con-mat-ao-thi

Edit: VânnBeta: GeminiNếu như là Hàn Thiên Vũ tự mình lập một công ty riêng còn đỡ, hết lần này tới lần khác Hàn Thiên Vũ lại gia nhập công ty của Diệp Oản Oản, tình nguyện tới cái công ty nhỏ này của cô cũng không thèm ở lại Hoàn Cầu, mặt mũi của Chử Hồng Quang hết lần này đến lần khác đều bị mất sạch…Hiện tại nhóm người Diệp Οản Οản đã chính thức tiến vào trạng thái làm việc.

Hôm nay Diệp Mộ Phàm đi tham gia hiệp hội Thời Thượng, Phí Dương hộ tống Hàn Tiện Vũ đi đến đài truyền hình Đế Đô để phỏng vấn riêng, Lạc Thần và Cung Húc đi cùng trợ lý tham gia họp mặt fan, Diệp Οản Οản đi chọn địa điểm quay phim, vừa mới ký hợp đồng thuê xong, lúc này đang chạy tới công ty…Buổi trưa có thể nghỉ ngơi hai tiếng rồi lại tiếp tục công việc, Diệp Oản Oản đang suy nghĩ có nên đến tập đoàn Tư Thị tìm Tư Dạ Hàn hay không, khoảng thời gian này hai người bọn họ đều rất bận rộn, cho nên thời gian gặp mặt càng ngày càng ít, lần này hình như đã suốt ba ngày không gặp mặt rồi!Diệp Οản Οản nghĩ tới đó thì lấy điện thoại ra, kết quả mới vừa lấy ra chuông điện thoại lại đột nhiên vang lên, là Tư Dạ Hàn gọi tới.

Diệp Οản Οản vội vàng bắt máy, Alô, bảo bảo ~ thật là đúng lúc, em vừa mới nghĩ tới anh! Anh đang ở công ty sao? Em qua đó cùng đi ăn trưa với anh được chứ?Anh ở phòng làm việc của em.

Đầu bên kia truyền tới âm thanh trong trẻo lạnh lùng trước sau như một của Tư Dạ Hàn.

Diệp Οản Οản nghe vậy vẻ mặt đầy kinh ngạc, Cái gì? Phòng làm việc của em? Anh tới công ty của em à?Tư Dạ Hàn: Mang bữa trưa cho em, e cứ về công ty là được.

Diệp Οản Οản quả thực là thụ sủng nhược kinh! Tư Dạ Hàn lại có thể đem cho cô bữa trưa tình yêu! Người này quả thực là có tiến bộ a…Diệp Οản Οản kích động gật đầu, Được được được, em liền bay trở về! Chờ em!! Haaa…! Đã đến cửa, lập tức đến ngay!Em… Tư Dạ Hàn dường như còn muốn nói điều gì, Diệp Οản Οản đã cúp điện thoại cái rụp.

Diệp Οản Οản chạy một mạch đem xe ném tới chỗ đậu, sau đó nhanh chóng ấn thang máy.

Thang máy rất nhanh chạy thẳng lên văn phòng làm việc của bọn họ.

Lên lầu, Diệp Οản Οản trực tiếp đi thẳng tới phòng làm việc của mình.

Vừa đẩy cửa ra, quả nhiên thấy Tư Dạ Hàn đang ngồi trên ghế salon trong phòng.

Anh cởi áo vest ra, trên người mặc một cái len dệt màu xám tro nhạt, bên trong là áo sơmi trắng, trong tay cầm một quyển sách cô thuận tay đặt ở khu vực sách ngoại ngữ khó hiểu trên giá sách, vẻ mặt chuyên chú đọc,  phía sau ánh sáng xuyên thấu qua rèm cửa sổ, hình ảnh này đẹp như tranh vẽ…Một ngày không gặp như cách ba thu, huống chi đã là ba cái thu ~Diệp Οản Οản nhất thời bị mỹ sắc mê hoặc, khóa trái cửa phòng làm việc, ném cặp táp cùng chìa khóa xe trong tay liền chạy thẳng tới, hai tay Phanh chống trên ghế sa lon sau lưng Tư Dạ Hàn, cúi người ngọt ngào hôn một cái, Nhớ em không?Đột nhiên bị Diệp Oản Oản hôn Tư Dạ Hàn nhìn cô, vẻ mặt có chút khó hình dung…Ư? Vẻ mặt của Tư Dạ Hàn làm sao là lạ?Diệp Οản Οản đang hoài nghi, đột nhiên nghe được đằng sau truyền tới Đùng…Một trái táo nhanh như chớp lăn đến dưới chân cô…Sau đó, Diệp Oản Oản kẻ bị sắc đẹp mê hoặc nghiêng đầu sang chỗ khác, rốt cuộc nhìn thấy, trong phòng trừ Tư Dạ Hàn… còn có những người khác…Cung Húc vẫn duy trì tư thế cầm trái táo như cũ, gương mặt đẹp trai đang trợn mắt há hốc miệng, cậu ta vốn đang nói chuyện với Hàn Thiên Vũ và Lạc Thần giờ cả người đều choáng tại chỗ, Hàn Thiên Vũ cũng hoàn toàn ngốc tại chỗ…Phòng làm việc yên tĩnh, không hề có chút âm thanh, tất cả mọi người đều giống như bị điểm huyệt…Nhưng nội tâm Diệp Οản Οản lại như núi lửa đang phun trào!Mịa nó!!!!!!!Chuyện gì đang xảy ra!Tại sao trong phòng làm việc lại còn có những người khác!Hôm nay mấy người bọn họ không phải đều ở bên ngoài sao?Tư Dạ Hàn, tại sao anh không nói trong phòng làm việc của em còn có người khác a a a a a a a a!Diệp Οản Οản điên cuồng dùng ánh mắt tố cáo!Vào giờ phút này, Diệp Οản Οản vẫn còn duy trì tư thế Ghế sa lon với Tư Dạ Hàn như cũ.

Tư Dạ Hàn thoáng sửa lại cổ áo có hơi chút xốc xếch, mở miệng: Em không có cho anh cơ hội nói chuyện.

Diệp Οản Οản: …!!![~ Ha ha ha ha, Oản Oản muốn điên rồi có được hay không……]Editor: Như ÝBeta: Gemini————————Cái gì! Không cho anh cơ hội nói chuyện? Làm sao có thể!Diệp Οản Οản dùng đại não đang rối loạn gian nan suy nghĩ một chút, phát hiện Tư Dạ Hàn lúc nãy ở trong điện thoại giống như còn muốn nói cái gì, nhưng mà cô chưa nghe xong liền cúp, sau đó cô cho là chắc chắn công ty hôm nay không có người, lúc vào cửa trong mắt chỉ còn lại sắc đẹp, kết quả ba cái người sống sờ sờ ở chỗ này cũng không thấy, chạy thẳng tới chỗ Tư Dạ Hàn liền hôn, đúng là căn bản không cho anh cơ hội nói chuyện…Tạo nghiệt…Diệp Oản Oản ngàn lần không nghĩ tới, mình thông minh một đời, lại có thể mắc phải loại sai lầm cấp thấp này!May mắn duy nhất chỉ có khi cô giả nam thì âm thanh tuyệt đối sẽ không đổi thành giọng nữ, như mà con mịa nó, cái này có ích lợi gì a!Mấy lần trước cô vắt hết óc mới giải thích trọn vẹn, lần này chứng cớ xác thật, nhảy vào sông Hoàng Hà cũng rửa không sạch…Trong phòng làm việc vẫn yên tĩnh như cũ, ba người kia đều đã hóa đá, Lạc Thần giống như cột đá, Hàn Thiên Vũ mặt đầy ngạc nhiên, đến người đã sớm biết như Cung Húc cũng một mặt mơ hồ…Mặc dù như thế, Diệp Οản Οản cũng cảm thấy không thể buông tha, cô còn có thể cứu vớt một chút.

Vội vàng suy nghĩ một chút, suy nghĩ một chút! Lần trước cô đẩy ngã Tư Dạ Hàn, quên khóa cửa, không cẩn thận bị Lạc Thần và Hàn Thiên Vũ bắt gặp, lúc đó đã giải thích thế nào…Đại não của Diệp Οản Οản nhanh chóng chuyển động, bên cạnh đó cũng cố gắng bình tĩnh sửa sang lại quần áo thu hồi cánh tay chống đỡ ở bên người Tư Dạ Hàn.

Đệt! Vừa rồi cô lại còn đang nghĩ thật sự không nghĩ tới, hiếm thấy Tư Dạ Hàn chủ động đến đây gặp cô, con mịa nó đến cửa phòng cô cũng đều đã khóa trái rồi, lại có thể để cho cô bị bắt gặp như vậy…Cuối cùng, Diệp Οản Οản vẫn là dùng lực gồng mình đứng lên.

Cung Húc có thể không cần để ý đến, Hàn Tiện Vũ có thể để sau, việc cần thiết trước mắt là Lạc Thần!!!Vì vậy, Diệp Οản Οản lộ ra nụ cười vô cùng thân thiết, trực tiếp nhìn về phía Lạc Thần mở miệng nói, Ha ha, mọi người đều ở đây à? Lạc Thần, hai người hôm nay không phải đi tham gia buổi họp mặt fan sao?Lạc Thần nhìn Tư Dạ Hàn trên ghế salon, lại nhìn Diệp Οản Οản, hồi lâu mới tìm được chức năng ngôn ngữ máy móc trả lời từng chữ từng chữ: Kết… Chương trình kết thúc trước thời hạn… Liền về sớm một chút…Cung Húc nghiêng đầu nhìn về phía Diệp Οản Οản, vẻ mặt như kiểu Giải thích đi, em xem anh nói thế nào…Diệp Οản Οản tỏ vẻ rất ung dung, Ồ, chẳng trách! Khụ, tôi và bạn của tôi đang đùa giỡn một chút!Cung Húc: …Hàn Tiện Vũ: …Vâng vâng vâng cô biết dùng lý do này thực sự quá ngây thơ rồi, quả thật là xem người khác là người ngu rồi, lần trước chẳng qua là ngã bổ nhào vào người ta, còn có thể dùng lí do cãi nhau để cho qua, nhưng bây giờ cô có thể dùng biện pháp gì, cô cũng rất tuyệt vọng a!Trừ lý do này cô thực sự hoàn toàn không có cách nào để nói nữa…Cung Húc tức khắc xạm mặt lại, không nói gì nhìn Diệp Οản Οản, Diệp ca, anh coi tụi em là người ngu à?Diệp Οản Οản: … Được rồi, quả thật là không cẩn thận…Cái đó, khụ, ha ha, ngại quá, bạn tôi mang bữa trưa đến, tôi nhất thời kích động, các người đừng có đoán mò… Diệp Οản Οản vắt hết óc tiếp tục giải thích.

Cung Húc quả thực không nhịn được, khóe miệng co giật mở miệng: Bữa… Bữa trưa tình yêu…?Diệp ca, anh càng lau càng đen rồi anh biết không?Diệp Οản Οản: …!!! Mịa nó, chỉ số thông minh của cô tại sao lại bị hạ xuống thế này…Lạc Thần! Cậu nghe tôi giải thích…Thì ra là như vậy… Lạc Thần nghe vậy, vẻ mặt thả lỏng chợt thở phào nhẹ nhõm, Diệp ca anh nhanh ăn cơm đi! Bận rộn cho tới trưa, lúc này khẳng định đang đói!Diệp Οản Οản: …!? Ách?Cung Húc: …???Hàn Thiên Vũ: …Editor: Như ÝBeta: Gemini—————————Cái này cũng được sao?Diệp Oản Oản còn tưởng chết chắc rồi…Đừng nói những người khác, đến Diệp Οản Οản cũng không nghĩ tới lại có thể lừa được.

Cung Húc nhìn chằm chằm Lạc Thần, cằm đều rớt xuống, Lạc Thần, cậu nghiêm túc à? Anh ấy vừa vào cửa thì đẩy ngã người ta đè ra cưỡng hôn còn nói lời yêu thương, cậu cho như thế là đùa giỡn…Lạc Thần cau mày, Cậu muốn nói cái gì? Diệp ca không phải đã giải thích rồi sao?Cung Húc trợn mắt há hốc miệng, Mịa nó người thông minh này cơ bản thì…Diệp Οản Οản lập tức xông tới, đập một cái trên ót của Cung Húc, hạ thấp giọng cảnh cáo, Câm miệng cho tôi!Nói xong vội vàng nhìn về phía Lạc Thần, Khụ, không có việc gì không có việc gì, Lạc Thần, cậu đừng ở đây nghe cậu ta nói bậy! Cái tên này chỉ sợ thiên hạ không loạn, bất kể cậu ta nói cái gì, cậu đều đừng nghe, biết không?Lạc Thần gật đầu: Ừm.

Cung Húc: …Rốt cuộc là ai đang nói bậy! Anh chính là một tên đại lừa gạt! Thật là tức chết…Lạc Thần hoàn toàn không có hoài nghi cô…Vấn đề khó khăn lớn nhất đã được giải quyết, Diệp Οản Οản chợt thở phào nhẹ nhõm, sau đó không yên tâm kéo Cung Húc đe dọa, Nếu cậu dám nói bậy trước mặt Lạc Thần, tôi sẽ làm thịt cậu tế trời, có nghe hay không?Cung Húc ủy khuất nước mắt lưng tròng, căm ghét trừng mắt về phía Lạc Thần.

Cậu ta còn tưởng rằng trong công ty địa vị thấp nhất là Lạc Thần, bây giờ nhìn lại, Diệp ca coi trọng Lạc Thần hơn cậu ta nhiều.

A! Đau đớn biết bao! Em có phải là người anh thích nhất hay không, tại sao anh không nói lời nào… Cung Húc vừa gào, vừa rơi lệ vọt ra khỏi phòng làm việc.

Diệp Οản Οản nâng trán: …Cuối cùng cũng đem quả bom này đưa đi…Bất quá, nguy cơ vẫn chưa được xua tan…Diệp Οản Οản như có điều suy nghĩ nhín về phía Hàn Thiên Vũ, Lạc Thần tính cách đơn thuần, cộng thêm tin tưởng cô, cho nên hoàn toàn không có hoài nghi, cô nói cái gì cũng đều tin, nhưng Hàn Thiên Vũ thì…Diệp Οản Οản nhéo mi tâm: Cái đó, Thiên Vũ…Trên mặt của Hàn Thiên Vũ trước sau như một nở nụ cười ôn hòa, mở miệng nói, Cậu ăn cơm đi, tôi cũng không quấy rầy cậu nữa, chuyện này để nói sau.

Diệp Οản Οản: Ây… Được…Lạc Thần: Diệp ca, em cũng đi trước!Đi thôi… Hàn Thiên Vũ và Lạc Thần trước sau rời khỏi phòng làm việc.

Ngoài cửa.

Sau khi bước ra khỏi phòng làm việc, Hàn Thiên Vũ đột nhiên dừng chân, nhìn về phía Tư Dạ Hàn trên ghế salon trong phòng.

Lạc Thần: Thiên Vũ tiền bối, thế nào?Hàn Thiên Vũ rất nhanh liền khôi phục như thường, Không có gì, đi thôi!………Trong phòng làm việc.

Sau khi Cung Húc, Lạc Thần và Hàn Tiện Vũ tất cả đều rời đi, thì chỉ còn lại Diệp Οản Οản và Tư Dạ Hàn.

Xác định ba người đã đi thật, Diệp Οản Οản gần như mệt lả ngã ngồi trên ghế sa lon, Sắc.

Sắc đẹp hại người a… Cuối cùng cũng an toàn…Nói xong thì đưa ta chụp lấy mặt của Tư Dạ Hàn, Đều tại anh! Dáng dấp đẹp trai như vậy làm gì!Lúc hai tay Diệp Οản Οản chạm vào mặt, Tư Dạ Hàn mở miệng: Hàn Thiên Vũ…Trong nháy mắt Diệp Οản Οản Vèo một cái thu tay về, đứng dậy nghiêng đầu nhìn lại, Ở đâu ở đâu ở đâu!Vẻ mặt Tư Dạ Hàn hơi có chút không biết nói gì, tiếp tục mở miệng nói, Hàn Thiên Vũ tin tưởng em giải thích?Diệp Οản Οản chợt vỗ ngực, Bảo bối, nói chuyện đừng thở mạnh được không? Người dọa người sẽ hù chết người đấy!Tư Dạ Hàn: … Chẳng lẽ không phải là em có tật giật mình.

Cô nào có!!! Diệp Οản Οản hừ hừ, hung tợn đi tới, Em nào có phải kẻ gian, nào có phải trộm, nào có chột dạ! Anh vốn là của em!Về phần Hàn Thiên Vũ…Em cũng không biết cậu ấy rốt cuộc có tin hay không…Editor: Như ÝBeta: Gemini—————————Lạc Thần là đối với Diệp Oản Oản là tin tưởng vô điều kiện, cô nói cái gì cũng tin, coi như không hợp với lẽ thường cũng lựa chọn tin tưởng cô, nhưng tâm tư của Hàn Thiên Vũ, cô thật không đoán được…Bất kể như thế nào thì… ăn cơm quan trọng hơn! Bữa trưa tình yêu của em đâu!Bữa trưa tình yêu của Đại Ma Đầu, quả nhiên là rất đặc biệt, Diệp Oản Oản quả thật phải liều mạng ăn! Hộp cơm này không cố gắng ăn nhiều một chút thì có lỗi với nỗi kinh sợ hôm nay cô phải chịu!Khi mở hết ba tầng của hộp đồ ăn, trái tim bị thương nghiêm trọng của Diệp Οản Οản mới khỏi được mấy phần.

Không uổng công cô phải chịu giày vò!Diệp Οản Οản đang chuyên tâm vùi đầu vào trong thức ăn ngon, ánh mắt liếc qua mới ý thức được Tư Dạ Hàn vẫn nhìn mình, nháy mắt một cái ngẩng đầu lên, Sao… Làm sao vậy?Tư Dạ Hàn nhìn cô một lúc, hỏi: Có vui không sao?Diệp Οản Οản: Ây… Rất kinh ngạc, rất vui…Ah…Có thể không ngạc nhiên, không mừng rỡ sao, cũng sắp chấn kinh nửa cái mạng rồi…Chẳng qua nếu như trừ bỏ sự việc ngoài ý muốn lúc nãy, ngược lại thật sự rất vui mừng, giống như càng ngày càng giống đang yêu rồi…Diệp Οản Οản sau khi ăn cơm xong, Tư Dạ Hàn liền đứng dậy rời đi, cô vốn muốn anh ở lâu một chút, bất đắc dĩ tình cảnh mới nãy náo loạn như vậy, nên cũng không dám để anh ở lâu.

Tư Dạ Hàn đẩy cửa rời đi, lúc đi tới cuối hành lang, thấy Hàn Thiên Vũ đứng một mình bên cửa sổ.

Khi thấy Tư Dạ Hàn, đối diện ánh mắt của người đàn ông, cảnh giác đối với nguy hiểm đến từ bản năng, ngay lập tức con ngươi của Hàn Thiên Vũ nhất thời co rút nhanh.

Ánh mắt của Tư Dạ Hàn ngắn ngủi lướt qua ở trên người anh ta, liền cất bước rời đi.

Sau lưng, Hàn Thiên Vũ nhìn bóng lưng đối phương rời đi, thần sắc trấn định trên mặt từ từ biến mất, bàn tay siết chặt…______Nhà để xe dưới hầm.

Hứa Dịch chờ lâu đã sớm lo lắng, vừa nhìn thấy ông chủ của mình xuống vội vàng truy hỏi, Cửu gia, thế nào thế nào? Oản Oản tiểu thư có vui không?Tư Dạ Hàn: Rất vui.

Hứa Dịch thở phào nhẹ nhõm: Vậy thì tốt vậy thì tốt, tôi đã nói không có cô gái nào không thích niềm vui bất ngờ mà…Tư Dạ Hàn: Tiền thưởng tháng này của cậu tăng gấp đôi.

Hứa Dịch nhất thời mừng rỡ: Cảm ơn Cửu gia!Xem ra Oản Oản tiểu thư không phải là vui vẻ bình thường! Quả nhiên sau này anh phải đưa ra cho Cửu gia nhiều chủ ý hơn mới được! Anh phải suy nghĩ thật kỹ………………………Tùng tùng tùng tiếng gõ cửa vang lên.

Diệp Οản Οản: Mời vào!Nhìn thấy người tiến vào là Hàn Thiên Vũ, thần kinh Diệp Οản Οản chợt căng thẳng mấy phần, bất quá trên mặt không lộ ra chút nào, vẻ mặt tự nhiên mở miệng nói: Thiên Vũ, ngồi đi! Địa điểm quay phim hôm nay tôi đã đi được vài nơi, có hai nơi đã được định,  một là thành phố điện ảnh, một nơi nữa là ở quán bar, còn có một chỗ khá là phiền toái, có thể muốn…Hàn Tiện Vũ: Diệp Bạch, cậu thích đàn ông?Diệp Οản Οản: ……………….

Sợ nhất… Không khí đột nhiên yên tĩnh…Hàn Thiên Vũ trực tiếp như vậy khiến cho vẻ mặt bình tĩnh của Diệp Οản Οản trở nên cứng đờ.

Mặc dù thắc mắc, nhưng Hàn Thiên Vũ lại dùng giọng điệu khẳng định.

Quả nhiên a, mượn cái cớ này, cũng chỉ có thể lừa gạt Lạc Thần thôi.

Lạc Thần là thật sự đơn thuần, còn Hàn Thiên Vũ là giả bộ đơn thuần, bất quá chỉ đang cố ý làm bộ tin tưởng, tránh làm khó cô mà thôi.

Diệp Οản Οản đành theo số phận thở dài, Cậu đã biết…Hơn nữa nhìn bộ dạng của Hàn Thiên Vũ, hẳn không phải là lần đầu hoài nghi…Cậu phát hiện lúc nào? Diệp Οản Οản hỏi.

Lời này của Diệp Οản Οản chẳng khác gì trực tiếp thừa nhận.

Hàn Tiện Vũ nghe vậy, bàn tay không dấu vết xiết chặt.

Phát hiện lúc nào…?Edit: Như ÝBeta: Gemini—————————Lúc nào…Là từ lúc cô uống rượu say ôm người đàn ông kia không chịu buông ra, hay là từ lúc buổi tụ họp ở quán rượu kết thúc, cô rời đi cùng người kia, hay là lúc bất cẩn lại quên khóa cửa phòng bị anh bắt gặp tại chỗ?Hoặc là sớm hơn…Khi người đàn ông kia mượn cớ say rượu, ở ngay trước mặt anh hôn Diệp Bạch, bắt đầu tuyên thệ chủ quyền…Cùng là đàn ông, lúc đó địch ý của Tư Cửu đối với anh rõ ràng như vậy, anh làm sao có thể không cảm nhận được.

Chân chính thích một người, là không thể che giấu được.

Không nhớ rõ.

Hàn Thiên Vũ mở miệng.

Vấn đề lúng túng thế này, Diệp Οản Οản tự nhiên không tiếp tục truy hỏi, bất đắc dĩ mở miệng nói, Thiên Vũ, xin lỗi, không phải cố ý lừa gạt cậu, cậu cũng biết, loại chuyện này, cho dù là bạn thân đi nữa, cũng không tiện nói ra khỏi miệng…Tôi hiểu được.

Hàn Thiên Vũ gật đầu, sau đó hỏi, Cung Húc biết chuyện này?Diệp Οản Οản nâng trán, Cung Húc là ngoài ý muốn, cậu ta hàng ngày cứ đi tranh sủng, mở miệng không chút đứng đắn, vừa vặn hôm đó có mặt Tư Cửu, cậu ta lại đang nói bậy, mắt thấy Tư Cửu thiếu chút nữa hiểu lầm quan hệ của tôi với Cung Húc, tôi chỉ có thể để lộ trước mặt Cung Húc, chứng minh trong sạch của tôi!Lúc thế này có giấu giếm cũng không có ý nghĩa gì, vì vậy Diệp Οản Οản dứt khoát thẳng thắn toàn bộ.

Sắc mặt Hàn Thiên Vũ phức tạp nhìn Diệp Bạch, Hai người hiện tại đang quen nhau? Vậy người bạn gái trước kia cậu nói…Diệp Οản Οản giải thích, Thật ra thì chính là anh ấy… giải thích là bạn gái chỉ là một lớp ngụy trang, nhất là cậu nhóc Lạc Thần kia, đối với loại chuyện này có bóng ma trong lòng, tôi lo sẽ hù đến cậu ấy, cho nên lừa gạt tương đối lâu, đúng rồi, cậu có thể ngàn vạn giúp tôi giữ bí mật, đừng có không cẩn thận nói lộ ra cho cậu ấy biết…Hàn Tiện Vũ nhìn cô, Cậu lo lắng đến Lạc Thần, lại không sợ dọa tôi?Diệp Οản Οản ho nhẹ, Ách…Hàn Thiên Vũ khẽ cười, Tốt rồi, không đùa cậu nữa, là bạn bè tôi dĩ nhiên là tôn trọng sự lựa chọn của cậu, cậu thích đàn ông hay phụ nữ, cái này đều là quyền tự do của cậu cũng không có gây trở ngại đến bất kỳ người nào, đó cũng không phải cái gì chuyện người khác không chấp nhận được.

Diệp Οản Οản nghe vậy cảm động không thôi, khó trách fan của Hàn Thiên Vũ luôn là gọi cậu ta là tiểu thiên sứ! Hàn Thiên Vũ thật sự là quá hiểu ý rồi!Hàn Thiên Vũ nói xong, sắc mặt lại đột nhiên có chút trầm xuống, Chẳng qua là, có chuyện, tôi nghĩ, vẫn cần cho cậu biết.

Diệp Οản Οản không hiểu sao lại có loại dự cảm xấu, Chuyện gì?Hàn Thiên Vũ cân nhắc chọn lời một chút, thuận tiện mở miệng, Lúc trước có một lần, tôi cùng chị Khả Hâm đến rạp chiếu phim xem phim, ngẫu nhiên gặp phải Tư Cửu, nhìn thấy anh ta… Cùng với một cô gái đi chung, khi đó tôi không thấy rõ mặt của cô gái kia, bất quá hai người rất thân mật… Chuyện này, cậu biết không?…!!! Diệp Οản Οản nghe được đơ tại chỗ!Cô quên mất còn có chuyện này! Lúc trước cô hẹn Tư Dạ Hàn đi xem phim kết quả vừa vặn đụng phải Hàn Thiên Vũ và Kiều Khả Hâm, khi đó Hàn Thiên Vũ và Kiều Khả Hâm bị đôi tình nhân phía sau kinh động đột nhiên quay đầu, Tư Dạ Hàn vì che lại mặt của Diệp Oản Oản, không để cô bị phát hiện, liền hôn cô…Một màn này tất cả đều bị Hàn Thiên Vũ thấy được, mặc dù Hàn Thiên Vũ không nhìn thấy cô, nhưng cậu ta chắc chắn nhận ra Tư Dạ Hàn!A… Chuyện này… Cái này a… Tôi biết! Tôi biết rồi! Thật ra chuyện là như thế này… Tôi và Tư Cửu lúc trước quen biết với nhau thật ra thì đều là nam thẳng yêu thích phụ nữ! Chúng tôi cũng không thể nghiêm khắc tính là gay, chẳng qua người hai chúng tôi yêu thích đúng lúc là đàn ông mà thôi! Khụ khụ, không biết, cậu có thể hiểu được không?Tim Diệp Οản Οản mệt mỏi không thôi, thật là một lời nói dối kéo theo vô số lời nói dối đi cùng, cứ tiếp tục như thế, một ngày nào đó đầu cô sẽ nổ tung mất! Diệp Οản Οản đang lo lắng Hàn Thiên Vũ không hiểu được…Lại nghe được Hàn Thiên Vũ mở miệng: Tôi hiểu.

Editor: HoahonggaiBeta: Gemini…………………………….

Buổi tối hôm đó, Cung Húc hẹn một đám bạn đến quán rượu mua say.

A! Tôi là một con cẩu độc thân ngàn năm, ngàn năm cô độc, lúc đêm khuya vắng người, có ai nghe thấy tôi đang khóc không… Cung Húc ôm lấy micro, say sưa gào thét.

Ngàn lần không nghĩ tới, anh lại bị hai người đàn ông ngược!Phốc, cậu đủ rồi, lời bài hát này còn ra thể thống nào nữa? Rượu ở trong miệng Đường Tinh Hỏa đều phun ra ngoài, dở khóc dở cười ôm lấy vai của cậu ta nói Tôi nói này Cung Cẩu Đản, cậu cô đơn lắm sao? Cái kia mứt hoa cậu vẫn thích, cô ấy có mị lực lớn như vậy?Không cho cậu làm nhục mứt hoa quả của tôi! Cung Húc lập tức bao che như sói che chở con hung hăng trợn mắt nhìn qua Đường Thiết Trụ, cậu có biết cuộc đời tôi, muốn nhất là cái gì không?Đường Tinh Hỏa nhíu mày: Cái gì a?Cung Húc: Nhưng tôi không có được.

Đường Tinh Hỏa xạm mặt lại Cậu rõ ràng là người giữa ngàn đóa hoa! Vậy mà còn cô đơn!Cung Húc hừ hừ: Cậu thì biết cái gì, tôi đây chui rúc đến nỗi tim đập nhanh đây này!Đường Tinh Hỏa: Chúc cậu sớm ngày tu thành chính quả!…………….

Tối đến, Diệp Οản Οản vô cùng mệt mỏi tố cáo.

Đều tại anh, để cho em hóa trang thành nam, giờ thần kinh của em sắp bị nứt ra rồi nè!Tư Dạ Hàn vân đạm phong khinh nhìn cô: Không phải ý tưởng này là do em đề suất?Diệp Οản Οản nháy nháy mắt: Ách…Hình như cái này là cô nói nha…Đây còn không phải tại anh ra quy định Cấm không cho phép trêu trọc người khác phái với nhan sắc này của em thì không thể không vi phạm quy định được… Diệp Οản Οản lầm bầm.

Hazz, cô cứ che giấu như vậy cũng không phải là chuyện hay nha…Lúc trước cô nghĩ tới biện pháp này, một mặt là để dễ làm việc, một mặt là bởi vì cô là người của Diệp gia, khi đó dưới tình huống kia, nếu như cô lấy thân phận thật của cô đi gặp Chử Hồng Quang, con cáo già đó sẽ không dễ dàng tin tưởng cô, với lại nghề này là nam thì dễ dàng hơn.

Cho nên đối với bên ngoài thân phận Diệp Bạch này cô cũng rất có lợi, chẳng qua là, đối nội thì…Cô bình thường cùng Cung Húc, Lạc Thần, Hàn Tiện Vũ tiếp xúc tương đối nhiều, giống như hôm nay tình huống như thế, sau này khẳng định có phát sinh…Hàn Tiện Vũ và Lạc Thần hai người này, nếu biết thân phận thật của cô, cũng không có vấn đề lớn, hai người này tương đối đáng tin, miệng cũng kín, không giống ai đó nhìn thấy cô nào đẹp là sẽ có ý nghĩ kỳ quái, ăn giấm tùm lum.

Thực sự khó giải quyết, ngược lại là Cung Húc …Thời điểm đêm hôm đó ở dưới lầu, khi đó cô vẫn còn mặc đồ nam, thiếu chút nữa Tư Dạ Hàn lại bị Cung Húc chọc xù lông rồi.

Lúc đầu cô cho rằng Cung Húc thích ai cũng không quá ba phút, ai biết đến tận hôm nay còn không hết ý nghĩ, lỡ như bị cậu ta biết cô là mứt hoa quả…Hình ảnh kia….

ha ha….

Cho nên, Diệp Οản Οản kết luận, trước mắt cô nên phòng bị Cung Húc nhất…Sáng ngày thứ hai.

Mặc Huyền tới Cẩm Viên làm kiểm tra định kỳ cho Tư Dạ Hàn.

Trước khi đi Diệp Οản Οản gọi anh ta ra một bên nói chuyện.

Bác sĩ Mặc, tình hình của A Cửu thế nào rồi? Diệp Οản Οản hỏi.

Thân thể Tư Dạ Hàn tốt hơn cô có thể thấy được, nhưng mà tâm lý của cô vẫn không yên tâm.

Mặc Huyền nhìn thấy Diệp Οản Οản như vậy, sắc mặt có chút khó hình dung, bất đắc dĩ thở dài mở miệng nói: Diệp tiểu thư, hiện tại công việc duy nhất của tôi là kiểm tra một tháng một lần, mà cái này còn bị ghét bỏ, mỗi lần tôi tới chưa được năm phút là bị đuổi rồi, trước mắt sắp bị thất nghiệp, cô cảm thấy như thế nào?Editor: Như ÝBeta: Gemini—————————Diệp Οản Οản: …Được rồi…Cho nên, ý của anh là, anh ấy đã khôi phục lại trạng thái bình thường?Mặc Huyền mở tay ra: Nhìn trước mắt đúng là thế.

Mặc Huyền nói xong dừng một chút, sắc mặt hơi ngưng tụ nói, Dĩ nhiên, điều kiện tiên quyết là có cô ở bên cạnh điều tiết tình huống.

Đối với Tư Dạ Hàn mà nói, cô chính là điểm cân bằng trong thế giới của anh ấy, một khi cô bên này xảy ra vấn đề, thăng bằng bị phá vỡ, ai cũng không dám bảo đảm sẽ phát sinh chuyện gì.

Lúc trước cô ghét, bài xích anh ấy, cả người anh ấy là hình dáng gì…cô cũng là người rõ nhất… Tư Dạ Hàn sẽ không giống người thường, sẽ mất lý trí, năng lực phán đoán và khả năng điều khiển tình cảm, chính là một dã thú hoàn toàn mất đi khống chế.

Nói thật, anh ấy lại có thể có thể trở nên giống người bình thường, lúc trước tôi đều không cách nào tưởng tượng ra…Diệp Οản Οản hơi có chút im lặng lẩm bẩm, Cái gì gọi là giống người, anh ấy vốn chính là người!Mặc Huyền khẽ cười nhìn cô, Cô có biết đám người Hứa Dịch, Thập Nhất, còn có tất cả người giúp việc ở nhà cũ, đều tự tạo một tấm bùa hộ mạng mang theo bên người hay không?À? Bùa hộ mạng gì? Diệp Οản Οản không hiểu.

Mặc Huyền nói: Trên bùa hộ mạng viết: Chúc Oản Oản tiểu thư và Cửu gia ngọt ngào hạnh phúc hòa thuận vui vẻ thuận lợi trôi chảy!Diệp Οản Οản: Ách…Mặc Huyền: Hai người bình yên, thì là trời đẹp với chúng tôi! Cho nên, Oản Oản tiểu thư, mạng nhỏ của mấy người chúng tôi đều trong tay cô!Diệp Οản Οản: …Có đáng sợ như vậy không…Mặc Huyền than thở một tiếng: Diệp tiểu thư, tôi cũng không phải là khoa trương, bắt đầu từ lúc Cửu gia mời tôi giúp anh ấy làm thôi miên, tôi vẫn tận mắt quan sát tình huống của anh ấy, mặc dù, tôi không biết Tư Dạ Hàn tại sao đối với cô cố chấp như vậy, nhưng tôi nghĩ, một người quan tâm một người khác đã đến mức độ bệnh hoạn, thì khẳng định anh ấy vô cùng vô cùng yêu người kia…Diệp tiểu thư, cô có phải đã từng quên chuyện gì hay không…?Cái vấn đề này, thật ra thì Mặc Huyền đã muốn hỏi từ lâu.

Nếu như trước kia Diệp Οản Οản và Tư Dạ Hàn chưa bao giờ xuất hiện cùng nhau, thì thái độ của Tư Dạ Hàn đối với Diệp Οản Οản thật sự là có chút không hợp với lẽ thường.

Diệp Οản Οản nghe vậy trầm ngâm, Quên cái gì? Hẳn là không… Người như Tư Dạ Hàn nếu như trước kia tôi và anh ấy có từng gặp nhau, không có khả năng tôi không có ấn tượng…Cũng đúng… Mặc Huyền lâm vào suy tư, không biết nghĩ đến cái gì, lại không có mở miệng.

________Gian nan nhất là giai đoạn mới bắt đầu gây dựng sự nghiệp, sau khi kết thúc, Diệp Οản Οản cuối cùng được thanh nhàn.

Hiện tại công việc hàng ngày có Diệp Mộ Phàm xử lý, Phí Dương đảm nhiệm chức tổng giám nghệ sĩ, tất cả đều bước vào quỹ đạo, sinh hoạt thực tế phong phú, là chuyện mà đời trước cô nghĩ cũng không dám nghĩ…………………………………….

Cẩm Viên, trong phòng nghị sự.

Hội nghị gia tộc mỗi tháng một lần, một đám nguyên lão Tư gia tất cả đều ở đây, Tư Dạ Hàn ngồi ở chính giữa ghế sa lon, Diệp Οản Οản ngồi ở bên tay trái anh, vị trí thuộc về chủ mẫu tương lai.

Toàn bộ quá trình Tư Minh Lễ và Phùng Nghĩa Bình đều nghiêm mặt, thế nhưng bởi vì lần trước bị Diệp Οản Οản cho một bài học, khoảng thời gian này đều yên tĩnh không ít, không dám tìm cô làm phiền nữa.

Huống chi còn có Tư Dạ Hàn ở bên này, bọn họ cái gì cũng không làm được, chỉ có thể trơ mắt nhìn địa vị Diệp Οản Οản ngày càng vững chắc, chỉ sợ lúc không có ai đã hận cô đến thấu xương.

Ánh mắt lão phu nhân hiền hòa nhìn về phía Diệp Οản Οản, mở miệng nói, Oản Oản à, tháng sau tiếp đãi Mục tiên sinh, đến lúc đó, con cùng đi với A Cửu chứ!Diệp Οản Οản nhu thuận mở miệng: Vâng, bà nội!Tư Minh Lễ biến sắc, rốt cuộc không nhịn được, Vị khách quan trọng như vậy, làm sao có thể để cho cô ta theo đón tiếp cùng gia chủ được? Cô ta cũng chỉ là một tiểu nha đầu, cái gì cũng không biết, lỡ như làm mất mặt Tư gia!Editor: Như ÝBeta: Gemini—————————Phùng Nghĩa Bình cũng vội vàng phụ họa nói, Lão phu nhân, Mục gia là đối tác quan trọng của tập đoàn Tư Thị, quả thật nên để gia chủ sắp xếp một người bạn gái có nhiều kinh nghiệm đi cùng mới phải!Phùng Nghĩa Bình mặc dù không có nói rõ, nhưng ý trên mặt chữ, dĩ nhiên là chỉ Tần Nhược Hi rồi.

Lão phu nhân nhìn hai người, Năm trước một mình A Cửu cũng không có chuyện gì.

Lúc trước không có coi như xong, nhưng bây giờ đã có, làm sao có thể giống nhau được?Trong trường hợp này, cô gái Tư Dạ Hàn mang theo, so với trước đây hoàn toàn khác nhau.

Tư Minh Lễ vội nói: Chị dâu, lúc trước một mình gia chủ đi dĩ nhiên là không có vấn đề, tôi đây không phải là sợ có người không hiểu phép tắc, đường đột khách quý! Lại nói Diệp tiểu thư mặc dù đang cùng gia chủ quen nhau, nhưng cũng chỉ là bạn gái mà thôi, sợ là chưa có tư cách cùng gia chủ tiếp đãi vị khách quan trọng như thế…Lão phu nhân làm sao có thể không biết Phùng Nghĩa Bình và Tư Minh Lễ đang suy nghĩ cái gì, nhưng trong thời gian gần đây, bà chính mắt nhìn Diệp Οản Οản tận tâm tận lực chăm sóc A Cửu, lại tham học có chí tiến thủ, làm việc ngày càng ổn thỏa, bà cũng có ý giúp một tay.

Lão phu nhân nhìn về phía cháu trai đang ngồi trên ghế sa lon, A Cửu, con cảm thấy thế nào?Tư Dạ Hàn đang nhắm mắt nghỉ ngơi nghe vậy mở mắt, không trả lời, mà nhìn về phía Diệp Oản Oản bên cạnh, Muốn đi sao?Diệp Οản Οản: Ây…Giọng điệu giống như đang hỏi cô có muốn đi chơi không, nếu cô muốn đi thì đi, không muốn đi thì không cần đi…Quả nhiên, Tư Minh Lễ và Phùng Nghĩa Bình nhìn thái độ này của Tư Dạ Hàn giận đến khuôn mặt già nua đều vặn vẹo.

Lão phu nhân chỉ biết lắc đầu nhìn cháu trai mình, sau đó, trực tiếp nhìn đám người Tư Minh Lễ mở miệng nói, Được rồi được rồi, hiện tại thời gian còn sớm, về lễ nghi Oản Oản có chỗ nào không hiểu thì đại khái có thể đi học, cũng không phải là chuyện ghê gớm gì, chuyện này cứ quyết định như vậy đi!Lão phu nhân…Tư Minh Lễ còn muốn nói tiếp, bất đắc dĩ thái độ lão phu nhân và Tư Dạ Hàn đã quyết, căn bản không cho ông ta có đường nói chuyện.

Tư Minh Lễ sắc mặt âm trầm ngồi tại chổ, chổ da trên gương mặt khô gầy co rúm từng hồi.

Đáng chết! Đều đã lâu như vậy rồi! Tên nhóc đáng ghét này tại sao còn không chết! Không phải nói anh ta tuyệt đối sống không qua nửa năm sao?Mắt thấy nửa năm này đều đã sắp qua rồi! Từ khi có được tin tức Tư Dạ Hàn sắp chết, ông ta cố kềm chế, mỗi ngày đều chờ đợi, chờ Tư Dạ Hàn chết đi, ai ngờ Tư Dạ Hàn không hề có dáng vẻ của người bệnh thời kỳ cuối, chỉ thấy tình trạng thân thể còn ngày càng tốt lên…Chỉ cần một ngày tên nhóc này còn tồn tại, cuộc sống của ông ta ở Tư gia giống như một con chó ăn nói khép nép! Còn có tiện nhân Diệp Οản Οản đáng chết này, mối thù phế một chân của con trai ông ta còn chưa báo, ông ta lại chỉ có thể nhẫn nhịn, đến một sợi tóc của cô ta cũng không nhúc nhích được…Lão phu nhân nói với Tư Dạ Hàn, A Cửu, về phần Oản Oản ta sẽ sắp xếp cho con bé một giáo viên dạy lễ nghi, dạy cho con bé?Tư Dạ Hàn: Không cần.

Sắc mặt Lão phu nhân nghiêm túc nói, Việc này vẫn cần thiết, học thêm một chút đối với Oản Oản mới có lợi, sau này nó cũng sẽ dùng được.

Tư Dạ Hàn mở miệng: Không cần mời giáo viên, con tự mình dạy.

Diệp Οản Οản: …Đến lão phu nhân cũng muốn nhét thức ăn cho chó, anh đủ rồi đấy!Con đứa nhỏ này… Lão phu nhân chỉ biết bật cười, nhìn hai đứa trẻ hiện tại chung sống được tốt như vậy, trong lòng cũng được yên tâm.

Nếu như thân thể của A Cửu có thể tốt lên…Tan họp đi.

Sau khi chuyện được trao đổi xong, Tư Dạ Hàn liếc nhìn thời gian trên đồng hồ đeo tay, tuyên bố tan họp.

Tư Dạ Hàn vừa nghe lão phu nhân nói chuyện, vừa định đứng lên, lúc đang từ trên ghế salon đứng dậy, ngay lập tức, sắc mặt trắng nhợt, thân thể cũng đột nhiên cứng đờ.

A Cửu, sao vậy? Phát hiện Tư Dạ Hàn có chút khác thường, lão phu nhân và Diệp Οản Οản đều nhìn anh.

Tư Dạ Hàn nhấc tay, dường như muốn nói không có việc gì, vừa mở miệng chợt phun ra một ngụm máu tươi, trên mặt trắng nhợt không còn chút máu, sau đó, Oanh một tiếng ngã về phía sau.

A Cửu ——Gia chủ!!!Con ngươi của Diệp Οản Οản chợt co rút nhanh, lão phu nhân và các nguyên lão tất cả mọi người đều kinh hãi đến biến sắc, trở thành một mảnh hỗn loạnEditor: Như ÝBeta: Gemini————————Tất cả mọi người đều không nghĩ tới, Tư Dạ Hàn đang êm đẹp lại có thể lại đột nhiên hộc máu té xỉu.

Ngay cả Tư Minh Lễ và Phùng Nghĩa Bình cũng ngây ngẩn.

Gia chủ! Gia chủ!Bác sĩ! Bác sĩ đâu! Còn không mau đi mời bác sĩ Tôn tới!Tất cả các nguyên lão đều hỗn loạn, hốt hoảng lo sợ vây quanh Tư Dạ Hàn.

Tránh ra! Đừng vây chặt như vậy! Diệp Οản Οản lạnh lùng quát lớn, sau đó thân thể nhỏ yếu vững vàng đem Tư Dạ Hàn đỡ lên.

A Cửu! A Cửu của ta… Chuyện này… Tại sao có thể như vậy! Nhanh… Nhanh đi mời bác sĩ tới… Lão phu nhân đã hoảng đến mất hết hồn vía, lảo đảo muốn ngã, thiếu chút nữa cũng té xỉu theo.

Diệp Οản Οản một bên dặn dò người giúp việc chăm sóc kỹ lão phu nhân, một bên cẩn thận từng chút đem Tư Dạ Hàn thu xếp nằm trên giường, kiểm tra một chút nhịp tim và mạch đập của anh, Bà nội, đừng lo lắng, mấy ngày trước bác sĩ Mặc và bác sĩ Tôn vừa mới kiểm tra kỹ càng toàn thân cho A Cửu, sẽ không có vấn đề gì lớn!Không đợi lão phu nhân nói chuyện, Tư Minh Lễ nhất thời một bước nhảy ra, Quả thật là nói bậy nói bạ! Đều hộc máu còn kêu không có vấn đề gì lớn? Vậy muốn như thế nào mới kêu có vấn đề! Lúc trước bác sĩ Tôn đã sớm nói thân thể gia chủ không chống nổi nửa năm, lúc nào cũng có thể phát bệnh, một khi phát bệnh nhất định sẽ nguy hiểm tánh mạng, nhưng cô ngược lại thật tốt, cũng không biết có âm mưu gì, nhảy ra ngăn cản gia chủ làm phẫu thuật, còn nói khoác mà không biết ngượng, nói mình có thể trị khỏi bệnh cho gia chủ! Bây giờ thì sao, đây chính là cái cô gọi là điều dưỡng?Phùng Nghĩa Bình ở trong đám người than thở, Hazz, ban đầu chúng tôi liều chết khuyên nhủ, để cho gia chủ làm phẫu thuật, vội vàng cấy ghép khí quan, nhưng gia chủ lại bị người phụ nữ này mê muội, cái gì cũng nghe, chúng tôi nói cái gì cũng vô dụng… Giờ không biết thế nào…Ánh mắt các nguyên lão khác nhìn Diệp Οản Οản cũng đặc biệt lạnh giá, Vậy phải làm sao bây giờ… Phải nhanh chóng dặn dò người giúp việc, phong tỏa tin tức! Đừng để cho người ngoài biết chuyện! Nếu không toàn bộ Tư gia sẽ rối loạn!A! Tư gia thật là bị người phụ nữ này hại chết!Diệp Οản Οản không có phản ứng với những lời lải nhải không ngừng bên tai, mà tiếp tục kiểm tra tình hình của Tư Dạ Hàn.

Khoảng thời gian này cô đi theo bác sĩ Tôn học được sơ sơ chút ít, Vọng, Văn, Vấn, Thiết* đơn giản cũng hiểu một chút, mạch đập của Tư Dạ Hàn đều bình thường, huống chi hai vị bác sĩ cũng mới vừa kiểm tra qua cho Tư Dạ Hàn, mấy ngày nay cô lại một mực ở bên cạnh, thân thể của anh vô cùng ổn định…Về phần hạ độc gì đó, càng không thể, việc ăn uống của Tư Dạ Hàn được quản lí không thua gì hoàng cung cổ đại, những người kia có lòng cũng không có can đảm làm chuyện này…Rốt cuộc là chỗ nào có vấn đề?Thật ra thì, dựa theo y học mà nói, hộc máu cũng không hoàn toàn là chuyện xấu, có lẽ…Vẻ mặt Tư Minh Lễ rất đau đớn nhìn về phía lão phu nhân và Tư Minh Vinh: Chị dâu, anh hai, hiện tại các ngươi thấy rõ bộ mặt thật của người phụ nữ này chưa?Vốn là Tư Minh Vinh vẫn có ý kiến với Diệp Οản Οản, khoảng thời gian này cũng vì nhìn thân thể của Tư Dạ Hàn chuyển tốt, thái độ đối với Diệp Οản Οản mới hòa hoãn chút ít,  vào lúc này thấy Tư Dạ Hàn bị như vậy, tự nhiên cũng ngồi không yên, sắc mặt cực kỳ nghiêm nghị mở miệng: Diệp tiểu thư! Mời cô ra ngoài!Diệp Οản Οản siết chặt bàn tay hơi lạnh của Tư Dạ Hàn…Lúc này, ở cửa truyền tới âm thanh: Bác sĩ Tôn đến rồi! Bác sĩ Tôn đến rồi!Có bác sĩ Tôn ở đây, cô ở chỗ này cũng không có chỗ dùng, việc cần thiết trước mắt là để cho Tôn Bách Thảo kiểm tra cho Tư Dạ Hàn.

Diệp Οản Οản chậm rãi buông bàn tay của Tư Dạ Hàn ra, đứng dậy nhường vị trí cho Tôn Bách Thảo.

———————(*): Vọng, văn, vấn, thiết bốn phương pháp khám bệnh của y học cổ truyền.

Vọng: Là nhìn, quan sát hình thái, vóc dáng, động thái, sắc măt, màu sắc của da, lông, tóc móng,…vv, và hình thái, cử động của lưỡi, màu sắc rêu lưỡi.

Văn: Là nghe, ngửi: Nghe là nghe tiếng nói, nghe tiếng ho, tiếng nấc, tiếng thở của người bệnh.

Ngửi: là ngửi khí vị, cụ thể là ngửi hơi thở thậm chí ngửi phân, nước tiểu của người bệnh.

Vấn: Là hỏi, hỏi là hỏi để biết nóng, lạnh,hỏi về mồ hôi, hỏi về vị trí đau, hỏi về tiểu tiện, đại tiện hỏi về kinh nguyệt hỏi về nguyên nhân gây bệnh.

Thiết: sờ nắn sờ nắn vùng bụng, lòng bàn chân, tay, vùngbị bệnh, bắt mạch để chẩn bệnh.

Edit: Như ÝBeta: Gemini————————Để Tôn Bách Thảo có thể an tâm chẩn đoán, trừ lão phu nhân và Tư Minh Vinh, tất cả mọi người đều đi ra ngoài.

Ngoài cửa, một đám người đều đang khẩn trương chờ đợi.

Thời gian từng chút trôi qua, các nguyên lão ở bên ngoài lo lắng đi tới lui.

Diệp Οản Οản không nói một lời dựa vào vách tường lạnh lẽo.

Giờ phút này cả người Tư Minh Lễ đều phấn chấn, cười lạnh nhìn về hướng Diệp Οản Οản, Gia chủ bị người ngu xuẩn như cô hại thành như vậy, cô bây giờ hài lòng?Vẻ mặt Phùng Nghĩa Bình giễu cợt, Đáng tiếc gia chủ hồ đồ, lão phu nhân cũng mềm lòng, nếu như ban đầu gia chủ có thể tin tưởng Nhược Hi tiểu thư, làm gì phải đến mức này… Thật là gia môn bất hạnh…Tôi đã sớm nói loại phụ nữ này làm chủ mẫu tương lai của chúng ta, sớm muộn cũng gây ra chuyện lớn! Còn chưa có ngồi lên cái vị trí kia đâu, cũng đã đem Tư gia hại tới mức này!Nguyên lão khác gấp đến độ xoay quanh, A, vậy phải làm sao bây giờ! Gia chủ muôn ngàn lần không thể có chuyện!Tư Minh Lễ hừ lạnh, Đã như vậy làm sao có thể không có việc gì? Bệnh cũ trong cơ thể gia chủ và khí quan bị tổn thương, giống như bom hẹn giờ, bất cứ lúc nào đều có thể nổ tung, một khi phát tác đó chính là mất mạng, đến lúc đó căn bản là không còn kịp rồi, tôi xem gia chủ lần này nhất định là lành ít dữ nhiều…Bị Tư Minh Lễ và tay chân của Tần Nhược Hi khiêu khích, những nguyên lão khác nhìn Diệp Οản Οản sắc mặt cũng càng ngày càng khó coi, Nếu như gia chủ có chuyện không may gì, cô tuyệt đối sẽ không thể sống rời khỏi Tư gia!Người phụ nữ này lăn lộn vào Tư gia còn không biết rốt cuộc có mục đích gì! Chuyện này nhất định phải tra rõ!Không sai!…………….

Diệp Οản Οản nặn nặn huyệt thái dương căng đau, ánh mắt lạnh lẽo quét tới những người đó, Im miệng.

Ánh mắt kia giống như nhìn chằm chằm người chết, làm cho sống lưng mọi người như phát lạnh.

Các nguyên lão theo bản năng im lặng mấy giây, một lát sau tức giận bắt đầu ồn ào, Người phụ nữ này thật đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ mà, đến lúc này còn kiêu ngạo như vậy!Thật sự quá phận!Két ——, cửa phòng mở ra, rốt cuộc Tôn Bách Thảo đẩy cửa đi ra.

Bác sĩ Tôn, như thế nào?Gia chủ như thế nào, có nguy hiểm hay không?Nhất thời tất cả các nguyên lão đều vây lại, Diệp Οản Οản cũng nhìn về hướng Tôn Bách Thảo.

Tôn Bách Thảo sắc mặt ngưng trọng nói, Tạm thời không cách nào xác định nguyên nhân,cần lập tức chuyển tới bệnh viện làm các bước kiểm tra cặn kẽ, mọi người xin bình tĩnh chớ nóng vội.

Tư Minh Lễ nghiêm nghị mở miệng, Chị dâu, người phụ nữ này phải xử trí như thế nào? Ban đầu nếu không phải là cô ta, gia chủ cũng sẽ không biến thành như vậy! Tôi hoàn toàn có lý do hoài nghi cô ta có ý đồ xấu, thậm chí là cố ý mưu sát!Lão phu nhân hé mắt, mặt đầy vẻ mệt mỏi, run rẩy nói: Chờ A Cửu tỉnh lại rồi nói…Vào lúc này toàn bộ tâm tư lão phu nhân đều đặt trên người cháu trai, làm sao còn có tâm tư đi quản chuyện khác.

Tư Minh Lễ nghe vậy, không cam lòng trợn mắt nhìn Diệp Οản Οản một cái.

Hừ, tỉnh lại?Chỉ sợ là không thể tỉnh lại nữa đi!Lần này ông ta tuyệt đối khiến cho người phụ nữ này chết không tử tế!Còn có toàn bộ Tư gia, rất nhanh sẽ là của ông ta…Rất nhanh, Tư Dạ Hàn được đưa đến một bệnh viện tư nhân của Tư gia ở ngoại ô.

Sau khi Tư Dạ Hàn được chuyển đến, cả bệnh viện đều giới nghiêm, không có bất kỳ người nào có thể đến gần, Diệp Οản Οản cũng không cách nào tiến vào phòng bệnh, chỉ có thể chờ ở phòng khách.

Diệp Οản Οản an tĩnh ngồi trong phòng khách trống rỗng, đảo mắt liền đến khuya…Sắc mặt Diệp Οản Οản lạnh lùng, cố gắng sắp xếp lại tình huống thân thể của Tư Dạ Hàn trong khoảng thời gian này…

Xem tiếp...

con-mat-ao-thi

  • Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương

  • truyện tranh Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương

  • truyện Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương

  • Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương truyện chữ

  • đọc truyện Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương

  • yêu thần ký chap

  • truyenfull.vn

  • truyenfull.vip

  • truyenfull.vip

  • truyen.tangthuvien.vn/

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License