con-mat-ao-thi

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vn Ha, không nghĩ tới, tôi một tay gầy dựng nên Không Sợ Minh, bây giờ, chính mình lại bị coi là con cờ! Quả thật có chút buồn cười! Diệp Οản Οản lãnh đạm thờ ơ cười một tiếng.

Tỷ.

Thật sự là Phong tỷ? Thất Tinh đánh giá Diệp Οản Οản.

 Thất Tinh, thời điểm cậu 9 tuổi, tôi đem cậu từ khu dân nghèo cứu ra, sau đó, cậu vẫn luôn theo bên cạnh tôi, cậu còn nhớ sao? Diệp Οản Οản nói.

Đệ vẫn còn nhớ.

Thất Tinh yên lặng chốc lát, gật đầu nói.

Diệp Οản Οản hài lòng khẽ mỉm cười, không tệ không tệ, đây là tin tức mà mình moi ra được từ Bắc Đẩu trước đó à nha!Phong tỷ.

Đệ.

Thất Tinh dường như muốn nói gì, còn không đợi Thất Tinh tiếp tục nhiều lời, lúc này, đột nhiên lại có thành viên Không Sợ Minh đến thông báo, sứ giả A Tu La đến viếng thăm.

A Tu La.

Diệp Οản Οản nghe vậy, chân mày nhíu chặt lại.

Chỉ chốc lát sau, mấy gã đàn ông nhanh chân đi vào bên trong phòng hội nghị, nam nhân cầm đầu nhìn về phía Diệp Οản Οản, chắp tay mở miệng nói: Bạch Minh chủ, nghe đại danh đã lâu!A Tu La các ngươi tìm ta, là có chuyện gì? Diệp Οản Οản lạnh giọng mở miệng.

Bạch Minh chủ, chuyện của ngày trước, Tu La Chủ của chúng ta liền không tính toán cùng ngươi nữa.

Nhưng mà, thân ở khu vực này, cống phẩm hàng tháng, Không Sợ Minh cần nộp lên một nửa, đây là quy củ, ta nghĩ hẳn là ngươi cũng hiểu!! Nam nhân cầm đầu thần sắc ngạo nghễ mở miệng nói.

Ha ha!! Nực cười! Diệp Οản Οản nghe vậy nhất thời đứng dậy, nhìn chằm chằm các thành viên thuộc thế lực A Tu La, đầy sắc bén mở miệng nói: Bạch Phong ta là người nào, các ngươi cũng không đi hỏi thăm một chút! Chỉ có ta thu cống phẩm, còn không người nào dám đến thu cống phẩm của Không Sợ Minh bọn ta.

Diệp Οản Οản tựa như cười mà không phải cười liếc mắt nhìn qua gã sứ giả kia, ngồi ở trên ghế sa lon, hai chân đong đưa, Ngươi xem như vậy thế nào? Từ sau này trở đi, thu nhập hàng tháng của A Tu La các ngươi, tiến cống một nửa cho Không Sợ Minh bọn ta!Ngươi.

Ngươi nói cái gì!! Nam nhân cầm đầu sắc mặt âm trầm, mặt không cách nào tưởng tượng nổi, dường như không nghĩ tới Diệp Οản Οản lại có thể nói ra những lời vô phép vô thiên đến vậy.

Trở về nói cho Tu La Chủ, muốn cống phẩm, bảo hắn ta tự mình qua đây gặp ta! Tốt nhất không nên để cho ta nói lần thứ hai! Ta nghĩ, các ngươi hẳn là cũng biết, mấy người A Tu La các ngươi năm đó qua đây thu cống phẩm, hậu quả như thế nào? Diệp Οản Οản lạnh giọng uy hiếp.

Lăn lộn lâu như vậy, bây giờ nàng muốn nhập hồn vào Tóc Húi Cua ca để diễn lại phương thức nói chuyện và phong cách làm việc đã là lô hỏa thuần thanh.

Được rồi, lời của Bạch Minh chủ, ta sẽ nhắn lại cho Tu La Chủ bọn ta, nhưng hậu quả, Bạch minh chủ ngươi phải tự mình phụ trách! Chúng ta đi! Nói xong, nam nhân phất phất tay, cắn răng mang theo mấy người, ào ạt xoay người rời đi.

 .

Cùng lúc đó, cấm khu Độc Lập Châu, trong một tòa đại điện nào đó.

Trên thủ tọa chính giữa đại sảnh, nam nhân mặc một thân tây trang màu đen, trong mắt phảng phất chất chứa hàn băng vĩnh viễn không tan, khí tức cường đại, làm cho lòng người ta khẽ run.

Phía dưới bên trong căn phòng, một gã nam tử tóc nâu, mặc âu phục, nhìn về phía nam nhân đang ngồi, mở miệng nói: Ha ha, sự can đảm của Không Sợ Minh, vẫn giống như lúc trước! Xuất khẩu cuồng ngôn, dám yêu cầu Tu La Chủ tự mình đi gặp cô ta?Chủ tử, nếu như Bạch Phong không biết điều như thế, vậy thì phát ra Tu La Thắt Cổ Lệnh đi! Độc Lập Châu, sợ rằng rất lâu chưa từng thấy A Tu La Thắt Cổ Lệnh của chúng ta rồi!Chỗ vị trí cầm đầu, nam nhân thật lâu chưa từng mở miệng, chỉ chốc lát sau, lúc này mới lạnh lùng nói: Tất cả đi xuống đi!Chủ tử.

Vậy Không Sợ Minh kia.

Một người đàn ông trung niên dưới trướng nào đó không cam lòng cau mày nói.

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vn Đi xuống! Tư Dạ Hàn lạnh lùng nói, ngữ khí chắc như đinh đóng cột.

Vâng.

 Rất nhanh, mọi người trong đại điện lập tức lui về phía sau rời đi, chỉ còn lại có mình Tư Dạ Hàn cùng Lâm Khuyết hai người.

Cửu ca, Không Sợ Minh lớn lối như thế, năm đó thời điểm tấn công chúng ta lại tích cực nhất, tại sao không đem bọn họ diệt trừ? Lâm Khuyết nhìn về phía Tư Dạ Hàn, mặt đầy vẻ khó hiểu.

Nghe vậy, Tư Dạ Hàn sắc mặt khẽ run, dường như lâm vào trong hồi ức nào đó.

Thật lâu sau, Tư Dạ Hàn lúc này mới dùng thanh âm lạnh giá cứng ngắc mở miệng: Bởi vì Oản Oản.

Hả? Diệp.

Diệp Οản Οản? Lâm Khuyết mặt đầy vẻ kinh ngạc: Không phải đâu.

Cửu ca, Diệp Οản Οản và Không Sợ Minh có quan hệ gì?Nàng là người của Không Sợ Minh.

Tư Dạ Hàn mặt không đổi sắc mở miệng nói.

Hả? Diệp Οản Οản là người của Không Sợ Minh? Lâm Khuyết mặt đầy kinh ngạc.

Loại sự tình này, vẫn là lần đầu tiên hắn nghe Tư Dạ Hàn nhắc tới.

Trời má, thời điểm ban đầu khi biết cái con gà bệnh yếu ớt xấu xí Diệp Οản Οản đó là người yêu trong truyền thuyết của Cửu ca, hắn cũng đã đủ kinh ngạc.

Không nghĩ tới nàng và loại tổ chức như Không Sợ Minh lại có quan hệ dây mơ rễ má với nhau.

Sau khi Tư Dạ Hàn quyết định trở lại Độc Lập Châu, lúc này mới nói cho hắn, Diệp Οản Οản là người của Độc Lập Châu.

Là anh ta yêu cô gái kia trước, sau đó gặp phải biến cố to lớn, vì bảo vệ chu toàn cho Oản Oản, lúc này mới mang theo nàng tiến về Hoa quốc.

Cửu ca, anh có quá nhiều chuyện vẫn không nói với tôi, tôi đến bây giờ vẫn cực kỳ mơ hồ, rốt cuộc tình huống là như thế nào vậy.

Lâm Khuyết vội vàng hỏi.

Tư Dạ Hàn trầm tư một lúc, trên trán hiện ra một nét u sầu.

Hồi lâu sau, lúc này mới âm trầm giải thích rõ.

Năm đó, Tư Dạ Hàn đang khảo sát tại một chi nhánh của A Tu La, Diệp Οản Οản lại bỗng nhiên lẻn vào chi nhánh, muốn đem chi nhánh A Tu La này huỷ diệt.

Sau đó, Diệp Οản Οản cũng tại chi nhánh này gặp được Tư Dạ Hàn.

Diệp Οản Οản thấy Tư Dạ Hàn thân thủ không tệ, cho là Tư Dạ Hàn là một tiểu đầu mục chi nhánh của A Tu La, liền nổi lên lòng yêu tài, tận tình khuyên bảo Tư Dạ Hàn rời khỏi A Tu La, đầu nhập vào Không Sợ Minh.

Lâm Khuyết nghe đến đó, lặng lẽ hướng về gương mặt của Cửu ca nhà mình nhìn một cái, biểu tình rất là vi diệu.

Ặc, lòng yêu tài?Xác định không phải là…Lòng yêu thích cái đẹp sao?Sau đó, liên tục hai tháng, cơ hồ mỗi ngày, Diệp Οản Οản đều sẽ lẻn vào chi nhánh A Tu La tìm Tư Dạ Hàn, nghĩ trăm phương ngàn kế để đào góc tường, muốn đem Tư Dạ Hàn đào về Không Sợ Minh.

 Nói tới chỗ này, Tư Dạ Hàn hơi hơi trầm tư, dường như hết thảy đang diễn ra ở trước mắt, có đưa tay ra chạm vào cũng không tiêu tan.

Cho nên.

Diệp Οản Οản là thành viên của Không Sợ Minh sao? Lâm Khuyết mở miệng hỏi.

Hẳn là như vậy! Tư Dạ Hàn nhàn nhạt mở miệng.

Chửi thề một tiếng, nha đầu kia quả thật là quá trâu rồi! Lăn lộn với ai không được, nhất định phải là cùng loại người như Bạch Phong! Bất quá, nha đầu kia cũng quá bá đạo đi! Ánh mắt gì vậy chứ, lại có thể tưởng nhầm anh thành một tiểu đầu mục chi nhánh của A Tu La…Chậc chậc, nếu như Diệp Οản Οản biết được, tiểu đầu mục ban đầu nàng muốn đào đi, chính là A Tu La Chủ chí cao vô thượng, là Boss lớn nhất, cũng không biết sẽ có cảm tưởng thế nào?Bất quá, Diệp Οản Οản cố chấp như vậy muốn đào anh về Không Sợ Minh, có thể nhìn ra được, nàng hẳn là rất trung thành đối với Không Sợ Minh! Lâm Khuyết suy đoán nói.

Khó trách thái độ đối đãi với Không Sợ Minh, Cửu ca lại cứ để mặc như vậy.

Tư Dạ Hàn sau khi nghe được một câu cuối cùng, thản nhiên hướng về Lâm Khuyết nhìn một cái, thần sắc dường như lạnh thêm vài phần.

Lâm Khuyết nhận ra được anh ta không vui, nhất thời đổi lời nói, Khục khục ho khan, Không Sợ Minh gì gì đều là phù vân, nha đầu kia khẳng định chính là vì bị mỹ sắc của Cửu ca ngài mê hoặc ha ha ha.

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vn Lâm Khuyết nói xong, tò mò hỏi, Cửu ca, nếu như Diệp Οản Οản là người của Độc Lập Châu, nhà của nàng ở đâu, cha mẹ ở nơi nào, lại tên gọi là gì?Hắn đã nghe qua rất nhiều truyền thuyết về người trong mộng của vị Cửu ca dũng mãnh này, nhưng vẫn không biết được, thân phận thật sự của nàng rốt cuộc là ai?Hiện tại được đấy chứ, lại còn thêm danh hiệu người của Không Sợ Minh!Bí mật của nữ nhân này hẳn cũng quá nhiều rồi đi?Giấu nhiều bí mật vậy, nàng cũng không thấy mệt sao?Chuyện này có trọng yếu không? Tư Dạ Hàn sắc mặt trong trẻo lạnh lùng mở miệng hỏi.

Oản Oản chưa bao giờ nói với anh, tên họ chân chính của nàng, cũng như là thân thế, nhưng anh cũng không hề để ý.

Híc, được rồi được rồi, không nói thì không nói vậy, vậy sau đó thì sao? Hai con ngươi của Lâm Khuyết sáng rỡ lên, chưa thỏa mãn tiếp tục hỏi thăm Cửu ca của hắn.

Hiếm thấy Cửu ca lại có thể sẽ nguyện ý nói với hắn những chuyện này nha! Quả thật là cơ hội tốt ngàn năm có một!Nhưng mà, Tư Dạ Hàn lại không tiếp tục nhiều lời, chẳng qua là thần sắc càng ngày càng trống vắng.

Thiếu nữ xuất hiện ngoài ý muốn kia đã chiếm trọn cả cuộc đời anh, tâm hồn anh, thậm chí, sau khi anh và nàng đột phá đường ranh giới sau cùng kia…Diệp Οản Οản lại đột nhiên mất tích hơn 10 tháng, vô tích vô tăm, giống như bốc hơi khỏi thế gian.

Trong khoảng thời gian này, anh vẫn luôn tìm kiếm nàng.

Nhưng mà, sau khi tìm ra được Diệp Οản Οản, cũng là lúc vụ tai nạn kia xảy ra…Trong đầu của Tư Dạ Hàn, lần nữa hiện ra tình huống ngày đó.

Diệp Οản Οản toàn thân dính máu đỏ tươi, giống như từ trong địa ngục bò ra ngoài.

Nếu như không phải là anh bởi vì cơ duyên xảo hợp tìm được nàng, chỉ sợ.

nàng đã không trụ được…Mỗi lần nghĩ tới đây, anh đều vô cùng sợ hãi.

Mà một thân thương thế này của anh.

Cũng là bởi vì vụ tai nạn kia!Sau khi Diệp Οản Οản trọng thương tỉnh dậy, cái gì cũng không chịu nói, chẳng qua chỉ khẩn cầu Tư Dạ Hàn, bảo anh đem mình rời khỏi Độc Lập Châu, vĩnh viễn không quay trở lại.

Vì vậy, anh mới giải tán A Tu La, dẫn theo nàng quay trở về Hoa quốc.

Nhưng mà, sau khi đến Hoa quốc…Cũng không biết trên người của nàng rốt cuộc xảy ra chuyện gì, Diệp Οản Οản mỗi ngày thống khổ đến mức sống không bằng chết, giống như bị điên vậy, tự giày vò bản thân mình, lấy nước mắt rửa mặt, thậm chí tự gây tổn thương cho mình.

Cuối cùng, Diệp Οản Οản khẩn cầu Tư Dạ Hàn, thanh trừ tất cả ký ức của mình.

Ngay từ đầu Tư Dạ Hàn căn bản không đồng ý chuyện hoang đường như vậy.

Nhưng mà theo tình hình của nàng càng ngày càng tệ hại, anh quả thực không cách nào tiếp tục nhìn nàng thống khổ sống tiếp như vậy.

Tư Dạ Hàn cuối cùng quyết định, dùng phương thức Ký Ức Bao Trùm, thanh trừ đi hết thảy ký ức tại Độc Lập Châu của Diệp Οản Οản.

Là để kết thúc nỗi thống khổ của nàng, cũng là vì bảo vệ sự an toàn của nàng.

Mà lần này, anh sở dĩ quay trở lại Độc Lập Châu, là bởi vì mẹ của Tư Dạ Hàn.

Mẹ của Tư Dạ Hàn uy hiếp anh ta, nếu như anh không trở lại, lập tức sẽ tại toàn bộ Độc Lập Châu công bố tung tích của Diệp Οản Οản.

Đến lúc đó hết thảy mọi thứ anh khổ tâm gìn giữ lâu như vậy, đều sẽ tan thành mây khói.

Với thế lực của Tư gia tại Hoa quốc, muốn giữ được Diệp Οản Οản, căn bản như nằm mơ giữa ban ngày.

Cuối cùng, Tư Dạ Hàn chỉ có thể thỏa hiệp, trở lại Độc Lập Châu.

Gác kiếm, không cách nào bảo vệ được người mình yêu.

Nắm chặt kiếm, không cách nào ôm ấp được người mình yêu.

Con ngươi thâm thúy u ám của Tư Dạ Hàn, chậm rãi nhìn về phía bên ngoài đại điện, vừa vặn Tu La đã về, vậy liền để cho cái thế giới này, nhảy múa trong bàn tay của anh đi…Lâm Khuyết nhìn về phía Tư Dạ Hàn, thần sắc nghi ngờ không thôi.

Đến tột cùng là loại tai nạn đáng sợ cùng thế lực nào, thậm chí ngay cả Tư Dạ Hàn cũng đều không có cách nào ngăn cản?Nhưng bất kể như thế nào, vương giả của chúng ta… Đã trở về rồi!!.

Trong Không Sợ Minh.

Sứ giả A Tu La vừa rời đi không lâu, lại tới truyền lời.

Tu La Chủ sẽ tổ chức một buổi hội nghị, đến lúc đó, thế lực lớn chung quanh đều sẽ đến tham dự, hơn nữa lần này cũng có mời Không Sợ Minh Chủ Bạch Phong.

Mà hội nghị lần này do Tu La Chủ tổ chức, ba ngày sau sẽ diễn ra.

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vn Sau khi nhận được lời mời của Tu La Chủ, Diệp Οản Οản sắc mặt âm tình bất định, nhưng trong lòng thì tự có suy nghĩ.

Tu La Chủ mời rất nhiều thủ lĩnh các thế lực tham gia buổi hội nghị này, không cần suy nghĩ nhiều, Võ Đạo Liên Minh Công Hội nhất định cũng sẽ biết chuyện này.

 Chuyện này đối với Võ Đạo Liên Minh Công Hội mà nói, có lẽ là thời cơ tốt nhất để Không Sợ Minh đánh lén A Tu La.

Nếu như mình không đi, không nói đến Tu La Chủ có thể gây khó dễ hay không, chỉ riêng một cửa ải kia của Võ Đạo Liên Minh Công Hội, cũng sẽ gây cho mình đủ phiền toái rồi…Từ trước mắt mà nói, Tử Vong Hoa Hồng do Diệp Οản Οản sáng lập vẫn còn chưa chân chính thành hình.

Tử Vong Hoa Hồng chiêu quân mãi mã tự nhiên cũng được tiến hành trong bóng tối, hiệu quả cũng không mấy rõ rệt.

Giai đoạn hiện tại đối với nàng, Võ Đạo Liên Minh Công Hội cũng được, A Tu La cũng được, cái nào cũng không dễ đắc tội.

Phong tỷ, nếu như lần này chúng ta thật sự được mời, cũng không có gì tốt! Đám người của Võ Đạo Liên Minh Công Hội, tất nhiên sẽ yêu cầu Không Sợ Minh chúng ta động thủ vào lúc này.

Bắc Đẩu tiếp cận tới bên người Diệp Οản Οản, thấp giọng mở miệng nói.

Nghe được lời này của Bắc Đẩu, Diệp Οản Οản khẽ vuốt cằm.

Một điểm này, trong lòng nàng đương nhiên hiểu được rõ ràng.

Diệp Οản Οản trước đó đã có dự định, có lẽ liền thừa dịp vào lúc này, chính mình chạy ra khỏi Không Sợ Minh là xong! Chỉ cần mình rời đi, hết thảy đều không cần tiếp tục nghĩ nhiều nữa.

Nhưng mà, sau khi suy nghĩ cặn kẽ, nàng cuối cùng vẫn chọn bỏ đi cái ý niệm này.

Cho dù mình có thể chạy ra khỏi Không Sợ Minh, về bản chất cũng không có ý nghĩa gì! Đến lúc đó, chính mình không chỉ bị Võ Đạo Liên Minh Công Hội đuổi giết, mà cũng tương đương bại lộ việc mình không phải là Không Sợ Minh Chủ, tất nhiên cũng sẽ bị Không Sợ Minh truy nã, hậu quả khó mà lường được.

Thất Tinh, cậu có ý kiến gì không? Chỉ chốc lát sau, Diệp Οản Οản hướng về Thất Tinh hỏi.

Thất Tinh bây giờ, hầu như đã tin tưởng thân phận của Diệp Οản Οản.

Tuy nói trong lòng có khả năng có thể vẫn còn có chút ít nghi ngờ, nhưng biểu hiện của Diệp Οản Οản, cũng không khiến cho Thất Tinh có lòng phòng bị quá nặng.

Còn không đợi Thất Tinh mở miệng, Bắc Đẩu lại liếc qua liếc lại, nhìn chằm chằm Diệp Οản Οản: Phong tỷ.

Tỷ hỏi cái tảng đá này làm gì, tỷ hỏi đệ đi! Đệ cái gì cũng biết!Chỉ bất quá, không đợi Bắc Đẩu tiếp tục lải nhải không thôi, đã bị một ánh mắt không vui của Diệp Οản Οản làm cho ngậm miệng lại.

Phong tỷ.

Thất Tinh nhìn về phía Diệp Οản Οản, tiếp tục mở miệng: Chuyện này, không cách nào trốn tránh được.

Đọc truyện này nhanh nhất tại T R U Y E N F U L L.

V N Võ Đạo Liên Minh Công Hội, không có một thế lực nào có thể đắc tội nổi.

Huống chi, chúng ta đã thu tiền cùng chỗ tốt của Võ Đạo Liên Minh Công Hội thì nhất định phải dựa theo quy củ để làm việc.

 Bắc Đẩu nghe xong nhất thời phản bác, Rắm, ý của cậu là, chúng ta nhất định phải đi đánh lén A Tu La rồi hả?Bắc Đẩu cười lạnh một tiếng: Hiện nay, Không Sợ Minh chúng ta, tình hình như thế nào, lẽ nào trong lòng cậu không rõ ràng sao? Phong tỷ căn bản là vẫn chưa nắm lại được thực quyền, cậu bảo những lão già kia đi đánh lén A Tu La, nghĩ xem bọn họ có hành động hay không?Nghe vậy, Thất Tinh liếc mắt lườm Bắc Đẩu, dường như không có bất kỳ hứng thú nào phản ứng lại với cậu ta, tiếp tục nói: Phong tỷ, chúng ta không cần đánh lén A Tu La, chỉ cần tỏ thái độ cho Võ Đạo Liên Minh Công Hội nhìn là được.

Chúng ta có thể tiếp nhận lời mời lần này của Tu La Chủ, sau đó cự tuyệt việc nộp lên cống phẩm mỗi tháng.

Tốt nhất là có thể đem phe của Tu La Chủ náo loạn một hồi! Như vậy, cho dù chúng ta không lập tức động thủ đối với A Tu La, Võ Đạo Liên Minh Công Hội cũng sẽ không tiện nói thêm cái gì!Nghe xong ý tưởng của Thất Tinh, Diệp Οản Οản khẽ vuốt cằm.

Điều Thất Tinh nói, cũng chính là suy nghĩ trong lòng nàng.

Chỉ cần nàng đem chuyện ngoài mặt làm vừa đủ, Võ Đạo Liên Minh Công Hội cũng không có cách bắt bẻ nàng.

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vnCắt! Bắc Đẩu nhanh nhảu mở miệng: Phong tỷ, thật ra thì đệ cũng nghĩ như vậy, chỉ bất quá là không kịp nói mà thôi.

Diệp Οản Οản nhìn về phía Bắc Đẩu, mặt không đổi sắc mà mở miệng: Tôi biết, cậu giỏi nhất rồi!Nghe vậy, Bắc Đẩu gật đầu liên tục: Phong tỷ, tỷ quả nhiên là biết nhìn người!Diệp Οản Οản giờ phút này không có tâm tư chơi đùa cùng với Bắc Đẩu, trong lòng âm thầm thở dài.

Cái Không Sợ Minh này, quả nhiên là một bãi nước đục! Có lẽ, chỉ có chờ sau khi Tử Vong Hoa Hồng của chính mình đủ lớn mạnh, mình mới có đầy đủ vốn liếng để từ trong vũng bùn này bò ra ngoài.

Trụ sở chính của Tử Vong Hoa Hồng được đặt ở trong một trang viên, mà trang viên chính là do Khương lão vừa dụ vừa dọa, lấy thân phận thành viên của Không Sợ Minh uy hiếp, dùng nửa giá mua lại.

Trước mắt, các cường giả được chiêu mộ, toàn bộ được an bài ở bên trong trang viên.

Giờ phút này, phụ cận trang viên là một mảnh lạnh tanh.

Không bao lâu, một nam tử trẻ tuổi ăn mặc như bộ dáng đạo nhân, trên mặt mang theo một nụ cười như có như không, đi tới trước cửa trang viên.

Vô Lượng Thiên Tôn *.

Có ai ở nhà không? Đạo nhân hướng vào bên trong trang viên hô lên.

* Theo mình hiểu là một câu niệm của đạo gia, giống như Amen hay A Di Đà Phật vậy.

Có ai ở nhà không, nhanh ra một chút đi! Ước chừng kêu mấy chục giây vẫn như cũ không người trả lời, thần sắc đạo nhân dần dần bắt đầu mất kiên nhẫn.

Người nào? Chỉ chốc lát sau, một ông lão mặc áo đen từ bên trong trang viên đi ra.

Lão giả này tên là Tưởng Thành, là một trong những nhóm nhân thủ mà Tử Vong Hoa Hồng thu nhận đầu tiên, thuộc về cao thủ hàng nhất lưu.

Vô Lượng Thiên Tôn… Tôi chính là muốn hỏi một chút, nơi này là trụ sở chính của Tử Vong Hoa Hồng sao? Đạo nhân ý cười đầy mặt.

Nghe vậy, Tưởng Thành hơi sững sờ, chân mày chợt nhíu lại: Làm sao cậu biết?Bạn giới thiệu.

Đạo nhân mở miệng.

Ồ? Tưởng Thành như có điều gì suy nghĩ.

Gần đây Tử Vong Hoa Hồng quả thực thu nhận không ít cường giả, nếu như là bạn bè giới thiệu, ngược cũng là bình thường.

Tiểu huynh đệ, muốn gia nhập Tử Vong Hoa Hồng cũng không đơn giản như vậy.

Phải xem xem thân thủ của ngươi, có tư cách vào Tử Vong Hoa Hồng của ta hay không? Tưởng Thành nói.

Nghe Tưởng Thành nói, đạo nhân như có điều gì suy nghĩ, cuối cùng gật đầu một cái: Không có việc gì, không có việc gì.

Tôi liền tùy tiện hỏi một chút, xác nhận nơi này là trụ sở chính của Tử Vong Hoa Hồng là được.

Đạo nhân dứt lời, xoay người liền muốn rời đi.

Nhưng mà, sắc mặt của Tưởng Thành lại bỗng nhiên trầm xuống.

Biểu hiện của đạo nhân này, vạn phần quái dị, nào phải là do bạn giới thiệu mà tới, căn bản chính là muốn xác định vị trí Tổng bộ của Tử Vong Hoa Hồng bọn họ!Mặc dù không biết vị đạo nhân trước mặt này xuất phát từ mục đích như thế nào, nhưng Tưởng Thành nếu không tra rõ, làm sao có thể thả hắn ta rời đi?Đồ khốn, dám đến hỏi dò tin tức của Tử Vong Hoa Hồng bọn ta!Tưởng Thành thốt lên đầy giận dữ, thân hình trong nháy mắt biến mất tại chỗ, chỉ trong thời gian một nhịp hô hấp, đã đi tới bên cạnh đạo nhân.

Trong chốc lát, Tưởng Thành bắt lấy cánh tay của anh ta: Hôm nay ngươi như không nói rõ ràng, chỉ sợ.

không thể sống rời đi!!Vô Lượng Thiên Tôn, lão nhân gia, hỏa khí không nên lớn như vậy, sẽ làm tổn thương thân thể.

Trong lúc nói chuyện, thân thể đạo nhân khẽ động.

Nhưng mà, trong mắt Tưởng Thành lại chợt hiện lên vẻ kinh ngạc, đạo nhân này, thực lực sâu không lường được! Chỉ dùng thân thể, đã đem mình đánh văng ra…Tưởng Thành vốn là muốn gọi người, chỉ bất quá, tốc độ của đạo nhân cực nhanh, trong nháy mắt đã mất tăm mất tích.

Vân Thành, khu vực họ Nhiếp – Nhiếp khu.

Tứ đại thế gia Độc Lập Châu, mỗi nhà chiếm cứ một khu vực chủ đạo.

Như khu vực Nhiếp gia chiếm cứ, được gọi là Nhiếp khu.

Khu vực cũng được gọi theo họ của các thế gia.

Phủ Nhiếp gia.

Thần Hư đạo nhân sau khi tiến vào phủ đệ, chạy thẳng tới chính đường.

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vnĐội trưởng! Thần Hư đạo nhân sau khi thấy Nhiếp Vô Danh, liền vội vàng lớn tiếng la lên.

Hoang mang rối loạn như vậy, còn ra thể thống gì? Nhiếp Vô Danh liếc mắt nhìn Thần Hư đạo nhân.

Không phải đâu đội trưởng, tôi có một chuyện muốn báo với anh! Thần Hư đạo nhân vội vã mở miệng.

Nói bậy, lão tử còn chưa ăn xong, chờ lão tử ăn xong lại nói! Trong tay Nhiếp Vô Danh bưng một mâm sủi cảo, vừa ăn sủi cảo trong mâm, vừa không vui nhìn lấy Thần Hư đạo nhân.

Đội trưởng, tôi thật sự có việc gấp cần nói với anh! Thần Hư đạo nhân dở khóc dở cười.

Có rắm mau thả! Đừng chậm trễ việc lão tử ăn sủi cảo, cho cậu một phút! Nhiếp Vô Danh đem cái mâm ném sang một bên, nhìn Thần Hư đạo nhân, lạnh giọng mở miệng nói.

Thần Hư đạo nhân trầm tư chốc lát, chợt đi tới bên người Nhiếp Vô Danh, mặt đầy nghiêm túc nói, Đội trưởng, anh đoán xem ngày hôm nay tôi phát hiện cái gì?Nghe được lời này của Thần Hư đạo nhân, chân mày Nhiếp Vô Danh hơi hơi nhướn lên: Cậu đoán xem, tôi có thể đem cậu đánh chết hay không?Thần Hư đạo nhân sờ sờ lỗ mũi một cái, lúng túng cười một tiếng: Đội trưởng, ngày hôm nay tôi đã lấy được tin tức Tử Vong Hoa Hồng đang chiêu binh mãi mã, sau đó tìm được trụ sở chính của Tử Vong Hoa Hồng, mà trụ sở chính này ở ngay tại Vân Thành!Nghe Thần Hư đạo nhân nhắc tới Tử Vong Hoa Hồng, Nhiếp Vô Danh bỗng sửng sốt một chút: Tử Vong Hoa Hồng? Chuyện gì xảy ra vậy? Từ đâu chui ra Tử Vong Hoa Hồng?Đội trưởng, cái này còn phải nói sao, nhất định là giả mạo! Đoạn thời gian gần đây nhất, cường độ chúng ta đánh đuổi bọn giả mạo đã giảm bớt rồi.

Lại có một ít kẻ không biết sống chết bắt đầu gây sóng gió, giả mạo Tử Vong Hoa Hồng.

Thần Hư đạo nhân mở miệng giải thích.

Vào giờ phút này, thần sắc Nhiếp Vô Danh đã hoàn toàn lạnh xuống, âm trầm đến mức có thể chảy ra nước.

Trước đó vài năm, thế lực giả mạo Tử Vong Hoa Hồng nhiều không đếm xuể, chỉ bất quá, những thế lực ban đầu giả mạo Tử Vong Hoa Hồng kia, đều đã bị Nhiếp Vô Danh nhổ cỏ tận gốc.

Rất lâu trước đây, Nhiếp Vô Danh cũng đã phát lời ra, căn bản là không có cái tổ chức nào gọi là Tử Vong Hoa Hồng cả, hết thảy đều là bịa đặt mà ra, hơn nữa không cho phép bất luận kẻ nào, bất kỳ thế lực nào giả mạo Tử Vong Hoa Hồng! Nếu không, giết chết không tha, tự gánh lấy hậu quả!Nhưng mà, lúc này mới qua bao lâu? Tại Độc Lập Châu, tại Vân Thành, ở bên dưới mí mắt của Nhiếp Vô Danh hắn, lại có thể có người không quan tâm đến uy nghiêm của mình, dám cả gan giả mạo Tử Vong Hoa Hồng!Đây là Trần!! Truồng!! Khỏa!! Thân!! xâm phạm đến bản quyền của hắn!Ở địa phương nào? Nhiếp Vô Danh nhìn về phía Thần Hư đạo nhân, lạnh giọng mở miệng nói.

Lúc này, Thần Hư đạo nhân cười đầy vẻ thần bí, sau đó lấy điện thoại di động, mở Album ra, đem điện thoại di động bày ra ở trước mắt Nhiếp Vô Danh, ngón tay không ngừng lướt lướt Album, miệng nói: Đội trưởng, anh xem một chút, tôi đều đã đem cái trụ sở chính của Tử Vong Hoa Hồng đó chụp lại rồi!Nhiếp Vô Danh như có điều suy nghĩ nhìn chằm chằm hình ảnh trên tay Thần Hư đạo nhân, hơi có chút nghi ngờ nói: Cậu cho tôi xem cái này là có ý gì?Chính mình bảo Thần Hư đạo nhân dẫn đường, đi đến trụ sở chính của thế lực dám giả mạo Tử Vong Hoa Hồng, nhưng gã Thần Hư đạo nhân này lại lấy điện thoại di động ra, mở Album cho mình xem để làm cái gì?Đội trưởng, anh xem, vị trí tôi đều đã chụp lại rồi, chính anh có thể tự đi, tôi còn có việc.

Thần Hư đạo nhân nghiêm túc mở miệng nói.

 Nghe vậy, Nhiếp Vô Danh gật một cái, chợt, cũng không mở miệng, sau đó nhéo lỗ tai Thần Hư đạo nhân một cái, đem Thần Hư đạo nhân lôi xềnh xệch ra ngoài cửa.

Vào giờ phút này, trụ sở chính Tử Vong Hoa Hồng.

Diệp Οản Οản ngồi ở trên thượng vị, đảo mắt qua nhìn mọi người bên dưới.

Giờ phút này, không ít cường giả mới gia nhập Tử Vong Hoa Hồng đều nhìn Diệp Οản Οản, thần sắc vạn phần kinh ngạc, thậm chí khó mà tin nổi.

Vị thủ lĩnh khát máu khủng bố trong truyền thuyết của Tử Vong Hoa Hồng, Hắc Quả Phụ, lại xinh đẹp trẻ tuổi như vậy?Một vài gã nam nhân trẻ tuổi tự nhận tướng mạo mình không tầm thường, nhất thời thẳng tắp sống lưng.

Theo truyền thuyết, thủ lĩnh Hắc Quả Phụ của Tử Vong Hoa Hồng, đam mê mỹ sắc.

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vnRất nhanh, hơn mười vị nam nữ mặc trường bào hoa hồng đỏ, đeo mặt nạ hình hồ ly màu bạc, chậm rãi đi tới bên người Diệp Οản Οản, hướng về Diệp Οản Οản hành lễ.

Những vị nam nữ mang mặt nạ hình hồ ly này, là do Diệp Οản Οản tự mình chọn lựa, cũng là nhóm người có thực lực mạnh nhất hiện tại của thế lực Tử Vong Hoa Hồng.

Mọi người thấy Diệp Οản Οản, không nói một lời, rất nhiều cường giả mới được chiêu mộ vào, vẫn là lần đầu tiên thấy được Tử Vong Hoa Hồng trong truyền thuyết, cũng không dám nhiều lời.

Diệp Οản Οản vốn đang muốn mở miệng nói gì đó, lão giả Tưởng Thành lại bỗng nhiên đi lên, hướng về Diệp Οản Οản nói Lão đại, trước đó đã xảy ra chút chuyện… Nghe Tưởng Thành bẩm báo, Diệp Οản Οản lạnh lùng nói Nói!Tưởng Thành không dám giấu giếm chút nào, cẩn thận từng li từng tí mở miệng nói Trước đó có một người trẻ tuổi, không biết là từ nơi nào biết được động tác gần đây nhất của Tử Vong Hoa Hồng chúng ta, hơn nữa còn tìm đến chỗ này, xác nhận nơi này là trụ sở chính của Tử Vong Hoa Hồng.

Lời nói của Tưởng Thành rơi xuống, thần sắc của đám người Khương lão cùng Tiểu Loli đều khẽ biến.

Có người tìm đến trụ sở chính của Tử Vong Hoa Hồng, là có ý đồ gì?Ông không đem người kia lưu lại? Tiểu Loli nhìn về phía Tưởng Thành, cau mày hỏi.

Nghe vậy, Tưởng Thành lại lắc đầu một cái, vẻ mặt đầy nghiêm túc, nói Tôi vốn là dự định đem gã ta lưu lại, chỉ bất quá.

người trẻ tuổi kia có thực lực quá mạnh mẽ! Vô cùng xấu hổ, tôi không phải là đối thủ của hắn ta.

Không phải là đối thủ?Lời Tưởng Thành vừa nói ra, thần sắc đám người Tiểu Loli cùng Khương lão lại càng thêm kinh ngạc.

Trước mắt, thành viên được chiêu mộ của Tử Vong Hoa Hồng, đều là cường giả cấp độ tinh anh, không có ai là loại nuôi lấy phân cả! Nhất là cái người tên Tưởng Thành này, tuyệt đối có thể được tính là cường giả hạng nhất của Tử Vong Hoa Hồng.

Ngay cả Tưởng Thành cũng không phải là đối thủ, chuyện này làm sao có thể!?Diệp Οản Οản thần sắc không thay đổi, nhưng trong lòng lại có điều suy nghĩ.

Người nào lại đi hỏi thăm sự tình Tử Vong Hoa Hồng là như thế nào, chẳng lẽ là Võ Đạo Liên Minh Công Hội.

Hoặc cũng có thể là A Tu La?Chỉ bất quá, nếu suy nghĩ cẩn thận, nếu là Võ Đạo Liên Minh Công Hội cũng được, A Tu La cũng được, tựa hồ cũng không cần thiết phải làm như thế…Nếu không phải là thế lực hai phe này, vậy còn có thể là ai?Còn không đợi Diệp Οản Οản suy nghĩ nhiều, bên trong trang viên lại truyền ra một loạt thanh âm va chạm kịch liệt.

Nhiều lắm chỉ sau hai nhịp hô hấp, một vị lão giả nào đó mặt đầy hốt hoảng chạy vào đại sảnh, liền vội vàng quỳ rạp xuống trước người Diệp Οản Οản Lão đại, người của Nhiếp gia đến!Nhiếp gia.

Diệp Οản Οản nhất thời đứng dậy, chân mày nhíu chặt lại.

Nhiếp gia nào? Diệp Οản Οản hỏi.

Đúng vậy! Chính là Nhiếp gia thuộc tứ đại thế gia của Độc Lập Châu! Lão già sắc mặt trắng bệch hoàn toàn, thực lực của người tới quá mức khủng bố, hơn 10 vị huynh đệ đều khó lòng ngăn cản.

 Hừ, Nhiếp gia thì như thế nào? Tưởng Thành sắc mặt lạnh lẽo.

Coi như là Nhiếp gia, cũng không thể ở trước mặt Hắc Quả Phụ càn rỡ!Vô Lượng Thiên Tôn, giả mạo Tử Vong Hoa Hồng.

Các vị à, can đảm lại không nhỏ đâu! Chỉ bất quá, đã từng nghĩ đến hậu quả hay chưa? Thanh âm Thần Hư đạo nhân từ bên ngoài truyền vào bên trong nhà.

Nghe thấy thanh âm này, Diệp Οản Οản không khỏi hơi sững sờ, chẳng biết tại sao, luôn cảm thấy thanh âm này vô cùng quen tai.

Thần Hư đạo nhân vừa dứt tiếng, Nhiếp Vô Danh cùng Thần Hư đạo nhân, chậm rãi đi vào bên trong đại sảnh.

Ngươi nói chúng ta là giả mạo?Lúc này, hơn mười vị cường giả mang mặt nạ hồ ly màu bạc, trong nháy mắt đem Nhiếp Vô Danh cùng Thần Hư đạo nhân bao vây.

Ha ha!! Dĩ nhiên là giả mạo! Ở trên đời này, làm gì có cái gọi là Tử Vong Hoa Hồng? Chẳng qua chỉ là do Nhiếp gia chúng ta bịa đặt ra mà thôi! Các vị, Nhiếp Vô Danh đã sớm bắn tiếng, không cho phép bất luận kẻ nào mượn danh hiệu Tử Vong Hoa Hồng để giả danh lừa bịp.

Các ngươi, tựa hồ cũng không muốn sống nữa sao? Thần Hư đạo nhân cười lạnh nói.

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vnCái gì?Giả mạo?Theo lời Thần Hư đạo nhân vừa phát ra, mọi người tại đây trố mắt nhìn nhau.

Bọn họ đã từng nghe nói qua, Tử Vong Hoa Hồng cũng không tồn tại.

Chỉ bất quá, khi đó cũng không quan tâm lắm, chỉ xem như là một chuyện tiếu lâm.

Thật ra thì, sau khi gia nhập Tử Vong Hoa Hồng, trong lòng phần lớn cường giả ở đây đều hơi có chút nghi ngờ, nhưng cũng không dám nói rõ, đem việc này hỏi cho rõ ràng.

Cho tới bây giờ, cường giả một trong tứ đại thế gia, Nhiếp gia đến đây phá đám, cũng chính miệng nói ra Tử Vong Hoa Hồng cũng không tồn tại!Chẳng lẽ.

Tử Vong Hoa Hồng thật sự không tồn tại, chúng ta bị gạt? Một vị nam tử mang mặt nạ hồ ly màu bạc, lẩm bẩm trong miệng.

Suy nghĩ kỹ một chút, danh tiếng Tử Vong Hoa Hồng mặc dù cực lớn, nhưng đều giới hạn tại trong lời đồn.

Chúng ta ai cũng đều chưa từng thấy thế lực Tử Vong Hoa Hồng hành động, hơn nữa, thủ lĩnh Hắc Quả Phụ của Tử Vong Hoa Hồng tại sao lại còn trẻ tuổi như vậy?Tưởng Thành nhíu chặt chân mày! Nhưng mà, Tử Vong Hoa Hồng rõ ràng thật sự tồn tại! Các huynh đệ bọn họ, từng ở trong hầm giam 6 tầng, may mắn gặp qua…Đây rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra? Chẳng lẽ.

Chúng ta.

thật sự bị lừa? Một nữ nhân trong đám tướng mạo không tầm thường, hơi có chút nghi ngờ nhìn về phía Thần Hư đạo nhân.

Ha ha, đó là tất nhiên! Cõi đời này, làm sao có Tử Vong Hoa Hồng!! Các ngươi những người đáng thương này, bị gạt rồi!Thần Hư đạo nhân cười lạnh nói.

Vào lúc này trong lòng Diệp Οản Οản có chút suy nhược, tầm mắt phía trước bị mọi người ngăn trở, nàng cũng không thấy rõ người đến là ai, rốt cuộc là có chuyện gì?Chỉ bất quá, cái Tử Vong Hoa Hồng này, bản quyền cũng không phải là của bọn họ, sao bọn họ lại rảnh háng, tại sao phải chạy tới đây vạch trần nàng?Mắt thấy sự tình có chút không trấn áp được, Diệp Οản Οản chỉ có thể thẳng tắp sống lưng, lạnh giọng mở miệng nói: Người nào ở chỗ này càn rỡ!?Lời Diệp Οản Οản vừa vang lên, Thần Hư đạo nhân và Nhiếp Vô Danh hai người hơi sững sờ.

Thanh âm này.

làm sao nghe có chút quen tai?Sau khi Diệp Οản Οản mở miệng, rất nhanh, mọi người vây ở phía trước, thối lui về hai bên.

Sau khi Nhiếp Vô Danh cùng Thần Hư đạo nhân nhìn thấy nữ tử trước mặt, hai người đều vô cùng kinh ngạc.

Chính Diệp Οản Οản cũng sững sờ ngay tại chỗ.

Cậu xem.

Tướng mạo cô gái kia và Hữu Danh lão bản, có phải là có chút tương tự hay không? Nhiếp Vô Danh sờ cằm một cái, hướng về Thần Hư đạo nhân mở miệng hỏi.

Nghe Nhiếp Vô Danh nói như vậy, khóe miệng Thần Hư đạo nhân khe khẽ động đậy.

Đội trưởng bị mù sao?Đội trưởng.

Thần Hư đạo nhân nhìn về phía Nhiếp Vô Danh: Thật sự là rất giống! Cực kỳ giống như là chị em sinh đôi!Thần Hư đạo nhân nói xong, nhìn chằm chằm Diệp Οản Οản chậc chậc nói: Ngươi chính là nữ nhân giả mạo Hắc Quả Phụ của Tử Vong Hoa Hồng?Ngươi và một vị bằng hữu của chúng ta tại Hoa quốc, dáng dấp ngược lại quả là giống nhau y hệt!Diệp Οản Οản nhìn thấy Nhiếp Vô Danh cùng Thần Hư đạo nhân, nguyên bản còn có chút kích động, nhưng mà, theo lời của Thần Hư đạo nhân vừa dứt tiếng, sắc mặt của Diệp Οản Οản thoáng cái đen sạm lại.

Hai người này, có phải là đầu óc có vấn đề rồi hay không?Mặt đối mặt cũng còn có thể không nhận ra sao? Mới mấy tháng không gặp thôi…Tiểu nữ, lá gan ngươi thật lớn nha! Ngay cả Tử Vong Hoa Hồng đều dám giả mạo!! Ngươi lại đây nói với ta, là ai đưa cho ngươi can đảm này!? Thần Hư đạo nhân nhìn chằm chằm Diệp Οản Οản, lạnh giọng cười nói.

Cách đó không xa, bên trong đám người, mấy người Tiểu Loli và Khương lão nhìn thấy một màn này, mặt đầy mộng bức! Vậy.

Hai người kia không phải là cao thủ ban đầu ở Myanmar cứu bọn họ sao?Tại sao lại đột nhiên chạy tới gây chuyện, còn nói bọn họ giả mạo Tử Vong Hoa Hồng?Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vnGiờ phút này, Diệp Οản Οản chậm rãi từ trên chủ tọa đứng dậy, phân biệt nhìn lướt qua Nhiếp Vô Danh cùng Thần Hư đạo nhân, cười lạnh nói: Ha ha, hai người các ngươi, sau khi trở lại Độc Lập Châu, vây cánh cứng rắn, có muốn tôi đem các người biến thành thiên sứ gãy cánh?Nghe Diệp Οản Οản nói vậy, thần sắc chúng cường giả ở đây lại càng thêm nghi ngờ.

Vốn cho là, bọn họ có lẽ thật sự bị mắc lừa, nhưng nếu như.

Diệp Οản Οản không phải là Hắc Quả Phụ, thì làm sao lại dám đe dọa hai vị người của Nhiếp gia như vậy? Ngươi.

Thần Hư đạo nhân nhìn chằm chằm Diệp Οản Οản, thần sắc có chút cổ quái, như là muốn nói gì.

Ngươi là ai? Nhiếp Vô Danh lạnh lùng nói.

Diệp Οản Οản lườm Nhiếp Vô Danh một cái, khóe miệng hơi nhếch lên, mở miệng nói, Nhiếp Vô Danh, anh bây giờ thật uy phong à nha! Không còn là anh lúc năm lần bảy lượt cầu xin tôi giúp anh chăm Đường Đường khi xưa nữa…Chúng cường giả ở đây ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, lại càng thêm bối rối.

Đây rốt cuộc là đang có chuyện gì xảy ra?Con bà nó.

Không thể nào!! Thần Hư đạo nhân biến sắc: Khoảng cách từ Độc Lập Châu đến Hoa quốc 10 vạn 8 ngàn dặm.

Không có khả năng! Huống chi, không có giấy thông hành căn bản là không tới được Độc Lập Châu.

Đây là có chuyện gì xảy ra??Nhiếp Vô Danh mặt đầy mộng bức nhìn về phía Thần Hư đạo nhân: Cậu đang nói gì? Cô gái này, rốt cuộc là ai? Chăm Đường Đường là có ý gì?Còn không đợi Thần Hư đạo nhân mở miệng, Nhiếp Vô Danh lại nhất thời kinh ngạc: Chửi thề một tiếng! Không thể nào đi.

Hữu Danh lão bản?Đúng vậy, đội trưởng! Khó trách hai người lại giống nhau y hệt như sinh đôi, thì ra chỉ là một người.

Thần Hư đạo nhân gật đầu liên tục.

Cái tên ngu đần nhà ngươi, Hữu Danh lão bản ngươi cũng đều không nhận ra? Còn nói hai người là sinh đôi? Ngươi không có não sao? Ngươi mù sao? Nhiếp Vô Danh nhìn chằm chằm Thần Hư đạo nhân quát lên đầy xa lánh.

Thần Hư đạo nhân nghẹn ngào nhìn đội trưởng nhà mình.

Lời này nếu như là người khác nói, vậy hắn cũng đành chịu, nhưng đội trưởng nhà hắn.

có mặt mũi nào lại nói với hắn lời như vậy…Chính anh ta cũng có nhận ra đâu, còn nói hai người có chút tương tự, còn hắn ít gì cũng nói được là sinh đôi, so với đội trưởng nhà hắn còn đỡ hơn một chút.

Các người cùng tôi qua đây!Diệp Οản Οản nhìn chằm chằm Nhiếp Vô Danh cùng Thần Hư đạo nhân, chợt, tùy ý xoay người đi vào trong nội đường.

Nghe vậy, Nhiếp Vô Danh cùng Thần Hư đạo nhân trố mắt nhìn nhau, cuối cùng, cũng theo chân Diệp Οản Οản đi vào nội đường, chỉ để lại mấy người trong đại sảnh trợn mắt há hốc mồm, ngơ ngác nhìn nhau.

Nội đường, Nhiếp Vô Danh mặt đầy kinh ngạc nhìn Diệp Οản Οản, có chút kích động mở miệng nói: Hữu Danh muội muội, thật sự là cô sao? Làm sao cô lại tới Độc Lập Châu? Chẳng lẽ là bởi vì tới gặp chúng tôi? Không đúng.

Cô làm cách nào đi tới Độc Lập Châu? Cô có giấy thông hành sao?Đối mặt với Nhiếp Vô Danh đang lải nhải không ngừng, hỏi lia hỏi lịa, Diệp Οản Οản trực tiếp lườm một cái, chuyện này là trọng điểm sao?Đến tìm người.

Trước đó không phải đã nói với các anh rồi à? Vốn là muốn cùng các người đi Độc Lập Châu; nhưng gọi điện cho các anh thì không được, nhắn tin cũng không trả lời.

Diệp Οản Οản giải thích.

Nghe được lời nói này, Nhiếp Vô Danh gật đầu một cái, như có điều gì suy nghĩ nói: Lên máy bay, điện thoại không cho phép mở máy.

Sau khi đến Độc Lập Châu, sim điện thoại và điện thoại di động trước đó cũng không dùng được, cho nên đã ném đi.

Bất quá, Hữu Danh muội muội, lá gan này của cô cũng không khỏi quá lớn một chút, lại dám xông vào Độc Lập Châu? Cô không có giấy thông hành phải không?Không có.

Diệp Οản Οản rất thành thực lắc đầu.

Hữu Danh muội muội, cô quả thực không sợ chết? Cái Độc Lập Châu này từ trước đến giờ luôn bài xích người ngoại lai, người ngoại lai tiến vào Độc Lập Châu đều không có kết quả gì tốt.

Nhiếp Vô Danh nói.

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vn Nói đến đây, Nhiếp Vô Danh hơi nhíu mày, hắn hôm nay tới đây, hình như là vì chuyện của Tử Vong Hoa Hồng thì phải…Lúc này, Nhiếp Vô Danh thần sắc lạnh xuống, nhìn chằm chằm Diệp Οản Οản: Hữu Danh muội, bất luận kẻ nào giả mạo Tử Vong Hoa Hồng, kết quả đều là nghiền cốt thành tro, cô cũng đã biết?  Được, vậy anh đem Vác Quan Tài cùng Tiểu Điềm Điềm, còn có Nhất Chi Hoa bọn họ đều kêu đến đây! Diệp Οản Οản lãnh đạm bình tĩnh gật đầu, mở miệng nói.

Gọi bọn họ để làm cái gì? Thần Hư đạo nhân có chút ngơ ngác.

Dĩ nhiên là phải gọi đến! Người một nhà quan trọng nhất chính là thật chỉnh tề ở chung một chỗ.

Sáu người chúng ta cùng nhau nắm tay đi xuống hoàng tuyền! Diệp Οản Οản cười nói.

Cùng xuống hoàng tuyền? Nhiếp Vô Danh ngơ ngác nhìn Diệp Οản Οản hỏi: Có ý gì?Anh mới vừa rồi không phải đã nói, bất kỳ ai giả mạo người của Tử Vong Hoa Hồng đều phải chết sao? Diệp Οản Οản mở miệng hỏi.

Không sai.

Nhiếp Vô Danh gật đầu.

Vậy thì không sai đâu! Diệp Οản Οản cười lạnh một tiếng: Ban đầu ở Myanmar, tôi mời các người làm hộ vệ của tôi.

Các người vẫn chưa quên đấy chứ?Dĩ nhiên là chưa quên.

Hi, lần đó kiếm được một chút tiền lời, sau khi trở về Hoa quốc ăn được tận mấy chầu lẩu, thật là thoải mái! Thần Hư đạo nhân luôn miệng gật đầu nói.

Vậy 6 người chúng ta, cùng nhau giả mạo Tử Vong Hoa Hồng.

Chuyện này, các người cũng không phải là đã quên rồi đấy chứ? Nếu như ai giả mạo Tử Vong Hoa Hồng đều phải chết, cũng đúng lúc, người một nhà chúng ta cùng nhau lên đường đi! Diệp Οản Οản nhìn chằm chằm Nhiếp Vô Danh nói.

Nhiếp Vô Danh: .

Thần Hư đạo nhân: .

Nhiếp Vô Danh cùng Thần Hư đạo nhân hai mắt nhìn nhau một cái.

Bọn họ thật đúng là đã từng theo Diệp Οản Οản giả mạo Tử Vong Hoa Hồng.

Trời xanh sao lại chơi khăm đến vậy! Đem mấy người bọn họ đều đẩy lọt vào hố, nếu như chờ Nhiếp gia chủ trở lại, biết chuyện này, không khỏi sẽ bị ăn một trận chửi tơi bời…Thấy thần sắc Nhiếp Vô Danh cùng Thần Hư đạo nhân có chút lúng túng, con ngươi Diệp Οản Οản hơi hơi chuyển một cái, đặt tay lên bả vai của Nhiếp Vô Danh, đè anh ta ngồi xuống ghế, ý cười đầy mặt nói: Đừng so đo chuyện lúc trước nữa, tôi có chuyện làm ăn cho anh.

Làm ăn gì? Thần Hư đạo nhân lập tức xông tới.

Anh thấy rồi đó, Tử Vong Hoa Hồng là do các anh bịa đặt mà thành.

Đó chính là bản quyền của các anh đó! Đây là IP lớn đó nha, anh lưu ở trong tay cũng vô dụng.

Rất đáng tiếc, thật lãng phí! Anh nói có đúng hay không? Diệp Οản Οản cười nói.

IP? Nhiếp Vô Danh mặt đầy ngơ ngác: Cái gì là IP? IP chính là bản quyền *.

Đã từng xem phim hay tiểu thuyết rồi chứ? Nếu nổi tiếng cũng đều có thể tạo thành IP, cũng chính là bản quyền.

Tử Vong Hoa Hồng chính là bản quyền do các người sáng tạo ra, các người đem Tử Vong Hoa Hồng bán cho tôi; tôi tới kinh doanh bản quyền của Tử Vong Hoa Hồng, thấy thế nào? Diệp Οản Οản đề nghị.

* IP: Viết tắt của từ tiếng Anh Intellectual Property = bản quyềnNghe Diệp Οản Οản giải thích, Nhiếp Vô Danh bây giờ mới hiểu được, lúc này lắc đầu nói: Không được.

Không bán!Không bán? Anh là heo sao? Diệp Οản Οản hận rèn sắt không thành thép, lạnh giọng nói: Tử Vong Hoa Hồng các người lưu ở trong tay làm cái gì? Một phân tiền cũng không thu được, nhưng nếu các người chuyển nhượng cho tôi, vậy coi như đáng tiền rồi!Vật này còn có thể kiếm tiền? Nhiếp Vô Danh tràn đầy thần sắc không cách nào tin nổi.

Nói nhảm, dĩ nhiên là có thể kiếm tiền!Diệp Οản Οản cười nói: Các người đem Tử Vong Hoa Hồng chuyển nhượng cho tôi.

Sau này, tôi liền là thủ lĩnh của Tử Vong Hoa Hồng, Hắc Quả Phụ.

Chờ tôi phát triển mạnh mẽ lên, đi thu cống phẩm, đây không phải là tiền sao? Chờ sau này, tôi xây một công viên hoặc là khu vui chơi dưới danh nghĩa Tử Vong Hoa Hồng, vé vào cửa không phải là tiền sao?Sau này sẽ quay một bộ phim điện ảnh, làm một bộ phim hoạt hình lớn về Tử Vong Hoa Hồng, hay các loại vấn đề liên quan,… Đây là một khoản tiền lớn đến dường nào, các người có biết không?

Xem tiếp...

con-mat-ao-thi

  • Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương

  • truyện tranh Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương

  • truyện Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương

  • Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương truyện chữ

  • đọc truyện Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương

  • yêu thần ký chap

  • truyenfull.vn

  • truyenfull.vip

  • truyenfull.vip

  • truyen.tangthuvien.vn/

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License