Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
Chapter
0098
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vnTiếng Lão công ôn nhuyễn kia của cô gái vang lên ở bên tai, sắc mặt Tư Dạ Hàn bỗng ngẩn ra.
Một giây kế tiếp, bàn tay to lớn đặt lên sau ót của cô gái, dùng sức hôn sâu hơn nụ hôn này.
Diệp Οản Οản giảo hoạt như tiểu hồ ly vậy, híp mắt khẽ cười một tiếng, Nếu như là đã có Bảo Bảo thực sự rồi, cục cưng của em tự nhiên cũng phải tiến hóa chứ.
? Đối với xưng hô mới này, có hài lòng hay không?Tư Dạ Hàn đáp lại bằng cách dùng sức cắn một cái trên môi của thiếu nữ, dùng hành động trả lời cho câu hỏi của nàng.
Diệp Οản Οản đột nhiên nghĩ đến cái gì, hưng phấn bò dậy, A, đúng rồi đúng rồi, đồ đôi kia thực ra có tới 3 bộ, có 1 bộ cho Đường Đường, có 1 bộ cho em, anh cũng có nha.
Một nhà ba người chúng ta nhanh cùng nhau mặc vào đi!Một nhà ba người.
Tư Dạ Hàn: .
Diệp Οản Οản cũng coi như là vô cùng chuyên nghiệp.
Rõ ràng tính tình nàng ghét phiền toái nhất, cũng không thích tiếp xúc với trẻ con, hắn lại không ngờ tới, nàng lại sẽ cùng một đứa bé chung sống tốt như vậy.
Có thể là cảm giác thích của lạ nhất thời, lại còn dáng dấp tinh xảo đẹp mắt của đứa bé kia, chiếm một phần nguyên nhân rất lớn…Diệp Οản Οản đầu tiên quay lưng lại, tự thay bộ quần áo của mình, sau đó đem bộ đồ của Tư Dạ Hàn đưa cho hắn.
Trên người Diệp Οản Οản chính là một cái váy có dây đeo, bên trong là áo thun trắng in hình con heo hồng nhỏ nhỏ giống như trên người Đường Đường, bên ngoài là một cái váy jeans có dây đeo, nhìn qua quả thật rất giống với một học sinh trung học phổ thông.
A Cửu, mau mau nhanh, anh cũng mặc vào đi! Người một nhà phải thật là chỉnh tề mới đúng! Sau khi Diệp Οản Οản mặc xong, hưng phấn thúc giục.
Tư Dạ Hàn nhìn chiếc áo thun in hình con heo nhỏ màu hồng: .
Rất rõ ràng, người nào đó đời này đại khái cũng chưa bao giờ mặc qua một bộ quần áo ngây thơ như vậy.
Diệp Οản Οản: Lão công, lão công?Tư Dạ Hàn: Ừ.
Một lát sau.
Thay quần áo xong, Diệp Οản Οản cùng Tư Dạ Hàn cùng nhau đi xuống lầu.
Nhìn thấy một nhà ba người mặc đồ cặp, nhóm 5 người núp trong bóng tối đầy vẻ bát quát: .
Hắc Quả Phụ được ca tụng là hậu cung có cả ngàn nam sủng, Tư Gia Tu La gia chủ trong truyền thuyết không gần nữ sắc, Tư Dạ Hàn, lại có thể sánh đôi cùng nhau, mặc áo hoạt hình in hình con heo hồng với con trai… Hình ảnh này.
Nếu không phải là tận mắt thấy.
Quả thực là khó có thể tưởng tượng.
Dĩ nhiên, còn có người càng thêm khiếp sợ hơn so với nhóm 5 người.
Hứa Dịch từ tối ngày hôm qua vẫn luôn lo lắng ông chủ nhà mình bên này sẽ xảy ra chuyện, thức trắng cả đêm chờ tại Hồng Hoa Tiểu Lâu không hề rời đi, tùy thời đợi lệnh.
Chờ mãi chờ mãi đến lúc trời sáng, kết quả không ngờ được lại nhìn thấy một hình ảnh tưởng như chỉ có thể xuất hiện trong phim khoa học viễn tưởng…Chuyện này.
Đây rốt cuộc là tình huống gì.
Diệp Οản Οản liếc qua nhìn thấy Hứa Dịch trong phòng khách, kinh ngạc mở miệng: Ai? Hứa quản gia, anh vẫn còn ở đây à!?Hứa Dịch: .
Hắn một mực đều ở đây có được hay không? Tình hình tối hôm qua đáng sợ như vậy! Hắn nào dám đi!Diệp Οản Οản nhìn thấy biểu tình của Hứa Dịch, lúc này mới nghĩ đến sự tình phát sinh hôm qua quá vội vàng, còn chưa kịp giải thích rõ ràng với Hứa Dịch, vì vậy đi tới, nhỏ giọng cùng Hứa Dịch đơn giản giải thích đầu đuôi sự tình một chút.
Hứa Dịch: .
!!!Cái gì?Hắn lo lắng cả đêm, kết quả lại là giúp người khác nuôi oa, giả bộ làm cha mẹ người ta!!!Coi như là trí tưởng tượng của hắn phong phú, cũng không có khả năng nghĩ đến loại tình huống này nha!Hắn thật sự là.
Phục rồi!Hố sâu được đào sẵn như vậy, chạy đi giả làm cha của một đứa bé, chẳng lẽ ông chủ lại dễ dàng tự nguyện nhảy vào như vậy hay sao?Hứa Dịch khiếp sợ hướng về ông chủ nhà mình nhìn lại.
Chỉ thấy, trên bàn ăn, một lớn một nhỏ mặc đồ đôi, ngồi đối diện nhau.
Tư Dạ Hàn ung dung thong thả ăn bữa ăn sáng, hơn nữa cực kỳ thuận tay gắp cho cậu bé đối diện một cái trứng rán.
Có thể nói là.
Vô cùng thích ứng.
Hóa ra từ đầu tới cuối phờ phạc, lo lắng hão huyền, cũng chỉ có một mình hắn mà thôi.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vnSau khi Diệp Οản Οản cùng Hứa Dịch giải thích qua, liền vui vẻ đi ăn điểm tâm.
Diệp Οản Οản nhìn thấy Tư Dạ Hàn gắp thức ăn cho Đường Đường, Đường Đường đối với Tư Dạ Hàn mặc dù không được tính là thân thiết, nhưng cũng không bài xích, lại còn khách khí nói Cảm ơn.
Hết thảy đều tốt hơn so với nàng tưởng tượng, Diệp Οản Οản vô cùng vui vẻ yên tâm.
Hôm nay Tư Dạ Hàn không đi làm, Diệp Οản Οản cũng nghỉ phép.
Diệp Οản Οản trước đó đã đặt ra quy định, chỉ cần là hai bên đều có thời gian rảnh, ít nhất một tuần phải ra ngoài hẹn hò một lần.
Bất quá hôm nay, có vẻ sẽ có nhiều thêm một người rồi.
Diệp Οản Οản nháy mắt, nhìn về phía Tư Dạ Hàn.
Cảm nhận được ánh mắt của cô gái, Tư Dạ Hàn: .
Nhờ cậy, nhờ cậy! Lão công à!Diệp Οản Οản mấp máy môi, rõ ràng là đang gọi bằng xưng hô mới kia…Lông mi của Tư Dạ Hàn thoáng qua vẻ bất đắc dĩ cùng dung túng, nhìn về phía cậu nhóc đối diện mình, mở miệng nói, Muốn đi chơi ở đâu?Cậu bé nghe vậy, có chút sợ sệt ngẩng đầu lên, Chơi đùa.
?Diệp Οản Οản lập tức mở miệng nói, Đúng vậy, hôm nay cả ba và mẹ đều rảnh, có thể dẫn con ra ngoài chơi.
Bảo bối, con muốn đi nơi nào? Vườn thú? Công viên? Hay là leo núi? Muốn đi nơi nào cũng đều có thể nha!Đối với vấn đề này, nếu như là những bạn nhỏ khác, có lẽ cũng đã sớm vui vẻ nói ra vô số những thứ muốn làm rồi; Nhưng Đường Đường lại có vẻ như chưa bao giờ nghĩ đến loại vấn đề này, càng không biết là nên làm gì khi ở cùng một chỗ với ba mẹ, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy vẻ mơ hồ.
Diệp Οản Οản nhìn cậu nhóc đầy thương cảm, vội mở miệng nói, Vậy thì để mẹ quyết định đi, chúng ta đi công viên, có được hay không?Cậu bé lập tức gật đầu một cái: Được.
Diệp Οản Οản cười nói: Vậy thì quyết định thế này, ăn xong bữa sáng, chúng ta liền xuất phát!.
Ăn sáng xong, một nhà ba người liền lên xe đi đến công viên lớn nhất ở Đế Đô.
Hôm nay ba người mặc đồ cặp hoạt hình, vừa vặn cũng cực kỳ thích hợp với kiểu du ngoạn như thế này.
Diệp Οản Οản nắm tay dẫn cậu bé đi, sau đó mở miệng nói, Đường Đường, người ở đây rất động, nắm tay của ba mẹ đi!Cậu nhóc hướng về phía nam nhân cao lớn ở bên cạnh nhìn lại.
Tư Dạ Hàn cũng nhìn tiểu gia hỏa, đưa bàn tay to lớn ra.
Cậu nhóc do dự một chút, sau đó cũng đưa tay nhỏ ra, nắm lấy tay của nam nhân kia.
Mới vừa tới cửa, Diệp Οản Οản liền thấy có bán kẹo bông đường, hơn nữa làm cực kỳ tinh xảo đẹp đẽ.
Oa! A Cửu.
Tư Dạ Hàn sau khi đi theo Oản Oản hẹn hò mấy lần, từ ban đầu không dính chút khói bụi trần gian, cái gì cũng hoàn toàn không biết, bây giờ đã có tiến bộ về chất.
Hắn đã sớm bảo Hứa Dịch chuẩn bị xong tiền lẻ, hơn nữa không cần Diệp Οản Οản mở miệng nói, cũng đã thuần thục móc tiền ra trả, Muốn mấy cái?Diệp Οản Οản: Lớn như vậy, một cái là đủ rồi!Một cây kẹo bông đường hình trái tim đủ màu sắc sặc sỡ rất nhanh đã làm xong.
Đến đây, Đường Đường, nếm thử một cái! Diệp Οản Οản đem cây kẹo đường chuyển đến trước mặt Đường Đường.
Đường Đường nhìn vật thể chưa xác định nhìn giống như đám mây màu sắc sặc sỡ trước mặt, ngoẹo đầu, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy vẻ hiếu kỳ, Cái này, có thể.
Ăn?Bên cạnh, Tư Dạ Hàn mặt không đổi sắc mà mở miệng giải thích cho con trai: Có thể, đây là kẹo bông đường.
Diệp Οản Οản nhìn hai cha con trò chuyện, không nhịn được bật cười.
Ban đầu Tư Dạ Hàn chính mình cũng không nhận biết được kẹo bông đường đấy nhé! Hiện tại cũng đã có thể dạy con trai rồi!Diệp Οản Οản nhìn về phía Đường Đường: Đúng vậy, đây là kẹo bông đường, ăn ngon lắm! Tới đây nếm thử một cái!Cậu bé cẩn thận từng li từng tí cắn một cái, khuôn mặt nhỏ nhắn nhất thời sáng lên, vừa vào miệng liền tan ra, ngọt.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Một lớn một nhỏ nhà này thường sẽ không biết chơi đùa, cũng may có Oản Oản xuất hiện.
Oa! Thật may mắn! Hôm nay có xe hoa diễu hành! Còn có lễ hội pháo hoa nữa! Oa! Cái băng tóc này thật là đáng yêu! Em muốn mua!Oa! Cái kẹo que này nhìn có vẻ ngon! Em muốn mua!Còn có quả khí cầu này em cũng muốn.
Dọc theo đường đi, Diệp Οản Οản còn hưng phấn hơn cả trẻ con, nhảy nhót tưng bừng mà kéo một lớn một nhỏ chạy khắp nơi, trong chốc lát như đã muốn mua sạch tất cả những gì có bán ở công viên.
Tư Dạ Hàn theo ở phía sau che chở cho hai mẹ con không bị đám đông xô đẩy, sau đó lẽo đẽo ở phía sau trả tiền.
Trong chốc lát, trong tay Đường Đường liền bị Diệp Οản Οản chất đầy đồ vật, tay trái là một cây kẹo que cầu vồng thật lớn, tay phải là một quả bóng bay, trên đầu là một chiếc băng đô hình tai mèo, trên cổ treo một vòng hoa xinh đẹp.
Trên cổ Diệp Οản Οản và Tư Dạ Hàn cũng treo một vòng hoa tương tự, trên đầu Diệp Οản Οản chính là băng đô hình tai thỏ, trên đỉnh đầu của Tư Dạ Hàn chính là băng đô hình tai sói, còn bị Diệp Οản Οản đeo cho một chiếc mặt nạ hình đôi mắt màu đen.
Đi ngang qua nơi chụp ảnh Hàn Quốc, Diệp Οản Οản kéo hai cha con cùng chụp không ít ảnh đáng yêu, quả thực là tuyệt phẩm!Diệp Οản Οản vừa cười tủm tỉm vừa xem đi xem lại rất nhiều lần, sau đó giao cho Đường Đường ở một bên vẫn luôn nhìn nàng chăm chú, Tới đây, Đường Đường, con giữ nhé! Cậu bé lập tức cẩn thận từng li từng tí nhận lấy, giống như đang cầm một bảo bối cực kỳ trân quý, hai mắt thật to đầy chuyên chú nhìn những bức hình kia, Dạ vâng!Rất nhanh đã tới chạng vạng tối, bắt đầu có xe hoa diễu hành, đám người cũng càng ngày càng đông, càng ngày càng chật chội, chung quanh là tiếng huyên náo đầy hưng phấn.
Đường Đường còn nhỏ, rất nhanh đã bị che khuất tầm mắt.
Tư Dạ Hàn hướng về hai mẹ con cạnh mình nhìn một cái, đưa mấy món quà vặt trong tay cho Diệp Οản Οản, Cầm một chút!À? Nha.
Diệp Οản Οản cầm lấy những món đồ kia.
Sau đó Diệp Οản Οản liền thấy được, Tư Dạ Hàn đột nhiên khom người, một tay đem Đường Đường bế lên, sau đó một tay khác ôm Diệp Οản Οản vào trong ngực, tránh khỏi đám người chen lấn.
Diệp Οản Οản chớp chớp mắt một cái, trong nháy mắt nai vàng ngơ ngác chạy loạn trong lòng.
Dáng vẻ khi Tư Dạ Hàn ôm lấy Đường Đường, lại đẹp trai hơn bất cứ lúc nào…Quả thực vốn rất khó có thể tưởng tượng, nếu như Tư Dạ Hàn có con sẽ là hình dáng gì, hiện tại nàng đột nhiên cảm thấy, nếu như Tư Dạ Hàn thực sự làm cha mà nói, hẳn là sẽ thật ôn nhu.
Mặt trời chậm rãi xuống núi, chuyến đi chơi công viên kết thúc, các vị khách lần lượt rời đi.
Diệp Οản Οản chạy đi cách đó không xa mua đồ lưu niệm, Tư Dạ Hàn ôm lấy Đường Đường đứng tại chỗ đợi nàng.
Lúc trở về, Diệp Οản Οản nhìn thấy hai cha con, không nhịn được lấy điện thoại di động ra, chụp đuợc một cảnh này.
Buổi tối, Tư Dạ Hàn đã đặt sẵn một phòng VIP, một nhà ba người sau khi rời khỏi công viên liền đi ăn.
Một nhà ba người vừa từ công viên trở về, trên người vẫn mặc đồ đôi, cầm trong tay không ít quà vặt cùng đồ lưu niệm cũng như băng đô cài đầu mua ở công viên.
Nhà hàng này tại Đế Đô vô cùng nổi tiếng, mỗi ngày chỉ làm 10 bàn, người bình thường muốn ăn một bữa, phải đặt trước cả tháng trời mới được.
Diệp Οản Οản và Đường Đường, còn có Tư Dạ Hàn đang đi vào phòng ăn, không ngờ lại bất ngờ gặp phải vài người quen.
Lâm Khuyết vốn là đang cùng trò chuyện vui vẻ cùng Tạ Chiết Chi ở bên cạnh, sau khi nhìn thấy ba người đối diện xong, cả người liền giống như bị điểm huyệt, không nhúc nhích ngây ngốc đứng ở chỗ đó, ánh mắt trợn tròn: Tôi con mịa nó.
vừa thấy được cái gì?Ánh mắt của Tạ Chiết Chi tràn đầy hứng thú liếc nhìn Tư Dạ Hàn, cùng với bộ đồ hình con heo hồng trên người hắn, lại liếc nhìn tiểu bao sữa nắm tay hắn và Diệp Οản Οản, khẽ cười một tiếng mở miệng nói, A.
Chúng ta có khả năng đã thấy được.
kỳ quan!Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vnLâm Khuyết cả người giống như bị sét đánh ngu luôn rồi, khó có thể tin mở miệng, Con mịa nó tôi đây xuyên việt đến tương lai sao? Hay là đã lạc vào thế giới khác? Tại sao tôi nhìn thấy Cửu ca lại có con trai? Không đúng! Đây không phải là Cửu ca của tôi, Cửu ca làm sao lại sẽ ăn mặc như vậy, y phục trên người hắn là cái đồ chơi gì.
Diệp Οản Οản lập tức giơ tay lên trả lời: Là con heo nhỏ.
Ồ.
Là con heo nhỏ.
Mịa nó, trọng điểm không phải là cái này có được không? Lâm Khuyết lại càng thêm bơ phờ rồi.
Diệp Οản Οản cười ha hả vẫy tay hướng về phía hai người, lên tiếng chào, Hai vị, đã lâu không gặp nha!Tạ Chiết Chi ý vị thâm trường quét ba người một cái, Quả thật là đã lâu không gặp.
Lâu đến mức đến con các người cũng đều sinh rồi.
Diệp Οản Οản hơi nhíu mày, suy nghĩ một chút, Lâm Khuyết quả thật là rất lâu chưa từng gặp, nhưng Tạ Chiết Chi thật ra thì cũng không bao lâu.
Lần trước thời điểm nàng bị Tư Minh Lễ nhốt vào ám thất, cũng mới vừa gặp qua Tạ Chiết Chi.
Kiếp trước ấn tượng về Tư Dạ Hàn ở trong trí nhớ nàng là độc lai độc vãng, không có lấy bất kỳ bằng hữu nào, cũng không tin bất luận kẻ nào bên người.
Thậm chí ngay cả Hứa Dịch một mực đi theo hắn cũng là như vậy.
Mấy người duy nhất ở trước mặt nàng xuất hiện qua mấy lần, hơn nữa cũng đã tới Cẩm Viên, tựa hồ chỉ có Lâm Khuyết và Tạ Chiết Chi, hơn nữa số lần cũng ít vô cùng.
Khi trước nàng một mực suy đoán, Tư Dạ Hàn và hai người này có lẽ cũng chỉ là bạn trên thương trường, tình nghĩa cũng chẳng mấy keo sơn.
Nhất là Tạ Chiết Chi, là một nghệ sĩ trong giới giải trí, cả ngày lấy việc tạo phúc cho các thiếu nữ khắp thiên hạ làm nhiệm vụ của mình, nhìn kiểu nào cũng làm không hợp gu của Tư Dạ Hàn, làm sao có thể có giao tình gì quá sâu?Lâm Khuyết mặc dù là Nhị thiếu lại bát quái muốn chết, nhưng dù gì hắc bạch lưỡng đạo đều đã lăn lộn đến mòn cả gót giày rồi, Tư Dạ Hàn cùng hắn hơi hơi thân cận còn có thể hiểu được.
Nhưng mà khi đó người mà Dạ Hàn phái tới tiếp ứng nàng, lại vừa vặn chính là người không ai ngờ nhất, Tạ Chiết Chi.
Bên cạnh, Lâm Khuyết nghe vậy cũng không biết nói gì: Thôi đi! Đã lâu không gặp cũng không có khả năng sinh được một đứa con lớn đến như vậy! Diệp Οản Οản, cô lại quậy ra trò gì nữa đây? Đứa bé này là cô bắt cóc ở nơi nào?Nghe được lời của Lâm Khuyết, khuôn mặt nhỏ nhắn của Nhiếp Đường Tiêu vốn đang đầy vẻ vui thích thỏa mãn bỗng trở nên sắc lẹm.
Diệp Οản Οản lập tức trợn mắt trừng Lâm Khuyết một cái, Lâm nhị thiếu, anh mới là kẻ bắt cóc trẻ con! Đây là lão nương chính mình sinh ra, có được không!Lâm Khuyết trợn to mắt chó, mặt không cách nào tin tưởng, Cô.
Chính cô sinh ra?Diệp Οản Οản hừ một tiếng, Đúng, là chính tôi sinh đấy! Thế nào! Tôi cùng A Cửu sinh ra đấy! Lâm Khuyết khóe miệng co giật, Cô đùa với tôi à, mịa!?Diệp Οản Οản nghĩa chính ngôn từ mà mở miệng: Anh xem một chút là biết ngay, trừ tôi cùng A Cửu, còn có ai có thể sinh ra được Bảo Bảo đáng yêu như thế đây?! Anh dám nói không phải là do tôi sinh ra hay sao?Lâm Khuyết quan sát tỉ mỉ tiểu bao sữa được hai người dắt đi, trong lúc nhất thời bỗng cảm thấy bối rối, Chuyện này.
Thật đúng con mịa nó là.
giống như người một nhà à nha.
Lâm Khuyết nói xong đột nhiên cảm thấy có cái gì đó sai sai, Mịa nó! Không đúng!Diệp Οản Οản tiểu nha đầu kia mới bao lớn a, nàng năm nay không phải là mới 20 tuổi thôi sao?Lâm Khuyết nhất thời nghẹn ngào không nói nên lời, Cô…con mịa nó! Mới bây lớn, cô mà sinh, vậy Cửu ca cũng thật là cầm thú!Diệp Οản Οản trầm ngâm: Cho nên, chân tướng chỉ có một!Lâm Khuyết: Cái gì?Diệp Οản Οản: Cửu ca của anh, quả thật rất cầm thú.
Vì diễn xuất, nàng cũng chỉ có thể ủy khuất Tư Dạ Hàn một chút.
Tư Dạ Hàn: .
Lâm Khuyết: .
Lâm Khuyết nghẹn ngào nửa ngày mới mở miệng, Tôi nhổ vào! Coi như là cầm thú, vậy cầm thú kia cũng tuyệt đối là cô!Diệp Οản Οản liếc hắn một cái, Có gì khác nhau sao? Dù sao thì cũng là tôi cùng A Cửu sinh ra đấy!Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vnCặp mắt Lâm Khuyết sáng lên nhìn chằm chằm Tư Dạ Hàn, mở miệng nói, Cửu ca Cửu ca, em muốn nhập bàn! Hiếm khi gặp, ăn cơm chung không? Diệp Οản Οản: .
Sợ rằng nhập bàn là giả, bát quái mới là thực sự.
Ánh mắt kia của Lâm Khuyết, đều đã lóe lên lục quang rồi!Tư Dạ Hàn sắc mặt thờ ơ, nhìn hắn một cái: Không có hứng thú.
Lâm Khuyết nhất thời mặt đầy bi thương: Làm gì lại hẹp hòi như vậy, càng đông càng vui mà!Tạ Chiết Chi khẽ cười một tiếng, nhìn về phía Diệp Οản Οản mở miệng: Diệp lão bản, vừa vặn tôi có chút chuyện công, muốn cùng cô trò chuyện một chút.
Hiển nhiên chỉ số thông minh của Tạ Chiết Chi và Lâm Khuyết không ở cùng một cấp bậc.
Hắn biết rõ trong cái nhà này, quyền phát biểu ở trong tay ai, cho nên trực tiếp liền hướng về Diệp Οản Οản mở lời.
Diệp Οản Οản nghe vậy trầm ngâm, chuyện công?Mặc dù Tạ Chiết Chi và nàng đều cùng ở trong giới giải trí, nhưng tên kia đã sớm là tồn tại như thần, không cùng đẳng cấp với loại vẫn còn đang lăn lê bò lết dưới tầng đáy như nàng, có thể có chuyện công gì muốn nói cùng nàng đây?Diệp Οản Οản còn đang chần chờ, Tạ Chiết Chi đột nhiên lấy điện thoại di động ra, không biết là làm cái gì.
Đúng lúc này, máy của Diệp Οản Οản bỗng vang lên.
Là tin nhắn của Tạ Chiết Chi.
Nàng nhớ lại rất lâu trước đó đã từng add friend với Tạ Chiết Chi trên WeChat, bất quá lại chưa từng nói chuyện bao giờ.
Giờ phút này mở ra nhìn một cái, lại thấy Tạ Chiết Chi lại có thể phát một bao tiền lì xì cho nàng.
Đây là ý gì?Tạ Chiết Chi mở miệng nói: Lần đầu gặp mặt, tặng cho cháu trai một chút lễ ra mắt.
Con ngươi Diệp Οản Οản nhất thời sáng lên.
Vạn vạn không ngờ tới, có con trai còn có loại chỗ tốt này! Có thể thu được phong bì lì xì!Nhìn connhàngườita, Tạ Chiết Chi kìa! Sao hôm nay bỗng đẹp trai hơn mọi ngày à nha!Diệp Οản Οản mở hồng bao ra, nhìn thấy số tiền bên trong, nhất thời càng thêm hài lòng.
Diệp Οản Οản mới vừa rồi còn che chở Đường Đường cách xa hai người này, nhất thời thái độ thay đổi 180 độ, Đường Đường, nhanh cảm ơn vị thúc thúc này đi!Đường Đường nhu thuận mở miệng: Tạ ơn thúc thúc.
Tạ Chiết Chi cười một tiếng, Không cần khách khí.
Diệp Οản Οản: Đã như vậy, Tạ ảnh đế, chúng ta hãy cùng nhau ăn cơm đi!Lâm Khuyết sửng sờ, Vậy còn tôi thì sao đây?Diệp Οản Οản: Anh có liên quan gì tới Bảo Bảo nhà tôi?!Dựa vào.
Lâm Khuyết đảo tròng mắt một vòng, lập tức rờ rờ trên người mình, cuối cùng trực tiếp móc ra một chồng tiền mặt, Ha ha, mới vừa rồi là lỗi của chú, là lỗi của chú! Không nên nói lung tung! Đây là hồng bao chú tặng cho cháu ngoan của chú này!Thấy Lâm Khuyết cái tên này cuối cùng cũng hiểu được đại nghĩa rồi, Diệp Οản Οản nhíu mày, vậy cũng còn chấp nhận được!Diệp Οản Οản nhìn về phía Tư Dạ Hàn mở miệng: A Cửu, vậy chúng ta cùng nhau ăn cơm đi, càng đông càng vui!Tư Dạ Hàn: Ừm.
Lâm Khuyết: .
Đệt! Vì sao mới vừa rồi hắn còn nói không có hứng thú cơ mà!Cuối cùng, Tạ Chiết Chi cùng Lâm Khuyết cũng gia nhập gia đình của bọn họ, cùng ăn chung.
Diệp Οản Οản và Đường Đường, còn có Tư Dạ Hàn một nhà ba người ngồi cùng một bên, Tạ Chiết Chi và Lâm Khuyết ngồi ở đối diện.
Tư Dạ Hàn: Ăn cái gì?Diệp Οản Οản: Anh chọn đi, món em thích ăn anh đều biết mà.
Vì vậy Tư Dạ Hàn rất nhanh đã gọi vài món thức ăn, sau đó lại đi hỏi Đường Đường ở bên cạnh, Con thì sao? Ánh mắt quan sát hai người đối diện của Nhiếp Đường Tiêu chậm rãi thu hồi, ngay sau đó ngẩng cái đầu nho nhỏ xinh xinh của mình lên nhìn về phía Tư Dạ Hàn, mở miệng nói, Cha, Đường Đường ăn gì cũng được ạ.
Tư Dạ Hàn nghe được tiếng cha này, thần sắc thoáng run rẩy một chút…Đứa nhỏ này, bắt đầu từ tối hôm qua, cho tới hôm nay đi chơi cả một ngày, thật ra thì cũng chưa bao giờ chính thức gọi hắn một tiếng cha, lần này là lần đầu tiên.
Phốc…!! Đối diện, Lâm Khuyết chợt nghe được một tiếng gọi cha này, trực tiếp phun thẳng một ngụm nước chanh đang uống ra ngoài.
Hình ảnh trước mắt, thật sự là bất khả tư nghị…Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vnDiệp Οản Οản nghe được tiếng cha này, trái tim nhỏ nhất thời bị rung động một chút.
Ai nha, Đường Đường rốt cuộc gọi Tư Dạ Hàn là cha!Tại sao lại cảm thấy vui vẻ và yên tâm như vậy cơ chứ!Lâm Khuyết nhìn một nhà ba người ôn nhu ngọt ngào ở phía đối diện, bắt đầu hoài nghi, mình rốt cuộc là tới nơi này để làm gì?Tìm ngược sao…?Cho nên, đứa nhỏ này rốt cuộc là từ nơi nào nhô ra?Lâm Khuyết chủ yếu là vì muốn làm rõ ràng vấn đề này nên mới tới, nhưng bây giờ lại phải kìm nén không thể hỏi, quả thực là ngược tâm tức phổi.
Còn có một chuyện vô cùng trọng yếu, Cửu ca, anh làm sao lại có thể mặc loại này quần áo này đi ra đường cơ chứ!?Hình tượng anh lập ra trong lòng em cũng đã muốn đổ sập rồi đấy.
Diệp Οản Οản ngồi ở đối diện, không nói gì, nhìn biểu tình của Lâm Khuyết thay đổi không ngừng y như đèn kéo quân.
Cửu ca, đây thật sự là con của anh sao? Ánh mắt của Lâm Khuyết đảo đi đảo lại trên hai người, một lớn một nhỏ.
Tư Dạ Hàn sắc mặt trong trẻo lạnh lùng, ngẩng đầu lên, nhìn hắn một cái, Có vấn đề gì sao?Lâm Khuyết: Không có vấn đề sao?Diệp Οản Οản liếc hắn một cái, Con trai của tôi cùng A Cửu mà thôi, có cần thiết phải ngạc nhiên như vậy sao?Lâm Khuyết đã bị hai người này làm cho bối rối: Không cần thiết sao? Cậu xem Tạ ảnh đế người ta kìa, lãnh đạm bình tĩnh biết bao nhiêu! Đúng rồi, Tạ ảnh đế, mới vừa rồi anh nói, có chuyện muốn nói cùng tôi? Diệp Οản Οản lười tiếp tục quan tâm đến Lâm Khuyết, lập tức cho hắn vào thùng rác, nhìn về phía Tạ Chiết Chi mở miệng hỏi.
Tạ Chiết Chi đặt cái ly trong tay xuống, mở miệng nói, Hợp đồng của tôi cùng SG sắp hết hạn rồi.
Tạ Chiết Chi ký hợp đồng với công ty kinh doanh ở nước ngoài, là một trong 3 đại cự đầu của nước M – SG.
Ồ.
Diệp Οản Οản gật đầu một cái.
Cho nên, chuyện này có liên quan gì đến nàng?Sau khi hợp đồng của anh hết hạn, anh định tự mình mở công ty sao? Hay là chuyển về một công ty khác trong nước? Diệp Οản Οản thuận miệng hỏi.
Với năng lực của Tạ Chiết Chi, vốn đã sớm có thể đơn độc tự mình tách ra rồi.
Bất quá hắn dường như hoàn toàn không có ý định này.
Mở công ty ngược lại tôi không có hứng thú, tôi dự định đổi sang một công ty khác ở trong nước.
Quả nhiên, Tạ Chiết Chi mở miệng nói, nói xong, cười như không cười nhìn về phía Diệp Οản Οản, Thế nào, Diệp lão bản có xem xét ký với tôi không?Phụttt.
…!!! Lúc này đến phiên Diệp Οản Οản phun trà.
Nani? * *Tiếng Nhật: Cái gì?Đùa sao?!Một đại minh tinh được ba đại công ty tầm cỡ quốc tế tranh đoạt, lại tình nguyện để cho nàng xem xét ký hợp đồng?Nghĩ cũng không dám nghĩ tới có được hay không?Diệp Οản Οản sặc mãi không thôi.
Đường Đường lập tức lo âu hướng về Diệp Οản Οản nhìn sang, đưa khăn giấy cho nàng.
Tư Dạ Hàn vỗ vỗ sau lưng của cô nàng một cái, hướng về Tạ Chiết Chi lườm cho vài phát.
Tạ Chiết Chi cố chống lại ánh mắt của Tư Dạ Hàn, trực tiếp nhìn sang.
Diệp Οản Οản cuối cùng mới bình tĩnh lại, Tôi nói này Tạ ảnh đế, anh đừng nói giỡn được không? Miếu của tôi nhỏ, không thể chứa nổi một vị đại thần như anh à nha!Nếu như Tạ ảnh đế muốn ký hợp với công ty trong nước, có đủ năng lực để ký hợp đồng với hắn chỉ có Hoàng Thiên Giải Trí dưới cờ tập đoàn Diệp Thị, Hoàn Cầu Giải Trí, và Nghệ Phong Truyền Thông.
Hoàng Thiên Giải Trí là công ty giải trí hàng đầu trong nước; Hoàn Cầu Giải Trí là nhân tài mới nổi, là một trong những chi nhánh trong nước của một trong 3 công ty lớn toàn cầu – SK; Nếu như công ty này muốn tranh thủ mà nói, ưu thế cũng rất lớn; Cuối cùng chính Nghệ Phong Truyền Thông, mặc dù danh tiếng hơi yếu hơn một chút, nhưng luôn chú trọng bồi dưỡng những nghệ sĩ trường phái thực lực… Về phần công ty kia của nàng, bất quá mới vừa khởi nghiệp, làm sao có thể đủ tầm ký hợp đồng với hắn.
Tạ Chiết Chi khẽ cười một tiếng, Tôi là nói nghiêm túc, Diệp lão bản phải suy nghĩ, xem xét thật kỹ một chút à nha…Diệp Οản Οản: .
Nàng xem xét cái rắm! Cái này rõ ràng chính là đang muốn chơi đùa nàng đây.
Cái tên này, không phải là đang bởi vì giận chuyện lần trước mà trả thù nàng đấy chứ?Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vnLần trước Tư Dạ Hàn đột nhiên hộc máu, nàng bị Tư Minh Lễ tìm đến gây phiền toái.
Khi đó, Tạ Chiết Chi cầm theo ngọc bội và nhẫn của Tư Dạ Hàn đến tìm nàng tại gác xếp, nói phải dẫn nàng rời đi.
Sau khi khiếp sợ vì người đến lại là Tạ Chiết Chi, Diệp Οản Οản đương nhiên không đồng ý đi cùng với hắn.
Nhưng Diệp Οản Οản cũng hiểu rất rõ, nếu như nàng cố ý không đi, Tạ Chiết Chi vì hoàn thành lời dặn dò của Tư Dạ Hàn, nhất định sẽ dùng thủ đoạn cưỡng chế đối với nàng.
Cho nên thế nào à? Dưới tình huống khi đó, nàng cũng chỉ có thể dùng một chút thủ đoạn không bình thường mà thôi…Chính là, khi đó nàng nói với Tạ Chiết Chi, nếu như hắn dám cưỡng chế đưa nàng đi, nếu như Tư Dạ Hàn không chết, nàng liền sẽ nói cho Tư Dạ Hàn biết.
Tạ Chiết Chi thầm mến nàng; Hơn nữa lại còn đã sớm chờ đợi ngày này rồi, khăng khăng muốn dẫn nàng bỏ trốn.
Phản ứng lúc đó của Tạ Chiết Chi, có thể tưởng tượng được.
Mặc dù khi đó nàng dùng biện pháp này quả thật là có hơi quá quắt một chút, nhưng là do mị bị ép vào đường cùng rồi, mị vô tội à nha!Sau đó sự thật đã chứng minh, thật đúng là một biện pháp tốt quá đi mà! Tạ Chiết Chi bị hù cho sợ mà bỏ chạy ngay lập tức…Tóm lại Diệp Οản Οản hoàn toàn không có phản ứng với lời nói vừa rồi của Tạ Chiết Chi, chỉ coi như là hắn cố ý đùa.
Nàng thản nhiên tiếp tục cùng Đường Đường ăn cơm, lơ đẹp vị ảnh đế của chúng ta sang một bên.
Tạ Chiết Chi đưa tay ra cầm ly nước uống ở trước mặt, kết quả không cẩn thận lại làm nghiêng ly, đổ lên người của Tư Dạ Hàn.
Tạ Chiết Chi giả vờ vô tội: A, ngại quá!Tư Dạ Hàn ngước mắt, che giấu ý cảnh cáo nơi đáy mắt, lườm Tạ Chiết Chi một cái, ngay sau đó đứng lên: Tôi đi vào nhà vệ sinh.
Tạ Chiết Chi cũng đứng lên, Ai, tôi cùng cậu.
Diệp Οản Οản cắn đũa, nhìn hai người cùng đi vào nhà vệ sinh, vì sao nàng lại cảm thấy Tạ Chiết Chi là đang cố ý?Cửa sổ cuối hành lang bên cạnh phòng vệ sinh.
Tư Dạ Hàn nhìn cậu bạn của mình, sắc mặt có vẻ hơi thiếu kiên nhẫn: Có chuyện gì?Tạ Chiết Chi bị ghét bỏ đành than thở, tỏ vẻ không biết nói gì, Lãnh đạm như vậy sao? Chẳng lẽ, không phải là cậu thực sự cho rằng, tôi thầm mến tiểu nha đầu kia đấy chứ?Ánh mắt của Tư Dạ Hàn nhất thời lạnh thêm vài phần.
Tạ Chiết Chi: Dù cho là thầm mến, vậy chắc hẳn nên là cô ấy thầm mến tôi, mới phù hợp với logic, không phải sao? Được rồi, lời này vừa nói xong, sắc mặt của người nào đó càng khó coi hơn rồi.
Tạ Chiết Chi giơ hai tay lên đầu hàng, Được rồi được rồi, tôi thừa nhận chuyện lần trước là tôi không hoàn thành! Nhưng mà do tôi làm việc bất lực chiếm 3 phần, còn do cục cưng nhà cậu quá bá đạo chiếm 7 phần.
Khi đó nếu như cậu tèo cũng còn đỡ; nếu cậu không tèo, nàng cứ như vậy đi bêu xấu tôi, tôi còn có thể sống sao? Cho nên, tôi cũng đành đợi đến khi xác nhận cậu đã thực sự tạch rồi, mới dám đưa nàng ta rời đi mà!Tạ Chiết Chi nói như đúng rồi.
Cho nên, đứa bé kia, rốt cuộc cậu lấy ở đâu ra vậy? Sẽ không phải đúng thật là do hai người sinh ra đấy chứ? Tạ Chiết Chi lập tức đổi chủ đề.
Tư Dạ Hàn mặt không đổi sắc nói: Giúp người khác nuôi mấy ngày.
Tạ Chiết Chi cười khẽ, Nói vậy còn nghe hợp lý, thật giống như việc mà nàng ta dám làm.
Tư Dạ Hàn nghe đến đó, sắc mặt nhất thời thay đổi.
Tạ Chiết Chi thần sắc bất đắc dĩ, Cậu lừa gạt cái loại đần độn như Lâm Khuyết thì thôi không nói, nhưng cũng không thể kéo sự thông minh của tôi xuống đến cùng trình độ với hắn chứ? Thành thật mà nói, ngay từ đầu quả thật tôi thiếu chút nữa cũng bị cậu lừa, hoàn toàn không hề hoài nghi qua, mãi đến…lần đó tôi đi Tư gia đón nàng ta.
Phong cách hành sự này, rõ ràng hiển nhiên chính là.
Những lời tiếp theo của Tạ Chiết Chi, đều bị chôn vui trong tầng băng sương bỗng nhiên xuất hiện trong mắt của Tư Dạ Hàn.
Tạ Chiết Chi vội nuốt lại những lời sắp nói vào miệng, thay bằng một câu đầy ẩn ý Dĩ nhiên, đã đủ để cho tôi xác định không phải là nàng, vẫn là…cậu.
Hắn hiểu rất rõ Tư Dạ Hàn, cho nên từ khi vừa mới bắt đầu, hắn đã bắt đầu nảy sinh nghi ngờ đối với Diệp Οản Οản.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vnSau khi Tạ Chiết Chi nói xong, sắc mặt Tư Dạ Hàn không hề biến hóa chút nào, chỉ lạnh lùng mở miệng: Nàng đã chết rồi.
Thấy hắn không thừa nhận, Tạ Chiết Chi cũng không thể làm gì khác hơn ngoài nhún vai một cái, tự hiểu, không hề nói gì thêm.
Này này này, hai người các ngươi nói gì sau lưng tôi đấy? Tạ Chiết Chi, tôi nhìn một cái là biết ngay anh cố tình câu Cửu ca đi đó nha! Lâm Khuyết nổi giận đùng đùng chạy tới, Có bí mật lớn gì, tại sao phải gạt tôi?! Đứa bé kia rốt cuộc là thế nào?Tạ Chiết Chi liếc Lâm Khuyết một cái, Là Oản Oản giúp người khác nuôi mấy ngày mà thôi, Cửu ca của cậu đang đóng vai ‘cha hờ’ tạm thời…Lâm Khuyết bày ra biểu tình thế giới quan bị lật đổ, Đệt, thế này cũng hơi quá trớn rồi, Cửu ca thành thế này đều do nàng?Tạ Chiết Chi cười khẽ, Cậu nói xem, là Cửu ca yêu, hay là cậu yêu?Đương nhiên không phải là tôi rồi! Có điều, khoảng cách thẩm mỹ của Cửu ca cũng hơi quá lớn rồi.
Lâm Khuyết lầu bầu, ngay sau đó không biết nghĩ tới điều gì, muốn nói lại thôi, sau cùng mở lời, Tháng trước.
‘Quái vật’ tại Xích Diễm học viện, sau khi tiến hành đánh giá cấp bậc võ đạo, đã bị người khác thay thế.
Nghe được lời này của Lâm Khuyết, Tư Dạ Hàn bỗng trở nên trầm ngâm.
Tạ Chiết Chi bình thản nói, Giang sơn đời nào chả có nhân tài xuất hiện, huống chi là loại địa phương như thế?! Kỷ lục, sớm muộn cũng sẽ có một ngày bị người ta phá vỡ mà thôi…Thần sắc Lâm Khuyết vẫn còn có chút tức giận không thôi, bất quá cũng không có cách nào phản bác lại lời nói của Tạ Chiết Chi, thần sắc hơi trầm xuống nói, Lão hội trưởng đến bây giờ vẫn còn chưa có tin tức, gần đây tình hình của Chư Thần Hoàng Hôn cũng càng ngày càng tệ hại.
Lúc này, cuối hành lang bỗng có một loạt tiếng bước chân truyền tới, Diệp Οản Οản nghẹn ngào không biết nói gì nhìn 3 người đứng thành một hàng nơi cuối hành lang, Ta nói…tại sao đàn ông các người đều có sở thích cùng nhau đi cầu tập thể vậy chứ hả?Không cần nghĩ cũng biết, hai người này nhất định là đang hỏi về chuyện của Đường Đường.
Bất quá, Diệp Οản Οản nói xong, nơi đáy mắt lại lóe lên một vẻ hoài nghi, nàng mới vừa rồi hình như nghe được cái gì giống như là Chư Thần Hoàng Hôn?Các người đang nói gì thế? Cái gì mà Chư Thần.
?Tư Dạ Hàn che giấu vẻ hàn quang nơi đáy mắt, cất bước đi về phía cô nàng, Đang nói về công ty của em.
Lâm Khuyết bị hàn quang kia liếc qua, sợ đến mức co rụt cổ lại.
À? Công ty của em thế nào? Diệp Οản Οản mơ hồ.
Tạ Chiết Chi không nhanh không chậm, mở miệng nói, Khoảng thời gian này, có lẽ sẽ có người tìm đến làm phiền cô, đoàn phim bên kia tốt nhất là nên an bài nhiều nhân thủ một chút.
Nghe Tạ Chiết Chi dặn dò, nét mặt Diệp Οản Οản trở nên tập trung hơn, ngay sau đó mở miệng, Đa tạ đã nhắc nhở, tôi biết rồi.
Gần đây nàng phất lên nhanh như vậy trong làng giải trí, nhất định sẽ có đối thủ cạnh tranh căm ghét, điều này nàng cũng đã tính đến rồi.
Chẳng qua là nàng không ngờ tới, Tạ Chiết Chi lại đột nhiên muốn lấy lòng nàng như vậy…Ắt hẳn là muốn cấp thể diện cho Tư Dạ Hàn.
Đúng rồi, Diệp lão bản, nhớ cân nhắc ký hợp đồng với tôi nhé! Tạ Chiết Chi khẽ mỉm cười.
Diệp Οản Οản: .
Ha ha, đây căn bản cũng không phải là vấn đề nàng chưa cân nhắc qua! Tạ Chiết Chi, công ty nào mà chẳng muốn có? Nàng đương nhiên cũng muốn, vấn đề là công ty nhỏ của nàng vốn không thể nhét lọt hắn được…Thấy sự chú ý của Diệp Οản Οản bị dời đi, thần sắc Tư Dạ Hàn mới bình ổn trở lại, chẳng qua là sắc mặt vẫn khó coi như cũ.
Hồng Hoa Tiểu Lâu.
Sau khi ăn cơm tối trở về, Diệp Οản Οản dỗ Đường Đường đi ngủ, sau đó trò chuyện cùng Tư Dạ Hàn.
Diệp Οản Οản: Mục tiên sinh lúc nào sẽ đến Hoa quốc?Tư Dạ Hàn: Ngày mốt.
Diệp Οản Οản gật đầu một cái: Ồ, vậy em còn cần phải chuẩn bị thêm gì không?Tư Dạ Hàn: Không cần.
Lại nữa rồi, có hỏi cũng như không.
Binh đến tướng đỡ, nước đến đất ngăn vậy!Diệp Οản Οản nhìn Tư Dạ Hàn một cái, ngay sau đó hơi nhíu mày, A, anh làm sao vậy? Sao em lại có cảm giác tâm tình của anh tối nay có chút không đúng? Tâm tình không tốt sao?Đại khái cũng chỉ có Diệp Οản Οản, mới có thể từ trên gương mặt không cảm xúc này của Tư Dạ Hàn, nhìn ra tâm tình của hắn không tốt.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vnTư Dạ Hàn nghe vậy, không hề mở miệng, mà lại cúi người, hôn nhẹ lên trán của thiếu nữ…Diệp Οản Οản sờ trán một cái, bất mãn lầu bầu, Thật là qua loa lấy lệ.
Đáy mắt Tư Dạ Hàn thoáng qua vẻ bất đắc dĩ, một lần nữa hôn lên khóe môi của cô gái.
Ôm lấy thân thể mềm mại của cô gái, âm thanh như thở dài của Tư Dạ Hàn vang lên bên tai cô, Anh rất khỏe.
Đêm khuya, trong một căn nhà riêng nào đó ở Đế Đô.
Tần Phong sắc mặt nghiêm túc, nhìn con gái mình ở trước mặt: Mục tiên sinh ngày mốt sẽ đến, Nhược Hi, con chuẩn bị thế nào rồi?Tần Nhược Hi vẻ mặt đầy tự tin, Cha yên tâm, đều đã chuẩn bị ổn thoả.
Tần Phong nhìn con gái mặc một thân quần áo luyện công màu đen ở trước mặt mình, hài lòng gật đầu, Ừ, Mục tiên sinh say mê võ đạo của Hoa quốc, mà thân thủ con lại giỏi như vậy, ấn tượng của Mục tiên sinh đối với con luôn không tệ.
Tần Phong nói xong, lại tiếp lời, Lần này vừa vặn đúng dịp Đại Hội Giao Lưu Võ Đạo Toàn Cầu được tổ chức tại Hoa quốc, đến lúc đó Mục tiên sinh nhất định sẽ đi xem thi đấu, con đến lúc đó chuẩn bị vài cao thủ đi qua.
Tần Nhược Hi: Vâng, thưa cha.
Nữ nhân kia gần đây có động tỉnh gì không? Tần Phong hỏi.
Nghe nói đang đóng phim.
Tần Nhược Hi trả lời.
Hừ.
Tần Phong khinh thường hừ lạnh một tiếng, Loại nữ nhân kia, không có khả năng lọt vào mắt Mục tiên sinh! Lão phu nhân đã lớn tuổi, cũng càng ngày càng hồ đồ, cứ dung túng cho gia chủ tùy ý nghịch ngợm! Sáng ngày hôm sau, Quang Diệu Truyền Thông.
Các nhân viên đang túm năm tụm ba lại nói chuyện phiếm và trao đổi tin bát quái.
Phó Tổng giám đốc Diệp thật là lợi hại nha! Công ty mới vừa mở không bao lâu, cũng đã có chút danh tiếng trong ngành.
Ngay cả Hoàng Thiên cũng không làm gì được hắn, trước đó còn bày đặt nói muốn kiện hắn, kết quả thì sao, lòi ra lại là ‘vừa ăn cướp vừa la làng’!Hay nhất chính là, Hoàng Thiên làm một trận ầm ĩ như vậy, lại không công quảng cáo cho đối thủ! Bộ phim mới của Phó Tổng giám đốc Diệp cuối cùng được tuyên truyền miễn phí!Nếu như Phó Tổng giám đốc Diệp vẫn còn ở Quang Diệu thì thật tốt, chỉ tiếc.
Lúc này, nơi cửa, Thái Dũng Thắng cùng trợ lý riêng nhanh chân sải bước đi vào.
Hai người đương nhiên cũng nghe được những lời xì xào kia.
Trợ lý nhất thời ra vẻ nghiêm nghị trách mắng: Mấy người các ngươi! Không lo làm việc, tất cả đều trò chuyện vớ vẩn cái gì? Muốn bị trừ lương đúng hay không?Ánh mắt của Thái Dũng Thắng đầy âm lãnh liếc qua mấy người kia.
Các nhân viên vừa bát quái nhất thời cúi đầu, không dám nói nữa.
Bên trong khu làm việc là một mảnh tĩnh lặng.
Sắc mặt Thái Dũng Thắng đen sạm lại, đi vào trong phòng làm việc.
Mấy tên vừa rồi đàm luận về Diệp Bạch, tất cả đều sa thải cho tôi! Thái Dũng Thắng giận dữ gào lên.
Trợ lý riêng nghe vậy, thần sắc khó coi, Chuyện này.
Thái tổng, gần đây mới có một số nhân viên từ chức, nhân sự công ty vốn đã thiếu hụt, nếu vào lúc này lại sa thải bọn họ, e là.
Trước đó Thái Dũng Thắng chèn ép Diệp Bạch rời khỏi công ty, dẫn đến nòng cốt của Quang Diệu Truyền Thông như Lạc Thần, Cung Húc, còn có Felix toàn bộ đều theo hắn rời đi, cuối cùng thậm chí ngay cả Hàn Thiên Vũ của tổng công ty cũng bỏ nhảy.
Bởi vì sự tình huyên náo quá lớn, khi đó Chử chủ tịch lấy lý do thiếu năng lực làm việc bãi chức của Thái Dũng Thắng.
Nhưng chỉ một tháng sau, Thái Dũng Thắng lại lần nữa quay lại Quang Diệu Truyền Thông, còn trực tiếp đảm nhiệm vị trí Tổng Giám đốc, gọi là lấy công chuộc tội, để cho hắn một cơ hội chấn hưng lại Quang Diệu Truyền Thông.
Thái Dũng Thắng dùng sức vỗ bàn, Đáng chết, nếu không phải bởi vì Diệp Bạch, Quang Diệu làm sao lại sẽ biến thành bộ dáng như bây giờ!Rõ ràng là một khối thịt lớn béo bở, nhưng bây giờ chỉ còn lại thịt vụn, vậy mà hắn bị buộc phải miễn cưỡng nuốt cục tức này xuống.
Càng làm cho hắn oán giận chính là, sau khi Diệp Bạch rời khỏi Quang Diệu, lại ăn sung mặc sướng, đây há chẳng phải là đang đá vào mông của hắn hay sao?Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vnTrợ lý riêng thấy vậy, tròng mắt gian xảo đảo một vòng, ghé vào tai Thái Dũng Thắng mở miệng nói, Thái tổng, thật ra thì để đối phó với Diệp Bạch căn bản cũng không phiền toái như vậy! Bây giờ lăn lộn trong giới giải trí, ai mà lại không có bảo kê chống lưng? Diệp Bạch tại Đế Đô không quyền không thế, đối với bảo kê lại càng không thể nào có quan hệ gì.
Đoàn phim bên kia cùng lắm cũng chỉ có vài tên bảo vệ, chi bằng ngài đi tìm Trương lão tam giúp một chuyến, tùy tiện quấy rối đoàn làm phim của bọn họ một chút.
Bộ phim này của bọn họ đừng mơ tới việc an ổn hoàn thành.
Thái Dũng Thắng nghe vậy, ánh mắt nhất thời sáng lên một cái.
Không tệ! Hắn làm sao lại không nghĩ tới!Hơn nữa đến lúc đó coi như là điều ra, cũng không tra ra được là người do hắn phái tới.
Chẳng qua là, Trương lão tam đâu có dễ mời như vậy? Thái Dũng Thắng cau mày.
Trợ lý riêng nhắc nhở, Thái tổng ngài quên à, Trương lão tam kia có xích mích với Cung Húc, hiện tại Cung Húc lại chẳng thèm hòa giải đã rời khỏi Hoàn Cầu, ngài chỉ cần tùy tiện khích thêm mấy câu bên tai Trương lão tam, với tính tình của Trương lão tam, chắc chắn sẽ không bỏ qua cơ hội này đâu!Nghĩ tới đây, tâm tình Thái Dũng Thắng nhất thời khá hơn nhiều, Cậu nói không sai, đi, tối nay giúp tôi hẹn với Trương lão tam!Vâng, Thái tổng, tôi đi ngay đây!Buổi tối, khách sạn 6 sao cao cấp ở Đế Đô.
Một tên nam nhân cơ bắp cuồn cuộn, mặc áo ba lỗ màu đen, thần sắc không kiên nhẫn mở miệng, Thế nào? Tìm tôi có việc gì?Thái Dũng Thắng một bên vừa để cho một nữ nghệ sĩ rót rượu cho hắn, vừa lấy thái độ ân cần mà mở miệng, Trương ca, quả thật có chút việc cần tìm anh hỗ trợ.
Gặp phải một vấn đề đau đầu, có mấy tên không hiểu quy củ, muốn làm phiền anh, dạy cho bọn chúng một bài học.
Trương lão tam cười lạnh một tiếng, Tổng giám đốc Thái, ngài đây là muốn tôi làm côn đồ hay sao?Thái Dũng Thắng vội vàng mở miệng nói, Trương ca, ngài nói gì vậy! Ngài là người nào, người trong nghề tại Đế Đô, ai mà không biết ngài đây! Hoàn Cầu còn không phải đều dựa vào ngài tọa trấn hay sao!?!Trương lão tam vốn là Huấn Luyện Viên đội tán thủ của tỉnh, sau khi giải nghệ, từng lăn lộn giang hồ một đoạn thời gian, kiếm được chút tiền liền tẩy trắng, mở một công ty vệ sĩ.
Nhân viên bảo vệ của Hoàn Cầu, tất cả đều được thuê từ công ty của hắn.
Nghe nói như vậy, thần sắc Trương lão tam mới hòa hoãn lại mấy phần.
Thái Dũng Thắng tiếp tục mở miệng nói, Huống chi, Trương ca, Cung Húc tiểu tử thúi kia, trước đây tại nơi đông người như thế làm ngài mất mặt, chẳng lẽ ngài cũng không hề so đo chút nào sao? Có phần cũng quá tiện nghi cho tiểu tử kia rồi…?Trương lão tam nghe vậy, ánh mắt nhất thời âm trầm xuống.
Trước đây hắn coi trọng một nữ nghệ sĩ, muốn cưỡng ép thu vào tay, kết quả bị tên tiểu tử Cung Húc kia phá hư, còn làm nhục hắn trước mặt mọi người.
Chẳng qua lúc đó bởi vì Cung Húc là nghệ sĩ của Hoàn Cầu, có Chử Hồng Quang từ bên trong hòa giải, cộng thêm e ngại Cung Húc được thế lực của gia đình hắn bảo bọc, nên hắn đành phải miễn cường nuốt cục tức này xuống.
Thấy thần sắc Trương lão tam có dấu hiệu dãn ra, Thái Dũng Thắng lập tức nháy mắt cho trợ lý riêng.
Trợ lý lập tức cầm một chiếc vali đi qua, bên trong toàn bộ đều là tiền mặt đầy ắp.
Trương lão tam thờ ơ liếc qua số tiền vali, Coi như là tôi cấp thể diện cho Chử tổng! Thái Dũng Thắng vội vàng rót rượu cho hắn, Trương ca, đa tạ, đa tạ! Nhưng mà, Trương ca, tên tiểu tử Diệp Bạch kia vô cùng âm hiểm xảo trá, ngài nhất định phải cẩn thận một chút, đừng để hắn thoát!Thái Dũng Thắng nhắc nhở.
Trương lão tam đem rượu trắng trong ly uống một hơi cạn sạch, Yên tâm, lần này, tôi sẽ tự mình đi.
Thái Dũng Thắng nhất thời vui mừng quá đổi, Trương ca, ngài tự mình đi xử lý, đương nhiên là sẽ không phát sinh bất cứ vấn đề gì!Ha ha, thật may là nhờ có Cung Húc, nếu không Trương lão tam cũng sẽ không dễ dàng đồng ý như vậy.
Hừ, Diệp Bạch, ta xem ngươi còn cuồng thế nào!
Xem tiếp...Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
truyện tranh Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
truyện Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương truyện chữ
đọc truyện Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
yêu thần ký chap
truyenfull.vn
truyenfull.vip
truyenfull.vip
truyen.tangthuvien.vn/
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License