con-mat-ao-thi

Nhìn vẻ mặt Phí lão đầu hớn hở, hoàn toàn không có rầu rĩ không vui như trước kia, trong nội tâm không khỏi hiếu kỳ: Lão Phí, nhìn bộ dạng ngươi hăng hái, là muốn kết hôn sao?Phí lão đầu cười hắc hắc không ngừng: Lấy lão bà là sự tình sớm muộn, lão Phí ta thề, chờ thêm chút thời gian, nhất định phải lấy mười phòng tám phòng lão bà, hảo hảo hưởng thụ nhân sinh thoáng một phát.

Chậc chậc, xem ra gần đây ngươi rất thoải mái a.

Trang phục này là chuyện gì xảy ra? Đây là cố ý hướng ta khoe khoang sao? Giang Trầη chỉ vào trang phục của lão Phí hỏi.

Trần thiếu, ngươi nhìn không sai, hiện tại lão Phí ta, không đơn thuần là chủ nhân Thanh Dương Cốc, còn là cung phụng cao cấp của Bảo Thụ Tông, địa vị gần với trưởng lão dự bị.

Ở trong khẩu khí của Lão Phí, lộ ra tự hào nồng đậm, mặt mày hớn hở, hăng hái, trong mắt tràn đầy hưng phấn cùng vui sướng, tựa như tiểu hài tử trong tay nắm lấy thật nhiều đường quả, hướng tiểu đồng bọn khoe khoang.

Chứng kiến Giang Trầη, lão Phí cười hắc hắc: Đương nhiên, lão Phí có thể có hôm nay, công lao chí ít có một nửa của Thiếu chủ ngài.

Lần này, ta là dựa vào Tẩy Trần Tố Tâm Đan với tư cách tiến thân, quan hệ nối thẳng tông chủ đại nhân, thân phận cung phụng cao cấp của ta, cũng là tông chủ đại nhân chính miệng bổ nhiệm.

Khó trách Phí lão đầu mặt mày hớn hở như vậy, nguyên lai khúc mắc nhiều năm của hắn, nguyện vọng trở về tông môn, rốt cục đã thực hiện.

Lão Phí nói xong, bỗng nhiên hai đầu gối khẽ cong, quỳ rạp xuống trước mặt Giang Trầη, nước mắt chảy xuống: Thiếu chủ, lão Phí ta không phải người không biết phân biệt, lần này nếu như không phải ngài, chỉ sợ đời này ta không có cơ hội trở về tông môn, chớ nói chi là thành cung phụng cao cấp.

Lúc trước ngươi an ủi ta, nói ta một ngày nào đó, sẽ nở mày nở mặt trở lại Bảo Thụ Tông.

Lão Phí ta thật không ngờ, ngày hôm nay đến nhanh như vậy, Thiếu chủ, ngài chính là phụ mẫu tái sinh của ta.

Phí lão đầu bang bang bang bang, dập đầu mấy cái.

Hắn cảm kích Giang Trầη, là phát ra từ đáy lòng.

Tâm nguyện vài thập niên, dày vò vài thập niên, rốt cục giải thoát, rốt cục thực hiện.

Mà hết thảy, toàn bộ là nhờ Giang Trầη ban tặng, hắn làm sao có thể không cảm kích Giang Trầη? Phí lão đầu, nói như vậy, ngươi còn có mấy phần lương tâm.

Được rồi, ta vừa vặn có việc, hôm nay ngươi đã là cung phụng của Bảo Thụ Tông, ngược lại vừa vặn ra mặt.

Chuyện gì? Thiếu chủ ngài cứ việc phân phó.

Chỉ cần đừng bảo ta phản bội Bảo Thụ Tông, dù xông pha khói lửa, lão Phí ta cũng không nhăn lông mày.

Ân, thái độ này bổn thiếu gia rất thích.

Giang Trầη cười cười.

Ta không muốn ngươi phản bội Bảo Thụ Tông, ta chỉ muốn ngươi, đi làm bà mối một hồi.

Bà mối?Phí lão đầu sững sờ.

Thuộc hạ của ta Tề Bạch Thạch, ngươi cũng biết.

Hắn và Càn Lam Nam Cung Ninh trưởng lão chung một chỗ, bị mẫu thân của Ninh trưởng lão phản đối, chuyện này, ngươi có thể xuất lực a?Phí Huyền nở nụ cười: Này là đại sự gì? Thiếu chủ yên tâm, ngươi nhìn lão Phí ta làm việc là được, tuy sự tình ta thành cung phụng cao cấp, hiện tại còn không người biết rõ.

Nhưng mà lệnh bài cung phụng cao cấp, lại không phải ăn chay.

Chỉ là một Càn Lam Nam Cung, hừ, bằng hữu của lão Phí ta vừa ý con gái nàng, đó là phần mộ tổ tiên của nàng bốc khói xanh.

Phí lão đầu làm tới cung phụng cao cấp, khẩu khí thoáng cái không giống với lúc trước.

Bất quá, ở trước mặt Giang Trầη, Phí lão đầu lại thành thật, cười nói: Thiếu chủ, ở trước mặt ngài, ta vĩnh viễn là tùy tùng trung thành nhất của ngươi, hắc hắc.

Lão nhân này, quá tặc tinh.

Hắn so với ai khác đều tinh tường, Giang Trầη này, tuyệt không đơn giản.

Hắn bái Giang Trầη làm Thiếu chủ, nếm đến ngon ngọt, về sau nếu như theo sát Giang Trầη, nói không chừng còn có chuyện tốt chờ hắn đây này.

Dùng trí tuệ của Phí lão đầu, làm sao không hiểu chuyện này? Cho nên, mặc dù hắn làm tới cung phụng, ở trước mặt Giang Trầη, tư thái như trước rất thấp.

Giang Trầη để cho hắn làm việc, hắn chẳng những không có nửa điểm mâu thuẫn, ngược lại cảm thấy vinh hạnh vạn phần, hi vọng cơ hội như vậy càng nhiều càng tốt, như vậy khoảng cách sẽ càng thêm gần Giang Trầη, trở thành tâm phúc chính thức của Giang Trầη.

Cung chủ Càn Lam Nam Cung đã muốn cái gì môn đăng hộ đối, tự nhiên Giang Trầη sẽ không để cho Tề Bạch Thạch mất giá trị con người.

Giang Trầη đối với người của mình, là rất tốt, tuyệt đối không cho phép người một nhà chịu thiệt.

Tiễn Phí lão đầu, Giang Trầη lại phái mấy thân vệ, mang thư hắn tự tay viết, đưa cho Đa Bảo Đạo Tràng phó môn chủ Thạch Tiêu Dao, Thái tử Diệp Dung, Long Nha vệ Điền Thiệu.

.

.

Thậm chí, ngay cả Thái Phó biệt viện Đan Phi tiểu thư, cũng nhận được thư tín của Giang Trầη.

Cung chủ Càn Lam Nam Cung kia không phải muốn phô trương sao? Vậy thì phô trương a.

Vừa rạng sáng ngày thứ hai, Giang Trầη thức dậy, liền có hạ nhân báo, Long Nha vệ Điền Thiệu đô thống đến.

Không thể không nói, bây giờ Điền Thiệu là người ủng hộ đáng tin của Giang Trầη.

Giang Trầη mang theo hắn, độc xông tổng bộ Long Nha vệ, Điền Thiệu hắn là người duy nhất chứng kiến từ đầu tới đuôi, lực trùng kích lưu lại trong lòng hắn, quả thực không thể diễn tả bằng ngôn từ.

Trần thiếu, tối hôm qua nhận được thư của ngươi, biết rõ Trần thiếu xuất quan, vốn muốn lập tức qua bái phỏng, nhưng mà lo lắng quá muộn, ảnh hưởng các ngươi nghỉ ngơi, cho nên.

.

.

Ha ha, lão Điền, ngươi và ta còn khách khí làm gì?Giang Trầη cười ha ha.

Điền Thiệu cũng nở nụ cười, lập tức nói: Đúng rồi, Trần thiếu, sáng nay Chu Khuê Chu phó tổng quản hướng ta nghe ngóng, hắn nghe nói ngươi mời ta đi cầu hôn cho bằng hữu ngươi, cũng cảm thấy rất hứng thú, nói lát nữa sẽ đi gom góp náo nhiệt.

Chu Khuê Phó tổng quản, là sau khi Dương Chiêu rơi đài, một trong những người được lợi lớn nhất.

Lúc trước, hắn trên danh nghĩa là đệ nhất Phó tổng quản, nhưng quyền thế ở Long Nha vệ, lại xa xa không bằng Dương Chiêu.

Hôm nay Dương Chiêu rơi đài, hắn mới chính thức cảm nhận được tư vị của đệ nhất Phó tổng quản.

Cảm kích đối với Giang Trầη, là rất lớn.

Mấu chốt nhất là, từ trong chuyện này, Chu Khuê cũng nhìn ra Giang Trầη không tầm thường.

Hắn nghĩ mình cùng Giang Trầη không có bất kỳ mâu thuẫn, trên rất nhiều chuyện, cũng một mực đứng ở mặt đối lập Dương Chiêu.

Cho nên từ trên tình cảm mà nói, hắn chủ động giao hảo Giang Trầη, không có bất cứ vấn đề gì.

Thậm chí có thể nói, Chu Khuê chủ động bu lại, kỳ thật là mang theo vài phần ý tứ nịnh bợ Giang Trầη.

Tuy hắn là Long Nha vệ Phó tổng quản, thế nhưng mà Chu Khuê rất rõ ràng, ở trong mắt thiên tài như Giang Trầη, Phó tổng quản là cái rắmDương Chiêu cũng là Phó tổng quản, quyền thế rất lớn, ngưu bức hò hét.

Kết quả như thế nào? Đắc tội Giang Trầη, đem thân gia tánh mạng đều góp vào rồi.

Chu Khuê nhạy cảm ý thức được, Giang Trầη này, tiền đồ rộng lớn, đáng giá kết giao.

Giang Trầη nghe Điền Thiệu nói như vậy, biết Chu Khuê là chủ động ném ra cành ôliu, cười cười: Khó được Chu phó tổng quản cũng cảm thấy hứng thú, có Chu phó tổng quản trợ trận, đội ngũ cầu hôn sẽ càng đồ sộ.

Đang khi nói chuyện, Đan Phi cũng đến.

Hôm nay Đan Phi hiển nhiên là cố ý ăn mặc một phen, trang sức thanh lệ thoát tục, làm cho nàng có thêm vài phần thân thiết.

Đan Phi tỷ, để cho loại người Thần Tiên như ngươi làm chân chạy cho ta, ngươi sẽ không để tâm chứ?Đan Phi chau mày: Đừng ngồi nói châm chọc, nếu như ta chú ý, ngươi làm sao bây giờ?Giang Trầη cười hắc hắc: Cùng lắm thì, về sau ngươi lập gia đình, ta cũng làm chân chạy cho ngươi, lớn mạnh thanh thế a.

Đan Phi nghe vậy, miệng hơi động một chút, quỳnh tị hơi nhíu.

Môi nàng nhẹ nhàng nhúc nhích, lại không nói gì, mà ném đi một cái bạch nhãn cho Giang Trầη.

Chỉ một lúc sau, Thái tử Diệp Dung, Đa Bảo Đạo Tràng phó môn chủ Thạch Tiêu Dao, còn có Long Nha vệ Phó tổng quản Chu Khuê… cơ hồ đồng thời đi tới Giang phủ.

Bọn hắn chân trước mới vừa vào cửa, đằng sau Phí Huyền Phí lão đầu cũng chạy tới.

Không sai biệt lắm, tất cả những người Giang Trầη mời, đều đã đến đủ.

Tề Bạch Thạch nhìn qua đội ngũ khổng lồ này, cũng âm thầm tắc luỡi, trong nội tâm cảm động đến cực điểm.

Hắn biết rõ sư tôn tốt với hắn, nhưng như thế nào cũng không nghĩ tới, trong vòng một đêm, sư tôn vậy mà tìm được nhiều đại nhân vật trợ trận cho hắn như vậy.

Đội ngũ như vậy, phóng nhãn toàn bộ Thiên Quế Vương Quốc, ai có thể địch?Mẫu thân của Ninh Thanh Yên, cung chủ Càn Lam Nam Cung, không phải ghét bỏ Kiều Bạch Thạch hắn xuất thân thấp hèn sao?Tề Bạch Thạch rất rõ ràng, sư tôn là nâng thể diện cho hắn, tăng thanh thế cho hắn.

Nơi đóng quân của Càn Lam Nam Cung ở vương đô, hôm nay nhất định sẽ là một ngày náo nhiệt.

Bởi vì, Càn Lam Nam Cung Ninh trưởng lão công khai chọn rể.

Đây chính là một đại sự của vương đô.

Với tư cách một trong Tứ đại đạo tràng, Càn Lam Nam Cung ở Thiên Quế Vương Quốc, địa vị không giống bình thường.

Trưởng lão Càn Lam Nam Cung, lại là con gái cung chủ, công khai chọn rể, tự nhiên là oanh động vương đô.

Có thể xứng đôi với trưởng lão Càn Lam Nam Cung, trở thành con rể của cung chủ, cái kia là tài tuấn bực nào?Giờ phút này, đại môn của Càn Lam Nam Cung, một chi đội ngũ cầu hôn đã đuổi tới.

Chi đội ngũ này, thình lình đến từ Càn Lam Bắc Cung.

Lần này nhân vật chính cầu hôn của Càn Lam Bắc Cung, là thân truyền đệ tử của cung chủ Càn Lam Bắc Cung, cũng là một trong Tam đại thiên tài của Càn Lam Bắc Cung Tiêu Vũ.

Tiêu Vũ này, là không phải Lưu Xán có thể so sánh.

Lưu Xán, chẳng qua là may mắn đột phá nửa bước Tiên cảnh, trở thành Tiên cảnh nhất trọng.

Ở Càn Lam Bắc Cung miễn cưỡng tiến vào hàng ngũ đệ tử nhất lưu.

Nhưng mà Tiêu Vũ ở Càn Lam Bắc Cung, đây chính là thiên tài một mực đứng top 3, một thân tu vi, càng là đạt đến Tiên cảnh nhị trọng.

Tiến vào Bảo Thụ Tông, đó là sự tình ván đã đóng thuyền.

Chỉ là, đến cấp bậc như Tiêu Vũ, mục tiêu của hắn, không đơn thuần là tiến vào Bảo Thụ Tông, mà là muốn thông qua Bảo Thụ Tông tuyển bạt, lấy được thành tích tốt, đạt tới hiệu quả kinh diễm, từ đó ở Bảo Thụ Tông đạt được địa vị cao.

Tiến vào Bảo Thụ Tông, đã không phải mục tiêu của Tiêu Vũ.

Mục tiêu của hắn, là tiến vào Bảo Thụ Tông, đạt được phong hào cao cấp hơn.

Lần này Tiêu Vũ tới cầu hôn, là nguyện nhất định phải có.

Nói thật ra, trước đây, hắn đối với người Càn Lam Nam Cung, căn bản không có hứng thú gì.

Sư môn Càn Lam Bắc Cung nhắc với hắn chuyện này, hắn là không quá cam tâm tình nguyện.

Bất quá, sau khi nhìn thấy Ninh trưởng lão, một mặt nam nhân của Tiêu Vũ liền chiếm cứ thượng phong.

Ninh Thanh Yên được Tứ Quý Thường Thanh Đan cải tạo, dung mạo xinh đẹp, tuyệt đối là đã đến cấp bậc kẻ gây tai hoạ, nói khuynh quốc khuynh thành cũng không đủ.

Hơn nữa Ninh Thanh Yên có khí chất đặc biệt, làm cho nàng nhìn về phía trên, cùng nữ tử bình thường khác nhau rất lớnTiêu Vũ gần đây tự cho mình rất cao, gặp được dung mạo của Ninh Thanh Yên, thái độ khác thường, chủ động phát khởi thế công với Ninh Thanh Yên.

Cũng rất tích cực phối hợp kế hoạch thông gia của Càn Lam Bắc Cung.

Phương diện Càn Lam Bắc Cung, bởi vì sự tình bọn người Lưu Xán lúc trước, đã ý thức được, bọn hắn ẩn ẩn bị Tam đại đạo tràng khác cô lập.

Cho nên, lần này quan hệ thông gia, là một kế hoạch Càn Lam Bắc Cung đánh vỡ cục diện bế tắc.

Bọn hắn không hy vọng chứng kiến, Càn Lam Bắc Cung bị Tam đại đạo tràng khác cô lập.

Một khi bị cô lập, tuy Càn Lam Bắc Cung mạnh hơn Tam đại đạo tràng khác một điểm, nhưng sớm muộn sẽ bị Tam gia khác liên thủ hủy đi.

Cao tầng Càn Lam Bắc Cung, tuyệt đối không muốn loại sự tình này phát sinh.

Cho nên, Càn Lam Bắc Cung muốn quan hệ thông gia, muốn đánh vỡ loại cục diện này.

Mà Tiêu Vũ, thì bị đẩy đi ra.

Tuy niên kỷ của Tiêu Vũ, so với Ninh Thanh Yên hơi nhỏ hơn mấy tuổi, nhưng tu hành võ đạo, tuổi tác, cơ hồ là có thể xem nhẹ.

Huống chi, dung mạo của Ninh Thanh Yên, hôm nay nhiều lắm là tương đương với hai mươi tuổi.

Mặc dù là Tiêu Vũ, cũng vì dung mạo của Ninh Thanh Yên khuynh đảo.

Mà Ninh Thanh Yên lại là con gái của cung chủ Càn Lam Nam Cung.

Cùng Tiêu Vũ hắn so, coi như là môn đăng hộ đối.

Lần này đội ngũ cầu hôn của Tiêu Vũ, cơ hồ bao gồm tất cả cao tầng của Càn Lam Bắc Cung, ngoài ra còn mời nhiều đệ tử Bảo Thụ Tông, dùng cường tráng thanh thế.

Nhìn ra được, Càn Lam Bắc Cung đối với việc cầu hôn hôm nay, là nguyện nhất định phải có.

Bản thân Tiêu Vũ, càng là tỉ mỉ ăn mặc một phen, cả người nhìn về phía trên, tinh thần vô cùng phấn chấn, có một loại tư thế hiên ngang.

Đệ tử Càn Lam Bắc Cung Tiêu Vũ, bái kiến Ninh cung chủ.

Cung chủ Càn Lam Nam Cung, cũng họ Ninh, chẳng khác gì Ninh Thanh Yên là đi theo họ mẫu thân.

Nhìn Tiêu Vũ ngọc thụ lâm phong, cung chủ Càn Lam Nam Cung Ninh lão thái thái, càng xem càng vui mừng: Hắc hắc, Tiêu Vũ, không tệ, không tệ.

Bổn cung cũng nhiều lần nghe nói qua tên tuổi của ngươi.

Thiên tài Càn Lam Bắc Cung, ngày khác tiến vào Bảo Thụ Tông đào tạo sâu, tiền đồ vô lượng.

Tiêu Vũ nghe được tán dương, trong nội tâm tự đắc, rụt rè cười cười, liếc nhìn Ninh Thanh Yên sau lưng lão thái thái, thấy thân thể gợi cảm mà mê người của Ninh Thanh Yên, làn da trắng nõn lộ ra hồng nhuận phơn phớt, bóng loáng động lòng người.

Khuôn mặt trái xoan tinh xảo, phối hợp ngũ quan cân đối, lộ ra rất động lòng người.

Dù dùng ánh mắt bắt bẻ nhất đến xem kỹ, cũng tìm không thấy chút khuyết điểm nhỏ nhặt.

Thanh Yên, Tiêu Vũ bái kiến.

Ninh Thanh Yên hơi nhíu mày, tuy Tiêu Vũ này nhìn về phía trên phong độ nhẹ nhàng, nhưng Ninh Thanh Yên lại nửa điểm hảo cảm cũng không có.

Thậm chí, từ trong đầu còn có chút chán ghét.

Nếu như không phải người này, mẫu thân căn bản sẽ không phản đối sự tình của nàng cùng Kiều Bạch Thạch.

Bất quá, trước mặt nhiều người như vậy, Ninh Thanh Yên đến cùng vẫn giữ một ít phong độ, nhàn nhạt gật đầu: Ngươi tốt.

Nói xong, đôi mắt có chút lo lắng nhìn ngoài cửa, cái cổ thon dài như thiên nga trắng, hai xương quai xanh phác hoạ cổ của nàng càng thêm thon dài trắng noãn.

Xem điệu bộ của Tiêu Vũ cùng Càn Lam Bắc Cung hôm nay, hiển nhiên là nguyện nhất định phải có.

Ninh Thanh Yên có chút bận tâm, bất quá tâm lý nữ nhân, nam nhân mình âu yếm, nhất định là giỏi nhất trên thế giới.

Nàng tin tưởng, Kiều Bạch Thạch nhất định sẽ không trốn tránh, nhất định sẽ mang theo đội ngũ cầu hôn của hắn, đến đây cưới Ninh Thanh Yên nàng làm vợ.

Trong nội tâm nàng đã quyết định chủ ý, nếu như hôm nay có người cản trở, coi như là bỏ trốn, nàng cũng sẽ không tiếc.

Nàng thích là Kiều Bạch Thạch, thích Kiều Bạch Thạch ăn nói, phong độ cùng nội hàm, thích hết thảy của hắn.

Ở một khắc Kiều Bạch Thạch lấy ra Tứ Quý Thường Thanh Đan kia, từ sâu trong nội tâm Ninh Thanh Yên, đã dung không được nam nhân thứ hai.

Thanh Yên, ngươi ngồi xuống.

Hôm nay tới nhiều khách quý như vậy, ngươi mất hồn mất vía, là nghĩ cái gì?Ngữ khí của Ninh cung chủ hơi có chút không vui.

Ngay lúc này, ngoài cửa báo lại: Cung chủ, bên ngoài, lại có một đội ngũ cầu hôn đến.

Nếu đã công khai chọn rể, như vậy có đội ngũ cầu hôn khác, ngược lại là bình thường.

Bất quá, Ninh cung chủ rất rõ ràng, cái gọi là đội ngũ cầu hôn khác, ngoại trừ Kiều Bạch Thạch ra, căn bản không có khả năng có người khác.

Người nào không biết, công khai cầu hôn này, là Ninh cung chủ nàng bố cục? Chính là vì tuyên truyền Càn Lam Bắc Cung cùng Càn Lam Nam Cung quan hệ thông gia.

Đồng thời, cũng mượn tên tuổi Càn Lam Bắc Cung, ép buộc Kiều Bạch Thạch, để cho hắn thức thời, biết khó mà lui, cách con gái nàng xa một chút.

Thân hình uyển chuyển của Ninh Thanh Yên, bỗng nhiên thoáng một phát đứng lên: Có phải Bạch Thạch đến hay không? Mau mời bọn hắn vào.

Sắc mặt Ninh cung chủ trầm xuống, quát: Thanh Yên, cái gì Bạch Thạch Hắc Thạch? Hôm nay chỉ có Tiêu Vũ công tử đại biểu Càn Lam Bắc Cung tới cầu thân, những người khác, Bổn cung chướng mắt.

Vẻ mặt Ninh Thanh Yên ủy khuất: Mẹ, là ngươi lập gia đình, hay là ta lập gia đình? Ngươi để ý, cùng con gái ta có quan hệ gì? Hôn nhân đại sự, cha mẹ làm chủ.

Ninh cung chủ mười phần bá khí.

Dương mi quát: Đi, oanh tiểu tử không tán thưởng kia ra, nói cho hắn biết, Càn Lam Nam Cung không chào đón hắn, để cho hắn sớm chết tâm đi.

Người báo tin kia có chút xấu hổ, đứng tại nguyên chỗ, đi cũng không được, ở lại cũng không xong.

Sắc mặt Ninh cung chủ phát lạnh: Như thế nào? Lời của bổn cung không có tác dụng? Đi, gọi người đuổi bọn họ đi.

Cung chủ.

.

.

Không dễ làm a.

Như thế nào không dễ làm?Ninh lão thái thái vỗ bàn.

Trong đám người đến, có rất nhiều đều là lão bằng hữu của ngài.

Bằng hữu cũ?Ninh cung chủ sững sờ.

Người nào? Thanh Dương Cốc Phí lão, Đa Bảo Đạo Tràng Thạch phó môn chủ, còn có Long Nha vệ Chu phó tổng quản.

.

.

Ân, có đương triều Thái tử Diệp Dung.

Còn có một chút nhân vật quyền quý, dù sao là không ít.

Cái gì? Vẻ mặt Ninh lão thái thái kinh ngạc.

Bọn hắn đến làm gì? Hẳn là biết rõ lão thân muốn gả con gái, chạy đến uống một ly rượu mừng? Ta xem tư thế kia của bọn hắn, đều là vì Kiều Bạch Thạch cầu hôn mà đến.

Người gác cổng đành phải nói chi tiết.

Không có khả năng.

Ninh lão thái thái lập tức lắc đầu.

Kiều Bạch Thạch là một tiểu tử từ bên ngoài đến, dựa vào hoa ngôn xảo ngữ, cũng chỉ có thể lừa gạt được nữ nhi của ta, hắn ở đâu tìm được những nhân vật này đến cầu hôn cho hắn? Nhất định là trùng hợp, những người này là đến uống rượu mừng, cùng lúc xuất hiện ở cửa ra vào, để cho hắn tìm được cơ hội cáo mượn oai hùm.

Nói xong, đối với cao tầng Càn Lam Bắc Cung nói: Chư vị đạo hữu ngồi trước, có nhiều khách nhân đến như vậy, lão thân không thể ngồi yên không lý đến.

Cung chủ Càn Lam Bắc Cung Liễu Thừa Phong khẽ chau mày, dùng trực giác của hắn, coi như đám người này đến uống rượu mừng, cũng không trùng hợp như vậy a?Tuy trong đầu ngạc nhiên, nhưng phong độ mặt ngoài vẫn phải có, Liễu Thừa Phong cười ha ha: Ninh cung chủ tự nhiên.

Ninh Thanh Yên căn bản không cần mẫu thân mời, vẻ mặt hưng phấn đi theo sau lưng mẫu thân.

Thanh Yên, ngươi không ở bên trong nói chuyện với khách nhân, đi ra làm gì? Mẫu thân, ta ở bên trong vô cùng buồn bực.

Ninh cung chủ hừ một tiếng: Nha đầu chết tiệt kia, đừng trách ta không có cảnh cáo ngươi.

Kiều Bạch Thạch kia, nếu hôm nay dám náo cái gì không phải, ta nhất định sẽ cho hắn đẹp mắt.

Mẫu thân, ta cũng nói cho ngươi biết, nếu như không gả cho Kiều Bạch Thạch, ai ta cũng không lấy.

Nha đầu chết tiệt, muốn lão nương tức chết phải không?Hai mẹ con đang nói chuyện, đã đi tới ngoài cửa.

Một đống lớn gương mặt người quen, làm cho Ninh cung chủ hơi có chút ngoài ý muốn.

Phí cốc chủ, Thạch phó môn chủ, Chu phó tổng quản, còn có Thái tử điện hạ, vị thiếu niên tài tuấn này là?Ninh cung chủ chưa từng gặp Giang Trầη, thấy Giang Trầη được mọi người vây quanh, trong lúc nhất thời lại không biết người này là ai.

Tại hạ Giang Trầη, bái kiến Ninh cung chủ.

Giang Trầη mỉm cười.

Phí lão đầu lớn giọng nói: Ninh cung chủ, ngươi cũng không thể nặng bên này nhẹ bên kia a.

Lão đầu ta nghe nói, đội ngũ cầu hôn của Càn Lam Bắc Cung, ở bên trong đã sớm chiêu đãi trà ngon hảo tửu.

Chúng ta lại ở ngoài cửa ăn không khí, không công bình, không công bình.

Lão nhân này, từ trước đến nay là cao thủ nói chọc cười.

Vừa kêu ra, thoạt nhìn là kháng nghị Ninh cung chủ không công bình, nhưng thật ra là truyền đạt một tin tức trọng yếu, là bọn hắn cũng tới cầu thân.

Quả nhiên, Ninh cung chủ sững sờ: Phí lão đầu, ngươi đang nói cái gì?Phí lão đầu cười quái dị nói: Ninh cung chủ, lão đầu ta rất không thoải mái.

Càn Lam Bắc Cung có thể hướng ngươi cầu hôn, bằng hữu của Phí lão đầu ta cũng cầu hôn.

Ta nghe nói, ngươi muốn đuổi bằng hữu của ta ra, lại tôn sùng người Càn Lam Bắc Cung là khách quý.

Ngươi ngược lại nói xem, chẳng lẽ bằng hữu của Phí lão đầu ta, kém cái gọi là đệ tử thiên tài của Càn Lam Bắc Cung sao?Thạch Tiêu Dao cũng là gia hỏa xem náo nhiệt không sợ chuyện lớn, cười hắc hắc nói: Ninh cung chủ, nặng bên này nhẹ bên kia, cái này là ngươi không đúng.

Tiểu tử Kiều Bạch Thạch này, cũng là bằng hữu của lão Thạch ta.

Ngươi tình nguyện lựa chọn một đệ tử Càn Lam Bắc Cung quan hệ không lớn với Càn Lam Nam Cung các ngươi, cũng không muốn lựa chọn hậu sinh tài tuấn mà con gái ngươi ưa thích, đây là vì sao?Chu Khuê cũng cười nói: Ninh đại tỷ, tiểu tử Kiều Bạch Thạch này, thật là rất không tệ.

Lão phu xem hắn, tiền đồ chưa hẳn kém đệ tử Càn Lam Bắc Cung.

Thái tử Diệp Dung cười nói: Tất cả mọi người đừng ở chỗ này nói nữa, nếu không, chúng ta đi vào nói sau? Tất cả mọi người là tới cầu thân, cạnh tranh công bình a.

Tất cả mọi người mở miệng, Đan Phi được Giang Trầη mời, cũng không thể ngồi yên không lý đến.

Tốt xấu gì Giang Trầη còn cùng nàng ở mê cảnh đồng hành một chuyến.

Mỉm cười nói: Ninh lão phu nhân, Thanh Yên tỷ tỷ cùng Tiểu Đan gần đây tình như tỷ muội.

Ta biết rõ, trong nội tâm của nàng, ưa thích là Kiều Bạch Thạch.

Lão phu nhân, Tiểu Đan không có can đảm vượt quyết định của lão phu nhân, bất quá Kiều Bạch Thạch này, ngay cả Thái Phó lão nhân gia cũng có chút tán thành.

Lần này, cả người Ninh lão thái thái cũng có chút không được tự nhiên rồi.

Nàng còn tưởng rằng những người này đến uống rượu mừng, không nghĩ tới, nhóm người này, dĩ nhiên là thật sự đến cầu hôn cho Kiều Bạch Thạch Trong lúc nhất thời, lão thái thái cảm thấy đầu lớn như cái đấu.

Nàng căn bản không nghĩ tới, một tiểu tử từ bên ngoài đến, vậy mà thật sự có thể nói động nhiều đại nhân vật như vậy?Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?Quan sát Ninh Thanh Yên, trên khuôn mặt tuyệt mỹ của Ninh Thanh Yên, vui vẻ khi cao hứng tới cực điểm, là hoàn toàn không cách nào che lấp.

Bất quá nói trở lại, Ninh Thanh Yên cũng không biết, đến cùng Kiều Bạch Thạch làm cái gì, lại khiến cho nhiều đại nhân vật vì hắn nói tốt như vậy.

Phải biết rằng, ở đây bất kỳ một cái nào, đều là cự đầu của Thiên Quế Vương Quốc, là đại nhân vật hết sức quan trọng, những người này thêm cùng một chỗ, luận lực ảnh hưởng, tuyệt đối là vượt qua đội hình cầu hôn của Càn Lam Bắc Cung.

Nam nhân Ninh Thanh Yên ta chọn trúng, chưa bao giờ sẽ để cho ta thất vọng.

Bạch Thạch, ngươi là giỏi nhất.

Ninh Thanh Yên nhìn Kiều Bạch Thạch, trên mặt tràn ngập hạnh phúc.

Giờ phút này, Kiều Bạch Thạch không có trương dương quá phận, cũng không quá rụt rè.

Ninh cung chủ, Kiều Bạch Thạch ta xuất thân không hiển hách bằng đệ tử Càn Lam Bắc Cung, bất quá Kiều Bạch Thạch ta tin tưởng, ta thật tình với Thanh Yên, bất luận kẻ nào cũng không thể so.

Hơn nữa, ta cũng tự hỏi, chỉ cần ta cố gắng, ngày khác thành tựu, tuyệt đối sẽ không kém đệ tử Càn Lam Bắc Cung.

Giờ phút này, Ninh lão thái thái không thể không một lần nữa xem kỹ Kiều Bạch Thạch, nàng cũng ý thức được, Kiều Bạch Thạch này có chút điệu thấp, trước kia mình là đánh giá thấp hắn.

Có thể nói động nhiều đại nhân vật như vậy, Kiều Bạch Thạch này thực không đơn giản.

Bất kể xuất phát từ nguyên nhân gì, có một điểm là khẳng định, coi như là Tiêu Vũ, cũng không có khả năng có mặt mũi lớn như vậy, có thể thỉnh động nhiều đại nhân vật như vậy.

Nhất là câu nói cuối cùng của Đan Phi, làm cho Ninh lão thái thái có chút bối rối.

Kiều Bạch Thạch, thậm chí ngay cả Diệp thái phó cũng biết hắn? Nói như vậy trước kia, Bổn cung là đánh giá thấp hắn rồi?Ninh cung chủ rất rõ ràng, một người, muốn lưu lại ấn tượng ở trong nội tâm Diệp Trọng Lâu lão gia tử, kia là không dễ dàng.

Muốn được Diệp lão gia tử tán dương, vậy thì càng không đơn giản.

Mặc kệ Đan Phi nói thật hay giả, nhưng mà thái độ của Đan Phi, hoặc nhiều hoặc ít đại biểu cho ý tứ của Diệp thái phó, loại tỏ thái độ này, không khỏi khiến Ninh cung chủ chăm chú đối đãi.

Mặc kệ như thế nào, nếu như hôm nay nàng đuổi Kiều Bạch Thạch đi, chẳng khác nào không cho những người này mặt mũi.

Mà những người này, bất kỳ một cái nào, đều là tồn tại mà Càn Lam Nam Cung không muốn đắc tội.

Nếu như đắc tội tất cả những người này, dù Càn Lam Nam Cung quan hệ thông gia với Càn Lam Bắc Cung, về sau chỉ sợ cũng sẽ cất bước duy gian.

Xem ra, Bổn cung phải thu hồi thành kiến, nhất định phải chăm chú đối đãi.

Cho Kiều Bạch Thạch một cơ hội cạnh tranh công bình, nếu không, đắc tội những người này, dù quan hệ thông gia với Càn Lam Bắc Cung, cũng sẽ không có lợi.

Nghĩ tới đây, trong nội tâm Ninh cung chủ ngược lại rộng rãi rồi.

Chư vị đều là đại nhân vật của Thiên Quế Vương Quốc, có thể tự mình đến đây cầu hôn, lão thân thật sự là vạn phần vinh hạnh.

Cũng không dám nặng bên này nhẹ bên kia.

Người Càn Lam Bắc Cung đã tới, thành ý của chư vị, lão thân cũng nhìn ở trong mắt.

Thế khó xử, lão thân sẽ không nói.

Đã như vậy, mọi người cạnh tranh công bình, như thế nào? Mời vào trong.

Dù sao Ninh cung chủ cũng là người phụ trách một đạo tràng, điểm ấy khí độ vẫn phải có.

Sau khi nghĩ thông suốt, liền mời những người này vào.

Hai đội ngũ cầu hôn, vừa vặn phân hai bên, cũng không xung đột.

Chỉ là, cung chủ Càn Lam Bắc Cung Liễu Thừa Phong nhìn thấy nhiều người đến như vậy, trong nội tâm cũng âm thầm đề phòng, tuy biểu hiện ra khách khí, chào hỏi, nhưng nội tâm lại vô cùng đề phòng.

Lần này quan hệ thông gia, Liễu Thừa Phong là quyết phải làm, không muốn bị bất luận kẻ nào phá hư.

Nhiều người xuất hiện như vậy, đều là tới cầu hôn cho Kiều Bạch Thạch, để cho Liễu Thừa Phong ngửi được một tia nguy cơ.

Liễu Thừa Phong, ngươi chớ cùng lão đầu ta giả khách sáo.

Hôm nay lão đầu ta đem lời để ở chỗ này, nha đầu Ninh gia, Bạch Thạch huynh đệ của ta là lấy định rồi.

Bạch Thạch huynh đệ?Liễu Thừa Phong cùng Ninh cung chủ đều sững sờ.

Mặc dù bọn hắn biết Phí lão đầu không có tiết tháo, ngữ ra kinh người.

Nhưng mà lão nhân này mắt cao hơn đầu, tính tình cổ quái, vậy mà sẽ cùng Kiều Bạch Thạch xưng huynh gọi đệ? Đúng vậy, Kiều Bạch Thạch là bạn vong niên của lão Phí ta, tình như thủ túc.

Đệ tử kia của ngươi, tuy còn có thể, bất quá muốn so với huynh đệ của ta, vẫn là tỉnh lại đi.

Liễu Thừa Phong, ta khuyên ngươi sớm về nhà, miễn cho mất mặt xấu hổ.

Phí lão đầu quái thanh quái khí.

Liễu Thừa Phong không vui nói: Phí lão đầu, đừng nói là huynh đệ của ngươi, coi như là lão tử ngươi, Càn Lam Bắc Cung ta cũng không có khả năng nhượng bộ Thanh Dương Cốc.

Liễu Thừa Phong biết rõ, lúc này, không ngạnh một điểm là không được rồi.

Phí lão đầu nghe xong lời này, cười hắc hắc, nhẹ gật đầu: Tốt, tốt, Liễu Thừa Phong, lão tử nhớ kỹ lời này của ngươi.

Hi vọng đến lúc đó ngươi không hối hận.

Tính cách Phí lão đầu cổ quái, thực tế lại rất mang thù.

Lời nói này của Liễu Thừa Phong, chẳng khác gì triệt để đắc tội Phí lão đầu.

Liễu Thừa Phong hừ nhẹ một tiếng, hiển nhiên đối với Phí lão đầu, cũng không có để ở trong lòng.

Tứ đại đạo tràng, quyền thế của Càn Lam Bắc Cung hắn xếp hàng thứ nhất.

Thanh Dương Cốc, thì xếp hạng cuối cùng.

Cho nên, Phí lão đầu uy hiếp, Liễu Thừa Phong không để ở trong lòng.

Huống chi, Liễu Thừa Phong rất rõ ràng chuyện của Phí lão đầu, biết Phí lão đầu là con bỏ của Bảo Thụ Tông, đắc tội người Bảo Thụ Tông, bị lưu đày ra, hắn đời này, căn bản là phế đi.

Đối với một phế nhân uy hiếp, Liễu Thừa Phong tự nhiên sẽ không chú ý.

Thạch lão đệ, Phí lão đầu này nói Kiều Bạch Thạch là huynh đệ của hắn.

Ta ngược lại hiếu kỳ, Kiều Bạch Thạch này, với ngươi có quan hệ gì?Liễu Thừa Phong ý định tiêu diệt từng bộ phận, lời này, là hỏi Đa Bảo Đạo Tràng Thạch Tiêu Dao.

Tính tình của Thạch Tiêu Dao, so với Phí lão đầu cũng không khá hơn chút nào.

Tất cả mọi người mở miệng, Đan Phi được Giang Trầη mời, cũng không thể ngồi yên không lý đến.

Tốt xấu gì Giang Trầη còn cùng nàng ở mê cảnh đồng hành một chuyến.

Mỉm cười nói: Ninh lão phu nhân, Thanh Yên tỷ tỷ cùng Tiểu Đan gần đây tình như tỷ muội.

Ta biết rõ, trong nội tâm của nàng, ưa thích là Kiều Bạch Thạch.

Lão phu nhân, Tiểu Đan không có can đảm vượt quyết định của lão phu nhân, bất quá Kiều Bạch Thạch này, ngay cả Thái Phó lão nhân gia cũng có chút tán thành.

Lần này, cả người Ninh lão thái thái cũng có chút không được tự nhiên rồi.

Nàng còn tưởng rằng những người này đến uống rượu mừng, không nghĩ tới, nhóm người này, dĩ nhiên là thật sự đến cầu hôn cho Kiều Bạch Thạch Trong lúc nhất thời, lão thái thái cảm thấy đầu lớn như cái đấu.

Nàng căn bản không nghĩ tới, một tiểu tử từ bên ngoài đến, vậy mà thật sự có thể nói động nhiều đại nhân vật như vậy?Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?Quan sát Ninh Thanh Yên, trên khuôn mặt tuyệt mỹ của Ninh Thanh Yên, vui vẻ khi cao hứng tới cực điểm, là hoàn toàn không cách nào che lấp.

Bất quá nói trở lại, Ninh Thanh Yên cũng không biết, đến cùng Kiều Bạch Thạch làm cái gì, lại khiến cho nhiều đại nhân vật vì hắn nói tốt như vậy.

Phải biết rằng, ở đây bất kỳ một cái nào, đều là cự đầu của Thiên Quế Vương Quốc, là đại nhân vật hết sức quan trọng, những người này thêm cùng một chỗ, luận lực ảnh hưởng, tuyệt đối là vượt qua đội hình cầu hôn của Càn Lam Bắc Cung.

Nam nhân Ninh Thanh Yên ta chọn trúng, chưa bao giờ sẽ để cho ta thất vọng.

Bạch Thạch, ngươi là giỏi nhất.

Ninh Thanh Yên nhìn Kiều Bạch Thạch, trên mặt tràn ngập hạnh phúc.

Giờ phút này, Kiều Bạch Thạch không có trương dương quá phận, cũng không quá rụt rè.

Ninh cung chủ, Kiều Bạch Thạch ta xuất thân không hiển hách bằng đệ tử Càn Lam Bắc Cung, bất quá Kiều Bạch Thạch ta tin tưởng, ta thật tình với Thanh Yên, bất luận kẻ nào cũng không thể so.

Hơn nữa, ta cũng tự hỏi, chỉ cần ta cố gắng, ngày khác thành tựu, tuyệt đối sẽ không kém đệ tử Càn Lam Bắc Cung.

Giờ phút này, Ninh lão thái thái không thể không một lần nữa xem kỹ Kiều Bạch Thạch, nàng cũng ý thức được, Kiều Bạch Thạch này có chút điệu thấp, trước kia mình là đánh giá thấp hắn.

Có thể nói động nhiều đại nhân vật như vậy, Kiều Bạch Thạch này thực không đơn giản.

Bất kể xuất phát từ nguyên nhân gì, có một điểm là khẳng định, coi như là Tiêu Vũ, cũng không có khả năng có mặt mũi lớn như vậy, có thể thỉnh động nhiều đại nhân vật như vậy.

Nhất là câu nói cuối cùng của Đan Phi, làm cho Ninh lão thái thái có chút bối rối.

Kiều Bạch Thạch, thậm chí ngay cả Diệp thái phó cũng biết hắn? Nói như vậy trước kia, Bổn cung là đánh giá thấp hắn rồi?Ninh cung chủ rất rõ ràng, một người, muốn lưu lại ấn tượng ở trong nội tâm Diệp Trọng Lâu lão gia tử, kia là không dễ dàng.

Muốn được Diệp lão gia tử tán dương, vậy thì càng không đơn giản.

Mặc kệ Đan Phi nói thật hay giả, nhưng mà thái độ của Đan Phi, hoặc nhiều hoặc ít đại biểu cho ý tứ của Diệp thái phó, loại tỏ thái độ này, không khỏi khiến Ninh cung chủ chăm chú đối đãi.

Mặc kệ như thế nào, nếu như hôm nay nàng đuổi Kiều Bạch Thạch đi, chẳng khác nào không cho những người này mặt mũi.

Mà những người này, bất kỳ một cái nào, đều là tồn tại mà Càn Lam Nam Cung không muốn đắc tội.

Nếu như đắc tội tất cả những người này, dù Càn Lam Nam Cung quan hệ thông gia với Càn Lam Bắc Cung, về sau chỉ sợ cũng sẽ cất bước duy gian.

Xem ra, Bổn cung phải thu hồi thành kiến, nhất định phải chăm chú đối đãi.

Cho Kiều Bạch Thạch một cơ hội cạnh tranh công bình, nếu không, đắc tội những người này, dù quan hệ thông gia với Càn Lam Bắc Cung, cũng sẽ không có lợi.

Nghĩ tới đây, trong nội tâm Ninh cung chủ ngược lại rộng rãi rồi.

Chư vị đều là đại nhân vật của Thiên Quế Vương Quốc, có thể tự mình đến đây cầu hôn, lão thân thật sự là vạn phần vinh hạnh.

Cũng không dám nặng bên này nhẹ bên kia.

Người Càn Lam Bắc Cung đã tới, thành ý của chư vị, lão thân cũng nhìn ở trong mắt.

Thế khó xử, lão thân sẽ không nói.

Đã như vậy, mọi người cạnh tranh công bình, như thế nào? Mời vào trong.

Dù sao Ninh cung chủ cũng là người phụ trách một đạo tràng, điểm ấy khí độ vẫn phải có.

Sau khi nghĩ thông suốt, liền mời những người này vào.

Hai đội ngũ cầu hôn, vừa vặn phân hai bên, cũng không xung đột.

Chỉ là, cung chủ Càn Lam Bắc Cung Liễu Thừa Phong nhìn thấy nhiều người đến như vậy, trong nội tâm cũng âm thầm đề phòng, tuy biểu hiện ra khách khí, chào hỏi, nhưng nội tâm lại vô cùng đề phòng.

Lần này quan hệ thông gia, Liễu Thừa Phong là quyết phải làm, không muốn bị bất luận kẻ nào phá hư.

Nhiều người xuất hiện như vậy, đều là tới cầu hôn cho Kiều Bạch Thạch, để cho Liễu Thừa Phong ngửi được một tia nguy cơ.

Liễu Thừa Phong, ngươi chớ cùng lão đầu ta giả khách sáo.

Hôm nay lão đầu ta đem lời để ở chỗ này, nha đầu Ninh gia, Bạch Thạch huynh đệ của ta là lấy định rồi.

Bạch Thạch huynh đệ?Liễu Thừa Phong cùng Ninh cung chủ đều sững sờ.

Mặc dù bọn hắn biết Phí lão đầu không có tiết tháo, ngữ ra kinh người.

Nhưng mà lão nhân này mắt cao hơn đầu, tính tình cổ quái, vậy mà sẽ cùng Kiều Bạch Thạch xưng huynh gọi đệ? Đúng vậy, Kiều Bạch Thạch là bạn vong niên của lão Phí ta, tình như thủ túc.

Đệ tử kia của ngươi, tuy còn có thể, bất quá muốn so với huynh đệ của ta, vẫn là tỉnh lại đi.

Liễu Thừa Phong, ta khuyên ngươi sớm về nhà, miễn cho mất mặt xấu hổ.

Phí lão đầu quái thanh quái khí.

Liễu Thừa Phong không vui nói: Phí lão đầu, đừng nói là huynh đệ của ngươi, coi như là lão tử ngươi, Càn Lam Bắc Cung ta cũng không có khả năng nhượng bộ Thanh Dương Cốc.

Liễu Thừa Phong biết rõ, lúc này, không ngạnh một điểm là không được rồi.

Phí lão đầu nghe xong lời này, cười hắc hắc, nhẹ gật đầu: Tốt, tốt, Liễu Thừa Phong, lão tử nhớ kỹ lời này của ngươi.

Hi vọng đến lúc đó ngươi không hối hận.

Tính cách Phí lão đầu cổ quái, thực tế lại rất mang thù.

Lời nói này của Liễu Thừa Phong, chẳng khác gì triệt để đắc tội Phí lão đầu.

Liễu Thừa Phong hừ nhẹ một tiếng, hiển nhiên đối với Phí lão đầu, cũng không có để ở trong lòng.

Tứ đại đạo tràng, quyền thế của Càn Lam Bắc Cung hắn xếp hàng thứ nhất.

Thanh Dương Cốc, thì xếp hạng cuối cùng.

Cho nên, Phí lão đầu uy hiếp, Liễu Thừa Phong không để ở trong lòng.

Huống chi, Liễu Thừa Phong rất rõ ràng chuyện của Phí lão đầu, biết Phí lão đầu là con bỏ của Bảo Thụ Tông, đắc tội người Bảo Thụ Tông, bị lưu đày ra, hắn đời này, căn bản là phế đi.

Đối với một phế nhân uy hiếp, Liễu Thừa Phong tự nhiên sẽ không chú ý.

Thạch lão đệ, Phí lão đầu này nói Kiều Bạch Thạch là huynh đệ của hắn.

Ta ngược lại hiếu kỳ, Kiều Bạch Thạch này, với ngươi có quan hệ gì?Liễu Thừa Phong ý định tiêu diệt từng bộ phận, lời này, là hỏi Đa Bảo Đạo Tràng Thạch Tiêu Dao.

Tính tình của Thạch Tiêu Dao, so với Phí lão đầu cũng không khá hơn chút nào.

Tất cả mọi người mở miệng, Đan Phi được Giang Trầη mời, cũng không thể ngồi yên không lý đến.

Tốt xấu gì Giang Trầη còn cùng nàng ở mê cảnh đồng hành một chuyến.

Mỉm cười nói: Ninh lão phu nhân, Thanh Yên tỷ tỷ cùng Tiểu Đan gần đây tình như tỷ muội.

Ta biết rõ, trong nội tâm của nàng, ưa thích là Kiều Bạch Thạch.

Lão phu nhân, Tiểu Đan không có can đảm vượt quyết định của lão phu nhân, bất quá Kiều Bạch Thạch này, ngay cả Thái Phó lão nhân gia cũng có chút tán thành.

Lần này, cả người Ninh lão thái thái cũng có chút không được tự nhiên rồi.

Nàng còn tưởng rằng những người này đến uống rượu mừng, không nghĩ tới, nhóm người này, dĩ nhiên là thật sự đến cầu hôn cho Kiều Bạch Thạch Trong lúc nhất thời, lão thái thái cảm thấy đầu lớn như cái đấu.

Nàng căn bản không nghĩ tới, một tiểu tử từ bên ngoài đến, vậy mà thật sự có thể nói động nhiều đại nhân vật như vậy?Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?Quan sát Ninh Thanh Yên, trên khuôn mặt tuyệt mỹ của Ninh Thanh Yên, vui vẻ khi cao hứng tới cực điểm, là hoàn toàn không cách nào che lấp.

Bất quá nói trở lại, Ninh Thanh Yên cũng không biết, đến cùng Kiều Bạch Thạch làm cái gì, lại khiến cho nhiều đại nhân vật vì hắn nói tốt như vậy.

Phải biết rằng, ở đây bất kỳ một cái nào, đều là cự đầu của Thiên Quế Vương Quốc, là đại nhân vật hết sức quan trọng, những người này thêm cùng một chỗ, luận lực ảnh hưởng, tuyệt đối là vượt qua đội hình cầu hôn của Càn Lam Bắc Cung.

Nam nhân Ninh Thanh Yên ta chọn trúng, chưa bao giờ sẽ để cho ta thất vọng.

Bạch Thạch, ngươi là giỏi nhất.

Ninh Thanh Yên nhìn Kiều Bạch Thạch, trên mặt tràn ngập hạnh phúc.

Giờ phút này, Kiều Bạch Thạch không có trương dương quá phận, cũng không quá rụt rè.

Ninh cung chủ, Kiều Bạch Thạch ta xuất thân không hiển hách bằng đệ tử Càn Lam Bắc Cung, bất quá Kiều Bạch Thạch ta tin tưởng, ta thật tình với Thanh Yên, bất luận kẻ nào cũng không thể so.

Hơn nữa, ta cũng tự hỏi, chỉ cần ta cố gắng, ngày khác thành tựu, tuyệt đối sẽ không kém đệ tử Càn Lam Bắc Cung.

Giờ phút này, Ninh lão thái thái không thể không một lần nữa xem kỹ Kiều Bạch Thạch, nàng cũng ý thức được, Kiều Bạch Thạch này có chút điệu thấp, trước kia mình là đánh giá thấp hắn.

Có thể nói động nhiều đại nhân vật như vậy, Kiều Bạch Thạch này thực không đơn giản.

Bất kể xuất phát từ nguyên nhân gì, có một điểm là khẳng định, coi như là Tiêu Vũ, cũng không có khả năng có mặt mũi lớn như vậy, có thể thỉnh động nhiều đại nhân vật như vậy.

Nhất là câu nói cuối cùng của Đan Phi, làm cho Ninh lão thái thái có chút bối rối.

Kiều Bạch Thạch, thậm chí ngay cả Diệp thái phó cũng biết hắn? Nói như vậy trước kia, Bổn cung là đánh giá thấp hắn rồi?Ninh cung chủ rất rõ ràng, một người, muốn lưu lại ấn tượng ở trong nội tâm Diệp Trọng Lâu lão gia tử, kia là không dễ dàng.

Muốn được Diệp lão gia tử tán dương, vậy thì càng không đơn giản.

Mặc kệ Đan Phi nói thật hay giả, nhưng mà thái độ của Đan Phi, hoặc nhiều hoặc ít đại biểu cho ý tứ của Diệp thái phó, loại tỏ thái độ này, không khỏi khiến Ninh cung chủ chăm chú đối đãi.

Mặc kệ như thế nào, nếu như hôm nay nàng đuổi Kiều Bạch Thạch đi, chẳng khác nào không cho những người này mặt mũi.

Mà những người này, bất kỳ một cái nào, đều là tồn tại mà Càn Lam Nam Cung không muốn đắc tội.

Nếu như đắc tội tất cả những người này, dù Càn Lam Nam Cung quan hệ thông gia với Càn Lam Bắc Cung, về sau chỉ sợ cũng sẽ cất bước duy gian.

Xem ra, Bổn cung phải thu hồi thành kiến, nhất định phải chăm chú đối đãi.

Cho Kiều Bạch Thạch một cơ hội cạnh tranh công bình, nếu không, đắc tội những người này, dù quan hệ thông gia với Càn Lam Bắc Cung, cũng sẽ không có lợi.

Nghĩ tới đây, trong nội tâm Ninh cung chủ ngược lại rộng rãi rồi.

Chư vị đều là đại nhân vật của Thiên Quế Vương Quốc, có thể tự mình đến đây cầu hôn, lão thân thật sự là vạn phần vinh hạnh.

Cũng không dám nặng bên này nhẹ bên kia.

Người Càn Lam Bắc Cung đã tới, thành ý của chư vị, lão thân cũng nhìn ở trong mắt.

Thế khó xử, lão thân sẽ không nói.

Đã như vậy, mọi người cạnh tranh công bình, như thế nào? Mời vào trong.

Dù sao Ninh cung chủ cũng là người phụ trách một đạo tràng, điểm ấy khí độ vẫn phải có.

Sau khi nghĩ thông suốt, liền mời những người này vào.

Hai đội ngũ cầu hôn, vừa vặn phân hai bên, cũng không xung đột.

Chỉ là, cung chủ Càn Lam Bắc Cung Liễu Thừa Phong nhìn thấy nhiều người đến như vậy, trong nội tâm cũng âm thầm đề phòng, tuy biểu hiện ra khách khí, chào hỏi, nhưng nội tâm lại vô cùng đề phòng.

Lần này quan hệ thông gia, Liễu Thừa Phong là quyết phải làm, không muốn bị bất luận kẻ nào phá hư.

Nhiều người xuất hiện như vậy, đều là tới cầu hôn cho Kiều Bạch Thạch, để cho Liễu Thừa Phong ngửi được một tia nguy cơ.

Liễu Thừa Phong, ngươi chớ cùng lão đầu ta giả khách sáo.

Hôm nay lão đầu ta đem lời để ở chỗ này, nha đầu Ninh gia, Bạch Thạch huynh đệ của ta là lấy định rồi.

Bạch Thạch huynh đệ?Liễu Thừa Phong cùng Ninh cung chủ đều sững sờ.

Mặc dù bọn hắn biết Phí lão đầu không có tiết tháo, ngữ ra kinh người.

Nhưng mà lão nhân này mắt cao hơn đầu, tính tình cổ quái, vậy mà sẽ cùng Kiều Bạch Thạch xưng huynh gọi đệ? Đúng vậy, Kiều Bạch Thạch là bạn vong niên của lão Phí ta, tình như thủ túc.

Đệ tử kia của ngươi, tuy còn có thể, bất quá muốn so với huynh đệ của ta, vẫn là tỉnh lại đi.

Liễu Thừa Phong, ta khuyên ngươi sớm về nhà, miễn cho mất mặt xấu hổ.

Phí lão đầu quái thanh quái khí.

Liễu Thừa Phong không vui nói: Phí lão đầu, đừng nói là huynh đệ của ngươi, coi như là lão tử ngươi, Càn Lam Bắc Cung ta cũng không có khả năng nhượng bộ Thanh Dương Cốc.

Liễu Thừa Phong biết rõ, lúc này, không ngạnh một điểm là không được rồi.

Phí lão đầu nghe xong lời này, cười hắc hắc, nhẹ gật đầu: Tốt, tốt, Liễu Thừa Phong, lão tử nhớ kỹ lời này của ngươi.

Hi vọng đến lúc đó ngươi không hối hận.

Tính cách Phí lão đầu cổ quái, thực tế lại rất mang thù.

Lời nói này của Liễu Thừa Phong, chẳng khác gì triệt để đắc tội Phí lão đầu.

Liễu Thừa Phong hừ nhẹ một tiếng, hiển nhiên đối với Phí lão đầu, cũng không có để ở trong lòng.

Tứ đại đạo tràng, quyền thế của Càn Lam Bắc Cung hắn xếp hàng thứ nhất.

Thanh Dương Cốc, thì xếp hạng cuối cùng.

Cho nên, Phí lão đầu uy hiếp, Liễu Thừa Phong không để ở trong lòng.

Huống chi, Liễu Thừa Phong rất rõ ràng chuyện của Phí lão đầu, biết Phí lão đầu là con bỏ của Bảo Thụ Tông, đắc tội người Bảo Thụ Tông, bị lưu đày ra, hắn đời này, căn bản là phế đi.

Đối với một phế nhân uy hiếp, Liễu Thừa Phong tự nhiên sẽ không chú ý.

Thạch lão đệ, Phí lão đầu này nói Kiều Bạch Thạch là huynh đệ của hắn.

Ta ngược lại hiếu kỳ, Kiều Bạch Thạch này, với ngươi có quan hệ gì?Liễu Thừa Phong ý định tiêu diệt từng bộ phận, lời này, là hỏi Đa Bảo Đạo Tràng Thạch Tiêu Dao.

Tính tình của Thạch Tiêu Dao, so với Phí lão đầu cũng không khá hơn chút nào.

Nếu như con gái lại trẻ mười tuổi, nàng hi vọng con gái có thể gả cho Giang Trầη.

Diệp thái phó không tiếc đắc tội Thiết gia vì hắn, cái kia nhất định là tiền đồ vô lượng.

Dùng trí tuệ của Ninh cung chủ, không có khả năng nhìn không tới điểm này.

Thiết Xán Thiết trưởng lão ở trên người Giang Trầη, ăn thiệt thòi lớn như vậy, kết quả như thế nào? Trở lại tông môn, đến bây giờ cũng không thấy có phản ứng gì.

Không phải nói Thiết Xán sợ Giang Trầη, nhưng ít ra có thể nói rõ một điểm.

Phụ thân Thiết Xán, Thái Thượng trưởng lão Bảo Thụ Tông Thiết Long, cũng không muốn trở mặt với Diệp Trọng Lâu lão gia tử.

Là giải thích duy nhất.

Một người tuổi trẻ như vậy, Ninh cung chủ tìm không thấy bất luận lý do gì đắc tội.

Trước khỏi cần phải nói, thế lực Dương Chiêu lớn ra sao? Long Nha vệ Phó tổng quản, quyền thế ngập trời, kết quả như thế nào? Còn không phải bị Giang Trầη tiêu diệt?Ngoại trừ bản thân Giang Trầη cường đại ra, những lời kia của Phí lão đầu, cũng xúc động Ninh cung chủ thật sâu.

Tứ Quý Thường Thanh Đan, Cửu Hoa Ngọc Lộ Tửu, còn có Thần Tú Tạo Hóa Đan, những tên này, đều động đến tiếng lòng của Ninh cung chủ.

Càn Lam Nam Cung muốn phát triển, dựa vào là cái gì?Nhân tài, tài nguyên.

Loại người tài giỏi như Giang Trầη, Càn Lam Nam Cung là mời chào không đến.

Thế nhưng mà, Kiều Bạch Thạch là đệ tử của Giang Trầη, loại người tài giỏi này, hiện tại người ta cột đến cửa, nếu như còn cự tuyệt, chẳng phải là bảo thủ? Đoạn đường lui của mình sao?Mấy thứ tốt kia, bất luận một loại nào, nếu có thể ở Càn Lam Nam Cung khai phát chế tạo, đều sẽ mang đến vô tận tài phú cho Càn Lam Nam Cung.

Cửu Hoa Ngọc Lộ Tửu cho Đa Bảo Đạo Tràng, nàng không thể đoạt.

Nhưng Tứ Quý Thường Thanh Đan, thứ này, nếu quả thật có thể đại lượng sản xuất, độ nóng nảy của thị trường, hoàn toàn sẽ không kém Cửu Hoa Ngọc Lộ Tửu Cửu Hoa Ngọc Lộ Tửu, nam nhân thích nhất.

Nhưng Tứ Quý Thường Thanh Đan, lại là nữ nhân yêu nhất.

Mà ở phương diện tiêu phí dùng tiền, nữ nhân thường thường là quần thể ác hơn nam nhân.

Nữ nhân vì mỹ, chuyện gì không dám làm? Huống chi là tốn chút tiền mua sắm đan dược?Không hổ là một cung chi chủ, ý niệm trong đầu chớp động, trong nội tâm thiên bình, đã bất tri bất giác xuất hiện lắc lư.

Đối lập xuống dưới, tuy Tiêu Vũ cũng rất ưu tú, nhưng người này chỉ ham sắc đẹp con gái, chưa nói tới cảm tình gì.

Thiên phú của người này ở trong phạm vi Thiên Quế Vương Quốc, hoàn toàn chính xác xuất chúng, nhưng loại này nếu vào Bảo Thụ Tông, cũng không nhất định lăn lộn đến vị trí quá cao.

Trước kia nàng muốn gả con gái cho Tiêu Vũ, là xuất phát từ môn đăng hộ đối.

Nếu như từ bản chất hôn nhân đến cân nhắc, con gái căn bản không thích Tiêu Vũ này.

Hôm nay, Kiều Bạch Thạch bộc lộ ra chỗ dựa, luận môn hộ, chỗ dựa của Kiều Bạch Thạch không kém Tiêu Vũ, thậm chí luận tài nguyên, còn ưu việt hơn Tiêu Vũ.

Nếu như cần phải nói Kiều Bạch Thạch kém Tiêu Vũ cái gì, cái kia chính là tu vi võ đạo.

Thế nhưng mà, Càn Lam Nam Cung, căn bản không thiếu Võ Giả tu vi cao.

Các nàng thiếu là nhân tài, là tài nguyên, là các con đường kiếm tiền.

Mà Kiều Bạch Thạch, cùng với sư tôn của hắn Giang Trầη, hoàn toàn có thể cung cấp loại tài nguyên cùng con đường này.

Trong lúc nhất thời, Ninh cung chủ nhìn về phía Tiêu Vũ, cảm thấy thiên tài võ đạo phong độ nhẹ nhàng kia, tựa hồ cũng không có lực hấp dẫn mười phần như vậy rồi.

Nhìn ngang nhìn dọc, tựa hồ không có hoàn mỹ vô khuyết như trước a.

Ngược lại là Kiều Bạch Thạch trước kia một mực chướng mắt, hiện tại xem ra, hắn nội liễm, không kiêu không nóng nảy, trong nghịch cảnh cũng chưa từng buông tha.

Hôm nay, trong thuận cảnh, có nhiều người cho chỗ dựa, Kiều Bạch Thạch cũng không vì vậy mà cuồng vọng, cũng không có bởi vậy mà không ai bì nổi.

Ân, ánh mắt của Thanh Yên, ngược lại là có chút đặc biệt.

Kiều Bạch Thạch này, không kiêu không nóng nảy, thuận cảnh nghịch cảnh, đều có thể bảo trì bản ngã, cái này rất tốt.

Là người làm đại sự.

Ninh cung chủ đối với con rể trước kia một mực không để vào mắt này, vậy mà khen ngợi liên tục.

Liễu Thừa Phong một mực quan sát Ninh cung chủ, thấy ánh mắt nàng nhìn về phía Kiều Bạch Thạch có chút không đúng, trong nội tâm cũng nóng nảy.

Bị đám người này trộn lẫn, chuyện đám hỏi muốn ngâm nước nóng rồi.

Liễu Thừa Phong trăm phương ngàn kế, bày ra quan hệ thông gia lần này, là muốn cùng Càn Lam Nam Cung đánh tốt quan hệ, đánh vỡ hợp tác ăn ý của ba đạo tràng khác.

Nếu quan hệ thông gia bị hủy, sau này con đường của Càn Lam Bắc Cung bọn hắn, sẽ càng thêm gian nan.

Như thế xuống dưới, không gian của Càn Lam Bắc Cung ở Thiên Quế Vương Quốc sẽ càng ngày càng hẹp, càng ngày càng lăn lộn không nổi.

Ninh cung chủ, Phí lão đầu ưa thích nói hưu nói vượn, lời hắn nói, độ tin cậy không cao.

Hơn nữa, cầu hôn này, là Kiều Bạch Thạch cầu hôn, cùng hắn xuất thân, là đệ tử của ai, tựa hồ không có quan hệ a?Ninh cung chủ không có trả lời, mà cười ha ha, hiện tại nàng đã không thể bày tỏ thái độ rồi.

Liễu Thừa Phong, ngươi đây là đánh mặt của mình sao? Nếu như cầu hôn không tính xuất thân, Càn Lam Bắc Cung các ngươi khuynh sào xuất động, là tại sao? Đừng nói với ta các ngươi gióng trống khua chiêng như vậy, không phải là vì cổ vũ thanh thế cho Tiêu Vũ.

Chậc chậc, đệ tử Càn Lam Bắc Cung các ngươi, có thể nói xuất thân, có thể chuyển sư môn ra dọa người.

Đổi lại người khác, không thể tìm chỗ dựa?Phí lão đầu cười nhạo, kêu lên: Ngày hôm nay, lão đầu ta đem lời nói rõ, chỗ dựa của Kiều Bạch Thạch, lão đầu ta làm định rồi, ai dám hoành đao đoạt ái, lão đầu ta liều với hắn.

Liễu Thừa Phong thấy Phí lão đầu cuồng ngạo, rất là khó chịu: Phí lão đầu, ngươi ở nơi này mất mặt xấu hổ, ta không ngăn trở ngươi.

Bất quá cầu hôn là sự tình của người trẻ tuổi, tự nhiên do người trẻ tuổi đi xử lý.

Mọi người cạnh tranh công bình, dùng ta xem, thế giới võ đạo, liền dùng quy tắc của thế giới võ đạo, để cho Kiều Bạch Thạch cùng Tiêu Vũ luận võ, thắng, ôm mỹ nhân quy.

Phí lão đầu xì một tiếng khinh miệt: Không biết xấu hổ, phương hướng Kiều Bạch Thạch chủ công, là phương diện đan dược.

Ngươi để cho một đệ tử chuyên tấn công võ đạo, đi luận võ cùng một đệ tử chuyên tấn công đan dược.

Liễu Thừa Phong, đừng nói với ta, cái này là cạnh tranh công bình của ngươi? Tại sao ngươi không nói so thiên phú Linh Dược, trình độ Linh Dược?Liễu Thừa Phong cười nhạt nói: Thế giới võ đạo, cuối cùng là phải dựa vào vũ lực.

Nếu như vũ lực bất lực, dù lấy được mỹ nhân quy, sao cam đoan không bị người hoành đao đoạt ái, trực tiếp cướp đi?Tu vi võ đạo của Kiều Bạch Thạch, vẫn dừng lại ở Chân khí đại sư.

Muốn nói hắn có chỗ nào không bằng Tiêu Vũ, cái kia chính là tu vi võ đạo.

Đây cũng là chỗ trống duy nhất mà Càn Lam Bắc Cung có thể tính.

Lúc này, Đan Phi một mực không nói gì, bỗng nhiên mở miệng: Võ đạo cùng đan dược chi đạo, đều là Đại Đạo, khó phân cao thấp.

Ai cũng có sở trường riêng, vậy sao không trực tiếp hỏi ý tứ của Thanh Yên tỷ tỷ? Sự tình hôn nhân, cuối cùng còn phải ngươi tình ta nguyện.

Ninh cung chủ, ngài cảm thấy thế nào?Ninh cung chủ mỉm cười, quan sát Liễu Thừa Phong, lại quan sát Giang Trầη.

Phí lão đầu vỗ đùi: Diệu, diệu.

Đan Phi tiểu thư không hổ là đệ tử của Diệp lão gia tử, kiến thức và khí độ không giống người thường.

Dùng ta xem, đề nghị này rất tốt.

Võ đạo cùng đan dược chi đạo, bọn hắn mỗi bên thắng một hồi, so cũng không có ý nghĩa.

Vậy chỉ có thể dựa vào phương thức thứ ba phân thắng bại.

Sắc mặt Liễu Thừa Phong khó coi, đề nghị này của người ta, hợp tình hợp lý.

Hắn thật sự tìm không thấy lý do gì phản bác.

Chỉ phải cầu cứu nhìn lại sau lưng.

Hiện tại, hắn còn có một đòn sát thủ cuối cùng, cái kia chính là đệ tử Bảo Thụ Tông mời đến lần này.

Chuyện cho tới bây giờ, phải nhìn những đệ tử tông môn này, có thể thay đổi cục diện bất lợi của Càn Lam Bắc Cung hắn hay không.

Tông môn đệ tử, đều không nói đạo lý, đối phó những người này, có lẽ vừa vặn phù hợp.

Lần này, Liễu Thừa Phong dựa vào nhân mạch của mình, còn có Thiết trưởng lão phân phó, đệ tử Bảo Thụ Tông được mời đến, có tất cả năm người.

Năm người này, dùng một trung niên nhân mũi Sư cầm đầu.

Xem cách ăn mặc kia, hiển nhiên ở Bảo Thụ Tông có được địa vị nhất định.

Mà bốn người khác, tương đối trẻ tuổi một chút, nhưng cách ăn mặc đều là đệ tử hạch tâm.

Ở Bảo Thụ Tông, đệ tử cũng chia rất nhiều cấp độ.

Như đệ tử Tứ đại đạo tràng, trên danh nghĩa cũng là đệ tử của Bảo Thụ Tông, chỉ có điều, bọn hắn chỉ là Ngoại Môn Đệ Tử.

Mà tiến vào Bảo Thụ Tông, thì tính là Nội Môn Đệ Tử.

Nội Môn Đệ Tử lăn lộn tốt, có thể tấn thăng làm đệ tử hạch tâm.

Người nổi bật trong Đệ tử hạch tâm, nếu như được một ít cao tầng nhìn trúng, thì sẽ chọn làm đệ tử thân truyền.

Cao tầng không có khả năng chỉ có một đệ tử thân truyền.

Ở trong đệ tử thân truyền, nếu có người được định truyền thừa y bát, là Chân Truyền Đệ TửCho nên, chỉnh thể mà nói, ngoại trừ Ngoại Môn Đệ Tử ra, chỉ là đệ tử Bảo Thụ Tông, thì có bốn cấp độ.

Từng cấp độ, lại có Nhất Tinh đến Cửu Tinh, có thể nói là đẳng cấp sâm nghiêm.

Mỗi một cấp địa vị gì, đãi ngộ gì, cấp độ gì, đều có phân chia minh xác.

Cho nên, đừng nhìn cái gọi là Tam đại thiên tài của Càn Lam Bắc Cung, hiện tại nhiều nhất, cũng chỉ là Ngoại Môn Đệ Tử của Bảo Thụ Tông.

Chỉ có thông qua Bảo Thụ Tông tuyển bạt, tiến vào nội môn Bảo Thụ Tông, mới có thể trở thành Nội Môn Đệ Tử chính thức của Bảo Thụ Tông.

Nội Môn Đệ Tử có Tinh cấp bất đồng, đãi ngộ cùng địa vị, cũng là hoàn toàn bất đồng.

Bốn gã đệ tử này, đều là đệ tử hạch tâm, tầng thứ rất cao, không phải Nội Môn Đệ Tử bình thường có thể so sánh.

Mà trung niên nhân mũi Sư kia, cách ăn mặc hiển nhiên đã vượt ra thân phận đệ tử, nhìn tư thế kia, hẳn là nhân vật cao tầng trong Bảo Thụ Tông.

Loại nhân vật này, dùng mặt mũi của Liễu Thừa Phong, là tuyệt đối mời không đến.

Lần này Liễu Thừa Phong vì quan hệ thông gia, quả thực là năn nỉ Thiết Xán một phen.

Là Thiết Xán tự mình phân phó, để cho một gã cung phụng đi cùng Liễu Thừa Phong.

Người cung phụng này, ở Bảo Thụ Tông là tầng giữa, coi như là nhân vật rất giỏi rồi, tại Bảo Thụ Tông, đệ tử nhìn thấy, đều phải dừng lại thi lễ.

Loại nhân vật cấp bậc này, nếu như không có Thiết trưởng lão phân phó, hắn căn bản khinh thường đến Vương Quốc thế tục, chớ nói chi là thay người cầu hôn.

Lần này tới trợ trận, hoàn toàn là vì mặt mũi của Thiết trưởng lão, là vì thúc đẩy Càn Lam Bắc Cung cùng Càn Lam Nam Cung quan hệ thông gia, là vì Thiết trưởng lão bố cục.

Dù sao, Càn Lam Bắc Cung là thế lực Thiết trưởng lão xếp vào Thiên Quế Vương Quốc.

Nếu như Càn Lam Bắc Cung rơi đài, Thiết trưởng lão bố cục ở Vương Quốc thế tục, liền triệt để tan rã.

Với tư cách thủ hạ của Thiết trưởng lão, trung niên nhân mũi Sư này, hắn tự nhiên không thể ngồi yên không lý đến.

Thấy Liễu Thừa Phong phát ra tín hiệu cầu cứu, ánh mắt nhìn mấy đệ tử hạch tâm, ý bảo bọn hắn lên trận trước.

Quả nhiên, một gã đệ tử hạch tâm đứng dậy, khí tràng mười phần, ánh mắt đạm mạc, tràn ngập trên cao nhìn xuống, ở bên Giang Trầη quét một vòng.

Sau đó, ánh mắt ngạo nghễ kia bắn về phía Ninh cung chủ.

Ninh cung chủ, ta không biết ngươi do dự cái gì.

Tiêu Vũ này, nhất định sẽ đi vào Bảo Thụ Tông đào tạo sâu, về sau tiền đồ vô lượng.

Một Đan Dược Sư thế tục, dù có chút tiền vốn, lấy cái gì so với đệ tử Bảo Thụ Tông? Ngươi cũng là người Bảo Thụ Tông, loại sự tình này, còn cần cân nhắc sao?Một đệ tử Bảo Thụ Tông khác cũng nói: Ninh cung chủ, hẳn là ngươi ở Vương Quốc thế tục ngốc lâu rồi, cũng lây dính tục khí của thế tục? Có lựa chọn gì, có thể so với võ đạo càng đáng giá sao? Một Đan Dược Sư lăn qua lăn lại trong thế tục, nói dễ nghe một chút, là Đan Dược Sư, nói không dễ nghe, là con sâu cái kiến.

Một con sâu cái kiến, mời một ít người không biết cái gọi là đến trợ trận, liền để ngươi dao động? Ninh cung chủ, đạo tâm của ngươi, vẫn không đủ kiên định a.

Lại một gã đệ tử Bảo Thụ Tông thở dài.

Ninh cung chủ bị mấy đệ tử hạch tâm này quở trách, trong lúc nhất thời, lại không biết đối đáp như thế nào, cười khổ nhìn về phía Kiều Bạch Thạch.

Ninh cung chủ, tuy là Chấp Chưởng Giả đạo tràng thế tục, nhưng ở toàn bộ Bảo Thụ Tông, kia chỉ là nhân vật râu ria, chưa hẳn có quyền thế bằng mấy đệ tử hạch tâm này.

Ít nhất, ở Bảo Thụ Tông, Ninh cung chủ nàng tuyệt đối không nổi tiếng bằng mấy đệ tử hạch tâm này.

Người ta tuổi trẻ, có thiên phú, lại có chỗ dựa.

Tuổi trẻ liều lĩnh, không nhìn ngoại môn đạo tràng như nàng ở trong mắt, cũng là sự tình quá bình thường.

Người ta cuồng, nàng không thể cuồng.

Nếu như nàng cuồng, thì sẽ đắc tội người nội môn, đắc tội những đệ tử hạch tâm này, đó là không sáng suốt.

Đan Phi nghe mấy đệ tử Bảo Thụ Tông này một cái so với một cái càng cuồng, lông mày kẻ đen cau lại, nhất là câu Một con sâu cái kiến, mời một ít người không biết cái gọi là kia, để cho trong nội tâm nàng không thoải mái.

Bất quá, nhớ tới Thái Phó đại nhân ngày thường dạy bảo, Đan Phi vẫn còn nhịn xuống, không có tranh giành vô vị.

Giang Trầη lạnh lùng cười cười: Không biết cái gọi là? Năm chữ này, thật đúng là rất thích hợp các ngươi a.

Mở miệng một tiếng con sâu cái kiến, mở miệng một tiếng thế tục.

Ta xem mấy người các ngươi, tựa hồ cũng không có thoát ly nhân gian khói lửa a.

Bảo Thụ Tông dưỡng, chẳng lẽ chỉ là loại não tàn lỗ mũi chỉ lên trời như các ngươi?Mấy đệ tử Bảo Thụ Tông này, bọn hắn sớm đã quen cảm giác ưu việt của đệ tử tông môn, sớm đã quen vênh mặt hất hàm sai khiến với người trong thế tục, cao cao tại thượng.

Ở bọn hắn xem ra, khiển trách một ít con sâu cái kiến thế tục, đây không phải thiên kinh địa nghĩa sao?Bọn hắn hoàn toàn không nghĩ tới, có người sẽ tranh luận, hơn nữa còn ở trước mặt mắng bọn hắn não tàn Ngươi là ai? Lại dám chống đối đệ tử Bảo Thụ Tông? Lá gan không nhỏ a, tiểu tử, có biết đệ tử Bảo Thụ Tông, ở thế tục nắm giữ quyền sanh sát hay không, muốn giết ngươi, như giết một con sâu cái kiến.

Giang Trầη cười ha ha: Lời này giống như nghe qua, trước mấy ngày có một thứ tên là Thiết trưởng lão, cũng uy hiếp ta như vậy, bất quá bây giờ ta còn sống hảo hảo a.

Ta nói mấy người các ngươi, không ở Bảo Thụ Tông tu luyện, chạy đến thế giới thế tục làm gì? Loại sự tình cho người chỗ dựa này, Thiết trưởng lão cũng làm không được, các ngươi càng thêm không được.

Liễu Thừa Phong thấy Giang Trầη ngông cuồng như thế, quát to: Giang Trầη, ngươi không nên càn rỡ, lần trước, ngươi dựa vào Diệp thái phó bảo hộ, mới may mắn thoát chết.

Hôm nay, lại dám chống đối đệ tử hạch tâm của Bảo Thụ Tông, khiêu chiến uy nghiêm của Bảo Thụ Tông, ngươi là muốn chết.

Phí lão đầu nhìn Liễu Thừa Phong nổi trận lôi đình, cười nhạo nói: Liễu Thừa Phong, đừng cầm Bảo Thụ Tông dọa người, bộ dạng hổn hển kia của ngươi, dọa không ngã ai.

Phí lão đầu, ngươi câm miệng, nếu ta là ngươi, đã sớm nên co cái đuôi làm người, lúc ngươi tuổi còn trẻ đắc tội Thiết trưởng lão, bị lưu đày thế tục.

Hôm nay, ngươi còn muốn khiêu chiến uy nghiêm của Thiết trưởng lão lần nữa?Giang Trầη sững sờ, hắn nghe Phí lão đầu nói qua, thời điểm tuổi trẻ không cẩn thận đắc tội nhi tử của một trưởng lão, bị lưu đày thế tục.

Cái kia đã là sự tình vài thập niên rồi.

Như thế nói đến, cái gọi là nhi tử trưởng lão kia, là Thiết trưởng lão hôm nay.

Mà khi đó phụ thân của Thiết Xán, cũng không có làm Thái Thượng trưởng lão, chỉ là trưởng lão bình thường?Qua mấy thập niên, Phí lão đầu càng lăn lộn càng kém, Thiết Xán lúc trước, nay mượn nhờ quyền thế của cha, đã lên làm trưởng lãoKhông thể không nói, lời nói này của Liễu Thừa Phong, là vạch vết sẹo của Phí lão đầu, khơi gợi lên chuyện cũ thương tâm, cũng đốt lên cừu hận trong nội tâm hắn.

Hai mắt của Phí lão đầu bắn ra hàn mang, gắt gao nhìn chằm chằm vào Liễu Thừa Phong.

Hỏa Diễm phẫn nộ ở trong con ngươi của hắn thiêu đốt hừng hực, phảng phất tùy thời có thể đốt Liễu Thừa Phong thành tro tàn.

Liễu Thừa Phong, ngươi nói ta lúc tuổi còn trẻ đắc tội Thiết Xán, đúng vậy.

Bất quá, lão Phí ít ta so với ngươi càng có cốt khí.

Ngươi làm nô tài cho Thiết Xán, hôm nay cũng không quá đáng là một lão Đại ngoại môn.

Ta không làm cẩu cho Thiết Xán, lăn lộn cũng không kém ngươi.

Ta ngược lại muốn hỏi ngươi một chút, làm chó cho Thiết Xán, cái loại bùn nhão vịn không lên tường kia, thật sự rất thú vị sao?Phí lão đầu nói móc, hướng Liễu Thừa Phong phát động phản kích.

Lời này, không đơn thuần là mắng Liễu Thừa Phong, còn mắng mấy người Bảo Thụ Tông kia vào, thậm chí ngay cả Thiết Xán cũng mắng.

Lời này nói ra, ngay cả Thạch Tiêu Dao cũng cảm thấy giật mình.

Phí lão đầu này không phải rất ẩn nhẫn sao? Hôm nay đây là làm sao vậy? Hắn gần đây không phải lảng tránh Thiết Xán, sợ Thiết Xán tức giận sao?Ninh cung chủ càng âm thầm sốt ruột, Phí lão đầu này không lựa lời nói, đây là muốn đắc tội chết Thiết trưởng lão a, cái này có thể liên quan đến Càn Lam Nam Cung hay không?Vài tên đệ tử hạch tâm của Bảo Thụ Tông kia, đều biến sắc.

Nhất là trung niên nhân mũi Sư, hắn là tâm phúc của Thiết trưởng lão, là dựa vào ôm đùi Thiết trưởng lão thượng vị, hôm nay, với tư cách cung phụng Sơ cấp của Bảo Thụ Tông, ở trong tông môn có địa vị rất cao.

Tuy hắn thật sự làm chó cho Thiết trưởng lão.

Thế nhưng mà, loại lời này bị người nói ra trước mặt, hắn vẫn cảm thấy có chút không nhịn đượcSắc mặt phát lạnh, bỗng nhiên đứng lên, tản mát ra khí thế cường đại, trừng Phí lão đầu quát: Phí Huyền, xem ra, ngươi co đầu rút cổ ở Thanh Dương Cốc nhiều năm như vậy, cũng không có học nghe lời, Thiết trưởng lão cũng sắp quên loại người như ngươi, hôm nay, ngươi lại có gan nhảy ra? Miệng nói ngông cuồng, ngươi cái này là muốn chết.

Ngươi là ai?Phí lão đầu bạch nhãn một phen, lạnh lùng hỏi.

Ninh cung chủ thấy sự tình muốn ồn ào lớn, bề bộn hoà giải: Chư vị, tỉnh táo, xin tỉnh táo.

Một chút việc nhỏ, không cần phải đến tình trạng ngươi chết ta sống.

Trung niên nhân kia hai mắt nhảy lên: Ninh cung chủ, ngươi đừng ba phải.

Phí lão đầu này, lại dám nhục mạ Thiết trưởng lão, chuyện ngày hôm nay, ai muốn ba phải, người đó là gây khó dễ cho Thiết trưởng lão.

Địa vị người này hiển nhiên rất cao, lời này vừa ra, Ninh cung chủ chỉ có thể thức thời câm miệng.

Ngược lại là Phí Huyền lười biếng cười cười: Chậc chậc, uy phong thật to.

Ta ngược lại hiếu kỳ, uy phong của ngươi lớn như vậy, là muốn làm gì? Làm ta sợ a?Ba…Người mũi Sư kia đập một vật lên bàn, quát: Phí Huyền, mở mắt chó của ngươi ra nhìn rõ ràng, đây là cái gì.

Trên bàn, rõ ràng là một khối lệnh bài tông môn của Bảo Thụ Tông, trên đó viết… Sơ cấp cung phụng Vương Hựu.

Lệnh bài tông môn của Bảo Thụ Tông vừa ra, Ninh cung chủ cũng tốt, Thạch Tiêu Dao cũng tốt, sắc mặt đều có chút khó coi rồi.

Có lẽ, đệ tử Bảo Thụ Tông, nhiều lắm là nói uy phong mà thôi.

Nhưng mà, lệnh bài cung phụng, lại chẳng khác gì cấp lãnh đạo của Bảo Thụ Tông, là đồ vật có lực uy hiếp chân chính.

Gặp lệnh bài, như gặp Bảo Thụ Tông.

Lệnh bài cao hơn một cấp, đủ đè chết người.

Trung niên nhân mũi Sư này, vậy mà vận dụng lệnh bài tông môn, việc này đã có chút thăng cấp rồi.

Giang Trầη cùng Đan Phi vẫn còn tốt, không phải người Bảo Thụ Tông, đối với lệnh bài của Bảo Thụ Tông, không có cảm giác gì, cũng không thấy được Bảo Thụ Tông có tư cách áp mình.

Thái tử Diệp Dung, tuy không phải người Bảo Thụ Tông, nhưng mà lệnh bài Bảo Thụ Tông ở trước mặt, chỉ sợ cũng rất khó bày ra thái độ cường ngạnh.

Chu Khuê và Điền Thiệu đều là người Long Nha vệ, ở trên trình độ nhất định, thái độ cùng Diệp Dung không sai biệt lắm.

Về phần Thạch Tiêu Dao cùng Phí Huyền, làm Chưởng Khống Giả ngoại môn Bảo Thụ Tông, bản thân là quy Bảo Thụ Tông quản lý, nhìn thấy lệnh bài Bảo Thụ Tông, tựa như nhìn thấy pháp lệnh của Bảo Thụ Tông vậy.

Lệnh bài cao hơn một cấp, đủ đè chết người.

Ngay cả Thạch Tiêu Dao, nhìn thấy lệnh bài kia, sắc mặt cũng dị thường khó coi, miệng giật giật, vô lực nhìn thoáng qua Giang Trầη, thức thời ngậm miệng lại.

Mà Ninh cung chủ, trên mặt cũng tràn ngập cẩn thận, ánh mắt nhìn qua người mũi Sư, cũng nhiều vài phần chịu thua.

Mấy đệ tử tông môn, lúc này lại phi thường đắc ý, đứng ở hai bên Vương Hựu, hăng hái, trên cao nhìn xuống, trên mặt đều tràn ngập ngạo khí.

Những người này phản ứng thất thố, đúng là bọn hắn muốn thấy.

Đây mới là biểu hiện mà những con sâu cái kiến thế tục kia nên có.

Cùng Bảo Thụ Tông đấu, quả thực là không biết tự lượng sức mình.

Liễu Thừa Phong cũng quét qua xu hướng suy tàn, phảng phất thoáng cái lấy được năng lượng vô hạn, tùy ý cười to nói: Phí lão đầu, ngươi không phải cuồng sao? Ngươi không phải rất chảnh sao? Mới vừa rồi không phải khẩu khí rất cứng sao? Ta ngược lại muốn nhìn, ngươi lại ngạnh, có thể ngạnh qua pháp lệnh tông môn sao?Quan lớn nhất cấp đè chết người.

Tại Bảo Thụ Tông, đẳng cấp sâm nghiêm, quan lớn nhất cấp, càng có thể ép tới ngươi vạn kiếp bất phục.

Liễu Thừa Phong thấy lệnh bài của cung phụng đại nhân xuất hiện, toàn trường câm như hến, tất nhiên là vạn phần đắc ý.

Trong nội tâm không khỏi bội phục mình, lúc này đây thật sự là anh minh, cũng may đi mời Thiết trưởng lão ra mặt, đưa Vương cung phụng đến, lệnh bài vừa ra, toàn trường khuất phục.

Thoải mái, loại cảm giác này thật sự sảng khoái.

Chỉ là, Liễu Thừa Phong thoáng nhìn khóe miệng Giang Trầη tươi cười, trong lòng rất là nổi giận.

Hắn biết rõ, Giang Trầη này không phải người Bảo Thụ Tông, ngay cả Thiết trưởng lão cũng dám đắc tội, tiểu tử này không sợ lệnh bài kia, cũng có thể hiểu được.

Bất quá, thế cục hôm nay, không có Phí lão đầu cùng Thạch Tiêu Dao trợ trận, Giang Trầη lại ngạo, cũng không có lực lượng.

Liễu Thừa Phong nhịn xuống khó chịu trong nội tâm, đối với Ninh cung chủ nói: Ninh cung chủ, ngươi xem, về hôn sự của Tiêu Vũ cùng Thanh Yên tiểu thư, Thiết trưởng lão cũng tự mình hỏi đến.

Bằng không thì, sao sẽ phái Vương cung phụng tự mình đến làm chứng?Vương cung phụng được Liễu Thừa Phong tâng bốc thập phần hưởng thụ, ngạo nghễ nói với Ninh cung chủ: Ninh cung chủ, chuyện này, không cần lề mà lề mề nữa.

Sau khi làm thỏa đáng, bổn tọa phải về Bảo Thụ Tông tu hành.

Ninh cung chủ biết rõ, đây là cung phụng đại nhân của Bảo Thụ Tông, phát ra thông điệp cuối cùng cho mình.

Nếu như lại ấp úng, chỉ sợ phải đối mặt Vương cung phụng đại nhân phẫn nộ.

Một khi cung phụng đại nhân tức giận, vận dụng pháp lệnh tông môn áp nàng, sự tình càng phiền toái.

Nhẹ thì gọt sạch chức vị của nàng, nặng thì trực tiếp giết.

Bất đắc dĩ nhìn nữ nhi của mình, lúc này, nàng không có lực đi nhìn bên Giang Trầη kia, sợ bên Giang Trầη kia lại dẫn lửa thiêu thân, thế cho nên ảnh hưởng ấn tượng của nàng trong lòng cung phụng đại nhan.

Vành mắt Ninh Thanh Yên đỏ hồng, nước mắt tràn ra.

Ha ha, nói như vậy, Ninh cung chủ là không có dị nghị rồi.

Liễu Thừa Phong cười ha ha, lập tức, lại tựa như thị uy, ánh mắt quét về phía đối diện.

Các ngươi, chắc hẳn cũng không có khả năng có dị nghị đi à nha?Lời này, không thể nghi ngờ là thị uy, là cười nhạo.

Bỗng nhiên Phí lão đầu nhếch miệng, lộ ra một nụ cười cổ quái, duỗi ngón móc móc lỗ tai, lười biếng nói: Liễu Thừa Phong, ngươi tự quyết định, là đơn phương tuyên bố thắng lợi sao?Liễu Thừa Phong nhướng mày: Phí lão đầu, lệnh bài tông môn của cung phụng đại nhân ở trước mặt, ngươi còn dám lỗ mãng sao? Lệnh bài? Có lệnh bài liền giỏi à? Ai biết là thật hay giả? Lệnh bài tông môn, ai dám giả mạo?Liễu Thừa Phong giận dữ.

Vương Hựu cung phụng kia cũng nhíu mày: Phí lão đầu, ngươi lại dám khinh nhờn lệnh bài tông môn?Phí lão đầu cười quái dị nói: Lệnh bài tông môn, đại biểu cho tông môn, lão Phí ta không dám khinh nhờn.

Chỉ có điều, ngươi muốn lấy lệnh bài tông môn dọa người, tốt xấu cũng nên cầm một khối Cao cấp ra chứ?Cái gì?Cầm Cao cấp ra?Dùng lệnh bài cấp bậc cung phụng, còn áp không ngã ngươi một Chưởng Khống Giả ngoại môn sao?Liễu Thừa Phong khó thở, cầm lệnh bài kia vỗ vào trước mặt Phí lão, quát: Mở mắt chó của ngươi ra nhìn rõ ràng, đây là lệnh bài cung phụng, Phí lão đầu, ngươi chỉ là một cốc chủ Thanh Dương Cốc, đến cùng có hiểu cái gì gọi là tôn ti cao thấp hay không?Lệnh bài cung phụng kia, vỗ vào trước người Phí lão.

Dáng tươi cười của Phí lão không giảm, không đếm xỉa tới, thuận tay phất qua, như quét rác quét ra.

Lệnh bài thấp như vậy, lấy ra mất mặt xấu hổ sao?Hành động này, trực tiếp làm Liễu Thừa Phong sợ ngây người.

Kể cả Ninh cung chủ cùng Thạch Tiêu Dao, cũng trợn mắt há hốc mồmPhí Huyền này, lại hất lệnh bài cung phụng như rác rưởi, đây chính là khinh nhờn pháp lệnh tông môn, tuyệt đối sẽ bị đệ tử chấp pháp tông môn đuổi giết.

Ngươi.

.

.

Phí lão đầu, ngươi khinh nhờn lệnh bài tông môn? Ngươi là muốn chết?Vẻ mặt Liễu Thừa Phong hoảng sợ, nhặt lệnh bài kia lên, tay áo lau qua lau lại, vẻ mặt như gặp quỷ vậy.

Vương Hựu cũng bị chọc giận, vỗ bàn quát: Phí lão đầu, ngươi khinh nhờn lệnh bài tông môn, là đối nghịch cùng toàn bộ tông môn, ngươi đến cùng hiểu cái gì gọi là thượng hạ tôn ti hay không? Đến cùng hiểu cái gì gọi là đẳng cấp tông môn hay không?Phí Huyền cười nhạt một tiếng: Ta tự nhiên hiểu, ngược lại là hai người các ngươi, ở trước mặt ta hô to gọi nhỏ, những lời này, tựa hồ nên do bổn tọa tới hỏi các ngươi a?Trên mặt lão đầu, hiện ra biểu lộ trang bức nhàn nhạt, tay áo hất lên, bàn tay nhiều ra một vật, hời hợt ném lên bàn.

Trong nháy mắt này, toàn trường bỗng nhiên đọng lại, phảng phất không khí cũng đình chỉ lưu động.

Tất cả con mắt, ngoại trừ Giang Trầη cùng Đan Phi ra, cơ hồ toàn bộ bị hấp dẫn qua.

Nguyên một đám, ánh mắt giống như gặp quỷ rồi.

Khó có thể tin, hoàn toàn khó có thể tin.

Đây là một lệnh bài, Phí lão đầu ném ra, hoàn toàn chính xác là một tấm lệnh bài.

Lệnh bài tạo hình cùng Vương Hựu không sai biệt lắm.

Nhưng mà, mặc kệ từ phẩm chất, hay là vẻ ngoài tới nói, đều tốt hơn Vương Hựu nhiều lắm.

Chữ trên lệnh bài, cũng không khó nhận thức… Cao cấp cung phụng Phí Huyền.

Lệnh bài độc nhất vô nhị, tạo hình chỉ nó mới có, đây là mặc cho ai cũng nhái không ra.

Lệnh bài tông môn.

Lệnh bài cung phụng Cao cấp.

Cung phụng Cao cấp, ở Bảo Thụ Tông, đã coi là cao tầng.

Cung phụng Sơ cấp, nhiều lắm là tính toán tầng giữa tông môn.

Mà cung phụng Cao cấp, tuyệt đối là cao tầng tông môn.

Bởi vì, cung phụng Cao cấp lại hướng lên một bước, là trưởng lão dự bị, chẳng khác nào triệt để bước vào hàng ngũ cao tầng của tông môn.

Làm sao có thể?Hai mắt của Liễu Thừa Phong nhìn chằm chằm vào lệnh bài kia, lưỡi khô miệng đắng, chỉ cảm thấy yết hầu như bị cái gì đó chấn trụ.

Cái này.

.

.

Đây là lệnh bài thật?Phí lão đầu cười nhạt nói: Tựa hồ vừa rồi ngươi còn nói, lệnh bài tông môn, ai dám giả mạo? Như thế nào? Lời vừa nói ra, lại tự mình vẽ mặt nữa asao?Liễu Thừa Phong choáng váng, triệt để choáng váng.

Hàm răng khanh khách, hai chân rung động, trong đầu trống rỗng.

Hắn nằm mộng cũng nghĩ không đến, cốc chủ Thanh Dương Cốc hắn xem thường, Phí lão đầu mềm yếu vô năng, vậy mà biến hóa nhanh chóng, thành cao tầng tông môn.

Hắn rất không muốn tin tưởng điểm này, thế nhưng mà lệnh bài tông môn, căn bản không có khả năng giả mạo.

Ai giả mạo lệnh bài tông môn, người đó là muốn chết.

Cầu cứu liếc nhìn Vương Hựu, Vương Hựu kia so với Liễu Thừa Phong cũng không khá hơn chút nào, mặt mũi tái nhợt, vốn là hùng hổ uy phong, thoáng cái mềm nhũn.

Xem tiếp...

con-mat-ao-thi

  • Độc tôn tam giới

  • truyện tranh Độc tôn tam giới

  • truyện Độc tôn tam giới

  • Độc tôn tam giới truyện chữ

  • đọc truyện Độc tôn tam giới

  • yêu thần ký chap

  • truyenfull.vn

  • truyenfull.vip

  • truyenfull.vip

  • truyen.tangthuvien.vn/

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License