con-mat-ao-thi

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vnCô là người của Chu gia? Một gã thành viên Không Sợ Minh lạnh giọng quát lên.

Lúc này, Diệp Οản Οản lắc đầu một cái.

 Nếu như mình thừa nhận, chỉ sợ sẽ bị đánh chết trong nháy mắt!Nàng không phải là người nhà Chu gia!Bỗng nhiên, cửa mở ra, mấy chục người Chu gia vọt ra, Chu gia gia chủ lạnh giọng quát lên: Chớ làm tổn thương người vô tội!Ha ha, Không Sợ Minh chúng ta, đương nhiên sẽ không làm tổn thương người vô tội.

Lão già bên cạnh Thất Tinh, cười lạnh mở miệng.

Khi lời này của lão già phát ra, càng ngày càng nhiều người đi đường tụ tập tại ở trước cửa nhà, bàn tán ầm ĩ.

Thế gia nhận được Thất Sát Lệnh, không có lấy một người có thể sống sót.

Theo những người bên ngoài, tất cả thành viên của Chu gia chắc chắn phải chết.

Sau ngày hôm nay, Chu gia sẽ không còn tồn tại.

Tôi muốn hỏi một chút, Chu gia chúng tôi, đắc tội với Không Sợ Minh các người khi nào? Chu gia gia chủ vô cùng nghi ngờ, Chu gia bọn họ và Không Sợ Minh, cho tới bây giờ cũng chưa từng đồng thời xuất hiện bao giờ, làm sao bỗng dưng lại bị Không Sợ Minh phát Thất Sát Lệnh?Không có gì! Vị trí khu vực Chu gia các ngươi không tệ, phong thủy cũng được, Không Sợ Minh bọn ta muốn ở chỗ này mở ra một chi nhánh.

Lão già bên cạnh Thất Tinh mở miệng cười cười, nói như đúng rồi!Ông.

Ông nói cái gì!? Chu gia gia chủ giận đến sắc mặt trắng bệch: Chỉ vì vậy, liền muốn huỷ diệt Chu gia ta? Nếu như các người thích, Chu gia ta một xu cũng không lấy, nhường cho các người là được!Ha ha.

Ngươi đây là muốn bố thí cho Không Sợ Minh chúng ta? Lão già mặt đầy vẻ khinh thường.

Không Sợ Minh bọn họ, từ trước đến giờ đều là như thế, yêu thích liền cướp, về phần người bên cạnh, muốn giết liền giết, chủ yếu nhìn tâm tình.

Loại vật như lý do lý trấu, cũng không mấy quan trọng.

Cũng không phải là bố thí.

Tôi hy vọng ông không nên xuyên tạc ý của tôi! Đây là trao đổi, dùng bảo địa phong thủy các người xem trọng, đổi lấy tánh mạng một nhà chúng tôi.

Chu gia gia chủ nhẫn nại nhìn chằm chằm lão già, mở miệng giải thích.

Đối với Không Sợ Minh, Chu gia gia chủ sợ hãi từ đáy lòng.

Đây là một thế lực lấy sát phạt làm niềm vui! Bị Không Sợ Minh để ý, đại biểu cho bất hạnh và tai nạn.

Nói nhảm không cần phải nói, nếu như là đã nhận được Thất Sát Lệnh của Không Sợ Minh chúng ta, kết quả Chu gia các ngươi, đã sớm được định đoạt vào ngày đó từ khi nhận được Thất Sát Lệnh.

Lão già hừ lạnh một tiếng, chợt phất ống tay áo: Giết!Theo mệnh lệnh của lão già vang lên, mười mấy thành viên của Không Sợ Minh mặc quần áo trắng, sau lưng viết hai chữ to Không Sợ, trong nháy mắt phóng tới đám người Chu gia.

Cha, đừng nói nhảm! Vô dụng, hôm nay liền liều mạng với bọn hắn!Chu Vu một người một ngựa, đánh thẳng vào đám người Không Sợ Minh, cũng không có ý định lui về sau nửa bước, lập tức nghênh đón.

Nhưng mà, dù công phu võ thuật của Chu Vu vốn không tệ, nhưng so với thành viên Không Sợ Minh, lại vẫn kém một chút.

Chỉ bất quá mấy hơi thở, cả người Chu Vu thật giống như diều đứt dây, bị thành viên Không Sợ Minh đánh bay.

Trong lúc nhất thời, tiếng gào thét cùng tiếng mắng chửi vang lên không ngừng.

Chu gia mặc dù số người đông đảo, nhưng đối mặt với tinh anh Không Sợ Minh, vẫn là binh bại như núi đổ, chỉ có thể liều mạng.

Thực lực chênh lệch quá lớn, vì vậy cũng không hề có chút hiệu quả nào.

Giờ phút này, lão già bên cạnh Thất Tinh bỗng nhiên động một cái, giơ tay lên nắm lấy cổ của Chu gia gia chủ.

Chu gia gia chủ hai chân rời khỏi mặt đất, sắc mặt là một màu đỏ hồng, hô hấp cực kỳ khó khăn.

Ngoài cửa Chu gia, người vây xem càng ngày càng nhiều.

Mọi người đều thấp giọng bàn tán, chỉ chỉ trỏ trỏ, nhưng cũng không ai dám tiến lên, nói một câu Không Sợ Minh không đúng.

Chân mày Diệp Οản Οản nhíu sâu lại.

Mặc dù nàng có lòng muốn giúp Chu gia, nhưng cũng không biết nên hành động như thế nào, cũng biết chính mình không thể ra sức.

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vnBây giờ, Diệp Οản Οản đối với Không Sợ Minh, đã nhận biết được đại khái.

Chỉ từ phong cách làm việc của Không Sợ Minh Độc Lập Châu, nếu bây giờ chính mình dám tiến lên nửa trước bước, hoặc lên tiếng ngăn lại, chỉ sợ đều sẽ dẫn tới họa sát thân.

Trong ngực của Diệp Οản Οản, Cầu Cầu nhìn một màn trước mắt, sắc mặt phồng đỏ, lại cũng không biết là lấy khí lực từ nơi nào, trong nháy mắt tránh thoát khỏi Diệp Οản Οản, chạy thẳng về phía trước.

Cầu Cầu!Thấy vậy, thần sắc Diệp Οản Οản nhất thời biến đổi, muốn ngăn trở, cũng đã không kịp.

Ê a!Cầu Cầu chạy đến bên cạnh lão già Không Sợ Minh kia, dùng đầu hung hăng đánh thẳng về phía lão.

Thằng chó con ở đâu ra thế này!?Lão già nhất thời giận dữ, cánh tay phải khẽ vung lên, trong nháy mắt đem Chu gia gia chủ quật ngã, lại tóm lấy Cầu Cầu ở trước mặt mình.

Trẻ con.

Trẻ con là vô tội đấy! Dừng tay! Dừng tay! Thấy vậy, Chu phu nhân kinh hãi đến biến sắc.

Hừ, còn nhỏ tuổi, không biết trời cao đất rộng, xem ra cũng là một gã tiểu quỷ đoản mệnh, không sống quá ngày hôm nay! Lão già một tay đem Cầu Cầu giơ lên, có vẻ như muốn quật cậu bé xuống dưới đất.

Chính là ở trong chớp mắt này, Diệp Οản Οản cơ hồ cũng đã suy nghĩ kỹ, theo bản năng nhảy ra, ngăn ở trước người lão già: Dừng tay!Nghe vậy, chân mày lão già Không Sợ Minh hơi hơi nhíu lên, thần sắc có chút hững hờ nhìn về phía Diệp Οản Οản.

Ngươi.

Cũng muốn chết? Lão già nhìn chằm chằm Diệp Οản Οản, sắc mặt chợt có chút âm trầm.

Ngược cũng có hứng thú, hiện nay, ngay cả một con nhãi ranh, cũng dám mạo phạm tới Không Sợ Minh bọn họ?Ta bảo ngươi dừng tay, ngươi điếc con mẹ nó rồi hả?Thậm chí ngay cả trẻ con cũng đều không buông tha! Quả thật là muốn phát điên!Còn không đợi lão già Không Sợ Minh tiếp tục mở miệng, Diệp Οản Οản đột nhiên lấy ra một khẩu súng lục từ trong ngực.

Nòng súng đen nhánh lạnh như băng, trong nháy mắt chỉa vào trên đầu của lão già.

Súng lục.

Ngươi? Cảm nhận được cảm giác lạnh giá đến thấu xương, sắc mặt ông lão hơi đổi.

Tại Độc Lập Châu, lại có người.

dám mang theo súng ống bên người, hơn nữa còn dám lấy ra ở trước mặt mọi người?Coi như là Không Sợ Minh bọn họ, cũng không có lá gan này.

Đây là quy tắc xưa nay của Độc Lập Châu! Tứ đại gia tộc cũng được, những thứ cổ tộc lánh đời kia cũng được, cho dù là Võ Đạo Liên Minh được coi như là thế lực chấp chính Độc Lập Châu, cũng không có can đảm này!Nhưng sự thật bày ra trước mắt.

Nữ nhân này, lại thực sự dám móc súng lục ra, chĩa vào đầu của hắn.

Hơn nữa cảm nhận này, tuyệt đối không phải là hàng giả.

Vào giờ phút này, đám người tất cả đều xôn xao.

Cơ hồ tất cả người đi đường đang vây xem, nhìn Diệp Οản Οản, thần sắc vạn phần cổ quái, thậm chí rất nhiều người coi nàng như kẻ thù.

Tại Độc Lập Châu đừng nói sử dụng súng ống, dù cho chỉ là mang theo súng ống bên người bị người khác phát hiện, mỗi một thành viên của Độc Lập Châu, đều có nghĩa vụ đem đánh chết.

Đám người Chu gia gia chủ rối rít kinh ngạc nhìn chằm chằm Diệp Οản Οản.

Không nghĩ tới, trên người của Diệp Οản Οản, lại mang theo súng ống.

Chu phu nhân nhìn Diệp Οản Οản, muốn nói gì, nhưng cuối cùng lại không thể nói ra.

Từ một khắc kia khi Diệp Οản Οản lấy súng ra, kết quả của nàng, đã được định trước! Chỉ sợ là sẽ vô cùng bi thảm.

Ha ha.

Vị tiểu thư này, cô hẳn là biết quy củ của Độc Lập Châu? Tại Độc Lập Châu, không cho phép mang theo mang súng, hậu quả này, chính cô hẳn là cũng biết rồi đi!!Coi như cô không lo nghĩ cho chính cô, cô cũng phải vì cha mẹ của cô, con của cô mà lo nghĩ.

Lão già nhìn về phía Diệp Οản Οản, thấp giọng cười một tiếng, nhẹ nhàng từng bước từng bước dụ dỗ, ngược lại cũng không dám đem Cầu Cầu ném xuống mặt đất.

Ta con mịa nó không có con! Diệp Οản Οản cười lạnh một tiếng: Lại nói, đem đứa bé để xuống.

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vnĐược.

Được rồi, cô đừng kích động, tôi đem đứa bé để xuống.

Lão già dùng ngữ điệu mềm mỏng, cơ hồ vô cùng sợ trong lúc kích động nàng sẽ đem hắn bắn nổ đầu.

Rất nhanh, lão già đem Cầu Cầu nhẹ nhàng đặt ở trên mặt đất.

Sau khi hạ xuống, Chu phu nhân lập tức tiến lên, một tay đem Cầu Cầu ôm vào trong ngực.

Ha ha, vị tiểu thư này, cô có gì suy nghĩ không thông, lại nhất định phải tự mình muốn chết mang theo súng lục? Cô xem, tôi cũng đã làm theo yêu cầu của cô rồi, hiện tại, chúng ta có thể nhã nhặn ôn hòa trò chuyện một chút hay không…? Lão già giơ hai tay, nhẹ giọng cười nói.

Bây giờ, thành viên Không Sợ Minh cũng ngừng lại.

Độc Lập Châu này, có người lại dám ở trước mặt mọi người lấy súng lục ra, đây cũng là lần đầu tiên bọn họ thấy, xưa nay chưa từng có…Làm sao, ngươi không phải là ‘KhôngSợ’ sao? Ngươi không phải là không sợ hãi sao? Sợ rồi hả? Diệp Οản Οản dùng họng súng đỡ lấy đầu của lão già, sắc mặt lạnh vô cùng.

Sát khí cùng lãnh khí trong mắt cô gái khiến lão già không hiểu sao bỗng sững sờ, Vị tiểu thư này, quy củ Độc Lập Châu chúng ta.

Ngậm con mịa nó quy củ Độc Lập Châu lại cho ta! Đó là quy củ của các ngươi, không phải là quy củ của ta! Diệp Οản Οản lạnh giọng mở miệng.

Trong đám người, thiếu niên Thất Tinh vẫn luôn lạnh giá trong nháy mắt khi tiếng nói của Diệp Οản Οản rơi xuống, trong ánh mắt lần nữa thoáng qua vẻ hoài nghi.

Cô gái này.

Ha ha ha ha.

Được…Được nha! Thật là lâu không gặp được một cô bé thú vị như vậy rồi.

Lão già đầu tiên là sững sờ, ngay sau đó đột nhiên cười lớn.

Diệp Οản Οản hơi nhíu mày, cảnh giác nhìn lão già chằm chằm, Hiện tại, mang theo người của ngươi, lập tức rời khỏi Chu gia!Chợt, sắc mặt ông lão dần dần lạnh xuống, đổi giọng gằn từng chữ từng chữ một mở miệng, Vị tiểu thư này.

Sự kiên nhẫn của ta, cũng là có hạn! Cùng lắm, ta với ngươi một mạng đổi một mạng! Ta là người của Không Sợ Minh, ta không sợ chết, ngươi hẳn là biết tác phong làm việc của Không Sợ Minh chúng ta!Mỗi một thành viên của Không Sợ Minh, đều nổi danh là không sợ chết.

Diệp Οản Οản đã từ sớm trong lúc cùng người của Chu gia tán gẫu, nghe nói qua.

Chẳng qua là, Diệp Οản Οản thật sự không tin, đám người này thật đúng là không sợ chết? Họng súng đỡ lấy đầu, vậy mà cũng không sợ?Ngươi thật kiên cường như thế mới tốt!! Ta đếm ba hai một, nếu như ngươi không làm theo yêu cầu của ta, ta liền nổ súng! Diệp Οản Οản mặt không đổi sắc mà nhìn chằm chằm lão già, mở miệng nói.

Nếu như đổi lại là mấy ngày trước, coi như đánh chết Diệp Οản Οản cũng không dám tưởng tượng, chính mình lại dám cầm súng kê vào đầu của thành viên Không Sợ Minh, lại còn uy hiếp hắn.

Nàng thật là ăn gan hùm mật gấu rồi.

!Nhưng mà bây giờ sự tình đã biến thành như vậy, coi như nàng bị hù dọa muốn chết, cũng chỉ có thể gắng gượng tiếp tục.

Nàng biết, ở trước mặt những người này, chỉ cần nàng hơi hơi yếu thế một chút, cũng sẽ bị ăn đến xương đều không thừa!Từ lúc nàng lựa chọn bước vào Độc Lập Châu, liền biết rõ, sau khi đã đến nơi có nghĩa là, tất cả mọi chuyện nàng đều phải dựa vào một thân một mình, không một ai có thể giúp nàng.

Diệp Οản Οản hít sâu một hơi, lạnh giọng mở miệng đếm số:Ba…Hai…Một!Lời của Diệp Οản Οản vừa dứt tiếng, cơ hồ không hề do dự chút nào, nàng trong nháy mắt bóp cò.

Nhưng mà, khiến cho Diệp Οản Οản không nghĩ tới chính là, lão già kia.

lại thực sự con mịa nó không sợ chết, vẫn là thân thể thẳng tắp, lại còn bày ra bộ dáng thấy chết không sờn!Cạch!Cạch Cạch!Diệp Οản Οản liên tục bóp cò mấy lần, nhưng mà, chỉ có âm thanh cò súng vang lên, họng súng lại không hề có chút tia lửa nào bắn ra.

Vào giờ phút này, toàn trường trong nháy mắt yên tĩnh lại, yên tĩnh đến mức thật giống như tiếng tim đập cũng có thể nghe được.

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vnTrước mắt, có hai chuyện, ngoài dự liệu của Diệp Οản Οản.

Chuyện thứ nhất, lão già thật sự không sợ chết, từ đầu đến cuối không hề nhả ra.

Chuyện thứ hai, súng lục của nàng.

Hình như là từ hôm bơi ở biển, đã…tạch rồi!Dựa theo kế hoạch ban đầu của Diệp Οản Οản, sau khi chính mình đếm tới một, lão già khẳng định sẽ bị hù dọa đến mức són đái ra quần, quỳ sụp xuống đất.

Sau đó mình đưa súng lên trời nổ một phát súng bắn chỉ thiên, trấn áp toàn trường, trong nháy mắt đe dọa được đám người Không Sợ Minh.

Nhưng mà, ý tưởng rất tốt đẹp, thực tế, dường như có chút tàn khốc?Ngại quá…ngươi chờ ta một chút!!Diệp Οản Οản liền vội vàng mở băng đạn ra, nhưng lại phát hiện, trong băng đạn cũng không có lấy một viên đạn.

Mãi đến lúc này, Diệp Οản Οản lúc này mới nhớ ra, mình ban đầu mặc dù mua súng ống phòng thân, nhưng cũng không lên đạn sẵn trong nòng.

Sau đó, dường như toàn bộ đạn đều rơi trong lúc đi biển…Ánh mắt đám người Không Sợ Minh cùng những người vây xem, rối rít rơi vào trên người Diệp Οản Οản.

Trong lúc nhất thời, bầu không khí quả thực có chút hơi lúng túng.

Nhìn thấy khuôn mặt lão già âm trầm đến cực hạn, Diệp Οản Οản lập tức hạ giọng, mặt đầy nghiêm túc: Lão nhân gia, ông xem đấy! Ông tuổi tác cũng đã cao, tay chân quờ quạng, không lo ở nhà hưởng phúc, cả ngày chạy đi chém chém giết giết, thế này không tốt lắm đâu!Tôi chính là cầm súng lục đồ chơi giúp ông khuấy động bầu không khí, thuận tiện mua vui một chút! Lão nhân gia.

Ông cao tuổi như vậy, cũng đã sắp tèo đến nơi rồi! Hẳn là sẽ không cùng loại người trẻ tuổi như tôi so đo chứ?Mọi người Chu gia: .

Thành viên Không Sợ Minh: .

Thất Tinh: .

Người đi đường vây xem: .

Được rồi, thấy ngươi tuổi còn trẻ không hiểu chuyện trên dưới, hôm nay liền không so đo với ngươi, ngươi đi đi! Lão già thở dài một tiếng, lắc đầu một cái.

Nghe được lời nói này, ánh mắt Diệp Οản Οản sáng lên: Lão già kia… À nhầm, lão nhân gia, ông nói thật, để cho tôi đi?Ha ha.

Người trẻ tuổi, ta cũng là đùa giỡn với ngươi! Lão già mặt đầy nụ cười lạnh giá.

Lão nhân gia, ông thật là vui tính.

Ánh mắt của Diệp Οản Οản đảo đảo chung quanh, chuẩn bị sẵn tinh thần đánh bài chuồn bất cứ lúc nào.

Chết đi cho ta! Bỗng nhiên, lão già gầm lên một tiếng, cơ hồ dùng toàn lực tung ra một chưởng, đánh thẳng về phía Diệp Οản Οản.

Thật là nhanh!Cảm nhận được lực đạo cùng tốc độ của lão già Không Sợ Minh này, thần sắc Diệp Οản Οản nhất thời đại biến.

Cơ hồ theo bản năng, Diệp Οản Οản cảm nhận được hơi thở của sự nguy hiểm, dưới một chưởng này, cơ hồ không kịp có phản ứng hay đánh trả lại.

Trong phút chốc, trong đầu Diệp Οản Οản trống rỗng, thân thể theo bản năng hơi nghiêng về bên trái, thân pháp thoạt nhìn linh dật bồng bềnh, mờ ảo như cầu vồng sau cơn mưa rào, quỹ đạo cực kỳ quỷ quyệt khó đoán.

Một giây kế tiếp, Diệp Οản Οản lần nữa theo bản năng nhấn một ngón tay, hung hăng đụng vào trên ót của lão già.

 Chỉ nghe Ầm một tiếng vang thật lớn, thân thể của ông lão bắn ngược lên không, cả người phảng phất như bị xe lửa va chạm.

Ở dưới ánh mắt không dám tin của đám người Không Sợ Minh, thân thể lão già trực tiếp bị đánh văng vào trên cửa sắt của Chu gia, thậm chí đem cửa sắt đụng tới mức lõm xuống một miếng.

Mắt thấy vậy, mọi người tại đây đều lộ ra vẻ mặt hoảng sợ, nữ nhân kia.

là quái vật sao?Ngay cả chính Diệp Οản Οản cũng là mặt đầy mộng bức, nàng mới vừa rồi.

Đã làm gì?Một vị thành viên lớn tuổi của Không Sợ Minh, khó tin nhìn chằm chằm Diệp Οản Οản: Chuyện này.

Làm sao có thể!! Là.

Là thân pháp cùng chỉ pháp võ học độc nhất của Minh chủ.

Vào giờ phút này, ngay cả Thất Tinh ở một bên cũng lộ ra vẻ kinh ngạc.

Cấu tạo cơ thể của Minh chủ Không Sợ Minh bọn họ có chút đặc thù, từ nhỏ bị nghiêm khắc huấn luyện, cho nên chiêu thức võ thuật cùng kỹ thuật sát thủ của Tóc Húi Cua ca, đều hoàn toàn được phát triển dựa trên đặc thù của cơ thể.

Ở trên đời này, không có khả năng có người thứ hai có thể học được.

Cho dù là học được, cũng không có khả năng phát huy ra uy lực giống như đúc với thời điểm Minh chủ thi triển chiêu thức… Trước đó, hắn cứ không khỏi cảm thấy, nữ nhân này mang đến cho hắn một cảm giác đặc biệt quen thuộc!Chẳng lẽ.

?Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vnChuyện này.

Chuyện này làm sao có thể?Vào giờ phút này, toàn bộ mọi người của Không Sợ Minh đều trố mắt nhìn nhau, mặt đầy vẻ kinh ngạc sợ hãi.

Thành viên Không Sợ Minh ở đây, có mấy người là thành viên tương đối lâu năm của Không Sợ Minh, cho nên đối với chiêu thức võ học của Minh chủ nhà bọn họ, cũng không mấy xa lạ.

Nhưng mà, Minh chủ ban đầu nói muốn về nhà thăm cha mẹ, sau đó ngay cả tin tức cũng hoàn toàn không có, lại không bao giờ xuất hiện nữa!Không Sợ Minh từng tiêu tốn rất nhiều thành viên cùng thời gian để đi tìm Minh chủ, chỉ tiếc, nhiều năm qua, lại không hề tiến triển chút nào…Thất Tinh trân trối nhìn chòng chọc cô gái, mặt đầy vẻ nghi ngờ không thôi.

Ngài.

Ngài là.

Minh chủ đại nhân? Một thành viên Không Sợ Minh trong số đó, nhìn chằm chằm Diệp Οản Οản, trên mặt tràn đầy vẻ khiếp sợ và hoảng sợ.

Lão già mới vừa rồi bị Diệp Οản Οản dùng một chỉ đánh bay, khóe môi trào ra một vết máu đỏ thẫm, sắc mặt đại biến.

Từ lực đạo và góc độ của chỉ pháp vừa rồi mà nói, cô gái này và Minh chủ năm đó giống nhau y hệt.

Ngươi.

Ngươi!!Năm đó, lão ta thường xuyên làm bao cát sống để Minh chủ luyện tập! Mới vừa rồi, trong nháy mắt khi cô bé này ra tay, lão càng cảm thấy mình như quay ngược thời gian, về thời điểm xa rất xa đó cùng Minh chủ bồi luyện…Cái cảm giác bị đánh này, quá quen thuộc!Minh.

Minh chủ!! Lão già nhìn chằm chằm Diệp Οản Οản, thân thể khẽ run, chậm rãi đi tới Oản Oản, khó tin mở miệng.

Minh chủ.

Là ngài à? Lão già thất thần nhìn lấy Diệp Οản Οản, đáy mắt tràn đầy vẻ phức tạp.

Một chiêu vừa rồi của Diệp Οản Οản hoàn toàn là hành vi trong tiềm thức bộc phát dưới nguy cơ mãnh liệt, thời điểm nàng lại muốn tiếp tục, trong đầu lại trống rỗng rồi.

Trong lúc nàng đang lo lắng, liền đột nhiên nghe được người của Không Sợ Minh nhìn chằm chằm nàng, gọi nàng là Minh chủ, nhất thời bối rối một chút…Nàng tự nhiên biết rõ, Minh chủ Không Sợ Minh, chính là kẻ cùng hung cực ác trong truyền thuyết, mất tích nhiều năm, Tóc Húi Cua ca.

Nhưng những người này, còn có lão già hung thần ác sát đó nhìn chằm chằm nàng, kêu nàng Minh chủ là có ý gì?Lúc này, trong đầu Diệp Οản Οản linh quang lóe lên, chợt nhớ tới, thời điểm tại Hoa quốc, từng gặp những thành viên bị trục xuất khỏi Không Sợ Minh.

Khi đó bọn họ cũng đem mình nhận nhầm thành Không Sợ Minh minh chủ…Chẳng lẽ, chính mình cùng Không Sợ Minh minh chủ thật sự có chỗ nào đó tương tự?Nếu không bọn họ không có khả năng nhiều lần nhận sai lặp đi lặp lại như vậy.

Trong một chớp mắt ngắn ngủi, vô số ý nghĩ thoáng qua trong đầu Diệp Οản Οản, nhưng những thắc mắc vốn muốn bật thốt lên toàn bộ đều nuốt trở vào.

Nếu như nàng phủ nhận nàng không phải là Không Sợ Minh minh chủ, chỉ sợ chính mình cùng tất cả mọi người Chu gia đều chết chắc.

Nếu bọn họ đã nhận lầm mình thành Minh chủ Không Sợ Minh…Vậy không bằng tương kế tựu kế.

Đến lúc đó, không chỉ có thể cứu được Chu gia, ngay cả mình cũng có thể sống sót.

Nghĩ tới đây, thần sắc trên mặt Diệp Οản Οản lập tức thay đổi.

Mặc dù nàng hoàn toàn không biết Minh chủ Không Sợ Minh có hình dáng gì, bất quá, căn cứ tin đồn từ ngoại giới, tính cách của gã Tóc Húi Cua ca đó cũng có thể hơi hơi đoán ra được một chút.

Ngược lại đều là đường chết, không bằng liều một lần!Là thời điểm thể hiện ra kỹ thuật diễn xuất chân chính của nàng… Sau khi Diệp Οản Οản nghe đến tiếng kêu Minh chủ của lão già, bày ra bộ dáng không thèm đếm xỉa tới, mặt đầy vẻ chán ghét nhìn lướt qua lão già, Kêu cái rắm!Sau khi tiếp xúc biểu tình ghét bỏ của cô gái, lão già lại giống như là càng xác định, lảo đảo đi tới trước mặt Diệp Οản Οản, Thuộc.

Thuộc hạ vô năng!! Ngay cả một chiêu của Minh chủ ngài cũng đều không tiếp nổi, mong rằng Minh chủ thứ tội…! Không phải là thuộc hạ vi phạm Minh chủ dạy bảo, không dốc lòng tu luyện võ thuật, mà là.

mà là thật sự quá lớn tuổi!! Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vnLão già vừa còng lưng cúi đầu nơm nớp lo sợ giải thích, vừa cẩn thận từng li từng tí ngẩng đầu liếc mắt nhìn cô gái, tiếp tục nhận sai, Minh chủ, mới vừa rồi là thuộc hạ có mắt như mù, lại có thể không thể nhận ra ngài.

Lão già nói xong, đáy mắt thoáng qua một vệt tinh quang, tiếp tục mở miệng nói, Chẳng qua là, mới vừa rồi, vì sao Minh chủ ngài.

lại không nói rõ thân phận? Quả nhiên là không dễ dao động như vậy, đây là đang thử thăm dò nàng đây!Diệp Οản Οản suy đoán cách nghĩ của Tóc Húi Cua ca một chút.

Nếu như nàng ở bên ngoài phóng đãng lâu như vậy không quay về, nếu như không phải là xảy ra điều gì ngoài ý muốn, vậy khẳng định chính là vẫn chưa chơi chán nên không muốn trở về thôi?Vì vậy, Diệp Οản Οản Xì một tiếng, Nói cái gì mà nói? Đồ vật có thể ăn lung tung, nhưng không thể nói bậy bạ! Ai nói ta là Minh chủ của các ngươi rồi hả?Nếu như Diệp Οản Οản nói thẳng mình chính là Minh chủ của bọn họ, bọn họ có khả năng còn chưa tin; nhưng Diệp Οản Οản dùng phương pháp ngược lại, đột nhiên phủ nhận, bọn họ liền bối rối.

Lão già quả nhiên sửng sốt, ngay sau đó nhất thời mặt đầy đau khổ, nhìn biểu tình kia dường như muốn khóc, Minh chủ, ngài đừng đùa nữa mà! Cõi đời này trừ ngài, còn có ai có khả năng sử dụng ra chiêu mới vừa rồi được? Cảm giác ngài đánh thuộc hạ, thuộc hạ tuyệt đối sẽ không nhận lầm đâu! Nếu Minh chủ ngài lần này trở về rồi, cầu xin ngài ngàn lần vạn lần chớ có chạy nữa!Bởi vì ngài rời đi quá lâu, mấy năm nay, có thay đổi rất lớn về tướng mạo, cho nên, thuộc hạ trong lúc nhất thời cũng không thể lập tức nhận ra ngài.

Xin Minh chủ thứ tội!Nghe thấy lão già nói như vậy, Diệp Οản Οản mới tỏ vẻ muốn lảng tránh, nhưng cuối cùng bất đắc dĩ bị phát hiện, Phiền toái!Lão già liền vội vàng nịnh hót vuốt mông ngựa: Tại Độc Lập Châu, dám cầm súng đi ra ngoài, chỉ sợ cũng chỉ có Minh chủ ngài! Mới vừa rồi tại sao tôi lại không nghĩ tới cơ chứ…! Lão già nói xong, ít nhiều có chút ảo não.

Nếu như có thể thông qua chi tiết đó để phát hiện ra Minh chủ sớm hơn một chút, chính mình cũng không đến nỗi bị đánh như vậy…Cô.

Thiếu niên Thất Tinh ngơ ngác nhìn chăm chú cô gái trước mặt mình.

Diệp Οản Οản mới vừa thở phào nhẹ nhõm, liền chú ý đến Thất Tinh, nhất thời lông mao cả người đều dựng đứng cả lên rồi.

Tiểu thiếu niên này cũng không phải là nhân vật dễ trêu, so với lão già này còn khó đối phó hơn.

Diệp Οản Οản tận lực ổn định tinh thần, khóe miệng hơi hơi dương lên, thần sắc bình tĩnh hướng về thiếu niên nhìn lại.

Cô.

Thật sự là tỷ tỷ? Thất Tinh tiến lên một bước, trong mắt hiện lên một tia sáng lấp lánh rất khó nhận ra.

Tỷ tỷ?Diệp Οản Οản nghe vậy, trong lòng kinh ngạc, sao rồi.

Gã Thất Tinh của Không Sợ Minh này, là em trai Minh chủ sao?Em trai ruột, hay là người quen?Vô luận là loại nào, nếu như là đối đãi với lời của đệ đệ, phương thức nói chuyện cùng ngữ khí kia, có phải là nên có chút thay đổi hay không?Nhìn tác phong làm việc của Không Sợ Minh, thân là Minh chủ Tóc Húi Cua ca, nhất định là đại hung đại ác nhân.

Người như vậy, đối với em trai, rốt cuộc nên có dạng thái độ gì…Cảm giác này, dường như có chút không nắm chắc được à nha!Thất Tinh, làm sao, không nhận biết tỷ tỷ? Sau khi hơi suy nghĩ một chút, Diệp Οản Οản thay đổi phương thức nói chuyện của chính mình, thêm vào đó một chút ôn nhu và nhớ nhung, nhưng cũng không mất đi sự uy nghiêm.

Chắc là loại cảm giác này đi.

Trái tim Diệp Οản Οản đều thót lên tới cổ họng.

Vào giờ phút này, có khả năng một chữ nói sai của nàng, chính là họa sát thân.

Thất Tinh nhìn nàng chằm chằm, im lặng không nói gì, thần sắc tựa hồ có chút phức tạp.

Lúc này, thành viên khác của Không Sợ Minh cũng đã bắt đầu nghị luận ầm ĩ.

Nàng nhất định là Minh chủ Tóc Húi Cua ca của chúng ta! Nếu không, làm sao có thể sẽ có độc chiêu của Tóc Húi Cua ca được? Năm đó Thất gia xin Minh chủ dạy cậu ta một chiêu nửa thức, nhưng mà thiên phú của Thất gia, học nửa năm cũng không học được.

Một thành viên Không Sợ Minh nào đó, mặt đầy kích động nói.

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vnNghe vậy, trong lòng Diệp Οản Οản thầm đưa một ngón tay cái lên cho vị thành viên Không Sợ Minh này.

Tiểu tử này, vẫn rất có tiền đồ.

Bất quá, Minh chủ mất tích đã lâu, đều nói con gái lớn sẽ lột xác, quả thật đúng là không nhận ra được, thật giống như về mặt khí chất, có một số điểm khác biệt.

Một vị thành viên Không Sợ Minh khác, thần sắc có chút nghi ngờ.

Lúc này, ở trong lòng Diệp Οản Οản đã đem tổ tông 18 đời của gã thành viên Không Sợ Minh này đều chửi một lần.

Giống như tên tiểu tử này, chả có chút tiền đồ nào!Lúc này lão già lại xít tới nịnh hót, Tóm lại, Minh chủ ngài trở lại là tốt rồi! Cung nghênh Minh chủ trở về!Một bên, Thất Tinh nghe vậy, từ chối cho ý kiến, chẳng qua là nhìn dáng dấp rõ ràng không hề tin tưởng hoàn toàn, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm Diệp Οản Οản, khiến cho Diệp Οản Οản quả thật cảm thấy như có gai ở sau lưng.

Khi tiếng nói của lão già rơi xuống, các thành viên khác cũng rối rít phụ họa.

Cung nghênh Minh chủ trở về!Cung nghênh Minh chủ trở về!Âm thanh kia vang dội cả con đường.

Vào giờ phút này, những người của Chu gia cùng những người vây xem ở chung quanh, đã hoàn toàn đờ đẫn ngay tại chỗ.

Không Sợ Minh minh chủ mặc dù là vô cùng thần bí, không có ai thấy qua diện mạo thật sự của nàng, nhưng danh tiếng kia, quả thật như sấm bên tai! Ở trên Độc Lập Châu, từ những lão nhân sắp xuống lỗ, cho tới những đứa trẻ mới học nói, có người nói không biết danh tiếng của Tóc Húi Cua ca… Tóc Húi Cua ca mất tích nhiều năm như vậy.

Hôm nay.

Trở lại?Hừ, vậy còn có thể nhầm được sao? Ngay cả thành viên của Không Sợ Minh đều đã nhận, nhất định là Tóc Húi Cua ca, không sai!Trời ơi!! Tóc Húi Cua ca….

lại xinh đẹp như vậy à? Ta vẫn cho rằng Tóc Húi Cua ca là một gã mập tai to xấu xí.

Ha ha, đẹp thì có tác dụng chó gì? Chỉ là một lớp túi da mà thôi, bên trong túi da đó, lại là một bộ lòng dạ rắn rết thì có!Ngươi muốn tìm chết à, nhỏ tiếng một chút, ngàn vạn lần chớ để bị nghe thấy!! Nếu không, ngươi chờ bị Không Sợ Minh cắt rơi đầu đi!Từng người một của Chu gia trố mắt nhìn nhau, từ trong con ngươi, đều có thể nhìn ra thần sắc khó tin.

Nhất là Chu gia gia chủ, Chu phu nhân, Chu Vu ba người, hoàn toàn thất thần.

Đánh chết bọn họ cũng không cách nào nghĩ đến, nữ nhân coi như là sống chung cũng không tệ với bọn họ, lại có thể sẽ là cái thứ ăn thịt người trong truyền thuyết, Minh chủ Không Sợ Minh…Cô.

Không phải cô nói chính mình cũng không phải là người của Độc Lập Châu, đi tới Độc Lập Châu, là để tìm kiếm bằng hữu sao? Chu Vu khó tin, nhìn chằm chằm Diệp Οản Οản, tâm trạng bất phục.

Vô luận Chu Vu nghĩ như thế nào cũng không nghĩ ra, cô gái mình cứu được từ trong tay đội giám sát của Võ Đạo Liên Minh Công Hội, lại sẽ là Minh chủ Không Sợ Minh.

Một bên, Chu gia gia chủ trầm giọng mở miệng, Vị Minh chủ đại nhân này tâm tính quỷ quyệt, chưa bao giờ xuất bài theo lẽ thường.

Tâm tư của nàng, không phải loại người như chúng ta có thể suy đoán!Tỷ tỷ.

Giờ phút này, Thất Tinh nhìn chằm chằm Diệp Οản Οản đánh giá, trong mắt không ngừng lóe ra vẻ nghi ngờ.

Cô gái trước mặt này, thật sự là Bạch Phong tỷ tỷ sao? [ Converter: Không hiểu lắm, chắc tác ghi nhầm (?) ]Mặc dù chiêu thức võ thuật giống nhau, nhưng luôn cảm thấy có chút gì đó không đúng, dung mạo cũng chỉ hơi tương tự một chút.

Vô luận là thật giả, người này, đều phải mang về.

Là thực thì tốt nhất, nếu như là giả.

Nếu tỷ tỷ đã trở về rồi, vậy hãy đi về trước, thông báo cho mọi người! Chỉ chốc lát sau, Thất Tinh khôi phục vẻ lãnh đạm thờ ơ, lên tiếng nói.

Nghe được lời ấy của Thất Tinh, trong lòng Diệp Οản Οản trầm xuống, gã Thất Tinh Không Sợ Minh này, dường như căn bản là không hề hoàn toàn tin tưởng chính mình.

Đúng đúng đúng, Minh chủ trở về, đây là hỉ sự to lớn, nhất định phải nhanh chóng thông báo cho mọi người! Minh chủ, chúng ta đi về trước, đi về trước! Lão già mặt đầy kích động.

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vnCòn không đợi Diệp Οản Οản mở miệng, lão già lại nói: Vậy.

Minh chủ, cái Chu gia này, phải nên xử trí như thế nào đây?Trước đây, Không Sợ Minh vốn dự định tiêu diệt Chu gia, ở chỗ này thành lập địa bàn chi nhánh của Không Sợ Minh.

Chỉ bất quá, lão già cũng không ngốc.

Vào lúc này, Minh chủ bỗng nhiên xuất hiện, tựa hồ làm chỗ dựa cho Chu gia, hoặc là Minh chủ và Chu gia có chút quan hệ.

Xử trí? Diệp Οản Οản cười lạnh một tiếng: Ngươi nói sao?Lão già nhất thời sợ hãi đến run rẩy, liền vội vàng nhìn về phía mọi người Chu gia, chắp tay nói: Các vị, đều là người mình, hôm nay đây là lũ lụt dâng tới miếu Long Vương, hy vọng các vị cũng đừng quá để ý, hiểu lầm mà thôi… Nếu các người sớm nói các người là bằng hữu của Minh chủ, làm sao còn có việc này xảy ra.

Chu gia gia chủ cùng cả đám thật là có miệng nhưng khó trả lời, bọn họ làm sao biết, Diệp Οản Οản lại sẽ là Minh chủ Không Sợ Minh.

Tỷ tỷ, cùng chúng ta trở về đi thôi.

Ánh mắt Thất Tinh rơi vào trên người Diệp Οản Οản, mở miệng nói.

Chu gia xử trí như thế nào, có diệt hay lưu lại, cũng không còn quan trọng.

Bây giờ, việc cần thiết trước mắt, là tra rõ cô gái trước mặt này, đến cùng có đúng là Minh chủ Không Sợ Minh hay không?Giờ phút này, trong lòng Diệp Οản Οản hơi có chút nôn nao, nhưng trên mặt vẫn phải ra vẻ phong khinh vân đạm.

Lần này nếu như mình thật sự theo đám người Thất Tinh trở về Không Sợ Minh, há chẳng phải là dê vào miệng cọp.

?Với phong cách làm việc của Không Sợ Minh, nếu để cho bọn họ biết được chính mình giả mạo Tóc Húi Cua ca, hậu quả khó mà lường được.

Bây giờ Diệp Οản Οản, đã không còn tâm tư để quản những người này tại sao lại đem chính mình cho là Minh chủ Không Sợ Minh, nàng chỉ muốn mau chóng thoát thân rời đi.

Thất Tinh, ta còn có chút một ít chuyện cần xử lý, chờ ta làm xong chuyện của chính mình, tự nhiên sẽ trở về! Diệp Οản Οản lên tiếng nói.

Nhưng mà, Thất Tinh cũng không có ý tứ để xổng Diệp Οản Οản, quan sát Diệp Οản Οản mấy lần, tiếp tục mở miệng: Tỷ tỷ, thiên đại sự, cũng phải đợi sau này hãy nói.

Trước mắt, Không Sợ Minh có chuyện trọng yếu hơn cần tỷ tới xử lý.

Thất Tinh nói xong, không cho Diệp Οản Οản bất kỳ cơ hội phản bác nào, đã xoay người đi ra ngoài.

Minh chủ, chúng ta đi thôi! Tất cả mọi người nhiều năm như vậy, đều đang đợi Minh chủ trở lại.

Bây giờ, thế cục bên trong Không Sợ Minh chúng ta cũng không ổn, đã sớm chia ra làm hai phe.

Minh chủ thật sự nếu không trở về, Không Sợ Minh cuối cùng chỉ sợ cũng sẽ tan rã.

Lão già thở dài một tiếng trong miệng.

Lão già này bất đắc dĩ, nhưng Diệp Οản Οản còn bất đắc dĩ hơn so với hắn.

Không Sợ Minh chia rẽ, có quan hệ gì với nàng…?Chỉ bất quá, chính mình bây giờ, cũng là tình thế cưỡi hổ khó xuống.

Gã Thất Tinh kia vốn là đang hoài nghi thân phận của nàng, nếu như chính mình cố ý không cùng bọn họ trở về, tất nhiên sẽ bị Thất Tinh nhìn ra bản thân mình đang chột dạ.

Tới lúc đó, lại càng khó xử lý.

Cuối cùng, Diệp Οản Οản lại cũng chỉ có thể lựa chọn thỏa hiệp, theo Thất Tinh cùng đám người Không Sợ Minh rời đi.

Chu gia chủ, Chu phu nhân, đa tạ mấy ngày nay hậu đãi.

Trước khi chuẩn bị rời đi, Diệp Οản Οản hướng về Chu gia gia chủ cùng phu nhân thấp giọng nói cám ơn.

Đối với Chu gia, Diệp Οản Οản cảm kích tự đáy lòng.

Những ngày qua sau khi đi tới Độc Lập Châu, nếu như không có Chu gia, sợ rằng nàng đã sớm bị đội giám sát bắt lấy, khó giữ được mạng nhỏ này.

Rất nhanh, Diệp Οản Οản lên xe, cùng Thất Tinh song song ngồi ở đằng sau.

Dọc theo con đường này, Thất Tinh thần sắc lạnh lùng, ngậm miệng không nói.

Diệp Οản Οản nhìn thấy biểu hiện của Thất Tinh, bỗng có một cảm giác có điềm xấu hiện lên ở trong lòng.

Thất Tinh căn bản không hề coi nàng là là Không Sợ Minh minh chủ, nếu không, hẳn không thể nào lại có thái độ như vậy.

Chuyến đi này, thật đúng là dê vào miệng cọp, sinh tử chưa biết được.

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vnKhó giải quyết là, Diệp Οản Οản hoàn toàn không nắm được, cái gã Thất Tinh này cùng Tóc Húi Cua ca rốt cuộc là có quan hệ như thế nào? Là chị em ruột, hay là biểu tỷ đệ, hoặc cũng có thể là đường tỷ đệ gì gì đó…Đối với Không Sợ Minh cũng được, Tóc Húi Cua ca cũng được, Diệp Οản Οản căn bản cũng không biết.

Chuyện này đến cuối cùng, chỉ sợ nhất định sẽ bị lộ tẩy!Diệp Οản Οản vắt hết óc, nghĩ trăm phương ngàn kế muốn nửa đường chuồn đi; chỉ tiếc, Thất Tinh hoàn toàn không hề cho nàng một chút cơ hội mảy may nào.

Chiếc xe cứ bon bon chạy, không hề dừng lại một chút nào đã tới nơi…Ước chừng khoảng nửa ngày sau, cảnh tượng phía trước hiện ra vô cùng phồn hoa, ngựa xe như nước, người đến người đi, qua lại không dứt.

Nhìn thấy cảnh tượng phồn hoa trong đại thành thị, lại căn cứ theo những gì mà mọi người Chu gia miêu tả, Diệp Οản Οản suy đoán, nơi này hẳn là thành phố trọng yếu nhất Độc Lập Châu, Vân Thành!Nhiếp, Kỷ, Thẩm, Lăng, trụ sở chính của tứ đại thế gia này, tất cả đều ở tại Vân Thành, bao gồm cả Võ Đạo Liên Minh Công Hội, thậm chí còn là học viện lính đánh thuê.

Trình độ phồn hoa này, so với Đế Đô Hoa quốc, thậm chí chỉ có hơn chứ không kém.

Hơn nữa, diện tích Vân Thành lại càng rộng bao la, so với Đế Đô cũng lớn hơn quá nhiều.

Bao nhiêu năm, cũng không trở lại Vân Thành.

Diệp Οản Οản làm bộ làm tịch mở miệng nói.

Nhưng mà, Thất Tinh lại vẫn không hề mở miệng nói chuyện, nhắm mắt dưỡng thần.

Diệp Οản Οản không khỏi lộ ra vẻ lúng túng, đứa nhỏ này, thích làm khó nhau vậy sao… Một lát sau, đoàn xe đi tới trước một tòa cao ốc dừng lại.

Tòa cao ốc xa hoa này, chính là trụ sở chính của Không Sợ Minh.

Rất nhanh, tài xế mở cửa xe, Thất Tinh đứng dậy xuống xe.

Tỷ tỷ, đến rồi! nhìn thấy Diệp Οản Οản chậm chạp không xuống xe, Thất Tinh lạnh lùng mở miệng.

Tốt.

Diệp Οản Οản bất đắc dĩ, chỉ có thể theo Thất Tinh xuống xe.

Minh chủ, mọi người sau khi nhìn thấy người.

Nhất định sẽ kích động đến chết! Lão già nhìn về phía Diệp Οản Οản, mở miệng cười nói.

Diệp Οản Οản: .

Thành viên Không Sợ Minh có thể kích động đến chết hay không thì nàng không biết, nhưng ngược lại chính mình trước mắt rất muốn chết đây này!Chính mình giả mạo ai không được, nhất định phải giả mạo lão đại Không Sợ Minh, cái loại thế lực cùng hung cực ác này…Chỉ bất quá, suy nghĩ kỹ một chút, dựa theo tình thế trước đó tại Chu gia mà nói, nếu như mình không thuận nước đẩy thuyền, thừa nhận mình chính là Tóc Húi Cua ca, không chỉ Chu gia phải tèo sạch, mà chính mình cũng không có kết quả gì tốt.

Đây cũng là hết cách rồi, nàng căn bản là không có lựa chọn nào khác.

Đi thôi.

Trên mặt của Diệp Οản Οản treo lên một nụ cười, theo Thất Tinh và lão già đi vào cao ốc.

Không thể không nói, tài sản của Không Sợ Minh này thật là hùng hậu, ở loại địa phương như Vân Thành này, có thể xây nên một tòa cao ốc mấy chục tầng làm trụ sở chính.

Nếu như mình thật là Tóc Húi Cua ca, dường như cảm giác cũng thật không tệ!!Chẳng qua là, cha mẹ nàng đều mất, từ nhỏ đi theo ông ngoại, mà nàng và ông ngoại đều là người nước Hoa.

Trong khi đó, Tóc Húi Cua ca lại là người Độc Lập Châu, cha mẹ đều khoẻ mạnh.

Nói thế nào, nàng và Tóc Húi Cua ca, cũng không có khả năng là một người!Huống chi, Diệp Οản Οản cũng không thể tin tưởng được, chính mình trước khi mất trí nhớ, sẽ là Tóc Húi Cua ca cái loại đồ tể cùng hung cực ác này.

Nàng chưa bao giờ nghĩ rằng chính mình trước kia, sẽ là một người xấu đến tận trong xương.

Trong cao ốc, cơ hồ tất cả đều là thành viên tinh anh của Không Sợ Minh, sau khi nhìn thấy Thất Tinh, rối rít gọi một tiếng Thất gia.

Nhìn gã Thất Tinh này, tuổi tác không lớn, lại có thể ở bên trong Không Sợ Minh có được địa vị như vậy.

Diệp Οản Οản cũng vô cùng tò mò, thiếu niên này, kết quả có cái mị lực và bản lĩnh gì?Tỷ tỷ, tỷ ở nơi này chờ chốc lát! Một lát sau, Thất Tinh đem Diệp Οản Οản dẫn tới một phòng hội nghị không có một bóng người, hướng về Diệp Οản Οản mở miệng nói.

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vn Cậu đi đi! Diệp Οản Οản phất phất tay, chỉ mong Thất Tinh đi càng xa càng tốt, chính mình lúc này mới có thể thuận lợi chuồn.

Ở dưới mí mắt của Thất Tinh chạy trốn, căn bản là không thực tế.

Đánh thì không đánh lại, chạy cũng chạy không thoát.

Tư vị này, không dễ chịu!Sau khi Thất Tinh rời khỏi phòng hội nghị, gọi tới mấy vị thành viên tinh anh của Không Sợ Minh, phân phó nói: Coi chừng người ở bên trong, nếu như không có người, tự gánh lấy hậu quả!Thất Tinh dứt lời, xoay người rời đi.

Lúc này, Diệp Οản Οản ở bên trong đại sảnh phòng hội nghị, chân mày nhíu chặt, nơi này là tầng 20, nhảy ra ngoài cửa sổ chạy trốn, hiển nhiên không thực tế.

Nơi cửa lại có các võ giả tinh anh của Không Sợ Minh canh giữ…Rất nhanh, Diệp Οản Οản thu liễm tâm trạng, để cho mình tỉnh táo lại, bắt đầu phân tích tình thế trước mắt.

Gã Thất Tinh đó, dường như từ đầu đến cuối đều chưa từng tin tưởng nàng là Minh chủ Không Sợ Minh, Tóc Húi Cua ca.

Nhưng nếu như căn bản không hề tin nàng, Thất Tinh vì sao phải dẫn nàng trở lại trụ sở chính của Không Sợ Minh? Giết nàng tại chỗ, xử lý xong hết mọi chuyện không phải là tốt hơn sao?Cuối cùng, Diệp Οản Οản lúc này mới xác định, Thất Tinh đối với thân phận Không Sợ Minh Chủ này, hẳn là nửa tin nửa ngờ.

Vừa không tin nàng, nhưng cũng không hoàn toàn bác bỏ nàng; Nếu không, không có khả năng sẽ dẫn nàng đến trụ sở chính của Không Sợ Minh.

Dựa theo tính toán logic thông thường, bước kế tiếp của Thất Tinh, có khả năng là muốn sử dụng phương pháp nào đó để nghiệm chứng thân phận của nàng.

Làm sao mà nàng không biết, mình đối với Tóc Húi Cua ca và Không Sợ Minh, căn bản là không nắm được chút nào, hoàn toàn chính là dùng giấy dán miệng cọp, đâm một cái liền thủng.

Vạn nhất bị đâm thủng, cái mạng nhỏ của nàng, đương nhiên cũng không còn.

Bây giờ, Thất Tinh muốn nghiệm chứng thân phận của nàng bằng cách nào, không thể nào biết được! Nàng cũng không có bất kỳ phương pháp nào để đề phòng, chỉ có thể đi được tới đâu hay tới đó, gặp chiêu phá chiêu.

Sống hay chết, phó mặc cho hên xui may rủi vậy…Bây giờ Diệp Οản Οản, chỉ có thể đem chính mình tưởng tượng thành gã Tóc Húi Cua ca cùng hung cực ác, hơn nữa còn phải khiến cho mình hóa thân thành nhân vật này một cách cực kỳ tự nhiên, không hề cường điệu.

Cũng may, kỹ năng diễn xuất của nàng cũng không tệ lắm, dù sao nàng cũng là người đào ra được một vị Ảnh Hậu, hai vị Ảnh Đế đó nha!Điểm bất đồng duy nhất chính là, đám người Lạc Thần và Cung Húc diễn xuất, là diễn cho người ta xem; diễn không tốt, nhiều nhất chỉ bị phỉ nhổ mấy câu.

Mà chính mình, chính là diễn cho Không Sợ Minh Độc Lập Châu nhìn; đây nếu là diễn không được, mạng con mịa nó liền không còn!Sau khi làm xong một bước phân tích tâm lý, không mất thời gian bao lâu, Diệp Οản Οản rốt cục đã hoàn toàn nhập vai vào trong nhân vật Tóc Húi Cua ca, đem chính mình hóa thân thành một kẻ đại gian đại ác.

Trên trán, tản ra một luồng khí lạnh không tên.

Rốt cuộc, chỉ chốc lát sau, một cô gái ăn mặc thời thượng, tướng mạo luôn vui vẻ, nhanh chân đi vào bên trong phòng hội nghị.

A a a, Tiểu Phong Phong, cô trở về rồi! Mấy năm nay rốt cuộc là cô chạy đi đâu rồi?Cô gái trực tiếp đi tới trước người của Diệp Οản Οản, hoàn toàn không cho Diệp Οản Οản cơ hội phản ứng, một cái liền đem Diệp Οản Οản ôm lấy.

Diệp Οản Οản đột nhiên bị ôm lấy vô cùng bình tĩnh nhìn nữ nhân trước mắt, thấp giọng cười một tiếng, cũng không nhiều lời.

Trên mặt cười ha hả, trong lòng cũng đã ói hỏng bét, cô nàng này con mịa nó, lại là ai.

Nói mau, mấy năm nay chạy đi đâu, hại chúng tôi tìm cô lâu như vậy! Rất nhanh, cô gái buông Diệp Οản Οản ra, vội vã mở miệng hỏi.

Diệp Οản Οản đúng quy đúng củ mở miệng trả lời: Năm đó thời điểm tôi về nhà thăm cha mẹ xuất hiện một chút chuyện ngoài ý muốn, bất quá đã giải quyết.

Diệp Οản Οản vừa nói chuyện vừa ung dung thản nhiên đánh giá nữ nhân trước mắt này, nhìn ra được, nữ nhân này hẳn là có quan hệ không tệ với Tóc Húi Cua ca.

Nếu không, với thân phận Không Sợ Minh Chủ của Tóc Húi Cua ca, nàng hẳn là không dám làm như thế.

Cho nên, Diệp Οản Οản cũng buông lỏng ngữ khí.

Nhìn mặt mà nói chuyện, là lợi khí bảo vệ tính mạng của Diệp Οản Οản ở giai đoạn hiện tại.

Xem tiếp...

con-mat-ao-thi

  • Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương

  • truyện tranh Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương

  • truyện Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương

  • Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương truyện chữ

  • đọc truyện Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương

  • yêu thần ký chap

  • truyenfull.vn

  • truyenfull.vip

  • truyenfull.vip

  • truyen.tangthuvien.vn/

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License