Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
Chapter
0237
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Âm thanh của gã đàn ông kia vừa vang lên, Diệp Οản Οản nhất thời sững sờ, hắn mới vừa nói ai.
Nhiếp Vô Danh?Thậm chí, Diệp Οản Οản còn tưởng rằng mình nghe lầm.
Chỉ bất quá, ở trong đêm khuya an tĩnh này, Diệp Οản Οản thậm chí có thể mơ hồ nghe thấy đầu kia điện thoại truyền đến âm thanh quen thuộc.
Nhiệm vụ gì, không chia cho tôi một phần?!Sát thủ lạnh giọng cười một tiếng: Còn có thể là nhiệm vụ gì? Lần trước không phải là đã nói với anh rồi sao, giết con gái Hội trưởng Trọng Tài Hội.
Thù lao thế nào?Loại nhiệm vụ này anh cũng biết, chúng ta phải chịu nguy hiểm cao, thù lao dĩ nhiên là khá ổn thỏa, nếu không tôi cũng lười làm.
Gã ta trả lời.
Diệp Οản Οản mặt đầy mộng bức, không phải là đang chấp hành nhiệm vụ sao, làm sao lại còn đi nấu cháo điện thoại?Lần sau có nhiệm vụ như vậy, nhớ gọi tôi đó nha!Sao nữa, lại thiếu tiền? Người đàn ông kia khẽ mỉm cười.
Lăng Miểu hiện tại đang điều trị, cần rất nhiều tiền.
Ừm, biết rồi, thiếu tiền cứ nói cho tôi biết, đợi tôi làm xong nhiệm vụ này, đến lúc đó sẽ đưa cho anh chút tiền! Còn nữa, Lăng Miểu, tôi cũng có hỏi giúp anh rồi đấy! Ở nước ngoài có một số chuyên gia, đến lúc đó tôi sẽ mời bọn họ tới, xem tình trạng của Lăng Miểu một chút.
Sau một hồi trầm tư, sát thủ mới tiếp tục nấu cháo.
Được.
Thôi tạm không nói nữa, tôi bên này còn đang bận một chút.
Sát thủ nói.
Hiểu rồi, cậu làm việc trước đi!Rất nhanh, gã đàn ông kia cúp điện thoại.
Giờ phút này, ánh mắt của gã ta, lần nữa rơi vào trên người Diệp Οản Οản, khóe miệng khẽ nhếch lên: Dịch tiểu thư, thật ngại quá, mới vừa rồi có bạn gọi điện thoại tới, để cho cô chờ lâu.
Chúng ta tiếp tục nào.
Bạn ngươi là Nhiếp Vô Danh? Diệp Οản Οản nhìn chằm chằm gã ta, khóe miệng co rúm lại.
Sao hả, muốn làm quen? Đáng tiếc, ở chỗ này của tôi, có phần khó thực hiện đấy.
Gã ta lạnh giọng cười.
Làm quen cái đầu ngươi! Diệp Οản Οản lập tức gọi điện thoại cho Nhiếp Vô Danh.
Có chuyện gì vậy? Âm thanh Nhiếp Vô Danh từ một đầu khác của điện thoại di động truyền tới.
Nhiếp Vô Danh, bạn anh muốn giết em! Diệp Οản Οản vội vã tố cáo.
Bạn anh? Muốn giết em? Âm thanh Nhiếp Vô Danh có chút ngơ ngác.
Diệp Οản Οản lập tức mở loa ngoài điện thoại ra: Chính là cái vị bằng hữu mới vừa rồi gọi điện cho anh đấy! Đối tượng hắn chấp hành nhiệm vụ chính là em! Chính anh nói chuyện với hắn đi!Không cho Nhiếp Vô Danh có cơ hội đáp lại, Diệp Οản Οản trực tiếp ném thẳng cái điện thoại về phía gã sát thủ.
Gã ta khẽ nhíu mày, sau khi nhận lấy điện thoại di động, lại trực tiếp cúp điện thoại.
Sau đó lấy ra điện thoại của mình, lần nữa gọi cho Nhiếp Vô Danh.
A lô.
Cậu nhận nhiệm vụ gì? Nhiếp Vô Danh đặt câu hỏi.
Ám sát con gái của Hội trưởng Trọng Tài Hội Dịch Linh Quân, Dịch Vân Mạc.
Gã sát thủ đáp lại, có chút hoài nghi nhân sinh.
Cậu ám sát con gái của Dịch Linh Quân, làm sao em gái tôi lại gọi điện thoại nói với tôi, cậu muốn ám sát con bé? Nhiếp Vô Danh càng nghi ngờ.
Anh nói là Nhiếp Vô Ưu? Tôi ám sát Nhiếp Vô Ưu? Nhiếp Vô Danh, đầu óc anh có phải là bị úng nước rồi không vậy hả? Anh chờ chút, tôi cúp trước! Gã sát thủ trực tiếp cúp điện thoại, sau đó một lần nữa mở chức năng gọi video.
Tay trái gã sát thủ cầm cầm khẩu súng, tay phải cầm điện thoại, từng bước từng bước đến gần Diệp Οản Οản.
Rất nhanh, Diệp Οản Οản từ trên màn hình điện thoại di động của gã ta nhìn thấy Nhiếp Vô Danh.
Ca ca, chính là hắn, muốn giết em! Diệp Οản Οản hướng về trên màn hình Nhiếp Vô Danh hô vang.
Vô Ưu.
Nhìn thấy Diệp Οản Οản sau, Nhiếp Vô Danh nhất thời sửng sốt.
Thấy anh em nhận nhau, gã sát thủ hoàn toàn mộng bức tại chỗ: Cô là Nhiếp Vô Ưu? Không phải đâu.
!! Cô không phải là con gái của Hội trưởng Trọng Tài Hội, Dịch Vân Mạc sao? Làm sao cô lại biến thành Nhiếp Vô Ưu?Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Viên Tiêu, tao **** con mịa mày, **** má mày, mày đi bốc **** đi, nhiệm vụ cái *** què.
Nhiếp Vô Ưu mà mày cũng không nhận ra? Nhiếp Vô Danh xổ thẳng một tràng chửi thề.
Viên Tiêu?Diệp Οản Οản kinh ngạc nhìn chằm chằm gã sát thủ kia.
Lại là cái tên này.
khó trách âm thanh có chút quen tai.
Nhiều năm trước, Diệp Οản Οản vẫn còn đang ở tại Độc Lập Châu, thời điểm còn chưa đi Hoa quốc, cũng đã nhận biết Viên Tiêu.
Khi đó Viên Tiêu và Nhiếp Vô Danh chung một nhóm lính đánh thuê.
Nhiếp Vô Danh và Viên Tiêu thường xuyên cùng nhau chấp hành đủ loại nhiệm vụ.
Diệp Οản Οản cũng từng đi theo tham gia cùng bọn họ mấy lần.
Diệp Οản Οản đưa một tay tháo chiếc khẩu trang đen của gã đàn ông kia ra, sau khi thấy rõ gương mặt kia, không khỏi cạn lời, quả nhiên là Viên Tiêu.
Viên Tiêu cái thằng ngu này! Em gái tôi mà ít đi một sợi tóc, cậu xem tôi có giết chết cậu không!Được rồi được rồi, đừng có ở đó mà đanh đá chửi đổng lên như vậy nữa! Một chút tư chất cũng không có! Không phải anh cũng ngạc nhiên sao? Làm sao tôi biết con gái của Hội trưởng Trọng Tài Hội Dịch Vân Mạc là Nhiếp Vô Ưu? Anh biết không? Viên Tiêu cau mày.
Làm sao tôi biết! Nhiếp Vô Danh tức giận đáp.
Nhiếp Vô Danh, anh ***, anh như cái ***, ngay cả anh ruột như anh mà còn không biết, làm sao tôi biết, anh còn ở đó mặt dày mà đi chửi tôi! Cút đi!Viên Tiêu không cho Nhiếp Vô Danh có cơ hội tiếp tục chửi thề, trực tiếp cúp cuộc gọi video.
Chỉ chốc lát sau, Viên Tiêu và Diệp Οản Οản bốn mắt nhìn nhau.
Không giống.
không được đẹp bằng lúc trước.
Làm sao em lại thay đổi nhiều như thế, đây còn không phải là dậy thì thất bại sao! Viên Tiêu nhìn chằm chằm Diệp Οản Οản, bộ dáng tỏ ra vô cùng đau đớn.
Diệp Οản Οản: .
Điểm chú ý của cái tên này có phải là có vấn đề hay không, chẳng lẽ không phải là hắn nên hỏi chính mình, vì sao lại trở thành Dịch Vân Mạc à.
??Còn nữa, dậy thì thất bại? Mắt hắn bị mù sao?Nàng rõ ràng là vịt hóa thiên nga đấy, có được không? Nhiếp Vô Ưu, em giở trò quỷ gì vậy, không phải là em đang ở tại Vân Thành sao? Tại sao em lại chạy tới Thiên Thủy Thành vậy, còn trở thành thiên kim của Dịch Linh Quân? Viên Tiêu mặt đầy nghi ngờ.
Mắc mớ gì tới anh! Diệp Οản Οản nói.
Còn không đợi Diệp Οản Οản nói tiếp, điện thoại di động của Viên Tiêu lại vang lên.
Viên Tiêu, tao *** *** mày! Nhiếp Vô Danh hướng về Viên Tiêu tiếp tục chửi thề.
Nhiếp Vô Danh, già ngu ***! Viên Tiêu không cam lòng yếu thế, chửi xong lập tức cắt ngang cuộc gọi video.
Nhiếp Vô Ưu, đại ca em thật không có tư chất! Viên Tiêu hướng về Diệp Οản Οản nói.
Nghe tiếng, Diệp Οản Οản lườm Viên Tiêu một cái: Cách anh ấy chửi thề, không phải là học từ chỗ anh sao?Hảo hán không đề cập tới cái dũng năm đó.
Những thứ kia đều là chuyện đã qua.
Đúng rồi, trước đó anh nghe Nhiếp Vô Danh nói, em mất tích mấy năm nay chạy đi Hoa quốc chơi rồi, tại sao? Viên Tiêu hiếu kỳ hỏi.
Đừng nói nhảm nữa, đi bắt lại mạch điện nhà em giùm đi! Diệp Οản Οản tức giận nói.
Anh biết cắt điện, đâu có nghĩa là anh biết nối lại?Anh có đi hay không? Diệp Οản Οản nhíu mày lại.
Được được được.
Chỉ chốc lát sau, đèn của phòng khách rốt cuộc sáng lên.
Diệp Οản Οản ngồi ở trên ghế sa lon, quan sát tỉ mỉ Viên Tiêu.
Nhiều năm như vậy, cái ông anh này, dường như một chút thay đổi cũng không có, tướng mạo vẫn đẹp trai như lúc ban đầu, không thấy già đi mảy may.
Diệp Οản Οản nhớ mang máng, năm đó lúc ở Độc Lập Châu, Viên Tiêu từng tỏ tình 8 lần với mình, bị chính mình dứt khoát cự tuyệt đủ 8 lần.
Thấy Viên Tiêu muốn nói gì, Diệp Οản Οản kịp thời dừng lại: Đừng đừng đừng, anh là người tốt.
Nhiếp Vô Ưu, em bị khuyết tật hả.
Làm sao em biết anh muốn nói gì? Viên Tiêu vội la lên.
Diệp Οản Οản nhìn chằm chằm Viên Tiêu: Quen rồi.
Viên Tiêu: .
Trước tiên em hỏi anh, rốt cuộc ai sai anh tới giết em? Diệp Οản Οản mở miệng hỏi.
Nghe vậy, Viên Tiêu lắc đầu một cái: Không có ai bảo anh tới giết em cả, người ta yêu cầu anh giết con gái của Hội trưởng Trọng Tài Hội Dịch Vân Mạc.
Khóe miệng Diệp Οản Οản hơi co rúm, kiềm nén văng tục: Vậy.
Ai sai anh tới giết Dịch Vân Mạc?Vấn đề này không thể để cho em biết, chúng ta phải tuyệt tối bảo mật thông tin khách hàng.
Đây là vấn đề mang tính nguyên tắc, nếu không để cho người khác biết, anh còn làm ăn thế nào được.
Viên Tiêu nói.
Diệp Οản Οản híp hai con ngươi lại, móc đường đao dưới bàn ra, cười với vẻ mặt đầy ôn hòa, Ồ.
Vấn đề mang tính nguyên tắc sao?Viên Tiêu lập tức nghiêm mặt nói: Thật ra thì anh đây vốn không theo nguyên tắc gì.
Diệp Οản Οản rống: Vậy còn không nói mau!!!Viên Tiêu móc móc lỗ tai, mặt đầy vui vẻ yên tâm, Chà, mặc dù em dậy thì có chút thất bại, nhưng cũng còn may, tính cách vẫn đáng yêu như vậy!Diệp Οản Οản: .
Anh thích bị ngược sao?Trong quá khứ sao lại không phát hiện ra cái tên này thuộc thể loại thích tìm ngược vậy hả.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Thật ra chuyện này không phải là anh không nói, mà là không thể nói.
Viên Tiêu suy nghĩ một chút, hướng về Diệp Οản Οản nói: Nghề này của chúng ta, cũng không phải là em không biết, nhiệm vụ không hoàn thành thì coi như xong đi, nhưng nếu như anh đây còn đem tin tức và thân phận của người thuê tiết lộ ra ngoài.
vậy thì cũng quá đáng rồi.
Thậm chí ngay cả chính anh đều không nhìn nổi.
Nghe Viên Tiêu nói vậy, khóe miệng Diệp Οản Οản khẽ co giật.
Cái gã Viên Tiêu này, là đang chơi đùa trêu chọc mình sao?Rốt cuộc là anh có nói hay không? Diệp Οản Οản trừng Viên Tiêu một cái.
Anh cũng muốn nói, nhưng thật sự không thể nói cho em biết.
Nhưng có một vài điểm, thật ra thì với sự thông minh tài trí của em, hoàn toàn có thể tự mình suy ra một chút.
Chỉ cần phân tích chút xíu, nếu như con gái của Hội trưởng Trọng Tài Hội Dịch Vân Mạc chết rồi, người nào sẽ nhận được chỗ tốt lớn nhất? Viên Tiêu nhìn chằm chằm Diệp Οản Οản, thấp giọng thì thầm.
Viên Tiêu vừa dứt tiếng, chân mày Diệp Οản Οản khẽ nhíu lại.
Ban đầu Dịch Linh Quân kiêu ngạo tuyên bố con mình trở về như vậy, cũng nói cho mọi người biết con gái của mình sẽ tiến vào Trọng Tài Hội công tác, đây là đang hoàn toàn coi mình như một người nối nghiệp Trọng Tài Hội, bồi dưỡng một cách công khai.
Lại khỏi cần phải nói, coi như là người nối nghiệp để bồi dưỡng, một điểm này, cũng đã đủ để ảnh hưởng đến lợi ích của quá nhiều người.
Mà tổn thất lớn nhất trong số này, chắc chắn là Tần hội phó của Trọng Tài Hội.
Nếu như, chính mình chưa từng xuất hiện, như vậy, đợi sau khi Dịch Linh Quân kết thúc nhiệm kỳ, vị trí Hội trưởng Trọng Tài Hội, tự nhiên không cần nhiều lời, khẳng định sẽ được trao cho Tần hội phó.
Nhưng cùng với sự xuất hiện của mình, hết thảy đã thay đổi.
Cho nên.
ý của anh là, Tần hội phó? Diệp Οản Οản nhìn chằm chằm Viên Tiêu, mở miệng hỏi.
Nhiếp Vô Ưu, anh không hề nói là Tần hội phó nha! Viên Tiêu lắc đầu một cái: Em nghĩ Tần hội phó người ta bị ngu sao? Coi như là Tần hội phó có cái ý này, hắn cũng sẽ không tự mình ra mặt đâu.
Đừng nói là bản thân hắn, sợ là ngay cả một người của Tần gia cũng sẽ không ra mặt.
Lỡ đâu sự việc bại lộ, thì cũng không ai tra được trên đầu người của Tần gia.
Loại chuyện tìm người chết thay, cho tới bây giờ cũng không hề thiếu.
Cho nên, ý của anh là.
Tần hội phó tìm một người chết thay, để cho kẻ này ra mặt cùng anh bàn bạc, đưa ra yêu cầu nhiệm vụ này.
Vô luận nhiệm vụ có hoàn thành hay không, coi như Trọng Tài Hội có điều tra như thế nào, cùng lắm cũng chỉ tra ra được kẻ chết thay, sẽ không có mảy may quan hệ cùng Tần hội phó.
Sau một hồi trầm tư, Diệp Οản Οản mở miệng nói.
Ha ha, Vô Ưu, đây là do chính em nói, anh cũng chưa từng nói.
Hơn nữa, anh cũng không hề nói là Tần hội phó.
Chẳng qua là anh thuận theo ý nghĩ của em đắn đo suy nghĩ một chút mà thôi.
Chính em cũng nói có người chết thay, anh dù có biết kẻ chết thay là ai, nhưng làm sao có thể biết được kẻ chủ mưu đằng sau màn là người nào.
Đây chính là do tự em suy đoán đó nha.
Diệp Οản Οản nghe vậy, ngưng thần trầm ngâm.
Hiện tại, trong lòng nàng hầu như đã có thể khẳng định, kẻ muốn lấy mạng mình, nhất định là không tránh khỏi dính líu quan hệ với Tần gia.
Mà kẻ gọi là ngườichếtthay trong miệng Viên Tiêu, vô cùng có khả năng là.
Ân Hành.
Viên Tiêu nói xong, đốt một điếu thuốc lá, rít một hai hơi, nhìn chằm chằm Diệp Οản Οản còn đang trong trầm tư, vỗ bả vai của nàng một cái nói: Được rồi, đêm khuya cô nam quả nữ củi khô lửa cháy, ở chung một phòng cũng không tiện lắm.
Anh chạy trước, nếu không bị anh của em biết lại được tìm anh đánh cho ba ngày ba đêm.
Có chuyện sẽ liên lạc lại.
Khóe miệng Diệp Οản Οản co giật, Củi khô lửa cháy cái cọng lông á.
Rõ ràng một khắc trước hắn còn muốn giết nàng đây!Diệp Οản Οản vừa dứt lời, nơi cửa đột nhiên truyền tới một loạt tiếng bước chân.
Tiếp đó liền thấy cửa bị mở ra.
Tư Dạ Hàn xuất hiện ở cửa, đi theo phía sau là Lâm Khuyết đang trợn mắt há hốc mồm mà nhìn chằm chằm nàng và Viên Tiêu.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Diệp Οản Οản: .
Nàng đây là.
đã gây ra.
nghiệp gì.
? Tư Dạ Hàn làm sao lại vào thời điểm này chạy tới! Hơn nữa còn không một ai thông báo?Đúng rồi! Nàng nhớ rồi, trước đó nàng từng nói qua với quản gia, nếu như người đến là Tư Dạ Hàn, không cần thông báo, có thể trực tiếp để cho anh đi vào.
Hiện tại thật đúng là mang đá đập lên chân của mình.
Diệp Οản Οản gần như tan vỡ đứng lên, A.
A Cửu, tại sao anh cũng tới.
Nàng quả thật là muốn chết mà, số mạng nàng sao lại xui xẻo đến vậy, mỗi lần đều để Bảo Bảo nhà nàng thấy phải loại hình ảnh này.
Quả thật là đen như quạ!Sau khi Tư Dạ Hàn nhìn thấy người trong phòng, thần sắc chẳng qua chỉ khẽ run lên, không nói gì, ánh mắt trong trẻo lạnh lùng tập trung nhìn Viên Tiêu ở bên cạnh nàng.
Lâm Khuyết ở phía sau thấp giọng thầm thì: Cô nam quả nữ sống chung một phòng.
Là chuyện gì đây.
Diệp Οản Οản nhất thời xù lông, Cô nam quả nữ cái con mịa anh! Là sát thủ! Tối nay qua đây định giết tôi!Biểu cảm của Lâm Khuyết có chút khó mà hình dung, Cửu tẩu, tôi cảm thấy cô nên mượn một cái cớ khác có chỉ số thông minh cao hơn chút đi.
Đây là sự thật có được không! Bảo Bảo, anh khẳng định là tin tưởng em đúng không? Diệp Οản Οản đầy đáng thương nhìn về phía Tư Dạ Hàn.
Tư Dạ Hàn: Anh tinDiệp Οản Οản thở phào nhẹ nhõm, mặt Lâm Khuyết lại đầy biểu cảm không cách nào tin nổi, ngay cả Viên Tiêu cũng đều có chút khiếp sợ, Vậy mà cũng tin?Lâm Khuyết quả thực không nhịn được nói, Cửu ca anh bị ngốc sao, vậy mà anh cũng tin? Nếu như người nọ là sát thủ, vậy tại sao hắn lại không giết cô ấy!Diệp Οản Οản: .
Mặc dù rất muốn đánh Lâm Khuyết, nhưng mà đối với chuyện này, Diệp Οản Οản càng không có cách nào phản bác.
Lúc này, ở bên cạnh, Viên Tiêu cười híp mắt đi tới trước, vừa ung dung thản nhiên quan sát Tư Dạ Hàn thân mặc chiếc áo gió màu đen, vừa ung dung mở miệng nói, À, thật ra thì cô ấy không hề lừa các người, tôi chính là sát thủ kia mà! Bất quá, nói đến thật trùng hợp, tôi nhận nhiệm vụ, sau khi chạy tới mới phát hiện, đối tượng nhiệm vụ lại là người yêu cũ của mình, vì vậy tự nhiên liền không hạ thủ được à nha!Diệp Οản Οản: .
Tư Dạ Hàn: .
Lâm Khuyết kinh ngạc đến ngây người: Người yêu cũ.
?Diệp Οản Οản đã sắp bị chọc tức chết: Anh im miệng đi, em quen anh lắm sao? Rõ ràng là anh đơn phương, một lòng mang ý đồ xấu với em có được không?Viên Tiêu lắc đầu than thở, Ai ai ai, đã biết khi yêu là khổ đau, chỉ nghe người mới cười, nào thèm nghe người cũ khóc.
Tiểu Vô Ưu, em quá làm cho anh thất vọng, làm sao em lại sẽ vừa ý thứ người như vậy? Nhìn một cái là thấy vừa lạnh lùng lại khó chịu vừa không thú vị, không thể bồi em chơi được! Vậy mà vừa nói là sẽ cùng anh lưu lạc nơi chân trời đấy?Diệp Οản Οản trừng hắn: Chơi cái con mịa anh, em đây chỉ thích ở lì trong nhà, không đi đâu cả!Viên Tiêu mặt đầy tố cáo, Được được được, chơi con mịa anh, vậy mà ngày xưa em nói là chung hội F.
A trọn đời, ai có người yêu kẻ đó là chó đấy? * F.
A: Forever Alone – cô đơn trọn trờiDiệp Οản Οản: Gâu! Gâu gâu gâu!Nàng liền nguyện ý làm chó đấy, thì đã sao!Viên Tiêu: .
Xem như em lợi hại!Lâm Khuyết cũng bị sự vô sỉ của Diệp Οản Οản làm kinh động: .
Ánh mắt Tư Dạ Hàn hơi nhíu lại, Xảy ra chuyện gì?Đây chính là địa bàn của Dịch Linh Quân, làm sao sẽ có thể có sát thủ?Bảo Bảo, anh ngồi đi, anh ngồi xuống đã, từ từ em giải thích với anh! Diệp Οản Οản ôn nhu như nước nhìn Tư Dạ Hàn, quay đầu lập tức cho Viên Tiêu một ánh mắt cảnh cáo.
Viên Tiêu mặt đầy bi phẫn, một bộ biểu tình như đang nhìn cặn bã nam một dạng, Nhiếp Vô Ưu, thật sự anh không ngờ, em lại là loại người thấy sắc quên bạn, xem ra anh đã thực sự nhìn lầm em rồi!Diệp Οản Οản lườm hắn một cái: Em lúc nào lại không phải?Được được được, chỉ trách anh năm đó trẻ người non dạ, không thấy rõ là người hay là chó! Viên Tiêu giận đến nghẹn họng, mở cửa sổ ra, nhảy một cái biến mất không thấy đâu nữa.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Đệt! Lời thoại của tên khốn này sao lại hư cấu như vậy? Nói cứ như thể nàng là một tên cặn bã nam.
Diệp Οản Οản theo bản năng mà nhìn ra ngoài cửa sổ, nhưng nào còn có thể thấy được bóng người nào.
Không thể không nói, Viên Tiêu này, thật sự là tới vô ảnh đi vô tung.
Chung quanh nơi này đã sớm được Dịch Linh Quân an bài rất nhiều thủ vệ và tai mắt, nhưng kết quả vẫn để cho Viên Tiêu nghênh ngang xông vào.
Nguyên bản, Diệp Οản Οản còn suy nghĩ đắn đo, những thủ vệ và tai mắt này, có khi nào có người của Tần hội phó ở trong hay không, cho nên nhìn thấy Viên Tiêu cũng làm bộ như không nhìn thấy? Nhưng mà nghĩ lại, lại cảm thấy không quá có khả năng.
Những người này đều là Dịch Linh Quân tự mình chọn lựa, không có khả năng có quan hệ gì cùng Tần hội phó.
Sau khi Viên Tiêu đi, Diệp Οản Οản lập tức dính lấy Tư Dạ Hàn, Hí hí, Bảo Bảo thấy em ngoan ngoãn không, hoa đào tới em đều tự mình bóp!Giờ phút này, ý lạnh nơi đáy mắt Tư Dạ Hàn toàn bộ đều đã hóa thành sắc màu ấm, trong ánh mắt tràn đầy sự không đồng ý: Sau này đừng nói mình như vậy!Diệp Οản Οản lập tức đáp, Vậy có là gì, anh vui vẻ là được rồi nha!Lâm Khuyết yếu ớt lầm bầm: Thật ra thì tôi cảm thấy những gì cô ấy nói đều là sự thật, là nhận thức của Cửu ca đối với Cửu tẩu có sai lầm thì có.
Tư Dạ Hàn lạnh nhạt lườm Lâm Khuyết, Lâm Khuyết lập tức ngậm miệng!! Vâng vâng vâng, vợ anh tốt nhất, vợ anh là thuần khiết ngây thơ nhất, vợ anh là tiểu thiên sứ thiện lương nhất thế giới!Sau khi ngồi xuống, Diệp Οản Οản bắt đầu giải thích với Tư Dạ Hàn, Tối nay có người phái sát thủ ám sát em đó nha! Kết quả sát thủ kia nhận một cuộc điện thoại, lại là anh em gọi tới.
Sau đó em mới phát hiện sát thủ này người quen cũ của em trước đây, là một người đồng đội của anh em, gọi là Viên Tiêu.
Lâm Khuyết nghe vậy, có chút kinh ngạc, Có người phái sát thủ ám sát cô? Hiện tại cô đang là Dịch Vân Mạc đấy! Ai gan to như vậy?Diệp Οản Οản nói: Vấn đề này, Viên Tiêu không nói.
Bọn họ có quy củ, không thể tiết lộ tin tức người thuê.
Bất quá trong thông tin anh ta tiết lộ, cơ bản cũng có thể đoán được là ai.
Tần Tung.
Tư Dạ Hàn nói thẳng ra một cái tên, Bất quá, hắn sẽ không trực tiếp ra mặt, mà kẻ có khả năng thay thế hắn làm chuyện này nhất, là Ân Hành.
Diệp Οản Οản lập tức mặt đầy sùng bái, Bảo Bảo anh thật là quá cơ trí! Em còn chưa nói gì cả, anh đã đoán ra được toàn bộ.
Thấy sắc mặt Tư Dạ Hàn khó coi, Diệp Οản Οản vội lên tiếng trấn an, Bảo Bảo đừng lo lắng, không phải là em đây không có việc gì sao? Thật ra thì Tần hội phó bên kia không đáng sợ, dầu gì còn có Dịch Linh Quân chống lưng đây.
Hơn nữa nói chung cái thân phận này của em cũng là giả, tùy thời có thể tìm một cơ hội thích hợp thoát ra, cho nên sẽ không có nguy hiểm.
Người thật sự khiến nàng lo lắng, vẫn là Ân Duyệt Dung.
Lần trước sau khi cố gắng vạch trần nàng thất bại, Ân Duyệt Dung vẫn không có động tĩnh gì.
Nhưng nàng có trực giác, chắc chắn Ân Duyệt Dung sẽ không từ bỏ ý đồ.
Tư Dạ Hàn cũng biết Diệp Οản Οản nói không sai, chẳng qua là anh không muốn để xảy ra bất kỳ nguy hiểm gì.
Bắt đầu từ tối nay, anh đều sẽ qua nơi này bồi em.
Tư Dạ Hàn nói.
Diệp Οản Οản nghe vậy nhất thời sững sờ, con ngươi sáng rực lên, gật đầu như giã tỏi, Có thật không? Được được được!Vạn vạn không ngờ tới, nàng lại sẽ có thể nhân họa đắc phúc.
Bất quá.
Nếu như Tư Dạ Hàn qua đây bồi nàng, nàng nhất định phải dặn dò quản gia thật kỹ, trông chừng cho tốt, muôn ngàn lần không thể để xảy ra chuyện tương tự đêm nay một lần nào nữa.
Tam trưởng lão bên kia đừng lo lắng, ông ấy đã được thả rồi.
Tư Dạ Hàn thông báo.
Diệp Οản Οản: Vậy thì tốt.
Xem bộ dáng là bởi vì Tam trưởng lão đã không còn giá trị lợi dụng, cộng thêm áp lực từ Tư Dạ Hàn bên này, cho nên Ân Duyệt Dung đã thả người.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Đúng rồi, gần đây anh họp vẫn thuận lợi chứ? Diệp Οản Οản hỏi.
Tư Dạ Hàn: Có Dịch hội trưởng ủng hộ, trước mắt coi như thuận lợi.
Cộng thêm Diệp Οản Οản bên này dùng thân phận của Dịch Vân Mạc công khai cùng anh diễn kịch ân ái, cũng tranh thủ được cho Tư Dạ Hàn không ít sự ủng hộ.
Diệp Οản Οản trầm ngâm, Theo em được biết, cải cách lớn như vậy, coi như là có Dịch Linh Quân ủng hộ, cũng không dễ dàng thông qua như vậy đi? Em còn nhớ Trọng Tài Hội có quy định, sửa đổi dự luật quan trọng, cần được toàn thể hội đồng thành viên đồng ý mới được.
Tư Dạ Hàn: Ừm.
Diệp Οản Οản: .
Cho nên, coi như là bọn họ giải quyết tất cả mọi người, cửa ải Ân Duyệt Dung kia làm sao qua?Dựa theo tính cách của Ân Duyệt Dung, tuyệt đối không có khả năng tán thành thông qua dự luật này.
Nhất là sau khi Diệp Οản Οản biết được chuyện năm đó của Ân Duyệt Dung và Tư Hoài Chương, thì càng khẳng định điểm này.
Năm đó Tư Hoài Chương bỏ trốn cùng một cô gái ở bên ngoài Độc Lập Châu, làm sao Ân Duyệt Dung có thể đồng ý cho phép thoải mái lấy nhau.
Đừng lo lắng.
Đáy mắt Tư Dạ Hàn thoáng qua một vệt âm vụ, Mỗi một người đều có nhược điểm, bà ta cũng không ngoại lệ.
Chẳng qua là, không tới loại mức độ đó, anh cũng không muốn dùng loại phương pháp này.
Anh thật vất vả mới từ trong vũng bùn bò ra ngoài, không muốn trở thành giống như bà ta.
Hai người đang nói chuyện, điện thoại di động của Diệp Οản Οản vang lên, là Nhiếp Vô Danh gọi tới.
Diệp Οản Οản lập tức nối điện thoại, Alô, ca ca?Vô Ưu, thằng nhóc Viên Tiêu kia đâu? Đi chưa? Nhiếp Vô Danh lập tức truy hỏi.
Diệp Οản Οản gật đầu: Vâng, đã đi rồi.
Em ở nhà một mình cẩn thận một chút! Nhiếp Vô Danh dặn dò.
Diệp Οản Οản cười híp mắt nói, Không có chuyện gì, A Cửu ở đây.
Nhiếp Vô Danh nghe thấy vậy, lập tức thở phào nhẹ nhỏm nói, Ồ, có em rể sao? Vậy thì tốt, anh đây an tâm!Diệp Οản Οản: .
Anh ấy đối với Tư Dạ Hàn thật đúng là đủ yên tâm.
Nhiếp Vô Danh hơi trầm mặc chốc lát, ngay sau đó hạ thấp giọng dặn dò, Vô Ưu, anh biết em và em rể vẫn đang tập trung tâm tư cho chuyện dự luật, cũng biết chuyện này gian nan biết bao nhiêu.
Hai em không cần miễn cưỡng, nếu dễ dàng như vậy, tranh chấp cũng đã không kéo dài đến hiện tại.
Đến mức anh phải mang theo Lăng Miểu rời khỏi Độc Lập Châu!Bây giờ, sự thay đổi của Nhiếp Vô Danh thật sự rất lớn, tất cả lệ khí oán hận lúc trước trên người đều đã trầm lắng lại.
Ở tại một khắc kia, khi anh đối địch cùng với cả thế giới, mà nàng lại bất chấp tất cả đứng bên cạnh anh, tâm hồn anh đã được cứu rỗi.
Cộng thêm Lăng Miểu chưa chết, lần nữa cho anh hy vọng, rốt cuộc khiến cho anh buông lỏng tinh thần.
Diệp Οản Οản sắc mặt ôn nhu, mở miệng nói, Ca ca, chuyện còn chưa đến một bước này, hơn nữa hy vọng vẫn rất lớn.
Em ôm được một cái bắp đùi đặc biệt to, ặc, cũng không đúng, nghiêm chỉnh mà nói, là cái bắp đùi kia tự đưa tới, để cho em ôm.
Nhiếp Vô Danh nghe mà đầu óc mơ hồ: Bắp đùi đặc biệt to? Ai vậy?Diệp Οản Οản: Cha em.
Dịch Linh Quân.
Nhiếp Vô Danh: .
???Một hồi lâu sau, Nhiếp Vô Danh vội hỏi, Đúng rồi anh còn chưa hỏi em đây, rốt cuộc làm sao em lại trà trộn vào được Dịch gia? Dịch Linh Quân bị mù từ khi nào vậy? Con gái mình đều có thể nhận sai sao?Diệp Οản Οản: Nếu như em nói là Dịch Linh Quân buộc em nhất định phải làm con gái ông ta thì sao?Đầu kia điện thoại di động, Nhiếp Vô Danh đột nhiên gia tăng âm lượng thấy rõ, Em rể, em rể, em ở đâu!? Anh cảm thấy em cần phải quan tâm một chút về trạng thái tinh thần của em gái anh!Diệp Οản Οản đem điện thoại di động dời cách xa Tư Dạ Hàn một chút, Đi sang một bên! Trạng thái tinh thần của em rất tốt!Diệp Οản Οản tức giận giải thích một chút về tình huống cho Nhiếp Vô Danh, để cho anh ấy bên kia yên tâm, vừa vặn cũng nhờ anh giúp che giấu một chút.
Nếu không cha mẹ biết nàng len lén chạy tới Thiên Thủy thành tìm Tư Dạ Hàn, nhất định sẽ tức giận.
Sáng sớm hôm sau.
Sắc trời dần dần phát sáng, đã sắp đến thời gian họp.
Mỗi lần họp, Tư Dạ Hàn chưa bao giờ tới trễ.
Nhưng mà, giờ phút này, anh nhìn cô gái đang rúc vào người mình như chú mèo con kia, căn bản không nỡ nhúc nhích bỏ đi chút nào.
Mãi đến khi, cửa phòng bị người gõ, sau đó một vị nữ quản gia bưng chiếc khay đi vào.
Đại tiểu thư.
Nữ quản gia còn chưa dứt lời, ánh mắt rơi ở trên giường, lại thấy trên giường đại tiểu thư nhà mình có nhiều hơn một người đàn ông!Loảng xoảng—— một tiếng, trong lúc nữ quản gia đang kinh sợ, trực tiếp làm rơi chiếc khay trên tay.
Ngô quản gia? Sao vậy? Sau lưng truyền tới âm thanh đầy khẩn trương của Dịch Linh Quân.
Sau đó, Dịch Linh Quân vội vàng lắc mình đi vào, tiếp đó cứ như vậy nhìn chằm chằm hai người trên giường, ngây dại.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Hội trưởng.
Chuyện này.
Nữ quản gia sững sờ, chỉ chốc lát sau, nhận ra người đàn ông trên giường, nhất thời càng thêm kinh ngạc.
Đây không phải là Quản lý Tư sao?Đại tiểu thư cũng có phần quá kinh thế hãi tục! Vốn bà cho là đại tiểu thư chẳng qua chỉ là biểu đạt một chút hảo cảm đối với quản lý Tư, hiện tại mới mấy ngày, vậy mà lại có thể đẩy được người ta lên giường rồi!Hơn nữa, tựa hồ là người ta đã có vị hôn thê rồi đi.
A.
Thật ồn.
Diệp Οản Οản bị tiếng động đánh thức, Tư Dạ Hàn khẽ nhíu mày, xoa xoa đầu của thiếu nữ trấn an, Không có việc gì, ngủ thêm chút đi em.
Vâng.
Âm thanh ôn nhu nhất thời khiến cho Diệp Οản Οản lại tiến vào mộng đẹp.
Tư Dạ Hàn đứng dậy, động tác nhẹ vô cùng, nhìn về phía Dịch Linh Quân, ra hiệu mời ông đi ra ngoài nói chuyện.
Hội trưởng, mời.
Dịch Linh Quân nhìn bộ dáng không tim không phổi của Diệp Οản Οản, giận đến trừng mắt lườm anh một cái, ngay sau đó cho quản gia lui, đi theo Tư Dạ Hàn đến phòng khách.
Vì vậy, trong phòng khách liền chỉ còn lại có Tư Dạ Hàn và Dịch Linh Quân hai người.
Quản lý Tư, chuyện ngày hôm nay, cậu có nên giải thích với tôi một chút hay không? Sắc mặt Dịch Linh Quân có chút khó coi.
Là lỗi của tôi.
Tư Dạ Hàn vậy mà lại không giải trình, trực tiếp nhận sai.
Thái độ này, nhất thời khiến cho Dịch Linh Quân có giận cũng không bộc phát ra được.
Ồ vậy cậu nói một chút, cậu sai ở chỗ nào? Dịch Linh Quân xụ mặt, hoàn toàn bày ra tư thái cha vợ khảo nghiệm con rể, so với cha ruột Nhiếp Hoài Lễ còn có tư thái hơn.
Tư Dạ Hàn đáp: Hẳn là tôi nên cân nhắc về ảnh hưởng đối với Oản Oản.
Dịch Linh Quân hừ một tiếng: Cậu còn biết ảnh hưởng? Coi như cậu và nha đầu nhà tôi đang lui tới, nhưng dù sao còn chưa kết hôn, cứ như vậy cùng nhau qua đêm, vậy còn ra thể thống gì?Tư Dạ Hàn: Hội trưởng nói cực phải.
Tóm lại, vô luận Dịch Linh Quân nói cái gì, Tư Dạ Hàn đều nghiêm túc nghe, không biện giải cho mình, cũng tuyệt đối không cãi lại, còn chủ động thừa nhận sai lầm.
Bất quá nói được có mấy câu, sự tức giận của Dịch Linh Quân đã tiêu mất hơn phân nửa.
Dịch Linh Quân hài lòng gật đầu, Cậu hiểu được là tốt rồi, chính cậu không thành vấn đề, nhưng chung quy phải chú ý danh tiết cho con gái nhà người ta.
Dịch Linh Quân đang thực thi nghĩa vụ của một người cha, nghiêm túc giáo dục con rể tương lai.
Lúc này, trên lầu truyền tới một loạt tiếng bước chân.
Bảo Bảo.
Tiếp đó, liền thấy Diệp Οản Οản lim dim lững thững từ trên lầu đi xuống.
Mặc dù ngay cả ánh mắt đều không mở ra được, nhưng hết lần này tới lần khác vẫn luôn tinh chuẩn cảm ứng được vị trí của Tư Dạ Hàn, trực tiếp đi thẳng về phía anh.
Ánh mắt Tư Dạ Hàn ôn nhu trong nháy mắt: Dậy rồi?Diệp Οản Οản đi tới sau lưng ghế sa lon, Tư Dạ Hàn quay đầu, nàng lập tức cúi đầu một cách đầy tự nhiên, vừa hôn cái chụt trên gò má anh một cái, còn vừa oán trách, Đã nói là ngủ với em rồi mà, làm sao nửa đường lại chạy biến mất không thấy đâu vậy hả?À.
ờ.
hoàn toàn không thấy được trên chiếc ghế salon đối diện Tư Dạ Hàn còn có người.
Tư Dạ Hàn nói: Oản Oản, dù sao chúng ta chưa kết hôn, vẫn là nên chia giường ra ngủ thì thích hợp hơn.
Diệp Οản Οản nghe vậy, nhất thời mặt đầy vẻ không thể tin nổi, Anh nói cái gì? Chia giường ngủ? Quen nhau lâu như vậy rồi, chẳng lẽ anh cho là em ăn chay sao?Tư Dạ Hàn: .
Dịch Linh Quân: .
Dịch Linh Quân mới vừa rồi vẫn còn đang đầy chính nghĩa giáo dục con rể, vào lúc này nghe thấy lời của con gái, mặt đều đã đen rồi.
Tư Dạ Hàn bất đắc dĩ khẽ đẩy cô gái đang quấn dính lấy mình ra, kéo nàng ngồi xuống chiếc ghế salon ở bên cạnh mình, Dịch hội trưởng tới rồi.
Lúc này rốt cuộc Diệp Οản Οản mới chuyển ánh mắt nhìn về phía đối diện, Ồ, cha, sao cha lại tới đây vậy!?Dịch Linh Quân: .
Ha ha, cuối cùng cũng phát hiện là còn có một người cha đang ở đây sao!Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Nhìn lấy biểu cảm, thần thái của Dịch Linh Quân, Diệp Οản Οản khẽ mỉm cười, lập tức tiến lên trước, kéo lấy cánh tay của Dịch Linh Quân: Cha, con đã nghe nói, chuyện liên quan tới sửa đổi dự luật quan trọng, cha đã giúp A Cửu không ít việc.
Nghe tiếng, Dịch Linh Quân nhìn chằm chằm Diệp Οản Οản, bĩu môi: Yo, không tệ nha, còn biết chuyện này cơ đấy!Chuyện này chắc chắn là biết à nha.
Cha giúp A Cửu như thế, A Cửu cảm kích trong lòng, suốt ngày cứ kể cho con nghe những việc này, nói là sau này chúng con phải hiếu thuận cha thật tốt.
Diệp Οản Οản mặt đầy ý cười.
Lúc này, Dịch Linh Quân nghiêng mắt nhìn về phía Tư Dạ Hàn: Tiểu tử này, cũng tính là có chút lương tâm.
Nhận ra được ánh mắt nhắc nhở của bà xã nhà mình, Tư Dạ Hàn không hề nói gì, lựa chọn ngầm thừa nhận.
Hội trưởng, còn có chuyện muốn báo cáo với ngài.
Tư Dạ Hàn nhìn về phía Dịch Linh Quân nói.
Thấy thần sắc Tư Dạ Hàn đầy nghiêm túc, Dịch Linh Quân nghiêm nghị nhìn sang anh, Làm sao?Tư Dạ Hàn kể vắn tắt chuyện đêm nay với Dịch Linh Quân một lượt, khiến Dịch Linh Quân sau khi nghe Tư Dạ Hàn báo cáo xong, lại lâm vào trong trầm tư.
Chuyện có người muốn ám sát Diệp Οản Οản, Dịch Linh Quân đã biết trước đó vài ngày.
Khi đó ông cho Diệp Οản Οản bảo bối đủ để tự vệ, nhưng không nghĩ tới, Diệp Οản Οản lại có thể quen kẻ ám sát, cũng lấy được một chút tin tức.
Dựa theo Tư Dạ Hàn suy đoán, kẻ chủ mưu sau màn này là Tần hội phó, mà kẻ tự mình ra mặt chính là nghĩa tử Ân gia, Ân Hành.
Nếu như nói, theo lẽ thường để suy đoán, dường như đúng là như vậy.
Nhưng Trọng Tài Hội làm việc, cũng không phải dùng suy đoán, mà cần chứng cứ.
Chưa kể hết thảy những thứ này cũng chỉ là suy đoán, cho dù có kẻ ám sát ra mặt làm chứng, muốn vặn ngã một vị Hội phó Trọng Tài Hội, cũng căn bản là không thực tế.
Cái gọi là chứng cứ, phải là chứng cứ có tính xác thực.
Trọng Tài Hội tuyệt đối không có khả năng chỉ nghe lời nói một phía của một tên sát thủ mà đi luận tội bất luận kẻ nào.
Thủ phạm thật đằng sau chuyện này, các con cũng không cần tiếp tục quan tâm nữa.
Chỉ chốc lát sau, Dịch Linh Quân nhìn về phía Diệp Οản Οản và Tư Dạ Hàn, mở miệng nói.
Nghe Dịch Linh Quân nói vậy, Diệp Οản Οản nhất thời sững sờ, mặt đầy khó hiểu: Cha! Vậy làm sao có thể mặc kệ không điều tra chứ.
Đối tượng người ta muốn ám sát, chính là con gái bảo bối của cha, Hội trưởng Trọng Tài Hội đấy! Người ta chĩa mũi dùi cũng không phải là vào Dịch Vân Mạc, mà là cha.
Thế này mà cha đều có thể nhẫn nhịn?Có bắp đùi to làm sao có thể không ôm? Dĩ nhiên là Diệp Οản Οản đã quyết định chủ ý, phải ôm cho đủ vốn.
Dịch Linh Quân liếc Diệp Οản Οản một cái, làm sao có thể không hiểu được trò khôn vặt của nha đầu này: Con nghĩ là người khác đều ngốc giống như con sao? Đã có người dám mời sát thủ tới ám sát con gái của ta, vô luận chuyện này thành công hay không, người đó cũng sẽ không sợ Trọng Tài Hội điều tra, khẳng định đã sớm suy nghĩ xong sách lược vẹn toàn.
Nếu như giống như các con suy đoán như vậy, là Tần hội phó thao tác ở phía sau, vậy thì càng không cần lại tiếp tục lãng phí thời gian.
Tần Tung không có khả năng để cho các con điều tra ra cái gì.
Đừng nói là hai người các con, coi như là ta, nhất định cũng không điều tra ra được gì.
Tư Dạ Hàn cũng không mở miệng nói gì, chẳng qua chỉ trầm tư chốc lát.
Thật ra thì, điều Dịch Linh Quân nói hết sức chính xác.
Điểm đột phá duy nhất của sự việc này, chính là tên sát thủ kia.
Nhưng cho dù sát thủ có nguyện ý vi phạm nguyên tắc, ra mặt làm chứng chống lại Tần hội phó và Ân Hành, nhưng chứng cớ đâu?Ai có thể bảo đảm không phải là Dịch Linh Quân vì lót đường cho con gái ông ta, Dịch Vân Mạc, cố ý tìm một tên sát thủ đi ra đổ oan cho Tần hội phó, diệt trừ khối chướng ngại vật đang cản đường Dịch Vân Mạc trở thành Hội trưởng Trọng Tài Hội?Rút dây động rừng! Không có chứng cứ có tính tuyệt đối, chỉ tổ làm cho người khác nắm được cán, cắn ngược lại một cái.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Cha, nói vậy mà coi được sao, hu hu.
Con đây cứ để vậy cho người ta trắng trợn ám sát? Con gái Hội trưởng Trọng Tài Hội như con cũng quá thảm rồi đi! Ai có thể ngờ có kẻ hết lần này tới lần khác ám sát con, mà vẫn không thể định tội người khác, cõi đời này có đạo lý như vậy sao? Diệp Οản Οản nhíu chặt chân mày.
Dịch Linh Quân sắc mặt nghiêm túc, trầm tư chốc lát, một giây kế tiếp, vậy mà lại gật đầu một cái: Trước mắt mà xem, thì chính là như vậy! Diệp Οản Οản: .
Nàng không muốn làm con gái lão nữa rồi.
Diệp Οản Οản cười híp mắt nói, Dịch hội trưởng, hay là chúng ta chọn một ngày lành giờ tốt, đoạn tuyệt quan hệ cha con đi?Mặt Dịch Linh Quân nhất thời tối sầm lại, Nha đầu chết tiệt! Lặp lại lần nữa thử xem?Diệp Οản Οản: Có sao nói vậy nha, tôi đây chính là có sao nói vậy.
!!Một bên, Tư Dạ Hàn thần sắc bất đắc dĩ, đưa tay xoa xoa đầu cô gái, Oản Oản, không nên vô lễ đối với hội trưởng như vậy.
Cảm nhận sự ấm áp nơi đỉnh đầu, Diệp Οản Οản nhất thời chuyển sang trạng thái nhu thuận như tiểu bạch thỏ, Cha, con gái sai rồi! Dịch Linh Quân: .
Ha ha.
Hội trưởng đại nhân, đã như vậy, vậy thì điều tra dần dần vậy.
Tư Dạ Hàn tiếp tục nói chuyện chính.
Dịch Linh Quân lườm Diệp Οản Οản một cái, ngay sau đó mở miệng nói, Ừm, chuyện này cũng có thể được.
Nếu quả thật là Tần hội phó thao túng ở sau lưng, hắn muốn diệt trừ con gái của hội trưởng gấp như vậy, có thể là vì hai nguyên nhân.
Thứ nhất, Dịch Vân Mạc lo lắng con đường thăng tiến lên hội trưởng.
Thứ hai, Tần hội phó mấy năm nay, chỉ sợ cũng đã làm ra những chuyện không sạch sẽ.
Nếu như Dịch Vân Mạc lên làm hội trưởng, dựa theo thông lệ, điều tra kỹ Trọng Tài Hội, rất có thể những chuyện không sạch sẽ Tần hội phó từng làm, sẽ bị tra ra.
Tư Dạ Hàn phân tích.
Ừm, cậu nói đúng! Theo tôi được biết, Tần Tung đúng là có chút việc không thể lộ ra ngoài.
Trước đó cũng không để ý mấy, bất quá, sau này tôi sẽ điều tra kỹ lưỡng một phen.
Dịch Linh Quân khẽ mỉm cười.
Vài ngày sau, Ân gia.
Ân Hành sắc mặt âm trầm.
Hắn vạn vạn không ngờ tới, Viên gia đi ám sát, vậy mà cuối cùng lại thất bại.
Hơn nữa, Viên gia đã trả lại tiền đặt cọc cho mình, hủy đơn hàng nhiệm vụ này.
Với thực lực Phong Sa của Viên gia, đừng nói ám sát một cô nàng Dịch Vân Mạc, coi như là ám sát tất cả cao tầng Trọng Tài Hội trừ Dịch Linh Quân ra, hẳn là hắn đều có thể làm thuận lợi.
Tại sao, lần này lại thất bại!Ân Hành căn bản không có tâm tư suy nghĩ thêm nhiều gì.
Lần ám sát này thất bại, đối với hắn mà nói, là một nguy cơ khá lớn.
Tuy nói, Trọng Tài Hội bên kia, không có khả năng có chứng cớ gì, nhưng chuyện này căn bản chính là trắng trợn bày ra trên mặt bàn.
Trong lòng Hội trưởng khẳng định hiểu rõ như gương sáng nhất định là không thoát được quan hệ với Tần hội phó.
Mà Tần hội phó không có khả năng tự mình đi tìm sát thủ.
Mà chính hắn thân là người nhà họ Ân, chính là kẻ khả nghi lớn nhất.
A Trung, chuyện trước đó cậu nói, là tin chính xác phải không? Dịch Vân Mạc và Nhiếp Vô Ưu đó, lớn lên giống nhau như đúc.
Ân Hành nhìn về phía gã đàn ông bên cạnh.
Vâng, tuyệt đối sẽ không có sai lầm gì.
Phu nhân vẫn luôn luôn hoài nghi, chẳng qua là không kiểm chứng được mà thôi.
Tôi thật sự không hiểu, trên thế giới này, làm sao sẽ có chuyện trùng hợp như vậy? Hai người trưởng thành giống nhau như đúc, mà lại không phải là sinh đôi! A Trung thấp giọng nói.
Vậy có khả năng này hay không? Dịch Vân Mạc và Nhiếp Vô Ưu chính là chị em ruột.
Hoặc có lẽ là.
là Nhiếp Vô Ưu có quan hệ máu mủ gì đó với Dịch hội trưởng.
Ân Hành cau mày nói.
A.
Thiếu gia, chuyện này là không thể nào đi? Coi như là mẹ của Nhiếp Vô Ưu phản bội cha cô ta, và có cái gì đó với hội trưởng, vậy thì Nhiếp Vô Ưu và Dịch Vân Mạc cùng lắm cũng chỉ là cùng một mẹ, cũng không tính là cùng một người cha cơ mà!? Làm sao có thể lớn lên giống nhau như đúc.
? A Trung nói.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Ân Hành trầm tư chốc lát nói: Lúc nào Phu nhân sẽ trở lại?Lần này phu nhân bị Hội trưởng sắp xếp đi ra ngoài công tác, phỏng chừng ít nhất phải mất thời gian một tuần.
A Trung trả lời.
Nghe lời nói này, khóe miệng Ân Hành khẽ nhếch lên: Được à nha, chờ mẹ về, tôi sẽ tặng cho mẹ một món quà lớn.
Mẹ không điều tra ra, tôi ngược lại muốn tự điều tra một chút!Nếu như tra ra Dịch Vân Mạc kia là giả mạo, như thế, người hắn ám sát sẽ không phải là con gái của hội trưởng.
Cứ như vậy, coi như chuyện ám sát tra ra được trên đầu của hắn, Dịch Linh Quân cũng sẽ không làm gì được hắn, nguy cơ của hắn cũng sẽ được giải trừ.
Không chỉ như thế, nếu thực sự tra ra được kẻ giả mạo, hắn đại khái có thể nói mình là vì diệt trừ gian tế, không chỉ không sai, ngược lại còn có công!Thiếu gia, sợ rằng chuyện này không dễ dàng.
A Trung trầm tư nói: Nữ nhân kia thật không đơn giản.
Thiếu gia, ngài nghĩ đi, ngay cả thủ đoạn của phu nhân đều không có biện pháp gì bắt cô ta.
Lần trước cái gã Tam trưởng lão Không Sợ Minh đó theo dõi phu nhân bị bắt, phu nhân liền dùng kẻ này để xò xét, kết quả đều không điều tra ra được cái gì.
Coi như nữ nhân kia thật sự là Nhiếp Vô Ưu giả mạo, cũng là một người đàn bà tâm địa sắt đá, cơ hồ không có bất kỳ sơ hở nào.
Người của Không Sợ Minh.
Nghe A Trung nói vậy, Ân Hành như có điều suy nghĩ.
Chỉ chốc lát sau, khóe miệng Ân Hành giãn ra, lạnh giọng cười nói: Đúng rồi, Nhiếp Vô Ưu và Tư Dạ Hàn, nghe nói có sinh ra một đứa tiểu tạp chủng đúng không?Đúng là đã sinh một đứa con, đoán chừng cũng đã 4 – 5 tuổi rồi, trước mắt ở tại Nhiếp gia Vân Thành.
A Trung gật đầu một cái.
Rất tốt! Ân Hành không nhanh không chậm mở miệng cười nói: Sống chết của trưởng lão Không Sợ Minh, Nhiếp Vô Ưu không quan tâm.
Vậy.
nếu như là con trai ruột của ả, tôi tin tưởng, hẳn là ả sẽ không khoanh tay đứng nhìn đi?Thiếu gia, chuyện này ngài nên cẩn thận nghĩ lại đã! Trên trán A Trung thấm ra một giọt mồ hôi lạnh: Nếu như vị Dịch Vân Mạc kia, thật sự là Nhiếp Vô Ưu giả mạo cũng liền thôi đi.
Nhưng nếu như không phải là giả mạo, cô ta đúng thật là con gái của hội trưởng.
Ồ, nếu như Dịch Vân Mạc quả thực không có quan hệ với Nhiếp Vô Ưu, tôi đây bắt con trai của Nhiếp Vô Ưu, cũng không có liên quan gì tới Dịch Vân Mạc cả.
Chẳng lẽ Dịch Vân Mạc sẽ bởi vì một đứa nhóc con xa lạ mà gây khó dễ cho tôi sao? Mặt Ân Hành đầy lơ đễnh.
Lời này đúng là không sai, nhưng mà thiếu gia, lo lắng của tôi nói chung không phải là Dịch Vân Mạc.
Ngài phải hiểu rõ một chút, con trai của Nhiếp Vô Ưu, cũng chính là con trai của Tư Dạ Hàn.
Tư Dạ Hàn là hạng người gì, ngài hẳn phải biết! Nếu như ngài trói con trai của Tư Dạ Hàn, tôi sợ rằng tình cảnh của thiếu gia ngài.
A Trung muốn nói lại thôi.
Nhắc tới thủ đoạn ngày xưa của vị Đại thiếu gia đã rời khỏi Ân gia kia, sống lưng A Trung không khỏi có chút lạnh buốt, tê dại cả người.
Lúc này, hàn quang trong mắt Ân Hành không ngừng lóe lên, lạnh lùng nói: Làm sao? Nếu như con trai của Tư Dạ Hàn ở trên tay tôi, hắn còn dám hành động thiếu suy nghĩ sao? Huống chi, phu nhân sau đó không lâu sẽ trở về rồi, tôi đây chỉ là đi đón cháu nội của phu nhân về, để cho thằng nhóc ở cùng bà nội của nó một thời gian ngắn, có vấn đề gì không?Thiếu gia, cao tay! Thật sự là cao tay! Nếu đã như vậy, thì một chút xíu vấn đề cũng không có! A Trung giơ ngón tay cái lên.
Phái mấy thủ hạ có thể tin đi làm! Nghe nói đứa bé kia thông minh từ nhỏ, chỉ số thông minh cực cao, cực kì lanh lợi, cũng không phải là một ngọn đèn đã cạn dầu.
Ân Hành dặn dò.
A Trung có chút khinh thường mở miệng nói, Dù thông minh thế nào cũng bất quá chỉ là một đứa con nít ranh mà thôi.
Sắc mặt Ân Hành hơi trầm xuống, Đừng thiếu cảnh giác! Chuyện này tuyệt đối không thể có bất kỳ sai lầm nào.
A Trung: Vâng, thuộc hạ nhất định sẽ chuẩn bị chu toàn.
Xem tiếp...Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
truyện tranh Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
truyện Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương truyện chữ
đọc truyện Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
yêu thần ký chap
truyenfull.vn
truyenfull.vip
truyenfull.vip
truyen.tangthuvien.vn/
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License