Độc tôn tam giới
Chapter
0106
Liên Thành trưởng lão cười lạnh nói: Uông Hàn kia trước đó bất quá cũng chỉ mới đột phá Thánh Cảnh không lâu, vì sao hắn ta có thể đột phá tới Thánh Cảnh nhị trọng được? Thậm chí còn có tư cách đột phá Thánh Cảnh tam trọng? Bởi vì người ta được tông môn coi trọng, cam lòng bỏ vốn gốc.
Linh dược Thiên cấp và linh dược Địa cấp trong tông môn chúng ta còn kiếm được nhiều hơn Thánh Kiếm cung.
Lão phu một mực không rõ vì sao chưa phân tới người các thiên tài trong tông môn.
Lời này tuy rằng không phải giận dữ, thế nhưng quả thực có ý tứ chấp vấn.
Vân Niết trưởng lão trưởng lão không nhịn được mà nói: Liên Thành huynh, lời này có chút quá mức a.
Nhận được hai gốc linh dược Thiên cấp, tông chủ một gốc, ta một gốc, đây là chuyện mà tất cả mọi người không có gì dị nghị.
Về phần linh dược Địa cấp, tổng cộng chúng ta thu được bốn mươi lăm gốc.
Không phải cũng đã lấy ra phân rồi sao? Liên Thành huynh cũng được tông môn phân cho hai gốc, huynh thử tính xem còn không?Đừng thấy bốn mươi lăm gốc rất nhiều, thế nhưng cao tầng Đan Kiền cung cũng rất nhiều người.
Cự đầu đỉnh cấp mỗi người được hai gốc, còn lại là mỗi người một gốc.
Tông môn có nhiều trưởng lão cấp bậc cự đầu như vậy cũng không dễ phân.
Về phần đám người trẻ tuổi, cuối cùng mọi người đều đạt được nhận định chung đó là người trẻ tuổi tạm thời chưa được phân xuống.
Dù sao bên trong dược viên thượng cổ chỉ có Thánh Cảnh mới có tư cách phân phối linh dược Địa cấp, đám người Thẩm Thanh Hồng cũng không có tư cách được phân chia linh dược Địa cấp.
Xuất phát từ ý nghĩ này, đám người trẻ tuổi không được phân phối cũng là hợp lý.
DÙ sao đám người thế hệ trước còn không được phân đều thì đám người trẻ tuổi làm sao có thể được chia.
Vân Niết trưởng lão trưởng lão vừa mới dứt lời, Liên Thành trưởng lão lập tức giận dữ nói: Hừ, chẳng lẽ linh dược Thiên cấp chỉ có hai gốc thôi sao? Linh dược Địa cấp chẳng lẽ chỉ có bốn mươi lăm gốc? Ta nghe nói khi Giang Trầη tách ra với ngươi đã phân một nửa linh dược cho ngươi.
Trong đó có ba gốc linh dược Thiên cấp, trên một trăm gốc linh dược Địa cấp, còn có hai ba ngàn Thánh Anh thảo.
Quả nhiên oán khí của Liên Thành trưởng lão là ở chỗ này.
Vân Niết trưởng lão trưởng lão cũng không dấu diếm nói: Những vật này là Giang Trầη tặng cho tông môn.
Trước khi Giang Trầη chưa trở về, nếu như chúng ta phân chia có chút không tốt.
CHo nên những linh dược này xung công tông môn, ai cũng không có quyền phân phối, thuộc về tài sản của tông môn.
Nếu như là xung công tông môn, cò người cần, ví dụ như Thẩm Thanh Hồng vì sao lại không thể dùng?Liên Thành trưởng lão lại tiếp tục hỏi.
Thẩm Thanh Hồng là đệ tử của Liên Thành huynh, huynh nhận được linh dược Địa cấp sao lại không phân cho môn hạ một gốc? Lại nói Thẩm Thanh Hồng vừa mới đột phá Thánh Cảnh, hiện tại sử dụng linh dược Địa cấp vẫn còn hơi sớm.
Tuy rằng có thể dùng, thế nhưng là lãng phí.
Linh dược Địa cấp này sớm muộn hắn cũng có thể dùng, cần gì phải nóng lòng nhất thời như vậy?Vân Niết trưởng lão lên tiếng nói tiếp.
Trên thực tế lời nói của Vân Niết trưởng lão quả thực có đạo lý.
Linh dược Địa cấp, đừng nói là Thẩm Thanh Hồng, coi như là Vân Niết trưởng lão hắn hiện tại dùng kỳ thật cũng không có cách nào hấp thu toàn bộ công hiệu của linh dược Địa cấp.
Dù sao linh dược Địa cấp tương đương với cường giả Hoàng cảnh.
Cường giả Thánh Cảnh sử dụng linh dược Địa cấp là coi như vượt cấp sử dụng.
Tuy rằng hiệu quả rất tốt, thế nhưng thứ đồ vật tốt như vậy, dược lực mười phần thì chỉ hấp thu được một phần.
Đây không phải là lãng phí thì là cái gì?Thẩm Thanh Hồng hiện tại bất quá chỉ là Thánh Cảnh nhất trọng, sử dụng linh dược Địa cấp nhiều lắm chỉ hấp thu được một thành dược lực, tăng lên trọng tu vi, ý nghĩa không có bao nhiêu.
Linh dược Địa cấp có thể sử dụng, thế nhưng mà không phải sử dụng một cách lãng phí như vậy.
Dù sao linh dược Địa cấp có hạn, sử dụng như vậy chẳng khác nào là chà đạp nó.
Thế nhưng mà trong mắt Liên Thành trưởng lão, đây là Đan Trì cung chủ và Vân Niết trưởng lão cố ý trù dập Thẩm Thanh Hồng, chèn ép Thẩm Thanh Hồng.
Mà người khác nhận được hai gốc, muốn hắn cầm một gốc cho Thẩm Thanh Hồng tự nhiên hắn không vui một chút nào.
Cho nên mục tiêu của Liên Thành trưởng lão chính là những linh dược Địa cấp được xung công kia.
Hắn tức giận, cơ hồ tất cả cảm xúc trong lòng hắn kỳ thực đều nhắm vào những linh dược đã xung công tông môn kia.
Không đơn thuần là linh dược Địa cấp, mục tiêu của hắn còn là linh dược Thiên cấp.
Giang Trầη lưu lại ba gốc linh dược Thiên cấp cho tông môn.
Trước đó Đan Trì và Vân Niết trưởng lão cũng được phân hai gốc linh dược Thiên cấp của đan Kiền cung.
Bở vì bọn họ một người là cung chủ, một người là tiến vào trong dược viên thượng cổ lập đại công, lại là đường chủ Thảo Mộc đường, về tình về lý cũng nên chia cho hai người bọn họ.
Thế nhưng mà ba gốc linh dược Thiên cấp Giang Trầη giao cho bọn họ, nếu như Giang Trầη cống hiến cho tông môn, vậy tại sao lại không thể lấy ra chia hết? Thích lão tổ, Hồ trưởng lão, nhị vị đều là tiền bối đức cao vọng trọng trong tông môn, nhị vị có cảm thấy bất bình thay cho Thẩm Thanh Hồng hay không? Chẳng lẽ dùng thân phận của nhị vị lão tổ, còn chưa đủ để được phân một gốc linh dược Thiên cấp?Liên Thành trưởng lão liên tục công kích.
Lời này của hắn hiển nhiên có ý định của mình.
Thích lão tổ cùng với Hồ trưởng lão đều có địa vị siêu nhiêu trong Đan Kiền cung.
Sau nhị lão này hiển nhiên là tới phiên Liên Thành trưởng lão hắn.
Vừa vặn linh dược Thiên cấp xung công có ba gốc.
Nếu như nhị lão này lấy đi hai gốc, còn thừa lại một gốc, tại sao lại không tới tay LIên Thành trưởng lão hắn cơ chứ.
Liên Thành trưởng lão lần trước bị Tào Tấn đả thương, chung quy hắn có cảm giác mình vì tông môn xuất lực mà bị thương.
Hắn cảm giác mình vất vả, có công lao lớn, không có đạo lý ngay cả một gốc linh dược Thiên cấp cũng không được phân chia.
Vân Niết trưởng lão trưởng lão có thể nhận được một gốc, Liên Thành trưởng lão hắn cũng phải được một gốc.
Nếu không hắn cảm thấy trong lòng không cân bằng.
Thích lão tổ và Hồ trưởng lão liếc nhìn nhau, nếu nói không động tâm là giả.
Đan Trì à, nếu như xung công, cuối cùng cũng phải cho những lão gia hỏa chúng ta ưu tiên sử dụng.
Linh dược Thiên cấp chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu.
Theo ta thấy, không bằng.
.
.
Thích lão tổ với tư cách là sư đệ của lão cung chủ, Đan Trì phải gọi hắn một tiếng sư thúc, đức cao vọng trọng, có quyền lên tiếng rất lớn.
Sư thúc, khi xung công mọi người đều đã thống nhất.
Sở dĩ ta không chia hết, một là vì tung tích của Giang Trầη còn chưa rõ ràng.
không thể phân chia chiến lợi phẩm của hắn hết.
Ta cảm thấy, cảm thấy không biết ăn nói với hắn thế nào.
Thứ hai, cũng khó mà phân chia được.
Nếu như ba gốc linh dược Thiên cấp kia bị chia hết, đám người trẻ tuổi phía dưới cũng không được một chút nào.
Đây chính là bất công với bọn chúng.
Thích lão tổ kỳ thực cũng biết, Đan Trì là người không có tư tâm, cho nên Thích lão tổ cũng không có ý tứ nhằm vào Đan Trì.
Đan Trì, bây giờ ngươi là cung chủ, ngươi là đương gia, tất cả đều do ngươi định đoạt.
Sư thúc ta cũng già rồi, nếu như có thể được phân một gốc, đương nhiên có tác dụng với ta.
Thế nhưng nếu như để cho đám thiên tài trẻ tuổi mà nói, sư thúc ta cũng không có lời nào nữa.
Thích lão tổ kỳ thực cũng không muốn làm mất mặt mũi của Đan Trì cung chủ.
Hồ trưởng lão kia thì nói: Thích lão ca, lời này cũng không đúng.
Hiện tại thế cục trong Vạn Tượng Cương Vực phức tạp, ta cảm thấy những lão gia hỏa như chúng ta nên cố gắng đột phá tu vi.
So với đám đệ tử trẻ tuổi, ở thời khắc mấu chốt, nếu như thực lực của hai lão già như chúng ta có thể đột phá thì có thể ảnh hưởng tới số mệnh của tông môn.
Hồ trưởng lão nói có lý, trải qua chuyện lần trước.
Ta cũng hiểu, đệ tử trẻ tuổi vào thời khắc mấu chốt không thể đảm đương một phía được.
Liên Thành trưởng lão nói.
Hắn cố ý nói tới chuyện này, cường điệu một chút là ngầm ám chỉ tới việc mình vì tông môn mà bị thương, có công lao lớn.
Vân Niết trưởng lão bỗng nhiên cười nói: Nếu như mọi người đã quyết ý muốn phân chia linh dược Thiên cấp, ta có một biện pháp vẹn toàn đôi bên.
Biện pháp gì?Hai mắt Hồ trưởng lão sáng ngời.
Còn có ba gốc linh dược Thiên cấp, Thích lão tổ đức cao vọng trọng, là lão nhân đệ nhất trong tông môn, tự nhiên người phải được một gốc.
Đây là chuyện mà không có bất kỳ ai được dị nghị.
Hai gốc còn lại, chúng ta có thể lấy một gốc ra, xem uy vọng và địa vị mà phân chia cho trưởng lão cự đầu trong tông môn.
Một gốc còn lại, với tư cách ban thưởng, ban thưởng cho một thiên tài có biểu hiện xuất chúng nhất trong lần Vạn Tượng đại điển lần này.
Như vậy đều chiếu cố tới người thế hệ trước và đám người trẻ tuổi, có thể nói là vẹn toàn đôi bên.
Vân Niết trưởng lão nói xong, Hồ trưởng lão cười lớn nói: Biện pháp này rất tốt, ta đồng ý.
Đan Trì cung chủ cũng âm thầm cười, kế này của Vân Niết trưởng lão quả thực vô cùng vẹn toàn, vừa vặn âm chết Liên Thành trưởng lão.
Liên Thành trưởng lão nháo sự muốn lấy linh dược Thiên cấp, thế nhưng loại phương thức phân phối như vậy sau khi tới lượt Liên Thành trưởng lão hắn lại không được phân.
Phân hai gốc linh dược Thiên cấp cho cự đầu, Thích lão tổ không thể nghi ngờ sẽ nhận được một gốc, mà một gốc còn lại Hồ trưởng lão so với Liên Thành trưởng lão còn có tư cách hơn.
Cũng tương đương với việc Liên Thành trưởng lão nháo sự cả ngày, cuối cùng vẫn không được phân một gốc linh dược Thiên cấp.
Có bản lĩnh thì ngươi đi đoạt với Hồ trưởng lão đi.
Thích lão tổ cũng dùng ánh mắt có thâm ý nhìn Vân Niết trưởng lão, đối với cách này của Vân Niết trưởng lão âm thầm bội phục.
Chiêu thức này nhìn như rất công bằng, kỳ thực là phân hóa sự ăn ý giữa Hồ trưởng lão và Liên Thành trưởng lão.
Vốn hai người này tới đây là có ý định phân chia linh dược Thiên cấp.
Thế nhưng mà cách này vừa mới ra, tương đương trực tiếp đặt một gốc linh dược Thiên cấp vào trong tay Hồ trưởng lão, để cho Liên Thành trưởng lão tranh đoạt với Hồ trưởng lão.
Như vậy liên minh ăn ý giữa hai người từ lúc ban đầu tự nhiên sẽ tan rã.
Mà mấu chốt nhất chính là, kiến nghị này của Vân Niết trưởng lão nhìn như cực kỳ quang minh chính đại, công bằng.
Đã chiếu cố những lão nhân đức cao vọng trọng, lại cổ vũ người trẻ tuổi, vẹn toàn đôi bên, ai cũng không có biện pháp nói gì.
Liên Thành trưởng lão nghĩ một thoáng lập tức hiểu được ý tứ của Vân Niết trưởng lão, sắc mặt thoáng cái trầm xuống.
Vân Niết trưởng lão, ngươi có ý gì? Cố ý nhằm vào bổn tọa sao?Liên Thành trưởng lão hầu như không nhịn được nữa, khuôn mặt thoáng cái đen lên.
Vân Niết trưởng lão giả bộ vô tội hỏi: Liên Thành trưởng lão, lời này của ngươi có ý gì?Không đợi Liên Thành trưởng lão lên tiếng, Thích lão tổ cười nói: Theo lão phu thấy kiến nghị này có thể cân nhắc.
Người thế hệ trước phải được ưu tiên, cũng không thể hoàn toàn không thể để ý tới đám người trẻ tuổi.
Thích lão tổ lên tiếng, Liên Thành trưởng lão cũng không dám phản bác.
Đan Trì cung chủ gật đầu nói: Nếu như tất cả mọi người không có dị nghị, vậy thì quyết định như vậy đi.
Thích lão tổ và Hồ trưởng lão là hai vị lão tổ có tư cách nhất trong tông môn hiện tại.
Hai người mỗi người được một gốc linh dược Thiên cấp.
Một gốc còn lại để ban thưởng cho Vạn Tượng đại điển lần này.
Đệ tử Đan Kiền cung ai có thành tích tốt nhất sẽ đạt được một gốc linh dược Thiên cấp này.
Thích lão tổ cười hòa giải nói: Liên Thành, ngươi cũng đừng buồn bực, đệ tử Thẩm Thanh Hồng của n gươi chính là nhân tài trẻ tuổi kiệt xuất.
Theo ta thấy, gốc linh dược Thiên cấp này tám chín phần sẽ nằm trong nhất mạch của ngươi.
Liên Thành trưởng lão há hốc mồm, không biết nói thế nào cho phải.
Nếu như tiếp tục tranh cãi, chẳng khác nào là hắn muốn tranh đoạt linh dược Thiên cấp với đệ tử thân truyền Thẩm Thanh Hồng của mình.
Tốt, hôm nay dừng ở đây đi.
Đan Trì cung chủ khoát tay, tuyên bố giải tán.
Hồ trưởng lão mặt mày hớn hở, cười cười nói nói với Thích lão tổ.
Đạt được linh dược Thiên cấp như ý muốn, Hồ trưởng lão cảm thấy Đan Trì cung chủ và Vân Niết trưởng lão đều cho mình mặt mũi, trong lòng tự nhiên vô cùng vui vẻ.
Về phần Liên Thành trưởng lão, tự nhiên Hồ trưởng lão sẽ không để ý xem trong lòng người này nghĩ thế nào.
Đan Trì cung chủ đang muốn trở lại Đan Trì biệt việt thì bỗng nhiên trong tay có một đạo qunag mang xẹt qua, rơi vào trong lòng bàn tay hắn.
Đây là một đạo truyền âm phù.
Đan Trì cung chủ mở ra xem xét, ban đầu còn lơ đễnh, thế nhưng sau khi đọc nội dung bên trong, trên mặt Đan Trì cung chủ xuất hiện vẻ vui mừng như điên.
Truyền âm phù này không ngờ lại là của Giang Trầη truyền về.
Giang Trầη.
Không ngờ lại từ trong Huyễn Ba sơn đi ra.
Ngoại vi của đan Kiền cung, Đan Trì cung chủ từ trong trận pháp tông môn đi ra ngoài, nhìn thấy Giang Trầη cách xa hai năm dài đằng đẵng.
Bái kiến cung chủ.
Ha ha, Giang Trầη, bổn tọa biết rõ ngươi không phải là vật trong ao.
Một Huyễn Ba sơn tuyệt đối không trói buộc được ngươi, xem ra dự cảm của bổn tọa không sai chút nào a.
Đan Trì cung chủ thoải mái cười, hai năm qua hôm nay chính là ngày hắn vui vẻ nhất.
Cung chủ, Tam Tinh tông phản bội Vạn Tượng Cương Vực, đầu nhập vào trong Cửu Dương Thiên Tông, chuyện dược viên thượng cổ của Vạn Tượng Cương Vực có lẽ đã lộ ra rồi đúng không? Bọn họ thực sự đi theo Cửu Dương Thiên Tông sao?Trước đó Đan Trì cung chủ đã từng suy đoán qua như vậy, chỉ là cuối cùng chỉ là suy đoán, không có chứng cớ thực sự.
Chắc chắc mười phần, việc này sau khi ta tiến vào trong Huyễn Ba sơn vài ngày đã biết rõ.
Chỉ là trên người đang mang nhiệm vụ trọng đại cho nên không có nói ra.
Ngày đó ta tiến vào trong Huyễn Ba sơn, Tam Tinh tông dẫn theo Đinh Đồng kia theo truy sát ta.
Kẻ này kỳ thực chính là đệ tử mà Cửu Dương Thiên Tông phái tới sắp xếp trong Vạn Tượng Cương Vực.
Cửu Dương Thiên Tông nhìn chằm chằm vào Vạn Tượng Cương Vực.
Hơn nữa chuyện sắp xếp, bố cục không phải chỉ mấy năm trở lại đây mà đã sớm chuẩn bị từ trước.
Giang Trầη biết rõ chuyện này trọng đại, không thể không bẩm báo cho Đan Trì cung chủ.
Chúng ta đi vào trước rồi nói tiếp.
Tuy rằng trong lòng Đan Trì ngưng tọng, thế nhưng cũng không vì thế mà rối loạn.
/Trở lại Đan Trì biệt viện, Đan Trì lại hỏi kỹ càng mọi chuyện.
Giang Trầη đem chuyện Đinh Đồng nói ra, cùng với một ít chứng cớ mà hắn nắm giữ, một năm một mười nói ra.
Chuyện cho tới nước này, cho dù ngay cả chuyện Tào Tấn Giang Trầη cũng không có dấu diếm.
Ngươi nói Tào Tấn, chính là thanh niên có hai hàng lông mày màu lam sao?Đan Trì nghe vậy lập tức biến sắc: Hắn.
.
.
Hắn tiến vào cấm địa Huyễn Ba sơn? Cung chủ biết rõ người này sao?Giang Trầη nhớ rõ Tào Tấn đã từng nói hắn ta đã tới Đan Kiền cung, chẳng lẽ chuyện này là thực? Chẳng những biết rõ mà ta còn cùng kẻ này giao thủ qua.
Thực lực kẻ này thâm bất khả trắc, ta miễn cưỡng tiếp được của hắn một chiêu.
Nếu không phải có quý nhân tương trợ, ta cũng không ngăn được hắn ba chiêu.
Cuộc đời Đan Trì chưa từng phục qua ai, thế nhưng Tào Tấn kia, tới bây giờ khi Đan Trì nghĩ lại, trong lòng vẫn còn cảm giác lực bất tòng tâm.
Tuy rằng hiện tại hắn đã là cường giả Thánh Cảnh thất trọng.
Lập tức Đan Tì cũng đem chuyện Tào Tấn tới đây nháo sự nói ra một lần.
Người mặc áo choàng thần bí?Trong đầu Giang Trầη đột nhiên hiện lên một đạo thân ảnh xinh đẹp, trong lòng không khỏi rung động, chẳng lẽ là nàng?Tuy rằng Giang Trầη không có tận mắt nhìn thấy, thế nhưng ý nghĩ đầu tiên trong đầu hắn chính là Hoàng Nhi cô nương thần thần bí bí kia.
Mặc dù Giang Trầη có chút suy đoán, thế nhưng lại không có nói toạc ra.
Ngược lại Đan Trì nhìn chằm chằm vào Giang Trầη, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc: Giang Trầη, ngươi nói thanh niên lông mày màu lam kia tiến vào trong Huyễn Ba sơn, vậy thì.
.
.
Vậy thì ngươi thế nào.
.
.
Giang Trầη chỉ nói chuyện Tào Tấn tiến vào trong Huyễn Ba sơn, lại không nói chuyện Tào Tấn đã bị hắn chém giết, dù sao chuyện này nghe quá mức rợn người.
Đan Trì hiển nhiên là cảm thấy hiếu kỳ, dùng thực lực của thanh niên lông mày màu lam gọi là Tào Tấn kia, tiến vào Huyễn Ba sơn đuổi giết Giang Trầη, Giang Trầη vẫn còn có thể thong dong trốn ra sao?Hơn nữa trận pháp cấm chế của Huyễn Ba sơn căn bản không mở ra được a.
Chuyện cho tới nước này Giang Trầη cũng biết có một số việc không thể dấu diếm.
Lập tức Giang Trầη đem chuyện truyền thừa của Đan Tiêu cổ phái nói ra từ đầu chí cuối, chỉ là khi nói tới chuyện Tào Tấn, Giang Trầη cũng không có nói là Tào Tấn bị hắn giết chết mà chỉ nói Tào Tấn xông nhầm vào trận pháp của Đan Tiêu cổ phái, bị trận pháp giết chết.
Truyền thừa của Đan Tiêu cổ phái cũng đã tới tay Giang Trầη, việc này cũng không sợ Đan Trì cung chủ biết rõ.
Ngược lại chuyện Long Tiểu Huyền và Tào Tấn bị hắn giết, bí mật này không thể nói toạc ra.
Dù sao huyết mạch chân long có quan hệ trọng đại.
Về phần chuyện truyền thừa của Đan Tiêu cổ phái, Giang Trầη suy nghĩ hồi lâu, cảm thấy nói cho Đan Trì cung chủ cũng không có việc gì.
Giang Trầη nói xong lại làm cho sắc mặt Đan Trì cung chủ ngưng trọng, im lặng một lúc lâu.
Một lúc lâu Đan Trì cung chủ mới thở dài rồi thì thào nói: Hóa ra tin đồn từ thời thượng cổ, không ngờ Đan Tiêu cổ phái là có thật.
Tin đồn thượng cổ?Giang Trầη kinh ngạc, lúc trước hắn trà trộn vào trong Vạn Tượng Cương Vực, chưa từng nghe nói qua tin đồn thượng cổ gì đó.
Ở trong điển tịch của Đan Kiền cung cũng không có ghi lại.
Giờ phút này nghe Đan Trì cung chủ thì thào nói vậy, trong lòng khó tránh khỏi có chút tò mò.
Hắn đối với lịch sử của Thần Uyên đại lục cảm thấy vô cùng có hứng thú.
Hắn có cảm giác, Thần Uyên đại lục này nhìn như không có chút quan hệ nào với kiếp trước, thế nhưng chung quy vẫn có một loại cảm giác như gần như xa.
Chỉ là dùng tình báo và tư liệu mà hắn biết được hiện tại hoàn toàn không có cách nào kết hợp mọi chuyện lại một chỗ.
Cho nên bây giờ hắn nghe thấy câu tin đồn thượng cổ, không nhịn được mà muốn làm cho rõ.
Giang Trầη, ngươi có còn nhớ không? Khi Đan Kiền cung và Bảo Thụ tông kết minh, Vạn Tượng Cương Vực đại loạn, thậm chí cả Thần Uyên đại lục cũng phải nghênh đón một thời đại hỗn loạn sao?Tự nhiên Giang Trầη nhớ rõ, lúc ấy Đan Trì từng đề cập tới đại cục của Vạn Tượng Cương Vực, cũng ký thác hy vọng rất lớn đối với hắn.
Lúc ấy Đan Trì từng nói, hắn từng suy diễn qua vô số lần về tương lai của Vạn Tượng Cương Vực, thế nhưng Giang Trầη chính là một dị số mà hắn không có cách nào suy diễn được.
Lúc ấy Đan Trì nói rõ, Giang Trầη có khả năng là người duy nhất có thể phá được thế cục này.
Cung chủ, tất cả chuyện này có liên quan thế nào tới lời đồn từ thời thượng cổ?Giang Trầη càng quan tâm tới lời đồn thượng cổ kia hơn.
Giang Trầη, lời đồn thượng cổ kia ta cũng không biết nhiều lắm.
Chẳng qua là năm đó khi ta du ngoạn Bát vực từng nghe được một ít lời đồn vụn vặt.
Tương truyền thời đại thượng cổ, tông môn mọc lên san sát như rừng trên Thần Uyên đjai lục.
Cường giả như mây, một ít tông môn thượng cổ cường đại có rất nhiều cường giả siêu việt phong hào Đại Đế.
Đan Trì cung chủ cũng không biết cường giả siêu việt phong hào Đại Đế nên gọi là thế nào.
Giang Trầη bổ sung, nói: Là cường giả Thiên Vị.
CƯờng giả Thiên Vị?Hai mắt Đan Trì cung chủ sáng ngời, nói: Giang Trầη, làm sao ngươi biết được? Ta từ trong một ít tư liệu của Đan Tiêu cổ phái mà biết được.
Kỳ thực Giang Trầη đã sớm biết rõ, trong trí nhớ kiếp trước, phân chia cảnh giới võ đạo ở các vị diện phàm tục không giống nhua.
Thế nhưng sau khi đột phá phàm tục đỉnh phong, phá toái hư không đạt được Thiên vị tán thành, đều thống nhất gọi là cường giả Thiên Vị.
Cường giả Thiên Vị, cường giả Thiên Vị.
.
.
Đan Trì cung chủ thì thào nói vài câu, trong giọng nói cũng có chút mong ước.
Thời kỳ thượng cổ đó, cường giả Thiên Vị hoành hành, cường đại hơn xa Thần Uyên đại lục hiện tại.
Thần Uyên đại lục khi đó hắn là thời đại cuối cùng của Thần Uyên đại lục.
Thế nhưng mà sau khi vận đổi sao dời, quỹ đạo thác loạn, cho nên trong Thần Uyên đại lục xuất hiện khu vực truyền tống tới vị diện khác.
Kể từ đó rất nhiều dị tộc cường đại hơn thông qua khu vực truyền tống kia, đều chạy tới xâm lấn Thần Uyên đại lục.
Nói tới đây Đan Trì cung chủ cười khổ một cái, nói: Tuy rằng quỹ đạo vận hành chỉ thác loạn có một năm, thế nhưng lại có vô số dị tộc xâm nhập.
Những dị tộc cường đại này xâm lấn, điên cuồng chiến tranh với những thế lực bản địa.
Ý đồ của bọn họ là chiếm đóng Thần Uyên đại lục, muốn nô dịch sinh linh trong Thần Uyên đại lục.
Trận chiến này không biết kéo dài bao nhiêu năm tháng.
Thậm chí cũng không có ai biết kết quả cuối cùng thế nào.
Dường như sau trận chiến ấy, đoạn lịch sử kia triệt để bị chôn vùi.
Cho tới bây giờ đoạn lịch sử kia vẫn trống, không có bất kỳ ghi chép nào, giống như đã bị đứt gãy.
Đan Trì cung chủ thở dài, nói tiếp: Đương nhiên những thứ này ta cũng chỉ n ghe đồn.
Rốt cuộc có phải là tin tức chân thật hay không ta cũng không có cách nào kiểm chứng.
Địa vị của Vạn Tượng Cương Vực quá thấp, căn bản không tìm được bất kỳ manh mối có giá trị nào.
Tuy rằng tin tức Đan Trì biết được ít tới đáng thương, thế nhưng Giang Trầη nghe tới đây lại biết, hẳn là thực.
Bởi vì cùng với ghi chép của Đan Tiêu cổ phái, những tin tức rời rạc của Đan Trì cung chủ lại có chút ăn khớp.
Trên thạch bích của Đan Tiêu cổ phái vẫn còn sót lại những ghi chép kia, đều đề cập tới cường địch bên ngoài tới xâm lấn.
Mà cường địch bên ngoài có lẽ chính là dị tộc mà Đan Trì cung chủ từng nói.
Cung chủ, những dị tộc xâm lấn này hẳn là Ma tộc thượng cổ đúng không?Giang Trầη hiếu kỳ hỏi.
Đan Trì gật đầu nói: Đúng vậy, sau thời kỳ thượng cổ, đối với những dị tộc xâm lấn kia chúng ta gọi chung là Ma tộc thượng cổ.
Trên thực tế những người xâm lấn kia không chỉ có một chủng tộc, chỉ có gọi chung bọn chúng là Ma tộc mà thôi.
Giang Trầη còn nhớ rõ, cách gọi Ma tộc đã từng xuất hiện trong Vạn Tượng Cương Vực, còn không chỉ có một lần.
Thậm chí liên minh thập lục quốc còn luôn bị cho rằng chính là biên giới của nơi phong ma.
Chỉ là loại tin đồn này không được kiểm chứng bao giờ.
Giang Trầη, ngươi phát hiện ra truyền thừa của Đan Tiêu cổ phái, đủ để chứng minh ngươi là người có đại khí vận.
CHỉ là chuyện này ngươi nhất định phải giữ bí mật, bổn tọa cũng không hy vọng ngươi để cho người thứ ba biết rõ.
Việc này quan hệ trọng đại, nói không chừng cấm địa của Đan Tiêu cổ phái chính là một tấm phù bảo hộ của Đan Kiền cung chúng ta.
Đan Trì đối với tin tức của Đan Tiêu cổ phái vừa vui sướng vừa kinh ngạc.
Cung chủ, bố cục của Cửu Dương Thiên Tông liệu có liên quan tới những tông môn thượng cổ này không?Giang Trầη hiếu kỳ hỏi.
Đan Trì nghĩ một lát rồi nói: Loại cấm địa cấp bậc như Huyễn Ba sơn, trên Thần Uyên đại lục đếm không xuể, trên Bát vực so với Huyễn Ba sơn thì di chỉ còn nhiều hơn.
Ngươi nghĩ mà xem, ngươi ở trong liên minh thập lục quốc kia cũng có di chỉ viễn cổ.
Có thể thấy được di chỉ từ thời thượng cổ lưu lại rất nhiều.
Bọn họ nào có biết rằng trong một di chỉ thượng cổ nào đó sẽ có truyền thừa tông môn cơ chứ.
Giang Trầη ngẫm lại cũng thấy đúng, ban đầu ở Thiên Quế vương quốc có một Mê Cảnh thu liệp, ở đó hắn cũng đã nhận được truyền thừa của Băng Hỏa yêu liên.
Ở nơi thí luyện của liên minh thập lục quốc, hắn lại đạt được Nguyên Từ Kim sơn.
Lại nói, đây đều là những nơi lạc hậu.
Ở loại địa phương nhỏ bé như vậy mà có thể nhặt được bảo bối như vậy, có thể thấy được di chỉ thượng cổ trên Thần Uyên đại lục quả thực quá nhiều.
Đương nhiên, loại bảo vật như Băng Hỏa yêu liên, Nguyên Từ Kim sơn, nếu không phải Giang Trầη là tồn tại đặc thù, người bình thường rất khó đạt được nó.
Nhưng mà ý đồ của Cửu Dương Thiên Tông là gì mà dã tâm của bọn họ với Vạn Tượng Cương Vực lại lớn như vậy, điểm này Giang Trầη không rõ cho lắm.
Giang Trầη, xem ra Cửu Dương Thiên Tông nhất định muốn thu Vạn Tượng Cương Vực vào trong túi.
Ngay cả loại tông môn như Tam Tinh tông cũng bị bọn chúng điều khiển.
Ta lo lắng, lần này bọn họ sẽ có âm mưu gì đó trên Vạn Tượng đại điển.
Cho nên lần Vạn Tượng đại điển lần này rất có thể sẽ là một bước ngoặc của Vạn Tượng Cương Vực.
Cung chủ, người cũng cảm thấy như vậy sao?Giang Trầη rất kinh ngạc, sở dĩ hắn gấp gáp rời khỏi Huyễn Ba sơn cũng là bởi vì hắn có một trực giác cường đại về việc sắp xảy ra.
Hắn cảm giác, cảm thấy, lần này trong Vạn Tượng đại điển sẽ có đại sự xảy ra, hắn còn tưởng rằng đây là trực giác của một mình hắn, không ngờ Đan Trì cung chủ cũng nghĩ như vậy.
Ánh mắt Đan Trì cung chủ tràn ngập vẻ ngưng trọng, nói: KHông đơn thuần chỉ ta cảm thấy như vậy, chỉ sợ đám người cự đầu trong Vạn Tượng Cương Vực, chỉ cần là người hơi có chút mẫn cảm sẽ đều có cùng dự cảm như vậy.
Ta đoán, tất cả các tông môn đều có ý định của riêng mình.
Ta lo lắng, dưới sự cường thế của Cửu Dương Thiên Tông, rất nhiều tông môn sẽ lựa chọn thỏa hiệp, đến lúc đó Đan Kiền cung chúng ta sẽ đơn cô thế cô.
Loại chuyện này chưa hẳn sẽ không xảy ra.
Đương nhiên Giang Trầη lại cảm thấy, cho dù tất cả tông môn trong Vạn Tượng Cương Vực muốn thỏa hiệp, chưa chắc Cửu Dương Thiên Tông đã chấp nhận.
Thứ khiến cho Cửu Dương Thiên Tông vừa ý chính là mảnh địa bàn này mà không phải thế lực trong Vạn Tượng Cương Vực.
Dù sao các tông môn trong Vạn Tượng Cương Vực, ngay cả Đại thánh đường cường đại nhất đối với Cửu Dương Thiên Tông cũng không là gì.
Thêm một trăm Đại thánh đường đứng cùng một chỗ vẫn kém Cửu Dương Thiên Tông.
Tông chủ đã có kế sách gì ứng phó hay chưa?Giang Trầη cũng biết Đan Trì có hùng tâm tráng chí, nhưng mà đối mặt với quái vật khổng lồ như Cửu Dương Thiên Tông.
Trong khoảng thời gian ngắn, cho dù Đan Trì cung chủ có tâm trí thông thiên cũng vô dụng.
Giang Trầη, tâm tư và khát vọng của ta có lẽ ngươi đã sớm biết rõ.
Nhưng mà vương đồ cũng không phải tranh giành được trong một sớm một chiều.
Nếu như thực sự không thể làm được, ta sẽ không ngốc tới mức cầm trứng gà đi va chạm với hòn đá.
Biện pháp tốt nhất là không được thì xé lẻ, chia thành tốp nhỏ.
Một trăm năm, một trăm năm không được thì năm trăm năm.
.
.
Chỉ cần hương khói của Đan Kiền cung không mất thì phải khôi phục lại cố thổ, một ngày nào đó nhất định phải nhất thống Vạn Tượng Cương Vực.
Trong mắt Đan Trì tràn ngập quang mang kiên định.
Loại quang mang này tràn ngập sự kiên quyết, trí tuệ.
Hiển nhiên muốn Đan Trì quỳ gối đầu nhập Cửu Dương Thiên Tông, hắn tuyệt đối sẽ không đồng ý.
Một khi đầu nhập vào Cửu Dương Thiên Tông, tinh thần tông môn sẽ bị đứt đoạn.
Một tông môn có thể giải tán, chỉ cần tinh thần không bị dập tắt thì tông môn này sẽ không tính là bị biến mất.
Mà cũng cùng một tông môn, mặc dù không có bị diệt, nhưng nếu như ngọn lửa tinh thần truyền thừa bị dập tắt, vậy thì cho dù có tồn tại cũng không khác gì bị diệt tuyệt là bao.
Truyền thừa tông môn không phải nhìn sơn môn ngươi có bị hủy hay không, nhìn vào ngươi có bao nhiêu môn nhân đệ tử mà là nhìn vào ngọn lửa tinh thần trong tông môn có bị dập tắt hay không.
Điểm này Đan Kiền cung cũng tốt, Bảo Thụ tông cũng được, mặc kệ là tông phái mạnh yếu ra sao, bọn họ đều là tông môn có tinh thần truyền thừa.
Tựa như Đan Tiêu cổ phái kia vậy, môn nhân cả tông đều chết.
Thế nhưng ngọn lửa tinh thần cường đại lại chiếu rọi muôn đời.
Khi Giang Trầη vừa mới tiến vào cấm địa Đan Tiêu cổ phái đã bị cỗ tinh thần kia lây nhiễm.
Đây chính là lực lượng tinh thần truyền thừa.
Loại lực lượng này cường đại hơn nắm đấm, so với võ khí còn đáng tin hơn.
Không thể không nói, bằng vào thực lực của Đan Trì cung chủ, trước mặt Cửu Dương Thiên Tông có lẽ tạm thời không đáng được nhắc tới.
Thế nhưng khát vọng và tâm chí của Đan Trì cung chủ, cùng với tầm mắt của hắn lại khiến cho Giang Trầη không thể không bội phục.
Với tư cách là tông chủ một tông, có thể làm ra quyết định giống như tráng sĩ chặt tay cũng không dễ.
Thế nhưng chỉ có người quyết đoán, quyết liệt như vậy mới có hy vọng thành đại sự.
Cung chủ, Cửu Dương Thiên Tông tuy rằng cường đại, thế nhưng so với tông môn thượng cổ lại không là gì.
Ta tin rằng nếu như Cửu Dương Thiên Tông có tư tâm, cưỡng ép trấn áp Vạn Tượng Cương Vực mà nói, nhất định sẽ bị thiên hạ lên án.
Cho dù có thể thực hiện được nhất thời thì tuyệt đối cũng không có khả năng lâu dài.
Tuy rằng Giang Trầη không biết Cửu Dương Thiên Tông bố trí cái gì, thế nhưng hắn tin tưởng, Thần Uyên đại lục này cũng không phải là nơi mà Cửu Dương Thiên Tông có thể một tay che trời.
Thứ hắn lo lắng nhất căn bản không phải là Cửu Dương Thiên Tông mà là ma tộc trong truyền thuyết thượng cổ.
Sự lo lắng của Giang Trầη hiển nhiên không phải là không có căn cứ.
Lúc trước hắn ở Đông Phương quốc, từng có một lần trở lại Giang Hãn lĩnh.
Ở trên Giang Hãn lĩnh hắn đã chứng kiến một việc lạ.
Chuyện này chính là do đường đệ Giang Vũ của hắn phát hiện ra.
Lúc ấy linh dược trên mặt đất trong vòng một đêm thành thục.
Chuyện này tạo thành ấn tượng cực kỳ sâu với Giang Trầη.
Lúc ấy hắn đã từng phái người đi điều tra qua, tuy rằng không điều tra được đầy đủ, thế nhưng đủ để thấy được chung quanh khối linh địa kia có phong ấn một loại lực lượng kỳ quái.
Lúc ấy lực lượng của Giang Trầη thấp kép, cũng không có ý cố gắng tìm hiểu.
Chỉ là Giang Trầη lúc ấy đã đoán được đó là điềm đại hung.
Hiện tại ngẫm lại, nói liên minh thập lục quốc chính là địa phương phong ma chưa hẳn là không có căn cứ.
Hiện tại Giang Trầη hồi tưởng lại cũng cảm thấy một khi điềm đại hung kia hiện lên vô cùng đáng sợ.
Một khi nó bạo phát, đừng nói là Đông Phương vương quốc, coi như là cả Vạn Tượng Cương Vực chỉ sợ cũng không chịu nổi.
Hơn nữa trong Đông Phương vương quốc còn ẩn giấu một số thứ, Giang Trầη vẫn còn nhớ ở nơi gần biên giới vô tận địa quật từng gặp một đầu mãng kỳ linh thú.
Chỗ đó cũng hết sức kỳ quái.
Mãng kỹ bị phong ấn ở nơi đó, thoạt nhìn là bị phong ấn từ thời đại thượng cổ, thế nhưng mà đầu mãng kỳ kia lại không có chết.
Từ thời thượng cổ cho tới nay, bao nhiêu năm tháng trôi qua.
Nếu như đầu mãng kỳ kia chỉ là một đầu linh thú Linh cảnh thì làm sao có thể sống được lâu như vậy.
Tuổi thọ của linh thú tuy rằng bình thường nhiều hơn nhân loại một chút, thế nhưng cũng không có khoa trương như vậy a.
Cẩn thận ngẫm lại, Mãng Kỳ kia ở vô tận địa quật đó cũng rất đáng nghi ngờ.
Hiện tại Giang Trầη cơ hồ có thể khẳng định, thực lực mà đầu Mãng Kỳ thể hiện khi đó chỉ là một góc của tòa băng sơn.
Thực lực chân chính của mãng kỳ tuyệt đối không đơn giản như nó biểu hiện ra bên ngoài như vậy.
Nếu không chỉ bằng vào một đầu linh thú có tu vi tương đương với Linh cảnh không thể nào sống từ thời thượng cổ cho tới bây giờ.
Cho dù một con rùa vạn năm cũng không có tuổi thọ như vậy.
Một Đông Phương vương quốc lại có nhiều chỗ quỷ dị như vậy.
Lúc ấy thực lực của Giang Trầη chỉ là Chân Khí cảnh, đối với mấy chuyện này căn bản tỉnh tỉnh mê mê, không có suy nghĩ kỹ càng.
Hiện tại cân nhắc kỹ càng lại nhận ra khắp nơi đều là cổ quái.
Tự nhiên Giang Trầη sẽ không quên bản thân hắn còn có ước định với Mãng kỳ, phải nghĩ biện pháp cứu nó từ trong phong ấn ra.
Mà phong ấn Mãng Kỳ lại là Chư Thiên Vạn Linh Tỏa Thần đại trận.
Chư Thiên Vạn Linh Tỏa Thần đại trận?Giang Trầη đột nhiên nheo mắt lại, trong lúc đó dường như nhớ tới cái gì đó.
Đan Trì cung chủ thấy cử chỉ kỳ lạ của Giang Trầη không khỏi khẽ giật mình.
Nhưng mà Giang Trầη không có lên tiếng mà hai tay ôm đầu, tự hỏi bản thân.
Chư Thiên Vạn Linh Tỏa Thần trận, trận pháp này, khi Mãng Kỳ nói quả thực Giang Trầη không có một chút ấn tượng nào.
Thế nhưng mà hiện tại ngẫm lại, hắn ở trong điển tịch của Đan Tiêu cổ phái dường như đã đề cập tới trận pháp này.
Điển tịch kia từng nói qua, đây là một trận pháp phong ấn cực kỳ cường đại, chỉ dựa vào lực lượng một tông như của Đan Tiêu cổ phái căn bản không thể bố trí trận pháp này.
Điển tích kia đã từng đề cập tới, Đan Tiêu cổ phái liên hợp với những tông môn trận pháp khác, mọi người thương nghị, đồng tâm hiệp lực muốn bố trí một Chư Thiên Vạn Linh Tỏa Thần trận.
Kết hợp cả hai thứ, bỗng nhiên Giang Trầη có cảm giác mồ hôi lạnh ứa ra.
Chẳng lẽ Mãng Kỳ lại mà Ma tộc thời thượng cổ sao?Giang Trầη nghĩ tới đây, toàn thân lập tức như có cảm giác rơi xuống hầm băng.
Không ngờ lần trước hắn lại thề phải giúp Mãng Kỳ thoát khốn.
Nếu như Mãng Kỳ thực sự mà Ma tộc thượng cổ, vậy không phải hắn đã bị Mãng Kỳ kia tính toán rồi hay sao?Nhưng mà Mãng Kỳ kia đã từng thề, nếu như hắn cứu nó thoát khốn, nó cũng sẽ tôn hắn làm chủ.
Nghe theo sự sai khiến của hắn, đây cũng là lời thề có thiên đạo ước thúc.
Giang Trầη càng nghĩ càng cảm thấy đau đầu, nhưng mà chuyện cho tới hiện tại nghĩ quá nhiều cũng không có tác dụng gì.
Dùng thực lực của hắn hiện tại, đừng nói là Ma tộc thượng cổ, cho dù là trước mặt Cửu Dương Thiên Tông cũng chỉ là một bữa ăn sáng.
Cung chủ, Vạn Tượng đại điển lần này quả thực nên chuẩn bị nheieuf hơn.
Giang Trầη lại đem chủ đề kéo về phía Vạn Tượng đại điển.
Đúng vậy, cách Vạn Tượng đại điển còn chừng nửa tháng nữa.
Trong khoảng thời gian này ta sẽ sắp xếp một chút.
Giang Trầη, thân phận hiện tại của ngươi cũng là tiêu điểm.
Tạm thời không nên bại lộ, đến lúc đó xem tình huống rồi tính tiếp.
Thân phận của Giang Trầη hiện tại vô cùng mẫn cảm, người sáu đại tông môn bởi vì chuyện dược viên thượng cổ nhất định sẽ có thành kiến với Giang Trầη.
Mà danh tự của Giang Trầη nếu như lọt vào trong tai Cửu Dương Thiên Tông, nói không chừng sẽ bị Cửu Dương Thiên Tông nhìn chằm chằm vvafo.
Cho nên Đan Trì cung chủ cũng không hy vọng Giang Trầη bạo lộ quá sớm.
Giang Trầη đối với Vạn Tượng đại điển cũng không có bao nhiêu hứng thú, nhưng mà Vạn Tượng đại điển có luận võ, người thắng luận võ có thể tiến vào Vạn Tượng cực cảnh.
Đối với Vạn Tượng cực cảnh kia, Giang Trầη cũng vô cùng chờ mong.
Vạn Tượng cực cảnh là nơi mà những cường giả Hoàng cảnh cuối cùng trong lịch sử của Vạn Tượng Cương Vực dùng tính mạng của mình phóng thích ra tinh hoa tính mạng, lưu lại tinh hoa võ đạo ở một nơi.
Nơi này giữ lại tinh thần võ đạo của cường giả Hoàng cảnh, truyền thừa cảm ngộ võ đạo của cường giả Hoàng cảnh.
Đối với bất luận một võ giả nào mà nói, đều là một loại kỳ ngộ.
Giang Trầη tự nhiên cũng muốn đi thử thời vận.
Mặc dù hắn có trí nhớ kiếp trước, nhưng mà đối với cường giả thế giới này, hắn vẫn lý giải quá ít.
Có loại cơ hội này, Giang Trầη tự nhiên sẽ không muốn bỏ qua.
Hai người cuối cùng ước định nếu như không có phong ba khác, Giang Trầη sẽ tham gia luận võ trong Vạn Tượng đại điển.
Giang Trầη, mấy ngày nay trong tông môn vì linh dược Thiên cấp mà ngươi tặng tranh giành không ngừng.
Ngươi trở về rồi, thế nhưng không nên công bố chuyện này.
Ta lo lắng Liên Thành trưởng lão kia sẽ đánh chủ ý tới linh dược Thiên cấp trên tay ngươi.
Đan Trì cung chủ mặc dù biết Giang Trầη chưa chắc sẽ sợ Liên Thành trưởng lão, thế nhưng vì đại cục trong tông môn, hắn vẫn không muốn nhìn thấy cảnh Giang Trầη và Liên Thành trưởng lão cãi nhau rồi trở mặt.
Giang Trầη không tỏ vẻ gì, chỉ cười nói: Ta tự mình trở về động phủ, còn phải đi tới động phủ của Bích Nhi sư tỷ.
Hơn hai năm trước ta đã đáp ứng giải độc cho phụ thân nàng, không thể ngờ rằng một lần đi lại kéo dài hơn hai năm.
Ha ha, tốt, lời hứa của nam nhân chúng ta đáng giá ngàn vàng.
Trong mắt Đan Trì cung chủ hiện lên vẻ tán thưởng, vỗ vỗ bả vai Giang Trầη nói: Ngươi về động phủ của mình trước đi.
Giang Trầη đứng dậy cáo từ, đi vào Đan Hà cốc khẩu.
Rơi vào đường cùng Giang Trầη đành giả trang thành bộ dáng Mộc Cao Kỳ quá quan.
Cũng may những thủ vệ kia cũng không nhìn kỹ, chỉ cảm thấy hoa mắt thì thân ảnh của Giang Trầη đã biến mất.
Này, người vừa mới đi qua không phải là Mộc cao Kỳ sư huynh sao? Hình như là vậy? Nhưng mà tốc độ của Mộc Cao Kỳ sư huynh tại sao bỗng nhiên lại nhanh như vậy? Ta cũng cảm thấy kỳ quái a.
Ta nghe nói Mộc Cao Kỳ sư huynh bế quan trùng kích Thiên Nguyên cảnh.
Chẳng lẽ lời đồn là gi ả?Những thủ vệ này ngươi một câu ta một câu, đều cảm thấy khó hiểu.
Nếu như Mộc Cao Kỳ bế quan trùng kích Thiên Nguyên cảnh, tại sao lại xuất hiện ở Đan Hà cốc khẩu?Nói tới Mộc Cao Kỳ, trong lời nói của những thủ vệ này tràn ngập vẻ sùng kính, hoàn toàn không nói tới chuyện Mộc Cao Kỳ nhát gan sợ hãi của năm đó nữa, mà là một thiên tài đỉnh cấp chính thức trong tông môn.
Tiên Thiên Mộc Linh chi thể, thiên phú của Mộc Cao Kỳ được phát hiện ra, tông môn cũng vì hắn mà định ra con đường tu luyện, dùng đại lực bồi dưỡng tu vi võ đạo của Mộc Cao Kỳ.
Hai năm qua, Mộc Cao Kỳ dựa vào Tiên Thiên Mộc Linh chi thể được khai phá đầy đủ, từ Nguyên Cảnh nhị trọng, tam trọng nhảy lên tới cấp độ trùng kích Thiên Nguyên cảnh.
Tiến bộ cực nhanh, coi như là một trong những người điên cuồng nhất trong Đan Kiền cung hai năm qua.
Có một người điên cuồng khác chính là Thang Hồng của Bảo Thụ tông.
Thang HỒng trải qua Mộc Linh chi tuyền tẩy lễ, lại từ chỗ của Giang Trầη đạt được rất nhiều chỗ tốt.
Vốn thiên phú đã rất mạnh cho nên lại neneg trở nên mạnh mẽ.
Hơn nữa hắn lại tu luyện điên cuồng.
Trong thời gian hơn hai năm, Thang Hồng này cũng bước chân vào hàng ngũ Nguyên Cảnh ngũ trọng đỉnh phong.
Tu vi của hắn hiện tại đã vượt quá lão gia tử Diệp Trọng Lâu.
Nhưng mà lão gia tử Diệp Trọng Lâu và Thang Hồng, tuy rằng hai người đều trải qua Mộc Linh chi tuyền tẩy lễ, thế nhưng lão gia tử Diệp Trọng Lâu đã được Giang Trầη đưa cho một quả Long Huyết và Long Tinh.
Lão gia tử thông qua luyện hóa Long Huyết, tốc độ tiến bộ tu vi thần tốc vô cùng.
Thế nhưng Thang Hồng lại thuần túy dựa vào thiên phú của bản thân, vọt tới Nguyên Cảnh ngũ trọng, loại tốc độ tu luyện này cho dù là so với thiên tài cao cấp nhất trong Đan Kiền Cung cũng không kém bao nhiêu.
Giang Trầη đi tới cửa động phủ, nhìn thấy bộ dáng trật tự ngay ngắn, trong lòng cảm thấy cảm khái.
Trong hai năm qua, thứ hắn lo lắng nhất chính là việc sẽ xảy ra biến cố.
Khá tốt tất cả vẫn còn yên ổn.
Trong động phủ, Hoàng Nhi đang gảy khúc Tiên Lại Diệu Âm, đột nhiên dây đàn khẽ động, trong đôi mắt trong sáng của Hoàng Nhi hiện lên vẻ vui mừng.
Lập tức hai tay Hoàng Nhi buông khỏi cây đàn, nhanh chóng chạy ra cửa động phủ.
Giang công tử?Giang Trầη nhìn thấy Hoàng Nhi dùng chân trần chạy ra, cười nói: Hoàng Nhi cô nương, hơn hai năm không gặp, Tiên Lại Diệu Âm của cô nương đã chân chính đại tới cảnh giới Tiên Lại a.
Hoàng Nhi nhẹ nhàng cười nói: Rốt cuộc công tử cũng trở về.
Đột nhiên trong động phủ có từng đạo thân ảnh không ngừng lao tới, đầu tiên là Diệp Trọng Lâu, sau đó là Câu Ngọc cùng TIết Đồng, còn có mấy thân vệ.
.
Nhìn thấy Giang Trầη, tất cả đều vui mừng.
Giang Trầη, ngươi.
.
.
ngươi.
.
.
Diệp Trọng Lâu nhìn chằm chằm vào Giang Trầη, trong mắt tràn ngập vẻ kinh ngạc.
Tu vi của ngươi.
.
.
Chúng mừng Giang công tử tấn chức Thánh cảnh.
Hoàng Nhi cười nói.
Tất cả mọi người lập tức sững sờ, sau đó vui mừng không thôi.
Hơn hai năm không gặp thiếu chủ, lúc gặp lại không ngờ đã là Thánh cảnh.
Phải biết rằng coi như là đệ nhất thiên tài kiệt xuất nhất Đan Hà cốc là Thẩm Thanh Hồng trong hai năm qua cũng chỉ mới đột phá Thánh cảnh mà thôi.
Mà Giang Trầη từ khi tiến vào Đan Hà cốc bất quá cũng chỉ có hơn ba năm, khi đó Giang Trầη mới chỉ là Nguyên Cảnh nhất trọng.
Mà bây giờ, trong thời gian hơn ba năm đó đã lại là Thánh Cảnh.
Diệp Trộng Lâu là Nguyên Cảnh ngũ trọng đỉnh phong.
Câu Ngọc là Nguyên Cảnh tứ trọng, Tiết Đồng cũng là Nguyên Cảnh tứ trọng.
Mấy người khác đều là Nguyên Cảnh nhị trọng đỉnh phong.
Thang Hồng hiện tại là thiên tài Địa Nguyên Cảnh của Đan Hà cốc, cũng là ngũ trọng đỉnh phong, ở trong Đan Hà cốc coi như là thiên tài hàng đầu.
Nhưng mà Thang Hồng có động phủ độc lập, không có ở nơi này.
Đối với sự tiến bộ của mọi người, Giang Trầη vô cùng hài lòng.
Dù sao hiện tại mới được hơn hai năm, có thể tăng tiến tới bước này, coi như cũng không dễ dàng.
Đúng rồi, lão gia tử, ta có chuyện muốn nói với một mình ngươi.
Sau khi Giang Trầη hàn huyên với mọi người một hồi, lại nói với Diệp Trọng Lâu.
Diệp Trọng Lâu thấy Giang Trầη thận trọng như vậy cũng biết việc này có lẽ không phải là việc nhỏ cho nên lập tức đi theo Giang Trầη.
Giang Trầη, có phải có chuyện lớn gì xảy ra hay không?Lão gia tử tuy rằng chân không bước ra khỏi nhà, thế nhưng đối với đại thế lại cực kỳ mẫn cảm.
Giang Trầη gật đầu nói: Quả thực sẽ có khả năng xảy ra một ít đại sự.
Tam Tinh tông cấu kết với Cửu Dương Thiên Tông, theo sự phỏng đoán của ta, Vạn Tượng Cương Vực sẽ có một trường hạo kiếp.
Trường hạo kiếp này mạnh mẽ, có khả năng ngay cả tông môn tứ phẩm như Đan Kiền cung cũng không thể tự lo cho bản thân mình.
Cho nên vì tiền đồ của Bảo Thụ tông, ta đề nghị lão nhân gia hiện tại mang Thang Hồng và những người khác trở lại Bảo Thụ tông một chuyến.
Lập tức đi ngay sao?Lão gia tử có chút giật mình nói: Vội vã, cấp bách như vậy sao? Thang Hồng còn muốn đi tham dự Vạn Tượng đại điển, cướp lấy một danh ngạch trên Tiềm Long bảng của Vạn Tượng đại điển a.
Không có ý nghĩa gì đâu.
Giang Trầη khoát khoát tay nói: Vạn Tượng đại điển lần này được tổ chức thuận lợi hay không cũng là vấn đề lớn.
Nghiêm trọng như vậy sao? Có khả năng so với trong hình dung của ta còn nghiêm trọng hơn.
Đan Trì cung chủ đã làm tốt công tác chuẩn bị giải tán Đan Kiền Cung.
Lão gia tử nghe vậy sắc mặt thoáng cái trầm xuống, ngữ khí ngưng trọng nói: Nói như vậy tình hình quả thực đã không xong rồi.
Nói tới đây lão gia tử cũng quyết đoán nói tiếp: Được, ta lập tức đi tìm đám người Thang Hồng, mang bọn họ trở lại Bảo Thụ tông.
Nếu như đại thế đã mất, Bảo Thụ tông cũng học Đan Kiền Cung, tạm thời giải tán.
Bảo Thụ tông ở một phương diện nào đó cũng giống như Đan Kiền Cung, đều là tông môn có khí tiết, là tông môn có ngọn lửa tinh thần được truyền thừa.
Muốn bọn họ quỳ gối theo địch, bị người khác nô dịch là chuyện không có khả năng.
Giang Trầη gật gật đầu, nói: Nếu như nghe được một ít tin tức gió thổi cỏ lay nào tốt nhất nên lập tức giải tán tông môn, rời khỏi Vạn Tượng Cương Vực.
Mặc kệ tiền đồ rung chuyển cỡ nào, chỉ cần người vẫn còn thì sẽ có một ngày gặp lại nhau.
Diệp Trọng Lâu vỗ vỗ vai Giang Trầη: Giang Trầη, chuyện may mắn nhất cả đời này của lão phu, cũng là chuyện đắc ý nhất chính là quen biết ngươi.
Yên tâm đi, tuy rằng thực lực của lão phu thấp kém, thế nhưng cũng đã sớm ngờ tới Vạn Tượng Cương Vực sẽ biến chuyển.
Cho nên trước đó cũng đã sớm bố trí.
Những bố trí này tuy rằng không có cách nào làm ảnh hưởng tới đại cục của Vạn Tượng Cương Vực, nhưng mà ta đã sắp xếp được mấy con đường lùi.
Ồ? Lão gia tử định khi nào xuất phát? Ngày mai.
Lão gia tử vô cùng kiên quyết nói: Ngày mai ta sẽ tới chào từ biệt với Đan Trì cung chủ.
Giang Trầη lại đưa cho lão nhân gia một đám Bồi Nguyên đan thượng phẩm, nói: Lão gia tử, những Bồi Nguyên đan thượng phẩm này người mang theo đi, đủ cho người mà Thang Hồng dùng rất lâu.
Ở đây còn một khỏa Nguyên Nguyên đan, cũng đưa cho lão gia tử.
Chờ sau khi người tấn thăng tới Nguyên Cảnh lục trọng, phục dụng khỏa đan dược này là có thể mạnh mẽ tăng lên một trọng mà không có di chứng gì.
Có thể giúp người trong thời gian ngắn trùng kích Nguyên Cảnh thất trọng.
Giang Trầη lại lấy ra trăm vạn Nguyên linh thạch thượng phẩm: Đây là trăm vạn Nguyên linh thạch thượng phẩm, là ta ở trong đan đấu của Huyễn Ba sơn kiếm được.
Cũng đủ cho đám người lão gia tử dùng vài thập niên.
Trong lúc nhất thời Diệp Trọng Lâu cảm thấy hổ thẹn, thở dài nói: Giang Trầη, ta vẫn luôn chịu ân của ngươi, lão phu thực sự là hổ thẹn, không biết dấu mặt vào nơi nào.
Lão gia tử chớ nói vậy, nếu như lúc trước không có lão gia tử ở Thiên Quế vương quốc chiếu cố ta, chỉ sợ cũng không có Giang Trầη ta ngày hôm nay.
Diệp Trọng Lâu cũng không khách khí với Giang Trầη mà thu lại toàn bộ.
Giang Trầη, Bảo Thụ tông có ngươi, cho dù tông môn bị hủy tất sẽ có một ngày được phục hưng.
Lão gia tử nói.
Đúng rồi lão gia tử, Phượng giao ngũ dực thú dung hợp chân long huyết mạch của người có thực lực như thế nào rồi?Diệp Trọng Lâu vui vẻ nói: Phượng Giao ngũ dực thú không hổ là hậu duệ long tộc, nó hấp thu huyết mạch chân long so với ta còn dung hợp tốt hơn.
Tu vi của nó đã sớm đột phá tới cấp độ tương đương với Thiên Nguyên cảnh nhân loại.
Theo ta thấy, nó so với ta còn có tư cách trùng kích Thánh Cảnh hơn nhiều.
Thánh Cảnh không phải là vân đề, thông qua Mộc Linh chi tuyền tẩy tủy phạt cân, lão gia tử đã sớm có hy vọng trùng kích Thánh Cảnh, thậm chí còn vô cùng lớn.
Giang Trầη lại nói tiếp: Thang Hồng có thiên phú rất tốt, hy vọng Bảo Thụ tông có thể ưu tiên bồi dưỡng nó.
Để cho hắn thuận lợi phát triển, thành tựu ngày sau của Thang Hồng không thể hạn lượng.
Kỳ thực thiên tài ở những địa phương nhỏ bé cũng có thiên phú không kém.
Chỉ là từ nhỏ bọn họ đã hưởng quá ít tài nguyên.
Chênh lệch không phải thể hiện ở căn cốt, thiên phú, mà là bồi dưỡng hậu thiên.
Ứng vào trên người Thang Hồng thì điểm này càng rõ ràng.
Sau khi tiến vào Đan Kiền cung, Thang Hồng được rất nhiều tài nguyên của Giang Trầη trợ giúp, tu vi tăng lên cực nhanh, so với thiên tài của Đan Kiền Cung còn hung mãnh hơn.
Theo Giang Trầη nhận xét, nếu như Thang Hồng có thể đạt được loại đãi ngộ như Tào Tấn thì thành tựu hôm nay chưa chắc đã kém Tào Tấn bao nhiêu.
Nói xong với lão gia tử, Tiết Đồng đi tới: Thiếu chủ, Lăng Bích Nhi tiểu thư lại vừa đưa tài nguyên tu luyện tới.
Có ý gì?Giang Trầη sững sờ, chẳng lẽ Lăng Bích Nhi biết hắn trở về? Điều này là không có khả năng a.
Từ khi trở về từ Huyễn Ba sơn, Lăng Bích Nhi tiểu thư mỗi tháng đều đưa tới tài nguyên tu luyện.
Đối với đám người chúng ta đều vô cùng chiếu cố.
Có mấy lần có một ít người có lòng làm loạn, định giương oai trước động phủ của chúng ta đều bị Lăng Bích Nhi giá huấn đuổi đi.
Giang Trầη cười cười, nhớ tới Lăng Bích Nhi luôn muốn cứu phụ thân kia, trong lòng có cảm giác hổ thẹn.
Hắn đã thiếu nợ một lời hứa hẹn từ hơn hai năm trước, lúc này cũng nên thực hiện.
Hắn lập tức khoát tay nói: Ta đi ra ngoài một chút.
Ngoài động phủ, thân ảnh xinh đẹp của Lăng Bích Nhi đứng ngoài động phủ, khí chất tựa như một ngọn núi băng, khiến cho nàng có cảm giác không hòa hợp với sơn môn.
Hơn hai năm không gặp, thời gian tàn khốc dường như không lưu lại được bất kỳ dấu vết nào trên người Lăng Bích Nhi.
Nàng vẫn thanh thuần như nước, lạnh nhạt như sương.
Chỉ là thân thể của nàng dường như lại gầy hơn một chút, khuôn mặt thanh tú cũng ngày càng hao gầy.
Vốn gần đây đều là Câu Ngọc tiếp đãi Lăng Bích Nhi, thế nhưng hôm nay Câu Ngọc lại không có tự tiện làm chủ mà để cho Tiết Đồng thông báo cho Giang Trầη.
Thời gian hơn hai năm, mỗi tháng Lăng Bích Nhi đều chuẩn xác như vậy, gió mặc gió, mưa mặc mưa, đều đưa tài liệu tu luyện tới động phủ cho bọn họ.
Ngay từ đầu Câu Ngọc muốn từ chối, thế nhưng Lăng Bích Nhi cũng không dây dưa, càng không giải thích câu nào mà trực tiếp bỏ tài nguyên tu luyện xuống rồi quay người rời đi.
Dần dà Câu Ngọc cũng không phải là người có ý chí sắt đá cho nên bị hành động của Lăng Bích Nhi làm cho cảm động.
Tuy rằng hơn hai năm qua, Câu Ngọc và Lăng Bích Nhi chưa nói được mấy câu, thế nhưng giữa nữ nhân với nhau mà nói, có đôi khi chỉ cần liếc nhìn một cái, một động tác rất nhỏ cũng có thể đoán được đối phương muốn nói gì.
Câu Ngọc có thể khẳng định, nữ tử giống như núi băng này đã yêu ai là yêu cả đường đi.
Tâm tình của Câu Ngọc, từ mâu thuẫn lúc ban đầu cho tới bây giờ chậm rãi bị hòa tan, rồi cho tới tiếp nhận, hiện tại, nàng đối với Lăng Bích Nhi đã chuyển thành bội phục và thưởng thức.
Có thể kiên trì hơn hai năm như vậy, mặc kệ Lăng Bích Nhi xuất phát từ phương diện nào, đó cũng là hành động khiến cho Câu Ngọc bắt đầu kính nể.
Lăng Bích Nhi nghe thấy tiếng bước chân, nhanh chóng buông tài liệu tu luyện xuống.
Đang muốn rời khỏi, thân thể mềm mại của nàng bỗng nhiên run lên một cái.
Trong đôi mắt thanh lệ kia đột nhiên tràn ngập vẻ không thể tin được.
Giang Trầη.
Đúng vậy, lúc này lọt vào trong tầm mắt của nàng không ngờ lại thực sự là người nàng nhớ thương, là khuôn mặt quen thuộc mà nàng ngày nhớ đêm mong.
Bốn mắt nhìn nhau, đột nhiên gặp lại.
Giống như thời gian hơn ngàn ngày đêm đột nhiên thoáng cái bị xóa đi, chưa từng bao giờ có.
Giống như là vừa mới hôm qua nàng rời khỏi động phủ, ngày hôm nay lại tới nơi này.
Bích Nhi sư tỷ, từ khi chia tay cho tới bây giờ không có vấn đề gì chứ?Giang Trầη ung dung cười nói.
Lăng Bích Nhi bỗng nhiên xoay người sang chỗ khác, không ngờ lại nhanh chóng chạy về bên ngoài.
Chạy được một nửa, bỗng nhiên dựa vào một cây đại thụ, không nhịn được nữa mà nhẹ nhàng khóc thút thít.
Nàng là thiếu nữ kiên cường, tự nhiên không muốn nhìn thấy Giang Trầη nhìn thấy bộ dáng khóc lóc nỉ non của nàng.
Một lát sau, Lăng Bích Nhi nghe thấy tiếng chân của Giang Trầη từ xa truyền tới, nàng vội vàng thu liễm tâm thần, lau vết nước mắt trên mặt, cố gắng điều chỉnh cảm xúc của mình.
Nàng biết rất rõ, Giang Trầη cố ý khiến cho tiếng bước chân rất lớn, là muốn nhắc nhở nàng hắn đã tới.
Nghĩ tới Giang Trầη là một nam tử biết hào tình vạn trượng, thế nhưng lại có tâm tư tỉ mỉ, tinh thế như vậy, trong lòng Lăng Bích Nhi không khỏi cảm thấy ngọt ngào.
Bích Nhi sư tỷ, ba năm trước đây ta đã hứa với tỷ, thế nhưng không ngờ lại lâu như vậy.
Không biết tình huống của lệnh tôn thế nào? Đi, chúng ta đi nhìn một chút.
Lăng Bích Nhi biết rõ Giang Trầη sợ nàng xấu hổ, cho nên mới chủ động nhắc tới chuyện phụ thân nàng, làm phân tán sự chú ý của nàng.
Hai người sóng vai mà đi, một lát sau đã tới động phủ của Lăng Bích Nhi.
Cũng may Lăng Huệ Nhi không có ở nơi này, cũng bớt đi một màn khôi hài.
Giang Trầη đi tới trước giường Lăng Túc, nhìn thấy hốc mắt của Lăng Túc hõm sâu, chỉ còn da bọc xương.
May mà không trở về qua muộn.
Sư tỷ, mấy cọng linh dược kia ở đâu?Lăng Bích Nhi nhanh chóng đem bốn gốc linh dược mà nàng đã chuẩn bị từ trước lấy ra.
Giang Trầη hiện tại đã tiến vào Thánh Cảnh, cảnh giới thần thức đã tăng lên một mảng lớn, muốn trị liệu Mê Thần chướng so với hai ba năm trước đây mà nói, phần nắm chắc lại tăng lên nhiều.
Cơ hồ có thể nói là không có một chút sơ hở nào.
Nhưng mà cho dù vậy Giang Trầη vẫn dùng trọn vẹn bảy ngày bảy đêm mới triệt để loại trừ Mê Thần chướng trong thức hải của Lăng Túc.
Cố nhấc hai đôi chân mệt mỏi bước ra ngoài, Giang Trầη nhanh chóng nhìn thấy vẻ mặt lo lắng, ân cần của Lăng Bích Nhi.
Sư tỷ, Mê Thần chướng của lệnh tôn bởi vì thời gian quá dài.
Nếu như lúc vừa mới trúng độc thì không cần phải phức tạp như hiện tại.
Sư đệ, vậy.
.
.
Đã không còn bất cứ việc gì nữa.
Điều dưỡng mấy ngày lệnh tôn sẽ trở lại như trước, khỏe mạnh.
Giang Trầη nhẹ nhõm cười nói.
Thân thể mềm mại của Lăng Bích Nhi run một cái, vội vươn tay chống vào bức tường, cuối cùng cũng không có thất thố.
Bờ môi nhẹ nhàng rung động, trong đôi mắt đẹp tràn ngập nước mắt.
Sư đệ, cám ơn đệ.
Sư tỷ từng lập lời thề, ai chữa tốt bệnh của phụ thân ta, ta sẽ làm trâu ngựa cho người đó.
Về sau.
.
.
Lăng Bích Nhi khẽ cắn môi, lấy hết dũng khí nói: Về sau mặc kệ sư đệ muốn làm gì ta, ta.
.
.
Ta đều không cự tuyệt.
Lấy tính cách của Lăng Bích Nhi, có thể nói tới bước này đã có dũng khí lớn lắm rồi.
Đoạn thời gian gần đây có một lời đồn khiến cho toàn bộ Vạn Tượng Cương Vực xôn xao, hơn nữa lời đồn này còn có một ít chứng cớ khiến cho người ta sau khi nghe thấy không nhịn được mà sẽ tin vài phần.
Đồn rằng lúc Vạn Tượng Cương Vực tan vỡ, có bảo vật trận quốc đột nhiên mất tích một cách ly kỳ, cho dù là thế lực ở trong Xích Đỉnh trung vực tiêu diệt Vạn Tượng đế quốc cũng không có điều tra ra được tung tích của hai kiện bảo vật trấn quốc này.
Khi hai kiện bảo vật trấn quốc này xuất hiện, là ngày mà Vạn Tượng Cương Vực phục hưng.
Mà lời đồn gần đây nói rằng, có một thuật sĩ am hiểm suy tính đã suy tính ra hai kiện ngọc tỷ truyền quốc cùng với long ấn trấn quốc sẽ xuất hiện trong lần Vạn Tượng đại điển này.
Lời đồn này mặc dù không truyền ra phạm vi quá lớn, thế nhưng trong sáu đại tông môn của Vạn Tượng Cương Vực lại có những lời đồn vô cùng rõ ràng.
Sự hấp dẫn của hai loại bảo vật này không cần phải nói.
Người đạt được hai kiện bảo vật này tương đương với việc đạt được tín vật truyền thừa của Vạn Tượng Đế quốc, đồng nghĩa với việc có được chứng cớ để nhất thống Vạn Tượng Cương Vực.
Mỗi một đỉnh cấp tông môn trong Vạn Tượng Cương Vực, cơ hồ đều có dã tâm như vậy.
Ai mà không muốn nhất thống Vạn Tượng Cương Vực, trở thành chúa tể của Vạn Tượng Cương Vực cơ chứ?Ai mà không muốn tái hiện quá khứ huy hoàng của Vạn Tượng đế quốc, đạt được sự thống trị bất hủ?Chỗ tốt vô cùng rõ ràng.
Địa vị được tăng lên, lũng đoạn tài nguyên.
Những hấp dẫn này khiến cho một loạt cường giả có dã tâm cảm thấy tim đập thình thịch.
Kể cả là Đan Trì cung chủ cũng không ngoại lệ.
Tuy rằng lần Vạn Tượng đại điển này có nguy cơ bốn phía, có dấu hiệu sắp bao phủ toàn bộ Vạn Tượng Cương Vực, thế nhưng mà cơ hội vĩnh viễn luôn tồn tại song song với nguy hiểm.
Ngược lại sau khi Giang Trầη trở về vô cùng ít xuất hiện.
Nhắc nhở người Bảo Thụ tông rời đi, lại giải trừ Mê Thần chướng của Lăng Túc, trong lòng Giang Trầη vẫn còn một chút lo lắng.
Thế nhưng Giang Trầη cũng không có nhàn rỗi, sau khi từ động phủ của Lăng Bích Nhi trở về, Giang Trầη quyết định tiến thêm một bước hoàn thiện Cứu Môn Phần Thiên trận của mình.
Trận pháp này còn có rất nhiều nơi cần hoàn thiện.
Lúc ấy bởi vì nguyên nhân thiếu thốn linh thạch cho nên Giang Trầη chỉ phát huy ra được năm sáu thành uy lực của trận pháp.
Nhiều lắm cũng chỉ phòng ngự được cường giả Thiên Thánh Cảnh.
Lần Vạn Tượng đại điển này không biết sẽ xuất hiện biến cố gì? Lúc ta không có ở tông môn, trận pháp này cũng nên hoàn thiện một chút.
Hiện tại Giang Trầη tài đại khí thô, trước khi hắn chỉ có mấy vạn nguyên thạch thượng phẩm để dùng.
Thế nhưng mà hiện tại, sau mấy lần thu hoạch của hắn, trong túi ước chừng có hơn một ngàn vạn linh thạch, tự nhiên sẽ không thiếu một chút linh thạch để bày trận.
Hơn nữa hắn còn đạt được hai bộ trận kỳ của Đan Tiêu cổ phái.
Hai bộ trận kỳ này đều là bảo vật cấp bậc áp trục của Đan Tiêu cổ phái.
Hai bộ trận kỳ này, mỗi một bộ đều có thể tách ra sử dụng.
Giang Trầη hiện tại dùng bộ phó trận kỳ kia.
Hắn định lần này phải làm lớn một chút, dứt khoát dùng trận kỳ truyền thừa của Đan TIêu cổ phái để bố trí hoàn thiện Cửu Môn Phần Thiên trận.
fTrận kỳ đã sớm được dựng, muốn thay đổi, thay thế trận kỳ, thay trận kỳ lợi hại hơn không thể nghi ngờ sẽ khiến cho trận cơ càng thêm kiên cố.
Giang Trầη thông qua truyền thừa của Đan Tiêu cổ phái mà nhận được một ít áo nghĩa trận pháp, tiến thêm một bước hoàn thiện Cửu Môn Phần Thiên trận, ước chừng dùng mất trên trăm vạn linh thạch.
Mỗi một chi tiết của trận pháp đều được hắn tu bổ tỉ mỉ, vô cùng hoàn mỹ.
Làm xong những chuyện này mất ba bốn ngày, cuối cùng Giang Trầη cũng tăng cấp được uy lực của Cửu Môn Phần Thiên trận.
Sau khi trận pháp này hoàn thiện, cấp độ thoáng cái không chỉ đề cao gấp mười lần.
Cấp bậc trận pháp này coi như là ba người Tào Tấn kia dùng Tam Vị nhất thể Liệt Trận thuật cũng đừng mơ tưởng tìm thấy được sơ hở.
Giang Trầη đã biết rõ Liệt Trận thuật, khi bày trận không ngờ lại cố ý bố trí, tu bổ những điểm yếu của trận pháp.
TUyệt đối sẽ không cho người khác có bất kỳ cơ hội lợi dụng những điểm yếu này mà xông vào Cửu Môn Phần Thiên trận.
Hơn nữa nói cho cùng, ba gia hỏa kia có thể dùng Liệt Trận thuật tiến vào Huyễn Ba sơn cũng không phải là Liệt Trận thuật của bọn chúng kinh người.
Xét cho cùng là vì trận pháp truyền thừa từ thời thượng cổ tới nay, uy lực của trận pháp bên ngoài Đan Tiêu cổ phái đã giảm đi, linh mạch phía dưới trận pháp bị bế tắc, bản thân trận pháp xuất hiện rất nhiều khe hở.
Nếu không đừng nói là ba gia hỏa này, coi như là cường giả Hoàng cảnh dùng Tam Vị nhất thể cũng đừng mong dùng Liệt Trận thuật phá được trận pháp thượng cổ bên ngoài.
Đương nhiên, Huyễn Ba sơn cuối cùng chỉ là ngoại vi của Đan Tiêu cổ phái, Đan Tiêu cổ phái hiển nhiên cũng không bố trí quá mức phức tạp trận pháp bên ngoài.
Dù sao Đan Tiêu cổ phái muốn lưu lại một đường hy vọng cho người truyền thừa.
Nếu như ngay cả trận pháp bên ngoài cũng kiên cố như vậy, như vậy thì người truyền thừa làm sao có thể đi vào được cơ chứ.
Nói cho cùng, Huyễn Ba sơn với tư cách là ngoại vi của Đan Tiêu cổ phái, trận pháp cũng không phải là hạch tâm của Đan Tiêu cổ phái.
Trận pháp hạch tâm chính thức là cấm địa truyền thừa phía sau tế đàn, đó mới là hạch tâm của trận pháp Đan Tiêu cổ phái.
Trận pháp ở cạnh đó mới chính thức được coi là thực lực chân chính của Đan Tiêu cổ phái.
Nếu Giang Trầη không nắm được tín vật, đừng nói là đi vào, ngay cả môn đạo cũng không nhì ra được.
Dùng tầm mắt của Giang Trầη kiếp này, ngay cả môn đạo cũng không nhìn ra được, bởi vậy có thể thấy được trận pháp hạch tâm trong Đan Tiêu cổ phái đã tiêu tốn bao nhiêu tâm tư của các bậc tiền bối.
Tổ sư nhai cũng bố trí khảo nghiệm, tháp truyền thừa cũng vậy.
Mỗi một khâu, một bước có thể nói đều đan xen vô cùng chặt chẽ, vô cùng hoàn mỹ.
So với những trận pháp bên trong mà nói, trận pháp bao phủ bên ngoài Huyễn Ba sơn chỉ có thể nói là một đứa trẻ, không có bao nhiêu sức lực.
Giang Trầη đi vòng quanh trận pháp vài vòng, đối với trận pháp mình vừa tu bổ cũng cảm thấy có chút thỏa mãn.
Thời gian ba năm ở Đan Tiêu cổ phái cũng không uổng phí, ở phương diện trận pháp nhất đạo rõ ràng ta đã tiến bộ rất nhiều, đồng thời khi vận dụng cũng linh hoạt hơn.
Trận pháp này ngay cả Hoàng giả sơ giai bình thường đoán chừng cũng không phá được.
Giang Trầη một lần nữa luyện hóa ngọc giản trận pháp.
Lần này hắn chỉ luyện ra ba miếng ngọc giản trận pháp, một miếng hắn giữ lại, một miếng cho Câu Ngọc, một miếng hắn định giao cho Hoàng Nhi.
Chỉ là khi Giang Trầη đưa ngọc giản trận pháp cho Hoàng Nhi, Hoàng Nhi lại nói: Giang công tử, nghe nói Vạn Tượng đại điển vô cùng long trọng, Hoàng Nhi muốn đi với người để mở rộng tầm mắt, không biết có được không?Giang Trầη khẽ giật mình, ngẫm lại Hoàng Nhi đã ngây ngốc ở trong động phủ mấy năm, đoán chừng nàng cũng buồn bực, chuyện này đối với bệnh tình của nàng chưa chắc đã có lợi.
Ngẫm nghĩ một lát, Giang Trầη gật đầu nói: Hoàng Nhi cô nương nếu như cảm thấy bức bối, đi ra ngoài giải sầu cũng tốt.
Chỉ sợ Vạn Tượng đại điển lần này.
.
.
Nguy cơ tứ phía a.
.
.
Hoàng Nhi cười nói: Không cần phải sợ, nếu như thật sự xảy ra chuyện gì là Hoàng Nhi tự mình chuốc lấy, Hoàng Nhi đảm bảo Thuấn lão sẽ không tới tìm công tử gây phiền toái, hì hì.
Giang Trầη cũng không phải sợ Thuấn lão tới tìm hắn gây phiền toái mà là trong lòng hắn có chút lo lắng.
Không biết nhiều năm trôi qua như vậy Thuấn lão đã tìm thấy An Hồn mộc hay chưa?Tình huống trước mắt của Hoàng Nhi tuy rằng rất ổn định, thế nhưng mười năm, hai mươi trăm trôi qua, Đồng Tâm chú kia chung quy vẫn là một tai họa ngầm.
Nếu không có An Hồn mộc triệt để diệt Đồng Tâm chú này, tình huống của Hoàng Nhi không chú lạc quan nào.
Hoàng Nhi là người hiểu lòng người, vô cùng lanh lợi, nàng nhìn thấy ánh mắt Giang Trầη nhìn mình có chút dị sắc là lập tức đoán ra được Giang Trầη đang lo lắng cho bệnh tình của mình.
Giang công tử, sống chết có số.
Hoàng Nhi được công tử mát tay trị liệu, ba năm này là ba năm nhẹ nhõm nhất trong đời của Hoàng Nhi từ trước tới nay.
Được như vậy Hoàng Nhi đã cảm thấy đủ rồi.
Hoàng Nhi lại vô cùng thoải mái, không ngờ lại an ủi ngược lại Giang Trầη.
Bình sinh Giang Trầη rất ít khi bội phục ai, thế nhưng đối với khí chất lạc quan, rộng lượng của Hoàng Nhi hắn lại vô cùng bội phục.
Hắn biết rất nhiều nữ tử, Câu Ngọc thì gan lớn, mạnh mẽ, Đan Phi thanh tú, tao nhã, Lăng Bích Nhi lạnh lùng như băng, Lăng Huệ Nhi đơn thuần, đáng yêu, thậm chí còn có Ôn Tử Kỳ nhã nhặn.
Nhưng mà muốn nói hào phóng tự nhiên, khí độ trác tuyệt thì không có ai có thể so sánh được với Hoàng Nhi cô nương này.
Hoàng Nhi cô nương này giống như từ khi sinh ra trên người đã có phong phạm của một tiểu thư đài các, cử chỉ và lời nói, hành động đều vô cùng hào phóng.
Càng khó có được là nàng tâm địa thiện lương, không tranh quyền thế.
Mặc dù Giang Trầη đối với thân phận của Hoàng Nhi không quá rõ ràng, thế nhưng hắn suy đoán, xuất thân của Hoàng Nhi cô nương này nhất định không thấp, thậm chí còn có thể vô cùng cao.
Hoàng Nhi đã muốn đi tới Vạn Tượng đại điển, Giang Trầη cũng chỉ có thể đưa ngọc giản trận pháp này cho Tiết Đồng, cũng cẩn thận dặn dò hắn một phen.
Cũng may Tiết Đồng là người cực kỳ ổn trọng, mặc kệ Giang Trầη nói gì hắn đều nhớ ở trong lòng, cũng nghiêm túc đi chấp hành.
Nếu nói việc chấp hành mệnh lệnh thì Tiết Đồng ở trong tất cả đám thân vệ của Giang Trầη tuyệt đối là người số một.
Tính toán thời gian, cách lúc xuất phát tới Vạn Tượng đại điển chỉ còn có mấy ngày, Giang Trầη mượn cơ hội này bế quan luyện chế một ít đan dược.
Hiện tại hắn có hai ba ngàn Thánh Anh thảo, mỗi một gốc Thánh Anh thảo đều có thể luyện chế ra được một lò Thánh Anh đan.
Một lò Thánh Anh đan, nhiều thì bảy tám khỏa, ít thì bốn năm khỏa, tỉ lệ cực cao.
Giang Trầη thừa dịp mấy ngày này luyện chế trăm khỏa Thánh Anh đan, hiện tại hắn đã tấn chức Thánh Cảnh.
Nhu cầu cùng với chất lượng về đan dược ngày càng cao.
Mặc kệ trí nhớ kiếp trước của Giang Trầη ưu việt cỡ nào, con đường tu luyện thủy chung vẫn không thoát khỏi tài nguyên tu luyện.
Điểm này bất kể thứ nào cũng không thể thay thế được tài nguyên tu luyện.
Trừ Thánh Anh đan ra, Giang Trầη lại luyện chế một lò Vạn Thọ đan.
Lò Vạn Thọ đan lần này đã có nhiều hơn năm khỏa, hơn nữa trong đó có bốn khỏa là trung phẩm, một khỏa còn lại đạt tới cấp độ thượng phẩm.
Tăng thêm trước đó còn ba khỏa, Giang Trầη hiện tại có khoảng chừng tám khỏa Vạn Thọ đan.
Thời thượng cổ, đan đạo đại sư cấp bậc Chư Thiên mỗi người đều có thiên phú kinh người.
Luyện đan quả thực là một môn kỹ nghệ phát tài a.
Giang Trầη cũng không khỏi cảm thán.
Một khỏa Vạn Thọ đan trước đó của hắn đã thu được hơn một ngàn vạn linh thạch.
Mà cấp độ của nó chỉ là hạ phẩm mà thôi.
Hiện tại ở đây có trung phẩm và thượng phẩm, đoán chừng nếu ném ra đấu giá, giá cả sẽ càng thêm kinh người.
Lần trước Giang Trầη luyện chế Vạn Thọ đan, hao phí thời gian trọn vẹn bảy ngày.
Nhưng mà khi đó tu vi của hắn mới chỉ là Địa Nguyên Cảnh, thần thức còn xa mới bằng hiện tại.
Lần này thời gian mà Giang Trầη sử dụng đã không bằng một nửa lần trước.
Số thần thức bị hao phí cũng không nhiều như lần trước.
Không thể không nói, theo tu vi tăng lên, cảnh giới thần thức tăng lên khiến cho các phương diện Giang Trầη đều nhận được lợi ích không nhỏ.
Giang Trầη cũng nghe nói, trong hai năm qua, Vân Niết trưởng lão đã nhiều lần thử luyện chế Vạn Thọ đan, thế nhưng không có lấy một lần thành công.
Giang Trầη cũng có thể hiệu được nguyên do, dù sao một loại đan dược nào đó, cho dù ngươi có đan phương, thế nhưng cũng không phải muốn là có thể luyện chế ra được.
Nhất là loại đan dược vô cùng phiền phức yêu cầu sự tỉ mỉ, chi tiết như Vạn Thọ đan này thì càng phải chú ý rất nhiều thứ.
Vân Niết trưởng lão có lẽ không có mười năm, hai mươi năm cũng khó mà tìm ra được con đường thành công.
Giang Trầη tự nhiên nhớ rõ đã đồng ý với Thiên Minh thượng nhân của Bắc Minh tông một khỏa Vạn Thọ đan.
Cho nên Giang Trầη xuất ra ba khỏa Vạn Thọ đan, một khỏa hạ phẩm, hai khỏa trung phẩm đưa tới tay Đan Trì cung chủ.
Ba khỏa Vạn Thọ đan?Khi Đan Trì cung chủ nhìn thấy thứ mà Giang Trầη xuất ra trực tiếp ngây người.
Giang Trầη, đều là do ngươi luyện chế ra sao?Giang Trầη cũng không phủ nhận mà cười nói: Vạn Tượng đại điển lần này chỉ sợ Thiên Minh thượng nhân cũng sẽ tìm chúng ta lấy Vạn Thọ đan.
Khoản mua bán này cũng không thể thiếu nợ người ta mãi như vậy.
Ánh mắt Đan Trì cung chủ phức tạp, nhìn qua Giang Trầη, thở dài thật sâu, nói: Một Giang Trầη không gì không làm được, Đan Kiền Cung có ngươi thực sự là vinh hạnh của Đan Kiền Cung.
Cẩn thận nghĩ lại, từ khi ta nhậm chức tới nay, hùng tâm tráng chí, tính toán mọi thứ.
Thế nhưng ở trước mặt đại cục, trong thời gian vài thập niên ngắn ngủi cuối cùng lại ảnh hưởng quá nhỏ tới đại cục.
Muốn nói việc quan trọng nhất mà từ khi ta nhậm chức tới nay mà nói, đó chính là đưa ngươi từ Bảo Thụ tông tới Đan Kiền Cung.
Từ khi thế sự phát triển không theo ý muốn, Đan Trì không thể không thừa nhận, bản thân hắn vì Đan Kiền Cung làm tất cả thế nhưng cũng chỉ khiến cho phương diện võ đạo của Đan Kiền Cung tiến bộ không ít, thu nhỏ khoảng cách chênh lệch với những tông môn Tứ phẩm khác.
Thế nhưng mà số mệnh của một tông môn cũng không phải là thứ mà trong vòng vài thập niên ngắn ngủi có thể thay đổi.
Mà thế cục hiện tại của Vạn Tượng Cương Vực hết lần này tới lần khác lại tràn ngập nguy cơ, căn bản không có nhiều thời gian để cho Đan Trì đi thực hiện lý tưởng và khát vọng của hắn.
Đây cũng là chuyện khiến cho hiện tại Đan Trì buồn bực nhất.
Hắn có dã tâm, có tâm trí không tầm thường, có khát vọng.
Nhưng.
.
.
Thời cuộc rung chuển, căn bản không để cho hắn có đủ thời gian đi thực hiện.
Tất cả mọi tính toán của hắn trước mặt cục diện đang rung chuyển giống như một hòn đá ném xuống mặt nước.
Tuy rằng tạo thành một chút rung động, thế nhưng sau khi chìm xuống cũng không còn bất kỳ động tĩnh nào nữa.
Căn bản không thể tạo thành sóng to gió lớn.
Mà bây giờ ngẫm lại, thứ duy nhất hiện tại có thể khiến cho hắn vui mừng đó là phát hiện ra một đám tài tuấn trẻ tuổi.
Ví dụ như Giang Trầη, ví dụ như Mộc Cao Kỳ.
Thẩm Thanh Hồng cũng tốt, Quân Mặc Bạch cũng tốt, đừng nhìn hiện tại bọn họ đã đột phá Thánh Cảnh, thế nhưng Đan Trì cũng không quá mức coi trọng bọn họ.
Bởi vì tu vi của bọn họ đừng nói là không có cách nào so sánh với Đan Trì hắn lúc trước, coi như là so với đám thanh niên tài tuấn của Vạn Tượng Cương Vực hiện tại, chênh lệch của bọn họ cũng vô cùng lớn.
Phải biết rằng, khi Đan Trì bằng tuổi hai người Thẩm Thanh Hồng và Quân Mặc Bạch đã sắp đột phá Địa Thánh Cảnh, hơn nữa còn được lão tông chủ khi đó đề cử lên làm tông chủ.
Tất cả những người cùng thế hệ, hoặc gần cùng thế hệ với Đan Trì trong các tông môn của Vạn Tượng Cương Vực khi đó phần lớn vẫn còn đang lăn lộn ở trong tông môn, người lăn lộn tới chức vị trưởng lão cũng không có mấy.
Mà Đan Trì thì đã trở thành người chấp chưởng Đan Kiền Cung vài thập niên.
Bất kể là so sánh thế nào đi chăng nữa thì Thẩm Thanh Hồng và Quân Mặc Bạch sau khi tới ba mươi tuổi mới đột phá Thánh Cảnh, căn bản không có một chút nào đáng để khoe khoang.
Địa Thánh Cảnh là một cái bức tường, Thiên Thánh Cảnh cũng như vậy.
Mặc dù là Đan Trì có thiên phú yêu nghiệt như vậy, ban đầu ở Nhân Thánh Cảnh cũng phải mất mấy chục năm, về phần Thiên Thánh Cảnh, Đan Trì cũng bởi vì các loại cơ duyên xảo hợp mà trong vòng hai năm nay mới đột phá được.
Có công chỉ điểm của Thuấn lão, chỗ tốt mà linh dược Địa cấp mang lại.
Những yếu tố này thiếu một thứ cũng không được.
Nếu như thiếu đi bất kỳ một thứu nào trong đó, Đan Trì cung chủ muốn đột phá tới Thiên Thánh Cảnh chỉ sợ ít nhất cũng mất năm tới mười năm nữa.
Cho nên thành tích mà Thẩm Thanh Hồng cùng Quân Mặc Bạch đạt được hiện tại cũng không khiến cho Đan Trì cảm thấy lạc quan.
Giang Trầη cùng Mộc Cao Kỳ thì khác.
Nhất là Giang Trầη, lúc vừa mới gia nhập Đan Kiền Cung mới chỉ là Nguyên Cảnh nhất trọng.
Trong thời gian ba năm thành tựu của hắn đã tiến một bước dài, hiện tại đã là Thánh Cảnh nhất trọng.
Loại tốc độ tăng tiến tu vi như vậy, coi như là Đan Trì năm đó cũng không theo kịp.
Nếu như chỉ là tốc độ tu luyện yêu nghiệt thì cũng thôi đi.
Thế nhưng còn yêu nghiệt hơn chính là Giang Trầη còn có năng lực vượt cấp khiêu chiến nghịch thiên.
Lúc trước khi Giang Trầη còn là Địa Nguyên Cảnh đã có thể khiến cho đối thủ Nguyên Cảnh cửu trọng không làm gì được hắn.
s Thậm chí khi còn là Địa Nguyên Cảnh, Giang Trầη đối mặt với đối thủ là Uông Hàn, Thánh Cảnh nhất trọng cũng có thể ung dung.
Tuy rằng Giang Trầη không có nói hắn thoát khỏi sự đuổi giết của Trần trưởng lão ra sao, thế nhưng Đan Trì dùng đầu gối cũng có thể đoán ra được, nhất định Trần trưởng lão Địa Thánh Cảnh kia đã bị Giang Trầη giết chết.
Xem tiếp...Độc tôn tam giới
truyện tranh Độc tôn tam giới
truyện Độc tôn tam giới
Độc tôn tam giới truyện chữ
đọc truyện Độc tôn tam giới
yêu thần ký chap
truyenfull.vn
truyenfull.vip
truyenfull.vip
truyen.tangthuvien.vn/
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License