con-mat-ao-thi

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vn (vẫn đang trong hồi ức) Diệp Οản Οản nói xong, ho nhẹ một tiếng nói, Em nhớ thương người đàn ông của mình cũng không có chỗ nào không đúng chứ? Lại nói, cũng không phải là em chỉ nhớ thương một lần kia, em là nhớ thương anh cả đời!Cả đời.

Đây đại khái là hai từ tốt đẹp nhất trên thế giới này.

Em không ngại anh là người của A Tu La? Tư Dạ Hàn yên lặng nhìn ngắm nàng, hỏi.

Diệp Οản Οản nhất thời tỏ vẻ đầy xem thường: Chuyện này có gì hay ho để mà quan tâm? Anh chẳng qua chỉ là một tiểu đầu mục chi nhánh mà thôi, cũng không phải là tên biến thái Tu La Chủ kia!Tư Dạ Hàn: .

Tóm lại, hai ta đều là tiểu nhân vật không quan trọng, đánh nhau có thắng hay thua cũng chẳng có gì liên quan đến chúng ta! Diệp Οản Οản mặt không đỏ tim không nhảy mà nói bậy nói bạ.

Đúng là không có gì liên quan.

Năng lực nói bậy của một người nào đó gọi là Tu La Chủ hiển nhiên cũng không hề kém hơn so với Diệp Οản Οản.

Diệp Οản Οản nghe thấy có chút triển vọng, ánh mắt nhất thời sáng lên, Đúng không, đúng không!? Huống chi em đều theo đuổi anh lâu như vậy rồi, chẳng lẽ anh còn chưa tin em sao? Nói thật, chỉ là phần công sức em dành ra để theo đuổi anh, đều đã đủ để em đi thành lập chục cái Không Sợ Minh rồi đấy!Đương nhiên, coi như là có phải hao tốn tinh lực để thành lập chục cái A Tu La, em cũng nguyện ý!Nhìn ánh sáng nóng bỏng trong con ngươi trong vắt của người thiếu nữ, cơ hồ đôi mắt của chàng trai không dời sang chỗ khác được.

Nghe được câu chục cái A Tu La của cô gái, nơi đáy mắt Tư Dạ Hàn chớp lên một vẻ khinh thường không dễ gì phát giác.

Coi như chục cái A Tu La, so ra cũng kém một chút mê ly nơi đáy mắt nàng.

Anh có thể xem xét.

Cuối cùng Tư Dạ Hàn mở miệng.

Đầu của Diệp Οản Οản nhất thời tiu nghỉu xuống, Vậy phải xem xét mất bao lâu?Lỡ như phải xem xét mất 8 – 10 năm, há chẳng phải là nàng phải chờ đến ngay cả hoa cũng hóa đá rồi sao?Diệp Οản Οản: Không phải là anh thích ăn bánh nướng nhất sao? Gần đây em có tìm một vị sư phụ làm bánh nướng đặc biệt, học được tay nghề tốt, sau này có thể ngày ngày ở nhà làm bánh cho anh ăn đấy!Tư Dạ Hàn: Được.

Anh hiểu rất rõ, nếu như để cho nàng hoàn toàn chiếm được mình, chỉ sợ cũng sẽ không còn quan tâm như trước nữa.

Nhưng cuối cùng, trước ánh mắt đầy chờ mong kia, anh cũng không cách nào nói ra nổi một câu phủ định lại câu cùng đi và cả đời của nàng.

Diệp Οản Οản: .

!!!Diệp Οản Οản thật lâu mới phản ứng lại được Tư Dạ Hàn vừa nói gì, Cái.

Cái gì? Anh mới vừa nói cái gì, nói cái gì? Anh đồng ý?Cũng bởi vì.

nàng đã học được cách làm bánh nướng rồi hả?Sớm biết vậy, nàng còn theo đuổi khổ cực như vậy làm gì chứ, trực tiếp mỗi ngày đưa cho anh một xe bánh nướng quách cho xong.

Nếu làm như vậy, nói không chừng đã sớm cưa đổ được trai đẹp vào tay rồi.

Diệp Οản Οản: Híc, không.

không phải là anh nói phải xem xét sao?Tư Dạ Hàn: Ừm, xem xét rồi.

Diệp Οản Οản: .

Xác định không phải là vì bánh nướng sao.

?.

Hai người tìm một nơi bí mật phong cảnh rất đẹp ở lại, ngăn cách hết thảy phiền nhiễu bên ngoài.

Diệp Οản Οản và Tư Dạ Hàn ẩn cư sinh hoạt, cứ như vậy mà bắt đầu.

Nàng cứ như vậy trải qua những tháng ngày vui vẻ bên nhau.

Bất quá, niềm hạnh phúc của nàng, lại tồn tại nỗi lo lắng ngầm rất lớn.

Nàng vẫn luôn lừa gạt anh về thân phận chân thật của mình.

Nàng quả thật là khó có thể tưởng tượng được, một chàng trai thiện lương như vậy, đơn thuần như vậy, nếu như biết nàng là Không Sợ Minh Chủ, sẽ có hậu quả gì.

Trong sự lo âu, thậm chí Diệp Οản Οản còn triệu tập một đám cao tầng, tổ chức một buổi hội nghị khẩn cấp.

Ngay tại thời điểm mọi người đã báo cáo công tác xong, chờ đợi Diệp Οản Οản tổng kết, Diệp Οản Οản mở miệng nói, Sau khi trải qua một hồi suy nghĩ kỹ càng.

Tôi quyết định.

quyên góp cho Hiệp Hội Từ Thiện của Độc Lập Châu 100 triệu, trong vòng một năm xây dựng 100 trường học võ thuật miễn phí, tặng 10 xe nguyên vật liệu ủng hộ người dân gặp khó khăn ở 34 khu.

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vn (vẫn đang trong hồi ức) Cuối cùng, Diệp Οản Οản chốt lại một câu, Bổn minh chủ quyết định rồi! Bắt đầu từ hôm nay, Bổn minh chủ phải làm một người tốt!Sau khi một loạt phát biểu của Diệp Οản Οản kết thúc, tất cả mọi người tại đây đều trợn mắt há mồm, tĩnh mịch một mảnh.

Đại trưởng lão: Minh chủ.

Hôm nay cô.

Uống rượu?Nhị trưởng lão: Có vẻ như là uống không ít đâu!Tam trưởng lão: Bắc Đẩu! Thất Tinh! Không phải là đã bảo các ngươi trông chừng minh chủ, đừng để cho cô ấy uống rượu sao?Bắc Đẩu: Tôi có canh mà, toàn bộ rượu của Phong tỷ tôi đều vứt sạch cả rồi! Ông đừng có mà tùy tiện vu khống người khác!Tam trưởng lão: Vậy thì hiện tại minh chủ là có chuyện gì xảy ra vậy?! Ngươi làm việc tắc trách mà còn ngụy biện!Bắc Đẩu: Xùy! Cái lão bất tử này, chỉ biết suốt ngày vu khống này nọ, sao chính ông không tự đi mà ngăn.

Toàn bộ phòng họp hỗn loạn hết cả lên, Diệp Οản Οản ngồi ở trên ghế chủ tọa, yên lặng chống tay nâng trán.

Đối với bài phát biểu kia của mình, chính nàng cũng cảm thấy thật sự là quá hư cấu rồi.

Nàng vẫn là nên đi đâu đó uống chút rượu để yên tĩnh lại đầu óc đi.

Cuối cùng Diệp Οản Οản cũng đành quyết định bỏ qua những ý tưởng đáng sợ kia.

Coi như hiện tại nàng bắt đầu làm việc tốt, cũng không thay đổi được sự thật nàng là một tên tướng cướp.

Vừa nghĩ tới cảnh Bảo Bảo nhà nàng hoảng sợ và chán ghét nàng, chỉ thoáng nghĩ một chút thôi mà nàng cũng đã không cách nào nhịn được.

Không được, lớp ngụy trang này nàng phải che đậy thật cẩn thận, không thể hù anh ấy sợ được!Không sai, vì Bảo Bảo nhà nàng, nàng sẽ chính là một đóa tiểu bạch hoa thuần khiết tốt đẹp!Ở trong hồi ức của Diệp Οản Οản, đoạn hành trình yêu đương này cũng tương đối kích thích và kinh hiểm.

Ví dụ như, trong hồi ức, một lần nào đó hai người cùng ăn cơm ở bên ngoài.

Ngờ đâu lại bất ngờ gặp phải tụi du côn.

Hai người cơm nước xong xuôi, chuẩn bị trở về.

Vốn đường đi thông thoáng, nhưng cuối cùng lại có một đám người khí thế đầy hung hăng từ trước mặt đi tới.

Những người này uống say khướt, chiếm hết cả con đường, lảo đa lảo đảo đi thẳng tới, tự mình đụng vào nàng ngã xuống, vậy mà lại còn làm ầm lên ăn vạ với bọn họ.

Mịa nó! Ngay cả lão tử cũng dám đụng! Tìm chết sao! Gã đàn ông lực lưỡng xăm mình bị đụng ngã lớn tiếng rống giận.

Bên cạnh, bọn thủ hạ khác cũng chen nhau hùa vào: Mịa nó! Hai người các ngươi tới đây cho ta, mau nhanh xin lỗi đại ca chúng ta!Không muốn sống nữa đúng không?!.

Diệp Οản Οản thoáng nhìn một cái, phát hiện đám người này cũng không phải là tiểu lâu la bình thường, là thành viên thế lực địa phương thuộc Hắc Hổ bang.

Cái gã bị đụng ngã kia lại còn là phân đường chủ.

Sức mạnh cơ bắp của đám người này vậy mà đều không thấp, nhất là cái gã phân đường chủ Hắc Hổ bang kia, thành tựu về mặt võ học cũng có vài phần danh tiếng.

 Mặc dù coi là như vậy, nàng cũng vẫn như thường có thể một mình đánh chục người.

Nhưng mà.

bây giờ không được à nha!Hiện tại Bảo Bảo nhà nàng đang ở chỗ này! Tại trước mặt của Bảo Bảo, người ta là liễu yếu đào tơ đó nha! Coi như là một chai nước ngọt chưa mở nắp, nàng cũng vặn không nổi nữa là.

Nhìn thấy bộ dáng mấy người này hùng hùng hổ hổ không nói lý, ánh mắt Tư Dạ Hàn hơi hơi phát lạnh.

Mẹ nó! Tiểu tử thúi, ngươi lại còn dám trừng ta!Diệp Οản Οản vừa nhìn thấy Hắc Hổ bang, nhất thời trong lòng hơi hồi hộp một chút.

Xong đời rồi!Mấy gã đực rựa này đều từng được nàng cho ăn.

đấm, toàn bộ đều biết nàng!Bất quá, cũng còn may, vì không muốn thân phận mình bị bại lộ, mỗi lần ra ngoài Diệp Οản Οản đều sẽ ăn mặc theo phong cách thiếu nữ vô cùng đàng hoàng, hơn nữa còn đeo kính râm thật là dày.

Lại thêm vào đám người này đều uống nhiều, cho nên thật giống như nhất thời đều không thể nhận ra được Diệp Οản Οản.

Thấy những người này hình như là không hề nhận ra mình, lúc này Diệp Οản Οản mới thở phào nhẹ nhõm.

Vì vậy, Diệp Οản Οản ho nhẹ một tiếng, che lấy cổ họng, nũng nịu nói, Thật có lỗi, thật có lỗi! Các vị đại ca ca, chúng tôi thật sự là không cẩn thận, các người đại nhân không chấp tiểu nhân! Lần sau nhất định không dám nữa!Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vn (vẫn đang trong hồi ức) Diệp Οản Οản không hề chú ý tới, nghe được từ đại ca ca kia của nàng, ánh mắt Tư Dạ Hàn ở một bên giống như hàn băng Bắc cực.

Trong đám, một tên thủ hạ thấy Diệp Οản Οản ôn nhu đáng yêu, thái độ nhất thời thay đổi không ít, A, đại ca, hay là coi như xong đi, cần gì so đo cùng với một tiểu cô nương! Phân đường chủ kia quặm mặt lại, vẫn còn có chút tức giận.

Diệp Οản Οản lại nói, Vị đại ca kia dáng vẻ đường hoàng, vừa nhìn liền biết là người vừa đẹp trai lại độ lượng, chắc chắn sẽ không so đo với chúng tôi!Sắc mặt gã phân đường chủ kia hơi tỉnh lại, rõ ràng đối với sự nịnh bợ của Diệp Οản Οản rất là hài lòng.

Hừ.

Coi như ngươi vận khí tốt! Lần này không so đo với ngươi nữa! Bất quá.

Phân đường chủ nói xong, hướng về phía mấy gã thủ hạ ở bên cạnh nhìn một cái.

Thủ hạ tiếp nhận được ám chỉ, nhất thời hiểu được, trên dưới quan sát Diệp Οản Οản và Tư Dạ Hàn một vòng, ngay sau đó mở miệng nói, Hôm nay có thể không cần mạng chó của các ngươi, bất quá, đụng phải đại ca của chúng ta chẳng lẽ lại định cứ tính như vậy sao? Thế này không khỏi cũng quá thiếu thành ý đi!Diệp Οản Οản nghe một cái liền biết bọn họ là có ý gì, trong lòng rất là coi thường đối với việc này.

Mặc dù danh tiếng ngoài đường của Không Sợ Minh bọn họ cũng không hề tốt đẹp gì, nhưng mà Không Sợ Minh bọn họ chưa bao giờ làm khó kẻ yếu, không làm những thứ tiểu thủ đoạn giựt tiền đánh cướp, chiếm tiện nghi nhỏ này.

Nếu đã cướp phải cướp cho thật nhiều tiền, đã chơi thì phải chơi một vố thật lớn!Đây cũng là lý do vì sao danh tiếng Không Sợ Minh lại vang dội như vậy, cũng không ai dám trêu chọc, các đại môn phái cấp cao cũng kiêng kỵ ba phần.

Tóm lại, những người này, nàng thật sự rất coi thường! Diệp Οản Οản rất lo lắng Tư Dạ Hàn ở bên cạnh sẽ không nhịn được, vội vàng thấp giọng nói, Đừng manh động, nếu không làm lớn chuyện lên, thân phận của chúng ta bại lộ liền không xong!Dù sao hai người bọn họ đều là đào binh từ trong tổ chức trốn ra ngoài.

Nhất là Diệp Οản Οản.

!! Những người này đều nhận biết nàng! Nếu như ồn ào, lớp ngụy trang nhất định liền rớt mất!Chúng ta đem tất cả vật đáng tiền trên người đều đưa cả cho bọn họ đi.

Diệp Οản Οản vội vàng nói.

Cũng còn may là Tư Dạ Hàn không hề phản đối, thái độ ngược lại rất là bình tĩnh: Được.

Trên người Tư Dạ Hàn không mang theo thứ gì đáng tiền, cho nên, chỉ có Diệp Οản Οản đem túi tiền trên người và một miếng ngọc bội đeo ngang hông đưa cho những người đó.

Diệp Οản Οản: Các vị đại ca, đây là một chút tâm ý của chúng tôi, xin hãy nhận lấy!Mấy người kia không khách khí chút nào liền cất tiền đi, nhưng lại vẫn còn có chút không thỏa mãn, nhìn chằm chằm Tư Dạ Hàn nói, Tiểu tử này thì sao?Các người nhìn thấy anh ấy ăn mặc phổ thông như vậy cũng biết, trên người anh ấy không có tiền, cũng không có thứ gì đáng tiền.

Diệp Οản Οản mềm mỏng giải thích rõ ràng.

Thủ hạ kia cười lạnh, Chuyện đó chưa chắc đã nói được, phải lục soát mới biết! Ánh mắt Diệp Οản Οản nhất thời lạnh lại, móa nó! Cấp cho thể diện rồi mà không cần! Bảo Bảo nhà ta, các ngươi có thể đụng sao?Những người đó nói xong, cũng đã phái hai người lục soát người Tư Dạ Hàn rồi.

Diệp Οản Οản làm sao có thể để cho đám người này dùng móng vuốt bẩn thỉu chạm vào Tư Dạ Hàn, dây thần kinh lý trí trong đầu như sắp đứt đoạn mất, nhất thời đã sắp mất khống chế.

Đệt! Bất kể! Lớp ngụy trang lộ cũng được! Nhưng mà muốn đụng vào Bảo Bảo nhà nàng, tuyệt đối không được!Nhưng mà, ngay vào lúc này, Tư Dạ Hàn lại đột nhiên đè tay của nàng xuống, ôn hòa nhìn nàng: Không có việc gì, để cho bọn họ lục soát.

Diệp Οản Οản thấy vậy, quả thật là cảm động muốn chết.

Bảo Bảo nhà nàng thật sự là một người quá tốt rồi, quá ôn nhu rồi, có được hay không!?Cuối cùng, những người đó thô lỗ xông về phía Tư Dạ Hàn, sau đó liền sờ soạng soát người.

Tư Dạ Hàn không nhúc nhích, mặc cho bọn họ lục soát, không thèm để ý chút nào.

Chỉ có Diệp Οản Οản, vốn nàng cũng không thèm để ý chút chuyện nhỏ này, nhưng mà, thấy những người đó đụng chạm Tư Dạ Hàn, cơn bão thịnh nộ đã càng lúc càng bốc lên cao.

Trời má! Hắc Hổ bang đúng không! Các ngươi!! Con!! Mịa!! Nó!! Chết!! Chắc!! Rồi!!*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vn (vẫn đang trong hồi ức) Những người đó không lục ra được vật gì đáng tiền, coi như gặp vận rủi, lúc này mới thả bọn họ rời đi.

Sau khi rời đi.

Diệp Οản Οản vẫn như cũ tức giận không thôi: Gào! Tức chết em rồi! Mấy thằng chó đó!Chẳng qua chỉ là một đám người ô hợp, không nhất định phải so đo cùng bọn họ.

Bọn họ muốn tiền, cho bọn họ là được rồi, an toàn là trên hết! Tư Dạ Hàn dùng một âm thanh đầy bình tĩnh nói chuyện, hơn nữa còn dặn dò nàng, Bây giờ em đã thoát ly khỏi Không Sợ Minh, sau này làm việc cũng phải khiêm tốn một chút, không nên tùy tiện để xảy ra va chạm cùng người khác.

Diệp Οản Οản lầu bầu, Bảo Bảo, anh chính là quá dễ nói chuyện, tính tình quá tốt rồi!Nói tới chỗ này, vì duy trì hình tượng nhân vật của mình, Diệp Οản Οản nhất thời bổ sung thêm, Bất quá, Bảo Bảo anh nói đúng, không cần phải so đo cùng bọn họ, lấy đức báo oán, như vậy mới có thể tích lũy phúc đức.

Nếu không oan oan tương báo đến khi nào!Tư Dạ Hàn: Ừm.

Đang bị thôi miên, Diệp Οản Οản nhớ đến đoạn đối thoại này của hai người, quả thật là không biết nên nói cái gì mới tốt.

Một bên là tướng cướp, một bên là một trong số ba vị thủ lãnh của Tội Ngục.

Làm việc khiêm tốn, lấy đức báo oán gì gì đó!? Lương tâm của hai người thật sự không biết đau phải không?Nàng cũng không tin, ban đầu mình lại có thể cứ để mặc như vậy được!Quả nhiên, hồi ức tiếp tục.

Buổi tối hôm đó, sau khi Diệp Οản Οản rời khỏi chỗ ẩn cư, liền lặng lẽ phục kích, chặn đường đám người Hắc Hổ bang kia.

Ha ha ha.

Mới vừa rồi vóc người con nhỏ đó thật không tệ, âm thanh cũng ngọt!Không sai, không sai, rất biết nói chuyện, âm thanh y như chim hoàng anh.

Sớm biết vậy đã bắt nhỏ đó lại là được rồi!Chỉ là dáng vẻ tên tiểu tử thúi bên cạnh nhỏ đó y như hung thần ác sát, thoạt nhìn có vẻ không phải dạng vừa đâu!Cắt, tại địa bàn này, còn có người mà Tam ca chúng ta không dám chọc?Cũng phải ha! Ha ha ha ha.

Đại ca, nếu như là anh thích, bọn em giúp anh canh đi bắt con nhỏ đó lại đây, liền như vậy!.

Giờ phút này, Diệp Οản Οản ngậm một nhánh cỏ đuôi chó trong miệng, đang đứng ở ven đường, vừa vặn nghe được âm thanh của đám người say khướt kia, dường như còn trùng hợp đang bàn tán về nàng.

Diệp Οản Οản Phụt một tiếng phun cọng cỏ đuôi chó trong miệng, chậm rãi đi ra từ phía sau bụi cỏ.

Diệp Οản Οản: Các vị.

là đang tìm ta sao?Nhìn thấy Diệp Οản Οản, đám người Hắc Hổ bang kia có chút kinh ngạc, nhất thời lại hưng phấn phản ứng lại rồi, Yo! Đây không phải là cô bé kia sao?Làm sao lại tự mình chủ động tìm tới cửa! Sợ không phải là đã vừa ý đại ca của chúng ta đấy chứ?Ha ha ha ha.

 Mọi người nhất thời cười nghiêng cười ngả, mặt đầy vẻ mập mờ.

Diệp Οản Οản khẽ xì một tiếng, Bà cô đây tính nhẫn nại có hạn.

Mới vừa rồi, tên nào không có mắt dám đụng chạm vào người đàn ông của ta? Hiện tại, tự mình đứng ra cho lão nương!Thái độ Diệp Οản Οản đột nhiên biến đổi lớn, khiến cho những người kia đổi sắc mặt, Con điếm thối! Ngươi nói cái gì? Muốn chết à!Diệp Οản Οản: Muốn chết? Không sai, các ngươi quả thật là rất đáng chết!Đệt! Tiểu tiện nhân ta thấy là ngươi.

Một người trong đó vừa nói vừa đầy hung hãn lao lên.

Kết quả lời còn chưa dứt, một giây kế tiếp, cùng với một tiếng uỳnh thật lớn vang lên, thân ảnh của người nọ giống như bao cát bị đạp bay ngang.

Đệt! Tiện nhân kia lại còn thật sự có tài! Khó trách lại kiêu ngạo như vậy! Tiến lên! Cùng tiến lên cho ta!Diệp Οản Οản xoay xoay cổ tay một cái, thân ảnh tựa như tia chớp lắc mình đi qua.

Đầu tiên là đem những người khác giải quyết, sau đó bắt lấy hai gã vừa rồi lục soát người Tư Dạ Hàn, ngược cho một trận.

Cuối cùng, Diệp Οản Οản mới từng bước từng bước, không nhanh không chậm đi về phía gã phân đường chủ Hắc Hổ bang kia.

Phân đường chủ nhìn thấy đám thủ hạ bị ngược nằm lăn lộn trên mặt đất, giận tím mặt, Tiểu tiện nhân! Ngươi thật là to gan, thuộc bang phái nào, báo danh! Thậm chí ngay cả người của Hắc Hổ bang ta cũng dám chọc!Diệp Οản Οản phủi phủi bụi trên người, khẽ nhíu mày: Tên của ta?Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vn (vẫn đang trong hồi ức) Những thủ hạ này đều là cao thủ của Hắc Hổ bang, ngờ đâu lại có thể bị nữ nhân này đánh cứ y như đang thái thịt heo vậy, giải quyết sạch sẽ trong vòng 10 phút.

Hơn nữa hắn rõ ràng nhìn thấy, chiêu thức hạ thủ của đối phương cực kỳ tàn nhẫn, khiến cho người ta rợn cả tóc gáy.

Khu vực này không có ai không biết đến Hắc Hổ bang bọn hắn, mà cô ta lại có thể liều mạng đến vậy, ngay cả bọn họ cũng dám chọc.

Phân đường chủ nhất thời cả giận nói, Ngươi biết ta là ai không? Ta chính là phân đường chủ Hắc Hổ bang Phùng Khôn! Có gan ngươi báo tên ra, lão tử nhất định diệt cả nhà ngươi!Diệp Οản Οản khẽ cười một tiếng, mở miệng nói: Được à nha, tùy thời hoan nghênh các vị đến cửa! Của chính nhà của ta, luôn luôn rộng mở đón chào các vị!Sau khi nói xong câu này, Diệp Οản Οản liền chậm rãi tháo cặp kính râm trên mặt xuống.

Cùng lúc đó, dây cột tóc màu hồng cũng bị nàng ném đi, kiểu tóc được thợ làm tóc xử lý hoàn mỹ cũng xõa tung ra.

Nhất thời, một mái tóc dài đen nhánh rơi xuống, phối hợp với một đôi con ngươi lạnh tanh của người thiếu nữ.

Ở dưới ánh trăng, quả thật là khiến người ta hồn phi phách tán!Dưới ánh trăng, thiếu nữ rất đẹp, nhưng cảnh tượng đó còn đáng sợ hơn so với nhìn thấy nữ Quỷ La Sát.

Bạch.

Bạch.

Bạch.

Bạch Phong!!! Sau khi nhận ra người trước mắt là ai, phân đường chủ liên tiếp lui về phía sau, phịch một tiếng đặt mông ngồi bệch trên mặt đất.

Làm sao có thể!Tiểu cô nương nũng nịu này, làm sao sẽ có thể là Tóc Húi Cua ca Bạch Phong!Phùng Khôn tuyệt đối không quên được gương mặt này! Ban đầu hắn từng bởi vì lỡ dại mà dính vào mâu thuẫn với Không Sợ Minh mà bị ngược cho thê thảm, đối với gương mặt này của Bạch Phong đương nhiên sẽ không cảm thấy xa lạ.

 Chỉ là lớp trang điểm trước đó của nàng khiến cho bọn họ hoàn toàn không nhận ra được.

Phùng Khôn cơ hồ ngay lập tức lăn một vòng nhào về phía Diệp Οản Οản, phịch một tiếng quỳ mọp ở trước người của nàng, Bà nội! Bà nội của tôi ơi, tôi sai lầm rồi! Bạch lão đại! Tôi có mắt không nhìn thấy thái sơn, hoàn toàn không nghĩ tới là ngài cải trang vi hành đi tới địa phương nhỏ bé rách nát này của tôi.

Cầu xin ngài đại nhân không chấp tiểu nhân, ngàn vạn lần không nên so đo tính toán với tôi!Giờ phút này, những thủ hạ khác cũng đều đã bị hù dọa trợn tròn cả mắt, rối rít nhào qua kêu trời trách đất, dập đầu quỳ lạy.

Bạch lão đại tha mạng!Tha mạng!Một đám không có mắt, còn không mau đem đồ trả lại cho Bạch lão đại! Phùng Khôn tung một cước đạp bọn đàn em.

Cả đám bị dọa sợ đến ngu người, vội vàng đem đồ vật cung cung kính kính mà trả lại.

Làm sao? Không phải là muốn tới Không Sợ Minh ta làm khách sao?Không không không! Không dám ạ!Những người này nhìn thấy vị nữ ma đầu Diệp Οản Οản này, nào còn dám càn rỡ, ở tại nơi này liền xuất hiện những tiếng kêu gào như quỷ khóc sói tru.

Ai có thể nghĩ tới, bọn họ lại sẽ có thể không có mắt đụng phải Tóc Húi Cua ca đang mặc đồ nữ đi cua trai, còn quấy rầy người ta làm ăn, thậm chí còn đụng vào con mồi của nàng.

Đây không phải là đang tìm chết sao!?.

Vài ngày sau, Diệp Οản Οản vốn chuẩn bị âm thầm động thủ, cho bọn Hắc Hổ bang kia nhận một chút giáo huấn.

Kết quả, thật bất ngờ! Cũng không biết Hắc Hổ bang chọc phải người nào, lại có thể bị tiêu diệt sạch sành sanh.

Diệp Οản Οản: Bảo Bảo, anh biết không? Cái đám Hắc Hổ bang lần trước gây khó dễ cho chúng ta, lại có thể bị người khác tiêu diệt toàn bộ! Cũng không biết là tác phẩm của thế lực nào!Tư Dạ Hàn mặt không đổi sắc: Thật sao?Diệp Οản Οản gật đầu, Còn không phải sao, em mới vừa nghe được tin tức ở bên ngoài.

Bảo Bảo, xem ra đúng là gieo nhân nào, gặt quả nấy nha! Chính nghĩa cuối cùng rồi sẽ chiến thắng tà ác!Tư Dạ Hàn: Ừm, trên cái thế giới này vẫn còn nhiều người tốt.

Diệp Οản Οản: Không sai, không sai!Đang bị thôi miên, Diệp Οản Οản yên lặng thay Hắc Hổ bang mặc niệm một giây.

Không cần hỏi nàng cũng biết, nhất định đây là tác phẩm của Tư Dạ Hàn.

Số của đám Hắc Hổ bang này cũng đủ nhọ! Chỉ đi nhậu một hôm thôi, mà trong phút ngơ ngơ ngác ngác đi đắc tội đồng thời cả hai vị lão đại của Không Sợ Minh và A Tu La.

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vn (vẫn đang trong hồi ức) Hồi ức tiếp tục đến đây, Diệp Οản Οản và Tư Dạ Hàn đã chung sống với nhau như cặp vợ chồng già cũng không sai biệt lắm.

Hai người bình thường sẽ ẩn cư ở trong nhà, đánh đàn, đánh cờ, pha trà, còn trồng một hồ hoa súng và nuôi mấy con hạc.

Thời gian này trôi qua quả thực là tương đối nhàn nhã tự tại.

 Vì muốn xứng với Bảo Bảo chỉn chu tao nhã của mình, thậm chí nàng còn rất là nghiêm túc, cẩn thận học qua cầm kỳ thư họa, ngay cả cách nói chuyện bình thường cũng có chút văn vẻ.

Vì vậy nên mấy tên Không Sợ Minh kia ngày ngày đều cảm thấy kinh sợ, không dám đến gần nàng, cho là nàng lại say rượu rồi.

Ngày này, Diệp Οản Οản mang theo chút bất an, thử hỏi dò: À, Bảo Bảo, em có câu hỏi muốn hỏi anh.

Tư Dạ Hàn: Cái gì?Diệp Οản Οản cẩn thận cân nhắc chọn lời một chút, Anh cảm thấy.

Không Sợ Minh Chủ Tóc Húi Cua ca, người này.

như thế nào?Tại sao lại hỏi như vậy? Tư Dạ Hàn không thể hiểu tại sao đột nhiên nàng lại đề cập đến vấn đề này.

Diệp Οản Οản thuận miệng nói, Chỉ là tò mò, tùy tiện hỏi một chút thôi.

Anh cảm thấy Bạch Phong là hạng người gì?Sắc mặt Tư Dạ Hàn hơi nghiêm lại, dặn dò, Người này rất nguy hiểm, em cách xa cô ta một chút, không nên lại dính vào vòng tranh đấu của Không Sợ Minh.

Nghe được đánh giá của Tư Dạ Hàn, trái tim nhỏ của Diệp Οản Οản nhất thời rơi tõm vào đáy cốc, quả thật là lạnh quá, lạnh quá đi!Rất nguy hiểm.

Rất nguy hiểm.

 Oa oa oa, thật ra thì nàng không hề nguy hiểm chút nào mà! Nàng rất ôn nhu đáng yêu!Chỉ một giây, Tư Dạ Hàn liền nhìn ra có chỗ không đúng.

Diệp Οản Οản vội vàng phục hồi lại tinh thần, Khục, yên tâm, yên tâm, đương nhiên là em biết rồi! Em cũng đã sớm phủi sạch quan hệ cùng Không Sợ Minh, một đao hai đoạn! Tuyệt đối sẽ không qua lại, chắc chắn cũng sẽ không có cơ hội tiếp xúc với nữ ma đầu nào đấy!Tư Dạ Hàn: Ừm.

Vậy.

Em còn có một câu hỏi!Thấy Tư Dạ Hàn không hề hoài nghi, lúc này Diệp Οản Οản mới thở phào nhẹ nhõm, sau đó hít sâu một hơi, giống như hạ quyết tâm thật lớn, tiếp tục mở miệng nói, Bảo Bảo, từ khi chúng ta bắt đầu quen nhau tới nay, thật giống như một mực đều là em đang miễn cưỡng anh.

Có phải là anh.

có phải là anh rất ghét em hay không? Thật ra thì, nếu như quả thật là anh không thích em mà nói.

cũng không cần miễn cưỡng.

Tư Dạ Hàn nghe vậy, thần sắc hơi khựng lại, mắt sáng như đuốc nhìn về phía cô gái, chậm rãi mở miệng nói: Em nhìn kiểu gì lại thành ra anh miễn cưỡng?Diệp Οản Οản nháy mắt một cái, sững sờ đáp, A, không phải là bởi vì bánh nướng mà anh mới chịu đi theo em sao? Ban đầu cũng là bởi vì bánh nướng anh mới chịu cứu em một mạng.

Sau đó, bởi vì em cho anh một túi Popping Candy.

Anh.

Anh.

đêm hôm đó anh mới đồng ý nói Được.

Diệp Οản Οản càng nói càng phiền muộn.

Ai có thể nghĩ tới, tình địch của nàng lại sẽ có thể là bánh nướng chứ? Đúng rồi, còn có bánh bao, bánh màn thầu, bánh cao lương, kẹo nổ Popping Candy.

Vẻ mặt của Tư Dạ Hàn hơi có chút phức tạp nhìn lấy nàng, Em cho là như vậy sao? Diệp Οản Οản chớp mắt một cái, Đúng vậy, thật ra thì.

em còn muốn hỏi anh vì sao.

vì sao anh lại thích bánh nướng và Popping Candy như vậy?Khi đó, thật ra thì em đã hoàn toàn uống say, thật chẳng hiểu sao lại dùng một túi Popping Candy trao đổi với anh.

Mà anh lại chịu.

lại chịu ngủ với em rồi.

Anh tốt như vậy, lại quá không rành thế sự, cái gì cũng không biết.

Em không muốn lừa dối anh, cũng không muốn lợi dụng anh.

Hiện tại anh đã tự do, muốn ăn cái gì, làm cái gì cũng được.

Nếu như anh thích, một ít thức ăn này, anh muốn mua chỗ nào cũng được! Cũng không phải là thứ đồ hiếm lạ gì.

Ngón tay cầm quân cờ vây màu đen của Tư Dạ Hàn thoáng dừng một chút, Muốn biết tại sao?Diệp Οản Οản dùng sức gật đầu một cái, Vâng vâng vâng, muốn.

Tư Dạ Hàn đặt quân cờ trong tay xuống, ngay sau đó đáp: Bởi vì, vô luận là em cho anh bất kỳ cái gì để trao đổi, anh cũng đều sẽ nói Được.

Đại não của Diệp Οản Οản đứng hình, .

Hể?Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vn Giờ phút này, trong cơn thôi miên, Diệp Οản Οản quả thật cảm thấy ngọt đến rạo rực lòng xuân.

Thì ra phong cách nói lời tỏ tình của người nào đó năm đó cũng đã lắt léo như đồi núi 18 đường cong như thế rồi.

Hồi ức như đèn kéo quân hiện ra trong đầu, hơn nữa lần này, tất cả hồi ức đều vô cùng trôi chảy, cũng rất chi tiết.

Thậm chí ngay cả một chút chi tiết nho nhỏ cũng cực kỳ cặn kẽ.

Có thể thấy đoạn hồi ức này đối với nàng mà nói là vô cùng trọng yếu, được khắc sâu bên trong ký ức.

Nói không chừng, lần này có thể khôi phục lại tất cả ký ức đấy?Nhưng mà, ngay tại thời điểm Diệp Οản Οản đang nghĩ như vậy, khi nàng lần nữa bước vào Võ Đạo Liên Minh, đối thoại với ông ngoại, trong đầu nàng đột nhiên truyền tới một cơn đau đớn kịch liệt.

Trong hình chỉ có bóng dáng mơ hồ của ông ngoại đung đưa ở trước mặt, đoạn đối thoại giữa nàng và ông ngoại không cách nào nghe được.

Nàng càng cố gắng nhớ lại, sự đau đớn lập tức càng kịch liệt.

Diệp Οản Οản mơ hồ biết, đoạn ký ức này, sợ là một bộ phận được chôn giấu sâu nhất, cũng là thứ ban đầu khiến nàng đau đớn đến không muốn sống, thậm chí muốn quên hết mọi chuyện trước đây.

So với hai lần trước, thời gian lần thôi miên này kéo dài nhất.

Lúc Diệp Οản Οản tỉnh lại, đã là buổi tối.

Hồi ức dài như vậy, thật ra thì bất quá cũng chỉ mất hơn nửa ngày.

A —— Nỗi đau đớn như kim đâm trong óc khiến cho đầu Diệp Οản Οản đầy mồ hôi, tiếp đó từ trên ghế xoay người bật dậy.

Tỉnh rồi? Lão viện trưởng sờ chòm râu, nhìn về phía Diêp Oản Oản ở trên ghế, vẻ mặt rất là hài lòng.

Lần thôi miên này là lâu nhất, nói rõ hiệu quả không tệ.

Diệp Οản Οản lau mồ hôi, vẻ mặt có chút hoảng hốt, tựa hồ là vẫn chưa thể hồi phục lại tinh thần từ trong hồi ức, một hồi lâu sau mới gật đầu một cái, đồng thời cũng có chút tiếc nuối.

Còn tưởng rằng lần này sẽ có thể nhớ lại tất cả chứ.

Nàng còn chưa nhớ lại kỷ niệm về Đường Đường bảo bối, và cả sự kiện khiến nàng để ý nhất kia.

Lão viện trưởng chân thành khuyên, Tiểu nha đầu, làm người không thể quá tham lam.

Nếu như để cho ngươi một lần nhớ ra tất cả mọi chuyện, coi như là tinh thần của ngươi, cũng không chịu nổi.

Diệp Οản Οản xoay mình ngồi dậy.

Suy nghĩ một chút, có thể nhớ lại quá trình cùng quen biết và yêu mến Tư Dạ Hàn, đã là thu hoạch lớn nhất.

Điểm cống hiến này, thật đáng giá!Viện trưởng đại nhân, đa tạ! Lần sau tôi lại tới tìm ông! Diệp Οản Οản nói xong, cười hì hì mở miệng trả giá, Viện trưởng đại nhân, ngài xem, tôi đều đã sử dụng ‘dịch vụ’ của ngài nhiều lần như vậy, có phải là ngài nên giảm giá * cho tôi hay không?Lão viện trưởng quặm mặt lại, trừng nàng một cái, Ta có thể đánh gãy * chân ngươi thì có!* Chơi chữ đồng âm khác nghĩa: 打(個)折 |dǎ (gè) zhé|: giảm (một) giá và (把腿)打折 |(bǎ tuǐ) dǎzhé|: đánh gãy (chân)Khục khục, quấy rầy.

Diệp Οản Οản thầm rủa một tiếng hẹp hòi, sau đó nhanh chân rời đi.

Vận khí của nàng không tệ, lần thôi miên này tương đối thuận lợi.

Tư Dạ Hàn bên kia cuối cùng cũng không thành vấn đề!Nhưng mà, thời khắc này Diệp Οản Οản vẫn còn chưa biết, thế giới bên ngoài đã long trời lở đất.

Bảo Bảo yêu dấu trong trí nhớ khiến cho nàng rạo lực lòng xuân, như thiếu nữ mới yêu kia, đã hoàn toàn tiến vào trạng thái cuồng hóa.

Sơn trang suối nước nóng.

Vẻ mặt của Tư Dạ Hàn trong nháy mắt có chút trống rỗng: Nàng là.

Nhiếp Vô Ưu.

Khục.

Vâng.

Đúng vậy.

Biểu cảm của Cửu ca nhà mình ở đối diện làm cho Lâm Khuyết có chút run lẩy bẩy.

Bởi vì trạng thái của Tư Dạ Hàn thời khắc này quá mức đáng sợ, vì vậy cho nên Giang Ly Hận cũng không dám tiếp tục lắm mồm.

Cuối cùng, bởi vì quả thực không chịu được khí áp rợn người này, hắn cười ha ha quăng lại một câu xong.

bỏ chạy, Thật ra thì.

Bị gạt cũng không có gì, dù có bị xanh biếc cũng không có gì lớn.

Chút chuyện nhỏ này.

Đây chỉ là chút chuyện vặt thôi mààaa.

!Này, A Dạ, cậu cũng đừng tự làm khó mình, chân trời này nơi nào không cỏ thơm! Tạ Thiên Xuyên ho nhẹ một tiếng, thử thăm dò an ủi mấy câu, cũng nhanh chân rời đi.

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vn Thấy Giang Ly Hận và Tạ Thiên Xuyên lách người chuồn đi, Lâm Khuyết cũng quả quyết.

bỏ chạy, không muốn làm con chốt thí.

Từ khi Tư Dạ Hàn bắt đầu biết được tin tức Diệp Οản Οản chính là Nhiếp Vô Ưu, vẫn ngồi yên tại chỗ, từ khi nước trà còn nóng cho tới lúc nguội ngắc nguội ngơ, từ khi ánh bình minh đầu tiên chiếu rọi cho tới tận lúc tà tà bóng ngả về tây.

 Giang Ly Hận, Tạ Thiên Xuyên và cả Lâm Khuyết ba người núp ở trong góc cách đó không xa, lén lén lút lút nói chuyện.

Giang Ly Hận lắc đầu than thở: Hic, thật là bậy quá đi! Không nghĩ tới A Dạ lại cũng có thể có một ngày khốn khổ vì tình!Tạ Thiên Xuyên có chút lo âu: Tôi thấy đả kích mà chuyện này đem lại cho cậu ta, thật giống như có chút lớn.

Không biết cậu ta có thể gượng dậy nổi từ cú sốc này hay không?Giang Ly Hận gật đầu liên tục, nói đầy chắc chắn: Tôi thấy là nhất định sẽ không! Tôi chưa từng thấy A Dạ để ý đối với bất kỳ một người phụ nữ nào như vậy cả!Tạ Thiên Xuyên: Tôi cũng thấy cạn lời đối với cô nàng đó luôn, đây không phải là đùa bỡn tình cảm người khác sao?Giang Ly Hận nhìn chằm chằm bóng lưng cô độc phía xa xa, chậc chậc chắt lưỡi, A Dạ sẽ không phải là sau khi trải qua chuyện này, sẽ tự kỷ rồi đi?Một bên, Lâm Khuyết cũng lo lắng không thôi, lo lắng nói, Các người chớ có ở đó mà lảm nhảm nữa! Cửu ca thất tình, các người có giỏi thì đi lên an ủi một chút đi!Giang Ly Hận: Đúng là nên đến an ủi một chút.

Cậu ta ngồi yên cả buổi không động đậy, thương tâm biết bao nhiêu.

Ba người đang thương lượng định đi an ủi tâm hồn tổn thương của người nào đó một chút, vừa lúc đó, Tư Dạ Hàn vốn ngồi yên không nhúc nhích cả một buổi chiều, bỗng đột nhiên chậm rãi đứng lên.

Trong chớp mắt ngay khi Tư Dạ Hàn đứng lên, xoay người, gió đêm từ bên cạnh anh thổi qua.

Lâm Khuyết, Giang Ly Hận, Tạ Thiên Xuyên đồng thời không tự chủ được rùng mình một cái.

Cửu.

Cửu ca.

Anh không sao chứ? Anh muốn đi đâu? Lâm Khuyết có chút lắp bắp hỏi dò.

Tư Dạ Hàn đảo mắt, khẽ chỉnh lại một chút ống tay áo tây trang màu đen của mình, âm thanh khàn khàn lạnh lạnh, giống như giọt sương cuối mùa thu: Nhiếp gia.

Lâm Khuyết ngẩn người, có chút không kịp phản ứng: Đi.

Đi Nhiếp gia? Đi Nhiếp gia làm cái gì?Sau khi Tư Dạ Hàn chỉnh ống tay áo gọn gàng mới ngẩng đầu lên.

Vẻ ôn hòa lãnh đạm vốn có nơi đáy mắt giờ phút này biến thành một màu đỏ ngầu, thật giống như một cơn thủy điều đỏ đang chậm rãi trào dâng, không nhanh không chậm trầm giọng đáp: Thông báo Khương Viêm, trong vòng 15 phút đồng hồ, điều động tất cả nhân lực.

Ngay cả Giang Ly Hận và Tạ Thiên Xuyên đều bị dọa sợ hết hồn.

Lần này sau khi Tư Dạ Hàn trở về, tính tình thu liễm lại rất nhiều, giống như biến thành một người khác.

Nhưng mà giờ phút này, hắn giống như lại trong nháy mắt biến trở lại thành vị Tu La Chủ lạnh lẽo tàn khốc năm nào.

Lâm Khuyết cũng bị dọa sợ đến choáng váng, Đi Nhiếp gia.

? Điều.

Điều động tất cả nhân lực đi Nhiếp gia? Cửu ca, anh đây là muốn làm cái gì?A a a! Trời má! Hắn biết ngay chuyện của Diệp Οản Οản lần này sẽ khiến Cửu ca giận dữ, nhưng vạn vạn không ngờ tới, sự tình sẽ phát triển tới mức này.

Vô luận nha đầu chết tiệt Diệp Οản Οản kia đáng ghét bao nhiêu, nhưng dầu gì thân phận của nàng bây giờ lại là Nhị tiểu thư Nhiếp gia, Nhiếp Vô Ưu đấy! Nhiếp gia là dạng tồn tại gì? Đó là thế gia đứng đầu tứ đại gia tộc Độc Lập Châu.

Đi gây sự với Nhiếp gia, đây tuyệt đối chẳng khác nào đưa mình vào trong thế chiến cả!Không chỉ riêng Lâm Khuyết, Giang Ly Hận và Tạ Thiên Xuyên cũng có chút ngoài ý muốn.

Không phải chứ A Dạ, cậu muốn tấn công Nhiếp gia? Giang Ly Hận trợn mắt há mồm.

Tạ Thiên Xuyên khẽ nhíu mày, A Dạ, cậu tĩnh tâm một chút, chuyện này cần phải thảo luận kỹ hơn.

Nhưng mà, không đợi hai người nói xong, Tư Dạ Hàn đã cất bước, biến mất ở trong màn đêm.

Tạ Thiên Xuyên và Giang Ly Hận hai người đứng đơ tại chỗ, trố mắt nhìn nhau.

Đau khổ vì tình, không gượng dậy nổi gì gì, không tồn tại!Bọn họ lại có thể đều quên mất, bản chất của người này đáng sợ bao nhiêu.

Lời tác giả: Các bảo bảo đợi lâu, bắt đầu ra chương, đang tiếp tục gõ chữ ~ E hèm, Cửu gia lập tức sẽ đi tấn công cha vợ, mẹ vợ và cả anh vợ rồi.

Thật ra thì, trước đó tôi vẫn mãi xoắn xít về thái độ của Cửu gia, suy nghĩ rất lâu đều cảm thấy tôi xử lý kiểu nào cũng đều không đủ gắt.

Cuối cùng rốt cuộc nghĩ thông suốt, đại ma đầu, chắc chắn mới là bản chất của Cửu gia à nha!Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vn Sau khi Diệp Οản Οản từ chỗ viện trưởng đi ra, liền lập tức chuẩn bị đi tìm Tư Dạ Hàn.

Kết quả, thật không ngờ trên đoạn đường từ học viện đi ra, lại nghe được đoạn đối thoại của một đám người ven đường.

 Ôi chao, gần đây thật đúng là thời buổi rối ren! Độc Lập Châu này sợ là sắp thiên hạ đại loạn!Sao lại nói vậy?Các ngươi còn chưa biết!? A Tu La và Nhiếp gia đánh nhau!Mịa nó! A Tu La và Nhiếp gia đánh nhau? Bùng nổ như vậy sao? Thật hay giả vậy, có chuyện gì sao?Diệp Οản Οản vốn chỉ là người đi ngang qua đường, nghe đến đó, thắng gấp xe một cái, còn tưởng rằng mình nghe lầm.

Bất quá suy nghĩ kỹ một chút, đây không phải là chuyện rất bình thường sao? Độc Lập Châu chính là loạn như thế! Hôm nay mấy cái thế lực nhìn không vừa mắt liền đánh nhau nhỏ, ngày mai nhìn không vừa mắt liền đánh nhau to.

Ngày nào mà chẳng có chiến sự phát sinh, có gì mà phải bàn tán? Không phải chỉ là A Tu La và Nhiếp gia đánh nhau thôi sao?À khoan.

A Tu La?Nhiếp gia?Trời má! Cái gì?A Tu La và Nhiếp gia đánh nhau?Diệp Οản Οản tỉnh hồn lại, đứng ngẩn tại chỗ, mặt đầy mộng bức.

Chuyện này, con mịa nó.

Người đàn ông của mình làm sao lại đánh nhau cùng nhà mình?Đây không phải là lũ lụt dâng ngập miếu Long Vương, người trong nhà đánh người trong nhà sao?Hơn nữa, Đường Đường con mịa nó còn đang ở nhà đấy!!Chỉ thấy đám học viên lính đánh thuê kia đang quây quanh người bát quái vào giữa, hắn tiếp tục mở miệng nói, Đương nhiên là sự thật, đừng quên của sở trường của ta là làm cái gì, đây chính là tin tình báo ta trực tiếp nghe được.

Chính là chuyện ngày hôm nay.

Hiện tại, toàn bộ Nhiếp gia đều đã bị người của A Tu La bao vây gắt gao.

Nhân mã Nhiếp gia bên kia, tất cả cũng đều đang trên đường chạy tới.

Còn có đoàn lính đánh thuê của Nhiếp Vô Danh, tất cả nhân lực đều đã đến đông đủ, tùy thời sẵn sàng cho một trận đại chiến!Người lính đánh thuê này tựa hồ là tương đối am hiểu dò hỏi tin tức.

Thấy hắn nói có đầu có đuôi, tất cả mọi người chung quanh đều tin rồi.

Bọn họ túm năm tụm ba chĩa miệng vào, bàn tán loạn cào cào hết cả lên.

Con bà nó, đoàn đội thủ hạ của Nhiếp Vô Danh, chính là một lũ tên này so với tên khác còn biến thái hơn, không sai chứ? Nhiếp gia cũng không phải là dễ trêu chọc như vậy đâu! Lại nói, Nhiếp gia và A Tu La, cho tới bây giờ đều là nước sông không phạm nước giếng, hai nhà không hề có quen biết gì, càng không có dính dáng về lợi ích.

Chỉ cần không có dính dáng về lợi ích, loại thế lực đỉnh cấp của Độc Lập Châu giống như A Tu La và Nhiếp gia này, tuyệt đối sẽ không thể đánh nhau đâu! Đúng vậy, thế lực phổ thông đánh nhau là chuyện thường, nhưng A Tu La và Nhiếp gia là tầng thứ gì? Nếu như bọn họ khai chiến, đó là rút dây động rừng! Độc Lập Châu sẽ có bao nhiêu thế lực lớn nhỏ bị dính vào?!Nhìn thấy ánh mắt hoài nghi của người bên cạnh, học viên đang nói chuyện nhất thời nóng nảy: Mịa nó, ta thề, nếu như ta lừa các ngươi, ta liền đập đầu tự tử! Các ngươi đút cứt ta ăn đều được! A Tu La thật sự đã vây quanh Nhiếp gia, đứa nào lừa đảo đứa đó làm con chó, có được không?Nghe lời nói này, mọi người lúc này mới bỏ đi hoài nghi.

Chuyện này.

Xem ra A Tu La và Nhiếp gia, thật sự là đang căng thẳng rồi.

Nhưng mà, nguyên nhân đến tột cùng là cái gì?Từ sau khi A Tu La kéo nhau trở lại, cũng quá kiêu ngạo rồi đi, ngay cả Nhiếp gia cũng dám động? Đây chính là gia độc đứng đầu tứ đại thế gia Độc Lập Châu!A Tu La cũng không yếu đâu, ta thấy là Nhiếp gia lần này cũng sẽ không dễ dàng đối phó được đâu!Dù không yếu, cũng không thể trêu chọc vào Nhiếp gia à nha! Không tính tới Lăng gia, Nhiếp Thẩm Kỷ ba nhà có quan hệ gắn bó mật thiết với nhau.

Nhất là Nhiếp gia, quan hệ tại Độc Lập Châu cực rắc rối phức tạp.

Đừng nói A Tu La, coi như là Võ Đạo Liên Minh Công Hội, cũng không dám tùy tiện động vào Nhiếp gia nữa là.

Sự can đảm của A Tu La kia cũng có phần quá lớn rồi.

Nhưng A Tu La cũng là một trong những thế lực hạch tâm của Tội Ngục.

Đây đúng là long tranh hổ đấu mà!Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vn Đang êm đang đẹp, rốt cuộc làm sao lại đánh nhau?.

Diệp Οản Οản tỏ vẻ, nàng cũng rất muốn biết.

Giờ phút này, Diệp Οản Οản khẽ nhíu mày, A Tu La và Nhiếp gia khai chiến?Bởi vì sao?Cơ hồ ngay lập tức, trong đầu của Diệp Οản Οản hiện ra hình dáng của một người đàn ông.

Nhiếp Vô Danh.

Không phải là ông anh ruột không đáng tin cậy cực độ này của mình, lại chạy ra ngoài gây rắc rối chứ? Lần này còn trêu chọc vào A Tu La?Chỉ bất quá, Diệp Οản Οản suy nghĩ cẩn thận, với cái tính tình bộc phát bốc đồng kia của ông anh Nhiếp Vô Danh mà nói, nếu quả thật cùng tranh tài với A Tu La, chỉ sợ sẽ lập tức xông vào trụ sở chính A Tu La, đánh nhau với người của bọn họ.

Thù gì oán gì, Nhiếp Vô Danh cơ hồ cũng sẽ giải quyết tại chỗ, không có khả năng sẽ để chuyện kéo dài, còn liên lụy đến toàn bộ Nhiếp gia.

Lần này A Tu La quá thiếu lý trí rồi! Chọc vào ai không tốt, nhất định phải trêu chọc Nhiếp gia.

Không sai, trong tứ đại thế gia, không thể trêu chọc vào nhất chính là Thẩm gia, tiếp đó là Nhiếp gia.

Đặc biệt, Nhiếp gia còn có một vị gọi là Nhiếp Vô Danh.

Nhiếp Vô Danh năm đó, chính là nổi danh ngang hàng với Cẩu Tạp Chủng.

Tương truyền, toàn bộ Độc Lập Châu, chỉ có đại công tử Nhiếp gia mới có thể đánh một trận cùng Cẩu Tạp Chủng.

A Tu La tại sao phải trêu vào người như vậy?Đúng vậy, đại công tử Nhiếp gia đã từng được ca tụng là đánh khắp Độc Lập Châu không địch thủ! Đó cũng là quá khứ mà thôi.

Hiện tại đại công tử Nhiếp gia, cả ngày hết ăn lại uống, tiếc tiền như mạng.

Ta thấy là Nhiếp gia sắp sửa bị tiêu diệt rồi, hắn cũng chỉ có thể nghĩ biện pháp ôm lấy một chút tiền tài của Nhiếp gia bỏ chạy mà thôi.

Diệp Οản Οản nhìn về phía mọi người, trong lúc nhất thời đầu to như cái đấu.

Bọn họ có phải là có hiểu lầm đối với Nhiếp Vô Danh rồi hay không? Bọn họ thật sự hiểu rõ Nhiếp Vô Danh sao.

??Ông anh ruột của mình mạnh thì có mạnh, nhưng.

chỉ là não không tốt, ngu ngốc muốn chết! Còn trông cậy vào Nhiếp Vô Danh giúp chấn uy cho Nhiếp gia? Nếu vậy phỏng chừng Nhiếp gia sớm hỏng mất.

Rất nhanh, Diệp Οản Οản hướng về phía trước đi tới.

Vị bạn học này, những gì anh mới vừa nói là sự thật? Thông tin chuẩn xác không?Diệp Οản Οản chợt mang theo gương mặt to, trang điểm xấu xí của mình lại gần, dọa cho anh chàng lính đánh thuê kia giật cả mình.

Ngay sau đó, hắn liền nhận ra được người nổi tiếng của học viện lính đánh thuê Xích Diễm gần đây, Diệp Οản Οản.

Là cô à? Tin tức này đương nhiên là chuẩn xác! Huống chi chuyện này huyên náo lớn như vậy, giấu cũng không giấu được.

Rất nhanh khẳng định mọi người đều sẽ biết cả thôi!Nghe thấy lời của gã ta khẳng định chắc chắn như vậy, nhưng dù sao nàng cũng đều không thể tin tưởng rằng Tư Dạ Hàn lại sẽ đánh nhau với Nhiếp gia.

Diệp Οản Οản nghĩ tới nghĩ lui, cũng không hiểu, não Tư Dạ Hàn bị trúng gió gì? Này!! Còn chưa xuất giá đâu đấy, sao lại làm càn với nhà chồng của mình như vậy hả? Lúc này, Diệp Οản Οản gọi điện thoại cho Nhiếp Vô Danh.

Dịch vụ làm nhiệm vụ thuê xin kính chào quý khách! Thuê nhiệm vụ cao cấp, nhấn phím 1.

Những nhiệm vụ khác, xin nhấn phím 2.

 Thuê Nhiếp Vô Danh tự mình làm nhiệm vụ, tiền thuê gấp bội.

Thuê tổ đội dưới cờ Nhiếp Vô Danh, tiền thuê cũng gấp bội.

Không có tiền, xin mời cúp điện thoại, cảm ơn quý khách đã hợp tác.

Diệp Οản Οản: .

Cái này.

đệt, chuông điện thoại kiểu mịa gì vậy?Đợi cả nửa ngày, Nhiếp Vô Danh cũng không hề nghe điện thoại.

Thật sự là chịu không nổi tiếng chuông quỷ này, Diệp Οản Οản cũng đành phải thôi.

Cùng lúc đó, Nhiếp gia.

Ngoài cửa tối om om, nhân thủ của A Tu La đã vây đầy, đang cùng hộ vệ Nhiếp gia khẩn trương triển khai thế trận.

Chàng trai đứng Nhiếp gia ngoài cửa, phảng phất như dung hợp lại làm một cùng với bóng đêm.

Dưới ánh mắt lạnh giá thấu xương kia, như ẩn chứa một bản năng dã thú không cách nào ức chế nổi.

Tựa như mong muốn cắn nuốt hết thảy mọi thứ, bỏ vào trong bụng, nghiền nát thành mảnh vụn.

Giờ phút này, các cường giả thường ngày canh giữ ở Nhiếp gia rối rít âm thầm xuất hiện.

Mười mấy vị lão giả râu tóc bạc trắng không biết từ chỗ nào đi ra, đứng ở trước cửa Nhiếp gia.

Xem tiếp...

con-mat-ao-thi

  • Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương

  • truyện tranh Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương

  • truyện Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương

  • Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương truyện chữ

  • đọc truyện Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương

  • yêu thần ký chap

  • truyenfull.vn

  • truyenfull.vip

  • truyenfull.vip

  • truyen.tangthuvien.vn/

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License