con-mat-ao-thi

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vnTư Dạ Hàn không thể xác định cũng như bảo đảm, những người mất tích trước đó, hiện nay đến tột cùng là còn sống hay đã chết?Nghe câu này, Diệp Οản Οản lại lâm vào trong trầm mặc.

Quả thực, Kỷ Tu Nhiễm đã từng thôi miên nàng, tự tay bị phá huỷ hết thảy ký ức có liên quan tới anh ta.

Mặc dù, Diệp Οản Οản cũng không biết tại sao Kỷ Tu Nhiễm phải làm như vậy, nhưng ít nhất có một điều, trong lòng Diệp Οản Οản hiểu rõ.

Từ đầu đến cuối, Kỷ Tu Nhiễm chưa bao giờ hại nàng! Từ sau khi nàng đi đến Độc Lập Châu, sự trợ giúp của Kỷ Tu Nhiễm dành cho nàng, thật sự là rất rất nhiều.

Nếu như không có Kỷ Tu Nhiễm, có lẽ, tại Độc Lập Châu căn bản là nàng nửa bước khó đi!Từ sâu trong nội tâm, Diệp Οản Οản không chấp nhận được chuyện Kỷ Tu Nhiễm có khả năng bị sát hại.

Đối với Diệp Οản Οản mà nói, Kỷ Tu Nhiễm quá mức thần bí, cả người anh ta giống như bị vây ở giữa một làn sương mù hỗn độn, khiến cho người ta không thể thấy rõ, cũng đoán không ra.

Người như vậy, làm sao sẽ có thể xảy ra chuyện?Còn không đợi Diệp Οản Οản kịp nói gì với Tư Dạ Hàn, đã có người của Không Sợ Minh đứng ngoài cửa thông báo: Minh chủ.

Không phải là tôi có ý định muốn làm phiền.

Chỉ bất quá, lão đại Nhiếp Vô Danh tới rồi.

Lão.

lão đại Nhiếp.

Vô Danh?Diệp Οản Οản hơi sững sờ, Nhiếp Vô Danh từ lúc nào đã thành lão đại rồi.

Minh chủ, là ca ca của cô Nhiếp Vô Danh yêu cầu chúng tôi gọi anh ấy là lão đại.

Chúng tôi cũng không có cách nào.

Ngoài cửa, thành viên Không Sợ Minh có chút bất đắc dĩ nói.

Em gái, anh vào đó nha!Bỗng nhiên, ngoài cửa truyền tới âm thanh của Nhiếp Vô Danh.

Một giây kế tiếp, cửa chính bị mở ra.

Em rể, có bận làm gì không?Nhiếp Vô Danh nhanh chân đi tới, thoạt tiên nhìn Diệp Οản Οản một cái, chợt lại hướng về Tư Dạ Hàn quan sát.

Lời hỏi thăm này, tương đối tinh tế.

Hai người cứ làm việc trước, anh còn có chút chuyện cần phải làm.

Thấy Nhiếp Vô Danh tới, Tư Dạ Hàn chậm rãi đứng lên, nói với Diệp Οản Οản.

Ừm.

Diệp Οản Οản gật đầu một cái.

Thấy Tư Dạ Hàn xoay người liền định rời đi, Nhiếp Vô Danh vội vàng nói: Em rể, làm sao nhìn thấy anh rể lại đi nhanh như vậy.

? Buổi tối cùng nhau ăn cơm không?Diệp Οản Οản: .

Con mịa nó cái ông anh rể thần thánh!Trong lúc Nhiếp Vô Danh nói chuyện, Tư Dạ Hàn đã tránh thật xa.

Nói!Diệp Οản Οản hơi có chút thiếu kiên nhẫn nhìn chằm chằm Nhiếp Vô Danh.

Cái tay anh ruột này, mỗi lần tới đều không có chuyện gì tốt.

Em gái, em có còn nhớ hay không, trước em có nói, em muốn tìm ra được những người mất tích kia.

Nhiếp Vô Danh mở lời.

Sau đó thì sao?Diệp Οản Οản liếc Nhiếp Vô Danh một cái.

Nhớ đến thì đã sao, chẳng lẽ Nhiếp Vô Danh còn có thể giúp nàng một tay sao.

Điều này hiển nhiên không mấy khả thi đi? Anh nói em nghe này.

Nhiếp Vô Danh thận trọng hướng về bốn phía quan sát mấy vòng, đè thấp thanh âm xuống: Anh đã tìm ra được.

chỗ đó!Anh tìm ra được chỗ bọn họ bị nhốt?Nghe Nhiếp Vô Danh nói vậy, thần sắc Diệp Οản Οản đầy kinh ngạc.

Không thể nào đâu!?Nói nhảm, đương nhiên là tìm được rồi! Nếu không làm sao anh lại bồn chồn lo lắng đến mức phải đi quấy rầy em và em rể.

Ha ha! Nhiếp Vô Danh nhìn Diệp Οản Οản chằm chằm, thần thái có chút quá lố.

Nụ cười ha ha này là có ý gì?Rốt cuộc ở đâu? Diệp Οản Οản vội vàng hỏi.

Ở trên một hòn đảo nhỏ cách Độc Lập Châu không xa, tọa độ anh đều đã có.

Bất quá, bốn phía có trọng binh canh giữ!Nhiếp Vô Danh nói.

Diệp Οản Οản như có điều suy nghĩ.

Chỗ Nhiếp Vô Danh vừa nói, có vẻ là cùng một hòn đảo mà trước đó A Cửu đã đề cập.

Làm thế nào anh phát hiện?Diệp Οản Οản nhìn Nhiếp Vô Danh, mặt đầy hiếu kỳ.

Không phải là anh phát hiện.

Nhiếp Vô Danh khẽ mỉm cười: Là trước đó anh âm thầm theo dõi em rể phát hiện được.

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vn  Diệp Οản Οản liếc nhìn Nhiếp Vô Danh một cái, trong nháy mắt không lời chống đỡ.

Chính mình cần anh ta theo dõi sao?Em gái, không phải là anh chém gió đâu! Chỉ mỗi đám người A Tu La đó, muốn lặng yên không một tiếng động lẻn vào trên đảo, căn bản là không có khả năng.

Nhiếp Vô Danh thấy Diệp Οản Οản không phản ứng chút nào, tiếp tục mở miệng nói.

Vậy anh có thể vô thanh vô tức lẻn vào trên đảo? Diệp Οản Οản nhìn Nhiếp Vô Danh.

Nghe Diệp Οản Οản hỏi vậy, Nhiếp Vô Danh lập tức lắc đầu, đáp: Chuyện đó đương nhiên là không thể nào! Bốn phía hải đảo khép kín, có quá nhiều người canh giữ, coi như là Thiên Vương Lão Tử tới, cũng không có khả năng, trừ phi biết thuật ẩn thân.

Vậy.

Anh nói với em những thứ này, thực ra có ý nghĩa gì? Diệp Οản Οản đầu to như cái đấu.

Năm đó, thời điểm cha mẹ sinh ra mình và anh trai, hẳn là nên chia lại một chút chỉ số thông minh cho ông anh mình! Cha mẹ thật sự quá thiên vị.

Biện pháp, vẫn có.

Nhiếp Vô Danh trầm tư chốc lát, rồi mới nói với Diệp Οản Οản: Nếu muốn cưỡng ép tấn công vào đảo, căn bản là không thực tế, nhưng có một loại biện pháp khả thi!Mau nói đi.

Diệp Οản Οản giục.

Gấp cái gì? Không phải là anh đang giúp em gỡ rối sao, dục tốc bất đạt! Nhiếp Vô Danh chỉnh Diệp Οản Οản một câu, chợt đầy thần bí cười hề hề: Muốn lên đảo, thật ra thì rất đơn giản, đầu óc phải thông minh, linh hoạt ứng biến.

Thật ra thì, cố ý bị bọn họ bắt đi, còn không phải là có thể lên đảo rồi sao?Nhiếp Vô Danh vừa dứt tiếng, Diệp Οản Οản suýt nữa nghẹn ngào phun ra một ngụm máu.

Đây là chủ ý mà vị đại ca này của mình gọi là đầu óc phải biết linh hoạt ứng biến sao? Cố ý bị bắt đi, ông anh này tư duy tốt thật, xì!Diệp Οản Οản vừa muốn nói gì, nhưng mà nghĩ lại, điều Nhiếp Vô Danh nói, cân nhắc cẩn thận, dường như đúng là có chút đạo lý ở bên trong.

Nếu như là thương lượng trước với bên ngoài, có lẽ có thể trong ứng ngoài hợp, một lần công phá!Em gái à, em cảm thấy đầu óc này của đại ca, có nhanh nhạy hay không? Nhiếp Vô Danh nhìn chằm chằm Diệp Οản Οản hỏi.

Ừ.

Tạm được! Diệp Οản Οản gật đầu một cái.

Là như vầy, anh cảm thấy, với danh vọng của đại ca tại Độc Lập Châu mà nói, những người đó nhất định là sẽ động thủ đối với anh.

Đến lúc đó, anh sẽ triệu tập một nhóm lính đánh thuê đắc lực, giả bộ không địch lại, sau đó bị bắt đi lên đảo.

Loại chuyện này quá nguy hiểm, khẳng định là em không thích hợp, cứ để cho anh làm, thế nào? Nhiếp Vô Danh nhẹ giọng đề nghị.

Nhiếp Vô Danh dứt tiếng, Diệp Οản Οản liền sững sờ.

Chưa từng nghĩ, vào thời khắc như thế này, vị đại ca này của mình.

lại có thể đem lại cảm giác ấm lòng đến vậy.

Thật ra thì, trong trí nhớ nàng, Nhiếp Vô Danh đối xử với nàng rất tốt, vạn phần che chở.

Mặc dù từ nhỏ nàng đã đi theo ông ngoại, thời gian sống chung cùng anh trai cũng không tính là quá nhiều.

Thế nhưng trong từng đoạn trí nhớ kia, Nhiếp Vô Danh đã từng đem lại cảm giác vô cùng an toàn, đáng tin cậy, cũng không giống như bây giờ.

Loại nhiệm vụ nằm vùng nguy hiểm như vậy, Diệp Οản Οản cũng không nghĩ tới, Nhiếp Vô Danh sẽ vì nàng, chủ động gánh vác.

Thật ra thì, đại khái Nhiếp Vô Danh có thể không quản không hỏi.

Chuyện này, thật ra thì không có bất cứ quan hệ nào với anh ấy.

Vẫn là quá nguy hiểm!Diệp Οản Οản trầm tư chốc lát, cuối cùng lắc đầu một cái.

Nhiếp Vô Danh không muốn để cho nàng đi gánh chịu nguy hiểm, nhưng mà nàng cũng vậy, không muốn để anh gặp rủi ro.

Hai người bọn họ là anh em ruột, là máu mủ tình thâm.

Không sao đâu, em và tổ chức A Tu La cứ chuẩn bị ở bên ngoài, anh sẽ lẻn vào trong.

Nếu như cảm thấy thời cơ thích hợp, đến lúc đó anh liền sẽ phóng hỏa ở trên đảo.

Nếu như mọi người nhìn thấy khói dầy đặc, vậy thì có thể lập tức hành động.

Chúng ta trong ứng ngoài hợp, cùng nhau phá tan hải đảo kia.

Nhiếp Vô Danh nói.

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vn Vậy.

nếu như không có lửa thì sao? Diệp Οản Οản hỏi.

Chuyện đó làm sao có thể? Anh trai thông minh của em sẽ dùng đá để tạo ra lửa.

Nhiếp Vô Danh nói.

Vậy.

nếu như không có cục đá thì sao? Diệp Οản Οản nhìn chằm chằm Nhiếp Vô Danh, tiếp tục hỏi.

Ờ, vậy thì em và em rể, xem xét tính đường nhặt xác giúp anh.

Đến lúc cúng nhớ đốt cho anh vài nha hoàn xinh đẹp một chút nha.

Nhiếp Vô Danh nói.

Diệp Οản Οản: .

Không thể không nói, kế hoạch của Nhiếp Vô Danh quả thực rất khả thi, nhưng còn cần phải thảo luận kỹ hơn.

Bởi vì trong hải đảo đến tột cùng là có chuyện gì, cũng không ai rõ ràng.

Trước mắt bọn họ ở trong trạng thái hoàn toàn bị động.

Trước tiên để em suy nghĩ một chút đã! Coi như chuẩn bị áp dụng, cũng cần phải vạch kế hoạch tỉ mỉ, tuyệt đối không thể để bất kỳ chuyện không may nào xảy ra! Diệp Οản Οản nhìn Nhiếp Vô Danh, chậm rãi nói.

Còn không đợi Nhiếp Vô Danh nói gì, Diệp Οản Οản lại tiếp lời: Hơn nữa.

Anh, em cảm thấy, coi như những người đó muốn bắt.

hẳn cũng sẽ bắt một vị Không Sợ Minh Chủ của Độc Lập Châu như em.

Hẳn là, sẽ không bắt anh mới đúng chứ?Dầu gì mình cũng là Không Sợ Minh Chủ đấy! Nhiếp Vô Danh.

chỉ là một vị thiếu gia nhà họ Nhiếp suốt ngày chỉ biết ăn chơi, giỏi kiếm tiền?Nhiếp Vô Danh có khả năng đã hơi quá tự tin một chút.

Nếu chỉ xét riêng về danh vọng và thế lực, nếu để cho Diệp Οản Οản chọn, nàng cũng sẽ bắt chính mình, tuyệt đối sẽ không đi chọn đụng vào Nhiếp Vô Danh.

Nhiếp Vô Danh: .

Hic, còn xem thường anh, em là em gái ruột của anh sao? Nhiếp Vô Danh lườm Diệp Οản Οản một cái: Gặp lại sau!Đại ca, chờ chút!Mắt thấy Nhiếp Vô Danh định xoay người rời đi, Diệp Οản Οản bỗng nhiên hô lên.

Nghe tiếng, Nhiếp Vô Danh dừng bước lại, lãnh đạm nhìn về phía Diệp Οản Οản.

Gần đây, chú ý cẩn thận một chút.

Diệp Οản Οản nhìn Nhiếp Vô Danh, trong lòng trào dâng một cảm giác lo âu.

Trước đó, Tam trưởng lão theo dõi Nhiếp Linh Lung, đoạn đối thoại giữa Nhiếp Linh Lung và người thần bí nọ, Diệp Οản Οản đã biết được toàn bộ.

Người của dòng chính, có thể là đang chuẩn bị diệt trừ Nhiếp Vô Danh.

Nhiếp Vô Danh mặc dù làm người không đáng tin cậy, nhưng nghe nói, thực lực cực kỳ mạnh.

Nhưng mà, thực lực dòng chính bên kia, Diệp Οản Οản cũng không nắm rõ! Nếu như đến lúc đó thật sự xảy ra chuyện, Nhiếp Vô Danh có thể đối phó được hay không?Chỉ vậy thôi sao?Nhiếp Vô Danh mặt đầy mộng bức.

 Chứ còn gì nữa? Diệp Οản Οản thở dài, rốt cuộc anh ta có đem lời mình nói để ở trong lòng hay không vậy?Em cũng quá coi thường anh trai em rồi đi? Nhiếp Vô Danh cười lạnh một tiếng: Ở trên thế giới này, người có thể lấy đi tính mạng của anh trai em, còn chưa được sinh ra! Anh không nhằm vào ai cả.

nhưng những người ở đây, đều là con gà!Nghe Nhiếp Vô Danh nói vậy, khóe miệng Diệp Οản Οản thoáng co giật.

Cái ông anh này!! Mình dặn anh ta cẩn thận một chút, anh ta lại nói mình là con gà!Nhiếp Vô Danh dứt lời, thân thể thẳng tắp, khí thế đầy hùng dũng oai vệ bừng bừng nhanh chân rời đi.

Thậm chí một chút thời gian để Diệp Οản Οản kịp mắng một câu cũng không có.

Ngay hôm đó, sau khi Diệp Οản Οản xử lý tốt một chút chuyện vặt vãnh của Không Sợ Minh, liền phân phó Bắc Đẩu và Thất Tinh, lại cộng thêm một đám cao thủ Không Sợ Minh, canh giữ ở chung quanh khu biệt thự ngoại ô của chính mình.

Hôm nay, điều Nhiếp Vô Danh nói, ngược lại đã nhắc nhở Diệp Οản Οản.

Thân là Không Sợ Minh Chủ, nàng quả thật có xác suất rất lớn sẽ trở thành mục tiêu của những kẻ chủ mưu sau màn kia.

Điều động thêm một số người phòng thủ ở phụ cận, phòng ngừa chu đáo, chung quy cũng không hề thừa.

Sắc trời đen nhánh, khu vực gần biệt thự.

Bắc Đẩu đem hai tay cắm vào trong túi quần, nhìn về phía Thất Tinh ở bên cạnh: Tôi nói này lão Thất, cậu nói xem có phải là Phong tỷ quá mức cảnh giác và cẩn thận rồi hay không? Không Sợ Minh chúng ta, tại Độc Lập Châu này chính là tiếng xấu lan xa, y như cục đá kê hầm cầu thối hoắc! Nếu như mấy người đó muốn bắt, nhất định cũng sẽ bắt kiểu người giống như Kỷ Hoàng, hoặc là người đứng đầu tứ đại thế gia, hoặc những loại người tương tự! Làm sao sẽ có thể để ý đến chúng ta? Bắt lấy minh chủ, nhất định Độc Lập Châu sẽ ca tụng bọn họ vì dân trừ hại! Lão Thất.

cậu xem tôi nói có đạo lý không?Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vn Một bên, Thất Tinh nhìn Bắc Đẩu chằm chằm, yên lặng một hồi, như là muốn nói gì, nhưng cuối cùng lại không nói nổi một lời.

Cậu tự so sánh mình với cục đá kê hầm cầu, tôi không biết nên tiếp lời như thế nào! Sau một hồi, lúc này Thất Tinh mới trả lời Bắc Đẩu một câu.

Cắt, Phong tỷ đã dạy chúng ta, muốn chúng ta phải thường xuyên tự nhìn rõ chính mình, không nên tự đại mù quáng.

Không được quên! Lão Thất, không phải là tôi đã nói với cậu, tôi đều đã nhận rõ chính mình rồi, nhưng cậu lại không thể! Con đường của cậu, còn rất dài, từ từ mà đi thôi.

Bắc Đẩu dùng một giọng đầy vẻ từng trải nói với Thất Tinh.

Thất Tinh: .

Cùng lúc đó, trong phòng ngủ của biệt thự, Diệp Οản Οản gọi cuộc gọi video cho Đường Đường.

Bảo bối, nhớ mẹ không?Nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu của Đường Đường trong video, Diệp Οản Οản hận không thể chạy gấp tới.

Nhớ mẹ! Đường Đường nhìn thật kỹ Diệp Οản Οản, gật đầu một cái: Cha cũng nhớ.

Diệp Οản Οản: .

Tên tiểu tử này, xem ra sinh hoạt cùng với Tư Dạ Hàn không tệ à nha, lại còn biết đi nói giúp cho cha của nhóc.

Chuyện này khiến cho Diệp Οản Οản không thể nào ngờ đến.

Cha con đâu? Diệp Οản Οản hỏi.

Phòng bếp, nấu cơm.

Đường Đường chuyển hướng video vào phòng bếp.

 Diệp Οản Οản chỉ thấy, Tư Dạ Hàn đang đeo tạp dề làm bếp, trong tay cầm một quyển sách nấu ăn, đang chuyên tâm đọc.

Diệp Οản Οản: .

Đây có coi như là đợi nước đến chân mới nhảy không vậy hả?Cơm cha nấu, ăn đã quen chưa? Diệp Οản Οản vốn định hỏi có khó ăn hay không, nhưng mà cuối cùng cũng đổi sang một cách nói khác.

So với trước kia khá hơn một chút.

Đường Đường đáp: Trước đó rất khó ăn.

Vậy, hiện tại cha làm cơm thế nào đây? Diệp Οản Οản cười hỏi.

Có thể ăn được.

Đường Đường sau một hồi trầm tư, lên tiếng trả lời.

Diệp Οản Οản: .

Có thể ăn, dường như đúng là khá hơn một chút so với rất khó ăn, không tính là tệ!Mẹ, nơi này có rất nhiều nữ nhân.

Bỗng nhiên, Đường Đường khiến cho Diệp Οản Οản bất ngờ.

Hả? Diệp Οản Οản hơi sững sờ, có rất nhiều nữ nhân?!Vâng, đều là thuộc hạ của Mộc Mộc.

Đường Đường gật đầu.

Thuộc hạ của Mộc Mộc? Diệp Οản Οản mặt đầy mộng bức: Mộc Mộc là ai vậy?Lâm Khuyết.

Đường Đường đáp.

Diệp Οản Οản: .

Thật đúng là lần đầu tiên nhìn thấy kiểu tách họ của người ta ra mà đọc.

* Họ Lâm (林) do 2 bộ Mộc (木) ghép lại mà thành.

Mẹ, những cô gái đó cũng muốn tiếp cận cha.

Đường Đường nói.

Ồ? Vậy biểu hiện của cha con như thế nào? Diệp Οản Οản trừng mắt nhìn Tư Dạ Hàn, anh chàng lúc này vẫn chưa biết một chút gì đến tình huống bên này, đang đọc sách nấu ăn.

Đều bị con đuổi chạy rồi.

Bọn họ không có cơ hội tiếp cận cha, mẹ cứ yên tâm đi.

Đường Đường nói.

Nhìn vẻ mặt đầy nghiêm túc của Đường Đường, Diệp Οản Οản hoàn toàn không nhịn được cười, trên mặt nàng là nụ cười thật tươi.

Nhóc đúng thật là con trai ruột của nàng, bảo bối tâm can không sai.

Bảo bối, xử lý cho gọn gàng vào, con thật đúng là áo bông nhỏ thân yêu của mẹ.

Diệp Οản Οản cười nói.

Sau khi kết thúc cuộc gọi video với Đường Đường xong, Diệp Οản Οản tiện tay lật xem tạp chí giết thời gian một chút, sau đó liền tắt đèn nghỉ ngơi.

Mấy giờ sau, Diệp Οản Οản lại vẫn như cũ không ngủ được, trong đầu không ngừng hiện ra ký ức thuở thiếu thời của chính mình.

Chỉ bất quá, những thứ trí nhớ mơ hồ và thiếu sót kia, lại làm cho Diệp Οản Οản có chút đau đầu.

Cố gắng nhớ lại, nhưng mà càng cố, đầu của chính mình lại càng đau, thật giống như là trở nên trống rỗng.

Đến sau nửa đêm, Diệp Οản Οản mới vừa hơi buồn ngủ một chút, dưới lầu lại truyền đến một tiếng Két thật khẽ.

Âm thanh mặc dù không lớn, thậm chí là nhẹ vô cùng, như có người đang cố ý khống chế, nhưng ở trong đêm khuya lặng yên không một tiếng động này, vẫn đủ để cho Diệp Οản Οản nghe thấy được một chút.

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vn Cơ hồ là trong nháy mắt này, tất cả sự buồn ngủ của Diệp Οản Οản biến mất còn tăm hơi, đã hoàn toàn thanh tỉnh, cẩn thận lắng nghe âm thanh phía dưới.

Đây rốt cuộc là do chính mình nghe nhầm, hay thật sự có tiếng động lạ?Chẳng lẽ có người xông vào trong biệt thự?Vào giờ phút này, thần sắc Diệp Οản Οản hơi có chút kinh ngạc, thậm chí là khó tin.

Trước đó nàng đã phân phó đám người Bắc Đẩu và Thất Tinh, để cho bọn họ phòng thủ tại bốn phía biệt thự, nhất định phải chú ý từng giây từng phút.

Bắc Đẩu và Thất Tinh, cộng thêm một đám cao thủ Không Sợ Minh, con mịa nó, chẳng lẽ đều không đáng tin cậy như vậy? Có người xông vào biệt thự đều không biết chút nào?Chỉ bất quá, trong lòng Diệp Οản Οản lại cũng không cách nào khẳng định, chẳng qua chỉ tiếp tục quan sát.

Nhưng mà, cùng lắm chỉ trong thời gian mấy hơi thở, dưới lầu lại truyền tới tiếng bước chân nhỏ nhẹ đến cực độ, giống như một con mèo nhỏ đang hành tẩu.

Nếu như không cẩn thận lắng nghe, căn bản là không có cách nào phát hiện.

Chẳng lẽ là mèo?Diệp Οản Οản nhíu chặt lông mày, tiếng bước chân này thật sự là quá nhẹ, quá nhẹ! nếu như không phải là con chó con mèo đi nhầm vào biệt thự, vậy thì nhất định là cao thủ!Nhưng mà, ở trước khi mình sắp đi ngủ, đã xác định, đều đã khóa kín tất cả cửa phòng và cửa sổ.

Nếu là chó mèo hoang, làm sao sẽ có thể tiến vào biệt thự.

?Bất quá chỉ chốc lát, Diệp Οản Οản cũng đã có thể hoàn toàn xác định, đây tuyệt đối không phải là con chó con mèo, mà là một người.

Hơn nữa còn là một vị cao thủ!Tiếng bước chân càng lúc càng gần, Diệp Οản Οản có thể nghe ra, bước chân đang hướng lên lầu, hơn nữa đã tiến vào mấy căn phòng trên lầu, tựa hồ là đang tìm kiếm cái gì.

Lúc này, Diệp Οản Οản lấy điện thoại di động ra, nhắn nhanh cho Bắc Đẩu một tin: Có người! Rất nhanh, nhanh đến mức khiến cho Diệp Οản Οản khó tin, cái tên ngốc Bắc Đẩu này, không chỉ không hề hiểu được ý tứ nàng, lại còn gọi điện thoại qua!Diệp Οản Οản cũng không chuyển chế độ chuông sang yên lặng, chuông điện thoại trong nháy mắt vang lên.

Phản ứng của Diệp Οản Οản cũng cực nhanh, trong nháy mắt đã cắt đứt điện thoại của Bắc Đẩu.

Chỉ bất quá, tiếng bước chân lại bỗng nhiên thay đổi phương hướng, chậm rãi đi hướng về phía phòng ngủ.

Ding!Bắc Đẩu gửi tin nhắn qua.

Bắc Đẩu: Phong tỷ, tỷ ngắt điện thoại của đệ làm cái gì! Mới vừa rồi tỷ nói ‘có người’ là có ý gì, là gửi nhầm số? Con bà nó, Phong tỷ, đang đêm hôm khuya khoắc, tỷ đang tu tiên sao? Còn chưa ngủ? Có cần bọn đệ qua trò chuyện với tỷ một chút, chúng ta bàn xem nên ăn khuya cái gì?Diệp Οản Οản: .

Trời má! Đây là cái chỉ số thông minh gì vậy hả?Nhìn thấy nội dung tin nhắn của Bắc Đẩu, Diệp Οản Οản khóc không ra nước mắt.

Chuyện này.

con mịa nó! Rốt cuộc là ai cho mình dũng khí, lại có thể cho rằng Bắc Đẩu sẽ đọc được hàm ý trong tin nhắn của mình? Vì sao nàng lại không nhắn cho Thất Tinh cơ chứ, nhắn tin cho Bắc Đẩu để làm cái quần gì!?Con mịa nó.

Có người xông vào phòng của tôi, cái tên ngốc này!!!!Diệp Οản Οản nhanh chóng nhấn điện thoại di động, dùng thời gian ngắn nhất gửi tin nhắn đi.

Đồng thời cũng chuyển điện thoại sang chế độ yên lặng.

Cũng may, Bắc Đẩu không tiếp tục trả lời tin nhắn, lần này chắc là cuối cùng cũng hiểu được ý tứ của nàng.

 Vào giờ phút này, tiếng bước chân cực độ nhỏ nhẹ kia, đã đến trước cửa phòng ngủ của Diệp Οản Οản.

Tay nắm cửa chậm rãi chuyển động, cũng không thể đem cửa phòng mở ra.

Trước khi sắp ngủ, Diệp Οản Οản đã cẩn thận khóa cửa phòng ngủ lại.

Người ngoài cửa, dường như cũng không muốn làm kinh động Diệp Οản Οản, cho nên cũng không thô bạo phá cửa.

Tình huống trước mắt, khiến Diệp Οản Οản cau mày.

Chẳng lẽ, là nhóm người đã bắt đi Kỷ Tu Nhiễm kia?Nếu là như vậy, sợ rằng có chút khó giải quyết.

Ngay cả loại nhân vật như Kỷ Tu Nhiễm, đều bị làm thịt dễ như trở bàn tay! Chính mình tựa hồ có chút không đáng chú ý.

Bây giờ, tốt nhất vẫn là có thể kiên trì đến khi đám người Bắc Đẩu và Thất Tinh đi tới.

Đông người vẫn tốt hơn!Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vn Ở bên trong đêm khuya yên tĩnh này, không biết qua bao lâu, cửa phòng ngủ biệt thự, Két một tiếng, chậm rãi bị mở ra.

Diệp Οản Οản nằm ở trên giường, cũng không có bất kỳ động tác gì, hô hấp rất nhẹ, phảng phất như đã chìm vào trong giấc ngủ sâu.

Sau khi cửa phòng bị mở ra, tiếng bước chân lại bỗng nhiên dừng lại, phảng phất như người nọ đang đánh giá tình huống trong phòng.

Trên giường ngủ, chân mày Diệp Οản Οản khẽ nhướn lên, thừa dịp màn đêm không ánh sáng, hướng về trước cửa quan sát.

Mượn từng tia sáng yếu ớt, Diệp Οản Οản miễn cưỡng có thể thấy được, là một bóng người không tính là cao lớn.

Thân ảnh ở trước cửa, cũng không có bất kỳ hành động nào, phảng phất như hóa thành một bức tượng, lẳng lặng quan sát Diệp Οản Οản đang nằm yên ở trên giường.

Diệp Οản Οản cũng không hề có bất kỳ hành động nào.

Nàng còn đang chờ Bắc Đẩu và Thất Tinh bọn họ dẫn người qua.

Ở dưới loại tình huống không nắm chắc này, Diệp Οản Οản cũng không hành động thiếu suy nghĩ.

Nàng không biết người đến là ai, lại càng không biết mục đích của người này, chỉ đành chờ đến khi đám người Bắc Đẩu và Thất Tinh tới, mới là vẹn toàn.

Vào giờ phút này, tâm trạng Diệp Οản Οản đầy khẩn trương, cơ hồ trong nháy mắt, cũng đã đưa ra quyết định.

Nếu như, người này thật sự là người của dòng chính hoặc là nhóm người đã trói đi Kỷ Tu Nhiễm kia, sau khi chờ được Bắc Đẩu và Thất Tinh dẫn người tới, nhất định phải bắt hắn lại trong thời gian sớm nhất.

Chỉ cần có thể bắt người này lại, Diệp Οản Οản tự tin, tất nhiên sẽ có thể từ trong miệng hắn hỏi ra được rất nhiều tin tức.

Trước mắt, bọn họ vô cùng bị động, mà nguyên nhân chủ yếu nhất của loại bị động này, vẫn là vì thiếu hụt thông tin.

Tình hình hôm nay, vô luận là Không Sợ Minh cũng được, hay là A Tu La cũng được, thậm chí cả Nhiếp gia nữa, đều quá mức bị động.

 Rốt cuộc là người nào, đã bắt đi một nhóm nhân vật máu mặt có danh tiếng cực lớn tại Độc Lập Châu? Mục đích của bọn họ là cái gì, mục tiêu kế tiếp lại là ai, căn bản không biết gì cả!Diệp Οản Οản nằm ở trên giường, trong lòng không hề có chút mảy may sợ hãi, ngược lại còn có chút chờ mong trong lòng, rất hi vọng vị khách không mời mà đến này thuộc nhóm người đã bắt đi Kỷ Tu Nhiễm.

Như vậy, nàng mới có cơ hội chuyển từ bị động sang chủ động.

Còn không đợi Diệp Οản Οản suy nghĩ nhiều, bóng người vốn đứng yên trước cửa không hề động đậy, lại bắt đầu chậm rãi di chuyển về phía trước.

Ở bên trong đêm khuya yên tĩnh này, bước chân vô cùng nhỏ nhẹ, lại lần nữa vang lên.

Tựa như một cái chớp mắt, cũng tựa như cả một thế kỷ dài đằng đẵng trôi qua, bóng người nọ rốt cuộc cũng đi tới trước giường Diệp Οản Οản, hơn nữa còn dừng bước, ẩn nấp cơ thể, hướng về phía bàn tay của Diệp Οản Οản quan sát.

Giờ phút này, khoảng cách giữa Diệp Οản Οản và người nọ đã vô cùng gần, mượn một tia sáng yếu ớt ngoài cửa sổ rọi vào, Diệp Οản Οản cuối cùng cũng thấy rõ, là một người phụ nữ.

Tướng mạo người này có chút mơ hồ, nhưng Diệp Οản Οản luôn cảm thấy, người phụ nữ này, dường như mình đã từng gặp qua ở nơi nào.

Ước chừng mười mấy hơi thở sau, người này khom người, mò về phía bàn tay của Diệp Οản Οản.

Bỗng nhiên trong lúc đó, một đôi mắt vốn nhắm chặt của Diệp Οản Οản, trong nháy mắt mở ra, bắt lấy bàn tay phải của bà ta.

Cùng lúc đó, trong biệt thự truyền đến một loạt tiếng bước chân và thanh âm gào thét.

CạchCông tắc điện chính của phòng ngủ bị ai đó bật lên.

Bóng tối tan đi, bị ánh sáng thay thế.

 Phong tỷ, tỷ không sao chứ, bọn đệ tới rồi!Sau khi Bắc Đẩu mở đèn, vội vàng nói với Diệp Οản Οản.

Thất Tinh nhìn bóng lưng của nữ nhân đứng ở trước giường Diệp Οản Οản, hàn quang trong mắt chợt lóe lên.

Là bà?Vào giờ phút này, Diệp Οản Οản nhìn người phụ nữ đứng bên cạnh mình, thần sắc không khỏi kinh ngạc, mặt đầy vẻ cổ quái.

Ngươi là ai, dám lẻn vào trong phòng của Phong tỷ ta, ngươi muốn chết!Bắc Đẩu hét lớn một tiếng, thoắt cái liền chạy như bay tới trước giường.

Nhưng mà, sau khi Bắc Đẩu thấy rõ khuôn mặt của người phụ nữ kia, lại trong nháy mắt đờ đẫn tại chỗ.

Mẹ?Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vn Vào giờ phút này, Bắc Đẩu nhìn chăm chú người phụ nữ trước mắt, cả người sững sờ tại chỗ, trong mắt tràn đầy vẻ khó tin.

Mẹ? Bắc Đẩu mặt đầy mộng bức, nữ nhân tới ám sát minh chủ bọn họ, tại sao lại có thể là mẹ hắn?Đừng nói chi là Bắc Đẩu, ngay cả Thất Tinh đứng ở một bên, thần sắc cũng vạn phần kinh ngạc.

Ở trong đầu của Thất Tinh, mẹ Bắc Đẩu chẳng qua chỉ vẻn vẹn là một người bình thường, sức khỏe cũng không tốt lắm.

Vì sao tối hôm nay lại sẽ xuất hiện ở bên trong phòng minh chủ?Chẳng lẽ, mẹ Bắc Đẩu chính là kẻ chủ mưu, người đã bắt đi Kỷ Hoàng và thủ lĩnh các thế lực hàng đầu Độc Lập Châu?Chỉ bất quá, vô luận như thế nào Thất Tinh cũng nghĩ không thông, vì sao mẹ của Bắc Đẩu phải làm như vậy?Mẹ, tại sao lại là mẹ.

? Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra? Mẹ và Phong tỷ có thâm cừu đại hận gì, thừa dịp trời tối trăng mờ, muốn lấy mạng của Phong tỷ?Bắc Đẩu nhìn chằm chằm mẹ của mình, thần sắc có chút kích động.

Bắc Đẩu vừa dứt tiếng, người phụ nữ nọ lườm Bắc Đẩu một cái: Ai nói là mẹ tới ám sát Không Sợ Minh Chủ của con!Mẹ, chuyện này không phải là rõ ràng sao? Chính bởi vì trời tối trăng mờ là lúc giết người thích hợp nhất, không phải là mẹ tới giết Phong tỷ, chẳng lẽ là tới thăm hỏi? Nếu như mẹ muốn thăm hỏi, sao lại không đi cửa chính? Bắc Đẩu vội vàng chất vấn.

Đi ra ngoài! Chân mày của mẹ Bắc Đẩu hơi nhăn lại: Mẹ và minh chủ của con, có mấy lời muốn trò chuyện riêng một chút.

Mẹ, xin mẹ ngàn vạn lần chớ có làm chuyện điên rồ.

Mẹ ở bệnh viện nhiều năm như vậy, tiền thuốc thang cũng đều là do Phong tỷ trả.

Chúng ta không thể lấy oán báo ân! Muôn ngàn lần xin mẹ không nên ra tay với Phong tỷ, bởi vì Phong tỷ nhất định sẽ đánh chết mẹ đấy! Bắc Đẩu mặt đầy lo âu.

Thất Tinh, có thể trước tiên giúp dì dẫn nó ra ngoài được không? Mẹ Bắc Đẩu nhìn về phía Thất Tinh ở bên cạnh, mở miệng hỏi.

Đều đi ra ngoài trước đi! Diệp Οản Οản lên tiếng.

Diệp Οản Οản có lệnh, lúc này Thất Tinh mới gật đầu một cái, một tay túm lấy Bắc Đẩu, kéo Bắc Đẩu ra ngoài cửa, cũng đem cửa phòng ngủ đóng lại.

Lập tức, trong phòng ngủ, chỉ còn Diệp Οản Οản và mẹ Bắc Đẩu hai người.

A di, nói một chút đi, trễ như vậy còn lẻn vào gian phòng của tôi, hẳn không chỉ vẻn vẹn là muốn tìm tôi tán gẫu một chút, đơn giản như vậy đi?Diệp Οản Οản hướng về mẹ Bắc Đẩu quan sát.

Chẳng biết tại sao, luôn cảm thấy đối với chính mình, dường như mẹ Bắc Đẩu cũng không hề có ác ý.

Minh chủ.

Những thứ khác trước không nói, có thể cho tôi xem chiếc nhẫn của cô một chút được hay không? Mẹ Bắc Đẩu nhìn Diệp Οản Οản chằm chằm, mở miệng hỏi.

 Nghe yêu cầu của mẹ Bắc Đẩu, Diệp Οản Οản lại có chút cẩn thận.

Chiếc nhẫn, lại là tới vì chiếc nhẫn!Diệp Οản Οản vạn phần hiếu kỳ, hai chiếc nhẫn kia, rốt cuộc là đại biểu cho cái gì? Làm sao sẽ có nhiều người cảm thấy hứng thú đối với hai chiếc nhẫn này như vậy? Hết nhóm này lại tới nhóm khác!Ý bà nói là cái này sao? Diệp Οản Οản đem tay phải giơ lên, đưa ngón tay đang mang chiếc nhẫn, nhẹ nhàng hướng về mẹ Bắc Đẩu quơ quơ.

Sau khi thấy được chiếc nhẫn trên ngón tay Diệp Οản Οản, thần sắc mẹ Bắc Đẩu biến đổi liên tục.

Trong lúc nhất thời, đứng lặng tại chỗ hồi lâu không hề mở miệng, phảng phất như chiếc nhẫn này, gợi nhớ lại một loại hồi ức nào đó trong đầu bà.

Minh chủ, thứ cho tôi mạo muội hỏi một câu, chiếc nhẫn này, là lấy được từ nơi nào? Hay là, có lẽ nào, chiếc nhẫn này thật sự thuộc về cô sao? Hồi lâu sau, mẹ Bắc Đẩu mới mở lời.

Nghe tiếng, thần sắc Diệp Οản Οản đầy cổ quái.

Mẹ của Bắc Đẩu, rốt cuộc có lai lịch gì?Ở trong trí nhớ được khôi phục của nàng, đối với mẹ Bắc Đẩu, nàng cũng có một chút ấn tượng.

Bắc Đẩu thường xuyên líu lo ở bên tai của nàng về mẹ của mình.

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vn Ở trong trí nhớ của nàng, mẹ Bắc Đẩu, chẳng qua là người bình thường, dường như cũng không có quan hệ gì với bất kỳ thế lực nào tại Độc Lập Châu.

Cũng đúng như Bắc Đẩu nói như vậy, sức khỏe của mẹ cậu ta, vẫn luôn không được tốt cho lắm.

Từ tình hình hiện tại mà xem, mẹ của Bắc Đẩu, dường như không hề đơn giản giống như vẻ bề ngoài.

Hơn nữa, thật giống như bà ta biết được hàm nghĩa của hai chiếc nhẫn.

Lúc này, Diệp Οản Οản nhìn chăm chú người phụ nữ trước mắt.

Chiếc nhẫn này, có phải là thuộc về nàng hay không, ý nghĩa của câu hỏi này là cái gì?Còn không đợi Diệp Οản Οản lên tiếng, bà ta lại bỗng nhiên thở dài, lắc đầu nói: Mà thôi, chiếc nhẫn có phải là thuộc về cô hay không, hẳn cũng không phải là điều tôi nên hỏi tới hay là bận tâm.

A di, bà rốt cuộc là ai?Diệp Οản Οản nhìn chằm chằm mẹ Bắc Đẩu, chân mày hơi nhíu lại.

Mà Diệp Οản Οản vừa dứt tiếng, mẹ Bắc Đẩu lại bỗng nhiên hướng về Diệp Οản Οản quỳ một chân trên mặt đất: Thuộc hạ, một trong 72 Địa Sát của Tử Vong Hoa Hồng, kiêm người liên lạc toàn cầu của Tử Vong Hoa Hồng, ra mắt Eric tân nhiệm.

Mẹ Bắc Đẩu vừa dứt tiếng, Diệp Οản Οản mặt đầy mộng bức.

Tôi là ai? Đây là đâu?Có chuyện gì thế này?Tử Vong Hoa Hồng, Eric tân nhiệm?Ban đầu ở Hoa quốc, Diệp Οản Οản từ trong miệng của Tư Vô Thiên đã biết được, Hắc Quả Phụ mỗi một đời của Tử Vong Hoa Hồng đều có cùng một danh hiệu là Eric.

Giờ phút này, mẹ Bắc Đẩu lại có thể gọi mình là Eric tân nhiệm?Còn nữa, khiến cho Diệp Οản Οản khó có thể tưởng tượng là, mẹ Bắc Đẩu lại sẽ có thể là người của Tử Vong Hoa Hồng, lại còn là một trong 72 Địa Sát?Mặc dù nàng cũng không biết 72 Địa Sát là cái gì, cũng không hiểu rõ tính chất của câu chuyện có nghiêm trọng hay không?Nếu như cô không biết chiếc nhẫn này đại biểu cho cái gì, tôi có thể nói cho cô.

Nhìn vẻ mặt mộng bức của Diệp Οản Οản, mẹ Bắc Đẩu lên tiếng.

Vậy thì.

bà nói một chút đi.

Thần sắc Diệp Οản Οản đầy bất đắc dĩ.

Quả thực nàng không biết chiếc nhẫn này đại biểu cho cái gì.

Vâng! Mẹ Bắc Đẩu gật đầu một cái: Tử Vong Hoa Hồng được sáng lập từ mấy trăm năm trước, mà thế hệ đầu tiên sáng lập ra Tử Vong Hoa Hồng, vốn gọi là Eric, từng cùng một vị thiếu gia của đại thế gia Độc Lập Châu yêu mến nhau.

Nhưng mà, bởi vì vấn đề chế độ của Độc Lập Châu, tình cảm hai người lại gặp phải sự cản trở rất lớn.

Cuối cùng, vị thiếu gia đại thế gia kia, bỏ rơi Eric đời đầu.

Sau đó, lúc này Eric đời đầu mới thành lập Tử Vong Hoa Hồng, tự xưng là Hắc Quả Phụ, thay thế cho danh hiệu Eric.

 Diệp Οản Οản đầy kinh ngạc, thì ra Tử Vong Hoa Hồng được thành lập như vậy.

Mà trong Tử Vong Hoa Hồng, từ thế hệ đầu tiên trở đi đã có một quy tắc bất di bất dịch, liên quan đến chiếc nhẫn trên tay cô.

Chiếc nhẫn này ở bên trong Tử Vong Hoa Hồng, đại biểu cho quyền lực chí cao vô thượng, bất luận kẻ nào lấy được chiếc nhẫn này, liền có tư cách lãnh đạo Tử Vong Hoa Hồng.

Mẹ Bắc Đẩu tiếp tục nói.

Nghe tiếng, Diệp Οản Οản có chút không cách nào hiểu được: Quy củ này, có phải là không đủ nghiêm cẩn hay không? Nếu như chiếc nhẫn mất, hoặc là bị người khác cướp đi, vậy chẳng phải là.

Nếu như là kẻ mạnh, chiếc nhẫn làm sao sẽ mất, làm sao sẽ có thể bị người bên cạnh cướp đi? Nhưng nếu như là người yếu, vậy thì không có tư cách trở thành Eric của Tử Vong Hoa Hồng.

Mẹ Bắc Đẩu giải thích.

Nghe lời giải thích này, Diệp Οản Οản hơi có chút cạn lời.

Vị Eric thế hệ đầu tiên kia, đến tột cùng là quá tự tin, hay vẫn là quá qua loa tùy hứng một chút?Hiện tại, chiếc nhẫn này ở trong tay cô, cô liền là Eric một đời mới của Tử Vong Hoa Hồng.

Mẹ Bắc Đẩu tiếp tục nói.

Vậy, nếu như chiếc nhẫn này của tôi bị người bên cạnh đoạt đi thì sao? Diệp Οản Οản hỏi dò.

Nếu như là bị người khác cướp đi, cô và Tử Vong Hoa Hồng cũng sẽ không còn bất cứ quan hệ nào.

Chiếc nhẫn ở trong tay ai, người đó chính là Eric đương nhiệm.

Mẹ Bắc Đẩu trả lời.

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vn Được rồi, tôi hiểu rồi.

Trong lúc nhất thời, Diệp Οản Οản cũng không biết nên nói gì.

Chiếc nhẫn này, là ban đầu chính mình giao cho Tư Dạ Hàn bảo quản, nhưng Tư Dạ Hàn cũng không biết lai lịch của nó, cho nên chưa bao giờ sử dụng.

Mà trước đó ít ngày, Tư Dạ Hàn cũng đã bàn giao lại chiếc nhẫn này cho mình.

Có thể, chiếc nhẫn này mình là từ nơi nào đó lấy được.

Đoạn ký ức này, Diệp Οản Οản vẫn chưa thể khôi phục lại.

Nghe mẹ Bắc Đẩu giải thích, lúc này Diệp Οản Οản mới chợt hiểu ra một chút, vì sao luôn có người lại đánh chủ ý lên chiếc nhẫn này của mình.

Thì ra không phải là vì giá trị vật chất của chiếc nhẫn, mà là ý nghĩa biểu trưng của nó.

Nếu như, chiếc nhẫn này rơi vào trong tay người ngoài, người lấy được chiếc nhẫn lại biết được hàm nghĩa của nó, vậy thì hắn sẽ ngay lập tức có thể trở thành Eric một đời mới, khống chế toàn bộ Tử Vong Hoa Hồng.

Giờ phút này, Diệp Οản Οản không ngừng suy tư.

Chiếc nhẫn này, đến tột cùng là chính mình lấy được từ nơi nào?Hồi lâu sau, Diệp Οản Οản bỗng nhiên sững sờ.

Chẳng lẽ.

chiếc nhẫn này, cũng là năm đó mình.

cướp được?Không Sợ Minh cướp đông cướp tây, chuyện này là quá bình thường, có được hay không!?Chỉ bất quá, cẩn thận suy nghĩ lại một chút, dường như có chút không hợp lý lắm.

 Mình năm đó, coi như lợi hại hơn nữa, làm sao lại có thể cướp được chiếc nhẫn từ trong tay Eric của Tử Vong Hoa Hồng? Nói đùa sao!? Trừ phi Eric tiền nhiệm kia là một con gà, cùi bắp! Đương nhiên, xác suất của chuyện này dường như cũng không cao.

A di, nói thêm một chút cho tôi nghe về Tử Vong Hoa Hồng! Diệp Οản Οản nhìn mẹ của Bắc Đẩu, yêu cầu.

Không thành vấn đề.

Mẹ Bắc Đẩu khẽ vuốt cằm, bắt đầu hướng về Diệp Οản Οản giải thích hết thảy mọi chuyện có quan hệ với Tử Vong Hoa Hồng.

Hắc Quả Phụ thế hệ đầu tiên, cũng bởi vì không phải là người của Độc Lập Châu, cho nên không được Độc Lập Châu công nhận, thậm chí bị chính người đàn ông mình yêu phản bội.

Vì bảo toàn danh tiếng và địa vị thế gia của mình, hắn đã vứt bỏ người yêu.

Dưới cơn nóng giận, người kia sáng lập ra Tử Vong Hoa Hồng.

Mà dự tính ban đầu của Tử Vong Hoa Hồng, chính là để chống lại Độc Lập Châu.

Chỉ bất quá, Độc Lập Châu khi đó, thuộc về thời kỳ cường thịnh nhất, mà Tử Vong Hoa Hồng lại là thế lực mới, tích lũy không đủ, không cách nào chống lại được.

Mà tại đoạn thời gian sau đó, Độc Lập Châu đã không còn cường thịnh cường đại như thời kỳ năm xưa.

Mà ngược lại, Tử Vong Hoa Hồng lại càng ngày càng lớn mạnh.

Trong thời gian vài chục năm gần đây, mấy đời Eric, quan hệ với Độc Lập Châu đều hết sức tồi tệ.

Nhất là Eric đời trước, thậm chí còn trực tiếp khai chiến cùng Độc Lập Châu.

 Chỉ tiếc, Eric một đời trước, cuối cùng bởi vì một số chuyện, chết thảm ở Độc Lập Châu.

Sau chuyện này, chiếc nhẫn tượng trưng cho quyền lực tối cao của Tử Vong Hoa Hồng, cũng biến mất theo.

Mãi đến khi Diệp Οản Οản xuất hiện, chiếc nhẫn này mới lần nữa thấy lại mặt trời.

Diệp Οản Οản yên lặng không lời, chống cằm trầm tư.

Eric một đời trước của Tử Vong Hoa Hồng, vậy mà lại có thể chết ở Độc Lập Châu.

Không phải nói, sức mạnh của Tử Vong Hoa Hồng, ở trên Độc Lập Châu sao? Vì sao kết cục lại là như vậy?Eric tiền nhiệm vì sao lại phải chết? Là bởi vì sức mạnh của Tử Vong Hoa Hồng, không cách nào cùng Độc Lập Châu chống lại sao? Diệp Οản Οản không chút nghĩ ngợi đưa ra câu hỏi.

Nghe Diệp Οản Οản hỏi vậy, mẹ Bắc Đẩu lại lắc đầu một cái, đáp: Là thế này, trải qua mấy chục đời, phần lớn thế lực của Tử Vong Hoa Hồng đều đã lan tỏa khắp các nơi trên thế giới.

Mà triệu tập lực lượng nòng cốt lại cần có không ít thời gian.

Eric một đời trước cũng không thông qua tôi triệu tập lực lượng nòng cốt của Tử Vong Hoa Hồng, mà lại ở trong thời gian cực kỳ ngắn ngủi, đột ngột khai chiến cùng Độc Lập Châu.

Nghe xong sự giải thích của mẹ Bắc Đẩu, Diệp Οản Οản nhẹ nhàng gật đầu, đại khái hiểu được cốt lõi của vấn đề.

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vn Eric một đời trước, tựa hồ là có chút tự đại mù quáng.

Nếu như trước tiên triệu tập lực lượng nòng cốt của Tử Vong Hoa Hồng, sau đó mới phát động tấn công đối với Độc Lập Châu, có khả năng mọi chuyện đã khác.

Đúng rồi! Diệp Οản Οản vội vàng lấy ra một chiếc nhẫn khác, đưa cho mẹ của Bắc Đẩu: A di, chiếc nhẫn này, tại Tử Vong Hoa Hồng biểu trưng cho cái gì?Nghe tiếng, mẹ Bắc Đẩu nhận lấy chiếc nhẫn Diệp Οản Οản đưa tới, sau khi quan sát cẩn thận, lắc đầu một cái: Chiếc nhẫn này, mặc dù có chút tương tự với chiếc nhẫn chí cao vô thượng của Tử Vong Hoa Hồng kia, nhưng thuộc hạ thật đúng là chưa từng thấy qua.

Chưa từng thấy?Diệp Οản Οản thần sắc kinh ngạc.

Ban đầu, nàng vốn cho rằng hai chiếc nhẫn này chắc là cùng một cặp.

Nhưng mà chiếc nhẫn này, lại có thể không có chút quan hệ nào với Tử Vong Hoa Hồng sao?Không sai, chiếc nhẫn cô vừa lấy ra này, tôi có thể khẳng định, tuyệt đối không có mảy may quan hệ cùng với Tử Vong Hoa Hồng.

Nếu như có, tôi thân là người liên lạc toàn cầu của tổ chức, không có khả năng sẽ không biết.

Mẹ Bắc Đẩu nói đầy khẳng định.

Mẹ Bắc Đẩu nói xong, Diệp Οản Οản lại bắt đầu hoài nghi nhân sinh.

Chiếc nhẫn thứ hai vậy mà lại.

con mịa nó, là hàng giả sao? Chính mình lại còn xem như là bảo bối, cất giữ cẩn thận.

Đương nhiên, hàng giả chẳng qua chỉ là một loại khả năng trong đó, Diệp Οản Οản cũng không cách nào khẳng định chắc chắn.

Có lẽ, còn có ý nghĩa khác cũng chưa biết chừng.

 Lúc này, Diệp Οản Οản thu hồi chiếc nhẫn thứ hai lại.

Bất kể có phải là hàng giả hay không, cứ giữ lại cũng không thừa.

Nếu cô đã mang theo chiếc nhẫn xuất hiện, cô sẽ tiếp nhận sứ mệnh của Tử Vong Hoa Hồng hay không đây? Không cho Diệp Οản Οản cơ hội tiếp tục nói gì, mẹ Bắc Đẩu hỏi.

Tiếp nhận, đương nhiên tiếp nhận! Diệp Οản Οản không chút do dự gật đầu một cái.

Chính mình lại tự nhiên nhặt được tiện nghi lớn, từ Không Sợ Minh Chủ trực tiếp thăng chức lên đến Eric của Tử Vong Hoa Hồng.

Có ngu mới không tiếp nhận!Đúng rồi, sứ mệnh của Tử Vong Hoa Hồng là cái gì? Diệp Οản Οản bỗng nhiên có một loại dự cảm chẳng lành.

Sứ mệnh của Tử Vong Hoa Hồng này, hẳn sẽ không phải là muốn huỷ diệt Độc Lập Châu đấy chứ?Sửa đổi quy tắc Độc Lập Châu, cùng với báo thù cho Eric một đời trước.

Mẹ Bắc Đẩu nói.

Diệp Οản Οản: .

Vào giờ phút này, Diệp Οản Οản khóc không ra nước mắt.

Đây con mịa nó không phải là mình nhặt được tiện nghi lớn, đây rõ ràng là nhặt được một củ khoai nóng bỏng tay, có được không? Sửa đổi quy tắc cái gì, tạm chưa nói đến, nhưng còn báo thù cho Eric một đời trước?Nói đùa sao? Eric một đời trước là bị tất cả các thế lực của Độc Lập Châu liên thủ tiêu diệt.

Đây còn không phải là tương đương với phải tiêu diệt toàn bộ Độc Lập Châu sao!? Chỉ bất quá, hiện tại Diệp Οản Οản lại có chút cưỡi hổ khó xuống.

Chính mình mới vừa rồi đáp ứng thực quá là dứt con mịa nó khoát rồi đi!Khục.

Chuyện này, trước không nóng vội, chúng ta cần phải có một kế hoạch tỉ mỉ vạn phần, nhất định phải thảo luận kỹ hơn, để sau đi! sau một thoáng trầm tư ngắn ngủi, lúc này Diệp Οản Οản mới lên tiếng nói.

Diệp Οản Οản suy nghĩ, nói chung hiện tại chiếc nhẫn biểu trưng cho quyền lực chí cao vô thượng của Tử Vong Hoa Hồng đang ở trong tay nàng, trước tiên cứ ổn định vẫn hơn.

Đợi sau khi ổn định, hết thảy còn không phải đều do nàng định đoạt sao?Cũng không thể nói là Diệp Οản Οản hưởng thụ quyền lợi, nhưng lại muốn trốn tránh nghĩa vụ.

Chẳng qua là, tiêu diệt toàn bộ Độc Lập Châu, chuyện này căn bản là không có khả năng.

Chẳng lẽ, ngay cả Nhiếp gia, A Tu La, Không Sợ Minh, nàng đều phải tiêu diệt sạch toàn bộ sao?Huống chi, trước mắt mà nói, thực ra nàng cũng chưa hề được hưởng thụ được chút quyền lợi nào của Tử Vong Hoa Hồng.

Hơn nữa, Diệp Οản Οản luôn cảm thấy, sự tình có khả năng cũng không hề đơn giản như những gì mẹ Bắc Đẩu nói.

Có lẽ, còn có một chút ẩn tình không muốn người khác biết ở bên trong.

Những thứ này, đều phải điều tra cho rõ ràng trước đã!

Xem tiếp...

con-mat-ao-thi

  • Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương

  • truyện tranh Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương

  • truyện Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương

  • Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương truyện chữ

  • đọc truyện Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương

  • yêu thần ký chap

  • truyenfull.vn

  • truyenfull.vip

  • truyenfull.vip

  • truyen.tangthuvien.vn/

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License