con-mat-ao-thi

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vnNghe được lời này của Diệp Οản Οản, chân mày Hoàng Minh Khôn nhíu lên.

Chưa từng nghĩ, cái ả Diệp Οản Οản này lại khó dây dưa như thế! Vốn cho là, chuyện này sẽ vô cùng ung dung có thể giải quyết.

Có lẽ nào, Diệp Οản Οản đã phát giác ra được gì?Nếu như, Diệp Οản Οản quyết tâm không cho lục soát, vậy hắn cũng không có biện pháp nào.

Cha, mẹ.

Các người nhìn đi, nếu như chiếc nhẫn không phải là do Diệp Οản Οản lấy, nó cần phải làm như thế à? Lương Mỹ Huyên lập tức nhìn về phía Diệp Hồng Duy cùng Đàm Nghệ Lan, cầu bọn họ làm chủ.

Giờ phút này, Đàm Nghệ Lan nhìn về phía Diệp Οản Οản cau mày nói: Oản Oản, nếu như con không có lấy nhẫn của Y Y, vậy không có gì phải sợ, đưa túi xách cho Hoàng quản gia kiểm tra một lần đi.

Bà nội, không phải là con không nguyện ý cho hắn kiểm tra, chỉ bất quá, hôm nay có nhiều tân khách ở chỗ này như vậy.

Con cũng không muốn làm cho sự tình trở nên quá mức căng thẳng.

Diệp Οản Οản tỏ vẻ con cảm thấy rất khó xử.

Nghe thấy lời này, Lương Mỹ Huyên cười lạnh một tiếng: Nói hay nhỉ, quả nhiên là ngươi cái loại bạch nhãn lang * đáng khinh này đã trộm nhẫn của Y Y! Diệp gia chúng ta làm sao lại đẻ ra cái thứ bại hoại không biết xấu hổ như nhà ngươi, ngay cả đồ của nhà mình cũng ăn trộm! Hiện tại lại cảm thấy khó xử? Trước đó ngươi đã làm gì?! Chỉ sợ ngươi ở bên ngoài, cũng đã trộm không ít thứ đi!*Sói mắt trắng: danh từ riêng chỉ loại người vong ân phụ nghĩa, tâm địa hung tàn.

Lúc này, Diệp Οản Οản lườm Lương Mỹ Huyên một cái: Nhị thẩm, mấy ngày rồi bà không có đánh răng?Lương Mỹ Huyên biến sắc mặt, còn chưa kịp mở miệng, Diệp Hồng Duy lại lên tiếng, để cho Hoàng Minh Khôn đi lục soát túi xách của Diệp Οản Οản.

Muốn lục soát cũng được.

Lúc này, Diệp Οản Οản lạnh lùng nói: Chỉ bất quá, có hậu quả gì, xin nhị thẩm tự chịu trách nhiệm!Dứt lời, Diệp Οản Οản liền đem túi xách của mình, đưa cho Hoàng Minh Khôn.

Lúc này, ánh mắt của mọi người, tất cả đều rơi vào trên túi xách của Diệp Οản Οản, đều muốn nhìn một chút xem, có phải là Diệp Οản Οản lấy trộm chiếc nhẫn hay không.

Lúc này, Hoàng Minh Khôn tiện tay lộn một cái, dưới con mắt mọi người, đúng là tùy tiện từ trong túi xách của Diệp Οản Οản lấy ra một chiếc nhẫn phỉ thúy màu ngọc bích.

Được ha! Thật sự là ngươi! Lương Mỹ Huyên hét toáng lên nói.

Diệp Thiệu Đình cùng Lương Uyển Quân sau khi chính mắt thấy được Hoàng Minh Khôn từ trong túi xách của Diệp Οản Οản tìm ra được nhẫn phỉ thúy, cũng đều mắt hoa mày choáng.

Sắc mặt Diệp Hồng Duy và Đàm Nghệ Lan nhất thời biến đổi, gần như có chút tức giận nhìn về phía Diệp Οản Οản.

Chuyện này.

Oản Oản không phải là thứ người như vậy, chắc là có hiểu lầm gì đó.

Bỗng nhiên, Diệp Y Y mở miệng nói.

Hiểu lầm? Lương Mỹ Huyên cười lạnh một tiếng: Tại trước mặt đông người như vậy, đều chính mắt thấy được Hoàng quản gia từ trong túi xách của Diệp Οản Οản lục soát ra được chiếc nhẫn của con, còn có thể có hiểu lầm gì! Con cho tới bây giờ còn che chở cho con bạch nhãn lang này hay sao?Có thể.

Diệp Y Y cắn cắn môi, cuối cùng thở dài một tiếng, không nói thêm gì nữa.

Đáng ghét.

Diệp Mộ Phàm nghiến răng nghiến lợi.

Hắn biết ngay mà, nhất định là Diệp Y Y đã động tay động chân từ trước, bây giờ còn tỏ vẻ thương xót không đành lòng, thật là khiến người ta nôn mửa!Oản Oản lại còn bảo hắn đi học một hai phần, hắn sợ là đời này đều không học được ba cái thứ đồ vô liêm sỉ như vậy!Dường như giờ phút này, tân khách tại đây đều xôn xao bàn tán, Diệp gia Nhị tiểu thư dòng chính, Diệp Οản Οản, lại thật sự là một tên ăn trộm, đã vậy còn ăn trộm đồ của chính nhà mình!Có loại cha mẹ nào sẽ có loại con gái như thế!Ha ha.

Cha mẹ vô giáo dục, nuôi ra một tên tội phạm, ăn trộm.

Thật là mất mặt xấu hổ.

! Một vài tân khách, đầy hứng thú cười lạnh mở miệng chửi rủa.

Hô hấp của Diệp Hồng Duy và Đàm Nghệ Lan có chút gấp hơn.

Lần này dưới con mắt của mọi người, mặt mũi của bọn họ biết giấu vào đâu đây?Diệp Οản Οản, nếu ngươi thiếu tiền, ngươi cứ nói! Thật không nghĩ đến, ngươi lại đi trộm! Ngươi thật là vứt sạch mặt mũi của Diệp gia, vứt sạch mặt mũi của ông nội bà nội ngươi.

Sau này ngươi để cho ông bà nội ngươi làm người như thế nào? Cái đồ bạch nhãn lang Diệp gia! Lương Mỹ Huyên chỉ vào mặt của Diệp Οản Οản, tức tối mắng to.

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vnDiệp Mộ Phàm vội vàng tiến lên một bước, nhìn về phía Lương Mỹ Huyên lạnh giọng cười nói: Tôi thấy, đây rõ ràng chính là tự các người bỏ vào, cố ý vu oan giá họa!Nghe được lời này của Diệp Mộ Phàm, Diệp Y Y mặt đầy bi thương mở miệng: Mộ Phàm, sao cậu có thể nói như vậy.

Lương Mỹ Huyên mặt đầy khinh bỉ, Y Y, con nhìn thấy rồi chứ? Đáng thương cho con mới vừa rồi còn một mực bảo vệ bọn họ, nhưng kết quả thì thế nào? Trộm chiếc nhẫn của con, chẳng những không thừa nhận, còn cắn ngược lại chúng ta một cái!Bây giờ, những tân khách của Diệp gia ở đây nhìn hai huynh muội Diệp Mộ Phàm cùng Diệp Οản Οản, trong mắt đều lộ ra thần sắc chán ghét và ghét bỏ.

Sắc mặt Diệp Hồng Duy cùng Đàm Nghệ Lan cực kỳ khó coi, như chuyện nhỏ thì cũng thôi đi, nhưng Diệp Οản Οản lại là ăn trộm, hơn nữa còn trộm chính nhà mình…Lương Thi Hàm thấy quản gia từ trong túi xách của Diệp Οản Οản tìm ra được chiếc nhẫn, quả thực là vui mừng quá đỗi, lúc này kích động mở miệng, Tôi đã nói nhất định là ả ta trộm mà! Hôm nay những người ở đây, làm gì còn ai khác có khả năng làm ra loại chuyện trộm gà trộm chó này!Diệp Y Y mở miệng nói, Dù sao cũng đều là người một nhà, chuyện này hay là thôi đi.

Người một nhà? Một bên Lương Mỹ Huyên nhất thời cười lạnh một tiếng: Cô ta xứng là người của Diệp gia chúng ta sao? Thật không biết Diệp gia đã tạo ra cái nghiệt gì, dạy ra thứ người như vậy!Diệp Οản Οản hướng về phía Lương Mỹ Huyên nhìn một cái, không nhanh không chậm mở miệng, Nhị thẩm, mở miệng cũng lưu lại chút đức, chớ có để sự tình trở nên quá mức khó coi là tốt rồi!Sao vậy, ngươi còn có mặt mũi nói lời như vậy sao? Thời điểm đi ăn trộm đồ sao không suy nghĩ một chút, sau khi bị tố giác sẽ khó coi đến dường nào?! Lương Mỹ Huyên chỉ mặt Diệp Οản Οản mắng.

 Diệp Οản Οản than nhẹ một tiếng, Vốn là, tôi niệm tình đều là người một nhà, muốn cho các người lưu lại một chút mặt mũi.

Diệp Οản Οản, ngươi trộm nhẫn của Y Y tỷ, tại sao còn có thể mặt dày như vậy? Không có chút tôn trọng hay lễ phép đối với trưởng bối chút nào! Y Y tỷ, tỷ đừng tiếp tục mềm lòng, đều đã có chứng cớ xác thật, lại còn thà chết chẳng chịu thừa nhận! Đối phó thứ người như vậy, không bằng trực tiếp báo cảnh sát đi! Lương Thi Hàm lòng đầy căm phẫn mà mở miệng.

Lương Mỹ Huyên đương nhiên cũng cầu mà không được, thuận theo Lương Thi Hàm nói xong liền tiếp lời, Diệp Οản Οản, vốn là chỉ cần ngươi nói một lời đàng hoàng là được rồi, chuyện này liền coi như xong! Nhưng bây giờ, ngươi lại thà chết cũng không chịu hối cải, cũng đừng trách ta phải nhờ tới pháp luật can thiệp! Diệp gia cũng không có cái loại ăn trộm này, thứ bại hoại cặn bã của xã hội!Con mẹ nó, ngươi nói ai là thứ bại hoại! Diệp Mộ Phàm không thể nhịn được nữa xông tới, dù cho chính hắn từng bị nói như vậy, cũng chưa bao giờ tức giận như thế bao giờ.

Chậc chậc chậc, một tên trộm phạm ăn trộm, một tên đầy bạo lực, đây đều là được gia đình bồi dưỡng ra đấy.

Nghe các tân khách đàm tiếu càng lúc càng khó nghe, sắc mặt Diệp Hồng Duy cùng Đàm Nghệ Lan thay đổi liên tục.

Cũng được, tôi đồng ý, báo cảnh sát đi! Đúng lúc này, Diệp Οản Οản đột nhiên mở miệng.

Diệp Mộ Phàm kinh ngạc trợn to hai mắt, Oản Oản, em nói gì vậy?Nguyên bản niệm tình là người cũng một nhà, em cũng không muốn gây ra huyên náo quá khó coi.

Diệp Οản Οản hướng về Diệp Mộ Phàm nhìn một cái, ngay sau đó tiếp tục mở miệng, Nhưng mà, những người này, trộm nhẫn của em, chẳng những không hề có ý hối cải, bây giờ còn muốn vu hãm ngược lại em! Em cũng chỉ đành phải để cho cảnh sát tới xử lý vậy!Trong nháy mắt khi câu nói này của Diệp Οản Οản rơi xuống, cả hội trường nhất thời kinh ngạc yên lặng mất mấy giây, các tân khách rối rít trố mắt nhìn nhau.

Cái gì?Trộm nhẫn của nàng?Nằm mơ chứ? Đây không phải là nhẫn đính hôn của Diệp Y Y hay sao? Làm sao lại thành của nàng ta rồi? Chẳng lẽ ăn trộm bị người ta phát hiện, không thể nào tiếp nhận được thực tế, sinh ra ảo tưởng rồi chứ.

?Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vn Nghe được lời của Diệp Οản Οản, tân khách ở đây bàn tán ầm ĩ.

Diệp Οản Οản, ngươi nói cái gì? Ta thấy ngươi bị điên rồi! Nhẫn đính hôn của Y Y làm sao lại trở thành nhẫn của ngươi? Lương Mỹ Huyên nghe mà ngu người luôn rồi.

Diệp Οản Οản tỏ vẻ đầy đau lòng mở miệng, Nhị thẩm, đây có phải là nhẫn của tôi hay không, trong lòng của bà không biết rõ sao? Ngày hôm nay vẫn là lần đầu tiên tôi biết, kỹ thuật diễn xuất của nhị thẩm bà, lại có thể tốt như vậy!Chiếc nhẫn phỉ thúy này, vốn chính là của tôi, tôi đều để trong phòng.

Là bà lẻn vào phòng tôi, trộm đi chiếc nhẫn này, đây là chính tôi tận mắt nhìn thấy!Diệp Οản Οản chỉ vào Lương Mỹ Huyên, nghiêm nghị trách mắng, mặt tỏ vẻ đầy tức giận đến cực hạn, nhưng lại cố ẩn nhẫn, cố gắng không để cho mình mất khống chế.

Ngươi.

Ngươi…Cái con nha đầu chết tiệt, ngươi nói cái gì? Ta trộm chiếc nhẫn của ngươi? Lương Mỹ Huyên rít lên thành tiếng.

Oản Oản, cô không nên nói bậy!! Diệp Y Y nhìn Diệp Οản Οản, chân mày nhíu chặt lại.

Tôi nói bậy? Diệp Οản Οản cười lạnh một tiếng: Nguyên bản, tôi một mực đều dự định nhắm một mắt mở một mắt.

Nếu các người đã thích, tôi coi như là đem chiếc nhẫn tặng cho các người, coi như lễ vật chúc mừng.

Ai ngờ đâu, các người lại đối xử với tôi như vậy.

Nhìn thấy Diệp Οản Οản lập luận sắc xảo, bộ dáng đầy ủy khuất, Diệp Thiệu Đình cùng Lương Uyển Quân thần sắc vô cùng kinh ngạc, trố mắt nhìn nhau.

Nguyên bản hai người đều không tin con gái mình sẽ đi ăn trộm, giờ phút này nghe Diệp Οản Οản nói, nhất thời đều tin tưởng không nghi ngờ chút nào.

Không sai! Diệp Mộ Phàm đầu tiên là sửng sốt, sau đó lập tức tiến lên, nhìn kỹ chiếc nhẫn phỉ thúy này, phối hợp với Diệp Οản Οản mở miệng nói: Chiếc nhẫn này, là Oản Oản tốn số tiền lớn mới mua được, tôi biết rất rõ ràng.

Tôi cứ thắc mắc đoạn thời gian gần đây chiếc nhẫn của Oản Oản làm sao lại không còn.

Nguyên lai là các ngươi ăn trộm, ác tâm! Ngay cả người nhà mình cũng đều trộm! Phi!Ngươi.

Ngươi bớt nói hưu nói vượn! Lương Mỹ Huyên sắc mặt âm trầm, thật giống như có thể chảy ra nước.

Nhị thẩm, lần trước tôi tận mắt nhìn thấy, bà lén lén lút lút đi vào phòng của tôi trộm chiếc nhẫn.

Thấy bà muốn chúc phúc cho con gái nên tôi có thể thông cảm được.

Ngờ đâu bà không chỉ ăn trộm đồ của tôi, mà trộm đồ thì cũng thôi đi, cuối cùng còn muốn vu hãm tôi! Diệp Οản Οản lắc đầu than thở, mặt đầy ủy khuất.

Nha đầu chết tiệt, ngươi ăn nói lung tung, ta thấy ngươi là thẹn quá hóa giận trả đũa! Ngươi nói lời như vậy có chứng cớ gì sao?Như thế, nhị thẩm bêu xấu tôi ăn trộm chiếc nhẫn, có chứng cớ sao? Các người có chứng cớ gì có thể chứng minh, chiếc nhẫn này, là của các người?Quả thật là buồn cười! Đây chính là nhẫn đính hôn của Y Y, không phải là của Y Y, chẳng lẽ lại là của ngươi sao? Lương Mỹ Huyên nổi giận.

Lúc này, Diệp Y Y tỏ vẻ đầy cầu khẩn nhìn về phía Cố Việt Trạch xin giúp đỡ.

Cố Việt Trạch mở miệng nói, Đây đúng là nhẫn đính hôn tôi mua cho Y Y.

Diệp Οản Οản nói xong, nhìn về phía Cố Việt Trạch, cặp mắt đột nhiên trợn to, rơm rớm nước mắt, Anh.

Cố Việt Trạch.

Em thật không nghĩ tới.

Ngay cả anh cũng giúp đỡ bọn họ cùng nhau bêu xấu em.

A.

Thôi đi.

Em sớm nên biết.

Cố Việt Trạch nghe vậy, hơi nhíu mày, nữ nhân này, đang giở trò quỷ gì?Người chung quanh thấy một màn như vậy, tất cả đều đã ngây ngẩn.

Rốt cuộc là tình huống gì?Còn có thể là cái gì.

Nhất định là nguỵ biện rồi!Thời điểm ngay khi đám người đang bàn tán xôn xao, Diệp Οản Οản ánh mắt đanh lại, nghiêm nghị mở miệng, Được! Rất tốt! Đó chính là nói, các người từ đầu đến cuối đều là nói suông không có chứng cớ, đúng chứ? Bất quá, tôi tới bây giờ đều không có thói quen ngậm máu phun người, tôi có chứng cớ có thể chứng minh, chiếc nhẫn này, chính là của tôi!Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vnNghe được lời của Diệp Οản Οản, hội trường nhất thời lại trở nên xôn xao.

Lương Mỹ Huyên lạnh lùng chế giễu lên tiếng, Quả thật là nực cười! Chứng cớ? Ngươi có thể có chứng cớ gì? Chẳng lẽ chiếc nhẫn còn có thể nói chuyện? Ngươi nói là của ngươi, chính là của ngươi sao?!Diệp Οản Οản cười một tiếng, Thực xin lỗi, nhị thẩm, chiếc nhẫn này, nó quả thật sẽ biết nói chuyện.

Lương Mỹ Huyên: Ta thấy là ngươi cố tình gây sự!Diệp Οản Οản không để ý đến sự giễu cợt của Lương Mỹ Huyên cùng ánh mắt khác thường của người chung quanh: Tôi muốn hỏi lại nhị thẩm một lần nữa, bà xác định, đây là nhẫn đính hôn của Diệp Y Y thật sao?Lương Mỹ Huyên trợn mắt nhìn nàng một cái, Nói nhảm, chiếc nhẫn này dĩ nhiên là của Y Y chúng ta đấy! Diệp Οản Οản, ngươi không cần lại dùng lời ngon tiếng ngọt nữa! Đây chính là sự thật, không cách nào chối cãi nữa!Ồ? Diệp Οản Οản hơi nhíu mày, ngay sau đó, từ trong tay Hoàng Minh Khôn cầm lấy chiếc nhẫn kia, khẽ mở miệng nói, Như vậy, mời nhị thẩm giải thích một chút, tại sao trên chiếc nhẫn đính hôn của Diệp Y Y, lại sẽ khắc tên của tôi?Trong nháy mắt khi Diệp Οản Οản nói ra, biểu tình trên mặt Lương Mỹ Huyên bỗng cứng đờ, Ngươi.

Ngươi nói cái gì?Diệp Οản Οản trực tiếp đem chiếc nhẫn đưa cho Diệp Hồng Duy ở bên cạnh, Ông nội, bà nội, các người có thể nhìn một chút, bên trong chiếc nhẫn, có khắc chữ gì?Diệp Hồng Duy vội vàng xít lại gần nhìn xem, ngay sau đó cũng biến sắc, Chuyện này.

Bên trong chiếc nhẫn này, có khắc một chữ ‘Oản’.

Đàm Nghệ Lan thần sắc cũng cả kinh, Đúng là chữ Oản! Mấy con số phía sau, tựa hồ là sinh nhật của Oản Oản!Chuyện này là không thể nào! Lương Mỹ Huyên liền chộp một phát, đoạt lấy chiếc nhẫnSau khi thấy rõ chữ khắc bên trong chiếc nhẫn, cũng thoáng cái sợ ngây người.

Chung quanh không ít tân khách cũng nhón mũi chân lên nhìn, nhất thời không ít người đều thấy trên mặt nhẫn quả thật có khắc tên của Diệp Οản Οản.

Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều trợn tròn hai mắt.

Thật đúng là có khắc một chữ Oản nha! Hơn nữa ngay cả sinh nhật cũng đều có!Chuyện này.

Vật này nhất định là của Diệp nhị tiểu thư, không sai chứ? Nếu không trên nhẫn đính hôn của Diệp Y Y làm sao lại có thể khắc tên của Diệp Οản Οản được?Cho nên, như vậy là Diệp nhị tiểu thư đã nói thật? Nhưng mà, với thân phận của Lương Mỹ Huyên, làm sao lại sẽ làm ra loại chuyện này chứ?Thân phận của Lương Mỹ Huyên? Cậu quên lúc trước Lương Mỹ Huyên làm thế nào vào được Diệp gia đúng không? Lương Mỹ Huyên là em gái của Lương Uyển Quân, ban đầu chẳng qua chỉ là ở nhờ Diệp gia mà thôi, sau đó không biết làm sao lại thông dâm với lão nhị Diệp gia Diệp Thiệu An.

Diệp Thiệu An lúc đó còn không quyền không thế, Lương Mỹ Huyên cái loại nhị thiếu nãi nãi đương nhiên càng không mỡ để vớt.

Phải nói là loại chuyện thuận tay dắt dê này, cũng không phải là không có khả năng làm ra!Chậc chậc, hiện tại Diệp gia lão nhị đang nắm quyền, một tay che trời.

Nếu không phải là phía sau chiếc nhẫn này có khắc chữ, hôm nay Diệp nhị tiểu thư sợ là có miệng cũng không giải thích được.

Nghe được lời đàm tiếu của tân khách chung quanh, sắc mặt của Lương Mỹ Huyên càng ngày càng khó coi, mặt không cách nào tin được nhìn chằm chằm chiếc nhẫn kia.

Bà ta nghĩ thế nào cũng không hiểu được vì sao trên chiếc nhẫn này lại có thêm tên của Diệp Οản Οản!Ngay cả Diệp Y Y cùng Hoàng Minh Khôn cũng hoàn toàn trợn tròn hai mắt, còn có Cố Việt Trạch cũng vậy, thần sắc vô cùng ngạc nhiên.

Chiếc nhẫn này.

Rõ ràng là đích thân hắn mua.

Làm sao lại sẽ khắc tên của Diệp Οản Οản?Lương Mỹ Huyên ánh mắt âm vụ hướng về Hoàng Minh Khôn trừng mắt một cái, hỏi hắn là chuyện gì xảy ra.

Hoàng Minh Khôn lại cũng vô cùng mơ hồ, hoàn toàn không biết là có chuyện gì?Diệp Οản Οản nhìn thấy sắc mặt Lương Mỹ Huyên càng lúc càng đơ, ung dung mở miệng nói, Nhị thẩm, tôi đã sớm nói rồi, đừng để cho sự tình quá mức khó coi là tốt rồi.

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vnMay là thời điểm nhị thẩm thuận tay dắt dê, cũng không chú ý tới phía sau chiếc nhẫn có khắc chữ, nếu không ngày hôm nay tôi có nhảy vào Hoàng Hà cũng rửa không sạch.

Diệp Οản Οản luôn mồm luôn miệng thuận tay dắt dê, khiến cho Lương Mỹ Huyên giận đến nổi trận lôi đình, gắt gao nắm lấy chiếc nhẫn, nghiêm nghị mở miệng, Chuyện này.

Chữ này nhất định là ngươi mới vừa khắc lên!Diệp Οản Οản cười một tiếng, Nhị thẩm mới vừa rồi còn nói tôi ăn nói linh tinh, tôi thấy nhị thẩm bà mới là ăn nói linh tinh!! Chiếc nhẫn này có đính phỉ thúy, nhưng chất liệu của chiếc nhẫn lại là bạch kim, chẳng lẽ tôi mới vừa dùng móng tay khắc hay sao?Lương Mỹ Huyên cắn răng nói, Đó nhất định.

nhất định cái này căn bản cũng không phải là nhẫn đính hôn của Y Y!Diệp Οản Οản nhíu mày, Nhị thẩm, bà rốt cuộc thừa nhận đây không phải là nhẫn của Diệp Y Y?Đây là nhẫn của Y Y, nhưng mà nhẫn đính hôn của Y Y đã bị ngươi đánh tráo! Lương Mỹ Huyên giận đến gần chết.

Diệp Οản Οản thần sắc càng thêm khó tưởng tượng nổi: Nhị thẩm, hôm nay bà đột nhiên làm khó làm dễ, vu hãm tôi ăn trộm, tôi làm sao có thể ở trong thời gian ngắn như vậy chuẩn bị một chiếc nhẫn giống nhau như đúc, nhưng bên trong còn có khắc tên của tôi? Chẳng lẽ tôi có thể biết trước tương lai sao? Biết nhị thẩm sẽ dùng loại bẫy rập vớ vẩn này để hãm hại tôi? Sau đó lại có chuẩn bị trước?Diệp Οản Οản nói xong, nhất thời làm cho hội trường cười vang một trận.

Ngươi.

Lương Mỹ Huyên nhất thời bị nghẹn họng không nói được nên lời.

Giờ phút này ở bên cạnh, Diệp Mộ Phàm cũng đã sắp bị tức đến nổ phổi rồi, Lương Mỹ Huyên, ngươi quả thật là khinh người quá đáng! Ông nội, bà nội, hai người nhất định phải làm chủ cho Oản Oản!Diệp Thiệu Đình cùng Lương Uyển Quân đem Diệp Οản Οản che chở ở trong ngực, mặt cũng đầy vẻ bực tức.

Giờ phút này, sắc mặt của Diệp Hồng Duy đã âm trầm đến cực hạn: Mỹ Huyên, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?Lương Mỹ Huyên lo lắng nói, Con.

Cha, mẹ! Sự tình không phải là như các người nhìn thấy! Con làm sao có thể lại đi trộm nhẫn của con nha đầu chết tiệt này! Là ả ta vu hãm con! Diệp Hồng Duy: Vậy chiếc nhẫn này ngươi muốn giải thích thế nào!Lương Mỹ Huyên: Con.

Diệp Οản Οản sắc mặt hơi sẫm lại, gượng gạo cười một tiếng, mở miệng nói: Ông nội, bà nội, coi như thôi đi, đều là người một nhà, con không muốn tiếp tục truy cứu! Mới vừa rồi con chẳng qua là quá thương tâm, nên mới không nhịn được đem chân tướng nói ra.

Thật xin lỗi, là con quá kích động, khiến cho ông nội bà nội khó xử.

Diệp Hồng Duy nghĩ lại sự hoài nghi đối với cháu gái trước đó, trong lòng ít nhiều có chút áy náy, Không phải lỗi của con, không cần nói xin lỗi.

Diệp Mộ Phàm hừ lạnh một tiếng, Oản Oản, em làm sao lại có thể dễ nói chuyện như vậy! Thứ người như vậy nên báo cảnh sát!Ta không có! Ta không có trộm! Nha đầu chết tiệt! Ngươi vu hãm ta! Ngươi lại dám hãm hại ta! Ta xé da của ngươi! Lương Mỹ Huyên giải thích thế nào cũng đều không giải thích được, giận đến thiếu chút nữa hộc máu, mất khống chế nhào về phía Diệp Οản Οản.

Bất quá, còn chưa kịp đến gần Diệp Οản Οản, liền bị Diệp Hồng Duy nổi giận lên tiếng, Đúng là quá đáng rồi! Thiệu An, còn không mau đem vợ của ngươi mang vào! Vẫn chưa đủ mất mặt hay sao?Diệp Thiệu An cắn răng, chỉ có thể vội vàng đem Lương Mỹ Huyên kéo đi, đồng thời không cam lòng mở miệng, Cha, mẹ, con nha đầu chết tiệt này khẳng định là giở trò quỷ gì.

Im miệng! Các ngươi còn có phân nửa bộ dáng trưởng bối hay sao?Đàm Nghệ Lan cũng đồng dạng là sắc mặt âm trầm, chữ trên mặt nhẫn đã khiến bà hoàn toàn tin là gia đình con thứ bên kia cố ý bêu xấu Oản Oản.

Nguyên bản bà còn tưởng rằng Lương Mỹ Huyên là một người thông minh khôn khéo, nào ngờ đâu lại thủ đoạn ti tiện như vậy!Quả nhiên là một người có quyền thế quá lớn, liền bắt đầu thay đổi.

Khoảng thời gian này gia đình con thứ càng ngày càng quá đáng, xem ra, đã đến lúc nên có một vài quyết định dứt khoát…Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vnMới rồi những tân khách ở đây đều chĩa mùi dùi về phía Diệp Οản Οản đàm tiếu, giờ phút này tất cả đều quay ngược lại trả lại cho Lương Mỹ Huyên.

Sắc mặt của nhị lão cũng vô cùng khó coi, tại lễ đính hôn của hai bên gia đình làm ra loại chuyện xấu này, mặt mũi của bọn họ biết để ở nơi nào?Diệp Thiệu An này bọn họ vốn không quá coi trọng, năng lực so với Diệp Thiệu Đình, thật sự là kém xa.

Nếu không phải là bởi vì hắn chỉ có một đứa con gái là Diệp Y Y, bọn họ cũng sẽ không đồng ý việc hôn sự này.

Hiện tại mắt thấy tình huống của gia đình con trưởng Diệp Thiệu Đình như vậy, tương lai Diệp gia như thế nào, sợ là vẫn còn chưa biết được!Ai có thể nghĩ tới, một tên công tử bột như Diệp Mộ Phàm, vốn không học vấn không nghề nghiệp không chỗ dựa, lại có thể sẽ có biến hóa lớn như vậy.

Mắt thấy đại hỉ sự như lễ đính hôn lại biến thành như vậy, Diệp Y Y sắc mặt trắng bệch, nghĩ bằng đầu gối cũng biết sau khi yến hội kết thúc, trong giới sẽ có lời đồn đãi như thế nào…Bết bát hơn chính là, ông bà nội bên này.

Vốn là muốn nhân cơ hội lần này khiến cho dòng chính thất sủng, không ngờ đâu lại khéo quá hóa vụng!Đáng chết, rõ ràng hết thảy đều đã sắp xếp ổn thoả, rốt cuộc là chỗ nào có vấn đề.

Việc đã đến nước này, Diệp Thiệu An chỉ có thể cố nén tức giận.

Đang muốn đem Lương Mỹ Huyên tâm tình kích động lôi đi, ở một bên Diệp Οản Οản mở miệng: Nhị thẩm, chiếc nhẫn của tôi…Lão gia tử nổi giận nói, Còn không mau đem đồ vật trả lại cho Oản Oản!Diệp Y Y trước khi Lương Mỹ Huyên kịp mở miệng, vội vàng lấy ánh mắt chặn bà ta lại, sau đó từ trong tay Lương Mỹ Huyên đem chiếc nhẫn cầm tới, đưa cho Diệp Οản Οản, Oản Oản, thật sự thật xin lỗi, tôi không nghĩ tới sự tình sẽ là như vậy, trong này nhất định là có hiểu lầm gì đó! Chờ sau khi yến hội kết thúc, tôi nhất định sẽ nói xin lỗi cô đàng hoàng.

Rõ ràng là nhẫn đính hôn của mình, lại phải đích thân trả lại cho Diệp Οản Οản, sắc mặt của Diệp Y Y cơ hồ đều đã có chút không kềm được.

Thời điểm từ trong tay Lương Mỹ Huyên nhận lấy chiếc nhẫn, nàng lại ung dung thản nhiên cẩn thận đem chiếc nhẫn nhìn qua một lần.

Xác định đây chính là chiếc nhẫn kia của nàng không sai, nhưng không hiểu sao ở bên trong lại xuất hiện tên của Diệp Οản Οản.

Các vị, quả thực xin lỗi, một chút chuyện vặt vãnh trong nhà, để cho các vị chê cười rồi!Cùng lúc đó, Diệp Hồng Duy cùng Đàm Nghệ Lan vội vàng dàn xếp, dù sao lễ đính hôn vẫn còn phải tiếp tục.

Sau khi yến hội kết thúc, bọn họ còn phải tốn đại lượng tinh lực đi trấn an tân khách và cả Cố gia bên kia…Nghĩ đến những thứ này, sắc mặt của hai người càng lúc càng đen đi.

Sau khi yến hội kết thúc, Diệp Hồng Duy đem Diệp Mộ Phàm đơn độc gọi tới thư phòng.

Diệp Hồng Duy thở dài, hướng về cháu trai nhìn lại, Mộ Phàm, chuyện lần này, Oản Oản chịu ủy khuất, sau khi trở về, phải an ủi nó cho thật tốt.

Nhị thẩm của con bên kia, ta nhất định sẽ nghiêm trị!Diệp Mộ Phàm: Cảm ơn ông nội làm chủ!Biết ông nội kêu con qua để làm gì không? Diệp Hồng Duy hỏi.

Diệp Mộ Phàm lắc đầu một cái, tỏ vẻ không biết.

Diệp Hồng Duy sắc mặt vui mừng mở miệng, Có câu nói, ma luyện khiến người ta trưởng thành, lời này quả nhiên không sai! Con rốt cuộc có thể trưởng thành hiểu chuyện, ông nội thật sự rất vui vẻ yên tâm.

Hơn nữa, con dạy dỗ Oản Oản cũng rất tốt, nha đầu kia, hiện tại cũng càng ngày càng hiểu lễ nghĩa rồi.

Diệp Mộ Phàm nghe nói như vậy, theo bản năng sờ lỗ mũi một cái, quả thực có chút chột dạ!Cái gì cơ? Rõ ràng hắn mới là người bị dạy dỗ nha…Nếu như không phải là Oản Oản dùng thủ đoạn không bình thường khiến cho hắn tỉnh ngộ, hắn đến nay chắc vẫn còn lăn lộn như một kẻ ngốc nghếch!Ông nội, trước đây là con quá ngỗ ngược, khiến cho ông bà nội thất vọng, con sẽ càng thêm cố gắng hơn.

Diệp Mộ Phàm mở miệng.

Diệp Hồng Duy gật đầu một cái, sau khi trầm ngâm chốc lát, mở miệng nói, Danh tiếng trước đây của con tại tập đoàn Diệp thị, con cũng biết rồi.

Nếu như muốn trở lại, phải làm ra được thành tựu khiến người người kính phục, con có hiểu không?Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vnDiệp Hồng Duy ý tại ngôn ngoại, đã rất rõ ràng, ông ta đã có dự định để cho Diệp Mộ Phàm trở về công ty, điều kiện tiên quyết là hắn phải có được thành tích.

Mặc dù thái độ của Diệp Hồng Duy gần đây đối với hắn càng ngày càng mềm đi, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên chính miệng cam kết với hắn như vậy.

Chuyện lần này, mặc dù nhìn có vẻ chẳng qua chỉ là chút mâu thuẫn vặt trong nhà, nhưng lại là mồi dẫn hỏa cho quyết định của Diệp Hồng Duy.

Diệp Mộ Phàm nghe vậy nhất thời chấn động tinh thần một cái, Ông nội, con hiểu rồi! Con nhất định sẽ để cho nội thấy được năng lực của con!.

Sau khi Diệp Mộ Phàm cùng Diệp Hồng Duy nói xong, rời khỏi Diệp trạch.

Diệp Thiệu Đình cùng Lương Mỹ Huyên đi lấy xe, Diệp Οản Οản chờ hắn ở cửa.

Vừa nhìn thấy Diệp Οản Οản, Diệp Mộ Phàm lập tức lòng đầy căm phẫn, mở miệng mắng thay em gái mình, Mịa nó! Con tiểu tiện nhân Lương Mỹ Huyên kia! Lại có thể trộm chiếc nhẫn của em còn vu oan giá họa! Cũng quá là không biết xấu hổ! Quả thật là vô liêm sỉ! May mắn phía sau chiếc nhẫn có khắc tên của em, nếu không em còn không phải là bị oan uổng tới chết sao? Oản Oản, em đừng buồn, chuyện này ngày mai liền sẽ truyền khắp toàn bộ trong giới, anh muốn xem ả ta sau này làm sao còn mặt mũi lăn lộn trong ngành!Diệp Οản Οản không nhanh không chậm liếc Diệp Mộ Phàm một cái, Ai nói bà ta ăn trộm chiếc nhẫn của em?Diệp Mộ Phàm nghe vậy ngẩn ngơ, Hả? Không phải là em nói bà ta.

Bà ta không có ăn trộm, là em vu hãm cho bả.

Diệp Οản Οản trả lời.

Ặc.

Em.

Em nói cái gì? Em vu hãm cho ả ta? Diệp Mộ Phàm mặt đầy mộng bức, sau đó mê mang nói, Vậy.

Chữ phía sau chiếc nhẫn kia là chuyện gì xảy ra?Diệp Οản Οản nhíu mày: Em dùng móng tay khắc lên đó!Diệp Mộ Phàm sắc mặt biến thành màu đen: Em đừng có đùa nữa, cái con khỉ con này!Diệp Οản Οản cười một tiếng, cũng không thừa nước đục thả câu, mở miệng nói, Chiếc nhẫn bị mất quả thật là nhẫn đính hôn của Diệp Y Y, bất quá, cái có khắc chữ này, là của em.

Diệp Οản Οản nói xong, ngón tay đưa lên âu phục của Diệp Mộ Phàm sờ một cái, một giây kế tiếp, trong lòng bàn tay đã có nhiều hơn một chiếc nhẫn phỉ thúy xanh biếc.

Đây là…? Diệp Mộ Phàm trợn to hai mắt.

Diệp Οản Οản đem phần phía trong chiếc nhẫn này cho Diệp Mộ Phàm nhìn, bên trong không có khắc chữ gì cả.

Chiếc nhẫn không có khắc chữ này, mới là của Diệp Y Y.

Thời điểm Hoàng Minh Khôn đem nó đặt ở trong túi xách của em, em liền đem nó lấy ra, chuyển tới trên người anh.

Mà trong túi xách của em, em đã sớm chuẩn bị xong chiếc nhẫn có khắc tên của em.

Ta phi! Diệp Mộ Phàm nghe xong há hốc mồm, Còn có loại thao tác này sao? Cho nên nói, từ đầu tới cuối đều là em đang vu hãm Lương Mỹ Huyên? Diệp Οản Οản gật đầu: Đúng vậy!Diệp Mộ Phàm: Kỹ thuật diễn xuất này của em, ngay cả anh mà cũng lừa sao?Diệp Οản Οản nhíu mày: Lừa anh rất khó sao?Diệp Mộ Phàm: .

Diệp Mộ Phàm nghẹn ngào, Làm sao em biết mà chuẩn bị cái này?Diệp Οản Οản suy nghĩ một chút, thuận miệng nói, Em có nguồn tin riêng, đã sớm lấy được một ít tin tức.

Trên thực tế, thủ đoạn tương tự thế này, kiếp trước Diệp Y Y cùng Lương Mỹ Huyên đã từng dùng qua…Chỉ bất quá, lễ đính hôn khi đó Tư Dạ Hàn không cho phép nàng tham gia, đối tượng bọn họ giá họa không phải là nàng, mà là Diệp Mộ Phàm.

Nàng cũng là sau đó mới nghe nói Diệp Mộ Phàm ở trong lễ đính hôn của Diệp Y Y ăn cắp nhẫn đính hôn của nàng ta; sau khi bị phát hiện thà chết không thừa nhận, còn ra tay đánh nhau.

Danh tiếng Diệp Mộ Phàm vốn là đã rất kém cỏi, sau chuyện rùm beng lần đó càng giống như chuột chạy qua đường.

Sau khi sống lại, bởi vì hiệu ứng hồ điệp, rất nhiều chuyện đã xảy ra đều thay đổi, rất nhiều chuyện nàng cũng đã không có cách nào dự đoán chính xác được nữa.

Bất quá, để chắc ăn, nàng vẫn đã sớm có chuẩn bị kỹ từ trước, cũng may là có đất dụng võ.

Vô luận là vận mệnh phát triển như thế nào, nhân tính cũng sẽ không cải biến.

Hai mẹ con nhà kia sẽ không từ thủ đoạn, bất quá đối tượng được chuyển thành nàng, người nhìn có vẻ dễ đối phó hơn…Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vnNếu muốn làm nên chuyện, phải chú trọng thiên thời địa lợi nhân hoà.

Trước đây hình tượng của dòng chính chúng ta đối với bên ngoài quá kém.

Hiện tại ấn tượng ở bên ngoài đối với chúng ta đã càng ngày càng thay đổi cách nhìn.

Cán cân của ông nội bà nội, cũng đã nghiêng về phía chúng ta không sai biệt lắm.

Hiện tại muôn sự đã xong, chỉ thiếu gió đông! Lấy được lòng người là bước đầu tiên, trọng yếu hơn chính là thực lực.

Bước kế tiếp, bộ phim của chúng ta, nhất định phải thành công vang dội! Diệp Οản Οản mở miệng nói.

Diệp Mộ Phàm gật đầu một cái, Oản Oản, dự liệu của em không sai chút nào, ông nội gọi anh lên chính là nói chuyện này.

Ông nội đã hứa hẹn với anh, sẽ cho anh một cơ hội.

Chỉ cần anh có thể có được thành tựu.

Diệp Οản Οản mở miệng, Vậy thì tốt, khoảng thời gian tiếp theo này rất trọng yếu, không thể thiếu cảnh giác.

Oản Oản em yên tâm, anh sẽ làm việc nhiều hơn, đồng thời thật cẩn thận!Diệp Mộ Phàm đang nói chuyện, điện thoại di động của Diệp Οản Οản đột nhiên vang lên một tiếng, là nhạc chuông điện thoại được cài đặt riêng, y chang như còi báo động.

Điện thoại của ai vậy? Đây là cái nhạc chuông điện thoại quỷ gì, lại như tiếng còi báo động vậy! Diệp Mộ Phàm nghe thấy âm thanh kỳ lạ này, hiếu kỳ hỏi.

Diệp Οản Οản nghe thấy nhạc chuông này, vội vàng luống cuống tay chân đem điện thoại di động lấy ra, Điện thoại của bạn trai em!Diệp Mộ Phàm: .

Bạn trai em? Sao lại thiết kế nhạc chuông dọa người như vậy?Diệp Οản Οản: Để cho dễ nghe được!Diệp Οản Οản lập tức nghe điện thoại, nói với Tư Dạ Hàn, Alô, cục cưng, em bên này đã kết thúc rồi, lập tức sẽ trở về, anh cùng con trai ngủ trước đi!Diệp Mộ Phàm: .

Con trai.

Có cần phải nói một cách tự nhiên như vậy hay không…Diệp Οản Οản sau khi gọi điện thoại xong, Diệp Mộ Phàm lầu bầu hỏi, Đứa bé kia còn chưa đi sao? Em dự định để cho nó ở tới khi nào thế? Nếu như một mực không tìm ra được, em chẳng lẽ muốn để cho nó ở mãi như vậy hay sao!Diệp Οản Οản nháy mắt một cái: Tại sao không thể? Đường Đường ngoan như vậy! Lại nói, em cũng không phải là không nuôi nổi!Diệp Mộ Phàm nghẹn ngào không nói nên lời, Đây không phải là trọng điểm, có được hay không? Dù sao đây cũng không phải là con em, em cứ một mực nuôi như vậy, thì xem là cái gì.

Diệp Οản Οản: Nói bậy! Chính là con em!Diệp Mộ Phàm: .

Hồng Hoa Tiểu Lâu.

Trên ghế sa lon phòng khách, Tư Dạ Hàn cầm lấy một quyển sách ngồi ở chỗ đó.

Một bên của ghế sa lon, Slutte đang nằm ở trên thảm híp mắt lim dim, một cái bánh bao nhỏ phấn điêu ngọc trác ngồi dựa ở trên người của Đại Bạch Hổ.

Cậu nhóc cố gắng ngồi nghiêm chỉnh, nhưng đại khái là thật sự quá buồn ngủ, đôi mắt díp lại còn hai đường chỉ, thân thể lung la lung lay, thỉnh thoảng lại đưa tay nhỏ ra xoa xoa mắt.

Tư Dạ Hàn tiện tay đắp trên người nhóc một tấm chăn nhỏ màu hồng, thời điểm mỗi khi cậu nhóc ngồi không vững muốn ngủ gật, đều đưa một cánh tay ra đỡ cho cậu bé.

Phải đi ngủ đi chứ? Tư Dạ Hàn nhìn về phía Đường Đường hỏi.

Cậu bé lập tức lắc đầu một cái, Con muốn chờ mẹ!Tư Dạ Hàn nghe vậy, không tiếp tục nói chuyện nữa.

Cậu bé híp mắt, đôi mắt buồn ngủ díp lại, mông lung mà nằm úp sấp ở trên người Đại Bạch lẩm bẩm nói mớ, Đại Bạch Đại Bạch.

Mẹ đi đâu.

Mẹ làm sao vẫn chưa trở lại.

Mẹ lúc nào mới trở về.

Thời điểm trở về vẫn thích ta sao.

Còn muốn ta sao.

!? Tư Dạ Hàn: .

Đại Bạch hơi hơi mở mắt ra, hướng về tiểu tử nằm úp sấp ở trên người mình nhìn một cái, một lát sau lại nhắm hai mắt lại.

Một hồi sau, không biết là nghe được thanh âm gì, lỗ tai Đại Bạch lập tức dựng lên, hướng về phía cửa trước nhìn lại.

Sau khi xuống xe, Diệp Οản Οản bạch bạch bạch một đường chạy ngay đến phòng khách.

Đang muốn đi lên phòng ngủ trên lầu, kết quả mới vừa vừa đẩy cửa ra liền thấy một màn vô cùng ấm áp này trong phòng khách, trái tim chợt khẽ rung động.

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vn Một nghe được âm thanh của Diệp Οản Οản, Đường Đường lập tức xoa xoa con mắt, trở mình một cái liền bò dậy, bạch bạch bạch nện bước chân nhỏ ngắn của mình nhào về phía mẹ, Mẹ!Cậu bé ngước đầu, dùng đôi mắt to tròn lấp lánh như sao trời, tràn đầy mừng rỡ nhìn nàng, Mẹ, mẹ trở về rồi!Diệp Οản Οản sờ sờ đầu của tiểu gia hỏa, Tại sao không đi ngủ vậy?Cậu nhóc nhõng nhẽo mở miệng: Con muốn chờ mẹ trở lại.

Diệp Οản Οản vừa cảm động vừa thương, hướng về Tư Dạ Hàn nhìn, lại mở miệng hỏi: A Cửu, sao anh cũng không khuyên giải một chút? Trẻ con đang tuổi trưởng thành, làm sao có thể ngủ trễ như vậy chứ?Tư Dạ Hàn nhàn nhạt mở miệng: Kỷ sở bất dục, vật thi vu nhân *.

*Khổng Tử: Điều gì mình không thích, thì đừng ép người khác làm.

Hiểu đơn giản, miễn cưỡng không có hạnh phúc.

Diệp Οản Οản: .

Ý là.

Anh cũng muốn chờ nàng trở lại? Cho nên mới không miễn cưỡng Đường Đường?Phương thức bày tỏ tình cảm của bảo bối nhà nàng.

thật đúng là trước sau như một, vẫn luôn quanh co nha.

Ngày hôm sau, hành trình của Mục Tùy Phong tại Hoa quốc kết thúc, chuẩn bị trở về nước.

Diệp Οản Οản theo Tư Dạ Hàn cùng nhau tiễn ông ta đến sân bay.

Mục Tùy Phong cùng Tư Dạ Hàn hàn huyên một phen, ngay sau đó nhìn về phía Diệp Οản Οản, khách khí mở miệng, Cảm ơn Tư tổng thịnh tình chiêu đãi, nhất là Diệp tiểu thư, khiến cho tôi cảm thấy chuyến đi này thật sự không uổng phí.

Diệp Οản Οản thần sắc khiêm tốn, Mục tiên sinh quá lời rồi.

Mục Tùy Phong vội nói, Diệp tiểu thư không cần khiêm tốn, đây đúng là lời thật lòng của Mục mỗ.

Có thể ở ngoài Độc Lập Châu nhìn thấy được một người thân thủ cao cường như Diệp tiểu thư, quả thật là làm cho Mục mỗ rất kinh hỉ.

Một bên, ánh mắt Tư Dạ Hàn không dễ phát hiện mà lấp lóe.

Nghe được Độc Lập Châu, ánh mắt Diệp Οản Οản hơi sáng lên, có chút hưng phấn mở miệng nói, Từ lần trước nghe ngài nhắc đến Độc Lập Châu, tôi một mực đều rất tò mò đối với nơi đó.

Có cơ hội, thật đúng là muốn đi nơi đó nhìn xem một chút, có thêm kiến thức! Mục Tùy Phong cười một tiếng mở miệng nói, Chuyện này.

Sợ là không được.

Hả? Tại sao lại không thể? Diệp Οản Οản mơ hồ.

Mục Tùy Phong trả lời, Người bình thường không thể tùy ý ra vào Độc Lập Châu, nhất định phải có giấy thông hành đặc thù, cũng tương tự như passport hoặc visa được yêu cầu khi vào lãnh thổ các quốc gia khác vậy! Nếu như tùy ý xông vào bị phát hiện, thậm chí có khả năng phải bỏ mạng.

Thế lực của Độc Lập Châu thật sự là quá lớn, nếu như bại lộ trước mặt ngoại giới quá nhiều, sẽ đem tới phiền toái lớn.

Người bình thường không thể tùy ý tiến vào, đây là quy củ được Độc Lập Châu ước định mà thành.

Thì ra là như vậy.

Diệp Οản Οản nghe vậy gật đầu một cái, thần sắc khó tránh khỏi có chút tiếc nuối.

Khó trách bên ngoài đối với Độc Lập Châu không biết gì cả, thì ra bên kia giống như một vương quốc độc lập ở trong thế giới ngầm….

Sau khi tiễn Mục Tùy Phong đi, Diệp Οản Οản ngồi trên xe, phờ phạc mà than phiền cùng Tư Dạ Hàn ở bên cạnh.

Hic, thật tiếc nuối, còn tưởng rằng có thể đi du lịch cơ đấy! Kết quả lại không thể đi được!Tư Dạ Hàn nhìn nàng một cái, Rất muốn đi?Diệp Οản Οản bén nhạy nhận ra được ánh mắt của Tư Dạ Hàn dường như có chút nguy hiểm, vội vàng lắc đầu, Không có! Không có! Không có! Em nơi nào cũng không muốn đi!Nhưng mà, ánh mắt của Tư Dạ Hàn hiển nhiên cũng không tin.

Nhìn thấy nam nhân của mình lạnh lùng che giấu ánh mắt bất an, Diệp Οản Οản bật cười, hôn khẽ một cái trên khóe môi của chàng trai, mở miệng nói, Được rồi, được rồi…Em thừa nhận, em quả thật muốn đi, em còn muốn đi rất nhiều, rất nhiều nơi.

Dù sao nhân sinh chỉ có vài chục năm ngắn ngủi, em muốn đi khắp thiên sơn vạn thủy, muốn lưu lạc chân trời, muốn xông pha giang hồ, bất quá.

Diệp Οản Οản hướng về nam nhân bên cạnh nhìn một cái, Bất quá đã gặp được anh, em đột nhiên lại cảm thấy, dừng lại, cũng có thể.

Trong nháy mắt khi tiếng nói của Diệp Οản Οản rơi xuống, đáy mắt của Tư Dạ Hàn chợt chấn động, dùng sức đem cô gái ôm vào trong ngực của mình.

Một hồi lâu sau, bên tai truyền tới âm thanh trầm thấp đè nén đến cực hạn của nam nhân, Đừng có lại gạt anh.

Diệp Οản Οản sửng sốt một chút, Hả? Làm sao lại sẽ! Lời thật lòng đó nha, có được hay không!A, Tư Dạ Hàn mới vừa nói Lại là có ý gì? Chẳng lẽ nàng lúc trước từng lừa gạt hắn?Cái này là không thể nào đi, nàng làm sao có thể lại có lá gan lớn như vậy, đi lừa gạt Tư Dạ Hàn.

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vnRất nhanh, các cảnh quay học đường của 《 Sinh Tử Một Đường 》sắp kết thúc, hôm nay là cảnh cuối của những phân cảnh học đường.

Đạo diễn Lưu Thanh lo lắng mở miệng, Diệp Tổng Thanh tra, phần phía sau, sợ là sẽ rất khó quay đấy! Anh xác định là Cung Húc có thể diễn được không?Bộ phim này có ý nghĩa quyết định đến việc hắn có thể vươn mình hay không, cho nên đương nhiên hắn cũng rất coi trọng.

Lưu Thanh trước đây là một diễn viên, mặc dù cực kỳ cố gắng, nhưng bởi vì vẻ bề ngoài không được tốt lắm, cho nên vẫn không bò lên nổi, chỉ có thể lăn lộn tại tầng thấp nhất của giới giải trí.

Sau đó trong sự bất đắc dĩ, hắn chỉ có thể đổi nghề, đến phía sau màn làm đạo diễn.

Lưu Thanh vốn rất tài hoa, cũng vô cùng cố gắng, sau khi đổi nghề quay mấy bộ phim điện ảnh, danh tiếng cũng không tệ.

Chỉ tiếc là cũng không mấy vang dội, lại còn tiêu hao hết tất cả những khoản tích góp dành dụm được khi còn làm diễn viên.

Trước đây Diệp Οản Οản xem qua danh thiếp của Lưu Thanh, thấy người này rất có thực lực, chỉ tiếc là không biết chọn kịch bản cùng diễn viên, cho nên mấy lần trước đây đều không thể chọn được kịch bản tốt, vấn đề diễn viên cũng hạn chế rất lớn.

Trên mặt nổi Hoàn Cầu đã cùng bọn họ giải hòa rồi, nhưng vẫn một mực luôn ngáng chân trong bóng tối, rất khó mời được đạo diễn thích hợp.

Huống chi những đạo diễn nổi danh kia bọn họ cũng không mời nổi.

Diệp Οản Οản tìm kiếm rất lâu, mới tìm được Lưu Thanh.

Cũng còn may trong quá trình quay phim Lưu Thanh vô cùng chuyên nghiệp, chứng minh nàng quả thật không nhìn lầm người.

Diệp Οản Οản mở miệng, Không có việc gì, đạo diễn Lưu, anh trước tiên cứ quay cho xong mấy cảnh phía trước đi, cuối tuần tôi sẽ dẫn Cung Húc cùng Lạc Thần đi đặc huấn một khoảng thời gian, sau đó sẽ trở lại tiếp tục quay.

Đến lúc đó anh có thể thấy được hiệu quả.

Lưu Thanh mặc dù vẫn còn có chút lo lắng, nhưng thấy Diệp Οản Οản thần sắc chắc chắc, liền gật đầu một cái, Được rồi, tôi biết rồi.

Cách đó không xa, Cung Húc mới vừa quay xong một cảnh quay, đang thừa dịp nghỉ ngơi cầm điện thoại di động chạy tới chạy lui không biết làm cái gì.

Chỉ thấy tên kia để cho Đông Tử giúp hắn cầm điện thoại di động giơ lên, đầu tiên là bạch bạch bạch chạy đến trước mặt Hàn Thiên Vũ, Các người nói xem, là Hàn Thiên Vũ đẹp trai, hay là tôi đẹp trai?Hàn Thiên Vũ thấy Đông Tử cầm trong tay điện thoại di động của Cung Húc, dường như đang cùng những fan hâm mộ phát sóng trực tiếp, vì vậy khẽ cười một tiếng, vẫy tay lên tiếng chào hỏi cùng những người hâm mộ trên livestream, Chào cả nhà! [ A A A A! Hàn Thiên Vũ! Là Hàn Thiên Vũ a! Má ơi! Thiên Vũ tiểu thiên sứ quá đẹp trai rồi! ]Cung Húc nhìn thấy những bình luận trên màn hình, sắc mặt tối sầm lại, Này! Các người rốt cuộc là fan của ai! Nói ai đẹp trai đấy?[ Anh đẹp trai, anh đẹp trai, Húc Bảo Bảo đẹp trai nhất! Chớ ăn giấm mà! Chúng em muốn ngắm Lạc Thần! Lạc Thần! Lạc Thần! Húc Bảo Bảo anh đi quay Lạc Thần có được hay không? ][ A A A! Đúng đúng đúng! Quay Lạc Thần đi mà, năn nỉ! ]Cung Húc nhìn màn ảnh, sắc mặt càng đen hơn, hừ một tiếng, Không quay! Ai thèm đi quay cái mặt đơ như quan tài đó![ Húc Bảo Bảo lại ngạo kiều! ][ Húc Bảo Bảo ngoan ngoãn, đi mà, đi mà! ]Những fan hâm mộ tất cả đều đang điên cuồng càn quét phần bình luận.

Lúc đó, Lạc Thần đang cầm kịch bản cùng Diệp Οản Οản thỉnh giáo.

Hắn đã thành thói quen học hỏi phương thức đóng phim từ Diệp Οản Οản, cho nên đa phần thời gian đều tìm Diệp Οản Οản để trao đổi.

Cung Húc từ xa xa nhìn thấy Lạc Thần dính ở trước mặt Diệp Οản Οản, nhất thời lại bùng cháy rồi, bạch bạch bạch liền vọt tới, Đông Tử bận rộn giơ điện thoại di động theo sau.

Những fan hâm mộ đang xem livestream, thấy Cung Húc hướng về phía Lạc Thần chạy đi, tất cả đều kích động đến điên cuồng thả tim, cổ vũ.

Sau khi Cung Húc chạy tới, tức giận trợn mắt nhìn Lạc Thần một cái, Tránh ra!Lạc Thần cau mày: Có chuyện gì?Dĩ nhiên là có chuyện quan trọng! Nói xong, trực tiếp đặt mông đem Lạc Thần đẩy ra rồi, sau đó cọ đến trước mặt của Diệp Οản Οản, cười y như một con khỉ đột, Tiểu ca ca, tiểu ca ca, tôi có thể quay anh một chút không?Diệp Οản Οản không nói gì mà quét mắt lườm hắn một cái, Không thể.

Cung Húc nhất thời tỏ vẻ thương tâm muốn chết, Tại sao!!!Diệp Οản Οản: Đã có gấu, cảm ơn.

Xem tiếp...

con-mat-ao-thi

  • Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương

  • truyện tranh Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương

  • truyện Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương

  • Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương truyện chữ

  • đọc truyện Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương

  • yêu thần ký chap

  • truyenfull.vn

  • truyenfull.vip

  • truyenfull.vip

  • truyen.tangthuvien.vn/

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License