Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
Chapter
0169
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vnNhưng mà, trưởng lão Lôi Hạ vừa dứt lời, trên lôi đài lại truyền ra âm thanh quỷ dị của tiếng dao bén cắt vào da thịt.
Chỉ thấy, khóe miệng Diệp Οản Οản khẽ nhếch lên, thần sắc thờ ơ lãnh đạm.
Con dao găm trong tay, trong nháy mắt xẹt qua nơi cổ của Mạnh Thiên.
Mạnh Thiên mặt đầy kinh ngạc, sắc mặt trắng bệch hoàn toàn, hai tay theo bản năng gắt gao ôm lấy cổ của mình, thối lui về phía sau.
Máu tươi từ đầu ngón tay của Mạnh Thiên tràn ra, trong thời gian ngắn, cũng đã nhuộm mặt sân thi đấu thành màu đỏ tươi.
Mạnh Thiên nhìn chằm chằm Diệp Οản Οản, tựa như muốn nói gì, nhưng vừa định lên tiếng, liền có máu tươi từ trong miệng trào ra.
Thú vị không?Diệp Οản Οản cười hững hờ, mặc cho dòng máu theo lưỡi dao phun trên mặt đất, cười khanh khách nhìn về phía Mạnh Thiên.
Thân thể Mạnh Thiên khẽ co giật, bất quá chỉ trong chốc lát, Oạch một tiếng, cả người ngã xuống trên lôi đài, ngửa mặt lên trời, thân thể co quắp.
Một giây sau đó, hắn đã hoàn toàn mất đi động tĩnh, khí tuyệt bỏ mình.
A.
Tình cảnh này, khiến cho Mạnh Khả ở bên cạnh hoàn toàn hoảng hồn, thần sắc nhìn về phía Diệp Οản Οản, trong nháy mắt tràn đầy vẻ hoảng sợ mãnh liệt, dường như đang hứng chịu nỗi sợ hãi ghê gớm nào đó.
Tôi.
Tôi.
Con bà nó.
Lý Tân trợn to cặp mắt, nhìn chằm chằm hết thảy những gì phát sinh trên lôi đài.
Nhìn Diệp Οản Οản như bị ma nhập, Lý Tân lâm vào trạng thái thất thần.
Mấy vị lính đánh thuê cấp D ở chung phòng túc xá với Diệp Οản Οản, cũng như là gặp ma.
Chuyện này làm sao có thể? Thực lực của Mạnh Thiên kia, còn phải cao hơn Mạnh Khả một cấp độ.
Bây giờ là vấn đề cấp độ ai cao hơn ai sao? Con mịa nó! Diệp Οản Οản giết người!Giết người.
Diệp Οản Οản đã giết chết Mạnh Thiên rồi!Chửi thề một tiếng, Diệp Οản Οản là biến thái sao? Lại có thể mạnh tới mức này.
Sao cô ấy mới chỉ là lính đánh thuê cấp D?Đánh rắm, bây giờ ai mạnh hơn là vấn đề sao!Đánh rắm gì, vốn chính là Diệp Οản Οản quá mạnh mẽ đi, quá con mịa nó mạnh! Một đánh hai, một người trọng thương, một người bị đánh chết!Trọng điểm là.
Diệp Οản Οản giết người!.
Khu khách quý, Tu La Chủ liếc nhìn gã Mạnh Thiên trên lôi đài bị Diệp Οản Οản dùng dao găm cắt đứt yết hầu.
Trong mắt anh hoàn toàn lạnh giá, không có chút vẻ mảy may thương hại, trấn định như thường, mỗi lần nữa lại ngồi xuống.
Khương Viêm lạnh lùng nhìn về phía Mạnh Thiên và Mạnh Khả.
Vốn cho là hai tên đệ tử của trưởng lão Lôi Hạ này, có lẽ còn có thể dạy dỗ Diệp Οản Οản một trận.
Chưa từng nghĩ, hai phế vật kia, quả thật là để cho Không Sợ Minh Chủ nhét kẽ răng cũng không đủ.
Uổng phí hắn mỏi mắt chờ mong.
Cung lão nhìn chằm chằm Diệp Οản Οản trên lôi đài, trong mắt hiện ra vẻ mừng như điên và hưng phấn không thể nói rõ được.
Con bà nó.
Tôi đang nằm mơ sao?Nhị sư huynh Kiến Hổ đã được sơ cứu và quay về khu khách quý, trên cánh tay quấn một lớp băng gạt trắng như tuyết, mặt đầy mộng bức nhìn chằm chằm Diệp Οản Οản.
Sư phụ lại có thể thu nhận được một siêu cấp quái vật như vậy?Nụ cười nơi khóe miệng Kỷ Tu Nhiễm chưa bao giờ biến mất, nhấp một ngụm trà, cứ như thể chưa hề có chuyện gì phát sinh qua.
Hỗn trướng, trong tỷ thí tàn sát đồng môn, ngươi hôm nay chán sống!Bỗng nhiên, trưởng lão Lôi Hạ nhảy dựng lên một cái, khí thế kinh người.
Ngươi có thể thử xem!Một giây kế tiếp, Cung trưởng lão trong nháy mắt đứng dậy, hai người lườm nhau, trong mắt như có từng tia sét khét lẹt.
Giờ phút này, một đám cao tầng quan chiến, đồng loạt hướng về trưởng lão Lôi Hạ lắc đầu một cái.
Ở trong những tình huống như thế này, Diệp Οản Οản đã tạo thành sai lầm lớn.
Nhưng dù vậy, cũng là do chấp pháp đội và trọng tài định tội.
Lôi Hạ thân là trưởng lão, lại là sư phụ của Mạnh Thiên và Mạnh Khả, để tránh điều tiếng, không thể tự mình động thủ.
Mắt thấy trưởng lão Lôi Hạ lui về, Cung lão lúc này mới ngồi xuống.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vnCàn rỡ!Lập tức, trọng tài nhảy lên một cái, nhanh chóng tiến lôi đài, chỉ vào Diệp Οản Οản lạnh giọng quát lên: Quy tắc tỷ thí rõ ràng đã sớm thông báo cho ngươi, đến điểm thì ngừng! Ngươi sát hại đồng môn, còn không mau thúc thủ chịu trói!Diệp Οản Οản nhìn về phía trọng tài, chân mày không khỏi hơi hơi nhướn lên: Này, con hàng vừa già vừa xấu kia, ngươi nói ai đó?Nghe Diệp Οản Οản nói vậy, trọng tài hơi sững sờ.
Nữ nhân này, nói mình xấu xí? Còn già nữa?Là ai cho cô ta dũng khí?Trước khi nói người khác xấu xí, có thể trước tiên ngắm lại mình trong gương được không?Càn rỡ! Trọng tài quát to một tiếng, lao lên định bắt lấy Diệp Οản Οản.
Thấy vậy, Diệp Οản Οản nhấc chân phải lên, như giao long xuất hải, tốc độ nhanh đến cực hạn.
Chỉ thấy một đạo tàn ảnh thoáng qua, cùng với đó là tiếng xé gió.
Đùng một tiếng, Diệp Οản Οản tung một cước đá vào chỗ đó của trọng tài.
Chợt, trọng tài bị đá bay đi, rơi ra khỏi lôi đài.
A.
Ngươi!Trọng tài hai tay che lấy hạ bộ, mồ hôi lạnh trên trán không ngừng tràn ra.
Nữ nhân này, cũng quá mức ác độc rồi!!Chính bởi vì đánh người không đánh mặt, đá người không đá.
…tiểu phượng phượng.
Xí, thật là quá yếu rồi! Một tên khá khá một chút cũng không có, phì! Diệp Οản Οản lắc đầu một cái, đảo mắt qua toàn trường một vòng: Có thể để vài người mạnh mạnh một chút ra sân được không?Chợt, Diệp Οản Οản nhìn về phía hàng ghế ngồi dành cho thập cường, bỗng nhiên cười nói: Các ngươi.
Xuống đây!!Nghe tiếng, mấy vị tuyển thủ trong top 10 trố mắt nhìn nhau, nhưng lại không có một ai dám động đậy.
Khu khách quý, Nhị sư huynh Kiến Hổ nhìn về phía Cung lão, vội vàng mở miệng nói: Sư phụ, sư muội có phải là điên rồi hay không? Thấy ai cũng đánh, có khi nào lát nữa cô ấy giết đã tay rồi, lại đánh luôn cả chúng ta.
Nghe vậy, Cung lão cũng không hề đáp lại câu nào, trong mắt hiện ra vẻ lo lắng.
Hiển nhiên, Diệp Οản Οản đã say mèm rồi.
Nhưng sau khi say mèm, lại gây ra đại họa! Chính mình đã sớm cảnh báo với nó rồi, thân là lính đánh thuê, không nên uống rượu, uống rượu sẽ hỏng việc.
Nhưng cô nàng nữ đệ tử này của mình có nghe chút nào đâu, lại còn kè kè giắt theo hồ lô rượu bên người nữa.
Phía dưới lôi đài, Trương Đạt và Trương Tác Niên hai người, hai mắt nhìn nhau một cái, tim bỗng nhiên đập nhanh gấp nhiều lần.
Nhất là Trương Tác Niên, toàn thân đã sớm bị mồ hôi lạnh thấm đẫm.
Hắn vạn vạn không ngờ tới, Diệp Οản Οản lại thực sự là một con quái vật khủng bố như vậy! Loại cường giả cấp S như Mạnh Khả, bị Diệp Οản Οản đánh trọng thương không nói, nhưng ngay cả Mạnh Thiên, nữ nhân kia nói giết liền giết, không hề lưu tình chút nào.
Ban đầu, chính mình lại có thể trêu chọc loại biến thái này! Cũng còn may, hắn chẳng qua chỉ là một gã học viên lính đánh thuê cấp C! Diệp Οản Οản có khả năng là do coi thường hắn, nếu không, e rằng giờ này hắn đã lên tủ ngắm gà khỏa thân rồi!Ngươi nhớ kỹ cho ta, sau này không được chọc vào cô ta.
Nếu như trêu chọc, đừng làm liên lụy đến ta! Trương Đạt nhìn về phía Trương Tác Niên, hung tợn răn đe.
Ha.
Cô ta còn có cơ hội không? Cô ta giết Mạnh Thiên đấy! Trương Đạt cười lạnh nói.
Huống chi, coi như Diệp Οản Οản mạnh mẽ hay là biến thái thì đã sao? Hắn có Tử Thần sư huynh và rất nhiều lính đánh thuê cấp S+ bảo kê, thậm chí còn có quan hệ không tệ với vô số lính đánh thuê cấp S.
Loại lính đánh thuê cấp S như Mạnh Thiên này, đừng nói là cấp S + ; coi như gặp phải cấp S đứng hàng đầu, Mạnh Thiên ngay cả tư cách xách giày cho người ta cũng không xứng.
Coi như Diệp Οản Οản bất tử, chờ Đại đệ tử của trưởng lão Lôi Hạ trở lại, cũng sẽ không tha cho cô ta!Phải biết, Đại đệ tử của trưởng lão Lôi Hạ, đã sớm đạt tới trình độ của lính đánh thuê cấp SS.
Khu khách quý, Nhiếp Linh Lung mặt không cảm xúc nhìn chằm chằm Diệp Οản Οản trên lôi đài.
Diệp Οản Οản.
Nhiếp Linh Lung lẩm bẩm trong miệng, chợt trên khuôn mặt hiện ra nụ cười đầy khinh thường.
Xem ra, sau khi uống rượu vào, giá trị vũ lực của Nhiếp Vô Ưu, có thể được khôi phục.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vnLinh Lung, giết ả ta! Trưởng lão Lôi Hạ nói.
Nghe tiếng, Nhiếp Linh Lung lại lắc đầu một cái: Mạng của cô ta, tôi không có hứng thú! Nữ nhân này, nàng còn phải giữ lại cho hội trưởng Võ Đạo Liên Minh Công Hội.
Lôi Hạ sau khi trầm tư một lát, bỗng nhiên nhìn về phía người đàn ông ở bên cạnh.
Tu La Chủ.
Lôi Hạ và Tu La Chủ cũng có chút lui tới trên phương diện làm ăn.
Bởi vì tầng quan hệ này, cũng coi như là có một ít giao tình.
Hôm nay, chính mình để tránh điều tiếng, cũng không tiện tự mình ra tay với Diệp Οản Οản, nhưng Tu La Chủ lại có thể.
Nói.
Nam nhân lãnh đạm thờ ơ mở miệng.
Tu La Chủ, giúp lão phu một chuyện, đem nữ nhân kia giết chết! Đối với Tu La Chủ mà nói, chỉ tính là một cái nhấc tay.
Cùng lúc đó, Diệp Οản Οản đột nhiên liếc xéo qua, trong lúc vô tình đảo đến khu khách quý.
Ánh mắt nàng dán lên người đàn ông lạnh như băng ngồi bên cạnh Lôi Hạ.
Trong nháy mắt khi nhìn thấy chàng trai, thần sắc Diệp Οản Οản đột nhiên ngẩn ra, ngay sau đó, ánh mắt cũng không muốn dời đi.
Mỹ.
Mỹ nhân!!Một giây kế tiếp, thiếu nữ nhanh như cắt, Vèo một cái nhảy xuống đài, đến thẳng khu khách quý ở trước mặt.
Trưởng lão Lôi Hạ giờ phút này đang nói chuyện với Tu La Chủ, đột nhiên phát hiện một bóng người nhảy đến trước mặt, không khỏi sửng sốt một chút.
Thấy người tới là Diệp Οản Οản, trưởng lão Lôi Hạ nhất thời lạnh run cả người, Diệp đồng học, ngươi có chuyện gì?Mà bên cạnh Lôi Hạ, Tu La Chủ nhìn thấy cô gái đang đi hướng về thằng phía mình, nơi đáy mắt như đầm băng nổi lên một gợn sóng tâm tình không dễ gì phát giác được.
Một bên, ngón tay đang bưng ly trà của Kỷ Tu Nhiễm khựng lại một chút, con ngươi đầy ôn nhu nhìn về phía thiếu nữ.
Diệp Οản Οản vào lúc này, đã như hận không thể dùng keo dán, dán chặt người mình vào người chàng trai mặc âu phục cổ theo phong cách cấm dục này rồi, căn bản cũng không hề để ý gì đến Lôi Hạ đang trách mắng mình.
Nàng nhanh chóng tiến lên một bước, đi tới bên cạnh chàng trai.
Lúc này ánh mắt của chàng trai cũng không dời khỏi người nàng nửa khắc.
Nam nhân rõ ràng ăn mặc như một vị quý tộc Đức thời trung cổ đầy lạnh lùng, quanh thân cũng luôn tản ra khí tức lạnh lẽo kiểu muốn sống chớ tới gần.
Nhưng Diệp Οản Οản lại không khỏi cảm thấy, anh ta cứ như một khối nam châm lớn, muốn hút nàng tới gần anh…Ánh mắt của thiếu nữ nhìn tới nhìn lui, từ ống tay áo cho đến ngực áo của chàng trai, lại tới chiếc cúc áo thứ nhất nơi cổ, tiếp đó là phần cổ, rồi tới nơi yết hầu đầy hấp dẫn.
và rồi là gương mặt điển trai điên đảo chúng sinh kia!Coi như là thợ điêu khắc đỉnh cấp nhất thế giới cũng không cách nào tạo ra được một kiệt tác hoàn mỹ như vậy! Đỉnh lông mày không giận tự uy, sóng mũi cao, đôi môi đầy tính xâm lược mà hấp dẫn, nhất là đôi mắt kia.
Sự lạnh giá thần thánh, giống như mây mù phủ quanh đỉnh núi tuyết sau cơn mưa, không thể xâm phạm, lại càng làm cho nàng muốn…chấm mút một phen.
Diệp Οản Οản dưới ảnh hưởng của rượu cồn lúc này đã mơ mơ màng màng, giờ phút này trong mắt đã chỉ còn lại gương mặt này thôi.
Thấy Diệp Οản Οản không nhìn mình, biểu cảm của Lôi Hạ đã kém hơn rồi, một lần nữa mở miệng nói: Càn rỡ, Diệp Οản Οản đồng học, ngươi muốn làm cái gì?Ả học viên to gan lớn mật này, chẳng qua chỉ là thắng mấy cuộc tranh tài, ỷ có họ Cung kia chống lưng, liền dám không để hắn vào trong mắt rồi sao?Diệp Οản Οản giống như đuổi ruồi hướng về phía Lôi Hạ xua xua tay, ngay sau đó kịch một tiếng, trực tiếp chống tay lên mặt bàn của người đàn ông đã khiến nàng cảm thấy thất điên bát đảo này.
Cùi chỏ của cô gái chống trên mặt bàn, bàn tay nâng cằm lên, khóe môi khẽ chúm chím, lộ ra một nụ cười tươi xinh như hoa đào trong gió đêm, mở miệng khẽ nói đầy dịu dàng, Vị mỹ nhân này có chút quen mắt.
Dám hỏi, chúng ta có phải là đã từng gặp qua ở nơi nào rồi hay không?Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vnTrong nháy mắt khi Diệp Οản Οản dứt tiếng.
Tu La Chủ: .
Một bên, trưởng lão Lôi Hạ há miệng: .
Cung trưởng lão: .
Kỷ Tu Nhiễm: .
Mọi người vây xem: .
Một bên là một ả nữ nhân xấu xí cay ánh mắt, và một bên là một người đàn ông đẹp như thiên thần…Đã xấu xí còn tự mình phong lưu, nâng cằm lên vô cùng tự tin bắt chuyện.
Tất cả mọi người cơ hồ đều bị dọa sợ ngây người.
Nhất là, khi cô ta dùng thủ đoạn cấp thấp đó để tiếp cận người đàn ông.
Người đàn ông này chính là siêu cấp đại ma đầu làm cho người người sợ hãi, thậm chí nhìn thẳng cũng không dám nhìn.
Sự chấn động này quả thật là…Trong khi mọi người ở đây vẫn còn đang đờ đẫn, Diệp Οản Οản hướng về phía nam nhân nháy mắt một cái, trở giọng cứ y như một gã giang hồ chuyên lừa tình thiếu nữ, Mỹ nhân à, kỹ thuật coi bói của tôi không tệ.
Có muốn…tôi coi cho anh một quẻ hay không?Đối diện, Tu La Chủ nghe nói như vậy, hướng về thiếu nữ say khướt nhìn một cái, khóe miệng khẽ mỉm cười, không dễ gì phát giác ra.
Mới vừa rồi khi Diệp Οản Οản đột nhiên chạy đến khu khách quý, ánh mắt của mọi người cũng đã tò mò nhìn sang rồi.
Thấy trưởng lão Lôi Hạ trách mắng, còn tưởng rằng Diệp Οản Οản muốn gây sự với trưởng lão Lôi Hạ.
Trong khi mọi người còn đang than thở Diệp Οản Οản to gan lớn mật, chuẩn bị xem kịch vui.
Giờ phút này thấy một màn như vậy, cơ hồ tất cả mọi người đều đã trợn tròn mắt.
Mịa nó!Đây là chuyện gì xảy ra?Chuyện này.
Nữ nhân xấu xí này.
đang trêu ghẹo Tu La Chủ sao?Vạn vạn không ngờ tới.
Nữ nhân này.
Nào chỉ là to gan lớn mật!!Cô ta là ngại mạng dài sao? Không muốn sống nữa sao?Đệt! Cái cô gái xấu xí này đang làm gì vậy?Chết chắc rồi! Lại… Lại có thể gọi Tu La Chủ là mỹ nhân? Mặc dù.
dáng dấp vị đại nhân này quả thật là.
Câm miệng lại! Cô ả Diệp Οản Οản này là uống nhiều rồi làm bậy, cậu chẳng lẽ cũng không muốn sống nữa sao?Dưới đài câm như hến, ngây người như phỗng, nhìn chằm chằm một màn bất thình lình nơi khu khách quý kia.
Diệp Οản Οản thấy mỹ nhân đối diện không trả lời, bàn tay nhỏ đã vô cùng xấu xa nắm lấy bàn tay của chàng trai.
Tê ——!! Thấy Diệp Οản Οản lại có thể trực tiếp nắm tay, ở đây đồng loạt vang lên tiếng hít một ngụm khí lạnh.
Hai con ngươi của Tu La Chủ híp lại một cái, nhìn mình chằm chằm bàn tay bị thiếu nữ nắm lấy, cũng không hề rút ra, cũng không có dấu hiệu giận dữ, ngay cả biểu cảm trên mặt cũng không hề thay đổi.
Người ngoài lại cảm thấy kinh hoàng bạt vía, đây hẳn chính là sự bình lặng cuối cùng trước cơn bão táp đấy!Dưới ánh mắt tất cả mọi người kinh sợ như bị sét đánh, chỉ nghe được âm thanh trầm thấp của Tu La Chủ vang lên: Thật sao? Tính ra cái gì?Một bên, đáy mắt Kỷ Tu Nhiễm rũ xuống, dùng tay khều một lá trà ở trong ly.
Diệp Οản Οản nghe vậy, sau khi bàn tay nhỏ mò mẫm sờ xoạng một hồi chán chê, mới nhoẻn miệng cười, mở miệng nói: Tôi tính ra là trong số mệnh mỹ nhân anh…thiếu một thứ, chính là…tôi!Sặc.
Khục khục khặc khục.
Dưới đài, đám người Lý Tân, Chu Đào, Chu Phù tất cả đều ho khan không dứt.
Lý Tân thiếu chút nữa khặc ra phổi của mình, Mịa nó.
Thật con mịa nó không nhìn ra! Diệp Οản Οản đồng học không chỉ có thân thủ giỏi … mà lá gan cũng lớn đến vậy!!Ngay cả Lý Hàm Phong cũng đều bị một màn này dọa sợ choáng váng.
Hoàn toàn không nghĩ tới, tiểu sư muội sau khi uống rượu say sẽ đáng sợ như thế, nhất thời lo lắng không thôi.
Làm sao bây giờ?Lần này có thể không xong rồi!Trêu ghẹo ai không được! Hết lần này tới lần khác phải đi trêu ghẹo Tu La Chủ.
Lúc này, khán đài khách quý, Cung trưởng lão rốt cuộc cũng ngồi không yên rồi.
Thấy tiểu đệ tử nhà mình lại có thể gây họa lớn như vậy, vội vàng đứng dậy tạ lỗi.
Dù sao, Tu La Chủ cũng là khách quý được các trưởng lão mời.
Đứa nhỏ này uống say, không ý thức được hành vi, có nhiều chỗ đắc tội, xin Tu La Chủ tha thứ!Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Chuyện này tới đâu còn chưa biết được! Nếu như Tu La Chủ có thể nể mặt ông ta, vậy thì không sao…Cung trưởng lão đang đầy bao che mà giúp tiểu đồ đệ của mình cầu xin, một giây kế tiếp, Diệp Οản Οản vội mở miệng nói, Ông không tin sao? Tôi nói thật đó nha! Vị mỹ nhân này quả thật là nhìn rất quen mắt! Hơn nữa trong số mệnh của anh ta đúng là thiếu.
Nghịch đồ, còn không câm miệng lại cho ta! Cung trưởng lão giận đến mặt mũi đen sạm lại rồi.
Cái con khỉ con này, không muốn sống nữa sao?Trưởng lão Lôi Hạ không nghĩ tới, con nha đầu Diệp Οản Οản chết tiệt này lại có thể tự đi tìm chết, nhất thời nhìn có chút hả hê, lên tiếng, Cung trưởng lão, ngươi dạy dỗ đệ tử như vậy sao? Lôi mỗ hôm nay thật đúng là mở rộng tầm mắt!Hôm nay nha đầu này lại dám ở ngay trước mặt mọi người bất kính đối với Tu La Chủ.
Coi như là toàn bộ học viện lính đánh thuê cũng không giữ được mạng cho cô ta.
Đừng nói chi chỉ là một Cung trưởng lão!Nghĩ tới đây, tâm tình Lôi Hạ trở nên khoan khoái, nhất thời thừa cơ châm thêm dầu vào lửa, Tu La Chủ, giáo có giáo quy, nha đầu này cả gan làm loạn, hôm nay gây họa, tất cả lỗi lầm đều do cô ta tự mình gánh chịu, mặc cho ngài xử trí.
Học viện lính đánh thuê Xích Diễm chúng tôi tuyệt đối sẽ không bao che!Cung trưởng lão nghe vậy nhất thời biến sắc, muốn mở miệng, lại không tìm được cách nào phản bác.
Tai họa lớn như vậy, coi như là học viện cũng không đỡ giúp được…Tu La Chủ đại nhân.
Tiểu đồ nhi không hiểu chuyện, cũng không phải là có ý định mạo phạm.
Xin ngài chớ so đo.
Cung trưởng lão cũng không biết tại sao, lần đầu nhìn thấy tiểu nha đầu này, liền cảm thấy rất thân thiết.
Mắt thấy cô bé gây ra đại họa khó giữ được tánh mạng, đột nhiên lại càng lo lắng nhiều hơn.
Nghĩ tới đây, mồ hôi lạnh tuôn ra như suối, vội vàng giúp nàng cầu tình.
Nhưng mà, còn chưa kịp nói xong, bên cạnh đột nhiên truyền tới một tiếng cười khẽ của người đàn ông nào đó, nghe ấm áp như gió xuân.
A.
Chỉ thấy, Kỷ Tu Nhiễm thả nắp chén trà trong tay xuống, khẽ cười một tiếng, nhìn về phía cô gái.
Lỗ tai Diệp Οản Οản khẽ nhúc nhích, bị tiếng cười đầy ôn nhu này hấp dẫn.
Sau khi nhìn thấy rõ người đàn ông vừa mới nói chuyện, khuôn mặt nhỏ nhắn của Diệp Οản Οản rõ ràng trở nên ngẩn ngơ.
Nhìn thấy tiểu nha đầu ngơ ngơ ngác ngác nhìn ngắm khuôn mặt của mình, thần sắc Kỷ Tu Nhiễm không thay đổi, nhẹ nhàng cười nói, Cô chỉ cảm thấy Tu La Chủ nhìn quen mắt?Diệp Οản Οản còn đang ngẩn người.
Kỷ Tu Nhiễm tiếp tục mở miệng, Còn tôi thì sao?Con ngươi của Diệp Οản Οản nhất thời sáng lên một cái, nhìn chằm chằm gương mặt ấm áp như thảo nguyên giữa trưa hè của chàng trai, theo bản năng gật đầu một cái, Đúng.
Đúng vậy! Cũng nhìn quen mắt.
Tu La Chủ: .
Trưởng lão Lôi Hạ: .
Cung trưởng lão: .
Biểu cảm của tất cả mọi người: .
Không một ai chú ý tới, sắc mặt Tu La Chủ ở bên cạnh, cơ hồ là trong nháy mắt trở nên lạnh lẽo âm trầm xuống.
Kỷ Tu Nhiễm chớp con ngươi, lần nữa cười tươi, trên mặt không có chút vẻ bị mạo phạm không vui nào, nhìn về phía Lôi Hạ mở miệng nói, Chẳng qua chỉ là học viên uống nhiều rồi thuận miệng đùa giỡn mấy câu, không cần coi là thật!Giọng nói của Kỷ Tu Nhiễm ung dung, nhưng trong ánh mắt lại là khí thế áp bách ra lệnh không chút nghi ngờ gì.
Một bên, Cung trưởng lão thấy Kỷ Hoàng tới giải vây, nhất thời thở phào nhẹ nhõm.
Ông suýt chút nữa đã quên bẵng đi, đứa nhỏ này là do Kỷ Hoàng đề cử gia nhập, tự nhiên có chút giao tình cùng với Kỷ Hoàng.
Thật may!Nhiếp Linh Lung mới vừa thơ ơ lạnh nhạt, thời điểm nhìn thấy Kỷ Tu Nhiễm tới giúp Diệp Οản Οản giải vây, ánh mắt khẽ biến.
Kỷ Tu Nhiễm và nữ nhân này thân cận như thế, lại còn nhiều lần giúp cô ta giải vây, chẳng lẽ là đã biết thân phận của cô ta?Nhưng mà, không phải là Kỷ Tu Nhiễm chán ghét Nhiếp Vô Ưu, thậm chí không tiếc thoái hôn hay sao?Trưởng lão Lôi Hạ làm sao có thể bỏ qua, nhất thời nhìn về phía Tu La Chủ, hy vọng Tu La Chủ có thể ra mặt.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vnTu La Chủ.
Chuyện lão phu vừa mới nói.
Nam nhân lãnh đạm nhìn lướt qua Lôi Hạ, ngay sau đó ánh mắt rơi thẳng vào trên người thiếu nữ, phong khinh vân đạm nói: Thật sao? Đối với tôi chẳng qua chỉ là nhìn quen mắt mà thôi?Trưởng lão Lôi Hạ: .
Trưởng lão Lôi Hạ còn tưởng rằng là Tu La Chủ muốn làm khó làm dễ, ngờ đâu lại nghe được câu này, nhất thời bởi vì kinh ngạc mà ngẩn người ra đó.
Câu này có ý gì?Tu La Chủ bị ả nha đầu xấu xí này làm nhục công khai, lại còn không có ý định làm khó dễ, thậm chí.
còn hỏi ra một câu hỏi không khỏi làm cho người ta nghĩ lung tung…Chẳng lẽ giữa hai người này thật sự có cái gì?Trưởng lão Lôi Hạ mới vừa nghĩ như vậy, ánh mắt liếc qua thấy được gương mặt xấu xí đến phát gớm kia của Diệp Οản Οản, vì vậy nhất thời đã bỏ đi cái ý niệm này.
Diệp Οản Οản kịch một cái, xoay đầu lại, từ chỗ của Kỷ Tu Nhiễm quay về phía của Tu La Chủ, A.
Dường như.
dường như không chỉ là nhìn quen mắt mà thôi…Diệp Οản Οản chỉ vào Tu La Chủ nhìn hồi lâu, bỗng đột nhiên tỉnh ngộ, Hi hi, mỹ nhân à.
Anh không phải là bạn trai của em sao?Tu La Chủ: .
Kỷ Tu Nhiễm: .
Trưởng lão Lôi Hạ: .
Mọi người: .
Vào giờ phút này, gương mặt trưởng lão Lôi Hạ, Cung trưởng lão, Lý Tân, Chu Đào, Chu Phù và toàn bộ thành viên học viện đều đầy vẻ thôi, xong, sẽ thê thảm lắm đây!Cô ta quả thật là máu mê trai ngập trời, thấy trai đẹp là không kiềm lòng được! Ngay cả Tu La Chủ và Kỷ Tu Nhiễm cũng dám trêu ghẹo.
Nhưng tốt xấu gì cô cũng nên trước tiên ngắm lại mình trong gương đi đã chứ!Quả thật là xong rồi! Ánh mắt đều nhanh muốn mù rồi!Cung trưởng lão vào lúc này ngay cả câu xin lỗi cũng không có mặt mũi nói ra khỏi miệng.
Quả thật là muốn tự mình thanh lý môn hộ!Cũng còn may, trước khi Diệp Οản Οản kịp nói ra lời nào đó còn đáng sợ hơn, Lý Hàm Phong bay nhào qua, một tay kéo tiểu sư muội nhà mình sang một bên.
Tu La Chủ, Kỷ Hoàng! Xin lỗi, xin lỗi, tiểu sư muội uống say!Lý Hàm Phong vừa liên tục nói xin lỗi, vừa vội vàng kéo Diệp Οản Οản rời khỏi khu khách quý.
Sau khi Lý Hàm Phong kéo Diệp Οản Οản khỏi khu khách quý, vốn là muốn để cho Diệp Οản Οản nghỉ ngơi chốc lát ở dưới đài.
Nhưng ai ngờ đâu, Diệp Οản Οản lại lần nữa leo lên lôi đài.
Thấy vậy, chân mày Lý Hàm Phong khẽ nhướn lên, cũng không tiện nói thêm cái gì.
Chướng mắt, lăn!Nhìn thấy thi thể của Mạnh Thiên trên lôi đài, Diệp Οản Οản tung một cước đá văng ra khỏi khu vực thi đấu.
Hành động của Diệp Οản Οản, khiến cho không ít người kinh hô thành tiếng.
Không bao lâu, đám người chấp pháp đội đã đi đến nơi này.
Đối với chuyện Diệp Οản Οản ở trên tỷ thí luận bàn võ đạo muốn làm gì thì làm, trưởng lão của chấp pháp đội đã nghe qua.
Hành vi của Diệp Οản Οản, tính chất cực kỳ tồi tệ, không cách nào bỏ qua!Chấp pháp trưởng lão, còn không mau đem súc sinh này bắt lại!Nhìn thấy trưởng lão chấp pháp đội, Lôi Hạ lập tức đứng dậy, mở miệng ra lệnh.
Nghe Lôi Hạ lên tiếng, trưởng lão chấp pháp đội liếc mắt nhìn Lôi Hạ một cái, chợt, ánh mắt rơi vào trên người Diệp Οản Οản.
Bên chân của chấp pháp trưởng lão, là thi thể Mạnh Thiên còn chưa lạnh.
Mạnh Khả đã sớm trốn xuống lôi đài, vẫn còn chưa hoàn hồn lại.
Chuyện gì đã xảy ra? Chấp pháp trưởng lão mở miệng hỏi.
Tuy có nghe nói một chút, nhưng dù sao ông cũng không có mặt tại hiện trường.
Cho nên, rốt cục đã xảy ra chuyện gì, chấp pháp trưởng lão cũng không nắm được rõ tình hình.
Là như vầy.
Lúc này, mấy vị lính đánh thuê cấp cao tiến lên, đem ngọn nguồn báo lại cho chấp pháp trưởng lão.
Ta hiểu rồi.
Chấp pháp trưởng lão khẽ vuốt cằm, chợt khóe mắt đảo qua mấy vị thành viên chấp pháp đội, lãnh đạm thờ ơ lên tiếng nói: Bắt cô ta mang đi!Nghe lệnh, mấy vị thành viên chấp pháp đội gật đầu một cái, sau đó đi lên lôi đài, thận trọng bao vây Diệp Οản Οản.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vnCó thể tùy tiện đánh chết một lính đánh thuê cấp S như Mạnh Thiên, làm sao bọn họ có thể không cẩn thận ứng phó.
Thấy vậy, Diệp Οản Οản liếc nhìn mấy người chấp pháp đội vừa đi lên lôi đài: Toàn một lũ dậy thì thất bại, làm bẩn ánh mắt của ta, cút xuống cho ta!Dậy thì thất bại? Còn làm bẩn ánh mắt của cô ta?Mấy vị thành viên chấp pháp đội trố mắt nhìn nhau.
Bọn họ làm sao lại là một lũ dậy thì thất bại cơ chứ? Gì thì gì, cũng phải đẹp hơn cô ta một chút, có được không?Rốt cục là ai dậy thì thất bại, ai làm bẩn mắt ai chứ?Diệp Οản Οản, ta khuyên ngươi mau lập tức thúc thủ chịu trói, không nên chống cự vô ích!Một vị thành viên chấp pháp đội trong đám, chỉ vào Diệp Οản Οản, nghiêm nghị quát lên.
Nghe tiếng, Diệp Οản Οản dùng khóe mắt lườm hắn ta một cái đầy chán ghét: Cút đi!Hồ đồ ngu xuẩn, bắt cô ta lại!Trong chốc lát, mấy vị thành viên chấp pháp đội, lao vào tấn công Diệp Οản Οản.
Nhưng mà, cước pháp của Diệp Οản Οản càn quét ngang dọc.
Tên cầm đầu chấp pháp đội trong nháy mắt bị Diệp Οản Οản đá trúng, cả người không ngoài dự đoán, văng xuống dưới lôi đài.
Kết cục của mấy vị thành viên chấp pháp đội khác cũng giống y chang nhau, còn chưa kịp hiểu có chuyện gì xảy ra, đã bị Diệp Οản Οản đá bay xuống đài.
Khu khách quý, Kỷ Tu Nhiễm tiếp tục nhàn nhã uống trà, cứ như thể đã hoàn toàn dung hợp cùng với cái thế giới này.
Tu La Chủ cũng đồng dạng ngồi yên tại chỗ, cũng không có ý định rời đi.
Vào giờ phút này, toàn trường trên dưới lại xôn xao một trận.
Từ góc nhìn của mọi người, Diệp Οản Οản vốn đang bạo hành đám chấp pháp đội như hung thần ác sát, bây giờ lại có thể ngồi bệch xuống lôi đài, hai con ngươi khép hờ lại, đúng là ngủ thiếp đi.
Chửi thề một tiếng, Diệp Οản Οản đang buồn ngủ?Nhìn tình hình.
Thật có vẻ là như vậy.
Đây là trò gì vậy.
Diệp Οản Οản rốt cuộc muốn làm cái gì?Mọi người tại đây nhìn chằm chằm Diệp Οản Οản, thần sắc hơi có chút kinh ngạc.
Với tư duy của người bình thường, đã hoàn toàn không cách nào lý giải được Diệp Οản Οản rốt cuộc đang suy nghĩ gì.
Thấy Diệp Οản Οản tựa lưng vào cột sắt trên lôi đài khò khò ngủ say, hàn quang trong mắt Mạnh Khả ở phía dưới lôi đài, chợt lóe lên.
Hiện tại đem Diệp Οản Οản diệt trừ, chính là thời cơ tuyệt hảo.
Lúc này, Mạnh Khả nhanh chóng bay vọt lên lôi đài, lấy chưởng làm đao, hung hăng đánh thẳng về phía Diệp Οản Οản.
Một màn này, tuy là rơi vào trong mắt của chấp pháp trưởng lão, nhưng ông ta cũng không lên tiếng ngăn cản, chẳng qua chỉ trơ mắt nhìn Mạnh Khả hành hung.
Trong chớp mắt, hai cục đá, dị thường ăn ý từ khu khách quý bắn tới, không trật chút nào, đánh thẳng vào hai bên đùi Mạnh Khả.
A.
Lúc này, Mạnh Khả kêu thảm một tiếng, ngay sau đó, Uỵch một tiếng quỳ sụp xuống đất.
Khu khách quý, Kỷ Tu Nhiễm và Tu La Chủ, đồng thời nhìn về phía đối phương, thấy được trong mắt nhau là ý lạnh âm u.
Hai cục đá, một cái xuất phát từ tay Kỷ Tu Nhiễm, một cái khác xuất phát từ tay Tu La Chủ.
A, Tu La Chủ quả là rất thích xen vào chuyện của người khác.
Kỷ Tu Nhiễm nhìn Tu La Chủ, cười nhạt.
Nghe câu nói móc này, Tu La Chủ mặt không cảm xúc, lườm Kỷ Tu Nhiễm một cái: Chuyện vớ vẩn của Kỷ Hoàng, dường như là càng lúc càng nhiều.
Tu La Chủ, ngài đây là.
Trưởng lão Lôi Hạ nhìn về phía nam nhân, chân mày nhíu chặt lại.
Tu La Chủ tại sao lại ra tay đối với đồ đệ của hắn ta?Nếu như là Kỷ Tu Nhiễm, Lôi Hạ cũng còn có thể hiểu được.
Dù sao, Kỷ Tu Nhiễm và Cung lão cũng có chút giao tình.
Con ả Diệp Οản Οản kia là đệ tử Cung lão, Kỷ Tu Nhiễm ra tay, thì dễ hiểu.
Nhưng Tu La Chủ, lại do chính mình mời tới!Nghe tiếng, giọng của nam nhân lạnh lùng như băng: Ngươi là đang dạy ta làm việc thế nào sao?Tự nhiên là không phải, nhưng.
Thần sắc trưởng lão Lôi Hạ lộ lên vẻ nghi ngờ.
Ta chẳng qua là không ưa lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn! Nam nhân lãnh đạm thờ ơ lên tiếng.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vnKhông ưa lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn?Trưởng lão Lôi Hạ nhìn chăm chú người nam nhân lạnh lùng trước mặt mình này.
Lời này nếu như là từ trong miệng Kỷ Tu Nhiễm nói ra, vậy thì cũng liền thôi đi.
Danh tiếng của Kỷ Hoàng tại Độc Lập Châu, mọi người đều biết, được ca tụng là quân tử.
Nhưng Tu La Chủ, rõ ràng là một nam nhân gắn liền với hai chữ hắc ám, lại có thể nói ra những lời đường đường chính chính như thế.
A Tu La, một trong tam đại thế lực hạch tâm của Tội Vực, tại Độc Lập Châu, chỉ sợ còn tàn ác hơn cả Không Sợ Minh!Đương nhiên, tuy là như thế, nhưng trưởng lão Lôi Hạ cũng không tiện nói thêm gì.
Dù sao, Tu La Chủ là khách quý do chính mình mời tới.
Cũng không cần quan tâm Diệp Οản Οản hiện tại như thế nào.
Cô ta đã gây ra tội lỗi lớn, chắc chắn phải chết! Chờ một lát sau, viện trưởng xuất hiện, chắc chắn sẽ có phán quyết rõ ràng.
Một bên khác, Cung lão nhìn về phía Kỷ Tu Nhiễm, khẽ mỉm cười, nhẹ giọng nói: Kỷ Hoàng, đồ nhi Diệp Οản Οản quả thực không tệ, vì sao cậu không để cô ấy ở lại bên cạnh mình, mà còn để cho cô ấy gia nhập vào học viện Xích Diễm?Với thực lực của Diệp Οản Οản mà nói, nếu như có thể ở lại bên cạnh Kỷ Hoàng, nhất định có thể trở thành cánh tay đắc lực của anh ta.
Nhưng Kỷ Tu Nhiễm lại cười nói: Nơi này mới là nơi nàng nên tới! Về phần vì sao, Cung lão sau này sẽ biết được.
Bây giờ Kỷ Tu Nhiễm đã có thể xác định, mặc dù không biết vì nguyên nhân gì, nhưng sau khi Diệp Οản Οản say rượu, dường như có thể khôi phục hơn phân nửa thực lực của Nhiếp Vô Ưu.
Chỉ bất quá mới vừa rồi, sau khi Diệp Οản Οản say rượu, cũng không thi triển ra từng chiêu từng thức của Nhiếp Vô Ưu.
Cho nên, dù có là Cung lão, cũng không thể nhận ra thân phận của Diệp Οản Οản được.
Nếu không, sợ rằng hiện tại Cung lão cũng sẽ không bình tĩnh như vậy.
Nghe Kỷ Tu Nhiễm nói vậy, Cung lão hơi sững sờ, cũng không lý giải được hàm ý trong lời nói của Kỷ Tu Nhiễm.
Mau nhìn.
Còn không đợi Cung lão tiếp tục mở miệng, đông đảo lính đánh thuê chung quanh, không biết là người nào kêu lên một câu.
Rất nhanh, mọi người nhìn về phía trước.
Chỉ thấy một vị lão giả râu tóc bạc trắng, mang áo bào màu trắng, dẫn theo mấy vị trưởng lão cao tầng của Xích Diễm học viện, chậm rãi đi về phía bên này.
Vị lão giả kia là.
Viện trưởng học viện Xích Diễm!Mẹ nhà nó, đó chính là viện trưởng Xích Diễm! Tôi gia nhập học viện ba năm rồi, đây là lần đầu tiên nhìn thấy viện trưởng!Thấy viện trưởng Xích Diễm xuất hiện, đám người xôn xao hẳn lên.
Rất nhanh, viện trưởng và mấy vị trưởng lão học viện Xích Diễm, đi vào khu khách quý.
Tham kiến viện trưởng.
Lập tức, Kỷ Tu Nhiễm hướng về viện trưởng Xích Diễm, mỉm cười ôm quyền chào.
Nghe tiếng, viện trưởng Xích Diễm khẽ vuốt cằm: Kỷ Hoàng, đã lâu không gặp.
Chào ngài, viện trưởng Xích Diễm.
Tu La Chủ cũng chậm rãi đứng dậy.
Nguyên lai là Tu La Chủ đại giá đến chơi, không thể tiếp đón kịp thời, thất kính, thất kính! Viện trưởng Xích Diễm nhìn về phía Tu La Chủ, mở miệng nói.
Viện trưởng không nên khách khí.
Tu La Chủ hờ hững nói.
Kính chào viện trưởng.
Lúc này, Nhiếp Linh Lung cũng đứng dậy, mở lời chào viện trưởng Xích Diễm.
Được, Linh Lung, cô là học viên xuất sắc nhất học viện Xích Diễm, nên thường xuyên trở lại thăm một chút, chúng ta cũng hết sức vui mừng.
Viện trưởng Xích Diễm nói.
Học viện Xích Diễm, một trong tam đại học viện lính đánh thuê đỉnh cấp của Độc Lập Châu, mà viện trưởng học viện Xích Diễm, cũng đã từng là nhân vật phong vân đứng đầu nơi đây.
Thời kỳ viện trưởng Xích Diễm một tay che trời tại Độc Lập Châu, loại hậu bối như Tu La Chủ và Kỷ Tu Nhiễm, thậm chí cha mẹ của bọn họ, chỉ sợ còn chưa ra đời.
Viện trưởng Xích Diễm dùng nửa đời còn lại, củng cố học viện Xích Diễm.
Hệ thống lính đánh thuê hiện tại của Độc Lập Châu, có liên quan chặt chẽ không thể trách rời với viện trưởng Xích Diễm.
Viện trưởng một trong tam đại học viện lính đánh thuê của Độc Lập Châu, tất nhiên là đáng để cho thế nhân tôn kính, dù có là hạng nhân vật có máu mặt như Tu La Chủ hay Kỷ Tu Nhiễm, cũng không ngoại lệ.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vnViện trưởng!Bỗng nhiên, trưởng lão Lôi Hạ đi tới bên cạnh viện trưởng Xích Diễm, đem ngọn nguồn báo cáo lại.
Sau khi nghe trưởng lão Lôi Hạ nói như vậy, sắc mặt viện trưởng Xích Diễm khẽ đổi.
Một học viên lính đánh thuê, cố ý giết chết một học viên cấp S.
Tuy nói, ở trong tỷ thí luận bàn võ đạo của học viện Xích Diễm, quy tắc là đến điểm thì ngừng.
Nhưng những trường hợp ngoài ý muốn cũng thường xuyên phát sinh.
Nhưng cố ý giết người và lỡ tay giết người, hoàn toàn là hai khái niệm khác nhau.
Đệ tử của Cung lão, cố ý giết chết Mạnh Thiên, hơn ngàn con mắt nhìn thấy.
Viện trưởng, tôi chỉ sợ là Cung lão dùng việc công để báo thù riêng, cố ý để cho đệ tử hạ sát thủ! Trưởng lão Lôi Hạ nhìn về phía Cung lão.
Nghe tiếng, Cung lão trợn mắt lên, nhìn ngược về phía trưởng lão Lôi Hạ, lạnh lùng nói: Lôi Hạ, ta cho rằng, có thể là ngươi cố ý để cho đệ tử chết ở trong tay đồ nhi của ta, từ đó vu oan giá họa cho ta và đồ nhi của ta!Ngươi đang thả rắm à? Hàn quang trong mắt trưởng lão Lôi Hạ lóe lên.
Rắm không phải là ngươi thả trước à? Cung lão lườm trưởng lão Lôi Hạ.
Còn không đợi trưởng lão Lôi Hạ tiếp tục mở miệng, viện trưởng Xích Diễm trừng cảnh cáo hai người một cái.
Thấy vậy, Lôi Hạ và Cung lão không nói thêm gì nữa.
Người trên lôi đài kia là hung thủ hả? Lúc này, viện trưởng Xích Diễm nhìn về phía trên lôi đài.
Chính là Diệp Οản Οản!Một vị cao tầng trong đám gật đầu: Trong khi Diệp Οản Οản đang so đấu đã uống rượu, hiện tại ngủ thiếp đi, xin viện trưởng hạ lệnh, trước tiên bắt cô ta lại.
Quả là thú vị! Viện trưởng Xích Diễm xua xua tay: Không cần, chờ Diệp Οản Οản tỉnh rượu lại rồi hẵng nói, trước tiên cứ để cho cô ta ngủ đi.
Nghe học viện Xích Diễm nói vậy, đám người trưởng lão Lôi Hạ xoắn hết cả đầu lông mày lại.
Để cho Diệp Οản Οản tỉnh ngủ rồi hẵng nói?Từ sau khi viện trưởng Xích Diễm ra lệnh, quả nhiên không một ai tiếp tục quấy rầy Diệp Οản Οản đang ngủ say ở trên lôi đài.
Mà theo thời gian trôi qua, từ lúc xế chiều, mọi người đã chờ tới chạng vạng tối.
Phía trên võ đài, Diệp Οản Οản chậm rãi mở hai mắt ra, đầu đau như búa bổ.
Rất nhanh, Diệp Οản Οản mơ mơ màng màng, nhìn về bốn phương tám hướng chung quanh.
Đông đảo học viên lính đánh thuê Xích Diễm vẫn chưa rời đi, bao gồm cả đám người Tu La Chủ và Kỷ Tu Nhiễm ở khu khách quý cũng vậy.
Diệp Οản Οản nhíu mày, dùng sức day day huyệt thái dương, đầu óc cực kỳ hỗn loạn, không biết đã xảy ra chuyện gì.
Chỉ chốc lát sau, Diệp Οản Οản ngồi dậy, nghiêng đầu dựa vào một góc đài.
Đón lấy ánh mắt quỷ dị của mọi người ở bên dưới, Diệp Οản Οản không khỏi có chút chột dạ, bắt đầu cố hết sức hồi tưởng lại trong khoảng thời gian này, rốt cục đã xảy ra chuyện gì?Chỉ nhớ rõ, chính mình tham gia Đại hội tỷ thí luận bàn võ đạo, sau đó.
mình gặp trúng đệ tử Mạnh Khả của trưởng lão Lôi Hạ, hơn nữa còn đồng thời khiêu chiến Nhị đệ tử của trưởng lão Lôi Hạ, Mạnh Thiên.
Sau đó, chính mình đã uống rượu Cocktail nồng độ cao đã chuẩn bị sẵn.
Mà rốt cục phía sau đó đã xảy ra chuyện gì, Diệp Οản Οản lại hoàn toàn mất đi ký ức.
Lại say bét nhè rồi! Tửu lượng của mình kém cỏi như vậy sao.
? Diệp Οản Οản lẩm bẩm trong miệng.
Trận đấu kết thúc rồi sao?Đột nhiên, Diệp Οản Οản đứng dậy, đảo qua toàn trường một vòng, mở miệng hỏi.
Nhưng mà, toàn trường yên lặng như tờ, hơn ngàn đôi mắt chăm chú nhìn chằm chằm Diệp Οản Οản, nhưng lại không có một ai mở miệng nói chuyện.
Thấy vậy, chân mày Diệp Οản Οản nhíu chặt lại, đây là có ý gì? Tại sao ai cũng nhìn mình như vậy? Chẳng lẽ nói, sau khi mình uống say xong, đã làm cái gì…Trọng tài.
Trọng tài đâu?Diệp Οản Οản đứng ở trên sàn đấu, nhìn về phía bên dưới.
Thấy ánh mắt Diệp Οản Οản rơi vào trên người mình, trọng tài theo bản năng che lấy chỗ đó.
Trọng tài, ngại quá, trước đó tôi uống say, kết quả tỷ thí thế nào, tôi thắng hay là thua vậy hả? Diệp Οản Οản hướng về trọng tài hỏi.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Bây giờ, trên lôi đài này, chỉ còn lại mỗi mình mình, Mạnh Khả và Mạnh Thiên đều không thấy đâu.
Uống say.
Ha ha, Diệp Οản Οản, ngươi thật là uy phong! Lúc này, trọng tài nhìn về phía Diệp Οản Οản, cười lạnh một tiếng.
Một câu uống say, là có thể giết một vị đệ tử cấp S Mạnh Thiên, thiếu chút nữa đánh cho tiểu phượng phượng của mình thành tàn phế!Diệp Οản Οản, ngươi giết hại đồng môn, giết chết Mạnh Thiên sư huynh, chứng cớ xác thật, còn không mau thúc thủ chịu trói! Bỗng nhiên, khu khách quý, Mạnh Khả đứng ở bên cạnh trưởng lão Lôi Hạ, hướng về Diệp Οản Οản, nghiêm nghị quát lên.
Nghe Mạnh Khả nói vậy, Diệp Οản Οản hơi sững sờ, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc.
Chính mình đã giết chết Mạnh Thiên?Cái tên Mạnh Thiên kia dầu gì cũng là nhị đệ tử của trưởng lão Lôi Hạ, thực lực đạt tới trình độ cấp S, cứ như vậy bị mình tùy tiện giết chết rồi sao? Vả lại, Diệp Οản Οản cũng chưa bao giờ cảm thấy, sau khi mình uống rượu say, lại có thể sẽ làm ra loại chuyện như giết người…Oản tỷ.
Lý Tân chậm rãi tiến tới gần lôi đài, từ trong túi lấy điện thoại di động ra, vội vàng đưa cho Diệp Οản Οản trên lôi đài, thấp giọng nói: Oản tỷ, cô gây ra đại họa! Thời điểm cô tỷ thí, tôi đã quay video lưu lại rồi, Oản tỷ cô tự xem một chút đi.
Nghe vậy, Diệp Οản Οản mặt đầy nghi ngờ nhận lấy điện thoại di động.
Nhìn thấy mình trong video, Diệp Οản Οản mặt đầy kinh ngạc.
Đã biết rằng sau khi mình uống say sẽ khôi phục lại chiến lực của Nhiếp Vô Ưu, nhưng chưa từng nghĩ đến, chính mình năm đó lại có thể cường đại đến trình độ này.
Trước đó ở trong quán cà phê, cũng không lộ ra loại thực lực đáng sợ đến như vậy…Video vừa mới bắt đầu, cũng không có gì không ổn, nhưng cuối cùng cái tên Mạnh Thiên kia lại lấy ra một con dao găm, rõ ràng là muốn đẩy mình vào chỗ chết.
Mạnh Thiên thực lực không đủ, không bằng mình sau khi uống say.
Dao găm bị cướp, Mạnh Thiên bị chính mình giết ngược, đó là hắn tự mình gánh tội, không có gì đáng nói.
Nhưng mà, Diệp Οản Οản dù sao cũng là từ trong video nhìn thấy chính mình giết người, mặc dù cũng không biết có phải là lần đầu tiên mình giết người hay không? Nhưng ở trong trí nhớ hiện tại, xác thực đây là lần đầu tiên nàng giết người, không khỏi có chút buồn nôn.
Diệp Οản Οản, ngươi sát hại đệ tử cấp S Mạnh Thiên, còn có lời nào muốn nói không? Giờ phút này, viện trưởng Xích Diễm ngồi ở khu khách quý, nhìn về phía Diệp Οản Οản, mở miệng hỏi.
Nghe tiếng, Diệp Οản Οản hướng về nơi phát ra âm thanh, quan sát viện trưởng Xích Diễm.
Mấy vị trưởng lão đứng ở bên người của lão giả, bao gồm cả Cung lão và trưởng lão Lôi Hạ…Diệp Οản Οản không ngốc, chỉ cần làm chút phỏng đoán, liền đoán được đại khái thân phận của người kia.
Vị lão giả này, nếu như mình đoán không sai, hẳn là viện trưởng của học viện Xích Diễm.
Cố ý sát hại đồng môn, loại tội danh này, vãn bối không dám nhận! Diệp Οản Οản nhìn về phía viện trưởng Xích Diễm, đúng mực trả lời.
Càn rỡ!Trưởng lão Lôi Hạ nhìn chằm chằm Diệp Οản Οản, quát lạnh một tiếng: Diệp Οản Οản, ngươi sát hại Mạnh Thiên, mọi người ở đây đều thấy rõ ràng.
Chẳng lẽ là ngươi nói vài ba lời, liền có thể xí xóa?Còn không đợi Diệp Οản Οản mở miệng, trưởng lão Lôi Hạ chỉ vào Diệp Οản Οản, tiếp tục nói: Diệp Οản Οản, chuyện ngươi sát hại Mạnh Thiên, ta tin tưởng hẳn không phải là bản ý của ngươi.
Có phải là có người cố ý sai sử ngươi làm như vậy hay không? Nếu như ngươi chịu thừa nhận, hơn nữa tố giác người giật dây, học viện Xích Diễm có thể sẽ xử lý nhẹ tay!Trưởng lão Lôi Hạ nói xong, vô tình hay cố ý nhìn Cung lão ở bên cạnh một cái.
Trưởng lão Lôi Hạ, đồ vật có thể ăn lung tung, nhưng phát ngôn không thể nói bậy bạ.
Cung lão lườm trưởng lão Lôi Hạ một cái, lãnh đạm thờ ơ lên tiếng.
Nghe tiếng, trưởng lão Lôi Hạ cười lạnh một tiếng: Cung lão, ta cũng đâu có nói người sai sử giật dây Diệp Οản Οản sát hại Mạnh Thiên là ngươi? Cung lão cần gì phải kích động, chẳng lẽ nói, Cung lão là có tật giật mình, hiện tại sợ Diệp Οản Οản khai ngươi ra hay sao?
Xem tiếp...Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
truyện tranh Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
truyện Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương truyện chữ
đọc truyện Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
yêu thần ký chap
truyenfull.vn
truyenfull.vip
truyenfull.vip
truyen.tangthuvien.vn/
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License