Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
Chapter
0184
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Không bao lâu, Diệp Οản Οản cũng đứng dậy rời đi, trở lại chi nhánh của Tinh Thần Giải Trí.
Sau khi chào hỏi cùng đám người Chu Thao, Diệp Οản Οản ngồi ở trong phòng làm việc, quan sát chiếc nhẫn mà Tư Dạ Hàn giao cho mình này.
Chiếc nhẫn ở trong tay, Diệp Οản Οản vuốt vuốt, vô luận là chất liệu hay là cách chế tác cũng đều hết sức đặc thù.
Ở phía sau chiếc nhẫn, có chạm trổ một bông cỏ dại cực kỳ tầm thường.
Căn cứ theo Tư Dạ Hàn nói, chiếc nhẫn này, vốn là thuộc về chính nàng.
Mà những lời này, hẳn không phải là giả.
Tư Dạ Hàn hoàn toàn không cần phải lấy một chiếc nhẫn để lừa gạt mình.
Đối với chiếc nhẫn này, Tư Dạ Hàn cũng chỉ biết là thuộc về nàng, nhưng có tác dụng hay tính tượng trưng gì hay không, lại hoàn toàn không biết.
Hồi lâu sau, Diệp Οản Οản đeo chiếc nhẫn này vào lại trên tay.
Có lẽ, đây chỉ là một chiếc nhẫn bình thường mà mình từng đeo trước khi mất trí nhớ, cũng không có gì đáng để nghiên cứu, Diệp Οản Οản cũng không quá mức để ý.
…Giờ phút này, ở một nơi nào đó tại Đế Đô.
Một người đàn ông trung niên gọi một cú điện thoại.
Đã phát hiện tung tích của chiếc nhẫn.
Người đàn ông trung niên hướng về chiếc điện thoại, mở miệng nói.
Rất nhanh, từ một đầu khác điện thoại, truyền tới thanh âm lãnh đạm thờ ơ: Phải không.
??Không nghĩ tới, chiếc nhẫn kia đều vẫn luôn ở trên tay Tu La Chủ.
Bất quá, Tu La Chủ đã đem chiếc nhẫn trả lại cho nàng.
Nhưng dựa theo tình huống bây giờ mà xem, Tu La Chủ và nàng cũng đều không biết được công dụng của chiếc nhẫn.
Nói xong, sau một hồi yên lặng, đầu kia điện thoại mới nói: Cầm chiếc nhẫn về đi!Đã hiểu!Người đàn ông trung niên sau khi lấy được chỉ thị liền cúp điện thoại.
Bên kia, Tư gia.
Tần Nhược Hi nhìn tin tức trên mạng che ngợp trời, sắc mặt hơi có chút âm trầm.
Vốn cho là, Tư Dạ Hàn đã chết rồi.
Chưa từng nghĩ, lại có thể êm đẹp xuất hiện lần nữa tại Hoa quốc.
Tư Dạ Hàn mất tích lâu như vậy, hiện nay Tư gia, sớm đã là thiên hạ của Tần Nhược Hi nàng.
Cái gã Tư Dạ Hàn đó, tại sao phải ngay lúc này quay trở lại? Nhưng cho dù là Tư Dạ Hàn có trở về đi chăng nữa, cũng đừng có mà vọng tưởng một lần nữa nắm lại quyền hành của Tư gia!Chỉ bất quá, nếu như Tư Dạ Hàn thật sự sẽ trở về Tư gia, khống chế quyền hành Tư gia, chỉ sợ, cũng không quá dễ dàng xử lý!Bắt nữ nhân đó về đây!Chỉ chốc lát sau, Tần Nhược Hi nhìn về phía đội trưởng Đội Ám Vệ ở bên cạnh, ra lệnh.
Nghe được mệnh lệnh của Tần Nhược Hi, gã nam nhân trẻ tuổi gật đầu một cái, xoay người rời đi.
…Cùng lúc đó, Tư Dạ Hàn và Lâm Khuyết hai người đang ở trong một căn phòng cà phê VIP có tính riêng tư cực cao, uống ly cà phê mới vừa được đem lên.
Tôi nói này Cửu ca, ma lem kia.
ặc.
Cửu tẩu, có thể tin lời anh nói sao? Lâm Khuyết uống một hớp cà phê, nhìn về phía Tư Dạ Hàn mặt không cảm xúc ngồi ở bên cạnh, mở miệng hỏi.
Nghe câu hỏi này, Tư Dạ Hàn liếc nhìn Lâm Khuyết một cái, trong đôi mắt anh là vẻ thâm thúy bình tĩnh như sóng, không có chút rung động nào hiện lên, Không biết!Sặc.
Lâm Khuyết suýt nữa đã phun sạch ngụm cà phê ra ngoài.
Suy nghĩ cách biện minh lâu như vậy, rốt cục có thể lừa Diệp Οản Οản được hay không, vậy mà Tư Dạ Hàn lại có thể hoàn toàn không biết.
Hẳn là không có vấn đề.
Âm thanh của Tư Dạ Hàn hơi lộ ra vẻ lãnh đạm thờ ơ.
Lâm Khuyết sau một thoáng trầm tư, gật đầu một cái, nói: Bất quá, cũng đúng! Cửu ca, những gì mà anh nói, đã gần như là hoàn mỹ, không tìm được chỗ sơ hở gì.
Hiện tại con ma lem đó.
không, là Cửu tẩu, khẳng định là đang cho rằng anh và Tu La Chủ là hai người.
Cứ như vậy, Cửu tẩu nhất định sẽ ở lại Hoa quốc chờ đợi anh, sẽ không tiếp tục đi đến Độc Lập Châu rồi.
Nơi đáy mắt Tư Dạ Hàn lộ ra một tâm tình phức tạp khó hiểu.
Nếu như Diệp Οản Οản có thể ở tại Độc Lập Châu, thời thời khắc khắc anh sẽ có thể được nhìn thấy nàng…Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Bất quá, Độc Lập Châu quả thực là quá mức nguy hiểm.
Hơn nữa, nàng sinh trưởng tại Độc Lập Châu, cho dù ký ức bị che kín, ở lại Độc Lập Châu lâu dài, tiếp xúc được với người và sự việc cũ, khó tránh khỏi sẽ khiến cho nàng nhớ lại cái gì.
Hắn tuyệt đối không cho phép nàng nhớ lại chuyện năm xưa.
Cái đoạn ký ức đã từng khiến cho nàng sống không bằng chết.
Chuyện đó đối với nàng, thật sự là quá mức tàn nhẫn! Bất quá, Cửu ca, trước đó anh xuất đầu lộ diện, dùng thân phận của Tư Dạ Hàn xuất hiện, nhất định sẽ kinh động đến Tư gia đi? Hồi lâu sau, Lâm Khuyết nhìn về phía Tư Dạ Hàn.
Ừm.
Tư Dạ Hàn nói.
Cho nên tôi đang nghĩ, đám cao tầng Tư gia kia, sau khi nhìn thấy anh trở về, có thể sẽ cho là anh muốn cướp lại quyền hành Tư gia hay không? Bọn họ có lẽ sẽ không dám ra tay với anh, nhưng tôi lại cảm thấy, bọn họ có thể sẽ trói chặt Cửu tẩu, dùng Cửu tẩu để uy hiếp anh đó nha! Lâm Khuyết suy nghĩ một chút, mở miệng nói.
Khả năng này là quá lớn! Nếu như là hắn, hắn cũng sẽ làm như vậy.
Dù sao Tư Dạ Hàn luôn mồm luôn miệng, nói Diệp Οản Οản là nữ nhân mà anh ta yêu nhất.
Dùng người phụ nữ mà Tư Dạ Hàn yêu nhất để uy hiếp, thậm chí là khống chế Tư Dạ Hàn, đây là phương án sáng suốt nhất.
Nghe Lâm Khuyết suy đoán, Tư Dạ Hàn lãnh đạm thờ ơ lên tiếng: Ở trước khi tôi rời đi, cũng đã lưu lại người ở lại theo dõi Tư gia.
Đối với Tư gia, Tư Dạ Hàn mặc dù không có tình cảm gì, nhưng dù sao bà nội vẫn còn ở đó… Chẳng qua là, Tư Dạ Hàn cũng không muốn động thủ đối với Tư gia.
Cho nên, trước khi rời đi, từng ra lệnh cho một số tinh anh của A Tu La thủ ở phụ cận Tư gia, từ đó bảo đảm cho bà nội được an toàn.
Nếu như đám cao tầng Tư gia kia, dám có bất kỳ tâm tư bất chính đối với bà nội, ắt gặp tai họa ngập đầu.
Được rồi.
Vẫn là Cửu ca anh tâm tư kín đáo.
Như vậy là hay nhất, bọn họ muốn động thủ đối với Cửu tẩu, nhìn dáng dấp cũng không quá khả thi rồi.
Chỉ bất quá.
Nói đi nói lại thì, hiện tại Cửu tẩu lại là Minh chủ Không Sợ Minh.
Đám con heo ngu xuẩn của Tư gia kia nếu như dám làm cái gì đó đối với Cửu tẩu, phỏng chừng cũng không cần dùng đến những tinh anh của A Tu La kia.
Chỉ cần thủ hạ của Cửu tẩu là đã đủ để tận diệt Tư gia rồi.
Ha ha, hy vọng đám heo ngốc của Tư gia kia cũng đừng làm ra những chuyện ngu xuẩn gì.
Vào giờ phút này, Diệp Οản Οản cùng với đám người Thất Tinh Bắc Đẩu, và Đại trưởng lão, Tam trưởng lão, rời khỏi Tinh Thần Giải Trí, chuẩn bị lái xe trở lại Kim Đô Bích Hải.
Phong tỷ, tiểu tử Phó Minh Hi kia mới vừa rồi muốn treo ngược tự sát, nói là phải chết vì tình cho tỷ xem, bị đệ cản lại rồi, chuyện này tính sao đây? Trên xe, Bắc Đẩu nhìn chằm chằm Diệp Οản Οản, mở miệng hỏi.
Diệp Οản Οản: .
Treo ngược tự sát.
Đúng rồi, Phó Minh Hi còn tuyên bố muốn tiêu diệt Tư gia.
Ai dám cùng hắn tranh cướp tỷ, hắn liền làm thịt kẻ đó.
Ai dà, hoàn toàn không có thuốc nào cứu nổi… Bắc Đẩu thở dài.
Tên cháu trai của Nhị trưởng lão này, thật đúng là một cao thủ, không chỉ là có trái tim mong manh dễ vỡ, mà còn là một con hàng đến chết không biết xấu hổ.
Ngay cả Bắc Đẩu cũng đều sợ hắn.
Xem ra, Phó Minh Hi đã kế thừa được truyền thống tốt đẹp của người ông của hắn, Nhị trưởng lão, đến chết không biết xấu hổ.
Nơi ghế phụ bên cạnh tài xế, Đại trưởng lão bỗng nhiên mở miệng cười lạnh.
Tại Không Sợ Minh, quan hệ giữa mấy vị trưởng lão đều là như vậy.
Nếu có cơ hội, ai cũng muốn bỏ đá xuống giếng một cái.
Đối với chuyện này, Diệp Οản Οản cũng đã sớm quen rồi.
Còn không đợi Diệp Οản Οản mở miệng nói gì, trên ghế lái xe, Tam trưởng lão lại thắng gấp xe một cái.
Ngồi bên phải ngoài cùng nhất, thân thể Bắc Đẩu mất thăng bằng, suýt chút nữa đã từ trên xe bay ra ngoài.
Cũng còn may là cửa xe đóng khá chặt.
Lái xe kiểu gì vậy!? Ngươi học lái xe ở đâu vậy hả, lái xe như *beep*, *tiếng chửi tục*, có tin ta đạp thẳng chân ga tông chết ngươi không? Tam trưởng lão quay cửa kính xe xuống, nhìn về hàng xe nhỏ chắn ngang phía trước, tức giận chửi một tràng.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vnGiờ phút này, Bắc Đẩu ổn định lại cơ thể, hướng về phía Tam trưởng lão trên ghế tài xế giơ ngón tay cái lên: Ồ, Tam trưởng lão quả là một tay lái lụa!Vừa dứt lời, từ trên hàng xe nhỏ chắn ngang phía trước, có mười mấy gã đàn ông đi xuống, trực tiếp đi thẳng đến, vây chiếc xe con của bọn họ lại.
Con bà nó! Đây là có ý gì? Tài xế nơi này đều hung hãn như vậy sao, một lời không hợp liền muốn đánh lộn? Bắc Đẩu mặt đầy mộng bức nhìn về hơn chục người phía trước: Chuyện này.
Tư gia lái xe còn mang theo côn đồ sao? Tài xế nơi này cũng quá hung tàn rồi đi?Nghe câu này, Thất Tinh lườm Bắc Đẩu một cái: Đám này hiển nhiên là tới gây chuyện.
Gây chuyện? Bắc Đẩu khẽ giật mình một cái, sắc mặt chợt biến: Cho tới bây giờ cũng chỉ có chúng ta đi gây chuyện, còn chưa bao giờ gặp được người nào dám đi gây chuyện với chúng ta! Hôm nay tôi không đánh cho bọn chúng phọt c*t ra, tôi không gọi là Bắc Đẩu!Dứt lời, Bắc Đẩu làm bộ như muốn mở cửa lao xuống xe, chỉ bất quá lại bị Diệp Οản Οản ngăn lại.
Trong những gã đàn ông này, có hai tên Diệp Οản Οản nhìn có chút quen mắt.
Nếu như nàng không nhìn lầm, những người này, đều là Ám Vệ Tư gia.
Ầm!Một giây kế tiếp, cửa xe bị gã đàn ông trung niên cầm đầu mở ra.
Đi ra!Gã ta liếc nhìn Diệp Οản Οản một cái, ra lệnh đầy lãnh đạm.
Lúc này, khóe miệng Diệp Οản Οản khẽ nhếch lên, nở một nụ cười lạnh như băng đến thấu xương.
Đây cũng là có chút ý tứ rồi!Trước đó, mình từ Độc Lập Châu trở lại Hoa quốc, vốn định tận diệt Tư gia.
Nhưng sau khi thấy Tư Dạ Hàn trở lại, suy nghĩ trong lòng, khẳng định là Tư Dạ Hàn có thể xử lý được, cho nên nàng mới không có bất kỳ hành động nào.
Mà hiện nay, Tư Dạ Hàn đoán chừng đã chạy trở về Độc Lập Châu rồi, xem ra Tư gia bên này, Tư Dạ Hàn cũng không hỏi tới.
Mình còn chưa đi tính sổ với đám cao tầng Tư gia kia, bọn họ lại đã tự đưa mình tới cửa.
Các ngươi con mịa nó là ở đâu ra? Có biết ta là ai không? Bắc Đẩu trong nháy mắt nổi cộc.
Ta lặp lại lần nữa, lăn xuống đi, toàn bộ! Trong mắt của gã đàn ông cầm đầu hiện ra một vẻ mất kiên nhẫn.
Còn không đợi Bắc Đẩu mở miệng, Diệp Οản Οản đã trực tiếp đi xuống xe.
Thấy vậy, đám người Bắc Đẩu và Thất Tinh cũng liền vội vàng đi theo.
Lên xe!Lúc này, hơn 10 người đem Diệp Οản Οản và mấy người Đại trưởng lão bỏ vào trong xe vận tải.
Thấy Diệp Οản Οản không hề phản kháng chút nào, Bắc Đẩu mặt đầy mộng bức.
Đây là đang làm cái gì.
??Nếu Phong tỷ cũng không động thủ.
Vậy hắn rốt cuộc có nên động thủ hay không? Nếu như mình không động thủ, vậy thì mình biết làm gì? Nhưng nếu như mình động thủ, Phong tỷ bên kia còn chưa lên tiếng.
Ôi, đây quả là một vấn đề hóc búa quá đi mà!Cứ như vậy, trong khi Bắc Đẩu còn đang xoắn xuýt tới lui, cũng đã bị bỏ vào trong thùng của xe hàng.
Trong thùng hàng một màu đen kịt, có thể cảm nhận được chiếc xe đang chạy rất nhanh.
Phong tỷ, làm sao lại không đánh bọn chúng vậy? Bắc Đẩu mặt vẫn còn mộng bức.
Hắn đường đường là Tiểu Bá Vương Bắc Đẩu của Độc Lập Châu, cứ như vậy bị một đám phế vật bắt cóc bỏ vào trong thùng xe hàng?Chuyện này, con mịa nó, lỡ như truyền về Độc Lập Châu, sau này hắn còn biết lăn lộn như thế nào? Làm sao còn có thể có chỗ đứng tại Độc Lập Châu?Phong tỷ không động thủ, nhất định là có ý tứ của Phong tỷ.
Thất Tinh mở miệng nói.
Rốt cuộc là có ý gì.
Quá mất mặt mà! Phát sinh loại chuyện mất mặt này, sau này tôi khó lòng mà có mặt mũi gặp mẹ tôi vẫn còn đang điều trị vì bị tung xe ở bệnh viện.
Bắc Đẩu thở dài một tiếng.
Thất Tinh: .
Diệp Οản Οản: .
Đại trưởng lão: .
Tam trưởng lão: .
Không nên hành động thiếu suy nghĩ, những người này là nhắm vào tôi mà tới, đến lúc đó cứ nhìn ánh mắt tôi mà làm việc là được rồi! Diệp Οản Οản dặn dò.
Về phần cao tầng Tư gia bên kia, nàng ngược lại muốn nhìn một chút, những người này rốt cục muốn chơi cái trò gì?Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vnKhông biết qua bao lâu, xe hàng rốt cuộc không còn lắc lư, dần dần ngừng lại một cách vững vàng.
Rất nhanh, buồng xe được mở ra, Diệp Οản Οản và đám người Bắc Đẩu bị mang ra ngoài.
Sau khi xuống xe, Diệp Οản Οản hướng về bốn phía quan sát, xe hàng đã được lái thẳng vào Tư gia.
Đối với Tư gia, Diệp Οản Οản coi như là đã hết sức quen thuộc.
Mà khu vực này, thuộc về khu chấp pháp của Tư gia, là chỗ chuyên dùng để nhốt và thẩm vấn.
Mẹ kiếp, đây là nơi nào?Bắc Đẩu nhìn ngó Tư gia một vòng.
Đừng nói nhảm!Vài tên Ám Vệ tiến lên, đẩy đám người Diệp Οản Οản tới phòng thẩm vấn.
Sau khi ném đám người Diệp Οản Οản vào phòng thẩm vấn, mấy gã Ám Vệ liền lui ra ngoài, cũng tiện tay khóa kín cửa phòng lại.
Bên trong phòng thẩm vấn, Đại trưởng lão và Tam trưởng lão trố mắt nhìn nhau, mà Bắc Đẩu lại trực tiếp nhìn về phía Diệp Οản Οản: Phong tỷ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Những người này lại dám đối đãi với chúng ta giống như đối đãi phạm nhân vậy.
Nghe tiếng, Diệp Οản Οản khẽ mỉm cười, cũng không nhiều lời.
Ngay từ lúc trước khi còn chưa đi Độc Lập Châu, Diệp Οản Οản đã từ trong miệng đám người Tư Minh Lễ biết được về vị gọi là Eric tiên sinh có tồn tại.
Nhưng mà, cái gã Eric này đến tột cùng là ai, lại xuất phát từ mục đích gì mà trợ giúp đám người Tư Minh Lễ đông sơn tái khởi, Diệp Οản Οản cũng vô cùng tò mò.
Mà hiện nay, không bằng tương kế tựu kế, nhìn thử có thể dẫn dụ gã Eric đó ra hay không?Không cần kinh hoảng, nhìn ánh mắt tôi mà hành động là được.
Diệp Οản Οản lạnh nhạt ra lệnh.
Một cái Tư gia nho nhỏ, dĩ nhiên là không trói được bọn họ.
Diệp Οản Οản sở dĩ không hề phản kháng, cũng là vì muốn xâm nhập vào Tư gia, xem thử có thể gặp được cái gã gọi là Eric tiên sinh trong miệng Tư Minh Lễ hay không?Hồi lâu sau, cửa phòng thẩm vấn bị mở ra, một gã đàn ông trung niên sãi bước đi vào, ngồi ở dối diện mấy người.
Trước tiên tôi tự giới thiệu mình một chút, tôi là đội trưởng đội Ám Vệ đời mới của Tư gia.
Người đàn ông trung niên vừa hướng về Diệp Οản Οản quan sát, vừa mở miệng nói.
Vậy ngươi hẳn biết ta là ai, cho nên, ta cũng không cần giới thiệu rồi đi? Diệp Οản Οản nhìn chằm chằm gã ta.
Ha ha.
Nam nhân lạnh giọng cười một tiếng: Đương nhiên không cần, Diệp Οản Οản Diệp tiểu thư.
Đã từng là đương thời chủ mẫu của Tư gia.
Nếu biết đã thân phận của ta, các ngươi còn dám trói ta? Diệp Οản Οản nói.
Ha ha.
Diệp tiểu thư, tôi cũng chỉ là làm công cho Tư gia mà thôi.
Hy vọng cô có thể phối hợp với tôi, không nên để cho mọi người đều khó xử.
Tôi hỏi cô, Tư Dạ Hàn ở đâu? Gã ta cười lạnh chất vấn.
Nghe câu hỏi này, Diệp Οản Οản như có điều suy nghĩ.
Quả nhiên là không chênh lệch bao nhiêu so với suy đoán của chính mình.
Cái đám cao tầng Tư gia trói mình tới đây, chính là vì Tư Dạ Hàn.
Tư Dạ Hàn là gia chủ của Tư gia các ngươi, làm sao lại đi hỏi ngược lại ta rồi? Diệp Οản Οản thờ ơ không đếm xỉa tới.
Gia chủ Tư gia? Gã ta khịt mũi coi thường: Vậy cũng là chuyện đời trước rồi.
Diệp tiểu thư, tôi khuyên cô là nên ngoan ngoãn phối hợp, để cho Tư Dạ Hàn hiện thân.
Nếu không.
Kết quả của các người, chỉ sợ sẽ có chút ít bi thảm.
Làm sao, Tư gia hiện tại không có ai sao, lại để cho một tên đội trưởng Ám Vệ nho nhỏ chạy tới tra hỏi? Diệp Οản Οản lạnh nhạt đáp.
Lời này của Diệp Οản Οản vừa nói ra, thần sắc gã ta khẽ biến, đầy tức giận trở giọng: A.
Ngươi cho rằng là ngươi không nói, là ta không có biện pháp sao? Ngươi sẽ phải ngoan ngoãn mở miệng!!Dứt lời, gã đàn ông cười lạnh một tiếng, vỗ tay một cái.
Một giây kế tiếp, một tên thanh niên trẻ tuổi, bị vài tên Ám Vệ Tư gia kè sát dẫn vào.
Sư.
Sư phụ? Sau khi nhìn thấy Diệp Οản Οản, thần sắc của anh ta nhất thời biến đổi.
Giờ phút này, chân mày Diệp Οản Οản khẽ nhíu lại.
Người đàn ông bị kèm sát ở trước mắt, chính là Thập Nhất đã lâu không gặp.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vnNhìn thấy Thập Nhất, Diệp Οản Οản hơi sững sờ.
Vốn cho là, Thập Nhất hẳn là cũng đã sớm rời khỏi Tư gia.
Nhưng chưa từng nghĩ, Thập Nhất lại có thể ở lại…Sư phụ.
Làm sao cô lại ở chỗ này?Thập Nhất nhìn chằm chằm Diệp Οản Οản, thần sắc kinh ngạc, thậm chí có chút khó tin.
A, hiện tại cũng không phải là lúc để cho các người ở chỗ này nói chuyện cũ.
Đội trưởng Ám Vệ nhìn về phía Diệp Οản Οản và Thập Nhất, cười lạnh một tiếng.
Giờ phút này, ánh mắt Diệp Οản Οản rơi vào trên người đội trưởng Ám Vệ.
Hắn ta đem Thập Nhất tới để làm cái gì?Ha ha, Diệp tiểu thư, chúng ta cũng biết, Thập Nhất là do ngươi tự tay dạy ra, chẳng khác gì là đồ đệ của ngươi.
Tình sư đồ này, hẳn là cũng không quá mức hời hợt đi? Nếu như, Diệp tiểu thư có thể phối hợp với chúng ta, nói cho chúng ta biết Tư Dạ Hàn ở nơi nào, hơn nữa đem Tư Dạ Hàn dẫn ra, ta liền có thể bảo đảm cho sự an toàn của các ngươi, và cả Thập Nhất nữa.
Thế nào? Đội trưởng đội Ám Vệ mở miệng cười nói.
Nhưng mà, Diệp Οản Οản chỉ biểu hiện một vẻ mặt lãnh cảm.
Chỉ chốc lát sau, nhìn chằm chằm gã đội trưởng đội Ám Vệ, lãnh đạm thờ ơ lên tiếng: Vậy nếu như.
ta không nguyện ý phối hợp, thì lại nên làm thế nào?Không nguyện ý?Nghe Diệp Οản Οản nói vậy, hàn quang trong mắt đội trưởng đội Ám Vệ chợt lóe lên, trong nháy mắt tóm lấy cổ của Thập Nhất: Nếu như Diệp tiểu thư không nguyện ý phối hợp.
Ta đây liền trước tiên giết chết đồ đệ của ngươi.
Chẳng lẽ, Diệp tiểu thư muốn nhìn Thập Nhất chết ở trước mặt của mình hay sao?!Có ý tứ.
Giờ phút này, hàn quang trong mắt Diệp Οản Οản lóe lên: Cho tới bây giờ, còn chưa có ai dám uy hiếp ta như vậy!Sư phụ.
Đừng để ý tới tôi.
Thập Nhất nhìn Diệp Οản Οản, sắc mặt căng phồng đỏ lựng lên.
Còn không đợi Thập Nhất tiếp tục mở miệng nói gì, Diệp Οản Οản đã nháy mắt đối với Thất Tinh ở trước mặt mình.
Thất Tinh trong nháy mắt đứng dậy.
Cũng không kịp nhìn thấy cậu ta dùng động tác gì, một giây kế tiếp, đội trưởng Ám Vệ bắn thẳng lên trời, hét thảm một tiếng trong miệng.
Chợt, gã ta bị bật thẳng vào bức tường ở bên cạnh một cách đầy thô bạo.
Thấy vậy, Thập Nhất thần sắc kinh ngạc, trong mắt hiện ra một vẻ ngơ ngác.
Rất nhanh, cánh cửa của phòng thẩm vấn bị mở ra.
Tiếng động cực lớn ở bên trong căn phòng, đã dẫn tới sự xuất hiện của mười mấy tên Ám Vệ Tư gia.
Đội trưởng!Thấy đội trưởng đội Ám Vệ thần sắc đầy đau đớn, cả người co quắp lại, vài tên Ám Vệ lập tức tiến lên, đỡ lấy gã ta dậy.
Bắt…bắt…bắt bọn họ lại cho tôi!Hồi lâu sau, sau khi đội trưởng đội Ám Vệ phục hồi lại tinh thần, tức giận quát lên.
Diệp Οản Οản và đám người Thất Tinh, Bắc Đẩu cũng không phản kháng lại, mặc cho Ám Vệ Tư gia ném bọn họ vào trong hầm giam.
Trong buồng giam tối tăm ẩm ướt, Thập Nhất đầy áy náy nhìn Diệp Οản Οản: Sư phụ.
Đều là tại tôi.
Diệp Οản Οản khẽ mỉm cười: Không có liên quan gì đến cậu cả!Hầm giam của Tư gia, nếu như bọn họ muốn, bất cứ lúc nào cũng có thể thoát ra ngoài.
Sư phụ, không phải là nghe nói cô đã rời khỏi Hoa quốc rồi sao.
Tại sao cô lại quay trở về rồi? Thập Nhất nhìn Diệp Οản Οản, mở miệng hỏi.
Nghe tiếng, Diệp Οản Οản khẽ lắc đầu.
Giải thích những chuyện này, quá mức phiền toái!Đúng rồi.
Sư phụ, cô tìm ra được…gia chủ rồi sao? Thập Nhất hỏi Diệp Οản Οản.
Còn chưa có tin tức xác thực.
Diệp Οản Οản nói.
Không thể nào! Sư phụ, bọn họ đều nói gia chủ mất tích, có khả năng rất lớn là đã chết ở bên ngoài.
Nhưng tôi tuyệt đối không tin.
Gia chủ làm sao có thể chết được, chuyện này tuyệt đối không có khả năng! Thập Nhất cau mày nói.
Còn không đợi Diệp Οản Οản tiếp tục mở miệng, từ một góc hầm giam, truyền tới một thanh âm yếu ớt xen lẫn kích động: Oản Oản tiểu thư.
là cô sao?Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Con bà nó, lại còn có người! Bắc Đẩu sợ hết hồn.
Diệp Οản Οản khẽ ngưng thần, thanh âm này cũng không xa lạ gì.
Hứa Dịch?Diệp Οản Οản cau mày hỏi.
Oản Oản tiểu thư.
Quả nhiên là cô.
Âm thanh của Hứa Dịch lại lần nữa truyền tới.
Hứa quản gia bị giam ở trong một căn nhà tù khác.
Thập Nhất thấp giọng nói.
Trong lòng Diệp Οản Οản không khỏi cảm thấy có chút kỳ quái.
Với sự khôn khéo của Hứa Dịch, sau khi Tư gia xảy ra chuyện, hẳn là rất nhanh liền sẽ rời khỏi Tư gia.
Lại cộng thêm thế lực của gia tộc Hứa Dịch, vốn là không thể gặp chuyện gì mới đúng.
Nhưng mà hiện nay, làm sao lại bị bắt?Oản Oản tiểu thư, làm sao cô lại bị bọn chúng bắt vậy?Hứa Dịch bị nhốt đã hai tháng có hơn.
Đối với những chuyện đã xảy ra ở bên ngoài, anh ta hoàn toàn không biết.
Anh không rời khỏi Tư gia à? Diệp Οản Οản cũng không trả lời câu hỏi của Hứa Dịch, mà hỏi ngược lại.
Lúc này, Hứa Dịch thở dài.
Anh ta bị bắt, không phải là vì biến cố của Tư gia, mà là vì đã lỡ đắc tội với mấy vị cao tầng Tư gia, nên lúc này mới bị giam vào địa lao để tự kiểm điểm.
Mấy ngày nữa là anh ta có thể được thả ra rồi…Chỉ bất quá, Tư gia bây giờ, gia chủ đã sớm mất tích nhiều tháng, Hứa Dịch cũng đã nản lòng thoái chí.
Lần này, sau khi rời khỏi đây, anh ta vốn định sẽ rời đi khỏi Tư gia…Oản Oản tiểu thư.
Cô không nên quay trở về…Hồi lâu sau, Hứa Dịch thở dài một tiếng.
Tư gia bây giờ, đã sớm không còn là Tư gia ngày trước nữa rồi.
Hiện tại, Tư gia đã hoàn toàn bị phe cánh của Tần Nhược Hi chiếm đoạt.
Ban đầu, thời điểm khi Cửu gia vẫn còn có mặt, Diệp Οản Οản cơ hồ đều đã đắc tội ít nhất một lần với các vị cao tầng Tư gia.
Tần Nhược Hi thì lại càng hận nàng thấu xương! Lần này, Diệp Οản Οản trở lại, đám người Tần Nhược Hi đó, làm sao sẽ có thể bỏ qua cho nàng?Sư phụ, cô thật sự không biết gia chủ ở nơi nào sao? Nếu như, gia chủ có thể ra mặt, Tần Nhược Hi và đám cao tầng kia, làm sao còn dám lớn lối như vậy? Gia chủ nhất định sẽ có biện pháp để chỉnh đốn Tư gia lần nữa, để cho những kẻ làm phản kia gặp phải quả báo, trừng phạt! Thập Nhất liền vội vàng lên tiếng.
Làm sao có thể! Cửu gia mất tích quá lâu, quyền hành Tư gia đều đã sớm bị cao tầng Tư gia và Tần Nhược Hi bọn họ nắm trong tay rồi.
Cho dù hiện tại Cửu gia hiện thân, chỉ sợ cũng khó lòng mà xoay chuyển càn khôn.
Thanh âm của Hứa Dịch hơi có chút bất đắc dĩ.
Hắn làm sao lại không hy vọng Cửu gia có thể trở về? Nhưng chỉ tiếc, Tư gia đã hoàn toàn trở thành vật trong lòng bàn tay đám người Tần Nhược Hi.
Cho dù Cửu gia trở lại, thì lại có thể thế nào? Tư gia đã không còn ai lại sẽ nghe theo hiệu lệnh của Cửu gia nữa rồi.
Hứa quản gia, anh đây là đang thổi phồng người khác, diệt đi uy phong của mình! Chẳng lẽ anh cho là, gia chủ không đối phó được với Tần Nhược Hi và đám cao tầng kia hay sao?! Thập Nhất hơi có chút không vui.
Thập Nhất, bây giờ đã là lúc nào rồi, không phải cậu cũng hiểu rõ sao? Chẳng lẽ, cậu cho rằng, coi như Cửu gia trở lại, còn có biện pháp gì có thể trấn áp Tư gia hiện nay? Hứa Dịch bất đắc dĩ thở dài.
Hứa quản gia, Tư gia năm đó, còn không phải là chia rẽ, kéo bè kéo phái? Nhưng sau khi Cửu gia trở về, vẫn có thể thống trị toàn bộ Tư gia đấy! Thập Nhất hừ lạnh.
Chợt, Thập Nhất hướng về Diệp Οản Οản lên tiếng: Sư phụ, chắc chắn cô biết Cửu gia ở nơi nào, để cho Cửu gia trở lại.
Chỉ cần Cửu gia có thể trở về, Tư gia nhất định sẽ trở lại giống như trước đây!Thập Nhất, cho nên nói, với đầu óc của cậu, tại Tư gia lúc trước, nhiều nhất cũng chỉ có thể lăn lộn đến chức đội trưởng đội Ám Vệ mà thôi! Hứa Dịch lạnh giọng đáp trả.
Hứa quản gia, anh rốt cuộc là có ý gì? Anh cho là, Cửu gia không có chút biện pháp nào để chỉnh đốn Tư gia hiện tại? Thập Nhất hơi có chút không phục.
Mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng rất hiển nhiên, bây giờ chính là như vậy đấy! Chẳng lẽ không đúng sao? Hứa Dịch mở miệng hỏi.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Hứa Dịch, tôi thấy là anh 8 phần 10 là sợ đám người Tần Nhược Hi đó! Anh chẳng qua là chống đối cao tầng, nên mấy ngày sau là được thả tự do rồi, nên cũng chẳng can hệ gì nữa cả! Trong lòng anh chỉ mong cho gia chủ đừng trở lại.
Đến lúc đó anh phủi mông một cái, rời đi cũng không thành vấn đề.
Nhưng còn sư phụ tôi biết làm sao bây giờ?Thập Nhất lạnh giọng quát lên.
Thập Nhất, cậu đúng là đồ vũ phu cục súc! Cậu trừ tứ chi phát triển, tôi thấy trong đầu cậu đúng là rỗng tuếch, hoàn toàn không hiểu cái gì là thế cục cả! Chờ sau khi tôi đi ra ngoài, tự nhiên sẽ nghĩ biện pháp cứu Oản Oản tiểu thư.
Hứa Dịch cười lạnh.
Giờ phút này, Bắc Đẩu và Thất Tinh hai mắt nhìn nhau một cái, hai người này thật đúng là tú tài gặp quân binh, có lý cũng nói không được.
Chuyện này có gì đáng để mà tranh cãi chứ, một cái hầm giam dỏm vớ vẩn mà thôi! Nếu muốn đi ra ngoài, căn bản là dễ như trở bàn tay.
Thập Nhất, cậu biết Eric không? Hồi lâu sau, Diệp Οản Οản nhìn về phía Thập Nhất ngồi ở một bên, mở miệng hỏi.
Nghe tiếng, Thập Nhất gật đầu: Eric tiên sinh sao.
Người này tôi biết, là người ủng hộ đám người Tần Nhược Hi, Tư Minh Lễ, bất quá cho tới nay chưa từng gặp, rất thần bí.
Sư phụ, không phải là cô sợ cái gã Eric đó đấy chứ? Tôi tin rằng, chỉ cần Cửu gia trở lại, nhất định có thể bắt được hắn ta!Eric tiên sinh? Một đầu khác của hầm giam, truyền tới âm thanh hơi kinh ngạc của Hứa Dịch: Phe của đám Tần Nhược Hi và Tư Minh Lễ lại còn có người ủng hộ sao? Cho tới bây giờ chưa từng nghe qua.
Oản Oản tiểu thư, rốt cuộc chuyện này là như thế nào?Diệp Οản Οản hơi nhíu mày, từ lúc mình bị bắt cóc cho tới lúc này, Tần Nhược Hi cũng được, vị Eric tiên sinh gì gì đó cũng được, đều vẫn chưa từng hiện thân.
Trong hầm giam, Thập Nhất và Hứa Dịch bất ngờ bùng nổ một trận cãi vã, Diệp Οản Οản cũng không thèm để ý.
Đại trưởng lão và Tam trưởng lão hai người, nhắm mắt dưỡng thần, cũng không nói thêm gì cả.
Chỉ bất quá, Bắc Đẩu lại dần dần hơi mất kiên nhẫn, hoàn toàn không cách nào lý giải được, Phong tỷ tại sao lại không đại khai sát giới, ở lại cái nơi quỷ quái này nghe hai người kia lải nha lải nhải để làm cái gì?Ước chừng mấy giờ sau, cửa hầm giam chợt bị mở ra.
Hừ, Diệp Οản Οản, ngươi rốt cuộc có nói hay không?Đội trưởng đội Ám Vệ đi vào địa lao, mở đèn trong hầm giam lên, nhìn chằm chằm Diệp Οản Οản, mặt đầy vẻ thiếu kiên nhẫn.
Ngươi con mịa nó rốt cuộc có thấy phiền hay không, nói như thế vẫn còn chưa đủ rõ ràng sao? Bắc Đẩu chửi.
Nếu không phải là Phong tỷ chưa hạ lệnh, hắn chỉ cần đi lên tung một đấm là đủ để đập chết cái gã đội trưởng chó má này.
Được, ta ngược lại muốn nhìn một chút, miệng các ngươi rốt cuộc cứng rắn đến mức nào!Đội trưởng Ám Vệ dứt lời, một đám thành viên đội Ám Vệ nhanh chóng tiến lên, mở lồng giam ra, trước tiên là kéo Thập Nhất lôi ra ngoài.
Diệp Οản Οản, ngươi không nói, ta liền giết đồ đệ của ngươi! Nếu như ngươi còn không nói, ta sẽ lần lượt giết sạch! Đội trưởng đội Ám Vệ mặt đầy vẻ âm trầm.
Ngươi giết bọn chúng là được, đừng giết chúng ta.
Bắc Đẩu mở miệng nói.
Thất Tinh: .
Diệp Οản Οản: .
Đại trưởng lão: .
Tam trưởng lão: .
Lúc này, một đám thành viên đội Ám Vệ mang theo đám người Diệp Οản Οản, kể cả Hứa Dịch, đi ra khỏi hầm giam.
Oản Oản tiểu thư.
Bọn họ rốt cuộc muốn biết cái gì? Hứa Dịch đi ở bên cạnh Diệp Οản Οản, nhíu chặt lông mày.
Không cần phải lo lắng! Diệp Οản Οản nhẹ nhàng trấn an.
Không cho Diệp Οản Οản có cơ hội tiếp tục mở miệng, đội trưởng Ám Vệ đưa tay siết chặt cổ họng Thập Nhất lại: Diệp Οản Οản, nếu như ngươi không nói, cổ họng của đồ đệ ngươi, sẽ bị đứt thật đấy.
Sư.
Sư phụ.
Cứu.
Tôi.
!!!Giờ phút này, Thập Nhất mặt đầy kinh hoảng, sắc mặt căng phồng đỏ lựng, hô hấp có chút gấp gáp.
Nhưng mà, Diệp Οản Οản lại không có chút phản ứng nào.
Chỉ chốc lát sau, nàng cười nhạt nói: Được à nha, ngươi bóp gãy cổ của hắn đi!Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Bóp gãy cổ của Thập Nhất? Hứa Dịch kinh ngạc nhìn về phía Diệp Οản Οản.
Oản Oản tiểu thư mà anh ta nhận biết, sẽ có thể nói ra được điều này ra khỏi miệng hay sao?Nghe Diệp Οản Οản nói vậy, trong mắt của Thập Nhất hiện ra một vẻ khó tin, bao gồm cả gã đội trưởng Ám Vệ đang bóp cổ họng Thập Nhất, thần sắc cũng khẽ biến.
Được, không nghĩ tới, một cô gái như ngươi lại có thể ác độc đến như vậy, không thèm quan tâm chút nào đến sự sống chết của đệ tử của mình.
Đã như vậy, ta liền ở ngay trước mặt ngươi.
cắt đứt cổ họng của hắn!Đội trưởng Ám Vệ dứt lời, từ bên hông lấy ra một con dao găm.
Ngươi muốn giết thì hãy mau giết đi, lảm nha lảm nhảm làm cái gì cơ chứ.
Hay là để ta giúp ngươi giết? Bắc Đẩu ngáp một cái, giống như là đang nhìn trò khỉ.
Giết đi! Diệp Οản Οản nói.
Diệp Οản Οản dứt lời, Thập Nhất đang bị bóp chặt cổ họng, sắc mặt bỗng nhiên khôi phục lại như bình thường, vẻ căng phồng đỏ lựng kia đã biến mất.
A.
Sư phụ, cô đối xử với tôi, cũng có phần quá độc ác.
Chẳng lẽ, mạng của tôi, còn không đáng giá bằng tin tức của Tư Dạ Hàn sao? Ở dưới con mắt của mọi người, Thập Nhất nhìn chằm chằm Diệp Οản Οản, khóe miệng khẽ nhếch lên, nở một nụ cười ghê rợn kinh người.
Thập Nhất, cậu lại có thể.
Hứa Dịch khó tin nhìn về phía Thập Nhất.
Gã đàn ông trước mặt, vẫn là cái vị Đội trưởng đội Ám Vệ tiền nhiệm mà hắn quen biết, là đồ đệ mà Oản Oản tiểu thư đào tạo nên?Bây giờ ngươi có thể buông ra được rồi! Rất nhanh, Thập Nhất hướng về gã đội trưởng Ám Vệ ở trước mặt, ra lệnh.
Đội trưởng Ám Vệ mặt đầy mộng bức.
Đây là có chuyện gì xảy ra.
Tần Nhược Hi tiểu thư không phải đã nói, cái gã Thập Nhất này là đồ đệ của Diệp Οản Οản, cần dùng mạng của Thập Nhất để uy hiếp Diệp Οản Οản nói ra, thậm chí còn là dẫn dụ Tư Dạ Hàn xuất hiện sao?Đáng tiếc.
Eric tiên sinh…Từ xa xa, Tần Nhược Hi cùng với mấy vị cao tầng Tư gia, chậm rãi đi về phía nơi này.
Eric tiên sinh, xem ra, mạng của ngài, ở trong mắt Diệp Οản Οản, căn bản không đáng nhắc tới.
Ngài muốn dùng chính bản thân mình để bức bách Diệp Οản Οản nói ra tung tích của Tư Dạ Hàn, dường như cũng không mấy hiệu quả.
Tần Nhược Hi nhìn về phía Thập Nhất, lạnh nhạt nói.
Eric tiên sinh?Một bên, đội trưởng Ám Vệ đã mộng bức rồi.
Gã đàn ông này không phải là Thập Nhất, đội trưởng Ám Vệ Tư gia tiền nhiệm sao? Cái danh xưng Eric tiên sinh này, lại là cái quỷ gì?Ngươi lui sang một bên đi thôi.
Lúc này, một vị cao tầng Tư gia, hướng về đội trưởng Ám Vệ, ra lệnh.
Nghe mệnh lệnh này, đội trưởng Ám Vệ gật đầu một cái.
Mặc dù không nắm rõ được đã xảy ra chuyện gì, nhưng dường như cũng không có quan hệ gì tới hắn, hắn chỉ cần nghe theo lệnh là được rồi.
Thập Nhất, ta vốn chỉ là cho rằng, ngươi đầu phục Tần Nhược Hi bọn họ.
Không nghĩ tới.
Thật là không nghĩ tới, ngươi lại chính là Eric! Ánh mắt của Diệp Οản Οản, trước tiên là đảo qua đám người Tần Nhược Hi, chợt, ánh mắt lại rơi vào trên người của Thập Nhất.
Cho tới nay, Diệp Οản Οản chưa bao giờ hoài nghi Thập Nhất, bởi vì Thập Nhất quả thực quá bình thường, bình thường đến mức dễ dàng khiến cho người ta quên mất.
Ai có thể nghĩ đến, người đứng sau lưng của Tư Minh Lễ và Tần Nhược Hi, từ đầu tới cuối, lại có thể sẽ là Thập Nhất.
Hắn ẩn núp thân phận của mình, dùng tên giả Thập Nhất, lăn lộn vào trong đội Ám Vệ Tư gia.
Mục đích của hắn, đến tột cùng là cái gì?A.
Thập Nhất nhìn chằm chằm Diệp Οản Οản, khóe miệng khẽ nhếch lên, treo lên một nụ cười đầy tà mị: Sư phụ, tôi rất hiếu kỳ, cô đến tột cùng là làm cách nào để nhìn thấu tôi? Tôi cảm thấy, hẳn là mình không hề lộ ra bất kỳ sơ hở nào mới đúng!Ngươi cảm thấy chính mình không có sơ hở sao, ngược lại, thật đáng tiếc là quá nhiều! Diệp Οản Οản nhìn Thập Nhất: Ở bên trong hầm giam, ngươi không ngừng tuyên truyền, cố gắng tạo cho ta ảo giác: chỉ cần Dạ Hàn trở lại, Tư gia liền có thể khôi phục lại nguyên dạng.
Đây chẳng qua chỉ là muốn lợi dụng ta để dẫn dụ Tư Dạ Hàn.
Đúng không?Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Nghe Diệp Οản Οản nói vậy, Thập Nhất hơi sững sờ, chợt như có điều suy nghĩ, hướng về Diệp Οản Οản cười nói: Đúng vậy.
Tôi đích xác là có chút nóng lòng.
Sư phụ chỉ ra như vậy, quả thực là có không ít chỗ sơ hở.
Ít nhất ngôn ngữ của tôi, hơi có vẻ dồn dập.
Nhưng, chỉ là những thứ này, hẳn cũng không đến nỗi khiến cho sư phụ hoài nghi tôi mới đúng?Diệp Οản Οản nhìn chằm chằm Thập Nhất, lạnh nhạt đáp lời: Đúng là không đến nỗi.
Chỉ bất quá, lúc ở bên trong hầm giam, ta từng hỏi ngươi, có biết được Eric tiên sinh hay không? Ngươi lại trả lời là biết! Điều này thực sự rất kỳ quái, Eric thuộc về người đứng phía sau màn, vô cùng thần bí.
Với thân phận của ngươi, chẳng qua chỉ vẻn vẹn là một tên Ám Vệ Tư gia mà thôi, ngươi làm sao có thể biết được.
Ngay cả Hứa Dịch, thân là quản gia, đều chưa từng nghe nói qua về Eric.
Sau khi Diệp Οản Οản giải thích, Thập Nhất trầm mặc chốc lát.
Không lâu sau, Thập Nhất lần nữa nhìn về phía Diệp Οản Οản, thấp giọng cười nói: Không sai.
Ở trước mặt sư phụ, diễn loại vai diễn thô kệch này, đúng là đang múa rìu qua mắt thợ mà! Sư phụ dù sao cũng đã từng dẫn dắt thành công mấy vị Ảnh Đế, Ảnh Hậu.
Những trò khỉ này của tôi, quả là không lừa gạt được cô.
Eric tiên sinh, giết bọn chúng đi! Mấy gã cao tầng Tư gia bên cạnh Thập Nhất mở miệng nói.
Nghe câu này, Thập Nhất lại khẽ mỉm cười, lắc đầu một cái: Diệp Οản Οản dù sao cũng là sư phụ của tôi.
Lần này tôi tóm cô ấy qua đây, cũng không có dự định làm tổn thương cô ấy.
Mục tiêu của tôi, chỉ là một mình Tư Dạ Hàn.
Chỉ như vậy mà thôi!Chuyện này.
Mấy vị cao tầng Tư gia trố mắt nhìn nhau, bọn họ chỉ mong Diệp Οản Οản chết ngay tại chỗ, nhưng Eric lại không lên tiếng, khiến cho bọn họ cũng không dám tự tiện chủ trương.
Dù sao ở hiện tại, Eric mới thật sự là người chủ đạo tại Tư gia.
Giờ phút này, đám người Bắc Đẩu và Thất Tinh trố mắt nhìn nhau.
Phong tỷ rốt cuộc đang làm gì vậy.
Nói tới nói lui một hồi, bọn họ nghe mà chẳng hiểu lấy nổi một câu…Tần Nhược Hi nhìn về phía Thập Nhất: Eric tiên sinh, nếu Tư Dạ Hàn luôn miệng nói, Diệp Οản Οản là nữ nhân mà hắn yêu nhất, vậy chúng ta liền lấy sự sống chết của cô ta để uy hiếp Tư Dạ Hàn ra mặt.
Chỉ cần Tư Dạ Hàn dám ra mặt, đập phát chết luôn!!Ồ? Lúc này, khóe miệng Thập Nhất nở rộ một nụ cười đầy quỷ dị: Ai nói tôi muốn giết Tư Dạ Hàn vậy?Nghe Thập Nhất nói như vậy, đông đảo cao tầng Tư gia ở đây đều sững sờ.
Không giết Tư Dạ Hàn?Nếu như không giết Tư Dạ Hàn mà nói, Eric muốn dẫn dụ Tư Dạ Hàn ra làm gì? Còn nữa, trước đó Tư Dạ Hàn bị người của Thí Huyết Minh đuổi giết.
Mà Thí Huyết Minh, cũng có quan hệ tới Eric.
Nếu Eric không muốn để cho Tư Dạ Hàn chết, làm sao lại sai người của Thí Huyết Minh đi ám sát Tư Dạ Hàn?Thập Nhất, ngươi rốt cuộc có mục đích gì? Diệp Οản Οản nhìn chằm chằm Thập Nhất, mở miệng hỏi.
Người đàn ông này, căn bản là không nhìn thấu.
Để cho Thí Huyết Minh ám sát Tư Dạ Hàn, thậm chí còn trở thành người chống lưng cho Tư Minh Lễ, Tần Nhược Hi, và cả đám cao tầng Tư gia này, nhưng giờ phút này lại nói không muốn để cho Tư Dạ Hàn chết? Hắn trà trộn vào Tư gia, trăm phương ngàn kế, đóng giả thành một gã Ám Vệ có thân thế đầy bi thảm, rốt cục là có mục đích gì?Mục đích?Nghe tiếng, Thập Nhất cúi đầu trầm tư chốc lát: Dường như đúng là cũng chẳng có mục đích gì cả.
Ngày trước, đúng là tôi đây muốn lấy mạng của Tư Dạ Hàn.
Nhưng hôm nay suy nghĩ kỹ một chút, dù sao.
hắn ta là cậu em trai thân ái của tôi đấy! Không phải sao?Thập Nhất dứt tiếng, cao tầng Tư gia, thậm chí bao gồm cả đám người Tần Nhược Hi, đều biến sắc.
Ngay cả trong mắt Diệp Οản Οản cũng hiện ra vẻ kinh ngạc.
Tư Dạ Hàn là…em trai của Thập Nhất??Giờ phút này, chân mày Diệp Οản Οản nhăn lại.
Tư Dạ Hàn có tổng cộng 8 anh em ruột.
Nhưng trừ anh cả ra, những người anh còn lại, dường như đều chết ở trong tay của Tư Dạ Hàn.
Làm sao lại còn lòi ở đâu ra thêm một người anh nữa vậy?Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Nghĩ đến đây, Diệp Οản Οản hơi sững sờ, cũng không phải là tất cả các anh em đều chết ở trong tay Tư Dạ Hàn.
Trừ cha của Tư Hạ ra.
còn có một người…Lão Thất Tư gia…Cái vị lão Thất Tư gia chưa bao giờ ra mặt!Cậu là.
Thất gia của Tư gia? Bỗng nhiên, Hứa Dịch nhìn về phía Thập Nhất, mặt đầy vẻ kinh ngạc.
A.
Trừ lão đại ra, dường như cũng chỉ còn lại mỗi mình lão Thất này rồi đi? Thập Nhất nhìn về phía đám người Hứa Dịch, khóe miệng khẽ nhếch lên.
Con bà nó! Bọn họ rốt cuộc đang nói gì, làm sao tôi lại hoàn toàn nghe không hiểu vậy? Bắc Đẩu nhìn về phía Thất Tinh ở bên cạnh.
Nghe tiếng, Thất Tinh liếc mắt nhìn Bắc Đẩu một cái.
Đây là chuyện riêng của Phong tỷ gặp phải trong những năm này khi ở tại Hoa quốc, bọn họ làm sao có thể biết được? Cứ giống như Đại trưởng lão và Tam trưởng lão, yên lặng mà xem trò vui là được rồi.
Chuyện này.
làm sao có thể!! Cậu lại là Thất gia!? Hứa Dịch đầy vẻ khó tin, nhìn Thập Nhất.
Ở Tư gia, có tổng cộng 9 anh em cả thảy, Tư Dạ Hàn xếp hàng cuối cùng, lão Cửu.
Mà ở phía trên, còn có 8 người anh khác.
Trừ lão Đại ra, thì lão Nhị, lão Tam, lão Tứ, lão Ngũ, lão Lục, còn có lão Bát, toàn bộ đều đã chết ở trên tay của Tư Dạ Hàn.
Chỉ có lão Thất, vẫn luôn ở bên ngoài, chưa từng trở về.
Hứa Dịch nhớ hết sức rõ ràng, Thất gia rất được lão gia yêu thích, vốn có dự định đem vị trí gia chủ Tư gia để lại cho lão Thất.
Chỉ bất quá, lão Thất lại vô cùng thích buôn bán, hơn nữa vô cùng tự lập, rất ít khi trở về.
Khi lão Thất còn rất nhỏ, cũng đã đi ra nước ngoài, theo chân mấy vị thương nhân có danh tiếng để học hỏi…Tại toàn bộ Tư gia, lão Thất và lão Bát có quan hệ vô cùng tốt với Cửu gia, mặc dù đều là anh em cùng cha khác mẹ.
Chỉ bất quá, ở trong ấn tượng của Hứa Dịch, lão Thất Tư gia vô cùng nhu hòa, có một phong cách thư sinh nho nhã.
Nhưng mà nhìn lại gã Thập Nhất ở trước mặt này, lại không hề giống một chút nào với phong thái nhiều năm trước đây của lão Thất…Không đúng!! Rất nhiều năm trước, khi lão gia còn tại thế, có một lần Thất gia trở về.
Tôi từng gặp Thất gia.
Tướng mạo của cậu và Thất gia… có sự khác biết rất lớn! Hứa Dịch nhìn về phía Thập Nhất, lên tiếng nghi ngờ.
A.
Anh nói không sai! Thập Nhất từ trong ví lấy ra một tấm ảnh chụp đầy cũ kỹ.
Trong hình là một cậu thiếu niên có vẻ non nớt, ước chừng bộ dáng khoảng 14 – 15 tuổi.
Nếu không phải là vì Tư Dạ Hàn, tôi cũng không cần chỉnh thành bộ dáng này, đúng không? Rất nhanh, Thập Nhất cất ảnh chụp trở lại trong ví, lạnh giọng cười nói.
Phẫu thuật thẩm mỹ.
Nghe Thập Nhất nói, chân mày Hứa Dịch nhíu lại.
Hoàn toàn không cách nào lý giải nổi, Thất gia Tư gia vì sao lại phải phẫu thuật thành bộ dáng này? Hơn nữa, chuyện này và Cửu gia có quan hệ gì…?Chuyện này và Cửu gia có quan hệ gì? Trước kia khi Cửu gia còn chưa mất tích, đều vẫn luôn hỏi thăm tin tức của cậu.
Hứa Dịch tỏ vẻ nghi ngờ.
Dĩ nhiên! Cửu đệ của tôi, dĩ nhiên muốn hỏi thăm tin tức, để sau đó tìm tới…giết tôi, không phải sao? Thập Nhất khẽ mỉm cười.
Chuyện này.
Hứa Dịch mặt đầy mộng bức.
Sao lại thế này? Quan hệ giữa Cửu gia và Thất gia vốn không tệ, cho tới bây giờ cũng chưa từng bao giờ có ý tưởng muốn giết chết Thất gia.
Huống chi, Cửu gia tại sao lại phải giết chết Thất gia?Hơn nữa, Cửu gia vẫn luôn có chút nhớ mong đối với Thất gia.
Ngày trước, trong suốt một khoảng thời gian dài, Hứa Dịch vẫn luôn nghe Cửu gia nhắc về lão Thất.
Làm sao lại có thể sẽ muốn giết cậu ta?Trừ lão Đại và tôi ra, tất cả các huynh đệ đều chết ở trong tay lão Cửu.
A.
Với tính cách của lão đại, đương nhiên không tạo được bất cứ uy hiếp gì đối với địa vị của Tư Dạ Hàn.
Cho nên, chỉ cần tôi chết, hắn sẽ có thể vô ưu vô lo.
Cửu đệ thông minh của tôi, tôi hiểu cậu ta rõ nhất.
Thập Nhất cười nói.
Xem tiếp...Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
truyện tranh Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
truyện Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương truyện chữ
đọc truyện Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
yêu thần ký chap
truyenfull.vn
truyenfull.vip
truyenfull.vip
truyen.tangthuvien.vn/
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License