Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
Chapter
0113
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vnTư Dạ Hàn hướng về phía con trai nhìn một cái: .
Cậu nhóc mới vừa rồi còn đang tố cáo ba ba không có nguyên tắc, giờ phút này rốt cuộc mới nhận ra được là chính mình quên mất chính sự, mấp máy môi, tựa hồ có hơi ảo não.
Bất quá, vừa nghĩ tới mới rồi gọi điện thoại cùng mẹ, nghe được âm thanh của mẹ, lại vui vẻ.
Cậu bé thần sắc nghiêm túc mở miệng: Mẹ đã nói chỉ uống một chút xíu, mẹ sẽ có chừng mực.
Trong sách có nói, uống lượng rượu vừa phải thì cũng không sao.
Tư Dạ Hàn ê đầu, thả văn kiện trong tay xuống.
Nàng tự nhiên là không sao…Có sao, là người khác…!Một lát sau, đám người Hứa Dịch, Phong Huyền Diệc, Thập Nhất, còn có một đám phân đội trưởng như thường lệ báo cáo tiến độ nhiệm vụ hàng tuần cho Tư Dạ Hàn.
Đợi mọi người báo cáo xong xuôi, chuẩn bị lui ra, Tư Dạ Hàn lại gọi bọn họ lại.
Tư Dạ Hàn: Chờ một chút.
Đám người Hứa Dịch, Thập Nhất nhất thời đều dừng bước.
Hứa Dịch hỏi: Cửu gia, ngài còn có gì phân phó?Các cậu chờ lát nữa theo tôi đi đón Oản Oản.
Tư Dạ Hàn mở miệng.
Vâng, Cửu gia! Hứa Dịch nói ‘vâng’ xong, lại sửng sốt một chút, bởi vì bọn họ đều chú ý tới, mới vừa rồi Tư Dạ Hàn nói là Các cậu.
Hứa Dịch: Cần phải đi mấy người?Tư Dạ Hàn: Tất cả mọi người.
Hứa Dịch kinh ngạc: Mọi người chúng tôi đều đi?Tư Dạ Hàn: Ừm.
Hứa Dịch: .
Các Ám Vệ trố mắt nhìn nhau, nhiều người như vậy cùng đi đón, có phải là có hơi khoa trương rồi hay không?Bất quá, đối với phân phó của gia chủ, trong lòng bọn họ mặc dù hoài nghi, nhưng cũng không dám hỏi nhiều, chỉ coi là gia chủ quá sủng Diệp tiểu thư mà thôi.
Lúc này, tiếng bước chân bạch bạch bạch vang lên, Đường Đường vội vã từ trên lầu đi xuống, Cha, con cũng phải đi đón mẹ!Mặc dù trước khi tới, Hứa Dịch đã dặn dò cùng mọi người chuyện của đứa bé này, bất quá mọi người vừa chợt nghe đến tiếng Cha này, vẫn không nhịn được yên lặng lau mồ hôi.
Trong đám người, Phong Huyền Diệc ung dung thản nhiên hướng về phía tiểu nãi oa nhìn một cái, nghe được tiếng cha kia, chân mày dường như hơi hơi nhướn lên một chút.
Tư Dạ Hàn nhìn cậu bé: Quên mẹ dặn gì à?Đường Đường rũ đầu nhỏ: Mẹ dặn Đường Đường ngoan ngoãn đi ngủ.
Nhưng mà.
Nhưng mà tối nay mẹ uống rượu! Mẹ là một cô gái, uống rượu về nhà không an toàn! Đường Đường muốn đi đón mẹ!Các Ám Vệ đang đợi ở một bên, sau khi nghe được lời này của tiểu nãi oa, cơ hồ đều đồng loạt cùng nhau ngẩng đầu lên, mặt không cách nào tin nổi.
What!?Oản Oản tiểu thư.
Uống rượu???Căn phòng lớn như vậy trong nháy mắt dường như đón nhận một cơn địa chấn mà chao đảo, tất cả mọi người mặt đầy khiếp sợ.
Hứa quản gia, chuyện gì xảy ra? Oản Oản tiểu thư làm sao lại được uống rượu? Ông chủ không phải là không cho nàng uống rượu sao? Nàng làm sao được uống rượu nữa vậy! Thập Nhất vội vàng hạ thấp giọng hỏi Hứa Dịch bên cạnh.
Đúng vậy Hứa quản gia! Diệp tiểu thư làm sao lại uống rượu chứ!Ông chủ làm sao lại để cho Diệp tiểu thư uống rượu?Tất cả mọi người đều như kiến bò trên chảo lửa, hướng về Hứa Dịch nhìn lại, mà chính bản thân Hứa Dịch cũng mộng bức rồi, Làm sao tôi biết! Tôi chỉ biết Oản Oản tiểu thư tối nay đi tham gia một bữa tiệc cùng đoàn làm phim thôi.
Làm sao biết được Cửu gia lại sẽ cho phép nàng uống rượu!Khó trách.
Khó trách Cửu gia phải dẫn nhiều người như vậy đi đón nàng!Đây là sợ Oản Oản tiểu thư vạn nhất uống nhiều rồi lại say khướt, không ai ngăn được? Cho nên mang mới mang theo nhiều người một chút để phòng ngừa vạn nhất?Xin can! Bọn họ cũng không ngăn được, có được hay không.
Có đi cũng là đi nạp mạng đấy!Cuối cùng, Đường Đường vẫn vì ngại cam kết với mẹ, ngoan ngoãn lên lầu đi ngủ.
Về phần đám người Hứa Dịch, Thập Nhất, Phong Huyền Diệc, chỉ có thể hồn phi phách tán đi theo ông chủ nhà mình đi ra cửa đón người.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Cùng lúc đó, bên trong một phòng ăn ở một quán nhậu nào đó tại Đế Đô.
Cạn ly! Ly thứ nhất mừng chúng ta quay phim thuận lợi, cạn ly!Ly thứ hai vì tiểu gia tôi tương lai sắp sửa ẵm trọn giải Ảnh Đế vinh quang! Cạn ly!.
Cung Húc tối nay hưng phấn vô cùng, rất nhanh một bình rượu lớn lập tức bị hắn cạn sạch.
Nhưng riêng mình hắn uống thì thôi đi, còn nhất định phải kéo theo Diệp Οản Οản cùng uống.
Bên cạnh, Hàn Thiên Vũ thấy vậy cau mày, cầm ly rượu đi tới, Cung Húc, có gì để tôi uống cùng cậu, Diệp Bạch không biết uống rượu!Không nên, không nên, tôi muốn Diệp ca ca uống cùng tôi cơ!Cung Húc vừa nói vừa tiến tới trước mặt Diệp Οản Οản, Diệp ca, tôi có thể hỏi anh vài câu không?Cậu muốn hỏi gì? Trong tay Diệp Οản Οản đung đưa ly rượu, chống cằm nhìn Cung Húc.
Mặc dù Diệp Οản Οản uống không được nhiều, vẫn chưa say, bất quá, trong ánh đèn mờ, làm nổi bật đôi mắt ươn ướt long lanh, quả thật là mê người đến phạm quy.
Cung Húc nhìn một chút, không biết tại sao mặt càng ngày càng đỏ, ngây người đứng như phỗng ở chỗ đó.
Diệp Οản Οản: Nói chuyện đi!Mãi đến khi Diệp Οản Οản thúc giục, Cung Húc mới hồi phục lại tinh thần, say khướt hỏi: Diệp ca ca, anh.
anh có lửa hay không?Diệp Οản Οản không hút thuốc lá, đương nhiên không có lửa, vì vậy trả lời, Không có!Cung Húc nhất thời lầu bầu: Nói bậy! Vậy tại sao anh lại đốt cháy trái tim tôi?Diệp Οản Οản nhất thời xạm mặt lại: .
Hàn Thiên Vũ: .
Lạc Thần: .
Diệp ca ca, tôi có một siêu năng lực, siêu năng lực siêu lợi hại! Anh biết là cái gì không? Cung Húc lại hỏi.
Diệp Οản Οản nhíu mày, Cái gì? Cung Húc: Siêu cấp.
Siêu cấp thích anh!Diệp Οản Οản cùng với mọi người: .
Cung Húc tiếp tục nhìn chằm chằm Diệp Οản Οản: Diệp ca ca, Diệp ca ca, cuối cùng! Một câu hỏi cuối cùng! Anh biết tôi thấy cái gì ngon nhất không?Diệp Οản Οản lườm hắn một cái, Cậu ăn gì cũng thấy ngon!Cung Húc: Không đúng! Tôi thích.
si ngốc ngắm nhìn anh, anh ‘ngon’ nhất.
!!Diệp Οản Οản: .
Cái tên này.
Say đến đầu óc mê muội rồi đi! Lại có thể coi nàng là nữ nhân mà trêu ghẹo.
!!Mọi người thấy Cung Húc ở đó say khướt, tất cả đều cười vang, huyên náo cả căn phòng.
Trong góc, Phí Dương cũng phì cười không dứt, ngồi ở bên cạnh Hàn Thiên Vũ ói hỏng bét, Cung Húc cái tên tiểu tử này, không biết còn tưởng rằng hắn cong nữa nha!Hàn Thiên Vũ căn bản là không hề nghe được người đại diện nhà mình đang nói gì, mà lại trực tiếp đứng lên, hướng về phía của Cung Húc và Diệp Οản Οản đi tới.
Cung Húc tiểu tử kia uống đến lung la lung lay, cả người đều muốn dính ở trên người Diệp Οản Οản rồi.
Hàn Thiên Vũ ung dung thản nhiên một tay đem Cung Húc đỡ lấy, Cung Húc, chi bằng cùng tôi uống một ly?Thiên Vũ ca! Uống đi! Tới đây chiến! Cung Húc lảo đảo giơ ly, thân hình thoắt một cái, mắt thấy đã sắp té vào người Diệp Οản Οản bên kia.
Hàn Thiên Vũ lần nữa đưa tay đỡ hắn, rõ ràng cho thấy sợ hắn đụng phải người Diệp Οản Οản.
Sau đó, lại ngồi ở giữa Cung Húc và Diệp Οản Οản, tách hai người ra.
Sau khi cùng Cung Húc uống mấy chén, Hàn Thiên Vũ thần sắc ôn nhu, mở miệng nói với Diệp Οản Οản ở phía còn lại, Uống ít chút, dù sao anh cũng là.
Con gái.
Lúc này, Phí Dương mới vừa rồi còn đem Cung Húc ra trêu, bỗng đơ mất mấy giây…Chuyện này.
Đây là tình huống gì.
?Làm sao hắn lại có cảm giác giống như Hàn Thiên Vũ đang chiếu cố cho Diệp Bạch?Hơn nữa giọng nói của cậu ta đối với Diệp Bạch lại còn ôn nhu hơn nói với bất kỳ ai…Bên này, Cung Húc thấy Hàn Thiên Vũ đoạt đi vị trí của mình, nhất thời lại muốn ồn ào, thật may Diệp Mộ Phàm vừa đi vệ sinh xong, kịp thời chạy tới.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Diệp Mộ Phàm mới vừa từ phòng vệ sinh quay trở lại, đã thấy Cung Húc đang muốn quậy, nhất thời xốc hắn lên, sau đó đặt mông đẩy hắn ra, Làm gì vậy! Say rồi thì đi sang một bên mà nằm! Đừng dính đến Diệp Bạch nhà ta!Thấy Diệp Mộ Phàm trở về rồi, Hàn Thiên Vũ mới thoáng thở phào nhẹ nhõm.
Cung Húc: Nói bậy! Diệp ca ca rõ ràng là người nhà tôi đấy!Diệp Mộ Phàm: Phi, cái con yêu tinh nhà cậu, cậu nghĩ hay thật!Cung Húc suy nghĩ một chút, tém tém lại mà cầu việc khác: Vậy.
Tôi đây là của nhà Diệp ca ca đấy!Diệp Mộ Phàm: .
Cái tên này, làm sao lại có thể mặt dày đến như vậy!Thiệt tình, vừa nghĩ tới sau khi giải thưởng Kim Lan kết thúc, Oản Oản phải nói cho hắn biết chân tướng liền muốn đứng tim…Oản Oản bây giờ còn là nam nhân đã như vậy, nếu như hắn biết nàng là nữ nhân, còn sẽ như thế nào đây!Diệp Οản Οản mới đầu còn khắc chế không uống nhiều, nhưng sau đó trong bầu không khí hân hoan này, không cẩn thận dường như đã vượt qua phạm trù một chút xíu.
Bất quá, có vẻ như là Một chút xíu, Chút ít, Số lượng vừa phải – mấy loại từ này vốn là không có giá trị định lượng cụ thể à nha, tùy tiện nói thế nào cũng đều được.
Diệp Mộ Phàm nghĩ hiếm có dịp vui như lúc này, hôm nay lại đều là người mình, lại còn có một người anh ruột như hắn ở đây, sẽ không xảy ra chuyện, cho nên cũng tùy ý để cho Diệp Οản Οản uống thỏa thích.
Cung Húc bám dính như keo con voi, Diệp ca ca, tới, uống! Tiếp tục uống! Trăm phần trăm! Diệp Οản Οản vào lúc này đã hơi say rồi, nhướng mày, trên mặt nhuộm lấy men say, lười biếng mở miệng, Húc Bảo Bảo, tôi khuyên cậu đừng đâm đầu tự tử nữa, nghe nói.
Tửu lượng tôi không tốt lắm, uống nhiều rồi sẽ thích đánh người.
Hàn Thiên Vũ: Ho khan, tửu lượng không tốt.
Điểm này tôi có thể làm chứng.
Cung Húc tỏ vẻ không thèm để ý: Vậy thì tốt quá! Tôi liền thích bị anh đánh!Quần chúng hóng hớt Phí Dương: .
Hắn cực kỳ hoài nghi, Cung Húc thật sự cong rồi.
Bất quá coi như là sự thật, cũng khó trách nha, cái tướng mạo này của Diệp Bạch, chậc chậc.
À mà, Thiên Vũ nhà hắn đối với Diệp Bạch đặc biệt ôn nhu như vậy, sẽ không phải là cũng.
Phí Dương trong nháy mắt nổi hết cả da gà.
Không được, không được, trở về nhất định phải giáo huấn cậu ta thật tốt! Không thể phạm sai lầm nha!.
Cùng lúc đó, xe Tư Dạ Hàn đã đậu sát ở dưới lầu, cách quán nhậu không xa.
Tư Dạ Hàn cùng Hứa Dịch, còn có Thập Nhất, ngồi ở trong chiếc xe phía trước, hai chiếc xe phía sau là các Ám Vệ đang ngồi.
Trong đó một người thanh niên thân hình cao gầy lén lén lút lút xuống xe chạy đi siêu thị tiện lợi, một lát sau vội vàng chạy trở lại.
Mua được chưa, mua được chưa? Mọi người vội vàng hỏi.
Mua được! Mua được rồi! Mua ba chén! Ông chủ nói đây là loại trà giải rượu hiệu quả cực kỳ tốt đấy! Thanh niên cao gầy vội vã mở miệng nói.
Hic, chỉ có trà giải rượu có ổn không? Tôi nghe nói sữa bò cũng có thể giải rượu! Mua sữa bò chưa?Đúng rồi, còn có mật ong! Tôi mới tra trên mạng, nói là cái gì mà cà chua, nho, dưa hấu cũng được, không bằng đều mua mỗi thứ một ít đi.
Mọi người năm mồm bảy miệng đưa ra chủ ý, sau ót của mỗi người đều đổ đầy mồ hôi, quả thật cứ như sắp sửa tham gia một trận chiến sống còn vậy.
Đúng lúc này, Phong Huyền Diệc lắp ba lắp bắp mở miệng, Vô.
Vô dụng.
Những thứ này không giải rượu.
Chỉ.
Chỉ có thể hóa giải triệu chứng nhức đầu choáng váng khi say rượu.
Không thể.
Không thể giải rượu.
Mọi người: .
Tất cả mọi người nhất thời cảm thấy trời long đất lở! Không muốn!! Chẳng lẽ cũng chỉ có thể ngồi chờ chết sao.
?Ổn định, đừng hoảng hốt! Có Cửu gia! Có Cửu gia ở đây! Cửu gia sẽ quản đấy! Chúng ta sẽ không có việc gì! Thanh niên cao gầy an ủi.
Phong Huyền Diệc: Cửu.
Cửu gia.
Quá.
Quá sủng Oản Oản tiểu thư.
Tôi.
Tôi cảm thấy.
Ngài ấy đứng một bên nhìn Oản Oản tiểu thư đánh chúng ta.
Độ khả thi.
Tương đối lớn.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vnMọi người: .
Đội trưởng thật thà.
Đội trưởng! Ngài chớ nói nữa có được không?Hãy cho chúng tôi một chút hy vọng sinh tồn tiếp đi mà!Vì sao lại có cảm giác như bọn họ bị gọi tới làm bao cát?.
Phòng VIP của quán nhậu, tối nay mọi người vui vẻ thả lỏng một chút, bữa tiệc mừng bộ phim quay xong rốt cục cũng kết thúc.
Mọi người lần lượt cáo từ rời đi, đám người Diệp Οản Οản, Cung Húc, Lạc Thần, Hàn Thiên Vũ, Diệp Mộ Phàm đang đứng ở ven đường chờ xe tới đón.
Cung Húc đã hoàn toàn say khướt, cái tên này càng uống càng dính chặt.
Lạc Thần, Hàn Thiên Vũ hai người hợp lực lại mới đối phó nổi với hắn.
Diệp ca, tới PK * đi! Tới đánh một trận nào! Không đánh nhau không thành huynh đệ, chính là không phải là huynh đệ chân chính! Anh không phải đã nói anh uống nhiều rồi sẽ thích đánh nhau sao.
*Thuật ngữ game: Player Killer, trạng thái đồ sát đánh nhau giữa các người chơi với nhau.
Con chó săn nhỏ nào đó giờ phút này hoàn toàn không biết mình sắp chết.
Diệp Οản Οản dựa vào bả vai Diệp Mộ Phàm, con ngươi nhuốm men say phát sáng thêm vài phần, lấp lánh, Nhà ngươi.
muốn cùng ta đánh nhau?Đúng, tới đây tới đây! Hiện tại ta vô cùng lợi hại đó nha! Cung Húc đắc ý không thôi.
Thằng này, uống rượu xong liền cậy mạnh, nhất thời thoát ra khỏi gọng kiềm của Lạc Thần cùng Hàn Thiên Vũ, liền hướng Diệp Οản Οản nhào tới.
Diệp Οản Οản mặc dù say khướt đi đứng đều không vững, nhưng trong nháy mắt khi Cung Húc lao tới, thân thể lại linh hoạt không tưởng tượng nổi, chẳng qua chỉ lắc mình một cái, liền tránh được công kích của Cung Húc.
Cung Húc chỉ cảm thấy cảm thấy mắt hoa lên, bóng người của Diệp Οản Οản đã không còn thấy tăm hơi, nhất thời thở hổn hển, Móa, muốn chửi thề.
Không tính! Là.
là ta uống nhiều.
Uống nhiều nên hoa mắt.
Cung Húc tiếp tục tung quyền.
Nhưng Diệp Οản Οản cứ như có thể đoán trước được chiêu kế tiếp của hắn, mỗi một lần đều có thể tránh trước.
Một lèo mấy chục chiêu, Cung Húc ngay cả vạt áo của Diệp Οản Οản cũng đều không đụng được, ngược lại chính mình mệt đến thở hồng hộc.
Diệp Mộ Phàm vốn còn muốn can Cung Húc lại, thấy Cung Húc hoàn toàn không chiếm được thượng phong, liền dứt khoát đứng ở nơi đó xem trò vui.
Trước đây Oản Oản có luyện qua thân thủ, hơn nữa còn không tệ, tránh được đòn tấn công của Cung Húc hắn coi như là chuyện đương nhiên.
Trên mặt của Lạc Thần thoáng qua vẻ kinh ngạc, bởi vì bình thường Diệp Bạch nhìn qua quá lịch thiệp, giống như một công tử cao quý mười ngón tay không nhiễm khói bụi trần gian, hắn chưa bao giờ biết thân thủ của Diệp Bạch lại có thể tốt đến vậy.
Cung Húc mặc dù uống say, nhưng khoảng thời gian này tham gia đặc huấn, thuật cận chiến của cậu ta dùng để đối phó với người bình thường cũng đã đủ, vậy mà ngay cả một chiêu cũng không chạm tới được Diệp Bạch.
Cung Húc mặt đầy vẻ không cam lòng, gào lên, Gào —— Ta không tin!! Nhà ngươi xem sự lợi hại của tiểu gia ta đây!Sau một hồi đánh nhau, Diệp Οản Οản dường như cảm thấy đánh với Cung Húc có chút buồn chán, dần mất kiên nhẫn, thấy Cung Húc lại đánh tới, bĩu môi, lần này, nàng không thèm né nữa, mà trong nháy mắt đánh ra một quyền…Một giây kế tiếp, Uỳnh một tiếng vang thật lớn.
Quả đấm của Diệp Οản Οản lướt qua thân thể của Cung Húc, lấy thế như chớp giật nện ở trên chiếc siêu xe việt dã Land Rover to lớn sau lưng Cung Húc.
Nắp động cơ xe việt dã trong nháy mắt bị bàn tay trắng nõn tươi non kia đập ra một lỗ to, bỗng một luồng khói đen bốc lên, thậm chí ngay cả động cơ cũng đều đã bị đập bể.
Cung Húc: .
Lạc Thần: .
Hàn Thiên Vũ: .
Diệp Mộ Phàm: .
!!! Cái mịa gì thế này?Nghe được tiếng vang ầm ầm, Cung Húc theo bản năng xoay người lại.
Cung Húc ngơ ngác nhìn chằm chằm nắp động cơ xe bị đập ra một cái hố to đang bốc khói, hoàn toàn tỉnh rượu.
Một giây, hai giây, ba giây sau, Cung Húc y như một con mèo xù lông kêu gào, bạch bạch bạch chạy đến sau lưng của Lạc Thần, cả người đều ôm chặt lấy hắn.
Má ơi! Cứu mạng…!!!Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vnCùng lúc đó, cách đó không xa, ngồi ở đằng sau Tư Dạ Hàn, Hứa Dịch trên ghế tài xế, Thập Nhất, Phong Huyền Diệc, các Ám Vệ Tư gia nhìn xuyên qua cửa sổ xe, cứ như vậy trơ mắt nhìn hình ảnh Diệp Οản Οản đập ra một cái hố to ở trên chiếc xe xấu xố nọ…Các Ám Vệ: .
Phật Tổ phù hộ.
!!!Vào giờ phút này, bầu không khí vẫn là một mảnh tĩnh mịch.
Lạc Thần nhìn chằm chằm vào cái lỗ to kia, cũng sợ ngây người, thậm chí cũng quên cả đem Cung Húc đẩy ra.
Hắn tối nay không uống bao nhiêu rượu, cái hố to trên chiếc xe kia hắn nhìn đến rõ rõ ràng ràng, tuyệt đối không phải là ảo giác.
Đây là thân thể máu thịt có thể làm được sao?Biểu tình của Hàn Thiên Vũ cũng hoàn toàn tương tự, hắn chỉ biết Diệp Bạch uống rượu vào sẽ thích trêu chọc không phân biệt nam nữ, nhưng không ngờ lại sẽ.
Bạo lực như vậy!!Diệp Mộ Phàm nhìn cái lỗ to kia, lại nhìn một chút em gái nhà mình đang lắc lư lảo đảo, điên cuồng dụi dụi đôi mắt.
Cung Húc đã hoàn toàn không dám đến gần Diệp Οản Οản rồi, co vòi tránh ở phía sau Lạc Thần cầu xin tha thứ, Diệp ca ca, em sai rồi! Diệp ca ca, em một chút cũng không muốn bị đánh, hoàn toàn không thích bị đánh, anh đừng nên hiểu lầm.
Một quyền này đánh xuống, hắn còn có thể còn toàn mạng không?Mịa nó! Tình huống gì thế này.
?? Diệp Mộ Phàm rốt cuộc phản ứng lại, vội vàng vọt tới trước mặt Diệp Οản Οản, Oản.
Ặc, Diệp Bạch! Cậu.
Cậu không sao chứ?Hàn Thiên Vũ cũng vội vàng đi tới, hạ thấp giọng hỏi Diệp Mộ Phàm, Cô ấy lúc trước uống rượu xong cũng như vậy sao?Diệp Mộ Phàm mặt đầy mộng bức, Chuyện này.
Nếu là uống nhiều rồi, thường sẽ say khướt.
Nhưng cũng không đến mức khoa trương như vậy a.
Quả thật là muốn điên rồi! Có lẽ nào đây không phải là muội muội của hắn? Là giả sao?Diệp Οản Οản thấy Diệp Mộ Phàm lại gần nói chuyện với mình, hai con ngươi híp lại, trong ánh mắt tràn đầy khát khao muốn thử, Sao vậy, nhà ngươi cũng muốn đánh cùng ta? Xuất phát từ bản năng cầu sinh, Diệp Mộ Phàm liền vội vàng khoát tay: Không không không, ta không muốn!Diệp Οản Οản nhìn Diệp Mộ Phàm một chút, cảm thấy mặt của hắn vẫn khá thuận mắt, vì vậy lại đến gần Lạc Thần.
Vậy.
Ngươi thì sao?Bởi vì Diệp Οản Οản đột nhiên ép tới gần, Lạc Thần đón lấy ánh mắt đẹp không tưởng tượng nổi kia, trong nháy mắt hít thở không thông, thở mạnh cũng không dám, chứ đừng nhắc tới việc nói chuyện.
Tôi.
Tôi.
Nhìn chằm chằm vẻ mặt của thanh niên tuấn dật mà luống cuống kia, Diệp Οản Οản trong nháy mắt lùi lại, bĩu môi nói, Được rồi, dung mạo nhà ngươi rất đẹp mắt, không đánh ngươi.
Lạc Thần: .
Nghe nói như vậy, Cung Húc thiếu chút nữa đã khóc ngất đi, Diệp ca ca, em cũng có dáng dấp đẹp mắt nha oa oa oa, vì sao lại đối xử với em dữ dội như vậy, xe việt dã của em, xe của em đó, anh đánh vào nó lòng em đau a…Diệp Οản Οản không thèm phản ứng lại Cung Húc, nhìn về phía cái người cuối cùng chưa bị hỏi Phí Dương, quan sát kỹ hắn một chút, sau đó quyết định: Vậy thì chọn ngươi đi! Ngươi khó coi!.
Hả?Phí Dương cũng sắp khóc, Không.
Không kỳ thị tôi như vậy chứ? Tôi không phải chỉ là hơi hơi khó coi một chút xíu thôi à? Không đúng, tôi cũng rất tuấn tú đấy, có được hay không? Chẳng qua là bị mấy tên này làm lu mờ vẻ đẹp trai của tôi mà thôi.
Phí Dương mới vừa rồi xem như đã nhìn ra rồi, Diệp Bạch sau khi uống say xong đặc biệt chú trọng nhan sắc!Ở đây, mấy người này bao gồm cả Diệp Mộ Phàm tất cả đều là đại soái ca, dáng dấp hắn liền trở nên phổ thông, nhưng cũng không thể chỉ vì vậy liền kỳ thị hắn, muốn đánh hắn như vậy chứ!Phí Dương tỏ vẻ đã chịu đến mười ngàn điểm thương tổn.
Cứu.
Cứu mạng.
Nhìn chằm chằm lỗ thủng lớn trên xe, Phí Dương bị dọa đến đái ra quần.
Lúc này, Hàn Thiên Vũ vội vã lắc mình tiến lên, Diệp Bạch!Nhìn thấy Hàn Thiên Vũ, ánh mắt của Diệp Οản Οản nhất thời phát sáng thêm vài phần.
Nam nhân ôn nhuận như ngọc, khí chất ôn nhu, khiến cho người ta như gặp được gió xuân ấm áp.
Diệp Οản Οản: Tiểu ca ca, muốn tôi coi cho cậu một quẻ nhân duyên không? Tôi coi quẻ đặc biệt đúng!Hàn Thiên Vũ: .
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vnHàn Thiên Vũ nghe nói như vậy, nhất thời ho khan một trận: .
Lại là coi quẻ.
Liền không thể đổi chiêu khác sao?Chống lại đôi mắt lấp lánh như sao của cô gái, thần sắc Hàn Thiên Vũ hơi có chút mất tự nhiên mở miệng, Ho khan, không cần đâu.
A? Tại sao lại không cần? Diệp Οản Οản chưa từ bỏ ý định, truy hỏi.
Hàn Thiên Vũ: Bởi vì, anh đã từng tính qua cho tôi.
Diệp Οản Οản nghe vậy nhất thời mặt đầy tiếc nuối, Hic? Có thật không? Vậy không bằng tôi coi lại cho cậu một quẻ! Mệnh của cậu thiếu.
Diệp Οản Οản đang muốn mở miệng, Hàn Thiên Vũ lại nhìn chằm chằm phía sau của nàng, con ngươi bỗng co rút lại, vội vàng trước khi nàng mở miệng đánh gãy lời nàng định nói, Ho khan, Diệp Bạch.
quay đầu lại.
!Hửm?Diệp Οản Οản nghiêng đầu nhìn sang.
Sau đó liền thấy, một người đứng ở cạnh chiếc xe màu đen sau lưng nàng cách mấy bước, sắc mặt rõ ràng còn đen hơn cả bầu trời đen đêm nay.
Diệp Οản Οản nháy mắt một cái, lại nháy mắt thêm một cái, tầm mắt hoàn toàn dính vào trên mặt người nam nhân nọ.
Nhìn chằm chằm gương mặt điên đảo chúng sinh kia, lời đã ra đến khóe miệng nhất thời biến thành, Mệnh của cậu.
thiếu Canxi.
Hàn Thiên Vũ: .
Tư Dạ Hàn: .
Diệp Οản Οản nhìn chằm chằm Tư Dạ Hàn, hoàn toàn không dời nổi bước chân rồi, Mỹ nhân, cậu nhìn qua rất quen mắt, tôi có phải là ở nơi nào gặp qua cậu?Một bên, Hàn Thiên Vũ: .
Có nhiêu đó bài cứ lặp đi lặp lại nhiêu đó thôi sao?Hơn nữa mỗi lần nhìn thấy người đàn ông này.
Liền sẽ quên hết tất cả mọi người.
Ánh mắt tất cả đều dán ở trên người của hắn.
Ánh mắt Tư Dạ Hàn đảo qua hướng về phía Hàn Thiên Vũ nhìn một cái, sắc mặt rõ ràng vẫn là rất khó coi.
Nếu như không phải là hắn tới, người có số mệnh thiếu nàng, có phải liền muốn đổi người rồi hay không?Diệp Οản Οản nhìn chăm chú nam nhân trước mặt, tiếp tục kiên nhẫn, không ngừng truy hỏi: Mỹ nhân mỹ nhân, cậu có vợ rồi sao?Tư Dạ Hàn nhìn chằm chằm tiểu nha đầu nào đó khiến cho hắn cắn răng nghiến lợi, mặt như phủ băng mở miệng nói: Có.
Trong nháy mắt khi lời này của Tư Dạ Hàn phát ra, sắc mặt của Diệp Οản Οản cơ hồ trong nháy mắt liền lạnh đi.
Một giây kế tiếp, ánh mắt của Diệp Οản Οản giống như lưỡi dao sắc bén như vậy lườm Thập Nhất ở sau lưng Tư Dạ Hàn, Là hắn sao?Thập Nhất trợn to hai mắt, đưa một ngón tay ra chỉ vào mũi của mình, Hic? Tôi?Diệp Οản Οản ánh mắt lạnh lẻo, từng chữ từng chữ một mở miệng: Chính! Là! Ngươi! Rồi!Thập Nhất nhất thời rét run cả xương sống, Cái gì? Không.
!! Không phải là tôi mà!Đây là chuyện gì xảy ra?Làm sao nằm không cũng trúng đạn!Diệp Οản Οản căn bản không thèm nghe Thập Nhất giải trình, thân hình lóe lên, đã nhanh chóng trực tiếp lao tới tấn công Thập Nhất.
Diệp Οản Οản ra chiêu ác liệt, tràn đầy sát khí, cứ như thể đối phương đoạt lão bà của mình, Thập Nhất vừa tránh vừa kêu thảm: Không phải.
Thật không phải là tôi mà!Phía sau, bên cạnh chiếc xe kia mấy vị phân đội trưởng Ám Vệ giờ phút này cũng đều nhìn trợn tròn mắt.
Mịa nó! Vậy mà cũng có thể đánh nhau? Chuyện này.
Đây gọi là chuyện gì chứ! Còn có thiên lý hay không?A a a…!!! Thập Nhất bị một cước đá vào trên chân, chân chó đều thiếu chút nữa đã bị đạp gãy.
Cửu gia! Cứu mạng …!!Ngài giải quyết giùm đi mà!!Bất đắc dĩ Cửu gia nhà mình mới vừa rồi trơ mắt nhìn thấy Oản Oản tiểu thư kêu nam nhân khác là tiểu ca ca, lại còn khen nam nhân khác đẹp mắt, đã sớm ở trong trạng thái Địa Ngục, căn bản cũng không hề nghe hắn cầu cứu.
Cùng lúc đó, trạng thái của Oản Oản tiểu thư sau khi uống rượu say lại càng là ĐịaNgục, hắn đã hoàn toàn không chống đỡ được.
Cứ như vậy nữa, không khéo mất mạng thật!Thập Nhất quả thực không có biện pháp nào, mắt thấy Diệp Οản Οản đã càng lúc càng điên cuồng, từng chiêu đều muốn đoạt mạng, nhất thời hắn nắm tay lại, chỉ về hướng chiếc xe của mình một cái, Không phải là tôi, thật sự không phải là tôi! Là họ.
Là bọn họ!!!Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Bọn họ?Bọn họ tất cả đều là…vợ?Lại có thể nhiều như thế sao?Trong nháy mắt khi tiếng nói của Thập Nhất rơi xuống, khuôn mặt nhỏ nhắn vốn âm trầm của Diệp Οản Οản quả thật đã tràn ngập sát khí…Trong đám, một tên phân đội trưởng Ám Vệ hồn phi phách tán rống to, Mịa nó! Thập Nhất! Ngươi thực sự quá thiếu đạo đức rồi đi!Thập Nhất thấy Diệp Οản Οản rốt cuộc tạm ngừng công kích đối với mình, thở hồng hộc ôm lấy chân, căn bản không hề để ý tới tiếng gào thét bi thương lên án của các đồng đội, không ngừng cố gắng mở miệng nói với Diệp Οản Οản: Thật vậy, chính là bọn họ! Tôi không lừa ngài!Là huynh đệ thì phải có nạn cùng chịu có được không! Dựa vào cái gì chỉ có mình hắn bị ăn đòn?Rất tốt.
Vậy thì tất cả cũng đều không tốt rồi!Âm thanh Diệp Οản Οản phảng phất như là âm thanh đến từ Địa Ngục vậy.
Một giây kế tiếp, Diệp Οản Οản trong nháy mắt hướng về đám người Phong Huyền Diệc tấn công, bên kia nhất thời lại là một trận người ngã ngựa đổ.
Mà ông chủ nhà bọn họ Tư Dạ Hàn.
Hoàn toàn giống như Phong Huyền Diệc dự liệu.
Thật sự trơ mắt nhìn bọn họ bị đánh a.
Vẻ mặt của Diệp Οản Οản hoàn toàn là có một cái giết một cái, có một đôi giết một đôi.
Luồng sát khí này, quả thật là hù chết người.
Còn nữa.
Chẳng lẽ là ảo giác của bọn họ sao? Tại sao cảm thấy lực sát thương của Oản Oản tiểu thư lại tăng lên không ít?Cách đó không xa, đám người Cung Húc đã hoàn toàn nhìn đến trợn tròn hai mắt.
Nếu như nói một quyền đập thủng xe mới rồi là kinh sợ 1, hiện tại hoàn toàn là kinh sợ 10.
Cung Húc trợn mắt há mồm lẩm bẩm, Diệp ca.
Diệp ca ca có phải là uống rượu giả rồi hay không?Lạc Thần: .
Diệp Mộ Phàm càng lúc càng có cảm giác mình có một muội muội giả.
Mặc dù hắn biết em gái nhà mình có thiên phú không tệ, rất nhiều huấn luyện viên đã từng khen nàng, nhưng cũng không đến mức đáng sợ như vậy! Một thân một mình đấu với nhiều người như vậy, hơn nữa những người kia nhìn qua thật giống hộ vệ riêng, có vẻ có thân thủ rất tốt.
Lúc này, chỉ nghe được vút t t… một tiếng xé gió vang lên, Diệp Οản Οản tung một cước nặng tựa ngàn cân, hướng về phía thanh niên cao gầy vừa mua trà giải rượu mới rồi đánh tới.
Thanh niên cao gầy ánh mắt đảo qua lỗ thủng trên chiếc xe Land Rover trước mặt mình, nhất thời mặt vàng như nghệ.
Lực đạo này, nếu là một cước đánh xuống, đầu của hắn đều muốn nở hoa!Không! Không đúng! Không phải là tôi!!! Thế ngàn cân treo sợi tóc, Ám Vệ cao gầy nhất thời rống to một tiếng, tay tùy tiện chỉ đại về một phương hướng khác: Là hắn.
Là hắn.
Ánh mắt lạnh như băng của Diệp Οản Οản, theo hướng chỉ tay của Ám Vệ cao gầy nhìn lại…Cung Húc.
Cung Húc đột nhiên bị chỉ đến mặt đầy mộng bức, muôn ngàn mũi tên băng lạnh buốt đâm xuyên con tim của hắn.
Ôi con tim nhỏ bé, lúc này đã tê tái đóng băng! Mịa nó!!!Nếu như sớm biết Diệp ca uống rượu xong sẽ đáng sợ như vậy, đánh chết hắn cũng sẽ không dám khăng khăng ép Diệp ca uống rượu đâu!Diệp Οản Οản ánh mắt sâm lạnh, nhìn về phía Cung Húc.
Cung Húc bị nhìn chằm chằm dựng đứng cả lông tơ, sau khi mộng bức đủ ba giây, quả quyết một tay đem Lạc Thần ôm lấy, Không! Không phải là tôi! Tôi đã có vợ rồi! Vợ của tôi chính là cậu ấy!Lạc Thần: .
Lạc Thần bị ôm lấy ghét bỏ không thôi, theo bản năng liền muốn đem Cung Húc đẩy ra.
Cung Húc như ‘chết đuối vớ được cọc’, liều mạng ôm lấy hắn không thả: Cậu dám đẩy tôi, tôi liền nói là cậu!Lạc Thần.
Bất động.
Thời khắc mấu chốt, sự thiếu liêm sỉ của Cung Húc đã cứu hắn một mạng.
Vì vậy, Diệp Οản Οản tiếp tục hướng về mấy tên Ám Vệ công kích, hơn nữa càng lúc càng đáng sợ hơn, hơn nữa bất kể bọn họ rốt cuộc có phải hay là không, thà giết lầm còn hơn bỏ sót.
Không phải là tôi! Thật không phải là tôi!Đúng vậy, thật không phải là chúng tôi mà!Chính là cô đấy, có được hay không a!Hai vợ chồng nhà cô cãi nhau, sao lại ném chúng tôi ra ôm quả lựu đạn này!Quả thật là tai bay vạ gió mà…Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vnTất cả mọi người đều cảm thấy bất an.
Động tác của Cung Húc quả thật như là một ngọn đèn chân lý soi đường trong đêm tối.
Ám Vệ cao gầy nhất thời cặp mắt sáng lên, khom người, thở hồng hộc hướng về phía Thập Nhất ở bên cạnh nhìn lại: Thập Nhất! Thập Nhất phân đội trưởng! Anh thấy đấy, ở đây vừa hay không có em gái nào! Hay là hai chúng ta kết thành một đôi đi? Tôi sẽ miễn cưỡng cong một lần?Thập Nhất nghe vậy, sắc mặt đen lại như đít nồi: Tôi thà bị Oản Oản tiểu thư đánh chết cũng phải làm trai thẳng.
Quả nhiên, thao tác vô liêm sỉ của Cung Húc cũng không phải là thứ mỗi một người đều làm được.
Tư Dạ Hàn vốn là mang một bồn lửa giận mà tới, nhưng khi nhìn thấy bộ dáng nhỏ của cô nàng giận đến nổ tung, đằng đằng sát khí chạy đi tiêu diệt hậu cung của hắn; lửa giận ban đầu như muốn đốt hắn thành tro bụi, cũng bất tri bất giác liền hoà hoãn lại.
Hứa Dịch mắt thấy Oản Oản tiểu thư đánh người càng ác, biểu tình của ông chủ nhà mình càng hòa hoãn, thậm chí nhìn qua còn có vài phần vui vẻ, lặng yên thắp một nén nhang siêu độ cho đám người Thập Nhất.
Hiếm thấy Oản Oản tiểu thư lại ghen vì chủ nhân, còn ra tay đánh nhau, xem bộ dáng này đừng hy vọng chủ nhân cứu người.
Hứa Dịch đang giúp những người khác siêu độ, thoáng qua liền thấy một cái bóng đang nhanh chóng xông tới phương hướng của hắn.
A a a…!!! Hứa Dịch sợ đến thiếu chút nữa đặt mông té xuống đất.
Chính cung là nhà ngươi? Diệp Οản Οản nhìn chằm chằm Hứa Dịch, sát khí trong con ngươi đại thịnh.
Hứa Dịch quả thật là mộng bức: Không.
Không phải là tôi! Không quan hệ với tôi! Là.
là.
là cô đấy!Diệp Οản Οản vào lúc này làm sao có thể nghe lọt bất kỳ câu nào, ánh mắt đều đã đỏ quặp lại rồi, thở phì phò liền muốn trực tiếp lao lên đánh người.
A a a…!!! Cửu.
Cửu gia….
Hứa Dịch sợ đến hồn phi phách tán.
Trong nháy mắt khi quả đấm của Diệp Οản Οản sắp hạ xuống, Tư Dạ Hàn đưa tay giữ cổ tay của nàng lại, ngăn cản công kích của nàng.
Hứa Dịch nhìn quả đấm chỉ cách mình có 1 cm, chợt thở phào nhẹ nhõm, suýt nữa thì tèo rồi!Diệp Οản Οản nhìn chòng chọc đầy bất mãn Tư Dạ Hàn cứu Hứa Dịch, quả thật là muốn nổ tung tại chỗ rồi, hung tợn mở miệng: Ta đánh hắn, ngươi đau lòng?Cái.
Cái quỷ gì?Hứa Dịch thiếu chút nữa lệ rơi đầy mặt, lắc đầu lia lịa như ông địa, Không đúng, không đúng, tuyệt đối không đúng mà! Trời ơi, đây là cái logic gì! Quỳ…Quỳ rồi! Quả thật là hắn đã muốn quỳ thật rồi!Giờ phút này, Tư Dạ Hàn nhìn chằm chằm gương mặt nhỏ nhắn của thiếu nữ đã tức muốn sắp điên, một điểm tức giận cuối cùng trong lòng cũng đã bị dập tắt, bàn tay rộng lớn nắm chặt lấy bàn tay nhỏ của thiếu nữ, con ngươi đen nhánh phản chiếu khuôn mặt nhỏ nhắn nộ khí trùng thiên của nàng, âm thanh khàn khàn chậm rãi chảy xuôi ở trong màn đêm: Lòng anh đau vì em, tay không đau sao?Mới vừa rồi ngay cả xe hơi cũng bị nàng đập cho thủng một lỗ, nhưng phía trên bàn tay nhỏ trắng nõn núc ních của cô nàng, ngay cả một chút da cũng không trầy.
Diệp Οản Οản cơ hồ là trong nháy mắt bị mỹ sắc của Tư Dạ Hàn làm mê muội, thần sắc hơi có chút chần chờ, Anh.
Anh muốn trèo tường, về đội của em sao?Âm thanh Diệp Οản Οản nãy giờ vẫn như hung thần ác sát, muốn sống chớ gần; nhưng giờ phút này, lại khôi phục lại âm thanh ôn nhu mềm mại của thiếu nữ.
Cũng còn may thanh âm nàng không lớn, cộng thêm đám người Cung Húc đều lẩn tránh xa xa, cho nên cũng không nghe được.
Ánh mắt của Tư Dạ Hàn mênh mông như biển: Vốn chính là em.
Diệp Οản Οản nhất thời trợn to hai mắt, A? Thật sao? Lúc nào? Làm sao em không biết?Khóe miệng Tư Dạ Hàn là một nụ cười không dễ gì phát giác: Chờ em tỉnh rượu sẽ biết ngay thôi.
Diệp Οản Οản có chút bất mãn: Tại sao phải chờ tỉnh rượu? Em cảm thấy em như bây giờ tốt vô cùng!Hứa Dịch và các Ám Vệ: Không hề tốt đẹp gì, có được không!!!Bữa tiệc này.
Quả thực là bị đánh mà không hiểu tại sao…Bất quá, thật kích động.
Ông chủ rốt cuộc cũng chịu đi ra vuốt lông rồi!Lần đầu tiên, bọn họ ăn thức ăn cho chó mà cam tâm tình nguyện đến vậy, đây là thức ăn chó có thể cứu mạng đấy!Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vnTư Dạ Hàn xoa xoa đầu của cô gái: Về nhà nhé?Ánh mắt của Diệp Οản Οản sáng lấp lánh, Về nhà của anh sao?Ánh mắt thâm thúy của Tư Dạ Hàn hơi đen lại, ráng nhịn trước sự vọng động của nàng: Của chúng ta.
Diệp Οản Οản quả thật là cầu mà không được, véo một cái đã liền chui vào trong xe rồi…Cách đó không xa, trơ mắt nhìn Diệp Οản Οản lên chiếc xe màu đen kia, Diệp Mộ Phàm rốt cuộc đã phục hồi lại tinh thần.
Mịa nó! Hỗn đản! Ngươi xuống cho ta, ngươi làm sao xe của ai cũng đều leo lên vậy! Diệp Mộ Phàm khẽ nguyền rủa một tiếng, vội vàng đuổi theo.
Ngoài cửa xe, Diệp Οản Οản nghiêng đầu ra nhìn hắn: Ngươi là ai?Diệp Mộ Phàm giận đến gần chết: Phi! Ta con mịa nó là anh của ngươi!Ta không quen biết ngươi.
Diệp Οản Οản nói xong, trực tiếp nghiêng đầu vào lại trong xe.
Gió lạnh vắng lặng.
Diệp Mộ Phàm: .
Nha đầu chết tiệt! Lại có thể.
Lại còn nói không quen biết hắn!Có bạn trai rồi, liền đem người anh này đều đã ném ra ngoài chín tầng mây rồi đúng không!Ánh mắt của Tư Dạ Hàn dừng lại ở trên người Diệp Mộ Phàm một giây, một tay che chở đỉnh đầu của Diệp Οản Οản, cũng cùng theo lên xe.
Rất nhanh, hai chiếc xe màu đen trước sau biến mất ở trong màn đêm.
Đám người Cung Húc từ trong hầm trú ẩn ló đầu chạy ra.
Cung Húc cẩn thận từng li từng tí nhìn về phía trước mặt: Đi.
Đi rồi hả?Lạc Thần cơ hồ là ngay lập tức đem tay của Cung Húc kéo ra.
Diệp Mộ Phàm thở hổn hển tức giận tóm lấy cổ áo Cung Húc, Hỗn đản, cậu rốt cuộc cho cậu ấy uống thứ đồ chơi gì?Cung Húc vẻ mặt đưa đám, tỏ vẻ ngây thơ vô tội, Rượu.
Chính là rượu nha.
Laffey.
Còn có Whiskey.
Tôi cũng uống mà.
Các cậu ai cũng đều uống mà.
Diệp Mộ Phàm tức giận ném Cung Húc ra.
Cung Húc run lẩy bẩy, A, biết bao đau thương.
Khó trách Diệp ca chưa bao giờ uống rượu, tôi thề lần sau không dám khuyên Diệp ca uống rượu nữa!Còn có lần sau? Diệp Mộ Phàm trực tiếp nổi giận đùng đùng ra lệnh: Sau này ai cũng không được phép để cho Diệp Bạch uống rượu, lập tức thêm điều này vào trong quy chế công ty cũng như sổ tay giới thiệu công ty cho người mới! Còn đang ẩn núp phía xa xa, Phí Dương gật đầu liên tục phụ họa: Điều này có thể có! Nhất định phải có!Đây là lần đầu tiên Diệp Mộ Phàm nhìn thấy bạn trai của Diệp Οản Οản.
Nhớ lại tiểu nha đầu này trước đây một mực đều nói ca ca đẹp trai nhất, sau lại nói với hắn, bạn trai nàng đẹp trai hơn hắn gấp trăm lần, khi đó hắn còn khinh thường kia mà.
Hiện tại, con mịa nó! Không thể không thừa nhận.
Quả thật giống như cái con nha đầu chết tiệt kia nói vậy.
So với hắn đẹp trai hơn gấp trăm lần.
Chẳng trách! Khó trách nha đầu chết tiệt đột nhiên liền phớt lờ không để ý tới Cố Việt Trạch, thậm chí một chút lưu luyến cũng không có.
Trước đây có nghe Oản Oản nói, tên kia là nhân viên của tập đoàn Tư Thị.
Nhìn tư thế kia, ra ngoài lại còn mang theo vệ sĩ riêng, chẳng lẽ còn nắm giữ vị trí lãnh đạo?Còn trẻ như vậy đã có thể tại lăn lộn tại tập đoàn Tư Thị đến vị trí có thể có hộ vệ riêng, không phải là dựa vào gương mặt mà lên chức đấy chứ?Lúc này, Phí Dương từ trong góc len lén tiến tới bên tai Hàn Thiên Vũ, Thiên Vũ này, có đôi lời, tôi không biết…không biết có nên nói hay không.
Hàn Thiên Vũ: Cái gì?Tôi cảm thấy, cậu sau này vẫn là nên cách xa Diệp Bạch một chút đi! Phí Dương thần sắc nghiêm túc nhắc nhở.
Cậu ấy chẳng qua chỉ là uống nhiều nên mới như vậy.
Hàn Thiên Vũ mở miệng.
Phí Dương vội vàng lắc đầu nói, Không không, tôi không phải có ý này, là tôi phát hiện.
xu hướng giới tính của Diệp Bạch không quá bình thường.
Đừng nói là cậu ta ưa thích nam nhân đấy chứ?Coi như là bởi vì uống nhiều rồi say khướt, nhưng uống nhiều rồi đi trêu ghẹo chính là nam nhân.
Làm sao mà không nghi ngờ cho được chứ! Hàn Thiên Vũ nghe vậy: .
Phí Dương hiểu rất rõ Hàn Thiên Vũ, nhìn biểu hiện của Hàn Thiên Vũ một cái, nhất thời phát hiện ra không đúng, Mẹ nó! Thật đúng là thích nam nhân à!? Thiên Vũ, cậu sẽ không phải là đã sớm biết rồi chứ! Thiên Vũ à, cậu còn tương lai!Đừng.
Đừng cong chứ!!Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vnSau một phen náo loạn, đoàn người rốt cuộc đã hộ tống được chủ mẫu tương lai của nhà mình về đến nhà.
Tất cả mọi người đều vô cùng cẩn thận, lẩn tránh ra xa Tư Dạ Hàn, rất sợ lại bị vạ lây.
Hứa Dịch mới vừa xuống kéo xong cửa xe, lập tức trốn ra ngoài 3 mét, ngay cả ánh mắt cũng không dám liếc nhìn ông chủ nhà mình.
Nếu như nói Cửu gia nhà bọn họ ghen chính là một bình giấm, vậy thì Oản Oản tiểu thư quả thật chính là một biển giấm Hơn nữa nồi niêu xoong chảo bay loạn xạ, bạn sẽ vĩnh viễn không biết lúc nào sẽ ăn phải một cái dĩa lên đầu đâu!!Thật đáng sợ!Diệp Οản Οản được Tư Dạ Hàn đỡ, đang đi về phía trước, đi được một nửa, đột nhiên quay đầu lại.
Tư Dạ Hàn: Sao vậy?Diệp Οản Οản con ngươi đen nhánh trừng trừng dòm về những Ám Vệ ở sau lưng, khẽ mở miệng: Không yên tâm, vẫn là nên đánh chết hết thì hơn.
Tư Dạ Hàn: .
Các Ám Vệ: .
!!!Xin đừng như vậy mà!Chúng tôi đã làm gì sai?Diệp Οản Οản lại suy nghĩ một chút, khoát khoát tay, Được rồi, thôi không đánh nữa.
Các ám vệ nhất thời vui mừng, quá tốt rồi! Oản Oản tiểu thư rốt cuộc bỗng thấy áy náy lương tâm sao?Các ám vệ còn đang nghĩ như thế, liền nghe được Diệp Οản Οản mở miệng, Sẽ lãng phí thời gian, xuân tiêu một khắc đáng ngàn vàng.
Các Ám Vệ: .
Toàn bộ đều chết sạch.
Hoặc là bị đánh chết.
Hoặc là bị chết no thức ăn cho chó.
Sau khi nghĩ như vậy, Diệp Οản Οản cuối cùng cũng không lãng phí thời gian đi quản mấy tên phía sau nữa, thật vui vẻ mà đi theo Tư Dạ Hàn vào phòng.
Vào lúc này, tóc giả của Diệp Οản Οản đã bị nàng tháo ra khi ở trên xe, áo khoác cũng kéo lung ta lung tung.
Vừa mới vào nhà, cửa vừa đóng lại, nàng lập tức nhào tới, định ép chặt Tư Dạ Hàn ở trên cánh cửa.
Bất quá, mới nhào tới một nửa liền bị Tư Dạ Hàn đè lấy đầu, Không được quậy, uống trà giải rượu trước.
Nếu không đợi ngày hôm sau tỉnh rượu sẽ còn đau đầu hơn.
Cho tới bây giờ còn chưa chừa mà.
Thời điểm Tư Dạ Hàn đi đón nàng cũng đã để cho người nấu xong trà giải rượu, giờ phút này liền bày ra ở trên bàn phòng khách.
Tư Dạ Hàn đi qua, dùng tay sờ bát sứ một cái, vào lúc này nhiệt độ vừa đủ.
Uống thôi! Tư Dạ Hàn đem trà giải rượu chuyển đến trước mặt cô gái.
Diệp Οản Οản ngơ ngác nhìn chằm chằm cái chén trong tay Tư Dạ Hàn, quả thật vô cùng chấn kinh: Anh dẫn em về không phải là vì muốn ngủ chung, mà là vì muốn uống trà chung sao?Tư Dạ Hàn thấy cô nàng tỏ vẻ vô cùng đau đớn như thể bị lừa, sắc mặt đen lại một chút: .
Tên lường gạt! Ta không uống! Diệp Οản Οản phát hiện bị lừa vào tròng, tỏ vẻ thà chết chứ không chịu khuất phục.
Uống đi, nếu không sáng mai sẽ nhức đầu.
Ta không! Ta cũng không phải là tới uống trà đâu! Ta biết rồi, ngươi gạt ta, ta hay là nên đem bọn họ đánh chết đi!Diệp Οản Οản đầu tóc rối bời, ném áo khoác, liền lại muốn đi ra ngoài đánh nhau.
Tư Dạ Hàn quả thật là nhức đầu không thôi, một tay đem người kéo trở về, giữ nàng ngồi ở trên ghế, gần như cắn răng nghiến lợi mở miệng: Uống rồi ngủ chung!Diệp Οản Οản soạt một cái nghiêng đầu nhỏ nhìn sang, chớp chớp, Thật sao?Tư Dạ Hàn: Thật.
Nói xong, múc một muỗng đút tới miệng của cô nàng.
Diệp Οản Οản cuối cùng cũng yên tĩnh, ngoan ngoãn bắt đầu uống.
Trà giải rượu cũng không biết nấu cách nào, chua chua ngọt ngọt, mùi vị rất tốt, cô bé uống một hớp, liền như con mèo nhỏ híp mắt lại.
Tư Dạ Hàn đút từng muỗng từng muỗng, Diệp Οản Οản uống một hớp liền hướng về Tư Dạ Hàn liếc mắt nhìn.
Sau đó, Diệp Οản Οản dường như hơi mất kiên nhẫn, roẹt một cái đoạt lại cái chén trong tay Tư Dạ Hàn, tiếp đó ngước đầu ực ực hai ba ngụm liền uống xong.
Uống xong trà giải rượu, cô nàng đem chén không đưa cho Tư Dạ Hàn: Uống xong, uống xong, được chưa? Đã có thể ngủ chung chưa?Tư Dạ Hàn: .
Xem tiếp...Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
truyện tranh Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
truyện Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương truyện chữ
đọc truyện Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
yêu thần ký chap
truyenfull.vn
truyenfull.vip
truyenfull.vip
truyen.tangthuvien.vn/
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License