xem hậu quả này sẽ thế nào?Giang Trầη thản nhiên nói: Cương vực nhân loại từ lúc nào xa xỉ như vậy? Lừa đảo tiện tay cũng có thể xuất ra ba gốc linh dược Thiên cấp? Trích Tinh bang các ngươi có địa vị cực cao ở Đan Hỏa thành, thử hỏi một câu, các ngươi lấy ra được mấy gốc linh dược Thiên cấp?Vấn đề này ngược lại đã làm khó Cái Tông lâm.
Ba gốc linh dược Thiên cấp, nhất định không đổi được Mộc đại sư.
Cái Tông Lâm thản nhiên nói: Nếu như muốn dùng linh dược Thiên cấp đổi Mộc đại sư, ít nhất phải có một trăm gốc.
Đây là cái giá trên trời, giá trị của một trăm gốc linh dược Thiên cấp tuyệt đối hơn một thiên tài đan sư.
Ít nhất khi Trích Tinh bang bọn hắn mua Mộc Cao Kỳ, cái giá lớn kia nhiều lắm cũng chỉ tương đương với một gốc linh dược Thiên cấp mà thôi.
Hiện tại bọn họ làm giao dịch với Giang Trầη, ba gốc linh dược Thiên cấp đổi Mộc Cao Kỳ, bọn họ ít cũng lãi được giá trị của hai gốc linh dược Thiên cấp.
Đáng tiếc cái miệng của Trích Tinh bang rất lớn, bọn họ cố gắng tung hô, tạo thế cho Mộc Cao Kỳ như vậy là bởi vì muốn thu được lợi ích lớn nhất.
Giang Trầη cười ha hả: Một trăm gốc linh dược Thiên cấp? Khẩu vị của Cái bang chủ quả nhiên đủ dọa người a.
Nếu như ta có một trăm gốc linh dược thiên cấp, xuất ra ba mươi gốc tới thế lực Đế cấp lớn nhất Đan Hỏa thành, đòi một người từ hắn.
Cho dù không có mười thành nắm chắc chí ít cũng có chín thành nắm chắc a.
Ta cả gan hỏi một câu, nếu như thế lực Đan đế hỏi Mộc đại sư này của Cái bang chủ, Cái bảng chủ có thể không cho sao?Thế lực Đan đế đức cao vọng trọng tuyệt đối sẽ không làm chuyện vơ vét tài sản Trích Tinh bang vô lý như vậy.
Các hạ nói chuyện không cần thiết này làm gì?Cái Tông Lâm thản nhiên nói.
Ai nói hắn nhất định phải làm chuyện vơ vét, cướp đoạt tài sản các ngươi? Chẳng lẽ hắn cho các ngươi ba gốc linh dược Thiên cấp các ngươi còn ngại ít?Giang Trầη cười nhạt nói: Khi các ngươi mua tên nô lệ này tiêu một cái giá lớn bao nhiêu, có lẽ trong lòng các ngươi hiểu rõ a.
Cái Tông Lâm nghẹn họng.
Cái bang chủ, ta sẽ báo giá, ngươi có bằng lòng nghe một chút hay không? Nói nghe một chút.
Cái Tông Lâm lạnh nhạt nói.
Ba gốc linh dược Thiên cấp, thêm một đan phương Chân thánh cấp thượng cổ.
Giang Trầη báo giá lần đầu tiên.
Cái Tông Lâm cười rộ lên: Một đan phương Chân Thánh cấp thượng cổ? Nếu như là hàng thông thường giá trị còn không bằng một gốc linh dược Thiên cấp.
Coi như là đan phương độc nhất vô nhị, nhiều lắm cũng chỉ tương đương với vài gốc linh dược Thiên cấp.
Cộng lại tuyệt đối không vượt qua mười gốc linh dược Thiên cấp.
Phần báo giá này của các hạ, ép giá quả thực độc a.
Một trăm gốc linh dược Thiên cấp trực tiếp bị hạ xuống còn mười gốc linh dược Thiên cấp a.
Giao dịch là giao dịch, ngươi đẩy giá trên trời, ta trả tiền dưới đất.
Chuyện này rất bình thường.
Trích Tinh bang các ngươi làm nhiều như vậy đơn giản chỉ là muốn nâng gia Mộc đại sư này mà thôi.
Hiện tại ta đã mở miệng, có thể hay không, Cái bang chủ có thể nói một lời.
Tuy rằng còn chưa tới điểm mấu chốt của Giang Trầη, thế nhưng hắn không muốn thoáng cái bộc lộ toàn bộ ra.
Cái giá này bổn bang chủ chỉ có một câu, đó là tuyệt đối không có khả năng.
Ngữ khí của Cái Tông lâm vô cùng kiên quyết.
Bổn bang chủ lại báo một cái giá, ba mươi gốc linh dược Thiên cấp, ba đan phương độc nhất vô nhị thượng cổ.
Nếu như các hạ thực sự tới từ Vạn uyên đảo, ta tin rằng những thứ này ngươi có thể cầm ra được.
Cái Tông Lâm lại báo một cái giá cho Giang Trầη.
Không thể không nói Cái Tông Lâm này thực sự đủ đen.
Ba mươi gốc linh dược Thiên cấp, hiển nhiên Giang Trầη không có nhiều như vậy.
Ban đầu ở Huyễn Ba sơn Giang Trầη từng lấy được một ít linh dược Thiên cấp, thế nhưng cũng chỉ có vài cọng đó mà thôi.
Về sau ở Man Hoang chi địa đạt được một ít, nhưng tổng số vẫn không có khả năng vượt qua ba mươi gốc.
Cái giá này vẫn là dùng công phu sư tử ngoạm.
Giang Trầη suy nghĩ một lát, lại lần nữa mở miệng nói: Năm gốc linh dược Thiên cấp, thêm hai đan phương Chân Thánh cấp độc nhất vô nhị thượng cổ.
Đây là điểm mấu chốt của ta.
Cái Tông Lâm trầm tư một lát, cười hắc hắc, khoát tay nói: Cái giá này mặc dù không tệ, thế nhưng cách mong muốn của bản bang chủ rất xa.
Nếu như đây là cái giá cuối cùng của ngươi.
Vậy thì bổn bang chủ cũng chỉ có thể tiễn khách.
Giang Trầη nhướng mày: Cái bang chủ, cái giá này ta tin rằng thế lực khắp nơi trong Đan Hỏa thành cũng chưa chắc đã nguyện ý lấy ra.
Ha ha, các hạ đã quá coi thường tài lực của Đan Hỏa thành ta rồi.
Cho dù các hạ tới từ Vạn Uyên đảo cũng không nên đánh giá thấp sức mua của các thế lực trong Đan Hỏa thành ta quá phận như vậy.
Đối với thiên tài, trình độ khát vọng của bọn họ đã vượt quá sự tưởng tượng của mọi người.
Nhìn thấy bộ dáng dầu muối không ăn của Cái Tông Lâm này, Giang Trầη biết rõ kế hoạch mua của mình chỉ sợ sẽ thất bại.
Cái giá của Cái Tông Lâm này, linh dược Thiên cấp hắn không xuất ra nhiều được như vậy.
Nhưng là số lượng đan phương thượng cổ, hắn hoàn toàn có thể xuất ra thêm nữa.
Nếu như cố gắng gom góp, vẫn có thể gom góp ra được.
Nhưng mà Giang Trầη lại không định làm như vậy.
Thứ nhất, cái giá này đã vượt quá điểm mấu chốt của Giang Trầη rất nhiều.
Thứ hai, nếu như quả thực hắn xuất ra tài lực kinh người như vậy, tất sẽ khiến cho hắn trở thành đích ngắm cho Đan Hỏa thành.
Bị vô số con mắt tham lam nhìn vào.
Loại bang chủ một bang chư Cái Tông Lâm này nói không chừng là người thứ nhất có chủ ý với hắn.
Giang Trầη có tiền, có đầy đủ tài lực, nhưng một khi vượt quá điểm mấu chốt trong buôn bán, hắn không tuyệt đối không thể vượt.
Một khi phá tan điểm mấu chốt, cũng đồng nghĩa với việc phiền phức quấn thân.
Giang Trầη cũng không dây dưa dài dòng, thấy mình đi mua người không thành, cũng không có ý định tiếp tục nói nhảm với Cái Tông Lâm này.
Hắn đứng dậy, tùy ý chắp tay nói: Cái bang chủ đã rao giá trên trời như vậy.
Quả thực lần giao dịch này không làm được nữa.
Nhưng mà tại hạ sẽ luôn chú ý tới việc này, ta muốn nhìn xem rốt cuộc Cái tông chủ có thể bán ra được với cái giá thế nào.
Cái Tông Lâm cười ha hả nói: Bổng bang chủ không thiếu chút tiền đó.
Chúng ta không vội, chỉ cần thực lực và thiên phú của Mộc đại sư không ngừng biểu hiện ra.
Giá trị của hắn sẽ ngày càng cao.
Đến lúc đó bằng hữu muốn mua, cũng không chỉ có cái giá như vậy.
Nhìn bộ dáng không chút sợ hãi gì của Cái Tông Lâm, Giang Trầη không thừa nhận cũng không được.
Cái Tông Lâm này quả thực là người rất khôn khéo trong buôn bán.
Vậy ta đây mỏi mắt mong chờ.
Giang Trầη lạnh lùng cười cười, đi ra ngoài.
Trên đường đi ra ngoài, Trích Tinh bang cũng không có làm khó hắn.
Đợi sau khi Giang Trầη rời đi.
Sắc mặt Cái Tông Lâm trầm xuống, nhìn qua người phụ trách Tinh Thần phường, nói: Tiểu Tiếu, người này rốt cuộc có địa vị gì? Tùy tiện như vậy, thoạt nhìn như một tiểu tử càn rỡ thô lỗ? Bang chủ, địa vị người này quả thực không rõ.
Chỉ nhìn thủ bút đơn thuần của hắn mà nói, cảm thấy hắn không phải là người từ nơi nhỏ bé đi ra.
Nhất định không phải là người từ nơi nhỏ bé đi ra.
Địa phương nhỏ bé không có người có khí độ như vậy.
Cái Tông Lâm gật đầu nói tiếp: Hắn nói hắn tới từ Vạn Uyên đảo, cũng không biết có mấy phần tin cậy?Có thể nhìn ra được Cái Tông Lâm này đối với ba chữ Vạn Uyên đảo vẫn có một tia kiêng kỵ.
Mặc kệ là tin tức thật hay giả, đều khiến cho tâm tình của hắn có chút lo lắng.
Nếu như người trẻ tuổi kia thực sự tới từ Vạn Uyên đảo, hắn cự tuyệt ý đồ mua người của đối phương.
Chẳng khác nào là kết xuống một đoạn thù hận.
Tuy rằng Trích Tinh bang không sợ ai, thế nhưng nếu đối phương thực sự là người của Vạn Uyên đảo, coi như là Đan Hỏa thành cũng phải kiêng kỵ chứ đừng nói là Trích Tinh bang bọn họ.
Nghĩ tới đây trong lòng Cái Tông Lâm lập tức cảm thấy tâm phiền ý loạn.
Nhanh phái người đi tìm hiểu cho kỹ.
Nhất định phải điều tra cho rõ lai lịch của người này.
Cái Tông Lâm cảm thấy phiền muộn, cảm thấy hôm nay cự tuyệt ý đồ thu mua của người này dường như là một lựa chọn không sáng suốt.
Tên phụ trách Tinh Thần phường kia quay người nói với Khả Khả: Khả Khả, ta thấy tiểu tử này có ấn tượng không tệ với ngươi.
Ta giao nhiệm vụ cho ngươi, nghĩ biện pháp tiếp cận tiểu tử này.
Mặc kệ ngươi dùng thủ đoạn gì đều phải moi ra lai lịch của tiểu tử này.
Cho dù không moi ra lai lịch, moi nhiều tin tức cũng được.
Khả Khả cô nương này vốn sợ hãi đứng ở một bên, nàng biết rõ trước mặt bang chủ một tiểu nhị nho nhỏ như mình căn bản không có tư cách nói chuyện.
Giờ phút này nghe thấy người phụ trách Tinh Thần phường nói vậy, trong lòng hoảng loạn, nói: Tiếu tổng quản,.
.
.
Ta.
.
.
Ta.
.
.
Ta không được.
Khả Khả lần này sợ hãi thực sự.
Tiếu tổng quản nói không từ thủ đoạn nào, chẳng khác nào là nói là kể cả hi sinh thân thể nàng cũng được.
Cho dù là dùng thân thể hấp dẫn đối phương cũng không tiếc.
Thế nhưng mà đối với Khả Khả mà nói, nàng vẫn là xử nữ, muốn nàng đi làm loại chuyện như vậy, quả thực so với giết nàng còn khó chịu hơn.
Sắc mặt Tiếu tổng quản trầm uống, nói: Sao nào? Một chút chuyện ấy ngươi cũng không làm được sao? Tinh Thần phường nuôi binh ngàn ngày, dùng trong nhất thời.
Nếu như một chút chuyện đó ngươi cũng không làm được.
Tinh THần phường còn nuôi ngươi làm gì?Cái Tông Lâm cười ha hả, ánh mắt nhìn về phía thiếu nữ xinh đẹp này rồi nói: Tiểu cô nương, bổn bang gần đây đối xử với anh em công bằng.
Chỉ cần ngươi có thể lập công lao cho bổn bang, không chỉ đơn thuần là ngươi, người nhà ngươi cũng sẽ được bổn bang bảo vệ, được bổn bang chiếu cố.
Loại chuyện làm rạng rỡ tổ tông này chẳng lẽ ngươi không động tâm hay sao?Khuôn mặt Khả Khả đỏ bừng, gấp đến độ nức nở: Bang chủ, Khả Khả quá ngốc, Khả Khả sợ phụ lòng bang chủ.
Ngươi không làm làm sao biết mình làm không tốt?Ngữ khí của Tiếu tổng quản kia lạnh nhạt vô cùng, nói: Cả Tinh Thần phường, gần đây ta coi trọng nhất là ngươi.
Khả Khả, ngay cả bang chủ cũng đã mở miệng, nếu như lần này ngươi có thể làm tốt chuyện này, tuyệt đối là một người đắc đạo, gà chó thăng thiên.
Không chỉ có ngươi mà kể cả nhà ngươi đều trở thành công thần của Trích Tinh bang.
Đều nhận được chỗ tốt lớn lao.
Đây cũng là một lần cơ hội duy nhất cho gia tộc của ngươi và ngươi tiến vào tầng lớp thượng lưu.
Cho dù ngươi không nghĩ vì mình, cũng phải nghĩ vì người nhà chứ? Nếu như nhớ không nhầm ngươi còn có đệ đệ, đang làm học đồ ở một tiêu cục a? Bỏ mạng ở giang hồ, mỗi ngày đều kiếm tiền trên lưỡi đao và máu, mỗi ngày đều khiến cho nhà các ngươi lo lắng đúng không? Nếu như ngươi làm tốt chuyện này, ta sẽ làm chủ cho hắn tiến vào Tinh Thần phường.
Hơn nữa còn dùng rất nhiều tài nguyên đi bồi dưỡng hắn.
Người nhà, là uy hiếp Khả Khả.
Bị Tiếu tổng quản nói một hồi như vậy, Khả Khả dừng nức nở, bắt đầu suy nghĩ chuyện khả thi này.
Nàng cũng biết tính khả thi của chuyện này vô cùng thấp.
Thế nhưng mà vì người nhà nàng lại có chút động tâm.
Ngẫm lại phụ mẫu vất vả, đệ đệ ở tiêu cục sống cuộc sống cửu tử nhất sinh, Khả Khả thực sự có chút động tâm.
Người này ta cảm thấy hứng thú rất lớn với Mộc đại sư, sẽ không dễ dàng hết hy vọng.
Khả Khả ngươi chỉ cần kéo kẻ này lại, hiểu rõ rốt cuộc hắn có bao nhiêu hứng thú.
Nếu như có thể tìm hiểu được lai lịch của hắn, vậy thì càng thêm hoàn mỹ.
Bổn bang chủ tự mình hứa với ngươi.
Chỉ cần ngươi làm tốt chuyện này Bổn bang chủ sẽ trực tiếp ban thưởng cho đệ đệ ngươi thân phận đệ tử tứ cấp.
Cái Tông Lâm còn đưa ra điều kiện vô cùng mê người.
Cấp bậc đệ tử của Trích Tinh bang từ nhất cấp tới cửu cấp.
Sau đó tới chấp sự, tới trưởng lão, đến thái thượng trưởng lão, tới phó bang chủ.
Cấp bậc cao nhất là bang chủ như hắn.
Thân phận đệ tử tứ cấp tuy rằng không tính là đặc biệt cao.
Thế nhưng đối với nhiều người mà nói, không thể nghi ngờ là bước đệm vô cùng hoàn mỹ.
Phải biết rằng đại bộ phận đệ tử đều tử nhất cấp đi lên, muốn lăn lộn tới tứ cấp, không có thời gian hai ba mươi năm tuyệt ododis không được.
Trực tiếp đứng ở tứ cấp, chẳng khác nào là bớt đi thời gian phấn đấu vài thập niên so với người khác.
Quan trọng nhất chính là đệ đệ Khả Khả chỉ là học đồ trong tiêu cục, ngay cả tư cách tiến vào Trích Tinh bang cũng không có.
Thoáng cái dùng thân phận đệ tử tứ cấp bảo làm sao tim Khả Khả không đập thình thịch cho được? Bang chủ, Tiếu tổng quản.
Khả khả khẽ cắn mỗi, sắc mặt tái nhợt lại có chút ửng hồng, trong mắt hiện lên vẻ kiên quyết, nói: Tiểu tỳ nguyện ý đi thử.
Tiểu tỳ chỉ có một yêu cầu, nếu như tiểu tỳ không làm tốt.
Tình nguyện tiếp nhận bang quy xử trí, chỉ mong không dẫn họa tới người nhà.
Khả Khả cũng biết, thế giới bang phái sâu như biển, rất nhiều người vi phạm bang quy, không đơn thuần là bản thân không may, thậm chí còn cả nhà cũng không may theo.
Đây là chuyện bình thường, nhìn mãi cũng thành quen.
Cho nên mối lo lắng lớn nhất của Khả Khả không phải là mình không làm xong nhiệm vụ, mà lo lắng những người thân trong nhà bị liên lụy.
Cái Tông Lâm cười ha hả: Trích Tinh bang ta thưởng phạt nghiêm minh, tuyệt đối sẽ không liên lụy tới người nhà.
Còn nữa nhiệm vụ của ngươi lần này nhiều lắm là không xong.
Không tới mức phá hư bang quy.
Cho nên ngươi không cần phải có bất luận gánh nặng tâm lý nào hết.
Đa tạ bang chủ khoan hồng độ lượng.
Đa tạ Tiếu tổng quản.
Khả Khả cũng biết hiện tại mình không có đường lui, từ khi Tiếu tổng quản chỉ đích danh này, nàng đã không còn đường lui nữa rồi.
Giang Trầη rời khỏi Trích Tinh bang, cảm thấy trên đường có người âm thầm theo dõi mình, kỳ thực hắn cũng không cảm thấy quá mức ngạc nhiên.
Dùng tác phong của thế lực bang phái như Trích Tinh bang, không phái người theo dõi hắn mới là lạ.
Hắn cũng biết, Trích Tinh bang theo dõi hắn, cũng không phải nhất định là có ác ý.
Có lẽ, Cái Tông Lâm kia chỉ coi mình là một khách hàng tiềm năng mà thôi.
Giang Trầη biết rõ, Trích Tinh bang này nâng giá, nếu như cuois cùng các thế lực trong Đan Hỏa thành không có ra cái giá lớn như hắn.
Chỉ sợ bọn chúng sẽ xem xét giao dịch với hắn.
Nhưng mà đây chỉ là một loại khả năng trong đó.
Một loại khả năng khác thì tệ hơn.
Có lẽ Trích Tinh bang này đã nhìn chằm chằm vào ba gốc linh dược Thiên cấp của hắn.
Có lẽ bắt đầu đã có chủ ý ác độc.
Tuy rằng Giang Trầη cảm thấy loại khả năng này không lớn.
Thế nhưng Giang Trầη cũng không dám phát lờ.
Giang hồ hiểm ác, cẩn thận vẫn hơn.
Bởi vì bị theo dõi cho nên Giang Trầη cũng không có trở về nơi Lâm Yến Vũ đang ẩn nấp, mà tìm một khách điếm vô cùng xa hoa để ở lại.
Những người theo dõi này Giang Trầη muốn thoát khỏi bọn họ, biện pháp tự nhiên là có, thế nhưng hiện tại Giang Trầη không muốn đánh rắn động cỏ.
Biểu hiện của hắn hiện tại càng thô lỗ, có lẽ đám người Trích Tinh bang sẽ không đề phòng hắn.
Nếu như biểu hiện bề ngoài hắn khôn khéo, có lẽ Trích Tinh bang sẽ càng đề phòng hắn.
Đối với việc hắn làm tương lai không có bất kỳ chỗ tốt nào.
Hiện tại Giang Trầη có hai ý định, một là dùng điểm mấu chốt của mình đi giao dịch Mộc Cao Kỳ, một ý khác đó là dùng một ít thủ đoạn không thể lộ ra ngoài sáng.
Nói thật, thái độ của Cái Tông lâm khiến cho lựa chọn của Giang Trầη dần dần có khuynh hướng nghiên về ý thứ hai này.
Vài ngày kế tiếp, Giang Trầη cũng không có động tĩnh gì lớn.
Hắn biết rõ người Trích Tinh bang hiện tại đang theo dõi hắn, mỗi ngày hắn chỉ đi dạo khắp nơi trong Đan Hỏa thành.
Ngẫu nhiên còn giả vờ giả vịt đi tới nơi buôn bán nô lệ.
Khiến cho người ta có cảm giác khát khao cầu hiền.
Hắn diễn xuất như vậy khiến cho những ánh mắt theo dõi hắn, hoặc ít hoặc nhiều đều không nắm bắt được trọng điểm.
Bởi vì bị Trích Tinh bang theo dõi, cho nên phương thức liên lạc giữa Giang Trầη và Lâm Yến Vũ đổi thành câu thông thần thức.
Cũng không có chướng ngại gì.
Lâm Yến Vũ thông qua đủ loại con đường, cũng thu thập được rất nhiều tình báo.
Những tin tình báo này đều có quan hệ tới Trích Tinh bang.
NHưng mà tin tức có ý nghĩa lại ít tới đáng thương.
Giang Trầη cũng không phải không có nghĩ qua, thông qua Phệ Kim Thử làm chút chuyện.
Thế nhưng loại địa phương như tổng đà Trích Tinh bang nhất định sẽ có vô số cấm chế.
Phệ Kim thử có thể xuyên qua lòng đất, nhưng không có cách nào phá vỡ cấm chế trùng trùng điệp điệp của người ta.
Cường đại như Trích Tinh bang, các loại cấm chế nhất định là võ trang từ đầu tới chân.
Cho dù dưới mặt đất nhất định cũng có cấm chế bao trùm.
Cho nên Giang Trầη cũng bỏ đi cái suy nghĩ này.
Lần trước Giang Trầη nhìn thấy bang chủ Cái Tông Lâm, đây là một khởi đầu tốt.
Nhưng mà hắn đưa ra yêu cầu nhìn thấy Mộc Cao Kỳ, yêu cầu này còn chưa thực hiện được.
Chuyện này khiến cho Giang Trầη cũng rất là phiền muộn.
Cũng biết trên phương diện này Trích Tinh bang này cẩn thận tới cỡ nào.
Xem ra muốn mang Cao Kỳ từ trong tay Trích Tinh bang ra, độ khó không phải lớn bình thường.
Đầu tiên phải nhìn thấy Cao Kỳ, biết rõ tình huống của hắn hiện tại.
Vấn đề khó khăn duy nhất của Giang Trầη hiện tại không nhhor, đó là nhìn thấy Mộc Cao Kỳ.
Đám người Trích Tinh bang dầu muối không ăn, bất kể như thế nào cũng không cho Mộc Cao Kỳ lộ diện.
Loại tình huống này khiến cho Giang Trầη có cảm giác chó căn gai nhím, không thể nào khép miệng được.
Ban đầu ở Lưu Ly vương thành, sở dĩ Giang Trầη có thể động thủ cướp người ở Vạn Khôi các đó là bởi vì Vạn Khôi các không có đề phòng hắn.
Hơn nữa những nô lệ kia cũng không có giá trị tuyệt đối gì.
Vạn Khôi các cũng không nghĩ tới sẽ có người can đảm trực tiếp cướp bóc ở Ngư Long quảng trường.
Nhưng Trích Tinh bang này lại khác, bọn họ đã sớm coi Mộc Cao Kỳ là trân bảo, tự nhiên phòng bị vô cùng sâm nghiêm.
Sư tôn, đệ tử cảm thấy có lẽ chúng ta nên bắt đầu từ người bên trong Trích Tinh bang a.
Ngươi có đề nghị gì?Đối với trí tuệ của Lâm Yến Vũ, Giang Trầη vẫn vô cùng coi trọng.
Thực tế Lâm Yến Vũ ở Đan Hỏa thành chính là địa đầu xà a.
Đệ tử cảm thấy, chúng ta có lẽ nên trọng điểm điều tra mấy người.
Mấy người có thể tiếp cận bang chủ Trích Tinh bang.
Tốt nhất là người có thể tự do xuất nhập tbt.
Lâm Yến Vũ đề nghị.
Yến Vũ, bang chủ Cái Tông Lâm của Trích Tinh bang có người nào mà hắn đặc biệt để ý tới hay không? Ví dụ như con cái, đệ tử thần truyền gì gì đ ó?Giang Trầη nói: Sư tôn, Cái Tông Lâm đang lúc tráng niên, về phần sinh con mà nói, Trích Tinh bang luôn giữ bí mật rất tốt.
Tuy rằng đệ tử cũng điều tra qua, thế nhưng không có một tin tức nào cả.
Không có đệ tử thân truyền, mà con cái thân sinh lại không có tin tức, ngay cả Lâm Yến Vũ cũng không điều tra ra được.
Có thể nhìn ra được công tác giữ bí mật của Trích Tinh bang vô cùng tốt.
Nhưng mà Giang Trầη cũng có thể hiểu được.
Dù sao Trích Tinh bang là một bang phái, bất đồng với tông môn và gia tộc.
Giữa bang phái với nhau, phương thức sinh tồn càng thêm nguyên thủy, tàn khốc, tranh đoạt càng thêm tàn nhẫn.
Cho nên người bang phái bình thường sẽ không dễ dàng để cho chuyện tư của mình lộ ra ánh sáng.
Một khi quan hệ của mình lộ ra ánh sáng, có thể trở thành đối tượng mà đối thủ quan tâm tới nhất.
Cho nên loại chủ nhân bang phái như Cái Tông Lâm này, hắn thành gia lập thất hay chưa, có con cái hay chưa, trừ phi là người có quan hệ đặc biệt thân cận, nếu không căn bản không có khả năng biết rõ.
Một bang phái lớn như vậy, tổ chức nghiêm ngặt như vậy.
Điều này cũng khiên cho Giang Trầη càng xem trọng Trích Tinh bang hơn một tầng.
Trích Tinh bang này nếu như đặt ở Lưu Ly vương thành, tuyejt đối là một thế lực có thể so sánh với đại phiệt.
Thế lực thế gia tuyệt đối không có tư cách gì đánh đồng với Trích Tinh bang.
Trong lúc Giang Trầη đang suy nghĩ, chợt nghe trên hành lang có tiếng bước chân.
Hơn nữa là tiếng bước chân vô cùng quen thuộc.
Sao nàng ta lại tới đây?Giang Trầη không cần nhìn cũng biết được chủ nhân của tiếng bước chân này là Khả Khả cô nương có tính khí khác thường của Tinh Thần phường.
Cạch cạch cạch.
Ngoài cửa phòng Giang Trầη truyền tới tiếng gõ cửa.
Vào đi.
Thanh âm lạnh nhạt của Giang Trầη truyền ra.
Cửa bị đẩy ra, Khả Khả cô nương thanh tú động lòng người đứng ở cửa ra vào.
Ánh mắt nhìn qua Giang Trầη, có chút trốn tránh.
Sắc mặt ửng hồng, giống như tình lữ tự định chung thân đang vụng trộm gặp nhau vậy.
Khả Khả cô nương?Giang Trầη nhướng mày nói: Sao cô nương lại tới đây?Mặc dù Giang Trầη biết rõ Trích Tinh bang phái người theo dõi mình, thế nhưng người như Khả Khả cô nương tới nơi này có chuyện gì? Nhưng mà trong lòng Giang Trầη cũng không có cự tuyệt.
Hắn biết rõ Khả Khả cô nương này tới nơi này nhất định là do Trích Tinh bang bày mưu đặt kế.
Mặc kệ ý đồ của đối phương là gì.
Giang Trầη cũng không quan tâm.
Có lẽ đối phương muốn biết rõ ngọn nguồn của hắn.
Thế nhưng mà Giang Trầη cũng có thể thông qua Khả Khả cô nương này biết rõ ngọn nguồn của Trích Tinh bang.
Còn có một điều đáng mừng đó là, đối phương một mặt theo dõi, một mặt phái người tới gặp, ít nhất có thể nói rõ Trích Tinh bang cảm thấy hứng thú với hắn.
Có lẽ đối với việc hắn lộ ra ba gốc linh dược Thiên cấp cho nên mới cảm thấy hứng thú.
Tiên sinh, ta có thể vào không?Thanh âm nhút nhát, e lệ lại có chút chần chờ của Khả Khả vang lên.
Ha ha, ngươi cứ tùy ý.
Giang Trầη cũng không biểu hiện quá mức nhiệt tình.
Khả Khả cô nương đi tới, lại cẩn thận từng ly từng tí đóng cửa lại.
Sau đó tới bên cạnh một chiếc ghế, từ từ ngồi xuống.
Ta còn tưởng rằng hình tượng của ta trong lòng Khả Khả cô nương rất kém a.
Không thể tưởng tượng được Khả Khả cô nương lại tới tận đây tìm.
Ta có thể nói đây là vinh hạnh được không?Giang Trầη cười ha hả, hắn cố ý kéo dài câu nói, trong thanh âm lại tràn ngập vẻ châm chọc.
Chỉ là hắn cũng muốn quấy động bầu không khí, tránh cho bầu không khí câu thúc quá mức.
Hai tay Khả Khả cô nương nắm lấy nhau đến nỗi bàn tay trở nên trắng bệch.
Dường như suy nghĩ hồi lâu, nàng mới lấy hết dũng khí nói: Tiên sinh, ta thăm dò được tiên sinh ở đây cho nên cố tới giải thích với tiên sinh.
Xin lỗi?Giang Trầη nhịn không được cười rộ lên: Khả Khả cô nương tận tụy với công việc, dường như không có chỗ nào để xin lỗi a.
Không phải.
Khuôn mặt Khả Khả càng thêm ửng hồng.
Có chút kích động nói: Ta xin lỗi vì thái độ ngày đó với tiên sinh.
Kỳ thực.
.
.
Kỳ thực tiên sinh ngày đó nói những chuyện kia rất nhiều thứ đều có đạo lý.
Trong lòng ta rất bội phục.
Nhưng mà.
.
.
.
TA là tiểu nhị của Tinh Thần phường.
Nếu như ta không nói chuyện vì Tinh Thần phường, bọn họ có thể đuổi ta đi bất kỳ lúc nào.
Giang Trầη nhìn thiếu nữ trước mắt, trong lòng lại không có chút áy náy nào.
Có lẽ đây là đây là một người chính trực, là một thiếu nữ biết phân biệt rõ ràng.
Nhưng mà trong lời nói áy náy của nàng rõ ràng có chút không đúng.
Nàng nói mình thăm dò được hắn ở chỗ này, rõ ràng đây là một lời nói dối.
Nàng có thể biết được hắn ở nơi này nhất định là do công của những người Trích Tinh bang theo dõi kia.
Nhưng mà Giang Trầη cũng không có vạch trần, mà cười nhạt một tiếng nói: Hiện tại nói tới vấn đề đó hay không cũng không còn ý nghĩa gì nữa.
Mặc dù ta đối với đan sư mang Tiên Thiên mộc linh chi thể có chút hứng thú.
Thế nhưng cái giá của Trích Tinh bang các ngươi, căn bản ta không thỏa mãn được.
Khả Khả cô nương nếu như tới chào hàng mà nói, ta chỉ có thể nói, ngươi không lay chuyển được ta đâu.
Đối phương đã không trung thực, Giang Trầη cũng lấy lui làm tiến.
Tiên sinh, như ngời nói, Trích Tinh bang chúng ta làm nhiều tiếng gió trên người Mộc đại sư như vậy kỳ thực cũng có ý bán hắn ra.
Khả Khả cô nương lúc này vô cùng thẳng thắn, thành khẩn nói: Nhưng mà chúng ta có suy nghĩ của mình, không muốn tùy tiện lấy ra bán như vậy được.
Trái lại cái giá mà chúng ta muốn rất cao.
Nếu như không đạt tới giới hạn này, chúng ta cũng không có khả năng tùy tiện bán ra Mộc đại sư.
Khả Khả cô nương, dường như những lời này hiện tại không cần phải nói với ta a.
Ta đã bỏ đi ý định mua người rồi.
Giang Trầη cười nói.
Tiên sinh định buông tha sao?Trong mắt Khả Khả cô nương hiện lên vẻ thất vọng: Tiếu tổng quản phái ta tới là muốn hỏi thăm xem rốt cuộc tâm ý mua người của tiên sinh rốt cuộc mạnh tới cỡ nào.
Nếu như tâm ý mua người của tiên sinh rất mạnh.
Nếu như quả thực là như vậy, cái giá tiền kia có thể bàn lại một chút.
Bàn lại cũng không làm nên chuyện gì.
Dùng cái cách ra giá của Trích Tinh bang, coi như là bớt một nửa ta cũng không có khả năng đáp ứng được.
Quả thực Giang Trầη không có tâm tư lại đi tới mua, hắn cũng không muốn lâm vào trong tính toán của đối phương.
Để cho đối phương không ngừng nhảy múa trước mắt mình.
Tiên sinh.
.
.
Khả Khả khẽ cắn môi son, đổ mặt nói: Khả Khả muốn hỏi một câu, tiên sinh thực sự tới từ Vạn Uyên đảo sao? Ta nghe người ta nói, Vạn Uyên đảo là một thành địa trong truyền thuyết.
Cường giả đỉnh cấp của Thần Uyên đại lục đều lấy việc tiến vào Vạn Uyên đảo làm vẻ vang.
Ta nghe nói ở chỗ đó dù là người bình thương nhất cũng lợi hại hơn cường giả Thánh Cảnh như chúng ta a.
Giang Trầη cười một tiếng, nói: Đó là tin đồn bậy bạ.
Vạn Uyên đảo tuy rằng rất không tầm thường, thế nhưng ở trong đó cũng không thiếu những võ giả bình thường.
Trên con đường võ đạo, muốn đạt được thành tựu thì cuối cùng cũng phải bắt đầu từ những bước cơ bản nhất.
Vậy tiên sinh ở Vạn Uyên đảo thuộc về tầng lớp gì? Tiếu tổng quản chúng ta nói, thủ bút của tiên sinh kinh người, nhất định lai lịch bất phàm.
Hắn suy đoná, tiên sinh ở Vạn Uyên đảo cũng có thân phận không kém.
Cho nên Tiếu tổng quản suy đoán, nếu như tiên sinh người nhất định muốn mua thì nhất định sẽ trở lại chỗ chúng ta bàn bạc lại.
Đây là những lời vừa thăm dò, vừa vỗ mông ngựa Giang Trầη.
Cho dù khắp nơi trong Vạn Uyên đảo đều là tài phú, nhưng cũng không phải ai cũng là kẻ ngu.
Trích Tinh bang ra cái giá này, cho dù ta có hứng thú, cũng không có khả năng ra được.
Giang Trầη lạnh nhạt nói: Vượt qua điểm mấu chốt và nguyên tắc giao dịch của ta.
Ta cũng chỉ có thể buông tha, không có lựa chọn nào khác.
Nếu như Khả Khả cô nương tới làm thuyết khách, để ta đồng ý cái giá mua Mộc đại sư của các ngươi, như vậy có thể trở về phục mệnh được rồi.
Giang Trầη đưa tay, làm ra tư thế tiễn khách.
Tiên sinh, giá cả có thể bàn lại.
Trích Tinh bang chúng ta, mục tiêu cuối cùng cũng là muốn có lợi ích lớn nhất.
Tin rằng tiên sinh cũng có thể hiểu được.
Khả Khả được Tiếu tổng quản ủy thác, đến nói chuyện với tiên sinh nhiều hơn.
Nếu như tiên sinh còn có hứng thú, chúng ta có thể tiếp tục đàm luận.
Có thể nhìn ra được Trích Tinh bang này không muốn thả đi bất kỳ khách hàng tiềm năng nào.
Giang Trầη không có thái độ cự tuyệt người ta ngoài ngàn dặm, Khả Khả cô nương đại biểu cho Trích Tinh bang.
Điều này ít nhất cũng nói rõ, Trích Tinh bang này đối với khách hàng tiềm năng là hắn vô cùng coi trọng.
Mặc kệ Trích Tinh bang có ý đồ gì không, chỉ cần bọn hắn có hứng thú với hắn, Giang Trầη đã cảm thấy việc lần này có cơ hội.
Sau khi Khả Khả cô nương rời đi.
Giang Trầη cũng không có nóng nảy.
Hắn biết rõ Trích Tinh bang coi trọng Mộc Cao Kỳ như vậy, hắn không nên vội vã, bước tiếp theo nên làm thế nào cần phải tính cho thật kỹ.
Hoặc là không ra mặt, một khi ra mặt phải một kích tất trúng.
Nếu không mà nói, một khi xuất hiện sai lầm sẽ kiếm củi ba năm thiêu một giờ.
Lại khiến cho Trích Tinh bang đề cao cảnh giác.
Cho nên Giang Trầη không có cự tuyệt đàm phán với Khả Khả co nương, thái độ không rõ ràng, nhưng mà cũng không hoàn toàn cự tuyệt, cứ giằng co như vậy.
Còn been kia, Giang Trầη định nghe theo ý kiến của Lâm Yến Vũ, đánh từ nội bộ của Trích Tinh bang.
Bang phái như Trích Tinh bang, muốn thẩm thấu vào cũng không dễ dàng.
Nhưng mà trên thế giới này còn không có kẽ hở nào kín.
Cũng không có bất kỳ bức tường nào không công phá được.
Rất nhiều tông môn có tổ chức nghiêm ngặt mà cũng có các loại nằm vùng thẩm thấu vào bên trong.
Ví dụ như năm đó ở Vạn Tượng Cương Vực, sáu đại tông môn trong Vạn Tượng Cương Vực, cơ hồ mỗi nhà đều có người nằm vùng thâm nhập vào.
Thậm chí Tam Tinh tông trực tiếp là tông môn khôi lỗi của Cửu Dương Thiên Tông.
Cho nên muốn thẩm thấu vào trong loại bang phái như Trích Tinh bang, vẫn có hy vọng.
Nhưng mà có hy vọng là có hy vọng.
Vẫn phải có bố cục sắp xếp tinh vi mới được.
Loại chuyện nghĩ cách cứu viện này một khi bạo lộ, tuyệt đối sẽ không có cơ hội lần thứ hai.
Giang Trầη để cho Lâm Yến Vũ tiếp tục phát huy uy lực của địa đầu xà, tiếp tục nghe ngóng các loại tin tức của Trích Tinh bang.
Nhưng mà ba bốn ngày sau, Giang Trầη lại ngoài ý muốn nhận được một tin tức.
Sư tôn, con vừa mới thông qua một con đường biết được Trích Tinh bang định sau khi Thưởng Kim lôi đài chấm dứt sẽ công khai đấu giá Mộc đại sư.
Lâm Yến Vũ mang về tin tức vô cùng ngoài ý muốn này khiến cho Giang Trầη cả kinh.
Trích Tinh bang này cuối cùng vẫn lộ ra nguyên hình, lộ ra vẻ tham lam của bọn hắn.
Đem thiên tài đan đạo trở thành hàng hóa đi đấu giá.
Chuyện này đối với một bang phái mà nói, thật ra là chuyện vô cùng đáng mất mặt, xấu hổ.
Chậc chậc, xem ra Trích Tinh bang quả nhiên tham tiền tới mức không biết xấu hổ a.
Giang Trầη nói, trong thanh âm có một tia trào phúng.
Ngược lại, Lâm Yến Vũ không có cùng cách nhìn với hắn: Sư tôn, kỳ thực căn cứ theo sự quan sát của đệ tử, cũng không phải là Trích Tinh bang thực sự không ái tài như vậy.
Từ góc độ lâu dài xem ra, kỳ thực bồi dường Mộc đan sư, để cho Mộc đan sư hoàn toàn phát triển, giá trị của hắn không thể nghi ngờ sẽ càng lớn hơn.
Lời này cũng có vài phần đạo lý.
Ít nhất ở giai đoạn hiện tại, đấu giá Mộc Cao Kỳ tuyệt đối không phải là khôn ngoan, cũng không có cách nào đem lợi ích tăng lên mức cao nhất.
Chuyện này đối với Trích Tinh bang mà nói hiển nhiên là một bút sinh ý không thông minh.
Giang Trầη vẫn cho rằng Trích Tinh bang thiếu kiên nhẫn, không muốn chờ quá lâu, chỉ cầu lợi nhuận nhanh mà thôi.
Yến Vũ, con nói nhưu vậy chẳng lẽ còn có nguyên nhân khác? Sư tôn, thế cục Đan Hỏa thành không giống như Lưu Ly vương thành.
Trật tự của Lưu Ly vương thành tương đối quy củ hơn một chút.
Thế lực khác nhau tuy rằng có cạnh tranh, thậm chí cũng có chênh lệch rất lớn.
Nhưng mà xét tổng thể, vẫn tương đối trật tự.
Đan Hỏa thành thì khác.
Đan Hỏa thành càng thực dụng hơn, cũng càng nguyên thủy hơn.
Nơi này chú ý mạnh được yếu thua, ở đây cũng coi trọng luật rừng.
Lâm Yến Vũ nói tới đây, cũng nghiến răng nghiến lợi nói: Từ tai nạn của Lâm gia con là rõ, có đôi khi bỗng nhiên nhận được đồ tốt chưa hẳn đã là chuyện tốt.
Thất phu vô tội, mang ngọc có tội.
Lúc trước nếu như không phải Lâm gia con phát hiện ra đan phương thượng cổ.
Không phải thiên phú đan đạo của phụ thân con khiến cho những người khác cảm thấy áp lực.
Lâm gia con tuyệt đối sẽ không vô duyên vô cớ gặp phải tai họa ngập đầu như vậy.
Lâm Yến Vũ phẫn hận nói, hiển nhiên đoạn chuyện cũ thương tâm này khiến cho hắn cảm thấy vô cùng bất mãn với quy tắc của Đan Hỏa thành, tràn ngập oán hận.
Ý con là Trích Tinh bang có được Mộc đại sư đã mang tới áp lực cho Trích Tinh bang?Giang Trầη rung động hỏi.
Tuy rằng đệ tử không có cách nào xác định điểm này, nhưng mà căn cứ vào thế cục gần đây của Đan Hỏa thành mà đệ tử phán đoná.
Loại khả năng này rất lớn.
Lâm Yến Vũ tỉnh táo phân tích: Trích Tinh bang ở Đan Hỏa thành tuyệt đối được tính là thế lực nhất lưu, nhưng còn không tính là thế lực siêu nhất lưu, càng không phải là thé lực chí tôn.
Dường như thiên phú đan đạo mà Mộc đại sư biểu hiện ra ngoài đã vượt qua phạm vi mà Trích Tinh bang thừa nhận.
Cho nên hiện tại dư luận của Đan Hỏa thành đều cho rằng, Trích Tinh bang đã có chút không xứng với Mộc đại sư này.
.
Chuyện mang ngọc có tội, mỗi ngày đều xảy ra ở thế giới này.
Mượn Vạn Tượng Cương Vực mà nói, kỳ thực bọn họ cũng không được tính là mang ngọc có tội, chỉ là vì Bất Diệt Thiên Đô và Cửu Dương Thiên Tông hoài nghi Phi Vũ đại đế và truyền thừa Thiên Vị thượng cổ ở trong Vạn Tượng Cương Vực cho nên mới không tiếc bất kỳ giá nào bố trí trong Vạn Tượng Cương Vực, thậm chí là phát động xâm lược, trực tiếp dẫn tới tai họa ngập đầu cho Vạn Tượng Cương Vực.
Thế lực nhỏ yếu, hết lần này tới lần khác có được bảo vật không xứng tầm với bản thân, tất sẽ mang tới hậu quả to lớn, xấu nhất chính là diệt vong.
CHo nên đối với việc Trích Tinh bang thừa nhận áp lực, Giang Trầη cũng có thể lý giải được.
Mộc Cao Kỳ tuy rằng không phải là thiên tài đan đạo đủ để mọi người điên ucoofng, nhưng mà tuyệt đối cũng là tồn tại rất thưa thớt.
Nói hắn là thiên tài ngàn năm khó cầu tuyệt đối cũng không quá phận.
Tiên Thiên chi thể không phải là không có, ở bát vực, Tiên Thiên chi thể tuy rằng không tầm thường, nhưng mà vẫn có.
Mỗi một tông môn nhất phẩm hoặc ít hoặc nhiều đều có mấy người như vậy.
Nhưng mà Tiên Thiên Mộc Linh chi thể, tương đối ít xuất hiện.
Mà Tiên Thiên Mộc linh chi thể tư chất đạt tới thượng thừa.
Tuyệt đối là tồn tại giống như lông phượng sừng lân.
Ai cũng biết, bản thân Tiên Thiên Mộc linh chi thể chính là người vì đan đạo mà sinh.
Tiên Thien Mộc Linh chi thể không thể nghi ngờ chính là thiên tài trong thiên tài.
Trích Tinh bang biết rõ điểm này, cũng biết Trích Tinh bang bọn họ không có khả năng có được Mộc Cao Kỳ quá lâu, cho nên mới phải cao điệu tạo thế như vậy.
Mục tiêu của bọn họ chỉ có một, đó là lấy được giá cao rồi rời tay.
Dù sao sớm muộn gì cũng mất còn không bằng sớm bán rời tay một chút, bán đi cũng tốt, cũng coi như kiếm cho Trích Tinh bang một khoản tài phú, đồng thời còn có thể kết thiện duyên.
Chỉ là gần đây bọn họ luôn điệu cao, đối với các nơi cũng báo giá khá lớn, cũng không cho bất kỳ ai câu trả lời thuyết phục nào.
Điều này khiến cho tất cả thế lực cự đầu trong Đan Hỏa thành cảm thấy khó chịu, cảm thấy Trích Tinh bang đã hơi quá trớn.
Mà tất cả các thế lực cự đầu khó chịu, đương nhiên sẽ âm thầm gây ra các loại áp lực cho Trích Tinh bang.
Chuyện này khiến cho thời gian của Trích Tinh bang bắt đầu trở nên gấp gáp.
Chính là bởi vì cảm nhận được loại áp lực trong tối ngoài sáng này cho nên Trích Tinh bang mới ý thức được, không thể tiếp tục kéo dài như vậy nữa.
Muốn ra tay, nhất định sắp tới phải ra tay.
Nếu như tiếp tục kéo dài, chỉ sợ tất cả kiên nhẫn của các thế lực lớn đã hết.
Một khi khiến cho những thế lực cự đầu này giận dữ, Trích Tinh bang nhất định sẽ trở thành công địch của Đan Hỏa thành.
Đến lúc đó sẽ trở thành chuột chạy qua đường, mỗi người gặp đều hô đánh.
Trích Tinh bang rất thông minh, biết rõ loại chuyện này nhất định không thể để cho nó xảy ra.
CHo nên bọn họ mới tuyên bố ra ngoài, sau khi Thưởng Kim lôi đài kết thúc, bọn họ sẽ công khai đấu giá Mộc đại sư.
Xem tiếp...Độc tôn tam giới
truyện tranh Độc tôn tam giới
truyện Độc tôn tam giới
Độc tôn tam giới truyện chữ
đọc truyện Độc tôn tam giới
yêu thần ký chap
truyenfull.vn
truyenfull.vip
truyenfull.vip
truyen.tangthuvien.vn/
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License