con-mat-ao-thi

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vnTrong phòng khách, Diệp Οản Οản rót cho Hứa Dịch một ly nước, chợt hỏi ngay vào điểm chính: Tư gia hiện tại như thế nào rồi?Nghe được câu hỏi này, Hứa Dịch đặt ly nước trong tay xuống, nhìn về phía Diệp Οản Οản, thở dài một tiếng nói: Oản Oản tiểu thư, thật không dám giấu giếm.

Từ sau khi Cửu gia mất tích, tôi liền biết, Tư gia nhất định xảy ra đại sự.

Có quá nhiều người không phục Cửu gia, thời điểm còn Cửu gia, không một ai dám lỗ mãng, gió êm sóng lặng.

Nhưng sau khi Cửu gia mất tích, giống như núi lửa bùng nổ, căn bản là không có cách nào thu thập.

Đối với điều Hứa Dịch nói, trong lòng Diệp Οản Οản cũng rất rõ ràng.

Rất nhiều cao tầng của Tư gia, vô cùng sợ hãi đối với Tư Dạ Hàn.

Nếu như có Tư Dạ Hàn, sẽ có thể trấn áp bọn họ.

Nhưng lần này, Tư Dạ Hàn ngay cả một thông báo cũng không có, liền mất tích nhiều ngày.

Đến hiện tại, không rõ sống chết, thật giống như bốc hơi khỏi thế gian.

Tư gia trước đó đã điều động rất nhiều nhân lực cùng tài lực đi tìm Tư Dạ Hàn, nhưng lại vẫn không có kết quả.

Bây giờ, rất nhiều cao tầng Tư gia, đều cho rằng Tư Dạ Hàn có lẽ đã gặp chuyện ngoài ý muốn, nếu không, tuyệt đối không có khả năng những này qua không có một chút tin tức nào.

Trước đó, một nhà Tư Minh Lễ đã quay trở lại rồi.

Trong gia tộc, không ít cao tầng ủng hộ Tư Minh Lễ trở thành Tư gia gia chủ.

Số ít không đồng ý, kết quả đều không mấy tốt đẹp.

Hứa Dịch nhíu chặt lông mày.

Đối với chuyện này, Diệp Οản Οản cũng không ngờ tới.

Trước đó Tư Minh Lễ thoát ly khỏi Hoa quốc, chính là bởi vì sự hoảng sợ đối với Tư Dạ Hàn.

Nhưng hôm nay Tư Dạ Hàn mất tích, không rõ sống chết, tên Tư Minh Lễ kia không còn bất luận nỗi sợ nào, thừa dịp thời cơ tốt như vậy, trở lại Tư gia, một lần nữa đem Tư gia lật đổ.

Bà nội thế nào rồi? Diệp Οản Οản lại hỏi.

Cho dù là Tư gia không có Tư Dạ Hàn, nhưng uy vọng của bà nội cũng không nhỏ.

Trong thời gian ngắn, hẳn là vẫn có thể trấn áp những cao tầng kia.

Hic.

Nói tới lão nãi nãi, Hứa Dịch lại thở dài một tiếng: Tình huống không mấy lạc quan, vẫn chưa tỉnh lại.

Diệp Οản Οản nghe vậy, sắc mặt càng thêm ngưng trọng.

Căn cứ Hứa Dịch từng nói, Tư gia bây giờ, loạn trong giặc ngoài, mà trí mạng nhất, vẫn là cách cục nội bộ Tư gia thay đổi.

Những cao tầng vốn đứng về phía Tư Dạ Hàn, hầu như đã bị thanh trừ.

Sau khi Tư Minh Lễ trở lại Tư gia, đạt được phần lớn cao tầng ủng hộ, hơn nữa đưa ra những điều kiện và dụ hoặc hết sức hấp dẫn đối với những cao tầng kia.

Mà một số người tử trung với Tư Dạ Hàn chống lại, tỏ thái độ cứng rắn một chút, phản đối Tư Minh Lễ, trong một ngày liền bốc hơi khỏi thế gian, không rõ sống chết.

Mà trong lòng Hứa Dịch cũng hiểu rõ, những vị trung thành với Tư Dạ Hàn, hoặc là một số cao tầng muốn tranh đoạt vị trí Tư gia gia chủ, đều đã bị Tư Minh Lễ âm thầm xử lý.

 Oản Oản tiểu thư, bây giờ Tư gia, quá mức nguy hiểm.

Tôi định tìm cơ hội, đem lão phu nhân đón ra khỏi Tư gia.

Hứa Dịch thở dài một tiếng nói.

Nghe vậy, Diệp Οản Οản hơi nhíu mày, mở miệng nói: Đã như vậy, tôi và anh bây giờ liền cùng nhau trở lại Tư gia, đem bà nội đón đến nơi này của tôi.

Sau khi Tư Minh Lễ cầm quyền Tư gia, bà nội tất nhiên sẽ gặp nguy hiểm.

Nghe lời này của Diệp Οản Οản, Hứa Dịch lại lập tức lắc đầu một cái: Oản Oản tiểu thư, không được! Đây tuyệt đối không được! Tư Minh Lễ hận cô đến tận xương.

Bây giờ, Tư Minh Lễ đã cầm quyền Tư gia, nếu bây giờ cô đi về Tư gia, quá mạo hiểm! Đến lúc đó, đừng nói đón lão phu nhân đi, coi như là chính cô, chỉ sợ đều không có cách nào thoát thân!Hứa Dịch nói như vậy, Diệp Οản Οản cũng không phản bác, thù oán giữa mình và Tư Minh Lễ, Diệp Οản Οản đương nhiên hiểu rất rõ.

Quan hệ giữa Tư Minh Lễ cùng với nàng có thể nói là thâm cừu đại hận rồi!Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vnKhông nói đến Tư Dạ Hàn bây giờ mất tích, sinh tử chưa rõ, thời điểm ban đầu Tư Dạ Hàn vẫn còn có mặt, cái gã Tư Minh Lễ kia cũng đã ba lần bốn lượt tìm cách diệt trừ mình…Anh là tâm phúc của A Cửu, trở về Tư gia, cũng sẽ gặp nguy hiểm.

Diệp Οản Οản nhìn Hứa Dịch, mở miệng nói.

  Nhưng mà, Hứa Dịch lại bất đắc dĩ cười một tiếng, nói: Oản Oản tiểu thư, cô cũng không cần bận tâm về tôi.

Cha tôi chịu nhục, lúc Tư Minh Lễ trở về, cũng đã dự liệu được kết quả, cho nên người thứ nhất đầu nhập vào Tư Minh Lễ chính là cha tôi và toàn bộ Hứa gia.

Tôi cũng đành vội vàng trái với lương tâm thề thành tâm ra sức cho Tư Minh Lễ.

Trước mắt, Tư Minh Lễ đối với Hứa gia chúng tôi, coi như cũng không tệ, cũng không làm khó.

Nghe Hứa Dịch giải thích, Diệp Οản Οản khẽ vuốt cằm, đây cũng coi như là một biện pháp khá thông minh.

Tư Minh Lễ nếu đã dám trở lại, tất nhiên đã có chuẩn bị hoàn toàn chu đáo.

Bây giờ, Tư Minh Lễ đã liên thủ cùng Tần gia, đã hoàn toàn nắm Tư gia trong tay.

Hiện tại Tư gia, là Tư Minh Lễ cùng Tần Nhược Hi có tiếng nói.

Chỉ một khi Cửu gia trở lại, mới có thể giải quyết được tình huống không cách nào nghịch chuyển như bây giờ! Hứa Dịch thở dài nói.

Nói nghe dễ dàng, nhưng Tư Dạ Hàn đã mất tích nhiều ngày như vậy, nếu có thể tìm ra, sớm liền đã tìm được.

Cho dù là Hứa Dịch, trong lòng cũng đang hoài nghi, Tư Dạ Hàn có phải là đã sớm xuất hiện chuyện ngoài ý muốn nào đó hay không, bây giờ đã không còn ở nhân thế…Tôi hiểu rồi, khoảng thời gian này khổ cực cho anh rồi, tại Tư gia ngàn vạn không nên khinh cử vọng động! Nếu như có cơ hội, có thể đem bà nội đón ra là tốt nhất! A Cửu bên này, tôi sẽ phụ trách tìm kiếm.

Diệp Οản Οản sau khi trầm tư một lát, mở miệng nói.

Vô luận là thân thế của mình cũng được, hoặc là tình huống bây giờ của Tư gia cũng được, lại hoặc là vì chính bản thân nàng.

Nàng đều cần đem Tư Dạ Hàn tìm ra.

Oản Oản tiểu thư, trước mắt, Tư Minh Lễ vẫn còn đang ở Tư gia thu thập tàn cuộc, trước mắt mà nói, hẳn là còn chưa quản nổi việc xử lý cô.

Hứa Dịch nhìn về phía Diệp Οản Οản: Bất quá, chờ sau khi Tư Minh Lễ hoàn toàn đem chuyện của Tư gia ổn định xong, chỉ sợ sẽ không bỏ qua cho cô! Cô tốt nhất rời khỏi nơi này trước, tìm một chỗ để tránh đầu gió.

Không cần lo lắng cho tôi, tôi sẽ cẩn thận! Đối với Hứa Dịch thiện ý nhắc nhở, Diệp Οản Οản mỉm cười đáp lại.

A, nhiều người muốn đòi mạng nàng như thế, nhiều thêm một người như hắn ta cũng không thành vấn đề.

Thời gian đã không còn sớm, tôi đi về trước, nếu không Tư Minh Lễ cùng Tần Nhược Hi bọn họ, sợ rằng sẽ sinh nghi.

Hứa Dịch nói.

Nghe vậy, Diệp Οản Οản gật đầu một cái, đứng dậy, tiễn Hứa Dịch rời khỏi Hồng Hoa Tiểu Lâu.

Chờ sau khi Hứa Dịch rời đi, Diệp Οản Οản không khỏi rơi vào trầm tư.

Từ tình huống hôm nay mà xem, nhất định phải tìm ra được Tư Dạ Hàn; mà tất cả đầu mối đều chỉ hướng về một chỗ: Độc Lập châu.

Diệp Οản Οản ôm lấy một tia hi vọng cuối cùng gọi điện thoại cho Tạ Chiết Chi.

Kết quả, đầu kia điện thoại di động vẫn không có cách nào kết nối.

Thời điểm mới vừa biết được Tư Dạ Hàn xảy ra chuyện, nàng liền liên lạc với Tạ Chiết Chi và Lâm Khuyết.

Nhưng hai người này lại trùng hợp như thế, toàn bộ đều không ở trong nước, cũng không liên lạc được.

Dường như chỉ trong một đêm, tất cả liên hệ của nàng cùng với Tư Dạ Hàn đều bị cắt đứt…Muốn tìm được Tư Dạ Hàn, tựa hồ chỉ còn lại một phương pháp duy nhất….

Cùng lúc đó, Độc Lập Châu, tại một nơi ngập tràn tội ác nào đó ngăn cách hoàn toàn với thế giới bên ngoài.

Nam nhân mặc một thân âu phục ưu nhã màu trắng như tuyết, trên gương mặt tinh xảo treo một nụ cười nhàn nhạt như gió xuân lồng lộng, giờ phút này đang nghiêng đầu, ngồi ở trên đại sảnh.

Phía dưới, trong đại sảnh ánh đèn tối tăm, bất ngờ truyền tới tiếng bàn tán.

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vnKỷ Hoàng, đám Không Sợ Minh kia càng ngày càng vô lễ! Mấy cái thế gia đầu nhập vào chúng ta, chỉ trong một đêm bị Không Sợ Minh diệt sạch cả nhà, gà chó không tha! Quả thật là to gan lớn mật! Giờ phút này, một người nam tử trung niên, nhìn về phía Kỷ Hoàng, tức giận không chịu nổi mà mở miệng nói.

Một người khác cũng mở miệng phụ họa: Không sai, từ sau khi Không Sợ Minh minh chủ mất tích, Không Sợ Minh đã không còn được cường thịnh như trước, nếu như Kỷ Hoàng ngài nguyện ý, chúng tôi lập tức chinh phạt Không Sợ Minh!Không Sợ Minh à?Khóe miệng người đàn ông hơi hơi dương lên, trên gương mặt tinh xảo xuất trần, lộ ra một nụ cười khó hiểu.

Nụ cười này, thật giống như từ trong tranh đi ra, khí chất siêu thoát, không có bất kỳ uy nghiêm, nhìn qua cũng cực kỳ vô hại.

Nhưng mà, khí tức thuộc về bề trên trên người nam nhân nọ, lại làm kẻ khác không dám mảy may xem nhẹ hay lạnh nhạt.

Dù sao, người này có thể trở thành vương giả của thế lực ngầm tại Châu Âu, là người thừa kế một trong tứ đại gia tộc của Độc Lập Châu Kỷ gia! Người này được gọi là Kỷ Hoàng.

Kỷ Tu Nhiễm!Nhắc tới Không Sợ Minh, ánh mắt nam nhân trầm xuống, trên mặt hơi có chút thất thần, tựa hồ là lâm vào trầm tư, dường như đang nhớ lại những gì đã qua.

Vô Ưu.

Nam nhân lẩm bẩm một tiếng trong miệng.

Kỷ Hoàng, vậy.

Đám Không Sợ Minh kia rốt cuộc xử lý như thế nào mới tốt? Một người đàn ông nào đó cau mày hỏi.

Tùy bọn hắn đi! Nam nhân phục hồi lại tinh thần, thờ ơ mở miệng.

Nghe lời nói này, người đàn ông trung niên hơi sững sờ, chợt biến đổi thần sắc: Kỷ Hoàng, đám người bị Không Sợ Minh diệt môn, là mấy võ đạo thế gia dưới tay tôi, tôi thì coi như xong đi.

Nhưng mà, chỉ sợ đến lúc đó tôi làm mất mặt ngài! Chuyện này.

Không tốt lắm đâu!Tôi nói.

Tùy bọn hắn đi!! Trên mặt nam tử mang theo nụ cười hiền lành, nhưng chính là nụ cười này, lại khiến cho tim người đàn ông trung niên kia đập loạn, trên trán thấm ra một giọt mồ hôi lạnh.

Người đàn ông trước mắt này, là nhân vật truyền kỳ của Độc Lập Châu, là hoàng giả của thế lực ngầm tại Châu Âu.

Tuổi còn trẻ, một tay thành lập tổ chức ngầm hàng đầu Châu Âu, trở thành đế vương của thế giới ngầm.

Nụ cười này, nhìn như hiền lành, nhưng có thể kỳ thực lại…Quả nhiên, người đàn ông trung niên sau khi nhìn thấy nụ cười đáng sợ kia xong, nhất thời im bặt.

Tại chỗ đó, nam nhân sờ tay vào trong ngực, lấy ra một tấm ảnh chụp ngày xưa…Ảnh chụp thoạt nhìn tựa như đã có chút ít niên đại, nhưng lại hết sức hoàn hảo.

Người tôi muốn tìm, có tin tức không?Chỉ chốc lát sau, Kỷ Hoàng nhìn về phía một cô gái vô cùng xinh đẹp bên trong đại sảnh hỏi.

Vẫn chưa có.

Cô gái đi lên trước, lắc đầu một cái.

Kỷ Hoàng.

Cô nàng nói xong, bàn tay trắng như tuyết, nhẹ khẽ đặt ở trên cánh tay của người đàn ông, trên mặt tràn đầy ý yêu thương cùng sùng bái, Nàng đã mất tích rất nhiều năm, lại còn cùng nam nhân khác sinh ra một đứa bé! Ngài cần gì phải nhiều năm như vậy còn không buông bỏ được.

?Ngay cả chúng tôi cũng tìm không ra, có lẽ, nàng đã chết rồi! Kỷ Hoàng, ngài vì sao.

không thử để ý những người ở bên cạnh??Ánh mắt người đàn ông ẩn chứa tia tiếu ý, chậm rãi rơi vào trên người cô gái có tướng mạo xinh đẹp ở trước mặt: Người bên cạnh.

Là cô sao?Cô gái nghe nói như vậy, sắc mặt nhất thời vui mừng.

Nhưng mà, còn không đợi cô nàng mở miệng nói chuyện, cổ đã bị nam nhân trong nháy mắt dùng bàn tay gắt gao bóp lại.

Hai chân của nữ nhân lúc này rời hổng khỏi mặt đất, bị nam nhân nắm cổ xách lên giữa không trung.

Vào giờ phút này, thần sắc cô gái sợ hãi đến tột độ, hoảng sợ nhìn chằm chằm trên mặt người đàn ông từ đầu đến cuối treo nụ cười lạnh nhạt, nhưng cũng không dám giãy giụa chút nào.

Cút đi!Trong khi nói chuyện, cánh tay nam nhân khẽ đưa lên, đem cả người nữ nhân ném bay ra ngoài.

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vnChỉ nghe Ầm một tiếng, thân thể nữ nhân xinh đẹp nọ bị đập mạnh trên mặt đất.

Đúng lúc này, một nam nhân trẻ tuổi mở cửa phòng khách ra, chậm rãi đi vào bên trong đại sảnh.

 Nam nhân mặc một thân tây trang màu đen, khí chất bất phàm.

Nhìn tướng mạo, không phải là con lai giữa Đông – Tây phương như phần lớn đám người ở đây.

Kỷ Hoàng.

Nam nhân đi tới bên dưới đại sảnh, giở tay nhấc chân vô cùng nho nhã, hướng về Kỷ Hoàng hơi hơi hành lễ.

Nghe tiếng, trên mặt Kỷ Hoàng khôi phục nụ cười nhàn nhạt, ánh mắt hơi đổi.

Nhìn thấy nam nhân mặc âu phục nho nhã kia, trong đại sảnh, nhất thời lại không có bất kỳ thanh âm nào phát ra.

Một trong tám vị đại thần tọa hạ của Kỷ Hoàng…Khô Cốt…Khô Cốt, nói một chút coi! Kỷ Hoàng nhẹ giọng cười nói.

Nghe vậy, âu phục nam Khô Cốt gật đầu một cái, sau khi trầm tư chốc lát, hướng về Kỷ Hoàng báo cáo: Kỷ Hoàng, Nhiếp gia bên kia đã tra rõ, Nhiếp gia Nhị tiểu thư xác thực đã trở lại Nhiếp gia.

Hơn nữa còn giám định qua DNA, đích xác là Nhị tiểu thư Nhiếp Vô Ưu.

Chỉ bất quá, Nhiếp gia trước mắt đem tin tức phong tỏa, cũng không công khai chuyện này với bên ngoài.

Ồ.

Phải không? Nghe Khô Cốt báo cáo, khóe miệng Kỷ Hoàng hơi hơi dương lên, treo lên một nụ cười khó hiểu.

Kỷ Hoàng, nếu như là đã tra ra Vô Ưu tiểu thư đã trở về, có cần chuẩn bị tới cửa thăm hỏi hay không? Khô Cốt nhìn về phía Kỷ Hoàng, chậm rãi hỏi.

Không cần! Kỷ Hoàng nhàn nhạt nói: Thật sự tin tức không giả rồi! Chẳng qua người kia là giả, cũng không là thật được!Lời này vừa nói ra, hàn quang trong mắt Khô Cốt lóe lên: Ý của Kỷ Hoàng là.

Nhị tiểu thư bây giờ xuất hiện tại Nhiếp gia, cũng không phải là Vô Ưu tiểu thư chân chính?Ha ha, Vô Ưu tiểu thư là vị hôn thê của Kỷ Hoàng, ngài cùng Vô Ưu tiểu thư là thanh mai trúc mã, đối với Vô Ưu tiểu thư thậm chí còn hiểu rõ hơn cả Nhiếp gia chủ cùng Nhiếp phu nhân.

Nếu như vị kia thật sự là Vô Ưu tiểu thư, nhiều ngày như vậy rồi, cũng không có khả năng vẫn một mực ở lại Nhiếp gia!! Một vị cao tầng mở miệng cười nói.

Nghe vậy, Kỷ Hoàng cũng không đáp lại, chẳng qua chỉ cười nhạt nói: Nhiếp gia xuất hiện một Vô Ưu giả.

Làm cũng khá thật! Có thể tưởng mình tài trí hơn người đem Nhiếp phu nhân đều lừa gạt! Toàn bộ Nhiếp gia, chỉ sợ chỉ có cô ả Tam tiểu thư đó, mới có bản lãnh như vậy.

Nghe được lời này của Kỷ Hoàng, Khô Cốt mở miệng nói: Nhiếp gia Tam tiểu thư Nhiếp Linh Lung? Cái đứa bé gái mồ côi mà Vô Ưu tiểu thư khi còn bé từ trong tay một thế gia nào đó cứu ra được? Nhiếp Linh Lung vốn là tiểu thư của một tiểu thế gia tại Độc Lập Châu; cha mẹ bởi vì đắc tội một đại thế gia mà bị diệt cả nhà, chỉ có Nhiếp Linh Lung được Vô Ưu tiểu thư ngẫu nhiên cứu ra.

Sau đó, Vô Ưu tiểu thư cũng vô cùng chiếu cố nàng, cũng dẫn về Nhiếp gia.

Nhiếp phu nhân thấy cô ta nhu thuận lanh lợi, liền nhận làm con gái nuôi.

Không sai.

Kỷ Tu Nhiễm khẽ mỉm cười, đáy mắt là vẻ trào phúng: Chẳng qua là, con nhãi Nhiếp Linh Lung này, dường như cũng không hề hiểu được chút đạo lý uống nước nhớ nguồn nào…Nhiếp Linh Lung tuy trở thành Tam tiểu thư Nhiếp gia, nhưng vẫn luôn phải sống dưới ánh hào quang của Vô Ưu, lòng tham không đáy, e là đã sớm có dị tâm.

Kỷ Hoàng, đã như vậy.

Bên trong đại sảnh, một vị cao tầng ánh mắt như đao.

Nếu như hiện tại vị Nhị tiểu thư Nhiếp gia kia thật là giả, chỉ cần có chứng cớ xác thực, hoàn toàn có thể báo cho Nhiếp gia gia chủ.

Sự tình của Nhiếp gia, không cần dính vào! Không đợi cao tầng nói xong, nam nhân đang ngồi liền lắc đầu một cái.

Ha ha, Kỷ Hoàng, từ sau khi Vô Ưu tiểu thư mất tích, cô nàng Nhiếp Linh Lung kia mỗi ngày đều muốn cùng cậu gặp mặt.

Ngay cả vị hôn phu của tỷ tỷ mình cũng muốn cướp, tôi thấy ả ta cũng không phải là thứ tốt đẹp gì.

Một ông lão nào đó cười lớn một tiếng.

Đối với lời này, Kỷ Hoàng cũng không đáp lại, chẳng qua ánh mắt vẫn luôn chăm chú ngắm nhìn nụ cười tươi như hoa của cô gái ở trong bức hình.

Vô Ưu.

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vn Cùng lúc đó, Hoa quốc.

Diệp Οản Οản để cho đám người Hải Địch đi trước hỏi thăm tin tức của Diệp Mộ Phàm cùng cha mình, Diệp Thiệu Đình.

 Sáng sớm, Tiểu Loli cùng Hải Địch hai người liền rời khỏi Hồng Hoa Tiểu Lâu, mãi đến buổi trưa, hai người lúc này mới quay trở lại.

Chủ nhân, có tin tức!Hải Địch đầu tiên là nuốt một ngụm nước miếng, chợt đến gần Diệp Οản Οản nói.

Thế nào? Diệp Οản Οản nhìn về phía Hải Địch.

Chủ nhân, người cô để cho chúng tôi hỏi thăm, đã có tin tức.

Khoảng thời gian này, tôi ở chỗ này cũng có không ít bằng hữu.

Một người bạn trong đó, đúng lúc phụ trách vụ án lần này.

Chứng cớ mặc dù đều rất đầy đủ, nhưng bởi vì quan hệ của Diệp Hồng Duy cùng Đàm Nghệ Lan, lại cộng thêm bản thân vụ án còn có một chút điểm khả nghi, cho nên vụ án này tạm thời hoãn lại, ít nhất nửa năm sau mới có thể mở phiên toà.

Hải Địch mở miệng nói.

Nghe vậy, Diệp Οản Οản như có điều suy nghĩ.

Đúng như Hải Địch nói, camera theo dõi mặc dù cũng được tính là một bộ phận của chứng cứ, nhưng lại không hoàn toàn đầy đủ, có khả năng còn cần thêm một bước điều tra.

Mà ông nội cùng bà nội, tự nhiên không hy vọng Diệp Mộ Phàm và Diệp Thiệu Đình có chuyện, phải cùng thỏa hiệp với phe của Lương Mỹ Huyên.

Mặc dù không biết hai bên đạt được điều kiện như thế nào, nhưng cũng giúp nàng có đầy đủ thời gian.

Đối với Diệp Οản Οản mà nói, đây cũng là một chuyện tốt.

Thật ra thì, nếu ra tay từ trên người Hoàng quản gia và Lương Mỹ Huyên, vô luận dùng thủ đoạn như thế nào, hẳn là cũng có thể lấy được đầy đủ chứng cứ để thả Diệp Thiệu Đình và Diệp Mộ Phàm.

Nhưng mà, Lương Mỹ Huyên và Hoàng quản gia lại hết sức cẩn thận, cho dù là thời điểm ở một mình, cũng sẽ không lộ ra chút sơ hở nào.

Muốn dùng thủ đoạn bình thường khiến cho Hoàng quản gia cùng Lương Mỹ Huyên thừa nhận, bọn họ mới là chủ mưu, thuê sát thủ, căn bản là không thực tế.

May là thời gian vụ án này bị đưa ra xét xử còn có nửa năm, nàng còn có thời gian.

Trước mắt, không thích hợp để tiếp tục truy đuổi Lương Mỹ Huyên và Hoàng quản gia.

Nếu như bứt dây động rừng, muốn tìm cơ hội đột phá, chỉ sợ cũng không còn.

Chỉ có thể chờ hai người kia hoàn toàn buông lỏng cảnh giác.

Giai đoạn hiện tại mà nói, Tư gia cũng được, Diệp gia cũng được, đều đã không tha cho nàng.

Ở lại Hoa quốc, cũng không tính là một hành động sáng suốt! Nếu không, một khi Tư Minh Lễ bên kia chuẩn bị xuống tay với chính mình, thậm chí có thể sẽ liên lụy đến mẹ Lương Uyển Quân.

Rời đi một đoạn thời gian, có lẽ là lựa chọn tốt nhất.

Nàng muốn biết được thân thế của mình, giải quyết vấn đề Tư gia cùng Diệp gia, chỉ có thể tìm được Tư Dạ Hàn.

Mà tất cả đầu mối đều chỉ hướng về một chỗ.

Độc Lập Châu!Chủ nhân, chuyện này ngài định xử lý như thế nào? Có cần chúng tôi làm cái gì đó không? Khương lão nhìn về phía Diệp Οản Οản, mở miệng hỏi.

Tạm thời không cần phải để ý đến! Diệp Οản Οản yên lặng chốc lát, chợt mở miệng nói: Tôi có thể sẽ phải rời đi một khoảng thời gian.

 Rời đi?Nghe được lời này, ánh mắt Tiểu Loli lóe lên: Chủ nhân.

Chủ nhân, ngài muốn đi đâu?Độc Lập Châu.

Diệp Οản Οản ánh mắt kiên định.

Bây giờ, cha Diệp Thiệu Đình và Diệp Mộ Phàm bị hãm hại, Tư gia bị Tư Minh Lễ còn có Tần Nhược Hi khống chế, Tư Dạ Hàn mất tích.

Nàng chỉ một thân một mình ở lại Hoa quốc, đã không có bất cứ ý nghĩa gì.

Muốn giải quyết hết thảy những thứ trước mắt này, tạm thời trước mắt, chỉ có thể rời khỏi Hoa quốc, trước tiên đi tới Độc Lập Châu, tìm tới Tư Dạ Hàn.

Cha và Diệp Mộ Phàm bên kia, có ông nội bà nội kiềm chế, Diệp Οản Οản hiện tại cũng không cần lo lắng, chỉ có thể trước tiên ủy khuất bọn họ một đoạn thời gian.

Chờ sau khi mình tìm ra được Tư Dạ Hàn, từ Độc Lập Châu trở về, nhất định sẽ giải quyết Hoàng quản gia và Lương Mỹ Huyên, còn trả lại sự trong sạch cho Diệp Thiệu Đình và Diệp Mộ Phàm.

Nếu không, hiện tại chính bản thân nàng còn khó bảo toàn, càng không có cách nào đi bảo vệ bọn họ.

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vnĐộc Lập Châu.

Nghe được lời này của Diệp Οản Οản, đám người Hải Địch cùng Tiểu Loli tất cả đều sửng sốt một chút.

Bọn họ đương nhiên biết rõ Độc Lập Châu, thiên đường của lính đánh thuê, thánh địa của võ thuật…Chủ nhân, chúng tôi vẫn đều luôn hết sức hướng tới Độc Lập Châu, nhưng mấy người chúng tôi, ngày trước đều không có can đảm đi đến.

Hải Địch cười nói.

Độc Lập Châu cho tới nay, đều hết sức bài xích người ngoài.

Người ngoài tiến vào Độc Lập Châu, nếu như không có giấy thông hành, hậu quả khó mà lường được.

Cho dù là có giấy thông hành, hơi không cẩn thận, ở loại địa phương như Độc Lập Châu, đều vô cùng có khả năng vứt bỏ tính mạng của chính bản thân mình.

Đó là một địa phương cơ hồ pháp luật không hề tồn tại…Cho tới nay, tất cả quy củ, đều là tứ đại thế gia của Độc Lập Châu, còn có Võ Đạo Liên Minh Công Hội định ra.

Nghe nói trong đó có một luật lệ là, Độc Lập Châu không cho phép bất luận kẻ nào mang theo súng ống đạn dược, các vũ khí hiện đại, có tính sát thương hàng loạt.

Nếu như bị phát hiện, bất kỳ một người nào ở tại Độc Lập Châu, đều có quyền đem đánh chết tươi.

Mà ở tại Độc Lập Châu, đeo vũ khí, đối với bọn họ mà nói, càng là một loại sỉ nhục.

Đây cũng là một trong những nguyên nhân mà đại đa số quốc gia đều không nhúng tay vào Độc Lập Châu.

Độc Lập Châu coi như là một thế giới độc lập, có quy tắc riêng của mình, mà không cho phép mang theo súng, tuân theo quy củ tôn vinh võ học.

Đối với bất kỳ một quốc gia nào trên thế giới, cũng không có bất kỳ uy hiếp gì, cho nên, sẽ không có cường quốc nào có ý nghĩ muốn nhúng tay hay dính líu tới Độc Lập Châu.

Lấy một thí dụ, nếu như là những cường quốc muốn thanh trừ Độc Lập Châu, một khi Độc Lập Châu bị huỷ diệt, tất cả các cường giả võ đạo cùng võ đạo thế gia, lập tức sẽ đổ vào các quốc gia của bọn họ.

Tới lúc đó, không có quy tắc của Độc Lập Châu trói buộc.

Đối với bất kỳ một quốc gia nào mà nói, đối mặt với vô số võ đạo thế gia, nội tình thâm hậu cổ xưa, đều sẽ không tính là chuyện tốt.

Càng đáng sợ hơn là, những võ đạo thế gia cổ xưa này, rốt cuộc không cần tuân theo quy tắc luật lệ của Độc Lập Châu, một khi để cho bọn họ dùng tới súng kết hợp với võ thuật thâm hậu.

Hậu quả khó mà lường được.

Độc Lập Châu không chịu bất kỳ quốc gia nào kiểm soát, có thể còn tồn tại đến nay, hơn nữa không có bất kỳ quốc gia nào dám đi trêu chọc, đương nhiên có một bộ quy củ cùng chế độ hoàn chỉnh của riêng mình.

Chủ nhân, cần chúng tôi đi cùng sao? Tiểu Loli nhìn về phía Diệp Οản Οản, mở miệng hỏi.

Nghe vậy, Diệp Οản Οản trầm tư chốc lát, chợt lắc đầu một cái: Lần này thì không cần.

Hải Địch cùng Khương lão tuy có thể hiểu được một chút đối với Độc Lập Châu, nhưng cũng chưa từng đi qua.

Trước mắt, Độc Lập Châu rốt cuộc xảy ra chuyện gì, trong lòng nàng đều không hề yên lòng chút nào, nhiều người ngược lại sẽ vướng chân vướng tay.

Thấy Diệp Οản Οản không dự định mang theo bọn họ, mấy người cũng không tiếp tục nhiều lời.

Độc Lập Châu là một tồn tại cực kỳ đặc thù, hoàn toàn bất đồng với bất kỳ quốc gia nào khác.

Nghe nói, võ đạo ở Độc Lập Châu vô cùng hưng thịnh, nhưng đối với những thứ khác ngoài võ đạo ra, lại hơi có chút lạc hậu.

Tỷ như, ảo thuật ở Độc Lập Châu, so với Hoa quốc lạc hậu ít nhất mười mấy năm, bất kỳ một vị ảo thuật gia nào có tài nghệ ảo thuật tốt, đều có thể ở tại Độc Lập Châu kiếm được nhiều tiền, hơn nữa được người người tôn kính.

Dĩ nhiên, điều kiện tiên quyết là những ảo thuật gia này nếu đã dám đến Độc Lập Châu, thì không thể để người của Độc Lập Châu phát hiện ra bọn họ là người ngoại lai, hơn nữa phải có giấy thông hành.

Nếu không, tiền kiếm được, có mạng xài hay không.

Vậy thì là một chuyện khác.

Trừ cái đó ra, văn hóa đánh bạc của Độc Lập Châu cũng không kém chút nào một vài thành phố thuộc các cường quốc, tỷ như Las Vegas.

Hơn nữa, tại Độc Lập Châu, thi đấu võ thuật trong thế giới ngầm cũng rất thịnh hành, trừ thi đấu giữa người với người, còn có cả những cuộc thi đấu giữa người và mãnh thú.

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vn Theo những gì Diệp Οản Οản hiểu được về Độc Lập Châu từ trong miệng Mục tiên sinh, không giống với những nơi khác, đây là một thế giới gần như mộng ảo.

Dĩ nhiên, đối với phần lớn người thường mà nói, cũng ngang hàng với Tu La Địa Ngục.

Thiên đường hay là Địa ngục, hoàn toàn quyết định bởi việc bạn có thân phận gì ở đây.

Thật ra thì, đối với Diệp Οản Οản mà nói, nếu như không phải vì tìm kiếm Tư Dạ Hàn, nàng thật đúng là không muốn đi đến một địa phương thần bí khó lường, đầy nguy hiểm như vậy.

Sau khi quyết định chủ ý đi Độc Lập Châu, nguyên bản nàng vốn muốn tìm đám người Nhiếp Vô Danh giúp đỡ.

Chẳng qua là, điện thoại của mấy người kia tất cả đều đã mất tín hiệu.

Trừ Nhiếp Vô Danh, điện thoại của Nhất Chi Hoa cùng Thần Hư đạo nhân cũng là như vậy, bao gồm cả WeChat dường như cũng không sử dụng nữa.

Diệp Οản Οản nhắn nhiều tin nhắn, nhưng cũng không có một ai đáp lại.

Diệp Οản Οản hơi có chút bất đắc dĩ, đám người Nhiếp Vô Danh cùng Nhất Chi Hoa trở về cũng không đúng lúc chút nào! Hơi hơi chậm lại một chút có lẽ liền có thể dẫn theo chính mình.

Nếu như không có cách nào cùng đồng hành với đám người Nhiếp Vô Danh và Nhất Chi Hoa, đối với nàng mà nói, đi đến Độc Lập Châu cũng không phải là một chuyện dễ dàng.

Đầu tiên, về đường đi đến Độc Lập Châu, nàng hoàn toàn không biết.

Độc Lập Châu cũng không phải là một quốc gia công khai, người bình thường muốn tự mình đi đến Độc Lập Châu, khó như lên trời, càng không biết là mình nên ngồi trên chuyến bay nào.

Mà trừ chuyện đó ra, Diệp Οản Οản từng nghe nói, thời điểm ở tại Độc Lập Châu, nhất định phải có giấy thông hành.

Nếu không, một khi bị đội tra xét của Võ Đạo Liên Minh phát hiện không có giấy thông hành, hậu quả khó mà lường được.

Đương nhiên, theo tình thế hiện nay mà nói, nàng cũng không có bất kỳ biện pháp nào tốt hơn, chỉ có thể mạo hiểm đi đến Độc Lập Châu.

Thời gian kéo càng lâu, đối với mình cũng được, hay là Diệp Thiệu Đình và Diệp Mộ Phàm cũng được, đều rất bất lợi.

Tư Minh Lễ và Tần Nhược Hi bên kia, một khi hoàn toàn khống chế Tư gia, với thù hận với chính mình, nhất định sẽ tính toán rõ ràng.

Cùng bọn họ cứng đối cứng không có chỗ nào tốt.

Sau khi suy tư một lúc lâu, cuối cùng, Diệp Οản Οản gọi điện thoại cho Mục tiên sinh.

Diệp tiểu thư.

Cô muốn biết đường đi đến Độc Lập Châu để làm gì? Đầu kia điện thoại di động, thanh âm Mục Tùy Phong vô cùng kinh ngạc.

Xin lỗi, chuyện này hiện tại tôi không thể nói, hy vọng ngài nhất định phải giúp tôi một tay.

Thật ra thì đường đi đến Độc Lập Châu cũng không phải là một bí mật gì lớn, người có lòng muốn biết cũng không phải là không có biện pháp, chỉ là không có bao nhiêu người ngoài dám xông vào.

Nói cho Diệp Οản Οản biết đường đi Độc Lập Châu, đối với Mục Tùy Phong mà nói cũng không phải là việc gì lớn.

Cuối cùng, ở dưới sự thỉnh cầu của Diệp Οản Οản, Mục Tùy Phong vẫn đem một loạt đường đi phức tạp, báo cho Diệp Οản Οản biết.

Hơn nữa nhiều lần dặn dò Diệp Οản Οản, ngàn vạn lần không nên bởi vì hiếu kỳ nhất thời mà đi đến Độc Lập Châu du ngoạn.

Sau khi cúp điện thoại xong, Diệp Οản Οản nhìn bản đồ đường đi được ghi lại trong quyển sổ, trong lúc nhất thời đầu to như cái đấu.

Trừ phải đổi vài chuyến bay, còn phải ngồi thuyền, từ Hoa quốc đến Độc Lập Châu, ít ra phải mất mấy ngày.

Chỉ bất quá, nghĩ tới Nhiếp Vô Danh, còn có một số người quen của mình cũng ở tại Độc Lập Châu, nhất là nghĩ đến Đường Đường, đối với địa phương xa lạ này, dường như cũng không quá đáng sợ như thế…Huống chi, Tư Dạ Hàn bây giờ cũng nhất định đang ở tại một cái xó xỉnh nào đó của Độc Lập Châu…Thời gian mấy ngày kế tiếp, Diệp Οản Οản thu thập sửa sang lại một phen, cũng bồi mẹ Lương Uyển Quân một đoạn thời gian.

Để tránh cho mẹ lo lắng, nàng nói cho Lương Uyển Quân, chính mình cần phải đi công tác một đoạn thời gian, bảo nàng bảo trọng thân thể, không cần lo lắng chuyện của Diệp Mộ Phàm và Diệp Thiệu Đình, chính mình sẽ có năng lực xử lý xong.

Sau khi giải quyết hết thảy, Diệp Οản Οản dứt khoát kiên quyết rời khỏi Hồng Hoa Tiểu Lâu, đi đến sân bay.

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vn Trên đường đi đến sân bay, Diệp Οản Οản đang nhìn ngắm phong cảnh ngoài cửa sổ, đột nhiên phát hiện không đúng, không khỏi hơi hơi nhíu chân mày lên: Bác tài, đây không phải là đường đi đến sân bay sao?Không bao lâu, xe taxi quẹo vào một cánh rừng, tài xế thần sắc sâu kín mở miệng cười nói: Không phải là đường đi đến sân bay, là đường đi vào địa ngục.

 Theo tiếng nói của tài xế phát ra, hàn quang trong mắt Diệp Οản Οản chợt lóe lên.

Không cho tài xế có thời gian kịp làm bất kỳ động tác gì, Diệp Οản Οản trong nháy mắt mở cửa xe, từ trên xe nhảy xuống.

Cùng lúc đó, cốp sau xe taxi bỗng nhiên bị một cước từ bên trong đá văng, từ bên trong, đi ra hai gã nam nhân mặc đồ đen.

Tốc độ của hai gã hắc y nhân, có vẻ như nhanh đến cực hạn, bất quá chỉ trong chốc lát, liền đem Diệp Οản Οản ngăn lại.

Không bao lâu, tài xế chậm rãi mở cửa xe, đi tới trước người Diệp Οản Οản.

Nhìn bộ dáng của tài xế vô cùng lạ mặt, bao gồm hai gã hắc y nhân trước mặt, Diệp Οản Οản cũng chưa từng thấy bao giờ.

Tư Minh Lễ phái tới? Diệp Οản Οản hơi nhíu mày, thử thăm dò mở miệng.

Nghe vậy, tài xế lại cười lạnh một tiếng: Tư Minh Lễ? Không quen biết, xem ra, cừu gia của ngươi không ít nha.

Các ngươi là người phương nào? Diệp Οản Οản thu liễm tâm trạng lại.

Sứ giả địa ngục, người đoạt mạng ngươi.

Tài xế cười lạnh một tiếng, chợt hướng về hai gã hắc y nhân trước mặt nháy mắt một cái.

Lúc này, hai gã hắc y nhân gật đầu, sóng vai đi về phía Diệp Οản Οản.

Bạch!Một trong hai gã nam nhân này, mới vừa tới bên người Diệp Οản Οản, liền tung một chưởng đánh về phía Diệp Οản Οản.

Chưởng chưa đến, mà chưởng phong đã đến trước mặt.

Hắc y nhân tốc độ nhanh đến cực hạn, giơ tay lên tung ra một chưởng, lực trầm thế mãnh, người bình thường căn bản khó mà ngăn cản, cho dù Diệp Οản Οản cũng theo bản năng thối lui về phía sau, không dám liều mạng.

Một tiếng vang trầm thấp nổ ra trong khoảng không trước mặt Diệp Οản Οản, có thể thấy được lực đạo một chưởng này của hắc y nhân.

Giờ phút này, ánh mắt của Diệp Οản Οản, một khắc cũng không dời đi khỏi người gã hắc y nhân này.

Ba người, bao gồm cả tài xế, thực lực đều là sâu không lường được, so với những gã lính đánh thuê nàng gặp trước đây, mạnh hơn không biết gấp bao nhiêu lần.

Ba người này, Diệp Οản Οản nhìn có vẻ vô cùng lạ mặt, chưa từng thấy qua, cho nên không có khả năng là do ân oán trước đó…Với loại tầng thứ như Tư Minh Lễ và Tần Nhược Hi mà nói, cho dù là nắm trong tay Tư gia, chỉ sợ cũng chưa chắc có thể chỉ huy được ba người này.

Hơn nữa, biểu hiện trước đó của gã tài xế này, dường như cũng không nhận ra Tư Minh Lễ.

Nếu không phải là sát thủ do Tư Minh Lễ và Tần Nhược Hi phái tới, vậy thì là ai.

?Diệp Οản Οản bỗng nhiên liên tưởng tới, trước đó chính mình từng gặp phải sát thủ, hắc thủ sau màn cũng đồng dạng không phải là phe của Tư Minh Lễ.

Vậy ba người trước mặt mình, cùng với đám sát thủ trước kia đuổi giết mình, có phải là cùng một nhóm người hay không?Không đợi Diệp Οản Οản suy nghĩ nhiều, hắc y nhân lại lần nữa ra tay.

Tốc độ lần này, so với trước đó, càng thêm kinh người.

Cơ hồ theo bản năng, Diệp Οản Οản xoay người bỏ trốn.

Thân thủ của hắc y nhân quá mạnh mẽ, với khả năng võ thuật hiện nay của mình mà nói, lấy cứng đối cứng, căn bản không có bất kỳ khả năng giành thắng lợi, chỉ có thể bị treo lên đánh.

Nhưng mà, Diệp Οản Οản còn chưa chạy được mấy bước, một bóng người khác từ khúc quanh đi ra, bị Diệp Οản Οản đâm sầm vào.

Phong Huyền Diệc?Diệp Οản Οản sau khi khựng lại, hơi có chút kinh ngạc nhìn về phía người trước mặt.

Không phải là Phong Huyền Diệc, còn có thể là ai?Giờ phút này, Phong Huyền Diệc đầu tiên là nhìn Diệp Οản Οản một cái, chợt, ánh mắt lãnh đạm hướng về ba người sau lưng Diệp Οản Οản đảo qua.

Đã lâu không gặp! Phong Huyền Diệc thu hồi ánh mắt từ trên người ba người, nhìn về phía Diệp Οản Οản, thấp giọng cười nói.

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vnĐối với Phong Huyền Diệc vì sao bỗng nhiên lại không còn cà lăm, ở dưới tình thế trước mắt, Diệp Οản Οản cũng không nghĩ nhiều.

Chẳng qua là cảm thấy kinh ngạc, Phong Huyền Diệc thân là Tổng đội trưởng Ám Vệ Tư gia, tại sao lại xuất hiện ở cái địa phương này?Ồ, còn có người giúp sao? Gã tài xế khẽ mỉm cười, làm bộ đi về phía trước: Ta khuyên ngươi đừng có xía vào, chuyện này không có bất kỳ quan hệ nào với ngươi.

Phong Huyền Diệc liếc mắt lườm tài xế, cũng không nhiều lời, lấy ra một điếu thuốc, dùng bật lửa đốt, từ trong miệng thở ra một ngụm khói: Sau đó thì sao?Nghe Phong Huyền Diệc nói như vậy, tài xế cũng không nói thêm nữa, đạp thẳng lên người Phong Huyền Diệc, dùng tốc độ sấm sét, vung quyền đấm thẳng vào huyệt thái dương của Phong Huyền Diệc.

Không nói đến người bình thường, cho dù là những người luyện võ có thân thủ không tầm thường, chỉ sợ cũng khó mà né tránh được tốc độ của một quyền này.

Một khi bị đánh trúng huyệt thái dương, cơ hồ chắc chắn phải chết.

Thân thủ của tài xế quá mức nhanh, ngay cả Diệp Οản Οản cũng không kịp phản ứng, chỉ có thể lo lắng nhìn về phía Phong Huyền Diệc.

Ầm!Một tiếng vang thật lớn, thật giống như sấm nổ rền vang, chấn động màng nhĩ của người khác.

Ở dưới ánh mắt khó tin của Diệp Οản Οản, cánh tay phải Phong Huyền Diệc hơi hơi nâng lên, cũng không thấy được động tác như thế nào.

Lúc này, cũng đã đem quả đấm của gã tài xế, nắm chặt trong lòng bàn tay.

Ngươi.

Tài xế kinh ngạc hướng về Phong Huyền Diệc quan sát.

Tài xế và hai gã hắc y nhân, tất cả đều tới từ một Dong Binh Công Hội của Độc Lập Châu.

Lần này có người bỏ ra số tiền lớn, yêu cầu bọn họ tới Hoa quốc giết chết một nữ nhân, đối tượng chính là Diệp Οản Οản.

Chưa từng nghĩ đến, bên cạnh nữ nhân này, lại có thể có cao thủ như thế.

Càng nhìn lại càng cảm thấy có chút quen mắt, dường như, từng có thời gian, ở chỗ nào đó đã gặp qua người này.

Hai gã hắc y nhân khác cũng không biết nghĩ tới điều gì, liếc mắt nhìn nhau, từ trong con ngươi của nhau, thấy được thần sắc hoảng sợ.

Chẳng lẽ, chẳng lẽ ngươi là.

Chuyện này làm sao có thể!?Tài xế sắc mặt chợt biến, kinh hô thành tiếng.

Phong Huyền Diệc, ở trong giới được gọi là Quỷ Ngục, sát thủ cấp độ truyền thuyết trong giới lính đánh thuê, tâm phúc của đội trưởng Nhiếp Vô Danh…Ai phái ngươi tới, Nhiếp gia cao tầng sao? Hay là.

Phong Huyền Diệc nhìn lấy tài xế, âm thanh lạnh giá thấu xương.

Nhưng mà, tài xế cùng hai gã hắc y nhân, lại ngậm miệng không nói.

Không nói, vậy coi như xong! Phong Huyền Diệc xoay xoay hai vai, xoay người nhìn về Diệp Οản Οản ở phía sau mặt đầy mộng bức: Cô đi đâu?Sân bay.

Diệp Οản Οản trả lời theo bản năng.

Đi sân bay làm cái gì? Thôi cứ vậy đi, cô đi làm việc trước đi! Phong Huyền Diệc hít một hơi thuốc lá nói.

 Vậy.

Cậu thì sao? Diệp Οản Οản nhíu chặt chân mày lại.

Mấy người này, đều là Tư Minh Lễ phái tới.

Để tôi xử lý, cô không cần phải để ý đến.

Phong Huyền Diệc nói.

Tư Minh Lễ? Diệp Οản Οản sững sờ, tài xế cùng hai gã hắc y nhân kia, thật sự là Tư Minh Lễ phái tới?Chỉ bất quá, Phong Huyền Diệc nếu đã nói như vậy, Diệp Οản Οản tự nhiên cũng sẽ không phản bác cái gì.

Còn không đợi Diệp Οản Οản tiếp tục mở miệng, từ trong tay Phong Huyền Diệc, chẳng biết từ lúc nào đã nhiều hơn một con dao găm.

Hàn quang lóe lên, cổ ba người bị cắt đứt trong nháy mắt, rất nhanh, tê liệt ngã xuống đất y như bùn nát vậy, khí tuyệt bỏ mình.

Yếu như vậy, không làm gì tốt, cứ nhất định phải làm sát thủ! Phong Huyền Diệc từ tốn nói.

Yếu.

Khóe miệng Diệp Οản Οản hơi rúm lại.

Ba người kia, đối với mình mà nói, đã mạnh mẽ đến tức lộn ruột, mà vào trong miệng Phong Huyền Diệc…Đây là gã Cà Lắm đó ban đầu ở Tư gia, lúc nào cũng quấn lấy mình, năn nỉ mình dạy cho hắn mấy chiêu sao?Mãi đến lúc này, Diệp Οản Οản mới hồi phục lại tinh thần.

Phong Huyền Diệc.

Nơi nào còn cà lăm?Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vnCậu không phải là Cà Lăm? Diệp Οản Οản nhìn chằm chằm Phong Huyền Diệc, cau mày mở miệng.

Nếu như Phong Huyền Diệc không bị cà lăm, vậy khi hắn ở tại Tư gia, vì sao phải làm bộ như cà lăm? Còn thân thủ đáng sợ này nữa, là thế nào?Là Cà Lăm.

Phong Huyền Diệc nhìn chằm chằm Diệp Οản Οản: Chữa hết mà thôi, tôi làm cấp trên của Ám Vệ, là Tổng đội trưởng, một tháng được 50.

000 tiền lương, chữa trị bệnh cà lăm không phải là rất đơn giản à?Vậy còn thân thủ của cậu? Diệp Οản Οản lại nói.

Thiên phú dị bẩm, hiếm thấy trên đời, cộng thêm tôi kiên trì, không ngừng cố gắng, trong thời gian ngắn, rốt cuộc trở thành cao thủ.

Chuyện này, hẳn cũng rất hợp lý đi! Phong Huyền Diệc suy nghĩ một chút, nói như vậy.

Nghe Phong Huyền Diệc giải thích xong, khóe miệng Diệp Οản Οản hơi hơi co rúc.

Coi như bịa ra lý do, có thể bịa ra một lý do tốt tốt một chút, có cần phải qua loa lấy lệ như vậy hay không?Cậu coi tôi là kẻ ngu? Diệp Οản Οản có vẻ cạn lời.

Không có, những gì tôi nói đều là sự thật.

Phong Huyền Diệc hít một hơi thuốc.

Nhìn thấy thần sắc tràn đầy nghi ngờ cùng ánh mắt của Diệp Οản Οản, biểu hiện của Phong Huyền Diệc, cũng hơi có chút mất tự nhiên.

Còn không đợi Diệp Οản Οản mở miệng, Phong Huyền Diệc vội la lên: Tôi là Tổng đội trưởng Tư gia, làm sao có thời giờ ở chỗ này cùng cô nói chuyện phiếm? Tôi còn có nhiệm vụ, tôi phải đi về.

Gần đây bên ngoài loạn như thế, không có việc gì đừng chạy lung tung!Nói xong, Phong Huyền Diệc như một làn khói…bỏ chạy.

Sau khi Phong Huyền Diệc rời khỏi rừng cây, đem điếu thuốc trong tay dập tắt, hàn quang trong mắt hơi hơi lóe lên.

Mới vừa rồi ba người kia, cũng không phải là sát thủ Tư Minh Lễ phái tới ám sát Diệp Οản Οản.

Ba người đều đến từ Độc Lập Châu, nếu như hắn đoán không sai, có lẽ có liên quan đến vị Nhị tiểu thư giả mạo kia…Chỉ bất quá, khiến cho Phong Huyền Diệc trước mắt còn chưa suy nghĩ ra là, người bên cạnh làm thế nào biết được Diệp Οản Οản có tồn tại?Lại nói, có người đem tin tức tiết lộ đi ra ngoài, để cho một ít người biết được Diệp Οản Οản chính là Nhị tiểu thư Nhiếp gia, cho nên lúc này mới có thể hạ sát thủ.

Dựa theo Phong Huyền Diệc phỏng đoán, có thể là Nhiếp gia cao tầng, cố ý để cho người giả mạo Nhị tiểu thư Nhiếp Vô Ưu, lăn lộn vào Nhiếp gia, muốn dùng Nhị tiểu thư giả mạo, tranh thủ một ít lợi ích mê người.

Nhị tiểu thư Nhiếp Vô Ưu, từ nhỏ đã rời khỏi Nhiếp gia, rất ít khi về nhà, thời gian gặp mặt cùng Nhiếp phu nhân và gia chủ cũng không nhiều.

Lại cộng thêm Nhiếp Vô Ưu mất tích nhiều năm, con gái lớn lên thay da đổi thịt, nếu chỉ dựa vào mặt mũi, rất khó phân biệt.

Đây cũng là cơ hội cho một số người lợi dụng đục nước béo cò.

Khi Phong Huyền Diệc nhìn thấy sát thủ của Độc Lập Châu, đặc biệt từ Độc Lập Châu đi tới Hoa quốc, chuẩn bị ám sát Diệp Οản Οản, Phong Huyền Diệc liền biết được, chuyện này.

vô cùng nghiêm trọng!!Đến tột cùng là ai, lại đem tin tức Diệp Οản Οản chính là Nhiếp Vô Ưu tiết lộ ra ngoài?Tiết lộ cho ai.

?Lại là ai, không tiếc để cho sát thủ từ xa xôi vượt biển tới Hoa quốc muốn lấy đi tính mạng của Diệp Οản Οản…?Chẳng lẽ là.

Trong đầu của Phong Huyền Diệc, hiện ra một bóng người, thần sắc âm trầm.

Còn không đợi Phong Huyền Diệc nghĩ thêm, chợt nhớ tới, Diệp Οản Οản mới vừa rồi thật giống như nói, muốn đi tới sân bay…Con bà nó.

Nàng không phải là phải đi Độc Lập Châu đấy chứ? Phong Huyền Diệc sắc mặt đại biến.

Mục đích hắn ở lại Hoa quốc, chính là vì bảo vệ cho Diệp Οản Οản.

Độc Lập Châu hiển nhiên có người muốn lấy mạng Diệp Οản Οản! Giờ phút này Diệp Οản Οản nếu như đi đến Độc Lập Châu, bị hắc thủ sau màn phát hiện, vậy thật chính là nguy cơ tứ phía, có chuyện gì xảy ra, ai cũng không bảo vệ được nàng!.

Diệp Οản Οản nguyên bản muốn đuổi theo Phong Huyền Diệc hỏi cho rõ ràng, không biết sao tốc độ Phong Huyền Diệc lại quá nhanh, trong nháy mắt liền mất tăm mất tích, đuổi theo cả nửa ngày cũng không đuổi kịp.

Bất đắc dĩ, Diệp Οản Οản chỉ có thể thay đổi phương hướng, đi đến sân bay.

Thời gian đến lúc lên máy bay, còn dư lại không nhiều.

Chuyện liên quan đến Phong Huyền Diệc, chỉ có thể đợi sau khi mình từ Độc Lập Châu trở lại Hoa quốc, lại hỏi rõ ràng.

Sau khi tới sân bay, thời gian cũng vừa kịp, Diệp Οản Οản thuận lợi lên máy bay.

Xem tiếp...

con-mat-ao-thi

  • Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương

  • truyện tranh Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương

  • truyện Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương

  • Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương truyện chữ

  • đọc truyện Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương

  • yêu thần ký chap

  • truyenfull.vn

  • truyenfull.vip

  • truyenfull.vip

  • truyen.tangthuvien.vn/

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License