con-mat-ao-thi

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vn Buổi sáng sớm hôm sau.

Làm sao sớm như vậy mà anh đã dậy rồi!? Diệp Οản Οản từ trong chăn ló đầu ra.

Tư Dạ Hàn: Họp.

Con ngươi Diệp Οản Οản chuyển động, nhất thời trở mình một cái, từ trong chăn chui ra, Ồ ồ ồ, đi họp sao, em tiễn anh đi họp!Tư Dạ Hàn đắp lại chăn cho nàng, Không cần, em ngủ thêm chút đi.

Diệp Οản Οản tràn đầy ý chí chiến đấu, Vậy cũng không được, phải tiễn anh đi cơ, em còn chưa có chính thức bắt đầu rải thức ăn cho chó đâu! Dù thế nào em cũng phải làm nghẹn chết đôi cẩu nam nữ kia!Tư Dạ Hàn bất đắc dĩ nhìn cô nàng một cái, chỉ có thể nhìn nàng chui lên thật nhanh như hít thuốc lắc một dạng.

Diệp Οản Οản nói một tiếng với sư tỷ, nhờ cô phái người lái xe của nàng tới, sau đó lấy tốc độ nhanh nhất trang điểm thay quần áo, hoán đổi sang trạng thái Dịch Vân Mạc.

Chiếc xe thể thao này là do Dịch Linh Quân chuẩn bị cho nàng, trước đó ngay cả một lần nàng cũng chưa dùng qua, hiện tại vừa vặn phát huy được tác dụng.

Địa điểm tổ chức buổi họp là tại cao ốc Trọng Tài Hội.

Trời sáng rõ, nơi cửa Trọng Tài Hội, các vị cao tầng và quản lý lần lượt tiến vào.

Tần Hi Viện, Ân Hành và mấy người quản lý đang hàn huyên nói chuyện ở cửa.

Ân Hành nhận được sự giúp đỡ của Tần Tung nên được tham gia hội nghị.

Mặc dù chỉ là ghế dự thính, nhưng đã tương đương bước được nửa bước vào ngưỡng cửa Trọng Tài Hội.

Lúc này, một chiếc xe thể thao màu bạc óng ánh xa hoa đời mới nhất đỗ xịch lại, thu hút không ít ánh mắt.

Cửa xe phía sau mở ra, Diệp Οản Οản nhấc chiếc giày cao gót 12 cm, cất bước đi xuống.

Dịch tiểu thư!Dịch tiểu thư, chào buổi sáng!Dịch tiểu thư cũng tới tham gia hội nghị sao?Nhìn thấy Diệp Οản Οản, những người bên cạnh rối rít chào hỏi, đồng thời tưởng tượng đủ thứ trong đầu.

Nhìn bộ dạng như vậy, chẳng lẽ Dịch Linh Quân thật đúng là chuẩn bị để cho Dịch Vân Mạc tiến vào Trọng Tài Hội?Thời điểm mọi người ở đây bàn tán ầm ĩ, Diệp Οản Οản với gương mặt lạnh trước sau như một, không chút cảm xúc mở miệng nói, Hội nghị không có liên quan gì đến tôi, tới tiễn người mà thôi.

Tiễn người? Nghe nói như vậy, nhất thời mọi người càng thêm kinh ngạc.

Tiễn người nào vậy hả?Người nào lại có thể diện lớn như thế, lại có thể khiến cho Dịch Vân Mạc tự mình lái xe tới tiễn?Mới vừa rồi Dịch hội trưởng đã đi vào trong rồi, cho nên cũng không có khả năng là Dịch hội trưởng.

Ở dưới tầm mắt của tất cả mọi người, cửa xe bên kia mở ra, Tư Dạ Hàn cất bước đi xuống.

Mẹ nó! Đây không phải là Quản.

Quản lý Tư sao!Có chuyện gì vậy? Quản lý Tư làm sao lại sẽ từ trên xe của Dịch tiểu thư xuống? Người Dịch tiểu thư tiễn chính là Quản lý Tư?Trong phút chốc, cơ hồ tất cả tầm mắt đều tập trung lại, cơ mặt Ân Hành cũng hoàn toàn cứng đờ.

Tối hôm qua, hắn hỏi dò được tin tức, nói là Tư Dạ Hàn mới vừa vào phòng của Dịch Vân Mạc không bao lâu liền đi ra rồi, nên hắn mới yên tâm.

Thật không ngờ tới sáng sớm hôm nay, Tư Dạ Hàn lại sẽ có thể từ trên xe của Dịch Vân Mạc xuống.

Sau khi Tư Dạ Hàn xuống xe, liền tới trước mặt Diệp Οản Οản, Anh đi họp.

Diệp Οản Οản: Vâng.

Tư Dạ Hàn nói xong, liền chuẩn bị vào trong.

Diệp Οản Οản nhíu mày, gọi anh lại: Chờ một chút.

Tư Dạ Hàn dừng chân lại, Dịch tiểu thư còn có việc?Diệp Οản Οản: Có phải là Quản lý Tư quên cái gì rồi hay không?Không đợi Tư Dạ Hàn phản ứng lại, Diệp Οản Οản trực tiếp tiến lên một bước, áp người tới, đặt một nụ hôn lên đôi môi của chàng trai.

Xung quanh trong nháy mắt truyền đến một loạt âm thanh hít khí lạnh, tất cả mọi người cơ hồ đều trợn tròn mắt.

Đệt! Đây là cảnh tượng kinh người gì???Ánh nắng ban mai chiếu rọi, thiếu nữ khẽ kiễng chân lên, hôn chàng trai.

Một màn này quả thật là đẹp tựa như một bức tranh sơn dầu vậy.

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vn Tư Dạ Hàn che giấu vẻ ôn nhu lộ rõ nơi đáy mắt, hạ thấp giọng khẽ nói: Có chừng mực.

Nếu không sợ rằng anh không có cách nào nhịn được, nên phải nhắc nhở nàng.

Trời má! Tôi vừa thấy cái gì?Chuyện.

chuyện.

chuyện này.

Đây coi như là trực tiếp công khai sao?Công khai! Không thể nghi ngờ có được không?Nếu như nói trước đây đủ loại tin đồn còn có chút mập mờ không rõ, như vậy hiện tại, ván đã đóng thuyền, không chạy đi đâu được rồi.

Cách đó không xa, trong góc, Quản lý Hứa nhìn một màn trước mắt, mồ hôi lạnh đều đã túa ra rồi.

Vạn vạn không ngờ tới, Dịch Vân Mạc lại thực sự coi trọng Tư Dạ Hàn.

Tối hôm qua chính mình đem con trai đưa qua, kết quả không lấy được lòng Dịch Vân Mạc không nói, còn quấy rầy chuyện tốt của người ta.

Cũng không biết có phải là ảo giác của hắn hay không, hôm nay ánh mắt Quản lý Tư nhìn hướng về hắn, dường như cũng đặc biệt đáng sợ.

Trừ Quản lý Hứa ra, tất cả những người mang tâm tư khác giờ phút này đều bóp cổ tay thở dài.

Cứ như vậy, há chẳng phải là bọn họ không còn cơ hội?Sau khi đòi bồi thường nụ hôn tạm biệt, Diệp Οản Οản cuối cũng thả cho Tư Dạ Hàn rời đi.

Rải thức ăn cho chó xong, Diệp Οản Οản đi xe quay về lại biệt thự.

Mới vừa trở về phòng chuẩn bị tiếp tục ngủ nướng, cửa phòng đột nhiên bị người nào đó gõ.

Mời vào! Ngô quản gia, sao vậy? Diệp Οản Οản nhìn chằm chằm vị quản gia đẩy cửa vào, mở miệng hỏi.

Gia nhân và quản gia nơi này, tất cả đều là do Dịch Linh Quân sắp xếp cho nàng.

Nghe nói vị nữ quản gia này đã làm việc tại Dịch gia nhiều năm, tại Thiên Thủy thành cũng được xem như là nhân vật lắm tai nhiều mắt.

Cũng chính bởi vì như thế, lúc này Dịch Linh Quân mới yên tâm giao Diệp Οản Οản cho người quản gia này trông nom.

Trừ sắp xếp sinh hoạt hằng ngày của Diệp Οản Οản ra, nếu như có một ít sự việc vặt vãnh cần xử lý, giao cho quản gia cũng, sẽ có thể được thực hiện một cách hoàn mỹ.

Dù sao, Diệp Οản Οản mới tới Thiên Thủy thành không lâu, đối với Thiên Thủy thành còn chưa quen thuộc lắm.

Nhất là mạng lưới các thế lực phức tạp, nếu không cẩn thận, Diệp Οản Οản rất có thể sẽ gây ra họa lớn.

Tiểu thư, có một thiếu niên và một ông lão cầu kiến.

Quản gia đầy cung kính nói với Diệp Οản Οản.

Ông lão.

Thiếu niên.

Diệp Οản Οản như có điều suy nghĩ.

Đúng thế.

Quản gia khẽ vuốt cằm: Khoảng rạng sáng đã muốn tới thăm, bất quá, lúc đó tôi đoán tiểu thư còn ngủ, nên tôi không đánh thức tiểu thư.

Được, Ngô quản gia, bà cứ để cho bọn họ đi vào.

Diệp Οản Οản nói.

Sau khi nhận được sự cho phép của Diệp Οản Οản, Ngô quản gia cũng không nhiều lời, xoay người rời đi.

 Về phần ông lão và thiếu niên trong miệng Ngô trưởng lão, Diệp Οản Οản suy đoán, có thể là đám người Đại trưởng lão bọn họ.

Quả nhiên không sai, chưa tới 10 phút sau, Ngô quản gia dẫn Bắc Đẩu và Đại trưởng lão tiến vào phòng.

Ngô quản gia, bà đi xuống trước đi.

Diệp Οản Οản hướng về Ngô quản gia nói.

Vâng thưa tiểu thư, nếu như có chuyện, cô cứ gọi tôi một tiếng là được rồi.

Ngô quản gia nói xong, lui ra khỏi phòng, thuận tay giúp Diệp Οản Οản khép cửa lại.

Đợi sau khi Ngô quản gia rời đi, Diệp Οản Οản ung dung thản nhiên mà nhìn Đại trưởng lão và Bắc Đẩu, trong lòng không khỏi hơi có chút nghi hoặc.

Làm sao Đại trưởng lão và Bắc Đẩu lại biết được mình ở chỗ này?Có.

có phải là Phong tỷ không?Bắc Đẩu đưa mắt quan sát Diệp Οản Οản cẩn trọng, có chút không xác định mở miệng hỏi dò.

Cô gái trước mắt, so với Phong tỷ không chuyện ác nào không làm trong đầu của cậu ta, chênh lệch cũng quá lớn rồi! Mặc dù tướng mạo không có gì thay đổi, nhưng uy áp lạnh đến tận trong cốt tủy này, là có chuyện gì xảy ra?Hơn nữa, cách trang điểm cũng có khác biệt rất lớn.

Trong ấn tượng, Phong tỷ cực ít trang điểm sửa soạn.

Cho dù trang điểm, lớp trang điểm cũng đều hết sức nội liễm, thích đem mình hóa thành tiểu tiên nữ, tiểu thiên sứ.

Mà cách trang điểm của người phụ nữ này lại khiến cho vẻ đẹp của mình được bộc lộ ra hoàn mỹ, cực kỳ tinh tế, cá tính mười phần.

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vn Đừng nói chi Bắc Đẩu, ngay chính Đại trưởng lão ở bên cạnh cũng có chút nghi ngờ không thôi, rất sợ là tìm sai người.

Còn không đợi Bắc Đẩu tiếp tục nói gì, Diệp Οản Οản tùy ý ngồi ở trên ghế sa lon, mặt đầy vẻ mất kiên nhẫn mở miệng nói: Có lời mau nói, có rắm mau thả! Bắc Đẩu: .

Đúng là nên cảm thấy tự hổ thẹn vì ý nghĩ mới vừa rồi.

Đây là Không Sợ Minh Chủ, là chính Phong tỷ không sai.

Con bà nó! Phong tỷ, lá gan của tỷ cũng quá lớn rồi, lại có thể đi giả mạo con.

con gái của Dịch hội trưởng.

Chuyện này nếu như bị người ta phát hiện, thì chẳng phải chuyện đùa đâu! Bắc Đẩu đổ mồ hôi lạnh khắp người.

Vốn chẳng qua là cậu ta chỉ định tới cửa thử thăm dò, thật không ngờ tới, lại là sự thật!Bọn họ thật là quá ngây thơ rồi, lại còn thật sự cho rằng Phong tỷ đổi tính, ngoan ngoãn trở về Vân Thành cơ đấy!Vạn vạn không ngờ tới, nàng không gây sự thì thôi, một khi gây sự, liền chơi lớn như vậy sao!Giả mạo con gái của Dịch Linh Quân, loại chuyện này mà minh chủ cũng dám làm!Các người làm sao lại tới tìm tôi? Diệp Οản Οản có chút hiếu kỳ.

Ngày hôm qua không phải là có buổi gặp mặt của cao tầng Trọng Tài Hội sao, đệ và mọi người vẫn đang luôn theo dõi Ân Duyệt Dung, sau đó đúng lúc tàn cuộc nhìn thấy Phong tỷ.

Bất quá quá nhiều người, lại cộng thêm Phong tỷ có một ít thay đổi, nên bọn đệ cũng không dám tới nhận người quen.

Sau đó tìm hiểu liền biết được tỷ ở nơi này.

Bắc Đẩu giải thích.

Các cậu theo dõi Ân Duyệt Dung? Diệp Οản Οản nhìn về phía Bắc Đẩu: Các cậu theo dõi Ân Duyệt Dung làm cái gì?Thám thính một ít tin tình báo, đây không phải là nhiệm vụ Phong tỷ giao phó sao.

Bắc Đẩu nói.

Diệp Οản Οản mặt đầy mộng bức.

Nàng chẳng qua chỉ yêu cầu bọn họ đi hỏi thăm một chút tin tức, đâu có nói bọn họ trực tiếp theo dõi Ân Duyệt Dung đâu!Ân Duyệt Dung là nhân vật nào, mà bọn họ cũng dám tùy tiện đi theo dõi?Đến bây giờ còn có thể sống, quả thực là mạng lớn!Phong tỷ, điện thoại di động của tỷ vẫn không gọi được.

Tối ngày hôm qua, xảy ra chuyện lớn rồi! Bắc Đẩu thở dài nói.

Xảy ra chuyện gì? Diệp Οản Οản khẽ nhíu mày.

Tối hôm qua nàng ở lại chỗ Tư Dạ Hàn bên kia, thật vất vả hai người mới có thể ở bên nhau.

Lúc ngủ, nàng đã tắt điện thoại di động để tránh bị làm phiền.

Thời điểm Tam trưởng lão tiếp cận gần nơi ở của Ân Duyệt Dung thì bị bắt, bọn đệ mãi tới rạng sáng mới lấy được tin tức.

Bắc Đẩu nói.

Tam trưởng lão bị bắt.

Bắc Đẩu vừa dứt tiếng, Diệp Οản Οản nhất thời thoáng sửng sốt: Không phải là các người đi cùng nhau sao?Khó trách Bắc Đẩu và Đại trưởng lão lại vội vã đi tìm mình.

Phong tỷ, mọi người chia làm 3 ca trực.

Luân phiên từng người đi điều tra.

Bắc Đẩu nói như đúng rồi.

Khóe miệng Diệp Οản Οản hơi co rúm lại, hồi lâu cũng không nói nên lời.

Quả thực là nàng đã đánh giá thấp năng lực tự tìm đường chết của đám kẻ ngu này.

Phong tỷ, tỷ nhanh nghĩ biện pháp gì đi, Tam trưởng lão lần này đệ thấy là cửu tử nhất sinh.

Rơi vào trong tay Ân Duyệt Dung, không chết cũng phải rớt lớp da! Bắc Đẩu vội la lên.

Gấp cái gì, cậu quên bây giờ minh chủ chúng ta là người nào? Lấy thân phận con gái Dịch hội trưởng của minh chủ hiện nay, muốn cứu Tam trưởng lão ra mà nói, dễ như trở bàn tay.

Đại trưởng lão trấn an.

Diệp Οản Οản nâng cằm lên, sau một hồi trầm tư, sau đó khẽ gật đầu một cái: Làm thế nào các người lấy được tin Tam trưởng lão bị bắt?Không phải là Ân gia thả tin tức này ra sao? Nếu không làm sao bọn đệ biết được chứ.

Bắc Đẩu đáp.

Không đúng.

Diệp Οản Οản như có điều suy nghĩ.

Với bản lĩnh của Ân Duyệt Dung, loại tin tức này, nếu như bà ta không nguyện ý, vậy thì tuyệt đối sẽ không có khả năng tùy tiện bị phát tán ra.

Trừ phi.

Ân Duyệt Dung cố ý thả tin tức ra.

Nếu như là Ân Duyệt Dung cố ý thả tức ra, vậy thì ẩn tình ở bên trong đó, thực sự là quá lớn, tuyệt đối không đơn giản như vẻ bên ngoài như vậy.

Đầu tiên, đối với thân phận con gái Hội trưởng của nàng, Ân Duyệt Dung vẫn đang luôn hoài nghi.

Nếu như vào lúc này, chính mình ra mặt, cho dù có thể hiện là khách quan cứu Tam trưởng lão ra, thì đối mặt với loại người như Ân Duyệt Dung, cũng coi như là tự xé rách lớp vỏ bọc.

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vn Đối với Ân Duyệt Dung, nhất định nàng cần phải cẩn thận hơn chút nữa, đặc biệt là thân phận của mình.

Trước mắt mà nói, không thể để cho những vị cao tầng Trọng Tài Hội kia biết được, nhất là Ân Duyệt Dung.

Nếu để cho người bên cạnh biết được Dịch Linh Quân cố ý trêu đùa bọn họ, có thể sẽ tạo thành ảnh hưởng nhất định đối với uy vọng của ông.

Phong tỷ, có gì không đúng? Bắc Đẩu mặt đầy hiếu kỳ, hướng về Diệp Οản Οản hỏi.

Không có gì.

Diệp Οản Οản lắc đầu một cái.

Chỉ chốc lát sau, nàng hướng về Bắc Đẩu và Đại trưởng lão phân phó: Chuyện của Tam trưởng lão, hai người tiếp tục xử lý.

Tiếp tục xử lý? Bắc Đẩu thần sắc đầy kinh ngạc: Phong tỷ, tiếp tục xử lý là có ý gì?Tự đi cứu người.

Diệp Οản Οản nói như đúng rồi.

Hể?Bắc Đẩu và Đại trưởng lão hai mắt nhìn nhau một cái.

Cứu người? Cứu kiểu gì giờ? Tam trưởng lão hiện tại đang rơi vào trong tay của Ân Duyệt Dung, nhất định là đang bị giam giữ ở trong nhà Ân Duyệt Dung.

Chẳng lẽ bọn họ còn có thể đột nhập vào trong nhà Ân Duyệt Dung cứu người hay sao? Đây không phải là cứu người, đây là tới nạp mạng đấy!Phong tỷ, tỷ đang nghiêm túc sao? Khóe miệng Bắc Đẩu hơi co rúm lại, đây rốt cuộc là cậu ta đã gây thù chuốc oán gì vậy?Không phải bọn họ không muốn đi cứu Tam trưởng lão, chủ yếu là thế lực địch ta khác xa quá lớn.

Nếu như thật sự đi cứu Tam trưởng lão, đấy chính là cùng tay nắm tay chết chùm với ông ta thì có!Minh chủ.

Đại trưởng lão nhìn về phía Diệp Οản Οản, chậm rãi mở miệng nói: Với tình hình hiện tại, dựa vào chúng tôi mà muốn đi cứu người, cũng không khả quan.

Ân Duyệt Dung nhất định vô cùng cảnh giác! Tôi đoán chừng, cô ta đã sớm chuẩn bị xong, muốn chuẩn bị bắt rùa trong hũ, một lưới bắt gọn.

Diệp Οản Οản khẽ mỉm cười, xua tay một cái: Không bắt các người đi tới Ân gia cứu người, nhưng có một vai diễn, các người nhất định phải làm đến nơi đến chốn.

Phong tỷ, rốt cuộc là tỷ có ý gì, làm sao đệ lại nghe không hiểu? Bắc Đẩu hỏi.

Ít nhất phải để cho Ân Duyệt Dung biết, các cậu đang rất gấp, đang nghĩ trăm phương ngàn kế cứu người.

Chỉ cần làm được những thứ này là được rồi.

Về phần Tam trưởng lão, cũng không cần các người quan tâm.

Diệp Οản Οản giải thích.

Chuyện này.

Bắc Đẩu hoàn toàn không hiểu được rốt cuộc minh chủ nhà mình đang bày trò gì, mục đích làm như vậy để làm cái gì?Thấy Bắc Đẩu còn muốn đặt câu hỏi, Diệp Οản Οản lên tiếng cắt ngang: Không nên hỏi nữa, làm theo lời tôi bảo là được rồi! Chuyện của Tam trưởng lão bên này, tôi sẽ tự xử lý, hiểu chưa?Phong tỷ, tỷ sớm nói như vậy, là đệ hiểu ngay rồi! Gì chứ bày trò diễn kịch, làm dáng một chút, đây là sở trường của đệ.

Giao cho đệ, hoàn toàn không thành vấn đề! Bắc Đẩu vỗ ngực bảo đảm.

Đợi sau khi Bắc Đẩu và Đại trưởng lão rời đi, Diệp Οản Οản lại tiếp tục sự nghiệp ngủ nướng.

 .

Đã nhiều ngày, Diệp Οản Οản thường xuyên cùng Dịch Linh Quân tham dự các buổi diễn thuyết lớn, phảng phất như hoàn toàn không hề coi chuyện Tam trưởng lão bị bắt như là chuyện gì to tát.

Nếu Ân Duyệt Dung hoài nghi nàng, vậy thì nàng liền tương kế tựu kế.

Hơn nữa, Diệp Οản Οản đã từng nói với Tư Dạ Hàn, nhất định phải bảo đảm Tam trưởng lão bình an vô sự.

Có Tư Dạ Hàn trông nom, Diệp Οản Οản cũng có thể yên tâm hơn một chút.

Chỉ bất quá, Tư Dạ Hàn cũng chỉ có thể bảo đảm, trước mắt Tam trưởng lão cũng không gặp nguy hiểm đến tánh mạng.

Về phần cái khác, anh cũng không cách nào chắc chắn được.

Quan hệ hiện tại của Tư Dạ Hàn và Ân Duyệt Dung, trong lòng Diệp Οản Οản hiểu rõ.

Nhưng, có thể biết được trước mắt Tam trưởng lão không sao, cũng đã đủ rồi.

Ân gia.

Đã liên tiếp mấy ngày trôi qua, cô nàng Dịch Vân Mạc đó cũng chưa từng xuất hiện, tựa hồ không hay biết gì về tin tức bọn họ thả ra ngoài.

Hơn nữa, một nhóm người Không Sợ Minh, cả ngày quanh quẩn ở xung quanh Ân gia, như là đang muốn tìm cách gì đó để cứu lão già bọn họ bắt được hôm trước ra ngoài.

Phu nhân, chuyện này, xem ra có chút kỳ hoặc!Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vn Trong đại sảnh, Ân Duyệt Dung sắc mặt âm trầm phảng phất như có thể chảy ra nước.

Kiều Mẫu đứng ở một bên, nói nhỏ.

Ân Duyệt Dung trầm tư chốc lát, nhìn về phía Kiều Mẫu: Nhắc tới cũng kỳ, tôi cố ý thả ra tin tức, mục đích chính là muốn khiến cho Nhiếp Vô Ưu tự loạn chân ngựa, xem xét đến sinh tử của cao tầng Không Sợ Minh.

Không có khả năng không có bất kỳ sơ hở mới đúng!  Phu nhân, nếu đã như vậy, tôi nghĩ, chỉ có hai khả năng mà thôi.

Kiều Mẫu nói.

Kiều Mẫu, bà nói xem, là hai loại khả năng nào? Ân Duyệt Dung hỏi.

Vâng.

Kiều Mẫu gật đầu một cái, nhìn chằm chằm Ân Duyệt Dung: Phu nhân, người bị bắt, là Tam trưởng lão Không Sợ Minh, dường như cũng có quan hệ tương đối thân cận với Nhiếp Vô Ưu.

Nhưng có khả năng, thật ra căn bản là Nhiếp Vô Ưu cũng không quan tâm đến sống chết của vị Tam trưởng lão kia.

Nếu quả thật là như vậy, cho dù Dịch Vân Mạc là do Nhiếp Vô Ưu giả mạo, thì căn bản cô ta cũng sẽ không quan tâm Tam trưởng lão chết sống thế nào.

Ân Duyệt Dung trầm tư chốc lát, lắc đầu một cái: Không thể nào! Tôi đã điều tra, cô gái tên Nhiếp Vô Ưu này rất trọng tình trọng nghĩa.

Đừng nói là một vị trưởng lão Không Sợ Minh, cho dù là trung tầng, cô ta cũng sẽ không thấy chết mà không cứu.

Huống chi vị Tam trưởng lão này, cũng coi như là tâm phúc của cô ta.

Từ nhiều ngày trước, Ân Duyệt Dung cũng đã điều tra rõ ràng về Diệp Οản Οản, bao gồm đủ loại sự tích của nàng.

Vậy, phu nhân, chỉ còn khả năng thứ hai.

Người tên Dịch Vân Mạc kia, đúng thật là con gái của Dịch hội trưởng, không phải là Nhiếp Vô Ưu giả mạo.

Kiều Mẫu đưa ra suy đoán.

Ồ, tôi đây thật sự không tin, ở trên đời này, còn có thể có người có tướng mạo giống nhau đến vậy, cũng có phần quá trùng hợp rồi.

Ân Duyệt Dung cười lạnh một tiếng.

Kiều Mẫu, chuyện tôi bảo bà điều tra, kết quả như thế nào? Ân Duyệt Dung nhìn về phía Kiều Mẫu hỏi.

Phu nhân, thật ra là tôi vừa định báo cáo với bà, chúng tôi điều tra ra được, ở nước ngoài, đúng là có người gọi là Dịch Vân Mạc.

Hơn nữa ngôi trường nổi tiếng cô ấy theo học, chúng tôi cũng điều tra qua, thậm chí còn tìm được bạn học của Dịch Vân Mạc.

Ảnh chụp trong buổi yến hội hôm trước cũng cho bạn học của cô ấy xem.

Kiều Mẫu chậm rãi báo cáo.

Ồ.

Nghe Kiều Mẫu nói vậy, tròng mắt Ân Duyệt Dung sáng lóe lên: Kết quả thì sao?Phu nhân, kết quả, sau khi bạn học của Dịch Vân Mạc nhìn thấy bức hình, liếc mắt liền nhận ra, cũng xác định người chúng ta chụp trong buổi yến hội, thực sự là Dịch Vân Mạc không hề sai.

Hơn nữa chúng tôi có dò la tin tức, Dịch Vân Mạc ở trường học vô cùng bá đạo, tính cách cũng giống y hệt so với hiện tại.

Nghe xong thông tin do Kiều Mẫu báo cáo, trên khuôn mặt của Ân Duyệt Dung hiện ra vẻ nghi ngờ.

Chuyện này làm sao có thể.

? Chẳng lẽ, Dịch Vân Mạc và Nhiếp Vô Ưu, thực sự là hai người sao.

Nhưng nếu quả thật là hai người mà nói, vì sao lại có hình dáng tương tự nhau đến vậy.

Kiều Mẫu, bà đi một chuyến đến nơi ở của Dịch Vân Mạc, mời cô ta tới đây một chuyến.

Tôi ngược lại muốn nhìn một chút, đến tột cùng cô ta là công chúa thật, hay chỉ là một cô bé lọ lem.

Hàn quang trong mắt Ân Duyệt Dung không ngừng lóe lên.

Giờ phút này, tại nơi ở do Dịch Linh Quân an bài cho Diệp Οản Οản.

Diệp Οản Οản nằm ở trên giường, lăn qua lăn lại lướt điện thoại.

Tiểu thư.

Rất nhanh, thanh âm của Ngô quản gia từ ngoài cửa truyền tới.

Vào đi!Diệp Οản Οản mở miệng nói.

Diệp Οản Οản vừa dứt tiếng, Ngô quản gia đẩy cửa vào.

Thế nào? Diệp Οản Οản nhìn về phía Ngô quản gia hỏi.

Tiểu thư, Kiều Mẫu Kiều quản gia của Ân gia tới gặp, có cho vào hay không? Ngô quản gia hỏi.

Kiều quản gia? Diệp Οản Οản thần sắc nghi ngờ.

Tiểu thư, Kiều quản gia là tâm phúc của Ân Duyệt Dung, cũng có chút danh tiếng tại Thiên Thủy thành, không coi là nhân vật nhỏ.

Ngô quản gia giải thích.

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vn Thì ra là như vậy.

Sau khi biết được thân phận của Kiều quản gia, khóe miệng Diệp Οản Οản khẽ nhếch lên.

Mấy ngày nay, nàng đi theo Dịch Linh Quân đi đu đi đưa, tham dự diễn thuyết khắp nơi.

Xem ra, Ân Duyệt Dung khá nóng vội.

Được, để cho bà ta đi vào.

Diệp Οản Οản nói.

Một lát sau, Ngô quản gia dẫn theo một người phụ nữ trung niên ăn mặc tinh tế đi vào giữa phòng.

Dịch tiểu thư, cô khỏe chứ, rất vinh hạnh có thể được gặp lại Dịch tiểu thư cô.

Kiều Mẫu quan sát Diệp Οản Οản mấy lần, khẽ mỉm cười chào.

Quản lý Ân, Ân Duyệt Dung, để cho bà tới đây? Diệp Οản Οản liếc mắt nhìn vị Kiều quản gia này một cái, nhận ra bà ta chính là người đêm hôm đó dẫn mấy thiếu nữ đưa tới cho Tư Dạ Hàn.

Dịch tiểu thư, đúng là như vậy.

Kiều Mẫu gật đầu một cái.

Có chuyện gì mau nói! Diệp Οản Οản lãnh đạm thờ ơ nói.

Dịch tiểu thư, phu nhân nhà tôi muốn mời cô đi đến Ân gia làm khách, chỉ là không biết Dịch tiểu thư có thời gian hay không.

Kiều Mẫu nói.

Không có thời gian! Diệp Οản Οản trả lời.

Nghe Diệp Οản Οản nói, thần sắc Kiều Mẫu có chút lúng túng.

Loại tính cách này.

cũng có phần quá khó sống chung.

 Ở trong ấn tượng của bà, đời này đã thấy người khó sống chung nhất chính là Ân Duyệt Dung.

Nhưng mà gặp phải vị trước mắt này, cũng chính là chim sẻ gặp đại bàng.

Bà cũng coi là đã làm việc với vô số người.

Nhưng mà Dịch Vân Mạc này, đã không còn nằm trong phạm trù khó mà sống chung! Cô ta căn bản là sẽ không cho bất kỳ ai cơ hội thử đến gần! Thứ người như vậy, đều kiêu ngạo đến tận trong xương, trong mắt không chứa ai, xem thường bất luận sự việc hay là người nào.

Như Ân Duyệt Dung, tuy rằng bà ta cũng có chút bệnh hoạn, nhưng chỉ là một loại thái độ mà thôi.

Mà Dịch Vân Mạc, căn bản ngay cả thứ được gọi là thái độ cũng không tồn tại, đây mới là đáng sợ nhất.

Dịch tiểu thư.

Kiều Mẫu mới vừa muốn nói gì, chân mày Diệp Οản Οản lại bỗng nhiên nhíu chặt lại, trong mắt lóe lên ánh sáng đầy lạnh lẽo: Tôi nhớ là, mới vừa rồi tôi đã nói rõ với bà, không có thời gian chứ?Còn không đợi Kiều Mẫu tiếp tục nói gì, Diệp Οản Οản nhìn về phía Ngô quản gia ở bên cạnh: Ngô quản gia.

Nghe tiếng, Ngô quản gia mặt không cảm xúc hướng về Kiều Mẫu nói: Kiều quản gia, xin đừng khiến cho tôi khó xử.

Quản lý Ân muốn gặp tiểu thư nhà tôi, vẫn là cảm phiền bà ấy tự mình đi một chuyến đi!Chính bà ta cũng không cần tự mình đi đâu! Diệp Οản Οản lạnh nhạt nói.

Kiều quản gia, ý tứ của tiểu thư nhà tôi, hẳn là đã biểu đạt rất rõ ràng, xin mời! Ngô quản gia ra hiệu tiễn khách.

Vâng, hôm nay đã quấy rầy nhiều rồi, hy vọng Dịch tiểu thư không nên phiền lòng.

Kiều Mẫu nói xong, theo Ngô quản gia lui ra khỏi phòng.

 Ân gia.

Sau khi nghe Kiều Mẫu báo cáo lại tình hình, sắc mặt Ân Duyệt Dung cực kỳ khó coi.

Con nhãi này thật sự xem mình là công chúa thật rồi sao.

Bảo tôi tự mình đi gặp nó? Ân Duyệt Dung sắc mặt âm trầm, cười lạnh không thôi.

Ở Độc Lập 12 Châu này, còn không có một ai dám dùng thái độ như thế đối đãi với bà ta!Phu nhân, Dịch Vân Mạc có ý tứ là, coi như là bà tự mình đi gặp, cô ta cũng không có thời gian gặp bà.

Kiều Mẫu bất đắc dĩ nói.

Nghe tiếng, Ân Duyệt Dung cười lạnh một tiếng: Có ý tứ, thật biết điều!Phu nhân, có chuyện không biết có nên nói hay không.

Kiều Mẫu do dự mở lời.

Giữa tôi và bà có chuyện gì không thể nói, cứ tự nhiên! Ân Duyệt Dung đáp.

Phu nhân, căn cứ theo sự quan sát của tôi ngày hôm qua, cộng thêm tin tức hôm trước lấy được từ phía trường học của Dịch Vân Mạc, kết hợp hai yếu tố này lại.

Dịch Vân Mạc này, khả năng cao không phải là do Nhiếp Vô Ưu giả mạo.

Kiều Mẫu nói.

Cho nên, ý của bà, cô ta đúng là con gái của Dịch hội trưởng, Dịch Vân Mạc? Chân mày Ân Duyệt Dung nhăn lại.

Cá nhân tôi cho là, 8090%! Dịch Vân Mạc này, căn bản là ngạo mạn đến tận xương tủy, không hề để một ai vào trong mắt! Rất khó nói chuyện, căn bản cũng không cho người khác cơ hội tiếp cận mình.

Bất quá, muốn mời cô ta tới nhà, cũng không phải là không có biện pháp.

Kiều Mẫu nói.

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vn Biện pháp gì? Ân Duyệt Dung hỏi.

Tin tức tôi lấy được là, Dịch Vân Mạc này, tựa hồ có chút hứng thú đối với Đại thiếu gia.

Đêm hôm đó, cô ta trực tiếp đuổi hai thiếu nữ do tôi mang tới, còn đưa ra tuyên bố không cho phép tôi lại dẫn người xuất hiện, thái độ biểu thị rất rõ ràng.

Sau đó cô ta lại còn công khai tiễn Đại thiếu gia đi họp.

Nếu như phu nhân dùng Đại thiếu gia, mượn cớ mời cô ấy tới mà nói, có lẽ có chút cơ hội.

Kiều Mẫu nói.

A.

Có hứng thú với A Cửu? Khóe miệng Ân Duyệt Dung khẽ nhếch lên, nở một nụ cười băng giá lạnh buốt đến thấu xương: Vậy thì càng khả nghi rồi, không phải sao?Phu nhân, tôi thấy là chưa chắc! Kiều Mẫu lắc đầu một cái: Loại phụ nữ với tính cách này, cuồng vọng ngạo mạn đến tận xương tủy, thường thì sẽ rất dễ dàng bị loại tính cách này của Đại thiếu gia hấp dẫn, giống như là nam châm.

Hơn nữa, đủ loại dấu hiệu đều đã cho thấy rõ, Nhiếp Vô Ưu và Dịch Vân Mạc là hai người.

Còn nữa, ngày hôm qua người đi Vân thành đã trở về, lấy được tin tức là, hiện nay, Nhiếp Vô Ưu quả thực vẫn còn đang ở tại Vân Thành, hơn nữa còn đang phát rầu vì chuyện của Tam trưởng lão.

Nhìn thấy đích thân Nhiếp Vô Ưu rồi sao? Ân Duyệt Dung hỏi.

Chưa thấy được! Kiều Mẫu lắc đầu một cái: Bất quá, gián điệp nằm vùng do tôi cài vào trụ sở của Không Sợ Minh nói, mấy ngày nay, Nhiếp Vô Ưu đã khẩn cấp tổ chức những buổi họp cấp cao, sẽ không sai đâu!Tôi vẫn chỉ một câu nói kia, rốt cuộc là công chúa thật hay là cô bé lọ lem, tới Ân gia một lần, liền biết thật giả! Ân Duyệt Dung cười lạnh.

Sáng sớm hôm sau, Diệp Οản Οản mới vừa tỉnh ngủ, liền nhận được cuộc gọi tới của Tư Dạ Hàn.

Bảo Bảo, nhớ em sao? Diệp Οản Οản cười nói.

Ngày hôm qua mẹ anh đi tìm anh.

Tư Dạ Hàn đi thẳng vào vấn đề.

Ồ? Nói thế nào? Diệp Οản Οản hiếu kỳ hỏi.

Yêu cầu anh mời em đi Ân gia.

Tư Dạ Hàn đáp.

Cho nên, anh cự tuyệt? Diệp Οản Οản như có điều suy nghĩ.

Anh đáp ứng.

Tư Dạ Hàn trả lời.

Diệp Οản Οản mặt đầy mộng bức.

Đáp ứng? Có lầm hay không vậy hả!Mẹ anh vô cùng hoài nghi về thân phận của em.

Mà lần này để cho anh mời em, chắc là có hai mục đích.

Tư Dạ Hàn nói: Thứ nhất, dò xét thái độ của anh.

Nếu như anh cự tuyệt, sự nghi ngờ của bà ấy sẽ không cách nào tiêu trừ được.

Đối với vấn đề này, Diệp Οản Οản cũng hiểu rõ trong lòng.

Bởi vì, Dịch Vân Mạc thật, đi Ân gia, căn bản sẽ không gặp nguy hiểm gì.

Mà Nhiếp Vô Ưu giả đi đến Ân gia thì lại sẽ có nguy hiểm đến tánh mạng.

Nếu như Tư Dạ Hàn cự tuyệt, vậy thì chỉ sợ Ân Duyệt Dung sẽ dùng thêm thủ đoạn khác càng cực đoan hơn.

Gào, Bảo Bảo, anh thật là quá thông minh rồi! Diệp Οản Οản nói.

Đừng vội khen anh.

Tư Dạ Hàn bất đắc dĩ ngắt lời nàng: Thứ hai, mẹ anh mời em đi Ân gia, là vì muốn xác định thân phận thật sự của em.

Ít nhất, bà ấy làm ra hành động này, vì không cách nào xác định rốt cuộc em là Dịch Vân Mạc thật hay là kẻ giả mạo.

Diệp Οản Οản gật đầu một cái: Em biết rồi.

Mặc dù anh đã đáp ứng, nhưng em cũng không cần đi đâu.

Mẹ anh bên kia, anh tự nhiên sẽ xử lý tốt.

Bao gồm vấn đề Tam trưởng lão, anh sẽ nghĩ biện pháp cứu ông ấy ra.

Tư Dạ Hàn nói.

Sau khi cúp điện thoại, Diệp Οản Οản khẽ mỉm cười.

Ân gia, đương nhiên là nàng phải đi rồi! Hết thảy đều vẫn nằm ở trong kế hoạch của nàng.

Ân Duyệt Dung muốn dò xét mình, vẫn phải dùng Tam trưởng lão để xò xét.

Trừ cách đó ra, Ân Duyệt Dung không còn biện pháp khác.

Tiểu thư, Kiều quản gia lại tới rồi.

Rất nhanh, thanh âm của Ngô quản gia từ ngoài cửa truyền tới.

Được, bà nói với Kiều Mẫu, chờ tôi chốc lát.

Lần này tôi sẽ tự mình đến thăm quản lý Ân Duyệt Dung.

Diệp Οản Οản phân phó.

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vn Tuy rằng không biết vì sao tiểu thư lại bỗng nhiên đáp ứng Kiều Mẫu đi đến nhà Ân Duyệt Dung, nhưng Ngô quản gia cũng chỉ gật đầu một cái, mà không nói thêm gì.

Sau đó Diệp Οản Οản tắm rửa sửa soạn một phen, thay quần áo, tóc dài tùy ý xõa ở sau lưng, nhanh chân đi ra khỏi phòng ngủ.

Dịch tiểu thư, chào cô.

Nhìn thấy Diệp Οản Οản, Kiều Mẫu lập tức nghênh đón.

Diệp Οản Οản thoáng liếc nhìn Kiều Mẫu, gật đầu một cái, coi như là đáp lại.

Tiểu thư, cần tôi đi cùng không?Sau lưng, Ngô quản gia hướng về Diệp Οản Οản mở miệng hỏi.

Không cần đâu, tự tôi đi là được rồi.

Diệp Οản Οản đáp.

Vâng, thời điểm tiểu thư có việc cần cứ gọi điện thoại cho tôi.

Ngô quản gia dứt lời, đưa mắt nhìn Diệp Οản Οản leo lên chiếc xe chuyên dụng của Ân gia.

Ân gia.

Đây là lần đầu Diệp Οản Οản đi tới Ân gia.

Mặc dù chẳng biết tại sao, nhưng nàng luôn cảm thấy tại Ân gia, bầu không khí hết sức đè nén, khiến cho người ta không thở nổi.

Nhiếp tiểu thư.

Mời đi bên này.

Con ngươi Kiều Mẫu khẽ chuyển một cái, cười nói với Diệp Οản Οản.

Diệp Οản Οản liền định đáp lại theo bản năng, nhưng mà, lời mới vừa đến bên mép, lại bỗng nhiên ý thức được gì đó, kịp thời ngừng lại.

Bà, mới vừa rồi gọi tôi là cái gì, Nhiếp? Diệp Οản Οản nhìn về phía Kiều Mẫu.

Không không không! Có khả năng Dịch tiểu thư cô nghe lầm, tôi nói là, Dịch tiểu thư mời đi bên này.

Kiều Mẫu vội vàng chống chế.

Diệp Οản Οản cũng không nhiều lời, đi theo Kiều Mẫu tiến vào trong phòng.

Sau khi trải qua việc mới vừa rồi, một câu Nhiếp tiểu thư của Kiều Mẫu, đã giúp Diệp Οản Οản càng thêm xác định, sự hoài nghi của Ân Duyệt Dung đối với mình, tuyệt đối không hề vơi đi.

Xem ra, cần phải càng cẩn thận nhiều hơn nữa, không thể để bị sập hố.

Ồ, quản lý Ân thật sự là tự đại.

Diệp Οản Οản chợt cười lạnh một tiếng.

Nghe Diệp Οản Οản nói vậy, Kiều Mẫu có chút sững sờ, Dịch tiểu thư, lời này cô nói.

căn cứ vào đâu?Làm sao? Quản lý Ân không tự mình đến chỗ tôi mời! Bây giờ, tôi đến Ân gia, vị quản lý Ân Duyệt Dung này, cũng không biết đường ra nghênh tiếp một chút? Diệp Οản Οản bắt lỗi.

Xin lỗi, Dịch tiểu thư.

Đã nhiều ngày nay, thân thể của quản lý Ân hơi có chút không khỏe.

Rất mong cô thông cảm, không nên để bụng.

Kiều Mẫu liền vội vàng giải thích.

Ở trong lòng của Kiều Mẫu, thân phận của vị thiên kim Hội trưởng Trọng Tài Hội này, đã xác định tám chín phần mười, không dám có chút lạnh nhạt.

Chỉ chốc lát sau, Kiều Mẫu dẫn theo Diệp Οản Οản, đi vào trong phòng.

Ân Duyệt Dung mặt không cảm xúc ngồi ở trên ghế sa lon, sau khi nhìn thấy Diệp Οản Οản, chậm rãi đứng dậy, khóe môi nhếch lên một nụ cười như có như không: Dịch tiểu thư, đại giá quang lâm, không tiếp đón từ xa.

Diệp Οản Οản cũng không phản ứng lại Ân Duyệt Dung, trực tiếp ngồi xuống vị trí chủ tọa.

Ồ, xem ra quản lý Ân vẫn còn có chút tự biết mình.

Nhưng nếu quản lý Ân đã biết chính mình không từ xa tiếp đón, như vậy vì sao không ra đón? Diệp Οản Οản liếc mắt nhìn Ân Duyệt Dung một cái.

Nghe Diệp Οản Οản nói vậy, trong mắt Ân Duyệt Dung hiện ra một tia hàn ý lạnh như băng, nở nụ cười lạnh trên mép: À.

hẳn là Kiều quản gia đã nói qua với Dịch tiểu thư rồi đi? Đoạn thời gian gần đây, thân thể của tôi hơi có chút không khỏe, không thể ra gió, xin Dịch tiểu thư đừng lấy làm phiền lòng.

Không thể ra gió.

Ánh mắt Diệp Οản Οản rơi vào trên người Ân Duyệt Dung: Nếu quản lý Ân không thể ra gió, vậy hẳn là nên ở nhà nghỉ ngơi cho khỏe, không có chuyện gì thì không nên tìm tôi! Thân thể của tôi khỏe mạnh, còn có chuyện cần xử lý.

Không cho Ân Duyệt Dung cơ hội mở miệng, Diệp Οản Οản lại nói tiếp: Quản lý Tư đâu?A Cửu còn chưa trở lại.

Ân Duyệt Dung ung dung đáp.

Còn chưa trở lại? Nghe Ân Duyệt Dung nói vậy, sắc mặt Diệp Οản Οản nhất thời lạnh xuống, vẻn vẹn chỉ một ánh mắt, phảng phất như trong nháy mắt có thể khiến cho người ta rơi vào hầm băng.

Thật ngại quá, tôi tới đây là vì Quản lý Tư.

Nếu quản lý Tư còn chưa trở về, tôi nghĩ, tôi cũng không rảnh ở chỗ này lãng phí thời gian cùng các người.

Diệp Οản Οản nói xong, liền đứng dậy định rời đi.

Lời tác giả: Khục, nói một số chuyện không liên quan với mọi người.

Sinh nhật thứ 31, lời chúc của mọi người tôi đã nhận được, xin chân thành cảm ơn mọi người, cũng cảm ơn [trang đăng truyện], đã chuẩn bị cho mọi người rất nhiều phần quà và lì xì nhân ngày này ~Bất tri bất giác lại già thêm một tuổi, năm nay đã bước qua ngưỡng cửa lớn – 30 tuổi, tâm tình rất là phiền muộn.

Thật ra thì tôi vẫn luôn không mấy để ý sinh nhật, hàng năm cũng chỉ cùng vài người bạn thân ở chung một chỗ, tụ họp một chút.

Từ khi bắt đầu viết văn, quen được càng ngày càng nhiều các bạn đọc dễ thương (tiểu khả ái), nhận được đủ loại lời chúc từ các bảo bảo ở khắp mọi miền đất nước, thật sự là vô cùng cảm động.

Mặc dù có khả năng chúng ta chưa bao giờ gặp mặt, thậm chí cách nhau ngàn dặm, nhưng nhờ tiểu thuyết mà tiến lại gần nhau, hơn nữa vẫn luôn đồng hành cho tới bây giờ.

Thật ra.

thật sự rất không dễ dàng!Vô số lần lúc tôi muốn buông xuôi, đều nhờ các bạn động viên tôi bước tiếp.

Vô số đêm, đều là các bạn đã cùng tôi thức trắng.

Chớp mắt một cái, tôi đã viết từ năm 18 tuổi đến nay đã 30.

Có khả năng ngày nào đó tôi không viết nổi nữa, không có cách nào viết nên những dòng văn được các bạn ưa thích nữa! Nhưng chỉ cần tôi còn có thể viết một ngày, liền sẽ tiếp tục viết một ngày.

Hy vọng sang năm vẫn như cũ, sẽ có thể cùng đồng hành với mọi người ( #^.

^#), thương cả nhà.

Ghi chú: Sinh nhật của Quẫn Quẫn Hữu Yêu là ngày: 31/03/1989.

Giờ mình mới có thời gian biên soạn tới đoạn này.

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vn Dịch tiểu thư, xin đợi một chút, tôi có chút chuyện liên quan đến A Cửu, chắc là cô có hứng thú tìm hiểu.

Mắt thấy Diệp Οản Οản liền định rời đi, Ân Duyệt Dung mở miệng nói.

Được, vậy bà nói thử một chút xem! Mặc kệ như thế nào, bà cũng là mẹ của quản lý Tư, không phải sao? Diệp Οản Οản nhìn về phía Ân Duyệt Dung, khóe miệng khẽ nhếch lên.

A, Dịch tiểu thư, chuyện này không gấp.

Trước đó tôi có nghe, Dịch tiểu thư dự định vào Trọng Tài Hội làm việc.

Hiện tại có chút chuyện công việc, muốn cùng Dịch tiểu thư trò chuyện một chút.

Ân Duyệt Dung cười nói.

Quản lý Ân, trước mắt tôi còn chưa tham gia Trọng Tài Hội, nếu như bà muốn bàn công việc, tôi đề nghị bà hẹn trước với cha tôi, rồi đi tìm gặp cha tôi sẽ ổn hơn.

Diệp Οản Οản nói.

Ân Duyệt Dung khẽ mỉm cười: Nói chung cũng không có gì to tát, chỉ là muốn đề xuất với Dịch tiểu thư chút chuyện.

Hơn nữa, tôi nghĩ hẳn là Dịch tiểu thư cũng có hứng thú biết.

Không cho Diệp Οản Οản cơ hội tiếp tục lên tiếng, Ân Duyệt Dung nói: Buổi tối mấy ngày trước, có một thế lực địa phương tại Vân Thành gọi là Không Sợ Minh, thời điểm Tam trưởng lão của tổ chức này theo dõi tôi, bị bắt tại chỗ, trước mắt đang bị nhốt trong nhà.

Dứt lời, Ân Duyệt Dung ung dung thản nhiên, âm thầm quan sát mỗi một thần thái, phản ứng của Diệp Οản Οản.

Đây là chuyện riêng của Quản lý Ân, hẳn là cũng không liên quan gì tới Trọng Tài Hội đi? Diệp Οản Οản nói.

Đúng vậy, đúng là không có liên quan gì nhiều tới Trọng Tài Hội, nhưng lại có chút quan hệ với A Cửu.

Ân Duyệt Dung tiếp tục nói.

Nhắc đến A Cửu, Diệp Οản Οản nhất thời tỏ ra hứng thú, Chuyện kia quản lý Ân nói một chút nghe.

Thời gian Dịch tiểu thư và A Cửu tiếp xúc không lâu, cũng chưa biết nhiều về A Cửu.

Dịch tiểu thư nên biết, Minh chủ tổ chức Không Sợ Minh kia, chính là tình nhân của A Cửu.

Hơn nữa, hai người có một đứa con trai riêng.

Ân Duyệt Dung nói.

Tình nhân.

Diệp Οản Οản như có điều suy nghĩ, nhìn lấy Ân Duyệt Dung: Như vậy xem ra, quản lý Tư cũng phong lưu đấy chứ.

Bất quá, tôi hơi có chút hiếu kỳ, quản lý Ân, bà nói chuyện này với tôi để làm gì?Ân Duyệt Dung ung dung thản nhiên nhìn Diệp Οản Οản.

Nữ nhân trước mắt này, quả thực khiến cho bà không phán đoán được.

Dịch tiểu thư, ý của tôi là, lão già bị tôi bắt, nằm trong thế lực của tình nhân A Cửu.

Lần này theo dõi tôi, chắc là muốn dò la một vài tin tức.

Bởi vì tôi cật lực phản đối A Cửu và cô gái kia ở chung một chỗ! Thật đúng là chó chạy cùng đường, quay lại cắn càn! Ân Duyệt Dung nhìn chằm chằm Diệp Οản Οản, ngoài cười nhưng trong không cười.

 A.

Với điều kiện của Quản lý Tư, có nhiều người yêu thích, thậm chí có vài người tình, việc này cũng vô cùng bình thường.

Quản lý Tư là con của bà, cũng không phải là con trai tôi, bà nói với tôi nhiều như vậy, rốt cuộc là có ý gì? Diệp Οản Οản cười lạnh.

Ồ.

Dịch tiểu thư không quan tâm? Ân Duyệt Dung hỏi.

Tại sao tôi phải quan tâm? Khóe miệng Diệp Οản Οản nhếch lên: Nếu như ngay cả quá khứ cũng không có, còn nói gì là ưu tú? Trải nghiệm càng nhiều, càng chứng minh có sức hấp dẫn người khác, càng ưu tú, không phải sao? Diệp Οản Οản nói.

Khóe miệng Ân Duyệt Dung co rúm lại.

Mức độ cởi mở trong chuyện nam nữ của cô gái này, thực khiến cho bà mở rộng tầm mắt.

Hơn nữa, Diệp Οản Οản tránh nặng tìm nhẹ, bỏ qua vấn đề Tam trưởng lão, trong lúc nhất thời làm cho Ân Duyệt Dung không biết nên tiếp tục như thế nào.

Còn nữa, Quản lý Ân.

Đối với con của bà, đúng là tôi có chút hứng thú.

Bất quá, bà nhớ cho kỹ, chỉ là ‘có chút hứng thú’!! Thứ tôi yêu thích, vô luận là người, hay là vật, cho dù là súc sinh, tôi đều sẽ có lòng bao dung cực lớn.

Đương nhiên, dù cho tôi cũng không quan tâm quá khứ của người khác, nhưng mà, thời điểm tôi cảm thấy mất đi hứng thú với người này, tôi liền sẽ phá hủy hắn, bao gồm hết thảy mọi thứ bên người hắn! Diệp Οản Οản cười mỉm.

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vn Bao gồm hết thảy bên người hắn ta, thí dụ như.

? Ân Duyệt Dung mặt không đổi sắc, hỏi.

Thí dụ như.

Quản lý Ân chẳng hạn! Diệp Οản Οản thờ ơ không chút đếm xỉa.

  Giờ phút này, một bên, Kiều Mẫu nhìn Ân Duyệt Dung và Diệp Οản Οản ngầm giao phong, không khỏi đổ mồ hôi lạnh.

Dịch Vân Mạc này, tuyệt đối không phải là một ngọn đèn đã cạn dầu.

Trước đó, phu nhân lấy cớ thân thể khó chịu, cho Dịch Vân Mạc một cái hạ mã uy! Lập tức ngay sau đó, Dịch Vân Mạc liền bắt đầu đánh trả.

Hơn nữa, đòn đánh trả của Dịch Vân Mạc, đơn giản mà thô bạo, không hề có bất kỳ vòng vo nào, quả thật là một kẻ cuồng vọng tự đại đến tận xương tủy.

Điểm quan trọng nhất chính là, Dịch Vân Mạc thân là con gái bảo bối của Dịch hội trưởng, đúng là cô ta có tư cách để làm như vậy.

Khóe môi Ân Duyệt Dung nhếch lên một nụ cười khó hiểu, cũng không đáp lời, chẳng qua chỉ nhìn về phía Kiều Mẫu, nói: Kiều Mẫu, mang người tới đây!Vâng thưa phu nhân.

Sau khi nhận được mệnh lệnh của Ân Duyệt Dung, Kiều Mẫu khẽ vuốt cằm, chợt lui xuống.

Đợi sau khi Kiều Mẫu rời đi, Ân Duyệt Dung hướng về Diệp Οản Οản quan sát từ trên xuống dưới, nói đầy thâm ý: Nghe nói, trước đó Dịch tiểu thư vẫn luôn sinh hoạt ở nước ngoài, có lẽ, trải nghiệm sinh hoạt học đường, rất là phong phú đi? Nghe tiếng, Diệp Οản Οản liếc Ân Duyệt Dung một cái: Sao rồi, quản lý Ân cảm thấy rất hứng thú đối với cuộc sống riêng tư của tôi sao?Cũng không phải vậy.

Dù sao Dịch tiểu thư cũng là con gái của Hội trưởng, tương lai tiến vào Trọng Tài Hội, chúng ta cũng sẽ trở thành đồng nghiệp.

Hiện tại hiểu rõ Dịch tiểu thư hơn một chút, chung quy cũng không phải chuyện xấu.

Dịch tiểu thư cho là thế nào? Ân Duyệt Dung hỏi.

Còn không đợi Diệp Οản Οản mở miệng, Kiều Mẫu đã lần nữa trở lại.

Mà ở sau lưng Kiều Mẫu, có mấy gã người hầu trẻ tuổi của Ân gia, đỡ lấy một ông lão.

Ông lão nọ thoạt nhìn chật vật không chịu nổi, quần áo trên người đã nát bươm, hơn nữa còn có những vết máu nhìn thấy mà giật mình.

Thấy lão giả nọ, chân mày Diệp Οản Οản không khỏi hơi nhăn lại.

Quản lý Ân Duyệt Dung này, lại có thể cho người mang Tam trưởng lão tới đây.

Lão già nọ vốn đang bày ra tư thế thàchếtkhônghàng, nhưng sau khi nhìn thấy Diệp Οản Οản, vẫn không khỏi biến sắc.

Làm sao Minh chủ lại sẽ xuất hiện tại Ân gia? Hơn nữa, phong cách ăn mặc này, so với ngày thường, cũng không khỏi có khác biệt quá lớn một chút, suýt nữa là ngay cả hắn cũng không nhận ra được.

Tam trưởng lão rất nhanh thu hồi ánh mắt từ trên người Diệp Οản Οản.

Hắn cũng không biết xảy ra chuyện gì, nhưng bởi vì nói nhiều tất nói hớ, thà dứt khoát giả câm giả điếc thì hơn!Tam trưởng lão Không Sợ Minh, minh chủ các ngươi tới cứu ngươi.

 Không cho Diệp Οản Οản có cơ hội mở miệng, bỗng nhiên, Ân Duyệt Dung quay sang nói với Tam trưởng lão, khóe môi nhếch lên nụ cười đầy âm trầm.

Tam trưởng lão âm thầm cau mày.

Người đàn bà này, rốt cuộc đang bày trò khỉ gì vậy? Chẳng lẽ Minh chủ và Ân Duyệt Dung đã đàm phán xong.

Nhưng chẳng biết tại sao, Tam trưởng lão lại luôn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng!Người gọi là Ân Duyệt Dung này, hận không thể đem Minh chủ chém thành muôn mảnh, bây giờ làm sao lại có thể ở bên cạnh Minh chủ nói chuyện vui vẻ như vậy?Huống chi, nhìn Minh chủ, trang điểm không giống như trước, nhất là khí chất bản thân, đã sớm có biến hóa cực kỳ to lớn.

Mấu chốt nhất chính là, từ lúc hắn vào cửa đến bây giờ, Minh chủ chỉ liếc hắn một cái mà thôi.

Nếu quả thật giống như là Ân Duyệt Dung nói, Minh chủ tới cứu mình, thái độ của người gọi là Minh chủ kia, quả thật là có vấn đề rất rất lớn!Tam trưởng lão nhắm mắt trầm tư, để cho mình tỉnh táo lại.

Suy nghĩ kỹ một chút, bên trong hồ lô này, rốt cuộc là đang bán thuốc gì đây.

??Chỉ chốc lát sau, Tam trưởng lão thật giống như nghĩ ra được cái gì, nhất thời mở hai mắt ra, căm tức nhìn Ân Duyệt Dung: Ta hiểu rồi.

Ngươi!! Thứ đàn bà ác độc này!

Xem tiếp...

con-mat-ao-thi

  • Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương

  • truyện tranh Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương

  • truyện Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương

  • Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương truyện chữ

  • đọc truyện Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương

  • yêu thần ký chap

  • truyenfull.vn

  • truyenfull.vip

  • truyenfull.vip

  • truyen.tangthuvien.vn/

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License