con-mat-ao-thi

Sự hấp dẫn này không thể nghi ngờ là cực lớn.

Dưới tấm Lưu Ly bia thứu sáu đã có bốn người ngồi đó.

Theo thứ tự là bốn thiên tài bài danh top bốn trong Thiếu chủ bảng: Lý Kiến thành nhất mạch của Tu La đại đế.

Thiên tài kiếm đạo Chu Diễn của nhất mạch Khổng Tước đại đế, còn có Thủy Như Thiên của nhất mạch Niêm Hoa đại đế, cùng với Diệp Phiêu Linh của nhất mạch Thương Hải đại đế.

Tứ đại thiên tài này cũng là tứ đại cự đầu được công nhận của Thiếu chủ bảng.

Hiện tại danh tiếng của bọn họ tuyệt đối vượt quá Giang Trầη.

Bởi vì sau khi bọn họ đột phá tấm Lưu Ly bia thứ năm, thời gian dừng lại cũng không dài, mà tới khiêu chiến tấm Lưu Ly bia thứ sáu.

Theo khí thế kia, dường như áp đảo những người khác.

Mà giữa bốn người này hiển nhiên cũng tranh đấu với nhau, tranh đấu gay gắt, ai cũng không muốn bị đá ra đầu tiên trong va chạm giữa các thiên tài với nhau.

Nhìn thấy Giang Trầη xuất hiện, tứ đại thiên tài này cũng không cảm thấy ngoài ý muốn.

Hiện tại ở sâu trong lòng bọn họ đã coi Giang Trầη là một thiên tài có cùng cấp bậc với bọn họ.

Thế nhưng nhìn thấy Cơ Tam công tử bên người Giang Trầη, trong lòng tứ đại thiên tài đều cảm thấy trào phúng.

Bọn họ không biết Cơ Tam công tử có tư cách khiêu chiến tấm Lưu Ly bia thứ sáu này hay không?Nhưng mà nghĩ tới việc Cơ Tam công tử ở khu thứ ba trong Thiếu chủ bảng, thời gian còn lại ở trong Lưu Ly vương tháp cũng không nhiều lắm, mạo hiểm đánh cược một lần cũng là chuyện có thể hiểu được.

Dù sao nếu như lĩnh ngộ tấm Lưu Ly bia thứ sáu, cũng nhận được thời gian tăng phúc tới nửa năm.

Cơ huynh, cố gắng chuyên tâm, chăm chú tìm hiểu.

Giang Trầη nhắc nhở Cơ Tam công tử.

Nội dung tấm Lưu Ly bia thứ sáu, thoạt nhìn vô cùng đơn giản, không ngờ lại là một quyển thư pháp.

Quyển thư pháp này tổng cộng có hơn hai trăm chữ.

Nhưng mà hơn hai trăm chữ này, mỗi một chữ dường như đều ẩn chứa ý cảnh kỳ quái nào đó.

Lẫn vào cùng một chỗ càng tạo thành một loại ý cảnh khó hiểu, mê hoặc.

Mà người tìm hiểu cần phải lĩnh ngộ ý cảnh bên trong quyển thư pháp này, đi vào trong loại ý cảnh này đem chân ý võ học bên trong quyển thư pháp này lĩnh ngộ ra.

Không thể không nói, tấm Lưu Ly bia này so với mỗi một tấm Lư Ly bia trước đó đều bất đồng.

Nhưng không thể nghi ngờ, độ khó lại tăng lên rất nhiều.

Đồ vật như thư pháp bản thân nó đã mơ hồ, mà lại đem chân ý võ học dung nhập vào trong thư pháp, không thể nghi ngờ là một loại hành động mới lạ.

Giang Trầη tinh tế quan sát, từng chữ này giống như lập tức sống lại, nhẹ nhàng nhảy múa giống như người vậy.

Mỗi một chữ đều có một loại ý tứ hàm súc đặc biệt, khiến cho người ta cảm thấy vòng vo vô cùng.

Thư pháp thành võ học, từ xưa đã có.

Loại chuyện phong nhã này dường như rất được hoan nghênh.

Nhưng mà chân chính dựa vào thư pháp đạt tới đỉnh phong võ học, kỳ thực không nhiều lắm.

Thậm chí là không có.

Bộ võ học thư pháp này không biết xuất phát từ trong tay người nào, thoạt nhìn dường như rất bất phàm.

Giang Trầη nhìn kỹ một lát, bỗng nhiên nhướng mày: Những chữ này thoạt nhìn dường như không phải dùng bút viết, mà giống như dùng kiếm làm bút, mô phỏng ý cảnh của bút.

Bằng không mà nói, những chữ này tại sao lại có mũi nhọn như vậy?Kiếp trước Giang Trầη cũng được chứng kiến rất nhiều võ học thư pháp, tác phẩm thư pháp sắc bén như vậy kỳ thực cũng không nhiều lắm.

Xem ra cửa ải này quả nhiên vô cùng khó.

Nếu như chỉ đơn thuần cân nhắc ý cảnh thư pháp, khó tránh khỏi việc không nắm được tới chân ý võ học trong thư pháp.

Phải dùng tâm tình của kiếm khách, thay vào trong bộ thư pháp này, coi là ý cảnh trong kiếm pháp thì mới có thể tham ngộ.

Trải qua một phen quan sát, Giang Trầη tự đưa ra phán đoán.

Cũng chỉ có Giang Trầη có nhãn lực, kiến thức rộng rãi mới có thể quan sát không bao lâu lập tức nhận ra được mấu chốt của vấn đề.

Như tứ đại thiên tài kia, bọn họ đã ngồi dưới tấm Lưu Ly bia thứ sáu này cũng đã được một đoạn thời gian.

Ngay từ đầu bọn họ đều chăm chú vào ý cảnh trong thư pháp, thế nhưng lại không tìm thấy đầu mối một chút nào.

Cho dù là thiên tài cấp thiếu chủ kiệt xuất nhất Lưu Ly vương thành, khi không tìm thấy đầu mối cũng không có cách nào.

Nhưng mà theo thời gian chuyển dời, bọn họ cũng chậm rãi nắm chắc được một ít địa phương vi diệu, từ bản thân thư pháp phát hiện ra chân ý kiếm đạo.

Cho nên tìm hiểu thư pháp từ góc độ kiếm pháp dường như lại có chút đầu mối mơ hồ.

Một khi có phát hiện này, mạch suy nghĩ của bọn họ thoáng cái trở nên thông thuận.

Hiện tại nhìn thấy Giang Trầη và Cơ Tam công tử gia nhập, trong lòng tứ đại thiên tài này cũng không khỏi cảm thấy buồn cười.

Trong lòng còn đang tính toán, hai gia hỏa này liệu có thể thoát ra khỏi thành kiến thư pháp bình thường, chuyển mạch suy nghĩ sang kiếm đạo hay không?Giang Trầη dựa vào kiến thức cường đại của mình, cũng không mất phương hướng trên phương diện thư pháp, rất nhanh đã đi vào quỹ tích chính xác trên đường kiếm đạo.

Bản thân Cơ Tam công tử kỳ thực vô cùng ưa thích thư pháp, nhưng mà từ góc độ thư pháp xem ra, hắn đã thử qua rất nhiều biện pháp, thế nhưng thủy chung không có tìm thấy một chút đầu mối nào.

Cơ Tam công tử không phải là người bảo thủ, mấy thời thần sau, khi thủy chung không tìm thấy đầu mối, trực giác nói hco hắn biết, nhất định mình phải thay đổi lối suy nghĩ của mình.

Huyết mạch tăng cường, khiến cho trong thần thức của hắn dần dần thức tỉnh một ít trí nhớ truyền thừa, tuy rằng những trí nhớ này còn không tính là cụ thể, thế nhưng trong lúc vô hình khiến cho ngộ tính và sạch suy nghĩ của hắn đều rõ ràng hơn rất nhiều.

Nhìn qua những dòng chữ kia, trong lòng Cơ Tam công tử đột nhiên giật thót: Những chữ này thoạt nhìn thoăn thoát, thế nhưng lại vô cùng sắc bén.

Nếu nói là viết chữ còn không bằng nói là điêu khắc.

Chẳng lẽ đây không phải là dùng bút vẽ? Mà là dùng vũ khí điêu khắc ra?Một khi trong đầu Cơ Tam công tử xuất hiện linh cảm, năng lực mà hắn có thể đào móc vô cùng mạnh.

Rất nhanh hắn đã đem mạch suy nghĩ của mình chuyển lên kiếm đạo.

Trong lòng lập tức vui vẻ, đồng thời càng thêm xác minh, càng phát hiện ra quả nhiên đây là một bộ kiếm kỹ.

Thư pháp chỉ là thứ đồ vật bên ngoài mê hoặc người ta mà thôi.

Ha hah, quả là thế, quả là thế.

Cơ Tam công tử mừng rỡ trong lòng, có phát hiện này, quả thực khiến cho hắn kích động không thôi.

Hắn nhịn không được liếc mắt nhìn phía Giang Trầη, cùng lúc đó ánh mắt tràn ngập trí tuệ của Giang Trầη vừa vặn bắn về phía hắn.

Bốn mắt hai người đối diện, trong lòng Cơ Tam công tử cả kinh: Xem ra quả nhiên Giang Trầη huynh đệ đã phát hiện ra sự huyền bí của tấm Lưu Ly bia thứ sáu này.

Chậc chậc, ngộ tính này quả thực quá cường hãn.

Nếu như ta không có máu chân long của hắn, ngộ tính và nhận thức của ta tuyệt đối không có rõ ràng như vậy.

Nghĩ tới đây, sự bội phuc của Cơ Tam công tử đối với Giang Trầη lại tăng lên một tầng.

Bộ kiếm pháp này có kiếm ý cực kỳ phong phú, hơn nữa thiên biến vạn hóa.

Mỗi một chữ đều ẩn chứa một chiêu kiếm ý cực kỳ thâm ảo.

Hơn hai trăm chữ, hơn hai trăm chiêu kiếm kỹ, mỗi một chữ đều tràn ngập sự thần kỹ, liên hợp lại một chỗ tạo thành một bộ kiếm kỹ vô cùng hoàn mỹ.

Loại biến hóa tiết tấu này, biến hóa kiếm ý, chợt nhìn qua cảm thấy cực kỳ khô cứng, thế nhưng cẩn thận quan sát, lại phát hiện ra loại biến đổi kiếm ý này là một loại ý cảnh cực kỳ cao minh trong kiếm đạo.

Cho dù là Giang Trầη, khi quan sát cũng cực kỳ bội phục với bộ kiếm ý này.

Khó trách thời hạn tìm hiểu tấm Lưu Ly bia thứ sáu là một tháng.

Bộ kiếm kỹ phức tạp này, nếu như muốn thông hiểu, quả thực không dễ dàng.

Nếu như Giang Trầη không có trí nhớ kiếp trước, dùng thiên phú của cả đời hắn, đừng nói lĩnh ngộ bộ kiếm kỹ này, lĩnh ngộ một phần ba chỉ sợ cũng khó khăn.

Nếu như đổi lại là một thiên tài Tân Tinh bảng tới tham ngộ bộ kiếm kỹ này, chỉ sợ trong một tháng không tìm hiểu được tới một nửa.

Những thiên tài trong Thiên tài bảng có lẽ có thể tìm hiểu được một nửa.

Cho dù là những thiên tài bị đào thải của Thiếu chủ bảng, có lẽ tối đa cũng tìm hiểu được hai phần ba.

Cũng chính bởi vì độ khó của tấm Lưu Ly bia thứ sáu vô cùng kinh người, cho nên giờ phút này tứ đại thiên tài kia, mỗi một người đều giành giật từng gây, căn bản không có thời gian chú ý tới những người khác.

Duy chỉ có Giang Trầη, mang theo trí nhớ kiếp trước, làm cho trên phương diện tìm hiểu võ đạo có được ưu thế tuyệt đối mà người khác không có cách nào có được.

Mỗi một chữ giống như một mặt của bức tranh vậy, có một tiên nhân múa kiếm, hình tượng vô cùng sinh động đang hiện lên trong đầu Giang Trầη.

Sau đó từng chữ, từng chữ lại nối liền vào một chỗ.

Kiếm thuật nhất đạo chú ý kiếm thế hành vân lưu thủy.

Bộ kiếm kỹ này cũng giống như vậy, chỉ là kiếm ý của bộ kiếm kỹ này có mức độ hoán đổi vô cùng lớn.

Không phải đại hành gia kiếm đạo, căn bản không có cách nào khống chế được biên độ biến hóa kiếm ý lớn như vậy.

Cái này rất giống như đường núi gập ghềnh, lúc cao lúc lại đột nhiên thấp, mỗi một bước đều không biết bước tiếp theo sẽ xảy ra biến hóa gì.

Kiếm ý biến hóa căn bản vượt quá sức tưởng tượng bình thường.

Có thể vượt qua quỹ tích rồi lại trở về với quỹ tích ban đầu, vô cùng hợp lý.

Bộ kiếm kỹ này thật là bất phàm.

Dùng đối địch tuyệt đối có thẻ khiến cho địch nhân dục sinh dục tử.

Giang Trầη chăm chú tìm hiểu bộ kiếm kỹ này, nhận thức đối với bộ kiếm kỹ này cũng không ngừng sâu thêm, tâm tình bội phục cũng không ngừng đề thăng.

Trước khi Giang Trầη tới tấm Lưu Ly bia thứ sáu này, tứ đại thiên tài đã tìm hiểu được một đoạn thời gian ngắn.

Nhưng mà tốc độ tìm hiểu của Giang Trầη hiển nhiên vô cùng nghịch thiên.

Ba ngày sau, tiến độ của hắn trên cơ bản đã vượt qua tứ đại thiên tài.

Mười ngày sau, lĩnh ngộ của Giang Trầη đối với bộ kiếm kỹ này đã tiến vào công đoạn kết thúc.

Mười lăm ngày sau, Lý Kiến Thành là người đầu tiên đứng dậy, hắn lĩnh ngộ thành công.

Đối với Giang Trầη mà nói, đây là ngày thứ mười lăm, đối với Lỹ Kiến thành mà nói, cũng là ngày thứ hai mươi sáu.

Thời hạn một tháng hắn phí mất hai mươi sáu ngày đã có thể lĩnh ngộ, tìm hiểu bộ kiếm kỹ cổ quái này thành công.

Không thể không nói kiến thức của Lý Kiến Thành này vô cùng kinh người.

Người thứ hai hoàn thành là Chu Diễn.

Cơ hồ hắn hoàn thành cùng lúc với Lý Kiến Thành, cũng hoàn toàn tìm hiểu, thành công tấn cấp.

Vốn cho rằng người hoàn thành thứ ba là Thủy Như Thiên, thiên tài thuộc nhất mạch Niêm Hoa đại đế, nhưng mà ai cũng không ngờ tới, sau khi Chu Diễn hoàn thành tìm hiểu bộ kiếm ý này được nửa cảnh giờ thì Giang Trầη cũng hoàn thành lĩnh ngộ.

Nhìn thấy Giang Trầη đứng dậy khỏi tấm Lưu Ly bia thứ sáu, mà tấm Lưu Ly bia kia màu xanh thuần, ánh mắt Lý Kiến Thành lập tức trở nên phức tạp vô cùng.

Mà vẻ mặt Chu Diễn cũng kinh ngạc nhìn qua Giang Trầη đang rời khỏi Lưu Ly bia, vẻ mặt khiếp sợ không thôi.

Thiên tài như bọn họ mất trọn vẹn hai mươi sáu ngày mới hoàn thành lĩnh ngộ bộ kiếm ý này.

Chân thiếu chủ này tới chậm hơn bọn họ mười ngày, vậy mà hiện tại cơ hồ hoàn thành cùng với bọn họ?Ngộ tính võ đạo của Chân thiếu chủ này rốt cuộc đáng sợ tới cỡ nào? Chân sư huynh, ngươi.

.

.

Trước đó đó ngươi đã từng gặp qua bộ tâm pháp này hay sao?Chu Diễn tiến lên, nhịn không được tò mò hỏi.

Giang Trầη cười cười: Ta không chứng kiến qua bộ tâm pháp này, thế nhưng ta cũng từng chứng kiến qua một bộ đao pháp, cũng dung nhập vào trong thư pháp.

Tên là thư pháp, kỳ thực là đao pháp.

Cho nên ngay từ đầu ta đã không coi hai trăm chữ này là thư pháp.

Sau khi tìm hiểu ta lập tức đoán được, đây là một bộ kiếm kỹ.

Chỉ là bộ kiếm kỹ này đặc biệt hơn một chút.

Chu Diễn nghe vậy cũng há hốc mồm không nói nên lời, hắn trừ việc bội phục ra cũng không có thể nói gì được.

Bọn họ từ mạch suy nghĩ thư pháp sang kiếm kỹ cũng mất ba bốn ngày.

Thế nhưng mà Chân sư huynh này, người ta căn bản không tốn thời gian ở chỗ đó a, không tốn thời gian cho mạch suy nghĩ sai lầm.

Không nói ngộ tính, chỉ cần bằng vào nhãn lực và kiến thức hư vậy, đã khiến cho chân truyền dòng chính của Khổng Tước thánh sơn như hắn đều cảm thấy tự ti mặc cảm.

Mà Lý Kiến Thành gần đây tự cho là đúng, cảm thấy lão tử đệ nhất thiên hạ lúc này vẻ mặt cũng ngưng trọng nhìn qua Giang Trầη, ánh mắt phức tạp cực kỳ.

Lý Kiến Thành được người ta gọi là thái tử, trước khi Giang Trầη xuất hiện, sau khi Phiền thiếu chủ chết, là thiên tài số một trong Thiếu chủ bảng được công nhận.

Bất kể là Chu Diễn hay là Thủy Như Thiên, căn bản không có tư cách đi khiêu chiến địa vị lão đại của hắn.

Thế nhưng mà lần này hắn cảm giác được một nguy cơ thật sâu, có một loại nguy cơ, cảm giác vị trí lão đại tùy thời không giữ được.

Ánh mắt hắn phức tạp nhìn qua Giang Trầη, Lý Kiến Thành không thể không thừa nhận ở sâu trong lòng mình, Chân thiếu chủ này quả thực có tư cách khiến cho hắn coi trọng mười phần.

Thậm chí trên nhiều khía cạnh, Chân thiếu chủ này có được tư chất vượt qua Lý Kiến Thành hắn.

Những suy nghĩ này khiến cho trong lòng Lý Kiến Thành cực kỳ mất hứng, cảm giác lãnh địa của mình bị xâm phạm, cảm thấy địa vị của mình bị khiêu chiến.

Nhìn qua Chu Diễn đang cười cười nói nói với Giang Trầη, đột nhiên hắn có một loại cảm giác nguy cơ.

Bởi vì hắn nhìn ra một chút manh mối, nhìn ra Chu Diễn dường như có ý định thỏa hiệp với Chân thiếu chủ.

Chuyện này đương nhiên không phải là thứ mà Lý Kiến Thành muốn nhìn thấy.

Hắn hy vọng nhìn thấy Chân thiếu chủ và Chu Diễn tranh phong, hy vọng Khổng Tước thánh sơn bọn họ đấu tranh nội bộ, tốt nhất là nội chiến.

Như vậy Lý Kiến Thành hắn mới có thể vô tư lự.

Mà nếu như hai đại thiên tài của Khổng Tước thánh sơn thỏa hiệp, thậm chí xuất hiện cục diện một bên nghiêng về bên còn lại.

Đối với thiếu chủ dưới trướng Tu La đại đế như hắn mà nói, tuyệt đối là tin tức bết bát nhất.

Không được, nhất định không thể để cho bọn họ thỏa hiệp, hòa hợp, nếu như hai gia hỏa này hòa hợp với nhau, bọn chúng sẽ nhất định đồng tâm hiệp lực đối phó với ta.

Trong lòng Lý Kiến Thành sáng tỏ, biết rõ mình đang gặp phải loại cục diện thế nào.

Nhưng mà hắn cũng không vội tiếp tục ra tay, hiện tại nếu như hắn ra tay, tuyệt đối sẽ không đạt được kết quả mà hắn muốn.

Nhất định phải nhẫn nhịn, nhất định phải đợi tới lúc cơ hội phù hợp mới xuất hiện.

Hai ngày sau, Thủy Như Thiên rốt cuộc cũng hoàn thành lĩnh ngộ.

Thủy Như Thiên với tư cách thiếu chủ nhất mạch của Niêm Hoa đại đế, kỳ thực ngộ tính và thiên phú đều không kém.

Chỉ là hắn với tư cách là chân truyền của nhất mạch Niêm Hoa đại đế, không hề có chút kiếm đạo nào, cho nên ở phương diện kiếm đạo, khiến cho hắn bị chịu thiệt ít nhiều.

Nhưng mà dù vậy hắn vẫn nhanh hơn so với Diệp Phiêu Linh ở vị trí thứ tư.

Diệp Phiêu Linh tìm hiểu thành công, trước hai thời thần khi thời gian một tháng chấm dứt, cơ hồ có thể nói là dưới gánh nặng thời gian hoàn thành.

Chuyện này khiến cho hắn chật vật vượt qua cửa ải này.

Như vậy, dưới tấm Lưu Ly bia thứ sáu cũng chỉ còn lại một mình Cơ Tam công tử, bởi vì hắn và Giang Trầη tới muộn hơn những người khác mười này, cho nên hắn còn có thời giang sung túc.

Nhìn thấy dưới tấm Lưu Ly bia thứ sáu chỉ còn lại một người.

Khóe miệng Diệp Phiêu Linh kia khẽ nhếch lên, cười nhạt nói: Cơ lão tam này không biết trời cao đất rộng, bằng vào đệ tử đại phiệt như hắn, vẫn muốn khiêu chiến tấm Lưu Ly bia thứ sáu? Quá tự tin a.

Chu Diễn lại cau mày nói: Diệp Phiêu Linh, bản thân ngươi cũng không khá hơn gì, bản thân khó bảo toàn, còn có thời gian thanh thản nói tới người khác sao?Diệp Phiêu Linh cười nhạt một tiếng: Ít nhất ta thành công tìm hiểu tấm Lưu Ly bia thứ sáu.

Ta nghe nói cho dù là Khổng Tước đại đế năm đó bất quá cũng chỉ tìm hiểu tới tấm Lưu Ly bia thứ bảy mà thôi.

Nói cách khác.

.

.

Không cần nói cách khác, có gì ngươi cứ việc nói thẳng.

Ngươi hẳn định nói, họ Diệp ngươi có tư chất có thể so sánh với Khổng Tước đại đế bệ hạ năm đó sao?Chu Diễn cười lạnh không thôi.

Chu Diễn với tư cách chân truyền dòng chính của Khổng Tước đại đế, tự nhiên biết rõ năm đó tại sao Khổng Tước đại đế lại dừng lại trước tấm Lưu Ly bia thứ bảy.

Nói trắng ra cũng không phải là tư chất của Khổng Tước đại đế không đủ, mà năm đó Khổng Tước đại đế tuổi còn trẻ, không có chiến thắng được cảm xúc của mình, bị trúng phép khích tướng.

Chuyện này trước đó Khổng Tước đại đế không có nói qua với những đại đế khác.

Thế nhưng với tư cách là đệ tử chân truyền, Chu Diễn lại biết rõ một ít chuyện bên trong.

Năm đó cùng thời với Khổng Tước đại đế cũng có rất nhiều thiên tài.

Khi còn trẻ Khổng Tước đại đế cũng là người khinh xuất, lúc còn trẻ xông quan, giận dữ vì hồng nhan, trúng phép khích tướng.

Bởi vì thần thức và mạch suy nghĩ không có chuẩn bị đầy đủ, dục tốc bất đạt, cuối cùng chỉ kém một điểm mới dừng lại trước tấm Lưu Ly bia thứ bảy.

Chuyện này mặc dù Khổng Tước đại đế không có nói rõ với Chu Diễn, thế nhưng mà từng khuyên bảo môn hạ đệ tử, ở trong Lưu Ly vương tháp, bất luận thời điểm nào cũng không nên mất đi lý trí, không nên bị tình cảm lấn áp.

Trong lòng Chu Diễn hiểu rõ, lại thông qua một ít lời nói của Khổng Tước đại đế mà suy đoán ra.

Ngẫm lại nhân vật huy hoàng như Khổng Tước đại đế, lúc còn trẻ nhất định cũng có chút chuyện hoang đường.

Theo như tư chất của Khổng Tước đại đế, trùng kích tấm Lưu Ly bia thứ tám tuyệt đối không có bất kỳ vấn đề gì.

Thậm chí tư chất của Khổng Tước đại đế lúc còn trẻ, còn được người ta cho rằng có tư cách trùng kích tấm Lưu Ly bia thứ chín.

Đáng tiếc, tất cả đã trở thành mây bay.

Tuy rằng sau đó Khổng Tước đại đế biết hổ thẹn, đứng lên từ vũng bùn, cuối cùng trở thành người mưu lược kiệt xuất, khống chế Lưu Ly vương thành ba ngàn năm.

Thế nhưng chuyện này thủy chung vẫn là tiếc nuối trong lòng Khổng Tước đại đế.

Hắn tiếc nuối không phải là trúng phép khích tướng năm đó, mà là tiếc nuối mình không tiến sâu vào trong Lưu Ly vương tháp, không nắm chặt cơ hội trong Lưu Ly vương tháp.

Không có thể tìm kiếm thêm cơ duyên trong Lưu Ly vương tháp.

Khổng Tước đại đế hiểu rõ, Lưu Ly vương tháp này vô cùng thần kỳ, ẩn chứa khả năng vô hạn.

Cho nên lần này hắn mới coi trọng như vậy, để Giang Trầη đi tham dự thi đấu võ tháp, cần lập Giang Trầη làm thiếu chủ, cần để cho Giang Trầη tiến vào Lưu Ly vương tháp.

Là vì cái gì? Là đền bù tiếc nuối năm đó của hắn.

Chu Diễn là đệ tử chân truyền của Khổng Tước đại đế, đối với Khổng Tước đại đế có thể nói là kính như thần, cho nên đối với lời nói của Diệp Phiêu Linh hắn cảm thấy bị mạo phạm vô cùng lớn.

Diệp Phiêu Linh cười một tiếng quái dị: Chu Diễn, từ xưa sóng sau đè sóng trước, chẳng lẽ Khổng Tước đại đế lợi hại thì không cho phép hậu nhân siêu việt sao? Ngươi chưa từng nghe qua, giang sơn đổi, nhân tài xuất, định tiếp tục nắm giữ mấy ngàn năm sao?Lời này vừa nói ra, Giang Trầη nhịn không được cười rộ lên một tiếng, liếc nhìn Diệp Phiêu Linh, nói: Hay cho một câu giang sơn đổi, thiên tài xuất.

Diệp Phiêu Linh cau mày nói: Sao nào?Giang Trầη nhẹ nhàng cười: Không sao cả, ta rất tán thành những lời này, nhưng mà ngươi dùng những lời này dát vàng lên mặt mình, ta cảm thấy vô cùng nực cười.

Có cái gì mà buồn cười?Ngữ khí của Diệp Phiêu Linh bỗng nhiên lạnh lẽo: Ta tự dát vàng lên mặt mình? Hẳn ngươi cảm thấy trong Lưu Ly vương tháp này cũng chỉ có một thiên tài như ngươi hay sao?Giang Trầη cười nhạt nói: Có bao nhiêu thiên tài ta không rõ, nhưng mà những lời như ngươi cảm thấy Cơ Tam công tử không biết trời cao đất rộng, ta cảm thấy nên trả lại nguyên câu này cho ngươi.

Diệp Phiêu Linh cười ha hả nói: Trả lại cho ta? Sao nào? Hẳn ngươi chắc chắn Cơ lão tam này có thể tìm hiểu được tấm Lưu Ly bia thứ sáu sao?Trong tiếng cười của hắn tràn ngập ý tứ quỷ dị, mang theo ý tứ trào phúng nồng đậm.

Ngươi cảm thấy hắn không thể?Giang Trầη như cười như không nói.

Đương nhiên là không thể.

Diệp Phiêu Linh cười lạnh: Không ít thiên tài bài danh top mười trong Thiếu chủ bảng, ngay cả bọn họ cũng không dám đơn giản khiêu chiến tấm Lưu LY bia thứ sáu này, Cơ lão tam hắn xếp thứ mấy chứ?Chu Diễn nghe vậy cũng nhịn không được mà nói: Nếu như chuyện gì cũng đem bài danh trên Thiếu chủ bảng mà nói, vậy ngươi bài danh thứ tư, vì sao lại đứng dậy muộn hơn Chân sư huynh?Lời này giống như một bàn tay lớn, trực tiếp vỗ vào mặt Diệp Phiêu Linh.

Diệp Phiêu Linh hừ nhẹ một tiếng: Ngươi lại đem họ Chân ra khoác lác, DIệp mỗ không có hứng thú nghe.

Ta nói là Cơ lão tam, liên quan gì tới họ Chân này? Rất tốt, rất tốn.

Giang Trầη vỗ tay nói: Cho dù ngươi có nói tới Cơ huynh, nhưng mà ta vẫn muốn bênh vực kẻ yếu.

Bênh vực kẻ yếu?DIệp Phiêu Linh lạnh lùng nói: Như thế nào là bênh vực kẻ yếu? Thì bằng ngươi và Cơ Tam công tử, ta cá hắn nhất định sẽ tìm hiểu được tấm Lưu Ly bia thứ sáu, nhất định thời gian sẽ ngắn hơn ngươi.

Giang Trầη vẫn ung dung, nhẹ nhàng, khoan thai nói.

Diệp Phiêu Linh cơ hồ cho rằng lỗ tai mình nghe nhầm: Cái gì? Đánh cuộc thời gian của hắn ngắn hơn của ta? Ngươi sẽ không cảm thấy hắn thực sự lĩnh ngộ được đó chứ? Ngươi chỉ cần nói có đánh cuộc hay không mà thôi.

Giang Trầη nhíu mày nói.

Ngươi muốn đánh cuộc thế nào.

Hai mắt Diệp Phiêu Linh trợn lên, hiện lên một tia lo lắng.

Bằng ta và ngươi, ai thua cút ra khỏi Lưu Ly vương tháp.

Lời này vừa nói ra ngay cả Chu Diễn cũng vội nói: Không thể, loại tranh giành khí phách này không có bất kỳ ý nghĩa nào.

Chân sư huynh, người.

.

.

Tình cảm của Chu Diễn đối với Giang Trầη vô cùng phức tạp, thậm chí ngẫu nhiên cũng có chút ghen ghét nhỏ.

Nhưng mà người như Chu Diễn, hắn cực kỳ trung tâm với Khổng Tước thánh sơn.

Hắn biết rõ, Chân thiếu chủ hiện tại là thiên tài đứng đầu Khổng Tước thánh sơn, đại biểu cho lợi ích của Khổng Tước thánh sơn.

Nếu như bởi vì tranh giành một chút khí phách nhảm nhí này mà sớm rời khỏi Lưu Ly vương tháp, như vậy Khổng Tước thánh sơn sẽ lỗ lớn.

Nếu như Chân thiếu chủ tự mình đánh bạc với Diệp Phiêu Linh, Chu Diễn tuyệt đối sẽ không phản đối.

Chỉ sợ Diệp Phiêu Linh cũng không dám đánh bạc.

Thế nhưng mà Cơ Tam công tử và Diệp Phiêu Linh đánh bạc, Chu Diễn cảm thấy Cơ Tam công tử căn bản không có phần thắng.

Dù sao một đệ tử đại phiệt, nội tình có hạn a.

Loại cục diện này ngay cả Chu Diễn cũng cảm thấy Cơ Tam công tử không có hy vọng, không thể nào tìm hiểu được tấm Lưu Ly bia thứ sáu.

Sau lưng vang lên tiếng bước chân, một đạo thanh âm hùng hồn, lạnh nhạt truyền tới: Chu lão đệ, võ giả như chúng ta cũng nên tranh giành chút khí phách.

Mới có thể khích lệ bản thân mình.

Chu lão đệ ngươi lo trước lo sau, chẳng lẽ còn muốn làm chủ người khác sao?Người nói lời này chính là Lý Kiến Thành đứng đầu Thiếu chủ bảng kia.

Lý Kiến Thành nhìn Chân thiếu chủ không ngờ lại giao đấu miệng lưỡi với Diệp Phiêu Linh, lại bày ra đánh cuộc hoang đường như vậy, trong lòng hắn không nhịn được mà có chút tư tâm.

Nếu như có thể mượn cơ hội lần này đá Chân thiếu chủ này ra khỏi Lưu Ly vương tháp, như vậy uy hiếp tiềm ẩn cũng giống như triệt để nhổ đi một cái gai vậy.

Nếu như bị đá ra khỏi Lưu Ly vương tháp, vậy thì tương lai tuyệt đối không ai có thể cạnh tranh được với hắn.

Huống chi Lý Kiến Thành luôn kiên định cho rằng mình là thiên tài đối ứng với số mệnh thiên địa, mới là thiên tài tương lai khống chế vận mệnh Lưu Ly vương thành.

Cho nên đối với tất cả người có khả năng uy hiếp mình, ý niệm duy nhất trong đầu Lý Kiến Thành là ép người này xuống.

Vẻ mặt Diệp Phiêu Linh lúc trắng lúc xanh, trong lòng có chút nghi hoặc bất định.

Nếu như là lúc trước hắn tuyệt đối không chút do dự đánh bạc.

Thế nhưng sau khi chứng kiến kỳ tích của Chân thiếu chủ này, hắn đối với Giang Trầη có bản năng kiêng kỵ.

Cho dù là lần đánh cuộc thoạt nhìn hắn nhất định sẽ thắng, thế nhưng hắn cảm thấy tồn tại nguy hiểm cực lớn.

Đánh cuộc?Nếu như hắn thắng, có thể đá Chân thiếu chủ này ra ngoài, đây không thể nghi ngờ là một chuyện tốt lớn.

Thế nhưng vạn nhất thua thì sao?Diệp Phiêu Linh cẩn thận suy nghĩ, mặc kệ thắng thua, dường như hắn cũng là kẻ lót đường cho Lý Kiến Thành, bản thân không chiếm được chỗ tốt nào, ngược lại còn chịu nguy hiểm.

Trong lúc nhất thời Diệp Phiêu Linh có chút do dự.

Chu Diễn lo lắng, Diệp Phiêu Linh thì do dự, Lý Kiến Thành thâm trầm, Thủy Như Thiên không đếm xỉa tới.

Duy chỉ có Giang Trầη vẻ mặt chắc chắn, giống như lần đánh cuộc này chỉ là trò chơi nhỏ, không đủ làm ảnh hưởng tới cảm xúc của hắn.

Diệp Phiêu Linh nhìn qua Giang Trầη, ánh mắt có chút kiêng kỵ nồng đậm, cuối cùng hít sâu một hơi, lắc đầu nói: Chu Diễn nói đúng, tranh giành khí phách không có ý nghĩa.

Cuối cùng đều là người Lưu Ly vương thành, một chút khí thế này không bằng để đối phó với người ngoài thì hơn.

Lời này tuy rằng có chút vụng về, thế nhưng coi như vãn hồi mặt mũi.

Giang Trầη cũng có chút ngoài ý muốn.

Hắn vốn cho rằng, tiểu tử này sẽ bị hắn kích động, do đó đánh cuộc với hắn.

Thế nhưng lại không ngờ rằng đối phương cứ như vậy buông tha.

Điều này cũng khiến cho cái nhìn của Giang Trầη với Diệp Phiêu Linh này trong lúc vô hình tăng lên một tầng.

Lý Kiến Thành châm ngòi không thành, vẻ mặt lạnh nhạt, cũng không cảm thấy tiếc nuối, càng không có chút cảm giác xấu hổ nào mà chỉ cười cười, nhẹ nhàng rời khỏi.

Diệp Phiêu Linh chắp tay nói với mọi người: Chư vị, Lưu Ly bia Diệp mỗ tạm thời không tham ngộ, định đi chiến đấu bí cảnh một chút, trong các người ai muốn đi đây?Thủ Như Thiên từ đầu không đếm xỉa tới lúc này bỗng nhiên nói: Ta định đi tới bí cảnh mạo hiểm xem một chút.

Chu Diễn nhìn Giang Trầη: Chân sư huynh, huynh thì sao?Giang Trầη cười nhạt một tiếng: Ta tạm thời ở lại trong bí cảnh truyền thừa.

Chu Diễn nhướng mày, rung động nói: Sư huynh còn định khiêu chiến tấm Lưu Ly bia thứ bảy sao?Dùng thiên phú và tiềm lực của tứ đại thiên tài như bọn họ, sau khi cảm nhận độ khó của tấm Lưu Ly bia thứ sáu, cũng cảm thấy hy vọng khiêu chiến tấm Lưu Ly bia thứ bảy cực kỳ xa vời.

Không đơn thuần là Chu Diễn cảm thấy vậy, Thủy Như Thiên và Diệp Phiêu Linh kia sở dĩ tạm thời rời khỏi là vì muốn đi những bí cảnh khác tăng lên một chút.

Dù sao thiên tài ở khu thứ nhất, thời gian còn rất nhiều, cũng không cần phải nóng lòng cầu thành.

Giang Trầη cũng không phủ nhận: Tấm Lưu Ly bia thứ bảy nhất định phải khiêu chiến.

Nhưng mà khiêu chiến lúc nào, tạm thời ta còn chưa quyết định.

Chu Diễn nghiền ngẫm tốc độ tìm hiểu vừa rồi của Chân sư huynh, cũng thở dài nói: Huynh so với chúng ta tới chậm hơn mười ngày, thế nhưng lại hoàn thành tìm hiểu cùng ngày với chúng ta.

Nếu như trong chúng ta có một người có thể tìm hiểu tấm Lưu Ly bia thứ bảy, thì người đó nhất định là huynh.

Tuy rằng Lý Kiến Thành là người đứng đầu Thiếu chủ bảng, thế nhưng Chu Diễn có thể khẳng định, nếu như Lý Kiến Thành đi khiêu chiến tấm Lưu Ly bia thứ bảy ngay bây giờ, kết quả nhất định sẽ là thất bại.

Nhưng mà bây giờ đổi lại là Chân sư huynh đi khiêu chiến tấm Lưu Ly bia thứ bảy, có lẽ chí ít có ba bốn thành hy vọng, thậm chí là năm sáu thành hy vọng.

Trong khi nói chuyện, bỗng nhiên trong tấm Lưu Ly bia thứ sáu truyền đến một tiếng tích.

Sau một khắc, mặt mày Cơ Tam công tử nở hoa, vui vẻ không thôi.

Tấm Lưu Ly bia không ngờ biểu hiện Cơ Tam công tử đã hoàn thành tìm hiểu.

Cái gì?Diệp Phiêu Linh còn chưa đi xa nghe thấy động tĩnh như vậy cũng nhịn không được mà quay đầu lại, sau nghe xem xét, tức thì ngây người.

Trước đó hắn vừa mới xem nhẹ Cơ Tam công tử, vậy mà không ngờ hắn ta lại tìm hiểu thành công tấm Lưu Ly bia thứ sáu, hơn nữa thời gian so với Diệp Phiêu Linh hắn cũng ít hơn.

Cho dù là Lý Kiến Thành lĩnh ngộ sớm nhất, tổng thời gian dùng cũng nhiều hơn Cơ Tam công tử.

Thủy Như Thiên luôn bình tĩnh nhìn về phía Cơ Tam công tử có chút nghiền ngẫm, sau đó lại dùng ánh mắt có thâm ý nhìn qua Giang Trầη.

Cuối cùng than nhẹ một tiếng, lúc này mới nhẹ nhàng lướt đi.

Diệp Phiêu Linh cũng không có mặt mũi nào nói gì.

Kết quả này so với bất kỳ hành động nào đánh vào mặt mũi còn có lực hơn.

Khiến cho hắn cơ hồ không có dũng khí ngẩng đầu lên, hắn cười khổ một tiếng, nhanh chóng rời khỏi nơi nyaf.

Nếu như trên mặt đất có kẽ đất, hắn hận không thể trực tiếp chui vào.

Đồng thời trong lòng cũng âm thầm sợ hãi, nếu như vừa rồi hắn xông lên đánh cuộc với Chân thiếu chủ, như vậy hiện tại người cút ra Lưu Ly vương tháp là hắn.

Tốt xấu gì hắn cũng là thiên tài bài danh thứ tư trong Thiếu chủ bảng, nếu như lúc này bị đá ra ngoài, vậy không thể nghi ngờ chính là đả kích lớn nhất của nhất mạch Thương Hải đại đế hắn.

Nếu như bình thường bị đá ra ngoài thì không sao, bởi vì hoàn toàn không có chuyện tranh giành khí phách bị đá ra.

Sau khi đi ra ngoài, hắn tuyệt đối sẽ bị Thương Hải đại đế bệ hạ mắng chết, xấu hơn còn trực tiếp bị giáng chức, tước bỏ danh hiệu Thiếu chủ.

Chu Diễn nhìn qua cảnh này, cũng chỉ có thể im lặng, cười khổ.

Lúc trước hắn còn cực lực phản đối Chân sư huynh đánh cuộc như vậy, hiện tại xem ra hắn đã lo lắng vô cớ rồi.

Chân sư huynh đã dám mở miệng, chỉ sợ người ta đã sớm tính trước a.

Thế nhưng mà nghĩ tới việc Cơ Tam công tử không ngờ lại có thời gian lĩnh ngộ còn ít hơn thiên tài kiếm đạo như hắn.

Trong lòng Chu Diễn sinh ra cảm giác nguy cơ nồng đậm.

Hắn cảm thấy sau lưng như có một cái roi quật vào lưng hắn, khiến cho hắn cảm giác nếu như mình không cố gắng, chỉ sợ sẽ rớt ở phía sau.

Ngoài Lưu Ly vương tháp, bảy đại đế cũng chú ý tới biến hóa bên trong.

Khi bọn họ phát hiện ra thậm chí có sáu người thông qua tấm Lưu Ly bia thứ sáu, hiện trường bên ngoài không khỏi thổn thức.

Phải biết rằng, bảy đại đế đang ngồi trừ Khổng Tước đại đế và Tu La đại đế ra, những đại đế khác lúc trước ngay cả tấm Lưu Ly bia thứ sáu cũng không có thông qua được.

Tuy rằng mỗi một lần tiến vào Lưu Ly vương tháp, nội dung của mỗi một tấm Lưu Ly bia đều không giống nhau, nhưng mà nội dung không giống, độ khó không sai biệt lắm là bao.

Lúc này, thậm chí có sáu người tìm hiểu thành công tấm Lưu Ly bia thứ sáu, đây không thể nghi ngờ là thu hoạch cực lớn.

Số hai mươi mốt ngày là ai?Trảm Không đại đế nhất thời không nhớ nổi người có số thứ tự hai mốt là thiên tài dưới trướng đại đế nào.

Số hai mươi mốt?Trấn Nhạc đại đế chợt nhớ tới thiên tài Cốc Trấn Sơn dưới trướng mình, lúc trước không phải hắn xếp thứ hai mươi mốt sao?Sắc mặt Trấn Nhạc đại đế có chút quái dị, cười khổ nói: Số hai mươi mốt này, là đệ tử Bàn Long đại phiệt, Cơ lão tam kia a.

Lời này lập tức nhắc nhở những đại đế khác, biểu lộ vô cùng cổ quái.

Cơ lão tam của Bàn Long đại phiệt, tiểu tử kia bổn đế có ấn tượng, sao bổn đế luôn nghe người ta nói tính cách của hắn có chút lỗ mãng? Có thể tìm hiểu tấm Lưu Ly bia thứ sáu, không phải tiểu tử này luôn giả heo ăn thịt hổ từ trước tới giờ đó chứ? Vô cùng có khả năng, cho dù là thiên tài top mười trong Thiếu chủ bảng cũng chưa chắc đã tham ngộ được tấm Lưu Ly bia thứ saus.

Tiểu tử này không ngờ chỉ mất hai mươi ngày đã hoàn thành tìm hiểu.

Ngộ tính và biểu hiện thậm chí còn vượt qua tứ đại thiên tài bài danh top đầu trong Thiếu chủ bảng.

Chậc chậc, ngay cả Lý Kiến Thành và Chu Diễn và thiên tài như Thủy Như Thiên cũng bị hắn áp chế.

Tiểu tử Bàn Long đại phiệt này muốn bỗng nhiên nổi tiếng sao/Bảy đại đế lần này thực sự khiếp sợ, trước đó biểu hiện điên cuồng của Giang Trầη bọn họ đã chứng kiến nhiều.

Cũng dần dần chết lặng, đã sớm tiếp nhận sự thật thiên phú võ đạo của Giang Trầη siêu việt những người khác.

Thế nhưng mà đột nhiên lại xuất hiện một Cơ Tam công tử, vị này chính là đệ tử đại phiệt, địa vị và thân phận so với những thiếu chủ khác còn thấp hơn một đoạn.

Hắn xuất hiện ở chủ tháp Lưu Ly vương tháp cũng rất đột ngột, hôm nay không ngờ lại tìm hiểu được tấm Lưu Ly bia thứ sáu, chuyện này như thế nào không khiến cho tất cả mọi người giật mình cơ chứ? Khổng Tước đạo huynh, Khổng Tước nhất mạch của huynh cũng quá nghịch thiên a.

Bằng không chúng ta thương lượng một chút, để cho Cơ Lão tam này cho tiểu đệ đi.

.

.

Khổng Tước đạo huynh, Trảm Không nhất mạch của ta nhân tài tàn lụi, nếu không huynh nhường Cơ lão tam này cho Trảm Không nhất mạch của ta a.

Khổng Tước đại đế cười nói: Chư vị, Bàn Long đại phiệt tuy rằng là thuộc nhất mạch của Khổng Tước thánh sơn chúng ta.

Nhưng mà cuối cùng vẫn là thế lực thế tục, ta cũng không thể can thiệp quá nhiều.

Kỳ thực trong lòng Khổng Tước đại đế cũng đang khiếp sợ không thôi.

Hắn từng tiến vào Lưu Ly vương tháp, biết rõ độ khó của tấm Lưu Ly bia thứ sáu cũng không phải là thứ mà đệ tử đại phiệt có thể hoàn thành.

Nếu như nói đệ tử đại phiệt có thể tìm hiểu được tấm Lưu Ly bia thứ sáu thì tuyệt đối là kỳ tích.

Trong mắt Khổng Tước đại đế, tuy rằng lần này thiên tài xuất hiện lớp lớp, là cảnh tượng phồn vinh nhất trong ba ngàn năm trở lại đây.

Nhưng mà hắn tuyệt đối không ngờ tới, một đệ tử đại phiệt không ngờ lại xuất chúng như vậy.

Chẳng lẽ nói, người tiếp xúc với tiểu tử Giang Trầη kia đều lây sự ưu tú của hắn sao?Trong lòng Khổng Tước đại đế cười khổ.

Đối với việc mình có thể giữ lại Giang Trầη, hắn rất hài lòng.

Mà bây giờ hắn còn hài lòng hơn nữa.

Còn có rất nhiều chờ mong.

Giang Trầη xuất sắc, thế nhưng còn có thể khiến cho người bên cạnh hắn cũng xuất sắc.

Loại biến hóa này không thể nghi ngờ là thứ Khổng Tước đại đế muốn thấy nhất.

Chuyện trong Lưu Ly vương tháp, ngay cả Bàn Long đại phiệt cũng không có tư cách tham gia.

Chỉ có bảy đại đế và dòng chính của bọn họ mới có tư cách quan sát ở trong Lưu Ly vương tháp, nhưng mà không nhìn được tình huống chính thức, chỉ có thể nhìn ra một ít chi tiết từ trong thành tích phản hồi tới chỗ bọn họ mà thôi.

Nhưng mà Khổng Tước đại đế cũng nhanh chóng đem tin tức này nói cho bên Bàn Long đại phiệt.

Phiệt chủ Bàn Long đại phiệt hiện tại ru ru ở trong phủ, cơ hồ không bước ra khỏi phủ.

Tuy rằng lần trước Giang Trầη thi triển ngũ hành độ dương thuật cho hắn, nhưng mà môn thần thông này cũng chỉ có thể bảo vệ hắn năm ba năm mà thôi.

Mà theo thời gian trôi qua từng ngày, phiệt chủ Bàn Long đại phiệt cũng sống trong lo sợ từng ngày.

Đột nhiên hắn thu được một tấm phù truyền âm, nhìn thời gian, phiệt chủ Bàn Long đại phiệt cười khổ một tiếng: Vừa tròn nửa năm trôi qua, hẳn lão Tam đã từ chủ tháp Lưu Ly vương tháp đi ra a.

Nghĩ tới đây phiệt chủ Bàn Long đại phiệt mở tấm phù truyền âm ra, sau khi xem xét, khuôn mặt của phiệt chủ Bàn Long đại phiệt lập tức đặc sắc, hai tròng mắt cơ hồ lòi ra, nói: Cái gì? Lão tam tìm hiểu được tấm Lưu Ly bia thứ sáu? Trở thành một trong sáu thiên tài tìm hiểu được tấm Lưu Ly bia thứ sáu?Phiệt chủ Bàn Long đại phiệt cơ hồ cho rằng mình nhìn nhầm, hai tay dụi dụi mắt, sau khi xác định mình không có nhìn nhầm, hơn nữa truyền âm phù này là do Khổng Tước đại đế bệ hạ tự mình đưa tới.

Trong lúc nhất thời bàn tay già nua giống như cây gỗ khô của phiệt chủ Bàn Long đại phiệt run run.

Lão tam, lão tam.

.

.

Ngươi quả thực đã khiến cho lão phu kinh hỉ a.

Trong phòng của mình, phiệt chủ Bàn Long đại phiệt không cần lo lắng tới việc mình phát tiết cảm xúc bị người ta nhìn thấy.

Trước đó chiến đấu bài danh Thiếu chủ bảng, Cơ Tam công tử rõ ràng có cơ hội khiêu chiến, thế nhưng hắn lại không có khởi xướng khiêu chiến, mà lựa chọn buông bỏ.

Giờ phút đó, phiệt chủ Bàn Long đại phiệt cũng hoài nghi liệu có phải trên phương diện ý chí Cơ Tam công tử có phải thiếu chút gì đó hay không?Nhưng khi Cơ Tam công tử dùng giọng chắc chắn nói cho hắn biết, một ngày nào đó nhất định sẽ cho hắn phải nhìn Cơ Tam công tử với con mắt khác.

Mà tất cả chuyện xảy ra trong Lưu Ly vương tháp, không thể nghi ngờ là sự chứng minh tốt nhất của Cơ Tam công tử đối với phiệt chủ là hắn.

Chỉ có sáu thiên tài tìm hiểu được tấm Lưu Ly bia thứ sáu, chuyện này ý nghĩa thế nào? Ý nghĩa là Cơ Tam công tử đã tiến thân vào top sáu Thiếu chủ bảng.

Mặc kệ bài danh Thiếu chủ bảng trước đó thế nào, nhưng mà sau khi tiến vào Lưu Ly vương tháp, tựa như sắt thép được rèn giũa, luyện hóa vậy.

Ai là sắt thép, chỉ trong lò luyện Lưu Ly vương tháp này mới có thể thể hiện được hoàn mỹ.

Mà Cơ Tam công tử không thể nghi ngờ đã chịu đựng được sự luyện hóa, khảo nghiệm của Lưu Ly vương tháp.

Tìm hiểu tấm Lưu Ly bia thứ sáu, khiến cho Cơ Tam công tử lại có thêm thời gian sáu tháng.

Mà Giang Trầη cũng có thêm sáu tháng, hơn nữa vốn bản thân hắn có thời gian hai năm trong Lưu Ly vương tháp.

Thời gian thoáng cái vô cùng sung túc.

Mà vốn những thiên tài cùng khu với Cơ Tam công tử, những thiên tài trong Thiếu chủ bảng kia đại bộ phận đã dùng hết thời gian, rời khỏi Lưu Ly vương tháp.

Bây giờ thiên tài có thể ở lại Lưu Ly vương tháp, hoặc là đạt được phần thưởng thời gian, hoặc là thời gian ban đầu chừng một năm.

Mấy thiên tài đỉnh cấp của Thiếu Chủ bảng tìm hiểu tấm Lưu Ly bia thứ sáu, sau khi tìm hiểu đều tạm thời không có ý định tiếp tục khiêu chiến.

Trừ Lý Kiến Thành bế quan tu luyện ra, ba người khác đều quyết định đi hai đại bí cảnh khác nhìn qua một chút.

Dù sao bọn họ ở nơi này trừ tu luyện ra, cũng không có khả năng tiếp tục khiêu chiến tấm Lưu Ly bia thứ bảy.

Bởi vì bọn họ biết, nếu như trước khi không có một chút thu hoạch mới, nếu như bọn họ khiêu chiến tấm Lưu Ly bia thứ bảy mà nói, chỉ có là bi kịch mà thôi.

Cho nên bọn họ đi tới hai đại bí cảnh khác tìm linh cảm.

Lần này ba đại bí cảnh đều mở ra, bọn họ cảm thấy nhất định là c có nguyên nhân.

Có lẽ từ trong đại bí cảnh khác, có thể sẽ tìm thấy thu hoạch thậm chí là kỳ ngộ, trợ giúp bọn họ đột phá tấm Lưu Ly bia thứ bảy.

Thậm chí là trùng kích tấm Lưu Ly bia thứ tám, có thể hoàn thành bước mà năm đó Khổng Tước đại đế không có hoàn thành được.

Tuy rằng người trẻ tuổi cũng biết Khổng Tước đại đế là đệ nhất nhân trong ba bốn ngàn năm qua của Lưu Ly vương tháp, thế nhưng người trẻ tuổi vĩnh viễn không thiếu tự tin, sâu trong lòng bọn họ khó tránh khỏi có chút suy nghĩ, tưởng tượng mình là kỳ tài ngút trời, là thiên tài ứng với đại thế thiên địa mà sinh, vượt qua Khổng Tước đại đế cũng không phải là chuyện không có khả năng.

Giang Trầη không có rời khỏi bí cảnh truyền thừa.

Hắn lựa chọn tiếp tục bế quan tu luyện, trước khi tìm hiểu tấm Lưu Ly bia thứ sáu, hắn bế quan tu luyện mấy tháng, thu hoạch vô cùng lớn.

Hắn quyết định thừa thắng xông lên, trùng kích Thánh Cảnh cửu trọng một chút.

Tìm hiểu tấm Lưu Ly bia thứ sáu, khu vực hiện tại của hắn, nồng độ linh lực rõ ràng đã vượt qua những địa phương trước đó.

Tu luyện ở nơi này, tu luyện một ngày có thể so sánh với tu luyện bên ngoài hai mươi ngày.

Giang Trầη quyết định, lần này cần phải thừa thắng xông lên, một lần hành động đột phá tới Thánh Cảnh cửu trọng.

Quyết định của Cơ Tam công tử cũng không sai biệt với Giang Trầη là bao, sau khi hắn tìm hiểu tấm Lưu Ly bia thứ sáu, tự tin cũng tăng lên nhiều, hơn nữa máu chân long không ngừng đề cao thân thể, thần thức hắn, khiến cho thân thể và thần thức hắn mỗi ng ày đều có biến hóa, không ngừng trùng kích cực hạn võ đạo của hắn.

Bất tri bất giác trong cơ thể hắn dâng lên một cỗ lực lượng triệu hoán cường đại, triệu hoán hắn ra trùng kích cảnh giới Hoàng cảnh.

Cơ Tam công tử đứng ở Thánh Cảnh cửu trọng đỉnh phong, bán bộ Hoàng cảnh đã có một thời gian rất dài.

Từ trước tới nay hắn đều tìm cơ hội đột phá Hoàng cảnh, nhưng mà cơ hội này cũng không phải dễ tìm như vậy.

Mấy năm qua, tu vi Cơ Tam công tử luôn kẹt ở chỗ cổ chai này.

Nhưng mà máu Chân long có lực tạo hóa vĩ đại, giống như một thanh chùy lớn, trực tiếp gõ nát bấy nút cổ chai này, thoáng cái nâng tiềm lực võ đạo của hắn cao tới mức mà bản thân hắn cũng không có cách nào đánh giá được.

Cũng bởi vậy, linh cảm đột phá cảnh giới Hoàng cảnh đang không ngừng phát ra triệu hoán khẩn cẩn với hắn.

Cơ Tam công tử biết rõ, hắn phải bế quan, nắm bắt cơ hội này.

Bước ra một bước này, hắn sẽ triệt để bước vào cảnh giới Hoàng cảnh, từ nay về sau tung cánh.

Ở thế giới này Thánh Cảnh chỉ là một bước đệm trên con đường võ đạo.

Mà Hoàng cảnh mới chính thức là tầng thứ cao, mới có tư cách trùng kích lên đỉnh phong.

Hoàng cảnh vẫn là cảnh giới được mọi người công nhận là cường giả chính thức.

Nếu như không có cách nào đột phá Hoàng cảnh, như vậy sẽ không có cách nào được coi là cao thủ đỉnh cấp.

Cơ Tam công tử đối với việc trùng kích Hoàng cảnh của mình không có mất đi sự tin tưởng.

chỉ là nếu như đột phá Hoàng cảnh lúc còn trẻ sẽ quyết định thành tựu võ đạo ngày sau của hắn, quyết định tiến độ võ đạo của hắn.

Mà máu Chân long, hoàn toàn có thể đánh vỡ tiết tấu này, đưa hắn trực tiếp tiến vào trong thế giới võ đạo, khiến cho kiến thức, cảnh giới võ đạo của hắn hoàn toàn được tăng lên vài cấp độ.

Vốn nút cổ chai võ đạo mà hắn cảm thấy khó khăn lại ầm ầm bị đập nát.

Có huyết mạch Chân long thức tỉnh, quá trình đột phá Hoàng cảnh của Cơ Tam công tử so với trong tưởng tượng của hắn còn đơn giản hơn rất nhiều, vốn hắn tưởng rằng phải mất bốn tháng.

Thế nhưng kết quả, quá trình này chỉ mất có hai tháng.

Hơn nữa thời gian hai tháng này không đơn thuần là dùng vào đột phá, còn khiến cho cảnh giới Hoàng cảnh của hắn được củng cố vững chắc, các loại vũ kỹ chưa hoàn toàn được dung hợp lúc này được đề thăng, dung hợp.

KHông thể tưởng tượng được Cơ lão tam ta lại có thể đột phá Hoàng cảnh trước bốn mươi tuổi.

Ha ha, thiên tài dòng chính của đại đế không nói, đệ tử đại phiệt ba ngàn năm năm, ta là đệ nhất nhân a.

Nếu nói Cơ Tam công tử không có một chút đắc ý, đó là giả.

Hắn biết rõ, theo mình đột phá Hoàng cảnh, Bàn Long đại phiệt tất sẽ theo nước lên thì thuyền lên, hy vọng trở thành đại đế thứ tám của Lưu Ly vương tháp không thể nghi ngờ sẽ tăng lên nhiều.

Hiện tại chờ Tùng Hạc đan của Giang Trầη huynh đệ, chỉ cần phiệt chủ có thể kéo dài thọ nguyên ngàn năm, người nhất định có thể đột phá tới Đế cảnh, trở thành đại đế kế tiếp.

Đến lúc đó ta lại ngang trời quật khởi, Bàn Long đại phiệt thăng cấp thành đại đế thứ tám, danh chính ngôn thuận, dù ai cũng không có cách nào ngăn cản.

Đột nhiên tâm tình của Cơ Tam công tử rộng mở, trước kia giằng co vì thân phận truyền thừa của Bàn Long đại phiệt, hiện tại ngẫm lại chính bản thân hắn cũng cảm thấy rất ngây thơ, buồn cười.

Dùng tâm tình của hắn hiện tại, chỉ là truyền thừa của đại phiệt đã hoàn toàn kong có cách nào nhấc lên gợn sóng trong lòng hắn.

Hiện tại tầm mắt của hắn là thế lực đại đế thứ tám, là mục tiêu xa hơn lúc trước rất nhiều.

Mà tất cả đám người trẻ tuổi của Bàn Long đại phiệt, trừ hắn ra, những người khác căn bản không có cách nào trợ giúp Bàn Long đại phiệt hoàn thành nghiệp lớn này.

Máu Chân long đưa cho Cơ Tam công tử không chỉ đơn thuần là lực lượng huyết mạch thức tỉnh, cũng không đơn thuần là tăng lên thực lực, cũng khiến cho tầm mắt của hắn tăng lên.

Tìm hiểu tấm Lưu Ly bia thứ sáu, Cơ Tam công tử nhận được ban thưởng sáu tháng thời gian, đột phá Hoàng cảnh dùng hai tháng.

Tính toáng thời gian, ít nhất hắn còn có thể ở lại đây ba bốn tháng.

Cho nên Cơ Tam công tử quyết định tiếp tục củng cổ cảnh giới võ đạo của mình, để cho cảnh giới Hoàng cảnh của mình củng cố thêm một phen.

Máu tươi Chân long mang tới huyết mạch thức tỉnh, khiến cho lĩnh vực Hoàng cảnh trời sinh của hắn cường đại hơn so với người khác.

Tuy rằng hiện tại hắn mới chỉ là Hoàng cảnh nhất trọng, thế nhưng hắn có được máu Chân long, tạo thành lĩnh vực huyết mạch, so với cường giả Hoàng cảnh tam trọng bình thường cũng không chênh lệch chút nào.

Chuyện này khiến cho Cơ Tam công tử càng thêm phấn chấn, hận không thể lập tức đi trùng kích tấm Lưu Ly bia thứ bảy.

Không vội, không vội.

Trên phương diện tâm cảnh ta vẫn tu luyện không đủ, so với Giang Trầη huynh đệ vẫn còn chênh lệch một mảng lớn a.

Có đôi khi Cơ Tam công tử thực sự rất bội phục Giang Trầη, thiên tài như vậy lại có thể bảo trì bình thản, nhất cử nhất động đều vô cùng khoan thai.

Xem ra ta cần phải học tập hắn rất nhiều.

Cơ Tam công tử khẽ than một tiếng, tiếp tục tu luyện.

Khác với Cơ Tam công tử đột phá Hoàng cảnh, giờ phút này Giang Trầη đang toàn lực trùng kích Thánh Cảnh cửu trọng.

Hắn cũng không vội vàng cầu thành, cả quá trình cũng không có bất kỳ hành động điên cuồng nào.

Giống như cẩn thận thăm dò, chậm rãi, giống như đang nấu một nồi súp vậy.

Giang Trầη rất rõ ràng, thể xác của hắn hiện tại có khởi điểm quá thấp.

Từ sau khi hắn chuyển sinh, thân thể này tuy rằng đã trải qua rất nhiều lần cải tạo, thế nhưng nội tình từ nhỏ vô cùng yếu kém, điểm này không có cách nào phủ nhận.

Hiện tại hắn tu luyện nhanh như vậy, vì truy cầu tốc độ nhiều khi cũng buông tha cho một ít lựa chọn đánh vững căn cơ.

Thừa dịp hiện tại thời gian đầy đủ, Giang Trầη quyết định trước tiên nên củng cố trụ cột một phen, trùng kích Thánh Cảnh cửu trọng, đây mới là bước mấu chốt nhất.

Bước ra một bước này, bước kế tiếp hắn phải đối mặt chính là Hoàng cảnh.

Từ Thánh Cảnh cửu trọng tới Hoàng cảnh, khoảng cách vô cùng lớn.

Nhưng không phải mỗi người đều phải bước qua cái địa điểm bán bộ Hoàng cảnh này.

Cái gọi là bán bộ Hoàng cảnh, kỳ thực chính là Thánh Cảnh cửu trọng đỉnh phong.

Sở dĩ khi Giang Trầη trùng kích Thánh Cảnh cửu trọng chậm rãi như vậy, là hắn muốn làm cho trụ cột mình vững chắc, đánh xuống trụ cột kiên cố, chuẩn bị cho thời điểm trùng kích Hoàng cảnh.

Giang Trầη biết rõ một ít di chứng của mình, trong vòng mười năm, từ Chân Khí cảnh tu luyện tới gần Thánh Cảnh cửu trọng như hôm nay.

Khoảng cách này rất lớn, mà thời gian lại rất ngắn, ngắn tới mức cơ hồ không thể tưởng tượng được.

Cho nên lúc này Giang Trầη định chậm rãi chịu đựng, trước tiên bổ sung những trụ cột còn thiếu, triệt để bổ sung lại.

Đoạn đường này mặc dù tốc độ đột phá của ta mặc dù nhanh, thế nhưng kỳ thực trụ cột cũng không tính quá kém.

Bởi vì khi ta đột phá Linh cảnh, có dùng Ngũ Long Khai Thiên đan, khiến cho trụ cột của ta vững chắc hơn những người khác.

Đáng tiếc, ta ở phương diện thuộc tính THổ, từ trước tới nay không có tìm được một món bảo vật nào.

Kim có Nguyên Từ kim sơn, Mộc có Mộc Linh chi tuyền và Thái Nhất ngọc đằng, thủy hỏa có Băng Hỏa yêu liên.

Khuyết điểm duy nhất chính là phương diện thuộc tính thổ.

Nếu như có thể bổ sung phương diện này, vậy ngũ hành của ta được đầy đủ, khi tiến vào Hoàng cảnh cũng có thể làm chơi ăn thật.

Giang Trầη hiểu rõ, tiến va fo Hoàng cảnh, cường giả giao chiến chính là va chạm lĩnh vực.

Độ mạnh yếu của lĩnh vực Hoàng cảnh ở chỗ, trước khi bước vào Hoàng cảnh, nội tình trụ cột của ngươi có vững chắc hay không, nội tình bản thân ngươi có thâm hậu hay không.

Rất nhiều cường giả dựa vào đan dược và một ít thủ đoạn đột phá Hoàng cảnh, tuyệt đối không thể nào so sánh với cường giả tự tu luyện tới Hoàng cảnh.

Ngũ hành đầy đủ, ngũ mạch kiêm tu, tạo thành ngũ hành luân hồi, loại lực lượng lĩnh vực này tuyệt đối hiếm thấy.

Trên điểm này Giang Trầη vô cùng tự tin.

Cho dù là bảy đại đế của Lưu Ly vương thành cũng không có khả năng ngũ mạch kiêm tu, cũng không có khả năng ngũ hành đầy đủ.

Bởi vì đại bộ phận thiên tài võ đạo, bản thân không chuẩn bị trụ cột ngũ hành kiêm tu.

Nhất là những thiên tài khi sinh ra đã có thân thể tiên thiên cường đại, càng là như vậy.

Trừ phi là thân thể tiên thiên có toàn bộ năm loại thuộc tính.

Loại thiên tài này ở vị diện bình thường rất ít xuất hiện, một vạn năm cũng khó tìm được một người.

Mà thiên tài có thân thể tiên thiên nhị mạch, tất sẽ không quan tâm tới mấy mạch khác, toàn thành cục diện không đầy dủ.

Từ khi Giang Trầη tu luyện tới nay, ưu thế lớn nhất kỳ thực chính là ngũ mạch kiêm tu.

Loại ưu thế này trước Hoàng cảnh kỳ thực không quá rõ ràng.

Nhưng mà sau khi đột phá Hoàng cảnh, loại ưu thế này sẽ từ từ thể hiện ra.

Thứ tiếc nuối duy nhất của Giang Trầη chính là thuộc tính thổ không có bảo vật như bốn thuộc tính còn lại.

Ngũ Sắc Thần Quang kiếm mà Khổng Tước đại đế ban cho Giang Trầη hiển nhiên có thâm ý này.

Bởi vì Khổng Tước đại đế trời sinh là thiên tài ngũ mạch kiêm tu, hắn ưa thích Giang Trầη, thưởng thức Giang Trầη, nguyên nhân lớn nhất cũng là bởi vì hắn phát hiện ra được Giang Trầη là thiên tài ngũ mạch kiêm tu.

Có lẽ trước khi đột phá Hoàng cảnh, ta nên đi ra ngoài một chút.

Đột nhiên Giang Trầη cảm thấy, hắn chưa hẳn nhất định phải ở trong Lưu Ly vương tháp thừa thắng xông lên trùng kích Hoàng cảnh.

Dùng thời gian dừng lại của hắn ở trong Lưu Ly vương tháp, trùng kích Hoàng cảnh cũng không phải là không có khả năng.

Vốn hắn có thời gian hai năm, hơn nữa liên tục tìm hiểu ba tấm Lưu Ly bia, tích lũy lại thoáng cái tăng lên được mười tháng.

kế tiếp, Giang Trầη tự tin mình có thể tiếp tục tham ngộ Lưu Ly bia, ít nhất, tấm Lưu Ly bia thứ bảy, Giang Trầη cảm thấy mình nhất định có nắm chắc.

Nếu như tìm hiểu được tấm Lưu Ly bia thứ bảy, như vậy lại có thêm khoảng thời gian là một năm.

Tích lũy như vậy, ít nhất có thể ở lại trong này ba năm.

Một ngày bên trong có thể so với hai mươi ngày bên ngoài, như vậy ở trong này ba năm, cũng tương đương với bên ngoài sáu mươi năm.

Ta từ Chân Khí cảnh tam trọng đột phá tới Thánh Cảnh bát trọng, bất quá chỉ mất mười năm, thậm chí không tới mười năm.

Từ Thánh Cảnh cửu trọng đột phá tới Hoàng cảnh, sáu mươi năm tuyệt đối là đầy đủ.

Một chút tự tin đó Giang Trầη vẫn có.

Có lẽ Hoàng cảnh đối với người khác mà nói là một đạo khảm vô cùng khó vượt qua, thế nhưng đối với Giang Trầη mà nói, Hoàng cảnh cũng không tính là một chướng ngại đáng sợ gì cả.

Dù sao dùng tầm mắt kiếp trước của hắn, không biết có bao nhiêu biện pháp có thể đột phá Hoàng cảnh.

Chứ đừng nói là kiếp này hắn còn nhiều át chủ bài có thể dùng như vậy.

Giang Trầη cân nhắc liên tục, vẫn cảm thấy hiện tại một hơi đột phá Hoàng cảnh, chưa chắc đã là chuyện tốt.

Trong ngũ hành, ở phương diện thuộc tính thổ còn có chút khuyết điểm.

Hiện tại tiến vào Hoàng cảnh, nhìn như phong quang, kỳ thực được không bù mất.

Nếu như có thể bù đắp khuyết điểm này, đột phá Hoàng cảnh, có thể khiến ta sau khi tiến vào Hoàng cảnh, không còn một chút khuyết điểm nhỏ nhặt nào nữa.

Nghĩ tới nghĩ lui, Giang Trầη vẫn cảm thấy lúc này vọt tới Thánh Cảnh cửu trọng đỉnh phong là được, không cần phải một hơi đi trùng kích Hoàng cảnh.

Đương nhiên, Lưu Ly vương tháp chỉ có thể đi vào một lần, nếu như hiện tại đã đi ra ngoài, không thể đi vào nữa.

Giang Trầη không muốn buông tha việc tìm kiếm trong Lưu Ly vương tháp, hắn cũng biết, chỉ sợ Khổng Tước đại đế cũng ôm chờ mong cực lớn đối với hắn.

Nếu như hiện tại hắn đi ra n goài, Khổng Tước đại đế có lẽ sẽ thất vọng.

Cũng không thể buông tha cho Lưu Ly vương tháp, nếu như đi ra ngoài rồi tiến vào tiếp.

Như vậy biện pháp duy nhất chính là phải tìm hiểu toàn bộ chín tấm Lưu Ly bia, đạt được cơ hội tiến vào Lục cung truyền thừa.

Giang Trầη nhớ rõ, chỉ cần tìm hiểu chín tấm Lưu Ly bia là có thể tiến vào lục cung truyền thừa.

Mà tiến vào lục cung truyền thừa, mỗi một cung hắn cũng có một lần cơ hội thất bại.

Cũng có thể nói là, nếu như hắn đột phá chín tấm Lưu Ly bia, đạt được cơ hội tiến vào lục cung truyền thừa.

Dù cho rời khỏi Lưu Ly vương tháp, ngày sau cũng có cơ hội lần nữa tiến vào.

Đương nhiên tuổi phải dưới sáu mươi.

Thiết kế của Lưu Ly vương tháp vô cùng nghiêm ngặt, ngoài sáu mươi tuổi, tuyệt đối không thể tiến vào.

Một khi người vượt qua sáu mươi tuổi tiến vào, mặc kệ là nguyên nhân gì, cũng có thể bị cấm chế cường đại của Lưu Ly vương tháp công kích chết.

Đương nhiên nếu như trước sáu mươi tuổi mà ngươi tiến vào thì có thể.

Được, chín tấm Lưu Ly bia, vô luận thế nào ta cũng phải chinh phục nó.

Nhìn xem lục cung truyền thừa kia rốt cuộc là thứ gì.

Sau khi Giang Trầη định ra mục tiêu, trong lòng không còn tạp niệm, lần nữa bắt đầu toàn lực chạy nướt rút.

Lại ba tháng qua đi, trong cơ thể Giang Trầη có một cỗ nhiệt lưu cường đại trực tiếp xông lên khí hải, sau đó, toàn thân giống như chạm phải điện, một dòng nước ấm lập tức truyền khắp toàn thân hắn.

Thánh Cảnh cửu trọng.

.

.

Giang Trầη mở mắt ra, nặng nề thở ra một ngụm trọc khí.

Lần này trùng kích Thánh Cảnh cửu trọng, Giang Trầη dùng khoảng chừng nửa năm.

Vốn, hắn có thể hoàn thành trong ba tháng, nhưng mà hắn lại dùng trọn vẹn nửa năm.

Chớ xem thường thời gian nửa năm này, tu luyện ở nơi này, một ngày có thể so với hai mươi ngày bên ngoài.

Thời gian nửa năm, cũng tương đương với thời gian mười năm bên ngoài.

Đương nhiên, nếu như không phải Giang Trầη muốn bù đắp những thiếu sót trước kia khi nhanh chóng đột phá, trên thực tế Giang Trầη không cần hao phí thời gian hơn nữa năm như vậy.

Nhưng mà Giang Trầη cũng không có hối hận, thời gian nửa năm này, hắn cảm thấy phí rất đáng.

Vốn đột phá nhanh chóng, hắn còn lo lắng căn cơ bất ổn, thế nhưng dưới nửa năm khổ cực này, hắn đem tất cả tai họa có khả năng xảy ra loại bỏ, bổ sung thiếu sót, làm cho căn cơ hắn vô cùng vững chắc.

Thời gian nửa năm trôi qua, trong Lưu Ly vương tháp này cũng không còn quá nhiều người.

Giang Trầη đi vào trong lĩnh vực của mình, giờ phút này những người trong bí cảnh truyền thừa cũng không còn có mấy người.

Những người khác hoặc đã bị đá ra, hoặc là giờ phút này đã ở trong những bí cảnh khác.

Người ở lại bí cảnh truyền thừa, trừ Giang Trầη ra, cũng chỉ còn lại ba bốn người mà thôi.

Giờ phút này, dưới tấm Lưu Ly bia thứ bảy có ba người tụ tập, bọn họ đứng trước Lưu Ly bia, chỉ trỏ, dường như đang nói gì đó.

Ba người này nhìn thấy Giang Trầη đi tới, cũng gật đầu với Giang Trầη.

Trong đó còn có một người nhiệt tình hô: Chân thiếu chủ, lần này bế quan lâu vậy a, hẳn lại có đột phá đúng không?Giang Trầη khẽ gật đầu, xem như đáp lại, lại hỏi: Ba vị đạo hữu sao lại bồi hồi trước tấm Lưu Ly bia này mà không đi khiêu chiến?Tên thiên tài chào hỏi Giang Trầη có bài danh thứ chín ở Thiếu chủ bảng, so với Giang Trầη còn thấp hơn một vị trí.

Giang Trầη nhớ rõ, người này thuộc nhất mạch của Niêm Hoa đại đế, tên gọi là Trương Mặc Hoành.

Còn có hai người, trong đó có một người xếp ở vị trí thứ bảy, một người xếp ở vị trí thứ sáu.

Đều là thiên tài trong khu thứ nhất.

Nhưng mà hai người này dường như cảm giác bài danh của mình cao hơn Giang Trầη, cho nên thái độ không có nhiệt tình như vậy.

Dường như sợ mình nhiệt tình quá sẽ khiến cho bọn hắn mất mặt.

Ngược lại Trương Mặc Hoành kia cười khổ rồi nói: Chân huynh, Trương mỗ ta tự mình biết mình, từ đầu tới giờ ta còn chưa tìm hiểu tấm Lưu Ly bia thứ sáu chứ đừng nói là tấm Lưu Ly bia thứ bảy.

Nếu như không phải trước kia tìm hiểu tấm Lưu Ly bia thứ năm và thứ tư, thời gian hai năm của chúng ta cũng đã tới kỳ hạn.

Lần này nghe nói thiếu chủ Lý Kiến Thành dưới trướng Tu La đại đế muốn khiêu chiến tấm Lưu Ly bia thứ bảy, cho nên trước khi chúng ta bị đá ra ngoài, muốn nhìn xem Lý Kiến Thành có thể đột phá tấm Lưu Ly bia thứ bảy hay không?Tâm tư hai người kia dường như cũng giống vậy, ngay cả tấm Lưu Ly bia thứ sáu bọn họ cũng không có tìm hiểu, tự nhiên không có khả năng khiêu chiến tấm Lưu Ly bia thứ bảy.

Giang Trầη cười nói: Trùng hợp như vậy sao? Lý Kiến Thành muốn khiêu chiến? Hắn muốn trở thành đệ nhất nhân sao?Trương Mặc Hoành cười khổ nói: Đệ nhất nhân, người đầu tiên sao? Chỉ sợ hắn không làm nổi.

Giang Trầη sững sờ: Vì sao?Vẻ mặt Trương Mặc Hoành khoa trương, trừng mắt nhìn Giang Trầη: Ngươi không biết sao?Hai người khác cũng dùng vẻ mặt hoài ng hi nhìn Giang Trầη, hiển nhiên nhìn thấy phản ứng của Giang Trầη như vậy, bọn họ cũng cảm thấy có chút ngoài ý muốn.

Giang Trầη cười khổ nói: Ta luôn bế quan, bên ngoài xảy ra chuyện gì, ta hoàn toàn không biết gì cả a.

Trương Mặc Hoành thở dài nói: Vậy chẳng lẽ ngươi không biết đã có người tham ngộ tấm Lưu Ly bia thứ bảy sao?Trong lòng Giang Trầη giật thót hỏi: Ai? Ngươi thực sự không biết?Vẻ mặt Trương Mặc Hoành kinh ngạc, nhìn Giang Trầη từ trên xuống dưới, muốn nhìn xem hắn có phải làm bộ hay không.

Nhìn bộ dáng của Giang Trầη không giống như giả vờ, lúc này mới thở dài nói: Ngươi và Cơ Tam công tử không phải là huynh đệ sao? Chẳng lẽ trước khi hắn tìm hiểu tấm Lưu Ly bia thứ bảy không có nói cho ngươi biết?Giang Trầη thực sự không ngờ tới người đầu tiên muốn tham ngộ tấm Lưu Ly bia thứ bảy lại là Cơ Tam công tử, nghe chuyện này khiến cho hắn sững sờ.

Hắn lập tức cười nói: Tiểu từ này rất nóng vội a.

Trương Mặc Hoành kinh ngạc nói: Chân thiếu chủ, chẳng lẽ một chút bất ngờ ngươi cũng không thấy? Tại sao ta lại cảm thấy phản ứng ngươi có chút đặc biệt a?Giang Trầη nhún nhún vai nói: Cơ huynh gần đây thâm tàng bất lộ, các ngươi không hiểu hắn nhiều lắm.

Cho nên mới cảm thấy kỳ quái.

Ta sớm biết hắn có tiềm lực như vậy, cho nên cũng không có chút ngoài ý muốn nào.

Thâm tàng bất lộ?Trương Mặc Hoành và hai người khác nhìn nhau.

Nhắc tới bốn chữ này, nói Lý Kiến Thành, nói Thủy Như Thiên, nói Chu Diễn, có lẽ còn có thể nói được.

Thế nhưng đặt trên người Cơ lão tam, có phải có chút không quá phù hợp hay không?Hành vi của Cơ lão tam gần đây không câu nệ, so với bốn chữ thâm tàng bất lộ này dường như không quá hợp a.

Giang Trầη không để ý tới phản ứng của ba người này, hắn mỉm cười chắp tay nói: Ba vị, các người cứ việc tự tiện, ta có việc đi trước.

Nói xong, Giang Trầη trực tiếp đi tới tấm Lưu Ly bia thứ bảy.

Nhìn thấy Giang Trầη đi tới tấm Lưu Ly bia thứ bảy, ánh mắt ba người này vô cùng căng thẳng.

Hắn.

.

.

Hắn muốn làm gì vậy?Ba người trao đổi ánh mắt, đầu óc thoáng cái ông ông, giống như là mơ vậy.

Nhìn bộ dáng này, hẳn vị Chân thiếu chủ này cũng định đi khiêu chiến tấm Lưu Ly bia thứ bảy này.

Đây rốt cuộc là thế đạo nào a? Thiên tài dòng chính của bảy đại đế đến bây giờ còn chưa có ai dám tới khiêu chiến tấm Lưu Ly bia thứ bảy.

Ngược lại hai thiên tài thế tục chém giết tới Thiếu chru bảng lúc này lại là ngươi đầu tiên tới khiêu chiến tấm Lưu Ly bia thứ bảy.

Chuyện này không khỏi quá mức dọa người a.

Trong lúc nhất thời trong lòng ba người này ngổn ngang cảm xúc, nhưng mà chân giống như mọc rễ, căn bản không nhấc nổi chân lên được.

Một Cơ Tam công tử đã đủ biến thái, lại thêm một Chân thiếu chủ.

Thiếu chủ bảng của Lưu Ly vương tháp, thật sẽ sẽ biến hóa sao?Nói thật, Cơ Tam công tử đột phá tấm Lưu Ly bia thứ sáu rồi nhẹ nhàng rời khỏi, trước đó trên lôi đài lưu lại một truyền thuyết khiến cho mọi người sợ hãi thán phục.

Chuyện này đã khiến cho mọi người đàm luận mấy ngày, cho tới bây giờ mới thôi, mà còn chưa có cách nào tiếp nhận sự thực này, còn chưa có cách nào triệt để tiêu hóa.

Hiện tại Chân thiếu chủ này lại như vậy, quả thực khiến cho bọn họ cảm thấy đầu óc mình không đủ.

Đây là lúc hắc mã bộc phát sao?Tứ đại thiên tài mạnh nhất của Thiếu chủ bảng, đến bây giờ cũng chỉ có Lý Kiến Thành lộ ra chút tiếng gió, muốn tới khiêu chiến tấm Lưu Ly bia thứ bảy này.

Mà ba đại thiên tài khác đều đi bí cảnh khác rèn luyện, đoán chừng không tới gần sát thời gian, bọn họ cũng sẽ không đi khiêu chiến tấm Lưu Ly bia thứ bảy này.

Bởi vì ai cũng không có nắm chắc, ai cũng không muốn mạo hiểm đi khiêu chiến trước khi thời gian tới kỳ hạn.

Vạn nhất khiêu chiến thất bại, bị đá ra ngoài, chẳng phải sẽ lãng phí thời gian sao?Đối với hành động của Cơ Tam công tử, Giang Trầη cũng không cảm thấy có gì không ổn.

Hắn bế quan, Cơ Tam công tử cũng không có khả năng thông báo cho hắn.

Cho nên Giang Trầη cũng không biết Cơ Tam công tử lựa chọn khiêu chiến tấm Lưu Ly bia thứ bảy có gì không ổn.

Bởi vì Cơ Tam công tử khác với Giang Trầη, Cơ Tam công tử là thiên tài ở khu thứ ba, thời gian của hắn ở đây không còn thừa nhiều lắm, nếu như không phải có thời gian nửa năm thưởng của tấm Lưu Ly bia thứ sáu, hắn đã sớm rời khỏi nơi này rồi.

Cho nên hắn ta nắm bắt một chút thời gian cuối cùng, khiêu chiến tấm Lưu Ly bia thứ bả, cuối cùng còn thành công, chuyện này khiến cho từ tận đáy lòng Giang Trầη thầm cao hứng cho hắn.

Xem ra Cơ huynh dung hợp máu chân long đã tới mức vô cùng hoàn mỹ.

Ta đoán nhất định hắn đã thuận lợi đột phá Hoàng cảnh, lại thức tỉnh một bộ phận trí nhớ truyền thừa.

Chuyện này khiến cho nhận thức võ đạo và cảnh giới võ đạo của hắn đều được tăng lên mức hoàn mỹ, tìm hiểu tấm Lưu Ly bia thứ bảy tự nhiên có hy vọng.

Khiêu chiến tấm Lưu Ly bia thứ bảy thành công, Cơ Tam công tử lại nhận được thời gian một năm ban thưởng, chuyện này khiến cho Cơ Tam công tử lại có thể rèn luyện trong Lưu Ly vương tháp.

Vẫn là Cơ huynh có lý trí, hắn đã lựa chọn đi bí cảnh chiến đấu rèn luyện mình, tuyệt đối là chuyện tốt.

Trong bí cảnh truyền thừa, hắn đã lợi dụng thời gian một cách tốt nhất, hiện tại đột phá Hoàng cảnh, hắn muốn trong thời gian ngắn đột phá cũng là chuyện không có khả năng, cho nên còn không bằng từ trong thực chiến tìm linh cảm.

Đối với lựa chọn này của Cơ Tam công tử, Giang Trầη vô cùng tán thưởng.

Dù sao Cơ Tam công tử khác với hắn.

Giang Trầη không muốn đi tới mấy bí cảnh này, ở trong bí cảnh truyền thừa này không ngừng tìm hiểu, cũng không cần lo lắng việc không có linh cảm.

Có trí nhớ kiếp trước dự trữ, làm cho Giang Trầη có ưu thế và át chủ bài mà người khác hoàn toàn không thể chuẩn bị.

Cho dù hiện tại ngồi xuống, đối mặt với tấm Lưu Ly bia thứ bảy này, trong lòng Giang Trầη cũng không có nửa điểm khiếp đảm.

Hắn đã tính trước, chỉ cảm thấy tấm Lưu Ly bia này căn bản không thể nào sinh ra trở ngại với hắn.

Đây cũng không phải là tự tin mù quáng.

Nhưng mà theo đám người Trương Mặc Hoành thấy, Chân thiếu chủ này có chút càn rỡ, thô lỗ.

Ba người từ xa nhìn Giang Trầη ở dưới tấm Lưu Ly bia thứ bảy, trong mắt hiện lên ý tứ khác thường, hiển nhiên trong lòng đều hiếu kỳ, Chân thiếu chủ này liệu có thể làm được không.

Tấm Lưu Ly bia thứ bảy, thần thức Giang Trầη hóa thành một sợi tơ, bắn về phía Lưu Ly bia kia, lập tức kích hoạt tấm Lưu Ly bia thứ bảy.

Một đạo thanh âm lạnh nhạt truyền ra: Hoan nghênh tới khiêu chiến tấm Lưu Ly bia thứ bảy.

Tấm bia này gọi là Cổ Diễm chi bia, yêu cầu trong vòng một tháng thông qua khảo nghiệm của Cổ Diễm chi bia.

Cũng từ đó hấp thu được một hạt Cổ diễm chi tinh.

Cổ Diễm chi bia?Trong lòng Giang Trầη khẽ động, Cổ Diễm, đó là một lọa thiên hỏa, tự nhiên Giang Trầη đã nghe nói qua.

Cổ Diễm là một trong những loại hỏa chủng cổ xưa trên thế giới này.

Cổ Diễm chi bia này rốt cuộc có quan hệ gì với Cổ Diễm?Giang Trầη mang theo nghi hoặc như vậy, bắt đầu thử khảo nghiệm của tấm Lưu Ly bia thứ bảy.

Quả nhiên, Cổ Diễm chi bia này có quan hệ lớn với Cổ Diễm.

Trong tấm Lưu Ly bia thứ bảy này ẩn chứa lực lượng Cổ Diễm cường đại, tản ra uy năng Cổ Diễm, tiến hành rèn luyện thần thức đối với người khiêu chiến.

Đây là một loại khảo nghiệm, nhưng đồng thời cũng là một lần rèn luyện khó có được.

Một khi chống được một tháng, trải qua sự thiên chuy bách luyện của Cổ Diễm đối với thần thức, cảnh giới thần thức tuyệt đối sẽ tăng lên vài cấp độ.

Đương nhiên nếu như lại có thể hấp thu luyện hóa một hạt Cổ Diễm chi tinh, đây tuyệt đối là một cọc tạo hóa lớn.

Phải biết rằng một hạt Cổ Diễm chi tinh, một khi luyện hóa, không ngừng tu luyện mà nói, hoàn toàn có thể không ngừng lớn mạnh.

Tinh tinh chi hỏa, chậm rãi hình thành liệu nguyên chi thể.

Cổ Diễm này trong vô số Thiên hỏa trong Chư Thiên vị diện cũng có thể xếp trước ba mươi sáu tên, có thể nói là một loại thiên hỏa vô cùng đáng sợ.

Thời kỳ thượng cổ, một đạo Cổ Diễm phá hủy một tông mông, chuyện này cũng không phải chưa từng xảy ra qua.

Giang Trầη biết được tấm Lưu Ly bia thứ bảy này có quan hệ với Cổ Diễm, tự nhiên hắn không dám lãnh đạm.

Ngay từ đầu, Cổ Diễm chi bia này chỉ toát ra những đạo hỏa diễm nhàn nhạt, so với ánh nến cũng không to hơn nhiều lắm.

Nhưng mà cứ tiếp tục một tháng, nếu như ngưng tụ thành thực thể mà nói, cũng đủ tạo thành lực sát thương cực lớn.

Đối với Cổ Diễm Giang Trầη cũng không dám xem thường.

Thần thức rơi vào trên tấm Lưu Ly bia kia, để cho Cổ Diễm mạnh mẽ tiến hành rèn luyện đối với thần thức của hắn.

Bảy tám ngày đầu, Giang Trầη không có cảm nhận thấy bao nhiêu áp lực, bởi vì mấy ngày đầu này Cổ Diễm căn bản không có bao nhiêu chấn động.

Nhưng mà, dùng thần thức Giang Trầη, vẫn có thể cảm nhận được sự biến hóa vi diệu của Cổ Diễm.

Sức mạnh của Cổ Diễm chi bia này vô cùng lớn, từng bước một đang tiến hóa.

Chỉ là tốc độ tiến hóa vô cùng nhỏ.

Đến ngày thứ chín, Giang Trầη rõ ràng cảm giác được uy lực mà Cổ Diễm này phát ra đã trở nên cường đại, lực trùng kích đối với thần thức Giang Trầη cũng tăng lên ba bốn thành.

Mấy ngày hôm trước Cổ Diễm này chỉ là lớn hơn ánh nến một chút, mà hiện tại Cổ Diễm này đã lớn như đóa hoa sen vậy.

Ồ? Cổ Diễm bắt đầu tiến hóa.

Võ giả bình thường trước tấm Lưu Ly bia thứ bảy này chỉ sợ đã thỏa mãn với khảo nghiệm của Cổ Diễm này, thế nhưng Giang Trầη lại không giống.

Hắn luôn quan sát biến hóa của Cổ Diễm.

Tuy rằng trên phương diện hình thái Cổ Diễm không có biến hóa lớn, thế nhưng mà bên trong chấn động lại tràn ngập sự huyền ảo.

Cổ Diễm với tư cách là một đạo Thiên hỏa vô cùng nổi danh thời viễn cổ, tự nhiên có đặc tính kỳ lạ của mình.

Kỳ thực khảo nghiệm chủ yếu của tấm Lưu Ly bia này là làm thế nào khống chế đặc tính của Cổ Diễm.

Nếu như không nắm giữ đặc tính của Cổ Diễm, thì làm sao có thể hấp thu được một hạt Cổ Diễm chi tinh?Thần thức Giang Trầη theo hình thái của Cổ Diễm biến hóa, cũng đang không ngừng tăng lên, hoàn toàn chìm đắm trong ý cảnh mê người.

Cổ Diễm, thiên hỏa viễn cổ, trời sinh có linh khí, muốn hấp thu tinh hoa Cổ Diễm nói dễ vậy sao? Chỉ có biết linh tính của nó, thuận theo nó, tiến hành trao đổi với Cổ Diễm, chậm rãi hấp thu, dung hợp.

.

.

Giang Trầη đắm chìm trong ý cảnh này, hoàn toàn không cảm nhận được thời gian đang trôi qua.

Thời gian trôi qua từng phút từng giây.

Đến ngày thứ hai mươi tám, Cổ Diễm này đã vận hành tới hình thái chung cực, trên tấm Lưu Ly bia hoàn toàn đã có bộ dáng biển lửa ngập trời.

Thần thức Giang Trầη tựa như giao long đang đùa giỡn giữa biển khơi, thỏa thích vùng vẫy trong biển lửa, tìm kiếm hạt Cổ Diễm tinh hoa mà hắn muốn.

Trong thần thức của Giang Trầη bỗng nhiên có linh quang lóe lên.

Trong thức hải đột nhiên có một đạo cầu vồng màu đỏ bắn qua, trong thức hải tức thì có lực lượng cường đại tuôn ra, bắt lấy đạo cầu vồng này.

Chợt, cầu vồng này hóa thành một cái hạt nhỏ, cuốn vào trong thức hải, trở thành một bộ phận của thức hải Giang Trầη.

Giang Trầη thở nhẹ một hơi: Thành.

Cái hạt này giống như hỏa hạt, chính là Cổ Diễm tinh hoa mà hai mươi mấy ngày qua hắn đau khổ tìm kiếm.

Trên thực tế biển lửa hừng hực trên tấm Lưu Ly bia đều là do một hạt Cổ Diễm chi tinh này tạo ra.

Trên thực tế, trên tấm Lưu Ly bia này căn bản không có uy lực cường đại, to lớn như vậy.

nếu như là sức mạnh chính thức của Cổ Diễm, một khi thiêu đốt thành biển lửa hừng hực, tuyệt đối có thể hủy diệt nửa Lưu Ly vương thành.

Mà biển lửa hừng hực trên tấm Lưu Ly bia, chỉ bất quá là hình ảnh do Cổ Diễm chi tinh tạo ra mà thôi.

Mà mặc dù chỉ là hình ảnh, khảo nghiệm đối với thần thức cũng vô cùng lớn.

Đương nhiên, trừ khảo nghiệm, rèn luyện đối với thần thức ra, quan trọng hơn là năng lực nắm bắt.

Muốn ở trong những hình ảnh này tìm được một hạt Cổ Diễm chi tinh chính thức, nói dễ vậy sao?Hoàn thành hấp thu và luyện hóa Cổ Diễm chi tinh, tấm Lưu Ly bia thứ bảy này coi như bị Giang Trầη chinh phục.

Khi hắn lần nữa mở mắt ra, trên tấm Lưu Ly bia thứ bảy lần nữa hiện lên màu xanh thuần.

Chuyện này có ý nghĩa là hắn đã chinh phục được tấm Lưu Ly bia thứ bảy.

Xa xa, đám người Trương Mặc Hoành quan sát gần tháng nhìn thấy Giang Trầη thành công chinh phục tấm Lưu Ly bia thứ bảy, biểu lộ trên mặt vô cùng chấn động.

Mà lần này bên người bọn họ còn nhiều thêm hai người, một là Lý Kiến Thành, một là Thủy Như Thiên.

Thủy Như Thiên là từ trong bí cảnh khác trở lại, mà llyt thì chuẩn bị chờ tìm hiểu tấm Lưu Ly bia thứ bảy.

Đến tấm Lưu Ly bia thứ bảy, mỗi một lần chỉ có thể để cho một người tìm hiểu.

Biểu hiện trên mặt Lý Kiến Thành cực kỳ ng ưng trọng, trong lòng ngổn ngang cảm xúc.

hiển nhiên nhìn thấy Giang Trầη chinh phục tấm Lưu Ly bia thứ bảy, hắn cũng cảm nhận được áp lực vô cùng lớn.

Dù sao hắn mới là người đứng đầu Thiếu chủ bảng, hiện tại tấm Lưu Ly bia thứ bảy này đã có hai người chinh phục được, nếu như Lý Kiến Thành hắn không có cách nào chinh phục được, vậy quá mất mặt, xấu hổ rồi.

Giang Trầη nhìn thấy Lý Kiến Thành và Thủy Như Thiên, cũng không quá nhiệt tình, chỉ hơi gật đầu, định đi qua bên người những người này.

Xem tiếp...

con-mat-ao-thi

  • Độc tôn tam giới

  • truyện tranh Độc tôn tam giới

  • truyện Độc tôn tam giới

  • Độc tôn tam giới truyện chữ

  • đọc truyện Độc tôn tam giới

  • yêu thần ký chap

  • truyenfull.vn

  • truyenfull.vip

  • truyenfull.vip

  • truyen.tangthuvien.vn/

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License