Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
Chapter
0079
Editor: HoahonggaiBeta: Gemini…………………………Tình huống này, trong mắt mọi người như là gặp quỷ.
Người gọi là Chu lão đại trợn mắt há hốc mồm, người kia khoác một bộ da quái vật sao?Nhất Chi Hoa và Thần Hư đạo sĩ trố mắt nhìn nhau, không nghĩ tới, diễn Tử Vong Hoa Hồng lại gây ra động tĩnh lớn như vậy, ở nơi như thế này đội trưởng nhà bọn họ ít khi nghiêm túc như vậy.
Rất nhanh, khói xám tản đi bộ dáng của bác sĩ Khô Lâu giống như đã chết rồi.
Vào giờ phút này, sắc mặt Chu lão đại trắng bệch, đối với đám người tự nhiên xuất hiện ra này, cũng không còn hoài nghi, nhất định là Tử Vong Hoa Hồng trong truyền thuyết.
Chu lão đại tự nhiên cũng biết Tử Vong Hoa Hồng tồn tại, chỉ bất quá, không biết Tử Vong Hoa Hồng lại cường đại như vậy, tùy tiện một người liền có thể đem Lý Tam Gia và bác sĩ Khô Lâu đánh chết…Bất kể là Lý Tam Gia hay bác sĩ Khô Lâu là sát thủ nổi danh thực lực mạnh mẽ nhưng khi gặp Tử Vong Hoa Hồng trong truyền thuyết, vẫn không có sức đánh trả, giống như đứa trẻ mới sinh.
Lúc này, Nhiếp Vô Danh nhìn về đống đổ nát, quan sát bác sĩ Khô Lâu bị anh một chưởng đánh chết kia.
Không không chế lực đạo, ra tay có chút nặng.
Trong miệng Nhiếp Vô Danh lẩm nhẩm.
Nghe lời ấy của Nhiếp Vô Danh, trên mặt Thần Hư đạo sĩ và Ngoại quốc dời gạch là điệu bộ vẻ mặt có quỷ mới tin.
Rõ ràng là ngứa ngáy chân tay, vậy mà lại nói như đường đường chính chính như thế.
Lúc này, lão giả lính đánh thuê và mọi người nhìn thấy Nhiếp Vô Danh, sắc mặt rất kinh ngạc.
Tử Vong Hoa Hồng, bọn họ đều nghe qua, cũng như thủ lĩnh của Tử Vong Hoa Hồng là Hắc Quả Phụ thân thủ cũng không kinh khủng như vậy, mà hiện nay, tùy tiện một thành viên của Tử Vong Hoa Hồng, cũng cho thấy lực chiến đấu kinh khủng như vậy, khiếm cho mọi người đều run rẩy.
Anh Cường, người kia mạnh lắm sao? Người đàn ông tóc dài nhìn về phía người có râu phía trước nói.
Nghe người tóc dài đặt câu hỏi, người có râu yên lặng chốc lát, lập tức nói: Cục cưng, vậy coi là cái gì, em đã nhìn qua bộ dáng nghiêm túc của anh Cường? Để anh nói cho em biết, nếu như anh Cường nghiêm túc, mạnh hơn tên kia nhiều, phỏng chừng tên kia chỉ bằng một nửa của anh Cường!Nghe lời người có râu, vẻ mặt người tóc dài đầy sùng bái: Anh Cường, anh thật sự lợi hại, em cảm thấy thật hạnh phúcHaha, đó là đương nhiên, cục cưng, để anh Cường nói cho em biết, nếu như không phải người kia ra tay quá nhanh liền đem Lý Tam Gia và bác sĩ Khô Lâu kia đánh chết, em cho rằng anh Cường anh không đánh lại sao.
Anh Cường anh cho đến bây giờ chưa từng nói khoác.
Người có râu cười lạnh một tiếng.
Ta phi, cái đồ chém gió này, vẫn còn khoác lác đây… Mập mạp nhìn người có râu nói.
Bọn họ đội ngũ lính đánh thuê, có khả năng chết nhất có lẽ là người có râu này đi.
Diệp Οản Οản che giấu khóe miệng, nhìn về phía Chu lão đại, lạnh lùng mở miệng: Cái nhóm lính đánh thuê này, tôi muốn mang đi, ông có ý kiến.
Không có không có không có… Không ý kiến… Hoàn toàn không có bất cứ ý kiến nào!Đối mặt với câu hỏi của Diệp Οản Οản, Chu lão đại như gặp quỷ lắc đầu liên tục.
Dù sao lời của người phụ nữ này là Hắc Quả Phụ Của Tử Vong Hoa Hồng, là lão đại biến thái…Một tên thuộc hạ đã đáng sợ như vậy, Hắc Quả Phụ, thì sẽ kinh khủng như thế nào?Editor: HoahonggaiBeta: Gemini…………………………Chu lão đại nuốt nước miếng, yếu ớt mở miệng, Vậy, tôi… chúng tôi có thể đi được chưa…Diệp Οản Οản nhẹ vuốt ngón tay: ChậmMồ hôi trên trán Chu lão đại nhỏ xuống Còn có chuyện gì sao?Hôm nay, ông thấy được gì? Diệp Οản Οản hỏi.
Đầu tiên Chu lão đại ngẩn người, sau đó vội mở miệng nói Tôi… Tôi không thấy cái gì! Người nào cũng không thấy!Diệp Οản Οản nghe vậy, lúc này mới giơ tay lên một cái.
Đám người Chu lão đại lập tức chạy té khói.
Lúc đầu Diệp Οản Οản còn tưởng phải nhắc nhở một chút, không nghĩ tới Nhiếp Vô Danh phát huy vượt sức bình thường, trực tiếp đảo lộn toàn trường, đem những người đó thu thập…Sau khi những người đó đi, Diệp Οản Οản nhìn về phía nhóm người lính đánh thuê nói: Các người, đều cùng theo tôi.
Nhóm người trố mắt nhìn nhau, còn chưa từ sống sót sau tai nạn tỉnh lại, nghe được câu này, nhất thời toàn bộ ngẩn ra, nhất thời không phản ứng kịp.
Ây …Cái…Cái gì…Cùng…Đi theo cô… Đầu tiên người đàn ông tóc dài ngẩn ra một giây, sau đó đầu đâm vào ngực người có râu Anh Cường, em không phải là bị bắt làm nam sủng a a a!Người có râu lập tức đứng dậy Muốn bắt liền bắt tôi điDiệp Οản Οản: …Rốt cuộc ai cho các anh dũng khí?Gía trị nhan sắc của mình tệ đến vậy sao?Nhất Chi Hoa lớn tiếng trách mắng: Càn rỡ, chỉ bằng thứ không đứng đắn các người muốn làm nam sủng của nữ vương chúng tôi!Thần Hư đạo sĩ gật đầu: Tệ nhất nhan sắc cũng phải cỡ tôi còn tạm được!Mập mạp yếu ớt mở miệng Vậy…Vậy thì vì cái gì…Lúc này, sắc mặt lão giả âm trầm mở miệng nói Dám hỏi phu nhân, chẳng lẽ phu nhân vì nhóm hàng kia? Xin phu nhân minh xét, lúc đầu chúng tôi nhận tờ danh sách này từ Thanh Hồng bang, cho tới nhóm hàng kia, hơn nữa thuận lợi đưa đến, ai ngờ người cháu trai của họ nói chúng tôi âm thầm nuốt riêng số hàng này, đổ cho chúng tôi, làm chúng tôi bị đuổi giết…Sự tình đã rõ ràng.
Thần sắc Diệp Οản Οản thản nhiên mở miệng Hiện tại, tôi cho các ông hai lựa chọn, thứ nhất, phục tùng tôi, nghe theo mệnh lệch của tôi, tôi đảm bảo các người không có việc gì.
Thứ hai… tôi tin tưởng, các người sẽ không muốn chọn cái thứ hai này.
Một!!! Mập Mạp đảo tròng mắt một vòng, lập tức đưa ra lựa chọn.
Lực chọn thứ hai nhất định là Chết, còn cần chọn sao!Bây giờ bọn họ không phải vừa ra khỏi chỗ chết, còn được gia nhập tổ chức Tử Vong Hoa Hồng trong truyền thuyết, đây quả là trời cho, dĩ nhiên đồng ý.
Bốn người còn lại nghe vậy, cũng phấn trấn.
Bởi vì bị hãm hại, bọn họ bị tổ chức khai trừ, bị đồng đạo đuổi giết, đã sớm không có đường đi………………………………Mục đích lần này thành công hơn so với dự tính của cô.
Sau khi trở về, Diệp Οản Οản để cho Phong Huyền Diệc và Thập Nhất sắp xếp cho họ, sau đó tính toán tiền cho nhóm người Nhiếp Vô Danh.
Thần Hư đạo sĩ không nhịn được hỏi Ông chủ, người giả mạo Tử Vong Hoa Hồng như vậy, không sợ bị vạch trần sao?Diệp Οản Οản không nhanh không chậm nhìn anh ta: Ai nói tôi là giả mạo?Thần Hư đạo sĩ: À?Có ý gì?Diệp Οản Οản: Tử Vong Hoa Hồng là bởi vì bịa đặt, không phải sao?Thần Hư đạo sĩ: Quả thật như thế!!Diệp Οản Οản: Nếu như Tử Vong Hoa Hồng cũng không tồn tại, cũng không có ai tận mắt thấy, vì sao tôi không thể là Tử Vong Hoa Hồng?Thần Hư đạo sĩ: … Cái này cũng được?Nhất Chi Hoa: Ừ, ông chủ quả nhiên cao kiến! Là người làm đại sự!Editor: HoahonggaiBeta: Gemini……………………….
Ngày thứ hai.
Ông chủ Lâm Lang các Vạn Hạc Vân nhiệt tình mời Diệp Οản Οản ăn bữa cơm, vì đã giúp bọn họ.
Bây giờ tin tức Lâm Lang các ra cực phẩm Đế Vương Lục đã truyền khắp nơi, thanh danh truyền lớn.
Hoàng Thế Hâm chính là đang cùng Hầu Mậu Phong cấu xé, nếu không phải Hầu Mậu Phong ngăn cản, đáng lẽ là Hoàng Thế Hâm mua nhóm đá kia của Vạn Hạc Vân.
Vạn Hạc Vân đem khoản tiền mua nguyên thạch của Diệp Οản Οản tất cả đều dùng để chọn mua nguyên thạch, không tới hai ngày đều bị khách hang giành mua sạch.
Thực sự đây là thời cơ xoay chuyển rồi, nhóm nguyên thạch này ra không ít thứ tốt, từ đó Lâm Lang các được người xưng hô ‘‘Quỷ Phường’’‘‘Diệp tiểu thư, nếu không có cô, Lâm Lang các của tôi sợ đã không còn, Vạn mỗ kính cô một ly!’’ Vạn Hạc Vân cảm khái không thôi nâng ly nói.
‘‘Ông chủ Vạn khách khí ! Tôi không uống rượu, liền lấy trà thay rượu thôi.
Chúc ông chủ Vạn làm ăn thịnh vượng!’’.
‘‘Cảm ơn cảm ơn, cám ơn lời chúc của Diệp tiểu thư!’’Vương Hỗ một bên cười nói ‘‘Từ khi Diệp tiểu thư đến cửa hàng chúng tôi mở ra được Đế Vương Lục, cửa hàng chúng tôi liền đổi vận, Diệp tiểu thư cô là phúc tinh, chúng tôi đều được hưởng lây!’’Sau khi bữa cơm kết thúc, mọi người trở về khách sạn.
Diệp Οản Οản đi vào trong phòng, cùng năm người nói chuyện.
Bên này đang nói chuyện, tiếng chuông điện thoại quen thuộc vang lên hơn nữa còn là cuộc gọi video.
Diệp Οản Οản hơi nhíu mày ‘‘Đội trưởng Nhiếp, điện thoại của anh, sao không nhận?’’Nhiếp Vô Danh xanh mặt, nắm tóc đi quanh phòng ‘‘Trời ạ…Tình huống gì! Cái này tần suất không đúng nha! Ngày hôm trước tiểu ma đầu không phải mới gọi sao? Làm sao lại gọi nữa…’’Bốn người khác rối rít nhìn nhau, sau đó rúc vào trong góc như không tồn tại.
Nhiếp Vô Danh làm tư thế khẩn cầu, sau đó mới đưa tay bắt máy, sau đó một hơi nói: ‘‘Chưa tìm được ba mẹ của con, nhưng cậu nhất định sẽ tìm được trong thời hạn cho con, nếu không cậu sẽ vung đao tự hoạn!’’‘‘Khẩn trương cái gì, con chỉ muốn nhìn cậu một chút.
’’ Bên đầu kia điện thoại truyền tới âm thanh của tiểu ma đầu.
‘‘Ây…’’ Nhất thời Nhiếp Vô Danh nuốt nước miếng, muốn nhìn mình một chút ? Mới nghe được cái gì đây?‘‘Một mình cậu?’’ Đầu điện thoại bên kia tiểu nha đầu nhìn lướt qua sau lưng hỏi.
‘‘Không có…Mấy người bọn họ đều ở đây…’’ Nhiếp Vô Danh có chút hoang mang.
‘‘Ừm.
’’ Mặt tiểu nha đầu không thay đổi gật đầu, sau đó hỏi một câu ‘‘Cậu ăn tối rồi sao ?’’Lúc này Nhiếp Vô Danh sợ đến mức chút xíu nữa ném điện thoại ra ngoài, tiểu ma đầu có thể hỏi thăm mình?Cái đệt! Rốt cuộc tiểu tổ tông muốn làm cái gì?Nhiếp Vô Danh lại không dám cúp điện thoại, chỉ có thể nói ‘‘Ăn… Ăn rồi…tổ tông a, con có chuyện gì ?’’‘‘Không thể cùng cậu tán gẫu chút sao ?’’Chỉ thấy bên kia video tiểu ma đầu mím môi, thần sắc lãnh đạm, bộ dáng giống muốn cùng người nói chuyện?Phương thức hành hạ người của tiểu ma đầu….
lại đổi rồi hả?Nhiếp Vô Danh bị giày vò thiếu chút nữa điên rồi ‘‘Có thể…’’Anh không muốn cùng tiểu ma đầu nói chuyện chút nào được không?Một bên Diệp Οản Οản thấy Nhiếp Vô Danh chậm chạp không cúp điện thoại, ho nhẹ một tiếng, mở miệng đi tới ‘‘Đội trưởng Nhiếp, nếu không có chuyuện gì, tôi đi trước nha ?Nhiếp Vô Danh vội mở miệng ‘‘Ồ, được được…’’Lúc Nhiếp Vô Danh nói chuyện với Diệp Οản Οản, điện thoại lúc lắc, tiểu ma đầu thấy Diệp Οản Οản thoáng qua video một cái.
Sau khi Diệp Οản Οản đi, Nhiếp Vô Danh tiếp tục đối phó tiểu ma đầu nhà mình ‘‘Chúng ta tiếp tục trò chuyện ?’’Nói xong, ‘‘Ba’’ một tiếng điện thoại treo.
Vẻ mặt Nhiếp Vô Danh nghẹn khuất.
Editor: HoahonggaiBeta: Gemini…………………………….
Đêm khuya.
Tiết Lệ đang cùng với Tần Nhược Hi trò chuyện video.
Đúng…Thật xin lỗi, tổng giám Tần, sự việc thất bại…Thật ra chuyến đi Myanmar lần này của bọn họ coi như bị Diệp Οản Οản đoạt công lao, cô ta tại công ty cũng không có vững, Tần Nhược Hi chưa từng nghĩ nhóm hàng kia có vấn đề, mà cô ta tùy tiện mua một nhóm nguyên thạch rác rưởi, ngược lại ra cực phẩm Đế Vương Lục.
Hiện tại toàn bộ công ty đều đang thảo luận chuyện này, nói ngộ nhỡ Tần Nhược Hi đi, hoặc mua món hàng Tần Nhược Hi đặt thì khẳng định bây giờ đã mất hết vốn liếng rồi.
Mặc dù mọi người đều biết đổ thạch đều dựa vào vận may, nhưng lại để cho người phụ nữ này thông qua nhiệm vụ bước đầu đứng vững tại công ty, thật sự là hỏng bét.
Đáng chết, sao vận khí của người phụ nữ kia tốt vậy chứ? Bên cạnh Nguyên Sinh cắn răng nói.
Sắc mặt Tiết Lệ âm trầm nói: Thời gian còn dài mà, tôi cũng không tin mỗi lần cô ta đều dựa vào vận khí!Đáy mắt Tần Nhược Hi luôn trấn định, giờ phút này âm thầm lên xuống.
Con ngươi Nguyên Sinh chuyển động, tiến đến trước mặt Tần Nhược Hi nói Khụ, Nhược Hi tiểu thư, có đôi lời, tôi không biết nên nói hay không…Tần Nhược Hi: NóiNguyên Sinh mở miệng nói: Thật ra thì…tính tình Cửu gia cũng coi như lạnh, dù sao cũng là đàn ông, mọi thứ của Nhược Hi tiểu thư đều mạnh hơn con hồ ly tinh kia, dựa vào cái gì mà nó đoạt được vui vẻ của Cửu gia, còn không phải cô ta tranh sủng sao? Bám dính người? Cho nên….
Tần Nhược Hi miệng nhếch lên lãnh ý Cho nên, ý của anh, là để cho tôi học hỏi cô ta, đến trước mặt A Cửu tranh sủng?Đầu bên kia video lúc này Tiết Lệ giận dữ Làm càn! Nguyên Sinh! Cậu cho Nhược Hi tiểu thư là người như thế nào, giống người phụ nữ bỉ ổi kia sao?Nguyên Sinh nóng nảy, vội giải thích Không…Không đúng!Tôi làm sao có loại ý nghĩ này! Nhược Hi tiểu thư là chủ mẫu tương lai Tư gia, tại sao lại có thể giống như cô ta được? Tôi đây không phải là quá lo lắng, sợ tâm của Cửu gia và Nhược Hi tiểu thư bị con hồ ly tinh kia ly gián sao?Sắc mặt Tiết Lệ vẫn tức giận Cô ta được cưng chiều như thế nào bất quá chỉ là chơi đùa thôi!Được rồi chớ ồn ào, tôi tự có chừng mực Tần Nhược Hi cắt đứt cãi vã của hai người nhìn về Tiết Lệ nói A Cửu thích dạng gì, cần cho anh ấy dạng gì, tôi cần anh dạy sao?Ánh mắt Tiết Lệ lóe lên một cái sau đó vội mở miệng Tôi hiểu được.
………………………….
Ngày thứ hai, sân bay.
Tối hôm qua Nhiếp Vô Danh bị cuộc gọi video khó hiểu kia dày vò đến không ngủ được, trước khi sắp chia tay kéo Diệp Οản Οản cầu cứu.
Em gái Hữu Danh, tính mạng của tôi đều ở trên tay cô, cô phải đáp ứng giúp tôi đấy!Diệp Οản Οản nào biết, anh ta lại nghiêm túc?Nhưng mà, nhìn bộ dáng này của anh ta, lại không tiện cự tuyệt, dù sao lần này cũng là họ giúp đỡ mình.
Chẳng qua là giúp trông đứa bé thôi mà, chắc không có chuyện gì chứ?Diệp Οản Οản bất dắc dĩ mở miệng Tôi nhất định phải nói trước, tôi sẽ không chỉ một mình nuôi toàn bộ.
Nhiếp Vô Danh lập tức mở miệng Không có việc gì, không có việc gì, đứa trẻ nhà tôi rất dễ nuôi.
Thần Hư đạo sĩ: Đội trưởng, tôi thấy anh không thể làm người như vậy, hết chỗ nói.
Nhất Chi Hoa: Khụ khụ, đội trưởng, lần này tôi thấy anh quá tào lao rồi.
Ngoại quốc dời gạch: Tốt…Nuôi? Năng lực tiếng trung của tôi có vấn đề?Băng Sơn Nam: …?Editor: HoahonggaiBeta: Gemini……………………………………Đi sang một bên! Đi sang một bên! Nhiếp Vô Danh tức giận đuổi mấy người đi Em gái Hữu Danh, cô đừng nghe bọn họ nói bậy! Một đứa bé thôi, có thể khó bao nhiêu chứ!Diệp Οản Οản nhớ thằng bé mặt mày sáng lạng trong video Yêu cầu tôi nuôi bao nhiêu lâu?Nhiếp Vô Danh nghe thấy lời Diệp Οản Οản đáp ứng, quả thật kích động đến rơi lệ Tôi đây chỉ là kế hoãn binh, tranh thủ một chút thời gian để tìm thôi, chờ tôi tìm được ba mẹ nó là được!Nếu như không tìm thấy thì sao? Cô cũng không thể giả mạo cả đời…Làm sao có thể, em gái Hữu Danh, cô không tin tưởng năng lực của tôi sao? Nếu thật sự không tìm thấy, tôi liền nói với cháu tôi là nhận nhầm người, đến lúc đó cô có thể rút lui đúng không? Nhiếp Vô Danh nói.
Diệp Οản Οản: ‘‘…’’Nhiếp Vô Danh: Em gái Hữu Danh, cô làm người tốt làm đến cùng …’’Diệp Οản Οản Giả làm mẹ của cháu anh tôi không thể tự quyết định, anh hãy chờ tin tức của tôi! Tôi phải thương lượng với bạn trai trước.
Nhiếp Vô Danh gật đầu liên tục Được được được, không thành vấn đề tôi chờ tin tức tốt của cô!Sau khi thương lượng xong, Diệp Οản Οản cùng đám người Nhiếp Vô Danh chia tay rời đi.
Mới vừa bước chân đi, điện thoại của Diệp Οản Οản vang lên.
Nhìn thấy tên người gọi đến là Diệp Mộ Phàm, trên mặt Diệp Οản Οản lộ ra ấm áp, nhận điện thoại Alô, anh?Sau lưng, Nhiếp Vô Danh nghe được tiếng Anh này, không khỏi dừng bước chân.
Hazz, đến khi nào anh có thể nghe được em gái nhà anh gọi một tiếng anh ấy đây.
Oản Oản, em chơi đủ chưa? Gần đây bên Chử Hồng Quang thường xuyên có hành động, có cái gì không đúng, Cung Húc bên này thừa dịp em không có mà sao nhãng, em có quản hay không, còn nữa, em có phải hay không quên tháng này còn phải đi đến nhà ông bà nội, lễ vật anh đã chọn xong, rốt cuộc lúc nào em trở lại? Diệp Οản Οản mới vừa tiếp điện thoại, thì truyền đến tiếng ai oán của Diệp Mộ Phàm bên kia đầu dây.
Diệp Οản Οản bất đắc dĩ nghe Diệp Mộ Phàm nói lảm nhảm Đừng thúc giục, em đã ở sân bay, ok?Hừ, chơi vui vẻ không? Diệp Mộ Phàm hừ hừ mở miệng.
Diệp Οản Οản nhíu mày: Không tệ a, rất vui vẻ.
Âm thanh của Diệp Mộ Phàm cao hơn một phần: Tiểu tử kia có phải chiếm tiện nghi của em rồi!!!Diệp Οản Οản: Cho anh một cơ hội đặt câu hỏi lần nửa.
Diệp Mộ Phàm: ….
Em chiếm được tiện nghi sao?Diệp Οản Οản: Người ta là người đứng đắn, rất thận trọng, nào đễ bị em chiếm tiện nghi như vậy.
Diệp Mộ Phàm nghe vậy trong nháy mắt xù lông: Đệt! Bằng cái gì! Bằng cái gì không dễ dàng! Em gái anh tất cả mọi thứ đều tốt có gì mà cậu ta còn không cho chiếm!Diệp Οản Οản: Cho nên, rốt cuộc là anh muốn em chiếm được hay là không chiếm được?Diệp Mộ Phàm: …Đối với vấn đề này Diệp Mộ Phàm cũng không biết làm sao.
………………………….
Sau mấy tiếng, máy bay đến sân bay Đế Đô.
Vì muốn cho Tư Dạ Hàn một niềm vui bất ngờ, Diệp Οản Οản lừa gạt Tư Dạ Hàn mình đêm khuya mới đến, thật ra thì cố gắng mua vé sớm.
Mọi người cực khổ, chia nhau hành động đi, tôi về Cẩm Viên một chuyến, báo cáo tình hình với Tư Dạ Hàn.
Diệp Οản Οản mở miệng.
Diệp tiểu thư cực khổ rồi Mấy chuyên gia giám định rối rít mở miệng.
Chuyến đi này, thái độ ba người đối với Diệp Οản Οản đã thay đổi không nhỏ.
Sau lưng, Tiết Lệ nhìn thấy Diệp Οản Οản rời đi, ung dung gọi một cú điện thoại: Diệp Οản Οản trở về Cầm Viên rồi, đúng, bây giờ có thể đi qua.
Editor: HoahonggaiBeta: Gemini……………………….
Đột nhiên Diệp Οản Οản nhận được một tin nhắn ngắn.
Là người mà rất lâu không có liên lạc Tư Hạ gởi tới: [Nhắc nhở: Cậu đen rồi]Đen cái gì? Cô cảm thấy mình rất đỏ nha.
Mặt Diệp Οản Οản đầy hoài nghi, vì vậy nhắn trở lại: [Có ý gì?]Tư Hạ: [Ý trên mặt chữ.
]Diệp Οản Οản: [Cái quỷ gì?]Tư Hạ không có đáp lại.
Diệp Οản Οản không có suy nghĩ nhiều, đi về Cẩm Viên.
Ban đêm, Cẩm Viên.
Hứa Dịch cảm thấy đau đầu, chi nhánh công ty đột nhiên cho người đưa qua cho Cửu Gia một phần văn kiện tương đối khẩn cấp.
Thật ra chuyện này cũng rất bình thường, không có cái gì kỳ quái, Cửu gia đã nói thiết kế đó phải làm tốt, sau khi làm xong thì lập tức đưa cho anh bất kể thời gian.
Nhưng vấn đề là, người đưa thiết kế….
có chút không giống bình thường……Nữ thư ký khuôn mặt đẹp, vóc người tốt, hiện tại bởi vì đã tan làm, nên ăn mặc hơi có chút bình thường, phong cách ăn mặc rất giống Diệp Οản Οản, thậm chí khuôn mặt còn có mấy phần giống.
Đây là muốn…gây chuyện a…Hứa Dịch hơi suy tư, đại khái liền biết chuyện gì xảy ra…Sau khi Cửu gia tiếp nhận gia chủ, nhét người vào bên cạnh ngài ấy cũng không phải ít, sau đó bởi vì Cửu gia tính tình nóng nảy, chán ghét phụ nữ đến gần, họ mới thu bớt tâm tư.
Bây giờ bởi vì gần đây Diệp Οản Οản tiểu thư điều dưỡng, tính tình Cửu gia ôn hòa hơn nhiều, cộng thêm Diệp Οản Οản tiểu thư tồn tại, tin đồn Cửu gia không gần nữ sắc bị phá hủy, một số người lại rục rịch.
Hứa Dịch vừa nghĩ vừa nhìn về phía thư phòng sau lưng, lần này những người này bỏ ra vốn rất lớn rồi.
Cũng chịu họ có thể tìm ra người như vậy đưa tới…Cho là Cửu gia thích loại hình này, nên tìm một người giống Diệp Οản Οản tiểu thư mang tới.
Tôi đã về rồiÂm thanh Diệp Οản Οản đột nhiên vang lên từ hướng cầu thang truyền đến, đang suy nghĩ xuất thần Hứa Dịch trong nháy mắt sợ đến hồn phi phách tán.
Đệt! Chuyện gì xảy ra!Diệp Οản Οản tiểu thư không phải ban đêm mới lên máy bay sao? Làm sao lúc này thì trở về?Trong lúc Hứa Dịch hoảng hốt, Diệp Οản Οản đã bước lên cầu thang đi về hướng thư phòng.
Cô gái mặc áo đầm màu đỏ nhạt, đi giày cao gót màu trắng, bên ngoài phủ một cái áo khoác lông dê màu ngà sữa, tóc dài xõa đầu vai, cả người thoạt nhìn ngọt ngào động lòng người…Mặc dù phong cách ăn mặc của cô gái trong phòng nhìn như giống Diệp Οản Οản như đúc, nhưng Hứa Dịch nhìn Diệp Οản Οản phía sau thì mới biết chênh lệch cái gì.
Nếu như nói Diệp Οản Οản là giọt sương hoa hồng dưới ánh trăng thì cô gái kia giống như bao nylon bọc hoa giả.
Trợ lý Hứa, a Cửu đâu?Thấy Diệp Οản Οản chạy đến thư phòng, mồ hôi trên trán Hứa Dịch chảy xuống, vội vàng vì ông chủ nói chuyện Cửu gia đang ở bên trong xử lý công việc, Diệp Οản Οản tiểu thư đi đường cực khổ, không thì đi trong sân uống trà chờ một chút!Ồ, đang bận à… Mặt Diệp Οản Οản có chút tiếc nuối, sau đó thuận miệng hỏi Tại sao phải đi trong sân uống trà?Đương nhiên là sợ Diệp Οản Οản tiểu thư đi vào trong sẽ không cẩn thận thấy cái không nên thấy.
Mặc dù ông chủ của mình là Mắt mù, nhưng lỡ cô gái kia gây ra cái gì thì sao!Làm sao mà trùng hợp như vậy, thư lý kia chân trước bước vào chân sau Diệp Οản Οản tiểu thư về đến nhà rồi hả?Editor: HoahonggaiBeta: Gemini……………………….
Hứa Dịch vắt hết óc nói Ách… Bởi vì…Bởi vì hoa hướng dương trong sân nở rất đẹp, hạt dưa gần đây ra quả, cô có thể vừa uống trà vừa ngắm hoa.
A, nhưng mà tôi nghĩ muốn ông chủ của anh rồi, tôi ở nơi này chờ một chút, còn bao nhiêu lâu nữa anh ấy kết thúc? Diệp Οản Οản hỏi.
Hứa Dịch lệ rơi đầy mặt Cái này cũng không rõ, có thể là rất lâu, cho nên Diệp Οản Οản tiểu thư cô đi nghỉ ngơi chút đi!Thật ra lời của Hứa Dịch không có vấn đề nhưng Diệp Οản Οản đột nhiên nhớ đến tin nhắn kia của Tư Hạ.
Hứa Dịch, có phải anh có chuyện lừa tôi phải không? Diệp Οản Οản hỏi.
Hứa Dịch: Không có!Thấy Hứa Dịch trả lời nhanh như vậy, hai con ngươi Diệp Οản Οản híp lại Bên trong có cái gì?Ánh mắt Diệp Οản Οản làm cho Húa Dịch bị áp bức, Hứa Dịch có chút không chịu được Không có gì cả!Diệp Οản Οản nhẹ giọng cười một tiếng A, chẳng lẽ, là phụ nữ sao?Trong lòng Hứa Dịch lộp bộp một tiếng, lập tức nói Làm sao có thể có phụ nữ! Không phải…Ý của tôi là, bên trong có thư ký nữ đang báo cáo công việc, bất quá không phải là ý của cô.
Diệp Οản Οản: Ồ? Anh nói một chút, ý của tôi là loại ý tứ nào?Hứa Dịch: …Xong rồi, càng giải thích càng loạn…Cho nên, câu của Tư Hạ nói cô đen rồi, là ý tứ đó sao?Diệp Οản Οản quét qua Hứa Dịch một cái: Tránh ra.
Hứa Dịch vội giải thích: Diệp Οản Οản tiểu thư, cô ngàn lần chớ hiểu lầm, cô gái bên trong có chút vấn đề, tôi sợ cô thấy lại hiểu lầm, nên mới vừa rồi ngăn cản cô, nhưng cô phải tin Cửu gia không có khả năng làm chuyện đó…Vẻ mặt Diệp Οản Οản có chút hòa hoãn: Tôi không hiểu lầm, chẳng qua là để cho anh tránh ra một chút thôi, anh khẩn trương cái gì.
Thực sự?Thấy vẻ mặt Diệp Οản Οản cũng không có vẻ tức giận Hứa Dịch do dự, tránh qua bên cạnh.
Một giây kế tiếp.
Ầm… một tiếng vang thật lớn.
Cửa thư phòng trực tiếp bị đạp ra…Hứa Dịch: …!!!Nói không có hiểu lầm đây!Hứa Dịch trợn mắt há mồm thấy Diệp Οản Οản mặc váy hoa đạp trên giày cao gót đi tới, sau đó cánh cửa đổ ập xuống, sau đó đạp qua cánh cửa, không nhanh không chậm đi vào.
Sau khi cửa bị đổ, Diệp Οản Οản nhìn thấy rõ tình huống trong phòng.
Tư Dạ Hàn ngồi trước bàn đọc sách, đang xem một chồng tài liệu, bất quá có thể nhìn ra người đàn ông sắc mặt không yên, cứ liếc mắt nhìn thời gian trên điện thoại.
Trước bàn sách, có một cô gái khả ái ngọt ngào đứng cách mấy bước đang ôn nhu báo cáo cho Tư Dạ Hàn cái gì…Cô gái ăn mặc giống mình như đúc, liền thần thái cũng có mấy phần tương tự.
Diệp Οản Οản thấy cô gái kia trong nháy mắt biến sắc.
Nghe được tiếng vang ở cửa, cô gái kia hét chói tai A….
Đi ra ngoài Diệp Οản Οản cũng không có nhìn cô gái kia một cái, bỏ lại ba chữ sau, ánh mắt lập tức rơi vào trên người Tư Dạ Hàn.
Tư tổng…Chuyện này… cô gái hướng về Tư Dạ Hàn ánh mắt ủy khuất.
Cạnh cửa Hứa Dịch cho cô gái kia nháy mắt Thư ký Lâm, còn không mau đi ra, trợ lý Diệp có chuyện đặc biệt cùng Cửu gia nói chuyện!Cô gái kia không cam lòng lui ra ngoài.
Trong nháy mắt khi Tư Dạ Hàn nhìn thấy Diệp Οản Οản, u ám trong mắt nhất thời sáng lên, như ngôi sao rơi xuống, nhất thời ánh mắt khóa trên người cô: Trở về rồi.
Diệp Οản Οản: …Phản ứng của người này có phải không đúng chỗ nào hay không?Đạp cửa, cô vừa nãy đạp cửa rồi! Đạp cửa a!Editor: HoahonggaiBeta: Gemini………………………….
Cô đạp cửa tiến vào!Phản ứng của anh có thể bình tĩnh đến thế, không phát hiện cô đang tức giận hay sao.
Không phải đến tối mới bay về sao? Tư Dạ Hàn hỏi.
Diệp Οản Οản đi tới từng bước từng bước đến trước bàn làm việc, Ba đưa bàn tay vỗ lên bàn làm việc, Làm sao? Em về trước thời gian, làm hư chuyện tốt của anh, làm anh thất vọng rồi?Tư Dạ Hàn không hiểu: Cái gì?Diệp Οản Οản xù lông: Anh còn giả bộ! Cô gái kia, ai tiến cống cho anh? Trò chuyện giữa đêm rất thoải mái đúng không!Con ngươi Tư Dạ Hàn u ám: Cô gái?Diệp Οản Οản thấy anh bộ dáng như cái gì cũng không biết, thiếu chút nữa tức chết Đúng là thư ký vừa nãy! Cô gái kia ăn mặc, vóc dáng đến kiểu tóc đều bắt chước giống em! Tổng thể cũng có ba phần tương tự! Không cần nói cho em là anh sẽ không nhìn ra cô gái này là có người cố ý sắp xếp cho anh!Tư Dạ Hàn lập tức trả lời: Không có.
Diệp Οản Οản giận đến nghẹn một cái, lần nữa dùng sức vỗ bàn: Lừa quỷ à! Lúc nãy cô gái kia giọng nói ngọt ngào, mị nhãn đều đưa ra, anh còn không biết cô ta đang câu dẫn anh?Tư Dạ Hàn bình tĩnh liếc Diệp Οản Οản mấy giây.
Cô gái giận đến hai gò má ửng đỏ, đáy mắt như hỏa thiêu, ánh mắt sinh động sáng sủa, đẹp đến chấn động lòng người…Cảm xúc của anh lúc này là…Cô đây là đang ….
tức gận?Tại lúc Diệp Οản Οản tức giận, Tư Dạ Hàn chậm rãi đưa tay, giữ sau ót cô, sau đó hướng môi cô ép lại.
Đột nhiên bị hôn Diệp Οản Οản nháy mắt một cái, mặt tức giận, dùng sức thở phì phò đẩy người kia ra, không đẩy ra được, vẫn bị khóa trước ngực người đàn ông, vì vậy cả giận: Anh làm gì vậy?Lại nói, cô đang tức giận có được không! Có thể nghiêm túc một chút có được không!Ánh mắt Tư Dạ Hàn đầy u ám, một giây kế tiếp, lại lần nữa hướng về bờ môi mềm mại của cô gái hôn lên, âm thanh chôn vùi giữa môi của cô: Em câu dẫn anh.
Trong nháy mắt khi tiếp xúc bờ môi, tựa như đã từng thuộc về, đã như nhiều ngày nhớ nhung, nhất thời đã được trấn an…Diệp Οản Οản: ….
!Cái gì?Cô câu dẫn anh khi nào?Người đàn ông này mạch não là dáng dấp gì?Lại còn trả đũa!Nhiều ngày không thấy, lạnh lùng hóa thành hư vô, hôn càng ngày càng kịch liệt, giống như ngọn lửa, đem mọi thứ thiêu sạch.
Thiếu chút nữa Diệp Οản Οản bị sắc đẹp mê hoặc, thật lâu mới tỉnh lại, bật ngồi đậy, tiếp tục tố cáo: Không cho dùng mỹ nam kế với em! Em nhọc nhằn khổ sở đi công tác mấy ngày, lại có thể cho em cắm sừng! Anh phụ lòng em mà!Anh không có chú ý cô ta mặc quần áo như thế nào, khí chất ra sao, tướng mạo thế nào.
Tư Dạ Hàn mở miệng.
Diệp Οản Οản đang muốn nói Anh mù sao liền nghe được Tư Dạ Hàn dừng một chút sau đó tiếp tục mở miệng: Anh nhớ emDiệp Οản Οản: …Ách! Bất thình lình lời tỏ tình…Mặc dù lý do này có chút miễn cưỡng nhưng mà lấy được tình thương của Tư Dạ Hàn, dường như có thể chấp nhận được?Cho nên nói, chẳng lẽ người sau lưng thư ký kia tốn hết tinh lực tìm người như thế, kết quả Tư Dạ Hàn còn không chú ý đến người ta hình dáng ra sao?Suy nghĩ một lát, Diệp Οản Οản cảm thấy, độ tin cậy rất cao.
Được rồi, hôm nay miễn cưỡng tin anh một lần xem sao… Diệp Οản Οản ho nhẹ một tiếng, sau đó hung tợn cảnh cáo: Nếu anh dám tìm phụ nữ sau lưng em, em liền mang con riêng trở về cho anh coi!Editor: HoahonggaiBeta: Gemini…………………………Hứa Dịch lo lắng bên trong xảy ra chuyện, lập tức đuổi thư ký đi, sau đó nằm trên cửa nghe lén.
Sau đó thì vô cùng sợ hãi khi bên trong truyền đến câu Nếu anh dám tìm phụ nữ sau lưng em, em liền mang con riêng trở về cho anh coi!…Hứa Dịch lặng lẽ tưởng tượng đến hình ảnh đó…Quá dọa người…Anh vẫn nên nhanh mang nữ thư ký kia đi xử lý………………………………Làm sao trở về nhanh như vậy? Sự tình làm như thế nào? Tiết Lệ nhìn thấy nữ thư ký chưa đến một giờ liền trở lại, mở miệng hỏi.
Sắc mặt của nữ thư ký hơi kích động trả lời, Rất thuận lợi, Cửu gia cũng không dọa người như trong tưởng tượng, cho tôi vào trong báo cáo công việc, thái độ cũng ôn nhu, đáng tiếc, tôi mới chưa vào được bao lâu thì người phụ nữ kia trở lại.
Phó tổng giám Tiết, anh biết không? Người phụ nữ kia lại trực tiếp đá cửa đi vào! Tôi chưa thấy phụ nữ thô lỗ như vậy, y như người phụ nữ chua ngoa đanh đá!Tôi còn tưởng cô ta có nhiều bản lãnh, lại có thể cái này đã không nén được giận, khẳng định lúc này đang náo cùng với Cửu gia!Tôi hiểu đàn ông nhất, đàn ông ghét nhất chính là loại phụ nữ thô lỗ hay cố tình gây sự, huống chi tính tình Cửu gia như vậy, khẳng định cô ta không có trái ngon để ăn!Nghe ngữ khí chắc chắn của nữ thư ký, sắc mặt Tiết Lệ hòa hoãn mấy lần Nếu như cô có thể lấy được sự vui vẻ của Cửu gia, hứa hẹn lúc đầu có thể tăng gấp đôi.
Sau khi nữ thư ký nghe vậy, sắc mặt lập tức sáng lên, nhưng đáy lòng hiện lên vẻ khinh thường, đợi cô lấy được sự vui vẻ của Cửu gia chỗ hứa hẹn của Tiết Lệ tính là gì.
Lúc này nữ thư ký đang mơ tưởng những thứ tốt đẹp, bên kia điện thoại của Tiết Lệ vang lên.
Không biết người bên kia nói gì, sắc mặt của Tiết Lệ lúc này trầm xuống.
Một lát sau, Tiết Lệ cúp điện thoại, sắc mặt âm u nhìn về phía nữ thư ký, Đây là cái cô gọi là thuận lợi?Thấy sắc mặt Tiết Lệ khó coi, vẻ mặt đắc thắng của nữ thư ký cứng lại, hoài nghi hỏi: Phó tổng giám Tiết…Sao…Thế nào?Tiết Lệ: Cô bị sa thảiCái … cái gì? Sao có thể như vậy!………………………Lúc đó, một cái đại ma vương nào đó ánh mắt đang nhìn Thô lỗ Bạo lực lại Cố tình gây sự cô gái trước mặt.
Bởi vì tức giận cố tình gây sự của Diệp Οản Οản, đối với anh, đó là câu dẫn lớn nhất.
Bánh ngọt của em đâu?Chờ lát nữa cho em ăn.
Tại sao muốn chờ lúc nữa….
Bởi vì muốn nhìn thêm chút nữa, bộ dáng bây giờ của cô.
Quả nhiên, một lát sau, Tư Dạ Hàn mang bánh ra, lửa giận của Diệp Οản Οản lập tức biến thành mây khói.
Giữa lông mày Tư Dạ Hàn lộ ra một chút bất đắc dĩ.
Ăn ngon! Diệp Οản Οản ăn một cái, ánh mắt liền sáng lên.
Tư Dạ Hàn nhìn thấy bộ dạng phồng má như con sóc của cô gái, ung dung thản nhiên hỏi: Tại sao muốn ăn cái này?Diệp Οản Οản cắn cái muỗng Em cũng không biết, rõ ràng rất ghét ăn hạnh nhân, nhưng không biết sao gần đây lại muốn ăn!Cô nhớ ngược lại Tư Hạ rất thích ăn, lúc còn đi học, rất nhiều nữ sinh tặng cho cậu ta bánh ngọt hạnh nhân.
Phải không… Tư Dạ Hàn nghe vậy, ánh mắt lóe lên, giữ kín như bưng.
Sau một lúc im lặng, Tư Dạ Hàn nhìn chăm chú cô gái như hóa kén thành bướm càng ngày khuôn mặt càng chói mắt, hỏi: Khẩu vị, sở thích, thói quen, còn đổi cái khác sao?Diệp Οản Οản suy nghĩ một chút Khẩu vị, sở thích, thói quen? Thật như không có gì khác…Sắc mặt Tư Dạ Hàn nghiêm túc: Suy nghĩ thật kỹ.
Diệp Οản Οản nâng cằm lên, nháy nháy mắt, nghiêm túc suy nghĩ: A, càng ngày càng thích anh rồi, có tính không?Tư Dạ Hàn: …ỪEditor: HoahonggaiBeta: Gemini………………….
Bởi vì rời đi Quang Diệu có chút lâu công việc chất đống nhiều nên Diệp Οản Οản không có ngủ lại.
Lúc rời khỏi Tư gia, thời gian đã là đêm khuya.
Không bao lâu đi đến nhà để xe, Diệp Οản Οản theo bản năng quan sát bốn phía.
Chưa bao lâu, Diệp Οản Οản hơi nhíu mày, chẳng biết tại sao, cô cảm thấy không chút tự nhiên, giống như có ai trong bóng tối nhìn chằm chằm.
Diệp Οản Οản cũng không suy nghĩ nhiều chỉ coi mấy ngày qua mệt mỏi.
Sau đó, mở cửa xe, lái xe rời đi.
Trên đường về nhà trọ, Diệp Οản Οản mở cửa xe để cho thanh tỉnh một chút.
Đêm đã khuya, trăng treo trên cao, gió đêm thổi lất phất, ngược lại rất thư giãn.
Không bao lâu, tốc độ xe chậm lại, Diệp Οản Οản hơi nhíu mày, nhìn bảng chỉ đương trước mắt, rất là nhức đầu.
Phía trước đang thi công công trình, cấm xe qua lại.
Bất đắc dĩ, Diệp Οản Οản chỉ có thể đi đường vòng, theo bên trái đường mòm mà đi.
Đường ngoại ô cũng không tệ, xe qua lại cực ít, Diệp Οản Οản mở nhạc trên xe, đạp chân ga hết số, trong nháy mắt vọt lên.
Bạch!Bỗng nhiên trong lúc đó, một bóng người từ trong mắt Diệp Οản Οản lóe lên.
Thậm chí, Diệp Οản Οản còn không biết đã xảy ra chuyện gì, chỉ nghe Ầm một tiếng va thật lớn, một trận va chạm mãnh liệt.
Cơ hồ theo bản năng, trong nháy mắt Diệp Οản Οản dẫm phanh, thân xe trượt một chút, để lại trên đường một vết dấu bánh xe dài.
Giờ phút này, Diệp Οản Οản ngồi trên ghế lái, trái tim đập bịch bịch.
Vừa nãy hình như cô nhìn thấy một bóng người thoáng qua…Sau đó…Cô đụng phải…Xe…Tai nạn xe cộ? Diệp Οản Οản có chút chưa tỉnh hồn lại.
Nếu quả thật đụng người, tốc độ xe cô nhanh như vậy, hơn nữa, lấy lực va chạm vừa nãy, coi như mình đồng da sắt, cũng sẽ bị đụng nát…Khoảng chừng mấy giây sau, Diệp Οản Οản vội mở cửa xe, từ ghế điểu khiển đi ra.
Trước xe hai cái đèn còn nháy, đem phía trước chiếu sáng, nhưng Diệp Οản Οản không thấy người mình đụng.
Giờ phút này, Diệp Οản Οản liếc mắt một cái, nhưng phát hiện, đầu xe trải qua va chạm mãnh liệt đã lõm xuống, như vậy có thể thấy, lực đạo va chạm mạnh cỡ nào.
Xong rồi… Trong lòng Diệp Οản Οản nóng nảy, tìm kiếm bốn phía xung quanh.
Trong vòng một trăm mét xung quanh, bị Diệp Οản Οản lục soát toàn bộ, cũng không thấy bất kỳ khác thường nào.
Rất nhanh, Diệp Οản Οản đi tới trước xe, mở điện thoại di động ra, ngồi xuống, nhìn dưới gầm xe.
Thậm chí, Diệp Οản Οản không dám mở mắt, sợ nhìn thấy một thi thể tan tành dưới gầm xe…Nhưng mà, gầm xe không có gì cả, chẳng qua có chút dầu máy.
Ồ…… Diệp Οản Οản đứng lên, khuôn mặt cổ quái.
Chẳng lẽ, vừa nãy cô đụng không phải người?Nhưng nghĩ lại, Diệp Οản Οản cảm thấy không đúng, bốn phía không có gì, xe cũng không thể đụng vào không khí, hơn nữa, cho dù đụng phải chó mèo, xe cũng không thể đụng lõm như vậy.
Với lại dù đụng phải chó mèo cũng phải có thi thể…Chẳng lẽ, vừa nãy cô đụng phải lão hổ? Diệp Οản Οản theo bản năng hướng bốn phía tìm kiếm.
Nơi này là ngoại ô, cũng không phải là không có động vật hoang dã cho cô đụng.
Diệp Οản Οản quan sát tỉ mỉ chỗ lõm của đầu xe, chỗ lõm này, rõ ràng đụng phải người, thậm chí, Diệp Οản Οản còn nhìn thấy mấy sợi tóc trắng, phải là tóc của ông lão.
!
Xem tiếp...Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
truyện tranh Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
truyện Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương truyện chữ
đọc truyện Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
yêu thần ký chap
truyenfull.vn
truyenfull.vip
truyenfull.vip
truyen.tangthuvien.vn/
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License