Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
Chapter
0150
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Nghe Diệp Οản Οản nói xong, trên mặt Nhiếp Vô Danh lập tức là một nụ cười toe toét: Ha ha, Hữu Danh lão bản, nhìn lời này của cô nói, cái gì mà ‘ngài’ với chả không ‘ngài’? Với quan hệ của chúng ta, cũng không cần khách khí vậy đâu.
Diệp Οản Οản: .
Điểm mà anh quan tâm, có phải là có vấn đề gì hay không? Chuyện chính là việc tôi dùng kính ngữ sao? Tôi nói chính là anh đào hố!!Gọi tôi tới làm gì? Diệp Οản Οản lườm Nhiếp Vô Danh một cái.
Lúc này, Nhiếp Vô Danh xoa xoa đôi bàn tay, thấp giọng cười nói: Hữu Danh lão bản, cô xem, nhiệm vụ lính đánh thuê lần này cũng đã hoàn thành.
Hữu Danh lão bản, vậy tiền thanh toán có phải nên là.
Hóa ra cái con hàng Nhiếp Vô Danh này tới tìm mình, chính là muốn đòi tiền…Diệp Οản Οản khó tin nhìn chằm chằm Nhiếp Vô Danh.
Ai cho hắn dũng khí, mặt dày đến tìm mình đòi tiền?Nhiếp Vô Danh, anh làm sao lại không biết xấu hổ như vậy? Diệp Οản Οản bị cái mặt dày này của Nhiếp Vô Danh chọc cho tức điên lên rồi.
Hữu Danh lão bản, sao vậy.
? Nhiếp Vô Danh mặt đầy vẻ vô tội.
Còn có mặt mũi đòi tiền tôi? Diệp Οản Οản hận không thể một cái tát đập chết Nhiếp Vô Danh: Anh nhận nhiệm vụ của tôi, lại nhận nhiệm vụ của Viên gia.
Chắc ăn nhỉ?! Ăn hai đầu.
Nếu vậy cũng liền thôi đi, còn con mịa nó hại tôi trúng Tình Cổ của Tử Quỷ.
Kết quả bọn họ ngược lại thì hay rồi, phủi mông một cái liền bỏ trốn mất dạng.
Tình Cổ của tôi đến bây giờ còn chưa được giải.
Anh nói đi, làm sao bồi thường cho tôi?Khóe mắt Nhiếp Vô Danh co giựt một cái, Hả? Tình Cổ? Không phải là Cổ độc Tình Đầu Ý Hợp sao? Loại Cổ này, tùy tiện tìm một người mà Hữu Danh lão bản cô yêu thích mà ‘mần’ là được, rất dễ dàng để giải đấy!Diệp Οản Οản hít sâu một hơi, trực tiếp phun một lèo: Tôi làm sao biết được! Tôi còn muốn hỏi anh đây! Thầy thuốc người ta nói thứ đồ chơi kia ở trong cơ thể tôi đã thăng cấp tiến hóa!Nhiếp Vô Danh hướng về ngoài cửa sổ nhìn một chút, bỗng nhiên cười nói: Hữu Danh muội muội, cô xem, hôm nay trời trong nắng ấm, khí trời thật không tệ.
Diệp Οản Οản theo bản năng hướng về ngoài cửa sổ nhìn một cái, chợt cười lạnh nói: Bây giờ là buổi tối!Hữu Danh lão bản, cô xem, trăng thật là tròn và đẹp nha! Nhiếp Vô Danh vội vàng nói.
Có tròn hay không thì tôi không biết, nhưng tôi thấy cũng dày và to gần bằng cái bản mặt của anh rồi đấy! Diệp Οản Οản mở miệng.
Ha ha ha, Hữu Danh muội muội, tôi còn có việc, tôi đi trước nha! Nhiếp Vô Danh làm bộ liền muốn đứng dậy rời đi.
Khoan hãy đi đã.
Diệp Οản Οản bắt lại cánh tay của Nhiếp Vô Danh: Tôi còn chưa thanh toán xong tiền đâu.
Nghe được lời này của Diệp Οản Οản, Nhiếp Vô Danh lắc đầu liên tục: Hữu Danh muội muội, cô nói cái gì cơ? Cô đây quả thực là đang vũ nhục tôi! Quan hệ của hai người chúng ta là như thế nào?Đó chính là anh em kết nghĩa, hảo hữu chí giao, nhân sinh thượng lộ, dắt tay đi về phía trước.
Dùng chỉ có vài tên lính đánh thuê của tôi mà thôi, lại còn phải trả tiền cho tôi, thế này không phải là đang đánh mặt của Nhiếp Vô Danh tôi hay sao, tuyệt đối không thể như vậy!Vào giờ phút này, Diệp Οản Οản mặt đầy mộng bức, kỹ năng diễn siêu cấp này là thế nào…Năm đó thời điểm còn ở Hoa quốc làm sao lại không sớm phát hiện ra con hàng Nhiếp Vô Danh còn có loại thiên phú này? Sớm nếu biết vậy, đã đào tạo hắn thành Ảnh Đế, đây còn không phải là chuyện dễ dàng sao?Còn nữa, anh em kết nghĩa? Chính mình kết nghĩa cùng hắn lúc nào?Chuyện tôi trúng Cổ độc biết làm sao bây giờ? Diệp Οản Οản liếc mắt nhìn Nhiếp Vô Danh một cái.
Ha ha.
Hữu Danh muội muội, cô quả thật là quá trâu bò rồi! Tôi vẫn là lần đầu tiên nghe nói có người trúng Cổ độc Tình Đầu Ý Hợp lại có thể làm cho loại Cổ này biến thành Tình Cổ.
Bất quá cô yên tâm, thứ này có gì ghê gớm, chỉ là Tình Cổ mà thôi.
Với tướng mạo của Hữu Danh lão bản cô, tìm một người yêu còn không phải là chuyện dễ dàng sao, loại Cổ độc này không thể lấy mạng của cô được đâu! Nhiếp Vô Danh giải thích.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Diệp Οản Οản cười lạnh một tiếng, cái gã Nhiếp Vô Danh nói có vẻ nhẹ nhàng quá nhỉ? Người trúng Cổ độc này không phải là hắn.
Hữu Danh muội muội, cô cứ yên tâm đi, Tình Cổ mặc dù vua của các loại Cổ độc, nhưng Tình Cổ vốn nguyên bản là muốn làm cho người ta trở nên hạnh phúc hơn.
Cũng không phải là muốn đòi mạng của người ta.
Loại Cổ này, cần gì phải sợ? Ha, tôi cũng muốn tìm một người để cùng trúng loại Tình Cổ này một lần.
Đáng tiếc là không có ứng cử viên thích hợp!Còn nữa, Hữu Danh muội muội, cô có biết không, muốn bồi dưỡng Tình Cổ vô cùng khó khăn, hao phí nhân lực vật lực tài lực, cô không thể nào hình dung ra được đâu…Trước đây, không biết có bao nhiêu người, nguyện ý hao hết vạn quán gia tài, chính là muốn cầu đến Tình Cổ, nhưng thủy chung vẫn không thể có được.
Giá cả của Tình Cổ, cao đến mức căn bản là khó mà tưởng tượng ra nổi! Nhiếp Vô Danh nghiêm trang nhìn chằm chằm Diệp Οản Οản, mở miệng nói.
Nghe Nhiếp Vô Danh nói xong, Diệp Οản Οản tức giận đến thân thể run rẩy, khóe miệng hơi hơi co rúm lại.
Con mịa nó chứ! Chính mình trúng phải Tình Cổ, vào trong miệng Nhiếp Vô Danh, lại nghe có vẻ như mình là người chiếm tiện nghi vậy!Hữu Danh muội muội, đây cũng chính là cô, nếu như là người khác mà nói, trúng phải Tình Cổ của Tử Quỷ, không cầm một số tiền xấp xỉ 10 triệu tệ, chúng tôi sẽ không để cho hắn rời khỏi! Nhưng mà, với quan hệ của chúng ta, nếu nhắc đến tiền nó cứ nghe tục tục thế nào ấy! Có phải hay không, Hữu Danh muội muội? Nhiếp Vô Danh hướng về Diệp Οản Οản toét miệng cười một tiếng.
Diệp Οản Οản.
Tục tục cái em gái anh!!Bây giờ, sau khi cảm thụ được da mặt dày của Nhiếp Vô Danh xong, Diệp Οản Οản cũng lười tiếp tục nói thêm một câu nào với anh ta.
Thấy thần sắc của Diệp Οản Οản, Nhiếp Vô Danh lúc này mới hết sức hài lòng gật đầu nói: Hữu Danh muội muội, đúng vậy phải không? Trúng Tình Cổ vốn là một sự tình vốn hết sức đáng để ăn mừng và vui vẻ! Đúng rồi, hai ngày nữa tới nhà của tôi đi, cái tên Tiểu Ma Vương kia thật nhớ cô.
Nghe Nhiếp Vô Danh nhắc tới Đường Đường, Diệp Οản Οản lúc này mới hơi hơi tỉnh táo lại tinh thần.
Đường Đường gần đây thế nào.
Diệp Οản Οản nhìn Nhiếp Vô Danh, mở miệng hỏi.
Không biết nữa! Tôi gần đây ít ở nhà.
Tôi lớn nhỏ gì cũng là một ông chủ, cô cũng biết, mối làm ăn nhiều, xã giao cũng nhiều.
Hic.
Tìm đàn ông giùm sao, không có biện pháp.
Lúc này, Nhiếp Vô Danh ném tới thêm cho Diệp Οản Οản một ánh mắt cô hiểu mà.
Mấy ngày nay tôi cũng khá rảnh rỗi, có thể đi thăm Đường Đường một chút.
Diệp Οản Οản trầm tư chốc lát, chợt hướng về Nhiếp Vô Danh mở miệng nói.
Đối với Đường Đường, Diệp Οản Οản là thật tâm nhung nhớ.
Nếu như có thể lại ngắm Đường Đường một chút, cũng đủ cho nàng hài lòng rồi.
Được rồi, qua mấy ngày nữa tôi sẽ tới đón cô.
Nhiếp Vô Danh gật đầu liên tục.
Anh có thể đem Đường Đường mang ra ngoài sao? Diệp Οản Οản hướng về Nhiếp Vô Danh thử dò hỏi.
Tình hình của Nhiếp gia như thế nào, Diệp Οản Οản cũng không rõ ràng, cho nên, cũng không muốn đi đến Nhiếp gia.
Nhất là Nhiếp phu nhân và mẹ của Đường Đường, dường như cũng không phải là rất hoan nghênh mình.
Còn có cái cô nàng Nhiếp Linh Lung của Nhiếp gia kia cũng là như vậy.
Nếu như đi Nhiếp gia, sợ là tự chuốc lấy nhục nhã, thậm chí có khả năng không gặp được Đường Đường.
Nhưng nếu như Nhiếp Vô Danh có thể đem Đường Đường mang ra ngoài, vậy thì không còn gì tốt hơn.
Nhưng mà, Nhiếp Vô Danh lại lắc đầu một cái, mặt đầy vẻ khó hiểu: Hữu Danh muội muội, mang Đường Đường ra ngoài làm gì? Cô trực tiếp cùng tôi về nhà không được sao? Đến lúc đó tôi để cho đám Nhất Chi Hoa cùng Tử Quỷ đều đi qua, mọi người cùng nhau ăn một bữa cơm.
Cô cũng biết mà, với quan hệ của chúng ta, có cái gì cũng dễ nói.
Cô cứ coi Nhiếp gia như nhà mình, muốn tới thăm Đường Đường lúc nào thì tới lúc đó, hoàn toàn không thành vấn đề!Diệp Οản Οản: .
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Bây giờ lại nói hai người có quan hệ tốt, thời điểm trước đó tìm anh ta hỗ trợ, là ai tính toán chi li, khăng khăng đòi tiền kia mà…Được rồi.
Cuối cùng, Diệp Οản Οản đáp ứng, bất kể như thế nào, có thể thấy được Đường Đường là tốt rồi.
Sau khi cùng Nhiếp Vô Danh tán gẫu một lát, Diệp Οản Οản liền xoay người rời đi.
Sáng sớm hôm sau, bên trong phòng làm việc, Diệp Οản Οản tới thật sớm, xử lý một số chuyện cơ mật của Không Sợ Minh.
Mấy ngày nay, Thu Thủy vẫn đang đi khắp nơi tìm phương pháp giải Cổ độc, Bắc Đẩu và Thất Tinh cũng gấp đến độ xoay mòng mòng.
Bất quá Diệp Οản Οản lại cứ y như người không bị sao, bình chân như vại, không hề có chút bộ dáng lo lắng nào.
Hiện tại, còn chưa phải lúc!Về phần Không Sợ Minh bên này, bây giờ, Diệp Οản Οản có thể cảm nhận được rõ ràng, quyền hành Không Sợ Minh, đã hoàn toàn rơi vào trong tay nàng.
Ngày trước, Diệp Οản Οản ngồi ở phòng làm việc, nhiều nhất chỉ có thể xử lý một chút chuyện vụn vặt thường ngày của Không Sợ Minh.
Mà hiện nay, Diệp Οản Οản lại bắt đầu thực sự tiếp xúc được với hạch tâm Không Sợ Minh.
Mà mỗi một quyết định của nàng, vô luận là có hợp lý hay không, Không Sợ Minh đúng là hoàn toàn không có lấy một tiếng phản đối nào, toàn bộ đều dựa theo ý của nàng mà làm theo.
Hơn nữa khắp nơi đều là tiếng nịnh nọtMinh chủ anh minh.
Trong lòng Diệp Οản Οản vô cùng cảm khái.
Không Sợ Minh bây giờ, đã không phải là Không Sợ Minh lúc trước nữa rồi, nó đã thay đổi.
Diệp Οản Οản cũng càng ngày càng tin chắc, thứ giúp cho mình sở hữu quyền hành chân chính, hơn nữa khiến cho đám lão già Tam trưởng lão Lý Tư và Đại trưởng lão không còn hoài nghi về mình, cúi đầu xưng thần, tất nhiên là có quan hệ đối với việc lần trước mình uống rượu say…Nếu không, loại biến cố này, căn bản là không có cách nào giải thích.
Mặc dù cực kỳ hiếu kỳ, nhưng mà, tất nhiên, Diệp Οản Οản cũng không thể đi hỏi người bên cạnh.
Chính mình hôm đó say rượu rốt cuộc đã làm cái gì, nếu như đi hỏi lung tung, há chẳng phải là bại lộ rồi sao…Phong tỷ!Diệp Οản Οản đang cố hết sức hồi tưởng lại những chuyện đã xảy ra khi mình say rượu, Bắc Đẩu lại nghênh ngang đẩy cửa đi vào.
Khuyết điểm đi vào không gõ cửa của cậu, lúc nào mới sửa đổi một chút! Diệp Οản Οản bị tiếng gọi vang của Bắc Đẩu làm cho giật cả mình, tất cả đầu mối đều bị mất dấu.
Phong tỷ, tỷ biết không, học viện lính đánh thuê Xích Diễm, cùng học viện lính đánh thuê Tinh Dương lại đánh nhau! Ngay tại phụ cận Không Sợ Minh chúng ta! Bắc Đẩu thật giống như hoàn toàn không nghe thấy Diệp Οản Οản nói cái gì, một bộ trạng thái như đang đắm chìm trong thế giới của riêng mình.
Học viện lính đánh thuê Xích Diễm? Học viện lính đánh thuê Tinh Dương? Nghe Bắc Đẩu nói xong, Diệp Οản Οản hơi sững sờ.
Đối với hai học viện lính đánh thuê này, Diệp Οản Οản dĩ nhiên là biết được.
Bên trong Độc Lập Châu, học viện lính đánh thuê nhiều không đếm xuể, nhưng nổi danh nhất là ba học viện lính đánh thuê, được gọi là tam đại học viện lính đánh thuê.
Mà học viện lính đánh thuê Xích Diễm cùng học viện lính đánh thuê Tinh Dương là hai trong số tam đại học viện này.
Hai đại học viện lính đánh thuê này thường hay bất hòa, trừ các cao tầng của học viện ra, chính giữa các học viên với nhau, cũng thường xuyên bùng nổ mâu thuẫn.
Một lần va chạm thảm thiết nhất trước đó, nghe nói là bởi vì học viên hai đại học viện lính đánh thuê bởi vì tranh đoạt một cái nhiệm vụ cấp S mà đánh nhau.
Học viên gần đó rối rít chạy tới, cuối cùng bùng nổ ra đại chiến giữa học viên hai đại học viện lính đánh thuê, chết hơn 10 người.
Sau đó lại thăng cấp thành chiến tranh giữa các học viện.
Bây giờ, Diệp Οản Οản ngồi ở trên vị trí của Không Sợ Minh Chủ, đối với thế cục của Độc Lập Châu, tất nhiên cũng đã nắm được đại khái.
Loại chuyện giống như tam đại học viện lính đánh thuê này, Diệp Οản Οản dĩ nhiên là biết được.
Chuyện gì xảy ra? Diệp Οản Οản nhìn về phía Bắc Đẩu hỏi.
Học viên của học viện lính đánh thuê Xích Diễm cùng học viện lính đánh thuê Tinh Dương, làm sao lại đánh nhau ở trên địa bàn của Không Sợ Minh?Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vnuLúc này, Bắc Đẩu đi tới bên cạnh Diệp Οản Οản, mở miệng nói: Hình như là bởi vì sinh nhật viện trưởng học viện Xích Diễm, nên mấy gã học viên muốn tặng một phần tâm ý, vừa vặn lại va chạm với học viên của học viện Tinh Dương.
Xích Diễm và Tinh Dương vốn là tử địch, cho nên học viên hai phe lập tức liền đánh nhau.
Còn không đợi Diệp Οản Οản mở miệng, Bắc Đẩu lại nói: Phong tỷ, cái gã viện trưởng của học viện Xích Diễm kia nghe nói giỏi lắm, có bản lĩnh thi triển thuật thôi miên sâu.
Tại Độc Lập Châu, không một ai có thể sánh bằng.
Kỹ thuật thôi miên này có thể trong nháy mắt làm cho người ta lâm vào mộng cảnh, hơn nữa còn có thể khai thác ra được nỗi sợ hãi và tiềm năng của họ là cái gì, là một truyền kỳ của nơi này.
Còn gã viện trưởng học viện Tinh Dương kia, cũng là một nhân vật đại danh đỉnh đỉnh.
Đối với việc Bắc Đẩu không ngừng lải nhải, Diệp Οản Οản quyết định ngó lơ không thèm nhìn lấy một cái.
Chỉ bất quá, mới vừa rồi Bắc Đẩu nhắc đến khả năng của vị viện trưởng học viện lính đánh thuê Xích Diễm kia, quả thật là khiến cho nội tâm Diệp Οản Οản khẽ lay động.
Thuật thôi miên sâu, có thể khai thác được nỗi sợ hãi và tiềm năng từ sâu trong nội tâm của người khác.
Vậy còn…ký ức bị thất lạc thì sao?Nếu như, vị viện trưởng học viện Xích Diễm nọ thật có bản lãnh như vậy, chính mình có thể nhờ vị viện trưởng kia giúp mình hay không? Nếu như có thể đem thất cả toàn bộ các ký ức bị quên lãng của mình tìm trở về…Cùng lúc đó, Diệp Οản Οản cũng nhớ lại lúc ở trong nhà của Kỷ Hoàng, trong đầu đột nhiên thoáng qua một số mẩu ký ức.
Nói không chừng, từ nơi học viện lính đánh thuê Xích Diễm, có thể tìm được đầu mối thân thế của nàng…Phong tỷ, học viện lính đánh thuê Xích Diễm và Tinh Dương kia vẫn còn đang đánh đấy, mấy vị trưởng lão đã đi trước, tỷ nên nhanh chân đến xem sao.
Nếu như học viên của hai đại học viện lính đánh thuê này chết ở trên địa bàn của chúng ta, dường như có chút phiền phức.
Bắc Đẩu hướng về Diệp Οản Οản mở miệng.
Nghe được lời của Bắc Đẩu, con ngươi của Diệp Οản Οản khẽ chuyển một cái, lập tức đứng dậy, nói: Tới xem xem.
Chỉ chốc lát sau, tại một bãi đất trống tại phụ cận Không Sợ Minh, ước chừng mười mấy người nam nữ đánh nhau loạn xà ngầu, hoặc dùng đao kiếm, hoặc dùng vũ khí khác.
Dừng tay!Đại trưởng lão nhìn chằm chằm học viên hai đại học viện, vô cùng đau đầu.
Hai phe này, ở nơi nào đánh không được, nhất định phải đến địa bàn của Không Sợ Minh bọn họ để đánh?Đến lúc đó học viên hai phe có thương vong gì, chỉ sợ Xích Diễm và Tinh Dương lại sẽ tìm bọn họ để truy vấn.
Bảo các ngươi dừng tay, tất cả các ngươi đều điếc cả rồi hay sao?Thấy mình bị ngó lơ, Đại trưởng lão nhíu chặt chân mày, lạnh giọng quát một tiếng.
Chỉ bất quá, lời của Đại trường lão, lại cứ như là không khí vậy, chẳng ai thèm đoái hoài tới.
Cuối cùng, Đại trưởng lão hướng về thành viên Không Sợ Minh bên cạnh ra lệnh: Đem bọn họ tách ra cho ta.
Lúc này, không ít thành viên Không Sợ Minh nghe lệnh, lập tức tiến lên phía trước.
Chỉ bất quá, còn chưa kịp động thủ, đã bị học viên hai phe Tinh Dương và Xích Diễm đánh cho nằm oặt ra đất.
Đại trưởng lão vốn chỉ là muốn gỡ gạt chút thể diện, mắt thấy người hai phe này không biết điều như vậy, Đại trưởng lão chỉ cười lạnh một tiếng.
Không cần phải nhiều lời nữa, mặc cho bọn họ đánh nhau tới chết, tốt nhất là toàn bộ chết sạch!!Ước chừng một phút đồng hồ sau, mấy người học viện lính đánh thuê Xích Diễm, bị học viện lính đánh thuê Tinh Dương đánh cho nằm rạp xuống mặt đất, mấy tên nam nữ trẻ tuổi tiến lên, đem mấy người giẫm ở dưới chân, như muốn ngay lập tức nhổ cỏ tận gốc.
Thấy vậy, sắc mặt Tam trưởng lão khẽ biến, lớn tiếng nói: Dừng tay.
Nghe Lý Tư nói như vậy, mấy vị học viên Tinh Dương xoay người lại, ánh mắt đảo qua đám người Tam trưởng lão Lý Tư.
Nữ nhân cầm đầu học viện lính đánh thuê Tinh Dương cười lạnh một tiếng, nhìn chằm chằm Lý Tư nói: Ta tưởng là ai, nguyên lai là Không Sợ Minh tiếng xấu vang rền à.
Thế nào, Không Sợ Minh các ngươi không đi giết người phóng hỏa, chạy đến nơi này xen vào việc của người khác làm gì? Sao vậy, chẳng lẽ Không Sợ Minh các ngươi đổi nghề rồi sao?Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Ha ha ha, sư tỷ, người ta dù sao cũng là Không Sợ Minh.
Thời kỳ hoàng kim năm đó, ngay cả khi đối mặt với tứ đại thế gia cũng đều không sợ hãi.
Học viên học viện lính đánh thuê như chúng ta, có phải là nên cấp cho bọn họ chút mặt mũi hay không nhỉ?Nghe được lời nói này, khóe miệng cô gái cầm đầu hơi hơi dương lên, lạnh giọng cười nói: Cái thứ gọi là ‘mặt mũi’ này, không nên nói là ‘cấp cho’, mà phải dùng từ ‘vứt’, tức là đặt ở dưới chân mà đạp lên.
Người của Không Sợ Minh, các ngươi nói xem có đúng hay không? Sắc mặt của mấy vị cao tầng Không Sợ Minh nhất thời biến đổi.
Nếu không phải phía sau bọn chúng có học viện lính đánh thuê Tinh Dương chống lưng, dám nói những lời làm nhục Không Sợ Minh như vậy, nhất định cũng đủ khiến cho cả nhà bọn chúng chết sạch!Nhưng mà mặt mũi của tam đại học viện lính đánh thuê, vẫn là phải nể mặt một phần nào.
Huống chi, việc này không hề có chút quan hệ nào với Không Sợ Minh, bọn họ chẳng qua chỉ không hy vọng có người chết ở khu vực này mà thôi.
Nhanh thả người ra đi! Các ngươi muốn đánh nhau cũng được, nhưng đừng có mà đánh ở trên địa bàn Không Sợ Minh bọn ta.
Một vị cao tầng Không Sợ Minh trong số đó không nhịn được xua xua tay.
Ồ!! Không Sợ Minh các ngươi từ lúc nào có mặt mũi lớn như vậy chứ, bảo chúng ta đánh nhau ở đâu, chúng ta liền nghe theo tới đó đánh? Ha ha ha, Không Sợ Minh e là đã quá tự dát vàng lên mặt mình rồi.
Nữ nhân cầm đầu mặt đầy vẻ khinh thường.
Chớ nói nhảm cùng bọn họ, đem mấy gã học viên của Xích Diễm mang tới đây! Đại trưởng lão lạnh lùng nói.
Vâng.
Vài tên thành viên Không Sợ Minh nhanh chân đi về phía trước, định kéo mấy vị học viên của học viện Xích Diễm lại.
Ta thấy là các ngươi muốn chết!Thấy vậy, hàn quang trong mắt nữ nhân cầm đầu chợt lóe lên, trong nháy mắt đánh thẳng về phía mấy gã thành viên Không Sợ Minh.
Mấy gã thành viên Không Sợ Minh thấy vậy, chỉ có thể đứng dậy phòng thủ, nhưng cũng không dám đánh lại.
Nếu như lỡ đả thương hoặc là đánh chết mấy vị học viên của học viện lính đánh thuê Tinh Dương này, hậu quả thiết tưởng khó mà gánh chịu nổi.
Thành viên Không Sợ Minh chỉ có thể bị động phòng thủ, bất quá trong chốc lát, liền bị học viên Tinh Dương đá bay ra ngoài.
Các ngươi đừng thấy được cấp cho thể diện mà không cần! Một vị thành viên Không Sợ Minh sắc mặt âm trầm.
Ồ? Nữ nhân cầm đầu phe Tinh Dương cười khanh khách nói: Các ngươi thật đúng là tự đem chính mình xem như đại thế lực rồi sao? Ở trong mắt chúng ta, Không Sợ Minh cái gì cũng không phải.
Nha, đúng rồi, gần đây một vài thế lực lớn có ban bố một cái nhiệm vụ ám sát Không Sợ Minh Chủ, đến lúc đó chờ chúng ta trở về, không bằng liền nhận nhiệm vụ này, lấy đi cái đầu chó của Không Sợ Minh Chủ các ngươi, khỏe re!!Còn không đợi cao tầng Không Sợ Minh tiếp tục mở miệng, phía sau lại truyền tới một tiếng cười lạnh giá thấu xương: Được nha, không bằng, ngươi trước tiên đem đầu của ta xách về, há chẳng phải là tiện lợi hơn sao?Trong lúc nói chuyện, Diệp Οản Οản dẫn theo Bắc Đấu cùng Thất Tinh, còn có vô số thành viên Không Sợ Minh đếm không xuể, chậm rãi đến gần.
Ngươi là ai, dám nói chuyện với ta như vậy? Nữ nhân cầm đầu phe Tinh Dương nhìn chằm chằm Diệp Οản Οản, mặt đầy vẻ khinh thường.
Tham kiến Minh chủ.
Nhìn thấy Diệp Οản Οản, Tam trưởng lão Lý Tư, Đại trưởng lão và một đám cao tầng Không Sợ Minh rối rít hướng về phía Diệp Οản Οản hành lễ.
Diệp Οản Οản gật đầu, coi như là đáp lại.
Cô ta là Không Sợ Minh Chủ.
?Thấy vậy, mấy tên học viên học viện lính đánh thuê Tinh Dương thần sắc đầy kinh ngạc.
Nghe đồn, Không Sợ Minh Chủ tuổi tác không lớn, nhưng mà…không một ai có thể ngờ, lại còn trẻ như vậy!Hừ, thật là trò cười! Không Sợ Minh Chủ thì như thế nào? Trong mắt ta, cái gì cũng không phải.
Nữ nhân cầm đầu phe Tinh Dương cười lạnh một tiếng.
Khóe miệng Diệp Οản Οản hơi hơi dương lên, treo lên một nụ cười đầy tà tứ.
Thật ra thì, học viên hai đại học viện lính đánh thuê này, sống hay chết, không có chút quan hệ nào với nàng.
Chỉ bất quá.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Chỉ bất quá… …vị viện trưởng của học viện lính đánh thuê Xích Diễm kia, nàng lại muốn quen biết một chút, xem thử có thể sử dụng thuật thôi viên sâu đặc biệt của người này, giúp cho mình tìm lại được ký ức bị thất lạc kia.
Cho nên, Diệp Οản Οản dĩ nhiên là sẽ xuất thủ giúp người của học viện lính đánh thuê Xích Diễm một tay.
Nếu không, viện trưởng Xích Diễm, dựa vào cái gì phải giúp mình.
Cho các ngươi hai con đường.
Biến!! Hoặc là chết!! Diệp Οản Οản hướng về các học viên Tinh Dương, thấp giọng cười nói.
Nghe được lời này của Diệp Οản Οản, nữ nhân cầm đầu đám Tinh Dương mặt đầy vẻ khinh thường, nhìn chằm chằm Diệp Οản Οản: Không Sợ Minh Chủ, ngươi tính toán hay nhỉ? Ta cũng không tin, ngươi dám đụng đến một sợi lông của học viên Tinh Dương bọn ta?Vả miệng! Diệp Οản Οản lãnh đạm thờ ơ mở miệng.
Vâng.
Thất Tinh đáp lời, nhanh chân hướng về ả nữ nhân cầm đầu Tinh Dương đi tới.
Tìm chết!Cô gái cầm đầu phe Tinh Dương nhất thời vung chưởng lên, vỗ thẳng về phía Thất Tinh.
Nhưng mà, cánh tay phải của Thất Tinh khẽ nhấc lên, trong nháy mắt đánh văng chưởng đao của cô gái kia ra, không cho ả ta có cơ hội phản ứng, một bạt tai liền hung hăng quạt thẳng vào mồm ả.
Lúc này, mọi người chỉ nghe thấy một tiếng Bép!! đầy thanh thúy, mang đậm tính nghệ thuật vang lên.
Con ả kia liền lảo đảo thối lui về phía sau.
Thất Tinh lườm ả ta một cái, xoay người rời đi, đầu cũng không thèm quay lại nhìn lấy một cái.
Ngươi.
Cô gái nọ nhìn chằm chằm Diệp Οản Οản cắn răng nghiến lợi, phảng phất như hận không thể đem Diệp Οản Οản lột da rút cốt.
Giết bọn họ! Diệp Οản Οản hướng về phía mọi người Không Sợ Minh ở sau lưng, cánh tay phải khẽ quơ.
Diệp Οản Οản vừa dứt tiếng, đám học viên Tinh Dương nhất thời biến sắc, nhìn tư thế của Không Sợ Minh Chủ thế này, nào giống như đang nói đùa, hoặc là đang hù dọa bọn họ?Sư tỷ, chúng ta đi nhanh đi! Cái ả Không Sợ Minh Chủ này là kẻ điên.
Không đi nữa, chúng ta có khả năng thật sự phải chết ở chỗ này! Một gã học viên Tinh Dương trong đám hướng về nữ nhân cầm đầu nói.
Giờ phút này, thấy đông đảo thành viên Không Sợ Minh nhanh chân đi tới như vậy, sắc mặt của cô ả cũng nhất thời trắng bệch.
Vốn cho rằng, Không Sợ Minh căn bản không dám động đến bọn họ! Nhưng mà bây giờ nhìn lại, cô nàng Không Sợ Minh Chủ, căn bản là không hề băn khoăn chút nào.
!!Rút lui!Gần như trong nháy mắt, cô ta liền truyền đạt chỉ thị, lập tức mang theo các học viên Tinh Dương rời đi.
Đuổi theo, giết chết bọn chúng! Bắc Đẩu làm như liền muốn dẫn người đuổi theo.
Thấy vậy, Diệp Οản Οản đưa tay bắt lấy bả vai của Bắc Đẩu lại.
Phong tỷ, sao vậy? Bắc Đẩu nhìn về phía Diệp Οản Οản, mặt đầy ngơ ngác.
Phong tỷ không phải nói là muốn giết chết bọn họ sao.
??Cậu có từng nghe nói một câu này hay chưa, giặc cùng đường chớ đuổi!! Diệp Οản Οản nói.
Ồ.
Bắc Đẩu gật đầu một cái: Không đuổi theo thì không đuổi vậy!Chợt, Diệp Οản Οản nhìn về phía Tam trưởng lão Lý Tư: Lý Tư, đem mấy tên học viên của học viện Xích Diễm đưa trở về.
Nghe lệnh, Lý Tư hơi sững sờ, theo bản năng nói: Minh chủ, đưa tới chỗ nào?Đưa về học viện Xích Diễm.
Diệp Οản Οản nói: Tốt hơn là mang theo ít người, để tránh lũ oắt con phe Tinh Dương kia lại đi ra gây chuyện.
Chuyện này.
Lý Tư không giải thích được, cứu bọn họ cũng đã không tệ rồi, giờ lại còn muốn hộ tống bọn họ trở về.
Có vấn đề gì không? Diệp Οản Οản nói.
Không có, thuộc hạ lập tức đi làm ngay! Lý Tư phất phất tay, để cho thành viên Không Sợ Minh đem mấy tên học viên Xích Diễm bị thương không nhẹ đỡ lấy.
Nếu như Minh chủ đã hạ lệnh, Lý Tư tự nhiên cũng sẽ không tiếp tục hỏi nhiều làm gì, làm theo là được.
Chuyện bên này giải quyết xong, Diệp Οản Οản liền quay trở lại phòng làm việc.
Ngày đó ở trong nhà Kỷ Hoàng, những ký ức về học viện lính đánh thuê Xích Diễm thoáng qua trong đầu quá mức mơ hồ, không cách nào tìm được đầu mối hữu dụng gì, nhưng lại rất chân thật.
Nhìn dáng dấp, nàng có thể lập một kế hoạch, nghĩ biện pháp tiếp cận với học viện lính đánh thuê Xích Diễm.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Chạng vạng tối ngày hôm sau, Thu Thủy quay trở lại.
Thu Thủy, cô trở về rồi.
Diệp Οản Οản cười, nhìn về phía Thu Thủy vừa gõ cửa tiến vào.
Thu Thủy vội vàng khẩn trương nghênh đón, kéo tay Diệp Οản Οản, nhìn nàng từ trên xuống dưới, Tiểu Phong, cô không sao chứ? Thân thể thế nào?Diệp Οản Οản nhún nhún vai, Không có vấn đề gì cả, tốt vô cùng!Thu Thủy nghe vậy thở phào nhẹ nhõm, Cũng còn may là trong ba tháng này chắc là cô sẽ an toàn.
Tiểu Phong, cô đừng lo lắng, Độc Lập Châu lớn như vậy, nhân tài dị sĩ nhiều như vậy, bằng vào năng lực Không Sợ Minh chúng ta, nhất định sẽ tìm ra được phương pháp giải.
Kỷ Hoàng bên kia cũng đang hỗ trợ.
Huống chi, bây giờ gấp gáp không chỉ riêng chúng ta, mà còn có A Tu La.
Bọn họ chung quy sẽ không để mặc Tu La Chủ chết đi! Thu Thủy mở miệng nói.
Diệp Οản Οản cười nói, Thu Thủy, tôi biết rồi! Yên tâm đi, tôi cũng không dễ dàng chết như vậy đâu!Thu Thủy sắc mặt ưu sầu gật đầu, lại nhắc nhở, Đúng rồi, Tiểu Phong, mặc dù lần trước là bởi vì cô trúng Cổ độc, tình thế bắt buộc, bất quá để tránh dẫn tới hiểu lầm không cần thiết, bên phía Kỷ Hoàng cô cũng phải làm chút gì đó tỏ vẻ đi! Chớ để sinh ra hiềm khích với anh ta!Hả, tình thế bắt buộc?Mặc dù Diệp Οản Οản cảm giác mình khi đó cũng không hề có yếu tố bắt buộc gì cả…Bất quá, Thu Thủy nói cũng có đạo lý, Kỷ Hoàng bên kia quả thật cũng cần phải giải thích một chút, vì vậy liền gật đầu nói, Ok, tôi biết rồi, tôi sẽ đi dỗ.
Vậy thì tốt.
Thu Thủy đối với kỹ năng dỗ người của Bạch Phong vẫn là rất yên tâm, vì vậy không còn lo lắng nữa.
Thu Thủy mới vừa đi không lâu, Thất Tinh và Bắc Đẩu liền đến gặp nàng để bàn bạc công chuyện.
Một lát sau, sau khi sắp xếp mọi thứ ổn thỏa, Thất Tinh và Bắc Đẩu đang chuẩn bị đi, lại bị Diệp Οản Οản gọi lại.
Diệp Οản Οản giơ tay lên một cái, A, chờ một chút!Bắc Đấu cùng Thất Tinh dừng bước lại, Bắc Đẩu nghiêng đầu sang, Phong tỷ, còn có việc gì sao?Diệp Οản Οản xoay xoay chiếc bút máy trong tay, mặt lộ vẻ suy tư, ngay sau đó, mở miệng dặn dò, Bắc Đẩu, cậu đi đặt một bó hoa giúp tôi.
Hiện tại đã không sai biệt lắm, có thể bắt đầu kế hoạch của nàng rồi.
Bắc Đẩu gãi đầu một cái, không hiểu vì sao, Đặt hoa?Đúng, tôi muốn đặt.
ừm, hoa hồng đi! Diệp Οản Οản mở miệng nói đầy khẳng định.
Hả? Phong tỷ, tỷ mua hoa hồng về làm gì? Tỷ từ khi nào lại thích những thứ đồ chơi lòe loẹt này rồi? Bắc Đẩu không hiểu hỏi thăm.
Diệp Οản Οản khóe môi chúm lại, thờ ơ không đếm xỉa tới nói, Không phải là tôi thích! Loại đồ vật như hoa hồng này, dĩ nhiên là dùng để tặng người khác.
Bắc Đẩu nghe vậy, nhất thời mặt đầy kinh ngạc, Tặng người khác? Phong tỷ, tỷ muốn tặng cho ai vậy?Nói tới chỗ này, ánh mắt của Bắc Đẩu đột nhiên sáng lên một cái, Ta phi! Phong tỷ, đệ biết rồi, sẽ không phải là tặng cho.
Tu La Chủ đi! Phong tỷ, tỷ rốt cục cũng quyết định động thủ rồi!Diệp Οản Οản nghe vậy, thản nhiên mà hướng về cậu ta nhìn một cái, Không phải.
Bắc Đẩu sửng sốt một chút, ngay sau đó vẻ mặt đầy đưa đám, Phong tỷ, tỷ lại coi trọng cái tên dã nam nhân nào vậy? Không phải là cho Tu La Chủ, vậy thì cho ai?Ánh mắt Thất Tinh cũng đầy vẻ tò mò.
Diệp Οản Οản hướng về Bắc Đấu và Thất Tinh nhìn lướt qua, lãnh đạm mở miệng: Kỷ Tu Nhiễm.
Bắc Đẩu: .
Thất Tinh: .
Bắc Đẩu sợ đến đờ đẫn thật lâu mới hồi phục lại tinh thần.
Cuối cùng, quả thật là muốn khóc đến nơi, Đệt! Kỷ.
Kỷ Hoàng? Phong tỷ, tỷ giết đệ đi! Coi như đệ van tỷ, Độc Lập Châu nhiều người như vậy, tỷ có thể tìm một người có độ khó thấp thấp hơn một chút để theo đuổi hay không?Diệp Οản Οản liếc mắt lườm cậu ta, Cậu đã thấy tôi làm qua chuyện không hề có khó khăn thử thách khi nào?Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Diệp Οản Οản: Đừng nói nhảm nữa, bảo cậu đi thì đi ngay đi! À, đúng rồi, tôi muốn hoa hồng màu trắng! Hoa hồng trắng hẳn là sẽ thích hợp với Kỷ Tu Nhiễm.
Bắc Đẩu quả thật là muốn tan vỡ, Phong tỷ, đây là trọng điểm sao? Tỷ rốt cuộc có đang nghe đệ nói chuyện hay không vậy? Còn nữa, tỷ tặng cho một đại nam nhân hoa hồng trắng có phải là hơi quá lố rồi không, người ta sẽ cảm thấy đây là một sự nhục nhã đấy có được không? Tỷ mới vừa làm một gã Tu La Chủ phát bực còn không đủ, lỡ như lại làm thêm một gã Kỷ Hoàng phát bực, vậy Không Sợ Minh chúng ta liền sẽ bị diệt thành cặn bã rồi! Còn nữa, mạng của tỷ còn ở trong tay Tu La Chủ đấy! Tỷ có thể trước tiên giữ lại được mạng nhỏ rồi lại nói hay không? Tỷ coi như là muốn theo đuổi, vậy tỷ nên đi theo đuổi Tu La Chủ đi, nha!Diệp Οản Οản nhíu mày, Cậu cảm thấy Tu La Chủ sẽ yêu tôi sao?Bắc Đẩu không chút do dự lắc đầu: Sẽ không!Diệp Οản Οản đối với câu trả lời như chém đinh chặt sắt của Bắc Đẩu, khóe miệng hơi rúm lại: Cho nên, ngược lại đều là chết, tôi tặng hoa cho ai, khác nhau ở chỗ nào sao?Bắc Đẩu đã nhanh muốn phát khóc: Phong tỷ, tỷ đây là đang ngụy biện…Diệp Οản Οản không nhịn được xua xua tay, nói thẳng: Được rồi, được rồi, 999 đóa hoa hồng trắng nha! Một đóa cũng không được thiếu, mà phải là loại tươi và đẹp nhất!Bắc Đẩu: .
Phong tỷ, đệ có thể cự tuyệt hay không?Diệp Οản Οản cũng không nói chuyện nữa, chẳng qua chỉ cười híp mắt nhìn cậu ta một cái.
Sống lưng Bắc Đẩu run lên, nhất thời nhớ lại một màn Minh chủ nhà mình máu ngược Lăng Hoắc, chỉ có thể đầy thảm thiết đến mức nói lắp bắp, Mua.
Mua mua mua, đệ lập tức đi mua ngay, được chưa.
Thất Tinh đứng tại chỗ, sắc mặt phức tạp hướng về phía Diệp Οản Οản nhìn một cái.
Thấy Thất Tinh muốn nói lại thôi, Diệp Οản Οản mở miệng, Sao vậy, muốn nói cái gì?Thất Tinh mở miệng: Không có.
Phong tỷ nếu đã làm như thế, tự nhiên có dụng ý của tỷ.
Diệp Οản Οản hài lòng gật đầu, Vẫn là Thất Tinh hiểu tôi, mỗi lần Kỷ Hoàng đều xuất thủ giúp đỡ, tôi chẳng qua chỉ là muốn tặng một bó hoa, bày tỏ một chút lòng biết ơn mà thôi.
Chuyện này chẳng lẽ có vấn đề gì hay sao?Bắc Đẩu nghe Diệp Οản Οản nghiêm trang giải thích, lầu bầu ói hỏng bét, Chém gió…lại chém gió rồi!!Không có cách nào cả, Diệp Οản Οản phân phó, Bắc Đẩu cũng không dám không nghe theo, t r u y e n f u l l.
v n chỉ có thể nhanh đi đến tiệm bán hoa để đặt hoa.
Dựa theo yêu cầu của Diệp Οản Οản mua 999 đóa, một đóa cũng không dám thiếu.
Sau khi đặt hoa xong, Bắc Đẩu đầy bi thảm đưa qua cho Diệp Οản Οản, để cho nàng xem qua.
Phong tỷ, hoa đều đã chuẩn bị xong, tỷ xem một chút đi.
Diệp Οản Οản nhìn hoa hồng, gật đầu một cái, Được, đem xe của tôi lái tới, sau đó đem tất cả hoa đều thả vào trong cốp xe sau!Ồ.
Rất nhanh, Bắc Đẩu lái một chiếc Ferrari bản limited màu đỏ thẫm của Bạch Phong tới, lại cùng với Thất Tinh bận bịu đem tất cả số hoa hồng này đều cẩn thận bỏ vào trong cốp xe phía sau.
Diệp Οản Οản hài lòng gật gật đầu, Đã xong, đi thôi!Bắc Đẩu nhìn một buồng xe đầy hoa hồng kia một chút, lại nhìn chiếc xe Ferrari màu đỏ thẫm đầy bắt mắt một chút, mặt đầy kinh sợ, Phong tỷ, tỷ sẽ không phải là chuẩn bị cứ như vậy đưa qua chứ?Diệp Οản Οản: Làm sao? Có vấn đề sao?Phong tỷ! Tỷ điên rồi! Coi như tỷ muốn tặng, dầu gì tỷ cũng nên len lén đưa chứ! Thế này con mịa nó cũng quá rêu rao rồi, chẳng phải là muốn huyên náo cho mọi người đều biết, trực tiếp làm cho Kỷ Hoàng khó chịu! Kỷ Hoàng nhìn có vẻ dễ nói chuyện, nhưng tuyệt đối không phải là loại hiền lành gì! Tỷ đem tặng hoa hồng cho một người đàn ông như anh ta, việc này cùng với khiêu khích có gì khác nhau! Bắc Đẩu hoảng sợ mở miệng.
Huyên náo.
Mọi người đều biết.
Diệp Οản Οản lẩm bẩm.
Nàng đây chính là muốn huyên náo, muốn để cho mọi người đều biết đấy!Sợ nhất chính là.
người nào đó không biết.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Cuối cùng, Diệp Οản Οản trực tiếp lái xe đến khu vực thuộc thế lực của Kỷ Hoàng.
Bắc Đấu và Thất Tinh không yên tâm, cũng đi cùng nàng.
Dọc theo đường đi Bắc Đẩu đều luôn tận tình khuyên nhủ, còn Diệp Οản Οản lại bình chân như vại, không nhúc nhích chút nào.
Trong khi nói chuyện, chiếc Ferrari màu đỏ sậm kia cứ bon bon trên đường, lái đến trước một công trình kiến trúc theo phong cách kiểu châu Âu phục cổ.
Xuyên qua ngoài cửa xe có thể nhìn thấy, một đoàn người đang từ trong cao ốc đi ra, người đàn ông cầm đầu khí chất cao quý ưu nhã, ôn nhuận như ngọc chính là Kỷ Hoàng.
Phía sau Kỷ Hoàng là mấy vị cao tầng thuộc thế lực của anh ta đi theo, cũng không thiếu thủ lĩnh của các tổ chức khác, tất cả đều là nhân vật quan trọng tại Độc Lập Châu, đoán chừng là vừa đúng dịp đang thương nghị chuyện gì đó hôm nay.
Kỷ Hoàng, chẳng biết có thể nể mặt hay không, đợi lát nữa ăn chung bữa cơm nhạt, khách sạn tôi đã đặt xong!Mấy gã đại lão đồng loạt mời.
Trong cửa sổ xe, Bắc Đẩu nhìn thấy bên ngoài có nhiều người như vậy, càng muốn khóc rồi.
Nhiều đại lão tai to mặt lớn như vậy đều ở đây, dưới con mắt mọi người, Phong tỷ nếu quả thật làm như thế, hình ảnh này cậu ta quả thật là không dám tưởng tượng ra.
Cái gì mà cảm ơn với biết ơn!! Phong tỷ à.
Tỷ đây không phải là cảm ơn.
Tỷ đây hoàn toàn là giấu đầu hở đuôi, tự lừa dối mình, lòng dạ Tư Mã Chiêu *!! Người ngoài đường ai cũng thấy được…* Lòng dạ Tư Mã Chiêu: ý đồ lộ rõ không thể che dấu được.
(có thể google để xem thêm thông tin về nhân vật này, thời hậu Tam Quốc)Diệp Οản Οản xoa xoa đầu chó của Bắc Đẩu, sau đó trực tiếp mở cửa xe đi xuống.
Bên kia, Kỷ Tu Nhiễm đang muốn mở miệng, ánh mắt lại đột nhiên nhìn về phía trước cách đó không xa.
Vì vậy, những người khác ở bên cạnh cũng theo bản năng mà thuận theo ánh mắt của Kỷ Tu Nhiễm nhìn sang.
Mọi người chỉ thấy, một chiếc Ferrari màu đỏ sậm rú ga rồi từ từ ngừng lại ở trước cửa.
Một lát sau, cửa xe mở ra, một thiếu nữ ăn mặc trang phục màu đen, cột tóc thắt bím đuôi ngựa, tư thế hiên ngang từ trong xe đi xuống, làm cho người ta hai mắt tỏa sáng.
Cô gái kia là ai.
Một người thủ lĩnh trong đám lẩm bẩm.
Khoảng thời gian này Diệp Οản Οản làm việc rất là lớn lối, cho nên ở đây rất nhanh liền có người nhận ra thân phận của nàng, trong đám người vang lên một loạt thanh âm sợ hãi: Bạch.
Bạch Phong!! Đây không phải là Bạch Phong sao?Bạch Phong? Bạch Phong nào?Độc Lập Châu còn có thể có mấy Bạch Phong! Dĩ nhiên là Minh chủ Không Sợ Minh Tóc Húi Cua ca!Cái gì!! Tóc Húi Cua ca?Vừa nghe đến mấy chữ Không Sợ Minh và Tóc Húi Cua ca, sắc mặt của mọi người đều biến đổi.
Không hổ là Không Sợ Minh, thế lực tiếng xấu rền vang nhất, danh hào này đủ vang dội như sấm đánh ngang tai.
Anh có phải là nhận lầm rồi hay không? Tóc Húi Cua ca lại là một cô gái có vẻ nhu nhược như vậy? Có người mặt đầy vẻ không tin hỏi lại.
Một người khác mở miệng nói, Nhu nhược? Cậu đang nói đùa sao? Đoạn thời gian trước Lăng Hoắc của Thiết Đầu Bang đến tận cửa quấy rối, kết quả bị Tóc Húi Cua ca một thân một mình máu ngược!Mọi người nghe nói như vậy, nhất thời mặt đầy kinh sợ, không ít người đều theo bản năng mà lui về phía sau.
Lăng Hoắc tại Độc Lập Châu cũng là một nhân vật đại hung đại ác, nghe nói năm đó bị Không Sợ Minh tiêu diệt, cướp đoạt địa bàn.
Không nghĩ tới, mấy năm sau kéo nhau trở lại tính sổ, lại bị máu ngược một trận.
Không Sợ Minh từ sau khi Minh chủ mất tích, thế lực đã sớm không còn lớn bằng lúc trước.
Nhưng mà bây giờ nhìn lại, lại có vẻ muốn khôi phục…Tóc Húi Cua ca hôm nay tới nơi này là muốn làm cái gì? Sẽ không phải là lại muốn tìm phiền toái đi!Cái đám Không Sợ Minh này, quả thật là cuồng vọng! Nơi này chính là địa bàn của Kỷ Hoàng! Bọn họ dám càn rỡ?Ho khan, đây chính là Không Sợ Minh đó nha! Có cái gì mà bọn họ không dám? Mấy năm trước không phải đã diệt đi mấy thế lực chi nhánh của Kỷ Hoàng sao…Loại lựu đạn này nên sớm bị bóp chết tại Độc Lập Châu!Không sai!Mọi người mặc dù tất cả đều đang to mồm kêu gào chém giết, bất quá, ai cũng không dám tiến lên trước một bước.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Ai sẽ nguyện ý đi đắc tội loại thế lực như Không Sợ Minh này? Không phải là tự chuốc lấy phiền toái sao!Lúc trước Tóc Húi Cua ca mất tích không có mặt cũng còn khá, hiện tại Tóc Húi Cua ca trở lại rồi, Không Sợ Minh, sợ là lại sẽ quay trở lại thời kỳ đỉnh phong, càng không một ai dám trêu chọc rồi.
Cùng lúc đó, sự chú ý của tất cả đều ở trên người Bạch Phong, mọi người không hề để ý rằng, đường xe chạy phía đối diện, một chiếc xe màu đen không có bảng số, đang chậm rãi chạy về hướng bên này.
Ôi chao ta phiii…!!! Đây là tình huống gì? Lâm Khuyết tinh mắt mà chú ý tới tình huống cách đó không xa, vì vậy vội vàng xử lý tay lái, tấp vào lề.
Cửu ca! Cửu ca anh mau nhìn, mau nhìn xem! Đây không phải là nha đầu Diệp Οản Οản kia sao?Chỗ ngồi phía sau, người đàn ông vẫn luôn một mực nhắm mắt dưỡng thần lúc này mới chậm rãi mở mắt ra, một đôi mắt lạnh lẽo chậm rãi hướng về phía đối diện cách đó không xa nhìn lại.
Sau đó liền nhìn thấy, cô gái đang dẫn theo người đứng ở dối diện Kỷ Hoàng và một đám thủ lĩnh các thế lực.
Bởi vì khoảng cách không tính là quá xa, cho nên mơ hồ có thể nghe được giọng nói bên kia.
Mẹ nó! Chuyện gì xảy ra thế này? Nha đầu kia chạy đến cao ốc trụ sở chính của Kỷ Hoàng để làm cái gì? Mặt của Lâm Khuyết đều đã sắp áp vào trên cửa sổ xe rồi.
Hôm nay bọn họ ra ngoài làm việc, vốn là không cần đi ngang qua nơi này.
Nhưng mà, hiện tại đã mấy ngày trôi qua, nha đầu Diệp Οản Οản kia trúng phải Tình Cổ, mà một chút phản ứng cũng không có, cũng không tìm tới.
Anh ta thật sự là không nhịn được, cho nên vẫn chọn đường vòng đi sang bên này.
Không nghĩ tới, xe còn chưa kịp lái đến Không Sợ Minh bên đó, khi đi ngang qua trụ sở chính của Kỷ Hoàng liền gặp phải nàng.
Chỉ thấy, trước con mắt đầy kiêng kỵ của cả đám, Diệp Οản Οản mỉm cười giơ tay lên tiếng chào mọi người, Hi, các vị, vẫn khỏe chứ?Hừ.
Tất cả mọi người đều là bộ dáng vô cùng ghét bỏ.
Bạch Phong, ngươi muốn làm cái gì? Có người nghiêm nghị trách mắng.
Diệp Οản Οản cười híp mắt nói, Chớ khẩn trương mà, chẳng qua chỉ là đến tìm Kỷ Hoàng nói mấy câu mà thôi.
Đến tìm Kỷ Hoàng?Mọi người nhất thời trố mắt nhìn nhau, đồng thời ánh mắt cũng càng thêm kiêng kỵ rồi.
Cái tên Tóc Húi Cua ca này, chẳng lẽ lại muốn gây chuyện?Trên mặt của Kỷ Tu Nhiễm treo một nụ cười như gió xuân, thần sắc ôn nhu nhìn về phía cô gái, Không biết Bạch Minh chủ tìm tôi có chuyện gì?A! Là có chút chuyện.
Diệp Οản Οản nghiêng đầu sang, hướng về phía Bắc Đấu và Thất Tinh ở sau lưng mở miệng, Ngớ ra đó làm cái gì? Còn không đem cốp sau mở ra!Bắc Đẩu: Đệ đã khóa cứng rồi rồi.
Diệp Οản Οản lườm cậu ta một cái: Có tin là tôi khóa cứng cái miệng cậu lại luôn hay không?Bắc Đẩu: .
Không có cách nào, Bắc Đẩu chỉ có thể nén đau thương nhấn nút điều khiển từ xa, đem cốp sau mở ra.
Không ổn! Mọi người cẩn thận!Lui về phía sau! Tất cả đều lui về phía sau! Kỷ Hoàng cẩn thận!Mọi người thấy Diệp Οản Οản đột nhiên để cho Bắc Đẩu mở cốp sau xe, còn tưởng rằng bên trong cốp sau có bẫy rập gì đó, tất cả đều kinh hãi đến biến sắc.
Chỉ có Kỷ Hoàng vẫn như cũ phong khinh vân đạm đứng tại chỗ, ánh mắt rơi ở trên người cô gái, thần sắc trên mặt không hề thay đổi chút nào.
Bên trong xe màu đen, Lâm Khuyết trợn to hai mắt, Trong cốp sau sẽ không phải là chứa thuốc nổ đấy chứ?Chỗ ngồi phía sau, chàng trai không nói một lời, con dã thú mới vừa thức tỉnh lẳng lặng ngồi im ở nơi đó.
Dưới mệnh lệnh đầy cưỡng chế của Diệp Οản Οản, Bắc Đẩu chỉ có thể nhắm mắt, cắn răng, dùng sức ấn xuống điều khiển từ xa, mở nắp cốp xe phía sau ra.
Một giây kế tiếp, nắp xe chậm rãi nâng lên.
Dưới ánh mắt đầy hoảng sợ của tất cả mọi người, nắp xe rốt cuộc hoàn toàn mở ra.
Sau đó, lộ ra bên trong, tràn đầy một buồng xe là.
Hoa hồng!!
Xem tiếp...Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
truyện tranh Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
truyện Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương truyện chữ
đọc truyện Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
yêu thần ký chap
truyenfull.vn
truyenfull.vip
truyenfull.vip
truyen.tangthuvien.vn/
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License