Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
Chapter
0194
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vnTư Dạ Hàn không cách nào hình dung tâm tình của mình giờ phút này, cứ như thể sống sót sau ngày tận thế…Không biết qua bao lâu, anh rốt cuộc cũng khôi phục lại năng lực ngôn ngữ, nắm lấy đôi bàn tay đang nhào nặn xoa bóp cho mình của cô gái, âm thanh có chút gượng gạo, Làm.
Làm sao em phát hiện? Diệp Οản Οản nhìn bàn tay chàng trai đang nắm lấy mình, hơi nhíu mày, Ui chao, trước đó ngay cả đụng chạm thôi cũng không cho em đụng, hiện tại làm sao ngược lại, chủ động nắm lấy bàn tay nhỏ của em rồi vậy hả?Nghe vậy, ngón tay của chàng trai khẽ dừng lại một chút, lần này cũng không hề dời đi, mà lại từng chút từng chút một nắm chặt bàn tay của cô gái hơn, Đừng nói sang chuyện khác!Diệp Οản Οản: Khục.
Được rồi, quả nhiên là chỉ số thông minh của người nào đó chỉ tạm thời mất net mà thôi…Làm sao lại phát hiện, nàng phải trả lời thế nào?Nàng xác định là anh ta đang nói láo, là bởi vì nàng biết được một tầng thân phận khác của mình là Nhiếp Vô Ưu.
Mà cách nói của Tư Dạ Hàn, rõ ràng là không hề khớp với cái này.
Cái mà gì mà vì nàng không phải là người của Độc Lập Châu, hai người không thể ở chung một chỗ, nếu không sẽ bị Cổ tộc Tư thị truy sát!? Điều này căn bản là không có khả năng!Vô luận là tầng thân phận nào của nàng, đều không sửa đổi được sự thật nàng là người của Độc Lập Châu.
Tư Dạ Hàn nói như vậy, chỉ có một lý do, dẫn dụ nàng rời đi khỏi Độc Lập Châu.
Cho nên sau đó, biết được nàng lại có thể trở về Độc Lập Châu, do đó mới tức giận đến như vậy.
Thấy cô gái cắn môi, thần sắc xoắn xít, cả nửa ngày không nói được lời nào, Tư Dạ Hàn nhẹ nhàng nắn bóp ngón tay của nàng, Nghĩ ra được một cái cớ thật hay rồi sao?Còn chưa ra…ặc, không phải! Ý của em là còn chưa biết làm sao để nói với anh!Tóm lại, mặc kệ kiểu nào nàng cũng không có khả năng nói cho Tư Dạ Hàn biết rằng nàng chính là Nhiếp Vô Ưu, nếu không thì xong phim rồi!Người Độc Lập Châu, có ai lại không biết Nhiếp Vô Ưu và Kỷ Tu Nhiễm có hôn ước, ai lại không biết Nhiếp Vô Ưu còn có một đứa con riêng?Nàng chẳng qua chỉ là đấu giá một chiếc nhẫn của Kỷ Tu Nhiễm, mà anh ta đã dùng biển giấm dìm cho nàng sắp đuối luôn rồi! Nếu như biết được nàng còn có một đứa con trai, vậy thì còn đi đến đâu?Bất quá, nhắc đến con trai bảo bối, ngược lại nàng càng ngày càng khẳng định cha ruột của Đường Đường là ai, chỉ còn thiếu một bước chứng thực cuối cùng.
Diệp Οản Οản bĩu môi một cái rồi nói, Anh còn không thấy ngại mà đi hỏi sao? Anh nghĩ kỹ thuật diễn xuất của anh rất tốt sao? Quên rằng nghề nghiệp của em ở Hoa quốc là gì rồi hả? Ở trước mặt em đi bão kỹ thuật diễn xuất, đó chính là.
chính là nghịch đại đao trước mặt Quan Công, múa rìu trước cửa Lỗ Ban!Từ khi anh lấy thân phận Tu La Chủ xuất hiện ở trước mặt em, em cũng đã nhìn thấu thân phận của anh rồi, chẳng qua chỉ là muốn ép chính anh phải thừa nhận mà thôi!Nói chung thuyết pháp này của Diệp Οản Οản cũng không có chỗ nào không đúng, chẳng qua là Tư Dạ Hàn cũng biết, nàng đang có chuyện gì đó còn giữ lại, không muốn nói với chính mình.
Chẹp chẹp, lại nói, tướng mạo này tựa như cũng không tệ nha, cứ cảm giác phảng phất như mình có hai người bạn trai!Thấy Diệp Οản Οản không muốn nói, Tư Dạ Hàn cũng không tiếp tục truy tìm nguồn gốc, nghe vậy lẳng lặng nhìn nàng một cái, Rất muốn có hai người bạn trai?Diệp Οản Οản bén nhạy, phát giác ra nguy hiểm, khát khao muốn sống mãnh liệt trong nháy mắt online, Làm sao có thể! Anh không nên đánh tráo khái niệm, bẻ cong ý tưởng của em có được hay không! Ý của em là làm sao ngay cả người đàn ông của mình mà em cũng nhận không ra? Mặc kệ anh biến thành hình dáng gì, em cũng đều nhận ra anh!Lại còn đòi có 2 người? Nàng chỉ dỗ mỗi mình anh chàng này thôi mà cũng đã phải hao tốn hết công lực trọn đời rồi…Diệp Οản Οản vừa vuốt lông vừa len lén liếc nhìn người nào đó, sắc mặt cuối cùng cũng không còn dọa người như trước nữa rồi.
Nàng dốc hết sức thật vất vả mới nuôi cho anh ta khỏe mạnh trở lại, làm sao thoắt cái đã đem mình biến thành như vậy rồi?Diệp Οản Οản rất tức giận, nhưng cẩn thận suy nghĩ một chút, hình như là chính nàng chọc cho người ta tức đến như vậy!Nhưng cũng không thể trách nàng được!Rõ ràng là không có chuyện gì, nhưng hết lần này tới lần khác anh ta lại mở hẳn một công xưởng giấm, lại còn có sản lượng kinh người đến vậy! Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vnThấy Tư Dạ Hàn không tiếp tục truy hỏi, Diệp Οản Οản đoán là nàng đã lừa đảo trót lọt, vượt qua bài kiểm tra rồi.
Ngờ đâu, mới vừa thở phào nhẹ nhõm, liền nghe được Tư Dạ Hàn hỏi: Em và Kỷ Tu Nhiễm.
là có quan hệ như thế nào?Diệp Οản Οản nhất thời căng thẳng da đầu, tiến vào trạng thái phòng bị cấp một.
Chẳng lẽ là anh ấy đã phát hiện ra cái gì?Không đúng.
Nàng nhổ vào! Có lầm hay không vậy!Rõ ràng hẳn là nàng mới là người nên đi hưng sư vấn tội mới đúng chứ!Tại sao tình huống hiện tại lại hoàn toàn trái ngược, biến thành nàng bị tra hỏi?Bậy nhất chính là, câu hỏi này quả thật là làm cho nàng có chút chột dạ…Vẻ khác thường mất tự nhiên nơi đáy mắt của cô gái đương nhiên không thể tránh được ánh mắt của Tư Dạ Hàn, ngón tay đang nắm tay nàng, theo bản năng siết chặt lại.
Thật ra thì anh vẫn luôn biết… nàng đã có người thương…Địa vị của người kia ở trong lòng nàng, là không thể thay thế!Mà anh, hẳn không thể là gì hơn, ngoài một mối tình hờ vui chơi qua đường trong lúc nàng rảnh rỗi muốn giết thời gian.
Biết rõ những thứ này, nhưng chẳng qua là, anh vẫn luôn tự lừa mình, giấu chúng trong bóng đêm, chỉ cần từng thấy được một chút ánh sáng hi vọng, liền không nỡ buông bỏ, nhìn thẳng vào sự thật.
Anh vẫn luôn biết trong nội tâm nàng có một người như vậy, chẳng qua là không biết là ai, cũng không muốn biết.
Mãi đến khi Kỷ Tu Nhiễm đột nhiên xuất hiện ở bên cạnh nàng, khiến cho trong tiềm thức anh dâng lên một nỗi bất an chưa bao giờ có, thậm chí đến mức độ nhiều lần khiến anh không thể khống chế được tâm tình.
Tay bị bóp có chút đau, nhận ra được tâm tình của Tư Dạ Hàn có chút chấn động, Diệp Οản Οản hơi nhíu mày, đang muốn mở miệng nói chuyện, ngay vào lúc này, ngoài cửa sổ đột nhiên vang lên tiếng còi báo động đinh tai nhức óc.
Loại còi báo động này, chỉ vào thời điểm A Tu La gặp phải công kích cực kỳ nghiêm trọng mới có thể vang lên.
Âm thanh này là gì vậy? Diệp Οản Οản bị thanh âm này làm cho sợ hết hồn.
Vẻ âm u mới vừa rồi trên mặt Tư Dạ Hàn như chỉ là thoáng qua, giống như chưa bao giờ từng xuất hiện, khôi phục lại như thường, mở miệng nói, A Tu La gặp xâm phạm bên ngoài.
Diệp Οản Οản nghe vậy mặt đầy kinh ngạc, Hả? Người nào lại có lá gan lớn như vậy, dám xâm phạm trụ sở chính của A Tu La?Chàng trai nhìn nàng một cái, Em đoán xem?Diệp Οản Οản nháy mắt một cái, lại nháy mắt thêm một cái, Híc, sẽ không phải là.
Không Sợ Minh của em đấy chứ?Quả nhiên, Diệp Οản Οản vừa dứt lời, liền nghe phía ngoài truyền tới một thanh âm quen thuộc đang kêu gào: Mẹ nó! Người bên trong tất cả đều nghe rõ cho lão tử, các người đã bị bao vây! Ngoan ngoãn giao lão đại chúng ta ra! Nếu không, đừng trách Không Sợ Minh chúng ta san bằng A Tu La các ngươi ——!! Diệp Οản Οản: .
Chuyện gì vậy trời!!Diệp Οản Οản vội vàng tiến tới cửa sổ, nhìn ra phía ngoài điều tra tình huống.
Nhìn xuống dưới liền phát hiện ra sự tình so với trong tưởng tượng của nàng còn nghiêm trọng hơn.
Không Sợ Minh cơ hồ là dốc hết toàn lực, tất cả cao thủ đều có mặt, đông nghịt một mảnh, A Tu La bên này cũng đã võ trang đầy đủ.
Hai bên giằng co, bầu không khí như chỉ cần chạm nhẹ thôi liền nổ tung!Diệp Οản Οản thấy vậy, nhức đầu khôn nguôi.
Làm bậy rồi! Bởi vì phòng thủ của A Tu La so với lần trước còn sâm nghiêm hơn, nàng hao tốn thời gian quá dài để đột nhập vào, nên sắc trời lúc này cũng đã chạng vạng tối.
Đoán chừng vì thấy nàng mãi mà không về, Bắc Đẩu và Thất Tinh bọn họ cho là nàng đã rơi vào trong tay của A Tu La.
Dưới tình thế cấp bách, mới trực tiếp tuyên chiến với A Tu La…Diệp Οản Οản không ngờ, sự tình so với nàng tưởng tượng càng huyên náo hơn.
Bên này, còi báo động của A Tu La đã kinh động toàn bộ Độc Lập Châu.
Không ít thế lực và các đại lão rối rít phái người đi tới dò la tình hình.
Rốt cuộc trong một sự kinh hãi tột độ, họ dò la ra được, Không Sợ Minh lại có thể khai chiến với A Tu La rồi!Mấy vị đại lão các thế lực run lẩy bẩy mà túm tụm lại bàn tán với nhau.
Thật không? Không Sợ Minh và A Tu La đánh nhau?Chính xác 100%! Không Sợ Minh dốc hết toàn lực, trực tiếp tấn công trụ sở chính A Tu La! Lần này sợ là muốn đánh đến ngươi chết ta sống!Chậc chậc, Không Sợ Minh này.
Lá gan quả thật là lớn.
Còn không phải sao? Lúc ban đầu tấn công A Tu La, Không Sợ Minh cũng là thế lực đứng mũi chịu sào! Hai bên đã sớm kết ân oán sống chết rồi!Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Thấy Tư Dạ Hàn đứng lên, tựa hồ như muốn đi ra ngoài, Diệp Οản Οản vội vàng buông rèm cửa sổ xuống, đi theo, Hic, anh ngồi một chút đi, nghỉ ngơi cho thật khỏe! Bên ngoài không cần phải gấp gáp, trong chốc lát cũng không đánh ngay đâu, yên tâm đi!Bên ngoài khói lửa chiến tranh bay tán loạn, khói súng tràn ngập, đám đàn em đang chửi nhau ý ới, mà trong phòng, một vị minh chủ nào đó đang ân cần đỡ lão đại của đối phương ngồi xuống ghế salon, dịu dàng hỏi han.
Lần này sợ là có người từ bên trong gây rối.
Tư Dạ Hàn lên tiếng.
Ý của anh là.
Diệp Οản Οản suy nghĩ một chút, Tư Dạ Hàn nói rất có đạo lý! Lần này Không Sợ Minh sợ là đã lấy được tin tức sai lầm gì đó, cho rằng nàng xảy ra chuyện rồi.
Nếu không, cũng sẽ không lỗ mãng dốc hết toàn lực như vậy.
Xem ra, là có người muốn khích bác ly gián, ngồi làm ngư ông đắc lợi! Diệp Οản Οản sờ cằm một cái, ngay sau đó lộ ra vẻ đắc ý, cười híp mắt mở miệng nói, Chỉ tiếc, đối phương không biết hai chúng ta thật ra là cấu kết với nhau làm việc xấu!Tư Dạ Hàn: .
Cấu kết với nhau làm việc xấu.
Đối với trình độ thành ngữ của bà xã nhà mình, anh cũng không dám đưa ra nhận xét.
Diệp Οản Οản đảo tròng mắt một vòng, dành thời gian nói chuyện nghiêm túc, Hi hi, đúng rồi, còn có một chuyện rất quan trọng, chính là, mới vừa rồi em cũng đã giải thích tại sao em muốn chiếc nhẫn kia! Thật ra là có tác dụng đặc thù, tuyệt đối không có ý tứ gì khác.
Bây giờ em đang đi học tại học viện Xích Diễm anh có biết không? Trên bảng nhiệm vụ có một nhiệm vụ cấp S, yêu cầu đi lấy chiếc nhẫn thiếp thân của Kỷ Hoàng, đặc biệt đáng tiền! Giá trị tận 10 ngàn điểm vinh dự đấy!Diệp Οản Οản nói tới đây, cặp mắt tỏa sáng lấp lánh, lộ ra ánh mắt cực kỳ tham luyến.
Nhìn thấy ánh mắt cô gái lóe sáng đầy kích động khi nhắc tới chiếc nhẫn, ánh mắt chàng trai hơi trầm xuống, tự nhiên lại nhớ đến chiếc khuy măng sét của mình bị Diệp Οản Οản dùng một đồng tiền thu lấy, Thật sao? Chiếc nhẫn kia rất đáng giá tiền?Diệp Οản Οản không dám nhắc lại nhẫn của Kỷ Hoàng làm anh phát bực, vội vàng nói, Anh cũng đáng tiền, anh cũng rất đáng tiền! Chỉ một sợi tóc của anh thôi cũng đã đáng giá 10 ngàn điểm cống hiến rồi đấy! Không gạt anh đâu, tóc của anh cũng là nhiệm vụ cấp S! Nhiệm vụ này em cũng nhận, cho nên anh xem.
Diệp Οản Οản vừa xoa xoa vừa đi sang một bên ngồi, giương mắt dòm đối phương.
Chàng trai nhìn cô gái một cái, trầm mặc chốc lát, cuối cùng, nơi đáy mắt xẹt qua vẻ bất đắc dĩ, Tự mình nhổ đi…Diệp Οản Οản nhất thời kích động thiếu chút nữa nhảy cỡn lên, A! Thật sao! Có thật không? Anh để cho em nhổ sao? Tùy ý nhổ sao?Hạnh phúc tới quá bất ngờ!Diệp Οản Οản nhìn chằm chằm một đầu tóc bạch kim của đối phương, quả thật cứ như là một con rồng hung ác bỗng nhiên nhìn thấy được kho báu, điểm cống hiến đó nha! Tất cả đều là điểm cống hiến đó!Nếu như nhiệm vụ này có thể tiếp nhận vô hạn lần thì hay quá.
Diệp Οản Οản tiếc nuối lẩm bẩm.
Tư Dạ Hàn: .
Tiếp nhận vô hạn lần! Nàng muốn nhổ sạch tóc của anh, cho anh biến thành một gã đầu trọc sao?Diệp Οản Οản nói xong liền hưng phấn nhào vào lòng của chàng trai, bắt đầu vui vẻ chọn tóc, Nhổ cọng nào đây nhỉ, cọng này? Cọng này? Hay là cọng kia?.
Cảm giác được ngón tay nhỏ mềm mại như không xương của cô gái đang mân mê mái tóc, nhẹ nhàng đụng chạm da đầu và phần da cổ của mình, sống lưng của chàng trai hơi có chút cứng đờ.
Thấy cô sờ cả nửa ngày cũng chưa nhổ xong, anh đành tự nhổ, sau đó đỡ cô nàng ngồi xuống, rồi đưa sợi tóc cho nàng: Đây này!Hic! Làm sao anh lại tự mình động thủ vậy! Hơn nữa cọng này hơi bị ngắn, hơn nữa cũng quá mỏng rồi! Em muốn cọng dày hơn, dài hơn cơ, chứ không thô mỏng như cọng này!Tư Dạ Hàn: Không thích thì anh vứt đi vậy!Chàng trai làm bộ như muốn vứt bỏ.
Muốn muốn muốn! Muốn mà! Không được vứt! Diệp Οản Οản vội vàng đoạt lại bảo bối, nói xong không biết nghĩ đến cái gì, con ngươi chuyển động, mặt đầy vẻ nịnh nọt, Em còn muốn thêm một cọng nữa, có được không?Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Đón nhận ánh mắt đầy nghi hoặc của chàng trai, Diệp Οản Οản vội vàng giải thích, Lỡ như lại có thêm một cái nhiệm vụ khác, có thể lo trước khỏi hoạ.
Nếu như không có thì em liền giữ lại làm kỷ niệm! Thấy vật nhớ người nha!Cuối cùng, Diệp Οản Οản thành công lấy được hai cọng tóc.
Ánh mắt thâm thúy của Tư Dạ Hàn hơi có chút lạnh lẽo, Em cần nhiều điểm cống hiến vinh dự như vậy để làm cái gì?Diệp Οản Οản theo bản năng mà nắm thật chặt cọng tóc thật vất vả mới thu được vào tay, tuyệt đối không thể để cho Tư Dạ Hàn biết được nàng muốn tích góp điểm cống hiến là để nhờ viện trưởng giúp nàng khôi phục ký ức.
A, sách có nói đi học phải chú ý chuyên cần, siêng năng chịu khó mới giỏi được.
Nếu như đã nhập học, vậy dĩ nhiên là phải học tập cho thật giỏi, ngày ngày hướng lên trên.
Hiện tại em mới chỉ là lính đánh thuê cấp bậc thấp nhất, sau này lộ ra ngoài còn không phải sẽ làm cho anh mất thể diện sao.
Diệp Οản Οản tận hết sức lực đi vuốt mông ngựa.
Ánh mắt Tư Dạ Hàn hơi chăm chú, biết rõ là nàng đang cố ý lừa gạt mình.
Nhưng lại thấy hình ảnh cô nàng dùng khăn tay đem sợi tóc của mình bọc lại kỹ càng như bảo bối, sau đó giấu vào trong ngực, nơi đáy lòng lại trào dâng lên một cảm giác thỏa mãn vô biên, cứ như thể lỗ hổng nơi trái tim đang từng chút từng chút được lấp đầy…Chỉ cần nàng muốn, cái gì anh cũng đều có thể dành cho nàng.
Tư Dạ Hàn nhắm cặp mắt lại, tạm thời cưỡng chế đè nén toàn bộ tâm tình bất an của mình xuống, nâng hai cánh tay lên ôm thật chặt cô gái trong lồng ngực.
Diệp Οản Οản nháy mắt một cái, Ui chao? Sao vậy? Sao lại đột nhiên nhiệt tình như vậy?Uỳnh ——!!Ngoài cửa sổ đột nhiên vang lên một tiếng vang rền, tựa như âm thanh của một vật nặng gì đổ ập xuống.
Diệp Οản Οản xuyên qua khe hở của rèm cửa sổ liếc một cái.
Thất Tinh và Khương Viêm đánh nhau, một thân cây nhỏ trong vườn hoa của A Tu La bị đụng ngã.
Cùng lúc đó, lại là một tiếng rầm, cửa thư phòng bị người nào đó đụng văng ra.
Cửu ca! Cửu ca không xong rồi! Bên ngoài đang đánh nhau, cái đám người điên Không Sợ Minh này quả thật là.
Ặc.
Lâm Khuyết đẩy mở được cánh cửa, nói mới được một nửa liền nhìn thấy Cửu ca nhà mình đang nghiêng người dựa vào ghế sa lon, trong ngực lại đang ôm chặt một cô gái.
Diệp Οản Οản từ trong ngực Tư Dạ Hàn chui ra ngoài, ló đầu ra tựa trên bả vai của Tư Dạ Hàn, vẫy vẫy cánh tay nhỏ cùng chào hỏi với người đang đứng ở ngoài cửa, Hi.
Lâm Khuyết: .
Mịa nó!!!Hắn thấy được cái đồ chơi gì?Lâm Khuyết thiếu chút nữa sợ đến ngã bệch ra đất, nhìn chằm chằm Diệp Οản Οản như gặp quỷ, Cô cô cô… làm sao cô lại ở chỗ này!Làm sao tôi lại không thể ở chỗ này? Diệp Οản Οản hừ một tiếng, ngay sau đó mới đưa mắt nhìn kỹ anh chàng Lâm Khuyết đang đứng trước mặt mình.
Mới vừa rồi cũng chỉ chào theo bản năng, chưa nhìn rõ, nhưng nghe được người này gọi Tư Dạ Hàn là Cửu ca.
Người gọi Tư Dạ Hàn như vậy cũng không có nhiều người, người trước mặt không phải là đã cải trang rồi đấy chứ?Diệp Οản Οản nhìn chằm chằm gương mặt không có gì lạ kia, đưa ra suy đoán, Cậu là.
Lâm Khuyết?Đệt! Lại có thể bị nhận ra, Lâm Khuyết bị dọa đến són ra quần, chưa kịp tỉnh hồn nhìn về phía Tư Dạ Hàn.
Đột nhiên bị quấy rầy, sắc mặt của Tư Dạ Hàn hơi có chút không tốt lắm, ngón tay khẽ vuốt ve mái tóc của cô gái, trả lời nàng một câu: Ừm, là cậu ta.
Nghe được Cửu ca trực tiếp tự mình thừa nhận, Lâm Khuyết nhất thời càng kinh sợ rồi, Cửu ca anh….
anh đây là bị lộ rồi sao? Diệp Οản Οản lườm hắn ta một cái, Tôi bóc trần, cậu có ý kiến gì không?Không có, tuyệt đối không có! Lâm Khuyết lắc đầu liên tục, nhìn cảnh ân ân ái ái đến phát chán của hai người kia, có cảm giác mình đang trở thành một con kỳ đà cản mũi, là một cái bóng đèn chính hiệu, bất giác trong lòng có cảm giác khóc không ra nước mắt.
Đệt! Vạn vạn không ngờ tới!Bên ngoài đều đánh nhau tơi bời khói lửa rồi, toàn bộ Độc Lập Châu đều đã bị kinh động rồi.
Kết quả thì hay rồi! Lão đại hai bên lại đang ở trong phòng ân ân ái ái, nói chuyện yêu đương anh anh em em, còn có thiên lý sao?【 Ngoài lề: 】Tư Dạ Hàn: Vô luận em muốn cái gì, coi như là toàn thế giới, anh cũng sẽ cho em.
Diệp Οản Οản: Ồ, vậy thì em muốn nhẫn của Kỷ Hoàng.
Tư Dạ Hàn: Không thể!Diệp Οản Οản: .
Ôi, đàn ông!Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Vào giờ phút này, tất cả các cúc áo sơ mi của Cửu ca nhà hắn đều bị mở tung, tóc tai rối bời, mới vừa rồi còn ôm ấp Diệp Οản Οản ở trên ghế…Sau khi phát hiện ra mình vừa quấy rầy cái gì, Lâm Khuyết cảm thấy ngày cuối cùng của mình đã sắp đến…Khục, Cửu ca, tôi vốn là không định làm kinh động đến anh.
Nhưng mà.
huyên náo bên ngoài quả thực là có chút lớn.
Lâm Khuyết run lẩy bẩy mà mở miệng giải thích.
Khó trách bên ngoài động tĩnh lớn như vậy mà Cửu ca bên này lại không có động tĩnh gì cả! Nguyên lai là do nha đầu kia chạy tới đây! Coi như là bên ngoài trời sập, Cửu ca sợ là cũng đều không quản.
Vốn còn muốn cùng anh chơi lâu thêm một chút! Diệp Οản Οản than phiền, bĩu môi một cái, nói xong miễn cưỡng đứng lên, Em đi đây!Ánh mắt của chàng trai trầm thêm vài phần, Chú ý an toàn!Bây giờ đã không cách nào ngăn cản nàng rời khỏi Độc Lập Châu, chỉ có thể đi được tới đâu hay tới đó.
Vâng vâng, biết rồi!Tư Dạ Hàn muốn nàng rời khỏi Độc Lập Châu về lại Hoa quốc, vì lo lắng sẽ có người nào đó gây bất lợi cho nàng.
Nhưng mà, nếu như đối phương thật sự muốn làm cái gì đó đối với nàng mà nói, nàng ở nơi nào đều giống nhau.
Từ mấy lần ám sát khi còn ở Hoa quốc là có thể nhìn ra.
Nàng tại Độc Lập Châu dầu gì cũng là Minh chủ Không Sợ Minh, những người đó ít nhiều gì cũng phải kiêng kỵ một chút.
Tại Độc Lập Châu, nàng còn có chuyện ắt phải làm, có người nhất định phải bảo vệ.
Vô luận ban đầu vì sao nàng lại yêu cầu xóa đi những ký ức kia, trốn tránh lâu như vậy, cũng là lúc nên đối mặt rồi!Nàng không thể để cho Tư Dạ Hàn tự mình chịu đựng hết thảy.
Đúng rồi Bảo Bảo, anh đưa số điện thoại tại Độc Lập Châu của anh cho em đi! Xí, lần trước em đưa số em cho anh, vậy mà anh chẳng thèm gọi cho em lấy một lần! Diệp Οản Οản không khỏi trách móc.
Tư Dạ Hàn lẳng lặng nhìn nàng một cái, Lần đó, em có biết anh là ai không?Nhất thời còi báo động trong đầu Diệp Οản Οản hú inh ỏi, đây là một câu hỏi đòi mạng đấy!Nếu như nói khi đó nàng còn chưa xác định được anh chính là Tư Dạ Hàn, vậy chẳng phải là tương đương nói là nàng đang tán tỉnh một người đàn ông khác?Diệp Οản Οản không nghi ngờ chút nào về việc anh chàng này ngay cả giấm của mình cũng đều ăn!Diệp Οản Οản quả quyết khẳng định: Đương nhiên là biết rồi! Lại nói, lần đầu tiên nhìn thấy anh em liền đã khẳng định được rồi!Tư Dạ Hàn ánh mắt ôn nhu, cũng không đi vạch trần, báo ra một dãy số.
Đây là số điện thoại cá nhân của anh.
Diệp Οản Οản đi vội vàng nên điện thoại di động cũng không mang ra ngoài, cố gắng ghi nhớ lấy, Ok!Lúc đặt chú thích danh bạ chú ý một chút! Quan hệ của chúng ta, không thể để cho bất luận kẻ nào biết! Tư Dạ Hàn không yên tâm dặn dò.
Em hiểu rồi! Yên tâm đi, em sẽ đặt cho anh một chú thích mà người khác tuyệt đối không đoán ra được! Diệp Οản Οản cam đoan.
Nàng đều đã nghĩ xong, sẽ chú thích thành: Lão bản xưởng giấm Độc Lập Châu!Tuyệt vời!Hai vị, hai người.
nói chuyện phiếm xong chưa? Lâm Khuyết có chút sốt ruột lên tiếng thúc giục.
Được rồi được rồi, thúc giục cái gì mà thúc giục! Diệp Οản Οản tức giận lườm hắn một cái, ngay sau đó đẩy cửa ra đi ra ngoài.
Chát chát chát ——!!Cửa chính A Tu La, Thất Tinh và Khương Viêm đánh nhau đến bất phân thắng bại, tình hình chiến đấu càng ngày càng kịch liệt.
Đệt! Lão Thất, đừng đánh nữa! Đánh như vậy biết đánh tới khi nào! Mọi người cùng nhau lao lên!Sắc mặt Thất Tinh cực kỳ âm trầm, Không Sợ Minh và A Tu La chính thức giao chiến, ảnh hưởng của chuyện này quá lớn.
Bên ngoài biết bao nhiêu người chờ đợi bọn họ đánh nhau! Tốt nhất là có thể giải quyết trong hòa bình.
Nhưng mà, thời gian trì hoãn càng lâu, Phong tỷ lại càng nguy hiểm.
Đúng vậy! Sợ hắn cái rắm! Lao lên!Tôi nhổ vào! Lưu đường chủ, ông có bản lĩnh chớ núp phía sau tôi, đứng lên phía trước mà nói!Mịa nó! Tới thì tới! Vì minh chủ! Liều mạng!Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Các cao tầng Không Sợ Minh chia làm phái chủ chiến và phái chủ hòa.
Trước mắt số người đồng ý khai chiến tương đối nhiều.
Dù sao lần này là minh chủ bị uy hiếp, nếu như là còn nhẫn nhịn, vậy thì Không Sợ Minh cũng không cần lăn lộn tại Độc Lập Châu nữa rồi.
Chiến dịch này, không thể tránh né.
Một đám người ô hợp cũng dám tới A Tu La ta giương oai! Nữ nhân kia nếu dám can đảm tự tiện xông vào A Tu La bọn ta, thì phải sẵn sàng chuẩn bị trả một cái giá thật đắt! Khương Viêm cũng đã sớm không thể nhịn được nữa.
Đối với Không Sợ Minh, giờ phút này đã là lửa giận ngút trời.
Nữ nhân kia căn bản cũng không ở tại A Tu La! Hắn đã tiên lễ hậu binh, đưa ra lời giải thích, nhưng những người này chẳng hiểu vì sao cũng không tin, một mực chắc chắn là A Tu La bọn họ đang giam giữ Bạch Phong, càn quấy đủ kiểu.
Nói không chừng căn bản chính là cố ý tới gây sự!Mịa nó! Tiểu tử thúi này nói cái gì! Lại còn nói chúng ta là đám người ô hợp!Phi, vậy năm đó kẻ bị ‘đám người ô hợp’ đánh cho tè ra quần lại là ai! Là một lũ rùa rụt đầu sao?Ồ.
Năm đó dường như không hề phân ra thắng thua mà? Hơn nữa Không Sợ Minh cũng bất quá chỉ là quân tiên phong, không phải là chủ lực.
Ta nhổ vào! Thằng nhãi, nói phải nói cho đúng sự thật! Tóm lại là sau đó còn không phải là A Tu La phải im hơi lặng tiếng sao? Nhất định là bị đánh cho sợ!Bởi vì thái độ của Khương Viêm, những vị theo phái chủ hòa cũng bắt đầu đổi chiều.
Đừng nói nhảm! Xông lên đi ——!! Mọi người đấu khẩu với nhau đầy hưng phấn, khí thế hừng hực, nhân mã hai bên đã bắt đầu không khống chế được, chỉ chực lao vào nhau.
Mắt thấy chiến sự chạm một cái liền bùng nổ, ngay vào lúc này, một thân ảnh màu đen đi một đôi dép lào đầy tinh tế, chậm rãi đi từ bên trong A Tu La ra bên ngoài ——Làm cái gì vậy, đang đêm đang hôm, rêu rao bậy bạ cái gì vậy! Một giọng nữ vang lên từ phía sau phe A Tu La, đội ngũ hai bên bỗng khựng lại tại chỗ, như nhấn nút tạm dừng vậy.
Thật lâu sau, mới lần lượt có người phản ứng lại.
Đám người A Tu La cứng đờ xoay đầu lại nhìn về phía sau mình.
Đệt! Bọn họ nghe được cái gì?Tại sao dường như nghe được âm thanh của Bạch Phong từ phương hướng đằng sau bọn họ truyền tới?Vậy.
Đó là.
Tóc Húi Cua ca?Thật sự là Tóc Húi Cua ca!Tại sao cô ta lại sẽ ở chỗ của chúng ta?Cùng lúc đó, người của Không Sợ Minh cũng dùng một vẻ mặt không cách nào tin tưởng nhìn về phương hướng đối diện.
Mịa nó! Minh.
Minh chủ!Phong tỷ? Có phải là tôi hoa mắt rồi hay không?Phong tỷ, tỷ không sao chứ! .
Tại sao Bạch Phong lại từ phương hướng hậu viện A Tu La đi tới? Lại còn nghênh ngang từ bên trong đi ra cứ như thể đây là hậu hoa viên nhà mình vậy hả?Giống như mới vừa rồi chẳng qua là đi dạo một vòng, tản bộ tại A Tu La vậy!Thấy một màn như vậy, không chỉ là người Không Sợ Minh bên này, mà cả các hộ vệ A Tu La bên kia cũng đầy mộng bức.
Mới vừa rồi còn kêu đánh đánh giết giết, mặt đầy lòng đầy căm phẫn, vào lúc này tất cả đều sợ hãi đến mức theo bản năng thối lui về hai bên.
Diệp Οản Οản chậm chạp từ ở giữa đám người A Tu La canh giữ đông nghịt đi ra, lười biếng ngáp một cái, có chút oán trách, Hứ, thật là phiền, quấy rầy giấc mộng đẹp của người ta!Hả? Quấy rầy giấc mộng đẹp?Bắc Đẩu nhìn thấy Diệp Οản Οản, kích động không thôi, Phong tỷ, tỷ không phải là bị đám A Tu La hèn hạ vô sỉ kia uy hiếp bắt cóc, nghiêm hình tra tấn, tính mạng như ngàn cân treo sợi tóc rồi sao?Diệp Οản Οản lườm Bắc Đẩu một cái, Tính mạng như ngàn cân treo sợi tóc cái đầu ngươi!Còn nữa, ngươi cũng không cảm thấy ngại khi nói người ta hèn hạ vô sỉ?Phong tỷ, đây rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra? Tụi đệ nhận được một phong thư nặc danh, nói tỷ rơi vào trong tay của A Tu La!Diệp Οản Οản bĩu môi nói, Khu vực này phong thủy không tệ, tôi chẳng qua chỉ là qua đây ngủ một giấc mà thôi! Đừng khẩn trương như vậy!Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Mọi người Không Sợ Minh mang theo lòng đầy căm phẫn mà vội vàng chạy tới cũng đều đã mộng bức rồi.
Không đợi Không Sợ Minh lên tiếng, Khương Viêm đã giận đến nổ tung, Cái gì mà.
Đi ngủ!! Yêu nữ, ngươi quả thật là cả gan làm loạn!!!Diệp Οản Οản hơi hơi nhíu mày, có chút cạn lời.
Khả năng ngôn ngữ của người này đúng thật là ít ỏi, lời thoại vạn năm không đổi!Diệp Οản Οản chọc Khương Viêm đến phát nghiện, cố ý lên tiếng khinh bạc, Đúng vậy, đúng vậy, ta không chỉ là tới ngủ, còn muốn cùng Tu La Chủ nhà các ngươi ngủ chung đấy, thế nào?Chỉ tiếc, Bảo Bảo nhà nàng lại căn dặn không thể tiết lộ tin tức bọn họ cấu kết với nhau làm việc xấu, nàng chỉ có thể nhịn không nói.
Khương Viêm: .
Bắc Đẩu: .
Thất Tinh: .
Tất cả trưởng lão, đường chủ và tinh anh: .
Tất cả rơi vào yên lặng quỷ dị thật lâu.
Đường chủ Lạc Lâm Na của một phân đường nào đó gãi đầu một cái: Cho nên, chúng ta vô cùng lo lắng mà chạy tới cứu giá, kết quả minh chủ chúng ta chẳng qua là tùy tiện tìm một chỗ để ngủ?Bắc Đẩu: Cho nên chúng ta vô cùng lo lắng mà chạy tới cứu giá, kết quả Phong tỷ lại là tới trêu hoa ghẹo nguyệt?Tất cả mọi người: .
Khương Viêm lần này thật đúng là đã mau tức điên rồi, Yêu nữ! Ngươi.
Càn rỡ!Quả nhiên, lại là loại lời thoại này.
Hôm nay ta nhất định khiến cho ngươi có đi mà không có về! Khương Viêm hất Thất Tinh ra, nhanh như tia chớp lao về phía Diệp Οản Οản.
Diệp Οản Οản mỉm cười, đứng ở nơi đó không nhúc nhích, ngay cả chân mày đều không hề nhíu lấy một lần.
Ừ, nói chung là vì hậu trường nàng cứng rắn.
Quả nhiên, trong nháy mắt ngay khi một chưởng như lôi đình vạn quân của Khương Viêm sắp rơi vào trên người Diệp Οản Οản, một cánh tay thon dài vô thanh vô tức xuất hiện, thoắt cái đã hóa giải thế công của cậu ta.
Nhìn thấy người tới, Khương Viêm trợn to hai mắt, Chủ.
Chủ thượng.
Đám người A Tu La nhất thời lộ ra vẻ mặt sợ hãi, đồng loạt cung kính hành lễ: Chủ thượng!Tay Tu La Chủ còn đang duy trì tư thế ngăn Khương Viêm lại, Khương Viêm, lui ra!Khương Viêm mặt đầy ngơ ngác: Nhưng mà, chủ thượng.
Diệp Οản Οản vững vàng tránh ở sau lưng người nào đó, cười híp mắt thò đầu ra, lên tiếng khiêu khích: Hô hô, tới đây đi, đánh ta đi! Khương Viêm giận đến suýt chút nữa hộc máu tại chỗ: Yêu nữ! Ngươi!Nơi đáy mắt Tư Dạ Hàn xẹt qua vẻ bất đắt dĩ pha lẫn ôn nhu, và cả ý cảnh cáo nữa, liếc mắt nhìn cô nàng một cái, nhắc nhở nàng có chừng mực, Bạch minh chủ!Diệp Οản Οản bĩu môi một cái, lúc này mới rốt cục không khiêu khích Khương Viêm nữa, Được rồi, được rồi, nể mặt chủ thượng của nhà ngươi, ta sẽ để cho ngươi một con đường sống.
Khương Viêm: .
Hắn có thể sẽ là hộ vệ A Tu La đầu tiên chết vì tức…Oa.
Thật.
Thật là đẹp trai!! Tu La Chủ cũng quá đẹp trai rồi đi.
So với lần trước nhìn thấy còn đẹp trai hơn.
Nếu như có thể cua được một người đàn ông như vậy, vậy thì kiếp này đã không còn gì tiếc nuối.
Lúc này, Đường chủ phân đường Không Sợ Minh, Bá Vương Hoa Lạc Lâm Na nhìn chằm chằm nam nhân cách đó không xa, mặt đầy vẻ mê trai, con ngươi không chớp lấy một cái.
Diệp Οản Οản bén nhạy nghe được câu này bên trong đám người, nhất thời hai con ngươi híp lại, mắt sáng như đuốc vậy, trực tiếp bắn thẳng về hướng Lạc Lâm Na.
Này, cô khiêm tốn một chút đi, giáo huấn lần trước tại quầy rượu, cô quên rồi đúng không? Một vị đường chủ ngoại đường khác cúi thấp đầu, nhỏ giọng nhắc nhở.
Lạc Lâm Na nhận ra được ánh mắt cảnh cáo của minh chủ nhà mình, sợ đến cả người run lên một cái, nhất thời nghĩ xuôi, không dám tiếp tục nhìn nhiều.
Tư Dạ Hàn đương nhiên cũng phát hiện một động tác nhỏ này của cô gái, vẻ ôn nhu nơi đáy mắt càng thêm đong đầy.
Sau lưng, Lâm Khuyết cuối cùng cũng theo kịp, thở dài vỗ vỗ bả vai của Khương Viêm, Hic, Tiểu Hồng à, thả lỏng! Chuyện ngày hôm nay chẳng qua chỉ là một phen hiểu lầm mà thôi.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Khương Viêm hít sâu một hơi, Hiểu lầm? Bạch Phong coi A Tu La là thành vườn hoa nhà mình, muốn vào thì vào, muốn ra thì ra! Không Sợ Minh lại còn quá đáng hơn, đánh thẳng tới cửa nhà, đây là hiểu lầm? Lâm đường chủ, nếu như lại còn tiếp tục như thế, A Tu La bọn ta làm sao còn có thể đặt chân tại Độc Lập Châu? Chủ thượng, xin ngài hạ lệnh!Đối với Khương Viêm, Lâm Khuyết tỏ ra rất đồng cảm.
Hic, với tính cách bao che này của chủ thượng nhà cậu, làm sao lại có thể động đến cô ấy được chứ?A, hay là như vầy đi! Tới đây tỷ thí công bằng một trận đi! Hai chúng ta đánh một trận, nếu như ngươi thắng, ta liền ở lại A Tu La mặc cho các ngươi xử trí.
Nếu là ta thắng.
Diệp Οản Οản dừng một chút, tiếp lời, Nếu là ta thắng, liền để chủ thượng nhà ngươi đi theo ta đi?Tính toán như vậy, bất kể thế nào nàng đều có lời!Thất Tinh mắt thấy minh chủ nhà mình lại bắt đầu tìm chết, quả thật là nhức đầu không thôi, vội vội vàng vàng đi tới, nhắc nhở nàng một câu, Phong tỷ!Diệp Οản Οản bị quấy rối, không thể ở chung lâu hơn với mỹ nam nhà mình, giờ phút này tâm tình rất là uất ức, cho nên tự nhiên sẽ không nhịn được cảm giác muốn gây chuyện, Ồ, thế nào? Chủ ý này của ta rất tốt, rất công bằng?Mắt thấy Diệp Οản Οản càng nói càng quá đáng, lại còn càng khiêu khích mạnh hơn, Thất Tinh đều đã nhanh xoắn hết cả lên, Phong tỷ, đừng nói nữa!Minh chủ đợt này, thật sự là quá khó lòng trông chừng….
Tư Dạ Hàn nhìn thấy cô nàng gây chuyện thị phi, bỗng cảm thấy vô cùng cao hứng, không dễ dàng nhắc nhẹ một tiếng, nhưng ngữ khí lại cũng không gắt mấy, Có chừng mực.
Nhưng mà, đại khái là giờ phút này tâm tình của chàng trai thật tốt, người thương đang ở trước mắt, coi như là nói ra những lời trách cứ cảnh cáo, cũng không hề có chút lực uy hiếp nào.
Thậm chí ngay cả Thất Tinh đều bén nhạy nhận ra được, cách nói chuyện của Tu La Chủ với Minh chủ nhà mình.
dường như.
có chút quá ôn nhu.
Càng làm cho cậu ta im lặng chính là, cái vị minh chủ nhà mình vốn một mực tìm chết, khuyên can thế nào cũng không nghe, bỗng nhiên thay đổi thái độ 180 độ, quả thật là giống như thật ngoan ngoãn quấn người.
Vâng, em sai rồi, em chỉ đùa một chút thôi!Diệp Οản Οản ngoan ngoãn nói xin lỗi, ngay sau đó thái độ cực kỳ thành khẩn nhìn về phía Khương Viêm, Khương đại hộ vệ, lần này đúng là một phen hiểu lầm! Nếu như có chỗ đắc tội, xin hãy tha lỗi.
Hiểu lầm? Gây ra động tĩnh lớn như vậy, một câu hiểu lầm liền coi như xong?Nhưng mà.
Khương Viêm cũng hiểu rất rõ, giờ phút này Không Sợ Minh và A Tu La giao chiến có trăm hại mà không có lấy một lợi nào.
Chắc hẳn đây cũng là nguyên nhân chủ thượng lặp đi lặp lại nhiều lần nhẫn nại Không Sợ Minh.
Vừa nghĩ tới mưu kế sâu xa của chủ thượng, nghĩ đến chủ thượng ẩn nhẫn ngậm đắng nuốt cay, Khương Viêm xấu hổ không thôi vì sự manh động của mình.
Cuối cùng, chỉ có thể cắn răng lui xuống.
Tu La Chủ đại nhân, vậy thì.
gặp lại sau! Diệp Οản Οản vẫy tay rời đi.
Lần này, Tu La Chủ vốn luôn khinh thường không thèm để ý đến Bạch Phong, bỗng khẽ gật đầu một cái xem như đáp lại, ngay sau đó bình tĩnh đứng tại chỗ, đưa mắt nhìn cô gái rời đi.
Diệp Οản Οản quay đầu nhìn thân ảnh của chàng trai không nhúc nhích đứng ở nơi đó, như muốn hòa tan vào trong màn đêm đen, lầu bầu oán trách trong lòng.
Luôn mồm luôn miệng bảo nàng cẩn thận một chút, không nên để cho người khác phát hiện quan hệ của bọn họ.
Nhưng còn anh thì sao? Vẫn luôn luôn bao che cho nàng lộ liễu như vậy….
Wao! Minh chủ ngài thật lợi hại, một người một ngựa xông vào A Tu La, còn có thể toàn thân trở ra!Ngay cả Tu La Chủ cũng dám trêu ghẹo, minh chủ nhà chúng ta không hổ là hào kiệt của phái nữ!Minh chủ thật trâu bò! Chuyện ngày hôm nay đã đủ để tôi chém gió cả đời với đám đàn em!Nghe thủ hạ bên người năm mồm bảy miệng ngợi ca, Diệp Οản Οản xạm mặt lại: .
Đây là chuyện rất đáng giá để tán dương sao?Vậy cũng ít nhất đợi nàng thật sự danh chính ngôn thuận, quang minh chính đại cua được người ta rồi hẵng khen nữa nha!Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Một ly rượu vang đỏ thẫm như máu, nhẹ nhàng lay động ở trong ly rượu vang, ánh trăng xuyên thấu qua, nhuộm đẫm sắc thái huyền bí cho ly rượu.
Vết sẹo nơi khóe mắt nam nhân, cũng không có vẻ khó coi, phối hợp với nụ cười vô hình như có như không kia, cứ như thể lại tô điểm thêm nét tà mị.
Hội trưởng, ba chiếc xe tài nguyên, và cả lão bà kia, toàn bộ đều bị cướp đi.
Hơn nữa, Kim trưởng lão vẫn luôn không liên lạc được.
Phó hội trưởng Võ Đạo Công Hội nhìn về phía người đàn ông ngồi trên ghế sa lon, nhẹ giọng báo cáo.
Miaooo!Một con mèo đen to lớn, nhẹ nhàng nhảy lên ghế sa lon, nằm ở trong ngực của người đàn ông nọ.
Hắn ta đem chén rượu để sang một bên, trên mặt nở một nụ cười khó có thể diễn tả được: Cho nên, xác định là Không Sợ Minh sao?Tôi đã điều tra qua, tám chín phần mười.
Phó hội trưởng Võ Đạo Liên Minh Công Hội đáp.
Ồ.
Tám chín phần mười? Nam nhân cười khẽ.
Có thể xác định, đích xác là do Không Sợ Minh gây nên, nhưng cũng không tìm ra được chứng cớ gì.
Chỉ bất quá, đây là lối làm việc của Không Sợ Minh.
Mà ngược lại một số thế lực đáng ngờ khác, tôi cũng đều đã điều tra qua, hoàn toàn có thể loại trừ, chỉ còn lại có Không Sợ Minh.
Phó hội trưởng Võ Đạo Liên Minh Công Hội trả lời đúng sự thật.
A.
Khóe miệng người đàn ông hơi hơi nhếch lên: Cướp đi mấy xe hàng hóa, ngược lại cũng có thể lý giải, trói Kim trưởng lão đi, rất có ý tứ!Hội trưởng, tôi tra được nữ nhân kia đi đến học viện Xích Diễm.
Ngài cũng biết, viện trưởng học viện Xích Diễm, có thành tựu cực cao tại phương diện thôi miên.
Hơn nữa, nữ nhân kia thuê không ít lính đánh thuê đẳng cấp cao làm nhiệm vụ cho cô ta.
Phó hội trưởng nói.
Ông nói là, trí nhớ của nàng, đã khôi phục? Nam nhân nói.
Không nhất định, chẳng qua là tôi cảm thấy rất có thể.
Phó hội trưởng suy nghĩ một chút, mở miệng đáp.
Hy vọng trí nhớ của cô ta mau mau khôi phục, nếu không, còn có ý nghĩa gì? Nam nhân lần nữa cầm ly rượu lên, khẽ nhấp một cái.
Còn nữa.
Hội trưởng, dã tâm của Nhiếp Linh Lung, thật sự là quá lớn! Chúng ta thật phải cùng hợp tác với cô ta.
À không, là cùng hợp tác với thế lực phía sau cô ta? Giờ phút này, phó hội trưởng hơi nhíu mày.
Dòng chính sao? Nam nhân lâm vào suy nghĩ.
Hội trưởng, ngài hẳn biết dòng chính muốn làm cái gì! Đối với Độc Lập Châu, bọn họ tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý đồ.
Phó hội trưởng nói.
Ha ha, lợi dụng lẫn nhau mà thôi… Khóe miệng hắn ta khẽ nhếch lên: Trò hay, bắt đầu diễn ra, không phải sao?.
Ngày kế, trụ sở chính A Tu La.
Lâm Khuyết sáng sớm liền tìm tới Tư Dạ Hàn, trước khi đi vội vã mở miệng nói: Cửu ca, mới vừa nhận được tin tức, Đồ Môn và Thiên Hận liên lạc với các tổ chức ngầm lớn của Độc Lập Châu, tổ chức hội nghị.
Nghe vậy, Tư Dạ Hàn đặt văn kiện trong tay xuống: Tổ chức hội nghị? Đúng vậy, cũng không hiểu được hai vị đại lão kia đang làm trò khỉ gì? Đang êm đang đẹp lại đột nhiên triệu tập hội nghị gì gì.
Nghe nói bọn họ mời toàn bộ các tổ chức ngầm của Độc Lập Châu, chỉ cần là có chút lai lịch, toàn bộ đều được mời, chúng ta có đi hay không? Lâm Khuyết nghi ngờ hỏi.
Đi!Tư Dạ Hàn cũng không do dự.
Bây giờ bọn họ cùng với Đồ Môn và Thiên Hận là quan hệ hợp tác, loại hội nghị này tự nhiên sẽ phải cho chút thể diện.
Còn có một việc, tôi hỏi thăm được, lần này bọn họ lại còn đặc biệt mời Không Sợ Minh.
Đây là có ý gì? Lâm Khuyết có chút không hiểu, bởi vì Không Sợ Minh luôn luôn độc lai độc vãng, mặc kệ là chính đạo hay là tà đạo, không hề nể mặt một ai.
Có phải là có liên quan tới chuyện tối hôm qua hay không? Lâm Khuyết lẩm bẩm.
Biết được Không Sợ Minh cũng được mời tới, Tư Dạ Hàn dường như cũng không nghĩ nhiều, lạnh nhạt nói: Đi là biết ngay thôi!Lâm Khuyết liếc trộm người nào đó một cái: Ơ.
Hắn làm sao lại đột nhiên cảm thấy, Cửu ca đáp ứng đi, căn bản không phải là vì đi họp, mà là đi hẹn hò???Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Đối với chuyện Cửu ca nhà mình lấy việc công làm việc tư, Lâm Khuyết nhìn thấu nhưng không nói toạc ra.
Chỉ có chuyện này thôi, không có chuyện gì khác nữa, tôi đi ra ngoài đây.
Lâm Khuyết đang muốn rời đi, trước bàn đọc sách Tư Dạ Hàn lại đột nhiên mở miệng gọi hắn lại: Chờ một chút, mang vật này theo!Lâm Khuyết liếc nhìn chiếc hộp sắt màu đen trên bàn, Đây không phải là món đồ tịch thu được từ đám người Không Sợ Minh khi bọn họ lén vận chuyển sang khu 14 sao?Tư Dạ Hàn cũng không ngẩng đầu lên, Ừm, cậu đi giúp Oản Oản đưa đến khu 14.
Lâm Khuyết: .
!Lâm Khuyết suýt chút nữa bị nghẹn đến tắt hơi.
Có lầm hay không!Rõ ràng là chính anh yêu cầu phải đoạt lấy đồ của người ta, bây giờ thì hay rồi, liền muốn hắn đích thân làm nhân viên chuyển phát nhanh đưa đồ đến tận nhà….
Không hiểu sao lại bị nhét một bịch thức ăn cho chó, Lâm Khuyết chua xót không thôi.
Làm sao lại muốn hắn phải chết vì bội thực thức ăn cho chó vậy hả?Theo tình hình này phát triển, phỏng chừng cũng cách thời điểm hắn chết vì bội thực cũng không còn xa.
Thấy đối phương chậm chạp không đáp, Tư Dạ Hàn ngẩng đầu lên: Còn có vấn đề?Lâm Khuyết: Không có.
Không có! Tôi lập tức đi đưa ngay!Lâm Khuyết nhận lệnh, đảm nhiệm chức vụ nhân viên chuyển phát nhanh.
Ha ha, ai cũng nói khu 13 của bọn họ chính là địa ngục, một con muỗi cũng đừng mong bay lọt, hiện tại đúng là ngược đời, đại ma vương tự mình giúp người ta bay qua….
Không Sợ Minh.
Trong phòng làm việc, Diệp Οản Οản đang vuốt ve bộ lông của Beerus, Bắc Đẩu vội vã đi vào thông báo.
Phong tỷ! Mới vừa nhận được tin tức, Đồ Môn, Thiên Hận song phương đại lão âm thầm liên hiệp, tổ chức đại hội cấp cao.
Không Sợ Minh chúng ta cũng ở trong danh sách khách mời!Nghe tin, Diệp Οản Οản hơi sững sờ, hội nghị cấp cao? Cái quỷ gì?Không Sợ Minh chưa bao giờ kết giao cùng bất kỳ tổ chức nào, tất cả mọi người Độc Lập Châu đều biết.
Đại lão hai thế lực này làm sao lại định mời Không Sợ Minh? Diệp Οản Οản lẩm bẩm.
Một bên, Thất Tinh mở miệng suy đoán: Đệ đã đi điều tra thử, lần này rất nhiều thế lực đều được mời tới, phần lớn đều là thế lực đối địch với Võ Đạo Liên Minh Công Hội.
Còn có một số bè cánh trung lập, rõ ràng cho thấy là bọn họ đang muốn lôi kéo quan hệ để phát triển thế lực.
Không Sợ Minh được mời cũng không kỳ quái.
Bắc Đẩu có chút hưng phấn mở miệng, Wao, Đồ Môn! Thiên Hận! Đây chính là những thế lực thuộc tam đại hạch tâm của Tội Ngục đấy! Phong tỷ, chúng ta sẽ đi sao? Đi cho biết đi tỷ! Không thì đến xem náo nhiệt cũng được!Diệp Οản Οản trầm ngâm chốc lát, ngay sau đó nghiêm mặt nói, Đi cái gì mà đi! Không Sợ Minh chúng ta từ trước đến giờ đều là độc lai độc vãng, cho tới bây giờ đều không dính vào thị phi giữa Liên Minh và Tội Ngục.
Diệp Οản Οản nói xong, không biết nghĩ đến cái gì, Chờ một chút.
Tội Ngục? Tam đại thế lực hạch tâm của Tội Ngục, trừ Đồ Môn và Thiên Hận ra, có phải là còn có A Tu La hay không?Bắc Đẩu: Đúng vậy!Diệp Οản Οản: Ồ, Tu La Chủ có phải là cũng sẽ đi hay không? Bắc Đẩu: Khẳng định là sẽ đi!Diệp Οản Οản vèo một cái đoạt lấy thư mời từ trong tay Bắc Đẩu, Vậy vẫn là nên đi xem một chút đi! Đi xem náo nhiệt một chút cũng tốt vô cùng!Thất Tinh: .
Bắc Đẩu: .
Phong tỷ, tỷ xác định chẳng qua chỉ là đi xem náo nhiệt thật sao?.
Chỉ chốc lát sau, Diệp Οản Οản đuổi Bắc Đẩu và Thất Tinh ra ngoài, gọi Đại trưởng lão tới.
Nàng còn có một chuyện rất quan trọng.
Vừa vặn mình có được tóc của Tư Dạ Hàn, cũng để cho Đại trưởng lão giúp mình tra một chút, Đường Đường rốt cuộc có phải là con của mình và Tư Dạ Hàn sinh ra hay không?Đại trưởng lão, những thiết bị giám định trước đó ông lấy được, vẫn còn chứ?Bên trong phòng làm việc, Diệp Οản Οản nhìn chằm chằm Đại trưởng lão, mở miệng hỏi.
Nghe Diệp Οản Οản hỏi vậy, Đại trưởng lão khẽ vuốt cằm, đáp: Vẫn còn ở đó!Mặc dù không rõ lắm vì sao Minh chủ lại nhiều lần cần đến thiết bị giám định thân nhân kia, nhưng nếu Minh chủ đã không nói, Đại trưởng lão tự nhiên cũng sẽ không truy hỏi.
Xem tiếp...Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
truyện tranh Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
truyện Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương truyện chữ
đọc truyện Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
yêu thần ký chap
truyenfull.vn
truyenfull.vip
truyenfull.vip
truyen.tangthuvien.vn/
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License