Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
Chapter
0190
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Âm thanh lầm bầm lầu bầu của Diệp Οản Οản cũng không tính là quá thấp.
Mặt của Thất Tinh đều đen lại rồi, Minh chủ! Xin hãy ăn nói cẩn thận.
Hừm, thế sự vô thường, chuyện gì cũng có thể xảy ra, ai biết được! Cậu nói xem có đúng không? Diệp Οản Οản vỗ bả vai Thất Tinh, trấn an.
Thất Tinh: .
Hắn cũng không muốn nói chuyện nữa.
Bên trong phòng yến hội, thủ lĩnh, đại lão các giới của Độc Lập Châu đã tụ tập lại đông đủ.
Bất quá, liếc sơ một cái, rõ ràng có thể thấy được, phần lớn những người có mặt đều thuộc về danh môn chính phái.
Mặc dù ý tưởng của tứ đại gia tộc là tốt, bất quá, rất hiển nhiên, còn có một bộ phận các thế lực không đi.
Chính là vì bọn họ không cần phải nể mặt tứ đại gia tộc, cũng khịt mũi coi thường với loại sự kiện như thế này, sẽ chưa bao giờ tham gia.
Khi Kỷ Tu Nhiễm xuất hiện, tầm mắt của tất cả mọi người nơi đây đều nhìn sang.
Kỷ gia ăn sạch cả hai giới hắc bạch, ở bất kỳ lĩnh vực nào cũng sẽ lăn lộn làm ăn, nên thường sẽ tham gia loại sự kiện hàng năm này.
Nhìn thấy Kỷ Tu Nhiễm, hội trường nhất thời vang lên một trận bàn tán xôn xao.
Có nghe gì chưa, vật phẩm lần này Kỷ Hoàng quyên tặng là chiếc nhẫn thiếp thân mà anh ta hay mang đấy!Thiệt hay giả vậy? Chiếc nhẫn kia dường như kể từ khi tôi biết đến Kỷ Hoàng, anh ta vẫn luôn đeo ở trên người!Loại nhẫn thường xuyên đeo như vậy, nếu không phải là tín vật, thì chính là có ý nghĩa đặc thù gì đó.
Lại có thể quyên góp cho từ thiện, quả thật là góp hết vốn liếng! Không hổ là Kỷ Hoàng! Quá là có thành ý!A a a, chiếc nhẫn Kỷ Hoàng đeo bên mình, tối nay bổn tiểu thư nhất định phải lấy được, đừng có ai mơ cướp được khỏi tay tôi! Một cô gái mặc váy dạ hội màu lam tuyên bố.
Bên cạnh, cô gái mặc váy màu hồng phấn bĩu môi một cái, tạt cho một gáo nước lạnh, Tôi thấy là cô nên từ bỏ đi! Nghe nói Tam tiểu thư Thẩm gia cũng xem trọng chiếc nhẫn này! So về tài lực, ai có thể hơn được Thẩm gia? Huống chi buổi dạ tiệc từ thiện năm nay vừa vặn đến phiên Thẩm gia chủ trì.
Thẩm gia người ta vẫn là chủ nhà, chiếc nhẫn này, khẳng định không phải là Tam tiểu thư Thẩm gia lấy được thì không còn ai khác!Tại sao lại như vậy, quá đáng lắm lắm luôn á! Đây là đang lấy tài sản đè người mà!Không có cách nào cả, ai bảo Thẩm gia có tiền cơ chứ!Mấy cô nàng danh viện bên cạnh vốn có dự định tranh thủ chiếc nhẫn đầy, đều tỏ vẻ không cam lòng đầy tiếc nuối.
Bên trong phòng yến hội, các nhân vật nổi tiếng và đại lão các giới đang tụ tập hàn huyên, đột nhiên có người nhìn chằm chằm hướng cửa vào, khẽ hô lên một một tiếng.
Sau đó, toàn bộ hội trường lâm vào trong một mảnh yên lặng, giống như bị đóng băng.
Chỉ thấy, một người đàn ông cao ráo, mặc một bộ tây trang màu đen, cả người giống như bị sương lạnh bao phủ đang đi tới.
Đây.
Đây không phải là Tu La Chủ sao?Tu La Chủ làm sao lại tới buổi dạ tiệc từ thiện?Mắt bọn họ bị mù rồi phải không?Thậm chí cả phía chủ trì là Thẩm gia cũng ngẩn cả ra.
Gia chủ Thẩm gia thân hình hơi mập vốn đang chiêu đãi Kỷ Tu Nhiễm, thấy vậy, sau hồi lâu sửng sốt mới phản ứng lại được, vội vàng đến cửa nghênh đón, Tu La Chủ đại giá quang lâm, vô cùng vinh hạnh.
Thẩm thúc khách khí.
Thời điểm mọi người ở đây còn đang rối rít kinh ngạc vì Tu La Chủ xuất hiện, ngay tiếp theo đó, một cô gái mặc một bộ đồ rộng thùng thình, chân đi dép lào, lững thững đi vào…Mịa nó.
Bạch.
Bạch Phong!Tóc Húi Cua ca!Dạ tiệc từ thiện năm nay là có chuyện gì? Làm sao ngay cả Tóc Húi Cua ca cũng đều tới? Nói đùa sao? Cô ta tới nơi này làm cái gì?Sẽ không phải là tới đập phá đấy chứ?Mặc dù xếp hạng theo danh tiếng, A Tu La càng thêm hung tàn.
Nhưng A Tu La người ta là tổ chức có kỷ luật, tuy hung tàn nhưng rất bài bản, không giống như là Không Sợ Minh, hoàn toàn không theo lẽ thường, chuyện gì cũng có thể làm được.
Không nghi ngờ chút nào, nhất định loại tổ chức như vậy sẽ khiến cho người ta vô cùng đau đầu.
Bình thường, sẽ không một ai nguyện ý trêu chọc nhất!Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Nhìn thấy Bạch Phong dẫn theo Bắc Đẩu và Thất Tinh xuất hiện, sắc mặt của gia chủ Thẩm gia cũng thay đổi mấy phần.
Nhưng dầu gì cũng là một trong tứ đại gia chủ, rất nhanh đã tỉnh táo lại, tươi tỉnh tiến lên tiếp đãi, Bạch Minh chủ.
Rốt cuộc, không đợi Thẩm gia chủ kịp lên đi tiếp đón, đã thấy Thẩm Thiên Trần chạy như bay lao ra, Aaaa! Nữ thần! Sao cô lại tới đâyyy? Không Sợ Minh lại có thể tới một buổi dạ tiệc từ thiện!!! Sẽ không phải là vì tôi quá nhớ cô nên sinh ra ảo giác đấy chứ… Thẩm Thiên Trần còn chưa dứt lời, đã bị Thẩm gia chủ gõ đầu một cái, Chớ có nói bừa!Khục, Bạch Minh chủ đừng để bụng cái miệng hở của đứa nghịch tử nhà tôi! Thích là nhích, từ thiện không biên giới.
Dạ tiệc từ thiện hoan nghênh tất cả các hệ phái và tổ chức ở Độc Lập Châu, nếu không cũng sẽ không gửi thư mời cho quý liên minh rồi.
Bạch Minh chủ, hoan nghênh hoan nghênh.
Thẩm gia chủ đứng ra dàn xếp.
Thẩm tiên sinh khách khí, góp một phần sức lực cho từ thiện là trách nhiệm của mỗi cư dân Độc Lập Châu mà! Ở trong giới giải trí, Diệp Οản Οản thường gặp những loại sự kiện này, nói chuyện xã giao như một cái máy, cũng không kịp để ý câu này của mình có bao nhiêu bất hợp lý.
Thẩm gia chủ ho nhẹ một tiếng, Khục khục, Bạch Minh chủ nói đúng lắm.
Sau một hồi hàn huyên, mọi người ngồi xuống chỗ của mình.
Bất quá, thời khắc này bầu không khí giống như có một quả bom hẹn giờ, mọi người đều cảm thấy mình như đang đứng trên đống lửa.
Bởi vì hoàn toàn không biết, cái vị Tóc Húi Cua ca này đến đây, rốt cuộc muốn làm cái gì?Đệt! Dọa chết người rồi! Tóc Húi Cua ca rốt cuộc tới làm gì? A Tu La Chủ khoảng thời gian này có động tĩnh khá lớn, kết giao cùng các đại hệ phái, tới nơi này cũng có thể miễn cưỡng hiểu được.
Nhưng mà, Tóc Húi Cua ca tới dạ tiệc từ thiện, nhất định là có âm mưu lớn!Trời má, tôi muốn trở về nhà.
Đang lúc lòng người còn đang bàng hoàng, Diệp Οản Οản đầy nghênh ngang, tùy tiện tìm một chỗ ngồi xuống.
Vừa mới ngồi xuống, bên phải đã xuất hiện một bóng người, Bên này có ai không?Kỷ Tu Nhiễm mặt đầy ôn nhu, mỉm cười đứng ở nơi đó.
Thất Tinh vừa muốn mở miệng đáp Có người, đã thấy Diệp Οản Οản lập tức lắc đầu, Không có ai, không có ai, tùy tiện ngồi đi!Thất Tinh: .
Hic, lão Thất này, sao cậu lại không biết nhìn ánh mắt người khác như vậy chứ? Bắc Đẩu một tay đem Thất Tinh kéo ra, sau đó ân cần nhìn về một phía khác ở sau lưng, A, Tu La Chủ đại nhân, nơi này nơi này, nơi này có chỗ trống! Mời ngài ngồi!Người đàn ông nhìn về phương hướng của Bắc Đẩu một cái, tầm mắt rơi chỗ ngồi mà cậu ta chỉ vào, ngay sau đó trợn tròn mắt nhìn Diệp Οản Οản cùng với Kỷ Hoàng ngồi sát bên nhau.
Diệp Οản Οản nhíu mày, cảm thấy với cá tính của người nào đó, hiện tại nhất định là đang giận tới mức muốn giết người, nhất định sẽ không tới đây ngồi đâu!Kết quả, một giây kế tiếp, nam nhân trực tiếp đi thẳng về phía nàng, sau đó, thật sự ngồi xuống chỗ mà Bắc Đẩu vừa nhường.
Diệp Οản Οản: .
Vì vậy, hiện tại thứ tự ngồi liền biến thành, Diệp Οản Οản ngồi ở chính giữa, bên phải là Kỷ Tu Nhiễm, bên trái là Tu La Chủ.
Tổ hợp này thực sự là… tương đối hoành tráng…Vì vậy, ánh mắt của tất cả mọi người nhìn về phía ba người này, toàn bộ đều có chút kinh sợ.
Cơ hồ không có một ai dám đến gần khu vực ba người ngồi.
Chỉ có Thẩm Thiên Trần, đầy hào hứng ngồi vào chỗ ngồi trước mặt Diệp Οản Οản, Nữ thần, nếu cô đã tới, làm sao lại không nói trước cho tôi một tiếng, tôi để cho người đi đón cô! Đúng rồi, nữ thần, tối nay cô quyên tặng cái gì?Bất kỳ khách quý nào xuất hiện đều cần quyên tặng một đồ vật.
Diệp Οản Οản bởi vì nhất thời quyết định tham dự nên cũng không hề chuẩn bị, nên để cho Thất Tinh tùy tiện mua đại một chiếc vòng tay ven đường để quyên góp.
Một chiếc vòng tay.
Diệp Οản Οản thuận miệng đáp.
Cặp mắt Thẩm Thiên Trần nhất thời sáng lên, Vòng tay? Vòng tay đeo thiếp thân! Coi như táng gia bại sản, tôi cũng nhất định phải đoạt được!*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Mọi người để tỏ lòng thành ý, đều sẽ dùng vật phẩm tương đối có giá trị hoặc có ý nghĩa.
Diệp Οản Οản đương nhiên sẽ không thể để lộ là nàng để cho đàn em mua đại ven đường, vì vậy cũng không nói toạc ra.
Rất nhanh, buổi đấu giá chính thức bắt đầu, vật phẩm quyên tặng dần dần được đấu giá.
Đồ vật mọi người quyên tặng muôn hình vạn trạng, có đồ trang sức, châu báu, cũng có những người nổi tiếng quyên tặng quần áo mà mình từng mặc vào một dịp đặc biệt có ý nghĩa nào đó, hoặc cũng có thể là bút máy, vũ khí đã từng dùng qua.
Trước mắt, tối nay có tam đại bảo vật áp trục tương đối hot.
Thứ nhất là một chiếc ly cửu long do Thẩm gia chủ quyên tặng, giá trị của bản thân nó đã cao vô cùng, là bảo vật khó gặp.
Người đấu giá không chỉ có thể vừa làm từ thiện, mà còn có thể có được bảo vật quý báu này, có thể nói là nhất cử lưỡng tiện, tuyệt đối không thua thiệt.
Thứ hai là một thanh đao do Võ Đạo Liên Minh Công Hội quyên tặng, nghe đồn là vũ khí do Hội trưởng Võ Đạo Liên Minh Công Hội đời trước từng sử dụng qua, vốn có sẵn giá trị sưu tầm.
Nhất là đối với người tập võ mà nói, đây cũng là mục tiêu của không ít người tối nay.
Cái thứ ba chắc chắn là chiếc nhẫn kia của Kỷ Hoàng rồi! Có thể khiến cho Kỷ Hoàng đeo bên mình nhiều năm, đương nhiên cũng là bảo vật khó gặp.
Buổi đấu giá được tiến hành náo náo nhiệt nhiệt.
Tầm mắt của Thất Tinh đứng ngay sát ở phía sau, một khắc cũng không rời khỏi người Diệp Οản Οản, rất sợ nàng gây sự.
Mục tiêu tối nay của Diệp Οản Οản rất rõ ràng, chính là chiếc nhẫn kia, chính là điểm cống hiến lính đánh thuê của nàng! Hết thảy mọi chuyện đều phải đợi điểm cống hiến vào tay đã rồi lại nói! Nàng không hề có ý định gây chuyện, Thất Tinh thật sự là có chút lo bò trắng răng rồi.
Trên thực tế, tối nay Diệp Οản Οản cũng thực sự là quá mức hiền đến không tưởng tượng nổi, ngoan ngoãn ngồi yên, cái gì cũng không làm.
Bởi vì bảo vật áp trục đều được đấu giá sau cùng, đảo mắt đã qua hơn một tiếng.
Diệp Οản Οản ngoẹo đầu ngáp một cái.
Hai người đàn ông bên cạnh đều rất an tĩnh, Kỷ Hoàng vẫn luôn nghiêm túc nhìn lên đài đấu giá, Tu La Chủ cũng giống vậy, nhìn không chớp mắt.
Diệp Οản Οản chờ đợi, quả thực có chút buồn chán, nhìn bên trái một chút, lại nhìn bên phải một chút, rồi đưa tay kê cằm, quay về phía Tu La Chủ, nháy mắt một cái hỏi, Hi, Tu La Chủ đại nhân, anh quyên góp cái gì?Cô gái đột nhiên nghiêng đầu đến gần, hơi thở đầy ấm áp phả vào cổ chàng trai một cách vô thức không có chút chuẩn bị nào.
Chàng trai khẽ cau mày, nhẹ đến mức không thể nào nhận ra, không hề trả lời.
A, vậy để tôi đoán một chút? Châu báu? Diệp Οản Οản tiếp tục hỏi.
Phía sau, mắt thấy Minh chủ nhà mình lại bắt đầu giở trò dê xồm trêu ghẹo Tu La Chủ, cái trán Thất Tinh nổi gân xanh, suýt chút nữa đã không nhịn được xông tới.
Lúc này, mới chỉ yên ổn không tới hai giờ mà thôi!Thấy chàng trai không nói lời nào, Diệp Οản Οản tiếp tục đoán, Ồ, không phải sao? Vậy là bút máy? Hay là cái kẹp cà vạt?Diệp Οản Οản thật sự không phải là muốn gây chuyện, mà đúng là quá nhàm chán mà thôi!Diệp Οản Οản vẫn luôn nói chuyện ở bên tai, không chỉ hơi thở ấm áp, mà còn có hương thơm từ trên người nàng vẫn tiếp tục tấn công chàng trai đáng thương nọ.
Đều không phải sao? Vậy là đồng hồ đeo tay? Chàng trai rốt cuộc đã không thể nhịn được nữa, âm thanh khàn khàn trong trẻo lạnh lùng đáp: Khuy măng sét.
* Ai nha, thì ra là khuy măng sét à! Diệp Οản Οản rốt cuộc moi ra được câu trả lời, vẫn như cũ không hề rời đi, dứt khoát duy trì tư thế khoác một cánh tay lên chiếc ghế của chàng trai.
Tu La Chủ: .
Lúc này, bên tai Diệp Οản Οản, Kỷ Tu Nhiễm đột nhiên lên tiếng: Bạch Minh chủ.
Sao vậy? Diệp Οản Οản theo bản năng xoay quay đầu lại, nhìn về phía Kỷ Tu Nhiễm.
Kỷ Tu Nhiễm: Đến vật phẩm cô quyên tặng rồi.
Ồ, nhanh như vậy sao? Diệp Οản Οản lúc này mới rốt cục ngồi thẳng người, thoáng lên tinh thần, nhìn về phía đài đấu giá.
* Khuy măng sét (gốc tiếng Pháp manchette): tạm gọi là một loại ốc vít trang trí, được dùng để giữ cố định cổ tay áo sơ mi không có khuy chỉ có hai cái lỗ khuyết.
Nó có chức năng như cúc áo ở cổ tay, nhưng nó không đơm liền vào tay áo như cúc mà tháo rời ra.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Sau khi Diệp Οản Οản ngồi thẳng người lại, tầm mắt Tu La Chủ lập tức chuyển hướng về phía người đàn ông ngồi phía bên phải nàng.
Tựa hồ là phát giác tầm mắt của nam nhân, Kỷ Tu Nhiễm hơi gật đầu một cái, khẽ mỉm cười.
Trong nháy mắt này, Diệp Οản Οản không hiểu vì sao bỗng giật mình một cái, sống lưng hơi cứng lại.
Ơ, sao lại có cảm giác rợn rợn người vậy nhỉ?Trên đài đấu giá, người bán đấu giá lên tiếng, Vật phẩm đấu giá tiếp theo, người quyên tặng là.
là.
Thật hiếm thấy, ngay cả người bán đấu giá giàu kinh nghiệm đến vậy, mà cũng có lúc lúng túng, cả nửa ngày trời mới hoàn tất được câu nói, …là Không Sợ Minh Chủ.
Bạch Phong! Vật phẩm bán đấu giá của Bạch Minh chủ là một chiếc vòng tay thủy tinh.
Người bán đấu giá dứt tiếng, toàn trường hoàn toàn yên tĩnh.
Tóc Húi Cua ca chạy tới làm từ thiện, còn quyên góp đồ vật.
Một màn này thật sự là.
Quá ảo diệu rồi!Chiếc vòng tay kia là Diệp Οản Οản sai Thất Tinh mua đại ở một tiệm ven đường, chất liệu của thủy tinh cũng không phải là quá tốt, 100 ngàn đồng/chiếc.
Có thể nói là đúng quy, đúng củ!Vật phẩm quyên tặng bán đấu giá cũng không hề có quy định về giá, mọi người đều là tùy tiện đấu giá.
Bất quá, tất cả mọi người ở đây đều vô cùng sành sỏi, liếc mắt một cái liền có thể nhìn ra giá cả thực sự của vật phẩm đấu giá.
Hơn nữa, còn đưa ra một cái giá cao hơn giá gốc để mua, quyên góp cho từ thiện.
Tiếp theo, các vị có thể bắt đầu đấu giá.
Người bán đấu giá có chút khẩn trương mà tuyên bố.
Sau khi người bán đấu giá dứt tiếng, hội trường lâm vào yên lặng, không có lấy một người giơ thẻ đấu giá lên.
Thẩm Thiên Trần nhìn chung quanh, hắn ta còn chờ đợi mọi người tranh giành đến mẻ đầu mới giơ thẻ lên đặt mua, làm anh hùng ngăn cơn sóng dữ.
Ngờ đâu, lại chẳng có lấy một người ra giá.
Như vậy làm sao có thể thể hiện ra ưu thế có tiền của hắn?Lần đầu tiên trong lịch sử của buổi đấu giá xuất hiện tình cảnh lãnh đạm của người mua.
Ngay cả người bán đấu giá cũng đều có chút xấu hổ, vừa lau mồ hôi vừa chém gió liên hồi, thổi phồng phẩm chất và ưu điểm của chiếc vòng tay.
Nhưng mà, người sáng suốt đều có thể nhìn ra, đây chỉ là hàng chợ, cùng lắm là vài chục, một trăm ngàn một chiếc mà thôi.
Thẩm Thiên Trần vốn là đang ảo não, nhưng rất nhanh lại trở nên kích động.
Nếu không có ai ra giá, vậy nếu hắn là người đầu tiên, còn không phải là vị cứu tinh vãn hồi cục diện hay sao?Thẩm Thiên Trần đang chuẩn bị mở miệng, lúc này, hội trường vang lên một âm thanh như gió xuân ấm áp —— Một triệu!Thẩm Thiên Trần chấn kinh, không ngờ tới sẽ có người đoạt trước!Rốt cuộc là ai?Hắn thuận theo phương hướng bảng đấu giá nhìn lại.
Số 13, Kỷ Tu Nhiễm!Cái gì?!!Diệp Οản Οản đang bình chân như vại ngồi chờ chiếc nhẫn của Kỷ Tu Nhiễm được đấu giá, đối với vật phẩm đấu giá của chính mình cũng không quá quan tâm.
Không ngờ rằng, Kỷ Tu Nhiễm lại có thể đột nhiên ra giá, còn trực tiếp tăng giá gấp mười lần, vì thế không khỏi kinh ngạc.
A a, Kỷ Tu Nhiễm, anh muốn làm gì? Diệp Οản Οản nhất thời nhìn về phía Kỷ Tu Nhiễm.
Đấu giá, sao vậy? Ánh mắt Kỷ Tu Nhiễm đầy ôn nhu.
Diệp Οản Οản gãi đầu một cái, Khục, anh.
Không phải là muốn giữ thể diện cho tôi đấy chứ?Có vấn đề gì không? Kỷ Tu Nhiễm khẽ cười một tiếng, trực tiếp thừa nhận.
Diệp Οản Οản sững sờ, *Ho khan*, cảm ơn cảm ơn, bất quá, cái giá kia.
Không đợi Diệp Οản Οản nói xong, Kỷ Tu Nhiễm đã ngắt lời: Tiểu Phong, với quan hệ giữa tôi và em, không cần cám ơn.
Diệp Οản Οản nhất thời bị nghẹn một cái, Ý của tôi là, đồ chơi này tôi mua đại tại tiệm ven đường, sau khi giảm giá xong còn có 88 ngàn, thậm chí trị giá 100 ngàn cũng chưa tới, anh không cần phải tiêu số tiền này! Lại nói, Không Sợ Minh của tôi nào cần cái thứ gọi là thể diện hay mặt mũi gì gì chứ!Khôngbiếtxấuhổ mới là điểm đặc sắc và phong cách đặc trưng của bọn họ đấy!Diệp Οản Οản nói xong, liền cảm thấy có chút không đúng lắm.
Giọng điệu này của nàng, phảng phất như thể trong lòng cảm thấy đau xót thay cho ví tiền của Kỷ Tu Nhiễm…Kỷ Tu Nhiễm nghe vậy, dường như tâm tình không tệ, hai con ngươi mang theo ý cười, nhìn lấy cô gái, lộ ra mấy phần cưng chìu và dung túng, Được, nghe em.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Diệp Οản Οản bị một nụ cười mỉm của Kỷ Tu Nhiễm làm cho lay động, bất quá thấy khuyên nhủ được đối phương, nên cũng thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng mà.
Nhưng mà, thời điểm nàng vừa mới thở phào một hơi, bên người đột nhiên vang lên một âm thanh lạnh lùng.
10 triệu!Mẹ nó! Cái.
Cái quái gì vậy?10 triệu?Số 9.
Số 9 Tu La Chủ vừa giơ thẻ đấu giá lên, 10 triệu.
Người bán đấu giá trố mắt nghẹn họng mà nhìn chằm chằm phương hướng thẻ bài.
Hội trường một lần nữa vang lên tiếng xôn xao.
Mẹ nó! Vòng tay dỏm kia nhiều lắm là vài chục ngàn đồng mà thôi? Kỷ Hoàng ra giá một triệu cũng đã đủ cho mặt mũi, vậy còn Tu La Chủ đây là đang làm gì? 10 triệu? Tôi có nghe lầm hay không?Sẽ không phải trên thực tế, chiếc vòng tay này là bảo vật gì đấy chứ?Rất có thể, nếu không làm sao sẽ khiến cho Tu La Chủ và Kỷ Hoàng, hai vị đại lão tranh đoạt!Thẩm Thiên Trần mặt đầy mộng bức nhìn Tu La Chủ một chút, lại nhìn Kỷ Hoàng một chút.
Đây là có chuyện gì đang xảy ra? Tôi là ai? Đây là đâu?Diệp Οản Οản đầu tiên là sửng sốt ba giây, tiếp đó, nhất thời trợn trừng mắt lườm người đàn ông ở bên trái mình.
Đệt! 10 triệu! Người đàn ông này điên rồi sao? Tiền dễ kiếm như vậy sao? Làm sao lại có thể phá của như vậy!!Nếu như nói, mới vừa rồi đối với Kỷ Tu Nhiễm chẳng qua là ngoài ý muốn, nói ra có thể khiến cho người ta hiểu lầm.
Thì lần này, trái tim nhỏ của Diệp Οản Οản rõ ràng đã quặn đau thật rồi.
Mịa nó, mịa nó! Ghế phía sau, cách đó không xa, Lâm Khuyết thấy vậy cạn lời che mặt.
Ông anh của tôi ơi, anh làm vậy, lớp vỏ bọc của anh đã sắp lộ sạch sành sanh rồi kìa, có biết không!!!Quả nhiên là.
vừa đụng vào Kỷ Tu Nhiễm.
lập tức liền mất khống chế ngay mà!Ngay tại thời điểm Diệp Οản Οản đang trân trân nhìn chòng chọc Tu La Chủ, bên phải lại đột nhiên vang lên một thanh âm.
Kỷ Tu Nhiễm: 20 triệu.
Diệp Οản Οản sợ ngây người, aaaa, làm sao lại còn tăng giá lên nữa vậy!!Không phải mới vừa nói là không đấu giá nữa sao? Diệp Οản Οản vội vàng nhìn về phía Kỷ Tu Nhiễm hỏi.
Nụ cười nơi đáy mắt Kỷ Tu Nhiễm dường như lãnh đạm đi mấy phần, ngữ khí bình thản đáp lời: Tiểu Phong, em không cần phải để ý đến, bây giờ là chuyện giữa tôi và Tu La Chủ.
Hể?Diệp Οản Οản mặt đầy mộng bức, làm sao lại thành chuyện của hai người bọn họ rồi? Hai người bọn họ có thể có chuyện gì?Tiếp đó, hai người vẫn tiếp tục cò kè nhau liên tục ra giá, mọi người chung quanh xem mà hoa hết cả mắt.
100 triệu! Lúc này, một âm thanh đột ngột vang lên, khiến cho toàn trường kinh ngạc đến ngây người.
Chính là Thẩm Thiên Trần rốt cuộc cũng tỉnh hồn lại!Diệp Οản Οản: .
!!!100 triệu? Trái tim Diệp Οản Οản đều đã nhanh rỉ máu.
Tiền đó, đều là tiền cả đó! Các người có nhiều tiền như vậy, trực tiếp cho tôi không tốt hơn sao? Tôi có thể lấy tiền trực tiếp đi mua điểm cống hiến!Vòng tay dỏm này bán cũng được giá quá rồi đấy!Mắt thấy ở một bên, Tu La Chủ còn muốn tiếp tục giơ thẻ bài, Diệp Οản Οản cơ hồ là bay nhào qua, đè lấy tay của anh ta, Dừng tay ——!!!Mùi thơm của cô gái bỗng đột nhiên đánh tới bên người, chàng trai nhìn bàn tay nhỏ ấm áp của cô gái.
Trên mặt anh, mưa bão giông tố vốn ùn ùn kéo tới chậm rãi rút đi, giống như vừa tỉnh lại từ trong giấc mộng, chợt ý thức được mình vừa mới làm cái gì.
Sau lưng, Lâm Khuyết mắt thấy được toàn bộ quá trình Cửu ca nhà mình hoàn toàn mất khống chế, biểu cảm đã như sống không bằng chết.
Tư Dạ Hàn giơ ngón tay lên, day day mi tâm của mình một cái, trên mặt dần dần khôi phục lại vẻ lạnh lùng xa cách của Tu La Chủ, hơi có chút cứng đờ rút bàn tay bị đè cứng ngắc của mình ra.
Khóe miệng Diệp Οản Οản khẽ co giật một cái, sắc mặt thoáng tối sầm lại rồi, .
Hiện tại đụng thôi mà cũng không cho?Đụng cũng không cho đụng, đúng không!!Cũng còn may, Kỷ Hoàng cũng không lại tiếp tục ra giá rồi.
Cuối cùng, chiếc vòng tay dỏm sau khi giảm giá xong còn chưa tới 100 ngàn, cứ như vậy bị Thẩm thần tài thu vào trong tay với cái giá trên trời, 100 triệu.
Mọi người tại đây mắt thấy một thứ hàng phế phẩm được đẩy lên tới giá 100 triệu, vẻ mặt đều đã kinh sợ đến ngu người luôn rồi.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Thẩm gia quả nhiên là thích đem lại niềm vui cho người nghèo! Bội phục, bội phục! Mọi người cảm thán không thôi, rối rít tâng bốc.
Diệp Οản Οản: .
???Chẳng lẽ không phải là một gã ngu lắm tiền sao?Thẩm Thiên Trần hoàn toàn không hề ý thức được những gợn sóng tâm tình do mình vừa gây ra, đầy vui tươi hớn hở theo sát Diệp Οản Οản khoe khoang: Nữ thần, chiếc vòng tay này tôi nhất định sẽ cất giữ cẩn thận như là vật quý báu nhất cả cuộc đời này của mình!Diệp Οản Οản yên lặng che trán, giờ phút này, nàng có chút đau đầu.
Bị tiền đập, có đau một chút.
Bị tiền đập vào mặt như vậy mà vẫn chưa trèo tường, nàng đối với người nào đó quả thực là tình yêu đích thực, có được không!.
Một hồi đấu giá hoàn tất, Diệp Οản Οản quả thật là cứ như thể bị rút sạch, gắng gượng tiếp tục chờ đợi chiếc nhẫn của Kỷ Tu Nhiễm.
Rất nhanh đã đến phiên vật phẩm đấu giá áp trục, sự chú ý của mọi người dần dần lần nữa tập trung vào trên đài đấu giá.
Vật đầu tiên là ly cửu long, giá khởi điểm 80 triệu.
Cả hội trường đấu giá kịch liệt, cuối cùng bằng một cái giá cao ngất ngưởng 200 triệu, được thu vào trong tay một người thích sưu tầm đồ cổ.
Mọi người không khỏi xuýt xoa đầy tiếc nuối.
Loại bảo vật cấp bậc này mới có 200 triệu, vậy mà chiếc vòng tay dỏm của Tóc Húi Cua ca lại thu về tận 100 triệu, đây quả thực là cảnh lạ vô cùng hiếm thấy trong lịch sử của buổi đấu giá…Kế tiếp là thanh đao mà hội trưởng tiền nhiệm của Võ Đạo Liên Minh Công Hội từng sử dụng qua.
Thời điểm người chủ trì đang giới thiệu, thanh đao kia xuất hiện trước mắt, mi tâm Diệp Οản Οản không khỏi giật nhẹ một cái.
Cây đao này bởi vì thời gian dài không có người sử dụng, nhìn qua đã có chút cũ kỹ, lưỡi đao cũng đã hơi cùn rồi, giờ phút này lẳng lặng nằm ở nơi đó.
Cây đao tản ra phong cách cổ xưa vừa dầy vừa nặng, đem lại một cảm giác tang thương và mùi máu tanh ác liệt.
Cây đao này.
Thật quen thuộc.
Thời điểm Diệp Οản Οản đầy hoài nghi nhìn cây đao trong một cảm giác kỳ quái trào dâng, quá trình đấu giá đã bắt đầu trong một khí thế ngất trời.
Cuối cùng, thanh đường đao này đã được Kỷ Tu Nhiễm đoạt được, các khách mời chung quanh rối rít vây lấy nói những lời xã giao, Chúc mừng, chúc mừng!Chúc mừng Kỷ Hoàng!Kỷ Tu Nhiễm gật đầu cám ơn, ngay sau đó ánh mắt lập tức nhìn về phía Diệp Οản Οản, Tiểu Phong, thích cây đao kia sao?Lúc ở bên ngoài, đa số thời điểm Kỷ Hoàng sẽ xưng hô với nàng là Bạch Minh chủ và gọi nàng là cô, nhưng không biết tại sao, vào lúc này lại biến trở về thành Tiểu Phong rồi.
Diệp Οản Οản phục hồi lại tinh thần, A, chỉ là không khỏi cảm thấy rất quen thuộc.
Ánh mắt Kỷ Tu Nhiễm đầy ẩn ý nhìn về phía cô gái, Thật sao?Vật phẩm được đấu giá tiếp theo là.
một chiếc nhẫn do Kỷ Tu Nhiễm Kỷ tiên sinh quyên tặng!Trên đài, âm thanh của người bán đấu giá vang lên.
Diệp Οản Οản nhất thời ngồi thẳng dậy, tập trung tất cả sự chú ý!Mặc dù giá trị của chiếc nhẫn này của Kỷ Tu Nhiễm nhất định là không cao bằng ly cửu long, nhưng bởi vì chủ nhân của nó, sự cạnh tranh sẽ rất khốc liệt, giá cả cuối cùng rất có thể sẽ còn cao hơn cả ly cửu long nữa…Các khách quy ở đây đã lăm lăm sát khí, đã chuẩn bị bắt đầu trận chiến tranh đoạt của buổi tối hôm nay.
Mặc dù đã để lộ ra tin tức Tam tiểu thư Thẩm gia sẽ tham dự đấu giá kiện vật phẩm này, nhưng người muốn tranh đoạt cũng không hề ít, bởi vì người ngồi ở đây cả tiền và thế lực cũng không hề kém.
Trợ lý riêng của Tam tiểu thư Thẩm gia ở một bên mở miệng cười, Tam tiểu thư yên tâm đi, nhẫn của Kỷ Hoàng khẳng định là của cô rồi!Thẩm Tam tiểu thư ngẩng cằm lên, ngữ khí đương nhiên, Chuyện này còn phải nói sao?Nói xong, ánh mắt đầy nóng bỏng nhìn về phương hướng của Kỷ Tu Nhiễm.
Hiện tại, đấu giá bắt đầu! Các vị khách quý có thể bắt đầu ra giá! Người bán đấu giá đầy nhiệt tình tuyên bố.
10 triệu! Hội trường lập tức vang lên âm thanh của một vị phu nhân, trực tiếp nâng giá lên gấp đôi giá khởi điểm của chiếc nhẫn.
15 triệu!20 triệu!Trong hội trường, âm thanh đấu giá liên tiếp vang lên, hơn nữa mỗi lần tăng giá đều rất ăn ý, mỗi lần tăng đều là 5 triệu.
Có thể thấy được sức hút và sự cạnh tranh kịch liệt của chiếc nhẫn này.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Diệp Οản Οản nói chung cũng không lập tức ra giá ngay.
Chủ yếu là vì giữ ý giữ tứ! Nếu đổi lại là đồ của người khác, nàng khẳng định sẽ là người đầu tiên trả giá, dùng một cái giá thấp nhất để thu vào trong tay.
Nhưng đối phương là Kỷ Tu Nhiễm!Kỷ Tu Nhiễm đã giúp nàng thật nhiều, nàng dù sao đi nữa cũng phải để lại cho anh ta một chút mặt mũi, không thể làm thật là quá đáng.
Vì vậy, Diệp Οản Οản lựa đúng thời cơ, đợi mọi người rang nóng một chút, chỉ cần ra giá trước khi Tam tiểu thư Thẩm gia ra giá là được rồi.
Diệp Οản Οản đầy tinh mắt, liếc thấy Thẩm Tam tiểu thư của bị giơ bảng đấu giá lên rồi.
Chính là hiện tại!Diệp Οản Οản: 21 triệu!Thấy chiếc bảng số 08 của Diệp Οản Οản giơ lên, hội trường đang náo nhiệt, trong thoáng chốc bỗng trở nên yên lặng như tờ.
Tay của Thẩm Tam tiểu thư cũng đầy miễn cưỡng khựng lại, cứ như thể bị người ta chặt mất vậy, không thể đưa lên được, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch, ngơ ngác nhìn chằm chằm phương hướng của Bạch Phong.
Hiển nhiên là cô không ngờ tới, Tóc Húi Cua ca lại có thể sẽ đấu giá chiếc nhẫn này.
Đáng chết! Là Bạch Phong.
Tại sao Bạch Phong sẽ đi đấu giá nhẫn của Kỷ Hoàng?Tất cả các khách quý ở đây, vô luận là ai tranh đoạt với cô, cô cũng không coi vào đâu.
Dù sao loại chuyện như đấu giá này, chính là tranh đoạt quang minh chính đại, ai có nhiều tiền sẽ được.
Nhưng mà, hết lần này tới lần khác, lại là Tóc Húi Cua ca!Không được, chiếc nhẫn này nhất định cô phải chiếm được!Thẩm Tam tiểu thư run lẩy bẩy, định giơ thẻ bài lên.
Tam tiểu thư, không được! Xin hãy nghĩ lại! Một bên, trợ lý riêng hồn phi phách tán mà ngăn chặn bàn tay tiểu thư nhà mình, vội vàng khuyên, Tam tiểu thư, đây chính là Tóc Húi Cua ca Bạch Phong.
Ai biết được một khi cô ta phát điên lên sẽ làm ra loại chuyện gì…Thứ người như vậy, coi như là lão gia cũng không nguyện ý trêu chọc, xin cô ngàn vạn lần chớ xúc động, chẳng qua chỉ là một chiếc nhẫn mà thôi.
Nhưng mà rõ ràng chiếc nhẫn này nên là của tôi! Thẩm Tam tiểu thư cả giận nói.
Cô đều đã chuẩn bị sẵn 200 triệu rồi, vậy mà lại bị thất bại chỉ bởi vì 21 triệu?Tiểu trợ lý mặt đầy kinh hoảng, Tôi biết tôi biết, nhưng nếu Bạch Phong đã ra tay, thì đồng nghĩa với đã nói cho tất cả mọi người biết rằng cô ta muốn chiếc nhẫn này.
Nếu như cô ở trước mặt mọi người cùng tranh cướp với cô ta, đây chính là đang không nể mặt Không Sợ Minh Chủ.
Thà đắc tội với quân tử, chớ nên đắc tội với tiểu nhân!Thẩm Tam tiểu thư vẫn là không cam tâm, nhưng lúc này, lại đón nhận một ánh mắt cảnh cáo của cha.
Quả nhiên, ngay cả cha cũng không nguyện ý trêu chọc Bạch Phong.
Thẩm Tam tiểu thư không có cách nào, chỉ có thể cắn răng, buông tấm bảng đấu giá xuống.
Người bán đấu giá vẫn đang luôn chú ý động tĩnh bên kia của Thẩm Tam tiểu thư, ngay sau đó, quả nhiên phát hiện, Tam tiểu thư sắc mặt trắng bệch, buông tấm bảng kia xuống rồi.
Thẩm Tam tiểu thư cũng không dám giơ thẻ bài rồi, ở đây còn có ai dám chán sống mà đu bám, tiếp tục đấu giá, tranh giành cùng với Không Sợ Minh Chủ?Dĩ nhiên là không.
!!Biểu cảm của Diệp Οản Οản hoàn toàn là như trong dự liệu, bình chân như vại ngồi ở chỗ đó.
Hơn nữa thấy Thẩm Tam tiểu thư buông tấm bảng đấu giá xuống, còn gật đầu hướng về người ta cười một tiếng: Cảm ơn!Thẩm Tam tiểu thư nhìn thấy ánh mắt của Bạch Phong, tức đến mức cũng sắp khóc!Lớn rồi ai lại chơi trò cướp đoạt như vậy! Không công bằng!Kỷ Tu Nhiễm thấy Diệp Οản Οản nửa đường chặn đồ, trên mặt vẫn là nụ cười mỉm đầy nhẹ nhàng trước sau như một, dường như cũng không có dáng vẻ quá bất ngờ.
Chẳng qua là, ánh mắt lại rơi vào trên chiếc nhẫn trên đài đấu giá, biểu cảm hơi có chút hoang mang, tựa hồ đang rơi vào trong một dòng hồi ức nào đó…Thẩm Thiên Trần mặt đầy ủy khuất, Nữ thần, cô mua nhẫn của Kỷ Hoàng, vậy mà không thèm mua đồ của tôi.
Thấy không có người ra giá nữa, người bán đấu giá chỉ có thể bắt đầu đếm ngược, Minh chủ Không Sợ Minh Bạch Phong ra giá 21 triệu, lần thứ nhất!Hội trường, cây kim rơi cũng nghe tiếng.
Thấy việc đã đến nước này, Thất Tinh chỉ có thể phó mặc cho số mệnh, thở dài.
Hội trường buổi yến hội đã có người bắt đầu xì xào bàn tán mà suy đoán, Ặc ặc, cái vị Tóc Húi Cua ca này đấu giá nhẫn của Kỷ Hoàng là có ý gì vậy?Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Nghe đồn Tóc Húi Cua ca đam mê mỹ sắc, sợ không phải là đã vừa ý Kỷ Hoàng rồi đi?Mẹ nó! Rất có thể lắm!Làm bậy rồi, bị dê xồm dây dưa, vậy thì Kỷ Hoàng há chẳng phải là gặp nguy hiểm? .
Không Sợ Minh Chủ Bạch Phong, 21 triệu lần thứ hai! Trong tiếng rì rầm bán tán, lần đếm ngược thứ hai vang lên.
Không Sợ Minh Chủ Bạch Phong, 21 triệu lần thứ ba.
Người bán đấu giá vừa mở miệng, vừa gõ chiếc búa trong tay xuống.
Diệp Οản Οản mặt đầy hưng phấn.
Quá tốt rồi, điểm cống hiến vinh dự vào tay rồi!Nhưng mà, trong nháy mắt khi người chủ trì đấu giá gõ búa tuyên bố người mua được chiếc nhẫn, trong đám người tĩnh mịch dưới đài, lại đột nhiên vang lên một âm thanh không nhanh không chậm: 30 triệu.
Xoạt xoạt xoạt ——Tất cả mọi người đều theo bản năng thuận theo phương hướng âm thanh truyền tới nhìn sang, muốn nhìn một chút xem rốt cuộc là ai có dũng khí như vậy, dám cướp đồ cùng Tóc Húi Cua ca!Ngay sau đó liền nhìn thấy, người giơ thẻ bài lại là.
Số 09, Tu La Chủ!Mịa nó!Tu La Chủ?Khó.
Khó trách.
Trong toàn bộ yến hội này, dám cướp đồ cùng Không Sợ Minh, sợ rằng cũng chỉ có mỗi mình A Tu La mà thôi.
Đừng nói đến các khách quý ở đây kinh ngạc, con ngươi Diệp Οản Οản đều đã trợn trừng sắp rớt tròng mắt ra ngoài, đầy tức giận nhìn lăm lăm người đàn ông ngồi bên cạnh mình.
Đệt!Mắt thấy điểm cống hiến đã sắp sửa vào tay, ngờ đâu lại bị chặn ngang cướp mất.
Tôi nhổ vào! Anh có ý gì!!! Dưới sự kích động, Diệp Οản Οản trực tiếp bật thốt lên một câu chửi, lên tiếng chất vấn.
Mà người đàn ông bên cạnh thần sắc thanh lãnh, vẫn là một gương mặt không cảm xúc trước sau như một, cứ như thể không hề có chuyện gì phát sinh, Dĩ nhiên là đấu giá!Anh.
Đấu giá cái rắm! Hắn đây là đang muốn khiến cho nàng tức chết!Diệp Οản Οản cắn răng, 31 triệu!Dự tính của nàng chỉ có 20 triệu, cao hơn nữa thì cũng không có đủ tiền, giờ cũng chỉ có thể gắng gượng đu theo.
Người đàn ông bên cạnh lập tức theo sát nàng, ra giá ngay: 40 triệu.
Diệp Οản Οản cương cổ lên gằn giọng, Bốn! Mươi! Mốt! Triệu!!Tu La Chủ: 50 triệu.
Diệp Οản Οản: .
!!! Diệp Οản Οản đã sắp tức hộc máu! Nhưng mà nhịn thì lại không được, nàng nuốt không trôi cục tức này!Không thèm nhìn cậu nhóc Thất Tinh đáng thương ở phía sau liều mạng nhắc nhở, Diệp Οản Οản tiếp tục: 51 triệu!Tu La Chủ thấy cô gái không cam lòng, vẫn luôn một mực ra giá giành với mình, ánh mắt càng lạnh: 100 triệu.
Diệp Οản Οản: .
Người bán đấu giá dường như phát giác ra bầu không khí có mùi thuốc súng càng ngày càng nồng nặc, nơm nớp lo sợ lên tiếng, Tu La Chủ ra giá 100 triệu, còn.
còn có ai khác ra giá không?Diệp Οản Οản: .
Nàng muốn đánh cho hắn ta một trận! Ngay! Tại! Đây!!Không được! Nàng nhất định phải cắn người…à không, đánh cho người nào đó một trận lên bờ xuống ruộng ngay tại đây!Diệp Οản Οản nghĩ như thế, và cũng thật sự làm như vậy rồi, xoẹt một cái đứng lên, khí thế đầy hung hăng trừng mắt lườm cái gã đàn ông đáng ghét ở bên cạnh, Anh cố ý có phải hay không!!!Tất cả mọi người ở đây đều kịch kịch kịch mà theo bản năng giật lùi về sau mấy bước.
Xong đời rồi, Tóc Húi Cua ca muốn gây chuyện rồi!Bạch Minh chủ đây là có ý gì? Chàng trai giương mắt nhìn về phía cô gái.
Góc độ từ trên nhìn xuống như thế này, ánh mắt đen lay láy, đôi lông mi vừa đen vừa dài của chàng trai lại càng thêm hấp dẫn, đẹp đến mê người.
Trời má! Diệp Οản Οản à! Loại thời điểm như thế này, còn có tâm trạng đi ngắm trai đẹp hay sao!?Diệp Οản Οản trong nháy mắt hoán đổi sang trạng thái tức giận, Họ! Tư! Kia! Ngày hôm nay.
Thế ngàn cân treo sợi tóc, hai bóng người thật nhanh từ phía sau chạy như bay tới, mỗi người đè lại một bên của Diệp Οản Οản.
Bắc Đẩu: Phong tỷ, tỉnh táo một chút!Thất Tinh: Phong tỷ, không thể!Phong tỷ à, mặc dù Không Sợ Minh chúng ta không sợ hãi, cũng không sợ ai, nhưng.
nhưng chuyện này.
thật sự không được!! Vẫn có chút.
có chút đáng sợ.
Làm ơn biết sợ một chút thôi, hơi hơi kinh sợ một chút thôi, có được không? Bắc Đẩu nơm nớp lo sợ.
Diệp Οản Οản: .
Kinh sợ cái rắm, nàng sắp bị cái người này chọc cho tức chết rồi!Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Kỷ Tu Nhiễm ung dung thản nhiên hướng về phương hướng của Tu La Chủ nhìn một cái.
Tình huống trước mắt, anh cũng không có phương pháp giải quyết, mình không thể tự đấu giá vật phẩm của chính mình.
Người bán đấu giá: 100 triệu lần thứ nhất, 100 triệu lần thứ hai, 100 triệu.
lần thứ ba.
Cuối cùng, chiếc nhẫn thiếp thân của Kỷ Hoàng, cứ như vậy được Tu La Chủ thu vào trong tay, khiến cho mọi người mở rộng tầm mắt.
Bắc Đẩu đầy ám muội nhìn chằm chằm hai người, Nhìn một chút! Nhìn một chút đi! Tôi đã nói rồi mà, Tu La Chủ và Kỷ Hoàng đúng là một đôi.
Thất Tinh: Cậu im miệng đi!Phong tỷ, chúng ta phải đi! Thất Tinh hạ thấp giọng nhắc nhở.
Mục đích của Diệp Οản Οản là chiếc nhẫn, hiện tại chiếc nhẫn không còn, tiếp tục lưu lại cũng không còn có ý nghĩa nữa rồi.
Ai nói tôi muốn đi, không phải là còn chưa kết thúc sao?! Diệp Οản Οản hít một hơi thật sâu, ghìm cục tức nơi cổ họng xuống, đặt mông ngồi lại vị trí của mình.
Trên đài, người bán đấu giá nơm nớp lo sợ tuyên bố buổi đấu giá tiếp tục.
Bắc Đẩu và Thất Tinh không khuyên ngăn nổi, không có cách nào chỉ có thể tiếp tục đứng túc trực ở phía sau, chờ đợi.
Ánh mắt Tu La Chủ liếc xéo qua gò má tức giận đến đỏ bừng của cô gái, trong ánh mắt phảng phất như có một ngọn lửa giận đang hừng hực cháy, vẻ mặt anh bỗng trở nên hoảng hốt.
Chợt, không biết nghĩ tới điều gì, trong nháy mắt ánh mắt anh bỗng trở nên lạnh đi, hóa thành từng luồng khí lạnh bất tận…Người quyên tặng món vật phẩm đấu giá này là.
thủ lĩnh A Tu La, Tu La Chủ, khuy măng sét làm bằng đá phong thủy hắc diệu thạch cực kỳ đắt tiền, mời các vị ra giá! Người bán đấu giá khẽ lau mồ hôi, tại sao lại là một nhân vật khó giải quyết như vậy.
Sau khi người đấu giá dứt tiếng, trong nháy mắt hội trường vang lên một mảnh ồn ào náo động, nhất là giọng của các cô gái trẻ.
Oa oa oa! Tu La Chủ lại cũng có thể quyên tặng vật phẩm! Là khuy măng sét sao! Cũng coi như là vật phẩm thiếp thân đấy!Mặc dù A Tu La có chút tà môn.
Nhưng mà Tu La Chủ cũng thật là quá đẹp trai quá rồi điiii!Không sai, không sai! Chiếc khuy măng sét này tôi muốn lấy về sưu tầm!Tôi cũng muốn, tôi cũng muốn! Mọi người cạnh tranh công bằng!Đừng có ồn ào nữa, bắt đầu, bắt đầu đi!Trên đài, người bán đấu giá tuyên bố bắt đầu đấu giá.
Mọi người ngừng thở, chuẩn bị sẵn sàng giơ thẻ bài đấu giá lên.
Nhưng mà, ngay vào lúc này, trong đám người có một tấm bảng giơ lên, tiếp đó là một thanh âm đầy thong thả vang lên, Tôi ra giá, 1 đồng!Trong con ngươi của Diệp Οản Οản còn sót lại vẻ tức giận, ánh mắt đầy lạnh lùng mang theo mấy phần sát khí đảo tới đám danh viện và phu nhân đang chuẩn bị tham gia đấu giá—— Dám cùng ta cướp, nếu thích thì có thể thử xem!Tất cả các cô gái nhất thời cứ y như đám con nít, đám gà con, sợ đến run lẩy bẩy!Tại sao lại là cô ta!!!Một đồng tiền! Cô nàng Bạch Phong này điên rồi sao!Thế này và trực tiếp cướp, khác nhau chỗ nào?Đây chính là cướp trắng trợn, có được hay không!! .
Diệp Οản Οản xì một tiếng, mặt đầy vẻ Ta đây cướp trắng trợn đấy thì đã sao? Cắn ta sao?Sau khi Diệp Οản Οản hô giá một đồng tiền, hội trường lập tức không còn có một ai dám ra giá.
Cho dù giá tiền này là thấp nhất trong lịch sử, cho dù 1 đồng có rơi xuống mặt đất, nhiều khi ăn mày cũng không thèm nhặt lên nữa là! Vậy mà vẫn như cũ, không có lấy một người dám đấu giá.
Người bán đấu giá từ khi bắt đầu hành nghề tới nay vẫn chưa bao giờ gặp phải chuyện này, cảm giác như kiếp sống chuyên viên đấu giá của mình đang rơi vào trong một hồi nguy cơ chưa bao giờ có!Này, đã đến lúc nên đếm ngược rồi đi? Ngón tay Diệp Οản Οản gõ nhẹ lên tay vịn của chiếc ghế, trong tiếng nhắc nhở mang theo ý uy hiếp.
Người bán đấu giá rùng mình một cái, vội vàng đáp, Vâng.
Không Sợ Minh Chủ Bạch Phong.
Một.
Một đồng tiền lần…thứ nhất…!! Một đồng tiền… lần hai…!! Một…một…đồng tiền…lần…lần ba!!Nói đến phần sau, người bán đấu giá đã không còn dám đưa mắt nhìn về phía Tu La Chủ, Ba lần, đồng ý!Chính mình lại có thể tuyên bố đồ vật của người ta bị dùng 1 đồng tiền lẻ mua lại, đây quả thực là đang vả thẳng vào mặt và khiêu khích trắng trợn ngay trước mặt mọi người!A Tu La và Không Sợ Minh, sợ là muốn khai chiến rồi đi!Phía sau, Thất Tinh mặt đã không còn chút máu.
Hắn đều đã chuẩn bị xong cho tình huống xấu nhất, lại không ngờ rằng, trên thực tế lại càng ngược tâm hơn…Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Yêu nữ này! Quả thật là khinh người quá đáng! Khương Viêm vô cùng phẫn nộ, không biết lần thứ mấy nói ra lời thoại giống nhau.
Hic, Tiểu Hồng à, cậu nên lãnh đạm bình tĩnh một chút! Lâm Khuyết vỗ vai gã Khương Viêm đang xù lông một cái.
Hai vợ chồng son nhà người ta cãi nhau.
Ngươi định nhắm mắt xía vào làm cái gì…Bất quá.
Lần này sợ là.
Cãi nhau đến mức hơi có chút nghiêm trọng rồi đây…Hắn chưa từng thấy Cửu ca từng bị chọc tức thành ra như vậy.
Diệp Οản Οản này, thật sự là quá có khả năng chọc tức người ta!Buổi đấu giá từ thiện năm nay có nhiều điều bất ngờ, đủ loại chuyện không tưởng xảy ra, có thể nói là chấn động lòng người.
Đầu tiên là Không Sợ Minh Chủ và Tu La Chủ cùng đến.
Tiếp đó là Kỷ Hoàng và Tu La Chủ không hiểu vì sao lại đi đấu giá vòng tay của Tóc Húi Cua ca.
Sau đó lại là Tóc Húi Cua ca và Tu La Chủ giằng co, cướp đoạt chiếc nhẫn của Kỷ Hoàng.
Và cuối cùng là Tóc Húi Cua ca dùng một đồng tiền đoạt lấy chiếc khuy măng sét của Tu La Chủ…Mỗi một tin tức đều đã đủ làm cho người ta mở rộng tầm mắt.
Bọn họ một giây trước vừa đưa ra suy đoán, một giây kế đã bị tình thế chuyển biến xoay ngược đánh sập giả thiết vừa rồi.
Bạch Phong dùng một đồng tiền mua lại khuy măng sét làm bằng hắc diệu thạch có giá trị không nhỏ của Tu La Chủ… Sau khi cướp được, tất cả mọi người đều theo bản năng nhìn về phía của Tu La Chủ, cái mông đều có chút ngồi không yên, hận không thể ngay lập tức chạy thoát thân.
Bất quá, Tu La Chủ dù sao cũng là Tu La Chủ, lại có thể nén lại sự tức giận trong tình huống bị người ta vả mặt ngay trước mặt đông người như vậy! Chỉ là sắc mặt.
thật sự là khiến cho người ta sợ đến phát khóc.
Ta phi, thật là dọa chết người rồi.
Mùi thuốc súng tối nay thực sự là quá đáng sợ.
Buổi dạ tiệc từ thiện đang êm đang đẹp bị Tóc Húi Cua ca phá cho nát bấy rồi! Cô ta quả nhiên chính là tới đập phá mà?!Không Sợ Minh này, lá gan cũng quá lớn rồi, đầu tiên là ép giá chiếc nhẫn của Kỷ Hoàng, đoạt lấy con mồi từ trong miệng của Tam tiểu thư Thẩm gia, lại trực tiếp dùng cái giá đó cướp lấy chiếc khuy măng sét của Tu La Chủ, đắc tội với toàn bộ các vị đại lão ở đây! Nhất là Tu La Chủ.
sát khí ngút trời rồi kìa.
Tôi cảm thấy lần này Không Sợ Minh tuyệt đối sẽ bị té nhào! Cũng không tự nhìn một chút, lần này người mình trêu chọc là ai!.
Bầu không khí toàn trường đầy căng thẳng, tất cả mọi người đều đã sẵn sàng chuẩn bị chạy thoát thân, không dám thở mạnh.
Người duy nhất buông lỏng đại khái chỉ có Diệp Οản Οản mà thôi.
Sau khi cướp đồ xong, cười khanh khách liếc nhìn người đàn ông ngồi bên trái mình.
Mặc dù trong lòng nàng rất không muốn thừa nhận, đoạt chiếc khuy này, một mặt là vì hả giận, cũng là bởi vì.
nàng ghét ánh mắt mơ ước của những nữ nhân kia, càng không cách nào nhịn được chiếc khuy măng sét này rơi vào tay của một người phụ nữ khác.
Sau khi buổi đấu giá kết thúc, nhân viên bắt đầu đi giao vật phẩm mà mọi người mua được, Diệp Οản Οản cứ như vậy ở ngay trước mặt mọi người nói với Bắc Đẩu, Trên người có tiền xu sao?Bắc Đẩu moi bên trái, móc bên phải, thật đúng là vừa vặn móc ra được một đồng tiền xu.
Diệp Οản Οản đoạt lấy, Keng một tiếng, bắn một cái, tiện tay ném cho gã nhân viên ở đối diện, sau đó cầm lấy chiếc khuy măng sét hắc diệu thạch đặt trong chiếc hộp nhung đen từ trong tay nhân viên.
Bắc Đẩu ở bên cạnh Diệp Οản Οản nhỏ giọng thầm thì, Phong tỷ, đệ thấy không bằng tỷ đem chiếc khuy măng sét này đưa cho Kỷ Hoàng.
Tác thành cho Kỷ Hoàng và Tu La Chủ, liền như vậy đi.
Trên trán Diệp Οản Οản khẽ nổi gân xanh, nhấc chân đạp một cước ở trên người Bắc Đẩu.
Tác thành cái em gái ngươi!Nếu không tỷ lấy chiếc khuy măng sét này làm gì chứ? Còn không bằng làm chuyện ân tình thì hơn.
Tỷ nhìn xem, Tu La Chủ nhìn chằm chằm chiếc khuy măng sét trong tay tỷ, đều đã sắp tức muốn chết rồi! Bắc Đẩu yếu ớt lên tiếng.
Tôi mua về vứt vào sọt rác cho vui, không được sao? Diệp Οản Οản trừng cậu ta.
Cơ hồ trong nháy mắt khi Diệp Οản Οản dứt tiếng, nhiệt độ bên trong phòng yến hội, dường như hạ xuống vài lần.
Lúc này, một gã nhân viên khác cẩn thận từng li từng tí đem chiếc nhẫn Tu La Chủ dùng 100 triệu mua được, Tu La Chủ đại nhân, nhẫn của ngài.
Diệp Οản Οản: .
!!! Đệt! Nhẫn của tôi!! Đây là ràng là nhẫn của tôi mà…Hu hu!!
Xem tiếp...Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
truyện tranh Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
truyện Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương truyện chữ
đọc truyện Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
yêu thần ký chap
truyenfull.vn
truyenfull.vip
truyenfull.vip
truyen.tangthuvien.vn/
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License