Độc tôn tam giới
Chapter
0158
Nhưng mà Giang Trầη cũng không thể không thừa nhận, đây là một đối thủ vô cùng thú vị.
Nếu như đối phương thực sự đạt tới tu vi như Tào Tấn, là đệ tử chân truyền của tông môn nhất phẩm, như vậy hắn chống lại người này chỉ sợ sẽ khó hơn nhiều.
Tuyệt đối còn cố sức hơn trận chiến vói Tiêu Bào Huy.
Thân ảnh Diệp Thiên Tác rời khỏi, Giang Trầη cũng nhìn thấy bốn phía Lưu Ly vương tháp có vô số thân ảnh đuổi theo hắn.
Hiển nhiên là người nhất mạch của bảy đại đế, muốn đuổi theo lôi kéo thiên tài kiếm đạo này.
Nhưng mà Giang Trầη biết những người này sẽ thông thành công.
Bởi vì Diệp Thiên Tác căn bản không muốn dựa vào thế lực mình, hắn chỉ truy cầu đạo của mình.
Cho dù là bảy đại đế cũng không có khả năng làm ảnh hưởng tới loại thiên tài kiếm đạo như Diệp Thiên Tác.
Nếu không mà nói, dùng thiên phú kiếm đạo của Diệp Thiên Tác, muốn gia nhập thế lực tông môn tuyệt đối là thiên tài đỉnh tiêm, tuyệt đối sẽ được coi là đệ tử chân truyền.
Giang Trầη ngẫm lại, cho dù là Tào Tần cũng chưa chắc có thiên phú mạnh bằng Diệp Thiên Tác này.
Tuy rằng chiến thắng vòng thứ nhất, nhưng mà đối mặt với một đối thủ như vậy, Giang Trầη cảm thấy thu hoạch của mình còn hơn xa liên tiếp thắng mười trận trước đó.
Mà tranh đoạt khác trong Thiên Tài bảng, vòng thứ nhất không có một chút gợn sóng nào.
Trên cơ bản cũng không có ý gì ngoài ý muốn xuất hiện, người dự thi cường đại trên cơ bản đều tấn cấp.
Mà người bị loại bỏ hơn nửa là tán tu.
Nội tình và trang bị của tán tu không đủ, càng thể hiện rõ ràng hơn trên lôi đài.
Trải qua một vòng đào thải, tán tu còn lại trong tranh đoạt Thiên Tài bảng đã giảm đi rất nhiều.
Nhưng mà nhưng thiên tài tán tu trên Tân Tinh bảng cơ bản vẫn còn sót lại.
Chiến đấu vòng thứ nhất trọn vẹn dùng ba ngày mới hoàn toàn tất cả các trận.
Qua một vòng nhân số một vạn hai ngàn tám trăm người lập tức giảm một nửa, chỉ còn lại sáu ngàm bốn trăm người.
Chiến đấu cũng không ngừng, một vòng chấm dứt, đợt rút thăm thứ hai lại tới.
Lần này đối thủ của Giang Trầη lại là một đệ tử đại phiệt, hơn nữa là đệ tử đại phiệt mà Giang Trầη vô cùng quen thuộc, Mộ Dung Thu.
Giang Trầη nhìn thấy tên đối thủ này thoáng cái mỉm cười.
Đúng là không phải oan gia không gặp lại, tiểu từ này lúc trước khi Giang Trầη chuẩn bị cho Long Tiểu Huyền đột phá từng đụng phải hắn.
Tiểu tử này còn định đùa giỡn Hoàng Nhi, bị Giang Trầη hung hăng giáo huấn qua một lần.
Chuyện này lúc ấy hắn không có cơ hội giết chết, hiện tại trên lôi đài gặp được Mộ Dung Thu này, không thể nghi ngờ là cơ hội tốt nhất đòi nợ cũ.
Mộ Dung Thu hiển nhiên cũng không ngờ tới lúc này lại gặp phải Giang Trầη.
Nhiều người dự thi như vậy, duyên phận đưa đẩy thế nào mà mới có thể khiến cho bọn họ đứng cùng một lôi đài.
Tuy rằng Giang Trầη rất không thoải mái với Mộ Dung Thu, nhưng mà Mộ Dung Thu với Giang Trầη mà nói, cừu hận hiển nhiên vô cùn gsaua.
Lên lôi đài, Mộ Dung Thu vẫn dùng ánh mắt bất thiện đánh giá Giang Trầη, nhìn chằm chằm vào Giang Trầη, trong mắt tràn ngập sát ý.
Ồ? Có phải người quen hay không? Mộ Dung thiếu phiệt chủ đúng không?Ngữ khí của Giang Trầη tràn ngập mỉa mai nói: Năm đó Vương Đình đại phiệt làm loạn, loại thế lực đại phiệt thân thích bám váy như các ngươi không có bị xử lý sao?Mộ Dung Thu nghe vậy tức nổ phổi, lạnh lùng nói: Họ Chân kia, ngươi đừng có đắc ý, trên phương diện đan đạo ngươi lợi hại, nhưng mà thế giới võ đạo cuối cùng vẫn là sân khấu của thiên tài võ đạo.
Hôm nay ngươi thực sự không may mắn, rơi vào trong tay ta.
Thù mới hận cũ bổn thiếu gia sẽ tính toán với ngươi rõ ràng.
Ngữ khí của Mộ Dung Thu vô cùng oán độc, không che dấu thống hận của hắn đối với Giang Trầη một chút nào.
Trên lôi đài này rốt cuộc hắn cũng có thể danh chính ngôn thuận có cơ hội giết chết đối phương.
Nếu như hắn có thể giết Chân Đan Vương ở trước mặt Tu La đại đế, vậy sẽ là một đại công.
Nhìn qua vẻ mặt tự tin của Mộ Dung Thu, Giang Trầη cũng không nhịn được cười lớn: Thiên tài võ đạo? Không phải ngươi đang nói mình đó chứ?Giang Trầη nhìn kỹ đối phương vài lần, so với năm đó, tu vi của Mộ Dung Thu này tăng lên một tầng, năm đó là Thánh Cảnh thất trọng, cũng tăng lên tới Thánh Cảnh bát trọng.
Nhưng mà tu vi như vậy, trong tranh đoạt Thiên Tài bảng này có ưu thế gì đáng nói?Khóe miệng Mộ Dung Thu nở nụ cười lạnh.
Nụ cười lạnh trong mắt Giang Trầη lại có vẻ cổ quái.
Trước đó hắn đã cường thế đánh bại rất nhiều đối thủ, mặc dù thực lực còn chưa hoàn toàn biểu lộ ra ngoài, thế nhưng ít ra cũng đã lộ ra một góc của băng sơn.
Dùng tu vi Thánh Cảnh bát trọng của Mộ Dung Thu này, Giang Trầη thực sự không nghĩ ra đối phương lấy tự tin ở đâu, nụ cười này lấy được lực lượng từ nơi nào.
Nhưng mà biểu hiện khác thường của Mộ Dung Thu này lại gõ hồi chuông cảnh báo cho Giang Trầη.
Mộ Dung Thu này là đệ tử đại phiệt, nói không chừng có truyền thừa đặc thù gì đó.
Mà ta hiện tại trở thành cái gai trong mắt Tu La đại đế, nói không chừng Mộ Dung Thu này thu được bảo vật gì đó từ chỗ Tu La đại đế.
Một Thánh Cảnh bát trọng như Mộ Dung Thu, Giang Trầη không có một chút kiêng kỵ nào.
Thứ Giang Trầη kiêng kỵ chính là thủ đoạn chưa lộ ra ánh sáng kia.
Nhưng mà nhìn loại nhân vật như Mộ Dung Thu, Giang Trầη cũng không sợ hãi.
Mặc dù có bảo vật gì ghê gớm, dùng trên loại người như Mộ DUng Thu này cũng là lãng phí, căn bản không phát huy ra lực lượng lớn nhất.
Nghĩ tới đây kỳ thực trong lòng Giang Trầη đã quyết định.
Mặc kệ Mộ Dung Thu này có át chủ bài tới đâu, Giang Trầη quyết định tiên hạ thủ vi cường.
Tuyệt đối không thể để cho đối phương bất kỳ cơ hội vận dụng át chủ bài nào.
Mộ Dung Thu, chuyện ở bên ngoài kia ta đã nói qua với ngươi, chuyện ngày đó tuyệt đối sẽ không tính toán như vậy.
Mộ Dung Thu cười một tiếng quái dị, nói: Lời đáng giá phải là ta nói với ngươi mới đúng.
Giang Trầη chậm rãi gật đầu, bỗng nhiên trận bàn khẽ động, pho tượng bát tôn đột nhiên từ trong hư không xuất hiện, trực tiếp vây quanh Mộ Dung Thu.
Đối với Mộ Dung Thu, Giang Trầη cũng không định để cho tiểu tử này nhảy nhót tiếp.
Uy năng cường đại của pho tượng bát tôn lập tức phong tỏa chung quanh lôi đài.
Mộ Dung Thu biến sắc, thân thể Giang Trầη đã nhảy vào trong vòng chiến.
Phi Vũ Kính quét qua trên người Mộ Dung Thu, toàn thân Mộ Dung Thu lập tức cứng đờ.
Thân thể vốn định né tránh đã chậm nửa nhịp.
Mà Giang Trầη cũng thừa dịp cái chậm nửa nhịp này trực tiếp đá một cước vào ngực Mộ Dung Thu.
Cuộc chiến bất thình lình lại khiến cho toàn trường xôn xao.
Thân thể Mộ Dung Thu thật giống như một túi cát, bị Giang Trầη đá trúng.
Giang Trầη liên tục ra chân, giống như là liên tục đá vào túi cát vậy.
Mộ Dung Thu thậm chí còn không có nửa điểm phản ứng nào, giống như chó chết bị đạp xuống lôi đài.
Phanh.
Thân thể Mộ Dung Thu giống như bao tải đập xuống dưới lôi đài, sắc mặt trắng bệch, toàn thân rã rời, trong lỗi mũi không có một chút hơi thở nào thoát ra.
Trong lúc nhất thời tất cả người xem trợn mắt há hốc mồm.
Chết?Trước đó Giang Trầη cường thế chém giết Tiêu Bào Huy kia, tuy rằng thực lực của Tiêu Bào Huy rất mạnh, nhưng dù sao mọi người cũng không nhận ra hắn, cho nên Tiêu Bào Huy bị giết, tuy rằng mọi người kinh ngạc, thế nhưng cũng không cảm thấy quá mức khiếp sợ.
Thế nhưng mà Mộ Dung Thu là ai? Đó là công tử ca mà ai cũng biết trong Lưu Ly vương thành a.
Mộ Dung đại phiệt, tuy rằng không thể so sánh với thế lực đỉnh tiêm như Bàn Long đại phiệt, nhưng Mộ Dung đại phiệt với tư cách là thế lực đại phiệt, ở trong Lưu Ly vương thành cũng có địa vị khá lớn.
Trên lôi đài, Chân Đan Vương không ngờ dùng ba quyền, hai chân đã đánh chết Thiếu phiệt chủ Mộ Dung đại phiệt?Đây rốt cuộc phải có bao nhiêu thù hận a.
Người Mộ Dung đại phiệt thấy một màn như vậy đều trừng to mắt, hoàn toàn không tiếp nhận được sự thật trước mắt này.
Thu nhi.
Phiệt chủ Mộ Dung đại phiệt khàn giọng kêu lên.
Cao thủ Mộ Dung đại phiệt cũng nhao nhao tiến ra, đi vào dưới lôi đài, thăm dò tình huống sinh tử của Mộ Dung Thu.
Chỉ là giờ phút này Mộ Dung Thu đã sớm bị đánh không còn giống người, sinh cơ đoạn tuyệt, không quản bọn họ điều tra như thế nào cũng hết cách xoay chuyển.
Cơ mặt phiệt chủ Mộ Dung đại phiệt run rẩy không thôi, ánh mắt oán độc gắt gao nhìn chằm chằm vào Giang Trầη: Chân Đan Vương, luận võ lôi đài, ngươi lại hạ tử thủ?Giang Trầη lạnh nhạt nói: Thi đấu lôi đài, sinh tử do mệnh.
Nếu như sợ chết thì đừng tham gia thi đấu võ đài.
Phiệt chủ Mộ Dung đại phiệt cũng biết lúc trước Mộ Dung Thu có ân oán với Chân Đan Vương, nghe thấy Giang Trầη nói như vậy phiệt chủ Mộ Dung đại phiệt có tức giận cũng không biết phát tác thế nào.
Họ Chân kia, người mắt sáng không nói tiếng lóng, ngươi dám nói ngươi không phải dùng việc công báo thù riêng hay không?Ánh mắt phiệt chủ Mộ Dung đại phiệt hung ác, dường như hận không thể trực tiếp xé nát Giang Trầη.
Từ trước tới nay Giang Trầη chưa từng sợ loại uy hiếp nhàn chán này, hắn cười nhạt một tiếng, nói: Ta chỉ biết, đứng trên lôi đài, bất kể là ai cũng phải có giác ngộ bị giết.
Muốn trách chỉ có thể trách học nghệ không tinh, còn hết lần này tới lần khác tật xấu không ít.
Mộ Dung phiệt chủ, ngươi có thời gian rảnh rỗi nói lời vô nghĩa với ta, còn không bằng trở về chỉnh đốn gia phong.
Mộ Dung đại phiệt tốt xấu gì cũng là đại phiệt, cái gọi là Thiếu phiệt chủ lại là một tên hạ lưu háo sắc.
Ngươi không thấy ngại ta cũng cảm thấy ngại thay ngươi.
Nói xong Giang Trầη thản nhiên đi xuống lôi đài, không thèm nhìn thi thể Mộ Dung Thu, trực tiếp đi tới trước mặt trọng tài nói: Trọng tài đại nhân, đào thải lôi đài từ trước tới nay không hạn chế sinh tử đúng không?Trọng tài kia cười khổ, cũng chỉ có thể gật đầu, quy củ chính là như vậy.
Đã như vậy ta cường thế đánh chết đối thủ cũng là hợp tình hợp lý a.
Giang Trầη không nhanh không chậm hỏi.
Trọng tài kia cũng im lặng, người nào không biết ngươi dùng việc này để báo thù? Mượn cơ hội này diệt sát thiếu chủ Mộ Dung đại phiệt nhà người ta?Nhưng mà chính như Giang Trầη nói, người ta cũng không phải không tuân theo quy định.
Luận võ trên lôi đài, sinh tử do mệnh, hơn nữa trên thực tế trên lôi đài cũng là địa điểm mà rất nhiều người có cừu oán giải quyết với nhau.
Hiện tại Mộ Dung Thu bị đánh chết, thật đúng là chỉ tránh mình học nghệ không tinh.
Dù sao xem tư thế vừa rồi, nếu như Mộ Dung Thu chiếm thế thượng phong chỉ sợ cũng tuyệt không hạ thủ lưu tình.
Chỉ là xem trận chiến vừa rồi, có lẽ Mộ Dung Thu có át chủ bài, chỉ là căn bản hắn không ngờ tới, ngay cả cơ hội mình sử dụng át chủ bài cũng không có.
Chuyện này rất là oan ức.
Trước đó Chân Đan Vương và những người khác giao chiến, công kích đều không tính đặc biệt mạnh, đánh rất có phong độ.
Cho nên lần này ai cũng không ngờ tới Chân Đan Vương lại đánh đòn phủ đầu, bỗng nhiên bộc phát ra sức chiến đấu hung hãn như vậy.
Mộ Dung Thu không kịp chuẩn bị, thoáng cái đã lâm vào bi kịch.
Trọng tài kia nhìn thấy tất cả người của Mộ Dung đại phiệt nhìn chằm chằm vào Giang Trầη, biểu lộ ngưng trọng nói: Mộ Dung phiệt chủ, nhanh chóng rời khỏi lôi đài.
Nếu không chúng ta sẽ xử lý như các ngươi uy hiếp người dự thi.
Đây là thi đấu võ tháp, tự nhiên có quy tắc nghiêm khắc.
Mộ Dung đại phiệt nếu như vì thất bại ở lôi đài mà tìm người khác gây phiền toái, đây tuyệt đối là hành động chà đạp với quy tắc.
Mộ Dung phiệt chủ trợn mắt, nhưng trải qua đám người phía dưới khuyên bảo, cuối cùng cũng không có mất đi lý trí, thở phì phì mang thi thể Mộ Dung Thu lui lại.
Nhưng mà trên mặt vẫn tràn ngập hận ý, Giang Trầη biết rõ, Mộ Dung đại phiệt ngày sau nhất định sẽ liều mạng gây khó dễ cho hắn.
Đương nhiên hiện tại Giang Trầη cũng không có thời gian đi lo những thứ này.
Đừng nói là Mộ Dung Thu đã từng đùa giỡn qua Hoàng Nhi, chỉ bằng điểm Mộ Dung Thu muốn đẩy hắn vào chõ chết, Giang Trầη tuyệt đối sẽ không thả một gia hỏa lúc nào cũng có tâm tìm hắn gây phiền toái như vậy.
Trải qua trận chiến này, khiến cho Giang Trầη thuận lợi thông qua đợt thứ hai.
Không thể không nói, nhân tính là lấn thiện sợ ác.
Giang Trầη cường thế diệt sát Mộ DUng Thu ngược lại cũng đã chấn nhiếp những đối thủ tiềm ẩn kia.
Giang Trầη cường thế diệt sát Mộ Dung Thu cũng làm cho những đệ tử của nhất mạch Tu La đại đế đều âm thầm cảnh giác.
Dùng quan hệ ác liệt giữa Chân Đan Vương và nhất mạch Tu La đại đế, những người yếu lập tức cảm thấy bất an.
Hôm nay Chân Đan Vương này có thể diệt sát Mộ Dung thu, ngày mai không nói chính xác được hắn có thể diệt sát những người khác hay không.
Bên Tu La đại đế, Nguyệt Hoàng kia cũng giận tím mặt Tiểu tử thật ngoan độc, luận võ trên lôi đài dám hạ thủ nặng như vậy sao?Tu La đại đế không có đồng ý với Nguyệt Hoàng mà nhướng mày nói: Chân Đan Vương này năng lực nắm bắt quả thực rất mạnh.
Trên người tiểu nhân vật như Mộ Dung Thu chúng ta không có bất kỳ cảm giác chờ mong nào.
Chỉ là Chân Đan Vương này nhạy cảm phát giác ra được Mộ Dung Thu dường như có uy hiếp với hắn, tiên hạ thủ vi cường, phần phách lực và năng lực lựa chọn khi lâm chiến này quả thực mạnh hơn Mộ Dung Thu không chỉ mười lần.
Nực cười Mộ Dung Thu còn dương dương đắc ý, lại không ngờ rằng người ta đã sớm bố trí sát cục với hắn.
Mộ Dung Thu ở trong nhất mạch của Tu La đại đế quả thực chỉ là tiểu nhân vật.
Tu La đại đế sở dĩ cho hắn một chút ngon ngọt chỉ là hy vọng thông qua Mộ Dung Thu đi dò xét võ đạo của Chân Đan Vương này rốt cuộc nông sâu bao nhiêu.
Chỉ tiếc, mặc dù Tu La đại đế chỉ ôm tâm lý chờ mong Mộ Dung Thu dò xét Chân Đan Vương này, thế nhưng mà nhiệm vụ yêu cầu thấp như vậy Mộ Dung này ngay cả cơ hội ra tay cũng không có, chết vô cùng nhanh chóng.
Chuyện này khiến cho Tu La đại đế không thể không bội phục về năng lực nắm bắt trận chiến của Giang Trầη, còn có phần quyết đoán, quyết liệt kia.
Đợt thứ hai, tuy rằng đệ tử thế gia đại phiệt có mấy người lật thuyền trong mương, nhưng trải qua đợt đào thải thứ hai, ngày càng có nhiều tán tu bị đào thải.
Người có thể lưu lại trên cơ bản đều là tinh anh.
Chuyện này khiến cho độ khó của những vòng loại sau không ngừng đề thăng.
Trải qua tranh đoạt Tân Tinh bảng, hơn nữa lại liên tiếp trải qua hai lần luận võ Thiên Tài bảng, thiên phú võ đạo của Giang Trầη triệt để khiến cho cao thấp Lưu Ly vương thành có khái niệm mới.
Đến vòng rút thăm thứ ba, Giang Trầη lần nữa rút thăm được một đệ tử thế gia.
Tên đệ tử thế gia này sau khi rút thăm được Giang Trầη, vẻ mặt vô cùng phiền muộn.
Tu vi cảnh giới của hắn thậm chí còn kém hơn Mộ Dung Thu một điểm, chống lại Chân Đan Vương mạnh mẽ như vậy, người này đại khái cũng biết được mình nhất định sẽ thua.
Trên lôi đài hắn cũng không dám làm càn với Giang Trầη, biểu hiện vô cùng ôn hòa khách khí.
Giang Trầη thấy hắn như thế cũng biết người này đại khái cũng chỉ muốn thua một cách có thể diện mà thôi.
Giang Trầη cũng không làm cho đối phương thua quá trớn, cũng không muốn làm cho đối phương bị mất mặt, sau khi ác chiến được một chung trà mới đánh bại đối thủ này.
Liên tục mấy vòng như vậy, trừ vòng thứ nhất có chút ý tứ ra, hai trận chiến sau đó Giang Trầη đều cảm thấy thu hoạch không lớn.
Nhưng mà thi đấu ở vòng loại này lại vô cùng tàn khốc.
Tuy rằng trận đấu rất buồn tẻ, nhưng Giang Trầη cũng không dám phớt lờ.
Ngay khi lúc phong quang nhất vòng đấu loại cũng có khả năng đột nhiên bị loại.
Nếu như không cẩn thận rút thăm được một đối thủ cường đại, vậy thì sẽ sớm bị đào thải.
Tuy rằng Giang Trầη không cho rằng tranh đoạt Thiên Tài bảng này có người nào có thể đánh bại hắn.
Nhưng mà Giang Trầη cũng không vì thế mà kiêu ngạo, khinh địch.
Trải qua một vòng, thi đấu ngừng lại, bắt đầu thời gian nghỉ ngơi và hồi phục.
Ba thiên tài Bất Diệt Thiên Đô sắp xếp vốn định để trong lúc tranh đoạt Thiên Tài bảng đánh lén Giang Trầη.
Thế nhưng mà sau khi nhìn thấy Giang Trầη cường thế diệt sát Tiêu bào Huy, bên Bất Diệt Thiên Đô có chút chần chờ.
Ba người bọn họ phái ra, có hai người thực và thiên phú rõ ràng không bằng Tiêu bào Huy.
Một người còn lại nhiều lắm là lực lượng ngang bằng với Tiêu Bào Huy.
Dưới tình huống như vậy, cũng không phải nói không có lực đánh một trận.
Thế nhưng mà rất rõ ràng nguy hiểm vô cùng lớn.
Ưu thế duy nhất của bọn họ chính là ở một nơi bí mật gần đó, quan sát những thủ đoạn của Chân Đan Vương, biết rõ đại khái hắn có những thần thông, thủ đoạn gì.
Sau đó có chiến đấu cũng dễ đối phó một chút.
Nhưng mà nhân tố bất lợi cũng có rất nhiều.
Chân Đan Vương này nhiều thủ đoạn như vậy, ai biết phía sau hắn còn có thủ đoạn nữa hay không?Đương nhiên hiện tại đang đấu loại, tất cả các đối thủ ở vòng loại đều có cơ hội gặp nhau.
Chỉ có chiến đấu bài danh sau đó mới có thể chắc chắn gặp nhau hơn.
Bên Bất Diệt Thiên Đô này cũng không có cam lòng, cũng hạ mệnh lệnh với ba tên thiên tài, dưới tình huống chưa bạo lộ, tận lực quan sát át chủ bài của Chân Đan Vương.
Dù cuối cùng thắng có được hắn hay không, giết có được hay không, cũng phải lý giải nhiều hơn về thủ đoạn của Chân Đan Vương này.
Đương nhiên điều kiện tiên quyết là phải học được câu tự bảo vệ mình, cam đoan sự an toàn của bản thân.
Sau khi trải qua nghỉ ngơi và hồi phục trong ngắn ngủi, chiến đấu vòng thứ tư lần nữa diễn ra.
Lần này Giang Trầη rút thăm được một tán tu.
Tán tu này là một người có tính cách kiên cường, mặc dù biết Giang Trầη rất cường đại, nhưng cũng không cam chịu nhận thua như vậy.
Sau khi khổ chiến với Giang Trầη một phen, cuối cùng cũng bị Giang Trầη vô tình quét xuống lôi đài.
Giang Trầη ra tay cũng có chừng mực, đối với loại đối thủ không muốn giết hắn, Giang Trầη cũng không có hạ sát thủ, thậm chí còn không làm cho đối phương bị thương.
Bốn vòng hoàn tất, tranh đoạt Thiên Tài bảng cũng chỉ còng lại tám trăm người cuối cùng.
Tám trăm người này sau khi hoàn thành hai đợt đối chiến sẽ quyết định ra hai trăm người.
Sau đó sẽ tiến hành thi đấu sắp xếp thứ hạng.
Vừa mới rút thăm vòng thứ năm xong, Giang Trầη lại nở nụ cười khổ.
Đối thủ mà hắn rút thăm lần này lại gặp một người quen.
Là Cơ Trung Đường của Bàn Long đại phiệt.
Tuy rằng Giang Trầη và Cơ Trung Đường chưa nói gì tới giao tình, nhưng vẫn coi như là sơ giao, trước đó cũng đã gặp mặt vài lần.
Mà tính cách của Cơ Trung đường này Giang Trầη cũng coi như thưởng thức, ít nhất so với Lưu Hương công tử còn làm cho Giang Trầη cảm thấy thuận mắt hơn một chút.
Cơ Trung Đường rút thăm được Giang Trầη, chẳng những không cảm thấy uể oải, ngược lại trong mắt còn hiện lên tinh quang.
Tuổi tác của hắn còn trẻ hơn Cơ Tam công tử và Lưu Hương công tử, tu vi một thân đã sớm tiến vào Thánh Cảnh cửu trọng, tuy rằng không tiến vào bán bộ Hoàng cảnh như Lưu Hương công tử và Cơ Tam công tử.
Thế nhưng bằng vào tuổi tác của hắn có thể đi tới một bước này tuyệt đối là thiên tài trong thiên tài.
Chỉ tiếc Cơ Trung Đường này chuyên tâm vào võ đạo, đối với những chuyện khác dường như không có hứng thú.
Đối với đại cục của gia tộc, đối với thân phận truyền nhân của gia tộc cũng không quá coi trọng.
Đây là một nam nhân cực kỳ trung với võ đạo, cực kỳ tín ngưỡng võ đạo.
Đứng trên lôi đài, hai mắt Cơ Trung Đường bắn ra tinh mang: Chân Đan Vương, nói thật, trước đó Trung Đường còn tưởng rằng thiên phú võ đạo của ngươi bình thường, về sau mới phát hiện ra thiên phú võ đạo của ngươi không chênh lệch với thiên phú đan đạo là bao.
Có thể gặp đối thủ như ngươi là may mắn của Trung Đường.
Trận chiến này ta sẽ dùng hết toàn lực đánh bại ngươi.
Cũng mong ngươi dùng hết toàn lực.
Nếu như ngươi có thể đánh bại ta, Trung Đường sẽ không để ý.
Giang Trầη cười ha hả: Hảo hán tử, khá lắm.
Đã như vậy, ta và ngươi đều dùng sức đánh cược một lần, cho mọi người một trận quyết đấu đặc sắc.
Cơ Trung Đường cười hắc hắc: Đúng như suy nghĩ của ta.
Nói xong thân thể Cơ Trung Đường giống như con ngựa hoang thoát cương, nhanh chóng lao về phía Giang Trầη.
Trong lúc phóng tới khí thế như cầu vồng, tay điểm một cái, một thanh trường kiếm rộng bản, dùng uy thế hủy thiên diệt địa hung hăng chém về phía Giang Trầη.
Một kiếm này vô cùng đơn giản mà bá đạo, chính là Bàn Long kiếm kỹ vô cùng nổi danh của Bàn Long đại phiệt.
Bàn Long kiếm kỹ này đại khai đại hợp, một khi thi triển giống như có một đầu thương long xoay quanh, mỗi một chiêu đều mang theo u y thế cực kỳ hung mãnh.
Đường võ đạo của Cơ Trung Đường này hiển nhiên cũng thiên về hướng hung mãnh.
Đối thủ như thế nói dễ đối phó cũng dễ đối phó, nhưng mà nếu như là thực lực bình thường, như vậy đây sẽ là đối thủ đau đầu nhất.
Bởi vì loại đối thủ này bọn họ căn bản không kiêng kỵ cái gì, một khi tiến vào trạng thái chiến đấu, hoàn toàn coi mình là máy mói chiến đấu, căn bản không coi sinh tử vào đâu.
Đại kiếm chém thẳng xuống, một đầu hư ảnh bàn long giương nanh múa vuốt phóng tới.
Giang Trầη cười nhạt một tiếng: Tới tốt.
Nếu nói tới long, Cơ Trung Đường này cũng không kém hắn là bao.
Chân Long pháp tướng của hắn không chỉ đơn thuần là khí thế của long, còn có khí tức huyết mạch của long, có được uy áp của Chân Long.
Mà một kiếm này của Cơ Trung Đường, hư ảnh hình rồng chỉ là phụ tá của kiếm kỹ này, bản thân hắn cũng không có huyết mạch Chân Long, cho nên cũng không tồn tại ý chí Chân Long.
Nhưng mà Cơ Trung Đường có tu vi Thánh Cảnh cửu trọng, bởi vì thể chất hắn đặc thù, lại có phong cách mạnh mẽ hung hãn, cho nên khi thi triển kiếm kỹ không kém hơn Tiêu Bào Huy lúc trước.
Tiêu Bào Huy kia tu vi đã tiến vào bán bộ Hoàng cảnh.
Không hổ là đệ tử đại phiệt, dựa vào những kiếm kỹ công kích kia đã có lực uy hiếp có thể so sánh được với Tiêu Bào Huy.
Đệ tử đại phiệt Thánh Cảnh cửu trọng quả nhiên là danh bất hư truyền.
Trong lòng Giang Trầη âm thầm tán thưởng Cơ Trung Đường này.
Nhưng mà thưởng thức thì thưởng thức, Giang Trầη cũng không có vì vậy mà phớt lờ.
Thiên phú võ đạo của Cơ Trung Đường kinh người, nếu như hắn chỉ cần khinh địch một chút nói không chừng tiếp theo sẽ nuốt hận tại chỗ.
Giang Trầη thấy kiếm của hắn uy mãnh, trong lúc nhất thời cao hứng.
Thúc dục Ngũ Sắc Thần Quang kiếm, không ngờ lại đấu kiếm với Cơ Trung Đường này.
Lúc trước Giang Trầη dùng một kiếm chém chết Tiêu Bào Huy kia, tuy rằng uy thế rất cường hãn, thế nhưng cũng chỉ lĩnh ngộ một chút da lông của Ngũ Lôi Thần Âm kiếm, trên phương diện huyền ảo cũng không có gì là mê hoặc.
Hiện tại Ngũ Lôi Thần Âm kiếm của hắn đã lĩnh ngộ được thêm mấy tầng, cho nên hắn định mượn cơ hội này thi triển kiếm kỹ đọ sức với Cơ Trung Đường.
Luận kiếm kỹ cao thấp, nhất định Ngũ Lôi Thần Âm kiếm vượt qua Bàn Long kiếm kỹ, nhưng mà Cơ Trung Đường từ nhỏ đã tu luyện Bàn Long kiếm kỹ, lĩnh ngộ của hắn đối với môn kiếm kỹ này nhất định đã tiến vào cấp độ truyền thuyết.
Mà Giang Trầη tu luyện Ngũ Lôi Thần Âm kiếm nhiều lắm cũng không được tính là tiểu thành.
Kiếm quang bắt đầu khởi động, kiếm khí xông lên trời.
Hai người giờ phút này đều thi triển kiếm kỹ đại khai đại hợp, trong lúc nhất thời tựa như hai thiên thần ngạnh kháng với nhau trên lôi đài.
Kiếm kỹ rầm rộ lao vào nhau trên lôi đài, bắn ra quang mang rực rỡ khiến cho người ta chói mắt, khiến cho trận chiến này vô cùng đặc sắc.
Trận chiến này cùng với trận chiến mà Giang Trầη đối chiến với Tiêu Bào Huy, vô cùng đặc sắc.
Thậm chí đối với những thiên tài kiếm đạo kia mà nói, trình độ đặc sắc của trận chiến này cơ hồ không có gì sánh kịp.
Coi như là trận chiến của Diệp Thiên Tác và Giang Trầη cũng không so sánh được với trận chiến này.
Trận chiến với Diệp Thiên Tác, chỉ có Diệp Thiên Tác thi triển ba chiêu kiếm kỹ, ba chiêu kiếm kỹ kia khiến cho mọi người vui vẻ, vô cùng thâm ảo, làm cho mọi người si mê say sưa.
Nhưng mà ba chiêu kiếm kỹ cường đại này rất nhiều người cuối cùng không nhìn thấu ảo diệu trong đó.
Cảm thấy ba chiêu kiếm kỹ này đã bị Chân Đan Vương phá vỡ, vậy nhất định không phải kiếm kỹ mạnh mẽ gì.
Nhưng mà trận chiến hiện tại lại không tồn tại vấn đề như vậy.
Cơ Trung Đường chính là một thiên tài kiếm đạo mà mọi người đều biết, một môn Bàn Long kiếm kỹ nghe nói ngay cả phiệt chủ Bàn Long đại phiệt cũng phải tán thưởng.
Nói Cơ Trung Đường là thiên tài kiếm đạo gần ngàn năm mới có một của Bàn Long đại phiệt.
Mà Chân Đan Vương, trước đó mọi người cũng không biết hắn là thiên tài kiếm đạo.
Hôm nay nhìn thấy Cơ Trung Đường phát huy Bàn Long kiếm kỹ tới trình độ đáng sợ như vậy, vậy mà không có cách nào làm gì được Chân Đan Vương.
Lại nhìn qua Chân Đan Vương, không ngờ cũng đang thi triển một môn kiếm kỹ, chỉ tính riêng trình độ thâm ảo của kiếm kỹ dường như đã vượt qua trình độ của Bàn Long kiếm kỹ.
Chỉ là thoạt nhìn môn kiếm kỹ của Chân Đan Vương này dường như vẫn chưa phát huy ra hết mức, khiến cho người ta chỉ nhìn thấy một góc của băng sơn.
Nhưng mà mặc dù chỉ nhìn thấy một góc của băng sơn, môn kiếm kỹ cường đại này cũng làm cho tất cả mọi người nhìn vào.
Không thể tưởng tượng được Chân Đan Vương lại là một thiên tài kiếm đạo.
Nhiều năm như vậy trong đám người trẻ tuổi của Lưu Ly vương thành, tính đơn thuần kiếm đạo, người có thế so sánh với Cơ Trung Đường cơ hồ không có.
Trừ thiên tài dưới trướng bảy đại đế ra, tất cả đệ tử đại phiệt, đệ tử thế gia, top ba thiên tài kiếm đạo trẻ tuổi, Cơ Trung Đường tuyệt đối là tồn tại hoàn toàn xứng đáng.
Top ba? Theo như cách nói của phiệt chủ Bàn Long đại phiệt, Cơ Trung Đường tuyệt đối là thiên tài kiếm đạo trẻ tuổi đệ nhất Lưu Ly vương thành.
Thiên tài kiếm đạo trẻ tuổi đệ nhất sao? Vậy cũng chưa chắc.
Tuy rằng thiên phú kiếm đạo của hắn, nhưng dù sao tuổi vẫn còn trẻ, nội tình chưa đủ, rất nhiều thiên tài kiếm đạo cũng có hy vọng nghiền nát hắn.
Nói cũng đúng, Cơ Trung Đường cuối cùng vẫn chưa bước vào bán bộ Hoàng cảnh.
Hắc hắc, nói tới thiên tài, chúng ta chẳng lẽ không tán dương Chân Đan Vương được sao? Hắn mới là Thánh Cảnh thất trọng mà có thể dùng kiếm đạo chính diện đối kháng với Cơ Trung Đường, Thánh Cảnh cửu trọng mà không rơi vào thế hạ phong.
Đây mới là thiên tài.
Nói cũng đúng.
Chiến đấu này rõ ràng Chân Đan Vương vượt cấp khiêu chiến.
Dùng yếu đấu mạnh.
Vì sao ta có cảm giác dường như Cơ Trung Đường đang vượt cấp khiêu chiến a.
Quả thực như những người này nói, trước đó Giang Trầη chiến thắng liên tiếp, nhất là cường thế chém giết Tiêu Bào Huy, càng khiến cho mọi người có ấn tượng hắn là một cường giả tuyệt đối.
Bởi như vậy tất cả mọi người vô thức quy cho hắn là cường giả bán bộ Hoàng cảnh.
Cơ Trung Đường kia là Thánh Cảnh cửu trọng, lại giống như là dùng tư thế kẻ yếu khiêu chiến.
Cẩn thận nghĩ lại, mọi người mới hoảng hốt phát hiện ra Chân Đan Vương mới chỉ là Thánh Cảnh thất trọng mà thôi.
Nghĩ đến Chân Đan Vương chỉ là thiên tài Thánh cảnh thất trọng, người đang xem cuộc chiến, cả đám càng cảm thấy rung động.
Dù sao, so với cảnh giới Thánh cảnh thất trọng, chiến tích của Chân Đan Vương, thật sự là quá kinh người.
Chiến đấu tiến hành đến trình độ trước mắt, Thánh cảnh thất trọng còn không có bị loại, cơ hồ có thể nói là rải rác không có mấy rồi.
Thậm chí Chân Đan Vương có khả năng là dòng độc đinh.
Nhìn tư thế trận chiến hiện tại, tuy kiếm kỹ của Cơ Trung Đường uy mãnh, nhưng hiển nhiên còn không làm gì được Chân Đan Vương, cũng hoàn toàn nhìn không tới Cơ Trung Đường có xu thế áp chế Chân Đan Vương gì.
Nếu như theo tiết tấu này phát triển xuống, như vậy Cơ Trung Đường là phải thua không thể nghi ngờ.
Bởi vì, Chân Đan Vương am hiểu, không chỉ có kiếm kỹ.
Tựa hồ Cơ Trung Đường hoàn toàn không có cân nhắc những cái này, hắn giờ khắc này, hoàn toàn đắm chìm trong tiết tấu của mình, một bộ Bàn Long kiếm kỹ, thi triển gió nổi mây phun, rầm rộ, rất có khí thế thôn thiên nạp địa.
Trong lúc nhất thời, trên lôi đài là kiếm khí tung hoành, phảng phất có vô số Thái Cổ Cự Long bay múa.
Long Chiến Vu Dã.
Cơ Trung Đường gào rú một tiếng, hai tay cầm kiếm, Kiếm Thế giương lên, mang theo khí thế ngập trời, cả người hoàn toàn dung nhập trong kiếm thế.
Giang Trầη nhìn Cơ Trung Đường cả người mang kiếm đánh tới, cũng cười lớn một tiếng: Tới tốt.
Trong miệng nói lẩm bẩm, kiếm quyết trong tay dẫn động.
Khí vi thần mẫu, thần vi khí tử.
Tây phách chi kim, khởi ở phổi.
Thần cho ta dùng, khí động Thần Tiêu.
Ngũ Lôi Thần Âm Kiếm, trảm.
Bản thân Giang Trầη có được Nguyên Từ Kim Sơn, Kim nguyên chi lực cho tới bây giờ là không thiếu.
Một trảm này, dẫn động tây phách chi kim, dùng Kim nguyên chi lực cường đại hoàn thành một kích.
Kiếm cung đáng sợ, phun dũng mà ra, hung hăng vọt tới chiêu Long Chiến Vu Dã của Cơ Trung Đường.
Hiển nhiên, Giang Trầη là ý định hoàn toàn sử dụng kiếm kỹ đối oanh, không làm bất luận sức tưởng tượng gì.
Không thể buông tha dũng giả thắng.
Hai bên đều là kiếm chưa từng có từ trước đến nay, ai cũng không chịu tránh ra, ai cũng không chịu mất mũi nhọn.
Khanh…Hai mũi nhọn ở thời khắc này, thảm thiết đụng vào nhau.
Lực xé rách cường đại, lập tức thiết cắt hư không ra từng lỗ hổng, phát ra thanh âm thảm thiết, vô số Cương Phong lao ra, không ngừng oanh bốn phía lôi đài.
Mặt đất cùng cây cột ở bốn phía lôi đài, lập tức nhiều ra vô số vết kiếm thảm thiết.
Những lôi đài này, đều trải qua pháp trận cường đại gia trì, dù vậy, ở trước mặt Kiếm Thế thảm liệt như vậy, cũng là vết thương chồng chất.
Xuy xuy xuy xuy…Kiếm khí bắn ra bốn phía, y phục trên người Giang Trầη cùng Cơ Trung Đường, cũng bị kiếm khí này đánh trúng, hóa thành từng mảnh nhỏ, như là Hồ Điệp, bay loạn khắp nơi.
Mà Giang Trầη lại như núi cao, lù lù bất động, đón gió mà đứng, chẳng những không có thối lui, ngược lại càng đi về phía trước vài bước.
Thúc dục Thần Ma Kim Thân, hoàn toàn thôn phệ những kiếm khí kia.
Còn Cơ Trung Đường, lại không có tu luyện Thần Ma Kim Thân, chỉ có thể dùng tay áo vung vẩy, quét bay những kiếm khí thảm thiết này.
Trong lúc nhất thời, ngược lại đã phân ra cao thấp.
Cơ Trung Đường ngẩng đầu thoáng nhìn, chỉ thấy Giang Trầη giống như cười mà không phải cười nhìn mình.
Hiển nhiên, đối phương sớm có dư lực phát động lớp công kích tiếp theo.
Mà mình, lại còn đang tránh né kiếm khí còn sót lại.
Bởi như vậy, không hề nghi ngờ, Cơ Trung Đường hắn là rơi xuống hạ phong.
Tuy Cơ Trung Đường kiêu ngạo, nhưng không phải một gia hỏa bốc đồng, lại càng không phải người thua không nổi.
Cố gắng bình phục tâm tình thoáng một phát, Cơ Trung Đường than nhẹ một tiếng: Chân Đan Vương, không thể tưởng được kiếm đạo của ngươi đáng sợ như vậy.
Tuy ta còn có chút át chủ bài, nếu như liều lĩnh thi triển, có lẽ có ba phần nắm chắc thắng ngươi.
Nhưng mà một khi thi triển nhóm kiếm kỹ kia, đối với bản thân ta tiêu hao cũng cực lớn.
Mặc dù ta thắng ngươi, vòng tiếp theo gặp phải đối thủ cường đại, cũng sẽ bởi vì trận chiến này thiệt thòi hao tổn mà thất bại.
Loại sự tình hại người không lợi mình này, Trung Đường ta khinh thường làm.
Cho nên, trận chiến này dừng ở đây, Trung Đường nhận thua.
Cơ Trung Đường ngược lại vô cùng lưu manh, Chân Đan Vương đã có thể ở trên Kiếm đạo cùng mình chính diện đối kháng, vậy mình chẳng khác nào đã thất bại.
Dù sao, mình am hiểu nhất đúng là Kiếm đạo, mà đối phương, người ta còn có rất nhiều thủ đoạn, căn bản còn không có sử dùng.
Nói không dễ nghe, đây là Chân Đan Vương luyện kiếm với hắn mà thôi.
Tuy Cơ Trung Đường tuổi trẻ, nhưng cũng biết tiến thối.
Tiêu sái thong dong từ trên lôi đài nhảy xuống.
Đối với hắn mà nói, hiện tại thua, ngược lại không có gì tiếc nuối.
Dù đằng sau không có cơ hội phục sinh, trận chiến này, thu hoạch cũng đủ lớn rồi.
Dù sao, trận chiến này, hắn thu hoạch không đơn thuần là tâm đắc trên Kiếm đạo, càng cho hắn biết, thiên ngoại hữu thiên, người giỏi còn có người giỏi hơn.
Tuy thiên phú Kiếm đạo của hắn kinh người, được Bàn Long phiệt chủ đánh giá là Kiếm đạo đệ nhất nhân, nhưng Cơ Trung Đường vô cùng rõ ràng, loại đánh giá đệ nhất nhân này, căn bản không có bao nhiêu ý nghĩa.
Không nói dưới trướng bảy Đại Đế có vô số thiên tài Kiếm đạo, coi như là đại phiệt thế gia ở Lưu Ly Vương Thành, ai cũng không biết có bao nhiêu thiên tài Kiếm đạo khác tàng long ngọa hổ.
Hôm nay cùng Chân Đan Vương chiến một trận, vừa vặn xác minh quan điểm của mình.
Cho nên, tuy Cơ Trung Đường nhận thua, lại không uể oải.
Dùng sức chiến đấu chân thật đến luận, Chân Đan Vương hoàn toàn chính xác thắng hắn một bậc, điểm này không hề nghi ngờ.
Mặc dù Cơ Trung Đường có Bàn Long đại phiệt ban thưởng một ít bảo vật, trang bị, nhưng đối thủ đối mặt dù sao cũng là Chân Đan Vương, hắn cũng không muốn xé rách da mặt.
Hơn nữa, vận dụng những át chủ bài này, nguyên khí đại thương, chính như hắn nói, là hại người không lợi mình.
Mặc dù thắng vòng này, cũng không cách nào tiến vào hai trăm cường.
Cho nên, còn không bằng nhận thua.
Từ xu thế trước mắt đến xem, Chân Đan Vương tiến vào top 30 là sự tình ván đã đóng thuyền, Cơ Trung Đường hắn còn có cơ hội phục sinh.
Còn có một điểm mấu chốt nhất, mà Cơ Trung Đường hắn chưa nói ra.
Là mặc dù Cơ Trung Đường hắn dùng hết át chủ bài, có thể thắng Chân Đan Vương hay không, đồng dạng là không biết bao nhiêu.
Cơ Trung Đường không muốn bốc lên phong hiểm này, đi đánh cược một lần.
Nếu át chủ bài ra hết còn thua, đằng sau mặc dù có cơ hội phục sinh, hắn cũng không còn bất kỳ át chủ bài.
Cơ Trung Đường thua, làm cho tâm tình phức tạp của Bàn Long phiệt chủ cũng triệt để buông xuống.
Trận chiến này, hắn là mâu thuẫn nhất.
Một phương diện đương nhiên hi vọng đệ tử của Bàn Long đại phiệt đại phóng dị sắc, một phương diện khác, hắn lại lo lắng vạn nhất Cơ Trung Đường chiến thắng, đả kích đến Chân Đan Vương, Chân Đan Vương đối với sự tình Tùng Hạc Đan, tính tích cực không khỏi sẽ chịu ảnh hưởng.
Nhưng mà, muốn nói để cho Cơ Trung Đường chủ động phóng nước, Bàn Long phiệt chủ lại cảm thấy loại sự tình này tuyệt đối làm không được.
Cho nên, chứng kiến chiến cuộc dùng loại hình thức này chấm dứt, hắn là thích nghe ngóng nhất.
Ít nhất kiếm kỹ của Cơ Trung Đường đã được phát huy hoàn mỹ.
Không thể thắng Chân Đan Vương, chỉ có thể nói rõ Chân Đan Vương thật sự quá cường đại.
Bại bởi đối thủ như vậy, Cơ Trung Đường cũng không có gì đáng tiếc.
Nhìn bộ dạng của Cơ Trung Đường, hiển nhiên cũng tán thành điểm này, bằng không thì hắn sẽ không chủ động nhận thua.
Bàn Long phiệt chủ nghĩ tới đây, cũng thở phào nhẹ nhỏm.
Mặc dù Cơ Trung Đường thua, nhưng đằng sau còn có cơ hội phục sinh.
Chỉ cần bắt được cơ hội này, ba truyền nhân của Bàn Long đại phiệt, đều có cơ hội xâm nhập Thiên Tài Bảng hai trăm cường cuối cùng.
Tiến vào hai trăm cường, thì có tư cách cạnh trục Thiếu Chủ Bảng.
Tuy Bàn Long phiệt chủ biết danh ngạch của Thiếu Chủ Bảng cực kỳ khó tranh.
Thế nhưng mà Bàn Long phiệt chủ cũng có dã tâm.
Bàn Long phiệt muốn trở thành mạch thế lực Đại Đế thứ tám của Lưu Ly Vương Thành, nhất định phải có đệ tử tuổi trẻ nhảy vào Thiếu Chủ Bảng.
Như thế, Bàn Long đại phiệt trùng kích thế lực Đại Đế, mới có hi vọng.
Đương nhiên, Bàn Long phiệt chủ vô cùng rõ ràng, người trẻ tuổi có thể trùng kích Thiếu Chủ Bảng hay không, cái này cũng không phải nhân tố tính quyết định.
Nhân tố quyết định, còn ở trên người Bàn Long phiệt chủ hắn.
Nếu như Bàn Long phiệt chủ hắn có thể nâng cao một bước, lĩnh ngộ Đại Đế ý cảnh, đột phá nửa bước Đại Đế, một lần hành động bước vào cảnh giới Đại Đế, như vậy Bàn Long đại phiệt tất nhiên không hề tranh luận trở thành thế lực Đại Đế thứ tám.
Cho nên, cuối cùng, hết thảy hi vọng, vẫn là ký thác ở trên người Chân Đan Vương.
Vòng thứ năm đào thải chấm dứt, mặc dù là Cơ tam công tử một mực nhẹ nhàng, cũng cảm nhận được một chút áp lực.
Điểm áp lực ấy, không phải đối thủ mang đến cho hắn, mà là vòng rút thăm cuối cùng mang đến áp lực cho hắn.
Chiến đấu đến một bước này, mọi người không nguyện ý phát sinh nhất, là cường cường tầm đó sớm đối chọi.
Sớm đối chọi như vậy, nhất định sẽ có thiên tài đỉnh cấp bị nốcao.
Mặc dù đằng sau có cơ hội phục sinh, ai cũng không muốn ném mặt mũi này.
Dù sao, dựa vào phục sinh tiến vào hai trăm cường, cũng không cách nào xóa đi sỉ nhục thất bại.
Thất bại là thất bại, dù thông qua phục sinh sát nhập hai trăm cường, ở phía sau trong giác trục, cũng sẽ xuất hiện vết rách đạo tâm.
Chỉ có loại khí thế thắng liên tiếp này, mới là hoàn mỹ nhất.
Vi Kiệt trải qua Top 500 giác trục, một mực vẫn còn tính may mắn, vậy mà không có gặp được lực cản cường đại gì, vận khí có thể nói là tốt đến không thể tưởng tượng nổi.
Bởi như vậy, chỉ cần hắn lại thắng một vòng, liền có thể đi vào danh sách hai trăm cường.
Tuy cái này chưa hẳn là hai trăm người cuối cùng của Thiên Tài Bảng, nhưng ít ra là tương đương với lấy được một tầng bảo hiểm.
Dù sao, cường giả dựa vào phục sinh chính thức, cũng sẽ không có mấy cái.
Dù có mấy cái, cũng chưa chắc sẽ chọn Vi Kiệt hắn khiêu chiến.
Dù sao, ở trong hai trăm cường, Vi Kiệt hắn cũng không thể nào là người yếu nhất.
Bởi vì là vòng cuối cùng, cho nên vòng này rút thăm, hào khí lộ ra càng ngưng trọng.
Có chút võ giả thực lực nửa vời, càng cảm thấy áp lực như núi.
Dù sao, một vòng này, sẽ quyết định vận mệnh của rất nhiều người.
Thất bại, chỉ có thể về nhà, kiếm củi ba năm thiêu một giờ.
Thắng lợi, tuy không nhất định khóa chết thắng cục, nhưng ít ra đã có bảy tám phần bảo đảm.
Đương nhiên, có chút không quá tự tin vào thực lực, giờ phút này cũng khó tránh khỏi tính toán chi li, tính toán vòng này rốt cuộc là thua tốt, hay là thắng tốt.
Nếu như có thể gặp được đối thủ so với mình càng yếu, thắng đương nhiên là tốt nhất.
Thế nhưng mà nếu như gặp phải đối thủ mạnh hơn mình một chút, cũng vẫn không thể thua.
Thua chẳng khác nào bị nốcao.
Bởi vì đối thủ chỉ mạnh hơn mình một chút, chưa hẳn có thể cuối cùng tiến vào top 30.
Tất sẽ bị cường giả top 30 đả bại, căn bản không có cơ hội phục sinh.
Cho nên, trận chiến này, trừ khi là gặp phải đối thủ đặc biệt cường đại, bằng không thì phải tử chiến.
Nếu như gặp đối thủ quá cường đại, buông tha nhận thua, chưa hẳn không phải là một lựa chọn tốt.
Gặp phải đối thủ đặc biệt mạnh, chiến đấu vòng cuối cùng này, đổ máu hoàn toàn không có ý nghĩa.
Bởi vì dù ngươi liều hao hết nguyên khí, cũng không có khả năng thắng được.
Cuối cùng cho ngươi cơ hội phục sinh, ngươi cũng chưa chắc nắm được.
Gặp phải đối thủ đặc biệt mạnh, lựa chọn thông minh nhất, là buông tha nhận thua.
Nghỉ ngơi dưỡng sức, chờ đợi cơ hội phục sinh.
Tuy làm như vậy chưa hẳn quang minh lỗi lạc, nhưng là lựa chọn hợp lý nhất.
Ít nhất hiện tại Vi Kiệt là nghĩ như vậy.
Đương nhiên, trong lòng Vi Kiệt cũng chờ đợi, mình không nên gặp đối thủ đặc biệt cường đại a.
Bất quá, rất nhiều chuyện, thường thường là không như mong muốn.
Ngươi càng sợ cái gì, nó sẽ ra cái đó.
Danh tự Vi Kiệt bị rút ra, mà đối thủ của hắn cũng theo sát đó rút ra.
Vi Kiệt, đối chiến Chân Đan Vương!Vi Kiệt vậy mà gặp Chân Đan Vương!Cái rút thăm hí kịch này, cũng làm cho hiện trường xôn xao, đều cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Dù sao, cái này cũng quá xảo hợp đi.
Vòng cuối cùng ít nhất cũng có bốn trăm người tham dự rút thăm, lại hết lần này tới lần khác rút ra Vi Kiệt đối chiến Giang Trầη!Cái này là duyên phận sao?Chân Đan Vương, trên danh nghĩa bây giờ còn là khách khanh Đan Vương của Vi gia.
Mà Chân Đan Vương thành danh, cũng là từ Vi gia bắt đầu quật khởi.
Trận chiến này, là ông chủ cùng khách khanh chiến đấu nha.
Nếu như là Chân Đan Vương mới vừa gia nhập Lưu Ly Vương Thành, không có khả năng có người sẽ coi trọng hắn.
Nhưng mà hiện tại, lại không ai coi trọng Vi Kiệt.
Kể cả Vi Kiệt, cũng là cười khổ không thôi.
Vi Thiên Tiếu cũng bất đắc dĩ lắc đầu, kỳ thật hắn đã biết rõ Vi Kiệt sẽ lựa chọn cái gì.
Đối mặt kết quả rút thăm bất đắc dĩ này, Vi Kiệt duy nhất có thể làm, là buông tha nhận thua.
Năm vòng trước một mực may mắn, vòng cuối cùng này, là đòn cảnh cáo a.
Bất quá, hắn còn may mắn là, gặp được chính là Giang Trầη.
Bởi vì Giang Trầη nhất định có thể sát nhập top 30.
Bởi vậy, Vi Kiệt hắn thua Giang Trầη, ít nhất còn có một cơ hội phục sinh.
Chỉ cần bắt được cơ hội phục sinh này, sát nhập hai trăm cường, hi vọng đồng dạng rất lớn.
Nghe nói Vi Kiệt buông tha nhận thua, không ít gia tộc cùng Vi gia quan hệ kém, đều âm thầm khinh bỉ Vi gia.
Cảm thấy Vi gia này thật không biết xấu hổ.
Đối mặt khách khanh Đan Vương nhà mình, Vi gia thân là ông chủ, vậy mà buông tha nhận thua.
Giang Trầη ngược lại muốn cho Vi gia một cái mặt mũi, để hắn đến nhận thua.
Thế nhưng mà dùng thực lực của Vi Kiệt, hiển nhiên giết không đến top 30.
Bởi như vậy, Giang Trầη nhận thua, đằng sau ngay cả cơ hội phục sinh chỉ sợ cũng không có.
Cho nên, chỉ có thể do Vi Kiệt đến nhận thua.
Bởi vì Vi Kiệt nhận thua, vòng thứ sáu vốn nên giương cung bạt kiếm này, lại kết thúc một cách nhẹ nhàng, tâm tính của Giang Trầη cùng Vi Kiệt đều thập phần nhẹ nhõm, ngược lại có thể xem người khác náo nhiệt.
Vi Kiệt đối với Giang Trầη đã sớm tôn thờ, ở trước mặt Giang Trầη nhận thua, hắn một chút cũng không thấy là mất mặt xấu hổ, ngược lại âm thầm nhẹ nhõm.
Hắn sợ nhất đúng là gặp phải một đối thủ thực lực hơi mạnh hơn mình.
Như vậy nhất định phải dốc sức liều mạng thắng.
Vạn nhất thắng không nổi, ngay cả cơ hội phục sinh cũng không có.
Cho nên, kết quả này, đối với Vi Kiệt mà nói, tuyệt đối không phải kết quả xấu nhất.
So sánh xuống dưới, vận khí của Cơ tam công tử lại không tệ lắm.
Rõ ràng để cho hắn gặp phải đệ tử một thế gia, tuy tu vi cũng là Thánh cảnh cửu trọng, bất quá cùng Cơ tam công tử là nửa bước Hoàng cảnh, chênh lệch còn rất lớn.
Đương nhiên, cũng không phải vòng thứ sáu không có va chạm kịch liệt.
Ví dụ như đám thiên tài tán tu, Tôn Vũ Tiểu Thắng ban đầu ở trong trận pháp sàng chọn biểu hiện xuất sắc, dọc theo con đường này quá quan trảm tướng, tuyệt đối là Đại Hắc mã trong tán tu.
Lúc này đây, hắn rút thăm trúng, là một đệ tử đại phiệt, tên Miêu Tác đến từ Linh Chi đại phiệt.
Miêu Tác này, lúc trước Giang Trầη cũng bái kiến qua.
Ở lần thứ nhất khi Giang Trầη đi Khổng Tước Thánh Sơn, Cơ tam công tử dẫn hắn đi bái kiến một nữ tử, trên đường từng gặp Miêu Tác này.
Cơ tam công tử cùng Miêu Tác này, quan hệ hiển nhiên không thế nào tốt.
Còn Linh Chi đại phiệt, ở trong 28 phiệt của Lưu Ly Vương Thành, là tồn tại xếp hạng trước 6.
Bởi vậy Miêu Tác này, ở trong đại phiệt đệ tử, cũng là tồn tại đứng vào TOP 15, thậm chí Top 10.
Một cái là người nổi bật trong đại phiệt đệ tử, một cái là Đại Hắc mã trong tán tu.
Hai người này va chạm, tự nhiên là rất có lực hấp dẫn.
Giang Trầη quét nhìn tình huống giao đấu thoáng một phát, liền tổng kết ra mấy trận hay.
Mà Miêu Tác cùng Tôn Vũ Tiểu Thắng chiến đấu, Giang Trầη cũng cảm thấy rất hứng thú.
Lúc trước Giang Trầη từng xem qua Tôn Vũ Tiểu Thắng ở trận pháp sàng chọn, liền đối với gia hỏa nhìn như cười đùa tí tửng, bất cần đời này nhiều thêm vài phần chú ý.
Tuy Miêu Tác là người nổi bật trong đệ tử đại phiệt, nhưng chưa hẳn có thể áp đảo Tôn Vũ Tiểu Thắng.
Tuy Giang Trầη nhìn không thấu lai lịch của Tôn Vũ Tiểu Thắng, nhưng có một điểm là khẳng định, Tôn Vũ Tiểu Thắng này, nhất định đạt được qua danh sư chỉ điểm cùng rèn luyện.
Điểm này, từ trên khí chất cũng có thể thấy được.
Đương nhiên, Giang Trầη cũng nhìn ra được, Tôn Vũ Tiểu Thắng này, có khả năng thật là tán tu.
Bởi vì ở trên người hắn, có một ít tính chất đặc biệt của tán tu.
Một tán tu được danh sư chỉ điểm qua, có lẽ so với đệ tử đại phiệt bình thường càng đáng giá chờ mong?Trong nội tâm Giang Trầη nghĩ lấy.
Vi thiếu gia, nếu như tương lai ngươi đạt được cơ hội phục sinh, nhất định không nên khiêu chiến Tôn Vũ Tiểu Thắng.
Giang Trầη dặn dò.
Vi Kiệt khẽ giật mình: Tôn Vũ Tiểu Thắng? Hắn có thể qua cửa ải của Miêu Tác sao?Vi Kiệt khó hiểu hỏi.
Giang Trầη cười nhạt một tiếng: Miêu Tác miệng cọp gan thỏ, ta căn bản nhìn không tốt hắn.
Cũng không phải Giang Trầη xem thường Miêu Tác, mà là so sánh với nhau, Giang Trầη cảm thấy Tôn Vũ Tiểu Thắng càng để cho người nhìn không thấu.
Sau khi trọng tài tuyên bố, một vòng giác trục cuối cùng, cũng chính thức khai hỏa.
Tuy lực chú ý của Giang Trầη phải phân tán đến các lôi đài khác, nhưng lực chú ý chủ yếu, vẫn là chỗ Miêu Tác cùng Tôn Vũ Tiểu Thắng.
Bởi vì, Tôn Vũ Tiểu Thắng này để cho Giang Trầη sinh ra hứng thú dày đặc.
Miêu Tác ỷ vào mình là đệ tử đại phiệt, là người nổi bật trong đại phiệt.
Cho nên ngay từ đầu, thế công liền dị thường hung mãnh.
Với tư cách đệ tử Top 6 đại phiệt, lực công kích của Miêu Tác là rất kinh người.
Quyền cước như Hồng Đào Giang Hải, khí thế phi phàm.
Loại phong cách này, cùng hình thể của hắn là phi thường phù hợp.
Như một con Hùng Bi hung tàn, từng chiêu từng thức, đều phi thường thô bạo.
Nhưng mà hết lần này tới lần khác lực sát thương rất mạnh.
Hiển nhiên, Miêu Tác cũng muốn mượn Tôn Vũ Tiểu Thắng, đến xác minh thực lực võ đạo của mình, mượn cái này dương uy danh của mình.
Bất quá, trí tuệ chiến đấu của Tôn Vũ Tiểu Thắng, rõ ràng cao hơn Miêu Tác rất nhiều.
Rõ ràng có đủ lực lượng cùng Miêu Tác chính diện chống lại, nhưng Tôn Vũ Tiểu Thắng này căn bản không theo sáo lộ của Miêu Tác chiến đấu, mà chọn dùng chiến thuật du kích, khi thì quấy rối, khi thì phòng ngự, khi thì đánh lén, các loại thủ đoạn, không ngừng chọc giận Miêu Tác.
Tuy Miêu Tác không tính là loại người không hề có lòng dạ, nhưng mà đánh tới cuối cùng, vẫn bị chiến thuật của Tôn Vũ Tiểu Thắng chọc giận.
Luận bàn Võ đạo, chọc giận đối thủ chưa chắc là chuyện tốt.
Bởi vì sẽ có khả năng khiến đối thủ bộc phát ra lực lượng đáng sợ hơn nữa.
Thế nhưng mà Tôn Vũ Tiểu Thắng, hiển nhiên rất am hiểu đầu cơ phương diện này.
Cuối cùng nhất dưới tình huống không ngừng chọc giận Miêu Tác, dùng tình thế không tính gian nan, đánh bại Miêu Tác, lấy được thắng lợi vòng thứ sáu.
Kết quả trận chiến này vừa ra, quả nhiên bị rất nhiều chú ý, làm cho hiện trường thổn thức không thôi.
Phải biết rằng, Miêu Tác là tồn trong đệ tử đại phiệt ổn cư TOP 15.
Lần Thiên Tài Bảng này, cũng là người chọn lựa đứng trong Top 10.
Thế nhưng mà, ai ngờ được, hắn lại bị một tán tu đánh bại?Vi Kiệt cũng xem trợn mắt há hốc mồm: Miêu Tác này, thật đúng là thất bại? Tôn Vũ Tiểu Thắng kia, rốt cuộc là thần thánh phương nào a?Giang Trầη có nhiều thú vị nhìn Tôn Vũ Tiểu Thắng, đối với tán tu thần bí kia, lại nhìn cao một chút.
Phương pháp thủ thắng của Tôn Vũ Tiểu Thắng, nhìn như không quang minh chính đại, nhưng mà người nhãn lực tốt, tâm tư nhạy cảm, lại có thể nhìn ra một ít chi tiết mà người khác nhìn không tới.
Nhìn về phía trên, tựa hồ là Tôn Vũ Tiểu Thắng dùng chiến thuật hèn hạ, chọc giận Miêu Tác, từ đó thừa dịp tâm tình của Miêu Tác bất ổn, thủ thắng Miêu Tác.
Trên thực tế, Giang Trầη lại cảm thấy, sở dĩ Tôn Vũ Tiểu Thắng dùng loại chiến thuật kia, không phải giao chiến chính diện không thắng được Miêu Tác, mà là hắn căn bản không có ý định cùng Miêu Tác chính diện đối kháng.
Về phần nguyên nhân làm như vậy, Giang Trầη suy đoán, một là người này không muốn chính diện đối kháng tiêu hao mình, thứ hai là bảo vệ mình, không muốn quá sớm bạo lộ át chủ bài.
Loại chiến đấu này, bạo lộ át chủ bài càng ít, đối với chiến đấu đằng sau sẽ càng có lợi.
Nếu như ngay từ đầu liền bộc lộ ra toàn bộ át chủ bài, thắng cố nhiên là thống khoái, nhưng khổ chiến đằng sau sẽ không còn hiệu quả xuất kỳ bất ý.
Không thể không nói, Tôn Vũ Tiểu Thắng này rất thông minh, trí tuệ chiến đấu so với người bình thường cao hơn rất nhiều.
Hắn chọn dùng loại chiến thuật này, hiển nhiên là có cân nhắc thực lực lẫn nhau.
Biết mình chọn dùng loại chiến thuật này có hy vọng thắng lợi.
Nếu không phải như thế mà nói, loại chiến thuật này cũng không có bất kỳ ý nghĩa.
Kết quả trận chiến đấu này, tuy trong dự liệu của Giang Trầη, nhưng vẫn cho Giang Trầη một cảnh tỉnh, trong tranh đấu thiên tài bảng này, tàng long ngọa hổ, cũng có rất nhiều thiên tài.
Ví dụ như Diệp Thiên Tác trước kia, là một thiên tài Kiếm đạo hiếm có.
Mà Tôn Vũ Tiểu Thắng này, hiển nhiên cũng là một thiên tài rất giỏi.
Các quyết đấu khác, tương đối gay go liền ít đi rất nhiều.
Đối thủ mà Cơ tam công tử đối mặt, cũng nhẹ nhõm nghiền áp, thuận lợi tấn cấp.
Trận đấu vòng thứ sáu nhao nhao chấm dứt, rốt cục quyết ra hai trăm người.
Tiếp đó, là bài danh chiến giữa hai trăm người này.
Hai trăm người bài danh chiến, phân ra hai mươi khu.
Mỗi mười người một khu.
Thứ hạng chiến này, cũng không phải là mỗi người đều có tư cách đánh đồng.
Như Giang Trầη, trước kia trận pháp sàng chọn bài danh, xếp hàng thứ nhất, trong chiến đấu Tân Tinh Bảng, cũng là dùng tư thái toàn thắng.
Mà 6 vòng chiến đấu trước của Thiên Tài Bảng, cũng nhẹ nhõm thủ thắng, cho nên hắn bị phân ở khu thứ nhất.
Bị phân ở khu thứ nhất, vậy thì ý nghĩa, bài danh của hắn ít nhất cũng đã tiến vào Top 10.
Nói cách khác, Giang Trầη muốn tham gia bài danh chiến, là bài danh Top 10.
Về phần bài danh đằng sau, hắn căn bản không cần tham dự.
Mỗi mười thiên tài, bị quy làm một khu, đều có tính toán nghiêm mật, kể cả chiến tích trước kia.
Nếu như chiến tích giống nhau, thì tham khảo thời gian thủ thắng, tốc độ thủ thắng.
Các loại phân chia, đều phi thường kỹ càng, trên cơ bản không có người bị oan.
Giang Trầη nhìn các khu được phân chia, cũng không thể không tán thưởng tốc độ phân tích cùng năng lực phân tích của phương chủ sự, trên cơ bản loại phân chia khu này, đều không có bao nhiêu sai số.
Đại bộ phận người dự thi bị phân ở khu bất đồng, đều không có nói ra quá nhiều kháng nghị.
Hiển nhiên, đối với bài danh của mình, đều có thể tiếp nhận.
Đương nhiên, Giang Trầη ở đệ nhất khu, đã tập trung vào Top 10, tự nhiên sẽ không để ý những sự tình này.
Bất quá, người bài danh đằng sau, lại cực kỳ để ý bài danh khu của mình.
Đương nhiên, bài danh khu cũng không phải áp đặt chết.
Ví dụ như người dự thi ở khu thứ tư, khu thứ năm cùng khu thứ sáu, bọn hắn còn có cơ hội khiêu chiến về phía trước.
Chỉ cần thành công khiêu chiến về phía trước, bọn hắn vẫn có thể sát nhập top 30 cường.
Khu thứ tư, trước mắt bọn hắn chỉ có thể cạnh trục từ bị trí ba mươi mốt đến bốn mươi.
Nhưng mà bọn hắn có tư cách khiêu chiến thiên tài đệ nhất khu.
Hơn nữa, bọn hắn muốn vượt cấp khiêu chiến, cũng chỉ có thể khiêu chiến thiên tài ở đệ nhất khu.
Nói cách khác, có thể nằm trong ba khu khiêu chiến.
Cùng lý, khu thứ năm có thể khiêu chiến khu thứ hai, khu thứ sáu có thể khiêu chiến khu thứ ba.
Mà sau khu thứ sáu, mãi cho đến khu 16, đều không có tư cách hướng lên khiêu chiến.
Bọn hắn muốn làm, là ở trong chiến đấu bài danh bản khu, bảo hộ thứ hạng của mình.
Mà bốn mươi người sau khu 16, đều có tư cách khởi xướng một lần khiêu chiến về phía trước, tăng lên thứ hạng của mình.
Cơ hội như vậy, chỉ vẻn vẹn có một lần.
Bởi vì hai trăm người trong Thiên tài bảng, ba mươi sáu người cuối cùng nhất sẽ bị thay thế.
Là không có tư cách tham gia tranh đoạt Thiếu Chủ Bảng.
Cho nên, nếu như muốn giữ lại tư cách tham gia cạnh trục Thiếu Chủ Bảng, nhất định phải ở trong Thiên Tài Bảng cướp được vị trí trước một trăm sáu mươi bốn.
Bởi vì, dưới trướng bảy Đại Đế, có ba mươi sáu thiên tài, sẽ cùng một trăm sáu mươi bốn thiên tài trong Thiên Tài Bảng này, cùng một chỗ giác trục Thiếu Chủ Bảng cuối cùng nhất.
Ba mươi sáu thiên tài bài danh đếm ngược ở Thiên Tài Bảng, sẽ bị loại bỏ.
Tuy vào Thiên Tài Bảng, lại không có tư cách tham gia tranh đoạt Thiếu Chủ Bảng.
Đây cũng là khôn sống mống chết phi thường tàn khốc.
Đệ nhất khu, có thể nói là cường giả như mây.
Giang Trầη nhìn danh sách đệ nhất khu một chút, trừ mình ra, Bàn Long đại phiệt Cơ tam công tử, Lưu Hương công tử song song nhập bảng.
Tôn Vũ Tiểu Thắng đánh bại Miêu Tác, cũng bất ngờ có mặt.
Ngoại trừ Tôn Vũ Tiểu Thắng, lại còn có một gã tán tu.
Chỉ là tán tu này so với Tôn Vũ Tiểu Thắng còn thần bí, nghe trọng tài đọc lên danh tự người này, lại là một đạo hiệu, gọi Diệt Trần Tử.
Nghe, giống như là phương ngoại chi nhân.
Bất quá Giang Trầη xem khí chất người này, tựa hồ không có khí chất người nước ngoài gì.
Chỉ là người này che dấu vô cùng tốt, chỉ từ khí chất, rất khó đoán được lai lịch của hắn.
Giang Trầη âm thầm quan sát một lát, liền không nhìn nữa.
Hắn cũng biết, ngoại trừ đệ tử cùng tán tu ở Lưu Ly Vương Thành ra, khẳng định còn sẽ có đệ tử đại tông đại môn khác, che giấu tung tích, tới tham gia Lưu Ly Vương Tháp Hội lần này.
Nói không chừng, hai trăm người trên Thiên tài bảng, thì có không ít người như vậy.
Bọn hắn dùng danh tiếng tán tu, đến Lưu Ly Vương Thành tìm hiểu, thăm dò trong Lưu Ly Vương Thành đến cùng có bao nhiêu thiên tài trẻ tuổi.
Tôn Vũ Tiểu Thắng, Diệt Trần Tử, hai cái này đều là tán tu.
Hôm nay thân phận của Giang Trầη, coi như là dòng chính của Lưu Ly Vương Thành.
Chỉ bất quá thân phận của hắn so sánh đặc thù, một phương diện cùng Khổng Tước Thánh Sơn có quan hệ mật thiết, một phương diện lại là khách khanh Đan Vương của Vi gia.
Cho nên, tất cả mọi người quy hắn là người Lưu Ly Vương Thành.
Bàn Long đại phiệt Cơ tam công tử cùng Lưu Hương công tử, chiếm cứ hai vị trí.
Bởi như vậy, khu Top 10, liền chỉ còn lại có năm cái.
Năm người còn lại, đều là đại phiệt đỉnh tiêm đến từ Lưu Ly Vương Thành.
Giang Trầη đại khái nhìn thoáng một phát, đầu tiên chú ý tới là Tu La Đại Đế nhất mạch Cự La đại phiệt La Xuyên.
Dưới trướng Tu La Đại Đế có hai đại phiệt mạnh nhất, theo thứ tự là Vương Đình đại phiệt cùng Cự La đại phiệt.
Vương Đình đại phiệt tự nhiên là mạnh nhất, cơ hồ có thể cùng Bàn Long đại phiệt quyết tranh hơn thua.
Mà Cự La đại phiệt, cũng có thể đứng vào Top 5.
Chỉ có điều, bởi vì trước kia có Vương Đình đại phiệt tồn tại, Cự La đại phiệt tương đối ít nổi danh.
Bất quá, Cự La đại phiệt Thiếu chủ La Xuyên, thiên phú võ đạo so với Vương Đình đại phiệt Thiếu chủ Vương Đằng còn cao hơn.
Vương Đằng giỏi về nắm chắc đại thế, là một Thiếu chủ quyền mưu lợi hại.
Mà La Xuyên, thì càng chuyên chú võ đạo, thấp điều nội liễm, nhưng mà vầng sáng lại không kém Vương Đằng.
Hôm nay Vương Đằng đi theo Vương Đình đại phiệt bị diệt, La Xuyên tự nhiên thành đệ tử đại phiệt đệ nhất nhân dưới trướng Tu La Đại Đế.
Ngoại trừ La Xuyên này, còn có bốn đệ tử đại phiệt khác, theo thứ tự là dưới trướng Niêm Hoa Đại Đế Thính Thiện đại phiệt Quan Vũ Thiện, dưới trướng Thương Hải Đại Đế Triều Sinh đại phiệt Tịch Dược Sư, dưới trướng Tịch Diệt Đại Đế Tử Hỏa đại phiệt Công Tôn Diễm, còn có dưới trướng Trảm Không Đại Đế Hạo Nhật đại phiệt Thẩm Hạo.
Bốn thiên tài tuổi trẻ này, đều là đại phiệt đệ nhất thiên tài dưới trướng Đại Đế, đại biểu cho thể diện của Đại Đế nhất mạch mình.
Ở trong bảy đại đế, duy nhất vắng họp, là Trấn Nhạc Đại Đế.
Chân Huyền đại phiệt dưới trướng hắn, kỳ thật cũng có thiên tài lực lượng ngang nhau, bất quá lại bất hạnh gặp Bàn Long đại phiệt Lưu Hương công tử, cường cường va chạm, bị nốcao, chỉ có thể thông qua phục sinh tiến vào Thiên Tài Bảng.
Giang Trầη cẩn thận quan sát từng đối thủ, trong lòng cũng có chút hiểu ra.
Những đệ tử đại phiệt này, tuy thiên tài, nhưng mà Giang Trầη không kiêng kị bọn hắn.
Nói thật, tuy những đệ tử đại phiệt này thiên tài, nhưng sẽ không mạnh hơn Chân Truyền Đệ Tử của Cửu Dương Thiên Tông, thậm chí ở phương diện thực lực tuyệt đối, còn muốn yếu hơn nửa trù.
Dù sao, thập đại chân truyền của Cửu Dương Thiên Tông, cái kia đều là chân truyền có thể so với dòng chính Đại Đế.
Loại đệ tử đại phiệt này, ở Lưu Ly Vương Thành, chỉ có thể coi là thiên tài thứ hai.
Mặc dù ưu tú nhất, nhiều lắm là miễn cưỡng chen vào đệ nhất, nhưng so với Đại Đế chân truyền chính thức, vẫn có chênh lệch nhất định.
Cho nên, Giang Trầη đối với thứ hạng chiến này, cũng không cảm thấy uy hiếp quá lớn.
Thậm chí kể cả đệ tử đại phiệt đỉnh cấp như Cơ tam công tử cùng Lưu Hương công tử, Giang Trầη đại khái cũng có thể nhìn thấu thực lực của bọn hắn.
Duy nhất để cho Giang Trầη có chút lo lắng, là Tôn Vũ Tiểu Thắng cùng Diệt Trần Tử kia.
Hai gia hỏa tự xưng tán tu này, ở Giang Trầη xem ra, ngược lại là người có tư cách trùng kích Thiếu Chủ Bảng cuối cùng nhất, khả năng họ thành công, so với Cơ tam công tử cùng Lưu Hương công tử còn cao hơn.
Sau khi danh sách đi ra, quy tắc bài danh chiến từng khu cũng đi ra.
Căn cứ quy tắc, bài danh chiến là tuần hoàn giao chiến.
Mười thiên tài trong một khu, mỗi người đều phải giao chiến với nhau một lần.
Cuối cùng theo số trận thắng, sắp xếp bài danh.
Nếu như số trận thắng giống nhau, vậy thì xem quan hệ thắng bại lẫn nhau.
Thắng lợi đồng dạng, song phương tầm đó giao thủ, người thắng bài danh phía trên.
Nếu như ba người thậm chí là bốn người ở giữa tuần hoàn, lẫn nhau thắng lợi đều đồng dạng, vậy thì xem số trận thắng giữa bốn người.
Nói ngắn lại, các loại chi tiết rất nhỏ, cuối cùng có thể thuận lợi sắp xếp bài danh.
Giang Trầη thậm chí không có đi nghiên cứu quy tắc, mục tiêu của hắn chỉ có một, cái kia chính là toàn thắng.
Chân Đan Vương, đối chiến Quan Vũ Thiện.
Đối thủ thứ nhất của Giang Trầη, rất nhanh đã bị rút ra.
Đến từ Niêm Hoa Đại Đế nhất mạch Thính Thiện đại phiệt Quan Vũ Thiện.
Quan Vũ Thiện này, dĩ nhiên là một thanh niên thiên tài quy y.
Nhìn về phía trên nhã nhặn, một thân áo trắng, trần thế bất nhiễm, tựa như Thần Tiên trong truyền thuyết, mặt mũi hiền lành, lại có một loại Kim Cương Pháp Tướng không giận tự uy.
Nhìn người này, liền biết là thiên tài có ý cảnh cực cao.
Niêm Hoa Đại Đế, ở Lưu Ly Vương Thành cũng là tồn tại cực kỳ thần bí.
Hắn ở Lưu Ly Vương Thành mấy ngàn năm, vẫn luôn là Đại Đế thứ hai.
Chỉ là, tính cách của hắn rộng lượng, cho tới bây giờ đều không tranh quyền thế, nhàn vân dã hạc, nhặt hoa nghe vũ, lục lọi thiền ý.
Cho nên, Niêm Hoa Đại Đế nhất mạch, cho dù là một ít thế lực đại phiệt, cũng bị Niêm Hoa Đại Đế ảnh hưởng, mang theo vài phần thiền ý.
Vũ Kỹ Công Pháp bọn hắn tu luyện, cũng đều mang theo ý cảnh của Phật môn.
Ví dụ như Quan Vũ Thiện này, vừa lên đài, liền cho người một loại cảm giác khí chất siêu quần.
Chân Đan Vương, nghe đại danh đã lâu, Quan mỗ thỉnh giáo.
Ngữ khí của Quan Vũ Thiện nhàn nhạt, cũng không bởi vì danh khí của Giang Trầη mà sinh ra chấn động gì.
Phảng phất trên lôi đài, bất kể đối thủ nào trong mắt hắn, đều là một sự việc.
Giang Trầη chắp tay, cười nói: Quan huynh là từ trước đến nay, ở trong các đối thủ ta gặp được, là một trong mấy người khí chất tốt nhất a.
Một trong?Quan Vũ Thiện khoan thai cười cười.
Còn có ai?Giang Trầη cười cười: Những người khác, Quan huynh chưa hẳn nhận thức.
Trước đây ở trong tranh đoạt Thiên Tài Bảng, có một kiếm khách, tên là Diệp Thiên Tác, khí độ của người này, làm cho ta thập phần bội phục.
Diệp Thiên Tác? Cái kiếm khách kia?Tựa hồ Quan Vũ Thiện có chút ấn tượng.
Giang Trầη gật gật đầu: Quan huynh, mời.
Quan Vũ Thiện cười cười: Tốt, Chân Đan Vương, Quan mỗ ở dưới trướng Niêm Hoa Đại Đế nhất mạch, là một viên đá thử vàng.
Nếu như ngươi có thể qua cửa ải ta, ít nhất có tư cách khiêu chiến thiên tài dòng chính Đại Đế.
Nếu như cửa ải ta qua không được, vậy Chân Đan Vương ngươi còn phải tiếp tục tu luyện.
Giang Trầη biết rõ Quan Vũ Thiện nói không phải giả, nên nghiêm mặt nói: Chân mỗ nhất định toàn lực ứng phó.
Đang khi nói chuyện, Giang Trầη đã thúc dục Thần Ma Kim Thân.
Quan Vũ Thiện nhẹ nhàng cười cười, trên mặt giếng nước yên tĩnh, rốt cục xuất hiện một tia kinh ngạc, hiển nhiên cử động của Giang Trầη, lại để cho hắn có chút khiếp sợ.
Quan Vũ Thiện tu luyện công pháp Phật môn, thúc dục đúng là kim cương hộ thể thần công của Phật môn, có được pháp thân Kim Cương Bất Hoại, cực kỳ cường hãn.
Mà hắn mới vừa uấn nhưỡng, tựa hồ đối thủ đã liệu ra, lập tức thúc dục thần thông thân thể đồng dạng, chi tiết này, liền đầy đủ chứng minh, Chân Đan Vương kia nắm chắc cục diện chiến đấu thập phần nhạy cảm.
Quan Vũ Thiện thúc dục Kim Cương pháp thân, Phật Quang mười trượng phóng lên trời, thân thể của Quan Vũ Thiện, phảng phất như lớn mạnh gấp bội, biến thành một Kim Cương dáng người cực lớn, Pháp Tướng trang nghiêm, hai tay trảo một cái, vậy mà xuất hiện một cây Kim Cương đại xử.
Giang Trầη thấy một màn như vậy, nhiệt huyết cũng bốc lên, kêu lớn: Tới tốt.
Thúc dục Thần Ma Kim Thân, pháp thân nhoáng một cái, biến thành cùng Quan Vũ Thiện không xê xích bao nhiêu.
Trong lúc nhất thời, trên lôi đài lại biến thành lôi đài của hai cự nhân.
Hai pháp thân cực lớn, để cho lôi đài vốn rất rộng lớn, thoáng cái lộ ra có chút chen chúc.
Mỗi một quyền, mỗi một cước, đều lộ ra kịch liệt như vậy, điên cuồng như vậy.
Tiếng va chạm đinh tai nhức óc, như là tuyết lở, ầm ầm, ầm ầm…Hai thân ảnh cự đại, phân phân hợp hợp, quyền cước va chạm, đột nhiên gần đột nhiên xa, tốc độ cực nhanh, quả thực như hai đạo thiểm điện ở trên lôi đài xuyên thẳng qua.
Đông đông đông…Quan Vũ Thiện Kim Cương lao nhanh, lại lần nữa dẫn theo cự xử trong tay, dũng mãnh nện qua Giang Trầη.
Vượt qua tầm đó, toàn bộ lôi đài như là lay động.
Giang Trầη cười hắc hắc, không chút do dự, năm ngón tay tạo thành nắm đấm, một quyền hung hăng đánh tới cự xử.
Phanh…Tiếng va chạm thảm thiết, lại lần nữa tạo nên gợn sóng vô tận, từng vòng rung động tản ra, chấn hư không bốn phía chập chờn giống như sóng nước.
Quan Vũ Thiện thi triển Kim Cương cự xử, còn chưa từng đụng qua ai có thể dùng nhục quyền đến đối kháng Kim Cương cự xử của hắn.
Cánh tay có chút tê rần, Quan Vũ Thiện nhướng mày, đối thủ này, quả nhiên là vô cùng khó giải quyết.
Đối thủ khó giải quyết, càng làm cho chiến ý của Quan Vũ Thiện không ngừng dâng lên.
Chân Đan Vương, ngươi thật là làm cho người ngạc nhiên.
Có thể gặp được đối thủ như ngươi, thống khoái chiến một trận, thật đúng là sảng khoái!Mặc dù là người tính cách không màng danh lợi như Quan Vũ Thiện, chiến ý cũng bị đốt lên.
Thanh âm hùng hậu này, càng là vang vọng Thiên Địa, quanh quẩn bốn phía lôi đài, để cho người nghe nhiệt huyết dâng lên.
Hai tay của Quan Vũ Thiện chấn động, cơ bắp mạnh mẽ như là đồng giội sắt đúc, tràn đầy lực lượng bạo tạc.
Kim Cương Phục Ma, khởi…Quan Vũ Thiện vung cự xử lên, một đạo Kim Cương Pháp Tướng ầm ầm bắn ra.
Một Kim Cương Pháp Tướng không giận tự uy, ầm ầm đánh tới Giang Trầη.
Giang Trầη thấy thế, cũng vui vẻ, hai tay niết động thủ quyết: Cự Tích Pháp Tướng, phá…Một Cự Tích Pháp Tướng toàn thân lửa đốt, điên cuồng giãy dụa thân thể cao lớn, như thôn phệ ánh nắng trời chiều, cùng Kim Cương Pháp Tướng đụng vào nhau.
Phanh…Lại là một lần va chạm thảm thiết, Kim Cương Pháp Tướng của Quan Vũ Thiện va chạm với Cự Tích Pháp Tướng, song song nghiền nát, lập tức hóa thành vô số khí lưu kim sắc, như là ba quang tản ra ở trên hư không.
Quan Vũ Thiện liên tục lui về phía sau, hai mắt bắn ra hào quang kinh người, gắt gao nhìn qua Giang Trầη, hiển nhiên đối với đối thủ này, cảm thấy cực độ khiếp sợ.
Hắn còn là lần đầu tiên nhìn thấy đối thủ đáng sợ như vậy, trước kia Giang Trầη chiến đấu, Quan Vũ Thiện đều âm thầm quan sát.
Trước kia ở trong tranh đoạt Tân Tinh Bảng, đả bại người vạm vỡ, Chân Đan Vương đã thể hiện ra tiêu chuẩn thân thể cận chiến cường đại.
Về sau liên tục chiến đấu mấy thiên tài Kiếm đạo, lại thể hiện ra tiêu chuẩn Kiếm đạo nghịch thiên.
Cái này để cho Quan Vũ Thiện không thể không thừa nhận, Chân Đan Vương thật đúng là một thiên tài võ đạo toàn năng, toàn năng như thiên phú đan đạo của hắn vậy.
Kim Cương Pháp Tướng của Quan Vũ Thiện, có thể nói là ở trong tất cả thần thông của hắn, cực kỳ có lực uy hiếp, là một trong mấy át chủ bài mạnh nhất của hắn.
Nếu như Kim Cương Pháp Tướng này cũng không thể đạt được chút ưu thế, Quan Vũ Thiện liền không thể không thừa nhận, mình so với Chân Đan Vương, trên thực lực võ đạo, là có chênh lệch nhất định.
Bởi vì, thẳng cho tới bây giờ, Chân Đan Vương vẫn luôn cùng Quan Vũ Thiện chiến đấu trong tiết tấu của hắn, thậm chí không có vận dụng lá bài tẩy của mình.
Dùng thiên phú Kiếm đạo đáng sợ kia của Chân Đan Vương, nếu như Chân Đan Vương vừa lên liền phát động tấn công mạnh, Quan Vũ Thiện thật đúng là không tin mình có thể đối phó được kiếm kỹ huyền diệu như vậy.
Mà Pháp Tướng hắn cực kì tự hào, như trước không cách nào chiếm cứ được thượng phong.
Huống chi, đối phương còn có Chân Long Pháp Tướng, thậm chí còn chưa thi triển ra.
Bất quá, cái này cũng không đại biểu Quan Vũ Thiện muốn nhận thua.
Trong mắt bắn ra thần sắc thản nhiên, Quan Vũ Thiện nhìn Giang Trầη, mở miệng nói: Chân Đan Vương, lấy thần thông võ đạo đối kháng, ta không cách nào thắng ngươi.
Bất quá, trận chiến này ta đại biểu không phải chính mình, mà đại biểu cho đại phiệt, đại biểu cho Niêm Hoa Đại Đế nhất mạch.
Cho nên, ta muốn dùng át chủ bài, vận dụng trang bị.
Ngươi coi chừng một chút.
Quan Vũ Thiện là người kiêu ngạo, mặc dù đã chứng minh thiên phú cùng thực lực võ đạo của mình đều không bằng Giang Trầη, nhưng hắn không có buông tha cho tiếp tục chiến đấu.
Nguyên nhân chỉ có một, thứ hạng thi đấu này quan hệ lấy thể diện thế lực của mình, hắn cũng là thân bất do kỷ.
Giang Trầη gật đầu, nghiêm mặt nói: Lôi đài luận võ, nên đem hết toàn lực.
Tốt.
Quan Vũ Thiện gật gật đầu, hai tay bỗng nhiên mở ra, từ trong tay áo của hắn, lập tức bay ra hai mảnh kim bạt, như hai đại môn Kim sắc, đón gió mà trướng, hướng Giang Trầη áp qua.
Cái kim bạt này có uy áp rất mạnh, hai bên chúi xuống, lập tức phong tỏa hư không bốn phía lôi đài, hai đạo khí lưu cường đại, lập tức mổ ra hư không.
Thân hình Giang Trầη lập tức cảm thấy bị một cỗ lực lượng không hiểu lôi kéo.
Kim bạt kia không ngừng biến lớn, lập tức cao hơn mười trượng, hai mảnh kim bạt không ngừng tới gần, hiển nhiên là ý định trực tiếp gắn Giang Trầη vào giữa kim bạt.
Giang Trầη nhìn thấy bảo vật như vậy, cũng giật mình.
Bất quá, Giang Trầη xuất đạo đến nay, kinh nghiệm chiến đấu phong phú, tuy giật mình, lại không có luống cuống tay chân, mà nắm lấy đại đỉnh, hư không ném đi, ném đại đỉnh kia lên đỉnh đầu, khó khăn lắm ngăn trở xu thế tiếp cận của kim bạt.
Sau một khắc, huyết mạch Kim Thiền của Giang Trầη lại lần nữa thúc dục.
Kim Thiền Pháp Tướng nhoáng một cái, hóa thành bản thể Giang Trầη.
Mà bản thể Giang Trầη, thì dùng thần thông Kim Thiền Thoát Xác, trực tiếp độn cách xa xa.
Sau một khắc, kim bạt lại mở rộng lần nữa, trực tiếp thôn phệ đại đỉnh vào trong.
Cái kim bạt này hiển nhiên phi thường đặc biệt, hai mảnh kim bạt càng tới gần, hấp lực lẫn nhau lại càng lớn.
Cái đại đỉnh kia chỉ chèo chống chốc lát, liền không thể ngăn trở kim bạt tiếp cận.
Phanh…Hai mảnh kim bạt đóng lại, phát ra tiếng va chạm thảm thiết, âm thanh chói tai, làm cho lòng người sinh tuyệt vọng.
Quan Vũ Thiện thấy thế, lông mày nhíu lại, cũng lộ ra vẻ vui mừng.
Chân Đan Vương, thiên phú võ đạo của ngươi xuất chúng, cuối cùng không địch lại Âm Dương Kim Bạt của ta a.
Quan Vũ Thiện than nhẹ một tiếng, đối với môn bảo vật này của mình, còn là phi thường tự tin.
Âm Dương Kim Bạt này tựa như Âm Dương hai cấp, càng tiếp cận, lẫn nhau hấp lực lại càng lớn.
Là một bảo vật phi thường đáng sợ.
Bất quá, bất luận một môn bảo vật gì, đều khó có khả năng không chê vào đâu được.
Trên thực tế, Âm Dương Kim Bạt này lợi hại, nhưng vẫn có cách phá giải.
Cùng cực tương đẩy, dị cực tương hấp.
Âm Dương kim bạt, nếu như có thể lợi dụng đạo lý cùng cực tương đẩy, hoàn toàn có thể làm cho Âm Dương Kim Bạt này không dùng được.
Cho nên, sử dụng Âm Dương Kim Bạt này, vẫn có phong hiểm nhất định.
Đương nhiên, loại phong hiểm này, là cực kỳ bé nhỏ.
Bình thường ở thời điểm chiến đấu, ai cũng không có khả năng có đủ bảo vật Âm Dương, có thể dùng thủ đoạn cùng cực tương đẩy đối phó Âm Dương kim bạt.
Quan Vũ Thiện phi thường tự tin, đã chuẩn bị tiến lên dùng tư thái người thắng tuyên bố thắng lợi.
Mà giờ khắc này, bốn phía lôi đài, bỗng nhiên trở nên lặng yên không một tiếng động, tình thế thoáng cái lộ ra cực kỳ quỷ dị.
Loại lặng lẽ này, lại làm cho Quan Vũ Thiện cảm thấy không hiểu thấu.
Trong lúc đó, Quan Vũ Thiện bên tai khẽ động, cả người giống như bị chạm điện, thần sắc hoảng sợ, cơ bắp co rút, vội vàng quay đầu lại, đã thấy Giang Trầη đứng ở phía sau, giống như cười mà không phải cười nhìn hắn.
Ngươi.
Quan Vũ Thiện lập tức ngây ngẩn cả người.
Giang Trầη ung dung cười cười: Âm Dương Kim Bạt xác thực lợi hại, bất quá, tốc độ của ta nhanh hơn một tí a?Hoàn toàn chính xác, Âm Dương Kim Bạt của Quan Vũ Thiện rất cường đại.
Nhưng mà Giang Trầη dùng thần thông Kim Thiền Thoát Xác ly khai Âm Dương Kim Bạt, Quan Vũ Thiện kia lại hoàn toàn không biết gì cả.
Chênh lệch này, đầy đủ trí mạng.
Nếu như vừa rồi Giang Trầη muốn tiêu diệt Quan Vũ Thiện, cơ hồ có thể nói là không cần tốn nhiều sức.
Phải biết rằng, siêu cấp cường giả đối kháng, nếu như một người có thể lặng yên không một tiếng động đi đến sau lưng đối thủ, kia tuyệt đối có mấy chục loại phương pháp đưa đối phương vào chỗ chết.
Giống như lúc trước trận chiến giữa Giang Trầη cùng Tiêu Bào Huy, là chọn dùng thủ đoạn Kim Thiền Thoát Xác, tránh né một kích cho rằng tất sát của Tiêu Bào Huy.
Đúng là Kim Thiền Thoát Xác để cho người vội vàng không kịp chuẩn bị kia, mới khiến cho Giang Trầη thuận lợi đến sau lưng Tiêu Bào Huy, cho Tiêu Bào Huy một kích trí mạng.
Kim Thiền nhất tộc không có sức chiến đấu, huyết mạch của bọn nó, ưu thế lớn nhất là chạy trốn, Kim Thiền Thoát Xác, Kim Thiền Chi Dực.
Đương nhiên, Kim Thiền nhất tộc bách độc bất xâm, vạn lôi không phá.
Đây cũng là ưu thế hiếm thấy ở Chư Thiên.
Biểu lộ của Quan Vũ Thiện, ở thời khắc này, lại thay đổi rất nhanh.
Cuối cùng, hóa thành một tiếng thở dài thật sâu: Ta thua rồi sao?Đúng vậy, thất bại.
Quan Vũ Thiện hỏi lên những lời này, miệng đầy đắng chát.
Hắn vốn cho là, mình xuất động Âm Dương Kim Bạt, cái kia nhất định là dễ như trở bàn tay.
Xem tiếp...Độc tôn tam giới
truyện tranh Độc tôn tam giới
truyện Độc tôn tam giới
Độc tôn tam giới truyện chữ
đọc truyện Độc tôn tam giới
yêu thần ký chap
truyenfull.vn
truyenfull.vip
truyenfull.vip
truyen.tangthuvien.vn/
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License