con-mat-ao-thi

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vnĐại trưởng lão ngồi ở trên ghế, vô cùng nhàn nhã nhấp một ngụm nước trà trong ly, nhìn về phía Diệp Οản Οản, thấp giọng cười nói: Minh chủ, ngài cứ yên tâm đi, báo cáo giám định là thật 100%, hoàn toàn sẽ không có bất cứ vấn đề gì.

Đối với sự khẳng định này của Đại trưởng lão, Diệp Οản Οản đương nhiên sẽ không hoài nghi, chẳng qua là không nghĩ tới, vị Nhiếp Vô Ưu ở Nhiếp gia kia, thật sự là một kẻ giả mạo.

Được, tôi hiểu rồi.

Chuyện này, không được nói cho bất luận một kẻ nào.

Diệp Οản Οản nhìn về phía Đại trưởng lão, dặn dò.

Nghe mệnh lệnh của Diệp Οản Οản, Đại trưởng lão đứng dậy, gật đầu một cái: Minh chủ yên tâm, chuyện gì nên nói, chuyện gì không nên nói, trong nội tâm của thuộc hạ vẫn luôn hiểu rõ.

Đại trưởng lão nói xong, xoay người rời khỏi phòng làm việc.

Chờ sau khi Đại trưởng lão rời đi, Diệp Οản Οản cầm lấy báo cáo giám định trong tay, cau mày.

Không nghĩ tới, một câu dặn dò của Dịch Thủy Hàn, lại có thể sẽ tạo nên một cơn sóng thần.

Không bao lâu, Diệp Οản Οản rời khỏi Không Sợ Minh, lái xe tới cửa nhà của Dịch Thủy Hàn.

Dịch Thủy Hàn.

Diệp Οản Οản gõ cửa một cái, đứng ở ngoài cửa gọi.

Chỉ chốc lát sau, cửa phòng bị mở ra, Dịch Thủy Hàn mặc đồ ngủ, mắt lim dim ngái ngủ nhìn về phía Diệp Οản Οản.

Dịch đại hiệp, chuyện lần trước anh bảo tôi điều tra, đã có kết quả.

Diệp Οản Οản vội vàng mở miệng nói.

Ừm, đi vào trong lại nói.

Dịch Thủy Hàn xoay người tiến vào bên trong nhà: Lúc vào nhớ đóng cửa lại.

Diệp Οản Οản: .

Đi vào bên trong nhà, Dịch Thủy Hàn ngồi ở trên ghế sa lon, mở TV.

Diệp Οản Οản nhìn về phía màn ảnh, khóe miệng hơi hơi co giật.

Phim.

Phim hoạt hình!!Kết quả thế nào? Dịch Thủy Hàn mắt không chớp, nhìn chằm chằm TV, thuận miệng hỏi.

Vâng, Dịch đại hiệp, xảy ra chuyện rồi! Cái vị Nhị tiểu thư Nhiếp gia đó, không phải thật, là giả mạo.

Diệp Οản Οản vội nói.

Ồ.

Dịch Thủy Hàn không đếm xỉa tới, gật đầu một cái: Đợi một hồi lại nói tiếp.

Tôi phải theo dõi đoạn này, đang gay cấn.

Diệp Οản Οản: .

Có thể để ý hơn một chút được hay không, phim hoạt hình hay đến vậy sao?Trong lòng nghĩ như vậy, nhưng ngoài miệng Diệp Οản Οản cũng không dám nói thêm gì cả, chỉ có thể đợi Dịch Thủy Hàn xem hết tập phim hoạt hình cho xong.

Mà một lần đợi này, là cả nửa tiếng đồng hồ.

Dịch Thủy Hàn hơi có chút thất vọng, chợt nhấn điều khiển từ xa, tắt TV.

Kết quả điều tra thế nào, cô mới vừa nói cái gì? Dịch Thủy Hàn ngồi ở trên ghế sa lon, nhìn chằm chằm Diệp Οản Οản hỏi.

 Diệp Οản Οản: .

Cái em gái anh!! Dịch đại hiệp, chuyện không nhỏ, Nhiếp gia Nhị tiểu thư, mẹ của Đường Đường, là một kẻ giả mạo, căn bản cũng không phải mẹ ruột.

Diệp Οản Οản bất đắc dĩ, chỉ có thể lặp lại một lần.

Làm sao cô biết? Dịch Thủy Hàn mở miệng.

Diệp Οản Οản mặt đầy mộng bức: Không phải là anh bảo tôi đi thăm dò sao?Ồ, lúc đầu chẳng qua là tôi thuận miệng nói chơi một chút thôi.

Vậy cô có chứng cứ sao? Dịch Thủy Hàn mặt không cảm xúc.

Có.

Diệp Οản Οản tiến lên trước, đem báo cáo giám định đưa cho Dịch Thủy Hàn.

Dịch Thủy Hàn nhận lấy báo cáo giám định, sau khi quan sát một lát, nói: Xem không hiểu, cô nói thẳng đi.

Đây là báo cáo giám định thân nhân của Đường Đường và Nhiếp Vô Ưu, ADN của hai người không khớp, cũng không có quan hệ máu mủ! Diệp Οản Οản giải thích.

Đây mới là chuyện lạ! Trước đó rất nhiều cơ quan giám định của Độc Lập Châu, kết quả giám định tất cả đều như nhau, nhưng sao đến chỗ cô lại thay đổi rồi? Dịch Thủy Hàn như có điều gì suy nghĩ.

À.

Tôi có một người bạn, mở phòng thí nghiệm nhỏ, loại tư nhân ấy! Tôi bảo cậu ta giám định, Dịch đại hiệp, đây tuyệt đối là thật.

Diệp Οản Οản nói.

Ừm.

Hiểu rồi, khổ cực cho cô rồi! Dịch Thủy Hàn hướng về Diệp Οản Οản khẽ vuốt cằm.

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vnKhóe miệng Diệp Οản Οản hơi hơi dương lên.

Có Dịch Thủy Hàn ra tay, tất cả mọi chuyện đều có thể được giải quyết dễ dàng.

Nhưng mà, Diệp Οản Οản đứng ở cạnh ghế sa lon đợi cả nửa ngày, lại không thấy Dịch Thủy Hàn nói tiếp.

 Dịch đại hiệp, bước kế tiếp thì sao? Diệp Οản Οản nhìn về phía Dịch Thủy Hàn, không nhịn được chủ động hỏi.

Bước kế tiếp? Nghe tiếng, trên mặt Dịch Thủy Hàn đầy vẻ khó hiểu: Bước kế tiếp phải trông vào chính bản thân cô.

Cái gì? Diệp Οản Οản có chút ngẩn ra, Dịch Thủy Hàn không quản sao?Dịch đại hiệp, là anh bảo tôi đi thăm dò, hiện tại tra ra được rồi, chẳng lẽ anh mặc kệ sao? Diệp Οản Οản hỏi.

Bởi vì là cô tìm ra, nên cũng phải do cô giải quyết.

Trừ chuyện Cổ tộc ra, tôi sẽ không nhúng tay vào bất kỳ tranh đấu của bất kỳ thế lực nào tại Độc Lập Châu, lại càng không nói đến vấn đề gia đình.

Cô tự nghĩ biện pháp đi.

Dịch Thủy Hàn ngáp một cái.

Diệp Οản Οản: .

Có thể con mịa nó bớt hố hàng người ta một chút, có được hay không?Diệp Οản Οản thề, nếu như không phải là nàng đánh không lại hắn, nhất định đem sẽ đầu của Dịch Thủy Hàn gõ cho nát bấy.

! Một kẻ thiếu trách nhiệm như hắn ta, làm sao lại có thể làm sư phụ của Đường Đường.

Tôi buồn ngủ.

Muốn ngủ chung hay sao? Dịch Thủy Hàn nằm ở trên ghế sa lon, lấy chăn che kín người, nhìn về phía Diệp Οản Οản hỏi.

Diệp Οản Οản thở dài: Được rồi, vẫn là để tôi trước tiên đi giải quyết chuyện này vậy.

Lúc đi giúp tôi đóng cửa lại.

Thấy Diệp Οản Οản đứng dậy rời đi, Dịch Thủy Hàn nói.

Diệp Οản Οản: .

Đóng cái em gái anh!!Được rồi, Dịch đại hiệp! Diệp Οản Οản ý cười đầy mặt, nhẹ nhàng đóng cửa phòng lại.

Sau khi trở lại Không Sợ Minh, Diệp Οản Οản đem Bắc Đấu và Thất Tinh gọi qua.

Bây giờ, trong Không Sợ Minh, khiến cho Diệp Οản Οản tín nhiệm, cũng chỉ có hai người này.

Sau khi đem ngọn nguồn báo cho Bắc Đấu và Thất Tinh, hai người trố mắt nhìn nhau, thần sắc kinh ngạc.

Bắc Đẩu, nếu như cậu đem chuyện này nói ra ngoài, ngày mai cũng không cần đi làm nữa.

Diệp Οản Οản nhìn về phía Bắc Đẩu, thần sắc nghiêm túc.

 Đối với cái miệng rộng của Bắc Đẩu, Diệp Οản Οản quả thật là có chút chột dạ.

Chỉ bất quá, loại chuyện này, Diệp Οản Οản vẫn có thể tin được Bắc Đẩu.

Phong tỷ, câu này…Cái gì nhẹ, cái gì nặng, đệ còn không phân biệt được hay sao? Đệ dù có chết cũng không có khả năng nói ra.

Bắc Đẩu vội vã mở miệng.

Phong tỷ, chuyện này đối với Nhiếp gia không phải chuyện đùa, nhưng đối với Không Sợ Minh chúng ta mà nói, dường như không có quan hệ gì.

Nhưng mà, nếu như Phong tỷ đem sự thật báo cho Nhiếp gia, Nhiếp gia nhất định sẽ cảm kích Không Sợ Minh, đệ cảm thấy cũng có khả năng này.

Thất Tinh trầm tư chốc lát, mở miệng nói.

Rắm! Bắc Đẩu cau mày: Phong tỷ, chuyện này, tuyệt đối không thể đơn giản như vậy! Nhiếp gia là một trong tứ đại thế gia của Độc Lập Châu.

Nếu như người đó là giả mạo, sau lưng không có quan hệ, làm sao có thể giấu giếm được Nhiếp gia? Hơn nữa, rất nhiều cơ quan giám định tại Độc Lập Châu, cho ra kết quả cô ta chính là Nhiếp gia Nhị tiểu thư.

Có thể thấy được thế lực sau lưng đáng sợ đến dường nào!Yo, hôm nay lại có đầu óc như vậy? Diệp Οản Οản kinh ngạc nhìn chằm chằm Bắc Đẩu, không ngờ, cái gã này lại có thể phân tích ra được đến vậy.

Phong tỷ, tỷ trước tiên hãy nghe đệ nói.

Không Sợ Minh chúng ta và Nhiếp gia, nguyên bản là không hợp.

Phong tỷ lúc trước đào hố lừa Nhiếp gia cũng không ít lần.

Lời mà Không Sợ Minh Chủ nói, Nhiếp gia làm sao có thể sẽ tin tưởng, đến lúc đó ngược lại còn cho rằng Không Sợ Minh chúng ta đang khích bác, ly gián, gây chuyện.

Hơn nữa, tất nhiên sẽ bứt dây động rừng, làm cho ả Nhiếp Vô Ưu giả đó cảnh giác.

Một khi như thế, sau này còn muốn vạch trần cô ta, coi như khó hơn lên trời rồi.

Bắc Đẩu phân tích.

Nghe câu này của Bắc Đẩu, Diệp Οản Οản khẽ vuốt cằm.

Đối với biểu hiện hôm nay của Bắc Đẩu, Diệp Οản Οản hết sức vui mừng, thậm chí có một loại cảm giác như chứng kiến con trai mình trưởng thành…Phong tỷ, Bắc Đẩu nói có lý, trước đó là đệ không suy nghĩ kỹ càng.

Thất Tinh mở miệng nói.

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vnVậy các cậu nói xem, làm thế nào mới có thể phơi bày được thứ hàng giả đó? Diệp Οản Οản hỏi.

Phong tỷ, Nhiếp gia Nhị lão đối với Nhiếp Vô Ưu hiện tại vô cùng thương yêu, tùy tiện đi tố cáo, sẽ chỉ làm cho Nhiếp gia giận dữ, thậm chí đối với Không Sợ Minh chúng ta tiến hành các biện pháp đối địch, cũng không thích hợp.

Mà Phong tỷ bây giờ biết được Nhiếp Vô Ưu là giả mạo, kẻ giả mạo đó không có khả năng đề phòng.

Cho nên, cơ hội rất nhiều, không cần nhất thời nôn nóng.

Bắc Đẩu nói.

Đối với chuyện này, Diệp Οản Οản cũng không phản bác, thân phận của mình, đích xác có chút lúng túng.

Nếu như là lấy thân phận Minh chủ Không Sợ Minh, chỉ sợ chính mình sẽ bị Nhiếp gia đánh văng ra ngoài.

Nếu như là lấy thân phận Diệp Οản Οản, quan hệ của mình và Đường Đường có chút đặc thù.

Nếu như tùy tiện nói cho Nhiếp gia chủ mẫu, có lẽ sẽ bị cho là mình cố ý gây rối, muốn độc chiếm Đường Đường, đuổi Nhiếp Vô Ưu đi.

Hậu quả này lại càng nghiêm trọng hơn.

Nguyên bản, Diệp Οản Οản cũng định trước tiên nói cho Nhiếp Vô Danh, nhưng mà suy nghĩ kỹ một chút, đã lập tức bỏ đi cái ý niệm này.

Diệp Οản Οản có tự tin, với quan hệ của nàng và Nhiếp Vô Danh, Nhiếp Vô Danh nhất định sẽ tin tưởng nàng.

Nhưng dựa vào tính cách của Nhiếp Vô Danh, cũng nhất định sẽ đại náo ở trong nhà.

Đến lúc đó, nếu khiến cho Nhiếp gia biết là chính mình gây sự, chẳng những sẽ không có hiệu quả, ngược lại hoàn toàn phản tác dụng.

Tích cách Nhiếp Vô Danh, quá mức bốc đồng, nhân tố không xác định rất nhiều.

Coi như dựa vào anh ta, theo cách giải thích của mình, đi vạch trần Nhiếp Vô Ưu giả, chỉ sợ cũng không dễ dàng.

Minh chủ.

Đúng vào lúc này, Tam trưởng lão đẩy cửa tiến vào: Hôm trước có một nữ nhân, chạy đến Không Sợ Minh, nói ngài là giả mạo, còn nói ả ta và Nhiếp gia có quan hệ, đã bị tôi tóm vào địa lao, cần giết hay không?Ồ? Nghe tiếng, Diệp Οản Οản như có điều suy nghĩ.

Lần trước thời điểm tại yến hội Thẩm gia, biết được thân phận của mình, cũng chỉ có Nhiếp Linh Lung và Nhiếp Vô Ưu giả đó.

Như vậy xem ra, tất nhiên chuyện này có quan hệ với hai người kia…Bọn chúng muốn khiến cho nàng chết…Chỉ tiếc, Không Sợ Minh bây giờ, đã hoàn toàn nằm trong tầm khống chế của nàng!Diệp Οản Οản bây giờ cực kỳ hoài nghi, có lẽ nào, chính mình thật sự là Không Sợ Minh Chủ Bạch Phong? Nếu không, Không Sợ Minh dựa vào cái gì lại tin phục mình như vậy?Tất nhiên, chuyện này trước tiên vẫn cần phải đi học viện Xích Diễm một chuyến, nhờ vị viện trưởng kia hỗ trợ một chút, xem có thể khôi phục lại trí nhớ của mình hay không?Giam lại là được, tạm thời vẫn chưa cần hỏi cung.

Diệp Οản Οản suy nghĩ một chút, mở miệng nói.

Nữ nhân tới vạch trần thân phận của mình, không phải là Nhiếp Linh Lung sai sử, thì chính là do con ả Nhiếp Vô Ưu giả mạo sai phái.

Vâng.

Lý Tư gật đầu một cái.

Tôi có chút chuyện ra ngoài một chuyến, có vấn đề gì, gọi điện thoại cho tôi.

Diệp Οản Οản sau khi đứng dậy, từ Không Sợ Minh rời đi.

 Lúc xế chiều, Diệp Οản Οản đi tới Nhiếp gia.

Bên trong đại sảnh, Nhiếp gia chủ mẫu sắc mặt âm trầm: Cái con bé Diệp Οản Οản đó, lại là Minh chủ Không Sợ Minh.

Nó lại có thể gạt ta.

Mẹ, con đã nói với mẹ rồi! Thứ người như vậy, đi tới Nhiếp gia, còn có thể có hảo tâm gì? Cũng còn may là chúng ta phát hiện kịp thời, nếu không, khẳng định sẽ xảy ra chuyện lớn đấy!Nhiếp Vô Ưu thở dài, lên tiếng nói.

Vô Ưu tỷ, thật vậy sao? Nói không chừng Diệp Οản Οản cũng không có ý xấu gì.

Chỉ là muốn gặp Đường Đường mà thôi.

Nhiếp Linh Lung nói.

Linh Lung, em còn nhỏ, loại người như vậy, chính là một ả ma đầu.

Danh tiếng Không Sợ Minh Chủ tại Độc Lập Châu như thế nào, em chẳng lẽ không biết sao?Nhiếp Vô Ưu cau mày mở miệng.

Haizz.

Nhiếp Linh Lung thở dài, không lên tiếng nữa.

Giờ phút này, Diệp Οản Οản đã tới bên ngoài phòng khách, xa xa liền nhìn thấy vẻ âm trầm kia của Nhiếp gia chủ mẫu.

Không cần suy nghĩ, Diệp Οản Οản cũng biết, tất nhiên là hai người kia đã đem thân phận Không Sợ Minh Chủ của mình, báo cho Nhiếp gia chủ mẫu.

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vnKhông Sợ Minh nhiều năm trước từng trêu chọc Nhiếp gia, cho nên, Nhiếp gia vô cùng chán ghét Không Sợ Minh, nhất là cái vị Không Sợ Minh Chủ này.

Giờ phút này, khóe miệng Diệp Οản Οản hơi hơi dương lên, nếu các cô nàng này đã muốn chơi, chính mình liền chiều tới cùng.

 Nhiếp Vô Ưu giả mạo, cùng với Nhiếp Linh Lung, tuyệt đối không tránh khỏi có quan hệ với nhau.

Diệp Οản Οản nghe nói, tin tức của thứ hàng giả kia, chính là do Nhiếp Linh Lung phát hiện ra đầu tiên, hơn nữa còn tiết lộ cho Nhiếp gia.

Lúc này, Diệp Οản Οản đi vào bên trong đại sảnh.

Thấy Diệp Οản Οản xuất hiện, ánh mắt của ba người đồng thời rơi vào trên người Diệp Οản Οản.

Giờ phút này, khóe miệng Nhiếp Vô Ưu khẽ nhếch lên.

Nhiếp gia chủ mẫu đã biết thân phận Không Sợ Minh Chủ của cô ta.

Cảm giác bị mẹ ruột của chính mình đuổi ra khỏi Nhiếp gia, nhất định sẽ rất tuyệt vời.

Nhiếp gia chủ mẫu thần sắc âm trầm, mới vừa muốn mở miệng nói chuyện, Diệp Οản Οản lại bỗng nhiên đi tới bên cạnh Nhiếp gia chủ mẫu, thần sắc ủy khuất nói: A di.

Thật xin lỗi, hôm nay con qua đây, chính là muốn nói cho Nhiếp a di, ngoài việc con là Diệp Οản Οản ra, còn có một thân phận khác.

Nghe câu này của Diệp Οản Οản, chân mày Nhiếp Vô Ưu khẽ nhíu lại.

Nữ nhân này muốn làm gì?Thân phận gì? Nhiếp gia chủ mẫu nhìn chằm chằm Diệp Οản Οản.

Không Sợ Minh Chủ.

Diệp Οản Οản thở dài.

Diệp Οản Οản vừa dứt tiếng, Nhiếp gia chủ mẫu hơi sững sờ.

A di, con đã từng mất tích một đoạn thời gian, a di hẳn cũng biết.

Con chán ghét cảnh chém chém giết giết, cho nên rời khỏi Độc Lập Châu, đến Hoa quốc.

Chẳng qua là, gần đây Không Sợ Minh có một số việc phát sinh, nên con mới trở về.

Tại Độc Lập Châu, là Đường Đường cho con sự ấm áp của gia đình mà con chưa bao giờ cảm nhận được; Nhất là sau khi nhìn thấy Nhiếp a di, a di đối với con tốt như vậy.

Năm đó con còn trẻ không biết gì nên ngông cuồng, từng đắc tội Nhiếp gia, sợ là Nhiếp a di sẽ không thích, nên con mới không dám nói.

Lần trước Nhiếp a di muốn thu nhận con làm nghĩa nữ, cũng là bởi vì nguyên nhân này, con mới không dám đáp ứng.

Sợ a di đến lúc đó chán ghét con.

Diệp Οản Οản giờ phút này, giống như là một bé gái phạm phải sai lầm, rất sợ mẹ sẽ trách phạt chính mình.

Nghe Diệp Οản Οản nói xong, sắc mặt âm trầm của Nhiếp gia chủ mẫu đã hòa hoãn đi không ít.

Một bên, Nhiếp Vô Ưu trân trối nhìn chòng chọc Diệp Οản Οản.

Nữ nhân này, thật là biết diễn mà!Con nói là, con gạt ta, là bởi vì sợ ta trách con? Nhiếp gia chủ mẫu nhìn chằm chằm Diệp Οản Οản hỏi.

Vâng.

Nhiếp a di, chính là như vậy! Nếu như a di không tin, có thể đi hỏi Vô Danh ca ca.

Vô Danh ca ca biết thân phận của con.

Cho tới bây giờ con chưa từng có ý nghĩ muốn cố ý lừa dối a di.

Diệp Οản Οản nói.

Đem đại ca con kêu qua đây! Nhiếp gia chủ mẫu hướng về Nhiếp Vô Ưu nói.

Còn không đợi Nhiếp Vô Ưu mở miệng, Nhiếp Vô Danh đúng lúc đi ngang qua đại sảnh: Mẹ, tìm con trai bảo bối của mẹ làm gì, muốn cho tiền tiêu vặt sao?Ta hỏi con, con biết nàng là Không Sợ Minh Chủ? Nhiếp gia chủ mẫu hỏi.

Hả? Không Sợ Minh Chủ? Nhiếp Vô Danh sững sờ, chợt nhìn về phía Diệp Οản Οản.

Diệp Οản Οản hướng về Nhiếp Vô Danh trừng mắt nhìn.

Con biết, con chắc chắn là có biết.

Nhiếp Vô Danh gật đầu liên tục.

Biết? Con tại sao lại không nói? Chân mày Nhiếp gia chủ mẫu khẽ nhăn lại.

Đây không phải là sợ mẹ không vui sao? Nhiếp Vô Danh thành thật trả lời.

Được rồi, con đi đi.

Nhiếp gia chủ mẫu phất phất tay.

Ồ.

Nhiếp Vô Danh mặt đầy mộng bức tới, mặt đầy mộng bức rời đi.

A di.

Thật xin lỗi, đã lừa gạt dì, con đi đây! Sau này sẽ không bao giờ xuất hiện ở trước mặt của a di nữa.

Diệp Οản Οản chậm rãi đứng dậy.

Chờ một chút! Nhiếp phu nhân gọi Diệp Οản Οản lại.

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vnNghe câu này của Nhiếp gia chủ mẫu, Diệp Οản Οản vô cùng ủy khuất quay đầu lại, nhìn về phía Nhiếp gia chủ mẫu.

Thấy vậy, Nhiếp Vô Ưu thần sắc âm trầm.

Nữ nhân này, ở trước mặt Nhiếp gia chủ mẫu, lại có thể biết diễn trò như vậy! Khiến cho Nhiếp Vô Ưu không thể nào tiếp nhận được chính là, Nhiếp gia chủ mẫu dường như đã bắt đầu có chút dao động.

Chẳng lẽ thật sự tin chuyện hoang đường của nữ nhân này?Giờ phút này, Nhiếp gia chủ mẫu nhìn về phía Diệp Οản Οản, ngữ khí hơi hòa hoãn lại một chút, hoàn toàn là lấy giọng điệu của trưởng bối nói chuyện: Đúng là đúng, sai là sai.

A di cũng không phải là người có lòng dạ hẹp hòi.

Thời điểm năm đó con khiêu khích Nhiếp gia, bất quá mới hơn mười mấy tuổi.

A di lúc bằng tuổi con năm đó, so với con còn ngông cuồng hơn.

Nào cần phải giấu giếm!Nhiếp a di, con biết lỗi rồi.

Diệp Οản Οản khẽ than thở trong miệng một tiếng.

Thật biết lỗi rồi? Nhiếp gia chủ mẫu nhìn Diệp Οản Οản, hơi nhíu mày.

Cô bé trước mặt này, bộ dáng ủy khuất, lại khiến cho bà trong vô thức cảm thấy có chút thương tiếc.

Sự tức giận trước đó, cũng đã lắng xuống không ít.

Không Sợ Minh Chủ, Tóc Húi Cua ca, nữ nhân danh tiếng tệ hại như ác ma của Độc Lập Châu này, ở trước mặt bà, lại cứ như là một đứa bé phạm phải sai lầm đứng trước mẹ của mình…Bạch Phong, Không Sợ Minh của con và Nhiếp gia, năm xưa đích xác là có chút ân oán.

Chỉ bất quá, nếu tính cẩn thận một chút, tất cả đều là chuyện của rất nhiều năm về trước, vẫn là nên bỏ đi! Chỉ chốc lát sau, Nhiếp gia chủ mẫu mở miệng nói.

Nghe tiếng, Diệp Οản Οản sắc mặt tươi vui, lập tức hướng về nhà Nhiếp gia líu lo: Nhiếp a di.

Vậy dì còn tức giận hay không?Nhiếp gia chủ mẫu trầm tư một lát, sau đó nói: Lần này ta đã tha thứ cho con rồi!Một bên, Nhiếp Linh Lung nhìn về phía Diệp Οản Οản, ánh mắt tràn đầy lạnh giá, cũng không hề mở miệng nói chuyện.

Mẹ!Nhiếp Vô Ưu tiến lên, đi tới bên cạnh Nhiếp gia chủ mẫu: Mẹ, chẳng lẽ mẹ thật sự tin tưởng nữ nhân này sao.

Cô ta cố ý giấu giếm thân phận của mình, tiếp cận Nhiếp gia, tuyệt đối có bí mật không thể cho ai biết!Nhiếp gia chủ mẫu nhìn về phía Nhiếp Vô Ưu, mở miệng nói: Vô Ưu, Bạch Phong cũng không tính là giấu giếm thân phận.

Trước đó là cô ấy quên mà thôi.

Huống chi, không phải là đại ca con cũng biết thân phận của cô ấy sao? Chuyện này.

Một lời nói của Nhiếp gia chủ mẫu, lại khiến cho Nhiếp Vô Ưu nghẹn họng, cắn răng nghiến lợi.

Trước đó Nhiếp gia chủ mẫu vẫn còn đang nổi trận lôi đình, nhưng mà sau khi nghe cô ta nói bậy nói bạ xong, lại có thể bắt đầu nói đỡ giúp cho cô ta!Trong mắt Nhiếp Vô Ưu lóe lên hàn quang kinh người.

Nữ nhân kia, cho rằng như vậy là không sao à? Nàng nhất định sẽ làm cho Nhiếp gia chủ mẫu tự mình đem nữ nhân kia đuổi ra khỏi cửa! Bạch Phong.

Nhiếp gia chủ mẫu hướng về Diệp Οản Οản gọi.

Nhiếp a di, xin hãy cứ gọi con là Oản Oản đi.

Con nghe quen hơn một chút.

Diệp Οản Οản hơi mỉm cười nói.

Được, Oản Oản.

Chuyện A di nói lần trước, thu nhận con làm nghĩa nữ, con thấy như thế nào? Nhiếp gia chủ mẫu hỏi.

Nghe tiếng, Diệp Οản Οản vô cùng kinh ngạc.

Không ngờ tới, vị Nhiếp gia chủ mẫu này vừa mới được mình dỗ hết giận, lúc này đã lại tiếp tục muốn thu nhận mình làm nghĩa nữ.

Diệp Οản Οản cũng không khó nhìn ra, Nhiếp gia chủ mẫu thật sự ưa thích mình.

Mẹ.

Làm sao có thể qua loa như vậy? Cô ta chính là Không Sợ Minh Chủ! Năm đó, Không Sợ Minh đối với Nhiếp gia chúng ta, cũng không mấy hữu hảo.

Cô ta là Không Sợ Minh Chủ, bây giờ tiếp cận Nhiếp gia, khẳng định là có dụng ý khác.

Nghe Nhiếp gia chủ mẫu muốn thu nhận Diệp Οản Οản làm nghĩa nữ, Nhiếp Vô Ưu vội vã mở miệng nói.

Vô Ưu! Nhiếp gia chủ mẫu nhìn về phía Nhiếp Vô Ưu, cau mày nói: Con đây là có chuyện gì xảy ra? Mẹ làm chuyện gì, chẳng lẽ không có chừng mực sao?Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vnNhiếp Vô Ưu nắm chặt hai quả đấm, đem tâm trạng thu liễm lại, tận lực giữ cho mình bình tĩnh: Mẹ, con cũng chỉ là vì lo lắng mà thôi.

A di, nếu không cứ như vậy đi, không nên bởi vì con mà phá hư tình cảm giữa dì và Vô Ưu.

Dù sao con chẳng qua chỉ là một người ngoài.

Thanh âm của Diệp Οản Οản, lộ ra một sự ủy khuất không nói được nên lời.

Nói xong, Diệp Οản Οản ung dung thản nhiên, liếc mắt nhìn Nhiếp Vô Ưu.

Cái thứ hàng giả này, thật đúng là đem mình xem thành Vô Ưu tiểu thư của Nhiếp gia, xem mình như mẹ ruột của Đường Đường rồi hả?Chính mình là người đại diện chuyên đào tạo diễn viên chuyên nghiệp, còn diễn không thắng được cô ta hay sao?Nếu đã chơi rồi, vậy cũng đừng dừng lại.

Như vậy, chơi mới đã, nếu không thì còn ý nghĩa gì?Giờ phút này, Nhiếp gia chủ mẫu hơi có chút bất đắc dĩ, nhìn Oản Oản người ta mà xem, lại nhìn con gái Nhiếp Vô Ưu của mình mà xem…Nhiếp Vô Ưu từ nhỏ đã bị ông ngoại dẫn đi khỏi Nhiếp gia.

Tuy nói, số lần bà và Nhiếp Vô Ưu gặp mặt không nhiều, nhưng tính cách dứt khoát kia của Vô Ưu, vẫn lưu lại cho bà một ấn tượng chưa bao giờ phai.

Có thể là sau khi lớn lên, trong tính cách lại dần dần có sự thay đổi, càng lúc càng không hiểu chuyện.

Nhưng mà, dù sao mình cũng thiếu nợ hai con gái quá nhiều, Nhiếp gia chủ mẫu cũng không nhẫn tâm nói gì cả.

Ngu xuẩn! Nhiếp Linh Lung nhàn nhạt nhìn lướt qua Nhiếp Vô Ưu, cười lạnh trong lòng.

Bị người ta nắm mũi dẫn đi, mà cũng không tự nhận ra!Mẹ.

Mới vừa rồi là con không đúng, nhưng cô ta dù sao cũng là Không Sợ Minh Chủ, con chỉ là có chút lo lắng mà thôi.

Con không muốn Nhiếp gia bị người khác mưu hại.

Cũng có thể là con đã nghĩ nhiều rồi.

Mẹ, xin đừng giận con!Nhiếp Vô Ưu phát hiện có điểm gì đó không đúng, lập tức thay đổi phương hướng.

Ừ, không có việc gì.

Con sau này phải nên gần gũi với Oản Oản nhiều hơn.

Ban đầu ở Hoa quốc, vẫn là Oản Oản giúp con chăm sóc Đường Đường một đoạn thời gian, làm người nên biết trước biết sau.

Nhiếp gia chủ mẫu nói.

Vâng.

Mẹ, mẹ nói đúng lắm, con biết rồi.

Nhiếp Vô Ưu sau khi gật đầu, lại lạnh lùng lườm Diệp Οản Οản một cái.

Oản Oản, đã thế, vậy thì quyết định vậy đi! Mẹ sẽ cho người cử hành nghi thức.

Nhiếp gia chủ mẫu hướng về Diệp Οản Οản cười nói.

Nhiếp a di.

Con là Minh chủ Không Sợ Minh, dì thu nhận con làm nghĩa nữ, con sợ.

Diệp Οản Οản mặt đầy vẻ lo âu.

Nhưng mà, Nhiếp gia chủ mẫu lại lắc đầu một cái: Con đường đường là Không Sợ Minh Chủ, làm nghĩa nữ của ta, chẳng lẽ ta còn bị thua thiệt hay sao? Lại nói, con là lấy thân phận của Diệp Οản Οản nhận ta làm nghĩa mẫu, không hề quan hệ gì với Bạch Phong.

Vâng ạ.

Cảm ơn a di! Diệp Οản Οản cuối cùng cũng gật đầu một cái.

Chẳng biết tại sao, đối với Nhiếp gia chủ mẫu, Diệp Οản Οản cũng không có ý bài xích, theo bản năng cũng muốn thân cận quấn quít.

 Rất nhanh, quản gia Nhiếp phủ đã chuẩn bị xong nước trà, đưa cho Diệp Οản Οản.

Nhiếp gia chủ mẫu ngồi ở thượng vị, đám người Nhiếp Vô Danh và Nhiếp Linh Lung thì đứng ở một bên.

Diệp Οản Οản bưng nước trà, hướng về Nhiếp gia chủ mẫu đi tới.

Sau đó, nàng quỳ xuống bên cạnh Nhiếp gia chủ mẫu, đem nước trà dâng lên bằng hai tay: Nhiếp a di, xin mời uống trà.

Còn gọi là a di sao? Nhiếp gia chủ mẫu nhìn Diệp Οản Οản, có chút bất mãn.

Oản Oản tiểu thư, kết thúc buổi lễ nhận mẫu thân, bây giờ, Oản Oản tiểu thư hẳn là nên gọi phu nhân là mẹ rồi.

Quản gia Nhiếp phủ nhìn về phía Diệp Οản Οản, thấp giọng cười nói.

Mẹ.

Diệp Οản Οản khẽ mở miệng.

Được.

Nhiếp gia chủ mẫu đem ly nước trà Diệp Οản Οản đưa lên uống một hơi cạn sạch, lấy ra một phong bao lì xì, tặng cho Diệp Οản Οản.

Nhìn thấy bao tiền lì xì, ánh mắt Nhiếp Vô Danh sáng rực lên.

Oản Oản, sau này con chính là con gái của Nhiếp gia rồi, Nhiếp gia không có quy củ gì cả, nhưng có một điểm quan trọng, con nhất định phải nhớ kỹ.

Nhiếp gia chủ mẫu thần sắc đầy nghiêm túc nói.

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vnMẹ, lời mẹ dặn, con nhất định sẽ nhớ kỹ.

Diệp Οản Οản gật đầu.

Ngàn vạn lần nhớ kỹ, không được cho Nhiếp Vô Danh một phân tiền nào.

Nhiếp gia chủ mẫu nói.

Diệp Οản Οản: .

Nhiếp Vô Danh: .

Đại ca con đã từng thề, không cần một phân tiền của Nhiếp gia.

Nếu như nó dùng rồi, cả nhà đều chết hết.

Nhiếp gia chúng ta, từ trước đến giờ đều luôn tôn trọng lời thề độc, con hiểu không? Nhiếp gia chủ mẫu nói.

Vâng ạ, con hiểu rồi.

Diệp Οản Οản gật đầu một cái.

Quy củ này, thật sự là quá hợp ý nàng rồi!Mẹ! Nếu không con và mẹ, à, còn có cha nữa, đoạn tuyệt quan hệ gia đình đi? Như vậy chúng ta cũng không phải là người một nhà nữa.

Mẹ, thấy chủ ý này của con như thế nào? Nhiếp Vô Danh vội vã mở miệng.

Cút!Nhiếp gia chủ mẫu nhất thời giận dữ.

Con chỉ đùa một chút thôi, sao mẹ lại còn tưởng thật? Nhiếp Vô Danh cười hô hô, liền vội vàng ngậm miệng lại.

Ha ha, Oản Oản, sau này chúng ta chính là người một nhà.

Bỗng nhiên, Nhiếp Vô Ưu tiến lên, nhìn về phía Diệp Οản Οản, thấp giọng cười nói.

Đúng vậy, Vô Ưu, chúng ta sau này là người một nhà.

Lúc trước nếu như có chỗ nào đắc tội, xin rộng lòng tha thứ.

Diệp Οản Οản cũng cười cười đáp lại.

Bây giờ, nàng đã nhận Nhiếp gia chủ mẫu làm nghĩa mẫu, cũng có thể coi như là một vị tiểu thư của Nhiếp gia, không lo không có cơ hội giúp cho Nhiếp gia biết được chân tướng.

Chỉ bất quá, nữ nhân này cũng không ngốc, biết tiến biết lùi.

Sau khi rời khỏi đại sảnh, Nhiếp Vô Danh vội vàng đuổi theo, nhìn chằm chằm Diệp Οản Οản: Em gái ngoan, bao lì xì mẹ tôi cho cô, có bao nhiêu tiền?Nghe tiếng, Diệp Οản Οản nhất thời sững sờ, liếc mắt nhìn Nhiếp Vô Danh một cái: Có chuyện gì?Em gái ngoan.

Anh bây giờ là đại ca của em rồi đấy, chúng ta là người một nhà, chia cho anh một chút đi.

Nhiếp Vô Danh đổi cách xưng hô, mặt đầy nụ cười lấy lòng.

Không được, mẹ đã nói rồi, tôi hiện tại là người của Nhiếp gia, không thể cho anh một phân tiền nào! Diệp Οản Οản vô cùng dứt khoát cự tuyệt.

Nhìn lời này của em mà xem, em không phải mang họ Diệp sao, em cũng không phải họ Nhiếp.

Coi như cả nhà của anh chết hết, cũng không chết em mà, em cũng không tổn thất gì.

Nhiếp Vô Danh cười nói.

Nghe tiếng, Diệp Οản Οản sau khi suy nghĩ một lát, lúc này mới nhìn về phía Nhiếp Vô Danh: Tôi tổn thất tiền.

Sau khi đuổi Nhiếp Vô Danh, Diệp Οản Οản trở lại phòng khách.

 Tối nay, ở dưới yêu cầu mãnh liệt của Nhiếp Vô Ưu, cho Diệp Οản Οản một mình một phòng, cũng không được ở cùng với Đường Đường chung một chỗ.

Nguyên bản, Đường Đường cũng không đồng ý, nhưng Diệp Οản Οản lại bảo Đường Đường nghe lời.

Nếu như Đường Đường thật làm náo loạn lên, cái con hàng giả kia lại có thể giả bộ đáng thương, kêu ầm lên.

Điều này sẽ khiến Nhiếp gia chủ mẫu cho rằng vì quan hệ của mình, làm cho Đường Đường và thứ hàng giả kia mâu thuẫn với nhau.

Bây giờ, đợt phản công âm thầm của hàng giả cũng đã bắt đầu.

Chỉ bất quá, Diệp Οản Οản cũng không để trong lòng.

Tương lai còn dài, vẫn là câu nói kia.

Muốn chơi, vậy thì chơi tới cùng, ai cũng đừng tự rút lui mới tốt.

Lúc đêm khuya, không biết có phải là bởi vì đổi giường mới rồi hay không, Diệp Οản Οản chợt rơi vào trạng thái mất ngủ.

Đối với thận phận của mình, Diệp Οản Οản bỗng cảm thấy hiếu kỳ.

Nàng đến tột cùng là ai?Rất nhiều nơi ở Độc Lập Châu, nàng nhìn qua đều thấy có chút quen thuộc mơ hồ.

Thật giống như, đã từng đi qua Độc Lập Châu.

Chẳng lẽ nói, nàng thật sự là người Độc Lập Châu?Trước mắt, Tu La Chủ không chịu thừa nhận mình chính là Tư Dạ Hàn, Diệp Οản Οản cũng không có cách nào, không thể từ trong miệng anh ta biết được chân tướng.

Từ lúc đến Độc Lập Châu cho tới bây giờ, hết thảy giống như một giấc mộng.

Càng kỳ quái hơn chính là, từ sau lần trước mình uống rượu xong, không biết đã làm cái gì, Không Sợ Minh từ trên xuống dưới, đối với thân phận Tóc Húi Cua ca của mình lại không còn nghi ngờ.

Chuyện này đích xác có ý vị sâu xa.

Nếu như nàng không phải là Không Sợ Minh Chủ, với phong cách làm việc của Không Sợ Minh, làm sao có thể sẽ thần phục nàng?Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vnGã Tam trưởng lão Lý Tư kia là người tàn nhẫn đến bực nào, ngay cả con trai của mình đều có thể hạ sát thủ, nhưng bây giờ lại cúi đầu xưng thần với mình.

Từ ngoài mặt mà xem, không có nửa điểm dị tâm.

Căn cứ theo quan sát của nàng, Lý Tư hẳn là đã hoàn toàn thừa nhận chính mình.

Bao gồm cả đám người Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão, cũng đồng dạng đối với nàng một mực cung kính, thậm chí thỉnh thoảng còn có thể nói đùa kiểu nửa vời với mình nữa…Hết thảy các thứ này, cũng khiến cho Diệp Οản Οản cảm thấy khó tin.

Nàng đến tột cùng là ai? Chẳng lẽ, trước khi bị mất trí nhớ, chính mình thật sự là Không Sợ Minh Chủ Tóc Húi Cua ca?Chỉ chốc lát sau, Diệp Οản Οản gọi đến điện thoại của Bắc Đẩu.

Phong tỷ, trễ như vậy còn gọi điện thoại, có gì cần dặn dò? Bắc Đẩu bắt máy.

Cậu ở đâu? Diệp Οản Οản hỏi.

Đệ ở tại bệnh viện chăm mẹ đệ đấy! Bắc Đẩu nói.

Ở bệnh viện cùng với mẹ của cậu? Diệp Οản Οản hơi sững sờ.

Đúng vậy, đệ trước đó không phải là đã nói rồi sao? Mẹ của đệ bị xe đụng, phải nhập viện.

Bắc Đẩu nói.

Diệp Οản Οản không khỏi nâng tay che trán.

Người mẹ này của Bắc Đẩu, hóa ra là thực sự bị xe đụng.

Nàng trước đó vẫn cho là cái gã Bắc Đẩu này chém gió, ngờ đâu mỗi một câu đều nói thật.

Bây giờ xem ra, quả thật chính là mình đã hiểu lầm cậu ta…Chỉ bất quá, chuyện này lại cũng không thể trách nàng, mỗi một câu Bắc Đẩu nói, cũng không giống như là nói thật…Bắc Đẩu, tôi trước mắt muốn viết một quyển tự truyện, có một vài chi tiết cũng không nhớ rõ lắm.

Tôi hỏi cậu, cậu còn nhớ bao nhiêu năm trước tôi rời khỏi Độc Lập Châu không? Diệp Οản Οản cười nói.

Bốn năm trước.

Bắc Đẩu đúng sự thật nói: Phong tỷ, tỷ viết tự truyện gì vậy? Tỷ nhớ viết cả đệ vào nữa nha!Bốn năm.

Diệp Οản Οản lẩm bẩm trong miệng, không cho Bắc Đẩu có cơ hội tiếp tục lải nhải, lập tức cúp điện thoại.

Diệp Οản Οản còn nhớ, 4 năm trước cũng là thời gian mà Nhiếp gia Nhị tiểu thư, Nhiếp Vô Ưu mất tích.

Nói cách khác, Nhiếp Vô Ưu và Tóc Húi Cua ca, là mất tích cùng một lúc?Chẳng lẽ.

Nhiếp Vô Ưu chính là Tóc Húi Cua ca? Thần sắc Diệp Οản Οản biến đổi.

Nếu như mình là Tóc Húi Cua ca mà nói.

Vậy thì mình.

Chỉ bất quá, cái ý niệm này mới vừa hiện lên, đã trong nháy mắt bị bóp vỡ.

Căn bản là không thực tế! Nhiếp Vô Ưu nếu như quả thật là Tóc Húi Cua ca, Nhiếp gia chủ mẫu và Nhiếp Vô Danh, thậm chí toàn bộ nhà họ Nhiếp từ trên xuống dưới, cũng không biết?Lại nói, Tóc Húi Cua ca trước đó mấy năm còn mâu thuẫn với Nhiếp gia…Sự tình trùng hợp, thật sự là quá nhiều, Diệp Οản Οản chỉ cảm thấy đầu óc của mình đều đã bắt đầu không đủ dùng.

Mà chính mình đến cùng có phải là Tóc Húi Cua ca hay không, nàng cũng không cách nào có thể đưa ra được một phán đoán hoàn toàn chuẩn xác.

Hy vọng viện trưởng học viện Xích Diễm, có thể giúp mình khôi phục lại ký ức.

Diệp Οản Οản khẽ than thở một tiếng, lẩm bẩm trong miệng.

Hiện nay, hết thảy đều là tốn công vô ích.

Chỉ có chính mình khôi phục lại ký ức, tất cả mọi chuyện, có lẽ mới có thể có chân tướng rõ ràng.

Mà tất cả hy vọng khôi phục lại trí nhớ, chỉ có học viện Xích Diễm.

!!Trừ cái đó ra, Diệp Οản Οản đã âm thầm quyết định, chính mình gần đây, hẳn là nên trước tiên trở về Hoa quốc một lần.

Chuyện của Diệp Thiệu Đình và Diệp Mộ Phàm, không thể kéo dài quá lâu.

Hơn nữa, nàng bây giờ, đã hoàn toàn nắm Không Sợ Minh trong tay.

Nếu như, mình có thể mang theo thế lực Không Sợ Minh trở lại Hoa quốc, chuyện Tư gia làm phản, cũng có thể tùy tiện hóa giải.

Về phần đám người Diệp Y Y, để cho bọn chúng lau sạch cái cổ đi đã, chờ đợi mình về làm thịt.

Diệp Οản Οản quyết định, chờ sau khi đến học viện Xích Diễm báo danh, trở thành học sinh mới của học viện Xích Diễm, liền có thể quay trở lại Hoa quốc.

Một đêm yên lặngLúc sáng sớm hôm sauDiệp Οản Οản mắt lim dim buồn ngủ, mơ mơ màng màng nghe thấy tiếng điện thoại vang, chợt theo bản năng nhận điện thoại.

Chào buổi sáng.

Một tiếng chào đầy ôn nhu từ trong điện thoại truyền ra.

Kỷ Tu Nhiễm.

Diệp Οản Οản nhất thời thẳng đứng sống lưng lên, hoàn toàn không còn buồn ngủ.

Tiểu Phong, em nên đến học viện Xích Diễm báo danh.

Kỷ Tu Nhiễm nhẹ nhàng nói.

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vnĐi học viện Xích Diễm báo danh?Nghe tiếng, Diệp Οản Οản hơi sững sờ.

Nguyên bản, nàng còn tưởng rằng, hẳn là phải cần một khoảng thời gian.

Chưa từng nghĩ, đúng là nhanh như vậy.

Ừm.

Tiếng cười khẽ của Kỷ Tu Nhiễm từ trong điện thoại truyền ra: Đi sớm một chút, để tránh gây thêm rắc rối.

Gây thêm rắc rối.

Diệp Οản Οản hơi có chút cạn lời, mình giống như một người thích đi gây rắc rối lắm hay sao?Được rồi, tôi biết rồi.

Vậy, còn có chuyện gì sao? Diệp Οản Οản hỏi.

Đừng quên đem theo thư tiến cử tôi đưa cho em.

Hơn nữa, kêu nhiều nhiều cao thủ Không Sợ Minh đi cùng em một chút.

Địa bàn của tam đại học viện, chung quanh cũng không mấy yên ổn, nếu như em không chê phiền toái, tôi có thể để cho Khô Cốt đi cùng em.

Kỷ Tu Nhiễm nhẹ nhàng nói.

Nghe vậy, Diệp Οản Οản theo bản năng lắc đầu một cái, vội vàng nói: Không cần làm phiền đâu.

Tôi trở về Không Sợ Minh, tìm mấy người là được.

Ừ, có vấn đề gì, bất cứ lúc nào cũng có thể liên lạc với tôi.

Kỷ Tu Nhiễm nói xong, cúp điện thoại.

Diệp Οản Οản lại tiếp tục nghiêng đầu ngủ thêm chốc lát, sau khi thức dậy rửa mặt, mới đi thỉnh an nghĩa mẫu.

Về chuyện mình muốn đi học viện Xích Diễm báo danh, Diệp Οản Οản cũng không nhắc tới với Nhiếp gia chủ mẫu.

Tam đại học viện của Độc Lập Châu, đích xác là có chút đặc thù, thuộc về phe trung lập, trên danh nghĩa thì không hề đắc tội với ai, nhưng cũng có thể nói là ai cũng đều bị bọn họ đắc tội.

Tam đại học viện tiếp nhận nhiệm vụ của bất kỳ quốc gia nào, bao gồm cả ám sát gia chủ của tứ đại gia tộc.

Thậm chí ngay cả Kỷ Hoàng và Tu La Chủ, cũng có tên trên bảng nhiệm vụ của tam đại học viện lính đánh thuê.

Mà trừ ám sát ra, còn có rất nhiều nhiệm vụ lính đánh thuê vô cùng ly kỳ cổ quái.

Thậm chí, Diệp Οản Οản từng nghe cao tầng Không Sợ Minh nói tới, tại học viện lính đánh thuê, có người muốn lấy một sợi tóc của Tu La Chủ.

Tuyên bố nhiệm vụ đã mấy năm, cho tới bây giờ vẫn không một ai có thể hoàn thành.

Mà nhiệm vụ này, thậm chí được thăng cấp lên đến tận trên cấp S+.

Các thế lực lớn của Độc Lập Châu, đối với học viện lính đánh thuê, cũng không mấy chào đón, nhưng cũng không một bên nào muốn đắc tội với tam đại học viện.

Nếu như, Diệp Οản Οản báo cho Nhiếp gia chủ mẫu, chính mình đi đến học viện Xích Diễm, chỉ sợ cũng sẽ gặp phải sự phản đối của bà.

Nếu đã như vậy, thà rằng không nói.

Sau khi rời khỏi Nhiếp gia, Diệp Οản Οản lái xe trở lại Không Sợ Minh.

Sau khi đến Không Sợ Minh, Diệp Οản Οản lúc này mới phát hiện, Bắc Đẩu hôm nay gửi tin nhắn cho mình xin nghỉ, ở lại bệnh viện chăm sóc cho mẹ.

Diệp Οản Οản cũng không để ý, lấy đồ trang điểm ra, soi gương trong phòng làm việc tút lại nhan sắc một trận.

Ước chừng một giờ sau, Diệp Οản Οản nhìn chính mình trong gương, lúc này mới hết sức hài lòng gật đầu một cái, có thể nói là hoàn mỹ.

Trang điểm khuôn mặt kiểu này, bảo đảm ngay cả cha mẹ ruột của nàng cũng không nhận ra được nàng là ai.

Phong tỷ.

Đúng vào lúc này, cửa phòng làm việc bị mở ra, Thất Tinh mặt không cảm xúc, ôm lấy một chồng tài liệu trong tay đi vào.

 Diệp Οản Οản mới vừa quay người lại, Thất Tinh bỗng nhất thời sửng sốt một chút.

Hai người bốn mắt nhìn nhau, nhưng lại không nói gì.

Người nào?Lúc này, Thất Tinh bước tới một bước, thân hình thoắt biến đầy linh hoạt, trong nháy mắt đã đi tới bên người Diệp Οản Οản, trong mắt hiện lên một tia hàn quang.

Bên trong phòng làm việc của Không Sợ Minh Chủ, lại có thể xuất hiện một nữ nhân vô cùng xấu xí thế này?Thấy thần sắc này của Thất Tinh, Diệp Οản Οản cũng hết sức hài lòng.

Xem ra mình cải trang kiểu này, đích thực là rất tốt! Ngay cả Thất Tinh cũng không nhận ra mình!Vội cái gì? Diệp Οản Οản cau mày nói.

Nghe tiếng, bàn tay phải của Thất Tinh đang đưa lên tóm lấy Diệp Οản Οản, chợt là khựng lại ở giữa không trung.

Bộ dáng kia tuy là nhận không ra, nhưng âm thanh lại hết sức quen thuộc.

Phong.

Phong tỷ?Thất Tinh nhìn chằm chằm Diệp Οản Οản trang điểm khuôn mặt cực kỳ xấu xí, trong mắt hiện ra một vẻ kinh ngạc khó tin.

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vnỪ, là tôi.

Diệp Οản Οản gật đầu.

Phong tỷ.

Tỷ đây là.

Sau khi xác nhận thân phận của Diệp Οản Οản, Thất Tinh càng thêm kinh ngạc.

Vẻ ngoài đang rất đẹp, vì sao lại hóa thành như vậy?Tôi trang điểm kiểu này, cậu thật không nhận ra? Diệp Οản Οản cười hỏi.

Nghe tiếng, Thất Tinh lắc đầu một cái: Phong tỷ, đây là trang điểm sao, đệ còn tưởng rằng là thuật dịch dung.

Diệp Οản Οản cười khẽ một tiếng.

Con gái biết trang điểm, có tay nghề cao minh một chút, vốn so với thuật dịch dung cũng không khác gì cả, có được hay không.

Phong tỷ, tỷ thế này hình như là… đổi một cái đầu khác.

Thất Tinh trầm tư chốc lát, mở miệng nói.

Tôi đây gọi là đổi một gương mặt khác.

Diệp Οản Οản liếc mắt lườm Thất Tinh một cái.

Thất Tinh: .

Tài liệu đặt trên bàn, cậu đi gọi Đại trưởng lão và Tam trưởng lão đến.

Diệp Οản Οản mở miệng nói.

Vâng.

Thất Tinh gật đầu một cái, đem văn kiện trong tay đặt ở trên bàn làm việc, tiếp sau đó xoay người rời khỏi phòng.

Chỉ chốc lát sau, Đại trưởng lão một thân âu phục màu đỏ cùng Tam trưởng lão, đồng thời đi vào bên trong phòng làm việc của Diệp Οản Οản, rất sợ bị rơi lại ở phía sau nửa bước một bước.

Minh.

Tam trưởng lão mới vừa muốn mở miệng, nhưng sau khi thấy gương mặt trang điểm xấu xí của Diệp Οản Οản xong, nhất thời cả kinh, sắc mặt âm trầm, lạnh giọng gầm lên: Người nào, dám xông vào Không Sợ Minh?Vội cái gì? Diệp Οản Οản lườm Tam trưởng lão một cái: Không nhận ra ta sao?Minh chủ?Nghe tiếng của Diệp Οản Οản, Tam trưởng lão mặt đầy mộng bức.

Đây là Không Sợ Minh Chủ của bọn hắn?Làm sao lại đổi một cái đầu?Ta lập tức phải đi đến học viện Xích Diễm, các người theo ta cùng nhau đi trước, sau khi đến học viện Xích Diễm, các người mới trở về.

Diệp Οản Οản mở miệng nói.

Đại trưởng lão và Tam trưởng lão hai người, thuộc về nhân vật cao tầng của Không Sợ Minh, bình thường rất ít xuất đầu lộ diện, cùng tam đại học viện cũng không hề có giao lưu hay gặp mặt gì cả.

Không giống với đám người Thất Tinh và Bắc Đẩu, tại Độc Lập Châu thuộc về nhóm thành viên tích cực, hết sức dễ dàng bị người khác nhận ra.

Minh chủ, ngài muốn đi học viện Xích Diễm để làm cái gì? Đại trưởng lão nhìn Diệp Οản Οản, cảm thấy vô cùng khó hiểu.

Trà trộn.

Diệp Οản Οản mở miệng.

Nàng thân là Minh chủ Không Sợ Minh, dĩ nhiên là không thể nói với các vị trưởng lão đi đến học viện Xích Diễm làm học viên.

Chuyện đó mất mặt cỡ nào, nếu như nói là trà trộn, dường như cũng còn tốt.

Nghe vậy, Đại trưởng lão và Tam trưởng lão Lý Tư hai mắt nhìn nhau một cái.

 Ta gần đây nghe nói, có người ở học viện Xích Diễm tuyên bố nhiệm vụ, muốn lấy đầu của ta.

Cho nên, ta lấy khuôn mặt hiện tại, đi đến học viện Xích Diễm báo danh, giả vờ làm học viên, tìm cho ra người tuyên bố nhiệm vụ đó, diệt sát cả nhà! Diệp Οản Οản bịa đại ra một lý do.

Nghe Diệp Οản Οản nói như vậy, Đại trưởng lão khẽ mỉm cười.

Chẳng trách.

Đây chính là phong cách của Không Sợ Minh Chủ bọn họ.

Thì ra là như vậy! Tam trưởng lão như có điều gì suy nghĩ, người nào lại ngu như vậy, dám đi đắc tội với Không Sợ Minh Chủ.

Hai người các ngươi qua đây, ta cũng hóa trang giúp các ngươi! Diệp Οản Οản hướng về Đại trưởng lão và Tam trưởng lão ra lệnh.

Minh chủ, chúng tôi rất ít khi lộ diện tại Độc Lập Châu, người của học viện Xích Diễm, hẳn là không nhận ra chúng tôi, cũng không cần cải trang đâu.

Đại trưởng lão nói.

Nói nhảm gì đó, qua đây ngồi! Diệp Οản Οản cau mày nói.

Để cho an toàn, vẫn là nên đem hai người này hóa trang cho kỹ kỹ một chút, vạn nhất bị nhận ra được, Không Sợ Minh Chủ như nàng ngày sau còn biết làm sao lăn lộn tại Độc Lập Châu?Bất đắc dĩ, Đại trưởng lão và Tam trưởng lão chỉ có thể thở dài một tiếng.

Nếu phản kháng đã vô dụng, cũng chỉ có thể ngoan ngoãn để cho Diệp Οản Οản định đoạt.

Sau một lúc giày vò, Diệp Οản Οản nhìn gương mặt đã được trang điểm của hai vị trưởng lão, hết sức hài lòng gật đầu một cái.

Nhìn vào trong gương, bộ dạng của hai người, thật giống như già đi 10 tuổi.

Sau khi chuẩn bị ổn thỏa hết thảy, Đại trưởng lão lại gọi một vị thành viên tinh anh của Không Sợ Minh lên.

Vị thành viên tinh anh này, ước chừng khoảng trên dưới lục tuần (60), thoạt nhìn tinh thần sáng láng, thân thủ có thể nói là vô cùng không tệ.

Xem tiếp...

con-mat-ao-thi

  • Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương

  • truyện tranh Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương

  • truyện Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương

  • Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương truyện chữ

  • đọc truyện Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương

  • yêu thần ký chap

  • truyenfull.vn

  • truyenfull.vip

  • truyenfull.vip

  • truyen.tangthuvien.vn/

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License