con-mat-ao-thi

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vnHai ngày sau.

Thế lực chi nhánh tại Hoa quốc kia, sau khi đem toàn bộ tình huống của Diệp Οản Οản thăm dò rõ ràng xong, dẫn theo một nữ nhân đi tới Độc Lập Châu.

 Bên trong phòng hội nghị, nữ nhân hơi lộ ra vẻ khẩn trương, không ngừng hướng về bốn phía quan sát.

Tôi nghe nói, cô là giáo viên của Diệp Οản Οản? Lý Tư nhìn về phía người phụ nữ trung niên kia hỏi.

Vâng.

Tôi có một học sinh tên là Diệp Οản Οản.

Các người, rốt cuộc là ai vậy? Nơi đây lại là nơi nào? Thần sắc cô ta có chút bối rối.

Ha ha, không cần khẩn trương, trước tiên trả lời tôi mấy câu hỏi, cô tên là gì? Lý Tư lại hỏi.

Người phụ nữ nuốt nước miếng, đại khái là thấy được những người này không phải là dạng hiền lành gì, không dám có chút giấu giếm, nơm nớp lo sợ mở miệng, Tôi.

Tôi tên là Lương Lệ Hoa.

Lương Lệ Hoa là giáo viên chủ nhiệm lớp cấp 3 của Diệp Οản Οản, hai ngày trước không hiểu vì sao bị người ta theo dõi, sau đó đem cô ta đánh ngất xỉu.

Chờ sau khi tỉnh lại, đã đến nơi này.

Lương tiểu thư không cần phải lo lắng.

Lý Tư có vẻ đầy hòa ái mà mở miệng nói, Chúng tôi cũng không muốn làm khó cô, chẳng qua là có chuyện, cần cô hỗ trợ.

Hỗ.

Hỗ trợ?Không sai, cái con nha đầu gọi là Diệp Οản Οản trong miệng cô, bây giờ đang ở trong tổ chức chúng tôi, là thủ lĩnh cấp cao của tổ chức.

Bất quá, chúng tôi hoài nghi cô ta là giả mạo, hy vọng tiểu thư có thể đúng sự thật nói cho chúng tôi biết thân phận chân thật của Diệp Οản Οản này là được rồi.

Lý Tư đã tính toán thật kỹ, đầu tiên dùng phương pháp ôn hòa, nếu như ả đàn bà này không phối hợp, hắn tất nhiên sẽ có một trăm loại biện pháp để đối phó với ả ta.

Sau khi biết được đầu đuôi sự tình, Lương Lệ Hoa mặt đầy kinh ngạc.

Diệp Οản Οản nha đầu này có phần cũng quá can đảm rồi, lại dám giả mạo thủ lĩnh của một thế lực xã hội đen, đây không phải là muốn chết sao?Thấy có vẻ thế lực này cũng không phải là dễ trêu, Diệp Οản Οản chỉ là một con nhãi ranh mới vừa lên đại học, làm sao có thể là thủ lĩnh của loại thế lực như thế này được?Cái con nha đầu chết tiệt này, chính nó muốn tìm lấy cái chết cũng liền thôi đi, lại còn làm liên lụy đến mình.

Diệp Οản Οản mới vừa tốt nghiệp không lâu, việc mình và lãnh đạo vụng trộm cũng không biết bị ai phanh phui rồi.

Chuyện này bọn họ làm bí mật như vậy, làm sao lại có người biết được?Cô hoài nghi đến 8/10 chính là do cái con nhãi ranh chết tiệt này mật báo!Lương tiểu thư, chỉ cần cô có thể làm chứng, tôi có thể bảo vệ cho cô bình an vô sự.

Sau khi chuyện này kết thúc, sẽ đưa cô trở về Hoa quốc.

Hơn nữa, còn để cho nửa đời sau của cô không cần lo lắng về chuyện cơm áo nữa! Lý Tư tươi cười, có vẻ rất dễ nói chuyện.

Nghe Lý Tư nói như vậy, trong con ngươi của Lương Lệ Hoa thoáng qua một vệt tinh quang.

Cái tổ chức gì gì đó này, cùng với cô không thù không oán, chính mình chỉ cần làm theo bọn họ yêu cầu, hẳn là sẽ không ra tay với mình.

Hơn nữa, có lẽ thật có khả năng thu được một vài chỗ tốt.

Sau khi hơi suy nghĩ một chút, Lương Lệ Hoa liền không chút do dự gật đầu đáp ứng, mở miệng nói: Nha đầu Diệp Οản Οản kia, năm đó ở trường học cũng không phải là thứ tốt lành gì, cả ngày ăn mặc chẳng ra gì, không học vấn không nghề nghiệp, hơn nữa còn nhỏ tuổi liền đi khắp nơi có quan hệ mập mờ với đàn ông.

Lần này lại còn dám giả mạo thủ lĩnh của thế lực này, thật là làm mất mặt trường chúng tôi!! Các người yên tâm, tôi là một giáo viên, nhất định sẽ trợ giúp các người làm chứng, tố giác bộ mặt thật đáng ghét của con nhóc đó!Được, Lương tiểu thư, có những lời này của cô, chúng tôi cũng yên lòng.

Lý Tư hài lòng gật đầu, nói xong, chợt hướng về thủ hạ nói: Đi nói cho tất cả các trưởng lão và cao tầng, rằng ta đã tìm được chứng cứ nữ nhân kia giả mạo Minh chủ!Vâng! Nghe lệnh, một vị nam tử trẻ tuổi gật đầu, xoay người rời đi.

Sau nửa giờ.

Tất cả các cao tầng Không Sợ Minh nhận được tin, vội vã tìm đến phòng hội nghị.

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vnNhìn thấy đám đại nhân vật và cao tầng này, Lương Lệ Hoa im re như ve mùa đông, thở mạnh cũng không dám thở.

Lương Lệ Hoa chưa từng thấy qua trận thế rầm rộ như vậy, đừng nói trên thực tế, coi như là ở trong phim ảnh, cũng không thể nào chân thật đến như vậy.

Tam trưởng lão, ông nói ông tìm ra được chứng cứ.

Có chứng cứ gì? Một ông lão tóc bạc chống gậy, lãnh đạm thờ ơ lên tiếng.

Tuy biết nữ nhân kia là giả mạo, nhưng không một ai hy vọng trận doanh khác tìm được chứng cứ.

Tam trưởng lão Lý Tư tìm được chứng cứ, vậy theo quy củ bọn họ định ra trước đó, Lý Tư sẽ leo lên ngai vàng của Không Sợ Minh Chủ, bất luận kẻ nào cũng đều không được dị nghị.

Ha ha.

Các vị không cần phải cuống cuồng!! Tam trưởng lão Lý Tư thấp giọng cười một tiếng: Vị này là giáo viên chủ nhiệm của Không Sợ Minh Chủ chúng ta thời điểm học cấp 3 tại một trường học ở Hoa quốc, mọi người có thể hỏi thăm cô ta một chút.

Lý Tư vừa dứt lời, ánh mắt của mọi người ở đây, rối rít rơi vào trên người của Lương Lệ Hoa.

Nói, chuyện gì xảy ra? Ông lão tóc bạc chống gậy, nhìn chằm chằm Lương Lệ Hoa, nghiêm nghị quát một tiếng.

Khí thế của cấp trên khiến cho thân thể Lương Lệ Hoa đột nhiên run lên, chỉ là một ánh mắt của ông lão tóc bạc, mồ hôi lạnh Lương Lệ Hoa đã thấm ướt toàn thân.

Chỉ bất quá, ở loại trường hợp này, tuyệt đối không thể luống cuống tâm thần, nếu không ngay cả tính mạng của cô còn không giữ nổi.

Những người này, nhìn kẻ nào cũng đều không phải là hạng lương thiện gì.

Các vị.

Tôi cùng các người nói ngay, Minh chủ kia của các người, là một thứ hàng giả, căn bản cũng không phải là thật! Lương Lệ Hoa thu liễm tâm trạng, tận lực làm cho mình bình tĩnh lại, phối hợp trả lời vị trưởng lão vừa mới hỏi kia.

Không cho người bên cạnh có cơ hội mở miệng, Lương Lệ Hoa tiếp tục nói: Minh chủ hiện tại của các người, tên họ thật của cô ta gọi là Diệp Οản Οản, là một người Hoa quốc!Nghe được lời nói này, thần sắc của không ít cao tầng đều đại biến.

Ở bên trong Không Sợ Minh, cũng không phải tất cả mọi người đều hoài nghi Diệp Οản Οản, còn có một bộ phận cao tầng cực kỳ ủng hộ Diệp Οản Οản, cho rằng Diệp Οản Οản là Không Sợ Minh Chủ Bạch Phong chân chính, cũng giống như Thu Thủy và Bắc Đẩu.

Nhưng hôm nay lại nghe được Lương Lệ Hoa nói như vậy…Ngươi nói như vậy, có chứng cứ hay không? Một vị lão giả áo xanh, sắc mặt âm trầm.

Đương nhiên là có chứng cứ! Lương Lệ Hoa gật đầu liên tục nói: Tôi là giáo viên chủ nhiệm lớp 12 của trường THPT Thanh Hòa tại Hoa quốc, Diệp Οản Οản ban đầu vốn là học sinh lớp của tôi.

Tôi nói với các người, loại chuyện giả mạo Minh chủ của các người như thế này, con nhãi Diệp Οản Οản tuyệt đối có thể làm được! Cha của Diệp Οản Οản chính là một con ma bài bạc, thiếu nợ bọn cho vay lãi cắt cổ.

Ca ca chính là một tên đại lưu manh, đoạn thời gian trước cũng bởi vì tội mưu sát mà bị giam lại rồi.

Còn nữa, Diệp Οản Οản ở trong trường học càng không phải là thứ tốt lành gì, trêu hoa ghẹo nguyệt, trộm cướp phá rối.

Cái loại như cô ta, nói không chừng còn từng làm qua gái đứng đường.

Lúc này, không ít cao tầng nhíu chặt chân mày.

Bọn họ là cần chứng cứ, không phải là tới nghe con đàn bà này nói những lời nhảm nhí này.

Ta hỏi ngươi.

Có chứng cứ hay không!! Lão giả lạnh lùng nói.

Có! Tôi có chứng cứ! Lúc này, Lương Lệ Hoa lấy điện thoại di động ra, mở album ảnh trong điện thoại di động, chuyển tới trên bàn hội nghị.

Mọi người nhìn xem, người này chính là Diệp Οản Οản, là ảnh chụp sau khi tốt nghiệp cấp 3, tuyệt đối không hề photoshop qua, các người tùy tiện kiểm tra đều được! Còn những gì tôi vừa nói, các người có thể tùy tiện đi kiểm tra, tôi không hề nói láo một câu nào! Lương Lệ Hoa chỉ vào ảnh Diệp Οản Οản, vội vã mở miệng.

Lúc này, mọi người hướng về phía album trong điện thoại di động nhìn lại.

Những cao tầng vốn ủng hộ Diệp Οản Οản, sắc mặt hoàn toàn đen sạm lại.

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vnKhông thể nghi ngờ, người trong hình, đích xác là Minh chủ Không Sợ Minh hiện tại của bọn họ…Đi kiểm tra ảnh chụp là thật hay giả!Một người đàn ông trung niên trong số đó, để cho thủ hạ đem ảnh chụp kiểm tra bản gốc.

Chỉ chốc lát sau, thủ hạ nhanh chóng quay trở lại, cau mày mở miệng nói: Ảnh chụp không có vấn đề.

Là ảnh thật!!Vừa dứt tiếng, mọi người tại đây lâm vào ồn ào náo động.

Trưởng lão các trận doanh lớn sắc mặt khó coi.

Chưa từng nghĩ, quay qua quay lại, chứng cứ lại có thể bị Tam trưởng lão Lý Tư tìm ra được.

Mà các cao tầng ủng hộ Diệp Οản Οản, sắc mặt âm trầm phảng phất như có thể chảy ra nước.

Nữ nhân kia.

lại thật sự là giả mạo!Xem đi, những gì tôi nói là sự thực đấy! Cái con nhãi Diệp Οản Οản đó, quả thực là sự sỉ nhục của trường THPT Thanh Hòa chúng tôi! Lương Lệ Hoa mặt đầy vẻ chán ghét.

Nữ nhân kia.

Lại dám giả mạo Minh chủ! Ông lão tóc bạc chống gậy, cắn răng nghiến lợi: Cô ta đâu!? Trở về chưa?Còn chưa có quay trở lại.

Một thành viên Không Sợ Minh trả lời.

Đợi sau khi cô ta trở về, trước tiên không được bứt dây động rừng, đem toàn bộ Không Sợ Minh phong tỏa cho ta! Ông lão tóc bạc hừ lạnh một tiếng, đập cửa mà đi.

Ước chừng chạng vạng, đám người Thất Tinh lái xe từ Viên gia quay trở về Không Sợ Minh.

Một nhóm ba người đi vào trụ sở chính Không Sợ Minh.

Sau khi tiến vào Không Sợ Minh, thần sắc Diệp Οản Οản hơi có chút nghi ngờ, thần sắc của một số thành viên Không Sợ Minh, dường như có cái gì không đúng.

Chỉ bất quá, Diệp Οản Οản cũng không hề suy nghĩ nhiều.

Rất nhanh, Diệp Οản Οản đi vào trong phòng làm việc.

Phong tỷ, Phong tỷ, chuyện Cổ độc kia rốt cục tỷ tính làm sao bây giờ thế? Làm sao một chút hành động cũng không có? Đây chính chuyện có quan hệ đến tính mạng của tỷ đấy! Bắc Đẩu gấp đến độ xoay mòng mòng.

Hai ngày nay Phong tỷ cứ y như là không gặp phải chuyện gì, không hề cuống cuồng chút nào.

Thật là hoàng đế không gấp, thái giám đã vội gần chết.

Thất Tinh đứng ở một bên, trên mặt cũng đầy vẻ lo âu, Tôi đã âm thầm phái người đi thăm dò phương pháp giải Tình Cổ, nhưng mà tin tức nhận được cũng đều là Tình Cổ không có phương pháp giải nào khác.

Diệp Οản Οản nhéo mi tâm một cái, Được rồi, chuyện giải Cổ độc, tôi tự có chừng mực, các cậu đi ra ngoài trước đi, tôi muốn nghỉ ngơi một lát.

Hai ngày nay, cơ hồ đã hao tổn tất cả tâm trí của nàng.

Trừ việc xử lý Viên gia và một vài công việc chỉnh đốn phía sau ra, nàng còn âm thầm liên lạc với Lưu Ảnh, để cho cậu ta phân biệt đi đến cổ tộc Tư thị và Tư gia Hoa quốc điều tra một chút về tung tích của Tư Dạ Hàn.

Nếu như người kia khẳng định chắc chắn anh ta không phải là Tư Dạ Hàn, vậy nàng liền từng bước từng bước một vạch trần lời nói dối của anh ta.

Chẳng qua là, Tư thị cổ tộc sợ rằng vẫn là phải lợi dụng Võ Đạo Hội được tổ chức sau đó, mới có thể có cơ hội tiếp xúc được.

Thất Tinh nghe vậy gật đầu, kéo lấy Bắc Đẩu vẫn còn đang lải nhải đi ra khỏi phòng làm việc.

Sau khi Thất Tinh và Bắc Đẩu rời đi, Diệp Οản Οản liền ngồi ở trên ghế sau bàn làm việc nhắm mắt dưỡng thần.

Lặn lội đường xa, hơi có chút khát nước, Diệp Οản Οản vừa suy nghĩ miên man, vừa không yên lòng tiện tay đem một chai nước trên bàn làm việc cầm lên, uống liền một hơi.

Khục.

Diệp Οản Οản uống được mới có nửa hớp, suýt nữa đã phun ra ngoài.

Cái này con mịa nó nào phải là thức uống, rõ ràng là rượu mạnh nồng độ cao!Diệp Οản Οản vội vàng cầm cái bình lên quan sát tỉ mỉ, ngay sau đó phát hiện, đây không phải là rượu của Dịch Thủy Hàn ban đầu cho nàng sao?Nàng vẫn cho rằng giống y như lần trước, cũng là thức uống mà Dịch Thủy Hàn tự chế.

Ai biết đâu, lần này lại có thể thật sự là rượu.

Con mẹ ngươi.

Cẩu.

Tạp Chủng!!Diệp Οản Οản đã sớm ực ực nuốt xuống, không kịp phun ra.

Cái này cũng không biết là rượu gì, men rượu tới rất nhanh, Diệp Οản Οản nhất thời chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng.

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vnTửu lượng của Diệp Οản Οản vốn không cao, uống một chút thì cũng không sao, nhưng nếu là uống một hơi nửa chai, nhất định sẽ say không thể nghi ngờ, huống chi lại là loại rượu mạnh nồng độ cao này.

 Thân thể Diệp Οản Οản hơi có chút lảo đảo, ngồi trên ghế làm việc nhìn trần nhà đang không ngừng xoay mòng mòng.

Sau khi tới Độc Lập Châu, nàng vẫn luôn phi thường cẩn thận, rất sợ lỡ như đi nhầm một bước, vì vậy tuyệt đối không dám uống quá nhiều rượu khiến cho mình rơi vào trạng thái không tỉnh táo.

Nếu không vạn nhất lúc say rượu nói sai hay làm sai điều gì, thứ đợi nàng rước lấy chính là họa sát thân.

Cũng còn may cái tên Tóc Húi Cua ca này dường như cũng không hay uống rượu, những trường hợp nàng cần phải uống rượu cũng không nhiều.

Ai ngờ đâu, lần này lại có thể thua vào tay Cẩu Tạp Chủng.

Bên ngoài phòng làm việc, Bắc Đẩu và Thất Tinh còn đang tán gẫu, nhưng đúng lúc này, trên trăm vị cao tầng và trung tầng Không Sợ Minh đột nhiên đem căn phòng vây lấy.

Giờ phút này, Thất Tinh nhìn về phía đám người đang lao tới tơi này, chân mày hơi hơi nhíu lên, không biết chuyện gì xảy ra.

Sao vậy.

?? Bắc Đẩu mặt đầy mộng bức, mắt thấy đám người lao tới khí thế hung hăng, Bắc Đẩu lập tức tiến lên, mở miệng nói: Này này này, các ngươi làm gì vậy? Nhiều người như vậy chạy tới nơi này làm gì? Đừng quấy rầy Phong tỷ nghỉ ngơi!Nghỉ ngơi?Một gã đàn ông trung niên trong đám trước tiên liếc mắt nhìn Bắc Đẩu, chợt lạnh giọng cười nói: Nghỉ ngơi cũng không cần phải gấp, qua hôm nay, Phong tỷ của ngươi liền có thể vĩnh viễn nghỉ ngơi rồi!Nghe được lời nói này, Bắc Đẩu hơi sững sờ, mặt đầy vẻ ngơ ngác, hoàn toàn không hiểu được hàm nghĩa trong câu nói này của gã ta.

Cái gì gọi là qua hôm nay liền có thể vĩnh viễn nghỉ ngơi?Các vị là tới tìm Phong tỷ? Thất Tinh nhìn về phía mọi người, mở miệng nói.

Tránh ra đi, không có quan hệ gì với các ngươi!! Người đàn ông trung niên cười lạnh một tiếng.

Giờ phút này, Thất Tinh đã ý thức được chuyện nghiêm trọng, một số chuyện trong nội bộ Không Sợ Minh này, Thất Tinh tự nhiên hiểu được.

Bây giờ, người của các trận doanh lớn khí thế khủng bố như vậy đến tìm Minh chủ.

Chẳng lẽ đã có thể chứng minh Minh chủ là kẻ giả mạo?Ngươi nói tránh ra liền tránh ra? Tại Không Sợ Minh, lão tử chỉ nghe lời Phong tỷ và Ôn Tử Nhiên, ngươi là cái thá gì? Bắc Đẩu nhìn chằm chằm người đàn ông trung niên mở miệng nói, lại cười lạnh một tiếng.

Nghe tiếng, chân mày người đàn ông trung niên nhất thời nhíu lên, trong mắt hiện ra một sự tức giận không hề che giấu chút nào.

Nhưng mà, còn không đợi người đàn ông trung niên lên tiếng, đã bị Tam trưởng lão Lý Tư ở một bên mở miệng cắt ngang.

Thất Tinh, Bắc Đẩu!! Ta dĩ nhiên là biết hai người các ngươi trung thành đối với Minh chủ.

Chỉ bất quá.

Trung thành là trung thành, nhưng lại không nên quá ngu trung!! Thậm chí, hai người các ngươi, sợ rằng ngay cả ngu trung cũng không được tính nữa là.

Tam trưởng lão Lý Tư nhìn chằm chằm Thất Tinh cùng Bắc Đẩu, mở miệng cười nói.

Tam trưởng lão rốt cục muốn nói gì, cần gì phải vòng vo, có lời đừng ngại nói thẳng! Thất Tinh mở miệng nói.

Tam trưởng lão Lý Tư khẽ mỉm cười, hướng về hai người nói: Các ngươi có biết hay không, Không Sợ Minh Chủ mà các ngươi hiện tại đang bảo vệ, cũng không phải là Bạch Phong thứ thiệt, ả ta là giả mạo.

Ngươi nói cái gì? Sắc mặt Bắc Đẩu nhất thời biến đổi: Ngươi bằng cái gì mà nói Phong tỷ là giả mạo?Không sai.

Thất Tinh gật đầu: Tam trưởng lão, cho dù ngươi là trưởng lão của Không Sợ Minh, nhưng nếu không có chứng cứ xác thực đã vu hãm rằng Minh chủ là một kẻ giả mạo, tội danh này cũng không nhỏ đâu!Chứng cứ? Một bên, gã đàn ông trung niên cười lạnh nói: Nếu như chúng ta đã tới rồi, đương nhiên là có chứng cứ!Có chứng cứ? Có cái con mẹ mày!! Đem chứng cứ lấy ra cho lão tử nhìn một chút? Bắc Đẩu quát lên.

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vnBắc Đẩu vừa dứt tiếng, Lương Lệ Hoa trong đám người lại bỗng nhiên tiến lên, nhìn Bắc Đẩu và Thất Tinh, vội vã mở miệng nói: Nữ nhân kia lừa các cậu đấy!Ngươi là ai, ở trước mặt lão tử thả cái rắm chó gì? Bắc Đẩu xắn tay áo lên, tỏ vẻ muốn lập tức động thủ đối với Lương Lệ Hoa.

Chỉ bất quá, còn chưa để Bắc Đẩu kịp có động tác gì, đã có người đem Lương Lệ Hoa che chở ở sau lưng.

Lương Lệ Hoa này là giáo viên của Diệp Οản Οản thời cô còn học cấp 3, là nhân chứng quan trọng nhất, bọn họ còn dự định dựa vào Lương Lệ Hoa để làm chứng chống lại nữ nhân kia.

Nếu như Lương Lệ Hoa bị Bắc Đẩu đánh chết, hoặc là xuất hiện chuyện ngoài ý muốn gì, vậy biết làm sao bây giờ?Bắc Đẩu, vị này là nhân chứng ta mời từ Hoa quốc tới, cô ta có thể chứng minh Không Sợ Minh Chủ hiện tại là kẻ giả mạo.

Tam trưởng lão Lý Tư lãnh đạm mở miệng nói.

Đối với Thất Tinh và Bắc Đẩu, Tam trưởng lão Lý Tư cũng không để trong lòng.

Chỉ bất quá, hai người này đều về phe của Ôn Tử Nhiên.

Mà Ôn Tử Nhiên và Bạch Phong có quan hệ cực tốt.

Tuy nói Ôn Tử Nhiên ở bên ngoài làm nhiệm vụ còn chưa trở về, nhưng cũng đã biết được tin tức Bạch Phong trở về Không Sợ Minh.

Nếu như đợi Ôn Tử Nhiên trở lại, phát hiện Diệp Οản Οản đã bị xử tử, vậy cũng rất khó ăn nói, còn cần có Lương Lệ Hoa làm nhân chứng để chống lại Diệp Οản Οản.

Được! Bắc Đẩu gật đầu một cái: Tôi không động thủ, nhưng nếu như ả ta không cầm ra được chứng cứ, tôi liền đánh chết con chó cái này!Nghe tiếng, thần sắc Lương Lệ Hoa khẽ biến.

Cái gọi là Không Sợ Minh này rốt cuộc là dạng tổ chức gì, lại có thể hung tàn như vậy, động một chút là chém chém giết giết.

Tôi có chứng cớ! Lương Lệ Hoa sợ đến vội vàng hướng về phía Bắc Đẩu mở miệng nói: Vị tiểu huynh đệ này.

Tôi đã nói với cậu, cậu thật sự đã bị cái con lừa đảo kia nó lừa! Ả ta căn bản không phải gọi là Bạch Phong, mà có họ tên đầy đủ là Diệp Οản Οản.

Hơn nữa còn là người nước Hoa.

Cha của ả ta trước đó đã dính án lừa đảo trong kinh doanh, anh cô ta lại là một gã du côn lưu manh.

Một đoạn thời gian trước, cha và ca ca của cô ta cũng bởi vì tội danh mưu sát mà bị bắt lại.

Cái con lừa đảo kia, am hiểu nhất là lừa gạt người khác.

Thời điểm tôi là giáo viên lớp cấp 3 của nó, ở trường học nó còn thường xuyên lừa dối bạn trai cùng lớp, lừa gạt tiền để tiêu xài từ lũ con trai, còn có thể đã từng làm gái đứng đường.

Toàn thân không có lấy được nổi một chỗ sạch sẽ!!Nhưng tôi lại không nghĩ tới, con ả Diệp Οản Οản này, lại có thể to gan lớn mật đến vậy, còn dám giả mạo thủ lĩnh của các cậu.

Ngay cả một người giáo viên này như tôi cũng đều không nhìn nổi.

Cô ta thật sự đáng chết!Con mẹ mày!!Bắc Đẩu nghe Lương Lệ Hoa nói xong, nhất thời chửi ầm lên một tiếng.

Mặc dù não của cậu ta có thể dễ dàng đi du lịch đó đây, các vấn đề suy nghĩ cũng không toàn diện, nhưng Phong tỷ làm sao sẽ lại là thứ người như vậy?Từ sau khi Phong tỷ trở về, gặp chuyện không sợ hãi, xử lý xong tất cả các vấn đề lớn nhỏ của Không Sợ Minh.

Ngay cả đám người Tam trưởng lão cũng không có cách nào chèn ép nàng, thậm chí Phong tỷ lại có thể ở trước mặt những đại nhân vật như Tu La Chủ và Kỷ Hoàng ứng đối thành thạo như vậy…Một nữ nhân bình thường của Hoa quốc, có thể làm được đến bước này? Lừa bịp ai vậy?Thật ra thì, nói đùa sao, cho dù là Thất Tinh, trong lòng cũng hoàn toàn không tin.

Từ trước đến nay, hết thảy những gì Diệp Οản Οản làm, đều ở trong mắt Thất Tinh, chưa bao giờ bỏ sót qua chút nào.

Với bản lĩnh của Diệp Οản Οản, lui 10 ngàn bước mà nói, cho dù thật không phải là Không Sợ Minh Chủ, ít nhất cũng là một nhân vật không hề tầm thường, nhưng vào trong miệng con chó cái Lương Lệ Hoa này, lại thành gái đứng đường, kẻ lừa đảo, làm trò cười cho thiên hạ…Chỉ bằng sắc đẹp kia của Phong tỷ, ngươi nói với lão tử tỷ ấy làm gái đứng đường? Tối thiểu cũng phải là tình nhân của các đại gia nhà giàu chứ!! Bắc Đẩu mở miệng nói.

Thất Tinh: .

Điểm mà gã Bắc Đẩu này quan tâm, có phải là có chỗ nào đó sai sai rồi hay không?Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vnLà sự thực, tôi thề, tuyệt đối không hề lừa các cậu.

Các cậu ngàn vạn lần không nên bị vẻ bề ngoài làm cho mê hoặc! Lúc này, Lương Lệ Hoa đem album trong điện thoại di động mở ra, lật tới những hình chụp lớp cấp 3 nọ, để cho người đàn ông trung niên bên cạnh đưa cho Bắc Đẩu và Thất Tinh.

Nhận lấy điện thoại di động của Lương Lệ Hoa, Thất Tinh và Bắc Đẩu hai người bắt đầu quan sát album ảnh.

Chỉ nhìn sơ qua một lượt, chân mày Bắc Đẩu hơi hơi nhíu lại.

Đây là một trường cấp 3 tại Hoa quốc tên là trường THPT Thanh Hòa, cũng không sai.

Mà hình chụp lễ tốt nghiệp, quả thực là một cô gái có tướng mạo giống với Phong tỷ như đúc…Đây là Phong tỷ? Thần sắc Bắc Đẩu hơi hơi nghi hoặc một chút.

Làm gì có Phong tỷ nào, đều là các cậu ngộ nhận thôi! Các cậu bị cô ta lừa gạt, cô ta gọi là Diệp Οản Οản! Lương Lệ Hoa mở miệng nói.

Hừ, hình này nhất định là photoshop đấy! Bắc Đẩu gầm lên một tiếng, chợt ở trước mặt của mọi người, đem điện thoại di động hung hăng ném thẳng xuống mặt đất.

Chỉ nghe Ầm một tiếng, điện thoại di động đã bị ném nát bét.

Tam trưởng lão hờ hững liếc mắt nhìn chiếc điện thoại di động bị ném nát bấy kia, cũng không để trong lòng.

Tấm ảnh tốt nghiệp kia hắn đã cho sao chép lại, đến lúc đó Ôn Tử Nhiên có hỏi tới, đem tấm ảnh cho hắn ta nhìn qua một lần là được.

Bắc Đẩu, hình này là thật.

Còn không đợi Bắc Đẩu tiếp tục mở miệng, Thất Tinh nhìn về phía Bắc Đẩu, mở miệng nói.

Nghe Thất Tinh nói, Bắc Đẩu thần sắc kinh ngạc, bức ảnh là thật?Cậu nói là.

ban đầu sau khi Phong tỷ rời khỏi Độc Lập Châu, chạy đi học ở Hoa quốc? Bắc Đẩu mặt đầy mộng bức.

Nhưng mà, Thất Tinh lại cũng không nói nhiều.

Ban đầu, bên trong toàn bộ Không Sợ Minh, Thất Tinh chính là người không tín nhiệm Diệp Οản Οản nhất.

Nhưng mà, sau khi cùng Diệp Οản Οản làm việc chung đến nay, tất cả sự hoài nghi cũng đã qua quá trình đó dần dần biến mất.

Nhưng hôm nay, tấm hình kia, còn có nhân chứng này, tựa hồ cũng không có cách nào giải thích được thêm gì nữa…Chỉ bất quá, còn không đợi Thất Tinh tiếp tục suy nghĩ, bỗng có tiếng đánh nhau và chửi bới vang lên.

Cơ hồ theo bản năng, mọi người tại đây xoay người, hướng về phía sau nhìn lại.

Giờ phút này, chỉ thấy cường giả thuộc thế lực nào đó, như thủy triều tràn vào trong Không Sợ Minh.

Người cầm đầu, ước chừng ngoài 30, tóc đầu đinh, chỗ con mắt trái có vết sẹo cực kỳ rõ ràng.

Nhìn thấy gã đàn ông đầu đinh, chính Tam trưởng lão Lý Tư, đầu tiên là theo bản năng sững sờ, chợt hoàn toàn không thể nào tin tưởng, đầy hoảng sợ.

Chuyện này làm sao có thể!! Hắn không phải.

Không phải.

Đã chết rồi sao?? Thân thể Tam trưởng lão Lý Tư khẽ run lên, trong phút chốc mặt xám như tro tàn.

Lại có thể là Thiết Đầu Bang!! Lăng Hoắc, ngươi lại còn sống.

Nhìn thấy là ai tới, trong mắt không ít cao tầng Không Sợ Minh hiện ra vẻ kinh ngạc.

Hắn còn sống? Chuyện này làm sao có thể!Ầm! Nam nhân đầu đinh cầm đầu, hai tay tùy ý cắm ở trong túi quần, một cước đem một vị thành viên tinh anh của Không Sợ Minh đạp bay, chợt lướt nhanh người tới.

Đám người Không Sợ Minh ở đây, căn bản không nghĩ tới, cái đám Thiết Đầu Bang này, lại có thể thật sự tro tàn lại cháy.

Đặc biệt là điều khiến cho bọn họ khó tiếp nhận nhất, Lăng Hoắc lại còn chưa chết!Xong rồi.

Thân thể Tam trưởng lão khẽ run lên, Lăng Hoắc không chết.

Một vị cao tầng Không Sợ Minh, nhìn khóe môi gã đàn ông đầu đinh nhếch lên một nụ cười tàn nhẫn, sắc mặt liền trắng bệch, khắp người mồ hôi lạnh tuôn như suối.

Ha ha!! Các vị, đã lâu không gặp! Nam nhân đầu đinh đảo mắt qua toàn trường một cái, trong mắt hiện ra thần sắc kinh ngạc.

Trong lúc gã ta nói chuyện, thành viên tinh anh của Không Sợ Minh đã lần lượt chạy tới.

Ngươi là người phương nào, dám xông vào trụ sở chính Không Sợ Minh bọn ta!Một vị tiểu đội trưởng Không Sợ Minh trong số đó, mắt thấy cao tầng đều có mặt, tất nhiên là muốn ở trước mặt các cao tầng tranh thủ thể hiện mình.

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vnLúc này, một tên tiểu đội trưởng nào đó của Không Sợ Minh gầm lên một tiếng, bằng tốc độ cực nhanh, trong nháy mắt đã xông đến bên cạnh gã đàn ông đầu đinh.

Tốc độ của tên tiểu đội trưởng Không Sợ Minh này tuy là nhanh đến mức cực hạn, chỉ bất quá, gã đầu đinh chỉ đứng yên tại chỗ, không động cũng không nhúc nhích, chẳng qua chỉ hơi chuyển động con ngươi.

Bộp!Bỗng nhiên trong khoảnh khắc đó, cánh tay phải của gã đầu đinh khẽ nhích.

Một giây kế tiếp, dưới con mắt mọi người, tiểu đội trưởng Không Sợ Minh bị gã đầu đinh tóm lấy cổ họng, nhấc lên giữa không trung.

Tên tiểu đội trưởng kia sắc mặt đỏ phồng lên, phảng phất như phần cổ bị miệng cọp cắn ngang một phát, dùng hết sức lực toàn thân cũng không thể nào giãy dụa thoát khỏi cánh tay gã đàn ông nọ.

Rắc!Tiếp đó, tiếng xương cổ gãy lìa vang lên.

Ở dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, tiểu đội trưởng nhóm tinh anh của Không Sợ Minh đã bị gã đầu đinh bẻ gãy cổ.

Bịch!Lúc này, cánh tay phải của gã đầu đinh khẽ nâng lên, tiện tay đem thi thể tiểu đội trưởng quăng sang một bên ở xa xa.

A.

Thấy vậy, đám cao tầng Không Sợ Minh ở đây, theo bản năng thối lui về phía sau.

Ha ha.

!!Trong mắt gã đàn ông đầu đinh hiện ra vẻ khát máu điên cuồng, trong miệng phát ra tiếng cười khiến cho người ta rợn cả tóc gáy mà không hiểu vì sao.

Thật hoài niệm.

Không Sợ Minh!! Gã đàn ông đầu đinh lẩm bẩm trong miệng: Ta nghe nói, Không Sợ Minh Chủ của các ngươi đã trở về rồi.

Nghe gã đàn ông đầu đinh nói như vậy, lại không có một ai dám đáp lại bất kỳ lời nào.

Không Sợ Minh và Thiết Đầu Bang, có thể nói là kẻ thù không đội trời chung.

Thời điểm Không Sợ Minh còn chưa được xây dựng, Thiết Đầu Bang chính là bá chủ vùng này, địa vị giống như Không Sợ Minh thời kỳ đỉnh cao.

Mà danh tiếng của gã đàn ông đầu đinh này tại Độc Lập Châu, cũng như Bạch Phong năm đó.

Chỉ bất quá, sau này Bạch Phong thành lập Không Sợ Minh, kết thù cùng Thiết Đầu Bang, hai thế lực lớn bởi vì tranh đoạt vị trí bá chủ khu vực này mà xảy ra ác chiến.

Sau đó, Thiết Đầu Bang thất bại, vết sẹo nơi mắt trái của gã đầu đinh, cũng chính là do Bạch Phong ban tặng.

Lăng Hoắc, ngươi muốn làm cái gì? Lúc này, ông lão tóc bạc chống gậy, nghiêm nghị quát lên.

Nghe được câu này, gã đầu đinh đi tới bên cạnh lão già, hai tay cắm ở túi quần, thân thể cao gầy hơi hơi cúi xuống: Không bằng, ngươi tới đoán thử một chút.

Đoán trúng, sống, không đoán trúng, chết.

Ngươi.

Ông lão tóc bạc chống gậy mặt đầy tức giận, những người khác sợ cái gã Lăng Hoắc của Thiết Đầu Bang này, nhưng lão cũng không sợ! Chậc chậc.

Lăng Hoắc lắc đầu một cái, chợt, ngay ở trước mặt đám người Không Sợ Minh, túm lấy tóc của lão già.

Thấy cao tầng Không Sợ Minh bị làm nhục như thế, các thành viên Thiết Đầu Bang được gã đầu đinh mang tới, cả đám đều cười rộ lên.

Nếu như ngươi trẻ lại vài tuổi, có lẽ còn có tư cách nói chuyện với ta! Nhưng mà ngươi bây giờ già rồi, không còn dùng được! Lăng Hoắc hướng về lão già cười nói.

Nghe tiếng, ông lão tóc bạc gầm lên giận dữ trong miệng, chợt, một quyền đánh thẳng về phía mặt của gã đầu đinh.

Nhưng mà, Vù một tiếng, trước con mắt mọi người, chỉ thấy thân thể Lăng Hoắc khẽ nhúc nhích, tùy ý tránh thoát được một đòn của ông lão tóc bạc.

Chợt, còn không đợi ông lão tóc bạc hồi phục tinh thần, Lăng Hoắc đã tóm lấy nắm đấm tay phải của lão.

Một giây kế tiếp, sắc mặt ông lão tóc bạc nhất thời đại biến, mồ hôi lạnh nhiễu ròng ròng trên trán.

Thoắt cái, từ trong miệng lão ta vang lên tiếng hét thảm thiết như tan nát cõi lòng.

Tam trưởng lão Lý Tư và các cao tầng mặt đầy hoảng sợ.

Quả đấm của ông lão tóc bạc kia, lại bị gã đầu đinh Lăng Hoắc bóp nát…Sức mạnh này đáng sợ đến cỡ nào cơ chứ…!!Coi như là Không Sợ Minh Chủ năm đó, cũng chưa chắc là có thể làm được đi?Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vnBắc Đẩu nhìn gã đầu đinh, nắm chặt hai quả đấm, dường như liền muốn lao lên phía trước.

Nhưng mà, còn không đợi Bắc Đẩu kịp tiến lên, đã bị Thất Tinh bắt lại, cũng hướng về Lăng Hoắc lắc đầu một cái.

Cái gã Lăng Hoắc này, năm đó ở Độc Lập Châu, được gọi là Tử Thần.

Với khả năng của Bắc Đẩu mà nói, căn bản là đánh không lại Lăng Hoắc.

Cho dù là hai người bọn họ liên thủ, cũng không có chút phần thắng nào, chẳng khác gì là đi chịu chết.

Nếu như, Không Sợ Minh không có Bạch Phong ra tay, căn bản không một ai có thể ngăn cản được Lăng Hoắc!Trước đó, Tam trưởng lão và một đám cao tầng Không Sợ Minh, đã từng nghe được tin Thiết Đầu Bang tro tàn lại cháy, nhưng cũng không hề để ở trong lòng.

Năm đó Bạch Phong và Lăng Hoắc đánh một trận, Lăng Hoắc bại trận, từ đó biến mất, không hề có tung tích.

Khi đó, tất cả mọi người đều cho là, Lăng Hoắc đã chết rồi!!Nhưng mà, không một ai có thể nghĩ đến, Lăng Hoắc sẽ vào ngay hôm nay, một lần nữa xuất hiện, hơn nữa còn mang theo người của Thiết Đầu Bang, tấn công Không Sợ Minh!Ha ha!! Đám ngang ngược tàn ác các ngươi, muốn chết cũng đừng quá nôn nóng.

T r u y e n f u l l.

v n Chờ sau khi chúng ta giải quyết Bạch Phong, lại đến chơi đùa cùng các ngươi.

Một gã đàn ông Thiết Đầu Bang bên cạnh Lăng Hoắc, khóe miệng hơi hơi dương lên, treo lên một nụ cười thấu xương lạnh như băng.

Lăng.

Lăng Hoắc, ta cảm thấy.

chuyện giữa Thiết Đầu Bang và Không Sợ Minh, còn có thể thương lượng một đường lui.

Không Sợ Minh chúng ta, có thể bồi thường cho ngươi.

Tam trưởng lão Lý Tư nhìn Lăng Hoắc, mở miệng cười nói.

Chỉ bất quá, Tam trưởng lão Lý Tư vừa dứt lời, Lăng Hoắc lại khẽ mỉm cười, tay phải giơ lên, nhắm về phía mặt của Lý Tư đánh tới.

Chỉ nghe Bép một tiếng đầy thanh thúy, Lăng Hoắc đánh thẳng một bạt tai vào mặt Lý Tư, lực đạo mạnh đến mức đủ để cho Lý Tư xoay tròn mấy vòng như con quay.

Đối mặt với sự cuồng vọng và phách lối của gã ta, đám người Không Sợ Minh lại không có một người dám nói lấy nửa câu, rối rít thối lui về phía sau.

Thật ra thì, đối với sinh tử của Diệp Οản Οản, những cao tầng này của Không Sợ Minh cũng không để ở trong lòng.

Nhưng mà.

điều Lăng Hoắc định làm, chính là huỷ diệt Không Sợ Minh!Lúc này, Lăng Hoắc đảo mắt một cái, nhìn qua đám người Không Sợ Minh ở đây, thấp giọng cười nói: Bạch Minh chủ của các ngươi ở đâu, trước tiên dẫn ta đi gặp Bạch Minh chủ của Không Sợ Minh các ngươi đã.

Con mẹ nó, chúng ta cùng cái đám chó chết này liều mạng!Bỗng nhiên, Bắc Đẩu gầm lên một tiếng.

Nghe Bắc Đẩu nói như vậy, Thất Tinh nhíu chặt chân mày.

Trận chiến này căn bản là không có khả năng có phần thắng.

Con mịa nó, các ngươi còn là người của Không Sợ Minh sao? Cùng lắm thì ôm nhau cùng chết, sợ hắn cái búa! Thấy mọi người lãnh đạm không động lòng, Bắc Đẩu tiếp tục nói.

Giờ phút này, đám cao tầng kể cả Tam trưởng lão trong đó, sắc mặt âm trầm thật giống như có thể chảy ra nước.

Cái gã Lăng Hoắc này, đem nữ nhân kia giết chết đi không quan trọng.

Nhưng sau khi nữ nhân kia bị Lăng Hoắc giết chết xong, Lăng Hoắc cũng tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho bọn họ.

Nói tới nói lui, còn chẳng phải là cả đám đều bị hại hay sao?Tiến lên!Một vị trưởng lão trong đám, hướng về phía đám người Không Sợ Minh lớn tiếng quát lên.

Trưởng lão vừa ra lệnh, hơn chục người cơ hồ đồng thời ra tay, hướng về Lăng Hoắc đánh tới.

Ha ha.

Thế này mới có một chút bộ dáng Không Sợ Minh năm đó!! Thấy đám người Không Sợ Minh lao lên, khóe miệng Lăng Hoắc hơi hơi nhếch lên, lại là một nụ cười băng giá lạnh đến thấu xương treo lên.

Bộp!Ầm!Ầm!Lăng Hoắc dùng một tốc độ nhanh đến cực hạn, thật giống như một vệt tàn ảnh ngang dọc khắp nơi, từng tiếng va chạm liên tiếp truyền tới.

Cả đám Không Sợ Minh như diều đứt dây, lần lượt bay ngang ra ngoài.

Nhanh, tiến lên, đừng sợ!! Lên, chơi chết hắn.

Đá trứng hắn! Chọt mắt hắn!Bắc Đẩu đứng ở sau lưng mọi người, không ngừng lảm nhảm ầm lên.

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vnBắc Đẩu, con mẹ ngươi!Một vị cao tầng Không Sợ Minh, chỉ vào Bắc Đẩu: Ngươi con mẹ nó để cho chúng ta lên, chính mình lại núp ở phía sau nói lời khiêu khích?Vị cao tầng này còn muốn chửi mấy câu, nhưng đã bị Lăng Hoắc tung một quyền đập trúng trán, trong nháy mắt ngã xuống đất, chết ngất tại chỗ.

Bắc Đẩu: .

Lên đi.

Thất Tinh xoay xoay cổ, nhanh chân lao vào trong đám người.

Ai nói lão tử không lên?! Trợn to mắt chó của các ngươi nhìn cho rõ ràng, lão tử dũng mãnh như thế nào!Thấy Thất Tinh động thủ, Bắc Đẩu quát lên một tiếng, cũng xông vào trong vòng hỗn chiến.

Mới vừa lao vào trong, Thất Tinh đã thấy, cái gã Lăng Hoắc kia hai tay tùy ý cắm ở trong túi quần, một cước tung ra như giao long vẫy đuôi, trong nháy mắt đem Tam trưởng lão Lý Tư và Tứ trưởng lão đá lộn mèo trên đất.

Hừ, Lăng Hoắc, đừng có quá đáng! Lúc này, hàn quang trong mắt Đại trưởng lão lóe lên, đổi chưởng thành trảo, tóm thẳng về phía cổ của Lăng Hoắc.

Thấy Đại trưởng lão ra tay, Tam trưởng lão và một đám cường giả Không Sợ Minh, ánh mắt ngưng tụ lại.

Ở giai đoạn hiện tại mà nói, trong số các thành viên Không Sợ Minh, thực lực của Đại trưởng lão là cường đại nhất.

Chỉ bất quá, Đại trưởng lão và Lăng Hoắc giao thủ bất quá chỉ mấy chiêu, đã bị Lăng Hoắc đánh lật trên đất.

Chợt, Lăng Hoắc dùng một cước giẫm đạp ở trên người Đại trưởng lão.

Vút!Bỗng nhiên trong lúc đó, Thất Tinh xuất hiện ở trước người Lăng Hoắc, dùng chưởng làm đao, chém thẳng về phía Lăng Hoắc.

Lúc này, đầu của Lăng Hoắc khẽ nghiêng sang một bên, tránh thoát khỏi đòn đánh của Thất Tinh.

Ồ.

Mới vừa rồi bọn họ gọi ngươi là Thất Tinh? Ta nghĩ.

Ngươi chính là đứa trẻ năm đó đi theo bên người Bạch Phong à? Lăng Hoắc nhìn chằm chằm Thất Tinh, cười nhạt nói.

Thất Tinh cũng không hề có hứng thú trả lời Lăng Hoắc.

Một đòn đánh không được, lướt người tiến lên, tóm lấy cổ áo Lăng Hoắc, định hất Lăng Hoắc ra.

Lắc cổ tay, nhưng mà Lăng Hoắc một cước giẫm đạp ở trên người Đại trưởng lão, vẫn không hề nhúc nhích, phảng phất như một ngọn núi cao không cách nào lay chuyển được.

Nhóc con, Bạch Phong đâu? Lăng Hoắc khẽ mỉm cười, chợt, chỏ trái hung hăng đánh thẳng về phía Thất Tinh.

Uỳnh một tiếng, Thất Tinh biến sắc, thân thể cứ như bị xe lửa đụng vào, cả người không thể điều khiến được văng thẳng về phía sau.

Lão tử giết chết ngươi! Bắc Đẩu đầu tiên là ôm lấy Thất Tinh từ phía sau, chờ sau khi Thất Tinh ổn định lại thân hình, lúc này mới hét lớn một tiếng, phóng thẳng về phía Lăng Hoắc.

Vào giờ phút này, trong mắt của đám người Không Sợ Minh ở đây, hiện ra vẻ tuyệt vọng.

Cái gã Lăng Hoắc này, quá mức khủng bố.

Trong Không Sợ Minh, có ai có thể là đối thủ của hắn ta? .

Vào giờ phút này, bên trong phòng làm việc, Diệp Οản Οản ngồi ở trên ghế, một chai rượu mạnh trong tay, đã sớm thấy đáy, mùi rượu nồng nặc khắp người.

Con ngươi của Diệp Οản Οản đóng chặt, thật giống như đã ngủ thiếp đi.

Với tửu lượng của nàng, uống vào nguyên một chai rượu mạnh, kết quả có thể tưởng tượng được.

Chỉ sợ là nàng trước đó lỡ uống nửa ngụm rượu mạnh, sau đó men rượu xông lên não, đã mất đi năng lực tự kiềm chế, sau đó đem nguyên chai rượu còn lại, toàn bộ rót vào trong bụng.

Chỉ chốc lát sau, tựa hồ là bị tiếng đánh nhau ngoài phòng đánh thức, Diệp Οản Οản mơ mơ màng màng mở hai mắt ra, quơ quơ vỏ chai rượu trong tay, sau đó lảo đảo đứng dậy, đi ra bên ngoài phòng làm việc.

Còn chưa đi được bao xa, con ngươi của Diệp Οản Οản khẽ híp lại một cái, nhìn thấy gã đầu đinh Lăng Hoắc ngược khắp toàn trường, mặt đầy vẻ nghi ngờ.

Rất nhanh, trong cặp mắt Diệp Οản Οản, hiện ra một vệt hàn quang.

Vào thời khắc này, Bắc Đẩu bị Lăng Hoắc một tay tóm lấy cổ, hai chân hổng khỏi mặt đất, nhấc bổng lên giữa không trung.

Bắc Đẩu sắc mặt phồng đỏ, mặt đầy vẻ thống khổ, cổ họng đau rát.

Cái gã Lăng Hoắc này.

Thực lực cũng có phần quá mức cường hãn!!Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vn Bỗng nhiên trong lúc đó, vai trái của Thất Tinh, bị ai đó vỗ nhè nhẹ.

Cơ hồ theo bản năng, Thất Tinh đang muốn xông lên, hướng về phía sau lưng nhìn lại.

Phong tỷ.

? Nhìn thấy Diệp Οản Οản bỗng nhiên xuất hiện, Thất Tinh hơi sững sờ.

Cả người tỷ ấy nồng nặc mùi rượu thế này.

Là chuyện gì xảy ra?Lúc này, khóe miệng Diệp Οản Οản khẽ nhếch lên, trên khuôn mặt hiện ra một nụ cười khiến cho Thất Tinh cảm thấy vạn phần quen thuộc…Là năm đó, là nụ cười khi hắn lần đầu tiên nhìn thấy Phong tỷ…Tà mị, tự tin, coi trời bằng vung.

Còn không đợi Thất Tinh mở miệng, đã thấy Diệp Οản Οản lập tức tiến lên, không đợi gã đàn ông đầu đinh Lăng Hoắc kịp phản ứng, Diệp Οản Οản nâng lên một cước, hung hăng đạp thẳng vào mông Lăng Hoắc.

Lăng Hoắc trong tình huống bất ngờ không kịp đề phòng, miễn cưỡng bị trúng một cước của Diệp Οản Οản, cả người liền cùng với Bắc Đẩu, bị Diệp Οản Οản đạp bay 3 – 4 m.

Sau khi đạp xong Lăng Hoắc, Diệp Οản Οản ngáp một cái, ngồi trên lưng một vị cao tầng Không Sợ Minh đã chết ngất tại chỗ, nhắm hai mắt lại, tiếp tục khò khò ngủ say.

Một giây kế tiếp, Lăng Hoắc lập tức đứng dậy, ánh mắt sắc bén hướng về phía Diệp Οản Οản nhìn lại, Người nào!?!Phong.

Phong tỷ?Bắc Đẩu nhìn thấy Diệp Οản Οản, kinh ngạc nói.

Vào giờ phút này, chúng cao tầng Không Sợ Minh, căn bản cũng không thèm liếc mắt nhìn Diệp Οản Οản lấy một cái.

Chỉ là muốn có thể bảo toàn tự thân mình, bảo toàn Không Sợ Minh.

Bạch Phong sao.

??Trên mặt Lăng Hoắc là nụ cười đầy lạnh lùng.

Tuy nói, bao năm không gặp, trong ký ức của hắn, tướng mạo nữ nhân năm đó để lại vết sẹo trên mắt trái của hắn không được mỹ mạo khuynh thành như vậy, chỉ là một con nhãi ranh chết dẫm.

Nhưng mới vừa rồi Bắc Đẩu gọi cô ta là Phong tỷ, vậy nhất định sẽ không sai rồi.

Bạch Phong, nhiều năm không gặp, vẫn khỏe chứ? Lăng Hoắc đi tới bên người Diệp Οản Οản, lạnh giọng mở miệng cười.

Nhưng mà Lăng Hoắc nói xong, Diệp Οản Οản ngồi ở trên phần lưng thành viên Không Sợ Minh nọ, lại không hề đáp lại lấy một lời, thậm chí ngay cả mí mắt cũng không động lấy một cái.

Bạch Minh chủ, ngươi quả nhiên vẫn là y như năm đó vậy!! Không để ai vào trong mắt, tự cao tự đại.

Hôm nay, ta tới Không Sợ Minh của ngươi, lại cũng không hề có ý gì khác, chỉ là muốn móc một đôi con ngươi của ngươi mà thôi.

Ta sẽ bảo quản thật tốt, lưu lại làm kỷ niệm.

Không biết Bạch Minh chủ có ý như thế nào? Lăng Hoắc tiếp tục mở miệng cười nói.

Diệp Οản Οản vẫn không có một chút phản ứng.

Cùng lúc đó, Thất Tinh Bắc Đẩu, còn có đông đảo cao tầng của Không Sợ Minh trố mắt nhìn nhau.

Ngay tại chỗ đó, mọi người lại thấy, trong tay cái gã tóc đầu đinh Lăng Hoắc kia có nhiều hơn một con dao găm, dường như đang định đâm thẳng về phía hai con ngươi của Diệp Οản Οản.

Híc, tỷ ấy sao vậy? Đang buồn ngủ? Bắc Đẩu mặt đầy mộng bức.

Coi như là có buồn ngủ, chẳng lẽ không phải là nên chọn một khoảng thời gian bình thường một chút sao?Tỷ ấy là uống say! Bỗng nhiên, Thất Tinh mở miệng nói.

Uống say? Nghe được lời này của Thất Tinh, Bắc Đẩu mặt ngơ ngác không hiểu được.

Khóe mắt liếc qua, vừa vặn nhìn thấy trong tay Diệp Οản Οản còn đang nắm chặt chai rượu…Một chai rượu thủy tinh trong suốt, đã cạn thấy đáy.

Thế này còn không phải là say sao?Hơn nữa, Bắc Đẩu chưa từng thấy qua Phong tỷ uống rượu! Trong nhận thức của Bắc Đẩu, loại người chưa từng uống rượu như Phong tỷ, uống một chai, không có khả năng không say.

Vả lại, còn mùi rượu nồng nặc trên người kia, cũng đã chứng minh Phong tỷ đã uống say thật sự.

Đây không phải là ngủ thiếp đi, mà là.

Say bất tỉnh nhân sự!Ngươi con mịa nó dám!Sau khi biết Diệp Οản Οản say rượu bất tỉnh nhân sự, Bắc Đẩu gầm lên một tiếng, có vẻ như liền muốn một lần nữa phóng thẳng về hướng của Lăng Hoắc.

Vô luận chân tướng là như thế nào, nhìn người trước mặt này chết đi, hắn không làm được…Chỉ bất quá, ngay trong nháy mắt này, con ngươi vốn đóng chặt của Diệp Οản Οản, lại đột nhiên mở ra.

Xem tiếp...

con-mat-ao-thi

  • Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương

  • truyện tranh Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương

  • truyện Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương

  • Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương truyện chữ

  • đọc truyện Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương

  • yêu thần ký chap

  • truyenfull.vn

  • truyenfull.vip

  • truyenfull.vip

  • truyen.tangthuvien.vn/

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License