con-mat-ao-thi

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vnDiệp Οản Οản quả thật lần này là…cửu tử nhất sinh! Cũng may, chém gió tốt!Chém gió như vậy mà cũng vượt qua được bài kiểm tra này, Tư Dạ Hàn cũng không tiếp tục truy cứu, mà lại phối hợp cùng nàng diễn xuất.

  Thật là quá nguy hiểm!Mặc dù Tư Dạ Hàn kém về EQ, nhưng là chỉ số IQ của người ta rất cao à nha! Không cẩn thận, suýt chút nữa bị gài hàng rồi!Diệp Οản Οản âm thầm nhắc nhở chính mình, lần sau nói chuyện nhất định phải suy nghĩ cẩn thận một chút!.

Khách sạn Đàn Duyệt, Đế Đô.

Đàn Duyệt là một tòa khách sạn sang trọng 6 sao, phong cách Trung Hoa cổ điển, nằm ở trên một đại lộ ở phía Đông Đế Đô, là nơi thường tổ chức các buổi tiệc lớn của danh môn quý tộc và các vị cao tầng ở Đế Đô.

Vì muốn làm tiệc tẩy trần cho Mục Tùy Phong, Tư gia coi như là chủ nhà, tổ chức một buổi yến hội tư nhân cỡ nhỏ.

Tần Nhược Hi tối nay mặc một bộ đầm bản limited màu tím nhạt đầy duyên dáng, tóc búi cao sau ót, đoan trang mà ưu nhã, đang thành thạo hàn huyên cùng với các tân khách ở trong buổi yến hội.

Phùng Thấm Du mặc một bộ váy lụa dạ hội ngắn vô cùng đáng yêu, đi tới, thân thiết kéo tay Tần Nhược Hi, Nhược Hi tỷ tỷ, tối nay tỷ thật là đẹp!Tần Nhược Hi cười khẽ, Em không phải nói là hôm nay bận không tới sao?Phùng Thấm Du hừ một tiếng nói, Vốn là không định đến, thật là phiền phải nhìn mặt con hồ ly tinh đó.

Dựa vào cái gì mà bạn gái gia chủ không phải là tỷ, mà lại là con ả tiện nhân thân phận hèn mọn kia! Để cho loại nữ nhân này làm bạn gái gia chủ đi tiếp đãi Mục tiên sinh, thật sự là quá thất lễ, cũng không biết rốt cuộc là gia chủ nghĩ như thế nào!Em đó.

Được rồi được rồi, em biết tỷ không quan tâm, là em nói bậy bạ rồi, nhưng quả thực là em không ưa được cái dáng vẻ kia của ả ta mà! Cũng may Nhược Hi tỷ tỷ tính khí tốt như vậy, nhẫn nhịn ả ta đến bây giờ! Đang nói chuyện, trong phòng yến hội truyền tới một ít tiếng kinh hô, Tư Dạ Hàn cùng Diệp Οản Οản đi vào.

Thiếu nữ mặc một bộ tiểu lễ phục hoa lệ, nhưng bộ lễ phục hoa lệ này lại không hề lấn át chủ nhân của nó chút nào, mà lại hoàn toàn làm nền cho nàng.

Trong nháy mắt khi thiếu nữ xuất hiện, liền phảng phất đoạt đi toàn bộ ánh sáng của các vì sao trên bầu trời đêm.

Cho dù là nàng cùng Tư Dạ Hàn đứng chung một chỗ, vẫn lung linh tỏa sáng.

Diệp Οản Οản đêm nay kiều diễm động lòng người, lại như một con chim non nép vào người, đứng ở bên cạnh Tư Dạ Hàn, một tấc cũng không rời, khỏi phải nói là nhu thuận nghe lời biết bao nhiêu.

Bên trong phòng yến hội, vang lên một trận xì xào bàn tán.

Trời ạ! Gia chủ tối nay lại có thể dẫn theo bạn gái tham dự!Nhưng bạn gái cũng không phải Tần tiểu thư.

Xí, xem ra vị Diệp tiểu thư kia thực sự rất được sủng ái nha! Ngay cả những dịp như thế này, gia chủ cũng đều dẫn nàng theo!Bất quá cũng khó trách được, cái bộ dáng nũng nịu kia, là nam nhân ai mà chịu nổi chứ? Tỏ vẻ liễu yếu đào tơ! Tần tiểu thư dù có làm bao nhiêu chuyện cũng không bằng cô ta!Có thể thấy, nam nhân vẫn là ưa thích nữ nhân nhu nhược một chút.

Một lát sau, Mục Tùy Phong mới đến.

Tư Dạ Hàn nắm tay Diệp Οản Οản đi tới cửa nghênh đón, Mục tiên sinh.

Mục Tùy Phong dáng vẻ khoảng chừng 40, 50 tuổi, người mặc đường trang, tướng mạo nho nhã hiền hòa, Tư Tổng xin lỗi, xin lỗi, tới trễ!Mục Tùy Phong nói xong, ánh mắt rơi vào cô bé bên cạnh Tư Dạ Hàn, Tư Tổng, vị này là?Bạn gái của tôi, Diệp Οản Οản.

Tư Dạ Hàn giới thiệu.

Xin chào Mục tiên sinh! Diệp Οản Οản khéo léo đứng ở bên người Tư Dạ Hàn, cùng Mục Tùy Phong lên tiếng chào hỏi.

 Chào Diệp tiểu thư, hai vị quả nhiên là trai tài gái sắc! Mục Tùy Phong trêu đùa mở miệng nói, Khó trách khi trước Tư Tổng ở nước M, lại chạy trở về gấp như vậy!Để cho ngài chê cười.

Ha ha các người tuổi trẻ, một ngày không gặp như là ba năm, có thể hiểu được!.

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vnThấy Diệp Οản Οản lấy thân phận của nữ chủ nhân đi theo bên cạnh Tư Dạ Hàn, Phùng Thấm Du tức bực giậm chân, Nhược Hi tỷ, cô nhìn dáng vẻ ngông cuồng của ả ta kìa! Mục tiên sinh cũng chỉ là nể mặt gia chủ mới khách khí với ả ta mấy câu mà thôi, ả nghĩ ả là ai!Tần Nhược Hi nhìn thiếu nữ bên cạnh Tư Dạ Hàn, là vị trí vốn nên thuộc về nàng, trong mắt ánh sáng nhạt khẽ động.

Nhược Hi! Lúc này, sau lưng Tần Nhược Hi truyền tới một giọng thiếu nữ.

Tuyết Trinh, sao cô lại tới đây? Tần Nhược Hi nhìn người tới, nhiệt tình mở miệng.

So với các khách nữ khác toàn bộ đều mặc váy dạ hội xa hoa, Tôn Tuyết Trinh lại mặc một bộ đồ luyện công màu đen sạch sẽ gọn gàng, hoàn toàn khác biệt.

Bất quá, đối với chuyện này, bên trong phòng yến hội lại không có ai nói gì.

Tôn gia là võ học thế gia nổi danh Hoa quốc.

Hoa quốc rất chú trọng phát huy mạnh truyền thống võ học, Tôn gia từng lên TV không ít lần.

Các vị ca ca của Tôn Tuyết Trinh tất cả đều đảm nhiệm chức vụ trọng yếu ở trong quân đội, mà Tôn Tuyết Trinh cũng là mày liễu không nhường mày râu, thân thủ cực tốt, đi đến chỗ nào cũng đều mặc một thân quần áo luyện công.

Tôn gia cùng Tần gia là thế giao, khá là thân thiết, cho nên Tần Nhược Hi và Tôn Tuyết Trinh có quan hệ cũng rất tốt.

Tôi mới vừa ở trên lầu ăn cơm, nhớ tới cô ở bên này, qua đây cùng cô chào hỏi! Tôn Tuyết Trinh nói xong, hướng về thiếu nữ bên người Tư Dạ Hàn nhìn một cái, Để tôi xem là nữ nhân lợi hại nào, dám đoạt nam nhân của cô, chính là nàng ta?Phùng Thấm Du nhìn thấy Tôn Tuyết Trinh liền bắt đầu than phiền, Tuyết Trinh tỷ, chính là cái con hồ ly tinh đó! Ỷ có mấy phần sắc đẹp, liền không biết xấu hổ câu dẫn gia chủ của chúng ta! Còn vọng tưởng trở thành đương thời chủ mẫu Tư gia chúng ta! Để cho loại nữ nhân này làm bạn gái gia chủ đi tiếp đãi Mục tiên sinh, thật là quá thất lễ! Cũng không biết gia chủ rốt cuộc có suy nghĩ như thế nào! Ánh mắt của Tôn Tuyết Trinh dừng lại trên người nữ nhân bên cạnh Tư Dạ Hàn cách đó không xa quan sát mấy lần, trên mặt tràn đầy vẻ thất vọng, A, trước khi tới tôi còn rất mong đợi nhìn một lần vị Diệp tiểu thư này, muốn biết là thần thánh phương nào lại được Cửu ca nhìn trúng, kết quả, không nghĩ tới lại là như vậy.

Loại thiên kim tiểu thư nuôi nhốt trong phòng này, bên ngoài nắm cái liền có một bó to, tôi thật sự là không nhìn ra có chỗ nào đặc biệt, có thể khiến cho Cửu ca vì nàng ta mà từ chối thông gia cùng Tần gia.

Phùng Thấm Du hừ một tiếng nói, Dĩ nhiên là đặc biệt! Đặc biệt không biết xấu hổ, đặc biệt đê tiện mà! Gia chủ như thế nào đi nữa, cũng là một nam nhân, làm sao chạy thoát khỏi bộ dáng kia của ả ta! Chẳng qua là ủy khuất cho Nhược Hi tỷ tỷ, lại phải bị loại bình hoa kia làm nhục!Tôn Tuyết Trinh cười nói, A, ngươi đó, vẫn không biết kiềm nén tức giận, ngươi nhìn Nhược Hi tỷ tỷ của ngươi, đâu có chút nào giống như để trong lòng.

Loại nữ nhân kia, làm đồ chơi giải trí qua đường cũng đủ tư cách rồi! Bất quá, cũng chỉ đến thế mà thôi…Cửu ca bây giờ còn đang cảm thấy mới lạ, tự nhiên sẽ coi nàng ta giống như bảo bối cưng chiều, chờ chơi chán rồi, còn ai sẽ nhớ nàng ta là ai?Phùng Thấm Du: Tuyết Trinh tỷ, cô nói rất có đạo lý! Phi, còn muốn làm đương thời chủ mẫu chúng ta, ả ta xứng sao!Tốt rồi, đừng nói những thứ này, sự tình trước đây tôi nói với cô, không thành vấn đề gì chứ? Tần Nhược Hi mở miệng xác nhận cùng Tôn Tuyết Trinh.

Tôn Tuyết Trinh mở miệng, Yên tâm đi, không thành vấn đề, nếu bên này cô đã xác định, cha tôi lập tức có thể tổ chức một đại hội đấu võ ngay! Chính cha tôi cũng rất muốn kết giao với Mục tiên sinh, nếu như có thể thành, còn phải cảm tạ cô!Tần Nhược Hi mở miệng nói, Với tôi mà còn khách khí làm gì, chờ có tin tức, tôi sẽ sớm thông báo cho cô.

Được, tôi đây đi trước nha!Được rồi!Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vnChờ sau khi Tôn Tuyết Trinh đi xong, Tần Nhược Hi mới tới chào hỏi cùng Mục Tùy Phong, Mục tiên sinh!Tần tiểu thư, đã lâu không gặp! Thời điểm Mục Tùy Phong nhìn thấy Tần Nhược Hi, thần thái rõ ràng thân thiết hơn không ít, chứ không khách sao như khi nói chuyện cùng với Diệp Οản Οản.

Lần trước trà tôi tặng ngài có uống được không ạ? Nếu dùng tốt tôi sẽ cho người mang qua thêm cho ngài!Tần tiểu thư khách khí rồi, cứ lấy trà của cô hoài thật là ngại quá!Chẳng qua chỉ là thuận tay mà thôi, Mục tiên sinh lần này tới đây, đã chọn được địa điểm nào để thưởng ngoạn chưa? Tần Nhược Hi dò hỏi.

Thần sắc Mục Tùy Phong có chút mất hứng, mở miệng nói, Không cần phiền, đáng tiếc tôi vẫn chưa có địa điểm nào để đi cả.

Tần Nhược Hi nghe vậy, đề xuất, Đại Hội Võ Thuật Toàn Quốc vài hôm nữa sẽ được cử hành tại Đế Đô, không biết Mục tiên sinh có hứng thú hay không?Mục Tùy Phong mặc dù là một thương nhân, nhưng không yêu đồ cổ, cũng không ưa thích thư hoạ, duy chỉ có võ học là cảm thấy rất hứng thú.

Cho nên để chiều lòng ông ta, Tần Nhược Hi đã sớm chuẩn bị xong một số địa điểm.

Mục Tùy Phong thở dài nói, Vốn là muốn đi xem, bất quá, chất lượng giải đấu những năm gần đây càng làm càng kém! Thay vì nói là thi đấu võ thuật, chẳng bằng nói là giải đấu biểu diễn thì hơn.

Chỉ là những động tác võ thuật đẹp mắt một tí, cũng không có mấy hứng thú đi xem!Tần Nhược Hi suy nghĩ một chút, tỏ ra là đã hiểu, Loại giao đấu ở cấp bậc đó, quả thật cũng không thể lọt nổi vào mắt Mục tiên sinh ngài.

Cũng còn may, nàng đã chuẩn bị sẵn phương án thứ hai.

Vì vậy, Tần Nhược Hi tiếp tục mở miệng nói, Nếu loại thi đấu biểu diễn này Mục tiên sinh không có hứng thú, vậy còn Đại Hội Đấu Võ thì sao?Mục Tùy Phong nghe vậy truy hỏi: Đại Hội Đấu Võ?Vâng, Mục tiên sinh, ngài biết Tôn Lạp Trọng tiên sinh chứ? Tần Nhược Hi hỏi.

Mục Tùy Phong lập tức nói, Chưởng môn đương nhiệm của võ học thế gia nổi danh Hoa quốc, Tôn gia, tôi dĩ nhiên là biết đến! Sao vậy, cô biết à? Tần Nhược Hi nói, Tôn thúc thúc cùng nhà tôi là thế giao, cho nên có quen biết.

Là như vầy, tôi trước đây có nghe nói, Tôn thúc thúc mới vừa mời từ nước ngoài về một vị cao thủ Muay Thái tới làm khách trong nhà.

Tôn thúc thúc có ý muốn tổ chức một Đại Hội Đấu Võ, mời một vài cao thủ Hoa quốc chúng ta, cùng vị cao thủ Muay Thái kia tiến hành giao lưu luận bàn một chút!Mục Tùy Phong nghe vậy, ánh mắt khẽ động một cái, Vị cao thủ Muay Thái cô nói tới là…?Là vô địch MMA chuyên nghiệp Senny! Tần Nhược Hi trả lời.

Nghe đến đó, ngay cả Diệp Οản Οản ở bên cạnh cũng đều hơi nhíu mày, cảm thấy khá hứng thú nhìn về phía Tần Nhược Hi.

Lang Vương Senny? Diệp Οản Οản theo bản năng mở miệng hỏi.

Tần Nhược Hi gật đầu nói, Không sai, chính là ông ta, Diệp tiểu thư cũng đã nghe nói qua?Diệp Οản Οản: Từng xem ông ta thi đấu.

Từ sau khi phát hiện mình có thiên phú ở phương diện võ học, Diệp Οản Οản cũng chú trọng học hỏi không ít kiến thức liên quan, bình thường cũng thường xuyên theo dõi một vài trận đấu.

MMA (Mixed Martial Art) có nghĩa là võ thuật cận chiến tổng hợp, là một hình thức võ thuật cận chiến vô cùng phóng khoáng cởi mở, trong giao đấu, tuyển thủ được cho phép sử dụng Taekwondo, Brazilian Jiu Jitsu *, Muay Thái, Judo, Karate, Judo, Wushu, Triệt Quyền Đạo, v.

v…MMA  đối xử bình đẳng đối với tất cả võ kỹ, người tập những môn võ khác nhau có thể theo một quy tắc chung mà tiến hành thi đấu.

* Nhu thuật Brazil.

Đơn giản mà nói chính là, ở trong trận đấu, bất kể loại môn võ nào, bất kỳ thuật cận chiến nào cũng đều có thể sử dụng, chỉ cần có thể đánh bại đối phương.

Mà ở trong những trận đấu loại này, Muay Thái và Brazilian Jiu Jitsu cơ bản là có địa vị bá vương, thường hay giành được chiến thắng.

Trong giới cận chiến cũng thường ca tụng: thà gặp Diêm Vương, cũng không nguyện ý gặp phải Muay Thái Quyền Vương.

Senny là tuyển thủ Muay Thái trứ danh thế giới, bởi vì tác phong dũng mãnh, đấu pháp linh hoạt, vì vậy thu được danh hiệuLang Vương.

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vn Senny được giới võ thuật Hoa quốc công nhận là có thực lực mạnh nhất về Muay Thái, cũng là thần tượng của không ít người.

Rất nhiều người Hoa một mực hi vọng ông ta có thể đến Hoa quốc tham gia giao lưu đối kháng Trung – Thái, tiến hành tỷ đấu cùng với võ thuật truyền thống của Hoa quốc.

Senny đúng là tuyển thủ đại biểu đỉnh cấp của Muay Thái, mà Tôn tiên sinh cũng là võ học đại tông sư của Hoa quốc.

Tôi thực ra cũng vô cùng hi vọng có cơ hội được chiêm ngưỡng trận tỉ thí giữa võ thuật Trung Hoa và Muay Thái chuyên nghiệp đấy! Mục Tùy Phong mở miệng nói, thần sắc có vài phần kích động, hiển nhiên là đề xuất của Tần Nhược Hi khiến cho ông ta vô cùng mong đợi.

Nghe được câu trả lời trong dự đoán, Tần Nhược Hi lộ ra vẻ hưng phấn đầy giả tạo, sau đó nhìn về phía Tư Dạ Hàn, ôn nhu nói, A Cửu, nếu Mục tiên sinh cũng cảm thấy hứng thú, chi bằng Tần gia chúng ta, Tôn gia, còn có Tư gia, ba nhà từng người chọn lựa ra một vị đại biểu, lại để đại biểu dẫn dắt 5 người tinh anh, tạo thành một Đại Hội Võ Thuật.

Mục Tùy Phong lập tức vỗ tay nói, Cái chủ ý này không tệ nha!Thấy Mục Tùy Phong cảm thấy rất là hứng thú, để tỏ lòng hiếu khách, Tư Dạ Hàn tất nhiên sẽ không cự tuyệt: Cũng được, tôi sẽ phái người đi sắp xếp.

Ánh mắt Tần Nhược Hi đảo qua người Diệp Οản Οản một cái, sau đó mở miệng nói, Tần gia bên này, tôi sẽ làm làm đại biểu, tự mình lựa chọn 5 người tinh anh.

Về phần Tư gia bên này, A Cửu, chi bằng hãy để Diệp tiểu thư làm đại biểu đi!Nãy giờ vẫn luôn ngoan ngoãn an phận ở bên Tư Dạ Hàn, Diệp Οản Οản đột nhiên bị chỉ đích danh, nhíu mày theo bản năng.

Tần Nhược Hi lại sẽ tốt bụng như vậy? Cho nàng cơ hội nổi tiếng!?Khẳng định là không có đơn giản như vậy à nha.

Chậc chậc, đến lúc đó nhất định là sẽ có siêu cấp cao thủ tiếp đón mình…Thật sự là muốn đi chơi quá đi mà!!!Ánh mắt của Diệp Οản Οản nhất thời sáng trưng như bóng đèn, nhìn về phía Tư Dạ Hàn, bắn thông điệp đầy khát khao cháy bỏng của nàng: Để cho em đi! Để cho em đi! Để cho em đi!Mục Tùy Phong nghe vậy hướng về phía Diệp Οản Οản nhìn một cái, thần sắc có chút kinh ngạc, Ồ? Chẳng lẽ Diệp tiểu thư cũng biết võ và giao thủ cận chiến sao?Chuyện này.

Thật sự là không nhìn ra nha.

Tần Nhược Hi mỉm cười trả lời: Thân thủ của Diệp tiểu thư rất tốt, tôi đã tận mắt thấy qua.

Rất nhiều hộ vệ lợi hại của Tư gia đều bại ở trong tay của nàng ấy!Ả ta dĩ nhiên là cố ý khi đem Diệp Οản Οản thổi phồng lên nhiều như vậy.

Cứ thế này, coi như là nàng không muốn đi, cũng phải đi rồi.

Ha ha, vậy thì tôi thật sự là mỏi mắt chờ mong nha! Mục Tùy Phong cười nói, bất quá lời này hiển nhiên là không cách nào coi là thật, chẳng qua chỉ là nói khách khí mà thôi.

A Cửu, anh thấy thế nào? Tần Nhược Hi hỏi.

Tựa hồ là sợ Tư Dạ Hàn vì bảo vệ Diệp Οản Οản, nên sẽ không đồng ý, Tần Nhược Hi lại bổ sung thêm một câu, Đại biểu không cần ra sân, đến lúc đó chỉ cần dẫn đội và chỉ đạo một chút là được rồi, cho nên sẽ không có nguy hiểm gì.

A Cửu à, anh có thể yên tâm.

Tần Nhược Hi nói xong, đáy mắt lóe lên một tia hàn băng.

Bây giờ ả ta nói như vậy, nhưng chờ đến lúc đó, kế hoạch đột ngột thay đổi, làm sao mà Oản Oản có thể trở tay cho kịp.

 Chỉ cần chuyện lần này thành công, ả ta không chỉ có thể lấy lòng Mục tiên sinh, còn bán cho Tôn gia một cái ân huệ; Quan trọng nhất là, có thể khiến cho Diệp Οản Οản trở thành trò cười cho thiên hạ, phá hủy được chút uy tín nàng vừa gây dựng được…Tần Nhược Hi cố kềm chế tâm tình, chờ đợi câu trả lời của Tư Dạ Hàn.

Mà giờ khắc này, một nửa bên mặt của Tư Dạ Hàn đều đã sắp bị ánh mắt chờ mong của Diệp Οản Οản đốt thành tro rồi…Khóe miệng của Tư Dạ Hàn khẽ giãn ra, lộ ra một nụ cười đầy ẩn ý không dễ gì phát giác được, tròng mắt hướng về phía thiếu nữ bên cạnh mình nhìn lại, Em muốn đi không?Diệp Οản Οản đương nhiên là chỉ chờ mỗi câu nói này, vội vã gật đầu lia lịa như đánh trống, Được à nha!Tư Dạ Hàn: .

Vừa nghe đến đánh nhau liền hăng hái như thế.

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vnNgay cả chính Diệp Οản Οản đều đã đồng ý, cuối cùng chuyện này đã được chốt lại như vậy.

Diệp tiểu thư thân thủ giỏi như vậy, dù có ra sân cũng sẽ không thành vấn đề gì! Tần Nhược Hi mỉm cười đầy đoan trang ưu nhã, Nếu mọi người cũng không cảm thấy có vấn đề gì, vậy tôi sẽ lập tức đi liên lạc với Tôn thúc thúc bên kia!  Mục Tùy Phong: Được! Tôi đây chờ tin tức của Tần tiểu thư cô!Sau khi yến hội kết thúc, trên chiếc ô tô sang trọng đang trên đường về nhà.

Diệp Οản Οản sợ Tư Dạ Hàn lại đổi ý, thề son thề sắt bảo đảm, Cục cưng à, đại biểu chỉ phụ trách dẫn đội cùng chỉ đạo mà thôi, cũng không cần đánh nhau! Em chỉ đi xem một chút, nghiên cứu các khía cạnh khác nhau của xã hội! Em thề, em hứa, em bảo đảm!Chỉ riêng Lang Vương và Tôn gia cũng đã đủ khiến cho nàng cảm thấy hứng thú.

Nghe nói vị vị tiểu thư Tôn gia kia, Tôn Tuyết Trinh thân thủ cũng phi thường lợi hại, cũng rất muốn gặp một lần…Tư Dạ Hàn liếc thiếu nữ bên cạnh mình một cái, đoán bằng đầu gối cũng biết được những lời này của nàng là lời thề cá trê chui ống, hứa hôm trước hôm sau quên ngay.

Thập Nhất và Phong Huyền Diệc bọn họ có nhiệm vụ, không ở trong nước, anh sẽ bảo Hứa Dịch giúp em chọn những người khác.

Tư Dạ Hàn mở miệng.

Hứa Dịch ở phía trước đang lái xe lập tức ứng tiếng nói, Gần đây mới chiêu mộ một nhóm người, trình độ cũng đều không tệ lắm, ngày mai tôi sẽ lựa chọn vài người.

Diệp Οản Οản: Vậy thì làm phiền Hứa quản gia rồi!Tư Dạ Hàn không yên tâm hướng về phía thiếu nữ nhìn một cái: Bất kể thắng bại, em đừng gây chuyện là được.

Trận đấu võ này bất quá chỉ là để cho Diệp Οản Οản đi xem và chơi đùa một chút, đồng thời cũng là để thỏa mãn sở thích của Mục Tùy Phong mà thôi…Diệp Οản Οản bĩu môi một cái, lầu bầu, Biết rồi, biết rồi! A Cửu, em cảm thấy anh có hiểu lầm rất sâu với em nha! Như vậy cũng không tốt đâu, người ta rõ ràng là ngoan như vậy, hơn nữa em cũng rất sợ hãi đó nha, sẽ không làm loạn đâu, thật đó.

Tư Dạ Hàn: .

Hứa Dịch: .

Không có ai hiểu lầm nàng cả, có được hay không! Sợ hãi.

E rằng là nàng cũng chỉ sợ mỗi một người mà thôi.

Hồng Hoa Tiểu Lâu.

Đường Đường bảo bối, mẹ đã về rồi!Diệp Οản Οản cởi giày cao gót xong, liền đi thật nhanh về phía phòng khách.

Vừa mới vào nhà liền thấy một thân hình khổng lồ lông xù nằm ở trên thảm trước ghế sa lon, tiểu nãi oa phấn điêu ngọc trác vùi ở trên người của Đại Bạch Hổ, đang ngủ say sưa.

Cái đuôi của Đại Bạch thỉnh thoảng vẫy vẫy một cái, vỗ nhẹ thân thể của tiểu gia hỏa, tựa hồ là đang dỗ hắn chìm vào giấc ngủ.

Thấy một màn như vậy, Diệp Οản Οản vội vàng hạ giọng, rón rén đi tới, Đại Bạch, cám ơn ngươi đã giúp chiếu cố Đường Đường! Yêu ngươi nhất rồi!Đại Bạch Hổ nghe được tiếng bước chân, lười biếng đưa con ngươi lên nhìn, rất nhanh lại một lần nữa khép lại.

Bên trong con mắt màu xanh lam nhạt kia rõ ràng toát lên một tia khinh bỉ, tựa hồ đang nói, trốn đi chơi đến bây giờ mới trở về, để cho một con hổ như nó phải đi làm bảo mẫu.

Đây là dạng chủ nhân gì?Tư Dạ Hàn đi theo vào, nhìn thấy cậu bé nằm úp ngủ ngon lành ở trên người Đại Bạch Hổ ở trước ghế sa lon, thần sắc bỗng nhiên trở nên nhu hòa.

Diệp Οản Οản cẩn thận từng li từng tí đi tới trước mặt Đường Đường, ẵm nhóc lên, hôn nhẹ trên đôi má bầu bĩnh của cậu bé, Cục cưng, chúng ta lên giường đi ngủ nha.

!Cậu bé lim dim mở mắt mơ màng, trong con ngươi lấp lánh như dải ngân hà dường như phản chiếu gương mặt ôn nhu của Diệp Οản Οản…Mẹ.

Ừ, là mẹ trở về rồi! Diệp Οản Οản ôn nhu nói.

Cậu bé mơ mơ màng màng ngẩng đầu nhỏ lên nhìn Diệp Οản Οản, nói mớ trong vô thức, Mẹ.

Đẹp quá.

Diệp Οản Οản nhất thời bị đốn tim, ôm ngực, Gào! Làm sao bây giờ! Con trai mẹ ngay cả nói mớ cũng đều đáng yêu như thế!Một bên, Tư Dạ Hàn: .

Con trai mẹ.

?Thật là càng ngày càng thuận miệng mà.

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vnSáng dậy, trong rừng.

Hôm nay là cuối tuần, Diệp Οản Οản cũng giống như trước, theo thường lệ chạy bộ sáng sớm và luyện tập thể lực.

Từ lúc Tư Dạ Hàn bắt đầu để cho nàng rèn luyện, mỗi ngày nàng đều sẽ bảo đảm việc luyện tập tối thiểu 2 tiếng.

Mới ban đầu quả thật rất chật vật, sau đó lại thành thói quen.

Ngày nào không vận động, ngược lại cơ thể lại cảm thấy không thoải mái.

Sau thời gian dài, cảm giác đình trệ trong cơ thể do lâu ngày không hoạt động cũng được hóa giải không ít.

Cách rừng cây nhỏ không xa, nhóm 5 người lính đánh thuê đang xì xào bàn tán.

Hải Địch mặt đầy tiếc nuối, Hic, lâu như vậy rồi, chủ nhân mỗi ngày chỉ rèn luyện thể lực một cách cơ bản nhất, hoàn toàn chưa từng thấy luyện bất cứ chiêu thức nào, vốn còn muốn học trộm nữa cơ đấy!Đường Bân mặt đầy vẻ sùng bái, Chủ nhân đúng là chủ nhân, quả nhiên là không giống với những người khác!Kiều Kiều hưng phấn mở miệng nói, Các ngươi nói xem, trình độ vũ lực của chủ nhân rốt cục đạt đến mức nào?Tống Cường sờ cằm một cái, A, cái này thực sự rất khó nói, tóm lại khẳng định là rất lợi hại!Khương lão trầm ngâm mở miệng nói, Tình huống của chủ nhân.

Rất kỳ quái.

Nếu như là người thường xuyên luyện võ, hành vi cử chỉ thực ra rất dễ có thể nhận ra điểm bất đồng, bởi vì một số thói quen không có cách nào thay đổi.

Nhưng mà trên người chủ nhân lại hoàn toàn không có những thứ vết tích kia, thực sự rất giống với một người bình thường.

Diệp Οản Οản chạy bộ xong, thấy 5 người tất cả đều lấp ló ở cách đó không xa, hoài nghi mà nhìn sang, Các ngươi túm tụm ở đây làm gì vậy?Chủ nhân! Năm người cùng vấn an nàng.

Đầu bếp béo cười híp mắt, xoa xoa đôi bàn tay, Chủ nhân.

Thật ra thì.

Chúng tôi đang xem trộm…! Trộm? Diệp Οản Οản nhíu mày.

Gã béo tỏ vẻ lấy lòng, Đúng vậy.

Võ công của chủ nhân ngài khẳng định là rất lợi hại! Chúng tôi nếu có thể học được năm ba chiêu, khẳng định sẽ đạt được ích lợi không nhỏ!Diệp Οản Οản nghe vậy, nhất thời nghẹn ngào, không biết nên làm sao trả lời.

 Trước đây mặc dù nàng có thể dạy cho đám người Thập Nhất và Phong Huyền Diệc, hoàn toàn chỉ là bởi vì nàng am hiểu hóa giải chiêu số của người khác, nhìn thấu được nhược điểm của đối phương.

Mà chính nàng căn bản cũng không biết võ kỹ, chiêu số gì, cũng chưa từng học qua tuyệt học của võ thuật thế gia nào cả.

Trước đây cha nàng đã từng mời HLV dạy nàng Wushu cùng Taekwondo.

Wushu là môn võ cận chiến phổ biến nhất tại Hoa quốc, cũng không có bao nhiêu chỗ đặc biệt, mà Taekwondo lại càng khỏi cần phải nói, chủ yếu là để hù dọa những con gà con.

Nhưng nếu nói về dùng để cận chiến, mặc dù đòn chân rất lợi hại, nhưng khi khoảng cách không đủ, Taekwondo không cách nào có thể phát huy tốt được.

Mà hai môn võ này hoàn toàn không phù hợp với hình tượng Hắc Quả Phụ của nàng, vốn nên đầy thần bí mà sắc bén.

Vậy phải làm sao bây giờ? Những môn khác nàng cũng không rành, mà chính nàng cũng không thể tự tạo ra một môn phái mới và tự chế ra những chiêu thức mới được.

Con ngươi Diệp Οản Οản chuyển động, cố gắng suy nghĩ một chút, sau đó, ho nhẹ một tiếng, nghiêm trang mở miệng nói, Chiêu thức gì, võ kỹ gì, đều quá kém cỏi!Võ học thượng thừa nhất vẫn là bỏ qua tư tưởng về môn phái và ràng buộc bản thân vào những võ kỹ cố định.

Dù sao trong thực chiến, tình huống gì cũng có thể phát sinh, cũng không phải là những chiêu thức máy móc có thể ứng phó được.

Trên thế giới này không có môn võ nào vô địch, chỉ có người vô địch.

Lấy vô hình hóa hữu hình, lấy vô chiêu hóa hữu chiêu, lấy vô pháp hóa hữu pháp, lấy vô hạn hóa hữu hạn.

Đây, chính là bí quyết võ công của tôi!Năm người tập trung tinh thần nghe được, gật đầu liên tục, quả thực là nghe đến suýt xoa.

Đa tạ chủ nhân dạy bảo!Chủ nhân ngài dạy bảo thật là quá hay!Nghe vua nói một buổi, hơn đọc sách mười năm nha!Không hổ là chủ nhân, đúng là trâu bò!.

Thấy biểu cảm của 5 người tất cả đều là thán phục, khóe miệng Diệp Οản Οản khẽ chúm lại.

Nàng phát hiện ra bản lĩnh mị dân của mình quả thật là càng ngày càng lợi hại rồi.

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vnChém gió nhiều như vậy, thật ra có thể tóm tắt lại là, chiêu thức gì nàng cũng không luyện, chẳng qua chỉ là tự luyện vài ba thứ vớ vẩn, kết quả cũng có thể làm cho kẻ khác mơ mơ hồ hồ, còn nàng thì giả vờ ngưu bức thành công.

Nàng cũng không nhịn được tự ghé qua [truyenfull.

vn] vote cho mình 10 sao rồi!Diệp Οản Οản ho nhẹ một tiếng, dừng cái đề tài này lại, Khục khục, tốt rồi tốt rồi, nói nhiêu đó thôi!Gáy vang như dế kêu một hồi, nàng cũng cảm thấy nên ngừng lại không tiếp tục khoác lác nữa.

Khoảng thời gian này tôi đều sẽ tương đối bận rộn, ngày mai cũng có chuyện không ở nhà, chuyện trong nhà làm phiền các người cố gắng quan tâm, và chăm sóc kỹ tiểu chủ nhân! Diệp Οản Οản dặn dò.

Mặc dù Tư Dạ Hàn nói Tư Minh Lễ đã chạy trốn ra nước ngoài, hẳn là sẽ không tái xuất hiện, nhưng dù sao cẩn thận vẫn hơn.

Vâng.

Năm người vừa nghe đến đây, nhất thời ỉu xìu, nhưng lại hoàn toàn không dám tố cáo.

Chủ nhân bận rộn không có ở nhà, đó chính là ác mộng của bọn họ, sẽ bị đưa vào địa ngục để rèn luyện…A, đúng rồi, xích đu của tôi làm xong chưa? Diệp Οản Οản hưng phấn hỏi.

Hải Địch khó xử gãi đầu một cái nói, Xong rồi.

Vậy mau dẫn tôi đi xem! Diệp Οản Οản nhất thời thúc giục.

Hải Địch đành phải dẫn Diệp Οản Οản tới chỗ sâu trong rừng cây, chỉ thấy hai cây cao lớn rất đồ sộ, ở giữa có một cái xích đu được làm rất bền chắc.

Bất quá, khác với xích đu bình thường, cái xích đu này vô cùng dài, nếu như đung đưa mà nói, hẳn là có thể bay đến giữa không trung đi…Híc, chủ nhân, cô nhất định phải.

phải ngồi lên đồ chơi này sao? Khóe miệng Hải Địch co giật.

Diệp Οản Οản kiểm tra một chút, đều đúng theo bản thiết kế nàng làm, phi thường bền chắc, có dây an toàn, băng ghế được làm bằng da mềm, trên sợi dây cũng được trang trí những đóa hoa, có thể thấy là được làm rất tỉ mỉ.

Diệp Οản Οản hài lòng gật đầu, Muốn chứ! Bay càng cao càng tốt! Có điều cảm giác như thế này vẫn chưa đủ cao! Haizz, thôi, cứ như vậy đi! Hải Địch, cậu trước tiên thử ngồi một chút!Hả? Tôi? Hải Địch hoảng sợ chỉ vào khuôn mặt của mình.

Ha ha… Một bên, Đường Bân phì cười, Muốn thử xem kết cấu có bền chắc hay không, đương nhiên phải là cậu lên! Ai bảo cậu nặng nhất, ha ha!Nhưng mà, tôi sợ độ cao nha! Hải Địch đã càng thêm kinh hoàng rồi.

Vì chủ nhân, làm sao mà chỉ có chút khó khăn gian khổ này cũng không thể vượt qua chứ!?Đường Bân cùng Tống Cường liếc nhau một cái, sau đó liền hợp lực lại, đè Hải Địch đẩy lên xích đu! Béo à, đồng đội rất biết ơn cậu vì đã ôm quả lựu đạn này, cố lên!Một lát sau, trong rừng cây truyền đến âm thanh gào rú kinh hãi như quỷ khóc sói tru của Hải Địch ——Diệp Οản Οản ngửa đầu nhìn lên, Ừ, không tệ, rất bền chắc! Tôi đi gọi Đường Đường qua đây chơi đùa!Nhìn thấy gã béo bay lượn ở trên không trung, Diệp Οản Οản vui vẻ, nhảy nhót rời đi.

Nhóm 5 người lính đánh thuê: .

Chủ nhân đúng là quá trâu bò, ngay cả làm một cái xích đu cũng không giống với người bình thường, có thể bay cao đến như vậy.

Đường Đường! Đường Đường! Con đang làm gì đấy? Diệp Οản Οản chạy vào trong nhà tìm người.

Mẹ, Đường Đường đang đọc sách.

Cậu bé từ trên quyển sách ngẩng đầu lên nói.

Diệp Οản Οản vội vàng đi tới kéo tay của tiểu gia hỏa, Hi hi, đừng xem sách nữa, sách có gì đáng xem đâu! Mau tới đây, mẹ dẫn con đi chơi!Nhưng mà, còn chưa xem xong.

Đường Đường có chút chần chờ.

Ba mẹ không phải là đều thích những đứa bé ngoan chăm chỉ đọc sách sao? Hắn phải ngoan đúng dịp, hiếu học một chút mới tốt! Không được, không cho xem nữa! Con đã xem nửa giờ rồi! Trẻ con phải vui chơi giải trí! Đọc sách làm gì chứ! Diệp Οản Οản trực tiếp nắm tay cậu bé đi về phía rừng cây.

Cục cưng, nhìn đây này! Diệp Οản Οản chỉ chỉ vào cái siêu cấp đại xích đu.

Mẹ, đây là cái gì? Cậu bé đầy hoài nghi nghiêng đầu một chút hỏi.

 Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vnDiệp Οản Οản vui vẻ nói: Đây là xích đu, siêu cấp đại xích đu! Mau tới đây, mẹ con mình cùng thử một chút!Cậu bé nghe vậy, trên khuôn mặt nhỏ nhắn phấn điêu ngọc trác nhất thời phát sáng thêm vài phần, bị Diệp Οản Οản kéo lấy, cẩn thận từng li từng tí ngồi lên.

Diệp Οản Οản cột thật chặt dây an toàn, sau đó mới mở miệng nói với bọn Hải Địch ở bên cạnh, Tốt rồi tốt rồi, có thể đẩy rồi, đẩy cao hơn một chút nữa nha!Hải Địch đang ở một bên, cùng Đường Bân và Tống Cường vội vã đáp rồi chạy tới.

Đường Bân: Vâng, chủ nhân!Tống Cường: Được rồi chủ nhân!Chủ nhân thực sự là.

là rất biết chơi.

Diệp Οản Οản lại dặn dò với Kiều Kiều ở một bên: Kiều Kiều, nhớ phải giúp tôi chụp hình nha!Được rồi chủ nhân! Kiều Kiều đã chuẩn bị xong! Kiều Kiều liền vội vàng lấy điện thoại di động ra.

Khương lão lại đang đợi ở một bên, tùy thời chuẩn bị, để tránh cho cậu bé sợ hãi, có thể kịp thời đi dừng lại xích đu.

Hắn thực sự chưa từng thấy ai chăm sóc hài tử như vậy bao giờ…3, 2, 1——Lên! Đường Bân cùng Tống Cường hai người dùng sức đem xích đu kéo về phía sau, sau đó buông mạnh ra ——Trên xích đu, hai mẹ con nhất thời bay bổng lên, cây cối, chim hót, hương hoa, tiếng gió thoảng bên tai đan xen nhau…A a a a a! Thật là vui vẻ! Đường Đường, con có sợ không?Cậu bé ôm lấy mẹ, dùng sức lắc đầu một cái, đôi mắt tròn mở thật to nhìn khu rừng.

Khi bay lên đến mức cao nhất, thấy được hồ nước xanh xanh, trên khuôn mặt nhỏ nhắn ánh lên hào quang xưa nay chưa từng có.

Vậy có thích không?Thích!Ha ha, quả nhiên không ai hiểu con bằng mẹ! Mẹ biết ngay là con sẽ thích mà!.

Diệp Οản Οản đang cùng con trai chơi đùa, bên trong thư phòng, Tư Dạ Hàn đang xử lý tài liệu, nghe được tiếng reo hô ngoài cửa sổ của Diệp Οản Οản, hoài nghi đi tới mở cửa sổ ra.

Sau đó liền thấy.

Một màn khiến cho hắn đen mặt.

Diệp Οản Οản mang theo Đường Đường, ngồi ở trên một cái xích đu lớn, đung đưa tới lui giữa không trung.

Tư Dạ Hàn hóa đá tại chỗ mất mấy giây, mãi một lúc sau mới nhận thức được những gì mình vừa thấy.

Vì vậy, mấy phút sau.

Diệp Οản Οản cùng với con trai, cùng nhau nghiêm chỉnh đứng ở trong phòng khách, ngây ra như đang ăn vụng bị bắt quả tang, không biết nói gì.

Tư Dạ Hàn ngồi ở trên ghế sa lon, sắc mặt đen như đáy nồi, Nói đi!Diệp Οản Οản cúi thấp đầu, chụm hai đầu ngón trỏ vào nhau, nhỏ giọng thầm thì, A, trước đây ở trên TV em có thấy bên trong một số rừng rậm nhiệt đới có loại xích đu này, có vẻ chơi rất vui.

Nên em đoán Đường Đường nhất định sẽ thích, nên dựa theo hình mẫu đó để thiết kế một cái riêng ở nhà…Em đã thử qua, rất bền chắc, ngay cả Hải Địch ngồi lên cũng không bị đứt, hơn nữa còn có dây an toàn.

Em cũng chỉ sợ là Đường Đường sẽ buồn chán mà thôi! Đường Đường rất thích chơi đùa đấy!Tư Dạ Hàn nhức đầu không thôi, nhéo mi tâm một cái.

Rốt cuộc là Đường Đường muốn chơi, hay là nàng muốn chơi?Đường Đường, con cũng rất thích, có đúng hay không? Diệp Οản Οản liền vội vàng dụ dỗ con trai mở miệng.

Đường Đường bảo bối vô cùng phối hợp, đỡ đạn giúp mẹ: Cha, là Đường Đường thích chơi đùa!Diệp Οản Οản vội nói: Anh thấy chưa, em có lừa gạt anh đâu!Tư Dạ Hàn nhìn bộ dáng thảm thảm thương thương của hai mẹ con, quả thật là không biết nên nói cái gì cho phải, Chuyện đó đừng đùa.

Diệp Οản Οản nhất thời nghẹn ngào đau khổ lớn, Đường Đường nhất thời nghẹn ngào đau khổ nhỏ.

Ôi con tim giá băng lòng em và con đau!!Tư Dạ Hàn: .

Chờ anh mời chuyên gia chế tạo lại lần nữa để cho an toàn.

Hai con tim giá băng chợt bùng cháy, cười tươi như hoa, gật đầu một cái đầy nhất trí.

Diệp Οản Οản: A Cửu, em biết ngay là anh tốt nhất mà!Đường Đường: Cảm ơn cha!Không hiểu vì sao mình lại thỏa hiệp, lại còn ‘Trợ Trụ Vi Ngược’ *,  Tư Dạ Hàn: .

* Tiếp tay cho kẻ xấu làm việc ác.

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vnSau khi chơi xích đu xong, Diệp Οản Οản cũng không nhàn rỗi, dẫn theo Đường Đường cùng Đại Bạch lượn khắp núi đồi đi hái nấm, hái trái cây, móc trứng chim.

Mãi đến khi chạng vạng tối mới trở về, hai mẹ con một lớn một nhỏ lấm lem đầy bùn đất cây cỏ.

Diệp Οản Οản để cho Đường Đường đi tắm rửa thay quần áo, sau đó cầm điện thoại di động chụp lại thành quả của ngày hôm nay.

Đang chụp đầy cao hứng, trên điện thoại di động thông báo một vài tin tức.

Xuất hiện siêu cao thủ võ lâm phá tan các cửa ải của Gameshow Ninja Warrior Hoa quốc *? Cái quỷ gì?* Tên gốc: Cực Nhanh Tiến Tới.

Ặc, cao thủ võ lâm?Sẽ không phải là.

Diệp Οản Οản mở ra nhìn một cái, chỉ thấy trên những tin tức kia giật tít, 《 Siêu nhân xuất hiện 》, 《 Ninja Warrior 》, 《 vượt ải thần tốc 》 từ trên trời bỗng xuất hiện một người ngoài hành tinh, vừa xuất hiện đã phá vỡ kỷ lục từ trước tới nay, không người nào có thể vượt qua.

Phía dưới là vô số bình luận bùng nổ…Mịa nó! Ngưu nhân à! Kỷ lục 《 Ninja Warrior 》 của nước Mỹ đến tận 11 phút lận đấy, đây còn là người sao?Ta phi! Đây hoàn toàn là như giẫm trên đất bằng, trực tiếp một đường chạy tới có được hay không? Đây hoàn toàn là nghiền ép nha, còn để cho người khác chơi thế nào nữa? Người này ở thế giới khác, thề luôn!Tôi hoài nghi đây là cựu bộ đội đặc chủng! Nếu không, không có khả năng lại lợi hại đến như vậy!Lầu trên nói đùa à? Bộ đội đặc chủng là ai, lại sẽ chạy đến tham gia mấy thử thách ngoài trời đơn giản này?.

Diệp Οản Οản xem đến xạm mặt lại, Nhiếp Vô Danh thằng này, thật là đủ rồi! Cái này khác nào đi đánh cướp đâu chứ!?Thật là đau lòng cho Ban Tổ chức chương trình mà…Lúc này, tiếng chuông cửa reo lên, Khương lão đi mở cửa.

Một lát sau Khương lão đi tới hỏi, Chủ nhân, ngài mua đồ điện?Hả? Đồ điện gì? Đồ điện nào cơ? Tôi không có mua nha! Diệp Οản Οản ngơ ngác.

Khương lão tỏ vẻ nghi ngờ, Hay là Tư tiên sinh mua? Bên ngoài có người đến giao tủ lạnh, TV cùng máy điều hòa không khí qua.

Ặc? Hẳn là không phải là A Cửu mua đâu, không có lý nào anh ấy lại cần phải mua mấy thứ này cả? Diệp Οản Οản hoài nghi đi tới trước cửa, quả nhiên thấy nhân viên chuyển phát nhanh đang khệ nệ khiêng miếng đồ hàng gia dụng đứng ở trước cửa nhà.

Những thứ này không phải là nhà tôi mua, cậu có phải là đã chuyển lầm địa chỉ rồi hay không? Diệp Οản Οản hỏi người nhân viên chuyển phát nhanh ở cửa.

Nhân viên chuyển phát nhanh lấy tờ hóa đơn ra xem lại, Không phải là ngài sao? Là một vị  khách họ Nhiếp chuyển tới.

Họ Nhiếp?Diệp Οản Οản hơi nhíu mày, sẽ không phải là Nhiếp Vô Danh đấy chứ?Nhưng mà, cái tên này đưa những thứ này tới đây để làm gì?Đang còn hoài nghi, WeChat trên điện thoại di động vang lên.

[ Nhiếp Đào Hố: Muội muội! Muội muội! Tủ lạnh, TV, máy điều hòa không khí đều đã nhận được chưa? ]Thật đúng là cái tên này.

Diệp Οản Οản trả lời lại một câu:[ Diệp Hữu Danh: Những thứ này là anh cho người đưa tới? Anh đưa như thứ này qua đây làm gì? ][ Nhiếp Đào Hố: Những thứ này đều là phần thưởng tôi thắng được! (icon đắc ý)]Diệp Οản Οản nhìn thấy icon biểu thị sự đắc ý của Nhiếp Vô Danh gửi tới, cũng không biết nói gì.

Nàng nghĩ tới, phần thưởng của những Game Show này không chỉ có tiền mặt, còn rất nhiều loại vật phẩm khác do các nhà tài trợ trao tặng.

Tiểu thư, vậy những thứ này…? Nhân viên chuyển phát nhanh hỏi.

Ồ, những thứ này đúng là gửi đến cho tôi.

Diệp Οản Οản nói xong, cầm lấy tờ vận đơn ký nhận, sau đó để cho đám người Khương lão chuyển đồ vật đi vào.

Diệp Οản Οản nhìn những thứ phần thưởng kia, buồn cười lắc lắc đầu, trả lời lại một câu:[ Diệp Hữu Danh: Cám ơn ca.

][ Nhiếp Đào Hố: Không cần khách khí, không cần khách khí, đều là người một nhà cả! ]Diệp Οản Οản bật cười, cái tên này diễn cũng rất nhập vai nha![ Diệp Hữu Danh: Hôm nay cuối tuần, cùng Đường Đường đi chơi một ngày, Đường Đường thật vui vẻ.

]Diệp Οản Οản gõ xong tin nhắn, sau đó cực kỳ hào phóng, đem tất cả ảnh chụp ngày hôm nay đều gửi sang.

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vnTrừ ảnh chụp ra, còn có một đoạn clip nàng và Đường Đường cùng nhau chơi xích đu.

Nhiếp Vô Danh quả thật là thụ sủng nhược kinh, không chỉ nhận được nhiều hình cùng một lúc như vậy, lại còn có cả video!Nhiếp Vô Danh vui vẻ đem đoạn clip Diệp Οản Οản gửi tới sau cùng mở ra.

Sau đó.

Liền thấy một cái đại xích đu được cột trên ngọn cây của 2 đại thụ, vô cùng to dài.

Trong video, Diệp Οản Οản dẫn theo Đường Đường ngồi ở trên chiếc xích đu bá đạo đó, đưa tới đưa lui ở giữa không trung, không ngừng bay lượn…[ Diệp Hữu Danh: Đúng chứ, không có lừa gạt anh, anh xem tôi chăm Đường Đường thật tốt biết bao nhiêu! ] Nhiếp Vô Danh: .

Nhiếp Vô Danh nuốt nước miếng, quả thật là không biết nên trả lời như thế nào.

Trước đây có nghe nàng nhắc qua, bạn trai nàng đã trở về, hơn nữa còn thuận lợi đóng vai cha ruột nữa cơ!Với tính tình của Tư Dạ Hàn, thấy nàng chơi đùa thành như vậy, lại không hề quản hay sao?[ Nhiếp Đào Hố: Ta nói.

Nam nhân của cô cũng không thèm quản cô sao? ] [ Diệp Hữu Danh: Anh ấy đương nhiên là quản nha! Ảnh nói xích đu của tôi không ổn, sẽ giúp tôi tìm người làm một cái tốt hơn đấy! ] [ Nhiếp Đào Hố:.

] Coi như hắn cái gì cũng không hỏi đi.

Nhiếp Vô Danh lại mở ra những tấm ảnh khác, trong hình chính là một nhà ba người, còn có một con Đại Bạch Hổ đi khắp núi rừng hái nấm, leo cây hái quả dại, xuống sông bắt cá.

Tiểu ma đầu nhà hắn bị mắc bệnh sạch sẽ, lại xắn tay áo cùng ống quần, hào hứng theo ở phía sau, lấm lem một thân toàn cỏ và đất, tay nhỏ đều chơi đến đen thui đen thủi.

Còn có con Đại Bạch Hổ trước đây từng thấy, lại đeo hai cái gùi trên lưng, bên trong chứa đầy nấm, quả dại, thậm chí còn có một con chim rừng bộ lông đầy màu sắc sặc sỡ…Bên trong mỗi một tấm hình, Đường Đường đều đang cười.

Mới chỉ để bên cạnh Diệp Οản Οản có mấy ngày mà thôi, Nhiếp Vô Danh quả thật là đang hoài nghi có phải là đã bị đánh tráo thành một đứa nhỏ khác rồi không! Đây mà là tiểu ma đầu nhà hắn sao?Đây quả thật là đột biến gen, tại sao lại từ tiểu ma đầu biến thành tiểu thiên sứ rồi vậy!?Diệp Οản Οản suy nghĩ một chút, lại nhắn một tin sang.

[ Diệp Hữu Danh: Lại nói, tôi rất hiếu kỳ, Đường Đường bình thường ở nhà làm những thứ gì? Nhóc cũng không có tuổi thơ sao? Tôi thấy có rất nhiều điều hay mà cậu nhóc không biết! Trước đây dẫn nó đi công viên, nó ngay cả kẹo bông cũng không nhận ra! ] Nhiếp Vô Danh nhìn thấy Diệp Οản Οản gửi tới tin nhắn lên án, vội vã trả lời: [ Nhiếp Đào Hố: Chuyện này tôi phải giải thích một chút, cũng không phải là chúng tôi ngược đãi Đường Đường, mà là tính cách của nó chính là như vậy, không thích ăn hay chơi những thứ đồ dành cho trẻ con.

] Diệp Οản Οản nhìn thấy tin nhắn Nhiếp Vô Danh gởi tới, bỗng cạn lời!Hay là gặp phải Đường Đường giả rồi!? Đường Đường rõ ràng là đều rất yêu thích nha!Hic, hay là do cậu nhóc biết mình khác với những đứa trẻ khác, chính là…không có cha mẹ.

Hơn nữa còn cảm thấy là do lỗi của chính mình, cho nên ba mẹ mới không cần nhóc.

Sở dĩ cậu nhóc dùng vẻ ngoài băng lãnh ương ngạnh đóng gói lại chính bản thân mình, chẳng qua chỉ là bởi vì không có cảm giác an toàn mà thôi…Khoảng thời gian này cùng Đường Đường sống chung, Diệp Οản Οản liền phát hiện, thật ra thì Đường Đường thật sự rất thiếu thốn cảm giác an toàn, rất sợ hãi một lần nữa bị vứt bỏ.

Hy vọng Nhiếp Vô Danh đáng tin một chút, mau sớm tìm được cha mẹ ruột của nhóc một chút.

[ Nhiếp Đào Hố: Đúng rồi, tôi đi gởi hình qua cho mẹ tôi xem một chút đây! Mẹ tôi một ngày 24 giờ đều đang thúc giục tôi gửi ảnh sang! Giá trị duy nhất của đứa con trai này trong mắt mẹ, chính là một cái máy gửi ảnh Đường Đường.

] Thấy Nhiếp Vô Danh nhắn tới tin nhắn đầy chua xót này, khóe miệng Diệp Οản Οản hơi hơi co quắp lại một cái.

[ Diệp Hữu Danh: Được rồi, được rồi, sau này tôi sẽ tận lực gửi hình sinh hoạt hàng ngày của Đường Đường cho anh, nha! ] Cậu nhóc còn nhỏ như vậy lại đi theo một người xa lạ, không yên tâm cũng là điều khó tránh khỏi.

[ Nhiếp Đào Hố: Hữu Danh muội muội! Thật sự rất cảm tạ cô! Tôi coi như là đi lượm ve chai kiếm tiền, cũng phải gom đủ để gửi lì xì cho cô!!! ] Diệp Οản Οản: .

Thôi, vẫn là miễn đi.

Xem tiếp...

con-mat-ao-thi

  • Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương

  • truyện tranh Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương

  • truyện Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương

  • Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương truyện chữ

  • đọc truyện Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương

  • yêu thần ký chap

  • truyenfull.vn

  • truyenfull.vip

  • truyenfull.vip

  • truyen.tangthuvien.vn/

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License