Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
Chapter
0090
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vnConverter: Vo VoNhiếp Vô Danh: Ngươi đã từng thấy hài tử không đáng yêu như vậy bao giờ chưa? Hắn hoàn toàn chính là hỗn thế tiểu ma đầu!Tiểu ma đầu, âm thanh nhẹ vô cùng, mở miệng: Ma đầu.
?Nhiếp Vô Danh căn bản vẫn không phát hiện người đang nói chuyện là ai, gật đầu liên tục: Có thể không phải là tiểu ma đầu sao! Ngươi không biết quãng thời gian mấy năm nay ta trải qua ở Nhiếp gia là dầu sôi lửa bỏng như thế nào đâu! Tiểu Điềm Điềm, ta đã nói với ngươi, coi như tìm được ba mẹ hắn cũng vô dụng.
Hắn hung tàn như vậy, ba mẹ hắn chắc chắn sẽ không nhận ra hắn đâu!Nghe được câu này, ngoại quốc dời gạch che mặt nâng trán, đã bỏ đi ý định muốn cứu vớt đội trưởng của mình.
Con ngươi đen nhánh của tiểu ma đầu chậm rãi nheo lại, từng chữ từng chữ mở miệng: Thật sao? Thì ra cậu cho là như thế!Trong nháy mắt khi âm thanh nhõng nhẽo đó rơi xuống, Nhiếp Vô Danh ngồi xổm trên nhành cây, cả người đều mộng bức rồi.
Hắn cuối cùng đã phát hiện, bắt đầu từ lúc nãy, âm thanh người nói chuyện với hắn có gì đó sai sai, cái cổ cứng ngắc kẽo cà kẽo kẹt chuyển động, hướng về bên dưới nhánh cây nhìn lại.
Một giây kế tiếp, hắn liền thấy, chính là tiểu tổ tông vốn phải ở xa ngoài ngàn dặm, là tiểu ma đầu trong miệng hắn hung tàn đến mức cha mẹ ruột cũng sẽ không nhận ra được.
Thân tổ tông của hắn, sống sờ sờ xuất hiện ở trước mặt hắn.
Ta.
Ta thảo!!!!!!Một tiếng gào thét thê thảm vang dội khắp núi hoang.
Phanh một tiếng, cả người Nhiếp Vô Danh từ trên cành cây rơi xuống dưới, ngã bẹp dĩ trên mặt đất rụng đầy lá khô.
Nhiếp Vô Danh ngay lập tức cắn răng nghiến lợi hướng về ngoại quốc dời gạch nhìn lại, Tiểu Điềm Điềm! Ngươi làm sao lại không nhắc nhở ta?Tiểu Điềm Điềm tỏ vẻ vô tội, Ta đã nhắc nhở qua rồi, là đội trưởng ngài không thèm để ý tới ta.
Nhiếp Vô Danh giận đến đấm đất, gắt gao hướng về khuôn mặt nhỏ nhắn lạnh giá ở đối diện nhìn lại, Ngươi.
Ngươi…Con mịa nó, làm sao tìm được ta? Truy tung thuật của ngươi chẳng lẽ đã đạt đến loại trình độ này sao! Chỉ chút xíu thời gian này! Ngươi có còn là người hay không vậy?! Tiểu ma đầu từ trên cao nhìn xuống Nhiếp Vô Danh đang nằm dưới đất, nhìn một cái: Tìm cậu, còn cần truy tung thuật?Nhiếp Vô Danh nhất thời nổi giận, Này này này, ngươi cũng quá xem thường người khác rồi đi! Ta đã nói với ngươi, phản truy tung thuật của cậu ngươi – là ta – cho đến nay vẫn chưa có ai có thể hóa giải! Chỉ cần ta không muốn bị người ta tìm tới, tuyệt đối không có khả năng có người tìm ra được ta!Nhiếp Vô Danh vẻ mặt đầy tự tin.
Tiểu ma đầu: Có người nói cho ta biết, tại sao ta phải phá truy tung thuật của cậu?Nhiếp Vô Danh nhất thời sửng sờ, Cái gì? Có người nói cho ngươi biết? Chẳng lẽ là.
Chuyện này là không thể nào! Đội viên nhà chúng ta là nhất đẳng trung thành đáng tin, tuyệt đối sẽ không bị kim tiền mua chuộc, càng không biết cúi đầu trước cái ác!Bên này Nhiếp Vô Danh vừa dứt lời, trong không khí, một trận chuông điện thoại di động reo lên.
Tiểu ma đầu mặt không thay đổi mà nhận điện thoại: A lô? Có chuyện gì?Đầu bên kia truyền tới âm thanh vô cùng nịnh hót của một nam nhân, Alô, tiểu thiếu gia à, ta là Thần Tiểu Hư đây, Không có chuyện gì, chỉ là một chút quan tâm, ngài tìm ra được đội trưởng chưa? Chỗ đó có hơi hoang vắng, ta cùng ngài nói tường tận một chút nhé, sau khi ngài lên núi rẽ tay phải, đi thẳng 500 m, sau đó sẽ quẹo trái, rồi lại.
Thần Hư đạo nhân còn chưa lên tiếng, ở đầu bên kia liền đổi người, Ôi chao cái tên chết bầm nhà ngươi có phải là ngốc hay không? Cút sang một bên! Tiểu thiếu gia, tiểu thiếu gia, ta là Hoa Hoa.
Ta đã đem vị trí đội trưởng vẽ thành bản đồ, gởi đến điện thoại của ngài rồi, xin ngài xem qua!Nhiếp Vô Danh: .
Ngoại quốc dời gạch: .
Nhiếp Vô Danh sửng sốt khoảng chừng 10 giây đồng hồ, sau đó một tay đem điện thoại di động đoạt lại: Hai người các ngươi, tiểu vương bát đản! Lại dám bán đứng ta! Các ngươi chờ đó cho lão tử!Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vnConverter: Vo VoGào ….
!!!Oa oa oa …!!! Nhất Chi Hoa cùng Thần Hư đạo nhân bị tiếng rống giận bất ngờ của Nhiếp Vô Danh làm cho sợ hết hồn.
A.
Ha ha.
Tìm được là tốt rồi, tìm được là tốt rồi! Đội trưởng, lời nói này của ngài, sao lại gọi là bán đứng, chúng ta rõ ràng là có lòng tốt muốn cho người nhà các ngươi đoàn tụ.
Đội trưởng à, các ngươi từ từ giao lưu gắn kết tình cảm nhé!Không sai không sai, đội trưởng, chúng ta sẽ không quấy rầy nữa! Không quấy rầy! Đội trưởng ngủ ngon, bình an!Hai người nói xong, không chút do dự cúp điện thoại cái bẹp.
Nhiếp Vô Danh: Bình an cái con mịa các ngươi!Sau khi rống giận, Nhiếp Vô Danh đột nhiên cảm thấy không khí quanh mình càng ngày càng lạnh.
Sau đó liền thấy, sắc mặt tiểu tổ tông nhà mình đã lạnh băng đến cực hạn.
Nhiếp Vô Danh biết, hắn kéo dài thời gian lâu như vậy mà không tìm được người, còn cố ý ẩn núp, lần này đã làm cho cậu nhóc hoàn toàn nổi quạu rồi.
Nhiếp Vô Danh: Đại lão gia, ngài rốt cuộc muốn như thế nào.
Tiểu ma đầu: Mẹ ta đã tìm được chưa?Nhiếp Vô Danh: .
Thật là lời thoại làm cho người ta thấy chua xót rơi lệ mà.
Hắn hiện tại buổi tối đều gặp ác mộng, nằm mơ thấy đều là âm thanh ma quỷ rót câu này vào tai!Thấy Nhiếp Vô Danh không mở miệng, tiểu ma đầu mở ra một đoạn video, thanh âm non nớt không có một chút nhiệt độ nào: Cậu, ta cảm thấy thật đáng tiếc.
Vừa nghe đến ba chữ Thật – đáng – tiếc này, Nhiếp Vô Danh quả thật là rợn cả tóc gáy, nghẹn ngào nhìn chòng chọc điện thoại của hắn, lớn tiếng ngăn lại, Đừng đừng đừng! Tổ tông! Hạ thủ lưu tình! Chúng ta có thể thương lượng! Tổ tông! Bảo bối! Bảo bảo đáng yêu nhất, ngoan ngoãn nhất, nghe lời nhất, khả ái nhất thiên hạ của ta ơi!!! Sắc mặt của tiểu ma đầu tỏ vẻ không hề muốn vãn hồi: Cậu, thời hạn đã đến, ngươi đã không còn cơ hội.
Nói xong, liền làm bộ nhấn nút gửi đoạn video kia đi.
Mắt thấy tiểu ma đầu đã sắp sửa đem cái đoạn video của hắn và Nhất Chi Hoa phát ra ngoài…Dừng tay! Mẹ ngươi tìm được rồi nha a a a!!!Tiếng gào thét của Nhiếp Vô Danh tại khu rừng hoang vắng không ngừng vang vọng trở lại.
Thần sắc tiểu tử bỗng nhiên ngẩn ra, động tác trên tay cũng đã dừng lại.
Thấy đối phương rốt cuộc dừng động tác đó lại, vẻ mặt của Nhiếp Vô Danh như vừa sống sót sau tai nạn.
Hù dọa.
Hù dọa chết hắn!Video này nếu như gửi đi, hắn có thể bị ba mẹ hắn lột sống.
Bởi vì sẽ không có ai tin tưởng lời của hắn, bọn họ chỉ biết tin tưởng con tiểu ma đầu này!Địa vị trong gia đình này, thực sự là bi thảm đến mức đáng suy ngẫm mà.
Không biết trầm mặc mất bao lâu, con ngươi trong suốt của tiểu tử yên lặng hướng về phía Nhiếp Vô Danh nhìn lại, Dẫn ta đi gặp mẹ.
Nhiếp Vô Danh cố nén chột dạ, vội vàng mở miệng nói, Ho khan, Bảo Bảo à, đừng.
ngươi đừng gấp gáp như vậy mà! Coi như ngươi không nói, ta khẳng định cũng sẽ phải dẫn ngươi đi gặp nàng.
Chẳng qua là cần một chút thời gian cùng mẹ ngươi thông đồng.
À nhầm, cần có một chút thời gian chuẩn bị, để nghênh đón ngươi thật tốt.
Thật ra thì ta vốn là cố ý không nói, chuẩn bị cho ngươi một chút ngạc nhiên.
Ngươi nhìn ngươi xem, hiện sự kinh hỉ cũng bị mất.
Tiểu ma đầu: Ta không cần.
Nhiếp Vô Danh vắt hết óc: Vậy.
Việc kia chung quy bảo bảo ngươi cũng phải chuẩn bị một chút đi, chúng ta ăn mặc đẹp mắt một chút đi gặp mẹ ngươi.
Theo ta được biết, mẹ ngươi là một người chuộng nhan sắc! Dĩ nhiên, ta không có ý tứ gì khác.
Ngươi đáng yêu như thế, mẹ ngươi nhất định sẽ thích ngươi, chẳng qua là để cho mẹ ngươi càng thích ngươi hơn một chút, không phải là tốt hơn sao? Tiểu ma đầu gật đầu: Có thể.
Nhiếp Vô Danh quả là đã muốn mừng đến chảy nước mắt rồi, rốt cuộc cũng chịu nghe hắn một lần.
Tiểu ma đầu nói xong, nhìn hắn một cái, mở miệng nói: Không cần nói cho mẹ ta biết, ta phải đi gặp nàng.
A? Tại sao? Nhiếp Vô Danh không hiểu được.
Hắn còn chuẩn bị cùng cô em Hữu Danh thông đồng một cái trước thời hạn đấy! Không nói cho nàng, vạn nhất xảy ra cái gì thì làm sao mà đỡ được?Tiểu ma đầu: Ngươi không phải nói là phải chuẩn bị kinh hỉ sao? Ta cảm thấy chủ ý này không tệ, ta muốn cho mẹ một cái kinh hỉ.
Nhiếp Vô Danh: .
!!!Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vnConverter: Vo VoVào giờ phút này, Nhiếp Vô Danh thực sự muốn quất chết chính mình! Thật hay rồi, hắn lại đi nói cái gì gọi là kinh hỉ nha!Ở nơi này là kinh hỉ, hay chúng ta đổi lại là kinh sợ có được hay không?Thật đúng là tự tạo bẫy hố để mình nhảy vào.
Đế Đô, khách sạn Candy.
Nhiếp Vô Danh: Bảo Bảo à, đã trễ lắm rồi, ngươi còn chưa ngủ sao?Tiểu ma đầu: Chênh lệch múi giờ.
Nhiếp Vô Danh: Ồ.
Nhiếp Vô Danh: Bảo Bảo à, ngươi rốt cuộc mang theo bao nhiêu bộ quần áo? Ngươi có mỗi một bộ này, ta thế nào lại cảm giác hơi dài rồi thì phải? Ta dẫn ngươi đi chọn một bộ quần áo nha?!Chọn xong thì mau đi ngủ đi nha! Hắn còn phải tranh thủ tiết lộ tin tức đấy!Tiểu ma đầu: Gặp mẹ ta, làm sao có thể tùy tiện?Nhiếp Vô Danh: .
Nhờ hưởng ké hồng phúc của cháu ngoại, Nhiếp Vô Danh ngủ dưới gầm cầu, trên hè phố lâu như vậy, rốt cuộc cũng được ở phòng president suite * một lần.
* Phòng Tổng Thống: loại phòng khách sạn hạng sang nhất trong một khách sạn.
Nhưng mà, cùng tiểu ma đầu ở chung một phòng, hắn thật sự là không có tâm tình để hưởng thụ.
Từ khi bắt đầu rời khỏi núi Long Tiềm, hắn vẫn đang tìm cơ hội để tiết lộ tin tức cho Diệp Οản Οản, nhưng vô cùng bất đắc dĩ, căn bản là sẽ không có một cơ hội nào.
Làm trò ở dưới mí mắt của tiểu ma đầu, quá nguy hiểm, vạn nhất bị nhìn ra sơ hở là xong đời.
Đến cuối cùng, Nhiếp Vô Danh bi thảm phát hiện, hiện tại dường như chỉ có thể đợi đến lúc đó nhìn cô em Hữu Danh tự do phát huy.
Haizz, Hữu Danh muội muội à, cái mạng nhỏ của ta cũng đều nằm ở trong tay ngươi rồi.
Hai ngày nay, Diệp Οản Οản đã tiếp đón xã giao với một nhóm thân thích cùng cao tầng của Tư gia đến tận buổi tối.
Cuối cùng cũng xem như là rảnh rỗi được một chút, vội dành thời gian cho công ty.
Tư Dạ Hàn mới vừa tắm xong, từ trong phòng tắm đi ra, nằm xuống bên cạnh Diệp Οản Οản, tự mình xem tài liệu, cũng không hề quấy rầy nàng.
Mặc dù sự hiện hữu của hắn cũng đã rất quấy rầy rồi.
[ Diệp Bạch: Xin lỗi các vị, mấy ngày nay bởi vì chuyện riêng tương đối bận rộn, không tham ngộ hội nghị cùng mọi người.
] [ Diệp Mộ Phàm: Yên tâm, công ty bên này đã có ta trông chừng! Bất quá, ngươi rốt cuộc bận rộn gì thế?] Khẳng định là lại cùng gã nam nhân đó đi ra ngoài phóng đãng.
Diệp Οản Οản cùng Diệp Mộ Phàm, còn có Hàn Thiên Vũ bọn họ trò chuyện công tác một hồi, Cung Húc đột nhiên nhắn cho nàng.
[ Cung Húc: Diệp ca, Diệp ca, Diệp ca, gào! Ngươi rốt cuộc cũng đi ra rồi! Ta đều nhanh chết ngộp! Có bát quái! Có siêu cấp đại bát quái nha! ] [ Diệp Bạch: Có đại bát quái gì? Là ngươi muốn bộc lộ giới tính, hay là Tạ ảnh đế muốn kết hôn? ] [ Cung Húc: Diệp ca ngươi nói chuyện làm sao lại nói chuyện giống Felix vậy cơ chứ! Không phải là ta muốn bộc lộ, cũng không phải là Tạ ảnh đế muốn kết hôn, là Tư Dạ Hàn! Cái vị Tư gia gia chủ trong truyền thuyết đấy, Tư Dạ Hàn, mấy ngày trước vừa phát bệnh chết ngươi có biết chưa? ] Diệp Οản Οản nhìn tin nhắn riêng của Cung Húc trên điện thoại di động, lại liếc mắt nhìn ai đó bên cạnh mới vừa tắm xong, tóc còn hơi ướt, trên người đang mặc quần áo ngủ, Tư Dạ Hàn.
Quả quyết gửi cho Cung Húc một icon lượn đi cho nước nó trong…Cung Húc gửi lại một icon lau nước mắt thẹn thùng, sau đó nhắn ngược lại cho nàng [ Cung Húc: Diệp ca, ngươi làm gì vậy? Sao lại phũ phàng với người ta như vậy a oa oa oa! ] [ Diệp Bạch: Ta nhổ vào, nói bậy nói bạ cái gì đó?! Tư gia bên kia không phải là đã thả ra tin tức, nói Tư Dạ Hàn không có chuyện gì rồi sao? ] [ Cung Húc: Ôi chao, thì ra Diệp ca ngươi cũng quan tâm nha! Nhưng người ta nào có nói bậy, đoạn thời gian trước huyên náo nhốn nháo, trong giới thượng lưu đều đã truyền khắp rồi.
Nếu như không phải là Tư Dạ Hàn thực sự đã xảy ra chuyện gì, dẫn đến tình thế Tư gia bên kia hỗn loạn, loại tin tức này sẽ không có khả năng bị phát tán ra.
Nói tóm lại, theo ta phán đoán, Tư Dạ Hàn khẳng định là đã chết rồi.
Tư gia lo lắng sẽ dẫn tới hỗn loạn, cho nên mới khẩn cấp thủ tiêu tất cả tin tức, sau đó lừa dối ngoại giới rằng hắn còn sống.
] Cung Húc phân tích rõ ràng mạch lạc, vô cùng tự tin vào phán đoán của mình.
Diệp Οản Οản nhìn thấy cái chữ chết đó liền muốn đánh người, nghiến răng gửi lại một hàng chữ qua.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vnConverter: Vo VoMột bên Tư Dạ Hàn nghe được âm thanh nghiến răng của Diệp Οản Οản, nghiêng đầu hướng về phía nàng nhìn một cái.
Trong lúc lơ đãng, ánh mắt xéo qua nhìn vào trên màn hình điện thoại di động của nàng.
Chỉ thấy Diệp Οản Οản đang tạch tạch tạch gõ chữ.
[ Diệp Bạch: Ta ngược lại, thật ra cảm thấy hắn vẫn sống thật tốt.
][ Cung Húc: Tại sao ngươi lại xác định như vậy chứ, Diệp ca? Chẳng lẽ lại là ngươi coi bói tính ra? ][ Diệp Bạch: Bởi vì hắn đang ở trên giường của ta.
]Tư Dạ Hàn: .
[ Cung Húc:.
]Cung Húc bên kia trong nháy mắt đóng máy.
Tư Dạ Hàn nhìn thấy biểu tình nghiến răng nghiến lợi của cô bé, đáy mắt xẹt qua một tia ấm áp nhu hòa.
Qua mười mấy giây đồng hồ, Cung Húc mới chật vật tái xuất giang hồ.
[ Cung Húc: Diệp ca ca à, loại đùa giỡn này ngươi đùa với ta một chút là coi như xong, đều là nam nhân mà, ta hiểu mà! Bất quá ngàn vạn lần chớ để cho bạn trai ngươi biết nha! Ta đã nói với ngươi, có lúc lòng ghen tỵ của nam nhân so với nữ nhân còn đáng sợ hơn.
]Diệp Οản Οản ném điện thoại di động, không tiếp tục để ý tới Cung Húc nghĩ linh tinh, Cái miệng ăn mắm ăn muối này, cũng không nói được câu nào dễ nghe, toàn nói điều xui xẻo.
Tư Dạ Hàn đưa tay xoa xoa đầu của thiếu nữ, Lời của người khác nói không trọng yếu.
Trong đầu của Tư Dạ Hàn hiện lên thời điểm ở trong ám thất, Diệp Οản Οản nói với Tư Minh Lễ Sống đến khi ván quan tài của ngươi lên mốc.
Diệp Οản Οản gật đầu, Đúng vậy! Chúng ta phải tin tưởng vào khoa học! Thầy thuốc Tôn nói, cứ tiếp tục như vậy, bệnh của anh sẽ khỏi hẳn hoàn toàn đấy!Mặc Huyền nói nàng là điểm thăng bằng của Tư Dạ Hàn.
Nếu là như vậy, bên phía nàng nhất định là không thành vấn đề nha!Nàng hiện tại, mỗi ngày trừ xử lý một chút chuyện của công ty, thì đều cùng ở bên cạnh Tư Dạ Hàn học tập, hoặc là đi đến trường gom lấy những điểm số cần thiết.
Nhịp sinh hoạt thường ngày đều đặc biệt đơn thuần, quan hệ với Tư Dạ Hàn càng ngày càng ổn định, cho nên chắc chắn sẽ không đánh vỡ điểm thăng bằng này… Không lâu sau, Diệp Οản Οản đã nhận được một giáo huấn sau sắc, người này nha, thật không thể nói bừa được…….
Tư Dạ Hàn thả văn kiện trong tay xuống: Ngủ đi.
Diệp Οản Οản nghe xong, nháy mắt một cái, À? Cứ thế đi ngủ à? Không làm chút gì à?Tư Dạ Hàn thản nhiên nhéo má nàng một cái, Em muốn làm cái gì?Diệp Οản Οản nâng cằm lên, nháy mắt một cái, nhìn hắn mở miệng, Gì đó, mặc dù anh không thích có em bé, bất quá, chẳng lẽ cả quá trình tạo ra em bé cũng không thích? Thân thể của anh không phải là ổn định rồi sao? Thầy thuốc Tôn nói, hiện tại cũng không có thể ấy ấy sao?Nàng thuần túy là sợ Tư Dạ Hàn nhịn lâu sẽ có hại cho thân thể.
Trong con ngươi của Tư Dạ Hàn thoáng qua một vệt ánh lửa nóng bỏng, nhưng lập tức liền bị cưỡng ép dập tắt, khôi phục hàn băng.
Sau đó, Tư Dạ Hàn mặt không thay đổi mà mở miệng: Thầy thuốc Tôn nói có thể, nhưng yêu cầu khống chế thời gian.
A? Bao lâu? Diệp Οản Οản hỏi.
Tư Dạ Hàn nhìn nàng một cái, biểu tình kia không khỏi khiến cho Diệp Οản Οản có ảo giác hắn đang phải cố gắng nín nhịn.
Sau đó liền nghe được Tư Dạ Hàn trả lời: 10 phút.
Ây.
Diệp Οản Οản biểu thị sự đồng cảm sâu sắc, Tắm một cái rồi ngủ đi.
Sáng sớm hôm sau.
Diệp Οản Οản dậy sớm rèn luyện thân thể như thường ngày.
Không biết tại sao, lời Tư Hạ nói ngày đó khiến cho nàng có chút để tâm.
Thập Nhất ở một bên bồi luyện, thấy Diệp Οản Οản có chút ngẩn ngơ, quan tâm hỏi một câu, Oản Oản tiểu thư, thế nào?Diệp Οản Οản ném ngọn cỏ trong miệng, lập tức ngẩng đầu hỏi: Thập Nhất à, ta hỏi ngươi, thân thủ của ta có phải là rất lởm hay không? Thập Nhất: .
Hắc? Hắn mới vừa rồi có nghe lầm cái gì hay không?Ta là đang hỏi ngươi, ta có phải là rất phế hay không? Diệp Οản Οản cho là hắn không nghe rõ, vì vậy mới hỏi lại một lần.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vnConverter: Vo VoCái vấn đề này khiến cho Thập Nhất sửng sốt thật lâu.
Một lát sau, Thập Nhất mới phản ứng được, vội vã mở miệng, Oản Oản tiểu thư, làm sao có thể chứ? Có phải là lại có người nào nhân lúc không có ai khua môi múa mép? Ngài đừng nghe bọn họ nói bậy bạ, từng người một đều là bại tướng dưới tay ngài, làm sao có mặt mũi nào nói ngài phế? Thân thủ của ngài nếu tính là phế, vậy chúng ta đây tính là gì?Thập Nhất kéo Phong Huyền Diệc bên cạnh, Phong đội trưởng, ngươi nói xem có đúng hay không?Phong Huyền Diệc biểu tình thành khẩn, gật đầu tỏ vẻ phụ họa, Phải! Sư.
Sư phụ.
Rất.
Rất lợi hại.
Diệp Οản Οản than thở, Người giỏi có người giỏi hơn, thiên ngoại hữu thiên.
Diệp Οản Οản nhớ lại thời điểm mới từ Myanmar trở về nước, có gặp phải vài tên sát thủ, còn có tên nam nhân tóc trắng trống rỗng xuất hiện…Nếu như là không phải buổi tối đó gặp được nam nhân tóc trắng thần bí nọ, mấy tên sát thủ kia, với thân thủ của nàng, khẳng định là không đối phó được.
Phong Huyền Diệc nghe vậy, ánh mắt lóe lên, lắp bắp mở miệng nói, Nói.
Nói tuy là như vậy.
Nhưng mà.
Sư phụ.
Ở.
Ở bên trong người bình thường.
Đã không phải là.
cực kỳ lợi hại rồi.
hay sao?Diệp Οản Οản nghe vậy, cảm thấy hứng thú hướng về Phong Huyền Diệc nhìn lại, Bên trong người bình thường? Vậy không bình thường, là chỉ người nào?Phong Huyền Diệc suy nghĩ một chút, Tỷ như.
Một vài gia tộc lánh đời.
Diệp Οản Οản: Gia tộc lánh đời?Thập Nhất nghe vậy, cũng mở miệng giải thích, Nói một cách khác, Võ đạo, theo thời đại vũ khí lạnh sa sút, hiện tại đa phần mọi người đều cho rằng Võ đạo đã xuống dốc.
Nhưng trên thực tế, các nơi trên thế giới vẫn như cũ tồn tại rất nhiều cổ võ thế gia, thực lực sâu không lường được.
Oản Oản tiểu thư, ngài xem những thứ như chúng ta được gọi là Ám Vệ do thế gia đại tộc âm thầm bồi dưỡng, thoạt nhìn có vẻ như rất lợi hại; Nhưng ở trong mắt gia tộc lánh đời chân chính, cổ võ thế gia, phỏng chừng cũng một dạng như ‘cháu đi thăm ông nội’ vậy, căn bản cũng không được tính là gì.
Diệp Οản Οản nghe đến mê mẩn, Vậy cái gì mà gia tộc lánh đời, cổ võ thế gia gì đó, thật sự tồn tại sao?Thập Nhất mở miệng nói: Nghe nói ở nước ngoài, gia tộc lánh đời như vậy, thực lực thậm chí đáng sợ đến mức áp đảo bên trên cả quốc gia.
Chẳng qua là những thứ này đã vượt quá phạm vi nhận thức của người bình thường, cho nên tự nhiên không có mấy người biết đến.
Cho dù là chúng ta, cũng chỉ là tin vỉa hè mà thôi!Phong Huyền Diệc hướng về hư không phương xa nhìn lại, lẩm bẩm mở miệng nói: Người bình thường.
thế giới trong thường thức.
cũng không phải là toàn bộ diện mạo của cái thế giới này.
Diệp Οản Οản hướng về Phong Huyền Diệc nhìn một cái, A, đây cũng là.
Cũng giống như tổ chức lính đánh thuê vậy.
Hoa quốc là cấm địa của lính đánh thuê, không cho phép có tổ chức như vậy tồn tại, người bình thường ngay cả lính đánh thuê làm cái gì cũng không biết.
Nhưng trong phạm vi thế giới, tổ chức lính đánh thuê lại cũng không hề hiếm thấy.
Trò chuyện một hồi, Diệp Οản Οản liền kết thúc buổi huấn luyện hôm nay.
Buổi tối còn phải cùng Tư Dạ Hàn học khóa học lễ nghi, cần phải để dành một chút thể lực.
Đúng rồi, nghe nói Tư gia tháng sau sẽ phải tiếp đãi vị Mục tiên sinh kia, bối cảnh thật không đơn giản? Diệp Οản Οản đột nhiên nghĩ đến, vì vậy thuận miệng hỏi.
Thập Nhất suy tư nói, Vị Mục tiên sinh kia ngoài mặt chỉ là một thương nhân phổ thông, bất quá có tin đồn quả thật sâu không lường được.
Chẳng qua là không có biết rốt cuộc vì lý do gì, Tần gia một mực đều thật sự muốn cùng hắn tranh thủ chút quan hệ.
Như vậy à.
Diệp Οản Οản sờ cằm một cái, tự nhủ lẩm bẩm, Mục Tùy Phong.
Làm sao lại không khỏi cảm thấy danh tự này có chút quen thuộc nhỉ?Diệp Οản Οản quả quyết bỏ qua những suy nghĩ lung ta lung tung trong đầu, tắm rửa một cái, đi đến công ty.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vnĐêm khuya.
Trên chiếc ghế sa lon bằng da thật, Tư Minh Lễ lạnh lùng đảo mắt nhìn tâm phúc trước mặt, Tất cả an bài xong?Lão gia yên tâm, lần này thuộc hạ phái đi, tất cả đều là cao thủ được bỏ ra số tiền lớn mời tới.
Coi như là thân thủ của nữ nhân kia có khá hơn nữa, cũng không có khả năng lấy một địch nhiều.
Hơn nữa toàn bộ đều là người được mướn tới, chúng ta không cần tự mình ra mặt.
Thần không biết quỷ không hay, ai cũng sẽ không tra ra được chúng ta.
Tư Minh Lễ trầm giọng hỏi: Xác định là bên người nữ nhân kia không có người?Tâm phúc ngữ khí khẳng định trả lời, Đã nhiều lần xác nhận qua rồi, chỗ của nữ nhân kia cũng chỉ có 5 người giúp việc, trừ người hộ vệ dường như chỉ có chút công phu mèo quào, những kẻ khác đều già yếu bệnh hoạn, căn bản không đủ để tạo thành uy hiếp.
Tư Dạ Hàn sẽ lập tức đi nước ngoài cùng Mục gia bàn chuyện làm ăn, đây là cơ hội tốt nhất để chúng ta ra tay.
Tư Minh Lễ sắc mặt âm trầm: Làm cho sạch sẽ một chút! Còn nữa, nhớ kỹ, ta cần người sống.
Vâng!Sau khi tâm phúc rời đi, ở ghế sa lon đối diện, Tư Dật Khiêm trầm giọng mở miệng, Cha nhất định phải đem nữ nhân kia bắt sống để uy hiếp Tư Dạ Hàn?Tư Minh Lễ hừ lạnh một tiếng, mặt lạnh lùng nói, Lần này tiểu tử thúi Tư Dạ Hàn kia tận tình tuyệt nghĩa như vậy, chúng ta nếu như vẫn không phản kích, hắn sẽ coi Tứ gia gia ta dễ khi dễ!Dật Kiệt dù cho là vô dụng, nhưng cuối cùng cũng là con trai của Tư Minh Lễ ta.
Không cho phép một tên tiểu tử chưa ráo máu đầu như hắn, cùng tiểu tiện nhân cứ hết lần này tới lần khác khi dễ.
Ta ngược lại muốn nhìn một chút, Tư Dạ Hàn rốt cuộc coi trọng nữ nhân này đến mức nào, có thể vì ả ta làm đến bước nào!Tư Minh Lễ nhìn về phía đứa con thứ hai, trong lòng cân nhắc mở miệng, Dật Khiêm, ta biết ngươi tính cách cẩn thận, bất quá lần này ta sắp xếp tất cả đều là lính đánh thuê cấp C trở lên, nữ nhân kia có chắp thêm cánh cũng không thể bay!Cấp bậc lính đánh thuê dựa theo S, A, B, C, D, E, F để phân chia.
Có thể gia nhập tổ chức lính đánh thuê, mỗi một người đều có thực lực hơn người.
Mỗi một nhiệm vụ cấp A ở đỉnh chóp kim tự tháp đều khó như lên trời, cấp S lại càng là phượng mao lân giác, không phải cứ có tiền là có thể mời tới.
Cho dù là cấp bậc thấp nhất, giá cả cũng không hề rẻ, chứ nói chi bọn họ lần này còn xài giá cao mời tới 3 sát thủ cấp C.
Dùng 3 lính đánh thuê cấp C đi bắt nữ nhân kia, đúng là quá coi trọng nàng ta.
Nghĩ tới đây, Tư Dật Khiêm cũng an tâm.
Bởi vì Tư Dạ Hàn phải xuất ngoại bàn chuyện làm ăn, Diệp Οản Οản liền về ngụ ở Hồng Hoa Tiểu Lâu *.
*Hoa Hồng Lầu NhỏTrong tiểu lâu hương hoa thơm ngát, tĩnh lặng an lành như thường ngày.
Diệp Οản Οản cơm nước xong xuôi liền đi lên lầu tắm rửa rồi.
Lão quản gia Khương Chính đang cẩn thận kiểm tra cửa sổ; gã mập Hải Địch ở một bên đang vừa thu dọn phòng bếp, vừa len lén ăn vụng; gã nam nhân tóc dài Đường Bân cùng nam râu Tống Cường, một tên đang tỉa hoa, một tên đang ngáp ngáp tuần tra; nữ hầu gái loli Kiều Kiều một bên chảy nước miếng, một bên ôm lấy điện thoại di động, cày phim thần tượng máu chó, cày đến nồng nhiệt.
Chỗ tối trong sân, ba thân ảnh lặng yên không một tiếng động, lặng lẽ che giấu thân hình xít tới gần.
Lính đánh thuê cầm đầu mở miệng, Trong phòng có một ông lão, một người đầu bếp, còn có một cô hầu gái, tất cả cũng không có bất kỳ sức chiến đấu nào.
Chỉ có người làm vườn cùng bảo an là nam tử trưởng thành.
Trước tiên đem hai người này giải quyết.
Một tên lính đánh thuê khác bên cạnh gật đầu một cái, tỏ vẻ không thành vấn đề.
Tốt lắm, Joe ngươi đi trên lầu, ta cùng Mack giải quyết xong hai nam nhân này liền đi qua!Ok!Hai người đang muốn lên đường, một người lính đánh thuê đột nhiên nhìn chằm chằm hai nam nhân cách đó không xa, lộ ra thần sắc hồ nghi, Chờ một chút.
Hắn thế nào lại có cảm giác người gã làm vườn tóc dài cùng bảo an lắm râu này, dường như hắn đã gặp qua ở nơi nào đấy.
Thế nào? Người ở bên cạnh hỏi.
Lính đánh thuê lắc đầu một cái, nhanh chóng hủy bỏ phỏng đoán của mình, Không có gì.
Cứ theo kế hoạch hành sự đi!Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vnDiệp Οản Οản sau khi tắm xong đi xuống lầu, kết quả nhìn thấy Tiểu Loli đang ngồi ở trên ghế sa lon khóc, nước mắt như mưa.
Kiều Kiều, ngươi làm sao vậy?Tiểu Loli khóc càng thêm dữ tợn, Chủ nhân, trong phim truyền hình này, nữ nhân vật chính mắc phải bệnh hiểm nghèo, còn nhân vật nam chính vì nàng mà chết vì tình rồi, quá đáng thương! Chủ nhân, nhân vật nam chính này diễn rất tốt nha, thật là quá cảm động lòng người rồi!!Diệp Οản Οản liếc mắt nhìn điện thoại di động của Tiểu Loli, sau đó nghẹn ngào không nói gì.
Vai nam chính lại là Cung Húc.
Cung Húc năm xưa là đại biểu chuyên diễn mấy cái kịch bản thể loại tình yêu máu chó siêu cường điệu hóa, kỹ thuật diễn xuất khỏi phải nói, là vô cùng lúng túng.
Tiểu nha đầu này lại còn có thể xem đến mức cảm động khóc rồi.
Ho khan, ngươi tiếp tục xem đi.
Diệp Οản Οản cầm đĩa đồ ăn, vừa muốn xoay người lên lầu, gã béo mặt đầy ân cần đi tới: Chủ nhân chủ nhân, bữa ăn khuya hôm nay là tôm hùm nhỏ siêu cay! Ngài chờ chốc lát! Xong ngay đây! Ây.
Diệp Οản Οản ngửi ngửi mùi thơm cay nồng mê người trong không khí kia, lại nhìn cúi đầu xuống nhìn vòng eo của mình.
Tên này, sau khi phát hiện ra chiêu dùng mỹ nam câu dẫn không thành công, liền bắt đầu thay đổi phương pháp, dùng thức ăn ngon tấn công nàng.
Này này, tôi sắp mập lên một vòng rồi đấy nhé!Cũng còn may là mỗi ngày nàng đều giữ vững vận động, nếu không nhất định sẽ quay trở lại thời kỳ mập mạp như lúc trước.
Cùng lúc đó, trong sân.
Ba tên lính đánh thuê phân phối xong nhiệm vụ, sau khi xác định đại khái tình huống trong sân, nghênh ngang trực tiếp leo tường mà vào.
Mặt khác sau khi 2 tên lính đánh thuê khác rời đi, người thủ lĩnh còn lại rón rén tách bụi hoa ra, hướng về phương hướng của nam tóc dài cùng nam râu tiến tới.
Kết quả, thủ lĩnh bên này mới vừa đưa tay tách cành lá trước mặt ra, đột nhiên, trước mắt bỗng nhiều hơn hai cái đầu to ình.
Hai mục tiêu của hắn, đang ngồi xổm ở nơi đó, nhìn chằm chằm hắn.
Nam tóc dài mặt đầy hưng phấn: Ai nha nha, Cường ca, ngươi nhìn xem, thật sự có một tên tiểu mao tặc nha! Cường ca, ngươi thật là lợi hại!Nam râu: Đó là đương nhiên!Ngươi.
Các ngươi.
!! Lính đánh thuê kia bị hai người dọa cho sợ hết hồn, bất quá chung quy cũng được huấn luyện nghiêm chỉnh, rất nhanh liền trấn định lại.
Dù bị phát hiện cũng có thể bày ra vẻ mặt không hề lo lắng sợ hãi.
A, lại còn có thể coi hắn là tiểu mao tặc? Thật là điếc không sợ súng!Lão quản gia đúng là đang đảo mắt nhìn quanh, chợt thấy tên lính đánh thuê đột nhiên xông vào, nhất thời cũng sửng sốt một chút, Chuyện gì xảy ra? Là người nào? Nam tóc dài cùng nam râu nhún vai một cái, ai biết đâu, nếu không, xem kỹ rồi hẵng nói?Cuối cùng, trong phòng khách, 5 người giúp việc tất cả đều bị chế trụ.
Diệp Οản Οản vốn là đang ngồi ở trên ghế sa lon chờ ăn khuya, không nghĩ tới lại chờ được 3 người áo đen, còn bắt cóc tôm hùm nhỏ của nàng…A, không đúng, là bắt cóc 5 tên thủ hạ của nàng.
A a a….
chủ nhân, Kiều Kiều thật sợ hãi! Không nên giết ta! Không nên giết Kiều Kiều! Tiểu Loli bị một tên lính đánh thuê thuê sắc mặt tàn bạo ghìm chặt cổ uy hiếp, đang sợ đến mức khóc lóc nức nở.
Mà gã béo trong tay đang bưng tô tôm hùm nhỏ, sau eo bị kê lên một lưỡi dao sắc bén.
Nam tóc dài, nam râu cùng lão quản gia cũng đều bị đè xuống, khống chế ở một bên.
Mấy người các ngươi, im lặng, an phận một chút cho ta! Không được quấy náo, có thể tha các ngươi không chết, chuyện này không có quan hệ gì với các ngươi, nghe hiểu không? Lính đánh thuê cầm đầu nghiêm nghị nổi giận.
Tên lính đánh thuê đang khống chế gã béo, quét mắt qua nhìn những người giúp việc không hề có chút lực phản kháng, thần sắc giễu cợt, Xì, nhiệm vụ đơn giản như vậy, lại còn mướn tới 3 người lính đánh thuê cấp C như chúng ta.
Diệp Οản Οản nghe nói như vậy, hướng về ba người này nhìn lại, thần sắc có chút khó mà hình dung.
A, 3 tên.
lính đánh thuê cấp C?Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Tiểu Loli nghe xong, nhất thời oa oa oa lau nước mắt, Chủ nhân, Kiều Kiều phải chết rồi, không thể lại tiếp tục làm bạn đi theo ngài rồi.
Sau này không có em ở bên cạnh ngài, ngài nhất định định phải ăn thật no, ngủ thật ngon nhé.
Diệp Οản Οản có chút tan vỡ ráng nhịn cười, đây không phải là lời thoại trong kịch bản cung đấu máu chó mới vừa rồi hay sao?Sau lưng Tiểu Loli, tên lính đánh thuê đang khống chế mấy người kia, vẫn cảm thấy có vẻ như khá quen, nhưng chung quy cũng không nhớ nổi ra được rốt cuộc đã gặp qua ở nơi nào.
Mặc dù cảm thấy mấy người này nhìn như quen mặt, nhưng hắn cũng không suy nghĩ nhiều, hoàn thành nhiệm vụ là quan trọng.
Lính đánh thuê thấy cảm tình giữa Tiểu Loli và Diệp Οản Οản dường như là tốt nhất, vì vậy ghìm chặt cổ của nàng, sắc mặt âm vụ nhìn về phía Diệp Οản Οản trên ghế sa lon đối diện, uy hiếp, Diệp tiểu thư, chúng ta cũng không muốn gây thêm rắc rối, ta khuyên cô ngoan ngoãn phối hợp, tự giác đi theo chúng ta, nếu không, e rằng sẽ có thêm mấy mạng người chết không rõ lý do.
Diệp Οản Οản không tiếp tục để ý đến một đám tiểu yêu tinh đang bày trò kia, nhìn về phía tên lính đánh thuê cầm đầu, cố gắng moi ra nhiều tin tức hơn Ai phái các ngươi tới?Từ cấp bậc cùng đẳng cấp của những người này mà xem, cùng với nhóm người lần trước xuất hiện khi nàng đụng xe trên đường lớn, khẳng định không phải là cùng một nhóm.
Thủ lĩnh từ trên cao nhìn nàng bằng nửa con mắt, Vị tiểu thư này, ta nghĩ ngươi vẫn còn chưa hiểu rõ tình huống, chúng ta cũng không có nghĩa vụ phải trả lời câu hỏi của ngươi.
Tư Minh Lễ? Hay là Tần Nhược Hi? Diệp Οản Οản tiếp tục mở miệng.
Đối phương ánh mắt lạnh lùng, Ta nói rồi, ta không có nghĩa vụ trả lời câu hỏi của ngươi!Nói xong thần sắc không kiên nhẫn liếc nhìn thời gian trên đồng hồ đeo tay, Xin mời.
Diệp Οản Οản nhẹ giọng cười một tiếng, Không nói cũng được, ta chẳng qua chỉ là muốn biết, là người nào có thù oán lớn như vậy với ca ca của các ngươi.
Ngươi có ý gì? Đừng mong kéo dài thời gian! Thủ lĩnh lính đánh thuê đã hoàn toàn mất đi sự nhẫn nại, bàn tay trực tiếp công kích Diệp Οản Οản đang ngồi trên ghế sa lon.
Bất quá, vẫn còn chưa kịp đến gần thân thể của Diệp Οản Οản, lão quản gia liền ngăn cản, lướt đến trước mặt của Diệp Οản Οản, Càn rỡ, không được vô lễ!Lính đánh thuê ánh mắt lạnh lẻo, Lão bất tử, ngươi nghe mà không hiểu lời ta nói hay sao? Không muốn chết liền bớt nói nhảm, tránh ra cho ta! Còn mấy tên các ngươi nữa, tất cả đều cút qua bên kia xếp một hàng cho ta, tay ôm lấy đầu ngồi xong, chớ cản trở việc của ta!Một tên lính đánh thuê khác mặt đầy bất mãn mà nhìn mấy người trong phòng khách.
Một tên bảo an hoàn toàn không dám phản kháng, một gã đầu bếp béo bưng một tô tôm hùm nhỏ nhìn có vẻ ngốc nghếch, một nữ hầu gái nhỏ cực kỳ đáng ghét cứ khóc lóc không ngừng, một lão đầu tử nhìn như sắp xuống mồ, Xí, loại tôm tép nhỏ bé này, tùy tiện mướn vài tên côn đồ là được rồi, tìm lính đánh thuê làm gì.
Ta ngay cả dục vọng động thủ cũng không có!Tên lính đánh thuê được gọi là Joe làm ra vẻ đầy miễn cưỡng, trực tiếp hướng về nam râu, được có là có giá trị vũ lực khá khá một chút trong đám người tấn công tới.
Vèo…!! một tiếng tiếng xé gió lên.
Lại có thể.
Đánh hụt.
Tên tiểu bảo an kia không biết rốt cục là làm động tác như thế nào, lại có thể cản được quả đấm đang tung ra nửa đường của hắn.
Cùng lúc đó, một luồng sát ý lạnh lẽo, tuyệt đối không có khả năng xuất hiện ở trên người một tên tiểu bảo an, từ trên người hắn trút xuống…Trực giác nhạy bén đối với nguy hiếm, khiến cho đáy lòng của Joe hiện lên một chút sợ hãi, Ngươi.
Ngươi.
Bên cạnh, hai tên lính đánh thuê khác thấy vậy cau mày, Joe, ngươi đang làm cái gì? Còn không mau nhanh giải quyết hắn!Ta.
Lính đánh thuê dùng sức rút tay ra, vẫn như cũ không nhúc nhích, gấp đến độ mồ hôi lạnh trên trán đổ ròng ròng.
Nam râu một bên nắm chặt nắm đấm của lính đánh thuê, vừa hướng về phía vị nào đó ở bên cạnh hai tay đang ôm ngực xem kịch vui, Ai, bảo bối, mới vừa rồi ngươi thấy chứ? Ba người bọn hắn là lính đánh thuê đó nha!Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vnNam tóc dài nũng nịu cười một tiếng, Cường ca, người ta dĩ nhiên là nghe được mà!Nam râu cười một tiếng khằng khặc quái dị, Ha ha ha, vốn cho rằng là tiểu mao tặc, không nghĩ tới lại có thể.
gặp được đồng đạo.
Đồng đạo Trong nháy mắt khi hai chữ này rơi xuống…A …!!! Tiếng kêu thảm thiết cực kỳ thê thảm vang lên, thân người tên lính đánh thuê đã bị đánh bay, thân thể nặng nề đập thẳng lên vách tường.
Joe!!! Mặt khác hai tên lính đánh thuê còn lại đã kinh hãi đến biến sắc, không cách nào tin được hướng về gã nam râu nhìn lại.
Mới vừa rồi người đàn ông này nói cái gì, đồng…đồng đạo?Tên tiểu bảo an này vậy mà lại có thể cũng là lính đánh thuê?Đáng chết! Quả nhiên không nên mất cảnh giác mà!Joe chật vật bò dậy, bất quá mới vừa bò dậy liền bị đánh bay, cứ như thế lặp đi lặp lại.
Trong phòng khách lớn như vậy, không ngừng vang lên tiếng Phanh Phanh Phanh của thân thể va đập vào trên vách tường.
Thủ lĩnh lính đánh thuê thấy tình huống không ổn, quyết định gia nhập cuộc chiến, kết quả, bước chân vừa động, đã bị một mái tóc dài thổi qua trước mắt, chỉ thấy gã đàn ông tóc dài đã đột nhiên chặn đường đi của hắn lại.
Tìm chết! Thủ lĩnh lính đánh thuê rống giận vung quyền.
Ầm…!!!Một giây kế tiếp, hắn liền bị nam tử tóc dài dùng chiêu thức hoàn toàn giống với nam râu đánh bay ra ngoài.
Gã béo lách người né tên lính đánh thuê bị đánh văng tới, đạp cho một phát, nhất thời rống to, Khỉ khô! Họ Đường kia! Ngươi hướng chỗ nào ném đấy! Tổn thương tôm hùm nhỏ của ta, ta liều mạng với ngươi!Đáng chết.
Tên thủ lĩnh lính đánh thuê lần thứ hai bị đánh bay, mặt đầy không cách nào tin tưởng, hướng về tên nam tử tóc dài có vẻ nhu nhu nhược nhược nhìn lại.
Cái này…cái này là chuyện gì xảy ra?Làm sao mà thân thủ của người đàn ông này cũng kinh người như vậy.
Không được! Phải nghĩ biện pháp! Trong con ngươi của thủ lĩnh lính đánh thuê lóe lên một vệt tinh quang, sau đó hướng về gã đầu bếp béo đứng ở trước người hắn đánh tới.
Kết quả, thân hình vừa động, đầu bếp béo trước mắt lại giống như là u linh, biến mất không còn tăm hơi.
Một lát sau, sau lưng truyền tới âm thanh rét buốt, Đang tìm ta sao?A …!!! thủ lĩnh lính đánh thuê sợ đến hồn phi phách tán, theo bản năng liền muốn hướng về lối ra chạy trốn.
Kết quả, mới vừa tới cửa, liền bị một cước đạp bay.
Mà người đạp hắn, đúng là cái lão bất tử mới rồi hắn còn luôn miệng chửi mắng.
lão quản gia cao tuổi.
Chuyện này.
Chuyện này.
Những người này rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra.
Tại sao hai tên lính đánh thuê cấp C đều không có chút năng lực phản kháng nào?Tên lính đánh thuê đang bắt giữ Tiểu Loli thấy tình huống không ổn, vội vàng thả Tiểu Loli ra, muốn trước tiên chạy đến hỗ trợ.
Hắn dùng sức đẩy mạnh, thân thể Tiểu Loli bị đẩy chợt lảo đảo một cái, sợi dây chuyền nhỏ màu hồng hình con thỏ trên cổ bị kéo đứt rơi xuống, thủy tinh trong nháy mắt bị rớt bể.
Ta.
Con thỏ nhỏ.
Chủ nhân đưa cho ta.
Tiểu Loli ngơ ngác nhìn sợi giây chuyền trên đất, thiên chân khả ái trong đáy mắt lập tức rút đi, hóa thành sát ý làm người ta rợn cả tóc gáy.
Tên mập mạp ở đối diện bỗng rùng mình, Ai nha nha, lần này có thể là xong đời.
Nam râu cũng nuốt nước miếng, ngay cả động tác hành hạ người khác cũng đều ngừng.
Người lính đánh thuê kia đang muốn rời đi, bỗng một cánh tay bị Tiểu Loli ở trước người hắn nắm lấy.
Sau đó, trước người truyền tới một âm thanh nũng nịu, Tiểu ca ca, ngươi đi đâu vậy? Trò đùa này, vẫn còn chưa diễn xong đâu.
Cút ngay! Lính đánh thuê không suy nghĩ gì, liền chuẩn bị ném cô bé ra ngoài, lại phát hiện tay của cô bé lại không hề di chuyển, Ngươi.
Ngươi giết thỏ của ta, vậy thì, dùng mạng của ngươi để trả là được rồi.
Một giây kế tiếp, Phanh —— một tiếng vang thật lớn, nam nhân cao to lực lưỡng thân hình to con lại có thể bị một thân ảnh nhỏ bé như vậy ném qua vai, té cái oạch xuống đất.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vnSau đó, quét quét quét, hơn mười đạo phi nhận giống như mưa sa bay thẳng về phía hắn, cắm vào huyết nhục của hắn, trực tiếp đóng chặt hắn trên sàn nhà.
Mỗi một thanh phi đao đều chỉ thiếu một chút nữa sẽ cắm vào đại động mạch.
Như thế nào đây? Cách chết này, có phải là rất đáng yêu hay không? Tiểu Loli híp mắt, từ trên cao nhìn hắn.
A …!!! Người lính đánh thuê kia cả người đều bị té đến ngu rồi, trên khắp các vị trí cơ thể là một trận đau đớn truyền lại, cả người đều bị đóng ở trên mặt đất, phát ra tiếng gào thét thê thảm bi thương.
Huyết dịch từ bên trong mười mấy lỗ máu trên người hắn nhanh chóng chảy ra, trong không khí tràn ngập khí tức máu tanh.
Nhìn thấy thảm trạng máu tanh của đồng đội, hai tên lính đánh thuê còn lại đã trợn mắt hốc mồm.
Gã béo nuốt nước miếng, Kiều Kiều, đừng chơi lớn như vậy được không? Bữa ăn khuya ta tỉ mỉ chuẩn bị, chủ nhân vẫn còn chưa ăn đâu đấy!Lão quản gia nhìn thấy sàn nhà bị bắn thủng, chân mày nhíu chặt, Không phải nên nói, đừng phá hư đồ gia dụng!Hắn làm hư con thỏ nhỏ thủy tinh, chủ nhân tặng cho ta! Tiểu Loli giận đến giậm chân.
Ai, 3 tên ngu đần này rốt cuộc là do người nào phái tới.
Cứ như vậy mà đẩy bọn họ vào trong hố lửa.
5 người tò mò vây quanh 3 tên lính đánh thuê bị đánh cho mặt mũi sưng húp, vẻ mặt hứng thú tựa như đang đi xem khỉ ở trong sở thú vậy.
Mà mặt khác 3 tên lính đánh thuê, run rẩy bẩy như gà con bị 5 người kia vậy quanh, đã hoàn toàn mộng bức rồi.
Chuyện này.
Mấy người này rốt cuộc là có lai lịch gì?Cái vị thân thể đau đến mức trực tiếp co giật, nhưng bởi vì bị đóng xuống đất, động cũng không dám động, chỉ có thể không ngừng gào thét bi thương.
Vào giờ phút này, hắn rốt cuộc cũng nhớ tới đã từng thấy qua những người này ở nơi nào…Ngươi.
Các ngươi là.
Lính đánh thuê ánh mắt hoảng sợ, lần lượt xẹt qua 5 người…Mấy người giúp việc thoạt nhìn có vẻ yếu ớt, già nua, tạp nham, nhưng cẩn thận suy nghĩ một chút, lại bỗng trở nên quen mặt đến lạ kỳ.
Các ngươi là.
người của đoàn lính đánh thuê Kỳ Lân.
?!! Lính đánh thuê hấp hối mở miệng.
Hai tên lính đánh thuê khác nghe vậy, sắc mặt đột nhiên thay đổi, Làm sao có thể? Đoàn lính đánh thuê Kỳ Lân chưa bao giờ tiếp nhận loại nhiệm vụ bảo vệ cố chủ cấp thấp này!Nam râu khoanh tay, Cắt, ngưng diễn, ngạc nhiên chưa!Đoàn lính đánh thuê Kỳ Lân thì tính là cái gì? Nếu như chúng biết bọn họ hiện tại đang thuộc quyền tổ chức nào, tuyệt đối sẽ hù chết bọn họ!Chủ nhân, những người này xử trí như thế nào? Gã béo hỏi.
Chờ chút.
Bọn họ xưng hô với nữ nhân này là gì?Chủ.
Chủ nhân.
Lính đánh thuê là một phần của đoàn lính đánh thuê, chỉ là quan hệ khách hàng với ông chủ tuyên bố nhiệm vụ, tuyệt đối sẽ không xưng hô với người thuê mướn mình là chủ nhân!Nữ nhân này lại có thể, thu phục 5 cao thủ cao cấp nhất của đoàn lính đánh thuê Kỳ Lân…Chuyện này làm sao có thể!Ba tên lính đánh thuê nhìn nhau, đều thấy được trong mắt nhau là sự kinh hoàng tột độ.
Hố lửa.
Nơi này là hố lửa.
Cái này con mịa nó, quả thật chính là địa ngục!!!Chủ nhân chủ nhân, đem bọn họ cho Kiều Kiều có được hay không? Tiểu Loli làm nũng.
Diệp Οản Οản liếc mắt nhìn tô tôm hùm nhỏ trong tay gã béo, thấy ngay cả một giọt nước sốt cũng đều không hề rơi vãi, thuận miệng khoát tay một cái nói: Vậy đi.
Không.
Không muốn.
Ba tên lính đánh thuê trực tiếp sợ đến choáng váng.
Năm người này thoạt nhìn giá trị vũ lực cao nhất chắc chắn là nam râu cùng nam tóc dài luôn luôn hành động chung.
Trên thực tế, đáng sợ nhất ngược lại chính là tiểu nữ hài nhìn như không có phân nửa lực sát thương.
Rơi vào trong tay nàng, nhất định chính là sống không bằng chết, huống chi mới vừa rồi bọn họ còn chọc giận nàng!Chúng ta cũng chỉ là nhận tiền đi làm thuê sống qua ngày! Chúng ta cái gì cũng không biết! Thân phận cố chủ đều được bảo mật cẩn thận, mấy vị đều là tiền bối, quy định này các ngài cũng biết, chúng ta không có nói láo!Tiền bối tha mạng! Tiền bối tha mạng! Chúng ta có mắt như mù!.
Ba người sau khi bị Tiểu Loli lôi đi, mấy người còn lại cũng đã bắt đầu thu dọn hiện trường.
Hoa hồng nhỏ trong vườn hết thảy đều như thường, cứ như là chưa hề xảy ra chuyện gì.
Xem tiếp...Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
truyện tranh Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
truyện Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương truyện chữ
đọc truyện Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
yêu thần ký chap
truyenfull.vn
truyenfull.vip
truyenfull.vip
truyen.tangthuvien.vn/
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License